27-05-2009, 09:30 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ hai mươi(Phần II)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Bước đến trước cá»a khách Ä‘iếm, Sá» Nhược Mai chợt "uy" má»™t tiếng nói:
"Ở đâu đến hai thá»›t ngá»±a tốt váºy?"
Niếp Ẩn Nương đưa mắt quan sát, chỉ thấy khoảng đất trống trước cá»a Ä‘iếm nÆ¡i buá»™c ngá»±a, sá»›m đã có hÆ¡n mưá»i thá»›t ngá»±a cá»§a khách thương, trong đó có hai thá»›t ngá»±a nổi báºt so vá»›i quần ngá»±a, má»™t thá»›t toà n thân mà u há»a hồng, má»™t thá»›t toà n thân mà u tuyết bạch, má»›i nhìn là biết ngay tuấn mã nghìn và ng khó kiếm.
Sá» Nhược Mai nhá» giá»ng nói:
"Äây là chá»§ng loại danh mã Khang Cư, số ngá»± mã mà Mưu Thế Kiệt cướp trước đây cÅ©ng cùng má»™t loại. Ta từng cưỡi qua má»™t thá»›t mã loại nà y nhưng cÅ©ng không so được vá»›i thần tuấn cá»§a hai thá»›t mã đây!"
Niếp Ẩn Nương lấy là m kinh hãi, "Chẳng lẽ có cao thủ đại nội ở đây?"
Nà ng buá»™c ngá»±a cá»§a mình xong liá»n lặng lẽ bước đến gần để xem hai thá»›t danh câu. Nguyên lai ngá»± mã nhất định sẽ có đóng lạc ấn cá»§a ná»™i phá»§, khác vá»›i các con ngá»±a bình thưá»ng khác. Chỉ thấy hai thá»›t mã nà y má»™t chút sẹo cÅ©ng không có chứ đừng nói đến má»™t khối lạc ấn.
Hai thá»›t mã nà y rất có linh tÃnh, thấy có ngưá»i lạ đến gần, hÆ¡n nữa lại không ngừng xăm xoi bá»n chúng, đột nhiên chúng Ä‘á»u phát tác giáºn dữ, hà vang má»™t tiếng, dá»±ng bá»m dương vó, liá»n muốn đá Niếp Ẩn Nương. Ngay lúc đó, chỉ nghe má»™t tiếng quát:
"Ngươi muốn chết à ? Dám trêu chá»c ngá»±a gia gia ngươi cưỡi!"
Cá»§a khách Ä‘iếm chợt mở, má»™t ngưá»i thò đầu ra, trá» ngón tay mắng, bá»™ dáng rất quái lạ, tá»±a như Trư Bát Giá»›i được miêu tả trong Tây Du Ký, mÅ©i hếch lên trá»i, trán bằng như bãi đất, tóc mà u và ng được buá»™c lại bằng má»™t chiếc kim hoà n, đúng là Tây Vá»±c đầu đà , vừa nhìn đã khiến ngưá»i khác thêm phần chán ghét.
Sá» Nhược Mai không nhịn được tức giáºn, nà ng mắng lại:
"Äây là cái lý gì, nhìn má»™t chút thì có gì mà khó khăn, sao ngươi mở miệng là nói muốn đả thương ngưá»i?
Niếp Ẩn Nương liá»n vá»™i giữ nà ng lại, cưá»i trừ mà rằng:
"Äại sư đừng trách, chúng tôi chưa bao giá» nhìn thấy má»™t long câu thần tuấn như váºy, bất giác nhìn lâu má»™t chút."
Äầu đà kia thấy Niếp Sá» nhị nữ hai ngưá»i mang trang phục quan quân, Niếp Ẩn Nương lại khen thưởng hảo mã cá»§a y, hướng y bồi lá»… cho nên tức giáºn cÅ©ng tiêu hết và i phần. Nhưng lão đối vá»›i Sá» Nhược Mai lại là m như cố ý, hai mắt trừng trừng nhìn nà ng.
Äang lúc hai bên còn chưa phát tác, lại có má»™t ngưá»i bước ra cá»a, kéo đầu đà kia lại rồi cưá»i nói:
"Khó được hai vị đại nhân đây thưởng thức tá»a kỵ cá»§a chúng ta, sư huynh, huynh cÅ©ng nên cao hứng má»›i phải chứ."
Y ngầm đưa mắt nháy đầu đà má»™t cái, đầu đà kia ngẩn ngưá»i ra rồi bất chợt hòa hoãn sắc mặt ôm quyá»n nói:
"Sái gia sinh ra vốn tÃnh táo bạo, vừa rồi không biết là hai vị đại nhân, đã đắc tá»™i nhiá»u, xin đừng trách, đừng trách."
Äồng bạn cá»§a đầu đà kia cÅ©ng là má»™t ngưá»i Tây Vá»±c, nhưng lại mặc trang phục tục gia, mÅ©i sư miệng hổ, so vá»›i đầu đà kia thì anh tuấn hÆ¡n nhiá»u. Thế nhưng nhãn tình cá»§a y thì âm âm trầm trầm, má»›i nhìn qua là biết ngay giảo hoạt hÆ¡n đầu đà rất nhiá»u. Y hướng Niếp Sá» hai ngươi cẩn tháºn dò xét má»™t phen, rồi bước lên thỉnh giáo:
"Hai vị đại nhân cao danh quý tánh là gì, là m việc ở đâu?"
Sá» Nhược Mai Ä‘ang muốn nói: "Quan hệ gì tá»›i ngươi?" Lá»i còn chưa thoát ra khá»i miệng, Niếp Ẩn Nương đã lén kéo tay nà ng lại, tùy tiện nói ra hai cái tên giả. Ngưá»i kia nói:
"À, nguyên lai hai vị đại nhân cÅ©ng là đến Trưá»ng An, Trưá»ng An qua và i ngà y nữa có anh hùng đại há»™i, vừa lúc kịp đến xem trưá»ng Ä‘ua tranh náo nhiệt."
Niếp Ẩn Nương thản nhiên nói:
"Váºy sao? Xin thứ lá»—i, chúng ta có việc công trong mình, xin thứ không thể nói nhiá»u được."
Ngươi kia như chạm phải chiếc Ä‘inh nhá»n, hắn sượng sùng bá» Ä‘i.
Niếp, Sá», Phương ba ngưá»i bước và o khách Ä‘iếm, chỉ thấy đầu đà kia và chưởng quỹ Ä‘ang tranh cãi. Chưởng quỹ ná» chắp tay vái thi lá»… nói:
"Tháºt sá»± xin lá»—i, thượng phòng đã có ngưá»i trá» rồi. Äại sư, tôi chuẩn bị cho ngà i má»™t gian phòng ở hướng nam, so vá»›i thượng phòng cÅ©ng không kém bao nhiêu. Ngà i ngá»§ tạm tại đó má»™t đêm váºy."
Äầu đà kia quát lá»›n:
"Nói vá»› vẩn, ngươi vì sao không lưu thượng phòng lại cho ta? Hừ, có ngưá»i trá» rồi à ? Kêu hắn Ä‘i ra, nhượng lại cho ta!"
Chưởng quỹ kia mặt như đưa đám nói:
"Vị khách nhân đó là ngưá»i đến trước."
Äầu đà giáºn dữ:
"Quản gì hắn đến trước với đến sau, ngươi dám không nghe ta phân phó?"
Chợt thấy một âm thanh thanh thúy của thiếu nữ lạnh lùng nói:
"Loại ngưá»i man rợ không nói lý lẽ nà y tháºt sá»± là hiếm thấy!"
Chúng nhân mắt hoa lên má»™t cái, đã thấy má»™t nữ tá» xinh đẹp dung mạo động lòng ngưá»i đứng trước mặt đầu đà kia.
Äầu đà không ngá» khách nhân cá»§a thượng phòng lại là má»™t cô gái xinh đẹp như thế, bất giác hắn ngây ngưá»i ra, tá»±a như bị dung nhan cá»§a nà ng ta há»›p mất hồn, tức giáºn cÅ©ng không phát tiết ra nữa.
Thiếu nữ kia hừ một tiếng rồi nói:
"Ngươi dựa và o cái gì mà muốn ta nhượng phòng cho ngươi?"
Äầu đà kia bị mắng cÅ©ng ngáºm miệng không nói má»™t lá»i, nếu như đối phương là má»™t đại hán, song quyá»n cá»§a hắn sá»›m đã đấm ra rồi nhưng đối phương lại là má»™t nữ tá» thiên kiá»u bá mị, là m sao có thể ra tay đánh được chứ. Tên mÅ©i sư tá» từ đầu đến cuối cứ nhìn thiếu nữ không rá»i mắt, đột nhiên hắn bước lên phÃa trước hướng đầu đà kia lÃu lÃu lo lo và i câu, ước chừng là nói bằng tiếng Tây Vá»±c, má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u không hiểu.
Thiếu nữ kia cà ng sanh tức giáºn, nà ng "hừ" má»™t tiếng, rồi lạnh lùng nói:
"Các ngươi lén lén lút lút thương lượng gì với nhau? Muốn đánh thì bước lên đây!"
Tên mÅ©i sư tá» cưá»i nói:
"Cô nương hiểu nhầm rồi, là ta khuyên sư huynh ta hướng cô bồi lễ."
Äầu đà kia lại ngẩn ngưá»i, thần sắc trên mặt trông rất cổ quái nhưng nghe sư đệ nói như váºy, cÅ©ng là cúc cung phụng mệnh, quả nhiên thi lá»… bồi tá»™i nói:
"Äâu có đạo lý nam tá» hán đòi nữ nhân nhưá»ng phòng. Ta vừa rồi không biết là cô nương ngươi trỠở đây, buông lá»i lá»— mãng, xin cô đừng trách."
Sá» Nhược Mai cưá»i thầm:
"Äôi sư huynh đệ nà y đúng là cặp bạn già nối khố, má»™t ngưá»i là m tốt, má»™t kẻ là m xấu, đầu đà nà y bồi tá»™i xem chừng cÅ©ng thà nh thói quen rồi."
Thiếu nữ kia được đầu đà thi lá»…, tranh cãi đã thôi nhưng tá»±a hồ chần chừ tức giáºn còn chưa hạ xuống, nà ng chuyển thân quay lại phòng, má»™t mặt Ä‘i má»™t mặt nhấm nhẳng mắng:
"Cho là ta dễ khi phụ lắm hả? Hừ, thực sự là cái lý gì đây!"
Gian thượng phòng mà thiếu nữ trá» là gian cuối cùng cá»§a hà nh lang. Khi nà ng ta vừa mở rèm cá»a, trong thoáng chốc đó mục quang cá»§a Sá» Nhược Mai cÅ©ng đúng lúc liếc qua, nà ng mÆ¡ hồ thấy bóng lưng cá»§a má»™t nam tá» giống như đã từng quen biết nhưng khoảng cách quá xa, ánh sáng cá»§a hà nh lang lại ảm đạm. Thiếu nữ kia vừa và o phòng liá»n láºp tức đóng kÃn cá»a, Sá» Nhược Mai muốn nhìn thêm cÅ©ng không thể.
Trong phòng, nam tá» kia Ä‘ang khuyên thiếu nữ đó, Sá» Nhược Mai lại dá»ng tai nghe, mấy câu đầu âm thanh rất nhá» nhẹ, mÆ¡ hồ không rõ, sau đó nói tiếp, tá»±a hồ nam tá» kia cÅ©ng có Ä‘iểm tức giáºn, nói xong má»™t câu rồi lá»›n giá»ng:
"Ngưá»i khác đã không sinh sá»± rồi, ngươi cÅ©ng đừng mang phiá»n toái đến cho ta nữa!"
Có thể đoán rằng, nhất định là thiếu nữ kia xuất đầu, nam tỠnà y thấy tranh cãi đã thôi, nên không muốn gây lại phong ba.
Sá» Nhược Mai trong lòng chấn động, nguyên lai nà ng nghe thấy chÃnh là tiếng nói cá»§a Äoà n Khắc Tà ! Äoà n Khắc Tà và nà ng tranh cãi cÅ©ng đã và i lần, âm thanh ngữ khà chê trách cá»§a chà ng nà ng Ä‘á»u nghe quen thuá»™c hết. Chá»› nói câu cuối cùng có thể nghe thấy rõ rà ng, cho dù nghe không rõ rà ng lắm nà ng cÅ©ng có thể nháºn ra là thanh âm cá»§a Äoà n Khắc Tà !
Nhưng Sá» Nhược Mai trong lòng vẫn nghi ngá», không dám hoà n toà n tin tưởng và o tai mình, nghÄ© ngược nghÄ© xuôi, "Sao lại là Khắc Tà được? Chà ng sao có thể cùng vá»›i má»™t nữ tá» ngá»§ chung má»™t phòng?" "Chẳng lẽ là ngưá»i khác có giá»ng nói giống chà ng? Nhưng là m sao có thể giống y hệt như váºy?"
Niếp Ẩn Nương không nghe ra là thanh âm cá»§a Äoà n Khắc Tà , nhìn thấy nà ng nhãn tình ngÆ¡ ngác, đứng trÆ¡ ra ngây ngốc như khúc cây, bất giác cưá»i nói:
"Vị cô nương nà y tháºt là má»™t mỹ nhân ngây thÆ¡, sao mà muá»™i nhìn đến phát ngốc như váºy? Äáng tiếc ngưá»i ta đã có trượng phu rồi, bá»™ dạng muá»™i vô lá»… váºy, đỠphòng trượng phu ngưá»i ta ra đánh cho má»™t trân, thôi đừng ngây dại nữa, trước tiên lấy phòng trỠđã."
Niếp Ẩn Nương Ä‘ang muốn đến nói vá»›i chưởng quỹ kia, lại thấy tên mÅ©i sư tá» hi hi cưá»i đứng má»™t bên bà n chưởng quỹ há»i thầm:
"Vị cô nương kia tên há» là gì, thiếu niên cùng trá» vá»›i cô ta là ngưá»i nà o, ngươi có biết hay không?"
Chưởng quỹ kia chỉ đáp:
"Quy cá»§ cá»§a khách Ä‘iếm chỉ cần trả tiá»n là có thể trá» lại, bất luáºn khách nhân sinh sống bằng nghá» gì chúng tôi Ä‘á»u không tra há»i. Lão ông há»i váºy, xin thứ cho tiểu nhân hoà n toà n không biết."
Tên mũi sư tỠnói:
"Chẳng lẽ tÃnh danh cá»§a bá»n há», ngươi cÅ©ng không há»i qua sao?"
Chưởng quỹ chỉ đáp:
"Là thiếu nữ kia đã có giao ước với tôi, nam nhân kia cũng không nói ra."
Tên mũi sư tỠlại nói:
"Ta chÃnh Ä‘ang muốn biết tÃnh danh cá»§a nữ nhân kia, nam nhân không cần thiết."
Chưởng quỹ là m mặt đau khổ nói:
"Lão ông từ Tây Vá»±c đến, ước chừng không rõ rà ng táºp quán cá»§a Trung Thổ, phương danh cá»§a cô nương kia, nà ng ta đã không nói, chúng tôi cÅ©ng không tiện há»i."
MÅ©i sư tá» nhÃu nhÃu lông mà y, chợt hắn móc ra má»™t đĩnh nguyên bảo rồi nói:
"Chỉ cần biết một cái hỠcũng được, đĩnh nguyên bảo nà y sẽ thuộc vỠngươi!"
ÄÄ©nh nguyên bảo nà y có đến mưá»i lượng, chưởng quỹ đưa mắt ước lượng, gãi gãi đầu rồi nói:
"Tôi nhá»› ra rồi, tôi nghe thấy nam nhân kia gá»i nữ nhân đó, tá»±a hồ gá»i cô ta là Sá» cô nương!"
Äầu đà kia thất thanh "ai chà " má»™t tiếng, hai mắt sáng lên, thần tình vui mừng xen lẫn kinh ngạc, tên mÅ©i sư tá» ngầm dùng khuá»·u tay huých hắn má»™t chút rồi cưá»i nói:
"Như váºy là được, bạc nà y cho ngươi!"
Hắn thảy đĩnh bạc xuống rồi liá»n cùng sư huynh quay vá» phòng.
Niếp Ẩn Nương thấy tên mÅ©i sư tá» dùng đến mưá»i lượng bạc chỉ để nghe lấy má»™t cái há», trong lòng đương nhiên cÅ©ng cảm thấy kỳ quái nhưng cÅ©ng bá» qua. Sá» Nhược Mai bá»—ng cả kinh, nà ng nhá»› lại ngà y hôm đó trên tá»u lâu, nghe được tên đạo sÄ© kia nói chuyện, nà ng thầm nghÄ©, "Có chuyện trùng hợp như váºy sao, vị cô nương nà y cÅ©ng là há» Sá», đạo sÄ© kia nói Äoà n Khắc Tà cùng vá»›i má»™t vị cô nương tốt vá»›i nhau, chẳng lẽ là chỉ cô ta! ChÃnh đạo sÄ© còn nói, Äoà n Khắc Tà chung quy không thÃch nữ tá» kia nhưng sao bây giá» bá»n há» lại ở má»™t chá»—?"
Cà ng nghÄ© nà ng cà ng thấy hồ đồ, trong thá»i gian ngắn mà tâm sá»± như sóng triá»u, suy Ä‘oán nghi ngá» không thôi.
Niếp Ẩn Nương hướng chưởng quỹ kia đặt phòng, chưởng quỹ thấy bá»n há» là quan quân, sợ bá»n há» kén chá»n, vá»™i và ng chắp tay thi lá»… vái chà o rồi nói:
"Tiểu Ä‘iếm chỉ còn hai gian khách phòng, không biết má»i ngưá»i có hà i lòng không."
Niếp Ẩn Nương cưá»i rồi nói:
"Chúng ta chỉ cần hai gian, chỉ cần ngủ được là được, chúng ta không giống như đầu đà Tây Vực kia không phải thượng phòng là không được."
Chưởng quỹ chưa từng thấy quan lại đương thá»i có hòa khà như váºy, mừng rỡ lá»™ ra ngoà i, láºp tức đưa bá»n há» Ä‘i. Niếp, Sá» hai ngưá»i má»™t gian, Phương Ãch Phùng má»™t mình má»™t gian. Khá trùng hợp là há» chỉ cách má»™t gian phòng từ phòng thiếu nữ kia.
Sau khi chưởng quỹ Ä‘i, Phương Ãch Phù Ä‘i qua bảo:
"Hai tên Tây Vá»±c hà nh vi kỳ quái, đêm nay chúng ta cần phải đỠphòng nhiá»u hÆ¡n."
Niếp Ẩn Nương nói:
"Ta cÅ©ng thấy chá»n chúng không phải ngưá»i tốt, nhưng chúng ta là thân pháºn quan quân. Xem chừng bá»n chúng cÅ©ng không dám khinh khi trêu chá»c."
Phương Ãch Phù vâng vâng dạ dạ, nói chuyện má»™t hồi rồi quay trở lại phòng.
Sá» Nhược Mai mang đầy tâm sá»±, ăn cÆ¡m xong đã gần canh ba, trằn trá»c không ngá»§ được, má»™t mình đúng dá»±a trước cá»a sổ. Niếp Ẩn Nương bắt chuyện vá»›i nà ng, nà ng cÅ©ng chỉ câu áºm câu ừ là m bá»™ dạng mất hồn.
Niếp Ẩn Nương há»i:
"Uy, muá»™i lại nghÄ© đến chuyện gì mà nhiá»u tâm sá»± như váºy?"
Sá» Nhược Mai tâm tình chán nản, á»§ rÅ© như không nghe thấy. Bên ngoà i mưa phùn tá»±a lông trâu, gió lạnh buồn se sắt, trong vưá»n có mấy cây ngô đồng, lá cây từng phiến từng phiến rÆ¡i xuống. Mây Ä‘en mỠánh nguyệt, đêm Ä‘en như má»±c, hạt mưa theo gió hắt lên khuôn mặt cà ng khiến lạnh lùng. Sá» Nhược Mai trong lòng đầy xúc cảm, nà ng chầm cháºm ngâm:
"Hải nội tồn tri kỷ
Thiên thai nhược bỉ lân!"
Diễn dịch:
"Bốn biển hãy còn ngưá»i tri ká»·
Chân trá»i cÅ©ng tá»±a được ká» bên"
Tiếng ngâm mặc dù rất nhẹ nhưng lại là váºn dụng chân khà từ Ä‘an Ä‘iá»n tống ra, tiếng thanh tá»±a nước, ngân như chuông bạc.
Niếp Ẩn Nương nhìn thân hình xiêu nghiêng cá»§a nà ng cưá»i nói:
"Nguyên là muá»™i Ä‘ang mắc bệnh tương tư, đáng tiếc Äoà n Khắc Tà không ká» bên, cô phụ hồng nhan tri ká»· muá»™i. Thôi, đừng ngốc nữa, không sợ là m kinh động giấc ngá»§ cá»§a ngưá»i khác sao?"
Nà ng ta đâu biết rằng Sá» Nhược Mai chÃnh là đang muốn là m kinh động giấc ngá»§ cá»§a ngưá»i, nà ng hy vá»ng Äoà n Khắc Tà nghe được tiếng nà ng. Thế nhưng tâm tình nà ng lại Ä‘ang trong tình cảnh mâu thuẫn, má»™t hồi thì hy vá»ng Äoà n Khắc Tà nghe tiếng mà đến, má»™t hồi lại hy vá»ng mình nháºn lầm ngưá»i, Äoà n Khắc Tà đang không ở trong khách Ä‘iếm nà y.
Niếp Ẩn Nương cưá»i nói:
"Hải ná»™i tồn tri ká»·, thiên nhai nhược bỉ lân. Hai câu thÆ¡ cá»§a Vương Bá»™t viết thiệt là hay. Muôi cùng vá»›i Äoà n Khắc Tà lòng đã hiểu lòng, ngưá»i tại chân trá»i nhưng cÅ©ng tá»±a ká» bên, không cần phải mãi lo lắng không yên, ngá»§ Ä‘i, ngá»§ Ä‘i nà o."
Nà ng ta kéo Sá» Nhược Mai rá»i khá»i song cá»a, Ä‘ang xoay thân mình nà ng, chợt thấy nÆ¡i khóe mắt nà ng có hai giá»t lệ châu trong suốt. Niếp Ẩn Nương vừa thương xót lại vừa buồn cưá»i, nà ng nói:
"Muá»™i thá»±c sá»± là đa sầu Ä‘a cảm, cứ như váºy, ta xem muá»™i sẽ phát Ä‘iên mất đấy!"
Nà ng ta đâu biết lá»i cá»§a mình lại động đến tâm sá»± cá»§a Sá» Nhược Mai, cà ng khiến nà ng thêm thương cảm. Sá» Nhược Mai thở dà i, u uẩn nói:
"Niếp tỷ tỷ, tỷ nà o có biết, tình cảnh đêm nay phải nên ngược lại với hai câu thơ nà y mới đúng. Nếu như y thực kỠbên, y sẽ không còn là tri kỷ của muội."
Niếp Ẩn Nương lấy là m kỳ lạ không hiểu ra sao, nà ng nói:
"Không phải muá»™i sinh bệnh chứ? Hai câu thÆ¡ nà y là giả dụ, muá»™i sao lại suy nghÄ© vẩn vÆ¡, lại nghÄ© Äoà n Khắc Tà thá»±c sá»± ở bên cạnh?"
SỠNhược Mai khẽ cắn môi nói:
"Niếp tá»· tá»·, muá»™i không phải suy nghÄ© vẩn vÆ¡, muá»™i chỉ sợ Äoà n Khắc Tà thá»±c sá»± ở đây."
Niếp Ẩn Nương lấy là m kinh ngạc há»i:
"Muội nói cái gì, y là m sao mà ở đây được?"
Lá»i còn chưa dứt chợt nghe tiếng "Ä‘inh đương" vang lên, tiếp theo có tiếng Phương Ãch Phù quát:
"Ngươi đến đây là m gì?"
Trong khoảnh khắc, Sá» Nhược Mai ngây ngưá»i như khúc cây, sắc mặt chuyển trắng bệch . Niếp Ẩn Nương vá»›i bảo kiếm xuống, đẩy song cá»a sổ, nhảy ra ngoà i xem.
Chỉ thấy cách má»™t mái ngói, trên nóc nhà có hai bóng Ä‘en Ä‘ang đấu kiếm! Ngưá»i hướng mặt vá» nà ng, vừa liếc qua có thể nhìn ra là Phương Ãch Phù, ngưá»i xoay lưng vá» phÃa nà ng thì trong đêm Ä‘en nên nhìn không rõ, chỉ thấy như đã từng quen biết.
Äúng và o lúc nà y, kiếm quang chá»›p động, đương đương hai tiếng, Phương Ãch Phù bị hắc ảnh kia bức lui hai bước. Trong mưa mái ngói trÆ¡n ướt, Phương Ãch Phù đứng không vững, tá»±a hồ suýt lăn xuống dưới nhưng hắc ảnh kia lại láºp tức thu chiêu, ngược lại chuyển thân bá» chạy. Niếp Ẩn Nương nhìn qua và i chiêu, trong lòng chấn động, hắc ảnh nà y không phải Äoà n Khắc Tà thì là ai? Trong sát na đó, Niếp Ẩn Nương cÅ©ng đột nhiên ngây ngưá»i phát ngốc.
Nguyên lai, Äoà n Khắc Tà cùng Sá» Triêu Anh đúng lúc cÅ©ng tá túc tại khách Ä‘iếm nà y, bá»n há» trá» trong má»™t gian sáo phòng (phòng xép), ở giữa còn có má»™t lá»›p ván ngăn cách. Äoà n Khắc Tà cÅ©ng nhìn ra hai ngưá»i Hồ tuyệt không phải hạng thiện lương, mặc dù chà ng trách mắng Sá» Triêu Anh, không cho nà ng ta gây thêm phiá»n toái nhưng bản thân chà ng cÅ©ng không thể không cẩn tháºn, chú tâm đỠphòng, cho nên đêm nay chà ng cÅ©ng thức canh đến khuya, má»™t má»±c ngồi trên giưá»ng dưỡng thần. Canh ba qua Ä‘i, tiếng ngâm cá»§a Sá» Nhược Mai chợt truyá»n đến, Äoà n Khắc Tà kinh nghi bất định, liá»n theo tiếng ngâm mà đến, xem cứu cánh là gì.
Phương Ãch Phù cÅ©ng vì đỠphòng hai tên ngưá»i Hồ sanh sá»±, sá»›m đã phục trên nóc nhà cảnh giá»›i. Vừa thấy Äoà n Khắc Tà đi tá»›i, thân pháp lại nhanh đến dị thưá»ng, sợ rằng không địch lại liá»n tiên phát chế nhân. Äoà n Khắc Tà má»›i đến gần bên ngưá»i y, y liá»n nhảy lên lặng lẽ phóng tá»›i má»™t kiếm.
Phương Ãch Phù kiếm thuáºt được đắc truyá»n từ hai phái, tinh diệu vô cùng. Äoà n Khắc Tà suýt nữa thì bị y đâm trúng, đà nh phải bạt kiếm nghênh địch. Trong khi giao thá»§ hai ngưá»i Ä‘á»u cả kinh, bá»™i phục đối phương cao cưá»ng. Nhưng Äoà n Khắc Tà dù sao cÅ©ng cao hÆ¡n má»™t báºc, đấu tá»›i chiêu thứ bảy, Äoà n Khắc Tà chiếm thế công, bức bách Phương Ãch Phù liên tiếp lùi vá» phÃa sau, cÆ¡ hồ sắp ngã lăn xuống dưới.
Äoà n Khắc Tà bị phát hiện hà nh tung thì cảm thấy xấu hổ, trong lòng nghÄ© thầm, "Gây ra lá»™n xá»™n cÅ©ng không hay. Có ngưá»i ngoà i, cho dù gặp được Nhược Mai cÅ©ng không tiện nói chuyện."
Nà o ngá» chà ng muốn rút Ä‘i, Phương Ãch Phù cÅ©ng không chịu buông tha. Phương Ãch Phù vừa má»›i xuất đạo, lần đầu cùng "địch" nhân chÃnh thức giao thá»§, lại bị nếm mùi thiệt thòi không tránh khá»i không cam tâm, lại vì lúc nà y y nhìn thấy Niếp Ẩn Nương Ä‘i ra, trước mặt sư tá»· cà ng không muốn mất thể diện, vì váºy hét lá»›n má»™t tiếng:
"Tiểu tặc, ngươi lén lén lút lút đến đây là m gì? Không nói rõ rà ng lại muốn chạy à ?"
Chân Ä‘iểm lên mái ngói, phi thân đánh tá»›i má»™t chiêu "Ưng kÃch trưá»ng không", ngưá»i còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, kiếm quang đã như dải lụa đâm xuống tháºt nhanh.
Äoà n Khắc Tà không biết Phương Ãch Phù là ai, là m sao chịu mang nguyên do ra nói cho Phương Ãch Phù. Chà ng lãnh đạm nói:
"Các hạ nhất định quản chuyện cá»§a ngưá»i khác, bức bách ta, ta chỉ đà nh phụng bồi váºy."
Chà ng hoà nh kiếm chém ra, hoà n lại má»™t chiêu, lúc nà y chà ng đã dùng đến tám chÃn phần công lá»±c. Phương Ãch Phù thân hình lắc lư, còn chưa bị ngã xuống đã lại láºp tức phát ra chiêu thứ hai "Ngư trưá»ng thiển để".
Niếp Ẩn Nương kêu lên:
"Phương sư đệ, dừng tay, là ngưá»i quen!"
Phương Ãch Phù ngẩn ngưá»i, tránh qua má»™t bên. Äoà n Khắc Tà cảm giác âm thanh rất quen thuá»™c, trong nhất thá»i còn chưa kịp nghÄ© đến Niếp Ẩn Nương. Trong lúc song phương Ä‘ang muốn há»i rõ rà ng, chợt nghe thấy "bùng" má»™t tiếng, má»™t đạo há»a quang đột nhiên từ má»™t gian phòng ốc nổ bung ra!
Äúng là :
Tương phùng lại khiến thêm phiá»n não
Gió cuốn biển tình sóng vỗ cao.
Muốn biết chuyện sau thế nà o? Má»i xem hồi sau sẽ rõ.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
27-05-2009, 09:32 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ hai mươi mốt (Phần I)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Trong ánh lá»a, chỉ thấy Sá» Triêu Anh đã nhảy lên mái ngói, đứng cùng má»™t chá»— vá»›i đầu đà kia. Thân pháp cá»§a đầu đà kia cá»±c kỳ nhanh nhẹn nhưng cÅ©ng bị những đốm lá»a bắn phải mấy chá»—, Ä‘au táºn và o da thịt, hắn phẫn ná»™ quát lên:
"Hay cho tiểu yêu nữ không biết tốt xấu, rượu má»i không uống lại muốn uống rượu phạt, lại còn dám thiêu pháºt gia ngươi nữa!"
Nói rồi, hắn bạt giá»›i Ä‘ao, hướng Sá» Triêu Anh bổ xuống. Nguyên lai đầu đà nà y Ä‘ang lúc đến bắt Sá» Triêu Anh, trùng hợp đúng lúc Äoà n Khắc Tà lén Ä‘i thăm dò Sá» Nhược Mai, hắn cÅ©ng đã đến dưới cá»a sổ, ngầm dò xét. Không muốn là m kinh động, hắn lấy song chỉ chá»c má»™t lá»— rồi thổi "Kê minh ngÅ© cổ phản hồn hương và o". Nà o ngá», Sá» Triêu Anh cÅ©ng cá»±c kỳ cÆ¡ trÃ, vừa thấy mùi khác lạ, nà ng láºp tức tiên phát chế nhân, phóng ra độc môn ám khà cá»§a mình là "Kim châm liệt diá»…m đạn". Ãm khà nà y là má»™t trái cầu tròn, thon dà i, bên trong chứa há»a dược, còn bá»c vô số "Mai hoa châm" nhá» như lông trâu.
May mắn là đầu đà nà y đã luyện công phu "Kim chung tráo", che được đầu mặt. "Mai hoa châm" không cắm và o thân thể hắn nhưng vẫn bị trúng và i đốm lá»a.
Ãnh lá»a bùng lên rồi lại tắt ngay, chỉ nghe thấy âm thanh Ä‘ao kiếm chạm nhau vang lên ong ong chấn động mà ng nhÄ©. Äoà n Khắc Tà võ công thâm háºu, nghe âm thanh mà luáºn, liá»n biết Sá» Triêu Anh Ä‘ang ở thế hạ phong. Trong khoảnh khắc ánh lá»a bùng lên, Sá» Triêu Anh cÅ©ng nhìn thấy Äoà n Khắc Tà , nà ng vá»™i và ng kêu lá»›n:
"Khắc Tà , ngươi nhanh lại đây!"
Dưới tình cảnh nà y, Äoà n Khắc Tà không có thá»i gian để đến xem Niếp Ẩn Nương là ai, trước tiên chà ng chỉ đà nh trở lại cứu Sá» Triêu Anh.
Sư tị nhân (tức tên mÅ©i sư tá») đã mai phục ở má»™t bên, đột nhiên nhảy ra đánh lén Äoà n Khắc Tà . Mùi gió tanh thốc và o mÅ©i, Äoà n Khắc Tà trong lòng biết đối phương đối phương dùng má»™t đôi độc chưởng, chà ng thốt nhiên giáºn dữ, cố tình muốn cho hắn nếm mùi lợi hại. Chà ng bế kÃn huyệt đạo, mặc váºn huyá»n công đến sáu thà nh công lá»±c, ngạnh tiếp độc chưởng cá»§a đối phương. Song chưởng giao nhau, tiếng vang như sấm muá»™n, độc ở chưởng tâm cá»§a sư tị nhân không xâm nháºp được và o thân thể Äoà n Khắc Tà mà ngược lại hắn bị chưởng lá»±c cá»§a chà ng bức lui. Hắn đã váºn dụng cả công phu thiên cân trụy nhưng thân thể vẫn lảo đảo muốn ngã.
Äúng và o lúc nà y, Sá» Triêu Anh đột nhiên kêu lên "ối chao" má»™t tiếng, tá»±a hồ đã thụ thương. Äoà n Khắc Tà không rảnh tiếp tục dây dưa cùng tên mÅ©i sư tá», chà ng váºn kình đánh tá»›i, hắn liá»n loạng choạng thối lui đến mép ngói, mÅ©i chân móc và o then ngang nÆ¡i đầu mái má»›i không bị ngã xuống.
Äoà n Khắc Tà sá»›m đã xẹt qua bên mình hắn. May mà Sá» Triêu Anh kêu lá»›n má»™t tiếng, đã lôi sư tị nhân từ quá»· môn quan trở lại. Nguyên lai công lá»±c cá»§a hắn kém hÆ¡n Äoà n Khắc Tà , độc tố ngưng tụ trên chưởng tâm cá»§a hắn bị bức bách như thá»§y triá»u rút lui, nếu độc tố lưu chuyển xâm nháºp và o tim thì bản thân hắn cÅ©ng vô phương tá»± cứu.
Äầu đà kia tuy là sư huynh hắn nhưng bản lÄ©nh lại không bằng sư đệ, hắn đột nhiên phát giác sau gáy có hÆ¡i gió, liá»n trở tay chém lại má»™t Ä‘ao. Äoà n Khắc Tà đã di hình hoán vị, chà ng ra má»™t chiêu "Quan bình phá»§ng ấn", tả chưởng xuyên đến đỡ lấy Ä‘ao cá»§a hắn, hữu chưởng thì chụp lấy xương tỳ bà hắn. Tên sư tị nhân lúc nà y cÅ©ng đã chạy đến, hắn liá»n tức tốc hướng bối tâm cá»§a Äoà n Khắc Tà đánh đến má»™t chưởng. Äoà n Khắc Tà trước sau Ä‘á»u bị tấn công, chà ng chỉ đà nh buông hữu chưởng ra, trở tay tiếp lấy má»™t chiêu cá»§a hắn. Tên đầu đà kia thoát khá»i bị Äoà n Khắc Tà nắm giữ, hắn xoay ngưá»i mấy lượt trên mái ngói má»›i ổn định lại được thân hình. Vốn dÄ© lá»±c đạo má»™t chưởng cá»§a Äoà n Khắc Tà cùng vá»›i sư tị nhân kia tương kháng thì có chút thua thiệt, chà ng thối lui lại ba bước.
Äầu đà kia tÃnh tình nóng nảy, hung hăng thà nh tÃnh, đêm nay bại dưới tay Äoà n Khắc Tà là lần đầu tiên từ khi sanh ra má»›i bị như váºy, hắn Ä‘ang lúc tức giáºn, há»a khà công tâm, rống lên "oa oa", không tá»± lượng sức mình, vừa má»›i thoát hiểm đã lại nhà o lên. Äoà n Khắc Tà há»i:
"Triêu Anh, cô có bị thương không?"
SỠTriêu Anh đáp:
"Không nghiêm trá»ng lắm nhưng ná»—i tức giáºn nà y tháºt khó tiêu, Khắc Tà , ngươi giúp ta đánh bá»n chúng má»™t trân tÆ¡i tả Ä‘i!"
Nà ng còn sợ Äoà n Khắc Tà không chịu đáp ứng, liá»n bổ sung thêm lý do:
"Lần nà y là bá»n chúng tìm đến cá»a, không phải là ta Ä‘i chá»c phá gây chuyện."
Äoà n Khắc Tà nói:
"ÄÆ°á»£c, cô vá» phòng tạm nghỉ Ä‘i. Tá»± ta sẽ lo liệu bá»n chúng, chuyện nà y không cần cô lo nữa."
Chưởng pháp cá»§a chà ng liá»n biến đổi, trong thoáng chốc chỉ thấy bóng Ä‘en trùng trùng, bốn phương tám hướng Ä‘á»u là bóng chà ng, đầu đà kia cùng vá»›i sư tị nhân Ä‘á»u cảm thấy chưởng phong tạt và o mặt tá»±a như Äoà n Khắc Tà đã đánh sát tá»›i mặt bá»n chúng.
Vốn dÄ© sư huynh đệ bá»n chúng liên thá»§, vá» thá»±c lá»±c hoà n toà n không kém Äoà n Khắc Tà nhưng khinh công cá»§a Äoà n Khắc Tà lại đạt đến mức siêu trác tuyệt, bá»n chúng còn xa má»›i Ä‘uổi kịp. Lại thêm đêm Ä‘en như má»±c, mưa ướt ngói trÆ¡n, bá»n chúng không phát huy được đấu pháp liên thá»§ hợp đấu lâu dà i, bị Äoà n Khắc Tà bay qua bay lại là m rối loạn, không hết ná»a khắc sau đã khiến cho chúng đầu choáng mắt hoa, và i lần suýt nữa đánh lẫn nhau.
Äoà n Khắc Tà vừa cất tiếng, Niếp Ẩn Nương đã biết Ä‘Ãch xác là chà ng, nà ng không khá»i thất thanh kêu lên:
"Quả nhiên là Äoà n Khắc Tà ! Nhược Mai, Nhược Mai, muá»™i mau đến đây!"
Phương Ãch Phù thất kinh:
"Là Äoà n Khắc Tà sao? Trá»i Æ¡i, sao tá»· không nói sá»›m!"
Chợt nghe tiếng Sá» Nhược Mai cưá»i lạnh nói:
"Niếp tá»· tá»·, mặc cho hắn là ai, ngưá»i như váºy, muá»™i cÅ©ng không thèm lý đến!"
Nguyên lai Sá» Nhược Mai sá»›m đã lặng lẽ đến, nà ng nghe thấy Äoà n Khắc Tà đáp lá»i Sá» Triêu Anh, sá»± quan hoà i bá»™c lá»™ trong lá»i nói thì không khá»i tức giáºn, ná»™ há»a công tâm.
Äoà n Khắc Tà đang sá» má»™t chiêu "Toà n kiá»n chuyển khôn", ở giữa hai địch nhân, song chưởng phân ra, tả chưởng là hư hữu chưởng là thá»±c. Tả chưởng chá»›p nhoáng đánh tên mÅ©i sư tá» má»™t bạt tai, gót chân xoay tròn, hữu chưởng án xuống, chụp cứng lấy xương tỳ bà cá»§a đầu đà kia! Hữu chưởng lần nà y cá»§a chà ng đã dùng bảy phần lá»±c đạo, còn tả chưởng đối phó vá»›i sư tị nhân dùng chỉ ba phần lá»±c đạo, dụng ý là trước tiên sẽ đột phá Ä‘iểm yếu cá»§a vòng vây.
Mắt thấy đã đắc thá»§, chợt nghe thấy thanh âm cá»§a Sá» Nhược Mai, mấy ngà y nay, cả ngà y lẫn đêm, không có thá»i khắc nà o Äoà n Khắc Tà không nghÄ© đến Sá» Nhược Mai, giữa lúc nà y đột nhiên phát hiện thì ra nà ng lại ở gần bên cạnh mình, hÆ¡n nữa lại dùng khẩu khà lạnh lẽo như váºy, chà ng không khá»i đột nhiên rúng động, chân khà tản mác, nhất thá»i bá»™ pháp rối loạn!
Äiá»u nà y ngay láºp tức đã cho tên mÅ©i sư tá» má»™t cÆ¡ há»™i, chỉ nghe thấy "bốp" má»™t tiếng, Äoà n Khắc Tà vừa má»›i buá»™t miệng "Nhược Mai muá»™i tá»..." thì sư tị nhân đã dùng thá»§ pháp trầm trá»ng giáng xuống "DÅ© khà huyệt" bên hông chà ng.
Äoà n Khắc Tà hét lá»›n má»™t tiếng, vá»— ra má»™t chưởng, muốn thoát khá»i sá»± truy kÃch cá»§a sư tị nhân. Không ngá» cước bá»™ đã không còn ổn định, đột nhiên chỉ thấy trước mắt kim tinh há»—n loạn, má»™t bước đạp và o khoảng không, lăn xuống mặt đất.
Äầu đà kia lấy ra má»™t trái phi chùy, Ä‘ang muốn nhằm theo bóng lưng Äoà n Khắc Tà mà phóng tá»›i, chợt nghe má»™t tiếng quát:
"Ãc tặc dừng tay!"
Tiếng lợi khà xé gió đã đến sau gáy hắn, tên đầu đà trở tay đánh lại má»™t Ä‘ao, chá»i vá»›i thanh cương kiếm cá»§a Sá» Nhược Mai. Quả phi chùy mất độ chuẩn xác ban đầu, chỉ nghe "binh" má»™t tiếng, tá»±a hồ như ghim xuống mặt đất, hoà n toà n chưa đánh trúng ngưá»i.
Nguyên lai, tuy nói rằng Sá» Nhược Mai trong lòng tức giáºn nhưng rốt cuá»™c đối vá»›i Äoà n Khắc Tà vẫn là tình thâm ý háºu, luôn quan tâm đến chà ng, vừa thấy Äoà n Khắc Tà thất thá»§, nà ng liá»n láºp tức xông lên. Äáng tiếc là cháºm mất má»™t bước, Äoà n Khắc Tà đã thụ thương rÆ¡i xuống đất, không thể thấy nà ng.
Khà lá»±c cá»§a tên đầu đà kia rất mạnh, Ä‘ao kiếm tương giao, hổ khẩu cá»§a Sá» Nhược Mai chấn động đến ê ẩm. Sá» Nhược Mai sợ rằng buông hắn ra, hắn sẽ đến hại Äoà n Khắc Tà , cho nên mặc dầu cánh tay ê ẩm nhưng cÅ©ng không dám buông lÆ¡i. Nà ng triển khai kiếm pháp "Phi hoa trục Ä‘iệp", trái má»™t kiếm, phải má»™t kiếm, chiêu trước chưa thu, chiêu sau đã lại phát ra chặn đứng tên đầu đà lại. Tên đầu đà đại ná»™ hét lá»›n:
"Ngươi chá»› có á»· lại là ngưá»i cá»a quan, chá»c giáºn lão thái gia thì hoà ng đế lão tá», ta cÅ©ng bất kể!"
Hắn giáºn dữ Ä‘iên cuồng chém xuống mấy Ä‘ao. Sá» Nhược Mai Ä‘ang má»™t mình chống đỡ không nổi, Niếp Ẩn Nương đã đến nÆ¡i. Võ công cá»§a Niếp Ẩn Nương so vá»›i Sá» Nhược Mai cao hÆ¡n má»™t chút, lấy hai địch má»™t, ép được khà thế hung hãn cá»§a tên đầu đà kia xuống.
Ở má»™t bên, sư tị nhân cÅ©ng nhà o vá» phÃa Sá» Triêu Anh, giá»ng Ä‘iệu thâm hiểm:
"Sá» cô nương, ngươi trốn không thoát rồi, ngươi thá»±c sá»± không uống rượu má»i, lại muốn uống rượu phạt sao, ngoan ngoãn Ä‘i theo ta thôi?"
Phương Ãch Phù giáºn dữ quát:
"Ngươi dá»±a và o cái gì mà muốn khi vÅ© Sá» cô nương, có ta ở đây không cho phép ngươi là m chuyện báºy bạ!"
Tên mÅ©i sư tá» và Sá» Triêu Anh vẫn còn cách má»™t khoảng, giữa đưá»ng lại gặp phải Phương Ãch Phù Ä‘ang nhằm hắn đâm liá»n má»™t kiếm.
Nguyên lai Phương Ãch Phù ngá»™ nháºn "Sá» cô nương" trong lá»i nói cá»§a tên mÅ©i sư tá» là Sá» Nhược Mai. Y biết Sá» Nhược Mai là hôn thê cá»§a Äoà n Khắc Tà , y vá»›i Äoà n Khắc Tà hiểu nhầm đấu qua má»™t tráºn, trong lòng rất lấy là m hối háºn. Lúc nà y thấy sư tị nhân lại muốn đến bắt "Sá» cô nương", trong lòng thầm nghÄ©: "Äoà n Khắc Tà đến thăm vị hôn thê cá»§a y, ta lại hồ đồ xuất đầu là m loạn, tháºt sá»± là có lá»—i vá»›i y. Bây giá» thì vạn lần cÅ©ng không để cho Sá» sư muá»™i bị hại, Äoà n Khắc Tà bị tên mÅ©i sư tá» nà y đả thương, ta thay y báo thù má»™t chưởng đó, tương lai cÅ©ng dá»… ăn nói hÆ¡n."
Phương Ãch Phù vừa mang ý định "lấy công chuá»™c tá»™i", lại muốn khoe tà i trước mặt Niếp Ẩn Nương, đánh bại kẻ có bản lÄ©nh đả thương Äoà n Khắc Tà , cho nên kiếm kiếm Ä‘á»u rất lăng lệ, không chút lÆ¡i lá»ng.
Luáºn vá» công lá»±c, sư tị nhân phải hÆ¡n Phùng Ãch Phù má»™t bá»±c nhưng vừa rồi hắn đã cùng Äoà n Khắc Tà nghạnh đấu má»™t chưởng, sau đó khi dùng thá»§ pháp trầm trá»ng đả thương Äoà n Khắc Tà thì lại bị thần công há»™ thể cá»§a Äoà n Khắc Tà phản chấn, cÅ©ng đã bị tổn thương nguyên khÃ, tản mác khá nhiá»u, vừa má»›i giao đấu, hắn chỉ còn biết chống đỡ. Kiếm pháp kiêm sở trưá»ng cá»§a hai nhà được Phương Ãch Phù hiển lá»™, kiếm chiêu lúc mở ra lúc khép lại cương mãnh dị thưá»ng, lúc thì kiếm pháp âm nhu nhẹ nhà ng như tÆ¡ liá»…u, cương nhu tương há»—, hư thá»±c tương sanh, biến ảo khó lưá»ng, khiến cho sư tị nhân bị đánh đến chân tay luống cuống, mặc dù hắn đã luyện má»™t đôi độc chưởng nhưng đánh không tá»›i ngưá»i Phương Ãch Phù, độc chưởng có cÅ©ng như không. Sư tị nhân giáºn dữ nói:
"Ngươi là gì cá»§a nha đầu kia, sao lại vì ả mà liá»u mạng váºy? Hừ, ngươi biết ta là ai không?"
Phương Ãch Phù đáp:
"Mặc kệ ngươi là ai, khi phụ ngưá»i cá»§a chúng ta là không được!"
Sư tị nhân cưá»i lạnh nói:
"Ngươi có từng nghe qua uy danh của Linh Thứu Thượng Nhân, có biết đến lợi hại của Linh Sơn Phái hay không?"
Phương Ãch Phù hắng má»™t tiếng rồi nói:
"Ta biết Linh SÆ¡n Phái các ngươi ngưá»i đông thế mạnh, lại được Linh Thứu Thượng Nhân bao che, má»—i tên Ä‘á»u hoà nh hà nh bá đạo, hừ, lợi hại cá»§a đệ tá» Linh SÆ¡n Phái các ngươi ta đã lÄ©nh giáo qua ở Ngụy Bác rồi!"
Phương Ãch Phù sá»›m đã Ä‘oán bá»n chúng chÃnh là môn hạ Linh SÆ¡n Phái, bây giá» quả nhiên chứng thá»±c, cà ng không dám buông lÆ¡i, thừa dịp Ä‘ang chiếm thượng phong, tấn công cà ng mãnh liệt.
Sư tị nhân cÅ©ng rất lấy là m kỳ lạ, trong bóng đêm không thấy thần sắc cá»§a hắn nhưng nghe hắn "úy" lên má»™t tiếng rồi há»i:
"Ngươi nói cái gì?"
Phương Ãch Phù Ä‘ang đánh giết tưng bừng liá»n quát:
"Ta đang chỠxem kiến thức lợi hại của ngươi!"
Bách, bách, bách..
Y phóng tá»›i tấp liên hoà n tam kiếm, trong chiêu lẫn chiêu, trong thức lẫn thức, đánh cho sư tị nhân tay chân cuống quÃt, thở hổn hển chẳng ra hÆ¡i, đâu còn có thể phân tâm nói chuyện. Bên mái kia, Niếp, Sá» nhị nữ cÅ©ng chiếm ưu thế áp đảo, song kiếm xuyên qua đâm lại như thoi đưa, đánh cho đầu đà cÅ©ng chỉ biết có chống đỡ, không có lá»±c hoà n thá»§. Sá» Nhược Mai băn khoăn vá» Äoà n Khắc Tà , lén đưa mắt nhìn ra xung quanh, trên nóc nhà cÅ©ng không thấy bóng dáng thiếu nữ kia, nghÄ© rằng nà ng ta đã len lén bá» chạy rồi. Trong lòng Sá» Nhược Mai cà ng tức giáºn, nà ng thầm nghÄ©: "Bá»n ta thay ngươi ngăn cản địch nhân, ngươi lại lén gặp tình lang rồi bá» Ä‘i."
Äúng lúc nà y, chợt nghe thấy tiếng ngá»±a hà cá»±c kì thê lương, tá»±a như có ngưá»i Ä‘ang là m thương hại thất mã. Äầu đà điên cuồng lồng lá»™n, Sá» Nhược Mai thừa cÆ¡ đâm tá»›i má»™t kiếm trúng vai hắn, máu tuôn như suối, còn may là nhát đâm nà y hÆ¡i lệch má»™t chút, chỉ sâu có ná»a tắc, chưa xuyên thá»§ng xương tỳ bà cá»§a hắn. Thế nhưng Sá» Nhược Mai nghe tiếng ngá»±a hÃ, trong lòng cÅ©ng thấy bất an.
Niếp Ẩn Nương biết tâm ý cá»§a Sá» Nhược Mai, nà ng cưá»i nói:
"Nhược Mai, muá»™i nhanh đến xem Äoà n Khắc Tà !"
SỠNhược Mai thấy tên đầu đà đã thụ thương, ước chừng Niếp Ẩn Nương cũng đối phó được, nà ng nói:
"Äa tạ tá»· tá»·, muá»™i Ä‘i má»™t chút."
Láºp tức nà ng rá»i khá»i vòng chiến, tung mình nhảy xuống nóc nhà .
Äến khoảng đất trống ngoà i cá»a khách Ä‘iếm, chỉ thấy nữ tá» kia Ä‘ang ôm chặt Äoà n Khắc Tà ngồi lên lưng ngá»±a, chÃnh là thá»›t bạch mã tối thần tuấn đó. Sá» Nhược Mai vá»™i và ng kêu lên:
"Khoan đã!"
Lá»i còn chưa dứt, thiếu nữ kia đã vung tay phóng ra "Kim châm liệt diá»…m đạn", "bùng" má»™t tiếng, má»™t đạo há»a quang đã bắn đến Sá» Nhược Mai. Sá» Nhược Mai biết lợi hại, liá»n vá»™i và ng múa kiếm phòng thân, tránh sang má»™t bên. Äạo há»a quang kia không bắn trúng ngưá»i nà ng, có và i mÅ©i mai hoa châm phóng đến cÅ©ng bị nà ng đánh rÆ¡i. Nhưng nhân lúc nà ng bị ngăn cản như váºy, Sá» Triêu Anh ôm Äoà n Khắc Tà sá»›m đã lên ngá»±a Ä‘i rồi.
Sá» Nhược Mai giáºn dữ, bá»—ng dưng nà ng nghÄ©: "Ngá»±a cá»§a hai tên ngưá»i Hồ nà y Ä‘á»u là long câu, ả trá»™m lấy má»™t con, vẫn còn lại má»™t con, sao ta không lấy con còn lại cá»§a bá»n chúng Ä‘uổi theo. Con ngá»±a trắng kia mặc dù tốt hÆ¡n nhưng phải cõng hai ngưá»i, nhất định chạy không nhanh hÆ¡n ta."
Chá»§ ý đã định, nà ng liá»n đến cởi dây buá»™c ngá»±a. Con ngá»±a hồng vẫn kêu lên thảm thiết nhưng tiếng kêu ngà y cà ng yếu, thấy Sá» Nhược Mai đến, liá»n cất vó dứ, song không đá nà ng mà lại tá»± ngã xuống trước.
Sá» Nhược Mai thổi bùi nhùi lên xem, chỉ thấy con hồng mã nằm co quắp trên mặt đất, hai hốc mắt toác ra hai lá»— lá»›n, máu tươi vẫn chút má»™t chút má»™t nhá» xuống, nguyên lai đôi tròng mắt cá»§a nó đã bị móc ra, trên đùi cÅ©ng có và i vết Ä‘ao, vết thương sâu đến táºn xương. Sá» Nhược Mai vừa kinh vừa giáºn, nà ng căm háºn nói:
"Yêu nữ quá độc ác, Khắc Tà sao lại ở cùng một chỗ với ả chứ?"
Gian thượng phòng mà Äoà n Khắc Tà thuê trá» có hai cá»a sổ, má»™t bên cá»a sổ ngá»n đèn dầu còn chưa tà n, Sá» Nhược Mai thất ý mà vá», nà ng vừa Ä‘i qua dưới song cá»a, trong lòng thoáng động liá»n và o xem. Lúc nà y má»›i phát hiện nguyên đây là má»™t sáo phòng, ở giữa còn có má»™t bức vách phân ra là m hai. Lại phát hiện bên cá»a sổ có ngá»n đèn dầu, còn có má»™t bà n trà , trên bà n có ngưá»i dùng nước trà mà viết, viết liá»n mấy chữ "Mai". Sá» Nhược Mai từng ở trong phòng ngá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± xem qua "Ký Ä‘ao lưu giản" cá»§a Äoà n Khắc Tà , nà ng nháºn ra chÃnh là bút tÃch cá»§a chà ng, nghÄ© đến nhất định là Äoà n Khắc Tà trong lúc ngồi nhà m chán, nhá»› đến nà ng, cho nên bất tri bất giác đã chấm nước trà viết lên mặt bà n rất nhiá»u chữ "Mai". HÆ¡n nữa có thể tưởng tượng khi chà ng viết, nhất định là nữ tá» kia không ở bên cạnh, bằng không chà ng cÅ©ng sẽ không bất tri bất giác như váºy. Trong lòng Sá» Nhược Mai lại dáºy lên nghi ngá», "Chà ng đối vá»›i ta đã nhung nhá»› không quên như váºy, tại sao lại tương hảo cùng vá»›i nữ nhân khác? Chẳng lẽ bên trong có ná»™i tình gì?" NghÄ© như váºy, ná»™ khà trong lòng nà ng cÅ©ng giảm Ä‘i và i phần.
Sá» Nhược Mai Ä‘ang suy nghÄ© miên man, tráºn chém giết trên mái nhà lại Ä‘ang đến hồi khẩn yếu quan đầu. Sư tị nhân dùng hết khà lá»±c toà n thân, bá»—ng dưng hắn phát ra má»™t chưởng, cuá»™n lên má»™t tráºn gió tanh tưởi. Phương Ãch Phù chỉ cảm thấy má»™t tráºn ghê mình, sợ trúng độc, liá»n vá»™i và ng tránh khá»i chÃnh diện, kiếm chiêu thoáng buông lÆ¡i. Sư tị nhân thở hắt ra má»™t hÆ¡i, vá»™i và ng há»i:
"Ngươi vừa mới nói cái gì? Ngươi đụng độ với môn hạ Linh Sơn Phái của ta ở Ngụy Bác à ?"
Phương Ãch Phù đáp:
"Thì sao? Ngươi muốn vì chúng báo cừu phải không? Äả thương bá»n chúng là ta, không phải Sá» cô nương!"
Tên mũi sư tỠkêu lên:
"Ngươi nhầm rồi, mau ngừng tay!"
Trong bóng đêm, Phương Ãch Phù đỠphòng hắn dụng quá»· kế, dùng độc chưởng đánh lén không chống đỡ được nên không dám dừng tay. Bất quá y nghe thấy tên mÅ©i sư tá» nói như váºy cÅ©ng thấy có Ä‘iểm kỳ dị nên vòng kiếm chiêu dần dần thu hẹp lại, không tấn công địch mà chỉ phòng thân, nhượng cho sư tị nhân có cÆ¡ há»™i nói. Chỉ nghe thấy sư tị nhân nói:
"Sư huynh cá»§a ta cÅ©ng nhầm rồi, kỳ tháºt ngưá»i hắn muốn bắt chÃnh là nha đầu há» Sá»."
Phương Ãch Phù nổi giáºn nói:
"Các ngươi tam phen tứ lượt, vô lý là m cà n, gây khó dễ cho SỠcô nương, còn trách ta nhầm sao?"
Nói rồi y một kiếm đâm tới, sư tị nhân vì khà lực đã suy, không đỡ được chiêu nà y, cánh tay trái bị kiếm chém trúng thà nh một vết thương dà i hơn ba tấc, hắn hốt hoảng vội và ng nhảy ra và i bước.
Sư tị nhân háºn khà đã lên đến cá»±c Ä‘iểm nhưng lúc nà y hắn muốn đánh cÅ©ng vô lá»±c, còn sợ Phương Ãch Phù truy sát nên chỉ đà nh nén nhịn ná»™ khÃ, vá»™i và ng kêu lên:
"Là chúng ta nhầm rồi, có vẻ như vị nữ cải nam trang kia của ngươi cũng hỠS�"
Phương Ãch Phù huy kiếm là m thà nh má»™t vòng, tiến lên áp sát, kiếm thế vây hắn lại rồi quát:
"Thế thì sao? Nà ng ta nữ cải nam trang lại phạm gì đến bá»n ngươi hay sao?"
Tên mÅ©i sư tá» nén giáºn đáp:
"Vị bằng hữu đó của ngươi không phải SỠnha đầu chúng ta muốn tìm, ngươi đã minh bạch chưa? Chúng ta đã sai, ngươi cũng sai rồi!"
Phương Ãch Phù bất giác ngạc nhiên, nghÄ© thầm trong bụng: "Nói như váºy, tháºt đúng là đã sai rồi!" Tâm niệm còn chưa qua thì sư tị nhân đã chá»›p lấy cÆ¡ há»™i, búng mình theo thế "Kim lý xuyên ba" bay ra ngoà i hai trượng, thoát khá»i phạm vi kiếm thế cá»§a Phương Ãch Phù có thể phóng tá»›i, hắn đến bên cạnh Niếp Ẩn Nương rồi đột ngá»™t phát má»™t chưởng hướng vá» phÃa nà ng.
Công lá»±c cá»§a sư tị nhân mặc dù vì giao đấu đã bị hao tổn, tối Ä‘a chỉ còn lại trên dưới năm thà nh nhưng Niếp Ẩn Nương không lưá»ng trước hắn lại xuất kỳ bất ý như vây, chỉ thiếu chút nữa là đã trúng phải độc thá»§ cá»§a hắn. May mà Niếp Ẩn Nương khinh công trác tuyệt, má»›i cảm thấy mùi gió tanh tưởi thốc và o mÅ©i, láºp tức nà ng nghiêng mình thối lui, mặc dù váºy nhưng vẫn cảm thấy đầu váng mắt hoa, lảo đảo muốn ngã.
Phương Ãch Phù liá»n vá»™i và ng lao tá»›i, sư tị nhân và đầu đà kia đã sá»›m nhảy xuống nóc nhà bá» chạy. Phương Ãch Phù không có thá»i gian Ä‘uổi theo bá»n chúng, trước tiên y đỡ Niếp Ẩn Nương cho ổn định, kinh hãi há»i:
"Sư tỷ, tỷ có sao không?"
Niếp Ẩn Nương thở hắt ra:
"Còn may, chưa bị trúng độc!"
Phương Ãch Phù cảm thấy hÆ¡i thở Niếp Ẩn Nương thÆ¡m mát, trên mặt nóng ran, liá»n vá»™i và ng buông tay. Chợt nghe tiếng rống cá»§a đầu đà kia từ xa truyá»n lại: "ÄÆ°á»£c lắm tiểu tá», ngươi đã chá»c đến Linh SÆ¡n Phái, cứ chá» xem!"
Niếp Ẩn Nương cưá»i khổ:
"Tháºt không ngá» chúng ta lại hồ đồ kết oán vá»›i Linh SÆ¡n Phái."
Phương Ãch Phù nói:
"Việc đã qua, nhầm lẫn không phải do chúng ta, oán cÅ©ng đã kết rồi, thôi thì đà nh mặc nó váºy."
Niếp Ẩn Nương cưá»i nói:
"Sá»± tình lần nà y tháºt quá tấu xảo, cÅ©ng không biết Sá» sư muá»™i cá»§a chúng ta và vị Sá» cô nương kia đã gặp mặt chưa? Chúng ta mau Ä‘i xem nà ng ta thế nà o."
Tà i sản của nguoidoi123
29-05-2009, 01:07 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: http://******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Mốt (Phần II)
Niếp Ẩn Nương nhảy xuống, đưa mắt nhìn qua, liá»n phát hiện trên căn thượng phòng đó, ngá»n đèn dầu còn chưa tắt, trên giấy dán cá»a sổ hiện lên bóng hình má»™t thiếu nữ, đúng là Sá» Nhược Mai. Niếp Ẩn Nương còn cho rằng Sá» Nhược Mai đã dìu Äoà n Khắc Tà vá» phòng cá»§a chà ng, trong lòng thầm nghÄ©: "Tốt rồi, rốt cục bá»n hỠđã Ä‘oà n tụ nhưng sao không thấy vị Sá» cô nương kia đâu?" Nà ng không nghÄ© sẽ quấy rầy Sá» Nhược Mai, Ä‘ang muốn rá»i Ä‘i thì Sá» Nhược Mai đã nghe thấy tiếng bước chân cá»§a nà ng, liá»n láºp tức gá»i:
"Niếp tỷ tỷ, tỷ và o đây!"
Phương Ãch Phù cÅ©ng muốn theo và o nhưng lại nghe thấy tiếng Sá» Nhược Mai nói:
"Phương sư huynh, phiá»n huynh ở bên ngoà i canh phòng giúp, đỠphòng địch nhân còn có đồng bá»n."
Phương Ãch Phù trong lòng rúng động, nghÄ© thầm, "Không sai, việc nà y đúng là ta đã sÆ¡ xuất. Dù sao gặp mặt Äoà n Khắc Tà cÅ©ng không cần phải gấp và o lúc nà y."
Nguyên lai, Phương Ãch Phù cÅ©ng tưởng rằng Äoà n Khắc Tà đang ở trong phòng nên nóng lòng muốn đến xin lá»—i Äoà n Khắc Tà . Y cÅ©ng không biết Sá» Nhược Mai có tâm sá»± muốn giãi bà y vá»›i Niếp Ẩn Nương, má»›i mượn cá»› để y ở bên ngoà i không cho y và o.
Niếp Ẩn Nương bước và o, chỉ thấy má»™t mình Sá» Nhược Mai, nà ng kinh ngạc há»i:
"Khắc Tà đâu?"
Sá» Nhược Mai như nhà nh liá»…u gượng đứng thẳng, nà ng háºm há»±c nói:
"Yêu nữ kia sớm đã cùng y đi rồi!"
Niếp Ẩn Nương lấy là m kinh ngạc há»i:
"Có chuyện như váºy thì muá»™i còn trốn trong phòng y là m gì?"
Sá» Nhược Mai nghe tiếng bước chân Phương Ãch Phù đã Ä‘i xa, nà ng nhá» giá»ng bảo:
"Niếp tỷ tỷ, tỷ qua đây xem."
Niếp Ẩn Nương thấy trên bà n trà có mưá»i mấy chữ "Mai", bất giác nà ng phì cưá»i nói:
"Muội có thể yên tâm rồi nhé, trong lòng y chỉ có mình muội, yêu nữ kia không cướp được đâu!"
SỠNhược Mai má hạnh đỠrần, nà ng lấy ống tay áo lau những chữ "Mai" đi rồi nói:
"Muá»™i chÃnh là đang không giải thÃch được, nếu trong lòng y có muá»™i thì tại vì sao lại cùng yêu nữ kia thân thiết, Ä‘i cùng má»™t đưá»ng, ở cùng má»™t phòng?"
Niếp Ẩn Nương cưá»i nói:
"Muá»™i ở trong nhà Äá»™c Cô, còn không phải chỉ ở má»™t đêm đâu!"
Sá» Nhược Mai đỠbừng mặt, nà ng giáºn dá»—i:
"Tỷ nói đi đâu đó? Muội là quang minh lỗi lạc, cây ngay không sợ bóng tà !"
Niếp Ẩn Nương nói:
"Nếu như có ngưá»i hoà i nghi muá»™i, muá»™i có tức không?"
Sá» Nhược Mai giáºn dữ đáp:
"Nếu như thá»±c sá»± có ngưá»i như váºy thì hắn ta là mang dạ tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá»!"
Niếp Ẩn Nương lại cưá»i:
"Váºy đó! Ngưá»i khác hoà i nghi muá»™i, muá»™i nói hắn lấy dạ tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá», váºy sao muá»™i lại nghi ngá» Äoà n Khắc Tà ?"
SỠNhược Mai chợt tỉnh ngộ, nà ng nói:
"À, ra là tỷ mang tình hình của muội so sánh với y."
Niếp Ẩn Nương đáp:
"Hai chuyện nà y không phải rất giống nhau sao?"
SỠNhược Mai suy nghĩ một chút, nghi tâm cũng đã vơi đi bảy tám phần nhưng nà ng vẫn nói:
"Việc tuy là tương tá»± nhưng ngưá»i lại không giống. Äá»™c Cô VÅ© là chÃnh nhân quân tá», còn tiện nhân ở cùng vá»›i Khắc Tà lại là má»™t yêu nữ độc ác. Ả ôm Khắc Tà nhảy lên ngá»±a, muá»™i gá»i ả dừng lại, chẳng những ả không để ý tá»›i mà còn dùng ám khà đánh muá»™i nữa!"
Niếp Ẩn Nương nói:
"Khắc Tà đang hôn mê sao?"
SỠNhược Mai đáp:
"Hình như váºy."
Niếp Ẩn Nương lại nói:
"Việc đó cÅ©ng chỉ có thể trách yêu nữ kia, không thể trách Äoà n Khắc Tà . Câu vừa rồi cá»§a muá»™i rất hay: Cây ngay không sợ bóng tà . Chỉ cần Äoà n Khắc Tà là chÃnh nhân quân tá» là được. Trên Ä‘á»i có rất nhiá»u chuyện xảy ra ngoà i ý muốn, ngưá»i bên ngoà i rất khó minh bạch. Giống như muá»™i dưỡng thương trong nhà Äá»™c Cô Oánh cÅ©ng là má»™t và dụ. Là m sao muá»™i biết chắc Äoà n Khắc Tà và yêu nữ đó ở chung mà bên trong không có ẩn tình khó nói. Cứ như ta thấy, Äoà n Khắc Tà đối vá»›i muá»™i má»™t tấm chân tình, muá»™i cÅ©ng nên tin tưởng y má»›i phải."
Sá» Nhược Mai được Niếp Ẩn Nương giảng giải má»™t phen, mặc dù vẫn còn có chút há»n ghen nhưng lá»a giáºn cÅ©ng hạ xuống, bất tri bất giác lo lắng cho Äoà n Khắc Tà lại trá»—i dáºy, nà ng nói:
"Không biết y thụ thương có nặng lắm không? Y rÆ¡i và o tay yêu nữ, muá»™i luôn thấy không thể yên tâm được. Ôi, tháºt không biết tại sao y lại Ä‘i chung vá»›i yêu nữ đó?"
Niếp Ẩn Nương cưá»i nói:
"Muá»™i không an tâm, chỉ còn cách chúng ta nhanh đến Trưá»ng An, túm lấy Äoà n Khắc Tà , tá»± mình há»i hắn sẽ minh bạch ngay. Bá»n há» trỠở nÆ¡i nà y, thiết nghÄ© cÅ©ng nhất định là muốn đến tham gia anh hùng đại há»™i cá»§a Tần Tương. Khắc Tà công lá»±c thâm háºu, chỉ bị thương nhẹ, Ä‘oán chừng không có gì đáng lo vá» tÃnh mệnh."
SỠNhược Mai nói:
"Muá»™i cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, muá»™i thấy rõ sau khi y bị thương còn có sức hoà n kÃch lại, sau đó bị yêu nữ kia ôm lấy, thá»i gian cách nhau chỉ má»™t tuần trà , sao y lại hôn mê bất tỉnh như váºy?"
Niếp Ẩn Nương nói:
"Việc nà y rất dá»… hiểu, nhất định là yêu nữ kia thấy y bị thương liá»n Ä‘iểm huyệt y."
Sá» Nhược Mai háºm há»±c:
"Yêu nữ nà y thực sự là độc ác! Không biết ả có hại Khắc Tà không?"
Niếp Ẩn Nương cưá»i:
"Cái nà y muá»™i có thể yên tâm. Ả đánh muá»™i mà cướp Khắc Tà đi, muá»™i còn sợ ả không cẩn tháºn chiếu cố Khắc Tà sao?"
Sá» Nhược Mai trong dạ rối bá»i, nà ng vốn sợ Äoà n Khắc Tà bị rÆ¡i và o cạm bẫy ôn nhu cá»§a "yêu nữ" kia nhưng cÅ©ng lại hi vá»ng "yêu nữ" có thể cẩn tháºn chiếu cố Äoà n Khắc Tà .
Bá»n há» vừa nói đến đó, chợt nghe thấy Phương Ãch Phù ở bên ngoà i quát lên:
"Là ai? Ra đây mau!"
Niếp, Sá» nhị nữ chạy ra xem, chỉ thấy Phương Ãch Phù Ä‘ang tóm má»™t ngưá»i, ngưá»i nà y run run rẩy rẩy nói:
"Là tôi. Äại Vương tha mệnh!"
Niếp Ẩn Nương không nhịn được cưá»i, Sá» Nhược Mai vá»™i nói:
"Phương sư huynh, huynh sao lại giữ chưởng quỹ váºy?"
Nguyên lai vừa rồi bá»n hỠở trên nóc nhà giao đấu ầm Ä©, tiếng kim thiết chạm nhau vang lên, những mảnh ngói lả tả rÆ¡i xuống sá»›m đã là m kinh tỉnh toà n bá»™ khách nhân, má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© là cưá»ng đạo đến, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u trốn kỹ trong chăn không dám lên tiếng. Chưởng quỹ nà y vốn cÅ©ng vô cùng sợ hãi nhưng rốt cục hắn vẫn là chá»§ khách Ä‘iếm, sau khi thấy yên tÄ©nh lại, lúc đó hắn má»›i đánh bạo lén ra ngoà i xem xét.
Phương Ãch Phù nháºn ra đã túm phải chưởng quỹ cÅ©ng không khá»i báºt cưá»i, y liá»n vá»™i và ng thả hắn ra rồi nói:
"Ta không phải cưá»ng đạo. Cưá»ng đạo đã bị chúng ta đánh chạy Ä‘i rồi."
Sá» Nhược Mai chen lá»i:
"Khách nhân ở thượng phòng cÅ©ng há»— trợ Ä‘i truy bắt cưá»ng đạo rồi, cưá»ng đạo là hai tên ngưá»i Hồ. Khách nhân ở thượng phòng truy bắt cưá»ng đạo có lẽ cÅ©ng không quay trở lại, tiá»n phòng cá»§a bá»n hỠđã trả chưa?"
Chưởng quỹ bớt chút hoảng hốt, hắn nói:
"Hai tên ngưá»i Hồ đó đúng là hung thần ác sát, tôi sá»›m đã nhìn ra không phải ngưá»i tốt, quả nhiên thá»±c sá»± là cưá»ng đạo. Äa tạ mấy vị đại nhân giúp cho tiểu nhân bảo toà n được quán Ä‘iếm nà y. Khách nhân ở thượng phòng cÅ©ng là ngưá»i tốt, tiá»n phòng sá»›m đã được vị tiểu thư đó trả rồi, còn dư má»™t chút, tôi còn chưa tìm được cô ta để trả lại ."
Lão thổi sáng bùi nhùi rồi xem xét, chỉ thấy trên nóc nhà có và i lá»— thá»§ng, không khá»i lại kêu khổ không thôi.
Niếp Ẩn Nương cưá»i bảo:
"Nhược Mai, kim Ä‘áºu cá»§a muá»™i lại có thể mang dùng má»™t lần nữa?"
SỠNhược Mai nói:
"Kim Ä‘áºu cá»§a muá»™i đã đổi lấy bạc rồi, còn dư lại không nhiá»u."
Láºp tức nà ng lấy ra hai viên kim Ä‘áºu và má»™t đĩnh bạc mưá»i lượng nói:
"Äây chắc cả mưá»i phần là và ng ròng, quyết không lừa ngươi. Ngoà i ra, thêm đĩnh bạc nà y đã đủ để ngươi tu bổ nóc nhà chưa?"
Chưởng quỹ ná» mừng rỡ, há mồm cứng lưỡi nói không ra lá»i.
Niếp Ẩn Nương nhìn thấy phương Äông đã hiện mà u trắng như bụng cá, nà ng liá»n bảo:
"Chúng ta sá»›m lên đưá»ng thôi, miá»…n cho khách nhân sau khi thức giấc lại há»i ngắn há»i dà i."
Sá» Nhược Mai biết nà ng ta vì nghÄ© cho mình, nà ng tá»± nhá»§: "Ta háºn là không thể chắp cánh bay đến Trưá»ng An nhưng cÅ©ng không biết có thể gặp được Khắc Tà hay không?"
Nà ng tưởng nhá»› đến Khắc Tà , suốt dá»c đưá»ng cứ sầu muá»™n không vui nhưng cÅ©ng không quá biểu lá»™ cho ngưá»i khác thấy.
oOo
Niếp Ẩn Nương sở liệu không sai, quả nhiên Äoà n Khắc Tà bị Sá» Triêu Anh Ä‘iểm và o thụy huyệt hôn mê. Sá» Triêu Anh ôm Äoà n Khắc Tà nhảy lên tuấn mã, ngá»±a không ngừng vó, chạy má»™t mạch được bốn năm chục dặm thì sắc trá»i tá»a sáng, Sá» Triêu Anh nghÄ© bụng, "Chắc nha đầu kia có truy cản cÅ©ng không kịp, hừ, tiểu tá» nà y ở trong tay ta, ngươi Ä‘i theo mà là m gì chứ."
PhÃa trước có má»™t rừng cây, Sá» Triêu Anh liá»n ôm Äoà n Khắc Tà xuống ngá»±a, mang chà ng và o trong rừng cây để xuống rồi má»›i giải khai huyệt đạo cho chà ng.
Äoà n Khắc Tà mở mắt, vẫn còn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, liá»n kéo Sá» Triêu Anh mà gá»i:
"Mai muá»™i, Mai muá»™i!"
Sá» Triêu Anh phì cưá»i:
"Xin lỗi, ta không phải Mai muội của ngươi, ngươi nhìn lại xem ta là ai?"
Äoà n Khắc Tà định thần nhìn lại, lúc nà y má»›i phát giác trước mặt là Sá» Triêu Anh, liá»n vá»™i và ng buông hai tay ra, ngÆ¡ ngác há»i:
"Sao ta lại ở nơi nà y? Nơi nà y chỉ có mình ngươi à ?"
SỠTriêu Anh đáp:
"Còn có ai nữa? Ngươi cho là Mai muội của ngươi sẽ theo đến đây à ?"
Äoà n Khắc Tà nói:
"Ta nghe thấy tiếng của nà ng nên trong lòng chấn động mới bị ngã xuống. Lúc đó ta đã nhìn thấy nà ng chạy đến chỗ ta. Sao ngươi lại không nhìn thấy nà ng?"
SỠTriêu Anh đáp:
"Cô ta, cô ta, cái "cô" nam không ra nam, nữ không ra nữ đó là Mai muội của ngươi à ?"
Äoà n Khắc Tà nóng lòng muốn biết tin tức cá»§a Sá» Nhược Mai, nên chỉ đà nh nhịn cho nà ng ta chế giá»…u, chà ng nói:
"Không sai, nà ng ta chÃnh là vị Sá» cô nương mà ta từng nói vá»›i ngươi, còn có má»™t vị Niếp cô nương là biểu tá»· cá»§a nà ng, bá»n há» khi hà nh tẩu giang hồ Ä‘á»u thÃch cải nam trang. Sau khi ta thụ thương, bá»n há» thế nà o? Vì sao trong lúc khẩn yếu quan đầu ngươi lại Ä‘iểm huyệt ta?"
SỠTriêu Anh nói:
"Sao ngươi không chịu suy nghÄ©, ngươi bị trúng độc thương rồi, tâm tình còn có thể chịu kÃch động hay sao? HÆ¡n nữa địch nhân lúc đó Ä‘ang Ä‘uổi đến, ta ngoà i việc đưa ngươi chạy trốn thì còn có biện pháp gì nữa? Äiểm huyệt đạo ngươi chÃnh là để cho ngươi có thể ngá»§ ngon má»™t giấc, tránh cho thương thế nặng thêm. Hừ, ai biết được, ngược lại ngươi còn trách cứ ta."
Äoà n Khắc Tà là má»™t đại hà nh gia võ há»c, lúc nà y thầm váºn khÃ, biết Sá» Triêu Anh xác thá»±c đã dùng thá»§ pháp thượng thừa "Bế huyệt trở độc" phong bế quyết mạch chư huyệt cá»§a chà ng, để tránh độc khà tấn công và o tim, đây là thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt dùng khi cấp cứu, đối vá»›i thân thể hoà n toà n không có chút gì phương hại. Äoà n Khắc Tà chỉ có thể Ä‘a tạ nà ng ta nhưng trong lòng cÅ©ng không khá»i thấy có Ä‘iểm kỳ dị, "Như váºy nguyên lai võ há»c cá»§a Sá» Triêu Anh còn trên cả ước Ä‘oán cá»§a ta, tháºt không ngá» nà ng ta cÅ©ng biết được loại thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt thượng thừa như váºy."
Láºp tức chà ng há»i:
"Nói như váºy, vị Sá» cô nương kia và Niếp cô nương có cùng vá»›i địch nhân giao thá»§ không? Nà ng ta, nà ng ta không sao chứ?"
Sá»± quan tâm cá»§a chà ng đến Sá» Nhược Mai bá»™c lá»™ ra lá»i nói. Sá» Triêu Anh đột nhiên thở dà i:
"Äáng tiếc ngươi đối vá»›i ả má»™t dạ si tình nhưng trong lòng ả lại không có ngươi. Ả chá»i ngươi, ngươi có biết không?"
Äoà n Khắc Tà nói:
"Ta nghe thấy. Nhưng trong sát na ta bị thương, ta cÅ©ng thấy nà ng chạy đến phÃa ta."
Sá» Triêu Anh cưá»i mỉa:
"Không sai, ả có đuổi đến nhưng ngươi có biết ả đuổi tới là m gì không?"
Äoà n Khắc Tà ngÆ¡ ngác lặp lại lá»i nà ng ta:
"Là m gì?"
SỠTriêu Anh đáp:
"Ả đuổi đến, rồi hướng ngươi phóng một chùm mai hoa châm!"
Äoà n Khắc Tà lấy là m kinh ngạc, chà ng há»i:
"Có chuyện như váºy sao? "
SỠTriêu Anh đáp:
"Ta có bao giỠbịa chuyện với ngươi chưa, may mà lúc đó ta đã kịp nhảy lên lưng ngựa, ta lấy trộm thớt tuấn mã của đầu đà kia, mai hoa châm của ả phóng không được xa, không nhanh kịp ngựa chạy."
Äoà n Khắc Tà bán tÃn bán nghi, "Chẳng lẽ nà ng thá»±c sá»± vẫn còn nhá»› đến oán xưa hay sao?"
Chà ng nhá»› đến sá»± tình trước kia ở trong nhà Äá»™c Cô, Sá» Nhược Mai từng cùng vá»›i huynh muá»™i Äá»™c Cô liên thá»§ tấn công chà ng, bất giác cÅ©ng tin và i phần. Sá» Triêu Anh lại thở dà i, u uẩn nói:
"Ta tháºt sá»± khó chịu thay cho ngươi, cứ nghÄ© ả đối vá»›i ngươi như váºy, cho dù ngươi gặp ả cÅ©ng còn có gì để nói?"
Äoà n Khắc Tà vốn dÄ© Ä‘ang rất khổ sở, nghe xong nà ng nói mấy câu nà y trong lòng không khá»i ngáºm ngùi, ngỡ ngà ng mất mát.
SỠTriêu Anh thấy chà ng ngơ ngác như tượng gỗ, mặt và ng như giấy, thì lấy là m kinh hãi, vội và ng nói:
"Khắc Tà , ngươi đừng buồn quá. Nhìn thoáng ra một chút!"
Nà ng ta vừa rồi chỉ sợ Äoà n Khắc Tà đối vá»›i Sá» Nhược Mai tư tình chưa dứt nên má»›i cố bẻ cong sá»± tháºt, dùng hết tâm cÆ¡ để ly gián bá»n há». Lúc nà y thấy Äoà n Khắc Tà thà nh ra bá»™ dạng thất hồn lạc phách như váºy thì lại không khá»i ngầm hối háºn, "Hỡi Æ¡i, không ngá» rằng hắn đối vá»›i vị Sá» cô nương kia lại má»™t dạ thâm tình như váºy, lá»i bịa đặt cá»§a ta lại cà ng khiến hắn tổn thương trong lòng! Hắn vừa má»›i bị độc thương không thể để hắn chịu kÃch động quá được!"
Nà ng Ä‘ang nghÄ© sẽ mang chân tướng sá»± việc thổ lá»™ vá»›i Äoà n Khắc Tà nhưng lại sợ từ nay Äoà n Khắc Tà không lý đến nà ng nữa, trù trừ không quyết.
Äoà n Khắc Tà đối vá»›i những lá»i nà ng nói lúc sau căn bản không nghe và o tai, trong lòng chỉ mãi nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, "Không sai, Nhược Mai đối vá»›i ta háºn cÅ© khó quên, như bây giá» nà ng đã có ý trung nhân khác rồi, ta cho dù gặp nà ng thì cÅ©ng biết nói gì?". Chà ng nghÄ© đến chá»— thương tâm thì "Oa" má»™t tiếng, thổ ra má»™t ngụm máu tươi.
Sá» Triêu Anh hốt hoảng cắn chặt môi, trong lòng nghÄ© thầm, "Ta mặc cho hắn háºn ta, cứu tÃnh mạng hắn quan trá»ng hÆ¡n, chuyện đến như bây giá», hay là nói ra cho rồi?" Nà ng tiến lên phÃa trước, nhẹ nhà ng kéo tay Äoà n Khắc Tà , thanh âm ôn nhu vô hạn lại còn mang theo chút Ãt run rẩy, nà ng nói:
"Khắc Tà , ngươi không cần khổ sở, ngươi, ngươi hãy nghe ta nói..."
Äoà n Khắc Tà đột nhiên ngẩng đầu lên nói:
"Äúng, ngươi nói đúng. Ngươi không cần khuyên giải ta nữa, ta đã nghÄ© thông suốt rồi, ta chỉ cần nà ng ta vui vẻ mà sống, trong lòng ta cÅ©ng sẽ bình yên. Từ nay vá» sau, ta sẽ không tá»± tìm phiá»n não nữa. ÄÆ°á»£c rồi, coi như trước đây ta chưa từng quen biết nà ng ta."
Äoà n Khắc Tà thổ ra má»™t ngụm máu tươi, buồn bá»±c ức chế trong lòng tá»±a hồ cÅ©ng theo vòi máu mà thổ ra hết, tư tình đã định, cõi lòng cÅ©ng trở nên thanh thản. Sá» Triêu Anh vừa mừng vừa sợ, "May mà ta chưa mang chân tướng nói ra." Láºp tức nà ng nói:
"Äúng, thiên hạ không phải chỉ có má»™t vị Sá» cô nương, ả đã vô tình, ngươi sao còn phải mãi khổ sở tưởng nhá»›? Sức khá»e cá»§a ngươi má»›i quan trá»ng, trước tiên ngươi trị thương cho tốt rồi hãy nói. Ở đây ta có thuốc giải độc nhưng không biết có đúng loại không."
Äoà n Khắc Tà nói:
"Lần nà y ta trúng độc không nặng lắm, không cần giải dược."
Láºp tức chà ng khoanh chân ngồi xuống, mặc váºn huyá»n công. Chất độc trong ngưá»i chà ng là theo "Lao cung huyệt" ở chưởng tâm xâm nháºp và o, trung gian lại trải qua thá»§ pháp "Phong huyệt trở độc" cá»§a Sá» Triêu Anh, độc khà chỉ có xâm nháºp đến huyệt "Ngá»c uyên" ở khuá»·u tay thì bị ngăn lại. Sau khi giải huyệt, độc khà lại tiến lên trên nhưng cÅ©ng chưa đến được huyệt "Kiến tỉnh".
Ná»™i công tạo nghệ cá»§a Äoà n Khắc Tà đã đạt đến cảnh giá»›i thượng thừa, váºn công trục độc, quá ná»a khắc sau, chỉ thấy trên đỉnh đầu chà ng bay lên má»™t là n khà nóng mà u trắng, má»™t dải mà u Ä‘en trên cánh tay từ từ hạ xuống, sắc mặt cÅ©ng dần thấy hồng nhuáºn. Qua thá»i gian độ má»™t nén hương, dải mà u Ä‘en nỠđã bị ép xuống bà n tay. Lúc nà y đã là sáng sá»›m, ánh mặt trá»i xuyên qua phiến lá dà y đặc chiếu xuống, không khà trong là nh. Trong lòng Sá» Triêu Anh cÅ©ng ngáºp trà n vui sướng, "Qua má»™t hồi nữa, chất độc trong ngưá»i hắn có thể hoà n toà n trục ra. Thương thế trên ngưá»i hắn cÅ©ng sẽ tốt lại, ta sẽ lại từ từ cho hắn má»™t vết thương trong lòng."
Nà ng Ä‘ang đắc ý, chợt nghe thấy tiếng vó ngá»±a như cuồng phong bạo vÅ©, dưá»ng như có mưá»i mấy thá»›t ngá»±a từ xa phóng lại.
Äúng là :
Vừa mới gian nan qua hiểm cảnh
Phong ba bỗng chốc lại ầm ầm
Muốn biết chuyện sau như thế nà o? Má»i xem hồi sau sẽ rõ.
Tà i sản của denis_love
Chữ ký của denis_love
29-05-2009, 06:23 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: http://******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Hai (Phần I)
Cái Bang vấn tội kinh hiệp khách
Ma nữ hung hăng cứu ái đồ
Sá» Triêu Anh lấy là m kinh hãi, "Hắn váºn công Ä‘ang tá»›i lúc khẩn yếu quan đầu, nếu như kẻ tá»›i là địch nhân thì biết là m sao?" Tâm niệm còn chưa qua, chỉ nghe thấy tiếng ngá»±a lao xao trên đưá»ng bá»—ng dừng lại, má»™t đám ngưá»i hùng hổ tiến và o trong rừng vây quanh Khắc Tà . Sá» Triêu Anh thấy có tổng cá»™ng mưá»i ba ngưá»i đến, tên đầu đà và tên mÅ©i sư tá» kia cÅ©ng có ở trong đó, quả nhiên chÃnh là địch nhân!
Một phiên tăng mình khoác áo cà sa mà u hồng nói:
"Ả nà y là em gái cá»§a Sá» Triêu NghÄ©a sao? Ngươi không nháºn lầm ngưá»i đấy chứ?"
Sư tị nhân đáp:
"Quyết không nhầm được."
Phiên tăng kia lại há»i:
"Tiểu tỠnà y là ai?"
Sư tị nhân lại đáp:
"Không rõ, võ công cá»§a hắn rất cao cưá»ng, may mắn là ta đã đánh hắn má»™t chưởng nên hắn má»›i không chạy được."
Trong lá»i nói cá»§a hắn pha chút ý kể công. Phiên tăng kia hừ má»™t tiếng rồi nói:
"Các ngươi mới xuất đạo, lại là m giảm mất uy phong của Linh Sơn Phái, còn dám lớn tiếng."
Sư tị nhân và đầu đà kia đỠbừng mặt không dám lên tiếng. Một hòa thượng mặt vuông tai lớn khác nói:
"Ta biết lai lịch cá»§a ngưá»i nà y, hắn là Äoà n Khắc Tà , là sư đệ cá»§a Không Không Nhi."
Nguyên lai ngưá»i nà y chÃnh là hòa thượng trên tá»u lâu ở Ngụy Bác đã ngá»™ nháºn Sá» Nhược Mai là Sá» Triêu Anh. Linh SÆ¡n Phái bá»n chúng đại cá» xuất động, lùng bắt Sá» Triêu Anh, trùng hợp lại há»™i há»p chốn nà y. Äầu đà và tên mÅ©i sư tá» kia ở khách Ä‘iếm đã nếm mùi Ä‘au khổ, ná»a đưá»ng trốn chạy thì gặp được đồng bá»n, liá»n lần theo dấu vết con ngá»±a Sá» Triêu Anh cưỡi mà đuổi tá»›i.
Phiên tăng kia nghe xong lai lịch cá»§a Äoà n Khắc Tà thì ngẩn ngưá»i ra nói:
"A, thì ra là sư đệ của Không Không Nhi, được rồi, ta không lý đến hắn nữa, chỉ cần bắt nha đầu kia vỠlà được."
Xem ra hắn đối vá»›i Không Không Nhi có và i phần kÃnh nể. Tên hòa thượng mặt vuông tai lá»›n nói tiếp:
"Còn hai tên quan quân do nữ cải nam trang trong khách điếm thì sao?"
Phiên tăng kia lại hừ một tiếng:
"Các ngươi ở Ngụy Bác gây nên chuyện đáng chê cưá»i, bị bá»n chúng cho nếm mùi thất bại phải không?"
Hòa thượng mặt vuông tai lớn cúi thấp đầu đáp:
"Bẩm sư huynh, tôi mặc dù nháºn lầm ngưá»i nhưng nghe thất sư huynh vừa kể, chỉ sợ hai nữ nhân kia cÅ©ng là đồng đảng cá»§a bá»n chúng, hÆ¡n nữa ngưá»i cá»§a Linh SÆ¡n Phái chúng ta từng thảm bại dưới tay bá»n chúng, chuyện nà y đồn ra ngoà i sẽ chẳng dá»… nghe gì."
Phiên tăng kia nói:
"ÄÆ°á»£c rồi, trở vá» sẽ đến xá» lý hết mấy ả. Hừ, không phải vì bảo toà n thể diện cá»§a bổn phái, ta thừa hÆ¡i hay sao mà đi quản chuyện cá»§a các ngươi?"
Những ngưá»i nà y xem Äoà n, Sá» hai ngưá»i như ba ba trá»ng rá» nên không thèm vá»™i và ng động thá»§. Phiên tăng kia chÃnh là nhị đệ tá» cá»§a Linh Thứu Thượng Nhân, lần nà y đại sư huynh hắn không ra ngoà i nên hắn là ngưá»i lá»›n nhất, sau khi giáo huấn trách mắng sư đệ má»™t phen, hắn má»›i cháºm rãi nói:
"Sá» cô nương, ta nháºn lá»i nhá» cáºy cá»§a lệnh huynh và Thổ Vương Há» Tá»™c, đến má»i cô quay vá». Cô hãy ngoan ngoãn theo chúng ta, nếu để bá»n ta phải động thá»§ thì sẽ rất không hay ho gì."
Sá» Triêu Anh từ đầu đến giá» trong lòng vẫn Ä‘ang tÃnh toán nên ứng phó thế nà o, lúc nà y đột nhiên nà ng cưá»i:
"Nguyên lai các ngươi là đệ tá» cá»§a Linh SÆ¡n Phái à ? Nói như váºy, chúng ta không phải ngưá»i ngoà i! Sư phụ cá»§a ta, Tân Chỉ Cô và lệnh sư Linh Thứu Thượng Nhân cÅ©ng là chá»— quen biết."
Lá»i nà y vừa nói ra, cả đám ngưá»i Linh SÆ¡n Phái hÆ¡n phân ná»a Ä‘á»u hoảng hốt, có và i ngưá»i còn rỉ tai nhau:
"Nữ ma đầu nà y tháºt không dá»… chá»c!"
Sá» Triêu Anh thấy tình cảnh váºy, trong lòng thầm đắc ý, nà ng nói:
"Các ngươi ngay cả Không Không Nhi cÅ©ng không dám chá»c và o, nghe đến danh hà o cá»§a sư phụ ta rồi, các ngươi còn không nhanh thu binh sao?"
Hòa thượng kia sắc mặt trầm xuống nhưng lại nói:
"Ta biết ngươi là đệ tá» cá»§a Tân Chỉ Cô, Ä‘em sư phụ ngươi ra cÅ©ng không dá»a được ta đâu!"
Sá» Triêu Anh lấy là m kinh hãi, thấy việc xảy ra ngoà i dá»± tÃnh, chỉ đà nh là m cứng, cưá»i lạnh mà nói:
"ÄÆ°á»£c lắm, các ngươi, ai dám động thá»§ thì đến đây mà bắt! Chỉ sợ má»™t khi sư phụ ta biết thì các ngươi má»™t tên cÅ©ng đừng hòng sống!"
Nà ng Ä‘ang nghÄ© mang danh đầu cá»§a sư phụ ra dá»a đối phương, trong số đệ tá» Linh SÆ¡n Phái, quả nhiên cÅ©ng có và i tên xuất hiện thần sắc kinh hoà ng. Phiên Tăng kia trấn an:
"Việc nà y đã có đại sư huynh lo liệu, các ngươi còn sợ cái gì? Bắt ả lại!"
Äầu đà và tên mÅ©i sư tá» nhân vì vừa rồi ở khách Ä‘iếm bị thua thiệt, lại bị sư huynh trách mắng, lúc nà y gấp gáp muốn láºp công chuá»™c tá»™i, không hẹn mà cùng Ä‘á»u từ trong đám ngưá»i lao ra, nhất tá» nhà o đến Sá» Triêu Anh.
Sá» Triêu Anh rút bảo kiếm cá»§a Äoà n Khắc Tà ra, chắn phÃa trước ngưá»i chà ng. Sư tị nhân cưá»i nhăn nhở:
"SỠcô nương, chúng ta không có ý là m phương hại đến tình nhân của cô, cô không cần phải bảo vệ cho hắn nữa, ngoan ngoãn theo chúng ta đi!"
Song chưởng cùng đẩy ra, chưởng phong phát ra ngoà i tám thước vang "ầm" má»™t tiếng, Sá» Triêu Anh chân đứng không vững, loạng choạng thối lui liá»n hai bước đến phÃa sau ngưá»i Äoà n Khắc Tà .
Sư tị nhân lại cưá»i nói:
"Ngươi không bảo vệ được hắn, hắn cũng không bảo vệ được ngươi đâu."
Nói Ä‘oạn, y vòng qua bên mình Äoà n Khắc Tà , vươn tay muốn tóm lấy Sá» Triêu Anh.
Äầu đà kia cÅ©ng nhà o theo lên trên, tÃnh hắn nóng như lá»a, mặc dù nhị sư huynh đã hạ lệnh là chỉ cần bắt má»™t mình Sá» Triêu Anh nhưng hắn từng bị Äoà n Khắc Tà chụp má»™t trảo, đến bây giá» vẫn còn tê nhức. Hắn nhà o lên phÃa trên, thấy Sá» Triêu Anh nấp sau lưng Äoà n Khắc Tà , tức thì nhá»› đến mối thù má»™t chưởng, trong lòng bừng lá»a, quát lá»›n:
"Tiểu tỠnà y, biến ngay!"
Hắn lấy công báo tư cừu, phóng má»™t cước đến đá Äoà n Khắc Tà !
Nà o ngá» Äoà n Khắc Tà đang mặc váºn huyá»n công, toà n thân chân khà đang lưu chuyển trướng căng, má»™t cước cá»§a đầu đà kia đá tá»›i giống như đá phải má»™t trái cầu da lá»›n. Trong khoảnh khắc má»™t cá»— đại kình lá»±c phản chấn ngược lại, đầu đà kia là m sao chịu nổi, hắn rống lên má»™t tiếng, thân hình cao bảy thước cá»§a hắn đã bị cá»— đại kình lá»±c bắn tung lên bay qua đỉnh đầu Äoà n Khắc Tà .
Sư tị nhân Ä‘ang hướng Sá» Triêu Anh chụp xuống thì thân hình đầu đà kia đã như đạn pháo bắn đến vừa vặn trúng ngưá»i hắn, "uỳnh" má»™t tiếng, cả hai Ä‘á»u té ngã, lăn xuống sưá»n dốc. Äệ tá» Linh SÆ¡n Phái Ä‘á»u đại kinh thất sắc, hồng y phiên tăng cả giáºn thét:
"Hay cho tiểu tá», chúng ta đã không động đến ngươi, ngươi lại chá»c đến chúng ta! Tóm cả tên tiểu tá» nà y cho ta!"
Hắn suất lÄ©nh đồng bá»n lao ra trước tiên, phóng má»™t phách không chưởng và o Äoà n Khắc Tà . Äoà n Khắc Tà lắc động thân mình nhưng vẫn khoanh chân ngồi trên mặt đất, chưa từng di động. Chà ng nghÄ© bụng, "Công lá»±c cá»§a phiên tăng nà y so vá»›i tên mÅ©i sư tá» kia thì cao hÆ¡n nhiá»u lắm, phách không chưởng phát từ xa mà lại có uy lá»±c đến như váºy!" Chà ng Ä‘ang váºn khà trục độc. Äá»™c khà đã được dồn xuống đầu ngón tay giữa, mắt thấy có thể bắt đầu trục ra ngoà i nhưng nếu đứng lên nghênh địch và o lúc nà y thì bao công sức trước đó Ä‘á»u mất hết.
Äầu đà kia thấy phách không chưởng cá»§a phiên tăng không động được Äoà n Khắc Tà má»™t chút nà o thì cà ng giáºt mình kinh hãi, hắn nghÄ© thầm: "Dù sao cÅ©ng đã có đại sư huynh lo liệu, chỉ cần tránh kết oán vá»›i Không Không Nhi là được." Tạo nghệ võ há»c cá»§a hắn vốn bất phà m, cÅ©ng đã nhìn ra Äoà n Khắc Tà đang váºn công trục độc đến hồi khẩn yếu quan đầu, thân mình không thể di động được, láºp tức hắn nổi tâm địa ngoan độc, quát to:
"Loạn đao chém hắn!"
Mắt thấy loạn Ä‘ao sắp chém lên thân Äoà n Khắc Tà , chợt nghe có má»™t tiếng quát:
"Ai dám động thủ!"
Thanh âm rất nghiêm khắc nhưng lại thanh thúy phi thưá»ng, hẳn là thanh âm cá»§a má»™t nữ tá».
Nói cÅ©ng tháºt kỳ quái, thanh âm nà y tịnh không cao quá nhưng lại như má»™t cây lợi châm xuyên và o lá»— tai, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u bất giác chấn động trong lòng, không tá»± chá»§ liá»n dừng cước bá»™, định thần nhìn lên.
Chỉ thấy bên cạnh Sá» Triêu Anh đã có thêm má»™t nữ nhân, xem ra ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, tóc cà i vòng và ng, mà y dà i lá liá»…u, tóc mai má»m mại. Trên vai gác phất trần, không phải tục gia nữ tá» mà cÅ©ng chẳng phải trang phục đạo cô, tư dung diá»…m lệ như váºy nhưng trong ánh mắt lại ẩn chứa má»™t luồng hà n khà khiến ngưá»i không dám ngước nhìn. Tóm lại, cả ngưá»i Ä‘á»u lá»™ ra Ä‘iểm quái dị khiến ngưá»i khác không Ä‘oán ra thân pháºn cá»§a nà ng.
Trung niên mỹ phụ đảo song mục rồi lạnh lùng nói:
"Nguyên lai là đám bảo bối môn hạ cá»§a Linh Thứu lão quái, hừ, chỉ có mưá»i mấy tên các ngươi sao? Äại sư huynh các ngươi đâu?"
Äệ tá» Linh SÆ¡n Phái lúc đầu bị dung quang cá»§a mỹ phụ nhiếp hồn, nhất thá»i còn chưa có ý định gì, sau lại thấy nà ng ta má»›i mở miệng đã mắng sư phụ chúng thà nh "lão quái", đối vá»›i bá»n chúng lại mang giá»ng rất chế giá»…u, lúc nà y chúng má»›i nổi giáºn, Ä‘ang muốn phát tác nhưng lại nghe thấy câu nói sau cùng cá»§a nà ng thì không khá»i ngẩn ngưá»i. Nguyên lai đại sư huynh Thanh Minh Tá» cá»§a bá»n chúng đã đạt được bảy phần chân truyá»n cá»§a sư phụ, võ công hÆ¡n xa đám cùng bối pháºn. Mấy năm gần đây Linh Thứu Thượng Nhân đã không còn lý đến sá»± vụ, má»i việc nhất nhất Ä‘á»u giao cho đại đệ tá» là m thay cho nên bá»n chúng đối vá»›i đại sư huynh cà ng nể sợ hÆ¡n.
Hồng y phiên tăng kia nói:
"Ngươi là ai? Quen biết thế nà o vá»›i đại sư huynh chúng ta? Chúng ta Ä‘ang phụng mệnh đại sư huynh bắt ả nha đầu nà y vá»."
Trong khi hồng y phiên tăng nói, má»™t số sư huynh đệ cá»§a hắn đã thì thà o to nhá» vá»›i nhau, có ngưá»i nói:
"Yêu phụ nà y xem ra không phải kẻ trong chánh đạo!"
Lại có kẻ đoán:
"Chẳng lẽ ả là nhân tình của đại sư huynh chúng ta?"
Liá»n có tên nạt Ä‘i:
"Im lặng, các ngươi sao dám nói xấu sau lưng đại sư huynh."
Nguyên lai Thanh Minh Tá» háo sác ham dâm, có câu dẫn không Ãt nữ nhân trong tà phái, sư huynh đệ cá»§a hắn Ä‘á»u biết rõ. Bá»n chúng mặc dù chỉ rỉ tai nói chuyện nhưng mỹ phụ kia cÅ©ng đã nghe thấy, tức thì sắc mặt thoáng biến.
Lúc nà y tinh thần Sá» Triêu Anh đã ổn định, nà ng cÅ©ng đồng thá»i nói:
"Sư phụ, bá»n chúng cáºy có Linh Thứu lão quái là m chá»— dá»±a, chẳng những khi phụ con mà ngay cả sư phụ lão nhân gia bá»n chúng cÅ©ng không để trong mắt! Con đã mang danh hà o cá»§a lão nhân gia ngưá»i nói cho bá»n chúng hay, bá»n chúng lại nói Tân Chỉ Cô yêu phụ đó thì là m sao? Ngưá»i khác sợ bà ta, chứ bà ta gặp Linh SÆ¡n Phái sẽ sợ phát run, có cho bà ta cÅ©ng không dám động đến má»™t cá»ng lông cá»§a chúng ta!"
Lá»i vừa nói ra, các đệ tá» Linh SÆ¡n Phái Ä‘á»u giáºt mình thất kinh, lúc nà y má»›i biết ngưá»i đến chÃnh là nữ ma đầu Tân Chỉ Cô cùng tá» danh vá»›i sư phụ chúng tại phương Bắc! Tân Chỉ Cô xuất quá»· nháºp thần, ai chá»c tá»›i bà thì đừng mong sống sót, cho nên mặc dù bà ta giết ngưá»i vô số khiến ngưá»i trong võ lâm nghe danh mà vỡ máºt nhưng lại không có má»™t ai nói được dung mạo cá»§a bà ra sao bởi vì cho đến táºn bây giá» bà không há» có bằng hữu, còn những địch nhân nhìn thấy bà thì cÆ¡ hồ Ä‘á»u bị bà giết chết. Má»i ngưá»i Ä‘á»u tưởng tượng bà ta là má»™t nữ ma đầu có hình dạng hệt như quá»· dạ xoa, tối thiểu cÅ©ng đã ngoà i năm mươi tuổi, nà o ngá» bà ta lại là má»™t nữ nhân dung mạo diá»…m lệ, nhìn ra còn chưa đến ba mươi tuổi.
Hồng y phiên tăng kia gấp gáp kêu lên:
"Má»i ngưá»i cùng lên!"
Hắn biết Tân Chỉ Cô lòng dạ độc ác, muốn bá» chạy cứu mạng cÅ©ng là vô kế khả thi, không bằng á»· và o đông ngưá»i cùng vá»›i bà ta ác đấu má»™t tráºn. Hắn nghÄ© bụng, "Tân Chỉ Cô mặc dù võ nghệ rất cao nhưng chẳng lẽ mưá»i ba ngưá»i bá»n ta còn không đánh thắng được bà ta sao?"
Nà o ngá» hắn còn chưa dứt lá»i thì đã nghe má»™t tiếng "bốp" vang lên, má»™t tên đệ tá» Linh SÆ¡n Phái đã bị Tân Chỉ Cô hung hãn bạt cho má»™t bạt tay.
Chiếc bạt tay nà y quá bất ngá», tên đệ tá» Linh SÆ¡n Phái kia căn bản chưa phòng bị gì, chỉ thấy bóng ngưá»i trước mắt lóe lên, trên mặt đã trổ hoa, ré lên má»™t tiếng rồi tức thì ngã gục xuống, huyết nhục bầy nhầy, hiển nhiên là đã không còn sống được. Tên nà y chÃnh là kẻ vừa xì xầm vá»›i đồng môn rằng Tân Chi Cô là tình phụ cá»§a đại sư huynh hắn.
Nói thì cháºm nhưng diá»…n biến rất nhanh, Tân Chỉ Cô phất phất trần lên, "bốp" má»™t tiếng, lại Ä‘áºp vỡ thiên linh cái má»™t tên khác. Tên mÅ©i sư tá» tranh lao lên trước, độc chưởng cuá»™n lên má»™t tráºn gió tanh. Tân Chỉ Cô cưá»i lạnh nói:
"Äá»™c chưởng nà y cá»§a ngươi là m hại nhiá»u ngưá»i, ta cÅ©ng nhượng cho ngươi nếm thá» mùi vị độc chưởng cá»§a chÃnh mình!"
Phất trần vừa phóng ra, tức thì "Khúc trì huyệt" cá»§a sư tị nhân đột nhiên như bị kim đâm, cánh tay không thể tá»± chá»§ được liá»n gáºp lại, "binh" má»™t tiếng, hắn đã tá»± mình đánh mình má»™t chưởng, tức thì ngã xuống.
Tân Chỉ Cô phất trần bay lượn, tiếng cưá»i còn chưa dứt lại đã có mấy kẻ xấu số trúng phải độc thá»§! Mặc dù phất trần là váºt má»m nhẹ nhưng được bà váºn dụng ná»™i công thượng thừa thì lại có thể nhu cÅ©ng có thể cương, khi thì tụ lại là m má»™t bó, lúc tán ra thà nh má»™t chùm, tụ lại có thể là m thà nh thiết bút xuyên và o đại não, tán ra lại có thể là m lợi châm đâm và o huyệt đạo. Kẻ nà o xui xẻo gặp phải độc thá»§ cá»§a bà , không bị bể đầu thì huyệt đạo cÅ©ng bị đâm, đầu bị bể thì láºp tức bá» mạng chết luôn còn đỡ, huyệt đạo bị đâm trúng thì muốn sống không được mà chết không xong, tiếng rên ai oán, cà ng nghe cà ng thảm thiết bất nhẫn!
Äám đệ tá» Linh SÆ¡n Phái nà y hoà nh hà nh quen thói, nà o ngá» hôm nay đụng phải ma đầu Tân Chỉ Cô so vá»›i bá»n há» cà ng hung dữ và tà n nhẫn hÆ¡n. Má»™t trưá»ng ác đấu, kẻ chết thì đã chết, kẻ bị thương thì đã thương, kẻ may mắn chưa bị thương chỉ còn háºn cha mẹ sinh ra thiếu mất đôi chân nữa!
Hồng y phiên tăng kia là nhị đệ tá» cá»§a Linh Thứu Thượng Nhân, trong đám đồng môn ở đây hắn là lá»›n nhất, hắn là m gan tiến lên nghênh chiến. Võ công cá»§a hắn so vá»›i đám sư đệ cao minh hÆ¡n nhiá»u, hắn cởi áo cà sa ra rồi vung lên tá»±a như má»™t đám mây hồng nhằm đầu Tân Chỉ Cô chụp xuống.
Chợt nghe thấy tiếng "vù vù", tá»±a như có váºt nặng bay đến, phiên tăng kia còn chưa nhìn rõ là váºt gì, chỉ thấy cà sa trầm xuống, hắn vá»™i và ng rung lên thì váºt nặng liá»n rÆ¡i xuống, láºp tức nghe hai tiếng la thảm thiết xé gan đứt ruá»™t. Nguyên lai, Tân Chỉ Cô tiện tay tóm lấy hai tên sư đệ cá»§a hắn ném đến, bá»n chúng bị cà sa cuốn Ä‘áºp ngã thì sao còn mạng sống nổi. Tân Chỉ Cô cưá»i gằn:
"Ngươi có mắt không tròng, còn được tác dụng gì."
Cà sa của phiên tăng kia vừa mới vung lên không kịp phòng bị, đột nhiên cảm thấy hai mắt như bị lợi châm đâm trúng, tức thì trước mắt trắng xóa, dĩ nhiên là đã bị mù. Hắn vội và ng múa tung cà sa, thục mạng bỠchạy.
Tân Chỉ Cô Ä‘uổi theo, phất trần rung lên phóng ra hÆ¡n mưá»i sợi trần vÄ©. Cùng bá» chạy vá»›i phiên tăng kia còn có bốn năm tên, tất cả Ä‘á»u bị trần vÄ© cá»§a bà đâm trúng đại huyệt sau bối tâm, chúng lăn lá»™n gà o thét.
Tân Chỉ Cô đối diện vá»›i hồng y phiên tăng cưá»i mà rằng:
"Ta hôm nay phá lệ, đặc biệt tha cho nhà ngươi má»™t mạng, cho ngươi quay vá» báo cáo. Ngươi nói cho Linh Thứu Lão Quái biết, bảo hắn cấp tốc ná»™p Thanh Minh Tá» cho ta. Bằng không ta sẽ Ä‘Ãch thân đến táºn cá»a, trước tiên móc mắt cá»§a Thanh Minh Tá», sau đó rút gân hắn rồi lá»™t da hắn!"
Tại sao Tân Chỉ Cô lại thống háºn Thanh Minh Tá» như váºy? Bên trong chắc hẳn còn có nguyên do. Nguyên lai Tân Chỉ Cô dung mạo mỹ miá»u, tuy đã bốn mươi tuổi nhưng nhìn qua chỉ như chưa đến ba mươi, nếu không biết chi tiết vá» bà quyết sẽ không nghÄ© bà chÃnh là nữ ma đầu lòng dạ tà n độc như váºy. Có má»™t hôm, Thanh Minh Tá» trên đưá»ng trông thấy bà , Thanh Minh Tá» thấy sắc thì có gan che trá»i, có mắt mà không biết núi Thái SÆ¡n.
Váºy là hắn hướng bà mà trêu cợt, Tân Chỉ Cô trong cÆ¡n tức giáºn liá»n thiến luôn hắn, đó là còn nể mặt Linh Thứu Thượng Nhân má»›i phá lệ tha cho hắn má»™t mạng.
Tà i sản của denis_love
31-05-2009, 08:48 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ hai mươi hai (Phần II)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Thanh Minh Tá» chịu má»™t đại sỉ nhục như váºy, đương nhiên nhá»› kỹ, không quên báo cừu nhưng hắn không dám thổ lá»™ việc mất thể diện nà y trước mặt đồng môn và sư phụ. Sau khi dưỡng thương vá» núi, hắn má»™t má»±c im lìm không hó hé gì, lặng lẽ chá» cÆ¡ há»™i. ChỠđược và i năm, rồi cÆ¡ há»™i cÅ©ng đến, cÆ¡ há»™i nà y chÃnh là có liên quan đến Sá» Triêu Anh. Nguyên lai trong khi huynh muá»™i Sá» Triêu NghÄ©a bị quan quân đánh bại, đầu nháºp vá» vá»›i Thổ Vương Há» Tá»™c, Thổ Vương chỉ có duy nhất má»™t ái tá» Trác Má»™c Luân ngà y trước bị Äoà n Khắc Tà dùng tay không đánh bại trưá»ng thương cá»§a hắn. Trác Má»™c Luân đối vá»›i Sá» Triêu Anh tháºp phần khuynh má»™, đã ba phen bốn lượt đến cầu thân nhưng thá»§y chung Ä‘á»u bị Sá» Triêu Anh khôn khéo cá»± tuyệt, sau đó lại phát sinh chuyện Sá» Triêu Anh phản lại ca ca cùng vá»›i Äoà n Khắc Tà bôn đà o. Trác Má»™c Luân tá»± phụ mình thần dÅ©ng, chẳng ngá» bị Äoà n Khắc Tà tay không đánh bại, lại cướp mất mỹ nhân, hắn phẫn háºn không chịu nổi liá»n bức bách Sá» Triêu NghÄ©a nhất định phải truy bắt muá»™i muá»™i trở vá», bằng không sẽ đá Sá» Triêu NghÄ©a ra khá»i cá»a.
Sá» Triêu NghÄ©a trái lo phải nghÄ© không có biện pháp gì, liá»n vấn kế Tinh Tinh Nhi. Tinh Tinh Nhi cÅ©ng không dám chá»c và o Äoà n Khắc Tà nhưng hắn lại nghÄ© đến kẻ tham tiá»n háo sắc là Thanh Minh Tá» nên hiến kế cho Sá» Triêu NghÄ©a. Do Sá» Triêu NghÄ©a vá»›i Há» tá»™c có danh nghÄ©a liên minh, hắn liá»n nhún nhưá»ng má»i Thanh Minh Tá» Ä‘iá»u phái môn hạ đệ tá» Linh SÆ¡n Phái đến tương trợ. Thanh Minh Tá» biết Sá» Triêu Anh là đệ tá» cá»§a Tân Chỉ Cô liá»n láºp tức ưng thuáºn bởi bất luáºn chuyện thà nh bại ra sao thì Ä‘á»u có thể tạo nên cục diện đối địch giữa Tân Chỉ Cô và Linh SÆ¡n Phái.
Trải qua má»™t trưá»ng mưa máu gió tanh, hoang lâm dần dần khôi phục vẻ yên lặng cố hữu. Má»™t số tên thụ thương rên la cÅ©ng Ä‘á»u đã Ä‘oạn khà hết. Những thi hà i rải rác khắp nÆ¡i, mùi máu tanh từng tráºn từng tráºn bốc lên, cảnh tượng tháºt khiến ngưá»i ta kinh tâm hãi mục!
Äoà n Khắc Tà mặc dù biết đám ngưá»i mà Tân Chỉ Cô giết chết chÃnh là bá»n đệ tá» Linh SÆ¡n Phái, Ä‘á»u là quân chẳng lương thiện gì, những hà nh vi tà ác cá»§a bá»n chúng tháºt đáng kinh tởm nhưng đối diện vá»›i cảnh tượng thảm khốc như váºy thì không khá»i cảm thấy bất nhẫn, chà ng nghÄ© bụng, "Sư phụ cá»§a Sá» Triêu Anh võ công tháºt cao cưá»ng nhưng thá»§ Ä‘oạn lại quá mức tà n khốc. Tháºt không ngá» má»™t nữ nhân mỹ mạo như hoa lại là má»™t ma đầu giết ngưá»i không chá»›p mắt như váºy!"
Chợt chà ng lại nhá»› đến chuyện cÅ©, Sá» Triêu Anh từng dùng đến danh đầu cá»§a sư phụ để dá»a đại sư huynh mình bá» chạy, trong lòng lại cảm thấy rất kỳ quái. Chà ng ngẫm nghÄ©, "Võ công cá»§a sư phụ cô ta Ä‘Ãch thá»±c là võ lâm hiếm thấy nhưng cÅ©ng chưa chắc thắng sư huynh ta. Äại sư huynh tại sao lại sợ bà ta, má»›i nghe thấy tên đã bá» chạy? HÆ¡n nữa đại sư huynh là ngưá»i tâm cao khà ngạo, không sợ trá»i không sợ đất, váºy mà bây giá» lại sợ ma nữ nà y, quả tháºt khiến cho ngưá»i khác khó hiểu!"
Lúc nà y Äoà n Khắc Tà đã dùng ná»™i công thượng thừa dồn chất độc trong ná»™i thể ngưng kết lại, ép xuống đầu ngón tay giữa, láºp tức ngón giữa bắn ra, độc chất ngưng kết nhá» như hạt Ä‘áºu mang theo chút máu tươi phá rách đầu ngón tay phóng ra. Tân Chỉ Cô vừa má»›i quay đầu lại thấy Äoà n Khắc Tà là m được như váºy thì thần sắc thoáng ngạc nhiên.
Sá» Triêu Anh móc ra má»™t chiếc khăn tay, Ä‘ang định băng vết thương cho chà ng, Äoà n Khắc Tà liá»n nói:
"Không cần."
Chà ng cháºm rãi bước Ä‘i liá»n. Sá» Triêu Anh gá»i:
"Uy, ngươi đi đâu đó?"
Äoà n Khắc Tà nhạt nhẽo trả lá»i:
"Sư phụ ngươi đã đến, không cần ta phải kèm ngươi nữa chứ? Việc cá»§a Cái Bang, sau khi ta đến Trưá»ng An, sẽ tá»± sẽ thông tri cho ngươi."
SỠTriêu Anh gấp gáp nói:
"Nà y, lá»i ngươi nói có tÃnh không?"
Äoà n Khắc Tà vừa lắc hai vai đã lướt ra ngoà i mấy trượng, chợt chà ng phát giác có tiếng gió, Tân Chỉ Cô đã lẻn đến sau lưng, bà ta hừ má»™t tiếng rồi trách:
"Tiểu tá» vô lá»…, ta giúp ngươi tiêu diệt sạch cưá»ng địch, ngươi cÅ©ng không thèm cám Æ¡n ta má»™t tiếng."
Trong khi Ä‘ang nói, ngón tay bà ta đã chạm đến bả vai Äoà n Khắc Tà , chỉ nghe "xoạt" má»™t tiếng, má»™t mẩu y phục cá»§a Äoà n Khắc Tà đã bị bà ta xé rách, thế nhưng Tân Chỉ Cô cÅ©ng chưa thể chụp được chà ng.
Äoà n Khắc Tà du thân lướt Ä‘i, tránh khá»i phương chÃnh diện rồi quay đầu lại, Sá» Triêu Anh sợ Tân Chỉ Cô muốn hạ độc thá»§ liá»n vá»™i và ng kêu lên:
"Sư phụ, hắn là sư đệ của Không...."
Tân Chỉ Cô nói:
"Ta biết rồi, hắn là sư đệ cá»§a Không Không Nhi, khinh công cá»§a hắn cÅ©ng không thua kém sư huynh nhiá»u lắm."
Nếu như Äoà n Khắc Tà thi triển toà n bá»™ khing công, trong vòng mưá»i dặm, Tân Chỉ Cô vá»›i chà ng không phân cao thấp nhưng quá mưá»i dặm, Tân Chỉ Cô vị tất đã Ä‘uổi kịp chà ng. Äoà n Khắc Tà thấy qua công phu cá»§a bà , cÅ©ng đã thấy được Ä‘iểm đó. Vốn chà ng có thể má»™t mạch bá» Ä‘i nhưng nghe bà ta trách móc, nghÄ© thầm quả tháºt thấy mình thất lá»…, mặc dù chà ng không có hảo cảm gì vá»›i Tân Chỉ Cô, cÅ©ng chỉ đà nh dừng bước hướng bà ta thi lá»… rồi rằng:
"ÄÆ°á»£c, ta xin Ä‘a tạ bà ."
Tân Chỉ Cô nói:
"Ngươi từ từ hãy đi."
Rồi bà quay sang há»i Sá» Triêu Anh:
"Hắn đã hứa gì với con?"
SỠTriêu Anh đáp:
"Hắn đáp ứng cùng con đến Trưá»ng An."
Rồi nà ng liá»n mang việc Cái Bang nói ra. Tân Chỉ Cô quay sang Äoà n Khắc Tà lạnh lùng nói:
"Váºy là ngươi không đúng rồi, trên giang hồ coi trá»ng nhất là lá»i hứa, ngươi sao có thể nói Ä‘i là đi? Hừ, sao sư huynh đệ các ngươi Ä‘á»u giống nhau như đúc váºy? Giao ước chưa xong đã ba chân bốn cẳng bá» chạy?"
Äoà n Khắc Tà vốn luôn luôn kiên trì là m hiệp nghÄ©a, chà ng hoà n toà n không phải vì sợ Tân Chỉ Cô dá»a nạt nhưng nghe bà ta dùng lý mà trách thì lại không thể không phân giải cùng bà ta, đồng thá»i nghe bà ta đỠcáºp đến sư huynh, trong lòng chà ng cÅ©ng có chút hiếu kỳ, liá»n đứng lại.
Äoà n Khắc Tà giải thÃch:
"Không sai, ta có đáp ứng cùng ngươi đến Trưá»ng An nhưng từ đây đến Trưá»ng An bất quá chỉ hai ngà y đưá»ng. Sư đồ ngươi tương phùng chắc nhiá»u chuyện để nói, ta là ngưá»i ngoà i, Ä‘i theo các ngưá»i chẳng phải sẽ khiến cho các ngưá»i chán ghét sao. Bởi váºy, ta thiết nghÄ© không bằng ta đến Trưá»ng An trước rồi chá» các ngưá»i đến sau. Còn vá» chuyện rắc rối giữa ngươi vá»›i Cái Bang, sau khi ta đến Trưá»ng An rồi sẽ nghÄ© biện pháp hòa giải giúp ngươi, hoà n toà n không phải là vứt bá» không quản tá»›i.
Tân Chỉ Cô báºt cưá»i má»™t tiếng, Ä‘oạn há»i:
"Anh nhi, ngươi chán ghét tiểu tỠnà y sao?"
SỠTriêu Anh thẹn hồng hai má, nà ng xấu hổ đáp:
"Sư phụ, ngưá»i..., ngưá»i biết rõ rồi còn há»i, con.., con không nói."
Tân Chỉ Cô lại cưá»i rằng:
"Äúng váºy, nếu ngươi chán ghét hắn thì đã không bảo hắn cùng Ä‘i. Bất quá, ta lại rất chán ghét tiểu tá» nà y."
Sá» Triêu Anh giáºt mình kinh hãi, nà ng không dám nói nhiá»u chỉ đà nh len lén nhìn trá»™m sắc mặt cá»§a sư phụ. Nà ng thấy sư phụ không có nét giáºn dữ, cÅ©ng không biết là bà nói nghiêm chỉnh hay là nói giỡn.
Äoà n Khắc Tà đang định đáp: "Tốt, nếu bà đã chán ghét ta thì sao lại không để ta Ä‘i?" Nhưng lá»i còn chưa nói ra khá»i miệng thì Tân Chỉ Cô đã nói tiếp:
"Ta chán ghét hắn bởi hắn là sư đệ của Không Không Nhi. Ta chán ghét vì hắn và sư huynh của hắn cùng một dạng giống hệt nhau. Bất quá, dù sao ta cũng không nên để cho hắn theo ta, ngươi không chán ghét hắn là được."
Sá» Triêu Anh há»i:
"À, mà sư phụ lão nhân gia không phải Ä‘ang trên đưá»ng đến Trưá»ng An sao?"
Tân Chỉ Cô thản nhiên đáp:
"Äại há»™i anh hùng gì đó cá»§a Tần Tương, ta còn chưa thèm để trong mắt, ta không có hứng thú đến đó xem náo nhiệt."
Sá» Triêu Anh liá»n tâng bốc sư phụ:
"Äúng váºy, trong mắt cá»§a sư phụ còn có ai dám xưng hai chữ anh hùng nữa chứ?"
Tân Chỉ Cô nói:
"CÅ©ng không hẳn nói như váºy, chỉ đáng tiếc là ta còn chưa gặp được anh hùng chân chÃnh thôi. Giống như Không Không Nhi váºy, lúc đầu ta còn ngỡ hắn là má»™t anh hùng, nà o ngá» lá gan cá»§a hắn lại bé má»™t cách đáng thương hại! A, nói đến Không Không Nhi, có lẽ ta lại Ä‘i tìm hắn để trút giáºn đây."
Äoà n Khắc Tà đối vá»›i sư huynh luôn má»™t má»±c kÃnh trá»ng, nay nghe Tân Chỉ Cô chế giá»…u Không Không Nhi thì chà ng không khá»i phẫn ná»™ gặng há»i:
"Bà dựa và o cái gì mà nói lá gan sư huynh ta nh� Bà cùng huynh ấy có chuyện gì mắc mớ?"
Sá» Triêu Anh thấy Äoà n Khắc Tà nói năng không có chút khách khà thì trong lòng ngầm cuống quÃt, váºy mà sư phụ nà ng vẫn không chút nổi giáºn, ngược lại bà ta thở dà i rồi đáp:
"Mặc dù ngươi là sư đệ cá»§a hắn nhưng chuyện cá»§a hắn ngươi cÅ©ng chẳng thể quản được. Sư huynh ngươi nếu không phải kẻ nhát gan váºy thì sao lại luôn phải trốn tránh ta? Bất quá, hắn không thể tránh ta cả Ä‘á»i được, Ä‘iểm nà y ngươi cÅ©ng không cần phải vì ta mà lo lắng!"
Äoà n Khắc Tà nghÄ© bụng, "Uy, ngươi tìm không được sư huynh ta, ta vì sao mà phải lo lắng cho ngươi?" Chà ng chỉ cảm thấy lá»i nói cá»§a Tân Chỉ Cô tháºt khó hiểu nhưng nghe giá»ng nói cá»§a bà ta thì lại không giống như có oan sâu cừu nặng vá»›i Không Không Nhi.
Tân Chỉ Cô đột nhiên chỉnh sắc mặt rồi nói:
"Không đỠcáºp đến sư huynh ngươi nữa, chỉ nói đến chuyện cá»§a ngươi. Ngươi nghe cho rõ đây, thứ nhất, ta cùng vá»›i Triêu Anh phải chia tay ngay láºp tức, ta cÅ©ng không có gì muốn nói cùng nó. Thứ hai, ta chán ghét ngươi nhưng Triêu Anh hoà n toà n không chán ghét ngươi. Nó muốn ngươi cùng Ä‘i vá»›i nó đến Trưá»ng An, ngươi đã đáp ứng nó rồi, bây giá» lại muốn nuốt lá»i là sao?"
Äoà n Khắc Tà không là m sao tránh được, chà ng chỉ đà nh nói:
"Nếu như sư đồ các ngưá»i không Ä‘i cùng đưá»ng, ta đây sẽ đưa Sá» cô nương đến Trưá»ng An."
Trên không trung truyá»n xuống mấy tiếng "quác, quác", nguyên lai là có và i con chim ưng nhìn thấy dưới đất có thi thể liá»n nhà o xuống mổ ăn. Tân Chỉ Cô gắt:
"Äáng ghét!"
Phất trần liá»n vung lên, và i sợi trần vÄ© nhá» như lông trâu bắn ra đánh rá»›t hết đám chim ưng, sau đó bà ta đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn Äoà n Khắc Tà biểu lá»™ thái độ thị uy, rồi nói:
"Tiểu tá», ngươi phải đối đãi vá»›i đồ nhi cá»§a ta cho tốt. Nếu như ngươi khi phụ nó thì dù ngươi có má»c đôi cánh dà i hÆ¡n lÅ© ưng cÅ©ng không thoát khá»i bà n tay cá»§a ta!"
Lá»i vừa thốt xong, bà ta đã láºp tức bá» Ä‘i ngay. Äoà n Khắc Tà chứa đầy má»™t bụng tức giáºn, "Võ công cá»§a mụ đà n bà nà y chưa phải là thiên hạ đệ nhất nhưng tÃnh tình cá»±c kỳ hung dữ. Ước chừng, sư huynh ta chÃnh là sợ tÃnh cách cá»§a bà ta, nể bà ta là nữ lưu cho nên má»›i nhún nhưá»ng vá»›i bà ta."
Nỗi bực tức trong lòng khó tiêu, chà ng lạnh lùng nói:
"ÄÆ°á»£c, Ä‘i thôi!"
Sá» Triêu Anh vặn vẹo hai tay, nà ng dùng giá»ng nói lạnh băng như cá»§a chà ng đáp lá»i:
"Ngươi tự mình đi trước đi!"
Äoà n Khắc Tà há»i:
"Ụy, sao lại kỳ lạ váºy, ngươi vừa rồi còn trách ta không chịu Ä‘i cùng ngươi, bây giá» lại muốn ta Ä‘i trước là sao?"
Sá» Triêu Anh khóe mắt hÆ¡i Ä‘á», nà ng u uẩn nói:
"Khắc Tà , bây giỠta mới biết, nguyên lai là ngươi chán ghét ta!"
Äoà n Khắc Tà nhÃu mà y há»i:
"Sao ngươi lại nói váºy?"
SỠTriêu Anh đáp:
"Nếu ngươi không chán ghét ta, tại sao lại luôn luôn háºm há»±c vì không được ly khai khá»i ta? Mặc dù chúng ta không thân không thÃch nhưng đã cùng ở chung lâu như váºy, có thể nói là bằng hữu được không? Cho dù ngươi không coi ta là bằng hữu nhưng ta vừa rồi cÅ©ng xả thân cứu ngươi, dá»±a và o Ä‘iểm nhân tình nà y, ngươi cÅ©ng không nên đối vá»›i ta lãnh đạm như váºy chứ. Hừm, ta biết ngươi không muốn Ä‘i cùng ta, được rồi, ngươi tá»± mình Ä‘i trước Ä‘i!"
Äoà n Khắc Tà nhá»› đến những Ä‘iểm mà Sá» Triêu Anh đối tốt vá»›i mình, bất giác trong lòng thấy áy náy, chà ng nghÄ© bụng, "Không sai, mặc dù ta không thÃch sư phụ nà ng nhưng cÅ©ng không nên giáºn lây sang nà ng. Vừa rồi tại khách Ä‘iếm nà ng ta đã cứu thoát ta, tóm lại đó đúng là có ân vá»›i ta." Chà ng vừa nghÄ© như váºy, tức thì ná»™ khà cÅ©ng tiêu mất, ngược lại sợ Sá» Triêu Anh giáºn dá»—i, chà ng láºp tức hướng Sá» Triêu Anh luôn miệng tạ lá»—i. Lúc nà y Sá» Triêu Anh má»›i mỉm cưá»i rồi nói:
"ÄÆ°á»£c, nếu ngươi đã thá»±c sá»± thà nh tâm nguyện ý là m bạn cùng Ä‘i vá»›i ta thì lên ngá»±a Ä‘i thôi."
Äoà n Khắc Tà ngẩn ngưá»i ra rồi nói:
"Không cần cưỡi ngựa, ta có thể đi bộ được."
SỠTriêu Anh bảo:
"Ta biết ngươi có thể Ä‘i bá»™ được nhưng trên đưá»ng quan lá»™ không tiện thi triển khinh công. Vừa rồi chúng ta cÅ©ng cưỡi chung má»™t ngá»±a mà đến đây, ngươi lại không phải kẻ há»§ nho váºy mà bây giá» sợ tị hiá»m nam nữ hay sao?"
Äoà n Khắc Tà còn Ä‘ang do dá»±, Sá» Triêu Anh lại cưá»i:
"Ngươi không muốn sá»›m ngà y đến Trưá»ng An sao? Äến Trưá»ng An rồi, ngươi có thể bá» mặc ta, đó không phải tâm nguyện cá»§a ngươi sao? Lại nữa, ngươi sá»›m đến Trưá»ng An thì khả dÄ© có thá»i gian Ä‘i tìm vị muá»™i muá»™i kia cá»§a ngươi!"
Äoà n Khắc Tà bị nà ng nói trúng tâm sá»±, trên mặt đỠhồng, chà ng nói:
"Ta đã sá»›m nói qua, từ nay vá» sau, ta xem như chưa há» quen biết cô ta, ngươi còn đỠcáºp tá»›i cô ta là m gì? ÄÆ°á»£c, lên ngá»±a thôi!"
Hai ngưá»i ngồi trên lưng ngá»±a, da thịt cáºn ká», Äoà n Khắc Tà chỉ cảm thấy tráºn tráºn u hương, trong ngưá»i như say, không khá»i khiến tâm thần bâng khuâng, chà ng thầm nghÄ© bụng, "Sá»± tình trên thế gian tháºt khó lưá»ng, Sá» Triêu Anh cùng vá»›i ta chẳng liên quan gì đến nhau, hÆ¡n nữa lại xuất thân từ tà phái, váºy mà bây giá» lại thân cáºn như váºy. Sá» Nhược Mai cùng ta má»›i sinh ra đã có danh pháºn vợ chồng mà hôm nay lại trở mặt thà nh cừu!"
Chà ng lại theo dòng suy nghÄ© mà tá»± nhá»§, "Ta tÃnh tình lá»— mãng, đối vá»›i Nhược Mai có rất nhiá»u hiểu lầm, Ä‘iểm nà o cÅ©ng đắc tá»™i vá»›i nà ng nên chẳng trách nà ng rá»i bá» ta. Ôi, nà ng đã có ngưá»i trong lòng, sau nà y sợ rằng cÅ©ng chỉ có thể xem nà ng như chưa từng quen biết mà thôi."
Sá» Triêu Anh ngồi phÃa sau khẽ khá»u chà ng, kêu lên:
"Ngươi lại có tâm sự gì thế? Nhanh nắm lấy cương ngựa, con ngựa nà y chạy nhanh quá, vó tung quá cao, cơ hồ hất ta ngã xuống!"
Äoà n Khắc Tà trấn tÄ©nh lại, cẩn tháºn giữ cương ngá»±a nhưng chà ng vẫn không khá»i thầm nghÄ©, "Mặc dù Nhược Mai cùng vá»›i ta không thể đầu bạc răng long nhưng trong lòng ta chỉ có mình nà ng. Vị Sá» cô nương nà y tuy đối vá»›i ta rất tốt, ta cÅ©ng chỉ có thể cô phụ ý tốt cá»§a nà ng ta thôi."
Tiếng kêu vừa rồi cá»§a Sá» Triêu Anh chợt khiến cho chà ng nhá»› lại, giữa lúc chà ng trúng độc sắp bị hôn mê, Sá» Nhược Mai chạy đến bên chà ng kêu lên má»™t tiếng hoảng hốt rồi lại liên tiếp gá»i tên chà ng, "Nếu như trong lòng nà ng không có hình bóng cá»§a ta thì sao nà ng lại hoảng hốt như váºy? Ôi, nếu như không phải Sá» Triêu Anh Ä‘iểm huyệt đạo cá»§a ta rồi ngay láºp tức mang ta bá» chạy thì nhất định ta và nà ng có thể nói được vá»›i nhau và i câu. Bất quá, việc nà y cÅ©ng không trách Sá» Triêu Anh được. Nà ng là m sao biết được quan hệ giữa ta vá»›i Nhược Mai, nà ng là m như váºy hoà n toà n là vì cứu tÃnh mạng cá»§a ta."
Äáng thương cho Äoà n Khắc Tà không biết mình đã bị gạt, tin lá»i nói má»™t phÃa cá»§a Sá» Triêu Anh, chà ng đâu biết rằng lúc đó Sá» Nhược Mai Ä‘ang háºn đã Ä‘uổi đến phÃa sau chà ng nhưng lại bị Sá» Triêu Anh dùng ám khà đánh lui.
oOo
Môn hạ Linh SÆ¡n Phái Ä‘á»u cưỡi loại tuấn mã cá»§a Khang Cư Quốc, thá»›t ngá»±a mà Sá» Triêu Anh lấy trá»™m lại là "lương câu" trong "lương câu", phi tá»±a như đằng vân giá vÅ©. CÅ©ng may là thất mã chạy nhanh quá mức tầm thưá»ng, trên đại lá»™ mặc dù hà nh nhân Ä‘i lại như cá nhưng thất mã phi nhanh như cÆ¡n lốc phóng qua, ngưá»i Ä‘i đưá»ng cÅ©ng chỉ có thể cảm giác con ngá»±a chạy nhanh đến thần kỳ chứ rất Ãt ngưá»i có thể thấy rõ trên lưng ngá»±a là má»™t nam má»™t nữ cho nên cÅ©ng không gây ra nhiá»…u loạn gì.
Äoà n Khắc Tà suốt dá»c đưá»ng tâm tư như sóng triá»u, bất tri bất giác đã đến chân núi Ly SÆ¡n, vượt qua Ly SÆ¡n Ä‘i thêm chừng hÆ¡n hai mươi dặm nữa là đã có thể đến được kinh thà nh. Lúc nà y vừa mặt trá»i má»›i quá ngá», còn hai canh giá» nữa trá»i má»›i tối. Sá» Triêu Anh cưá»i nói:
"Äêm nay chúng ta có thể đến tá»u lâu danh tiếng cá»§a Trưá»ng An mà ăn tối rồi. Ta thá»±c rất cao hứng!"
Äoà n Khắc Tà cÅ©ng cưá»i:
"Ngươi không còn là tiểu hà i tá» nữa, sao lại chóng đói váºy, chỉ nghÄ© đến Trưá»ng An để ăn đồ ngon!"
Chà ng đâu biết Sá» Triêu Anh chÃnh là vì thoát khá»i Sá» Nhược Mai mà cao hứng.
Äoà n Khắc Tà gần đến Trưá»ng An, trong lòng chà ng cÅ©ng rất cao hứng, Ä‘ang muốn nói giỡn và i câu vá»›i Sá» Triêu Anh chợt nghe Sá» Triêu Anh kêu lên:
"Nhanh quay đầu ngựa, quay trở lại!"
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçâóê , bảo thoa lục , down long phung bao thoa , êîíêóðñû , ëóíêà , îäèíöîâî , ïåñíÿ , ïîäàðêè , ïîãîäû , ïðàâäà , ïðîãíîç , loan phung se duyen , lomngphungkiduen , long phụg bảo thoa , long phụng bảo thoa , long phung bao dau thoa , long phung bao hoa thoa , long phung bao kiem , long phung bao kim thoa , long phung bao luc thoa , long phung bao ngan thoa , long phung bao tha duyen , long phung bao thoa , long phung bao thoa luc , long phung duyen , long phung thoa bao luc , ñóáàðó , ýêîëîãèÿ , ðàìñòîð