  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				04-09-2008, 07:15 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 17 
 
“Phòng chỉnh lý†
♦ 
Ngưá»i kế  tục 
 
 
  
 
 
 
Nhục Ä‘áºu khấu chẳng biết gì vá» những ngưá»i phụ  nữ hay lui tá»›i chá»— bà. Chẳng ai cho Nhục Ä‘áºu khấu biết thông tin vá» bản thân  mình, mà bà cÅ©ng chẳng bao giá» há»i. Những cái tên mà quý bà kia dùng để đăng ký  cuá»™c hẹn rõ ràng là tên giả hết. Thế nhưng bao quanh há» là cái hÆ¡i hướm đặc biệt  kết hợp giữa tiá»n bạc và quyá»n lá»±c. Quý bà này chẳng bao giá» tá»± phô cái đó ra,  song nhìn phong thái và cách ăn mặc cá»§a há», Nhục Ä‘áºu khấu cÅ©ng biết rằng há»  thuá»™c tầng lá»›p thượng lưu. 
Bà thuê địa Ä‘iểm trong má»™t cao ốc văn phòng ở khu  Akasaka – má»™t tòa nhà chẳng có gì nổi báºt ở má»™t nÆ¡i chẳng có gì nổi báºt, để làm  yên lòng quý bà vốn luôn lo ngay ngáy sao cho đừng ai dòm ngó đến Ä‘á»i tư cá»§a há».  Sau khi tháºn trá»ng cân nhắc, bà quyết định bố trà chá»— này như má»™t xưởng thiết kế  thá»i trang. Mà tháºt, trước kia Nhục Ä‘áºu khấu vốn là nhà thiết kế thá»i trang,  thành thá» chẳng ai sẽ thấy khả nghi nếu có các quý bà thuá»™c nhiá»u giá»›i khác nhau  lui tá»›i chá»— bà. Khách hàng cá»§a bà Ä‘á»u trong độ tuổi ba mươi, bốn mươi. Nhục Ä‘áºu  khấu chất đầy vải vóc, mẫu thiết kế và tạp chà thá»i trang vào căn phòng, lại  thêm dụng cụ, bàn vẽ và vài con manÆ¡canh mà thiết kế thá»i trang luôn cần tá»›i,  tháºm chà bà còn thiết kế vài bá»™ tháºt, để bên ngoài nhìn vào càng thấy đáng tin  hÆ¡n. Căn phòng nhá» hÆ¡n trong hai phòng được bà bố trà thành phòng chỉnh lý.  Khách hàng cá»§a bà thưá»ng được đưa vào phòng chỉnh lý, và há» sẽ ngồi lên sofa để  được Nhục Ä‘áºu khấu “chỉnh lýâ€. 
Danh sách khách hàng cá»§a Nhục Ä‘áºu khấu được  láºp bởi bà vợ cá»§a ông chá»§ má»™t cá»a hàng bách hóa lá»›n. Bà ta đã lá»±a chá»n từ trong  số bạn bè đông đảo cá»§a mình má»™t số rất hạn chế những ứng viên đáng tin cáºy. Bà  ta tin chắc rằng, để tránh má»i khả năng gây tai tiếng om sòm, cần phải biến nhóm  này thành má»™t câu lạc bá»™ có thành phần đặc tuyển. Nếu không thì tin tức vá» các  cuá»™c sắp đặt thế này chắc chắn sẽ tràn lan nhanh chóng. Những quý bà được chá»n  làm thành viên Ä‘á»u được cảnh báo không bao giỠđược tiết lá»™ cho ngưá»i ngoài vá»  những lần “chỉnh lý†cá»§a mình. Quý bà này không chỉ là những ngưá»i rất có tư  cách, mà há» còn biết rằng nếu nuốt lá»i hứa há» sẽ bị khai trừ vÄ©nh viá»…n khá»i câu  lạc bá»™. 
Má»—i khách hàng sẽ gá»i Ä‘iện thoại để đăng ký giỠ“chỉnh lý†và đến  đúng giỠđã hẹn, biết rằng mình không phải ngại chạm trán bất cứ thành viên nào  khác và có thể yên tâm rằng má»i hành tung cá»§a mình Ä‘á»u được giữ kÃn. Thù lao  được trả ngay tại chá»—, bằng tiá»n mặt, bao nhiêu là do vợ ông chá»§ cá»a hàng bách  hóa ấn định, song luôn ở mức cao hÆ¡n Nhục Ä‘áºu khấu tưởng nhiá»u. Tuy nhiên chẳng  phải vì thù lao như thế mà ngưá»i ta Ãt đến hÆ¡n. Bất cứ quý bà nào từng được Nhục  Ä‘áºu khấu “chỉnh lý†đá»u sẽ hẹn thêm lần nữa, không có ngoại lệ. “Bà đừng để tiá»n  bạc trở thành gánh nặng cho mìnhâ€, vợ ông chá»§ cá»a hàng bách hóa từng giải thÃch  vá»›i Nhục Ä‘áºu khấu. “Càng trả cao thì các bà ấy càng yên tâmâ€. Nhục Ä‘áºu khấu đến  “văn phòng†má»™t tuần ba lần, má»—i ngày “chỉnh lý†má»™t lần. Bà chỉ làm đến thế là  hết mức. 
Quế trở thành trợ lý cho mẹ từ khi cáºu tròn mưá»i sáu tuổi. Ở thá»i  Ä‘iểm đó Nhục Ä‘áºu khấu đã bắt đầu thấy khó tá»± mình đảm đương má»i công việc hành  chÃnh lặt vặt, song thuê má»™t kẻ hoàn toàn xa lạ thì bà không muốn. Cuối cùng,  sau khi đã đắn Ä‘o rất dữ, bà má»›i đỠnghị con trai giúp má»™t tay, cáºu đồng ý ngay  láºp tức mà tháºm chà không há» há»i xem mẹ Ä‘ang làm thứ việc gì. Ngày nào cÅ©ng váºy,  cáºu đến văn phòng lúc 10 giá» sáng bằng taxi (cáºu không chịu nổi nếu phải **ng  chạm vá»›i ngưá»i khác trên xe buýt hay xe Ä‘iện ngầm), lau chùi, quét bụi, sắp xếp  lại đồ đạc đâu vào đó, thay hoa má»›i vào bình, pha cà phê, mua sắm các thứ cần  thiết, cho băng nhạc cổ Ä‘iển vào máy cassette rồi vặn âm lượng nhá», và ghi sổ  sách. 
Chẳng bao lâu Quế đã trở thành má»™t nhân váºt không thể thiếu ở văn  phòng. Dẫu là hôm có khách hay không, cáºu luôn luôn váºn comple, thắt cà vạt Ä‘oạn  ngồi vào vị trà cá»§a mình ở bàn đón khách. Không má»™t vị khách nào than phiá»n  chuyện cáºu không nói được. Há» chẳng thấy bất tiện chút nào vá» chuyện đó, tháºm  chà còn thÃch là đằng khác. Cáºu chÃnh là ngưá»i nháºn cuá»™c gá»i má»—i khi há» muốn hẹn  giá». Há» cho cáºu biết há» muốn đến lúc ngày ấy, giỠấy, cáºu sẽ gõ lên bàn để đáp  lại: má»™t tiếng là “khôngâ€, hai tiếng là “vângâ€. Quý bà thÃch kiểu vắn tắt ấy.  Cáºu là má»™t trang thanh niên vá»›i những nét hoàn hảo đến mức có thể tạc thành  tượng, trưng trong viện bảo tàng, và khác vá»›i nhiá»u thanh niên bảnh trai khác,  cáºu không bao giá» làm há»ng hình ảnh cá»§a mình khi mở miệng. Các bà thưá»ng trò  chuyện vá»›i cáºu khi đến hoặc khi Ä‘i, và cáºu thưá»ng đáp lại bằng má»™t nụ cưá»i và  má»™t cái gáºt đầu. Những cuá»™c “trò chuyện†đó làm há» thấy nhẹ nhõm hÆ¡n, làm vÆ¡i Ä‘i  ná»—i căng thẳng mà há» mang từ thế giá»›i bên ngoài vào đây, cÅ©ng làm há» thấy đỡ  phần lúng túng sau khi được “chỉnh lýâ€. Bản thân Quế cÅ©ng váºy, cáºu thưá»ng không  ưa giao tiếp vá»›i ngưá»i lạ, song lại tá» ra không há» khó chịu khi tiếp xúc vá»›i quý  bà này. 
Năm mưá»i tám tuổi Quế lấy được bằng lái. Nhục Ä‘áºu khấu đã tìm được  má»™t thầy dạy lái xe tá» tế để dạy riêng cho cáºu, nhưng Quế đã mua sách tá»± há»c tất  cả những gì cần há»c vá» lái xe rồi. Cáºu chỉ cần biết thêm những kỹ năng thá»±c hành  mà sách không dạy được, và kỹ năng đó chỉ cần ngồi sau tay lái vài hôm là cáºu  nắm vững ngay. Có bằng lái rồi, cáºu bắt đầu lùng khắp các tạp chà vỠô tô cÅ©  đặng mua má»™t chiếc Porsche Carrera bằng toàn bá»™ số tiá»n cáºu dành dụm được nhá»  làm việc cho mẹ (số tiá»n đó cáºu không há» phải chi tiêu vào sinh hoạt hàng ngày).  Cáºu đánh bóng động cÆ¡ đến sáng choang lên, cáºu đặt mua các bá»™ pháºn má»›i qua bưu  Ä‘iện, lắp lốp xe má»›i, nói chung là nâng cấp chiếc ô tô lên tiêu chuẩn xe Ä‘ua.  Tuy nhiên, sau đó thì cáºu vẫn chỉ ngày ngày lái chiếc ô tô đó trên con đưá»ng  ngắn ngá»§n đông nghẹt từ nhà cáºu ở Hiroo đến văn phòng ở Akasaka vá»›i váºn tốc hiếm  khi trên sáu mươi cây số má»™t giá». Do váºy chiếc Porsche 911 cá»§a cáºu là má»™t trong  những chiếc hiếm hoi kiểu đó trên thế giá»›i. 
 
* * *  
Nhục Ä‘áºu khấu tiếp tục làm công việc cá»§a mình  suốt hÆ¡n bảy năm, trong thá»i gian đó bà để mất ba khách hàng: ngưá»i thứ nhất  chết trong má»™t tai nạn xe hÆ¡i, ngưá»i thứ hai bị “khai trừ vÄ©nh viá»…n†vì má»™t sai  phạm nhá» nào đó, ngưá»i thứ ba thì “đi xa†do chồng thay đổi việc làm. Thay cho  những ngưá»i đó là bốn khách hàng má»›i, tất cả Ä‘á»u thuá»™c loại quý bà trung niên  hấp dẫn mặc quần áo đắt tiá»n và dùng toàn biệt danh. Bản thân công việc cá»§a Nhục  Ä‘áºu khấu không há» thay đổi trong suốt bảy năm. Bà vẫn tiếp tục “chỉnh lý†cho  các khách hàng. Quế tiếp tục lau chùi dá»n dẹp văn phòng, ghi sổ sách và lái  chiếc Porsche. Tiến triển cÅ©ng không, thụt lùi cÅ©ng không, chỉ có những ngưá»i  trong cuá»™c thì thêm tuổi. Nhục Ä‘áºu khấu sắp bước sang tuổi năm mươi, Quế thì  tròn hai mươi. Quế dưá»ng như thÃch công việc cá»§a mình, nhưng Nhục Ä‘áºu khấu dần  dần bị cảm giác bất lá»±c xâm chiếm. Hết năm này sang năm khác bà tiếp tục “chỉnh  lý†cái “gì đó†kia mà má»—i khách hàng Ä‘á»u mang bên trong mình. Bà chẳng bao giá»  hiểu được chÃnh xác mình Ä‘ang làm gì cho há», nhưng bà vẫn tiếp tục làm hết sức  mình. Tuy nhiên, bà không bao giá» chữa dứt được những “cái gì đó†này. Bà chẳng  thể nào xóa sạch được hoàn toàn “cái đóâ€, toàn bá»™ năng lá»±c chữa trị cá»§a bà chỉ  làm được má»—i việc là giảm thiểu hoạt động cá»§a chúng trong má»™t thá»i gian. Chỉ  trong Ãt ngày (thưá»ng từ ba đến mưá»i ngày), má»—i “cái gì đó†ấy sẽ lại hoạt động,  khi tiến khi lùi song vá» lâu dài thì ngày má»™t lá»›n ra, ngày má»™t mạnh lên như tế  bào ung thư, không thể nào ngăn được. Nhục Ä‘áºu khấu cảm thấy những cái đó trưởng  thành lên trong tay mình. Chúng như nói vá»›i bà: Mụ chỉ tổ phà thì giá» vô Ãch  thôi. Dù mụ có làm gì Ä‘i nữa thì rốt cuá»™c bá»n ta vẫn thắng. Và chúng có lý. Bà  chẳng có mảy may hy vá»ng thắng. Bà chỉ làm được má»—i má»™t việc là trì hoãn bước  tiến cá»§a chúng sao cho khách hàng cá»§a bà có được dăm ngày bình yên. 
Nhục Ä‘áºu  khấu thưá»ng tá»± há»i: “Có phải chỉ các bà này không? Có phải tất cả phụ nữ trên  thế giá»›i này Ä‘á»u mang “cái gì đó†này ở bên trong nhục thể mình không? Mà tại  sao tất cả các bà đến đây Ä‘á»u trong lứa tuổi trung niên? Liệu chÃnh mình cÅ©ng có  má»™t “cái gì đó†ở bên trong mình không?â€. 
Tuy nhiên Nhục Ä‘áºu khấu không thiết  tha lắm đến việc tìm lá»i đáp cho những câu há»i đó. Bà chỉ biết chắc má»™t Ä‘iá»u là  má»i tình huống hình như đã trùng hợp thế nào đó để bà phải bị trói buá»™c vào căn  phòng chỉnh lý này. Ngưá»i ta cần bà, và chừng nào ngưá»i ta còn cần bà, bà không  thể ra Ä‘i được. Äôi khi cảm giác bất lá»±c cá»§a bà sâu thẳm và khá»§ng khiếp đến ná»—i  bà có cảm giác mình như cái vá» rá»—ng bị vứt Ä‘i. Bà Ä‘ang kiệt dần Ä‘i, Ä‘ang biến  dần vào bóng tối hư vô. Vào những lúc như váºy, bà thưá»ng bá»™c bạch tâm hồn vá»›i  cáºu con trai trầm lặng cá»§a mình, và Quế thưá»ng chăm chú lắng nghe từng lá»i cá»§a  *** thỉnh thoảng lại gáºt đầu. Cáºu chẳng bao giá» nói năng gì, nhưng nói chuyện  vá»›i cáºu như thế này bà cảm thấy bình tâm kỳ lạ. Bà cảm thấy mình không hoàn toàn  cô độc, không hoàn toàn bất lá»±c. Lạ tháºt, bà nghÄ©: Mình chữa cho ngưá»i khác, Quế  chữa cho mình. Thế còn ai chữa cho Quế? Phải chăng nó là má»™t lá»— Ä‘en, tá»± nó thu  hút má»i ná»—i Ä‘au và ná»—i cô đơn? Có lần – mà cÅ©ng chỉ má»™t lần ấy thôi – bà thá» tìm  tòi bên trong cáºu con trai bằng cách đặt tay lên trán cáºu như bà vẫn làm vá»›i  khách hàng những khi “chỉnh lý†cho há». Nhưng bà không cảm thấy gì cả. 
Chẳng  mấy chốc Nhục Ä‘áºu khấu cảm thấy muốn thôi không làm việc này nữa. “Mình chẳng  còn lại bao nhiêu sức lá»±c. Nếu cứ thế này, mình sẽ tá»± thiêu cháy mình đến hết.  Mình sẽ chẳng còn lại gì nữa.†Nhưng ngưá»i ta vẫn rất cần đến khả năng “chỉnh  lý†cá»§a bà. Bà không thể tá»± cho phép mình bá» rÆ¡i khách hàng chỉ vì ý muốn cá  nhân. 
Äến mùa hè năm sau, Nhục Ä‘áºu khấu tìm được ngưá»i kế tục. Ngay khi nhìn  thấy vết bầm trên má chàng thanh niên Ä‘ang ngồi trước má»™t tòa nhà ở khu  Shinjuku, bà đã biết.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				04-09-2008, 07:15 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
 18 
 
Con gái của một con ếch ộp ngu si 
(Quan điểm của  Kasahara May: 4) 
♦  
 
 
 
Lại chào anh, Chim vặn dây  cót! 
Bây giá» là 2 giá» 30 sáng. Hàng xóm em ngá»§ thẳng cẳng hết rồi, nhưng đêm  nay em không ngá»§ được, thế là em mò dáºy viết thư cho anh. Nói tháºt vá»›i anh, ban  đêm mà không ngá»§ được thì vá»›i em là chuyện bất thưá»ng cÅ©ng như võ sÄ© sumo đội mÅ©  bêrê mà lại đẹp trai váºy. Thưá»ng thì há»… tá»›i giá» là em đã ngá»§ tÃt rồi, cứ thế làm  má»™t mạch cho tá»›i giá» phải dáºy. Em có đồng hồ báo thức nhưng hầu như chả bao giá»  dùng cả. Tuy nhiên, lâu tháºt lâu lại có má»™t lần em thức dáºy lúc ná»a đêm rồi  chẳng làm sao ngá»§ lại được. 
Em định sẽ cứ ngồi ở bàn viết thư cho anh cho đến  khi nào buồn ngá»§ thì thôi, cho nên em chả biết thư này sẽ dài hay ngắn nữa. Mà  dÄ© nhiên là lần nào cÅ©ng váºy, há»… cứ viết thư cho anh là mãi đến khi dừng rồi em  má»›i biết thư dài hay ngắn. 
Em nghÄ© thế này anh ạ, hầu hết thiên hạ sống trên  Ä‘á»i này ấy mà (chắc cÅ©ng có vài ngoại lệ, nhưng Ãt lắm), há» cứ nghÄ© rằng thế  giá»›i này hay cuá»™c Ä‘á»i này (gá»i là gì cÅ©ng được) là cái nÆ¡i mà tất cả má»i thứ Ä‘á»u  hợp lý và nhất quán (hay Ãt nhất là Ä‘á»u ắt phải hợp lý và nhất quán). Má»—i khi  nói chuyện vá»›i hàng xóm em ở đây là em lại thưá»ng nghÄ© như váºy. Thế này nhé, má»—i  khi có chuyện gì đó xảy ra, dù là má»™t sá»± kiện lá»›n ảnh hưởng đến toàn bá»™ xã há»™i  hay chỉ là má»™t chuyện cá»n con, cá nhân, ngưá»i ta Ä‘á»u nói kiểu như là “Ờ, tất  nhiên rồi, xảy ra thế là vì thế này, và thế kiaâ€, và hầu như bao giá» má»i ngưá»i  cÅ©ng đồng ý và nói “À ra thế, tôi hiểu rồiâ€. Em thì em chả hiểu gì sất. “A thì  thế này, chÃnh vì váºy má»›i xảy ra Bâ€. Nói như thế chẳng giải thÃch được gì cả.  Chả khác gì anh trá»™n há»—n hợp Chawanmushi (10) cho vào bát, để bát vào vi ba rồi  nhấn nút, đợi nghe chuông reo thì mở nắp ra, thế là mình có món chawanmushi ngon  lành. Thế nhưng chuyện gì xảy ra giữa khoảnh khắc ta nhấn nút và khoảnh khắc lò  vi ba reo chuông? Anh đâu thể biết được chuyện gì xảy ra dưới cái nắp. Biết đâu  trong bóng tối, khi chẳng ai nhìn thấy, chawanmushi lại chẳng trước hết là biến  thành macaroni nấu phó mát, sau đó má»›i trở lại là chawanmushi thì sao? Chúng ta  cứ nghÄ© há»… đã cho há»—n hợp chawanmushi vào lò vi ba rồi nhấn nút, đợi chuông reo  là ta có món chawanmushi, nhưng vá»›i em, đó chỉ là giả thiết mà thôi. Có khi em  sẽ thấy nhẹ nhõm hÆ¡n nếu sau khi cho há»—n hợp chawanmushi vào lò vi ba, đợi  chuông reo, mình mở nắp thì lại thấy món macaroni nấu phó mát. Chắc là em sẽ  sá»ng sốt lắm, dÄ© nhiên rồi, nhưng em lại cÅ©ng sẽ thấy nhẹ ngưá»i nữa. Hay Ãt nhất  là em cÅ©ng sẽ không bối rối quá, bởi nếu xảy ra như váºy thì có khi lại thá»±c hÆ¡n  nhiá»u. 
 
______________________________ 
10. Dịch theo bản tiếng  Nháºt. Chawanmushi là má»™t món ăn truyá»n thống cá»§a Nháºt, đựng trong bát, hấp cách  thá»§y. Äể làm món này, ngưá»i ta đánh trứng, trá»™n vá»›i súp, thêm các gia vị như  muối, tương Ä‘áºu nành, xong thì đổ vào bát có sẵn má»™t vài loại thá»±c phẩm khác –  thưá»ng là cá mình trắng, tôm, gà, chả cá luá»™c, Ä‘áºu, nấm và măng – rồi cho vào  nồi hấp cách thá»§y – ND. 
 
________________________________ 
 
Sao  lại “thá»±c hÆ¡nâ€? Cố công giải thÃch Ä‘iá»u đó theo cách hợp lý, bằng từ ngữ thì khó  lắm, vô cùng khó, nhưng nếu lấy chẳng hạn như cuá»™c Ä‘á»i em từ hồi nào đến giá» làm  và dụ mà ngẫm cho kỹ vào, anh sẽ thấy chẳng có lấy má»™t cái gì để anh may ra gá»i  được là “nhất quánâ€. Trước tiên, tháºt quá ư lạ lùng là tại sao má»™t đứa con gái  như em lại sinh ra bởi má»™t cặp vợ chồng chán ngắt như hai con ếch á»™p thế kia. Lạ  quá Ä‘i ấy! Nói vá» bản thân mình như thế này nghe thì lạ, nhưng quả tháºt em  nghiêm túc hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cả hai ngưá»i cá»™ng lại đấy. Em không nói khoác đâu,  sá»± tháºt là váºy. Em không có ý nói em tốt hÆ¡n bố mẹ em, chỉ là em nghiêm túc hÆ¡n  thôi. Nếu anh gặp bố mẹ em thì sẽ hiểu em muốn nói gì, Chim vặn dây cót à. Những  ngưá»i đó tin rằng thế giá»›i này nhất quán và dá»… giải thÃch như bản sÆ¡ đồ mặt bằng  má»™t ngôi nhà đắt tiá»n má»›i xây để bán ấy, cho nên nếu anh làm má»i việc má»™t cách  hợp logic và nhất quán thì má»i chuyện rốt cuá»™c Ä‘á»u sẽ đâu vào đó cả. ChÃnh vì  váºy mà bố mẹ má»›i hoang mang, buồn bá»±c, giáºn dữ khi thấy em không như thế. 
Tại  sao em sinh ra trên Ä‘á»i này lại làm con những kẻ đầu đất như váºy chứ? Mà tại sao  dù được những ngưá»i như váºy nuôi nấng dạy dá»— nhưng em vẫn không trở thành má»™t  con ếch á»™p ngu si như há»? Em cứ tá»± há»i mình mãi vá» chuyện đó, tá»± há»i mãi từ khi  em bắt đầu biết nhá»›. Nhưng em không lý giải được. Ắt là phải có lý do chÃnh đáng  nào đó, nhưng cái lý do đó em chẳng tài nào tìm ra. Mà lại có vô khối chuyện  khác không thể nào giải thÃch bằng logic được. Tỉ như “Tại sao ai cÅ©ng ghét em?† Em chẳng làm gì sai cả, em chỉ sống bình thưá»ng thôi. Thế mà đùng má»™t cái, má»™t  ngày kia em nháºn ra rằng chả ai thÃch em hết. Em không hiểu nổi. 
Thế rồi má»™t  chuyện chẳng đâu vào đâu này kéo theo chuyện chẳng đâu vào đâu khác, từ đó má»i  chuyện cứ thế xảy ra. Tỉ như em gặp anh chàng Ä‘i mô tô, rồi sau đó là cái tai  nạn ngá»› ngẩn đó… Trong ký ức cá»§a em – hay là theo cách những chuyện đó được sắp  xếp trong đầu em – thì chẳng làm gì có chuyện “việc này đã xảy ra thế này thì  hiển nhiên việc ná» sẽ xảy ra thế ná»â€. Má»—i khi chuông reo và em mở nắp lò vi ba,  dưá»ng như em luôn sẽ nhìn thấy má»™t cái gì đó chưa nhìn thấy bao giá». 
Em chẳng  biết chuyện gì Ä‘ang xảy ra vá»›i mình nữa, thế là em bá» há»c từ lúc nào không biết,  suốt ngày quanh quẩn ở nhà, rồi thì em gặp anh, Chim vặn dây cót. À không, trước  đó thì em làm nghiên cứu cho má»™t công ty làm tóc giả. Nhưng sao lại công ty làm  tóc giả? Ấy lại là má»™t bà ẩn khác. Em không nhá»› nữa. Có lẽ vì khi em bị chấn  thương vào đầu lúc bị tai nạn, nên vị trà cá»§a bá»™ não em bị dịch chuyển loạn hết  cả. Mà cÅ©ng có thể vì cú sốc tâm lý sau tai nạn khiến em đâm ra giấu biệt hết  má»i ký ức trong đầu, kiểu như con sóc giấu má»™t hạt dẻ rồi quên không nhá»› mình đã  chôn ở đâu ấy. (Anh đã bao giá» thấy chuyện đó chưa hở Chim vặn dây cót? Em thì  thấy rồi. Hồi bé, em cứ nghÄ© con sóc ngốc nghếch buồn cưá»i quá Ä‘i mất! Em chẳng  bao giá» nghÄ© rằng chuyện y như thế rồi sẽ xảy ra vá»›i chÃnh em). 
Thế nào thì  thế, em bắt đầu làm khảo sát cho công ty làm tóc giả, rồi thì chuyện đó làm em  đâm ra thÃch tóc giả đến mức cứ như là định mệnh hay gì gì ấy. Cứ bảo là không  có mối liên hệ gì Ä‘i! Sao lại là tóc giả chứ không phải vá»› chân hay muôi Ä‘ong  gạo? Giả như là vá»› chân hay muôi Ä‘ong gạo thì chắc em đã không làm việc chăm chỉ  ở nhà máy làm tóc giả như thế này. Có đúng không? Và nếu em không gây ra tai nạn  xe máy ngá»› ngẩn kia thì chắc em đã không gặp anh trong cái ngõ sau nhà mùa hè  năm đó, mà nếu anh không gặp em thì chắc anh đã chẳng bao giá» biết tá»›i cái giếng  trong vưá»n nhà Miyawaki, nghÄ©a là anh cÅ©ng sẽ không bị vết bầm trên mặt, và anh  sẽ không phải mắc vào bao nhiêu là chuyện lạ lùng kia… Có thể lắm chứ. Má»—i khi  nghÄ© váºy, em không khá»i tá»± há»i: “Liệu có sá»± nhất quán logic nào trên thế giá»›i  này không?â€. 
Em không biết – có khi trên thế giá»›i này có hai loại ngưá»i khác  nhau, đối vá»›i loại ngưá»i này thì thế giá»›i là má»™t nÆ¡i hợp lý, chawanmushi, còn  vá»›i loại ngưá»i kia thì được chăng hay chá»›, macaroni vá»›i phó mát. Em dám cá là  nếu bố mẹ ếch á»™p cá»§a em cho chawanmushi vào lò vi ba mà đến khi chuông reo lại  được món macaroni nấu phó mát thì há» sẽ tá»± nhá»§: “Ồ, chắc mình đã bá» nhầm  macaroni vá»›i phó mát vào lò rồiâ€, hoặc há» sẽ lấy món macaroni vá»›i phó mát ra rồi  cố tá»± thuyết phục mình: “Cái này trông giống macaroni nấu phó mát thế thôi chứ  tháºt ra là chawanmushi đóâ€. Và nếu em cố Ä‘i giải thÃch vá»›i há» rằng đôi khi, ta  cho chawanmushi vào lò nhưng sẽ có món macaroni vá»›i phó mát, há» sẽ chẳng bao giá»  tin em cả. Há» sẽ nổi Ä‘iên mất. Anh có hiểu em Ä‘ang nói gì không hở Chim vặn dây  cót? 
Anh có nhá»› cái lần em hôn vết bầm cá»§a anh không? Em cứ nghÄ© vá» chuyện đó  hoài từ khi em nói tạm biệt anh hồi mùa hè năm ngoái, nghÄ© hoài nghÄ© mãi, như  con mèo ngắm mưa rÆ¡i ấy, ngắm mà tá»± há»i: đó là cái gì thế nhỉ? Em không biết  liệu chÃnh em có lý giải được không, nói tháºt vá»›i anh thế. Lúc nào đấy sau này,  có thể mưá»i, hai mươi năm nữa, nếu mình có dịp nói lại chuyện này, và nếu em đã  lá»›n hÆ¡n và cÅ©ng thông minh hÆ¡n bây giá» nhiá»u thì có thể em sẽ nói được cho anh  biết những chuyện ấy có ý nghÄ©a gì. Nhưng ngay bây giá» thì đáng tiếc là không,  chắc em không có khả năng hay đầu óc để tìm đúng những từ thÃch hợp. 
Tuy  nhiên, có chuyện này em có thể nói thành thá»±c vá»›i anh, Chim vặn dây cót à, giá  như anh không bị vết bầm trên mặt thì em thÃch anh hÆ¡n. Nhưng khoan, đợi đã, như  thế không công bằng. Anh có chá»§ ý trưng cái vết bầm kia lên mặt đâu. Có lẽ em  nên nói rằng dù không có vết bầm Ä‘i nữa thì Chim vặn dây cót vẫn mưá»i phân vẹn  mưá»i đối vá»›i em. Có phải không nhỉ? Không, nói váºy thì cÅ©ng chẳng giải thÃch  được gì. 
Em thì nghÄ© thế này, Chim vặn dây cót ạ. Cái vết bầm ấy biết đâu sẽ  mang lại cho anh má»™t cái gì đó quan trá»ng. Nhưng ắt hẳn nó cÅ©ng phải tước Ä‘i má»™t  cái gì đó cá»§a anh. Kiểu như là trao đổi ấy. Nhưng nếu bất cứ ai cÅ©ng tước Ä‘i cá»§a  anh cái này cái ná» như váºy thì rốt cuá»™c anh sẽ hao dần Ä‘i cho tá»›i khi chẳng còn  lại gì cá»§a anh nữa. Thành thá», em không biết thế nào, tháºt ra Ä‘iá»u em muốn nói  là nếu như anh chẳng có vết bầm thì vá»›i em cÅ©ng không có gì khác cả. 
Äôi khi  em nghÄ© sở dÄ© em ngồi đây làm tóc giả ngày này qua ngày khác là vì lần đó em đã  hôn vết bầm cá»§a anh. ChÃnh vì em đã làm váºy nên em má»›i quyết định rá»i bá» nÆ¡i đó,  càng xa càng tốt. Em biết nói váºy thì có thể anh sẽ Ä‘au lòng, nhưng em nghÄ© đó  là sá»± tháºt. Thế nhưng, chÃnh vì váºy mà cuối cùng em má»›i tìm được chá»— cá»§a mình là  ở đâu. Cho nên, theo nghÄ©a nào đó, em phải chịu Æ¡n anh, Chim vặn dây cót ạ. Mặc  dù, nếu có ai đó chỉ chịu Æ¡n mình “theo má»™t nghÄ©a nào đó†thì chắc cÅ©ng không  thÃch lắm đâu nhỉ? 
Giá» thì em cảm thấy chắc là em đã nói hết những gì phải  nói vá»›i Chim vặn dây cót rồi. Äã gần 4 giá» sáng. Em phải dáºy lúc 7 giá» 30, thành  thá» chắc em sẽ ngá»§ được ba tiếng hÆ¡n má»™t chút. Em hy vá»ng có thể ngá»§ ngay được.  Dù thế nào Ä‘i nữa em cÅ©ng dừng bút đây. Tạm biệt, Chim vặn dây cót. Hãy chúc cho  em ngá»§ được nhé. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				04-09-2008, 07:17 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 19 
 
Mê cung dưới lòng đất 
♦ 
Hai cánh cá»a cá»§a  Quế 
 
 
  
 
 
- Trong nhà kia có má»™t cái máy vi tÃnh phải không  ông Okada? Có Ä‘iá»u tôi không biết ai dùng thôi, - Ushikawa nói. 
Lúc ấy là 9  giỠtối, tôi đang ngồi ở bàn bếp, điện thoại áp vào tai. 
- Có, - tôi nói,  nhưng chỉ thế. 
Ushikawa khịt khịt mũi. 
- Tôi biết nhiá»u thế là nhá» thưá»ng  xuyên rình ráºp đấy thôi. DÄ© nhiên, tôi không nói này ná» vá» chuyện ông có má»™t cái  máy vi tÃnh ở đó. Thá»i buổi này, ai là kẻ làm việc bằng trà óc mà lại không có  máy vi tÃnh. Chẳng có gì lạ cả. 
Tuy nhiên, để khá»i dông dài, xin nói ngay  rằng tôi có nảy ra ý nghÄ© nếu khả dÄ© liên lạc vá»›i ông bằng máy vi tÃnh thì cÅ©ng  tốt. Thế là tôi đã tìm hiểu, nhưng mẹ kiếp, việc ấy phức tạp quá trá»i quá đất,  phức tạp hÆ¡n tôi tưởng nhiá»u. Chỉ quay số Ä‘iện thoại thông thưá»ng thì không thể  kết nối được. HÆ¡n nữa lại phải có máºt khẩu đặc biệt để truy cáºp. Không có máºt  khẩu thì cá»a không mở. Thế là tôi đành chịu. 
Tôi im lặng. 
- Nào nào, đừng  hiểu lầm tôi chứ ông Okada. Tôi không định chui vào trong máy cá»§a ông mà vá»c  đâu. Tôi không há» có ý đó. Ông đã lo bảo máºt đến thế kia thì dù có muốn tôi cÅ©ng  chẳng lôi dữ liệu ra được. Chuyện đó tôi chẳng bao giá» tÃnh tá»›i. Trước sau tôi  chỉ nghÄ© đến việc làm sao bố trà má»™t cuá»™c trò chuyện giữa ông và cô Kumiko. Ông  nhá»› chứ, tôi đã hứa vá»›i ông sẽ làm chuyện đó, rằng tôi sẽ cố hết sức giúp ông và  cô ấy nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i nhau. Cô ấy bá» nhà Ä‘i đã lâu, cứ để má»i chuyện  lá»ng lÆ¡ thế này thì tháºt không hay. Cứ kiểu này thì cuá»™c sống cá»§a ông chắc sẽ  ngày càng kỳ quặc hÆ¡n thôi. Nói chuyện tay đôi vá»›i nhau, cởi mở vá»›i nhau bao giá»  cÅ©ng là tốt nhất. Nếu không thì sẽ dá»… phát sinh hiểu lầm, mà đã hiểu lầm thì  thành ra bất hạnh… Dù sao tôi cÅ©ng đã cố kêu gá»i cô Kumiko. Tôi đã cố hết  mình. 
Nhưng tôi không làm sao cho cô ấy đồng ý được. Cô ấy khăng khăng má»™t  má»±c rằng sẽ không nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i ông, tháºm chà bằng Ä‘iện thoại cÅ©ng  không (bởi gặp trá»±c tiếp thì hiển nhiên là không rồi). Cả bằng Ä‘iện thoại  cÅ©ng không? Suýt nữa tôi đã chịu thua rồi. Tôi đã thá» hết mánh khóe trong  sách vở, nhưng ý cô ấy đã quyết. Rắn như đá ấy. 
Ushikawa ngừng nói để xem tôi  phản ứng ra sao, nhưng tôi chẳng nói gì. 
- Thế nhưng tôi cÅ©ng không thể cô ấy  nói gì thì chỉ biết thế mà đành bó tay. Tiến sÄ© Wataya sẽ quở tôi ra trò nếu tôi  hành xá» kiểu đó. Ngưá»i kia có thể rắn như đá, nhưng tôi sẽ phải tìm ra má»™t Ä‘iểm  dung hòa tà ti nào đó. Việc cá»§a chúng tôi là váºy: tìm ra Ä‘iểm dung hòa. Nếu  ngưá»i ta không chịu bán cái tá»§ lạnh cho ta thì Ãt nhất hãy làm sao cho há» chịu  bán Ãt nước đá. Thế là tôi vắt óc tìm xem có cách nào không. NghÄ© ra hàng triệu  ý tưởng khác nhau, chÃnh cái ấy làm chúng ta thành ngưá»i đấy ông ạ. Thế rồi đùng  má»™t cái, má»™t ý tưởng tháºt hay báºt ra trong cái đầu mụ mị cá»§a tôi, như ngôi sao  lóe lên giữa những đám mây váºy. “Äây rồi!†tôi tá»± nhá»§. “Sao lại không nói chuyện  trên màn hình vi tÃnh chứ?†Ông biết đó, dùng bàn phÃm gõ câu chữ lên màn hình  ấy mà. Ông làm váºy được chứ phải không, ông Okada? 
Hồi làm ở hãng luáºt tôi có  dùng máy vi tÃnh để nghiên cứu các trưá»ng hợp tiá»n lệ, tìm dữ liệu cá nhân cho  khách hàng và liên lạc qua e-mail. Kumiko cÅ©ng dùng máy vi tÃnh ở sở làm. Tạp  chà vá» thức ăn dưỡng sinh nÆ¡i nàng làm biên táºp có nhiá»u file lưu trong máy tÃnh  vá» thá»±c đơn các món ăn và phân tÃch thành phần dinh dưỡng. 
- Không phải máy  tÃnh cÅ© nào cÅ©ng làm được đâu, - Ushikawa nói tiếp, - nhưng vá»›i máy chúng tôi và  máy cá»§a ông thì ông và cô Kumiko có thể liên lạc vá»›i nhau bằng tốc độ khá nhanh.  Cô Kumiko nói cô ấy sẵn sàng liên lạc vá»›i ông bằng cách đó. Tôi chỉ thuyết phục  được cô ấy đồng ý đến thế thôi. Trao đổi thông Ä‘iệp theo thá»i gian thá»±c thì cÅ©ng  gần như nói chuyện trá»±c tiếp vá»›i nhau. Äó là Ä‘iểm dung hòa cuối cùng tôi  có thể tìm ra được. Vắt kiệt cái con khỉ này má»›i ra được ngần ấy thông thái đấy.  Ông nói sao nào? Có thể ông thấy ý tưởng này chẳng có gì ghê gá»›m, nhưng tôi thì  đến rạc cả óc má»›i nghÄ© ra được đấy. Xin thưa vá»›i ông, phải động não đến cỡ đó  trong khi ngay cả não mình cÅ©ng chẳng có thì mệt lắm! 
Tôi chuyển ống nghe  sang tay trái. 
- Alô, ông Okada? Ông vẫn đang nghe đấy chứ? 
- Tôi đang  nghe đây, - tôi nói. 
- Tốt, váºy thì thế này: cái duy nhất tôi cần ở ông là  máºt khẩu để truy cáºp máy tÃnh cá»§a ông. ÄÆ°á»£c váºy thì tôi sẽ bố trà được má»™t buổi  nói chuyện giữa ông và cô Kumiko. à ông thế nào? 
- Tôi thì thấy có vài cái  khó, vỠthực tiễn. 
- Ồ, khó khăn gì mới được chứ? 
- Trước hết, làm sao tôi  biết chắc đó là Kumiko? Khi trò chuyện trên màn hình vi tÃnh, ta không thấy được  mặt hay nghe giá»ng nói cá»§a ngưá»i kia. Má»™t ai khác có thể ngồi ở bàn phÃm vá» là  Kumiko chứ. 
- Tôi hiểu ý ông, - Ushikawa nói, giá»ng có vẻ chịu là tôi nói  phải. – Tôi chưa há» nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó. Nhưng tôi tin chắc là phải có cách giải  quyết. Không phải nịnh ông đâu, nhưng luôn nhìn sá»± váºt má»™t cách hoài nghi, luôn  nghi ngá» như ông là rất tốt. “Tôi hoài nghi, vì váºy tôi tồn tạiâ€. ÄÆ°á»£c thôi, váºy  chuyện này xá» lý thế nào? Trước tiên ông hãy há»i má»™t câu mà chỉ mình Kumiko má»›i  trả lá»i được. Nếu ngưá»i kia trả lá»i được thì đó phải là Kumiko. à tôi là ông vá»›i  cô ấy sống vá»›i nhau đã mấy năm thì hẳn phải có vài Ä‘iá»u chỉ hai ngưá»i biết vá»›i  nhau thôi. 
Äiá»u Ushikawa vừa nói xem ra có lý. 
- Thế thì chắc là được, -  tôi nói. – Nhưng tôi không biết máºt khẩu. Tôi chưa **ng tá»›i cái máy đó bao  giá». 
 
* * *  
Nhục Ä‘áºu khấu có bảo tôi, Quế đã Ä‘iá»u chỉnh  từng xăngtimét cá»§a hệ thống máy tÃnh theo ý thÃch cá»§a anh. Anh ta đã chế ra cÆ¡  sở dữ liệu riêng đầy phức tạp cá»§a mình và cài đặt má»™t mã bà máºt cùng nhiá»u  phương sách tài tình khác để ngăn không cho ngưá»i ngoài truy cáºp. Mưá»i ngón tay  đặt trên bàn phÃm, Quế là kẻ thống trị tuyệt đối cái mê cung ba chiá»u dưới lòng  đất này. Anh ta biết rõ từng đưá»ng Ä‘i lối lại trong cái má»› bòng bong những đưá»ng  ngang ngõ tắt ấy, chỉ cần má»™t cú nhấn phÃm là có thể dá»… dàng nhảy từ đưá»ng này  đến lối kia. Äối vá»›i má»™t kẻ ngu ngÆ¡ xâm nháºp vào đây (nghÄ©a là bất cứ ai khác  ngoài Quế), thì để mò được đưá»ng trong cái mê cung này, vượt qua hết các chốt  báo động và cạm bẫy đặng tìm ra nÆ¡i chứa dữ liệu quan trong thì phải mất hàng  tháng trá»i, theo lá»i Nhục Ä‘áºu khấu. Ấy thế mà cái máy đặt ở Dinh không lấy gì  làm quá lá»›n, nó chỉ cùng loại vá»›i máy đặt ở văn phòng tại Akasaka thôi. Tuy  nhiên, cả hai Ä‘á»u được nối mạng vá»›i máy chá»§ ở nhà há». Nhất định là ở đó Quế lưu  dữ liệu vá» khách hàng và tiến hành hệ thống kế toán kép phức tạp cá»§a hai mẹ con,  nhưng tôi cho rằng ngoài những bà máºt liên quan đến công việc mà anh ta và Nhục  Ä‘áºu khấu đã làm nhiá»u năm qua, anh ta còn lưu ở đó má»™t cái gì hÆ¡n thế nữa. 
Sở  dÄ© tôi tin như váºy là xét qua mức độ gắn bó sâu sắc giữa Quế vá»›i chiếc máy vi  tÃnh mà có lần tôi đã tình cá» thấy được khi anh ta nán lại Dinh cá»§a chúng tôi.  Thưá»ng thì má»—i khi ngồi trong phòng làm việc riêng cá»§a mình ở đó, anh ta Ä‘á»u  đóng kÃn cá»a, nhưng thi thoảng anh ta lại để cá»a he hé nhá» váºy tôi có thá» quan  sát anh ta làm việc, dù không phải không có chút cảm giác tá»™i lá»—i khi tá»c mạch  dòm vào chá»— riêng tư cá»§a ngưá»i ta. Anh ta và chiếc máy vi tÃnh dưá»ng như cÅ©ng  chuyển động trong má»™t mối thống nhất gần như là nhục cảm. Sau khi gõ má»™t loạt  phÃm, anh ta nhìn đăm đăm vào màn hình, miệng anh ta méo Ä‘i lá»™ vẻ bất bình hoặc  cong lên hao hao giống nụ cưá»i. Äôi khi anh có vẻ trầm ngâm suy nghÄ©, tay gõ má»™t  phÃm, má»™t phÃm khác, rồi má»™t phÃm khác nữa; đôi khi anh lướt ngón tay rào rào  trên các phÃm vá»›i toàn bá»™ ná»™i lá»±c cá»§a má»™t dương cầm thá»§ Ä‘ang chÆ¡i má»™t bản étude  cá»§a Liszt. Trong khi đắm mình vào cuá»™c đàm thoại câm lặng vá»›i chiếc máy tÃnh,  dưá»ng như anh Ä‘ang nhìn thấu qua màn hình để thấy má»™t thế giá»›i khác, cái thế  giá»›i có mối liên quan máºt thiết đặc biệt vá»›i anh. Tôi không thể không cảm thấy,  thá»±c tại đối vá»›i anh là ở cái mê cung dưới lòng đất cá»§a anh hÆ¡n là ở thế giá»›i  trên mặt đất này. Có lẽ trong thế giá»›i đó Quế có má»™t giá»ng nói rõ ràng, sang  sảng, bằng giá»ng đó anh nói năng hùng biện, bằng giá»ng đó anh cưá»i lá»›n tiếng và  thét vang lên. 
 
* * *  
- Liệu tôi có thể truy cáºp máy cá»§a ông từ máy ở  đây không? – tôi há»i Ushikawa. – Làm váºy thì ông không cần máºt khẩu. 
- Không,  thế không được. Thông Ä‘iệp cá»§a ông có thể đến đây, nhưng thông Ä‘iệp từ đây thì  không đến đó được. Vấn đỠlà ở máºt khẩu, ở cái câu “Vừng Æ¡i mở ra†ấy. Không có  nó thì ta chẳng làm gì được. Cá»a sẽ không mở ra cho sói, dù sói có ra sức nhại  giá»ng đến đâu. Nó có thể gõ cá»a nói: “Chào, mình là bạn ThỠđâyâ€, nhưng nếu  không có máºt khẩu thì sẽ bị cấm cá»a thôi. Äây là chuyện khóa trinh tiết kia  mà. 
Ushikawa quẹt diêm châm thuốc ở đầu dây bên kia. Tôi hình dung hai hàm  răng khấp khểnh vàng khè và cái mồm móm xá»m cá»§a y. 
- Äó là má»™t máºt khẩu gồm  ba ký tá»±, chữ cái hay chữ số. Ông có mưá»i phút để nháºp máºt khẩu sau khi con trá»  nhắc. Nháºp sai ba lần thì sẽ bị từ chối truy cáºp, thêm nữa sẽ có báo động. Chả  phải còi hụ hay gì gì đâu, nhưng sói đã để lại dấu chân thì ngưá»i ta ắt biết là  nó đã chui vào. Khôn ngoan quá há»? Ông cứ thá» tÃnh có bao nhiêu cách hoán vị và  kết hợp giữa hai mươi bốn chữ cái và mưá»i chữ số xem, có mà vô số. Ông phải biết  máºt khẩu, không thì chẳng làm gì được. 
Tôi suy nghÄ© má»™t chút, không trả  lá»i. 
- Ông Okada có ý gì không? 
 
* * *  
Chiá»u hôm sau, khi vị khách đã ngồi trên băng  sau chiếc Mercedes để ra vá», tôi đến chá»— phòng làm việc nhá» cá»§a Quế, ngồi xuống  trước máy vi tÃnh cá»§a anh ta rồi báºt máy. Ãnh sáng xanh dương dịu mát cá»§a màn  hình hiện lên vá»›i má»™t thông Ä‘iệp duy nhất: 
Nháºp máºt khẩu trong vòng mưá»i  giây. 
Tôi nháºp máºt khẩu gồm ba chữ mà tôi đã chuẩn bị  sẵn: 
zoo 
Máy tÃnh kêu bÃp má»™t lần rồi hiển thị thông báo  lá»—i: 
Máºt khẩu không đúng. 
Nháºp máºt khẩu đúng trong vòng mưá»i  giây. 
Mưá»i giây bắt đầu được đếm ngược trên màn hình. Tôi chuyển sang chữ  hoa và nháºp cÅ©ng những ký tá»± đó. 
ZOO 
Má»™t lần nữa máy lại từ chối  cho tôi truy nháºp: 
Máºt khẩu không đúng. 
Nháºp máºt khẩu đúng trong vòng  mưá»i giây. 
Nếu nháºp sai máºt khẩu má»™t lần nữa thì sẽ bị cấm truy  nháºp. 
Má»™t lần nữa mưá»i giây lại được đếm ngược trên màn hình. Lần này tôi  chỉ dùng ký tá»± hoa cho z. Äây là cÆ¡ há»™i chót cá»§a tôi. 
Zoo 
Thay vì  thông báo lỗi, một màn hình mệnh đơn xuất hiện với hướng dẫn: 
Chá»n má»™t  trong các chương trình sau. 
Tôi chá»n “Chat Mode†rồi nhấp  chuá»™t. 
Nháºp máºt khẩu trong vòng mưá»i giây. 
Äây là má»™t đầu mối quan  trá»ng để Quế ngăn không cho ngưá»i ngoài xâm nháºp vào máy. Mà nếu đầu mối đã quan  trá»ng thì bản thân máºt khẩu cÅ©ng phải quan trá»ng. Tôi gõ  vào: 
SUB 
Màn hình hiển thị: 
Máºt khẩu không đúng. 
Nháºp máºt  khẩu đúng trong vòng mưá»i giây. 
Máy bắt đầu đếm ngược: 10, 9,  8… 
Tôi thá» dùng kết hợp giữa chữ hoa và chữ thưá»ng mà lần trước đã có  hiệu quả: 
Sub 
Một câu nhắc xuất hiện trên màn hình: 
Nháºp số  Ä‘iện thoại. 
Tôi khoanh tay trước ngá»±c, nhìn đăm đăm vào cái thông Ä‘iệp  này. Không tệ lắm. Tôi đã mở thành công hai cánh cá»a trong mê cung cá»§a Quế.  Không, không tệ má»™t chút nào. “Zoo†và “Sub†(11) là vào được. Tôi nhấp “Exit† rồi quay lại màn hình chÃnh, sau đó chá»n “Shutdownâ€, khi đó màn hình hiển thị  thông Ä‘iệp: 
Lưu các thao tác lần này vào file tác vụ? Y/N (Y) 
Theo  chỉ dẫn cá»§a Ushikawa, tôi chá»n “No†để tránh lưu lại dấu vết vá» những thao tác  mà tôi vừa tiến hành. 
Màn hình lặng lẽ tắt. Tôi quệt mồ hôi trán. Sau khi  kiểm tra xem mình đã đặt bàn phÃm và con chuá»™t vỠđúng vị trà cÅ© chưa, tôi rá»i  khá»i cái màn hình giỠđã lạnh. 
 
_____________________________ 
 
11.  Zoo là vưá»n thú, còn “sub†là âm tiết đầu cá»§a submarine, tàu ngầm. Hiển nhiên,  Okada Toru đã lưá»ng trước được rằng “vưá»n thú†và “tàu ngầmâ€, hai chi tiết quan  trá»ng trong những câu chuyện cá»§a bà Akasaka Nhục Ä‘áºu khấu kể cho Quế nghe, ắt  phải có cái gì đó rất quan trá»ng, tháºm chà quan trá»ng báºc nhất đối vá»›i Quế, nên  máºt khẩu truy cáºp máy tÃnh cá»§a Quế hẳn cÅ©ng không nằm ngoài những thứ này –  ND.
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				04-09-2008, 07:17 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
 20 
 
Chuyện cá»§a Nhục Ä‘áºu  khấu 
♦  
 
 
 
Akasaka Nhục Ä‘áºu khấu phải mất mấy tháng má»›i  kể xong chuyện Ä‘á»i mình cho tôi nghe. Äó là má»™t câu chuyện dài, rất dài, nên  những gì tôi ghi lại ở đây chỉ là má»™t bản tóm tắt đã được lược giản hóa rất  nhiá»u (tuy không hẳn là ngắn) cá»§a toàn bá»™ câu chuyện. Tôi không thể tá»± tin tuyên  bố rằng câu chuyện tóm lược này hàm chứa được những gì cốt tá» cá»§a câu chuyện Ä‘á»i  Nhục Ä‘áºu khấu, song Ãt nhất nó cÅ©ng chuyển tải được nét đại cương các sá»± kiện  quan trá»ng xảy ra vào những thá»i Ä‘iểm then chốt cá»§a cuá»™c Ä‘á»i bà. 
 
* * *  
Nhục Ä‘áºu khấu cùng mẹ chạy thoát từ Mãn Châu vá»  Nháºt Bản, cá»§a quý duy nhất há» mang theo được là nữ trang mang trên ngưá»i. Từ  cảng Sasebo há» dắt dÃu nhau vá» Yokohama để sống vá»›i gia đình cá»§a mẹ bà, vốn từ  lâu đã làm chá»§ má»™t doanh nghiệp xuất nháºp khẩu làm ăn chá»§ yếu vá»›i Äài Loan. Hồi  trước chiến tranh gia đình làm ăn phát đạt, nhưng từ khi Nháºt Bản mất Äài Loan  thì há» cÅ©ng mất gần như toàn bá»™ doanh thu. Ngưá»i cha đã mất vì bệnh tim, còn  ngưá»i con trai thứ cá»§a gia đình, vốn là cánh tay phải cá»§a ngưá»i cha, thì chết  trong má»™t cuá»™c không kÃch ngay trước khi chiến tranh kết thúc. Ngưá»i con trai  trưởng bá» nghá» dạy há»c để cáng đáng cÆ¡ nghiệp cá»§a gia đình, song vì khà chất  không thÃch hợp vá»›i nghá» buôn nên ông không gây dá»±ng lại nổi gia sản trước kia.  Nhà cá»a đất Ä‘ai thì há» vẫn còn, nhưng đó không phải là má»™t nÆ¡i dá»… sống đối vá»›i  Nhục Ä‘áºu khấu cùng *** những kẻ giỠđây chỉ là thêm mấy miệng ăn vào thá»i buổi  khó khăn sau chiến tranh. Há» luôn luôn cố gắng càng thu mình lại càng hay, đến  bữa ăn thì lấy phần mình Ãt hÆ¡n ngưá»i khác, buổi sáng dáºy sá»›m hÆ¡n, việc nhà thì  tá»± gánh vác nhiá»u hÆ¡n. Từng món đồ mà Nhục Ä‘áºu khấu mặc – từ găng tay, tất Ä‘eo  chân, tháºm chà cả quần lót – Ä‘á»u là đồ cÅ© cá»§a các anh chị hỠđể lại. Bút chì thì  cô bé nhặt nhạnh những mẩu bút thừa ngưá»i khác vứt Ä‘i. Ná»™i chuyện má»—i sáng thức  dáºy cÅ©ng đã là khổ sở đối vá»›i cô bé. Chỉ cần nghÄ© rằng má»™t ngày má»›i Ä‘ang bắt đầu  là ngá»±c cô đã Ä‘au nhói lên. 
Cô muốn thoát khá»i căn nhà này, để sống má»™t mình  vá»›i mẹ ở đâu đó nÆ¡i há» không phải luôn cảm thấy bị gò bó, cho dù phải sống bần  hàn. Nhưng mẹ cô không bao giá» tìm cách bá» Ä‘i. “Mẹ tôi vốn luôn luôn là ngưá»i  hoạt động,†Nhục Ä‘áºu khấu nói. “Nhưng từ khi từ Mãn Châu chạy vỠđây, bà cứ như  cái vá» sò rá»—ng. Dưá»ng như bao nhiêu sức mạnh để sống còn ở trong bà đã biến đâu  mất hếtâ€. Bà không còn có thể tỉnh thức trước bất cứ việc gì. Bà chỉ còn làm  được má»—i má»™t việc là kể Ä‘i kể lại vá»›i Nhục Ä‘áºu khấu vá» những ngày hạnh phúc xưa  kia. Äiá»u đó khiến cho Nhục Ä‘áºu khấu phải trông vào tài tháo vát cá»§a chÃnh mình  đặng có thể tiếp tục sống. 
Nhục Ä‘áºu khấu không hẳn là không thÃch há»c hành,  nhưng bà hầu như không chút quan tâm đến các môn ngưá»i ta dạy ở trưá»ng trung  há»c. Bà không tin nổi rằng cứ nhồi vào đầu cả má»› ngày tháng lịch sá» hoặc quy tắc  ngữ pháp tiếng Anh hay bàng thức hình há»c thì có lợi gì cho bà. Äiá»u bà muốn hÆ¡n  hết thảy là há»c má»™t kỹ năng hữu Ãch để có thể tá»± láºp càng sá»›m càng tốt. Những gì  bà quan tâm hoàn toàn khác vá»›i đám bạn cùng lá»›p, những kẻ hoàn toàn hài lòng vá»›i  cuá»™c sống há»c đưá»ng. 
Äiá»u duy nhất bà báºn tâm hồi đó là thá»i trang. Từ sáng  đến tối tâm trà bà tràn ngáºp toàn những ý nghÄ© vá» quần áo. Chẳng phải bà có đủ  tiá»n để mặc theo mốt này mốt nỠđâu: bà chỉ có thể Ä‘á»c tá»›i Ä‘á»c lui các tạp chà  vá» thá»i trang tìm được, và vẽ đầy vào sổ tay các mẫu áo váy bắt chước những mẫu  trong các tạp chà hay những thứ quần áo tá»± bà nghÄ© ra. Bà không há» biết những  chiếc áo váy lạ Ä‘á»i kia có gì mà hút hồn mình đến váºy. Nhục Ä‘áºu khấu nói, có thể  đó là do bà vẫn có thói quen nghịch cái tá»§ quần áo to đùng cá»§a mẹ bà hồi ở Mãn  Châu. Mẹ bà đúng là má»™t cái giá phÆ¡i quần áo. Bà có nhiá»u bá»™ kimono và váy áo  kiểu âu đến ná»—i bao nhiêu tá»§ cÅ©ng không chứa xuể, và cô bé Nhục Ä‘áºu khấu há»… có  cÆ¡ há»™i là láºp tức lôi ra sá» mó. Hầu hết các áo váy và bá»™ kimono này hỠđã phải  bá» lại Mãn Châu, còn những gì há» nhét vào ba lô được thì dá»c đưá»ng đã phải đổi  lấy cái ăn hết cả. Má»—i lần như váºy, mẹ bà lại trải chiếc áo váy sắp Ä‘em đổi ra,  thở vắn than dài rồi má»›i cho Ä‘i. 
“Thiết kế quần áo là cánh cá»a bà máºt cá»§a tôi  để bước vào má»™t thế giá»›i khácâ€, Nhục Ä‘áºu khấu nói. “Má»™t thế giá»›i chỉ thuá»™c riêng  tôi. Trong thế giá»›i đó, sức tưởng tượng là tất cả. Ta càng có khả năng tưởng  tượng những gì ta muốn thì lại càng có thể lánh xa thá»±c tại hÆ¡n. Và cái mà tôi  thÃch nhất ở công việc này là nó tá»± do. Không tốn má»™t đồng nào. Tháºt tuyệt vá»i!  Nhưng tưởng tượng ra những quần áo đẹp trong trà mình rồi chuyển lên mặt giấy  không chỉ là má»™t cách để tôi xa lìa thá»±c tại mà bước vào cõi má»™ng. Tôi phải làm  việc này còn là để sinh nhai nữa. Việc đó vá»›i tôi cÅ©ng tá»± nhiên và hiển nhiên  như là hÃt thở. Thành thá» tôi cứ cho rằng ngưá»i khác cÅ©ng làm thế. Khi tôi nháºn  ra rằng ngưá»i khác chẳng ai làm thế, rằng tháºm chà dù có cố há» cÅ©ng không làm  được, tôi bèn tá»± nhá»§: “Ta vốn khác ngưá»i, vì váºy cuá»™c sống cá»§a ta cÅ©ng phải khác  ngưá»i.†
Nhục Ä‘áºu khấu bá» trưá»ng trung há»c mà chuyển sang trưá»ng dạy cắt may.  Äể có tiá»n đóng há»c phÃ, bà xin mẹ bán Ä‘i má»™t trong những món nữ trang cuối cùng  còn lại. Vá»›i số tiá»n đó, bà đã có thể há»c khâu, cắt, vẽ kiểu và những kỹ năng  hữu Ãch khác trong hai năm. Khi tốt nghiệp, bà thuê má»™t căn há»™ rồi bắt đầu sống  má»™t mình. Äể có thể tiếp tục theo há»c má»™t trưá»ng đào tạo thiết kế thá»i trang  chuyên nghiệp, bà Ä‘i làm hầu bàn ở nhà hàng và làm những việc vặt như khâu vá  thuê. Tốt nghiệp trưá»ng này xong, bà Ä‘i làm cho má»™t nhà sản xuất trang phục phụ  nữ cao cấp, ở đây bà được vào làm ở phòng thiết kế. 
Không nghi ngá» gì nữa, bà  có má»™t tài năng độc đáo. Bà không chỉ vẽ giá»i mà ý tưởng và quan Ä‘iểm cá»§a bà  luôn luôn khác má»i ngưá»i. Bà luôn có hình dung rõ rệt vá» những cái mình muốn  làm; mà đó không phải do bà vay mượn từ bất cứ ai: đó luôn luôn là ý tưởng cá»§a  chÃnh bà, nảy sinh từ bà má»™t cách tá»± nhiên. Bà Ä‘eo Ä‘uổi từng chi tiết cá»n con  cá»§a cái ý tưởng kia vá»›i sá»± riết róng và mãnh liệt cá»§a con cá hồi bÆ¡i ngược dòng  sông lá»›n vá» nguồn. Bà chẳng có thá»i gian để ngá»§. Bà yêu công việc và chỉ mÆ¡ đến  ngày trở thành nhà thiết kế độc láºp. Bà không bao giá» nghÄ© tá»›i thú vui ngoài giá»  làm việc: trên thá»±c tế, bà không biết gì vá» những trò tiêu khiển thông thưá»ng  cá»§a ngưá»i Ä‘á»i. 
Chẳng bao lâu, các sếp nháºn ra chất lượng công việc cá»§a bà và  quan tâm đến những đưá»ng nét phóng túng, đầy khinh khoái trong phong cách cá»§a  bà. Thế là kết thúc những năm há»c việc cá»§a bà, từ nay bà được giao phụ trách hẳn  má»™t bá»™ pháºn nhá», đó là má»™t sá»± thăng tiến phi thưá»ng. 
Nhục Ä‘áºu khấu tiếp tục  đạt được những thành tá»±u xuất sắc hết năm này qua năm khác. Tài năng và nghị lá»±c  cá»§a bà thu hút sá»± chú ý không chỉ cá»§a ngưá»i trong công ty mà cá»§a cả ngành thá»i  trang. Giá»›i thiết kế thá»i trang là má»™t giá»›i khép kÃn, nhưng đồng thá»i là má»™t  giá»›i rất công bằng, má»™t xã há»™i được thống trị bằng quy luáºt cạch tranh. Thá»±c lá»±c  cá»§a nhà thiết kế được xác định bởi má»™t Ä‘iá»u duy nhất: số lượng đơn hàng lá»›n có  được nhá» các bá»™ quần áo mà anh hay chị ta thiết kế. Hoàn toàn không nghi ngá» gì  chuyện ai thắng ai thua: nhìn con số là đủ rõ. Nhục Ä‘áºu khấu không bao giá» cảm  thấy mình Ä‘ang cạch tranh vá»›i ai, song thành tá»±u cá»§a bà thì không thể phá»§  nháºn. 
Bà làm việc quên mình đến khi xấp xỉ tuổi ba mươi. Bà từng gặp nhiá»u  ngưá»i qua công việc, má»™t vài ngưá»i đàn ông đã tá» ra quan tâm đến bà, nhưng quan  hệ giữa bà vá»›i há» thưá»ng ngắn ngá»§i và há»i hợt. Nhục Ä‘áºu khấu không bao giá» có  thể quan tâm má»™t cách sâu sắc tá»›i những ngưá»i sống. Tâm trà bà tràn ngáºp hình  ảnh những quần vá»›i áo, và những mẫu thá»i trang đàn ông có tác động trá»±c tiếp tá»›i  bà hÆ¡n bất cứ ngưá»i đàn ông sống tháºt nào. 
Tuy nhiên, khi bà bước qua tuổi  hai mươi bảy, ở má»™t buổi dạ há»™i cá»§a giá»›i thá»i trang nhân dịp năm má»›i ngưá»i ta  giá»›i thiệu Nhục Ä‘áºu khấu vá»›i má»™t ngưá»i trông là lạ. ÄÆ°á»ng nét anh ta cÅ©ng bình  thưá»ng thôi, nhưng đầu tóc anh ta rối bù, mÅ©i và cằm anh ta sắc nét như những  công cụ làm bằng đá. Anh ta giống má»™t tay thuyết giáo giả cầy hÆ¡n là nhà thiết  kế thá»i trang phụ nữ. Anh ta trẻ hÆ¡n Nhục Ä‘áºu khấu má»™t tuổi, có cặp mắt sâu  không đáy. Từ chiá»u sâu không đáy đó anh ta nhìn má»i ngưá»i bằng cái nhìn soi mói  như thể cố tình buá»™c ngưá»i ta phải thấy khó chịu. Tuy nhiên, trong mắt anh ta,  Nhục Ä‘áºu khấu thấy hình phản chiếu cá»§a chÃnh mình. Lúc đó anh ta là má»™t nhà  thiết kế hãy còn vô danh nhưng có triển vá»ng, hai ngưá»i gặp nhau má»›i lần đầu. DÄ©  nhiên bà đã nghe ngưá»i ta nói vá» anh. Há» nói anh ta có tài năng độc đáo, nhưng  anh ta kiêu căng, vị ká»· và lý sá»±, hầu như chẳng ai ưa. 
“Hai chúng tôi cùng  má»™t loại,†Nhục Ä‘áºu khấu nói. “Cả hai Ä‘á»u ra Ä‘á»i ở đại lục. CÅ©ng như tôi, anh ấy  hồi hương sau chiến tranh, nhưng là từ Triá»u Tiên, bị mất hết cá»§a cải. Cha anh  ấy là quân nhân chuyên nghiệp, gia đình vô cùng khốn quẫn những năm háºu chiến.  Mẹ anh ấy mất vì sốt phát ban khi anh ấy còn rất nhá», tôi cho rằng chÃnh vì váºy  anh ấy má»›i đâm ra quan tâm mạnh mẽ đến y phục nữ giá»›i. Anh ấy tài thì có tài,  nhưng không há» biết cách giao tiếp vá»›i má»i ngưá»i. Chẳng gì thì cÅ©ng là nhà thiết  kế trang phục nữ, nhưng cứ há»… trước mặt đàn bà là anh đỠbừng mặt lên và cư xá»  rồ dại. Nói cách khác, cả hai chúng tôi là những kẻ lạc loài, tách biệt khá»i  bầy.†
Há» lấy nhau vào năm sau đó, 1963, và đứa con mà há» sinh vào mùa xuân  năm sau nữa (năm diá»…n ra đại há»™i Olympic Tokyo) là Quế. “Tên cáºu ấy là Quế phải  không?†Chẳng bao lâu sau khi sinh Quế, Nhục Ä‘áºu khấu đưa mẹ vá» sống chung nhà  để nhá» bà trông cháu. Bản thân Nhục Ä‘áºu khấu làm việc từ sáng đến tối không  ngừng nghỉ, chẳng có đâu thì giá» chăm con má»n. Váºy là Quế Ãt nhiá»u được dưỡng  dục nhá» bà ngoại. 
 
* * *  
Nhục Ä‘áºu khấu chẳng bao giá» biết rõ liệu mình  có thá»±c sá»± yêu chồng như má»™t ngưá»i đàn ông không. Bà không có bất cứ tiêu chà  nào để có thể phán xét như váºy, và Ä‘iá»u này cÅ©ng đúng đối vá»›i chồng bà. Há» gắn  bó vá»›i nhau chỉ là do gặp gỡ tình cá» và do cả hai cùng Ä‘am mê nghá» thiết kế thá»i  trang. Dù sao, mưá»i năm đầu chung sống mang lại cho hai ngưá»i khá nhiá»u thành  quả. Ngay sau khi kết hôn, cả hai Ä‘á»u rá»i bá» công ty mình Ä‘ang làm việc rồi cùng  mở má»™t xưởng thiết kế thá»i trang độc láºp trong má»™t căn há»™ ở má»™t tòa nhà nhá» nhìn  vá» hướng Tây ngay sau xa lá»™ Aoyama. Bởi thông gió kém lại không có Ä‘iá»u hòa  không khà nên vào mùa hè chá»— ấy nóng đến ná»—i mồ hôi làm cho bút chì tuá»™t khá»i  tay. Ban đầu việc làm ăn không được thuáºn buồm xuôi gió. Cả Nhục Ä‘áºu khấu lẫn  chồng Ä‘á»u thiếu năng lá»±c kinh doanh thá»±c tế đến kỳ lạ, háºu quả là há» bị những kẻ  vô liêm sỉ trong giá»›i thá»i trang lừa bịp dá»… dàng, hoặc không đáp ứng được đơn  hàng bởi không biết gì vá» lối làm ăn hay phạm phải những sai lầm sÆ¡ đẳng. Nợ nần  chồng chất đến ná»—i có lúc dưá»ng như há» chỉ còn giải pháp duy nhất là bá» trốn.  Bước đột phá xảy ra khi Nhục Ä‘áºu khấu tình cá» gặp má»™t nhà quản trị kinh doanh  giá»i biết nhìn nháºn tài năng cá»§a há» và phục vụ há» má»™t cách trung thành táºn tụy.  Từ đó trở Ä‘i, công ty phát đạt đến ná»—i bao nhiêu vấn đỠtrước kia cá»§a há» chỉ còn  như là má»™t giấc mÆ¡ rồi. Doanh số cá»§a há» năm sau cao gấp đôi năm trước, cho tá»›i  năm 1970 thì cái công ty nhá» há» gây dá»±ng nên gần như từ hai bàn tay trắng đã đạt  được thành công thần kỳ đến ná»—i ngay cả đôi vợ chồng cao ngạo, xa rá»i thá»±c tế  kia, ngưá»i khai sinh ra nó, cÅ©ng phải lấy làm kinh ngạc. Há» thuê thêm nhân viên,  chuyển đến má»™t tòa nhà lá»›n trên đại lá»™ và mở những cá»a hàng cá»§a riêng mình ở  những khu sang trá»ng như Ginza, Aoyama và Shinjuku. Phong cách thiết kế độc đáo  cá»§a há» thưá»ng được giá»›i thiệu trên phương tiện truyá»n thông và nức tiếng xa  gần. 
 
* * *  
Khi công ty đã lá»›n mạnh đến má»™t độ nhất định,  cách phân chia công việc giữa hai vợ chồng bắt đầu thay đổi. Tuy thiết kế và may  quần áo là má»™t quá trình sáng tạo, nhưng khác vá»›i Ä‘iêu khắc hay viết tiểu  thuyết, nó cÅ©ng là má»™t ngành kinh doanh có liên quan đến số pháºn cá»§a nhiá»u  ngưá»i. Ngưá»i ta không thể cứ ngồi nhà sáng tạo ra bất cứ cái gì mình thÃch được.  Phải có ai đó Ä‘i ra ngoài, trình “bá»™ mặt†cá»§a công ty ra vá»›i má»i ngưá»i. Các giao  dịch cá»§a công ty ngày càng có quy mô lá»›n thì nhu cầu ngày càng tăng. Má»™t trong  hai ngưá»i phải có mặt tại các bữa tiệc và show thá»i trang, phát biểu dăm câu và  chén chú chén anh vá»›i khách khứa, trả lá»i phá»ng vấn. Nhục Ä‘áºu khấu không há» có ý  định đóng vai trò đó, thế là chồng bà đành phải nháºn. Vốn cÅ©ng là ngưá»i kém  quảng giao như bà, đầu tiên ông thấy phải làm những trò đó là cả má»™t cá»±c hình.  Ông không biết nói năng khéo léo trước mặt nhiá»u ngưá»i lạ, nên sau má»—i buổi như  váºy vỠđến nhà là ông kiệt sức. Tuy nhiên, sau ná»a năm, ông nháºn ra rằng việc đó  không còn làm ông khổ sở lắm nữa. Ông vẫn không phải là ngưá»i khéo nói, nhưng  phản ứng cá»§a thiên hạ đối vá»›i cung cách vụng vá» thô lá»— cá»§a ông đã khác vá»›i hồi  ông còn trẻ: nay ngưá»i ta dưá»ng như lại thấy ông đầy lôi cuốn. Há» cho cái phong  thái nói năng cá»™c lốc cá»§a ông (vốn là do bản tÃnh trá»i sinh hướng ná»™i) không  phải là bằng chứng cá»§a thói ngạo Ä‘á»i láºp dị mà là cá»§a má»™t tư chất nghệ sÄ© đầy  quyến rÅ©. Ông bắt đầu thá»±c sá»± thÃch thú cái vị thế má»›i này, nÆ¡i ông tìm thấy  chÃnh mình, và chẳng bao lâu ông được ngưá»i ta xưng tụng như là má»™t ngưá»i hùng  văn hóa cá»§a thá»i đại. 
- Chắc hẳn cáºu từng nghe tên ông ấy, - Nhục Ä‘áºu khấu  nói. – Nhưng trên thá»±c tế, tá»›i hai phần ba công việc thiết kế là má»™t tay tôi  làm. Những ý tưởng táo bạo, độc đáo cá»§a ông ấy Ä‘á»u thành công lá»›n vá» thương mại,  và ngần đó ý tưởng cá»§a ông ấy đã là thừa đủ để duy trì công ty cá»§a chúng tôi.  Việc cá»§a tôi là phát triển, triển khai các ý tưởng đó, định hình cho chúng. Dù  công ty có lá»›n mạnh đến đâu, chúng tôi vẫn chẳng bao giá» thuê ngưá»i khác thiết  kế. Nhân viên ngày càng đông, nhưng phần việc cốt yếu nhất thì chúng tôi tá»± làm.  Chúng tôi chỉ muốn nhằm má»™t Ä‘iá»u là làm ra những trang phục mình muốn làm, không  quan tâm đến những ngưá»i sẽ mua trang phục đó. Chúng tôi không nghiên cứu thị  trưá»ng, không tÃnh giá, cÅ©ng không hoạch định chiến lược. Má»™t khi đã quyết định  mình cần làm má»™t cái gì, theo cách nào đó là chúng tôi thiết kế theo đúng cách  ấy, dùng những chất liệu tốt nhất có thể tìm được, và tốn bao nhiêu thá»i gian  cÅ©ng được, để làm. Những gì các nhà khác làm trong hai bước, chúng tôi làm trong  bốn bước. Ở đâu há» chỉ dùng ba thước vải thì chúng tôi dùng bốn. Chúng tôi Ä‘Ãch  thân kiểm tra và duyệt từng cái áo, cái quần xuất khá»i cá»a hàng cá»§a chúng tôi.  Cái gì không bán được, chúng tôi thanh lý. Chúng tôi không bao giá» bán giảm giá.  Giá cá»§a chúng tôi rất cao, dÄ© nhiên. Dân trong nghá» cho chúng tôi Ä‘iên, nhưng  trang phục cá»§a chúng tôi đã trở thành biểu tượng cá»§a thá»i đại, ngang hàng vá»›i  Peter Max, Woodstock, Twiggy, Easy Rider, vân vân. Hồi ấy chúng tôi thiết kế  quần áo tháºt là vui biết mấy! Chúng tôi có thể làm những thứ Ä‘iên rồ nhất, thế  mà mình ở đâu là khách hàng có đó ngay. Dưá»ng như chúng tôi đã má»c những đôi  cánh khổng lồ, muốn bay đâu cÅ©ng được. 
 
* * *  
Tuy nhiên chÃnh lúc việc làm ăn cá»§a há» Ä‘ang Ä‘i  vào ổn định thì Nhục Ä‘áºu khấu và chồng ngày càng trở nên xa cách. Ngay cả những  khi làm việc bên nhau, thỉnh thoảng bà nháºn thấy tâm hồn ông cứ vÆ¡ vẩn ở đâu  đâu. Mắt ông dưá»ng như đã mất cái tia đói khát mà trước kia từng có. TÃnh tình  hung bạo, trước kia ông thưá»ng ném váºt này váºt ná», song nay cái hung bạo đó hầu  như không bao giá» trá»—i dáºy nữa. Thay vào đó bà hay bắt gặp ông nhìn đăm đăm vào  khoảng không như Ä‘ang đắm mình suy nghÄ©. Hai ngưá»i hiếm khi nói chuyện vá»›i nhau  ngoài nÆ¡i làm việc, và càng ngày ông càng hay Ä‘i suốt đêm không vá». Nhục Ä‘áºu  khấu cảm thấy giỠđây ông có tá»›i mấy ngưá»i đàn bà khác, nhưng bà không lấy đó  làm Ä‘au khổ. Bà coi chuyện đó là không thể tránh được, bởi đã từ lâu há» không có  quan hệ vá» thể xác vá»›i nhau (chá»§ yếu vì Nhục Ä‘áºu khấu đã mất sá»± thèm muốn vá»  tình dục). 
 
* * *  
Vào cuối năm 1975, khi Nhục Ä‘áºu khấu bốn mươi  tuổi và Quế mưá»i má»™t tuổi, chồng bà bị giết. Ngưá»i ta tìm thấy xác ông bị chặt  ra thành từng mảnh trong má»™t phòng khách sạn ở Akasaka. Ngưá»i hầu phòng phát  hiện ra ông khi cô ta dùng chìa khóa mở cá»a vào phòng để quét dá»n lúc 11 giá»  trưa. Bồn rá»a mặt trông như vừa trải qua má»™t cuá»™c tắm máu. Bản thân cái xác gần  như đã cạn hết máu, không còn tim, dạ dày, gan, cả hai trái tháºn và lá lách, bởi  kẻ nào giết ông đã cắt những cÆ¡ quan đó ra khá»i xác rồi cho vào túi nhá»±a hay má»™t  đồ chứa tương tá»± đặng mang Ä‘i đâu đó. Cái đầu bị chặt khá»i thân, đặt trên nắp bệ  xÃ, quay ra ngoài, mặt bị băm nát. Rõ ràng kẻ giết ngưá»i đã chặt cái đầu và băm  vằm khuôn mặt trước, sau đó má»›i thu các cÆ¡ quan ná»™i tạng. 
Äể cắt các cÆ¡ quan  đó ra khá»i thân ngưá»i thì phải có những dụng cụ đặc biệt sắc và kỹ năng đáng kể.  Hung thá»§ đã dùng cưa để cưa đứt vài cái xương sưá»n, má»™t công việc mất nhiá»u thá»i  gian và đẫm máu. Ngưá»i ta không rõ sao lại có ngưá»i chịu bá» ra bao nhiêu công  phu để làm việc như váºy. 
Vì quá báºn rá»™n do Ä‘ang là ngày nghỉ nên nhân viên  quầy tiếp tân chỉ nhá»› được rằng chồng cá»§a Nhục Ä‘áºu khấu đã nháºn phòng trên tầng  mưá»i hai vào lúc 10 giỠđêm hôm trước cùng vá»›i má»™t phụ nữ - má»™t phụ nữ xinh đẹp  chừng ba mươi tuổi, mặc áo khoác ngoài màu Ä‘á», ngưá»i không cao lắm. Cô ta không  mang gì khác ngoài má»™t cái và nhá». Giưá»ng nằm có dấu vết cá»§a hoạt động tình dục.  Sợi lông và chất lá»ng tìm được trên đệm trải giưá»ng là lông dương váºt và tinh  dịch cá»§a ông. Căn phòng đầy dấu tay, nhưng vì có quá nhiá»u dấu nên không dùng để  Ä‘iá»u tra được. Chiếc va li nhá» bằng da cá»§a ông chỉ đựng má»™t quần lót để thay,  vài món đồ rá»a mặt cạo râu, má»™t cặp hồ sÆ¡ đựng Ãt tài liệu liên quan đến công  việc, má»™t tá» tạp chÃ. Và cá»§a ông có hÆ¡n má»™t trăm ngàn yên và vài thẻ tÃn dụng,  nhưng má»™t cuốn sổ mà lẽ ra ông phải mang theo ngưá»i thì không tìm thấy. Không có  dấu vết đánh nhau trong phòng. 
Cảnh sát Ä‘iá»u tra tất cả những ngưá»i quen biết  ông nhưng không tìm thấy ngưá»i đàn bà nào khá»›p vá»›i mô ta cá»§a tiếp tân khách sạn.  Má»™t vài ngưá»i đàn bà mà há» tìm thấy thì không có lý do gì để nuôi mối thâm thù  hoặc ghen tuông đối vá»›i nạn nhân, và Ä‘á»u có chứng cá»› ngoại phạm vững chắc. Có  khá nhiá»u ngưá»i ghét ông trong giá»›i thá»i trang (vốn không hỠđược tiếng là má»™t  giá»›i thân thiện và gần gÅ©i), nhưng không ai có vẻ thù ghét ông đến độ phải giết  ông, và không ai được huấn luyện kỹ năng cắt các cÆ¡ quan ná»™i tạng ra khá»i xác  ông. 
Vụ ám sát má»™t nhà thiết kế thá»i trang nổi tiếng dÄ© nhiên là được đưa tin  rá»™ng rãi trên báo chÃ, vá»›i Ãt nhiá»u chi tiết giáºt gân, nhưng cảnh sát đã có  nhiá»u biện pháp nghiệp vụ để ém nhẹm thông tin vá» việc cắt các cÆ¡ quan ná»™i tạng,  nhằm tránh không cho má»™t vụ giết ngưá»i quái đản như váºy thu hút quá nhiá»u sá»± chú  ý cá»§a công chúng. Cái khách sạn có uy tÃn kia dưá»ng như cÅ©ng đã tạo áp lá»±c để  ngưá»i ta càng Ãt nhắc đến há» trong vụ việc này càng tốt. Báo chà gần như chẳng  đưa tin gì hÆ¡n chuyện ông đã bị đâm chết trong má»™t phòng ở khách sạn há». Có má»™t  dạo ngưá»i ta đồn đại rằng trong vụ này có “cái gì đó không bình thưá»ngâ€, nhưng  cụ thể là gì thì không rõ. Cảnh sát tiến hành Ä‘iá»u tra diện rá»™ng, nhưng không  bắt được kẻ sát nhân, cÅ©ng không xác định được động cÆ¡ giết ngưá»i. 
- Căn  phòng khách sạn đó có lẽ đến giá» vẫn Ä‘ang niêm phong, - Nhục Ä‘áºu khấu  nói. 
 
* * *  
Năm trước chồng bị giết thì mùa xuân năm sau  Nhục Ä‘áºu khấu bán toàn bá»™ công ty – cả các cá»a hàng bán lẻ, kho hàng, thương  hiệu – cho má»™t nhà sản xuất thá»i trang lá»›n. Khi viên luáºt sư được bà thuê để  tiến hành đàm phán mang hợp đồng đến cho bà, Nhục Ä‘áºu khấu chẳng nói chẳng rằng  đóng triện lên, gần như không buồn liếc qua giá bán. 
Bán công ty xong, Nhục  Ä‘áºu khấu má»›i phát hiện ra rằng niá»m Ä‘am mê cá»§a bà đối vá»›i nghá» thiết kế thá»i  trang đã biến sạch không còn dấu vết. Dòng suối khát vá»ng mãnh liệt từng có thá»i  là ý nghÄ©a cuá»™c Ä‘á»i bà nay đã cạn khô. Thỉnh thoảng bà vẫn nháºn đơn hàng và thá»±c  hiện vá»›i toàn bá»™ kỹ năng cá»§a má»™t chuyên gia hàng đầu, nhưng không có chút niá»m  vui. Äó cÅ©ng giống như ăn mà chẳng thấy có mùi vị gì. Bà có cảm giác như “bá»n  há»â€ đã lôi hết gan ruá»™t cá»§a bà ra. Những ai từng biết đến nghị lá»±c và kỹ năng  cá»§a bà trước kia vẫn còn nhá»› đến Nhục Ä‘áºu khấu như má»™t huyá»n thoại: đơn hàng vẫn  không ngừng đến từ những ngưá»i như váºy, nhưng ngoại trừ số rất Ãt mà Nhục Ä‘áºu  khấu không thể từ chối, bà khước từ tất cả. Theo lá»i khuyên cá»§a kế toán, bà đầu  tư vào cổ phiếu và bất động sản, và tài sản cá»§a bà khuếch trương lên dần trong  những năm tăng trưởng đó. 
Nhục Ä‘áºu khấu bán công ty chưa được bao lâu thì mẹ  cá»§a bà qua Ä‘á»i vì bệnh tim. Bà cụ Ä‘ang tưới nước vỉa hè bên ngoài nhà vào má»™t  buổi chiá»u tháng tám nóng ná»±c thì bá»—ng kêu thấy “khó ởâ€. Bà nằm xuống ngá»§, ngáy  to má»™t cách đáng ngại, chẳng mấy chốc sau thì bà mất. Nhục Ä‘áºu khấu và Quế còn  lại bÆ¡ vÆ¡ trên cõi Ä‘á»i. Nhục Ä‘áºu khấu giam mình trong nhà suốt hÆ¡n má»™t năm, ngày  nào cÅ©ng ngồi trên sofa nhìn ra vưá»n, như muốn tìm lại sá»± bình an êm ả bà đã  đánh mất trong Ä‘á»i mình từ bấy lâu nay. Bà hầu như không ăn gì, ngá»§ má»—i ngày  mưá»i tiếng đồng hồ. Quế - lúc đó ở độ tuổi mà như trẻ thông thưá»ng là bắt đầu  vào trung há»c – liá»n thay mẹ cáng đáng gia đình, những lúc rảnh sau khi làm việc  nhà thì cáºu chÆ¡i các bản xô nát cá»§a Mozart, Haydn và há»c được mấy ngoại  ngữ. 
Giai Ä‘oạn gần như trống rá»—ng và tÄ©nh lặng này trong Ä‘á»i Nhục Ä‘áºu khấu  kéo dài được má»™t năm, cho tá»›i khi bà tình cá» phát hiện rằng mình có má»™t “năng  lá»±c†đặc biệt nào đó, má»™t sức mạnh kỳ lạ mà trước kia bà không há» biết tá»›i. Bà  cho rằng cái năng lá»±c đó khởi sinh tá»± bên trong bà để thay cho ná»—i Ä‘am mê mãnh  liệt đối vá»›i thá»i trang mà nay đã khô kiệt. Và quả thá»±c, cái năng lá»±c đó đã trở  thành nghá» má»›i cá»§a bà, mặc dù tá»± thân bà không tìm kiếm nó. 
Ngưá»i đầu tiên được thụ hưởng năng lá»±c kỳ lạ cá»§a bà là vợ cá»§a chá»§ nhân má»™t siêu  thị, má»™t phụ nữ thông minh, năng nổ thá»i trẻ từng là ca sÄ© opera. Bà ta từng  thừa nháºn tài năng cá»§a Nhục Ä‘áºu khấu từ lâu trước khi bà trở thành nhà thiết kế  nổi tiếng và vẫn thưá»ng xuyên bảo bá»c cho sá»± nghiệp cá»§a bà. Không có sá»± há»— trợ  cá»§a ngưá»i đàn bà này thì công ty cá»§a Nhục Ä‘áºu khấu hẳn đã lụt bại ngay từ buổi  đầu. Do quan hệ đặc biệt giữa hai ngưá»i, Nhục Ä‘áºu khấu đồng ý giúp ngưá»i phụ nữ  này và con gái bà ta chá»n và phối hợp trang phục cho đám cưới cá»§a cô con gái,  má»™t việc mà bà thấy cÅ©ng không lấy gì làm vất vả. 
Nhục Ä‘áºu khấu và ngưá»i đàn  bà Ä‘ang tán gẫu trong khi chá» cô con gái thá» quần áo thì bá»—ng nhiên ngưá»i đàn bà  ép cả hai tay lên đầu và lảo đảo quỳ sụp xuống sàn nhà. Nhục Ä‘áºu khấu hoảng hốt  ghì lấy bà ta cho khá»i ngã và xoa xoa thái dương trái cá»§a bà ta. Bà làm việc đó  theo phản xạ, không suy nghÄ© gì, nhưng ngay khi lòng bàn tay bắt đầu di chuyển,  bà cảm thấy “có má»™t cái gì đóâ€, như thể bà Ä‘ang cảm nháºn được má»™t váºt bên trong  chiếc túi vải. 
Bối rối, Nhục Ä‘áºu khấu nhắm mắt lại cố nghÄ© đến má»™t cái gì  khác. Bà chợt nhá»› đến vưá»n thú ở Tân Kinh; vưá»n thú vào má»™t ngày đóng cá»a, chỉ  có má»™t mình bà ở đó, ấy là má»™t biệt lệ chỉ mình bà được hưởng do là con gái cá»§a  bác sÄ© trưởng vưá»n thú. Äó là thá»i hạnh phúc nhất trong Ä‘á»i bà, cái thá»i bà được  đùm bá»c, thương yêu, che chở. Äó là ký ức đầu Ä‘á»i cá»§a bà. Vưá»n thú vắng tanh. Bà  nghÄ© đến những mùi, đến làn ánh sáng rá»±c rỡ, đến hình dáng má»—i đám mây trôi trên  trá»i. Bà tha thẩn má»™t mình từ chuồng này sang chuồng khác. Äang thu, bầu trá»i  sáng rõ cao vòi vá»i, từng đàn chim từ Mãn Châu vá» chuyá»n từ cây này sang cây  khác. Äó là thế giá»›i bản lai cá»§a bà, cái thế giá»›i mà theo nhiá»u nghÄ©a là vÄ©nh  viá»…n đã mất. Không biết bao nhiêu thá»i gian đã qua trong khi Nhục Ä‘áºu khấu mÆ¡  màng như váºy, nhưng rốt cuá»™c ngưá»i đàn bà đứng thẳng dáºy và cảm Æ¡n bà. Bà ta  nói, bà vẫn còn mất phương hướng, nhưng cÆ¡n nhức đầu dưá»ng như đã qua. Mấy ngày  sau, Nhục Ä‘áºu khấu sá»ng sốt khi nháºn được khoản thù lao lá»›n hÆ¡n bà tưởng rất  nhiá»u cho việc bà đã làm. 
Chừng má»™t tháng sau vợ cá»§a ông chá»§ siêu thị gá»i  Ä‘iện thoại cho Nhục Ä‘áºu khấu má»i bà Ä‘i ăn trưa. Sau khi ăn xong, bà ta đỠnghị  hai ngưá»i cùng vá» nhà bà, ở đó bà nói vá»›i Nhục Ä‘áºu khấu: “Không biết bà có vui  lòng đặt tay lên đầu tôi như bà đã làm lần trước không. Có đôi Ä‘iá»u tôi muốn  kiểm traâ€. Nhục Ä‘áºu khấu chẳng có lý do gì để từ chối. Bà ngồi cạnh ngưá»i phụ nữ  kia, đặt lòng bàn tay lên thái dương bà ta. Bà cÅ©ng cảm thấy “cái gì đó†giống  như lần trước. Äể nắm rõ hÆ¡n hình dạng cá»§a cái đó, bà táºp trung chú ý vào nó,  nhưng cái hình dạng đó bắt đầu uốn éo và biến đổi. Nó là váºt sống! Nhục Ä‘áºu khấu  cảm thấy sợ. Bà nhắm mắt lại nghÄ© vá» vưá»n thú ở Tân Kinh. Việc này đối vá»›i bà  không khó. Bà chỉ việc hồi tưởng lại câu chuyện từng kể cho Quế, những cảnh  tượng bà đã mô tả cho cáºu. à thức cá»§a bà rá»i khá»i thể xác bà, lang thang má»™t hồi  trong những không gian giữa ký ức và câu chuyện, rồi quay trở lại. Khi bà lấy  lại ý thức, ngưá»i đàn bà kia nắm lấy tay bà mà cám Æ¡n. Nhục Ä‘áºu khấu không há»i  xem chuyện gì đã xảy ra, bà ta cÅ©ng chẳng giải thÃch gì. CÅ©ng như trước, Nhục  Ä‘áºu khấu thấy hÆ¡i mệt, má»™t lá»›p mồ hôi má»ng rịn trên trán. Khi bà ra vá», ngưá»i  đàn bà kia cảm Æ¡n bà đã dành thá»i gian và bá» công đến thăm, rồi toan đưa bà má»™t  phong bì đựng tiá»n, nhưng Nhục Ä‘áºu khấu từ chối, má»™t cách nhã nhặn nhưng kiên  quyết. “Tôi làm việc này không phải để kiếm tiá»n, - bà nói. – Vả lại, lần trước  bà đã trả tôi quá nhiá»u rồi.†Bà ta không nài thêm. 
Mấy tuần sau, ngưá»i đàn  bà kia giá»›i thiệu Nhục Ä‘áºu khấu vá»›i má»™t bà khác. Bà này trạc giữa tứ tuần. Bà ta  bé nhá», có cặp mắt sắc, trÅ©ng sâu. Quần áo bà ta mặc thuá»™c loại tuyệt hảo, nhưng  ngoài má»™t thắt lưng đám cưới bằng bạc ra bà không có trang sức nào khác. Khi sắc  thái toát ra từ bà thấy rõ bà không thuá»™c hạng ngưá»i thưá»ng. Bà vợ ông chá»§ siêu  thị đã nói vá»›i Nhục Ä‘áºu khấu: “Bà ta muốn bà cÅ©ng làm vá»›i bà ta như đã làm vá»›i  tôi. Lần này xin bà đừng từ chối, và khi bà ta đưa tiá»n, đừng nói gì cả, cứ  nháºn. Vá» lâu dài, đây sẽ là má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng đối vá»›i bà, cả vá»›i tôi  nữaâ€. 
Nhục Ä‘áºu khấu Ä‘i vào má»™t phòng phÃa trong cùng vá»›i ngưá»i đàn bà kia rồi  đặt lòng bàn tay lên thái dương bà ta như những lần trước. “Cái gì đó†trong  ngưá»i đàn bà này thì khác. Nó mạnh hÆ¡n cái ở trong bà vợ ông chá»§ siêu thị,  chuyển động cá»§a nó nhanh hÆ¡n. Nhục Ä‘áºu khấu nhắm mắt lại, nÃn thở, cố kìm chuyển  động đó lại. Bà táºp trung mạnh hÆ¡n và Ä‘eo Ä‘uổi những ký ức cá»§a mình má»™t cách  riết róng hÆ¡n. Äào sâu vào những nếp gấp nhá» nhất tìm thấy ở đó, bà chuyển hÆ¡i  ấm cá»§a ký ức mình vào “cái gì đó†kia. 
- Và đó trở thành nghá» cá»§a tôi từ lúc  nào không biết, - Nhục Ä‘áºu khấu nói. Bà nháºn ra rằng mình đã bị má»™t dòng chảy  lá»›n bao trùm lấy. Và khi Quế lá»›n lên, cáºu trở thành trợ lý cho mẹ. 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				04-09-2008, 07:18 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				Äá»™i Xung KÃch  
  
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jun 2008 
					Äến từ: Äất Võ Anh Hùng 
					
					
						Bài gởi: 4,793
					 
                    Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngày 6 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 24 
	
		
			
				Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
 
  
 
 21 
 
Bà ẩn căn nhà có dớp: 2 
♦ 
 
SETAGAYA, TOKYO:  NHỮNG KẺ TRONG “CĂN NHÀ CÓ DỚP† 
 
Cái bóng cá»§a vị chÃnh khách lừng danh: 
Thoắt hiện thoắt  biến 
Bức màn vô hình kỳ lạ, tinh vi: 
Nó che dấu bà máºt gì? 
 
[TrÃch  tuần báo____, ngày 21 tháng mưá»i  má»™t] 
_______________________  
 
 
[Chương này trong sách trình  bày thành nhiá»u cá»™t giống như trang báo –  glur] 
________________________ 
 
Trong số ra ngày 7/11 vừa qua chúng  tôi đã thông tin cho quý bạn Ä‘á»c rằng có má»™t căn nhà ở khu dân cư yên tÄ©nh  Setagaya mà ngưá»i dân địa phương gá»i là “nhà có dá»›pâ€. Tất cả những ai từng sống  trong căn nhà đó Ä‘á»u gặp số pháºn bi thảm và kết thúc cuá»™c Ä‘á»i bằng cách tá»± sát,  phần lá»›n là treo cổ. 
[Lược bỠphần tóm tắt bài lần trước]. 
Các cuá»™c Ä‘iá»u  tra do chúng tôi tiến hành đã dẫn đến má»™t sá»± thá»±c hiển nhiên duy nhất: rằng dù  chúng tôi có thỠđưá»ng nào để hòng biết được danh tÃnh chá»§ nhân má»›i cá»§a “căn nhà  có dá»›p†thì thể nào ở cuối đưá»ng cÅ©ng có má»™t bức tưá»ng gạch án ngữ. Chúng tôi đã  công phu lắm má»›i tìm được công ty xây dá»±ng đã xây căn nhà này trước kia, song  ngưá»i ta cá»± tuyệt cung cấp cho chúng tôi bất cứ thông tin gì vá» nó. Công ty mà  ngưá»i ta đã dùng làm bình phong để mua lô đất này là công ty hợp pháp 100% và  cÅ©ng không có kẽ hở nào. Khi ký kết hợp đồng ngưá»i ta đã tÃnh toán chi ly đến  từng chi tiết nhá», nên chúng tôi chỉ có thể cho rằng toàn bá»™ vụ này phải có má»™t  lý do nào đó. 
Má»™t Ä‘iá»u khác khÆ¡i dáºy ná»—i tò mò cá»§a chúng tôi, ấy là công ty  kế toán từng há»— trợ trong việc thành láºp công ty bình phong đã mua lô đất. Äiá»u  tra cá»§a chúng tôi cho thấy công ty này được thành láºp cách đây năm năm như má»™t  thứ “nhà thầu phụ†núp bóng má»™t công ty kế toán nổi tiếng trong giá»›i chÃnh  khách. Công ty kế toán lắm tên tuổi này có má»™t số “nhà thầu phụ†như váºy, má»—i  nhà phụ trách má»™t loại công việc riêng, trong trưá»ng hợp gặp rắc rối thì sẽ bị  vứt bá» ngay láºp tức như thằn lằn há»… gặp nguy là ngắt Ä‘uôi để thoát thân. Bản  thân công ty kế toán này chưa bao giá» bị phòng công tố tiến hành Ä‘iá»u tra, nhưng  theo má»™t nhà báo chuyên vá» chÃnh trị cho má»™t nháºt báo lá»›n thì “Cái tên cá»§a công  ty này đã dÃnh đến nhiá»u vụ xì-căng-Ä‘an chÃnh trị, thành thá» dÄ© nhiên là chÃnh  quyá»n đã để mắt tá»›i nó rồiâ€. Nếu váºy thì chẳng khó Ä‘oán rằng có má»™t mối liên hệ  nào đó giữa chá»§ nhân má»›i cá»§a “căn nhà có dá»›p†vá»›i má»™t chÃnh khách đầy quyá»n lá»±c  nào đó. KÃn cổng cao tưá»ng, an ninh cá»±c kỳ nghiêm ngặt bằng những thiết bị Ä‘iện  tá» tối tân nhất, chiếc Mercedes Ä‘en Ä‘i thuê, việc khôn khéo thành láºp công ty  làm bình phong che Ä‘áºy – tất cả những thá»§ thuáºt tinh vi này khiến ta nghÄ© rằng  ắt phải có má»™t nhân váºt chÃnh trị chóp bu nhúng tay  vào. 
_______________________ 
 
Bà máºt hoàn toàn 
Nhóm Ä‘iá»u tra  cá»§a báo chúng tôi đã tiến hành theo dõi những hoạt động ra vào “căn nhà có dá»›p† cá»§a chiếc Mercedes Ä‘en. Trong khoảng thá»i gian mưá»i ngày, chiếc xe đến chá»— căn  nhà tổng cá»™ng hai mươi mốt lần, tức bình quân hai lần má»™t ngày. Những chuyến  thăm này diá»…n ra theo má»™t khuôn Ä‘á»u đặn. Äầu tiên, chiếc xe xuất hiện lúc 9 giá»  sáng, sau đó ra Ä‘i lúc 10 giá» 30. Ngưá»i lái xe rất đúng giá», ngày nào cÅ©ng váºy,  có lệch chăng thì cÅ©ng không quá năm phút. Tuy nhiên, ngược lại vá»›i những chuyến  thăm vào buổi sáng, những chuyến thăm vào buổi chiá»u lại bất thưá»ng hÆ¡n nhiá»u.  Các chuyến thăm buổi chiá»u hầu hết diá»…n ra trong khoảng từ 1 giỠđến 3 giá»  chiá»u, nhưng thá»i gian đến và Ä‘i khác nhau đáng kể. Khoảng thá»i gian chiếc xe đỗ  trong khuôn viên nhà cÅ©ng có sá»± chênh lệch đáng kể, từ dưới hai mươi phút đến  tròn má»™t tiếng. 
Dựa trên các sự kiện này, chúng tôi có thể đưa ra các giả  thuyết sau: 
1. Các cuá»™c viếng thăm Ä‘á»u đặn vào buổi sáng: từ đây có thể suy  ra rằng xe “đưa đón†má»™t ngưá»i nào đó đến căn nhà này. Tuy nhiên, danh tÃnh cá»§a  “nhân váºt†này chưa rõ, vì toàn bá»™ cá»a xe lắp kÃnh dày màu Ä‘en. 
2. Các cuá»™c  viếng thăm không Ä‘á»u đặn vào buổi chiá»u: từ đây có thể suy ra rằng xe đưa khách  đến thăm, giá» giấc được bố trà sao cho tiện nhất cho khách. Các vị “khách†này  đến má»™t mình hay từng nhóm thì chưa rõ. 
3. Hình như không có hoạt động gì ở  căn nhà vào ban đêm. CÅ©ng không rõ liệu có ai sống ở đó không. Nhìn từ bên ngoài  không thể biết có ngá»n đèn nào báºt sáng không. 
Má»™t Ä‘iểm quan trá»ng nữa: váºt  duy nhất ra vào cÆ¡ ngÆ¡i này trong vòng mưá»i ngày Ä‘iá»u tra cá»§a chúng tôi là chiếc  Mercedes Ä‘en. Không có chiếc xe nào khác, không má»™t ngưá»i Ä‘i bá»™. Nếu suy theo  cách thông thưá»ng thì ắt hẳn phải có sá»± gì lạ lắm Ä‘ang diá»…n ra ở đây. “Ai đó† sống trong căn nhà này không bao giá» ra ngoài để mua sắm hay tản bá»™. Ngưá»i ta  đến rồi Ä‘i hoàn toàn chỉ bằng chiếc Mercedes lá»›n màu Ä‘en có kÃnh râm. Nói  cách khác: vì lý do nào đó, há» không muốn bất cứ ai thấy mặt mình trong bất cứ  tình huống nào. Lý do đó là gì? Tại sao há» lại cất công và bá» ra lắm tiá»n  đến thế để làm những việc cần làm má»™t cách tuyệt đối bà máºt? 
Ở đây chúng tôi  có thể bổ xung rằng cánh cổng trước là lối ra vào duy nhất cá»§a cÆ¡ ngÆ¡i này. Có  má»™t cái ngõ hẹp chạy đằng sau lô đất, song cái ngõ này chẳng dẫn đến đâu cả.  Cách duy nhất để ra hay vào cái ngõ này là phải băng qua đất cá»§a ngưá»i khác.  Theo những ngưá»i hàng xóm, hiện không má»™t cư dân nào ở khu này sá» dụng cái ngõ  đó, chắc hẳn vì váºy mà nhà kia không có cổng mở ra phÃa ngõ. Ở đó chỉ có má»™t bức  tưá»ng cao ngất như thành lÅ©y pháo đài. 
Trong vòng mưá»i ngày Ä‘iá»u tra, mấy lần  có những ngưá»i trông ra vẻ là ngưá»i chào bán báo hoặc nhân viên tiếp thị đến  nhấn chuông hệ thống intercom ở cổng trước, nhưng chẳng ai trả lá»i. Nếu ở trong  nhà có ngưá»i thì ắt hẳn hỠđã sá» dụng hệ thống camera để quan sát xem ngưá»i nhấn  chuông là ai. Không há» có ai đến đưa thư hay phát bưu phẩm. 
Vì những lý do  đó, hướng Ä‘iá»u tra duy nhất còn lại cho chúng tôi là bám Ä‘uôi chiếc Mercedes để  xác định xem nó Ä‘i đâu. Theo sau chiếc xe bóng lá»™n luôn chạy cháºm giữa dòng xe  cá»™ trong thành phố không phải là việc khó, nhưng chúng tôi cÅ©ng chỉ bám theo  được từ cổng cho đến bãi đỗ xe ngầm dưới đất cá»§a má»™t khách sạn năm sao ở khu  Akasaka. Có má»™t nhân viên bảo vệ mặc đồng phục đứng trá»±c ở đó, muốn vào thì phải  có thẻ thông hành đặc biệt, cho nên xe chúng tôi không thể theo chiếc Mercedes  vào trong bãi. Khách sạn này là nÆ¡i thưá»ng diá»…n ra nhiá»u há»™i nghị quốc tế, nghÄ©a  là ở đây có nhiá»u nhân váºt VIP cÅ©ng như nhiá»u nhân váºt có tiếng tăm từ nước  ngoài đến. Äể bảo đảm an ninh và quyá»n riêng tư, bãi đỗ xe dành cho VIP được bố  trà cách biệt vá»›i bãi đỗ xe cá»§a khách thưá»ng, má»™t số buồng thang máy cÅ©ng được  dành riêng cho khách VIP sá» dụng, nhìn bên ngoài không thể biết há» lên hay xuống  tầng mấy. Nhá» váºy mà các vị khách đặc biệt này có thể đến và Ä‘i mà không bị ai  quấy rầy. Chiếc Mercedes này rõ ràng là đỗ ở má»™t trong các lô dành cho khách  VIP. Trả lá»i những câu há»i cá»§a chúng tôi, ban quản trị khách sạn chỉ nói má»™t  cách ngắn gá»n và đắn Ä‘o cân nhắc rằng các lô chuyên dụng này “thưá»ng†được cho  thuê vá»›i mức đặc biệt chỉ vá»›i má»™t số pháp nhân đầy đủ tư cách đã được “thẩm tra  toàn diệnâ€, nhưng chúng tôi không thể moi được thêm thông tin chi tiết nào vá»  Ä‘iá»u kiện sá» dụng hoặc nhân thân những ngưá»i sá» dụng. 
Khách sạn này có má»™t  khu mua sắm, vài quán cà phê và nhà hàng, bốn đại sảnh dành cho đám cưới, ba đại  sảnh dành cho há»™i nghị há»™i thảo. Thế có nghÄ©a là từ sáng đến tối khách sạn luôn  luôn có lắm ngưá»i vào ra. Nếu không có thẩm quyá»n đặc biệt thì chẳng cách nào  xác định được danh tÃnh các hành khách Ä‘i chiếc Mercedes. Ngưá»i ta có thể ra  khá»i xe, bước vào má»™t trong những buồng thang máy đặc biệt dành riêng cho hỠở  gần đó, bước ra ở tầng nào tùy ý há» rồi hòa mình vào đám đông. Qua đó có thể  thấy rõ ràng hệ thống bảo máºt tuyệt đối ở đây váºn hành hoàn hảo tá»›i mức nào. Ta  có thể suy ra rằng đằng sau tất cả chuyện đó là má»™t hệ thống thế lá»±c đồng tiá»n  và quyá»n lá»±c chÃnh trị vô cùng mạnh mẽ. Như có thể thấy qua lá»i giải thÃch cá»§a  ban quản trị khách sạn, để thuê và sá» dụng má»™t trong những lô đỗ xe VIP ở khách  sạn này không phải dá»…. Nhất định là trong cái gá»i là “thẩm tra toàn diện†mà há»  nói, cái quan trá»ng nhất là để đáp ứng yêu cầu cá»§a các cÆ¡ quan có nhiệm vụ bảo  đảm an ninh cho các yếu nhân ngoại quốc, nghÄ©a là phải có mối liên hệ nào đó vá»  chÃnh trị ở đây. Có tiá»n không thôi chưa đủ, mặc dù hiển nhiên nếu không có  nhiá»u tiá»n thì không thể nào kham nổi mấy vụ này. 
[Lược bá» phần đưa ra giả  thuyết rằng cÆ¡ ngÆ¡i này Ä‘ang được sá» dụng bởi má»™t tổ chức tôn giáo mà đằng sau  là má»™t chÃnh trị gia có thế lá»±c]. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |