Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #61  
Old 13-10-2008, 05:26 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 61

Ân Hồng nát thây trên Thái Cá»±c Ãồ


Mã Nguyên Ä‘uổi theo Tá»­ Nha má»™t lúc nhưng không kịp vì con Tứ Bất Tướng cá»§a Tá»­ Nha chạy rất mau còn Mã Nguyên bệnh má»›i lành , trong ngưá»i thiếu sức .
Mã Nguyên nghĩ thầm :
- Ta hơi đâu mà rượt nó cho mệt, cứ vỠdinh an nghĩ ngày mai sẽ bắt nó cũng chẳng muộn.
Tá»­ Nha thấy Mã Nguyên dừng chân không Ä‘uổi theo thì quay lại gá»i lá»›n :
- Mã Nguyên, ngươi không dám đuổi theo ta nữa sao ?
Mã Nguyên nói :
- Ta tha cho ngươi sống một đêm nữa, ngày mai ta ra trận bắt ngươi cũng chẳng muộn.
Tử Nha nói :
- Nếu ngươi đến chổ đất bằng kia giao đấu với ta ba hiệp thì ta mới phục tài ngươi.
Mã Nguyên trong ngưá»i hÆ¡i mệt, nhưng nghe Tá»­ Nha nói khích không chịu được, ngước mặt đáp :
- Ngươi tài cán gì mà ta không dám đánh .
Nói rồi, rán sức đuổi theo.
Tử Nha đánh hai ba hiệp rồi chạy nữa.
Mã Nguyên nổi giận hét :
- Ngươi định dụ ta sao ? Ngươi muốn làm gì vậy ?
Tử Nha nói :
- Ta lập kế gạt ngươi đến hòn núi kia bắt ngươi Ä‘em vá» mổ ruá»™t, nếu ngươi sợ thì trở vá», đừng Ä‘uổi theo ta nữa.
Mã Nguyên giận đỠmặt nói :
- Tá»­ Nha, ngươi khinh ta thái quá, ta quyết bắt cho được ngươi nếu không chẳng làm ngưá»i. Dù ngươi có chạy đến cung Ngá»c Hư ta cÅ©ng theo đến nÆ¡i, đừng nói chuyện đến hòn núi nào hết.
Mã Nguyên trợn mắt phồng mang đuổi theo Tử Nha đến một chân núi kia, thấy rừng rậm, cây cao , còn Tử Nha biến đi đâu mất dạng.
Mã Nguyên thấy đã má»i chân, bèn ngồi trên bàn thạch, dưới cá»™i tùng nghỉ mệt. Vì trá»i đã tối, định sáng hôm sau sẽ tìm đưá»ng vá» trại.
Qua canh ba, xảy nghe tiếng pháo nổ, tiẽng binh ó vang trá»i, lồng đèn sáng như sao, Mã Nguyên ngó lên núi thấy Tá»­ Nha và Võ vương Ä‘ang ngồi uống rượu, còn hai bên tướng sÄ© hô lá»›n :
- Ãêm nay Mã Nguyên mắc kế, chết không chá»— chôn thây !
Mã Nguyên nổi giận xách gươm chạy tuốt lên đỉnh núi , nhưng đến nÆ¡i thì đèn Ä‘uốt tắt hết, trá»i tối nghịt, không thấy Tá»­ Nha đâu cả , bá»—ng thấy quân sÄ© vây dưới chân núi tởỠmở, đèn Ä‘uốc rạng ngá»i.
Có tiếng ngưá»i gá»i nhau rất lá»›n :
- Chớ cho Mã Nguyên chạy trốn .
Mã Nguyên tức giận xách gươm chạy xuống chân núi thì lại thấy tối mò, đèn Ä‘uốc tắt hết, không có má»™t bóng ngưá»i , nhìn lên chót núi thì thấy Tá»­ Nha Ä‘ang ngồi uống rượu vá»›i Võ vương như lúc nảy.
Báo hại Mã Nguyên cứ xách gươm chạy lên chạy xuống suốt đêm, cố tìm bắt Tử Nha nhưng không được , sức đã gần kiệt , mệt đến le lưỡi , hai chân rũ liệt không còn muốn bước nữa .
Bấy giá» trá»i đã sáng , Mã Nguyên không còn thấy ánh đèn, bèn nằm trên tảng đá , nghÄ© thầm :
- Ta vỠdinh Thương dưỡng sức rồi sẽ xuất quân vây thành bắt Tử Nha cũng chẳng muộn .
Song chưa kịp cất bước thì Mã Nguyên lại nghe gần đây có tiếng rên rỉ rất thảm thiết.
Mã Nguyên lần đến chổ có tiếng rên chợt thấy má»™t ngưá»i đàn bà nằm trên thảm cá», đôi mắt nhắm riệt cứ lăn lá»™n mãi.
Mã Nguyên há»i :
- Ngươi là ai ? Tại sao nằm đây rên rỉ ?
Ngưá»i đàn bà nghe há»i mở mắt thưa :
- Xin thầy làm phước cứu tôi.
Mã Nguyên nói :
- Ngươi bị tai nạn gì ? Ta phải làm sao để cứu ngươi ?
Ngưá»i đàn bà rên rỉ : .
- Tôi là vợ của một dân giả, vỠthăm nhà cha mẹ , đi đến đây rủi bị đau bụng thình lình. NhỠthầy làm ơn vào xóm xin cho tôi chút nước nóng uống đở, nếu không chắc tôi phải chết.
Mã Nguyên nhìn bốn phía rồi nói :
- Ở đây không có nhà ai, làm sao có nước nóng uống ?
Ngưá»i đàn bà nói :
- Thầy Æ¡i , rán làm phước cứu tôi vá»›i. Thày là kẻ tu hành. Lá»i xưa có nói : cứu sống má»™t ngưá»i hÆ¡n lập má»™t trăm ngôi chùa. Thày cứu tôi, cÅ©ng như cha mẹ tôi sanh ra lần nữa.
Mã Nguyên suốt đêm chạy đã mệt , phần đói bụng , này ra má»™t ý kiến , nói vá»›i ngưá»i đàn bà :
- Thế nào ngươi cũng chết, vậy thì xin giúp cho ta một bửa no lòng, tròn vẹn cả hai.
Ngươi đàn bà nói :
- Nếu thầy cứu tôi khá»i chết tôi h đải thầy má»™t bữa chay.
Mã Nguyên nói :
- Không phải ta muốn bắt ngưá»i làm tiệc, ta muốn ăn thịt ngươi đó . Suốt đêm ta bị Khương Thượng phÄ©nh gạt nên đói lắm. Nay ngươi sống Ä‘i cÅ©ng chẳng ích gì, thà giúp ta má»™t bụng.
Ngưá»i đàn bà nói :
- Thày đừng dá»a ngưá»i bệnh. Thầy là kẻ tu hành đâu phải cá»p mà ăn thịt ngưá»i ?
Mã Nguyên lúc nầy đã đói quá , không thèm cải lẩy nữa, cứ việc theo ý mình làm, đạp chân lên đùi ngưá»i đàn bà, nắm chân xé ra móc lấy trái tim ăn .
Nhưng lạ lùng làm sao, ngưá»i ấy bên trong trống rá»—ng, không có bá»™ đồ lòng. Tuy vậy Mã Nguyên cứ việc mò hoài . Xảy thảy má»™t vị đạo sÄ© cầm gươm bước đến.
Mã Nguyên biết là Văn Thù quảng pháp Thiên Tôn , tính rút tay ra chống cá»±. Ai ngá» hai bàn tay dính vào trong bụng ngưá»i đàn bà rút không ra. Túng thế Mã Nguyên định rinh cả cái tá»­ thi chạy trốn, nhưng hai chân lại dính liá»n vá»›i tá»­ thi nữa , không biết làm sao được, dãy dụa má»™t lúc té nhào xuống đất .
Xem lại thì không phải tử thi của đàn bà, mà Mã Nguyên bị dây Khổn Tiên trói vào một tảng đá lớn.
Mã Nguyên túng thế phải năn nỉ :
- Xin Ãạo huynh ra Æ¡n dung tánh mạng.
Văn Thù nói :
- Ngươi là đứa ác tâm, ăn thịt ngưá»i không biết tanh thì để làm gì không giết .
Nói rồi đưa gươm lên muốn chém, xảy nghe đàng sau có tiếng nói lớn :
- Ãạo huynh khoan chém đã .
Văn Thù quay lại thấy má»™t vị Ãạo sÄ© mặt vàng, ít râu, mình mặc đạo bào, đầu chừa hai vá .
Ãạo sÄ© chào Văn Thù.
Văn Thù đáp lá»… và há»i :
- Chẳng hay đạo huynh từ đâu đến, có việc gì chỉ dạy xin cho biết ?
Ãạo sÄ© nói :
- Nếu Ãạo huynh không biết tôi , xin nghe bài thÆ¡ này :
Lòng ở từ bi đã bấy chầy
Thanh nhàn Cực lạc tại phương Tây
Một lòng đạo đức hằng khuyên dỗ
Sáu ngả luân hồi khá»i chuyển vây
Lặn lá»™i vá»›t ngưá»i sa biển khổ
Dắt dìu cứu thế bước thang mây
Ãã nguyá»n tế độ Æ¡n lâm nạn
Vì việc nhân gian mới đến đây

Ngâm xong, đạo sĩ nói tiếp :
- Bần đạo là Chuẩn Ãá», làm Tây phương Giáo chá»§. Mã Nguyên là ngưá»i ngoại ngạch không có tên trong bản Phong Thần. Xin đạo huynh cho tôi Ä‘em vá» Tây Phương đặng làm đệ tá»­, ấy là ân đức cá»§a đạo huynh đó.
Văn Thù nghe nói cưá»i lá»›n :
- Tôi từng nghe tiếng ngài là Giáo chá»§ Tây phương , thương ngưá»i như thương thân, muốn kẻ dữ sá»­a nét làm lành, ngài đã dạy như vậy tôi đâu dám cãi.
Chuẩn Ãá» lấy dao cạo thí phát cho Mã Nguyên, rồi há»i :
- Ãạo hữu vì há»c theo môn phản ác nên mắc nạn này. Chi bằng bá» tư tưởng ấy, theo ta vá» Tây phương lần chuá»—i bồ để tránh khá»i kiếp trầm luân.
Mã Nguyên thưa :
- NhỠơn Phật từ bi cứu nạn, tôi xin cải ác tùng thiện .
Nói vừa dứt tiếng đã thấy tảng đá biến mất. Ấy là phép huyá»n công cá»§a Dương Tiển.
Mã Nguyên gởi Ãả Thần Tiên trả lại cho Tá»­ Nha, rồi theo Chuẩn Ãá» vá» Tây phương tu niệm.
Văn Thù thấy Mã Nguyên đã theo Chuẩn Ãá» rồi, liá»n trở vá» thành.
Tá»­ Nha ra rước vào trướng há»i thăm các việc.
Văn Thù đưa trả roi phép lại cho Tá»­ Nha rồi thuật rõ việc Chuẩn Ãá» thu đồ đệ.
Tử Nha nửa mừng nửa lo. Mừng là Mã Nguyên đã trừ được, còn lo là lo Ân Hồng ngăn trở, e trể kỳ bái tướng đăng đàn.
Xảy thấy quân vào báo :
- Có Từ Hàng chơn nhơn đến ra mắt.
Tá»­ Nha lật đật ra rước vào trong, lá»… phép há»i :
- Ãạo huynh đến dạy việc chi ?
Từ Hàng nói :
- Tôi nghe Ân Hồng cãi lá»i thầy, phá rối Tây Kỳ sợ trể ngày bái tướng, nên phải xuống đây tính kế .
Xích Tinh Tá»­ nghe nói mừng rỡ, há»i :
- Ãạo huynh tình dùng phép gì mà trị nó ?
Từ Hàng há»i Tá»­ Nha :
- Khi phá trận Thập tuyệt, sư đệ có mượn Thái Cá»±c Ãồ cá»§a Ãại Lão gia nay còn đó hay trả rồi ?
Tử Nha nói :
- Lúc phá trận xong tôi có sai ngưá»i đến trả nhưng Ãại Lão gia không nhận, bảo sau nầy có việc dùng đến. Vì vậy Thái Cá»±c Ãồ vẫn còn nÆ¡i đây.
Từ Hàng nói :
- Có Thái Cá»±c Ãồ thì bắt Ân Hồng chẳng khó gì .
Ãoạn quay qua nói vá»›i Xích Tinh Tá»­ :
- Ãạo huynh phải làm theo kế nầy má»›i được.
Xích Tinh Tử nói :
- Xin đạo huynh chỉ dạy.
Từ Hàng bàn luận với Xích Tinh Tử một hồi.
Xích Tinh Tá»­ y lá»i , song thấy kế ấy quá tàn nhẫn lòng không nỡ.
Từ Hàng biết ý nói :
- Kỳ bái tướng của Tử Nha đã đến, nếu chúng ta để trể việc , ta mang tội với Thiên tiên
Xích Tinh Tử cực chẳng đã phải nghe theo kế ấy , nói với Tử Nha
- Sư đệ ra thành dụ Ân Hồng đến đây để tôi bắt nó.
Tử Nha tuân lệnh sửa soạn ra đi.

Lúc nầy Ân Hồng thấy Mã Nguyên Ä‘i biệt không vá», lòng không vui nói vá»›i Tuân Chương và Lưu Phá»§ :
- Mã đạo trưởng không vá» e dữ nhiá»u lành ít . Ngày mai ta phải ra binh đánh vá»›i Khương Thượng để dò tin tức Mã đạo trưởng má»›i được.
Trịnh Luân nói :
- Nếu không tính kế ra binh thì biết bao giỠmới trừ được Tây Kỳ .
Hôm sau, Ân Hồng sắp sửa xuất quân, đã có quân vào báo :
- Tử Nha một mình đến trước dinh khiêu chiến .
Ân Hồng nói :
- Như vậy thằng này đã đến số rồi.
Liá»n cầm kích xông ra , thấy Tá»­ Nha cởi Tứ Bất Tướng đứng chá».
Ân Hồng nói :
- Hôm nay ta quyết cùng ngươi tranh tài cao thấp.
Tử Nha chỉ mặt Ân Hồng nói :
- Ân Hồng ! Ngươi cãi lá»i thầy ngày nay thân thể ngươi phải hóa ra tro bụi. Còn ăn năn sao kịp ?
Ân Hồng nổi giận đâm Tử Nha mặt giáo.
Tử Nha đưa gươm báu ra đở . Hai đàng đánh nhau được ít hiệp .
Tử Nha trá bại , nhưng không chạy vỠthành mà chạy ra phía mé rừng .
Ân Hồng lập tức truyá»n Lưu Phá»§, Tuân Chương Ä‘uổi theo để vây bắt .
Xích Tinh Tá»­ Ä‘ang đứng phía Nam, thấy há»c trò mình theo Ä‘uổi Tá»­ Nha biết thế nào cÅ©ng mang há»a, động lòng rÆ¡i lụy than :
- Ngươi cải ta mắc lá»i thá». Số ngươi không trốn khá»i.
Nói rồi trương bức há»a đồ ra, Thái Cá»±c Ãồ biến thành má»™t cái cầu vòng.
Tử Nha giục thú lên cầu chỉ Ân Hồng nói :
- Ngươi có giá»i thì lên cầu nầy đánh vá»›i ta ba hiệp .
Ân Hồng nói :
- Dầu trăm hiệp ta cũng chẳng sợ gì ngươi.
Nói rồi giục ngựa chạy lên cầu.
Tử Nha cởi Tứ Bất Tướng chạy mất, chỉ còn một mình Ân Hồng trên cầu mà thôi.
Ân Hồng hoảng hốt tâm ý mê loạn, hễ tưởng gì thấy nấy, Ân Hồng nghi có phục binh tức thì binh phục áp tới, Ân Hồng ra sức đánh một hồi, binh phục tan hết. Ân Hồng quyết đi tìm Tử Nha cho được , xảy thấy Tử Nha đến đánh một trận rồi biến đi.
Ân Hồng lại mơ ước :
- Phải chi ta trở vỠđược Triá»u Ca thăm viếng thân phụ kẻo lâu ngày mong nhá»› .
Xảy thấy Triá»u Ca trước mặt. Ân Hồng nhá»› đến Hoàng quí phi là ngưá»i thương mình như con đẻ, thì lại thấy mình Ä‘ang đứng ở Tây cung, Hoàng quí phi đứng tước cá»­a .
Ân Hông xuống ngựa làm lễ , rồi nghĩ rằng :
- Phải đến Hình Khánh cung viếng Dương quí phi.
Tức thì thấy mình đang đứng ở Hình Khánh cung và Dương quí phi đứng trước mặt.
Ân Hồng chào há»i, Dương quí phi chẳng nói gì hết.
Ân Hồng lại nhở đến mẹ mình, xảy nghe bà Khương hậu kêu lớn :
- Ân Hồng, ngươi biết ta chăng ?
Ân Hồng nhìn rõ mẹ mình, liá»n kêu lá»›n :
- Mẹ ơi ! Hay là con chết xuống âm ti nên gặp mẹ .
.Khương Hoàng hậu nói :
- Oan gia ! Ngươi chẳng nghe lá»i thầy nên phò Trụ đánh Châu. Há»… thá» thì mắc, thắt thì rối, nay ngươi lên Thái Cá»±c Ãồ thì xương thịt hóa thành tro, còn sống sao được nữa .
Ân Hồng nghe nói khóc lớn :
- Xin mẹ cứu con với.
Khương Hoàng hậu biến mất.
Ân Hồng giật mình như tĩnh lại, nghe tiếng Xích Tinh Tử nói :
- Ân Hồng ! Ngươi biết ta là ai chăng ?
Ân Hồng nghe tiếng thầy há»i liá»n thưa :
- Con ở đâu thế nầy ?
Xích Tinh Tá»­ thấy há»c trò mình như vậy cÅ©ng động lòng thương nói :
- Bởi con không nghe lá»i ta nên ngày nay phải chết trong Thái Cá»±c Ãồ rồi.
Ân Hồng nói : .
- Thầy Æ¡i ! Ãệ tá»­ xin chịu đầu Châu, mong thầy cứu mạng.
Xích Tinh Tử nói : .
- Bây giỠăn nữa thì đã muá»™n , thầy biết cứu làm sao . Trước kia ai đã xui cho đánh Châu cho mắc lá»i thỠđộc.
Ân Hồng thưa :
- Tôi lầm nghe lá»i Thân Công Báo nên cãi lá»i thầy, xin thày cứu mạng.
Xích Tinh Tử thấy vậy lòng không nỡ.
Từ Hàng ở trên mây kêu lớn :
- Số trá»i định như vậy, dám cãi hay sao nếu để trể giá» lên đài Phong Thần không kịp.
Xích Tinh Tá»­ rÆ¡i lụy, cuốn bức há»a đồ. Giây phút giÅ© má»™t cái ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u nát ra tro, duy có mấy món bá»­u bối còn lại mà thôi.
Ân Hồng hóa ra trận gió, bay lên đài Phong Thần .

Có bài thơ rằng :

Ân Hồng nghe tiếng hỠThân bày
Muốn đánh Tây Kỳ cậy phép hay
Quên nghĩa thầy trò day mũi bạc
Ngày nay xương thịt hóa tro bay

Xích Tinh Tá»­ thấy há»c trò tan nát như tro, tá»§i lòng khóc lá»›n :
- Thiên hạ thấy ta giết đệ tá»­ như vậy, chắc không ai dám theo ta há»c đạo nữa.
Từ Hàng khuyên :
- Ãạo huynh nói sai rồi. Mã Nguyên không có tên trong bảng Phong Thần nên có Phật cứu, còn Ân Hồng trá»i đã định số chết non , khóc lóc làm gì.
Ba vị tiên trưởng trở vỠtướng phủ .
Tá»­ Nha tạ Æ¡n ba vị Ä‘á»u nói :
- Ãợi đến ngày bái tướng chúng tôi sẻ đạo đưa Thừa Tướng chinh Ãông. Bây giá» chúng tôi xin trở vỠđộng.
Nói rồi ba vị tiên trưởng Ä‘á»u hóa hào quang bay Ä‘i hết.

Bấy giỠquân thám thính chạy vỠbáo với Tô Hộ :
- Ân điện hạ đuổi theo Tử Nha, xảy thấy hào quang sáng lòa bao trùm Ân điện hạ. Sau đó chúng tôi không thấy nữa. Còn Trịnh Luân, Tuân Chương và Lưu Phủ không biết đi đâu.
Tô Hộ bàn với con :
- Chúng ta mau lợi dụng việc này bắn thơ vào hành Tây Kỳ tin cho Tử Nha đến cướp dinh, rồi chúng ta dẫn gia quyến đến đầu Châu.
Tô Toàn Trung thưa :
- Nếu không có Lữ Nhạc và Ân Hồng thì cha con mình đầu Châu đã lâu rồi.
Tô Hộ viết thư xong sai Tô Toàn Trung thừa đi đêm tối bắn vào thành Tây Kỳ.
Ãêm ấy nhằm phiên Nam Cung Hoát Ä‘i tuần, bắt gặp mÅ©i tên có buá»™c phong thÆ¡ liá»n Ä‘em đến trình vá»›i Tá»­ Nha.
Trong thơ đại khái như sau :
Tây chinh nguyên soái , Ký châu hầu Tô Hộ trăm lạy dâng thơ cho Khương Thừa Tướng.
Từ trước tôi đã muốn đầu Châu, nay được chiếu chỉ sai Ä‘i chinh phạt . Tôi sẳn lòng xếp giáp quyết chí dâng binh, ngặt vì Trịnh Luân và Lữ Nhạc ra sức giao công, kế gặp Ân Hồng và Mã Nguyên chống chế . Bây giá» những ngưá»i ấy đã Ä‘á»n tá»™i , chỉ còn có má»™t Trịnh Luân chưa chịu phục tùng. Vậy mai nầy xin Thừa Tướng cướp dinh, để cha con tôi có dịp trở vỠánh sáng, phạt Triá»u Ca, giết Ãắt Ká»·, kẻo để há» Tô mang tiếng vá»›i Ä‘á»i.
Tô Hộ kính dâng thơ.

Tá»­ Nha xem xong mừng rỡ, rạng ngày truyá»n năm cha con Hoàng Phi Hổ Ä‘i tiên phuông , Na Tra Ä‘i hậu tập, Nam Cung Hoát Ä‘i phía tả, Ãặng Cá»­u Công Ä‘i phía hữu, sắp đặt xong xuôi đợi canh hai xuất trận.

Ngày hôm ấy, Trịnh Luân, Tuân Chương và Lưu Phủ trở vỠgặp Tô Hộ bàn :
- Ãiện hạ rá»§i mất rồi, chúng ta phải dâng sá»› vá» triá»u viện binh má»›i được.
Tô Há»™ ậm ừ má»›i, đợi đến đêm tối Tá»­ Nha đến cướp dinh . Binh tướng không ai hay biết, riêng gia đình Tá»™ Há»™ lén gói ghém đồ đạc gá»n gàng.
Vào nữa đêm hôm ấy , các đạo binh Châu đã mai phục, một tiếng pháo lớn nổ vang , năm cha con Phi Hổ áp vào .
Nam Cung Hoát đánh thốc vào phía tả , Ãặng Cá»­u Công đốc chiến nÆ¡i hữu dinh.
Trịnh Luân thất kinh cỡi thú mắt lửa tròng vàng, cầm gián ma xử ra cự địch, gặp ngay cha con Hoàng Phi Hổ đánh nhau kịch liệt .
Lưu Phá»§ thấy Ãặng Cá»­u Công vào dinh hữu thì xua binh chận lại đánh nhầu .
Tuân Chương gặp Nam Cung Hoát ở tả dinh, vội ra uy đối địch.
Trong lúc dinh Thương bị náo loạn, Tá»­ Nha lại sai quân tiếp ứng đánh nhau lở đất long trá»i .
Riêng cha con Tô Há»™ thì không tham gia đến chiến cuá»™c, dẫn trá»n gia quyến mình vào cá»­a thành Tây Kỳ .
Bấy giá» Ãặng Cá»­u Công đánh vá»›i Lưu Phá»§, Lưu Phá»§ cá»± không lại bị Ãặng Cá»­u Công chém bay đầu .
Còn Tuân Chương đánh không lại Nam Cung Hoát, liá»n giục ngá»±a bá» chạy, rá»§i gặp Hoàng Thiên Tưá»ng đâm má»™t thương nhào xuống ngá»±a , binh Châu thừa thắng tràn vào phá dinh Thương như vào chá»— không ngưá»i .
Ãặng Cá»­u Công rảnh tay đến trợ chiến vá»›i Hoàng Phi Hổ, vây Trịnh Luân vào giữa .
Trịnh Luân má»™t mình cá»± vá»›i sáu tướng làm sao cho lại, bị Ãặng Cá»­u Công nắm trúng dây Ä‘ai vật xuống đất .
Binh Châu bắt trói đem vào thành đặng lập công.

Rạng ngày, Tử Nha ra khách, các tướng vào hầu, thưa lại các việc cướp dinh bắt tướng , kế đó, có quân vào báo :
- Cha con Tô Hộ xin đến hầu .
Tá»­ Nha má»i vào .
Tô Há»™ và Toàn Trung chưa kịp thi lá»…, Tá»­ Nha đã bước đến má»i ngồi và nói :
- Quân hầu nhÆ¡n đức và khẳng khái , thiên hạ ai cÅ©ng biết. Nay thuận cÆ¡ trá»i, bá» chá»— tối vá» chá»— sáng, chừng cậy thế thần tiên , thiệt là tay hào kiệt. Tôi yêu kính biết chừng nào .
Tô Hộ thưa :
- Cha con tôi tội nặng, nhỠơn Thừa Tướng rộng dung .
Tá»­ Nha truyá»n dẫn Trịnh Luân vào .
Trịnh Luân đứng làm thinh , trợn hai con mắt nhìn Tô Hộ và Toàn Trung như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tử Nha nói :
- Trịnh Luân ! Ngưá»i tài phép bao nhiêu mà dám nghịvh mạng . Nay đã bị trói sao chẳng quỳ xuống hàng đầu !
Trịnh Luân nạt lớn :
- Thất phu ! Ta vá»›i ngươi là hai nước cừu địch , nay rá»§i kế chá»§ ta, nên ta má»›i bị ngươi bắt. Ta quyết lòng chịu chết, đừng khi ta nhiá»u lá»i .
Tá»­ Nha truyá»n dẫn ra ngoại thành xá»­ trảm.
Tô Hộ quỳ xuống thưa :
- Trịnh Luân nghịch mệnh trá»i, Thừa Tướng giết cÅ©ng phải , song nghÄ© ngưá»i ấy trung nghÄ©a, tài phép cÅ©ng cao, nay Ä‘ang lúc dụng ngưá»i , má»™t tướng hay không dá»… kiếm. Xin Thừa Tướng rá»™ng dung.
Tá»­ Nha bước xuống đở Tô Há»™ dậy, vừa cưá»i vừa nói :
- Ta cũng rõ Trịnh Luân trung nghĩa, nên lấy oai để quân hầu có cớ mà dụ dỗ nó . Nay quân hầu đã xin, lẽ nào ta hẹp lượng.
Tô Hộ mừng rỡ, vội ra ngoài dụ dỗ Trịnh Luân .
Trịnh Luân thấy Tô Hộ bước tới, cúi mặt làm thinh.
Tô Hộ nói :
- Trịnh tướng quân Æ¡i ! Lá»i xưa nói : Biết thá»i là kẻ hào kiệt , sáng trí má»›i gá»i hùng anh . Nay Trụ vương vô đạo không kể đến giang sÆ¡n xã tắc làm cho nước nhà Ä‘iên đảo, thiên hạ lầm than, chúng ta là lÅ© tôi thần lẽ nào cá»› cắm đầu phò má»™t bạo chúa mà không thấy cái hại trước nhân dân. Chỉ có những vì vua nhân đức má»›i làm cho nước mạnh dân giàu , Võ vương nhân đức có thừa, bốn biển anh hùng Ä‘á»u dốc lòng phò trợ . CÆ¡ trá»i đã vậy, chúng ta chống lại làm sao . Nếu tướng quân chịu đầu thì ta thưa vá»›i Thừa Tướng dùng vào việc cá»­ binh phạt Trụ cứu dân lành, như vậy là nghÄ©a, là nhân, là biết thá»i biết vận.
Trịnh Luân nghe nói thở ra, làm thinh ngẩm nghĩ .
Tô Há»™ xem chừng Trịnh Luân đã hồi tâm, liá»n nói tiếp :
- Sở dÄ© ta ép tướng quân là thấy tướng quân là bậc anh hùng trung liệt, không nỡ để thác oan , nếu tướng quân chịu chết vì má»™t ông vua bạo ngược thì thiên hạ chẳng gá»i tướng quân là trung đâu . CÅ©ng như hiện nay các chư hầu Ä‘á»u bá» Trụ đầu Châu, chẳng lẽ há» là những ngưá»i bất trung cả sao ? Lá»i xưa nói nói : Chim khôn chá»n cây lành mà đổ , tôi hiá»n tìm chúa thánh mà phò , nếu phò vua Trụ mà được tiếng trung, thì ta đây là hàng quốc thích ngồi hưởng giàu sang, lấy triá»u đình Ä‘iá»u khiển thiên hạ chẳng sướng hay sao mà Ä‘i đầu má»™t đứa khác để phải cúi luồn . Tướng quân phải xét ká»· kẻo uổng thân.
Trịnh Luân nghe Tô Há»™ nói dưá»ng như tÄ©nh giấc chiêm bao, thở dài má»™t tiếng đáp :
- Nếu không nhá» quân hầu dạy dá»— thì tiểu tướng đã liá»u mạng rồi. Ngặt vì tôi vừa xúc phạm vá»›i Thừa Tướng, e Thừa Tướng không dung.
Tô Hộ nói :
- Thừa Tướng là ngưá»i rá»™ng lượng, đức độ cao dầy, lẽ nào chấp nhứt việc nhá» , Tướng quân đừng nghi nan, để ta vào thưa lại.
Nói rồi vào bái Tá»­ Nha, thuật lại má»i Ä‘iá»u.
Tá»­ Nha cưá»i lá»›n :
- Trong lúc chiến chinh, ai vì chá»§ nấy, nay đã quy hàng thì coi như ngưá»i má»™t nhà, đâu còn cố chấp .
Nói rồi truyá»n tả hữu ra mở trói cho Trịnh Luân .
Trịnh Luân vào quỳ lạy thưa :
- Tôi không biết cÆ¡ trá»i nên nhá»c lòng Thừa Tướng. Nay Thừa Tướng ban Æ¡n không giết , tôi lẽ nào không phục tùng.
Tử Nha bước xuống đỡ Trịnh Luân dậy, an ủi :
- Ta biết tướng quân trung nghÄ©a, trong Ä‘á»i ít kẻ sánh bằng. Chỉ tại vua thất đức, không phải tại tướng quân bất trung. Nay chúa ta trá»ng hiá»n đãi sÄ© , Tướng quân phải hết lòng phò tá, chá»› nên nghi ngá».
Trịnh Luân mừng rỡ tạ ơn.
Tử Nha dắt Tô Hộ đến ra mắt Võ vương và tâu :
- Ký châu hầu Tô Hộ nay đã vỠChâu , xin vào ra mắt.
Võ vương má»i Tô Há»™ đến, và khuyên :
- Ta ở Tây Kỳ giữ đạo làm tôi, không dám phạm luật , chẳng biết vì cá»› nào mà thiên tá»­ Ä‘em binh chinh phạt mãi. Nay khanh vá» vá»›i nước ta thì ta vá»›i khanh đối vá»›i nhà Thương cÅ©ng vẫn giữ niá»m thần tá»­, đợi thiên tá»­ tu nhÆ¡n tích đức, ta sẽ tính việc vá»›i khanh.
Nói rồi quay lại bảo Tử Nha :
- Tướng phụ thay mặt ta dá»n yến tiệc thết đãi Tô hầu .
Tử Nha vâng lệnh cũng Tô Hộ lui gót.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #62  
Old 13-10-2008, 05:27 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 62

Trương Sơn kế tiếp việc chinh Tây



Nói vỠải Tị Thá»§y, Hàng Vinh nghe tin Tô Há»™ đầu Châu thì thất kinh, liá»n viết biểu dâng vá» Triá»u Ca cấp báo.
Ngày ấy gặp lúc quan đại phu Phương Kiển Xuân thâu sớ , xem thất kinh mắng lớn :
- Tô Há»™ chịu Æ¡n vua, lẽ nào bán chúa cầu vinh, thật không phải kẻ nhân nghÄ©a trên Ä‘á»i vậy.
Mắng rồi ôm sá»› vào cung, tìm há»i quan thị ngá»± :
- Chẳng hay Thiên Tử ngự tại đâu ?
Quan Thị Ngự thưa :
- Thiên tử đang ở tại lầu Trích Tinh.
Phương Kiển Xuân đến dưới lầu đợi chỉ. Tả hữu xem thấy tâu lại .
Trụ vương truyá»n đòi vào.
Kiển Xuân vào làm lễ ra mắt .
Trụ Vương phán há»i :
- Khanh có chuyện gì cần tâu với trẫm đó ?
Phương Kiển Xuân tâu :
- Quan Tổng binh ải Tị Thá»§y là Hàng Vinh vừa dâng sá»› vá» triá»u báo tin Ký châu hầu Tô Há»™ đã đầu CÆ¡ Phát rồi. Hạ thần trá»™m nghÄ© Tô Há»™ chịu Æ¡n thiên tá»­ rất dày, nay lại đầu hàng địch, tá»™i không phải nhá».
Trụ vương tiếp lấy tỠsớ , xem xong nổi giận hét lớn :
- Tô Há»™ là hàng quốc thích, được trẫm trá»ng đãi mưá»i phần mà còn bá» trẫm đầu giặc thì biết còn ai tin được nữa . Thôi, khanh hãy lui ra, để trẫm liệu định.
Lúc ấy Ãắt Ká»· núp sau màn , hiểu rõ sá»± tình, đợi Phương Kiển Xuân Ä‘i rồi, liá»n bước ra quì má»p trước mặt Trụ Vương khóc lá»›n nói :
- Thiếp ở chốn thâm cung, nhá» Æ¡n vua yêu dấu, dẫu nghiá»n xương, lốc thịt Ä‘á»n bù vẫn chưa xứng đáng. Nay chẳng biết cha thiếp nghe lá»i ai mà đầu Châu, thật tá»™i đáng tru di cả há». Xin bệ hạ chém đầu thần thiếp bêu ngoài cá»­a thành mà chịu tá»™i vá»›i thiên hạ, há»a may bá quan, trăm há» thấy được đức công minh cá»§a Bệ hạ mà trá»ng xã tắc trải lòng trung. Ãó là thần thiếp Ä‘em chúc Æ¡n má»n đáp lại thâm ân , rồi cúi mặt trên đầu gối cá»§a Trụ vương khóc thảm thiết .
Trụ vương xem thấy động lòng , đở Ãắt Ká»· dậy và nói :
- Ãi khanh Æ¡i ! Tô Há»™ đầu Tây Kỳ chẳng liên can gì tá»›i khanh cả, vì ái khanh lâu nay ở trong thâm cung, làm sao rõ được lòng cha. Ãi khanh hãy đứng dậy , đừng buồn rầu mà hao tổn tinh thần. Dầu trẫm có mất hết giang sÆ¡n cÅ©ng không phải do ái khanh mà sợ.
Ãắt Ká»· lau nước mắt đứng dậy tạ Æ¡n.
Sáng hôm sau, Trụ vương lâm triá»u phán há»i bá quan văn võ :
- Tô Há»™ phản trẫm đầu Châu, tá»™i rất trá»ng. Ai dám thay mặt trẫm Ä‘em binh đến Tây Kỳ bắt Tô Há»™ gia hình
Quan đại phu Lý Ãịnh tâu :
- Khương Thượng nhiá»u mưu trí, khéo dụng binh nên những tướng cầm binh chinh phạt Tây Kỳ , nếu không tá»­ trận thì cÅ©ng hàng đầu , chưa ai có thể rá»­a nhục Triá»u đình. Nay phải dùng tướng giá»i má»›i mong thắng giặc. Tôi xin tiến cá»­ Trương SÆ¡n, ngưá»i này chinh chiến đã lâu, tánh tình cẩn thận, nếu cầm binh chinh phạt có thể dẹp loạn ban sư.
Vua Trụ nghe nói mừng rỡ liá»n hạ chiếu sai ngưá»i Ä‘em đến ải Tam SÆ¡n, phong Trương SÆ¡n làm Nguyên soái cá»­ binh đánh Tây Kỳ .
Thiên sứ vâng lệnh đến ải Tam SÆ¡n thì trá»i đã tối, bèn vào quán trá» nghÄ© ngÆ¡i, rạng ngày má»›i sai quân vào báo tin cho Trương SÆ¡n biết.
Trương SÆ¡n nghe có chiếu vua đến , vá»™i dẫn hai tướng là Lý Cẩm và Tiên Báo đồng đến quán trá» rước thánh chỉ Ä‘em vá» phá»§ , đặt bàn hương án quỳ nghe Thiên sứ tuyên Ä‘á»c :
"Chinh phạt là quyá»n thiên tá»­ , thành công nhá» chức Nguyên nhung. CÆ¡ Phát xưng vương tại Tây Kỳ, nghe lá»i Tá»­ Nha nghịch mạng . Binh triá»u thưá»ng thất trận , quân giặc lại lá»›n oai . Quả nhân muốn thân chinh , nhưng triá»u thần can gián chỉ rằng sức tướng còn có thể dạp nổi Tây Kỳ , không muốn động đến xe rồng làm cho muôn dân khổ sở .
Nay ỳ định tiến cá»­ Trương SÆ¡n thay mặt quả nhÆ¡n Ä‘em binh vấn tá»™i . Vậy khanh rán sức để trẫm an lòng . Há»… ban sư tr46m sẽ chia đất thưởng công , chẳng quên lá»i bái tướng .
Nay chiếu. "

Trương SÆ¡n nghe Ä‘á»c chiếu xong đứng dậy lạy tạ rồi đãi đằng Thiên sứ .
Tiệc mản , thiên sứ từ giả ra vỠ, Trương Sơn đợi Hồn Cẩm đến , giao ải cho Hồng Cẩm trấn giử rồi mới cử binh ra đi .

Ngày ấy, Trương SÆ¡n khiến Tiên Báo và Lý Cẩm làm tả hữu tiên phuông, dẫn mưá»i vạn binh Ä‘i trước . Tang Nguyên và Mã Ãức là hai viên tướng cạnh theo sau . Binh thế mạnh như rồng , sức ngưá»i như gió bão .
Trương SÆ¡n ngày Ä‘i đêm nghỉ , chẳng bao lâu đã đến Tây Kỳ , liá»n truyá»n quân đóng trại nÆ¡i cá»­a thành phía Bắc, rồi há»p chư tướng bàn kế ra binh.
Tiên Báo thưa :
- Quân ta Ä‘i đưá»ng xa ngàn dậm , má»›i đến nÆ¡i còn mệt má»i , nếu Nguyên soái xuất quân gấp khó thắng trận đầu .
Trương Sơn khen :
- Tướng quân nói phải lắm, song cũng không nên chểnh mảng làm nhục lòng quân. Vậy thì cho quân sĩ canh phòng cẩn mật , đỠphòng Tử Nha cướp trại .

Bấy giá» Tá»­ Nha Ä‘ang sai Tân Giáp sắm thêm khí giá»›i cho kịp ngày bái tướng đăng đàn, lại truyá»n Hoàng Phi Hổ bảo thợ may làm má»™t số cỠđỠthật nhiá»u để dùng trong quân ngÅ© không để lá»™ má»™t sắc cá» nào khác.
Hoàng Phi Hổ lấy làm lạ há»i :
- Cá» xí là con mắt cá»§a quân binh. Xưa nay ra trận ai cÅ©ng dùng cá» ngÅ© sắc để phân biệt trước sau tả hữu, và nhỠđó hàng ngÅ© khá»i lá»™n xá»™n. Nếu Thừa Tướng dùng má»™t màu đỠthì quân sÄ© sẽ không phân biệt được Nam, Bắc, Ãông, Tây, khó bá» tấn thối . Hay là Thừa Tướng có mưu kế gì khác xin chỉ rõ cho tôi biết ?
Tá»­ Nha vừa cưá»i vừa nói :
- Vì tướng quân chưa hiểu : Màu đỠthuá»™c há»a, mà chúa ta ở phương Tây thuá»™c kim. Loài kim không có lá»­a rèn thì chẳng thành khí được. Ấy là ngÅ© hành tương khắc mà tương sanh. Tuy ta dùng má»™t màu cá», nhưng ngù cá» thì lại có đủ năm sắc vàng , xanh, trắng, đỠ, Ä‘en, quân binh ta sẽ nhìn vào màu cá» mà phân biệt được Ãông, Tây , Nam, Bắc .Ta nghÄ© không hại chi mà sợ .
Hoàng Phi Hổ khen :
- à kiến Thừa Tướng rất hay .
Bá»—ng có tám trăm chư hầu Ä‘á»u dâng biểu đến xin Võ vương há»™i tá» tại Mạnh Tân để há»p binh đánh Trụ .
Tử Nha nói với các tướng :
- Việc này cần phải dè dặt, vì ta e chúa công còn kính nhà Thương , không nỡ đem binh phạt Trụ .

Giữa lúc Tử Nha và các tướng đang bàn luận thì có quân thám mã vào báo :
- Trụ vương sai Trương Sơn làm Nguyên soái đem binh phạt Tây Kỳ, hiện đã kéo đến nơi và đóng trại ở Bắc môn.
Tá»­ Nha há»i Ãặng Cá»­u Công :
- Trương Sơn dụng binh như thế nào ?
Ãặng Cá»­u Công thưa :
- Trương SÆ¡n làm Nguyên soái, trước đây thay tôi trấn Tam SÆ¡n. Ngưá»i nầy chỉ có sức mạnh, chá»› không có phép tắc gì hết.

Qua bữa sau có tin Trương Sơn kéo quân đến trước thành khiêu chiến.
Tá»­ Nha há»i các tướng :
- Ai muốn ra đánh trận đầu ?
Ãặng Cá»­u Công xin xuất trận.
Tá»­ Nha nhận lá»i, Ãặng Cá»­u Công kéo binh ra thành, thấy má»™t tướng mặt Ä‘á», tay cầm siêu Ä‘ao, xem lại là Tiên Báo .
Ãặng Cá»­u Công kêu lá»›n nói :
- Tiên tướng quân, hãy vỠnói với Trương Sơn ra đây cho ta nói chuyện .
Tiên Báo điểm mặt Cửu Công mắng rằng :
- Phản tặc ! Thiên tá»­ không phụ ngươi, phong làm đại tướng, ngươi không biết Ä‘á»n Æ¡n đáp nghÄ©a lá»i đầu giặc đánh vua, còn mặt mÅ©i nào sống trong trá»i đất
Ãặng Cá»­u Công bị mắng hổ thẹn, không biết lá»i nào cải lẽ, túng thế phải nói đùa :
- Tiên Báo ! Ngươi là đứa thất phu, biết chi mà nói phách , rất đỗi Văn Thái Sư còn không bảo tồn tánh mạng, huống chi các ngươi là lũ chuột , sức mấy mà dám phạt Tây Kỳ .
Nói rồi vung đó tới chém, Tiên Báo rán hết sức chống đở .
Ãánh được ba mươi hiệp Tiên Báo thương pháp rối loạn bị Ãặng Cá»­u Công chém má»™t Ä‘ao rÆ¡i đầu . Binh Thương vỡ loạn, Ãặng Cá»­u Công xách đầu Tiên Báo vá» nạp cho Tá»­ Nha, Tá»­ Nha mừng rỡ truyá»n dá»n tiệc khao thưởng.
Trương SÆ¡n hay tin Tiên Báo bị Ãặng Cá»­u Công chém giữa trận, nổi giận kéo quân đến thành khiêu chiến, quyết giết Ãặng Cá»­u Công trả thù cho Ãại tướng.
Quân vào báo lại vá»›i Tá»­ Nha, Ãặng Cá»­u Công xin xuất trận.
Ãặng Thiá»n Ngá»c xin theo cha lược trận.
Ãặng Cá»­u Công vừa ra khá»i cá»­a thành.
Trương Sơn trông thấy mắng lớn :
- Phản tặc ! Triá»u đình chẳng phụ ngươi , sao ngươi trở lòng đầu giặc . Ta quyết bắt ngươi đưa vá» Triá»u Ca cho vua xá»­ tá»™i.
Ãặng Cá»­u Công nói .
- Ngươi làm đại tướng mà không biết thá»i vận, khác chi trâu ngá»±a mặc áo quần, Trụ vương thất đức ham dâm vô đạo, các chư hữu hầu phản Trụ đầu Châu. Còn ngươi khư khư treo phò má»™t kẻ bạo ngược , trái lòng trá»i nghịch ý dân, sao gá»i là chính nghÄ©a. Nếu nghe lá»i ta nói, xuống ngá»±a đầu Châu cÅ©ng không mất công hầu mà giữ tròn tánh mạng bằng cải lá»i ta ăn năn không kịp .
Trương Sơn nổi giận mắng :
- Thất phu ! Ãã phản vua phản nước còn dụng lý lẽ dụ ngưá»i. Ta không bắt ngươi nghiá»n xương , ta không phải tài làm đại tướng .
Nói rồi đâm má»™t giáo. Ãặng Cá»­u Công đưa thương ra đỡ. Ãánh được ba mươi hiệp, Ãặng Cá»­u Công toát mồ hôi , không sao bì lại sức mạnh cá»§a Trương SÆ¡n.
Thiá»n Ngá»c biết cha mình yếu sức, liá»n ném vào mặt Trương SÆ¡n má»™t cục đá.
Trương Sơn bị Ngũ quang thạch trúng nhằm sống mũi, gần té xuống yên , thất kinh quất ngựa chạy dài .
Cha con Ãặng Thiá»n Ngá»c đại thắng thâu quân vào thành.
Trương Sơn mặt sưng húp, vỠđến dinh nằm lì một đống, lòng căm tức không sao vui được.
Bỗng có quân vào báo :
- Có đạo sĩ đến trước dinh xin ra mắt.
Trương SÆ¡n truyá»n má»i vào thấy ngưá»i ấy là má»™t đạo nhân , đầu chừa hai vá, vai mang má»™t lưỡi gươm, bước tá»›i thi lá»…, Trương SÆ¡n gượng ngồi dậy cúi chào.
Ãạo sÄ© thấy mặt Trương SÆ¡n sưng vù sống mÅ©i bầm Ä‘en, liá»n há»i nguyên do.
Trương Sơn nói :
- Tôi ra trận đánh vá»›i Cá»­u Công , bị nữ tướng lén quăng vào mặt tôi má»™t cục đá, làm cho mặt mày đổ lá»­a phải bại tẩu chạy vá».
Ãạo sÄ© mỉm cưá»i nói :
- Ãể tôi cho má»™t chút thuốc lành liá»n.
Nói rồi giấy thuốc hòa với nước xức vào mặt Trương Sơn. Giây lát mặt Trương Sơn không còn đau đớn gì nữa.
Trương SÆ¡n mừng quá há»i thăm :
- Ãạo sư từ đâu đến ?
Ãạo sÄ© nói :
- Ta là Võ Dực tiên ở Bồng Lai đảo đến đây giúp sức với tướng quân.
Trương Sơn mừng rỡ nói :
- Nếu vậy thì thật may mắn.
Rạng ngày Võ Dá»±c tiên đến thành má»i Tá»­ Nha ra nói chuyện .
Quân vào báo.
Tử Nha nói :
- Ta bị ba mươi sáu đạo binh đến đánh Tây Kỳ, nay tính đã được ba mươi hai đạo rồi, còn bốn đạo nữa không lẽ từ chối.
Nói rồi truyá»n các tướng kéo binh ra thành.
Na Tra với Hoàng Thiên Hóa đi một cặp, Kim Tra với Mộc Tra đi một cặp, Vi Hộ với Lôi Chấn Tử đi một cặp, Dương Tiển và Thổ Hành Tôn đi sau cùng.
Tử Nha đến trước trận vòng tay chào Võ Dực tiên, và nói :
- Chẳng hay đạo hữu danh hiệu là chi ? Ãến đây dạy lẻ nào xin cho biết ?
Võ Dực tiên nói :
- Bần đạo ở núi Bồng Lai, hiệu là Võ Dá»±c. Còn ngươi có phải là Tá»­ Nha, há»c trò cá»§a Nguyên Thỉ tại núi Côn Lôn không ? Ta không can hệ gì đến ngươi, sao ngươi dám hăm ta, đòi rút gân và nhổ lông cánh . Ngươi cậy quyá»n phép nào mà khinh ta như vậy ?
Tử Nha bái và thưa :
- Ãạo hữu nghe lầm, trách oan tôi như vậy, chá»› thá»±c tình tôi chưa từng quen vá»›i đạo hữu bao giá», chưa biết đạo hữu là ai, làm gì có chuyện hăm dá»a .
Võ Dực tiên nghe Tử Nha nói, cúi đầu ngẩm nghĩ :
- Tử Nha nói cũng phải , có lẽ Thân Công Báo đã gạt ta chăng !
Liá»n ngó Tá»­ Nha tỠý dò xét :
- Ngươi nói nghe cÅ©ng có lý, song chẳng lẽ ngưá»i ta đặt chuyện vu vÆ¡ ? Ta cho ngươi biết, lần sau chá»› vô lá»… như vậy . Nếu không chừa thói ấy, chắc ta không dung tình. Thôi ngươi hãy vá» thành, ta cÅ©ng trở vá» núi.
Tá»­ Nha chưa kịp truyá»n lịnh lui binh.
Na Tra nghe giá»ng nói tá»± cao tá»± đại cá»§a Võ Dá»±c tiên không sao chịu nổi lướt tá»›i nói lá»›n :
- Yêu đạo ! Ngươi dám khi dễ sư thúc ta như vậy à !
Vừa nói vừa đâm Vô Dực tiên một giáo.
Võ Dực tiên trợn mắt nhìn Tử Nha :
- Nếu vậy ngươi ỷ có thằng oắt con này khinh bỉ ta.
Nó rồi vung gươm chém lại.
Hoàng Thiên Hóa giục kỳ lân đến đánh tiếp má»™t chùy, Lôi Chấn Tá»­ quạt cánh bay lên trá»i giáng xuống má»™t côn, Thổ Hành Tôn cÅ©ng chạy vá» trợ chiến. Rồi Dương Tiển giục ngá»±a vào chém má»™t Ä‘ao, áp vây Võ Dá»±c tiên chẳng khác kiến bâu cục đưá»ng.
Na Tra quăng Càn Khôn Quyện đành nhằm vai Võ Dực tiên, Hoàng Thiên Hóa phóng Toàn Tâm đinh khoan lủng cánh tay mặt .
Thổ Hành Tôn đập trên đùi một gậy , Dương Tiển quăng Hạo Thiên Khuyển cắn cổ.
Võ Dực tiên la lên một tiếng vội vàng độn thổ đi mất.
Tử Nha cũng thâu binh vỠthành thưởng công các tướng.
Võ Dực tiên vỠđến trại Trương Sơn ra nghênh tiếp và an ủi:
- Ãạo trưởng hôm nay vì mắc kế nên má»›i bị thương. Việc binh gia thắng bại lẽ thưá»ng, có gì lo lắng .
Võ Dực tiên nói :
- Ta sơ ý không để phòng, bị chúng nó ỷ đông làm hỗn.
Nói rồi lấy thuốc trong giá» hoa lam uống vào ít hoàn, chẳng bao lâu thương tích Ä‘á»u lành mạnh.
Võ Dực tiên nói với Trương Sơn :
- Ta vì lòng từ bi không nỡ sát hại, thế bá»n này cố xúc phạm, ta không thể bá» qua. Thôi, hãy Ä‘em rượu ra đây cho ta uống rồi đêm nay ta dùng phép làm cho thành Tây Kỳ hóa ra biển lá»­a , không má»™t ngưá»i nào sống sót nổi.
Trương SÆ¡n mừng rỡ, hối quân dá»n tiệc đãi đằng Võ Dá»±c tiên cho đến lúc mặt trá»i lặn.

Bấy giá» Tá»­ Nha ngồi trong trướng phá»§, xảy thảy má»™t trận gió thổi tá»›i làm rÆ¡i miếng ngói trước thá»m liá»n đánh tay xem, biết thành Tây Kỳ có nạn , liá»n vá»™i tắm rá»­a cầm gươm làm phép đảo hải, Ä‘em nước biển Bắc đổ vào thành Tây Kỳ.
Còn Nguyên Thỉ hay việc ấy cũng vội lấy bình lưu ly đựng nước Tam quang thần thủy đổ trên biển Bắc, trợ lực Tử Nha.

Ãến canh ba, Vô Dá»±c tiên hiện thành hình chim đại bàng, xòe hai cánh che khuất ná»­a khung trá»i, xem thấy trên thành Tây Kỳ đầy nước biển , thì cưá»i ngất, nói :
- Khương Thượng dốt nát, không rõ sức lực của ta. Dẫu nước bốn biển dồn lại đây ta tát một hồi cũng hết, sá gì một biển mà đỡ được cả thành sao ?
Nói rồi rán sức bình sanh, hai cánh quạt một lượt. Quạt bảy tám chục cái, xem lại không cạn chút nào.
Võ Dá»±c tiên cứ tát mãi cho đến canh năm, coi lại trá»i đã sáng mà nước vẫn y nguyên.
Báo hại Vỡ Dực tiên lông lá ướt đẩm, mệt muốn đứt hơi, lòng đói như cào, thở dài :
- Ta không ngỠcó chuyện lạ lùng như vậy. Nay trân thế ta ra nổi nầy, nếu trở vào dinh, tướng sĩ trông thấy sẽ chế nhạo ta không ít, chi bằng tìm nơi nào thanh vắng, kiếm vật thực lót lòng , đợi mình mẩy khô khan rồi sẽ tính kế khác.
Nghĩ rồi vỗ cánh bay sang một hòn núi kia, thấy một đạo sĩ đang ngồi dưới chân núi , hình như lâm dâm tụng niệm gì đó .
Võ Dực tiên vì đói quá sanh ra bạo tàn , tính bắt lấy đạo sĩ ấy ăn cho đở dạ .
Ãạo sÄ© ngồi đưới chân núi, thấy má»™t con chim Ãại bàng giÆ¡ vút nhá»n bay xá»›t qua tính bắt mình, liá»n chỉ má»™t cái, tức thì Ãại bàng sa xuống đất.
Ãạo sÄ© đưa tay lau mặt, và nói :
- Ãại bàng Ä‘iểu ! Ngươi dám toan xợt ta sao ?
Võ Dực tiên thưa :
- Không dám giấu đạo sư, tôi đi đánh Tây Kỳ đói quá, không có vật gì lót lòng, tính làm hổn , không dè thầy pháp thuật cao siêu , xin rộng tình dung thứ.
Ãạo sÄ© nói :
- Nếu đói bụng sao không nói cho ta biết đặng ta chỉ chổ cho , lại đi làm chuyện vô đạo như vậy. Nhưng thôi, ngươi có đói bụng thì hãy bay xuống núi Tử Vân cách đây hai trăm dậm , hiện có các thầy tu đang làm chay, không thiếu chi đồ ăn. Vậy ngươi hãy đi mau kéo trể.
Võ Dá»±c tiên lạy tạ liá»n vá»— cánh bay bổng rồi sa xuống núi Tá»­ Vân, hiện nguyên hình thì thấy các đạo sÄ© Ä‘ang ngồi nói chuyện, xảy có má»™t đạo đồng bưng nước Ä‘i lên.
Vô Dực tiên bước đến nói :
- Tôi mới đi đến.
Ãạo đồng nhìn vào mặt Võ Dá»±c tiên nói :
- Ãạo sÄ© thật xui xẻo, phải chi đến sá»›m má»™t chút nữa thì cổ bàn còn, bấy giá» thì cổ bàn hết, biết làm sao .
Võ Dực tiên hầm hầm nói .
- Ãừng bào chữa, ngươi lá»±a ngưá»i mà đải thì sao gá»i là công bình.
Ãạo đồng nói :
- Nay lỡ bửa hết, xin thầy mai đến sớm .
Võ Dực tiên trợn mắt cải lại .
Má»™t đạo sÄ© trông thấy há»i, đạo đồng thưa :
- Có một đạo sĩ đến muộn , cổ bàn hết không còn đãi đằng, nên đạo sĩ này la lối chớ không có chuyện gì xảy ra cả.
Ãạo sÄ© há»i đạo đồng :
- Ngươi hãy xem lại coi còn bánh trái gì không ?
Ãạo đồng nói :
- Dạ . Bánh thì còn .
Võ Dực tiên nói :
- Nếu còn bánh thì đem đây cũng được.
Ãạo đồng Ä‘i vào bưng ra má»™t mâm bánh.
Võ Dực tiên ngồi xuống ăn hết tám chục cái bánh.
Ãạo đồng lại há»i :
- Ãạo sÄ© dùng nữa thôi ?
Võ Dực tiên nói :
- Nếu còn đem thêm càng tốt .
Ãạo đồng liá»n Ä‘em bánh ra.
Vô Dực tiên ăn đến một trăm lẻ tám cái mới thôi.
Ăn uống no nê, Võ Dực tiên hiện hình chim bay đi, ý muốn vỠTây Kỳ đánh phá, nhưng khi bay ngang qua lão đạo sĩ lúc nãy , bị ông ta chỉ tay một cái, Võ Dực tiên không còn bay được nữa nên sa xuống và la lớn :
- Ôi ! Ãứt ruá»™t tôi ! Chắc chết quá đạo sÄ© Æ¡i !
Vừa la Võ Dực tiên vừa lăn lộn , ôm bụng kêu gào, vẻ một thật đáng thương hại .
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #63  
Old 13-10-2008, 05:29 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 63

Thân Công Báo khuyên Nhứt Ãiện hạ đánh Tá»­ Nha



Khi ấy đạo sĩ bước đến nói :
- Ăn uống no say rồi vỠđây trêu ta đó hay sao ?
Võ Dực tiên nói :
- Bẩm đạo sĩ ! Tôi chỉ ăn có ba cái bánh sao bây giỠđau bụng quá chắc phen này tôi chết mất.
Ãạo sÄ© vẫn Ä‘iá»m nhiên nói :
- Nếu ăn vào không chịu thì mửa ra, có gì đâu mà rên la.
Võ Dá»±c tiên nghe nói vá»™i moi cổ cho má»­a ra. Nhưng lạ lùng tay khi má»­a ra thì cục nào cục nấy như trứng gà, dính liá»n nhau như dây chuá»—i khiến cho Võ Dá»±c tiên thất kinh, mặt cắt không còn chút máu.
Bỗng đạo sĩ lau mặt hét lớn :
- Võ Dực tiên ! Thật là đồ quái tặc. Ngươi đã nhìn ra ta chưa ?
(Ãạo sÄ© ấy là Nhiên Ãăng , khi nãy sợ Võ Dá»±c tiên biết nên phải lau mặt giả hình, nay lau mặt hiện nguyên hình lại).
Võ Dá»±c tiên thất kinh, sá»­ng sốt nhìn Nhiên Ãăng không nói má»™t lá»i.
Nhiên Ãăng Ä‘iểm tay vào mặt mắng :
- Ngươi là loài yêu nghiệt ! Tá»­ Nha vâng lệnh Nguyên Thỉ xuống phạt Trụ phò Châu để cứu muôn dân trong cảnh binh lá»­a , sao ngươi dám cãi mệnh trá»i , đánh Tá»­ Nha , lại còn muốn ăn thịt ta nữa .
Mắng rồi, phất tay áo bảo Huỳnh Cân lực sĩ :
- Ãem treo cổ thằng nầy vào cá»™i tòng chá» khi phạt Trụ rồi phân xá»­ nó sau.
Võ Dực tiên nghe nói, khóc lóc, năn nỉ :
- Xin đạo sư tha tá»™i cho kẻ lầm đưá»ng. Bởi tôi nghe lá»i xúi giục nay quá ăn năn, không dám phá Tây Kỳ nữa.
Nhiên Ãăng nói :
- Nếu ngươi đã biết ăn năn. Vậy ngươi chịu làm đệ tử ta thì ta tha tội cho.
Võ Dực tiên cúi lạy nói :
- Ãệ tá»­ xin theo thầy tu niệm cho thành chánh quả .
Nhiên Ãăng chỉ tay má»™t cái , xâu chuá»—i rÆ¡i xuống đất.
Võ Dực tiên mới hay một trăm lẻ tám cái bánh mình vừa ăn đó là xâu chuỗi hột .
Nhiên Ãăng thâu chuá»—i xong dẫn Võ Dá»±c tiên vá» núi Linh Tá»±u .

Nói vá» núi Cá»­u Tiên, động Ãào Nguyên , ông Quảng Thành Tá»­ bấy giá» Ä‘ang ngồi trong động, bá»—ng thấy Bạch Hạc đồng tá»­ Ä‘em trát đến .
Quảng Thành Tử lật ra xem thì thấy Nguyên Thỉ viết : Tử Nha gần bái tướng , các đệ tử phải đến Tây Kỳ mà đưa.
Quảng Thành Tử xem xong tạ ơn, Bạch Hạc đồng tử bay vỠđộng.
Quảng Thành Tử thầm nghĩ :
- Nay Tá»­ Nha gần Ä‘em binh đánh năm ải, ta nên cho Ân Giao xuống Tây Kỳ giúp đỡ Tá»­ Nha trước thăm xứ sở, sau giết Ãắt Ká»· trả thù cho mẹ.
Nghĩ rồi, kêu lớn :
- Ân Giao đâu , ra ta dạy việc.
Ân Giao đang ở sau động, nghe thầy kêu vội chạy vào quì thưa :
- Thầy đòi con dạy việc chi ?
Quảng Thành Tử ân cần nói :
- Võ Vương nay hội chư hầu tại Mạnh Tân để phạt Trụ. Vậy nay đã đến lúc con trả được thù. Thầy muốn sai con xuống Tây Kỳ giúp Tử Nha phạt Trụ, ý con nghĩ thế nào ?
Ân Giao thưa :
- Cha con nghe lá»i Ãắt Ká»· và gian thần giết vợ lại còn làm cho mẹ con phải thác oan. Thù ấy không bao giá» nguôi . Nay thầy cho Ä‘i, con đâu dám trái .
Quảng Thành Tử vui vẻ nói :
- Vậy con hãy ra sau động Ãào Nguyên, dá»±a gành Sư Tá»­ tìm má»™t binh khí Ä‘em vỠđây đặng thầy truyá»n võ nghệ và phép tắc đặng xuống núi lập công báo thù.
Ân Giao vâng lịnh ra Ä‘i. Ãi đến cầu đá, bá»—ng thảy má»™t cái động như Ä‘á»n đài lầu các.
Ân Giao nghĩ thầm :
- Xưa nay thầy không cho ta đến chốn này , nay sai đến tìm binh khí, thật là chuyện lạ. Nhưng chẳng lẽ thầy lại hại ta. Cứ nhắm mắt ta vào đại thử xem sao .
Nghĩ rồi , Ân Giao bước qua cầu đá, từ từ đẩy cửa bước vào, thấy trong động có bốn ghế đá và một cái bàn, trên bàn có bảy hột đậu hơi thơm bốc lên nghi ngút.
Ân Giao không thể nhịn được, liá»n đưa tay bóc ba thá»­ má»™t há»™t, thấy thÆ¡m ngon khác thưá»ng , nên Ân Giao ăn hết không còn má»™t há»™t. Ä‚n uống xong, Ân Giao ngồi nghÄ© :
- Thầy sai Ä‘i tìm binh khí, ta lại trái lá»i vào đây phá phách , thật là tá»™i lá»›n .
NghÄ© rồi liá»n lên bước ra khá»i động, trở lại cầu đá. Bá»—ng nÆ¡i vai Ân Giao kêu rắc má»™t tiếng, Ân Giao giật mình nhìn lại thấy vai mình má»c thêm hai cánh tay. Tiếp đó bốn cánh tay má»c thêm nữa, và hai cái đầu ở cổ lòi ra cá»™ng tất cả là ba đầu sáu tay.
Ân Giao sảng sốt, không biết vì cá»› gì, bá»—ng nghe trước có tiếng Bạch Vân đồng tá»­ gá»i lá»›n :
- Sư huynh ! Thầy cho đòi anh vào hầu lập tức.
Ân Giao trợn con mắt nhìn Bạch Vân đồng tử chẳng ngỠlại có thêm một con mắt giữa trán nữa, tức là Ân Giao có ba đầu mà ba con mắt.
- Sư huynh hiện quỷ rồi !
Quảng Thành Tử bước ra thấy Ân Giao như vậy đã không quở trách lại vỗ tay khen :
- Nhà Châu có phước lá»›n nên má»i khiến tướng dữ ra phò. Việc nầy lạ lắm, nhưng chưa há» chi.
Nói rồi dắt Ân Giao ra động Ãào Nguyên dạy nghỠđánh kích.
Khi Ân Giao đã thành thuộc, Quảng Thành Tử lại trao các bửu bối như Phiên Thiên Ấn , Lạc Hồn Chung , Thư Hùng kiếm cho Ân Giao và nói :
- Ngươi xuống Tây Kỳ trước, ít ngày nữa ta cũng đến sau.
Ân Giao lảnh các báu vật, lạy tạ .
Quảng Thành Tử nói :
- Ta còn má»™t lá»i nay cần dặn dò ngươi. Ta đã trao hết bá»­u vật cho ngươi tức là ta mong ước ngươi giúp Võ vương, thâu năm ải phạt Trụ cứu dân , nếu má»™t mai ngưá»i cãi lá»i ta, làm khác Ä‘i sẽ bị tru diệt.
Ân Giao thưa :
- Công sư phụ dạy dá»— bao nhiêu năm trá»i, lẽ nào con dám cải mạng, vả lại cha tôi bạo ngược, giết vợ hại con, thù Ãắt Ká»· chưa phai trong lòng, con quyết chí xuống đầu Châu hiệp lá»±c vá»›i sư thúc đánh năm ải , phá Triá»u Ca, bắt Ãắt Ká»· bằm xương trả oán.
Quảng Thành Tử nói :
- Nhưng tình Ä‘á»i hay thay đổi, trần thế ảnh hưởng xấu xa, thì chỉ sợ xa thầy, con bị sa ngã.
Ân Giao nói :
- Nếu con đổi lòng, con sẽ bị lưỡi cày cầy nát thây.
Quảng Thành Tử nghe nói mừng rỡ.

Ân Giao từ giã độn thổ xuống thành Tây Kỳ .
Ãi được má»™t đỗi , Ân Giao trồi đầu lên gặp má»™t hòn núi lá»›n , hoa quả xanh tươi, bả tòng rậm rạp. Ân Giao chưa biết đây là đâu , lÆ¡ láo nhìn thì nghe trong rừng rậm có tiếng thanh la khua vang , rồi bên rừng xuất hiện má»™t tướng cỡi ngá»±a hồng, có ba con mắt , tay cầm cặp bản lang nha xông tá»›i hét lá»›n :
- Ngưá»i ba đầu tên chi , dám đến đây dá» thám dinh trại ta !
Ân Giao nói .
- Ta là Thái tử Ân Giao có việc đi ngang qua đây, sao ngươi dám vô lể.
Tướng ấy nghe nói liá»n bước xuống ngá»±a chấp tay tung hô vạn tuế và há»i :
- Ãiện hạ có việc gì lại Ä‘i qua núi Bạch Long nầy ?
Ân Giao nói :
- Ta vâng lịnh sư phụ xuống Tây Kỳ giúp Tử Nha.
Nói chưa dứt lá»i đã thấy má»™t tướng khác cÅ©ng ba con mắt , nhưng có ba chòm râu dài , mặt tợ dồi phấn , đầu đội ngân khôi , mang bạch giáp cỡi ngá»±a kim, cầm giáo xông đế há»i lá»›n :
- Ai đó vậy ?
Ngưá»i mặt xanh đến trước nói :
- Ân Ãiện hạ đấy, hãy xuống ngưụa ra mắt cho mau .
Ngưá»i mặt trắng liá»n xuống yên làm lá»…, rồi nói :
- Xin má»i Ãiện hạ vá» trại.
Ân Giao thấy hai ngưá»i đối xá»­ thâm tình như vậy, không từ chối , theo vá» trá»i lập tức. Ãến nÆ¡i, hai ngưá»i má»i Ân Giao ngồi lên cao, rồi cùng nhau quì móp dưới đất.
Ân Giao vá»™i đỡ hai ngưá»i dậy, và nói :
- Nhị vị tướng quân tên hỠlà chi ?
Ngưá»i mặt xanh thưa :
- Tôi là Ôn Lương, còn ngưá»i ấy là Mã Thiện, lâu nay chiếm cứ núi này làm kế mưu sinh.
Ân Giao nói :
- Ta xem hai vị Ä‘á»u là tay hào kiệt , tại sao không giúp nước lập công, hưởng lá»™c triá»u đình, mà sống vá»›i núi non hư danh tiết. Nếu hai vị theo tôi xuống Tây Kỳ, phò Châu đánh Trụ , tôi hết lòng hướng dẫn.
Ngưá»i mặt trắng thưa :
- Ãiện hạ là dòng dõi Thành Thang, tại sao lại phò Châu đánh Trụ , xin dạy cho chúng tôi biết .
Ân Giao nói :
- Khí số nhà Thương đã hết , Châu Võ vương ra Ä‘á»i. Vả lại cha ta bạo ngược, làm nhiá»u việc thất đức, nên vận nước đổi dá»i. Ta không thể cãi mệnh trá»i theo phò kẻ dữ.
Mã Thiện và Ôn Lương Ä‘á»u khen phải, hối quân dá»n tiệc đãi.
Ân Giao, khen điểm binh mã, dựng cỠChâu, cùng nhau kéo đi một lượt .
Ãoạn quân Ä‘i được hai mươi dậm, qua khá»i núi Bạch Long thì bá»—ng có tiá»n quân chạy trở lại báo tin :
- Có má»™t đạo sÄ© cỡi cá»p đến đây, xin ra mặt Ä‘iện hạ.
Ân Giao truyá»n quân đóng trại, rồi má»i đạo sÄ© vào.
Ãạo sÄ© xuống lưng hùm, vào yết kiến Ân Giao.
Ân Giao há»i:
- Ãạo trưởng từ đâu đến, có Ä‘iá»u gì chỉ dạy ?
Ãạo sÄ© nói :
- Ta là đệ tử núi Côn Lôn, hỠThân, tên Công Báo, vì thấy điện hạ đi ngang đây nên phải vào yết kiến. Chẳng hay điện hạ kéo binh đi đâu vậy ?
Ân Giao nói :
- Tôi vâng lệnh sư phụ xuống Tây Kỳ giúp đỡ Tử Nha.
Thân Công Báo vừa cưá»i vừa nói :
- Ãiện hạ nói gì ta không rõ . Vua Trụ là ngưá»i thế nào đối vá»›i Ä‘iện hạ ?
Ân Giao nói :
- Trụ vương là cha đẻ của tôi.
Thân Công Báo cưá»i mỉa mai :
- Thật là chuyện lạ lùng ! Trên thế gian ta chưa thấy ngưá»i con nào lại giúp ngưá»i dưng đánh cha mình. Ai bày ngươi làm cái chuyện ngá»— nghịch ấy ?
Ân Giao nói :
- Tuy Trụ vương là cha tôi, song khi số nhà Thương đã hết. Võ Vương là vua chân chánh, thiên hạ Ä‘á»u phục tùng, mệnh trá»i định, tôi đâu dám cãi lại.
Thân Công Báo nói :
- Cha ngươi làm những việc gì gá»i là ác !
Ân Giao nói :
- Cha tôi ham dâm vô đạo, giết vợ hại con, không lo việc trị dân, chỉ nghĩ đến tửu sắc.
Thân Công Báo nói :
- Trụ vương thất đức đã đành, nhưng kẻ sai ngươi xuống trần giết cha, phản chúa thì kẻ ấy còn vô đạo hÆ¡n Trụ vương nhiá»u. Cha mẹ là tình thiêng liêng, dù có lá»—i đạo vá»›i con, con cÅ©ng không nên trách, huống hồ lại giúp cho ngưá»i dưng Ä‘i giết cha mình thì còn đạo lý gì nữa . Trá»i nào lại bảo con phải giết cha là thuận theo lẽ trá»i !
Ân Giao làm thinh có vẻ nghĩ ngợi.
Thân Công Báo thấy Ân Giao có vẻ xiêu lòng , nói tiếp :
- Cha ngươi tuổi đã già, không bao lâu nữa cái cÆ¡ nghiệp kia sẽ vá» tay ngươi sá»­a trị , ngươi dại khá» tin theo lá»i phỉnh phá» cá»§a bá»n vô đạo , giúp ngưá»i khác để Ä‘oạt lấy cÆ¡ nghiệp mình thì không còn gì dại dá»™t hÆ¡n.
Ân Giao nói :
- Ãạo trưởng luận cÅ©ng có lý , song thầy tôi đã dạy , tôi không thể trái lá»i.
Thân Công Báo nói :
- Ngươi đừng mê muá»™i, tưởng những kẻ dạy dá»— ngươi là nhÆ¡n đức. Há» không có gì nhÆ¡n đức cả. Nếu há» nhân đức thì không khi nào há» sai ngươi xuống giết cha ngươi, không khi nào há» Ä‘em Thái Cá»±c Ãồ đốt em ngươi là Ân Hồng thành tro bụi, trong lúc Ân Hông đã ăn năn hối lá»—i trước giá» chết .
Ân Giao nghe nói thất kinh há»i :
- Em tôi vì sao mà chết ?
Thân Công Báo nói :
- Ngưá»i ta biểu em ngươi Ä‘i giết cha ngươi , em ngươi không chịu làm việc bất hiếu, nên đã bị Tá»­ Nha dùng Thái Cá»±c Ãồ đốt ratro .
Ân Giao nghe nói rối lòng, há»i :
- Chuyện ấy quả thật như vậy sao ?
Thân Công Báo nói :
- Ta không bao giá» nói dối , việc ấy thiên hạ ai cÅ©ng biết. Bây giá» Trương SÆ¡n Ä‘ang cầm binh đánh Tây Kỳ, nếu không tin ngươi xuống đó há»i Trương SÆ¡n thì rõ.
Ân Giao nghe nói tủi lòng khóc lớn.
Thân Công Báo nói :
- Ngươi cứ xuống Tây Kỳ, nếu quả Ân Hồng không bị giết thảm thiết như vậy, thì ngươi sẽ đầu Châu, còn đúng như lá»i ta nói, thì ngươi phải giữ bổn phận làm con, làm anh, Ä‘em thân giúp nước rá»­a thù, thì má»›i gá»i là nghÄ©a là nghÄ©a. Ta sẽ Ä‘i tìm má»™t ngưá»i tài phép xuống giúp ngươi .
Nói rồi cởi cá»p Ä‘i thẳng .
Ân Giao ngại ngùng, tuy kéo binh xuống Tây Kỳ mà lòng ngổn ngang trăm mối :
- Em ta không cừu oán vá»›i ai, lẽ nào ngưá»i ta xá»­ tệ như vậy ? Nếu Tá»­ Nha quả thiệt giết em ta , ta quyết rá»­a thù cho hả giận.

Khi Ân Giao đến Tây Kỳ đã thấy dinh trại binh Thương đóng tại đó.
Ân Giao sai Ôn Lương đến há»i , thì quả là trại cá»§a Trương SÆ¡n .

Bấy giỠTrương Sơn trong ngóng Võ Dực tiên đã hai ngày mà không thấy trở lại , lòng buồn bực không yên , bỗng thấy quân vào báo :
- Có má»™t vị tướng đến má»i Nguyên soái ra mắt Ãông cung Ä‘iện hạ .
Trương Sơn ngồi ngẫm nghĩ :
- Ãông cung Ä‘iện hạ là Ân Giao mất tích đã lâu, sao nay có mặt nÆ¡i Tây Kỳ ?
NghÄ© rồi truyá»n tướng ấy vào trại.
Ôn Lương bước vào ra mắt, Trương SÆ¡n há»i :
- Tướng quân từ đâu đến, có việc chi cần dạy ?
Ôn Lương đáp :
- Tôi vâng lịnh Ä‘iện hạ Ân Giao, má»i tướng quân ra mắt.
Trương sơn nói:
- Ãông cung trước kia bị gió bay mất, lẽ nào còn Ãông cung sao ?
Lý Cẩm ngồi một bên quay lại nói với Trương Sơn:
- Có lẽ là sự thật, xin Nguyên soái đến đó xem thiệt hư lẽ nào cho biết .
Trương SÆ¡n y lá»i cùng Lý Cẩm theo Ôn Lương ra khá»i trại.
Ôn Lương vào trước thưa với Ân Giao :
Trương Sơn đã tuân lệnh điện hạ đến đây.
Ân Giao truyá»n cho vào, Trương.SÆ¡n vào đến nÆ¡i thấy má»™t ngưá»i ba đầu sáu tay ngồi trước Ä‘iện, liá»n há»i :
- Chẳng hay điện hạ thuộc tông phái nào ?
Ân Giao nói :
- Ta là Nhứt điện Ân Giao.
Rồi thuật các chuyện cÅ© xảy ra tại Triá»u Ca cho Trương SÆ¡n nghe.
Trương Sơn mừng rỡ , làm lễ bái yết.
Ân Giao nói :
- Tướng quân có rõ chuyện Ân Hồng chăng ?
Trương Sơn thưa :
- Nhị Ä‘iện Ä‘em binh chinh phạt Tây Kỳ, bị Tá»­ Nha dùng Thái Cá»±c Ãồ đốt nát thành tro rồi .
Ân Giao khóc rống lên một tiếng, nhào xuống đất chết ngất. Các tướng đỡ dậy khuyên giải.
Ân Giao nói :
- Em ta tình cốt nhục làm sao quên thù nầy được .
Nói rồi bẻ gãy cây cỠlịnh tiển, thỠrằng :
- Nếu ta không giết Khương Thượng để báo thù cho em ta thì ta sẽ như cây cỠnầy.

Sáng hôm sau, Ân Giao kéo binh ra trận kêu tên Tử Nha ra thành hội kiến.
Quân vào báo, Tá»­ Nha dẫn binh tướng ra thành, Na Tra thấy hai tướng theo hầu và Ân Giao Ä‘á»u có ba con mắt, liá»n nói nhá» vá»›i Tá»­ Nha :
- Ba ngưá»i này có chín con mắt, cá»™ng thành bốn ngưá»i rưỡi .
Ân Giao lướt tá»›i há»i lá»›n :
- Tử Nha là ai ?
Tử Nha giục Tứ Bất Tướng đến đáp :
- Ta là Thừa Tướng Tử Nha đây , còn ngươi tên hỠlà chi ?
Ân Giao hét :
- Ta là Nhất Ä‘iện Ân Giao. Sao ngươi dám dùng Thái Cá»±c Ãồ hại em ta thành tro .
Tử Nha nói :
- Ấy là lỗi tại Ân Hồng. không phải ta muốn sát hại .
Ân Giao nổi giận, gầm lên một tiếng, không thèm tranh luận với Tử Nha, lướt tới đâm Tử Nha một kích.
Na Tra vung giáo cản lại , nói :
- Có ta cùng ngươi đối địch , chớ làm hỗn với sư thúc ta.
Ân Giao đánh với Na Tra được ít hiệp, lấy Phiên Thiên Ấn quăng lên đánh nhằm vai Na Tra một cái gần muốn sụm, Na Tra té xuống xe. Hoàng Thiên Hóa vung song chùy đến cản lại, các tướng Châu cứu Na Tra vỠthành.
Hoàng Thiên Hóa đánh với Ân Giao được ít hiệp bị Ân Giao dùng chuông Lạc Hồn rung lên, Hoàng Thiên Hóa tâm thần hỗn loạn nhào xuống đất, bị Trương Sơn lanh tay bắt trói.
Hoàng Phi Hổ thảy con bị bắt nóng lòng giục Thần ngưu đến đánh.
Ân Giao không thèm giao tranh, lấy Lạc Hồn rung vài cái , Hoàng Phi Hổ mê man té xuống lưng trâu, bị Mã Thiện , Ôn Lương bắt trói nữa .
Dương Tiển thấy Ân Giao dùng Lạc Hồn chung sợ Tá»­ Nha lâm nguy , liá»n giống chiêng thu quân vá» thành.
Tử Nha bại trận, vỠtrước trướng ngồi buồn bã, Dương Tiển bước đến thưa :
- Thật là lạ lùng.
Tá»­ Nha há»i :
- Chuyện gì vậy ?
Ân Giao dùng Phiên Thiên Ấn đả thương Na Tra, phép ấy là của Quảng Thành Tử sư bá, tại sao Ân Giao có được ?
Tử Nha nói :
- Chẳng lẽ Quảng Thành Tử cho Ân Giao mượn bửu bối đánh ta ?
Dương Tiển nói :
- Thừa Tướng đã quên câu chuyện Ân Hồng rồi sao . Biết đâu trong trưá»ng hợp nầy cÅ©ng xảy ra câu chuyện đáng buồn như vậy .
Tử Nha ngồi làm thinh ngẩm nghĩ không nói.

Bấy giỠÂn Giao thắng trận vá» dinh, truyá»n Ä‘em cha con Hoàng Phi Hổ đến trước trướng, há»i :
- Ngươi là ai đó ?
Hoàng Phi Hổ nói :
- Ta là Võ Thành vương Hoàng Phi Hổ.
Ân Giao lấy làm lạ, há»i lại :
- Tây Kỳ cũng có Hoàng Phi Hổ sao ?
Trương Sơn nói :
- Chính là Hoàng Phi Hổ ở Triá»u Ca, phản chúa đầu Châu, gây ra chinh chiến. Nay cha con nó bị Ãiện hạ bắt , thật lưới trá»i lồng lá»™ng thưa mà chẳng lá»t .
Ân Giao nghe rõ, vội bước xuống mở trói cho Hoàng Phi Hổ và nói :
- Ngưá»i nầy là ân nhân cá»§a ta. Trước kia nếu không nhá» Võ Thành Vương thì anh em ta đã mất mạng rồi, đâu còn sống đến ngày nay
Hoàng Phi Hổ há»i :
- Ãiện hạ trước kia bị gió thổi bay Ä‘i mất, sao ngày hôm nay trở vỠđược ?
Ân Giao không dám nói rõ tên thầy mình, sợ đối phương biết được nguồn gốc, nên nói trớ rằng :
- Hai đó ta được má»™t vị tiên ở Hải đảo cứu Ä‘em vá» nuôi , nay ta xuống đây quyết rá»­a há»n cho em ta. Còn tướng quân sao lại đầu Châu .
Hoàng Phi Hổ nói :
- Trụ vương càng ngày càng vô đạo, sát hại trung thần, ham dâm lạc há»a , đến nhị vị Ãiện hạ là tình máu má»§ mà Trụ Vương còn Ä‘em chém Ä‘i, huồng hồ chúng tôi chỉ là lÅ© bá»™ hạ.
Ân Giao không đợi Hoàng Phi Hổ nói hết ngắt lá»i :
- Thôi được, ta không hạch há»i việc đó làm gì , má»—i ngưá»i có má»™t ý muốn riêng, phản Trụ hay phò Trụ là do lòng ngưỡng má»™ cá»§a Tướng quân , trước kia Tướng quân tha anh em ta khá»i chết, nay ta đáp Ä‘á»n Æ¡n ấy. Vậy từ nay Tướng quân đừng ra trận giao tranh vá»›i ta nữa , vì nếu bắt được lần thứ hai ta sẽ chiếu quân luật xá»­ trị .
Cha con Hoàng Phi Hổ không dám nói nhiá»u lá»i , cúi đầu tạ Æ¡n, trở vá» dinh thuật lại má»i việc vá»›i Tá»­ Nha .

Hôm sau, Ân Giao nóng lòng ra binh bắt Tử Nha báo thù .
Mã Thiện thưa :
- Xin cho tiểu tướng ra binh bắt Tá»­ Nha cÅ©ng được, cần gì phải nhá»c sức Ãiện hạ.
Ân Giao nhậm lá»i, Mã Thiện kéo quân ra thành khiêu chiến.
Quân vào báo, Tá»­ Nha há»i :
- Có tướng nào đám ra bắt Mã Thiện chăng ?
Ãặng Cá»­u Công liá»n cầm Ä‘ao lên ngá»±a kéo binh ra khá»i thành, thấy viên tướng có ba con mắt, Ä‘ang diệu võ dương uy, liá»n ná»i :
- Ngươi tên hỠlà chi mà dám vô lễ như vậy ?
Mã Thiện nói :
- Ta là đại tướng quân Mã Thiện.
Ãặng Cá»­u Công không xưng tên, lướt ngá»±a tá»›i chém đùa.
Mã Thiện đưa thương ra đở . Ãánh được vài hiệp, Ãăng Cá»­u Công dùng sức mạnh áp đảo cây thương cá»§a Mã Thiện rồi bắt sống Mã Thiện ném xuống đất hối quân trói lại dẫn vá» thành.
Tá»­ Nha thấy bắt được tướng địch, truyá»n dẫn vào.
Mã Thiện đứng trợn ba con mắt nhìn Tử Nha.
Tử Nha nạt lớn :
- Thất phu, đã bị ta bắt sao không chịu quỳ ?
Mã Thiện cưá»i lá»›n, mắng :
- Phản tặc ! Ngươi là đối thủ của ta , kẻ thù của chủ tướng ta , nay bắt được ta muốn làm gì thì làm, tại sao nghĩ đến chuyện quỳ lạy .
Tá»­ Nha nổi giận truyá»n Nam Cung Hoát Ä‘em ra ngoài xá»­ trảm.
Nam Cung Hoát tuân lệnh, Ä‘em Mã Thiện ra ngoài chém má»™t Ä‘ao , chẳng ngỠđầu Mã Thiện không rụng , lưỡi Ä‘ao chém xong thì đầu Mã Thiện liá»n lại như cÅ©.
Nam Cung Hoát thất kinh, vào báo lại với Tử Nha :
- Thật là quái gở. Tôi vâng lệnh chém Mã Thiện một nhát, nhưng nó không rơi đầu.
Tá»­ Nha lấy làm lạ liá»n dắt các tướng ra khá»i dinh, đến pháp trưá»ng xem thá»­.
Các tướng không tin má»—i ngưá»i chém má»™t nhát, nhưng không ai chém đứt đầu Mã Thiện được. Cứ lưỡi Ä‘ao vừa xá»›t qua cái đầu cá»§a Mã Thiện liá»n lại như cÅ©. Vi Há»™ nổi xung giÆ¡ Gián ma xá»­ đập trên đầu Mã Thiện má»™t cái, Mã Thiện vẫn như không. Ai nấy le lưỡi lắc đầu, không biết dùng cách gì giết Mã Thiện cho được.
Tử Nha nói :
- Các ngươi hãy đùng lửa Tam muội mà đốt thế nào đến cũng tan xác, ta xem chắc là loại yêu quái gì đây.
Na Tra, Má»™c Tra, Kim Tra, Lôi Chấn Tá»­ há»p lá»±c dùng lá»­a Tam muá»™i đốt má»™t hồi, Mã Thiện thấy lá»­a cháy cưá»i lá»›n nói :
- Thôi ta kiếu các ngươi trở vá» kẻo đã làm mất thì giá» các ngươi nhiá»u lắm rồi.
Lá»i nói vừa dứt, Mã Thiện đã biến mất.
Tử Nha xem thấy chẳng vui , trở vào trướng cùng các tướng thương nghị.
Dương Tiển thưa :
- Tôi xin qua núi Cá»­u Tiên há»i thăm sư bá Quảng Thành Tá»­ vá» việc Ân Giao, sẳn tiện đến núi Chung Nam mượn kiếng chiếu yêu cá»§a Vân Trung Tá»­ Ä‘em vỠđây rá»i thá»­ Mã Thiện là giống gì hóa xác thì má»›i trừ nó được.
Tá»­ Nha nhậm lá»i, Dương Tiển liá»n độn thổ qua núi Cá»­u Tiên vào động Ãào nguyên làm lá»… Quảng Thành Tá»­.
Quảng Thành Tử nói :
- Ta vừa sai đệ tử ta là Ân Giao đến giúp Tây Kỳ, không biết nó đã tới chưa ?
Dương Tiển nói :
- Phải Ân Giao là ngưá»i trẻ tuổi có ba đầu sáu tay không ?
Quảng Thành Tử nói :
- Chính là nó đó. Ta sai nó xuống trước còn ta thì đợi ngày Tử Nha đăng đàn bái tướng đem binh phạt Trụ ta sẽ đến tiển hành.
Dương Tiển nói :
- Thế thì rối lắm !
Quảng Thành Tá»­ há»i :
- Chuyện gì vậy ?
Dương Tiển nói :
- Ân Giao không vâng lá»i sư bá xuống giúp Tây Kỳ, mà cầm binh đánh lại Khương Thừa Tướng, dùng Phiên Thiên Ấn đánh Na Tra gần sụm vai, ná»™i thành không ai dám cá»±, nên tôi phải lên đây há»i thăm sư bá dạy lẽ nào .
Quảng Thành Tử nghe nói hét lớn :
- Súc sinh ! Nó cải lá»i ta chắc sanh há»a ra ! Ta giao hết bá»­u bối cho nó để giúp Tây Kỳ, ngỠđâu nó lại làm loạn .
Dương Tiển nói :
- Trước kia Ân Hồng cÅ©ng cải lá»i Xích Tinh Tá»­ sư thúc, và cuối cùng cÅ©ng mang há»a.
Quảng Thành Tử nói :
- Thôi, ngươi vỠtrước, ta sẽ theo chân xuống Tây Kỳ ngay bây giỠ.
Dương Tiển từ tạ độn thổ thẳng sang núi Chung Nam, vào yết kiến Vân Trung Tử, thưa :
- Nay có má»™t ngưá»i đánh Tây Kỳ gá»i là Mã Thiện, chém, đốt Ä‘á»u chẳng chết, không biết vật gì hóa hình, nên tôi phải đến mượn kiếng chiếu yêu cá»§a sư thúc Ä‘em vá» rá»i thá»­, xong việc xin trả lại.
Vân Trung Tá»­ nhậm lá»i, trao kiếng phép cho Dương Tiển.
Dương Tiển tạ ơn độn thổ thẳng vỠthành Tây Kỳ .
Tá»­ Nha thấy Dương Tiển trở vá» mừng rỡ há»i :
- Ngươi đến há»i thăm Quảng Thành Tá»­ việc ấy ra sao ?
Dương Tiển thuật hết má»i chuyện, và nói :
- Ãệ tá»­ đã muợn được kiếng chiếu yêu cá»§a sư thúc Vân Trung Tá»­, ngày mai thế nào cÅ©ng bắt được Mã Thiện.
Tá»­ Nha mừng rỡ, liá»n sai Dương Tiển dẫn binh đến dinh Thương khiêu chiến để tìm tông tích Mã Thiện.
Dương Tiển kéo binh đến trước cá»­a dinh, gá»i lá»›n :
- Mã Thiện, chớ khoe tài, hôm nay ta đến lấy đầu ngươi đây.
Quân vào báo, Ân Giao sai Mã Thiện cầm binh.
Mã Thiện má»›i ra khá»i trại, Dương Tiển đã lấy kính chiếu yêu rá»i vào mặt , thấy trong kiếng hiện lên má»™t ngá»n đèn đỠrá»±c , mỉm cưá»i nghÄ© thầm :
- A, té ra nó là ngá»n đèn hiện thân , hèn chi chém không đứt, đốt không sợ.
NghÄ© rồi cầm giáo lướt tá»›i đâm liá»u.
Mã Thiện rước đánh được ba mươi hiệp .
Dương Tiển trá bại chạy dài, Mã Thiện không đuổi theo, trở vỠdinh thưa với Ân Giao :
- Dương Tiển đánh một lúc bỠchạy, tiểu tướng sợ chúng dùng mưu nên không đuổi theo.
Ân Giao nói :
- Ãại tướng cầm binh phải biết tùy thá»i tùy lúc, biết ngưá»i biết ta , đó má»›i là ngưá»i trí.
Nói rồi truyá»n quân mở tiệc vui vầy, khao thưởng tướng sÄ©.
Còn Dương Tiển thấy Mã Thiện không đuổi theo cũng thu binh vào thành.
Tá»­ Nha há»i :
- Mã Thiện là vật gì biến hình ?
Dương Tiển nói :
- Nó hiện ra trên mặt kiếng má»™t ngá»n đèn sáng rá»±c, không rõ lý lịch thể nào.
Vi Hộ nói :
- Theo tôi biết thì có ba ngá»n đèn lâu năm, má»™t ngá»n nÆ¡i cung Huyá»n Ãô , má»™t ngá»n nÆ¡i cung Ngá»c Hư, má»™t ngá»n tại núi Linh Tá»±u . Chưa chắc ngá»n nào thành hình, xin Dương huynh Ä‘i dò xét má»›i biết được .
Tử Nha nói :
- Như vậy Dương tướng quân phải ra công má»™t lần nữa, đến các nÆ¡i ấy há»i thăm.
Dương Tiển tuân lệnh, tức thì độn thổ đến cung Ngá»c Hư trước.
Ãến nÆ¡i thấy Bạch Hạc đồng tá»­ đứng trước động, Dương Tiển há»i :
- Chẳng hay ngá»n đèn trong cung Ngá»c Hư còn hay tắt ?
Bạch Hạc đồng tử chạy vào trong xem lại. rồi đáp :
- Ngá»n đèn lưu ly cá»§a Thiên Tôn vẫn còn cháy.
Dương Tiển biết không phải, liá»n giã từ Bạch Hạc đồng tá»­ đến núi Linh Tá»±u, vào động Huyá»n Giác làm lá»… Nhiên Ãăng .
Nhiên Ãăng há»i :
- Ngươi có chuyện gì đây ?
Dương Tiển há»i :
- Ngá»n đèn lưu ly cá»§a đạo trưởng còn cháy không ?
Nhiên Ãăng nhìn lên bàn thấy đèn tắt, liá»n nói lá»›n :
- Con yêu này trốn đi rồi.
Dương Tiển trình hết các việc, Nhiên Ãăng nói :
- Ngươi vỠtrước, ta sẽ theo sau.
Dương Tiển từ tạ Nhiên Ãăng, độn thổ trở vá» .
Tử Nha được Dương Tiển thưa hết các việc, mừng rỡ vô cùng.
Bỗng có quân vào báo :
- Quảng Thành Tử đạo nhân đến xin ra mắt.
Tá»­ Nha liá»n ra rước vào.
Quảng thành Tử chịu lỗi, và nói :
- Bần đạo không ngá» sá»± đại biến . Ân Giao tắc tệ, tá»™i ấy thật do bần đạo thất trách. Ãể bần đạo gá»i nó vào đây tạ tá»™i.
Tử Nha nói :
- Nhá» Ãạo huynh giúp đỡ tôi kẻo công việc trể tràng.
Quảng Thành Tá»­ liá»n đến trước dinh Thương gá»i lá»›n :
- Ân Giao ra đây cho ta bảo.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #64  
Old 13-10-2008, 05:30 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 64

La Tuyên nổi lửa đốt Tây Kỳ



Ân Giao nghe quân vào báo:

- Có má»™t vị đạo truởng má»i Ä‘iện hạ ra trước dinh.

Ân Giao nghĩ thầm:

- Chắc sư phụ ta đến đó rồi.

Liá»n nai nịt cỡi ngá»±a ra, thấy Quảng Thành Tá»­ Ä‘ang đứng chá», Ân Giao cúi đầu thưa:

- Ãệ tá»­ mang giáp trong mình, làm lá»… không trá»n xin thầy tha cho.

Quảng Thành Tử thấy Ân Giao mặc vương phục, nổi giận hét:

- Súc sanh! Ngươi thỠtrên núi với ta như thế nào mà bây giỠngươi trở lòng như vậy?

Ân Giao khóc và nói:

- Xin sư phụ cho phép con thưa vài lá»i. Con đã thá» vá»›i sư phụ chẳng bao giá» dám đổi ý. Khi xuống trần con có gặp Mã Thiện và Ôn Lương, sau đó lại gặp Thân Công Báo khuyên con phò Trụ. Tuy nhiên con không kể lá»i ấy, vì biết cha mình là ngưá»i bạo ngược, mắc tá»™i vá»›i thiên hạ đã nhiá»u. Con chỉ hận có má»™t Ä‘iá»u là Tá»­ Nha Ä‘em Thái Cá»±c Ãồ đốt Ân Hồng là em trai con thành tro bụi. Em con thù oán gì, mà Tá»­ Nha đối xá»­ như vậy? Sư phụ bảo con phải theo phò kẻ thù, đánh lại cha con, thì dù lòng con có là đất đá, không biết tri giác, cÅ©ng không thể nhịn nổi. Thầy hiểu cho tâm trạng con.

Quảng Thành Tử nói:

- Ngươi không rõ, Thân Công Báo là kẻ thù cá»§a Tá»­ Nha nên kiếm lá»i nói gạt. Chuyện ấy do em ngươi liá»u lÄ©nh, không chịu nghe lá»i thầy, và cÅ©ng do số trá»i định cả.

Ân Giao mỉm cưá»i cay đắng:

- Xin sư phụ nghÄ© lại. Con không kể lá»i nói cá»§a Thân Công Báo làm gì. Chẳng lẽ em con tá»± nhiên chạy vào Thái Cá»±c Ãồ cho chết hay sao? Còn số trá»i định thì số trá»i có bảo Tá»­ Nha Ä‘em Thái Cá»±c Ãồ giết em con không? Tại sao Tá»­ Nha tạo ra chuyện ác tâm như vậy? Rồi bảo là do trá»i định? Nay lòng con thảm thiết quá, không thể nào khác hÆ¡n là giết Tá»­ Nha để rá»­a hận. Xin thầy vá» núi nghỉ ngÆ¡i, để con liá»u mình giết Tá»­ Nha rồi sẽ đầu Châu lấy năm ải.

Quảng Thành Tử nói:

- Ngươi không nhá»› lá»i thá» cá»§a ngươi hay sao?

Ân Giao nói:

- Ãệ tá»­ nào không nhá»›, song chết vì lá»i thá» cÅ©ng đành, sống làm chi má»™t mình cho Ä‘á»i thêm tá»§i nhục.




Quảng Thành Tử nỗi giận chém một gươm.
Ân Giao đưa kích ra đỡ và nói:

- Sư phụ bênh Tá»­ Nha, không kể đến nghÄ©a thầy trò, sao gá»i là nhân đạo, thiên đạo?

Quảng Thành Tử chém tiếp một gươm nữa. Ân Giao cũng đỡ ra và nói:

- Sư phụ cố tình buộc con vào thế bí, phải mang tiếng thất lễ với thầy ư? Sư phụ muốn có một đứa đệ tử hèn hạ, quên tình cha con, anh em theo phò một kẻ thù không?

Quảng Thành Tử nói:

- Ấy là số trá»i đã định. Nếu ngươi không biết ăn năn hối cải thế nào cÅ©ng uổng công ta dạy dá»—.

Ân Giao nói:

- Nếu trá»i bắt con phải bá» thù em, bá» hiếu cha, để cúi đầu vâng theo mệnh lệnh cá»§a má»™t kẻ giết em, đánh cha mình thì thà con cãi lại mệnh trá»i để bị bá» xác còn hÆ¡n.

Quảng Thành Tử nổi giận chém bồi một gươm nữa, Ân Giao khóc lớn:

- Thầy đã không tưởng tình thầy trò, thì đệ tử làm saogiữ được đạo kính vì. Thôi thì đành chịu làm đứa thất phu vậy.

Nói rồi đâm Quảng Thành Tử một kích.
Quảng Thành Tử cũng hét lên một tiếng, hai thầy trò đánh nhau một lúc.
Ân Giao liá»n móc túi lấy Phiên Thiên Ấn quẳng lên.
Quảng Thành Tá»­ kinh hãi, biết Phiên Thiên Ấn là má»™t báu vật lợi hại, liá»n hóa ra hào quang bay vá» thành.


Trước đây Quảng Thành Tử trao Phiên Thiên Ấn cho Ân Giao đi đánh giặc, không ngỠÂn Giao lại dùng chính Phiên Thiên Ấn đánh thầy.

Quảng Thành Tá»­ chạy vào thành, mặt mày buồn xo, Tá»­ Nha trông thấy há»i:

- Ân Giao đã chịu phép chưa?

Quảng Thành Tử nói:

- Nó bị Thân Công Báo mê hoặc, tôi khuyên không được, nổi giận chém nó vài gươm, nó lấy Phiên Thiên Ấn ném trả nên tôi phải chạy vỠđây.

Tử Nha không rõ Phiên Thiên Ấn là báu vật lợi hại như thế nào mà Quảng Thành Tử phải kinh hãi như vậy thì có quân vào báo:

- Có Nhiên Ãăng đại sư đến.




Tá»­ Nha và Quảng Thành Tá»­ ra cá»­a rước vào, Nhiên Ãăng nói:

- Cái đèn lưu ly của tôi nó cũng đi khuấy ông thật là thiên số.

Tử Nha nói:

- Trá»i khiến sao chịu vậy, biết trốn vào đâu.

Nhiên Ãăng nói:

- Ân Giao là chuyện lá»›n, còn Mã Thiện là chuyện nhá», để bần đạo thâu Mã Thiện vá» cho rảnh rang rồi sẽ tính đến việc Ân Giao.

Tử Nha nói:

- Xin tuân theo ý kiến quyết định của đạo trưởng.

Nhiên Ãăng nói:

- Muốn bắt Mã Thiện, ngươi phải làm kế này giúp ta mới được.

Liá»n ká» tai dặn nhá» Tá»­ Nha má»™t hồi, Tá»­ Nha vâng lá»i cầm roi, lên lưng Tứ Bất Tướng, đến trước cá»­a trại Thương kêu lá»›n.

- Mã Thiện hôm nay ta quyết chém đầu ngươi.

Quân vào báo lại Ân Giao nghĩ thầm:

- Hôm qua sư phụ ta vừa bỠchạy, nay lại Tử Nha đến khiêu chiến một mình, e chúng lập mưu giết ta như giết Ân Hồng trước kia chăng?

Nghĩ rồi sai Mã Thiện ra trận xem thử thế nào.

Mã Thiện tuân lệnh cầm thương ra trận, thấy Tử Nha vểnh râu chửi mắng.
Mã Thiện nói:

- Thằng già há»—n quá! Sao dám chá»­i ta nhiá»u lá»i như vậy?

Tử Nha nói:




- Ngươi có tài phép chém không bay đầu, ta chửi một chập cho ngươi mất đầu chơi.

Mã Thiện giận quá, khua Ä‘ao tá»›i chém, Tá»­ Nha đánh được ít hiệp rồi bá» chạy vá» hướng Nam, Mã Thiện dừng ngá»±a không Ä‘uổi theo, Tá»­ Nha thấy vậy quay ngá»±a lại chá»­i nữa. Mã Thiện giận quá chịu không nổi, quất ngá»±a Ä‘uổi theo. Chừng hai dặm đưá»ng đến má»™t cá»™i dương, Mã Thiện không thấy Tá»­ Nha đâu, thấy má»™t đạo sÄ© bước ra chặn mặt, nói:

- Mã Thiện, ngươi biết ta chăng?

Vì Nhiên Ãăng làm phép ẩn mặt nên Mã Thiện không biết, liá»n đâm Nhiên Ãăng má»™t giáo.
Nhiên Ãăng lấy đèn lưu ly trong tay áo quăng lên, Mã Thiện xem lại biết là thầy mình, kinh hãi ẩn mình không kịp, bị đèn lưu ly hút vào.
Nhiên Ãăng cưá»i lá»›n, sai Huỳnh Cân lá»±c sÄ© Ä‘em đèn vá» núi trước.

Bấy giỠquân thua chạy vỠbáo với Ân Giao:

- Mã tướng quân theo đuổi Tử Nha thấy một luồng hào quang xông lên, rồi Mã tướng quân biến mất chỉ còn con ngựa mà thôi!

Ân Giao nghe nói lấy làm lạ, liá»n dẫn quân đến thành khiêu chiến.

Tá»­ Nha liá»n má»i Nhiên Ãăng và Quảng Thành Tá»­ đến thương nghị.

Nhiên Ãăng há»i Quảng Thành Tá»­:

- Ân Giao bị Thân Công Báo xúi giục làm loạn, nay đạo huynh tính lẽ nào?

Quảng Thành Tử nói:

- Tôi trao hết báu vật cho nó rồi, nay không biết cách nào để thu hồi lại.

Bỗng có quân vào báo nữa:

- Ân Giao gá»i quyết tên Thừa Tướng ra trận.

Tử Nha sợ Phiên Thiên Ấn, không biết có nên xuất trận hay không.
Nhiên Ãăng nói:

- Tử Nha có Hạnh Huỳnh Kỳ vật che thân rất bảo đảm, Phiên Thiên Ấn làm gì được mà lo.
Tá»­ Nha nghe lá»i liá»n dẫn quân ra thành nói vá»›i Ân Giao:

- Ân Giao! Ngươi cãi lá»i thầy dạy, không nhá»› lá»i thá» thế nào cÅ©ng bị lưỡi cày đâm trúng bụng. Nếu thuận theo ta, xuống ngá»±a hàng đầu may ra thoát nạn.




Ân Giao cưá»i lá»›n:

- Nếu ta theo phò ngươi mà tránh lá»i thá» thì ta chết còn hÆ¡n. Ngươi tàn nhẫn đốt em ta ra thành tro bụi, thù ấy ta quyết không đội trá»i chung.

Nói rồi đâm Tử Nha một kích.
Tử Nha đưa gươm báu ra đỡ.
Hai ngưá»i đánh vá»›i nhau má»™t hồi, Ôn Lương xông vào trợ chiến, Na Tra đón lại giao công.
Ôn Lương quăng Bạch Ngá»c hoàn đánh Na Tra, Na Tra quăng Càn Khôn Quyện lên nghe má»™t tiếng chát tai.
Bạch Ngá»c hoàn vỡ vụn, nát như tro.

Ôn Lương hét lớn:

- Ngươi phá phép báu của ta, ta không thể dung ngươi được.

Nói rồi hỗn chiến với Na Tra. Na Tra quăng Kim chuyên lên đánh nhằm lưng Ôn Lương gần sa xuống đất.
Dương Tiễn thừa thế bắn Ôn Lương một viên đạn bể đầu chết tốt.

Ân Giao thấy Ôn Lương bị chết, nổi giận ném Phiên Thiên Ấn lên đánh Tử Nha.
Tử Nha thất kinh, xổ Hạnh Huỳnh Kỳ ra , lập tức muôn đạo hào quang chiếu sáng loà, hàng ngàn bông sen rơi xuống, che chở khắp mình Tử Nha, Phiên Thiên Ấn không dám rơi xuống.
Tá»­ Nha liá»n quăng roi Ãả Thần Tiên lên, đánh trúng lưng Ân Giao, Ân Giao sa xuống ngá»±a, Dương Tiá»…n bước tá»›i chém đầu, may nhá» Trương SÆ¡n, Lý Cẩm lanh tay đỡ thương.
Ân Giao độn thổ chạy mất.

Tá»­ Nha thắng trận thâu quân vá» thành, Nhiên Ãăng nói vá»›i Quảng Thành Tá»­:

- Phiên Thiên Ấn khó thu vỠđược, mà ngày bái tướng đăng đàn cá»§a Tá»­ Nha gần đến, nếu để trá»… tá»™i cá»§a đạo huynh không tránh khá»i.

Quảng Thành Tử nói:

- Xin đạo trưởng tìm kế gì trừ nó kẻo tôi mắc tội oan.

Nhiên Ãăng nói:

- Ở đây không có phép gì trị được nó biết tính làm sao?

Quảng Thành Tử ngồi làm thinh buồn bã.

Lúc này Ân Giao cÅ©ng vá» dinh, trong ngưá»i Ä‘au đớn vì vừa bị má»™t roi chí tá»­, không biết làm cách nào giết Tá»­ Nha để trả thù cho Ân Hồng.

Bỗng có quân vào báo:

- Có một đạo sĩ xin vào ra mắt.

Ân Giao truyá»n má»i thì thấy má»™t vị đạo sÄ© mặt đỠnhư trái táo, râu tóc cÅ©ng đỠhoe mình mặc áo Ä‘á», đội mão Ä‘uôi cá, bước đến xá Ân Giao.




Há»i ra thì hay đó là La Tuyên ở Há»a Long động, hiệu là Diêm Trung tiên. Do Thân Công Báo đến thỉnh cầu nên đến giúp Ân Giao.

Ân Giao mừng rỡ vô cùng, dá»n tiệc đãi đằng.
La Tuyên nói:

- Bần đạo lâu nay ăn chay đã quen nên không dùng đồ mặn.

Ân Giao truyá»n Ä‘em cÆ¡m chay đãi La Tuyên rất hậu.
La Tuyên ở lại dinh đã ba hôm mà không nhắc gì đến việc giao tranh.
Ân Giao há»i:

- Ãạo trưởng đến giúp tôi sao không tính kế đánh Khương Tá»­ Nha.?

La Tuyên nói:

- Ta có hẹn vá»›i má»™t ngưá»i bạn. Ãợi ngưá»i ấy đến đây rồi tính ra binh cÅ©ng chẳng muá»™n.

Ngày hôm sau quân vào báo:

- Có một đạo sĩ tìm đến trước cửa dinh.

Ân Giao và La Tuyên truyá»n ra nghinh tiếp, thấy đạo nhân này má»c râu quai nón, mặt vàng, thân thể vạm vỡ.
Ân Giao liá»n má»i ngồi và tiếp đãi rất hậu.

La Tuyên há»i đạo sÄ©:

- Vì sao hiá»n đệ đến trể vậy?

Ãạo sÄ© đáp:

- Tiểu đệ cần luyện thêm một phép nữa cho hoàn bị rồi mới đến đây hiệo lực với sư huynh.

Ân Giao há»i:

- Chẳng hay nhị đạo sư danh hiệu là gì?

Ãạo sÄ© má»›i đến đáp:

- Bần đạo là Lưu Hoàn ở Cửu Long đảo.




Ân Giao truyá»n dá»n tiệc đãi đằng hai vị đạo sư rất hậu.


Rạng ngày La Tuyên và Lưu Hoàn đến trước thành Tây Kỳ kêu quân má»i Tá»­ Nha ra nói chuyện.

Quân vào báo, Tá»­ Nha dẫn quân ra ngoài thành, thấy La Tuyên khác thưá»ng, liá»n nói vá»›i các đồ đệ:

- Ngưá»i này xem chẳng khác cục lá»­a Ä‘á».

Các đồ đệ thưa:

- Ãạo Triệt giáo nhiá»u ngưá»i dị tướng, trông mà ghê.

La Tuyên giục ngá»±a tá»›i há»i:

- Ngươi phải Khương Tử Nha chăng?

Tử Nha nói:

- Phải. Còn đạo huynh từ đâu đến, xin cho biết danh hiệu?

La Tuyên nói:

- Ta là La Tuyên, hiệu Diêm Trung Tiên ở Há»a Long đảo, bởi ta nghe ngươi á»· tài phép cung Ngá»c Hư làm nhục Triệt giáo ta nhiá»u lắm, nên ta phải đến đây tranh tài cao thấp. Ta thiết tưởng chỉ cần ta và ngươi tranh tài mà thôi, đừng sai há»c trò nhá» ra múa men làm gì cho mất công, uổng mạng.

Nói rồi liá»n chém tá»›i má»™t gươm, Tá»­ Nha múa gươm xông vào giao đấu.
Ãánh được má»™t lúc, Na Tra nổi nóng xông vào, Lưu Hoàn bước ra cản lại.
Dương Tiễn, Hoàng Thiên Hóa , Lôi Chấn Tử, Thổ Hành Tôn, Vi Hộ đồng áp tới trợ chiến với Tử Nha, La Tuyên đỡ không kịp, chuyển mình một cái biến thành ba đầu sáu tay cự với các tướng.

Ãánh má»™t hồi, La Tuyên đập Hoàng Thiên Hóa má»™t bánh xe nhào xuống đất, Kim Tra và Má»™c Tra vá»™i lướt tá»›i cứu Hoàng Thiên Hóa Ä‘em vá» thành.
Tá»­ Nha quăng Ãả Thần Tiên lên đánh La Tuyên gần hạ mã, vá»™i độn thổ trốn mất.

Còn Na Tra quăng Càn Khôn Quyện đánh Lưu Hoàn đổ hào quang.
Lưu Hoàn thất kinh lui vỠtrại.

Trương Sơn khi ấy lược trận, quan sát thấy sức mạnh của các tướng Châu vô cùng lợi hại, nên thở dài:

- Cơ nghiệp Thành Thang sau này thế nào cũng vỠtay Võ Vương rồi.

Khi Trương SÆ¡n trở vào dinh thì Lưu Hoàn và La Tuyên cÅ©ng vỠđến, ngưá»i nào bá»™ tướng cÅ©ng xÆ¡ rÆ¡, La Tuyên ân cần tiếp đãi và tìm lá»i an á»§i.




La Tuyên nói:

- Vì ta vô ý bị Tử Nha đánh một roi gần hạ mã.

Liá»n lấy thuốc trong bầu ra uống, và nói vá»›i Lưu Hoàn:

- Ta không muốn giết nhiá»u mạng, thế mà chúng nó quyết tranh tài, biết làm sao? Ãêm nay ta sẽ đốt hết thành Tây Kỳ, không để sống sót má»™t tên lính nào thì chúng nó má»›i thấy được phép thuật màu nhiệm cá»§a ta.

Lưu Hoàn nói:

- Nếu không trổ tài chúng tưởng thế gian này chỉ có Xiển giáo là thần thông hơn hết.


Ãêm ấy vào lối canh ba, La Tuyên và Lưu Hoàn lấy Vạn Lý Vân Yên là thứ tên lá»­a, Ä‘em ra bắn mù mịt vào thành Tây Kỳ, lá»­a dậy phừng phừng.
Thầy trò Tử Nha thấy thắng trận không đỠphòng, đến chừng bá tánh trong thành kêu la mới hay.
Nhiên Ãăng và Quảng Thành Tá»­ đồng ra ngoài quan sát.
Riêng Võ Vương thấy lá»­a thất kinh, quỳ dưới đất lạy trá»i van vái rằng:

- CÆ¡ Phát có tá»™i nên trá»i trừng phạt thế này, xin đốt toàn gia quyến tôi mà thôi còn bá tánh xin dung tha kẻo tá»™i.

Võ Vương vừa vái vừa khóc òa, nhưng lửa mỗi lúc mỗi cháy dữ hơn biến thành Tây Kỳ thành một hòn núi lửa cao ngất.

La Tuyên và Lưu Hoàn chưa hài lòng, còn làm phép đổ cả bầy quạ lửa cả muôn con bay vào đốt khắp thành, còn trên không trung thì sai hai con rồng lửa phun lửa xuống.

Thật là một trận chiến ác liệt. Nhân dân thành Tây Kỳ kinh khiếp.


Bấy giá» Long Kiết Công chúa tại núi Phụng Hoàng đã có lòng giúp Tá»­ Nha đánh Trụ, nay thấy La Tuyên hóa phép dữ đốt thành, liá»n thừa dịp này chữa lá»­a làm Æ¡n, liá»n sai Bích Vân đồng nhi quăng lưới Vụ Lá»™ càn khôn mà bắt bầy quạ lá»­a. Vụ Lá»™ là sương mù, thuá»™c thá»§y, khi bá»§a ra thì bầy quạ lá»­a sa vào chết hết, nên lá»­a tắt tức thì.

La Tuyên không rõ nguyên nhân nào mà bầy quạ lá»­ biến mất hết, nhìn lên trá»i cao thấy má»™t vị tiên cô Ä‘ang cỡi loan xanh, mặc áo đỠđầu đội mão Ä‘uôi cá, nhan sắc thoát trần, liá»n kêu lá»›n:

- Ai cỡi chim loan đó? Sao dám bắt quạ lửa của ta?

Long Kiết công chúa cưá»i lá»›n:

- Ta là Long Kiết công chúa, ngươi tài phép bao nhiêu mà dám sanh ác tâm như vậy? Ngươi nên xa lánh chốn này kẻo mang há»a.

La Tuyên nổi giận quăng bánh xe Ngũ Long lên.
Long Kiết công chúa cưá»i lá»›n:

- Phép tắc ngươi chỉ chừng đó thôi sao?




Nói rồi lấy bình Tứ Hải đưa ra, thâu bánh xe vào đó, tức thì rồng lửa ra biển.

La Tuyên nổi giận lấy tên lửa bắn Long Kiết công chúa.
Long Kiết công chúa dùng Nhị Long kiếm phóng lên, chém Lưu Hoàn đứt làm hai khúc.


La Tuyên thấy bạn mình bị hại, hiện ba đầu sáu tay, lấy ấn Chiếc Thiên quăng công chúa.
Long Kiết cầm gươm chỉ một cái, ấn sa xuống tức thì, rồi quăng luôn gươm nhị long lên.
La Tuyên biết cự không lại, giục ngựa Xích yên chạy dài.
Gươm Nhị long bay theo chém con ngựa Xích yên một cái, ngựa té nhào.
La Tuyên rơi xuống đất độn thổ trốn đi.

Long Kiết công chúa bèn hoá mưa chữa lửa cho thành Tây Kỳ.

Dân chúng trong thành thấy lửa tắt hết, đồng reo mừng nói lớn:

- Thật nhá» hồng phước cá»§a minh quân, má»›i khiến trá»i mưa cứu cả thành khá»i chết.

Bá quan dầm mưa đến thăm nhau suốt đem không ai ngủ được.

Trá»o má» sáng có quân vào báo:

- Một vị Tiên cô giáng trần, xin vào thành thăm viếng.

Tử Nha mừng rỡ ra rước vào, thì thấy cô nương ấy là Long Kiết công chúa.
Nhiên Ãăng và Quảng Thành Tá»­ ra mắt tạ Æ¡n.

Tá»­ Nha há»i:

- Vì đâu công chúa đến nơi này, xin chỉ dạy.

Long Kiết công chúa nói:

- Trước kia ta phạm lá»—i tại há»™i bàn đào, nên mẹ ta là Diêu Trì kim mẫu bị đày xuống Phụng Hoàng san. Nay ta thấy La Tuyên đốt thành Tây Kỳ, nên làm mưa giải cứu, nhân dịp ở lại đây giúp Thừa Tướng chinh Ãông, lập công Ä‘á»n tá»™i, để sau này trở lại cung tiên.

Tá»­ Nha nghe nói mừng rỡ, truyá»n a hoàn dá»n má»™t nhà riêng cho công chúa ở.


Bấy giá» thành Tây Kỳ tuy dân chúng thoát nạn há»a tai, nhưng thành quách hư hại rất nhiá»u, phải tốn công phu má»›i sá»­a chữa được như xưa.

Còn La Tuyên chạy đến núi, mệt thở không ra hơi, ngồi xuống bàn thạch, dựa vào gốc tùng ngẫm nghĩ:

- Ta bị Long Kiết công chúa thâu hết phép, thù này biết thuở nào nguôi.


Giữa lúc đó đàng sau có tiếng ngưá»i ngâm:


Lánh chốn hồng trần khá»i thị phi,
Ná»­a Ä‘á»i áo mão ở thành trì
Kích dài má»™t trượng ngưá»i kiêng sức,
Tháp nặng ngàn cân cá»p khiếp uy
Ẩn mặt trước còn nương thạch động,
Trổ tài nay mới xuống Tây Kỳ
Biết thá»i Trụ mạt, Châu đương thịnh,
Cái mạng La Tuyên cũng hiểm nguy


La Tuyên nghe ca ngó lại thấy má»™t ngưá»i đội mão kim khôi mình mặc đạo phục, tay cầm kích liá»n há»i:

- Ngươi là ai mà dám ngạo nghễ ta như vậy?

Ngưá»i kia đáp:

- Ta là Lý Tịnh nay xuống Tây Kỳ giúp Tử Nha đoạt thâu năm ải. Ta không thể làm lễ ra mắt nên mới mượn tạm cái đầu của ngươi.

La Tuyên nổi giận đứng dậy chém má»™t gươm, Lý Tịnh liá»n đâm lại.
Hai ngưá»i há»—n chiến má»™t hồi lâu, Lý Tịnh quăng Huỳnh Kim bá»­u tháp kên, và kêu lá»›n:

- La Tuyên! Ngươi trốn đâu cho thoát.

La Tuyên tránh không kịp bị bửu tháp sa xuống đầu.


Giết La Tuyên rồi, Lý Tịnh liá»n đằng vân xuống Tây Kỳ, tìm vào trướng phá»§.
Kim Tra, Mộc Tra thấy cha mình đến, mừng rỡ vào bẩm với Tử Nha:

- Có cha tôi là Lý Tịnh xin vào ra mắt.

Nhiên Ãăng nói vá»›i Tá»­ Nha:

- Ngưá»i này trước kia là tôi vua Trụ, làm đến chức Tổng Binh.

Tá»­ Nha nghe nói mừng rỡ, rước vào thành hậu đãi, ai nấy Ä‘á»u vui vẻ.

Riêng Quảng Thành Tá»­ thấy Ân Giao ngăn trở, sợ trá»… kỳ bái tướng đăng đàn, liá»n há»i Nhiên Ãăng:

- Nay Ân Giao không chịu phép, biết liệu làm sao?

Nhiên Ãăng nói:

- Phiên Thiên Ấn là bá»­u bối lợi hại, nếu không có cá» Ly Ãịa diệm quang tại cung Huyá»n Ãô, cá» Thanh Liên bá»­u sắc bên Tây Phương, và cá» Hạnh Huỳnh thì khó bắt Ân Giao được. Nay cá» Hạnh Huỳnh đã có, nếu mượn được hai cây cá» nữa là xong.

Quảng Thành Tử nói:




- Há»c trò tôi làm bậy, tôi phải ráng sức Ä‘i mượn cho được hai cây cỠđó.


Nói rồi lập tức độn thổ đến cung Huyá»n Ãô, song không dám vào, cứ đứng ngoài cá»­a mà chá».

Bá»—ng có Huyá»n Ãô đại pháp sư bước ra.
Quảng Thành Tử bái chào và nói:

- Xin đạo huynh làm ơn bẩm lại với sư bá lão gia, tôi xin vào ra mắt.

Huyá»n Ãô đại pháp sư vào thưa lại.
Lão Tử nói:

- Ãừng bảo Quảng Thành Tá»­ vào đây mất công, ngươi Ä‘em cây cá» Ly Ãịa diệm quang cho nó mượn.
Huyá»n Ãô pháp sư vânh lệnh Ä‘em cá» trao cho Quảng Thành Tá»­ và nói:

- Thầy dạy đạo huynh khá»i vào, Ä‘em cá» vá» kẻo trá»….

Quảng Thành Tử bái tạ trở vỠTây Kỳ, giao cỠlại cho Tử Nha.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #65  
Old 13-10-2008, 05:32 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 65

Ân Giao mắc lá»i thá» bá» mạng



Quảng Thành Tử giao cỠcho Tử Nha rồi hóa hào quang lập tức bay sang tận Tây phương Cực Lạc quốc.

Nơi đây hoa cảnh tốt tươi, cỠhoa như vẽ.

Có bài thơ khen Cực Lạc Tây phương:


Non bồng phong cảnh đẹp như mơ,
Hoa cỠbốn mù gió phất phơ
Nước gối sưá»n non như lụa trải,
Mây đùn mặt nước đá xây bá»
Cá nghe chuông mõ ngừng bơi lội,
Chim lắng mùi hương cánh ngẩn ngơ
Ãây cảnh Tây phương miá»n Cá»±c lạc,
Xa mùi thế tục lánh mùi nhơ


Quảng Thành Tá»­ đến trước cá»­a chùa nhưng không dám vào, chá» má»™t lúc thấy có má»™t đạo đồng bước ra há»i:

- Ãạo sÄ© từ đâu đến.

Quảng Thành Tử nói:

- Xin làm ơn vào thưa với thầy có Quảng Thành Tử đến xin ra mắt.

Ãồng tá»­ vào má»™t lúc rồi trở ra, nói:

- Thầy tôi xin thỉnh đạo huynh vào.

Quảng Thành Tá»­ bước vào thấy má»™t vị sư mình cao má»™t trượng sáu, da mặt vàng lưá»m, đầu trá»c lóc. Ãó là vị Tiếp Dẫn đạo nhân.

Tiếp Dẫn đạo nhân bái chào Quảng Thành Tá»­ và há»i:

- Nghe tiếng đạo huynh là ngưá»i cung Ngá»c Hư, lòng hằng ước vá»ng nay được bặp mặt, còn gì may mắn bằng?

Quảng Thành Tử nói:

- Ãệ tá»­ vì phạm tá»™i sát sinh, bị đày xuống thế. Nay Ân Giao cãi mệnh trá»i, đánh Khương Thượng làm lá»… kỳ đăng đàn bái tướng, nên tôi đến đây yết kiến cao sư, mượn cá» Thanh Liên bá»­u sắc để trị nó.

Tiếp Dẫn đạo sư nói:

- Bần đạo là vô vi thanh tịnh, dưỡng tánh tại Tây phương, không nghĩ đến chuyện chinh phạt, hằng lo độ thế chúng sinh. Nay đạo huynh mượn cỠấy làm việc hồng trần, thật tôi không dám.

Quảng Thành Tử nói:

- Chúng tôi và đạo tuy khác đạo mặc lòng, song cùng má»™t tông chỉ là thuận theo thiên hành đạo.Nay Châu Võ là chân chúa, phạt Trụ cứu dân, số trá»i đã định, chúng ta tuy ở trong tam giáo cÅ©ng như ở má»™t nhà, lẽ phải giúp nhau, xin cao sư mở lòng từ bi rá»™ng lượng.




Tiếp Dẫn đạo sư nói:

- Không phải tôi hẹp hòi, song chốn từ bi không nhúng tay vào việc sanh sát. Công việc hồng trần là của hồng trần, chúng tôi chỉ tế độ mà không có trừng phạt.

Quảng Thành Tử nói:

- Nếu cao sư không ra tay từ bi cứu độ vua nhân đức, diệt vua bạo ngược thì làm sao tế độ chúng sanh.

Tiếp Dẫn đạo sư mỉm cưá»i đáp:

- Ãó là chá»§ trương quý phái, còn chúng tôi thiết tưởng chỉ có tế độ ngưá»i ta khá»i bến mê thôi, chứ không trừng phạt ngưá»i trong bến mê. Vả lại cá» Thanh Liên bá»­u sắc không chịu nhuốm hồng trần, biết làm sao được?

Hai ngưá»i còn Ä‘ang bàn luận, xảy thấy Chuẩn ÃỠđại sư đến.
Tiếp Dẫn má»i ngồi và thuật chuyện lại.
Chuẩn Ãá» nói vá»›i Quảng Thành Tá»­:

- Ãạo huynh Ä‘i mượn, vì việc đó trái vá»›i chính nghÄ©a Từ bi cá»§a chúng tôi. Song có má»™t Ä‘iá»u chúng tôi có thể giúp đạo huynh được.

Nói rồi quay qua bàn với Tiếp Dẫn đạo sư:

- Trước đây tôi có nói vá»›i đạo huynh là phía bên Ãông, và phía bên Nam hiện có ba ngàn trượng hào quang chiếu sáng, đó là những ngưá»i có duyên phận vá» vá»›i Tây phương. Há» là những ngưá»i lương thiện, cần được chúng ta tiếp dẫn há». Nhân dịp này, chúng ta cÅ©ng nên cho mượn cá», để Khương Thượng chinh Ãông, và chúng ta có dịp đến đó rước há» vá» cá»±c lạc. Tuy chúng ta là ngưá»i phương Tây, song cÅ©ng nên đón những ngưá»i phương Tây và phương Ãông má»›i phải.

Tiếp Dẫn đạo sư nói:

- Ãạo sư dạy như vậy cÅ©ng phải.

Liá»n lấy cá» trao cho Quảng Thành Tá»­ và dặn:

- Xin đạo huynh Ä‘em trả gấp cho chúng tôi, đừng để nhuốm hồng trần nhiá»u.

Quảng Thành Tá»­ tạ Æ¡n, bái biệt, trở lại Tây Kỳ vào ra mắt Nhiên Ãăng, thuật hết các việc.
Nhiên Ãăng nói:

- Nếu vậy thì xong rồi. Nay hướng Nam dùng cá» Ly Ãại Diệm quang, hướng Ãông dùng cá» Thanh Liên bá»­u sắc, hướng Tây dùng cá» Tô Sắc vân giá»›i, chính giữa dùng Hạnh Huỳnh Kỳ, chừa hướng Bắc cho Ân Giao vào thì trị được.

Quảng Thành Tá»­ há»i:

- Ãạo sư dùng phép ấy dụng ý thế nào.




Nhiên Ãăng làm thinh không đáp.
Quảng Thành Tá»­ buồn bã, còn các tướng Ä‘á»u lui vá» hết.

Nhiên Ãăng lại nói vá»›i Quảng Thành Tá»­:

- Chúng ta chỉ có ba cây cá», còn thiếu má»™t chưa biết tính làm sao?

Quảng Thành Tá»­ há»i:

- CỠTô Sắc ở đâu mà có?

Nhiên Ãăng buồn bã ngồi lặng thinh.
Thổ Hành Tôn thấy vậy trở vá» phòng mình, nói vá»›i Ãặng Thiá»n Ngá»c.

- Chúng ta còn lâu mới ra binh.

Ãặng Thiá»n Ngá»c há»i:

- Tại sao vậy?

Thổ Hành Tôn nói:

- Còn thiếu má»™t cây cá» Tô Sắc vân giá»›i nữa má»›i lập trận bắt Ân Giao được, nhưng Nhiên Ãăng đạo sư không biết cỠấy ở đâu.

Long Kiết công chúa ở sát vách tưá»ng Ãặng Thiá»n Ngá»c, nghe Thổ Hành Tôn nói như vậy, liá»n bước sang nói vá»›i Ãặng Thiá»n Ngá»c:

- Cá» Tô Sắc là cá» cá»§a mẹ ta, ngưá»i khác không có được. CỠấy cÅ©ng gá»i là Tụ Tiên kỳ. Khi nào mẹ ta làm há»™i Diêu Trì thì dá»±ng cỠấy lên cho các tiên tá»±u đến.

Ãặng Thiá»n Ngá»c nói:

- Thế thì may lắm, nay Khương Thừa Tướng đã mượn được hai cây rồi còn thiếu một cây Tô Sắc nữa, để tôi đến trình Thừa tướng biết.

Long Kiết công chúa nói:

- CỠấy không ai mượn được chỉ trừ Nam Cực tiên ông mới mượn được mà thôi.

Thổ Hành Tôn vá»™i vàng đến trướng phá»§ thưa vá»›i Nhiên Ãăng:




- Ãệ tá»­ bàn luận vá»›i Ãặng Thiá»n Ngá»c vá» việc mượn cá» Tô Sắc, Long Kiết công chúa có nói cỠấy là cá»§a mẹ nàng, chỉ có Nam Cá»±c tiên ông má»›i má»›i được thôi.

Nhiên Ãăng nghe nói liá»n sá»±c nhá»› đến cá» Tụ Tiên cá»§a Tây vương mẫu, liá»n sai Quảng Thành Tá»­ cậy Nam Cá»±c tiên ông mượn giùm.

Quảng Thành Tá»­ tuân lệnh, hiện hào quang đến núi Kỳ Lân, vào viếng Nam Cá»±c tiên ông thuật rõ má»i Ä‘iá»u.

Nam Cực tiên ông nói:

- Ãạo huynh cứ vá» núi nghỉ để việc ấy tôi lo cho.

Quảng Thành Tá»­ cảm tạ rồi trở vá» Tây Kỳ. Còn Nam Cá»±c tiên ông thay đổi y quan, mặc triá»u phục, cầm cái hốt Ä‘eo chuá»—i ngá»c, cỡi hạc, bay qua cung Diêu Trì, thấy cá»­a đóng kín, liá»n quỳ xuống trước thá»m tâu:

- Tôi là Nam Cá»±c tiên ông xin trình tấu má»™t việc. Hiện nay non Kỳ phụng gáy, thánh chúa ra Ä‘á»i, các tiên phải phạm tá»™i sát sanh, nên các giáo chá»§ há»™i nhau lập bản phong thần và xuống phò Châu diệt Trụ. Chẳng ngỠÂn Giao cãi lá»i thầy, nghịch lòng trá»i, Ä‘em binh đánh Khương Thượng, làm trá»… kỳ bái tướng, lỡ cuá»™c phong thần, nên tôi vâng lệng cung Ngá»c Hư đến cầu vương mẫu, xin mượn cá» Vân Giá»›i đặng trị tá»™i Ân Giao.

Tâu rồi cứ quỳ đợi lệnh.

Giây phút nghe có tiếng nhạc nổi lên, bốn nàng tiên mở cá»­a, Ä‘em cá» Vân Giá»›i đưa cho Nam Cá»±c tiên ông và truyá»n rằng:

- Vương mẫu bảo xong thì phải đem trả gấp, không nên để nhẹ thể cỠtiên.

Nam Cực tiên ông tạ ơn, lãnh cỠtrở lại Tây Kỳ.

Khi đến trước trướng phá»§, Dương Tiá»…n trông thấy liá»n chạy vào báo vá»›i Tá»­ Nha.
Tá»­ Nha và Quảng Thành Tá»­ Ä‘á»u ra ngoài đón rước và tạ Æ¡n.

Nam Cực tiên ông nói:

- Ngày bái tướng của Tử Nha đã gần đến, phải lo trừ Ân Giao cho sớm.

Nói rồi giã biệt trở vỠđộng, các tiên đưa ra khá»i thành.

Nhiên Ãăng trở vá» trướng há»™i các tướng bàn luận:

- Nay đã có cỠTụ tiên, song phải nhỠba vị chơn nhơn, thì mới đủ sức bắt Ân Giao.

Bỗng có Na Tra từ ngoài cửa chạy vào báo:




- Có Xích Tinh Tử đến ra mắt.

Tá»­ Nha mừng rỡ ra đón rước, và nói vá»›i Nhiên Ãăng:

- Việc này nhỠXích Tinh Tử một tay thì tiện lắm.

Xích Tinh Tử vào đến nơi, Quảng Thành Tử nói:

- Tôi và anh Ä‘á»u mắc cái há»a để há»c trò làm bậy, vậy anh phải giúp tôi trận này.

Bỗng thấy Dương Tiễn chạy vào báo:

- Có Văn Thù đến nữa.

Tử Nha cũng ra rước vào.
Văn Thù cưá»i ha hả nói vá»›i Tá»­ Nha:

- Tôi kính chúc mừng ông đây.

Tử Nha nói:

- Tôi định chinh phạt mấy năm nay, ngày đêm ăn ngủ không yên, biết chừng nào vỠnúi cho hưởng thanh nhàn?

Văn Thù nói:

- Ãã gần đến ngày đăng đàn bái tướng thì ông sắp thành công lá»›n rồi.

Nhiên Ãăng nói:

- Hãy gác việc tâm tình để lo công việc đã.

Quảng Thành Tử nói:

- Nay đã có đủ các vị đạo huynh, xin đạo trưởng phân công chỉ dạy.

Nhiên Ãăng nói:




- Nay Văn Thù đạo hữu Ä‘em cá» Thanh Liên bá»­u sắc dá»±ng bêb phía Ãông núi Tây Kỳ, Xích Tinh Tá»­ dá»±ng cá» Ly Ãịa diệm quang ở bên phía Nam, còn tôi cầm cá» Hạnh Huỳnh ở giữa. Còn cá» Tụ Tiên nÆ¡i phía Tây phải nhỠđến Võ Vương má»›i được.

Tử Nha biết ý Võ Vương, nếu hay việc bắt được Ân Giao sẽ không bằng lòng, nên đành phải nói dối:

- Xin Ãại vương Ä‘i vá»›i tôi đến Tây Kỳ lược trận, vì trận này cần nhá» có hồng phúc cá»§a chúa công má»›i được.

Võ Vương nói:

- Thượng phu đã dùng đến lẽ nào ta từ chối.


Tá»­ Nha truyá»n các tướng gióng trống, kiểm Ä‘iểm binh mã, sai Hoàng Phi Hổ phá cá»­a trại Ân Giao, Ãặng Cá»­u Công phá trại lương bên tả, Nam Cung Hoát phá phá trại lương bên hữu. Na Tra, Dương Tiá»…n đồng tiếp ứng tả dinh, Vi Há»™, Lôi Chấn Tá»­ tiếp ứng hậu dinh, Kim Tra, Má»™c Tra và Lý Tịnh theo sau làm hậu tập.

Ãiá»u binh khiển tướng xong, Tá»­ Nha qua phía Tây dá»±ng cá» vá»›i Võ Vương.


Bấy giá» Trương SÆ¡n, Lý Cẩm Ä‘ang ngồi trong dinh bàn luận xảy nghe hÆ¡i dữ vương vất trước thá»m, liá»n vào bẩm vá»›i Ân Giao:

- Binh đóng tại đây đã lâu mà không thắng, xin Ä‘iện hạ lui vá» Triá»u Ca, chỉnh đốn thá»±c lá»±c rồi sẽ chinh phạt.

Ân Giao nói:

- Ta chưa được lệnh phụ vương ta giao sứ mệnh chinh phạt Tây Kỳ, để ta viết biểu xin viện binh, phá thành rồi sẽ trở vá» Triá»u Ca yết kiến.

Trương Sơn nói:

- Khương Thượng dùng binh rất giá»i, lại có chư tiên trợ lá»±c, tôi e má»™t mình Ä‘iện hạ không hạ nổi.

Ân Giao nói:

- Chẳng sợ gì! Thầy ta mà còn sợ Phiên Thiên Ấn, huống chi những tay tầm thưá»ng.

Ba ngưá»i bàn luận đến hết canh hai, bá»—ng nghe má»™t tiếng pháo nổ vang trá»i, cha con Hoàng Phi Hổ xông vào cá»­a trước, Ân Giao cầm kiếm lên ngá»±a thúc quân ùa ra.

Ân Giao gá»i Hoàng Phi Hổ nói lá»›n:

- Hoàng Phi Hổ! Ngươi dám cướp dinh ta thật tới số rồi.




Hoàng Phi Hổ nói:

- Tôi vâng lệnh chá»§ tướng không dám cãi lá»i.

Nói rồi đâm Ân Giao một giáo, Ân Giao đỡ ra rồi đánh lại.
Mấy cha con Hoàng Phi Hổ cùng xáp chiến lại một lượt vây Ân Giao vào giữa.

Còn Ãặng Cá»­u Công, Thái Loan, Ãặng Tú, Triệu Thăng, Tôn Diệm Hồng đồng thá»i xông vào phá dinh bên tả chỉ gặp má»™t mình Trương SÆ¡n ra sức chống lại.

Bên phía hữu, Nam Cung Hoát, Tân Giáp, Tân Miá»…n, Thái Ãiên, Hoàng Yêu Ä‘á»u xông vào má»™t lượt, chỉ gặp má»™t mình Lý Cẩm má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a đón chặn.

Tiếp đó Na Tra và Dương Tiá»…n vào trợ lá»±c vá»›i cha con Hoàng Phi Hổ đánh Ân Giao, Ân Giao thấy Na Tra hành hung, liá»n lấy chuông Lạc Hồn rung lên hai ba lượt song Na Tra vẫn đứng yên.
Ân Giao ngỡ phép ấy hết linh cất chuông phép múa kích giao đấu.

Dương Tiá»…n xông vào, dùng giáo dài đâm túi bụi, Ân Giao nổi giận lấy Phiên Thiên Ấn quăng lên chẳng ngá» Dương Tiá»…n có Thất thập nhị huyá»n công, Phiên Thiên Ấn đánh không phỉ, Ân Giao quăng chuông Lạc Hồn lên nữa, Na Tra liệng cục Kim Chuyên đánh chuông đổ hào quang làm cho Ân Giao kinh hãi.


Bấy giá», Nam Cung Hoát chém được Lý Cẩm, nên dẫn binh vào giữa tiếp ứng, đánh Ân Giao.

Bên tả Trương SÆ¡n cầm cá»± vá»›i Ãặng Cá»­u Công, bị Tôn Diệm Hồng phun lá»­a vào mặt lính quýnh bị Ãặng Cá»­u Công chém má»™t Ä‘ao rụng đầu.
Ãặng Cá»­u Công cÅ©ng dẫn các tướng xông vào giữa vây Ân Giao.


Thương hại má»™t mình Ân Giao mà bị binh tướng vây nhiá»u lá»›p, dẫu có ba đầu sáu tay đánh đỡ cÅ©ng không kịp.
Ân Giao thấy binh mình há»—n loạn, Lý Cẩm và Trương SÆ¡n Ä‘á»u chết hết, dẫu liá»u mình chống cá»± cÅ©ng chẳng ích chi, liá»n đưa chuông Lạc Hồn ngay mặt Hoàng Thiên Hóa rung má»™t cái, Hoàng Thiên Hóa té xuống ngá»c kỳ lân, tạo thành má»™t chá»— trống.
Ân Giao thoát ra nơi ấy chạy vỠnúi Kỳ Sơn.
Các tướng kéo binh đuổi theo hơn ba mươi dặm mới trở vỠdinh.


Còn Ân Giao chạy riết má»™t hồi, xem thấy trá»i đã rạng Ãông, quân sÄ© quanh mình chỉ còn má»™t số ít, mình mẩy Ä‘á»u bị thương.
Ân Giao than:

- Ta không dè thình lình bị thất trận, tổn tướng hao binh như thế này. Nay phải vượt năm ải, trở vá» Triá»u Ca, ra mắt phụ vương, chỉnh đốn binh lá»±c, rồi sẽ tính kế báo thù.

NghÄ© rồi giục ngá»±a chạy vá» phía chân núi, theo con đưá»ng trở vỠải Tị Thá»§y.

Vừa đi được mấy dặm.
Bá»—ng có Văn Thù chạy đến đón đưá»ng và nói:

- Ân Giao! Ngươi trốn đi đâu được?

Ân Giao bái và thưa:

- Sư thúc! Nay đệ tá»­ trở vá» triá»u, sư thúc đón đưá»ng làm chi?

Văn Thù nói:




- Ngươi đã bị sa vào lưới hãy mau xuống ngá»±a mà chịu tá»™i để khá»i bị lưỡi cày xoi thá»§ng bụng.

Ân Giao nghe nói nổi xung, đâm Văn Thù một kích.
Văn Thù đưa gươm ra đỡ.
Ân Giao quăng Phiên Thiên Ấn lên, Văn Thù xổ cỠThanh Liên bửu sắc, chiếu muôn đạo hào quang, hiện ra hột xá lợi.

Có bài thơ rằng:


Muôn đạo hào quang thấu chín trùng,
Mới hay xá lợi phép vô cùng
Ngá»n cá» tế độ Tây phương Phật,
Cái ấn Phiên thiên khó vẫy vùng


Khi ấy hột xá lợi đánh Phiên Thiên Ấn sa xuống, Ân Giao thất kinh thâu ấn lại chạy qua phía Nam, bỗng thấy Xích Tinh Tử kêu lớn:

- Ân Giao! Ngươi chạy Ä‘i đâu? Ngươi đã phụ lá»i thầy, thá» sao được vậy.

Nói rồi xông vào há»—n chiến, Ân Giao đưa kích ra đỡ, rồi quăng Phiên Thiên Ấn lên, Xích Tinh Tá»­ liá»n xổ cá» Ly Ãịa diệm quang. Vật này là báu vật cá»§a cung Huyá»n Ãô, trị ngÅ© hành các phép, hào quang muôn trượng cản Phiên Thiên Ấn lại.

Ân Giao thất kinh thâu ấn cắm đầu chạy vào giữa.
Nhiên Ãăng thấy Ân Giao chạy đến, quát lá»›n:

- Ân Giao! Bởi ngươi cãi lá»i thầy nên má»™t trăm cái cày chá» sẳn ngươi đàng kia đó.

Ân Giao nói:

- Tôi chưa há» phạm gì vị sư tôn, sao hôm nay đón khắp nẻo đưá»ng không cho tôi Ä‘i?

Nhiên Ãăng nói:

- Trước kia ngươi thá» cùng trá»i đất, nên hôm nay ta bắt ngươi trị tá»™i.
Ân Giao nổi giận giục ngá»±a xông vào đánh, Nhiên Ãăng đưa gươm ra đỡ và khen:

- Hay lắm!

Ãánh được ba hiệp, Ân Giao quăng Phiên Thiên Ấn lên.
Nhiên Ãăng xổ cá» Hạnh Huỳnh ra, tức thì hàng trăm hoa sen rá»›t xuống, làm cho Phiên Thiên Ấn lá»­ng lÆ¡ trên trá»i.

Ân Giao thấy vậy, sợ Nhiên Ãăng thâu hồi mất ấn, vá»™i thâu lại và cắm đầu chạy nữa.

Vừa chạy vừa nghĩ thầm:

- Các nÆ¡i Ä‘á»u có ngưá»i mai phục cả, chỉ còn có hướng Tây mà thôi. Vậy ta cứ theo hướng đó xem sao.

NghÄ© rồi liá»n quay ngá»±a chạy theo hướng Tây, thì thấy Tá»­ Nha đứng dưới cá» Long Phụng, Ân Giao gặp được cừu nhân, nổi giận, giục ngá»±a xông đến:




- Khương Thượng có ta đến đây ngươi đừng hòng chạy thoát.

Võ Vương thấy Ân Giao ba đầu sáu tay, cầm kích xông đến, không biết lành dữ thế nào, kinh hãi than:

- Hôm nay chắc ta bỠmạng tại đây rồi!
Tử Nha nói:

- Ãại vương đừng sợ, ngưá»i ấy là Ân Giao Ä‘iện hạ!

Võ Vương nói:

- Ãã gặp từ quân, ta phải mau xuống ngá»±a ra mắt kẻo mang tá»™i!
Tử Nha cản lại nói:

- Nay Ä‘ang ở giữa chiến trưá»ng đại vương đừng làm vậy mà mang há»a vào thân. HÆ¡n nữa đã có tôi đây thì có gì mà đại vương lo sợ.

Tá»­ Nha nói dứt lá»i thì Ân Giao từ đàng xa phóng ngá»±a đến đánh liá»n.
Tá»­ Nha đưa gươm ra đỡ. Ãánh được bốn hiệp thì Ân Giao quăng Phiên Thiên Ấn lên, Tá»­ Nha xổ cá» Tụ Tiên ra, mùi hương thÆ¡m ngào ngạt, chiếu hào quang cản Phiên Thiên Ấn lại và quăng roi Ãả Thần Tiên lên.
Ân Giao thất kinh, vội thâu ấn lại, và cắm đầu chạy trối chết vỠhướng Bắc.

Nhiên Ãăng thấy vậy liá»n vá»— tay má»™t cái, sấm nổ vang rá»n, các tướng Ä‘uổi theo sát gót.

Ân Giao chạy má»™t lúc thì cùng đưá»ng, quay lại thì thấy binh tướng Ä‘uổi theo quá đông, than:

- Nếu phụ vương tôi còn trị thiên hạ, thì tôi quăng Phiên Thiên Ấn lên núi nứt làm hai có đưá»ng cho tôi thoát. Còn nếu nhà Thương hết thì núi không nứt hai.

Dứt lá»i Ân Giao quăng Phiên Thiên Ấn lên, tức thì hòn núi nứt làm hai, Ân Giao mừng quá nói:

- Thế thì số nhà Thương ta chưa dứt!

Nói rồi liá»n xuống ngá»±a, má»™t mình chạy theo đưá»ng tắt. Chạy được má»™t lúc, Ân Giao quay đầu lại thì thấy tướng đã tá»›i chân núi cùng vá»›i Nhiên Ãăng, Ân Giao liá»n hốt má»™t nắm đất quăng lên độn thổ bay mất. Nhưng không ngá» khi ló đầu lên khá»i núi thì Nhiên Ãăng vá»— tay má»™t cái, hai bên núi khép lại, kẹp Ân Giao chỉ còn cái đầu ló ra ngoài thôi.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð, âèäåîêëèïû, ãîòèêà, èãðîìàíèÿ, ìàãèÿ, ïàòðèîò, ïåðåâîä, ìàðêåòèíã, ïåðèñ, ìèýëü, îïåëü, ïîðíîðàññêàçû, ïðîãðàììû, ñâåòèëüíèêè, òîðãîâîå, þáèëååì



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™