Lạc Hà cảm giác cỗ lực lượng khô diệt mạnh mẽ chí mạng này, đột nhiên xuất hiện ở Tinh Nguyệt Thần Điện có vẻ không không tốt lành gì. liền theo vô thức đánh ra một chưởng. Hắn ra tay trước để chiếm lợi thế. tránh cho Tú Ninh cùng Quách Phong bị uy hiếp.
Một chưởng cách không phát ra của hắn là vội vàng, dùng đến hai ba phần lực, nhưng lực lượng ngưng tụ đến cực điểm.
Ầm!
Tiếng đánh trúng vang vọng trong Tinh Nguyệt Thần Điện, làm cho hai người Quách Phong cùng Tú Ninh hết sức khó chịu.
Tiếng vang chưa kết thúc, Lạc Hà liền phát hiện "người" trúng một chưởng của mình.
- Thượng cổ thần thi?
Lạc Hà lộ vẻ kinh dị nhìn chằm chằm bóng người khô gầy bộ mặt chết lặng cách đó không xa.
Sau khi bị Lạc Hà cách không đánh trúng một chưởng, thân thể cổ Thương lung lay một cái, liền ổn định, dường như không bị tổn thương gì.
Tuy nhiên khi không lại bị đối phương đánh một chưởng, cổ Thương cũng hết sức không vui. ánh mắt đối địch nhìn chằm chằm Lạc Hà
- Sư tôn!
Đúng lúc này, Tú Ninh cùng Quách Phong đồng thời kinh hô. bọn họ đã phát hiện ra sự tồn tại của Trương Hằng trước tiên.
- Ha ha, Lạc đại ca chậm đừng ra tay. vị đạo hữu này là cổ Thương, là bằng hữu đệ mới kết giao ở Tam Tinh Vực.
Thân hình Trương Hằng chợt lóe đi vào giữa Lạc Hà và cổ Thương, tránh cho hai người xảy ra chuyện không thoái mái.
Lạc Hà vừa nghe Trương Hằng giải thích, cũng không nghi ngờ, vội vàng giải thích với Cổ Thương:
- Thì ra các hạ là bằng hữu Trương huynh đệ. vừa rồi Lạc mỗ đã đắc tội. xin thứ lỗi.
Cổ Thương liếc Lạc Hà, vẻ không vui trên mặt tan đi phân nửa. nhưng vẫn khẽ hừ một tiếng, nói:
- Xem mặt mũi Trương đạo hữu. một chưởng vừa rồi Cổ Thương ta ăn vậy.
Tiếng nói của hắn có chút đông cứng, không biết là vì thể chất đặc thù của cương thi hay là còn có thành kiến với Lạc Hà.
Lạc Hà cũng cười to. không để ý chút khúc mắc nhỏ này, vội mời cổ Thương vào Tinh Nguyệt Thần Điện.
Thần sắc Trương Hằng vẫn như cũ, khóe miệng còn có vài tia cười, nói với hai đệ tử:
- Phong nhi, Tú Ninh, các ngươi còn không mau hành lẽ bái kiến Cổ tiền bối?
Lúc này Quách Phong cùng Tú Ninh mới phản ứng lại. vội vàng hành lẽ ra mắt cổ Thương:
- Vãn bối Quách Phong (Tú Ninh) bái kiến cổ tiền bối!
Hai người hết sức cung kính, không phải vì đối phương là người tu hành cương thi mà sinh ra lòng do dự.
- Trương đạo hữu. đây là hai đệ tử của ngài đó ư.
Trên mặt cổ Thương cố nặn ra nụ cười, vẻ mặt khô quắt của hắn rõ ràng khác loại.
Trương Hằng gật đầu, giới thiệu cho hắn:
- Đây là đại đệ từ Quách Phong, tam đệ tử Tú Ninh.
- Không tệ, không tệ. đều tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ.
Cổ Thương tán thưởng nói. hơi trầm ngâm, hắn lại nói:
- Nếu lần đầu tiên gặp mặt. ta tặng cho các ngươi một kiện lễ gặp mặt vậy.
Dứt lời, đột nhiên hắn khoát tay. trong hư không xuất hiện hai kiện Pháp bảo thông linh cực phẩm, gồm một cái dù phát ra hào quang cùng một cái giáp trụ màu bạc.
- Đây là Thất Thải Lưu Ly Tán cùng Ngân Huyền Bảo Giáp, thứ đầu uy lực thông thường, nhưng có thể công lẫn thủ vật sau có lực phòng ngự rất mạnh, hãn là có thể chịu được một lần công kích toàn lực của tu sĩ Đại Thừa Kỳ.
Cổ Thương chỉ tay vào hư không, hai kiện Pháp bảo thông linh cực phẩm chia ra bay về phía Tú Ninh cùng Quách Phong.
Quách Phong vẻ mặt vui mừng, liền tiếp nhận Ngân Huyền Bảo Giáp bay đến trước người hắn, liên tục nói lời cảm tạ Cổ Thương, trong lòng thầm nghĩ:
"Bằng hữu ở cùng sư tôn đúng là không tầm thường, vừa ra tay là Pháp bảo thông linh cực phẩm."
Tú Ninh vui vẻ tiếp nhận Thất Thải Lưu Ly Tán, cúi người hành lẽ với cổ Thương. Nàng vốn là tu sĩ không am hiểu chiến đấu. Tinh Nguyệt Đồ nghiêng về thần thông bói toán, cũng thiếu đi công hiệu chiến đấu. Thất Thải Lưu Ly Tán này rất thích hợp với nàng, có thể công lẫn thủ.
Lạc Hà kinh ngạc liếc cổ Thương, cũng không ngờ đối phương vừa nhìn thấy Quách Phong cùng Tú Ninh một lần, đã có thể xác định chính xác tặng ra Pháp bảo thông linh tương ứng.
Bởi vậy đủ thấy Cổ Thương này tuy rằng là một bộ cương thi. mặt ngoài thật chất phác, kỳ thật vẫn có năng lực quan sát cùng năng lực phân tích rất mạnh.
- Lạc đại ca. cổ đạo hữu này sẽ là minh hữu cùng chúng ta tiến vào chủ động phủ Huyết Sát.
sắc mặt Trương Hằng bình thản nói:
- Cộng thêm Tán tiên Tam Tiên Đảo. thực lực trận doanh chúng ta có thể tăng lên trên diện rộng. Đến lúc đó sẽ có ưu thế áp đảo khi đối mặt với Huyền Long Đại Vương.
Trương Hằng, Lạc Hà, cổ Thương, cộng thêm ba vị Tán tiên Tam Tiên Đảo đã có đến sáu vị nhân vật cấm kỵ giới này. trận doanh đã mạnh cỡ nào.
Tuy nhiên Trương Hằng nhắc tới Tán tiên Tam Tiên Đảo. mọi người trong Tinh Nguyệt Thần Điện, kể cả cổ Thương, thần sắc đều khẽ biến.
Nhất thời, không khí trong đại điện xảy ra chuyển biến kỳ lạ.
Trương Hằng kinh ngạc:
- Sao các người...
Trong lòng hắn nghi hoặc, trong thời gian ngắn không đoán ra được nguyên nhân gì.
Lạc Hà khẽ thở dài:
- Ngay trước khi các người trở về. Âm Dương Tán Tiên cùng Linh Hư Tán Tiên Tam Tiên Đảo đã đến đây...
- Không cần phải nói. đệ đã hiểu rồi.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một tia cười lạnh:
- Từ lúc đệ đắp nặn thành Bất Diệt Kim Thân, trở lại Phàm Vân Đảo. liền biết sẽ có ngày như thế. Nhưng không ngờ là ngày này đến sớm như vậy.
- Đúng thế. Tam Tiên Đảo làm sao chấp nhận cho Phàm Vân Đảo lớn mạnh ở ngay trước mặt bọn họ. Chỉ là. hiện giờ bọn họ đề xuất sáng tỏ chuyện này như thế, cũng là tránh cho tình thế ngày sau phát triển thêm một bước... Nhưng vì thế, giai đoạn kết minh giữa chúng ta cùng Tam Tiên Đảo cũng đã kết thúc.
Lạc Hà sắc mặt bình tĩnh nói. ánh mắt rơi vào mặt Trương Hằng.
- Không biết Lạc đại ca cùng cổ đạo hữu có ý tưởng gì?
Trương Hằng mặt không đôi sắc. ánh mắt quét qua hai nhân vật Đại Thừa KỲ trong đại điện, cũng không lảng tránh hai đệ tử Tú Ninh cùng Quách Phong.
Lạc Hà cười nói:
- Mục đích phân thân của ta ở lại hạ giới, chính là vì trợ giúp đệ tiến vào Huyết Sát động phủ. chẳng những vì đạt được kỳ ngộ càng lớn hơn càng là vì phá giải đáp án kinh thiên kia. về phần chuyện trên Phàm Vân Đảo này. Tú Ninh là người nắm giữ Tinh Nguyệt Môn, đệ lại là sư tôn của nàng, chuyện này phải xem đệ giải quyết thế nào.
