Hồi 61
Theo Äức Vua và o Cung Thái Háºu
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äúng thế! Má»™c tiểu vương gia có bản lãnh gì đâu, bất quá hắn dá»±a và o thế gia hắn mà thôi. Nếu đệ tỠđầu thai và o trong bụng mẫu thân hắn thì cÅ©ng là má»™t tên Má»™c tiểu vương gia. Má»™t nhân váºt đại anh hùng đại hà o kiệt như sư phụ mà phải nghe lệnh hắn thì khiến cho đệ tá» tức đến chết ngưá»i.
Trong Ä‘á»i ngưá»i, Trần Cáºn Nam đã nghe không biết bao nhiêu lá»i tân công nịnh hót, nhưng mấy câu nà ytừ miệng đứa trẻ nÃt mưá»i mấy tuổi nói ra má»›i tháºt là chân thà nh. Ông không khá»i mừng thầm, tá»§m tỉm cưá»i.
ông chưa hiểu bản tÃnh Vi Tiểu Bảo rất láu lỉnh, vả lại kỹ viện cùng Hoà ng cung là hai nÆ¡i trá ngụy nhất thiên hạ. Vi Tiểu Bảo đã hoà mình và o hai nÆ¡i gian trá nà y thì gã còn giảo quyệt hÆ¡n cả ngưá»i lá»›n ở chá»— bình thưá»ng.
Trần Cáºn Nam ở trong Thiên Äịa Há»™i hà ng ngà y tiếp xúc vá»›i những hán tá» hà o kiệt, đối đãi vá»›i nhau như tình phế phá»§ thì khi nà o còn nghÄ© đến lá»i nói cá»§a má»™t tên đệ tá» nhá» bé lại không tá»± đáy lòng phát rả Thá»±c tình trong mưá»i câu cá»§a gã e rằng có đến năm sáu câu không thể tin được.
ông vá»— vai gã mỉm cưá»i há»i:
- Trẻ thơ nà o đa biết chỉ Sao ngươi hiểu Mộc Vương gia không có bản lĩnh gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hắn phái ngưá»i và o Hoà ng cung hà nh thÃch để chết uổng khá nhiá»u thá»§ hạ mà chẳng là m hại Ngô Tam Quế được chút gì. Thế là tuyệt vô bản lãnh, có thể nói dốt nữa là khác.
Trần Cáºn Nam há»i:..
- Sao ngươi biết Ngô Tam Quế không tổn hại chút gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Gã Má»™c tiểu vương gia kia dùng kế hoạch rất ngư xuẩn. Hắn bảo bá»n ngưá»i và o cung hà nh thÃch mặc áo lót có thêu chữ Bình Tây Vương phá»§.
Những binh khà cÅ©ng khắc chữ "Bình Tây Vương phá»§" hoặc "Äại Minh sÆ¡n hải quan tổng binh phá»§". Bá»n Thát Äát lại không phải hạng ngu đần, dÄ© nhiên chúng nghÄ© ngayđến nếu quả thÃch khách là thá»§ hạ cá»§a Ngô TamQuế thì khi nà o lại khắc chữ như váºy và o binh khÃ?
Trần Cáºn Nam lẩm nhẩm gáºt đầu nói:
- Quả đúng thế tháºt !
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Con trai Ngô Tam Quế là Ngô Ứng Hùng hiện cÅ©ng lai kinh, gã Ä‘em theo rất nhiá»u tiá»n bạc châu báu đểtiến cống Hoà ng đế. Nếu Ngô Tam Quế thá»±c có ýmuốn hà nh thÃch nhà vua, tất không lá»±a thá»i cÆ¡nà y. HÆ¡n nữa hắn hà nh thÃch Hoà ng đế là mchỉ Có ra chăng nữa là muốn dấy binh tạo phản để là mHoà ng đế. Con hắn Ä‘ang ở kinh mà dấy binh thì tất nhiênnhà Mãn Thanh láºp tức bắt gã. Như váºy chẳng lẽ hắn pháicon lên Bắc Kinh để ná»™p mạng?
Trần Cáºn Nam gáºt đầu đáp :
- Äúng thế!
Thá»±c ra Vi Tiểu Bảo dù có khôn ngoan cÅ©ng chỉ là đứa trẻ nÃt thì việc quân quốc đại sá»± đến ngưá»i lá»›n còn chưa hiểu được, huống chi là gã.
Những lý do vụ nà y Vi Tiểu Bảo không nghÄ© ra được ná»a Ä‘iá»u. Khéo sao vua Khang Hy đã giải thÃch cho gã nghe. Bây giỠở trước mặt sư phụ, gã nháºn ngay ý kiến đó là cá»§a mình.
Trấn Cáºn Nam nghe nói rất lấy là m kinh dị, vì đồ đệông xét việc tinh minh như váºy tháºt là hiếm có.Trong Thiên Äịa Há»™i tuy nhiá»u nhân tà i, bá»n đầu nãohiểu việc như váºy cÅ©ng chẳng được mấy ngưá»i. Lúc ông đặt thằngnhá» nà y lên là m hương chá»§ Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng bất quálà để tránh khá»i sá»± tranh chấp giữa hai phe, đồng thá»i đúngvá»›i lá»i thá» cá»§a má»i ngưá»i. Nhưng ông vẫn định bụng sẽ từ từ láºp kẻhiá»n năng. Vi Tiểu Bảo là đệ tá» cá»§a ông thì lúcnà o ông bảo gã nhưá»ng ngôi mà chẳng được?Bây giỠông nghe gã thuyết má»™t hồi như váºy thìnghÄ© thầm:
- Thằng nhá» nà y đã có đởm lược, lại rá»™ng kiến thức.Hiện nay gã đã linh lợi như váºy mà được rèn luyệnthêm mấy năm thì so vá»›i chÃn vị hương chá»§ kia, vị tấtgã đã thua ai.
ông lại há»i:
- Bá»n Thát Äát đã biết chưa?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hiện giá» há» chưa rõ lắm, nhưng dưá»ng như Hoà ng đế đã sinh lòng ngá» vá»±c. Sáng sá»›m hôm nay, nhà vuatriệu táºp bá»n thị vệ, bảo chúng diá»…n lại võ công cùng gia số cá»§a bá»n thÃch khách. Má»™t tên thị vệ diá»…n mấy chiêu để má»i ngưá»i nghị luáºn. Äệ tỠđứng bên coi cÅ©ng còn nhớđược mấy chiêu.
Äoạn gã thi triển những chiêu "Cao sÆ¡n lưu thuá»·", "Hoà nh tảo thiên quân".
Trần Cáºn Nam thở dà i nói:
- Quả nhiên Má»™c vương phá»§ không có nhân tà i. Äây rõ rà ng là Má»™c gia quyá»n. Bá»n thị vệ trong Thanh cung thiếu gì cao thá»§? Khi nà o há» không nháºn ra được?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Äệ tỠđã thấy Phong Tế Trung đại ca cùng Huyá»n Trinhđạo trưởng diá»…n qua, chắc bá»n thị vệ Thát Äát Ä‘á»u nháºnra được. Vì váºy mà vừa rồi đệ tá» khuyên Má»™c tiểu vươnggia nên ra khá»i thà nh lánh Ä‘i cho sá»›m là hÆ¡n.
Trần Cáºn Nam gáºt đầu luôn mấy cái đáp :
- Phải lắm! Phải lắm! Bây giá» ngươi cÅ©ng nên vá» cung thôi. Sáng mai ngươi lại tá»›i đây để ta coi kỹ vết thương cùng chất độc trong mình ngươi,đặng nghÄ© phương pháp hoà n thiện Ä‘iá»u trị.
Vi Tiểu Bảo thấy sư phụ không tra khảo võ công của gã nữa, thì trong bụng mừng thầm, vội thi lễ cáo từ.
Vi Tiểu Bảo vỠcung đến ngay Ngự thư phòng.
Vua Khang Hy Ä‘ang ngồi phê duyệt các bản tâu, ngà i vừa thấy gã đã há»i ngay:
- Ngươi do thám được tin tức gì chưa?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Thánh thượng liệu việc như thần, không sai chút nà o. Kẻ cầm đầu bá»n thÃch khách quả là ngưá»i nhà há» Má»™c ở Vân Nam.
Vua Khang Hy cả mừng, cưá»i há»i:
- Thiệt thế ư? Váºy mà Äa Long vẫn có vẻ chưa tin. Cuá»™cdo thám cá»§a ngươi thế nà o?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Ba tên thÃch khách bị bắt vẫn má»™t má»±c khai là bá»™ thuá»™c cá»§a Ngô Tam Quế. Äa tổng quản khảo đả chúng đến chết Ä‘i sống lại mà chúng vẫn không thay đổi lá»i cung.
Vua Khang Hy cưá»i nói:
- Võ công cá»§a Äa Long khá tháºt, nhưng hắn chỉ là má»™t tên dõng phu lá»— mãng.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i vâng thánh dụ cá»§a chúa thượng đã dùng mông hãn dược khiến cho bá»n thị vệ canh giữ phải ngã ra. Ngay lúc đó Hoà ng Thái Háºu phái bốn tên thái giám tá»›i truyá»n cho láºp tức động thá»§ xá»tá» bá»n thÃch khách. Nô tà i lá»›n máºt tuântheo kế hoạch cá»§a chúa thượng đã an bà i, hạ sátbốn tên thái giám ở trước mặt bá»n thÃch khách rồi thả chúng và dẫn ra ngoà i Hoà ng cung. Batên phản tặc nà y quả nhiên không nghi ngá» gìnữa...
Vua Khang Hy thấy rất đắc ý, mÄ©m cưá»i ngắt lá»i:
- Vừa rồi Äa Long và o đây báo cáo lại nói là má»™t tên thái giám thá»§ hạ cá»§a Thái Háºu thả thÃch khách. Trẫm Ä‘ang lấy là m kỳ, thì ra đó là thá»§ Ä‘oạn cá»§a ngươi.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Xin Thánh Thượng đừng nói cho Thái Háºu hay, không thì cái mạng nhá» xÃu cá»§a nô tà i chẳng thế nà o an toà n được. Thái Háºu đã từng thoá mạ nô tà i vá» tá»™i chỉ biết táºn trung vá»›i Thánh Thượng, mà không táºn trung vá»›i lệnh bà .
Thá»±c ra giữa Thái Háºu và Thánh Thượng là m gì có chuyện khác biệt. HÆ¡n nữa, trá»i không hai mặt, nước chẳng hai vuạ Chỉ có thánh chỉ cá»§a chúa thượng là đáng kể. Thái Háºu không há»i qua thánh thượng đã hạ chỉ giết thÃch khách là không hợp đạo lý.
Vua Khang Hy há»i:
- DÄ© nhiên ta không nói vá»›i Thái Háºu. Vá» sau ba tên thÃch khách đó ra là m sao?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i lãnh bá»n chúng ra khá»i Hoà ng cung. Bá»n chúng liá»n nói rõ há» tên thá»±c cho nô tà i biết. Lão già tên là Dao đầu sư tá»Ngô Láºp Thân. Còn hai thiếu niên thì má»™tlà Ngao Bưu và má»™t là Lưu Nhất Chu.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Bá»n chúng vô cùng cảm kÃch nô tà i, muôn ngà n tạ Æ n. Sau chúng bị nô tà i lừa gạt liá»n dẫn vá» yến kiến chá»§ nhân cá»§a chúng thì quả nhiên không ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a Thánh Thượng. Nhân váºt ngồi trong bóng tối chá»§ trương cuá»™c phản loạn là má»™t thanh niên. Bá»n phản tặc kêu hắn bằng tiểu vương gia,tên là Má»™c Kiếm Thanh. Trong bá»n thá»§ hạ cá»§a Má»™c Kiếm Thanh có má»™t lão già bản lãnh rất cao thâm tên gá»i Thiết Bối Thương Long Liá»…u Äại Hồng gì đó Ngoà i ra còn bá»n Thánh thá»§ cư sÄ© Tô Cương, Bạch nhị hiệp Bạch Hà n Phong trong Bạch thị song hiệp và nhiá»u ngưá»i nữa. Chúng chia racư trú ở hai nÆ¡i là hẻm Dương Liá»…u và hẻm Mạo Nhi.
Vua Khang Hy há»i:
- Ngươi gặp cả chúng rồi ư?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i gặp cả rồi. Bá»n chúng bảo trăm há» trong thiên hạ Ä‘á»u ca tụng Thánh Thượng tuy chưa lá»›n tuổi, nhưng là báºc thánh minh tuyệt thế. Dù bá»n chúng lá»›n máºt đến đâu cÅ©ng không dám đụng đến Thánh thượng. Äêm trước chúng và o Hoà ng cung đại náo, hoà n toà n vì muốn hãm hại Ngô Tam Quế để trả mối háºn đãgiết Má»™c Thiên Ba.
Mấy câu nà y gã nịnh hót quá đáng vì vua Khang Hy lên cầm quyá»n chưa được bao lâu. Trămhá» trong thiên hạ chưa chắc đã có ai ca tụng côngđức ngà i. Nhưng con ngưá»i sáng suốt đến đâu cÅ©ng khó lòng tránh khá»i tÃnh tá»± tôn.
Nhà vua nghe Vi Tiểu Bảo nói trăm há» Ä‘á»u ca tụng ngà i cả mấy ngà n năm khó được má»™t vị Hoà ng đế côngcao đức cả như mình thì không khá»i lấy là m khoankhoái. Ngà i mÄ©m cưá»i há»i:
- Trẫm cÅ©ng chưa là m được Æ¡n đức gì đáng để cho muôn dân. Váºy mà ngươi nói những gì Thánh minh, những gì nhân háºu trẫm e rằng ngươi đã tá»± soạn ra thiên cố sá»± nà y phải không?
Vi Tiểu Bảo vội tâu:
- Không có ! Không có ! Äó chÃnh là miệng chúng nói ra. Chúng còn bảo Ngao Bái là má»™t tên đại gian thần, tà n hại lương dân, khiến cho trăm há» căm háºn thấu xương. Thánh Thượng vừa lên ngôi báu đã hạ sát hắn. Äó là má»™t việclá»›n là m cho muôn dân nức lòng hởi dạ.
Vi Tiểu Bảo ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bá»n chúng lại tôn sùng Thánh Thượng như là Ngưu Thuáºn, NgÅ© Thang gì gì đó mà nô tà i không hiểu. Chỉ biết đó là những lá»i ca tụng thánh đức, nô tà i nghe rất lá»t tai.
Vua Khang Hy ngÆ¡ ngác má»™t lúc, nhưng rồi ngà i hiểu ngay, nổi lên trà ng cưá»i khanh khách, phán:
- Té ra chúng và ta vá»›i Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang. Con mẹ nó! Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang là nghÄ©a là m sao?
Nhà vua nghÄ© ngay đến ngưá»i ta xưng tụng mình là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang liá»n cho là Vi Tiểu Bảo quyết không thể nà o bịa ra được. Tháºm chà gã còn nói chữ ná» xá» chữ kia.
Nhà vua có biết đâu Vi Tiểu Bảo khi nghe thầy đồ giảng Anh Liệt truyện đã nói đến quần thần không ngá»›t ca tụng vua Thái Tổ nhà Äại Minh Chu Nguyên Chương là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang gã đã thuá»™c lòng. Tuy gã chẳng hiểu ý nghÄ©a nhưng cÅ©ng biết "Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang" là câu chuyện để nịnh hót nhà vuạ Má»—i lần Chu Ngụyên Chương nghe quần thân ca tụng mình là "Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang" lại mặt rồng há»›n hở.
Vi Tiểu Bảo bịa ra câu nà y nịnh hót tiểu Hoà ng đế, quả nhiên vua Khang Hy mặt rồng há»›n hở, nổi lên trà ng cưá»i khoan khoái. Gã biết mình bợ đỡ đúng đưá»ng, liá»n há»i:
- Tâu Thánh thượng! "Ngưu, Thuáºn, NgÅ©, Thang" là cái gì váºy?
Vua Khang Hy lại báºt cưá»i phán:
- Không phải Ngưu thuáºn ngÅ© thang đâu mà là Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang.
Ngươi tháºt chẳng có chút há»c vấn nà o hết. Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang là những đấng minh quân thá»i xưa. Các ngà i là những báºc Hoà ng đế đại trÃ, đại đức cổ kim không ai sánh kịp.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Thảo nà o ! Thảo nà o ! Nếu bá»n phản tặc đó biết váºy thì chẳng phải là hạng hoà n toà n khônghiểu nghÄ©a lý.
Vua Khang Hy lại nói:
- Tuy nhiên không thể để bá»n chúng trốn chạy. Ngươi Ä‘i kêu Äa Long và o đây ngay cho trẫm.
Vi Tiểu Bảo vâng lệnh lui ra truyá»n Ngá»± tiá»n thị vệ tổng quản Äa Long láºp tức đến Ngá»± thư phòng bệ kiến.
Äa Long và o tá»›i nÆ¡i, đức vua phán:
- Phản tặc quả nhiên là Má»™c gia ở Vân Nam. Ngươi láºp tức thống lãnh đội thị vệ Ä‘i Ä‘uổi bắt.
Nhà vua lại nhìn Vi Tiểu Bảo phán:
- Tiểu Quế Tá»! Bá»n phản tặc có những ai, ngươi hãy nói cho Äa tổng quản biết !
Vi Tiểu Bảo liá»n kể há» tên Má»™c Kiếm Thanh, Liá»…u Äại Hồng cho Äa Long nghe.
Äa Long giáºt mình kinh hãi tâu.
Té ra vụ nà y do Thiết Bối Thương Long đứng trong bóng tối cầm đầu.
Bá»n phản tặc nà y lai lịch không phải tầm thưá»ng. Cả tên Dao đầu sư tá» Ngô Láºp Thân, nô tà i cÅ©ng đã được nghe danh tá»± hắn. Không ngỠđã giam chúng má»™t ngà y má»™t đêm trong cung mà không tra ra lai lịch. Giả tá»· nô tà i thông minh má»™t chút, thấy hắn cứ lắc đầu hoà i thì nghÄ© ra được rồi. Nếu Thánh Thượng không quyết Ä‘oán minh mẫn thì bá»n nô tà i Ä‘á»u nhất định là Ngô Tam Quế cầm đầu.
Vua Khang Hy mÄ©m cưá»i phán:
- Không chừng bây giỠchúng đã xa chạy cao bay, khó lòng bắt được.
Nhà vua ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Mình đã biết mấu chốt thì dù bữa nay chưa bắt được cũng không ngại gì.
Äiá»u đáng sợ là mình bị bưng mắt, mắc bẫy ngưá»ita mà không hiểu.
Äa Long gáºt đầu cáo từ lui ra, láºp tức Ä‘iểm nhân mã rượt theo.
Vua Khang Hy nói:
- Tiểu Quế Tá»! Trẫm đến cung Từ Ninh vấn an Thái Háºu. Ngươi hãy Ä‘i theo trẫm.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Xin tuân mệnh.
Gã nghÄ© tá»›i phải chạm trán vá»›i Thái Háºu, không thể tá»± chá»§ được ná»—i sợ lá»™ ra ngoà i mặt.
Vua Khang Hy an ủi gã:
- Ngươi bất tất phải nhăn nhó buồn phiá»n. Trẫm dẫn ngươi Ä‘i bái kiến Thái Háºu là cốt để giữ vững cái đầu trêncổ ngươi.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ dạ !
Äến cung Từ Ninh, vua Khang Hy vấn an Thái Háºu rồi bẩm rõ lai lịch bá»n thÃch khách và nói rõ đã phái Tiểu Quế Tá» cố ý thả bá»n thÃch khách đểđiá»u tra chân tướng chúng.
Thái Háºu mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Quế Tá»! Ngươi là má»™t thằng nhá» rất được việc.
Vi Tiểu Bảo quỳ má»p xuống dáºp đầu tâu:
- Äây hoà n toà n nhỠở Hoà ng Thượng Ä‘oán việc như thần. Nhất thiết do ngà i định Ä‘oạt. Nô tà i bất quá vâng mệnh đức vua mà thôi.
Thái Háºu lại cưá»i há»i móc :
- Tiểu hà i tá»! Ngươi được ra ngoà i Hoà ng cung chắc đã Ä‘i chÆ¡i khắp chá»—.
Ngươi có đến Thiên Kiá»u coi hát không? Ngươi đã mua được đưá»ng phèn ăn chưa?
Vi Tiểu Bảo nhá»› lại bữa trước đến Thiên Kiá»u gặp bá»n thị vệ Ä‘ang tróc nã bá»n bán đưá»ng phèn, biết là do Thái Háºu sai khiến. Bà sợ bá»n nà y đưa tin tức lên NgÅ© Äà i SÆ¡n cho Thuỵ Äống, nên chẳng phân biệt ngay gian, Ä‘en trắng, cho bắt hết bá»n bán đưá»ng phèn. DÄ© nhiên bà chẳng há»i phải trái chi hết và đem toà n bá»n chém cả rồi.
Gã nghÄ© tá»›i thá»§ Ä‘oạn tà n ác cá»§a Thái Háºu không nhịn được run bắn ngưá»i lên, tâu:
- Dạ dạ !
Thái Háºu cưá»i ruồi há»i:
- Ta há»i đây: Ngươi đã ăn đưá»ng phèn chưa?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tâu Thái Háºu! Nô tà i Ä‘i ngoà i đưá»ng phố nghe nói mấy bữa nay ở Thiên Kiá»u rất bình tÄ©nh. Quan cá»u môn đỠđốc phái ngưá»i bắt hết bá»n bán đưá»ng phèn và nói là trong đó có nhiá»u gian nhân. Vì thế mà hiện giá» không còn ai bán đưá»ng phèn nữa. HỠđổi nghá» hoặc bán bánh cuốn, hoặc bán Ä‘áºu phụng,hay bán trái cây, kẹo mứt. Bá»n ngưá»i đó nô tà i đã gặp nhiá»u lần nên quen mặt. Chúng Ä‘á»u nói là thôi không bán đưá»ng phèn nữa. Lại có má»™t tên tháºt đáng tức cưá»i. Hắn nói là lên NgÅ© Äà i SÆ¡n, Lục Äà i SÆ¡n gì gì đó bán bánh bao cho sư ăn.
Thái Háºu trong lòng tức giáºn vô cùng, bụng bảo dạ:
- Tên tiểu nô tà i nà y nói thế thì ra còn có ngưá»i đưa tin cho Thuỵ Äống chứ chưa bị bắt.
Bà cưá»i khẩy nói:
- Hay lắm ! Ngươi ngoan ngoãn mà được việc. Ta khen cho ngươi đó.
Rồi bà há»i vua Khang Hy:
- Hoà ng nhi! Ta muốn gã nà y ở bên mìnhgiúp việc thì nhà vua tÃnh sao?
Mấy bữa nay vua Khang Hy sai phái Vi Tiểu Bảo là m việc rấtđắc lá»±c. Nhà vua coi gã như cánh tay mặt. Nay đột nhiên nghe mẫu háºu đòi giữ gã ở lại
cung Từ Ninh thì không khá»i sững sá».
Nhà vua thá» mẹ vốn má»™t lòng hiếu thảo. Thái Háºu tuy không phải là mẹ ruá»™t, song đức vua được Thái Háºu nuôi nấng dạy dá»— từ thưở nhá», chẳng khác gì mẫu thân.
Nhà vua không dám trái ý, mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Quế Tá» ! Mẫu Háºu đã sẵn lòng thương, sao ngươi còn chưa tạ Æ n?
Vi Tiểu Bảo vừa nghe Thái Háºu mở miệng yêu cầu nhà vua cho gã ở lại vá»›i bà , gã đã hồn vÃa lên mây, tâm trạng hồ đồ, những muốn co cẳng trốn chạy ra khá»i Hoà ng cung không bao giá» trở lại.
Bây giở gã nghe vua Khang Hy nói váºy, cuống quÃt tâu:
- Dạ dạ ! Nô tà i xin tuân mệnh !
Äoạn gã Ä‘áºp đầu đánh binh binh nói tiếp:
Äa tạ hồng ân cá»§a Thái Háºu. Äa tạ đại đức cá»§a Thánh hoà ng.
Thái Háºu cưá»i lạt há»i:
- Sao? Ngươi chỉ muốn chầu hầu Hoà ng Thượng chứ không ưng phục thị ta phải chăng?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Chầu hầu Thái Háºu hay phục thị Thánh hoà ng cÅ©ng váºy thôi. Nô tà i chỉ biết má»™t dạ trung trinh, hết sức tuân theo mệnh lệnh mà là m việc.
Thái Háºu há»i :
- Váºy là hay lắm! Từ nay công việc trong Ngá»± thiện phòng ngươi không phải phụ trách nữa, chuyên ở cung Từ Ninhvá»›i ta mà thôi.
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Dạ dạ ! Äa tạ hồng Æ¡n cá»§a Thái Háºu!
Vua Khang Hy thấy Thái Háºu lấy mất Vi Tiểu Bảo, trong lòngbịn rịn không vui. Ngà i nói mấy câu chuyện phiếmnữa rồi cáo từ vá» cung.
Vi Tiểu Bảo theo nhà vua ra cá»a. Thái Háºu gá»i giáºt lại:
- Tiểu Quế Tá»! Ngươi ở lại đây, để ngưá»i khác đưa chân Hoà ng Thượng.
Ta có việc giao ngươi là m ngay.
Vi Tiểu Bảo dạ má»™t tiếng, ngước mắt ngó sau lưng nhà vua ra khá»i cung Từ Ninh, bụng than thầm:
- Nhà vua ra Ä‘i chuyến nà y là há»ng bét rồi. Chẳng biết đến bao giá» má»›i lại thấy mặt long nhan?
Thái Háºu ngồi thong thả uống trà , mắt vẫn ngó Vi Tiểu Bảo thấy gã sợ sệt quá chừng.
Hồi lâu Thái Háºu má»›i há»i:
Thằng cha lên NgÅ© Äà i SÆ¡n bán bánh bao bao giá» má»›i trở lại Bắc Kinh?
Vi Tiểu Bảo tâu:
- Nô tà i cũng không biết.
Thái Háºu lại há»i:
- Bao giỠngươi đi gặp hắn?
Vi Tiểu Bảo hà m hồ đáp:
- Nô tà i đã ước hẹn vá»›i hắn trong vòng má»™t tháng sẽ lại gặp nhau, nhưng lần nà y không ở Thiên Kiá»u.
Thái Háºu há»i:
- Không ở Thiên Kiá»u thì ở đâu?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hắn bảo đến lúc bấy giỠsẽ tìm cách thông tin cho nô tà i.
Thái Háºu gáºt đầu nói:.
- Váºy ngươi ở cung Từ Ninh chá» tin tức hắn.
Bà vá»— tay má»™t cái. Má»™t gã cung nữ từ trong ná»™i thấtÄ‘i ra. Thị chừng 15 ,16 tuổi, thân thể đẫy đà , chân bướcmau lẹ. Mặt tròn như và nh trăng, luôn luôn cưá»itoe toét ra kiểu con ngưá»i vui vẻ. Thị nhìn Thái Háºukhom lưng vấn an.
Thái Háºu nói:
- Tên tiểu thái giám nà y tên là Tiểu Quế Tá» vừa lá»›n máºt vừa là m cà n, song ta vẫn thÃch gã.
Ả cung nữ mÄ©m cưá»i tâu:
- Dạ ! Vị tiểu huynh đệ nà y quả là con ngưá»i thông minh mẫn tiệp. Tiểu huynh đệ ! Tên ta là Liá»…u Yến. ngươi kêu ta bằng tá»· tá»·, nghe !
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Con mẹ nó! Tá»· tá»· cái gì mà máºp như heo quay !
Nhưng ngoà i miệng gã cưá»i đáp:
- Dạ ! Liá»…u Yến tá»· tá»·! Danh tá»± cá»§a tá»· tá»· hay quá. Ngưá»i tá»· tá»· thathướt như cà nh dương liá»…u, chân tá»· tá»· thoăn thoắt mau lẹ chẳngkhác gì chim yến.
Trước mặt Thái Háºu, những cung nữ cùng thái giám khi nà o dám mở miệng nói ná»a câu đùa cợt như váºy..Nhưng Vi Tiểu Bảo biết rằng không sao.
Những câu nà y nói ra cÅ©ng váºy mà không nói ra cÅ©ng váºy.
Liá»…u Yến cưá»i khúc khÃch nói:
- Tiểu huynh đệ ! Cái miệng ngươi lẻo bẻo quá!
Thái Háºu xen và o :
- Miệng gã lẻo bẻo mà chân gã cũng lẹ lắm! Liễu Yến! Ngươi có cách gì khiến gã đừng chạy loạn lên trong Hoà ng cung không?
Liễu Yến tâu:
- Xin Thái Háºu giao gã cho nô tà i để nôtà i cai quản là xong.
Thái Háºu lắc đầu đáp:
- Con khỉ nà y chuồn lẹ lắm, ngươi coi gã không được đâu. Ta phái Thuỵ Äống kêu gã đến. Váºy mà gã dùng hoa ngôn xảo ngữ khiến cho tên tiểu quá»· nhát gan Thuỵ Äống sợ quá phải chạy Ä‘i. Lần thứ hai ta pháibốn tên thái giám truyá»n gã đến, gã liá»ncấu kết vá»›i bá»n thị vệ hạ bốn tên thái giám cá»§a ta.
Sau đó ta lại phái bốn tên nữa Ä‘i, không hiểu gã dùng thá»§ pháp gì mà giết chết được bá»n nà y trong đó có Äổng Kim Khôi.
Liá»…u Yến tắc lưỡi luôn mấy tiếng, cưá»i nói:
- Trá»i Æ¡i ! Tiểu huynh đệ ! Thế thì ngươi liá»u lÄ©nh tháºt! Nhưng đối phó vá»›i ngươi cÅ©ng chẳng khó khăn gì.
Äoạn gã quay lại tâu Thái Háºu:
- Bẩm Thái Háºu! Nô tà i xem chừng chỉ còn cách chặt đôi giò cá»§a gã Ä‘i là gã phải ngoan ngoãn nằm im. Có thế má»›i yên được.
Thái Háºu thở dà i đáp:
- Ta cũng nghĩ chỉ còn cách đó.
Vi Tiểu Bảo tung mình nhảy vá»t ra ngoà i cá»a toan chạy.
Chân trái gã vừa bước qua cá»a, đột nhiên da đầu cứng nhắc, món tóc Ä‘uôi sam cá»§a gã bị ngưá»i nắm chặt. Tiếp theo đầu gã bị giáºt ngá»a vá» phÃa sau.
Ngưá»i gã không tá»± chá»§ lăn Ä‘i mấy vòng. Trái tim Ä‘au nhói, má»™t bà n chân đạp lên ngá»±c gã.
Vi Tiểu Bảo định thần nhìn lại thấy bà n chân nà y lá»›n và máºp xá» già y mà u hồng thêu hoa và ng. Té ra là bà n chân Liá»…u Yến.
Äang cÆ¡n nóng giáºn, Vi Tiểu Bảo cất tiếng thoá mạ:
- Con đượi thối tha nà y! Có buông cái chân thối tha của mi ra không?
Liá»…u Yến nhả thêm kình lá»±c ở bà n chân. Mưá»i mấy rẻ xương sưá»n trước ngá»±c Vi Tiểu Bảo báºt lên những tiếng lách cách, cả hÆ¡i thở cÅ©ng cÆ¡ hồ bị nghẹt.
Bá»—ng nghe Liá»…u Yến cưá»i, nói móc há»ng:
- Cặp giò cá»§a ngươi thÆ¡m quá, ta muốn chặt ra để ngá»i.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Mụ Ä‘iếm già nà y căm háºn ta thấu xương. Chắc mụ chặt chân ta rồi phái ngưá»i khiêng đến chá»— kẻ đưa tin cho Thuỵ Äống. Thế nà o mụ cÅ©ng ngấm ngầm phái mấy tay cao thá»§ theo lên NgÅ© Äà i SÆ¡n để sát hại Thuy Äống.
Nhưng trên Ä‘á»i là m gì còn Thuy Äống nữa mà kiếm? Việc khẩn yếu trước mắt là ta phải từn cách giữ lại đôi chân. Bây giá» ta có sợ hãi cÅ©ng vô Ãch, phải dùng mồi nhá» má»›i xong.
Gã nghÄ© váºy liá»n lạnh lùng nói:
- Thái Háºu! Thái Háºu chặt chân nô tà i chẳng ăn thua gì, dù có chặt cụt đầu thì con ngưá»iTiểu Quế Tá» nà y bất quá cÅ©ng chỉ ngắn Ä‘i mất má»™t khúc. Có Ä‘iá»u đáng tiếc là pho Tháºp nhị chương kinh... haha...
Thái Háºu vừa nghe Vi Tiểu Bảo nói đến bốn chữ "Tháºp nhị chương kinh" Ä‘ang ngồi bá»—ng đứng phắt dáºy há»i:
- Ngươi bảo sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Nô tà i nói là còn để lại mấy bá»™ Tháºpnhị chương kinh, không khá»i có Ä‘iá»u đáng tiếc.
Thái háºu truyá»n bảo Liá»…u Yến:
- Buông tha gã dáºy.
Liá»…u Yến nhấc chân trái lên rá»i khá»i trước ngá»±c Vi Tiểu Bảo rồi đút xuống dưới ngưá»i gã hất má»™t cái cho mình gã tung lên. Äoạn thị vươn tay trái ra nắm lấy cổ áo gã nhấc bổng lên không rồi dáng mạnhxuống.
Vi Tiểu Bảo bị Liá»…u Yến hà nh hạ như má»™t đứa trẻ nÃt, không kháng cá»± được chút nà o.
Gã toan cất tiếng thoá mạ:
- Con đượi thối tha nà y!
Nhưng lá»i nói vừa ra tá»›i cá»a miệng, gã sợ quá lại nuốt và o bụng.
Thái Háºu lại há»i:
- Pho Tháºp nhị chương kinh nà o đó, ngươi nghe ai nói tá»›i?
Vi Tiểu Bảo đáp:.
- Cặp giò cá»§a nô tà i sắp bị Thái Háºu chặt rồi, nô tà i còn nói là m chi nữa?
Thế là có vay có trả, nô tà i sợ mất chân, cụt đầu, thì Thái Háºu cÅ©ng không lấy được Tháºp nhị chương kinh.
Liễu Yến nói xen và o:
- Tiểu huynh đệ ! Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn phúc đáp Thái Háºu là hÆ¡n.
Vi Tiểu Bảo háºm há»±c đáp:
- Phúc đáp cũng chết mà không phúc đáp cũng chết, thì còn phúc đáp là m chỉ Dù có phải chịu bao nhiêu hình phạt ta cũng khôngsợ.
Liá»…u Yến nắm lấy tay trái gã cưá»i nói:
- Tiểu huynh đệ! Những ngón tay của tiểu huynh đệ nhỠmà dà i coi xinh gớm!
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Bất quá ngươi chặt cụt ngón tay ta là cùng, chứ có chi...
Gã chưa dứt lá»i, bá»—ng mấy tiếng "ráu ráu" khẽ vang lên. Gã Ä‘au thấu tâm can rú lên :
- Úi chao !