Hồi 61
− Sư phụ Æ¡i, sư phụ, con vá» vá»›i ngưá»i đây. Thảo muá»™i Æ¡i, nhị ca có quà tặng em đây ...
Giang Lâm há»›n hở reo vui từ cổng võ đưá»ng chạy nhanh và o môn động. Bá»—ng tiếng vui reo tắt ngấm giữa chừng, gói quà trên tay rÆ¡i nhanh xuống đất, khi chà ng nhìn thấy tấm phiến trắng buông dà i, bà i vị ngưá»i quá cố đỠchức vị chưởng môn nhân Ä‘á»i thứ bảy ...
− Trá»i, sư phụ ...
Giang Lâm hét lên, chạy nhanh đến bà n thỠkhói nhang nghi ngút, chụp lấy bà i vị đưa và o sát mắt để nhìn cho rõ, cầu mong sao mình bị chóa mắt vì ở ngoà i nắng mới và o.
− Nhưng!
Chà ng hét lá»›n rụng rá»i, ngã váºt ra sau khi Ä‘á»c thấy hai chữ Lâm Bình rõ nét:
− Sư phụ! Không, sư phụ không thể nà o chết được.
Tiếng thét cá»§a chà ng đã là m kinh động đến các môn đồ táºp luyện gần nÆ¡i đó, há» chạy sang, xiết bao mừng rỡ khi nhìn thấy Giang Lâm.
− Trá»i, Giang huynh ...
Tại sao sư phụ mất?
Trong óc Giang Lâm bây giá» chỉ Ä‘á»ng lại bấy nhiêu nên tất cả cái mừng vui, há»i han cá»§a sư đệ chà ng chẳng mà ng để tâm.
− Các đệ hãy lui ra tiếp tục táºp luyện, để huynh có chuyện nói vá»›i Giang huynh.
Châu Äạt lá»›n tiếng giải tán đám đông quây lấy Giang Lâm.
Äợi cho hà ng sư đệ tan rồi, Giang Lâm má»›i quay sang há»i Châu Äạt:
− Äại sư huynh đâu? Thảo Sương đâu? Sao bà n thá» sư phụ lại lặng lẽ thế nà y, kẻ thù nà o dám đến đây?
Giang Lâm nghẹn ngà o nói không thà nh tiếng.
Châu Äạt giả vá» cúi đầu buồn bã nghe Giang Lâm há»i, trong óc chuẩn bị câu trả lá»i cho tháºt êm xuôi. Giang Lâm vá» tháºt bất ngá» nhưng vô tình lại giúp cho mưu định cá»§a hắn mau thà nh. Hắn cất giá»ng thê lương:
− Nhị ca Æ¡i! Môn phái cá»§a mình dạo nà y lá»™n xá»™n lắm, sư phụ có bị ai đến để hạ thá»§ đâu, hÆ¡n nữa ai có đủ trình độ để đánh ngưá»i bị thương chứ. Mà sư phụ bị kẻ hèn hạ lén đốt U môn động giữa lúc ngưá»i Ä‘ang đỠcông váºn khÃ.
− Sư phụ bị chết thiêu ư?
Giang Lâm rùng mình há»i lại:
− Thế lúc đó các ngươi ở đâu sao không liá»u mình xông và o để cứu sư phụ chứ.
Châu Äạt là m ra vẻ sợ hãi:
− Chuyện nà y xin nhị ca há»i Hữu Lá»… sẽ rõ hÆ¡n!
− Hữu Lễ, Hữu Lễ đâu?
Giang Lâm nôn nóng gá»i lá»›n.
Vừa nhìn thấy mặt Giang Lâm, Hữu Lễ òa lên nức nở:
− Giang huynh đi đâu mà để xảy ra đến nỗi, nếu có huynh ở nhà thì chuyện đâu đến nỗi nà o?
Lòng Giang Lâm nghi hoặc, chà ng chụp mạnh cổ áo Hữu Lá»… há»i dồn dáºp:
− Sự thể như thế nà o nói mau?
Hữu Lễ nói ngay không ấp úng:
− Äêm hôm đó và o lúc canh ba, đệ chợt thức dáºy vì có tiếng động khả nghi ở phòng bên cạnh.
Giang Lâm cháºn lại:
− Phòng bên cạnh cá»§a ngưá»i là ai?
− Phòng của đại sư ca.
− Äại sư ca à ? Rồi sao nữa?
Giang Lâm buông tay há»i tiếp.
− Äệ thoáng thấy ánh lá»a bùng lên phÃa môn động.
Hữu Lễ sụt sịt khóc:
− Nhá»› là sư phụ Ä‘ang luyện công trong đó, đệ hoảng quá lao mình và o lá»a đỠtoan cứu sư phụ, nhưng liá»n láºp tức bị má»™t ngưá»i mặc đồ Ä‘á», bịt kÃn mặt mà y vung chưởng đánh cho bất tỉnh rồi sau đó đệ không còn biết gì nữa cả.
Châu Äạt tiếp theo:
− Rồi tá»›i đệ. Äang ngá»§ say sưa chợt nghe tiếng trống báo động, chẳng kịp mặc đồ, đệ lao ngưá»i đến nÆ¡i Ä‘ang phát há»a thì thấy đại sư ca từ trong đám cháy bế thi hà i sư phụ vá»t ra, lúc đó ngưá»i đã bị cháy thiêu gần hết ná»a thân mình.
Giang Lâm không dằn được cÆ¡n nóng giáºn. Chà ng nghiến răng kèn kẹt:
− Lúc má»›i phát há»a Hồ SÆ¡n ở đâu? Sao để đến lúc nà y má»›i chịu ra tay giải cứu chứ.
Còn Thảo Sương?
− Chuyện cá»§a nà ng còn bi thảm hÆ¡n nhiá»u.
Hữu Lá»… khóc nức nở là m Giang Lâm nghe trá»i đất tối sầm:
− Sao? Thảo muội cũng bị chết thiêu với phụ thân ư?
Châu Äạt lắc đầu:
− Không, chuyện nà y thì đệ biết rõ hơn ai hết, lợi dụng lòng tin của sư phụ, Hồ Sơn đã xin cưới Thảo Sương cho mình và ...
− Và sao?
Giang Lâm nôn nóng.
− Và nà ng vì muốn giữ trá»n tình cùng vá»›i Giang huynh đã bá» môn phái để tìm huynh. Không biết bây giá» nà ng sống chết ra sao?
Châu Äạt khóc lá»›n là m Giang Lâm cÅ©ng phải khóc theo.
Äợi cho chà ng dằn bá»›t cÆ¡n xúc cảm, Châu Äạt má»›i tiếp:
− Sư phụ vừa má»›i mất chưa kịp tẩm liệm, Hồ SÆ¡n đã đứng ra bảo rằng mình chÃnh là truyá»n nhân cá»§a sư phụ và hiện thá»i là chưởng môn nhân Thái Bình giáo.
− Láo!
Giang Lâm hét lớn:
− Kiếm linh còn ở trong tay ta, sao hắn dám lên ngôi chưởng môn nhân chứ?
Hữu Lễ hùa theo:
− Äúng váºy, lúc Hồ SÆ¡n lên ghế chưởng môn đã bị má»™t sức đối kháng mạnh mẻ cá»§a các đồ đệ, nhưng ngưá»i bảo chÃnh mắt mình trông thấy Giang huynh chết thảm nên ...
− Chết à ?
Giang Lâm cưá»i gằn:
− Hắn mong ta chết lắm sao?
Chà ng cất lá»i mai mỉa:
− Chết để hắn cưới Thảo Sương, chết để hắn nắm quyá»n chưởng môn nhân. Không dá»… dà ng như váºy được đâu. Bình sinh Giang Lâm nà y không ham chức vị, nhưng cÅ©ng không để ai qua mắt được đâu. Hồ SÆ¡n đâu? Ta phải gặp hắn để há»i cho ra lẽ.
Hữu Lá»… khúm núm chỉ tay ra phÃa vệ đưá»ng:
− Ngà i tân chưởng môn Ä‘ang đưa ngưá»i đẹp Ä‘i ngoạn cảnh.
Vừa ngước nhìn, Giang Lâm bá»—ng lùi lại kêu lên bà ng hoà ng sá»ng sốt:
− Trá»i, Doanh Doanh, sao nà ng lại có mặt ở đây?
Không yêu Doanh Doanh nhưng tim chà ng vẫn nghe oặn thắt. Má»™t ná»—i ghen há»n vô cá»› dâng lên là m tối mắt, chà ng như má»™t đứa bé con chỉ muốn chiếm hữu món đồ chÆ¡i lạ, thấy nó thuá»™c vá» ngưá»i khác thì dạ không vui.
Nhìn diá»…n biến trên nét mặt cá»§a Giang Lâm, Châu Äạt mừng lắm, liá»n đến thá» thẻ bên tai:
− Giang huynh, má»™t số ngưá»i cho rằng cái chết cá»§a sư phụ có nhiá»u Ä‘iá»u mỠám.
HỠđang chỠhuynh vỠđể là m sáng tỠnguyên do.
Giang Lâm vẫn không rá»i mắt khá»i Doanh Doanh há»i nhá»:
− Nhưng ta biết là m gì để ...
Hữu Lễ chen và o:
− Gần đây có má»™t viên quan tên là Äá»— Ngá»c, ngưá»i nà y có biệt tà i phá án như Bao Công thuở trước. Nếu Giang huynh muốn, ta có thể nhá» ngưá»i đến khai quáºt tá» thi xét nghiệm.
Giang Lâm quay lại hét lớn:
− Ta không giao du vá»›i bá»n quan quyá»n.
Châu Äạt nhá» nhẹ thuyết phục:
− Giang huynh đừng nóng. Äâu phải quan quyá»n nà o cÅ©ng xấu cả đâu. HÆ¡n nữa đây là việc cá»§a mình, há» có tà i sao mình không lợi dụng há» chứ. Giang huynh, cứ thá» tiếp xúc vá»›i Äá»— Ngá»c má»™t lần. Äấy là má»™t ngưá»i rất dá»… có cảm tình.
Giang Lâm có vẻ xiêu lòng nhưng gượng gạo chống chế:
− Nhưng liệu hỠcó chịu giúp mình không?
Thấy Giang Lâm bằng lòng, Châu Äạt mừng rỡ:
− Giúp đỡ nhau là việc phải là m cá»§a ngưá»i quân tá».
Rồi hắn quay sang bảo Hữu Lễ:
− Äệ Ä‘i má»i công tá» Äá»— Ngá»c đến đây ngay.
Hữu Lá»… láºt Ä‘áºt chạy Ä‘i liá»n.
Giang Lâm bảo Châu Äạt:
− Äệ lên nổi trống triệu táºp tất cả đồ đệ Thái Bình giáo lại cho ta nói chuyện.
Châu Äạt vòng tay khúm núm:
− Tuân lệnh tân chưởng môn nhân.
Hắn đã gá»i chà ng là chưởng môn nhân, nhưng không hiểu vì sao Giang Lâm không phản đối mà lại là m ngÆ¡, hình như chà ng cÅ©ng thÃch nghe ba tiếng êm tai nà y.
Tiếng trống triệu táºp bất thưá»ng vang lên dồn dáºp là m kinh động tất cả môn đồ Thái Bình giáo. Há» sợ phải nháºn thêm má»™t hung tin nữa. Ô! Nhưng tháºt là may mắn, nhị sư ca cá»§a hỠđã từ cõi chết hiện vá», đó là má»™t Ä‘iá»m vui.
Äang cùng Doanh Doanh đà m đạo vá» bà i há»c mà nà ng vừa má»›i táºp xong. Hồ SÆ¡n bá»—ng nghe từ phÃa U môn động tiếng trống lệnh vang lên dồn dáºp. Chà ng hốt hoảng quay sang bảo Doanh Doanh:
− Chắc là có chuyện cần kÃp lắm đồ đệ ta má»›i đánh trống lệnh triệu hồi gấp rút như váºy. Chúng ta phải nhanh chân lên má»›i được.
Doanh Doanh gáºt đầu cùng chà ng phi thân nhanh vá» phÃa U môn động. Bây giá» nà ng đã có má»™t ná»™i lá»±c khá, tuy chưa biết xuất chiêu nhưng má»™t trăm động tác nà ng há»c được cá»§a "Miêu gia linh pháp" đã giúp nà ng linh lợi hÆ¡n nhiá»u.
− Ô, Giang huynh.
− Giang đệ.
Doanh Doanh và Hồ SÆ¡n mừng rỡ lao lên ôm chầm chà ng trai trẻ, ngưá»i ngỡ không bao giá» gặp mặt, nay lại hiện ra oai nghiêm tuấn tú.
− Hừ!
Giang Lâm cưá»i mai mỉa:
− Tang sư phụ còn trắng trên đầu kia mà đã cùng nhau tình tự gió trăng rồi.
Doanh Doanh kinh hãi kêu lên:
− Giang huynh ...
Lá»i chà ng nói như gáo nước phÅ© phà ng tạt mạnh lên niá»m yêu mến cá»§a nà ng từ bấy lâu nay.
Hồ SÆ¡n run giá»ng:
− Giang đệ nói gì lạ váºy? Äại ca vá»›i Doanh muá»™i chỉ là ...
Giang Lâm cưá»i lạt:
− Là gì mà chẳng được, huynh khá»i cần phải thanh minh.
− Giang huynh! Anh không được quyá»n nói báºy!
Doanh Doanh báºt khóc:
− Äối vá»›i tân chưởng môn, anh phải có thái độ kÃnh trá»ng vá»›i ngưá»i.
− Chưởng môn nhân ...
Giang Lâm cưá»i sặc sụa:
− Ta chưa đồng ý thì hắn có quyá»n gì chứ? Ta cấm các ngưá»i gá»i hắn là chưởng môn nhân.
− Giang đệ!
Hồ SÆ¡n không ngá» Giang Lâm lại xưng hô như váºy, ná»—i mừng vui tương ngá»™ chưa tròn, Giang Lâm lại nỡ lá»›n tiếng nặng ná» xỉ vả chà ng. Nhưng tÃnh Hồ SÆ¡n rất chiá»u các huynh đệ nên không lấy là m giáºn dữ.
Hồ Sơn nói:
− Huynh ngỡ đệ đã tuyệt mạng dưới Tuyệt hồn nhai, má»›i vâng lá»i sư phụ lên ngôi vị chưởng môn dìu dắt các đệ. Nay nếu đệ đã vá» huynh sẵn sà ng nhưá»ng lại.
− Nhưá»ng!
Giang Lâm hét lớn:
− Chức chưởng môn có phải là cá»§a huynh đâu mà nhưá»ng nhịn chứ. Hồ SÆ¡n! Ta tháºt sá»± ghê sợ ngươi, tháºt không ngá» bên trong cái gương mặt nhân từ độ lượng đó là má»™t tấm lòng sâu độc, nham hiểm khôn lưá»ng.
Doanh Doanh uất ức chen và o:
− Giang huynh, anh không được phép nhục mạ Hồ huynh như váºy.
Giang Lâm lia tia mắt sang nà ng, gay gắt:
− Còn nà ng, nà ng đã bị cái địa vị chưởng môn kia mê hoặc. Äừng mÆ¡ tưởng hão huyá»n, hắn không yêu nà ng đâu mà chỠđợi.
Doanh Doanh không biết trả lá»i sao đà nh ôm mặt khóc nghẹn ngà o.
Chứng kiến cuá»™c đấu khẩu giữa bá»n há», đám môn đồ Thái Bình giáo phải ngẩn ngÆ¡, không biết phải tin ai cho phải.
Äứng nép mình trong má»™t góc, Châu Äạt bồn chồn nhìn ra phÃa ngoà i chỠđợi.
Có váºt gì chạm nhẹ và o vai hắn, Châu Äạt quay lại vui mừng khi nháºn ra đó là con sáo nhá».
Lợi dụng lúc không ai để ý hắn rón rén rút nhanh mảnh giấy trong ống chân con sáo Ä‘á»c lẹ. Äá»c xong gương mặt hắn lá»™ vẻ vui mừng.
Giang Lâm đã đứng dáºy đưa cao lá cá» nhá» mà u hồng hét lá»›n:
− Thái Bình giáo phái tiếp nháºn lệnh hồng kỳ.
Tất cả môn đồ đồng quỳ gối tung hô:
− Bái kiến lệnh hồng kỳ, bái kiến tổ sư Thái Bình giáo phái.
Hồ SÆ¡n mặt cắt không còn má»™t giá»t máu. Chà ng cÅ©ng quỳ gối tôn xưng như môn đệ, rồi tiến lên má»™t bước nắm tay Giang Lâm há»i run run:
− Giang đệ, sao đệ dám xúc phạm đến vong hồn của tổ sư? Sao đệ dám lấy lệnh hồng kỳ trên bà n thỠsư tổ?
Giá»ng Giang Lâm lạnh như đá đóng băng:
− Vì ta cần là m sáng tá» má»™t sá»± tháºt còn mỠám! Các môn đệ ...
Chà ng quay ra nói với các môn đồ:
− Hôm nay ta triệu táºp các đệ đến đây để nhìn ta chứng minh má»™t sá»± tháºt. Ta đã má»i công tá» Äá»— Ngá»c đến khám nghiệm thi hà i cá»§a sư phụ.
Tất cả môn đồ lặng ngắt. Hồ Sơn cất tiếng bà ng hoà ng:
− Giang đệ dám động đến thi hà i của sư phụ sao?
Giang Lâm không đáp lá»i cá»§a Hồ SÆ¡n mà quay sang nở má»™t nụ cưá»i bà hiểm:
− Ngươi sợ phải phÆ¡i bà y ra đây má»™t sá»± tháºt lắm à ?
Hồ SÆ¡n không hiểu ý nghÄ©a câu nói cá»§a Giang Lâm. Chà ng cÅ©ng không biết là m sao ngăn chặn nhị đệ mình là m má»™t việc Ä‘au lòng. PhÆ¡i bà y thân thể cháy Ä‘en cá»§a sư phụ ra trước mắt má»i ngưá»i, Ä‘em ná»™i bá»™ môn phái ra nhá» má»™t tên quan phân giải.
Bên cạnh chà ng, Doanh Doanh cÅ©ng cảm thấy xót xa. Nà ng lạ lùng cho thái độ cá»§a Giang Lâm, vừa vỠđến nÆ¡i đã đùng đùng là m dữ rồi, cho khai quáºt mồ sư phụ.
Nà ng cảm thấy ghê sợ Giang Lâm kể từ phút giây nà y.
Không khà lặng yên, từ trên bà n thỠđôi mắt Lâm Bình rá»i thẳng xuống đám môn đồ rồi dừng lại trên mắt Hồ SÆ¡n như xót thương an á»§i:
− Bẩm tân chưởng môn.
Một đệ tỠchạy và o thông báo, không biết thưa cùng ai, Giang Lâm hay Hồ Sơn?
− Quan đô úy Äá»— Ngá»c theo lá»i má»i đã đến.
Giang Lâm khoát tay lạnh lùng:
− Truyá»n má»i ngưá»i và o đây.
Äá»— Ngá»c, SÄ© Khai và má»™t số quan chức lặng lẽ bước và o. Tất cả lặng yên như những thi hà i biết Ä‘i, vô tư không tình cảm. Chỉ trong má»™t và i khắc nữa thôi trắng Ä‘en sẽ rõ!