09-06-2008, 05:15 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 1 – Hồi 4
Dịch thuáºt: BYH
Biên dịch + biên táºp: BYH
Tà ng Thư Viện
chương 1 - VẠN VẬT QUY TÀNG - hồi 4
Minh Quy liếc sang Hà n Ngưng Tá», thấy bà ta hai tay hạ xuống khẽ lay động, chợt hiểu ý, thầm nói: “Há» Hà n nà y còn trẻ mà tâm địa tháºt tà n nhẫn, hai vị đạo trưởng nà y xem ra khó thoát.â€
Chỉ thấy hai ngưá»i má»™t lừa tiến vỠđây cà ng lúc cà ng nhanh, chẳng bao lâu đã ở ngay phÃa trước, đột nhiên dừng lại, đạo cô áo xám nhìn qua chúng nhân, sắc mặt kì dị. Minh Quy cưá»i nói:
-Hai vị đạo trưởng, ở đây đang có chuyện, các vị cứ tránh đi thì tốt hơn.
Äạo cô áo xám hai mà y duá»—i ra, cưá»i nói:
-Äã là như váºy, bần đạo đà nh lui bước váºy…â€
A Tuyết trông thấy đạo cô áo xám, không hiểu vì sao, cảm thấy vô cùng thân thiết, bất chợt trong lòng rất mừng, chợt gá»i:
-Äạo trưởng, ngưá»i đừng Ä‘i, há»â€¦ há» muốn giết bá»n con…
Äạo cô áo xám đôi mà y đẹp nhướng lên, ngạc nhiên nói:
-Cô nương nói tháºt à .â€
A Tuyết hai mắt á»ng Ä‘á», gáºt đầu lia lịa.
Äạo cô áo xám cau mà y nói:
-Sát nhân chẳng phải chuyện tốt.
Lương Tiêu rất lấy là m lạ, rồi cùng A Tuyết leo lên. Thì ra trên đỉnh là một khoảng đất trống rộng rãi. Liễu Tình đến trước một nấm mộ trên đó, nói:
- Äây nà y!
Lương Tiêu dừng bước, nhìn nấm má»™, đằng trước dá»±ng má»™t tấm bia đá, trên viết bốn chữ “Huyá»n Âm di trá»§ngâ€.
Lương Tiêu ngạc nhiên:
- Tháºt ư?
Liá»…u Tình gáºt đầu:
- Ngôi má»™ nà y là do bần đạo Ä‘Ãch thân đắp, đã từ lâu.
Lương Tiêu kinh ngạc:
- Vì... vì sao ông ấy mất?
Liễu Tình kể:
- Mưá»i lăm năm trước, lúc ấy ta còn chưa bước và o huyá»n môn, để tránh địch nhân nên đến chân núi Hoa SÆ¡n. Vừa lúc gặp má»™t tốp lÃnh Mông Cổ cưỡi ngá»±a Ä‘uổi giết hai đạo sÄ© má»™t già má»™t trẻ. Ta đánh lui bá»n Thát, cứu được hai ngưá»i, tiểu đạo sÄ© trúng liá»n mấy mÅ©i tên, lại còn bị ngá»±a giẫm nát, lúc ấy đã chết. Äạo nhân già bị thương nặng, cÅ©ng không còn ở lại nhân thế bao lâu nữa. Ông sợ truy binh Ä‘uổi đến, nên bảo ta đưa ông lên chá»— nà y, rồi cho ta biết: pháp hiệu cá»§a ông là Huyá»n Âm, vì quân Mông Cổ tiến xuống nam trong lòng phẫn uất, nghe nói có má»™t viên tướng Mông Cổ từ trên núi xuống Ä‘i qua, ông bèn dắt đồ đệ xuống hà nh thÃch. Nhưng cuối cùng lại bị ngưá»i Mông Cổ truy sát... – Nói tá»›i đây, bà thở dà i.
Lương Tiêu nhìn nấm má»™ chÆ¡ vÆ¡, rất buồn rầu: “Cha mất rồi, Huyá»n Âm đạo trưởng cÅ©ng qua Ä‘á»i, chẳng phải là trá»i già chẳng thương ai, không phù há»™ cho ngưá»i tốt hay sao?†Cà ng nghÄ© cà ng buồn bã.
Liễu Tình thấy gã sầu muộn, bèn nói:
- Hồi đó ta đến đây cÅ©ng buồn bã lắm. Huyá»n Âm đạo trưởng tuy đã cáºn ká» cái chết nhưng vẫn an á»§i ta. Ta bước và o huyá»n môn cÅ©ng là do lÄ©nh há»™i lá»i răn cá»§a ngưá»i. Ngưá»i cÅ©ng gần như sư phụ ta, đáng tiếc cuối cùng không cứu được ngưá»i. Ôi, sinh tá» chẳng thể biết được, ai có pháºn nấy rồi, thà chá»§ cÅ©ng đừng Ä‘au thương quá.
Lương Tiêu vái ba vái trước nấm má»™. Tế bái xong xuôi, bốn ngưá»i Ä‘i và o trong quán. Quán Huyá»n Âm lợp gianh, có hai gian không to không bé. Gian đằng trước treo bức vẽ Lão Quân cưỡi trâu, tranh đã nhạt mà u, có vẻ lâu Ä‘á»i. Bên trái bên phải có hai gian, đằng sau là thư phòng. A Tuyết và Ãch nhi cùng ở má»™t chái, Lương Tiêu nghỉ ở thư phòng.
Ä‚n xong cÆ¡m chay, Lương Tiêu thấy buồn tẻ quá bèn láºt sách ra xem, nháºn ra rất nhiá»u bút tÃch cá»§a phụ thân, vừa mừng vừa lạ. Thì ra, khi Văn TÄ©nh còn bé rát thưá»ng đến am Ä‘á»c sách, lại thÃch viết vẽ trong sách. Lương Tiêu cứ thế xem mãi, đến ná»a đêm, lòng bồi hồi không sao ngá»§ được. Hắn bèn ngồi dáºy Ä‘i dạo, Ä‘i má»™t lát, chợt nghe phÃa xa có tiếng sáo vẳng đến, giai Ä‘iệu buồn bã, khiến ngưá»i ta xúc động tâm tư.
Lương Tiêu cảm xúc trong lòng, liá»n khoác áo Ä‘i ra cá»a. Nà o ngá» má»›i bước ra khá»i ngưỡng cá»a thì tiếng sáo vụt tắt, chỉ còn gió thổi hiu hiu bên tai. Lương Tiêu Ä‘i xuyên rừng tùng, bốn bá» vắng ngắt không má»™t bóng ngưá»i. Hắn đứng trước má»™ Huyá»n Âm, nhá»› tá»›i lá»i vÄ©nh biệt cá»§a mẹ, cái chết thê lương cá»§a cha, lòng bá»—ng bi ai khó tả, lại nhá»› tá»›i Liá»…u Oanh Oanh, cà ng thấybuồn thảm. Hắn nhá»› đến Xuyên tâm thất thức, liá»n tuốt kiếm còn chưa kịp đâm ra, chợt nhá»› tá»›i lá»i giao ước vá»›i Sở Tiên Lưu lại ỉu xìu buông tay. Hắn ngá»a mặt nhìn trá»i, trá»i đêm man mác, ngà n sao giăng giăng.
Lương Tiêu ngắm mà n sao ấy, bá»—ng nghÄ© ra: “Võ công trên thế gian là do con ngưá»i sáng tạo, Sở Tiên Lưu không cho ta dùng bảy đưá»ng kiếm ấy thì ta tá»± mình sáng chế ra má»™t lá»™ kiếm pháp má»›i váºy!†Lương Tiêu bị ý nghÄ© ấy kÃch thÃch, bá»—ng phá lên cưá»i ha hả, tức thì, gã múa kiếm như gió, kiếm quang loe lóe, bao nhiêu há»n oán trong lòng hòa nháºp và o kiếm, ánh kiếm biến ảo khôn lưá»ng, từng chiêu từng thức Ä‘á»u hòa hợp thiên văn chi lý.
Lương Tiêu thá»a sức thi triển lá»™ kiếm pháp ấy đến ná»a canh giá» thì thấm mệt, bèn dừng lại, nghỉ ngÆ¡i má»™t lát. Lúc ấy, chợt có ngưá»i vá»— tay nói:
- Hảo kiếm pháp!
Lương Tiêu nhìn ra thì thấy Liá»…u Tình tay cầm cây trúc tiêu đứng trước mặt mình. Lương Tiêu tra kiếm và o vá», cưá»i nói:
- Thì ra là tiếng sáo của đạo trưởng! Bà thổi sao mà nghe buồn quá!
Liá»…u Tình cưá»i nói:
- Bần đạo thổi cho vui, không ngỠlại quấy nhiễu giấc mộng của ngươi.
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Không sao, đằng nà o ta cÅ©ng không ngá»§ được. À, ta há» Lương, tên là Tiêu, đạo trưởng có thể gá»i là Lương Tiêu hay tiểu tá» cÅ©ng được, đừng gá»i thà chá»§, nghe khách khà quá.
Liá»…u Tình mỉm cưá»i:
- ÄÆ°á»£c! Ta mạn phép gá»i ngươi là Lương Tiêu váºy! – Ngừng má»™t lát, bà tiếp. – Lá»™ kiếm pháp vừa rồi cá»§a ngươi dưá»ng như hà m chứa thiên văn.
Lương Tiêu kinh ngạc:
- Äạo trưởng nhãn lá»±c tháºt tốt.
Liá»…u Tình cưá»i nói:
- Không dám. Chẳng biết ai là ngưá»i truyá»n cho ngươi kiếm pháp đó?
Lương Tiêu đáp:
- Không ai dạy cả, ta cao hứng nhất thá»i, tá»± nhiên nghÄ© ra rồi múa váºy thôi.
Liễu Tình kinh ngạc:
- Ngươi tá»± sáng tạo ra lá»™ kiếm pháp đó à ? Ngươi còn Ãt tuổi mà đã hiểu được cả thiên tượng, sáng tạo ra kiếm pháp má»›i, tháºt không đơn giản. Lá»™ kiếm pháp nà y múa lên như nước chảy mây trôi, có thể gá»i là Thiên Hà nh kiếm pháp được không?
Lương Tiêu cưá»i:
- Äạo trưởng đỠcao ta quá. Lá»™ kiếm pháp nà y chẳng qua má»›i sÆ¡ sà i má»™t hai đưá»ng, là m sao xứng vá»›i hai chữ “Thiên Hà nhâ€?
Liễu Tình tủm tỉm:
- Äừng khiêm nhưá»ng quá.Kiếm pháp tuyệt đỉnh trên Ä‘á»i Ä‘á»u bắt đầu từ má»™t hai đưá»ng sÆ¡ sà i như thế thôi.
Lương Tiêu ngượng ngùng, nghÄ© má»™t chút rồi há»i:
- Tuyệt đỉnh ư? Kiếm pháp của Sở Tiên Lưu có thể coi là tuyệt đỉnh được không?
Liá»…u Tình mỉm cưá»i:
- Ngươi quen ông ấy ư? Chà , nếu nói vá» kiếm pháp thì Sở Tiên Lưu cÅ©ng có thể coi là má»™t nhân váºt tuyệt đỉnh đấy.
Lương Tiêu há»i:
- Äạo trưởng đấu kiếm vá»›i ông ấy thì ai giá»i hÆ¡n?
LIá»…u Tình phì cưá»i:
- Bần đạo chỉ là đom đóm, đâu thể đua sáng với mặt trăng?
Lương Tiêu phản đối:
- Việc gì đạo trưởng phải khiêm tốn như váºy! Sở Tiên Lưu có ngoại hiệu là thiên hạ đệ nhị kiếm, vẫn còn nhân váºt lợi hại hÆ¡n ông ta.
Liá»…u Tình không đáp, ánh mắt nhìn ra xa, Lương Tiêu nhìn theo ánh mắt bà , chỉ thấy mây trắng phiêu diêu, trăng cong lưỡi liá»m, chiếu sáng cả vùng rừng núi.
Một lúc lâu sau, Liễu Tình mới thả nói:
- Bây giá» nói vá» kiếm, chỉ có hai ngưá»i đáng mặt tông sư. Má»™t là Âu Dương Tá», tông sư vá» rèn kiếm, ngưá»i nà y tÃnh tình quái gở lắm, cứ rèn được má»™t kiếm lại phải há»§y má»™t thanh kiếm khác.
Lương Tiêu tò mò:
- Kiếm rèn thì đã rèn rồi, hủy là m gì?
Liá»…u Tình cưá»i:
- Âu Dương Tá» có nói: chỉ đúc thứ vÅ© khà nà o lợi hại báºc nhất thiên hạ. Nói vá» kiếm, trong thiên hạ có ba thanh xứng đáng xếp hà ng đầu trong vòng mấy chục năm nay và đá»u là tác phẩm cá»§a ông ta. Vì váºy nếu ông ta không thể vượt qua được những thanh kiếm mình rèn lúc trước, quyết không bao giá» rèn nữa, nhưng chỉ cần rèn xong má»™t thanh là sẽ trở thà nh thiên hạ đệ nhất. Quyết không rèn ra má»™t thanh Thiên hạ đệ nhị kiếm!
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Nghe hay quá. Nếu gặp được, nhất định tôi sẽ nhỠông ấy rèn hộ cho một thanh kiếm.
Liễu Tình lắc đầu:
- Äáng tiếc Âu Dương TỠđã tuyệt tÃch giang hồ nhiá»u năm rồi.
Lương Tiêu nói:
- Thế ư, đáng tiếc tháºt!
Liá»…u Tình cưá»i nói:
- Äừng nản lòng, vạn sá»± trên Ä‘á»i Ä‘á»u có duyên pháp, nếu đã có duyên thì nhất định sẽ gặp. Còn ngưá»i kia, thì là đại tông sư vá» dụng kiếm. Ngưá»i nà y văn võ song toà n, uyên bác như ngưá»i nhà trá»i, chỉ tiếc cuá»™c Ä‘á»i láºn Ä‘áºn, khi táºp văn thì toà n phạm húy, thi nhiá»u lần mà không đỗ, đà nh là m má»™t chức sắc nhá». Tuy ông ấy thất vá»ng chán chưá»ng như rất nhiệt tâm vá»›i thá»i cuá»™c, dâng sá»› lên triá»u đình, vạch ra những Ä‘iá»u thối nát. Kết quả đã là m giá»›i quyá»n quý nổi giáºn, dùng hình phạt khốc liệt khảo đả, lưu đà y ba ngà n dặm, gia tư bị tịch thu sạch. Cha mẹ gặp phải Ä‘iá»u ô nhục ấy nên theo nhau lâm bệnh qua Ä‘á»i.
Liá»…u Tình kể xong, buồn bã thở dà i, nÃn lặng má»™t lúc lâu.
Lương Tiêu nghÄ© đến thân thế, rất đồng cảm, gáºt đầu nói:
- Ngưá»i nà y tuy cÅ©ng rá»—i hÆ¡i, nhưng kể cÅ©ng có gan. Có trách thì trách triá»u đình khốn kiếp chẳng ra là m sao.
Liễu Tình kể tiếp:
- Trước năm mưá»i bảy tuổi, ông ta rất tôn sùng lá»i dạy cá»§a thánh hiá»n, cá»§a Nho gia, cứ mở miệng ra là bà n chuyện Khổng Mạnh, hà nh sá»± luôn đứng đắn. Nhưng không ngá» sá»± nhiệt tình ấy lại gặp phải rá»§i ro. Ông nổi giáºn, lại quá khÃch, đột ngá»™t từ phương nam chuyển lên đất bắc nà y, đứng giữa trá»i đất cắt tóc mà thá» rằng: Ä‘á»i nà y kiếp nà y, cho dù trá»i sụp đất nghiêng, cÅ©ng không thèm lo lắng đến chuyện xã tắc giang sÆ¡n nữa. Từ đó mai danh ẩn tÃch. Ngưá»i nà y đúng là báºc kỳ tà i, là cao thá»§ lẫy lừng trong vòng sáu bảy mươi năm nay.
Lương Tiêu nghe đến đây, buột miệng khen:
. Liá»…u Tình đạo trưởng, ngưá»i đó đã là đại tông sư vá» dụng kiếm thì chắc kiếm pháp cá»§a ông nhất định có chá»— độc đáo.
Liá»…u Tình mỉm cưá»i:
- Kể vỠđộc đáo, thì nói má»™t lá»i khó trá»n vẹn lắm. Nhưng ngươi đã ngá»™ ra được kiếm pháp từ thiên văn thì chắc cÅ©ng tinh thông số há»c, chắc biết nhà Hạ có Liên SÆ¡n, nhà Thương có Quy Tà ng, nhà Chu có Chu Dịch. Ba cuốn sách nà y Ä‘á»u là kỳ thư nghiên cứu những sá»± vi diệu cá»§a vÅ© trụ. Liên SÆ¡n còn sÆ¡ sà i, không đáng kể. Chu Dịch tuy được các thánh nhân ẳhỉnh su nhiá»u lần, lưu truyá»n rá»™ng nhất, nhưng cao siêu đến đâu mà chẳng có sai sót, vô tình đã đánh mất bản sắc tá»± nhiên… - Nói đến đây, như sá»±c nhá»› ra, bà nhÃu mà y há»i. – Chà , ta cao hứng nên nói xa xôi quá rồi. Lương Tiêu, ngươi biết lai lịch ba cuốn nà y chứ?
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Tôi có nghe qua. Thá»i thượng cổ, Äại VÅ© trị thá»§y được trá»i giúp đỡ, có con rồng cõng bức hình nhô lên khá»i Hoà ng Hà , có con rùa ngáºm cuốn sách trồi lên Lạc Thá»§y.
Liá»…u Tình chăm chú nghe, lại há»i:
- Sau đó thế nà o?
Lương Tiêu nghe ra bà có ý muốn kiểm tra mình, bèn nghiêm chỉnh nói:
- Sau đó, ngưá»i Ä‘á»i gá»i bức hình là Hà Äồ, gá»i cuốn sách là Lạc Thư. Äại VÅ© dá»±a và o Hà Äồ và Lạc Thư để vạch rõ giang sÆ¡n, nắn sá»a các dòng chảy, kiá»m chế lÅ© lụt khắp chÃn châu, là m cho thiên hạ thái bình. Cuối Ä‘á»i rảnh rá»—i, ngưá»i bèn Ä‘em hiểu biết vá» công việc trị thá»§y thêm và o Hà Äồ, viết ra má»™t cuốn sách gá»i là Liên SÆ¡n. Liên SÆ¡n có nghÄ©a là nước non liên tiếp, để không quên việc trị thá»§y.
Liá»…u Tình cưá»i há»i:
- Nói hay lắm, sao lại ngừng thế?
Lương Tiêu cưá»i đáp:
- Tháºt hổ thẹn, đạo trưởng bắt tại hạ múa rìu qua mắt thợ, tại hạ cÅ©ng đà nh là m mặt dà y mà phô diá»…n và i ba câu. Lại nói trải qua mấy năm nữa, Äại VÅ© tuy rất giá»i nhưng cuối cùng hai chân cÅ©ng bị rÃu và o nhau…
Liễu Tình ngạc nhiên cắt ngang:
- Thế nà o là hai chân rÃu và o nhau?
Lương Tiêu cưá»i đáp:
- Äó là cách nói cá»§a dân quê nhà tôi, có nghÄ©a là nhắm mắt xuôi tay.
Liễu Tình nói vẻ nghiêm túc:
- Äại VÅ© tạo phúc cho dân, khắc phục được tình trạng lÅ© lụt, là má»™t đại anh hùng tà i ba, chúng ta nên tôn trá»ng ngưá»i.
Lương Tiêu không tiện Ä‘uà nghịch nữa, đà nh cưá»i nói:
- Lại nói đại anh hùng Äại VÅ© qua Ä‘á»i rồi, con trai ông là tiểu anh hùng Hạ Khởi lên là m hoà ng đế nhà Hạ, Ä‘em dâng cuốn Liên SÆ¡n cho thần thư là m căn cứ bói toán để suy luáºn há»a phúc. Sau Hạ Khởi rất nhiá»u năm bá»—ng xuất hiện má»™t đại anh hùng khác là Thương Thang, diệt nhà Hạ, láºp ra nhà Thương. Liên SÆ¡n rÆ¡i và o tay tể tướng Y Doãn nhà Thương. Y Doãn cÅ©ng là ngưá»i thông minh, ông ta dồn tâm sức viết thêm và hiệu Ä‘Ãnh Liên SÆ¡n, cuối cùng tạo thà nh cuốn Quy Tà ng. à nghÄ©a cá»§a quy tà ng là “vạn váºt trong trá»i đất Ä‘á»u ẩn sâu bên trong chÃnh nóâ€, Y Doãn hết sức tá»± hà o vá» cuốn sách nà y. Vua Thương Ä‘á»i sau cÅ©ng dùng nó để Ä‘oán định phúc há»a.
Nói tá»›i đây, bất giác cảm khái trước thế sá»± khôn lưá»ng, Lương Tiêu buồn buồn nói:
- Äáng tiếc, há»a hay phúc Ä‘á»u bởi trá»i, con ngưá»i không quyết định được. Bất luáºn Quy Tà ng hay đến đâu, qua mấy năm thì triá»u Thương cÅ©ng kết thúc. Lúc ấy thiên hạ li loạn, Thang Trụ Vương lùng sục khắp nÆ¡i tróc nã những ngưá»i chống đối. Y sợ chư hầu nước Chu là CÆ¡ Xương mưu phản, bèn Ä‘em giam ông ta ở Dữu Lý, ai ngá» CÆ¡ Xương là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh, trong thá»i gian nằm nhà lao, nhà n rá»—i quá đâm buồn tẻ, ông nghiên cứu cuốn Quy Tà ng, cuối cùng chợt nghÄ© ra má»™t ý tưởng tuyệt vá»i, viết thà nh bá»™ sách Chu Dịch cá»±c kỳ nổi tiếng. - Nói tá»›i đây, Lương Tiêu cau mà y. – Liá»…u Tình đạo trưởng, tôi có mấy chá»— không được rõ rà ng lắm. Trong ba bá»™ sách nà y, nếu xét riêng sá»± thâm sâu và hoà n chỉnh thì Chu Dịch được thừa nháºn là số má»™t, nhưng nghe ý tứ cá»§a đạo trưởng thì hình như Chu Dịch không bằng Quy Tà ng.
Tà i sản của Filo
Last edited by kedatinh1974; 03-07-2008 at 06:09 AM .
03-07-2008, 06:07 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 1 - VẠN VẬT QUY TÀNG - Hồi 5
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 1 – Hồi 5
Dịch thuáºt: BYH
Biên dịch + biên táºp: BYH, Tonyng
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chương 1 - VẠN VẬT QUY TÀNG - hồi 5
Liá»…u Tình cưá»i rằng:
-Nếu muốn bà n vỠđăng phong tạo cá»±c, tất chẳng thể bá» qua "Chu Dịch" . Các há»c giả xưa nay há»c Kinh Dịch nhiá»u đếm không xiết, sách vở chú giải chất cao từng đống. Chỉ có Ä‘iá»u chú giải Ãt mà xuyên tạc thì nhiá»u, dá»±a theo thiển kiến mà tán loạn! HỠđâu có biết, dịch lý vốn là lẽ trá»i đất, mang tÃnh tá»± nhiên. Ôi, qua nhiá»u năm tháng, má»™t bản "Chu Dịch" tuyệt hảo đã bị bá»n há»§ nho quáºy tầm báºy tầm bạ, thà nh ra năm cha ba mẹ!
Lương Tiêu nghe bà nghị luáºn đúng tá»§, khoái chà vá»— tay:
- Lá»i đạo trưởng bà n đó tháºt chÃnh xác!.
Liễu Tình lắc đầu, nói:
- Những ý ấy không phải cá»§a ta, Ä‘á»u xuất phát từ miệng cá»§a vị đại tông sư đó, Ngưá»i bảo: 'Quy Tà ng' " xuất phát từ những ý niệm sÆ¡ khai giản dị, từ những hà o quẻ quái tượng, tam muá»™i, rồi ngưá»i gạn lá»c tinh tuý cá»§a chúng, kết hợp vá»›i võ công diệu nghệ cá»§a chÃnh mình, trong nhiá»u năm sau đó, đã sáng tạo ra má»™t môn kiếm pháp, đặt tên 'Quy Tà ng kiếm'.
Lương Tiêu buột miệng nói:
- 'Quy Tà ng kiếm'? Tất cả má»i thứ trong trá»i đất, Ä‘á»u chẳng phải đã bắt nguồn từ Quy Tà ng hay sao?.
Liá»…u Tình nghe gã chỉ má»™t câu mà nêu đúng ngay và o tinh tuý đạo lý cá»§a thuáºt dụng kiếm, bèn vui vẻ cưá»i, khen:
- Äúng váºy! Kiếm pháp Quy Tà ng kiếm có tám kiếm đạo, chia ra là m cà n , khôn , tốn , khảm, ly , cấn , Ä‘oà i , chấn., theo ý cá»§a 'Quy Tà ng', vạn váºt tương sinh, chi phối tác động má»i thứ trong trá»i đất. Lương Tiêu ngươi hãy để ý xem đây.
Nói xong, bà lấy ra má»™t ngá»n trúc tiêu, trước mặt Lương Tiêu sá» mấy chiêu khởi đầu cá»§a 'ÄÆ°á»ng kiếm cà n'. Cà n tượng vá» trá»i, kiếm thế vá»i vợi, như bầu trá»i cao từ muôn thưở, vạn cổ vân tiêu, không linh vô cá»±c.
Lương Tiêu theo dõi hai chiêu kiếm đó, chợt sang tỠtrong lòng:
- Thì ra Liá»…u Tình đạo trưởng tốn bao nhiêu nước bá»t giải thÃch lý luáºn, mục Ä‘Ãch là dạy ta kiếm thuáºt, nhưng sao bà ấy đã không chịu nói rõ ý định đó ra, mà lại nói vòng vo nhiá»u lá»i là m chi váºy? Nhưng các chiêu thức cá»§a Quy Tà ng kiếm tháºt tuyệt diệu không lá»i nảo tả cho xiết, vừa để mắt và o, đã bị thu hút đến mức không cách nà o rứt ra cho được.
ÄÆ°á»ng kiếm cà n bao gồm các chuyển váºn tinh tú, thiên tượng, có chá»— gần giống vá»›i "Thiên Hà nh kiếm pháp", nhưng biến hoá phức tạp hÆ¡n, nhiá»u chi tiết hÆ¡n, trước sau có tất cả chÃn Äại kiếm thức, má»—i Äại Kiếm thức lại gồm chÃn Trung Kiếm thức, má»—i Trung Kiếm thức tá»± nó má»—i thức có chÃn Tiểu Kiếm thức, tất cả liá»n lạc, biến hoá không cùng.
Liá»…u Tình vừa giải thÃch vừa thi triển, đến má»™t canh giá» má»›i diá»…n giải xong đưá»ng kiếm Cà n, bèn há»i:
- Ngươi nhìn rõ chứ?
Lương Tiêu gáºt đầu:
- Äại khái là nhìn rõ.
Liá»…u Tình nghe giá»ng gã khoa trương như váºy, bá»—ng ngẩn ngưá»i, bởi vì ÄÆ°á»ng kiếm Cà n biến hóa rất rắc rối, xếp hạng nhất trong tám đưá»ng kiếm, bà nhất thá»i không tin được, định bụng để xem Lương Tiêu còn chá»— nà o chưa rõ thì sẽ táºn tình chỉ bảo thêm, bèn nói:
- ÄÆ°á»£c, váºy ngươi diá»…n lại ta xem.
Lương Tiêu lặng lẽ ngẫm nghÄ© rồi vụt tuốt trưá»ng kiếm, thi triển từng chiêu cá»§a ÄÆ°á»ng kiếm Cà n, má»™t mạch từ đầu tá»›i cuối. Liá»…u Tình cà ng quan sát cà ng kinh ngạc, tuy động tác cá»§a Lương Tiêu còn cháºm nhưng tiến thoái rất ung dung, trầm ổn, kiếm chiêu liá»n lạc nhịp nhà ng, không há» vấp váp chá»— nà o. Lương Tiêu diá»…n hết má»™t lượt, dừng lại nói:
- Tiểu tỠdiễn có đúng không?
Liễu Tình ngạc nhiên nói:
- Nếu vị đại tông sư ấy mà gặp ngươi thì chắc sẽ mừng vui lắm.
Lương Tiêu cưá»i hì hì:
- Äạo trưởng quá khen rồi, có rất nhiá»u chá»— biến hóa tôi còn chưa nhá»› rõ!
Liá»…u Tình phì cưá»i:
- Nếu ngươi thuá»™c là u là u cả thì thà nh thần tiên mất rồi. Ta tá»± phụ là mình cÅ©ng không phải dạng cháºm hiểu, thế mà há»c ÄÆ°á»ng kiếm Cà n nà y cÅ©ng phải mất tròn sáu ngà y đấy.
Thá»±c ra, ÄÆ°á»ng kiếm Cà n tuy rưá»m rà rối rắm, nhưng gắn liá»n vá»›i phạm vi cá»§a toán thuáºt cổ đại. Lương Tiêu thông hiểu toán há»c, nên suy luáºn ra rất dá»… dà ng. Gã nhìn vẻ mừng rỡ cá»§a Liá»…u Tình, vòng tay thưa:
- Äạo trưởng má»›i gặp tiểu tá» mà đã truyá»n thụ kiếm pháp nà y, tiểu tá» không có công mà hưởng lá»™c, tháºt áy náy quá!
Liá»…u Tình cưá»i đáp:
- Năm xưa, khi truyá»n thụ kiếm pháp nà y cho ta, vị đại tông sư ấy đã nói, Quy Tà ng kiếm sâu xa khôn lưá»ng. Nếu bần đạo có đủ phẩm chất tà i năng thì nên truyá»n thụ lại cho ngưá»i khác, tránh cho kiếm pháp thất truyá»n. Vừa rồi ta thấy ngươi sáng tạo ra kiếm pháp, tháºt thông minh hiếm thấy nên muốn thá» thách đôi chút, bây giá» nghÄ© lại, tháºt bần đạo không nhìn lầm.
Lương Tiêu được tôn trá»ng như váºy, nhiệt huyết bừng bừng, dõng dạc nói:
- Thế thì đạo trưởng là sư phụ cá»§a Lương Tiêu nà y rồi, xin nháºn cá»§a Lương Tiêu má»™t lạy.
Gã Ä‘ang định quỳ xuống thì Liá»…u Tình đã chìa tay ngăn lại, Lương Tiêu cảm thấy má»™t luồng nhu kình trà n tá»›i, chứa đựng cái uy không đánh mà khuất phục được ngưá»i, bất giác phải đứng nguyên, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Liá»…u Tình ngăn được gã vái lạy, hai tay vẫn không thu vá», nói ná»a cưá»i ná»a trách mắng:
- Tháºt chẳng ra sao, ta là má»™t nữ đạo sÄ©, là m sao có thể thu nạp nam đồ đệ! Chẳng may lá»t tá»›i tai bá»n rá»—i chuyện ưa đà m tiếu thì tháºt không hay!
Lương Tiêu chẳng tần phiá»n gì chuyện nữ sư phụ nam đồ đệ, nhưng thấy Liá»…u Tình xem trá»ng chuyện đó như váºy, cÅ©ng đà nh thôi. Liá»…u Tình nhìn gã, cưá»i bảo:
- Kiếm pháp là cá»§a vị đại tông sư đó, bần đạo chẳng qua là ngưá»i truyá»n đạt há»™. Nếu ngươi có lòng, sau nà y há»™i ngá»™ thì bái ngưá»i là m thầy là được rồi.
Lương Tiêu nghe váºy má»›i biết, bà không chịu thu gã là m há»c trò là cố ý chừa đưá»ng cho gã dùng Quy Tà ng kiếm là m váºt dẫn đưa đưá»ng đến bái sư trá»±c tiếp ở vị đại kiếm khách kia. Gã cảm động vô cùng, vái lạy sát đất:
- Äạo trưởng tuy không thu đồ đệ nhưng Æ¡n truyá»n nghệ, Lương Tiêu cả Ä‘á»i không quên.
Liá»…u Tình mỉm cưá»i, bắt đầu giảng đến tâm pháp. Tâm pháp cá»§a ÄÆ°á»ng kiếm Cà n không hoà n toà n là số thuáºt, mà phần nhiá»u là võ há»c. Äến khi trá»i tang tảng sáng, Lương Tiêu đã lÄ©nh há»™i được ba bốn tầng tâm pháp, muốn há»c tiếp nữa, nhưng Liá»…u Tình thấy gã cả đêm chưa chợp mắt, sợ hôm sau gã mệt, bèn giục vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Lương Tiêu xúc động vô cùng, trở vá» giưá»ng, nhưng trằn trá»c khó ngá»§, khó khăn lắm má»›i chợp mắt được hai canh giá» là đã dáºy rồi, cầm kiếm ra cá»a. Lúc nà y trá»i đã sáng bạch, chợt nghe có tiếng kiếm rÃt vun vút, gã ngước mắt nhìn ra, thấy Ãch nhi Ä‘ang luyện kiếm trong rừng tùng, tiến thoái lên xuống nhanh như chá»›p, Ä‘oản kiếm trên tay phát muôn hà o quang, kiếm khà cắt lìa những lá thông nhá» khiến chúng bay à o à o. A Tuyết thì đứng bên xem, thấy Lương Tiêu ra, liá»n gá»i:
- Ca ca mau lại xem, kiếm pháp cá»§a Ãch nhi tuyệt lắm!
Lương Tiêu cau mà y;
- A Tuyết, muá»™i chẳng biết xấu tốt gì cả, xem trá»™m ngưá»i ta luyện kiếm là điá»u đại kỵ. Chẳng may cô ta đâm muá»™i má»™t nhát thì là m thế nà o?
A Tuyết tủi thân, cúi đầu nói:
- Nhưng Ãch nhi cho muá»™i xem mà .
Lương Tiêu liếc mắt ra, thấy kiếm pháp cá»§a Ãch nhi biến ảo khôn lưá»ng, ngẫu nhiên lại sá» má»™t chiêu ÄÆ°á»ng kiếm Cà n thì ngứa ngáy cả ngưá»i, lao vù lên gá»i:
- Xem chiêu đây! – rồi khua má»™t nhát kiếm ra, chÃnh là má»™t chiêu trong ÄÆ°á»ng kiếm Cà n.
Ãch nhi không ngá» Lương Tiêu đột nhiên lại váºn dụng lá»™ kiếm pháp đó, trố mắt buông kiếm xuống, lại quên chống đỡ, trưá»ng kiếm cá»§a Lương Tiêu chạm đến ngá»±c, cô má»›i sá»±c tỉnh, cả kinh thất sắc. A Tuyết la lên:
- Ca ca...
Cô chưa dứt lá»i, Lương Tiêu đã thu kiếm vá»:
- Bị đâm mà không hoà n thủ à ?
Ãch nhi xịu mặt, vung kiếm đâm ra, Lương Tiêu định tâm luyện chiêu, bèn dùng ÄÆ°á»ng kiếm Cà n đối phó. Hiá»m ná»—i gã má»›i há»c, luyện táºp chưa tinh, còn hÆ¡i bỡ ngỡ, được và i chiêu đã bị sống kiếm cá»§a Ãch nhi Ä‘áºp lên cổ tay, Ä‘au Ä‘iếng ngưá»i, gã rÃt lên:
- Äồ mÅ©i trâu ranh...
Gã chưa dứt lá»i, đã bị vả má»™t cái và o miệng, Ä‘au đến méo cả miệng Ä‘i.
Hai ngưá»i trao đổi đến hÆ¡n hai mươi chiêu, Lương Tiêu nhất quyết luyện kiếm nên trước sau chỉ dùng ÄÆ°á»ng kiếm Cà n công thá»§, kế quả chỉ nghe những tiếng lép bép vang lên liên tiếp, Ãch nhi chặt ngang chém dá»c, cầm bảo kiếm như má»™t mÅ©i gai, má»™t tay chống nạnh, Ä‘iệu bá»™ Ä‘anh đá, cà ng đấu cà ng vui thÃch. A Tuyết tuy biết cô bé không Ä‘á»i nà o là m Lương Tiêu bị thương, nhưng xem mà cÅ©ng giáºt mình thon thót, cứ kêu “thôi Ä‘i, thôi Ä‘i†liên tục. Liá»…u Tình nghe tiếng kêu cÅ©ng ra xem, cau mặt.
Lương Tiêu lÄ©nh liá»n mấy nhát, toà n thân từ đầu xuống chân nóng rát, mất hết kiên nhẫn bèn mắng:
- Äồ mÅ©i trâu ranh, ngươi thỠđánh nữa xem! – Rồi quẳng kiếm Ä‘i, nhảy xổ tá»›i định váºt lá»™n. Liá»…u Tình bèn quát lên:
- Gượm đã!
Lương Tiêu trông thấy bà thì bối rối nghĩ bụng: “Chết toi, mải mắng nó là mũi trâu, không ngỠvô tình mắng lây sang cả Liễu Tình đạo trưởng.†Gã nóng bừng cả mặt. Liễu Tình thở dà i:
- Ãch nhi, ta dạy y mấy chiêu kiếm pháp, con cùng luyện vá»›i y thì tá»›i Ä‘iểm là dừng, không được thừa cÆ¡ đánh ngưá»i.
Ãch nhi lắc đầu quầy quáºy. Liá»…u Tình cau mà y bảo:
- Con bé nà y, lại cãi cự gì nữa đây!
Ãch nhi liếc Lương Tiêu, đột ngá»™t vạch mÅ©i kiếm xuống đất: “Thằng quái nà y đáng ghét lắm, con không luyện kiếm vá»›i hắn đâu.†Lương Tiêu tái mặt, tức giáºn mắng:
- ÄÆ°á»£c, ngươi không thÃch thì thôi, ta cÅ©ng thèm và o! – Rồi rÅ© tay áo bá» Ä‘i. A Tuyết tất tả chạy theo, nhưng Lương Tiêu Ä‘ang tức giáºn bừng bừng, guồng chân chạy như gió, chỉ thoáng chốc đã không thấy tăm dạng đâu nữa. A Tuyết gá»i vá»›i, mắt đỠhoe lên.
Liá»…u Tình buồn bá»±c trong lòng, định trách mắng Ãch nhi thêm mấy câu nữa, nhưng chá»±c nói ra cuối cùng lại nén lại, nghÄ© ngợi má»™t hồi đà nh thở dà i, tá»± nhá»§: “Nó vá»›i Lương Tiêu sao cứ mâu thuẫn suốt, phải nghÄ© cách để hai đứa hòa hảo má»›i được.â€
Tà i sản của dekn
10-07-2008, 10:44 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 2 – Hồi 1
Dịch thuáºt: MissVN
Hiệu Ä‘Ãnh + biên táºp: BYH
Nguồn: Tà ng Thư Viện
CHÆ¯Æ NG 2
BẠCH MAI HÀM HÆ¯Æ NG
Há»’I 1
Lương Tiêu đỠkhà chạy xa, ngồi lên má»™t má»m đá, thầm nghÄ©: "Cô gái câm nà y Ä‘Ãch thá»±c là ghen ghét vá»›i ta, sợ ta há»c xong kiếm pháp, đánh cho cô ta hoa rÆ¡i nước chảy. Phì, không giúp ta luyện kiếm, ai cần chứ? Äại trượng phu vốn phải tá»± láºp, Lương Tiêu ta đưá»ng đưá»ng là nam nhi, nhất định dá»±a và o khả năng cá»§a mình luyện thà nh kiếm pháp?â€
NghÄ© đến đó, lòng chợt nảy ra ý, nhìn vá» phÃa trước, âm u quanh co, dốc núi thẳng đứng, tâm niệm chợt động: "Trên đỉnh nút tất nhiên Ãt ngưá»i qua lại, trước hết ta lên đó luyện kiếm pháp, sau đó tìm cô gái câm kia tá»· kiếm, đánh cho cô ta hoa rÆ¡i nước chảy."
Láºp tức triển khai khinh công lên đưá»ng, chưa đến và i thá»i thần đã lên đỉnh núi phÃa Äông, thấy má»™t tòa đình bát giác, tại đó đặt má»™t khối nham thạch, góc đình nhô hẳn ra ngoà i vách núi, hình dáng như chim ưng bay lượn, bên cạnh đình là má»™t tấm bia đá, ghi ba chữ “Dịch Kỳ Äình†và chữ viết: "NÆ¡i Tống Thái Tổ thua Hoa SÆ¡n."
Lương Tiêu lúc nhỠđã từng nghe cha kể chuyện. Lúc Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn chưa lên ngôi đã từng gặp đạo sÄ© Trần Äoà n. Trần Äoà n chưa bói trong lòng đã biết vá» sau tiểu tá» mặt hồng nà y phú quý không kể xiết, tiện má»i đánh cá», lấy Hoa SÆ¡n là m cược, nếu Triệu Khuông Dẫn thua, sau nà y lên là m hoà ng đế miá»…n thuế cho Hoa SÆ¡n, Triệu Khuông Dẫn thua liá»n mấy ván, kết quả thua mất Hoa SÆ¡n.
Lương Tiêu nghÄ© đến ngà y trước Triệu Khuông Dẫn thua cá», ngầm nở nụ cưá»i. Bước và o trong đình, thấy có má»™t cái bà n đá vuông vức, trên khắc bà n cá» ngang dá»c, hai góc Ä‘á»u có chén đựng quân cá», trên bà n cá» quân cá» Ä‘en trắng xếp đặt, tá»±a như má»™t cuá»™c cá» tà n, bất đồ nghÄ© bụng: "NÆ¡i nà y dưá»ng như có ngưá»i đến, sao không nhặt hết những quân cá» nà y?â€
Hắn không biết đánh cá», chỉ thấy quân Ä‘en quân trắng tả hữu vây quanh, tá»±a hồ Ä‘ang đấu đá kịch liệt, nhưng kịch liệt ở đâu thì lại không thể nói ra.
Ngay lúc đó, Lương Tiêu đột nhiên cảm giác phÃa sau có ngưá»i nhìn lén, không tá»± chá»§ nổi quay đầu ra sau la lá»›n:
"Ai?â€
Chỉ thấy phÃa sau im ắng, không thấy bóng ngưá»i. Lại nghÄ©: "Là ta ngá» vá»±c nên tưởng ma ám? Hây, trên núi thá»i tiết quang đãng, địa thế lại bằng phẳng, chẳng ai nhòm ngó, Ä‘Ãch thị là nÆ¡i tốt để luyện kiếm."
Bất giác tay rút bảo kiếm đâm ra trước, bắt đầu luyện " Kiá»n kiếm đạo". Luyện xong má»™t hồi, xoay mình lại, chợt thấy sau cổ nhá»™t nhá»™t nóng nóng, giống như có hÆ¡i thở phÃa sau, Lương Tiêu sợ dá»±ng tóc gáy,quá» tay ra phÃa sau, ngỠđâu lại chẳng có gì.
Lương Tiêu trong lòng kinh hãi, trầm tư tÃnh toán má»™t lúc, bất chợt chùng ngưá»i xuống, lưng quay vá» hướng Äông, lúc đó chưa tá»›i chÃnh ngá», ánh nắng chiếu từ Äông sang Tây, hắt bóng hắn trên đất, Lương Tiêu cúi đầu xem xét kỹ cà ng, chỉ thấy trên mặt đất ngoà i bóng cá»§a mình, còn có thêm má»™t cái bóng nữa, áo dà i khăn đóng, thân hình cao lá»›n. Lương Tiêu trong lòng chấn động, quát lá»›n: "Ai?â€
Ngưá»i đó thấy y khám phá mánh khóe, ha ha cưá»i lá»›n: "Ta là Võng Lưỡng".
Võng Lưỡng xuất phát từ “Trang tá». Tá» váºtâ€, ám chỉ ngoà i bóng có bóng, cÅ©ng tức là bóng cá»§a cái bóng. Lương Tiêu không biết ý nghÄ©a cá»§a hai chữ nà y, lá»›n tiếng chá»i mắng:
"Vương nương cái gì chứ? Ta là cha ngươi đây!" Chữ Là với chữ Nhĩ (ngươi) đồng âm, y tức tối bị kẻ khác đùa giỡn, nhân cơ hội mở miệng chiếm tiện nghi.
Ngưá»i kia bá»±c tức mắng lại: "Tiểu tá» há»—n láo nà y bất há»c vô thuáºt, dám vô cá»› mắng ngưá»i !". Tay vừa nhấc lên, đã đánh trúng mông Lương Tiêu. Mông hắn nóng lên như bị lá»a đốt, láºp tức nổi tráºn lôi đình, bám sát phương vị cái bóng, tay phất trả lại má»™t kiếm, nhưng không tÃnh rằng ngưá»i kia cưá»i cợt mấy tiếng, thân chuyển theo kiếm nhưng không rá»i khá»i phÃa sau Lương Tiêu.
Lương Tiêu tả hữu tấn công, kiếm đâm trảo chụp, nhìn giống như chó tá»± cắn Ä‘uôi, vẫn không đắc thá»§. Vừa sợ vừa giáºn, láºt kiếm đâm lại phÃa sau, phi thân lên không chém xuống, nhưng cho dù y dùng cách gì, phÃa sau lưng cÅ©ng không thấy dấu vết, thưá»ng khi dừng lại, lại nghe thấy tiếng cưá»i cợt cá»§a ngưá»i kia.
Như váºy má»™t lúc, cÆ¡n giáºn cá»§a Lương Tiêu dần bá»›t, chợt thấy kinh hãi: "Kẻ nà y thân pháp tà dị như váºy, sức ngưá»i là m sao sánh được? Hay là hắn vốn không phải ngưá»i mà là sÆ¡n tinh quỉ quái?"
NghÄ© tá»›i đó, từ trên xuống dưới toà n thân phát lạnh, cÆ¡ hồ chẳng muốn gì nữa ngoà i việc tháo chạy cho xa, nhưng chợt thay đổi ý nghÄ©, ngay cả mặt đối thá»§ cÅ©ng chưa thấy, há không phải là quá vô dụng. Mắt đảo má»™t vòng, chợt nhảy lên cao cả trượng, đáp xuống tảng đá phÃa sau đình, quay lưng vá» phÃa vá»±c, thầm nghÄ©:" PhÃa sau là vá»±c sâu ngà n trượng, xem ngươi đặt chân ở đâu?"
à nghÄ© vừa dứt, chợt nghe ngưá»i kia cưá»i khùng khục:" Chiêu nà y vô dụng rồi !". Lương Tiêu vô cùng kinh hãi: " Ãi cha, tên nà y Ä‘Ãch thị là quá»· mị, ban ngà y ta gặp ma quá»· hay sao? Chao ôi, phải chăng ta chưa lùi hết, phÃa sau lưng vẫn còn chá»— đặt chân?"
Trong lòng hắn biết nếu quay lại quan sát, ngưá»i kia sẽ lại vòng ra sau lưng, ngay láºp tức không há» quay lại, tay trái giả vỠđâm ra má»™t kiếm, thu hút tia nhìn cá»§a đối phương, sau đó bước lùi má»™t bước tháºt dà i, như thế nếu đối phương là ngưá»i, tất nhiên sẽ quay vá» phÃa trước Lương Tiêu, lá»™ ra mặt tháºt, nhược bằng tránh ra, tất bị gạt xuống dưới vá»±c.
Không ngá» chân phải vừa bước ra, đã rÆ¡i luôn và o khoảng không, Lương Tiêu hốt hoảng, thầm kêu không xong, chân trái muốn trụ vững lại nhưng trên tảng đá đầy rêu xanh, trÆ¡n trợt dị thưá»ng, không thể trụ lại được, rÆ¡i thẳng xuống vá»±c, trong lòng thầm than: " Ãi da, lão tá» chỉ thấy gót chân con quá»· ấy, đã mất luôn tÃnh mạng..."
à nghÄ© chưa kịp xoay chuyển, cổ tay chợt bị má»™t ngưá»i nắm lại, cứu y thoát chết trong gang tấc, vẫn Ä‘ung đưa trên không. Lương Tiêu chưa hết kinh hồn, đưa mắt nhìn kÄ©, chỉ thấy ngưá»i kia là má»™t nho sinh Ä‘ang cưá»i, Nho sinh niên ká»· khoảng chừng ba mươi, râu tóc rối bù, tướng mạo thanh tú, đôi mắt lấp lánh như thần, tay trái nắm cổ tay Lương Tiêu, tay phải tiếp tục leo lên vách đá, ngÅ© chỉ bấu và o rêu xanh, giống như đúc dÃnh và o sắt.
Lương Tiêu nhìn thấy y có ba phần giống ngưá»i, trong lòng thấy yên tâm má»™t chút, lại nhá»› đến việc bị trêu chá»c lúc nãy, cảm thấy tức giáºn, muốn buông lá»i nhục mạ, bất ngá» bên dưới má»™t tráºn gió thổi lên, núi cao gió lá»›n, Lương Tiêu cảm thấy lắc lư qua lại, trong má»™t khoảnh khắc, tim như nghẹn trong cuống há»ng, run lẩy bẩy nói không nên lá»i, chợt nghe nho sinh ha hả cưá»i lá»›n, tay thuáºn gió vung ra, quát lá»›n:" Äi Ä‘i ".
Lương Tiêu nghe tiếng gió vù vù bên tai, như đằng vân giá vÅ© bay lên vách núi, chưa rÆ¡i tá»›i đất, bên trên đỉnh đầu tiếng gió vụt qua, nho sinh Ä‘i sau tá»›i trước, nhẹ nhà ng chuyển thân đáp xuống. Lương Tiêu phần thì tức giáºn, phần thì kinh hãi:" Ngưá»i nà y lợi hại như váºy, là thần thánh phương nà o?"
Nho sinh đưa mắt nhìn Lương Tiêu, cưá»i nói: " Tiểu tá» ngốc, đánh cược cÅ©ng không nên đánh cược như thế, nếu như rÆ¡i xuống, chỉ sợ mất cả Võng Lưỡng... hắc hắc, mất cả cái bóng liá»n theo".
Lương Tiêu nổi giáºn: " Ngươi là m gì có mặt mÅ©i nà o nói ta, ngươi giả thần lá»™ng quá»·, ta chưa trêu chá»c gì ngươi, ngươi lại giả ma dá»a ngưá»i?" Nho sinh cưá»i nói:" Ta chÆ¡i cỠở đây, ai bảo ngươi lên đây quấy rầy ta?".
Lương Tiêu gắt lại: " Ngươi chơi cỠmột mình à ? Nói lại thì lúc ta leo lên núi cũng không nhìn thấy ngươi."
Nho sinh hai mắt trợn lên, cưá»i lạnh: "Ta thÃch chÆ¡i cá» má»™t mình thì sao? Ngươi lên núi thì tiếng bước chân cá»§a ngươi quấy rầy sá»± yên tÄ©nh cá»§a ngưá»i khác, hại ta quên mất nước cá» tá»›i Ä‘i như thế nà o ! Ta không muốn chá»c ngươi, chỉ muốn lấy lại công đạo "
Lương Tiêu không biết chÆ¡i cá», nghe nho sinh nói hết sức nghiêm túc, nhất thá»i ngây ra, suy nghÄ©: " Quấy rầy ngưá»i ta đánh cá» xét đến cùng cÅ©ng là không đúng." Bèn nói:" ÄÆ°á»£c, váºy ta không là m phiá»n ngươi chÆ¡i cá», ta Ä‘i lên đỉnh núi."
Nho sinh nói: " Váºy không được. Hoa SÆ¡n chỉ có má»™t con đưá»ng, lát nữa ngươi Ä‘i xuống núi, nếu ta lại Ä‘ang nghÄ© đến chá»— khẩn yếu, há lại không bị ngươi là m phiá»n nữa sao ". Lương Tiêu hÆ¡i giáºn, nhưng tá»± nghÄ© là do bản thân mình là m sai trước, nhẫn nhịn nói: " Váºy ta Ä‘i xuống núi."
Nho sinh cưá»i lạnh: " ÄÆ°á»£c lắm, ngươi là m ta quên mất nước cá», ngươi nghÄ© ngươi yên là nh trở vỠđược à ?"
Lương Tiêu thoáng lo sợ, thầm nghÄ©:" Lên núi không được, xuống cÅ©ng không xong, tên nho sinh thối nà y muốn ta là m như thế nà o má»›i vừa lòng?â€
Nho sinh như nhìn thấu tâm tư Lương Tiêu, cưá»i nói: " Äã là như thế, ngươi cứ ở lại đây vá»›i ta, chừng nà o ta nhá»› ra được nước cá» kia, ngươi sẽ được rá»i khá»i, nếu ngươi gây ra tiếng động, quấy rầy suy nghÄ© cá»§a ta, ta lại phải suy nghÄ© từ đầu ".
Lương Tiêu tức giáºn nói:" Äó là kiểu nói gì váºy? Ngươi mưá»i ngà y không nhá»› ra nước cỠđó, ta là m sao chá» ngươi mưá»i ngà y ; Ngươi cả Ä‘á»i không nghÄ© ra, ta chẳng lẽ chá» ngươi cả Ä‘á»i hay sao ".
Nho sinh cưá»i nói:" à ta chÃnh là như váºy, ngươi tuyệt không bằng lòng đáp ứng?"
Lương Tiêu phát tiết:" Cái đó đương nhiên."
Nho sinh nói: " Äã váºy ta chỉ còn cách dùng sức mạnh ép buá»™c ". Láºp tức lấy thế động thá»§, Lương Tiêu lui lại hai bước, tay nắm kiếm quyết, ngưng thần chỠđợi, có vẻ như bị ngưá»i khác bức cÅ©ng không động, đứng yên ba ngà y ba đêm.
Nho sinh liếc Lương Tiêu má»™t lát, mắt không chá»›p, bất ngá» má»™t tay chống lưng, ha ha cưá»i lá»›n, cưá»i đến ná»—i râu tóc rung lên không ngừng. Lương Tiêu cảm thấy kì lạ, há»i:" Ngươi cưá»i gì váºy?".
Nho sinh chẳng thèm chú ý đến hắn, cưá»i như Ä‘iên dại, lăn lá»™n nghiêng ngả, má»™t tay chống nạnh, má»™t tay chỉ mặt Lương Tiêu nói: " Ha ha, ngu ngốc, ha ha, ngu ngốc, ha ha...â€
Lương Tiêu đùng đùng nổi giáºn:" Ta ngu chá»— nà o?".
Nho sinh cưá»i nói:" Ta nói năng lảm nhảm má»™t hồi mà ngươi cÅ©ng tin, thiên hạ là m gì có chuyện hoang đưá»ng như váºy, ha ha, đồ đại ngốc, ha ha, tháºt là khoái, ha ha, khoái quá...â€
Lương Tiêu không biết nên khóc hay nên cưá»i, gãi đầu suy nghÄ©: " Ta đúng là ngốc tháºt, chuyện nà y xuyên suốt từ đầu vốn đã rất vô lý, ta lại cho là tháºt? Hây, tên thư sinh thối tha nà y, từ đầu tá»›i cuối hà lá»™ng ta à ?"
Nho sinh tá»±a như cưá»i đến quên cả trá»i đất, cưá»i mãi không thôi, bá»—ng nhiên, tay nhặt má»™t quân cá» trên bà n đá, vừa cưá»i lá»›n vừa vung tay ném ra, bên tai chỉ nghe tiếng ong ong không dứt, quân cỠđã chạm vách đá, ngáºp sâu và o đến má»™t tấc. Lương Tiêu nhìn thấy, hai mắt trợn tròn, kinh hãi không sao kể xiết.
Nho sinh sau khi ném xong quân cá», bá»—ng nhiên lại nổi giáºn, trừng mắt nhìn Lương Tiêu, gằn giá»ng: “Ngươi tưởng ta muốn chÆ¡i cá» má»™t mình à , ngươi tưởng ta muốn chÆ¡i cá» má»™t mình à …â€
Hai mắt tinh quang phát xạ, khà thế giống như thương dà i kÃch lá»›n, tưởng chừng muốn xuyên ngưá»i đối phương. Lương Tiêu không tá»± chá»§ được lui lại ná»a bước, nắm chặt bảo kiếm, trong lòng cảm thấy lo lắng, hÆ¡i thở trở nên nặng ná» gấp gáp. Bá»—ng nhiên ánh mắt cá»§a nho sinh trở nên ảm đạm, nhu hòa trở lại, á»§ rÅ© than dà i, tay vẫy Lương Tiêu trở lại: “Thằng nhóc con, ngươi lại đây.â€
Lương Tiêu tâm thần ổn định lại má»™t chút, lên giá»ng: “Ngươi gá»i ta là thằng nhóc váºy ngươi lá»›n lắm à â€.
Nho sinh cưá»i lá»›n: “Ngươi tưởng ta trẻ lắm à , hắc, so bì tuổi tác, ta là ông ná»™i cá»§a ông ná»™i ngươi sợ vẫn còn được đấy.â€
Lương Tiêu nói: “Ngươi đừng hòng lừa ta được?â€
Nho sinh tÃnh tình lưá»i biếng, nghe váºy cÅ©ng không thèm giải thÃch gì nhiá»u, há»i: “Không tin cÅ©ng được, giá» ta há»i ngươi, ngươi luyện được kiếm pháp nà y là há»c cá»§a ai?â€
Lương Tiêu nói: “ChÃnh là đạo trưởng Liá»…u Tình dạy taâ€.
Nho sinh thất kinh, nói: “Liá»…u Tình, hắc hắc, Liá»…u Tình!â€
Lương Tiêu thấy y thần sắc quái lạ, láy là m kì quái, há»i: “Ngươi biết bà ta à ?â€
Nho sinh lắc đầu nói: “Không, ta biết bá»™ kiếm pháp ấy thôi.â€
Lương Tiêu kinh ngạc, lại nghe nho sinh nói: “Thằng nhóc, bây giá» ngươi sá» lại bá»™ kiếm pháp từ đầu tá»›i cuối cho ta xem.â€
Lương Tiêu cưá»i lạnh: “Ngươi tưởng dá»… váºy à , Quy Tà ng kiếm nà y là thiên hạ đệ nhất kiếm pháp, là m sao ngươi đủ tư cách xem, hây, thì ra ngươi giả ma giả quá»·, vá»ng tưởng xem trá»™m kiếm pháp cá»§a ta? may mà ta phát hiện sá»›m, suýt nữa để cho ngươi được đắc ý rồi.â€
Nho sinh nhăn mặt nhÃu mà y, mắng lá»›n: “Tiểu tá» thối ăn nói báºy bạ.â€
Thân hình chợt tan biến như ảo ảnh, bay vá»t lên không hÆ¡n hai trượng, mÅ©i chân chấm trên má»™t phiến đá lồi ra trên vách, tay đã ngắt má»™t cà nh bạch mai, sau đó tay áo rung động, nhẹ nhà ng đáp xuống đất. Nhìn thấy khinh công như thế, Lương Tiêu trợn mắt há miệng không sao nói nên lá»i.
Nho sinh cưá»i nói: “Ngươi bảo Quy Tà ng kiếm là thiên hạ đệ nhất à ? Hây, ta lấy cà nh mai nà y giao thá»§ vá»›i ngươi, ngươi mà đánh rụng được má»™t cánh hoa nà o trên bông hoa nà y thì tÃnh là ngươi thắng.â€
Lúc ấy tiết trá»i tuy Ä‘ang là cuối thu, nhưng núi cao gió lạnh, hoa mai đã ra nụ nhá», nụ hoa còn Ä‘á»ng sương đêm, vừa sáng vừa đẹp vô cùng rá»±c rỡ.
Lương Tiêu thấy y coi thưá»ng mình như váºy, trong lòng đại ná»™, gằn giá»ng quát lá»›n: â€œÄÆ°á»£c, là ngươi nói đấy nhé.â€
Kiếm quang lạnh lẽo à o ạt phát ra, nhắm thẳng và o cà nh bạch mai trên tay nho sinh Ä‘ang cầm. Kiếm mai giao thá»§, nụ hoa vừa bị kiếm phong kÃch trúng rung động thì nho sinh chợt lắc tay, cà nh mai nhắm thẳng cổ tay cá»§a Lương Tiêu đánh tá»›i. Nụ hoa tuy má»m yếu nhưng được ná»™i kình hùng háºu cá»§a nho sinh xâm nháºp, hoà n toà n có thể đả thương mạch môn cá»§a y. Lương Tiêu vừa xoay tay định đỡ, cà nh mai đã rút ra, lại từ bên trái phất đến, vương lại trên má Lương Tiêu má»™t giá»t sương. Nếu đó không phải là đóa hoa mà là kiếm tháºt, đầu cá»§a Lương Tiêu ắt đã không còn trên cổ, trong lòng y vô cùng kinh hãi, hốt hoảng múa kiếm há»™ thân.
Qua lại tiến thoái hÆ¡n năm mươi chiêu như thế, Lương Tiêu đã sá» dụng hết toà n lá»±c, vẫn không là m tổn thương dù chỉ ná»a cánh hoa, ngược lại còn bị nho sinh thừa cÆ¡ trêu chá»c. Äấu thêm và i chiêu, cà nh mai bá»—ng nhiên chuyển đến phÃa sau lưng Lương Tiêu, chá»c thẳng lên cổ, Lương Tiêu vừa nhá»™t vừa ngứa, phá lên cưá»i. Trong lúc Ä‘ang cưá»i, trong tâm lóe lên má»™t ý nghÄ©: “Ai da, vá»›i chiêu kiếm nà y, nếu ta sá» chiêuâ€Thu Cao Vân Äạmâ€hư chiêu từ bên tả, xuất chiêu “Thượng Cùng BÃch Lạc†từ phÃa bắc, váºy thì vạn vạn lần không thể đánh tá»›i sau lưng ta được ; Sau đó sá» chiêuâ€Bát Diện Chuyển Äấuâ€phòng than, chiêuâ€Vạn Cổ Nhất VÅ©â€phản kÃch, không thắng má»›i lạ, Lương Tiêu ngươi tháºt ngốc quá, chưa nghÄ© tá»›i nÆ¡i?â€
Hắn truy kÃch thêm và i chiêu ra phÃa trước, đột nhiên thông suốt, hiểu rõ kÄ© cà ng rất nhiểu Ä‘iểm kì diệu cá»§aâ€Cà n kiếm đạoâ€, trong lòng vô cùng cao hứng, buồn phiá»n tiêu hết, tâm thần hoà n toà n thoát khá»i sá»± cuốn hút cá»§a trăm ngà n cà nh bạch mai ảo ảnh, chỉ nghÄ© như thế nà o là hư chiêu dụ địch, như thế nà o là chiêu tháºt công kÃch, như thế nà o là kì chÃnh giúp nhau, hư thá»±c tương ứng? Hay như thế nà o là trong công có thá»§, phòng bị đánh úp, Tâm thá»§ tương ứng, dần dần phát sinh kì biến.
Äấu thêm mấy chiêu nữa, nho sinh bá»—ng nhiên đứng hẳn lại, tay không động rồi thối lui hai trượng. Lương Tiêu má»™t kiếm trầm xuống, tiếp tục truy kÃch, chỉ nghe y cưá»i hà hà mỉa mai: “Cái gì Quy Tà ng kiếm chứ, không bằng rắm chó, không bằng rắm chó. Hắc hắc, ta đói bụng rồi, ăn cÆ¡m thôi, ăn cÆ¡m thôi ! Ngươi vẫn chưa phục thì ngà y mai đánh tiếp.†Y ha ha cưá»i lá»›n, ném cà nh hoa mai, kéo lê đôi hà i, vù vù chạy qua sưá»n núi, tá»± nhiên Ä‘i thẳng má»™t lèo.
Lương Tiêu đấu chà đang thịnh, đối thá»§ lại từ chối không đánh tiếp là không đánh, má»™t lèo chạy thẳng, vừa giáºn vừa thẹn, nắm chặt bảo kiếm thầm nghÄ©: “Liá»…u Tình đạo trưởng dạy cho ta kiếm pháp lợi hại, chỉ tại ta chưa táºp luyện tá»›i nÆ¡i, hây, nếu như bị ngưá»i ta coi thưá»ng Quy Tà ng Kiếm, ta phải mượn lá»™ kiếm pháp nà y đánh bại y, cÅ©ng không thể nà o.†Sau đó y ngồi trong đình, trong lòng hồi tưởng lại diá»…n biến lúc nãy, lại so sánh má»™t lát, bá»—ng nhiên thấy trong bụng sôi lên, má»›i biết đó là âm thanh cá»§a bụng đói.
Tà i sản của David
27-07-2008, 09:04 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 2 – Hồi 1
Dịch thuáºt: MissVN
Hiệu Ä‘Ãnh + biên táºp: BYH
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lương Tiêu đỠkhà chạy xa, ngồi lên má»™t má»m đá, thầm nghÄ©: "Cô gái câm nà y Ä‘Ãch thá»±c là ghen ghét vá»›i ta, sợ ta há»c xong kiếm pháp, đánh cho cô ta hoa rÆ¡i nước chảy. Phì, không giúp ta luyện kiếm, ai cần chứ? Äại trượng phu vốn phải tá»± láºp, Lương Tiêu ta đưá»ng đưá»ng là nam nhi, nhất định dá»±a và o khả năng cá»§a mình luyện thà nh kiếm pháp?â€
NghÄ© đến đó, lòng chợt nảy ra ý, nhìn vá» phÃa trước, âm u quanh co, dốc núi thẳng đứng, tâm niệm chợt động: "Trên đỉnh nút tất nhiên Ãt ngưá»i qua lại, trước hết ta lên đó luyện kiếm pháp, sau đó tìm cô gái câm kia tá»· kiếm, đánh cho cô ta hoa rÆ¡i nước chảy."
Láºp tức triển khai khinh công lên đưá»ng, chưa đến và i thá»i thần đã lên đỉnh núi phÃa Äông, thấy má»™t tòa đình bát giác, tại đó đặt má»™t khối nham thạch, góc đình nhô hẳn ra ngoà i vách núi, hình dáng như chim ưng bay lượn, bên cạnh đình là má»™t tấm bia đá, ghi ba chữ “Dịch Kỳ Äình†và chữ viết: "NÆ¡i Tống Thái Tổ thua Hoa SÆ¡n."
Lương Tiêu lúc nhỠđã từng nghe cha kể chuyện. Lúc Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn chưa lên ngôi đã từng gặp đạo sÄ© Trần Äoà n. Trần Äoà n chưa bói trong lòng đã biết vá» sau tiểu tá» mặt hồng nà y phú quý không kể xiết, tiện má»i đánh cá», lấy Hoa SÆ¡n là m cược, nếu Triệu Khuông Dẫn thua, sau nà y lên là m hoà ng đế miá»…n thuế cho Hoa SÆ¡n, Triệu Khuông Dẫn thua liá»n mấy ván, kết quả thua mất Hoa SÆ¡n.
Lương Tiêu nghÄ© đến ngà y trước Triệu Khuông Dẫn thua cá», ngầm nở nụ cưá»i. Bước và o trong đình, thấy có má»™t cái bà n đá vuông vức, trên khắc bà n cá» ngang dá»c, hai góc Ä‘á»u có chén đựng quân cá», trên bà n cá» quân cá» Ä‘en trắng xếp đặt, tá»±a như má»™t cuá»™c cá» tà n, bất đồ nghÄ© bụng: "NÆ¡i nà y dưá»ng như có ngưá»i đến, sao không nhặt hết những quân cá» nà y?â€
Hắn không biết đánh cá», chỉ thấy quân Ä‘en quân trắng tả hữu vây quanh, tá»±a hồ Ä‘ang đấu đá kịch liệt, nhưng kịch liệt ở đâu thì lại không thể nói ra.
Ngay lúc đó, Lương Tiêu đột nhiên cảm giác phÃa sau có ngưá»i nhìn lén, không tá»± chá»§ nổi quay đầu ra sau la lá»›n:
"Ai?â€
Chỉ thấy phÃa sau im ắng, không thấy bóng ngưá»i. Lại nghÄ©: "Là ta ngá» vá»±c nên tưởng ma ám? Hây, trên núi thá»i tiết quang đãng, địa thế lại bằng phẳng, chẳng ai nhòm ngó, Ä‘Ãch thị là nÆ¡i tốt để luyện kiếm."
Bất giác tay rút bảo kiếm đâm ra trước, bắt đầu luyện " Kiá»n kiếm đạo". Luyện xong má»™t hồi, xoay mình lại, chợt thấy sau cổ nhá»™t nhá»™t nóng nóng, giống như có hÆ¡i thở phÃa sau, Lương Tiêu sợ dá»±ng tóc gáy,quá» tay ra phÃa sau, ngỠđâu lại chẳng có gì.
Lương Tiêu trong lòng kinh hãi, trầm tư tÃnh toán má»™t lúc, bất chợt chùng ngưá»i xuống, lưng quay vá» hướng Äông, lúc đó chưa tá»›i chÃnh ngá», ánh nắng chiếu từ Äông sang Tây, hắt bóng hắn trên đất, Lương Tiêu cúi đầu xem xét kỹ cà ng, chỉ thấy trên mặt đất ngoà i bóng cá»§a mình, còn có thêm má»™t cái bóng nữa, áo dà i khăn đóng, thân hình cao lá»›n. Lương Tiêu trong lòng chấn động, quát lá»›n: "Ai?â€
Ngưá»i đó thấy y khám phá mánh khóe, ha ha cưá»i lá»›n: "Ta là Võng Lưỡng".
Võng Lưỡng xuất phát từ “Trang tá». Tá» váºtâ€, ám chỉ ngoà i bóng có bóng, cÅ©ng tức là bóng cá»§a cái bóng. Lương Tiêu không biết ý nghÄ©a cá»§a hai chữ nà y, lá»›n tiếng chá»i mắng:
"Vương nương cái gì chứ? Ta là cha ngươi đây!" Chữ Là với chữ Nhĩ (ngươi) đồng âm, y tức tối bị kẻ khác đùa giỡn, nhân cơ hội mở miệng chiếm tiện nghi.
Ngưá»i kia bá»±c tức mắng lại: "Tiểu tá» há»—n láo nà y bất há»c vô thuáºt, dám vô cá»› mắng ngưá»i !". Tay vừa nhấc lên, đã đánh trúng mông Lương Tiêu. Mông hắn nóng lên như bị lá»a đốt, láºp tức nổi tráºn lôi đình, bám sát phương vị cái bóng, tay phất trả lại má»™t kiếm, nhưng không tÃnh rằng ngưá»i kia cưá»i cợt mấy tiếng, thân chuyển theo kiếm nhưng không rá»i khá»i phÃa sau Lương Tiêu.
Lương Tiêu tả hữu tấn công, kiếm đâm trảo chụp, nhìn giống như chó tá»± cắn Ä‘uôi, vẫn không đắc thá»§. Vừa sợ vừa giáºn, láºt kiếm đâm lại phÃa sau, phi thân lên không chém xuống, nhưng cho dù y dùng cách gì, phÃa sau lưng cÅ©ng không thấy dấu vết, thưá»ng khi dừng lại, lại nghe thấy tiếng cưá»i cợt cá»§a ngưá»i kia.
Như váºy má»™t lúc, cÆ¡n giáºn cá»§a Lương Tiêu dần bá»›t, chợt thấy kinh hãi: "Kẻ nà y thân pháp tà dị như váºy, sức ngưá»i là m sao sánh được? Hay là hắn vốn không phải ngưá»i mà là sÆ¡n tinh quỉ quái?"
NghÄ© tá»›i đó, từ trên xuống dưới toà n thân phát lạnh, cÆ¡ hồ chẳng muốn gì nữa ngoà i việc tháo chạy cho xa, nhưng chợt thay đổi ý nghÄ©, ngay cả mặt đối thá»§ cÅ©ng chưa thấy, há không phải là quá vô dụng. Mắt đảo má»™t vòng, chợt nhảy lên cao cả trượng, đáp xuống tảng đá phÃa sau đình, quay lưng vá» phÃa vá»±c, thầm nghÄ©:" PhÃa sau là vá»±c sâu ngà n trượng, xem ngươi đặt chân ở đâu?"
à nghÄ© vừa dứt, chợt nghe ngưá»i kia cưá»i khùng khục:" Chiêu nà y vô dụng rồi !". Lương Tiêu vô cùng kinh hãi: " Ãi cha, tên nà y Ä‘Ãch thị là quá»· mị, ban ngà y ta gặp ma quá»· hay sao? Chao ôi, phải chăng ta chưa lùi hết, phÃa sau lưng vẫn còn chá»— đặt chân?"
Trong lòng hắn biết nếu quay lại quan sát, ngưá»i kia sẽ lại vòng ra sau lưng, ngay láºp tức không há» quay lại, tay trái giả vỠđâm ra má»™t kiếm, thu hút tia nhìn cá»§a đối phương, sau đó bước lùi má»™t bước tháºt dà i, như thế nếu đối phương là ngưá»i, tất nhiên sẽ quay vá» phÃa trước Lương Tiêu, lá»™ ra mặt tháºt, nhược bằng tránh ra, tất bị gạt xuống dưới vá»±c.
Không ngá» chân phải vừa bước ra, đã rÆ¡i luôn và o khoảng không, Lương Tiêu hốt hoảng, thầm kêu không xong, chân trái muốn trụ vững lại nhưng trên tảng đá đầy rêu xanh, trÆ¡n trợt dị thưá»ng, không thể trụ lại được, rÆ¡i thẳng xuống vá»±c, trong lòng thầm than: " Ãi da, lão tá» chỉ thấy gót chân con quá»· ấy, đã mất luôn tÃnh mạng..."
à nghÄ© chưa kịp xoay chuyển, cổ tay chợt bị má»™t ngưá»i nắm lại, cứu y thoát chết trong gang tấc, vẫn Ä‘ung đưa trên không. Lương Tiêu chưa hết kinh hồn, đưa mắt nhìn kÄ©, chỉ thấy ngưá»i kia là má»™t nho sinh Ä‘ang cưá»i, Nho sinh niên ká»· khoảng chừng ba mươi, râu tóc rối bù, tướng mạo thanh tú, đôi mắt lấp lánh như thần, tay trái nắm cổ tay Lương Tiêu, tay phải tiếp tục leo lên vách đá, ngÅ© chỉ bấu và o rêu xanh, giống như đúc dÃnh và o sắt.
Lương Tiêu nhìn thấy y có ba phần giống ngưá»i, trong lòng thấy yên tâm má»™t chút, lại nhá»› đến việc bị trêu chá»c lúc nãy, cảm thấy tức giáºn, muốn buông lá»i nhục mạ, bất ngá» bên dưới má»™t tráºn gió thổi lên, núi cao gió lá»›n, Lương Tiêu cảm thấy lắc lư qua lại, trong má»™t khoảnh khắc, tim như nghẹn trong cuống há»ng, run lẩy bẩy nói không nên lá»i, chợt nghe nho sinh ha hả cưá»i lá»›n, tay thuáºn gió vung ra, quát lá»›n:" Äi Ä‘i ".
Lương Tiêu nghe tiếng gió vù vù bên tai, như đằng vân giá vÅ© bay lên vách núi, chưa rÆ¡i tá»›i đất, bên trên đỉnh đầu tiếng gió vụt qua, nho sinh Ä‘i sau tá»›i trước, nhẹ nhà ng chuyển thân đáp xuống. Lương Tiêu phần thì tức giáºn, phần thì kinh hãi:" Ngưá»i nà y lợi hại như váºy, là thần thánh phương nà o?"
Nho sinh đưa mắt nhìn Lương Tiêu, cưá»i nói: " Tiểu tá» ngốc, đánh cược cÅ©ng không nên đánh cược như thế, nếu như rÆ¡i xuống, chỉ sợ mất cả Võng Lưỡng... hắc hắc, mất cả cái bóng liá»n theo".
Lương Tiêu nổi giáºn: " Ngươi là m gì có mặt mÅ©i nà o nói ta, ngươi giả thần lá»™ng quá»·, ta chưa trêu chá»c gì ngươi, ngươi lại giả ma dá»a ngưá»i?" Nho sinh cưá»i nói:" Ta chÆ¡i cỠở đây, ai bảo ngươi lên đây quấy rầy ta?".
Lương Tiêu gắt lại: " Ngươi chơi cỠmột mình à ? Nói lại thì lúc ta leo lên núi cũng không nhìn thấy ngươi."
Nho sinh hai mắt trợn lên, cưá»i lạnh: "Ta thÃch chÆ¡i cá» má»™t mình thì sao? Ngươi lên núi thì tiếng bước chân cá»§a ngươi quấy rầy sá»± yên tÄ©nh cá»§a ngưá»i khác, hại ta quên mất nước cá» tá»›i Ä‘i như thế nà o ! Ta không muốn chá»c ngươi, chỉ muốn lấy lại công đạo "
Lương Tiêu không biết chÆ¡i cá», nghe nho sinh nói hết sức nghiêm túc, nhất thá»i ngây ra, suy nghÄ©: " Quấy rầy ngưá»i ta đánh cá» xét đến cùng cÅ©ng là không đúng." Bèn nói:" ÄÆ°á»£c, váºy ta không là m phiá»n ngươi chÆ¡i cá», ta Ä‘i lên đỉnh núi."
Nho sinh nói: " Váºy không được. Hoa SÆ¡n chỉ có má»™t con đưá»ng, lát nữa ngươi Ä‘i xuống núi, nếu ta lại Ä‘ang nghÄ© đến chá»— khẩn yếu, há lại không bị ngươi là m phiá»n nữa sao ". Lương Tiêu hÆ¡i giáºn, nhưng tá»± nghÄ© là do bản thân mình là m sai trước, nhẫn nhịn nói: " Váºy ta Ä‘i xuống núi."
Nho sinh cưá»i lạnh: " ÄÆ°á»£c lắm, ngươi là m ta quên mất nước cá», ngươi nghÄ© ngươi yên là nh trở vỠđược à ?"
Lương Tiêu thoáng lo sợ, thầm nghÄ©:" Lên núi không được, xuống cÅ©ng không xong, tên nho sinh thối nà y muốn ta là m như thế nà o má»›i vừa lòng?â€
Nho sinh như nhìn thấu tâm tư Lương Tiêu, cưá»i nói: " Äã là như thế, ngươi cứ ở lại đây vá»›i ta, chừng nà o ta nhá»› ra được nước cá» kia, ngươi sẽ được rá»i khá»i, nếu ngươi gây ra tiếng động, quấy rầy suy nghÄ© cá»§a ta, ta lại phải suy nghÄ© từ đầu ".
Lương Tiêu tức giáºn nói:" Äó là kiểu nói gì váºy? Ngươi mưá»i ngà y không nhá»› ra nước cỠđó, ta là m sao chá» ngươi mưá»i ngà y ; Ngươi cả Ä‘á»i không nghÄ© ra, ta chẳng lẽ chá» ngươi cả Ä‘á»i hay sao ".
Nho sinh cưá»i nói:" à ta chÃnh là như váºy, ngươi tuyệt không bằng lòng đáp ứng?"
Lương Tiêu phát tiết:" Cái đó đương nhiên."
Nho sinh nói: " Äã váºy ta chỉ còn cách dùng sức mạnh ép buá»™c ". Láºp tức lấy thế động thá»§, Lương Tiêu lui lại hai bước, tay nắm kiếm quyết, ngưng thần chỠđợi, có vẻ như bị ngưá»i khác bức cÅ©ng không động, đứng yên ba ngà y ba đêm.
Nho sinh liếc Lương Tiêu má»™t lát, mắt không chá»›p, bất ngá» má»™t tay chống lưng, ha ha cưá»i lá»›n, cưá»i đến ná»—i râu tóc rung lên không ngừng. Lương Tiêu cảm thấy kì lạ, há»i:" Ngươi cưá»i gì váºy?".
Nho sinh chẳng thèm chú ý đến hắn, cưá»i như Ä‘iên dại, lăn lá»™n nghiêng ngả, má»™t tay chống nạnh, má»™t tay chỉ mặt Lương Tiêu nói: " Ha ha, ngu ngốc, ha ha, ngu ngốc, ha ha...â€
Lương Tiêu đùng đùng nổi giáºn:" Ta ngu chá»— nà o?".
Nho sinh cưá»i nói:" Ta nói năng lảm nhảm má»™t hồi mà ngươi cÅ©ng tin, thiên hạ là m gì có chuyện hoang đưá»ng như váºy, ha ha, đồ đại ngốc, ha ha, tháºt là khoái, ha ha, khoái quá...â€
Lương Tiêu không biết nên khóc hay nên cưá»i, gãi đầu suy nghÄ©: " Ta đúng là ngốc tháºt, chuyện nà y xuyên suốt từ đầu vốn đã rất vô lý, ta lại cho là tháºt? Hây, tên thư sinh thối tha nà y, từ đầu tá»›i cuối hà lá»™ng ta à ?"
Nho sinh tá»±a như cưá»i đến quên cả trá»i đất, cưá»i mãi không thôi, bá»—ng nhiên, tay nhặt má»™t quân cá» trên bà n đá, vừa cưá»i lá»›n vừa vung tay ném ra, bên tai chỉ nghe tiếng ong ong không dứt, quân cỠđã chạm vách đá, ngáºp sâu và o đến má»™t tấc. Lương Tiêu nhìn thấy, hai mắt trợn tròn, kinh hãi không sao kể xiết.
Nho sinh sau khi ném xong quân cá», bá»—ng nhiên lại nổi giáºn, trừng mắt nhìn Lương Tiêu, gằn giá»ng: “Ngươi tưởng ta muốn chÆ¡i cá» má»™t mình à , ngươi tưởng ta muốn chÆ¡i cá» má»™t mình à …â€
Hai mắt tinh quang phát xạ, khà thế giống như thương dà i kÃch lá»›n, tưởng chừng muốn xuyên ngưá»i đối phương. Lương Tiêu không tá»± chá»§ được lui lại ná»a bước, nắm chặt bảo kiếm, trong lòng cảm thấy lo lắng, hÆ¡i thở trở nên nặng ná» gấp gáp. Bá»—ng nhiên ánh mắt cá»§a nho sinh trở nên ảm đạm, nhu hòa trở lại, á»§ rÅ© than dà i, tay vẫy Lương Tiêu trở lại: “Thằng nhóc con, ngươi lại đây.â€
Lương Tiêu tâm thần ổn định lại má»™t chút, lên giá»ng: “Ngươi gá»i ta là thằng nhóc váºy ngươi lá»›n lắm à â€.
Nho sinh cưá»i lá»›n: “Ngươi tưởng ta trẻ lắm à , hắc, so bì tuổi tác, ta là ông ná»™i cá»§a ông ná»™i ngươi sợ vẫn còn được đấy.â€
Lương Tiêu nói: “Ngươi đừng hòng lừa ta được?â€
Nho sinh tÃnh tình lưá»i biếng, nghe váºy cÅ©ng không thèm giải thÃch gì nhiá»u, há»i: “Không tin cÅ©ng được, giá» ta há»i ngươi, ngươi luyện được kiếm pháp nà y là há»c cá»§a ai?â€
Lương Tiêu nói: “ChÃnh là đạo trưởng Liá»…u Tình dạy taâ€.
Nho sinh thất kinh, nói: “Liá»…u Tình, hắc hắc, Liá»…u Tình!â€
Lương Tiêu thấy y thần sắc quái lạ, láy là m kì quái, há»i: “Ngươi biết bà ta à ?â€
Nho sinh lắc đầu nói: “Không, ta biết bá»™ kiếm pháp ấy thôi.â€
Lương Tiêu kinh ngạc, lại nghe nho sinh nói: “Thằng nhóc, bây giá» ngươi sá» lại bá»™ kiếm pháp từ đầu tá»›i cuối cho ta xem.â€
Lương Tiêu cưá»i lạnh: “Ngươi tưởng dá»… váºy à , Quy Tà ng kiếm nà y là thiên hạ đệ nhất kiếm pháp, là m sao ngươi đủ tư cách xem, hây, thì ra ngươi giả ma giả quá»·, vá»ng tưởng xem trá»™m kiếm pháp cá»§a ta? may mà ta phát hiện sá»›m, suýt nữa để cho ngươi được đắc ý rồi.â€
Nho sinh nhăn mặt nhÃu mà y, mắng lá»›n: “Tiểu tá» thối ăn nói báºy bạ.â€
Thân hình chợt tan biến như ảo ảnh, bay vá»t lên không hÆ¡n hai trượng, mÅ©i chân chấm trên má»™t phiến đá lồi ra trên vách, tay đã ngắt má»™t cà nh bạch mai, sau đó tay áo rung động, nhẹ nhà ng đáp xuống đất. Nhìn thấy khinh công như thế, Lương Tiêu trợn mắt há miệng không sao nói nên lá»i.
Nho sinh cưá»i nói: “Ngươi bảo Quy Tà ng kiếm là thiên hạ đệ nhất à ? Hây, ta lấy cà nh mai nà y giao thá»§ vá»›i ngươi, ngươi mà đánh rụng được má»™t cánh hoa nà o trên bông hoa nà y thì tÃnh là ngươi thắng.â€
Lúc ấy tiết trá»i tuy Ä‘ang là cuối thu, nhưng núi cao gió lạnh, hoa mai đã ra nụ nhá», nụ hoa còn Ä‘á»ng sương đêm, vừa sáng vừa đẹp vô cùng rá»±c rỡ.
Lương Tiêu thấy y coi thưá»ng mình như váºy, trong lòng đại ná»™, gằn giá»ng quát lá»›n: â€œÄÆ°á»£c, là ngươi nói đấy nhé.â€
Kiếm quang lạnh lẽo à o ạt phát ra, nhắm thẳng và o cà nh bạch mai trên tay nho sinh Ä‘ang cầm. Kiếm mai giao thá»§, nụ hoa vừa bị kiếm phong kÃch trúng rung động thì nho sinh chợt lắc tay, cà nh mai nhắm thẳng cổ tay cá»§a Lương Tiêu đánh tá»›i. Nụ hoa tuy má»m yếu nhưng được ná»™i kình hùng háºu cá»§a nho sinh xâm nháºp, hoà n toà n có thể đả thương mạch môn cá»§a y. Lương Tiêu vừa xoay tay định đỡ, cà nh mai đã rút ra, lại từ bên trái phất đến, vương lại trên má Lương Tiêu má»™t giá»t sương. Nếu đó không phải là đóa hoa mà là kiếm tháºt, đầu cá»§a Lương Tiêu ắt đã không còn trên cổ, trong lòng y vô cùng kinh hãi, hốt hoảng múa kiếm há»™ thân.
Qua lại tiến thoái hÆ¡n năm mươi chiêu như thế, Lương Tiêu đã sá» dụng hết toà n lá»±c, vẫn không là m tổn thương dù chỉ ná»a cánh hoa, ngược lại còn bị nho sinh thừa cÆ¡ trêu chá»c. Äấu thêm và i chiêu, cà nh mai bá»—ng nhiên chuyển đến phÃa sau lưng Lương Tiêu, chá»c thẳng lên cổ, Lương Tiêu vừa nhá»™t vừa ngứa, phá lên cưá»i. Trong lúc Ä‘ang cưá»i, trong tâm lóe lên má»™t ý nghÄ©: “Ai da, vá»›i chiêu kiếm nà y, nếu ta sá» chiêuâ€Thu Cao Vân Äạmâ€hư chiêu từ bên tả, xuất chiêu “Thượng Cùng BÃch Lạc†từ phÃa bắc, váºy thì vạn vạn lần không thể đánh tá»›i sau lưng ta được ; Sau đó sá» chiêuâ€Bát Diện Chuyển Äấuâ€phòng than, chiêuâ€Vạn Cổ Nhất VÅ©â€phản kÃch, không thắng má»›i lạ, Lương Tiêu ngươi tháºt ngốc quá, chưa nghÄ© tá»›i nÆ¡i?â€
Hắn truy kÃch thêm và i chiêu ra phÃa trước, đột nhiên thông suốt, hiểu rõ kÄ© cà ng rất nhiểu Ä‘iểm kì diệu cá»§aâ€Cà n kiếm đạoâ€, trong lòng vô cùng cao hứng, buồn phiá»n tiêu hết, tâm thần hoà n toà n thoát khá»i sá»± cuốn hút cá»§a trăm ngà n cà nh bạch mai ảo ảnh, chỉ nghÄ© như thế nà o là hư chiêu dụ địch, như thế nà o là chiêu tháºt công kÃch, như thế nà o là kì chÃnh giúp nhau, hư thá»±c tương ứng? Hay như thế nà o là trong công có thá»§, phòng bị đánh úp, Tâm thá»§ tương ứng, dần dần phát sinh kì biến.
Äấu thêm mấy chiêu nữa, nho sinh bá»—ng nhiên đứng hẳn lại, tay không động rồi thối lui hai trượng. Lương Tiêu má»™t kiếm trầm xuống, tiếp tục truy kÃch, chỉ nghe y cưá»i hà hà mỉa mai: “Cái gì Quy Tà ng kiếm chứ, không bằng rắm chó, không bằng rắm chó. Hắc hắc, ta đói bụng rồi, ăn cÆ¡m thôi, ăn cÆ¡m thôi ! Ngươi vẫn chưa phục thì ngà y mai đánh tiếp.†Y ha ha cưá»i lá»›n, ném cà nh hoa mai, kéo lê đôi hà i, vù vù chạy qua sưá»n núi, tá»± nhiên Ä‘i thẳng má»™t lèo.
Lương Tiêu đấu chà đang thịnh, đối thá»§ lại từ chối không đánh tiếp là không đánh, má»™t lèo chạy thẳng, vừa giáºn vừa thẹn, nắm chặt bảo kiếm thầm nghÄ©: “Liá»…u Tình đạo trưởng dạy cho ta kiếm pháp lợi hại, chỉ tại ta chưa táºp luyện tá»›i nÆ¡i, hây, nếu như bị ngưá»i ta coi thưá»ng Quy Tà ng Kiếm, ta phải mượn lá»™ kiếm pháp nà y đánh bại y, cÅ©ng không thể nà o.†Sau đó y ngồi trong đình, trong lòng hồi tưởng lại diá»…n biến lúc nãy, lại so sánh má»™t lát, bá»—ng nhiên thấy trong bụng sôi lên, má»›i biết đó là âm thanh cá»§a bụng đói.
Tà i sản của nguyenan
27-07-2008, 09:05 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Côn Luân - Phượng Ca
Quyển 3
Chương 2 – Hồi 2
Dịch thuáºt: MissVN
Hiệu Ä‘Ãnh + biên táºp: BYH
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Äến được cá»a quán, thấy Ãch nhi Ä‘ang Ä‘á»c sách , thấy y trở vá», nhếch mép má»™t cái, không thèm để ý đến. Lương Tiêu tâm trạng buồn bá»±c, giả như tảng lá» không thấy, lẳng lặng và o quán. A Tuyết đã xuống núi mua rau, sá»a soạn má»™t mâm cÆ¡m, thấy Lương Tiêu quay vá», mưá»i phần vui sướng, vá»™i và ng gá»i y và o ăn cÆ¡m. Liá»…u Tình không quen xa hoa, mắt thấy thức ăn rau thịt ê há», nói rằng :
- Tuyết à , cô sá»a soạn nhiá»u như váºy, là m sao ăn hết được ?
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Không nhiá»u đâu, không nhiá»u đâu, đạo trưởng cứ nhìn ta ăn là đượcâ€.
Khổ chiến vá»›i nho sinh ná»a ngà y trá»i, sinh lá»±c tiêu hao phần lá»›n, nhất thá»i ăn như gió cuốn mây tan, hết hÆ¡n phân ná»a số thức ăn. A Tuyết thấy y ăn uống ngon là nh, trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ, láºp tức lấy thêm rau để y ăn thêm. Ãch nhi không nói ra lá»i được, trong lòng chỉ thầm mắng Lương Tiêu ăn nhiá»u quá.
Ä‚n xong bữa thì trá»i cÅ©ng đã vá» chiá»u, Lương Tiêu Ä‘i ra bá» vá»±c bên cạnh, nhìn xa xa dưới chân núi đèn lá»a thưa thá»›t, trong lòng nhá»› đến tình cảnh giao thá»§ vá»›i nho sinh ban ngà y, trong lòng hà o khà trá»—i dáºy, láºp tức rút kiếm khá»i vá», luyện lại từ đầu. Äánh được khoảng mưá»i chiêu, bá»—ng nghe Liá»…u Tình vui vẻ khen lá»›n :
- Lương Tiêu à , xem ra ngươi đã thông suốt nhiá»u hÆ¡n rồi đó.
Lương Tiêu quay mặt lại cưá»i nói :â€
- Chà o Liễu Tình đạo trưởng.
Liễu Tình lắc đầu than:
- Tiểu tá» ngươi tháºt không thể dùng lẽ thưá»ng để xét Ä‘oán được, đã như thế, bần đạo cÅ©ng không thể cháºm chạp được nữa, lại đây, lại đây ngồi nà y.
Rồi chá»n má»™t tảng đá lá»›n ngồi xuống, Lương Tiêu cÅ©ng lại ngồi ở đó. Liá»…u Tình miệng giảng tay là m mẫu, ngay tại đỉnh núi gió căm căm, truyá»n thụ khẩu quyết tâm pháp. Lương Tiêu ngưng thần lắng nghe, lấy tình hình đấu kiếm lúc ban ngà y ra đối chiếu, lÄ©nh ngá»™ thêm rất nhiá»u Ä‘iá»u, nhất thá»i vui sướng lá»™ ra mặt. Hai ngưá»i ngồi tại sưá»n vá»±c, má»™t dạy má»™t há»c, đến lúc trăng lên, Liá»…u Tình má»›i thôi giục Lương Tiêu quay vá» Ä‘i ngá»§.
Lương Tiêu nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm, hôm sau dáºy sá»›m ăn sáng, lại đến bên đình nÆ¡i có bà n cá». Chỉ thấy nho sinh đã chá» trong đình từ sá»›m, vừa thấy Lương Tiêu đến, chẳng nói chẳng rằng, cưá»i hì hì bẻ ngay má»™t cà nh hoa mai, xuất chiêu nhắm thẳng và o y. Lương Tiêu được Liá»…u Tình truyá»n thụ kiếm lÃ, tâm pháp tuy có tiến bá»™, chỉ là nho sinh kia quá lợi hại, qua lại hà ng trăm chiêu, Lương Tiêu vẫn không đánh rụng hoa mai nổi, nho sinh lại đòi vỠăn cÆ¡m, không thèm đánh nữa.
Lương Tiêu vô cùng buồn bá»±c, trong đầu lại nghÄ© cách sá» chiêu, thấy có thể đánh rụng hoa mai, nhưng nho sinh lại muốn chạy, là m cho y không có cách nà o. Suy Ä‘i nghÄ© lại, ngà y hôm nay cÅ©ng đã linh ngá»™ không Ãt tinh nghÄ©a, nhất thá»i cảm thấy vui vẻ, bèn vung kiếm lên, từng chiêu từng thức, từ từ xuất ra.
Äến đêm Liá»…u Tình trở lại thăm Lương Tiêu, thấy y tiến bá»™ thần tốc,vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, lại sinh lòng ngá» vá»±c, há»i y ban ngà y Ä‘i đâu là m gì ? Lương Tiêu cảm thấy vô cùng xấu hổ, lòng thầm nghÄ© :†Ta đánh không thắng nho sinh kia, đã là m nhục uy danh cá»§a Quy Tà ng Kiếm, là m sao có thể ăn nói vá»›i Liá»…u Tình đạo trưởngâ€. NghÄ© váºy chỉ nói ban ngà y tìm chá»— vắng luyện kiếm, Liá»…u Tình trong lòng dẹp hết nghi ngá», chỉ nghÄ© tuổi nhá» có chà hiếu thắng, không chất vấn nữa, tiếp tục truyá»n tâm pháp cho Lương Tiêu
Qua ngà y hôm sau, Lương Tiêu lại tìm nho sinh so kiếm, có Ä‘iá»u y mạnh thêm má»™t phần, nho sinh cÅ©ng mạnh thêm má»™t phần, vẫn không để cho Lương Tiêu đánh rụng hoa mai, đấu đến giữa trưa, Lương Tiêu lại ấm ức Ä‘i vá». Nhưng y tÃnh tình kiên nhẫn, không lấy là m phiá»n, táºn tâm luyện táºp Quy Tà ng Kiếm, tối đến cÅ©ng nằm má»™ng thấy nho sinh kia, cưá»i lên ha hả, hoa tay múa chân, chỉ là dùng sức quá mạnh bị rÆ¡i khá»i giưá»ng, mở mắt nhìn ra, chỉ thấy vầng trăng tròn sáng vằng vặc trên bầu trá»i.
Liá»…u Tình thấy Lương Tiêu ngá»™ tÃnh kinh ngưá»i, vô cùng hoan hỉ, bèn Ä‘em “ Cà n kiếm đạo “ tâm pháp giảng lại, nhân đó giảng luôn Khôn, Cấn, Äoái, Khảm, Li, Tốn, Chấn 7 loại kiếm đạo khác.
Trong Bát Quái, quẻ “Khôn†chỉ Äất, vì váºy “ Khôn kiếm đạo “ trầm trá»ng hồn háºu, Ä‘Ãch thá»±c là kiếm thuáºt phòng thá»§ lợi hại, quẻ “Cấn†chỉ Núi, váºy nên “Cấn kiếm đạo†mạnh mẽ hòa hợp. Lại có lá»™ kiếm pháp hung tà n hiểm ác, chÃnh là “Äoái kiếm đạoâ€, “Äoái†chỉ ao hồ, núi và hồ vốn tương thÃch, má»™t chÃnh má»™t kì, thưá»ng có thể vây hãm địch nhân. Còn “Khảm†là nước trong thiên hạ, “Khảm kiếm đạo†cÅ©ng mang thá»§y tÃnh thâm sâu, như sông như biển, như thác như hồ, đúng là :†Thiên hạ chẳng có gì má»m yếu như nước, nhưng không gì mạnh là không thắng đượcâ€, lá»™ kiếm pháp nà y “Lấy yếu thắng mạnh, lấy nhu thắng cương†vô cùng kì diệu, được xem là lá»™ kiếm thuáºt lợi hại nhất cá»§a Quy Tà ng Kiếm. “Li kiếm đạo†tất nóng như lá»a, bá khà bao trùm, không thể ngăn chặn, má»—i khi xuất ra thế như lá»a đốt bình nguyên, thế không thể chống. Liá»…u Tình tÃnh tình hòa hoãn, nói đến lá»™ kiếm pháp nà y cÅ©ng không tá» vẻ gì nhưng Lương Tiêu lại mưá»i phần hoan hỉ, cố hết sức dụng tâm há»c táºp.
Dạy xong “Li kiếm đạoâ€, lại đến “Tốn kiếm đạoâ€. “Tốn†chỉ gió, gió là khà cá»§a vÅ© trụ, khởi Ä‘i từ đầu đến cuối, xuyên qua tùng bách. “Tốn kiếm đạo†biến hóa Ä‘a Ä‘oan, là thức ghê gá»›m nhất cá»§a “Quy Tà ng kiếmâ€, nhu thì đùa hoa giỡn liá»…u, xung huyệt vô cùng vi diệu ; nhưng khi đã Ä‘iên cuồng phát xuất, có thể tan đá nát cây, uy lá»±c tà n phá ghê gá»›m.
Cuối cùng là lá»™ “Chấn kiếm đạoâ€, “Chấn†là sấm sét, lôi đình vạn quân vốn chỉ trong nháy mắt. ChÃnh vì váºy lá»™ kiếm pháp nà y chỉ có má»™t chiêu, không xuất thì thôi, nếu xuất thì không gì cứng không phá được. Nói vá» tấn công nhanh chóng hiểm ác, chÃnh là Quy Tà ng kiếm đệ nhất.
Hôm đó, Liá»…u Tình truyá»n đủ " Chấn kiếm đạo " dặn dò Lương Tiêu Ä‘em " Bát kiếm đạo " sá» lại má»™t lần từ đầu đến cuối. Lương Tiêu theo lá»i sá» kiếm, bá»—ng thấy Liá»…u Tình ngây ngưá»i ra nhìn, trong lòng cảm thấy kì quái vô cùng, vá»™i há»i :
- Liễu Tình đạo trưởng, ta sỠkiếm có chỗ nà o sai à ?".
Liễu Tình định thần trở lại, lắc đầu than rằng :
- Ngươi sá» kiếm má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không sai, ai, kiếm..., Ä‘Ãch thá»±c kì quái, là m sao ngươi lại tiến bá»™ thần tốc như váºy, ta giảng giải rõ rà ng, ngươi nhất nhất lÄ©nh há»™i, ta chỉ chưa đến nÆ¡i đến chốn, ngươi cÅ©ng tá»± mình thông suốt hết cả." Nhất thá»i nhÃu mà y cúi đầu, tá» vẻ không hiểu.
Lương Tiêu xấu hổ nhá»§ thầm :†Nếu không có tên nho sinh kia, là m cho ta ngà y ngà y dụng khà đấu kiếm, ta chưa chắc đã lÄ©nh ngá»™ được đến như thế nà y ? Chỉ là bây giá» hoa mai sắp tà n, ta vẫn chưa đánh rụng được má»™t cánh hoa nà o, Ai, bản lãnh như thế, xứng đáng được gá»i là kiếm tiên …â€.
Trong khi Ä‘ang suy nghÄ© miên man, chợt nghe Liá»…u Tình nói :†Có Ä‘iá»u, Lương Tiêu à , ngươi nghÄ© bát kiếm đạo chÃnh là Quy Tà ng Kiếm, hoà n toà n là sai lầm.†Lương Tiêu thất kinh há»i lại :
- Quy Tà ng kiếm không phải là cái nà y à ?â€
Liá»…u Tình lắc đầu cưá»i :
- Bát kiếm đạo tuy lợi hại, bất quá chỉ là cÆ¡ bản cá»§a Quy Tà ng kiếm. Ngươi trá»i phú thông minh, lẽ nà o lại không hiểu ?â€
Lương Tiêu kinh ngạc, không sao nói nên lá»i. Liá»…u Tình tay vá»— lên cây tre, cưá»i nói :
- Lương Tiêu, má»™t Ä‘oạn tre nà y, tất nhiên rất dá»… chặt đứt, nhưng nếu tám Ä‘oạn ghép là m má»™t, ngươi có thể chặt đứt được chăng ?â€
Lương Tiêu nói :
- Nếu con dốc hết sức thì có thể chặt đượcâ€.
Liá»…u TÃnh mỉm cưá»i, nói tiếp :
- Nếu là sáu mươi tư Ä‘oạn cháºp là m má»™t thì sao ?
Lương Tiêu ngạc nhiên nói :
- Váºy thì chẳng có cách nà oâ€.
Liá»…u Tình cưá»i nói :
- Váºy đó, bát kiếm đạo tá»±a như các cây tre đứng riêng lẻ, phải lấy Quy Tà ng trong tiên thiên dịch là là m dây ghép chặt lại. So ra, bát đại kiếm đạo cÅ©ng giống như Cung Thương Giác Chá»§y VÅ© ngÅ© âm, nghe má»™t âm đơn lẻ sẽ thấy không có ý vị, nhưng khi có nhạc sư Ä‘iá»u hòa, có thể kéo dà i ba ngà y, là m cho ngưá»i ta quên hết.â€
Lương Tiêu trầm ngâm một lát, vỗ tay nói :
- Con hiểu rồi, quẻ Cà n vá»›i quẻ Khôn tương hợp, Cà n thượng Khôn hạ tạo ra quẻ Thái thiên địa, Khôn thượng Cà n hạ tạo ra quẻ Phá»§ thiên địa, tiếp diá»…n như thế, Thái Kiếm Äạo biến hóa ra Phá»§ Kiếm Äạo, nhưng nếu hai quẻ Thái Phá»§ tương giao, lại tạo ra quẻ má»›i, cứ thế lặp lại, biến hóa tạo ra có thể là vô cùng vô táºn.
Liễu Tình im lặng hồi lâu rồi than rằng :
- Lương Tiêu à ! Nói chuyện vá»›i ngươi quả là hết sức thú vị. Nhiá»u Ä‘iá»u như váºy, ngươi chỉ nghe khởi đâu, đã có thể tá»± mình hiểu rõ
Lương Tiêu cưá»i nói :
- Äá»u là do đạo trưởng dạy bảo má»›i có được “
Liá»…u Tình nheo mắt,nói : “ Ngươi là trẻ con, sao lại biến thà nh kẻ vá»— mông ngá»±a váºy ?
Lá»i vừa thốt ra, cảm thấy không ổn, hiểu rằng thá»i gian qua ngà y ngà y nói chuyện vá»›i Lương Tiêu, lá»i nói đã cảm nhiá»…m, bá»›t câu thúc Ä‘i và i phần, trong lòng thấy hoang mang, vá»™i vã nghiêm túc kiểm Ä‘iểm.
Lương Tiêu trầm ngâm nói:
- Nhưng kiếm pháp không so vá»›i thuáºt số được, các biến hóa vá» sau, con nghÄ© không thể đảo ngược được. Như “Cà n kiếm đạo“ vá»›i “Khôn kiếm đạo†đÃch thá»±c tương phản, Khảm Li nhị kiếm cÅ©ng Ä‘á»u hết sức cá»±c Ä‘oan, muốn hai lá»™ kiếm pháp quán thông vá»›i nhau, phải là m cách nà o?â€
Liá»…u Tình cưá»i nói :
- CÅ©ng là để khảo sát con ngưá»i. Ngươi cÅ©ng giống như đại tướng quân thống suất thiên binh vạn mã, bát kiếm đạo cÅ©ng như là quân binh cá»§a ngươi, Quy Tà ng là binh pháp cá»§a ngươi, có quân lÃnh lại có binh pháp. Nhưng trên chiến trưá»ng tháºt sá»±, không dá»±a và o binh pháp, đánh rợ Hồ xem ra cÅ©ng không thà nh. Chỉ dá»±a và o binh thư, không bà n bạc tướng sÄ©, cÅ©ng chắc chắn thất bại. Nói như váºy, phải biết dùng binh pháp để chỉ huy binh sÄ©, phát huy bản lãnh Ä‘Ãch thá»±c, không phải là việc đơn giản. Tá»± cổ chà kim, danh tướng vốn rất khác vá»›i những kẻ tầm thưá»ng.â€
Lương Tiêu nghe lá»i giảng giải, trong lòng hiểu thấu, hướng vá» Liá»…u Tình vái chà o, rồi quay vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Tiếng gió à o à o trong đêm, tiếng sấm ầm ầm đùng đùng không dứt, Lương Tiêu trong lòng bị phong lôi là m cho hốt hoảng, cảm thấy không yên ổn. Bình minh đến, vá»™i và ng mở cá»a, liá»n có má»™t luồng gió lạnh mang tuyết thổi qua. Phóng tầm mắt ra xa, đồi núi rừng cây, là ng mạc bị phá»§ hoà n toà n tuyết trắng, chỉ thấy mà u trắng mênh mang, bất giác suy nghÄ© :†Gió tuyết lá»›n như váºy, không biết nho sinh kia có đến hay không? “
Lương Tiêu sá»a soạn quần áo, đạp gió lá»™i tuyết, cuối cùng cÅ©ng đến ngôi đình đánh cá», chỉ thấy trong đình tịnh không có bóng ngưá»i, bất đồ tá»± nghÄ© :†Hôm nay tuyết lá»›n, không biết y có thể tá»›i hay không?†à nghÄ© vừa thoáng qua, chợt nghe tiếng chân, đưa mắt nhìn sang, chỉ thấy nho sinh chá»›p nhoáng đã từ sưá»n núi Ä‘i ra, hoa tuyết bám đầy trên râu tóc, quần áo vẫn đơn bạc, nhiá»u chá»— lá»™ cả da thịt ra ngoà i.
Nho sinh trong tay cầm má»™t hô lô rượu mà u Ä‘á», từ xa nhìn thấy Lương Tiêu mở miệng vừa cưá»i lá»›n vừa quát :
- Thằng nhóc con, vẫn chưa chịu phục à ? Hôm nay có chiêu gì má»›i không ?â€
Cúi đầu nhìn quanh, chỉ thấy qua má»™t đêm gió tuyết, hoa mai đã tà n rất nhiá»u, thở dà i than :
- Qua ngà y hôm nay, cây bạch mai nà y chắc sẽ tà n. Nghỉ thôi, hôm nay để ta đùa chÆ¡i vá»›i ngươi má»™t hồi nữa.â€
Lương Tiêu há»i lại :
- Cái gì ?â€
Nho sinh cưá»i lạnh :
- Hoa mai tà n hết rồi, chÆ¡i cái gì nữa bây giá» ?â€
Lương Tiêu trong lòng chợt phát sinh hà o khÃ, cưá»i lạnh nói :
- Hôm nay ta nhất định phải thắng ngươi.â€
Nho sinh vá»— tay cưá»i lá»›n :
- Tiểu tá» chà khà không tệ, hắc hắc, tiếc thay là m không dá»… như nói.â€
Y giắt hồ lô trên thắt lưng, ngắt má»™t cà nh hoa mai, trên còn ba đóa bạch mai, nho sinh đưa cà nh mai ra trước gió, là m rụng mất hai đóa, còn lại má»™t đóa. Lương Tiêu táºn mắt nhìn thấy, trong lòng mắng thầm không thôi. Phải biết khi hai ngưá»i giao đấu, nho sinh lúc nà o cÅ©ng phải lo che chở đóa hoa mai, hoa mai trên cà nh cà ng nhiá»u bao nhiêu, y phải hao phà tâm lá»±c nhiá»u bấy nhiêu, hoa mai tuy nhiá»u nhưng chỉ cần bị Lương Tiêu đánh rụng má»™t đóa là kể như thua. Äằng nà y hoa mai chỉ có má»™t đóa, nho sinh tâm thần táºp trung, chiếm rất nhiá»u tiện nghi. Lương Tiêu giao đấu nhiá»u tráºn vá»›i y, tá»± nhiên hiểu rất rõ đạo là nà y. Mắt thấy hoa trên cây mai ngà y cà ng Ãt dần Ä‘i, ý trá»i đã váºy, không còn cách nà o khác, chỉ đà nh cố gắng đánh rụng hoa mai trên tay nho sinh, để y không chối cãi gì được.
Tà i sản của nguyenan
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu con luan , âàëåíòèíà , áåñïëàòíûé , àâòîðàäèî , âèðòóàëüíûå , côn luân , côn luân 4vn , côn luân full , côn luân full 4vn , côn luân quyển 4 , côn luân quyển 5 , côn luân quyển 6 , côn luân quyển 7 , côn luân quyen 4 , côn luân tap cuoi , côn luân táºp 4 , côn luân vn4 eu , chuong 11 con luan , çíàêîìñòâ , codaokinhphong chuong4 , con lon tap 1 , con luan , con luan 4vn , con luan 4vn.eu , con luan 5 6 7 , con luan chuong 15 , con luan chuong 23 , con luan chuong 4 hoi 9 , con luan chuong moi nhat , con luan full , con luan full online , con luan het quyen 3 , con luan phuong ca ebook , con luan quyá»…n 4 , con luan quyen 1 full , con luan quyen 2 , con luan quyen 3 , con luan quyen 4 , con luan quyen 4 hoi 12 , con luan quyen 4 hoi 2 , con luan quyen 4 hoi 9 , con luan quyen 5 , con luan quyen 5 6 7 , con luan quyen 5 hoi 1 , con luan quyen 6 , con luan quyen 6 full , con luan quyen 7 , con luan tap 1 , con luan tap 4 , con luan tap 5 , con luan tren 4vn.com , con luan truyenhixx , con luanquyen 4 , conluan , ebook con luan , ëîãîòèï , ïñîðèàç , ìóçûêà , kiem hiep con luan , ñàëàòîâ , òîðãîâîå , phượng ca , quách thá»§ kÃnh , thap ma , truyen côn luân full , truyen con luan 4vn.eu , truyen con luan quyen 4 , truyen con luan quyen 7 , truyen con luon quyen 3 , truyenkiemhiepconluan , ýëåêòðîìîíòàæ , æàëþçè , ðàìáëåð