23-03-2009, 06:41 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 21: Khuynh Tố (bà y tá») (2)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
Long mã ngây ra má»™t chút rồi lại vẫy vẫy cánh mÅ©i là m bắn tung những giá»t nước, bước tá»›i hai bước ngáºp ngừng, cuối cùng thì tá» ra hoan há»· chạy thẳng vá» phÃa Dương Chân.
Dương Chân thấy thân hình cao lá»›n cá»§a Long mã tiến thẳng tá»›i mình thì cÅ©ng có đôi chút kinh ngạc, liá»n đưa tay thá» vuốt nhẹ lên cái đầu lá»›n, Long mã chá»›p chá»›p con mắt to đùng nhưng tá» ra có vẻ như bắt đầu thÃch thú, cái đầu lá»›n liá»n cá» cá» và o trong lòng Dương Chân.
"Mã huynh, ngươi cũng rất tịch mịch phải không?" Dương Chân nhìn thẳng và o con mắt to của nó thì thầm.
Long mã lắc lắc đầu rồi kêu lên má»™t tiếng nho nhá».
Dương Chân lắc ngưá»i má»™t cái nhảy lên lưng cá»§a Long mã, nó nhẹ nhà ng cất vó, ngoan ngoãn quay đầu ngó hắn thêm má»™t lần rồi bắt đầu chạy như bay men theo bá» sông ngầm, động tác má»m mại uyển chyển bình ổn như chạy trên đất bằng, cà ng chạy cà ng nhanh lao Ä‘i như chá»›p giáºt, tại không gian rá»™ng lá»›n trong lòng đất cứ thế vượt suối qua động băng băng.
Chạy dá»c lòng con sông ngầm chừng ná»a canh giá» mà hắn không há» gặp bất cứ má»™t loại yêu thú nà o xuất hiện, trong lòng dần dần cảm thấy hÆ¡i vô vị liá»n kêu Long mã dừng lại ở má»™t chá»— dòng sông uốn khúc bằng phẳng, tìm lấy má»™t phiến đá ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i.
Con Long mã kia cÅ©ng không chịu rá»i khá»i, nhẹ nhà ng tiến đến phiến đá rồi cÅ©ng nằm xuống, cái đầu lá»›n nghiêng sang má»™t bên lim dim chợp mắt.
Dương Chân gối hai tay ra sau đầu nằm trên phiến đá rá»™ng rãi nhìn lên những cá»™t thạch nhÅ© muôn hình vạn trạng trên đỉnh động, hình bóng đẹp đẽ ấy cá»§a nà ng cứ hiện qua hiện lại mãi chẳng chịu rá»i.
Chẳng bao lâu sau má»™t ngưá»i má»™t mã Ä‘á»u mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng chìm và o giấc ngá»§, nà o biết đâu hiện tại đại há»a lâm đầu.
Má»™t ngưá»i mặc váy vân thưá»ng diêm dúa xinh đẹp chẳng biết từ nÆ¡i nà o Ä‘ang uyển chuyển tiến tá»›i. Nà ng ta nhìn cảnh tượng trước mắt cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Con thượng cổ dị chá»§ng yêu thú Long mã, má»™t loà i kiêu ngạo báºc nhất bẩm sinh đã có khả năng hô chá»›p gá»i sét, ngay cả những loà i yêu thú thông thưá»ng vốn cÅ©ng không dám lại gần, chỉ cần nhìn thấy nó là láºp tức bá» chạy, cá»› sao nó lại có vẻ thân máºt vá»›i má»™t gã đệ tá» Côn Lôn như thế nà y?
Bắt cho con yêu thú nà y ngoan ngoãn như váºy thì ngoà i yêu tá»™c không ai có thể là m được, giống ngưá»i tầm thưá»ng thì ngay cả sống ở gần má»™t chá»— vá»›i nó cÅ©ng khó nữa là .
HÆ¡n nữa còn có thể lá»›n máºt nằm tại nÆ¡i hoang vu trong lòng đất nà y mà tùy ý ngá»§ nghỉ, rốt cục là kẻ vô tri hay là can đảm?
Dương Chân đột nhiên trở mình, vừa vặn ôm lấy cái cổ to lá»›n thô ráp cá»§a Long mã, cánh tai má»m mại cá»§a Long mã phe phẩy chạm và o mặt cá»§a Dương Chân như không để ý gì tá»›i hà nh động cá»§a hắn, cả ngưá»i lẫn mã chúi đầu và o ngá»§ ngon là nh.
Dao CÆ¡ Ä‘ang định xuất thá»§, chợt thấy cảnh tượng ngưá»i và váºt hòa hợp cá»±c kỳ như váºy, cánh tay trắng nõn vừa đưa ra chẳng hiểu vì sao lại từ từ thu lại. Nhìn má»™t bên mặt anh tuấn thanh kỳ cá»§a gã thiếu niên, nhìn vẻ bình thản cá»§a hắn, má»™t tình cảm yên là nh khôn tả đã rất lâu rồi chưa từng có, từ sâu trong đáy lòng nà ng lại dấy lên.
Nà ng không tá»± chá»§ được lạng ngưá»i tá»›i bên cạnh phiến đá rồi quỳ xuống đưa tay chống lên má, nhu mì quan sát má»™t ngưá»i má»™t thú, cứ nhìn mãi, tinh thần không khá»i xao động nhảy nhót.
Nói tá»›i Dao CÆ¡, trong giá»›i tu chân vốn cá»±c kỳ nổi danh, bất quá cái sắc đẹp cá»§a nà ng lại cà ng nổi hÆ¡n. Nà ng ta chÃnh là chá»§ cá»§a Hợp Hoan Äạo, má»™t Äạo trong số lưỡng Tông, lưỡng Äạo, nhất Môn, nhất Phá»§ cá»§a Ma Äạo, tinh thông sá» dụng Mị Hoặc Thuáºt, vô số đệ tá» trẻ tuổi cá»§a chÃnh đạo đã hồn tiêu phách tán chỉ trong má»™t nụ cưá»i cá»§a nà ng ta, mà ngay cả những vị đức cao vá»ng trá»ng cá»§a chÃnh đạo bị hại dưới tay nà ng ta có thể nói cÅ©ng chẳng phải là Ãt.
Cà ng đáng sợ hÆ¡n, thứ mà nà ng ta tu luyện chÃnh là Äiên Äảo Chúng Sinh" có thể biến ảo vô cùng, khi thì chân thà nh thá»±c thà , khi thì quyến rÅ© phóng đãng, khi thì lạnh lùng kiá»u diá»…m, phong tình vạn thiên khiến ngưá»i ta không sao chống đỡ nổi.
Linh Tiêu Phái, má»™t đạo phái hạng nhất cá»§a giá»›i tu chân đương thá»i, trăm năm trước xuất hiện má»™t trang tuấn kiệt trẻ tuổi ngá»™ tÃnh ngà n năm khó gặp, vừa vặn và o lúc chà ng ta hạ sÆ¡n du ngoạn thì không may đụng phải nhất đại yêu cÆ¡ nà y. Khi ấy Dao CÆ¡ hóa thân thà nh má»™t nữ đệ tá» tu chân cá»§a má»™t đạo phái suy vi, tình cá» gặp gỡ hai ngưá»i vừa nhìn là đã hợp ý, nhanh chóng kết hợp thà nh má»™t cặp uyên ương. Äạo nhân trẻ tuổi đó má»™t lòng má»™t dạ Ä‘em Dao CÆ¡ trở vá» sư môn xin sư tôn cho phép kết duyên, Dao CÆ¡ lúc nà y má»›i lá»™ ra chân tướng, sau má»™t đêm hoan hợp thì cướp lấy nguyên mệnh rồi rÅ© áo bá» Ä‘i.
Nhất đại danh môn tà i năng hiếm có vừa má»›i xuất đạo thì đã tà n lụi trên bụng nữ nhân, chết như váºy tháºt vừa đáng chê cưá»i vừa đáng buồn giáºn.
Tin tức nhanh chóng truyá»n khắp giá»›i tu nhân là m dấy lên không Ãt sóng gió. Trên dưới Linh Tiêu Phái coi đó là má»™t Ä‘iá»u đại sỉ nhục, tuyên bố đóng cá»a năm mươi năm rồi lén phái Ä‘i ba vị trưởng lão vạn lý truy sát Dao CÆ¡, nhưng lần lượt Ä‘á»u để nà ng ta chạy thoát, khiến cho cả giá»›i tu chân đà m tiếu suốt má»™t quãng thá»i gian.
Từ đó cái tên Dao CÆ¡ trở thà nh má»™t cái tên húy cấm kỵ cá»§a tất cả các Tông môn đạo phái cá»§a chÃnh đạo.
Cho táºn tá»›i khi có má»™t kỳ nữ khác cá»§a Huyết Ma Äạo nổi lên, thì uy danh cá»§a Dao CÆ¡ má»›i bị san sẻ đôi chút.
Trong khi mÆ¡ mà ng, khuôn mặt trước mắt Dao CÆ¡ bá»—ng biến thà nh khuôn mặt mà nà ng ta đã khắc ghi trong lòng, năm đó ngưá»i ấy cÅ©ng từng giống như gã thiếu niên nà y đây, cÅ©ng từng cho nà ng ta cái cảm giác bình tÄ©nh yên là nh.
Không, so vá»›i vá»›i gã thiếu niên nà y thì còn mạnh mẽ hÆ¡n gấp bá»™i, nhiá»u hÆ¡n gấp bá»™i... chÃnh cái sá»± kiêu ngạo ấy cá»§a chà ng ta, chÃnh cái vẻ bá»… nghá»… tuyệt tình ấy, vì chà ng ta mà nà ng không há» nuối tiếc từ bá» thân pháºn đệ tỠđạo môn tiên gia, dấn thân đầu nháºp ma đạo.
Dưới đêm trăng, trên mặt đại hải, gió biển vuốt ve dịu êm, trên băng nguyên vạn dặm tung ngưá»i Ä‘uổi bắt, cưá»i nói huyên thuyên...
Từng lá»›p từng lá»›p hình ảnh cháºp chá»n như gió, nháy mắt hóa thà nh hư không.
Gã nam nhân nhẫn tâm ấy nhanh chóng chán bá» nà ng, mặc kệ sá»± tồn tại cá»§a nà ng, tháºm chà để mặc thuá»™c hạ dưới tay khi nhục nà ng, coi nà ng như đồ chÆ¡i. Khi ấy nà ng hối háºn thì đã muá»™n, không còn đưá»ng quay lại nữa, trong lúc tuyệt vá»ng đáng thương thì được Äạo chá»§ Ä‘á»i trước cá»§a Hợp Hoan Äạo nhìn trúng, bằng và o thiên tư trác việt cá»§a nà ng cùng vá»›i ná»— lá»±c không ngừng, khổ luyện trăm năm rốt cục có được đại thà nh, tháºm chà còn được kế thừa cả Hợp Hoan Äạo.
Khi nà ng ta trở lại thì láºp tức giết chết tất cả những ma tướng cá»§a Thiên Ma Tông năm xưa đã khi nhục nà ng, vốn cho rằng nam nhân kia sẽ phải nhìn nà ng bằng con mắt khác. Thế mà nam nhân đó vẫn cao ngạo ở bên trên ngó xuống nà ng như trước, ánh mắt băng lạnh vô tình ấy khiến nà ng ngay cả ý niệm báo thù cÅ©ng không cách nà o dấy lên được, đà nh để mặc chịu theo sá»± Ä‘iá»u khiển.
Từ đó, nà ng biến thà nh phóng đãng vô cùng, háºn tất cả nam nhân trong thiên hạ, biến thà nh nhất đại yêu cÆ¡.
Nghĩ tới đó, trong lòng Dao Cơ sát ý bừng bừng, cánh tay nhắm thẳng thiên linh cái của Dương Chân đánh xuống.
"Sư tá»·..." Dương Chân trở mình, miệng nói mê báºt thà nh tiếng, sắc mặt pha lẫn buồn vui như gặp phải cÆ¡n ác má»™ng.
Nét mặt Dao Cơ lộ vẻ cổ quái, cánh tay chợt dừng lại giữa chừng không, vẫn chưa hạ thủ.
"Sư tỷ, đừng có bỏ mặc ta..." Dương Chân lại lẩm bẩm một câu nữa.
Dao CÆ¡ nhiÌ€n Dương Chân chăm chuÌ hồi lâu rồi buông một tiêÌng thở daÌ€i, từ từ hiÌt sâu vaÌ€o một hÆ¡i, thần săÌc vuÌ£t trở thaÌ€nh băng lãnh uôÌn người đưÌng dậy, tựa hồ như noÌi vÆ¡Ìi chiÌnh miÌ€nh: "ÄÆ°Ì€ng coÌ traÌch nô gia laÌ£t thủ vô tiÌ€nh, laÌ€ sÃ´Ì maÌ£ng của ngươi không tôÌt thôi." noÌi Ä‘oaÌ£n laÌ£i Ä‘iÌ£nh xuâÌt thủ.
"Sư đệ... sư đệ..." Một gioÌ£ng nữ nhân vâÌn viÌt truyền tÆ¡Ìi, phản hồi liên miên trong trong không gian rộng lÆ¡Ìn của hang động.
Cả người lẫn mã đồng thời giật miÌ€nh, xem ra săÌp tỉnh laÌ£i tÆ¡Ìi nÆ¡i, săÌc mặt của Dao CÆ¡ nhaÌy măÌt biêÌn thaÌ€nh saÌ£ch không, nheÌ£ nhaÌ€ng phâÌt tay aÌo rộng, không khiÌ xung quanh chợt nổi lên một lằn săÌng, cả người biêÌn mâÌt không coÌ€n dâÌu vêÌt.
Dương Chân Ä‘ang mÆ¡ maÌ€ng chợt nghe thâÌy tiêÌng goÌ£i quen thuộc, nhâÌt thời không phân biệt được vẫn coÌ€n trong mộng hay laÌ€ thực taÌ£i, hăÌn chợt tỉnh laÌ£i trong tiêÌng thở mũi của con Long mã, chuyển miÌ€nh đưÌng dậy trên phiêÌn Ä‘aÌ nhiÌ€n xung quanh, đột nhiên dừng laÌ£i ở một hươÌng. NaÌ€ng ta, vẫn tÆ¡Ìi...
Tiêu Thanh Nhi tựa hồ đồng thời cũng trông thâÌy Dương Chân vaÌ€ con quaÌi thuÌ bên caÌ£nh hăÌn liền dừng chân ở khoảng caÌch ngoaÌ€i trăm trượng, hai người cÆ°Ì lẳng lẳng đưÌng ngoÌ xa xa như vậy, không ai noÌi câu naÌ€o.
Long mã riÌt lên một tiêÌng đầy bâÌt mãn, nhiÌ€n về hươÌng Tiêu Thanh Nhi chầm chậm muôÌn xông tÆ¡Ìi, Dương Chân ngoaÌi đầu laÌ£i vỗ vỗ vaÌ€o caÌi đầu lÆ¡Ìn của noÌ, Long mã lập tưÌc an Ä‘iÌ£nh trở laÌ£i.
Tiêu Thanh Nhi lẳng lặng bay qua, haÌ£ xuôÌng trươÌc một người một mã caÌch chừng mâÌy trượng ở bên bờ bên kia khuÌc quanh của con sông. Long mã đôÌi vÆ¡Ìi naÌ€ng vẫn coÌ mâÌy phần Ä‘iÌ£ch yÌ, caÌi đầu lÆ¡Ìn khẽ vểnh lên, cặp măÌt rồng nhiÌ€n trừng đêÌn trợn troÌ€n xoe xoe.
"Sư tỷ sao laÌ£i Ä‘i theo vậy?" Dương Chân một tay đặt lên trên cổ Long mã, đầu cuÌi gằm nhiÌ€n xuôÌng dươÌi chân, nhiÌ€n chăm chuÌ xuôÌng soÌng nươÌc lưu chuyển vĩnh hằng.
"TiÌnh nêÌt của ngươi noÌng nảy như vậy, sư tỷ coÌ thể không Ä‘i theo sao?" Tiêu Thanh Nhi noÌi gioÌ£ng giận dỗi, aÌnh măÌt laÌ£i chuyển qua nhiÌ€n con Long mã Ä‘ang ngoÌ naÌ€ng trừng trừng kinh ngaÌ£c thôÌt: "ÄoÌ, Ä‘oÌ không phải laÌ€ Long mã hay sao, noÌ sao laÌ£i..." Miệng noÌi maÌ€ neÌt mặt đầy vẻ khoÌ tin, tuy naÌ€ng sÆ¡Ìm Ä‘ã biêÌt gã sư đệ naÌ€y hiểu Ä‘aÌ£o thuật sai khiêÌn thuÌ vật nhưng vẫn không daÌm tin hăÌn coÌ thể chÃªÌ phuÌ£c được con yêu thuÌ hung dữ naÌ€y.
"Yêu thuÌ cũng coÌ tiÌnh thông minh, boÌ£n chuÌng cũng coÌ vui buồn hờn giận." Dương Chân nhảy lên một khôÌi Ä‘aÌ lÆ¡Ìn vuôÌt caÌi sừng rồng trÆ¡n laÌng, Long mã tưÌc thiÌ€ co người luÌ€i laÌ£i một bươÌc hiÌ lên một tiêÌng traÌnh neÌ sự vuôÌt ve của Dương Chân, coÌ€n nhiÌ€n hăÌn đầy vẻ giận dữ.
"Coi chừng!" Tiêu Thanh Nhi thâÌy vậy vội la lên.
"Không sao, ta chỉ quên mâÌt không nên sờ vaÌ€o sừng noÌ, cũng quên mâÌt Ä‘aÌ£i tổ tông của noÌ coÌ quan hệ huyêÌt thôÌng vÆ¡Ìi loaÌ€i rồng, hăÌc." Dương Chân bật cười một tiêÌng rồi laÌ£i vỗ vỗ vaÌ€o thân của Long mã, luÌc Ä‘oÌ noÌ mÆ¡Ìi thôi phản khaÌng ngoan ngoãn phập phồng caÌnh mũi như trươÌc.
"Ta coÌ thể chaÌ£m vaÌ€o noÌ không?" Tiêu Thanh Nhi đưÌng một bên nhiÌ€n đầy vẻ ngaÌ£c nhiên, liền noÌi vÆ¡Ìi gioÌ£ng đầy mong mỏi.
Dương Chân thâÌy neÌt mặt sư tỷ kyÌ€ voÌ£ng như vậy thiÌ€ gật gật đầu, tỏ yÌ naÌ€ng ta cÆ°Ì tiêÌn lên thử xem.
Long mã sau vaÌ€i lần phản khaÌng nheÌ€ nheÌ£ thiÌ€ cũng châÌp nhận Tiêu Thanh Nhi, Dương Chân quyêÌt Ä‘iÌ£nh để naÌ€ng ta cưỡi Long mã liền daÌ£y naÌ€ng pheÌp cưỡi thuÌ. Long mã chồm voÌ một caÌi suyÌt nữa đẩy băÌn naÌ€ng ra. Sau Ä‘oÌ laÌ£i đột nhiên xông lên chaÌ£y chÆ¡Ìp, nhảy một caÌi laÌ€ voÌ£t xa bôÌn năm trượng, chaÌ£y nhanh như bay, khiêÌn Tiêu Thanh Nhi la hoảng liên tiêÌp, cÆ°Ì ngồi im trên lưng không daÌm động đậy.
Dương Chân vội vaÌ€ng bay Ä‘uổi theo gõ cho Long mã mâÌy caÌi, con thuÌ naÌ€y mÆ¡Ìi chiÌ£u ngoan ngoãn chaÌ£y chậm laÌ£i, rồi từ từ chaÌ£y từng bươÌc nhỏ.
Người vÆ¡Ìi mã cÆ°Ì nhăÌm doÌ£c đầu sông vô tận maÌ€ chaÌ£y, ngoaÌ£i trừ tiêÌng nươÌc chảy, tiêÌng voÌ Long mã thiÌ€ không gian vô cuÌ€ng tĩnh lặng.
Hai người cÆ°Ì lặng lẽ Ä‘i, không ai noÌi một lời naÌ€o.
"CaÌi động naÌ€y thật lÆ¡Ìn quaÌ, tổ tiên thực laÌ€ quaÌ taÌ€i giỏi, coÌ thể lâÌy chu vi trăm dặm dươÌi loÌ€ng đâÌt maÌ€ khai sÆ¡n taÌ£o động, như taÌi taÌ£o sÆ¡n haÌ€." Dương Chân không coÌ caÌch naÌ€o chiÌ£u nổi không khiÌ lặng lẽ ngột ngaÌ£t trên đường Ä‘i liền câÌt gioÌ£ng phaÌ vỡ tiÌ£ch miÌ£ch.
"Hang động naÌ€y phần lÆ¡Ìn laÌ€ do luÌc khai sÆ¡n sư tổ bÃ´Ì triÌ trận phaÌp taÌ£i Dương KyÌ€ SÆ¡n Ä‘ã duÌ€ng thuật Di SÆ¡n Äảo Hải maÌ€ taÌ£o thaÌ€nh, chi ra ba hang động lÆ¡Ìn ở trong, ngoaÌ€i vaÌ€ ở giữa tâm, mỗi động đều laÌ€ một thÃªÌ giÆ¡Ìi riêng, những viÌ£ tiên tổ đời sau mÆ¡Ìi kÃªÌ tuÌ£c khai phaÌ thêm một chuÌt."
"Tổ sư triÌ tuệ thông thiên, coÌ thể biêÌt được quaÌ khÆ°Ì tương lai, khai phaÌ ra một thÃªÌ giÆ¡Ìi rộng lÆ¡Ìn như vậy thÆ°Ì nhâÌt laÌ€ để tiện lợi cho việc baÌ€y trận phaÌp, hai laÌ€ e rằng trong dự kiêÌn trăm ngaÌ€n năm sau yêu khiÌ phaÌt tiêÌt ra bên ngoaÌ€i nên mÆ¡Ìi duÌ€ng những phaÌp thuật sÆ¡ đẳng khôÌng chêÌ, đồng thời cũng taÌ£o Ä‘iều kiện cho đệ tử Côn Lôn đời sau coÌ chỗ reÌ€n luyện, băÌt Côn Lôn phaÌi luôn luôn phải nằm trong cảnh giaÌc maÌ€ dôÌc sưÌc tu luyện."
Tiêu Thanh Nhi cưỡi trên lưng Long mã ở trên cao chậm rãi giảng giải, taÌ€ aÌo maÌ€u xanh luÌ£c nheÌ£ nhaÌ€ng phâÌt phÆ¡, laÌ€n toÌc Ä‘en nhaÌnh thả daÌ€i dươÌi buÌi toÌc nhuÌn nhảy mềm maÌ£i, khuôn mặt troÌ€n vaÌ€nh vaÌ£nh diÌ£u daÌ€ng Ä‘iềm Ä‘aÌ£m, muÌ€i hương thÆ¡m như xaÌ£ như lan thỉnh thoảng laÌ£i vâÌn viÌt nÆ¡i mũi Dương Chân khiêÌn cho kẻ đồng haÌ€nh âÌy nhiều phen thâÌt thần.
