 |
|

11-05-2008, 07:59 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 61
Scarlett Ä‘ang ở Merietta thì nháºn được má»™t bức Ä‘iện khẩn cá»§a Rhett. Có má»™t chuyến tà u mưá»i phút nữa thì khởi hà nh Ä‘i Atlanta. Nà ng đáp chuyến tà u đó, không mang hà nh lý gì ngòai chiếc túi xách, để Uêđ và IlÆ¡ ở lại khách sạn vá»›i Prixi.
Atlanta chỉ cách có hai mươi dặm, nhưng đòan tà u bò như sên suốt buổi chiá»u ẩm ướt đầu thu, đỗ ở tất cả cá ga xép để lấy hà nh khách. Há»ang hốt vì bức Ä‘iện cá»§a Rhett, sốt ruá»™t như Ä‘iên muốn đến nÆ¡i tháºt nhanh, Scarlett gần như muốn gà o lên má»—i lần tà u đỗ. Äòan tà u ỳ ạch lết Ä‘i, xuyên qua những sưá»n đồi đỠvẫn còn vằn vèo những công sá»± như những vết sẹo, qua những ụ pháo cÅ© và những hố đạn đã xanh um cá», xuôi theo con đưá»ng mà trước kia quân lÃnh cá»§a JonxtÆ¡n đã rút lui vá»›i biết bao cay đắng, má»—i bước là má»™t cuá»™t giao tranh. Má»—i ga, má»—i ngã ba ngã tư mà ngưá»i phục vụ hà nh khách xướng lên, là tên má»™t tráºn đánh,là địa Ä‘iểm má»™t cuá»™c đụng độ. Nếu trước kia,những tên ấy ắt đã khuấy lên trong Scarlett những ká»· niệm kinh hòang, thì giỠđây nà ng không còn đầu óc đâu mà nghÄ© đến chúng.
Bức điện của Rhett viết : " Melơni ốm. VỠngay."
Khi tà u và o ga Atlanta, trá»i đã nháºp nhòang và má»™t cÆ¡n mữa phùn nhẹ là m tối thà nh phố.Những ngá»n đèn đưá»ng má» tá» - những đốm và ng vá»t trong sương. Rhett Ä‘ang đợi nà ng ở ga cùng vá»›i cá»— xe. Riêng vẻ mặt chà ng đã đủ là m nà ng sợ hÆ¡n cả khi Ä‘á»c bức Ä‘iện. Nà ng chưa bao giá» thấy nó đỠđẫn đến thế.
- Cô ấy không… nà ng kêu lên.
- Không, cô ấy còn sống, Rhett vừa nói vừa đỡ há»™ nà ng lên xe. Äến nhà bà Uylkz, nhanh cáºt lá»±c và o, chà ng ra lệnh cho xà Ãch.
- Cô ấy là m sao ? tôi đâu có biết cô ấy ốm. Tuần trước nom cô ấy khá lắm mà . Hay là cô ấy bị tai nạn. Ôi, Rhett, có tháºt nghiêm trá»ng như anh…
- Cô ấy Ä‘ang hấp hối, Rhett nói và giá»ng chà ng cÅ©ng vô biểu cảm như sắc diện chà ng. Có ấy muốn gặp cô.
- Không , đừng. Ôi, xin đừng Meli. Äiá»u gì đã xảy đến vá»›i cô ấy ?
- Cô ấy bị sẩy.
- Bi…ị…sẩ…, nhưng Rhett, cô ấy… Scarlett lắp bắp. Tiếp theo Ä‘iá»u thông báo khá»§ng khiếp, tin nà y là m nà ng sững sá».
- À thế. Tôi chắc cô không biết. Tôi nghÄ© là cô ấy không nói vá»›i ai. Cô ấy muốn là m cú bất ngá». Nhưng tôi biết.
- Anh biết à ? Nhưng chắc chắn không phải cô ấy nói với anh.
- Cô ấy không cần nói vá»›i tôi. Nhưng tôi biết. Hai tháng vừa qua, cô ấy rất sung sướng. Tôi biết Ä‘iá»u đó không thể có ý nghÄ©a gì khác.
- Nhưng Rhett, bác sĩ bảo nếu cô ấy đẻ nữa thì có thể chết cơ mà !
- Thì cô ấy đang sắp chết đấy, Rhett nói.
- Và quay sang giục xà Ãch.
- Lạy Chúa, anh không thể cho xe chạy hơn nữa sao ?
- Nhưng Rhett, - cô ấy không thể sắp chết được ! Tôi…tôi không…và tôi…
- Cô ấy không có sức mạnh như cô. Cô ấy không bao giỠcó sức mạnh. Cô ấy không có gì khác ngòai một tấm lòng.
Chiếc xe lắc lư dừng lại trước ngôi nhà nhá», thấp và Rhett đưa tay đỡ Scarlett xuống. Run rẩy, khiếp hãi, đột nhiên cảm thấy cÆ¡ đơn, nà ng nÃu lấy cánh tay chà ng.
- Anh cùng và o chứ, Rhett ?
- Không, chà ng nói và lại lên xe.
Nà ng lao lên báºc thá»m, qua hiên và mở toang cá»a. Äây, trong ánh đèn và ng vá»t, Asli, bà cô Petti và InÄ‘iÆ¡. Scarlett nghÄ© : " InÄ‘iÆ¡ là m gì ở đây ? MelÆ¡ni đã bảo cô ta đừng bao giỠđặt chân và o nhà nà y cÆ¡ mà ". Trông thấy nà ng, cả ba Ä‘á»u đứng dáºy, bà cô Pitti cắn đôi môi run rẩy để khá»i báºt lên khóc, InÄ‘iÆ¡ nhìn nà ng đăm đắm, buồn bã và không có vẻ gì là căm ghét. Asli nom ngây ngô như ngưá»i má»™ng du và khi đến bên cạnh đặt tay lên cánh tay nà ng, chà ng nói cÅ©ng như ngưá»i má»™ng du.
- MelÆ¡ni há»i chị, chà ng nói. MelÆ¡ni há»i chị.
- Tôi có thể gặp cô ấy ngay bây giỠkhông?
Nà ng quay vá» phÃa cá»a buồng MelÆ¡ni đóng chặt.
- Không, bác sĩ Miđ đang ở trong ấy. Tôi rất mừng thấy chị đến ,Scarlett.
- Tôi đã cố hết sức đến tháºt nhanh, Scarlett bá» mÅ©, áo. Tầu…Cô ấy tháºt sá»± không…Nói cho tôi biết Ä‘i, cô ấy đỡ rồi chứ, Asli? Nói cho tôi hay nà o ! Äừng có nhìn như thế! Cô ấy thá»±c sá»± không…
- MelÆ¡ni cứ há»i chị hòai, Asli nói và nhìn và o mắt nà ng. Và trong mắt chà ng, Scarlett thấy câu trả lá»i cho câu há»i cá»§a nà ng. Trong khá»anh khắc, tim nà ng chững lại, rồi má»™t ná»—i sợ hãi kỳ lạ, mạnh hÆ¡n lo âu, mạnh hÆ¡n buồn Ä‘au, bắt đầu Ä‘áºp rá»™n trong ngá»±c nà ng. Không thế đứng như thế được, nà ng cuống cuồng nghÄ© thầm, cố đẩy lùi ná»—i sợ. Các bác sÄ© cÅ©ng có thể lầm. Mình không muốn tin đó là sá»± tháºt. Nếu mình nghÄ© thế, mình sẽ hét lên mất. Mình phải nghÄ© đến má»™t cái gì khác Ä‘i.
- Tôi không tin như thế ! Nà ng kêu lên dữ dá»™i, nhìn và o ba bá»™ mặt chảy dà i như thách há» nói ngược lại. Mà tại sao MelÆ¡ni không nói cho tôi hay? Nếu tôi biết thì không Ä‘á»i nà o tôi Ä‘i Marietta.
Mắt Asli chợt bừng tỉnh, đau đớn.
- MelÆ¡ni chẳng nói cho ai biết, nhất là vá»›i chị, Scarlett ạ, MelÆ¡ni sợ chị mắng. MelÆ¡ni định chá» ba…chỠđến khi chắc chắn là không sao, rồi má»›i cho tất cả Ä‘á»u bị bất ngá» và cưá»i giá»…u trước các bác sÄ© tháºt lầm to. Và cô ấy sung sướng biết mấy. Chị biết MelÆ¡ni yêu trẻ như thế nà o đấy…cô ấy thèm má»™t đứa con gái biết bao. Má»i sá»± Ä‘á»u rất đẹp cho đến …thế rồi, đùng má»™t cái.
Cá»a buồng MelÆ¡ni lặng lẽ mở và bác sÄ© MiÄ‘ bước ra hà nh là ng, đóng cá»a lại sau lưng. Ông đứng má»™t lúc, bá»™ râu bạc xòa trên ngá»±c, và nhìn bốn ngưá»i đột nhiên sững ra như tượng. Cuối cùng, ông dừng mắt lại ở Scarlett. Khi ông tiến lại vá» phÃa nà ng, nà ng thấy trong mắt ông có cả Ä‘au buồn lẫn khinh ghét và con tim hãi hùng cá»§a nà ng bá»—ng ngáºp trà n má»™t cảm giác phạm tá»™i.
- Váºy là cuối cùng cô đã đến đây, ông nói.
Nà ng chưa kịp đáp, Asli đã tiến vá» phÃa cánh cá»a đóng
- Ông chưa được và o, ông bác sĩ nói. Bà ấy muốn nói chuyện với Scarlett trước.
- Thưa bác sÄ©, InÄ‘iÆ¡ nói, đặt tay lên áo ông. Giá»ng cô tuy tẻ nhạt nhưng hùng hồn hÆ¡n má»i lá»i cầu xin. Xin bác để cháu gặp chị ấy má»™t lát. Cháu ở đây chá» từ sáng nhưng chị ấy… cho cháu gặp chị ấy má»™t lát. Cháu muốn nói vá»›i chị ấy…cần phải nói vá»›i chị ấy rằng…rằng cháu đã lầm vỠ…má»™t chuyện gì đó.
Cô không há» nhìn Asli hay Scarlett trong khi nói, nhưng bác sÄ© phóng tia mắt lạnh lùng cá»§a mình vá» phÃa Scarlett.
- Äể tôi xem, cô Inđơ, ông nói ngắn gá»n. Nhưng chỉ vá»›i Ä‘iá»u kiện là cô hứa vá»›i tôi sẽ không là m cô ấy kiệt sức vá»›i câu chuyện lầm lỡ cá»§a cô. Cô ấy biết là cô đã lầm và nghe cô xin lá»—i, cô ấy chỉ thêm phiá»n mà thôi.
Bà Pitti rụt rè : " Bác sĩ Miđi xin…".
- Bà Pitti, bà thừa biết là bà sẽ là lên và ngất xỉu thôi.
Bà gì rướn thẳng thân hình thấp bé tròn trÄ©nh và nhìn thẳng và o mặt ông bác sÄ©, mắt bà ráo há»anh và từng nét lượn trên ngưá»i bà đá»u tóat ra vẻ chững chạc đưá»ng hòang.
- Thôi được, bà bạn thân mến, để lát nữa đã, ông bác sĩ nói, hòa nhã hơn. Nà o, Scarlett.
Há» rón rén Ä‘i dá»c hà nh lanh đến chá»— cá»a đóng và ông bác sÄ© đặt tay lên vai Scarlett, bóp mạnh.
- Bây giá» thế nà y nhé, ông thì thầm, không được kêu khóc cuồng lá»an lên ,không được giở trò thú tá»™i bên giưá»ng lâm chung kẻo, thá» trước Chúa, tôi sẽ vặn cổ cô đấy ! Äừng có là m bá»™ ngây thÆ¡ nhìn tôi như thế ! Cô thừa biết tôi định nói gì. Cô Meli cần được ra Ä‘i nhẹ nhà ng, cô đừng có trút nhẹ lương tâm mình bằng cách kể lể vá»›i cô ấy Ä‘iá»u gì vá» Asli. Tôi chưa bao giá» hại má»™t ngưá»i phụ nữ, nhưng nếu cô nói Ä‘iá»u gì thì…liệu hồn vá»›i tôi đó.
Ông mở cứa trước khi nà ng kịp trả lá»i, đẩy nà ng và trong phòng và đóng cá»a lại. Căn phòng hẹp bà y biện sÆ¡ sà i đồ đạc bằng gá»— óc chó mà u Ä‘en, chìm trong khá»ang tranh tối tranh sáng, cây đèn được che chở bằng má»™t tá» báo. Äó là má»™t phòng nhá» quy cá»§ như phòng má»™t nữ sinh vá»›i chiếc giưá»ng hẹp thà nh thấp, những tấm rèm lưới má»™c mạc cà i móc, những tấm thảm nhá» sạch sẽ phai mà u trải trên sà n, khác hẳn vá»›i căn phòng ngá»§ sa hoa cá»§a Scarlett vá»›i những đồ đạc trạm trổ bá» thế, những rèm bằng ấm hồng và tấm thảm lá»›n rắc hoa hồng.
MelÆ¡ni nằmg trên giưá»ng. Dưới tấm má»n, thân hình nà ng quắt lại và phẳng như thân hình má»™t cô bé. Hai bÃm tóc Ä‘en vắt hai bên mặt và đôi mắt nhắm nghiá»n hõm và o thà nh hai quần tÃm bầm. Nhìn thấy nà ng, Scarlett đứng sững, dá»±a và o khung cá»a. Mặc dầu trong phòng má» tối, nà ng vẫn thấy rõ mặt MelÆ¡ni và ng bệch như sáp, mất hết sinh khÃ, và mÅ©i thì dúm dó lại. Vừa rồi Scarlett đã thầm hi vá»ng là bác sÄ© MiÄ‘ có thể lầm. Nhưng bây giá» thì nà ng đã biết chắc. Thá»i kỳ chiến tranh, nà ng đã thấy quá nhiá»u bá»™ mặt mang cái vẻ dúm dó ấy trong các bệnh viện nên thừa biết đó là báo hiệu Ä‘iá»u gì tất yếu phải đến.
MelÆ¡ni Ä‘ang hấp hối, nhưng trong má»™t lúc, Scarlett không chịu tin là như thế. MelÆ¡ni không thể chết. Lẽ nà o lại như váºy. Thượng đế nà o lại để MelÆ¡ni chết trong khi nà ng, Scarlett đây, Ä‘ang cần đến cô ấy xiết bao. Trước đây, nà ng chưa bao giá» nghÄ© là mình phải cần đến MelÆ¡ni. Nhưng giỠđây, sá»± tháºt áºp đến, trà n cả và o những ngóc ngách sâu nhất cá»§a tâm hồn nà ng. Nà ng đã dá»±a và o MelÆ¡ni như dá»±a và o chÃnh bản thân mình mà nà ng không biết. GiỠđây MelÆ¡ni sắp chết và Scarlett biết mình không thể thiếu nà ng. GiỠđây,rón rén Ä‘i qua buồng lại gần cái thân hình im lìm kia, tim thắt lại vì kinh hòang, nà ng biết rằng MelÆ¡ni đã là gươm và má»™c cá»§a nà ng, niá»m an á»§i và sức mạnh cá»§a nà ng.
"Mình phải giữ Melơni lại ! Mình không thể để cô ấy bỠđi!"
Nà ng thầm nghÄ© và gieo mình xuống bên cạnh giưá»ng vá»›i má»™t tiếng váy áo sá»™t sá»at. Hối hả, nà ng nắm lấy bà n tay má»m oặt trên tấm má»n và má»™t lần nữa lại thất kinh khi thấy nó lạnh đến rợn ngưá»i.
- Tôi đây, Melơni ạ, nà ng nói.
Melôni hé mắt ra chút xÃu rồi, như yên trà đó đúng là Scarlett, lại nhắm mắt lại. Sau má»™t lát, nà ng hÃt má»™t hÆ¡i và thá»u thà o :
- Hãy hứa với em !
- á»’, bất cứ Ä‘iá»u gì cÅ©ng được !
- Biu…chị hãy trông nom cháu.