Trương Hằng hít sâu một hơi, hắn đã rõ hiện giờ mỗi một quyết định của mình, sẽ quyết định vận mệnh vô số người Tinh Nguyệt Môn Phàm Vân Đảo. những người này còn bao gồm các đệ tử của mình.
- Cổ huynh có ý kiến gì không?
Ánh mắt dừng lại ở Trương Hằng ngừng lại trên cổ Thương, dù sao hắn là một trong các nhân vật cấm kỵ ở đây. cũng là minh hữu với Trương Hằng. cần phải trưng cầu cách nhìn của hắn.
Trong ánh mắt đỏ rực của cổ Thương hiện ra một tia lạnh lẽo:
- Hừ. ta không có hảo cảm gì với Tán tiên Tam Tiên Đảo. từ thật lâu trước kia, ta đã có chút ân oán nhỏ với bọn họ!
- Tuy nhiên đây là ân oán cá nhân của ta với bọn họ. quyết định cụ thể vẫn do Trương huynh định đoạt. Ta cũng giống như Lạc đạo hữu. sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát cũng do ngươi làm chủ!
Cổ Thương nhàn nhạt nói, cũng giao quyền quyết định cho Trương Hằng.
Trương Hằng bỗng nhiên cảm nhận được gánh nặng không nhỏ. mình đã được nhiều người kỳ gửi kỳ vọng rất cao. trong bọn họ có bằng hữu của mình, đệ tử của mình, cũng có thê tử của mình...
Lúc này, chính là đêm trước mở ra chủ động phủ Huyết Sát. nhân vật thần thoại phong vân giới này sẽ trồi lên khỏi mặt nước. Bọn họ hoặc là một mình, hoặc chia làm các trận doanh, đang âm thầm tích lũy lực lượng, chuẩn bị triển khai một trận sinh tử cạnh tranh trước nay chưa từng có.
Đám người Trương Hằng cũng là một cổ thế lực ở giới này. bọn họ cũng không phải vô địch, sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát chắc chắn sẽ gặp khiêu chiến gian khổ.
- Được rồi, nếu quan hệ cùng Tam Tiên Đảo đã xảy ra rạn nứt. chúng ta cũng không cần phải tiếp tục hợp tác với bọn họ. Dù sao thêm một người, lợi ích của chúng ta sẽ thiếu một phần.
Sắc mặt Trương Hằng nghiêm túc. trên người mơ hồ toát ra một cỗ tự tin làm người ta tin phục.
- Ta đã có ý nghĩ của mình, khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát. trừ ba người chúng ta ra, còn có thể dẫn theo nhị đệ tử Vân Dịch. Nguyên nhân thì ta sẽ không giải thích nhiều.
Cổ Thương cười ha ha, lại vẫn rất lạc quan:
- Nếu ba người chúng ta liên thủ. tiến vào chủ động phủ Huyết Sát thì còn có cỗ thế lực nào làm gì được chúng ta. Hơn nữa, thực lực Trương huynh tuyệt đối số một số hai trong giới này. đến lúc đó ai dám trêu chọc chúng ta.
- Tuy rằng trong giới này ta còn có chút kình địch, nhưng quả thật không cần phải sợ.
Trương Hằng gật đầu. hai tay khép lại. trong ánh mắt lộ ra tia sáng vàng, nhìn vào không gian trên cao Đông Vân đại lục.
Lúc này, ánh mắt Trương Hằng thâm thúy không đáy. ánh sáng màu vàng xoay tròn tốc độ cao thành một cái lốc xoáy thần bí.
Xuyên qua tầng mây dày đặc, ánh mắt như thần linh của hắn mơ hồ bắt được một tồn tại thần bí.
ở trong trời cao vạn dặm trên Đông Vân đại lục. có một tầng hào quang màu máu tráng lệ, bao phủ một hoàn cảnh kỳ dị.
Ầm!
Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của Trương Hằng, một cỗ phản lực mạnh mẽ đánh Trương Hằng từ trong cảnh giới Thần Linh Nhãn về nguyên hình.
Tâm thần Trương Hằng hơi bị thương, thu hồi ánh mắt, trong lòng đã có một dự cảm kỳ quái: ngày mở ra chủ động phủ Huyết Sát đã ngày càng gấp rút.
Thậm chí, lúc này hắn đã cảm giác được động tĩnh của đông đảo các nhân vật thần thoại phong vân trong giới này.
- Đúng rồi. nếu Tán tiên Tam Tiên Đảo đã nói đến mức này. không biết chúng ta còn phải ở trong mảnh hải vực này không.
Đột nhiên Lạc Hà lên tiếng.
- Ý của đại ca là muốn Tinh Nguyệt Môn của chúng ta di chuyển nơi khác?
Trương Hằng hỏi.
Lúc này, Tú Ninh lại xen lời:
- Tinh Nguyệt Môn đóng quân trên Phàm Vân Đảo hơn trăm năm, nơi này còn có rất nhiều thế lực cùng đồng đạo phụ thuộc vào Phàm Vân Đảo. Nếu tùy tiện đi chuyển chỉ sợ có chút không ổn.
Cổ Thương lại mặt đầy sát khí nói:
- Không phải là mấy tên Tán tiên thôi sao? Nếu Trương đạo hữu muốn ta liền cùng ngài trực tiếp giết lên Tam Tiên Đảo. biến mảnh hải vực này thành địa bàn của chúng ta. quyết một trận tử chiến với Huyền Long Đại Vương!
- Khai chiến với Tam Tiên Đảo?
Lạc Hà nhướng mày cho rằng làm như vậy có chút lỗ mãng.
- Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ cá nhân ta. quyết định cụ thể vẫn là do Trương huynh quyết định.
Cổ Thương khôi phục bình tĩnh, hắn có chút ân oán với các Tán tiên Tam Tiên Đảo. hiện giờ có Trương Hằng cường giả vô địch ngạo thị giới này, tự nhiên muốn đánh lên Tam Tiên Đảo diệt uy phong của bọn họ.
Dứt lời, ánh mắt mọi người trong Tinh Nguyệt Thần Điện đều tụ tập lên người Trương Hằng. chờ đợi quyết định của hắn.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trong đại điện tràn ngập ánh sao lấp lánh, lục này một mảnh trầm lắng, ánh mắt mọi người đều rơi vào người Trương Hằng.
Bọn họ đều giao cho quyền quyết định cho Trương Hằng.
Trương Hằng cảm giác được gánh nặng trước nay chưa từng có. nhưng trong Khoảng khắc đáy long bình tĩnh như mặt nước hồ thu. sắc mặt không chút thay đổi.
Trong mấy người, có phái chủ chiến, cũng có có phái chủ hòa.
Phái chủ chiến là cổ Thương cùng Quách Phong, phái chủ hòa là Lạc Hà cùng Tú Ninh.
Trương Hằng trầm tư chớp mắt, trong đầu nhanh chóng cân nhắc, cũng dung hợp một thể với ý chí tinh thần của Vũ Vô Cực.
Cuối cùng, hắn cười ngạo nghễ, nói ra lời khiến chúng tu sĩ nơi này khiếp sợ:
- Hải vực Tam Tiên Đảo nho nhỏ này chỉ là một nơi chật hẹp. nếu gò bó như thế sẽ rất hạn chế không gian phát triển. Chu Vương Triều, hạ giới, không phải là mục tiêu ta muốn tiến quân.
- Chúng ta phải đi lên tầng thứ càng rộng lớn hơn càng có lực khiêu chiến hơn đó chính là thượng giới.
Thượng giới!
Đối với hàng tỷ tu sĩ Chu Vương Triều mà nói. đó là tồn tại xa xôi cỡ nào. tồn tại bậc cao cỡ nào.
Thượng giới, tùy tiện một tiên nhân đi xuống cũng có thể ngạo thị Chu Vương Triều. Có thể nghĩ, thượng giới là một tồn tại như thế nào.
Huyết Sát Thần Đế, Bất Tử Tà Đế, Thái thượng Yêu Long Hoàng, Vũ Vô Cực... Tất cả những nhân vật nghịch thiên truyền thuyết hoặc không muốn người biết, bọn họ đều đến từ thượng giới.
Kể cả vào Lúc này, tất cả nhân vật cấm kỵ Chu Vương Triều đang hướng đến chủ động phủ Huyết Sát. cũng là do cường giả thượng giới lưu lại.
Hô!
Vừa nghe Trương Hằng nói lời này. mọi người trong đại điện đều hít một hơi lạnh.
Cổ Thương cùng Lạc Hà đều ngậm miệng, ngây ngốc nhìn nam tử thanh niên như vĩnh viễn mang theo lòng tự tin.
Vào Lúc này, hắn khí phách cỡ nào. ngạo thị một giới, ngạo nghễ vô địch!
So với lúc ở Tam Tinh Vực. một tên gã mờ tu chân bị đuổi giết, kém xa đến mười vạn dặm?
- Ngươi thật muốn đi thượng giới?
Cổ Thương lộ ra vẻ kinh nghi.
Đối với tu sĩ Đại Thừa Kỳ mà nói. chỉ cần không để cho mình chuyển hóa toàn bộ thân thể đến cảnh giới như ý đại viên mãn sẽ không bị không gian thượng giới triệu hồi.
Đại đa số nhân vật đỉnh phong một giới cũng không chịu phi thăng thượng giới quá nhanh. Ngẫm lại cũng đúng, đứng ở hạ giới là đứng trên đỉnh đám mây, có thể tung hoành một giới, được hàng tỷ tu sĩ ngưỡng mộ kính sợ.
Ngược lại, nếu phi thăng thượng giới, nhất định sẽ là tồn tại dưới chót. Có lẽ tùy tiện đi ra một kẻ vô danh cũng có thể bóp chết ngươi, chết không nhắm mắt.
Bởi vậy, ở lại hạ giới đối với tu sĩ Đại Thừa Kỳ hưởng thụ thọ mệnh đến vô hạn vẫn rất là thoải mái. Đương nhiên, có tu sĩ Đại Thừa Kỳ nào đó ở lại quá lâu, ở hạ giới này thật sự nhàm chán, cũng sẽ lựa chọn phi thăng.
- Chủ động phủ Huyết Sát. là một trận khiêu chiến cuối cùng trước khi ta phi thăng thượng giới. Cho nên. ta căn bản không để ý đến chuyện phân tranh ở giới này.
Trương Hằng nhàn nhạt nói.
Tú Ninh nhíu mày, nói:
- Sư tôn ngài quả thật không cần phái cố kỵ gì. bởi vì trong giới này gần như không ai có thể uy hiếp đến ngài... Nhưng mà, một khi ngài rời khỏi hạ giới, vận mệnh chúng ta cùng với Tinh Nguyệt Môn sẽ xảy ra chuyên biến như thế nào. đây là chuyện khó mà đoán trước được.
Lạc Hà cũng khẽ gật đầu:
- Nếu đệ phi thăng thượng giới, trong giới này còn có ai chống lại được Huyền Long Đại Vương? Ta đề nghị đệ ở lại giới này mấy chục vạn năm, chờ thế cục ổn định xong, lại phi thăng cũng không muộn.
- Mấy chục vạn năm?
Trương Hằng lắc đầu:
- Thời gian dài dòng như thế. sẽ chỉ mài mòn ý chí chiến đấu của đệ. Đệ muốn đánh thẳng một hơi, lấy chủ động phủ Huyết Sát làm ván cầu, đánh lên thượng giới.
Đánh lên thượng giới, mà không phải là phi thăng thượng giới!
Đây là chênh lệch giữa Trương Hằng cùng với những người phi thăng khác.
- Hơn nữa các người yên tâm. sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát. ta cùng Huyền Long Đại Vương nhất định chỉ có một người đi ra. Đó gọi là một núi không thể có hai hổ. chúng ta cũng sẽ không cho phép đối phương tồn tại. về phần nhân vật Tán tiên Tam Tiên Đảo. hừ, nhìn lại chuyện ta tiến vào động phủ Huyết Sát trước kia, trong động phủ không chết một người là không được.
Thẳng đến Lúc này, Trương Hằng còn nhớ rõ ràng những gì trải qua ở động phủ Huyết Sát Phương Vân Sơn.
Lần đó, có hơn trăm tu sĩ tinh anh tiến vào động phủ Huyết Sát. nhưng đến cuối cùng lại chỉ có mấy người đi ra. Không nói cái khác, chỉ nói cửa thứ hai Sinh Tử Môn ở Huyết Sát thí, hoàn toàn dựa vào may rủi. May mắn. ngươi sẽ sống, không may, vậy chết đi. cực kỳ bá đạo!
Cho nên mới nói, tiến vào chủ động phủ Huyết Sát, nhất định phải chết rất nhiều người.
Điểm này, trước giờ Trương Hằng không hề hoài nghi.
- Được rồi. đệ đã quyết định, không ai làm trái được.
Lạc Hà khẽ thở dài, biết trong lòng Trương Hằng đã quyết.
Lần trước Ninh Tuyết Dung gặp lại Trương Hằng, cũng mang về ý chí của Vũ Vô Cực. bộ mặt Trương Hằng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Mọi người cứ yên tâm. trước khi phi thăng thượng giới, ta tự nhiên sẽ xử lý hết mọi chuyện ở hạ giới.
Thần sắc Trương Hằng dần dần giãn ra, nhưng ý chí chiến đấu trên người nhưng hắn vẫn thiêu đốt hừng hực, muốn đánh phá trói buộc giới này.
- Có những lời của Trương huynh, sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát. ta chắc chắn toàn tâm toàn ý trợ giúp, tranh thủ giết mấy tên nhân vật cấm kỵ. đặc biệt là Tán tiên Tam Tiên Đảo. Hắc hắc.
Thượng cổ thần thi cổ Thương xoa tay, bị Trương Hằng nói một phen kích động giết chóc cùng thị huyết dưới đáy lòng.
Trương Hằng mỉm cười:
- Nói lại. ta cùng Âm Dương Tán Tiên Tam Tiên Đảo cũng có sâu xa. cũng ngại chủ động hại hắn. Ngoài ra Nghê Thường Tán Tiên thần bí nhất trong ba đại Tán tiên chưa bao giờ gặp qua, nghe nói thực lực sâu không lường được. Ta cảm giác vị Tán tiên thần bí này chính là tồn tại thực lực gần với ta nhất ở trong giới này. trừ Huyền Long Đại Vương ra.
Lạc Hà gật đầu:
- Tam Tiên Đảo dám công khai đề cập với chúng ta chuyện này, Thậm chí không cố kỵ khai chiến với chúng ta, có lẽ cũng là có chỗ dựa.
- Nghê Thường Tán Tiên thật là một truyền thuyết. trăm vạn năm cũng không lộ diện mấy lần dường như khinh thường can thiệp phàm trần thế tục. Nếu có nàng ta gia nhập. Huyền Long Đại Vương thống lĩnh Cửu U hải vực quá nửa không phải đối thủ của Tam Tiên Đảo.
Vẻ mặt Cổ Thương cũng ngưng trọng.
Mấy người lại nói rất nhiều chuyện trong Tinh Nguyệt đại điện, mới lưu luyến chấm đứt.
Tú Ninh cùng Quách Phong cảm thấy thu hoạch không nhỏ. ba đại nhân vật cấm kỵ nói chuyện với nhau, bọn họ chủ yếu chỉ lắng nghe, rất ít xen lời.
Thần thức Trương Hằng quét qua Phàm Vân Đảo. phát hiện phân thân cùng Ninh Tuyết Dung định cư ở một nơi mật địa núi rừng U nhã trên đảo. cuộc sống vợ chồng rất hòa hợp.
Ôi!
Trương Hằng khẽ thở dài, âm thầm nghĩ:
"Nếu phải bước lên đỉnh cao. tất nhiên phái có hy sinh. Trước khi phi thăng thượng giới, ta có cần phải lưu lại một phân thân ở giới này?"
Nên biết, mỗi một phân thân của Trương Hằng đều có tu vi Đại Thừa Kỳ. Thi triển thuật liên kích Thân Ngoại Hóa Thân, có thể làm cho thực lực Trương Hằng tăng lên một mức khủng bố.
Có thể nói, thiếu đi một cái phân thân, đều sẽ suy yếu rất lớn với thực lực của Trương Hằng.
Ngay khi Trương Hằng chuẩn bị đi ra khỏi Tinh Nguyệt Thần Điện. Quách Phong đi nhanh tới, nói:
- Sư tôn. ngài phái phi thăng thượng giới, đệ tử chắc chắn theo sát bước chân của ngài!
Theo sát bước chân vi sư!
Từ lúc ở Tam Tinh Vực, Quách Phong đã ghi nhớ kỹ lời này.
Vì một cái chấp nhất cùng giấc mộng trong lòng, mục tiêu của Quách Phong cũng không ở tại hạ giới.
Trong thời gian tách ra khỏi Trương Hằng ở Tam Tinh Vực. Quách Phong gặp được cô gái Lữ Hinh ở Thanh Vân Sơn trước kia, chính là người phủ xuống từ thượng giới.
Hai người chỉ quen biết mấy ngày ở Thanh Vân Sơn. liền sinh ra cảm tình hồn nhiên.
- Sư tôn hiện giờ rốt cuộc đồ nhi hiểu được dụng ý lúc trước của ngài. Khi đó, đồ nhi hỏi ngài cố hương Mộng U Viên của Hinh nhi ở nơi nào. ngài không trực tiếp nói cho đồ nhi biết, chỉ là nói khi Phong nhi đủ mạnh, mới có thể nói ra. Khi đó, ngài đặt ra mục tiêu cho đệ tử là tung hoảnh Tam Tinh Vực. Trước khi rời khỏi Tam Tinh Vực. ngài chỉ để lại một câu cho đồ nhi. phải theo sát bước chân của ngài.
- Hiện giờ. rốt cuộc đệ tử đi đến Chu Vương Triều, cũng tu luyện đến Độ Kiếp Kỳ. nhưng mà ngài vẫn không nói cho đệ tử biết Mộng U Viên ở nơi nào. Nhưng nay đệ tử biết. Mộng U Viên nhất định ở thượng giới!
- Cho nên, đồ nhi muốn tiếp tục theo sát bước chân của ngài.
Sắc mặt Quách Phong cũng sôi trào ý chí chiến đấu.
Trương Hằng vẻ mặt ôn hòa. vươn tay vỗ vỗ vai hắn, nói:
- Lúc trước, con là một tu sĩ Kết Đan Kỳ ở Tam Tinh Vực. phi thăng thượng giới là xa xôi cỡ nào? Cho nên. sư tôn không nói cho con Mộng U Viên ở nơi nào. chỉ là bảo con theo sát bước chân vi sư. Nay xem ra, con đã cách mục tiêu của mình không xa. Sư tôn phi thăng thượng giới một ngàn năm, con cũng có thực lực phi thăng rồi.
- Có. con nhất định có thể, đến lúc đó có thể gặp được Hinh nhi!
Quách Phong xiết chặt nắm tay. ý chí sôi sục.
Trương Hằng mỉm cười thiện ý, nói:
- Con phải tu luyện tốt.
- Sư tôn, con có một thỉnh cầu.
Quách Phong vô cùng trang trọng nói.
- Cứ nói.
Trương Hằng mơ hồ đoán được thỉnh cầu của Quách Phong là gì.
- Xin ngài đẵn theo đệ tử cùng đi chủ động phủ Huyết Sát!
Nói xong câu đó, Quách Phong khẩn trương nhìn Trương Hằng, sợ hắn tức giận.
Nên biết, có rất nhiều nhân vật cấm kỵ tiến vào chủ động phủ Huyết Sát, còn lại thì hạng Phủ chủ Độ Kiếp đi vào sẽ chỉ là loại hy sinh.
Trương Hằng trầm ngâm một lát, nói:
- Vi sư không thể cho con đi.
- Vì sao? Chẳng lẽ chỉ là vì Phong nhi không đủ thực lực. nhưng vì sao ngài có thể dẫn theo nhị sư đệ chứ?
Quách Phong có chút không phục nói.
- Chuyện này không cần thương lượng.
Trương Hằng nghiêm mặt, dường như có chút tức giận:
- Bắt đầu từ lúc nào mà con nghi ngờ quyết định của vi sư?
Quách Phong toát mồ hôi lạnh, mới phát hiện mình đã nói sai, cho dù Trương Hằng không gây ra uy áp gì với hẳn, vẫn cảm thấy một cỗ áp lực rất lớn truyền đến.
Không giận mà uy, đây là phong phạm chỉ cường giả chân chính mới có.
Vừa rồi lúc ở Tinh Nguyệt Thần Điện, ngay cả hai vị cường giả cấm kỵ Lạc Hà, cổ Thương cũng đồng ý quyết định của sư tôn mình có tư cách gì nghi ngờ chứ?
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng dùng ngữ khí không thể cãi lời, từ chối yêu cầu của Quách Phong.
Dẫn theo Vân Dịch đi chủ động phủ Huyết Sát là bởi Trương Hằng có ý riêng của mình.
- Sư tôn, đệ tử nói bậy. không nên nghi ngờ quyết định của ngài.
Quách Phong toát mồ hôi lạnh. Không biết vì sao, từ khi Trương Hằng đắp nặn Bất Diệt Kim Thân, đối phương sẽ gánh chịu một loại áp lực rất lớn khi đứng trước mặt hắn.
Trương Hằng thở dài một hơi, nhẹ giọng nói:
- Con không cần nghĩ nhiều, sư tôn không có lòng thiên vị gì với mấy đệ tử. Ta cho Vân Dịch đi chủ động phủ Huyết Sát đều có mục đích.
Ánh mắt hắn dần dần nhu hòa, lại vỗ vai hắn.
Quách Phong ngẩn ra, một cỗ ôn nhu đã lâu không thấy, làm cho hắn nhớ lại những ngày sống cùng Trương Hằng ở Tam Tinh Vực.
Lúc này, hắn phát hiện dưới bề ngoài vô địch mạnh mẽ của sư tôn cùng có một mặt hòa ái dễ gần, giống như phụ thân của mình.
Tuy rằng Trương Hằng miệng nói không có thiên vị với các đệ tử. kỳ thật hắn dốc cảm tình cùng tâm huyết với Quách Phong là nhiều nhất.
- Có thời gian con có thể đi du lịch các nơi ở Chu Vương Triều, tăng trưởng lịch duyệt, củng cố tâm tình của mình. Trong ngàn năm, vi sư hy vọng có thể gặp lại con ở thượng giới.
Trương Hằng thu tay lại. vẻ mặt tươi cười ấm áp.
- Đệ tử ghi nhớ lời sư tôn dạy, nhất định tuân theo ý ngài du lịch Chu Vương Triều.
Ánh mắt Quách Phong kiên định, thề thốt nói.
Hắn có một loại sùng bái mù quáng với sư tôn. lời Trương Hằng nói ra, hắn sẽ không chút do dự đi làm ngay.
Tâm tính chấp nhất này, cũng thúc đẩy Quách Phong theo sát bước chân Trương Hằng. từ Tam Tinh Vực mãi cho đến Chu Vương Triều.
Trương Hằng cười to. vươn tay đặt trước mặt Quách Phong.
-Đây là..
Quách Phong ngẩn ra, chưa phán ứng lại. chợt nghe một tiếng bộp nhỏ. hai tay nắm vào nhau.
- Đây là ước định giữa nam nhân.
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên vài phần ý cười, trong giọng nói có một cỗ hoài niệm, nhớ lại tình cảm xưa.
Quách Phong giật mình, chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ nhiệt huyết kích động chưa từng có.
Xiết tay với sư tôn. toàn thân hắn tràn ngập lực lượng, cảm nhận được một cỗ ý chí không thể ngăn chặn.
Bị cỗ ý chí tinh thần này lây nhiễm, tâm linh hắn cũng xảy ra một ít thay đổi có thêm vài phần tự tin.
- Sư tôn yên tâm. trong vòng ngàn năm đồ nhi nhất định sẽ gặp lại ngài ở thượng giới. Đây là ước định giữa chúng ta.
Trong mắt Quách Phong lóe lệ quang, trong lòng xúc động chưa bao giờ có.
Hắn chưa từng tưởng tượng, sư tôn cũng có một mặt như vậy.
Một lát sau, hai người tách ra. Trương Hằng cười nhìn hắn lần cuối, bóng người biến mất khỏi Phàm Vân Đảo. trong giới này rốt cuộc không bắt được một tia khí tức của hắn.
Trước khi đi, tiếng nói của hắn rơi vào tai Quách Phong:
- Vi sư bế quan một thời gian ngàn, đợi đến ngày xuất quan sẽ đi đến chủ động phủ Huyết Sát. con tự lo cho mình.
Quách Phong im lặng không lời, cúi đầu thật sâu trước hư không.
Trương Hằng tiến vào lĩnh vực không gian, đầu tiên là cho phân thân thứ nhất bắt đầu tìm hiểu một ít công pháp, phân thân thứ hai tăng lên tu vi ở linh hạch không gian. về phần phân thân thứ ba, ở lại làm bạn với Ninh Tuyết Dung trên Phàm Vân Đảo.
Trương Hằng yên lặng ngồi đó. bắt đầu tìm tòi trong tầng bốn tháp cổ rộng lớn. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại trên ngọc giản đại biểu Phá Diệt Thần quang.
"Áo nghĩa Phá Diệt Thần Quang thật là sâu sắc. ta phải lĩnh ngộ một phen, sau khi tiến vào chủ động phủ Huyết Sát có lẽ sẽ có tác dụng. Ngoài ra. ba thức Bảo Tháp Quyết đầu tiên: Chấn Áp Quyết. Âm Dương Quyết. Đoạn Không Quyết, cũng là bí thuật vô thượng, có được thần thông vô cùng nghịch thiên."
Hắn cũng không vội vã cắn nuốt luyện hóa Tiên bảo. hết thảy phái đợi đến khi phân thân thứ hai tàng tu vi đến Đại Thừa Kỳ.
Cử thế Trương Hằng bắt đầu bế quan lâu năm...
Trong thời gian này. phần đông nhân vật thần thoại phong vân ở Chu Vương Triều cũng bắt đầu rục rịch.
ở một nơi phong ấn rộng lớn ở nơi nào đó trong Chu Vương Triều.
Cũng là một nơi Tử Vực. cũng là dòng sông màu máu tán ra khí giết chóc kinh thiên.
Dòng sông màu máu này còn rộng gấp mấy chục lần so với Tử Vực ở Tam Tinh Vực. huyết quang mãnh liệt làm cho không gian xung quanh không chịu nổi áp lực.
Bụp!
Khoảng khắc, một nam tử thân hình cao lớn đeo mặt nạ lại đi đến nơi này.
Oong!
Dòng sông màu máu đột nhiên sôi trào, dâng lên huyết quang ngập trời.
Ầm! Một cái đầu đáng sợ trồi lên khỏi dòng sông màu máu.
Cái đầu này lớn như một ngọn núi nhỏ. sắc mặt trắng như giấy. đôi mắt trên mặt đã không còn. lộ ra hai lỗ thủng, nhìn có vẻ hết sức khủng bố.
Tồn tại của nó chính là ác mộng nhân gian.
Đáng nhắc tới là trên trán cái đầu này có một cái dấu ấn hình trăng khuyết, cực kỳ bắt mắt.
Dấu ấn trăng khuyết này giống ý như dấu ấn ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma trước kia.
- Ngươi đã đến rồi...
Sắc mặt chiếc đầu kia vô cùng thê thảm, tiếng nói rất trầm thấp, gây ra những trận gợn sóng không gian.
Nam tử mang mặt nạ thần bí lạnh nhạt đứng ở hư không, gợn sóng không gian quét vào người hắn đều biến mất tăm, tựa như gợn sóng không gian kia chỉ là sóng nước bình thường.
- Đúng vậy, ta đã quyết định hợp tác cùng Bất Tử Tà Đế đại nhân ngài.
Nam tử mang mặt nạ thần bí nhàn nhạt nói lúc này trên người hắn dâng lên một cỗ ý chí tinh thần kỳ dị, mơ hồ có xu thế ngang hàng với chiếc đầu kia.
Chiếc đầu được xưng là Bất Tử Tà Đế kia có vẻ kinh dị nói:
- Ta lại một lần nữa gặp được ý chí tinh thần cường giả thượng giới, lần trước là một tên nhóc con. thực lực dường như không kém gì ngươi.
Nam tử mang mặt nạ thần bí không chút kỳ quái, đột nhiên vươn tay vào hư không.
Xẹt oong!
Một cái bảo đao toàn thân U lam hiện ra trước mặt hắn.
- Hả? Đây không phái là Lam Huyết Trường Không, bảo đao nổi danh Yêu Hoàng Giới hay sao? Tại sao rơi vào trong tay ngươi?
Chiếc đầu Bất Tử Tà Đế khẽ lung lay. trong hốc mắt trống rỗng lại bùng lên một ngọn lửa màu đen.
Nam tử mang mặt nạ thần bí thản nhiên nói:
- Đây là bảo vật trình tự thượng giới, ta căn bản không thể khống chế. ngay cả nhận chủ cũng vô cùng khó khăn. Nhưng mục đích cuả ta là hợp lực ý chí cùng đại nhân ngài, dẫn phát lực lượng Lam Bằng Hồn của nó. đóng băng một khu vực huyết hà trong ngắn ngủi... Từ đó thả ra một tia lực lượng hồn phách của ngài.
- Biện pháp này không tệ. nhưng tốt nhất là ngươi đổi một nơi khác thử xem.
Bất Tử Tà Đế nhàn nhạt nói.
- Sao thế?
Nam tử mang mặt nạ thần bí kinh ngạc nói.
- Tử Vực phong ấn đầu cùng trái tim của ta có lực lượng Huyết Sát mạnh nhất, dù là ngươi và ta hợp lực. cũng không thể thả ra một tia lực lượng hồn phách của bản đế.
- Ý của ngài là...
Nam tử mang mặt nạ thần bí đột nhiên hiểu được một chút.
- ở một chỗ phong ấn khác, nơi đó phong ấn một con mắt của ta. Ngươi đi đến đó thử xem.
Tiếng nói Bất Tử Tà Đế trầm thấp mệt mỏi. bất chợt toàn bộ chiếc đầu chìm vào trong dòng sông màu máu.
Nam tử mang mặt nạ thần bí gật đầu nói:
- Được, ta sẽ đi đến đó.
Trong nháy mắt đó, hắn liền có được vị trí cụ thể chỗ phong ấn kia.
- Còn có một chuyện phái nói với ngươi, trước khi thả ra một tia hồn phách của ta. ngươi phải tìm cho ta một bộ thân thể thật tốt.
Tiếng nói của Bất Tử Tà Đế truyền ra từ dòng sông màu máu.
-Thân thể?
Nam tử mang mặt nạ thần bí lắc đầu:
- Cái này sợ là hơi khó. ta không biết loại thân thể nào thích hợp với ngài?
- Như là thân thể của ngươi, còn có thân thể tu sĩ nhân loại họ Trương kia, đều rất tốt. Chỉ cần có một bộ thân thể như vậy, thật là quá tốt.
- Cái gì?
Nam tư mang mặt nạ thần bí chấn động, thân thể cứng ngắc, dường như cảnh giác.
- Ngươi yên tâm. cho dù thả ra một tia hồn phách của bản đế, cũng không thể nào chiếm được thân thể ngươi. Tên tu sĩ nhân loại kia có được ý chí của Vũ Vô Cực. dường như thân thể càng hoàn mỹ, nhưng cũng không thể chiếm được, thật đúng là đáng tiếc... Không bằng thế này, ngươi đi Cửu U hải vực xem có thân thể nào tốt không, tốt nhất là tu luyện ma công.
Bất Tử Tà Đế khẽ thở dài, giống như rất đáng tiếc.
Nam tử thần bí nóị:
- Yêu thú thân thể mạnh mẽ ở Cửu U hải vực cũng không ít, nhưng muốn tìm yêu thú tu luyện ma công, cái này sợ là hơi khó. tuy nhiên ta có thể tìm thử.
- Được, ngươi phái nắm chắc thời gian, trước khi mở ra chủ động phủ Huyết Sát. ta sẽ nổi lên một lần...
Tiếng nói từ chiếc đầu Bất Tử Tà Đế dần dần tắt ngấm.
Nam tử mang mặt nạ thần bí liếc dòng sông màu máu, thân hình biến mất trong hư không.
Bụp!
Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở Cửu U hải vực.
Đặt chân trên mảnh hải vực vô biên này. hắn khẽ thở ra một cái. cỗ áp lực vô hình kia mới biến mất.
Hắn nhẹ nhàng gỡ bỏ mặt nạ, thân thể cao lớn tản mát ra một cỗ khí thế hùng bá núi sông.
Gỡ bỏ mặt nạ, lộ ra khuôn mặt mà tất cả cường giả cấm kỵ trong giới này gặp phải đều sẽ cố kỳ ba phần.
Chính là Huyền Long Đại Vương.
- Yêu thú tu luyện ma công? Để ta tìm xem.
Huyền Long Đại Vương lẩm bẩm, thần thức bắt đầu cẩn thận tìm tòi mảnh hải vực mênh mông này.
Nếu phải dùng thần thức, xem xét rõ ràng tình huống trên một khu vực rộng lớn. cần hao phí tâm thần cùng thời gian.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Rốt cuộc, vào ngày thứ ba. ánh mắt Huyền Long Đại Vương sáng lên. thần thức tập trung một khu vực bí ẩn ở sâu trong Cửu U hải vực.
- Khặc khặc...
ở trong khu vực Tử Hoàng Phủ, trong một cái hang sâu bảy tám ngàn dặm dưới đáy biển. Cốt Lão Ma thân sắc đắc ý. phát ra một trận tiêng cười làm người ta dụng tóc gáy.
Chạy thoát đường sống từ La Sát Mật Ngục Tử Hoàng Điện, cốt Lão Ma dùng thân thể Thần thú của Tử Ngọc làm thức ăn, mấy chục năm trước thăng cấp thành cấp phủ chủ chân chính.
Tuy nhiên, trong một thời gian hắn sinh ra tâm lý sợ hãi đối với con mắt bạc kia, trốn ở hải vục không đám ra.
Nhưng hôm nay. hắn cần khổ tu luyện, bất ngờ tu luyện cốt Ma Phân Ly Đại Pháp đến một cảnh giới mới. nắm chắc tám phân mười đặt chân Độ Kiếp sơ kỳ. cũng thoải mái vuợt qua thiên kiếp.
Ngay thời điểm hắn đắc ý vô cùng, không biết từ lúc nào mà bên cạnh đã xuất hiện một bóng người cao lớn như ma vương.
Thân mình cốt Lão Ma không khỏi cứng ngắc, cảm thấy một cỗ áp lực trước nay chưa có.
- Ngươi là...
Hắn không có dũng khí động đậy được một ngón tay.
- Ta là Huyền Long Đại Vương.
Nam tử như ma vương kia vươn tay, chộp lấy hắn.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Giống như cầm một con gà con, Huyền Long Đại Vương duỗi tay ra, bắt lấy Cốt lão ma thực lực gần đạt tới Độ Kiếp Kỳ. Toàn bộ quá trình không nhanh không chậm, làm cho người ta có một loại ảo giác vốn nên như thế.
Cả người Cốt Lão ma cứng ngắc, đối phương đứng ở trước mặt mình, một chút dũng khí mình cùng không nổi lên được, chỉ có thể trơ mắt để Huyền Long Đại Vương bắt lấy.
- Huyền Long bệ hạ...
Cốt Lão ma run giọng nói, trong mắt hiện lên sự sợ hãi thật sâu.
Hắn thật sự không thể tưởng tượng được một nhân vật vô địch nhất giới như Huyền Long Đại Vương sao lại xuống tay với một con kiến nho nhỏ như hắn.
- Uhm, khối thân thể của ngươi không tồi, dùng cơ thể yêu thú lại tu luyện cốt Ma Phân Ly Đại Pháp tới cảnh giới thế này, chỉ sợ toàn bộ thế gian này cũng không tìm ra được kẻ thứ hai.
Huyền Long Đại Vương nhìn hắn như nhìn một con mồi, khóe miệng tràn ngập vẻ tươi cười hài lòng.
- Ngươi sẽ làm gì ta?
Thần trí cốt Lão ma hơi bình tĩnh lại, biết rằng trước mặt hạng nhân vật cấm kỵ nhất giới này, mình tuyệt đối không có sức phản kháng. Đối phương muốn giết mình căn bản chỉ cần một đầu ngón tay là đủ.
- Ngươi có một khối thân thể không tồi, có thể lọt vào mắt xanh của Bất Tử Tà Đế là vinh hạnh của ngươi đó!
Huyền Long Đại Vương cười dài.
Cốt Lão ma mơ hồ đoán ra được đôi chút manh mối, trong mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng và bất đắc dĩ thật sâu.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, ngay cả một chút phản kháng hắn cũng không có. Đừng nói phản kháng, dù hắn muốn chết cũng không làm được.
Bá!
Ngay sau đó, Huyền Long Đại Vương mang theo hắn, biến mất khỏi Cửu U hải vực, xuất hiện trên một không gian tối đen.
Cũng đều là dòng sông màu máu nhưng so với nơi trấn áp cái đầu thì nơi này nhỏ hơn rất nhiều.
Huyền Long Đại Vương vừa xuất hiện, từ trong dòng sông màu máu này nổi lên một đôi mắt tràn ngập hỏa diễm màu đen đặc.
Đồng tử của đôi mắt này cũng màu đen, tản mát ra một cỗ tinh thần ý chí cường đại.
- Tà đế đại nhân, ngươi xem khối thân thể này như thể nào? Thân hắn là yêu thú đỉnh cấp, lại tu luyện cốt Ma Phân Ly Đại Pháp tới cảnh giới thế này.
Huyền Long Đại Vương cười tủm tỉm.
Đôi mắt kia lóe ra tử mang yêu dị, nhìn kỹ thân thể cốt Lão ma.
Linh hồn cốt Lão ma như đông lại, thân thể cứng ngắc khẽ run rẩy. Giờ phút này hắn mới chân chính cảm nhân được sự đáng sợ của nhân vật cấp nghịch thiên.
Dưới ánh mắt chăm chú cả Bất Tử Tà Đế, hắn thậm chí không có năng lực lên tiếng.
- Miễn cưỡng có thể đi!
Một thanh âm không như bình thường từ trong mắt Bất Tử Tà Đế truyền ra, lãnh đạm tới tận cùng.
Sắc mặt Huyền Long Đại Vương hơi vui vẻ, vội vàng tế ra Lam Huyết Trường Không, danh đao của Yêu Hoàng Giới.
- Chậm đã
Bất Tử Tà Đế lạnh nhạt nói.
- Ngài còn có gì muốn nói sao?
Huyền Long Đại Vương ngẩn ra.
- Hợp nhất tinh thần ý chí ngươi và ta, dẫn phát lực lượng lam băng hồn của Lam Huyết Trường Không, đích xác có thể đông lại một khu vực huyết hà trong thời gian ngắn ngủi. Nhưng nếu vẻn vẹn chỉ có như thế thì còn kém một phần hỏa hầu. Ngươi nếu có thể tìm được một hai vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ, cũng bắt tới một trăm tên yêu tu Hợp Thể Kỳ làm hiến tế thì càng thêm nắm chắc.
Bất Tử Tà Đế nói.
Trong mắt Huyền Long Đại Vương chợt hiện lên một tia dị sắc, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chỉ sợ ngài muốn phóng thích ra một tia hồn phách lực đi?
Mặc dù hai người hợp lực, cộng thêm vài vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ mà chỉ có thể phóng thích ra được vài tia hồn phách lực của Bất Tử Tà Đế, từ đó có thể thấy được chỗ khủng bố của dòng sông máu này.
- Hừ, nếu ngươi cho rằng tự mình có thực lực giết chết tên tu sĩ nhân loại tu luyện công pháp ngoại tộc kia, cũng mười phần nắm chắc là kẻ thu được lợi ích lớn nhất trong Huyết Sát Chủ Động Phủ thì ngươi không cần phải làm những việc vặt vành này đâu. Trong nhất giới này, ngươi có được tinh thần ý chí của Thái thượng Yêu Long Hoàng, tên nhân loại kia có được ý chí Vũ Vô Cực. Cho dù hồn phách lực của ta có cường đại gấp mười lần cũng vô pháp mưu đoạt thân thể các ngươi!
Bất Tử Tà Đế có chút hờn giận nói.
Huyền Long Đại Vương trầm ngâm một chút, cảm thấy lời của Bất Tử Tà Đế cũng có đạo lý. Tinh thần ý chí của Thái thượng Yêu Long Hoàng đáng sợ như thế nào, chỉ có hắn mới hiểu được.
- Được, ta đáp ứng. Nhưng ngài cũng phải tuân thủ hứa hẹn trước đó, hiệp trợ ta giết tên tu sĩ nhân loại kia. Đây cũng là tâm nguyện lớn nhất của Thái thượng Yêu Long Hoàng.
Sắc mặt Huyền Long Đại Vương bình tĩnh nói.
Bất Tử Tà Đế cười lạnh một tiếng:
- Yêu Long Hoàng từ khi nào lại lòng dạ hẹp hòi như vậy?! Một tiểu nhân hạ giới mà cũng đáng giá hắn hao phí nhiều tâm tư đuổi giết như vậy sao?! Tuy nhiên, tên tu sĩ nhân loại kia có thể lọt vào mắt xanh của tinh thần ý chí Vũ Vô Cực thì đúng là khó tin. Ta cũng muốn kiến thức một chút, người mà Vũ Vô Cực nhìn trúng có phong phạm bậc nào...
Phàm Vân Đảo, Tinh Nguyệt Môn.
Thời gian dần trôi qua, một năm, hai năm, ba năm...
Mấy năm gần đây, toàn bộ hạ giới vô cùng bình tĩnh. Rất nhiều tu sĩ cấp Phủ chủ trở lên cũng vô cùng ngoan ngoãn, dường như thu được ý chỉ nào đó.
Trong phạm vi hải vực Thiên Tinh Đình, ba tòa Nhân gian tiên đảo: Bồng Lai, Đông Doanh, Phương Trượng vẫn như ngày xưa, hiện ra không khí yên lặng như tờ.
Một ngày kia, hai vị Tán tiên của Tam Tiên Đảo là Âm Dương tán tiên và Linh Hư tán tiên đột nhiên đi tới Phương Trượng đảo thần bí nhất. Không ai biết bọn họ tới đó làm gì.
Tuy nhiên, Phương Trượng Đảo chính là nơi cư ngụ của Nghê Thường Tán tiên, chỉ là cực kỳ hiếm khi hiện thân mà thôi.
Đồng thời với đó, Thiên Tinh Đình, Thiên Ma Uyên, Cửu U hải vực cũng xảy ra một ít chuyện không muốn người ngoài biết, không ít nhân vật cấm kỵ đăng môn bái phòng.
Ngay cả một ít thế ngoại cao nhân ít khi xuất thể cũng ngoại lệ xuất quan, lần lượt gia nhập trận doanh của mình.
Đối với việc này, người của Tinh Nguyệt Môn trên Phàm Vân Đảo tự nhiên cũng biết đôi chút.
Nhưng mà, Trương Hằng đang dốc lòng bế quan cũng không quan tâm tới việc ngoại giới.
Trong Lĩnh vực không gian, Trương Hằng vẫn khoanh chân mà ngồi. Ở trong Không gian Linh Hạch của hắn, phân thân thứ hai của hắn từ màu bạc đã hoàn toàn chuyển hóa sang màu vàng, tản mát ra khí tức bức nhân.
Hưu!
Ý niệm Trương Hằng vừa động, một nam nhân có hình thái bên ngoài giống y đúc hắn xuất hiện bên cạnh.
Mặt khác, phân thân thứ ba đang lĩnh ngộ thần thông bí thuật đột nhiên mở con mắt ra.
Trương Hằng và hai đại phân thân nhìn nhau, bên ngoài vẻ bình tĩnh lại ẩn chứa một cỗ hưng phấn và chờ mong.
- Hiện tại là lúc tề tụ tất cả phân thân.
Trong mắt Trương Hằng phóng ra kim mang nhàn nhạt, truyền về phân thân đầu tiên của mình ở Phàm Vân Đảo.
Phân thân thứ nhất đang cùng Ninh Tuyết Dung hưởng thụ cuộc sống vô câu vô thúc trên Phàm Vân Đảo.
Nhận được tin tức của bản tôn, phân thân thứ nhất nói với Ninh Tuyết Dung một câu rồi dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Lĩnh vực không gian.
Vì thế, lúc này bản tôn Trương Hằng và ba đại phân thân đều đứng cùng nhau.
Công pháp tầng thứ tư, bản tôn và ba đại phân thân trở thành bốn thân thể tương đương.
Khi bọn hắn toàn bộ dung hợp thì sẽ sinh ra uy lực như thể nào!? Ngay cả Trương Hằng cũng không dám tưởng tượng điều này.
Hít sâu một hơi, ý niệm Trương Hằng vừa động, Tiên bảo hình thanh Kiếm lần nữa xuất hiện trước người.
Ông
Có lẽ cảm nhận được địch ý của đám người Trương Hằng, Tiên bảo hình kiếm vừa mới xuất hiện liền rung lên một cái. Quanh thân kiếm vờn quanh một mảnh lôi điện màu tím ẩn chứa lực lượng hủy diệt cường đại.
- Các ngươi muốn làm gí?
Đồng thời đối mặt với bản tôn Trương Hằng và ba đại phân thân, Tiên bảo hình kiếm có chút chột dạ.
- Lên!
Bốn Trương Hằng đồng thời quát lạnh, hóa thành bốn đạo quang ảnh màu vàng, đánh tới Tiên bảo hình kiếm.
Ầm ầm ầm!
Bốn Trương Hằng lại có được năng lực cận chiến cường đại của bốn tu sĩ Đại Thừa Kỳ. Mỗi một phân thân Trương Hằng cũng có uy hiệu Bất tử kim thân, đơn đả độc đấu, trong những nhân vật cấm kỵ nhất giới cũng hiếm có đối thủ.
Nhất thời, hư ảnh màu vàng thành phiến lay động trong Lĩnh vực không gian, từng âm thanh giao kích ầm ầm vang lên không dứt.
Chi chi chi
Bá bá bá~~~
Tiên bảo hình kiếm cũng không phải là những Tiên bảo cấp thấp lưu truyền trong hạ giới, lực công kích vô cùng cuồng bạo. Từng đạo lôi văn màu tím nhộn nhạo quanh thân nó, hình thành một tầng phòng hộ, có năng lực phản kích cường đại.
Bốn Trương Hằng đồng thời cười dài, trên người xuất hiện một mảnh lôi quang màu tím đen, trên tay bộc pháp ra uy lực hủy diệt mạnh mẽ.
Lôi điện lực màu tím đen có thuộc tính rất giống với Dị Loại Thiên Lôi mà Trương Hằng độ kiếp lần trước, có thể ngăn chặn lôi điện do Tiên bảo hình kiếm phát ra.
- Đây không phải là Dị Loại Thiên Lôi trong truyền thuyết sao?
Tiên bảo hình kiếm tâm sinh kiêng kị. Nếu không phải nó có chút ưu thế về mặt cấp bậc lực lượng thì nó đã sớm rơi vào hạ phong tuyệt đối dưới công kích của lôi điện màu tím đen này rồi.
- Đánh đánh đánh!
Bốn Trương Hằng trong thời gian ngắn mặc dù không thu được chút thượng phong nào rõ rệt nhưng công kích càng ngày càng mãnh liệt. Công kích sắc bén do Tiên bảo phát ra xuyên tầng phòng ngự của Trương Hằng, tạo ra một ít thương tổn đối với hắn nhưng dưới thuộc tính đặc biệt của Bất tử kim thân, thương tổn này có chút không đang kể.
Theo thời gian trôi qua, trên người bốn Trương Hằng đồng thời ẩn ẩn sinh ra một cô tinh thần ý chí. Đây là chuyện chưa từng xảy trong trong nhất giới.
Trên trán Trương Hằng lại lóe ra một ấn ký tia chớp màu vàng nhạt, lúc sáng lúc tối làm cho người ta có cảm giác không thể chống lại được.
Trong phút chốc, lực công kích của Trương Hằng bạo tăng gần gấp đôi, nhất cử nhất động đều ẩn chứa áp lực linh hồn.
Ầm ầm!
Mỗi một lần công kích đều mang theo âm thanh rung động linh hồn, Tiên bảo hình kiếm liên tục bại lui, chật vật vô cùng.
- Dừng, dừng lại! Ta nhận thua!
Tiên bảo hình kiếm chung quy không thể ngăn cản được công kích trong thời gian dài như vậy.
Nó chung quy vẫn chỉ là một kiện Pháp bảo, Tiên lực dự trữ cũng không phải vô tận. Dưới công kích mãnh liệt trong thời gian dài như vậy, nó lại không tạo ra được thương tổn mang tính thực chất cho bốn Trương Hằng có Bất tử kim thân.
Nhận thua là lựa chọn duy nhất của nó hiện tại.
- Đánh nó tiếp!
Ấn ký tia chớp trên trán bản tôn Trương Hằng lại lóe sáng, giơ tay nhấc chân cũng phát ra sức bật kinh thiên, đánh cho Tiên bảo hình kiếm cũng run rẩy.
Nhờ nó là Tiên bảo nên mới có thể kháng cự được tới Lúc này, Nếu là nhân vật cấm kỵ bình thường thì e đã sớm bị Trương Hằng đánh cho không còn hình người nữa.
Ầm ầm ầm
Nắm đấm của Trương Hằng hạ xuống như mưa, lực phản kháng của Tiên bảo hình kiếm cũng càng ngày càng nhỏ.
Cuối cùng, Trương Hằng thậm chí đạp Tiên bảo hình kiếm này xuống mặt đất.
- Tên tu sĩ hạ giới ngươi dám làm nhục ta thế này...
Tiên bảo hình kiếm tản mát ra một cỗ khí thế ngọc thạch câu phần.
Sắc mặt Trương Hằng chợt nghiêm lại, ba đại phân thân và bản tôn nháy mắt đã dung hợp.
Ông
Thân thể Trương Hằng đột nhiên bành trướng gấp mười, hóa thành một kình thiên Ma thần.
Thông thiên triệt địa, ngạo thị cổ kim!
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lạc Hà ở trong một căn phòng trên Phàm Vân Đảo, đang khoanh chân tĩnh dưỡng.
Đối với tu vi Đại Thừa Kỳ của hắn hiện tại, thực lực ở nhất giới nà đã không thể gia tăng được được nữa, quan trọng nhất là bảo trì ở trạng thái tinh thần đại viên mãn mà thôi.
-Ô?
Một khắc này, hai mắt Lạc Hà đột nhiên mở ra, hơi kinh ngạc nhìn về một phía hư không trên Phàm Vân Đảo.
Với cảnh giới của hắn có thể cảm nhận rõ ràng được biến hóa kinh tâm động phách nơi đó, mơ hồ truyền ra không gian chấn hưởng, đủ kinh sợ nhân vật cấm kỵ bình thường.
Động tĩnh này tương đương với một hồi chiến đấu kinh tâm động phách của bốn năm tu sĩ Đại Thừa Kỳ.
Tuy nhiên, nếu cảnh giới linh hồn thấp hơn Đại Thừa Kỳ thì cũng không thể cảm nhận được phản ứng kỳ dị của không gian nơi này.
Trên Phàm Vân Đảo, có phản ứng tương tự như Lạc Hà còn có Thượng cổ dị thi Cổ Thương.
Cổ Thương nâng bộ mặt khô quắt kia lên, con ngươi màu tím hồng chợt lóe ra hào quang khác người, nhìn chằm chằm vào phiến hư không này.
- Lĩnh vực không gian?
Hắn thì thào lẩm bẩm:
- Lĩnh vực không gian hẳn là của Trương Hằng. Giờ phút này dường như đang có vài vị nhân vật cấm kỵ đang giao đấu trong đó.
Hắn toàn lực thi triển thần thức, có thể cảm nhận ra Lĩnh vực không gian đang rung chuyển bất ổn, thậm chí ảnh hưởng tới không gian của Đông Vân đại lục.
Loại phản ứng không gian kỳ dị này kéo dài chừng vài canh giờ, càng lúc càng nghiêm trọng, thậm chí đạt tới độ kinh thiên động địa.
Đến cuối cùng, dù là những tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trên Phàm Vân Đảo cũng cảm thấy được những dị tượng này, vội vàng đưa thần thức quan sát.
- Trương Hằng rốt cục đang chiến đấu với thần thánh phương nào?!
Trong lòng cổ Thương tràn ngập nghi hoặc, nhưng hắn rất khó có thể tiến vào được Lĩnh vực không gian của Trương Hằng.
Lạc Hà trầm tư một chút, cuối cùng lộ ra vẻ mặt ưu tư.
Ầm!
Đột nhiên, không gian trên Phàm Vân Đảo chợt run lên, một cỗ tinh thần ý chí mênh mông trống rỗng sinh ra.
Tất cả sinh linh đều không kìm được, nổi lên tâm lý thần phục, linh hồn triều bái.
Cổ Thương và Lạc Hà khiếp sợ vô cùng. Bọn họ không biết trong Lĩnh vực không gian đã xảy ra chuyện gì. Nhưng điều này cũng không ngăn cản bọn họ tưởng tượng ra bên trong có một nhân vật cường hàn như ma thần.
- Chỉ mong nhân vật cường đại kia là người của mình mà không phải địch nhân!
Trong lòng Lạc Hà có chút lo lắng.
Tâm thần cổ Thương bất an, cường giả mơ hồ kia khiến hắn sinh ra một loại ý niệm phải lập tức chạy trốn nếu đối mặt.
Ông
Đạo đạo tế văn màu vàng nhạt xuất hiện trong hư không Phàm Vân Đảo, vỡ ra như mạng nhện trong hư không rồi nháy mắt đã khép lại.
Ngay sau đó, tất cả động tĩnh biến mất, chỉ còn lại một mảnh tĩnh mịch.
Tất cả chiến đấu kết thúc trong khoảnh khắc.
Hô!
Đông đảo sinh linh trên Phàm Vân Đảo thở mạnh một hơi, áp lực mơ hồ trong lòng cũng hoàn toàn biến mất.
Lạc Hà và cổ Thương vô cùng mẫn duệ, đã bắt giữ được đạo đạo tế văn màu vàng nhạt kia. Tuy rằng chỉ là lóe lên rồi biến mất nhưng cũng đủ khiến bọn họ có được phán đoán.
- Đó là khí tức của hắn.
Trong lòng Lạc Hà mừng rõ, thở phào một hơi nhẹ nhõm, phát ra sự vui mừng và tự hào từ nội tâm.
Thần sắc Cổ Thương có chút phức tạp. Giờ phút này, hắn mới chân chính cảm nhận được thực lực Trương Hằng đúng là sâu không lường được. Đối phương quả thực có năng lực giết chết tu sĩ đồng cấp.
Lúc trước, khi Trương Hằng còn ở Tam Tinh Vực từng nói rõ ràng hắn có ít nhất tám thành nắm chắc giết chết cổ Thương. Khi đó, cổ Thương cũng không quá tin tưởng. Dù sao hắn là Thượng cổ thần thi Đại Thừa Kỳ, thân là vạn độc chi thể, bất tử bất diệt, năng lực sinh tồn tuyệt đối là nổi bật trong số đồng cấp.
Khi những động tĩnh kia biến mất, hai người Lạc Hà chỉ mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của Trương Hằng trong Lĩnh vực không gian nhưng mất đi tất cả liên hệ.
Liên tiếp qua vài ngày, Lĩnh vực không gian ở trong phiến hư không kia cũng không phát sinh động tĩnh gì.
Đám người Lạc Hà có chút chờ mong, thường xuyên dùng thần thức tập trung nơi đó.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Một tháng, hai tháng, ba tháng...
Một mảnh tĩnh mịch, không có bất cứ phản ứng nào.
Sự an bình đáng sợ này ngược lại khiến đám người Lạc Hà, Ninh Tuyết Dung lại có chút lo lắng.
- Tất cả phân thân của Trương đại ca đều đi vào Lĩnh vực không gian, không biết đã xảy ra biến cố gì?
Ninh Tuyết Dung đi tìm Lạc Hà nói với hắn.
- Tuyết Dung yên tâm đi. Hắn nhất định đang làm ra chuẩn bị cuối cùng trước khi đi Huyết Sát Chủ Động Phủ. Ngươi phải tin tưởng hắn. Trong nhất giới này, không ai có thể giết chết được người nắm giữ Bất diệt kim thân như hắn đâu!
Lạc Hà khuyên giải đầy thiện ý.
- Uhm, ta tin tưởng chàng!
Ninh Tuyết Dung gật đầu.
Từ đó về sau. Phàm Vân Đảo cũng như toàn bộ Chu Vương Triều trở nên gió êm sóng lặng, điềm tĩnh vô cùng.
Năm tháng nhanh chóng trôi qua, lại thêm ba năm, nhoáng cái đã qua.
Trong ba năm này, nhất giới mất đi hành tung của Trương Hằng lại có thêm một ít tin tức về cường giả cấm kỵ lánh đời.
Toàn bộ Chu Vương Triều có tám chiếc Huyết Sát Lệnh, đa số nằm trong tay những nhân vật thần thoại, đa số đã lộ diện hết.
Tám chiếc Huyết Sát Lệnh này phân biệt nằm trong tay: Huyền Long Đại Vương nắm một chiếc, Tam Tiên Đảo chung nhau một chiếc, Cửu U Ma Tôn có một, Thất Tinh Thánh Quân có một, Trương Hằng có một, Lạc Hà có một, Thương Cổ có một. Còn lại một chiếc chưa được xác định, khả năng nằm trong tay một trong mấy người.
Tuy rằng còn một chiếc Huyết Sát Lệnh chưa xác định chân chính thuộc về ai nhưng chúng nhân vật cấm kỵ cũng không vì thông tin này mà động thủ đối với bọn họ.
Một ngày kia.
Phàm Vân Đảo.
Một đạo huyết quang phóng lên cao, lực lượng giết chóc điên cuồng tràn ra, từ mười vạn dặm khuếch trương lên tới trăm vạn dặm.
Vù!
Một thiếu niên tản ra sát khí kinh thiên xuất hiện trên Phàm Vân Đảo, ngửa mặt lên trời cười dài. Sát lục khí vô tận cuồn cuộn lại ầm ầm vọt lên.
Đôi đồng tử của hắn đỏ như máu, giống như thâm uyên vô tận tràn ngập giết chóc!
Biến cố như vậy khiến vô số tu sĩ kinh hồn táng đởm, không thể khống chế tâm thần.
Vân Dịch!
Tiếng quát lạnh của Lạc Hà từ một góc trên Phàm Vân Đảo vang lên.
Sắc mặt Vân Dịch chợt nghiêm lại, liền thu hồi sát khí kinh thiên.
Giờ khắc này, động tĩnh hắn gây ra đã khiến cho những nhân vật cấm kỵ nhất giới chú ý.
- Đó không phải là Huyết Sát Quân Vương sao? Nhân vật giết chóc như vậy cần phải diệt trừ hậu hoạn!
Một nhân vật cấm kỵ cười nhạt, liền chuẩn bị ra tay diệt sát nhân vật tràn ngập tính giết chóc này.
Tuy nhiên khi thần thức của hắn quét tới Phàm Vân Đảo thì thần sắc biến đổi, lập tức khôi phục sự yên lặng.
Bá!
Ngay sau đó Vân Dịch thuấn di tới bên cạnh Lạc Hà, vẻ mặt tươi cười nói:
- Ra mắt Lạc Hà tiền bối!
Chỉ một sát na, Vân Dịch từ một ma đầu sát khí kinh thiên đã biến thành một thiếu niên vô hại.
Lạc Hà nghiêm mặt nói:
- Ngươi vừa mới xuất quan đã làm càn như vậy, khiến cho không ít tu sĩ trên Phàm Vân Đảo chấn kinh, thậm chí gây ra địch ý cho một ít cường giả đỉnh phong rồi đó!
Vân Dịch chậm rãi nói:
- Trải qua một phen bế quan, tâm cảnh của Vân Dịch có chút đột phá, có thể thu phát sát khí một cách tự nhiên. Khi thích hợp cũng muốn tận tình phóng thích sát ý trong lòng để nó vận chuyển như ý mà không bị áp súc trong lòng.
- Ha ha ha, đây chắc là phương pháp do sư phụ ngươi truyền thụ đi. Không bằng ngươi và ta lý luận một chút?
Lạc Hà cười khanh khách.
--o00o--
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào