 |
|

05-09-2008, 05:58 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 61
Tưá»ng, Vy Nháºn Thức Lệnh Hồ Bình
Hai chị em Giả thị sá» vết thương trên vai thấy buá»™c lại rồi, mặt hai cô đỠbừng lên, vì ngưá»i buá»™c vết thương cho mình dÄ© nhiên là Lệnh Hồ Bình. Trong khi chà ng buá»™c vết thương hẳn đã khám phá ra các cô là gái mà vẫn cố ý gá»i các cô là hiá»n côn trá»ng.
Giả Tưá»ng không nói gì, còn Giả Vy không nhịn được trợn mắt lên nói :
-Vẻ mặt ngươi là m gì mà nhâng nháo thế? Phải chăng ngươi tưởng cứu ngưá»i ta rồi, mong ngưá»i ta cúi đầu, đổi giá»ng kêu mình bằng Äại ân công?
Lệnh Hồ Bình khẽ hắng đặng đáp :
-Ua? ân công thì không cần, nhưng từ giỠcách xưng hô quả là phải đổi lại.
Giả Vy cà ng tức há»i :
-Äổi lại ư? Äổi bằng cách nà o? Ai mượn ngươi giải cứu? Ngươi tá»± coi mình là giống Ä‘a tình, nhưng bá»n ta chẳng coi thuáºn mắt chút nà o.
Lệnh Hồ Bình chắp tay nói :
-Äa tạ cô nương.
Giả Tưá»ng sá»ng sốt há»i :
-Tạ cái gì ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Tạ ở chá»— hai cô vừa nói coi không thuáºn mắt.
Giả Tưá»ng há»i :
-Cái đó có chi đáng tạ ơn ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Lãng Äãng công tá» tá»± mình đặt ra luáºt lệ : Há»… nam nhân bảo tại hạ coi không thuáºn mắt là tại hạ thưởng cho há» má»™t nhát kiếm để tá» ra mình coi không thuáºn mắt. Nhưng câu nà y ở miệng nữ nhân thốt ra, tại hạ chẳng những không lấy là m ngá»— nghịch mà còn đáp lại má»™t tiếng tạ Æ¡n.
Giả Tưá»ng há»i :
-Tại sao váºy?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Trước nay chưa má»™t ai yêu cầu tại hạ giải thÃch Ä‘iểm nà y, nên lúc ban đầu láºp ra quy cá»§, tại hạ cÅ©ng không nhá»› nữa.
Giả Vy khẽ hắng đặng nói :
-Những kẻ miệng trÆ¡n như mỡ thưá»ng là bá»n lố lăng, không phải thế gia đệ tỠở danh môn chÃnh phái.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Có ai bảo tại hạ là thế gia đệ tỠđâu? Tại hạ cÅ©ng không tá»± nháºn trước mặt hai cô là ngưá»i danh môn chÃnh phái.
Bá»—ng Giả Tưá»ng cản lại nói :
-Vy muội! Hãy khoan! Vừa rồi ngươi chưa nghe ra gã có ý nói là chúng ta bị gã … khinh khi.
Giả Vy mắt hạnh tròn xoe há»i :
-Gã bảo sao ?
Giả Tưá»ng đáp :
-Gã vừa nói nếu nam nhân bảo gã coi không thuáºn mắt là gã rút kiếm chém liá»n. Hiển nhiên là câu bóng gió.
Giả Vy ủa một tiếng.
Giả Tưá»ng nói tiếp :
-Gã nói tạ Æ¡n là có ý trá nguỵ che lấp. Thá»±c ra gã muốn nói : Các cô coi không thuáºn mắt ư? Cám Æ¡n. Ta đối vá»›i hai cô cÅ©ng chẳng có hảo cảm gì. Các cô coi không thuáºn mắt là điá»u mà bản công tá» mong muốn.
Giả Vy giáºn tái mặt quay sang há»i Lệnh Hồ Bình :
-Có đúng thế không ?
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i đáp :
-Hai vị đại khuê nữ 17, 18 tuổi, võ công đã không đủ hoả hầu, cải trang lại kém tinh minh, tá»± mình rước tai hoạ, xuýt nữa còn bị ngưá»i khác khoác tá»™i và o mình. Hai cô thá» tÃnh coi : Dịch địa hai cô là khách bà ng quang sẽ có cảm tưởng gì?
Giả Vy tức quá nói không lên lá»i.
Giả Tưá»ng cÅ©ng biến sắc ngáºp ngừng há»i :
-Giá»ng lưỡi ngươi… như thế là có ý gì? Ngươi là nhân váºt thế nà o cá»§a chúng ta… mà muốn dạy khôn chị em chúng ta?
Lệnh Hồ Bình ung dung cưá»i đáp :
-Lá»i chất vấn cá»§a cô nương gồm ba Ä‘iểm. Tại hạ xin phân tách từng Ä‘iểm để phúc đáp : Má»™t là giá»ng lưỡi cá»§a Lãng Äãng công tá» thế nà o? Hai là bản công tá» là ngưá»i thế nà o cá»§a hai vị. Ba là Trung Long kiếm khách cùng Kỹ SÄ© Bảo chúa coi nhau như thá»§ túc. Long Trung kiếm khách là lệnh tổ. Kỹ SÄ© Bảo chúa là gia phụ. Kể vá» vai vế, tại hạ có giáo huấn, hai vị có tiếp thụ cÅ©ng không phải là chuyện dở. Äá»™c Mã phong ở phái Trưá»ng Bạch, Tiếu lang quân ở phái Huỳnh SÆ¡n Ä‘á»u là thế gia đệ tá» mà lại hà nh động xấu xa là vì thiếu giáo dục. Nói má»™t cách khác là bình nháºt gã không được nghe lá»i giáo huấn.
Chà ng dừng lại má»™t chút cưá»i há»i :
-Tại hạ phúc đáp như váºy hai vị đã thoả mãn chưa ?
Hai cô tắc há»ng không nói được gì nữa. Hai bá»™ mặt hết đỠbừng lại trắng bợt. Không hiểu các cô tức giáºn hay bẽ bà ng, chán ghét hay vui mừng.
Có thể Ä‘á»u không đúng. Thưá»ng thưá»ng các cô gái thua hÆ¡i Ä‘á»u có bá»™ mặt nà y.
Chỉ có má»™t Ä‘iểm là chắc chắn hai cô đối diện vá»›i Lãng Äãng công tá» chẳng ai đếm xỉa vế báºc vá»›i đối phương.
Bất luáºn Lãng Äãng công tá» kiêu ngạo thế nà o, giáo huấn có hợp lý hay không, thì mối giao tình giữa Long Trung kiếm khách và Kỳ SÄ© Bảo cÅ©ng không thể phá»§ nháºn được.
Äã không phá»§ nháºn được mối giao tình nà y thì chị em cô phải coi Lãng Äãng công tá» là má»™t vị tiểu thế thúc ….
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói :
-Bản tÃnh cá»§a Lãng Äãng công tá» là như váºy chỉ mong hiá»n tá»· muá»™i đừng trách. Thá»±c ra chẳng phải tại hạ muốn kể bá» báºc để khoác áo trưởng bối và o mình mà chỉ là hăm các cô má»™t chút đó thôi. Giữa chúng ta vẫn xỠđối ngang hà ng.
Giả Vy đảo mắt nhìn chà ng đột nhiên há»i :
-Có ngưá»i nói công tỠđã quy đầu Long Hổ Bang. Có đúng thế không ?
Lệnh Hồ Bình đột nhiên biến sắc quay đầu ra ngoà i viện nói :
-Ong bạn ở bên kia bây giỠcó thể ra được rồi.
Hai chị em Giả thị giáºt mình kinh hãi không nghÄ© đến vết thương nhảy bổ lên coi, nhưng bốn mặt yên lặng như tá», chẳng má»™t ai đáp lại.
Giả Vy tiến gần lại má»™t bước khẽ há»i :
-Có ngưá»i đến rồi ư ?
Lệnh Hồ Bình quay lại cưá»i đáp :
-Không có đâu.
Giả Vy ngạc nhiên há»i :
-Thế mà sao công tỠ…
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
-Äây bất quá là má»™t chút thá»§ Ä‘oạn. Bốn mặt tối om giÆ¡ bà n tay lên không rõ ngón. Nếu không quát há»i như váºy là m sao biết được có ngưá»i nghe trá»™m hay không?
Hai chị em báºt cưá»i, đồng thá»i khâm phục Lãng Äãng công tá» quả nhiên thông minh hÆ¡n ngưá»i. Lệnh Hồ Bình nghiêm nghị khẽ kể lại những sá»± việc xảy ra đến nay cùng vụ chà ng gia nháºp Long Hổ Bang vá»›i mục Ä‘Ãch gì nói cho hai cô nghe.
Bây giỠhai cô mới hoà n toà n khâm phục Lệnh Hồ Bình.
Giả Tưá»ng nghe rồi không nhịn được há»i :
-Công tỠđã biết tổng đà Long Hổ Bang đặt tại hang Giả Mã núi Long Môn, sao tứ kỳ sĩ không liên lạc với các phái tiến và o trừ tiễu?
Lệnh Hồ Bình nhăn nhó cưá»i đáp :
-Vụ nà y liên quan rất rộng rãi.
Giả Vy há»i :
-Có Ä‘iá»u chi uý kỵ ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Má»™t là vấn đỠnhân thá»§. Hiện giá» các cấp há»™ pháp ở Ma bang tổng số có tá»›i hà ng ngà n, ấy là chưa kể bá»n đệ tá» các phái đã mua được. Cả Kỳ SÄ© bảo hợp vá»›i Cái Bang, nhân số tuy cÅ©ng được gần ngà n ngưá»i, nhưng má»™t tên Hắc y há»™ pháp tầm thưá»ng cá»§a Ma bang cÅ©ng còn mạnh hÆ¡n má»™t đệ tá» ba nút cá»§a Cái Bang. Nếu động binh thì bên ta chưa bằng ba thà nh bên địch. Váºy mà thẳng thắn kéo đến tiá»…u trừ há chẳng uổng công?
Chà ng dừng lại một lúc rồi tiếp :
-Hai là địa thế ở Giả Mã cốc cá»±c kỳ hiểm trở, cá»a ngõ trùng Ä‘iệp, trừ những bang đồ tâm phúc cá»§a há» chẳng má»™t ai biết rõ đưá»ng lối ra sao. Trước tình trạng nà y mà miá»…n cưỡng tấn công là tá»± dấn thân và o đất chết.
Giả Tưá»ng chau mà y há»i :
-Váºy thì là m thế nà o ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i lại :
-Hai cô đã coi phương pháp của đệ tỠCái Bang bắt cóc bao giỠchưa ?
Giả Tưá»Ã¸ng chá»›p mắt há»i :
-Tức là đem mồi thÆ¡m nhá» bá»n chúng ra khá»i động chứ gì ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Äúng rồi. Theo tình hình hiện giá» thì đó là phương pháp hữu hiệu nhất. Bỉa Mã cốc là nÆ¡i hiểm yếu nhưng nó cÅ©ng chẳng thể sinh tồn ở ngoà i Ä‘á»i. Nếu chúng ta dùng phương châm nà y thì chỉ cần nhân số rất it bố trà cạm bẫy ở đưá»ng cá»a há»ng, chá» chúng ra tên nà o trừ tên ấy.
Giả Vy há»i :
-Nghe nói BÃnh Dần kỳ sÄ© ở quý bảo đã đến Trung Nguyên? Long Hổ Bang cÅ©ng phái nhiá»u nhân váºt tá»›i đây chẳng hiểu có đúng không ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Äúng thế. Äây là mồi thÆ¡m thứ nhất và cÅ©ng là cạm bẫy má»™t mặt.
Giả Vy há»i lại :
-Cho đến nay hai bên đã xảy ra cuộc tiếp xúc nà o chưa ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Tiếp xúc rồi, kết quả khá lắm.
Giả Tưá»ng ngẫm nghÄ© rồi ngần ngại há»i :
-Dùng phương pháp nà y cố nhiên là hay lắm, nhưng chá»c giáºn Long Hổ bang chúa, nếu hắn kêu nhân mã đến đông thì là m thế nà o ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Bên mình chỉ mong thế.
Giả Tưá»ng há»i :
-Sao lại mong thế ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Vì đó là cách giải quyết theo phương pháp mình nhà n rá»—i đối phó vá»›i bên địch mệt má»i.
Giả Tưá»ng há»i :
-Äã đà nh là kế dÄ© dáºt đãi lao, nhưng thân chá»§ cá»§a chúng đến nÆ¡i rồi giải quyết cách nà o ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Cánh quân ô hợp chỉ lợi vá» mặt thá»§ chứ không lợi vá» mặt công. Ta chỉ cần phái má»™t đạo binh là thắng được. Trước hết pha tan sà o huyệt cá»§a bá»n tặc tá» khiến địch mất căn cứ là công việc dá»… hÆ¡n nhiá»u. Bá»n Ma bang chỉ vì lợi mà kết hợp, khi chúng phát giác ra đại thế hư rồi là chẳng ai bán mạng sống nữa.
Giả Tưá»ng lắc đầu nói :
-Tiểu nữ nháºn thấy công tá» dưá»ng như coi vụ nà y dá»… dà ng quá.
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Trong thiên hạ chẳng có việc gì khó, chỉ sợ ngưá»i hữu tâm. Äừng nói Cái Bang trợ lá»±c, ngay bốn kỳ sÄ© và bản công tá» cÅ©ng tá»± tin có thể là m cho bá»n tặc tá» có ngà y đổ nát tan tà nh.
Giả Vy chuyển động mục quang há»i :
-Chị em tiểu nữ có thể tham gia và o được chăng ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Cái đó bản công tỠrất hoan nghênh.
Giả Tưá»ng cưá»i há»i :
-Theo công tá» nháºn xét thì chị em tiểu nữ chắc không địch nổi hai tên Lam y há»™ pháp hay sao ?
Lệnh Hồ Bình trầm ngâm đáp :
-Vấn đỠnà y tháºt khó trả lá»i.
Giả Tưá»ng đáp :
-Sao lại khó trả lá»i ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Vì phải chia từng khÃa cạnh.
Giả Tưá»ng há»i :
-Váºy công tá» chia từng khÃa cạnh mà đáp chứ sao ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Nếu lấy má»™t chá»i má»™t và bà n riêng vá» khÃa cạnh võ công, đêm nay các vị đã diệt được tứ ưng thì so vá»›i Lam y há»™ pháp cá»§a Ma bang thì có phần hÆ¡n chứ không kém, nhưng hai cô đấu vá»›i bất cứ hai tên Lam y há»™ pháp nà o chưa chắc đã láºp được chiến công rạng rỡ.
Hai chị em nghe nói có ý không vui.
Lệnh Hồ Bình nói tiếp :
-VỠkinh nghiệm giang hồ cùng ứng biến lúc lâm sự thì đối phó một tên Hắc y hộ pháp, e rằng các cô cũng chưa bì kịp chúng.
Hai chị em há» Giả cà ng ra chiá»u thất vá»ng.
Lệnh Hồ Bình nghiêm nghị nói tiếp :
-Nói rút lại việc dùng binh không phải mạnh mà thắng, võ công má»›i là má»™t trong những Ä‘iá»u kiện để thá»§ thắng. Tá»· như bản lãnh hai cô tương đương vá»›i Lam y há»™ pháp cá»§a Ma bang, nhưng tÃnh nết quáºt cưá»ng tham công, khinh địch hoặc sÆ¡ hở là đi đến chá»— thất bại cả vá»›i hai tên Hắc y há»™ pháp. Nếu hai cô chịu sá»± Ä‘iá»u động cả má»™t tay đại hà nh gia thì chẳng những Lam y há»™ pháp không địch nổi, mà ngay đối vá»›i Huỳnh y há»™ pháp cÅ©ng chẳng thà nh vấn Ä‘á».
Hai cô nghe tới đây mới lộ vẻ vui mừng.
Giả Vy vá»™i há»i :
-Bên chúng ta hiện giá» có những vị nà o Ä‘iá»u động ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Nhiá»u lắm. Tứ kỳ sÄ©, chưởng môn phái Hoa SÆ¡n, Kim Trượng Tứ lão, Háºu Cái, Pháp Cái ở Cái Bang Ä‘á»u có thể tuỳ thá»i giữ trá»ng trách chỉ huy.
Giả Tưá»ng cưá»i nói :
-Công tỠcòn bỠsót một vị.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Ai ?
Giả Tưá»ng cưá»i đáp :
-Lãng Äãng công tá».
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Uûa, phải rồi. Hai vị có chịu tiếp thụ sá»± Ä‘iá»u động cá»§a bản công tá» không ?
Giả Vy cưá»i đáp :
-Quyết không trả giá.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Nhất định thế chứ ?
Giả Tưá»ng gáºt đầu đáp :
-Nhất định rồi.
Lệnh Hồ Bình lấy trong bá»c ra má»™t viên thuốc và má»™t túi bạc vụn đưa cho hai cô
nói :
-Hay lắm! Xin hai cô cầm lấy rồi láºp tức rá»i khá»i đây. Giả Vy ngÆ¡ ngác há»i :
-Äi đâu ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Äến Tổng đà Cái Bang ở Trung Äiá»u SÆ¡n.
Giả Tưá»ng ngáºp ngừng nói :
-Bá»n tiểu muá»™i đã hứa lá»i, dÄ© nhiên không hối háºn, nhưng công tá» có thể cho biết vì nguyên nhân gì muốn bá»n tiểu tá» rá»i khá»i Thái Nguyên ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Giản dị lắm. Thái Nguyên không phải là nÆ¡i để các cô dưỡng thương được. Äồng thá»i hy vá»ng các cô sang bên đó cho ngưá»i ta biết nà y đã xảy ra chuyện gì để há» cấp tốc phái ngưá»i đến viện trợ.
Hai cô chỉ lo Lãng Äãng công tá» chán ghét, bây giá» nghe ra sứ mạng cá»§a mình rất trá»ng yếu, dÄ© nhiên không nói gì nữa.
Lệnh Hồ Bình lại tháºn trá»ng ngấm ngầm đưa hai cô Ä‘i mấy chục dặm rồi má»›i trở vá» phân đà Long Hổ. Chà ng vỠđến phân đà và o lúc canh ba.
Trong phân đà đèn lá»a sáng trưng, phòng vệ sâm nghiêm như lâm đại địch. Lệnh Hồ Bình thấy tình trạng nà y không khá»i ngấm ngầm kinh hãi vì trước nay chưa từng có hiện tượng nà y. Chà ng tá»± há»i :
-Chẳng lẽ sau khi ta rá»i phân đà , đã xảy biến cố gì? Có quan hệ đến hà nh động đêm nay cá»§a ta không?
Chà ng đã kể lại việc tiếp thụ lá»i ước hẹn cá»§a chị em há» Giả đến Dược Vương miếu ngoà i cá»a đông thà nh tá»· kiếm cho Lưỡng ma nghe. Nếu Lưỡng ma không tin lá»i chà ng tất phái ngưá»i theo dõi, nhưng hiển nhiên vừa rồi dá»c đưá»ng chẳng có ai theo chà ng.
Vì thế, tuy chà ng ngấm ngầm hồi hộp nhưng vẫn chẳng ngần ngại gì, cứ tiến thẳng và o đại sảnh.
Trong đại sảnh có bốn ngưá»i Cáp, Tân Lưỡng ma, Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai và Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ.
Nhã bất đắc Chi Tam Giải vốn cùng Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai như hình vá»›i bóng mà hiện giá» không thấy Chi Tam Giải trong đại sảnh, đó là má»™t Ä‘iá»u chà ng không hiểu được. Lúc Lệnh Hồ Bình tiến và o bốn ngưá»i tá»±a hồ không phát giác.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ cầm đĩa đèn Ä‘ang cúi xuống coi Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai. Tên nà y không biết Ä‘ang kiếm thị chuyện gì trên cánh cá» gá»—.
Lưỡng ma hai tay chắp để sau lưng đứng bên lẳng lặng quan sát, Ä‘á»u lá»™ vẻ ngưng trá»ng.
Lệnh Hồ Bình khẽ hắng đặng một tiếng.
Lưỡng ma động thá»i quay ra.
Lệnh Hồ Bình tiến gần lại há»i :
-Äêm đã khuy sao các vị còn chưa Ä‘i ngá»§ ?
Thiên sát ông Cáp Minh Niên gáºt đầu đáp :
-Lão đệ vỠtới vừa may. Mau lại đây mà coi.
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai liá»n đứng ngay lên tránh sang má»™t bên.
Lệnh Hồ Bình vừa ngó tá»›i không khá»i ngẩn ngưá»i. Trên cánh cá»a gá»— đặt má»™t xác chết nằm ngay ngắn. ChÃnh là Hoả Lôi bà bà ở Bắc Mang.
Lệnh Hồ Bình kinh ngạc ngá»ng đầu lên há»i :
-Vụ nà y là thế nà o đây ?
Lưỡng ma lắc đầu thở dà i không đáp.
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai nói :
-Bá»n thuá»™c hạ không hiểu vụ nay ra là m sao, vì sáng nay ở quán trà ty toà còn thấy rõ rà ng bà bà ở đó ra Ä‘i …
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Äúng thế! Thi thể nà y được phát giác ra ở địa phương nà o ?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai đáp :
-Trên đưá»ng quan đạo cách quán trà không xa mấy.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Ai phát giác ra trước tiên ?
Tiá»n Äại Lai đáp :
-Ngưá»i qua đưá»ng.
Lệnh Hồ Bình trá» và o xác chết há»i :
-Äã Ä‘iá»u tra thương tÃch chưa ?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai đáp :
-Äiá»u tra rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Chết vá» khà giá»›i hay vá» quyá»n chưởng ?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai đáp :
-Chết vỠkhà giới.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Do thứ binh khà gì ?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai ngần ngừ đáp :
-Ty toà không dám khẳng định… dưá»ng như là Bạch cốt xoa cá»§a Phương há»™ pháp… chắc ty toà coi lầm không đúng …
Lệnh Hồ Bình trong lòng đã có thà nh kiến. Chà ng quay lại há»i Lưỡng ma :
-Chi hộ pháp đâu ?
Cáp Ma uể oải đáp :
-Bang chúa vừa kêu đi. Chắc là có chuyện gì sai y vỠTổng đà .
Lệnh Hồ Bình là m bộ chau mà y nói :
-Nếu bang chúa sai y vá» tổng đà điá»u động ngưá»i tá»›i thì chúng ta tháºt bẽ mặt. Ngay má»™t tên Thượng Quang Lượng…
Cáp Ma trong lòng buồn bã, dưá»ng như phát sợ khi đến danh tá»± nà y liá»n hắng đặng ngắt lá»i :
-Hai con nhỠđó kết quả ra sao ?
Lệnh Hồ Bình Ä‘oán chắc Bách Thá»§ ngô công sau khi trá»i sáng sẽ tìm tá»›i nÆ¡i, muốn che giấu cÅ©ng không được, liá»n Ä‘em sá»± thá»±c thuáºt lại chỉ thay đổi phần Ãt.
Chà ng nói chá» trước Dược Vương miếu không thấy hai con nhá» tá»›i đã tìm đến Hương Hoa viện uống rượu. Sau chạm trán Tiếu lang quân Tiêu Bách Thà nh. Vì chà ng thấy đối phương lén lút dưá»ng như có chuyện mưu đồ liá»n theo ra ngoà i cá»a bắc…
Còn phần dưới chà ng nói toà n sá»± thá»±c. Chà ng còn nói không tiện hạ sát Tiếu lang quân vì nể mặt Äa thÃch Nga Mi Aâm Tiểu Tiểu, sợ là m tổn thương đến hoà khà ngưá»i nhà .
Cáp Ma nghe xong lắc đầu nói :
-Lão đệ tÃnh sai rồi.
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i :
-Tiểu đệ tÃnh sai chá»— nà o ?
Cáp Ma cưá»i mát đáp :
-Tiểu đệ không nên tha thằng lõi hỠTiêu đó mới phải.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
-Tại sao váºy ?
Cáp Ma cưá»i đáp :
-Aâm hộ pháp của chúng ta chẳng còn cách nà o tái hợp với chưởng môn phái Huỳnh Sơn. Phái đó trở mặt với bản bang chỉ là vấn đỠsớm hay muộn. Lão đệ tha thằng lõi đó là số mạng gã quá lớn. Aâm hộ pháp không lãnh thỠmối nhân tình của lão đệ đâu.
Lệnh Hồ Bình tưởng như trút được khối đá nặng bên lòng. Sáng mai đôi thúc Ä‘iệt kia có tìm đến, nhưng Lưỡng ma không can thiệp thì công việc dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u.
Tân Ma đột nhiên cất tiếng âm trầm há»i :
-Hai con nhỠđó đâu rồi ?
Lệnh Hồ Bình bây giá» má»›i nghÄ© tá»›i những lá»i chà ng kể đã lá»™ sÆ¡ hở lá»›n, vì thuá»· chung chà ng vẫn chưa nói rõ hai chị em há» Giả Ä‘i đâu. May mà chà ng vẫn trầm tÄ©nh, ung dung cưá»i đáp :
-Hai con nhỠđó tưởng bản công tá» chưa khám phá ra chân tướng cá»§a chúng. Lúc chúng bá» Ä‘i còn bảo vẫn muốn so tà i cao thấp vá»›i bản công tá». Hiện giá» chúng còn ở trong thà nh hay không, bản công tá» cÅ©ng không rõ.
Tân Ma muốn há»i nữa nhưng Cáp Ma vươn vai lên tiếng :
-ÄÆ°á»£c rồi. Chúng ta nên Ä‘i nghỉ. Äem mụ nà y ra phÃa sau mai táng. Dặn anh em phòng vệ cho cẩn tháºn, chá»› ngá»§ quên để địch nhân lén tá»›i.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ dạ má»™t tiếng rồi cùng Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai khiêng cánh cá»a Ä‘i.
Lệnh Hồ Bình Ä‘ang tức cưá»i vì Vô Lượng tam ma cÅ©ng sợ bóng sợ gió. Nếu chà ng không trông thấy thì nghe ai nói cÅ©ng không thể tin.
Hôm sau và o khoảng giá» tỵ, bá»—ng bên ngoà i phân đà có tiếng dứt lác vá»ng và o, liá»n phái ngưá»i ra coi. Quả nhiên chưởng môn phái Huỳnh SÆ¡n đưa ngưá»i tá»›i.
Cáp Ma há»i Lệnh Hồ Bình :
-Một mình lão đệ đối phó với hỠTiêu được chăng ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Cái đó khó nói lắm. Trước kia tiểu đệ tuy đã chạm trán nhiá»u nhân váºt nổi tiếng giang hồ nhưng động thá»§ vá»›i chưởng môn má»™t phái thì đây má»›i là lần đầu.
Cáp Ma há»i :
-Có cần Tiá»n há»™ pháp Ä‘i giúp lão đệ má»™t tay không ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Y Ä‘i cho thế lá»±c mạnh thêm cÅ©ng hay, có Ä‘iá»u tá»›i nÆ¡i thì không cần. Bản công tá» tưởng hắn là bản môn má»™t phái, chắc không đến ná»—i mượn sức cá»§a há»™ thuá»™c, á»· và o số đông để thá»§ thắng. Nếu hắn chỉ khiêu chiến vá»›i má»™t mình bản toà , tất bản toà phải liá»u mình bồi tiếp chứ chẳng còn đưá»ng nà o khác. Hai vị cÅ©ng biết Lãng Äãng công tá» chẳng tranh già nh gì hết, nhưng không chịu thua hÆ¡i.
|

05-09-2008, 05:59 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 62
Lệnh Hồ Bình XỠSự Khôn Ngoan
Cáp Ma gáºt đầu nói :
-Hay lắm. Chúng ta hãy ra đi, đến nơi coi tình hình sẽ liệu.
Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ dẫn Thá»§ Ưng là Bì Chu cùng Nhị Ưng là Miêu Trá»ng và Tiếu lang quân Tiêu Bách Thà nh đến chỠở tiá»n viện.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ Ä‘ang nhìn đối phương chắp tay tươi cưá»i, không ngá»›t nói những Ä‘iá»u tá» tế. Bách Thá»§ ngô công vẻ mặt khẩn trương dưá»ng như chẳng nghe thấy gì mà cÅ©ng không thèm ngó tá»›i hắn cái nà o.
Thủ Ưng và Nhị ưng đứng hai bên Bách Thủ ngô công vẻ mặt cũng âm trầm. Tiếu lang quân Tiêu Bách Thà nh đứng xa hơn một chút, che mặt bằng tấm sa đen nhưng vẫn thấp thoáng thấy hai má dán thuốc cao.
Lệnh Hồ Bình đứng trên thá»m khoát tay cho Lưỡng Ma và Tiá»n Äại Lai đứng lại. Chà ng mỉm cưá»i từ từ bước xuống thá»m, nhìn Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ hô :
-Tô phân đà chúa, phân đà chúa trở vỠđi. Lễ tiết là m chủ nhân đã đủ rồi. Mấy vị quý khách nà y để bản toà tiếp đãi là xong.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ chưa biết hạ đà i cách nà o nghe chà ng nói váºy như được lệnh đại xá, vá»™i và ng dạ lùi lại má»™t bên.
Lệnh Hồ Bình tiến ra giữa viện đứng đối diện cách Bách Thá»§ ngô công chừng hÆ¡n má»™t trượng. Chà ng ngá»ng đầu lên há»i ngay :
-Chắc đại chưởng môn nhân đến kiếm bản công tỠ?
Bách Thủ ngô công lạnh lùng đáp :
-Äúng thế.
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói :
-Xem chừng khà sắc cá»§a chưởng môn bữa nay không được hoà hoãn. Nhưng bất luáºn chưởng môn đến vì việc gì bản công tá» cÅ©ng cần nói trước má»™t câu.
Bách Thá»§ ngô công đặng hắng má»™t tiếng chứ không trả lá»i.
Lệnh Hồ Bình vừa cưá»i vừa nói tiếp :
-Bản công tá» từ ngà y bị trục xuất ra Kỳ SÄ© bảo đã tiếp xúc vá»›i các ngưá»i tám môn phái lá»›n, chẳng phải bữa nay má»›i là lần đầu. Nhưng thân pháºn bản công tá» hiện giá»
không phải như ngà y trước. Tá»· như nói trước kia Võ Äang bát tá» gặp tại hạ chỉ là má»™t vị Lãng Äãng công tá» mà hiện nay là má»™t vị Cẩm y há»™ pháp ở Long Hổ bang đối hiện vá»›i Tiêu chưởng môn.
Bách Thủ ngô công hơi biến sắc nhưng cũng không nói gì.
Lệnh Hồ Bình thu nụ cưá»i lại hắng đặng nói tiếp :
-Äịa vị cá»§a Cẩm y há»™ pháp tại Long Hổ bang thế nà o có khi ngưá»i khác chưa hay, nhưng Tiêu chưởng môn đã rõ rồi. Aâm phu nhân cá»§a bản bang cÅ©ng bất quá chỉ là má»™t tên Huỳnh y há»™ pháp.
Bách Thủ ngô công lại biến sắc.
Dưá»Ã¸ng như lão Ä‘ang cân nhắc má»™t bên là Bát Ưng và điệt nhi Tiếu lang quân, còn má»™t bên là bà vợ Äa ThÃch Nga Mi. Coi sắc mặt Ä‘oán ra chưởng môn phái Huynh SÆ¡n lúc nà y khó bỠđịnh Ä‘oạt lấy ai bá» ai.
TÃnh vá» phân lạng thì hiá»n thê nặng hÆ¡n, nhưng Bát Ưng đã mất sáu, ái Ä‘iệt lại nát mặt. Thêm và o lưỡng ưng và ái Ä‘iệt đứng bên, nếu tá» ra hững há» thì sau nà y là m sao ngá»± trị được toà n bá»™ ?
Lệnh Hồ Bình thủng thẳng nói tiếp :
-Bản toà kÃnh trá»ng các hạ là chưởng môn, đồng thá»i chưởng môn nháºn rõ ngưá»i đứng đối diện là má»™t vị Cẩm y há»™ pháp ở Long Hổ bang.
Chà ng dừng lại má»™t chút rồi há»i :
-Bản toà những gì muốn nói đã nói hết rồi. Chưởng môn có Ä‘iá»u chi dạy bảo xin chỉ thị rõ để bản toà rá»a tai nghe đây.
Bách Thá»§ ngô công chẳng có Ä‘iá»u gì chÃnh thức, tá»±a hồ lâm và o bước từ cùng lý khuất.
Lão trợn mắt lên nhìn Lệnh Hồ Bình hồi lâu má»›i ngáºp ngừng há»i :
-Lão đệ… cho biết rõ sự tình, sao… lại ác tâm đến thế ?
Lệnh Hồ Bình thản nhiên há»i lại :
-Bản toà ác tâm chỗ nà o ?
Bách Thủ ngô công trỠvà o lưỡng ưng nói :
-Anh em bá»n chúng tám ngưá»i.
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
-Bá»n há» tám ngưá»i, năm chết má»™t bị thương, bản toà đã biết rồi. Äại chưởng môn đã Ä‘iá»u tra rõ bá»n há» tá» thương vá» tay ai chưa ? Vì chuyện gì đưa đến chá»— tá» thương? Lá»—i ở đối phương hay ở bá»n há» ?
Tiếu lang quân đột nhiên lớn tiếng :
-Thúc thúc đừng nghe thằng tiểu tá» hoa ngôn xảo ngữ nữa. Hung thá»§ chÃnh là gã.
Bách Thá»§ ngô công thấy ái Ä‘iệt đứng đằng sau la hét, dưá»ng như muốn động thá»§, cặp mắt chiếu ra những tia hà o quang khá»§ng khiếp. Nhưng trong lúc nhất thá»i dưá»ng như lão chưa biết quyết định thế nà o.
Lệnh Hồ Bình chỉ cưá»i ruồi chứ không biện bạch.
Bách Thá»§ ngô công ngần ngừ quay sang há»i Thá»§ Ưng :
-à kiến của Bi lão đại thế nà o ?
Thá»§ Ưng Bi Chu chưa lá»™ vẻ gì thì Nhị Ưng Miêu Trá»ng đã sẵng giá»ng lên tiếng :
-Bữa nay ở thà nh Thái Nguyên Bát Ưng chết mất năm nhân váºt chưa phải là nhiá»u, nhưng những cao nhân ở trong thà nh lòng dạ tà n độc đến thế cÅ©ng chẳng có mấy tay.
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i :
-Nói má»™t cách khác chỉ có má»™t mình Lãng Äãng công tá» phải không ?
Nhị Ưng Miêu Trá»ng trầm giá»ng đáp :
-Äúng thế.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Bản công tỠđã có đủ tà i như váºy, ông bạn thá» nghÄ© coi nếu bản công tá» thừa nháºn thì ông bạn định bắt bản công tá» chắc ?
Tiêu Bách Thà nh tức giáºn lại gầm lên :
-Thúc thúc coi đó. Thái độ thằng lõi là thế, khẩu khà gã coi phái Huỳnh Sơn chúng ta không và o đâu …
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu ngắt lá»i :
-Äúng rồi! Từ lúc bản toà trông thấy ông bạn Tiếu lang quân, trong con mắt bản toà quả coi phái Huỳnh SÆ¡n kém Ä‘i nhiá»u.
Chà ng ngá»ng mặt lên há»i :
-Lão đệ chỉ bị thương ở mặt, còn võ công chưa mất, muốn nói sao không tiến gần lên một chút?
Tiêu Bách Thà nh chẳng những không tiến lên phÃa trước mà còn lùi lại má»™t bước.
Lệnh Hồ Bình mỉm cưá»i nói :
-Thế thì phải rồi. Lão đệ chỉ còn một cơ hội, muốn la muốn nói chẳng ai ngăn cấm nhưng đứng xa thêm một chút hay hơn.
Nhị Ưng Miêu Trá»ng là kẻ tÃnh nết xấu xa nhất trong Bát Ưng. Vừa rồi gã thấy Lệnh Hồ Bình ăn nói ngông cuồng đã muốn ra tay, bây giá» giá»ng nói cá»§a chà ng cà ng khinh ngưá»i, dÄ© nhiên gã không nhịn nổi.
Gã chẳng há»i Bách Thá»§ ngô công có đồng ý hay không, sấn lại má»™t bước trợn mắt lá»›n tiếng :
-Lấy binh khà ra. Äừng rưá»m lá»i nữa!
Lệnh Hồ Bình nhảy lá»™n ngưá»i lại vá»t lên thá»m, nhìn Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ đứng trong góc viện vẫy tay nói :
-Tô phân đà chúa hãy tiếp ông bạn nà y mấy chiêu.
Cẩm y hộ pháp đã ra lệnh, một tên phân đà chúa khi nà o dám trái ý.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ lấy cặp phán quan bút trong tay áo ra chắp và o là m má»™t, tươi cưá»i nói :
-Xin Miêu bằng hữu chỉ giáo thêm.
Không ngá» Nhị Ưng Miêu Trá»ng lại không coi vị phân đà chúa nà y và o đâu. Cây Lưu tinh trảo trong tay gã run lên đáp :
-Lão gia không muốn kiếm ngươi. Cút đi cho lẹ!
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ vẫn tươi cưá»i đứng yên.
Trước mặt má»™t vị Cẩm y há»™ pháp ở Tổng đà , dÄ© nhiên địa vị hắn chẳng có gì tôn cao, nhưng đối vá»›i ngưá»i ngoà i hắn là má»™t phân đà chúa mà đối phương dám ăn nói sống sượng như váºy là má»™t sá»± bất ngá».
Bách Thá»§ ngô công đứng yên chẳng nói năng gì. Äối vá»›i hà nh vi và lá»i nói cá»§a Nhị Ưng lão để mặc kệ y, không khuyến khÃch mà cÅ©ng không cản trở.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ rán dẹp lá»a giáºn lại, giở phán quan lên nói :
-Miêu bà êng hữu không muốn kiếm Tô mỗ, thì Tô mỗ kiếm bằng hữu cũng thế. Miêu bằng hữu không chịu động trước thì Tô mỗ đà nh đắc tội.
Nhị Ưng Miêu Trá»ng cưá»i khách má»™t tiếng đáp :
-Ngươi không đáng đâu.
Gã run tay đột nhiên tung phi trảo ra.
Cây lưu tinh trảo nà y chuẩn bị đối kÃch phóng thẳng ra phÃa trước thì chẳng khác gì cánh tay ngưá»i nhưng dà i hÆ¡n sá»… sá» dụng chiêu Äá»™c thá»§ ngÅ© đỉnh siêu hồn.
Cánh tay ngưá»i muốn vươn dà i ra không thể nà o mau lẹ bằng phi trảo. Äồng thá»i con ngưá»i mình cao tấn công và o bá»™ vị bên địch cÅ©ng bị hạn chế.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ bản lãnh đã không bằng Nhị Ưng phái Huỳnh Sơn, lại kém vỠphần binh khà nên không địch nổi đối phương.
Nhị ưng chưa dứt lá»i phi trảo đã chụp tá»›i.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ muốn đỡ gạt cÅ©ng cháºm mất rồi.
Nhị Ưng Miêu Trá»ng vừa hạ cổ tay xuống, cây lưu tinh trảo láºp tức cắm sâu và o vai bên phải Hạt nhãn phán quan.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ đứng không vững loạng choạng ngưá»i Ä‘i. Cặp phán quan bút trong tay không nắm chắc được rá»›t mất. Trước tình thế nà y Nhị Ưng Miêu Trá»ng chỉ cần đá má»™t cái là hắn té xuống.
Nhưng kết quả lại không thế.
Diá»…n biến tiếp theo chẳng những Miêu Trá»ng không ngá» tá»›i mà cả đến Lệnh Hồ Bình, Lưỡng Ma, Bách Thá»§ ngô công cÅ©ng không tiên liệu được.
Nguyên Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ toà n thân xô vá» phÃa trước mất hết sức kháng cá»± nhưng thuá»· chung vẫn giữ được má»™t thứ là lá»a giáºn.
Lá»a giáºn Ä‘em lại cho hắn má»™t luồng lá»±c lượng phi thưá»ng. Khi vá»t vá» phÃa trước, bất giác hắn thầm nghÄ© :
-Nếu ta chết thế nà y thì chẳng thể nà o nhắm mắt được, phải cần gỡ lại chút vốn mới xong.
Ngưá»i hắn hạ xuống đất rồi không tÃnh chuyện chạy trốn nữa. Dù vai Ä‘au thấu xương nhưng hắn cÅ©ng nghiến răng trằn mình lại xô và o chân đối phương.
Nhị Ưng Miêu Trá»ng ra chiêu đắc thá»§ Ä‘ang còn cao hứng, lại thấy Hạt nhãn phán quan lá»™n Ä‘i má»™t vòng lại tưởng thá»§ kình cá»§a mình quá mạnh, toan giÆ¡ chân lên đạp xuống vai Hạt nhãn phán quan để xỉ nhục mấy câu rồi má»›i phóng cước đá cho gãy xương. Chẳng ngá» bà n chân đột nhiên Ä‘au thấu xương.
Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ đã chụp lấy cây bút chá»c thá»§ng mu bà n chân gã, Miêu Trá»ng cố rút bà n chân ra nhưng không được vì Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ tá»± liệu tất mình sẽ chết nên hai tay giữ chặt cán bút chết cÅ©ng không buông.
Nhị Ưng Miêu Trá»ng đà nh dùng lưu tinh trảo đánh xuống. Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ vỡ sá» chết liá»n.
Nhị ưng Miêu Trá»ng cÅ©ng Ä‘au quá ngã lăn ra.
Thá»§ Ưng Bi Chu vá»™i nhảy lại cắp Nhị Ưng đặt xuống trước mặt Tiếu lang quân. Gã lại chạy và o nhìn Lệnh Hồ Bình đưng trên thá»m quát há»i :
-Thằng lá»i kia, mi còn chá» gì mà không xuống Ä‘i?
Lệnh Hồ Bình thấy Lưỡng Ma đối vá»›i cái chết cá»§a Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ chẳng thương xót gì biết là bá»n Ma bang đối vá»›i má»™t và i nhân mạng chẳng thèm quan tâm. Chà ng liá»n quay vá» phÃa Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai dùng phép truyá»n âm khẽ dặn :
-Tiá»n há»™ pháp hãy tiến ra thu tháºp gã nà y. Lát nữa tá»›i há» Tiêu bản toà sẽ động
thá»§.
Tuyệt tình ông Tân Chiên Tương dặn thêm một câu :
-Äừng khách khà chi hết. Thân thá»§ phải cho mau lẹ.
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai gáºt đầu Ä‘iểm gót chân xuống nhảy ra giữa viện.
Thá»§ Ưng lại thấy ngưá»i khác ra thay Lệnh Hồ Bình. Gã không nhịn được trá» tay quát mắng :
-Thằng lá»i kia! Ngươi tá»± xưng là Cẩm y gì gì ……
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai giÆ¡ tay bắn ra má»™t mÅ©i Ngân tiêu lượng.
Thá»§ Ưng Bi Chu á»· mình có cây lưu tinh trảo đã luyện tá»›i trình độ xuất thần nháºp hoá. Tuy đã nháºn ra Tiá»n Äại Lai có địa vị chẳng kém hèn ở Long Hổ bang mà vẫn coi thưá»ng.
Gã không biết vị Lam y há»™ pháp ở Long Hổ bang nà y bắn phi tiêu chẳng tráºt phát nà o. Gã ngẩng đầu lên để lá»™ yết hầu.
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai phóng mÅ©i phi tiêu trúng cổ há»ng gã. Ngưá»i gã ngã ngá»a vá» phÃa sau cặp mắt trợn lên rất lá»›n tá»±a hồ không tin diá»…n biến xẩy ra. Sau tròng mắt gã không cỠđộng, da mi mắt vẫn không nhắm lại.
Chẳng ai biết mÅ©i Ngân lượng tiêu ở đâu cắm và o cổ há»ng Thá»§ Ưng. Má»™t mình Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ ngó thấy Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai động thá»§.
Chỉ có đại hà nh gia mới để ý đến điểm nà y.
Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ thấy Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai phóng ngân lượng tiêu đánh Thá»§ Ưng Bi Chu lão cÅ©ng phóng ra má»™t mÅ©i Ngân lượng tiêu còn mau lẹ hÆ¡n.
MÅ©i Ngân lượng tiêu cá»§a Tiá»n Äại Lai chưa cắm và o cổ há»ng Thá»§ Ưng Bi Chu thì mÅ©i ngân lượng tiêu cá»§a Bách Thá»§ ngô công đã bay tá»›i thái dương huyệt cá»§a Tiá»n Äại Lai. MÅ©i tiêu nà y do mé bên bắn chênh chếch tá»›i.
Tay phóng ám khà chuyên nghiệp phần nhiá»u bắt được mÅ©i tiêu, dù không bắt được cÅ©ng tránh khá»i má»™t cách rất linh diệu. Nhưng hiện giá» Tiá»n Äại Lai lại ra ngoà i lẽ đó vì hắn không nhìn thấy mÅ©i tiêu bắn tá»›i. Tháºm chà hắn không ngá» sảy ra vụ nà y.
Thá»§ Ưng chết cÅ©ng không oan. Chỉ đáng trách mình bản lÄ©nh kém cá»i.
Còn Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai đã gặp chưởng môn nhân phái Huỳnh SÆ¡n đứng đó sao lại không đỠphòng?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai thoát chết vì Bách Thá»§ ngô công ra tay mau lẹ, nhưng Lệnh Hồ Bình đã ngó thấy, chà ng vung thanh Hà ng Long kiếm lên gạt mÅ©i tiêu rá»›t xuống.
Tiá»n Äại Lai không nhịn được đưa hai tay lên sá» cổ. Nếu nhát kiếm cá»§a Lệnh Hồ Bình mà chặt cổ hắn thì cái đầu đã rá»›t xuống rồi.
Khi hắn quay đầu lại ngó thấy thanh kiếm gạt rớt mũi phi tiêu mới biết Lệnh Hồ Bình đã cứu mạng hắn chứ không phải định giết hắn.
Hắn đứng ngẩn ngưá»i ra hồi lâu không nói nên lá»i, chẳng phải vì hắn sợ hãi quá độ mà vì hắn nghÄ© không thấu má»™t Ä‘iá»u là tại sao chà ng Cẩm y há»™ pháp thiếu niên nà y lại cứu hắn ?
Vừa rồi chÃnh hắn đã không giải cứu Hạt nhãn phán quan Tô Quang Tổ. Ở bang nà y ai thấy ngưá»i bên ngoà i chết không giải cứu cÅ©ng không có tá»™i tình gì. Ngưá»i chết Ä‘i Ä‘iá»u trá»ng yếu là đối vá»›i bản bang có lợi hại gì không ? Sở dÄ© Hoả Lôi bà bà được khiêng vá» cÅ©ng chỉ là muốn khám phá ra kẻ hạ thá»§. Nếu biết hung thá»§ để đưa tin vá» Tổng đà là xong, chưa chẳng ai quan tâm tá»›i nữa.
Lam y hộ pháp từ từ lùi lại. Trong viện Lệnh Hồ Bình và chưởng môn nhân phái Huỳnh Sơn đã khai diễn cuộc chiến. Hắn vẫn ngớ ngẩn ngẫm nghĩ vỠvụ nà y.
Hắn chẳng hiểu có nên tạ ơn Lệnh Hồ Bình đã cứu mạng hay không và vụ nà y có xẩy chuyện hiểu lầm gì với hai vị Cẩm y hộ pháp kia không ?
Giữa lúc ấy trong viện đột nhiên có tiếng cưá»i rá»™. Tiếp theo là tiếng Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ quát há»i :
-Có chuyện chi đáng cưá»i đâu ?
Lệnh Hồ Bình thu kiếm lại nhảy lùi ra xa hÆ¡n trượng vừa trá» tay vừa cưá»i đáp :
-Xin chưởng môn ngó lại phÃa sau sẽ rõ.
Bách Thá»§ ngô công ngần ngừ má»™t chút, nháºn ra Lệnh Hồ Bình không có chuyện mưu đồ bất lương liá»n bước chênh chếch Ä‘i từ từ quay lại ngó rồi ngẩn ngưá»i ra. Nguyên Tiếu lang quân Tiêu Bách Thà nh thấy tình thế bất diệu đã chuồn Ä‘i từ lúc nà o rồi.
Thá»§ Ưng Bi Chu Ä‘em Nhị Ưng Miêu Trá»ng đặt trước mặt gã là mong gã rút cây phán quan bút cùng chiếu cố buá»™c thương cho tên đó. Bây giá» Bách Thá»§ ngô công má»›i nháºn ra Tiếu lang quân chẳng lý gì đến Nhị Ưng. Gã nà y Ä‘ang nằm rên ư á», cây phán quan bút vẫn cắm trong mu bà n chân.
Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói :
-Biết thá»i vụ má»›i là tay tuấn kiệt. Äại chưởng môn có vị ái Ä‘iệt thấu hiểu thá»i vụ tưởng cÅ©ng nên lấy là m thoả mãn.
Bách Thá»§ ngô công gầm lên má»™t tiếng. Chân lão nhÅ©n ra đột nhiên tung mình vá»t ra ngoà i cá»a viện rượt theo.
Nhị Ưng Miêu Trá»ng vẫn nằm yên chá»—. Lệnh Hồ Bình nhìn Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai vẫy tay nói :
-Hãy Ä‘em Miêu bằng hữu ra phÃa sau buá»™c thương cho gã. Chá» gã phục hồi nguyên khà rồi tha gã Ä‘i, đừng là m khó dá»… gì hết.
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai theo lá»i ôm Nhị ưng và o háºu viện. Còn mấy tên bang đồ tá»± động dá»n dẹp không trưá»ng.
Lệnh Hồ Bình thu bảo kiếm vá» bước lên thá»m. Thiên sát ông Cáp Minh Niên há»i :
-Vừa rồi lão đệ chiếm được thượng phong sao không cho má»™t nhát kiếm thu tháºp hắn Ä‘i ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Nếu bản toà là m như váºy sẽ biến thà nh tá»™i nhân ở trong bang.
Thiên sát ông ngẩn ngưá»i ra há»i :
-Lão đệ nói thế là nghĩa là m sao ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Các vị không thấy gã tiểu tỠđó chuồn Ä‘i rồi ư ? Nếu bản toà giết lão, gã tiểu tá» vá» Huỳnh SÆ¡n khua chuông gõ mõ huy động toà n phái đến đối địch vá»›i bản bang. Gã nói chưởng môn và Bát ưng Ä‘á»u chết vá» tay ngưá»i bản bang, đồng thá»i gã được toà n phái đồng tình lên ngôi chưởng môn, bản toà không muốn để gã chiến tiện nghi má»™t cách dá»… dà ng.
Tuyệt tình ông gáºt đầu nói :
-Lão đệ là m thế là phải.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Hà nh động nà y còn khiến cho Bách Thá»§ ngô công truy nã gã tiểu tá», không ai rảnh để đến bản bang rắc rối nữa.
Bây giá» Thiên sát ông má»›i thấy việc tha Bách Thá»§ ngô công Tiêu Dương Vỹ có nhiá»u Ä‘iểm hay, bất giác chìa ngón tay cái lên khoa trương.
-Lão đệ quả là tay suy nghĩ sâu xa.
Lệnh Hồ Bình động tâm chợt nhớ ra mình đã trúng độc không thể sỠdụng chân lực, bất giác là m hoảng :
-Suýt nữa ta bị lộ tẩy.
Chà ng ngấm ngầm váºn khà là m cho sắc mặt lợt lạt, lại cố ý sá» lên trán ra Ä‘iá»u không hiểu, tá»± nói má»™t mình :
-Lạ quá! Không hiểu sao bản công tỠcảm thấy váng đầu ?
Thiên sát ông vội nhìn Tuyệt tình ông ra hiệu, một mặt lão nói :
-Äại khái mấy bữa nay lão đệ không được ngá»§, hôm qua lão phu cÅ©ng thấy hiện tượng nà y nhưng chẳng sao cả … hãy và o trong kia uống mấy chung rượu, nghỉ má»™t lúc là khoẻ.
Ba ngưá»i liá»n và o đại sảnh.
Äá»™t nhiên Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai chạy đến báo cáo :
-Gã há» Miêu không muốn Ä‘i. Gã nói là không ngá» chú cháu Bách Thá»§ ngô công lại chẳng nghÄ© gì đến tình nghÄ©a ngưá»i bản phái. Gã nguyện ý ở lại vì bản bang ra sức.
Lệnh Hồ Bình cả cưá»i đáp :
-Hay lắm! Thế thì chúng ta chẳng thiệt gì hết.
Tuyệt tình ông gáºt đầu đáp :
-Phải đó. Gã há» Miêu kia còn cao minh hÆ¡n phân đà chúa cá»§a chúng ta nhiá»u. Mất má»™t ngưá»i được má»™t ngưá»i đâu lại và o đấy.
Thiên sát ông há»i :
-Gã bị thương ở chân có gì đáng ngại không ?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai đáp :
-Không sao cả.
Thiên sát ông lại há»i :
-Liệu có biến thà nh tà n phế không ?
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai đáp :
-Không đến nỗi.
Thiên sát ông nói :
-Hay lắm! Váºy há»™ pháp Ä‘i bảo gã : Bản bang quyết định phong cho y là m Lam y há»™ pháp để gã yên tâm dưỡng sức.
Truy mạng tiêu trở gót toan đi, Tuyệt tình ông dặn :
-Nhân tiện lấy chút rượu nóng cho Lệnh Hồ hộ pháp. Y vừa hao tốn chân lực, trong lòng hơi khó chịu.
Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai khom lưng đáp :
-Ty toà xin đem rượu lên ngay.
Tuyệt tình lão ma không phải con ngưá»i thÃch rưá»m lá»i. Lão bảo Truy mạng tiêu lấy rượu nóng là đủ, nhưng lão nói thêm cả nguyên nhân là có chá»— vi diệu bên trong.
Sau má»™t lúc Ä‘em rượu rồi và o, Lệnh Hồ Bình theo chỉ thị cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ©. Chà ng uống rượu rồi sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà liá»n lá»™ vẻ khoan khoái, không gì khó chịu nữa.
Bây giá» chà ng biết thêm má»™t Ä‘iểm : Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai cÅ©ng là má»™t tên tâm phúc.
Chà ng có việc cần kÃp là tìm cách nà o đểù được gặp BÃnh Dần kỳ sÄ©, vì Nhã bất đắc Chi Tam Giải vâng lệnh vá» Tổng đà điá»u binh. Vụ nà y chắc BÃnh Dần kỳ sÄ© chưa hay.
Trong thà nh Thái Nguyên đột nhiên trở nên yên tÄ©nh. Hai vụ hoả tai và chết mưá»i mấy mạng ngưá»i dần Ä‘i và o quá khứ, Ãt ai nhắc tá»›i nữa.
Lệnh Hồ Bình lại đến Äổ trưá»ng cá»§a Trương Tứ mấy lần. Chà ng muốn kiếm BÃnh Dần kỳ sÄ© mà kiếm không ra nên đà nh tá»›i đó để mong gặp lão.
Nhưng lạ thay, chà ng đến Äổ trưá»ng năm lần vẫn chẳng thấy BÃnh Dần kỳ sÄ© xuất hiện. Lệnh Hồ Bình không tìm thấy lão trong long buồn bá»±c.
Cả vị Long Hổ bang chúa bà máºt kia cÅ©ng đột nhiên mất tăm. Bá»n đệ tá» Cái Bang sau đêm đó không biết Ä‘i đâu hết. Ngoà i ra còn má»™t vụ nữa cÅ©ng quái dị : Lam y há»™ pháp Nhã bất đắc Chi Tam Giải vâng lệnh vá» tổng đà điá»u binh, tÃnh nháºt ká»· viện binh tá»›i rồi má»›i phải, nhưng chẳng thấy tăm hÆ¡i chi hết.
Vụ nà y ra là m sao? Lệnh Hồ Bình nghĩ tới nghĩ lui vẫn không tìm được đáp án.
Bá» ngoà i chà ng là m bá»™ vẻ thanh nhà n, sá»± thá»±c chà ng lưu tâm ngấm ngầm quan sát ngôn hà nh cá»§a Lưỡng ma xem hai lão có giải đáp được Ä‘iá»u gì cho mình chăng? Nhưng từ ngà y Thá»§ Tâm lão ma mất tÃch hai lão Ãt vui cưá»i, nhất là mấy bữa nay mặt lúc nà o cÅ©ng buồn rưá»i rượi.
Tuyệt Tình lão ma trước kia Ãt uống rượu, dạo nà y cÅ©ng say khướt liá»n mấy bữa. Khi hai lão uống rượu cÅ©ng không nói ná»a lá»i, Lệnh Hồ Bình má»—i lần gá»i chuyện hai lão cÅ©ng chẳng hồi gì tá»›i. Trên bà n lúc nà o cÅ©ng bà y ba cá»— đũa chén. Lệnh Hồ Bình ngồi và o cùng uống, hai lão cÅ©ng chỉ gáºt đầu mấy cái. Chà ng muốn ra Ä‘i không ăn cÆ¡m nhà , hai lão cÅ©ng lại gáºt đầu mấy cái.
Tuy hai lão trầm mặc Lệnh Hồ Bình cÅ©ng coi đó là má»™t cách trả lá»i.
Ãt ra chà ng nháºn thấy má»™t Ä‘iểm: Dưá»ng như Lưỡng Ma đối vá»›i vụ Long Hổ bang chúa và BÃnh Dần kỳ sÄ© đột nhiên vắêng bóng, cùng vụ Chi Tam Giải Ä‘i mà không trở vá», hai lão chẳng để ý gì tá»›i.
Nói má»™t cách khác thì những hiện tượng buồn nản nà y hai lão ma đã tiên liệu cả rồi. BÃnh Dần kỳ sÄ© và Long Hổ bang chúa còn ở Thái Nguyên hay Ä‘i nÆ¡i khác, còn vụ Chi Tam Giải sao mãi không đưa ngưá»i đến, chắc Lưỡng Ma biết rồi mà Tuyệt Tình ông còn biết kỹ hÆ¡n.
Cái đó cà ng là m cho Lệnh Hồ Bình thắc mắc. Chà ng là ngưá»i cùng phe vá»›i BÃnh Dần kỳ sÄ© mà không biết lão lạc lõng nÆ¡i đâu, con hai lão ma lại biết rõ hÆ¡n chà ng há chẳng đáng tức cưá»i ?
Nhưng Lệnh Hồ Bình vẫn không chán nản.
Chà ng đầy nghị lá»±c và đức tá»± tin chỉ trong má»™t thá»i gian ngắn sẽ tìm được đáp án.
Bầu không khà trong phân đà không thÃch hợp cho ngưá»i tÄ©nh tâm suy nghÄ©. Cảnh sắc bên ngoà i thuyết minh ngà y xuân đã đến vá»›i nhân gian, mà trong phân đà hiu quạnh như cảnh tà n đông.
Lệnh Hồ Bình lại đến quán trà là Äinh Vi Tá».
Ngồi uống rượu trong quán trà là má»™t nhã hứng. Thêm và o xung quanh má»™t mà u cá» xanh rì. Cảnh sắc còn khả ái hÆ¡n tá»u lần nhiá»u.
|

05-09-2008, 06:00 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 63
Nghe Há»i Thẳng Truy Hồn Bở VÃa
Lệnh Hồ Bình sai pha má»™t bình trà , chà ng lại kêu lấy rượu và hai món nhắm nhá» là má»™t đĩa Ä‘áºu phụng và má»™t đĩa dưa muối. Chá»§ trương uống rượu cá»§a chà ng không đủ ba yếu tố là mất hứng thú: Không bạn bè không uống, nÆ¡i không thÃch hợp không uống, trong lòng không vui vẻ không uống.
Không đủ ba yếu tố nhưng bữa nay chà ng cũng phải uống một chút.
Lệnh Hồ Bình còn là con ngưá»i hiểu cách uống rượu, vÄ©nh viá»…n không bao giá» chà ng uống say mà chỉ giữ ở trình độ ngà ngà . Ba năm trước chà ng bị ngưá»i ta gán cho ngoại hiệu Lãng Äãng công tá» vì chà ng hay uống rượu say mèm. Thá»±c ra phần nhiá»u là chà ng giả vá».
Nếu chà ng không là m như váºy cho nổi tiếng lãng mạn thì ngà y nay chẳng ai khám phá ra được ngoà i võ lâm có tổ chức đáng sợ là Long Hổ bang.
Trong quán trà cÅ©ng không nhiá»u khách. Lệnh Hồ Bình Ä‘ang trong tình trạng ná»a tỉnh ná»a say và chÃnh là lúc chà ng sáng suốt nhất để tìm ra má»i đáp án.
Chà ng nhá»› lại lúc trước cùng BÃnh Dần kỳ sÄ© uống rượu ở trong quán trà nà y. Lão không cho chà ng hay có kế hoạch gì đặc biệt, mà chỉ dặn khi gặp việc cần sẽ liên lạc vá»›i lão. Mối liên lạc đột nhiên bị gián Ä‘oạn và chỉ có má»™t Ä‘iá»u để giải thÃch là BÃnh Dần kỳ sÄ© đã rá»i khá»i Thái Nguyên.
Äồng thá»i chà ng còn Ä‘oán ra khi BÃnh Dần kỳ sÄ© bá» Ä‘i má»™t cách rất vá»™i và ng, tháºm chà không kịp gặp mặt chà ng. Vấn đỠđặt ra là chuyện gì đã thúc bách BÃnh Dần kỳ sÄ© phải lên đưá»ng má»™t cách láºt Ä‘áºt ? Äáp án không ngoà i chuyện có ảnh hưởng tá»›i Long Hổ Bang chúa.
Lệnh Hồ Bình Ä‘em phối hợp vá»›i vụ Lam y há»™ pháp Chi Tam Giải không thấy trở vá», chà ng phá»ng Ä‘oán ra đại khái sá»± việc.
Chi Tam Giải trở vá» tổng đà để Ä‘iá»u binh là chuyện chắc chắn, nhưng cánh binh mã nà y không Ä‘iá»u động đến Thái Nguyên. Chà ng chắc Long Hổ bang chúa bị má»™t phen hao binh tổn tướng, hắn vừa thẹn vừa giáºn, nếu hắn không đưa binh tá»›i Kỳ SÄ© bảo thì cÅ©ng đưa đến Tổng đà Cái bang.
Trong hai địa phương kể trên thì Tổng đà Cái Bang có phần chắc hÆ¡n, vì Long Hổ bang chúa dù lá»›n máºt cÅ©ng chưa dám tÃnh đến chuyện tá»›i vuốt râu hùm ở Kỳ SÄ© bảo.
Vá» vụ Cáp, Tân lưỡng ma thẫn thá» buồn rầu, Lệnh Hồ Bình cÅ©ng có cách giải thÃch là Long Hổ bang chúa tuy cho hai lão biết kế hoạch mà không má»i tham dá»± và o cuá»™c hà nh động.
Vá» phÃa Long Hổ bang chúa chắc chắn hắn không trá»ng dụng Lưỡng ma, hai lão nà y tÃnh khà kiêu ngạo nên lấy thế là m khó chịu. Lệnh Hồ Bình nghÄ© tá»›i đây chẳng còn lòng dạ nà o để uống rượu nữa. Chà ng liá»n gá»i tiểu nhị chuẩn bị tÃnh tiá»n để ra khá»i quán trà .
Tiểu nhị đến khom lưng cưá»i há»i :
-Tướng công không uống nữa ?
Lệnh Hồ Bình vênh mặt lên há»i lại :
-Ai bảo tiểu ca ta không uống nữa ?
Tiểu nhi sá»ng sốt há»i lại :
-Thế thì …..
Lệnh Hồ Bình trá» và o hồ rượu ngắt lá»i :
-Hết rượu rồi. Kêu tiểu ca đến lấy thêm.
Tiểu nhị vội đáp :
-Dạ dạ, lấy thêm rượu….
Lệnh Hồ Bình nói :
-Lấy thêm đũa chén nữa.
Tiểu nhị ngÆ¡ ngác. Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Không chừng ta còn ông bạn sắp tới.
Tiểu nhị lại khom lưng há»i :
-Dạ dạ. Ngoà i rượu và đũa chén tướng công còn lấy thêm gì nữa chăng?
Lệnh Hồ Bình khoát tay đáp :
-Thế thôi. Ngươi đi đi.
Tiểu nhị Ä‘i rồi, má»™t ngưá»i đứng trong quán trà đảo mắt nhìn quanh tá»±a hồ để tìm kiếm ai. Tiểu nhị cÅ©ng không đón má»i.
Lệnh Hồ Bình không quen biết ngưá»i nà y, nhưng chà ng biết hỠđến kiếm ngưá»i thì mưá»i phần có đến tám phần là kiếm Lãng Äãng công tá».
Chà ng phá»ng Ä‘oán quả đã không nhầm.
Ngưá»i kia tướng mạo rất bình thưá»ng, lối ba chục tuổi, quần áo ăn mặc má»›i tinh. Vấn đỠlà ở chá»— bá»™ quần áo má»›i nà y.
Vị nhân huynh kia hiển nhiên không phải là con ngưá»i quen mặc quần áo má»›i. Cổ áo và tay áo tá»± hồ có gai đâm và o ngưá»i nên hắn hết xoay tay lại nghẹo cổ.
Lệnh Hồ Bình mục quang linh mẫn hÆ¡n ngưá»i, nhác trông chà ng đã Ä‘oán ra là má»™t đệ tá» Cái Bang, liá»n giÆ¡ tay lên cưá»i nói :
-Nà y ! Tôn lão bản! Mạnh giá»i chứ? Tôn lão bản có uống trà không? Lại đây ngồi.
Ngưá»i kia mỉm cưá»i tiến lại. Hiển nhiên hắn lá»™ vẻ kinh ngạc. Lệnh Hồ Bình lại cưá»i nói :
-Mấy bữa nay Tôn lão bản khà váºn ra sao?
Ngưá»i kia ngồi xuống trông trước trông sau khẽ nói :
-Tiểu nhân há» Ngô tên gá»i Quang Tôn, ngoại hiệu là Phú quý cái, chuyên việc coi lương tiá»n ở phân đà Phần Dương. Tiểu nhân không nhá»› đã gặp công tỠở đâu?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Cũng ở đây.
Phú quý cái Ngô Quang Tôn sá»ng sốt há»i :
-Cũng ở quán trà nà y…và o lúc nà o ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Ngay bây giá».
Phú quý cái Ngô Quang Tôn hiểu ý của Lệnh Hồ Bình đỠmặt nói :
-Nhãn lá»±c cá»§a công tá»â€¦
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i nói :
-Lần sau ông bạn có hoá trang nên tìm quần áo cũ hay hơn. Oâng bạn mặc bộ quần áo mới nà y, có khi vì nó mà mất mạng cũng chưa biết chừng.
Phú quý cái Ngô Quang Tôn sợ hãi đáp lá»i :
-Tiểu nhân xin vâng lá»i.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Bữa nay quán trà nà y rất yên tÄ©nh, ông bạn cứ yên lòng. Có phải BÃnh Dần kỳ sÄ© ở tệ bảo dặn ông bạn tá»›i đây không ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Äúng rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Äệ tá» quý bang ở phân đà Thái Nguyên đã toà n bá»™ lui vá» Phần Dương rồi phải không ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Äúng thế.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Triệt thoái đã bao lâu ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Äêm hôm kìa há» vá» tá»›i nÆ¡i là tiểu nhân láºp tức lên đưá»ng. Không ngá» may mắn là m sao, vừa đến đây đã gặp công tá».
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Giả sỠông bạn không gặp bản công tỠở đây thì định đi đâu kiếm ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Lão nhân gia dặn đến sòng bạc Trương Tứ.
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu đáp :
-BÃnh Dần kỳ sÄ© dặn ông bạn nói gì vá»›i bản công tá» ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Lão nhân gia bảo Long Hổ bang chúa đã quyết định chá»§ ý chuẩn bị Ä‘em ngưá»i đến táºp kÃch Tổng đà bản bang ở núi Trung Äiá»u. Lão nhân gia phải Ä‘i ngay trong đêm đến Trung Äiá»u SÆ¡n để kịp tìm cách đối phó, nên sai tiểu nhân đến đưa tin cho công tá», vì lão nhân gia nháºn định công tá» chưa hiểu việc nà y.
Lệnh Hồ Bình nói :
-Phải rồi. Bản công tỠở bên nà y quả không biết vụ đó.
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Lão nhân gia yêu cầu tiểu nhân đưa tin cho công tá» không phải là hy vá»ng công tá» qua Trung Äiá»n SÆ¡n để trợ lá»±c, chỉ mong công tỠđỠcao cảnh giác, vì Long Hổ bang chúa không cho công tá» hay vụ nà y tức là chưa hoà n toà n tÃn nhiệm công tá».
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i :
-Bản công tá» sẽ coi chừng. Kẻ nà o muốn động tá»›i cân não cá»§a Lãng Äãng công tá» không phải là chuyện dá»…. Lão nhân gia còn nói gì nữa ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Ngoà i ra lão nhân gia hy vá»ng công tá» tìm cách trở vá» Tổng đà Long Hổ bang ở Già Mã cốc. Nếu quả Long Hổ bang chúa đã dẫn hai vị trưởng lão trong bang Ä‘i rồi thì Tổng đà Cẩm y há»™ pháp giữ địa vị tối cao. Äó là cÆ¡ há»™i khó kiếm, cần phải lợi dụng khai thác.
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i cưá»i há»i :
-Cần nhất là phải tìm cách trừ khá» Toà n Tà i đưá»ng chúa phải không ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn vừa ngạc nhiên vừa khâm phục đáp :
-Công tá» Ä‘oán việc mau lẹ như váºy tháºt là hiếm có.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-BÃnh Dần kỳ sÄ© còn dặn gì nữa không ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Chỉ có bấy nhiêu thôi.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Oâng bạn bảo bản công tá» Ä‘oán việc mau lẹ là theo nháºn xét cá»§a ông bạn mà thôi. Có việc đến bây giá» bản công tá» vẫn chưa nghÄ© ra : Bá»n đệ tá» quý bang ở phân đà Thái Nguyên sau khi phân đà cá»a bắc bị thiêu rụi rút và o từ đưá»ng há» Tiết gia. Sau ở Tiết gia rút Ä‘i có tin là đến má»™t dải đất ở cá»a nam, nhưng dải đất nà y chẳng có chá»— nà o dung nạp được mấy chục ngưá»i. Äệ tá» quý bang dưá»ng như Ä‘á»u có thuáºt ẩn hình. Vụ nà y đối vá»›i bản công tá» thá»§y chung ở trong vòng bà máºt. Ngô huynh có nghe nói bá»n há» triệt thoái vá» Phần Dương như thế nà o không ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn ngạc nhiên há»i lại :
-Công tá» không biết tháºt ư? Bá»n há» cho là công tá» biết ngay hôm ấy.
Lệnh Hồ Bình há»i :
-Sao lại biết ngay hôm ấy ?
Phú quý cái Ngô Quang Tôn đáp :
-Äúng thế. Nguyên bá»n há» phân tán ở dưới chân tưá»ng những ngôi nhà cao. Thượng Quan tiá»n bối tiếp được thông báo cấp tốc là Long Hổ bang cho ngưá»i lục soát theo dá»c chân thà nh. Hôm ấy bá»n há» cÅ©ng ăn mặc trá hình như tiểu nhân bữa nay.
Lệnh Hồ Bình tỉnh ngá»™ không nhịn được cưá»i khanh khách nói :
-Té ra là thế. Thảo nà o trong quán trà hôm đó đông khách, ai đến cháºm là không tìm được chá»— nà o ngồi. Thá»§ Ä‘oạn nà y tháºt cao minh.
Phú quý cái Ngô Quang Tôn ngồi bồi tiếp uống má»™t chút rồi đứng dáºy cáo từ.
Lệnh Hồ Bình cÅ©ng không giữ lại. Chà ng tÃnh tiá»n trà rượu rồi trở vá» thà nh.
Cáp ma và Tân ma ở phân đà cÅ©ng Ä‘ang uống rượu. Nhị Ưng Miêu Trá»ng đã là nh vết thương ở chân Ä‘ang đứng nói chuyện vá»›i Truy mạng tiêu Tiá»n Äại Lai ở trong sân.
Lệnh Hồ Bình nhìn Lưỡng ma đỠnghị :
-Hà ng năm phân đà nà y số thu hoạch không phải Ãt. Tiểu đệ xem chừng ta nên phá lệ giao cho má»™t vị Lam y há»™ pháp chá»§ trương.
Thiên sát ông há»i :
-Lão đệ định giao cho vị Lam y hộ pháp nà o trong bang ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
-Tiểu đệ nháºn thấy Miêu lão đệ kia là ngưá»i mẫn cán, chi bằng giao quách cho y, đỡ má»™t phần Ä‘i lại.
Thiên sát ông nói :
-Cũng được.
Lệnh Hồ Bình lại há»i :
-Không biết ý hai vị thế nà o ? Äất Thái Nguyên nà y chán quá rồi. Nếu Thượng Quan Lượng quả đã bá» Ä‘i, tiểu đệ nghÄ© không hiểu chúng ta còn lưu lại đây là m chi ?
Tuyệt tình ông đột nhiên nhìn ra ngoà i sảnh đưá»ng lá»›n tiếng gá»i :
-Tiá»n há»™ pháp! Hai vị hãy và o đây.
Tiá»n Äại Lai và Miêu Trá»ng dạ má»™t tiếng rồi Ä‘i và o.
Tuyệt tình ông nói :
-Miêu há»™ pháp. Bắt đầu từ hôm nay há»™ pháp trông coi phân đà nà y. Bá»n lão phu vá» tổng đà rồi sẽ sai Äệ nhất đưá»ng ký danh hợp thức. Tiá»n há»™ pháp chuẩn bị lừa ngá»±a, chúng ta vá» thôi.
Lão ma nà y tÃnh tình khô khan lạnh lẽo, nhưng đối vá»›i chá»§ trương cá»§a Lệnh Hồ Bình lão chưa phản đối bao giá». Chà ng tháºt không ngá» lão ma lại quyết Ä‘oán mau lẹ như váºy.
Xế chiá»u hôm ấy, Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a vỠđến Giả Mã cốc.
Quả đúng như Ä‘iá»u tiên liệu cá»§a BÃnh Dần kỳ sÄ© : Nhân váºt đầu não hiện nay ở trong bang chỉ còn lại má»™t mình Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối. Hai vị há»™ bang trưởng lão là Trang lão, Ngải lão và Cẩm y há»™ pháp Phong vân kiếm Thư Khiếu Thiên đã được Long Hổ bang chúa Ä‘iá»u động Ä‘i rồi.
Từ Cẩm y há»™ pháp trở xuống thì số ngưá»i được Ä‘iá»u động không biết bao nhiêu.
Lệnh Hồ Bình vẫn ở căn thạch thất cÅ©. Má»i đồ trần thiết trong nhà hoà n toà n còn y nguyên như trong lúc ra Ä‘i, chỉ thiếu má»™t cô gái chầu hầu là Như Ã.
Lệnh Hồ Bình ngó thấy những đồ váºt trong nhà không khá»i bâng khuâng tấc dạ. Con a đầu si tình kia hiện Ä‘ang ở Tổng đà Cái Bang tại Trung Äiá»u SÆ¡n nhất định má»i mắt trông chá» Lệnh Hồ Bình. Lệnh Hồ Bình lại chẳng hiểu đến ngà y nà o má»›i đến được tổng đà Cái Bang. Tháºm chà chà ng không thể tiên Ä‘oán được còn có cÆ¡ há»™i dá»i khá»i hang núi độc ác nà y nữa không ?
Trong bang đã phái má»™t thiếu nữ đến hầu hạ chà ng. Thiếu nữ nà y tên gá»i Thu Vân, tuổi thị và nhan sắc cÅ©ng tương tá»± Như Ã, nhưng thị thà nh thuá»™c hÆ¡n Như à nhiá»u.
Nếu và Như à là má»™t bông hoa đà o chúm chÃm thì con a đầu nà y là má»™t bông mẫu đơn đã nở hết cỡ… Thu Vân ngá»t ngà o mà chẳng chút chi kiêu kỳ cá»§a má»™t thiếu nữ.
Lệnh Hồ Bình biết rằng thị đã được lá»±a chá»n để đưa tá»›i hầu hạ chà ng. Chà ng cÅ©ng biết bá»n a đầu trong bang nà y rất nhiá»u, nhưng lá»±a được ngưá»i như Thu Vân không phải chuyện dá»….
Äồng thá»i đã có vết xe đổ trước là Như à bá» Ä‘i, thì tất nhiên Thu Vân được mấy lão ma tÃn nhiệm khác thưá»ng. Chà ng tin rằng những cái gì có thể khai thác được ở nÆ¡i Như à thì đừng hòng thấy ở trong ngưá»i ả Thu Vân.
Vì thế chà ng Ä‘oán ra con a đầu nà y từ nay giám thị chà ng gắt gao hÆ¡n. Vá» ngón lả lÆ¡i, chắc thị cÅ©ng cao minh hÆ¡n Như Ã.
Nói tóm lại chà ng phải thay đổi thái độ khác hẳn và chẳng hy vá»ng gì cảm hoá được Thu Vân.
Tối hôm ấy Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối bà y tiệc rượu tiếp phong có cả NgÅ© ÄÆ°á»ng chúa và bốn vị Huỳnh y há»™ pháp bồi tiếp.
Trong bang nguyên trước kia có tám tên Huỳnh y há»™ pháp, nhưng Kim Long kiếm khách Trịnh Văn Tu đã thoát ly Ma bang trở vá» mặt tráºn chÃnh phái, Hoả Lôi bà bà bị BÃnh Dần kỳ sÄ© giết chết, Äại lá»±c kim cương Thương Nguyên Dương được Long Hổ bang chúa đưa Ä‘i nên chỉ còn bốn ngưá»i.
Äa thÃch nga my Aâm Tiểu Tiểu, Thiên đà i giai tẩu Cố VÄ©nh Niên, Thanh Thà nh Ä‘ao khách Liá»…u Dịch Ngô và má»™t lão lưng gù mà Lệnh Hồ Bình chưa từng gặp qua.
Ngồi và o tiệc ngưá»i ta má»›i giá»›i thiệu cho chà ng hay lão lưng gù nguyên là Bát chỉ tẩu Tiêu Nhân Giáp lừng lẫy tiếng tăm ở núi Thái Bạch.
Lệnh Hồ Bình chỉ để ý tá»›i năm vị ÄÆ°á»ng Chúa, vì lần trước, lúc chà ng được thụ phong chức Cẩm y há»™ pháp, NgÅ© đưá»ng chúa cÅ©ng tham gia bữa tiệc đó mà chưa ai giá»›i thiệu vá»›i chà ng. Có khi há» giá»›i thiệu lúc chà ng đã say mèm, chà ng chẳng nhá»› gì nữa.
Khi đó má»™t mặt vì tỵ hiá»m, má»™t mặt chà ng chẳng coi NgÅ© ÄÆ°á»ng chúa và o đâu nên không để ý tá»›i lai lịch cá»§a bá»n há». Nhưng hiện nay tình thế khác hẳn, từ ngà y chà ng biết trong NgÅ© ÄÆ°á»ng có Toà n Tà i đưá»ng chúa Vưu Thắng ÄÆ°á»ng. Sau chà ng má»›i biết ra địa vị cá»§a NgÅ© ÄÆ°á»ng chúa tuy còn ở dưới Huỳnh y há»™ pháp mà trên thá»±c tế quyá»n lá»±c cá»§a bá»n chúng trá»ng yếu hÆ¡n bá»n Huỳnh y há»™ pháp.
Chà ng thản nhiên nói là lần trước vì say rượu nên chưa nghe rõ danh tÃnh và chức trưởng cá»§a năm ngưá»i, yêu cầu Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối giá»›i thiệu lại lần nữa. Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối dưá»ng như rất hoan há»· trước tác phong mau lẹ cá»§a chà ng, liá»n giá»›i thiệu tưá»ng táºn chức chưởng cá»§a NgÅ© đưá»ng.
Nguyên NgÅ© đưá»ng mang tên Ná»™i đưá»ng, Ngoại đưá»ng, Long Hổ đưá»ng, Vạn Tượng đưá»ng và Toà n Tà i đưá»ng. Äồng thá»i cÅ©ng kêu theo thứ báºc từ đệ nhất đến đệ ngÅ© đưá»ng.
Äệ Nhất đưá»ng đưá»ng chúa tên gá»i là Triệu Hữu Äăng.
Äệ Nhị đưá»ng đưá»ng chúa tên gá»i là Hồ Uy.
Äệ Tam đưá»ng đưá»ng chúa tên gá»i là Thái NghÄ©a.
Äệ Tứ đưá»ng đưá»ng chúa tên gá»i là Cao Nhân TrÃ.
Äệ NgÅ© đưá»ng đưá»ng chúa tên dÄ© nhiên là Äà m tiếu truy hồn Vưu Thắng ÄÆ°á»ng.
Còn chức chưởng cá»§a năm đưá»ng là :
Äệ Nhất đưá»ng tổng kiểm soát nhân sá»± toà n bang.
Äệ Nhị đưá»ng cai quản nhân sá»± các phân đà .
Äệ Tam đưá»ng phụ trách má»i hà nh động đối ngoại.
Äệ Tứ đưá»ng trong coi việc tiá»n tà i cùng những thứ tạp nhạp trong bang.
Äệ NgÅ© đưá»ng đảm nhiệm việc y liệu, trinh sát, tiên liệu mưu kế.
Trong năm đưá»ng thì Äệ Tam đưá»ng tức Long Hổ đưá»ng nhân số đông hÆ¡n. Các cấp bá»™ pháºn phần đông ở đệ Nhất đưá»ng.
Lão ma nói rõ cả Äà m tiếu truy hồn ở Toà n Tà i đưá»ng tá» ra lão không nghi ngá» Lệnh Hồ Bình nữa.
Chuyến Ä‘i Thái Nguyên vừa rồi cá»§a Lệnh Hồ Bình chắc đã là m cho lão vừa ý, vì chà ng có cÆ¡ há»™i bá» trốn mà chà ng lại trở vá». Chà ng lại còn cÆ¡ há»™i hạ thá»§ cả Vô Lượng tam ông mà chà ng không hà nh động. Vì thế hắn chẳng còn chi phải đỠphòng Lệnh Hồ Bình nữa.
Lệnh Hồ Bình cảm thấy hÆ¡i kỳ là ở chá»— NgÅ© ÄÆ°á»ng chúa có thể nói là những nhân váºt linh hồn trong Ma bang, váºy mà trong năm ngưá»i ngoại trừ Äà m tiếu truy hồn ra còn bốn ngưá»i kia chẳng có tiếng tăm gì.
Hiện nay những nhân váºt nổi danh trong phe hắc đạo, phần nhiá»u chà ng đã biết tên, mà bốn ngưá»i nà y tá»±a hồ ở trên trá»i rá»›t xuống. Dù hoà i nghi chà ng cÅ©ng không tiện nói ra.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối cưá»i nói :
-Trong năm vị chấp chưởng NgÅ© đưá»ng, lão đệ còn có chá»— nà o chưa hiểu không ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
-Còn.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối “ủa†má»™t tiếng há»i :
-Còn chỗ nà o lão đệ chưa hiểu nữa ?
Lệnh Hồ Bình trá» tay và o Äà m tiếu truy hồn cưá»i nói :
-Trước ta trong võ lâm có nhiá»u bang phái má»›i xây dá»±ng, vì chưa tin thuá»™c hạ thưá»ng dùng dược váºt để kiá»m chế để phòng ngừa kẻ biến tâm. Tiểu đệ không hiểu Vưu đưá»ng chúa cá»§a chúng ta đây có hạ thá»§ và o ngưá»i tiểu đệ không ?
Chà ng há»i câu nà y khiến cá» toạ Ä‘á»u ngạc nhiên. Các Huỳnh y há»™ pháp và NgÅ© đưá»ng chúa chẳng ai ngá» Lãng Äãng công tỠđưa ra câu há»i đột ngá»™t đó.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nổi lên trà ng cưá»i khanh khách. Äó là tuyệt chiêu cá»§a lão ma. Lần trước Lệnh Hồ Bình chém chết Äá»™c mã phong lão cÅ©ng đã có cái cưá»i như váºy.
Lão cưá»i lăn cưá»i lá»™n đáp :
-Lão đệ tháºt khéo nói giỡn… Haha… Trong trưá»ng Ä‘ang trầm lặng, lão đệ chỉ nói má»™t câu cÅ©ng đủ là m cho vui nhá»™n… Các vị hãy nghe đó. Tháºt là câu há»i tuyệt diệu. Vưu đưá»ng chúa! ÄÆ°á»ng chúa trả lá»i Ä‘i. ÄÆ°á»ng chúa có hạ thá»§ cước và o ngưá»i lão đệ cá»§a chúng ta không? Lão phu xem chừng Vưu đưá»ng chúa sợ nhÅ©n ra rồi. Lãng Äãng công tá» quả là tay danh bất hư truyá»n. Chẳng cần động đến kiếm, má»™t câu há»i cÅ©ng đủ khiến ngưá»i ta kinh hồn táng đởn rồi… Hahaha.
Lão ma cưá»i rồi má»i ngưá»i cÅ©ng cưá»i ồ.
Äà m tiếu truy hồn sắc mặt dần dần trở lại bình thưá»ng. Hắn chá» má»i ngưá»i dừng tiếng cưá»i má»›i mỉm cưá»i đáp :
-Bản đưá»ng biết há»™ toà nói đùa, nhưng lúc má»›i nghe quả giáºt nẩy mình. Bản đưá»ng dù lá»›n máºt tá»›i đâu cÅ©ng không dám là m vụ nà y. Nếu đối vá»›i Cẩm y há»™ pháp cá»§a bản bang mà bản đưá»ng cÅ©ng hạ thá»§ cước thì ra bản đưá»ng không muốn sống nữa.
Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
-Bất quá bản toà muốn giỡn Vưu đưá»ng chúa mà thôi. Dù Vưu đưá»ng chúa có hạ thá»§ cước thì bản toà cÅ©ng chẳng thể phát giác được. Bản toà mà phát giác ÄÆ°á»ng chúa là m như váºy thì trên bữa tiệc nà y không còn nhân váºt đó nữa.
Kết quả đưa đến bữa tiệc kéo dà i hết canh hai, ai nấy cÅ©ng hoan há»· ra vá».
Sau khi tan tiệc, má»i ngưá»i rút lui rồi, chỉ má»™t mình Äà m tiếu truy hồn không vá» nhà mình. Hắn chá» má»i ngưá»i Ä‘i hết má»›i rón rén mò đến chá»— ở cá»§a Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nói :
-Thằng lõi nà y vừa rồi nói váºy tháºt đáng sợ. Nếu quả há»™ toà nháºn xét gã không có gì đáng ngá» thì ty toà cho gã uống thuốc giải Ä‘i là hÆ¡n. Ngưá»i biết vụ nà y không phải Ãt. Vạn nhất tiết lá»™ mưu cÆ¡ thì bản đưá»ng nhất định là nguy vá»›i gã, vì gã nói sao là m được như váºy. Ngà y đêm ở vá»›i nhau khó nổi đỠphòng cho xiết. Äến lúc trở tay không kịp là chẳng ai cứu được bản đưá»ng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối trầm ngâm đáp :
-Hãy chá» má»™t hai ngà y để há»i Thu Vân coi rồi hãy tÃnh cÅ©ng chưa muá»™n.
Thu Vân quả là tên a đầu là m cho Lệnh Hồ Bình phải Ä‘iên đầu. Con a đầu nà y tuy nhá» tuổi nhưng rất hiểu tâm lý nam nhân. Thị không dùng lá»i nói hoặc động tác kiá»u mị để khêu gợi Lệnh Hồ Bình. Dưá»ng như thị hiểu sâu xa sá»± hiện thân cá»§a nữ nhân không thÃch hợp vá»›i Ä‘iá»u ham muốn cá»§a nam nhân. Äồng thá»i thị biết cách là m cho nam nhân coi mình như quá»· thần không nên đến gần.
Bất cứ lúc vắng mặt cũng như lúc có mặt, thị vẫn tỠra khả ái.
Chá»§ trương cá»§a thị ôn nhu niá»m nở, tuyệt không nói má»™t câu rưá»m lá»i.
Äi xa hÆ¡n nữa chăûng những thị kÃn tiếng những Ä‘iá»u không nên nói, mà cả những Ä‘iá»u nên nói thì cÅ©ng hết sức dè dặt, chỉ dùng cái mỉm cưá»i, gáºt đầu hay lắc đầu để thay câu trả lá»i.
Bất cứ nữ nhân nà o có đủ hai Ä‘iểm nà y thì tướng mạo dùng bình thưá»ng cÅ©ng là m cho nam nhân vui lòng. Có thể đây là chá»— bất đồng giữa nam nhân và nữ nhân.
Nam nhân cần tá» rõ thái độ. Hoạt bát là má»™t trong những thứ tà i hoa. Nam nhân ăn nói giá»i ở trưá»ng hợp nà o cÅ©ng được ngưá»i ta sá»§ng ái. Còn nữ nhân thì phải nhu mì, Ãt miệng ngoại trừ mụ mối là cần khéo miệng.
Ở giữa đám đông những mỹ nhân, bá»n nam nhân thưá»ng lưu tâm chú ý đến những lá»i nói cá»§a ngưá»i khác mà đặc biệt lưu tâm tá»›i nữ nhân Ãt nói.
Má»™t nữ nhân giá»i dùng ngôn luáºn dù có khiến nam nhân khâm phục, nhưng há» không chân tâm hoan há»·.
Thu Vân là má»™t cô gái sở trưá»ng vá» Ãt nói nhưng Ä‘iểm nà y là m cho Lệnh Hồ Bình bá»±c mình. Dưá»ng như chà ng chẳng tà i nà o phát sinh hảo tâm vá»›i thị được.
Thá»i gian lặng lẽ trôi, thấm thoát đã mưá»i mấy ngà y. Lệnh Hồ Bình chưa nghÄ© được mưu kế trừ khá» Äà m tiếu truy hồn. Mấy lần suýt nữa chà ng rÆ¡i và o cạm bẫy cá»§a Thu Vân. May ở chá»— trước kia đã có Như à rút kinh nghiệm.
Chà ng Ä‘em Như à so vá»›i Thu Vân, nháºn ra con nha đầu nà y chỉ có bá» ngoà i, mặc dù thị rất tinh vi cÅ©ng khiến cho chà ng hồi tưởng đến Như Ã. Do đó chà ng vẫn giữ được bình tÄ©nh.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nghe Thu Vân báo cáo Lệnh Hồ Bình chẳng có cỠđộng nà o lả lÆ¡i vá»›i thị mà lão không dám tin hẳn. Con ngưá»i suồng sã nổi danh Lãng Äãng công tá» có lý nà o lại biến thà nh Liá»…u Hạ Huệ được?
Lão ma đầu liá»n kêu Toà n Tà i đưá»ng chúa lên cho hay. Äà m tiếu truy hồn nghe lão nói cÅ©ng bán tÃn bán nghi.
|

05-09-2008, 06:01 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 64
Anh Hùng Bị Thuốc Luyến Nga Mi
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- ÄÆ°á»ng chúa nhân xét lá»i con a đầu Thu Vân nói có tháºt không?
Äà m Tiếu Truy Hồn đáp :
- Bản toà không thể hiểu được. Con a đầu đó chẳng phải hoà ng hoa khuê nữ thì có Ä‘iá»u gì thị chẳng nói ra? Vá» Ä‘iểm nà y bản đưá»ng nháºn thấy phải có nguyên nhân.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Nguyên nhân gì ?
Äà m Tiếu Truy Hồn đáp :
- Thằng lõi đó đã trải biển khơi khó lòng kiếm được nơi có nước.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối ngáºp ngừng há»i :
- Phải chăng đưá»ng chúa muốn nói con a đầu Thu Vân không thể là m vừa ý gã tiểu tỠđó ?
Äà m Tiếu Truy Hồn gáºt đầu đáp :
- Có thể là như váºy.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Hiện giỠở trong hang núi, con a đầu xuất sắc nhất mà không vừa ý gã thì còn tìm đâu ra được con a đầu khác hay hơn?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Không chừng Aâm hộ pháp có kế hoạch cũng chưa biết chừng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối sá»ng sốt há»i :
- Sao ? Aâm hộ pháp ư ?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Äây là nước cá» duy nhất hiện nay.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nghi hoặc há»i :
- Aâm hô pháp… đã ngoà i ba chục mà lại vừa mắt thằng lõi đó ư ?
Äà m tiếu truy hồn mỉm cưá»i đáp :
- Aâm há»™ pháp có má»™t yếu tố mà há»™ toà cÅ©ng chẳng lạ gì. Căn cứ và o những chuyện đã qua: Mấy vị tiếp cáºn vá»›i Aâm đại nương rồi, chẳng kể gì đến tuổi cá»§a y nữa.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gáºt đầu ngần ngại há»i :
- Nói là nói váºy thôi. Thằng lõi đó không giống ngưá»i khác, chỉ có bá»n mình là biết rõ. Vạn nhất gã không lý gì đến Aâm há»™ pháp thì là m thế nà o được?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Bản đưá»ng xin phụ trách vụ nà y.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Dùng thuốc chăng ?
Äà m tiếu truy hồn cưá»i há»i lại :
- Không thế thì hộ toà còn có biện pháp nà o hay hơn không ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối đáp :
- Bang chúa định dùng gã tiểu tá» và o việc lá»›n. ÄÆ°á»ng chúa hạ dược váºt mà bị gã phát giác thì khó bá» thu tháºp.
Äà m tiếu truy hồn cưá»i nói :
- Cái đó há»™ toà khá»i quan tâm. Cách dùng thuốc cá»§a bản đưá»ng khác hẳn má»i lang trung trên chốn giang hồ. Bản đưá»ng đảm bảo thằng lõi kia không ngá» tá»›i do dược váºt phát tác.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối đáp :
- Thế thì hay lắm! ÄÆ°á»ng chúa hãy Ä‘i thương lượng vá»›i Aâm há»™ pháp.
Hôm sau Lệnh Hồ Bình vừa ăn sáng xong, Thu Vân đột nhiên cầm tấm thiệp hồng từ ngoà i Ä‘i và o cưá»i hì hì nói :
- Lại có rượu uống rồi. Tể phụ lão há»™ pháp bữa nay là m sinh nháºt.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Sinh nháºt bao nhiêu tuổi ?
Thu Vân đáp :
- Sinh nháºt lần thứ sáu mươi tư.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Có phải đưa đồ lễ đến không ?
Thu Vân đáp :
- Không cần.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Không đưa lá»… đến thì là m sao Ä‘i uống rượu ? Äi tay không coi kỳ quá. Chẳng nhiá»u thì Ãt cÅ©ng phải có chứ ?
Thu Vân đáp :
- Ngưá»i đưa thiếp nói lão há»™ pháp dặn đây là tiểu sinh nháºt chỉ má»i Huỳnh y há»™ pháp vÃ ÄÆ°á»ng chúa, nhất luáºt không để ai phải tổn phÃ.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Mấy giỠkhai tiệc ?
Thu Vân đáp :
- Äêm hôm nay.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ở nhà lão hộ pháp hay sao ?
Thu Vân đáp :
- Phải rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cô nương đã qua bên vị há»™ pháp trị nháºt chưa ?
Thu Vân đáp :
- Qua rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Có tin gì vỠbang chúa không ?
Thu Vân đáp :
- Không có .
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Còn việc gì nữa không ?
Thu Vân đáp :
- Phân đà Nhạc Dương đưa tới một xe rượu. Bên nà y chúng ta cũng chia lấy mấy hũ uống.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ngoà i ra còn việc gì nữa không ?
Thu Vân bưng miệng đáp :
- Phân đà Thiên Thuá»· đưa tá»›i mưá»i hai tên hồ nữ. Cô nà o cÅ©ng đẹp đáo để. Theo luáºt lệ trong bang, Cẩm y há»™ pháp cÅ©ng có quyá»n…
Lệnh Hồ Bình “ủa†má»™t tiếng há»i :
- Có quyá»n gì ?
Thu Vân cưá»i khà nh khạch đáp :
- Có quyá»n lá»±a chá»n.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Lá»±a chá»n là m gì ?
Thu Vân đỠmặt lên đáp :
- Cái đó là việc của đà n ông. Tỳ tỠbiết thế nà o được.
Lệnh Hồ Bình cưá»i há»i :
- Váºy cô nương tÃnh bản toà có nên lá»±a chá»n má»™t và i cô không ?
Thu Vân đáp :
- Lá»±a lấy mấy cô mà chẳng lo không nuôi nổi thì tá»™i gì mà không lá»±a? Không vừa ý vẫn có thể cho ra. Äây là cÆ¡ há»™i để các vị thay đổi tỳ tá».
Lệnh Hồ Bình đảo mắt nhìn quanh cưá»i há»i :
- Váºy cô lá»±a thay cho bản toà má»™t vị được không ?
Thu Vân chÄ©a má»™t ngón tay lên há»i :
- Lựa một cô thôi ư ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Phải rồi. Một cô là đủ.
Thu Vân hân hỷ nói :
- Hay lắm! Tỳ tá» Ä‘i ngay. Vừa rồi tỳ tỠđã nhắm trúng má»™t cô. Äể tỳ tỠđưa vá» cho tướng công coi có vừa ý không ?
Thị nói rồi trở gót đi luôn.
Con a đầu nà y sở trưá»ng ở chá»— thị nói rất tá»± nhiên rồi hoan há»· ra Ä‘i chẳng có ý nghen tuông chút nà o.
Tác động cá»§a thị khiến cho ngưá»i ta nghÄ© thế nà y :
- Lấy vợ nên lấy ngưá»i như thế nà y.
Có thể nói ngưá»i ta không thể tìm ra được chá»— sở Ä‘oản nà o trên con ngưá»i Thu Vân. Lệnh Hồ Bình trông bóng sau lưng thị ngẩn ngÆ¡ xuất thần. Chà ng thá»±c tình hy vá»ng mình quá Ä‘a nghi. Con a đầu nà y bản chất hoà n toà n thiện lương chứ không phải do mấy lão ma xúi giục.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , Thu Vân quả nhiên đưa má»™t ngưá»i thiếu nữ áo lam vá».
Lệnh Hồ Bình ngẩn ngưá»i ra.
Lam y thiếu nữ quả nhiên mặt mÅ©i xinh đẹp. Chà ng rất lấy là m kỳ sao Thu Vân lại chịu lá»±a chá»n cho mình thiếu nữ nà y?
Hồ nữ khép nép lạy xuống nói :
- Nô tỳ bái kiến chủ nhân.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Tên cô là gì ?
Hồ nữ đáp :
- Tiểu tỳ tên gá»i Ức Nương.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cô bao nhiêu tuổi ?
Ức Nương đáp :
- Tiểu tỳ mưá»i sáu tuổi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cô có luyện võ không ?
Ức Nương đáp :
- Không.
Lệnh Hồ Bình khoát tay nói :
- Hay lắm! Cô đứng dáºy Ä‘i. Thu Vân hãy đưa ra ngoà i để cô ta ngồi chÆ¡i rồi Thu Vân và o đây để bản toà nói chuyện.
Thu Vân đưa Ức Nương ra ngoà i rồi trở và o há»i :
- Chá»§ nhân có Ä‘iá»u chi dạy bảo.
Bây giá» thị theo giá»ng nói cá»§a Hồ nữ không kêu bằng công tá» hay bằng há»™ toà mà lại gá»i bằng chá»§ nhân má»™t cách nghiêm nghị không cưá»i cợt chút nà o.
Lệnh Hồ Bình nắm lấy tay thị một lúc rồi mới nói :
- Thu Vân. Ta há»i cô …
Thu Vân hÆ¡i ngá»ng đầu lên há»i :
- Chá»§ nhân há»i Ä‘iá»u chi ?
Lệnh Hồ Bình chăm chú nhìn thị nói :
- Lúc đầu cô mới và o đây, phải chăng cũng giống tình trạng Ức Nương vừa rồi ?
Thu Vân lắc đầu.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ủa? Váºy cô và o đây trong trưá»ng hợp nà o ?
Thu Vân đáp :
- Tiểu tỳ đi theo gia phụ và o đây.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Lệnh tôn là ai ?
Thu Vân đáp :
- Là một vị Lam y hộ pháp ở đây ngà y trước.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Sao lại ngà y trước ?
Thu Vân cúi đầu đáp :
- Gia gia của tỳ tỠchết rồi.
Lệnh Hồ Bình hối háºn há»i :
- Hừ hừ. Xin lá»—i cô nương. Sá»± tháºt bản toà chưa biết lệnh tôn đã qua Ä‘á»i.
Chà ng dừng lại một chút rồi nói tiếp :
- Nếu váºy ngà y trước ở đây chỉ có cha con cô nương thôi ư ?
Thu Vân đáp :
- Äúng thế.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Còn lệnh đưá»ng đâu ?
Thu Vân đáp :
- Gia phụ tới đây là vì việc của gia mẫu.
Lệnh Hồ Bình á»§a má»™t tiếng ra chiá»u không hiểu.
Thu Vân liá»n giải thÃch :
- Vì gia phụ giết má»™t ngưá»i, gia phụ ở ngoà i không còn đất đứng má»›i phải và o đây.
Lệnh Hồ Bình lại “ồ†một tiếng. Thu Vân nói tiếp :
- Tỳ tá» không biết tưá»ng táºn vụ nà y, vì gia phụ thuá»· chung không nhắc tá»›i. Tỳ tá» chỉ biết gia phụ đã giết má»™t ngưá»i bạn cá»§a gia phụ mà trước kia tỳ tá» kêu bằng thúc thúc …
Thị nói tiếp :
- Má»™t hôm Ä‘ang đêm gia phụ đột nhiên đánh thức tỳ tá» dáºy, cùng cưỡi chung má»™t con ngá»±a, chẳng mang theo má»™t thứ gì, láºt Ä‘áºt bá» nhà ra Ä‘i. Gia phụ có việc và o thà nh, rồi không hiểu tại sao ná»a đêm chạy vỠđột nhiên cùng thúc thúc trở mặt. Hôm sau tỳ
tá» há»i tại sao gia mẫu không Ä‘i theo? Gia phụ nói gia mẫu qua bên bà ngoại vì bị thúc thúc chá»c tức, nên gia phụ hạ sát thúc thúc …..
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu, chà ng đã hiểu rõ câu chuyện, không vặn há»i nữa.
Sau má»™t lúc chà ng há»i sang vấn đỠkhác :
- Lệnh tôn qua Ä‘á»i bao lâu rồi ?
Thu Vân đáp :
- Năm sáu ngà y sau khi tới đây.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Bốn năm rồi phải không ?
Thu Vân đáp :
- Gần đến bốn năm rồi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cô nương có biết lệnh tôn là m sao lại chết không ?
Thu Vân cưá»i đáp :
- Khi đó trong bản bang còn rất Ãt há»™ pháp, e rằng không bằng ná»a bây giá», nên hồi ấy ai cÅ©ng báºn việc …
Lệnh Hồ Bình ngắt lá»i :
- Vì lao lực quá hay sao ?
Thu Vân đáp :
- Äúng thế. Có má»™t lần gia phụ theo Tể phụ lão há»™ pháp ra Ä‘i. Dá»c đưá»ng bị cảm mạo phong hà n, vá» bang chưa được bao lâu thì lâm bệnh uống thuốc không là nh. Lão nhân gia thưá»ng nói mệt má»i quá muốn nghỉ má»™t hồi, nhưng thấy má»i ngưá»i Ä‘á»u cháºt váºt, chẳng tiện má»™t mình ngồi yên …
Lệnh Hồ Bình không nhịn được ngấm ngầm buông tiếng thở dà i.
Chà ng nghÄ© đến phụ thân cá»§a Thu Vân là má»™t công thần từ lúc mở bang phái. Không ngỠđứa con mồ côi cá»§a báºc công thần lúc tối háºu lại lâm và o tình trạng nà y.
Chà ng lại há»i :
- Nếu váºy trong nhà cô còn những thân nhân nà o chắc cô cÅ©ng không biết ?
Thu Vân đáp lại bằng cái lắc đầu.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Bây giỠbản toà kêu cô và o đây vì việc gì cô đã biết chưa ?
Thu Vân gáºt đầu đáp :
- Biết rồi.
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
- Cô biết là chuyện gì nà o ?
Thu Vân đáp :
- Công tá» muốn tiểu tỳ bảo Ức Nương thị phụng công tá» cho tháºn trá»ng.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Nói báºy.
Thu Vân ngẩn ngưá»i ra dưá»ng như không hiểu mình đã nói lầm lá»™n chá»— nà o?
Lệnh Hồ Bình nói :
- Yêu cầu thị hầu hạ hai ngưá»i cho tá» tế tức là cả ta và cô nương. Từ nay nhất thiết má»i việc tạp nhạp ở đây Ä‘á»u giao cho y là m. Còn cô nương từ nay chỉ chuyên việc đưa tin qua lại.
Thu Vân đỠmặt lên nói :
- Tỳ tá» là m gì có phước để ngưá»i ta chầu chá»±c?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Cô nương tưởng Lãng Äãng công tá» có phúc pháºn như váºy chăng ?
Äêm hôm ấy bốn tên Cẩm y há»™ pháp, bốn tên Huỳnh y há»™ pháp và năm tên ÄÆ°á»ng chúa chia là m ba rồi cùng chúc thá» Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối.
Uống rượu hồi lâu, Cáp ma và Tân ma cáo say rút lui trước.
Tiếp theo đệ Nhị đưá»ng chúa Hồ Qui, đệ Tam đưá»ng chúa Thái NghÄ©a cÅ©ng mượn lý do nà y để cầu thoái.
Thiên Äà i giải tẩu Cổ VÄ©nh Niên và Thanh thà nh Ä‘ao khách Liá»…u Dịch Ngô ở trong bá»n Huỳnh y há»™ pháp, vì phải luân phiên tuần tra dÄ© nhiên không thể uống nhiá»u được.
Bát chỉ tẩu Tiêu Nhân Giáp là tay nghiện rượu, muốn ngồi uống cho đến cùng, nhưng bữa nay uống rượu chẳng thấy hứng thú gì hết, mà đã uống nhiá»u rồi cÅ©ng say khướt được hai tên Hắc y há»™ pháp khiêng vá» chá»— ở.
Còn lại sáu ngưá»i, trừ chá»§ nhân là Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối, còn Lệnh Hồ Bình, Huỳnh y há»™ pháp Äa ThÃch Nga Mi Aâm Tiểu Tiểu, đệ Nhất ÄÆ°á»ng chúa Triệu Há»±u Äồng, đệ Tứ ÄÆ°á»ng chúa Cao Nhân Trà và đệ NgÅ© ÄÆ°á»ng chúa Äà m Tiếu Truy Hồn Vưu Thắng ÄÆ°á»ng.
Äệ Nhất đưá»ng chúa Triệu Há»±u Äồng cÅ©ng ra vẻ say sưa, nhưng hắn Ä‘ang uống đột nhiên khoa tay bảo má»i ngưá»i dừng lại để nghe hắn hát khúc Dương Châu tiểu Ä‘iệu.
Má»i ngưá»i chưa hiểu rõ ý, hắn đã cất tiếng hát : - Trong thà nh nghe trống cầm canh.
ChỠchà ng, muội muội tâm tình vẩn vơ…..
Hắn vừa hát vừa đứng dáºy giÆ¡ tay giÆ¡ chân, bá»—ng lảo đảo ngưá»i Ä‘i té huỵch xuống
đất.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i ồ. Äà m Tiếu Truy Hồn cÅ©ng cưá»i nói :
- Hay lắm. Hay lắm. Chúng ta còn mấy ngưá»i cÅ©ng nên chia tay, không thì ngả xuống như Triệu đưá»ng chúa cả, ngà y mai tiếng tăm đồn đại ra ngoà i là chẳng tốt đẹp gì đâu.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nhìn Lệnh Hồ Bình há»i :
- Lão đệ tÃnh sao ?
Lệnh Hồ Bình cưá»i đáp :
- Tiểu đệ cÅ©ng sắp say đến nÆ¡i rồi. Nếu còn uống nữa chỉ sợ Ä‘i và o vết bánh xe cá»§a Triệu đưá»ng chúa, nên thôi Ä‘i là hÆ¡n.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nói :
- Nếu váºy uống trà rồi hãy Ä‘i
Äa thÃch nga mi cưá»i nói :
- Xin đa tạ.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Sao ?
Äa thÃch nga mi cưá»i đáp :
- Ồ, nơi hộ toà uống rượu thì còn được chứ trà thì không dám.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối cÅ©ng cưá»i há»i :
- Trà của bản toà dĩ nhiên không bằng trà của hộ pháp.
Äa thÃch nga mi cưá»i đáp :
- Nhưng chẳng lẽ câu nà y lại do nô gia nói ra ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối hân hỷ nói :
- Hay lắm! Hay lắm! Váºy qua bên há»™ pháp uống trà .
Äa thÃch nga mi nhìn Lệnh Hồ Bình nói :
- Lệnh Hồ há»™ pháp có cho nô gia hân hạnh được má»i chăng ?
Lệnh Hồ Bình ngần ngại đáp :
- Äêm khuy quá rồi.
Äa thÃch nga mi nheo mắt nhìn chà ng há»i :
- Phải chăng có ngưá»i Ä‘ang ngồi chá» há»™ toà ?
Lệnh Hồ Bình chạm phải nhãn quang cá»§a nữ nhân nà y, trong lòng không khá»i bâng khuâng.
Ngưá»i mụ đã mê ly, uống mấy chung rượu rồi cà ng thêm vẻ phong tình. Äá»™t nhiên chà ng cảm thấy mụ là ngưá»i rất khả ái.
Äầu óc chà ng vẫn còn tỉnh táo, chà ng biết cảm giác nà y không phải vì ảnh hưởng cá»§a rượu.
Chà ng còn nháºn thấy mình rất ân háºn không được mỹ nhân má»i riêng má»™t mình chà ng.
Chà ng không tá»± chá»§ được liá»n đáp :
- Xin đại nương đừng nói giỡn.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối vội thúc giục :
- Nếu váºy thì Ä‘i, còn chá» gì nữa ?
Äệ Tứ đưá»ng chúa Cao Nhân Trà nói :
- Bản đưá»ng sáng sá»›m mai phải tÃnh toán ngân tiá»n ở các đà i, váºy xin đại nương miá»…n cho.
Äa thÃch nga mi đáp :
- Việc ngà y mai bây giỠnhắc tới là m chi ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gạt đi :
- Việc nà y rất quan trá»ng, để y là m nhiệm vụ.
Lúc nà y và o khoảng canh hai, tuy đã sang xuân, nhưng ngá»n gió đêm tạt và o mặt giá lạnh.
Từ chá»— Hoa Kiểm Diêm La đến chá»— cá»§a Äa thÃch nga mi phải Ä‘i qua má»™t lạch nước. Hoa Kiểm Diêm La vừa Ä‘i vừa nói chuyện vá»›i Äà m tiếu truy hồn rồi lá»t lại sau má»™t quãng xa.
Äa thÃch nga mi không ngá»›t kêu lạnh, má»™t mặt tá»±a ngưá»i và o Lệnh Hồ Bình khiến trống ngá»±c chà ng Ä‘áºp loạn lên. Chà ng cÆ¡ hồ quên cả phÃa sau có ngưá»i, giang tay ôm lấy.
Äi chẳng bao lâu đã đến cá»a thạch động là nÆ¡i cư trú cá»§a Äa thÃch nga mi. Äà m tiếu truy hồn mượn cá»› trở vá» trông nom lò thuốc, tá» ra rất là m tiếc không được uống trà . Hắn từ biệt rút lui.
Hoa Kiểm Diêm La thò tay qua lá»— hổng bên cạnh cá»a động kéo sợi dây ba cái. Cá»a đá từ từ mở ra.
Hình thức những thạch động ở đây tương tá»± như nhau. Cá»a ngõ có cÆ¡ quan khống chế, ở trong má»›i mở được ra, nhưng có má»™t lá»— thông phong và má»™t sợi dây dà i buá»™c và o then chốt dùng là m tÃn hiệu gá»i cá»a.
TÃn hiệu nà y chia là m nhiá»u loại : có việc gấp, việc hoãn, lại còn phân biệt ngưá»i giáºt dây ở địa vị nà o.
Cách bố trà nà y tháºt là chu đáo.
Äịch nhân lẻn và o trong hang mà không hiểu rõ tÃn hiệu thì khó lòng động đến má»™t sợi lông cá»§a ngưá»i trong động.
Cá»a đá mở ra rồi Äa thÃch nga mi má»›i cá»±a thoát khá»i cánh tay Lệnh Hồ Bình.
Toà thạch động trước mắt tuy chẳng khác gì nÆ¡i cư trú cá»§a các Huỳnh y há»™ pháp khác, nhưng cách bố trà và trang hoà ng tinh sảo hÆ¡n khiến ngưá»i Ä‘i và o nảy ra cảm giác ấm cúng và dá»… chịu.
Nữ nhân ra cá»a, hay từ ngoà i Ä‘i và o thì việc đầu tiên là thay áo, Äa thÃch nga mi dÄ© nhiên không ngoà i thể lệ đó.
Mụ xin lỗi hai vị Cẩm y hộ pháp rồi đi thẳng và o phòng ngủ. Khi mụ trở ra dung quang rất diêm dúa. Hai ả tỳ nữ cũng pha trà xong.
Nữ nhân thu cất thứ trà quả nhiên khác thưá»ng.
Chung trà vừa mở nắp, má»™t mùi thanh hương bốc lên khiến ngưá»i ta muốn say sưa.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nhìn Lệnh Hồ Bình cưá»i nói :
- Mùi vị trà nà y thế nà o ?
Lệnh Hồ Bình gáºt đầu đáp :
- Tuyệt hảo.
Tuy chà ng cũng sà nh uống trà , nhưng lúc nà y chà ng chẳng còn lòng nà o chú ý đến. Cái mà chà ng chú ý là nữ nhân với cặp mắt tiêu hồn.
Cặp mắt tiêu hồn mới là thứ trà tuyệt hảo, thứ trà mà chà ng khao khát muốn uống.
Uống trà để khá»i khát nhưng trà trong mắt mỹ nhân lại khiến chà ng thèm khát thêm.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối “ủa†một tiếng rồi nói :
- Lão phu xuýt quên khuấy mất một việc.
Äa thÃch nga mi cất giá»ng kiá»u mị há»i :
- Việc chi ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối đáp :
- Nương nương dặn lão phu đêm nay phải và o cung báo cáo vỠđịa hình Tổng đà Cái bang để tiện phái ngưá»i tăng viện cho bang chúa. Bây giá» lão phu má»›i nhá»› tá»›i, có chết không.
Äa thÃch nga mi há»i :
- Lão hộ toà định đi ngay sao ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối đáp :
- Hẳn thế! Lão phu phải đi gấp. Xin lỗi hai vị lão phu không thể bồi tiếp được nữa
rồi.
Dứt lá»i lão chắp tay từ biệt láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Bây giá» trong nhà chỉ còn lại hai ngưá»i.
Äa thÃch nga mi miệng cưá»i chúm chÃm tiến lại gần cất giá»ng ôn nhu há»i :
- Bây giá» không còn ai là ngưá»i ngoà i, chúng ta Ä‘em trà và o phòng trong rồi thá»§ng thẳng uống được chăng ?
Lệnh Hồ Bình lòng nóng như lá»a đốt, toan kéo mụ lại.
Nữ nhân khẽ đẩy chà ng ra nói :
- Ở đây không được.
|

05-09-2008, 06:01 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 65
Toà n Tà i ÄÆ°á»ng Mở Cuá»™c Äiá»u Tra Gian Tế
Lệnh Hồ Bình đã mất hết lý trÃ, thổi tắt đèn Ä‘i rồi hà nh động thô bỉ.
Äang lúc khẩn yếu quan đầu trên tưá»ng đột nhiên vang lên những tiếng lách tách đến bảy lần.
Äây là tÃn hiệu khẩn cấp trong bang.
Thưá»ng thưá»ng tÃn hiệu nà y đại biểu cho hai ý nghÄ©a : Má»™t là bang chúa có việc triệu kiến, hai là báo động trong bang xảy ra việc trá»ng đại. Nay bang chúa không có nhà thì ý nghÄ©a dÄ© nhiên thuá»™c vá» Ä‘iểm thứ hai.
Trong bang đã xảy ra chuyện gì trá»ng đại ?
Lệnh Hồ Bình vội đẩy nữ nhân ra, miệng hô thắp đèn.
Sau má»™t lát, trong phòng ngá»§ má»™t ngá»n đèn thắp sáng.
Hai con a đầu vẫn trầm tÄ©nh, bây giá» má»›i dụi mắt là m bá»™ vừa tỉnh giấc vừa từ trong gian thạch thất khác chạy tá»›i. Äa thÃch nga mi giục :
- Ra coi ai kêu cá»a và há»i xem đã xảy ra chuyện gì ?
Hai con a đầu chạy đi một lát trở vỠbáo :
- ChÃnh là Thu Vân ở trong phòng cá»§a Lệnh Hồ há»™ pháp. Nô tà i há»i chuyện gì y không chịu nói, chỉ bảo cần báo cáo thẳng vá»›i Lệnh Hồ há»™ pháp.
Äa thÃch nga mi ngạc nhiên há»i :
- Con a đầu Thu Vân ư ?
Lệnh Hồ Bình cÅ©ng ngạc nhiên há»i :
- Thị còn ở ngoà i đó không ?
Một tên a đầu đáp :
- Còn.
Lệnh Hồ Bình giục :
- Ra kêu thị và o đây.
A đầu dạ một tiếng chạy đi, chỉ trong khoảng khắc thị dẫn Thu Vân và o thạch thất, vẻ mặt hãy còn kinh hãi.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Phải chăng bên đó đã xảy ra chuyện gì ?
Thu Vân gáºt đầu, mấp máy môi như muốn nói lại thôi.
Lệnh Hồ Bình kinh ngạc lại há»i :
- Chuyện gì ? Sao ngươi không nói ?
Thu Vân cúi đầu ấp úng :
- Ở trong nà y… tỳ tỠe… nói ra không tiện.
Lệnh Hồ Bình cà ng kinh ngạc hÆ¡n há»i :
- Không tiện nói ư ?
Thu Vân cúi đầu im lặng.
Äa thÃch nga mi nói :
- Con a đầu nà y khiếp sợ quá. Y đã bảo không tiện nói là có nguyên nhân. Bây giỠkhua rồi, hộ toà hãy vỠcoi.
Lệnh Hồ Bình cáo từ ra đến bên ngoà i, chà ng không nhịn được há»i :
- Äã xảy ra chuyện…
Thu Vân trông trước trông sau khẽ nói :
- Con a đầu Ức Nương không ngá» lá»›n máºt đến thế. Thị ôm lòng bất trắc muốn mưu sát công tá»â€¦
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên há»i :
- Thị mưu sát ta ư? Ai bảo ngươi thế ?
Thu Vân đáp :
- Không ai bảo hết. ChÃnh mắt tỳ nữ trông thấy.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Ngươi thấy thế nà o ?
Thu Vân đáp :
- Tiện tỳ phát giác ra thị giấu một lưỡi dao truỷ thủ sắc bén trong mình.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Có khi thị đeo dao phòng thân, chưa chắc đã phải mưu sát ta.
Thu Vân đáp :
- Ban đầu tỳ nữ cÅ©ng nghÄ© váºy, nhưng con a đầu kia có táºt giáºt mình. Thị bị tỳ nữ khám phá ra Ä‘iá»u bị máºt, chÃnh thị cÅ©ng thú nháºn quả có mưu đồ khá»§ng khiếp nà y.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Thị bảo sao ?
Thu Vân đáp :
- Thị nói lần nà y bị cướp và o trong hang đã ôm lòng quyết tá». Gã trai đó nẩy lòng tà niệm phải thưởng cho gã má»™t dao.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Cái đó có liên quan gì đến ta ? Ta có tà niệm với thị hồi nà o ?
Thu Vân không đáp. Thị tiến vá» phÃa trước má»™t quãng khá xa đột nhiên ngá»ng đầu lên há»i :
- Bữa nay có phải là ngà y sinh nháºt cá»§a Tể phụ lão há»™ pháp không ?
Lệnh Hồ Bình ngạc nhiên đáp :
- Äúng rồi…
Thu Vân ngần ngại nói :
- Thế thì…
Lệnh Hồ Bình “ủa†má»™t tiếng ngắt lá»i :
- à ngươi muốn há»i Tể phụ lão há»™ pháp là m sinh nháºt, sao lại đến chá»— âm há»™ pháp phải không ?
Thu Vân đáp :
- Äúng thế.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Uống rượu rồi má»i ngưá»i muốn đến chá»— âm há»™ pháp uống trà ngon, nên mấy vị kéo sang đó.
Thu Vân há»i :
- Mấy vị ư ? Sao tỳ tỠchỉ thấy một mình công tỠ?
Lệnh Hồ Bình nghÄ© lại tình trạng vừa rồi không khá»i nóng mặt, may trá»i đêm nên Thu Vân nhìn không rõ.
Chà ng hắng đặng đáp :
- Cái đó là vì… tá»›i đó rồi… Triệu há»™ pháp phải quay vá» tÃnh tiá»n lương. Vưu đưá»ng chúa vá» coi lò thuốc. Tể phụ lão há»™ pháp đến báo cáo má»™t việc vá»›i nương nương… Ai nấy uống trà xong vá» trước… Ta cÅ©ng định vá» thì ngươi tá»›i. Tình thá»±c trà bên Aâm há»™ pháp ngon quá. Mai mốt ta muốn xin y má»™t Ãt Ä‘em vá» hãm uống.
Chà ng bịa chuyện hoang đưá»ng, cho cả hai vị đưá»ng chúa và o, thá»±c ra hai vị nà y không ra khá»i động má»™t bước.
Thu Vân há»i :
- Khi các vị uống trà phải chăng đã đùa cợt rất vui thú ?
Lệnh Hồ Bình sá»ng sốt há»i :
- Äùa cợt ư ? Äùa cợt chuyện gì ?
Thu Vân há»i lại :
- Không thế thì sao dưới đất đầy những mảnh áo rách ?
Lệnh Hồ Bình cực kỳ bối rối. Chà ng biết đêm nay đã là m việc tồi bại, chà ng không nên dối gạt một tên a đầu mới phải.
Tên a đầu nà y ở hang núi đã lâu, là má»™t kho tà i liệu. Ai là m việc gì thị hiểu rõ hÆ¡n hết. HÆ¡n nữa tên a đầu nà y chạy tá»›i đây vì muốn giải cứu chà ng mà chà ng lại dối gạt thì tháºt là ấu trÄ© và tức cưá»i.
Thu Vân vừa tiến vá» phÃa trước, vừa thản nhiên như không có chuyện gì nói tiếp :
- Tỳ tỠtuy nghĩ không ra những mảnh áo rách vứt đầy đất là đùa cợt chuyện gì nhưng cũng biết là một thứ đùa cợt rất thú vị.
Lệnh Hồ Bình thở dà i gạt đi :
- ÄÆ°á»£c rồi! ÄÆ°á»£c rồi! Ngươi đừng lòng vòng nữa. Vá» nhà ta sẽ nói rõ cho ngươi hay…
VỠđến thạch động Lệnh Hồ Bình má»›i phát giác vụ Ức Nương thá»§ dao trong mình là Thu Vân nói tháºt.
Ức Nương bị Thu Vân điểm huyệt nằm lăn ra đó, bên cạnh còn có cả lưỡi dao truỷ thủ.
Lệnh Hồ Bình khai giải huyệt đạo cho Ức Nương, dùng lá»i ôn hoà cho thị hay là không khinh rẻ thị và vÄ©nh viá»…n giữ lại nÆ¡i đây để khá»i bị ngưá»i ta khinh nhá»n.
Äoạn chà ng vẫy tay, dặn thị cứ yên tâm Ä‘i ngá»§ như chẳng có chuyện gì. Chà ng còn đảm bảo không để tâm đến vụ nà y.
Thu Vân thấy chà ng nhân háºu dưá»ng như trong lòng rất cảm kÃch.
Ức Nương không kiá»m chế nổi mối tình cảm, tá»± động nói ra thị bị ngưá»i ta phái đến hầu chà ng, và quỳ xuống xin chà ng tha lá»—i.
Chà ng phát giác ra Thu Vân và Như à là hai ngưá»i tuy kiểu cách khác nhau, nhưng Ä‘á»u có chá»— khả ái.
Từ đó Lệnh Hồ Bình không phân biệt danh pháºn chá»§ tỳ mà đối đãi vá»›i thị như tình bằng hữu. Chà ng kể lại hết, chẳng giấu giếm gì.
Thu Vân nghe xong há»i :
- Công tá» tá»± nháºn thấy lá»—i lầm mà không ngá» bên trong còn có Ä‘iá»u ngoắt ngéo ư ?
Lệnh Hồ Bình thở dà i nhăn nhó cưá»i đáp :
- Bây giá» ta nghÄ© lại dÄ© nhiên bên trong có Ä‘iá»u khuất khúc, nhưng sau khi rượu đã ngà ngà còn ai hoà i nghi gì nữa ? Ta tháºt không hiểu sao mấy lão đó không chịu buông tha ta ?
Chà ng ngồi váºn khà rèn luyện môn Như ý huyá»n công lại má»™t lượt vừa để trục chất độc dư trong mình ra, vừa quan sát coi chân lá»±c cá»§a mình hoà n toà n bình phục chưa ?
Kết quả khiến chà ng rất thoả mãn. BÃnh Dần kỳ sÄ© dùng Quá»· sâm là m thuốc hoà n, lại khiến công lá»±c toà n thân chà ng khôi phục lại tình trạng tuyệt hảo.
Từ nay bất luáºn lúc nà o chà ng cÅ©ng có thể cầm thanh Hà ng Long kiếm muốn là m gì thì là m.
Hôm sau há»™i nghị há»™ pháp vẫn cá» hà nh như thưá»ng lệ.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối tuyên bố giữa hội nghị :
- Vâng chỉ thị cá»§a Äại nương nương, tổng đà quyết định phái má»™t toán nhân thá»§ đến tiếp viện cho bang chúa ở Tổng đà Cái Bang tại Trung Äiá»u SÆ¡n. Phái những ai Ä‘i cần đưa ra há»™i nghị.
Ngưá»i đầu tiên đứng lên phát ngôn là Thiên sát ông Cáp Minh Niên lão nói:
- Trung Äiá»u SÆ¡n cách đây không xa. Tưởng cứ phát động toà n bang đến phá tan Tổng đà Cái Bang là xong.
Cáp Minh Niên nói câu nà y chỉ có má»™t mình Tuyệt tình lão ma gáºt đầu tỠý tán thà nh.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối hiển nhiên lộ vẻ không đồng ý.
Lệnh Hồ Bình thầm nghĩ :
- Äá» nghị cá»§a Cáp ma đối vá»›i Cái Bang lợi hại thế nà o ta cần suy tÃnh để lúc nữa hãy bà y tá» thái độ.
Há»™i nghị Cẩm y há»™ pháp gồm có bốn ngưá»i. Dù chà ng có đồng ý vá»›i Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối cÅ©ng chỉ chiếm được phân ná»a.
Trước tình hình nà y mà chà ng đưa ý kiến đó ra là phản đối Cáp ma và Tân ma. Äồng thá»i vì nhân số hạn chế, chà ng dù không sợ đắc tá»™i vá»›i lưỡng ma, ý kiến cá»§a mình cÅ©ng chưa thể thông qua, nên chà ng tạm thá»i không lên tiếng.
Chà ng biết chắc đỠnghị của lưỡng ma không được thông qua.
Quả nhiên Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối hắng đặng nói :
- à kiến cá»§a Cáp lão, bản toà cÅ©ng tán thà nh má»™t phần, vì trước đây lão phu cÅ©ng chá»§ trương như váºy. Lão phu đã từng đứng ra kiến nghị mấy lần vá»›i bang chúa là bất cứ hà nh động gì cá»§a chúng ta cÅ©ng cần mau lẹ …
Lão đón rà o rồi nói tiếp :
- Nhưng lần nà y tình hình có chỗ bất đồng …..
Lão dừng lại một chút rồi tiếp :
- Chuyện nà y ý kiến cá»§a nương nương là không muốn hà nh động mạo hiểm trước khi được bang chúa ưng thuáºn.
Äoạn lão kết luáºn :
- Theo ý kiến cá»§a lão phu thì sau khi lá»±a chá»n nhân thá»§ Ä‘em cả ý kiến nà y chuyển đạt lên bang chúa. Nếu được bang chúa đồng ý, đỠnghị cá»§a Cáp lão ma vẫn có thể thi hà nh được.
Lão ma dứt lá»i quay lại há»i :
- Lệnh Hồ lão đệ có cao kiến gì không ?
Lệnh Hồ Bình thủng thẳng đáp :
- Chuyến nà y bang chúa đã dẫn nhân thá»§, lá»±c lượng không phải yếu kém. Äừng nói vẻn vẹn má»™t Tổng đà Cái Bang, mà dù thêm cả Tứ kỳ sÄ© nữa cÅ©ng chẳng phải là ứng phó không nổi. Huống chi, chưa chắc Tứ kỳ sÄ© hiện giỠđã có mặt ở Tổng đà Cái Bang…
Ba lão ma nghe nói Ä‘á»u lẩm bẩm gáºt đầu.
Lệnh Hồ Bình thủng thẳng nói tiếp :
- Vì thế mà bản toà phá»ng Ä‘oán chuyến nà y bang chúa Ä‘i lâu chưa trở vá» tổng đà hẳn vì nguyên nhân nà o khác chứ không phải vì vấn đỠnhân thá»§.
Tam lão ma Ä‘á»u nÃn thở nghe chà ng nói tiếp.
Lệnh Hồ Bình đảo mắt nhìn tam ma lại nói :
- Bản toà nháºn thấy mình phải Ä‘i tráºn tuyến lá»›n lao chẳng những không được Ãch gì mà còn có thể xảy ra háºu quả trái ngược là m phương bại đến kế hoạch cá»§a bang chúa. Chúng ta có thể nghÄ© ra được nếu bang chúa cần nhân thá»§ thì không cần chỠđến ngà y nay. Bang chúa không phát lệnh Ä‘iá»u động nhân thá»§ là có thá»— tác dụng khác. Trên láºp trưá»ng cá»§a chúng ta chỉ có má»™t việc cần là m là tìm cách liên lạc vá»›i bang chúa, má»™t mặt khiến nương nương và đại gia yên tâm, má»™t mặt xin chỉ thị cá»§a bang chúa. Công việc nà y chỉ bốn ngưá»i chia là m hai toán là đủ.
Chà ng dừng lại một chút rồi tiếp :
- Có Ä‘iá»u bốn ngưá»i cần phải lá»±a chá»n tháºn trá»ng. Äiá»u thứ nhất là phải cảnh cÆ¡ mẫn tiệp, sở trưá»ng vá» môn hoá trang lại giá»i ứng biến. Võ công chỉ là thứ yếu.
Tam ma Ä‘á»u nháºn thấy chà ng nói rất có lý.
Sau cùng qua má»™t phen lá»±a chá»n, bốn nhân váºt được đỠcá» là : Huỳnh y há»™ pháp Thanh thà nh Ä‘ao khách Liá»…u Dịch Ngô, đệ Nhị đưá»ng chúa Hồ Oai, đệ Tam đưá»ng chúa Thái NghÄ©a và má»™t tên Lam y há»™ pháp sở trưá»ng vá» khinh công Thiểm diện truy tinh Mã Như Phi.
Há»™i nghị há»™ pháp giải tán rồi, bốn ngưá»i được tuyển lá»±a láºp tức chuẩn bị lên đưá»ng. Hai vị đưá»ng chúa thà nh má»™t tổ, Thanh thà nh Ä‘ao khách và Thiếm diện truy tinh thà nh má»™t tổ.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối lưu Lệnh Hồ Bình lại khẽ há»i :
- Lão đệ! Äêm qua bên đó xảy chuyện gì ?
Lệnh Hồ Bình “ủa†má»™t tiếng há»i hợt đáp :
- Chẳng có chi đáng kể. Con a đầu Thu Vân tìm được má»™t lưỡi dao trong mình tên Hồ nữ Ức Nương. Thị cho là tên Hồ nữ sinh lòng bất trắc. Thá»±c ra con a đầu đó không hiểu võ công. Ngưá»i Hồ bản tÃnh hung hãn, Ä‘em dao bên mình là chuyện thưá»ng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối dưá»ng như có Ä‘iá»u hối háºn buông tiếng thở dà i rồi không há»i nữa. Lệnh Hồ Bình toan đứng dáºy cáo từ thì má»™t tên Hắc y há»™ pháp láºt Ä‘áºt chạy và o ra chiá»u hứng thú báo cáo :
- Xin má»i hai vị há»™ toà đến ngay, há»™ toà Toà n Tà i đưá»ng bên đó bắt được má»™t tên gian tế.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối ngạc nhiên há»i :
- Gian tế ư ?
Hắc y hộ pháp đáp :
- Äúng thế. Hắc y há»™ pháp ở Long Hổ đưá»ng Ä‘i tuần phÃa sau núi phát giác ra. Vưu đưá»ng chúa thấy việc quan hệ trá»ng đại nên má»i hai vị há»™ toà qua bên đó há»™i thẩm.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối tự nói một mình :
- PhÃa sau núi là nÆ¡i Ãt có dấu chân ngưá»i, vách núi đứng dá»±ng. Äiểu thú bay lên còn khó, ngưá»i không võ công thượng thừa là m so vượt qua được? Nếu gian tế mình mang võ công thượng thừa dưá»ng như không nên mạo hiểm …
Rồi lão há»i :
- Hắc há»™ pháp ở Long Hổ đưá»ng phải chăng là Hắc Thá» Bà nh lưng gù?
Hắc y hộ pháp đáp :
- Äúng rồi.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối nói :
- Nếu thế lại cà ng kỳ.
Lệnh Hồ Bình há»i :
- Tại sao váºy ?
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối xua tay bảo Hắc y hộ pháp :
- ÄÆ°á»£c rồi. Há»™ pháp vá» trước Ä‘i.
Hắc y hộ pháp đi rồi lão quay sang Lệnh Hồ Bình đáp :
- Hắc dã tỠở Long Hổ đưá»ng chỉ là má»™t tên Thanh y há»™ pháp mà chụp được gian tế ở sau núi há chẳng phải là chuyện lạ ?
Lệnh Hồ Bình nói :
- Cái đó không nhất định.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Sao lại không nhất định ?
Lệnh Hồ Bình đáp :
- Kẻ là m gian tế tuy nhiên cần phải có sở trưá»ng vá» má»™t phương diện nà o, còn võ công không nhất định là phải cao cưá»ng. Nếu gian tế có tà i trèo núi mà vô ý để Hắc há»™ pháp phát giác rồi bắt được chẳng phải là vô lý.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gáºt đầu nói :
- Có lẽ.
Lệnh Hồ Bình nói :
- Chúng ta sang bên đó coi. Nếu có chuyện ngoắt ngéo dĩ nhiên không thể qua được pháp nhãn của lão hộ pháp.
Hai ngưá»i sóng vai ra khá»i thạch thất Ä‘i vá» phÃa Toà n Tà i đưá»ng. Toà n Tà i đưá»ng chúa Äà m tiếu truy hồn Vưu Thắng ÄÆ°á»ng ra xa nghinh tiếp. Hắn cÅ©ng lá»™ ra má»™t tia hứng thú như Hắc y há»™ pháp.
Toà n Tà i đưá»ng nhà n rá»—i lâu ngà y gặp được món hà ng không phải chuyện dá»…. DÄ© nhiên há» tá» ra cao hứng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối tiến lại há»i :
- Äã thẩm vấn chưa ?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Chưa.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối lại há»i :
- Hắn và o loại nà o ?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Lối ngoà i ba mươi tuổi, ngưá»i không cao không thấp, mặt có mấy nốt ruồi, mặc áo như kiểu Thanh y há»™ pháp trong bản bang…
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gáºt đầu đáp :
- Thế thì không sai rồi. Hắn muốn trà trộn và o đây nên phải ăn mặc theo kiểu hộ pháp.
Ba ngưá»i vừa nói vừa tiến và o cá»a sảnh đưá»ng.
Toà n Tà i đừơng cÅ©ng như các nhà ở khác trong hang, là má»™t nÆ¡i thạch động, có Ä‘iá»u sâu rá»™ng hÆ¡n má»™t chút mà thôi.
Äà m tiếu truy hồn dẫn hai vị Cẩm y há»™ pháp và o má»™t gian thạch thất chuyên dùng để thẩm vấn phạm nhân. Trong nhà trần thiết đủ loại hình cụ.
Một hán tỠáo xanh ghé đầu và o một cái ghế đá. Hai tên Lam y hộ pháp canh giữ hai bên phạm nhân.
Äà m tiếu truy hồn hình dung rất đúng. Äại hán nà y ăn mặc giống hệt má»™t tên Thanh y há»™ pháp trong bang.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối đưa mắt nhìn hán tá» từ trên xuống dưới mấy lần, lá»™ vẻ hoà i nghi há»i :
- Hộ pháp nói chưa từng thẩm vấn ư ?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Äúng thế.
Hoa kiếm diêm la há»i :
- Váºy mà sao hắn biến thà nh hình dạng thế nà y ?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Bản đưá»ng cÅ©ng nháºn thấy có Ä‘iá»u quái lạ mà không hiểu vì nguyên nhân gì.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Phải chăng Hắc há»™ pháp bắt được rồi động thá»§ và o ngưá»i hắn?
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Bản đưá»ng cÅ©ng đã há»i qua nhưng Hắc há»™ pháp nói là y chưa động thá»§. Lúc bắt được chỉ Ä‘iểm má»™t hai chá»— huyệt đạo mà thá»§ pháp không nặng lắm.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối chau mà y, dùng hai ngón tay nâng cằm lên há»i :
- Oâng bạn tên hỠgì ?
Hán tá» láo liên cặp mắt miệng há ra nhưng không nói lên tiếng. Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Sao ông bạn không trả lá»i ?
Hán tỠvẫn mở miệng mà không phát ra thanh âm.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối chăm chú nhìn hắn há»i :
- Ngươi câm ư ?
Hán tỠlắc đầu, nhãn quang lộ vẻ rất cấp bách.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối ngẫm nghÄ© rồi ngá»ng đầu lên há»i :
- Ngươi có biết viết chữ không ?
Hán tỠlắc đầu, thần sắc hắn cà ng lộ vẻ khẩn trương.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gãi tai há»i :
- Là m thế nà o bây giá» ? Hắn chẳng nói được lại không biết chữ… mà cÅ©ng chăûng phải ngưá»i câm. Trên mình lại không bị thương má»›i tháºt là quái sá»±.
Äà m tiếu truy hồn đáp :
- Bản đưá»ng Ä‘oán chắc hắn không câm, vì ngưá»i câm ai nói gì cÅ©ng không nghe rõ. Ngưá»i nà y không nói được là vì nguyên nhân nà o đó.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối bực mình nói :
- Cái đó là đưá»ng chúa còn phải tìm ra nguyên nhân má»›i là biện pháp.
Äà m tiếu truy hồn đỠmặt lên ấp úng :
- Cái đó ….
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối đột nhiên nhá»› tá»›i bên mình có má»™t vị Trà Äa liá»n quay lại tươi cưá»i há»i :
- Lệnh Hồ lão đệ. Lão đệ coi vụ nà y ra là m sao ?
Lệnh Hồ Bình ngẫm nghĩ một chút rồi đáp :
- Tiểu đệ tưởng nên há»i lại Hắc há»™ pháp ở Long Hổ đưá»ng rồi sẽ tÃnh.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gáºt đầu nói :
- Phải lắm.
Äoạn lão nhìn hai tên Lam y há»™ pháp nói :
- Hai vị phái ngưá»i đến Long Hổ đưá»ng kêu Hắc há»™ pháp qua đây.
Lát sau Hắc ThỠBà nh tới nơi.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối trá» và o hán tá» rú trên ghế đá há»i :
- Phải chăng ngưá»i nà y do há»™ pháp bắt được ?
Hắc Thá» Bà nh kÃnh cẩn đáp :
- Äúng thế.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Hộ pháp phát giác ra hắn ở chỗ nà o ?
Hắc ThỠBà nh đáp :
- Ở gần ngỠƯng Nham ở háºu sÆ¡n.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Há»™ pháp thuáºt lại tưá»ng trình từ lúc bắt đầu cho bản toà nghe.
Hắc ThỠBà nh đáp :
- Bữa nay và o lúc giá» thìn, ty toà đến phiên canh tuần tra Ä‘i tá»›i gần ngỠƯng Nham liá»n phát giác ra tên nà y.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Lúc đó hắn đang là m gì ?
Hắc ThỠBà nh đáp :
- Hắn Ä‘ang nấp sau tảng lá»›n tháºp thò dòm ngó.
Hán tỠáo xanh Ä‘ang tá»±a và o ghế đá lắc đầu mấy cái nhưng không ai để ý vì còn lắng tai nghe Hắc Thá» Bà nh thuáºt chuyện.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối lại há»i :
- Rồi sau ra là m sao ?
Hắc ThỠBà nh đáp :
- Vì chưa đến giỠthay đổi phiên tuần sát mà lại không ai tới, ty toà đoán chắc là một tên gian tế.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối khen :
- Há»™ pháp quả là ngưá»i tinh tế.
Hắc ThỠBà nh lộ vẻ hứng thú nói :
- Lúc đó ty toà nghÄ© ngay đến địch nhân đã bò lên ngá»n Ưng Nham, tất nhiên thân thá»§ không phải bình thưá»ng, nên chẳng dám lÆ¡ là , liá»n nhảy xổ tá»›i dùng song Ä‘ao đâïp trúng huyệt Phụng nhãn ở bả vai hắn …..
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối gáºt đầu nói :
- Trưá»ng hợp nà y hà nh động như thế là phải. Vấn đỠbắt sống gian tế rất trá»ng yếu.
Hắc ThỠBà nh lại nói :
- Ty toà đắc thá»§ rồi lại Ä‘iểm và o hai huyệt Kiên tÄ©nh và Phúc toà n để phòng ngừa bất trắc xong má»›i Ä‘em hắn vá» Toà n Tà i đưá»ng.
Hoa Kiểm Diêm La Tể Phụ Cối há»i :
- Dá»c đưá»ng há»™ pháp đã há»i gì chưa ?
Hắc ThỠBà nh đáp :
- Ty toà có há»i mấy câu, nhưng hắn không chịu nói gì.
|
 |
|
| |