Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 61: Bóp chết.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Ma pháp toàn hệ cấp ba, từng cái một hiện ra trên đài khảo hạch.
Lúc thân hình nhỏ gầy của Hoàng Long xuống khỏi đài khảo hạch, toàn bộ khu vực vẫn một cảnh tĩnh mịch. Không có ai mở miệng, càng không có người giễu cợt. Tất cả mọi người đều theo bản năng, tránh sang một bên, tạo ra một con đường để Hoàng Long đi xuống.
Miệng Lôi Khắc há to, muốn nói ra “Siêu cấp Quái tài, Siêu cấp Phế Tài”, nhưng vội vã ngậm lại.
Trên đài khảo hạch hay dưới đài khảo hạch, cũng không vì Hoàng Long đi qua mà thay đổi.
Đạo sư bên cạnh Lôi Khắc vốn có chút hả hê, nay nghẹn lại, như người bị xương cá đâm vào cổ họng.
Hoàng Long bước qua cái tên được gọi là Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân. Sắc mặt cái tên thiên chi kiêu tử Lôi Vân lúc này xám ngoét. Lúc trước, mọi người đua nhau nịnh nọt hắn, giờ nhìn lại, quả thực là một sự châm chọc.
Hỏa hệ, Mộc hệ, Thủy hệ. Ma pháp sư tam hệ Nhị cấp. Mình thật sự là Siêu cấp Thiên tài?
Người ta là Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp, là Siêu cấp Phế tài?
Bóng lưng Hoàng Long đã khuất sau đám đông, nhưng Lôi Vân vẫn đứng đó không hề hay biết.
Dưới ánh mắt phức tạp của mọi người, Siêu cấp Quái tài Hoàng Long cưỡi trên lưng sủng vật Thanh Ngưu bỏ đi. Nữ tử xinh đẹp, yêu mị theo sát phía sau.
Đến khi Hoàng Long hoàn toàn biến mất, các tân sinh ở hội trường mới bắt đầu bàn tán.
“Nhìn đi! Ta đã nói rồi. Người ta là Siêu cấp Thiên tài. Sách sách. Siêu cấp Thiên tài chính là Siêu cấp Thiên tài. Không thể ngờ được, hiện tại chúng ta ngay cả Ma pháp sư Nhất cấp cũng không phải, mà người ta lại chính là Ma pháp sư Tam cấp!” Trong lời nói của tân sinh này, lộ ra sự sùng bái vô tận. Nét cười nhạo trên mặt đã sớm biến mất.
“Hơn nữa còn là toàn hệ Tam cấp. Quá kinh khủng!” Một nữ sinh bên cạnh cảm thán, ánh mắt đầy hâm mộ.
“Thật kỳ quái. Ta chưa từng thấy hắn đi học một tiết nào nha. Hai tháng trước không phải vẫn ở Đồ Thư Quán lật sách sao? Chẳng lẽ Siêu cấp Thiên tài chính là Siêu cấp Thiên tài, cũng không cần phải tu luyện?”
“Xem ra, nếu người ta tùy tiện tu luyện, hiện tại, chỉ sợ đã là Ma pháp sư toàn hệ Tứ cấp.”
Toàn bộ tân sinh ở khu khảo nghiệm đều phát ra tiếng bàn tán, nghị luận không dứt.
Lôi Vân nghe được những lời nghị luận xung quanh, yên lặng rời đi.
Các tân sinh đang sôi nổi nghị luận, không có ai chú ý đến “Siêu cấp Thiên tài” này đang rời đi.
Không bao lâu sau, Hoàng Long, cái gã được biết đến với danh hiệu “Siêu cấp Quái tài, Siêu cấp Phế tài” trong kỳ khảo nghiệm cuối năm của tân sinh đã bộc lộ thực lực Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp. Một lần nữa, giống như siêu cấp cấm chú, tạo nên một cơn địa chấn ở Học viện Thần Phong.
Tất cả mọi người, khi nghe được tin này, đều ngẩn người, nhất thời không kịp phản ứng.
Cái gì? Tên kia ở Đồ Thư Quán lật sách hai tháng, Siêu cấp Quái tài hiện giờ đã là Ma pháp sư Tam cấp, mà còn là toàn hệ?
Cuồng phong một lần lữa quét qua Học viện Thần Phong.
Tất cả mọi lời giễu cợt, than tiếc đều biến mất. Thay vào đó là sự sùng bái, ngưỡng mộ.
Dương Chân, Nhâm Trung Thanh, Âu Dương Hải, Du Tề được chính miệng Đường Vô Địch xác nhận tin tức kia thì giống như trước, thật lâu không nói lên lời.
“Tiểu tử này, ở Đồ Thứ Quán xem sách, ra ngoài chơi mấy tháng mà cũng đạt đến Ma pháp sư Tam cấp, mà còn là toàn hệ!” Một lúc lâu sau, Dương Chân thốt lên một câu, trên mặt lộ rõ vẻ buồn bực.
Du Tề cũng cười khổ nói: “Xem ra lúc đầu hắn ta không chịu làm đệ tử của chúng ta, là do cảm thấy chúng ta không có tư cách a.”
Lúc đó, bọn họ thấy Hoàng Long cự tuyệt làm đệ tử đám người mình, cho là hắn ta không biết nắm lấy cơ hội. Bây giờ nhìn lại, hẳn là không phải rồi.
Đường Vô Địch, Nhậm Trung Thanh định mở miệng phản bác, nhưng cuối cùng lại thôi, không nói gì.
Bởi vì, sự thật đúng là như vậy.
“Nếu tên tiểu tử này có thể giữ được tốc độ tu luyện như vậy, chỉ sợ đến năm ba mươi tuổi là có thể đạt tới Thánh Vực.” Nhậm Trung Thanh ánh mắt phức tạp.
Một lần nữa, phòng hội nghị rơi vào một cảnh yên lặng.
Thánh Vực ba mươi tuổi. Trong lịch sử Đại lục Hằng Nguyên cũng chưa từng xuất hiện.
“Đúng, Thánh Vực Ma pháp sư toàn hệ!” Du Tề chậm rãi nói.
Vừa rồi, dù Nhậm Trung Thanh đã tránh nói ra chữ “toàn hệ”. Nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ, vừa nghe Du Tề nói ra, trái tim đều hơi co lại.
Ba mươi tuổi là Cường giả Thánh Vực toàn hệ. Đây là chuyện kinh khủng đến nhường nào.
“Chỉ sợ qua mấy năm nữa, các thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên cũng sẽ có hành động!” Trong đầu Đường Vô Địch hiện lên toan tính.
Với thiên phú đến mức yêu nghiệt của Hoàng Long, qua mấy năm nữa, các thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên nhất định sẽ ra tay tranh đoạt.
Có thể tưởng tượng, chuyện lần này truyền ra ngoài, Hoàng Long đã được các thể lực lớn chú ý đến rồi. Hiện tại, Hoàng Long đã là miếng bánh vô cùng hấp dẫn với các thế lực lớn.
Tất nhiên, cũng có thế lực muốn giết chết cái Siêu cấp Thiên tài này.
Ví dụ như kẻ địch của Hoàng gia, Hi Nhĩ gia tộc ở Vương quốc Lục Thông.
Trong lúc Hoàng Long khảo hạch, Đỗ Phỉ đang ở chỗ tỷ tỷ hắn là Đỗ Mộng chăm sóc vết sưng trên mặt. Vẻ mặt căm phẫn nói: “Chờ lúc lên lôi đài, ta nhất định đem tên cẩu tạp chủng này giết chết!”
Có điều, vừa mới dứt lời liền nghe được thông tin về kết quả khảo nghiệm cuối năm của Hoàng Long.
“Cái gì? Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp?” Đỗ Phỉ nghe được thông tin kia, vẻ mặt hiện lên vẻ khiếp sợ và kinh hoàng.
Nụ cười của Đỗ Mộng cũng vụt tắt.
Vốn là, nàng ta cũng không để tâm đến một tiểu hài tử xấu xa như Hoàng Long. Nhưng hiện tại, Hoàng Long đã tạo thành uy hiếp lớn với Hi Nhĩ gia tộc. Nếu cứ để hắn phát triển, kết quả của Hi Nhĩ gia tộc không cần nghĩ cùng biết sẽ ra sao.
“Chỉ là một Ma pháp sư Tam cấp, ngươi vội cái gì?” Đỗ Mộng thấy thần sắc kinh hoàng của biểu đệ, lên tiếng trách mắng.
Nghe thấy tỷ tỷ Đỗ Mộng khiển trách, Đỗ Phỉ mới bừng tỉnh, phun ra một câu: “Tỷ tỷ! Cái tên Hoàng Long hiện giờ là Ma pháp sư Tam cấp. Tam cấp đó!” Hắn vốn cho rằng, cuối năm trở về, trên lôi đài ở Vương quốc Lục Thông, kết quả là không cần phải nghĩ. Mình tiện tay cũng có thể bóp chết đối phương, dễ dàng vô cùng. Nhưng hiện tại, đối phương đã là Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp.
Điều này làm cho hắn không có cách nào tiếp nhận. Vô cùng bối rối.
Ma pháp sư Tam cấp, so với hắn hiện là Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong, mặc dù vẫn còn chênh lệch, nhưng hiện giờ hắn không có cách nào bóp chết đối phương một cách dễ dàng được nữa.
“Toàn hệ chẳng qua nói cho dễ nghe mà thôi. Chỉ là một đứa bé mà thôi. Tam cấp chính là Tam cấp. Chẳng lẽ ngươi cho rằng hắn còn có thể thắng được ngươi, một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong sao?” Đỗ Mộng nở nụ cười âm hiểm.
Lúc này Đỗ Phỉ mới chấn tĩnh lại một chút.
Đúng vậy, hình như không có khả năng. Từ Tam cấp đến Tứ cấp Đỉnh phong có một khoảng chênh lệch không nhỏ. Cho dù đối phương đã là Ma pháp sư Tam cấp, nhưng mà, kết quả cũng vậy, không có gì thay đổi.
“Lần này tỷ thí lôi đài, ngươi nhất định phải giết chết cái tên Hoàng Long này. Không được xảy ra sai sót. Không được phép cho hắn có bất kỳ cơ hội nào!” Giọng nói Đỗ Mộng lộ ra hàn khí nồng nặc.
Hoàng Long, nhất định phải chết.
Vẻ mặt Đỗ Phỉ đầy tàn nhẫn: “Hắc hắc. Tỷ tỷ yên tâm. Hắn không sống quá năm nay. Ở trên lôi đài, ta nhất định giày xéo hắn đến chết.”
...
Sau ngày khảo nghiệm cuối năm chính là ngày nghỉ cuối năm. Một học kỳ cứ thế trôi qua. Kế tiếp, cũng là lúc trở về nhà. Về phần hẹn ước lôi đài với đứa trẻ của Đỗ gia, Hoàng Long căn bản không thèm để ở trong lòng.
Bây giờ, đối với Hoàng Long mà nói, chỉ có Thánh Vực Trung giai mới tạo thành uy hiếp với hắn.
Tứ cấp Đỉnh phong? Đó là thực lực của Hoàng Long trước ba tuổi.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 62: Về nhà.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Tin tức về kết quả khảo hạch cuối năm của Hoàng Long cũng không vì ngày nghỉ cuối năm của Học viện Thần Phong mà chìm xuống. Giống như tin tức về việc bán đấu giá Ma pháp kiếm, tin tức đua nhau lao tới khắp các ngang cùng ngõ hẻm của Đại lục Hằng Nguyên.
Dù sao, việc một đứa trẻ sáu tuổi trờ thành một Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp, lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử Đại lục Hằng Nguyên.
Trong quá khứ ở Đại lục Hằng Nguyên, người có lực tương nguyên tố toàn hệ siêu hạng, Siêu cấp Thiên tài Ma pháp cũng không có yêu nghiệt như vậy.
Có điều, ở bên ngoài ồn ào thế nào, cũng không phải việc Hoàng Long quan tâm. Hiên tại, Hoàng Long đang trên đường trở về Vương quốc Lục Thông.
Lúc trước đến Học viện Thần Phong báo danh, nhóm người Hoàng Long cộng thêm các hộ vệ của Hoàng gia, tất cả là bốn mấy người. Hiện tại, hơn ba trăm người tạo thành một hàng dài, nhằm hướng Vương quốc Lục Thông tiến tới.
Dĩ nhiên, trừ Hoàng Long, Bác Cách, Khải Địch, Tô Lệ Tư cùng đám hộ vệ, số còn lại toàn là Thú nhân.
Trên đường, Hoàng Long để cho Thú nhân Nạp Đặc đi Dong binh Công hội đăng ký một Dong binh đoàn, lấy tên là Dong binh đoàn Thú nhân.
Trong Dong binh đoàn, Đoàn trưởng là Hoàng Long, Phó đoàn trưởng là Thú Nhân Nạp Đặc.
Các Dong binh đoàn trên Đại lục Hằng Nguyên, từ cao tới thấp được chia làm bảy cấp độ: S, A, B, C, D, E, F.
Hiện tại, Dong binh đoàn Thú nhân do mới đăng ký nên là hạng thấp nhất, cấp F. Nhưng Hoàng Long tin tưởng, trong vòng mười năm, có thể vượt qua Dong binh đoàn Tật Phong của Nhị cữu Triệu Thiên.
Không có cách nào. Mặc dù Dong binh đoàn Thú nhân tổng hợp thực lực không kém, nhưng mà cấp bậc của Dong binh đoàn cũng không phải chỉ dựa vào thực lực của đoàn viên mà có thể tăng lên, mà là phải hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ theo quy định mới được.
Một Dong binh đoàn muốn lên cấp, ngoại trừ việc xác định thực lực của bản thân Dong binh đoàn, còn phải tích lũy điểm từ việc hoàn thành các nhiệm vụ. Hai điều kiện này, thiếu một cũng không được.
Hiện tại, trên Đại lục Hằng Nguyên, Dong binh đoàn cấp A trở lên đều có Cường giả Thánh Vực. Nếu không có Cường giả Thánh Vực, cho dù Dong binh đoàn có hoàn thành bao nhiêu nhiệm vụ, vĩnh viễn không lên được cấp A.
Thập Đại dong binh đoàn của Đại lục Hằng Nguyên, chín Dong binh đoàn dưới đều là cấp A, chỉ có Dong binh đoàn Bạo Long, xếp hạng nhất, là cấp S.
Mặc dù Dong binh đoàn Tật Phong của Nhị cữu Triệu Thiên cũng là một trong số Thập Đại dong binh đoàn. Nhưng nếu so sánh với ba Dong binh đoàn đứng đầu, còn kém một khoảng lớn.
