Huyền Long Đại Vương bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể cao lớn khôi ngô đột nhiên bị hút vào bên trong.
- Vào đi.
Đồng thời một giọng nói lạnh nhạt truyền ra từ trung tâm của độ kiếp tuyệt địa.
Nghe giọng nói này giống như là giọng của Trương Hằng vậy.
- Hừ.
Huyền Long Đại Vương cười lạnh một tiếng, kim quang một thước ngoài thân thể hóa thành thực chất, hình thành một tầng phòng ngự không chút sơ hở. Đồng thời một luồng ý chí không thể chống lại bùng lên trong đôi mắt màu vàng của hắn.
Ẩm!
Hắn đột nhiên đánh ra một quyền, vạch ra một cái khe không gian màu đen trong hư không.
Lập tức luồng lực lượng giằng xé kinh khủng kia bị cái khe không gian màu đen này triệt tiêu hoàn toàn.
Vút --
Huyền Long Đại Vương giống như một hòa cầu màu vàng, bay ra khỏi khu tuyệt địa tử vong này.
- Ngươi dám ám toán ta?!!
Huyền Long Đại Vương giống như Ma Thần đứng sừng sững giữa hư không, con ngươi màu vàng lóe lên. sắc mặt lạnh lùng nói.
Ở trung tâm của độ kiếp tuyệt địa, Trương Hằng ngồi khoanh chân, ngoài thân còn có phù văn màu vàng còn sót lại sắp tiêu tán. Thân thể hắn đã ngưng luyện tới cực điểm, mạnh mẽ vô cùng, có thể so với Thần thú đồng cấp. có được thuộc tính khó tin vô cùng.
Phù ~
Hắn thở phào một hơi. trên mặt lộ vẻ tiếc nuối.
- Ta vì sao không thể ám toán Huyền Long Đại Vương các hạ chứ?
Trương Hằng thản nhiên nói vẻ tiếc nuối trong lòng cũng phai dần.
Độ kiếp tuyệt địa tất nhiên là một nơi có ưu thế địa lý nhưng nếu muốn chỉ dựa vào ưu thế này mà giết người có lực lượng mạnh nhất của giới này. Huyền Long Đại Vương thì đúng là không thể được.
Nếu quả thực là như vậy thì Huyền Long Đại Vương đã không thể có uy danh như hôm này. khiến rất nhiều nhân vật cấm kỵ khác phải kiêng dè vô cùng.
Huyền Long Đại Vương nghe xong những lời này. trầm mặc một hồi liền mở miệng, tiếng nói vang vọng vào trung tâm của Tử Vực:
- Hừ. Chu Vương Triều yên bình nhiều năm như vậy. lúc này lại có người đám khiêu chiến quyền uy của bổn hoàng. Ta thật sự muốn xem người vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp mạnh hơn tu sĩ đồng cấp bao nhiêu.
- Đọ sức là biết ngay thôi. Trong ngươi và ta chỉ có thể có một người có thể sống trên đời này. Trương mỗ có thể khẳng định là lúc đó người sống nhất định là ta mà không phải Huyền Long ngươi.
Trong lời nói của Trương Hằng tỏa ra sát khí không chút che đấu.
Chỉ có một trận chiến sinh tử. không có chuyện so đấu luận bàn.
Đó chính là thái độ của hắn.
- Buồn cười. Vũ Vô Cực bại dưới tay của Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân, ngươi cũng nhất định sẽ là bại tướng dưới tay ta thôi. Vận mệnh tương lai của ba mươi sáu giới sẽ nằm dưới bàn chân của Yêu tộc ta.
Huyền Long Đại Vương đứng ngạo nghễ trong không trung, cả người tỏa ra sự tự tin hoàn toàn không kém gì Trương Hằng, tin tưởng nắm giữ vận mệnh tương lai của Yêu tộc.
Vũ Vô Cực và Thái thượng Yêu Long Hoàng là đại biểu cho đỉnh phong của nhân loại và Yêu tộc ở thượng giới. Thắng bại của một trận chiến của bọn họ ảnh hưởng trực tiếp tới cân bằng tại thượng giới.
Mà giờ phút này cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra ở hạ giới.
Huyền Long Đại Vương và Thần thú Đại Thừa KỲ. được công nhận là người có lực lượng mạnh nhất hạ giới, là đệ nhất nhân khi đơn đả độc đấu. thực lực chấn nhiếp cả giới này. chỉ băng vào lực lượng của bản thân mà chống lại được hai vị tán tiên của Tam Tiên Đảo. Mà hiện giờ hắn lại kế thừa ý chí tinh thần của Thái thượng Yêu Long Hoàng, thực lực đã tăng lên một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi.
Ta, một tu sĩ nhân loại nổi lên trong thời gian một trăm năm ngắn ngủi như một kỳ tích, tu luyện công pháp ngoại tộc. chết đi rồi sống lại trong Dị Loại Thiên Kiếp, trở thành người chưa từng có từ trước tới này của Đông Vân đại lục. tự xưng là mạnh hơn tu sĩ đồng cấp ba phần. Đồng thời hắn cũng kế thừa ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực, đệ nhất nhân của ba mươi sau giới.
Có thể nói trận chiến giữa hai người chính là thứ mà giới này chờ mong nhất.
- Ngươi không xứng đáng là đối thủ chân chính của Trương mỗ. chỉ là một hòn đá lót đường để ta giết lên thượng giới mà thôi...
Đôi mắt Trương Hằng lóe lên những điểm sáng màu vàng, hình thành một cơn lốc xoáy thần bị. dường như có thể hiểu rõ một mặt khác của thời không.
- Ánh mắt của ta đã nói cho bản thân biết, ngươi nhất định sẽ ngã xuống trong Huyết Sát chủ động phủ.
Trong giọng nói của hắn có ý tứ thần bí khó lường, tới từ cuối không gian mờ mịt.
Huyền Long Đại Vương giận quá hóa cười:
- Đồ trẻ con chẳng biết gì. Ngươi cho rằng ngươi là Vũ Vô Cực thứ hai sao? Còn muốn nghịch thiên cải mệnh, chống đỡ cho đại thế của ba mươi sáu giới.
- Nghịch thiên cải mệnh? Vận mệnh của ba mươi sáu giới liên quan gì tới ta chứ!
Trương Hằng hơi khinh thường nói. trên mặt cũng hiện lên vẻ khinh miệt:
- Trương mỗ chỉ vì lời hứa với một cường giả. một ước định trong thâm tâm. ngoài ra tất cả đều nhỏ bé không đáng kể.
- Thương sinh trong ba mươi sáu giới, thần ma ngã xuống ngập trời, hưng suy của nhân yêu nhị tộc cũng có quan hệ gì với ta chứ?
Mơ hồ Trương Hằng đã đạt tới độ cao nhìn xuống khắp thương sinh. Có thể thấy hắn đã tiêu hóa một phần ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực, cũng từng bước hình thành ý chí của chính mình.
Huyền Long Đại Vương nao nao. ngay sau đó cười lạnh một tiếng, kim quang trên người đột nhiên co rút lại. biến mất hoàn toàn.
Sau đó hắn vươn tay ra. trong hư không liền xuất hiện một cuộn tranh.
Ống-
Trên cuộn tranh này thể hiện một cảnh tượng kỳ dị. Trên đó có ba mươi sáu cơn lốc tạo thành từ tinh quang.
Trong đó có bốn cơn lốc tinh quang lớn hơn gấp trăm ngàn lần so với những cơn lốc khác, phân ra thống lĩnh tám cơn lốc nhỏ hơn.
Trong cuộn tranh này. những cơn lốc xoáy cũng không phải đứng yên mà vận chuyển theo một quỹ tích khó có thể nắm bắt được.
Có ba mươi hai cơn lốc tinh quang phân biệt xoay quanh những cơn lốc lớn hơn. Những cơn lốc lớn cũng chuyển động theo quỹ tích riêng.
Nhìn cảnh tượng này, Trương Hằng ngẩn ra.
Hình ảnh này khiến hắn nhớ tới vũ trụ nơi có địa cầu kia.
Nếu so sánh bốn cơn lốc tinh quang với chín đại hành tinh trong thái đương hệ thì những cơn lốc tinh quang nhỏ lại giống như những vệ tinh và mặt trăng quay quanh.
Rất nhanh trong đầu hắn dần xuất hiện ý niệm, không tự chủ được nói:
- Đây... Đây chẳng lẽ là?
- Đúng vậy. Đây là đồ ảnh lập thể thu nhỏ của ba mươi sáu giới, chính là do một nhân vật nghịch thiên trên thượng giới luyện chế thành.
Huyền Long Đại Vương chỉ vào một cơn lốc tinh quang nhỏ, thản nhiên nói:
- Nhìn thấy không. Đây là một giới của chúng ta. Nó chỉ là một phần tử rất nhỏ trong ba mươi sáu giới. Khi ngươi chân chính cảm nhận được ý cảnh nhỏ bé này thì sẽ biết, lên trời xuống đất, tất cả đều năm trong tầm mắt từ trên cao nhìn xuống của Yêu Long Hoàng đại nhân.
Trương Hằng gật gật đầu hỏi:
- Ngươi lấy nó cho ta xem là có dụng ý gì?
- Quy hàng Yêu tộc ta, thần phục Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân, khiến cho âm mưu của Vũ Vô Cực cuối cùng tan biến, khiến cho hắn phải cô đơn tại nơi hoang dã. vĩnh viễn không thể quay trở về.
Huyền Long Đại Vương thản nhiên nói.
Trương Hằng nghe thấy vậy không khỏi nở nụ cười:
- Hay lắm. Ý tứ của Huyền Long Đại Vương các hạ ta đã hiểu rồi. " Chúng ta cùng tạm biệt ở Huyết Sát chủ động phủ đi.
Dứt lời thì một đạo kim quang bốc thẳng lên bầu trời từ độ kiếp tuyệt địa… luồng uy lực lớn lao đứng trên toàn giới này phủ xuống phiến hải vực này.
