Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 66: Kết cục.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Nhìn thấy Đỗ Phỉ lấy ra quyển trục ma pháp Phong hệ cấp chín, Hoàng Long cười lạnh nói: “Nếu đã như vậy, cũng không trách ta được.” Hoàng Long nói xong, Lôi Tâm chưởng lại xuất ra. Dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Hoàng Long không lùi mà tiến. Người tiến về phía trước, một chưởng đẩy ngang. Trong nháy mắt, khi Đỗ Phỉ vừa kéo quyển trục ma pháp ra liền bị đánh bay khỏi lôi đài.
Đỗ Phỉ rơi khỏi lôi đài, quyển trục ma pháp mở ra. Mọi người ở hiện trường chỉ kịp thấy một đoàn tia sáng xuất hiện, âm thanh vang dội. Bên trong quyển trục ma pháp chứa một lượng lớn năng lượng nguyên tố Phong hệ, trong nháy mắt tỏa ra, vây lấy Đỗ Phỉ.
Giống như cá trong biển vậy. Đỗ Phỉ ở giữa vòng vây, bị vô số Phong Nhận xuyên qua.
Tiếng kêu thảm thiết của Đỗ Phỉ không ngừng vang vọng bên tai.
Dưới năng lượng của quyển trục ma pháp Phong hệ cấp chín, trong nháy mắt, hắn bị nghìn đao phanh thây, lập tức hồn du địa phủ.
Tất cả mọi việc phát sinh quá nhanh. Nhanh đến mức Đỗ La Tư ngồi trên khán đài chủ tịch, bản thân là Chiến sĩ Cửu cấp Trung giai cũng không kịp làm gì. Khi Đỗ La Tư vội vàng phi thân, lao về phía nhi tử Đỗ Phỉ, lực lượng của quyển trục ma pháp đã buông xuống, và Đỗ Phỉ, sớm đã không còn hơi thở.
Thân thể của hắn bị ngàn đạo Phong Nhận lăng trì, máu thịt mơ hồ, không còn nhìn ra được hình dáng con người.
Kết quả bi thảm. Thấy Đỗ Phỉ tự làm tự chịu, trên khắp khán đài, mọi người có phản ứng không đồng nhất. Đa số bình dân nhìn thấy cảnh này đều trầm trồ, ngầm vỗ tay khen ngợi.
"Đáng đời! Chết chưa hết tội!"
"Cái này gọi là tự gây nghiệt, không thể sống!"
Bất quá, có không ít quý tộc than tiếc. Đỗ Phỉ bại một cách thảm hại như vậy, đã thua còn mất mạng.
Đánh cuộc ở bên ngoài, bọn họ thua không ít tiền. Vừa nghĩ tới những kim tệ kia, tất cả đều đau lòng, đồng thời chửi thầm tên Đỗ Phỉ chết tiệt, một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh, đến một đứa trẻ sáu tuổi cũng không thu thập được.
Chủ tịch lôi đài Âu Lai Nhĩ cùng Ai Á lại càng đau lòng. Bọn họ đã đặt cược đến một trăm vạn kim tệ.
Có phản ứng khác với tất cả mọi người có mặt ở lôi đài, Đỗ La Tư cực kỳ bi thương, ôm lấy thi thể của nhi tử mình. Hai mắt đỏ như máu, như thú dữ bị thương, hắn đứng lên, gầm thét: “Hoàng gia Tiểu nhi, trả mạng cho con ta!”
Dưới nỗi đau mất con, Đỗ La Tư thân là Gia chủ Hi Nhĩ gia tộc cũng không thèm quan tâm tới thể diện, tự mình ra tay với Hoàng Long.
Trong hai tay của hắn, mơ hồ có tiếng ma thú khóc lóc.
Đây chính là Đấu kỹ Địa giai thượng phẩm của Hi Nhĩ gia tộc: “Vạn thú chưởng.”
Loại đấu kỹ này rất khó luyện. Khó luyện là bởi vì, để luyện được đấu kỹ Vạn thú chưởng này, cần phải hấp thụ oán niệm của ma thú trước khi chết. Ma thú trước khi chết oán niệm càng nhiều, chưởng pháp càng mạnh. Cứ như vậy mà luyện đến cấp cao nhất. Ở trạng thái mạnh nhất, Vạn thú chưởng xuất ra, có tiếng rống của vạn thú ở bên trong.
Nếu bị đánh trúng mà không kịp chữa trị, linh hồn sẽ bị oán niệm của vạn thú ăn mòn. Trước khi chết, thống khổ vạn phần.
Đỗ La Tư thân là Chiến sĩ Cửu cấp Trung giai, thi triển Vạn thú chưởng, uy lực tự nhiên không kém.
Hiện tại, oan hồn ma thú gào rú, từng chút nhích dần đến lôi đài. Nhiều bình dân không chịu được, vẻ mặt thống khổ, bịt chặt hai tai, đầy sợ hãi.
Mắt thấy Vạn thú chưởng sắp đánh đến thân thể gầy yếu của Hoàng Long, đột nhiên, trên bầu trời vang lên một tiếng thét dữ dội: “Đỗ lão cẩu, ngươi dám đả thương nhi tử ta?” Thanh âm rơi xuống, bên cạnh Hoàng Long xuất hiện một đạo lực lượng không kém gì Vạn thú chưởng của Đỗ La Tư, một đầu quyền được bao bọc bởi lôi quang, mạnh mẽ đánh tới.
Hoàng Hùng giận dữ xuất thủ.
Bản thân Hoàng Hùng tu luyện chính là Đấu khí thuộc tính Lôi. Thực lực Chiến sĩ Cửu cấp Sơ giai, phối hợp với Đấu kỹ Lôi hệ Địa giai thượng phẩm của Hoàng gia là “Lôi quang quyền”. Một quyền đánh ra, lôi điện rền vang.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Hoàng Hùng mang theo nhi tử, lắc mình thoát khỏi ảnh hưởng của dư kình.
Hai cường giả Cửu cấp so chiêu, mặt đất chấn động. Thậm chí, một vài chỗ trên lôi đài còn bị chấn vỡ, rơi lả tả xuống đất.
Mọi người ở hiện trường đều kinh hãi kêu lên.
Đặc biệt là những quý tộc có mặt ở lôi đài, lớn nhỏ đều biến sắc.
Hiện trường có chút hỗn loạn. May mà ở xung quanh, hộ vệ của Vương quốc Lục Thông bản lĩnh không kém, mới không tạo thành hậu quả nghiêm trọng.
“Đỗ lão cẩu, lôi đài tỷ thỉ, sống chết có số. Hơn nữa là do con ngươi xúc phạm quy củ lôi đài, chết là đáng đời. Hiện tại ngươi lại dám hạ thủ với nhi tử ta?” Hoàng Hùng trợn mắt, chỉ thẳng vào Đỗ La Tư, lạnh lùng nói.
“Tới đây, chúng ta cũng tỷ thí lôi đài!” Hai mắt Hoàng Hùng tỏa ra sát khí mãnh liệt.
Đỗ gia Tiểu nhi chết thảm. Hoàng Hùng thấy Đỗ La Tư lao xuống, nghĩ rằng lão cẩu này có thể sẽ nổi điên, không để ý tới thể diện, hướng nhi tử mình hạ thủ, cho nên đã sớm phòng bị. Quả nhiên, thấy Đỗ La Tư xuất thủ. Hoàng Hùng cực kỳ tức giận.
Sắc mặt Đỗ La Tư âm tàn, lóe ra huyết quang, yên lặng nhìn Hoàng Hùng. Đặc biết, khi ánh mắt quét qua Hoàng Long, sát ý càng thịnh.
“Đỗ huynh, tỷ thí lôi đài, sống chết có số. Kết quả đã định, ngươi lại nhúng tay vào, đã phạm vào đại cấm kỵ của lôi đài.” Lúc này, gia chủ An Kiệt Lạp của An Ni gia tộc, phụ trác duy trì trị an của lôi đài, đi tới, mở miệng cảnh cáo Đỗ La Tư.
Dù là vì giao tình giữa An Ni gia tộc với Hoàng gia, hay vì quy định của lôi đài, An Kiệp Lạp đều cần thiết cho Đỗ La Tư một lời cảnh cáo.
Tranh đấu lôi đài trên Đại lục Hằng Nguyên, cho dù kết quả thế nào, bất cứ kẻ nào cũng không được nhúng tay tham dự. Nếu không, sẽ bị tổ chức quản lý lôi đài cân nhắc xử lý.
Nghe được lời cảnh cáo của An Kiệt Lạp, trong mắt Đỗ La Tư lóe lên hàn quang.
Bất quá, cuối cùng hắn cũng lựa chọn nhẫn nại. Đem sát ý cũng phẫn hận chôn sâu trong lòng. Hiện tại, nếu giết chết Hoàng gia Tiểu nhi, mình cũng không thoát được.
Chỉ có thể nhẫn lại, đợi cơ hội trả thù sau.
Lúc này, dưới phản ứng bực tức của mọi người ở hiện trường, chủ tịch lôi đài Âu Lai Nhĩ cũng đành mở miệng “cảnh cáo” Đỗ La Tư.
Đỗ La Tư ôm lấy nhi tử Đỗ Phỉ, cũng không có biểu hiện tạ tội với Âu Lai Nhĩ, ôm thi thể nhi tử rời đi trong tiếng thóa mọa của mọi người.
Lôi đài đến đây kết thúc.
Trên đài trao thưởng, Âu Lai Nhĩ bất đắc dĩ đành phải cất tiếng khen ngợi Hoàng Long, sau đó tự mình trao phần thưởng cho Hoàng Long.
Nhìn Hoàng Long, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng phức tạp.
Đối với Hoàng Long, nếu có thể trưởng thành, chắc chắn là tiền đồ vô hạn. Nhưng đáng tiếc, kẻ địch của Hoàng gia là Hi Nhĩ gia tộc lại kết thân với Đế quốc Long Ngữ.
Đế quốc Long Ngữ cường đại, sau lưng lại có Long Tộc ủng hộ. Hắn chỉ có thể lựa chọn theo phe mạnh hơn mà thôi.
Bất kể thế nào, Hoàng gia cũng không thể thắng được Hi Nhĩ gia tộc. Hoàng gia có nhận được sự ủng hộ của Triệu gia cũng không thể thắng.
Kết quả lôi đài, đều nằm ngoài dự liệu của mọi người. Sau khi lôi đài kết thúc, chưa tới một canh giờ, kết quả lôi đài đã truyền khắp các hang cùng ngõ hẻm của Vương quốc Lục Thông. Sau trận chiến này, một vài thế lực lớn, bắt đầu xuất hiện những toan tính.
Có điều, dù cho kết quả lôi đài được bàn tán sôi nổi thế nào đi nữa, bất kể ở Hoàng phủ mở tiệc ăn mừng thế nào, Hoàng Long cũng không để ý. Sau khi kết thúc lôi đài, Hoàng Long liền trở về tiểu viện, để cho Bác Cách canh giữ bên ngoài, trực tiếp từ chối tiếp khách.
Hiện giờ, hắn còn rất nhiều việc phải làm. Tỷ như luyện chế đan dược cho hơn ba trăm Thú nhân. Còn có hơn sáu ngàn Dạ Xoa trong Quần Tiên Các cũng cần có chiến giáp.
Trong hai tháng nghỉ lễ, hắn muốn cho sáu ngàn Dạ Xoa đồng loạt mặc trên người chiến giáp cấp bậc bảo khí.
Đến lúc đó, sáu ngàn Dạ Xoa mới coi như có chút tiền vốn.
Sáu ngàn chiến giáp cấp bậc bảo khí, cho dù là bảo khí hạ phẩm, cũng đủ làm cho Hoàng Long bận rộn trong hai tháng.
Có điều, nguyên liệu sắt thì quả là phiền toái lớn.
Hoàng Long cần phải thu mua số lượng lớn nguyên liệu sắt mới đủ dùng.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 67: Tiêu diệt.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
“Sau khi Đỗ La Tư trở về, có hành động gì?” Sau khi luyện xong một nhóm đan dược, Hoàng Long ngừng lại, hỏi Bác Cách đứng bên cạnh.
Hiện tại, lôi đài đã kết thúc được hai ngày. Đỗ La Tử hẳn phải có phản ứng mới đúng.
“Hồi thiếu chủ, hai ngày nay, Đỗ La Tư cũng không có hành động gì.” Bác Cách cung kính nói.
Hai ngày nay, hắn theo lệnh Hoàng Long, theo dõi nhất cử nhất động của Hi Nhĩ gia tộc. Nhưng không nghĩ tới, sau khi nhi tử Đỗ Phỉ chết, Đỗ La Tư cũng không có hành động gì.
“Nếu hắn không có hành động, vậy thì chúng ta cũng nên có chút biểu hiện.” Ánh mắt Hoàng Long lóe lên hàn quang.
“Ý của Thiếu chủ là…?” Trên mặt Bác Cách hiện lên một nét hưng phấn. Cuối cùng Thiếu chủ cũng có hành động. Trên lôi đài, lão quỷ Đỗ La Tư dám động thủ với Thiếu chủ. Lúc đấy, nếu không phải đang ở lôi đài, hắn đã sớm đánh chết Đỗ La Tư rồi.
Hi Nhĩ gia tộc là kẻ địch của Hoàng gia. Theo ý hắn, hiện tại đem Hi Nhĩ gia tộc diệt sạch, tránh cho bọn chúng cả ngày cứ nhìn chằm chằm vào Hoàng gia. Có điều, từ lôi đài trở về, Thiếu chủ cũng không nhắc đến việc này, làm cho hắn cũng không dám nói.
Từ lúc ở chung với ba thú, tính tình Bác Cách cũng thay đổi không ít. Vốn rất ôn hòa, hiện giờ trở nên quyết đoán, hiếu sát.
…
Gió to, đêm tối.
Trong phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, Đỗ La Tư đang đứng canh thi thể nhi tử Đỗ Phỉ, vẻ mặt đau khổ.
Hắn nhớ rõ, mấy tháng trước, cũng ở tiểu viện này, hắn cũng đứng đây, nhìn thi thể đệ đệ của hắn là Đỗ Đông Nam.
“Hoàng gia, Hoàng Hùng, Hoàng gia Tiểu Nhi. Ta muốn đem tất cả các ngươi giết hết!” Đỗ La Tư trầm giọng nói, tự như mãnh thú bị trọng thương, hai mắt hiện lên vô số tia máu.
Thanh âm cứ quanh quẩn trên bầu trời phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, khiến cho đám hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc đều câm như hến.
“Gia chủ đại nhân, Ai Á gia chủ của Kiều Trì gia tộc tới.” Lúc này, một hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc từ bên ngoài đi đến bẩm báo. Cảm giác được sát ý âm hàn ở tiểu viện, trên mặt tên hộ vệ hiện rõ nét khẩn trương. Nếu kẻ đến không phải là Gia chủ Kiều Trì gia tộc, hắn cũng không có gan đến đây quấy nhiễu tâm tư của Đỗ La Tư.
"Mời hắn vào." Đỗ La Tư sắc mặt âm trầm
“Vâng, gia chủ đại nhân.” Hộ vệ này vội vàng nhận lệnh, lùi ra khỏi tiểu viện, thở phào nhẹ nhõm, đi ra ngoài dẫn Ai Á tiến vào.
Không bao lâu sau, Ai Á cùng hộ vệ của Kiều Trì gia tộc được dẫn đến.
Thấy không khí ở tiểu viện, Ai Á vốn định đến gặp Đỗ La Tư oán trách một trận, liền vội vàng thay đổi chủ ý.
Đập vào mắt thi thể của Đỗ Phỉ và hàn ý trong mắt Đỗ La Tư, Ai Á nói: “Đỗ huynh, người chết không thể sống lại, xin bớt đau buồn.”
Đỗ La Tư thanh âm trầm thấp: "Đa tạ Ai Á huynh."
Ai Á miệng cười, mặt không cười: “Đỗ huynh khách khí.” Sau đó nói tiếp: “Ta tới đây là muốn hỏi một chút, Đỗ huynh có cần Kiều Trì gia tộc chúng ta hỗ trợ gì không?”
Ai Á đang ám chỉ đến hành động đối phó Hoàng gia của Hi Nhĩ gia tộc.
Đỗ La Tư vẫn âm trầm. Một lúc sau, trên mặt miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, ôm quyền nói: “Nếu như thế, Đỗ La Tư tạ ơn Ai Á huynh.” Sau hai lần ám sát Hoàng gia Tiểu nhi thất bại, Hi Nhĩ gia tộc đã tổn thất không ít cao thủ. Hiện tại, Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ không thể quang minh chính đại chi viện nhân lực cho Hi Nhĩ gia tộc. Cho nên, hiện giờ, Đỗ La Tư rất cần đến sự hỗ trợ của Kiều Trì gia tộc.
Ai Á cười nói: “Khách khí, khách khí. Bằng vào giao tình của hai ta, việc này chỉ là chuyện nhỏ. Tất nhiên tại hạ sẽ không khoanh tay ngồi nhìn.” Sau đó chuyển giọng hỏi: “Nhưng không biết, kế tiếp, Đỗ huynh làm sao đối phó với Hoàng gia? Hoàng gia cũng không dễ đối phó. Nghe nói gần đây, Hoàng gia không biết từ đâu mời được một cường giả Cửu cấp gia nhập liên minh.”
Giọng nói của Đỗ La Tư lạnh băng: “Cường giả Cửu cấp thì làm sao? Hoàng gia Tiểu nhi giết con ta, thù này không báo, không thể phát tiết mối hận trong lòng của ta. Ta cũng muốn cho lão Hoàng Hùng nếm mùi vị mất con.”
Ai Á chần chờ nói: "Đỗ huynh, kế hoạch là…?"
“Ta biết được, mấy đứa con gái của lão Hoàng Hùng không phải lúc nào cũng ở trong Hoàng phủ. Trừ cái thằng nhóc Hoàng Long nhất định phải chết, ta muốn bắt lấy đứa con thứ ba của Hoàng Hùng là Hoàng Lượng, đứa thứ tư là Hoàng Dịch. Sau đó tự tay một đao chém chết chúng, vậy mới hả dạ.”
“Đến lúc đó, ta sẽ cắt lấy đầu bọn chúng, cho người treo lên trên tường thành.” Sắc mặt Đỗ La Tư âm lãnh, càng nói càng kích động. Nhìn bộ dáng hắn, hận không thể ngay lập tức chém ba huynh đệ Hoàng Long thành thịt vụn.
Ai Á cùng đám hộ vệ xung quanh, tất cả đều biến sắc.
Giết con cái người ta, còn muốn cắt lấy thủ cấp treo lên tường thành. Điều này quá mức ác độc.
Trong lòng Ai Á thở dài một hơi. Xem ra, nhi tử Đỗ Phỉ bị giết, là một đả kích quá lớn với Đỗ La Tư.
“Vậy sao?” Đột nhiên, một âm thanh vô cùng đột ngột vang lên.
"Người nào?" Lúc này. Đỗ La Tư và Ai Á cả kinh. Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, thấy trên bầu trời tiểu viện, xuất hiện hai bóng người, một cao một thấp, lăng không mà đứng.
Hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc vội vàng cảnh giới.
“Là…, là…, là Cường giả Thánh Vực!” Nhưng khi bọn chúng cùng hai người Đỗ La Tư, Ai Á nhìn thấy hai bóng người đang đứng trên không trung, ai cũng thấy vô cùng kinh hãi.
Cường Giả Thánh Vực!
Đỗ La Tư và Ai Á chấn động, đưa mắt nhìn nhau. Sau đó vội vàng đi tới, cung kính hướng hai người hỏi: “Hai vị tiền bối, không biết đến nơi này có chuyện gì?”
Một phần vì trời tối, một phần là do Hoàng Long cùng Bác Cách đưa lưng về phía ánh trăng, cho nên khuôn mặt tối đen. Lại thêm Đỗ La Tư và Ai Á hiện đang khiếp sợ, nên không nhận ra Hoàng Long.
“Đỗ La Tư, Ai Á. Các người ngẩng đầu lên, xem ta là ai.” Sắc mặt Hoàng Long lạnh nhạt, nhìn hai người nói.
Trong lòng Đỗ La Từ và Ai Á nghi hoặc. Vị tiền bối Thánh Vực này bảo mình ngẩng đầu lên xem mặt là có ý gì?
Có điều, âm thanh kia, sao lại quen vậy.
Đỗ La Tư và Ai Á nhìn nhau, từ từ ngẩn đầu lên, cẩn thận tiến tới gần Hoàng Long.
Vừa nhận ra Hoàng Long, hai người như bị sét đánh, vẻ mặt hoảng sợ, ngây ngốc đứng im tại chỗ.
“Ngươi… ngươi… ngươi là Hoàng gia Tiểu nhi?” Một lát sau, trên mặt Đỗ La Tư hiện nên vẻ bất đắc dĩ, nhìn vị Cường giả Thánh Vực Hoàng Long.
Miệng Ai Á lại càng há to.
Vẻ mặt của những hộ vệ khác cũng dại ra.
Lúc tỷ thí lôi đài, bọn họ cũng có mặt, tất nhiên nhận ra Hoàng Long. Đây đúng là nhi tử của Hoàng Hùng, gia chủ Hoàng gia.
Bất ngờ, Hoàng Long vung tay lên, từng tiếng nổ vang lên. “Ba” một tiếng, Đỗ La Tư bị đánh bay ra ngoài.
Trong lúc ánh mắt mọi người còn kinh hãi, Hoàng Long lạnh lùng nói: “Đỗ La Tư, người có biết kết cục của một tên ngu xuẩn đến cực điểm là gì không?”
"Chết!"
Lúc này, Hoàng Long nhẹ nhàng nhấc tay lên, dưới ánh trăng, Già Thiên Đại thủ ấn như kim quang thiểm thước phóng xuống. Đám hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc như cảm thấy mình đang tiến vào Địa Ngục Hắc ám.
Kim sắc đại thủ ấn, cứ như vậy mà lao xuống.
Những tòa kiến trúc trong tiểu viện sụp xuống, vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên. Phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc có diện tích gần mười mấy dặm vuông, gần như bị đánh sập hoàn toàn.
Từ phía trên nhìn xuống dưới, vốn là mặt đất phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, bây giờ xuất hiện một thủ ấn khổng lồ.
Cự ấn khổng lồ này, đánh xuống dưới đất, tạo thành một cái hố sâu vài thước.
Cả phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, khắp nơi đều xuất hiện lôi quang, toàn bộ mặt đất đều bao phủ bởi một màu đen kịt.
Thấy vậy, Bác Cách hít vào một hơi.
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 68: Thần Tượng Sư.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Lực lượng của Hoàng Long dưới tình huống không biến thân, mặc dù chỉ tương đương với Chiến sĩ Cửu cấp Đỉnh phong. Nhưng khi phối hợp với thần thông Già Thiên Đại Thủ ấn, uy lực phát ra không phải loại mà Chiến sĩ Cửu cấp Đỉnh phong có thể chống đỡ được.
Cho dù là Thiên giai Đấu kỹ trên Đại lục Hằng Nguyên, đặt ở Thế giới Bàn Cổ cũng chỉ được xem là loại đấu kỹ của phàm phu tục tử, sao có thể so sánh được với Thần thông của Đạo pháp.
Già Thiên Đại Thủ ấn. Ngoài Chân hỏa, Lôi điện, còn chứa tính chất hủ thực của lực lượng hắc ám. Hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc, ngoại trừ những người có thực lực Bát cấp hoặc Cửu cấp mới có thể chạy thoát ra ngoài. Những người khác đều biến thành một bột than.
Cả phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, tản ra một loại khí tức tử vong.
Trước khi hiện thân, Hoàng Long đã bố trí đại trận ở xung quanh. Đem phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc ngăn cách với bên ngoài, không sợ làm kinh động đến các cao thủ khác. Hơn nữa, hiện tại Vương cung Vương quốc Lục Thông có ba Đại Cường giả Thánh Vực trấn giữ, nếu không có điều bất ngờ xảy ra, chắc chắn là giữ mình còn khó nói gì đến việc chạy đi nơi khác.
Ba thú không đi theo Hoàng Long đến đây, mà là đến Vương cung Vương quốc Lục Thông.
Lúc tỷ thí lôi đài, Âu Lai Nhĩ đã đứng về phía Hi Nhĩ gia tộc, lựa chọn Đế quốc Long Ngữ. Như vậy, tất nhiên là Hoàng Long sẽ không để ba thú đến Vương cung chơi đùa rồi.
Vẻ mặt Đỗ La Tư và Ai Á bám đầy tro tàn, đưa mắt nhìn xung quanh phủ viện, hai mắt dại ra.
Sự việc tối nay, bọn họ không có cách nào tiếp nhận.
Bọn họ thật không tưởng tượng được, Cường giả Thánh Vực trước mặt cùng với Hoàng gia Tiểu nhi là một. Chưa bao giờ nghĩ đến điều này.
Trong đầu bọn họ vẫn vang lên tiếng kêu ong ong. Cường giả Thánh Vực phía sau Hoàng Long, cả hai người bọn họ đều nhận ra, là nô lệ vẫn đi theo Hoàng Long, được Hoàng Long mua về từ chợ nô lệ.
Một Thánh Vực bị phế. Tên phụ trách chợ nô lệ từng trả lời Đỗ La Tư như vậy.
Nhưng mà một Cường giả Thánh Vực bị phế, có thể đứng lở lửng trên bầu trời? Khí tức cường đại kia là giả sao? Phản ứng đầu tiên của Đỗ La Tư hoàn toàn giống với đệ đệ hắn là Đỗ Đông Nam, cái tên phụ trách chợ nô lệ chết tiệt, dám lừa gạt Hi Nhĩ gia tộc bọn họ.
Trên mặt Đỗ La Tư hiện lên một tia tuyệt vọng.
Ở trên không trung, Hoàng Long thấy rõ thần sắc những người ở phía dưới.Thấy ở dưới có hai mươi mấy người tránh được Già Thiên Đại Thủ ấn. Nhìn thấy bọn chúng định bỏ trốn, Hoàng Long liền vung tay lên, đem hai Đại Tu La Khải Địch và Tô Lệ Tư phóng ra ngoài.
Hai Đại Tu La tương đương Cường giả Thánh Vực vừa ra ngoài, liền phát ra khí tức cường đại. Đỗ La Tư và Ai Á lại một phen kinh hãi.
"Đại Tu La!"
Hơn nữa còn có hai người!
Địa Ngục Ma Tộc Đại Tu La. Tại sao? Những việc này, sao có thể xảy ra? Nhìn không trung xuất hiện hai Đại Tu La, sau đó hướng Hoàng gia Tiểu nhi, cung kính nói: “Chủ nhân!” Trong lòng bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng. Nét mặt vô cùng bi thảm.
Các hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc thấy vậy, cũng không còn ý định bỏ trốn. Có không ít người có vẻ mặt kinh hãi, bò tới.
“Hoàng Long thiếu gia. Xin tha mạng. Xin người bỏ qua cho chúng tôi. Chúng tôi chỉ là hộ vệ, mọi việc đều không liên quan đến chúng tôi.”
“Đúng vậy a. Hoàng Long thiếu gia. Xin người lưu lại cho chúng tôi một cái mạng chó. Chúng tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài.”
Một số người kịp thời phản ứng, cũng rối rít bò tới, mở miệng van xin.
Ai Á cũng thấy vậy cũng có phản ứng, bò tới phía trước: “Hoàng tiền bối, xin tha mạng. Ta cùng với Hi Nhĩ gia tộc không có chút quan hệ gì. Chỉ là tiện đường đến xem một chút mà thôi.”
“Với giao tình giữa ta và phụ thân ngươi, xin ngươi tha cho ta một cái mạng chó.”
Nhìn đám người Ai Á quỳ xuống cầu xin, mấy người Hoàng Long chậm rãi hạ xuống.
Hoàng Long ở trên cao nhìn xuống Ai Á, trên mặt không lộ ý tứ gì, nhàn nhạt nói: “Ai Á. Ngươi đã chọn ở cùng phía với Hi Nhĩ gia tộc. Nếu như ngươi vẫn giữ vững trung lập, ta vốn định tiếp tục đem ma pháp kiếm tới, ủy thác cho Kiều Trì gia tộc ngươi bán đấu giá.”
