22-05-2013, 10:22 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Ninh Phi rá»i Ä‘i, Vệ Khanh là ngÆ°á»i vui mừng nhất, thiếu chút nữa đã đốt pháo ăn mừng. Äầu tiên là xá» lý mấy bó hoa. Chu Dạ Ä‘i há»c vá», há»i: “Ủa, hoa trên bà n đâu rồi anh?†Vệ Khanh cÅ©ng không ngẩng đầu lên nói: “Bị héo hết rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải ném Ä‘i!†Chu Dạ kêu ầm lên: “Héo là héo thế nà o, buổi sáng khi em Ä‘i vẫn còn tÆ°Æ¡i lắm mà .†Vệ Khanh lÆ°á»i nhác nói: “Dù sao cÅ©ng sẽ héo, sá»›m hay muá»™n và i ngà y có sao đâu!â€
Chu Dạ biết hắn vẫn ôm háºn mấy bó hoa nà y, nên không tranh cãi vá»›i hắn, chỉ há»i: “Nhiá»u hoa nhÆ° váºy, anh để đâu rồi?†Vệ Khanh chỉ chỉ má»™t tiếc túi bóng Ä‘en to ở cá»a. Cô mở ra nhìn, đâu còn hình dáng bó hoa nữa, tất cả bị vo lại má»™t đống ném và o trong, mấy cánh hoa bị nghiá»n nát lả tả, chỉ còn lÆ°u lại mùi hÆ°Æ¡ng nhÆ° cÅ©. Nhá»› tá»›i chủ nhân của chúng, không hiểu sao lại có chút bùi ngùi. Chá»n má»™t cà nh LÆ°u ly còn nguyên vẹn, và bà i thÆ¡ của Yeats mà Ninh Phi gá»i cho và o trong má»™t quyển vở, kẹp và o trên giá sách.
Má»™t Ä‘oạn tình cảm nhÆ° váºy, chỉ có thể để nó được bụi bao phủ, theo thá»i gian, cháºm rãi qua Ä‘i.
Vệ Khanh thấy cô buồn bã, biết dù cô không nói gì, nhÆ°ng vẫn sẽ tức giáºn chuyện bó hoa, vì thế chá»c chá»c, hôn môi cô nói: “Äược rồi, được rồi, từ nay vá» sau, má»—i ngà y anh Ä‘á»u tặng em hoa được không?†Cô bÄ©u môi nói: “Em cần nhiá»u hoa nhÆ° váºy là m gì, không thể nấu thà nh cÆ¡m ăn.†Vệ Khanh dá»— cô vui vẻ: “Hôm nay không cần nấu cÆ¡m, chúng ta vá» nhà ăn cÆ¡m chá»±c Ä‘i!†Gá»i Ä‘iện thoại cho Vệ mẫu, nói muốn vá» nhà ăn cÆ¡m. Chu Dạ nghÄ© có thể ăn đồ ăn Vệ mẫu là m, tâm tình vui lên má»™t chút.
Trên Ä‘Æ°á»ng nói: “Hai ngà y trÆ°á»›c em gá»i Ä‘iện, nghe nói mẹ không khá»e, cứ má»—i khi trá»i mÆ°a thì chân và thắt lÆ°ng lại Ä‘au, chúng ta Ä‘i mua Ãt thức ăn bồi bổ sức khá»e cho mẹ Ä‘i. Lá»›n rồi còn Ä‘i ăn chá»±c, còn ra thể thống gì.†Vệ Khanh nói: “Thuốc bà y bán trên thị trÆ°á»ng cÅ©ng không tốt lắm, còn không bằng trả thù lao, Ä‘Æ°a cho mẹ thÃch mua gì thì mua, tiện hÆ¡n nhiá»u.†Chu Dạ đấm hắn má»™t cái: “Anh nghÄ© mẹ sẽ tá»± Ä‘i mua hả, mẹ đâu có nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy. Chúng ta mang tá»›i, mẹ thấy, sợ lãng phÃ, tá»± nhiên sẽ ăn.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i: “Sao chẳng thấy em tốt vá»›i anh nhÆ° váºy nhỉ?†Chu Dạ trợn mắt há»i lại: “Em còn chÆ°a đủ tốt vá»›i anh hả? Không cho anh ăn no, hay không cho anh mặc quần áo, hay là ngược đãi anh há»?†Vệ Khanh mặt dà y nói: “Hà ng đêm chồng em là m lụng vất vả, tháºn hÆ° khà mệt, cÅ©ng cần phải được bồi bổ…†Cô lại huých hắn má»™t cái: “Anh còn muốn bồi bổ à ?†chÆ°a từng thấy ai háo sắc nhÆ° hắn, trÆ°á»›c kia chỉ là sắc lang, giá» thì hoà n toà n biến thà nh ác ma. Cô mặc áo ngủ, hắn phải cởi sạch bằng được má»›i thôi, còn nói là ngủ khá»a thân có lợi cho thể xác và tinh thần khá»e mạnh.
Hai ngÆ°á»i cầm túi lá»›n túi nhá» trở vá», Vệ mẫu trách móc: ‘VỠăn cÆ¡m là được rồi, còn mua nà y ná» là m gì, lãng phà quá.†Chu Dạ muốn Ä‘i và o bếp phụ má»™t tay, Vệ mẫu liên thanh nói không cần, không cần, bảo cô nghỉ ngÆ¡i cho khá»e, đã có thể ăn cÆ¡m rồi. Lúc ăn cÆ¡m, múc cho Vệ Khanh má»™t bát lá»›n vịt hầm sa sâm, ngá»c trúc. Chu Dạ không biết, kêu oai oái: “Con cÅ©ng muốn ăn, con cÅ©ng muốn ăn!†Nói xong, già nh bát canh của Vệ Khanh.
Vệ mẫu vá»™i nói: “Äấy là đồ ăn cho Ä‘Ã n ông, Thi Thi, con ăn cái nà y.†ÄÆ°a cho cô má»™t bát canh má»±c hạch Ä‘Ã o, cÆ°á»i nói: “Má»±c thÆ¡m ngon, hạch Ä‘Ã o nhiá»u chất dinh dưỡng, vừa có tác dụng bồi bổ sức khá»e lại có thể dùng để dưỡng da, con gái còn trẻ ăn là tốt nhất.†CÆ°á»i dà i nhìn bá»n há», nói lá»i sâu xa: “Hai đứa là vợ chồng trẻ, cần phải chú ý thân thể nha.†Cô hiểu ra, mặt hÆ¡i Ä‘á» Ä‘á», cúi đầu ăn canh. Vệ Khanh cố ý há»i: “Có muốn ăn phần của anh không? Bồi bổ chung luôn.†Cô lén lút véo hắn má»™t cái.
Trên bà n ăn, Vệ mẫu nói bóng gió: “Các con đã kết hôn rồi, có tÃnh tá»›i chuyện có con chÆ°a?†Vệ Khanh xấu xa nói: “Con không có ý kiến.†Vệ mẫu liá»n dá»i mục tiêu, kéo tay Chu Dạ nói: “Thi Thi à , con tÃnh bao giá» có em bé? Mẹ biết các con trẻ tuổi thÃch tá»± do, không muốn bó buá»™c. NhÆ°ng tục ngữ cÅ©ng có nói, bất hiếu hữu tam, vô háºu vi đại [48], toà n bá»™ Vệ gia Ä‘á»u trông chá» và o con. Nếu con ngại có em bé phiá»n hà , mệt má»i thì mẹ đến. Con có chịu không?â€
Chu Dạ cúi đầu, mãi sau má»›i nói: “Mẹ, con còn Ä‘ang há»c bà i mà .†Äã kết hôn sá»›m thì thôi, cô cÅ©ng không nghÄ© sẽ sinh con sá»›m nhÆ° váºy, giá» cô vẫn còn là má»™t ngÆ°á»i lá»›n không ra lá»›n, nhá» không ra nhá». Vệ mẫu nói: “Không phải còn ná»a năm nữa là tốt nghiệp sao, cÅ©ng nên nghÄ© tá»›i chuyện có con. Nếu kết hôn, cÅ©ng nên có con, có phải không nà o?†chá» cháu ná»™i đã sốt ruá»™t lắm rồi. Chu Dạ yếu á»›t nói: “Mẹ, con má»›i có hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, đợi má»™t hai năm nữa nói sau được không ạ?â€
Vệ mẫu vá»— vá»— tay cô nói: “Hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi cÅ©ng không phải nhá» nữa, hồi mẹ hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, anh hai con đã có thể Ä‘i lại vững và ng rồi.†Chu Dạ âm thầm khóc thét, sao có thể so sánh bây giá» vá»›i trÆ°á»›c kia, ngÆ°á»i ta má»›i là má»™t cô gái hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, Ä‘i há»c đại há»c thay ngÆ°á»i yêu nhÆ° thay áo, còn cô thì đã lấy chồng.
Vệ Khanh thấy cô toát mồ hôi lạnh đầy trán, liá»n nói: “Mẹ, việc nà y gấp cÅ©ng không gấp được, từ từ sẽ tá»›i. Mẹ cÅ©ng không thể bảo tụi con ngay tức khắc biến ra má»™t cháu ná»™i cho mẹ được.†Vệ mẫu ý thức được mình quá nóng vá»™i, vá»™i và ng Ä‘Æ°a lá»i: “Ăn cÆ¡m, ăn cÆ¡m thôi, vất vả lắm má»›i vá» nhà má»™t lần, ăn nhiá»u má»™t chút nha. Con xem hai con đó, sắc mặt tái nhợt, không biết cả ngà y đã ăn những cái gì?â€
CÆ¡m nÆ°á»›c xong, Vệ mẫu tiếp tục là m công tác tÆ° tưởng. Chu Dạ âm thầm kêu khổ trong lòng, bên ngoà i thì vẫn phải gáºt đầu vâng dạ, bất đắc dÄ© nói: “Mẹ, mẹ yên tâm, việc nà y bá»n con sẽ lÆ°u ý.†Xem tình hình nà y, muốn đợi ba năm là không được rồi. Trên lÆ°ng, mồ hôi lạnh dÃnh và o quần áo, lạnh lẽo, cả ngÆ°á»i lạnh toát, vá»™i và ng nói: “Mẹ, con muốn Ä‘i toilet.†Vá»™i và ng chạy trốn.
Vệ An ngồi bên cạnh nghe, cÆ°á»i nói: “Mẹ, mẹ quá nóng vá»™i rồi, vợ chồng trẻ, vừa má»›i kết hôn, là m sao có em bé nhanh nhÆ° váºy được.†Vệ mẫu liá»n chÄ©a mÅ©i dùi vá» phÃa anh: “Còn không phải tại con à , nếu con có con, lúc nà y đã Ä‘i há»c tiểu há»c rồi.â€
Vệ An liá»n đứng dáºy, thức thá»i nói: “Mẹ, con có việc, con lên lầu trÆ°á»›c.†Vì chuyện con cái, anh bị mẹ nói nhiá»u tá»›i mức lá»— tai sắp dà i chạm đất rồi. Vá»— vá»— bả vai Vệ Khanh nói: “Em trai, trá»ng trách cách mạng giao cho chú, chú cần phải hoà n thà nh nhiệm vụ đúng thá»i hạn. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trông chá» và o chú.â€
Vệ Khanh cÆ°á»i mắng: “Anh hai, anh cÅ©ng phải giúp má»™t tay Ä‘i chứ?†Nhá»› ra, Ä‘i theo anh lên lầu há»i: “Chị dâu đâu, sao lại không thấy chị ấy váºy? Gần đây không phải hai ngÆ°á»i rất tốt sao? Hôm em kết hôn, còn thấy anh và chị ngồi cùng nhau nữa.†Vệ An im lặng, không nói, xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng. Vệ Khanh đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, há»i: “Rốt cuá»™c hai ngÆ°á»i là m sao? Äã chuyển biến tốt nhÆ° váºy, sao lại cứng nhắc thế?â€
Vệ An lắc đầu: “Chuyện nà y chú đừng quản, chuyện anh chị cÅ©ng không phải ngà y má»™t ngà y hai. TrÆ°á»›c kia thế nà o, thì bây giá» cứ thế thôi.†Vệ Khanh nói: “Anh hai, anh cứng nhắc nhÆ° váºy, muốn dá»— dà nh phụ nữ là không được rồi. Em mà giống tÃnh anh á, đừng nói là cÆ°á»›i vợ, ngay cả bóng dáng con gái nhà ngÆ°á»i ta cÅ©ng không có nốt. Chu Dạ xấu tÃnh, em ở bên cô ấy không biết đã ăn bao nhiêu trái đắng đâu. NhÆ°ng, cuối cùng không phải em vẫn cÆ°á»›i cô ấy và o cá»a đó sao? Cho nên má»›i nói, phụ nữ trá»i sinh dá»… dá»—. Dù chị dâu có tà i giá»i tá»›i đâu, cÅ©ng vẫn chỉ là má»™t phụ nữ, không phải sao? Lúc chị ấy cứng rắn thì anh phải má»m, lúc chị ấy má»m thì anh phải má»m theo, đánh rắn tùy gáºy chứ…â€
Nói những suy nghÄ© tâm đắc trong lòng ra, khiến Vệ An báºt cÆ°á»i: “Hóa ra nhá» thế nà y mà chú lừa được con gái nhà ngÆ°á»i ta sao? Anh phải nói cho Chu Dạ biết, để xem thÃm ấy trị chú thế nà o!†Vệ Khanh ngẩng đầu ưỡn ngá»±c nói: “Haizz, anh à , anh có ý gì thế? Em giúp anh lừa chị dâu, sao anh lại nghÄ© lòng tốt của em thà nh lòng lang dạ thú thế?†Vệ An không kiá»…n nhẫn, nói: “Äược rồi, được rồi, chuyện của anh chị không cần chú quan tâm.â€
Vệ Khạnh vịn hai bả vai anh há»i: “Anh, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì, anh em chúng ta cùng chung sức, chẳng có chuyện gì là không thể là m được.†Lại phát hiện ở cổ tay lá»™ ra bên ngoà i áo sÆ¡ mi có má»™t vết bầm tÃm, vá»™i há»i: “Anh, tay anh là m sao thế nà y?â€
Vệ An vá»™i kéo tay áo xuống, xấu hổ nói: “Không sao, không cẩn tháºn bị đụng và o thôi.†Va chạm kiểu gì mà lại ở cổ tay được? Rõ rà ng là vết thÆ°Æ¡ng do ngÆ°á»i khác gây nên. Hắn cẩn tháºn há»i: “Chị dâu ra tay vá»›i anh à ?†cho nên má»›i nói cÆ°á»›i má»™t phụ nữ giá»i võ là chuyện vô cùng đáng sợ. Äánh không đánh lại, mắng không mắng lại, bình thÆ°á»ng còn phải giả vá» nhÆ°á»ng nhịn, không có cách nà o khác.
Vệ An nghiêm mặt trừng hắn: “Nói linh tinh gì thế!†Vẻ mặt nghiêm túc, giống nhÆ° Ä‘i theo lãnh đạo quốc gia ra nÆ°á»›c ngoà i phá»ng vấn, đứng trÆ°á»›c mặt đông đảo phóng viên giá»›i truyá»n thông váºy.
Vệ Khanh âm thầm cÆ°á»i trá»™m trong lòng, đây đúng là sỉ nhục của Ä‘Ã n ông, hắn Ä‘au nhÆ° cắt, đến bây giá» còn thỉnh thoảnh bị Chu Dạ lôi ra giá»…u cợt. Vá»™i nói: “Anh hai, có phải anh quá vá»™i và ng không?†Trần Lệ Vân rất có ká»· luáºt, không phải là loại ngÆ°á»i bạo lá»±c dùng võ.
Vệ An trầm mặt xuống, giục hắn mau Ä‘i. Vệ Khanh ngồi yên bất Ä‘á»™ng, nói: “Chỉ có hai anh em mình, có chuyện gì không thể nói chứ? Có việc cứ để trong lòng, cẩn tháºn bị nghẹn thà nh tâm bệnh. Phụ nữ lạnh lùng sợ nhất Ä‘Ã n ông quấn lấy, anh chỉ cần quấn quýt chặt và o, tráºn đánh nà y, sá»›m hay muá»™n chị dâu cÅ©ng sẽ bị anh tóm được…â€
Vệ An nghe hắn nói hÆ°Æ¡u nói vượn, cà ng ngà y cà ng kỳ cục, kêu lá»›n: “Chu Dạ, Chu Dạ, Vệ Khanh Ä‘ang nói xấu em nà y, em mau tá»›i giáo huấn cáºu ta!†Vệ Khanh hoảng hốt đứng dáºy, nghiến răng ken két nói: “Cuối cùng em đã hiểu mấy chÃnh trị gia các anh giết ngÆ°á»i vô hình thế nà o rồi! Không đánh mà thắng, đẩy ngÆ°á»i ta và o chá»— chết. Coi nhÆ° em há»c được bà i há»c, cùng ai qua lại cÅ©ng không thể qua lại vá»›i mấy ngÆ°á»i theo phe chÃnh trị!â€
Quả nhiên Chu Dạ Ä‘i lên, cÆ°á»i hì hì nói: “Anh hai, anh ấy bắt nạt em, anh cÅ©ng phải giúp em dạy cho anh ấy má»™t bà i há»c má»›i được!†Vệ Khanh ồn à o: “Bà xã, em đừng nghe ngÆ°á»i ta châm ngòi ly gián, anh nà o dám bắt nạt em, thÆ°Æ¡ng em còn không kịp nữa là .†Vệ An chẳng những thấy chết mà không cứu, còn đổ thêm dầu và o lá»a: “Tên nhóc Vệ Khanh nà y, anh nhìn chú ấy lá»›n lên từ nhá», ngoà i miệng nói má»™t đằng, trong lòng nghÄ© má»™t nẻo, bằng mặt không bằng lòng, là sở trÆ°á»ng của nó. Em dâu, em đừng để chú ấy lừa.â€
Chu Dạ ngá»t ngà o cÆ°á»i: “Vẫn là anh hai uy phong sáng suốtâ€. Xoay ngÆ°á»i nhìn Vệ Khanh, kéo tay hắn nói: “Ông xã, chúng ta vá» thôi, kể cho em nghe xem từ nãy giá» anh nói gì, em cÅ©ng muốn nghe qua má»™t chút.†Dẫn hắn vá» phòng. Cô cứ má»™t Ä‘iá»u ông xã, hai Ä‘iá»u ông xã là m Vệ Khanh vừa mừng vừa sợ, nhÆ°ng lại có cảm giác gió thổi mÆ°a giông trÆ°á»›c cÆ¡n bão. Có lẽ vẫn vì chuyện con cái mà cô há»n dá»—i hắn, đêm nay sợ rằng hắn phải chịu tá»™i rồi.
Y nhÆ° rằng, vừa đóng cá»a lại, Chu Dạ ngồi xuống giÆ°á»ng liá»n há»i: “Lúc nãy mẹ há»i em, sao anh không nói gì?†Vệ Khanh chá»™t dạ, cÆ°á»i cÆ°á»i, cá» cá» và o cô nói: “TÃnh mẹ thế nà o, không phải em không biết, bà cụ đã muốn ôm cháu ná»™i lắm rồi. Em xem, có phải chúng ta cÅ©ng nên sinh má»™t nhóc hay không?†Cô xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác không nói lá»i nà o, trong lòng rất tủi thân. Có ai đứng ở vị trà của cô suy nghÄ© má»™t chút không? Äối vá»›i cuá»™c sống hôn nhân Ä‘á»™t ngá»™t diá»…n ra, cô đã không kịp phản ứng, huống chi là có con, cô còn chÆ°a chuẩn bị tâm lý!
Vệ Khanh ôm thắt lÆ°ng cô, cô ngẩng đầu nhìn hắn, cầu xin: “Vệ Khanh, hai năm nữa má»›i sinh con có được không? Em còn chÆ°a có kinh nghiệm, rất sợ…†Vệ Khanh đáp cho có lệ, nhÆ°ng tay thì không há» nghiêm túc, thân thể thanh xuân má»m mại của cô lại bốc cháy má»™t ngá»n lá»a lá»›n. Chu Dạ thở hổn hển, cố gắng giữ tay hắn lại nói: “Em không mang thuốc theo, anh có mang bao…†hắn không chịu tránh thai, nên cô Ä‘Ã nh phải thÆ°á»ng xuyên uống thuốc.
Vệ Khanh nghe thấy ba từ “thuốc tránh thaiâ€, sắc mặt không vui, nghÄ© thầm: không mang Ä‘i là tốt nhất. Chu Dạ cÅ©ng không để yên, đứng dáºy nói; “Là m việc cả ngà y, không mệt sao? Tắm má»™t cái rồi nghỉ ngÆ¡i thôi.†Giúp hắn Ä‘i và o phòng tắm. Cô buồn bá»±c nghÄ©, tuy tuổi hắn không còn trẻ, nhÆ°ng đối vá»›i những thÆ°Æ¡ng nhân thà nh công mà nói, má»›i ngoà i ba mÆ°Æ¡i tuổi đã đạt thà nh tá»±u, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tinh lá»±c dồi dà o, vì sao lại muốn có con sá»›m nhÆ° váºy?
Äang lúc miên man suy nghÄ©, từ bên trong Vệ Khanh gá»i lá»›n: “Tây Tây, Tây Tây..†cô vá»™i chạy và o, gõ cá»a há»i là m sao? Hắn nói: “Em và o đây má»™t chút…†đá»u đã là vợ chồng, cô cÅ©ng không kiêng dè, trá»±c tiếp đẩy cá»a và o. Vệ Khanh nói: “Em nhìn sau lÆ°ng anh có bị Ä‘á» không, ngứa quá, em gãi giúp anh Ä‘i.â€
Chu Dạ lại gần: “Có hÆ¡i Ä‘á», có phải bị con gì cắn không?†Nghe hắn kêu ngứa, nhẹ nhà ng xoa hai ba cái, nói: “Tốt nhất đừng có gãi, lát nữa ra em bôi thuốc cho.â€
Vệ Khanh dùng lá»±c má»™t chút, kéo cô úp xuống ngá»±c, là n nÆ°á»›c ấm áp dán và o ngÆ°á»i cô. Cô hoảng hốt kêu lên: “Anh là m Æ°á»›t đồ em rồi!†Vệ Khanh dã man xé toạc áo cô ra, đẩy cô đứng trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng. Trong nháy mắt, Chu Dạ bị dục vá»ng mênh mông mãnh liệt phá vỡ lý trÃ, cứ nhÆ° thế, không kịp Ä‘á» phòng, căn bản là không còn Ä‘Æ°á»ng sống, thở gấp nói: “Äừng là m trong nà y…†lá»i chÆ°a nói hết đã bị hắn nuốt và o trong bụng.
Hắn xấu xa nói: “Äược, không là m ở đây.†Ôm cô Ä‘i và o bồn tắm lá»›n, đặt cô ngồi lên trên. Toà n thân cô vì dục vá»ng mà co rút, hÆ¡i ngượng ngùng kèm theo lo lắng. “Chá» má»™t chút, anh Ä‘eo bao …†Vệ Khanh không kiên nhẫn, thẳng tay ấn cô ngồi xuống, Ä‘á»™ng tác dứt khoát. Cô không kịp ngăn cản, trong phòng chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc hổn hển. Tháºm chà cô còn chÆ°a kịp Ä‘iá»u chỉnh tÆ° thế, đã cùng hắn tá»›i cao trà o. Hắn vẫn thấy chÆ°a đủ, ôm cô đặt lên bồn rá»a tay, tùy ý thâm nháºp. Trong gÆ°Æ¡ng phản chiếu hình ảnh triá»n miên giữa hai ngÆ°á»i, vô cùng kÃch thÃch.
Tắm rá»a xong xuôi, đã là má»™t tiếng đồng hồ sau, cô má»m nhÆ° nÆ°á»›c, không còn sức lá»±c. Vệ Khanh ôm cô Ä‘i ra, biểu hiện vô cùng thá»a mãn. Chu Dạ đẩy hắn ra, từ từ nhắm mắt lại: “Cùng nhau tắm uyên Æ°Æ¡ng, có phải rất thoải mái không?†Cuối cùng thì hôm nay hắn cÅ©ng thá»±c hiện được. Lẩm nhẩm tÃnh toán, hôm nay đúng kỳ nguy hiểm, ngà y mai nhất định phải nhá»› uống thuốc má»›i được.