Cổ há»ng tắc nghẹn, Scarlett chỉ có thể gáºt đầu và nà ng khẽ bóp bà n tay mình Ä‘ang cầm, tá» dấu đồng ý.
- Em giao cháu cho chị.(Thấp thóang má»™t nụ cưá»i yếu á»›t).Trước đây, đã có lần, em giao nó cho chị…nhá»› không?...khi nó chưa ra Ä‘á»i.
Nhá»› không ư ? Là m sao nà ng có thể quên được những giá» khắc ấy ? Gần rõ rà ng như thể cái ngà y khá»§ng khiếp ấy vụt trở lại, nà ng cảm thấy cái nóng ngá»™t ngạt cá»§a buổi trưa tháng chÃn, nhá»› lại mối kinh hòang cá»§a mình trước mối Ä‘e dá»a cá»§a quân Yanki, nghe thấy tiếng bước chân cá»§a đòan quân rút lui,tiếng cá»§a MelÆ¡ni xin nà ng trông nom đứa bé nếu cô ấy chết…đồng thá»i cÅ©ng nhá»› rằng hôm ấy, nà ng đã căm ghét MelÆ¡ni và muốn cô ấy chết biết nhưá»ng nà o.
" Mình đã giết cô ấy ", nà ng nghÄ© thầm trong ná»—i khắc khá»ai nhuốm mà u mê tÃn. "Tại mình cứ luôn luôn cầu cho cô ấy chết nên Chúa đã nghe thấy và hiện Ä‘ang trừng phạt mình".
- Ôi, Meli, đừng nói như váºy ! Cô thừa biết là cô sẽ qua khá»i…
- Không. Chị hứa đi.
Scarlett nghẹn ngà o.
- Cô biết là tôi sẵn sà ng hứa. Tôi sẽ đối với cháu như con đẻ tôi.
- Cao đẳng? MelÆ¡ni há»i giá»ng yếu á»›t, lá» Ä‘á».
- á»’, nhất định ! Äại há»c và Havơđ, rồi du lịch châu Âu và bất cứ Ä‘iá»u gì cháu muốn… và …má»™t con ngá»±a con…và há»c nhạc…Ôi, Meli, tôi xin cô, ráng lên! Hãy cố gắng nà o !
Lại im lặng và gương mặt MelÆ¡ni biểu lá»™ những dấu hiệu cá»§a má»™t cuá»™c váºt lá»™n để thu hết sức tà n và tiếp tục nói :
- Asli,nà ng nói, Asli và chị…Giá»ng nà ng lắp bắp rồi lại im lặng.
Nghe nhắc đến tên Asli, tim Scarlett chững lại, lạnh như cục băng trong ngá»±c. MelÆ¡ni đã biết từ đầu đến giá». Scarlett gục đầu lên tấm má»n và má»™t tiếng nấc không thóat ra được bóp chặt cổ há»ng nà ng như má»™t bà n tay tà n bạo.MelÆ¡ni biết. GiỠđây Scarlett hết cả xấu hổ,tê liệt má»i cảm giác, trừ má»™t ná»—i hối háºn là đã gây Ä‘au khổ cho con ngưá»i hiá»n dịu kia suốt mấy năm trưá»ng. MelÆ¡ni…đã biết …và tuy thế, vẫn là ngưá»i bạn trung thà nh cá»§a nà ng. Ôi, giá nà ng có thể sống lại những năm ấy ! Nà ng sẽ né tránh, tháºm chà không nhìn và o mắt Asli nữa.
" Ôi,lạy Chúa !". Nà ng thầm cầu nguyện tháºt nhanh, "xin hãy để cho cô ấy sống ! Con sẽ Ä‘á»n bù lại cho cô ấy. Con sẽ hết sức tốt vá»›i cô ấy. Con sẽ không bao giá» nói vá»›i Asli chừng nà o con còn sống, nếu ngưá»i cho cô ấy qua khá»i !".
- Asli, MelÆ¡ni thá»u thà o nói và vươn tay ra sá» và o đầu Scarlett Ä‘ang cúi gục xuống. Ngón tay cái và ngón tay trá» cá»§a nà ng giáºt giáºt tóc Scarlett không mạnh gì hÆ¡n đứa trẻ sÆ¡ sinh. Scarlett biết thế nghÄ©a là gì, biết MelÆ¡ni muốn nà ng ngẩng đầu lên. Nhưng nà ng không thể nhìn và o mắt MelÆ¡ni dá»… Ä‘á»c thấy trong đó rà nh rà nh là MelÆ¡ni đã biết hết chuyện.
- Asli, MelÆ¡ni lại thì thà o và Scarlett cố gắng tá»± chá»§. Äến ngà y Phán xá», khi nà ng đứng trước Chúa và đá»c thấy bản kết án mình trong mắt Ngưá»i, hẳn cÅ©ng không đến ná»—i kinh khá»§ng như thế nà y. Tâm hồn nà ng co rúm lại, nhưng nà ng ngẩng đầu lên.
Nà ng chỉ thấy vẫn đôi mắt Ä‘en đầy yêu thương ấy,giỠđây hõm xuống và lỠđỠvì cái chết gần ká»,vẫn cái miệng dịu ấy, mệt má»i, cô dẹp cÆ¡n Ä‘au để thở. Không má»™t lá»i trách móc trong đôi mắt đó, trên khóe miệng đó, không má»™t lá»i kết tá»™i, không má»™t thóang sợ hãi- chỉ má»™t ná»—i lo là không đủ sức để nói.
Trong má»™t lúc, Scarlett quá sững sỠđến ná»—i tháºm chà không cảm thấy nhẹ ngưá»i. Rồi, trong khi nắm chặt tay MelÆ¡ni hÆ¡n, má»™t cảm giác biết Æ¡n Thượng Äế như má»™t đợt sóng nồng ấm dâng ngáºp hồn nà ng và lần đầu tiên, kể từ thá»i thÆ¡ ấu, nà ng nhẩm Ä‘á»c má»™t lá»i cầu nguyện thà nh kÃnh không gợn má»™t chút vị ká»·: " Tạ Æ¡n Chúa, con biết con không xứng đáng vá»›i Ä‘iá»u đó, nhưng tạ Æ¡n Ngưá»i đã không để cô ấy biết !".
- Cô định nói gì vỠAsli, Meli ?
- Chị sẽ…trông nom anh ấy ?
- Ồ, có chứ .
- Anh ấy dễ bị…cảm lạnh lắm…
Lại ngừng.
- Trông nom…công việc là m ăn của anh ấy…chị hiểu không?
- Vâng, tôi hiểu, tôi sẽ để tâm.
Melơni ráng hết sức.
- Asli, không …có đầu óc thực tế.
Chỉ có biết mình sắp chết, MelÆ¡ni má»›i buá»™c phải nói ra Ä‘iá»u bá»™i phản ấy.
- Tôi sẽ lo cho chú ấy và cả công việc là m ăn nữa, và sẽ không để chú ấy biết. Tôi sẽ chỉ gợi ý cho chú ấy thôi.
MelÆ¡ni cố mỉm má»™t nụ cưá»i, thá»at đầu yếu á»›t rồi chuyển thà nh đắc thắng khi mắt nà ng lại gặp mắt Scarlett. Cái nhìn há» trao đổi vá»›i nhau đã đóng dấu chứng thá»±c lên bản thá»a ước chuyển giao từ ngưá»i nà y sang ngưá»i kia việc che chở Asli Uylkz trước má»™t thế giá»›i khắc nghiệt mà không để chà ng biết để khá»i là m tổn thương đến lòng tá»± ái nam nhi cá»§a chà ng.
Lúc nà y, gương mặt mệt má»i cá»§a MelÆ¡ni không còn biểu hiện sá»± váºt lá»™n nữa, như thể lá»i hứa cá»§a Scarlett đã mang lại thanh thản cho nà ng.
- Chị tháºt thông minh…tháºt dÅ©ng cảm…bao giá» cÅ©ng rất tốt vá»›i em.
Nghe nói váºy, tiếng nấc dâng lên cổ há»ng Scarlett và nà ng đưa tay lên bịt miệng. Không khéo nà ng sắp sá»a khóc ầm lên như má»™t đứa con nÃt và kêu lên : " Tôi là má»™t con quá»· ! Tôi đã đối xá» rất tệ vá»›i cô ! Tôi chẳng là m gì cho cô hết ! Tất cả là vì Asli thôi !".
Nà ng đột ngá»™t đứng dáºy, cắn và o ngón tay cái để lấy lại tá»± chá»§. Những lá»i nói cá»§a Rhett trở lại trong đầu nà ng. " Cô ấy yêu cô. Cầu sao đó là cây tháºp tá»± để cô phải gánh vác suốt Ä‘á»i". Và giỠđây, cây tháºy tá»± ấy cà ng nặng ná» hÆ¡n. Trước đây, nà ng đã tìm má»i mưu chước để cướp Asli khá»i tay MelÆ¡ni, chừng ấy đã đủ ê chá». Nhưng bây giá» lại còn tệ hÆ¡n. MelÆ¡ni, vốn đã mù quáng tin nà ng suốt Ä‘á»i, nay vẫn giữ nguyên lòng tin yêu đó đối vá»›i nà ng khi từ biệt cõi Ä‘á»i. Không, nà ng không thể mở miệng được. Tháºm chà nà ng cÅ©ng không thể nhắc lại : "Hãy cố gắng sống". Nà ng phải để cho MelÆ¡ni ra Ä‘i nhẹ nhà ng, không váºt vã, không nước mắt, không Ä‘au buồn.
Cá»a khẽ mở và bác sÄ© MiÄ‘ đứng trên ngưỡng cá»a, ra hiệu khẩn cấp. Scarlett cúi xuống giưá»ng, nuốt nước mắt và cầm lấy tay MelÆ¡ni áp và o má mình.
- Ngá»§ ngon nhé, nà ng nói. Nà ng không ngá» giá»ng mình có thể vững và ng đến thế.
- Hãy hứa vá»›i em Ä‘i…tiếng thì thà o lúc nà y rất nhá».
- Xin hứa bất cứ Ä‘iá»u gì, MelÆ¡ni thân yêu.
- Thuyá»n trưởng Bâtlơ…hãy tốt vá»›i anh ấy. Anh ấy…yêu chị biết mấy.
"Rhett ư?" Scarlett nghĩ thầm ,ngỡ ngà ng. Câu nói của Melơni chẳng có ý nghĩ gì đối với nà ng.
- Phải, tháºt váºy, nà ng đáp như cái máy và sau khi hôn nhẹ lên bà n tay MelÆ¡ni, đặt nó vá» chá»— cÅ© trên giưá»ng.
- Bảo bà Pitti và InÄ‘iÆ¡ và o ngay Ä‘i, ông bác sÄ© thì thầm khi nà ng Ä‘i qua cá»a.
Mắt má»i Ä‘i, nà ng nhìn bà Pitti và InÄ‘iÆ¡ theo bác sÄ© MiÄ‘ và o trong buồng, tay kéo váy và o sát ngưá»i cho khá»i kêu sá»™t sá»at. Cá»a đóng lại sau lưng há» và ngôi nhà chìm trong im lặng. Không thấy Asli đâu, Scarlett gục đầu và o tưá»ng như má»™t đứa bé hư phải phạt đứng và o góc nhà và xoa xoa cổ há»ng Ä‘au rát.
Äằng sau cánh cá»a kia, MelÆ¡ni sắp ra Ä‘i mãi mãi, mang theo cái sức mạnh đã từng là chá»— dá»±a cho Scarlett trong bao năm mà nà ng chẳng hay. Tại sao, ôi, tại sao nà ng lại không nháºn ra từ trước là nà ng yêu và cần MelÆ¡ni biết bao ? Nhưng có ai ngá» cô nà ng MelÆ¡ni bé nhá» xấu xà lại là má»™t khối vững mạnh rưá»ng cá»™t ? MelÆ¡ni, con ngưá»i nhút nhát đến phát khóc khi phải tiếp xúa vá»›i ngưá»i lạ, không dám lên tiếng phát biểu ý kiến cá»§a mình, luôn sợ sá»± chê trách cá»§a các bà già , MelÆ¡ni, con ngưá»i không đủ can đảm để Ä‘uổi má»™t con ngá»—ng? ấy thế mà …
Tâm trà Scarlett Ä‘i ngược năm tháng trở lại cái buổi trưa nóng bức yên ả ở ấp Tara khi má»™t sợi khói xám cuá»™n lên trên má»™t xác ngưá»i mặc quân phục xanh và MelÆ¡ni đứng ở đầu cầu thang, tay lăm lăm thanh gươmg cá»§a Charlz, Scarlett nhá»› là lúc đó nà ng nghÄ© : " Tháºt ngá»› ngẩn ! MelÆ¡ni tháºm chà không nhấc nổi thanh gươm ấy!"nhưng giỠđây nà ng hiểu rằng nếu cần ,MelÆ¡ni sẽ lao xuống cầu thang để giết tên Yanki hoặc …để chÃnh mình bị giết.
Phải, hôm ấy MelÆ¡ni đã có mặt vá»›i má»™t thanh gươm trong bà n tay nhá» nhắn cá»§a mình, sẵn sà ng chiến đấu vì nà ng. Và giỠđây, khi buồn rầu nhìn lại quá khứ, Scarlett hiểu ra rằng MelÆ¡ni bao giá» cÅ©ng ở đó bên cạnh nà ng vá»›i má»™t thanh gươm trong tay, kÃn đáo như cái bóng cá»§a chÃnh nà ng, yêu nà ng, chiến đấu vì nà ng vá»›i má»™t dạ trung thà nh mù quáng chống lại bá»n Yanki, lá»a, cái đói, cái nghèo, dư luáºn và tháºm chà cả những ngưá»i máu má»§ ruá»™t thịt cá»§a cô ấy.
Scarlett cảm thấy lòng can đảm và tá»± tin từ bá» mình khi nà ng nháºn ra rằng thanh gươm từng vung lên sáng lóang để bảo vệ nà ng trước thế gian, giỠđã vÄ©nh viá»…n tra và o vá».
Meli là ngưá»i bạn nữ duy nhất mình từng có, nà ng nghÄ© thầm tuyệt vá»ng, ngưá»i phụ nữ duy nhất yêu mình thá»±c sá»± ngòai Mẹ ra. Cô ấy cÅ©ng giống Mẹ. Tất cả những ai biết MelÆ¡ni Ä‘á»u nÃu lấy váy cô.
Äá»™t nhiên, nà ng tưởng như bà IlÆ¡n Ä‘ang nằm sau cánh cá»a kia, từ giã cõi trần má»™t lần thứ hai. Äá»™t nhiên, Scarlett lại Ä‘ang đứng ở ấp Tara, vá»›i tiếng cuá»™t Ä‘á»i náo động bên tai, lòng não ná» biết rằng, thiếu sức mạnh ghê gá»›m cá»§a những con ngưá»i yếu á»›t, hiá»n dịu, những con ngưá»i có trái tim nhạy cảm, từ nay nà ng sẽ không thể chống chá»i vá»›i Ä‘á»i.
Nà ng đứng trong hà nh lang, phân vân, sợ hãi và ánh lá»a lò sưởi báºp bùng trong phòng khách hắt những cái bóng má» dà i nghêu lên bức tưá»ng quanh nà ng. Ngôi nhà im lặng như tá» sá»± tÄ©nh mịch thấm và o nà ng như má»™t cÆ¡n mưa lạnh buốt. Asli! Asli đâu nhỉ?
Nà ng Ä‘i vá» phòng khách tìm chà ng như má»™t con váºt bị rét tìm lá»a sưởi, nhưng chà ng không có ở đó. Nà ng cần phải tìm thấy chà ng. Nà ng đã phát hiện ra sức mạnh cá»§a MelÆ¡ni cùng sá»± phụ thuá»™c cá»§a bản thân nà ng và o nó, chỉ để mất nó đúng và o lúc phát hiện, nhưng hãy còn Asli, mạnh mẽ, không ngoan. Asli, niá»m an ná»§i cá»§a nà ng. Ở Asli và tình yêu cá»§a chà ng, nà ng sẽ tìm thấy sức mạnh là m chá»— dá»±a cho sá»± yếu Ä‘uối cá»§a nà ng, lòng can đảm để dẹp ná»—i sợ hãi cá»§a nà ng, sá»± nguôi dịu cho ná»—i Ä‘au buồn cá»§a nà ng. Chắc chà ng Ä‘ang ở trong phòng riêng, nà ng nghÄ©, và rón rén Ä‘i vá» cuối hà nh lang, nà ng khẽ gõ cá»a. Không thấy ai trả lá»i, nà ng đẩy cá»a hé ra. Asli Ä‘ang đứng bên bà n trang Ä‘iểm, ngắm má»™t đôi găng tay đã mạng cá»§a MelÆ¡ni. Má»›i đầu chà ng nhấc má»™t chiếc lên nhìn, như thể chưa từng thấy nó bao giá». Rồi chà ng khẽ đặt xuống tá»±a hồ nó là m bằng thá»§y tinh và cầm chiếc kia lên.
Nà ng cất giá»ng run rẩy gá»i : Asli ! Và chà ng từ từ quay lại nhìn nà ng. Äôi mắt mà u xám cá»§a chà ng đã mất cái vẻ xa vắng và buồn ngá»§. Chúng mở thao láo, không gì che Ä‘áºy, và trong đó Scarlett Ä‘á»c thấy má»™t ná»—i sợ tương đương vá»›i ná»—i sợ cá»§a nà ng, má»™t ná»—i bất lá»±c còn bạc nhược hÆ¡n ná»—i bất lá»±c cá»§a nà ng và má»™t ná»—i hoang mang sâu sắc chưa từng thấy. Cái cảm giác hãi hùng đã xâm chiếm nà ng khi đứng ở hà nh lang cà ng tăng lên khi nà ng trông thấy mặt chà ng. Nà ng Ä‘i lại bên chà ng.
- Tôi sợ, nà ng nói. Ôi Asli, hãy ôm tôi đi. Tôi sợ lắm !
Chà ng không nhúc nhÃch, chỉ nhìn nà ng chăm chăm, nắm chặt chiếc găng bằng cả hai tay. Nà ng sá» và o cánh tay chà ng và thì thầm : " Là m sao thế ? "
Mắt chà ng ráo riết lục sóat nà ng, săn tìm, cuống cuồng săn tìm má»™t cái gì mà không thấy. Cuối cùng, chà ng nói bằng má»™t giá»ng dưá»ng như cá»§a ai khác.
- Tôi Ä‘ang cần Scarlett, chà ng nói. Tôi sắp chạy Ä‘i tìm Scarlett…chạy như má»™t đứa trẻ Ä‘ang cần được an á»§i…và tôi thấy má»™t đứa trẻ, còn há»ang hốt hÆ¡n tôi, Ä‘ang chạy đến vá»›i tôi.
- Không thể là anh…anh không thể há»ang sợ ! Nà ng kêu lên. Xưa nay chưa có gì là m anh há»ang sợ. Nhưng tôi…Xưa nay anh vẫn mạnh mẽ thế kia mà …
- Nếu tôi mạnh mẽ, đó là vì có MelÆ¡ni là m chá»— dá»±a, chà ng nói, giá»ng vỡ ra, và nhìn xuống chiếc găng, vuốt phẳng các ngón. Và …và …tất cả sức mạnh tôi có Ä‘ang tiêu tan cùng vá»›i nà ng.
Trong cái giá»ng nói nhá» nhẹ cá»§a chà ng có má»™t ná»—i tuyệt vá»ng cuồng dại đến ná»—i nà ng buông tay khá»i cánh tay chà ng và lùi lại. Và trong cái im lặng nặng ná» buông xuống giữa hai ngưá»i, nà ng cảm thấy đây là lần đầu tiên trong Ä‘á»i nà ng, nà ng thá»±c sá»± hiểu chà ng.
- Sao…nà ng cháºm rãi nói, sao, Asli, anh yêu cô ấy ư?
Chà ng nói phải như cố gắng má»›i thốt nên lá»i.
- Melơni là giấc mơ duy nhất sống động, không bị thực tế bóp chết, mà tôi từng có.
" MÆ¡ ? " nà ng nghÄ© thầm, lại thấy trá»—i dáºy ná»—i bá»±c dá»c từ thuở nà o. "Lúc nà o cÅ©ng mÆ¡ vá»›i má»™ng ! Chẳng bao giá» biết lẽ phải chăng ! ".
Lòng nặng trĩu và hơi chua xót, nà ng nói.
- Anh tháºt dại, Asli ạ. Là m sao anh không thấy cô ấy đáng giá hÆ¡n tôi gấp triệu lần ?
- Scarlett, xin đừng nói thế ! Nếu Scarlett biết tôi đã đau đớn như thế nà o từ lúc bác sĩ…
- Anh đã Ä‘au đớn như thế nà o ! Thế anh tưởng tôi…Ôi, Asli, lẽ ra anh nên biết từ bao năm trước rằng anh đã yêu cô ấy chứ không phải yêu tôi ! Tại sao anh không thấy Ä‘iá»u ấy ? Nếu váºy thì có phải má»i sá»± đã khác Ä‘i biết mấy…Ôi,đáng lẽ anh phải ý thức ra và đừng có nhá» tôi hòai bằng những lá»i đẹp đẽ vá» danh dá»± và hy sinh !Nếu anh nói vá»›i tôi từ những năm trước, hẳn tôi đã… Äó có thể là má»™t vết thương đối vá»›i tôi, nhưng, cách nà o đó, tôi có thể chịu được. Nhưng đằng nà y, anh đợi đến táºn bây giá», đến khi MelÆ¡ni sắp chết, má»›i phát hiện ra thì đã quá muá»™n rồi. Ôi, Asli, việc cá»§a đà n ông là phải thấy ra những Ä‘iá»u đó…chứ đâu phải việc cá»§a phụ nữ! Lẽ ra anh phải thấy rõ rà ng là từ đầu chà cuối anh vẫn yêu MelÆ¡ni và chỉ thèm muốn tôi như…Rhett thèm cá ả UÆ¡tlinh ná» !...
Nghe nà ng nói, chà ng nhăn mặt lại, nhưng vẫn nhìn và o mắt nà ng, khẩn cầu nà ng im lặng, kêu gá»i chút an á»§i. Từng nét trên mặt chà ng Ä‘á»u thừa nháºn những lá»i nà ng là đúng. Bản thân đôi vai rÅ© xuống kia chứng tá» chà ng Ä‘ang tá»± trừng phạt nghiêm khắc hÆ¡n bất cứ hình phạt nà o nà ng có thể bắt chà ng phải chịu. Chà ng đứng lặng trước mặt nà ng, nắm chặt chiếc găng như thể đó là má»™t bà n tay thông cảm và trong cái im lặng tiếp theo, cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a nà ng tan Ä‘i nhưá»ng chá»— cho thương hại pha lẫn chút khinh bỉ. Nà ng cảm thấy lương tâm bị cắn rứt. Nà ng đã đánh má»™t ngưá»i gục ngã, không còn khả năng tá»± vệ…mà nà ng vừa má»›i hứa vá»›i MelÆ¡ni là sẽ trông nom chà ng.
" Và ngay sau khi hứa vá»›i cô ấy, mình láºp tức nói vá»›i chà ng những Ä‘iá»u độc ác, xúc phạm", nà ng buá»—n bã tá»± nhá»§ " Mà mình cần gì nói vá»›i chà ng những Ä‘iá»u ấy cÆ¡ chứ. Chẳng cần phải nói thế. Chà ng biết rõ sá»± tháºt và thế cÅ©ng đủ giết chà ng. Chà ng chưa trưởng thà nh. Chà ng là má»™t đứa trẻ cÅ©ng như mình và chà ng sợ phát ốm vì mất MelÆ¡ni. MelÆ¡ni biết cÆ¡ sá»± sẽ như thế nà o…MelÆ¡ni hiểu chà ng hÆ¡n mình hiểu. Vì thế nên cùng má»™t lúc cô ấy nói đến chuyện trông nom Asli và Biu. Là m sao Asli có thể chịu được bất cứ cái gì. Mình đã phải chịu đựng biết bao nhiêu thá» thách. Nhưng chà ng thì không thể…Thiếu MelÆ¡ni, chà ng không thể chịu đựng nổi bất cứ cái gì".
- Tha lá»—i cho tôi, Asli thân yêu, nà ng dịu dà ng nói và chìa tay ra. Tôi biết Asli Ä‘au đớn như thế nà o. Nhưng nên nhá»› rằng MelÆ¡ni không biết gì cả…không bao giá» nghi ngá» gì…Chúa tháºt từ bi vá»›i chúng ta.
Chà ng bước nhanh đến nà ng và quà ng tay ôm lấy nà ng như má»™t ngưá»i mù. Nà ng kiá»…ng chân lên áp gò má ấm cá»§a mình và o má chà ng như má»™t cá» chỉ an á»§i và đưa tay vúôt tóc chà ng ra đằng sau.
- Äừng khóc, cưng, MelÆ¡ni muốn cưng phải can đảm. Lát nữa, MelÆ¡ni sẽ muốn gặp cưng và cưng phải can đảm lên. Không nên để cô ấy thấy là cưng đã khóc. Äiá»u ấy sẽ là m cô ấy buồn phiá»n.
Chà ng ghì nà ng đến mức nà ng thấy khó thở. Giá»ng chà ng nghẹn ngà o bên tai nà ng :
- Tôi biết là m gì đây. Tôi không thể. Tôi không thể sống thiếu Melơni!
" Tôi cÅ©ng thế ", nà ng nghÄ© thầm và rùng mình xua Ä‘uổi hình ảnh những năm sắp tá»›i không có MelÆ¡ni. Nhưng nà ng ráng tá»± chá»§ lại. Asli Ä‘ang trông cáºy và o nà ng. MelÆ¡ni Ä‘ang trông cáºy và o nà ng. Như trước đây có lần ở ấp Tara, dưới ánh trăng, say má»m và mệt lá», nà ng đã nghÄ© : " Những gánh nặng là dà nh cho những đôi vai đủ sức mạnh để mang chúng " . Váºy đó, nà ng có đôi vai mạnh, còn Asli thì không. Nà ng bạnh vai để đón gánh nặng, và vá»›i má»™t vẻ bình tÄ©nh hòan tòan trái ngược vá»›i tâm trạng tháºt, nà ng hôn gò má ướt cá»§a Asli má»™t cái hôn nồng cháy, không say đắm, cÅ©ng chẳng chút khát khao, mà chỉ nhẹ nhà ng thương mến.
- Chúng ta sẽ…kiếm cách nà o đó, nà ng nói.
Ngòai hà nh lang, có tiếng mở cá»a ra đột ngá»™t và bác sÄ© MiÄ‘ gá»i, giá»ng ré lên khẩn cấp:
- Asli ! Nhanh lên !
" Lạy Chúa ! Cô ấy Ä‘i rồi ! " Scarlett nghÄ© thầm. " Và Asli không đến nói lá»i từ biệt ! Nhưng có thể…"
- Mau lên ! Nà ng kêu to, đẩy chà ng một cái vì thấy chà ng cứ đứng đực ra giương mắt nhìn. Mau lên kìa!
Nà ng mở cá»a và là m hiệu cho chà ng Ä‘i ra. Báºt lên do lá»i thúc cá»§a nà ng. Asli lao ra hà nh lang, tay vẫn nắm chặt chiếc găng. Nà ng nghe thấy tiếng chân vá»™i vã cá»§a chà ng, rồi tiếng má»™t cánh cá»a đóng sáºp lại.
Nà ng lại kêu lạy Chúa ! Và cháºm rãi bước đến bên giưá»ng, ngồi xuống, gục đầu và o hai bà n tay. Bá»—ng nhiên nà ng thấy mệt, mệt hÆ¡n bao giá» hết trong Ä‘á»i. Cùng vá»›i tiếng sáºp cá»a lại, những sợi dây thần kinh căng thẳng đã Ä‘em lại sức mạnh cho nà ng, bá»—ng đứt phá»±t má»™t cái. Nà ng cảm thấy kiệt lá»±c vá» thể xác và khô cạn cảm xúc. Lúc nà y nà ng không cảm thấy Ä‘au buồn hoặc hối háºn, cÅ©ng chẳng sợ hoặc kinh ngạc gì nữa. Nà ng mệt và đầu óc nà ng lỠđỠváºn hà nh má»™t cách máy móc như cái đồng hồ trên mặt lò sưởi kia.
Má»™t ý nghÄ© ngoi lên khá»i sá»± trì Ä‘á»ng ấy. Asli không yêu nà ng, trước nay chưa bao giá» thá»±c sá»± yêu nà ng và mặc dầu biết thế, nà ng vẫn không Ä‘au đớn.Lẽ ra nà ng phải khổ não, tan nát lòng, phải gà o lên óan trách số pháºn chứ. Nà ng đã trông cáºy và o tình yêu cá»§a chà ng suốt bấy nhiêu lâu. Nó đã nâng đỡ nà ng qua biết bao gian truân. Tuy nhiên, sá»± tháºt bà y ra như thế đó : Asli không yêu nà ng và nà ng bất cần. Nà ng bất cần vì nà ng không yêu chà ng. Nà ng không yêu chà ng, vì thế chà ng muốn là m gì hoặc nói gì cÅ©ng chẳng là m cho nà ng Ä‘au đớn.
Nà ng nằm xuống giưá»ng và mệt má»i đặt đầu lên gối. Hòai công mà dẹp cái ý nghÄ© đó, hòai công mà tá»± nhá»§ : " Nhưng mình có yêu chà ng mà . Mình đã yêu chà ng bao nhiêu năm. Tình yêu không thể có má»™t phút chuyển thà nh hỡ hững được. "
Nhưng nó có thể thay đổi và nó đã thay đổi.
" Trước nay, chà ng chưa bao giá» tồn tại cả, ngá»ai trừ trong tưởng tượng cá»§a mình", nà ng mệt má»i nghÄ© thầm. " Mình đã yêu cái mà mình tưởng tượng nên, má»™t cái gì chết lịm như MelÆ¡ni bây giá». Mình đã tá»± cắt má»™t bá»™ cánh diện rồi mân mê nó. Và khi Asli cưỡi ngá»±a đến, đẹp thế và khác vá»i thế, mình đã khóac bá»™ quần áo đó lên ngưá»i chà ng và bắt chà ng phải mặc, bết kể có vừa hay không. Và mình không muốn thấy con ngưá»i thá»±c sá»± cá»§a chà ng là như thế nà o. Mình cứ tiếp tục yêu bá»™ quần áo đẹp…mà chẳng há» yêu chà ng". GiỠđây, nà ng có thể ngóai nhìn lại những năm dà i và thấy mình trong chiếc áo hoa bằng vải dệt sá»c nổi mà u xanh, Ä‘ang ở ấp Tara chan hòa ánh nắng, lòng rạo rá»±c vì chà ng kỵ sÄ© trẻ vá»›i mái tóc và ng óng lấp lánh như má»™t chiếc mÅ© bạc. GiỠđây, nà ng có thể thấy rõ như ban ngà y rằng chà ng chỉ là má»™t ham thÃch nhất thá»i cá»§a con nÃt, thá»±c ra chẳng quan trá»ng gì hÆ¡n cÆ¡n thèm đôi hoa tai bằng ngá»c mà u xanh biển mà nà ng đã vòi ông GiêrÆ¡lÄ‘ bằng được. Bởi vì khi thuá»™c vá» nà ng, đôi hoa tai liá»n mất giá trị, như tất cả má»i thứ, trừ tiá»n, Ä‘á»u mất giá trị má»™t khi nằm trong tay nà ng. Và như thế, cả chà ng nữa ắt cÅ©ng sẽ trở nên cá»§a rẻ, nếu như trong những ngà y đầu xa xôi ki, nà ng đã có má»™t niá»m thá»a mãn là chối từ lá»i cầu hôn cá»§a chà ng. Nếu nà ng đã có dịp nắm chà ng trong tay, thấy chà ng má»—i lúc trở nên đắm say, rầy rà , ghen tuông, giáºn dá»—i, khẩn khá»an như những chà ng trai khác thì sá»± mê cuồng ban đầu cá»§a nà ng hẳn sẽ qua Ä‘i, tan như là n sương má»ng trước ánh nắng và gió nhẹ, khi nà ng gặp má»™t ngưá»i đà n ông khác.
" Mình tháºt ngu dại ", nà ng chua chát nghÄ© thầm . " Và giỠđây mình phải trả giá. Äiá»u mình cầu ước bao lần nay đã đến. Mình đã cầu cho Meli chết để mình được Asli. Thì nay cô ấy đã chết, mình đã được anh ta, nhưng mình lại không cần anh ta. Cái danh dá»± chết tiệt cá»§a anh ta sẽ buá»™c anh ta há»i mình có muốn ly dị Rhett để lấy anh ta không. Lấy anh ta ? Có đặt anh ta lên khay và ng cho không, mình cÅ©ng chẳng lấy! Nhưng dù sao mình vẫn nặng nợ vá»›i anh ta đến hết Ä‘á»i. Chừng nà o mình còn sống, mình còn phải trông nom anh ta, lo cho anh ta khá»i chết đói, cho thiên hạ khá»i xúc phạm tình cảm cá»§a anh ta. Anh ta sẽ chỉ như má»™t đứa con nữa bám lằng nhằng lấy váy mình. Mình đã mất ngưá»i mình yêu và thay và o đấy là má»™t đứa con nữa. Và nếu như mình không hứa vá»›i MelÆ¡ni thì mình…thì dù có phải vÄ©nh viá»…n không bao giá» gặp lại anh ta nữa, mình cÅ©ng bất cần ".
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:23 PM.
|

11-05-2008, 08:01 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 62
Nà ng nghe thấy tiếng thì thầm bên ngoà i và ra cá»a, nà ng thấy đám đầy tá»› da Ä‘en sợ sệt đứng ở cuối hà nh lang. Dilxi bế Biu ngá»§ ngặng trÄ©u cánh tay, bác Peter Ä‘ang khóc và chị bếp lấy tạp dá» lau bá»™ mặt đẫm lệ. Cả ba nhìn nà ng như thầm há»i bây giá» há» phải là m gì. Nà ng nhìn dá»c hà nh lang vá» phÃa phòng khách, thấy Indio và cô Pitti đứng im lặng nắm tay nhau và lần đầu tiên, Indio mất Ä‘i vẻ ương bướng cố hữu. Giống như đám đầy tá»› da Ä‘en, há» nhìn nà ng, vẻ cầu khẩn, chỠđợi nà ng bảo ban má»i việc. Nà ng bước và o phòng khách và hai ngưá»i kia sáp lại bên nà ng.
- Oái, Scarlett, là m gì…, bà Pitti mà o đầu, cái miệng bầu bĩnh trẻ
con run lên.
- Äừng nói vá»›i tôi, kẻo tôi la lên bây giá». Thần kinh quá căng
thẳng khiến giá»ng nà ng đâm gắt gá»ng, hai tay nà ng ghì chặt hai mạng sưá»n. NghÄ© đến việc phải nói vá» Meloni, phải thu xếp những việc tất yếu không tránh được sau má»™t cái chết, cổ há»ng nà ng se lại – Tôi không muốn nghe má»™t lá»i nà o từ miệng hai ngưá»i.
Vẻ quyết Ä‘oán trong giá»ng nà ng là m hai ngưá»i lùi lại, vẻ pháºt ý,
ngÆ¡ ngác hiện trênnét mặt. “Mình không được khóc trước mặt há»â€, nà ng tá»± nhá»§. “Mình không được suy sụp lúc nà y, kẻo há» sẽ òa khóc theo, rồi đám gia nhân cÅ©ng sẽ tru lên và cả nhà thà nh Ä‘iên loạn mất. Mình phải trấn tÄ©nh lại. Gặp ngưá»i thầu đám ma, thu xếp tổ chức tang lá»…, lo liệu sao cho nhà cá»a sạch sẽ và có mặt ở đây để tiếp những ngưá»i sẽ ôm lấy cổ mình mà khóc, Asli không thể là m những việc ấy, Indio và bà cô Pitti cÅ©ng váºy. Mình phải cáng đáng thôi. Oâi, cái gánh nặng má»›i mệt má»i là m sao! Lúc nà o mình cÅ©ng có trên vai má»™t gánh nặng mệt má»i và bao giá» cÅ©ng là má»™t gánh nặng cá»§a ngưá»i khácâ€.
Nà ng nhìn và o bộ mặt bà ng hoà ng đau đớn của Indio và bà cô Pitti,
và cảm thấy hối háºn. Meloni hẳn không ưng nà ng đối xá» gay gắt thế vá»›i nhưng ngưá»i yêu quý cô ấy.
- Tôi lấy là m ân háºn đã cáu kỉnh, nà ng nói má»™t cách khó khăn.
Äó chỉ tại tôi … cháu lấy là m ân háºn vá» thái độ, cô ạ. Cháu ra hiên má»™t phút đây, cháu cần được má»™t mình. Và nà ng cần phải khóc cho nhẹ bá»›t, nếu không tim nà ng sẽ vỡ mất.
Nà ng bước ra hà ng hiên tối và đóng cá»a lại sau lưng, cảm thấy
không khà ẩm ướt ban đêm mát rượi trên mặt. Mưa đã tạnh. Tịnh không có má»™t âm thanh nà o khác ngoà i tiếng nướcmưa thỉnh thoảng nhá» giá»t từ trên mái nhà . Cảnh váºt chìm trong má»™t mà n sương dà y là nh lạnh phảng phất mùi cá»§a năm tà n. Tất cả các nhà bên kia đưá»ng Ä‘á»u tối Ä‘en, trừ má»™t ngá»n đèn ở cá»a sổ ha71t ra phố má»™t luồng ánh sáng vẫn những bụi và ng yếu á»›t chá»i lại mà n sương. Như thể cả thế giá»›i bị bao bá»c trong má»™t là n khói xám chuyển động. Và cả thế giá»›i Ä‘á»u im lìm.
Nà ng dựa đầu và o một cột hiên và chuẩn bị khóc, nhưng nước mắt
không chịu chảy ra. Tai há»a nà y quá lá»›n không khóc được. Toà n thân nà ng rung lên. Còn dá»™i lên trong tâm trà nà ng tiếng ầm ầm cá»§a hai thà nh trì kiên cố vừa sáºp đổ tan thà nh bụi. Nà ng đứng má»™t lúc, cố váºn dụng câu thần chú cÅ©: “Mình hẵng khoan nghÄ© vá» chuyện nà y, để đến mai, khi mình đủ sức chịu đựng hÆ¡n đãâ€.
Nhưng câu thần chú đã hết mầu nhiệm, ngay bây giá», nà ng phải
nghÄ© vá» hai vấn Ä‘á»: thứ nhất, Meloni – nà ng yêu và cần Meloni đến mức nà o; thứ hai – Asli cùng sá»± khăng khăng mù quáng đã khiến nà ng không chịu nhìn thấy con ngưá»i Ä‘Ãch thá»±c cá»§a chà ng. Và nà ng biết rằng những ý nghÄ© vá» hai Ä‘iá»u ấy bao giá» cÅ©ng dau đớn như nhau, ngà y mai cÅ©ng như má»i ngà y sẽ tá»›i cá»§a Ä‘á»i nà ng.
“Bây giá» mình chưa thể quay và o trong đó và nói chuyện vá»›i hỠđượcâ€, nà ng nghÄ© thầm. “Äêm nay, mình chưa thể giáp mặt Asli và an á»§i chà ng được. Không, đêm nay thì chưa được! Sáng mai, mình sẽ đến sá»›m và là m những việc cần là m, nói những lòi an á»§i cần nói, nhưng đến nay thì chưa. Mình không thể. Bây giá» mình vá» nhà thôiâ€.
Nhà cách đây có năm nhà thôi. Nà ng sẽ không đợi bác Peter nức nở thắng ngá»±a và o xe, nà ng sẽ không đợi Ä‘i nhá» xe bác sÄ© Mid. Nà ng sẽ không chịu nổi những giá»t nước mắt cá»§a ngưá»i lão bá»™c cÅ©ng như sá»± lên án thầm lặng cá»§a ông đốc tá». Nà ng Ä‘i nhanh xuống những báºc thá»m trước nhà , không áo mÅ©, lao và ođêm sương mù. Nà ng quà nh góc phố, ngược lên đồi vá» phÃa phố Cây Äà o, bước Ä‘i trong má»™t thế giá»›i ướt át tịch mịch, ngay cả bước chân cá»§a nà ng cÅ©ng lặng lẽ như trong má»™t giấc má»™ng.
Trong khi Ä‘i ngược lên đồi, ngá»±c tức nghẹn những giá»t nước mắt không trà o ra được, má»™t cảm giác hư ảo chợt chen và o tâm thức nà ng: Nà ng cảm thấy nà ng đã từng ở cái nÆ¡i tối tăm lạnh lẽo nà y, trong cùng má»™t hoà n cảnh tương tá»± – không phải má»™t mà nhiá»u lần rồi. Tháºt vá»› vẩn, nà ng gượng gạo nghÄ© thầm, rảo bước nhanh hÆ¡n. Thần kinh Ä‘ang đánh lừa nà ng. Nà ng hoang mang đưa mắt nhìn quanh và cái cảm giác đó rõ thêm, kỳ lạ nhưng quen thuá»™c. Nà ng ngẩng phắt đầu lên như má»™t con váºt đánh hÆ¡i thấy nguy hiểm. Chỉ tại mình quá mệt đấy thôi, nà ng cố tá»± trấn an. Vả lại, đêm nay tháºt khác thưá»ng, sương mù nhiá»u quá. Mình chưa từng thấy sương mù dà y đặc như thế nà y bao giá», trừ… trừ… !
Thế rồi nà ng hiểu ra và ná»—i sợ bóp chặt lấy tim nà ng. Bây giá», nà ng hiểu ra rồi. Trong hà ng trăm cÆ¡n ác má»™ng, nà ng đã chạy giữa mà n sương như thế nà y, qua má»™t xứ sở ma quái không có mốc địa giá»›i gì hết. Má»™t vùng ngáºp chìm trong sương mù dà y đặc lạnh lẽo, đầy những bóng ma quái nắm bắt nà ng. Phải chăng nà ng lại mÆ¡, hay đây là cÆ¡n mÆ¡ đã thà nh sá»± tháºt?
Trong má»™t lúc, nà ng hoang mang, mất hết ý thức vá» hiện thá»±c. Cái cảm giác vá» cÆ¡n ác má»™ng cÅ© xâm chiếm nà ng, mạnh hÆ¡n bao giá» hết, và tim nà ng bắt đầu lồng lên. Nà ng lại đứng giữa chết chóc và tịch mịch, y hệt má»™t lần nà ng dã đứng như thế ở ấp Tara. Tất cả những gì đáng kể trên Ä‘á»i đã tan biến, cuá»™c sống tà n lụi và ná»—i kinh hoà ng à o à o qua tim nà ng, gà o hú như má»™t cÆ¡n gió lạnh. Cái khá»§ng khiếp ẩn trong mà n sương, à m cÅ©ng chÃnh là mà n sương, vươn tay túm lấy nà ng. Và nà ng bắt đầu chạy. Như đã chạy hà ng trăm lần trong mÆ¡, lúc nà y, nà ng nhắm mắt chạy như bay, không biết chạy Ä‘i đâu, thúc đẩy bởi má»™tná»—i sợ không tên, sục trong mà n sương xám tìm má»™t chốn an toà n đâu đó.
Nà ng chạy ngược lên con phố tối, đầu cúi xuống, tim Ä‘áºp rồn, hÆ¡i đêm ướt trên môi, hà ng cây trên đầu Ä‘e dá»a. Äâu đó, đâu đó trong cái vùng hoang dại ước át tịch mịch nà y, có má»™t nÆ¡i ẩn náu! Nà ng hổn hển lao nhanh lên dốc, vạt váy ướt dán và o mắt cá chân, lạnh giá, phổi như muốn vỡ tung, chiếc coócxê thắt chặt ép mạnh xương sưá»n nghiến và o tim.
Thế rồi trước mặt nà ng, hiện ra má»™t ánh đèn, má»™t dãy ánh đèn, mặc dầu lá» má» và láºp lòe nhưng là tháºt. Trong cÆ¡n ác má»™ng cá»§a nà ng, không bao giá» có ánh đèn ấy. Aùnh đèn có nghÄ©a là an toà n, là có ngưá»i, có thá»±c tại. Äá»™t nhiên nà ng ngừng chạy, nắm chặt tay lại, ráng sức vùng ra khá»i cÆ¡n hoảng sợ, thu hết nhãn lá»±c nhìn trân trân và o dãy đèn hÆ¡i báo hiệu cho nà ng biết đó là phố Cây đà o cá»§a Atlanta chứ không phải cái thế giá»›i mù xám cá»§a hôn mê và ma quá»·.
Nà ng gieo mình xuống má»™t cái trụ Ä‘áºu xe thở dốc, bám riết lấy thần kinh nÃu lại như thể đó là những sợi dây thừng Ä‘ang tuá»™t nhanh khá»i tay nà ng.
“Mình đã chạy… chạy như má»™t ngưá»i Ä‘iên!â€. Nà ng nghÄ© thầm. Ngưá»i run lên nhưng đã bá»›t sợ, tim d8áºp thình thịch… nôn nao. “Nhưng chạy Ä‘i đâu?â€.
Lúc nà y, nà ng thở đã dá»… hÆ¡n, nà ng ngồi ép hai tay và o mạng sưá»n và nhìn dá»c theo phố Cây đà o. Trên đầu dốc kia, là nhà nà ng. Dưá»ng như tất cả các cá»a sổ cá»§a ngôi nhà ấy Ä‘á»u sáng đèn, những ánh đèn thách thức mà n sương. Nhà mình! Äó là thá»±c tại! Nà ng khao khát nhìn cái khối má» má» cá»§a ngôi nhà đằng xa, lòng đầy biết Æ¡n và má»™t cái gì an tÄ©nh trùm lên tâm hồn nà ng.
Nhà ! Äó là nÆ¡i nà ng muốn tá»›i. Äó là nÆ¡i nà ng chạy tá»›i. Vá» nhà vá»›i Rhett!
Nháºn thức đó vừa nhen lên, nà ng liá»n cảm thấy như rứt hết má»i xiá»ng trói đồng thá»i rÅ© Ä‘i cả ná»—i sợ đã ngá»± trong những cÆ¡n mê cá»§a nà ng từ cái đêm nà ng lặn lá»™i vỠấp Tara để thấy cảnh táºn thế. Ở cuối con đưá»ng vá» Tara, nà ng đã chẳng tìm thấy an toà n, má»i thứ: sức mạnh, khôn ngoan, thương yêu trìu mến, thông cảm Ä‘á»u mất sạch. Những thứ ấy hiện thân ở bà Ilon, đã là bức tưá»ng thà nh che chở cho nà ngsuốt thá»i con gái. Và mặc dầu từ sau đêm ấy, nà ng đã đạt được an toà n váºt chất, trong những giấc mÆ¡, nà ng vẫn là đứa bé khiếp đảm Ä‘i tìm sá»± an toà n đã mất trong cái thế giá»›i đã mất ấy.
GiỠđây, nà ng đã biết cái bến nương náu nà ng tìm trong những cÆ¡n mê, cái nÆ¡i yên ổn ấm áp luôn luôn bị chìm lấp trong sương mù. Äó không phải là Asli – á»’, không bao giá» là Asli! Ở anh ta, chẳng có hÆ¡i ấm gì hÆ¡n ở má»™t vùng cát lầy. Äó là Rhett – Rhett, con ngưá»i có đôi cánh tay mạnh mẽ để ôm ghì nà ng, có bá»™ ngá»±c rá»™ng để nà ng ngả cái đầu mệt má»i và o, có cái cưá»i giá»…u cợt để quy những lo âu cá»§a nà ng vỠđúng tầm cá»§a chúng. Và hoà n toà n thông cảm, vì cÅ©ng như nà ng, Rhett nhìn sá»± tháºt nguyên si không tô vẽ, thoát khá»i những khái niệm không thá»±c tế và danh dá»±, hy sinh hoặc lòng tin quá đáng ở bản chất con ngưá»i. Và chà ng yêu nà ng! Tại sao nà ng không nháºn ra là chà ng yêu nà ng, mặc dầu chà ng thưá»ng buông những nháºn xét trêu chá»c ngược lại? Meloni đã nhìn thấy những Ä‘iá»u đó và , trong hÆ¡i thở cuối cùng, đã nói: “Hãy tá» tế vá»›i anh ấyâ€.
“Oâiâ€, nà ng nghÄ© thầm, “Asli đâu có phải là ngưá»i duy nhất mù quáng má»™t cách ngu xuẩn. Lẽ ra, mình phải thấy Rhett là ngưá»i như thế nà oâ€.
Trong bao năm, nà ng đã dá»±a và o bứ`c tưá»ng đá kiên cố là tình yêu cá»§a Rhett và coi đó, cÅ©ng như coi tình cảm cá»§a Meloni, là chuyện đương nhiên, tá»± phỉnh phá» rằng mình đã hoà n toà n tá»± lá»±c tá»± cưá»ng. Và cÅ©ng như má»™t lát trước đây, nà ng đã nháºn chân ra rằng Meloni luôn ở bên cạnh nà ng trong những lúc chiến đấu quyết liệt vá»›i cuá»™c sống. Lúc nà y nà ng hiểu rằng Rhett đã đứng lặng lẽ sau lưng nà ng là m háºu thuẫn, yêu nà ng, hiểu nà ng, sẵn sà ng giúp đỡ. Rhett tại cuá»™c bán hà n gphúc thiện, Ä‘á»c thấy ná»—i thèm muốn nôn nóng trong mắt nà ng và đã tìm cách đưa nà ng tham gia và o Ä‘iệu luân vÅ©. Rhett giúp nà ng rứt khá»i xiá»ng trói cá»§a thá»§ tục để tang chồng. Rhett há»™ tống nà ng qua những phố bốc cháy, ầm ầm tiếng nổ, cái đêm Atlanta thất thá»§, Rhett cho nà ng vay tiá»n để khỡi sá»± gây dá»±ng cÆ¡ nghiệp, Rhett an á»§i nà ng những đêm nà ng thức giấc, khóc cuồng lên vì ná»—i kinh hoà ng trong má»™ng – chao, không má»™t ngưá»i đà n ông nà o có thể là m thế mà không yêu ta đến Ä‘iên dại!
Nước từ trên cây nhá» giá»t xuốn gnà ng, nhưng nà ng không cảm thấy gì, Sương mù cuồn cuá»™n quanh nà ng, nhưng nà ng không buồn để ý. Vì khi nà ng nghị đến Rhett vá»›i bá»™ mặt ngăm Ä‘en, hà m răng trắng bóng và đôi mắt Ä‘en linh hoạt, má»™t luồng run rẩy chạy khắp ngưá»i nà ng.
“Mình yêu chà ngâ€, nà ng nghÄ© thầm và như bao giá» cÅ©ng thế, nà ng chấp nháºn sá»± tháºt đó chẳng mấy ngạc nhiên, khác nà o má»™t đứa trẻ nháºn má»™t món quà . “Mình không biết mình đã yêu chà ng bao lâu, nhưng đó là sá»± tháºt. Và nếu không có Asli, hẳn mình đã nháºn ra Ä‘iá»u đó từ lâu rồi. Mình đã không thể nhìn được thế giá»›i vì bị Asli chặn tầm mắt lạiâ€.
Nà ng yêu Rhett, kẻ vô lại đểu cáng, không có liêm sỉ hoặc danh dá»± – chà Ãt là danh dá»± theo cánh nhìn nháºn cá»§a Asli. “Chết tiệt cái thứ danh dá»± cá»§a Asli!â€, nà ng nghÄ© thầm. “Cái danh dá»± cá»§a Asli bao giá» cÅ©ng bá» rÆ¡i mình. Phải, ngay từ ban đầu khi mà anh ta tiếp tục đến gặp mình mặc dầu đã biết gia đình muốn anh ta lấy Meloni. Rhett thì không bao giá» bá» rÆ¡i mình, ngay cả trong cái đêm khá»§ng khiếp có cuá»™c tiếp tân cá»§a Meloni, khi mà đáng ra chà ng phải vặn cổ mình. Ngay cả khi chà ng để lại mình trên đưá»ng, cái đêm Atlanta thất thá»§, chà ng cÅ©ng biết rằng mình sẽ thoát hiểm. Chà ng biết rằng mình sẽ vượt qua bằng cách nà o đó. Ngay cả khi chà ng là m như bắt mình phải có Ä‘i có lại khi mình đến vay tiá»n chà n gở trại giam cá»§a bá»n Yanki. Chà ng ắt chẳng chÆ¡i trò thân tình vá»›i mình. Chà ng chỉ thá» mình thôi. Suốt bao lâu, chà ng đã yêu mình, mà mình thì tháºt tệ vá»›i chà ng. Mình đã luôn luôn xúc phạm chà ng, nhưng chà ng quá tá»± trá»ng không bá»™c lá»™ ra đây thôi. Và khi Bonny chết… ôi, sao mình lại có thể thế được nhỉ?
Nà ng đứng thẳng ngưá»i dáºy và nhìn vá» phÃa ngôi nhà trên đầu dốc. Cách đây má»™t tiếng, nà ng nghÄ© mình đã mất hết tất cả má»i thứ trên Ä‘á»i trừ tiá»n bạc, tất cả những thứ là m cho cuá»™c Ä‘á»i đáng sống: Bà Ilon, ông Gierold, Bonny, Mammy, Meloni và Asli. Nà ng phải mất tất cả những ngưá»i ấy để hiểu ra rằng nà ng yêu Rhett – yêu vì chà ng mạnh mẽ và vô liêm sỉ, Ä‘am mê và trần tục, giống như nà ng.
“Mình sẽ nói hết vá»›i chà ngâ€, nà ng nghÄ© thầm. “Chà ng sẽ hiểu. Chà ng bao giá» cÅ©ng thông cảm. Mình sẽ nói vá»›i chà ng rằng mình ngu ngốc biết bao, rằng mình yêu chà ng biết bao và mình sẽ bù đắp cho chà ng tất cảâ€.
Äá»™t nhiên, nà ng cảm thấy mạnh mẽ và sung sướng. Nà ng không sợ bóng tối hoặc sương mù, và tim náo nức hát mùng, nà ng biết mình sẽ không bao giá» còn sợ chúng nữa. Rồi đây bất kể lá»›p lá»›p sương mù có thể vây quanh nà ng dà y đặc đến đâu chăng nữa, nà ng cÅ©ng biết nÆ¡i ẩn náu cá»§a mình. Nà ng thoăn thoắt Ä‘i dá»c phố vá» nhà và cảm thấy những khối nhà sao mà dà i. Xa, xa lắc. Nà ng xắn váy lên táºn đầu gối và bắt đầu nhẹ nhà ng chạy. Nhưng lần nà y, không phải chạy vì sợ. Nà ng chạy vì đôi cánh tay cá»§a Rhett Ä‘ang ở cuối phố.
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:22 PM.
|

11-05-2008, 08:03 PM
|
 |
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Chương 63
Cá»a trước hÆ¡i hé mở, nà ng hổn hển bước nhanh và o tiá»n sảnh và dừng má»™t lát dưới những lăng kÃnh bảy sắc cầu vòng cá»§a chùm đèn treo. Nhà sáng trưng, nhưng rất yên tÄ©nh, không phải là cái yên tÄ©nh thanh thản cá»§a giấc ngá»§, mà là sá»± im lăng thao thức, mệt má»i, phảng phất chút Ä‘e dá»a. ÄÆ°a mắt má»™t lượt, nà ng biết Rhett không ngồi trong phòng khách nhá» cÅ©ng không ngồi trong phòng Ä‘á»c sách và tim nà ng se lại. Giả dụ chà ng đã Ä‘i khá»i nhà … đến chá»— Bel hoặc bất cứ nÆ¡i nà o chang thưá»ng tiêu thì giá» trong bao buổi tối chà ng không vá» nhà ăn cÆ¡m? Nà ng đã không tÃnh đến chuyện ấy.
Nà ng đã bắt đầu lên cầu thang để tìm chà ng thì chợt nháºn ra cá»a phong ăn đóng chặt. Tim nà ng hÆ¡i thắt lại vì hổ thẹn khi nhìn thấy cánh cá»a đóng ấy, nhá»› lại bao đêm trong mùa hè vừa rồi Rhett đã ngồi trong đó má»™t mình, uống tá»›i khi say đỠvà Pork phải đến giục vá» giưá»ng nằm. Äó là lá»—i tại nà ng nhưng sắp tá»›i nà ng sẽ thay đổi hết. Từ nay trở Ä‘i má»i sá»± sẽ thay đổi khác… nhưng lạy Chúa, xin đừng để chà ng quá say, chà ng sẽ không tin mình và sẽ cưá»i mình. Mình sẽ Ä‘au đớn đến vỡ tim mất.
Nà ng khẽ khà ng hé cá»a phòng ăn chút xÃu và ngó và o. Chà ng ngồi tại bà n, lút trong chiếc ghế bà nh, trước mặt là má»™t chai rượu đầy còn đóng nút và cái cốc chưa dùng đến. Äá»™i Æ¡n Chúa, chà ng chưa uống! Nà ng mở hẳn cá»a ra, cố nén mình để khá»i chạy đến chà ng. Nhưng khi chà ng ngước lên nhìn nà ng, má»™t cái gì trong mắt chà ng khiến nà ng đứng sững lại ở ngưỡng cá»a, dáºp tắt những lá»i trên môi nà ng.
Chà ng nhìn nà ng trân trân bằng đôi mắt trÄ©u nặng mệt má»i trong đó tịnh không có má»™t tia lấp lánh nà o. Mặc dầu tóc nà ng xõa xượi trên vai, ngá»±c nà ng pháºp phồng thở không ra hÆ¡i và váy nà ng lấm bùn đến táºn gối, mặt chà ng vẫn không thay đổi, chẳng ngạc nhiên cÅ©ng chẳng thắc mắc, đôi môi cÅ©ng chẳng nhếch lên giá»…u cợt. Chà ng thu lu trong chiếc ghế bà nh, bá»™ com-lê nhà u nát xá»™c xệch trên thân hình Ä‘ang phát phì: má»i nét trên ngưá»i chà ng Ä‘á»u nói lên sá»± suy sụp cá»§a má»™t cÆ¡ thể lá»±c sÄ©, sá»± thô hóa cá»§a má»™t bá»™ mặt cưá»ng tráng. Rượu chè, ăn chÆ¡i phóng đãng đã hoà n thà nh công việc phá hoại trê khuôn mặt sắc nét như hình khắc trên tiá»n đồng. GiỠđây nó không còn giống cái đầu má»™t chà ng hoà ng tá» trẻ tuổi trên đồng tiá»n và ng má»›i đúc nữa, mà là má»™t cái đầu Xêda suy đồi, má»i mệt trên loại tiá»n đồng đã xấu xà đi vì qua bao tay ngưá»i dùng. Chà ng ngước nhìn nà ng đứng đó, tay đặt trên ngá»±c, nhìn vá»›i má»™t vẻ bình thản, gần như hòa nhã, là m nà ng sợ hãi.
- Lại đây ngồi, chà ng há»i. Cô ấy chết rồi à ?
Nà ng gáºt đầu và tần ngần tiến vá» phÃa chà ng, tâm trà bắt đầu hoang mang trước
sắc diện má»›i cá»§a chà ng. Vẫn ngồi nguyên, chà ng lấy chân đẩy cho nà ng má»™t chiếc ghế và nà ng ngồi phịch xuống. Nà ng ước gì chà ng đừng nhắc đến MelÆ¡ni sá»›m thế. Lúc nà y nà ng không muốn nói chuyện vá» MelÆ¡ni, không muốn sống lại ná»—i Ä‘au đớn cá»§a giá» vừa qua. Hãy còn cả cuá»™c Ä‘á»i để nói vá» MelÆ¡ni kia mà , vá»™i gì. Nhưng lúc nà y, khi má»™t khát khao mãnh liệt Ä‘ang thôi thúc nà ng kêu lên: “Em yêu anhâ€, nà ng cảm thấy chỉ có đêm nay, chỉ có giá» nà y để nói vá»›i Rhett những Ä‘iá»u Ä‘ang nung nấu tâm can nà ng. Song má»™t cái gì trên mặt chà ng chặn nà ng lạivà tá»± nhiên, nà ng cảm thấy ngượng không dám nói đến chuyện yêu đương khi xác MelÆ¡ni hãy còn ấm.
- Váºy cầu Chúa cho cô ấy yên nghỉ Ä‘á»i Ä‘á»i, chà ng buồn bã nói. Äó là con ngưá»i hoà n toà n tá» tế phúc háºu tôi từng biết.
- Ôi, Rhett! Nà ng Ä‘au đớn kêu lên vì những lá»i cá»§a Rhett gợi lại quá sinh động
những Ä‘iá»u tá» tế MelÆ¡ni đã là m cho nà ng. Tại sao anh không cùng và o vá»›i tôi? Tháºt kinh khá»§ng… và lúc ấy, sao mà tôi cần anh bên cạnh!
- Nếu tôi và o, chắc tôi không chịu nổi, chà ng nói đơn giản và lặng đi một lúc.
Rồi cố gắng cất giá»ng, chà ng khẽ nói: má»™t báºc nữ lưu tuyệt vá»i.
Cái nhìn u ám cá»§a chà ng lướt qua nà ng và trong đôi mắt ấy, lại hiện lên cái vẻ nà ng đã nhìn thấy trong ánh lá»a cái đêm Atlanta thất thá»§, khi chà ng nói vá»›i nà ng là chà ng Ä‘i theo Ä‘oà n quân rút lui: vẻ ngạc nhiên cá»§a má»™t ngưá»i vốn tá»± biết mình đến chân tÆ¡ kẽ tóc, thế mà bá»—ng phát hiện thấy ở bản thân những tình cảm trung nghÄ©a không ngá» tá»›i và tá»± cảm thấy hÆ¡i lố bịch vá» sá»± phát hiện ấy.
Äôi mắt rầu rÄ© cá»§a chà ng vượt qua bá» vai nà ng như thể chà ng thấy MelÆ¡ni Ä‘ang lặng lẽ Ä‘i qua phòng ra cá»a. Vẻ mặt chà ng là má»™t lá»i từ biệt không buồn khổ, không Ä‘au đớn, mà chỉ bá»™c lá»™ sá»± ngạc nhiên vá» bản thân mình, chỉ biểu hiện má»™t sá»± hồi sinh xót xa cá»§a những cảm xúc đã chết từ thuở thiếu thá»i, khi chà ng nhắc lại: “Má»™t báºc nữ lưu tuyệt vá»iâ€.
Scarlett rùng mình. Trong tim nà ng, bá»—ng tắt ngấm ngá»n lá»a ấm diệu kỳ đã hừng lên rá»±c rỡ, chắp cánh cho đôi chân nà ng chạy bay vá» nhà . Nà ng đã năm được ná»a phần những ý nghÄ© cá»§a Rhett khi chà ng chà o vÄ©nh biệt con ngưá»i duy nhất trên Ä‘á»i mà chà ng kÃnh trá»ng và nà ng lại thấy lòng nặng trÄ©u má»™t cảm giác mất mát ghê ghá»›m mà lúc nà y không còn là riên tư nữa. Nà ng không hiểu được hoà n toà n hoặc phân tÃch được những gì chà ng Ä‘ang cảm thấty, nhưng hình như cả nà ng nữa cÅ©ng có cảm giác là má»™t tà váy sá»™t soạt chạm khẽ và o mìh như má»™t vuốt ve cuối cùng. Qua mắt Rhett, nà ng thấy cái chung cục không phải cá»§a Ä‘á»i má»™t ngưá»i đà n bà mà cá»§a má»™t huyá»n thoại - những ngưá»i phụ nữ hiá»n dịu, khiêm nhưá»ng nhưng không gì khuất phục nổi, mà trong chiến tranh, miá»n Nam đã dá»±a và o là m ná»n tảng và , khi thất bại, lại trở vá» trong vòng tay yêu thương và tá»± hà o cá»§a há».
Chà ng quay lại nhìn nà ng, há»i:
- Thế là MelÆ¡ni chết rồi, giá»ng chà ng đã thay đổi, nhẹ nhà ng và lạnh lùng.
- Như váºy là êm đẹp cho cô, phải không?
- Ôi, là m sao anh có thể nói như thế được, nà ng kêu lên, lòng đau nhói, ứa nước mắt. Anh biết tôi yêu cô ấy như thế nà o!
- Không, tôi không thể nói là tôi biết. Äiá»u đó tháºt hết sức bất ngá». Và xét vì
xưa nay cô chỉ say mê bá»n da trắng rác rưởi, nay rốt cuá»™c cô đã biết giá trị cá»§a MelÆ¡ni, kể cÅ©ng đáng khen đấy.
- Là m sao anh có thể nói cái giá»ng ấy? Tất nhiên là tôi trân trá»ng MelÆ¡ni,
nhưng anh thì không. Anh không biết cô ấy bằng tôi! Anh không đủ Ä‘iá»u kiện để hiểu cô ấy… hiểu cô ấy tốt như thế nà o.
- Tháºt ư? Có lẽ thế.
- Cô ấy nghÄ© đến tất cả má»i ngưá»i, trừ bản thân cô, những lá»i cuối cùng cá»§a cô ấy là nói vá» anh đấy.
Mắt Rhett lóe lên má»™t tình cảm chân tháºt khi chà ng quay vá» phÃa nà ng.
- Cô ấy nói gì?
- Ồ, Rhett, bây giỠchưa nên nói.
- Nói tôi nghe nà o.
Giá»ng chà ng lạnh lùng, nhưng chà ng nắm cổ tay nà ng, bóp đến phát Ä‘au. Nà ng không muốn nói vì đó không phải là cách nà ng định đỠcáºp câu chuyện tình yêu cá»§a mình, song tay chà ng giục giã quá ráo riết.
- Cô ấy bảo… cô ấy bảo… “Hãy tốt vá»›i thuyá»n trưởng BâtlÆ¡. Anh ấy yêu chị biết mấyâ€.
Chà ng đăm đăm nhìn nà ng và buông cổ tay nà ng. Mà mắt chà ng cụp xuống, khiến bá»™ mặt Ä‘en sạm cá»§a chà ng trở nên vô cảm. Äá»™t nhiên, chà ng đứg dáºy Ä‘i ra cá»a sổ, kéo rèm lên và nhìn trừng trừng ra trá»i đêm như thể muốn tìm má»™t cái gì khác ngoà i sương mù.
- Cô ấy còn nói gì khác nữa? Chà ng há»i, không quay đầu lại.
- Cô ấy yêu cầu tôi trông nom Biu và tôi hứa sẽ coi nó như con đẻ của tôi.
- Gì nữa?
- Cô ấy bảo… Asli… cô ấy nhỠtôi trông nom cả Asli nữa.
Chà ng im lặng má»™t lát rồi khẽ cưá»i:
- ÄÆ°á»£c sá»± cho phép cá»§a ngưá»i vợ trước, kể cÅ©ng tiện việc, phải không?
- Anh định nói cái gì?
Chà ng quay lại và ngay cả trong cÆ¡n bối rối, nà ng vẫn ngạc nhiên thấy mặt chà ng không há» có vẻ gì là giá»…u cợt. Nó dá»ng dưng như mặt má»™t ngưá»i Ä‘ang xem nốt hồi cuối má»™t vở hà i kịch nhạt nhẽo váºy.
- Tôi nghÄ© là câu nói cá»§a tôi khá rõ ý đấy chứ. Cô Meli đã chết. Chắc chắn là cô có đủ các bằng chứng cần thiết để xin ly dị tôi. Thanh danh cá»§a cô chẳng còn là bao để xấu thêm vì má»™t cuá»™c sống ly hôn. Và cô cÅ©ng chẳng còn ý thức tôn giáo gì nữa, nên Nhà thá» sẽ không thà h vấn Ä‘á». Váºy là … Asli và những ước mÆ¡ trở thà nh sá»± tháºt vá»›i sá»± ban phước cá»§a cô Meli.
- Ly dị? Nà ng kêu lên. Không! Không!
Lúng túng má»™t lúc, nà ng chồm dáºy và chạy tá»›i nắm lấy cánh tay chà ng.
- Ôi, anh lầm hoà toà n rồi! Lầm ghê ghớm. Tôi đâu có muốn ly dị… Tôi…
Nà ng ngừng bặt vì tìm không ra lá»i. Chà ng đặt tay dưới cằm nà ng, lặng lẽ xoay mặt nà ng vá» phÃa ánh đèn và đăm đăm nhìn và o mắt nà ng má»™t lúc. Nà ng ngước nhình chà ng, tất cả tình cảm bá»™c lá»™ trong ánh mắt. Môi run lên, nà ng cố nói nhưng không thốt ra được lá»i nà o, vì nà ng Ä‘ang mải tìm trên mặt chà ng những cảm xúc tương ứng, má»™t ánh hy vá»ng hoặc vui thÃch nà o đó. Chắc chắn, bây giá» chà ng phải biết! Nhưng cặp mắt lùng sục Ä‘iên cuồng cá»§a nà ng chỉ thấy cái vẻ vô cảm trÆ¡n lỳ đã là m nà ng chưng há»ng bao lần. Chà ng buông cằm nà g và quay gót trở lại ghế, má»i mệt giao mình xuống, cằm gục và o ngá»±c, mắt ngước nhìn nà ng dưới cặp lông mà y Ä‘en vá»›i má»™t thái độ suy Ä‘oán khách quan.
Scarlett đi theo chà ng vỠchổ ghế, hai tay vặn và o nhau và đứng trước mặt chà ng.
- Mình lầm rồi, nà ng nói tiếp, lúc nà y đã tìm được lá»i lẽ để diá»…n đạt. Rhett, đêm nay, tôi đã chạy suốt trên dưá»ng vá» nhà để nói vá»›i mình. Ôi, mình yêu quý, tôi…
- Cô mệt rồi, chà ng nói, mắt vẫn quan sát nà ng. Cô nên đi năm thôi.
- Nhưng tôi phải nói với mình.
- Scarlett, chà ng mệt má»i nói. Tôi không muố nghe… bất cứ cái gì.
- Nhưng mình có biết tôi sắp nói gì đâu nà o!
- Cô bé ạ, nó in rà nh rà nh trên mặt cô đây nà y. Má»™t cái gì đó, má»™t ngưá»i nà o đó đã khiến cô nháºn ra rằng ông Uylkz bất hạnh là má»™t miếng quá lá»›n, cả đến cô cÅ©ng không nuốt trôi. Và vẫn cái gì đó bá»—ng nhiên đã đặt trước mắt cô những nét đáng yêu cá»§a tôi dưới má»™t ánh sáng má»›i, hấp dẫn, chà ng khẽ thở dà i. Cho nên đừng nói chuyện đó nữa, vô Ãch.
Nà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i, kinh ngạc. Tất nhiên, bao giá» chà ng cÅ©ng Ä‘á»c được tâm tư nà ng má»™t cách dá»… dà ng. Trước đây, cái đó thưá»ng khiến nà ng bá»±c bá»™i, nhưng giỠđây, sau cú sốc đầu tiên do thấy gan ruá»™t cá»§a mình phÆ¡i cả ra trên mặt, tim nà ng bá»—ng lâng lâng nhẹ nhõm và vui sướng. Chà ng biết, chà ng hiểu và như váºy, nhiệm vụ cá»§a nà ng tá»±a hồ có phép tiên là m cho dá»… dà ng hẳn Ä‘i. Không cần phải nói ra nữa! Tất nhiên, chà ng không tin sá»± quay ngoắt đột ngá»™t cá»§a nà ng. Nà ng phải chinh phục chà ng bằng săn sóc ân cần, thuyết phục chà ng bằng cả má»™t đại dương yêu đương và công việc đó sẽ thú vị biết bao.
- Mình yêu quý, tôi sẽ nói vá»›i mình hết má»i chuyện, nà ng đặt tay lê tay ghế
chà ng và cúi xuống phÃa chà ng. Tôi đã sai lầm quá đáng, tôi đã ngu ngốc, rồ dại…
- Scarlett, đừng nói thế nữa. Äừng tá»± sỉ nhục trước mặt tôi. Tôi không chịu nổi cái đó. Hãy dà nh lại cho chúng ta má»™t chút tá»± trá»ng, má»™t chút dè dặt kÃn đáo để còn có cái mà nhá»› đến cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng ta. Hãy dà nh cho chúng ta Ä‘iá»u cuối cùng đó.
Nà ng vụt đứng thẳng ngưá»i lại. Hãy dà nh cho chúng ta Ä‘iá»u cuối cùng đó? Chà ng nói “điá»u cuối cùng đó†nghÄ©a là thế nà o? Cuối cùng! Äây má»›i là đầu tiên, là khởi đầu.
- Nhưng tôi sẽ nói vá»›i mình mà , nà ng nói tháºt nhanh như sợ Rhett đưa tay lên bịt miệng. Ôi, Rhett, tôi yêu mình biết mấy, mình yêu quý! Hẳn lòng tôi đã yêu mình từ nhiá»u ăm nay, nhưng tôi ngu dại quá không biết. Rhett, mình phải tin tôi!
Chà ng nhìn nà ng đứng trước mặt mình, má»™t cái nhìn dà i xuyên thấu những ý nghÄ© thầm kÃn cá»§a nà ng. Nà ng Ä‘á»c mắt chà ng, : tin thi có, nhưng chẳng mấy quan tâm. Có lẽ nà o chà ng lại nhá» má»n trong cái dịp duy nhất nà y? Äể hà nh hạ nà ng, trả miếng nà ng?
- Ồ, tôi tin cô, cối cùng chà ng nói. Nhưng còn vỠAsli Uylkz?
- Asli! Nà ng nói vá»›i má»™t cá» chỉ sốt ruá»™t. Tôi… tôi cho rằng hà ng thế ká»· rồi tôi không còn yêu anh ta chút nà o nữa. Äó là … phải, má»™t thứ thói quen dai dẳng Ä‘eo Ä‘uổi tôi từ thá»i con gái. Rhett, tháºm chà nếu tôi biết anh ta tháºt sá»± là thế nà o thì tôi đã chẳng bao giá» mà ng tá»›i. Anh ta tháºt là má»™t kẻ bất lá»±c, nhu nhược, mặc dầu luôn miện nói đế trung thá»±c và danh dự…
- Không, Rhett nói. Nếu cô nhìn con ngưá»i thá»±c cá»§a anh ta thì hãy nhình cho
sòng phẳng, công bằng. Anh ta chỉ là má»™t ngưá»i quý tá»™c lạc loà i và o trong má»™t thế giá»›i không phù hợp vá»›i anh ta, cố gắng thÃch nghi tà m tạm bằng những lệ luáºt cá»§a cái thế giá»›i đã tiêu vong.
- Ôi, Rhett, ta đừng bà n vá» anh ta nữa! Bây giá», anh ta có nghÄ©a lý gì. Mình có vui khi biết… Tôi muốn nói bây giá» tôi…
Mắt há» gia nhau và nà ng lúng túng ngừng bặt, e dè như má»™t cô gái đứng trước chà ng trai đầu tiên tá» tình vá»›i mình. Giá chà ng giúp đỡ nà ng má»™t chút! Giá cháng chìa tay ra để nà ng có thể sung sướng sà và o lòng chà ng và ngả đầu và o ngá»±c chà ng. Môi nà ng gắn và o môi chà ng sẽ nói hùng hồn hÆ¡n tất cả những lá»i ấp úng nà ng có thể thốt ra. Nhưng khi nhìn chà ng, nà g hiểu rằng chà ng lánh né không phải chỉ vì nhá» má»n trả thù. Nom chà ng như cạn kiệt sinh khà và dưá»ng như má»i Ä‘iá»u nà ng nói Ä‘á»u chẳng có gì quan trá»ng đối vá»›i chà ng.
- Vui ư? Chà ng nói. Äã có má»™t thá»i kỳ, nếu nghe cô nói những Ä‘iá»u nà y, hẳn tôi đã ăn chay để tạ Æ¡n Chúa. Nhưng bây giá» thì cái đó là vô nghÄ©a.
- Vô nghÄ©a? Anh nói gì váºy? Cái đó đương nhiên phải có nghÄ©a chứ! Rhett,
mình yêu tôi, phải không nà o? Chắc chắn là có. Meli bảo thế mà .
- Ờ, Meli nói đúng trong chừng mực cô ấy biết. Nhưng Scarlett. Có bao giỠcô nghĩ rằng ngay cả mối tình bất diệt nhất cũng có thể lụi tà n?
Nà ng ngây ngưá»i nhìn chà ng, miệng tròn như chữ O, không nói nên lá»i.
- Tình yêu cá»§a tôi lụi tà n rồi, chà ng nói tiếp. Asli Uylkz và cái tÃnh ngoan cố rồ dại khiến cô bám như đỉa và o má»i thứ khiến cô tưởng cô cần, đã dáºp tắt nó… Tình yêu cá»§a tôi lụi tà n rồi.
- Nhưng tình yêu là m sao có thể lụi tà n!
- Tình yêu của cô đối với Asli đã lụi tà n đấy thôi.
- Nhưng tôi chưa bao giỠthực sự yêu Asli!
- Váºy thì chắc chắn cô đã mô phá»ng tình yêu rất khéo… cho đến tối nay. Scarlett, tôi không quở mắng, kết tá»™i, trách móc cô đâu. Cái thá»i ấy đã qua rồi. Cho nên hãy miá»… cho tôi những lá»i biện bạch, phân trần. Nếu cô có thể nghe tôi mấy phút mà không ngắt lá»i, tôi sẽ giải thÃch cho cô rõ tôi muốn nói gì, mặc dầu có Chúa chứng giám, tôi thấy chả cần giải thÃch gì hết.
Sá»± tháºt đã rà nh rà nh.
Nà ng ngồi xuống. Ãnh đèn hÆ¡i chói gắt rá»i và o bá»™ mặt tái nhợt cá»§a nà ng. Nà ng nhìn và o đôi mặt rất quen thuá»™c mà rất xa lạ, lắng nghe cái giá»ng bình thản cá»§a chà ng nói những lá»i thoạt đầu chẳng có ý nghÄ©a gì hết. Äây là lần đầu tiên chà ng nói chuyện vá»›i nà ng theo cách nà y, như má»™t con ngưá»i nói vá»›i má»™t con ngưá»i, như những ngưá»i bình thưá»ng khác nói chuyện vá»›i nhau, không suồng sã, giá»…u cợt, cÅ©ng chẳng úp mở.
- Äã có bao giá» cô nghÄ© rằng tôi yêu cô đến hết mức má»™t ngưá»i đà n ông có thể yêu má»™t ngưá»i đà n bà ? Yêu từ bao năm trước khi tôi được cô. Trong thá»i gian chiến tranh, tôi muốn Ä‘i tháºt xa để cố quên cô, song không được, cà bao giá» tôi cÅ©ng phải quay lại. Sau chiến tranh, tôi dấn thân và o vòng tù tá»™i chỉ để trở lại gặp cô. Tôi yêu cô đến mức tưởng có thể giết chết Frank Kennydi nếu anh ta không chết. Tôi yêu cô nhưng không thể để cô biết. Cô tháºt tà n nhẫn đối vá»›i những ngưá»i yêu cô, Scarlett. Cô nắm lấy tình yêu cá»§a há» vung lên đầu há» như má»™t cây roi.
Trong tất cả những Ä‘iá»u à y, nà ng chỉ thấy việc chà ng yêu nà ng là có ý nghÄ©a. Chút dư âm yếu á»›t từ mối tình si còn vang vá»ng trong giá»ng nói cá»§a chà ng, khiến khoái cảm và rạo rá»±c lại trở lại xâm chiếm nà ng. Nà ng ngồi gần như nÃn thở, lắng nghe, chỠđợi.
- Tôi biết lúc chúng ta lấy nhau, cô không yêu tôi. Cô thấy đấy, tôi biết chuyện cô vá»›i Asli, nhưng ngu dại cái thằng tôi, tôi tưởng có thể là m cho cô yêu tôi. Xin cô cứ cưá»i, nếu cô thÃch, nhưng tôi đã muốn săn sóc, chiá»u chuá»™ng cô, cho cô tất cả những gì cô cần. Tôi muốn cưới cô và che chở cho cô và thả lá»ng cho cô tá»± do là m bất cứ cái gì có thể khiến cô sung sướng… hệt như tôi đối vá»›i Bonny. Cô đã phải váºt lá»™n gay go biết mấy, Scarlett. Không ai biết rõ hÆ¡ tôi những gì cô đã phải trải qua và tôi đã muốn cô thôi không phải đấu tranh nữa, để tôi đấu tranh thay cho cô. Tôi đã muốn cô được vui chÆ¡i như má»™t đứa trẻ - vì cô là má»™t đứa trẻ, má»™t đứa trẻ vừa can đảm, vừa khiếp sợ, vừa bướng bỉnh. Tôi nghÄ©, ngay cả bây giá», cô vẫn còn là má»™t đứa trẻ. Chỉ có má»™t đứa trẻ má»›i có thể ương ngạnh và vô tình đến thế.
Giá»ng chà ng bình tÄ©nh và mệt má»i, nhưng chất giá»ng chứa má»™t cái gì đánh thức trong Scarlett má»™t hồi ức mÆ¡ hồ như má»™t bóng ma. Nà ng đã có lầ nghe má»™t giá»ng nói như thế nà y và o má»™t thá»i kỳ khá»§ng hoảng nà o khác trong Ä‘á»i nà ng. Ở đâu nhỉ? Giá»ng cá»§a má»™t ngưá»i đối diện vá»›i bản thân mình, vá»›i thế giá»›i cá»§a mình, không xúc độg, không nao núng cÅ©ng chẳng hy vá»ng.
Chà … ai nhỉ… à … đó là Asli đứng trong vưá»n cây lá»™ng gió tiết đông hà n ở ấp Tara, nói vá» cuá»™c Ä‘á»i và phim đèn chiếu bằng má»™t giá»ng bình tÄ©nh má»i mệt chứa trong âm sắc má»™t nhắm mắt buông tay thúc thá»§ rõ nét hÆ¡n bất kỳ kiểu chua chát tuyệt vá»ng nà o. Giống như lúc đó cái giá»g cá»§a Asli đã khiến nà ng lạnh toát ngưá»i vì sợ những Ä‘iá»u nà ng không hiểu nổi, giỠđây cái giá»ng cá»§a Rhett cÅ©ng là m cho tim nà ng thắt lại lo âu. Giá»ng chà ng, cung cách chà ng, hÆ¡n là ná»™i dung lá»i chà ng nói, xá»›i đảo rối bá»i lòng nà ng, khiến nà ng nháºn ra rằng ná»—i rạo rá»±c thÃch thú mấy phút trước đây cá»§a nà ng quả là không đúng lúc. Có má»™t cái gì trá»±c trặc đây, trục trặc ghê gá»›m. Cụ thể là gì, nà ng không biết, nhưng nà ng căng tai ra má»™t cách tuyệt vá»ng, mắt dán và o bá»™ mặt ngăm Ä‘en cá»§a chà ng, hy vá»ng nghe thấy những lá»i khả dÄ© dẹp tan ná»—i lo sợ.
- Hiển nhiên là hai chúng ta hợp nhau vá» bản chất. Hiển nhiên đến mức trong số những ngưá»i quen cô, chỉ có tôi là ngưá»i có thể yêu cô sau khi biết con ngưá»i tháºt cá»§a cô là như thế nà o – tà n nhẫn, tham lam và vô lương tâm y như tôi. Tôi yêu cô và tôi đánh liá»u má»™t phen. Tôi tưởng hình ảnh Asli sẽ phai má» trong tâm trà cô. Nhưng (nhún vai) tôi đã thá» má»i cách Ä‘á»u không ăn thua. Mà tôi thì yêu cô đến tuyệt vá»ng, Scarlett ạ. Giá cô để tôi thoải mái, tôi có thể yêu cô má»™t cách dịu dà ng và âu yếm như chưa má»™t ngưá»i đà n ông nà o yêu má»™t ngưá»i đà n bà đến thế. Nhưng tôi không thể để cô biết vì cô sẽ nghÄ© là tôi yếu Ä‘uối và tìm cách dùng tình yêu cá»§a tôi để trị tôi. Và bao giá»â€¦ bao giá» cÅ©ng có Asli che và o giữa. Äiá»u đó là m tôi phát Ä‘iên. Tôi không thể tối tối ngồi đối diện vá»›i cô ở bà n ăn mà lòng Ä‘inh ninh rằng cô Ä‘ang ước ao Asli ngồi thế và o chá»— tôi. Và ban đêm tôi không thể ôm cô mà biết rằng… mà thôi, bây giá» cái đó chả quan trá»ng gì nữa. GiỠđây, tôi tá»± há»i tại sao mình phải Ä‘au đớn vá» cái chuyện ấy nhỉ. ChÃnh cái đó đã đẩy tôi đến vá»›i Bel. Äến vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà yêu tôi hế`t mình và kÃnh trá»ng tôi vì tôi là má»™t ngưá»i quý phái, dù ngưá»i đó là má»™t gái Ä‘iếm thất há»c, tôi vẫn tìn thất chút an á»§i, cho dù là tanh tưởi. Cái đó vuốt ve lòng hợm hÄ©nh cá»§a tôi. Còn cô thì chẳng bao giá» vuốt ve tôi, cô bé thân mến.
- Ôi, Rhett… nà ng xen và o, lòng đau nhói khi nghe nhắc đến tên Bel, nhưng
Rhett vẫy tay ra hiệu cho nà ng im lặng và nói tiếp:
- Thế rồi cái đêm tôi bế cô lên gác… tôi đã tưởng… tôi đã hy vá»ng… tôi đã trà n đầy hy vá»ng đến ná»—i tôi sợ phải giáp mặt cô sáng hôm sau. Phải, tôi sợ mình đã lầm vì thá»±c ra cô chẳng yêu tôi. Tôi sợ cô cưá»i và o mÅ©i tôi, sợ đến ná»—i phải bá» Ä‘i và uống cho tháºt say. Và khi trở vá», tôi run từ trong ruá»™t và nếu cô nhân nhượng Ä‘i má»™t bước trước, tá» má»™t dấu hiệu gì đó, thì hẳn tôi đã quỳ xuống hôn chân cô rồi. Nhưng cô không há» là m cái gì như thế.
- Ôi, Rhett, nhưng lúc ấy tôi đang rất cần mình, mà mình thì lại quái ác là m sao!
Lúc ấy tôi đang thực sự cần mình! Tôi cho rằng… phải, hẳn là do lần đầu tiên tôi biết tôi yêu mình, Asli… từ đó, khi nghĩ đến Asli, tôi không bao giỠthấy sung sướng nữa, nhưng bữa ấy mình quái ác đến nỗi tôi…
- Ồ, thế đấy, chà ng nói. Hình như chúng mình đã hiểu lầm nhau phải không?
Nhưng bây giá» cái đó chẳng quan trá»ng nữa.Tôi kể vá»›i cô chỉ cố tđể cô khá»i thắc mắc vá» chuyện đó. Khi cô ốm – đó là tại tôi gây ra – tôi cứ tưởng đứng ngoà i cá»a buồng, hy vá»ng cô gá»i tôi, nhưng cô không gá»i. Lúc đó, tôi liá»n hiểu ra rằng mình ngu biết bao, rằng thế là hết.
Chà ng dừng lại và nhìn xuyên qua nà ng đến táºn đâu đâu, như cách Asli thưá»ng hay nhìn dõi mắt và o má»™t cái gì mà nà ng không thấy được. Nà ng chỉ còn biết lặng thinh ngắm gương mặt ưu tư cá»§a chà ng.
- Nhưng còn có Bonny và tôi thấy suy cho cùng chưa phải đã hết tất cả. Tôi
thÃch tưởng tượng Bonny là cô lại biến thà nh má»™t bé gái trước khi chiến tranh và nghèo đói ném cô và o bao thá» thách. Nó má»›i giống cô là m sao, bướng bỉnh, dÅ©ng cảm, tươi vui và đầy hưng phấn. Và tôi có thể cưng nó, nuông chiá»u nó… đúng như tôi muốn cưng cô váºy. Nhưng nó không như cô… nó yêu tôi. Tháºt là má»™t ân phước khi tôi có thể Ä‘em mối tình yêu mà cô không thèm dồn và o cho nó… Khi nó Ä‘i, nó đã mang theo tất cả.
Bá»—ng nhiên, nà ng thấy thương chà ng, má»™t mối thương cảm tá»™t cùng đến ná»—i nó xóa sạch ná»—i Ä‘au buồn cá»§a bản thân lẫn ná»—i sợ đối vá»›i những hà m ý chứa trong những lá»i chà ng nói. Äấy là lần đầu tiên trong Ä‘á»i nà ng thương xót má»™t ngưá»i mà không đồng thá»i cảm thấy khinh miệt, vì đây cÅ©ng là lần đầu tiên nà ng tiến gần đến chá»— hiểu má»™t con ngưá»i khác. Và nà ng có thể hiểu cái khôn ngoan sắc sảo cá»§a chà ng, sao mà giống nà ng đến thế, hiểu lòng kiêu hãh cố chấp đã khiến chà ng khăng khăng không thừa nháºn tình yêu cá»§a mình vì sợ bị cá»± tuyệt.
- Ôi , mình yêu dấu, nà ng vừa nói vừa tiến lại, hy vá»ng chà ng giÆ¡ tay ra đón
nà ng và o lòng. Mình yêu dấu, em rất tiếc cho mình, nhưng em sẽ Ä‘á»n bù lại tất cả cho mình! Chúng ta có thể rất hạnh phúc, khi mà giỠđây chúng ta đã rõ sá»± thá»±c và … Rhett… hãy nhìn em, Rhett! Ta… ta có thể có con nữa… không phải như Bonny mà …
- Không, cảm Æ¡, Rhett nói như thể từ chối má»™t miếng bánh mì. Tôi không muốn liá»u trái tim mình lần thứ ba.
- Rhett, đừng nói như thế! Ôi, em có thể nói thế nà o để mình hiểu? Em đã nói với mình là em rất lấy là m tiếc…
- Scarlett yêu dấu, cô tháºt trẻ con. Cô tưởng cứ nói: “Tôi lấy là m tiếc†là có thể sá»a chữa, xóa khá»i tâm trà tất cả những lá»—i lầm, những xúc phạm trong quá khứ, có thể tẩy hết má»i ná»c độc khá»i những vết thương cũ… Cầm lấy mùi soa cá»§a tôi nà y, Scarlett. Chưa bao giá», trong má»™t cÆ¡n khá»§ng hoảng cá»§a Ä‘á»i cô, tôi thấy cô cầm má»™t chiếc mùi soa.
Nà ng cầm lấy chiếc mùi soa, há»· mÅ©i và ngồi xuống. Rõ rà ng là chà ng sẽ không ôm nà ng và o lòng. Nà ng bắt đầu thấy rõ tất cả những lá» chà ng nói vá» chuyện chà ng yêu nà ng là vô nghÄ©a. Äó chỉ là má»™t chuyện kể vá» thá»i xa xưa và chà ng coi nó như chưa bao giá» xảy đến vá»›i chà ng. Tháºt dá»… sợ. Chà ng nhìn nà ng, gần như thân ái vá»›i cặp mắt suy tư.
- Scarlett thân mến, cô bao nhiêu tuổi? Cô chưa bao giỠcho tôi biết.
- Hai mươi tám, nà ng trả lá»i, giá»ng bặt Ä‘i vì chiếc mùi soa trên miệng.
- Äó chưa phải là má»™t tuổi già dặn gì. Cô chinh phục thế giá»›i và đánh mất linh hồn mình và o má»™t tuổi khá trẻ đấy chứ, phải không? Äừng có vẻ sợ hãi thế. Tôi không ám chỉ tá»™i bá» vạc dầu sẽ dà nh cho cô vì chuyện dan dÃu vá»›i Asli đâu. Tôi chỉ nói theo cách ẩn dụ thôi. Từ khi tôi biết cô, cô chỉ muốn hai Ä‘iá»u: Asli và đủ già u để có thể nói và mặt thế gian: Quá»· bắt các ngưá»i Ä‘i! Thì đó, cô đã khá già u và đã ăn nói xấc xược vá»›it hế gian. Và cô sẽ được Asli, nếu cô muốn. Nhưng bây giá», chừng ấy xem ra chưa đủ.
Nà ng kinh sợ không phải vì nghÄ© đến lá»a vạc dầu. Nà ng Ä‘ang nghÄ©: “Nhưng Rhett là linh hồn mình và mình đã mất chà ng. Và nếu mình mất chà ng thì chẳng còn gì là quan trá»ng nữa! Bạn bè hay tiá»n bạc, hay… hay bất cứ cái gì cÅ©ng vô nghÄ©a. Nếu mình có chà ng thì dù có lại lâ và o cảnh nghèo mình cÅ©ng bất cần nhưng chà ng không thể có ý… Ôi, lẽ nà o lại thế?
Nà ng lau nước mắt và nói má»™t cách tuyệt vá»ng.
- Rhett, nếu mình đã từng yêu em đến thế, ắt mình vẫn còn chút tình cảm dà nh cho em!
- Trong tất cả, tôi thấy chỉ còn lại hai Ä‘iá»u đó là hai Ä‘iá»u cô ghét nhất: Lòng
thương hại và một tình cảm nhân từ kỳ cục.
- Thương hại! Nhân Từ! “Ôi lạy Chúa!†nà ng tuyệt vá»ng nghÄ© thầm. Gì cÅ©ng
được, trừ lòng thương hại và nhân từ! Há»… nà ng cảm thấy má»™t trong hai tình cảm ấy đối vá»›i ai, là bao giá» cÅ©ng Ä‘i đôi vá»›i khinh rẻ. Liệu chà ng có khinh rẻ nà ng không? Bất cứ cái gì cÅ©ng còn hÆ¡n thế. Kể cái thái độ lạnh lùng trân tráo cá»§a chà ng trong thá»i kỳ chiến tranh, cÆ¡n Ä‘iên dại tưới bằng rượu cái đêm chà ng bế nà ng lên gác, những ngón tay thô bạo ghì nghiến là m bầm tÃm ngưá»i nà ng hoặc những lá»i gai ngạnh mà giỠđây nà ng biết là để che Ä‘áºy má»™t tình yêu dai dẳng. Bất cứ cái gì cÅ©ng được, trừ cái kiểu nhân từ cá»§a chung chung in rà nh rà nh trên mặt chà ng.
- Váºy là … váºy là mình muốn nói là em đã là m há»ng, là mình không yêu em
nữa?
- Äúng thế.
- Nhưng, nà ng bướng bỉnh nói, như một đứa trẻ vẫn thấy tuyên bố một ước
muốn là đạt được ước muốn đó, nà ng nói em yêu mình mà !
- Äó là ná»—i bất hạnh cá»§a cô.
Nà ng ngước lên tháºt nhanh để xem câu đó có hà m ẩn má»™t ý châm biếm nà o,
nhưng tịnh không. Chà ng chỉ khẳng định má»™t sá»± việc, nhưng đó là má»™t việc mà nà ng chưa muốn tin – không thể tin. Nà ng nhìn chà ng bằng cặp mắt xếch cháy rá»±c má»™t ý chà ngoan cưá»ng tuyệt vá»ng, và dưới đôi má mịn mà ng, quai hà m nà ng đột nhiên bạnh ra rắn rá»i, hệt như quai hà m ông Gierold.
- Äừng có ngốc nghếch, Rhett! Em có thể là m cho…
Chà ng khua tay, vỠlà m bộ kinh hãi và đôi lông mà y đen nhướn lên thà nh hai vòng cung nhạo báng quen thuộc.
- Äừng là m ra vẻ quyết tâm thế, Scarlett! Cô là m tôi khiếp hãi. Tôi thấy cô Ä‘ang định chuyển tình yêu bão táp cá»§a cô từ Asli sang tôi và tôi đâm lo cho tá»± do và sá»± yên tÄ©nh tinh thần cá»§a tôi. Không, Scarlett, tôi không muốn bị Ä‘eo Ä‘uổi như chà ng Asli bất hạnh. Vả lại tôi sắp Ä‘i xa.
Quai hà m nà ng run lên trước khi nà ng kịp cắn chặt răng lại. Äi xa? Không, gì cÅ©ng được, trừ cái đó! Thiếu chà ng, là m sao nà ng có thể tiếp tục sống? Tất cả đã rá»i bá» nà ng, tất cả những ngưá»i thân thiết trừ Rhett. Không thể để chà ng Ä‘i nốt. Nhưng là m thế nà o nà ng có thể ngăn chà ng lại? Nà ng tháºt bất lá»±c trước đầu óc lạnh lùng và những lá»i há» hững cá»§a chà ng.
- Tôi sắp Ä‘i xa. Tôi đã định nói cho cô biết khi cô ở Marietta vá».
- Mình muốn chạy trốn em?
- Äừng có đóng vai ngưá»i vợ bị ruồng bá», bi thiết, Scarlett. Vai ấy không hợp
vá»›i cô. Váºy theo tôi hiểu, cô không muốn ly hôn, hoặc tháºm chÃ, ly thân? ÄÆ°á»£c, thế thì tôi sẽ vá» luôn để thiên hạ khá»i bà n ra tán và o.
- Thây kệ thiên hệ bà n tán! Nà ng dữ dằn nói. Em chỉ muốn có mình thôi. Hãy mang em đi theo.
- Không, chà ng nói , giá»ng dứt khoát. Trong má»™t lúc nà ng sắp sá»a òa lên khóc cuồng như má»™t đứa trẻ. Nà ng có thể lăn ra sà n , nguyá»n rá»§a, la hét Và giáºm chân. Nhưng má»™t chút tà n dư cá»§a lòng kiêu hãnh và lẽ phải chăng, đã khiến nà ng cứng rắn lại. Nà ng nghÄ©: “Nếu mình là m thế, chà ng sẽ chỉ cưá»i hoặc chỉ đứng nhìn. Mình không được gà o khóc. Mình không được van xin. Mình không được là m bất cứ cái gì khiến chà ng có thể khinh mình. Phải để chà ng kinh trá»ng mình ngay cả… ngay cả nếu như chà ng không yêu mình nữaâ€.
Nà ng vênh cằm lên và ráng bình tÄ©nh há»i:
- Mình định đi đâu?
Mắt chà ng thoáng má»™t ánh kÃnh phục khi chà ng trả lá»i.
- Có lẽ sang Anh… hoặc Paris. Cũng có thể vỠCharlexton để dà n hòa với gia đình.
- Nhưng mình ghét há» lắm kia mà ! Em vẫn thấy mình cưá»i mỉa há» luôn và …
Chà ng nhún vai.
- Tôi vẫn mỉa há»â€¦ nhưng tôi đã hết máu lang thang rồi, Scarlett ạ. Tôi đã bốn mươi lăm – cái tuổi mà má»™t ngưá»i đà n ông bắt đầu quý má»™t số Ä‘iá»u mà hồi trẻ anh đã nhẹ dạ tung hê Ä‘i: tÃnh chất thị tá»™c cá»§a gia đình, danh dá»± và sá»± yên ổn, những rá»… ăn sâu và o lòng đất. Ô, không, tôi không chối bá», không hối tiếc những gì tôi đã là m đâu. Tôi đã rong chÆ¡i lu bù đến ná»—i phát ngấy và bây giá» tôi muốn má»™t cái gì khác Ä‘i. Không, tôi không bao giá» có ý định thay đổi tÃnh cách như con báo muốn thay đốm. Song tôi muốn thấy lại cái vẻ bá» ngoà i cá»§a những Ä‘iá»u xưa kia tôi từng biết, muốn biết sá»± chán ngấy tá»™t cùng cá»§a cái tư cách đáng trá»ng cá»§a tôi mà cá»§a ngưá»i khác cÆ¡, cô bé ạ - muốn biết cái đĩnh đạc bình thản cá»§a cuá»™c sống trong giá»›i thượng lưu, cái đẹp đẽ thanh lịch cá»§a thá»i đã qua. Khi tôi sống cái thá»i kỳ ấy, tôi đã không ý thức được cái duyên ung dung thư nhà n cá»§a nó…
Má»™t lần nữa, Scarlett lại thấy mình Ä‘ang ở trong vưá»n cây lá»™ng gió ở ấp Tara và bắt gặp trong ánh mắt Rhett cái vẻ y hệt như trong mắt Asli hôm đó. Những lá»i cá»§a Asli lại vang lên bên tai nà ng rõ mồn má»™t như thể chÃnh chà ng, chứ không phải Rhett, Ä‘ang nói. Nà ng chợt nhá»› mấy Ä‘oạn và nhắc lại như con vẹt: “Nó có má»™t vẻ đẹp huyá»n ảo… má»™t sá»± hoà n hảo, má»™t tÃnh đối xứng như nghệ thuáºt Hy Lạp váºyâ€.
Rhett sẵng giá»ng nói:
- Tại sao cô lại nói thế? Äó chÃnh là điá»u tôi muốn nói.
- Äó là điá»u mà … mà Asli đả có lần nói vá» thá»i xưa.
- Lúc nà cũng Asli, chà ng lặng thinh một lát, rồi nói tiếp. Scarlett, khi nà o cô
bốn mươi lăm tuổi, có lẽ cô sẽ hiểu những Ä‘iá»u tôi muốn nói và có lẽ cả cô nữa cÅ©ng sẽ chán ngấy cái thói trưởng giả há»c là m sang, những cung cách rởm và những xúc cảm rả tiá»n. Nhưng tôi không chắc lắm. Tôi nghÄ© bao giá» cô cÅ©ng vẫn cứ hám những gì lấp lánh hÆ¡n là và ng tháºt. Dù sao Ä‘i ữa, tôi cÅ©ng không thể chá» lâu đến thế để xem cho xác thá»±c. Và tôi không muốn chá». Äiá»u đó không là m cho tôi quan tâm. Tôi sẽ Ä‘i tìm kiếm ở những thà nh phố cổ, những xứ sở cổ, chắc vẫn còn vươn chút hương vị thá»i xưa. Tôi đã cảm thế đó, Atlanta quá thô, quá má»›i đối vá»›i tôi.
- Äừng nói nữa, nà ng đột ngá»™t nói. Nà ng hầu như không nghe thấy chà ng nói những gì. Chắc chắn là đầu óc nà ng đã không tiếp nháºn gì hết. Nhưng nà ng biết mình không còn đủ kiên cưá»ng để chịu đựng giá»ng chà ng thêm nữa, khi nó không còn chứa chút gì tình yêu.
Chà ng dừng lại và nhìn nà ng, giễu cợt.
- Thế, cô hiểu tôi định nói gì rồi chứ? Chà ng vừa há»i vừa đứng dáºy.
Nà ng ngá»a hai bà n tay chìa vá» phÃa chà ng, cái cá» chỉ cầu khẩn, vốn có từ ngà n xưa, và tất cả tình cảm cá»§a trái tim lại bà y ra trên mặt nà ng.
- Không, nà ng kêu lên. Em chỉ biết là mình không yêu em và mình sắp đi xa!
Ôi, mình yêu dấu, em biết là m gì nếu mình đi?
Chà ng do dá»± má»™t lát cân nhắc xem liệu vá» lâu dà i, má»™t lá»i nói dối thiện tâm có tốt hÆ¡n là nói tháºt không. Äoạn chà ng nhún vai.
- Scarlett, tôi không phải loại ngưá»i kiên nhẫn nhặt những mảnh vỡ, Ä‘em gắn lại vá»›i nhau rồi lại tá»± nhá»§ rằng má»™t váºt chắp vá cÅ©ng coi như má»›i. Cái gì đã vỡ là đã vỡ… Và tôi thà nhá»› lại khi nó tốt đẹp nhất, còn hÆ¡n là chắp vá lấy được để rồi suốt Ä‘á»i cứ phải thấy những chá»— vỡ. Có lẽ nếu tôi còn trẻ hÆ¡n… (thở dà i). Nhưng tôi đã quá tuổi để tin và o những chuyện lãng mạn như là m lại cuá»™c Ä‘á»i. Tôi đã quá tuổi để mang trên vai gánh nặng cá»§a những lá»i nói dối thưá»ng xuyên Ä‘i đôi vá»›i cuá»™c sống trong những ảo tưởng lịch sá»±. Tôi không thể sống vá»›i cô đồng thá»i cứ nói dối cô và chắc chắn là tôi không thể tá»± dối mình. Ngay cả bay giá» tôi cÅ©ng không thể nói dối cô. Tôi ước sao có thể quan tâm đến những việc cô là m hoặc những nÆ¡i cô đến, nhưng không thể được.
Chà ng khẽ thở dà i và nói bằng má»™t giá»ng bừa ẩu, nhưng dịu dà ng.
- Cô bé thân mến ạ, tôi mặc xác.
Scarlett lặng lẽ nhìn theo chà ng lên cầu thang, cảm thấy có thể chết ngạt vì cái cục Ä‘au rát trong cổ há»ng. Cùng vá»›i tiếng chân chà ng tắt dần trong hà nh lang trên gác, cÅ©ng tắt luôn nốt Ä‘iá»u cuối cùng đáng kể trên Ä‘á»i. GiỠđây, nà ng biết rằng không má»™t lá»i kêu gá»i nà o cá»§a tình cảm hoặc lý trà có thể khiến bá»™ óc lạnh lùng ấy thay đổi bản án đã quyết. GiỠđây nà ng biết tất cả những lá»i chà ng đã nói, mặc dầu có đôi chá»— khinh suất, Ä‘á»u thà nh tháºt. Nà ng biết vì nà ng cảm thấy ở chà ng má»™t cái gì mạnh mẽ, không khoan nhượng, không thể lay chuyển - tất cả những đức tÃnh nà ng tìm hoà i ở Asli mà không bao giá» thấy.
Nà ng đã không hiểu hai ngưá»i nà ng yêu, nên đã mất cả hai. GiỠđây, sau bao lâu dò dẫm, nà ng thấy ra rằng nà ng hiểu rõ Asli, nà ng ắt chẳng bao giá» yêu chà ng, và nếu nà ng hiểu được Rhett, nà ng ắt chẳng bao giá» mất chà ng. Nà ng buồn bã tá»± há»i: Có bao giá» mình tháºt sá»± hiểu ai trên Ä‘á»i nà y?
CÅ©ng may đầu óc nà ng lúc nà y Ä‘ang đỠđẫn, nhưng kinh nghiệm lâu năm cho nà ng biết chẳng bao lâu trạng thái nà y sẽ nhưá»ng chá»— cho ná»—i Ä‘au nhức nhối, giống như những mô bị dao mổ cá»§a bác sÄ© phẫu thuáºt rạch và o, có má»™t khoảnh khắc ngắn mất cảm giác trước khi bắt đầu Ä‘au đớn cá»±c độ.
“Bây giá» mình chưa nghÄ© đến chuyện đó vá»™iâ€, nà ng dá»± dằn nghÄ© thầm; váºn dụng câu thần chú quen thuá»™c. “Bây giá» mà mình nghÄ© đến ná»—i mất chà ng, thì mình phát Ä‘iên mất. Äể đến mai đãâ€.
“Nhưngâ€, trái tim Ä‘au cá»§a nà ng phản đối, bác bá» câu thần chú. “Mình không thể để chà ng Ä‘i được! Phải có má»™t cách gì chứ!â€
- Bâygiá» chưa phải lúc nghÄ© đến chuyện đó, nà ng nói to, cố đẩy ná»—i buồn khổ xuống đáy tâm thức, cố dá»±ng má»™t con đê chắn ngá»n sóng Ä‘au Ä‘ang dâng lê. Mình sẽ… á», ngà y mai mình sẽ vỠấp Tara.
Lần trước, nà ng đã trở vá» Tara, thất bại và khiếp đảm, và nà ng đã ra khá»i những bức tưá»ng cá»§a nó, mạnh mẽ và đầy đủ Ä‘iá»u kiện để chiến thắng. Äiá»u nà ng đã là m được má»™t lần… lạy Chúa, cách nà o đó, nà ng có thể là m lại! Cách nà o thì nà ng chưa biết. Bây giá», nà ng chưa nghÄ© đến Ä‘iá»u đó vá»™i. Nà ng chỉ muốn có má»™t không gian thoáng cho ná»—i Ä‘au bung ra, má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh để liếm những vết thương, má»™t bến náu để vạch kế hoạch tiếp tục chiến đấu. Nà ng nghÄ© đến ấp Tara và cảm thấy như có má»™t bà n tay mát rượi, âu yêm vá»— vá» trái tim nà ng. Nà ng hình dung thấy ngôi nhà trắng lấp lánh chà o đón nà ng qua những vòm lá mà mùa thu Ä‘ang nhuá»™m đỠdần. Nà ng đã cảm thấy như má»™t ân phước, cảm thấy sương rÆ¡i trên những thá»a ruá»™ng bông xanh Ä‘iểm những đốm trắng xốp, thấy mà u đất đỠtươi và vẻ đẹp buồn bã, sẫm tối cá»§a những rặng thông trên dãy đồi nhấp nhô như sóng.
Nà ng cảm thấy hình ảnh đó phần nà o an á»§i và tiếp sức cho nà ng. Máºt phần ná»—i Ä‘au và nuối tiếc Ä‘iên cuồng cá»§a nà ng được tạm dẹp sang bên. Nà ng đứng má»™t lúc, nhá»› lại những chi tiết nhá»: lối Ä‘i giữa hai rặng tuyết tùng dẫn đến ấp Tara, những bụi nhà i xanh biếc nổi báºt trên những bức tưá»ng trắng; những tấm rèm trắng lay động. Và Mammy sẽ có mặt ở đó. Bá»—ng nhiên, nà ng thấy cần Mammy ghê ghá»›m, cần như khi nà ng còn bé, cần bá»™ ngá»±c rá»™ng cá»§a bà để ngả đầu và o, cần bà n tay Ä‘en sứt sẹo cá»§a bà để vuốt tóc nà ng. Mammy, sợi dây cuối cùng gắn vá»›i thá»i xưa.
Vá»›i tinh thần cá»§a dòng dõi nà ng vốn không bao giá» chịu thua, kể cà khi đối mặt vá»›i thất bại, Scarlett vênh cằm lên. Nà ng có thể chiếm lại được Rhett. Nà ng biết mình là m được việc đó. Chưa có ngưá»i đà n ông nà o cưỡng lại được nà ng, má»™t khi nà ng đã quyết tâm chinh phục.
“Ngà y mai vỠấp Tara, mình sẽ suy nghÄ© vá» toà n bá»™ chuyện nà y. Lúc đó, mình sẽ đủ sức chịu đựng. Mai, mình sẽ nghÄ© cách chiếm lại Rhett. Xét cho cùng, mai là má»™t ngà y má»›iâ€.
-- Hết -- 
Last edited by quykiemtu; 24-11-2008 at 04:21 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âèäåî, âîäîíàåâà, çàùèòíèêà, çàðàáîòîê, êàáèíû, êîëüöà, ìàðàôîí, ïîãîäû, íîãòåé, íîêèà, îñòðîâ, ñóáàðó, õàêåð, òåõíèêà, öèôðîâûå, ýíåðãèÿ, ðàçðåøåíèå, ðàìáëåð, ðîëèê  |
| |