"Ma pháp kiếm!"
Không chỉ có Ai Á, ngay cả đám người Đỗ La Tư cũng đều hiện lên một tia kinh hãi.
Tiếp tục đem ma pháp kiếm đấu giá?
Ai Á nghe được lập tức biến sắc. Hắn vốn nhìn Hoàng Long có chút quen thuộc, chẳng lẽ là…?
Toàn thân Hoàng Long trong ánh mắt của Ai Á cùng đám thủ hạ, được bao phủ trong một mảnh sương mù màu trắng dày đặc.
"Thần Tượng Sư!"
Thấy vậy, Ai Á cùng đám hộ vệ của Kiều Trì gia tộc liền hoảng hốt la lên. Một lần nữa, sắc mặt đám người Đỗ La Tư lại biến đổi.
Hoàng gia Tiểu nhi còn là Thần Tượng Sư chế tạo ra ma pháp kiếm. Toàn bộ các thế lực lớn trên Đại lục vẫn đang tìm kiếm cái gọi là Cường giả Ải nhân tộc này.
Thân thể Ai Á mềm nhũn, nằm bẹp dưới đất, kinh hãi khóc than: “Tiền bối, ta sai, ta sai lầm rồi.”
Rốt cuộc, hắn cũng biết, lựa chọn lần này là hoàn toàn sai lầm. Có lẽ từ nay về sau, Kiều Trì gia tộc và Hi Nhĩ gia tộc sẽ biến mất khỏi Đại lục Hằng Nguyên.
“Tiền bối, ta biết sai rồi. Ta cầu xin người tha cho ta một mạng. Từ nay, Kiều Trì gia tộc nhất định vì tiền bối mà ra sức khuyển mã.” Ai Á run rẩy nói, trong lòng hắn vẫn không muốn buông tha cơ một cơ hội sống cuối cùng.
“Cơ hội là do mình tranh thủ. Đáng tiếc, đã muộn!” Hai mắt Hoàng Long lóe lên hàn quan, nhìn về hai Đại Tu La Khải Địch và Tô Lệ Tư.
Khải Địch và Tô Lệ Tư nhìn nhau, song chưởng mở ra, ma khí cuồn cuộn, vỗ xuống.
Ai Á, hộ vệ của Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc, trên mặt hiện rõ vẻ tuyệt vọng. Bọn họ phát hiện, bản thân đã bị không gian cầm cố, không cách nào nhúc nhích. Chỉ có thể giương mắt nhìn hai Đại Tu La dùng ma khí cường đại từ thủ chưởng bao phủ lấy toàn thân.
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ chốc lát sau, Ai Á đã nằm im bất động.
Đỗ La Tư ở bên cạnh, nhìn thấy Ai Á đã chết, vẻ mặt hiện lên vẻ sợ hãi, hối hận. Toàn thân co quắp.
Hiện trường khôi phục lại một vẻ tĩnh mịch
“Có phải ngươi luôn nghi ngờ, tại sao Đỗ Đông Nam lại đụng độ với Dong binh đoàn Tàn Lang, rồi cùng đồng quy vu tận phải không? Có phải ngươi luôn phái người điều tra tung tích của những người mà ngươi phái ra truy sát ta lần đầu tiên phải không?” Hoàng Long nhìn đối phương, chậm rãi nói.
Đỗ La Tư chấn động, nét mặt lại thay đổi lần nữa. Run rẩy nói: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ…” Có điều, hắn không nói thêm câu nào nữa. Bởi vì hắn hiểu, toàn bộ mọi chuyện mà trước nay hắn nghi ngờ, hiện giờ đã có đáp án.
Hoàng gia Tiểu nhi!
Tất cả mọi chuyện, đều do Hoàng gia Tiểu nhi ra tay.
Trước kia, hắn vẫn loại bỏ khả năng do Hoàng gia gây ra. Bởi vì trong mắt hắn, Hoàng gia không có năng lực đó. Nhưng hiện tại?
Đột nhiên, Đỗ La Tử ngẩng đầu cười lên thành tiếng. Thanh âm khàn khan, giọng điệu bi ai, tự giễu. Cười một hồi, hắn mới dừng lại, mở miệng nói: “Đáng thương cho ta cả đời tự cho là thông minh, không nghĩ tới, cuối cùng lại chết trên tay một đứa trẻ.”
“Có điều, ta không hiểu, chẳng lẽ ngươi thật sự là nhi tử của lão Hoàng Hùng?” Trước khi chết, Đỗ La Tư muốn làm rõ vấn đề này. Dù sao, một đứa trẻ sáu tuổi, không chỉ là Cường giả Thánh Vực, hơn nữa còn có mấy Đại Thánh Vực làm thủ hạ. Điều này làm cho người ta không cách nào tin được.
“Sau khi ngươi chết sẽ rõ.” Hoàng Long giơ ngón tay lên, Huyền Thanh Đại Tự Tại kiếm khi bắn ra, xuyên qua đầu Đỗ La Tư.
‘Đi. Về thôi.” Sau khi Đỗ La Tư ngã xuống, Hoàng Long liền xoay người, mang theo đám người Bác Cách biến mất trong bóng đêm.
Trong bóng đêm, mùi máu tươi trên người Đỗ La Tư phảng phất trong không khí.
Mọi chuyện đã kết thúc.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 69: Suy đoán.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
“Cái gì? Đỗ La Tư của Hi Nhĩ gia tộc và mấy trăm hộ vệ đều chết hết?”
“Gia chủ Ai Á của Kiều Trì gia tộc cùng hộ vệ cũng chết ở Hi Nhĩ gia tộc?”
“Chín thành kiến trúc trong phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy. Mặt đất có một cái hố khổng lồ hình Đại thủ ấn. Không biết là chuyện gì? Cho dù là bàn tay của Ma thú Thánh Vực cũng không thể to như vậy chứ?”
“Nghe nói, đêm hôm Hi Nhĩ gia tộc bị diệt, Vương cung cũng bị ba Đại Thánh Vực Ma thú công kích. Ba Đại Thánh Vực trấn giữ Vương cung chết mất hai, chỉ có Tạp Tư giữ được một mạng. Có điều, Tạp Tư kia với Bệ hạ Âu Lai Nhĩ đều trọng thương. Nghe nói Bệ hạ Âu Lai Nhĩ sống không quá mấy ngày nữa đâu.”
“Các ngươi nói xem, hai chuyện này có thể nào liên quan đến nhau không?”
“Chẳng lẽ lại là ngẫu nhiên sao? Nếu là thế lực lớn ở Vương quốc Lục Thông chúng ta thì cũng không thể dính dáng gì đến Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc.”
“Vậy ngươi thử nói xem, chuyện gì đang xảy ra?”
“Ai biết được. Có điều, ta nghe nói, trong ba Thánh Vực Ma thú, có một đầu Thiên Thanh Mãng Ngưu, là Siêu cấp Ma thú ở Địa Ngục. Các ngươi thử nói xem, chuyện này có thể nào có liên quan đến Địa Ngục Ma tộc hay không?”
Hi Nhĩ gia tộc bị tiêu diệt. Vương cung Vương quốc Lục Thông bị ba Thánh Vực Ma thú công kích. Những tin tức này, trong nháy mắt làm cho không khí ở Vương quốc Lục Thông như sôi trào.
So với hai sự kiện siêu cấp này, việc Hoàng Long và Đỗ Phỉ tỷ thí lôi đài, chỉ có thể coi là chuyện nhỏ mà thôi.
Hi Nhĩ gia tộc là một trong bốn đại gia tộc ở Vương quốc Lục Thông. Hơn nữa, nữ nhi Đỗ Mộng của gia chủ Đỗ La Tư sẽ trở thành Hoàng phi của Đế quốc Long Ngữ. Hiện tại, Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy, đây chẳng phải là hung hăng tát vào mặt Đế quốc Long Ngữ sao?
Trong một thời gian ngắn, cả Vương quốc Lục Thông rối rít nghị luận. Đồng thời, lòng người cũng bàng hoàng. Các nước lớn nhỏ xung quanh Vương quốc Lục Thông cũng nhận được tin tức, dã tâm nổi lên.
Dù sao, lúc trước Vương quốc Lục Thông còn có ba Đại Thánh Vực trấn thủ, bọn chúng còn có chút cố kỵ. Nhưng hiện tại, ba Đại Thánh Vực, hai chết một trọng thương, Quốc vương Âu Lai Nhĩ trọng thương mà chết, các Đại Vương tử tranh quyền đoạt vị, nội bộ Vương quốc Lục Thông vô cùng hỗn loạn. Thời cơ tốt như vậy, một vài quốc gia ở xung quanh sao có thể ngồi im.
Sau khi Hoàng Long giết chết Đỗ La Tư cùng Ai Á, trở về tiểu viện không lâu, ba Thánh Vực ma sủng cũng về tới. Sau đó hướng Hoàng Long thuật lại quá trình và kết quả sau khi tiến đánh Vương cung.
Với kết quả này, Hoàng Long cũng khá hài lòng. Dù sao, hiện tại cũng không thể phá hủy Vương cung Vương quốc Lục Thông.
Nêu như vậy, cả Vương quốc Lục Thông sẽ bị chia năm xẻ bảy. Hoàng gia cũng sẽ bị ảnh hưởng. Mặc dù được mình bảo vệ, Hoàng gia sẽ không có chuyện gì. Nhưng đó không phải là kết quả mà Hoàng Long muốn.
Sáng sớm ngày thứ hai, hai tỳ nữ bên cạnh Triệu Dung đến, dẫn Hoàng Long tới Đại sảnh.
Lúc Hoàng Long đến, Hoàng Hùng, Triệu Dung, Hoàng Lượng cùng Hoàng Dịch đều đã có mặt. Ngoài ra còn có các đệ tử trực hệ của Hoàng gia. Hoàng Long còn nhìn thấy cái tên Hoàng Thành và nhi tử Hoàng Lương.
Chuyện Hoàng Thành cùng nhi tử Hoàng Lương cấu kết với Hi Nhĩ gia tộc, Hoàng Long biết những không thèm quan tâm. Tối qua, Hoàng Long cũng không giết bọn chúng, bởi vì không muốn cho người khác ngộ được việc Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy và chuyện phụ tử Hoàng Thành chết có liên quan đến nhau. Chỉ đành đợi sau khi gió bão ngừng lại, sẽ từ từ tìm cơ hội giải quyết hai con ruồi nhỏ bé này.
Hoàng Long cũng không sợ hai con ruồi nhỏ bé này có thể gây ra tai họa gì.
Hoàng Hùng ngồi ở chủ vị. Sớm nay hắn được gọi tới Vương cung, vừa mới trở về. Biết chuyện Vương cung bị ba Đại Thánh Vực Ma thú công kích, hắn là Quân đoàn trưởng Quân đoàn Lôi Ưng cũng bị hù dọa một trận.
“Tối hôm qua, Vương cung bị ba Đại Thánh Vực Ma thú vô cớ công kích. Chuyện này chắc mọi người cũng có nghe nói. Ta vào Vương cung gặp Bệ hạ. Bệ hạ không ổn rồi. Hiện tại, người trong Vương thành đang rất hoang mang.” Hoàng Hùng cau mày nói.
Người của Hoàng gia ồn ào nghị luận.
Hoàng Hùng giơ tay lên, ý bảo mọi người an tĩnh lại.
Đợi mọi người trật tự, Hoàng Hùng trầm giọng nói: “Bây giờ không phải là lúc nghị luận chuyện này. Hôm nay gọi mọi người đến đây, là muốn hỏi một chút. Kế tiếp, Hoàng gia chúng ta nên ủng hộ vị Vương tử nào đăng cơ?”
“Sáng hôm nay, trừ Tứ Vương tử, ba vị Vương tử khác đều tìm ta, muốn có sự ủng hộ của Hoàng gia chúng ta.”
Âu Lai Nhĩ thương vong. Sự ủng hộ của Hoàng gia và An Ni gia tộc rất quan trọng với việc kế thừa vương vị. Cho nên, Hoàng Hùng chưa kịp về phủ, ba vị Vương tử đã tự động tìm tới.
“Hắn và ta đều cảm thấy, Vương quốc Lục Thông chúng ta hiện tại cần có một vị Vương tử kế thừa Vương vị để ổn định dân tâm. Và chúng ta đều nhận định, Nhị Vương tử là thích hợp nhất.” Hoàng Hùng mở miệng nói.
“Nếu gia chủ đã quyết định như thế, chúng ta cũng không có ý kiến gì.” Một vị chủ sự lên tiếng ủng hộ.
Thật ra thì, cái loại nghị sự gia tộc này, cũng là gia chủ Hoàng Hùng đã quyết định. Hoàng Hùng cho gọi bọn họ tới, cũng chỉ để cho biết kết quả mà thôi. Cho nên, các chủ sự rối rít đồng ý. Và cái tên Hoàng Thành kia, cũng không có ý kiến khác.
Hoàng Hùng thấy vậy, sau khi an bài một vài việc trong gia tộc, liền để cho mọi người thối lui.
“Cũng không biết từ đâu xuất hiện nhiều Cường giả Thành Vực như vậy. Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy trong một đêm, Ai Á cũng không thoát được. Vương quốc Lục Thông vì thế mà chết mất hai Đại Thánh Vực. Việc này đối với Hoàng gia chúng ta, không biết là phúc hay họa?” Hoàng Hùng cười khổ nói.
“Đỗ lão cẩu đã chết, đối với Hoàng gia chúng ta, đương nhiên là chuyện tốt.” Triệu Dung cười nói.
Hoàng Hùng lắc đầu, không nói gì.
Tiếp theo, Triệu Dung quay đầu lại, nói với Hoàng Long: “Long nhi, mấy ngày tới ngươi nên ít ra khỏi nhà. Gần đây Vương thành rất loạn.” Hoàng Long chỉ có thể nghe theo.
Đi khỏi Đại sảnh, thanh âm Hoàng Hùng ở phía sau truyền đến: “Nếu Hoàng gia chúng ta mà có mấy Cường giả Thánh Vực, ta cũng không cần lo lắng như vậy.”
...
Trở lại tiểu viện, Hoàng Long liền hỏi Bác Cách: “Có tra ra tung tích Đỗ Mộng không?”
Tối hôm qua, lúc Hoàng Long phá hủy Hi Nhĩ gia tộc, Đỗ Mộng không có mặt trong phủ viện.
Bác Các lắc đầu: “Hồi thiếu chủ, theo ta thấy, Đỗ Mộng hẳn là đã rời khỏi Vương thành.” Tiếp theo, trầm ngâm nói: “Có thể là đã cùng Đại Hoàng Tử Long Cực trốn về Đế quốc Long Ngữ. Ngài có muốn để ta chặn đường tiêu diệt bọn chúng không?”
“Ừ. Để cho Khải Địch đi đi.” Ánh mắt Hoàng Long lóe lên hàn quang.
“Vâng, thiếu chủ.” Bác Cách cung kính lùi ra sau.
Sau khi Bác Cách lui khỏi tiểu viện, Hoàng Long ngoài việc luyện đan, luyện khí, còn tranh thủ cho Thú Nhân Nạp Đặc đến Dong binh Công hội tiếp nhận nhiệm vụ.
Không bao lâu sau, năm mới đã đến.
Năm mới trôi qua, Hoàng Long được bảy tuổi.
Năm nay, Đại ca Hoàng Uy không trở về mà ở lại Học viện Ba Lỗ. Nghe nói hắn sắp đột phá lên Chiến sĩ Thất cấp. Cho nên nhất quyết tu luyện, sau khi đột phá lên Thất cấp, sẽ xin tốt nghiệp rồi mới trở về.
Ngày đầu tiên của năm mới, dưới sự ủng hộ của Hoàng gia và An Ni gia tộc, Nhị Vương tử thuận lợi ngồi lên ngai vị của Vương quốc Lục Thông. Cả nước vui mừng.
Năm cũ qua đi, năm mới bắt đầu. Tổng bộ của Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy, toàn tộc chia năm xẻ bảy, rơi khỏi vị trí tứ đại gia tộc. Về phần Kiều Trì gia tộc cũng không khác là bao.
Hai tháng ngỉ lễ, nhanh chóng qua đi.
Mùa đông lạnh lẽo qua đi, mùa xuân ấm áp đã tới.
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du Tác giả: Thần Kiếm
Chương 70: Hai năm.
Dịch: Thủy Vân.
Nguồn: banlong.us
Hai tháng nghỉ lễ qua đi. Đã đến thời điểm Hoàng Long trở lại Học viện.
Hai tháng qua đi. Với việc Nhị Hoàng tử đăng cơ, lại được Hoàng gia và An Nhi gia tộc phối hợp ủng hộ. Vương quốc Lục Thông đã ổn định lại. Một số vương quốc xung quanh vốn ôm dã tâm với Vương quốc Lục Thông, cũng đành từ bỏ hy vọng đục nước béo cò.
Trong những ngày đó, Hoàng gia tự nhiên không quên đánh chó mù đường. Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc càng không gượng dậy được, bắt buộc phải thối lui khỏi Vương thành. Tàn quân của Hi Nhi gia tộc đã dời đến Đế quốc Long Ngữ.
Lúc đó, Đỗ Mộng theo Đại Hoàng Tử Long Cực của Đế quốc Long Ngữ thoát đi. Đại Tu La Khải Địch đi trước chặn đường, nhưng cuối cùng vẫn để bọn chúng trốn thoát tới Đế quốc Long Ngữ.
Hoàng cung của Đế quốc Long Ngữ không phải nơi mà Vương cung Vương quốc Lục Thông có thể so sánh. Theo như Hoàng Long được biết, có ít nhất mười Cường giả Thánh Vực, thậm chí còn có Thánh Vực Cao giai chấn thủ. Sau lưng còn có Long tộc cường đại. Cho nên, hiện tại Hoàng Long vẫn chưa muốn trực tiếp đối địch với bọn họ.
Được Hoàng Long âm thầm ủng hộ, thế lực của Hoàng gia mạnh lên không ít. Hiện tại đã trở thành Đệ nhất gia tộc của Vương quốc Lục Thông.
Trong hai tháng này, Dong binh đoàn Thú Nhân cũng liên tiếp hoàn thành mười nhiệm vụ cấp F của Dong binh Công hội, thuận lợi thăng lên cấp E.
Hoàng Long một lần nữa cất bước, hướng về Học viện Thần Phong. Hơn ba trăm Thú nhân đi sau, hàng ngũ chỉnh tề, nét mặt sâm nghiêm. Xung quanh tản ra khí tức tiêu điều, xơ xác. Hai tháng qua, trong lúc thực hiện nhiệm vụ, những Thú nhân này dần phối hợp ăn ý với nhau, đã loáng thoáng xuất hiện bóng dáng của một dong binh đoàn đích thực.
Dĩ nhiên, hai tháng qua, được Hoàng Long chu cấp đan dược và công pháp, thực lực bản thân của Dong binh đoàn Thú nhân tăng lên không ít.
Những Thú nhân này, phần lớn đều thích hợp tu luyện Huyền Vũ bí quyết, cho nên tốc độ tăng trưởng không hề chậm.
Hoàng Long cũng không gấp gáp trở về Học viện Thần Phong. Trên đường một mực trì hoãn. Đặc biệt, còn tiến vào Ma thú sơn mạch, để cho Dong binh đoàn Thú nhân săn bắt ma thú. Mỗi ngày đều săn bắt các ma thú thực lực cấp bốn, cấp năm, tăng thêm sức chiến đấu.
Cho nên, lúc Hoàng Long đến được Học viện Thần Phong, ba trăm Thú nhân ở phía sau, toàn thân toát ra mùi huyết tinh nồng nặc mà chỉ có những người trải qua giết chóc mới có được. Làm cho lúc qua cửa thành, còn tạo ra chút mâu thuẫn với thủ thành.
Sau khi mâu thuẫn được giải quyết, Hoàng Long dẫn theo mọi người trở về trang viên.
Trang viên cũng không có gì thay đổi. Có điều, hiện tại, Hoàng Long tính toán xây lại trang viên cho rộng hơn. Thân thể Thú nhân vốn to lớn, để mấy người chen chúc trong 1 căn phòng nhỏ hẹp, có chút không thuận tiện lắm.
Do đó, Hoàng Long dùng năm mươi vạn kim tệ, thu mua bốn phía xung quanh trang viên. Sau đó cho người điều chỉnh lại, tạo thành một siêu cấp trang viên vô cùng rộng lớn.
Theo như Hoàng Long dự tính, sau khi chỉnh hợp, trang viên sẽ có khoảng bốn, năm trăm gian phòng. Hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề chỗ ở cho Dong binh đoàn Thú nhân.
Hoàng Long còn xây dựng hậu viện to gấp năm lần. Biến nó thành một võ trường, đủ cho ngàn người cùng thao luyện.
Sau khi về tới trang viên, ngày hôm sau, Hoàng Long tới Học viện Thần Phong. Tất nhiên, nơi nào Hoàng Long đi qua, nơi đó nổi lên tiếng nghị luận.
Trên đường, vì muốn huấn luyện Dong binh đoàn Thú nhân, cho nên hành trình bị trì hoãn không ít. Học viện Thần Phong sớm đã tựu trường. Tất nhiên, buổi lễ tựu trường, Hoàng Long lại vắng mặt. Có điều, lần này, Đạo sư Lôi Khắc của Hoàng Long không có bị Tổng chủ nhiệm Mã Giang mắng mỏ. Ngược lại, còn được khen ngợi trước toàn thể đại hội, nói là rất biết dạy dỗ đệ tử.
Biết cách dạy dỗ? Chẳng lẽ là do Đạo sư dạy dỗ hay là tại Đồ Thư Quán lật sách? Hoặc đi chơi mấy tháng ở ngoài cho đến trước ngày khảo hạch mới trở về? Không ít Đạo sư chửi thầm trong bụng. Dĩ nhiên, những điều này, bọn họ cũng chỉ có thể nói ở trong bụng mà thôi.
Ngày tựu trường, được khen ngợi trước toàn thể đại hội, vẻ mặt của Lôi Khắc lại càng phong phú.
Lúc đầu, hắn vì cái tên đệ tử Hoàng Long này mà bị Tổng chủ nhiệm Mã Giang mắng mỏ suốt một học kỳ. Hiện giời thì ngược lại, vì tên Hoàng Long này mà được khen ngợi.
Nghĩ đến tên đệ tử Hoàng Long này, tâm tình Lôi Khắc trở nên phức tạp.
Đến học kỳ mới, danh tiếng Siêu cấp Quái tài, Siêu cấp Phế tài của Hoàng Long tự nhiên được xóa bỏ. Hiện tại là Siêu cấp Thiên Tài, thậm chí còn vượt qua cả Siêu cấp Thiên tài.
Danh tiếng của Hoàng Long tựa như lấn át cả Đệ nhất cao thủ của Học viện là Phong Tiếu Thiên.
Phong Tiếu Thiên là đệ tử của Âu Dương Hải, một trong năm Viện trưởng Học viện Thần Phong.
Tất nhiên, cũng có nhiều người nhắc đến việc Hoàng Long và Đỗ Phỉ tỷ thí lôi đài.
Kết quả của lôi đài, dưới sự hữu tâm của mọi người, được truyền khắp Học viện Thần Phong. Không một ai nghĩ lại có kết quả như vậy. Càng không có ai ngờ, Hi Nhĩ gia tộc sau lưng Đỗ Phỉ lại bị một lực lượng thần bí phá hủy. Hi Nhĩ gia tộc hoàn toàn rơi khỏi vị trí tứ đại gia tộc của Vương quốc Lục Thông, toàn bộ rời đến Đế quốc Long Ngữ.
Đỗ Mộng giống như chó nhà có tang, vội vã chạy trốn tới Đế quốc Long Ngữ.
Cũng có một vài người cố gắng chứng minh lực lượng thần bí phá hủy Hi Nhĩ gia tộc và Hoàng gia là một, nhưng cuối cùng cũng đành bác bỏ.
Hoàng gia chỉ là một gia tộc của của một tiểu quốc mà thôi. Nếu có cỗ lực lượng thần bí như vậy, sớm đã trở thành siêu cấp gia tộc trên Đại lục Hằng Nguyên rồi. Phải biết rằng, lực lượng thần bí này trong một đêm hoàn toàn phá hủy Hi Nhĩ gia tộc, Cường giả Cửu cấp cũng không chạy thoát. Từ đó có thể thấy, nhất định là do Cường giả Thánh Vực gây ra. Hoàng gia có Cường giả Thánh Vực? Các đại thế lực đang chú ý đến Hoàng Long đều khẳng định là không thể?
Ngày đầu trở lại Học viện, trên đường đến Học viện, Hoàng Long còn đụng phải Tiểu ma nữ Triệu Oánh cùng Nhị công chúa Lâm Na của Đế quốc Bạo Tuyết. Hai người nhìn thấy Hoàng Long, vẻ mặt thật là quái dị, đặc biệt là Tiểu ma nữ Triệu Oánh.
Kết quả lôi đài, tất nhiên nàng cũng biết.
Lúc Hoàng Long khảo hạch cuối năm, nàng ở bên dưới đã tận mắt nhìn thấy.
Nhìn thấy thiên phú của Hoàng Long hoàn toàn giống với lúc khảo nghiệm thiên phú tân sinh. Ban đầu, nàng khiếp sợ nói không nên lời. Mà vị biểu ca này, trên lôi đài còn thắng cả Đỗ Phỉ.
Thuấn Phát Ma pháp!
Tình huống bình thường, chỉ có Cường giả Thánh Vực mới có thể làm được.
Nhưng biểu ca có thể làm được.
Lúc đó, gia gia Triệu Dương là Chiến sĩ Thánh Vực biết được, cũng há hốc mồm, hồi lâu không nói được gì.
Tiểu ma nữ Triệu Oánh nhìn thấy Hoàng Long, như thấy một quái vật viễn cổ. Cuối cùng, thốt ra một câu: “Ngươi thật sự là biểu ca của ta?”
Nàng không có cách nào mang vị tiểu biểu ca khả ái, luôn cưng chiều mình hồi Đại thọ tám mươi của gia gia Triệu Dương với nhân vật truyền kỳ của Học viện Thần Phong, khiến cho toàn bộ Học viện khiếp sợ, đặt chung lên một người.
Hoàng Long biết, bất kể người khác nghị luận thế nào, đối đãi thế nào, sau này, ở Học viện sẽ không có người nào dám chê bai hắn nữa.
Học kỳ mới, Hoàng Long vẫn như vậy, lật sách ở Đồ Thư Quán, tu luyện ở trang viên.
Thỉnh thoảng có ghé qua phòng học một chút, làm cho Đạo sư Lôi Khắc “thụ sủng nhược kinh”. (được yêu mà kinh sợ).
Hoa nở hoa tàn. Xuân đi đông tới. Đông qua, xuân về.
Hai năm lặng lẽ trôi qua.
Hoàng Long đã chín tuổi. Năm ngoái, ở khảo hạch cuối năm, đệ tử đắc ý nhất của Đường Vô Địch là Lôi Vân rốt cuộc cũng trở thành Ma pháp sư Tam hệ Tam cấp. Bất quá, Hoàng Long thể hiện ra bản lĩnh của Ma pháp sư toàn hệ Tứ cấp. Lôi Vân đau khổ tu luyện hai năm, vốn nghĩ đã đủ để khiêu chiến với Hoàng Long. Nhìn thấy cảnh này, đã hoàn toàn mất đi lòng tin khiêu chiến.
Hai năm. Hoàng Long đã thay đổi rất nhiều.
Hoàng Long chín tuổi, nhưng nhìn như thiếu niên mười hai, mười ba tuổi. Thân cao gần một thước sáu, cũng coi như cao lớn. Làn da nổi lên một tầng sáng nhàn nhạt, trong suốt. Ánh mắt thâm sâu, tinh quang sáng ngời.
Một ngày kia, cuối cùng Hoàng Long cũng có cảm giác đột phá cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, đạt đến Nguyên Thần Xuất Khiếu.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina