06-01-2011, 08:44 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
ChÆ°Æ¡ng 61 : Vân DÆ°Æ¡ng truyá»n thuyết
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng nhảy lên nhánh cây đại thụ, Ä‘i theo tiểu tham hầu. Tiểu tham hầu Ä‘i được phân ná»a, chuyển sang má»™t nhánh cây khác, sau đó lại nhảy lên má»™t nhánh cây khác, Ä‘i được phân ná»a, lại chuyển sang má»™t nhánh cây khác, lại nhảy lên má»™t nhánh cây khác, cứ nhÆ° váºy uốn lượn Ä‘i lên, cuối cùng cÅ©ng Ä‘em hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thẳng tá»›i đỉnh ngá»n cây.
Khiến hai ngÆ°á»i cảm thấy kinh ngạc chÃnh là đỉnh ngá»n cây dÄ© nhiên là má»™t cái mặt bằng rất lá»›n, rất bằng phẳng . Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng đứng ở trên mặt Ä‘Ã i , Ä‘Æ°a mắt nhìn trá»i cao, thoáng nhÆ° được tiếp cáºn cùng thiên tÆ°á»›ng, tá»± nhiên sinh ra má»™t loại cảm giác mênh mang.
*đà i : kiến trúc có mặt bằng phẳng như sân thượng.
Hai ngÆ°á»i từ trên cao nhìn xuống, nhìn khắp má»i nÆ¡i, cả cô đảo thu hết và o tầm mắt, thuá»· vá»±c bên ngoà i cô đảo vẫn nhÆ° nhìn không thấy giá»›i hạn, mà rừng cây bên kia cÅ©ng nhìn không thấy phần cuối cùng, mà là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy kỳ diệu chÃnh là mây trôi mỠảo ngay ở bên cạnh, trong thấm thoát Ä‘á»™t nhiên sẽ thay đổi quang cảnh, biến hóa vô cùng.
Bà n Phi Phượng đánh giá cái mặt đà i nà y, đột nhiên nói:
-Mặt Ä‘Ã i hà y hình nhÆ° không phải tá»± nhiên có, giống nhÆ° là do con ngÆ°á»i tạo nên.
Sở Phong cÅ©ng nhìn ra mặt Ä‘Ã i nà y có vết tÃch Ä‘ao búa chặt và o, vết tÃch nhìn qua mặc dù đã rất lâu Ä‘á»i, nhÆ°ng mÆ¡ hồ còn có thể nháºn ra được. Hắn nói:
-Chẳng lẽ từ lúc không biết bao nhiêu trăm nghìn năm trÆ°á»›c đã từng có ngÆ°á»i đặt chân qua đây, còn tạo cái Ä‘Ã i nà y?
Lúc nà y con tiểu tham hầu kia tại trên mặt đà i đi khắp nơi nhìn xung quanh, vừa búng vừa nhảy, vô cùng hưng phấn.
Bà n Phi Phượng ngạc nhiên nói:
-Tiểu gia há»a nà y chÆ°a từng lên đây sao, sao lại hÆ°ng phấn nhÆ° váºy?
-Nó có lẽ cũng là lần đầu tiên lên đây?
Sở Phong nói.
-Sao lại có thể? Äây chÃnh là nó mang chúng ta Ä‘i lên mà !
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Nói không chừng tiểu gia há»a nà y sợ cao, leo đến phân ná»a không dám lên nữa, cho nên muốn lôi kéo chúng ta cùng Ä‘i, má»›i dám leo thẳng đến đỉnh ngá»n cây.
-Hì, khỉ thÃch nhất trèo cây, còn có thể sợ cao sao? Ãt hà i hÆ°á»›c Ä‘i!
-Cây chúng nó trèo cÅ©ng không có cao nhÆ° thế nà y, cô xem, cÅ©ng cao đến táºn mây.
Bà n Phi Phượng nhìn muôn và n là n mây bên cạnh, nhịn không được đưa tay tới chạm và o, chỉ cảm thấy rất ẩm ướt mênh mông, bèn nói:
-Äây là mây gì? Rất kỳ quái!
-Äây là mây mÆ°a đó!
-Khoác lác!
-Sao lại khoác lác, cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a từng nghe qua 'Äán vi triêu vân, má»™ vi hà nh vÅ©. Triêu triêu má»™ má»™, DÆ°Æ¡ng Äà i chi hạ.' sao(*)
*Sá»± tÃch Vân vÅ©( mây mÆ°a)
Mây mÆ°a là do dịch từ chữ Hán là vân vÅ© ,ẩn ngữ dùng để chỉ sá»± nam nữ giao hợp vá»›i nhau. Từ ngữ nà y rút từ Ä‘iển tÃch trong bà i Cao ÄÆ°á»ng Phú của Tống Ngá»c. Bà i phú thuáºt rằng "Thá»i Chiến Quốc, vua TÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c Sở cùng vá»›i Tống Ngá»c Ä‘i chÆ¡i đầm Vân Má»™ng, từ xa ngắm nhìn quang cảnh Ä‘Ã i Cao ÄÆ°á»ng, thấy trên Ä‘Ã i vân khà phiêu phất, lá» má», vua Sở má»›i há»i Tống Ngá»c :"Khi đó gá»i là gì váºy ?". Tông Ngá»c thÆ°a :"Äó là triêu vân, tức mây buổi sáng. "Vua Sở lại há»i :"Tại sao lại gá»i là triêu vân ?". Tống Ngá»c thÆ°a :"TrÆ°á»›c đây tiên vÆ°Æ¡ng (tức Sở Hoà i VÆ°Æ¡ng) thÆ°Æ¡ng du ngoạn trên Ä‘Ã i Cao ÄÆ°á»ng, ban ngà y mệt ngủ , má»™ng thấy có má»™t ngÆ°á»i con gái , dung mạo diá»…m lệ nhÆ° Tây Thi, nói vá»›i tiên vÆ°Æ¡ng rằng :"Thiếp là con gái Thiên Äế, tên gá»i Dao CÆ¡, qua Ä‘á»i khi chÆ°a lấy chồng, táng ở phÃa nam Vu SÆ¡n, hồn phách y phụ cùng cây cá», má»›i gá»i thiếp là Cao ÄÆ°á»ng Khách, là Thần Nữ núi Vu SÆ¡n, nay nghe nhà vua đến chÆ¡i Cao ÄÆ°á»ng, nên nguyện tiến dâng chăn gối. Tiên VÆ°Æ¡ng bèn cùng Thần Nữ hoan lạc. Lúc từ biệt thần nữ bảo vá»›i Sở Hoà i VÆ°Æ¡ng rằng:"Thiếp tại Vu SÆ¡n chi DÆ°Æ¡ng, cao khâu chi trở, đán vi triêu vân, má»™ vi hà nh vÅ©, triêu triêu má»™ dà i dÆ°Æ¡ng chi hạ "Có nghÄ©a là :"Thiếp ở tại phÃa nam núi Vu SÆ¡n, đèo cao cách trở, sáng thì là m mây, chiá»u thì là m mÆ°a. Sáng sáng chiá»u chiá»u ở dÆ°á»›i DÆ°Æ¡ng Äà i" Hôm sau Sở Hoà i VÆ°Æ¡ng đến xem, thì quả nhiên nhÆ° váºy, má»›i láºp miếu thá», gá»i là miếu Triêu Vân. NgÆ°á»i Ä‘á»i sau má»›i rút hai chữ "vân vÅ© -mây mÆ°a" từ câu "đán vi triêu vân, má»™ vi hà nh vÅ©" để chỉ để chỉ sá»± hoan hợp giữa nam nừ. Những từ ngữ Vu SÆ¡n, DÆ°Æ¡ng Äà i, Cao ÄÆ°á»ng, Sở VÅ© là cùng má»™t ý nghÄ©a đó, và cùng chung má»™t Ä‘iển tÃch.
-Lại thÃch khoe khoang văn thÆ¡ chứ gì!
Bà n Phi Phượng châm chá»c nói.
Con tiểu tham hầu kia Ä‘i vòng quanh dá»c theo mép mặt Ä‘Ã i, cả hai con ngÆ°Æ¡i cÅ©ng xoay chuyển liên tục, Ä‘á»™t nhiên búng lên, chạy đến má»™t nhánh cây bên ngoà i, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng bị nó là m cho giáºt mình, ở đây chÃnh là cao không thấy đáy, nếu nhÆ° tiểu gia há»a nà y sÆ¡ sảy trượt chân láºp tức sẽ ngã xuống phấn thân toái cốt!
Nhánh cây kia duá»—i thẳng ra bên ngoà i, hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c hÆ¡i nhếch lên, ở phần cuối cà nh lá hết sức ráºm rạp. Tiểu tham hầu vẫn leo thẳng tá»›i phần cuối cà nh cây, nhìn qua thá»±c sá»± là kinh tâm Ä‘á»™ng phách, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng tại trên mặt Ä‘Ã i đứng nhìn, trái tim "thình thịch" nhảy loạn, ngay cả mắt cÅ©ng không dám nháy.
Tiểu tham hầu leo đến phần cuối nhánh cây, cà nh lá ráºm rạp hoà n toà n che khuất thân ảnh của nó.
Bà n Phi Phượng cau mà y nói:
-Con khỉ tham ăn nà y leo đến đó là m gì, không sợ ngã xuống dưới sao?
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Ngà y hôm qua cô tặng nó mấy trái hồng, bây giá» nó có lẽ là hái trái cây cho chúng ta ăn đấy, cái nà y gá»i là có qua phải có lại.
Bà n Phi Phượng "phì" cÆ°á»i nói:
-Ngươi cả ngà y chỉ nghĩ đến ăn sao, so với con khỉ nà y còn tham ăn hơn.
Äang nói, tiểu tham hầu đã chui ra, trong tay quả nhiên cầm má»™t món đồ váºt, nhÆ°ng cÅ©ng không phải trái cây gì, mà là má»™t cây cung, má»™t cây cung nhìn qua rất xÆ°a, từ rất là xÆ°a.
Tiểu tham hầu dè dặt trở lại trên mặt Ä‘Ã i, cầm cung nhảy vá» mạnh phÃa trÆ°á»›c má»™t cái vá» phÃa trÆ°á»›c, "chi chi" kêu liên tục, có vẻ vô cùng kÃch Ä‘á»™ng.
Trên đỉnh ngá»n cây nà y không ngá» cất giấu má»™t cây cung, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng hết sức kinh ngạc, bốn con mắt nhìn chằm chằm cây cung.
Tiểu tham hầu bỗng nhiên đem cây cung đưa cho Sở Phong,Sở Phong ngạc nhiên nói:
-Cho ta?
Tiểu tham hầu 'chi chi' gáºt đầu.
Sở Phong tiếp nháºn cung cÅ©ng không chút khách khÃ. Chỉ thấy cây cung nà y mang sắc thái rất cổ xÆ°a, toà n thân Ä‘en sẫm, thân cung cÅ©ng được khắc hoa văn từ rất xÆ°a, tản mác ra khà tức thần bà sâu xa.
Sở Phong cầm cây cung nà y, chỉ cảm thấy có má»™t loại khà tức kỳ dị truyá»n đến, lại có má»™t loại xung Ä‘á»™ng muốn giÆ°Æ¡ng cung bắn.
"Băng" hắn nhịn không được thá» dây cung má»™t chút, thanh âm mênh mang mà thâm thúy, hình nhÆ° từ thá»i viá»…n cổ thiên địa sÆ¡ khai truyá»n đến.
-Äây là cung gì? Hoa văn trên cung nà y cÅ©ng thá»±c sá»± là cổ quái.
Bà n Phi Phượng nói.
Sở Phong nhìn hoa văn được khắc trên thân cung, bỗng nhiên kinh hô:
-Lẽ nà o. . . lẽ nà o đây là Ô Hà o Äiêu Cung!
-Ô Hà o Äiêu Cung gì?
Bà n Phi Phượng ngạc nhiên nói.
-Truyá»n thuyết Sở vÆ°Æ¡ng từng dạo chÆ¡i Vân Má»™ng Trạch, cùng tả trì Ô Hà o Äiêu Cung, hữu chấp Hạ Phục KÃnh Tiá»…n, cùng trèo lên Ä‘Ã i Vân DÆ°Æ¡ng, xem Vu sÆ¡n vân vÅ©.
-Äây là Ô Hà o Äiêu Cung, vị trà cái Ä‘Ã i hiện tại của chúng ta chẳng lẽ không phải chÃnh là . . .
-Äà i Vân DÆ°Æ¡ng!
Sở Phong báºt thốt lên.
-Äà i Vân DÆ°Æ¡ng trong truyá»n thuyết dÄ© nhiên là má»™t cái cây đại thụ che trá»i?
Bà n Phi Phượng cảm thấy không thể tin nổi.
Sở Phong nói:
-Vừa rồi cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã nói cái Ä‘Ã i nà y không tá»± nhiên mà thà nh sao? Xem ra nÆ¡i nà y chÃnh là cái Ä‘Ã i mà trăm nghìn năm trÆ°á»›c, Sở vÆ°Æ¡ng dạo chÆ¡i Vân Má»™ng Trạch du ngoạn sÆ¡n thuá»·. Năm đó hắn dạo chÆ¡i Vân Má»™ng Trạch, đại khái cÅ©ng đến nÆ¡i đây, kinh thán sá»± to lá»›n của cái cây che trá»i nà y, vì váºy sai ngÆ°á»i tá»›i đỉnh ngá»n cây tạo ra cái Ä‘Ã i nà y, để dá»… bá» cho hắn cùng vá»›i Tống Ngá»c leo lên cái Ä‘Ã i nà y đứng xem mây trôi, Tống Ngá»c cÅ©ng đã có má»™t bà i [Cao ÄÆ°á»ng Phú], chuyên ca tụng Ä‘Ã i Vân DÆ°Æ¡ng nà y.
-Nhưng leo được lên đây cũng nhìn không thấy vu sơn vân vũ a?
Bà n Phi Phượng đầy bụng hồ nghi.
-Những thứ bên cạnh cô nương không phải vu sơn mây mưa là gì?
Sở Phong cÆ°á»i nói.
Mặt Bà n Phi Phượng bá»—ng nhiên Ä‘á» lên, giáºn liếc mắt Sở Phong, không có lên tiếng.
Sở Phong lại nhìn Äiêu Cung trong tay, cảm thấy có má»™t loại cảm giác hết sức kỳ quái.
-Äây thá»±c sá»± là Ô Hà o Äiêu Cung?
Bà n Phi Phượng lẩm bẩm.
-Nếu nhÆ° đây là đà i Vân DÆ°Æ¡ng, cung nà y nhất định là Ô Hà o Äiêu Cung!
Sở Phong nói.
Lúc nà y con tiểu tham hầu kia bỗng nhiên lại nhảy đến cái nhánh cây vừa rồi, leo đến phần cuối.
Sở Phong kỳ quái nói:
-Nó còn muốn đi lấy cái gì?
Bà n Phi Phượng lại cÆ°á»i nói:
-Ngu ngốc! Cung nà y nếu là Ô Hà o Äiêu Cung, nó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải Ä‘i lấy Hạ Phục KÃnh Tiá»…n.
Lần nà y quả tháºt để cho Bà n Phi Phượng nói trúng rồi, tiểu tham hầu quả thá»±c lấy má»™t mÅ©i tên trở vá», cÅ©ng Ä‘Æ°a cho Sở Phong.
Sở Phong Ä‘Æ°a tay tiếp lấy, khi ngón tay hắn má»›i vừa chạm đến mÅ©i tên nà y, trong nháy mắt ná»™i tâm hắn bá»—ng nhiên má»™t tráºn rung Ä‘á»™ng, trong đầu hiện lên vô số mẩu chuyện, toà n thân hắn tháºm chà đột nhiên phát sinh má»™t cổ khà phách hà o hùng lăng thiên! Bà n Phi Phượng giáºt mình nhìn hắn!
Tuy nhiên cÅ©ng chỉ là má»™t khoảng thá»i gian, hắn đã hồi phục lại, hắn tháºm chà không biết bản thân vừa rồi đã xảy ra biến hóa kỳ dị đó.
Hắn thấy Bà n Phi Phượng hoảng hốt nhìn mình, hiếu kỳ há»i:
-Là m sao váºy?
-Ngươi vừa rồi. . .
-Ta vừa rồi là m sao?
Sở Phong má» mịt há»i.
-BỠđi, không có gì.
Bà n Phi Phượng cÅ©ng không biết là m sao trả lá»i.
Sở Phong nhìn một chút mũi tên trên tay, mũi tên nà y cũng đen sẫm, cũng tản ra một loại khà tức xa xưa.
-Äó là mÅ©i tên Hạ Phục?
Bà n Phi Phượng lẩm bẩm.
Sở Phong nói:
-Truyá»n thuyết nói mÅ©i tên Hạ Phục là thượng cổ thần tiá»…n, bất cứ cái gì cÅ©ng có thể bắn thủng!
Hắn nói rồi rất tự nhiên đem mũi tên gắn và o dây cung, nhưng trong sát na khi đuôi mũi tên tiếp xúc cùng dây cung, nội tâm hắn đột nhiên kịch liệt chấn động, vội vã buông xuống mũi tên.
-Là m sao váºy?
Bà n Phi Phượng kỳ quái há»i.
Sở Phong nói:
-Ta cảm thấy mÅ©i tên nà y vừa gắn lên dây, dÆ°á»ng nhÆ° muốn phát sinh chuyện gì, rất là bất an.
Bà n Phi Phượng không khá»i "phì" cÆ°á»i nói:
-Có cái gì bất an, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i còn có thể bắn thủng cả bầu trá»i!
Sở Phong cÅ©ng cÆ°á»i nói:
-Váºy thì khó nói, vạn nhất tháºt sá»± bắn xuyên qua, lại phải là m phiá»n Nữ Oa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng luyện đá ngÅ© sắc vá trá»i thôi.
-Xuy, ngÆ°Æ¡i cứ khoác lác(thổi) Ä‘i, hay nhất thổi cho trá»i cÅ©ng sụp xuống!
-Khó mà là m được, sụp xuống thì ai chống đỡ? Nữ Oa nương nương chỉ sợ cũng không cái năng lực nà y!
-Sụp xuống coi nhÆ° cái má»n đắp!
-Ha ha, Phi Tướng Quân cũng rất có năng lực thổi nha.
-So với ngươi còn không phải là gặp sư phụ.
Äang nói, Bà n Phi Phượng Ä‘á»™t nhiên 'Æ ?' kêu má»™t tiếng, giÆ¡ ngón tay chỉ, nói:
-NgÆ°Æ¡i xem?
Sở Phong đảo mắt nhìn lại, cÅ©ng "Æ ?' hô má»™t tiếng!
Thì ra ngay tại phÃa dÆ°á»›i cách đó không xa, có má»™t là n khói bếp Ä‘ang lượn lá» bay lên, quá»· dị chÃnh là , có gió thổi xung quanh , nhÆ°ng là n khói bếp nà y lại trÆ¡ trá»i bay thẳng lên, không chút nà o phiêu tán!
Tà i sản của Nhan Vũ
06-01-2011, 08:45 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 62 : Sinh tỠtà n cục
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Bởi vì phÃa dÆ°á»›i cây cối thá»±c sá»± ráºm rạp, nhìn không thấy là n khói bếp nà y là từ chá»— nà o phát ra, chỉ là thấy bên cạnh khói bếp nà y cÅ©ng có má»™t thân cây rất cao, tháºm chà so vá»›i cây đại thụ nà y còn phải cao hÆ¡n, nhÆ°ng thân cây lại rất nhá», vả lại không có bất cứ má»™t nhánh cây nà o, đâm thẳng lên táºn mây xanh.
Sở Phong ngá»i ngá»i mÅ©i, nói:
-Khói nà y có chứa mùi thịt, nhất định là có ngÆ°á»i Ä‘ang nấu đồ ăn.
Bà n Phi Phượng cÆ°á»i nói:
-MÅ©i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng rất là thÃnh!
Sở Phong nói:
-Xem ra còn có những ngÆ°á»i khác ở trên cô đảo nà y?
-Äi xem!
Hai ngÆ°á»i rất nhanh xuống dÆ°á»›i cây đại thụ, lại Ä‘em cung tên đặt ở lại trên cây, bởi vì Sở Phong dù sao vẫn cảm thấy cầm cây cung nà y, hình nhÆ° sẽ phát sinh chuyện gì đó, rất không an tâm.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng có khói bếp thổi lên , rất nhanh phÃa trÆ°á»›c bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t mảnh rá»™ng rãi, mặt đất cá» xanh mÆ¡n mởn nhÆ° đệm, có cả trăm loại hoa Ä‘ang trồng ở trên, có Ä‘á»— hà nh, phong lan, bạch chỉ, Ä‘á»— nhược, hoa huệ tây, cây xÆ°Æ¡ng bồ, giang ly, mi vu, ba tiêu. . . còn có các loại kỳ hoa dị thảo không biết tên khác, thiên hình vạn trạng.
Sở Phong ngạc nhiên nói:
-Chẳng lẽ chá»— nà y là huệ phố trong truyá»n thuyết! trong [Tá» HÆ° Phú] có nói Vân Má»™ng Trạch có huệ phố, bên trong diện 'Hà nh lan chỉ nhược, khung cùng xÆ°Æ¡ng phố, giang ly mi vu, chÆ° chá ba tÆ°', nhiá»u đếm không xuể.
*Huệ phố: vÆ°á»n hoa huệ.
Hai ngÆ°á»i cÅ©ng thấy được cái cây rất cao kia, ngay tại bên cạnh huệ phố. Vừa rồi tại trên Ä‘Ã i vân dÆ°Æ¡ng còn không cảm thấy cái cây nà y thế nà o, bây giá» nhìn từ trên mặt đất, cây nà y thá»±c sá»± là cao đến kinh ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa thân cây không lá»›n, cà ng hiển lá»™ vẻ cao vút táºn mây. Toà n thân cây nà y dà i nhÆ° má»™t cây Ä‘inh đâm lên trên, vừa dà i vừa nhá»n lại cứng rắn, toà n bá»™ thân cây không có phân nhánh, nếu muốn bò lên trên, đó quả tháºt so vá»›i lên trá»i còn khó hÆ¡n.
Trong Huệ phố có má»™t gian nhà gá»— dùng cây trúc dá»±ng thà nh, là n khói bếp kia chÃnh là từ trong ống khói ở nhà gá»— nà y bay ra. Gian nhà đó cÅ©ng không lá»›n, nhÆ°ng không có cá»a, chỉ có má»™t cá»a sổ rất nhá», từ trÆ°á»›c cá»a sổ nhìn Ä‘i và o, má»™t mảnh tối thui, cái gì cÅ©ng nhìn không thấy. Bên trong yên tÄ©nh, không có mùi đốt lá»a, không có khà tức Ä‘i lại, tháºm chà không có cả khà tức hô hấp, cÅ©ng chỉ có là n khói bếp cô Ä‘á»™c Ä‘ang lượn lá» bay lên, quá»· dị nói không nên lá»i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang trong cô tịch vô vá»ng bá»—ng nhiên gặp được má»™t căn nhà , vốn Ä‘ang vừa mừng vừa sợ, tuy nhiên khi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c gian nhà gá»— nà y nhÆ°ng lại phát sinh má»™t loại cảm giác âm hà n quá»· dị rất khó hiểu, tháºm chà không dám Ä‘i tá»›i gần.
PhÃa sau nhà gá»— là má»™t mảnh rừng trúc thanh thúy, mà phÃa trÆ°á»›c cách gần mÆ°á»i trượng chá»— đó có má»™t cái bà n đá hình vuông rất lá»›n, trên bà n hình nhÆ° Ä‘ang đặt cái gì.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng giáºm chân má»™t lúc lâu, vẫn là bÆ°á»›c Ä‘i và o huệ phố, cháºm rãi Ä‘i đến gần cái bà n đá hình vuông. Thì ra trên bà n đá hình vuông Ä‘ang bà y má»™t thế cá» tà n của cá» tÆ°á»›ng, bà n cỠđược khắc ngay trên bà n đá, quân cá» là dùng má»™t loại gá»— mà u Ä‘en rất là cứng rắn khắc thà nh, văn tá»± trên quân cá» là dùng chữ Triện khắc lên, hết sức cổ xÆ°a.
-Ná»™i kình rất thâm háºu!
Bà n Phi Phượng hoảng sợ hô một câu.
Thì ra những Ä‘Æ°á»ng của bà n cá» trên bà n đá và chữ trên quân cá» cÅ©ng Ä‘á»u là dùng chỉ kình để vẽ ra, thiết há»a ngân câu, nháºp má»™c tam phân. Lại nhìn kỳ thế, song phÆ°Æ¡ng trên bà n cá» Ä‘á»u còn sót lại bảy quân, cá» Ä‘á» còn 1 tÆ°á»›ng, 2 xe, 1 pháo và 3 tốt, mà cá» Ä‘en còn lại 1 tÆ°á»›ng, 1 xe, 1 tượng và 4 tốt.
Hai xe của cá» Ä‘á» Ä‘ang bảo vệ Ä‘Æ°á»ng biên ngang cho phe mình, má»™t pháo canh giữ ở nguyên vị, hai quân tốt khác đã qua sông tiếp cáºn tÆ°á»›ng của cá» Ä‘en, bá» ngoà i xem ra cá» Ä‘á» Ä‘ang chiếm Æ°u thế, nhÆ°ng cá» Ä‘en có má»™t xe Ä‘ang canh giữ ở vị trà của tÆ°á»›ng, đáng sợ nhất chÃnh là bốn quân tốt kia đã vây kÃn quân tÆ°á»›ng của cá» Ä‘á», cá» Ä‘á» trên thá»±c tế đúng là mệnh chỉ nằm ở má»™t nÆ°á»›c Ä‘i.
-Là thế tà n cục 'Thất tinh tụ hội'!
Sở Phong kinh ngạc nói.
-Ngươi hiểu được thế tà n cục nà y?
Bà n Phi Phượng nói.
-Äây là thế tà n cục nổi danh nhất của cá» tÆ°á»›ng, nguyên nhân song phÆ°Æ¡ng chỉ còn lại 7 quân cá», cho nên được xÆ°ng là 'Thất tinh tụ há»™i', chÃnh là thế đứng đầu của giang hồ tứ đại tà n cục, biến hóa cá»±c kỳ phiá»n phức, thâm ảo tinh diệu, cÆ¡ há»™i sống Ä‘á»u nhÆ° nhau, khắp nÆ¡i ẩn tà ng sát khÃ, má»™t khi sÆ¡ suất, láºp tức gặp tuyệt sát!
Bà n Phi Phượng nói:
-Nhìn từ góc độ kỳ thế, nhất định là cỠđỠđi trước, nếu như là cỠđen đi trước, ắt sẽ một nước tuyệt sát!
Sở Phong gáºt đầu, nói:
-Không sai, đây là cá» Ä‘á» Ä‘i trÆ°á»›c để giải cục, hoặc là thủ thắng, hoặc là thủ hòa, hung hiểm dị thÆ°á»ng!
Bà n Phi Phượng lấy ngón tay khẽ chạm và o mặt bà n, trên ngón tay láºp tức dÃnh vết bụi rất dà y, hiển nhiên ván cá» nà y đã bà y ở chá»— nà y không biết bao nhiêu năm.
Hai ngÆ°á»i tại phÃa trÆ°á»›c bà n đá xem ván cá» má»™t lúc, Ä‘ang chuẩn bị rá»i Ä‘i đến chá»— nhà gá»—, ai ngá» chân trái Bà n Phi Phượng má»›i vừa nhấc lên, má»™t que trúc dà i không tá»›i má»™t tấc Ä‘á»™t nhiên tại bên chân lồi lên, vô thanh vô tức!
Hai ngÆ°á»i lại cà ng hoảng sợ, cho rằng đã giẫm lên cÆ¡ quan. Sở Phong muốn bÆ°á»›c ra từ bên kia, lại má»™t que trúc khác cÅ©ng từ bên kia chân của hắn lồi ra. Hai ngÆ°á»i vô ý thức lùi vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, "Phụp phụp" lại thêm hai que trúc khác từ bên gót chân lồi lên.
Hai ngÆ°á»i rốt cuá»™c đã nhìn thấy được, những que trúc nà y là từ cá»a sổ nhá» của nhà gá»— kia bay ra, chỉ bởi vì thá»±c sá»± quá nhanh, vả lại vô thanh vô tức, nhìn qua tháºt giống nhÆ° Ä‘á»™t nhiên từ dÆ°á»›i đất lồi lên.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng không dám di chuyển nữa, bởi vì những que trúc kia muốn lấy tÃnh mệnh bá»n há» sẽ dá»… nhÆ° trở bà n tay. Hai ngÆ°á»i sóng vai đứng, ngay cả thở mạnh cÅ©ng không dám. Bá»n há» không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, trên mặt đất cÅ©ng không có que trúc lồi ra nữa.
Bà n Phi Phượng lấy khuá»·u tay huých và o Sở Phong, nhá» giá»ng nói:
-Là m thế nà o đây, lẽ nà o cứ nhÆ° váºy bị vây ở chá»— nà y?
Sở Phong nhìn thế cá» tà n cục trÆ°á»›c mặt, nhÆ° có chút suy nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên hÆ°á»›ng vá» phÃa nhà gá»— vái chà o má»™t cái, nói:
-Xin há»i tiá»n bối có phải muốn chúng ta giải ván cá» nà y hay không?
Không ngÆ°á»i trả lá»i, bên trong nhà gá»— vẫn nhÆ° cÅ© không há» có khà tức, chỉ có má»™t là n khói bếp Ä‘ang bay lượn lá».
Sở Phong lại nói:
-Äã nhÆ° váºy, vãn bối liá»n bạo gan giải cục!
Hắn vừa muốn nhấc tay, bỗng nhiên "phụp phụp phụp " bên chân liên tiếp bị cắm và o một loạt que trúc, chằng chịt xen và o nhau, thình lình xếp thà nh bốn cái chữ to: kỳ sinh nhân sinh, kỳ vong nhân vong!
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng nhìn nhau, âm thầm kinh hãi, không ngá» lại gặp phải ván cá» sinh tá»!
-Ngươi có thể nắm chắc không?
Bà n Phi Phượng nhìn Sở Phong.
Sở Phong lắc đầu, nói:
-Thế tà n cục nà y khúc tẫn biến hóa, căn bản vô pháp cùng tẫn, lão đạo sĩ từng mấy lần bà y thế tà n cục nà y để cho ta giải, đáng tiếc mỗi lần cũng. . .
Hắn cÅ©ng không nói gì tiếp, hai ngÆ°á»i nhìn nhau, má»™t tráºn gió nhẹ thổi qua, là m hất lên hai búi tóc Ä‘ang rủ xuống của Bà n Phi Phượng, rất xinh đẹp.
Sở Phong ngưng mắt nhìn nà ng, nói:
-Phi TÆ°á»›ng Quân, tÃnh mệnh của cô và ta Ä‘á»u gắn liá»n vá»›i ván cá» nà y, nếu vạn nhất ta hại cô nÆ°Æ¡ng, thì kiếp sau ta sẽ trả lại cho cô váºy.
Bà n Phi Phượng cÅ©ng ngÆ°ng mắt nhìn hắn, nhẹ giá»ng nói:
-Ngươi chỉ để ý đi cỠlà được rồi.
Sở Phong hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, vÆ°Æ¡n tay phải, Ä‘ang muốn Ä‘i cá». Bà n Phi Phượng Ä‘á»™t nhiên vÆ°Æ¡n ngá»c thủ nhẹ nhà ng nắm lấy tay trái hắn:
-NhÆ° thế nà y sẽ tÃnh là chúng ta cùng nhau Ä‘i cá».
Giá»ng nói nà y của nà ng là má»™t lần đầu tiên dịu dà ng nhÆ° váºy.
Bà n tay ôn nhuáºn nhÆ° ngá»c, nhu nhược má»m mại của Bà n Phi Phượng cầm lấy tay của Sở Phong, Sở Phong quả thá»±c cho rằng mình là đang nằm mÆ¡.
"Phụp" Má»™t que trúc Ä‘á»™t nhiên cắm ở bên chân Sở Phong, lại Ä‘em những que trúc vốn cắm ở nÆ¡i đó bị xen và o là m thà nh hai ná»a! Sở Phong biết là đang thúc giục mình Ä‘i cá».
Hắn lấy lại bình tĩnh, nhặt một quân cỠhô lên "pháo 2 bình 4", đem quân pháo chặn trước mặt quân tốt, chuẩn bị thà quân pháo.
"Xuy!" Má»™t cổ chỉ kình từ cá»a sổ nhá» của nhà gá»— phá không bay đến, bắn và o má»™t quân tốt của cá» Ä‘en, quân tốt kia bá»—ng chốc lÆ°á»›t ngang má»™t ô vuông, tốt 5 bình 6, "phanh!" pháo cá» Ä‘á» bị đánh thà nh vỡ nát, "ăn xong", còn chÃnh nó thì chiếm và o vị trà của quân pháo.
Tâm trạng hai ngÆ°á»i Ä‘ang chần chừ lại cà ng hoảng sợ, chỉ kình lợi hại nhÆ° váºy thá»±c sá»± là nghe rợn cả ngÆ°á»i, không thể tưởng tượng nổi! HÆ¡n nữa đánh nát quân cỠđối phÆ°Æ¡ng để đại biểu ăn quân, cÅ©ng thá»±c sá»± quá hung mãnh!
Sở Phong lại hÃt má»™t hÆ¡i, lại Ä‘i nÆ°á»›c cá» "tốt 4 tiến 1" ,theo đó chiếu tÆ°á»›ng.."xuy!" Lại má»™t tia chỉ kình bắn ra, tÆ°á»›ng cá» Ä‘en tiến má»™t ô vuông, tÆ°á»›ng 6 tiến 1, cÅ©ng đánh cho vỡ nát quân tốt Ä‘ang áp sát, "Ä‚n" .
Sở Phong lại đi "xe 3 tiến 8" vẫn là chiếu tướng, quân đen "tướng 6 lùi 1" tránh ra.
Những nÆ°á»›c cá» nà y Ä‘á»u là nhất định phải Ä‘i. Thì ra phà m là thế cá» tà n cục, mấy nÆ°á»›c Ä‘i bắt đầu thông thÆ°á»ng Ä‘á»u là cố định, lấy lá»i má»i để mở mà n khai thông cuá»™c chiến, được xÆ°ng là "tráºn mở mà n", hay xÆ°ng là "lá»i chà o" .
Những nước cỠkế tiếp vẫn tiếp tục là nước cỠnhất định song phương phải đi, gay cấn mà không hoảng.
Cho tá»›i nÆ°á»›c cá» thứ mÆ°á»i ba, "tráºn mở mà n" kết thúc, chÃnh thức tiến nháºp sá»± biến hóa của cuá»™c chiến , lúc nà y song phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u thừa lại bốn quân cá», cá» Ä‘á» là 1 tÆ°á»›ng, 1 xe, và 2 tốt, cá» Ä‘en là 1 tÆ°á»›ng, 1 xe, 1 tượng và 1 tốt. Bên Ä‘á» nhiá»u hÆ¡n 1 tốt, bên Ä‘en nhiá»u hÆ¡n 1 tượng ở trung tâm, hai bên Ä‘á»u có cÆ¡ há»™i.
Cá» Ä‘á» tuy nhiá»u hÆ¡n 1 tốt, lại chÆ°a qua sông, đối vá»›i tÆ°á»›ng bên Ä‘en không tạo thà nh được uy hiếp, mà bên Ä‘en còn có 1 tượng canh giữ, vả lại 1 xe , 1 tốt đã rất nguy ngáºp, cá» Ä‘á» vẫn nhÆ° cÅ© bị vây và o tình thế không thuáºn lợi.
Sở Phong má»—i má»™t bÆ°á»›c Ä‘i Ä‘á»u là má»™t lần kinh tâm, chỉ có 1 xe canh giữ quân tÆ°á»›ng, vô cùng hung hiểm, tùy thá»i sẽ bị tuyệt sát! Bà n Phi Phượng cÅ©ng nhìn ra cá» Ä‘á» là đã tá»›i thá»i khắc sinh tá» tồn vong, nà ng không thể giúp được cái gì, chỉ có cầm chặt tay Sở Phong, lòng bà n tay cÅ©ng đã chảy ra mồ hôi.
Không có những tráºn kịch chiến trà n ngáºp khói thuốc súng, không có danh Ä‘ao minh thÆ°Æ¡ng ẩu đả, cÅ©ng không có hò hét hay gà o thét chấn thiên Ä‘á»™ng địa, chỉ có tiếng hÃt thở rất khẽ, cùng hai tiếng tim Ä‘áºp Ä‘ang căng thẳng.
Giá» khắc nà y, toà n bá»™ tất cả hình nhÆ° cÅ©ng dừng lại, trăm hoa ngừng hé nở, ong bÆ°á»›m ngừng bay lượn, chim tÆ°á»›c ngÆ°ng kêu hót, ngay cả gió cÅ©ng ngÆ°ng thổi, hình nhÆ° toà n bá»™ má»i thứ Ä‘á»u bị ván cá» kinh tâm Ä‘á»™ng phách hấp dẫn.
Sở Phong má»—i má»™t nÆ°á»›c Ä‘i xuống, tim Bà n Phi Phượng liá»n "thịch!" nhảy má»™t cái, nà ng hoà i nghi tim của mình cÅ©ng phải nhảy ra ngoà i rồi!
Quân Ä‘en cuối cùng nghÄ© cách ăn quân tốt của cá» Ä‘á» tại bá» bên nà y, tuy nhiên Sở Phong cÅ©ng rất khéo léo tiêu diệt con tượng lẻ loi của quân Ä‘en, hiện tại cá» Ä‘á» chỉ còn 1 tÆ°á»›ng, 1 xe, 1 tốt, mà cá» Ä‘en cÅ©ng vừa khéo chỉ còn 1 tÆ°á»›ng, 1 xe và 1 tốt, hình thà nh cục diện kiá»m chế lẫn nhau.
Mặc dù Sở Phong cho rằng nhất định sẽ là hoà , nhÆ°ng hắn không biết cao nhân tiá»n bối ở bên trong nhà gá»— tiếp theo sẽ Ä‘i thế nà o, bởi vì biến hóa của ván cá» nà y thá»±c sá»± quá thâm diệu.
Quân Ä‘en cháºm chạp chÆ°a Ä‘i cá», yên lặng má»™t thá»i gian dà i, hầu nhÆ° là m cho ngÆ°á»i hÃt thở không thông.
"Vèo vèo vèo. . ." Những que trúc Ä‘ang vây quanh ở bên chân Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng Ä‘á»™t nhiên từng que từng que bay khá»i, hai ngÆ°á»i rốt cuá»™c được thở dà i má»™t hÆ¡i tháºt dà i.
Sở Phong hÃt má»™t hÆ¡i dà i, bÆ°á»›c ra má»™t bÆ°á»›c, cảm thấy tay trái bị siết chặt, thì ra Bà n Phi Phượng Ä‘ang nắm bà n tay của mình còn chÆ°a có buông ra. Bà n Phi Phượng mặt liá»n Ä‘á» lên, vá»™i và ng buông tay ra, nhÆ°ng Sở Phong lại có chút luyến tiếc.
Hai ngÆ°á»i cháºm rãi rá»i khá»i bà n đá, Ä‘i vá» phÃa căn nhà gá»—.
-Äứng lại!
Trong phòng Ä‘á»™t nhiên truyá»n ra má»™t thanh âm già nua khà n khà n !
Tà i sản của Nhan Vũ
06-01-2011, 08:46 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 63 : Thiếu dương chỉ kình
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
-Hảo tiểu tá», ngÆ°Æ¡i giải được thế tà n cục lão phu, lão phu liá»n truyá»n cho ngÆ°Æ¡i má»™t loại võ công, sau nà y chúng ta không ai thiếu nợ nhau! NgÆ°Æ¡i muốn há»c cái gì, nói mau!
Sở Phong vội vã vái chà o, nói:
-Tiá»n bối quá khen, vãn bối chẳng qua là may mắn được hòa cá», sao dám lại cầu tiá»n bối cái gì?
-Ãt nói nhảm! Nói mau muốn há»c cái công phu gì, chá»› chá»c giáºn lão phu!
Ngữ khà đột nhiên hết sức nóng nảy.
Bà n Phi Phượng vội và ng kéo ống tay áo Sở Phong, Sở Phong vội và ng nói:
-Äã nhÆ° thế, váºy vãn bối cÅ©ng không khách khÃ. Vừa rồi ta thấy tiá»n bối chỉ kình thần diệu kinh ngÆ°á»i, dám hÆ°á»›ng tiá»n bối chỉ giáo.
-Ha ha ha ha! Tháºt tinh mắt! Äược, hôm nay ta Ä‘em Thiếu DÆ°Æ¡ng Chỉ truyá»n cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tỉ mỉ nghe cho kỹ, ta chỉ nói má»™t lần!
Láºp tức ngÆ°á»i ná» Ä‘em khẩu quyết má»—i chữ má»—i câu Ä‘á»c cho Sở Phong nghe, khẩu quyết cÅ©ng không phức tạp, Sở Phong tháºt đúng là đã nhá»› kỹ. NgÆ°á»i ná» nói:
-Tiểu tá», khẩu quyết của ta chỉ Ä‘á»c cho má»™t mình ngÆ°Æ¡i nghe, ngÆ°Æ¡i tuyệt không thể truyá»n cho ngÆ°á»i khác, ngay cả cô gái kia bên cạnh ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được!
Sở Phong ngạc nhiên nhìn Bà n Phi Phượng, nhá» giá»ng há»i:
-Cô vừa rồi không có nghe được gì sao?"
-Nghe được cái gì?
-Khẩu quyết!
-Khẩu quyết gì?
Bà n Phi Phượng vẻ mặt mỠmịt.
Sở Phong cứng há»ng, trong lòng nghÄ© thầm chẳng lẽ là truyá»n âm nháºp máºt! Lão đạo sÄ© từng nói qua, trong chốn võ lâm tồn tại má»™t loại võ công cá»±c kỳ thần bà —— truyá»n âm nháºp máºt, có thể Ä‘em thanh âm truyá»n cho ngÆ°á»i nà o đó, mà những ngÆ°á»i khác tuyệt đối sẽ không nghe được, chẳng lẽ là thá»±c sá»±!
Lúc nà y nhà gá»— lại truyá»n đến thanh âm:
-Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đã cùng chung vá»›i tiểu tá» nà y, ta tặng ngÆ°Æ¡i và i câu khẩu quyết, có thể lÄ©nh ngá»™ hay không thì phải xem tạo hóa của chÃnh ngÆ°Æ¡i.
Nói rồi liá»n thì thầm:
-Phượng tê ngô đồng, triếp ẩm phong tuyá»n. NgÅ© thải nhi văn, ngÅ© sắc bị cá». Phi dẫn tá» cung, chấn sà toà n cÆ¡.
Sở Phong nghe được rối tinh rối mù, không biết và i câu khẩu quyết nà y có thể có Ãch lợi gì, tuy nhiên hắn cÅ©ng nghe qua truyá»n thuyết vá» phượng hoà ng 'Phi ngô đồng bất tê, phi luyện thá»±c bất thá»±c, phi lá»… tuyá»n bất ẩm'(*), và i câu khẩu quyết nà y dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng cùng việc nà y có chút quan hệ.
*TrÃch trong sách Trang Tá», thiên Thu thuá»·:không phải ngô đồng không Ä‘áºu, không phải há»™t luyện không ăn, không phải suối nguồn không uống
Bà n Phi Phượng thầm suy nghÄ©, nà ng thân mang Phi Phượng Quyết, đã Ä‘i đến giai Ä‘oạn "Phượng minh triển sÃ", đáng tiếc thủy chung chÆ°a có thể Ä‘á»™t phá, mà kìm hãm bản thân cÅ©ng chÃnh là nhâm mạch hai đại huyệt Xung Môn và Toà n CÆ¡.
"Phi dẫn tá» cung, chấn sà toà n cÆ¡" Bà n Phi Phượng không ngừng suy nghÄ© hai câu nà y, hai mắt bá»—ng nhiên sáng ngá»i, cúi ngÆ°á»i vái chà o nói:
-Äa tạ tiá»n bối chỉ Ä‘iểm!
Sở Phong ngạc nhiên há»i:
-Cô nương nghe hiểu rõ?
Bà n Phi Phượng tức giáºn nhìn hắn má»™t cái, cÅ©ng chẳng muốn trả lá»i.
-Hảo! Tiểu cô nÆ°Æ¡ng ngá»™ tÃnh không tệ. Äi Ä‘i!
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng nhìn nhau, nói:
-Tiá»n bối, chúng ta lỡ chân Ä‘i và o trong nà y, mong rằng tiá»n bối chỉ Ä‘iểm là m sao có thể Ä‘i ra đại trạch.
-Äừng nhiá»u lá»i! Äi!
Xem ra ngÆ°á»i trong nhà gá»— nà y tÃnh tình khá là nóng nảy cổ quái.
Sở Phong chưa từ bỠý định, lại nói:
-Tiá»n bối, ngÆ°Æ¡i đã đồng ý chỉ giáo chỉ pháp, vì sao không chịu xuất ngôn chỉ Ä‘iểm?
Lại là má»™t tráºn yên lặng, bầu không khà có chút không bình thÆ°á»ng, Bà n Phi Phượng nhịn không được ká» sát và o Sở Phong, tùy thá»i chuẩn bị liá»u mạng.
-Chưởng môn hiện tại của Nga Mi là ai?
NgÆ°á»i trong nhà gá»— Ä‘á»™t nhiên há»i má»™t câu rất quái lạ.
Sở Phong sá»ng sốt, nhìn phÃa Bà n Phi Phượng, Bà n Phi Phượng cao giá»ng đáp:
-Hiện nay chưởng môn Nga Mi là Vô Trần.
-Äảm nhiệm chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c là ai?
NgÆ°á»i ná» lại há»i.
-Là Tĩnh Từ sư thái.
Bà n Phi Phượng lại đáp.
-Äảm nhiệm chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c nữa?
NgÆ°á»i ná» lại há»i.
-Là Tịnh Hư sư thái.
Bà n Phi Phượng lại đáp.
NgÆ°á»i trong nhà gá»— không có lên tiếng nữa, tÄ©nh lặng má»™t thá»i gian dà i, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng tâm trạng kì quái thấp thá»m: hắn vì sao lại há»i những thứ rất xÆ°a nhÆ° váºy?
Trong nhà gá»— lần nữa truyá»n ra thanh âm:
-Các ngươi nghe qua chưởng môn Nga Mi Linh Nữ hay chưa?
-Nữ tỠphái Nga Mi Năm trăm năm trước?
Bà n Phi Phượng thốt ra kinh ngạc nói.
Lại là má»™t tráºn yên lặng.
-Thì ra đã năm trăm năm!
Nhà gá»— bá»—ng nhiên truyá»n ra má»™t tiếng than thở có cảm giác má» mịt mênh mông.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng nhìn nhau, thầm nghÄ©: "Nghe giá»ng Ä‘iệu của ngÆ°á»i nà y, lại dÆ°á»ng nhÆ° đã ẩn núp ở tại nhà gá»— nà y đã năm trăm năm"
-Các ngươi vì sao phải đi và o đại trạch nà y?
NgÆ°á»i kia há»i.
-Chúng ta chỉ là nhất thá»i bÆ°á»›c nhầm chân má»›i Ä‘i và o.
Sở Phong đáp, Bà n Phi Phượng hầu nhÆ° muốn cÆ°á»i lên.
-Các ngÆ°Æ¡i chÆ°a nghe qua, 'Vân má»™ng nhất nháºp, cá»u tá» vô sinh' sao?
-Cho nên chúng ta má»›i cả gan xin tiá»n bối chỉ Ä‘iểm cho lối thoát!
Má»™t tráºn yên lặng trôi qua ,ngÆ°á»i ná» Ä‘á»™t nhiên há»i:
-Các ngÆ°Æ¡i có thấy cái cây má»c đầy gai không?
Sở Phong quay đầu nhìn cái cây kia, nói:
-Thấy!
-Cao bao nhiêu?
-Không dưới hai, ba mươi trượng!
-Cao như thế !
Nhà gá»— lại truyá»n ra má»™t tiếng than thở:
-Các ngÆ°Æ¡i có thấy má»™t đóa hoa trên đỉnh ngá»n cây không?
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ, quả nhiên tại trên đỉnh ngá»n cây nở ra má»™t đóa hoa, hình dạng lại giống nhÆ° má»™t ngôi sao, bởi cao quá, nếu không có dụng tâm nhìn, tháºt đúng là sẽ nhìn không thấy.
-Äó là hoa thiên lang! Nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘em nó hái xuống, ta liá»n nói cho các ngÆ°Æ¡i là m sao Ä‘i ra ngoà i!
-Äược rồi.
Sở Phong thuáºn miệng nói.
"Vèo " Một gốc cây đỗ nhược bên chân Sở Phong đột nhiên bị cắt đứt nằm trên mặt đất, là bị một que trúc cắt đứt! Tiếp theo "vèo" một tiếng nữa, một cây đỗ nhược khác bên chân như cũng bị một que trúc cắt đứt.
Bên trong nhà gá»— truyá»n ra thanh âm:
-Nếu nhÆ° ta cắt đứt hết toà n bá»™ những cây Ä‘á»— nhược nà y mà các ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a có hái xuống được hoa thiên lang, ta liá»n cắt đầu hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i xuống!
Sở Phong chỉ biết trố mắt đứng nhìn, không ngá» mình thuáºn miệng đáp ứng má»™t câu, lại rÆ°á»›c há»a và o thân!
CÅ©ng may mà huệ phố nà y có rất nhiá»u Ä‘á»— nhược, tuy nhiên những que trúc kia lại từng nhánh từng nhánh bay ra, căn bản không có dừng lại, chỉ chá»›p mắt công phu đã cắt xuống hÆ¡n mÆ°á»i gốc cây Ä‘á»— nhược.
Hai ngÆ°á»i nhìn nhau, rùng mình má»™t cái, không dám chần chá», vá»™i vã Ä‘i tá»›i cái cây kia, nhìn lên trên, nếu bò lên trên hái khẳng định không được, bởi vì gai của cây nà y vừa dà i vừa nhá»n lại cứng, dùng đá ném thì sao, cao hai , ba mÆ°Æ¡i trượng, cho dù có thể ném Ä‘i tá»›i cÅ©ng không có lá»±c là m nó rÆ¡i xuống.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i vòng quanh cái cây và i vòng, không há» có biện pháp!
Sở Phong lắc đầu, nói:
-Xem ra chỉ có là m phiá»n Phi TÆ°á»›ng Quân bay lên Ä‘i hái thôi.
Bà n Phi Phượng trừng mắt, Sở Phong nhún nhún vai, không hỠlên tiếng.
-Không bằng chặt cây!
Bà n Phi Phượng bỗng nhiên nói.
Sở Phong ngẩn ra, nói:
-Cái nà y. . . không tốt lắm đâu!
Nói rồi liếc mắt lén nhìn căn nhà gỗ, nhà gỗ không có bất cứ tiếng động gì,hình như cũng không có phản đối.
-Có cái gì không tốt, đưa kiếm đây!
Bà n Phi Phượng đưa tay ra hướng Sở Phong .
Sở Phong chỉ có rút ra trÆ°á»ng kiếm giao cho nà ng, Bà n Phi Phượng cầm trÆ°á»ng kiếm, hÆ°á»›ng vá» thân cây váºn lá»±c chém má»™t cái! Chỉ nghe "thình!" má»™t tiếng, thân cây hầu nhÆ° không tổn hao gì, chỉ có má»™t đạo vết kiếm nhợt nhạt.
Bà n Phi Phượng ngạc nhiên nói:
-Cây gì thế nà y, lại có thể cứng rắn nhÆ° váºy!
Nói rồi lại chém má»™t kiếm, nhÆ° trÆ°á»›c "thình" má»™t tiếng, chỉ để lại má»™t vết tÃch nhợt nhạt.
Sở Phong nói:
-Nghe nói có má»™t loại cây, gá»i là cây thiết hoa, thân cây so vá»›i sắt thép còn cứng hÆ¡n, xem ra cây nà y so vá»›i cây thiết hoa còn phải cứng hÆ¡n nhiá»u!
Bà n Phi Phượng không thể là m gì khác hơn là đem kiếm trả cho Sở Phong, nói:
-Váºy là m sao bây giá»? Lẽ nà o tháºt phải muốn ta bay lên hái?
Nói rồi nhịn không được "khì" báºt cÆ°á»i.
Sở Phong bá»—ng nhiên dùng ngón tay hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c bắn và i cái, Bà n Phi Phượng hiếu kỳ há»i:
-NgÆ°Æ¡i là m cái gì váºy?
Sở Phong nghiêm trang nói:
-Ta Ä‘ang thá» Thiếu DÆ°Æ¡ng Chỉ má»›i vừa há»c được xem có thể bắn nó rÆ¡i xuống hay không?
Bà n Phi Phượng "Phù " cÆ°á»i nói:
-à nghÄ© viển vông! Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘em nó bắn xuống, ta liá»n có thể bay lên hái nó xuống.
-Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đừng coi khinh ta, lão đạo sÄ© nói ta ngá»™ tÃnh là trong vạn ngÆ°á»i không có được má»™t.
-Xuy, lại tự biên tự diễn! Có thể phát ra chỉ kình rồi hãy nói! Cho dù ngươi có thể phát ra chỉ kình, bằng công lực của ngươi có thể bắn tới đó sao!
-Công lá»±c có thể cháºm rãi tÃch lÅ©y mà .
-Chỉ sợ đợi đến lúc tóc bạc.
-Không sợ, có ta cùng cô nương.
Ngữ khà của Sở Phong rất tùy ý, tuy nhiên trong mắt Bà n Phi Phượng lại xẹt qua một tia cổ quái.
-NgÆ°Æ¡i có muốn Ä‘i ra khá»i đại trạch nà y không?
Bà n Phi Phượng chợt há»i.
-Lúc ta xuống núi thì má»™t lòng nghÄ© trÆ°á»ng kiếm giang hồ, tiêu dao thiên hạ, là m sao không muốn?
Sở Phong đáp.
-Nếu nhÆ° cả Ä‘á»i chúng ta cÅ©ng ra không được thì sao?
Sở Phong cho rằng Bà n Phi Phượng có chút nhụt chÃ, vá»™i và ng nói:
-Chúng ta nhất định có thể đi ra ngoà i, tới đây, xem ta là m sao bắn rơi đóa hoa kia xuống!
-Ngươi lại nghĩ ra cái chủ ý thiu thối gì nữa?
Bà n Phi Phượng kinh ngạc nhìn hắn.
-Rất nhanh cô nương sẽ biết, đi theo ta!
Tà i sản của Nhan Vũ
06-01-2011, 08:50 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
ChÆ°Æ¡ng 64 : Äiêu Cung Thiên Lang
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
ChÆ°Æ¡ng 64 : Äiêu cung bắn hạ hoa thiên lang
Bà n Phi Phượng theo Sở Phong lại Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c cây đại thụ tháºt lá»›n kia, Sở Phong nhảy lên, Bà n Phi Phượng cÅ©ng nhảy lên theo. Hai ngÆ°á»i dá»c theo nhánh cây uốn lượn Ä‘i lên, ai ngá» hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i tá»›i, phát giác từ đầu đến cuối vẫn là cứ Ä‘i vòng quanh thân cây, căn bản không có hÆ°á»›ng để Ä‘i lên.
Thì ra những nhánh cây của đại thụ nà y giăng khắp nÆ¡i, phân cà nh rất phức tạp há»—n loạn, quả thá»±c chÃnh là má»™t tòa mê cung.
Bà n Phi Phượng ngừng lại, nói:
-Xú tiểu tá», chúng ta quanh quẩn nhiá»u vòng nhÆ° váºy cÅ©ng không phải là biện pháp.
Sở Phong gãi gãi đầu nói:
-Ta thấy phải dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng của tiểu tham hầu kia Ä‘i má»›i được, cô còn nhá»› rõ là nó Ä‘i thế nà o không?
-Hắc, tiểu gia há»a kia cÅ©ng là lách tá»›i lách lui, lung tung cả lên, là m sao nhá»› rõ rà ng được! NgÆ°Æ¡i Ä‘i đến đó tháºt ra để là m gì?
-Äi tá»›i cô sẽ biết.
-Hiện tại là đi lên cũng không thể đi lên, xuống cũng xuống không được, chắc phải bị vây chết tại trên cây nà y rồi.
-Ta cÅ©ng không biết đại thụ nà y dÄ© nhiên là nhÆ° má»™t mê cung, nếu nhÆ° tiểu gia há»a kia có ở đây tháºt là tốt biết bao!
"Chi chi!" Bá»—ng nhiên có hai tiếng kêu the thé, má»™t con tiểu hầu tá» từ trong đống lá cây ráºm rạp chui ra, chÃnh là con tiểu tham hầu kia.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng vừa mừng vừa sợ, đồng thá»i nói:
-Thì ra tiểu gia há»a ngÆ°Æ¡i Ä‘ang ở đây!
Tiểu tham hầu hÆ°á»›ng vá» hai ngÆ°á»i chá»›p mắt và i cái, sau đó bắt đầu Ä‘i lên trên, Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng hiển nhiên là đi theo sát nó.
Lần thứ hai trèo lên Ä‘Ã i Vân DÆ°Æ¡ng, Ô Hà o Äiêu Cung cùng mÅ©i tên Hạ Phục cÅ©ng Ä‘ang đặt tại trên Ä‘Ã i.
Hai ngÆ°á»i ngá»a đầu nhìn phÃa đỉnh ngá»n cây so vá»›i cái Ä‘Ã i nà y còn cao hÆ¡n, toà n thân cây Ä‘á»u là gai. Từ nÆ¡i nà y nhìn tuy rằng so vá»›i ở phÃa dÆ°á»›i cây nhìn còn phải xa hÆ¡n, nhÆ°ng cÅ©ng có thể cà ng thêm rõ rà ng thấy được má»™t đóa hoa thiên lang kia, đóa hoa đã nở và đang đâm và o vị trà cao nhất của thân cây.
-Ngươi bắn rơi nó thế nà o?
Bà n Phi Phượng há»i.
Sở Phong không có trả lá»i, lại há»i:
-Hoa thiên lang kia là ở phương hướng nà o?
Bà n Phi Phượng không hiểu gì hết, bèn nói:
-Nhìn từ nơi nà y, là hướng tây bắc.
Sở Phong ha ha cÆ°á»i, nói:
-Há»™i vãn Ä‘iêu cung nhÆ° mãn nguyệt, tây bắc vá»ng, xạ thiên lang!(*)
*Câu thÆ¡ trÃch trong bà i Giang thà nh tá»-Tô Äông pha.
-NgÆ°Æ¡i muốn dùng Äiêu Cung bắn nó xuống?
Bà n Phi Phượng ngạc nhiên nói.
Sở Phong đã tay trái cầm cung, tay phải cầm tiễn, cặp mắt nhìn chằm chằm đóa hoa thiên lang kia.
-Ngươi không phải đã nói kéo cung nà y rất không an tâm sao?
Bà n Phi Phượng nhìn Sở Phong giÆ°Æ¡ng cung, trong lòng trái lại có chút thấp thá»m.
-Cái đó chỉ là nhất thá»i, Giá» tình thế bức bách, tên đã trên dây, không thể không bắn! Cô nÆ°Æ¡ng xem ta là m sao Äiêu Cung bắn thiên lang!
Sở Phong kéo dây cung, hai mắt bạo hiện thần quang,"Vút" tiá»…n phong mang theo âm thanh từ viá»…n cổ xa xăm hoa phá trÆ°á»ng không, bắn thẳng tá»›i đóa hoa thiên lang!
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng nhìn tên nà y, nhÆ°ng lại không biết, khi mÅ©i tên nà y bắn ra, kinh thiên địa, quá»· thần khiếp, thiên địa vạn váºt đã lặng yên bá»—ng nổi lên biến hóa!
Khi Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng trở lại huệ phố, những gốc cây Ä‘á»— nhược đã bị cắt đứt hết 8/10. Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i dÆ°á»›i gốc cây bám đầy gai kia, nhÆ°ng là m sao cÅ©ng tìm không được đóa hoa thiên lang kia, bá»n há» rất kỳ quái, rõ rà ng thấy hoa thiên lang đã bị má»™t tiá»…n bắn rÆ¡i, nhÆ°ng tại sao tìm không thấy? Chẳng lẽ đã bị ngÆ°á»i trong nhà gá»— lấy Ä‘i?
Hai ngÆ°á»i không dám đặt câu há»i, chỉ có ở dÆ°á»›i gốc cây nôn nóng Ä‘i tìm, bởi vì những gốc Ä‘á»— nhược kia còn Ä‘ang từng gốc, từng gốc bị cắt xuống!
Xung quanh Ä‘á»™t nhiên tÄ©nh lặng, nhà gá»— không có bắn ra que trúc nữa, nhÆ°ng lại truyá»n ra thanh âm:
-Ban ngà y Ä‘i thẳng hÆ°á»›ng mặt trá»i, ban đêm Ä‘i thẳng hÆ°á»›ng ánh trăng, có thể Ä‘i ra ngoà i hay không, mặc cho số pháºn!
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng trong lòng kinh ngạc: Mặt trá»i là má»c lên ở phÃa đông lặn phÃa tây, Ä‘i theo hÆ°á»›ng của nó, váºy chẳng phải là đi qua Ä‘i lại lòng vòng sao!
-Tiá»n bối. . .
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang muốn đặt câu há»i.
-Äừng nhiá»u lá»i! Äi!
Nhà gá»— lại truyá»n ra má»™t tiếng quát.
Sở Phong cùng Bà n Phi Phượng không dám há»i nhiá»u, chỉ có lui ra ngoà i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i má»™t nÆ¡i, Bà n Phi Phượng cả giáºn:
-Chúng ta cá»±c khổ bắn xuống hoa thiên lang, lão miệng cÅ©ng không nói má»™t tiếng liá»n lấy Ä‘i, còn không giữ lá»i hứa!
-Suỵt!
Sở Phong vội vã dùng ngón tay đè môi nói:
-Nhá» giá»ng má»™t chút, đừng là m cho lão ta nghe được, tÃnh tình lão không tốt lắm!
-Nghe được thì thế nà o, cùng lắm thì liá»u mạng vá»›i lão!
Bà n Phi Phượng đúng là má»™t bụng tức giáºn:
-Äi thẳng hÆ°á»›ng mặt trá»i, váºy chẳng phải là đi loanh quanh má»™t nÆ¡i? Rõ rà ng là trêu đùa chúng ta!
-Váºy cô nÆ°Æ¡ng nói nên Ä‘i nhÆ° thế nà o?
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là đi thẳng theo má»™t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, nhÆ° váºy má»›i có cÆ¡ há»™i Ä‘i ra ngoà i!
-Váºy Ä‘i theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà o?
Sở Phong lại há»i.
-HÆ°á»›ng nà o thì cÅ©ng so vá»›i Ä‘i loanh quanh má»™t nÆ¡i tốt hÆ¡n nhiá»u!
Bà n Phi Phượng tức giáºn nói.
-Phi TÆ°á»›ng Quân, cô đã nói Vân Má»™ng Trạch nà y chÃnh là tá» vong đại trạch, cÅ©ng không thể án theo lẽ thÆ°á»ng, bằng không sao lại không ai có thể Ä‘i ra ngoà i?
-Váºy ý của ngÆ°Æ¡i là đi theo cách lão nói?
-Lão muốn giết chúng ta thì dá»… nhÆ° trở bà n tay, không cần phải dùng lá»i nói dối để hại chúng ta.
-Ta thấy là chÃnh lão cÅ©ng Ä‘i ra không được, cho nên muốn bắt chúng ta ở chung!
-Äược rồi, bất kể thế nà o cÅ©ng phải tiến và o thuá»· vá»±c kia, trÆ°á»›c tiên vẫn là chúng ta tạo má»™t cái bè gá»— rồi hãy nói!
Hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i cạnh thuá»· vá»±c, Bà n Phi Phượng chợt há»i:
-Nà y, xú tiểu tá», ngÆ°Æ¡i đã từng là m qua bè gá»— hay chÆ°a!
Sở Phong nhún nhún vai, nói:
-Không có, cô thì sao?
Bà n Phi Phượng không có lên tiếng, hiển nhiên cũng chưa có là m qua.
Sở Phong cÆ°á»i nói:
-Lần nà y thực sự là vụng tay gặp gỡ vụng chân rồi.
-Ngươi mới vụng tay !
-Äúng a, ta vụng tay , cô nÆ°Æ¡ng vụng chân mà .
-Ngươi là vừa vụng tay vừa vụng chân!
-Äược rồi, ta chân tay Ä‘á»u vụng vá» ,không tranh vá»›i cô nữa. Ta Ä‘i đốn cây, cô Ä‘i tìm dây chằng, thế nà o hả?
-Vì sao ta phải đi tìm dây ? Ta muốn đi đốn cây!
-Ai, Phi Tướng Quân, ta thấy tìm dây là việc nhẹ tay, cho nên cho cô là m, có lòng quan tâm tới cô mà !
-Phi! Ai cần ngÆ°Æ¡i quan tâm , ta thÃch chặt cây! ÄÆ°a kiếm đây!
-Äược! Thì cô nÆ°Æ¡ng mạnh mẽ, cô thÃch chặt cây thì chặt cây, ta Ä‘i tìm dây .
Vì váºy hai ngÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i Ä‘i chặt cây vót cà nh, má»™t ngÆ°á»i Ä‘i cắt dây xoắn là m dây thừng.
Bà n Phi Phượng rất nhanh đã chặt xuống một thân cây, Sở Phong lại không hà i lòng, nói:
-Phi TÆ°á»›ng Quân, hiện tại chúng ta chỉ là tạo bè gá»—, cÅ©ng không phải là tạo thuyá»n lá»›n, cô chặt thân cây to nhÆ° thế là m cái gì, có sức lá»±c cÅ©ng không cần dùng lãng phà nhÆ° váºy chứ!
Bà n Phi Phượng mất hứng, trả lá»i lại má»™t cách mỉa mai nói:
-Xú tiểu tá», không cần thân cây to nhÆ° thế, vạn nhất gặp phải sóng gió, ta sợ ngÆ°Æ¡i bị say sóng! NgÆ°Æ¡i xem ngÆ°Æ¡i kìa, dây thừng ngÆ°Æ¡i xoắn so vá»›i sợi tóc còn nhá» hÆ¡n, thứ đó thì dùng được gì? Má»™t tráºn gió nó đã bị thổi đứt!
-Ai, Phi TÆ°á»›ng Quân, cô nÆ°Æ¡ng chặt cây to nhÆ° váºy, dây của ta xoắn có to nữa cÅ©ng không có chá»— dùng!
-Sao lại không có chá»— dùng, bản thân lÆ°á»i biếng còn tìm cá»›!
. . .
Hai ngÆ°á»i má»™t bên đấu võ mồm, má»™t bên báºn bịu, mất hết má»™t phen công phu, cuối cùng cÅ©ng tạo được má»™t cái bè gá»— dà i ba trượng, rá»™ng hÆ¡n hai trượng.
-Thế nà o, hiện tại liá»n xuất phát sao?
Bà n Phi Phượng há»i.
-Trá»i đã tối rồi, lại tốn nhiá»u sức nhÆ° váºy, vừa mệt vừa đói, hay là chá» sáng mai má»›i xuất phát.
Bà n Phi Phượng "Vèo" cÆ°á»i nói:
-Bụng ngươi có đúng là lại là m khó dễ với ngươi hay không ?
Sở Phong còn chÆ°a mở miệng, bụng hắn lại "Ùng ục" kêu to má»™t tiếng thay hắn trả lá»i, Bà n Phi Phượng nhịn không được "Khanh khách" cÆ°á»i rá»™ lên.
Tà i sản của Nhan Vũ
06-01-2011, 08:51 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nÆ°Æ¡Ìc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Quyển 3: Vân Mộng Chi Lữ
Chương 65 : Một tia lưu luyến
Dich : mts86vt
Nguồn : TTV
Sở Phong cùng Phi Phượng bắt và i con thú rừng, nhóm lên má»™t đống lá»a nÆ°á»›ng thịt để ăn, ăn no bụng, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u dá»±a và o má»™t thân cây bên đống lá»a chợp mắt ngủ. NhÆ°ng Sở Phong ngủ không được, sáng sá»›m ngà y mai sẽ phải Ä‘i rồi, trái lại có chút luyến tiếc, ở đây má»—i má»™t nÆ¡i cÅ©ng trà n ngáºp hung hiểm, nhÆ°ng má»—i má»™t nÆ¡i cÅ©ng để lại hồi ức không thể quên.
Bà n Phi Phượng cÅ©ng ngủ không được, cÅ©ng là hồi tưởng lại tất cả má»i chuyện trong những ngà y qua, từ Ä‘Ã n chuá»™t trắng lúc đầu, đến câu manh xà , đến hoa ăn thịt ngÆ°á»i, những sợi dây leo kinh khủng , đến rừng cây Hồ Tôn có những đóa hoa kỳ dị, đến đế ngạc ở đầm lầy, đến Kim Tinh Hổ, đến Ä‘Ã n ngạ lang, đến Ä‘Ã n cá ăn thịt, đến Hổ Äầu Hồ Phong, đến con tiểu tham hầu, đến Ä‘Ã i Vân DÆ°Æ¡ng, lại đến ván cá» sinh tá», lại đến Äiêu Cung bắn thiên lang, từng Ä‘oạn từng Ä‘oạn hiện lên tại trong đầu nà ng, nhất là giá»ng nói và nụ cÆ°á»i đó của Sở Phong.
Sở Phong lén mở mắt, nhìn phÃa Bà n Phi Phượng. DÆ°á»›i ánh lá»a chiếu rá»i, Bà n Phi Phượng tháºt sá»± là đẹp, vẻ đẹp kinh nhân! CÅ©ng không phải vẻ đẹp siêu phà m thoát tục, nhÆ°ng lại là đẹp chói lá»i nhÆ° mây mà u, phong thái yểu Ä‘iệu.
Bà n Phi Phượng cÅ©ng bá»—ng chốc mở mắt, Sở Phong vá»™i vã nhắm mắt lại, tuy nhiên Ä‘iá»u đó là m sao có thể tránh được mắt phượng của nà ng.
-Xú tiểu tá», lén lén lút lút, Ä‘ang nhìn lén cái gì!
Sở Phong chỉ có mở mắt ra, ngượng ngùng cÆ°á»i nói:
-Ngà y mai đã phải Ä‘i rồi, tháºt có chút luyến tiếc!
-Hắc, luyến tiếc thì ở lại , không có ai bức ngươi đi!
Bà n Phi Phượng ngữ khà rất không đồng ý, nhưng trong mắt lại lấp lánh một tia lưu luyến.
-Phi Tướng Quân, bây giỠcô nương còn cho rằng ta là . . .
-ChÃnh ngÆ°Æ¡i, chÃnh ngÆ°Æ¡i! Lén lút nhìn ngÆ°á»i ta, ngÆ°Æ¡i chÃnh là ác tặc!
Sở Phong bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i, lại nói:
-Nếu nhÆ° vạn nhất may mắn chúng ta có thể Ä‘i ra khá»i đại trạch nà y, cô còn có thể. . .
-Ta sẽ là m, vừa ra khá»i đại trạch nà y, ta sẽ dùng thÆ°Æ¡ng đâm ngÆ°Æ¡i!
Bà n Phi Phượng vẻ mặt hung ác nói.
Chẳng qua nà ng cà ng hung ác, Sở Phong lại cà ng là yên tâm, trên mặt tháºm chà lá»™ ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, hắn mặc dù có chút ngốc ngếch, cÅ©ng không ngu, sao lại không nhìn ra Bà n Phi Phượng là đang cố là m ra vẻ!
Bà n Phi Phượng thấy Sở Phong Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, không sợ má»™t chút nà o, bèn trừng mắt nói:
-Ngươi không tin ta lấy mũi thương đâm ngươi!
-Tin! ÄÆ°Æ¡ng nhiên tin! Cô nÆ°Æ¡ng còn từng phát thệ, không đâm ta chết dÆ°á»›i thÆ°Æ¡ng, sẽ không gá»i Thiên SÆ¡n Phi TÆ°á»›ng Quân!
Bà n Phi Phượng cắn môi, không có lên tiếng. Nà ng thá»±c sá»± tháºt không ngá», tiểu tá» lúc đầu mà mình nghiến răng nghiến lợi muốn lấy thÆ°Æ¡ng đâm hắn, hôm nay nhÆ°ng lại ba lần bốn lượt cùng trải qua sinh tá», phù nguy gắn bó.
-Phi TÆ°á»›ng Quân, ta chÆ°a từng thấy qua có ngÆ°á»i trong giang hồ lại dùng thÆ°Æ¡ng.
Sở Phong đột nhiên nói.
-Thế nà o, uy phong hay không?
Bà n Phi Phượng dà dá»m há»i má»™t câu.
-Thần uy lẫm lẫm, quả thực là nữ anh hùng không thua đấng mà y râu!
Sở Phong vội và ng vuốt mông ngựa.
-Hừ! TÆ°á»›ng quân sa trÆ°á»ng giết địch, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chỉ dùng thÆ°Æ¡ng!
Bà n Phi Phượng nhìn kim thương trong tay, thần thái hà o hứng.
Sở Phong nhìn Bà n Phi Phượng, có chút mê mẩn. Hắn rất thÃch hình dạng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của nà ng, dáng vẻ đắc ý, còn có bá»™ dáng giáºn dữ, nhất là bá»™ dáng giáºn dữ của nà ng, hắn thá»±c sá»± không ngá», má»™t nữ tá» khi giáºn dữ sẽ lại xinh đẹp nhÆ° váºy. Cho nên hắn thÆ°á»ng thÆ°á»ng trong lúc cố ý hay vô ý cÅ©ng muốn chá»c giáºn nà ng, bởi vì Bà n Phi Phượng khi trừng mắt giáºn dữ thì quả là tuyệt mỹ.
Bà n Phi Phượng thấy Sở Phong lại ngơ ngác nhìn mình, trừng hai mắt:
-Xú tiểu tá», mê đắm nhìn cái gì! Nhìn nữa tin hay không ta móc con mắt của ngÆ°Æ¡i!
Sở Phong thu hồi ánh mắt, rầu rĩ nói:
-Thực sự là bá đạo! Ai cho cô nương lớn lên xinh đẹp!
Thanh âm hắn tuy nhá», Bà n Phi Phượng lại nghe được rõ rà ng, tâm trạng vui mừng, cÆ°á»i nói:
-Nà y, xú tiểu tá», thì ra kỳ nghệ của ngÆ°Æ¡i cao nhÆ° váºy, tháºt đúng là nhìn không ra nha!
-Hắc, ta luôn luôn có tự tin đối với kỳ nghệ của ta.
-Váºy ngÆ°Æ¡i lúc đó còn nói giải không được?
-Ta chưa nói giải không được!
-Ngươi nói lão đạo sĩ từng mấy lần bà y thế tà n cục đó cho ngươi giải, đáng tiếc mỗi lần cũng. . .
-Haha, ta là đáng tiếc má»—i lần cÅ©ng chỉ có thể hòa cá».
Sở Phong nở nụ cÆ°á»i.
-Phi! Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tháºt đáng trách, cÅ©ng không nói rõ rà ng, hại ta phải kinh hãi má»™t tráºn!
Bà n Phi Phượng ngữ khà há»n dá»—i nói.
-Trách không được cô kéo tay của ta chặt nhÆ° váºy, thì ra là đang rất hoảng sợ.
Giá»ng Ä‘iệu Sở Phong mang theo và i phần trêu chá»c.
Bà n Phi Phượng trừng mắt, Sở Phong vội vã nhún nhún vai, nói:
-Kỳ nghệ của tiá»n bối ở căn nhà gá»— đó có thể so vá»›i bằng lão đạo sÄ© còn cao hÆ¡n, lúc đó ta cÅ©ng là rất hoảng hốt, nếu không phải là cô nÆ°Æ¡ng nắm lấy tay của ta, thì ta còn tháºt chịu không nổi cái tình thế áp bách giết ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
-Äừng nhắc đến chuyện đó nữa.
Bà n Phi Phượng chu miệng.
Sở Phong lại nói:
-Kỳ thá»±c may mà hắn bà y chÃnh là 'Thất tinh tụ há»™i', biến hóa của thế tà n cục đó mặc dù rất sâu diệu, nhÆ°ng ta lại rất quen thuá»™c, nếu nhÆ° hắn bà y là 'Thiên lý Ä‘á»™c hà nh' hoặc 'XÃch dẫn(giun) hà ng long', chúng ta cÅ©ng Ä‘Ã nh phải mặc cho số pháºn.
-Phì! Con giun nho nhỠcũng có thể hà ng long?
Bà n Phi Phượng cÆ°á»i nói.
-Cái đó má»›i gá»i là sá»± ảo diệu của kỳ đạo! 'XÃch dẫn hà ng long', hai quân tốt lại bắt hai quân xe đối phÆ°Æ¡ng hà ng phục, có bao nhiêu tinh diệu chứ! Quên Ä‘i, nói cho cô cÅ©ng không hiểu.
-Cái gì không hiểu! Mã Ä‘i theo hình chữ nháºt(æ—¥), tượng Ä‘i theo hình chữ Ä‘iá»n(ç”°), sao ta lại không hiểu? NgÆ°Æ¡i má»›i không hiểu!
-A, thì ra kỳ nghệ của cô nương cao như thế, nếu sớm biết ta cho cô nương tới giải cục rồi.
-Ngươi nghĩ rằng ta không dám?
Sở Phong nhún nhún vai, không có lên tiếng.
-Nà y, xú tiểu tá», đạo chỉ ngân trên mặt ngÆ°Æ¡i là chuyện gì xảy ra váºy?
Bà n Phi Phượng Ä‘á»™t nhiên há»i.
-Thế nà o, anh tuấn không?
Sở Phong sá» sỠđạo chỉ ngân cong cong trên mặt, cÆ°á»i há»i.
Bà n Phi Phượng "Phì" cÆ°á»i nói:
-Äẹp trai kinh, so vá»›i heo còn đẹp hÆ¡n!
Sở Phong nghe được nà ng nói "đẹp trai kinh ", vốn là tâm hoa ná»™ phóng, ai ngá» phÃa sau lại bồi thêm má»™t câu "so vá»›i heo còn đẹp hÆ¡n ", nhất thá»i nhÆ° bị tạt má»™t gáo nÆ°á»›c lạnh.
-Không biết thưởng thức, à i không biết thưởng thức.
Sở Phong lắc đầu, lẩm bẩm.
Bà n Phi Phượng nhịn cÆ°á»i, lại há»i:
-Nè, thế rốt cuộc là vì sao lại có?
-Bị một nữ tỠvẽ lên.
-A! là ai vẽ?
Bà n Phi Phượng Ä‘á»™t nhiên thay đổi ngữ khÃ, có chút mất hứng.
Sở Phong cũng chưa phát hiện sự biến hóa trong ngữ khà của Bà n Phi Phượng, bèn nói:
-TrÃch Tiên Tá». Ngà y ấy. . .
-Hừ, nguyên lai là nà ng, trách không được!
Bà n Phi Phượng ngắt lá»i, ngữ khà có chút ê ẩm.
Sở Phong kỳ quái nói:
-Nà ng là m sao váºy?
-Không có gì!
Bà n Phi Phượng nhắm lại hai mắt, không để ý tới Sở Phong.
Sở Phong tâm trạng kỳ quái, Bà n Phi Phượng vừa rồi vẫn còn tốt lắm mà , sao thoáng cái đã thay đổi giá»ng Ä‘iệu rồi, lòng dạ của cô nà ng nà y biến hóa cÅ©ng tháºt là m cho ngÆ°á»i khác Ä‘oán không ra. Láºp tức cÅ©ng khép lại hai mắt, từ từ ngủ.
Ai ngá» hắn má»›i vừa nhắm mắt lại, Bà n Phi Phượng lại len lén mở mắt phượng, ánh mắt liá»n rÆ¡i và o trên đạo chỉ ngân cong cong kia, rất lâu không có dá»i Ä‘i.
Tà i sản của Nhan Vũ
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn co dao kinh hong , 4vn.eu co dao kinh phong , àâòîçàï÷àñòè , âèäåî , äèïëîì , bát hoang tru ma lục , cô Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘aÌ£o kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong , cổ Ä‘ao kinh phong 4vn , cổ đãng kinh phong , cổ đạo kinh phong , cổ đạo truy phong , co dang phong 4vn , co dao king phong 4vn.eu , co dao kinh hong , co dao kinh phong , co dao kinh phong 220 , co dao kinh phong 4eu , co dao kinh phong 4vn , co dao kinh phong 4vn.eu , co dao kinh phong 537 , co dao kinh phong 545 , co dao kinh phong 604 , co dao kinh phong 642 , co dao kinh phong 690 , co dao kinh phong full , co dao kinh phong q25 , co dao kinh phong q26 , co dao kinh phong q28 , co dao kinh phong vp681 , co dinh kinh phong 4vn , co doc kinh phong , co giao kinh phong 4vn , co-dao-kinh-phong media , cô? ?a?o king phong , codaokinhphong chuong7 , dao co kinh hong , dinh cap luu manh , doc co dao kinh phong , doc co dao linh phong , doc co dao tinh phong , doc codaokinhphong , doc codaokinhpohong , êàçàíü , èìåíèíû , hon kinh 4vn , ïðîáëåìû , ïðîñòèòóòêè , ki tu dac biet q26 , öâåòîâ , ôîáîñ , q28 tau nguon chap chon , truyen co dao kinh hong , truyen co dao kinh phong , truyencodaokinhp , ðîëèê , ðîñáàíê , ðîñãîññòðàõ , ðóññèôèêàòîð , ðûáàëêà , øêîëà