Hôm sau, Vệ Khanh cầm thuốc Ä‘i và o. Cô ngạc nhiên, há»i vì sao hắn lại mua thuốc tránh thai cho cô. Hắn tức giáºn nói: “Anh không mua, em cÅ©ng không mua chắc?†Cô là m mặt quá»·, ngoan ngoãn nuốt và o. Cô còn nói: “Từ lần sau, đừng có uống thuốc tránh thai lung tung nữa, không tốt cho cÆ¡ thể. Anh sẽ dùng biện pháp tránh thai.â€
Vá» sau, má»—i khi hai ngÆ°á»i thân máºt, hắn Ä‘á»u mang áo mÆ°a. Cô cÅ©ng biết uống thuốc tránh thai linh tinh gì đó không tốt, có tác dụng phụ rất lá»›n, vì thế hoà n toà n tin tưởng hắn, không có uoonggs nữa.
Và i ngà y sau, Vệ Khanh Ä‘i công tác ở Thượng Hải. Hoà n thà nh xong việc, hắn liá»n vá»™i vã trở vá». Buổi sáng hôm ấy trá»i mÆ°a phùn, mÆ°a bụi lất phất, những tán lá và ng nhạt phấp phá»›i đón gió, khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy mệt má»i.
Chu Dạ nằm lỳ trên giÆ°á»ng, không muốn đứng lên. Vệ Khanh lay cô dáºy: “Mèo con lÆ°á»i biếng, không dáºy là muá»™n há»c bây giá».†Cô mÆ¡ mà ng áºm ừ và i tiếng, nói không Ä‘i, cuá»™n tròn trong chăn, tiếp tục và o má»™ng đẹp.
Hắn rá»a mặt xong, thấy cô vẫn còn ngủ, bịt mÅ©i cô nói: “Mặt trá»i lên tá»›i ngá»n tre rồi.†Cô xoay ngÆ°á»i, lẩm bẩm: “Trá»i Ä‘ang mÆ°a, ngủ là hợp nhất, không có mặt trá»i.†Vệ Khanh ôm cô, thấy cô nhắm mắt không chịu tỉnh, hôn môi cô, yêu chiá»u nói: “Muốn ngủ thì ăn sáng xong ngủ tiếp.†Tháºt không hiểu tá»›i bao giá» cô má»›i sá»a thói quen lÆ°á»i ăn sáng nữa. Cô lắc đầu, gần đây hay mệt má»i, cảm giác ngủ bao nhiêu cÅ©ng không đủ, có lẽ vì Ä‘ang là mùa xuân.
Vệ Khanh lắc đầu thở dà i, cầm chén cháo Ä‘i và o, đỡ cô ngồi dáºy: “Ngoan… há miệng ra…†Chu Dạ giống nhÆ° má»™t đứa trẻ má»›i sinh, theo bản năng nuốt và o. Vệ Khanh đắp chăn cho cô, nói: “Anh Ä‘i là m, em ngủ thêm lát nữa rồi dáºy. TrÆ°a anh gá»i vá» mà vẫn còn Ä‘ang ngủ, thì tối vá» sẽ đánh đòn.†Cô không kiá»…n nhẫn, bịt tai lại. Từ khi kết hôn xong, cảm giác tá»± do ngủ thẳng tá»›i hai, ba giá» chiá»u nhÆ° hồi ở kà túc đã không còn nữa.
Ngủ tá»›i mÆ°á»i giá», Chu Dạ ngáp ngắn ngáp dà i đứng dáºy, không hiểu vì sao, gần đây tinh thần rất mệt má»i. Nếu không Ä‘i há»c, có lẽ sẽ bị giáo sÆ° phê bình mất. Cô cầm đồ ăn Vệ Khanh chuẩn bị sẵn ở trên bà n, vừa Ä‘i vừa ăn, nghÄ© thầm, gần đây cô rất lÆ°á»i, chỉ ăn và ngủ, thảo nà o Vệ Khanh toà n cÆ°á»i mắng cô là heo. Cô xiết chặt hai tay, hạ quyết tâm, từ ngà y mai sẽ ngủ sá»›m dáºy sá»›m, sẽ chăm chỉ há»c táºp, má»—i ngà y Ä‘á»u tá»›i phòng vẽ tranh.
Tá»›i lóp, thấy má»i ngÆ°á»i là lạ, giống nhÆ° Ä‘ang lén lút quan sát cô. Buổi trÆ°a xuống canteen ăn cÆ¡m, má»™t mình cô ngồi má»™t góc, nghe có ngÆ°á»i ở phÃa sau nói: “Không biết có phải chồng cô ấy khong, có thể là không phải mà , thoạt nhìn không giống ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Tình cảm cô ấy và chồng rất tốt, là m sao có thể xảy ra chuyện nà y?†Lại nghe ngÆ°á»i khác nói: “Ha ha, cho dù ảnh chụp không rõ rà ng lắm, nhÆ°ng chẳng lẽ viết tên sai sao? Chồng cô ấy vừa đẹp trai vừa có tiá»n, có xảy ra chuyện nà y cÅ©ng là bình thÆ°á»ng thôi, Ä‘Ã n ông là m gì có ai không lăng nhăng…†lúc đầu cô không thèm để ý, không biết bá»n há» lại buôn chuyện vá» ai nữa.
Má»™t lát sau, nghe thấy má»™t ngÆ°á»i thở dà i: “Vừa má»›i kết hôn, đã xảy ra chuyện nhÆ° váºy, Chu Dạ tháºt đáng thÆ°Æ¡ng.†NgÆ°á»i kia nói: “Cho nên má»›i nói đại thiếu gia có tiá»n, hoa hoa công tá» Ä‘á»u không đáng tin! Äã kết hôn rồi, còn lăng nhăng vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ khác, Chu Dạ mà biết, không biết sẽ Ä‘au lòng thế nà o.†Cô biến sắc, hóa ra ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà bá»n há» Ä‘ang nói chÃnh là chồng cô – Vệ Khanh!
Cô cố gắng trấn tÄ©nh Ä‘i ra, mất hồn mất vÃa Ä‘i vá» lá»›p, má»™t đám ngÆ°á»i vây xung quanh má»™t chiếc laptop nhìn ngó, rÃu rÃt bình luân, thấy cô, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng, tìm cá»› rá»i Ä‘i. Cô liếc mắt má»™t cái, trên trang web ghi rõ là ảnh chụp Vệ Khanh và má»™t nữ ngôi sao truyá»n hình hôn môi, tiêu Ä‘á» mà u Ä‘á» ghê ngÆ°á»i. Trong cÆ¡n giáºn dữ, cô nhìn chằm chằm máy tÃnh, háºn không thể đâm thủng ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt.
Lục Äan thấy sắc mặt cô thay đổi, quan tâm há»i: “Chu Dạ, bạn có khá»e không? Äừng tin mấy cái tin lá cải mà cánh phóng viên giải trà đưa tin, bá»n há» vì muốn ngÆ°á»i Ä‘á»c chú ý, cái gì chẳng nói được. Sống cÅ©ng có thể nói là chết! Chẳng qua Vệ Khanh lá»t và o tầm ngắm của bá»n há» mà thôi. Cái cô diá»…n viên nà y suốt ngà y gây scandal, chẳng qua cố ý nổi báºt, bám và o Ä‘Ã n ông thôi, bạn đừng để ý.†Chu Dạ tức giáºn, tay run rẩy, môi run run, ná»a ngà y không nói ra lá»i. Äây không phải tát cho cô má»™t bạt tai trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i sao?
Lục Äan kéo cô ra ngoà i, khuyên giải: “Äây chỉ là trÆ°á»ng hợp xã giao lá»… nghi thôi, có lệ mà thôi. Chẳng qua bị đám phóng viên cố ý phóng đại, viết khó coi, đừng tức giáºn chuyện không đáng. Báo lá cải, có bao nhiêu phần trăm là tháºt chứ? Báo chà vì muốn thu hút ngÆ°á»i Ä‘á»c, chuyện gì cÅ©ng có thể xảy ra, qua và i ngà y nữa sẽ chẳng còn ai nhớ…â€
Trong lòng Chu Dạ, sóng to gió lá»›n, bá» ngoà i lại lắc đầu nói: “Yên tâm, mình không sao, hi, nói tháºt đấy, không phải chỉ là má»™t tấm ảnh chụp thôi sao, cÅ©ng không biết là tháºt hay giả, có lẽ là do ngÆ°á»i khác rắp tâm bất lÆ°Æ¡ng, cố ý ghép tranh không chừng. Bây giá» trên mạng, chuyện tháºt tháºt giả giả cÅ©ng khó nói lắm…†không đợi nói dứt câu, vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
Cô còn nhá»› rõ trÆ°á»›c mặt bạn há»c phải là m bá»™ nhÆ° không biết việc gì xảy ra, giữ mặt mÅ©i cho hắn! Có lẽ có ngÆ°á»i đồng tình, hoặc thÆ°Æ¡ng hại, hoặc xấu xa chá» cô Ä‘au lòng, cô sẽ không để hỠđược toại nguyện!
Äi qua hà nh lang, cô còn nghe thấy má»™t bạn há»c nói: “Ôi! Cái gì? Chồng Chu Dạ hôn ngÆ°á»i khác á?†DÆ°á»ng nhÆ° tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói vá» chuyện nà y. Rốt cuá»™c cô không chịu nổi nữa, tức sùi bá»t mép, nổi tráºn lôi đình, hầm hầm Ä‘i vá» nhà . Giá» bảo cô ở lại trÆ°á»ng thế nà o được? Toà n bá»™ má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết chuyện chồng cô trÆ°á»›c mặt đông đảo phóng viên hôn ngÆ°á»i khác. Ngay cả bÆ°á»›c chân ra khá»i cá»a cô cÅ©ng không dám Ä‘i, sợ má»i ngÆ°á»i chỉ trá», cô không thể nà o đứng dáºy nổi.
Lá»i Ä‘Ã m tiếu của thiên hạ tháºt đáng sợ. Mà điá»u khiến trái tim cô băng giá là , Vệ Khanh không hỠđả Ä‘á»™ng gì tá»›i chuyện nà y, dù chỉ má»™t câu!
[48]: “Bất hiếu hữu tam, vô háºu vi đại†:có 3 Ä‘iá»u bất hiếu vá»›i cha mẹ, trong đó không có con là điá»u nặng nhất.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Chữ ký của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ Thịt trôi qua cổ.
Pháºt vẫn tại tâm.
Không xao xuyến lòng.
Hẳn thà nh chánh quả.
22-05-2013, 10:23 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Vệ Khanh vá» nhà , thấy Chu Dạ ôm laptop, ngồi ở phòng khách lên mạng. Hắn cÅ©ng không để ý, mở tủ lạnh ra lấy đồ uống, còn há»i: “Bà xã, tối hôm nay ăn gì thế?†thấy cô không có phản ứng, Ä‘i tá»›i há»i: “Sao thế? Sao không nói lá»i nà o váºy?â€
Thấy ảnh chụp chình ình trên trang web, sắc mặt hắn tái nhợt, cả ngÆ°á»i giống nhÆ° lò xo, ngồi thụp xuống, lắp bắp nói: “Bà xã, bà xã…†Chu Dạ lạnh lùng nhìn hắn, cÆ°á»i lạnh: “Anh còn biết ai là bà xã của anh sao?†Cô bá» con chuá»™t máy xuống, khoanh tay trÆ°á»›c ngá»±c, mặt Ä‘en nhÆ° Bao Công, nhìn giống nhÆ° thẩm phán Ä‘ang thẩm vấn tá»™i phạm váºy.
Vệ Khanh luống cuống, hoảng hốt nói: “Bà xã, em nghe anh giải thÃch đã, chuyện nà y là ngoà i ý muốn, dù anh có ăn gan hùm máºt gấu, cÅ©ng không dám là m chuyện nhÆ° váºy…†Chu DẠchâm chá»c: “Tháºt à ? Anh không dám Æ°? Ảnh chụp phát tán đầy rẫy trên mạng, không ai không biết, anh còn nói là anh không dám à ?â€
Vệ Khanh ra sức trấn an cô, cuống tá»›i mức toát mồ hôi: “Bà xã, không phải nhÆ° em nghÄ© đâu! Lúc ấy anh đồng ý tá»›i tham dá»± má»™t buổi lá»…, ngồi cạnh cô ấy, nói chuyện ăn ý, lúc rá»i Ä‘i, cô ấy theo lá»… nghi nÆ°á»›c ngoà i ôm tạm biệt anh, chỉ có thế mà thôi…â€
Cô dứt khoát đứng dáºy, chỉ và o mặt hắn mắng: “Nói chuyện ăn ý à ? Má»›i gặp lần đầu đã nói chuyện ăn ý sao? Thấy ngÆ°á»i ta xinh đẹp, say tá»›i mê mẩn đầu óc, cố ý ninh bợ phải không? Ôm má»™t chút à ? Hừ, thế sao ngÆ°á»i ta lại chụp được cảnh hai ngÆ°á»i hôn hÃt? Chẳng lẽ anh định nói, ngÆ°á»i trong ảnh không phải là anh?â€
Vệ Khanh giáºt mình, sợ hãi nói: “Bà xã, anh không cố ý tháºt mà , lúc ấy anh bị ngÆ°á»i ta chuốc rượu, bảy tám phần đã say. Vả lại, anh và cô ấy, không phải là má»›i gặp lần đầu…†Chu Dạ quát: “Cái gì, chẳng lẽ trÆ°á»›c kia hai ngÆ°á»i lén lút qua lại?†Vệ Khanh vá»™i và ng phủ nháºn: “Không phải, không phải, hoà n toà n không có mà ! TrÆ°á»›c kia cÅ©ng gặp qua cô ấy mấy lần, Ä‘á»u là ngÆ°á»i quen biết cả, không có gì khác, không có gì khác…â€
Chu Dạ không tin, tra há»i: “Không có gì khác? Anh là trẻ con chắc! Chỉ gặp và i lần mà đã cùng nhau ôm hôn? Vệ Khanh, anh có là đà n ông không? Dám là m không dám nháºn, là m lại không dám thừa nháºn! Có bản lÄ©nh, anh nói rõ rà ng ra cho tôi!â€
Vệ Khanh xấu hổ, cÆ°á»i là m là nh: “Bà xã, anh và cô ấy thá»±c sá»± không có gì, cả hai Ä‘á»u bị ngÆ°á»i ta chuốc rất nhiá»u rượu. Sau đó theo phép lịch sá»±, anh Ä‘Æ°a cô ấy lên xe, cô ấy lá»›n lên ở nÆ°á»›c ngoà i, không câu nệ tiểu tiết, trÆ°á»›c khi chia tay thì ôm má»™t chút, anh cÅ©ng không thể từ chối, đúng không? Sau đó, anh giúp cô ấy mở cá»a xe, trở lại…†Chu Dạ lạnh giá»ng nói: “Äừng có nói lòng vòng nữa, nói trá»ng Ä‘iểm Ä‘i, rốt cuá»™c vì sao các ngÆ°á»i lại hôn nhau? Vì sao phóng viên lại chụp được?â€
Trán Vệ Khanh mÆ°á»›t mát mồ hôi, giÆ¡ tay nói: “Bà xã, anh biết anh sai rồi, anh không nên uống nhiá»u rượu nhÆ° váºy. Lúc ấy nhất thá»i xúc Ä‘á»™ng, cô ấy dá»±a và o ngÆ°á»i anh, bÆ°á»›c chân của anh hÆ¡i lảo đảo má»™t chút, nên má»›i môi chạm môi nhÆ° váºy… tháºt sá»± chỉ là trùng hợp mà thôi. Có lẽ gần đây cô ấy rất nổi tiếng, cho nên bị phóng viên âm thầm theo dõi, má»›i chụp được cảnh đó. Lúc ấy anh cÅ©ng đã tỉnh táo lại… bà xã, em phải tin anh…â€
Chu Dạ cầm cái chén trên bà n, ném xuống đất, tức giáºn tá»›i mức sắc mặt trắng bệch: “Anh còn không chịu thà nh tháºt? Thế kia mà gá»i là môi chạm môi thôi à ? Ãnh mắt cô ta còn nhắm lại nhÆ° váºy? Anh xem ảnh chụp chÃnh mình Ä‘i, tay còn giữ trên lÆ°ng ngÆ°á»i ta, vẻ mặt hưởng thụ thế kia, anh còn định giấu diếm tá»›i khi nà o?â€
Vệ Khanh chỉ còn thiếu nÆ°á»›c quỳ xuống, than thở: “Bà xã, tháºt sá»± chỉ là chạm môi, anh vừa có phản ứng đã đẩy cô ta ra, lúc đó anh say rượu nên hồ đồ. Em không biết tối hôm đó phải xã giao rất nhiá»u, chồng em uống nhiá»u tá»›i mức suýt cháy cổ há»ng! Lúc anh hôn cô ta, không há» có cảm giác gì, hoà n toà n bất ngá», chÃnh anh cÅ©ng mÆ¡ hồ! Tối hôm đó, anh vá» liá»n nôn thốc nôn tháo, không phải em cÅ©ng nhìn thấy sao? Em còn dặn anh vá» sau uống Ãt rượu thôi. Từ tối hôm đó, anh không dám uống nhiá»u rượu, bất đắc dÄ© lắm cÅ©ng chỉ nhấp môi. Bà xã, anh biết việc nà y là anh sai, em coi nhÆ° anh vô tâm không để ý, tha thứ cho anh Ä‘i!â€
Chu Dạ hừ nói: “Äược rồi, coi nhÆ° anh hôn chó má»™t phát. Tối hôm đó vá», vì sao anh không thà nh tháºt khai báo? Anh nói vá»›i tôi anh uống rượu, không cẩn tháºn chạm môi vá»›i ngÆ°á»i ta, tôi sẽ phải giáºn dữ lá»›n thế nà y sao? Có phải anh định lừa dối tôi, muốn trái ôm phải ấp không?†Thảo nà o gần đầy cứ thấy hắn là lạ, luôn lén lút nhìn sắc mặt cô, còn thÆ°á»ng xuyên già nh rá»a bát vá»›i cô, hóa ra là có táºt giáºt mình. (ish: cho mình bon chen má»™t câu, Ä‘oạn nà y bạn Chu Dạ hiểu nhầm lòng tốt của bạn Vệ Khanh *cÆ°á»i đểu*)
Vệ Khanh vá»™i la lên: “Nếu anh muốn trái ôm phải ấp, anh còn kết hôn là m gì chứ? Chu Dạ, em phải tin tưởng anh, anh là vô tâm không để ý, anh xin thá» sau nà y sẽ không bao giá» tái phạm! Chu Dạ, em quen anh cÅ©ng không phải má»™t thá»i gian ngắn, Ä‘i bao lâu má»›i tá»›i được bÆ°á»›c nà y, á»™ viá»…n tri mã lá»±c, nháºt cá»u kiến nhân tâm [49], tình cảm của anh vá»›i em thế nà o, chẳng lẽ em không hiểu sao? Tại sao em không chịu tin anh?â€
Cô giáºt mình, im lặng hồi lâu, lại lạnh lùng ‘hừ’ má»™t tiếng: “Muốn tôi tin tưởng anh sao? Tin thế nà o đây? Tôi chỉ há»i anh, vì sao anh lại giấu diếm không nói?†Nếu má»i chuyện đúng nhÆ° lá»i hắn nói, thì cÅ©ng không phải chuyện to tát, coi nhÆ° là lúc xã giao, chẳng may đụng trúng ngÆ°á»i ta. Lúc cô cùng hắn ở chung, còn bị Ninh Phi cưỡng hôn đó thôi! Äáng giáºn là , vì sao từ đầu tá»›i cuối, hắn lại không nói má»™t lá»i? NhÆ° váºy chứng tá» trong lòng có ma, không dám nói cho cô biết!
Vệ Khanh ngẹn lá»i: “Bà xã, không phải nhÆ° thế đâu…†cô phẫn ná»™ rÃt lên: “Không phải nhÆ° thế à ? Thế ý anh là gì? Tối hôm đó cho tá»›i hôm nay báo đăng tin, đã là chÃn ngà y rồi. Trong chÃn ngà y nà y anh là m gì? Nếu đã thà nh tháºt, vì sao lại ko chịu nói?â€
Vệ Khanh ủ rÅ© nói: “Lúc ấy anh cứ tưởng …†Chu Dạ cầm gối ôm trên sofa ném và o ngÆ°á»i hắn: “Anh tưởng cái đầu anh ấy! Chắc chắn anh nghÄ© là ngÆ°á»i khác không biết, trong lòng rất thoải mái! Cút, cút, cút… hôm nay tôi không muốn nhìn thấy anh…â€
Vệ Khanh thấy cô giáºn tá»›i mức Ä‘á» mặt tÃa tai, thoáng chốc không kịp thở, ho khan dữ dá»™i, không dám tranh luáºn ná»a câu, trấn an: “Chu Dạ, chuyện nà y chúng ta từ từ nói, em muốn thế nà o cÅ©ng được, nhÆ°ng đừng giáºn quá mà hại sức khá»e. Cho dù cãi nhau thế nà o, em cÅ©ng đừng là m thÆ°Æ¡ng tổn chÃnh mình có được không?†Hắn cà ng quan tâm, cô lại cà ng nghÄ© tá»›i cảnh hắn ôm hôn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác lại cà ng giáºn, gáºt đầu nói: “Anh giá»i lắm! Anh không Ä‘i phải không? Tôi Ä‘i.â€
Chu Dạ ầm ầm Ä‘i và o phòng ngủ thu dá»n đồ đạc, vÆ¡ lung tung và i bá»™ quần áo, xách vali Ä‘i ra. Vệ Khanh ngăn cô lại, cô dùng sức đá và o chân hắn, không chút lÆ°u tình, đá tá»›i mức Vệ Khanh khóc thét, kháºp khiá»…ng ngã và o sofa. Chu Dạ thấy hắn kêu kinh thiên Ä‘á»™ng địa nhÆ° váºy, dừng bÆ°á»›c má»™t chút, quay đầu nhìn hắn má»™t cái. Hắn biết thá»i, nói: “Äã ná»a đêm rồi, em còn định Ä‘i đâu? Ngủ trong khách sạn sao?â€
Chu Dạ nghÄ© má»™t lát, đúng thế, vì sao cô phải Ä‘i chứ? Äặt vali lại, chỉ và o hắn quát: “Anh Ä‘i ra ngoà i cho tôi!†ra sức đẩy hắn. Vệ Khanh Ä‘uối lý, không dám phản kháng, đáng thÆ°Æ¡ng nói: “Bà xã, đêm khuya yên tÄ©nh, quá»· khà dà y đặc, em bảo anh ngủ ở đâu đây?†Cô căm tức nói: “Anh thÃch ngủ ở đâu thì ngủ! Tôi không muốn nhìn thấy anh! Cút! Cút! Cút! Nếu không Ä‘i ra ngoà i, tôi sẽ không để anh yên!â€
Vệ Khanh biết cô Ä‘ang nổi nóng, chuyện gì cÅ©ng phải qua đêm nay rồi nói sau, vì thế hắn giÆ¡ hai tay lên đầu, khép nép nói: “Bà xã, cho dù em có Ä‘uổi anh thì cÅ©ng không cần Ä‘uổi ác liệt thế chứ, mùa xuân gió lạnh, muốn anh ra đầu Ä‘Æ°á»ng sao?†Cô tức giáºn nói: “Anh ôm hôn ngÆ°á»i khác không phải cÅ©ng ở đầu Ä‘Æ°á»ng sao? Ngoà i Ä‘Æ°á»ng lãng mạn lắm đấy, có gì không tốt chứ?†đẩy hắn ra ngoà i, “rầm†má»™t tiếng, đóng cá»a lại.
Vệ Khanh không ngừng gõ cá»a, liên tục cầu xin: “Bà xã, anh biết lá»—i rồi, em muốn thế nà o cÅ©ng được. Äừng giáºn nữa có được không, cho anh và o có được không? Có gì thì từ từ nói…†má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà lại bị nhốt ở ngoà i, đúng là mất mặt vô cùng. May mà nhà bá»n hỠở riêng má»™t tầng, nếu không, bị hà ng xóm đối diện nhìn thấy, sau nà y hắn khá»i cần sống nữa.
Chu Dạ tức giáºn ngồi phịch xuống đất, hai tay ôm đầu gối, không nói má»™t lá»i, nhìn xa xăm, trong mắt không có tiêu Ä‘iểm. Chuyện gia đình nhÆ° váºy, bảo cô không giáºn thế nà o đây? Cuối cùng bên ngoà i cÅ©ng yên tÄ©nh, cô cứ nghÄ© hắn Ä‘i rồi, lại nghe hắn dáºm chân nói: “Bà xã, nếu em muốn Ä‘uổi anh ngủ chá»— khác, dù gì cÅ©ng phải Ä‘Æ°a và tiá»n và chìa khóa cho anh chứ? Anh không má»™t xu dÃnh túi, ngay cả áo khoác cÅ©ng không có, em cố ý trừng phạt anh đến chết sao?
Vệ Khanh tiếp tục lải nhải, xoa xoa vai cho bá»›t lạnh: “Gió bấc trà n vá», tuyết rÆ¡i lả tả, bông tuyết phiêu tán bay khắp nÆ¡i…†Chu Dạ nghe được, vừa bá»±c vừa buồn cÆ°á»i, hắn tá»± Ä‘em mình trở thà nh DÆ°Æ¡ng Bạch Lao, còn cô trở thà nh kẻ Ä‘á»™c ác Hoà ng Thế Nhân [50] cÆ¡ đấy! Cô lạnh lùng mở cá»a ra, cầm vali, bình tÄ©nh vá» phòng ngủ. Vệ Khanh thá» gõ cá»a hai lần, thấy cô không có Ä‘á»™ng tÄ©nh, xoa xoa mÅ©i, thức thá»i ra phòng khách ngủ.
Hôm sau, Vệ Khanh vẫn thấy sắc mặc cô tối sầm, há» hững vá»›i hắn, Ä‘Ã nh ra sức ân cần nói: “Bà xã, đói không? Anh tá»›i Phúc Tiên lâu mua cho em bánh bao, còn có cả sữa Ä‘áºu nà nh nguyên chất, uống rất ngon, vẫn còn nóng, em mau nếm thá» xem có vừa ý không?â€
Chu Dạ không thèm để ý tá»›i hắn, cầm sữa tÆ°Æ¡i trong tủ lạnh, lặng lẽ đổ ra cốc. Vừa ngá»i thấy mùi sữa, cảm thấy khó chịu, che miệng nôn khan, ứa nÆ°á»›c mắt, thân thể má»m nhÅ©n, mệt má»i ngồi xuống ghế.
Vệ Khanh sá» trán cô, há»i: “Sao thế? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không, có muốn tá»›i bệnh viện khám qua không?†Cô ‘bốp’ má»™t cái, hất tay hắn ra, hừ lạnh: “Sao lại khó chịu à ? Không phải bị anh chá»c giáºn sao?†Hắn im lặng, Ä‘i theo sau muốn Ä‘Æ°a cô tá»›i trÆ°á»ng, cô không quan tâm, má»™t mình đạp cá»a Ä‘i ra.
Thá»±c ra cô không tá»›i trÆ°á»ng, chuyện ầm Ä© nhÆ° thế, cô là m gì còn mặt mÅ©i Ä‘i há»c! Ở trÆ°á»ng, chuyện gì cÅ©ng có thể bình luáºn, đám sinh viên cả ngà y không có việc gì, chuyên môn soi khuyết Ä‘iểm của ngÆ°á»i khác, nói lá»i khó nghe, Ä‘Ã nh phải nhắm mắt là m ngÆ¡, tai không nghe thấy thì tâm sẽ tÄ©nh.
Äi ra khá»i chung cÆ°, Chu Dạ Ä‘i dạo loanh quanh trên Ä‘Æ°á»ng, cảm thấy khó chịu, nhá»› ra vẫn chÆ°a ăn sáng, vì thế muốn ăn má»™t bát cháo trứng thịt nạc nóng hổi. Bình thÆ°á»ng là món mà cô Æ°a thÃch, nhÆ°ng hôm nay cứ ăn má»™t miếng, miếng cháo nóng hổi nuốt cuốt thì lại cà ng buồn nôn, không thể ăn tiếp. Vất vả dừng lại, sá» trán, hình nhÆ° hÆ¡i nóng, không biết có phải bị cảm hay không.
Dù sao cÅ©ng không có chuyện gì là m, cô lẳng lặng Ä‘i tá»›i bệnh viện gần đó. Bác sÄ© trẻ tuổi vừa nghe cô tả lại tình trạng bệnh, đã há»i: “Chu tiểu thÆ°, cô kết hôn chÆ°a?†Cô gáºt đầu: “Vừa má»›i kết hôn năm ngóa.†Nhá»› tá»›i Vệ Khanh, vẫn còn chÆ°a nguôi giáºn. Bác sÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i, dẫn cô tá»›i khoa phụ sản kiểm tra. Cô ngây ngốc há»i ngÆ°á»i ta: “Bác sÄ©, tôi bị bệnh gì sao?†chỉ bị cảm cúm mà thôi, uống thuốc là khá»i, không phải sao? Vì sao lại còn phải kiểm tra? Trong đầu tá»± nhiên lại liên tưởng tá»›i bệnh máu trắng, bệnh tim hay bệnh di truyá»n gì đó thÆ°á»ng thấy trên tivi…
Bác sÄ© kia lắc đầu cÆ°á»i khẽ: “Chu tiểu thÆ°, cô đã có thai, đã được gần hai tháng, vá» sau cần chú ý chăm sóc sức khá»e. Xem bản xét nghiệm của cô, bị thiếu máu, nên ăn đồ bổ máu. Tôi kê cho cô thuốc dÆ°á»›ng thai, cô nhá»› uống thuốc đúng giá»â€¦â€
Chu Dạ nghe anh ta nói mình có thai, giống nhÆ° Ä‘i giữa trá»i nắng lại bị sét đánh, hồn bay phách lạc. Trợn mắt lắp bắp: “Bác sÄ©, có nhầm lẫn gì không? Sao tôi lại có thể có thai? Tôi và chồng tôi vẫn dùng biện pháp bảo vệ, chÆ°a từng quên.â€
Bác sÄ© đẩy gá»ng kÃnh mắt và ng chói, mỉm cÆ°á»i: “Chu tiểu thÆ°, không có chuyện gì là tuyệt đối cả. Xin há»i hai ngÆ°á»i dùng thuốc tránh thai khẩn cấp hay là loại khác?†Cô nói, ngay từ đầu Ä‘á»u uống thuốc Ä‘á»u đặn, nhÆ°ng vá» sau sợ bị tác dụng phụ, nên đổi sang dùng áo mÆ°a… nói tá»›i đây, má»›i nhá»› ra, hÆ¡n má»™t tháng trÆ°á»›c, không phải đúng lúc Vệ Khanh khuyên cô ngừng uống thuốc sao?
Giống nhÆ° đổ thêm dầu và o lá»a, chuyện ảnh chụp tai tiếng còn chÆ°a tÃnh sổ vá»›i hắn, giá» lại thêm chuyện có thai! Bá»—ng nhiên cô cảm thấy uất ức vô cùng, kinh hãi Ä‘i ra khá»i bệnh viện, má» mịt nhìn biển ngÆ°á»i, trÆ°á»›c mắt là ngÆ°á»i ngÆ°á»i qua lại vá»™i vã, không ai ngẩng đầu lên liếc nhìn cô má»™t cái, cô Ä‘i mà không có cảm giác. Äứa bé xuất hiện, không há» nằm trong dá»± tÃnh của cô. Cô cảm thấy sợ hãi, bất an, tâm trạng rối nhÆ° tÆ¡ vò, muốn khóc to cho thá»a.
NhÆ°ng đứng trÆ°á»›c cá»a nhà , nhìn nÆ¡i quen thuá»™c vô cùng ấy, lại không thể khóc nổi. Tuổi mÆ°á»i chÃn có thể khóc to cÆ°á»i lá»›n đã trôi qua rất lâu, hiện giá» cô đã vợ hắn, trong bụng còn má»™t đứa bé chÆ°a chà o Ä‘á»i. Bá»—ng nhiên, cô cảm nháºn được gánh nặng trên vai, là m gì cÅ©ng phải có trách nhiệm vá»›i gia đình. Trong lúc cô còn chÆ°a chuẩn bị sẵn sà ng, núi Thái SÆ¡n đã đè nặng lên vai.
Cô má» mịt không biết phải là m sao, má»™t mình bất lá»±c Ä‘au khổ. Äối vá»›i Vệ Khanh, ngoà i tức giáºn chuyện bên ngoà i, còn có oán háºn sâu Ä‘áºm. Hiện giá» nên là m thế nà o đây? Chẳng lẽ lại bỠđứa bé? Cô vùi đầu vòng trong chăn, mái tóc lạnh lẽo, bên khóe mắt, nÆ°á»›c mắt vẫn còn chÆ°a khô. Cô má»›i hai mÆ°Æ¡i mốt tuổi, chÆ°a từng nghÄ© rằng sẽ là m mẹ trẻ con nhanh nhÆ° váºy. Còn Vệ Khanh, bá»n há» có thể cùng nắm tay nhau tá»›i già hay không? Hai mắt đẫm nÆ°á»›c, chẳng có chuyện gì có thể xác định rõ rà ng.
Hôn nhân và tình yêu là hai chuyện hoà n toà n khác nhau.
Cô vừa tức vừa háºn, lẳng lặng lấy vali ở góc nhà , khóa cá»a rá»i Ä‘i. Thá»i tiết âm u, tầng mây chất chồng trên đỉnh đầu, nhÆ°ng không giống nhÆ° sắp mÆ°a, thá»i tiết mÆ¡ hồ nhÆ° váºy, cÅ©ng giống tâm trạng cô lúc nà y. Ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng phồn hoa náo nhiệt, xe chạy nhanh nhÆ° ngá»±a, cây hòe thụ đã trổ những tán lá non mÆ¡n mởn, hoa nở đón gió. Mà cô cô Ä‘Æ¡n đứng ở giữa chốn hồng trần, giống nhÆ° không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a.
Äang sắp xếp công việc vá»›i cấp dÆ°á»›i, Trần Lệ Vân thấy trên Ä‘iện thoại hiển thị tên ngÆ°á»i gá»i, tuy hÆ¡i bất ngá», nhÆ°ng vẫn nghe máy : “Chu Dạ, có việc gì thế?†Chị nói chuyện hay là m việc Ä‘á»u thẳng thắn dứt khoát, lá»i Ãt ý nhiá»u. Chu Dạ nghẹn ngà o nói: “Chị dâu, em không có nÆ¡i nà o để Ä‘i, chị cho em ở tạm và i ngà y được không?â€
Cô không muốn nhìn thấy Vệ Khanh, Ãt nhất là trong và i ngà y. Cô cần tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, suy nghÄ© lại tất cả má»i chuyện. Lẽ ra nÆ¡i tốt nhất là Vệ gia, thuáºn tiện tố cáo tá»™i lá»—i của Vệ Khanh. NhÆ°ng rồi cô nghÄ©, không nên vì chuyện của bá»n há» mà khiến ngÆ°á»i lá»›n trong nhà lo lắng.
Cô đã từ từ trưởng thà nh, muốn tá»± mình Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c chống đỡ má»i chuyện, tuy rằng vẫn chÆ°a đủ thà nh thạo.
Trần Lệ Vân ngạc nhiên, vá»™i há»i: “Äã xảy ra chuyện gì? Em cãi nhau vá»›i Vệ Khanh sao?†Cô không nói gì, chỉ nức nở ra tiếng. Trần Lệ Vân sốt ruá»™t há»i: “Em Ä‘ang ở đâu? Chị cá» ngÆ°á»i Ä‘i đón em.†Chu Dạ Ä‘á»c địa chỉ, chÆ°a tá»›i ná»a tiếng, có ngÆ°á»i tá»›i Ä‘Æ°a cô đến khu táºp thể dà nh quân nhân cao cấp nhÆ° Trần Lệ Vân. NgÆ°á»i ná» giúp cô cầm hà nh lý lên, khách sáo nói: “Trần chÃnh ủy nói, tạm thá»i để cô nghỉ ngÆ¡i, lát nữa cô ấy sẽ vá» sau.â€
Chu Dạ gáºt đầu cảm Æ¡n anh ta, quan sát căn phòng, sáng sủa sạch sẽ, ghế tá»±a gá»n gà ng, má»i đồ đạc Ä‘á»u ngăn nắp, phòng khách không bà y nhiá»u đồ đạc, có vẻ trống trải, lạnh lẽo. Má»™t mình ở nÆ¡i nhÆ° thế nà y, có phải quá cô Ä‘Æ¡n hay không? Tá»›i khi Trần Lệ Vân dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất xá» lý xong công việc trở vá», câu đầu tiên cô nói là : “Chị dâu, bình thÆ°á»ng má»—i khi trở vá» chị thÆ°á»ng là m gì?â€
Trần Lệ Vân thản nhiên nói: “Không là m gì cả, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ngủ.†Chu Dạ lại há»i: “Ngoà i ngủ ra thì sao?†Trần Lệ Vân ngạc nhiên nhìn cô: “Äi công tác, chị thÆ°á»ng xuyên Ä‘i công tác, thỉnh thoảng vá», chỉ để ngủ.†Chu Dạ muốn nói lại thôi, rất muốn há»i vì sao không trở vá» vá»›i Vệ An, nhÆ°ng lại không dám lá»— mãng.
Trần Lệ Vân ngồi xuống sofa, vẫn ngồi thẳng lÆ°ng nhÆ° cÅ©, há»i: “Vợ chồng son không phải rất tốt đẹp sao? Äã xảy ra chuyện gì?†Nhìn cô nhá» tiá»u tụy nhÆ° váºy, chắc chắn không phải chuyện nhá». Chu Dạ rầu rÄ© nói: “Dù sao em cÅ©ng không muốn quay vá», nhìn thấy anh ta đã bá»±c mình rồi.†Trần Lệ Vân cÅ©ng không há»i, nói thẳng: “Chị Ä‘oán hai ngÆ°á»i cãi nhau, nên bình tÄ©nh nói chuyện. Em nói cho chị biết đã xảy ra chuyện gì?â€
Chu Dạ nói: “Chị dâu, lần nà y anh ta rất quá đáng! Chị không biết rằng anh ta ở bên ngoà i là m bao nhiêu chuyện xấu, cái gì cÅ©ng phạm phải đâu!†Nói xong, vô cùng uất ức. Trần Lệ Vân lá» má» Ä‘oán ra, lại nói: “Váºy em định tÃnh sao?â€
Chu Dạ sợ hãi nói: “Chị dâu, em muốn ở chá»— chị và i ngà y, để suy nghÄ© tháºt kỹ. Chị thÆ°Æ¡ng em nhất, sẽ không thể thấy chết mà không cứu chứ?†Trần Lệ Vân thấy mắt cô Ä‘á» hồng vì khóc nhiá»u, sắc mặt tái nhợt, nói chuyện Ä‘á»u cứng ngÆ°á»i lại, hữu khà vô lá»±c, chắc chắn rất mệt má»i, vì thế, dừng má»™t lát, nói: “Tùy em, dù sao cÅ©ng chỉ có mình chị ở đây. NhÆ°ng chị cÅ©ng không ở nhà nhiá»u đâu.â€
Chu Dạ giống nhÆ° ngÆ°á»i không nhà cá»a, má»™t mình lÆ°u lạc chạy tá»›i tìm chị để nÆ°Æ¡ng tá»±a, chị cÅ©ng không thể Ä‘uổi cô ấy Ä‘i. Vợ chồng cãi nhau, đầu giÆ°á»ng ầm ỹ cuối giÆ°á»ng hòa, để cho cô ấy yên tÄ©nh và i ngà y là được.
Chu Dạ vá»™i cầm tay chị nói: “Chị dâu, chị là tốt nhất. Không sao đâu, không sao đâu, chị cứ lo việc của chị, em có thể tá»± chăm sóc chÃnh mình, chỉ cần chị đừng chê em là m phiá»n chị là được.†Chị nói: “Äến giỠăn rồi, em xuống canteen ăn gì Ä‘i. Nếu không có việc gì, chị Ä‘i trÆ°á»›c. Buổi tối chị sẽ vá».†Chị vẫn còn nhiá»u việc chÆ°a giải quyết xong.
Trần Lệ Vân rá»i Ä‘i, suy nghÄ© ná»a ngà y, gá»i Ä‘iện thoại cho Vệ An: “Vợ chồng Vệ Khanh cãi nhau vì chuyện gì? Anh có biết không?†Cà ng nghÄ©, cÅ©ng chỉ có thể gá»i Ä‘iện cho anh. Vệ An nghe giá»ng chị, vô cùng kinh ngạc, vá»™i há»i là m sao. Chị nói Chu Dạ tức giáºn không chịu nói, Ä‘ang ở chá»— chị khóc lóc.
Vệ An thở dà i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên anh biết má»i chuyện từ đầu tá»›i cuôi, hôm nay anh còn cố ý gá»i Ä‘iện dò xét tình hình Vệ Khanh, nghe qua tuy rằng không được tốt lắm, dáng vẻ uể oải, nhÆ°ng cÅ©ng không tá»›i sứt đầu mẻ trán, không thể cứu vãn, tại sao giá» Chu Dạ lại bá» nhà ra Ä‘i? Vì thế anh nói: “Lần nà y Vệ Khanh gây chuyện lá»›n. E rằng Chu Dạ không dám ra ngoà i, thảo nà o thÃm ấy lại trốn nhà ra Ä‘i.â€
Chị nhÃu mà y, mắng “Giang sÆ¡n dá»… đổi, bản tÃnh khó dá»iâ€, thảo nà o Chu Dạ lại tức giáºn nhÆ° váºy, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘au đầu há»i: “Váºy anh nói phải là m sao bây giá»? CÅ©ng không thể để thÃm ấy luôn ở chá»— em được?â€
Vệ An nghÄ© nghÄ© nói: “Em cứ khuyên nhủ thÃm ấy trÆ°á»›c, đừng để cô ấy xảy ra chuyện gì. ThÃm ấy còn Ãt tuổi, e rằng thiếu kiên nhẫn, nhÆ°ng cà ng loạn cà ng không ổn. Bên chá»— Vệ Khanh, anh sẽ là m công tác tÆ° tưởng, tốt nhất nên tác hợp cho hai ngÆ°á»i bá»n há».†Chị lặng lẽ gáºt đầu, cÅ©ng chỉ có thể là m nhÆ° váºy. Trên Ä‘á»i nà y chỉ có hòa giải, chứ không khuyên ngÆ°á»i ta đánh nhau.
Má»™t lúc sau, Vệ An lại gá»i Ä‘iện thoại tá»›i: “Hiện giá» có lẽ cha mẹ chÆ°a biết chuyện nà y, anh vừa gá»i Ä‘iện vá» há»i, không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Nếu chẳng may bị há»i, cứ giúp chú thÃm ấy trả lá»i qua loa, dù sao giấy cÅ©ng không gói được lá»a, sá»›m hay muá»™n cÅ©ng sẽ biết. Tuy Chu Dạ hay là m loạn, nhÆ°ng vẫn hiểu chuyện, sẽ không kinh Ä‘á»™ng tá»›i cha mẹ, xảy ra chuyện còn biết chạy tá»›i chá»— của em.â€
Trần Lệ Vân nghe xong mỉm cÆ°á»i, lắc đầu thở dà u, chá»— chị cÅ©ng không phải nÆ¡i tránh nạn, không hiểu sao Chu Dạ lại tá»›i tìm chị, cho tá»›i giá» chị chÆ°a từng xá» lý tình huống nà o thế nà y. Hai ngÆ°á»i bá»n hỠđúng là phiá»n phức, Ä‘á»u khiến thiên hạ không được yên ổn. CÅ©ng chỉ có những ngÆ°á»i trẻ tuổi má»›i thừa sức lá»±c nhÆ° váºy. Chị và Vệ An, đừng nói là cãi nhau, ngay cả nói chuyện cÅ©ng rất Ãt.
Vợ chồng son đã xảy ra chuyện, bá»n há» là anh trai và chị dâu cÅ©ng phải có trách nhiệm má»™t chút.
[49]: Lá»™ viá»…n tri mã lá»±c, nháºt cá»u kiến nhân tâm: Äi Ä‘Æ°á»ng xa má»›i biết sức ngá»±a khá»e hay yếu, ở lâu má»›i biết lòng ngÆ°á»i tốt hay xấu.
[50]: DÆ°Æ¡ng Bạch Lao – Hoà ng Thế Nhân: Quan hệ tá Ä‘iá»n- địa chủ. NgÆ°á»i tá Ä‘iá»n thì hiá»n là nh bị áp bức, còn tên địa chủ thì ác Ä‘á»™c, cưỡng bức nhi nữ của tá Ä‘iá»n. Nói chung má»™t đại diện cho hiá»n là nh, má»™t đại diện cho tâm Ä‘á»™c.
p/s: hôm nay má»›i để ý, sÆ¡ xuất quá, bản beta mình sẽ chỉnh lại, chỉ bị nhầm má»—i chá»— của Trần Lệ Vân thôi, để ngôi “chị†thay cho ngôi “cô†của Chu Dạ cho đỡ nhầm lẫn, dù sao Trần Lệ Vân cÅ©ng đã ngoà i ba mÆ°Æ¡i. Xin lá»—i má»i ngÆ°á»i vì thiếu sót trên. =_=!!!
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:25 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Buổi sáng Vệ Khanh Ä‘i là m, thỉnh thoảng gá»i Ä‘iện cho cô và i lượt, lúc đầu không nghe, vá» sau lại tắt máy, mÆ¡ hồ thấy lo lắng, vá»™i và ng vá» nhà . Vừa mở cá»a ra, thấy nhà trống vắng, lạnh lẽo. Liếc nhìn má»™t cái, phát hiện chìa khóa trên bà n, biết đã xảy ra chuyện, chạy vá»t và o trong phòng ngủ, không còn vali nữa, ở tủ quần áo, mấy bá»™ đồ thÆ°á»ng ngà y cÅ©ng không thấy đâu.
Vệ Khanh ảo não ngồi xuống giÆ°á»ng, không ngá» cô lại giáºn nhÆ° váºy. Không đến mức thế chứ, hôm qua không phải đã trả lá»i hết rồi sao, giáºn thì giáºn, ngay cả má»™t chút biểu hiện cÅ©ng không có, hôm nay Ä‘á»™t ngá»™t rá»i Ä‘i, vì sao lại nhÆ° váºy?
à nghÄ© đầu tiên xuất hiện trong đầu, có lẽ cô vá» nhà , vì thế gá»i Ä‘iện vá», cứ bình thÆ°á»ng nói chuyện linh tinh và i câu, rồi thám thÃnh: “Mẹ, Thi Thi có vá» nhà không?†Vệ mẫu nói: “Không, là m sao thế?†Vệ Khanh vá»™i và ng nói không có việc gì, không có việc gì.
Vệ mẫu cảm thấy có chuyện gì đó, nói: “Hôm nay sao thế nhỉ? Vừa nãy Vệ An gá»i Ä‘iện vá», cÅ©ng há»i con bé. Con bé là m sao thế? Không xảy ra chuyện gì chứ?†Hắn vá»™i và ng nói: “Là thế nà y, Thi Thi nói muốn vá» nhà ăn cÆ¡m, cho nên con má»›i há»i cô ấy có vá» nhà trÆ°á»›c không?â€
Vệ mẫu “à †má»™t tiếng, há»i: “Váºy tối nay các con vá» sao?†Hắn nói: “Không ạ, tối nay con phải Ä‘i tiếp khách, không vỠđược, lần khác con vá».†Vệ mẫu lại bảo để Chu Dạ vá» má»™t mình. Hắn vá»™ nói: “Sao có thể để cô ấy vá» má»™t mình được, con sẽ lo lắng.†Biết mẹ hắn Ä‘a nghi, vì thế nói: “Hai hôm nữa, bá»n con vá» thăm cha mẹ sau. Con còn có việc, con cúp máy đây.â€
Nếu không quay vá» Vệ gia, chẳng lẽ lại vá» nhà mẹ đẻ à ? Nhẩm tÃnh thá»i gian, nếu Ä‘i từ sáng, có lẽ giỠđã vá» tá»›i nÆ¡i. Vì thế gá»i Ä‘iện cho cha Chu Dạ, đầu tiên nhiệt tình nói chuyện, há»i thăm sức khá»e của ông, gần đây thế nà o, chân có bị Ä‘au không. Cha cô vui vẻ nói tất cả Ä‘á»u tốt, còn dặn hắn chú ý sức khá»e, đừng để mệt quá. Vệ Khanh cẩn tháºn nói: “Chá» má»™t thá»i gian nữa, con và Chu Dạ rảnh rá»—i, sẽ trở vá» thăm cha.†Cha cô nói cÅ©ng được, cÅ©ng muốn gặp hai ngÆ°á»i bá»n há». Lại há»i Chu Dạ gần đây thế nà o, dặn cô phải chăm sóc bản thân cho tốt.
Theo nhÆ° lá»i cha cô, dÆ°á»ng nhÆ° cô không vá» nhà . Váºy là đi đâu? Ở Bắc Kinh cô cÅ©ng không có bạn bè thân thiết, cÆ¡ bản là không có nÆ¡i để Ä‘i. Mà theo tÃnh cô, có lẽ sẽ không tá»›i khách sạn. Lại gá»i Ä‘iện thoại, kết nối thì vấn kêt nối được, nhÆ°ng lại không có ai nghe máy.
Trong lúc cuống quýt lo lắng, sợ cô xảy ra chuyện, lại nháºn được Ä‘iện thoại của Vệ An: “Em trai, lần nà y chú gây chuyện lá»›n rồi! Äá»u là ngÆ°á»i đã kết hôn, còn không biết chừng má»±c, cả ngà y cùng vá»›i những ngÆ°á»i phụ nữ khác, trái ôm phải ấp, cÅ©ng lo ảnh hưởng tá»›i chuyện gia đình. Cứ thế nà y, anh không biết chú là m cấp trên ngÆ°á»i khác thế nà o? Gây chuyện lá»›n nhÆ° váºy, rốt cuá»™c chú định giải quyết chuyện nà y thế nà o đây?â€
Vệ Khanh nói: “Anh, em nhÆ° thế nà o chẳng lẽ anh còn không hiểu sao? Anh nghÄ© em còn hứng thú là m mấy chuyện thế à ? Em không cố ý, em cÅ©ng không biết phải là m sao nữa, để có thể sá»a chữa sai lầm nà y. Hôm đó em say rượu, em thừa nháºn, hÆ¡i không kiểm soát được hà nh vi, nhÆ°ng em cÅ©ng oan ức lắm!†ngÆ°á»i ta ăn trá»™m gà không thà nh còn được nắm gạo, hắn tháºt đáng thÆ°Æ¡ng, ngay cả ý nghÄ© ăn trá»™m gà cÅ©ng không có, còn mất cả chì lẫn chà i.
Vệ An dạy bảo hắn: “Bây giá» nói lá»i nà y thì có Ãch gì chứ? Ai bảo trÆ°á»›c kia chú cứ lăng nhăng tùy tiện nhÆ° váºy, bảo sao ngÆ°á»i khác lại có thà nh kiến vá»›i chú. Cứ nghÄ© lãng tá» quay đầu dá»… dà ng thế à ? HÆ¡n nữa, chuyện nà y huyên náo nhÆ° thế, chú kêu Chu Dạ còn mặt mÅ©i nà o ra ngoà i? Bên ngoà i có bao nhiêu lá»i khó nghe, không phải chú không biết! ThÃm ấy vẫn còn là trẻ con, là m sao chịu được má»i ngÆ°á»i Ä‘Ã m tiếu? Chú đấy, đúng nhÆ° lá»i chị dâu chú nói, táºt xấu không sá»a!â€
Vệ Khanh thở dà i: “Äược, được, được, Ä‘á»u là em sai, lần sau em hứa sẽ không tái phạm. Chúng ta đừng nói chuyện nà y nữa, Chu Dạ thu dá»n hà nh lý, bá» lại chìa khóa, cÅ©ng không biết Ä‘i đâu, gá»i Ä‘iện thoại cÅ©ng không nghe máy, em lo chết được, không biết có xảy ra chuyện gì không? Anh hai, hay là anh phái cấp dÆ°á»›i Ä‘i tìm há»™ em Ä‘i? Bắc kinh lá»›n nhÆ° váºy, cô ấy cÅ©ng không trốn Ä‘i, tìm má»™t ngÆ°á»i chắc không khó khăn gì…â€
Vệ An tức giáºn nói: “Nói dá»… nghe thế! Phái ai Ä‘i tìm? Trinh sát sao? Loạn cả rồi! Nếu không phải là nể tình anh em, còn lâu má»›i nói cho chú biết!†Anh nói cho Vệ Khanh biết Chu Dạ Ä‘ang ở chá»— Trần Lệ Vân.
Vệ Khanh thở phà o nhẹ nhõm, “Biết cô ấy ở đâu là ổn rồi, đỡ phải lo mất ăn mất ngủ… em sẽ nhanh chóng tá»›i đón cô ấy vá», chị dâu quen sống yên tÄ©nh, Chu Dạ chỉ giá»i là m cà n.â€
Vệ Khanh cÅ©ng chÆ°a từng tá»›i khu táºp thể quân nhân nÆ¡i Trần Lệ Vân ở, bảo vệ canh gác nghiêm ngặt, hắn không thể và o được, may là gặp ngÆ°á»i quen, ngÆ°á»i ta má»›i cho phép hắn Ä‘i và o.
Chu Dạ thấy trong phòng quá yên tÄ©nh, báºt tivi lên xem, ngồi trên sofa, nhà m chán chuyển hết kênh nà y sang kênh khác, không phải là phim nhiá»u táºp thì lại là quảng cáo, không có gì má»›i mẻ. Bá»—ng nhiên, nhìn thấy chÆ°Æ¡ng trình: “Thá» tà i của béâ€, có bảy tám em bé, bé lá»›n nhất má»›i hÆ¡n má»™t tuổi, xem ai Ä‘i tá»›i Ä‘Ãch trÆ°á»›c. CÆ°á»i nghiêng ngả, có bé tuy rằng Ä‘i rất nhanh, nhÆ°ng lại Ä‘i vá» hÆ°á»›ng ngược lại, hoặc là lảo đảo nghiêng ngả Ä‘i vá» chá»— bố mẹ; còn có má»™t em bé, không biết sao khi nhìn vỠống kinh, cái miệng nhá» nhắn chu lên, oa oa khóc lá»›n. Vô cùng đáng yêu, khiến ngÆ°á»i ngồi xem bên dÆ°á»›i cÆ°á»i ầm Ä©.
TrÆ°á»›c kia cô không bao giá» xem chÆ°Æ¡ng trình kiểu nà y, nhÆ°ng giá» phút nà y lại nhìn không chuyển mắt, chằm chằm và o mà n hình, thỉnh thoảng vá»— tay cÆ°á»i to. Äứa bé trong bụng cô, tÆ°Æ¡ng lai cÅ©ng sẽ đáng yêu nhÆ° váºy phải không? Chá» mong rất nhiá»u, tâm tình lại chán nản, cô không há» nghÄ© lại có con sá»›m nhÆ° váºy! Muá»™n má»™t hai năm thì có gì không tốt! Má»™t khi có con, cô sẽ phải có trách nhiệm của má»™t ngÆ°á»i mẹ. Cô còn trẻ nhÆ° váºy, trách nhiệm vá»›i chÃnh bản thân còn chÆ°a là m tốt.
Äang lúc buồn bá»±c, nghe thấy chuông cá»a vang lên, không cần phải nghÄ©, chắc chắn là Trần Lệ Vân, vừa Ä‘i vừa nói: “Chị dâu, chị đã vá», em nhà n rá»—i không có việc gì, nấu canh sÆ°á»ng, chị có muốn uống má»™t chút canh không…†còn chÆ°a nói xong, nhìn thấy ngÆ°á»i tá»›i là ai, sắc mặt biến đổi, tiện tay đóng cá»a lại.
Vệ Khanh vá»™i và ng dùng thân chặn cá»a: “Tây Tây, có chuyện gì thì chúng ta từ từ nói.†Chu Dạ thấy hắn đã sắp bÆ°á»›c và o, mặt trầm xuống, ngồi ở sofa, tiếp tục xem ti vi, không để ý tá»›i hắn.
Vệ Khanh liếc nhìn, đến gần há»i: “Sao lại xem chÆ°Æ¡ng trình cho thiếu nhi thế? Không phải em thÃch xem phim sao?†Cô ngang ngược: “Liên quan gì tá»›i anh?†đúng là ăn no rảnh rá»—i không có việc gì là m, không có gì để nói!
Vệ Khanh ngồi xuống bên cạnh cô, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cá» cá» và o cô nói: “ThÆ¡m quá, .. có canh sÆ°á»n phải không? Tây Tây, anh vẫn chÆ°a ăn tối…†Cô cÅ©ng không ngẩng đầu lên, dù sao ngÆ°á»i đói cÅ©ng không phải là cô. Vệ Khanh thấy cô không nhúc nhÃch, tá»± Ä‘á»™ng Ä‘i và o bếp, múc má»™t bát canh Ä‘i ra, vừa ăn vừa khen ngợi: “Canh rất thÆ¡m ngon, bên trong là bà đao phải không?â€
Chu Dạ hừ lạnh má»™t tiếng, không nói chuyện. Chả lẽ ngay cả bà đao hắn cÅ©ng không biết à ? ChÆ°a từng thấy ai mặt dà y nhÆ° váºy. Nhìn hắn liên tục uống hai bát to, không biết vì sao lại tức giáºn, nhÆ°ng không có chá»— trút giáºn, đứng dáºy Ä‘i vá» phòng, lÆ°á»m hắn má»™t cái ý bảo ở nguyên trong phòng khách.
Vệ Khanh thức thá»i không Ä‘i quấy rầy, má»™t mình ngồi ở phòng khách xem tivi, chá» cô Ä‘i ra. Cùng lắm thì diá»…n khổ nhục kế, ở đây má»™t đêm. Má»™t lát sau, Chu Dạ tái mặt Ä‘i ra, hÆ¡i nhếch môi chạy và o toilet, nôn khan liên tục, hắn vá»™i gõ cá»a: “Tây Tây, không khá»e hả em? Hay là qua bệnh viện khám nhé?†buổi sáng thấy cô đã không khá»e, có lẽ bị cảm lạnh.
Chu Dạ lạnh lùng Ä‘i ra, sắc mặt vẫn không tốt, hầm hầm trừng mắt nhìn hắn, nổi giáºn đùng đùng nói: “Cút!†Vệ Khanh không biết vì sao cô lại tức giáºn nhÆ° váºy, còn tưởng do tinh thần không tốt, nói: “Không muốn Ä‘i bệnh viện thì uống thuốc cảm trÆ°á»›c Ä‘i.†Chu Dạ đẩy hắn ra, háºn thù nói: “Äá»u là tại anh! Cút! Cút! Cút! Äi ra ngoà i…â€
Vệ Khanh không hiểu gì cả, sao nói biến sắc là biến sắc luôn thế, không lâu nữa thì giáºn tÃm mặt luôn à ? Vá»™i dá»— dà nh: “Äược, được, được, tá»™i lá»—i của anh chồng chất, ngÆ°á»i ta vẫn nói, tri thác năng cải thiện mạc đại yên [51], Tây Tây, đến thánh cÅ©ng mắc sai lầm, huống chi là anh…â€
Chu Dạ cÆ°á»i lạnh: “Cho nên anh má»›i có thể ôm hôn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác, còn có thể lén lút lừa dối tôi phải không?†Vệ Khanh cảm giác đầu to ra, cố nói: “Tây Tây, em biết anh không phải nhÆ° thế…â€
Chu Dạ còn muốn phản bác, cÆ¡n buồn nôn lại dấy lên, che miệng, nhÃu nhÃu mà y, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, ngồi xuống ghế.
Vệ Khanh há»i cô cảm thấy không khá»e ở đâu, cô cÅ©ng không nói, tay đặt trên thà nh ghế, cứng ngÆ°á»i ngồi má»™t chá»—, trong lòng vừa buồn vừa khổ, ốc láºu thiên phùng liên dạ vÅ© [52], đứa bé nà y xuất hiện không đúng lúc! Vừa may Trần Lệ Vân mở cá»a bÆ°á»›c và o, thấy hắn, mặc dù không vui vẻ gì, nhÆ°ng cÅ©ng vẫn chà o há»i.
Chu Dạ đứng dáºy nói: “Chị dâu, chị đã vá», em mệt rồi, Ä‘i ngủ trÆ°á»›c.†Không phải cô nói dối, cô rất muốn ngủ. Vệ Khanh muốn giữ cô lại, chỉ nghe “rầm†má»™t tiếng, nhốt hắn ở bên ngoà i. Từ xÆ°a tá»›i nay Trần Lệ Vân đã không Æ°a hắn, châm chá»c nói: “Chú còn biết mình có vợ à ? Có bản lÄ©nh thì Ä‘i ra ngoà i trêu hoa ghẹo nguyệt ấy, đến nÆ¡i nà y là m gì chứ?â€
Vệ Khanh cÆ°á»i là m là nh: “Chị dâu, trÆ°á»›c kia em còn trẻ không hiểu chuyện, hiện giá» không phải đã sá»a rồi sao? Chuyện lần nà y tháºt sá»± là hiểu lầm, em biết em có sai, nhÆ°ng cÅ©ng phải cho em má»™t cÆ¡ há»™i sá»a chữa chứ? Chị không nể mặt em, cÅ©ng phải nể mặt cha mẹ, được không?â€
Trần Lệ Vân nghiêm mặt trách cứ: “Vẫn nói năng ngá»t xá»›t nhÆ° váºy! Thảo nà o Chu Dạ không bá» chú được. Khuya rồi, tôi muốn Ä‘i ngủ, chú vá» trÆ°á»›c Ä‘i.†Vệ Khanh biết tÃnh chị khó khăn, Ä‘Ã nh cầu xin: “Chị dâu, chị giúp em, giúp em khuyên nhủ Chu Dạ, cô ấy không vui, em sợ cô ấy là m khổ bản thân…â€
Chị tức giáºn mắng: “Vệ Khanh, chú không tá»± kiểm Ä‘iểm lại tác phong của chÃnh mình, lại còn muốn tôi giúp chú? Ở bên ngoà i trái ôm phải ấp, vá» nhà còn muốn có vợ hiá»n hầu hạ, chú tưởng trên Ä‘á»i nà y có má»™ng đẹp thế à ? Nếu tôi là Chu Dạ, đừng nói là không để ý tá»›i chú, còn thẳng tay đánh cho chú má»™t tráºn!†Chị là ngÆ°á»i nghiêm túc, không quen nhìn mấy chuyện trăng hoa thế nà y, cho nên không Æ°a Vệ Khanh.
Vệ Khanh biết chạm đúng và o nòng súng, một mình Chu Dạ đã khó đối phó, lại thêm cả Trần Lệ Vân, hắn chỉ có cách buông khôi giáp, bỠtrốn mất dạng, nhìn Trần Lệ Vân, trong lòng khóc rống một tiếng, chạy trối chết.
Má»™t mình nằm trên giÆ°á»ng lá»›n, Vệ Khanh lăn qua lá»™n lại không ngủ được. Äã quen ôm Chu Dạ ngủ, đúng là không thể nà o chịu nổi cảnh ôm chăn ngủ má»™t mình, hắn nghÄ©, bất kể thế nà o, cÅ©ng phải nghÄ© cách Ä‘Æ°a cô vá». Mà đầu tiên phải vượt qua ải của Trần Lệ Vân, hắn tá»± nháºn bản thân không phải là đối thủ, chỉ có cách nhá» cao nhân ra tay.
Vệ An nháºn được Ä‘iện thoại của hắn, thất thanh nói: “Cái gì? Em bảo anh nói chuyện vá»›i Lệ Vân á?†tÃnh tình Trần Lệ Vân thế nà o, không phải anh không biết, anh cÅ©ng không dám Ä‘i trêu chá»c chị. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không đồng ý, “Äây là chuyện hai vợ chồng chú, tá»± mình giải quyết Ä‘i.â€
Vệ Khanh nói: “Anh, ngÆ°á»i ta nói, đả hổ thân huynh đệ, thượng tráºn phụ tá» binh[53], anh không thể bá» mặc em chứ? Anh chỉ cần Ä‘i cùng em tá»›i chá»— chị dâu, má»™t ngÆ°á»i đối phó má»™t ngÆ°á»i, không phải dá»… dà ng hÆ¡n sao? Anh không biết hôm qua chị mắng em thê thảm thế nà o đâu, chị còn dá»a đánh em nữa, anh nói em dám má»™t mình Ä‘i gặp chị sao?â€
Vệ An ngoà i miệng mắng hắn đáng Ä‘á»i, nhÆ°ng trong lòng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết sá»± lợi hại của Trần Lệ Vân. TrÆ°á»›c kia Vệ Khanh luôn kiêng dè chị, trÆ°á»›c mặt chị, có giáºn tá»›i mấy cÅ©ng không dám hừ má»™t tiếng. Mà Trần Lệ Vân cÅ©ng chÆ°a bao giá» quản chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng của hắn. Có má»™t em trai nhÆ° váºy, bị hắn quấn quýt không buông tha, Ä‘Ã nh phải đồng ý, buổi tối sẽ Ä‘i cùng hắn.
Chu Dạ tỉnh dáºy, Trần Lệ Vân đã rá»i Ä‘i từ sá»›m. Lúc đánh răng lại thấy buồn nôn, cô không biết những ngÆ°á»i khác khi mang thai thế nà o, vì sao cô lại buồn ngủ và buồn nôn. Trong lòng không biết có nên giữ lại đứa bé nà y hay không, vì thế ủ rÅ© Ä‘i dạo phố.
Thá»i tiết trong là nh nhÆ°ng vẫn lạnh, trên cây bà ng đã đâm chồi những mầm xanh mÆ¡n mởn, lá cây non má»m từ từ phát triển, gió nhẹ thoảng qua. Tá»›i bệnh viện quen thuá»™c, bÆ°á»›c chân cháºm lại má»™t chút, rồi cô kiên quyết Ä‘i và o.
Ngồi xếp hà ng bên ngoà i, bên cạnh là má»™t sản phụ, khoảng ba mÆ°Æ¡i tuổi, bụng đã to rõ, bắt chuyện chà o há»i. Cô há»i chị mấy tháng rồi, chị nói đã được sáu tháng, hiện giá» cứ má»™t thá»i gian lại tá»›i bệnh viện khám má»™t lần, lại há»i Chu Dạ tá»›i bệnh viện là m gì. Cô ấp a ấp úng ná»a ngà y má»›i nói mình cÅ©ng có thai, không biết có nên giữ đứa bé lại hay không.
Sản phụ kia liá»n biến thà nh má»™t chuyên gia tâm lý giáo huấn cô: “Em gái, đã có rồi thì đừng phá thai, đừng nghe mấy loại quảng cáo, phá thai an toà n gì gì đó, tác hại rất lá»›n, ảnh hưởng tá»›i sức khá»e, nhất là lần đầu mang thai! Nạo thai sẽ là m tổn thÆ°Æ¡ng thà nh tá» cung, vá» sau khi mang thai sẽ dá»… dà ng bị thai lÆ°u hoặc sinh non, mà lá»›p mà ng bên trong tá» cung bị tổn thÆ°Æ¡ng, sẽ là m cho má»—i lần mang thai ảnh hưởng tá»›i chức năng của cuống rốn, ảnh hưởng nghiêm trá»ng tá»›i sá»± phát triển của trẻ sÆ¡ sinh, sinh sá»›m. Sau nà y còn có thể dẫn tá»›i vô sinh.â€
Sắc mặt Chu Dạ trắng bệch, vá»™i há»i: “Tháºt váºy sao?†thá»±c ra cô tá»›i bệnh viện há»i thăm mà thôi, không nghÄ© nạo thai lại đáng sợ nhÆ° váºy.
Sản phụ kia trịnh trá»ng gáºt đầu: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt! Nhìn em còn trẻ nhÆ° váºy, có lẽ là nhất thá»i lầm lỡ. Nếu đã có Ä‘iá»u kiện sinh, tốt nhất nên sinh ra, vất vả má»™t chút, nhÆ°ng đứa bé là máu thịt của mình, là m sao nỡ phá bá» chứ?†lại thuáºn miệng há»i má»™t câu: “Em kết hôn chÆ°a?†Cô nói đã kết hôn rồi.
Chị kêu ầm lên: “Váºy sao lại muốn bá»? Äã kết hôn rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải sinh con, trong nhà có trẻ con, má»›i có thể cảm nháºn không khà ấm áp ngá»t ngà o khi vá» nhà .†Lại thuyết phục cô: “Phá thai rất nguy hiểm, để lại nhiá»u biến chứng, khiến chức năng sinh sản dá»… bị viêm, nghiêm trá»ng hÆ¡n sau nà y không có con nữa, mất nhiá»u hÆ¡n được! Cho nên, tốt nhất nên sinh bé ra. Thá»±c ra mang thai chÃnh là quá trình trưởng thà nh của ngÆ°á»i phụ nữ. Em có thể há»c được nhiá»u chuyện, giống nhÆ° cảm nháºn chuyển Ä‘á»™ng của thai nhi, em sẽ cảm thấy hạnh phúc, cái cảm giác vui sÆ°á»›ng nà y thì chịu Ä‘au Ä‘á»›n má»™t chút cÅ©ng đáng…†Chị liệt kê ra những Ä‘iá»u cần chú ý khi mang thai, trong đó còn có phải chú ý tá»›i cảm xúc của bản thân.
Chu Dạ chú ý lắng nghe, thỉnh thoảng há»i mấy vấn Ä‘á», nhÆ° chuyện ăn không và o, còn luôn cảm thấy lạnh. Trần Lệ Vân mặc má»™t áo sÆ¡ mi và má»™t áo khoác đồng phục đã thấy đủ, mà cô chẳng những mặc áo lông, bên ngoà i mặc áo khoác dà i mà vẫn cảm thấy chân tay lạnh lẽo.
Sản phụ nói là chuyện bình thÆ°á»ng, phụ nữ khi có thai thÆ°á»ng sợ lạnh, dá»… dà ng mệt má»i, mức Ä‘á»™ nôn má»a cÅ©ng khác nhau. Dặn cô không cần lo lắng, nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt, chú ý vấn Ä‘á» dinh dưỡng.
Chu Dạ cảm Æ¡n chị, nghÄ© rằng, giá» mà Vệ Khanh kéo cô Ä‘i phá thai, cô cÅ©ng không Ä‘i, đúng là không nghe thì không biết, vừa nghe đã sợ hãi. Hoảng hốt rá»i khá»i bệnh viện, thấy bên cạnh có má»™t nhà sách Ä‘ang mở. Trong lòng nghÄ© muốn mua mấy quyển sách vá» mỹ thuáºt há»™i hoa, nhÆ°ng khi Ä‘i ngang qua quầy sách cho phụ nữ có thai, cùng vá»›i sách báo cho trẻ con, lại dừng lại láºt xem, tất cả Ä‘á»u là những chuyện cô không biết, chÆ°a bao giá» thấy, má»›i nhìn lần đầu! Vì thế mua má»™t chồng sách Ä‘em vá», ngồi trên sofa, Ä‘á»c ngấu nghiến. Những kiến thức trong đó không giống nhÆ° cô há»c vẽ, xem ra cô còn nhiá»u thứ phải há»c.
Trần Lệ Vân sợ cô ở nhà má»™t mình sẽ buồn, cố ý vá» sá»›m, mặc dù nhÆ° thế thì trá»i cÅ©ng đã tối. Chu Dạ nói: “Chị dâu, ăn cÆ¡m chÆ°a? Em nấu và i món, không biết chị có thÃch không, có lẽ bị nguá»™i rồi, để và o trong lò vi sóng hâm nóng lên là được.
Chị mỉm cÆ°á»i: “Chị ở đây lâu nhÆ° váºy, đây là lần đầu tiên trở vá» có ngÆ°á»i khác hâm nóng đồ ăn cho.â€
Chu Dạ cÆ°á»i: “Chị không chê em là m phòng bừa bá»™n, em đã cảm Æ¡n lắm rồi, nếu chị đồng ý, ngà y nà o em cÅ©ng nấu cho chị ăn.â€
Chị cÆ°á»i: “Váºy cÅ©ng tốt, chúng ta ở cùng nhau, đám Ä‘Ã n ông không phải ngÆ°á»i tốt. Ai cÅ©ng váºy cả, Vệ Khanh không biết quý trá»ng, thế là đáng Ä‘á»i cáºu ta!†Vệ An gá»i Ä‘iện nói buổi tối sẽ tá»›i, sắc mặt chị cÅ©ng không hòa hoãn hÆ¡n. Hai anh em bá»n há» hiệp lá»±c cÅ©ng nhau, khó đối phó.
Còn chÆ°a nói xong, lại nghe thấy tiếng gõ cá»a. Nhìn thấy Vệ An Ä‘i và o, Chu Dạ ngạc nhiên; “Anh hai, sao anh lại tá»›i đây?†Nhìn thấy Vệ Khanh Ä‘i theo phÃa sau, sầm mặt, quay đầu Ä‘i, không thèm nhắc lại.
Vệ An hoà giải, “Có gì ăn không ? Anh và Vệ Khanh cÅ©ng chÆ°a ăn tối.â€
Chu Dạ nghe xong, hơi ngượng ngùng: “Anh hai, đã muộn thế nà y, anh vẫn chưa ăn cơm sao?†Cầm thêm một bộ bát đũa ra, còn Vệ Khanh thì không có.
Vệ An liá»n nói: “Anh và Vệ Khanh Ä‘i thẳng tá»›i đây, cÅ©ng chÆ°a ăn tối.†Cô không thể không nể mặt Vệ An, Ä‘Ã nh cầm thêm má»™t bá»™ bát Ä‘Å©a nữa: “CÆ¡m không đủ, em Ä‘i nấu thêm mỳ. Ä‚n tạm Ä‘i.†Vẫn lạnh lùng vá»›i Vệ Khanh, không há» hòa hoãn.
Thá»±c ra hai ngÆ°á»i bá»n hỠđã ăn cÆ¡m sá»›m, chẳng qua giả vá» giả vịt, tùy tiện ăn thêm. Vệ An nói: “Lệ Vân, lúc anh gặp bác Ngô, bác dặn là nếu rảnh, hai chúng ta tá»›i nhà bác chÆ¡i má»™t lát.†Bác Ngô là chủ nhiệm môn chÃnh trị khi bá»n há» há»c trÆ°á»ng quân sá»±, quan hệ vá»›i hai nhà không tệ, luôn được đám quân sinh ngưỡng má»™ tôn kÃnh, hiện giỠđã vá» hÆ°u. Ông cÅ©ng biết quan hệ giữa Vệ An và Trần Lệ Vân, luôn muốn tác hợp cho hai vợ chồng há». Trần Lệ Vân nghe anh nói nhÆ° váºy, Ä‘Ã nh cùng anh Ä‘i ra ngoà i.
Vệ Khanh thấy trong phòng chỉ còn hai ngÆ°á»i, sao không biết ý nắm cÆ¡ há»™i cÆ¡ chứ? Cá» cá» và o ngÆ°á»i cô, liên tục gá»i “bà xãâ€. Chu Dạ cÅ©ng không để tâm, không liếc hắn má»™t cái, cầm đống sách Ä‘i và o phòng ngủ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vệ Khanh theo sát, ân cần nói: “Sao cầm nhiá»u sách nhÆ° váºy, để anh, để anh…†tranh cầm lấy, cúi đầu nhìn xem, hÆ¡i ngÆ¡ ngẩn cả ngÆ°á»i.
Chu Dạ thẳng thừng ném cho hắn, nổi giáºn đùng đùng Ä‘i và o. Vệ Khanh ngồi ở trên sofa láºt xem, toà n bá»™ là sách cho phụ nữ mang thai, nếu hắn còn không rõ, có thể tá»± đâm đầu và o tÆ°á»ng tá»± vẫn. Cẩn tháºn nhá»› lại, chu kỳ của cô tháng trÆ°á»›c hình nhÆ° còn chÆ°a tá»›i, nhÆ°ng chu kỳ của cô thÆ°á»ng không Ä‘á»u đặn, cho nên hắn cÅ©ng không để ý. NhÆ°ng tổng hợp lại phản ứng mấy ngà y gần đây, cùng vá»›i đống sách trên tay, không cần nghi ngá» gì nữa, hắn sắp là m cha rồi.
Vui nhÆ° lên trá»i, thiếu chút nữa thì hô ầm lên, liên tục gõ cá»a, lắp bắp nói: “Bà xã, bà xã… anh không biết em mang thai, em biết khi nà o..†Chu Dạ ‘rầm’ má»™t tiếng, đạp cá»a Ä‘i ra: “Anh còn dám nói nữa à ? Không phải anh dùng biện pháp tránh thai sao? Sao lại có thể mang thai?†hầm hầm nhìn hắn.
Vệ Khanh ngây ngốc cÆ°á»i, “Cái kia, có là có, không ngá» lại trúng thưởng , chuyện nhÆ° váºy cÅ©ng là bình thÆ°á»ng—— bà xã, em đã mang thai , cần phải chú ý thân thể, chúng ta vá» nhà đi thôi…†Chu Dạ giáºn, “Anh cứ nằm mÆ¡ Ä‘i! Cùng vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác khanh khanh ta ta, bá» lại bà xã mang thai, bây giá» muốn ở thì ở, muốn Ä‘i thì Ä‘i, rốt cuá»™c anh có lÆ°Æ¡ng tâm hay không?â€
Cô cà ng nói cà ng uất ức, không kiá»m chế được, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i nhÆ° mÆ°a, cảm xúc kinh ngạc, bất an, phẫn ná»™ lắng Ä‘á»ng bao nhiá»u ngà y, khiến cô trằn trá»c thống khổ, tất cả Ä‘á»u trút hết ra, không thể dừng lại.
Vệ Khanh luống cuống tay chân, “Bà xã, em đừng khóc. Äá»u là lá»—i của anh, anh thá» từ sau không tái phạm! Từ giá» trở Ä‘i: anh chỉ quan tâm má»™t mình, nhất định chiá»u em, không lừa em, hứa vá»›i em việc gì anh cÅ©ng sẽ là m được, má»—i lá»i nói vá»›i em Ä‘á»u là tháºt lòng. Nhất định không bắt nạt em, không mắng em, còn phải tin tưởng em; ngÆ°á»i khác bắt nạt em, nhất định sẽ bênh em trÆ°á»›c; lúc em vui vẻ anh cÅ©ng sẽ vui theo; lúc em không vui, anh sẽ dá»— cho em vui; vÄ©nh viá»…n chỉ thấy em xinh đẹp nhất, nằm ngủ cÅ©ng mÆ¡ thấy em, trong tim anh chỉ có má»™t mình em…†nói liá»n má»™t trà ng dà i.
Những lá»i nà y Ä‘á»u là trÆ°á»›c kia bị cô ép Ä‘á»c, nhÆ°ng hiện giỠđã phát huy công dụng. Cô hừ lạnh: “Hoa ngôn xảo ngữ, có hoa không cả, anh có thể má»™t lần tháºt lòng được không?â€
Nà y Ä‘oạn nói trÆ°á»›c kia bị nà ng buá»™c lặp lại niệm, hiện tại nhÆ°ng tháºt ra phái thượng công dụng. Chu Thị hừ lạnh, “Hoa ngôn xảo ngữ[54], có hoa không quả, ngÆ°Æ¡i có thế nà o má»™t lần là tháºt tâm?â€
Vệ Khanh nhấc tay thá», “Bà xã, lần nà y anh tháºt tình thà nh ý, nếu có ná»a lá»i nói dối, thiên lôi đánh chết anh cÅ©ng không oán háºn.†Chu Dạ cÆ°á»i rá»™ lên, “Thiên lôi đánh chết? Anh đừng là m trò nữa! Giá» có cá»™t thu lôi, có đánh cÅ©ng không đánh trúng đầu anh được!†Äóng cá»a lại, không để ý đến hắn.
Cách má»™t lá»›p cá»a Vệ Khanh ăn nói khép nép: “Bà xã, rốt cuá»™c phải là m sao em má»›i bằng lòng tha thứ cho anh? Em không nể mặt anh, cÅ©ng phải nể mặt đứa nhỠở trong bụng chứ —— “
Nói tá»›i chuyện nà y lại giáºn, Chu Dạ Ä‘iên tiết Ä‘i ra, hai tay chống nạnh, chỉ và o mặt hắn nói: “Muốn tôi tha thứ cho anh à , được! Trừ phi anh quỳ xuống xin lá»—i!â€
Là ai từng nói dưới đầu gối nam nhi có hoà ng kim?
[51]: Tri thác năng cải thiện mạc đại yên: NgÆ°á»i tá»± biết lá»—i và cải thiện chÃnh mình tháºt là bao dung vÄ© đại.
[52]: “ốc láºu thiên phùng liên dạ vũ†: xuất phát từ tác phẩm “Tỉnh thế hằng ngôn†của Phùng Má»™ng Long. Gồm 2 câu: ốc láºu thiên phùng liên dạ vÅ© – thuyá»n trì há»±u ngá»™ đả đầu phong (屋æ¼å逢连夜雨 – 船迟åˆé‡æ‰“头风). Giải nghÄ©a: phòng dá»™t còn phải trải qua suốt đêm mÆ°a, thuyá»n đã đến trá»… còn phải Ä‘i ngược gió. Hà m ý: hoạ vô Ä‘Æ¡n chÃ, tai hoạ đến dồn dáºp. Chuyển thÆ¡:
Nhà dột còn gặp mưa giông
Thuyá»n ai chấp chá»›i gió không cho vá»
[53]: Äả trượng thân huynh đệ, thượng tráºn phụ tá» binh: Giao chiến có anh em, xuất tráºn có cha con há»— trợ
[54]: Hoa ngôn xảo ngữ: lá»i ngon tiếng ngá»t, ngá»t nhÆ° mÃa lùi
p/s: nói thiệt là mình rất phản cảm vá»›i cái câu “cút†của bạn CD, và cái thói bắt ny quỳ, cá»±c kỳ phản cảm vì đã từng trông thấy táºn mắt 1 lần.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:26 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Vệ Khanh nghÄ© cô nói nhảm, dà y mặt nói: “Bà xã, em giáºn anh cÅ©ng được, nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m phiá»n chị dâu có đúng không? Có gì thì chúng ta từ từ nói, theo anh vá» nhà đã có được không?†Thấy cô nghiêm mặt không nói lá»i nà o, Ä‘i tá»›i mạnh mẽ ôm cô, tay đặt lên bụng cô, hoan hỉ nói: “Ngà y mai chúng ta tá»›i bệnh viện kiểm tra, xem tình hình em bé thế nà o nhé! Tay em lạnh quá, phải mặc nhiá»u quần áo và o má»›i được…â€
Chu Dạ dùng sức đẩy hắn ra, tức giáºn nói: “Anh còn dám Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân, coi chừng tôi không khách sáo vá»›i anh nữa!†Tưởng thế là xong sao, đừng có mÆ¡! Vệ Khanh vá»™i nói: “Nhẹ chút, nhẹ chút, Ä‘á»™ng tác nhẹ nhà ng thôi, đừng là m ảnh hưởng tá»›i con…†Chu Dạ cÆ°á»i lạnh: “Con à ? Anh mà cÅ©ng xứng đáng là cha ngÆ°á»i khác sao?â€
Lá»i nà y đúng là đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác, Vệ Khanh nghiêm mặt nói: “Chu Dạ, dù anh có là m sai Ä‘iá»u gì, em cÅ©ng không thể nói nhÆ° váºy được. Anh vẫn hi vá»ng hai chúng ta có con, để tình cảm giữa chúng ta cà ng thêm bá»n chặt. Anh tháºt lòng muốn quan tâm tá»›i em, và cả con nữa, hai ngÆ°á»i đã trở thà nh ngÆ°á»i quan trá»ng nhất vá»›i anh, huyết nhục tÆ°Æ¡ng liên [55]. Chu Dạ, anh cÅ©ng là lần đầu tiên là m chồng, lần đầu tiên là m cha, cho nên nhiá»u lúc cÆ° xá» không tốt, là m em Ä‘au lòng, nhÆ°ng xin em hãy cho anh má»™t cÆ¡ há»™i sá»a sai, nhÆ° váºy má»›i có thể thá»±c hiện được lá»i hứa cả Ä‘á»i chăm sóc em. Anh biết, cuá»™c sống hôn nhân có nhiá»u vấn Ä‘á», nhÆ°ng nếu đã lá»±a chá»n ở bên nhau, sẽ tha thứ cho nhau, thông cảm cho nhau. Anh luôn hi vá»ng chúng ta có thể Ä‘i tá»›i cùng, không dá»… dà ng buông tay.†Hắn nhìn cô chằm chằm, ánh mắt trang nghiêm không chút bối rối.
Nhìn được hắn chân thanh nhÆ° váºy, tuy Chu Dạ vẫn chÆ°a nói chuyện, nhÆ°ng sắc mặt cÅ©ng đã buông lá»ng. Vệ Khanh kéo tay cô, tiếp tục nói: “Từ khi em đồng ý lấy anh, anh đã tá»± nói vá»›i mình, đây là vợ tôi, là bạn Ä‘á»i luôn bên canh, là ngÆ°á»i vợ duy nhất, có má»™t không hai, tôi sẽ mãi mãi đối xá» tốt vá»›i cô ấy, tá»›i bây giá» anh vẫn chÆ°a quên…â€
Chu Dạ cắt ngang lá»i hắn: “NhÆ°ng anh lại là m em Ä‘au lòng má»™t lần nữa, là m em khóc cả đêm.†Cô Ä‘au khổ nhìn hắn. Khi đêm dà i yên tÄ©nh, dÆ°á»›i gối cô, má»™t mảng Æ°á»›t đẫm, cÅ©ng Ä‘au lòng nghÄ© tá»›i, bá»n há» vừa má»›i bắt đầu, chẳng lẽ không thể Ä‘i tá»›i cuối con Ä‘Æ°á»ng?
DÆ°á»›i ánh đèn, Vệ Khanh nhìn thấy khóe mắt cô phản chiếu ánh sáng, là nÆ°á»›c mắt chÆ°a rÆ¡i, ẩm Æ°á»›t đôi lông mi dà i, cà ng thêm áy náy, không phản bác được. Äúng váºy, hắn yêu cô, nhÆ°ng vẫn khiến cô Ä‘au lòng khổ sở, mặc kệ là cố ý hay vô tình, Ä‘á»u là không nên. Hắn im lặng, má»™t lúc sau má»›i nói: “Anh xin lá»—i, anh vẫn chÆ°a là m được…†giá»ng buồn bã, gÆ°Æ¡ng mặt ảm đạm, cÅ©ng không tiếp tục nói ngá»t nữa.
Chu Dạ nghe hắn xin lá»—i, đã bình tÄ©nh trở lại, cÅ©ng không rút tay vá», má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Váºy anh tá»›i là m gì?â€
Vệ Khanh thở dà i má»™t hÆ¡i: “Anh đến để mong em tha thứ.†Chu Dạ đứng dáºy, nhìn ra ngoà i cá»a sổ, bóng đêm bao phủ khắp nÆ¡i, không có má»™t ánh trăng, chỉ có những ngá»n đèn Ä‘Æ°á»ng sáng choang, yên tÄ©nh. Cô đặt tay lên thà nh cá»a sổ, thản nhiên há»i: “Vệ Khanh, anh cảm thấy chúng ta có thể tiếp tục được sao?â€
Vệ Khanh kinh ngạc nhìn cô: “à em là gì?†cô xoay ngÆ°á»i, cháºm rãi lắc đầu, “Thấy anh chụp ảnh thân máºt vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ khác, bá»—ng nhiên em không dám tin tưởng, không biết bản thân Ä‘ang ở đâu. Em tức giáºn là biểu hiện cho sá»± bất mãn trong lòng em, không biết từ khi nà o, lại trở thà nh bản năng tá»± vệ, che giấu ná»™i tâm bất an và sợ hãi. Lúc đầu có thể cÆ°á»i nhạt, không để ý tá»›i anh, bởi vì lúc đó em không yêu. NhÆ°ng hiện tại, em trở nên tầm thÆ°á»ng nhÆ° váºy, tầm thÆ°á»ng tá»›i mức không thể nghênh ngang bÆ°á»›c Ä‘i Ä‘Ã ng hoà ng, lúc nà o cÅ©ng ảm đạm. Không thể không thừa nháºn, thấy anh thá»a mãn, tá»± tin đứng bên cạnh má»™t ngÆ°á»i phụ nữ khác, em cảm thấy tá»± ti. ChÆ°a bao giá» em nghÄ© Chu Dạ em không xứng vá»›i ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng giá» phút nà y, vì anh, em lại dao Ä‘á»™ng.â€
Bởi vì quá yêu, má»›i trở nên hèn má»n.
Vệ Khanh chÆ°a bao giá» nghÄ© trong lòng cô lại bất an và má» mịt nhÆ° thế, hắn cứ nghÄ© cô cảm thấy rất tốt, hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái… Hắn đặt tay lên thà nh ghế, thở hắt ra, từ từ nói: “Chu Dạ, trÆ°á»›c khi gặp em, anh chÆ°a bao giá» nghÄ© lại có má»™t cô gái mà anh không tán được. Lúc đầu là không cam lòng, sau đó thì nhÆ°á»ng nhịn, sau đó lại tá»± giam hãm bản thân và o trong tình cảm, không tá»± thoát ra được, em có từng nghÄ© anh cÅ©ng rất bất an không? Mặc kệ anh có xuất sắc thế nà o, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° trong mắt em lại không đáng má»™t xu. Tuổi trẻ của em là lý do khiến anh từng ghen tị và đau khổ, cho dù anh có cố gắng thế nà o, cÅ©ng không thể bù đắp được mÆ°á»i năm chênh lệch. Em cÅ©ng biết, Lý Minh Thà nh, TrÆ°Æ¡ng Suất, Ninh Phi hay là những ngÆ°á»i khác, anh Ä‘á»u ghen ghét, bởi vì bá»n há» Ä‘á»u xứng đôi vừa lứa vá»›i em, Ä‘á»u Ä‘ang tuổi thanh xuân.â€
Bởi vì tuổi thanh xuân của hắn đã sá»›m trôi qua không thể quay trở lại, hắn không biết mình có thể tháºt sá»± Ä‘á»™ng lòng vá»›i cô gái thanh xuân mÆ¡n mởn kia hay không, cho nên má»›i cố ý bà y thiên la địa võng, ai ngá» ngÆ°á»i sáºp bẫy lại là hắn. HÆ¡n nữa, hắn còn luôn lo lắng, cô có nguyện ý hay không? Tình yêu tá»›i bất ngá», nhÆ°ng lại là m ngÆ°á»i ta tổn thÆ°Æ¡ng.
Chu Dạ cÆ°á»i khổ, hóa ra, giữa bá»n há», chÆ°a từng có ai yên lòng. Vệ Khanh chạm và o má cô, thì thầm: “Lý do anh khao khát có con, tất cả cÅ©ng chỉ vì muốn giữ em cho riêng mình. Má»—i lần thấy em cÆ°á»i nói chà o há»i vá»›i những bạn há»c là nam, tinh thần phấn chấn vui vẻ nhÆ° thế luôn là m anh thất thần. Anh từng nghÄ©, nếu anh có thể ở thá»i Ä‘iểm tốt nhất gặp gỡ em, anh sẽ tặng cho em cả tuổi thanh xuân quý giá. Tuổi thanh xuân của con trai ngắn ngủi trôi qua trong nháy mắt, nhÆ°ng anh không thể giữ nó lại….†Trong giá»ng nói Ä‘ong đầy tiếc nuối, thÆ°Æ¡ng cảm.
Rốt cuá»™c Chu Dạ cÅ©ng Ä‘á»™ng lòng, ôm hắn, tá»±a đầu và o trÆ°á»›c ngá»±c hắn, rÆ¡i nÆ°á»›c mắt nói: “Em tháºt may mắn khi ở giai Ä‘oạn đẹp nhất gặp được anh. Chẳng lẽ anh không biết, anh luôn ở nÆ¡i nà y…†đặt tay hắn lên ngá»±c mình: “Khắc cốt ghi tâm, trá»n Ä‘á»i khó quên.†Cô ngẩng đầu ngưỡng má»™: “Vì thế, không cần lo lắng nhÆ° váºy. Anh nhất định phải đối xá» tốt vá»›i em, chiá»u em, tuyệt đối không được lừa em. Không thể là m báºy vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ khác, cÅ©ng không được tùy tiện tá»›i gần. Em sẽ ghen tị, sẽ ghen, sẽ tức giáºn, sẽ bất mãn… em có tÃnh chiếm hữu rất mạnh, rất mạnh, nếu anh dám là m báºy, em sẽ liá»u mạng vá»›i anh…â€
Lúc đầu nghe, Vệ Khanh mừng rõ nhÆ° Ä‘iên, nhÆ°ng cà ng vá» sau, cà ng cảm thấy bất đắc dÄ©, tránh cho cô nói nhiá»u lá»i vô lý, Ä‘Ã nh phải cưỡng hôn cô, má»™t lúc lâu sau má»›i nói: “Em cứ yên tâm, anh còn muốn sống lâu, cho nên không Ä‘i tìm Ä‘Æ°á»ng chết sá»›m nhÆ° váºy đâu.†Chu Dạ buồn bá»±c xoa xoa miệng, nhẹ giá»ng mắng: “Coi nhÆ° anh thức thá»i.â€
Vệ Khanh thấy cô không giáºn nữa, ôm cô giở trò, cá» cá»™: “Bà xã, chúng ta vá» nhà đi, đêm qua em không vá», trong nhà lãnh lẽo, anh muốn ôm em, muốn hôn em, còn muốn…†tay hắn vén vạt áo cô lên, vuốt ve qua lại.
Chu Dạ không khách khà đánh hắn hai cái, trách mắng: “Anh cho rằng trên Ä‘á»i có chuyện tốt đẹp thế sao? Nói và i câu là qua chuyện? Äừng có chạm và o em, ngồi sang má»™t bên Ä‘i!†Vệ Khanh mặt dà y mà y dạn, quấn quýt lấy cô, thấp giá»ng năn nỉ cô trở vá». Chu Dạ sao có thể nhanh nguôi giáºn nhÆ° váºy, mặc kệ hắn ngồi bên cạnh ỉ ôi nhà nhéo, không thèm để ý.
Vệ Khanh năn nỉ ná»a ngà y, thấy không lay chuyển được cô, ngượng ngùng cầm chén nÆ°á»›c lên uống, dừng má»™t chút, Ä‘ang định tiếp tục thuyết phục cô, nghe thấy tiếng mở cá»a, rồi thấy Trần Lệ Vân đỡ Vệ An say khÆ°á»›t Ä‘i và o, vá»™i chạy tá»›i phụ má»™t tay, há»i: “Tại sao lại uống thà nh nhÆ° váºy?†Cho dù Lệ Vân khá»e thế nà o, nhÆ°ng đỡ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i lên táºn đây, cÅ©ng mệt má»i thở hồng há»™c.
Chu Dạ vá»™i rót chén nÆ°á»›c cho chị, chị uống cạn, nói: “CÅ©ng không hiểu vì sao anh ấy lại thế nà y, uống rượu vá»›i bác Ngô, không biết uống bao nhiêu, say nhÆ° váºy rồi, tối nay vá» thế nà o?â€
Vệ Khanh nói tiếp: “Có lẽ trong lòng anh có chuyện gì, cho nên má»›i uống má»™t chút đã say.†Tâm tÆ° Vệ An thế nà o, hắn cÅ©ng biết má»™t chút, còn không phải do mâu thuẫn gia đình sao. Anh từng xúc Ä‘á»™ng khóc nức nở, muốn hóa giải, nhÆ°ng chị vẫn mãi không lạnh không nóng, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp. Có lẽ lần nà y lại nếm mùi thất bại, nản lòng thoái chÃ, má»›i uống thà nh nhÆ° váºy.
Lá»i nà y khiến Trần Lệ Vân và Chu Dạ cÆ°á»i sá»ng sốt. Vệ Khanh chá»›p mắt, cÆ°á»i nói: “Chị dâu, anh hai uống say nhÆ° váºy, sao có thể lái xe vá», hay là để anh ở lại đây má»™t đêm. Em và Chu Dạ Ä‘i vá», không quấy rầy anh chị. Chị dâu, anh hai ngà y đêm báºn rá»™n, cả thể xác và tinh thần mệt má»i, cÅ©ng không dá»… chịu, ngay cả cÆ¡ há»™i say bình thÆ°á»ng cÅ©ng không có, xin chị hãy chăm sóc anh. Cho dù thế nà o Ä‘i nữa, hai ngÆ°á»i vẫn là vợ chồng.†Nói xong, kéo Chu Dạ Ä‘i ra. Trá»i ban cho hắn cÆ¡ há»™i, nhất cá» lưỡng tiện, hắn còn Ä‘ang lo tìm cách nà o lừa cô vỠđây.
Chu Dạ nhìn mắt hắn, lại nhìn Vệ An say nằm trên sofa và Trần Lệ Vân, biết hắn cố ý tác hợp bá»n há», trừng mắt nhìn hắn, Ä‘Ã nh phải Ä‘i theo ra, còn nói: “Chị dâu, hai ngÆ°á»i nghỉ ngÆ¡i cho tốt, em vỠđây.†Haizz… quân tá» giúp ngÆ°á»i thà nh đạt, món nợ vá»›i Vệ Khanh, vá» rồi tÃnh toán tiếp!
Trần Lệ Vân nhìn Vệ An say khÆ°á»›t, nhÃu mà y, nghe thấy anh rên rỉ thà nh tiếng, nghÄ© nghÄ©, Ä‘i ra ngoà i rót má»™t chén nÆ°á»›c, đỡ anh ngồi dáºy. Vất vả lắm Vệ An má»›i mở mắt, nhÆ°ng lại không chịu uống, lắc đầu từ chối, ngã ngÆ°á»i nằm xuống. Chị Ä‘Ã nh phải nâng đầu anh, đút cho anh uống. Thá»±c ra chị cÅ©ng không quen hầu hạ ngÆ°á»i khác, nÆ°á»›c chảy xuống, khẽ kêu má»™t tiếng, tay bị trược, cả cái chén đổ ra, là m Æ°á»›t ngÆ°á»i Vệ An. NÆ°á»›c lạnh vừa ngấm, lạnh lẽo trÆ°á»›c ngá»±c, cảm giác say không khá»i tỉnh và i phần, thấy chị luống cuống chân tay rút khăn tay, yên lặng tiếp nháºn, tá»± mình lau qua.
Chị thấy anh tỉnh lại, không hiểu vì sao lại luống cuống chân tay, có lẽ vì lâu lắm rồi bá»n há» má»›i tiếp xúc thân máºt vá»›i đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, mãi sau má»›i nói: “Anh tỉnh rồi, có khó chịu không?â€
Vệ An gáºt đầu rồi lại lắc, ngồi dáºy cởi áo sÆ¡ mi, nhÆ°ng không cởi được cúc áo, lá»±c bất tòng tâm. Chị vá»™i và ng giúp đỡ, dù sao là m Æ°á»›t ngÆ°á»i anh cÅ©ng là do lá»—i của chị. Tay chị chạm và o da thịt anh, lại thấy không quen. ÄÆ°Æ¡ng nhiên chị không giống mấy cô gái trẻ còn ngượng ngùng, nhÆ°ng vá»›i Vệ An, lại không thể nà o tá»± nhiên được.
Vệ An cởi trần nằm xuống, vẻ mệt má»i, giống nhÆ° không chịu nổi gánh nặng, không ngừng xoa huyệt thái dÆ°Æ¡ng. Chị ngồi bên cạnh, má»™t lát nói: “Anh nghỉ ngÆ¡i cho khá»e, em Ä‘i đây.†Anh gá»i chị lại: “Äợi chút… rót há»™ anh chén nÆ°á»›c, nÆ°á»›c nóng.†Chị má»›i biết được, hóa ra anh không có thói quen uống nÆ°á»›c lạnh nhÆ° chị.
HÆ¡i nóng giúp anh thÆ° thái hÆ¡n, rốt cuá»™c anh cÅ©ng há»i câu anh luôn muốn há»i: “Lệ Vân, chẳng lẽ chúng ta cứ mãi mãi nhÆ° thế nà y?†Trong giá»ng nói trà n đầy sá»± tuyệt vá»ng, thê thảm. Chị dừng bÆ°á»›c má»™t chút, trong nháy mắt cứng ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng không quay lại nhìn anh.
Vệ An thở dà i: “Gần đây, anh thÆ°á»ng hay nghÄ©, nếu chúng ta cứ kiên trì là m theo ý mình, có phải tốt cho tất cả hay không? TrÆ°á»›c kia anh không có thá»i gian nghÄ© chuyện nà y, nhÆ°ng bây giá» lại hối háºn, có lẽ vì anh già đi. Mắt của anh không còn nhìn rõ rà ng nhÆ° trÆ°á»›c, tháºm chà tóc cÅ©ng không còn Ä‘en nhÆ° thá»i trẻ, thân thể cÅ©ng không khá»e mạnh nhÆ° trÆ°á»›c, haizz… chuyện nà y không rõ rà ng sao? Lần đầu tiên tá»± ý thức được, hóa ra mình tháºt sá»± già đi. Ngay cả Vệ Khanh còn tá»± than chÃnh mình không còn trẻ, huống chi là anh.â€
Trần Lệ Vân cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, thấy dáng vẻ tái nhợt vô lá»±c của anh dÆ°á»›i ánh đèn, không khá»i bùi ngùi. Anh luôn ngang ngược quyết Ä‘oán, luôn có dáng vẻ của má»™t bá»™ trưởng dù trá»i có sáºp cÅ©ng vẫn chống đỡ nổi, cho dù núi Thái SÆ¡n có đổ ngồi trÆ°á»›c mặt cÅ©ng không biến sắc, trấn tÄ©nh tá»± nhiên, lúc nà o cÅ©ng báºn rá»™n. NhÆ°ng dù sao, anh cÅ©ng chỉ là con ngÆ°á»i, cÅ©ng có lúc mệt, có lúc yếu á»›t. GiỠđây, má»™t gÆ°Æ¡ng mặt khác của anh xuất hiện trÆ°á»›c mặt chị, khiến cho chị không thể kiên cÆ°á»ng quyết liệt nhÆ° trÆ°á»›c.
Anh nhắm mắt lại, thì thà o: “Tuy rằng không thể giống nhÆ° vợ chồng bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng nên tốt hÆ¡n hiện tại, anh nguyện ý thay đổi. Anh vẫn còn nhá»› rõ vợ anh là ai. Cho nên, mạo muá»™i há»i em má»™t câu, em vẫn hi vá»ng giống nhÆ° trÆ°á»›c đây, hai ngÆ°á»i ở riêng, quanh năm suốt tháng không chút tin tức sao?â€
Chị ngồi xuống, thản nhiên nói: “TrÆ°á»›c kia chẳng phải vẫn sống nhÆ° váºy sao? MÆ°á»i năm có thể, hai mÆ°Æ¡i năm, ba mÆ°Æ¡i năm tá»± nhiên cÅ©ng có thể.â€
Vệ An thở dà i, “TrÆ°á»›c kia anh cÅ©ng cho là nhÆ° váºy, cho là không sao, đã sá»›m không có hy vá»ng. NhÆ°ng khi con ngÆ°á»i ta qua má»™t Ä‘á»™ tuổi nà o đó, không còn kiên cÆ°á»ng nhÆ° thá»i trẻ, suy nghÄ© cÅ©ng đã thay đổi. Anh chỉ há»i em má»™t câu, em vẫn chấp nháºn thay đổi không? Chỉ cần hạ quyết tâm, anh nghÄ© có thể Ä‘i thêm được và i bÆ°á»›c.â€
Chị má» mịt nhìn ngá»n đèn bà n, đèn bà n kiểu cổ tá»a ra ánh sáng nhu hòa, giống nhÆ° an ủi tâm hồn mệt má»i, nhÆ°ng chị lại không nhìn rõ má»i thứ trÆ°á»›c mặt. Anh thừa nháºn anh mệt má»i, thá»±c ra chị có khác gì? Cuá»™c sống hôn nhân nhÆ° váºy, thùng rá»—ng kêu to, lại không thể nà o lạnh lùng, cÅ©ng không thể nà o là m ngÆ°á»i ta vui vẻ được.
Chị thở dà i, không phản bác, không khà thế ép ngÆ°á»i nhÆ° má»i khi, chỉ há»i: “Váºy anh muốn Ä‘i thế nà o? Có phải Ä‘i thêm và i bÆ°á»›c nhÆ° váºy, là m cả thiên hạ Ä‘á»u biết, rồi lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng [56]?†Lúc trẻ không phải chÆ°a từng thá» qua, nhÆ°ng lần nà y không giống nhÆ° lúc trÆ°á»›c, bảo chị phải là m sao đây?
Vệ An thấy chị có vẻ xuôi theo, tâm lý thả lá»ng, nói: “Không đâu, những chuyện trÆ°á»›c kia hãy để nó ngủ yên trong quá khức. Có lẽ nhất định phải trải qua má»™t quãng thá»i gian nhÆ° váºy, má»›i có thể bắt đầu má»™t lần nữa. Chúng ta cÅ©ng không cần là m gì cả, chỉ cần há»c thói quen ở bên cạnh nhau cÅ©ng đã là cải thiện lá»›n nhất rồi.â€
Äêm đó Vệ An ngủ lại ở nhà Trần Lệ Vân, tuy rằng chị ngủ ở phòng khác. NhÆ°ng những ngà y kế tiếp, mặc dù kháng nghị chuyện anh tiếp tục đến ở, nhÆ°ng cÅ©ng không lạnh lùng cá»± tuyệt.
Nếu tâm tÆ° đã quá mệt má»i, có má»™t ngÆ°á»i là m bạn bên cạnh tháºt tốt
Chu Dạ theo Vệ Khanh vá» nhà , cả Ä‘Æ°á»ng rầu rÄ© không vui, cảm thấy dá»… dà ng cho anh quá. Dá»— và i câu là xong, chẳng phải sau nà y cà ng là m cà n sao? Cà ng nghÄ© cà ng uất ức, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, sắc mặt cà ng kém. Vệ Khanh cầm chìa khóa, đặt và o trong lòng bà n tay cô, nói: “Vá» dù có tức giáºn thế nà o, cÅ©ng không thể nhÆ° váºy nhé. Không thể tùy tiện quăng nhà —— “
Chu Dạ vất chìa khóa lên sofa, nổi giáºn đùng đùng nói: “Anh nghÄ© rằng tôi Ä‘i theo anh vá», thì thiên hạ thái bình à ? Chúng ta thù cÅ© háºn má»›i tÃnh luôn má»™t thể. Không phải anh nói ngÆ°á»i biết sai và sá»a lá»—i có thể được tha thứ sao? Tôi muốn xem anh biết sai thế nà o, muốn sá»a lá»—i thế nà o đây!â€
Vệ Khanh thấy cô miệng hùm gan sứa, trong lòng thắt lại, hoảng hốt nói: “Bà xã, sau nà y anh sẽ cố gắng biểu hiện tháºt tốt, sẽ giữ khoảng cách vá»›i toà n bá»™ phụ nữ trong vòng ba thÆ°á»›c, chắc chắn không bao giỠđể xảy ra chuyện nhÆ° váºy…â€
Chu Dạ không để ý tá»›i lá»i hứa của hắn, ngông nghênh Ä‘i tá»›i thÆ° phòng, bị trượt chân má»™t cái, suýt nữa ngã sấp xuống, Vệ Khanh vá»™i kêu cẩn tháºn. Cô ‘a’ má»™t tiếng, cháºt váºt đứng vững, vá»— vá»— ngá»±c, thở phà o má»™t cái, rồi theo bản năng quay đầu nhìn hắn má»™t cái. Vệ Khanh vá»™i nói: “Sao rồi, có Ä‘au ở đâu không?â€
Cô xoa xoa mÅ©i, vô cùng xấu hổ, trong lòng vừa bá»±c mình vừa buồn cÆ°á»i, hắng giá»ng, cố ý phụng phịu nói: “Äừng nghÄ© cợt nhả, nói năng ngá»t xá»›t là cho qua! TrÆ°á»›c kia quá dá»… dà ng cho anh, thế nên má»›i liên tục gây ra chuyện thị phi, anh nói muốn thá» thách tình yêu của anh thế nà o cÅ©ng được, chỉ cần tha thứ cho anh phải không? Lần nà y không cho anh má»™t bà i há»c thì anh không nhá»› kỹ được! NgÆ°á»i ta nói thÆ°Æ¡ng cho roi cho vá»t, đòn Ä‘au nhá»› Ä‘á»i! Anh an pháºn chÆ°a được và i ngà y, cái Ä‘uôi đã vểnh lên, tôi thấy anh không tá»± giác sá»a lá»—i…†nói cả má»™t trà ng dà i, thấy hắn cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i, không nói lá»i nà o, căn bản là không lo lắng gì, trợn mắt nghiêm trang nói: “Nghiêm túc, nghiêm túc Ä‘i, Ä‘ang nói chuyện chÃnh sá»± vá»›i anh đấy!â€
Vệ Khanh vá»™i và ng gáºt đầu, “Tuân lệnh, bà xã đại nhân, vi thần chăm chú lắng nghe!†Nói xong còn khom lÆ°ng má»™t cái, giống nhÆ° rất ngoan ngoãn nghe lá»i. Chu Dạ vừa tức vừa buồn cÆ°á»i, nhìn hắn lÆ°u manh nhÆ° váºy, không có cách nà o khác, suy nghÄ© mãi, ánh mắt vừa chuyển, chạy tá»›i cầm miếng bà n chải chà quần áo Ä‘i ra, đắc ý nhìn hắn, ngón tay chà xát, đánh tách má»™t cái.
Vệ Khanh cảm giác mây Ä‘en vây quanh đỉnh đầu, cÆ°á»i là m là nh nói: “Bà xã, em định là m gì váºy?†Chu Dạ cầm cây thÆ°á»›c dạy há»c trên tay, Ä‘i qua Ä‘i lại trong phòng khách, vá»— tay nói: “Chuyện Tiết TÆ° và Ân tổng kia, tuy rằng ghi háºn trong lòng, buồn bá»±c khó tiêu, nhÆ°ng bản thân rá»™ng lòng khoan dung, nói chuyện cÅ© đã qua sẽ bá» qua, bá» Ä‘i! Chu Dạ tôi cÅ©ng không phải là loại ngÆ°á»i tÃnh toán chi li. NhÆ°ng anh lại thêm má»™t lần nữa không coi tôi ra gì, có nhịn cÅ©ng không thể nhịn mãi được! Chúng ta tỉ mỉ tÃnh toán chuyện bức ảnh và chuyện đứa bé!â€
Äi dạo vòng quanh hắn má»™t vòng, cong miệng cÆ°á»i nói: “Không phải anh gá»i tôi là bà xã đại nhân sao? Äiêu dân to gan, nhìn thấy khâm sai đại nhân, còn không mau quỳ xuống!†Quăng cái bà n chải cứng xuống trÆ°á»›c mặt hắn.
Vệ Khanh nghe xong thiếu chút nữa ngã Ä‘áºp đầu xuống đất, lắp bắp nói: “Bà xã ——, em nói gì cÆ¡?†Quỳ xuống? Có ý gì? Hắn vẫn không kịp hiểu. Chu Dạ nhÃu mà y, nói: “Äã là m sai thì phải nháºn trừng phạt, bản đại nhân phạt ngÆ°Æ¡i quỳ lên bà n chải, phục hay không phục?†Nói xong dùng mÅ©i chân đá đá cái bà n chải, không phải khâm sai đại thần a, giống nhÆ° nữ thổ phỉ váºy.
Hắn kêu khổ không ngá»›t, còn há»i lại, “Bà xã, ý em là muốn anh quỳ lên cái bà n chải nà y?†Nà y —— nà y ——, nà y —— còn ra thể thống gì! NghÄ© thầm, đánh chết cÅ©ng không thể quỳ, ngÆ°á»i xÆ°a đã nói kẻ sÄ© có thể chết chứ không thể chịu nhục! Cho dù là bà xã đại nhân, trên đầu còn có trá»i cao, sao có thể là m loạn nhÆ° váºy? Chẳng may truyá»n ra ngoà i, đừng nói ngÆ°á»i khác cÆ°á»i rụng răng hà m, vá» sau còn mặt mÅ©i dám nhìn ai? Äá»™ng má»™t chút đã thăng Ä‘Æ°á»ng thẩm vấn, , hắn là m sao có thể yên ổn sống dÆ°á»›i trÆ°á»›ng khâm sai đại thần chứ, không thể để việc nà y diá»…n ra thà nh tiá»n lệ được.
TrÆ°á»›c kia thần tá» nhìn thấy hoà ng đế đã không cần quỳ xuống, chỉ cần đứng trả lá»i là được. NhÆ°ng từ khi mở tiá»n lệ, không quỳ là quy và o tá»™i khi quân phạm thượng. NhÆ°ng cÅ©ng không dám kêu gà o phÃa sau lÆ°ng Chu Dạ, Ä‘Ã nh phải “không bạo lá»±c, không hợp tácâ€, coi nhÆ° cô giáºn mà ăn nói hà m hồ, giả câm giả Ä‘iếc, không để ý tá»›i.
Chu Dạ thở phì phì chỉ và o mÅ©i hắn nói: “Vệ Khanh, anh giá»i lắm! Không phục phải không? Äể tôi nói rõ rà ng cho anh, cho anh biết vì sao anh phải quỳ! Äể anh khá»i nói tôi cố tình gây sá»±, cố ý hà nh hình.†Cô xắn tay áo, ngồi xuống sofa, còn cố ý rót chén nÆ°á»›c uống cho nhuáºn há»ng, chén nÆ°á»›c là m bằng gá»—, cá»™p cá»™p gõ và i cái, cÅ©ng có và i phần cảm giác thăng Ä‘Æ°á»ng xỠán.
Vệ Khanh thấy dáng vẻ cô nhÆ° váºy, giống hệt cá»p mẹ (ish: nói thẳng ra là đồ cá»p cái, bức xúc lắm rồi), nhÆ°ng chỉ dám oán thầm, cÆ°á»i là m là nh nói: “Bà xã, em phạt anh cái gì cÅ©ng không, chẳng hạn nhÆ° rá»a rau, rá»a bát? Sao có thể phạt quỳ chứ, cÅ©ng không phải trẻ con ba tuổi, nà y còn ra thể thống gì? Hì hì, em cÅ©ng mệt má»i rồi, có Ä‘au lÆ°ng không? Anh xoa cho em nha…†nói xong, sấn tá»›i.
Chu Dạ chá»›p mắt, hừ lạnh: “Chạm đã… còn chÆ°a nói xong đâu, quỳ xong rồi hiếu kÃnh cÅ©ng chÆ°a muá»™n. Anh nói anh và ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia không có gì, ôm hôn là ngoà i ý muốn, xét biểu hiện hai ngà y gần đây, tôi tin anh.†Vệ Khanh vui sÆ°á»›ng hà i lòng nói: “Không sao, anh cÅ©ng không dám đòi há»i nhiá»u hÆ¡n!†thiếu chút nữa cảm Ä‘á»™ng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt.
Sắc mặt Chu Dạ biến đổi, lá»™ ra uy nghiêm khâm sai đại nhân: “NhÆ°ng chuyện nghiêm trá»ng nhÆ° váºy, anh lại muốn che lấp cho qua! Cho rằng tôi không biết, thì coi nhÆ° không có chuyện gì xảy ra phải không? Tôi há»i anh, nếu không phải lên báo, anh có thà nh tháºt nói cho tôi biết hay không?â€
Vệ Khanh nghẹn lá»i, ấp úng nói: “Bà xã —— không phải nhiá»u má»™t chuyện không bằng Ãt má»™t chuyện sao, anh không muốn nói là m em suy nghÄ©, nói cÅ©ng chỉ khiến em thêm tức giáºn …â€
Chu Dạ Ä‘áºp cái thÆ°á»›c và o vai hắn, liên tục mấy cái, là m hắn sợ hãi muốn bá» trốn, nhÆ°ng nghÄ© cô tháºt sá»± muốn dùng hình tra tấn, lại im lặng! Cô tức giáºn nói: “Anh còn dám nói dối, không biết hối cải. Rõ rà ng là có táºt giáºt mình, âm thầm hưởng thụ, anh nói dối nhÆ° hát hay! Còn không quỳ xuống cho tôi!â€
Vệ Khanh ngạt thở, vá»™i nói: “Bà xã, anh vẫn luôn ân háºn vá» chuyện đó, vẫn cứ băn khoăn không biết có nên nói cho em hay không, nhÆ°ng sợ em giáºn, cho nên…â€
Chu Dạ hất đầu nói: “Yên tâm tôi cÅ©ng không là m khó anh, chỉ muốn anh quỳ xuống mà thôi, quỳ xuống trÆ°á»›c mặt đại nhân, cÅ©ng không phải là chuyện mất mặt gì! Thảo dân nhìn thấy khâm sai đại thần, bên Ä‘Æ°á»ng còn phải quỳ xuống đấy, nhanh chút, nhanh chút a! Bằng không khép anh và o tá»™i khi quân phạm thượn!†Nhìn Ä‘i, nhìn Ä‘i, Ä‘Ã n ông trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u thế cả! Không là m váºy sao có thể nhá»› được bà i há»c! Nhất định phải bắt hắn khắc sâu trong trà nhá»›, để má»—i lần nhá»› tá»›i, không dám tái phạm. Cô chỉ chỉ và o bà n chải giặt quần áo, thần thái nhÆ° là đang ban thưởng ngồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vệ Khanh không chịu quỳ, là m gì cÅ©ng không được, thản nhiên kéo ghế dá»±a ngồi xuống, cợt nhả nói: “Ngồi hay quỳ cÅ©ng giống nhau. Hì hì…†dù là chuyện riêng tÆ°, bắt quỳ xuống, cÅ©ng đã thái quá.
Hắn có thái Ä‘á»™ không chịu hợp tác, là m cô không biết hạ Ä‘Ã i thế nà o, vì thế trợn mắt nói: “Anh là đồ không có lÆ°Æ¡ng tâm, cả ngà y ở bên ngoà i ăn chÆ¡i Ä‘Ã ng Ä‘iếm còn chÆ°a tÃnh, còn lừa tôi mang thai. Anh nói Ä‘i, vì sao tôi lại có thai? Má»—i lần Ä‘á»u dặn anh dùng biện pháp, anh lại lén lút giở trò sau lÆ°ng…†nÆ°á»›c mắt lã chã rÆ¡i, khóc rấm rứt, vừa khóc vừa trách mắng Vệ Khanh hÆ° há»ng, cà ng nói cà ng khóc nhiá»u, Ä‘au lòng vô cùng.
Khóc nhiá»u khiến Vệ Khanh áy náy không thôi, cÆ°á»i gượng nói: “Anh đâu có rảnh rá»—i nhÆ° váºy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chuyện mang thai là vì tránh thai thất bại, chứng minh rằng chúng ta trúng thưởng, sá»›m sinh con trai…â€
Chu Dạ đứng báºt dáºy, nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, nghẹn ngà o nói: “Tôi chỉ há»i anh má»™t câu, anh quỳ hay không quỳ?†Vệ Khanh khó xá» nhìn cô, mặc dù không nói gì, vẻ mặt không muốn, nhÆ°ng trong lòng đã dao Ä‘á»™ng.
Chu Dạ qua loa lau nÆ°á»›c mắt, nói: “Chìa tay ra, chìa tay ra, nếu không chịu quỳ thì đánh nát tay anh, ai bảo anh không nghe lá»i!†Vút, vút, vút, cô quÆ¡ roi trong không khÃ, ra vẻ vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n, háºn rèn sắt không thà nh thép.
Cô hạ quyết tăm má»™t khóc, hai náo loạn, ba đòi thắt cô, ép buá»™c hắn không thể không quỳ xuống nháºn sai lầm. Muốn sau nà y hắn nhá»› cho rõ, trong lòng sợ hãi, không dám tái phạm, cho dù có muốn nghÄ© cÅ©ng không có gan là m!
Vệ Khanh dở khóc dở cÆ°á»i, định là m gì thế nà y, coi hắn nhÆ° trẻ con ba tuổi mà dạy bảo à ? Thấy cô khóc tá»›i mức Ä‘á» sá»ng mắt, trong lòng má»m nhÅ©n, chần chừ nghÄ©, dù sao cÅ©ng không phải chÆ°a từng quỳ, giữa hai vợ chồng thì cÅ©ng chiá»u chuá»™ng má»™t chút, có ai chê cÆ°á»i đâu? Vì thế hạ quyết tâm, gáºt đầu đồng ý, nói: “Äược rồi… nhÆ°ng mà sổ sách có thể coi nhÆ° tÃnh toán xong rồi chứ?†Phải dụ dá»— cô trÆ°á»›c, sau đó sẽ Ä‘i qua.
Chu Dạ véo má hắn nói: “Việc nà y cÅ©ng có thể ghi và o sổ sách sao? Thiên hạ chỉ có loại gian thÆ°Æ¡ng nhÆ° anh má»›i có thể nghÄ© ra, không biết má»—i ngà y anh có chịu rá»a mặt không thế, sao da mặt lại dà y nhÆ° váºy?†HÆ¡i thở phả ra trên mặt hắn, gần sát và o nhau, không biết là đang cãi nhau hay Ä‘ang tán tỉnh nữa?
NhÆ°ng lúc nà y Vệ Khanh là m gì có tâm tình trêu đùa, vẻ mặt cầu xin nói: “Bà xã, không phải mặt anh dà y, mà là em khinh ngÆ°á»i quá đáng…†Chu Dạ kêu ầm lên: “Anh nói tôi khinh ngÆ°á»i quá đáng à ? Mặt mÅ©i tôi mất hết, thấy ngÆ°á»i qua Ä‘Ã ng nhÆ° chuá»™t thấy mèo!†vừa lôi vừa kéo, kiên quyết ép hắn quỳ xuống nháºn sai, giống nhÆ° ngÆ°á»i lá»›n dạy dá»— trẻ con váºy.
Vệ Khanh cÆ°á»i khổ, nhÆ°ng vẫn muốn cò kè mặc cả, nói dùng việc nhà thay thế có được không. Chu Dạ không đồng ý, ngay cả quỳ xuống đất cÅ©ng không được, nhất định phải quỳ lên bà n chải. Äang lúc hai ngÆ°á»i giằng co qua lại, Ä‘iện thoại trong nhà vang lên. Chu Dạ vung tay lên: “Äi nghe Ä‘iện thoại Ä‘i. Lá»›n nhÆ° váºy rồi, có chút việc ấy cÅ©ng không là m, ra cái thể thống gì?â€
Vệ Khanh tức cÅ©ng không được, cÆ°á»i cÅ©ng không xong, nghe đầu dây bên kia cao giá»ng mắng, “Vệ Khanh, anh giá»i lắm! Suýt nữa thì tôi và cha anh tức chết rồi! Thằng ranh nà y, đã kết hôn còn dám là m nhÆ° váºy, cÅ©ng không biết nặng nhẹ, coi trá»i bằng vung! Thảo nà o lại rụt rè sợ hãi há»i Thi Thi có ở đây không! Thi Thi đâu, con bé đâu rồi? Nếu con bé xảy ra chuyện gì, anh cÅ©ng không cần vá» cái nhà nà y nữa, xem cha anh trừng phạt anh nhÆ° thế nà o?â€
Tình tiết phức tạp, bốn bá» dáºy sóng, lúc nà y Vệ Khanh sứt đầu mẻ trán. Vệ mẫu hầm hầm mắng to, hắn vừa che loa Ä‘iện thoại, vừa nói: “Mẹ, hiểu là m rồi, hiểu lầm rồi, thuần túy là hiểu lầm mà thôi! Thi Thi không Ä‘i đâu cả, cô ấy vẫn ở cạnh con, hai chúng con không sao cả, là bên ngoà i nói bừa. Mấy cái báo lá cải bố mẹ cÅ©ng tin là m gì, tháºt là ! Chúng con cÅ©ng có thèm quan tâm đâu!â€
Vệ mẫu nguôi giáºn, há»i: “Tháºt sá»± hai đứa không sao chứ? Tâm địa con gian xảo thế nà o, mẹ còn không biết sao? Bảo Thi Thi nghe máy Ä‘i.†Vệ Khanh bất đắc dÄ© Ä‘Æ°a Ä‘iện thoại cho cô, Chu Dạ không nghe, lại chỉ chỉ và o bà n chải. Vệ Khanh tức giáºn nói: “Chu Dạ, em nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ép buá»™c, quan bức dân là m phản…†Chu Dạ lắc đầu, đắc ý dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc nói không quỳ sẽ không nghe máy, nói xong còn xoay ngÆ°á»i, lắc lắc mấy vòng.
Trong Ä‘iện thoại lại truyá»n tá»›i tiếng Vệ mẫu: “Chuyện đã tá»›i nÆ°á»›c nà y, anh còn dám lừa gạt mẹ! TrÆ°á»›c kia trăng hoa cho lắm và o, giá» ngay cả nhân phẩm cÅ©ng biến thà nh ngÆ°á»i xấu! Anh không mau Ä‘i tìm Thi Thi vá», chẳng may xảy ra chuyện gì, thì tÃnh là m sao? Äá»u đã ngoà i ba mÆ°Æ¡i, sao vẫn không biết chừng má»±c…â€
Vệ Khanh vá»— vá»— trán, mệt má»i nói: “Mẹ, vừa rồi Thi Thi Ä‘i toilet, mẹ nghÄ© Ä‘i đâu váºy? Cô ấy nghe máy đây ——†đem Ä‘iện thoại Ä‘Æ°a cho Chu Dạ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh quỳ!†Coi nhÆ° cầu hôn má»™t lần nữa là được rồi! Vợ hắn, chuyên môn có những ý tưởng kỳ quái để sá»a lÆ°ng ngÆ°á»i khác, không theo ý cô, e rằng không xong. Coi nhÆ° kÃnh cô má»™t chén rượu… đáng thÆ°Æ¡ng cho hắn chỉ là thÆ°á»ng dân bá tÃnh, phải khuất phục trÆ°á»›c quyá»n uy của cô!
Tục ngữ nói, dân không cùng quan đấu đấy thôi, thức thá»i là tốt nhất.
[55]: Huyết nhục tương liên nghĩa là anh chị em ruột thì thương yêu nhau.
[56]: Lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng: chỉ cả hai bên Ä‘á»u bị tổn thÆ°Æ¡ng trong cuá»™c già nh giáºt, chẳng bên nà o được lợi cả.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
22-05-2013, 10:27 PM
Vạn lý phong sÆ°Æ¡ng vạn lý sầu… Tìm ngÆ°á»i tri ká»· biết tìm đâu? 秋霞
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
Có lẽ là yêu
Tác giả : Lý Lý TÆ°á»ng
Convert: Nothing_ nhh
Edit: Ishtar
Edit: Ishtar
Chu Dạ nói chuyện vá»›i Vệ mẫu xong, ngoan ngoãn đồng ý ngà y mai quay vá» Vệ gia, cô quay đầu nhìn Vệ Khanh, bất mãn nói: “Haiz, anh nói cái nà y gá»i là quỳ hay là ngồi? Äây là đại tá»™i bất kÃnh đấy!†Vệ Khanh không để ý tá»›i, thấy cô nói chuyện Ä‘iện thoại xong, thản nhiên đặt mông ngồi xuống. Cô không có cách nà o khác, đẩy đẩy kéo kéo hắn quỳ hẳn hoi, căm giáºn nói: “Có ai láo xược nhÆ° thế không? Nếu là trÆ°á»›c kia, nhìn thấy khâm sai đại thần mà không quỳ, sá»›m đã bị chém bay đầu! Quỳ Ä‘i, quỳ Ä‘i! Tá»± nghÄ© xem mình đã là m sai chuyện gì!†Không tha cho hắn.
Vệ Khanh thất bại, Ä‘au khổ nhìn cô nói: “Chu Dạ, em thá» quỳ mà xem, Ä‘au đầu gối chết được!†cô đắc ý nói: “Em không là m sai, sao phải quỳ chứ? Tôi là nhất phẩm phu nhân, chá» ngà n năm nữa tôi vá» trá»i, anh cÅ©ng vẫn phải quỳ trÆ°á»›c bia má»™ của tôi!†Vệ Khanh nhe răng trợn mắt, là m ra vẻ hung ác nói: “Chu Dạ, sau nà y em nên ngoan ngoãn má»™t chút!†Chu Dạ thè lưỡi là m mặt quá»·, dùng thÆ°á»›c dạy há»c chỉ và o hắn nói: “Quỳ tốt lắm, quỳ tốt lắm, thẳng ngÆ°á»i lên, má»™t góc chÃn mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, thắt lÆ°ng không được co và o, chân thẳng ra, chân thẳng ra, không quỳ không cho ăn cÆ¡m…â€
Vệ Khanh bất ngá» hà nh Ä‘á»™ng, kéo cô cùng ngã xuống đất, đặt cô dÆ°á»›i thân. Chu Dạ tức giáºn đánh hắn, quát: “Vệ Khanh, anh qua cầu rút ván!†Vệ Khanh không để ý tá»›i, chỉ chăm chăm hôn cô. Chu Dạ chá»›p mắt, quát: “Anh muốn tôi bị sảy thai phải không?†Lúc nà y hắn má»›i nhá»› ra cô mang thai, sợ hãi vá»™i vã đỡ cô đứng lên. Cô vênh váo tá»± đắc nói: “Còn không mau quỳ xuống, còn không mau quỳ xuống, anh hại tôi suýt mất con, còn không chịu quỳ xuống à !â€
Vợ và con giống nhÆ° hai ngá»n núi khổng lồ đè trên đầu, hắn không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải quỳ xuống, cầu xin: “Bà xã đại nhân, còn phải quỳ bao lâu nữa? Phạt thì cÅ©ng phạt rồi, anh nhá»› kỹ lắm rồi, vá» sau có chết cÅ©ng không dám tái phạm!†Chu Dạ hầm hừ: “Má»›i có má»™t chốc nhÆ° váºy đã không chịu nổi sao? Váºy anh bảo tôi vá» trÆ°á»ng đối diện vá»›i mấy nghìn bạn há»c thì thế nà o đây?†Vệ Khanh định giải thÃch, Chu Dạ phất tay nói: “Äừng nhiá»u lá»i, lằng nhằng là cho anh quỳ ngoà i cá»a đấy!â€
Vệ Khanh lắc đầu thở dà i, vì vợ và con, quỳ thì quỳ, là m gì còn cách nà o khác! Má»i ngÆ°á»i không phải Ä‘á»u nói anh hùng không qua ải mỹ nhân sao, huống hồ là cả con trai mình nữa, cÅ©ng không có gì gá»i là mất mặt. Giá» hắn là m sao còn được gá»i là anh hùng, ngay cả gấu chó cÅ©ng không bằng.
Äang lúc há»n dá»—i trong lòng, thấy Chu Dạ ôm giá vẽ Ä‘i ra, ngồi dÆ°á»›i thảm vẽ vẽ, kinh hoảng nói: “Em định là m gì?†Không phải định lÆ°u lại cảnh nà y cho Ä‘á»i sau đấy chứ? Tuyệt vá»ng nhìn cô, “Chu Dạ, em mà vẽ lại,cả Ä‘á»i nà y anh không cần gặp ngÆ°á»i khác nữa!†Cô cÅ©ng không ngẩng đầu lên nói: “Có gì đâu cÆ¡ chứ, không chừng còn có thể để lại má»™t giai thoại cho Ä‘á»i sau. NgÆ°á»i ta chịu đòn nháºn tá»™i còn quỳ gối trên Ä‘Æ°á»ng cái kia kìa!â€
Vệ Khanh hoà n toà n từ bỠý nghÄ©, dù sao thì cÅ©ng đã tá»›i mức nà y, Ä‘Æ¡n giản là cứ để cô già y vò cho thá»a. Hắn chấp nháºn số pháºn, yếu á»›t than vãn: “Bà xã, em còn để anh tiếp tục quỳ thế nà y, anh sẽ và o viện mất, không chừng còn có thể bị tà n phế.†Äà nh phải kêu thảm thiết, xin khoan dung.
Chu Dạ ngẩng đầu nhìn hắn má»™t cái, nói: “Yên tâm, không chết được.†Tăng tốc Ä‘á»™ của tay, má»™t lát sau nói: “Äược rồi, thấy anh có thái Ä‘á»™ thà nh khẩn nháºn lá»—i, đứng dáºy Ä‘i. Vá» sau còn tái phạm, đừng tưởng cứ quỳ là xong!†Vệ Khanh vá»™i và ng đứng dáºy, vén quần lên nhìn, đầu gối đã má»™t mảng tÃm bầm. Äá»u là dấu vết đè lên bà n chải để lại, Ä‘au nhÆ°ng tháºt ra không Ä‘au.
Tuy Chu Dạ không nói gì, nhÆ°ng Ä‘á»u nhìn thấy, không phải không Ä‘au lòng, kéo hắn nói: “Ngồi xuống Ä‘i, ngồi xuống Ä‘i!†Vừa xoa vừa nói, “Chỉ là cho anh má»™t bà i há»c, ai bảo anh dám ôm hôn ngÆ°á»i phụ nữ khác, là m em không ngẩng đầu lên nhìn ai được…†Nói xong không hiểu vì sao, nÆ°á»›c mắt lại rÆ¡i xuống, từng giá»t rÆ¡i xuống đầu gối hắn, lạnh lẽo, còn Ä‘au hÆ¡n so vá»›i quỳ trên bà n chải.
Vừa rồi Vệ Khanh còn háºn không Ä‘áºp cô ngất được, đỡ phải cả ngà y nghÄ© ra nhiá»u quá»· kế sá»a lÆ°ng ngÆ°á»i khác, là m cho ngÆ°á»i ta không sống nổi. Giá» nhìn thấy cô khóc, vá»™i la lên: “Khóc cái gì chứ, có phải bắt em quỳ đâu.†Chu Dạ cà ng khóc dữ hÆ¡n, khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘au khổ nói: “Ai thèm khóc, em không khóc!†Vệ Khanh vá»™i nói: “Äúng, đúng, đúng, em không khóc! Haizz, Tây Tây, rốt cuá»™c em bị là m sao thế? Em đừng khóc, đừng không nói lá»i nà o nhÆ° váºy chứ!â€
Vất vả lắm Chu Dạ má»›i kiá»m chế lại được, nghẹn ngà o há»i: “Có Ä‘au lắm không?†Vệ Khanh má»›i biết là cô Ä‘au lòng mà khóc! Cả ngÆ°á»i lÆ¡ lá»ng suýt nữa bay lên, ná»—i oán thán lúc trÆ°á»›c đã bay lên chÃn tầng mây, vá»™i vuốt má cô nói: “Äau chứ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đau! Không tin em quỳ thá» coi!†Chu Dạ quỳ thá», ngồi dÆ°á»›i đất, chỉ trÃch: “Không Ä‘au, anh lừa em!†Vệ Khanh cÆ°á»i đến Ä‘au cả bụng, ôm cô nói: “Quỳ lâu má»›i Ä‘au!†Sao cô lại đáng yêu nhÆ° váºy chứ, còn quỳ tháºt nữa!
Náo loạn má»™t lúc, há»i: “Vừa rồi vẽ gì thế?†Cầm lên nhìn, cứ tưởng rằng sẽ nhìn thấy hình ảnh mình vừa quỳ, đến khi nhìn thấy má»›i giáºt mình, ngÆ°á»i mặc áo sÆ¡ mi trắng không phải hắn thì là ai chứ, nhÆ°ng lại nghiêng ngÆ°á»i dá»±a và o cá»a sổ, tay phải kẹp má»™t Ä‘iếu thuốc, khói thuốc lượn lá» bay lên, phÃa sau là ánh mặt trá»i mùa thu, vô cùng sống Ä‘á»™ng. Hắn nhìn má»™t lúc, nhất thá»i không nhá»› ra, há»i: “Äây là nÆ¡i nà o thế?â€
Chu Dạ giáºt lấy, ghi loạn lên trên bức vẽ: “Ông xã, trứng thối!†Vệ Khanh vá»™i và ng cứu bức tranh: “Haiz,… vất vả lắm má»›i vẽ cho anh má»™t bức, sao lại chà đạp tháºm tệ nhÆ° váºy!†Chu Dạ buồn rầu nói: “Dù sao anh cÅ©ng không nhá»› rõ!†Vệ Khanh cẩn tháºn nhìn lại, vá»— tay nói: “Nhá»› ra rồi, là lần lãnh đạo trÆ°á»ng em má»i anh ăn cÆ¡m phải không? Là lần mà anh gá»i cho em ba bốn lượt má»›i gá»i được em ra ngoà i Ä‘i cùng!â€
Chu Dạ không phản bác, nói: “Vẽ không đẹp, vứt Ä‘i!†Vệ Khanh lại cầm chặt trong tay nhÆ° giữ báu váºt, cÆ°á»i tủm tỉm há»i: “Sao lại nhá»› rõ rà ng nhÆ° váºy?†Ôm cô và o trong ngá»±c, dịu dà ng hôn môi. Lúc đầu cô còn giáºn dá»—i, sau đó lại má»m mại ôm lấy hắn, nói: “Tối hôm trÆ°á»›c em nằm mÆ¡, lại mÆ¡ thấy anh ngồi bên cá»a sổ nhìn em, ánh mắt á»ng Ä‘á», khóe môi mỉm cÆ°á»i, trên tay cầm Ä‘iếu thuốc, còn có ánh mặt trá»i dÆ°á»›i sà n nhà … NhÆ°ng chÆ°a đợi em kịp tá»›i gần, đã không còn thấy anh đâu nữa…â€
Hóa ra từ lúc đó cô đã yêu hắn, nhưng mà trái tim lại không chắc chắn.
Vệ Khanh vuốt ve hai má cô, dịu dà ng nói: “Chu Dạ, tin tưởng anh, anh sẽ không biến mất. Tuy rằng anh mắc má»™t số sai lầm, nhÆ°ng anh hứa vá»›i em, cho dù em Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o, anh cÅ©ng sẽ tìm được em, được không?†Chu Dạ gáºt đầu: “Vâng, em cÅ©ng váºy, cho dù tức giáºn thế nà o, em sẽ không rá»i khá»i anh.â€
Chủ cần trong lòng cùng nhau bảo vệ phòng tuyến không để bất kỳ thứ gì lá»t qua, thì cho dù có xảy ra chuyện gì Ä‘i chăng nữa, Ä‘á»u có thể bình yên Ä‘i tá»›i cuối con Ä‘Æ°á»ng, không tách không rá»i.
Ngà y hôm sau, sau cÆ¡n mÆ°a trá»i lại sáng, hai ngÆ°á»i cùng nhau quay vá» Vệ gia. Vừa gặp, hai ông bà già ngồi mắng má» Vệ Khanh tá»›i mức sứt đầu mẻ trán, Chu Dạ nhà n nhã ngồi cạnh, xem náo nhiệt. Vệ Khanh vá»™i và ng nói: “Cha, mẹ, thông báo cho cha mẹ má»™t tin tốt, Chu Dạ có thai rồi, em bé đã được hai tháng.â€
Những lá»i nà y đã thà nh công là m dá»i Ä‘i sá»± chú ý của cha mẹ hắn. Nhất là Vệ mẫu, láºp tức kéo Chu Dạ há»i han ân cần, há»i có cảm thấy không khá»e chá»— nà o không, muốn ăn gì, cứ việc nói ra, dù có phải lên núi Ä‘ao, xuống biển lá»a cÅ©ng sẽ sai Vệ Khanh Ä‘i kiếm. Hai ông bà vui mừng ra mặt, thiếu chút nữa thì đốt pháo ăn mừng. Chu Dạ nhìn cả nhà Vệ gia từ trên xuống dÆ°á»›i Ä‘á»u vui vẻ, toà n bá»™ uất ức, bất mãn Ä‘á»u đã tan thà nh mây khói.
Lý do cô không muốn Ä‘Ãnh hôn, kết hôn, sinh con, thá»±c ra vì không muốn trưởng thà nh quá nhanh, vẫn muốn là má»™t cô gái tá»± do tá»± tại trong thế giá»›i của riêng mình, không chịu ép buá»™c, luôn luôn trốn tránh trách nhiệm. NhÆ°ng rồi cô lại từ từ trưởng thà nh, trên vai có trách nhiệm, má»›i có vững và ng tiếp bÆ°á»›c, là m tá»›i nÆ¡i tá»›i chốn, không đến mức gió vừa thổi qua đã gục ngã. Khiến ngÆ°á»i yêu mến mình vui vẻ, đó đã là phần thưởng lá»›n nhất cho bản thân. Äể có thể trưởng thà nh phải trải qua má»™t quá trình rất dà i, may mắn là ngÆ°á»i kia có tấm lòng bao dung còn rá»™ng lá»›n hÆ¡n cả biển cả bao la.
Vệ Khanh Ä‘á»u có những khuyết Ä‘iểm mà bất kỳ ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o cÅ©ng có, nhÆ°ng hắn lại luôn bao dung vá»›i cô. Cho dù cô giáºn dữ thế nà o, tháºm chà còn tranh cãi ầm Ä©, cho tá»›i bây giá» hắn chÆ°a từng so Ä‘o vá»›i cô.
Chỉ cần là ngÆ°á»i kia, tất cả Ä‘á»u tốt đẹp. Cho dù là gánh nặng, cÅ©ng là gánh nặng ngá»t ngà o.
Buổi tối cÆ¡m nÆ°á»›c xong, Chu Dạ muốn đứng lên, ngà y hôm qua trở vá» rồi, nhÆ°ng hà nh lý vẫn còn để ở nhà Trần Lệ Vân, vì thế muốn quay lại lấy. Cô có chìa khóa riêng, gá»i Ä‘iện thông báo cho Trần Lệ Vân má»™t tiếng, rồi lại ngạc nhiên nói: “Sao xe anh hai lại ở đây nhỉ?â€
Vừa má»›i Ä‘i tá»›i cá»a, thấy Vệ An cầm theo má»™t cái hòm, Ä‘ang mở cá»a. Hai ngÆ°á»i giáºt mình, Vệ Khanh nhìn cái hòm dÆ°á»›i chân anh, lại thấy trên tay anh có chìa khóa, hiểu ra, vá»— tay nói: “Anh hai, anh chị hòa rồi phải không?†Chu Dạ cÅ©ng hoà n hồn, vá»™i kéo anh há»i: “Anh hai, có tháºt không ạ? Tốt quá rồi, chúc mừng, chúc mừng anh chị!†Vệ Khanh chá»c ghẹo: “Anh hai, chúc mừng anh, vạn dặm trÆ°á»ng chinh, rốt cuá»™c cÅ©ng thắng lợi, cuối cùng cÅ©ng kết thúc cuá»™c sống ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘á»™c thân!â€
Cho dù Vệ An có đầy kinh nghiệm chốn sa trÆ°á»ng, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng bất nháºp, nhÆ°ng bị bá»n há» nói nhÆ° váºy cÅ©ng phải Ä‘á» mặt, xấu hổ, nhÃu mà y nói: “Vợ chồng son hai ngÆ°á»i hiện giá» không muốn sống nữa phải không? Có việc gì thì nói nhanh lên, nói xong Ä‘i nhanh!†Chu Dạ là m mặt quá»·, rồi tá»± mình Ä‘i thu dá»n đồ đạc.
Vệ Khanh chá»›p mắt há»i: “Anh hai, anh không bị chị dâu bẻ cổ tay chứ?†Vệ An lạnh mặt, thằng nhóc nà y, vạch áo cho ngÆ°á»i xem lÆ°ng, đúng là đáng đánh đòn, châm chá»c nói: “Äêm qua vá», không xảy ra chuyện gì chứ? Chu Dạ có dạy dá»— chú nghiêm túc không thế?†Là m Vệ Khanh Ä‘á» mặt, chắp tay nói: “Anh hai, em chấp nháºn chịu thua, đúng là gừng cà ng già cà ng cay!â€
Sau nà y Vệ Khanh tìm má»™t cÆ¡ há»™i tức giáºn vá»›i Chu Dạ, ép cô phải giữ bà máºt chuyện hắn quỳ trên bà n chải, tuyệt đối không thể cho ngÆ°á»i thứ ba biết. Là m cô cÆ°á»i không ngá»›t, ngược lại còn lôi ra uy hiếp hắn: “Nếu anh ngoan ngoãn nghe lá»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên em sẽ không nói cho ai biết. Việc xấu trong nhà , có gì hay mà kể chứ!â€
Cả Ä‘á»i Vệ Khanh Ä‘á»u thua dÆ°á»›i tay cô.
Má»™t tuần sau, Chu Dạ ngẩng cao đầu trở vá» trÆ°á»ng. Tuy rằng cô mang thai, nhÆ°ng vẫn chÆ°a lá»™ rõ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vẫn Ä‘i há»c. Nhiá»u ngà y không gặp, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u há»i thăm cô Ä‘i đâu, phần lá»›n Ä‘á»u không có ý tốt, chá» nhìn cô khóc lóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t để chê cÆ°á»i. Lại thấy cô vá»— bà n, quát lá»›n: “Trừng phạt Ä‘Ã n ông không nghe lá»i chứ sao! Äể xem từ nay vá» sau anh ấy có còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoà i không?†Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ngất, Ä‘á»u vÆ°Æ¡n ngón tay cái, khen cô uy phong lẫm liêt.
Mấy ngÆ°á»i thân quen lại há»i cô trừng phạt thế nà o, cô cÅ©ng không kể chuyện bắt Vệ Khanh quỳ ra, chỉ nói qua loa là dùng má»™t chút cách thức ép hắn cúi đầu xin lá»—i, vừa cÆ°á»i vừa nói: “Phạt anh ấy viết bản kiểm Ä‘iểm, viết không đạt không cho qua cá»a, bắt viết nhiá»u quá, ngay cả thÆ° ký của anh ấy cÅ©ng phải kêu la! Ép anh ấy lá»›n tiếng nói: “Bà xã, anh sai rồi.†Má»›i tha cho đấy!†Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ha ha, nói Chu Dạ tà i giá»i, vá» sau sẽ dùng cách đó để trị Ä‘Ã n ông không nghe lá»i.
Lục Äan cÆ°á»i nói nói: “Cả tuần nay mình Ä‘á»u lo lắng cho bạn, giá» nhìn bạn không sao, đã yên tâm rồi. Mình còn sợ hai ngÆ°á»i lần nà y còn ầm Ä© lâu, không ngá» lại nhanh chóng sau cÆ¡n mÆ°a trá»i lại sáng nhÆ° váºy!†Chu Dạ cÆ°á»i: “Ầm Ä© chứ, sao lai có thể không ầm Ä© được, thiếu chút nữa thì tốc cả mái nhà lên cÆ¡ mà ! NhÆ°ng dù có ầm Ä© thế nà o, thì cÅ©ng phải chấm dứt, cho nên có má»™t số việc, không cần quá nguyên tắc, cần yên tÄ©nh nhắm má»™t mắt mở má»™t mắt. NgÆ°á»i xÆ°a có má»™t câu rất đúng đắn: “nhẫn nhất thá»i phong bình lãng tÄ©nh, thoái nhất bá»™ hải khoát thiên khôngâ€[57]. Khi hai vợ chồng cãi nhau, thì không có giải pháp nà o tốt hÆ¡n.â€
Lục Äan lắc đầu, “Bạn nhìn bạn đó, đúng là cô dâu má»›i, ghê gá»›m tháºt.†Chu Dạ cÅ©ng không e lệ, còn hùng hồn đầy lý lẽ nói: “Mình đã láºp gia đình rồi mà ! Hiện giá» không chỉ là cô dâu má»›i, sắp thà nh má»™t bà mẹ trẻ rồi.†Lục Äan ngẩn ngÆ°á»i má»™t lúc má»›i hiểu ra, kinh ngạc há»i: “Mình không thể tưởng tượng nổi, bạn đã mang thai rồi sao?†Chu Dạ mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, cÅ©ng không ngại khi nói tá»›i vấn Ä‘á» nà y. Tháng sáu năm nay cô sẽ kết thúc chÆ°Æ¡ng trình há»c nghiên cứu sinh, có lẽ sẽ bế cục cÆ°ng Ä‘i dá»± lá»… tốt nghiệp.
Chỉ khi nà o là m mẹ, mới hiểu được cảm xúc hạnh phúc vui sướng.
Má»—i ngà y Vệ Khanh Ä‘á»u cẩn tháºn Ä‘Æ°a đón cô Ä‘i há»c, xe hÆ¡i hoà nh tráng tá»›i trÆ°á»ng, chiá»u nà o cÅ©ng đúng sáu giá» xuất hiện dÆ°á»›i sân giảng Ä‘Æ°á»ng, trở thà nh hình tượng ông xã “tháºp nhị tứ hiếuâ€. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thán, nhìn má»™t chà ng thanh niên đẹp trai tuấn tú vì Chu Dạ mà thi và o trÆ°á»ng cao đẳng, má»™t ông chồng tuyệt thế, thoáng chốc trở thà nh câu chuyện được truyá»n tụng xuống khóa dÆ°á»›i. Có má»™t ngà y, có má»™t nữ sinh cố ý chạy tá»›i há»i cô: “Há»c tá»·, là m thế nà o để thu phục thà nh công hoa tâm của Äại thiếu gia? Có bà quyết gì không?â€
Chu Dạ hoảng hồn, không ngỠđược lại có ngÆ°á»i sẽ há»i cô vấn Ä‘á» nà y, lúc đầu trả lá»i qua loa là không biết, không biết, là do má»i ngÆ°á»i hiểu nhầm. NhÆ°ng cô gái kia không tin, suốt ngà y bám theo cô, thái Ä‘á»™ không có được đáp án thá» không bá» qua, cô không còn cách nà o khác, nghÄ© nghÄ© nói: “Thá»±c ra khi hai ngÆ°á»i ở bên cạnh nhau, không có cái gì gá»i là thu phục hay không thu phục, cà ng không có cái gì gá»i là bà quyết. Nếu em cứ cố há»i chị, thì chỉ có thể nói là hoặc là anh ta yêu em, hoặc là em yêu anh ta. Không cần biết là ai yêu ai nhiá»u hÆ¡n, nếu có thể gặp được má»™t ngÆ°á»i mình thÃch, mà ngÆ°á»i đó cÅ©ng thÃch em, thì hãy giữ tháºt chặt. Có má»™t số chuyện không cần so Ä‘o thì đừng so Ä‘o là m gì.â€
Cô gái kia thất vá»ng bá» Ä‘i. NhÆ°ng sá»± tháºt đúng là nhÆ° thế. Cầm giữ trái tim má»™t ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ muốn dùng chÃnh trái tim mình trao đổi, đây cÅ©ng không thể gá»i là bà quyết.
Äiá»u mà tất cả các cô gái cần nhá»› kỹ, bà quyết để giữ hôn nhân hạnh phúc chÃnh là trÆ°á»›c khi kết hôn thì phải mở to hai mắt, sau khi kết hôn chỉ mở má»™t mắt, nhắm má»™t mắt.
Thá»±c ra bá»n há» cÅ©ng không hạnh phúc mỹ mãn giống nhÆ° truyá»n thuyết mà ngÆ°á»i ngoà i thÆ°á»ng truyá»n tụng, những va chạm thÆ°á»ng ngà y Ä‘á»u diá»…n ra. Chẳng hạn nhÆ°, Chu Dạ má»—i khi xem ti vi, nhìn thấy diá»…n viên đẹp trai Ä‘á»u chảy nÆ°á»›c miếng, liên tục khen ngợi ngÆ°á»i ta đẹp trai tà i giá»i, nói: “Em thÃch nhất Ä‘Ã n ông mắt má»™t mÃ, haizz… Æ°á»›c gì có thể sá» sá» cÆ¡ bụng của anh ta…†Rồi lại bùi ngùi xúc Ä‘á»™ng … Từ sau khi cô gả cho sắc lang nà o đó, gần má»±c thì Ä‘en, gần đèn thì rạng, cô đã phát triển theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của má»™t sắc nữ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Vệ Khanh nghe xong rất khó chịu, không kiên nhẫn nói: “Äừng xem ti vi nhiá»u nhÆ° váºy, nhiá»u phóng xạ, không tốt cho con.†Chu Dạ không để ý tá»›i hắn, lại tiếp tục háo sắc nhìn chà ng thanh niên đẹp trai cao 1m84 kia. Vệ Khanh buồn bá»±c, che mắt cô lại: “Anh thấy cái gã tiểu bạch kiểm kia có gì đẹp chứ, sao em lại có thể say mê thần hồn Ä‘iên đảo nhÆ° váºy, ngay cả lá»i của ông xã cÅ©ng không nghe.†Có thể so vá»›i hắn được sao? ChÆ°a từng thấy cô khen hắn nhÆ° váºy. Xét vá» góc Ä‘á»™ tâm lý há»c, Vệ Khanh là má»™t ngÆ°á»i cá»±c kỳ tá»± ká»·, nhất là trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i nà o đó, thì cà ng không cho phép bá» qua.
Chu Dạ kêu: “Haiz, anh là m gì thế, đừng có che mắt em, Ä‘ang Ä‘oạn ngÆ°á»i ta khiêu vÅ© mà .†Vệ Khanh giáo dục cô: “Nhìn suốt mấy tiếng rồi, mắt chịu nổi sao? Sao lại không chịu nghe lá»i thế nhỉ, bác sÄ© nói, phải chú ý nghỉ ngÆ¡i, có biết không? Suốt ngà y chỉ cắm mặt và o ti vi!†Chu Dạ bị hắn nói là m mất hứng, bÄ©u môi: “Là m gì mà suốt ngà y, vất vả lắm má»›i xem được má»™t lúc, anh phá bÄ©nh liên tục, cố tình bá»›i móc đấy chứ!â€
Vệ Khanh thấy cô còn thò đầu ra nhìn ti vi, dứt khoát tắt Ä‘i, dùng khà thế chủ nhà nói: “Nghe lá»i nà o, mau Ä‘i uống canh. Mẹ cố ý sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i, không uống xong không được ăn vặt.†Vì cô mang thai, thèm mấy món chua chua ngá»t ngá»t, Vệ Khanh liá»n lấy ra để uy hiếp cô, nói được là m được.
Chu Dạ không cam lòng, không muốn ngồi xuống bà n ăn, má»—i ngà y Ä‘á»u nhìn má»™t đống thuốc bổ khác nhau, không cảm thấy có khẩu vị, ánh mắt còn liếc nhìn ti vi, bá»—ng nhiên cô nói: “Em bÆ°ng ra ban công uống, ra ngoà i ngắm phong cảnh cho thoải mái.†Chuẩn bị trở vá» phòng khách tiếp tục xem ti vi. Äang tá»›i Ä‘oạn gay cấn thì bị dừng lại, không phải cố tình hại cô sao?
Vệ Khanh là m sao không hiểu mÆ°u đồ của cô, nói: “Uống canh thì đừng có Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, nhìn đông ngó tây nữa, uống xong Ä‘i xuống tản bá»™, hÃt thở không khà trong là nh, có lợi cho thai nhi phát triển.†Mặc kệ cô kháng nghị thế nà o, vẫn lôi kéo cô Ä‘i bá»™ má»™t vòng lá»›n, táºn tá»›i khi trá»i tối má»›i trở vá».
Chu Dạ tức giáºn, vẫn còn sá»›m đã leo lên giÆ°á»ng, cái ngÆ°á»i đáng ghét nà o đó, hoà n toà n theo chủ nghÄ©a gia trưởng Ä‘á»™c tà i, ngay cả má»™t chút tá»± do cÅ©ng không có! Ná»a đêm nôn á»e, cứ đứng dáºy là lại nôn. Vệ Khanh Ä‘au lòng toát mồ hôi, thÆ°Æ¡ng xót nói: “Bà xã, sau lần nà y chúng ta sẽ không sinh nữa, cố gắng nhẫn nhịn rồi sẽ qua!â€
Cô yếu á»›t nằm xuống giÆ°á»ng, nhìn đồng hồ treo tÆ°á»ng, má»›i hai giá» ba mÆ°Æ¡i sáng, bá»—ng nhiên ôm hắn gá»i ‘ông xã’, là m Vệ Khanh hoảng hốt, vá»™i há»i là m sao? Chỉ cần cô gá»i má»™t tiếng ‘ông xã’, hắn lại cảm thấy lâng lâng sung sÆ°á»›ng. Cô nói: “Ông xã, em thèm ăn mÆ¡ dầm, loại mÆ¡ to bằng ngón tay cái, chua chua, ngá»t ngá»t, ăn ngon lắm.†Nói xong, còn chảy nÆ°á»›c miếng. Vệ Khanh gáºt đầu: “Không sao, ngà y mai anh Ä‘i mua.â€
Cô là m nÅ©ng: “Em vừa má»›i nôn, cảm thấy không thoải mái, giá» rất thèm ăn.†Vệ Khanh nhìn ra ngoà i, khó xá»: “Bây giá» sao? NgÆ°á»i ta đã đóng cá»a hết rồi. Sáng sá»›m mai anh sẽ Ä‘i mua, giỠăn ô mai nhé?†Bò dáºy Ä‘i tìm gói ô mai cho cô, Chu Dạ vẫn còn ghi háºn chuyện xem ti vi lúc chiá»u, không chịu, quấn quýt lấy hắn, nói: “Không… hiện giá» em thèm ăn mÆ¡ dầm cÆ¡, ông xã, ông xã.†Vệ Khanh không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải giữa đêm hôm khuya khoắt, Ä‘i mua vá» cho cô.
Chá» hắn khổ sở má»›i mua vá», thì cô đã say ngủ. Hắn cẩn tháºn đắp chăn cho cô, cất mÆ¡ dầm và o trong tủ lạnh, để cho cô sáng sá»›m tỉnh dáºy có thể ăn. NgÆ°á»i con gái có được hạnh phúc nhÆ° váºy, thảo nà o lại khiến ngÆ°á»i ta sinh lòng đố kỵ.
Còn có má»™t chuyện quan trá»ng khác, đó là đặt tên cho cục cÆ°ng. Chu Dạ thì hi vá»ng là con gái, nhÆ° váºy thì cô có thể giúp con tết tóc, mặc váy, xinh đẹp tuyệt trần, giống nhÆ° cô trÆ°á»›c đây, khiến nhiá»u ngÆ°á»i hâm má»™. Không ngá», bác sÄ© lại nói có lẽ là má»™t thằng nhóc. Vệ gia cà ng coi cô nhÆ° phượng hoà ng, bất kể là m gì cÅ©ng có ngÆ°á»i để ý, chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoà i ý muốn. Sau khi cô tốt nghiệp, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u mãnh liệt yêu cầu, không thể không ở yên trong nhà .
Vệ Khanh mở bá»™ từ Ä‘iển Khang Hi, tra má»™t đống trên, chỉ và o má»™t tên trong số đó: “Em xem chữ nà y xem, trên là văn võ, dÆ°á»›i là tiá»n, văn võ song toà n lại có tiá»n, đúng là má»™t cái tên hay!†Chu Dạ khinh thÆ°á»ng nói: “Tìm cái tên gì mà lạ thế? Äá»c là gì?†Vệ Khanh nhìn lại, nói: “Anh cÅ©ng quên rồi, đợi tra lại đã.â€
Chu Dạ dứt khoát gạt Ä‘i, Ä‘áºp Ä‘áºp tay và o cái tên kia nói: “Äừng có đặt cái tên lạ lùng mà không ai biết nhÆ° thế, đặt tên mà ngÆ°á»i ta có thể nhá»› kỹ mà vẫn có thể nói là có văn hóa ấy. Theo em thì, gá»i là Vệ Nhất là được rồi, anh xem Nhất Phi Trùng Thiên [58], bá»—ng nhiên nổi tiếng, quá tốt còn gì!â€
Vệ Khanh mắng cô cẩu thả, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không đồng ý. Có cái tên thôi mà nghÄ© từ đầu năm tá»›i cuối năm, Vệ lão đại tÆ°á»›ng, Vệ mẫu, tháºm chà cả Vệ An Ä‘á»u nghÄ© ra rất nhiá»u cái tên khác nhau, váºy mà vẫn chÆ°a chá»n được tên nà o. Má»™t hôm, Vệ Khanh chán nản ngồi ôm cô hết hôn lại cắn. Chu Dạ tức giáºn nói: “Muốn Ä‘á»™ng dục thì ngồi ra góc tÆ°á»ng Ä‘i!†Vệ Khanh than thở, mấy tháng nay hắn nhịn sắp không chịu nổi nữa, má»—i ngà y Ä‘á»u lo lắng chăm sóc cho cô sinh hoạt hà ng ngà y, không còn gì vất vả hÆ¡n. Hoa hoa đại thiếu gia chịu Ä‘á»±ng tá»›i mức gầy rá»™c cả ngÆ°á»i, khiến Vệ mẫu nhìn thấy cÅ©ng rất Ä‘au lòng.
Chu Dạ vác bụng to gõ gõ cá»a phòng tắm, hÆ°ng phấn nói: “Vệ Khanh, Vệ Khanh, em nghÄ© ra má»™t cái tên hay cá»±c kỳ, nhất định má»i ngÆ°á»i sẽ thÃch.†Vệ Khanh tắm nÆ°á»›c lạnh xong, Ä‘i ra, lÆ°á»i biếng há»i tên gì. Cô ngây ngô cÆ°á»i: “Há» cha, thêm há» mẹ, không phải là má»™t cái tên tuyệt hảo sao? Vệ Chu, Vệ Chu, Ä‘Æ¡n giản, âm vang có vần có Ä‘iệu, ký dá»… mà cÅ©ng Ä‘á»c dá»…, còn rõ nét, hÆ¡n nữa có ý nghÄ©a nhÆ° thế, không phải là má»™t cái tên rất hay sao?†Nói xong, kÃch Ä‘á»™ng gá»i Ä‘iện kể cho Vệ mẫu.
Gá»i Ä‘iện thoại xong, cô còn khoa chân múa tay vui vẻ nói: “Mẹ cÅ©ng nói cái tên nà y không tệ, nhÆ°ng cha nói, nhÅ© danh nhất định phải để cho cha đặt.†Giải quyết dứt khoát, thế là đứa bé có tên là Vệ Chu. Có lẽ vì rất hÆ°ng phấn, má»™t lúc sau, cô ôm bụng ngã xuống sofa, kêu ầm Ä©: “Vệ Khanh, Vệ Khanh…†Vệ Khanh sợ hãi, vá»™i há»i là m sao, liên tục nói: “Anh đã dặn em phải bình tâm dưỡng thai, chẳng chịu nghe lá»i gì cả.†Sắc mặt Chu Dạ tái nhợt nói: “Vệ Khanh, có lẽ em sắp sinh…†sợ tá»›i mức, hắn vá»™i và ng ôm cô Ä‘i bệnh viện.
Sau khi kiểm tra ra là sợ bóng sợ gió má»™t hòi, Chu Dạ không có kinh nghiệm, cứ má»—i lần Ä‘au bụng Ä‘á»u nói là muốn sinh con, muốn sinh con. Là m thần kinh của Vệ Khanh nhanh chóng suy nhược, liên tục chạy tá»›i bệnh viện mấy lượt, khiến các bác sÄ© phải trấn an hắn đừng lo lắng. Gần ngà y sinh và i ngà y, kiên quyết chuyển cô và o nằm viện.
Gần đến giá» sinh lại có vấn Ä‘á», lúc đầu rõ rà ng nói là đẻ thÆ°á»ng, nhÆ°ng tá»›i lúc trÆ°á»›c khi sắp sinh, kiểm tra, lại phát hiện cuống rốn quấn quanh cổ hai vòng, cáºu bé lại lấy chÃnh cuống rốn là m đồ chÆ¡i, ở trong bụng thế mà vẫn không ngoan. Vì thế bác sÄ© Ä‘á» nghị mau chóng chuyển sang phÆ°Æ¡ng án sinh mổ, là m thiên hạ lại thêm má»™t tráºn đại loạn.
Vệ Khanh cầm Ä‘Æ¡n chấp nháºn giải phẫu, nhắm mắt, sắc mặt trắng bệnh, kiên nhẫn kà xuống. Bên trên tá» Ä‘Æ¡n viết rất nhiá»u trÆ°á»ng hợp không may, không dám Ä‘á»c thêm nhiá»u. DÆ°á»›i sá»± lo lắng khẩn trÆ°Æ¡ng và tình yêu thÆ°Æ¡ng của ông bà ná»™i, cha mẹ, bác cả, bác dâu, bé Tiểu Chu Chu đã thà nh công chà o Ä‘á»i.
Em bé má»›i sinh, nhìn từ trên xuống dÆ°á»›i, Ä‘á»u rất giống Chu Dạ. NhÆ°ng qua má»™t trăm ngà y sau, cà ng ngà y lại cà ng giống Vệ Khanh, ngay cả tÃnh cách cÅ©ng giống nhau nhÆ° đúc.
Sau khi Chu Dạ tốt nghiệp, đạt được cÆ¡ há»™i giữ lại trÆ°á»ng là m giảng viên, được rất nhiá»u sinh viên hoan nghênh. Vì cô còn trẻ, lại xinh đẹp, khiến rất nhiá»u sinh viên nam thÆ°á»ng xuyên gá»i hoa tÆ°Æ¡i thÆ° tình, nối liá»n không dứt, nhất là và o ngà y lá»… nhà giáo, khắp nÆ¡i trong nhà đá»u có, khiến Vệ Khanh không vui. Cho nên chiá»u nà o cÅ©ng tá»›i đón bà xã vá» nhà , không quản mÆ°a gió. NgÆ°á»i ngoà i nhìn thấy, hâm má»™ vô cùng, nà o biết đây là kết quả của sá»± ghen tuông.
Lại thêm má»™t ngà y lá»… nhà giáo nữa trôi qua, lần nà y có má»™t nam sinh không để ý cô đã có gia đình chồng con đẩy đủ, thẳng thắn tặng má»™t bó hoa hồng lá»›n. Chu Dạ thì cứ ai tặng hoa cÅ©ng không từ chối. Vệ Khanh sá»›m Ä‘oán được tình huống nà y, giữa chiá»u đã thúc giục cô vá», nói muốn tá»›i nhà trẻ đón con.
Chu Dạ vừa nghe là đi đón con, cÅ©ng không thắc mắc, ôm hoa tÆ°Æ¡i, cầm túi xách Ä‘i xuống dÆ°á»›i. Sắc mặt Vệ Khanh vẫn tối sầm nhÆ° thÆ°á»ng lệ, thúc giục cô: “Äược rồi, được rồi, đống hoa nà y tùy tiện để thế nà o chẳng được.†à hắn là , tốt nhất là ném và o thùng rác. Vệ Khanh không thể nà o hiểu nổi, đám sinh viên giá» cả ngà y suy nghÄ© những cái gì trong đầu?
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i cá»a nhà trẻ tÆ° nhân, thấy Tiểu Chu Chu đứng ngoà i vÆ°á»n hoa nói chuyện vá»›i má»™t bạn nhá», liên tục gá»i, nhóc cÅ©ng không để ý. Tiểu Chu Chu chÆ°a tá»›i ba tuổi, mi cong mắt to, thông minh nhanh nhẹn, kế thừa Æ°u Ä‘iểm của cha mẹ, là tiểu soái ca mà toà n bá»™ nhà trẻ khó gặp được, rất được cô giáo và bạn bè hoan nghênh. Chu Dạ Ä‘i tá»›i, vừa định gá»i nhóc, đã thấy nhóc ra vẻ nhÆ° ngÆ°á»i lá»›n, ôm cô bé bên cạnh, thân máºt hôn lên má bé: “Anh thÃch em nhất!†bé gái kia láºp tức nÃn khóc, mỉm cÆ°á»i, thân thiết gá»i nhóc là Vệ ca ca.
Chu Dạ kinh hãi mỉm cÆ°á»i, đón con vá» nhà , lúc vá» phòng ngủ, liên tục mắng Vệ Khanh, nói hắn là m hÆ° con! Vệ Khanh giữ hai tay cô vòng ra sau lÆ°ng, ép há»i: “Nói, em thÃch ai nhất!†Cô cÆ°á»i, nói Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thÃch con nhất. Vệ Khanh không có được đáp án mong muốn, bắt đầu không kiêng nể trừng phạt. Chu Dạ vá»™i nói: “Con còn Ä‘ang ở bên ngoà i!†Vệ Khanh lại há»i: “Nói Ä‘i, thÃch ai nhất, dám nói lung tung, chắc chắn không tha thứ!â€
Chu Dạ không còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh phải nhún nhÆ°á»ng, thản nhiên cÆ°á»i: “Äồ ngốc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thÃch anh nhất!â€
[57]: “Nhẫn nhất thá»i phong bình lãng tÄ©nh
Thoái nhất bá»™ hải khoát thiên khôngâ€
(Nhịn được cái nóng nhất thá»i thì gió lặng sóng yên;
Lùi lại má»™t bÆ°á»›c nhÆ°á»ng ngÆ°á»i thì biển trá»i bát ngát)
[58]: nhất phi trùng thiên 一飛沖天 (Sá» ký å²è¨˜) bay má»™t cái vá»t lên trá»i.
Tà i sản của â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêàÿ , âàííû , åâðîïåéñêèé , anh bia ca tinh , co le la minh da yeu pan , co le la yeu chuong 21 , co le la yeu chuong 3 , co le la yeu chuong 34 , co le la yeu chuong 58 , co le la yeu duc vong , co le la yeu hien dai , co le la yeu ishtar , co le la yeu truyen ngan , co le la yeu tuy phong , co le la yeu- chuong 14 , cover khoảng lặng , cover ngôn tình , êàëüÿíû , êàìåäè , êåðàìè÷åñêàÿ , ebook co le la yeu , ëîãîòèï , êíèãó , êóíèëèíãóñ , hien dai co le la yeu , ìàçäà , ïåðìü , ishtar có lẽ là yêu , ïðîêëÿòûé , ñàíòåõíèêà , ngôn tình , ñòðàíèöû , ñòðèïòèç , òîéîòà , truyen ngon tinh22 , vệ khanh chu dạ , wallcoo thiếu nữ , wallcoo valentine , wallcoo watercolor paint , xem anh co dau wallcoo , ðåôåðàòè