 |
|

27-12-2008, 04:23 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 60 Quang Minh Thất Phùng Thị Hôn Mê
Liá»…u Phiêu Hương đảo mắt nhìn há»a sư từ đầu đến chân má»™t hồi rồi cất giá»ng ôn nhu há»i :
- Sao? Có Ä‘au lắm không? Há»a sư gáºt đầu rồi lại lắc đầu. Vẻ mặt hắn bâng khuâng ai trông hắn cÅ©ng biết Liá»…u Phiêu Hương lảm cho mê man tâm thần, không còn chút sáng suốt nà o nữa. Liá»…u Phiêu Hương cưá»i há»i :
- Bây giá» chúng ta nói mấy câu chuyện đứng đắn được không? DÄ© nhiên há»a sư không dám phản đối, đáp ngay :
- ÄÆ°á»£c lắm! ÄÆ°á»£c lắm! Liá»…u Phiêu Hương há»i :
- Có phải ta đã hẹn cho ngươi ba ngà y không? Há»a sư chấn động tâm thần, tỉnh táo lại ngay. Nguyên thá»i hạn ba ngà y nà y có quan hệ đến sá»± sống chết cá»§a hắn. Bất cứ ai đã lâm và o tình trạng nguy hiểm Ä‘á»u bở vÃa và lá»a dục bị tiêu diệt liá»n. Gã ấp úng đáp :
- Äúng thế. Nhưng.. Liá»…u Phiêu Hương ngắt lá»i :
- Ngươi bất tất phải hoang mang. Ta không hạ lệnh giết ngươi đâu. Há»a sư thở phà o má»™t cái những muốn quì má»p ngay xuống. Liá»…u Phiêu Hương lại nói :
- Có Ä‘iá»u ngươi sống chẳng ra sống. Äể ta còn coi bản lÄ©nh cá»§a ngươi. Bây giá» ta ra má»™t đỠmục để ngươi há»a, nếu vẽ không được thì đừng hòng sống. Há»a sư vá»™i đáp :
- Cô nương đã sai bảo việc gì khi nà o tiểu nhân dám chẳng hết lòng? Liá»…u Phiêu Hương gáºt đầu há»i :
- Váºy ta há»i ngươi: Tại sao đã ba ngà y trá»i mà ngươi còn chưa hạ bút? Chẳng lẽ ta khó há»a đến thế ư? Há»a sư khiếp sợ ấp úng :
- Cái đó.. cái đó.. Liá»…u Phiêu Hương há»i :
- Theo chá»— ta biết thì nghá» há»a cá»§a Kim Cung Hữu nhà ngươi nổi tiếng lắm, nhất là há»a ngưá»i. Váºy mà sao ba ngà y trá»i ngươi chưa vẽ xong đồ hình ta? Kim Cung Hữu đáp :
- Tiểu nhân nói thực ra chỉ sợ cô nương nổi nóng. Liễu Phiêu Hương trầm ngâm một lúc rồi thủng thẳng nói:
- Ngươi thá» nói nghe. Kim Cung Hữu biết rằng không nói cÅ©ng không được liá»n đáp :
- Phương dung cùng da dẻ cá»§a cô nương là vưu váºt tuyệt mỹ trong thiên hạ. Tiểu nhân coi mỹ nữ đã nhiá»u nhưng không ai bì kịp cô nương. Lìễu Phiêu Hương khoan khoái cưá»i mê ly há»i :
- Thế thì là m sao? Kim Cung Hữu đáp
- Sở dÄ© tiểu nhân không hạ bút được là vì kiểu nằm cá»§a cô nương tá»± nhiên khiến cho ngưá»i ta nổi dục vá»ng. Tuy tiểu nhân đã cố gắng mà không tà i nà o kiá»m chế được cảm giác. Liá»…u Phiêu Hương cưá»i rất tươi nói :
- Ngươi nói nữa đi! Kim Cung Hữu nói tiếp :
- Nếu tiểu nhân không trừng thanh được ná»—i rạo rá»±c trong lòng thì dÄ© nhiên không thể hạ bút được. Nếu vẽ miá»…n cưỡng.. Gã trầm ngâm không nói nữa. Liá»…u Phiêu Hương há»i:
- Miễn cưỡng thì là m sao? Kim Cung Hữu đánh bạo đáp :
- Nếu cứ vẽ ẩu tất thà nh đồ hình cá»±c kỳ dâm đãng. Liá»…u Phiêu Hương cưá»i rá»™ ra chiá»u rất thÃch thú. A Liệt đứng sau tấm mà n nghÄ© bụng :
- Thằng cha Kim Cung Hữu nà y tháºt là má»™t đứa ngu nhất thiên hạ. Mụ đã lấy việc dâm đãng là m vinh thì khi nà o còn tức giáºn gã Ä‘iá»u đó. Lại nghe Liá»…u Phiêu Hương nói tiếp:
- Thế thì tuyệt diệu. Nhưng hãy tạm gác chuyện nảy lại. Ta đưa ra mục khác, chỠngươi nộp quyển rồi lại đến đây vẽ hình ta. Mụ quay ra bảo thị nữ:
- Äại Ngân! Ngươi hãy mở Quang minh thất ra. Thị nữ cất bước chạy vá» phÃa A Liệt khiến chà ng giáºt mình kinh hãi. May mả thị chỉ chạy tá»›i góc nhà rồi kéo má»™t sợi giây. Bức mà n che tưá»ng từ từ mở ra để hở má»™t quãng trống chừng hÆ¡n trượng. Bên trong còn có bức mà n mà u và ng che lấp thị tuyến má»i ngưá»i. A Liệt cẩn tháºn dòm qua khe hở má»™t bên. Hiện chà ng đứng ngay bên cá»a mà n nên trông rõ cả bức mà n và ng. Äại Ngân lại kéo má»™t sợi dây khác. Bức mà n mầu và ng cÅ©ng mở ra. Má»i ngưá»i cả A Liệt bá»—ng thấy sáng lòa. Liá»…u Phiêu Hương vừa bảo nÆ¡i đây kêu bằng Quang minh Thất vì chá»— nà y có ánh sáng. Äó là chuyện đương nhiên chẳng có chi kỳ lạ. Nhưng gian nhà nà y không phân biệt được bên trong rá»™ng hẹp thế nà o mà chỉ thấy khá nhiá»u mỹ nữ khá»a thân nằm trên giưá»ng giải đệm trắng như tuyết. Tình trạng nà y ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a Kim Cung Hữu, khiến hắn trợn mắt há miệng, định thần nhìn lại. Những mỹ nữ khá»a thân Ä‘á»u nước da trắng nõn, trước ngá»±c pháºp phồng. Äùi tròn mà dà i. Diện mạo rất kiá»u mỵ lại Ä‘ang tuổi thanh xuân là m rạo rá»±c lòng ngưá»i. Kim Cung Hữu hoa mắt lên, nhưng gã nháºn ra rất mau lẹ, trong bao nhiêu mỹ nữ khá»a thân thá»±c ra chỉ có má»™t ngưá»i. Vì gian phòng nà y bốn mặt và trên dưới Ä‘á»u có giáp những tấm gương to lá»›n phản chiếu lại má»™t cÅ©ng hóa ra nhiá»u. Äồng thá»i còn khiến cho ngưá»i ta không hiểu gian phòng rá»™ng hẹp thế nà o. A Liệt vừa nhìn thấy mỹ nữ thân thể lõa lồ nà y đã nháºn ngay ra được là Phùng Thúy Lam. Kim Cung Hữu há»i :
- Có phải cô nương bảo tiểu nhân há»a đồ cô nà y? Liá»…u Phiêu Hương đứng dáºy õng ẹo cất bước. Dáng Ä‘i cá»§a mụ lay động tấm áo sa lá»™ hết đưá»ng cong cà ng khiến cho kẻ ngó thấy phải Ä‘iên đảo thần hồn. Lúc nà y trong sảnh đưá»ng có hai gã trai công khai lá»™ diện là há»a sư Kim Cung Hữu và lão Triệu thá»§ hạ Cá»±c Lạc giáo, Bá»n chúng đứng trước cảnh tiêu hồn đến say sưa ngây ngất không biết là m thế nà o. Mặt khác Phùng Thúy Lam ở trong Quang Minh thất cÅ©ng khiến hai gã nhìn không chá»›p mắt. Nguyên Phùng Thúy Lam trong mình không còn má»™t mảnh quần áo nà o, mà dưới ánh gương phản chiếu, bá»n chúng muốn thưởng ngoạn chá»— nà o cÅ©ng thấy. Liá»…u Phiêu Hương dừng bước ngay trước cá»a Quang Minh thất. Bây giá» A Liệt ngó qua khe mà n cÅ©ng nhìn thấy mụ. A Liệt là chà ng trai chẳng khác gì Ä‘á»i, nên lá»a dục cÅ©ng nổi lên. Chà ng chăm chú nhìn mụ tá»±a hồ má»›i thấy mặt lần đầu. Liá»…u Phiêu Hương cưá»i há»i :
- Kim há»a sư! Ngưá»i con gái kia hiện Ä‘ang hôn mê, ngươi đã nhìn thấy chưa? Những chà ng trai Ä‘á»u la thầm :
- Tháºt là bẽ bà ng! Liá»…u Phiêu Hương lại há»i :
- Ngươi thấy thị có thể vẽ không? Kim Cung Hữu đáp ngay :
- Nếu đem so với Liễu cô nương thì không có chi là khó. Liễu Phiêu Hương nói :
- Ngươi lầm rồi. Nếu ngươi thu dục vá»ng lại sẽ hiểu là vẽ không dá»… đâu. Kim Cung Hữu nhìn Phùng Thúy Lam bằng cặp mắt chuyên nghiệp rồi đáp :
- Không khó! Nếu chỉ vẽ gương mặt xinh đẹp cá»§a y thì tiểu nhân nhất định là được. Liá»…u Phiêu Hương há»i :
- Tại sao váºy?
Kim Cung Hữu đáp :
- Cô gái nà y tuổi má»›i , coi thái độ cùng các đưá»ng cong hiển nhiên còn là xá» nữ. Äồng thá»i gương mặt cô lá»™ ra nếp sống trước nay vẫn nghiêm trang. Vì thế sau khi cô tỉnh lại mô hình sẽ khác hẳn. Liá»…u Phiêu Hương há»i
: - Mô hình gì? Kim Cung Hữu đáp :
- Thuần khiết, cẩn tháºn, không muốn là m việc sai lầm.. Gã ngừng lại má»™t chút rồi tiếp:
- Muốn há»a hình cô chỉ cần biểu lá»™ cái đẹp trong sạch mà thôi, nên chẳng có gì khó khăn. Liá»…u Phiêu Hương nói
: - Äúng lắm! Ngươi được ngưá»i ta khen là thánh há»a, quả nhiên rất xứng đáng. Nhưng.. Mụ nổi lên trà ng cưá»i rồi tiếp :
- Nhưng ta ra cho ngươi vấn đỠnảy không phải dá»… dà ng gì. Sá»± thá»±c theo lá»i ngươi chỉ cần há»a má»™t bức chân dung thuần khiết xinh đẹp tưởng cÅ©ng khó lắm mà ngươi còn là m được. Váºy ta ra đỠmục không phải như ngươi tưởng đâu. Hiện giá» Kim Cung Hữu để hết tâm thần và o há»a đạo mà đối vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà quá»· mị cÅ©ng cảm thấy ngưá»i nóng bừng. Sá»± thá»±c đây là lần đầu gã phải táºp trung tư tưởng để đối phó vá»›i mụ. Mặt khác Kim Cung Hữu thấy Liá»…u Phiêu Hương thẩm mỹ má»™t cách khác thưá»ng cÅ©ng là m cho gã thêm hứng thú và nhiệt tâm. Do đó gã giải thoát được lá»a dục đốt cháy trong lòng. Gã thá»§ng thẳng há»i :
- Chẳng lẽ Liá»…u cô nương lại ra má»™t đỠmục còn khó khăn hÆ¡n chuyện vừa rồi? A Liệt vừa nghe vừa ngắm nghÃa những nét cong kÃch thÃch lòng ngưá»i cá»§a mụ. Liá»…u Phiêu Hương lại nói :
- Ta muốn dùng thá»§ Ä‘oạn khiến cho con nhá» nà y chấn dá»™ng xuân tình, lá»a dục bốc lên, rồi ta sai má»™t
gã trai và o khiêu khÃch thị. A Liệt giáºt mình kinh hãi, không chú ý đến con ngưá»i phốp pháp cá»§a mụ nữa. Kim Cung Hữu trầm ngâm đáp :
- Dù có thế nữa thì vẻ phóng lãng của cô cũng còn kém Liễu cô nương xa lắm, nên vẽ cô ta chẳng khó khăn gì. Liễu Phiêu Hương nói :
- Không phải ta bảo ngươi vẽ những cái lãng mạn cá»§a thị Ở bên ngoà i mà là vẽ chá»— ná»™i tâm rạo rá»±c cá»§a thị. Ngươi nên biết trước khi thị đầu hà ng gã trai thì trong ná»™i tâm thị cÅ©ng nổi lên má»™t trưá»ng chống đối kịch liệt. Ta chỉ cần ngươi vẽ thái độ chá»›p nhoáng đó cá»§a thị là đủ. Kim Cung Hữu thà nh tháºt cất tiếng khen :
- Liá»…u cô nương quả là cao minh vô cùng! Mặt gã thoáng lá»™ má»™t nụ cưá»i dâm tà tá» ra trong lòng rất dá»… chịu. Äứng vá» phương diện đà n ông, ai cÅ©ng muốn coi tình trạng mê ly nà y. Liá»…u Phiêu Hương lại nói :
- Ta cảnh cáo ngươi trước, lần nà y chá»› có thất bại. Thanh âm mụ vô cùng nghiêm khắc, lạnh lẽo khiển cho Kim Cung Hữu bở vÃa, toà n thân toát mồ bôi lạnh ngắt. Bây giá» A Liệt đã hiểu Liá»…u Phiêu Hương hÆ¡n. Tuy mụ là gái dâm tà nhưng trà óc mụ tháºt có chá»— tinh vi hÆ¡n ngưá»i là m cho chúng sinh Ä‘iên đảo. Ãt ra sức tưởng tượng cÅ©ng như sá»± nếm trải mối tình nam nữ cá»§a mụ cao hÆ¡n ngưá»i má»™t báºc. Äiá»u khiến cho A Liệt phải Ä‘iên đầu là tuy chà ng đã lẩn và o má»™t cách thuáºn lợi, nhưng gặp sá»± trạng nà y thì là m thế nà o để cứu ngưá»i cho được? Xem chừng chỉ có cách liá»u lÄ©nh chứ không còn biện pháp nà o nữa. Lại nghe Kim Cung Hữu nói:
- Liễu cô nương! Bao giỠsẽ động bút? Liễu Phiêu Hương nghĩ một chút rồi đáp:
- Vẽ ngay bây giá». Mụ quay lại bảo lão Triệu: - A Triệu! Ta giao vụ nà y cho ngươi. Lão Triệu mừng quá khom lưng đáp :
- Thuộc hạ xin tuân mệnh. Liễu Phiêu Hương lại nói:
- Cho ngươi được tiện nghi con nhỠnà y. Thị hãy còn là xỠnữ. Mụ đảo mắt nhìn thị nữ nói:
- Äại Ngân! Thắp Thôi tình hương! Äại Ngân nghiêng mình vâng lá»i rồi trở gót chạy Ä‘i lấy lá»a đốt hương. Kim Cung Hữu há»i :
- Tiểu nhân đứng ở chỗ nà y hay sao? Liễu Phiêu Hương đáp:
- Không! Hãy khép mà n lại đã. Chúng ta đứng sau mà n dòm và o. Chỉ trong chá»›p mắt Äại Ngân đã thắp hương Ä‘em tá»›i. Láºp tức trong nhà dà n dụa mùi hương ngà o ngạt xông và o mÅ©i má»i ngưá»i khiến cho tâm thần khoan khoái. Nếu A Liệt không nghe Liá»…u Phiêu Hương nói đến tên thứ hương nà y thì cÅ©ng không nghÄ© tá»›i là nó có tác dụng thúc đẩy tình dục cá»§a con ngưá»i! Chà ng hÃt mạnh mấy hÆ¡i để ghi nhá»› lấy mùi vị đặc biệt cá»§a nó. Bức mà n từ từ khép lại. Liá»…u Phiêu Hương và Kim Cung Hữu đứng ở trong khe tưá»ng khẽ vạch ra má»™t kẽ hở để ngó và o trong Quang Minh thất. Hay ở chá»— trong nhà giáp toà n gương lá»›n. Mục quang bất cứ ngó chá»— nà o cÅ©ng trông thấy hết. A Liệt nghiến răng nghÄ© thầm :
- Ta chỉ còn chá» cho Thúy Lam tá»· tá»· tỉnh lại là phải xông và o. Bá»—ng thấy Äại Ngân lấy má»™t chút thuốc tán khẽ quệt và o dưới mÅ©i Phùng Thúy Lam rồi lui ra ngay. Lão Triệu lạng mình tiến và o trong phòng. Gã cởi áo ngoà i rất mau lẹ để lá»™ ná»a ngưá»i trên rất khá»e mạnh. Bắp thịt nổi lên cuồn cuá»™n. Bá»—ng nghe Liá»…u Phiêu Hương nói :
- A Triệu! Khi thị má»›i tỉnh lại, ngươi đừng dây vá»›i thị ngay, mà phải chá» thị hÃt tiên hương rồi, lòng xuân phát tác ngươi hãy tiến và o. Bây giá» ngươi tạm thá»i lui ra hay hÆ¡n. Lão Triệu vá»™i lui ra ngoà i phòng. Liá»…u Phiêu Hương lại nói:
- Kim há»a sư! Ngươi đừng nghÄ© và o ta mà phân tán tâm thần! Kim Cung Hữu sợ hãi đáp :
- Dạ dạ! Tiểu nhân.. Liễu Phiêu Hương lạnh lùng nói :
- Äáng lẽ ta không nên trách ngươi, nhưng hiện giá» thì không được vì ngươi còn công tác phải là m. Mụ tá» ra độ lượng như váºy khiến Kim Cung Hữu cảm kÃch vô cùng! Ai biết đâu đây chỉ là thá»§ Ä‘oạn cá»§a mụ để là m mê hoặc đà n ông. Ngoà i chuyện sắc tướng mụ còn Ä‘o lưá»ng được tâm lý phái nam thà nh ra mụ vừa diêm dúa vừa khả ái. A Liệt đã quyết định dùng biện pháp mạnh nên chà ng trấn tÄ©nh tâm thần. Chà ng hiểu rõ chá»— dụng tâm cá»§a Liá»…u Phiêu Hương nên chỉ cưá»i thầm. Trên giưá»ng trong Quang Minh thất có tiếng động khẽ vá»ng ra. Liá»…u Phiêu Hương nói nhá» :
- Thị sắp tỉnh lại rồi. Kim há»a sư! Coi chừng nghe! Kim Cung Hữu vá»™i đáp :
- Cô nương cứ yên tâm. Tiểu nhân nhất định là m cho hết sức. Liá»…u Phiêu Hương cưá»i nói :
- Ta muốn rằng ngươi mô tả thái độ cá»§a thị. DÄ© nhiên trong bức há»a phải có cả gã trai. Bức há»a nà y ta sẽ cho thị coi rồi chuyển đến má»i ngưá»i trong thiên hạ. Kim Cung Hữu ngạc nhiên nói :
- Chuyển cho ngưá»i thiên hạ coi để là m gì? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Má»™t là để ngưá»i thiên hạ được mở rá»™ng tầm mắt vá» nét Ä‘an thanh tuyệt diệu ngõ hầu kỳ tà i cá»§a ngươi không đến ná»—i mai má»™t. Hai là khiến cho thị nháºn thấy tuy thiên hạ bao la bát ngát mà không có lấy má»™t chá»— để thị dung thân. Kim Cung Hữu tỉnh ngá»™ á»’ lên má»™t tiếng. Gã chưa ngỠý tán thà nh hay phản đối thì Liá»…u Phiêu Hương đã nói tiếp :
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta tạm thá»i Ä‘i ra để ngươi khá»i phân tâm. A Liệt nghe mụ nói váºy lại cảm thấy có tia hy vá»ng lóe sáng trước mắt. Phùng Thúy Lam khẽ thở dà i. A Liệt không nhìn nà ng, tai mắt chà ng chỉ chú ý và o hà nh động cá»§a Liá»…u Phiêu Hương thì nghe rõ mụ ra khá»i sảnh đưá»ng, Ä‘em cả Äại Ngân Ä‘i theo. Hiện giá» trong sảnh đưá»ng chỉ còn lại lão Triệu là ngưá»i chà ng phải đối phó. Vấn đỠđã dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u. Bá»—ng nghe Kim Cung Hữu lên tiếng :
- Lão Triệu! Ngươi chỠlát nữa rồi tiến và o. Lão Triệu đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta Ä‘ang nóng lòng muốn chết. Phùng Thúy Lam tiếp tục phát ra những tiếng ú á»›. Nà ng vươn vai duá»—i tay õng ẹo tấm thân máºt cách vô ý thức. Thị giác cá»§a nà ng tá» ra rất quyến rÅ© đà n ông. A Liệt chỉ ngó qua nà ng má»™t cái rồi để ý đến kẽ hở bức rèm, chà ng từ từ tiến lại. A Liệt Ä‘i chừng bốn thước thì nhìn thấy chân Kim Cung Hữu. Chà ng rón rén đứng lên. Tuy trong bóng tối mà chà ng vẫn trông rõ. Kim Cung Hữu Ä‘ang nhìn qua khe mà n, vẻ mặt rất chú ý. A Liệt rất đỗi ngạc nhiên nghÄ© bụng :
- Ta đã tưởng gã Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần, ngỠđâu lại không đúng thế. Chá»›p mắt ý nghÄ© thù nghịch cá»§a chà ng đối vá»›i gã giảm di rất nhiá»u. Nên biết Kim Cung Hữu lúc nà y có má»™t thái độ vượt lên trên mức bình thưá»ng để thẩm mỹ sá»± váºt. Trong ngưá»i gã không còn chút tình dục nà o nữa. Äó là thái độ thưá»ng có cá»§a nghệ thuáºt gia. HỠđể hết tâm linh cố tìm ra những cái đẹp trên thế gian, cùng là tÃnh cách đặc biệt cá»§a con ngưá»i mà há» dùng là m kiểu mẫu. Kim Cung Hữu là má»™t nhà nghệ thuáºt nổi tiếng nên đối vá»›i những cái đẹp cá»§a con ngưá»i gã đã nghiên cứu đặc biệt. Vì thế mà ngoà i Liá»…u Phiêu Hương, những cô gái khác dù có vẻ quyến rÅ© đến đâu cÅ©ng không để lá»™ những nét tục tằn. Trước A Liệt đã định phóng chưởng đánh chết Kim Cung Hữu, nhưng hiện giá» chà ng thay đổi tâm ý. Bá»—ng nghe Kim Cung Hữu khẽ nói :
- Lão Triệu! Tiến và o Ä‘i! Bức rèm lay động. Lão Triệu vén mà n Ä‘i và o. A Liệt phóng chưởng đánh và o Thiên linh cái gã, gã chưa kịp rên lên má»™t tiếng đã ngã lăn xuống. May ở chá»— ná»n nhà giải thảm rất dà y nên không phát ra tiếng động. Kim Cung Hữu không nhìn thấy A Liệt cùng động tác cá»§a chà ng. Gã chỉ biết lão Triệu té xuống rồi không đứng dáºy nữa nên rất lấy là m kinh dị. Gã liá»n tiến và o phòng để xem xét tình hình. Kim Cung Hữu thấy lão Triệu hai mắt nhắm nghiá»n, mÅ©i miệng đã ngừng thở. Hiển nhiên gã chết rồi. Kim Cung Hữu khiếp sợ không biết đến thế nà o mà nói, tưởng chừng muốn ngất Ä‘i. Tiếp theo gã lại thấy sá»± việc rùng rợn hÆ¡n vì còn có má»™t chà ng thanh niên ở trong gian phòng nà y ôm lấy ná»a trên ngưá»i Phùng thúy Lam đỡ dáºy. Phùng Thúy Lam đã tỉnh lại. Hai cổ tay như ngó sen ôm lấy A Liệt. Vừa trông đã biết ngay nà ng quen biết chà ng trai nà y. Kim Cung Hữu không nhịn được há»i giáºt giá»ng :
- Úi chà ! Ngươi là ai? A Liệt thò tay kéo lấy tấm vải giải giưá»ng che mình cho Phùng thúy Lam. Chà ng toan quay đầu lại đáp thì môi Phùng thúy Lam đã ngáºm chặt lấy miệng chà ng. Kim Cung Hữu ngần ngừ toan xoay mình bá» chạy. A Liệt vá»™i quay miệng ra khá»i môi Phùng Thúy Lam xẵng giá»ng :
- Kim Cung Hữu! Äứng lại. Kim Cung Hữu không dám cỠđộng, quay lại há»i :
- Ngươi.. ngươi là ai? A Liệt trầm giá»ng đáp :
- Ta đến đây để cứu cô nương nà y. Chà ng vừa nói vừa thò tay lấy ra má»™t cánh hoa NgÅ© sắc Tiên Äà m nhét và o miệng Phùng Thúy Lam. Hoa nầy là má»™t thứ thiên tà i địa bảo linh nghiệm dị thưá»ng. Phùng Thúy Lam vừa ngáºm cánh hoa thần trà đã khôi phục lại. Thôi tình tán cá»§a Liá»…u Phiêu Hương láºp tức bị tiêu diệt. Nà ng thấy mình thân thể lõa lồ thì vừa phẫn ná»™ vừa bồn chồn. Sắc mặt tái mét. A Liệt ôn tồn nói : - Không việc gì! Không việc gì! Tiểu đệ may vừa đến kịp. Kim Cung Hữu ở và o tình trạng tiến thoái lưỡng nan không biết là m thế nà o. A Liệt lại nói :
- Lam tá»· tá»·! Bây giá» chúng ta phải nghÄ© cách trốn ra ngay. Phùng Thúy Lam tỉnh ngá»™ nhá»› lại nà ng sa và o hang cá»p, liá»n bá»›t giáºn ngay, há»i :
- Lúc ngươi và o đây đối phương chưa hay biết chứ? A Liệt đáp :
- Chúng không biết. Nhưng bây giá» giữa ban ngà y hà nh động rất là bất tiện. Chà ng chưa nói hết câu, Phùng Thá»§y Lam thấy mình thân thể lõa lồ không thể nà o hà nh động được. Phùng thúy Lam kinh hãi há»i :
- Biết là m thế nà o bây giá»? A Liệt đáp bằng má»™t giá»ng kiên quyết :
- Chúng ta phải liá»u mạng xông ra. Phùng Thúy Lam lắc đầu nói :
- Nơi đây chẳng những rất đông cao thủ, mà địa hình cũng bất lợi cho mình. Chúng ta không thể ra được. A Liệt nói:
- Dù sao cÅ©ng còn hy vá»ng hÆ¡n là bó tay chịu chết. Phùng thúy Lam nói:
- A Liệt! Ngươi đến đây giải cứu cho ta, ta rất cám Æ¡n. Nhưng ta lại muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y tiếp cáºn bá»n ác ma. Váºy ngươi đừng nghÄ© đến ta nữa, tá»± mình chạy Ä‘i thôi. A Liệt lắc đầu nói :
- Không thể nói thế được. Chúng ta cần nghĩ ra biện pháp để giải thoát. Phùng thúy Lam nói:
- Äây là sà o huyệt bà máºt cá»§a Cá»±c Lạc giáo kiến trúc đã nhiá»u năm, cách bố trà cá»±c kỳ nghiêm máºt. Sao chúng ta lại là m má»™t việc chẳng thể nà o thà nh công được? A Liệt đáp :
- Không được! Ngà y trước Tô Ngá»c Quyên cÅ©ng cùng má»™t ý nghÄ© như tá»· tá»·, định hiến thân cho hắn để tìm cÆ¡ há»™i giết hắn. NgỠđâu Lục Minh VÅ© là má»™t tên đại ác ma đệ nhất thiên hạ. Tô Ngá»c Quyên Ä‘i đến kết quả tan nát thân danh mà chết uổng mạng. Kim Cung Hữu nghe tá»›i đây đột nhiên xen và o :
- Tại hạ cÅ©ng biết những ngưá»i ở đây Ä‘á»u là bá»n tà ác. Äáng tiếc mình là văn nhược thư sinh không là m thế nà o được. A Liệt nói :
- Ông bạn cũng là nạn nhân, chúng ta không là m khó dễ gì ông bạn đâu.
|

27-12-2008, 04:32 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 61 Kim Cung Hữu Trổ Tà i Thần Há»a
Kim Cung Hữu nói:
- Tại hạ bị bá»n chúng cưỡng bách Ä‘em và o đây đã được Ãt bữa. Vì ngà y thưá»ng tại hạ rất lưu tâm rồi khám phá ra má»™t đưá»ng bà máºt có thể trốn thoát. A Liệt cả mừng há»i:
- Tháºt thế ư? Váºy thì hay lắm! Kim Cung Hữu đáp:
- Nhưng đưá»ng bà máºt đó có ngưá»i canh giữ hay không thì tại hạ không hiểu. A Liệt nói:
- Cái đó không quan hệ. Chà ng nhìn Phùng thúy Lam há»i :
- Tá»· tá»· cảm thấy trong mình thế nà o. Có động thá»§ được không? Phùng Thúy Lam đã ngấm ngầm Ä‘iá»u hòa ná»™i tức. Nà ng đáp :
- Có thể được, chẳng khác gì ngà y thưá»ng. Vừa rồi ngưá»i cho ta uống thuốc gì? A Liệt đáp:
- Äó là cánh hoa Tiên Äà m để giải trừ bách độc. Chà ng ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Hay lắm! Tá»· tá»· đã hoạt động được thì chúng ta Ä‘i thôi. Chà ng không có áo ngoà i, chỉ mặc má»™t tấm áo ngắn nên không thể cởi ra cho nà ng được. Chà ng quay lại ngó Kim Cung Hữu thì gã cÅ©ng váºy. Khà trá»i rất lạnh. Kim Cung Hữu mặc Ãt áo, ra ngoà i hãy còn rét run, dÄ© nhiên không tiện cởi áo đưa cho Phùng thúy Lam. Phùng Thúy Lam đã hiểu chá»— báºn tâm cá»§a hai ngưá»i liá»n nói :
- Không cần! Ta đã có tấm khăn giải giưá»ng nà y là được. Nà ng đứng dáºy quấn khăn giải giưá»ng và o mình. A Liệt há»i Kim Cung Hữu :
- Kim há»a sư! ÄÆ°á»ng bà máºt ở chá»— nà o? Kim Cung Hữu đáp :
- Ở trong má»™t căn phòng mé hữu và phòng đó bá» trống chứa toà n đồ váºt vặt vãnh. A Liệt hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh nói :
- Nếu váºy còn phải ra khá»i? căn nhà nà y và xuyên qua má»™t khu vưá»n, tất bị đối phương phát giác, biết là m thế nà o? Kim Cung Hữu ngẩn ngưá»i ra, nhắc lại:
- Biết là m thế nà o? A Liệt ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi! Há»a sư cùng Phùng cô nương chuẩn bị Ä‘i. Há»… thấy bên ngoà i rối loạn là chạy ra ngay. Phùng thúy Lam há»i:
- Sao? Ngươi định dùng kế giương đông kÃch tây hả? A Liệt cưá»i đáp:
- Tá»· tá»· cÅ©ng biết là bá»n chúng không đả thương được tiểu đệ. Phùng thúy Lam nói:
- Không được. Chúng ta hãy thá» cùng nhau Ä‘i xem có thể chuồn ra tá»›i chá»— đưá»ng bà máºt chăng? A Liệt đáp:
- Há» mà phát giác là láºp tức phong tá»a đưá»ng bà đạo, thì chúng ta sẽ thà nh chim lồng cá cháºu ngay. Lam tá»· tá»·! Hãy nghe lá»i cá»§a đệ. Giá»ng nói kiên quyết cá»§a chà ng khiến cho Phùng thúy Lam cảm thấy gã đã thà nh ngưá»i lá»›n và không khá»i sinh lòng muốn nương tá»±a và o chà ng. Äó là bản sắc cá»§a nữ nhân. Ai cÅ©ng mong tìm được má»™t ngưá»i đà n ông đủ nghị lá»±c bảo vệ cho mình. Nà ng há»i lại :
- Ngươi nhất Ä‘inh không xảy chuyện gì nguy hiểm chứ? Giá»ng nói cá»§a nà ng đã tá» vẻ nhượng bá»™. A Liệt đáp :
- Nhất định không sao. Äoạn chà ng vén rèm Ä‘i trước. Ngoà i sảnh đưá»ng yên lặng không má»™t bóng ngưá»i. Chà ng quay lại nói :
- Các vị hãy nhá»› lấy. tiểu đệ gây há»—n loạn ở mé tả, các vị để tâm quan sát, há»… thấy tại hạ thà nh công thì các vị chạy cho nhanh, chá»› có ngần ngại. Phùng Thúy Lam gáºt đầu nói:
- Sau nà y chúng ta gặp nhau ở đâu? A Liệt đáp :
- Phải rồi! Tiểu đệ quên chưa nói cho tá»· tá»· hay là thanh Tru tâm hảo kiếm hiện dấu ở trên ngá»n tháp bá» Tây Hồ. Rồi chà ng nói tưá»ng táºn vá» chá»— dấu bảo kiếm và dặn :
- Tỷ tỷ đến thẳng Giang Nam lấy kiếm thì Lục Minh Vũ không đoán ra được. Phùng Thúy Lam cao hứng nói : - Hỡi ơi! Ngươi quả là tay có bản lãnh. A Liệt nói :
- Tá»· tá»· dẫn Kim há»a sư Ä‘i và giữ đừng để địch nhân bắt được y thì hà nh tung tá»· tá»· má»›i không tiết lá»™. Tiểu đệ chá» tá»· tá»· trở vá», thế nà o chá»§ng ta cÅ©ng gặp nhau. Phùng Thúy Lam nói :
- Hay lắm! Ta rất cám Æ¡n ngươi. A Liệt cưá»i đáp :
- Nếu trước tiểu đệ không được tá»· tá»· giúp cho thì đâu còn có ngà y nay! A Liệt chạy ra ngoà i sảnh đưá»ng tuy cố ý gây sá»±, nhưng vẫn giữ kÃn không để địch nhân phát giác chà ng từ sảnh đưá»ng Ä‘i tá»›i. Phùng Thúy Lam rất đỗi khẩn trương nhìn ra ngoà i. Nà ng nóng lòng chỠđợi trong khoảng thá»i gian cháy tà n nén hương thì đột nhiên vẳng nghe tiếng hú dà i từ đằng xa vá»ng lại. Tuy nà ng không cùng A Liệt ước định ám hiệu, nhưng nghe cÅ©ng hiểu ngay liá»n chạy ra ngoà i. Kim Cung Hữu chạy theo sau, trống ngá»±c đánh thình thịch. Hai ngưá»i xuyên qua khu vưá»n đến gian phòng trống không xảy ra chuyện gì. Phùng Thúy Lam và o nhà rồi tra xét sÆ¡ qua má»™t lượt, tìm ra cá»a đưá»ng hầm liá»n chạy và o ngay. Cá»a đưá»ng hầm ở phÃa sau má»™t gốc cây lá»›n. Hai ngưá»i và o rồi kéo gốc cây lại như cÅ©. Trong đưá»ng hầm tối Ä‘en như má»±c. Phùng thúy Lam chạy trước được hai, ba chục bước, phát giác ra Kim Cung Hữu không còn theo sau. Nà ng biết mắt gã không nhìn thấy gì nên cất bước khó khăn, đà nh quay lại nắm cánh tay gã dắt Ä‘i. Trong đưá»ng hầm tối mò nên nà ng tạm thá»i bá» tấm khăn giải giưá»ng ra để dá»… bá» cỠđộng. Kim Cung Hữu như ngưá»i Ä‘ui mắt, bước cao bước thấp tiến vá» phÃa trước. Trong đưá»ng hầm vừa tối tăm lại gió lạnh căm căm khiến gã toà n thân run bần báºt. Hai ngưá»i Ä‘i chừng hÆ¡n trăm bước rồi quen dần vá»›i cảnh tối tăm. Äồng thá»i dưá»ng như Kim Cung Hữu cÅ©ng thấy sáng hÆ¡n má»™t chút, nên gã ngó được tấm thân ngưá»i mỹ nữ. Bao nhiêu nét cong ở phÃa sau nà ng bá»™c lá»™ cả ra. Má»™t tay nà ng lại đưa vá» phÃa sau nắm lấy cánh tay gã nên lúc cỠđộng phô bà y những nét rất hấp dẫn. Kim Cung Hữu bất giác nuốt nước miếng. Gã cảm thấy miệng khô, trái tim Ä‘áºp loạn lên. Phùng Thúy Lam đột nhiên dừng bước. Kim Cung Hữu không kịp đỠphòng bị nà ng đụng và o phải ôm lấy mà bà n tay gã lại chạm đúng và o trước ngá»±c nà ng. Kim Cung Hữu vô tình mà biến thà nh sá»± thá»±c, gã giáºt mình kinh hãi vá»™i buông tay lùi lại. NgỠđâu Phùng Thúy Lam cÅ©ng đưa mình vá» phÃa sau khiến hai tay gã vẫn giữ nguyên như váºy. Má»™t mối cảm giác kỳ dị xâm chiếm tâm hồn rồi lá»a dục cháy bừng. Kim Cung Hữu ôm chặt lấy Phá»§ng Thúy Lam, miệng đặt và o cổ nà ng. Ngưá»i Phùng Thúy Lam đột nhiên má»m nhÅ©n tá»±a và o Kim Cung Hữu. Trong bóng tối vì hai ngưá»i khác loà i hấp dẫn khiến cho hai cặp môi dÃnh và o nhau. Phùng thúy Lam trong lúc đột ngá»™t không kịp đỠphòng sa và o biển dục. Tháºm chà trong thâm tâm nà ng nháºn lầm Kim Cung Hữu là A Liệt nên nguyện ý hiến thân cho gã. Vừa rồi nhân nà ng phát giác ra phÃa trước có Ä‘iá»u khác lạ liá»n hấp tấp lùi lại chứ không phải cố ý gieo mình và o lòng Kim Cung Hữu mà diá»…n ra mà n kịch nà y. Cặp nam nữ nằm ngay xuống đất. Äá»™t nhiên có tiếng bước chân ngưá»i và tia sáng chiếu và o. Phùng thúy Lam giáºt mình đẩy Kim Cung Hữu ra chạy lên trước. Nà ng vừa chuyá»n qua má»™t khúc quanh thì nhìn thấy má»™t ngá»n đèn lồng lững thững Ä‘i tá»›i. Nà ng vá»™i xoay mình lại lấy tấm khăn giải giưá»ng. Kim Cung Hữu khẽ nói :
- Phùng cô nương! Xin lỗi cô. Tại ha.... Thanh âm gã phát run tỠra tâm tình rất xúc đông và bối rối. Phùng thúy Lam khẽ đáp :
- Äể ta thu tháºp xong địch nhân rồi sẽ nói. Nà ng xông mình chạy Ä‘i vừa đến khúc quanh thì toà n thân đã quấn xoay tấm khăn giải giưá»ng và o mình. Cái đèn lồng đưa gần lại. PhÃa sau đèn có má»™t ngưá»i. Ngưá»i kia thấy má»™t thân hình trắng toát giáºt mình kinh hãi bước chân cháºm lại nhưng vẫn tiến vá» phÃa trước. Có Ä‘iá»u tay mặt gã đã rút trưá»ng kiếm ra. Ãnh kiếm lấp loáng dưới ánh đèn khiến hắn mạnh dạn lên nhiá»u. Hắn trông thấy đối phương là má»™t cô gái đầu tóc rối tung nhưng xinh đẹp phi thưá»ng. Toà n thân ẩn trong tấm vải trắng đứng ở giữa đưá»ng không tiến mà cÅ©ng không thoái. Ban đầu hắn cho là nữ ma hiện hồn, lưng toát mồ hôi lạnh. Nhưng sau hắn nghÄ© dù là ma quỉ mà nhan sắc xinh đẹp cÅ©ng không dữ tợn, lòng sợ sệt giảm bá»›t Ä‘i nhiá»u. Hắn giÆ¡ đèn lên soi. Phùng thúy Lam buông tay ra. Tấm khăn giải giưá»ng tuá»™t xuống đất khiến cho gã kia trợn mắt há miệng. Phùng Thúy Lam núng nÃnh bước tá»›i. Má»—i bước ngưá»i nà ng lại õng ẹo đầy vẻ kÃch thÃch. Äại hán cầm kiếm ở phÃa đối diện tuy là ngưá»i Cá»±c Lạc giáo đã được thấy vô số dâm phụ, nhưng mỹ nữ nà y là m cho gã không khá»i ngẩn ngưá»i. Phùng thúy Lam cà ng tiến gần lại, ánh đèn sáng tá» cà ng soi rõ thân hình nà ng. Nà ng mỉm cưá»i há»i :
- Nà y! Coi ta có hay lắm không? Äại hán gáºt đầu đáp : - Tháºt là tuyệt diệu. Äá»™t nhiên gã tỉnh táo lại chau mà y há»i: - Cá»™. cô là ai? Phùng thúy Lam đáp:
- Ha ha! Cả ta mà ngươi cÅ©ng không nháºn ra ư? Äại hán ngạc nhiên ngáºp ngừng:
- Cộ. cô là .. Hắn chưa từng gặp Phùng Thúy Lam, dĩ nhiên không thể đoán ra được.
Phùng Thúy Lam không tiếc hy sinh sắc tướng vì cô đã tÃnh rồi. Äiểm thứ nhất cô muốn thám thÃnh cho ra đưá»ng bà máºt nà y Ä‘i tá»›i đâu, còn ai canh giữ nữa không. Äiểm thứ hai cô đã định hạ sát gã nà y thì có bá»™c lá»™ thân hình cÅ©ng chẳng há» chi. Vá» Ä‘iểm thứ nhất, cô lên tiếng đáp :
- Phải rồi! Có khi ngươi không nháºn ra ta, nhưng kẻ khác không hồ đồ như ngươi đâu. Äại hán nói :
- Tạ. ta quả nhiên hồ đồ tháºt.. ha hạ. Tiếng cưá»i cá»§a gã vang Ä‘i khá xa khiến cho Phùng thúy Lam không khá»i hồi há»™p, nà ng vá»™i há»i:
- Bên kia có ngưá»i không? Äồng thá»i nà ng trá» và o phÃa sau đối phương. Äại hán lắc đầu đáp :
- Không có. Cá»™. Phùng Thúy Lam ngắt lá»i:
- Nói báºy! Ai đứng sau ngươi đó? Äối phương sá»ng sốt vá»™i quay đầu nhìn lại. Phùng thúy Lam lạng ngưá»i tá»›i vung ngón tay Ä‘iểm và o trước ngá»±c đối phương. Äại hán không kịp rên lên má»™t tiếng đã ngã ngá»a vá» phÃa sau. Phùng thúy Lam rút lấy thanh kiếm trong tay gã. Nà ng đợi cho gã nằm xuống rồi lấy cả bao kiếm. Ngá»n đèn lồng rá»›t xuống đất mà không tắt. Kim Cung Hữu xa xa ngó thấy vá»™i chạy lại tiện tay cầm lấy tấm khăn giải giưá»ng. Gã nói :
- Cô nương quấn khăn giải giưá»ng và o cho đỡ lạnh. Phùng Thúy Lam không khá»i sá»ng sốt đứng ngây ngưá»i ra không nhúc nhÃch, để mặc gã cầm khăn giải giưá»ng quấn và o cho mình. Ruá»™t nà ng bối rối tÆ¡ vò mà không tìm ra manh mối. Nên biết nà ng cÅ©ng thuá»™c và o loại ngưá»i thá»§ Ä‘oạn tà n độc. Lúc nà ng cúi xuống lấy thanh kiếm cá»§a địch nhân đã nảy sát khà quyết tâm đâm chết Kim Cung Hữu. Cứ hiện tình mà nói thì nà ng xá» trà như váºy là hay nhất. Ngoà i sá»± tà n khốc vô tình, không có Ä‘iá»u gì đáng chê trách. Nhưng Kim Cung Hữu tá»›i gần tá» ra quan tâm đến nà ng, khoác khăn giải giưá»ng và o cho nà ng khá»i rét mướt. Gã quả có chân tình chá»› không phải toà n là dục vá»ng. Phùng thúy Lam xét thấy Ä‘iểm nà y, nà ng hÆ¡i bối rối trong lòng. Kim Cung Hữu lại xách đèn lồng lên nói : - Chúng ta cứ Ä‘i vá» phÃa trước. Phùng thúy Lam gáºt đầu lẳng lặng bước Ä‘i. Kim Cung Hữu Ä‘i được chừng mưá»i bước đột nhiên quay lại nói :
- Phùng cô nương! Sá»± việc vừa rồi khiến cho tại hạ vô cùng áy náy! Xin cô nương lượng thứ. Phùng Thúy Lam há»i :
- Ngươi hối háºn rồi chăng? Kim Cung Hữu đáp :
- Äúng thế! Vì tại hạ nhá»› đến ông bạn kia. Phùng Thúy Lam nghe gã nhắc tá»›i A Liệt không khá»i ngấm ngầm hổ thẹn, bụng bảo dạ :
- Từ ngà y chia tay, trong lòng lúc nà o cÅ©ng nhá»› đến A Liệt, ta đã yêu chà ng tha thiết. Váºy mà vừa rồi để cho gã trai khác hôn hÃt! Hỡi Æ¡i! Lúc đó chẳng lẽ ta không hay gã chẳng phải là A Liệt? Không! không! Ta biết rõ rà nh rà nh. Kim Cung Hữu lên tiếng cắt đứt luồng tư tưởng cá»§a nà ng. Gã nói: - HÆ¡n nữa, tiểu nhân không xứng đáng vá»›i cô nương là má»™t báºc cân quắc kỳ nhân. Nhan sắc và bản lÄ©nh cô nương như váºy tiểu nhân đâu có đủ tư cách là m tiết mạn? Lá»i lẽ cá»§a gã chẳng những khiêm cung mà còn lá»™ vẻ sùng bái má»™t cách nhiệt liệt. Phùng Thúy Lam trong lòng khoan khoái mỉm cưá»i nói :
- Äi thôi! Cả ngươi lẫn ta không nên nhá»› những chuyện vừa qua. Kim Cung Hữu khẽ thở phà o má»™t cái đáp :
- Phải rồi! Như thế má»›i được. Äoạn gã trở gót cất bước tiến vá» phÃa trước. Chẳng bao lâu hai ngưá»i Ä‘i hết đưá»ng bà đạo. Cá»a ra là má»™t tòa núi giả trong vưá»n hoa ở nhà hà ng xóm, cách bố trà rất tinh xảo. Lúc đóng lại đến chá»§ nhân nhà nà y cÅ©ng không biết. Kim Cung Hữu bỠđèn lồng lại trong đưá»ng hầm để khá»i bị ngưá»i phát giác.Trong vưá»n ngá»n gió đêm thổi qua rét như cắt thịt. Kim Cung Hữu ngưá»i run bần báºt. Hai ngưá»i Ä‘ang xuyên qua vưá»n hoa, đột nhiên Phùng thúy Lam nắm Kim Cung Hữu lại đẩy và o trong bụi cây ráºm. Nà ng không cần nói gã cÅ©ng biết là có ngưá»i Ä‘i tá»›i. Chẳng bao lâu, má»™t bóng ngưá»i Ä‘i rất mau cách chừng hÆ¡n trượng. Ngưá»i nà y Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa tòa nhà cá»§a Cá»±c Lạc giáo. Chắc vì còn cách xa nên lúc hắn chạy không ẩn thân mình. Thỉnh thoảng lại đụng và o cà nh cây phát ra tiếng động. Bóng ngưá»i Ä‘i qua rồi, Phùng Thúy Lam má»›i phát giác ra Kim Cung Hữu ngưá»i run bần báºt. Nà ng khẽ há»i :
- Ngươi sợ lắm hay sao? Kim Cung Hữu đáp :
- Phải rồi! Và khà trá»i lạnh quá!... Phùng Thúy Lam khẽ nói :
- Ngươi ôm lấy ta cho ấm một chút.
Kim Cung Hữu ngần ngừ rồi ôm lấy Phùng Thúy Lam. Phùng Thúy Lam ngầm váºn ná»™i công đẩy nhiệt lá»±c ra. Kim Cung Hữu liá»n cảm thấy như ôm lò lá»a. Tứ chi bách thể gã chỉ trong chốc lát đã ấm áp khác thưá»ng. DÄ© nhiên hương vị nà y khác hẳn vá»›i ôm lò lá»a. Nhưng Kim Cung Hữu nghÄ© tá»›i gã chẳng thể nà o được nà ng vÄ©nh viá»…n ở trong tay bất giác buông tiếng thở dà i. Gã liá»n sá» dụng hết cảm giác để ôm lấy nà ng đặng hưởng thụ khà ấm áp trong ngưá»i nà ng. Sau má»™t lúc lại nghe Phùng Thúy Lam nói :
- Chắc không có ai tá»›i đây đâu. Kim Cung Hữu quyến luyến không nỡ rá»i tay. Sau gã buông nà ng ra, nói :
- Giả tá»· bây giá» có giấy bút thì hay quá! Phùng Thúy Lam ôn nhu há»i :
- Ngươi lại cao hứng muốn vẽ ư? Kim Cung Hữu đáp :
- Chẳng những chỉ hứng thú mà còn khát vá»ng được vẽ chút gì đây. Phùng Thúy Lam quay lại mỉm cưá»i nói :
- Ta có thể giải quyết mối tâm sá»± cho ngươi. HÆ¡i thở từ miệng nà ng phun ra tá»›i mặt gã khiến gã tưởng chừng quãng cách giữa hai ngưá»i rất gần. Nhưng gã không dám có động tác khinh mạn, cất giá»ng cảm động đáp :
- Tạ Æ n cô nương! Khi được ngưá»i hiểu tâm sá»± là tại hạ ghi lại má»™t mối hảo cảm suốt Ä‘á»i. Phùng Thúy Lam nói :
- Phải rồi! Äó là má»™t sá»± trạng rất cần yếu. Nà ng ngừng má»™t chút rồi nói tiếp :
- Chúng ta Ä‘i kiếm giấy bút. Ngoà i ra cÅ©ng cần có thêm y phục phải không? DÄ© nhiên Kim Cung Hữu không khi nà o phản đối ý kiến cá»§a nà ng. Hai ngưá»i liá»n đứng dáºy dá»i khá»i khu vưá»n nhưng không phải chạy ra ngoà i mà lại chạy vá» phÃa nhà ở. Phùng Thúy Lam dặn Kim Cung Hữu chỠở ngoà i. Nà ng bá» tấm khăn giải giưá»ng ra, thân thể trần truồng nhảy qua tưá»ng và o trong nhà . Chẳng bao lâu Phùng thúy Lam nhẹ nhà ng như má»™t má»› bông hạ mình xuống bên Kim Cung Hữu. Bây giá» nà ng đã mặc y phục mà hiển nhiên là nữ trang hẳn hòi. Kim Cung Hữu há»i :
- Cô nương lấy đâu được quần áo mặc? Phùng thúy Lam đáp :
- Chẳng những áo quần mà còn đủ cả giấy bút. Ngươi hãy theo ta. Nà ng kéo tay Kim Cung Hữu Ä‘i thẳng và o nhà , qua má»™t tầng sân rồi lên thẳng cái gác nhá». Nà ng thắp đèn, ngó quanh má»™t lượt ra chiá»u vừa ý. Căn gác nhá» nà y bốn mặt Ä‘á»u có cá»a sổ. Nhưng trá»i lạnh nên các cá»a Ä‘á»u đóng chặt. Bốn mặt vách Ä‘á»u có gác sách. Bên cá»a sổ trông ra vưá»n hoa kê má»™t cái bà n dà i trên đặt nhiá»u sách vở. Thư phòng đã sạch sẽ mà ban ngà y ngồi ngắm cảnh trông ra vưá»n hoa tháºt là trang nhã. Coi thế đủ biết chá»§ nhân căn nhà nà y lả báºc sÄ© phu há»c rá»™ng, và o hà ng phong nhã. Äã có giấy bút lại ở trong má»™t thư phòng thÃch hợp, Kim Cung Hữu cà nh hăng say vá»›i nghá» há»a. Gã đến ngồi bên bà n mở giấy cầm bút lẳng lặng suy nghÄ©. Phùng thúy Lam lẻn ra Ä‘i, khoảnh khắc nà ng lại trở vá». Kim Cung Hữu đột nhiên cảm thấy trong ngưá»i ấm áp. Nguyên Phùng Thúy Lam đã lấy được tấm bà o da khoác và o ngưá»i Kim Cung Hữu. Äây là váºt rất cần cho gã trong lúc nà y khiến gã cảm kÃch vô cùng. Kim Cung Hữu cấu tứ xong rồi liá»n hạ bút vẽ. Trước hết gã há»a tấm hình bán thân bằng thá»§y mặc. Diện mạo trong tranh rất linh động. Bất cứ ai nhìn và o cÅ©ng nháºn ra ngay là Phùng Thúy Lam. Kim Cung Hữu vẽ xong lại lặng lẽ chuẩn bị vẽ bức tranh thứ hai. Phá»§ng Thúy Lam cầm bức tranh lên ngắm nghÃa má»™t lúc rồi nói:
- Hay quá! Ta e rằng bức tranh nà y còn đẹp hÆ¡n chÃnh bản thân ta nhiá»u. Kim Cung Hữu đáp :
- Không có đâu! Tranh vẽ và vá»›i ngưá»i tháºt thế nảo được! Phùng Thúy Lam nói :
- Cái nhìn đắm Ä‘uối cùng nụ cưá»i tươi thắm kia ta chẳng thể nà o có được. Kim Cung Hữu nói :
- Cô nương chỉ tá»± soi chân tướng mình trong gương thì là m sao nhìn thấy được những cái vi diệu tá»± nhiên. Những cái đó chỉ ngưá»i ngoà i má»›i trông thấy. Gã dừng lại má»™t chút rồi trịnh trá»ng nói :
- Bây giá» tại hạ muốn vẽ má»™t bức chân dung toà n thân cô nương, nhưng xin cô nương đừng quở trách, vì tại hạ muốn vẽ kiểu ngưá»i nguyên thá»§y, không váºn xiêm y. Phùng Thúy Lam toan phản đối, nhưng thấy Kim Cung Hữu đã bắt đầu động bút thì nghÄ© thầm:
- Té ra gã nà y vẽ theo tâm tư. Mình có phiá»n trách hay không gã cÅ©ng chẳng cần. Kim Cung Hữu hoà n toà n mê man trong bức vẽ, chẳng những gã để hết tinh thần và o nghệ thuáºt mà còn tá» ra hâm rná»™ nồng nhiệt Phùng Thúy Lam, khiến nà ng vô cùng cảm động. Bức há»a Ä‘ang chấm phá, Phùng Thúy Lam bá»—ng giáºt mình vì cảm giác tinh nhuệ cá»§a nà ng báo cho hay ngoà i cá»a sổ có ngưá»i Ä‘ang dòm trá»™m. Thư phòng ở trên lầu mà có ngưá»i đứng ngoà i dòm và o thì ngưá»i đó dÄ© nhiên là kè sÄ© có võ công, chứ không phải ngưá»i trong nhà nà y. Nà ng lại ngấm ngầm cảm thấy bên ngoà i không phải chỉ có má»™t ngưá»i nên cà ng chấn động tâm thần. Phùng Thúy Lam vẫn giả vá» như không hay biết. Nà ng ngồi yên tá»±a hồ để cho Kim Cung Hữu thỉnh thoảng cần coi mặt mà há»a. Bức tranh thá»§y mặc bán thân đã treo lên bệ cá»a rồi. Vì thế mà ngưá»i ngoà i trông và o nhìn tháºt rõ và nháºn ra ngay là chân dung cá»§a nà ng. Phùng Thúy Lam trong lòng hồi há»™p chá» xem ngưá»i bên ngoà i có phá cá»a sồ nhảy và o không. Nhưng chá» hồi lâu chẳng những không thấy động tÄ©nh gì, mà còn nghe há» nói nhá» vá»›i nhau. Má»™t ngưá»i nói :
- Tay há»a sư nảy quả nhiên phi thưá»ng. Ngưá»i kia nói:
- Không hiểu có phải là cặp vợ chồng chăng? Ná»a đêm há» thức dáºy há»a hình thì tháºt là nhã hứng!
|

27-12-2008, 04:38 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 62 Bị Quần Công, Anh Hùng Thất Bại
Ngưá»i thứ nhất nói:
- Äi thôi! Bên kia đã báo hiệu cảnh giác rồi. Ngưá»i thứ hai nói :
- Hỡi Æ¡i! Giả tá»· há» chịu bán thì tiểu đệ trả bức há»a kia má»™t trăm lạng. Tháºt là bức há»a tuyệt mỹ. Ngưá»i thứ nhất nói :
- Hãy biết thế! Äể sáng mai sẽ tá»›i thương lượng vá»›i há». Bây giá» Ä‘i viện trợ là khẩn cấp. Huống chi cô gái trong tranh xinh đẹp như thế, mua được tranh vá» cần phải đỠphòng cái bệnh tương tư. Sau đó bên ngoà i trở lại yên tÄ©nh. Phùng Thúy Lam chá» má»™t lúc nữa, nháºn định ra hai ngưá»i kia đã bá» Ä‘i rồi. Nà ng đứng dáºy Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ nghÄ© thầm :
- Nghe cuá»™c đối thoại thì hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là ngưá»i đứng đắn. Các nhân váºt hắc đạo tà phái há»… coi thÃch mắt là toan bà i chiếm Ä‘oạt. Äằng nà y hỠđịnh thương nghị trả giá rất đắt. Nà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, ngón tay đã chá»c thá»§ng má»™t lá»—. Nà ng ghé mắt nhìn ra ngoà i không thấy bóng ngưá»i. Bất giác nà ng cưá»i thầm tá»± nhá»§ :
- Giả sá» sáng mai hỠđến tìm chá»§ nhân tòa nhà nà y thương nghị mua tranh thì chá»§ nhân ngÆ¡ ngác không biết nói là m sao? Kim Cung Hữu vẫn cắm cúi vẽ. Gã hạ bút lúc mau lúc cháºm. Phùng thúy Lam chuyển đến sau lưng gã thò đầu ra nhìn thì thấy trên mặt giấy xuất hiện má»™t cô gái lõa thể, mặt mÅ©i giống nà ng như đúc. Các bá»™ pháºn trong ngưá»i rất cân xứng. Phùng Thúy Lam xem kỹ hồi lâu. Äá»™t nhiên nà ng phát giác hình cô gái trong bức vẽ chẳng những xinh đẹp và linh động vô cá»§ng mà còn khiến cho ngưá»i ta có cảm giác thá»±c sá»± nữa. Nói má»™t cách khác là những nét cong lên xuống trong bức vẽ trông như tháºt khiến cho ngưá»i ta cảm giác như sá» và o thân thể ngưá»i khác. Do đó Phùng Thúy Lam không khá»i liên tưởng đến mình đã bị gã sá» và o bá»™ pháºn trước ngá»±c. Bất giác nà ng đỠmặt lên. Phá»§ng Thúy Lam cá»±c lá»±c trấn tÄ©nh tâm thần, đặc biệt giữ địa vị khách quan, nháºn ra dung mạo kiá»u mỵ, thân thể hấp dẫn, rất khả ái, dù có đụng chạm và o tháºt mà cÅ©ng không nảy ý niệm dâm tà . Äá»™t nhiên nà ng tỉnh lại nghÄ© thầm:
- Phải rồi! Ngà y trước gia gia đã cho coi bức dâm há»a trong bảo khố, cÅ©ng chỉ là phân biệt nhau ở má»™t Ä‘iểm rất vi diệu. Äến ta là con gái mà còn thấy cảm giác khác trước. Kim Cung Hữu gác bút thở phà o má»™t cái rồi nói:
- Chỉ còn má»™t chút bối cảnh nữa là xong. Phùng thúy Lam liá»n đưa ra câu há»i:
- Bức há»a nà y so vá»›i những bức “Khá»a nữ bi hý đồ†cá»§a những tay danh há»a có khác nhau ở chá»— nà o không? Kim Cung Hữu trố mắt lên đáp :
- Khác hẳn chá»›! Không giống nhau chút nà o. Chỉ cần ngưá»i hiểu cách thẩm mỹ là vừa ngó tá»›i đã nháºn ra ngay cái đẹp ở đây không là m cho ngưá»i ta nảy lòng dâm dáºt. DÄ© nhiên hạng ngưá»i dâm tà thì không thể nhìn được đến chá»— chân mỹ cá»§a bức há»a. Phùng Thúy Lam rất đỗi vui mừng vì lá»i giải thÃch cá»§a Kim Cung Hữu hợp vá»›i tâm tư cá»§a nà ng. Äồng thá»i nà ng không khá»i kinh dị và đột nhiên cảm thấy mình hiểu rõ tâm trạng cá»§a tay thần há»a nà y. Kim Cung Hữu nói:
- Từ nay tại hạ không vẽ những bức há»a nà y nữa. Giá»ng nói cá»§a gã lá»™ vẻ cảm khái. Phùng thúy Lam há»i:
- Phải chăng ngươi rất thá»a mãn vá» bức vẽ nà y? Kim Cung Hữu gáºt đầu, khóe mắt đầy vẻ cảm kÃch. Gã cảm kÃch vì biết rằng Phùng thúy Lam đã hiểu tâm tình cá»§a gã. Phùng Thúy Lam lại há»i:
- Ngươi quyết định như thế cÅ©ng phải để ta khá»i có nhiá»u bức há»a khá»a thân lưu truyá»n trên thế gian đặng tránh khá»i những ngưá»i thưởng thức bằng luáºn Ä‘iệu không đứng đắn. Có đúng thế không? Kim Cung Hữu cưá»i đáp :
- Cô nương hãy yên tâm. Chưa nói đến chuyện tại hạ chẳng thể nà o vẽ đẹp hÆ¡n được bức há»a nà y, mà còn nhất định không động bút nữa. Dù tại hạ có vẽ lại cÅ©ng không chịu lưu truyá»n những bức há»a nà y trong trần tục. Phùng thúy Lam hồi há»™p há»i:
- Váºy ngươi xá» trà bức há»a nà y ra là m sao? Kim Cung Hữu đáp :
- Tại hạ thưởng ngoạn no nê rồi Ä‘em đốt nó Ä‘i. Phùng Thúy Lam nói : - CỠđộng đó tuy tao nhã tuyệt vá»i, nhưng tốn bao nhiêu tâm huyết mà đốt Ä‘i há chẳng đáng tiếc. Kim Cung Hữu há»i :
- Ngưá»i trong bức há»a là cô nương. Chẳng lẽ cô nương chịu để cho con mắt phà m tục là m nhÆ¡ bẩn chăng? Cô nương hãy tưá»ng tượng kẻ phà m phu tục tá» mà coi bức há»a nà y thì trong lòng chúng nảy ra quan niệm thế nà o? Phùng Thúy Lam đáp:
- Biết đâu mà lo dến tư tưởng cá»§a nhiá»u ngưá»i. Há» nghÄ© thế nà o mặc há». Nếu ta còn lo vá» Ä‘iểm nầy chẳng hóa ra tâm linh mình bị câu thúc ư? Kim Cung Hữu nói: - Phải rồi! Cô nương nói rất có lý! Phùng thúy Lam chỉ cưá»i chứ không nói gì nữa. Kim Cung Hữu lại nói:
- Tại hạ cảm thấy mình tháºt là kỳ quái. Kiến giải cá»§a cô nương cao xa hÆ¡n nhiá»u. Xin cô nương tha thứ cho tại hạ há»i má»™t câu: Dưá»ng như cô nương không phải là ngưá»i phà m tục? Phùng thúy Lam đáp:
- Ta nói tháºt cho ngươi hay: Äạo lý nà y cÅ©ng giống như võ công. Ta thà nh tâm rèn luyện kiếm đạo, thưá»ng thưá»ng cÅ©ng suy nghÄ© ra nhiá»u vấn Ä‘á». Tá»· như ta nghiên luyện má»™t bản kiếm kinh rất trân quý. Có lúc ta tá»± há»i: Mình luyện xong rồi có nên há»§y nó Ä‘i không? Mình mà há»§y Ä‘i thì khắp thiên hạ quyết không còn ai thắng nổi nữa. Cả môn kiếm đó từ đây sẽ mai má»™t. Kim Cung Hữu vui vẻ cưá»i đáp :
- Theo ý kiến vừa rồi cá»§a cô nương, chắc cô không phá há»§y kiếm kinh. Có thế má»›i phải. Äã là môn tuyệt nghệ thì nên vÄ©nh viá»…n lưu truyá»n cho háºu thế. Phùng Thúy Lam đáp :
- ChÃnh ta cÅ©ng có tâm lý như váºy. Rồi hai ngưá»i nhìn nhau mà cưá»i. Trá»i má»›i bình minh, hai ngưá»i thu lấy bức vẽ lén rá»i căn lầu rồi ra khá»i Tru tiên trấn. Nhắc lại A Liệt ra ngá»Ã i dụ địch, thà nh công má»™t cách phi thưá»ng vì y vừa động thá»§, bao nhiêu cao thá»§ Cá»±c Lạc giáo kéo hết ra. Chà ng nháºnthấy có mặt Cá»±c lạc giáo chá»§ Lý thiên Äông, Liá»…u Phiêu Hương, Dư Thái Can, Quản đại sư. Ngoà i ra còn hai ngưá»i che mặt mà chà ng chưa gặp qua. DÄ© nhiên bá»n Lý Thiên Äông cÅ©ng Ä‘á»u che mặt, chỉ có Liá»…u Phiêu Hương là ở ngoà i thể lệ đó. Nhưng chà ng có thể nháºn ra Lý Thiên Äông đứng là Cái bang bang chúa Lục Minh VÅ©. Những ngưá»i động thá»§ vá»›i A Liệt là Quản đại sư, Dư Thái Can và má»™t ngưá»i che mặt. Chúng Ä‘á»u là cao thá»§ báºc nhất, nhưng A Liệt cÅ©ng đủ đối phó, chiến đấu cá»±c kỳ kịch liệt. Nguyên A Liệt lúc động thá»§ đã tÃnh trước trong bụng vá» hai Ä‘iểm trá»ng yếu. Má»™t là đem hết sức phô trương thanh thế để Phùng Thúy Lam chạy thoát. Hai là chà ng biết chắc tất có đòn bị đối phương đánh trúng. Äó là má»™t Ä‘iá»u không thể tránh khá»i. Chà ng không suy nghÄ© gì nữa, chỉ mong mình phản kÃch đắc thắng. A Liệt liá»n chuyển thế công chá»› không chịu quay vá» thế thá»§, lại thưá»ng dùng thá»§ pháp đánh cho hai bên cùng chết. Do đó chà ng đưa ra những chiêu thức tuyệt diệu để bắt buá»™c bên địch phải lùi dần. Äồng thá»i chà phấn đấu cá»§a chà ng lên cao tá»™t độ, trong lòng không còn Ä‘iá»u úy kỵ, phóng tay công kÃch. Chà ng phản ứng cÅ©ng mau lẹ vô cùng. Chỉ trong khoảnh khắc chà ng đã bức bách ba tay cao thá»§ phải lùi xa không tiến gần và o được. Bên nà y Lục Minh VÅ© bá» hết má»i việc táºp trung lá»±c lượng để đối phó vá»›i A Liệt. Hắn quyết chà thu tháºp chà ng xong má»›i tÃnh chuyện khác. Cuá»™c chiến khá»§ng khiếp nà y khiến cho bá»n ngưá»i bên Lục Minh VÅ© phải lắc đầu lè lưỡi. Ai nấy vô cùng kinh hãi! Nguyên A Liệt đã nhất tâm quyết đấu nên tuy chà ng phải địch vá»›i ba tay cao thá»§ mà vẫn luôn luôn ra chiêu phản kÃch, chứ không chịu đỡ gạt. Không phải chà ng chỉ liá»u mạng là nhất định thắng cuá»™c, mà còn thân thá»§ linh mẫn, chưởng lá»±c trầm trá»ng má»›i có thể khiến đối phương phải rụt rè e sợ, không dám cùng chà ng trao đổi chiêu thức. Giả tá»· hai bên mà ăn miếng trả miếng thì những tay cao thá»§ Cá»±c Lạc giáo tất phải thất bại. Lục Minh VÅ© tuy đã đánh quen trăm tráºn biết nhiá»u hiểu rá»™ng, mà hắn theo dõi cuá»™c chiến hồi lâu vẫn không nháºn ra được chà ng thiếu niên nà y thuá»™c vá» gia số, môn phái nà o. Vả lại, A Liệt trước đã biểu diá»…n không sợ khà giá»›i? đột kÃch nên Lục Minh VÅ© không dám mạo hiểm ra tay, chỉ chú tâm theo dõi để nghÄ© phương pháp thá»§ thắng. Sau má»™t lát nữa, bốn mặt đột nhiên báo tin cảnh giác, tá» ra cưá»ng địch không phải chỉ có má»™t ngưá»i xâm phạm bà cung. Lục Minh VÅ© chấn động tâm thần, chân tay luống cuống. Chẳng phải hắn không nghÄ© được cách ứng biến. Hắn đã tÃnh hiện giá» có hai đưá»ng đối phó, nhưng trong lúc nhất thá»i không biết nên theo đưá»ng nà o cho có lợi hÆ¡n. Má»™t là hắn dẫn má»i ngưá»i láºp tức xuống đưá»ng hầm trốn Ä‘i. Hai là đem toà n lá»±c hạ A Liệt rồi sẽ đối phó vá»›i bá»n cưá»ng địch khác. Dù sao Lục Mình VÅ© vẫn lả tay kiêu hùng, quyết Ä‘oán. Chá»›p mắt hắn nhất định theo đưá»ng lối thứ hai. Láºp tức hắn tiến và o trưá»ng đấu cất tiếng lạnh lùng nói :
- Các vị hương chá»§ chá»› có ná»›i tay. Cần phải bắt hay giết thằng lá»i nà y má»›i trừ tuyệt được mối lo vá» sau. Câu nà y vừa nói đã tá» ra hắn tham dá»± và o cuá»™c vây đánh, khiến bá»n thuá»™c hạ không dám tÃnh chuyện rút lui. A Liệt không nghe thấy lá»i nói cá»§a Lục Minh VÅ© vì chà ng để hết tâm thần chống đối bốn mặt tám phương còn chưa đủ thì khi nà o lại để ý đến chuyện bên ngoà i. Lục Minh VÅ© đột nhiên sấn và o vòng chiến, phóng ra liá»n hai chưởng. A Liệt nghiêng mình tránh khá»i phát chưởng thứ nhất. Äến phát thứ hai chà ng đã xoay lại đỠphòng quyá»n phản kÃch. Binh má»™t tiếng! Quyá»n chưởng đụng nhau báºt lên tiếng vang rùng rợn. Cuá»™c tiếp chiến thẳng thắn nà y, A Liệt bị má»™t luồng chưởng lá»±c vừa cương vừa nhu hất lùi lại ba bốn bước. Do đó mông chà ng bị trúng má»™t cước. Phát cước là cá»§a Quản đại sư phóng ra, thoái lá»±c nặng như núi, có thể hất phiến đá lá»›n hà ng trăm cân bay xa mấy trượng. A Liệt tuy không thấy Ä‘au đớn và không bị thương, nhưng không chống nổi luồng lá»±c đạo ghê gá»›m cÅ©ng là kém thế. Chà ng lại xông vá» phÃa trước phản kÃch. Má»™t ngưá»i che mặt kịp thá»i tấn công và o mé bên. Thanh trưá»ng Ä‘ao chuyển tá»›i nhanh như chá»›p. Äao quang lấp loáng. MÅ©i Ä‘ao đã rạch má»™t đưá»ng dưới nách A Liệt. Bá»™ vị nà y tuy bị thương cÅ©ng không đến ná»—i trà mạng, nhưng chỉ ở trong tình trạng bình thưá»ng mà thôi. Còn ở dưới là n Ä‘ao cá»§a những tay cao thá»§ hạng nhất thì bất cứ chá»— nà o trong ngưá»i cÅ©ng có thể nguy hại. Ngoà i ra dưới nách là má»™t phương vị công lá»±c khó luyện được cho tá»›i nÆ¡i. Da dÄ© mÅ©i Ä‘ao sắc nhá»n do thá»§ pháp mau lẹ đâm tá»›i thì đến ngưá»i thân thể cưá»ng kiện cÅ©ng bị rạch và o sâu má»™t cách dá»… dà ng. A Liệt không tá»± chá»§ được, Ä‘ang xông vá» phÃa trước, chẳng tà i nà o tránh kịp. Chá»— mÅ©i Ä‘ao rạch và o áo bị rách tan, nhưng máu tươi không thấy chảy ra. Dư Thái Can từ mé bên kia xông lại, vung thiết trượng rÃt lên vù vù giáng xuống đầu chà ng, khà thế cá»±c kỳ mãnh liệt. A Liệt thét lên má»™t tiếng, hÆ¡i nghiêng đầu Ä‘i đồng thá»i vung chưởng quét ngang. Dư Thái Can đã đỠphòng chà ng phản kÃch. Nhưng hắn cho là chà ng có liá»u mạng trả đòn cÅ©ng còn cháºm hÆ¡n thế trượng cá»§a mình, nên vẫn không thay đổi chiêu thức. Sầm má»™t tiếng rùng rợn! Thiết trượng đánh trúng vai A Liệt như đụng phải phiến đá rắn. Cây thiết trượng hầt ngược lại khiến cho hổ khẩu tay hắn nóng ran. Lúc nà y A Liệt phóng chưởng nhanh như Ä‘iện chá»›p đánh tá»›i. Binh má»™t tiếng! Chà ng đã đánh trúng ngá»±c Dư Thái Can. Dư Thái Can rên lên má»™t tiếng, ngưá»i hắn bắn ra xa hÆ¡n trượng rồi té xuống đất. Hiển nhiên hắn đã bị thương rất nặng. Dù hắn không chết cÅ©ng chẳng thể chiến đấu được nữa. Liá»…u Phiêu Hương thấy A Liệt trúng luôn ba đòn mà còn đả thương được má»™t ngưá»i thì kinh hãi vô cùng. Nhưng đồng thá»i lòng mụ cÅ©ng chá»›m nở má»™t nguyện vá»ng bà máºt. Lục Minh VÅ© nhảy xồ tá»›i gần A Liệt. Hắn vung tay mặt lúc chưởng lúc chỉ ra chiêu tấn công mãnh liệt. A Liệt vung song quyá»n nhưng Lục Minh VÅ© đã nháºn ra chá»— sÆ¡ hở liá»n thi triển môn tuyệt há»c nhoà i mình tấn công. Thá»§ pháp cá»§a hắn tinh kỳ ảo diệu thiên hạ vô song. Thoi quyá»n cá»§a A Liệt đánh không trúng đối phương, đà nh phải liá»u mạng đỡ gạt. Miệng chà ng lá»›n tiếng thóa mạ
- Lục Minh VÅ©! Ngươi là kẻ tồi bại đệ nhất thiên hạ. Lục Minh VÅ© đột nhiên lùi lại hai bước, lạnh lùng há»i:
- Ai là Lục Minh Vũ? A Liệt đáp :
- Ngươi chá»› còn ai? Lục Minh VÅ© ngá»a mặt lên trá»i cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Ta cho ngươi coi đây. Hắn giÆ¡ tay lên kéo tấm khăn che mặt để lá»™ chân tướng. A Liệt không khá»i sá»ng sốt. Nguyên diện mạo ngưá»i nà y rất thanh tú chứ không phải Lục Minh VÅ©. Giữa lúc chà ng ngÆ¡ ngác đối phương xông và o như quá»· mị phóng chỉ đâm liá»n. A Liệt không biết đâu mà phòng phạm con ngưá»i hiểm trá nà y. Chà ng trúng chỉ ngã lăn xuống đất. Ngưá»i kia liá»n cưá»i rá»™ nói :
- Nà y ông bạn! Bản nhân là Lý Thiên Äông. Có Ä‘iá»u bây giá» ta nói cho ngươi hay cÅ©ng bằng vô dụng. Quản đại sư nói tiếp :
- Gã nà y không sợ Ä‘ao kiếm. Tưởng phải dùng lá»a nóng để đốt gã. Dư Thái Can nằm cách đó chừng hÆ¡n trượng rên rỉ mà chẳng ai buồn ngó tá»›i. Lý Thiên Äông nói :
- Bất tất phải dùng lá»a nóng. Gã đã bị Ä‘iểm huyệt không còn sức kháng cá»± nữa. Liá»…u Phiêu Hương rút Liá»…u Ä‘iệp song Ä‘ao ra nhảy đến bên A Liệt. Quản đại sư giục :
- Äiểm lẹ Ä‘i! Cưá»ng địch đã đến bên ngoà i. Nếu để cháºm e rằng lỡ việc. Lý Thiên Äông gáºt đầu tá» vè đồng ý. Liá»…u Phiêu Hương đột nhiên ngảnh đầu ra nhìn Lý Thiên Äông nở má»™t nụ cưá»i quyến rÅ© nói :
- Khải bẩm giáo chá»§! Tiện thiếp hoà n toà n phụ trách vụ nà y để thu phục thằng lá»i. Lý Thiên Äông ồ lên má»™t tiếng. Khóe mắt hắn lá»™ vẻ không bằng lòng. Quản đại sư nói :
- Hỡi Æ¡i! Hà tất Liá»…u Hương chá»§ còn giở trò đó cho mất thá»i giá». Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Tiện thiếp tình nguyện uống Vạn Kiếp Ä‘an để bảo đảm. Lý Thiên Äông đổi thà nh vẻ mặt cao hứng đáp :
- Có tháºt thế không. Hương chá»§ nên biết chỉ trong vòng hai giá» mà không uống thuốc giải là háºu quả đáng sợ lắm đó. Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Hai giá» là đủ lắm rồi. Tiện thiếp có thể là m cho gã quì dưới chân giáo chá»§ năn nỉ xin gia nháºp bản giáo. Nếu là m không được, tiện thiếp cam bá» chịu ná»—i Ä‘au khổ vạn kiếp. Lý Thiên Äông há»i :
- Khi đó Hương chá»§ biến thà nh mặt mÅ©i xấu xa toà n thân hôi thối. Cả ngưá»i lẫn loà i váºt Ä‘á»u ghê tởm không dám đến gần. Tá»™i sống như váºy.. Liá»…u Phiêu Hương ngắt lá»i :
- Tiện thiếp đã biết cả rồi, Giáo chủ bất tất phải quan tâm. Một tên che mặt nói:
- Liá»…u hương chá»§! Hương chá»§ đã tá»± tin tất nhiên nắm vững cuá»™c thá» thách. Có Ä‘iá»u tình thế hiện giá» phát triển tá»›i đâu chưa thể biết được. Theo ngu kiến cá»§a tiểu đệ thì hay hÆ¡n hết là .. Liá»…u Phiêu Hương ngắt lá»i :
- Lưu hương chá»§ bất tất phải quá lo xa. Lý Thiên Äông trầm ngâm má»™t chút rồi nói :
- ÄÆ°á»£c rồi! Liá»…u Hương chá»§ cứ tá»± ý mả là m. Hắn móc trong bá»c ra má»™t viên thuốc bá»c sáp lá»›n bằng mắt rồng quăng cho Liá»…u Phiêu Hương. Liá»…u Phiêu Hương đón lấy. Nét mặt hÆ¡i lá»™ vẻ khá»§ng khiếp dù chỉ thoáng qua là hết, song vẫn bị ngưá»i xung quanh nhìn thấy rõ. Lý Thiên Äông nói: - Äây là luáºt lệ cá»§a bản giáo. Nếu Hương chá»§ không cùng gã nà y thà nh cuá»™c giao hoan thì sau hÆ¡n má»™t giá» là chất thuốc phát tác, hương chá»§ sẽ bị sa và o cảnh khổ não muôn kiếp không phục hồi được. Liá»…u Phiêu Hương đã biết chá»— diệu dụng cá»§a Vạn kiếp Ä‘an. Mụ còn biết nếu không là m được cho A Liệt chịu hà nh lạc vá»›i mụ thì dù trong bản há»™i có đà n ông ká» bên, song há» Ä‘á»u đã uống má»™t thứ thuốc giải, nên không còn tác dụng gì vá»›i Vạn kiếp Ä‘an nữa và mụ chẳng thể nà o thoát được ná»—i Ä‘au khổ muôn kiếp. Nói khác Ä‘i, mụ uống Vạn kiếp Ä‘an rồi mà không được cùng A Liệt giao hoan thì cÅ©ng phải vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông nà o ngoà i bản giáo má»›i có diệu dụng. Mụ bóp nát cái vá» sáp ong lấy viên thuốc, bá» thuốc và o miệng nuốt rồi cắp A Liệt chạy như bay. Mụ vừa Ä‘i khá»i thì bá»n Bùi phu nhân sáu tay cao thá»§ đã đến nÆ¡i. Liá»…u Phiêu Hương nghe rõ hai bên quát tháo đối đáp, nhưng mụ Ãt thì giá» quá nên không quay đầu lại, chạy thẳng vá» gian sảnh đưá»ng có buông rèm dầy ngăn cách thanh âm. Mụ vừa tiến và o chẳng thấy bóng ngưá»i nà o thì không khá»i giáºt mình. Nguyên mụ yên trà bá»n Kim Cung Hữu còn ở cả đó. Như váºy thì dù A Liệt không chịu phép, cÅ©ng còn Kim Cung Hữu không phải ngưá»i Cá»±c Lạc giáo, mụ cùng gã giao hoan cÅ©ng có thể giải được Vạn kiếp Ä‘an. NgỠđâu Kim Cung Hữu cùng Phùng Thúy Lam Ä‘á»u mất biến, mụ cảm thấy có Ä‘iá»u không ổn. Dù sao Liá»…u Phiêu Hương chẳng phải hạng đà n bà tầm thưá»ng. Vá» cương nghị, quả quyết, mụ còn hÆ¡n cả đà n ông, trấn tÄ©nh tâm thần lại ngay. Liá»…u Phiêu Hương tá»± nhá»§ :
- Ta phải nhân cÆ¡ há»™i giáo chá»§ không thể phân thân giám thị mà ra tay Ä‘i, tùy tiện là m mê hoặc gã trai nà y giao hợp vá»›i ta để giải trừ dược lá»±c trước đã rồi sẽ tÃnh thì cÅ©ng là má»™t biện pháp hay. Kể ra biện pháp nà y cÅ©ng có chá»— khuyết Ä‘iểm là vạn nhất mà Cá»±c Lạc giáo đánh lui được địch nhân mau chóng, Lý Thiên Äông và o đây Ä‘iá»u tra phát giác ra ngụy kế cá»§a mụ thì chỉ còn đưá»ng chết. Vì thế mụ lại nghÄ© :
- Vạn nhất thá»i gian không đủ, bị giáo chá»§ phát giác ra háºu ý cá»§a mình thì tháºt há»ng bét. Gã thiếu niên nà y không phải là lão mÅ©i trâu Trình Huyá»n Äạo, chưa có mấy chục năm luyện công thì nhịn là m sao được sá»± quyến rÅ© cá»§a ta mà chẳng chịu cùng ta giao hợp. Mụ vừa nghÄ© vừa động thá»§, chạy và o Quang minh thất đốt Thôi tình hương lên. Chỉ trong chá»›p mắt, hương bốc hÆ¡i nghi ngút khiến cho ngưá»i ta phải say sưa. A Liệt lúc nà y đã váºn chân khà xung khai huyệt đạo toan đứng phắt dáºy. Bá»—ng nghe Liá»…u Phiêu Hương tá»± nói má»™t mình :
- Oan gia Æ¡i! Ngươi hại ta rồi! A Liệt lúc trước hôn mê chưa được nghe cuá»™c đối thoại giữa bá»n há», bây giá» chà ng cÅ©ng không hay mình ở chá»— nà o. Chà ng nghe tiếng nói rất lấy là m kỳ, vẫn nằm yên không nhúc nhÃch tá»± há»i :
- Mụ nà y nói vá»›i ai đây? Liá»…u Phiêu Hương đưa bà n tay ngá»c ấm áp dịu dà ng sá» lên đầu tóc chà ng. Äá»™ng tác cá»§a mụ rất êm Ä‘á»m khiến cho A Liệt hiểu ngay mụ nói vá»›i mình. Chà ng cà ng lấy là m kỳ nghÄ© thầm :
- Ta là m hại mụ bao giá»? Phải chăng mụ muốn nói vá» vụ Phùng Thúy Lam trốn chạy rồi? Nhưng như váºy tại sao mình lại biến thà nh oan gia cá»§a mụ? Nên hiểu danh từ oan gia đây có nghÄ©a là váºt quý báu như tâm can mình. A Liệt cà ng nghi ngá» không hiểu vì nguyên nhân gì mình lại và o đây. MÅ©i chà ng bá»—ng ngá»i thấy má»™t mùi hương khi nhạt khi Ä‘áºm là m cho trong mình khoan khoái vô cùng. Nếu chà ng hiểu ngay đó là mùi hương chế bằng dược váºt thôi thúc dục tình thì chà ng không dám tham lam ngá»i mãi và o. Sau biết ra thì đã muá»™n rồi. Liá»…u Phiêu Hương lại cất giá»ng ôn nhu:
- Oan gia Æ¡i! Sau khi ta giải khai huyệt đạo cho ngươi, ngươi đừng chạy loạn lên má»›i được. A Liệt tá»± há»i :
- Tại sao lại không chạy được? Nằm đây là m gì mãi? à nghÄ© nà y lướt qua trong đầu óc, chà ng chợt phát giác ra mụ nằm ngá»a trên giưá»ng Ä‘ang ôm lấy chà ng. Cái đó cÅ©ng không quan hệ mấy. Lạ nhất là ngưá»i chà ng không còn má»™t manh áo nà o. Cả mụ cÅ©ng thân thể lõa lồ. Hai là n da thịt dÃnh và o nhau sinh ra má»™t thứ khoái cảm đặc biệt. Liá»…u Phiêu Hương giÆ¡ tay lên Ä‘áºp và o lưng chà ng năm cái, miệng mụ gá»i :
- Nà y nà y! Bạch Phi Khanh! Bạch Phi Khanh!... A Liệt mở bừng mắt ra. Äầu tiên chà ng phát giác mình hiện Ä‘ang nằm trong Quang Minh thất. Thứ hai chà ng thấy trên dưới và bốn mặt Ä‘á»u lồng kỉếng, chà ng nhìn rõ ngay con ngưá»i máºp mạp nước da trắng nõn như con rắn Ä‘ang quấn lấy chà ng.A Liệt vừa kinh hãi vừa mừng thầm, cất tiếng há»i:
- Sao ta lại ở đây? Liễu Phiêu Hương nói:
- Tạ Æ n trá»i đất.. A Liệt há»i :
- Mụ nói gì váºy?
|

27-12-2008, 04:44 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 63 Liá»…u Hương Chá»§ Cải Tà Quy ChÃnh
Mụ liá»n ôm chặt lấy chà ng đáp :
- Ta sợ ngươi nhảy lên hoặc đánh ta má»™t quyá»n. A Liệt há»i :
- Bây giá» mụ còn sợ nữa không? Liá»…u Phiêu Hương không trả lá»i, nói :
- Ta phải năn ni vá»›i giáo chá»§ y má»›i không giết chết ngươi ngay đương trưá»ng. Váºy mà ngươi vô tình, thô bạo vá»›i ta đến thế chăng? A Liệt cà ng ôm chặt bÆ¡n. Äồng thá»i chà ng cảm thấy rạo rá»±c trong ngưá»i. Liá»…u Phiêu Hương không muốn chà ng giao hợp ngay vì trong trưá»ng hợp nà y nếu ngưá»i nữ chá»§ động có thể khiến cho đối phương cụt hứng. Liá»…u Phiêu Hương đã là tay luyện dâm công rất giá»i giang. Mụ nhắm mắt lại tá»±a hồ không còn sức kháng cá»±. A Liệt đến lúc tối háºu, đột nhiên lại ngừng hết má»i cỠđộng. Liá»…u Phiêu Hương ngấm ngầm thất vá»ng rồi còn sợ hãi nữa, vì mụ kinh nghiệm đã nhiá»u, bao nhiêu đà n ông trong khoảnh khắc nà y rạo rá»±c tâm hồn, muốn ngăn cản cÅ©ng không thể được. Sao A Liệt lại khác hẳn. Mụ khẽ há»i :
- Ngươi nghÄ© tá»›i chuyện gì váºy? A Liệt đáp :
- Phải rồi? Ta chợt nhá»› tá»›i má»™t ngưá»i bạn. Liá»…u Phiêu Hương lại há»i :
- Ai váºy? A Liệt đáp :
- Một cô gái hỠPhùng. Liễu Phiêu Hương nói :
- Thị đã trốn Ä‘i rồi. Ngươi đừng giả vá» không biết nữa. A Liệt há»i :
- Y có trốn thoát không? Liễu Phiêu Hương đáp :
- Theo chá»— ta biết thì nhất định thị thà nh công. Vì cho đến bây giá» chưa ai phát giác ra vụ thị trốn chạy. A Liệt trở lại động tác như cÅ©. Miệng chà ng há»i :
- Sao mụ không nói thẳng với ta? Liễu Phiêu Hương đáp :
- Lúc nà y ta không muốn đầu óc ngươi còn nghĩ tới nữ nhân nà o khác. A Liệt nói :
- Chưa phải là nữ nhân mà mới là một cô gái. Liễu Phiêu Hương nói:
- Dù y là cô gái cÅ©ng váºy chứ có khác gì! A Liệt nói theo :
- Ô! Chẳng có gì phân biệt. Nhãn quang chà ng chẳng thể nà o không nhìn ra bốn mặt tám phương. Tháºm chà trên nóc và dưới ná»n cùng ở trong vòng lồng kÃnh Ä‘á»u bà y ra cảnh ngưá»i đà n bà da trắng như tuyết, thân thể máºp mạp, rất hấp dẫn. A Liệt hiểu mình Ä‘ang đứng trên bá» biển tình dục. Lý trà hoặc tình cảm khó mà cá»± tuyệt được tâm tình mê tÆ¡i khoái lại. Không biết vì lẽ gì bá»—ng chà ng nảy ra ý nghÄ© chống lại cảnh cám dá»— tiêu hồn nà y, trông chừng như muốn thá» thi gan vá»›i sắc dục, theo nhà sư khổ hạnh. Liá»…u Phiêu Hương cưá»i khúc khÃch tiếp tục vuốt ve chà ng bằng những cỠđộng ôn nhu. Tiếng cưá»i cá»§a mụ đầy vẻ phong tình lãng mạn. Äá»™ng tác cá»§a mụ lại cà ng mÆ¡n trá»›n, tưởng ngưá»i ngoà i cuá»™c cÅ©ng khó mà chống cá»± cho khá»i sa và o biển dục. Sá»± thá»±c trong lòng mụ đã nổi lên cảm giác sợ hãi rất mãnh liệt. Má»™t là vì chà ng trai trẻ tuổi đầy đủ lá»±c lượng đồng thá»i tá» ra đầy dẫy dục niệm mà không hiểu tại sao má»›i trong giây lát dưá»ng như có má»™t giá»›i tuyến ngăn trở rồi không phát triển nữa. Hai là mụ đã uống cạn Vạn kiếp Ä‘an cá»§a má»™t vị quái y Tá» Duy Ngã. Ngưá»i uống thuốc nà y thá»i gian rất hạn chế. Qua thá»i hạn đó là sa và o cảnh Ä‘au khổ suốt Ä‘á»i không phục hồi lại được. A Liệt đột nhiên nói :
- Ta không thÃch chá»— nà y. Liá»…u Phiêu Hương không dám lá»™ mối khiếp sợ trong lòng, miệng còn ú á»› thêm phần quyến rÅ© khả ái, nhõng nhẽo nói :
- Tại sao váºy? A Liệt hà m hồ đáp :
- Có lẽ vì ta quá thẹn. Liá»…u Phiêu Hương há»i :
- Sao lại thế được? Ngươi là má»™t gã trai.. A Liệt hết sức dá»±ng mụ lên há»i :
- Trong Ä‘á»i mụ đã trải qua bao nhiêu đà n ông rồi? Liá»…u Phiêu Hương nÅ©ng nịu há»i lại :
- Ngươi há»i cái đó là m chi? A Liệt đáp :
- ChÃnh mắt ta đã trông lấy ngươi quyến rÅ© Trình huyá»n đạo Chân nhân liá»n không khá»i nghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á». Liá»…u Phiêu Hương kinh ngạc há»i lại :
- Có phải lúc đó ngươi ẩn ở trong điện Tiêu Hồn? A Liệt đáp :
- Phải rồi! Ta cùng A Tinh nấp ở phÃa sau thần tượng. Liá»…u Phiêu Hương chấn động tâm thần nghÄ© bụng :
- Tòa ngá»c tượng nam nữ giao hoan là má»™t trong tam bảo cá»§a bản giáo. Trước nay chưa ai sau khi đã ngó thấy là chẳng thể nà o cầm trà được. Váºy mà thằng lá»i nà y nhắc tá»›i má»™t cách bình thản không đỠcáºp đến chuyện kÃch thÃch cá»§a thần tượng, đủ tá» trong thâm tâm gã chưa có má»™t ấn tượng sâu xạ. Lại nghe A Liệt nói :
- Mụ là ngưá»i đà n bà phóng đãng rất khả ái.
Liá»…u Phiêu Hương lại dùng cách cá» xát để hy vá»ng tình dục cá»§a đối phương lên cao độ, xung phá khá»i bức tưá»ng ngăn cản tối háºu. Mụ nghÄ© thầm trong bụng :
- Ta đã thổi Thôi tình hương. Theo lẽ ra thì bất luáºn nam nữ lão ấu há»… ngá»i và o là nổi thú tÃnh, không kiá»m chế được lá»a dục mà thằng lá»i nà y sao lại dưá»ng như không bị chút ảnh hưởng nà o.. Mụ cà ng phát giác A Liệt có nhiá»u chá»— khác ngưá»i, lại cà ng hồi há»™p trong lòng. Liá»…u Phiêu Hương thấy đã vuá»™t qua ná»a giá» và cuá»™c mưu đồ sắp tan vỡ đến nÆ¡i, mụ đà nh ná»— lá»±c má»™t lần tối háºu. Bây giá» mụ đóng vai chá»§ động không chá» nam nhân công kÃch nữa, nhưng mụ cÅ©ng thất bại liá»n. Tháºm chà trong con mắt A Liệt bây giá» cÅ©ng nhìn rõ ý tứ đáng chán ghét cá»§a mụ. Thế là cuá»™c thá» thách nà y cá»§a Liá»…u Phiêu Hương đã đà nh vô vá»ng. Trên trán và hai bên má mụ toát mồ hôi lấm tấm. Cặp mắt xinh đẹp chiếu ra những tia khiếp sợ thay và o vẻ phong tình quyến rÅ©. A Liệt chẳng những phát giác bấy nhiêu Ä‘iểm, chà ng còn cảm thấy nhiệt lá»±c trong ngưá»i mụ tiêu dần rồi biến thà nh giá lạnh. DÄ© nhiên sinh khà cÅ©ng giảm Ä‘i nhiá»u. Chà ng ngạc nhiên há»i :
- Ô hay! Mụ là m sao váºy? Liá»…u Phiêu Hương rên ri đáp :
- Ta cảm thấy trong mình không được khoan khoái. A Liệt chau mà y nói :
- Nếu trong ngưá»i không được khoan khoái thì ta không xâm phạm tá»›i nữa. Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Ngươi không xâm phạm đến ta , ta má»›i biến ra thể nà y. A Liệt há»i :
- Nói báºy? Có lý nà o thế được? Lúc nà y Liá»…u Phiêu Hương nháºn thấy không nói rõ chân tình không xong. Mụ còn hy vá»ng chà ng sinh lòng trắc ẩn mà cứu vãn được chăng? Mụ liá»n đáp :
- Ta uống má»™t viên độc được. Nếu sau má»™t giá» mà không có nam nhân giao hợp thì chất độc phát tác biến thà nh xấu như quá»· dạ xoa! A Liệt há»i :
- Té ra là thế! Trên Ä‘á»i lại có thứ thuốc kỳ dị như váºy ư? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- DÄ© nhiên là có. Thứ thuốc nà y cá»§a má»™t vị quái y Tá» Duy Ngã đã Ä‘em hết bình sinh tâm lá»±c má»›i Ä‘iá»u chế ra được. Hỡi Æ¡i! Ngươi có chịu cứu mạng ta không? A Liệt há»i lại :
- Chúng ta còn được bao nhiêu thá»i gian nữa? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Chi còn má»™t lúc nữa thôi. A Liệt trầm ngâm má»™t lúc rồi nói bằng má»™t giá»ng ôn tồn:
- Tại hạ Ở trước tình trạng nà y thì là m sao mà nổi hứng thú được! Quả nhiên chà ng không có ý gì động thá»§. Liá»…u Phiêu Hương rất đỗi bồn chồn, những muốn báºt lên tiếng khóc nhưng chỉ rên rÄ© nói :
- Ngươi tháºt là tà n ác! A Liệt nói :
- Lúc cần tại hạ có thể tà n ác được. Bây giá» tại hạ há»i Hương chá»§ má»™t câu : Hương chá»§ ở Cá»±c Lạc giáo đã bao lâu? Bao nhiêu ngưá»i đã chết vá» tay hương chá»§? Liá»…u Phiêu Hương chưng há»ng đáp :
- Ừ nhỉ! Ta gia nháºp Cá»±c Lạc giáo hồi nà o? Mụ chau mà y ngẫm nghÄ©. Hiển nhiên mụ chưa từng nhá»› tá»›i vấn đỠnà y. A Liệt há»i :
- Hương chá»§ là ngưá»i ở đâu? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Quê ta ở Tô Châu. Trá»i Æ¡i! Äã lâu lắm ta không được gặp song thân ta rồi. A Liệt há»i :
- Hương chá»§ giữ địa vi khá cao trong Cá»±c Lạc Giáo, sao lại không theo bá»n há»? Liá»…u Phiêu Hương ngáºp ngừng đáp : ~ Tạ. cÅ©ng không biết. Suốt ngà y đêm ta chi nghÄ© đến chuyện nam nữ.. A Liệt há»i :
- Hương chá»§ là má»™t ngưá»i đà n bà bản tÃnh lãng mạn có phải thế không? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Phải rồi! Ta bản tÃnh dâm đãng, nhưng ta rất yêu song thân, mà không biết tại sao ta lại không trở vá» thăm viếng, nhất định tâm hồn ta bị mê muá»™i. A Liệt nói :
- Câu chuyện nà y có vẻ nhiêu khê. Äể tại hạ coi xem. Chà ng nắm lấy tay mụ đặt ba ngón tay và o ba Ä‘iểm Thốn, quan, xÃch, để chẩn mạch cho mụ. Nhưng chà ng thấy lục mạch cá»§a mụ trái ngược, rối loạn, phức tạp vô cùng. Trong lúc nhất thá»i khó mà tra ra được bị ngưng kết ở chá»— nà o. Chà ng liá»n nói :
- Thể chất cá»§a Hương chá»§ lúc nà y khác hẳn ngưá»i thưá»ng.
Liá»…u Phiêu Hương ngắt lá»i :
- Ngà y nà o ta cÅ©ng phải uống thuốc không thì khó chịu lắm. Mụ vừa nói câu nà y, đột nhiên toà n thân run bần báºt, sắc mặt xanh lè A Liệt vá»™i há»i :
- Hương chủ là m sao thế? Liễu Phiêu Hương nghiến răng đáp :
- Dược lá»±c cá»§a Vạn kiếp Ä‘an phát tác mất rồi.. Trá»i Æ¡i!... A Liệt mắt ngó hình dong, tai nghe thanh âm Liá»…u Phiêu Hương biết là mụ đã nổi cÆ¡n Ä‘au khổ tháºt sá»± chứ không phải giả vá». A Liệt cảm thấy dục niệm hoà n toà n tiêu tan. Cứ hiện tình trước mắt thì dù chà ng có là phưá»ng tham dâm hiếu sắc cÅ©ng không hứng thú, huống chi chà ng không phải hạng ngưá»i nà y. Liá»…u Phiêu hương toà n thân run bần báºt. A Liệt buông mụ ra, ngồi dáºy há»i :
- Quần áo cá»§a tại hạ đâu rồi? Liá»…u Phiêu Hương giáºt mình kinh hãi há»i lại :
- Ngươi.. định Ä‘i ư? A Liệt gáºt đầu đáp :
- Äi chứ còn ở lại là m gì? Liá»…u Phiêu Hương thở dà i nói :
- Phải rồi! Ta có giữ ngươi cÅ©ng chẳng Ãch gì. HÆ¡n nữa khiến cho ngươi uổng mạng.. áo quần ngươi ở phÃa sau tấm gương kiạ. A Liệt theo tay mụ trá» mở tấm gương ra. PhÃa sau là tá»§ áo. Chà ng cầm lấy quần áo cá»§a mình hối hả mặc và o rồi quay lại nhìn Liá»…u phiêu Hương. Lúc nà y Liá»…u Phiêu Hương nằm trên giưá»ng, cặp mắt ná»a nhắm ná»a mở nhưng không nhìn chà ng. Äồng thá»i mụ không run quá như vừa rồi, tá»±a hồ đã giảm bá»›t phần Ä‘au khổ. Chi trong chợp mắt mụ khôi phục vẻ quyến rÅ©, lại tươi tắn như trước, khiến cho chà ng trai nà o ngó thấy cÅ©ng phải thèm thuồng. A Liệt trở lại trên giưá»ng đưa mạt ngó con ngưá»i lồ lá»™ nõn nà rồi sau chú ý nhìn và o cặp mắt mụ. Liá»…u Phiêu Hương vẫn không ngó tá»›i chà ng, chi nói khẽ :
- Bên ngoà i sảnh đưá»ng nà y có má»™t đưá»ng bà máºt thông sang nhà hà ng xóm.. A Liệt há»i :
- Bây giá» hương chá»§ thấy trong ngưá»i thế nà o? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- HÆ¡i dá»… chịu trở lại má»™t chút. Nhưng cái đó không quan hệ gì. Con ngưá»i chung qui Ä‘i và o cõi chết.. Lá»i mụ nói tuy há»i hợt nhưng cÅ©ng khiến cho ngưá»i ta hiểu rằng mụ nghÄ© kỹ rồi má»›i nói ra. A Liệt đồng ý gáºt đầu nói :
- Äúng thế! Tá»± cổ chà kim không má»™t ai ra ngoà i thể lệ đó. Nhưng tại hạ biết rằng phải là con ngưá»i khoát đạt má»›i coi thưá»ng sá»± chết được. Lúc nà y Liá»…u Phiêu Hương lại đưa mắt ngó A Liệt. Mụ thấy chà ng chăm chú ngó thân hình mình bất giác mụ co chân lại để che lấp bá»™ vị trá»ng yếu. A Liệt phát giác ra má»™t Ä‘iểm há»i ngay :
- Hương chủ còn mắc cỡ ư? Liễu Phiêu Hương đáp :
- Ta chợt cảm thấy mình khó coi.. A Liệt ngá»›t lá»i : Trước nay Hương chá»§ vẫn mạnh dạn kia mà ? Liá»…u phiêu Hương đáp :
- Bây giá» ta hồi tưởng lại rất lấy là m lạ tại sao trước nay mình vô liêm si đến thế? Chắc đây cÅ©ng là vấn đỠliên quan đến dược lá»±c. Hỡi Æ¡i! A Liệt há»i :
- Nếu váºy tâm linh hương chá»§ bây giá» không còn bị dược lá»±c chi phối nữa. Äây chắc là cái Ä‘iá»m báo trước Vạn kiếp Ä‘an sắp phát tác. Hương chá»§ có sợ không? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Dù sao cũng chẳng còn biện pháp nà o nữa. A Liệt nói:
- May ra tại hạ có thể giải được chất độc cá»§a Vạn kiếp Ä‘an. Liá»…u Phiêu Hương ra chiá»u khó tin đáp :
- Chắc không được đâu. Y đạo cá»§a Quái Y Tá» Duy Ngã thiên hạ vô song. Hắn bảo Vạn kiếp Ä‘an ác độc phi thưá»ng, không còn dược váºt nà o giải cứu được. A Liệt nói :
- Vá» Ä‘iểm nà y để tại hạ lo được. Có Ä‘iá»u tại hạ chợt nghÄ© tá»›i má»™t kế hoạch, không hiểu Hương chá»§ có chịu nghe lá»i tại hạ chăng? Liá»…u Phiêu Hương há»i lại :
- Ngươi muốn ta là m gì? A Liệt đáp :
- Tại hạ yêu cầu hương chá»§ là m nhân chứng để sau nà y láºt bá»™ mặt đê hèn ác độc cá»§a Lục Minh VÅ©. Hương chá»§ có chịu không? Liá»…u Phiêu Hương không ngần ngừ gì đáp ngay :
- Ta ưng chịu. Tay ác ma nà y đã là m cho ta cá»±c kỳ Ä‘au khổ. Có lý đâu ta còn trợ giúp để hắn tiêu dao tá»± tại là m Ä‘iá»u ác nghiệt! A Liệt ngó khóe mắt biết là mụ nói câu nà y do tá»± đáy lòng có thể tin được. Chà ng liá»n lấy ra má»™t cánh hoa Tiên Äà m, gáºt đầu nói :
- Hay lắm! Tại hạ muốn thá» coi Vạn kiếp Ä‘an cá»§a Tá» Duy Ngã có là m khó dá»… được không? Hoa Tiên Äà m là cá»§a trá»i đất hà ng trăm hà ng ngà n năm chưa có má»™t thưở. Váºy thuốc độc cá»§a Tá» Duy Ngã lợi hại đến đâu đụng phải bảo váºt nà y tất cÅ©ng thất bại. Liá»…u Phiêu Hương ngáºm cánh hoa Tiên Äà m má»™t lúc thấy tâm thần thanh sảng, thân thể trở lại bình thưá»ng. Ngoà i ra tâm hồn mụ hoà n toà n thoát khá»i sá»± kiá»m chế cá»§a dược lá»±c mụ cà ng thấy hổ thẹn. A Liệt hiểu ý liá»n đưa quần áo cho mụ mặc và o. Bây giá» những nét yêu mỹ cá»§a Liá»…u Phiêu Hương đã tiêu tán quá ná»a. Nhưng A Liệt cảm thấy mụ cà ng xinh đẹp, rung động lòng ngưá»i. Chà ng liá»n há»i :
- Hiện giỠHương chủ thấy thế nà o? Liễu Phiêu Hương đáp :
- Khá lắm! Nhưng có khi Vạn Kiếp Ä‘an chưa phát tác.. A Liệt ngắt lá»i:
- Cái dó Hương chá»§ khá»i lo. Có Ä‘iá»u không hiểu tình hình bên ngoà i ra sao? Liá»…u Phiêu Hương đáp : - Bá»n địch nhân đến táºp kÃch chắc đã chạy hết rồi. Nếu không Lục Minh VÅ© đã thông tri cho ta trốn chạy. A Liệt há»i :
- Ủa! Hắn còn và o đây ư? Liễu Phiêu Hương lắc đầu đáp : - Hắn chi ở ngoà i phát động cơ quan là ta ở đây cũng hiểu ngay. A Liệt nói :
- Té ra là thế.. Chà ng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi há»i :
- Hẳn hương chá»§ còn nhá»› lá»i nói vừa rồi. Bây giá» Hương chá»§ vẫn chịu là m nhân chứng chứ? Liá»…u Phiêu Hương đáp:
- Chịu thì chịu rồi, nhưng ta vẫn sợ Lục Minh VÅ©. A Liệt ngắt lá»i :
- Hương chá»§ bất tất phải sợ hắn. Bá»n tại hạ bắt hắn rồi má»›i má»i hương chá»§ ấn chứng những hà nh vi tà n ác cá»§a bá»n chúng. Hương chá»§ đã ưng chịu là m thế thì bây giá» rá»i khá»i nÆ¡i đấy trước Ä‘i. Liá»…u Phiêu Hương ngạc nhiên há»i :
- Còn ngươi thì sao? Ngươi không đi ư? A Liệt đáp :
- Tại hạ còn coi tình hình rồi sẽ Ä‘i sau. Tăng Lão Tam đâu rồi? Liá»…u Phiêu Hương kinh ngạc há»i lại :
- Ngươi là m bạn vá»›i con ngưá»i đó ư? A Liệt đáp : Äúng thế! Y là m sao? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Nếu váºy thì tháºt khó ai tin được. Hắn là con ngưá»i đáng chán ghét nhất thế gian.. A Liệt há»i ngay :
- Y không phải là bạn hữu với Hương chủ thì còn sợ gì? Liễu Phiêu Hương đáp :
- Chẳng có bạn thì thôi, ta không muốn ngó mặt hắn. á»’! Hay là ngươi đã thà nh bạn nên hắn biến đỗi tÃnh tình không đáng ghét nữa! A Liệt đáp :
- Không đúng thế. Y vẫn váºy mà thôi. Liá»…u Phiêu Hương thè lưỡi ra nói :
- Trá»i Æ¡i! Tháºt sợ muốn chết. Hiện giá» hắn bị giam trong thạch lao dưới lòng đất. Hắn quả là con ngưá»i vá» võ công cÅ©ng như tâm cÆ¡ Ä‘á»u cá»±c kỳ ghê gá»›m. Lục Minh VÅ© phải thân hà nh ra tay mà không có cách nà o giết hắn được. Sau cùng phải lợi dụng cÆ¡ quan khiến hắn sa và o thạch lao má»›i thu tháºp được hắn. A Liệt há»i :
- Tại hạ nhất định phải cứu y. Hương chủ cho hay phải hạ thủ cách nà o? Liễu Phiêu Hương đáp :
- Lạ quá! Xem chừng các ngươi là bạn vá»›i nhau tháºt.. Äoạn mụ nói cách mở thạch lao cho A Liệt hay. Nhưng hiển nhiên công cuá»™c nà y rất khó khăn vì bá»n ngưá»i canh giữ Ä‘á»u có những cÆ¡ quan tuyệt xảo để há»™ thân, khó lòng giết chúng được. Mụ còn nói thêm nếu A Liệt hạ thá»§ tất nhiên là m kinh động đến Lục Minh VÅ©. Chà ng cả quyết :
- Mình chẳng thể úy kỵ nhiá»u quá được. Thế nà o tại hạ cÅ©ng thá» coi. Liá»…u Phiêu Hương thấy chà ng nói bằng má»™t giá»ng kiên quyết, liá»n đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi! Äể ta Ä‘i cho. Bá»n thá»§ vệ tưởng là ta áp giải hắn Ä‘i tra há»i chắc không ngăn cản. Chi có Lục Minh VÅ© phát giác má»›i nguy hiểm. Cái đó không chừng sau đây năm ba ngà y má»›i xảy ra, nhưng ta vẫn sợ thằng cha đó vô cùng. Hai ngưá»i ra khá»i sảnh đưá»ng, Ä‘i theo má»™t cá»a ngầm tiến và o bà đạo. Äi tá»›i chá»— ngã ba, Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Ngươi Ä‘i ngả nà y tá»›i nhà hà ng xóm chá» ta ở cá»a hầm. A Liệt dặn mụ cẩn tháºn rồi tá»± mình Ä‘i theo ngả kia. Liá»…u Phiêu Hương dừng lại má»™t chút rồi Ä‘i và o má»™t nẻo thông lá»™ khác. Chẳng bao lâu mụ đã đến má»™t tòa thạch thất. Tên thá»§ vệ tòa nhà nà y nhìn Liá»…u Phiêu Hương khom lưng thi lá»…. Mụ biết trong tưá»ng còn má»™t tên thá»§ vệ nữa. Má»™t mặt mụ Ä‘iá»u tra tình hình trong nhà , má»™t mặt khống chế các cÆ¡ quan cảnh báo. Äây là tình hình giá»›i bị. Lúc mụ Ä‘i và o đưá»ng hầm đã mở khuôn cá»a ngầm, là m chuyển động cÆ¡ quan nên bên nà y nháºn được tin báo biết có ngưá»i đến. Giả tá»· A Liệt tá»›i đây thì dù chà ng có kiá»m chế tên thá»§ vệ bên ngoà i má»™t cách dá»… dà ng, nhưng tên thá»§ vệ bên trong tưá»ng có thể phát động cÆ¡ quan đưa tin cảnh cáo ra ngoà i.
Liá»…u Phiêu Hương cầm lấy chiếc chìa khóa trong tay tên thá»§ vệ, má»™t mình Ä‘i và o đưá»ng hầm khác. Giả tá»· lúc nảy mà Lục Minh VÅ© biết Liá»…u Phiêu Hương và o đây, hắn có thể phát động cÆ¡ quan má»™t cách dá»… dà ng để cấm cố mụ ngay trong nà y. Vì thế mà mụ cần phải hà nh động mau lẹ. Äầu đưá»ng thông lá»™ nà y là tấm cá»a sắt sÆ¡n Ä‘á». Liá»…u Phiêu Hương đến bên cá»a, giÆ¡ tay mở tấm thiết bản hình vuông phÃa trên cánh cá»a để lá»™ ra má»™t lá»— vuông chừng ná»a thước có thể ngó thấy cảnh váºt bên trong. Trông thấy trên tưá»ng đã có cà i sẵn má»™t bó Ä‘uốc sáng soi rõ gian thạch lao nà y rá»™ng chừng hÆ¡n má»™t trượng vuông. Trong lao có má»™t ngưá»i đứng cÅ©ng ghé mặt và o lá»— cá»a trông ra. Liá»…u Phiêu Hương lên tiếng :
- Tăng Lão Tam! Ngươi hãy nghe cho kỹ những lá»i ta dặn đây.
|

27-12-2008, 08:58 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hạ Long City
Bà i gởi: 800
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 151 Times in 109 Posts
|
|
Hoá Huyết Thần Công
Tác giả : Trần Thanh Vân
Chương 64 Liễu Hương Chủ Giải Cứu Lão Tam
Tăng lão Tam há»i :
- Ngươi là ai? Chẳng lẽ ngươi chưa biết Tăng Lão tam là nhân váºt thế nà o? Äừng nói vẻn vẹn mấy cầu ta chẳng còn để ý mà cả đến má»™t đạo chiếu chi cá»§a Hoà ng đế ta chi nghe má»™t lượt cÅ©ng không còn sót chữ nà o. Thanh âm hắn khô khan nghe rất chói tai. Liá»…u Phiêu Hương chán ngấy, tưởng chừng muốn buồn nôn. Mụ háºn mình chẳng thể bá» hắn Ä‘i ngay được. Dù có bịt tai lại, song cặp mắt vẫn phải ngó bá»™ mặt trÆ¡ trẽn cá»§a hắn. Liá»…u Phiêu Hương ráng nhẫn nại vá»™i nói tiếp :
- Thá»i gian cấp bách lắm! Lão đừng ngắt lá»i ta, Bạch Phi Khanh yêu cầu ta đến đây cứu lão. Lão đã nghe rõ chưa? Tăng Lão Tam vẫn nhấm nhẳn há»i lại :
- Gã nà o tên gá»i Bạch Phi Khanh? Liá»…u Phiêu Hương đáp :
- Gã đến ta chi bảo lão má»™t câu, như váºy là lão tin ngay. Vụ nà y có liên quan đến chá»— cất dấu Tru tâm hảo kiếm. Bây giá» lão đã tin được chưa? Tăng Lão Tam ồ má»™t tiếng rồi đáp :
- Có phải ta không muốn tin ngươi đâu! Nhưng.. Liễu Phiêu Hương gạt đi :
- Lão phải nhá»› là thá»i gian rất cấp bách. Mụ vừa nói vừa mở khóa đẩy cá»a ra. Bây giá» hai bên nhìn rõ cả ngưá»i nhau. Mắt Tăng Lão Tam chiếu ra những tia hà n quang ngó chằm chặp và o ngưá»i đà n bà xinh đẹp. Liá»…u Phiêu Hương hân hoan cưá»i nói :
- Cặp mắt ngươi bây giỠđã lá»™ ra má»™t chút sinh khà không đến ná»—i đáng sợ như vừa rồi. Lão có tá»± biết thế không? Tăng Lão Tam lại ồ má»™t tiếng rồi cất bước Ä‘i vá» phÃa Liá»…u Phiêu Hương. Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Lão là m bá»™ như đã bị kiá»m chế. Nếu dá»c đưá»ng có ngưá»i ngăn cản và tá» ra bất lợi thì lão hạ thá»§ ngay Ä‘i. Mụ nghiêng mình nhưá»ng lối cho Tăng Lão Tam Ä‘i qua. Tăng Lão Tam ra đến cá»a đột nhiên dừng bước nói :
- Äây chi là má»™t thứ ngụy kế. Liá»…u Phiêu Hương giáºt mình há»i :
- Lúc trước dùng phương pháp nà y để gạt lão và o đây nhưng bây giá» thì còn lừa gạt lão là m gì? Huống chi ta lại không tháºt sá»± kiá»m chế huyệt đạo trong ngưá»i lão? Tăng Lão Tam nói :
- Ở trong nhà nà y bá»n ngươi chi có thể giết chết ta, tá»· như dùng thá»§ Ä‘oạn nước, lá»a, ám khỉ. Còn muốn bắt sống ta thì trừ phi để ta ra đị. Liá»…u Phiêu Hương nóng nảy nói :
- Bệnh Ä‘a nghi cá»§a lão tháºt là trầm trá»ng!... Tăng Lão Tam nói :
- Ngà y xưa Gia Cát Khổng Minh là nhân váºt hùng tà i đại lược cÅ©ng chi nói má»™t câu là nên cẩn tháºn suốt Ä‘á»i. Ta là hạng ngưá»i nà o mà dám cẩu thả? Liá»…u Phiêu Hương nói:
- Bạch Phi Khanh muốn thân hà nh đến đây, nhưng ta biết gã không có cách nà o và o qua được hà ng rà o như váºy. Hỡi Æ¡i! Lão còn chần chá» thì cả ta cÅ©ng thà nh cá cháºu im lồng. Tăng Lão Tam lạnh lùng nói :
- Ngươi muốn là m gì thì là m, ta quyết không chịu mắc bẫy. Liá»…u Phiêu Hương thấy hắn ra chiá»u kiên quyết tá»±a hồ không lay chuyển được, liá»n đáp :
- Nếu váºy ta Ä‘i thôi. Bạch Phi Khanh có há»i đến, ta sẽ bảo gã là lão đã trốn chạy theo đưá»ng khác rồi, vì ta biết gã nhất định mạo hiểm muốn và o đây cứu lão. Mụ nói rồi trở gót cất bước. Tăng Lão Tam theo ra nói :
- Ngươi hãy chỠtạ. Liễu Phiêu Hương ngạc nhiên dừng bước quay đầu nhìn lại. Tăng Lão Tam lướt qua tả mụ, nói :
- Bây giá» ta tin rồi. Liá»…u Phiêu Hương há»i :
- Lão mới đổi tâm ý rồi ư? Tăng Lão Tam đáp :
- Gã tiểu Bạch là con ngưá»i như váºy. Ngươi nói đúng lắm! Liá»…u Phiêu Hương mai mỉa :
- Sao lão không chỠgã tới cho chắc chắn hơn? Tăng Lão Tam đáp :
- Ngươi hiểu lầm rồi. Gia cát Võ Hầu không những cẩn tháºn mà còn quyết Ä‘oán nữa. Con ngưá»i cẩn tháºn mà không quyết Ä‘oán cÅ©ng chẳng là m nên trò gì được. Hắn quay lại ngó Liá»…u Phiêu Hương cưá»i nói :
- HÆ¡n nữa ta không muốn cho gã đó mạo hiểm. Liá»…u Phiêu Hương ngẩn ngưá»i ra nói :
- Cái miệng lão cưá»i trông cÅ©ng đẹp đấy chứ! Tăng Lão Tam lại mặt sa chữ nãi nói :
- Con nhãi nà y! Ta cảnh cáo ngươi. Äừng tưởng là m thế là vui lòng lão già đâu nhé. Liá»…u Phiêu Hương gáºt đầu đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi! Má»i Tăng Tam gia. Tăng Lão Tam cất bước Ä‘i trước. Hắn là m bá»™ chán nản kháºt khừ. Khi hai ngưá»i Ä‘i qua nhà cảnh vệ Liá»…u Phiêu Hương trong lòng hồi há»™p vô cùng vì còn má»™t tên thá»§ vệ nữa vẫn ẩn mình trong tưá»ng. Äó là má»™t trở ngại khác thưá»ng. Má»™t tên thá»§ vệ ngó Tăng lão Tam bằng con mắt phòng ngừa. Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Không sao đâu. Hắn mất hết võ công rồi. Tăng Lão Tam không lý gì đến tên cảnh vệ, lầm lũi xuyên qua nhà thạch thất. Tên cảnh vệ đột nhiên lên tiếng :
- Liá»…u Hương chá»§!... Liá»…u Phiêu Hương còn cách cá»a có mấy thước. Mụ háºn mình chẳng thể bước qua ngay được. Mụ nghe tên thá»§ vệ hô hoán chắc là có chuyện, cà ng chấn động tâm thần. Mụ lạnh lùng quay lại há»i :
- Äiá»u chi? Tên cảnh vệ khom lưng đáp :
- Dư lão tam Ä‘i tiêu, vụ nà y xin Trang chá»§ châm chước cho. à gã muốn nói tên thá»§ vệ kia đáng lẽ lúc nà y ở phÃa trong tưá»ng mà lại không có ở đấy. Liá»…u Phiêu Hương thở phà o má»™t cái nhẹ nhõm, gáºt đầu. Lúc chạy lẹ trong đưá»ng hầm, Liá»…u Phiêu Hương nói:
- Tiểu Bạch ở bên kia đầu đưá»ng chá» ta. Nhưng đưá»ng hầm nầy có ba cá»a và o. Bất cứ chá»— nà o cÅ©ng có thể gặp ngưá»i tiến đến.. Ta muốn nói vá» Lục Minh VÅ© không chừng chuồn vâo đây để lẩn tránh. Tăng Lão Tam đáp :
- Ta hiểu rồi. Ngươi đừng lên tiếng. Lão chạy trước đến chá»— ngã ba bá»—ng dừng lại. Liá»…u Phiêu Hương cÅ©ng đứng lại bên lão khẽ há»i :
- Là m gì đấy? Tăng Lão Tam khẽ đáp :
- Bên nà y có tiếng ngưá»i vá»ng lại.. Liá»…u Phiêu Hương kinh hãi ngắt lá»i :
- Lục Minh VÅ© chuyên dùng ngả đưá»ng nà y. Tăng Lão Tam nói:
- Cà ng hay! Nếu hắn xuất hiện ta muốn chÃnh thức tá»· thà vá»›i hắn má»™t phen. Liá»…u Phiêu Hương vá»™i nói:
- Ra ngoà i hãy động thá»§. Trong nà y có cÆ¡ quan mai phục. Tăng Lão Tam há»i :
- Ngươi vừa bảo không chừng hắn trốn chạy thì chắc là có cưá»ng địch xâm phạm. Ta chẳng nhân cÆ¡ há»™i nà y động thá»§ vá»›i hắn thì còn đợi đến bao giá»? Liá»…u Phiêu Hương nóng nảy đưa tay ra đẩy lão nói :
- Chạy lẹ đi! Lão muốn đùa với mạng sống chăng? Tăng Lão Tam ngần ngừ một chút rồi nói :
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta bảo tháºt cho ngươi hay : không phải có tiếng ngưá»i vá»ng lại. Ta hăm ngươi đó. Hắn vừa nói vừa cất bước. Liá»…u Phiêu Hương cà ng hiểu rõ giống quái váºt lừng danh thiên hạ ai ai cÅ©ng chán ghét nà y quả là đa nghi mà lại khéo gạt. Nhưng những cái đó lại giúp cho lão giữ được thanh danh cùng sinh mạng. Hai ngưá»i Ä‘i mau tá»›i cá»a hầm bên ngoà i. Cách đó không xa trong bóng tối má»™t ngưá»i nhảy ra. ChÃnh là A Liệt. A Liệt vừa thấy Tăng Lão Tam, vui mừng lá»™ ra nét mặt nói:
- á»’! Tăng lão sư không việc gì rồi.. Tăng Lão Tam ra chiá»u cảm động vá» lòng chân thà nh cá»§a chà ng, đáp :
- Phước quá! Phước quá! Ngươi hai lần cứu ta rồi. Lão đi lên trước nói tiếp :
- Từ giá» ngươi cứ kêu ta bằng Tăng Lão Tam có hay hÆ¡n không. Chúng ta phải rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay vì Liá»…u cô nương là ngưá»i Cá»±c Lạc giáo. Chi má»™t lý Ä‘o đó cà ng đủ khiến Lục Minh VÅ© liá»u mạng..Dưá»ng như lão đã thuá»™c kỹ đưá»ng lối quanh đây, qua các ngõ hẻm lão cÅ©ng chạy vèo vèo. Chẳng mấy chốc đã ra tá»›i đưá»ng phố. A Liệt Ä‘ang lấy là m kỳ thì lão đã dẫn hai ngưá»i chuồn và o trong má»™t căn nhà , rồi đưa tá»›i má»™t gian phòng nhá» tá»±a hồ lão là ngưá»i trong tòa nhà nà y. Mấy ngưá»i không cần thắp đèn cÅ©ng nhìn rõ tình hình trong phòng. Cách trần thiết rất đơn giản mà không phải là nÆ¡i công quán. A Liệt cùng Liá»…u Phiêu Hương vẫn lẳng lặng đợi chá» xem lão là m gì. Tăng Lão Tam nói :
- Các ngươi có thể ung dung được rồi. Ta đã mướn căn nhà nầy là m chỗ nghi chân. Nhưng chi như cổ nhân đã nói : “Con thỠxảo quyệt phải có ba hang†mà thôi. A Liệt nói :
- Thảo nà o Lão Tam thuá»™c hết địa hình khu phụ cáºn. Tăng lão Tam nói :
- Äó là má»™t Ä‘iá»u rất trá»ng yếu. Trước khi định tiến hà nh má»™t việc gì, cần phải tìm hiểu cho rõ địa hình bốn mặt để tiện lúc đà o tẩu khá»i chạy bổ nháo bổ nhà o.. Lão ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Vừa rồi chúng ta vượt nóc nhà mà chạy thì không bị bá»n Cá»±c Lạc giáo phát giác, cÅ©ng bị ngưá»i đến đột kÃch trông thấy. Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Theo nháºn xét cá»§a bản nhân thì bá»n địch bị đẩy lui rồi. Hiện giá» nhất định Lục Minh VÅ© Ä‘ang xục tìm bản nhân. Thanh âm mụ ra chiá»u sợ sệt. A Liệt nói :
- Hương chá»§ đừng sợ. Bá»n tại hạ sẽ tìm cách dấu hương chá»§. Chà ng quay lại nhìn Tăng Lão Tam há»i :
- Lão Tam là má»™t nhân váºt lịch duyệt trên chốn giang hồ chắc hẳn đã có chá»§ ý? Tăng Lão Tam trầm ngâm má»™t chút rồi đáp :
- Nếu Liá»…u cô nương chưa có nÆ¡i nà o thi ở lại đây là ổn thá»a hÆ¡n hết. Nhưng.. Liá»…u Phiêu Hương ngắt lá»i : - NÆ¡i đây gần hà nh cung cá»§a Cá»±c Lạc giáo rất là nguy hiểm! A Liệt cÅ©ng nói :
- Äúng thế! Huống chi đây là má»™t thị trấn, tiếng đồn rất mau lẹ. Nhà nà o có cô gái diêm dúa là cả thị trấn sẽ biết ngay. Tăng Lão Tam nói:
- Chi còn má»™t Ä‘iểm đó cần phải khắc phục. Vì thế mà vừa rồi ta cÅ©ng cảm thấy có Ä‘iá»u khó khăn. Nếu y ẩn ở đây thì ta cÅ©ng phải ở lại để yểm há»™ cho y. Lão ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Thá»±c ra không có gì nguy hiểm lắm. Vì cứ lý mà đoán thì chi trong và i ba hôm, Cá»±c Lạc giáo tất phải dá»i hà nh cung Ä‘i nÆ¡i khác, quyết bá»n chúng không ở lại đây để chá» ngưá»i võ lâm cà ng ngà y cà ng đến đông dá» thám quấy nhiá»…u. Ta quyết bảo đảm bá»n Cá»±c Lạc giáo không dám lưu ngưá»i nà o lại. A Liệt nói :
- Lão Tam nói chà lý. Äể ngưá»i lại tức là để đầu mối cho ngưá»i ta theo dõi. Liá»…u Phiêu Hương nói :
- Nếu váºy bản nhân tạm thá»i ở tại đây cÅ©ng được. Tăng Lão Tam nói :
- Cô nương tạm thá»i phải nháºn là vợ ta trong mình mắc bệnh không dáºy được. Có ai dòm ngó thì cô phải biến thà nh bá»™ mặt xấu xa. Äối vá»›i Liá»…u Phiêu Hương Ä‘iểm nà y không thà nh vấn Ä‘á». Tuy mụ ta nhan sắc mê hồn, nhưng có hà ng trăm bá»™ mặt, việc giả là m vợ Tăng Lão Tam phá»ng có chi đáng kể. Tuy nhiên trong lòng mụ vẫn hoà i nghi, không hiểu có nên ưng chịu chăng. Nên biết mụ mà giả là m vợ Tăng Lão Tam, ngoại hiệu hắn là Qui yếm thần tăng. Cùng ở má»™t nhà vá»›i con ngưá»i chán ngấy quả là điá»u đáng sợ. A Liệt thấy cách giải quyết xong xuôi liá»n nói:
- Thế là tuyệt diệu! Tại hạ Ä‘i kiếm Cao Thanh Vân. Chà ng liá»n từ biệt Tăng lão Tam rồi dặn Liá»…u Phiêu Hương:
- Sau nà y nếu quả có ngưá»i bắt được Lục Minnh VÅ© Ä‘em hắn ra định tá»™i, mong rằng hương chá»§ là m nhân chứng cho. Liá»…u Phiêu Hương chau mà y há»i :
- Vụ nà y có liên quan đến tiểu Bạch hay sao? A Liệt đáp :
- DÄ© nhiên là có. Tại hạ là bạn thân vá»›i Trình Huyá»n Äạo Chân Nhân ở phái Võ ÄÆ°Æ¡ng. A Liệt rảo bước rá»i khá»i tòa nhà , trong lòng rất khoan khoái, vì chà ng chẳng những cứu được Phùng Thúy Lam mà còn cứu được cả Kim Cung Hữu và khiến cho Liá»…u Phiêu Hương cải tà qui chÃnh. Tăng Lão Tam đã giúp đỡ chà ng, chà ng cứu lão ra thoát cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u rất được an á»§i. Trong thị trấn có vẻ rất yên tÄ©nh. Tuy trá»i tối Ä‘en nhưng cÅ©ng sắp sáng rồi. Chà ng không kiếm thấy Cao Thanh Vân mà cÅ©ng không biết y Ä‘i vá» phương nà o, đà nh ở lại căn nhà đó nghi ngÆ¡i rồi ngá»§ má»™t giấc. Khi chà ng tỉnh dáºy thì ngà y đã quá ngá». A Liệt dáºy rồi liá»n Ä‘em tình thế hiện thá»i ra tÃnh toán. Chà ng vấp phải vấn đỠnan giải là Bùi phu nhân. Mụ đã khiến chà ng nảy ra mối tình cảm tha thiết và coi mụ chẳng khác má»™t bá»±c từ mẫu. Nhưng mụ lại là hung thá»§. Mụ giết ai chà ng cÅ©ng không cần, huống chi mụ còn báo thù cho vong phụ cá»§a chà ng. Vấn đỠlà ở chá»— mụ sát hại mẫu thân A Liệt. Nếu mụ là hung thá»§ thì biết là m thế nà o? DÄ© nhiên chà ng phải hạ sát mụ. Chà ng ngẫm nghÄ© hồi lâu đà nh gác vấn đỠnà y lại để đến phá»§ Khai phong kiếm Lưu đại thúc cùng Âu Dương Tinh rồi hãy tÃnh. Từ đây Ä‘i Khai Phong lá»™ trình rất gần. Äến lúc huỳnh bôn chà ng đã và o thà nh. Äây là chá»— ở cÅ© cá»§a A Liệt, tuy chà ng chẳng có nhiá»u ká»· niệm nhưng trở vỠđất cÅ©, chà ng không khá»i sinh lòng cảm khái. A Liệt biết ở đây nhiá»u ngưá»i nháºn ra tướng mạo chà ng. Do đó chà ng vá» Khai Phong chẳng bị bá»n Cái Bang theo dõi thì cÅ©ng bị bá»n Cá»±c Lạc giáo dò la. HÆ¡n nữa bá»n Bùi phu nhân, Kỳ Kinh đã thấy mặt chà ng, bây giá» mà há» chạm trán nhất định chẳng chịu buông tha. Sá»± thá»±c vụ A Liệt đại náo Cá»±c Lạc giáo Bùi phu nhân đã Ä‘iá»u tra ra, vì thế mà cái tên Bạch Phi Khanh hiện giá» rất vang dá»™i. A Liệt Ä‘i thẳng đến nÆ¡i ước định vá»›i Lương Trung SÆ¡n. Chà ng há»i thăm ngưá»i chưởng quÄ© trong tiệm tạp hóa để biết địa chi Lương Trung SÆ¡n rồi lại há»i có cổng sau không. Chưởng quầy tuy không hiểu chà ng há»i là m gì, nhưng đó là chuyện nhá» nhặt nên lão cÅ©ng cho chà ng biết. A Liệt Ä‘i thẳng và o nhà trong rồi chuồn ra cá»a sau. Chà ng nghÄ© bụng :
- Nếu có ngưá»i theo dõi hà nh tung chắc há» cho mình Ä‘i rá»a tay. Khi phát giác ra thì đã chẳng hiểu mình Ä‘i đâu nữa. A Liệt tìm đến căn nhà khá vắng vẻ. Chẳng những chà ng gặp Lương Trung SÆ¡n mà còn thấy cả Âu Dương Tinh. Hai bên gặp nhau vui mừng khôn xiết. A Liệt không rảnh để nói nhiá»u chi thôi thúc ra Ä‘i. Lương Trung SÆ¡n nhìn Âu Dương Tinh cưá»i há»i :
- Sao? Ta đã tÃnh trước rồi, cô thấy chưa? Lão quay lại nhìn A Liệt nói :
- Ở đây chúng ta đã thu xếp quần áo chuẩn bị từ trước. Bất cứ lúc nà o ra Ä‘i cÅ©ng không còn để lại dấu vết gì. A Liệt nói: Thế thì hay lắm! Bây giá» chúng ta Ä‘i đâu? Lương Äại Thúc đáp :
- Có chá»— rồi. Hai vị hãy theo lão nô. Lương Trung SÆ¡n ra khá»i phòng trước, A Liệt Ä‘i thứ nhì. Chà ng Ä‘i được mấy bước cảm thấy có Ä‘iá»u khác lạ liá»n dừng chân quay lại. Miệng chà ng gá»i :
- Lương đại thúc ! Hãy chá» má»™t chút. Rồi chà ng cất cao giá»ng hÆ¡n há»i :
- A Tinh ! Cô là m gì mà lâu thế? Âu Dương Tinh không đáp, tá»±a hồ cô không còn ở đó. A Liệt kinh hãi vô cùng, tá»± há»i :
- Chẳng lẽ trong nháy mắt y đã bị ngưá»i kiá»m chế ? Äầu óc xoay chuyển ý nghÄ©, ngưá»i đã lao vỠđến bên cá»a. Chà ng không dám liá»u lÄ©nh tiến và o, lắng tai nghe tình hình trong phòng. Chà ng đưa mắt nhìn và o thấy Âu Dương Tinh ngồi bên giưá»ng. Chẳng những cô không bị ai kiá»m chế mà còn liếc nhìn A Liệt nhoẻn miệng cưá»i. A Liệt bước và o phòng há»i :
- Cô định ở lại hay sao ? Âu Dương Tinh đáp :
- Ta cũng chưa nhất định, có khi phải ở lại cũng nên. A Liệt chau mà y nghĩ thầm :
- Những cô gái thưá»ng khiến cho ngưá»i ta phải Ä‘iên đầu. Miệng chà ng cất tiếng há»i :
- Tại sao váºy ? Nếu cô chịu nói rõ cho tại hạ hay thì tại hạ cảm kÃch vô cùng ! Âu Dương Tinh nói : Ngươi đừng mai mỉa ta. Ta chi cần ngươi nói rõ lai lịch chân chÃnh cho ta hay. Lương đại thúc là ai ? Ta hiểu rồi là láºp tức Ä‘i theo ngươi. A Liệt thở dà i có ý không vui há»i lại :
- Nếu tại hạ không nói thì cô nương không Ä‘i hay sao ? Âu Dương Tinh đáp gá»n má»™t tiếng:
- Äúng ! A Liệt bá»—ng nghe thanh âm cá»§a Lương đại thúc như tiếng muá»—i vo ve mà lá»t và o nghe rất rõ :
- Thiếu gia? Chá»› có tiết lá»™ lai lịch. Lão nô có cách bắt y phải nghe theo sá»± xếp đặt cá»§a chúng ta. A Liệt lắc đầu để đáp lại lá»i đỠnghị cá»§a Lương đại thúc. Äồng thá»i chà ng nói:
- A Tinh ! Cô nương nói váºy thì tháºt là vô tình. Âu Dương Tinh nổi giáºn trợn mắt, lạnh lùng há»i :
- Ta vô tình ư ? Chà chà ! Câu nà y má»›i mẻ tháºt ! Cả đến lai lịch thân thế ngươi cÅ©ng không cho ta hay. ChÃnh ngươi không tÃn nhiệm ta mà lại tá»± cho mình là hữu tình chăng ? A Liệt đáp :
- Tại hạ có chá»— khổ tâm khó ná»—i trình bà y, cô cứ Ä‘i theo tại hạ là được. Âu Dương Tinh lắc đầu. Mái tóc dà i cá»§a cô theo động tác rung rinh ở hai bên đầu coi rất ngoạn mục. Cô đứng dáºy kiên quyết nói :
- Không được ! Ta cần biết rõ sự tình của ngươi trước. A Liệt nói :
- Nếu cô không Ä‘em hà nh tung tại hạ cáo tố vá»›i ngưá»i khác thì chúng ta tạm thá»i chia tay cÅ©ng được. Chà ng nói rồi toan trở gót. Âu Dương Tinh nhảy xổ lại nÃu lấy chà ng há»i :
- Ngươi nói giỡn hay là ngươi nói tháºt ? Chẳng lẽ ngươi không biết thá»§ Ä‘oạn nhÅ©ng ngưá»i kia cá»±c kỳ lợi hại. Ta là m sao mà chống được để khá»i phải cung xưng sá»± thá»±c ? Cô không nói mình chẳng chịu giữ bà máºt mà lại đổ cho thá»§ Ä‘oạn cá»§a phe địch ghê gá»›m thì đòn gió cá»§a cô tháºt là cao minh. Tuy A Liệt thông minh và có nhiá»u mưu kế cÅ©ng phải ngẩn ngưá»i ra. Lương Trung SÆ¡n đứng bên ngoà i lên tiếng :
- Âu Dương cô nương! Nếu cô còn lằng nhằng thì cả ba chúng ta sẽ bị hãm và o tình trạng nguy hại. Âu Dương Tinh đáp:
- Nếu váºy thì các ngươi hãy nói rõ cho ta nghe Ä‘i. A Liệt đột nhiên cảm thấy xúc động, biết rằng không nói không xong. Chà ng liá»n lá»›n tiếng đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Tại hạ nói cho cô hay: Tại hạ là Tra tư Liệt, dòng dõi há» Tra ở Hóa huyết môn. Âu Dương Tinh buông tay ra, bất giác lùi lại má»™t bước. Cô giương cặp mắt nhìn a Liệt, rồi không nhịn nổi, húng hắng ho và nói:
- Ngươi.. ngươi là tên tiểu quá»· đó ư? A Liệt sau khi nói rõ lai lịch mình, cảm thấy như vừa trút bá» má»™t khối đá ngà n cân Ä‘eo ở trong lòng, chà ng khoan khoái gáºt đầu mỉm cưá»i. A Liệt biết rõ Âu Dương Tinh chẳng thể nà o tin được, liá»n nói thêm:
- Phải rồi! Trước kia tại hạ đã bị cô bắt buá»™c phải là m đồ đệ. A Liệt nhắc lại chuyện cÅ©, Âu Dương Tinh má»›i tin, nhưng sá»± thá»±c bà y ra trước mắt lại khiến cho ngưá»i ta khó tin quá. Vì ngà y trước chà ng chi là đứa trẻ ốm o mặt và ng như nghệ, mà nay biến thà nh cây ngá»c trước gió, phong tư anh tuấn, thà nh ra hai ngưá»i khác biệt, dù có mưá»i năm cÅ©ng không thể nà o biến đổi được mau như thế. Âu Dương Tinh nghi ngá» há»i:
- Sao mấy tháng trước đây ngươi hãy còn nhỠlắm cơ mà ? A Liệt đáp:
- Rồi tại hạ sẽ giải thÃch cho cô. Bây giá» cô hãy Ä‘i theo tại hạ đã. Âu Dương Tinh đáp:
- Không ! Ta vỠnhà ta. A Liệt đáp :
- Cái đó xin cô tùy tiện. Có Ä‘iá»u cô nên nhá»› là đừng cho ngưá»i khác biết. Lương Trưng SÆ¡n nhảy vá»t và o trong nhà như cÆ¡n gió thoảng. Lão phưỡn ngá»±c, mắt lá»™ sát khà nói :
- Lão phu xin lỗi cô ! Lão giơ tay lên để trước ngực toan động thủ. A Liệt vội giơ tay cản lại.
Âu Dương Tinh kinh hãi la lên :
- Hóa huyết thần công ! Hỡi Æ¡i ! Ngươi đúng là ngưá»i Hóa Huyết môn rồi!
|
 |
|
| |