Vào giờ khắc này tất cả những nhân vật cấm kỵ trong giới này. bao gồm tu sĩ từ cấp phủ chủ trở lên đều có cảm ứng.
Phàm Vân Đảo, Tinh Không Thần Điện.
Lạc Hà đột nhiên mở mắt nhìn tới vị trị độ kiếp tuyệt địa tại Cửu U hải vực. trên mặt lộ vẻ vui mừng và sợ hãi:
- Hắn... Hắn rốt cục xuất quan rồi!
- Sư tôn xuất quan!
Đám người Quách Phong hô lên vui sướng.
- Đại ca... Huynh rốt cục đã thành công rồi.
Giọng nói của Ninh Tuyết Dung mang theo vẻ run rẩy.
Đồng thời vào lúc này, tất cả những nhân vật cấm kỵ tại Tam Tiên Đảo, Thiên Tinh Đình, Thiên Ma Uyên, Cửu U Vực, Phật môn Thánh địa đều nhìn về phía độ kiếp tuyệt địa tại Cửu U hải vực. cảm giác không nói lên lời.
Sắc mặt Huyền Long Đại Vương biến đổi không ngừng, nhìn chằm chằm vào Trương Hằng đang đứng ngạo nghễ giữa hắn không, hai tay chụp tới. đồng tử màu vàng tỏa ra khí tức vô cùng đáng sợ.
Vút!
Trương Hằng dừng lại ở đó một lát rồi biến mất khỏi Cửu U Hải Vực, trở lại Phàm Vân Đảo.
- Thực lực của người này quả nhiên không tầm thường, thêm ý chí của Vũ Vô Cực tất nhiên sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ cho ta... May mắn là bổn hoàng cũng có con bài chưa lật trong tay. nhất định sẽ khiến ngươi phải chôn thân ở Huyết Sát chủ động phủ.
Trên mặt Huyền Long Đại Vương không còn vẻ lo lắng, trên người tỏa ra khí phách, thần uy vô địch núi sông, nhìn chằm chằm về phía Phàm Vân Đảo.
Kẽo kẹt!
Hai tay nắm chặt, trong hư không sinh ra những cái khe không gian hình gợn sóng...
Lực lượng này không ngờ lại đạt tới đỉnh phong của thế giới này.
Tinh Không Thần Điện tại Phàm Vân Đảo, Đại điện lóe ra ánh sáng thần bí đã khác không gian trống trải lạnh lùng ngày xưa một trời một vực.
Trương Hằng đứng giữa trung tâm đại điện, hình thái so với trước kia cũng không khác nhiều nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng kiên định.
Nếu so Trương Hằng trước kia với một khúc gỗ chắc thì lúc này Trương Hằng chính là một khối huyền thiết tinh cương không thể bị hư tổn!
Lạc Hà, Ninh Tuyết Dung, Quách Phong, Vân Dịch, còn có Tú Ninh vừa mới tới không lâu.
Những người này đều đứng cạnh Trương Hằng, sắc mặt vui mừng nhìn hắn.
- Ngươi rốt cục đã trở lại rồi.
Lạc Hà tiến tới cầm tay Trương Hằng, cảm thấy tình cảm vừa là thầy vừa là bạn.
Trương Hằng cảm nhận được sự quan tâm trong ánh mắt của Lạc Hà, vui mừng, hâm mộ, chờ mong.
Có thể nói Lạc Hà chính là trưởng bối đáng kính nể nhất đối với Trương Hằng từ khi hắn đi vào tế giới này.
- Ta nói rồi. ta nhất định sẽ thành công.
Trương Hằng nhìn bề ngoài thì như bình tĩnh tế nhưng giờ khắc này hắn lại cảm thấy trái tim của mình đang run rẩy, giống như có lửa thiêu đốt. muốn bùng nổ phóng thẳng lên bầu trời.
- Hiện tại ta rốt cục có tư cách có thể kề vai chiến đấu với Lạc Hà đại ca, cùng tiến vào Huyết Sát chủ động phủ đều nguy cơ rồi.
Trương Hằng buông tay Lạc Hà ra. đôi mắt bừng lên chiến ý và sự tự tin.
Giờ khắc này hắn tin rằng trên thế gian này không có gì hắn không thể chiến thắng.
Lạc Hà nhìn vào hai mắt hắn. thấy trong mắt hắn ẩn hiện có một luồng lửa màu vàng thiêu đốt. khi nó bùng nổ chân chính thì có thể phá vỡ trói buộc của thế giới này.
Ngay Sau đó, Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung nhìn nhau. Hai người không nói gì. cứ nhìn đối phương như vậy.
Trong cõi U minh, giữa hai người dường như có một con đường thần bí. có thể dễ dàng hiểu hết tâm ý của đối phương.
Rất lâu Sau đó, sáu người trong đại điện bắt đầu nói chuyện, đều kể lại một số chuyện vui và tâm đắc trong trăm năm qua.
Cuối cùng Lạc Hà hỏi Trương Hằng:
- Bước tiếp theo ngươi tính làm gì. Tuy rằng lúc này ngươi có thể củng cố công pháp, cũng đã tạo thành bất tử kim thân nhưng giờ đây ở trong giới này cùng không phải không có kình địch đâu.
Trương Hằng nói:
- Ta lập tức sẽ đi tới Tam Tinh Vực...
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
- Đại ca phải trở về Tam Tinh Vực sao?
Ninh Tuyết Dung nắm tay hắn. đôi mắt lóe lên vẻ không nỡ rời xa.
Quách Phong nghe thấy Tam Tinh Vực cũng không khỏi chấn động trong lòng, hơi hưng phấn nói:
- Sư tôn hay là đệ tử cùng người trở lại Tam Tinh Vực. Chỉ cần một đầu ngón tay của đồ nhi cũng có thể bóp chết thứ gọi là cao thủ tuyệt thế ở Tam Tinh Vực kia.
Trương Hằng cười vui vẻ, khẽ lắc đầu:
- Ngươi không thể trở về.
- Tại sao vậy?
Quách Phong hơi nghi hoặc hỏi. Thực tâm hắn cùng rất nhớ Tam Tinh Vực.
Lạc Hà cười nói:
- Muốn từ Chu Vương Triều về Phong Ấn Chi Địa đâu có dễ dàng. Không có thần thông của Đại Thừa Kỳ thì không thể làm được đâu.
- Hả? Lại có hạn chế như vậy sao?
Quách Phong giật mình hỏi.
- Đúng vậy. Từ Tam Tinh Vực đi tới Chu Vương Triều thì chỉ cần có tu vi hợp Thể Kỳ, Thậm chí ngay cả Hóa Thân KỲ cùng miễn cưỡng làm được. Nhưng nếu muốn từ Chu Vương Triều trở lại Phong Ấn Chi Địa thì cần có cảnh giới và thần thông cực cao. Đại Thừa Kỳ cũng chỉ mới vừa đạt tới điều kiện mà thôi.
Trương Hằng giải thích.
Quách Phong ủ rũ nói:
- Rời khỏi Tam Tinh Vực nhiều năm như vậy. cũng không biết Cực Diễm Môn của ta lúc này phát triển tới mức nào rồi.
Trước khi Trương Hằng rời đi. Cực Diễm Môn mang danh đứng đầu Tam Tinh Vực. Khi nhân vật sáng lập ra thần thoại như hắn rời đi. sau đó đồ đệ Quách Phong kế thừa chức môn chủ. khiến Cực Diễm Môn vẫn huy hoàng như trước.
Nhưng mấy chục năm sau Quách Phong cũng rời khỏi Tam Tinh Vực, đi tìm kỳ ngộ lớn hơn tại Chu Vương Triều có môi trường tu luyện lớn hơn.
Cuối cùng Trương Hằng tan thành mây khói trong Dị Loại Thiên Kiếp, ngay cả phân thân thứ hai của hắn ở Tam Tinh Vực cũng không phải là ngoại lệ.
Cho mãi tới trăm năm sau, Trương Hằng mới sống lại.
Trong vòng trăm năm này. không có phân thân của Trương Hằng tọa trấn, cũng không biết thế cục của Tam Tinh Vực đã phát sinh ra biến hóa thế nào.
- Chuyến này ta đi Tam Tinh Vực mục đích chủ yếu là cứu sống phân thân thứ hai. những việc còn lại chỉ là thứ yếu.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Vậy bao giờ đại ca mới xuất phát.
Ninh Tuyết Dung hơi lo lắng nói nắm chật lấy tay Trương Hằng.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên mặt nàng, dừng lại một lúc mới nói:
- ừ. trước tiến phải ở Phàm Vân Đảo một thời gian đã... Ta muốn sử dụng thời gian này để tạo thành phân thân thứ ba.
Ninh Tuyết Dung nghe vậy thì rất vui vẻ, đôi mắt ngân ngấn nước, hai lúm đồng tiền lộ ra chút chấp nhất.
Cuộc sống Sau đó, Trương Hằng làm bạn với Ninh Tuyết Dung, ở cùng đệ tử. đồng thời tạo thành phân thân thứ ba của mình.
Sau khi tu luyện môn thần thông thân ngoại hóa thân này. Trương Hằng càng cảm ấy uy lực lớn lao của nó.
Công pháp mỗi khi thăng cấp đầu có thể tạo ra một phân thân có thực lực tiếp cận bản tôn. Càng đáng sợ hơn đó là phân thân và bản tôn có thể hình thành thuật hợp kích, ví dụ như linh hồn dung hợp.
Từ lúc lực lượng linh hồn của Trương Hằng tương đương với chuẩn cấp phủ chủ. dung hợp lực lượng linh hồn của một phân thân liền có thể đạt tới cấp phủ chủ chân chính, từ đó có thể thấy được uy lực của thuật này.
Mà hiện tại Trương Hằng có thể so với Đại Thừa Kỳ. nhiều nhất có thể có được tam đại phân thân, có thể tưởng tượng ra được uy lực của nó.