Xếp thứ hai chính là Dong binh đoàn Hải Vực, thứ ba là Dong binh đoàn Dã Lang, so với Dong binh đoàn Bạo Long xếp hạng nhất, thực lực vẫn còn kém một khoảng xa.
Tất nhiên, phía sau lưng của Thập Đại dong binh đoàn, ít nhiều đều có quan hệ với các thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên. Tỷ như, sau lưng Dong binh đoàn Hải Vực chính là Hải tộc ở ngoài biển. Còn Dong binh đoàn Dã Lang được sự ủng hộ của Đế quốc ở Đại Thảo nguyên.
Về phần Dong binh đoàn Bạo Long, chính là trực thuộc tổ chức Thiên Hạ Minh vô cùng thần bí.
Dong binh đoàn Bạo Long giống với Thiên Hạ Minh, đã tồn tại hơn hai nghìn năm.
Hơn hai nghìn năm tích lũy, có thể tưởng tượng được Dong binh đoàn Bạo Long có thực lực khinh khủng đến mức nào.
Dong binh đoàn Bạo Long chính là lực lượng hộ vệ của Thiên Hạ Minh. Đồng thời cũng là lưỡi dao sắc bén mà Thiên Hạ Minh hướng ra ngoài.
Hơn trăm năm trước, có một thế lực không kém gì Vương quốc Lục Thông, vì một chút lợi ích mà phản bội Thiên Hạ Minh. Kết quả, trong một tháng, toàn bộ thành viên Vương thất đều chết bất đắc kỳ tử. Tất cả đều do Dong binh đoàn Bạo Long gây ra.
Sau đó, quốc gia này dần bị các quốc gia khác xâm chiếm. Cuối cùng biến mất trên Đại lục Hằng Nguyên.
Nghe Bác Cách kể xong, Hoàng Long đem toàn bộ thông tin về thực lực của Thập Đại dong binh đoàn xem xét một lần, sau đó bắt đầu kế hoạch phát triển Dong binh đoàn Thú nhân trong mười năm.
Tương lai mười năm sau, Hoàng Long muốn đen Dong binh đoàn Thú nhân phát triển, trở thành thế lực có thể so sánh với Thập Đại Dong binh đoàn trên Đại lục Hằng Nguyên. Trở thành lực lượng hộ vệ của Hoàng gia, đồng thời cũng là lưỡi dao sắc bén hướng ra ngoài của Hoàng gia.
Giống như Dong binh đoàn Bạo Long của Thiên Hạ Minh.
Sau này, dù không có mình cũng có thể giữ cho Hoàng gia vĩnh viễn không suy yếu.
Sau này, Dong binh đoàn Thú nhân chủ yếu thu nạp thành viên là Thú nhân. Đây là điểm đặc sắc của Dong binh đoàn Thú nhân.
Biết được kế hoạch của Hoàng Long, Thú nhân Nạp Đặc vẻ mặt vô cùng hưng phấn, ánh mắt sùng bái nhìn Hoàng Long.
Cùng lúc vạch kế hoạch phát triển cho Dong binh đoàn Thú nhân, trên đường đi, Hoàng Long cũng bỏ chút thời gian thu phục sáu ngàn Dạ Xoa trong Ngũ Ngục Thần đỉnh. Mặc dù những ma tính của đám Dạ Xoa này vô cùng hung bạo, ngoan cố, nhưng há lại hơn được Đại Tu La Khải Địch hay sao?
Hiện tại, Khải Địch ở trước mặt Hoàng Long, ngoan ngoãn như chó con.
Thu phục sáu ngàn Dạ Xoa, Hoàng Long đem ký ức trong đầu sau ngàn Dạ Xoa này xóa hết, sau đó thu vào trong Quần Tiên Các.
Phía sau Đại điện của Quần Tiên Các, ở ngoài mấy trăm cung điện, hơn sau ngàn Dạ Xoa cư trú, làm cho lực lượng bản thân của Quần Tiên Các tăng lên.
Những cung điện này được Hoàng Long bố trí theo Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận. Nếu khởi động, được sáu ngàn Dạ Xoa vận chuyển, uy lực của Quần Tiên Các tăng lên không ít.
Chờ đến lúc những Dạ Xoa này tiến hóa đến Tu La. Đến lúc đó, cho dù Hoàng Long không rót pháp lực vào, chỉ bằng thực lực của những Dạ Xoa này vận hành Quần Tiên Các, cũng đủ làm kinh hãi Cường giả Thánh Vực Sơ giai.
Có thể tưởng tượng, sáu ngàn Cường giả Thất cấp tập trung lực lượng, thông qua Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận, tiên khí của Quần Tiên Các trào ra, uy lực lớn đến nhường nào.
Nửa tháng sau, nhóm người Hoàng Long đã về đến Hoàng gia.
Gia chủ Hoàng gia Hoàng Hùng và gia mẫu Triệu Dung nhìn thấy nhi tử đều vô cùng vui mừng.
Lúc trước, tác phong của Hoàng Long ở Học viện Thần Phong, hai người đều nắm rõ. Hoàng Long ở Đồ Thư Quán lật sách hai tháng, sau đó lại chạy ra ngoài Học viện du ngoạn mấy tháng đủ để hai người họ tức giận đến chết. Nhưng thật không nghĩ đến, mấy hôm trước đột nhiên truyền đến tin tức, nhi tử ở lần khảo hạch cuối năm, đạt đến Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp. Tất cả tức giận và trách mắng lập tức biến mất, trời quang mây tạnh.
“Hảo tiểu tử, không hổ là nhi tử của Hoàng Hung ta. Haha!” Hoàng Hùng vừa nhìn thấy Hoàng Long, nét mặt lúc bình thường rất nghiêm túc, nay đã biến mất. Mở miệng cười lớn.
“Nhi tử, ngươi gầy đi? Mấy tháng nay tu luyện ma pháp nhất định là rất cực khổ!” Triệu Dung nhìn trái nhìn phải thân thể Hoàng Long, khuôn mặt ân cần hỏi thăm.
Hoàng Long vừa trở về, liền bị Hoàng Hùng và Triệu Dung kéo đến đại sảnh. Nghe những điều Hoàng Hùng và Triệu Dung nói, Hoàng Long nhất thời im lặng. Đặc biệt là những lời của Triệu Dung, làm cho người ta buồn bực.
Gầy? Hiện tại, hắn rất là cường tráng nha. Mấy tháng qua, hắn cao lên không ít, hơn nữa, lực lượng đã có thể so với chiến sĩ Cửu cấp Đỉnh phong. Nơi nào gầy?
Tu luyện ma pháp rất cực khổ? Từ đầu đến cuối, hắn chỉ tu luyện ma pháp đúng một ngày.
Có điều, hai người Hoàng Hùng và Triệu Dung khi nhắc đến việc Hoàng Long cùng đứa con của Đỗ La Tư của Hi Nhĩ Gia tộc là Đỗ Phỉ ước hẹn lôi đài, tâm tình cả Hoàng Hùng chìm xuống.
“Long nhi, ngươi quá lỗ mãng. Lúc đấy, sao ngươi có thể đáp ứng lời khiêu chiến của tên Đỗ Phỉ kia chứ?”
“Tốt lắm. Không quản là Long nhi của chúng ta đã làm gì, là cái tên tiểu tử Đỗ gia kia quá ghê tởm. Hơn nữa, đây chỉ là trẻ con nói đùa, không tính là thật.” Triệu Dung nói tiếp.
Nói đùa? Hoàng Long ngẩn ra, cười khổ. Những lời Hoàng Long hắn đã nói ra từ trước tới nay, không có lời nào là nói đùa.
Hoàng Hùng cùng Triệu Dung đang nói đến chuyện tỷ thí lôi đài, bất ngờ, hộ vệ của Hoàng gia vào báo, có gia chủ Đỗ La Tư của Hi Nhĩ Gia tộc và gia chủ Ai Á của Kiều Trì gia tộc tới.
Ý đồ của Đỗ La Tư, Hoàng Long biết rõ. Chắc chắn là vì chuyện lôi đài. Xem ra, người của Hi Nhĩ gia tộc rất hi vọng nhanh chóng mượn chuyện lôi đài để quang minh chính đại diệt trừ đi một Siêu cấp Thiên tài của Hoàng gia đây mà.
Nhưng mà, Gia chủ Ai Á của Kiều Trì gia tộc cũng đến, làm cho Hoàng Long nhướng mày.
Chẳng lẽ cái tên Ai Á kia liên minh với Đỗ La Tư rồi?
Nếu đã như vậy…! Hàn quang trong mắt Hoàng Long lóe lên. Bởi vì chuyện đấu giá Ma pháp kiếm, tiếng nói của Kiều Trì gia tộc gần đây tăng lên rất cao, rất có trọng lượng.
Nhưng hiện tại, cái gã Ai Á này lại giám đưa móng vuốt về phía Hoàng gia? Ngươi có mấy cái mạng để liều?
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 63: Lựa chọn của Ai Á.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Ngồi trên ghế chủ tọa ở Đại sảnh, sắc mặt Hoàng Hùng và Triệu Dung rất khó coi, nhìn Đỗ La Tư cùng Ai Á.
Đỗ La Tư không thèm quan tâm đến sắc mặc của Hoàng Hùng và Triệu Dung, vẻ mặt tươi cười nói: “Hoàng gia chủ, Nhị công tử Hoàng Long cùng Đỗ Phỉ con ta có hẹn ước lôi đài ở Vương cung Vương quốc Lục Thông. Ta đã đem việc này trình báo lên Bệ hạ, Bệ hạ cũng đã đồng ý. Tỷ thí được chỉ định vào ba ngày sau.
Ai Á ngồi bên cạnh Đỗ Tư La cũng nói theo: “Nước ta là đất nước thượng võ, nhi tử Hoàng huynh và nhi tử Đỗ huynh tỷ thí lôi đài, Bệ Hạ khi biết chuyện này, vô cùng vui vẻ. Tin rằng ngay trong hôm nay sẽ có hoàng bảng được dán ra.”
Sắc mặt Hoàng Hùng và Triệu Dung vô cùng âm trầm.
Vốn là, Triệu Dung định lấy lý do là trẻ con nói đùa để thoái thác tỷ thí lôi đài, cho dù là Hi Nhĩ gia tộc cũng không thể trách được. Thế nhưng hai người này sớm có chuẩn bị. Kinh động đến Bệ Hạ Âu Lai Nhĩ, đem Âu Lai Nhĩ làm bình phong, một khi hoàng bảng được dán, chuyện tất không thể thay đổi.
Vua không nói chơi!
Lôi đài tỷ thí là chuyện bắt buộc phải xảy ra.
Hoàng Long đứng ở bên cạnh, vẻ mặt thờ ơ, lạnh nhạt. Không nghĩ tới Ai Á quả nhiên là cá mè một lứa với Đỗ La Tư.
Kiều Trì gia tộc? Nếu đã như vậy, Hoàng Long không trị hắn mới là lạ.
Ba ngày sau? Không biết hai người này cho Âu Lai Nhĩ chỗ tốt nào, có thể khiến cho Âu Lai Nhĩ tham dự vào chuyện này.
“Vị này chính là tiểu thiên tài Hoàng Long của chúng ta sao? Hoàng huynh, ta thật sự hâm mộ ngươi nha, sinh được một nhi tử tốt như vậy.” Ai Á quay đầu nhìn tới Hoàng Long, lên tiếng bình luận.
Hâm mộ? Về phần có phải hâm mộ hay không hâm mộ, rất khó nói.
Hoàng Long nhìn nụ cười trên mặt Ai Á, không thèm mở miệng. Hoàng Hùng và Triệu Dung cũng không nói gì.
Ai Á cười, nói tiếp: “Hoàng huynh, thật là kỳ quái, ta cùng lệnh lang hình như đã gặp nhau ở đâu đó rồi thì phải?” Điều này cũng không phải giả. Cảm giác rất kỳ quái. Hắn cảm thấy tiểu nhi tử Hoàng gia này rất là quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ ra là đã gặp ở đâu.
Về đạo lý, hắn không thể nào gặp qua đối phương mới đúng.
Đỗ La Tư ở bên cạnh, cười nói: “Đúng vậy. Chắc hẳn là Ai Á huynh đã nhìn thấy trên đường?”
Ai Á cười nói: "Ta cũng nghĩ như vậy."
Nhìn hai người cười nói, không coi ai ra gì, Hoàng Hùng đứng lên, thanh âm trầm xuống: “Hai vị, nếu không còn chuyện gì, mời về cho.”
Đỗ La Tư cùng Ai Á liếc mắt nhìn nhau, Đỗ La Tư đứng lên, miệng cười nhưng mặt không cười: “Tốt lắm. Ý của chúng ta cũng đã truyền đạt xong. Bất quá, còn có một câu mà Bệ Hạ muốn chuyển cáo cho Hoàng huynh, Bệ Hạ nói, hoàng bảng đã dán, muốn lệnh lang của Hoàng huynh chuẩn bị tâm lý cho tốt. Hiện tại, Vương thành đã tăng cường cảnh giới, phòng ngừa có kẻ dám phạm thượng, thừa cơ hội này mà đến Vương thành quấy rối.”
Về việc lời này có phải của Âu Lai Nhĩ nói hay không, chỉ mình Đỗ La Tư biết.
Có điều, đây chính là gián tiếp uy hiếp. Ý muốn nói, hiện tại toàn thành đã cấm nghiêm, nhi tử của ngươi không lên lôi đài cũng không được, muốn trốn cũng không thoát.
Vẻ mặt âm trầm của Hoàng Hùng rốt cuộc cũng nổi giận, chỉ vào Đỗ La Tư quát lên: “Đỗ lão cẩu, ngươi biến ngay cho lão tử. Nếu không biến, lão tử một đao chặt đôi ngươi!” Nói xong liền rút bội đao ở bên hông ra, đấu khí đại phóng, lưỡi đao tỏa ra hàn khí, sát khí vô cùng sắc bén.
Tất cả hộ vệ Hoàng gia ở xung quanh, thấy thế liền rút đao ra.
Trong thời gian ngắn, ánh đao tỏa khắp đại sảnh. Không gian toát lên một không khí xơ xác, tiêu điều.
Các hộ vệ đi cùng Đỗ La Tư và Ai Á đến đây cũng đồng loạt rút vũ khí, vẻ mặt khẩn trương nhìn chăm chú vào đối phương.
Lúc này, Ai Á cười ha hả, nói một tiếng: “Hoàng huynh, đừng tức giận. Chúng ta cũng là có ý tốt thôi mà. Lúc này đi, lúc này đi.” Nói xong, ánh mắt đảo qua Đỗ La Tư.
Đỗ La Tư hừ lạnh một tiếng, sau đó mang theo hộ vệ rời khỏi đại sảnh.
Ai Á theo sát phía sau.
Đi ra khỏi Hoàng phủ, Ai Á mở miệng hỏi: “Đỗ huynh, chuyện này ngươi có nắm chắc?”
Hắn muốn hỏi chuyện tỷ thí lôi đài.
Thấy sắc mặt Đỗ La Tư có chút không vui, Ai Á cười nói: “Không phải ta không tin thực lực của lệnh lang. Nhưng huynh cũng biết, chuyện lần này, không còn là chuyện tỷ thí đơn thuần giữa hai đứa trẻ nữa. Hơn nữa, đứa trẻ của Hoàng gia còn là Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp.”
Đỗ La Tư cười lạnh nói: “Ai Á huynh, chẳng lẽ ngươi cho rằng một Ma pháp sư Tam cấp có thể khiêu chiến một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong sao? Ngươi cứ yên tâm, giết chết tiểu nhi tử Hoàng gia chỉ là bước đầu tiên. Đến lúc đó, hai nhà chúng ta liên thủ, hơn nữa còn có Hoàng thành ám trợ, chúng ta nhất định làm cho lão Hoàng Hùng vĩnh viễn không ngóc lên được.
Ai Á gật đầu. Nghĩ tới nghĩ lui, quả thật không có gì phải lo lắng.
Nếu không dựa vào ngoại lực, quả thật là Ma pháp sư Tam cấp, cho dù là toàn hệ cũng khó thắng được Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh.
Vốn là, Kiều Trì gia tộc không định nhúng tay vào việc tranh đấu của hai nhà Hi Nhĩ gia tộc và Hoàng gia, luôn giữ vững lập trường trung lập. Có điều, trước đó, có tin tức truyền ra là Nhị nữ nhi Đỗ Mộng của Hi Nhĩ gia tộc được gả cho Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ. Làm cho Ai Á động tâm. Hơn nữa Đỗ La Tư còn chủ động đến liên minh. Cuối cùng Ai Á quyết định đứng ở hàng ngũ của Hi Nhĩ gia tộc.
Trước kia, Kiều Trì gia tộc đứng trung lập, là sợ chọn sai đội. Hiện tại, Hi Nhĩ gia tộc cùng Hoàng thất Đế quốc Long Ngữ kết thân, nhất định được Đế quốc Long Ngữ ủng hộ. Hoàng gia nhất định phải suy tàn, tự nhiên không cần phải lo lắng.
…
Hoàng Hùng nhìn bóng lưng Đỗ La Tư và Ai Á rời đi, tức giận quát một tiếng: “Buồn cười!” Nói xong liền đánh một quyền vào mặt tường của tiểu viện, mặt tường lập tức đổ sụp xuống dưới đất.
Triệu Dung nhìn đám hộ vệ xung quanh câm như hến, bèn nói: “Các người còn không lui xuống.” Đợi đám hộ vệ lui ra, liền quay sang Hoàng Hùng nói: “Bây giờ không phải là lúc tức giận, chúng ta phải nhanh nghĩ ra biện pháp nào đó mới được.”
“Biện pháp? Có cái biện pháp gì? Mặc dù Long nhi là Ma pháp sư Tam cấp, nhưng không thể nào thắng được tên tiểu tử Đỗ gia kia, hắn là Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh đó. Trên lôi đài không được phép nhận trợ giúp từ ngoại lực. Đến lúc đó, Đỗ lão cẩu nhất định sẽ nhắc tới cái quy định này.” Hoàng Hùng bực tức nói.
Ngoại lực là chỉ ma sủng, quyển trục ma pháp, ma pháp trượng hay các loại đan dược…
Trên Đại lục Hằng Nguyên, cử hành lôi đài tranh đấu đều có cái quy định này.
Nếu không, một Ma pháp sư nhất cấp, nhị cấp, tay cầm một đống quyển trục ma pháp cấp chín ném loạn lên, thì lôi đài tranh đấu còn có tác dụng gì?
Triệu Dung nghe vậy, nét mặt cũng cau lại.
Đại sảnh lại rơi vào trạng thái trầm lặng.
Hoàng Long đứng bên cạnh thấy vậy, mở miệng nói hai người không cần lo lắng.
Hoàng Hùng cùng Triệu Dung thấy vẻ mặt nhi tử vẫn bình tĩnh, không biết đến sự nguy hiểm của lôi đài tranh đấu, vẻ mặt đầy chán nản.
Cuối cùng, Hoàng Long nói: “Các người cũng không nghĩ xem, nếu ta không nắm chắc, liệu có thể đáp ứng tiểu nhi tử của Đỗ gia thi đấu lôi đài?” Nói xong liền rời đi, để mặc cho Hoàng Hùng cùng Triệu Dung ngây người ngồi đó.
Đúng vậy. Nhi tử mình không ngốc, nếu không nắm chắc nhất định không đáp ứng tỷ thí lôi đài. Hai mắt Hoàng Hùng sáng bừng lên.
Triệu Dung cũng giống như vậy, trong đầu hiện lên suy nghĩ này.
Có điều, sau đó, hai người có tra hỏi thế nào, Hoàng Long cũng không chịu nói ra, chỉ nói đến lúc đó sẽ biết.
Mặc dù không rõ nhi tử dựa vào đâu, nhưng thấy hắn có thể nắm chắc như vậy, thêm vào sự tín nhiệm đối với nhi tử, trong lòng Hoàng Hùng cùng Triệu Dung nới lỏng không ít.
Dù sao, từ nhỏ đến giờ, nhi tử này chưa từng để cho hai người họ phải thất vọng, mọi chuyện đều khá là ly kỳ, cổ quái.
Cứ như vậy, ở Vương quốc Lục Thông, cả Vương thành, từ hẻm nhỏ tới đường lớn, đâu đâu cũng truyền đến tin tức Hoàng Long cùng Đỗ Phỉ tỷ thí lôi đài. Hai ngày đã trôi qua. Ngày hẹn ước lôi đài cuối cũng đã đến.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 64: Lôi đài bắt đầu.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Hoàng gia, Hi Nhĩ gia tộc là hai trong bốn Đại gia tộc của Vương quốc Lục Thông. Nhi tử của hai nhà này lại muốn tỷ thí lôi đài. Tin tức này truyền ra, cả Vương thành của Vương quốc Lục Thông lập tức tạo ra mưa gió trong thành. Chỗ nào cũng thấy có người nghị luận.
Chuyện của hai đại gia tộc, những người bình dân này cũng chẳng buồn để ý. Nhưng nếu được xem náo nhiệt, bọn họ sẽ vô cùng mong đợi.
Đến ngày tỷ thí lôi đài, địa điểm cử hành là lôi đài Vương thành ở Vương cung. Người đến xem đông như trẩy hội, chen chúc đến mức nước chảy không lọt.
Lôi đài Vương thành ở Vương Cung, bình thường không mở ra cho người ngoài. Nhưng ở lần tỷ thí này, tất cả dân chúng ở Vương thành, chỉ cần có vé là có thể vào xem.
Dĩ nhiên, hai kim tệ một vé vào cửa.
Hai kim tệ mặc dù không nhiều lắm, nhưng đối với đa số bình dân thì cũng không ít, có thể sống được một tháng. Điều này cũng hạn chế bớt việc chen lấn ở cửa lôi đài.
Mặc dù thế, hiện tại, mười vạn chỗ ngồi của lôi đài ở Vương cung cũng không còn một chỗ trống.
Người ra vào tấp nập, tiếng cười nói ồn ào.
Lôi đài ở Vương cung, một ngày trước, lượng hộ vệ được tăng lên tới hai vạn người. Xung quanh cờ xí rợp trời, y như ngày lễ, cảnh tượng hết sức long trọng.
Ân oán của Hoàng gia và Hi Nhĩ gia tộc, các quý tộc lớn nhỏ của Vương quốc Lục Thông đều biết rõ. Cho nên, ngày hôm nay, quý tộc lớn nhỏ của vương quốc đều chạy tới từ sớm, chiếm lấy một chỗ thật tốt. Đây đúng là cơ hội ngàn năm có một, bọn họ tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội được thấy nhi tử của hai đại gia tộc tỷ thí lôi đài. Nói trắng ra, cũng chính là hai nhà phân cao thấp.
Đối với bọn họ, cái chuyện chó cắn chó này, rất hợp khẩu vị.
Lôi đài còn chưa mở cửa, dưới đài đã tràn đầy quý tộc lớn nhỏ đang ngồi nghị luận.
“Lần này Tiểu nhi tử của Đỗ La Tư Hi Nhĩ gia tộc cùng tiểu nhi tử của Hoàng gia tỷ thí, các người nói xem, ai sẽ thắng?” Một tiểu quý tộc nói.
“Nhất định là cái tên Đỗ Phỉ kia thắng. Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh cùng Tam cấp, chênh lệch đến hai bậc. Có điều ta không nghĩ tới, Tiểu nhi tử Hoàng gia mới sáu tuổi đã là Ma pháp sư Tam cấp, còn là toàn hệ. Cũng khó trách Đỗ La Tư vội vã muốn diệt trừ tiểu tử Hoàng Long này. Nếu là ta, ta cũng không ngồi xem tiểu nhi tử của kẻ địch từ từ trưởng thành.” Một người khác trả lời.
“Nghe nói lần này, Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ cũng tới.” Một quý tộc nhìn xung quanh một chút, sau đó nhỏ giọng nói.
“Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ? Xem ra tin tức là thật. Ta còn tưởng rằng tin tức nữ nhi của Đỗ gia gả cho Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ là giả?”
“Đương nhiên là thật. Lần này lôi đài tỷ thí, rõ ràng Bệ Hạ Âu Lai Nhĩ đứng ở bên phía Hi Nhĩ gia tộc. Thật ra ai cũng biết, đây chính là để lấy lòng Đế quốc Long Ngữ.”
“Chỉ sợ Hoàng gia lần này thảm rồi.”
“Đáng tiếc. Một Siêu cấp Thiên tài như vậy, lại sinh ra ở Hoàng gia.”
“Nghe nói hồi trước, Đại Giáo chủ Thái Nhược muốn thu Hoàng Long vào Học viện Thánh Chiến, không nghĩ tới lúc đó hắn lại cự tuyệt. Nếu là đồng ý, hiện giờ có Quang Minh Giáo Đình chống lưng, Đỗ Tư La cũng không dám kiêu ngạo như vậy.”
Vừa nhắc đến Quang Minh Giáo Đình, mấy quý tộc này liền tản ra.
Tại các chỗ khác, hiện tượng này cũng diễn ra.
Đột nhiên, hiện trường dần yên tĩnh lại.
Bởi vì, chủ tịch lôi đài, Quốc vương Âu Lại Nhĩ và các đại thần cùng hộ vệ, đang chậm rãi đi vào hội trường. Hoàng Hùng mang theo Hoàng Long, tất cả cùng tiến vào.
Sau khi Âu Lai Nhĩ tiến vào hội trường, toàn thể quý tộc lớn nhỏ cùng bình dân đều đứng lên, cung kính cử hành vương lễ.
Tiếp theo, Âu Lai Nhĩ uy phong nghiêm nghị, đứng ở vị trí chủ tịch lôi đài, đọc một bài diễn văn. Nội dung đơn giản lại là “Nước ta thịnh vượng, quốc thái dân an”, những lời sáo rỗng này là dạo đầu, sau đó mới khen ngợi hai người Đỗ Phỉ và Hoàng Long một chút, cuối cùng là nhắc đến một vài quy định của lôi đài.
Quả nhiên, đúng với dự đoán của Hoàng Hùng và Triệu Dung, Âu Lai Nhĩ cường điệu nhắc tới quá trình tranh tài không được sử dụng ngoại lực. Nếu sử dụng, sẽ bị phán quyết thua cuộc.
Thời điểm nói đến quy định này, Âu Lai Nhĩ còn nửa vô tình, nửa cố tình nhìn Hoàng Long. Tất nhiên, người không thông minh cũng biết cái quy định này nhắm vào ai.
Ngoại lực? Hoàng Long nhìn qua vẻ mặt của Đỗ Phỉ, thấy hắn cũng đang nhìn mình, vẻ mặt lạnh lung, âm hiểm.
Âu Lai Nhĩ nói xong liền ngồi xuống. Đợi cho mọi người ngồi xuống, quan chủ trì lôi đài tiến lên một bước, lớn tiếng nói: “Tốt. Xin mời hai đối thủ tiến lên lôi đài.”
Dưới ánh mắt của mọi người, Đỗ Phỉ tung người, vẻ mặt đầy cao ngạo, đáp xuống lôi đài. Thân pháp nhanh nhẹn, người mặc trung cấp ma pháp bào, thân thủ mê người.
“Tốt!” Ở khu vực của Hi Nhĩ gia tộc, Đỗ La Tư cùng đám hộ vệ rối rít vỗ tay hoan hô. Ai Á ngồi bên cạnh Đỗ La Tư, thấy vậy cũng cho người của Kiều Trì gia tộc lên tiếng ủng hộ.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
Đỗ Phỉ đứng ở trên đài, hai tay giơ lên, hướng khán giả chào hỏi, dáng vẻ rất là thoải mái.
Trong tiếng vỗ tay của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc, Hoàng Long chậm rãi bước lên lôi đài.
Đỗ Phỉ thấy Hoàng Long lên đài, liền dừng chào hỏi, đứng cách Hoàng Long vài mét, cười lạnh nói: “Hoàng Tiểu Hùng, ta vốn muốn đùa ngươi gần chết, rồi để cho ngươi một cái mạng. Nhưng hiện tại ta thay đổi chủ ý, muốn đập chết ngươi.” Nói đến đây, thanh âm Đỗ Phỉ hạ xuống, chỉ có hai người mới nghe được: “Sau khi trở về, ta sẽ bắt lấy tỳ nữ của ngươi, từ từ chơi đùa.” Nói xong liền cười lên, vẻ mặt vô cùng dâm ô.
Hắn đang nghĩ đến cảnh tượng tỳ nữ của Hoàng Long, dưới dâm uy của mình đang rền rĩ cầu xin tha thứ.
“Vậy ư? Ta đang chờ đây.” Ánh mắt Hoàng Long lóe lên tinh quang.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hoàng Long, mặt Đỗ Phỉ hiện lên vẻ bất mãn, lửa giận bùng lên: “Tốt!”
“Ngươi đi chết đi!” Vẻ mặt Đỗ Phỉ dữ tợn, rống lên. Tiếp đó, ma pháp chú ngữ niệm ra: “Phong à, xin nghe lời thỉnh cầu của ta, xuất hiện đi, thay ta xé nát địch nhân trước mặt!”
Ma pháp chú ngữ của Đỗ Phỉ được đọc xong, chỉ thấy mấy cái Phong Nhận được ngưng tụ, hướng Hoàng Long gào thét. Dưới ánh mặt trời, thanh quang thiểm điện, cũng có chút uy thế.
Mà không biết là Hoàng Long do choáng váng hay quá sợ hãi, vẫn đứng im bất động.
Dưới khán đài, một trận xôn xao.
Đỗ La Tư thấy thế, trên mặt hiện ra nụ cười, hướng về Hoàng Hùng ở phía đối diện nói: “Hoàng huynh, nhi tử của ngươi không phải là sợ đến choáng váng sao. Hiện tại, nếu ngươi hướng ta van xin, cầu tình. Có lẽ, ta cao hứng, sẽ nói với Phỉ nhi, lưu lại cho nhi tử ngươi cái mạng nhỏ cũng được.”
Nét mặt Hoàng Hùng bực tức, con mắt trợn tròn: “Hừ, bây giờ nói những lời này, e còn quá sớm.”
Bất quá, mặc dù Hoàng Hùng có niềm tin vào nhi tử, nhưng lúc này cũng có chút khẩn trương, lo lắng. Triệu Dung ở bên cạnh cũng vậy, thần sắc vô cùng lo lắng.
Phong Nhận không phụ sự mong đợi của mọi người, cuối cùng, đem Hoàng Long cắt rời ra.
Đỗ Phỉ cất tiếng cười vang: “Hoàng gia Tiểu Hùng, còn tưởng rằng ngươi có nhiều bản lãnh, không nghĩ tới lại kết thúc như vậy, thật là mất hứng.”
“Vậy sao?” Đột nhiên, một âm thanh lạnh nhạt truyền đến. Ánh mắt Đỗ Phỉ kinh ngạc, chỉ thấy trước mặt, một Hoàng Long hoàn hảo không tỳ vết đang lạnh lùng nhìn hắn.
“Này!” Khi hắn nhìn lại, hóa ra Hoàng Long vẫn đứng yên nãy giờ. Hắn ngẩn ra, chỉ thấy nơi đó, không giống với tưởng tượng của hắn là Hoàng Long bị Phong Nhận cắt rời, thi thể vương đầy trên mặt đất.
Chuyện gì đã xảy ra? Trên mặt Đỗ Phỉ hiện lên một tia bất an.
Trên khán đài chủ tịch, nụ cười trên môi Đỗ La Tư cũng tắt ngấm. Dưới đài nổi lên một trận xôn xao.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 65: Hèn hạ.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Dưới đài, Hoàng Hùng và Triệu Dung nhìn thấy nhi tử tránh được công kích của tiểu tử Đỗ Phỉ, trên mặt hiện lên nét vui mừng.
Hoàng Hùng nhìn thấy thần sắc khó coi của Đỗ La Tư ở đối diện, đắc ý cười nói: “Đỗ lão cẩu, nhi tử ngươi là Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phải không? Ta xem không giống lắm nha. Làm sao mà đánh vào một người cũng không chuẩn thế? Không phải vẫn chưa tỉnh ngủ chứ?”
Triệu Dung ở bên cạnh cũng mỉm cười.
Đỗ La Tư sắc mặt khó coi. Ai Á ngồi bên cạnh và Âu Lai Nhĩ ở giữa khán đài chủ tịch đều nhướng mày. Tình huống có chút không ổn. Hai người vốn cho rằng trận đấu này sớm có kết quả. Nhưng nhìn thấy thân pháp nhanh nhẹn của Hoàng Long, không tránh khỏi có chút lo lắng.
Phản ứng của mọi người ở dưới khán đài cũng không đồng nhất. Và trên đài, Đỗ Phỉ nhìn về phía Hoàng Long, ánh mắt có chút bất an. Không thể tin được, tức giận, còn có chút sợ hãi. Bởi vì, thân pháp của Hoàng Long quá nhanh, hắn vừa rồi cũng không kịp nhìn thấy.
Tiểu nhi Hoàng gia này, vừa rồi làm thế nào tránh được công kích?
Nhìn thần sắc lạnh nhạt của Hoàng Long, Đỗ Phỉ ngoài mạnh trong yếu, quát lên: “Cố làm ra vẻ, ta không tin ngươi có thể tránh được công kích của ta một lần nữa.” Nói xong, Đỗ Phỉ vung tay, miệng đọc ma pháp chú ngữ.
Ma lực toàn thân vận chuyển, Đỗ Phỉ xuất ra ma pháp cao nhất mà hắn có thể sử dụng, Ma pháp Phong hệ cấp bốn: “Phong Nhận chi quang!” Trong số các Ma pháp trung cấp, Phong Nhận chi quang được đánh giá là có uy lực cùng lực phá hoại tương đối lớn, có thể so với Ma pháp Hỏa hệ cấp năm cũng không thua kém bao nhiêu.
Sau khi Đỗ Phỉ niệm chú xong, Phong Nhận chi quang được tạo thành. Trên lôi đài, Phong Nhận gào thét, một mảnh Thanh Phong, hàn quang thiểm thước. So với chiêu đầu tiên thì mạnh hơn rất nhiều.
Vài chục đạo Phong Nhận to như cánh tay trẻ con, đem toàn bộ không gian trên dưới của Hoàng Long vây lại. Trong nháy mắt, Hoàng Long lại rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Xuất ra Phong Nhận chi quang, sắc mặt Đỗ Phỉ trắng bệch. Toàn lực sử dụng Ma pháp cấp bốn, lại là ma pháp có uy lực nhất của Phong hệ cấp bốn. Đối với thực lực Tứ cấp Đỉnh của hắn vẫn có chút miễn cưỡng.
Có điều, thấy những đạo Phong Nhận kia bao vây lấy Hoàng Long, gương mặt trắng bệch của Đỗ Phỉ hiện ra nét vui mừng. Cố gắng vừa rồi không có uổng phí. Lần này chắc chắn có thể giết chết tiểu tử Hoàng Long
“Hắc hắc. Hoàng gia Tiểu Hùng, ta xem lần này ngươi có chết hay không?” Đỗ Phỉ cười lạnh nói.
Dưới đài, Đỗ La Tư mặt mày hớn hở, lần này, Hoàng gia Tiểu Nhi có muốn trốn cũng không thoát.
Tam cấp chính là Tam cấp. Trước mặt nhi tử Tứ cấp Đỉnh của mình, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
“Hoàng huynh, haha. Chuyện không tốt lắm. Phỉ nhi nhất thời xuất thủ, không nghĩ tới lại tạo ra động tĩnh lớn như vậy.” Đỗ La Tư nhìn Hoàng Hùng, mặt đầy đắc ý.
“Vừa rồi, nếu ngươi hướng ta cầu tình, có lẽ còn có thể thay đổi một chút. Nhưng hiện tại, ai, đáng tiếc, đã không kịp rồi!” Đỗ La Tư than thở.
Thấy thần sắc và giọng nói của Đỗ La Tư, Hoàng Hùng hừ lạnh một tiếng. Có điều, hắn cùng Triệu Dung đều giống nhau, tuy không nói ra nhưng trên mặt vạn phần lo lắng.
Mặc dù lúc trước nhi tử mình đã tránh được Ma pháp cấp ba của đối phương. Nhưng hiện tại, đối phương sử dụng một Ma pháp cấp bốn, Phong Nhận chi quang, vô cùng uy lực. Liệu nhi tử mình có tránh được nữa không?
Ngồi trên khán đài chủ tịch, nét mặt Âu Lai Nhĩ cùng Ai Á đều buông lỏng.
Đỗ La Tư thấy thần sắc của Hoàng Hùng và Triệu Dung, miệng nở nụ cười đắc ý. Lúc quay đầu nhìn lại lôi đài, nhất thời, miệng há to, một phen kinh ngạc.
Bởi vì, Hoàng Long, cái tên Tiểu Nhi Hoàng gia hoàn toàn không chút tổn hại nào, vẫn đứng sừng sững trên lôi đài.
Trên đài, hoàn toàn giống với lúc trước. Đỗ Phỉ không thể tin được, nhìn Hoàng Long vẫn đứng yên bất động, sau đó liền biến mất. Tiếp sau đó, hắn nhìn thấy phụ thân ở dưới đài vẻ mặt đầy cấp bách chỉ ra sau lưng của hắn. Hiểu ý của cha, Đỗ Phỉ nhất thời kinh hãi, vừa mới quay đầu lại liền nhìn thấy Tiểu nhi Hoàng gia đang lạnh lùng nhìn hắn.
“Nếu vừa rồi đối phương xuất thủ…?” Mới nghĩ đến đây, toàn thân Đỗ Phỉ toát ra mồ hôi lạnh. Mặc dù đối phương chỉ là Ma pháp sư Tam cấp, nhưng là toàn hệ. Nếu hắn dùng một Ma pháp cấp ba có lực công kích mạnh nhất của Lôi hệ hoặc Kim hệ, có thể tưởng tượng, dưới tình huống không phòng bị, mình chắc chắn bị trọng thương.
Đáng hận! Rốt cuộc là chuyện gì? Đỗ Phỉ cả kinh, không khỏi tức giận. Thân pháp đối phương nhanh kinh khủng. Hai lần tránh được Ma pháp công kích của mình, tuyệt đối không phải là tình cờ.
Kế tiếp, nếu như công kích của mình không có kết quả, có thể tưởng tượng được kết cục sẽ ra sao.
Đỗ Phỉ nhìn Hoàng Long trước mặt, sắc mặt âm trầm biến ảo.
Chẳng lẽ, bắt buộc phải dùng quyển trục ma pháp kia?
Hoàng Long vận dụng Tha Tâm thông, tâm tư của đối phương đều hiện lên trong đầu, cười lạnh nói: “Tiểu tử, kế tiếp, tới phiên ta!” Nói xong, Hoàng Long lắc mình, trong nháy mắt đã đứng trước mặt đối phương. Trong lúc Đỗ Phỉ còn chưa kịp phản ứng, ngón tay Hoàng Long xuất hiện một ngọn lửa. Một ngón tay nhẹ nhàng ấn lên, toàn thân Đỗ Phỉ như phải chịu một cỗ sức mạnh của vạn quân, thống khổ vạn phần, cả người gập lại, hai mắt lồi ra, miệng mở rộng, muốn nói gì đó nhưng thốt không thành lời.
Tiếp theo, Hoàng Long nhẹ nhàng đẩy ra một chưởng, chưởng thanh như sấm động, một đoàn Lôi quang thiểm thước ầm ầm bay ra.
Đỗ Phỉ kêu lên thảm thiết, bay ngược ra sau. Rơi xuống một góc lôi đài, miệng không ngừng rên rỉ.
Cả hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ai kịp phản ứng.
Trong nháy mắt, một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh bị một Ma pháp sư Tam cấp đánh bay xuống đất?
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Nếu không phải tiếng rên rỉ của Đỗ Phỉ vẫn còn vang dội quanh quẩn bên tai mọi người, chắc không ai dám tin đây là sự thật.
Sắc mặt ba người Đỗ La Tư, Âu Lai Nhĩ, Ai Á không đồng nhất, có điều, đều rất khó coi. Hoàng Hùng và Triệu Dung thì ngược lại, nụ cười trên mặt tươi như hoa nở.
Nhi tử này, quả nhiên không để cho bọn họ thất vọng.
Tất nhiên Hoàng Hùng nhìn ra được, tên Đỗ Phỉ kia chịu một kích này, đã hoàn toàn mất khả năng hoàn thủ.
Chẳng qua, hắn không nghĩ tới, nhi tử của mình lại có thể Thuấn phát Ma pháp.
Không sai, là Thuấn phát Ma pháp. Không cần dùng ma pháp chú ngữ, có thể ngưng tụ ma pháp nguyên tố trong nháy mắt. Vừa rồi, ngọn lửa trên ngón tay Hoàng Long, một chưởng nhanh như chớp, hắn và mọi người ở hiện trường đều nhìn thấy rõ ràng.
Cái này, chẳng lẽ chính là điều mà nhi tử mình dựa vào?
Còn có cái thân pháp kia, là chuyện gì xảy ra? Nhìn rất bình thường, thế nhưng có thể tránh được hai lần công kích của đối phương. Vô cùng huyền ảo.
Hoàng Long chậm rãi đi về phía Đỗ Phỉ.
Thuấn phát Ma pháp, thật ra cũng không có gì phải giấu diếm, cứ để mọi người biết.
Còn thân pháp kia. Bình thường. Ngoại trừ nhanh một chút, cũng không có dị dạng gì, cũng không sợ người khác nhìn ra điều gì.
Ma pháp. Hoàng Long tin tưởng, trừ Đỗ Phỉ, không ai biết cái ngọn lửa kia thật ra không phải là ngọn lửa ma pháp, mà là Tam Muội chân hỏa.
Mùi vị của Tam Muội chân hỏa, chỉ cần nhìn vào tư thế co quắp như heo bị trọc tiết của Đỗ Phỉ là biết.
Về mùi vị của Lôi Tâm chưởng, so với Tam Muội chân hỏa cũng không thua kém bao nhiêu.
Khi Hoàng Long đến gần, Đỗ Phỉ vẻ mặt vô cùng thống khổ, run rẩy đứng lên, sắc mặt dữ tợn quát: “Hoàng gia Tiểu Hùng, ta muốn ngươi phải chết!” Nói xong, từ trong lồng ngực móc ra một quyển trục ma pháp.
Mọi người ở hiện trường nhìn thấy Đỗ Phỉ móc ra một quyển trục ma pháp, đều biến sắc. Một số Ma pháp sư cao cấp cảm giác được, bên trong ma pháp quyển trục kia ẩn chứa nguyên tố lực lượng vô cùng cường đại, kinh hô: “Quyển trục ma pháp Phong hệ cấp chín!”
Sau tiếng kinh hô, trong nháy mắt, mọi người ở hiện trường đều hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Quá hèn hạ! Dám vi phạm quy định lôi đài, sử dụng quyển trục ma pháp!”
Khắp các khán đài, tiếng mắng chửi vang lên như nước thủy triều.
Đỗ Phỉ đối mặt với tiếng mắng chửi, vẻ mặt không đổi, tay gỡ niêm phong của quyển trục ma pháp.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina