 |
|

05-09-2008, 09:00 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 60
Martin bị giải vá» trại cảnh binh và bị giam trong má»™t căn phòng cháºt chá»™i có lÃnh canh ngoà i cá»a. Những bức tưá»ng nứt nẻ bẩn thỉu, mấy xà ngang xiên xẹo lÆ¡ lá»ng trên đầu, cái cá»a sổ được chắn bằng lưới thép kiên cố, đó là tất cả những gì bà y ra trước mắt Rivas lúc chà ng bước qua ngưỡng cá»a phòng giam. Ở đây chẳng có giưá»ng, chẳng có bà n ghế, chẳng có gì cả!
Chà ng trai ngồi xuống chá»— gá» tưá»ng bằng gach, vòng hai tay trước ngá»±c. Martin bước và o phòng giam đầu ngẩng cao, nhưng bây giá» khi chỉ còn lại má»™t mình, đầu chà ng gục xuống á»§ rÅ© tưởng chừng có cả má»™t gánh suy tư trÄ©u nặng đè bẹp. Thoạt tiên những suy tư cá»§a chà ng xoay quanh các sá»± kiện má»›i nhất vừa xảy ra trong cái ngà y bão táp ấy. Sắc đẹp cá»§a Leonor, những lá»i nồng nà n say đắm và sá»± chăm lo âu yếm cá»§a nà ng, rồi ánh mắt giã từ buồn thăm thẳm – má»i thứ bá»—ng là m nhịp tim cá»§a Rivas thêm rá»™n rã và phá»§ lên phòng giam quạnh quẽ những hình ảnh tươi vui, sáng rỡ cá»§a tình yêu. Gương mặt Martin bừng ánh hân hoan, đôi mắt mông lung xa vợi. Nhìn chà ng trai bị ném và o tù lao tăm tối luc nà y ta có thể nhầm tưởng chà ng là má»™t vị thống soái thắng tráºn vừa má»›i chinh phục được cả má»™t đế chế.
Nhưng chẳng bao lâu sau, trong trà não hưng phấn cá»§a chà ng đã hiện rõ những hồi ức khác và chúng mau chóng xua tan niá»m sướng vui trên gương mặt kẻ tù đà y. Chà ng thở dà i nặng ná» và dưá»ng như cô rÅ© bá» những ý tưởng khổ Ä‘au. Chà ng đứng lên Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ.
- Tá»™i nghiệp Raphael! – đôi môi Martin báºt ra Ä‘au xót và nước mắt chà ng ứa ra cùng tiếng nức nở cố nén trong ngá»±c.
- Tội nghiệp Raphael! – chà ng lặp lại với nỗi buồn rầu khôn tả - một chà ng trai cao quý biết bao, can đảm biết bao!
Có lẽ Martin không thể nhá»› mình đã khóc bao lâu. Lau khô nước mắt, chà ng trừng trừng nhìn vá» phÃa trước. GiỠđây chà ng nghÄ© đến Raphael đã dÅ©ng cảm dưá»ng nà o khi bình thản hy sinh Ä‘á»i mình cho sá»± nghiệp chÃnh nghÄ©a.
"Mà biết đâu cáºu ấy chẳng hạnh phúc hÆ¡n ta?" – Martin tá»± nhá»§ - thà chết trong chiến tráºn còn hÆ¡n bị xá» bắn"
ý tưởng vá» cuá»™c xá» giảo gần ká» không há» gây má»™t nét nhá» xao động nà o trên gương mặt Martin. Chà ng trai quả cảm đón chá» cái chết không tránh khá»i má»™t cách can trưá»ng và toà n bá»™ dáng vẻ cá»§a chà ng chứng tá» rằng câu ngạn ngữ "Mặt trá»i và cái chết khó nhìn được lâu" không phải bao giá» cÅ©ng đúng. Lòng dÅ©ng cảm hiếm thấy ở Rivas không cần ngưá»i chứng giám, không đòi há»i lá»i ầm Ä© tán dương, cá»™i nguồn cá»§a nó là sức mạnh tinh thần trong tư chất con ngưá»i.
Thế nhưng đến tối, khi chà ng kịp Ä‘iêm lại trong tâm trÃ, không chỉ những sá»± kiện cá»§a ngà y qua mà cả những sá»± kiện trá»ng đại cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình, khi ánh trăng lá»t và o phòng giam trở thà nh đốm sáng lung linh thoắt hiện thoắt biến thì Martin chợt rùng mình như gặp lạnh bởi má»™t ná»—i buồn thoáng len và o tim. Như bất kỳ má»™t kẻ bất hạnh nà o, chà ng vô tình bị ngá»± trị bởi những nuối tiếc muá»™n mà ng và tá»± thầm nhá»§ "Phải chi ta đừng kiêu hãnh đến thế thì chắc đã Ä‘oán được từ lâu là Leonor yêu ta và giỠđây đã không phải chui và o nÆ¡i tù ngục tối tăm nà y mà đang được ở bên ngoà i cùng ngưá»i yêu rồi"
Váºy là sau và i giá», Rivas lần lượt trải qua má»i Ä‘iá»u, cả niá»m vui sướng cá»§a má»™t kẻ biết mình được yêu, cả ná»—i Ä‘au đớn vì ngưá»i bạn vừa hy sinh, cả lòng tiếc nuối cuá»™c Ä‘á»i sắp mất. Song, như chúng ta đã nói, chà ng là con ngưá»i can đảm nên bằng nghị lá»±c cá»§a lý trà đã lấy lại được sá»± tá»± chá»§ ban đầu lúc bước và o nhà giam và cố chợp mắt ngá»§.
Mấy phút trôi qua rã rá»i vì mệt má»i, Rivas má»›i thiu thiu cháºp chá»n thì cánh cá»a mở ra cót két là m chà ng bừng tỉnh. Tên lÃnh canh bước và o mang theo mâm cÆ¡m tối khá thịnh soạn. má»™t tên khác theo sau mang chăn nệm. Äặt cái mâm lên bệ cá»a sổ, tên lÃnh canh loay hoay dá»n chá»— ngá»§ và khi thấy tên kia ra khá»i, hắn đến gần tù nhân ,vẻ bà hiểm.
- Äá»c mảnh giấy nà y rồi viết thư trả lá»i mau lên – hắn thì thầm và để rÆ¡i tá» giấy gấp tư xuống sà n rồi quay vá» vá»›i công việc trong góc phòng.
Martin luống cuống nhặt bức thư lên Ä‘á»c:
"Ba được phép hà ng ngà y gá»i thức ăn cho anh. Hãy xem kỹ chăn nệm, anh sẽ thấy giấy và bút chì trong chiếc gối. Em đã phải cầu khẩn Agustin để anh ấy thắng ná»—i sợ hãi mà mua chuá»™c tên lÃnh Ä‘em bữa tối cho anh đấy. Hãy dÅ©ng cảm lên, em cầu Chúa cho anh! Hy vá»ng rằng em sắp được phép gặp anh và niá»m hy vá»ng ấy là m cho em phấn chấn. Số pháºn đã chia lìa chúng ta, nhưng anh phải luôn nhá»› rằng trái tim em thuá»™c vá» anh mãi mãi.
Leonor Ensina" Run lên vì vui sướng, Martin vá»™i vã viết thư trả lá»i ngay:
"Không biết tình yêu vô bá» bến cá»§a anh có thể bù đắp được chăng những hy sinh mà em đã dà nh cho anh? Dù sao thì xin em hiểu cho, trái tim anh vÄ©nh viá»…n là cá»§a em rồi! đối vá»›i anh buổi sáng nay đã khởi đầu bằng ná»—i hỉêm nguy ghê gá»›m, cái chết rình ráºp anh trên má»—i bước chân nhưng sau đó, anh đã được nghe giá»ng nói dịu dà ng cá»§a em, Leonor Æ¡i, và trước mắt anh rá»™ng mở thiên đưá»ng. Thế rồi bị cầm tù, cô độc…Và đây giá»ng nói cá»§a em lại ngân vang, những bóng hình huyá»n ảo dưá»ng như đẩy xa các bức tưá»ng ngục tối. Ôi, Leonor! Anh xúc động táºn đáy sâu tâm hồn và đầu óc thì quay cuồng choáng váng. Anh có cảm giác như Ä‘ang lang thang giữa mà n đêm u tịch nhưng có má»™t ánh sao chỉ đưá»ng, má»™t tia sáng lung linh nâng đỡ, đó là ý nghÄ©, anh được em yêu!
Có lẽ em đã nghe được tin vá» cái chết cá»§a Raphael. Cáºu ấy đã chết như má»™t anh hùnh. Trái tim cáºu ấy tháºt cao quý, nhưng lại bị những ná»—i buồn khổ đắng cay là m cho tiá»u tuỵ thảm thương! Tình yêu cá»§a em là niá»m hạnh phúc tá»™t cùng đối vá»›i anh, nhưng tháºm chà ngay cả nó cÅ©ng không thể là m giảm bá»›t ná»—i Ä‘au đớn trong anh, không thể là m khô những giá»t lệ cá»§a anh. Hãy thứ lá»—i cho lá»i thú nháºn đó, Leonor!
Anh là kẻ sung sướng nhất trên thế gian nà y mà vẫn không sao chịu nổi mất mát kia, em hãy tá»± suy xét xem anh đã yêu thương Raphael biết nhưá»ng nà o!" - Mau lên! Mau lên! – tên lÃnh giục – tôi phải Ä‘i đây.
Martin vá»™i và ng kết thúc bức thư, chà ng báo cho Leonor địa chỉ ngôi nhà nÆ¡i đã để thi hà i Raphael lại và đỠnghị nà ng thông báo cho gia đình San Louis. Trao thư cho tên lÃnh, chà ng không quên đưa hắn Ãt tiá»n còn sót trong túi.
Khó khăn lắm chà ng má»›i bắt được mình ăn chút Ãt và thá» Æ¡ lắng nghe tiếng cá»a phòng giam khóa lại. bây giá» vá»›i bức thư cá»§a Leonor trên tay, chà ng trai coi khinh sá»± ác độc cá»§a kẻ thù và tháºm chà còn đủ để tha thứ cho chúng nữa!
Chà ng Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại những dòng chữ đầy cảm động mÆ¡ mà ng tưởng tượng đến cuá»™c gặp gỡ vá»›i ngưá»i yêu và điá»u đó giúp chà ng thêm kiên nhẫn chịu đựng cảnh cô đơn. Ngà y hôm sau tên lÃnh canh lại chuyển thư Leonor đến cho chà ng. Trong thư nà y cô gái bà y tá» tình yêu má»™t cách giản và tha thiết là m cho Rivas trà n trá» hạnh phúc đến ná»—i ngay cả ước mÆ¡ cÅ©ng chưa bao giá» dám. Nhá» những bức thư cá»§a Leonor, Martin hầu như quên cả việc tù đà y, đó là những ngà y hạnh phúc nhất trong cuá»™c Ä‘á»i chà ng.
Trong khi đó việc Ä‘iá»u tra vụ án cá»§a Martin được tiến hà nh vô cùng mau lẹ y như vẫn diá»…n ra ngà y nay khi ngà nh tư pháp Chilê quan tâm đến những vụ án chÃnh trị. Rivas bị buá»™c tá»™i tham gia cuá»™c khởi nghÄ©a 20 tháng tư và chà ng không những thừa nháºn việc đó mà còn lá»›n tiếng bảo vệ những quan Ä‘iểm tá»± do cá»§a mình. ChÃnh vì thế mà sau bốn ngà y, toà án quân sá»± tuyên án: tên nổi loạn nguy hiểm bị xá» tá» hình.
L nghe được bản án khắc nghiệt gần như ngay sau khi ông Damaso báo tin là cả nhà đã được phép và o thăm Rivas trogn khoảng từ sáu đến bảy giá» tôi. Song giỠđó đã qua mất rồi nên đà nh phải đợi đến hôm sau. à nghÄ© vá» bản án bất hạnh vò xé tâm can cô gái Ä‘ang yêu má»™t cách tà n nhẫn. Má»i ngưá»i an á»§i nà ng và cố thuyết phục rằng bản án sẽ không được thi hà nh nhưng dẫu sao suốt đêm ấy cô gái đágn thương vẫn không thể nà o chợp mắt – giấc ngá»§ bị biết bao linh cảm ghê rợn ám ảnh. Những thá» thách khốc liệt đã biến tình yêu cá»§a nà ng thà nh ná»—i dam mê say đắm và nà ng cảm thấy không thể chịu đựng nổi cái chết cá»§a Martin.
Khóc ròng tá»›i hết đêm, Leonor ra khá»i phòng từ sá»›m tinh mÆ¡ và đi tìm Agustin lúc ấy vẫn còn Ä‘ang ngá»§ say sưa.
Nghe tiếng em gái, chà ng công tỠmở mắt khó chịu.
- Xem kìa, em đã dáºy rồi kia à ? – chà ng ta nhìn Leonor – mà em nhợt nhạt quá! Chắc suốt đêm không chợp mắt hả?
- Vâng, đúng thế - cô gái đáp – chẳng lẽ em có thể ngủ sau khi biết bản án khủng khiếp đó?
- Cứ yên tâm, em gái, nó sẽ không được thi hà nh đâu.
- Ai có thể bảo đảm như váºy? – Leonor thì thầm, mắt đẫm lệ.
- Tất cả Ä‘á»u nghÄ© như thế mà .
- Vẫn chưa đủ. Và do đó em đến xin anh giúp một việc.
- Anh sẽ là m má»i Ä‘iá»u vì em, em yêu quý ạ. Cứ ra lệnh Ä‘i, anh sẵn sà ng phục tùng.
- Em định tới gặp Martin hôm nay và anh phải đi cùng với em.
- Ồ, việc ấy không dễ dà ng đâu. Ai cho ta và o đó chứ?
- Ba giữ giấy phép! Anh hãy nói với ba là anh muốn gặp Martin. Rồi em sẽ đi với anh.
- Chẳng lẽ anh có thể từ chối em bất cứ việc gì?
Äúng 6 giá», Leonor và Agustin trình giấy và được đưa tá»›i chá»— tù nhân.
Äặt các bức thư chà ng Leonor trên bệ cá»a sổ, Martin Ä‘ang Ä‘á»c lại lần lượt từng bức má»™t. Nghe tiếng mở cá»a, chà ng ngồi thẳng dáºy và vá»™i và ng giấu chúng Ä‘i. Vừa trông thấy Leonor, chà ng lao ngay ra đón và sôi nổi ghì chặt bà n tay nà ng chìa ra cho chà ng.
- Quá»· tha ma bắt! – Agustin lướt nhìn phòng giam lẩm bẩm – không thể nói là anh được xếp đặt ở đây má»™t cách tiên nghi đâu! Anh bạn đáng thương cá»§a tôi -chà ng ta ôm lấy Rivas – Xin thá» danh dá»±, má»i thứ nà y quá ư đáng ghét!
Martin buồn bã mỉm cưá»i thay lá»i đáp, chà ng nhìn Leonor và bắt gặp đôi mắt nhoà lệ cá»§a nà ng, chà ng hầu như quên hết má»i khổ Ä‘au cá»§a bản thân.
- Äây là tất cả những gì anh có thể dà nh cho em – chà ng đặt bên Leonor chiếc ghế á»p ẹp bằng mây.
Cô gái ngồi xuống rồi ngoảnh đi, lén chùi nước mắt.
- Thôi đủ rồi em gái – Agustin nói âu yếm – cần phải giữ vững can đảm, bởi lẽ chúng ta chỉ khác những sinh váºt vô tri ở lý trà mà .
Agustin thốt ra câu châm ngôn giáo huấn ấy vá»›i giá»ng ai oán đến mức Martin bất giác phá lên cưá»i. Leonor nhìn Martin đầy tá»± hà o và cảm phục.
- Äiá»u gì phải xảy ra thì không tránh được – Martin nháºn xét, cố không rÆ¡i và o tâm trạng buồn nản cá»§a hai anh em.
- Nhưng còn bản án kia! – Leonor báºt ra.
- Anh đã sẵn sà ng đón nháºn nó ngay từ ngà y đầu tiên và đã quen vá»›i ý nghÄ© ấy – kẻ tá» tù đáp giản dị - Trái tim anh xốn xang vì má»™t nguyên nhân hoà n toà n khác – chà ng thì thầm cúi vá» phÃa Leonor – Anh nói vá» những bức thư cá»§a em. Äấy má»›i là niá»m vui sướng bất ngá»!
Nước mắt vẫn còn Ä‘á»ng trên mi cô gái, song khi nghe những lá»i ấy, đôi mắt nà ng chợt sáng rỡ hân hoan.
Vô tình hoặc cố ý, Agustin bá» ra phÃa cá»a phòng giam. Martin nắm lấy tay cô gái, còn nà ng không rá»i mắt ngắm chà ng.
- Anh hạnh phúc vô cùng vì được em yêu – chà ng nói – trái tim anh trà n ngáºp sung sướng đến mức không còn chá»— cho ná»—i sợ hãi mặc dù tình thế cá»§a anh không có gì đáng phấn khởi. HÆ¡n nữa – chà ng hà o hứng nói thêm – má»™t linh cảm nà o đó mách bảo anh rằng anh không thể chết lúc nà y.
- Nhưng dẫu sao…- Leonor nhẹ nhà ng phản đối – ta cũng phải nghiêm túc nghĩ đến việc chạy trốn.
- Thá»±c hiện việc đó không dá»… váºy đâu.
- Nhưng cÅ©ng không khó khăn đến thế. Em nghÄ© ra rồi, ngà y mai em và Agustin sẽ tá»›i đây và o giá» nà y. Ở nhà em sẽ mặc thêm má»™t bá»™ quần áo nữa. Anh sẽ cải trang rồi ra khá»i đây cùng vá»›i anh trai em.
- Thế còn em? – Rivas thốt lên, lòng đầy khâm phục sá»± gan dạ cá»§a ngưá»i yêu.
- Em sẽ ở lại đây – cô gái đáp – HỠcó thể là m gì được em nà o?
Martin muốn quỳ gối trước cô gái tuyệt diệu ấy, cô gái đã quyết tâm hy sinh danh dá»± cá»§a bản thân má»™t cách hồn nhiên và bình dị nhưá»ng nà o để cứu ngưá»i mình yêu!
- Và em có thể tin là anh sẽ chấp thuáºn bảo tồn sinh mạng bằng cách đặt lên ván cá» nà y danh dá»± cá»§a em ư? – chà ng say đắm hôn lên bà n tay Leonor.
- Em chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u đó là cứu anh thoát khá»i chốn lao tù nà y – nà ng xúc động trả lá»i – không nên tá»± huyá»…n hoặc bằng những hy vá»ng viá»…n vông, Martin. ChÃnh phá»§ rất căm háºn những ai tham gia khởi nghÄ©a. Ai có thể đảm bảo rằng – há»™i đồng quốc gia sẽ ân xá cho anh? Và tháºm chà nếu như có ân xá Ä‘i chăng nữa thì ai biết được hình phạt nà o sẽ thay thế án tá» hình? Không ai Ä‘oán trước được gì hết, mà em thì đầy những linh cảm tồi tệ nhất Ä‘á»i.
- Quá»· tha ma bắt! Leonor có lý đấy! – Agustin đến gần chen lá»i – Cái nÆ¡i đốn mạt nà y là m tôi chán ngán. Anh phải trốn khá»i đây thôi.
- Nếu anh có đủ can đảm – Leonor nói vá»›i anh trai – Martin có thể ra khá»i đây ngay bây giá». hãy đổi quần áo cho anh ấy, bá»n em sẽ Ä‘i ra còn anh ở lại.
Mặt Agustin tái mét như gà cắt tiết, toà n thân chà ng ta run rẩy vì chỉ nghÄ© đến mối nguy hiểm nghiêm trá»ng Ä‘ang Ä‘e doạ.
- Ngoà i cổng há» sẽ nháºn ra anh đấy, em gái ạ - chà ng ta nói giá»ng tắc nghẹn – và điá»u gì sẽ xảy ra sau đó? Ai sẽ giúp anh chạy thoát?
- Há» sẽ phải thả anh ra – Leonor nháºn định.
- Agustin nói đúng – Rivas vá»™i và ng nói – Chúng sẽ nháºn ra tôi ngay láºp tức.
- Äiá»u đó rõ như ban ngà y – chà ng công tá» hÆ¡i hoà n hồn khẽ á»§ng há»™ và liếc nhìn đồng hồ vẻ sốt ruá»™t.
- Nếu ngà y mai Agustin mang cho tôi cái giÅ©a thì tháºt tốt và cặp súng ngắn thì tôi sẽ cố chạy thoát – Martin nói.
- Nhất định thế rồi! Thôi, váºy là ta đã thoả thuáºn xong má»i chuyện! – Agustin vá»™i vã nói và lại nhìn đồng hồ. chà ng ta chỉ sợ rằng không khéo cô em gái lại đỠxuất kế hoạch gì đó nữa nguy hiểm cho mình.
Äúng phút Ä‘o viên cai ngục xuất hiện ở cá»a và báo là thá»i gian thăm viếng đã hết. Leonor và Agustin từ biệt Martin, hứa sẽ mang cho chà ng má»i thứ cần thiết để chạy trốn và o hôm sau.
|

05-09-2008, 09:00 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 61
Nhưng kế hoạch chạy trốn ấy không thà nh vì các sá»± kiện diá»…n tiến quá mau lẹ. ngà y hôm sau khi Leonor và Agustin tá»›i trại cảnh binh trình giấy phép xin gặp Martin, há» chỉ nháºn được má»™t câu trả lá»i "không thể"
- Nhưng tại sao thế? – Leonor lo lắng há»i.
- Tại vì tù nhân Ä‘ang ở nguyện đưá»ng cá»§a nhà tù – tên cai tù đáp.
Leonor run rẩy bám và o tay anh trai, nghe những lá»i a nà ng gần như ngất lim vì kinh hãi. Bản thân cÅ©ng sợ run ngưá»i, Agustin đưa Leonor đến cá»— xe đợi ở ngoà i đưá»ng. Buông mình xuống ghế, cô gái báºt khóc nức nở.
- Vá» nhà ! – Agustin xẵng giá»ng bảo gã đánh xe.
Mấy con ngựa cất bước.
Và i phút trôi qua, Leonor bá»—ng ngẩng phắt đầu, đôi mắt nà ng vẫn còn đẫm lệ nhưng dưá»ng như trong đó loé lên tia hy vá»ng mong manh.
- Không phải đã mất hết tất cả! – cô gái dựa và o ngực Agustin thốt lên.
- DÄ© nhiên rồi, em yêu quý ạ! – chà ng công tá» sẵn lòng xác nháºn – Có Ä‘iá»u em chá»› tuyệt vá»ng!
- Anh đã nghÄ© ra cách gì đó cứu Martin à ? – bị vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh giả tạo cá»§a anh trai đánh lừa, Leonor hồi há»™p há»i.
- Anh ư? Không. Äầu óc anh chẳng nảy ra cái gì hết – Agustin vá»™i vã nói sợ em gái yêu cầu mình má»™t sá»± hy sinh má»›i nữa.
- Còn em vừa nghĩ ra một ý.
- Gì thế?
- ÄÆ°a em tá»›i chá»— Eldemira Molina.
- Äể là m gì hả?
- Rồi anh sẽ biết.
- Nhưng em hiểu không, theo anh thì hơi bất tiện.
Không đợi cho chà ng ta dứt câu, Leonor hạ mà n cá»a cá»— xe và kêu to vá»›i gã đánh xe:
- Dừng lại! – Sau đó quay vá» phÃa anh trai, nà ng hạ giá»ng uy quyá»n – Nói địa chỉ Ä‘i!
Agustin nÃn lặng khuất phục và cá»— xe lao vá» hướng được chỉ.
- Cần phải thảo luáºn ngay vá»›i Eldemira – Leonor nói sau má»™t lát im lặng.
- Anh sợ rằng nếu chúng ta xuất hiện tại nhà mẹ cô ta thì sẽ khó là m được việc đó – Agustin bác bá».
- Sao lại thế?
- Bởi vì má»i ngưá»i ở đó Ä‘á»u biết anh và sau câu chuyện mà em biết, há» không thể bá» qua được đâu.
- Có lẽ là anh đúng – Leonor cay đắng ôm đầu – Nhưng có Ä‘iá»u em cần phải ngay hôm nay gặp cho được Edelmira. Anh nghe đây – nà ng sốt ruá»™t nói thêm – hãy nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, nà o, hãy cố thá» xem! Äầu óc em như bốc cháy, các ý nghÄ© lá»™n cả lên.
- Cô gái ôm mặt thất vá»ng và ngã ngưá»i xuống ghế bất lá»±c. Ngá»±c nà ng pháºp phồng dữ dá»™i vì cố nén những tiếng nức nở.
- Dứt khoát anh sẽ nghÄ© ra được má»™t Ä‘iá»u gì – anh trai nà ng trấn an – Nhưng không nên tá»›i nhà bà Bernarda, kẻo há»ng hết.
- Chạy vá» nhà ! – Leonor gá»i to cho gã đánh xe rồi lại quay vá» phÃa anh trai. Äôi mắt nà ng u ám, cặp lông mà y nhÃu lại – rõ rà ng là nà ng sẵn sà ng là m má»i thứ.
- ÄÆ°á»£c rồi, em đồng ý – nà ng thốt ra – nhưng hãy nhá»› rằng sau hai tiếng nữa anh phải dà n xếp để em gặp Edelmira.
- Hãy rá»™ng lượng, em gái! Anh biết là m sao được, hay đánh cắp cô ta ra khá»i nhà ?
- Em không muốn biết gì hết! Song em nhất quyết nói chuyện với nà ng ngay hôm nay và nếu anh không giúp thì em sẽ tự đi một mình.
- Em không thể tới đó một mình đâu – chà ng công tỠbối rối.
- Nhưng mà em sẽ Ä‘i. Anh nghe chưa, sẽ Ä‘i! – Leonor nóng nảy hét lên – và không ai cấm em được, chÃnh anh nghe thấy rồi đấy – Martin ở nguyện đưá»ng! chẳng lẽ anh không hiểu rằng anh ấy bị xá» tá» thì em cÅ©ng chết?
Agustin không tìm được lý lẽ gì để chống đỡ tiếng kêu thét tuyệt vá»ng ấy, quá hiểu tÃnh cương quyết cá»§a em gái, chà ng ta tá»± nhá»§ bằng má»i giá phải thá»±c hiện ước muốn cá»§a nà ng, nếu không nà ng có thể Ä‘i đến bước liá»u lÄ©nh nhất. Rồi chà ng ta chợt nhá»› là Amador đặc biệt hám tiá»n.
- Anh đã nghĩ ra được một cách để em gặp được Edelmira.
- Cách gì thế? – Leonor tươi tỉnh hẳn ra.
- Cần phải đưa cho em trai cô ta Ãt tiên và hắn sẽ Ä‘Ãch thân đưa cô gái đến nhà chúng ta.
Lúc ấy xe cũng vừa dừng bước trước nhà ngà i Ensina.
- Em sẽ lấy tiá»n cho – Leonor bước ra khá»i xe nói – cứ đợi em ở phòng anh.
Và i phút sau cô gái Ä‘em đến cho anh trai ba chục đồng tiá»n và ng.
- Anh cầm lấy – nà ng nói – và nhá»› rằng em hy vá»ng ở anh. Chắc chắn anh không muốn em Ä‘au khổ suốt Ä‘á»i chứ?
Rồi nà ng dịu dà ng ôm hôn anh trai.
- Quá»· tha ma bắt! – Agustin sá»ng sốt – Em đúng là má»™t kho bạc, em gái ạ! ChÃnh anh cÅ©ng không ngá» em già u đến thế!
- Tiá»n đó là do ba đưa đấy. Em sẽ thuáºt lại kế hoạch cá»§a em cho ba nghe.
- Thấy chưa, còn anh thì chẳng được giải thÃch gì cả mà cứ phải mò mẫm trong bóng tối.
- Thôi Ä‘i Ä‘i, mau lên! Rồi anh sẽ biết hết má»i chuyện.
Agustin ra khá»i phòng, còn Leonor quỳ xuống cầu nguyện Chúa cho ý đồ cá»§a mình thà nh công. Cầu nguyện xong, nà ng ngồi và o bà n bắt đầu kết thúc bức thư bằng lá»i thỠước cháy bá»ng tình yêu, tìm cảm chÃn muồi cháºm chạp trong tâm hồn nà ng giỠđây đã trở thà nh má»™t niá»m khát khao cuồng nhiệt.
Trong khi đó anh trai nà ng đã tá»›i nhà bà Bernarda. Má»›i bước qua ngưỡng cá»a, ký ức chà ng ta đã hiện lên từng chi tiết cá»§a hôn lá»… rá»§i ro kia và trái tim chà ng công tá» co thắt lại vì khiếp sợ. song chà ng ta nhá»› Ä‘iá»u gì dẫn mình tá»›i đây, nhá»› lại gương mặt tuyệt vá»ng vì Ä‘au khổ mà không chút nao núng cá»§a Leonor và lấy hết tinh thần, Agustin gõ cá»a phòng Amador.
Chá»§ nhân mở cá»a và vẫn chưa Ä‘oán ra lý do cá»§a cuá»™c viếng thăm bất ngá», hắn ngáºp ngừng đáp lại cái gáºt đầu cá»§a Agustin.
- Tôi cần nói chuyện riêng với anh – chà ng công tỠnói.
- Ở đây không có ai quấy rầy chúng ta – Amador đáp, má»i khách và o rồi khoá cá»a lại.
- Tôi muốn nói chuyện hoà n toà n thà nh tháºt vá»›i anh – Agustin vẫn không ngồi xuống.
- Äiá»u đó hợp vá»›i tôi, chÃnh tôi cÅ©ng thÃch thẳng thắn – Amador tuyên bố.
- Anh muốn nháºn ba chục đồng tiá»n và ng chứ?
- Há»i gì lạ thế? Ai lại từ chối lấy tiá»n? Má»i anh hút thuốc – hắn đưa xì gà ra má»i.
- Xin cám ơn, tôi không muốn. việc anh giúp sẽ rất đơn giản.
- Anh cứ nói hết ra, tôi là ngưá»i mau hiểu mà .
- Em gái tôi muốn gặp Edelmira ngay hôm nay.
- VỠchuyện gì?
- tôi không thể nói chÃnh xác. Tôi cho rằng em gái tôi muốn nhá» Edelmira chạy chá»t vá»›i ai đó cho Martin Rivas vừa bị kết án tá» hình.
- Tá»™i nghiệp Martin! Thú thá»±c là tôi đã há»— trợ việc bắt giữ anh ấy và bây giá» rất lấy là m tiếc. Nhất định tôi sẽ đưa Eldemira tá»›i và hoà n toà n không phải vì tiá»n đâu, mặc dù tôi nghèo. ÄÆ¡n thuần là tôi muốn là m Ä‘iá»u gì đó cho Rivas thôi.
- Thế thì tuyệt! Anh cứ đưa chị gái anh tá»›i là nháºn được tiá»n ngay.
- Dù rằng tôi nghèo như ăn mà y nhưng xin nhắc lại , tôi là m việc nà y không vì vụ lợi.
- Tôi sẵn lòng tin như thế, nhưng tiá»n không cản trở bao giá».
- Dĩ nhiên! Tôi thì lúc nà o cũng cần đến nó.
Há» từ biệt nhau và Amador hứa sẽ cùng vá»›i chị gái tá»›i nhà ngà i Ensina ná»a giá» nữa.
Và i phút sau Agustin đã vui vẻ thuáºt lại cho Leonor nghe kết quả tốt đẹp cá»§a cuá»™c viếng thăm. Chà ng ta chưa kịp nói hết thì ngưá»i hầu đã báo có hai ngưá»i nhà Molina vừa tá»›i.
Leonor láºp tức đưa khách và o phòng riêng, để Amador lại cho anh trai.
Khi còn lại hai ngưá»i vá»›i nhau, cả hai cô gái Ä‘á»u vô tình nhìn nhau dò há»i, và trong mắt má»—i ngưá»i Ä‘á»u có thể Ä‘á»c được ná»—i ngạc nhiên.
Cô gái kiêu kỳ trước kia cá»§a ngà i Ensina giỠđây nhìn Edelmira tháºt âu yếm và niá»m nở là m cho nà ng không thể không cảm thấy mối thiện cảm khó lòng kìm nén.
Leonor nháºn thấy từ sau cuá»™c gặp gỡ hồi nà o, Edelmira hốc hác và xanh xao hÆ¡n, ánh mắt sống động cá»§a nà ng lịm tắt và cả gương mặt toát lên ná»—i u sầu. Bằng sá»± mẫn tiệp cá»§a má»™t phụ nữ Ä‘ang yêu, ngưá»i đẹp chợt hiểu rằng cô gái vẫn yêu Rivas như xưa.
Trong hoà n cảnh khác có lẽ ý nghÄ© ấy sẽ là m khó chịu, còn bây giá» ngược lại, nó là m cho hy vá»ng nà ng thêm chắc chắn.
- Cô có biết Martin lâm và o tình thế tuyệt vá»ng thế nà o không? – nà ng má»i Edelmira ngồi ká» bên và há»i.
- Tôi đã nghe việc chà ng bị bắt – cô gái đáp – nhưng chỉ má»›i đây em tôi vừa nói là Martin bị kết án tá» hình – Edelmira nói thêm, giá»ng run run.
Hai cô gái nhìn nhau nước mắt tuôn trà n.
Và Leonor, Leonor đầy kiêu hãnh, đã gục đầu và o vòng tay Edelmira nức nở.
- Cô là niá»m hy vá»ng cuối cùng cá»§a tôi! Chúng ta phải cứu chà ng!
Trái tim Edelmira cay đắng thắt lại, trong những lá»i nói kia âm vạng má»™t mối tình say đắm mà Leonor thấy cần phải giấu giếm khi há» gặp nhau lần trước.
Trong lúc ấy Leonor vẫn không lau hai hà ng nước mắt chảy ròng trên má và tiếp tục nói, đầy xúc động:
- Tôi đã là m tất cả những gì có thể và cho tá»›i phút chót vẫn tá»± phỉnh phá» mình bằng niá»m hy vá»ng Martin sẽ được ân xá. Rõ rà ng bá»n há» quá sợ chà ng nên không muốn tha dù chỉ má»™t lần! Còn kế hoạch trốn chạy nà o ma tôi chưa nghÄ© tá»›i! Tôi sẵn sà ng hy sinh Ä‘á»i mình vì chà ng, nhưng nà o có lợi Ãch gì? chẳng được gì hết. Hôm nay nghe được tin dữ là chà ng ở nguyện đưá»ng cá»§a nhà tù, không hiểu sao tôi lại nghÄ© đến cô. Xin cô là m cho tôi yên tâm, hãy nói là tôi đã không nhá»› tá»›i cô má»™t cách vô cá»›. Bởi lẽ khi cô đến gặp tôi trước đây, cô đã từng nói rằng rất mong muốn được Ä‘á»n đáp tấm lòng cá»§a Martin mà ! Bây giỠđã có cÆ¡ há»™i thá»±c tế để chứng tá» lòng biết Æ¡n rồi. Cô biết rõ chà ng cao thượng và can đảm biết bao! Thế mà há» muốn giết chà ng!
Edelmira cảm động sâu sắc trước ná»—i tuyệt vá»ng chân thá»±c cá»§a ngưá»i con gái mà đau khổ là m cho nà ng cà ng thêm tuyệt đẹp. cô gái không há» cảm thấy ná»—i ghen tuông mà thông thưá»ng sắc đẹp cá»§a tình địch vẫn là m nảy sinh trong trái tim phụ nữ. Trái lại nà ng vô tình bị vẻ kiá»u diá»…m cá»§a Leonor quyến rÅ©.
- Thưa tiểu thư – Edelmira thá»§ thỉ - tôi sẵn sà ng là m má»i việc để cứu Martin. Xin cứ sai bảo.
- Trá»i Æ¡i, tôi chẳng nghÄ© ra được gì hết! – Leonor thốt lên khổ sở, hai tay bóp thái dương – Các ý nghÄ© cứ loạn cả lên, tôi không sao táºp trung và o má»™t Ä‘iá»u gì. Xin cô đợi cho…Tại sao tôi lại cả quyết rằng chÃnh co6 có thể cứu Martin nhỉ? á»’ phải, hình như cô có nói là má»™t sÄ© quan cảnh binh đã cầu hôn cô?
- Äúng như thế.
- Và chà ng ta còn trẻ, đúng không?
- Vâng.
- Nếu váºy thì chà ng ta vẫn còn yêu cô. Cô quá đẹp để chà ng ta thôi không còn tÆ¡ tưởng dù rằng đã bị khước từ. Không, không, tôi Ä‘oán chắc rằng chà ng ta vẫn yêu cô như xưa. như váºy là , nếu tôi không lầm thì Martin bị giam trong trại cá»§a chà ng ta. Cô cần phải là m thế nà o để chà ng trai si mê cô giúp Martin trốn thoát. Cô cứ đưa ra má»i thứ chà ng ta đòi há»i, tiá»n, chức vụ! Ba tôi sẽ lo cho tất cả. Tôi van cô, đừng từ chối. Tôi sẽ đội Æ¡n cô suốt Ä‘á»i!
- Thưa tiểu thư – Edelmira sôi nổi đáp – Tôi sẽ là m tất cả những gì mà tôi đủ sức. Xin tớ chỉ cần thuyết phục Amador đưa tôi đến chỗ Ricardo Kastanios và có thể chúng ta sẽ cứu được Martin.
Leonor ôm chầm lấy Edelmira, vừa hôn tới tấp vừa ghì chặt nà ng và o ngực mình.
- Chúng ta đến gặp em trai cô mau lên – nà ng nói – chúng ta không thể để mất phút nà o.
Và hai cô gái cùng đến phòng Agustin.
Amador đã nốc cạn cả chục ly rượu mùi do Agustin tá»± tay rót và đang nằm ká»nh trên ghế bà nh hút Ä‘iếu xì gà Habana to tướng vá»›i vẻ má»™t nhà đại tư bản tá»± thấy mình vÄ© đại.
Leonor vá»™i vã trình bà y kế hoạch và bằng những lá»i lẽ nhã nhặn nhất đỠnghị Amador đưa Edelmira Ä‘i pgp viên sÄ© quan cảnh binh. Sau đó, quay lại phÃa anh trai, nà ng khẽ nhắc vá» vấn đỠtiá»n.
Chà ng công tá» lén đưac cho Amador ba chục đồng tiá»n và ng là m cho hắn tươi rói hà i lòng.
- để cứu Martin đã từng là bạn cá»§a tôi – hắn khoa trương – tôi sẵn sà ng là m má»i việc tiểu thư yêu cầu.
- anh Ä‘i cùng vá»›i há» và mang ngay kết quả vá» cho em – Leonor kéo anh trai sang má»™t bên – Và đừng có sợ tốn kém. Nếu tên sÄ© quan bướng bỉnh thì anh nói rằng ba sẽ lo đưá»ng công danh cho hắn. Em cam kết như thế.
Nà ng dịu dà ng ôm hôn Edelmira hệt như ngưá»i chị gái và cố thu hết can đảm bắt bà n tay sặc mùi xì gà cá»§a Amador.
- Hãy nói qua Agustin cô đạt được Ä‘iá»u gì nhé – nà ng nói vá»›i Edelmira khi tiá»…n cô gái ra táºn cá»a – và xin nhá»› cho rằng cô là niá»m hy vá»ng cuối cùng cá»§a tôi.
- Äừng lo sợ, em gái – Agustin tuyên bố huênh hoang – anh Ä‘i là để dà n xếp má»i chuyện kia mà . Cứ để sét đánh chết anh nếu như chúng ta không lôi được mùi đáng thương ra khá»i nhà tù ấy.
Lo lắng tiá»…n đưa má»i ngưá»i xong, Leonor trở vá» phòng riêng. Nà ng kiệt sức ngã xuống ghế sô pha và đắm mình trong những ý tưởng Ä‘au buồn
|

05-09-2008, 09:03 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 62
Lúc Edelmira cùng em trai và Agustin bước và o phòng Ricardo Kastanios, nét mặt viên sÄ© quan vô cùng sá»ng sốt.
Nếu chăm chú theo dõi mạch truyện, bạn Ä‘á»c hẳn hiểu rằng Ricardo thuá»™c loại ngưá»i sẵn sà ng chịu đựng má»™t cách bá»n bỉ sá»± khinh miệt cá»§a những phụ nữ mà há» si mê và do đó thưá»ng tuân theo lá»i khuyên răn cá»§a các triết gia cho rằng nên bình thản đón nháºn má»i tai ương trong cuá»™c Ä‘á»i. mặc dù tin chắc là Edelmira coi thưá»ng mình, tình yêu đối vá»›i cô gái ấy vẫn cháy bá»ng trái tim hắn hệt như trước kia khi hắn đã hy vá»ng rằng mối nhân duyên khắng khÃt sắp gắn há» lại vá»›i nhau đến nÆ¡i! ChÃnh vì thế, lúc nhìn thấy cô gái tại nhà mình, tim hắn Ä‘áºp mạnh, mặt hắn sững sá» và máu dồn lên hai bên má.
Cố che giấu lúng túng, Kastanios ngáºp ngừng má»i Edelmira và những ngưá»i cùng Ä‘i ngồi xuống ghế.
Má»™t lát im lặng khá» xá» và cô gái phá vỡ cuá»™c thăm viếng đầu tiên. Quả quyết quay vá» phÃa viên sÄ© quan, nà ng nói rà nh rá»t:
- Chúng tôi đến gặp ông vì một việc rất ar và gấp bách.
- Thưa tiểu thư, tôi sẵn lòng phục vụ cô – Ricardo ấp úng, mặt cà ng á»ng đỠhÆ¡n.
- Mặc dù các công tỠđây biết lý do cuộc thăm viếng của tôi – Edelmira nhìn Agustin và Amador – nhưng dù sao thì thưa ông Kastanios, tôi vẫn muốn nói chuyện riêng với ông hơn, như thế dễ dà ng cho tôi.
- Ở đây không có ai viết thư mướn đâu – Amador cưá»i hô hố - Cứ dÅ©ng cảm lên mà nói và nếu chị có Ä‘iá»u gì đó không phải thì bá»n tôi cÅ©ng chẳng bắt lá»—i từng chữ đâu mà .
- Tôi thấy tiểu thư có lý – Agustin xen lá»i – tôi cÅ©ng là kẻ á»§ng há»™ tête à tête – nói chuyện riêng vá»›i nhau. Còn chúng ta, - chà ng ta quay qua Amador – trong khi chỠđợi sẽ cùng hút thuốc.
- ÄÆ°á»£c thôi, thì Ä‘i nhả khói váºy – hắn đồng ý.
Và hỠkéo nhau ra hà nh lang.
Viên sĩ quan cảnh binh vẫn còn chưa ngồi xuống, hắn khốn khổ đắn đo không biết bắt chuyện như thế nà o.
Edelmira cứu hắn khá»i tình thế nan giải, nà ng nói;
- Chắc ông rất ngạc nhiên khi tôi đến đây?
- Không hẳn thế, thưa tiểu thư – Ricardo đáp – Song thú tháºt, tôi không mong đợi Ä‘iá»u nà y.
- Tôi biết là đã cư xá» vá»›i ông má»™t cách ngu ngốc và hối háºn vá» việc ấy – cô gái tiếp lá»i.
- Cô tỠtế quá, thưa tiểu thư, và tôi vô cùng biết ơn.
- Ông vẫn yêu tôi như trước đây chứ? – Edelmira đột ngá»™t há»i và nhìn viên sÄ© quan hồi lâu quan sát.
- Yêu không ư? – Kastanios thốt lên – nếu tôi không yêu thì hà ng ngà y tôi vẫn đi ngang qua nhà tiểu thư để là m gì?
- Ông có má»™t cÆ¡ há»™i tuyệt hảo để chứng tá» tình yêu cá»§a mình không phải bằng lá»i nói.
- Xin cứ ra lệnh và tiểu thư sẽ tin tôi đã thà nh thực hay không.
- Tôi muốn cứu Martin Rivas.
Ricardo rùng mình vì bất ngá».
- Tháºm chà nếu tôi có thể thì cÅ©ng không bao giá» là m việc đó – hắn cố nén giáºn dữ má»™t cách khó khăn.
- Nhưng dẫu sao thì đó cũng là khả năng duy nhất giúp tôi tin và o tình yêu của ông.
- Má»™t sáng kiến không tồi! Tôi sẽ cứu gã thanh niên ấy để tiểu thư sẽ lại tiếp tục yêu hắn? á»’, không đâu! Cứ để ngưá»i ta xá» bắn hắn Ä‘i, khi đó má»i việc sẽ chấm dứt.
Viên sÄ© quan cảnh binh thốt ra những lá»i nà y trà n đầy hằn há»c thâm thù khiến Edelmira hiểu rằng hắn vẫn yêu nà ng say đắm\/
- Song, nếu như Martin bị xỠbắn, ông sẽ không bao giỠcòn gặp lại tôi nữa – cô gái nói quả quyết và đứng lên.
- Trước hết hãy chứng minh là tiểu thư không yêu hắn! – Ricardo sốt sắng – Khi đó chúng ta sẽ bà n.
- Nếu ông cứu được chà ng, tôi sẽ cho ông một bằng chứng xác đáng.
- Tôi muốn biết nó là gì?
- Tôi sẽ lấy ông nếu ông muốn.
Má»™t lát im lặng. Rõ rà ng là viên sÄ© quan cảnh binh đã dao động. Sau đó hắn há»i:
- Váºy thì tiểu thư lo chạy chá»t cho hắn là m gì chứ?
- Có thể tiết lá»™ bà máºt vá»›i ông được không? – Edelmira há»i lại.
- tất nhiên được.
- Tôi muốn cứu Rivas vì đã hứa vá»›i em gái cá»§a Agustin, chÃnh vì lẽ đó nên chà ng ta má»›i Ä‘i cùng tôi để báo tin cho nà ng tháºt nhanh.
- Té ra là cô nương ấy yêu Rivas?
- Vâng.
- Còn tiểu thư?
- Không.
- Tốt lắm. Nhưng là m sao tôi có thể cứu hắn?
- Ngà y mai ông không thể lá»t và o đội vệ binh được sao?
- Mai không phải là phiên của tôi.
- Nhưng ông có thể thế cho ai đó chứ.
- Có thể.
- Nếu ngà y mai ông chỉ huy đội vệ binh thì xếp đặt cuá»™c trốn chạy chẳng khó khăn gì lắm đâu. Muốn thế chỉ cần mua chuá»™c tên lÃnh canh và thuyết phục hắn cùng chạy khá»i nhà tù vá»›i Martin.
- Äúng như thế tháºt. Nhưng rá»§i quá, tôi không có tiá»n.
- Tiá»n Agustin sẽ đưa.
- Thế nhưng ai đảm bảo là tiểu thư sẽ giữ lá»i sau khi Rivas trốn thoát?
- Nếu ông muốn tôi sẽ thá» trước những ngưá»i là m chứng hoặc trước mặt mẹ tôi, bà má»›i nhắc đến ông gần đây.
- Thế nà y nhé, Edelmira – Ricardo mở lá»i sau khi lặng im giây lát – Cô biết rằng tôi đã yêu cô vô cùng và cho tá»›i bây giá» vẫn còn yêu. Mong ước thiêng liêng nhất cá»§a tôi là cưới cô là m vợ. Nhưng cô đã đặt cho tôi má»™t Ä‘iá»u kiện quá nặng ná», nếu tôi để cho Rivas chạy trốn, tôi có thể bị cách chức.
- Má»™t khi đối vá»›i ông danh vá»ng quý hÆ¡n tôi…
- Tôi không nói như thế - Kastanios cắt ngang lá»i nà ng – Nhưng tôi sẽ bị cách chức và đẩy ra lỠđưá»ng thì sẽ ra sao? Tôi rất yêu cô và không thể để cho cô sống đói khổ.
- Nếu ông chỉ lo ngại Ä‘iá»u đó thì cứ tin rằng chẳng có gì phải sợ.
- Nghĩa là ..?
- Nếu má»™t ngưá»i già u có nháºn trách nhiệm lo cho số pháºn cá»§a ông vì mang Æ¡n ông đã cứu thoát Martin thì liệu ông có quyết tâm thá»±c hiện lá»i thỉnh cầu cá»§a tôi không?
- Quyết tâm, nhưng tôi chỉ là m việc đó vì cô.
Edelmira ngó ra hà nh lang và gá»i Agustin lúc ấy Ä‘ang tâm sá»± vá»›i Amador khá vui nhá»™n.
- Xin anh nhắc lại những gì tiểu thư Leonor nhỠchuyển tới ông Kastanios – cô gái nói.
- Quá»· tha ma bắt ! Việc nà y chẳng dá»… đâu. Cô em gái yêu quý cá»§a tôi liến thoắng như má»™t con vẹt mà tôi thì không thể khoác lác rằng có trà nhá»› tuyệt vá»i – chà ng công tá» mỉm cưá»i đáp.
- Nhưng tôi hy vá»ng anh không quên những Ä‘iá»u chÃnh yếu chứ? – Edemira gặng há»i – hãy nhá»› xem nà ng đã hứa gì nếu Ricardo mất chức.
- À, cô nói vá» chuyện ấy hả? Leonor nói là ba tôi nháºn hết trách nhiệm. Và có thể tin được đấy, cô ấy vẫn dắt mÅ©i ba tôi mà !
- Bây giỠông thấy là tôi không nói dối – Edelmira quay sang Ricardo nói khẽ.
Giá»ng nói đầy tin cáºy cá»§a cô gái thưá»ng chỉ tá» ra khinh miệt đã là m cho trái tim viên sÄ© quan si tình ngáºp trà n vui sướng và nét mặt hắn sáng lên.
- Tôi đâu có bảo là cô lừa dôi tôi – hắn ấp úng – Chỉ xin cô nhắc lại rằng cô sẽ là vợ tôi và không phà n nà n vì cảnh nghèo túng.
- Nếu ngà y mai Martin được tự do – Edelmira cố hết sức giấu xúc động – tôi sẵn sà ng là vợ ông khi nà o ông muốn.
- Chà ng sẽ được tá»± do, bằng không tên tôi sẽ in vết nhục! – Viên sÄ© quan tuyên bố và cầm tay Edelmira hôn say đắm như thể muốn khẳng định lá»i thá» bằng cách đó.
Cô gái bắt hắn nhắc Ä‘i nhắc lại lá»i hứa nhiá»u lần nữa, còn Agustin nháºn mang tiá»n đến để hắn mua chuá»™c tên lÃnh canh sẽ giúp Martin trốn chạy.
Sau đó Edelmira, Agustin và Amador vội vã quay vỠnhà ngà i Ensina, nơi Leonor đang chỠđón hỠtrong nỗi hồi hộp khủng khiếp.
Khi Edelmira nói rằng mạng sống cá»§a Martin sẽ được cứu thoát, ngưá»i đẹp reo lên sung sướng và lao đến ôm hôn nà ng.
- Nhưng cô đạt được Ä‘iá»u đó như thế nà o? – má»™t lát sau Leonor há»i.
Nà ng tháºm chà đã không nháºn ra Edelmira quá ư trầm uất và ngoảnh mặt Ä‘i giấu hai hà ng lệ chảy.
Trogn khoảnh khắc Leonor nhìn nà ng vá»›i má»™t vẻ mặt không sao tả xiết. Cùng má»™t lúc trong tâm hồn ngưá»i đẹp trá»—i dáºy niá»m cảm phục và ná»—i ghen tuôngkhó có thể không có ở má»™t tình yêu chân chÃnh. Trong giây lát trong đầu Leonor hằn lên hai ý nghÄ© "Nà ng yêu Martin không kém gì ta" và "tá»™i nghiệp cô gái, nà ng có trái tim tháºt thánh thiện"
Sá»± im lặng chỉ kéo và i giây rồi Leonor lại ôm lấy Edelmira tháºt dịu dà ng.
- Chỉ có Chúa trá»i má»›i có thể ban thưởng cho sá»± xả thân như thế cá»§a cô, Edelmira. Từ nay cho phép tôi được là bạn cá»§a cô nhé?
Giá»ng cá»§a Leonor nhiệt thà nh và cao nhã giúp Edelmira dịu dần nức nở và bình tâm trở lại. Còn Leonor không dứt bà y tá» lòng biết Æ¡n mãi mãi cá»§a mình bằng sá»± ân cần, ve vuốt mà chỉ những phụ nữ Ä‘ang chìm ngáºp trong ná»—i xúc cảm sâu xa má»›i có thể có. Cô gái bất hạnh Edelmira quên cả nghÄ© đến việc nà ng và cô bạn má»›i ở hai địa vị xã há»™i khác hẳn nhau.
Sáng hôm sau Ricardo và Amador đã có mặt ở nhà ngà i Ensina. Cùng vá»›i Leonor và Agustin, há» bà n luáºn tỉ mỉ kế hoạch cuá»™c trốn chạy mà ngay tối hôm ấy phải thá»±c hiện cho Martin.
|

05-09-2008, 09:05 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 63
Ngay tại thá»i Ä‘iểm đó, Martin sẵn sà ng từ biệt vÄ©nh viá»…n vá»›i cuá»™c Ä‘á»i, và vá»›i tình yêu – cuá»™c Ä‘á»i thứ hai cá»§a những con tim trai trẻ. Khi là m việc nà y, chà ng bỉêu lá»™ không chỉ ná»—i buồn hoà n toà n dá»… hiểu mà cả vẻ bất khuất lạnh lùng cá»§a má»™t con ngưá»i dÅ©ng cảm. Cần phải nói rằng tình yêu chiếm vị trà lá»›n lao trong tâm hồn chà ng cho nên ý nghÄ© vá» sá»± chia ly mãi mãi vá»›i Leonor day dứt hÆ¡n nhiá»u việc chà ng phải chết giữa tuổi thanh xuân.
Trong tâm trạng như thế, Rivas bắt tay và o những việc cuối cùng. Chà ng không có tà i sản gì, vì váºy ná»—i lo toan vá» phúc lợi thế gian chẳng dà nh mất má»™t giây phút quý báu nà o mà chà ng hiện có. Thay và o đó, chà ng Ä‘ang chiếm Ä‘oạt má»™t kho tà ng vô giá cá»§a tình yêu và ngưá»i hùng cá»§a chúng ta quyết định dà nh má»i suy tư cho nó.
Trước tiên chà ng viết bức thư dà i và thắm thiết gá»i cho mẹ và em gái. Bằng từng câu từng chữ, chà ng cố gắng cá»§ng cố tinh thần để những ngưá»i ruá»™t thịt đón nháºn cái tin chấn động ghê gá»›m kia.
"Có thể - Martin viết ở cuối thư – Äối vá»›i con cái chết chưa phải là tai hoạ khá»§ng khiếp nhất trong hoà n cảnh hiện nay. Giả sá» con còn sống thì trước mắt con, hà nh trình đến hạnh phúc có biết bao ngăn trở hầu như không thể vựợt qua mặc dù Leonor đã cho con quyá»n hy vá»ng. Ai biết được con sẽ phải nhẫn nhục đến thảm hại như thế nà o để bảo vệ tình yêu cho mình? Con tin Chúa và can đảm nhìn thẳng và o cái chết, con mang theo mình những lá»i cầu phúc cuối cùng cá»§a mẹ và em – chúng sẽ giúp con hết sợ sệt, băn khoăn trước toà án cá»§a Chúa"
Dán kÃn bức thư, Martin cho rằng bây giá» chà ng có thể dồn hết tâm tư cho Leonor. Chà ng muốn má»™t lần nữa thổ lá»™ cùng nà ng tình yêu vô hạn và dưới ngòi bút cá»§a chà ng, từng dòng, từng dòng hiện lên là m hồi sinh toà n bá»™ thiên tình sá» cá»§a chà ng kể từ giây phút đầu tiên. Äó là thiên truyện bình dị mà đầy cảm kÃch cá»§a má»™t con tim Ä‘ang yêu, má»™t thiên truyện vá»›i biết bao hy vá»ng cao đẹp xen lẫn buồn phiá»n day dứt. Bức thư cá»§a Martin toát lên sức trẻ trung ngá»i sáng và tình yêu trìu mến, dịu dà ng khiến ta khó có thể hình dung được rằng nà ng được viết ra trước giá» giáp mặt vá»›i cái chết bi thương! Martin dá»±ng lại bức tranh tình yêu vá»›i sá»± hân hoan đầy cảm hứng cá»§a má»™t hoạ sÄ© mà i miệt bên bức hoạ yêu quý cá»§a mình. Khi Martin đã nói được cả trăm lần vá»›i Leonor vá» lòng say mê da diết, cánh cá»a phòng giam mở ra lặng lẽ.
Äã đến giá» cầu nguyện, Rivas nhìn thấy ở ngưỡng cá»a má»™t ngưá»i trùm kÃn trong tấm áo choà ng. Äến sát bên chiếc bà n chân sắt nÆ¡i Martin Ä‘ang ngồi viết dưới ánh nến đục má», vị khách khuya khoắt hé mặt ra và kẻ tá» tù nháºn ra Ricardo Kastanios.
- Tôi phải là m gì khi hân hạnh được gặp ông? – Rivas há»i vá»›i má»™t chút ngạo nghá»….
- Anh hãy Ä‘á»c mảnh giấy nà y – viên sÄ© quan cảnh binh chìa ra má»™t tá» giấy và đáp.
Nó được viết như sau:
"Má»i thứ đã sẵn sà ng để anh chạy trốn. Ricardo Kastanios sẽ mua chuá»™c tên lÃnh gác và hắn sẽ dưa anh ra khá»i nhà tù bằng má»™t con đưá»ng chắc chắn. Äừng bá» lỡ cÆ¡ há»™i nà y và hãy tháºn trá»ng, xin anh nhá»› rằng không phải chỉ cuá»™c Ä‘á»i anh mà cả cuá»™c Ä‘á»i cô gái yêu anh lệ thuá»™c và o thà nh công cá»§a váºn may nà y.
Leonor Ensina"
Martin nhìn Kastanios bằng cặp mắt ngá»i sáng tia hy vá»ng và bất giác định giấu bức thư và o ngá»±c.
- Äốt Ä‘i thì tốt hÆ¡n chăng? – viên sÄ© quan há»i.
- Tại sao? – Martin rùng mình vì mỗi bức thư của Leonor đối với chà ng là một kho tà ng quý giá.
- Tại vì nếu không may anh bị bắt – Ricardo đáp – mảnh giấy ấy có thể là m hại đến tôi.
- Anh nói đúng – Martin đồng tình và đốt bức thư trên ngá»n nến.
- Tốt lắm – Ricardo nói – bây giá» tôi ra, còn anh cần phải rá»i phòng giam không cháºm trá»…. Tên lÃnh ngoà i tháp canh sẽ đưa anh tẩu thoát.
- Còn đôi lá»i nữa – Martin tiến sát đến Ricardo – Hôm nay anh giúp tôi má»™t việc mà tôi không ngá» tá»›i, nhất là khi anh vẫn coi tôi như kẻ thù.
- á»’ không – viên sÄ© quan trả lá»i – Tôi săn đủôi và bắt giữ anh bởi vì chúng ta đánh nhau.
- Chỉ vì thế thôi sao? – Martin há»i – Chúng ta hãy nói chuyện thẳng thắn, có phải anh luôn luôn cho tôi là tình địch không?
- Thú thực thì đúng thế.
- Dù sao thì anh cũng lầm lẫn. Tôi chưa bao giỠthổ lộ tình yêu với Edelmira. Xin thỠdanh dự.
- Tháºt thế ư? – Kastanios thốt lên vui sướng.
- Tháºt hoà n toà n. Trước đây tôi nghÄ© thú nháºn như váºy là tá»± hạ mình. Nhưng bây giá», khi anh giúp tôi má»™t việc trá»ng đại dưá»ng nà y, tôi tá»± thấy có nghÄ©a vụ là m việc đó, tháºm chà chẳng cần mò mẫm nguyên nhân anh đã đến giúp tôi. Hẳn là anh yêu nà ng – Martin nói thêm – và những lá»i tôi nói biết đâu xoá tan được ở anh định kiến có thể có vá»›i Edelmira. Hiện thá»i tôi chỉ có thể bỉêu lá»™ lòng biết Æ¡n bằng cách ấy và từ nay tôi coi anh là bạn cá»§a mình.
Chà ng ta Ä‘i ra, đã cánh cá»a hé mở và nhắc Rivas đừng quên tắt nến lúc rá»i phòng giam.
Cuá»™c trốn chạy cá»§a Martin diá»…n ra hoà n toà n không có những phiêu lưu phi thưá»ng mà các tiểu thuyết gia sẵn lòng mô tam để khêu gợi trà tò mò cá»§a bạn Ä‘á»c. Tên lÃnh canh bá» phiên gác và dẫn tù nhân qua dãy hà nh lang vắng tanh. Sau má»™t thá»i gian ngắn há» ra tá»›i sân mà chẳng gặp phải ai, gác cái thang lên tưá»ng, cả hai trèo lên mái nhà và Ãt lâu sau đó đã ở ngoà i đưá»ng.
- Xin vÄ©nh biệt ông – tên lÃnh thì thà o chà o Rivas rồi vá»™i và ng Ä‘i dá»c phố, đầu vấn vương những đồng tiá»n và ng vừa nhảy và o túi hắn má»™t cách tháºt thú vị, những đồng tiá»n do chÃnh bà n tay trắng muốt, yêu kiá»u cá»§a Leonor trao cho Ricardo Kastanios.
Ngó xung quanh, Martin thấy từ xa má»™t cá»— xe và rảo bước vá» hướng đó. Chà ng đụng phải má»™t ngưá»i Ä‘i ngược chiá»u và Martin nghe má»™t giá»ng quen quen:
- Thế là anh được tự do rồi anh bạn! Cho tôi ôm hôn anh nà o.
Dứt lá»i, Agustin áp chặt chà ng và o ngá»±c rất thân tình.
- Leonor đợi anh ở đà ng kia – chà ng công tỠvui vẻ chỉ và o cỗ xe.
Äúng phút đó cô gái bước ra.
- Em không thể nói với anh em đã trải qua nỗi âu lo khắc khoải đến chừng nà o – nà ng chìa tay cho Martin và chà ng nắm chặt – Lúc nà o em cũng tưởng có còi báo động!
- Chúng ta đừng lá» má» vô Ãch, lên đưá»ng thôi! – Agustin chen lá»i – Chá»— nà y gần bên nhà tù, tôi cảm thấy Ãt hợp cho tâm sá»±.
Leonor ngồi và o ghế sau và kéo Rivas ngồi cạnh mình. Agustin ngồi đối diện.
- Cách đây không xa – chà ng ta nói vá»›i Rivas – có má»™t ngưá»i Ä‘ang giữ ngá»±a đợi anh. Cưỡi ngá»±a, anh sẽ dá»… dà ng lẩn tránh cuá»™c vây ráp hÆ¡n.
- Suốt Ä‘á»i tôi không bao giá» có thể Ä‘á»n đáp được những gì má»i ngưá»i đã là m cho tôi! – Martin xúc động sâu sắc.
- Thế anh không thấy rằng em hà nh động không phải vô tư, hà o hiệp hay sao? Bởi lẽ, khi cứu anh, em cÅ©ng tá»± cứu niá»m hạnh phúc đã bị kết án tá» hình cá»§a chÃnh mình – Leonor âu yếm thì thầm bên tai chà ng.
- Thôi đủ! – Agustin nói – giữa chúng ta là m sao có thể tÃnh tóan hả, anh bạn thân mến? Mà chúng tôi chỉ má»›i trả nợ anh thôi. Phải chăng anh đã không giúp tôi má»™t việc vô giá khi cứu tôi thoát khá»i thằng em vợ khát tiá»n vô độ như Amador? Bạn yêu quý ạ, có má»™t ngạn ngữ Pháp rất sắc sảo thế nà y "un bien fait n est jamais perdu – Æ¡n Ä‘á»n Æ¡n, oán trả oán"
Dá»c đưá»ng Agustin ba hoa luôn miệng, còn Leonor và Martin hầu như chẳng nghe má»™t lá»i, há» mải thầm thì vá»›i nhau những Ä‘iêu tưởng chừng như đầy ắp nhịp Ä‘áºp trái tim. Vá»›i những kẻ yêu nhau, chúng hùng hồn hÆ¡n cả những áng văn lá»—i lạc nhất.
Khi hỠđến Ä‘oạn đưá»ng nhá» hẹp ở ngoại ô cách đưá»ng phố San Paolo không xam, nÆ¡i xuất phát con đưá»ng đến Valparaiso, Agustin hạ lệnh cho xe ngừng lại. Má»i ngưá»i bước ra, rồi Agustin tiến tá»›i chá»— má»™t ngưá»i Ä‘ang cưỡi ngá»±a trên lưng ngá»±a, tay giữ dây cương má»™t con ngá»±a khác.
- Thế là đến lúc phải chia tay rồi – Leonor âu yếm nhìn Martin – Hãy viết thư cho em má»—i dịp thuáºn tiện nhé. Hy vá»ng rằng em không cần nhắc lại là em nhá»› anh từng phút chứ?
- á»’ không, Leonor! Tốt hÆ¡n hết xin em nhắc lại lần nữa má»i chuyện xảy ra vá»›i anh những ngà y qua Ä‘á»u có tháºt! Kẻo không đôi lúc anh cứ tưởng như trong mÆ¡, nhất là khi anh nghÄ© đến tình yêu cá»§a em. Anh chưa bao giá» dám mÆ¡ ước đến nó mà chỉ nuôi má»™t hy vá»ng dè dặt trong táºn đáy lòng mình.
- Tình yêu cá»§a em đối vá»›i anh, Martin, cÅ©ng tháºt như má»i thứ quanh chúng ta
- Và tất cả sẽ là như thế? Äúng váºy không? – chà ng nắm tay Leonor tháºt nồng nà n.
- Em sẽ chỉ yêui má»™t mình anh suốt Ä‘á»i – cô gái đáp – và anh đừng nghÄ© những lá»i nà y được thốt ra trong giây phút bồng bá»™t nhất thá»i, bởi lẽ em vẫn chưa há» yêu ai bao giá»! Ai có thể nghÄ© rằng kh lần đầu tiên anh bước qua ngưỡng cá»a nhà em, em lại yêu chÃnh anh!
- Còn anh – Rivas cướp lá»i – khi đó anh coi em như má»™t nữ thánh siêu nhiên! Ô, Leonor, anh tá» ra hèn kém biết bao khi em đáp lại lá»i chà o rụt rè cá»§a anh bằng ánh mắt kiêu sa!
- Là m sao mà em có thể tưởng tượng rằng – ngưá»i đẹp thốt lên vá»›i vẻ nhõng nhẽo kiểu hÆ¡i trẻ con – chà ng trai tỉnh lẻ ăn mặc nghèo nà n ấy lại được định trước sẽ trở thà nh chá»§ nhân duy nhất cá»§a em? Martin, em đã bị trừng phạt tháºt đáng Ä‘á»i vì tÃnh kiêu căng cá»§a mình rồi, bởi vì bây giá» em yêu anh đến loạn trÃ.
Trong những lá»i cuối cùng cá»§a Leonor âm vang không chỉ niá»m say đắm mà cả ná»—i buồn vô cùng táºn. Khó có thể tin rằng má»›i khoảnh khắc trước đó cô gái còn cưá»i vui vô tư lá»±.
- NghÄ©a là em hối háºn vì đã là m cho anh thà nh kẻ hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i? – Rivas há»i.
- Em chỉ ân háºn là đã không thổ lá»™ tình yêu vá»›i anh sá»›m hÆ¡n – Leonor vẫn buồn bã đáp.
- Nuối tiếc Ä‘iá»u đó bây giá» liệu có cần không? bởi lẽ những lá»i em nói buá»™c anh quên hết má»i phiá»n muá»™n trước đây! – Martin sôi nổi.
- Than ôi! Chúng mình phải chia tay và em chấp nháºn chỉ vì anh bị cái chết Ä‘e doạ.
- Còn anh thanh thản lẩn tránh cuá»™c săn Ä‘uổi bởi vì biết rằng ý nghÄ© vá» em, Leonor, sẽ cho anh sức mạnh chống đỡ lại số mệnh ác nghiệt vẫn theo Ä‘uổi mình. Anh tin rằng lòng thuá»· chung cá»§a anh sẽ được ban thưởng hà o phóng. Sá»›m hay muá»™n anh cÅ©ng sẽ trở vỠđể lại được nghe từ là n môi thân yêu cá»§a em những lá»i kỳ diệu như hôm nay.
- Vì định mệnh mà chúng mình vẫn còn phải đợi ngà y hạnh phúc hoà n toà n – cô gái thì thầm và thở dà i não nuá»™t, nghÄ© tá»›i chốc lát nữa nà ng đã không còn được nghe giá»ng nói cá»§a ngưá»i yêu.
- Nhưng ngà y ấy sắp đến, phải không? – Martin đã quên phắt chuyện phải từ biệt nhau, bây giỠnghe tiếng thở dà i của Leonor mới vội quay vỠthực tại đáng buồn.
- Sắp đến ư? á»’ vâng! Em chưa yên lòng chừng nà o chưa xin cho anh được ân xá. May mắn là em đủ sức vượt qua má»i trở ngại, cả những lá»i ong tiếng ve xuẩn ngốc cá»§a thiên hạ, chẳng ai là m cho em sợ hãi hết. vấn đỠlà là m sao để chúng mình được bên nhau. á»’, em có đủ cứng rắn và can đảm vượt qua hết thảy. Hãy hiểu rằng, Martin, từ nay em phục tùng ý nguyện cá»§a anh hoà n toà n. Là m sao chúng mình là m được Ä‘iá»u mà u nhiệm nà y? ChÃnh em cÅ©ng không rõ nữa. Nhưng em tin chắc má»™t Ä‘iá»u, không còn nữa má»™t Leonor bướng bỉnh, bất cứ ý muốn nà o cá»§a anh Ä‘á»u là pháp lệnh đối vá»›i em và em chỉ cưỡng lá»i trong má»™t trưá»ng hợp – nếu anh yêu cầu em thôi không yêu anh.
Nghe những lá»i ấy từ ngưá»i con gái thương yêu, Martin tưởng mình bay lên táºn chÃn tầng mây vì sung sướng. Tiếng Agustin kéo chà ng từ trá»i cao xuống mặt đất đầy tá»™i lá»—i.
- Martin, bạn thân mến – chà ng công tá» tá»›i bên – xin từ biệt và má»i lên ngá»±a!
Agustin đã lưỡng lá»± khi cắt ngang câu chuyện êm ái cá»§a đôi tình nhân. Thoạt đầu chà ng ta kiên nhẫn hút xì gà và trao đổi và i câu vá»›i ngưá»i kỵ sÄ©. "Cần phải tế nhị cho há» bình tâm từ biệt nhau – chà ng ta nghÄ©. Nhưng lát sau chà ng công tá» lại tá»± nhá»§ - Quá»· tha ma bắt! Martin tá»™i nghiệp đã Ä‘au khổ đủ rồi, không được để anh ta rÆ¡i và o móng vuốt cá»§a há» lần nữa chỉ vì sÆ¡ xuất"
Lợi dụng bóng tối, Martin trao nụ hôn nồng nà n lên vầng trán kiêu hãnh cá»§a Leonor và tiến vá» phÃa đôi ngá»±a.
Cô gái hai tay ôm mặt và mặt cho nước mắt tuôn trà o.
Rivas thân ái ôm hôn Agustin rồi nhảy lên yên.
- Chúng tôi sẽ lo chạy cho anh ở đây, anh bạn! – chà ng công tá» nói – Anh chỉ coi chừng đừng để bị chá»™p lúc ở Valparaiso. Tôi đã đưa cho anh bạn Ä‘i cùng anh cái túi, anh sẽ tìm thấy quần áo ở đó và cả mấy bức thư giá»›i thiệu vá»›i các thương gia tại Lima. Há» Ä‘á»u là bạn tôi. Trong ấy còn có Ãt tiá»n để chi tiêu dá»c đưá»ng và để ổn định khi đến Lima. Má»i Ä‘iá»u còn lại sẽ do những ngưá»i nháºn được thư lo liệu. Thôi, tạm biệt, chúc may mắn!
|

05-09-2008, 09:13 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 64
Thư Martin gá»i em gái:
"Santiago ngà y 15 tháng 10 năm 1851
Mercedes yêu quý,
Năm tháng đằng đẵng chia ly cùng Leonor, tình yêu trong anh chẳng những không phai nhạt mà cà ng thêm mãnh liệt hÆ¡n. Khi trở lại, anh thấy nà ng bá»™i phần đẹp hÆ¡n, đáng yêu hÆ¡n thưở xưa. Ngưá»i con gái kiá»u diá»…m kiêu sa đã từng đáp lại lá»i chà o cá»§a gã trai tỉnh lẻ đến tìm kiêm chốn nương thân nÆ¡i cha nà ng bằng vẻ khinh khi đầy ngạo mạn, giÆ¡ đây đã trao tặng cho anh trai cá»§a em những kho báu Ä‘Ãch thá»±c cá»§a tình yêu, là m cho anh chỉ còn biết mê muá»™i mà sẵn lòng quỳ gối đón chỠánh mắt tuyệt trần cá»§a nà ng. Và lạ biết bao! Vẫn cặp mắt đã có thá»i bắt anh phải lặng ngưá»i bối rối ấy nay bá»—ng toả ánh sáng dịu dà ng là m cho tâm hồn anh rung rẩy bởi đắm say tá»™t độ. Vẫn vầng trán trang nghiêm ấy bây giá» lại trà n đầy vẻ phục tùng hiá»n dịu và sá»± chăm lo trìu mến. Vẫn là n môi hồng thắm trước kia nhếch cưá»i khinh mạn nay chợt thầm thì bên tai bao nguyện ước yêu đương trắng trong, hứa hẹn má»™t mối tình duyên chứa chan hạnh phúc. NghÄ©a là , tất cả vẫn là Leonor yêu quý, tuyệt vá»i và kênh kiệu cá»§a anh nhưng giỠđây đã đổi thay tháºt thần kỳ nhÆ¡ sức mạnh huyá»n diệu cá»§a tình yêu.
Trong các bức thư gá»i từ Lima anh đã kể cho em rất tỉ mỉ cuá»™c sống cá»§a anh ở Santiago, bắt đầu từ lúc má»›i đặt chân tá»›i thá»§ đô cá»§a chúng ta. Chúng được viết lên bởi lòng Ãch ká»· cá»§a má»™t kẻ cố quên Ä‘i thá»±c tại Ä‘au buồn vì thế mà hôm nay em thấy quen thuá»™c vá»›i những ngưá»i anh đã giao thiệp hồi ấy và hẳn là em tò mò muốn biết há» ra sao khi anh trở vá» tổ quốc.
Agustin vẫn bảnh bao thanh lịch và vẫn là môn đồ trung thà nh của tiếng Pháp. Cách đây không lâu, anh ấy đã cưới cô em hỠMatilda và cảm thấy vô cùng mãn nguyện. Anh ấy tự nói ra như thế nà y "Chúng tôi hạnh phúc hệt như hai thiên thần điên dại vì nhau."
Sau khi trở vá» thá»§ đô má»™t ngà y, đúng và o ngà y chá»§ nháºt, anh đã đến Alameda vá»›i Leonor khoác tay ká» bên và em có thể Ä‘oán được má»™t cách chẳng khó khăn gì là anh tháºt vui sướng và hãnh diện. Má»›i dạo được và i bước, bá»n anh trông thấy má»™t cặp Ä‘ang tiến vá» phÃa mình và anh láºp tức nháºn ra vẻ đắc thắng cá»§a Ricardo Kastanios Ä‘ang khóac tay Edelmira. Bá»n anh dừng chân hồi lâu và khi từ biệt nhau, anh tá»± há»i không biết cô gái đáng thương ấy có hạnh phúc chăng khi tư chất cao quý tách biệt nà ng quá nhiá»u so vá»›i tầng lá»›p mà nà ng vốn sinh ra từ đó? Nhưng rồi anh không là m sao giải đáp nổi, bởi vì giá»ng nói thản nhiên và tháºm chà vui vẻ cá»§a nà ng chẳng hỠăn nháºp vá»›i né buồn rầu trong đáy sâu ánh mắt. Bây giá», suy xét tháºt chÃn chắn, anh phá»ng Ä‘oán rằng, Edelmira quyết định hiến dâng cuá»™c Ä‘á»i mình cho hanh phúc cá»§a những ngưá»i nà ng đã gắn bó số pháºn bằng những động cÆ¡ cao cả. Anh biết tấm lòng đôn háºu cá»§a nà ng và nghÄ© rằng mình đã không lầm.
Còn bây giá» là những lá»i Agustin thuáºt lại cho anh vá» các thà nh viên khác trong gia đình Molina, Adelaida, chị gái cá»§a Edelmira, đã lấy má»™t ngưá»i Äức là m ở hãng chế tạo dao găm, Amador biệt tăm lẩn trốn các cuá»™c săn đủôi cá»§a bá»n chá»§ nợ đã thá» tống hắn và o tù, còn bà Bernarda thì sống cùng Edelmira và cà ng mê mải cá» bạc rượu chè hÆ¡n trước.
Má»™t trong những cuá»™c thăm viếng đầu tiên cá»§a anh là đến nhà bà dì Raphael San Louis. Bà già tá»™i nghiệp vừa khóc vừa kể vá»›i anh ông Pedro đã cá»±c nhá»c ra sao khi tìm được thi thể cá»§a ngưá»i bạn bất hạnh cá»§a anh. Anh đã ngồi rất lâu trong căn phòng cá»§a Raphael, nÆ¡i tuyệt nhiên không có gì đổi khác kể từ đêm 19 tháng 4, lúc bá»n anh cùng rá»i khá»i đó. Bà dì cá»§a Raphael không cho ngưá»i hầu đụng tá»›i bất cứ thứ gì! Anh ra khá»i ngôi nhà a vá»›i trái tim tan nát. Cái chết đột ngá»™t cá»§a Raphael là điá»u duy nhất là m u ám bầu trá»i hạnh phúc xanh trong chà ng anh. Hồi ức vá» anh ấy, vá» lòng hà o hiệp, cao thượng và can đảm cá»§a anh ấy sẽ sống mãi trong lòng anh – anh không thể không vô cùng Ä‘au buồn khi nghÄ© rằng đã bị mất Ä‘i má»™t nhân cách phong phú và siêu phà m dưá»ng ấy! Niá»m Ä‘au khổ đã biến ánh mắt San Louis thà nh u uất và in dấu trên gương mặt chà ng, nhưng nó đã không thể tiêu diệt ở chà ng tâm hồn sôi động đầy nhiệt thà nh. Không, những ngưá»i như chà ng không nên rá»i bá» cuá»™c Ä‘á»i nà y sá»›m đến thế, bởi lẽ há» có thể mang lại cho những kẻ còn sống nhiá»u thứ biết bao! Chà ng đã không may mắn trong tình ái, song tiếng nói âm vang cá»§a tá»± do đã mở ra trước mắt chà ng má»™t thế giá»›i má»›i cá»§a tình yêu – tình yêu nhân loại. Em sẽ hiểu, em gái yêu quý cá»§a anh ạ, ká»· niệm vá» Raphael quý giá như thế nà o đối vá»›i anh, nếu như anh nói vá»›i em rằng anh và Leonor tâm sá»± vá» chà ng cÅ©ng nhiá»u như những má»™ng ước hạnh phúc lứa đôi…
Qua những thư anh viết, chắc là em đã hình dung đầy đủ tÃnh cách cá»§a Leonor nên sẽ chẳng ngạc nhiên khi nà ng dá»… dà ng thuyết phục được cha mẹ và thân quyến không những chấp thuáºn mà còn vui mừng chỠđón lá»… cưới cá»§a bá»n anh nữa. Nà ng luôn đạt được những gì nà ng muốn. Ông Damasso đã vất vả để xin được ân xá cho anh và đã thú nháºn vá»›i con gái rằng, trước khi cưới vợ, gia sản cá»§a ông cÅ©ng chẳng là bao.
Bà Ensina, như lệ thưá»ng, ngoan ngoãn phục tùng ý muốn cá»§a con gái. Agustin cư xá» vá»›i anh như anh em trai và má»i ngưá»i khác trong thân quyến Ä‘á»u noi gương anh ấy. Em cứ tá»± mình suy xét xem, anh còn mong gì hÆ¡n nữa? Chẳng có lá»i lẽ nà o đủ để miêu tả cho hết ná»—i vui sướng cá»§a anh. Có thể Ä‘oan chắc rằng Leonor đã dà nh riêng cho anh cái kho báu cá»§a sá»± vâng lá»i Ä‘oan thục mà không má»™t kẻ nà o dám mong đợi. Nà ng nói là nà ng muốn xoá tan khá»i tâm trà anh những hoà i niệm vá» lối đối xá» kiêu ngạo cá»§a nà ng từ hồi đầu má»›i quen nhau. Má»›i đây trong câu chuyện khi nhắc tá»›i lòng quên mình cá»§a Edelmira, nà ng đã thốt lên "Em chỉ có thể cảm phục cô ấy, nhưng thú tháºt là có lẽ em không đủ khả năng để cao thượng nhưá»ng kia, nhá» có anh mà em biết được tình yêu và cÅ©ng vì anh mà em trở nên Ãch ká»· ghê gá»›m"
Tóm lại, Mercedes yêu quý ạ, nếu đủ sức thì anh tả lại hết cho em chi tiết chà ng những buổi tâm tình bất táºn, những giây phút anh được mÆ¡n trá»›n bởi những lá»i lẽ chứa chan trìu mến chỉ có các cô gái bá»n em má»›i có khả năng thốt ra khi yêu thương chân thà nh. Nhưng nếu là m như thế thì có lẽ suốt Ä‘á»i anh không thể kết thúc bức thư nà y mất, mà xe bưu Ä‘iện là i sắp khởi hà nh rồi. Em hãy ôm hôn mẹ giùm anh nhé!
Hôn em.
Anh trai yêu quý của em – Martin"
Hai tuần lễ sau Rivas viết cho em gái bức thư nữa để thông báo vỠlễ cưới sắp tới với Leonor. Bức thư nà y ngắn hơn một chút.
"Anh đã sá»a soạn má»™t mình vỠđón mẹ và em – chà ng viết ở Ä‘oạn cuối – nhưng Leonor phản đối và tuyên bố má»™t cách kiên quyết y hệt như xưa: anh sẽ Ä‘i, nhưng phải Ä‘i cùng vá»›i em! Váºy đó, hãy chuẩn bị lên đưá»ng ngay nhé, chỉ còn thiếu mẹ và em nữa thôi là anh hạnh phúc hoà n toà n"
Ngà i Damasso giao phó cho Rivas Ä‘iá»u khiển má»i công việc là m ăn. Thoát khá»i những lo âu, giỠđây ngà i dà nh hết tâm trà và o những mưu toan chÃnh trị thuần tuý và hy vá»ng rằng, má»™t ngà y đẹp trá»i nà o đó chúng sẽ giúp ngà i chiếm được cái ghế nghị sÄ©. Nhà tư sản ấy thuá»™c loại ngưá»i rất phổ biến mà chúng ta vẫn thưá»ng hà i hước gá»i là những kẻ gian hùng đáng kÃnh trá»ng. Nếu như há» không thể khoác lác khoe khoang bằng chÃnh kiến cá»§a mình thì thay và o đó, há» có má»™t phẩm chất cá»±c kỳ quý giá – đó là thiện chÃ.
HẾT
|
 |
|
| |