- Chín tầng của cổ tháp đều có một thần thông chủ tu. đều là cường đại nghịch thiên, có thể trưởng thành cùng với công pháp tương ứng. phát huy ra uy lực gấp mấy lần thực lực của bản thân!
Bản tôn của Trương Hằng ngồi khoanh chân trong lĩnh vực không gian, hai mắt lóe lên thần quang khác thường.
Cho tới bây giờ hắn tu luyện ba loại thần thông chủ tu. phân biệt là:
Thân ngoại hóa thân. Phá Diệt Thần Quang, ngự thần.
- Trong cảm giác của ta. ba loại thần thông chủ tu này thì thân ngoại hóa thân tu luyện dễ dàng nhất, tác dụng lớn nhất... Mà Phá Diệt Thần Quang và ngự thần lại thâm ảo tối nghĩa, dường như là cường đại tới cực điểm. vừa mới tới một đỉnh cao lại phát hiện ra trước mặt còn có một ngọn núi cao ngất trong mây.
Trong lòng Trưcrag Hăng cũng rất nghi hoặc.
Từ mức độ thâm ảo mà nói thì Phá Diệt Thần Quang và ngự thần mạnh hơn thân ngoại hóa thân. Nhưng bốn tầng công pháp trước sau lại phát huy ra tác dụng không hề nhỏ.
Suy nghĩ một lát, Trương Hằng lại không nghĩ ra được nguyên cơ, cuối cùng dứt khoát nói:
- Nếu là thần thông chủ tu tất nhiên là có lý do tồn tại của nó. sau khi tiến vào tầng công pháp thứ tư thì bản thân ta cũng lột xác về chất, có lẽ có thể tìm được chút manh mối.
- Đúng rồi, sau khi tiến vào tầng công pháp thứ tư ta luôn tạo dựng bất tử kim thân, chưa ở trong tầng bốn cổ tháp nhiều!
Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới một chuyện. vội vàng đưa thần thức tiên vào trong tầng thứ tu của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
Ba tầng đầu của cổ tháp tỏa ra ánh sáng bạc thần bí mông lung. Mà tầng thứ tư của cổ tháp liền xảy ra biến hóa, hiện ra hào quang màu vàng kim tràn ngập lực lượng bá đạo vô cùng.
Loạt xoạt~
Bên ngoài tầng bốn cổ tháp còn có một số phù văn màu vàng thần bí. trong cõi U minh còn truyền ra những tiếng động mơ hồ.
Nghĩ thông rồi, thần thức của Trương Hằng tiến vào tầng thứ tư của cổ tháp.
Vừa mới tiến vào tầng bốn. hắn đột nhiên nhận được chút tin tức.
Bảo tháp đệ tam thức: Đoạn Không Quyết!
Độ kiếp tuyệt địa!
Tâm thần Trương Hằng chân động, vô số đạo pháp Quyết vô cùng ảo điệu hiện ra trong đầu hắn.
Trong vô tình, hắn tiến vào một không gian kỳ dị. bốn phía có những cái khe không gian đáng sợ. Không gian thỉnh thoảng co rút lại, lúc bành trướng, lúc lại vặn vẹo.
Ong!
Sóng gợn xuất hiện khắp nơi trong không gian này.
Trương Hằng hóa thành một đạo hư ảnh màu vàng kim. thân thề ở bên trong không gian này, cảm nhận biến hóa kỳ dị trong thế giới này.
ở trong này hắn cảm thấy được không gian quảng đợi vô tận. lắng nghe nhịp đập của không gian này. càng cảm thấy lực lượng khủng bố sinh ra từ không gian này.
Không biết đã ở trong nơi này bao lâu. Trương Hằng giống như một khối bọt biển điên cuồng hấp thu nước.
Ngày tháng trôi qua. mãi tới khi hắn không còn có thể lĩnh ngộ thêm được ảo điệu của Đoạn Không Quyết.
Rốt cục Trương Hằng cũng mở mắt ra bên trong không phiến không gian kỳ đị này. hai mắt lóe lên kim quang.
Hắn đột nhiên duỗi tay ra vung nhẹ.
Một luồng huyền quang màu vàng kim từ trên trời giáng xuống.
Keng -- rằng rắc!
Không gian sinh ra tầng tầng lớp lớp nếp uốn. phá ra một vết nứt lớn tới mức khiến người ta kinh hãi!
Từ khe nứt màu đen kia truyền ra một luồng lực lượng cắn nuốt nguyên thủy khủng bố.
- Không đúng... Đoạn Không Quyết? Ta còn chưa cảm nhận được bản chât của nó.
Trương Hằng nhắm mắt lại. lĩnh ngộ hơn nửa ngày mới thở dài một hơi:
- Hai thức trước của bảo tháp thì ta đã lĩnh ngộ khá thành công của Chấn Áp Quyết. lĩnh ngộ một chút với Âm Dương Quyết. Còn về Đoạn Không Quyết thì ta chỉ biết được chút da lông.
Những ngày sau đó, phân thân của Trương Hằng một lòng lĩnh ngộ thức thứ hai và thức thứ ba của bảo tháp.
Trong quá trình này. hắn lại có phát hiện, trong thức thứ hai và thức thứ ba dường như có chút liên quan.
Vì thế Trương Hằng chìm vào sự lĩnh ngộ điên cuồng trước nay chưa từng có.
Nhưng thời gian cuối cùng cũng có hạn.
Một năm sau, phân thân thứ ba của Trương Hằng rốt cục cũng ngưng luyện thành công.
Luyện ra phân thân thứ ba. bản tôn của Trương Hằng tiêu hao nguyên khí rất lớn. bắt đều khôi phục nguyên khí trong lĩnh vực không gian.
- Mấy ngày nay sư tôn lại bắt đầu điên cuồng tu luyện. ngay cả phân thân cũng ít xuất hiện...
ở trong đại điện của Phàm Vân Đảo, Quách Phong hơi nén lòng nói.
Tú Ninh cười dài đứng cạnh hắn nói:
- Sư tôn sở dĩ có được thành tựu giống như ngày này đó là nhờ sự cố gắng của hắn. Làm sao, ngươi sắp thăng cấp lên Độ Kiếp hậu kỳ chưa?
Quách Phong cười khổ nói:
- Từ sau khi tiến vào Độ Kiếp trung kỳ. ta liền gập phải bình cảnh không nhỏ. trong thời gian ngắn sợ là không thể tăng lên được nữa.
Tú Ninh lườm hắn một cái:
- Đại sư huynh, tốc độ tu luyện của ngươi nhanh như vậy. thời gian trăm năm tu tới Độ Kiếp trung kỳ, nhẹ nhàng vượt qua sơ kiếp, tiểu kiếp. Nếu để cho tu sĩ khác biết khẳng định sẽ ghen tức tới chết mất.
Quách Phong cười hắc hắc:
- Sư muội, tốc độ tu luyện của ngươi cũng rất nhanh mà. căn bản không kém gì ta, hiện giờ có tu vi Độ Kiếp trung kỳ rồi cảnh giới còn ổn định hơn ta một chút.
- Chuyện này bất đồng mà... Tú Ninh kế thừa lực lượng linh hồn của Tinh Nguyệt nữ thần mười vạn năm trước. Sau khi ta đạt tới Độ Kiếp trung kỳ thì tu vi tăng tiến cũng khó khăn hơn. không giống như đại sư huynh, có Thiên cơ thần mạch trong truyền thuyết, trong cơ thể lưu động huyết mạch Thiên Thần thượng cổ...
Tú Ninh thầm thở dài.
Đích xác nếu luận tiềm lực mà nói thì nàng còn kém Quách Phong. Có thể tưởng tượng được Quách Phong ngày sau cũng có thể thăng cấp lên Đại Thừa KỲ nhưng đối với Tú Ninh thì khó như lên trời vậy.
- Đúng rồi. mấy ngày nay Nhị sư đệ đã đạt được Huyết Chú Chi Trì do sư tôn ban cho. tu vi tăng tiến vùn vụt. không bao lâu nữa có thể tiến vào Độ Kiếp Kỳ.
Quách Phong đột nhiên đề cập với Nhị sư đệ Vân Dịch.
Tú Ninh vuốt cằm, gật gật đầu nói:
- Nhị sư huynh có được trân bảo như vậy. thân lại là Huyết Sát Quân Vương, sau khi thăng cấp lên Độ Kiếp KỲ xong thì thực lực của Tinh Nguyệt Môn sẽ tăng lên rất nhiều.
Có hai tu sĩ Đại Thừa Kỳ tọa trấn, cộng thêm ba vị tu sĩ Độ Kiếp Kỳ. có thể nói Tinh Nguyệt Môn của Phàm Vân Đảo có thực lực cao cường thế nào chứ, dù so với những thế lực siêu cấp được kế thừa qua vô số năm cũng không yếu hơn.
Ngay trong khi hai người đang nói chuyện thì một luồng huyết quang bạo ngược phóng vọt lên cao. Cả Phàm Vân Đảo đều chìm ngập trong huyết tinh kinh khủng.
Đồng thời vào Lúc này, trong hư không có một luồng thiên uy lẫm liệt không ai có thế chống nổi tràn xuống.
- Thiên kiếp?
Tú Ninh và Quách Phong kinh hô một tiếng.
- Nhất định là nhị sư huynh... Không ngờ hắn lại tiến vào Độ Kiếp sơ kỳ nhanh như vậy!
Tú Ninh kinh hô một tiếng.
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ phải gặp bốn lần thiên kiếp, phân biệt là sơ kiếp, tiểu kiếp, trung kiếp, đại kiếp nạn ứng với Độ Kiếp sơ kỳ, trung kỳ. hậu kỳ, đại viên mãn (thăng cấp).
Ba lần thiên kiếp đầu cũng không tính là nghịch thiên nhưng cũng không nhẹ nhàng. Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ bình thường dưới tình huống có chuẩn bị cũng chỉ có bốn phần chắc chắn vượt qua được.
Chỉ có vượt qua sơ kiếp mới chính thức tiến vào Độ Kiếp sơ kỳ.
Cũng vì thế mà Chu Vương Triều tồn tại rất nhiều cường giả cấp phủ chủ. Cảnh giới của bọn họ đạt tới độ kiếp tiền kỳ nhưng lại không nắm chắc vượt qua được sơ kiếp, vì thể phải hạn chế pháp lực ở trong Hợp Thể Kỳ.
Xoẹt xoẹt ~
Lôi điện lóe lên. Một đám kiếp vân màu xám hiện ra bên trong động khẩu màu đen.
Nhưng ngay giờ phút này. một bàn tay khổng lồ màu vàng từ trên bầu trời giáng xuống chụp lấy kiếp vân màu xám.
-Đó là...
Biến cố như vậy khiến toàn bộ tu sĩ Phàm Vân Đảo kinh ngạc không thôi.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
-Đó là...
Tất cả tu sĩ trên Phàm Vân Đảo đều vô cùng rung động.
Một bàn tay khổng lồ màu vàng đột nhiên sinh ra. xé rách hư không, mang theo một luồng khí thế đứng đầu thiên hạ túm về phía đám mây thiên kiếp màu xám kia.
Vút ~
Bàn tay khổng lồ kia trong chớp mắt đã chụp lấy đám mây màu xám.
Xoẹt xoẹt~
Từng luồng lôi xà lượn lờ trên kiếp vân. lập tức quấn quanh bàn tay khổng lồ kia.
Nhưng từ bàn tay màu vàng khổng lồ này đột nhiên lại tỏa ra một luồng lôi quang màu tím đen, đánh bật lôi xà khí thế kinh người kia trở lại.
Xét về đẳng cấp, lôi điện màu tím đen này hiển nhiên phải cao hơn thiên lôi màu tím một bậc.
Trong nhất thời kiếp vân màu xám liền bị bàn tay khổng lồ màu vàng bắt được, không ngừng giãy dụa. lực lượng càng lúc càng lớn.
Đồng thời kiếp vân này không quên nhiệm vụ của mình, bắt đầu ngưng tụ lực lượng thiên lôi nhằm vào người độ kiếp kia.
Bên dưới kiếp vân có một thiếu niên đã tạo thành sóng máu cuồng bạo ác liệt kia. chính là nhị đệ tử của Trương Hằng, Vân Dịch.
- Sao có thể chứ...
Hắn không thể tin nổi nhìn tất cả cảnh tượng trước mặt, ánh mắt dừng lại trên bàn tay khổng lồ màu vàng kia. thì thào nói nhỏ:
- Chẳng lẽ là sư tôn?
- Đây nhất định là cánh tay của sư tôn!
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tú Ninh lộ vẻ khiếp sợ hiếm ấy, thì thào nói nhỏ:
- Chuyện này sao có thể chứ? Dựa vào nhân lực trói buộc thiên kiếp sao?
Quách Phong nhìn chằm chằm vào bàn tay khổng lồ màu vàng đang bắt lấy thiên kiếp kia, trên mặt lộ chút hưng phấn và điên cuồng.
- Sư tôn quá lợi hại!
Vô hình trung, sự kính ngưỡng của Quách Phong đối với Trương Hằng đã đạt tới một độ cao trước nay chưa từng có.
- Dùng nhân lực can thiệp vào thiên kiếp, không sợ bị trời phạt sao?
Trong một tòa nhà gỗ tại Phàm Vân Đảo. Lạc Hà nhìn tình cảnh trên hư không, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng.
Quả nhiên đang lúc hắn có ý nghĩ như vậy thì kiếp vân màu xám trên bầu trời chợt run lên.
Ầm!
Một luồng uy lực kinh thiên động địa ập thẳng xuống hư không của Phàm Vân Đảo.
Xoẹt xoẹt!
Chín luồng thiên lôi màu tím xoay chuyển. hình thành một con lôi long giương nanh múa vuốt lao tới chỗ hư không kia.
Uy lực như vậy, dù là tiên nhân thượng giới giáng trần cũng sẽ bị đánh cho tan xương nát thịt, không hề có sức phản kháng.
Lôi đình thiên phạt!
- Không ổn!
Lạc Hà và Tú Ninh gần như đồng thời kêu lên kinh hãi.
Ông-
Một thân ảnh màu vàng kim bước ra từ trong chỗ hư không kia, đúng là Trương Hằng.
Trên mặt Trương Hằng lộ vẻ ngưng trọng, đôi mắt lóe lên ánh sáng vàng, tất cả khí tức trên người đều hoàn toàn tiêu tán.
Giờ khắc này thời gian trôi đi chậm chạp vô cùng.
Trong hư không của toàn bộ Phàm Vân Đảo chỉ còn lại một luồng lôi điện thiên phạt.
Trương Hằng nhìn lên lôi điện thiên phạt, sắc mặt dần dịu lại. máu huyết trong cơ thể cũng thả lỏng ra.
Da thịt hắn tòa sáng như thủy tinh dưới ánh sáng mặt trời, cả người giống như thần linh vậy.
Ầm!
Lôi đình thiên phạt đánh thẳng xuống đầu hắn.
Trương Hằng không hề chống cự. cứ bình tĩnh đứng đó.
Răng rắc -
Không hề nghi ngờ gì nữa. thân thể Trương Hằng bị thiên lôi đánh trúng liền tan xương nát thịt.
Hóa thành tro bụi!
Sau khi độ được Dị Loại Thiên Kiếp. Trương Hằng lại một lần nữa bị thiên lôi đánh cho tan thành mây khói.
Tất cả tu sĩ của Phàm Vân Đảo đều giật mình ngẩn ra. có người có há to miệng, tiếng kêu sợ hãi bị nghẹn lại không thể phát ra.
- Chết rồi sao?
- Cứ thế mà chết sao...
Chẳng lẽ Trương Hằng không chết trong Dị Loại Thiên Kiếp mà lại có thể chết dưới lôi đình thiên phạt này?
Nếu quả thật là như thế thì cường giả cấm kỵ của giới này sợ là sẽ cười tới rụng rằng mất.
- Sư tôn!
Hô hấp của Vân Dịch dồn dập. khuôn mặt lộ vẻ hổ thẹn. Hắn vốn luôn ác nghiệt khát máu mà lúc này trên mặt cùng chảy xuôi dòng nước mắt nóng bòng.
- Sư tôn nhất định không chết!
Quách Phong cắn chặt rằng, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong và tự tin.
Vút!
Lạc Hà thuấn di ra. sắc mặt nghiêm nghị, đối diện với Tú Ninh.
- Đây... Chẳng lẽ là ?
Trong lòng hai người đều lập tức hiện lên suy nghĩ sắc sảo.
-Bất tử kim thân?!
Thần niệm của hai người đồng thời truyền âm, nói ra ý nghĩ của chính mình.
Trong hư không có thể thấy được những viên cầu rất nhỏ màu vàng dần dần phân hóa, nhỏ dần. thoát khỏi khả năng mắt thường có thể nhìn thấy, cuối cùng thoát khỏi sự nắm bắt của thần thức.
Trong vùng thiên địa này rốt cục không còn thấy chút khí tức gì có liên quan tới Trương Hằng.
Thiên kiếp vẫn nổi lên như trước, Kiếp vân trên bầu trời tỏa ra tầng tầng lớp lớp thiên lôi màu tím đáng sợ.
Đạo thiên lôi thứ nhất sắp sứa giáng xuống.
- Sư tôn...
Trong mắt Vân Dịch có càng nhiều nước mắt hơn. huyết quang quanh thân nhộn nhạo, khiến cho sinh linh trong phạm vi mười vạn dặm phải thấp thỏm bất an.
Là Huyết Sát Quán Vương sắp bước vào Độ Kiếp Kỳ. khí sát lục mà hắn sở hữu nếu phát huy ra toàn lực có thể huyết tẩy cả một vùng hải vực.
- Vân Dịch, không cần kinh hoảng, dụng tâm độ kiếp!
Lạc Hà nghiêm khắc quát lớn.
Với tâm tính thế này của hắn mà độ thiên kiếp thì tám chín phần mười là sẽ đi theo bước chân của Trương Hằng.
- Nhưng sư tôn...
Vân Dịch vẫn không thể khống chế tâm tình của chính mình.
Lạc Hà và Tú Ninh nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.
Thời điểm độ thiên kiếp, tâm tính của tu sĩ là cực kỳ trọng yếu. Nếu thiếu ổn định thì không phải là cửu tử nhất sinh, nữa mà chắc chắn phải chết.
Nhưng vào lúc này lại là thời điểm Vân Dịch chấn động bất an. ở sâu trong linh hồn hắn phía trên dòng sông máu đột nhiên sinh ra một đôi mắt thần linh tỏa ra kim quang sáng ngời.
Đôi mắt này có thân vận hoàn toàn giống như quá khứ, chỉ khác là từ màu bạc biến thành màu vàng.
Đồng thời nó còn sỡ hữu lực lượng chấn nhiếp cường đại hơn so với trước kia không biết bao nhiêu lần.
Nếu nói trước kia Thần Linh Nhãn có thể mang tới cho Vân Dịch áp lực như ngàn cân thì lúc này đôi mắt màu vàng này lại như ngọn núi cả vạn cân đè xuống.
- Đây là... Thần Linh Nhãn của sư tôn!
Trên mặt Vân Dịch hiện lên vẻ vui mừng, cảm giác U uất hổ thẹn trong lòng liền hóa thành tâm tình kích động và mừng vui như điên.
Khi thấy đôi mắt Thần Linh Nhãn màu vàng này xuất hiện trong linh hồn hắn hắn liền có thể cảm nhận được sự tồn tại của Trương Hằng.
- Vân Dịch, chuẩn bị độ thiên kiếp đi!
Giọng nói của Trương Hằng vang vọng bên tai hắn.
Cùng với lời nói này. những luồng ánh sáng màu vàng hoa mỹ ngưng tụ trong hư không. Chỉ trong thời gian nửa khắc, Trương Hằng lại trở về nguyên dạng.
Trên mặt Trương Hằng hiện lên ý cười, đứng giữa hư không, ánh mắt đảo quá mấy người nơi này.
Nếu so với lúc trước thì Trương Hằng không khác gì. Nếu nói là có biến hóa thì chính là sắc mặt hắn tái hơn. khí tức trên người yếu hơn trước ba phần.
- Bất tử kim thân quả nhiên là nghịch thiên, trong giới này có thể xưng là bất diệt thể mạnh nhất cũng không đủ!
Lạc Hà tươi cười sáng lạn trong tiếng kiếp vân cuồn cuộn.
Vào giờ khắc này trong lòng hắn vui mừng vô cùng. Trương Hằng đạt được thành tựu càng cao hắn lại càng cao hứng.
Đôi mắt Tú Ninh lóe lên những tia sáng kỳ dị. giọng nói mềm mại truyền tới:
- Bất tử kim thân, bất tử bất diệt, nói như thế thì trong giới này không ai có thể giết sư tôn...
Bất từ kim thân là chất biến lớn nhất sau khi Trương Hằng từ tầng ba Luyện Thiên Hóa Địa Công đột phá lên tầng bốn.
Từ thân thể phàm thai lột xác biến thành bất tử kim thân của tiên nhân.
Thử hỏi trong giới này ai còn đám tranh đấu với hắn !!!
Lạc Hà thản nhiên nói.
- Công pháp tu luyện thuộc tính bất diệt cho thân thể cũng có trong giới này nhưng hiệu quả còn kém xa so với bất tử kim thân.
Quanh thân thể Trương Hằng lóe lên những phù văn màu vàng, rung động loạt xoạt bên ngoài thân thể hắn. Hắn cười ha hả nói:
- Lúc trước ta mới bắt đầu tạo thành bất tử kim thân, giờ cần phải củng cố, tốt nhất là trải qua một lần xương tan thịt nát mới có thể khiến thần thông này đạt gần tới viên mãn. Vừa rồi thấy Vân Dịch độ thiên kiếp nên mới có ý tưởng như vậy.
-Ha ha. thì ra là thế...
Lạc Hà bừng tỉnh đại ngộ. cũng cười dài một trận.
Ngẫm lại thì Trương Hằng cũng không ngốc như vậy. tự dưng lại chọc vào thiên phạt làm gì?
Người không biết còn nghĩ là hắn ngu ngốc.
Nhưng hắn lại mượn lực lượng thiên phạt này củng cố bất tử kim thân mới thành công bước đầu.
về phần tại sao lại chọn thiên kiếp này hắn cũng đã có chú ý.
Đầu tiên là thiên kiếp này đủ mạnh, lại nằm trong phạm vi Trương Hằng có thể khống chế. Bởi vì hắn có con bài chưa lật là Hư Không Hỏa diễm. Tiếp đó là trong giới này, có công kích gì có thể đánh cho bất tử kim thân của Trương Hằng tan thành mây khói chứ.
Chỉ có nghĩ thông suốt hoàn toàn được điểm này mới có thể cảm nhận được dũng khí và khí phách của Trương Hằng.
Loẹt xoẹt ~
Thân thể Trương Hằng còn tràn ra những tia lôi điện màu tím còn sót lại. vờn quanh thân thể hắn.
- Trải qua lần thiên phạt ngưng luyện này. bất tử kim thân ta tu luyện dường như còn hơi có tiến bộ.
Trương Hằng thả lỏng thân thể từng chút một. những đạo lôi quang màu tím chảy xuôi trên người, nhanh chóng bị hấp thu.
Trên thực tế, bất tử kim thân chính là thần thông chủ tu của Trương Hằng sau khi hắn tiến vào tầng bốn cổ tháp.
Sau thân ngoại hóa thân, Phá Diệt Thần Quang, ngự thần, bất tử kim thân chính là một thần thông chủ tu của Trương Hằng, Yêu cầu tu luyện của loại thần thông này cực cao. cần phải vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp mới đặt chân được vào công pháp tầng bốn.
Đúng lúc này, kiếp vân trên bầu trời rốt cục đã tạo thành thành công đạo thiên lôi đầu tiên.
- Vân Dịch, sư tôn sẽ không ra tay. Ngươi nhất định phải độc lập vượt qua thiên kiếp đầu tiên này.
Trương Hằng thản nhiên nói với đệ tử.
- Sư tôn yên tâm, Vân Dịch nhất định không phụ sứ mệnh.
Tâm tính của Vân Dịch trong nháy mắt liên điều chỉnh đạt tới trạng thái đỉnh phong trước này chưa từng có.
Loẹt xoẹt!
Thiên lôi màu tím từ trên trời giáng xuống.
Đây là đạo thiên kiếp đầu tiên.
Ầm!
Vân Dịch tế ra Huyết Ma Kiếm cùng với Huyết Hồn Phiên, huyết quang chấn động không gian, hình thành một tầng phòng ngự cường đại. Đạo thiên lôi thứ nhất vượt qua tầng phòng ngự này chỉ còn lại một tia thiên lôi rất nhỏ, không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.
Một lát sau, đạo thiên lôi thứ hai giáng xuống. Lần này Vân Dịch bị thương không nhẹ.
Uy lực của đạo thiên lôi thứ ba còn gấp hai ba lần đạo thiên lôi thứ hai, uy thế kinh người, ầm một tiếng liền đánh thành một lỗ thủng trên Huyết Hồn Phiên. Tuy nhiên cũng may là Huyết Hồn Phiên có lực lượng huyết hồn cường đại. vẫn có thể chịu được sự thương tổn này.
Phụt!
Vân Dịch phun ra một búng máu tươi, thân thể lung lay sắp đổ. Cuối cùng huyết quang sâu trong linh hồn hắn nở rộ. gọi ra Huyết Chú Chi Trì hóa giải đạo thiên kiếp thứ ba.
Độ qua liên tục ba đạo thiên lôi, đến đạo thiên lôi cuối cùng thì Vân Dịch đã lung lay sắp đổ.
Tuy nhiên thiên kiếp vẫn chưa kết thúc. Một luồng hỏa diễm màu tím từ trên trời giáng xuống, bọc lấy Vân Dịch.
Đây là Tâm Ma kiếp!
Lạc Hà, Trương Hằng. Tú Ninh đều lộ vẻ ngưng trọng.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trong chớp mắt, Vân Dịch bị một đoàn tử diễm trong hư không buông xuống bao phủ. Thân mình của hắn cũng dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Dưới đám mây màu xám chỉ còn lại có một đoàn tử diễm quỷ dị lấp lóe không ngừng, tán ra một cổ thiên uy không thể chống cự.
Bốn phía rơi vào cảnh tĩnh lặng, toàn bộ chúng tu sĩ Phàm Vân Đảo giờ khắc này đều như ngừng hô hấp.
Đám người Trương Hằng trầm mặc không nói gì. trên mặt ai nấy đều lộ vẻ ngưng trọng.
Vân Dịch có thể vượt qua thiên lôi. điều này cũng không ra ngoài ý liệu của Trương Hằng. nhưng kế tiếp tâm ma kiếp lại cực kỳ gian nan.
Thân là Huyết Sát Quân Vương, hắn trầm luân trong giết chóc máu tanh một thời gian dài, tu vi lại tăng trưởng nhanh như vậy. khẳng định không thể dễ dàng vượt qua tâm ma kiếp.
Mở đôi mắt lóng lánh kim quang, nhìn đoàn sương mờ màu tím kia. Trương Hằng khẽ nhíu mày.
- Sư tôn! Tình huống của nhị sư đệ như thế nào. hắn có thể vượt qua tâm ma kiếp lần này hay không?
Quách Phong tỏ vẻ lo lắng hỏi:
- Đệ tử nhớ rõ khi mình mới vừa đặt chân vào Độ Kiếp KỲ. đối mặt với thiên kiếp, cũng không có đánh xuống tâm ma kiếp.
Lạc Hà giải thích nói:
- Trừ một lần thiên kiếp cuối cùng tấn chức Đại Thừa KỲ ra. ba lần thiên kiếp trước đó cũng không phải mỗi người đều sẽ đánh xuống tâm ma kiếp. Nếu tâm tình không hề sơ hở, đạt tới như ý viên mãn, hơn phân nửa tâm ma kiếp sẽ không đánh xuống.
- Nhưng một khi tâm ma kiếp đánh xuống, tỷ lệ thành công độ kiếp sẽ giảm mạnh.
Lạc Hà nói thêm, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt tập trang nhìn về phía đoàn hỏa diễm màu tím lúc sáng lúc tối kia, khẽ thở dài một hơi. dường như cũng rất lo lắng cho Vân Dịch.
Trong đôi mắt sáng của Tú Ninh lóe ra vài tia tinh quang, nói với Trương Hằng:
- Sư tôn! Nếu nhị sư huynh không vượt qua khảo nghiệm của tâm ma kiếp, ngài có thể trợ giúp huynh ấy hay không?
Trương Hằng sắc mặt lãnh đạm, hừ lạnh nói:
- Tâm ma kiếp, bất lực!
Thanh âm lãnh lạnh của hắn dường như không đụợc tự nhiên, mấy người Tú Ninh đều hai mặt nhìn nhau, nhưng nghĩ lại, cũng không cảm thấy có gì lạ.
Tâm ma kiếp, là khảo nghiệm về phương diện cảnh giới của tu sĩ. không có quan hệ nhiều với pháp lực thâm hậu hoặc là thực lực cao thấp của bản thân.
Tên gọi như ý nghĩa: tâm ma kiếp, chính là đề cặp tới kiếp nạn về mặt tâm linh, người khác sao có thể nhúng tay?
Lạc Hà đứng ở bên cạnh Trương Hằng, dùng thần niệm truyền âm nói:
- Ngươi thật sự không có cách nào trợ giúp hắn độ tâm ma kiếp sao? Ta nhớ rõ lúc trước thời điểm ở Huyết Sát động phủ, ngươi thông qua Hư KhôngHỏa diễm, có thể ảnh hưởng uy lực lớn nhỏ của thiên kiếp mà!
Trương Hằng sắc mặt bình tĩnh nói:
- Trí đến chết rồi sau đó sinh ra, nếu để tồn tại trong lòng hắn dù là một chút xíu tâm lý may mắn. sẽ làm cho hiệu quả của thiên kiếp giảm xuống thật lớn!
Lạc Hà cười ha hả, thở một hơi dài nhẹ nhõm, gật đầu đồng ý nói:
- Độ thiên kiếp tới một mức độ nào đó mà nói cũng có thể tăng lên tu vi của tu sĩ. tâm ma kiếp có thể tôi luyện thật tốt cho tâm cảnh người này, nếu có thể để hắn một mình vượt qua, đương nhiên là kết quả tốt nhất.
Ngay khoảnh khắc đó. kim mang trong hai mắt Trương Hằng trở nên dịu đi rất nhiều, trên mặt cũng giãn ra dễ chịu.
Lạc Hà mặt đầy ý cười, từ trong biến hóa thần sắc của Trương Hằng có thể đoán ra, Vân Dịch rơi vào khốn cảnh ma kiếp trong lòng lần này. khẳng định sẽ có chuyển biến tốt.
- Đúng rồi, sao ta không nhìn thấy Tuyết Dung?
Lạc Hà đảo ánh mắt nhìn lướt qua toàn bộ Phàm Vân Đảo, kinh ngạc hỏi.
Trương Hằng lạnh nhạt nói:
- Vì tránh cho nàng thêm nhiều lo lắng, thời điểm ta can thiệp vào thiên kiếp kia, nên tạm thời lưu nàng lại trong lĩnh vực không gian.
Dứt lời, Trương Hằng vừa động ý niệm, Ninh Tuyết Dung liền hiện ra bên cạnh hắn.
Ninh Tuyết Dung vừa định lên tiếng, đột nhiên cảm nhận được khí tức áp lực ở chung quanh, nàng đưa mắt nhìn liên thấy đám kiếp vân cùng đoàn tử diễm đại biểu tâm ma kiếp trong hư không kia.
Nàng lập tức hiểu được, cả kinh thấp giọng kêu lên:
- Vân Dịch không ngờ đang độ thiên kiếp, chuyện trọng yếu như vậy mà đại ca lại để ta ở trong lĩnh vực không gian.
Trương Hằng cười giả lả nói:
- Ta không phải cho muội đi ra rồi sao?
Mấy người còn lại. cũng không phái đứa ngốc, vội vàng trợ giúp ăn khớp với Trương Hằng.
“Phù!”
Đúng lúc này, đoàn tử diễm kia biến mất vào hư không, hiện ra thân hình của Vân Dịch.
Đập vào mắt là Vân Dịch toàn thân ướt đẫm. quần áo xốc xếch, sắc mặt chật vật, khóe miệng còn lưu lại một ít vết máu.
Mặc dù nhìn qua vô cùng chật vật. nhưng ánh mắt của hắn lại có vẻ sáng ngời thâm thúy hơn. so với trước kia càng kiên định hữu lực hơn.
Trương Hằng cùng Lạc Hà thầm gật đầu tán thưởng, xem ra trải qua “tâm ma kiếp" lần này. về tâm cảnh của Vân Dịch đã nâng cao một bước.
- Sư huynh! Nhìn dáng vẻ của huynh. vừa rồi hẳn là đã trái qua một phen hung hiểm, cuối cùng huynh làm thế nào vượt qua tâm ma kiếp vậy?
Tú Ninh tò mò hỏi.
Mọi người cũng đều dừng ánh mắt trên mặt Vân Dịch.
- Đúng vậy, sư đệ! Nói xem ngươi trái qua độ tâm ma kiếp thế nào!
Quách Phong thúc giục.
Vân Dịch mặt lộ vẻ hổ thẹn nói:
- Đều do tu vi của ta tăng lên quá nhanh, tâm cảnh cũng không ổn định, mới dẫn tới tâm ma kiếp. Dưới tâm ma kiếp đó. tâm linh ta thiếu chút nữa đã rơi vào giết chóc tuyệt đối. mất đi tất cả lý trí. nhưng ở thời điểm cuối cùng, ta đột nhiên nhớ tới Thần Linh Nhãn của sư tôn...
- Ngay khoành khắc đó. Thần Linh Nhãn của sư tôn giống như ngọn đèn tỏa sáng chiếu rọi trong hắc ám cùng giết chóc tuyệt đối kia, giúp tâm thần ta đại phát thần uy. dọa cho tâm ma nảy sinh kia sợ tới mức hồn phi phách tán. Cuối cùng, ta liền thoái mái vô cùng vượt qua tâm ma kiếp. Cảm giác tu vi của tâm cảnh có điều tăng tiến.
Vân Dịch vừa nhớ lại, vừa nói.
Cuối cùng, ánh mắt hắn đừng ở trên mặt Trương Hằng, khom người thật sâu:
- Đa tạ sư tôn tương trợ!
Mọi người tại đây, ai nẩy đều kinh ngạc không thôi.
Mượn dùng ngoại lực để độ tâm ma kiếp, điều này cũng quá khó tin!
Tú Ninh tựa cười như không cười nói:
- Không nghĩ tới Thần Linh Nhãn của sư tôn còn có tác dụng xua tan tâm ma.
Thần Linh Nhãn không ngờ lại dọa cho tâm ma của Vân Dịch sợ tới mức hồn phi phách tán, uy hiệu này quả thực đáng sợ.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Ngươi có thể vượt qua tâm ma kiếp lần này. chủ yếu vẫn là dựa vào chính mình, sư tôn vừa rồi cũng không có ra tay.
Lạc Hà như có chút suy nghĩ, cười ha hả nói với Vân Dịch:
- Chỉ cần sư tôn ngươi còn tồn tại trên thế giới này. đồng thời ngươi lại không sinh ra một chút lòng riêng tư gì đối với hắn như vậy từ nay về sau. bất cứ tâm ma kiếp gì đều không thể chân chính chạm tới ngươi được. Trừ phi thực lực của ngươi vượt qua sư tôn của mình.
Vân Dịch mừng rỡ:
- Cho tới bây giờ ta đối với sư tôn đều là tôn kính và sùng bái tuyệt đối. vĩnh viễn cũng không có nghĩ tới sẽ vượt qua người. Từ nay về sau, ta độ thiên kiếp so với người khác có nhiều hơn một tấm kim bài miễn tử!
Lạc Hà nhắc nhở:
- Đây thực ra là một loại phương pháp bá đạo dùng ma khắc ma. Hiệu quả của Thần Linh Nhãn đích xác là nghịch thiên nhưng ở một mức độ nào đó. nó xem như là một loại tâm ma khác trong tâm linh của ngươi. Chỉ cần ngươi đối với sư tôn của mình không sinh ra dị tâm cùng bài xích gì, nó sẽ vĩnh viễn là Thần Linh chấn nhiếp tất cả tâm ma trong lòng ngươi.
Trương Hằng lại trầm ngâm suy nghĩ, từ khi tu luyện “Thần Linh Nhãn” loại thần thông phụ trợ này. mình đi lại trên thế gian liền thoái mái han rất nhiều.
Có thể nói, trong các thần thông Trương Hằng tu luyện. “Thần Linh Nhãn” hoàn toàn xứng đáng là thần thông phụ trợ đệ nhất. Bởi vì thần thông này hoàn toàn là dùng để phụ trợ. không có bất cứ sức chiến đấu thực chất gì. mới không có bị liệt vào thần thông chủ tu.
Trên thực tế, trong cả tháp trong ngọc giản còn có rất nhiều thần thông phụ trợ cùng các loại bí thuật, mỗi một thứ tu luyện đến mức tận cùng, đều có thể ngạo thị nhất giới.
Nhưng tinh lực của con người dù sao cũng có hạn. Trương Hằng có thể lựa chọn “Thần Linh Nhãn” loại thần thông cực kỳ có tác dụng này với bản thân hắn mà nói cũng là thập phần may mắn.
- Đệ tử hiểu rồi!
Vân Dịch nói với ánh mắt chân thành, vạn phần cảm kích.
Nhớ ngày đó, hắn chẳng qua là một tu sĩ Huyết Ma Đạo bình thường trên Phàm Vân Đảo. chính là nhờ có Trương Hằng mới có thể tu luyện tới cảnh giới Độ Kiếp sơ kỳ hiện nay.
Trương Hằng trầm ngâm một lát rồi nói:
- Có Huyết Chú Trì trợ giúp, ngươi sớm hay muộn cũng tu luyện đến Đại Thừa Kỳ. chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Lúc này, ta có một chuyện phải nhắc nhở ngươi.
Dứt lời, Trương Hằng vừa động ý niệm, hắn cùng Vân Dịch đồng thời biến mất trên hư không, tiến vào “Lĩnh vực không gian”.
- Sư tôn mang đệ tử vào đây. có chuyện gì?
Vân Dịch nghi hoặc hỏi.
Trương Hằng dùng hai tròng mắt thần bí sâu thẳm, đánh giá hắn một lát, nói:
- Ngươi hiện tại là Huyết Sát Quân Vương duy nhất trong hạ giới, lại có được chính phẩm tu luyện Huyết Chú Trì có thể so với Tiên bảo bực này. Ta có một loại ý tưởng, có lẽ ngươi có cơ hội kế thừa y bát của Huyết Sát Thần Đế...
- Huyết Sát Thần Đế?
Vân Dịch ngẩn ra:
- Ý của sư tôn ngài là?
Trương Hằng trầm ngâm một hồi. rồi nói:
- Đây chỉ là ý tưởng của vi sư. sự thật hơn phân nửa sẽ không phát triển theo ý nguyện của ta. cái này đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực. thay đổi một ván cờ tồn tại đã rất lâu rồi. Hiện tại ta có một quyết định chính là sẽ mang ngươi cùng đi Huyết Sát chủ động phủ. ngày sau có thể lấy được thành tựu như thế nào. chỉ có thể xem kỳ ngộ của ngươi.
Vân Dịch chỉ mơ hồ hiểu được một chút ý tưởng của Trương Hằng, liền gật đầu nói:
- Đô nhi hoàn toàn nghe theo ý của sư tôn.
- Đúng rồi! Sau khi tiến vào Độ Kiếp Kỳ. uy lực của Huyết Hồn Phiên cùng Huyết Ma Kiếm trong tay ngươi cũng có chút không đủ vi sư có thể giúp ngươi ngưng luyện một phen, tái mượn dùng Huyết Chú Trì và một ít cực phẩm tài liệu, luyện chế chúng thành Thông linh Pháp bảo cực phẩm, hẳn là cũng không khó lắm.
Trương Hằng chợt nghĩ tới một chuyện liền nói.
Vân Dịch gật đầu nói:
- Huyết Hồn Phiên cùng Huyết Ma Kiếm đều còn có không gian tăng lên thật lớn. nhưng bằng vào tu vi của đệ tử. chỉ sợ cần tới thời gian mấy ngàn năm.
- Ngươi hãy giao hai kiện Pháp bảo này cho ta.
Trương Hằng bảo Vân Dịch giao cho mình Huyết Hồn Phiên và Huyết Ma Kiếm, rồi phân phó:
- Ngươi cứ đứng một bên. chờ nửa tháng sau, là sư tôn có thể thành công rồi.
Dứt lời, hắn liền bắt đầu trợ giúp Vân Dịch thăng cấp uy lực của hai kiện bảo vật Huyết Ma Đạo này.
Mười mấy ngày sau, hai cổ khí tức Linh bảo cường đại phóng ra trong lĩnh vực không gian.
- Đây!
Trương Hằng thực tùy ý. thuận tay ném một cái. giao cho Vân Dịch ‘'Huyết Hồn Phiên” cùng “Huyết Ma Kiếm” đã tấn chức thành Thông linh Pháp bảo cực phẩm.
Động tác của hắn tựa như ném đồ vật rác rười.
Vân Dịch mừng rỡ tiếp nhận hai kiện Thông linh Pháp bảo cực phẩm, trong mắt phát ra thần quang kích động:
- Cảm tạ sư tôn ban ân!
Đó chính là Thông linh Pháp bảo cực phẩm nha! Thậm chí được một số môn phái lớn trên Chu Vương Triều, cung phụng làm trấn phái chi bảo!
Tại hạ giới. Thông linh Pháp bảo cực phẩm, chính là ngụy Tiên bảo!
Trương Hằng phất tay áo, nói:
- Hai kiện Thông linh Pháp bảo mà thôi, ngươi trước cầm về để ma hợp một phen, ngươi mới tiến vào Độ Kiếp Kỳ. cũng nên chú ý củng cố tu vi.
- Dạ. sư tôn!
Vân Dịch rời khỏi lĩnh vực không gian.
Trương Hằng cho phân thân đi ra ngoài hội hợp cùng đám người Lạc Hà, chính mình trầm ngâm một lát, đột nhiên duỗi tay ra.
“Ông!”
Trước người hắn lập tức nhiều thêm hai kiện bảo vật tản ra khí tức bễ nghễ nhất giới.
- Tiên bảo... chờ ngươi đã lâu!
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm. trong mắt lóe ra hào quang hưng phấn.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lúc này, trước mặt Trương Hằng lơ lửng hai kiện Tiên bảo.
Trong đó một kiện Tiên bảo là một cái hồ lô cả vật thể có màu da cam, tản mát ra một uy lực cực lớn mơ hồ như muốn phá vỡ trói buộc của nhất giới này.
“Đây là một kiện Tiên bảo loại phụ trợ. có lẽ có công hiệu đặc thù gì đó. ta trước cứ lưu trữ lại về sau hoặc giả có thể có công dụng.”
Xem kỳ thật lâu sau, Trương Hằng rốt cục làm ra một cái quyết định, trước thu cất hồ lô màu da cam này.
Ánh mắt đời tới trên kiện Tiên bảo hình kiếm kia.
Trên kiện Tiên bảo này xoay quanh từng đạo lôi xà khí thế kinh người, tán phát ra lực lượng hủy diệt đáng sợ, Thậm chí có thể khiến Trương Hằng có được “Bất tử kim thân” cũng phải sinh ra một dự cảm nguy cơ.
“Kiện Pháp bảo công kích này, được xếp vào loại Tiên bảo khẳng định cũng không phải vật tầm thường!”
Trương Hằng sắc mặt chợt nghiêm lại. trịnh trọng chăm chú nhìn Tiên bảo hình kiếm trước mắt.
“Nếu muốn luyện hóa kiện Tiên bảo này thành bản mạng Pháp bảo của mình, chỉ sợ không có đơn giản như vậy. Mà tâm thần ta sớm đã dung hợp cùng Phá Không Kiếm, đồng thời lĩnh hội kiếm ý chí cường, không bằng thử lấy bảo này làm đỉnh lô. sử dụng bí thuật Thiên Chuy Bách Luyện. để Phá Không Kiếm tiếp tục tăng lên một cấp bậc. tối thiểu cũng có thể luyện chế thành một kiện Tiên bảo uy lực không tầm thường!” Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Hằng không ngừng động tâm. trên mặt hiện rõ vẻ hưng phấn và chờ mong.
ở hạ giới này, nếu có thể luyện chế được một kiện Tiên bảo thuộc về mình, thì đúng là một sự kiện đáng để chờ mong.
Tiên bảo thu được này chung quy là kết quả của người khác luyện chế, mà nếu làm cho Phá Không Kiếm tấn chức thành Tiên bảo. chẳng những có thể giúp Trương Hằng phát huy như ý muốn, còn có thể tăng mạnh tín niệm của hắn.
Muốn làm liền làm ngay. Trương Hằng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra Phá Không Kiếm.
Phá Không Kiếm mới vừa hiện thân. Tiên bảo hình kiếm kia liền lóe ra lực lượng lôi điện cực kỳ khủng bố. tản phát ra uy lực tinh thần khiến cho người ta sợ hãi, so với nhân vật cấp Tán tiên còn lợi hại hơn vài phần.
Phá Không Kiếm dường như có chút sợ hãi. hóa thành thanh tiểu kiếm một thước trong suốt, quay tròn trên không khu vực lòng bản tay Trương Hằng, phát ra một tràng tiếng ngân “ong ong”.
- Không cần sợ hãi. nó chẳng qua là lô đỉnh hỗ trợ ngươi thăng cấp mà thôi.
Trương Hằng thấy tình cảnh như vậy, không khỏi buồn cuời, vội vàng an ủi nó.
Phá Không Kiếm tâm ý tương thông cùng Trương Hằng, lập tức bình tĩnh trở lại. truyền đến cho hắn một dao động tinh thần mang ý cảm kích.
- Cái gì? Bảo ta làm lô đỉnh! Tu sĩ nhân loại, ngươi muốn chết sao!
Tiên bảo hình kiếm kia. hướng về phía Trương Hằng phát ra một tràng rít gào. uy áp cường đại làm cho không gian trong lĩnh vực không gian hơi rung chuyển.
“Chi chi...”
Từng đạo lôi điện màu tím xanh đáng sợ vờn quanh trên Tiên bảo.
Dường như nó đang thị uy với Trương Hằng!
- Hừ! Ngươi muốn như thế nào?
Trương Hằng mắt lạnh nhìn chằm chằm kiện Tiên bảo hình kiếm đáng sợ kia.
Chẳng bao lâu sau kiện Tiên bảo này liền thấy được thực lực miểu sát của hắn.
Hồi trước, Trương Hằng đối với hai kiện Tiên bảo này đều mang lòng sợ hãi thật sâu sắc, Thậm chí coi chúng là vật cấm kỵ.
Nhưng lúc này, Trương Hằng chỉ là dùng ánh mất lạnh lùng nhìn nó.
- Nhân loại, với thực lực của ngươi hiện tại. thật ra miễn cưỡng có tư cách sử dụng ta... về phần thanh ngụy Tiên bảo rác rưỡi trong tay ngươi kia, tốt hơn là ném qua một bên đi, làm vật bổ sung đi.
Tiên bảo hình kiếm ngông cuồng tự đại nói.
- Làm vật bổ sung? Không được!
Phá Không Kiếm nổi giận rồi. “đẳng” một cái, từ trong tay Trương Hằng nháy ra, bay thẳng tới chém vào Tiên bảo hình kiếm.
Phá Không Kiếm là tự tay Trương Hằng sáng lập. cùng ẩn chứa “kiếm ý chí cường”, tuyệt đối có được tôn nghiêm cùng ngạo khí của chính mình, sao có thể dễ dàng chấp nhận làm một Pháp bảo thay thế bổ sung?
Cho nên, nó không hề quan tâm tới chênh lệch giữa nó và Tiên bảo kia, bùng phát ra lửa giận bừng bừng, liều mạng bay tới công kích Tiên bảo hình kiếm.
- Hừ! Hôm nay chúng ta đấu một trận phân cao thấp. Ai thua, thì phái làm vật bổ sung!
Tiên bảo hình kiếm hừ lạnh một tiếng, bộ dáng tự có một vẻ cao cao tại thượng.
“Vù! Vù!”
Phá Không Kiếm cùng kiện Tiên bảo này bay lên không trung, trong chớp mắt quấn lấy nhau cùng một chỗ.
“Leng keng leng keng...”
“Keng! Keng! Keng!”
Trong giao kích sinh ra dư uy làm cho cả lĩnh vực không gian rung động kịch liệt một trận.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn lại. phát hiện Phá Không Kiếm bị đánh cho không có mảy may lực trả đòn. mà kiện Tiên bảo kia thì lại dư thừa lực lượng.
- Chậc chậc! Là một kiện ngụy Tiên bảo. thực lực của ngươi cũng không tệ. cho dù gặp phái Tiên bảo hạ phẩm. cũng có lực chiến một trận nhưng gặp ta..
Tiên bảo hình kiếm đắc ý dào dạt nói:
- Ta hiện tại mới phát huy ra không đến một hai phân uy lực, đã bức ngươi đến nông nỗi như thế, ngươi có tư cách gì tranh chấp cùng ta, tốt hơn là ngoan ngoãn làm Pháp bảo bổ sung cho ta đi!
- Không...
Phá Không Kiếm rống giận, phát ra một tiếng kiếm ngân rung trời.
Trong phút chốc, toàn bộ bảo kiếm sáng rực màu trắng bạc. không ngừng ngân vang trên hư không.
Trong tiếng ngân mang theo vẻ cương liệt không cam lòng và không chịu thua.
Đồng thời nó còn truyền đến Trương Hằng một luồng dao động tinh thần:
- Ta nhất định phái mạnh hơn nó!
Ngân quang trên Phá Không Kiếm rực rỡ tới cực điểm, ngưng tụ đến mức tận cùng.
“Ông...”
Trên thân Phá Không Kiếm lấp lóe hàn quang, nổi lên một tầng hào quang màu vàng mờ nhạt.
Từng sợi tơ vàng thật nhỏ. quấn quanh trên thân Phá Không Kiếm, phát ra khí thế vượt qua Thông linh Pháp bảo.
- Này...
Trương Hằng trợn mắt há hốc mồm nhìn hết thảy chuyện xảy ra trước mắt.
Phá Không Kiếm ở dưới ý niệm chí cường không ngừng thúc động, không ngờ lại mạnh mẽ đột phá hạn chế của ngụy Tiên bảo, tấn chức tới hàng ngũ Tiên bảo sơ cấp.
- Phá Không Kiếm, Tiên bảo?
Trong lòng Trương Hằng kích động không thôi, nhìn Phá Không Kiếm trên không trung phát ra hai vầng hào quang vàng bạc.
- Ha ha! Không ngờ ngươi cũng thăng cấp thành Tiên bảo? Đáng tiếc! Giữa ngưoi và ta dĩ nhiên còn chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm. Đến đây đi. cho ngươi kiến thức một chút thực lực chân chính của ta!
Trên Tiên bảo hình kiếm ngưng tụ lôi xà đến mức tận cùng, lôi quang lấp lóe làm cho lĩnh vực không gian rơi vào một loại áp lực như trước ngày tận thế.
“Vù!”
Phá Không Kiếm bay đến trong tay Trương Hằng.
Trương Hằng chạm đến thanh Tiên bảo do tự tay mình chế tạo. trong lòng hắn không ngờ nảy sinh một loại tình cảm xúc động, một loại tình cảm chí thân giữa người và kiêm.
Phá Không Kiếm cảm nhận được dao động tình tự trong lòng Trương Hằng, nó ngưng lại tiếng ngân, thân kiếm màu bạc dần dần chuyên hóa thành màu vàng nhạt.
“Vù Vù...”
Đúng lúc này, Tiên bảo hình kiếm kia mang theo lôi điện uy lực vô thượng giống như thuấn di đâm tới.
Trương Hằng cười lạnh một tiếng. Phá Không Kiếm trong tay hóa thành một tia chớp màu vàng mờ nhạt, vừa đúng lúc chặn lại.
“Keng...”
Hai kiện Tiên bảo chạm nhau, phát ra một tiếng vang có thể khiến linh hồn người ta rơi vào tán loạn.
“Thịch thịch thịch!”
Trương Hằng liên tục lùi ra xa mấy trượng, khó khăn lắm mới ổn định, trên mặt lộ vẻ kinh hãi.
Thanh Tiên bảo hình kiếm kia ở trên hư không xoay chuyển đánh ra muời mấy lần, lắc lư mấy cái cũng ổn định lại.
“Uy lực của kiện Tiên bảo này không ngờ cường đại như vậy?! Ta cầm Phá Không Kiếm trong tay. cũng không làm gì được nó!” Trương Hằng sắc mặt biến đổi không ngừng, đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
Thật lâu sau, hắn đột nhiên thu hồi khí tức trên người, ngay cả Phá Không Kiếm cũng thu hồi.
“Ống...”
Kiện Tiên bảo hình kiếm cũng thu hồi uy áp cường đại. trở lại nhu Pháp bảo bình thuờng rơi trên mặt đất.
Tiên bảo chung quy là Pháp bảo. khí linh cũng phải bị trói buộc. Dưới tình hình chung, Tiên bảo không có nhận chủ sẽ không chủ động công kích sinh linh. Đương nhiên, nếu có người muốn cưỡng ép nó nhận chủ, hoặc là sinh ra ác niệm với nó, Tiên bảo cũng sẽ làm ra cảnh giác hoặc là phát động công kích.
“Nếu muốn bằng vào sức một mình ta đề hàng phục kiện Tiên bảo này. đồng thời bắt nó làm đỉnh lô cho Phá Không Kiếm, chung quy có chút khó khăn...” Trương Hằng thu hồi kiện Tiên bảo. suy tư thật lâu sau. rốt cục làm ra một quyết định.
“Xem ra, ta trước còn phải đi Tam Tinh Vực một chuyến. cho phân thân thứ hai sống lại. Đến lúc đó. dung hợp lực lượng của ba phân thân, ta không tin còn không đối phó được một kiện Tiên bảo không có nhận chủ!” Trong đầu Trương Hằng rất nhanh sinh ra một ý niệm.
Trên thực tế. Trương Hằng còn có một loại thủ pháp đê tiện khác để đạt tới mục đích. Đó chính là trước lừa gạt ý nguyện của kiện Tiên bảo này cho nó nhận chủ. Chờ sau khi nhận chủ. còn sợ nó không nghe lời hay sao?
Tuy nhiên, lúc này Trương Hằng đã khác biệt rất lớn với trước kia. hắn tự áp chế mình không đi theo chiều hướng đó.
Trong lòng hắn có một quyết tâm không chịu thua. hắn tin tưởng sâu sắc rằng trên thế gian này không có chuyện gì mà minh không làm được.
Muốn làm liền làm ngay. Trương Hằng báo với Lạc Hà, Ninh Tuyết Dung một tiếng, rồi thuấn di rời khỏi Phàm Vân Đảo, đi tới trạm thứ nhất của minh ở thế giới này: Tam Tinh Vực.
Trên Đông Vân đại lục mênh mông bao la bát ngát, có rất nhiều địa phương phong ấn từ xưa. các địa phương đó bị ngăn cách cùng ngoại giới, bên trong môi trường linh khí cực kém. điều kiện tu luyện rất ác liệt.
Ở trong những địa phương bị phong ấn này. Tam Tinh Vực chính là một trong đó.
Tam Tinh Vực, tuyệt địa Tử Vực.
Trong không gian tối đen. rơi vào trong tầm mắt có một dòng sông màu máu, tản phát ra một màn huyết quang đầy chết chóc.
“Vèo!”
Thân ảnh một nam nhân bình thường đột nhiên hiện ra trong vùng không gian tối đen này.
- Tử Vực! Ta lại tới đây!
Trương Hằng thản nhiên nhìn vào dòng sông màu máu trong không gian tối đen.
Chờ đợi thật lâu sau, Trương Hằng cũng không có nhìn thấy bàn tay khổng lồ từng xuất hiện trong dòng sông màu máu kia.
- Ồ. thật kỳ quái! Lần trước thời điểm tới nơi này liền dẫn ra bàn tay khổng lồ kia, lần này vì sao không có nhìn thấy vậy?
Trương Hằng vô cùng kinh ngạc.
Ngay lúc hắn vô cùng nghi hoặc, bất thình lình truyền ra một thanh âm khiến người ta sởn tóc gáy:
- Ngươi là đang đợi ta?
Một cảm giác nguy cơ đánh úp vào mặt. trong lòng Trương Hằng kinh hoàng nháy dựng lên.
“Phốc!”
Một bàn tay khổng lồ trồi lên từ trong dòng sông màu máu, tản phát ra một cỗ ý chí tinh thần bức thẳng tới Trương Hằng.
Trong dòng sông màu máu dâng lên sóng máu cao nghìn trượng, hóa thành vô số xúc tua. trói chặt quanh bản tay khổng lồ kia.
Nhưng dù vậy, vẫn có một tia ý chí tinh thần, công kích đến trước mặt Trương Hằng.
Trên người Trương Hằng kim quang tăng vọt. trong một quang điểm màu đen trong đầu hắn, trào ra một cổ ý chí cường đại. cùng linh hồn lực của Trương Hằng hòa hợp thành một thể.
“Ầm!”
Hai cỗ ý chí tinh thần va chạm vào nhau, sinh ra một khe nứt không gian tối đen rộng chừng một trượng.
Cái khe không gian rộng lớn như thế. sinh ra ngay tại bên cạnh Trương Hằng, đủ để chôn vùi hắn trong nháy mắt!
Tại thời khắc vạn phần nguy cấp này. kim mang trong mắt Trương Hằng chợt lóe sáng, miệng phun ra ba chữ:
- Đoạn Không Quyết!
Thoáng chốc, phiến hư không này bị một đạo huyễn quang màụ vàng mạnh mẽ mở ra. một lực đàn hồi thật lớn giúp Trương Hằng rời khỏi lực hút khủng bố của khe nứt không gian kia.
“Phù!”
Trên trán Trương Hằng toát ra một ít mồ hôi lạnh, tập trung ánh mắt nhìn về phía bàn tay khổng lồ bị trói chặt trong dòng sông màu máu!
- Ý chí của Vũ Vô Cực?
Bàn tay khổng lồ chìm dần vào dòng sông màu máu, chỉ lộ ra một ngón tay cái như cây cột chống trời.
- Tu sĩ hạ giới, chúng ta đến nói chuyện...
Trong không gian tối đen truyền đến một tiếng thở dài, nghe thật tang thương xa xưa.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào