 |
|

07-01-2009, 06:30 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 61 Tao ngộ Chương Vĩnh Kỳ
Chẳng lẽ lão nhân gầy ốm bị nhốt ở trong nhà lao kế bên lại chÃnh là Chương VÄ©nh Kỳ, Quan chá»§ Thông Thiên quan được sao? Thế thì chẳng trách được Vương Hoa đã giáºt bắn ngưá»i lên như váºy rồi.
Vương Hoa bất giác ngây ngưá»i chăm chăm nhìn đối phương má»™t hồi lâu, quả nhiên hắn cảm thấy gương mặt đối phương khá giống Chương VÄ©nh Kỳ hết sức.
Lão nhân nói :
- Tiểu ca nhi, trông mặt ngươi... hình như ta cảm thấy quen quen, có lẽ chúng ta đã gặp nhau ở đâu thì phải?
Vương Hoa nghe nói thế, lại giáºt mình lần nữa, nói :
- Lão là Chương Vĩnh Kỳ sao?
- Äúng thế.
Suýt nữa trái tim cá»§a Vương Hoa đã nhảy vá»t ra ngoà i, hình như đây là má»™t sá»± việc không thể nà o xảy ra được hết. Chương VÄ©nh Kỳ lại bị nhốt và o trong nhà lao chấn song sắt cá»§a Võ Lâm giáo được ư?
Chẳng phải tứ chi lão đã bị tê liệt rồi sao?
Và chẳng phải miệng lão không còn nói năng được gì hết nữa sao?
Bây giá» loại trừ lão nhân nà y gầy ốm, ngoà i ra lão còn biết nói và cỠđộng được, có thể lão là Chương VÄ©nh Kỳ tháºt ư?
Lão nhân lại há»i tiếp :
- Tiểu ca nhi, ngươi đang suy nghĩ gì thế?
Vương Hoa giáºt mình tỉnh hồn lại ngay, nói :
- Lão chÃnh là Chương VÄ©nh Kỳ, Quan chá»§ Thông Thiên quan tháºt sao?
Lão nhân khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế...
Vương Hoa lấy là m thắc mắc hết sức nói :
- Hình như không thể như thế được chứ?
- Không thể ư?
- Phải, không thể như thế được!
- Tại sao váºy?
Vương Hoa nói :
- Theo ta biết thì Chương Vĩnh Kỳ tứ chi bị tê liệt, và mồm miệng không nói chuyện được...
lão nhân khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, quả tháºt trước kia ta là như váºy đấy.
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Nói thế quả tháºt lão là Chương VÄ©nh Kỳ rồi?
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i má»™t cách thê thảm nói :
- Là m sao có Chương Vĩnh Kỳ giả hiệu được chứ?
Vương Hoa nói :
- Sao tiá»n bối lại bị nhốt ở đây như thế?
- Ta ư?
Lão nhân cưá»i nhạt nói :
- Tiểu ca nhi, ta trông mặt ngươi hơi quen, chẳng biết ngươi là ai thế?
- Lão tiá»n bối, vãn bối là Vương Hoa đây.
- Vương Hoa?
- Chắc tiá»n bối còn nhá»› Vương Phong chứ?
Chương Vĩnh Kỳ kinh hãi nói :
- Ngươi... ngươi là con trai của Vương Phong sao?
Vương Hoa gáºt đầu đáp :
- Äúng thế, chÃnh là vãn bối đấy.
Lần nà y đến phiên Chương VÄ©nh Kỳ ngây ngưá»i luôn tại chá»—.
Rõ rà ng lão lấy là m bất ngá» hết sức, vì Vương Hoa lại chÃnh là con trai cá»§a Vương Phong.
Vương Hoa đã bất ngỠđược gặp lại Chương Vĩnh Kỳ tại đây, thế nhưng hình như Vương Hoa cảm thấy rằng lão không còn giá trị như trước kia nữa.
Vì những sự việc mà hắn cần biết, hắn đã biết hết cả rồi.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Sao ngươi lại bị đưa và o đây như thế?
- Bị hỠbắt và o đây.
- Bị ai bắt? Có phải Vương Bán Tiên chăng?
Vương Hoa nghe lão nói thế, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, nói giá»ng há»›t hãi :
- Nói sao? Lão nói Vương Bán Tiên ư?
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế!
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Không phải, vãn bối bị chÃnh Giáo chá»§ Võ Lâm giáo bắt và o đây. á»’! Phải rồi, tiá»n bối bị Vương Bán Tiên bắt và o đây sao?
- Äúng thế.
- Chương quan chá»§, ta muốn há»i lão má»™t việc...
- Việc gì thế?
- Chẳng phải tứ chi lão đã bị tê liệt rồi sao?
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu nói :
- Phải...
- Thế tại sao bây giá»...
Chương VÄ©nh Kỳ tiếp lá»i nói :
- Ngươi có biết việc của ta chăng?
- Ta ư?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói tiếp :
- Vãn bối tìm lão từ lâu rồi.
- Vì sự việc của phụ thân ngươi?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ thở dà i nói :
- Tá»™i nghiệp tháºt, y đã vì ta mà mất mạng...
- Tất cả sá»± diá»…n biến cá»§a má»i việc vãn bối đã biết hết rồi...
Chương VÄ©nh Kỳ ngạc nhiên há»i :
- Là m sao mà ngươi biết được?
- Vãn bối truy thám việc nà y đã lâu lắm rồi...
Vương Hoa liá»n mang má»i sá»± việc từng trải và hắn đã và o Thông Thiên quan thuáºt lại má»™t cách tỉ mỉ cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe má»™t phen.
Nghe kể xong, Chương VÄ©nh Kỳ lẳng lặng má»™t hồi, sau đó há»i :
- Ngươi đã giết chết Chương Thiếu ÄÆ°á»ng rồi?
- Vâng!
- Äiá»n sư gia vẫn còn ở lại trong Thông Thiên quan ư?
- Vâng, cáºu vãn bối vẫn còn ở Thông Thiên quan.
- Còn con gái ta có khá»e chăng?
- Y vẫn khá»e.
Chương Vĩnh Kỳ thở dà i nói :
- Má»i việc Ä‘á»u do lá»—i ở ta hết. Ngươi có biết việc Thá»§y Tinh Cầu ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết rồi, vãn bối từng gặp Thá»§y Tinh mỹ nhân rồi.
Chương Vĩnh Kỳ thất thanh kêu lên một tiếng nói :
- Nói sao? Ngươi đã gặp Thủy Tinh mỹ nhân ư?
- Äúng thế!
- À!
Chương Vĩnh Kỳ lại cảm khái thở dà i nói :
- Ngưá»i... thế nà o rồi?
Vương Hoa nói :
- Ngưá»i vẫn khá»e, Chương quan chá»§. Y đã mang sá»± việc cá»§a hai ngưá»i kể lại cho vãn bối nghe rồi, đồng thá»i, tiá»n bối và y đã có má»™t đứa con gái...
- Nói sao?
Chương Vĩnh Kỳ thất thanh kêu lên một lần nữa, hình như đây là một sự việc xảy ra ngoà i sức tưởng tượng của lão. Lão không bao giỠngỠrằng Thủy Tinh mỹ nhân lại sanh được một đứa con gái như thế.
Chương VÄ©nh Kỳ xúc động há»i :
- Ngươi... ngươi nói rằng y sanh được đứa con gái sao?
- Äúng thế.
- Có tháºt... như thế ư?
- Không sai chút nà o hết, vãn bối và Ngô Tinh là con gái của y là đôi bạn thân thiết.
- Tại sao y... không thông báo cho ta biết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chá»§, lúc ngươi trúng phải độc thá»§ cá»§a ngưá»i, tại sao ngươi không đến tìm y để chữa trị?
- Ta... không thể...
- Tại sao thế?
- Ta... sợ y, ngươi không biết đâu, y không thông cảm ta, y cÅ©ng háºn ta nữa...
Vương Hoa lắc đầu cưá»i nhạt, nói :
- Tháºt ra hai ngưá»i Ä‘á»u sai cả. Y tha thiết yêu ngươi, y nói rằng cá tánh cá»§a hai ngưá»i hết sức quáºt cưá»ng. Y muốn Ä‘i tìm ngươi nhưng lại không thể Ä‘i vì y chẳng muốn nuốt lá»i đã hứa. Sau khi y sanh được đứa con gái y đã phái má»™t tỳ nữ Ä‘i tìm kiếm ngươi...
Chương VÄ©nh Kỳ gáºt đầu nói :
- Ta biết, đó là Mỹ Mỹ! Äúng thế, chẳng phải y muốn giết ta sao?
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Giết ngươi ư?
Chương Vĩnh Kỳ nói tiếp :
- Ta biết Mỹ Mỹ đã tìm kiếm ta, nhưng ta lại cứ tránh né y...
- Tại sao ngươi lại phải tránh né y chứ?
- Y đang tìm kiếm Thủy Tinh Cầu, đương nhiên muốn giết chết ta rồi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi sai lầm rồi, Thá»§y Tinh mỹ nhân phái y Ä‘i tìm ngươi trở vỠđể trông thấy mặt đứa con gái cá»§a hai ngưá»i...
Chương Vĩnh Kỳ thở dà i nói :
- Phải, có lẽ cả hai ta Ä‘á»u nghÄ© sai hết.
- Äúng thế, các ngươi đã lầm lá»—i hết. Thá»§y Tinh mỹ nhân cÅ©ng tá»± nhìn nháºn rằng y có lá»—i. Y đã tha thiết yêu ngươi nhưng chưa thông cảm và hiểu ngươi...
- Phải, y chưa hiểu ta.
Vương Hoa nói tiếp :
- Mỹ Mỹ tìm không gặp ngươi, nhưng cuối cùng lại trúng phải độc thá»§ cá»§a ngưá»i...
- Trúng phải độc thá»§ cá»§a ngưá»i ư?
- Phải...
Thế rồi Vương Hoa mang sá»± việc Mỹ Mỹ đã bị ngưá»i hãm hại thuáºt lại cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe luôn.
Nghe kể xong, Chương Vĩnh Kỳ đau lòng nói :
- Tội nghiệp thay.
Vương Hoa lại nói tiếp :
- Hiện bây giỠThủy Tinh mỹ nhân đã đi cứu y rồi.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Cứu Mỹ Mỹ ư? Có tháºt y đã tái xuất Thá»§y Tinh lầu ư?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, ngoà i ra vãn bối còn má»™t việc muốn há»i nữa...
- Ngươi cứ há»i.
- Vương Thu Bình là vợ cá»§a tiá»n bối?
- Äúng thế.
- Có phải ngưá»i đã hạ sanh được má»™t cặp chị em sanh đôi chăng?
- Äúng thế.
- Tiá»n bối đã giết Vương Thu Bình rồi chăng?
- Äúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên há»i :
- Tại sao thế?
Chương Vĩnh Kỳ căm phẫn nói :
- Tại sao ư?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Phải, tại sao tiá»n bối lại giết Vương Thu Bình như thế?
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Y lấy trai.
- Ạ! Lấy trai ư?
- Äúng thế.
- Chương quan chủ, ngươi không lầm chứ?
Chương VÄ©nh Kỳ nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta không lầm rồi.
- Thế thì y đã gian dâm với ai chăng?
- Äiá»u nà y ngươi phải Ä‘i há»i y váºy.
Vương Hoa láºp lại lần nữa :
- Chương quan chá»§, quả tháºt ngươi không lầm chứ?
Chương Vĩnh Kỳ cương quyết nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không lầm rồi, chÃnh ta đã mục kÃch như thế.
Vương Hoa thoạt ngạc nhiên giây lát, hiển nhiên sá»± việc nà y có thể như thế, vì Chương VÄ©nh Kỳ quyết không phải là hạng ngưá»i quen nói dối và vu oan giá há»a cho ngưá»i khác đâu.
Thế thì muốn biết sá»± việc trắng Ä‘en ra sao chắc phải há»i bản thân Vương Thu Bình thôi.
Vương Hoa nói :
- Phải, ta đà nh phải há»i thăm vợ ngươi mà thôi.
Chương VÄ©nh Kỳ nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Tiếc rằng y đã chết rồi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Tiá»n bối cho rằng y đã chết rồi sao?
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ y còn sống sao?
- Phải, y vẫn còn sống sỠsỠtrên thế gian nà y.
Chương VÄ©nh Kỳ má»™t lần nữa đã xúc động mãnh liệt, quát há»i :
- Ngươi... nói tháºt chứ?
- Äúng thế, y chưa chết.
- Không thể như thế được.
- Nhưng mà sá»± tháºt là như thế.
- Nhưng chÃnh tay ta đã giết chết y mà .
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chá»§, ngươi đã quên rằng quả thiên hạ kỳ bảo Thá»§y Tinh Cầu ấy Ä‘ang ở trong ngưá»i Vương Thu Bình ư?
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên, nói :
- Ngươi muốn nói... vì quả Thá»§y Tinh Cầu ở trong ngưá»i y mà năm xưa y không chết ư?
- Äúng thế.
Chương VÄ©nh Kỳ ngạc nhiên há»i :
- Có ngưá»i khai quáºt ngôi má»™ sao?
- Äúng thế.
- Ngưá»i nà o váºy?
- Sau khi ngươi chôn cất y chẳng bao lâu thì Quá»· Diện Tiên Ông, cha vợ ngươi đã khai quáºt ngôi má»™ và phát hiện ra y còn sống...
- Có tháºt như váºy ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có tháºt rồi, ngươi có nghe nói Nữ Nô Phiến Tá» chăng?
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu nói :
- Ta đã từng nghe nói tá»›i ngưá»i nà y.
|

07-01-2009, 06:30 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 62 Thoát chết trong nhà lao
Vương Hoa nói tiếp :
- ChÃnh cha vợ cá»§a ngươi đã giả là m Nữ Nô Phiến TỠđấy. Cha vợ ngươi vì muốn cứu sống vợ ngươi đã không thiết tất cả, dùng nữ nô đổi lấy linh dược...
- Thế thì, Vương Thu Bình...
- Y bị thương quá nặng, có lẽ nguy hiểm đến tÃnh mạng.
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Còn quả Thủy Tinh Cầu đâu rồi?
- Hiện giỠở trong tay Vương Bán Tiên.
Chương Vĩnh Kỳ lấy là m ngạc nhiên, nói :
- Chuyện xảy ra như thế nà o váºy? đúng ra Thá»§y Tinh Cầu phải nằm trong tay cá»§a Vương Thu Bình chứ?
Thế rồi Vương Hoa lại mang việc Thá»§y Tinh Cầu đánh rá»›t trong cá»— quan tà i và mình đã đà o má»™ lấy được quả cầu ấy, cuối cùng lại bị Vương Bán Tiên lấy... thuáºt lại cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe má»™t phen, sau đó lại nói tiếp :
- Lúc đó vãn bối bị Vương Bán Tiên phế cả má»™t thân võ há»c, nếu chẳng nhá» Thá»§y Tinh mỹ nhân thì Vương Hoa nà y vÄ©nh viá»…n không có ngà y hồi phục công lá»±c được hết...
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Thế thì Vương Bán Tiên ắt phải đến tìm Thủy Tinh mỹ nhân rồi?
- Äúng thế.
- Sau đó thế nà o?
- Vãn bối va hai mẹ con Thủy Tinh mỹ nhân suýt nữa đã chết trong tay của Vương Bán Tiên luôn.
- A! Tại sao thế?
Vương Hoa lại mang việc Thá»§y Tinh mỹ nhân trúng độc thá»§ cá»§a Vương Bán Tiên, sau đó Vương Bán Tiên lại định dùng thuốc nổ giá»±t sụp Thá»§y Tinh lầu thuáºt lại má»™t cách tỉ mỉ cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe, sau đó nói :
- Nếu lúc đó chẳng nhá» Võ Lâm Hoà ng Äế kịp thá»i phát giác thì bá»n nà y đã bá» xác dưới đáy hồ rồi.
Chương Vĩnh Kỳ nghiến răng kêu ken két nói :
- Cay độc tháºt!
Vương Hoa há»i :
- Tại sao ngươi lại mang việc Thủy Tinh Cầu nói cho y biết chứ?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Ta bị y uy hiếp. Lúc ta mắc chứng bệnh Ä‘au não, dÄ© nhiên phải có ngưá»i hạ độc thá»§ rồi. Vá» sau ta má»›i biết ngưá»i nà y là Chương Thiếu ÄÆ°á»ng. Ta đã uống thang thuốc mà phụ thân ngươi mang vá»...
Vương Hoa nói :
- Thang thuốc đó đã bị ngưá»i ta tráo rồi.
- Ta biết, sau khi tứ chi ta tê liệt và mồm miệng không nói chuyện được thì có hai ngưá»i thưá»ng thưá»ng và o phòng ta...
- Ai thế?
- Má»™t ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘á»...
- Äó là môn nhân cá»§a Huyết Thần giáo, còn má»™t ngưá»i nữa là ai?
- Còn ngưá»i kia là Vương Bán Tiên.
- Vương Bán Tiên ư?
- Phải, chÃnh là Vương Bán Tiên. Há» Ä‘á»u uy hiếp ta há»i tung tÃch cá»§a Thá»§y Tinh Cầu, há» bằng lòng chữa là nh thương thế ta...
- Ngươi không bằng lòng chứ gì?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, việc trá»ng đại như thế ta há bằng lòng được ư? Thứ nhất, Thá»§y Tinh Cầu là váºt định tình cá»§a Thá»§y Tinh mỹ nhân đã tặng cho ta. Thứ hai, Thá»§y Tinh Cầu đã giấu trong má»™ ái thê cá»§a ta, đương nhiên ta không thể nà o để cho há» khai quáºt má»™ cá»§a y được hết. Thứ ba, Thá»§y Tinh Cầu ảnh hưởng đến an nguy võ lâm, nên ta không thể vì cá nhân ta mà chẳng quan tâm đến an nguy võ lâm, vì thế ta kÃn miệng mãi.
Cho đến cách đây hai mươi hôm trước đây, Vương Bán Tiên đánh cướp ta.
Y giải độc cho ta, y đã uy hiếp ta và nói rằng nếu ta không khai ra sự việc Thủy Tinh Cầu thì y sẽ dâm sát Linh Linh.
Vương Hoa nói :
- Cho nên ngươi đã nói việc Thủy Tinh Cầu cho y hay biết chứ gì?
- Phải, ta đã nói cho y biết vá» việc Thá»§y Tinh Cầu. Nhược Ä‘iểm cá»§a con ngưá»i chÃnh là chá»— tình thân nà y đây. Ta đã đánh mất má»™t đứa con gái, bây giá» ta không thể đánh mất Linh Linh nữa.
- Ngươi có một đứa con gái tên là Thanh Thanh phải không?
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Vương Hoa nói :
- Y còn sống.
- Y còn sống sao? Hiện giỠy ở đâu thế?
Vương Hoa lại mang sá»± việc nà y ra thuáºt lại cho Chương VÄ©nh Kỳ nghe luôn. Chương VÄ©nh Kỳ nghe kể xong bất giác lấy là m thương tâm hết sức.
Chương Vĩnh Kỳ cảm khái thở dà i nói :
- Sau đó Vương Bán Tiên đã nhốt ta ở đây luôn.
- Chỗ nà y có quan hệ gì với Vương Bán Tiên ư?
- Thế thì... ta chẳng biết rồi.
Quả tháºt Vương Hoa không sao hiểu nổi sá»± việc nà y. Vương Bán Tiên đã mang Chương VÄ©nh Kỳ nhốt trong nhà lao song sắt cá»§a Võ Lâm giáo, thế thì y quyết phải có quan hệ vá»›i Võ Lâm giáo rồi.
Tức thá»i hắn chẳng nghÄ© ra giữa hai bên có quan hệ như thế nà o thôi.
Vương Hoa nói tiếp :
- Há» chẳng đưa cÆ¡m và o cho tiá»n bối ăn sao?
Chương Vĩnh Kỳ lắc đầu nói :
- Không, mưá»i mấy hôm nay ta chẳng ăn uống gì hết. Tại sao ngươi lại bị bắt như thế?
Vương Hoa bèn mang việc mình bị Giáo chủ Võ Lâm giáo dùng mỹ nhân kế đánh bắt mang nhốt và o đây kể lại cho Chương Vĩnh Kỳ nghe một phen.
Äây là tổng đưá»ng cá»§a Võ Lâm giáo, thế thì giữa Võ Lâm giáo và Vương Bán Tiên phải có quan hệ gì rồi.
- Äúng thế.
- Ngươi bị điểm huyệt rồi phải chăng?
- Äúng thế, còn tiá»n bối thì sao?
- Ta cũng thế.
Hai ngưá»i bất giác đồng thanh thở dà i má»™t tiếng.
Nếu như huyệt đạo không bị khống chế, thì nhà lao song sắt nho nhỠnà y là m gì được Vương Hoa nà o, nhưng tiếc rằng bây giỠhỠđã bị điểm huyệt, không còn là m gì khác hơn được nữa.
Vương Hoa đưa mắt nhìn Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Chương quan chá»§, trông tình hình hai chúng ta không ai có thể ra khá»i đây được.
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i nhạt nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, ngoại trừ có phép lạ xuất hiện.
Phép lạ xuất hiện chăng? ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể có chuyện như thế được rồi, không ai biết há» bị bắt nhốt tại đây hết, thế thì là m sao có ai biết đến đây cứu há» chứ?
Há» sống trong cảnh thất vá»ng được ba hôm.
Trong ba ngà y liá»n hỠđã nói chuyện vá»›i nhau nhưng mà không có má»™t ai mang thức ăn tá»›i cho há» hết.
HỠđã nói chuyện vá»›i nhau trong cảnh tuyệt vá»ng.
Một hôm...
Bỗng nhiên Vương Hoa cất tiếng nói :
- Chương quan chủ, ta nghĩ ra rồi.
- Ngươi nghĩ ra gì thế?
- Chúng ta có hy vá»ng thoát nạn rồi.
- Hy vá»ng thoát nạn ư?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ tinh thần phấn khởi nói :
- Thoát nạn bằng cách nà o?
Vương Hoa nói :
- Mặc dù chúng ta bị Ä‘iểm huyệt rồi, nhưng mà hai chúng ta vẫn còn hoạt động, vãn bối có thể giải huyệt đạo cá»§a tiá»n bối được.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Không được, ta đã suy nghĩ biện pháp nà y rồi...
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Tiá»n bối đã nghÄ© thế nà o?
- Biện pháp nà y không thể thực hà nh được.
- Tại sao không thực hà nh được?
Chương VÄ©nh Kỳ giải thÃch nói :
- Ngươi chá»› quên Ä‘iá»u nà y nha, hỠđã sá» dụng loại thá»§ pháp đặc biệt để Ä‘iểm huyệt chúng mình.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Lão tiá»n bối, nếu như lão nói biện pháp nà y cho vãn bối biết sá»›m hÆ¡n má»™t chút, thì chúng ta cÅ©ng không cần phải bị nhốt đến ngà y hôm nay rồi.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Ngươi có thể giải được sao?
Vương Hoa nói :
- Chương quan chá»§, ngươi quên rồi ư? Ta đã theo há»c võ công vá»›i tình nhân cá»§a lão mà .
Chương Vĩnh Kỳ vỗ và o đùi kêu cái đốp nói :
- Phải rồi! Ngươi đã theo há»c võ công vá»›i y, đương nhiên ngươi có thể nhìn ra chúng ta bị Ä‘iểm những huyệt đạo nà o, chỉ cần xác định được huyệt đạo bị Ä‘iểm chế thì chúng ta có hy vá»ng thoát nạn ngay.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, đúng là như thế.
- Thế thì ngươi hãy xem xét huyệt đạo cá»§a ta trước, sau đó ngưá»i má»›i thông báo cho ta biết.
- ÄÆ°á»£c, lão hãy ngồi sang bên đấy xem nà o.
Vương Hoa dứt lá»i, thì Chương VÄ©nh Kỳ đã bước tá»›i ngồi gần bên cạnh song sắt.
Vương Hoa thò tay sang bên kia phòng lao, bắt đầu sỠmó các đại huyệt của Chương Vĩnh Kỳ một hồi lâu.
Sau đó, Vương Hoa rút tay trở vá».
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Thế nà o?
Vương Hoa cau mà y trầm tư giây lát, nói :
- Quả nhiên thủ pháp điểm huyệt của đối phương đặc biệt hết sức.
Chương Vĩnh Kỳ nghe hắn nói thế, bất giác lạnh toát mồ hôi, nói :
- Khó khăn lắm chăng?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Vâng, khó giải vô cùng.
Chương Vĩnh Kỳ nóng ruột nói :
- Thế thì phải là m sao bây gi�
Vương Hoa bình tĩnh nói :
- Chương quan chủ, lão chớ sợ quýnh lên như thế, hãy để yên vãn bối suy nghĩ xem sao.
Vương Hoa đã khám nghiệm hết các huyệt đạo của Chương Vĩnh Kỳ, đương nhiên hắn đã nắm vững huyệt đạo nà o của Chương Vĩnh Kỳ đã bị điểm rồi.
Chỉ có má»—i má»™t Ä‘iá»u là thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt nà y hết sức đặc biệt, đến đỗi nhất thá»i Vương Hoa chưa nghÄ© ra nên sá» dụng phương pháp nà o để giải huyệt mà thôi.
HÆ¡n nữa, bấy giá» hai ngưá»i hoà n toà n mất hết công lá»±c, muôn má»™t ra tay không khéo, ắt phải xảy ra sá»± biến nguy hại đến tÃnh mạng chứ không sai.
Cho nên, Vương Hoa không thể chẳng đắn Ä‘o cẩn tháºn vì lý do như thế đấy.
Má»™t hồi tháºt lâu, hắn má»›i nói :
- Có lẽ phải giải bằng cách nà y rồi...
Chương VÄ©nh Kỳ khẩn trương há»i :
- Thế nà o?
Vương Hoa cháºm rãi nói :
- Huyệt đạo mà đối phương đã Ä‘iểm lấy âm là m chánh. Äối phương đã Ä‘iểm ba âm huyệt cá»§a lão, nên lấy âm trị âm...
Vương Hoa nói tới đây, đưa mắt chăm chú nhìn Chương Vĩnh Kỳ, rồi nói tiếp :
- Chương Vĩnh Kỳ, bây giỠthế nà y...
Chương VÄ©nh Kỳ hấp tấp há»i :
- Thế nà o?
- Chúng ta hãy mạo hiểm thỠnghiệm xem nà o. Nói cho ngay, thủ pháp điểm huyệt của đối phương kỳ quặc hết sức, vãn bối cũng chưa hoà n toà n tự tin chút nà o...
- ÄÆ°á»£c, cứ thá» nghiệm chẳng sao.
Vương Hoa ngại ngùng nói :
- Muôn một...
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i khẩy nói :
- Ngươi cứ yên tâm, như váºy vẫn hÆ¡n là chết, có phải như thế chăng?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, lão bảo rằng muôn má»™t có Ä‘iá»u chi sÆ¡ sẩy cÅ©ng bất kể ư?
- Äúng thế, như váºy vẫn còn hy vá»ng. Vì trước sau cÅ©ng chết, ngươi có đồng ý vá»›i ta chăng?
Vương Hoa gáºt đầu nói :
- Thế thì lão ngồi đối diện với vãn bối xem.
- Hạ thủ ở chỗ nà o trước?
- Thái Âm, sau đó má»›i Ä‘iểm Trung Âm, cuối cùng má»›i tá»›i Hồi hồn, chiếu theo nguyên tắc mà phải Ä‘iểm như thế, nhưng muôn má»™t có Ä‘iá»u chi bất trắc...
- Ngươi cứ việc hạ thá»§ ngay, chá»› lo ngại Ä‘iá»u chi!
- ÄÆ°á»£c.
Sau khi Vương Hoa ngồi xuống, hắn dùng hết toà n thân khà lực chuyển và o cả tay phải, sau đó dùng hết sức khà lực điểm nhanh và o các âm huyệt của Chương Vĩnh Kỳ.
Vương Hoa thoáng vừa điểm xong ba âm huyệt của Chương Vĩnh Kỳ thì lão khẽ kêu một tiếng, há mồm phun ra một bụm máu và té ngã ra đất luôn.
Vương Hoa cả kinh kêu lên một tiếng :
- Chương quan chủ!
Chỉ thấy Chương VÄ©nh Kỳ nằm trên mặt đất chẳng động Ä‘áºy gì hết.
Mồ hôi trên trán Vương Hoa toát ra lấm tấm, hắn sợ hãi đến đỗi há hốc mồm ra mà chẳng nói lên lá»i nà o hết.
Má»™t hồi tháºt lâu hắn má»›i tiếp tục kêu má»™t tiếng nữa.
- Chương quan chủ!
Chương VÄ©nh Kỳ lại khẽ kêu há»± má»™t tiếng nữa, trái tim cá»§a Vương Hoa suýt nữa nhảy vá»t ra ngoà i luôn.
Vương Hoa giáºt mình tiếp tục gá»i :
- Chương quan chủ!
Thình lình...
Chương VÄ©nh Kỳ từ từ ngồi dáºy, lần nà y Vương Hoa đã giáºt mình ngây ngưá»i luôn tại chá»—.
Chẳng lẽ hắn đã giải đúng huyệt đạo rồi chăng?
Vương Hoa ngớ ngẩn đưa mắt ngắm nhìn Chương Vĩnh Kỳ.
Äồng thá»i bên kia phòng lao, Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng ngây ngưá»i chăm chăm ngắm nhìn Vương Hoa luôn.
|

07-01-2009, 06:31 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 63 Giải huyệt
Hình như trong nhất thá»i há» chẳng biết việc gì đã xảy ra vá»›i há».
Vương Hoa khẩn trương nói :
- Chương quan chủ...
Chương Vĩnh Kỳ buột miệng kêu lên một tiếng :
- Trúng huyệt rồi.
- À!
- Thá»§ pháp giải huyệt vừa rồi cá»§a ngươi hoà n toà n chÃnh xác.
Vương Hoa cả mừng nói :
- Có... tháºt chăng?
- Không sai chút nà o...
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Sao lúc nãy ta trông thấy lão phun ra một bụm máu tươi chứ?
- Äó là bình thưá»ng thôi. Phà m những ai huyệt đạo bị Ä‘iểm má»™t thá»i gian quá lâu, tá»± nhiên phải phun ra má»™t bụm máu đặc...
Vương Hoa nghe nói thế cả mừng, nói :
- Thế thì bây giỠlão cảm thấy thế nà o?
- Huyệt đạo đã hoà n toà n được thông cả, bây giỠđến phiên ta giải huyệt cho ngươi.
- Không... hãy khoan đã.
Chương VÄ©nh Kỳ lấy là m ngạc nhiên há»i :
- Tại sao thế?
Vương Hoa nói :
- Lão hãy uống viên thuốc nà y và o trước đã, sau đó váºn công nhất chu thiên rồi má»›i giải huyệt cho vãn bối cÅ©ng chẳng muá»™n.
Vương Hoa ném má»™t viên Äại lá»±c kim đơn sang đó, Chương VÄ©nh Kỳ láºp tức nuốt viên Äại lá»±c kim đơn đó và o ngay, tức thì lão cảm thấy tinh thần sung mãn và công lá»±c gia tăng nhiá»u hÆ¡n trước.
Chương VÄ©nh Kỳ mỉm cưá»i nói :
- Hình như công lá»±c ta mạnh hÆ¡n trước kia nhiá»u. Bây giỠđến phiên ta giải huyệt cho ngươi.
- ÄÆ°á»£c.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Chiếu theo cách giải huyệt lúc nãy của ngươi chăng?
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Không, lão hãy khám xem huyệt đạo của vãn bối coi có phải bị điểm ngay ba âm huyệt đó chăng đã?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Phải, để ta khám sơ qua đã.
Thế rồi Chương Vĩnh Kỳ sỠmó các huyệt đạo của Vương Hoa trong giây lát, sau đó nói :
- Äúng thế, ngươi cÅ©ng bị Ä‘iểm ba nÆ¡i âm huyệt đó.
Vương Hoa nói :
- Thế thì lão cũng điểm ba nơi huyệt đạo mà vãn bối đã điểm lão lúc nãy.
- ÄÆ°á»£c.
thế rồi, Chương VÄ©nh Kỳ láºp tức Ä‘iểm và o ba âm huyệt cá»§a Vương Hoa, sau đó Vương Hoa cÅ©ng phun ra má»™t bụm máu cục, té nằm trên đất giây lát.
Nhưng sau đó toà n thân huyệt mạch cá»§a hắn lưu hà nh ngay, đồng thá»i công lá»±c cÅ©ng hồi phục tức khắc.
Vương Hoa lại lấy má»™t viên Äại lá»±c kim đơn ra bá» và o miệng luôn. Chỉ trong giây lát tinh thần sung mãn lại láºp tức. Ngoại trừ trên thân ngưá»i hắn còn chút Ãt thương thế bị roi vụt, còn ngoà i ra vẫn khá»e khoắn như ngà y thưá»ng thôi.
Vương Hoa cưá»i rằng :
- Khá»e hẳn rồi.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Công lực ngươi hoà n toà n hồi phục rồi chứ?
- Äúng thế.
Vương Hoa chưa nói hết lá»i, bá»—ng nhiên hắn nghe thấy có má»™t trà ng những tiếng chân bước vang tá»›i. Hắn thoáng giáºt mình, nói :
- Có ngưá»i và o nha.
- Ai thế?
- Chưa biết, Chương quan chủ, nhà lao nà y chẳng là m gì được lão chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
- Thế thì tốt lắm, chúng ta hãy tùy cơ ứng biến nha.
- ÄÆ°á»£c!
Ngay lúc ấy..
Tiếng chân bước đó đã đến trước cá»a phòng lao cá»§a Vương Hoa. Vh vẫn ngồi trên đất, hắn phóng mắt nhìn tá»›i trước, thấy ngưá»i vừa tá»›i là má»™t phụ nhân mặc chiếc áo Ä‘á».
Phụ nhân áo đỠnà y chÃnh là má»™t trong hai há»™ pháp cá»§a Võ Lâm giáo.
Rõ rà ng phụ nhân áo đỠvà o trong nà y ắt phải có việc gì không tầm thưá»ng rồi.
Phụ nhân áo đỠnà y trạc tuổi bốn mươi, mặt mà y cá»§a y khá xinh đẹp. Y mỉm cưá»i nói :
- Các hạ, mùi vị trong nhà lao nà y không dễ chịu chứ?
Vương Hoa im lặng chẳng nói gì hết.
Phụ nhân áo đỠnói tiếp :
- Sao, ngươi không nói chuyện ư?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi bảo ta nói gì bây gi�
- Ta há»i ngươi mùi vị trong nhà lao nà y có dá»… chịu chăng?
- Ngươi muốn biết lắm sao, cứ việc và o đây ở và i ngà y thì biết ngay.
Phụ nhân áo đỠcưá»i khẩy nói :
- Ta và o đây dẫn ngươi rá»i khá»i nhà lao.
Vương Hoa nghe nói thế, giáºt bắn ngưá»i lên nói :
- Dẫn ta ra khá»i đây ư?
- Phải, nhưng không giải huyệt đạo cho ngươi.
Vương Hoa nghe nói thế, sực nghĩ ra một kế, nói :
- Tại sao không giải huyệt đạo cho ta?
- Ta đến đây dẫn ngươi ra khá»i nhà lao nhưng không dám giải huyệt đạo cho ngươi vì bá»n nà y Ä‘á»u biết võ công ngươi rất cao cưá»ng...
- Dẫn ta ra khá»i đây để là m gì?
- Muốn nói chuyện với ngươi!
- Nói gì thế?
- Lát nữa ngươi sẽ biết ngay...
Phụ nhân áo đỠvừa nói vừa mở cá»a nhà lao, đồng thá»i y cÅ©ng bước và o phòng lao luôn.
Nếu như bây giỠVương Hoa muốn động thủ thì phụ nhân áo đỠnà y ắt phải bỠxác dưới tay Vương Hoa chứ không sai chút nà o. Thế nhưng Vương Hoa chưa muốn động thủ.
Phụ nhân áo đỠbước tới trước mặt Vương Hoa thì dừng bước lại, nói :
- Ngươi vẫn còn đi đứng được chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta miá»…n cưỡng vẫn Ä‘i đứng được.
Phụ nhân áo đỠmỉm cưá»i nói :
- Chắc thương thế của ngươi chẳng đến đỗi gì chứ?
Äối phương có cá» chỉ ăn nói vui vẻ, là m cho Vương Hoa ngạc nhiên hết sức, bên trong ắt phải có quá»· kế gì rồi.
Vương Hoa nghÄ© tá»›i đây, mỉm cưá»i nói :
- Khá»e nhiá»u rồi, cảm Æ¡n ngươi đã quan tâm như thế.
- Thế thì hãy đi theo ta.
- Äi đâu thế?
- Ta đã bảo lát nữa ngươi sẽ biết ngay...
Vương Hoa nhủ thầm :
- â€œÄÆ°á»£c, ta phải xem chúng bây giở trò gì má»›i được...â€
Hắn nghĩ như thế bèn giả đò là m ra vẻ yếu ớt, cố hết sức mới đứng lên được.
Phụ nhân áo đỠnói :
- Äể ta đỡ ngươi Ä‘i cho rồi.
Nói xong y giÆ¡ tay phải tá»›i đỡ lấy Vương Hoa, lượn mình nhảy vá»t ra nhà lao nhanh như cắt. Vương Hoa cứ thả ngưá»i tá»± nhiên để y muốn là m gì thì là m.
Chẳng mấy chốc, Vương Hoa được dẫn và o trong một căn phòng xinh đẹp hết sức.
Vương Hoa há»i :
- Dẫn ta và o đây để là m gì thế?
Phụ nhân áo đỠnói :
- Ngươi hãy nằm xuống để ta lấy thuốc trị thương cho ngươi.
Việc xảy ra bất ngỠhết sức.
Sá»± biến nà y là m cho Vương Hoa phải ngây ngưá»i giây lát, trong nhất thá»i hắn không hiểu hỠđã muốn gì đây.
Phụ nhân áo đỠđặt Vương Hoa nằm trên giưá»ng má»™t cách tháºt nhẹ nhà ng, sau đó lấy má»™t lá» thuốc nước ra thoa và o vết thương bị roi vụt trên ngưá»i Vương Hoa.
Thuốc nước nà y thần diệu tháºt, chỉ trong giây lát, vết thương cá»§a Vương Hoa láºp tức hết Ä‘au ngay.
Phụ nhân áo đỠhá»i :
- Có bớt đau không?
- Bá»›t nhiá»u lắm rồi, Ä‘a tạ ngươi đã thoa thuốc cho ta.
- Không có chi, chắc ngươi đói bụng rồi chứ?
Nghe y nói thế, Vương Hoa lại lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Thế thì phải có quá»· kế gì rồi, thá» nghÄ© xem, giữa Vương Hoa và Võ Lâm giáo tuy có mối thù không đến đỗi má»™t mất má»™t còn, nhưng mối thù giữa hai bên cÅ©ng không phải tầm thưá»ng đâu.
Tại sao Võ Lâm giáo lại xá» tốt vá»›i hắn như thế? Quả tháºt Vương Hoa chẳng sao hiểu nổi.
Mặc dù tinh thần hắn khá»e hẳn, nhưng mà quả tháºt hắn đã đói bụng vô cùng, dù gì hắn cÅ©ng đã đóng kịch, bây giỠđà nh phải đóng tuồng tiếp tục thôi.
Vương Hoa suy nghĩ đến đây, bèn nói :
- Phải, quả tháºt ta đói bụng lắm rồi.
- Thế thì ta gá»i thức ăn cho ngươi.
Phụ nhân áo đỠkhẽ vỗ tay ba cái, tức thì có một nữ tỳ bước và o phòng thưa :
- Tả há»™ pháp có Ä‘iá»u chi sai bảo?
- Mau chuẩn bị thức ăn mang và o đây cho ta.
- Vâng! Có ngay bây giá».
Tỳ nữ láºp tức bước ra khá»i phòng.
Phụ nhân áo đỠmỉm cưá»i đưa mắt nhìn Vương Hoa nói :
- Ngươi chịu khó chỠgiây lát nha, cơm nước sẽ được mang và o ngay.
Vương Hoa khẽ cưá»i nói :
- Tại sao bỗng nhiên các ngươi lại đối xỠvới ta tỠtế như thế, ắt phải có nguyên do gì chứ?
Phụ nhân áo đỠmỉm cưá»i nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có nguyên do rồi.
- Nguyên do thế nà o?
- ChỠngươi dùng cơm nước xong xuôi chúng ta sẽ nói chuyện sau.
Vương Hoa thắc mắc, lấy là m hồ nghi hết sức.
Sau khi dùng cÆ¡m xong, tinh thần cá»§a Vương Hoa sung mãn khá»e khoắn lại ngay.
Hắn há»i :
- Bây giá» ngươi có Ä‘iá»u gì cứ việc nói được rồi chứ?
Phụ nhân áo đỠtá»§m tỉm cưá»i, nói :
- Ta muốn thỉnh giáo ngươi một việc...
- Cứ việc nói?
- Ngươi có mấy ngưá»i yêu?
Nghe phụ nhân há»i má»™t câu bất thình lình như thế, tức thì Vương Hoa ngây ngưá»i ngay tại chá»—.
Hắn tháºt không biết việc gì đã xảy ra? Má»™t hồi tháºt lâu hắn má»›i lên tiếng nói :
- Há»i để là m gì?
- Ta muốn biết thế thôi.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Chẳng nhiá»u lắm, chỉ có ba ngưá»i thôi.
Phụ nhân áo đỠmỉm cưá»i nói :
- Ba ngưá»i mà ngươi bảo rằng chẳng nhiá»u ư?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, ta cho rằng cÅ©ng chẳng nhiá»u gì lắm!
Phụ nhân áo đỠcưá»i thần bà nói :
- Ngươi có yêu Giáo chá»§ cá»§a bá»n nà y chăng?
Bấy giỠbỗng nhiên Vương Hoa đã hiểu việc nà y xảy ra vì lý do gì rồi.
Hắn cưá»i khẩy không trả lá»i y mà há»i lại :
- Tại sao ngươi há»i như thế?
- Ta muốn biết thế thôi.
- Äây là bà máºt trong lòng ta, là m sao có thể nói cho các ngươi biết được! Ngoại trừ chÃnh Giáo chá»§ cá»§a các ngươi, ngoà i ra ta không bao giá» nói cho bất cứ má»™t ai nghe hết.
Chứng tá» trong lá»i nói nà y đã biểu lá»™ rằng hắn đã yêu.
Phụ nhân áo đỠphải lãnh há»™i ý nghÄ© trong câu nói cá»§a hắn rồi nên y mỉm cưá»i nói :
- Thế là ngưá»i yêu Giáo chá»§ cá»§a bá»n nà y rồi.
- Theo ta nghĩ thì Giáo chủ của các ngươi phải hiểu hơn ai hết.
Phụ nhân áo đỠnói :
- Nói cho ngay, tháºt ra Giáo chá»§ bá»n nà y đã yêu ngươi đến đỗi đã phát Ä‘iên lên.
Vương Hoa nghe y nói thế, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Như thế tháºt sao?
Phụ nhân áo đỠgáºt đầu nói :
- Ta chẳng giấu giếm ngươi là m gì. Mấy ngà y nay y chẳng thiết đến cÆ¡m nước gì hết, ngưá»i hốc hác khá nhiá»u. Mặc dù y háºn ngươi, nhưng tháºt ra y yêu thương ngươi vô cùng.
- Thế là Vương Hoa nà y cảm thấy vinh hạnh hết sức.
- Mặc dù ngươi có thù oán vá»›i bản giáo, nhưng tháºt ra chẳng có thù gì vá»›i Giáo chá»§ cả. Theo ý kiến cá»§a ta chi bằng ngươi hãy cưới Giáo chá»§ cá»§a bá»n nà y cho rồi.
- Nói sao?
- Ta nói rằng ngươi nên cưới y cho rồi.
Vương Hoa cảm thấy kinh ngạc hết sức, hắn nằm chiêm bao cũng không ngỠđối phương lại nói như thế được. Bây giỠhắn hoà n toà n hiểu tại sao đối phương lại xỠtốt với mình như thế.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Ta chẳng dám vá»›i cao như váºy, y là nhất chi Giáo chá»§ mà .
Phụ nhân áo đỠcưá»i lạnh lùng nói :
- Chá»› nói Ä‘iá»u nà y là m gì trước, ta há»i ngươi có yêu Giáo chá»§ bá»n nà y chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta rất yêu rồi.
|

07-01-2009, 06:31 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 64 Hà hôn
Phụ nhân áo đỠnói :
- Thế thì ngươi hãy cưới y luôn.
Vương Hoa ấp úng nói :
- Cưới y... thế là ...
phụ nhân áo đỠcưá»i khẩy nói :
- Chớ thế nà y thế kia là m gì nữa, ngươi bằng lòng không thì nói đi?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Ta đương nhiên bằng lòng.
- Tháºt chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tháºt rồi.
- Thế thì hay lắm!
Phụ nhân cưá»i đắc ý hết sức.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Việc gì mà hay lắm?
- Ngươi đã bằng lòng cưới y.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Y có bằng lòng như thế chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là y phải bằng lòng rồi.
Vương Hoa lắc đầu nói :
- Ta không tin.
- Ngươi không tin ư?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, ta muốn y Ä‘Ãch thân đến đây trả lá»i cho ta nghe.
- Thế thì dá»… dà ng thôi, ta sẽ má»i y và o đây.
- ÄÆ°á»£c, ngươi cứ Ä‘i Ä‘i.
Vương Hoa cúi đầu bước tới bước lui trong căn phòng xinh xắn nà y. Hắn đang suy nghĩ phải dùng biện pháp gì để đối phó với Giáo chủ Võ Lâm giáo có lòng dạ cay độc và túc kế đa mưu nà y mới được.
Hắn phải trị ngay... phải cho y má»™t bà i há»c Ä‘au Ä‘iếng má»›i xong.
Cuối cùng Vương Hoa đã nghĩ ra một kế... hắn quyết định phải là m như thế mới được.
Chẳng bao lâu, phụ nhân áo đỠđó đi cùng với Giáo chủ Võ Lâm giáo và o tới nơi.
Vương Hoa ngước đầu lên nhìn, quả tháºt ả há»™ pháp phụ nhân áo đỠnói chẳng sai chút nà o. Mặt mà y y hốc hác Ä‘i khá nhiá»u.
Vương Hoa cưá»i thầm trong bụng.
Trong cặp mắt cá»§a Giáo chá»§ Võ Lâm giáo có má»™t thần tình u oán lạ lùng là m sao. Y chăm chăm nhìn Vương Hoa má»™t cái, sau đó ngẩn ngưá»i tại chá»—, hình như trong nhất thá»i y chẳng biết nói gì hết.
Phụ nhân áo đỠnói :
- Vương thiếu hiệp, Giáo chá»§ bá»n nà y đã đến kìa.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Ta trông thấy rồi.
- Ngươi có thể trá»±c tiếp há»i lại y...
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta phải há»i y, nhưng có má»™t việc ta phải há»i cho rõ rà ng trước đã.
- Có việc gì ngươi cứ há»i, chẳng há» chi.
- Vương Hoa vẫn chưa biết tôn tánh phương danh của quý Giáo chủ nha!
- Y tên là Mai Hương.
- Mai Hương ư?
- Äúng thế!
- Có tháºt chăng?
Giáo chủ Võ Lâm giáo nói :
- Phải, ta tên là Mai Hương. Vá» Ä‘iá»u nà y quả ta chưa từng nói dối ngươi.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Nhưng môn nhân ngươi lại bảo rằng ngươi không phải tên là Mai Hương.
Giáo chủ Võ Lâm giáo nói :
- Ngoại trừ tả hữu hộ pháp, ngoà i ra không một ai biết tên hỠta hết.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu má»™t cái, rõ rà ng y tên là Mai Hương chứ không còn sai nữa rồi. Nhưng mặc kệ y tên là gì cÅ©ng được hết, mình cÅ©ng không yêu y.
Hắn mỉm cưá»i nói :
- Mai giáo chá»§, ta còn chút việc muốn há»i ngươi nữa.
- Ngươi cứ việc há»i?
- Sư phụ ngươi là ai thế?
- Ngươi há»i Ä‘iá»u nà y để là m chi váºy?
- Ta muốn biết thế thôi.
- Ta không phụng cáo ngươi Ä‘iá»u nà y được.
- Tại sao thế?
- Äây là bà máºt cá»§a ta.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Ngươi bằng lòng lấy ta ư?
Mai Hương nghe hắn nói thế, bất giác ngây ngưá»i trong giây phút. Nhất thá»i y chẳng biết trả lá»i thế nà o đây.
Phụ nhân áo đỠnói :
- Theo ta nghĩ thì Giáo chủ ta ắt bằng lòng chứ không sai.
- Tại hạ muốn y Ä‘Ãch thân trả lá»i câu há»i nà y.
Mai Hương há»i :
- Thế thì phải há»i ngươi trước, ngươi có yêu ta chăng?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là yêu rồi.
- Có tháºt yêu ta chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
- Thế thì ta bằng lòng lấy ngươi.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Ngươi đã bằng lòng lấy ta, thế thì ta phải hiểu ngươi trước đã. Nếu như ngươi giữ cả bà máºt sư phụ ngươi là ai cÅ©ng không nói cho ta biết, thế thì sinh hoạt hai vợ chồng sau nà y liệu có hạnh phúc chăng?
Hắn nói Ä‘iá»u nà y có lý hết sức.
Phụ nhân áo đỠkhẽ gáºt đầu nói :
- Phải, hắn nói phải. Thưa Giáo chá»§, ngưá»i cứ nói cho hắn nghe cÅ©ng chẳng há» chi.
- Không được, sư phụ ta đã căn dặn như thế.
Vương Hoa nói :
- Thế thì thôi, miá»…n bà n váºy.
Mai Hương nói :
- Ngoại trừ việc nà y ra, ta có thể trả lá»i bất cứ má»™t câu há»i nà o cá»§a ngươi.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Thôi váºy, miá»…n bà n váºy.
Mai Hương nghiến răng, nói :
- Tả hộ pháp, ngươi hãy đi ra.
- Vâng!
Tả há»™ pháp láºp tức lui ra ngoà i luôn.
Vương Hoa đưa mắt chăm chăm ngắm nhìn Mai Hương, chỉ thấy y lẳng lặng không nói gì hết. Hình như y đang suy nghĩ nên là m thế nà o đây.
Gương mặt Mai Hương lộ vẻ thần tình, u oán và buồn bã nói :
- Vương Hoa, ngươi nên biết ta đã muốn giết ngươi...
- Thế tại sao ngươi không hạ thủ?
Mai Hương nói :
- Nhưng mà ta không đà nh hạ thủ...
- Tại sao thế?
- Ta... cũng không biết tại sao...
- Chẳng phải ngươi đã nói rằng ngươi căm háºn ta sao?
Mai Hương khẽ gáºt đầu, buồn bã nói :
- Phải, ta háºn ngươi. Nhưng háºn đó là yêu. Ta biết ta yêu ngươi, nhưng cÅ©ng háºn ngươi. Ta cÅ©ng chẳng biết tại sao ta lại mâu thuẩn như thế...
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Thế là ngươi vì yêu ta mà không đà nh giết ta rồi, phải váºy không?
- Phải, ta không thể giết ngươi.
- Cảm ơn lòng tốt của ngươi...
- Ta không bao giá» hư dối vá»›i ngươi Ä‘iá»u gì hết, ngoại trừ chưa nói cho ngươi biết ta là Giáo chá»§ Võ Lâm giáo, ngoà i ra những Ä‘iá»u ta nói vá»›i ngươi hoà n toà n là sá»± tháºt hết.
- Ta tin lá»i nói cá»§a ngươi.
- Thế thì ngươi cũng tin rằng ta yêu ngươi ư?
- Tin chứ, nhưng ngươi cũng nên tin tưởng ta, nói cho ta biết sư phụ của ngươi là ai?
- Ngươi ắt phải há»i cho bằng được chăng?
- Äúng thế.
- Tại sao ngươi quyết há»i cho bằng được việc nà y như thế?
- Ngoại trừ việc nà y ra, đương nhiên ta còn sẽ há»i ngươi nhiá»u việc nữa.
- Sau khi kết hôn ta sẽ nói tất cả cho ngươi nghe không được sao?
- Ngươi không tin ta?
- Phải, ta vẫn còn nghi ngỠđôi chút.
- Thế thì... chúng ta còn nói gì nữa. ngươi cÅ©ng chẳng có chút thà nh tháºt gì vá»›i ta hết.
- Không, ta hết sức thà nh tháºt, nhưng ta chưa am hiểu ngươi. Sau khi chúng ta kết hôn ngươi vẫn có thể không chịu trách nhiệm. Ta là má»™t ngưá»i con gái ngu xuẩn như thế đấy. Kết hôn chỉ là má»™t thứ hình thức, nhưng nữ nhân lại thÃch hình thức nà y, cho nên sau khi kết hôn, ta sẽ nói tất cả cho ngươi nghe.
Vương Hoa nói :
- Nếu như chúng ta không tin tưởng vá»›i nhau trước thì vẫn không nên váºy.
Mai Hương nói :
- Thôi được, ta nói cho ngươi biết, sư phụ ta chÃnh là Vương Bán Tiên.
- Nói sao?
Vương Hoa thất thanh kêu lên má»™t tiếng. Tháºt ra hắn phải suy Ä‘oán được việc nà y, nhưng cuối cùng hắn đã không suy nghÄ© tá»›i.
Mai Hương nói :
- Ngươi bất ngỠchăng?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Quả nhiên hết sức bất ngá»!
Cuối cùng bây giá» Vương Hoa đã hiểu được má»™t việc, việc ấy chÃnh là tại sao Chương VÄ©nh Kỳ lại bị nhốt trong nhà lao song sắt cá»§a Võ Lâm giáo như thế!
Vương Bán Tiên là sư phụ của Mai Hương, thế thì sự việc nà y không còn lạ lùng nữa.
Vương Hoa nói :
- Thế sư phụ ngươi đâu rồi?
- Lão không có mặt tại đây.
- Thế lão ở đâu váºy?
- ChÃnh ta cÅ©ng chẳng biết lão ở đâu.
Mai Hương nói tới đây khẽ thở dà i một tiếng, nói :
- Vương Hoa, có lẽ ta chỉ là má»™t con ngưá»i Ä‘iên khùng, ta biết ngươi không yêu ta đâu.
- Sao ngươi lại khẳng định như thế?
- Ta có linh tÃnh như thế, mặc dù ta biết lúc nà y không thể xảy ra như ý muốn ta, nhưng ta lại có niá»m hy vá»ng như thế...
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Cũng chưa hẳn như thế?
Mai Hương cưá»i Ä‘au đớn nói :
- Giữa hai ta chẳng có thâm thù gì hết, ta mong rằng ngươi hiểu Ä‘iá»u nà y.
Vương Hoa có cùng có cảm nghĩ với câu nói nà y, thế nhưng hắn không bao giỠquên được phụ mẫu hắn đã chết dưới âm mưu của Vương Bán Tiên.
Mai Hương nói tiếp :
- Nếu như đôi bên có thể thông cảm hiểu nhau, ta bằng lòng hòa đà m với ngươi. Ta cà ng bằng lòng lấy ngươi nữa, bằng không bảo ta giết ngươi thì ta không thể hạ thủ được...
Từ ngữ u oán buồn bã, nghe thấy phải động lòng ngưá»i hết sức.
Vương Hoa nói :
- Có lẽ ngươi nói tháºt đấy.
- Ta đã từng nói, nữ nhân điên khùng nhất mà ...
Mai Hương u oán khẽ thở dà i một tiếng nữa.
Trong nhất thá»i Vương Hoa không phân biệt được y là má»™t cô gái như thế nà o hết.
Bỗng nhiên...
Mai Hương cất tiếng khóc nức nở, khóc một cách thương tâm hết sức.
Vương Hoa đưa mắt chăm chăm nhìn Mai Hương má»™t cách tháºt lạ lùng. Hắn không thông cảm... vì hắn háºn y!
Thình lình...
Mai Hương lại ngã và o lòng Vương Hoa cất tiếng khóc một cách rất thương tâm.
Vương Hoa sá»±c nghÄ© ra hôm trước hắn cÅ©ng trúng quá»· kế cá»§a y y như hoà n cảnh hiện bây giỠđây khiến lá»a giáºn trong lòng bốc cháy phừng phá»±c.
Thình lình...
Vương Hoa đẩy mạnh Mai Hương ra, lạnh lùng gầm lên nói :
- Ngươi hãy cút đi.
Cái đẩy bất thình lình nà y là m cho Mai Hương đã lùi ra sau bảy, tám bước liá»n. Y hoảng hốt đưa mắt ngắm nhìn Vương Hoa, hình như y đã lấy là m ngạc nhiên hết sức vì Vương Hoa đẩy lùi y như thế.
Tức thá»i Mai Hương ngây ngưá»i luôn tại chá»—.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Mai giáo chá»§, tốt hÆ¡n hết chúng ta chá»› nên thân cáºn thái quá!
- Ngươi...
- Vương Hoa nà y đã lãnh giáo mưu kế của ngươi một lần rồi.
Mai Hương lắc đầu nói :
- Ngươi chớ hiểu lầm ta nữa.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta không hiểu lầm đâu.
Hắn lạnh lùng nói tiếp :
- Nà y Mai giáo chủ, Vương Hoa ta chẳng dám với cao.
Mai Hương kinh hãi nói :
- Tháºt ra ngươi chưa từng... yêu ta ư?
Hình như Vương Hoa cảm thấy rằng hắn đã báo phục tình cảm với đối phương đủ lắm rồi, sắc mặt hắn biến đổi ngay, nói :
- Nà y Mai giáo chủ, chớ quên rằng chúng ta là một cặp thù nhân.
Sắc mặt Mai Hương thảm biến, nói :
- Thế thì những lá»i ngươi vừa nói hoà n toà n là giả dối cả?
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Phải, hoà n toà n là giả dối cả.
|

07-01-2009, 06:32 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 65 Thoát hiểm
Trên mặt Mai Hương bá»—ng hiện ra sát khÃ, gầm lên nói :
- Ngươi dám đánh lừa ta ư?
- Äúng thế!
Mai Hương mặt hơi biến sắc, hét lớn tiếng nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi nên biết rằng nếu ta muốn giết ngươi chỉ cần trở bà n tay thôi.
Vương Hoa cưá»i như Ä‘iên như cuồng nói :
- Không còn dễ dà ng như ngươi tưởng nữa đâu.
Bá»—ng Mai Hương hạ giá»ng xuống nước nói :
- Vương Hoa, ta không muốn giết ngươi...
- Ngươi chưa đủ bản lãnh giết ta đâu. Nà y Mai giáo chá»§, Vương Hoa ta háºn đến đỗi muốn giết chết ngươi ngay...
- Tại sao thế?
Ngươi vừa độc ác vừa đa mưu túc kế.
Mai Hương nghiến răng nói :
- Nói như thế chúng ta không còn gì để thương lượng nữa rồi?
- Äúng thế.
Trên má phấn Mai Hương lộ ra sát khà lần nữa, nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi phải biết ta nhẫn nại có giới hạn thôi nha.
- Ta chẳng bảo ngươi nhẫn nại là m gì hết.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói tiếp :
- Nà y Mai giáo chá»§, nói cho ngươi biết, ngươi chá»› tưởng rằng ta không giải được thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt độc đáo cá»§a ngươi nha. Tháºt ra ta đã hóa giải được thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt cá»§a ngươi rồi...
Mai Hương kinh hãi nói :
- Ngươi... nói tháºt chứ?
- Không sai chút nà o hết.
Mai Hương cưá»i lạnh lùng nói :
- Vương Hoa, ta đã đánh giá ngươi thấp quá!
Mai Hương vừa nói vừa lượn mình lướt sang hướng Vương Hoa, tức thì bầu không khà ở hiện trưá»ng trở nên khẩn trương vô cùng.
Vương Hoa váºn công thá»§ thế, nói giá»ng lạnh như tiá»n.
- Äúng thế, ngươi đã đánh giá lầm Vương Hoa nà y. Nhưng nà y Mai giáo chá»§, ta từng nếm mùi khổ nhục, roi vá»t cá»§a ngươi, bây giá» ta phải ăn miếng trả miếng.
Mai Hương gầm lên nói :
- Vương Hoa, hôm nay ta phải giết chết ngươi mới xong.
Mai Hương vừa dứt tiếng hét, kêu vù một tiếng, y đã phóng tới một chưởng cực kỳ mãnh liệt và thần tốc hết sức.
Cho đến bây giá» Vương Hoa chưa tháºt sá»± động thá»§ vá»›i Mai Hương, cho nên hắn chưa biết rốt cuá»™c võ công cá»§a Mai Hương cao đến cỡ nà o.
Nhưng có má»™t Ä‘iá»u không cho phép Vương Hoa khinh địch là vì Mai Hương là đồ đệ cá»§a Vương Bán Tiên, nên võ công cá»§a y ắt chẳng phải tầm thưá»ng đâu.
Trong lúc Mai Hương thoáng vừa đánh ra một chưởng thì Vương Hoa gầm lên lớn tiếng nói :
- Mai giáo chá»§, Vương Hoa nà y xin lãnh giáo và i chiêu tuyệt há»c cá»§a ngươi.
Hắn vừa gầm lên vừa tấn công ra một chưởng nhanh như cắt.
Vương Hoa đã dùng hết công lá»±c bình sanh tấn công ra má»™t chưởng nà y nên oai lá»±c cá»§a nó mạnh như vÅ© bão. Chỉ thấy chưởng phong cuồn cuá»™n thổi tá»›i kinh ngưá»i hết sức.
Quả nhiên Mai Hương chẳng dám đụng thẳng một chưởng nà y của Vương Hoa.
Y liá»n nhún mình nhảy sang má»™t bên, chá» lúc kình lá»±c cá»§a Vương Hoa đánh và o hư không y má»›i láºp tức vẫy tay tấn công ba chưởng liá»n.
Thình lình...
Vương Hoa thừa lúc Mai Hương lượn mình tránh sang má»™t bên, hắn đã giÆ¡ tay trái ra tấn công má»™t chiêu huyá»n ảo vô song nhanh như cắt.
Hai ngưá»i xuất thá»§ cùng nhanh và thần tốc hết sức.
Chỉ thấy bóng ngưá»i thấp thoáng má»™t cái, cả hai song song nhảy lùi ra sau hết.
Mồ hôi trên trán hai ngưá»i toát ra lấm tấm. Sau khi hai bên đụng nhau má»™t hiệp, há» Ä‘á»u nháºn rõ vá»›i nhau võ công cá»§a đối phương là thế nà o rồi.
Mai Hương nói giá»ng lạnh lùng :
- Vương Hoa, quả tháºt võ công cá»§a ngươi danh bất hư truyá»n.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Mai giáo chá»§ khen quá lá»i đấy thôi. Nhưng ngươi hãy yên tâm, mặc dù võ công ta không bằng ngươi, nhưng miá»…n cưỡng có thể tiếp được năm, ba chiêu cá»§a ngươi chứ không sai.
Mai Hương mặt hầm hừ đầy sát khÃ, từ từ bước tá»›i.
Tháºt ra qua hiệp đụng độ vừa rồi, Mai Hương đã biết rõ võ công cá»§a Vương Hoa cao hÆ¡n y má»™t bá»±c.
Mai Hương tiến sang hướng Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, trông tình hình giữa hai ta phải có má»™t ngưá»i nằm xuống má»›i xong rồi.
- Äúng thế.
- Thế thì ngươi tiếp ta một chưởng nữa xem nà o.
Dứt lá»i, Mai Hương tấn công ra má»™t chưởng nhanh như cắt. Thừa lúc Mai Hương thoạt phóng ra má»™t chưởng, hắn láºp tức giÆ¡ tay phải tá»›i đỡ đồng thá»i tay trái công ra má»™t chiêu mãnh liệt kinh ngưá»i hết sức...
Hai ngưá»i lại đấu vá»›i nhau kịch liệt lần nữa.
Chỉ thấy bóng ngưá»i chá»›p nhoáng bay liệng trên không. Cả hai song song tấn công ra năm chiêu liá»n, chưởng phong kêu vù vù rạch xé không gian trông tháºt kinh ngưá»i hết sức.
Thình lình...
Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang giao đấu hết sức mãnh liệt, má»™t bóng ngưá»i áo đỠnhảy và o phòng nhanh như Ä‘iện xẹt. Ngưá»i vừa xuất hiện chÃnh là phụ nhân tả há»™ pháp.
Y đưa mắt nhìn tới trước, gầm lên nói :
- Hãy dừng tay lại!
Hai ngưá»i Ä‘ang động thá»§ bá»—ng nghe thấy tiếng hét nên cả hai song song dừng tay lại ngay. Phụ nhân áo đỠngạc nhiên nhìn hai ngưá»i nói :
- Việc đã xảy ra như thế nà o váºy?
Phải, phụ nhân tả há»™ pháp ngạc nhiên hết sức, y chẳng biết giữa hai ngưá»i đã xảy ra việc gì hết.
Phụ nhân áo đỠkinh ngạc há»i :
- Thưa Giáo chủ, việc gì đã xảy ra như thế?
Mai Hương nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Ta phải giết hắn.
- Tại sao thế... chẳng phải hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau rất hòa hợp sao?
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Tả hộ pháp, ngươi lầm rồi.
- Chẳng lẽ hắn không bằng lòng sao?
- Äúng thế.
Phụ nhân áo đỠngạc nhiên nói :
- Thế tại sao Giáo chá»§ lại giải huyệt đạo cho hắn? á»’, ta hiểu rồi, chÃnh hắn đánh lừa Giáo chá»§ để giải huyệt cho hắn...
Mai Hương lạnh lùng lắc đầu nói :
- Thế là ngươi lầm to!
Tả hộ pháp kinh hãi nói :
- Chẳng lẽ hắn tự giải lấy chăng?
- Äúng thế!
Phụ nhân áo đỠbiến sắc nói :
- Hắn...
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Chúng ta đã đánh giá lầm hắn rồi. Hắn đã tự giải huyệt đạo lúc còn trong nhà lao.
Tả hộ pháp nghe nói câu nà y đã kinh hãi biến sắc ngay. Nếu như lúc nãy Vương Hoa xuất thủ với y thì y đã bỠxác rồi.
Phụ nhân áo đỠngạc nhiên nói :
- Thế tại sao hắn...
- Tại sao hắn giả đò ưng thuáºn ư?
- Phải, tại sao thế?
- Hắn Ä‘ang báo thù... dùng tình cảm nhá» má»n để báo phục ta.
- Ồ! Thì ra là thế...
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Cho nên ta phải giết hắn mới xong.
Phụ nhân áo đỠnói :
- Äệ tá» cÅ©ng có trách nhiệm trong vấn đỠnà y, để đệ tá» giết hắn được rồi.
Phụ nhân áo đỠnói xong, lượn mình nhảy sang hướng Vương Hoa ngay.
Mai Hương gầm lên nói :
- Ngươi hãy lui ra cho ta!
- Äệ tá»...
- Ngươi không phải là địch thủ của hắn đâu!
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, ngươi không phải là địch thá»§ cá»§a ta đâu, tốt hÆ¡n hết các ngươi hai ngưá»i nên cùng lúc xuất thá»§ luôn cho tiện.
Mai Hương gầm lên một tiếng :
- Xem chưởng nà o!
Mai Hương vừa gầm hét vừa lượn mình nhảy tới tấn công một chưởng ngay.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Mai giáo chủ, ta phải xuất thủ nha.
Hắn nói xong, xuất thá»§ tấn công ra ba chưởng liá»n.
Hai ngưá»i tái đồng thá»i lần nữa, tức thì diá»…n ra má»™t tráºn ác đấu kinh ngưá»i hết sức, chỉ trong nháy mắt hai bên đã trao đổi hÆ¡n cả năm chiêu.
Mặc dù võ công cá»§a Vương Hoa cao hÆ¡n Mai Hương chút Ãt, nhưng nhất thá»i hắn muốn chế phục Mai Hương cÅ©ng không phải là má»™t việc đơn giản.
Phụ nhân áo đỠđã ngẩn ngưá»i luôn tại chá»—.
Thình lình...
Vương Hoa hét lá»›n má»™t tiếng, đồng thá»i tung ra ba chưởng liên tiếp nhanh như cắt khiến Mai Hương phải thụt lùi ra sau hÆ¡n cả má»™t trượng.
Phụ nhân áo đỠthoáng giáºt mình kinh hãi.
Ngay lúc ấy...
Vương Hoa tung ngưá»i lên lao tá»›i hướng Mai Hương nhanh như Ä‘iện xẹt, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng cá»±c kỳ mãnh liệt, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng cá»±c kỳ mãnh liệt. Mai Hương cÅ©ng không chịu thua đã phản kÃch hai chưởng thần tốc vô cùng.
Bỗng nhiên phụ nhân áo đỠgầm lên một tiếng :
- Nà y Vương Hoa, ngươi cũng tiếp ta một chưởng xem nà o.
Phụ nhân áo đỠvừa gầm hét vừa xuất thủ tấn công luôn một chưởng.
Phụ nhân áo đỠvà Mai Hương song song đồng thá»i tấn công ra má»™t chưởng, kỳ oai lá»±c mạnh như vÅ© bão, đã đẩy lui Vương Hoa ra sau và i bước.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Phải rồi, hai ngưá»i cùng lúc xuất thá»§ thì tiện biết mấy?
Vương Hoa vẫn xuất thủ tấn công như điên như cuồng.
Nhưng dù Vương Hoa tấn công liá»u mạng như thế nà o Ä‘i nữa, vá»›i công lá»±c cá»§a hắn nếu độc đấu vá»›i Mai Hương thì có thừa, nhưng bây giá» lại cá»™ng thêm phụ nhân áo đỠnà y thì hắn hắn cảm thấy khó đối phó rồi.
Thình lình...
Trong lúc trưá»ng hợp khẩn trương nà y, bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i lao và o phòng nhanh như cắt, đồng thá»i xuất thá»§ bổ má»™t chưởng và o ngưá»i phụ nhân áo đỠluôn.
Bóng ngưá»i nà y lao tá»›i hết sức thần tốc, lại trong lúc phụ nhân áo đỠhoà n toà n chẳng kịp đỠphòng, chỉ nghe y khẽ kêu á»± má»™t tiếng, té văng ra xa và há mồm há»™c má»™t bụm máu tươi luôn.
Mai Hương trông thấy bất giác giáºt bắn ngưá»i lên.
Vương Hoa thừa thế tấn công Mai Hương hai chiêu liên tiếp.
Mai Hương thoạt sÆ¡ ý trong tÃc tắc, y không kịp lượn mình tránh né, đã trúng phải má»™t chưởng nặng ná» cá»§a Vương Hoa, thân hình y lảo đảo má»™t vòng té ngã ra đất luôn.
Vương Hoa lượn mình lướt tá»›i bấu và o huyệt đạo Mai Hương, đồng thá»i xách bổng y lên láºp tức.
Hắn đưa mắt nhìn tá»›i trước, thấy ngưá»i lạ xuất thá»§ chÃnh là Chương VÄ©nh Kỳ.
Vương Hoa nói :
- Chương quan chá»§ chÃnh là lão ư?
- Phải, suýt nữa ta đã đến cháºm má»™t bước.
- Äa tạ Chương quan chá»§ tiếp tay.
- Chớ khách sáo là m gì.
Chương VÄ©nh Kỳ vừa dứt lá»i, thình lình...
Kêu ầm má»™t tiếng, chiếc cá»a phòng bị đá má»™t phát mở toang ra ngay, má»™t phụ nhân áo đỠvà sáu ngưá»i mặc áo trắng đứng ngay trước cá»a.
Vương Hoa mặt hơi biến sắc.
Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng bất giác giáºt bắn ngưá»i lên.
Không cần phải nói nữa, phụ nhân nà y ắt là hữu hộ pháp rồi.
Hữu hhp cưá»i lạnh lùng nói :
- Quả tháºt nhị vị thần thông quảng đại tháºt!
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Thế nà o, ngươi cũng muốn lãnh giáo và i chiêu ư?
Hữu há»™ pháp từ từ bước tá»›i, sáu ngưá»i bạch y cÅ©ng xếp hà ng chữ nhất lướt tá»›i luôn.
Hữu hộ pháp lạnh lùng hét lớn tiếng nói :
- Các hạ, hãy bá» Giáo chá»§ bá»n nà y xuống đã.
- Không thì sao?
- Các ngươi không ra khá»i đây đâu.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Các ngươi dám xuất thủ thì Giáo chủ các ngươi sẽ bỠxác trước, nếu không tin thì cứ việc ra tay thỠxem nà o.
Câu nói cá»§a Vương Hoa chứa đầy sát khÃ, khiến ngưá»i nghe phải á»›n lạnh tóc gáy.
Hữu há»™ pháp nghe nói thế đã phải giáºt mình kinh hãi, dừng bước lại ngay.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Chắc ngươi là hữu hộ pháp chứ gì?
- Äúng thế.
- Thế thì ngươi hãy dẫn bá»n nà y ra khá»i đây mau. Sau khi ra khá»i Võ Lâm giáo ta ắt trả lại Giáo chá»§ cho các ngươi.
Nhất thá»i hữu há»™ pháp không là m gì được Vương Hoa hết, đã ngẩn ngưá»i luôn tại chá»—.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Hữu há»™ pháp, ta nói được ắt phải là m được. nếu ngươi biết Ä‘iá»u thì hãy mau dẫn đưá»ng Ä‘i.
Hữu há»™ pháp không còn cách nà o hÆ¡n, Giáo chá»§ cá»§a há» Ä‘ang nằm trong tay cá»§a đối phương, nếu y khinh xuất động thá»§, ngưá»i chết trước chắc chắn là Giáo chá»§ cá»§a há».
Hữu hộ pháp lạnh lùng nói :
- Thá»§ Ä‘oạn các hạ quả lợi hại tháºt.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Cực chẳng đã tại hạ phải là m như thế thôi.
- Ngươi bảo chứng rằng ngươi sẽ trả lại Giáo chủ cho bản giáo ư?
- Ngươi cứ yên tâm Ä‘iá»u nà y.
- Thôi được.
thế rồi hữu há»™ pháp bèn Ä‘Ãch thân dẫn Vương Hoa và Chương VÄ©nh Kỳ ra khá»i phòng, Ä‘i xuyên qua hà nh lang ra khá»i đại Ä‘iện rồi quẹo ra cá»a lầu.
Chẳng mấy chốc hỠđã Ä‘i hết con đưá»ng mòn nho nhỠấy ra tá»›i má»™t dãy núi.
Hữu hộ pháp dừng bước lại nói :
- Bây giá» các ngươi đã ra khá»i tổng đưá»ng cá»§a bá»n nà y rồi! Nà y Vương Hoa, ngươi có thể trả Giáo chá»§ lại cho ta được rồi chứ?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Bây giỠchưa được!
hữu hộ pháp biến sắc nói :
- Chẳng lẽ ngươi chỉ là hạng ngưá»i không giữ chữ tÃn chăng?
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Ngươi lầm rồi, ta sẽ trả lại Giáo chủ của các ngươi, nhưng ta phải trị y một phen trước đã!
|
 |
|
| |