"Vậy caÌi hang động naÌ€y taÌ£i sao laÌ£i saÌng sủa như vậy, Ä‘aÌng ra không thâÌy mặt trời thiÌ€ phải tôÌi om mÆ¡Ìi phải?" Dương Chân đột nhiên nghĩ tÆ¡Ìi một vâÌn đề.
"Tiên tổ vôÌn Ä‘ã cân nhăÌc chu toaÌ€n rồi, XaÌ£ Dương Tinh Mật Trận vô cuÌ€ng tinh xảo, xuyên suôÌt toaÌ€n bộ bên trong bên ngoaÌ€i Dương KyÌ€ SÆ¡n, lâÌy thuật ngũ haÌ€nh trận, hoÌa đâÌt thaÌ€nh nươÌc, lửa thaÌ€nh gioÌ, không coÌ việc giÌ€ laÌ€ khoÌ khăn cả." Tiêu Thanh Nhi haÌ€o hưÌng noÌi.
"Sư tỷ thực laÌ€ hiểu rộng." ThâÌy Tiêu Thanh Nhi Ä‘ã noÌi dưÌt Ä‘ang quay đầu nhiÌ€n laÌ£i, Dương Chân vội vaÌ€ng nhiÌ€n Ä‘i chỗ khaÌc.
Tiêu Thanh Nhi cười nheÌ£ một tiêÌng thôÌt: "NoÌi baÌc hoÌ£c, trên NgoÌ£c Tiêu Phong trừ cha meÌ£ không noÌi, thiÌ€ Ä‘aÌ£i sư huynh coÌ€n vượt sư tỷ nhiều, coÌ€n so vÆ¡Ìi Sở sư huynh thiÌ€ sư tỷ caÌ€ng coÌ€n xa lăÌm mÆ¡Ìi bằng được." NoÌi tÆ¡Ìi Ä‘oaÌ£n sau, gioÌ£ng noÌi caÌ€ng nhỏ, giường như Ä‘ã nhÆ¡Ì ra Ä‘iều giÌ€ Ä‘oÌ.
Dương Chân laÌ€m như không để yÌ, ngẩng mặt Ä‘aÌp: "Phải Ä‘oÌ, Sở sư huynh xuâÌt săÌc như vậy, ngay cả sư phuÌ£ cũng taÌn thưởng mâÌy phần, ta coÌ€n lâu mÆ¡Ìi biÌ€ nổi."
"Sư đệ..." Tiêu Thanh Nhi nghe ra yÌ viÌ£ từ lời noÌi của Dương Chân, trong loÌ€ng cảm thâÌy coÌ chuÌt bâÌt an, liền vỗ dừng Long mã laÌ£i noÌi: "Sư tỷ muôÌn noÌi chuyện thẳng thăÌn vÆ¡Ìi ngươi, coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c không?"
Tinh thần Dương Chân ruÌng động, ngẩng đầu nhiÌ€n vaÌ€o cặp măÌt trong suôÌt như muôÌn thâÌu triệt tâm can âÌy của Tiêu Thanh Nhi.
Tà i sản của thuyuy12
24-03-2009, 06:23 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 22: Tình Kiếp (1)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
"Không, không cần đâu, ta về sau sẽ không như vậy nữa." Dương Chân chuyển măÌt ra nÆ¡i khaÌc nhiÌ€n sang phiÌa về phiÌa động huyệt ăn sâu xuôÌng dươÌi, thiÌ€ ra chẳng biêÌt luÌc naÌ€o Ä‘ã Ä‘i tÆ¡Ìi cửa động Ä‘i xuôÌng tầng dươÌi cuÌ€ng, luÌc naÌ€y con sông ngầm cũng Ä‘ã tận, dươÌi chân chỉ coÌ€n toaÌ€n loaÌ£n thaÌ£ch lÆ¡Ìn nhỏ.
"Ngươi không muôÌn noÌi giÌ€ vÆ¡Ìi sư tỷ ư?" Tiêu Thanh Nhi cũng nhiÌ€n về phiÌa trươÌc câÌt tiêÌng hỏi.
Dương Chân chỉ lâÌy lặng im Ä‘aÌp laÌ£i.
"Sư đệ, ngươi noÌi cho sư tỷ biêÌt, ngươi theo Ä‘aÌ£i sư huynh lên nuÌi laÌ€ viÌ€ lẽ giÌ€?" Tiêu Thanh Nhi đưa măÌt leÌn liêÌc về phiÌa Dương Chân, khoÌe miệng mỉm cười hai maÌ lộ ra hai nuÌm đồng tiền xinh xăÌn.
"Ta hiểu rồi..." Dương Chân vôÌn không phải laÌ€ kẻ ngôÌc, ngược laÌ£i coÌ€n laÌ€ người râÌt linh mẫn, vừa noÌi laÌ€ hiểu ngay. HăÌn hiÌt sâu vaÌ€o một hÆ¡i săÌc mặt không coÌ biểu hiện giÌ€, cÃ´Ì găÌng Ä‘eÌ€ neÌn những cÆ¡n soÌng từ sâu trong Ä‘aÌy loÌ€ng.
Tiêu Thanh Nhi khẽ run người, mỉm cười thôÌt: "Sư đệ, ngươi thực sự Ä‘ã hiểu ư?"
"Ta caÌi giÌ€ cũng hiểu cả!" Dương Chân đột nhiên nhiÌ€n thẳng vaÌ€o Tiêu Thanh Nhi, trong saÌt na âÌy cảm thâÌy bực doÌ£c khôn tả, hÆ¡i thở phiÌ€ phiÌ€ như trâu tựa hồ muôÌn gầm lên một tiêÌng doÌ£a cho Tiêu Thanh Nhi phải nhảy dựng lên vậy. Thật không sao tin được một tiểu sư đệ lễ pheÌp thậm chiÌ coÌ€n coÌ chuÌt nhuÌt nhaÌt laÌ£i coÌ thể laÌ€m ra caÌi bộ mặt như vậy.
"Sư đệ Ä‘ã hiểu lầm sư tỷ rồi." Tiêu Thanh Nhi u aÌm cuÌi đầu.
"Ta coÌ€n coÌ thể hiểu lầm caÌi giÌ€ chưÌ? Dương Chân ta bâÌt quaÌ chỉ laÌ€ con meÌ€o con choÌ, BaÌ sư huynh năm xưa thâÌy ta Ä‘aÌng thương mÆ¡Ìi thuận tay Ä‘em ta về Côn Lôn SÆ¡n... ta không cần sự thương haÌ£i của sư tỷ, cũng không cần ai thương haÌ£i hêÌt." Nỗi uâÌt ưÌc trong loÌ€ng Dương Chân từ lâu giờ như một ngoÌ£n nuÌi lửa buÌ€ng phaÌt, thanh âm tuy trầm nhỏ nhưng ẩn chưÌa vẻ baÌ£o liệt chưa từng coÌ.
Long mã cũng cảm nhận được cÆ¡n giận của Dương Chân liền cũng băÌt đầu nổi giận theo, không ngừng hyÌ lên lanh lảnh, Tiêu Thanh Nhi thiÌ€ Ä‘ang ngồi bên trên nhiÌ€n vẻ laÌ£ luÌ€ng của Dương Chân đêÌn ngÆ¡ ngẩn.
"HiÌ..." Long mã đột nhiên nhảy voÌ£t lên, Tiêu Thanh Nhi giật miÌ€nh không kiÌ£p đề phoÌ€ng liền biÌ£ hâÌt văng ra, may maÌ€ naÌ€ng ta phản ưÌng thần tôÌc giữa chừng không kiÌ£p thời đề khiÌ khinh thân, Ä‘ảo người một caÌi haÌ£ xuôÌng mặt đâÌt.
AÌnh măÌt Dương Chân như toÌe lửa, nộ khiÌ buÌ€ng phaÌt voÌ£t người lên trươÌc vung tay đâÌm vaÌ€o cổ Long mã một quyền, Long mã ầm ầm luÌ€i laÌ£i, cả thân thể to lÆ¡Ìn cuÌ£c cựa hai caÌi rồi lập tưÌc vuÌ€ng dậy, guÌ£c đầu nhiÌ€n Dương Chân hyÌ lên không ngừng, cặp măÌt rồng to lÆ¡Ìn ẩn chưÌa lửa giận cuÌ€ng uâÌt ưÌc.
"Äi, không thiÌ€ ta giêÌt chêÌt ngươi!" Dương Chân laÌ€m bộ Ä‘iÌ£nh sâÌn tÆ¡Ìi, Long mã hyÌ lên một tiêÌng quyêÌn luyêÌn nhiÌ€n Dương Chân một lần rồi quay đầu chaÌ£y Ä‘i, caÌ€ng chaÌ£y caÌ€ng nhanh nhaÌy măÌt Ä‘ã không coÌ€n thâÌy boÌng daÌng đâu nữa.
"Sư đệ, ngươi việc giÌ€ phải..." Tiêu Thanh Nhi chợt phaÌt giaÌc bản thân miÌ€nh cũng không coÌ caÌch naÌ€o hiểu được gã sư đệ naÌ€y.
"XuôÌng tầng động dươÌi cuÌ€ng laÌ€ sẽ nhanh choÌng gặp được boÌ£n hoÌ£ rồi." Dương Chân đột nhiên biÌ€nh tĩnh trở laÌ£i.
LuÌc naÌ€y hang động laÌ£i châÌn động kiÌ£ch liệt một hồi, coÌ Ä‘iều lần naÌ€y hai người đều Ä‘ã quen như thường nên không lâÌy laÌ€m laÌ£, cÆ°Ì Ä‘Æ°Ìng yên chờ đợi một laÌt. CÆ¡n Ä‘iÌ£a châÌn khoảng chừng taÌ€n nửa cây nhang thiÌ€ mÆ¡Ìi kêÌt thuÌc.
Tiêu Thanh Nhi cuÌ€ng Dương Chân nhâÌt thời nhiÌ€n nhau không noÌi, Ä‘ang Ä‘iÌ£nh bươÌc xuôÌng tầng dươÌi thiÌ€ phiÌa trươÌc hai người chợt phaÌt ra anh saÌng lâÌp loÌe, nheÌ£ nhaÌ€ng uyển chuyển xuâÌt hiện một tuyệt Ä‘aÌ£i mỹ nhân tươi tăÌn như hoa. NaÌ€ng ta chậm rãi bươÌc tÆ¡Ìi, daÌng vẻ yêu kiều, taÌ€ aÌo phâÌt phÆ¡ thoaÌng ẩn thoaÌng hiện. Khuôn mặt mĩ miều tuyệt thêÌ, aÌnh măÌt lẳng lÆ¡ luÌng liêÌng miệng cười chuÌm chiÌm, vẻ quyêÌn rũ khiêÌn người ta không daÌm nhiÌ€n thẳng.
CoÌ Ä‘iều hai người luÌc naÌ€y đều Ä‘ang tâm thần bâÌt Ä‘iÌ£nh, chỉ laÌ€ giật miÌ€nh bởi sự xuâÌt hiện đột ngột của naÌ€ng ta maÌ€ thôi. Cũng cần noÌi rõ laÌ€ thi triển ThuâÌn Di Thuật đôÌi vÆ¡Ìi ÄaÌ£o môn maÌ€ noÌi thiÌ€ tu vi phải tu luyện tÆ¡Ìi kyÌ€ Phần Thần mÆ¡Ìi laÌ€m nổi, hÆ¡n nữa laÌ£i thâÌy vẻ phong tư yêu miÌ£ ăÌt chẳng phải laÌ€ người trong chiÌnh Ä‘aÌ£o nên cả hai đều đề khiÌ chuẩn biÌ£ xuâÌt thủ.
"Tôn giaÌ laÌ€ ai?" Dương Chân trầm gioÌ£ng quaÌt, săÌc mặt ngưng troÌ£ng giÆ¡Ìi biÌ£.
"Không cần phải hung hăng như vậy, ả nha đầu naÌ€y chăÌc laÌ€ tiểu tiÌ€nh nhân trong mộng của ngươi hả?" Dao CÆ¡ đưa cặp măÌt tuyệt Ä‘eÌ£p hờ hững liêÌc qua vẻ mặt khẩn trương của Tiêu Thanh Nhi một lượt nhưng hỏi thiÌ€ laÌ£i laÌ€ hỏi Dương Chân.
GioÌ£ng noÌi của Dao CÆ¡ nheÌ£ nhaÌ€ng mềm maÌ£i, laÌ£i hời hợt xem như không quan tâm, kyÌ€ thực yêu miÌ£ vô cuÌ€ng, bên trong ẩn chưÌa sưÌc maÌ£nh duÌ£ hoặc khôn tả khiêÌn hai người không tự chủ được đều côÌt nhuyễn hồn tiêu, cảm thâÌy tê daÌ£i cả xương côÌt mãi không dưÌt.
Dương Chân cuÌ€ng Tiêu Thanh Nhi nhiÌ€n nhau một caÌi đều cảm thâÌy kinh hãi, boÌ£n hoÌ£ cho duÌ€ coÌ ngu độn caÌch mâÌy cũng coÌ thể Ä‘oaÌn được nữ nhân trươÌc mặt đêÌn vôÌn chẳng coÌ hảo yÌ.
"Tiểu ca ca, nô gia hỏi Ä‘ang hỏi ngươi kiÌ€a." Dao CÆ¡ mỉm cười râÌt Ä‘aÌng yêu noÌi.
"Ngươi noÌi linh tinh giÌ€ thêÌ?" Dương Chân ngưng trong tâm thần, thận troÌ£ng hỏi.
"Nô gia Ä‘ã Ä‘i theo ngươi khaÌ lâu rồi, luÌc ngươi ôm cổ con mã ngôÌc kia noÌi mÆ¡Ì thiÌ€ nô gia ở ngay bên caÌ£nh, coÌ thể Ä‘ã nghe thâÌy râÌt nhiều biÌ mật của ngươi." Dao CÆ¡ cuÌi đầu khẽ đưa tay aÌo che miệng, gioÌ£ng cười râÌt sảng khoaÌi, đăÌc yÌ như một tiểu haÌ€i tử được thưởng một viên keÌ£o lÆ¡Ìn vậy.
"Ngươi Ä‘iÌ£nh laÌ€m giÌ€ Ä‘oÌ?" Dương Chân liêÌc Tiêu Thanh Nhi một caÌi, gioÌ£ng noÌi coÌ chuÌt hoảng loaÌ£n.
"Sư đệ, không cần phải noÌi nhiều vÆ¡Ìi ả, xem bộ daÌ£ng của ả chăÌc chăÌn không phải laÌ€ nữ nhân Ä‘aÌ€ng hoaÌ€ng đâu." Tiêu Thanh Nhi keÌo Dương Chân, naÌ€ng ta chưa từng thâÌy qua nữ nhân naÌ€o trang Ä‘iểm diêm duÌa lẳng lÆ¡ như thÃªÌ naÌ€y, tuy quanh năm tu haÌ€nh trong nuÌi nhưng cũng từng tiÌ€m hiểu từ chỗ sư trưởng không iÌt chuyện trong giÆ¡Ìi tu chân.
"Tiểu ca ca cũng cảm thâÌy nô gia không phải laÌ€ nữ nhân Ä‘aÌ€ng hoaÌ€ng ư?" Thần tiÌ€nh khiÌ châÌt của Dao CÆ¡ đột nhiên biêÌn đổi hoaÌ€n toaÌ€n, gioÌ£ng noÌi cũng trở thaÌ€nh u oaÌn.
Hai ngưá»i thấy trước mắt hoa Ä‘i má»™t cái, Dao CÆ¡ đột nhiên hoá thà nh má»™t nữ tá» băng thanh ngá»c khiết, tuy khe ngá»±c lá»™ ra quá ná»a, y phục má»ng manh như không nhưng khà tức toát ra tá»±a hồ cá»±c kỳ thanh khiết khiến ngưá»i ta không khá»i ngưỡng má»™. Chỉ thấy nà ng ta mỉm cưá»i ranh mãnh xinh tươi, cánh tay nõn nà điểm nhanh và o hư không và i cái liên tiếp, mấy đạo hồng quang như những là n sóng toả ra vô táºn rồi tiêu tán và o trong không khà cuốn theo má»™t đạo khà cÆ¡ kì dị.
Hai ngưá»i chợt cảm thấy như gió xuân quạt và o mặt, ná»™i phá»§ toà n thân chấn động, tá»›i lúc giáºt mình bừng tỉnh thì đã phát hiện bản thân không cách nà o động Ä‘áºy nổi, cÅ©ng không biết nữ nhân kia sá» dụng thá»§ Ä‘oạn gì mà bất tri bất giác đã cấm chế hết cả hai ngưá»i bá»n há».
"Ngươi rốt cục là ai?" Dương Chân phát giác bản thân mình chỉ còn duy nhất miệng là còn nói được thì kinh hãi vô cùng.
"Nô gia chÃnh là Kiếp tinh trên trá»i hạ phà m, hắc hắc... không phải nói đùa đâu, cho các ngươi má»™t sá»± lá»±a chá»n, trong hai ngưá»i các ngươi chỉ có má»™t ngưá»i được sống, các ngươi chá»n ra xem ai sống đây? Các ngươi có thá»i gian ná»a nén nhang để bà n bạc." Thân hình Dao CÆ¡ uốn lượn tha thướt, nhẹ nhà ng bước tá»›i trước mặt hai ngưá»i, vừa nói vừa đưa tay vuốt lên má Dương Chân.
DuÆ¡ng Chân chợt cảm thấy má»™t luồng nhiệt khà cổ quái từ bên trên chạy thẳng xuống bụng dưới, luồng hÆ¡i nóng kì dị nháy mắt xông ra toà n thân khiến miệng khô rát, hô hấp nhanh chóng trở nên gấp rút. Lúc nà y bên tai hắn chợt lại truyá»n tá»›i má»™t trà ng cưá»i khanh khách quyến rÅ©.
"Sao rồi, tiểu ca ca, cảm thấy khó chịu lắm phải không?" Dao CÆ¡ đưa mặt tá»›i sát và o lòng Dương Chân, gò ngá»±c pháºp phồng, những ngón tay nõn nà hồng hà o như hoa lan nhẹ nhà ng lướt qua khuôn mặt cá»§a hắn, lại thêm má»™t luồng nhiệt khà không biết từ đâu chợt xông và o thân thể Dương Chân khiến hai mặt cá»§a hắn đỠsá»ng, toà n thân không sao kiá»m chế được bắt đầu run lẩy bẩy. "Nô gia có thể giúp ngưá»i giải quyết, chỉ cần ngươi là m vừa ý nô gia, chá»n lấy sống chết, hắc hắc."
"Sư đệ, ả đã là m gì vá»›i ngươi?" Tiêu Thanh Nhi mắt thấy rất rõ rà ng Dương Chân đã trúng yêu tà pháp thuáºt cá»§a yêu nữ đó rồi.
Sắc mặt Dương Chân chợt đỠlá»±ng như son, trên cổ gân xanh nổi vồng lên rung động, tuy nghe thấy mà không cách nà o đáp lá»i.
"Tiểu cô nương, tiểu sư đệ cá»§a ngươi đối vá»›i ngươi má»™t khối si tâm, đáng tiếc là hoa rÆ¡i hữu ý nước chảy vô tình." Dao CÆ¡ ngoảnh đầu nhìn Tiêu Thanh Nhi chá»c ghẹo. "Như váºy cÅ©ng tốt, nam nhân chẳng có ai là có lương tâm cả, hắc hắc." Dứt lá»i tá»±a hồ như Ä‘ang cố gắng báºt cưá»i thà nh tiếng.
"Ngươi muốn như thế nà o má»›i chịu thả bá»n ta ra?" Dương Chân không để ý những lá»i loạn xạ cá»§a ả, hổn hển thốt.
"Thả các ngươi ra?" Dao CÆ¡ đột nhiên báºt cưá»i khanh khách, chợt lùi lại hai bước láºt tay phất nhẹ, chẳng thấy có động tÄ©nh gì mà phÃa sau lưng ả chừng mưá»i bước má»™t khối đá lá»›n cao tá»›i mưá»i trượng trong nháy mắt đã hóa thà nh bá»™t vụn, đổ sụp xuống mặt đất tại chá»—, khói bụi bốc lên mù mịt. Tu vi đáng sợ khiến hai ngưá»i Dương Chân không rét mà run. "Nô gia đã nói, các ngươi chỉ có má»™t kẻ được sống, nhanh lên, nô gia còn phải Ä‘i thu tháºp mấy tên nhóc đệ tá» Côn Lôn còn lại nữa, không có nhiá»u thá»i giá» lằng nhằng vá»›i các ngươi đâu."
"Thả má»™t ngưá»i ra? Ngươi dám lấy cá»u thiên thần minh ra thá» chăng?" DuÆ¡ng Chân nhìn thấu dụng tâm cá»§a ả nhưng lá»±c bất tòng tâm. Tá» phá»§ đã bị cấm chế hoà n toà n nhưng tâm pháp cổ quái đó cá»§a hắn thì vẫn còn nguyên vẹn, từng đạo từng đạo chu thiên tuần hoà n huyá»n ảo vẫn tiếp tục lưu chuyện như trước Ä‘ang cố gắng đột phá cấm chế tại Thiên môn, chỉ là trước mắt chân lá»±c ngưng tụ cÅ©ng chỉ như muối bá» bể mà thôi.
Trong lúc hiểm nghèo, luồng tâm há»a kỳ dị cá»§a hắn chạy loạn xạ, tinh thần cÅ©ng hoảng loạn. Nữ nhân trước mắt ngẩng đầu bước chân, má»—i dáng má»—i cưá»i Ä‘á»u tá»±a hồ phát ra mị lá»±c vô hạn khiến hắn bị kÃch thÃch mãnh liệt, phảng phất như có má»™t luồng liệt há»a Ä‘ang thiêu đốt hắn. Ãnh mắt hắn dần dần cảm thấy mÆ¡ hồ huyá»…n hoặc, tinh thần cá»§a hắn từ khi sinh ra tá»›i giá» chưa từng bị nhiếp trụ kinh hoà ng tá»›i như váºy.
"thá» thốt? Nô gia thứ nhất là không tin thần minh, thứ nhì là không tin pháºt tổ, cÅ©ng không tin và o Nguyên thá»§y thiên tôn cá»§a Côn Lôn các ngươi, thá» thốt thì có tác dụng gì? Huồng hồ lá»i thá» thốt cá»§a nữ nhân đối vá»›i nam nhân mà nói cÅ©ng chẳng đáng và o đâu, hắc hắc." Dao CÆ¡ đưa tay nhẹ nhà ng nâng cằm Dương Chân lên nhìn hắn đầy vẻ thương hại.
"Yêu nữ, ngươi rốt cục là muốn thế nà o?" Tiêu Thanh Nhi nhìn thấy Dương Chân thở hổn hển cà ng lúc cà ng gấp láºp tức cảm thấy không ổn, nhưng cÅ©ng chẳng có cách nà o giải quyết.
"ÄÆ°á»£c, ngươi thả cho sư tá»· ta má»™t con đưá»ng sống, ta mặc cho ngươi xá» trÃ." Dương Chân cắn mạnh và o đầu lưỡi, cÆ¡n Ä‘au đớn khiến hắn khôi phục thần trà Ãt nhiá»u liá»n nhắm mắt lại, trong lòng cảm thấy rất thê lương, cái mạng bé nhá» cá»§a mình váºy là đã hết rồi sao? Còn liên lụy cả sư tá»· nữa, hắn cảm thấy ná»—i tuyệt vá»ng xông lên táºn đầu.
Tà i sản của thuyuy12
25-03-2009, 03:39 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 22: Tình Kiếp (2)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
Dao CÆ¡ khẽ vá»— tay, miệng cưá»i rạng rỡ như hoa nở, sà sát tá»›i bên cạnh Dương Chân tá»±a hồ nghe rõ từng hÆ¡i thở cá»§a hắn, má»™t tay vÃt lấy cổ Dương Chân, đôi môi đỠmá»ng hé mở thổi nhẹ má»™t hÆ¡i và o mặt hắn dịu dà ng má»m mại thốt: "Thá»±c là má»™t tiểu nam nhân có tình có nghÄ©a, không biết xuống địa phá»§ rồi thì còn có ai nhá»› tá»›i ngươi nữa không, ngươi thá»±c sá»± đã nghÄ© kỹ chưa?"
"Ngươi động thá»§ Ä‘i." Dương Chân trong thá»i khắc sinh tá», trong lòng ngược lại trở nên bình tÄ©nh, dù sao mình chỉ là má»™t kẻ cô độc có sống trên Ä‘á»i cÅ©ng chẳng có gì thú vị, chết bất quá cÅ©ng là đầu nháºp luân hồi, trong khi sư tá»· còn có sư phụ và sư nương, vô luáºn thế nà o thì mình cÅ©ng phải dốc hết sức bảo toà n cho nà ng...
NghÄ© tá»›i đó, há»a nhiệt trong ngưá»i hắn chợt giống như có kỳ tÃch bất giác từ từ bị đẩy lui, sá»± tẩy rá»a thân thể trong Thiên thá»§y Dao Trì hiện tại đã phát huy công hiệu thần kỳ, dưới sá»± tấn công cá»§a ma lá»±c liá»n láºp tức có tác dụng phản ứng.
"Tháºt đáng tiếc, nô gia còn có chút luyến tiếc ngươi." Nói Ä‘oạn ánh mắt Dao CÆ¡ trở nên mê ly, tá»±a hồ như muốn rÆ¡i lệ.
"Không được!" Tiêu Thanh Nhi báºt la hoảng.
Lúc nà y bà n tay Dao CÆ¡ vừa má»›i đặt lên trên ấn đưá»ng cá»§a Dương Chân, chỉ còn cách chừng má»™t tấc nữa thôi.
Dương Chân đột nhiên mở bừng mắt, nhìn chằm chặp và o bà n tay ngay sát mặt há miệng thở phì phò, toà n thân xuất mồ hôi lạnh. Hắn chợt phát giác trong sá»± tưởng tượng cá»§a bản thân tuyệt không há» sợ chết, trái tim tá»±a hồ vừa má»›i ngừng nhảy nhót lúc nà y lại Ä‘áºp ầm ầm như sấm khiến lồng ngá»±c ung ung như cái trống tưởng như muốn vá»t cả ra ngoà i.
"Sao? muốn hoán đổi vá»›i như đệ ngươi chăng?" Dao CÆ¡ thu tay lại quay đầu nói giá»ng đầy vẻ hứng thú.
"Không, ngươi không thể giết hắn." Tiêu Thanh Nhi ánh mắt hoảng loạn, sắc mặt trở nên trắng bệch.
"Vì sao không thể giết hắn?" Dao CÆ¡ há»i ngược lại.
"Bởi vì, bởi vì..." Tiêu Thanh Nhi gấp gáp tá»›i trà o nước mắt, khóe miệng run run như muốn nói ra nguyên nhân mà không ra tiếng. Nà ng ta tuy là đệ tá» tiên gia từ nhỠđã lá»›n lên ở trong Tiên phá»§, cÅ©ng từng có hiểu biết, kiến thức chẳng phải là Ãt có Ä‘iá»u lâm và o tuyệt cảnh thế nà y không khá»i có chút lúng túng.
Äặc biệt lại thấy tiểu sư đệ đã vì mình mà liá»u má»™t mạng để đổi cho mình má»™t con đưá»ng sống, lòng dạ cá»§a Tiêu Thanh Nhi hiện tại cÅ©ng không cách nà o có thể diá»…n tả ra được. Nhưng nếu lấy cái chết để báo đáp lại thì trong lòng vẫn không sao từ bỠđược cái ý niệm cầu sinh, nghÄ© tá»›i đó khiên nà ng cảm thấy áy náy vô cùng, nhất thá»i trở thà nh hoảng loạn không biết phải là m sao.
"Sư tá»·..." Dương Chân mắt thấy tình thế như váºy thì nổi giáºn, hai mặt trợn trừng nhưng cÅ©ng không nghÄ© ra phương pháp nà o khả dÄ©, trong lòng chỉ biết căm háºn yêu nữ lai lịch bất minh nà y vô cùng.
"Tiểu ca ca, xem cho kỹ Ä‘i, ngươi chịu chết vì ả, nhưng ả lại không chịu như váºy vì ngươi đâu." Dao CÆ¡ mỉm cưá»i bỡn cợt vá»›i Tiêu Thanh Nhi rồi quay đầu lại ngó Dương Chân.
"Không phải, không phải..." Tiêu Thanh Nhi kịch liệt phản bác, muốn lắc đầu mà lực bất tòng tâm.
"Thả nà ng ta ra, ta chịu theo ngươi là m trâu là m ngá»±a cho ngươi cưỡi cÅ©ng được!" Dương Chân cất giá»ng cầu khẩn.
"Muốn được nô gia cưỡi cÅ©ng có nhiá»u nam nhân lắm, không phải có má»™t mình tiểu ca ca ngươi đâu, hắc hắc..." Nụ cưá»i cá»§a Dao CÆ¡ cà ng thêm phóng đãng, cÅ©ng cà ng thêm đắc ý. "Úy... có ngưá»i tá»›i kìa."
Giá»ng nói cá»§a ả vừa dứt, trên lối xuống tầng dưới cùng cá»§a Xạ Dương Quáºt chợt xuất hiện hai bóng ngưá»i má»™t trắng má»™t tÃm, còn Ä‘ang lao như bay trong không trung thì mắt đã thấy rõ rà ng tình hình cá»§a Dương Chân tại tráºn.
"Tỷ... các ngươi sao rồi?" Tiêu Nguyệt Nhi nóng nảy la ầm lên.
Dương Chân và Tiêu Thanh Nhi vội ngó qua, muốn cản lại mà vẫn không kịp.
Sở Thắng Y vung tay kéo Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ang hung hăng lao lên phÃa trước trở lại, mong nà ng ta giữ bình tÄ©nh. Hai ngươi đứng ngay ở cá»a xuống đối mắt nhìn sang. Hai ngưá»i Dương Chân cùng Tiêu Thanh Nhi vốn má»™t trước má»™t sau tá»± mình chạy Ä‘i, trải qua hÆ¡n ba canh giá» mà vẫn chưa tá»›i tầng động thứ ba để tụ táºp, Lãnh Phong Ä‘i má»™t mình cÅ©ng đã tá»›i nÆ¡i, Sở Thắng Y và Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘á»u nóng ruá»™t bổ Ä‘i tìm, vừa vặn gặp tình thế hiện tại.
"á»’, lại thêm hai đứa đến, vừa may đỡ cho nô gia mất thá»i gian." Dao CÆ¡ căn bản chẳng để đám ngưá»i nà y và o mắt nên giá»ng nói cÅ©ng chẳng có gì kinh ngạc.
"Ngươi là ai, vì cá»› gì lại bắt nạt đồng môn cá»§a ta?" Sở Thắng Y cất giá»ng sang sảng.
"Nô gia tên gá»i là Dao CÆ¡, hiệu là Tiêu Hồn Huyá»n Nữ, công tỠđã nghe qua chưa?" Dao CÆ¡ tạm thá»i bá» qua không lý tá»›i hai ngưá»i bá»n Dương Chân, quay ra quan sát ngưá»i má»›i tá»›i.
Sở Thắng Y Ä‘ang thản nhiên, sắc mặt chợt biến đổi, nói giá»ng ná»a tin ná»a ngá»: "Ngươi là ngưá»i trong ma đạo?"
Dao CÆ¡ phì cưá»i thốt: "Ma là sao, đạo là sao? Bất quá thì cung phụng tổ sư gia không giống nhau mà thôi."
Ãnh mắt lạnh lẽo cá»§a Sở Thắng Y chợt ngưng Ä‘á»ng, không muốn lằng nhằng vá»›i ả liá»n nói thẳng: "Thả bá»n há» ra, ngươi láºp tức rá»i khá»i Dương Kỳ SÆ¡n, bá»n ta sẽ không tÃnh toán gì nữa."
"Xem ngươi phong lưu hà o hoa, phong thái bất phà m như váºy ai ngá» lại là má»™t ngốc tá» không hiểu phong tình." Dao CÆ¡ đánh mắt nheo mà y, cá»±c kỳ lẳng lÆ¡.
"Yêu nữ vô sỉ, mau thả tá»· tá»· và sư đệ cá»§a ta ra!" Tiêu Nguyệt Nhi ở bên cạnh vốn đã không nhịn nổi nữa bốc giáºn phừng phừng.
"Nha đầu ranh con, cÅ©ng lá»›n lối quá chứ, ha ha." Dao CÆ¡ nhẹ nhà ng phất ngón tay cúi đầu là m dáng, giá»ng nói chẳng há» tức giáºn.
"Ngươi... ngươi má»›i là con nha đầu ranh con, hừ." Tiêu Nguyệt Nhi đỠmặt tÃa tai, giáºn dữ tá»›i nổ Ä‘om đóm mắt.
Sở Thắng Y lúc nà y trong lòng xao động, đại danh Dao CÆ¡ chà ng sá»›m đã được nghe qua, tu vi cao thâm khó dò, thá»§ Ä‘oạn yêu tà , ngay cả đối vá»›i bối pháºn cá»§a sư phụ cÅ©ng xem là đại địch, còn những kẻ tầm thưá»ng trong chÃnh đạo muốn tránh còn không kịp nữa là . Chà ng chưa từng nghÄ© tá»›i lại gặp phải đối thá»§ tầm cỡ thế nà y, trong lòng chợt nảy sinh ra rất nhiá»u nghi vấn, không biết bản thân chà ng có phải đối thá»§ hay không?
Cho dù không phải là đối thá»§, hắn cÅ©ng sẽ không lùi bước, cÅ©ng không thể lùi bước. Nếu chà ng không phải là đối thá»§ chỉ e hai ngưá»i bá»n Lãnh Phong có tá»›i cÅ©ng vô dụng. Äã không còn đưá»ng lui thì chỉ còn có cách xuất thá»§, trong lúc suy tÃnh thì đã từ từ tế xuất ra Tinh Hà Kiếm.
Không gian trong động đột nhiên trà n đầy lam quang, má»™t đạo tiên kiếm xanh biếc như ngá»c bÃch bay vá»t lên không, trong lằn kiếm quang khổng lồ không ngừng xẹt ra những luồng Ä‘iện quang, tiếng rẹt rẹt vang lên liên miên, kiếm khà sắc bén hóa thà nh má»™t lằn chá»›p xanh lét uy lá»±c vô cùng phá không chém thẳng xuống Dao CÆ¡.
Dao CÆ¡ mỉm cưá»i khinh thưá»ng, đưa bà n tay láºt lại má»™t cái, lòng bà n tay chợt phát ra ánh sáng Ä‘á», từ trong hư không nở bùng ra má»™t đóa thược dược rá»±c rỡ còn Ä‘ang ngáºm sương, ngón tay khẽ vuốt thêm má»™t lượt rồi đẩy và o không trung.
Äóa thược dược kia trông có vẻ cháºm chạp nhưng thá»±c ra cá»±c nhanh, à o à o xé không bay tá»›i, nháy mắt đã phát triển trong không trung rồi lá»›n bùng thà nh má»™t đóa kỳ hoa khổng lồ tá»±a hồ như cả má»™t trá»i hoa đỠrá»±c nghênh đóng lấy má»™t kÃch sấm sét cá»§a Tinh Hà Kiếm.
Trong sát na đó, cả động hồng quang lam quang giao hòa Ä‘an xen, mỹ lệ dị thưá»ng.
"Uỳnh...!" ánh sáng xanh cá»§a Tinh Hà Kiếm chợt lóe lên chém thẳng và o những cánh hoa, như có má»™t luồng sét đánh trúng, tiếng nổ rì rầm từ thấp rồi vụt lên cao ầm ầm lan tá»a, kiếm quang trở thà nh ảm đạm.
Tâm thần liên thông, pháp lá»±c bị phản chấn ngược lại khiến chá»§ cá»§a phi kiếm là Sở Thắng Y cổ tay trong nháy mắt như phải chịu má»™t kÃch vá»›i sức mạnh ngà n cân, khà huyết nhá»™n nhạo kinh mạch muốn vỡ tung ra, phải thối lui ba bước dà i má»›i dừng lại được, nham thạch dưới chân cÅ©ng bị đạp vỡ tan thà nh bụi phấn.
Äóa hoa thược dược ẩn chứa pháp lá»±c vô thượng kia đột nhiên giống như bông hóa sá»›m nở tối tà n, cánh hoa theo gió bay như mưa khắp không gian trong hang động rồi nhanh chóng há»™i tụ trở lại, đầy trá»i cánh hóa nhắm thẳng vá» phÃa Sở Thắng Y và Tiêu Nguyệt Nhi phá không bay tá»›i.
Hai ngưá»i vá»™i và ng váºn động pháp tráo há»™ thân, đồng thá»i má»—i ngưá»i tá»± khởi pháp quyết tết xuất hai thanh phi kiếm, hóa thà nh má»™t mà n kiếm quang chống lại những cánh hoa trông thì ôn nhu nhưng ẩn chứa sát cÆ¡ vô hạn kia.
Mà n kiếm quang cá»§a hai ngưá»i bá»n Sở Thắng Y giống như bị mưa xối xả xuống lá cây, đột nhiên phát tán rã những luồng sáng rá»±c rỡ, khiến kiếm quang cá»§a hai ngưá»i trở thà nh loạn xạ, phải liên tiếp thối lui.
Dư lá»±c cá»§a những cánh hoa Ä‘ang bay tán loạn ấy quét lên trần động, nham thạch kiên cố giống như bị trải qua vạn năm phong hóa tan rã thà nh bá»™t vụn theo gió bay Ä‘i khắp nÆ¡i, uy lá»±c ghê gá»›m kinh ngưá»i.
Thá»±c lá»±c khó dò cá»§a Dao CÆ¡ khiến Sở Thắng Y và Tiêu Nguyệt Nhi cùng kinh hãi vô cùng, yêu nữ pháp lá»±c thần thông đã đạt tá»›i đẳng cấp có thể tùy ý huyá»…n hình theo váºt mà sá» dụng vượt cách bá»n há» rất xa, nà o còn có hy vá»ng thá»§ thắng gì nữa?
Tà i sản của ThienTu89
Chữ ký cá»§a ThienTu89 [CENTER][SPOILER][CENTER][SIZE="4"][COLOR="Magenta"]Vạn Sá»± Khởi Äầu Nan:00 (82):
Gian Nan Bắt Äầu Nản:00 (52):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/SPOILER][/CENTER]
Last edited by David; 25-03-2009 at 06:18 AM .
26-03-2009, 05:55 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 22: Tình Kiếp (3)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
Tiêu Thanh Nhi sau khi quan sát tráºn chiến trong lòng cà ng thêm tuyệt vá»ng, không muốn là m liên lụy tá»›i bá»n hỠđà nh cất giá»ng la lá»›n: "Sở sư huynh... ngưá»i và Nguyệt Nhi mau chạy Ä‘i, không cần lo cho chúng tôi."
Lúc ấy khà huyết khắp toà n thân cá»§a Dương Chân Ä‘ang chạy rần ráºt như sóng vá»— bá», vốn định phá giải cấm chế, chợt nghe thấy lá»i nói cá»§a Tiêu Thanh Nhi thì cảm thấy nản lòng vô cùng, chân nguyên khó khăn lắm má»›i ngưng tá»± được lại bị tản mát mất ba phần.
Sở Thắng Y hÃt và o má»™t hÆ¡i chân khÃ, nói chắc như Ä‘inh đóng cá»™t: "Thanh sư muá»™i, sư huynh quyết không bá» mặc các ngươi đâu, cho dù có liá»u mạng cÅ©ng phải cứu các ngươi khá»i tay yêu nữ nà y."
Tiêu Thanh Nhi không chịu được nữa liá»n cất giá»ng chế diá»…u: "Dao CÆ¡ tiá»n bối là nhất đại cao nhân, bắt nạt hai kẻ háºu bối thì còn bản lÄ©nh gì nữa?"
Dao CÆ¡ chẳng thèm quay đầu lại chỉ báºt cưá»i lạnh lùng thốt: "Äã biết thua chưa? Xem ra đệ tá» cá»§a Côn Lôn cÅ©ng bất quá là đám má»m nắn rắn buông mà thôi."
Sở Thắng Y đứng đằng xa nghe thấy sắc mặt chợt biến, đệ tá» Côn Lôn vốn không khá»i lấy việc được đứng trong hà ng ngÅ© tiên gia đệ tá» là m vinh hạnh, thân được ở thánh địa Côn Lôn vốn cÅ©ng đã là sá»± hâm má»™ cá»§a giá»›i đồng đạo tu chân rồi, hÆ¡n nữa ở cái tuổi thiếu niên đắc chà như chà ng sao có thể chịu ná»—i ná»—i nhục nà y? Trong lòng chà ng thầm nghÄ© cho dù có phải liá»u lÄ©nh nháºn lấy thương vong nặng ná» cÅ©ng quyết không để cho yêu nữ nà y được toà n vẹn, không thể là m mất uy phong cá»§a đệ tá» Côn Lôn được!
E rằng tình thế hôm nay chỉ có chết chứ khó mà sống sót.
"Yêu nữ, nếu là cha ta ở đây thì xem ngươi còn là m bá»™ uy phong được không?" Sở Thắng Y bình tÄ©nh trở lại, ngoảnh mặt ngó Tiêu Nguyệt Nhi vốn cao ngạo nên không chịu nổi đã cất lá»i trả miếng.
"Sao, cha cá»§a nha đầu ngươi là ai, nếu chỉ nói suông thì không dá»a được nô gia đâu, hắc hắc." Dao CÆ¡ đột nhiên cảm thấy rất có hứng thú.
"Tiêu Vân Vong, ngươi chắc có nghe rồi chứ?" Tiêu Nguyệt Nhi đắc ý đáp.
"Äa Tình Kiếm Tiên?" Dao CÆ¡ vô cùng kinh ngạc, ngoà i mặt vẫn tá» ra như thưá»ng nhưng trong lòng không ngừng tÃnh toán. "Ha ha, biết, sao lại không biết chứ."
Cái danh Tiêu Vân Vong có thể nói là như sét nổ bên tai, các đạo phái trong giá»›i tu chân không có ai là không rõ. Trong đại há»™i tu chân thượng giá»›i má»™t trăm năm trước do Trung Nam Thái Nhất Môn chá»§ trì, ông đã má»™t mình má»™t kiếm hoà nh tảo bát phương đánh khắp thiên hạ, các tuấn kiệt má»›i nổi cá»§a các phái đạo môn như Thông Thiên Các, Linh Tiêu Phái Ä‘á»u đồng loạt cám bái hạ phong, sau lại đánh bại cả nhân tà i má»›i xuất hiện Ngụy Nguyên Quân cá»§a Thái Nhất Môn đương thá»i đã nổi danh từ lâu có thể coi như má»™t bước lên trá»i, từ đó thanh danh vang lừng khắp giá»›i tu chân, tháºm chà còn được liệt và o kỳ tà i hãn thế ngà n năm khó gặp.
TÃnh cách ông ta tá»± do phóng túng, phong thần tuyệt thế, năm xưa chu du thiên hạ từng có không Ãt nữ đệ tá» tiên gia ái má»™ danh tiếng mong được kết thân. Có Ä‘iá»u Tiêu Vân Vong bản tÃnh phong lưu nên cÅ©ng chẳng từ chối, thà nh ra còn lưu lại vô số truyá»n kỳ lãng mạn. Bởi khiến cho đệ tá» các chi phái khác vừa ghen vừa tức nên suy cho cùng thì số kẻ địch cá»§a ông ta cÅ©ng chẳng há» Ãt hÆ¡n số bằng hữu.
Những năm Tiêu Vân Vong còn trẻ so kiếm thiên hạ, vô số ngưá»i đã tìm tá»›i khiêu chiến, nhưng ông ta thá»§y chung vẫn là má»™t tòa núi cao không thể vượt qua khiến cho những kẻ háo danh má»›i gặp là đã phát sợ.
Chẳng bao lâu thì thanh TỠThương Tiên Kiếm của ông đã nổi danh khắp nơi, lớp anh hà o trẻ tuổi không có ai là không ngưỡng mộ.
Trăm năm trước tại Liêu Châu ngoà i Bắc hải, bằng tu vi vượt qua thá»i kỳ Phân Thần, ông đã đánh bại trưởng lão đương thá»i cá»§a Thiên Ma Tông Lê Ngạn Khanh, cà ng khiến cho thanh thế vang dá»™i chưa từng có, tháºm chà còn có ngưá»i tôn vinh ông lên ngang hà ng vá»›i những cao thá»§ đạt tá»›i cảnh giá»›i Hư Cảnh.
Không ngá» sau tráºn chiến năm đó, Lê Ngạn Khanh thụ thương nặng ná» sắp táng mạng tá»›i nÆ¡i, Tiêu Vân Vong lại không kể tá»›i hiá»m khÃch cÅ© cố gắng trị thương cho ông ta, hai ngưá»i dùng má»™t tiếng cưá»i xóa bá» sạch má»i ân cừu. CÅ©ng không ai ngá» việc kinh ngưá»i nà y đồn đại ra ngoà i đã là m cho giá»›i tu chân nổi lên má»™t trưá»ng sóng gió. Chưởng môn Nhất Nguyên chân nhân cá»§a Côn Lôn phải đứng ra chịu trách nhiệm má»›i có thể xóa bỠđược nghi vấn cấu kết vá»›i ma đạo cá»§a Tiêu Vân Vong.
Sau nà y khi đã cùng vá»›i Băng Tâm Tiên Tá» Phương Lam cá»§a Côn Lôn Pháp Tông kết thà nh Song tu đạo lữ thì Tiêu Vân Vong má»›i chịu tu tâm dưỡng tÃnh, cÅ©ng hiếm khi xuất sÆ¡n nữa.
Nhưng giá»›i tu chân thì vẫn còn lưu lại những truyá»n thuyết bất diệt cá»§a Äa Tình Kiếm Tiên, vô số anh tà i lá»›p sau cá»§a chÃnh đạo cÅ©ng không khá»i lấy ông là m mục tiêu để ná»— lá»±c phấn đấu.
Dao CÆ¡ đã từng gặp qua Tiêu Vân Vong má»™t lần tại Thái Nhất Tiên Há»™i hÆ¡n trăm năm trước, lúc ấy ả còn là má»™t đệ tá» tiên gia chÃnh đạo, thá»i gian như thoi đưa, hiên tại tất cả sá»›m đã thay đổi hoà n toà n.
Thế nhưng sau đợt tiên hội ấy, khi đi chu du thiên hạ, Dao Cơ đã gặp phải gã nam nhân khiến cho bản thân phải chịu nỗi đau khổ tột cùng.
CÅ©ng vì hắn mà Dao CÆ¡ đã phản bá»™i lại sư môn, phản bá»™i lại sư phụ rất má»±c kÃnh yêu, phản bá»™i lại tiên đạo.
Có Ä‘iá»u, ả hiện tại đã thu được những gì?
"Yêu nữ đã sợ chưa? Sợ thì mau thả sư tá»· và sư đệ cá»§a ta ra." Tiêu Nguyệt Nhi thấy thần sắc cá»§a ả khác thưá»ng liá»n cho rằng ả đã bị danh tiếng cá»§a phụ thân dá»a cho hết hồn.
"Thì ra hai nha đầu các ngươi lại là háºu nhân cá»§a ông ta, thú vị, thú vị tháºt." Dao CÆ¡ dẹp bá» suy tưởng, ả tuyệt không coi tình thế trước mắt ra gì nhưng cÅ©ng đã tÃnh Ä‘i tÃnh lại nhiá»u lần, Long Dáºn cùng vá»›i ả và kẻ đứng sau ả rốt cục cÅ©ng chỉ là lợi dụng lẫn nhau. Tình thế tại Dương Kỳ SÆ¡n nà y cho dù rất dá»… giải quyết dứt khoát, nhưng ả trong những năm gần đây cÅ©ng đã thu hoạch khá nhiá»u, Ãt ra cÅ©ng phải tÃnh lưu lại má»™t con đưá»ng lui để sau nà y còn Ä‘i lại trong thiên hạ.
"Dao CÆ¡, rốt cục là thả ngưá»i hay không thả?" Sở Thắng Y cÅ©ng đã loáng thoáng cảm nháºn được dụng tâm cá»§a đối phương, có Ä‘iá»u vẫn vô kế khả thi.
"Ngươi nói xem?" Dao CÆ¡ mỉm cưá»i.
"Yêu nữ, xem kiếm!" Sở Thắng Y không muốn lằng nhằng liá»n ngá»± kiếm vá»t lên không, toà n thân phát sáng lấp lóa như gương, lÆ¡ lá»ng giữa lưng chừng không trong lòng động, thần uy lẫm liệt. Chỉ nghe thấy chà ng ta trầm giá»ng thốt: "Cá»u thá»§y quy nhất, ngưng chân thà nh đạo, vân long sÆ¡ hiện!"
Không gian trong động đột nhiên đầy những mây khói, nháy mắt đã mịt mù khắp nÆ¡i, là n mây va Ä‘áºp và phản hồi và o vách động khiến cho ngưá»i ta cảm thấy như Ä‘ang ở trên trá»i cao vạn dặm, bốn phương trở thà nh má»™t khối há»—n độn.
Kế đó tiếng kiếm rÃt như rồng ngâm vang dá»™i khắp không gian, tiên kiếm "Tinh Hà " đột nhiên má»™t hóa thà nh ba, ba hóa thà nh chÃn biến đổi vô cùng, nháy mắt khắp trá»i Ä‘á»u là "Tinh Hà " phát ánh sáng rá»±c rỡ.
Bóng áo trắng phất phơ của Sở Thắng Y biến mất và o trong là n kiếm quang, chẳng còn thấy đâu nữa.
Trong sóng mây cuồn cuá»™n ẩn hiện vô số đạo cầu vồng mà u xanh thẫm, sấm nổ chá»›p giáºt vạn kiếm phá không, sát cÆ¡ vô hạn bao trùm tất cả những chá»— bên dưới mà Dao CÆ¡ có thể xoay sở.
Äá»™t nhiên trong lúc đó, chợt nghe giữa không trung có má»™t tiếng quát trầm, mây mù trong động bị xé tan, vạn đạo kiếm khi tung hoà nh ngang dá»c từ cao đánh xuống, không ngừng hợp nhất lại vá»›i nhau thà nh má»™t lưới kiếm dà y đặc không thể lá»t qua, như dòng tinh hà rá»±c rỡ chói mắt cuốn hết mây mù trong phạm vi trăm trượng, tiếng rồng ngâm đã dứt, chỉ còn lằn kiếm khà như cầu vồng vẫn cuồn cuá»™n giữ chừng không.
"Äạo tông cá»u ngưng quy chân quyết, sá» dụng tá»›i độ lấy phong sinh thá»§y rồi." Äối mặt vá»›i kiếm quyết nghiêng trá»i lệch đất mà Dao CÆ¡ vẫn nhà n nhã như không, chỉ thấy dưới chân ả mây khói vấn vÃt rồi từ từ bốc cao, khua tay rút từ trên búi tóc má»™t cây thúy ngá»c trâm, ngón tay nghiêng nghiêng chỉ vá» phương nam. Äá»™t nhiên bóng ngưá»i hoa lên má»™t cái đã biến mất tiêu trong không khÃ.
Sở Thắng Y đang đinh đánh một đòn sấm sét, tức thì thần thức trở thà nh trống rỗng hư không, Tinh Hà Kiếm cũng mất đi mục tiêu chẳng truy đuổi Dao Cơ nữa.
Thế nhưng kiếm quyết đã xuất ra, là m sao có thể thu hồi lại?
Äúng lúc đó, má»™t trà ng tiếng cưá»i như chuông ngân vấn vÃt vá»ng tá»›i tưởng như ở ngay sát bên tai mà lại như xa tÃt táºn chân trá»i không sao nắm bắt được.
"Ngươi tháºt không muốn bá»n chúng yểu mệnh đấy chứ?"
Và o thá»i Ä‘iểm Sở Thắng Y chuẩn bị xuất thá»§, đột nhiên phát giác còn có ngưá»i khác chịu đòn dưới tay, váºy thì là m sao xuất thá»§?
Sát na ấy, má»™t lằn sáng xanh diá»…m lệ vô cùng vấn vÃt phát tan tất cả cảnh tượng hư ảo vô thanh vô tức phá không lao tá»›i đánh thẳng và o thần thức cá»§a chà ng.
Sở Thắng y suýt nữa bị thanh âm dụ hoặc kia là m nhiá»…u loạn tâm thần, không dám nghÄ© nhiá»u liá»n thu kiếm quyết, vạn đạo kiếm khà quay ngược trở vá», phát ra kiếm quang mà u trắng xanh tạo thà nh má»™t bức mà n kiếm nghênh đón đòn đột kÃch cá»§a Dao CÆ¡.
Tà i sản của thuyuy12
28-03-2009, 03:29 PM
Vu Thần Giáo Trưởng lão thợ săn công hội
Tham gia: Feb 2009
Bà i gởi: 219
Thá»i gian online: 8 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 19 Times in 15 Posts
THIÊN NGÂN
Nguyên tác: Yến Minh.
Chương 23: Hốt Luân (trá»n vẹn) (1)
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : (http://******.vn )
"Không ngá» Sở sư huynh đã tu luyện tá»›i Vân Khởi Quyết và Vạn Kiếm Quyết trong Cá»u Ngưng Quy Chân Quyết, mà còn hoà hợp thà nh má»™t nữa." Tiêu Thanh Nhi thân ngoà i cuá»™c chiến, không thể động Ä‘áºy, chỉ có thể nói cÅ©ng phải không ngừng báºt tiếng khen.
Còn Dương Chân cÅ©ng Ä‘ang ở trong thá»i khắc quan trá»ng nhất, từng dòng suối nhá» trong cÆ¡ thể dần dần há»™i nháºp thà nh dòng sông lá»›n, chân nguyên cuồn cuá»™n từ đợt từng đợt xông phá Thiên môn cấm chế, trong lòng không chút tạp niệm.
Tinh quang kiếm tráºn đầy trá»i bao bá»c khắp xung quanh Sở Thắng Y đã đón lấy đòn công kÃch mà u xanh chói loá, tiếng rÃt sắc nhá»n vang lên,mà n kiếm trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp bị phá tung ra, nháy mắt toả ra anh sáng rá»±c rỡ khắp nÆ¡i, tiếng kim khà chan chát như xé mây tan đá vang vá»ng liên hồi trong lòng động.
Má»™t trá»i tinh hà đột nhiên tắt ngấm, mây mù tản mác, Sở Thắng Y thổ huyết bay ngược ra sau vạch thà nh má»™t đưá»ng dà i trên không rồi rá»›t vá» chá»— cÅ©.
Rốt cục tu vi cá»§a chà ng cÅ©ng còn kém quá xa so vá»›i Dao CÆ¡, cho dù sá» dụng kiếm quyết vô thượng cá»§a Côn Lôn phái cÅ©ng khó có thể chống chá»i lại được tu vi hà ng trăm năm cá»§a đối phương.
"Äoạt Hồn Trâm cá»§a nô gia mùi vị ra sao?" Dao CÆ¡ y phục tung bay, lÆ¡ lá»ng giữa chừng không nhìn xuống đám ngưá»i.
"Sở sư huynh, ngưá»i, ngưá»i không cần phải cố đâu." Tiêu Nguyệt Nhi hoảng hốt chạy tá»›i đỡ lấy Sở Thắng Y Ä‘ang rá»›t xuống, chỉ thấy chà ng ta ngÅ© khiếu lưu huyết, sắc mặt và ng ệch đứng còn không vững khiến nà ng sợ hãi không biết là m sao co phải.
"Không sao." Nói dứt Sở Thắng Y gắng gượng nở má»™t nụ cưá»i khẽ đẩy tay nà ng ra, cố gắng đứng lên nhưng thân hình chao đảo không vững rõ rà ng không còn sức nà o đánh nữa.
Dao CÆ¡ phất phÆ¡ hạ xuống trước mặt Dương Chân, nhẹ nhà ng cà i lại cây ngá»c trâm rồi vá»— tay nói: "Nô gia không phải trêu trá»c các ngươi, kỳ thá»±c chết trong tay cá»§a nô gia so vá»›i bị ngưá»i ta Ä‘oạt mất hồn phách còn tốt gấp trăm lần đấy."
Äúng lúc ấy chợt vá»ng tá»›i má»™t tiếng hý dà i. Long mã vốn biến mất từ lâu đột ngá»™t chạy trở lại xông thẳng tá»›i chá»— Dao CÆ¡.
Và o thá»i Ä‘iểm phát ra tiếng hý cá»§a Long mã, Dương Chân cÅ©ng đồng thá»i đột phá được cấm chế, chân nguyên cuồn cuá»™n như sóng triá»u nháy mắt lưu chuyển khắp bách mạch, mắt thấy Dao CÆ¡ Ä‘ang bị phân tâm bởi Long mã đúng là cÆ¡ há»™i khó gặp liá»n nghiến răng vung cả hai tay đánh ra, hai đạo kình khà xanh lét tá»±a như song long xuất hải ầm ầm lao tá»›i.
Dao CÆ¡ cho dù phản ứng có thần tốc lại có pháp thân há»™ thể, có Ä‘iá»u vẫn bị đánh và o trá»ng huyệt dưới bụng nháy mắt bị đánh văng ngược ra sau, khoé miệng rỉ máu, ánh mắt tá»±a hồ như kinh ngạc vô cùng. Ả căn bản chưa từng ngá» tá»›i cấm chế bị phá giải như váºy thà nh ra má»›i bị đánh lén má»™t đòn.
Khi ấy Long mã đã chạy tá»›i cách hai ngưá»i mấy trượng, Dương Chân không dám nghÄ© nhiá»u liá»n vòng tay ôm lấy Tiêu Thanh Nhi lạng ngưá»i nhảy lên lưng Long mã, gót chân thúc và o lưng mã quát lên má»™t tiếng, quay đầu chạy thẳng và o con đưá»ng ra khá»i động quáºt.
Hắn cÅ©ng không có cách nà o chiếu cố tá»›i bá»n hai ngưá»i Tiêu Nguyệt Nhi, má»™t đòn vừa rồi đánh ra giống như đánh và o má»™t Ä‘oá hoa má»m mại vô cùng, hắn hiểu rõ Ãt nhất cái pháp thể há»™ thân má»m mại vô cùng kia cÅ©ng hoá giải hết chÃn phần lá»±c đạo, yêu nữ đó thụ thương nhất định là không nặng, bằng và o tu vi hiện tại mấy ngưá»i bá»n há» có hợp lá»±c cÅ©ng vẫn không thể chống cá»± lại được.
Ở lại ắt chết, chi bằng bá» chạy tìm viện binh, may ra còn có má»™t con đưá»ng sống.
Long mã xứng vá»›i danh Thần hà nh chi thú trong đám yêu thú, cảm nháºn được tình thế cấp bách cá»§a Dương Chân liá»n dốc toà n lá»±c chạy Ä‘i, má»—i bước như phá gió vượt qua cả chục trượng, nháy mắt đã phi Ä‘i rất xa.
"Sư đệ, sư đệ, chúng ta Ä‘i đâu thế, Nguyệt Nhi bá»n hỠđâu?" Tiêu Thanh Nhi nằm ngang trên lưng Long mã lúc nà y má»›i chợt bừng tỉnh la lên.
"Không thể là m gì hÆ¡n được, chúng ta mau ra khá»i động quáºt phát phi kiếm truyá»n tin, đợi sư phụ tá»›i cứu." Dương Chân vừa xác định phương hướng vừa gấp gáp đáp lá»i.
"Không được, không thể bá» bá»n há» lại được, yêu nữ đó tâm địa ác độc nhất định sẽ không để há» Ä‘i đâu, đợi cha tá»›i thì muá»™n mất." Tiêu Thanh Nhi hoảng hốt như muốn khóc.
Trong lúc ở trên lưng Long mã, Dương Chân đã truyá»n má»™t đạo chân lá»±ng và o cÆ¡ thể Tiêu Thanh Nhi đột phá cấm chế cá»§a nà ng, sau má»™t hồi nói chuyện thì Tiêu Thanh Nhi đã có thể khôi phục lại tá»± do liá»n vặn ngưá»i má»™t cái ngồi dáºy phÃa trước Dương Chân, hai ngưá»i cùng cưỡi Long mã chạy Ä‘i.
Chỉ giây lát Long mã đã xuyên qua mấy cái lòng sông ngầm chạy hết mấy dặm liá»n.
"Váºy sư tá»· tÃnh sao?" Dương Chân vốn đâu muốn bá» rÆ¡i đồng bạn, chỉ là hắn cÅ©ng không còn lá»±a chá»n nà o khác.
"Äể sư tá»· quay lại, còn ngươi tá»± mình chạy ra báo tin." Tiêu Thanh Nhi hạ giá»ng thốt.
"Sư tỷ..." Dương Chân chợt có một tư vị rất khó tả, lẽ nà o trong mắt sư tỷ, hắn lại là một kẻ sợ chết hay sao?
"Ta xuống mã đây, tất cả giao lại cho ngươi." Tiêu Thanh Nhi nghiến răng vừa định tung ngưá»i vá»t lên chợt bị Dương Chân ôm ngang lưng, vừa vặn Long mã cÅ©ng nhảy lên, hai ngưá»i thuáºn thế ôm nhau rÆ¡i trở lại lưng Long mã, cả hai cùng há»± lên má»™t tiếng.
"Váºy cÅ©ng được, để sư đệ cùng sư tá»· quay lại tìm chết cho xong." Giá»ng nói cá»§a Dương Chân bình tÄ©nh tá»›i đáng sợ, đồng thá»i Long mã dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a hắn cÅ©ng đột nhiên dừng bốn vó rồi xoay đầu má»™t cái, gấp gáp chạy ngược trở lại.
"Sư đệ..." Tiêu Thanh Nhi trong lúc tinh thần hoảng hốt, lục thần vô chá»§, nghe lá»i nói đó má»›i như bừng tỉnh, ngoái đầu nhìn lại, thấy hai mắt cá»§a Dương Chân lạnh lùng vô thần lá»™ ra ý quyết chết, thì trong lòng như thắt lại, Ä‘au đớn vô cùng.
Trong lòng nà ng tá»± gà o lên, Tiêu Thanh Nhi ngươi rốt cục Ä‘ang là m cái gì thế? Rõ rà ng quyết định cá»§a sư đệ má»›i là đúng, tại sao bản thân ngươi lại cố tình phải má»™t mình má»™t ý? Nẽ nà o những lá»i nói cá»§a yêu nữ kia đã kÃch thÃch ngươi phải lá»™ ra ná»™i tâm má»m yếu nên ngươi má»›i hà nh động trái lẽ thưá»ng như váºy? Nhất thá»i cảm thấy hối háºn vô cùng, cà ng nghÄ© cà ng mù mịt, hết thảy trước mắt Ä‘á»u trở thà nh mÆ¡ hồ.
Tiếng cuồng phong rÃt vù vù trước mặt, Long mã hý vang còn ngưá»i lại im lặng.
Cảnh váºt cá»§a lòng sông ngầm giống như những hình ảnh nhạt nhòa nhanh chóng bị bá» lại phÃa sau, Dương Chân chợt cảm thấy Ä‘oạn đưá»ng ngắn ngá»§i nà y e rằng cÅ©ng chÃnh là váºn mệnh ngắn ngá»§i cá»§a hắn.
Cảm nháºn những sợi tóc cá»§a sư tá»· tung bay sát bên mặt mình, ngá»i thấy mùi hương từ thân thể như có như không, trong lòng lại dấy lên ná»—i Ä‘au xót, trước khi chết còn có thể cùng sư tá»· thân máºt thế nà y, phải chăng cÅ©ng không uổng má»™t kiếp?
Dương Chân ơi là Dương Chân, ngươi có còn là nam nhi hay không?
"Sư đệ, chúng ta... quay lại thôi!" Tiêu Thanh Nhi thấy cảnh váºt phÃa trước dần dần quen thuá»™c thì như vừa bừng tỉnh trong giấc má»™ng, yếu á»›t thốt.
"Äây chÃnh là con đưá»ng quay trở lại." Dương Chân cÅ©ng chẳng nghÄ© ngá»i gì nhiá»u.
"Không, ta nói là quay ra ngoà i động." Tiêu Thanh Nhi vá»™i và ng giải thÃch, muốn ra lệnh cho Long mã quay đầu nhưng lại không biết phải là m thế nà o, tay chân lóng ngóng đà nh quay đầu ngó Dương Chân. ánh mắt mÄ© miá»u ẩn chứa mấy phần yếu Ä‘uối khiến ngưá»i ta vừa thương cảm vừa Ä‘au lòng.
"Muá»™n rồi..." Dương Chân khẽ run ngưá»i, lúc nà y Long mã Ä‘ang nhảy vá»t lên che khuất tầm nhìn, trong lúc còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không chuẩn bị hạ xuống, hắn liá»n đưa mắt nhìn vá» phÃa trước, Long mã, kẻ bạn hữu mà tình cảm như vừa được khÆ¡i lại trong đống tro tà n nà y Ä‘ang cùng vá»›i hắn lao thẳng xuống cốc sâu.
Mấy lần nhô lên hụp xuống, mấy lần chuyển hướng, hai ngưá»i má»™t mã đã quay trở lại bãi sông lúc trước.
Ngay trước nối và o tầng động bên dưới, bóng ngưá»i yểu Ä‘iệu lả lướt đó vẫn còn ở đằng xa, thấp thoáng thấy có hai ngưá»i nằm dưới chân.
"Tiểu ca ca, sao lại quay trở lại rồi, lẽ nà o là nhá»› nô gia hay sao?" Tay áo dà i cá»§a Dao CÆ¡ phất má»™t cái cả ngưá»i đã bắn vá»t lên phÃa trước, giá»ng nói tuy du dương nhưng ẩn chứa hà n ý lạnh lẽo.
Hai ngưá»i Dương Chân chợt phát hiện không trung trước mắt lóe lên má»™t luồng sáng, Dao CÆ¡ vốn còn cách cả ná»a dặm đột nhiên xuất hiện trước mặt hai ngưá»i chừng và i trượng y như quá»· mị, cánh tay như hoa như ngá»c vung ra đánh thẳng tá»›i.
Giác quan nhạy bén cá»§a Long mã cảm nháºn được sá»± nguy hiểm, đột nhiên hý lên má»™t tiếng dừng phắt bốn vó, bùn cát dưới chân bắn tung tóe, trên mặt cát hằn lại hai vệt dà i. Hai ngưá»i trên lưng mã cÅ©ng suýt bị hất văng ra ngoà i.
Chỉ thấy cái đầu hươu cá»§a nó ra sức vểnh lên, trong tiếng hý dà i, cặp sừng rồng xẹt ra Ä‘iện quang giao nhau, "Xoẹt!" Má»™t đạo sấm sét mà u tÃm phóng ra, đánh thẳng và o Dao CÆ¡ Ä‘ang bay tá»›i, tốc độ ra đòn so vá»›i bá»n Dương Chân còn nhanh hÆ¡n má»™t báºc.
Dao CÆ¡ Ä‘ang bổ tá»›i, cánh tay áo chợt phất má»™t lượt toà n thân hóa thà nh lằn khói nhẹ mÆ¡ hồ, nhanh nhẹn dịch sang má»™t bên vừa vặn tránh khá»i má»™t đòn sấm sét rạch trá»i. PhÃa sau thân ả phát ra má»™t tiếng nổ lá»›n, đá chạy cát bay ầm ầm, trên mặt đất xuất hiện má»™t khe nứt Ä‘en ngòm dà i gần năm trượng.
Dương Chân và Tiêu Thanh Nhi trên lưng mã nhìn tá»›i ngẩn cả ngưá»i, nhất thá»i quên cả xuất thá»§.
Tà i sản của Pvdongvcb®
Chữ ký của Pvdongvcb®
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chương 48 , thiên ngân chương 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn đà n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chương 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè