06-05-2011, 09:24 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 48: Tình yêu đánh mất
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Tất cả trôi qua quá nhanh, cÅ©ng quá mãnh liệt khiến Lôi DÆ°Æ¡ng có chút vô lá»±c thừa nháºn liên tiếp chân tÆ°á»›ng sá»± tình, khiến anh kinh hoà ng cùng Ä‘au lòng.
Anh đã và i ngà y không tá»›i công ty là m việc, Lôi Lâm luôn gá»i Ä‘iện thoại thúc giục anh đến xá» lý công việc ở công ty.
Lôi Dương ban đầu còn nghe cho có lệ, vỠsau không kiên nhẫn được nữa, cuối cùng trực tiếp cúp máy hoặc không nghe điện thoại.
Anh không có tâm tÆ° là m việc gì, toà n bá»™ tâm tÆ° đặt trên ngÆ°á»i Äồng Äồng cùng vá»›i việc truy tìm tung tÃch đứa bé.
Nếu đứa bé có mệnh hệ gì, anh tháºt không biết phải là m sao, anh háºn mình cÅ©ng háºn Lôi Lâm. Nếu anh thá»±c sá»± yêu Äồng Äồng nhiá»u hÆ¡n hẳn sẽ không hiểu lầm Äồng Äồng lâu nhÆ° thế, sẽ không là m cho Äồng Äồng chịu Ä‘au khổ nhiá»u nhÆ° váºy, cÅ©ng sẽ không khiến cho nhiá»u chuyện xảy ra nhÆ° hiện nay.
Kẻ gá»i Ä‘iện giấu mặt vẫn không gá»i lại cho anh, khiến không khà xung quanh dÆ°á»ng nhÆ° cà ng thêm tÄ©nh mịch, cà ng khiến Lôi DÆ°Æ¡ng bị dà y vò.
Cao Dã cÅ©ng mặt co mà y cáu, nghÄ© mình chÃnh là ngÆ°á»i thuá»™c tổ chức tình báo tin tức linh thông váºy mà giỠđây cÅ©ng thúc thủ vô sách (kiểu bó tay đầu hà ng, không có kế sách gì).
Thân hình cao lá»›n đầy u ám của Lôi DÆ°Æ¡ng đứng gần sát cá»a sổ, tinh thần vô định nhìn ra ngoà i cá»a sổ, nghÄ© vá» mục Ä‘Ãch của kẻ bắt cóc đứa bé.
Nếu là tiá»n, tại sao vẫn không liên lạc, ai biết đứa bé Ä‘ang sống tại biệt thá»±, ngoà i ngÆ°á»i nhà há» Lôi ra còn có ai biết nữa?
Cao Dã ngồi ở trên ghế, gác chân lên bà n, mi khẽ nhÃu chặt từ từ lên tiếng: “Lôi, cáºu có từng đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i nà o không?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng quay lại nhìn Cao Dã, lạnh lùng nói: “NgÆ°á»i háºn tôi không thể chết có bao nhiêu, chẳng lẽ cáºu không biết?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng vừa nói xong liá»n có tiếng chuông reo, anh vá»™i và ng tiếp Ä‘iện thoại, cấp bách nói: “A lô!â€
Mà bên cạnh Cao Dã đã sớm là m tốt công tác chuẩn bị truy tìm.
Äối phÆ°Æ¡ng lên tiếng há»i: “Anh không báo cảnh sát chứ?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng vá»™i há»i: “Tháºt đáng chết, tôi không có báo cảnh sát, các ngÆ°á»i rốt cuá»™c muốn nhÆ° thế nà o?â€
“Anh tháºt lo lắng nhỉ. Äể tôi nghÄ© xem sao? Vẫn còn chÆ°a nghÄ© xong đâu… Ha ha ha…†NgÆ°á»i ná» nói xong liá»n cÆ°á»i vang, giống nhÆ° Lôi DÆ°Æ¡ng thống khổ thì hắn cÅ©ng rất vui vẻ.
Lôi DÆ°Æ¡ng cố gắg kìm nén bản thân nổi giáºn, cắn răng nói: “Các ngÆ°á»i có Ä‘iá»u kiện gì, chỉ cần các ngÆ°á»i nói ra tôi Ä‘á»u đáp ứng.â€
“Nếu tôi muốn mạng anh thì sao?†Äối phÆ°Æ¡ng cố tình há»i.
Lôi DÆ°Æ¡ng hừ lạnh má»™t tiếng: “Chỉ cần các ngÆ°á»i để đứa bé bình an trở vá», mạng của tôi sẽ tùy các ngÆ°á»i định Ä‘oạt.â€
“Mạng của anh thì đây tạm thá»i vẫn không cần… Ha ha…†Tiếng cÆ°á»i cuồng vá»ng của ngÆ°á»i ná» vá»ng lại trÆ°á»›c khi cúp máy.
“Äáng chết!†Lôi DÆ°Æ¡ng nguyá»n rủa, rồi má»›i nhìn Cao Dã nói: “Tìm được tá»›i đâu rồi?â€
Cao Dã chầm cháºm lắc đầu.
“Chết tiệt!†Lôi DÆ°Æ¡ng tức giáºn chá»i thá».
Anh rốt cuộc phải là m gì?
Tâm Lôi DÆ°Æ¡ng má»™t mảnh hắc ám. Lôi DÆ°Æ¡ng cảm nháºn được, kẻ bắt cóc kia tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang đùa cợt, anh cà ng rối hắn ta cà ng vui vẻ.
Lôi DÆ°Æ¡ng rá»i khá»i văn phòng Cao Dã, ra xe Ä‘i tá»›i bệnh viện Äồng Äồng Ä‘ang ở.
Äến cá»a phòng bệnh, anh nhìn xuyên qua thấy Äồng Äồng Ä‘ang ngồi trên giÆ°á»ng,trông cô tháºt gầy yếu, đầu hÆ°á»›ng vá» phÃa ngoà i cá»a sổ, tá»±a hồ Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i nghÄ© vỠđứa bé của cô, cÅ©ng tá»±a nhÆ° chẳng nghÄ© gì, chìm đắm trong thế giá»›i trá»—ng rống của riêng mình.
Lôi DÆ°Æ¡ng do dá»± đứng ở cá»a phòng bệnh, tay cầm và o chốt mở cá»a, nghÄ© muốn đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, nhÆ°ng cuối cùng lại cháºm rãi xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i.
Lôi DÆ°Æ¡ng trở vá» biệt thá»±, tiến và o nhà , tùy ý vứt bỠáo khoác ngoà i, ngÆ°á»i cÅ©ng tiến và o giữa phòng khách.
Trong đầu cuồn cuá»™n cuồng loạn má»™t mảnh, tâm cÅ©ng mệt má»i cùng cá»±c.
HÆ°Æ¡ng vị của Äồng Äồng nÆ¡i đây đã dần nhạt nhòa, anh muốn lÆ°u giữ lại nhÆ°ng lại không có cách nà o bắt lấy.
Äể mặc hÆ°Æ¡ng vị Äồng Äồng xói mòn từng chút má»™t, cuá»™c sống của anh thá»±c đã không còn hình ảnh má»m mại đáng yêu của Äồng Äồng, không há» có thanh âm đầy mê hoặc lòng ngÆ°á»i của cô.
Ngay trong lúc anh Ä‘ang hoà i niệm quá khứ thì chuông cá»a kêu.
Lôi DÆ°Æ¡ng nằm trên ghế sô pha, đối vá»›i tiếng gá»i cá»a liên tục kia tá»±a hồ không thèm để ý, mặc nhiên để tiếng chuông kêu “dinh doong, dinh doongâ€.
Mà ngÆ°á»i bên ngoà i cÅ©ng kiên trì, tá»±a hồ không gặp anh thì không cam lòng, tiếp tục ấn chuông cá»a, khiến Lôi DÆ°Æ¡ng bá»±c mình, anh đứng dáºy, tức giáºn mở cá»a.
“Bố tá»›i đây là m cái gì?†Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn ngÆ°á»i ở bên ngoà i cá»a, ngÆ°á»i mà anh gá»i là bố, Ä‘ang đứng trÆ°á»›c cá»a nhà anh.
“Sao? Tôi không đến được Æ°?†Lôi Lâm đối vá»›i thái Ä‘á»™ bất kÃnh của Lôi DÆ°Æ¡ng có chút không chấp nháºn, xuất ra sá»± uy nghiêm của ngÆ°á»i là m cha trách mắng Lôi DÆ°Æ¡ng.
Lôi DÆ°Æ¡ng không đáp quay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng và o bên trong phòng. Lôi Lâm cÅ©ng bÆ°á»›c và o sau đó.
Lôi Lâm nhìn Lôi DÆ°Æ¡ng, từ từ tiến và o giữa phòng, không đếm xỉa đến sá»± tồn tại của anh, uy quyá»n nói: “ Ngà y mai Ä‘Æ°a tôi đến công ty.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng lạnh lùng: “ Chuyện đứa bé ở biệt thá»±, còn có ai biết?â€
“Chỉ có tôi cùng ngÆ°á»i giúp việc biết, anh không cần cả ngà y chỉ biết tìm đứa bé, chuyện công ty cÅ©ng quan trá»ng ngang nhau.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng nghe Lôi Lâm nói cá»±c kì tức giáºn, lạnh lẽo nói: “Chuyện công ty kém đứa bé rất xa, ở trong mắt ông, má»™t tia cảm tình đối vá»›i đứa con cÅ©ng không có, không cần biết nó sống hay chết, tôi sao lại có má»™t ngÆ°á»i cha nhÆ° ông? Nếu đứa bé có mệnh hệ gì đừng trách tôi vô tình.â€
“Nghịch tá»!â€
Lôi Lâm nhấc tay lên, hÆ°á»›ng vá» má Lôi DÆ°Æ¡ng, Lôi DÆ°Æ¡ng nhanh nhẹn bắt lấy tay Lôi Lâm, gằn từng tiếng nói: “ Ông còn muốn đánh tôi Æ°? Sau nà y ông có trả đủ không? Ông đừng mÆ¡ muốn đánh tôi má»™t chút, cho dù ông là bố tôi cÅ©ng không cho phép.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng buông tay Lôi Lâm, chỉ vá» phÃa cá»a nói: “Tôi cần an tÄ©nh, chuyện công ty tùy ông quyết định.â€
Hai má Lôi Lâm tức giáºn đến tÃm tái, cả ngÆ°á»i phát khùng, nhÆ°ng không còn Ä‘Æ°á»ng lá»±a chá»n, Ä‘Ã nh xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i biệt thá»± của Lôi DÆ°Æ¡ng.
Tâm Lôi DÆ°Æ¡ng lại trở nên bất an khác thÆ°á»ng.
Thá»i gian lại trôi qua và i ngà y, Lôi DÆ°Æ¡ng cùng Cao Dã má»™t khắc không ngừng truy lùng tung tÃch đứa bé.
Hôm nay vừa tá»›i bệnh viện xem xong tình trạng của Äồng Äồng, Lôi DÆ°Æ¡ng chuẩn bị Ä‘i tìm Cao Dã thì nháºn được Ä‘iện thoại của Cao Dã gá»i tá»›i.
“Lôi, khu núi đá phÃa Bắc, nhanh Ä‘i. Tá»› cÅ©ng Ä‘ang trên xe Ä‘uổi theo đâyâ€. Cao Dã vá»™i vã nói xong liá»n tắt Ä‘iện thoại.
Lôi Dương nghe thấy ngữ khà lo lắng của Cao Dã, trong lòng cũng đoán tới, nhất định là tin tức của đứa bé.
Anh vá»™i chuyển hÆ°á»›ng xe Ä‘i vá» khu núi đá phÃa Bắc.
Lòng anh rất lo lắng, rất chỠmong.
Xe chạy nhanh chẳng mấy chốc mà tá»›i khu núi đá phÃa Bắc. DÆ°á»›i chân núi Lôi DÆ°Æ¡ng dừng xe, thấy bóng dáng của Cao Dã ở trên núi, anh cÅ©ng lo lắng bÆ°á»›c vá»™i lên theo.
Cao Dã thấy Lôi DÆ°Æ¡ng đến, liá»n chỉ tay vá» phÃa má»™t cái Ä‘á»™ng, Lôi DÆ°Æ¡ng thuáºn theo tay Cao Dã chỉ nhìn lại, cái Ä‘á»™ng ở vị trà bên kia, hai ngÆ°á»i chia là m hai hÆ°á»›ng tiến vá» phÃa đó.
Ngá»n núi nà y không cao, mà địa Ä‘iểm Cao Dã chỉ cÅ©ng không nằm ở trên đỉnh núi, nên chẳng tốn nhiá»u công sức hai ngÆ°á»i liá»n tá»›i nÆ¡i.
Äịa Ä‘iểm Cao Dã chỉ là má»™t cái Ä‘á»™ng thiên nhiên, Ãt ngÆ°á»i qua lại, bởi vì tÆ°Æ¡ng truyá»n trên nà y có thú dữ.
Cao Dã cháºm rãi tiến vá» phÃa cá»a Ä‘á»™ng, cẩn tháºn nhìn xung quanh má»™t chút, ngÆ°á»i cÅ©ng tiến và o sÆ¡n Ä‘á»™ng, Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn Cao Dã từng bÆ°á»›c lên núi, sau khi Cao Dã và o trong, Lôi DÆ°Æ¡ng cÅ©ng cẩn tháºn tiến và o bên trong Ä‘á»™ng.
Äây là má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng liên hoà n, và o sau sÆ¡n Ä‘á»™ng còn có má»™t cái Ä‘á»™ng khác ở bên trong. Bốn phÃa tá»±a hồ không có gì dị thÆ°á»ng, cho đến khi Cao Dã cùng Lôi DÆ°Æ¡ng đến má»™t Ä‘Æ°á»ng cụt, má»›i phát hiện táºn cùng bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, trên mặt đất thá»±c nhiá»u cây cá», còn có má»™t Ãt đệm chăn tồi tà n.
Lôi DÆ°Æ¡ng nhÆ° gió chạy tiến lên, thu lại chăn đệm tồi tà n kia,nhìn đến má»™t khối thân thể nho nhá», không có má»™t tia hÆ¡i thở.
Thân có chút phân hủy không cách nà o phân biệt được.
Lôi DÆ°Æ¡ng giống nhÆ° má»™t con dã thú bị thÆ°Æ¡ng, thống khổ quát: “Äây không phải là đứa bé chúng ta muốn tìm, không phải.â€
Cao Dã nhìn Lôi DÆ°Æ¡ng thống khổ, nhìn thân thể trẻ con không còn toà n vẹn, anh có chút khổ sở vá»— vai Lôi DÆ°Æ¡ng nói: “Lôi…â€
Cao Dã muốn an ủi nhÆ°ng tất cả cảm giác Ä‘á»u là tái nhợt, bất kể nói cái gì cÅ©ng không thể giúp Lôi DÆ°Æ¡ng bá»›t Ä‘i thống khổ.
Äứa bé, có tháºt đây là đứa bé của anh và Äồng Äồng không? Anh không mong ý nà y là tháºt, Lôi DÆ°Æ¡ng cởi bá» chÃnh áo ngoà i của mình, cẩn tháºn bao bá»c đứa bé, không cách nà o ức chế thống khổ trong lòng, thất thanh khóc lá»›n.
Cao Dã nhìn bạn tốt Ä‘au khổ, hung hăng nói: “Nhất định phải tóm được thằng khốn đáng chết đó.â€
Má»™t tráºn còi xe cảnh sát vang lên tức thì giữa tâm trạng Ä‘au buồn.
Lôi DÆ°Æ¡ng quay đầu nhìn Cao Dã nói: “Ai đã báo cảnh sát?â€
Cao Dã lắc đầu má»™t cái: “Không biết.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngồi xổm, cháºm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn thân hình đã mất Ä‘i Ä‘á»™ ấm trên mặt đất kia.
Anh phải Ä‘Æ°a đứa bé giao cho Äồng Äồng nhÆ° thế nà o?
Anh là m sao để Äồng Äồng không thất vá»ng, để chÃnh mình không thất vá»ng.
Ông trá»i nhất định phải trừng phạt anh nhÆ° thế nà y sao?
Tà i sản của xiao ling
Chữ ký của xiao ling
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
06-05-2011, 09:27 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 48.2: Tình yêu đánh mất
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Cảnh sát tá»›i Ä‘iá»u tra hiện trÆ°á»ng, tìm kiếm chứng cứ, rồi Ä‘Æ°a Lôi DÆ°Æ¡ng và Cao Dã vá» cục cảnh sát lấy khẩu cung.
Khi đã ở đấy, Lôi DÆ°Æ¡ng không cách nà o táºp trung tinh thần cho việc khai báo, ngÆ°á»i giống nhÆ° ở dÆ°á»›i địa ngục, tâm cùng toà n thân Ä‘á»u Ä‘au Ä‘á»›n.
Cao Dã vốn cho ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘iá»u tra, Ä‘iểm bố trà tin tức đặt ở khắp nÆ¡i, mãi tá»›i hôm nay ngÆ°á»i của anh má»›i gá»i Ä‘iện thoại cho anh biết, có ngÆ°á»i dân phản ánh, trên núi có tiếng đứa bé khóc nỉ non, nhÆ°ng gần đây không có nghe thấy.
Theo đầu mối nà y, Lôi DÆ°Æ¡ng cùng Cao Dã Ä‘i đến ngá»n núi nà y.
Còn cảnh sát lại nháºn được má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại bà ẩn, cho bá»n há» biết khu ngá»n núi phÃa Bắc cần cảnh sát trợ giúp.
Má»i ngÆ°á»i lâm và o bế tắc, nếu ngÆ°á»i gá»i Ä‘iện chÃnh là hung thủ, vì lý do gì lại tá»± mình gá»i Ä‘iện báo cảnh sát, nếu không phải hung thủ thì ngÆ°á»i nà o đã gá»i Ä‘iện thông báo, tháºt nghÄ© không ra.
Ra khá»i cục cảnh sát, tinh thần Lôi DÆ°Æ¡ng má»™t má»±c lâm và o hoảng hốt, Cao Dã Æ°u tÆ° nói: “Tá»› lấy xe Ä‘Æ°a cáºu vá»!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng không có trả lá»i, cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i xa, Cao Dã đứng nhìn bóng dáng thê lÆ°Æ¡ng của Lôi DÆ°Æ¡ng đầy thÆ°Æ¡ng cảm, không còn cách nà o, chỉ lắc đầu.
Nhà hỠLê
Ông Lê xem tin tức má»›i trên báo, máu toà n thân Ä‘á»ng lại.
“Cảnh sát phát hiện ở khu vá»±c núi phÃa Bắc có má»™t khối thi thể trẻ em. Sau khi tìm được thi thể nà y, phát hiện tổng giám đốc của táºp Ä‘oà n Lôi Thị cùng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác cÅ©ng có mặt tại hiện trÆ°á»ng. Khuôn mặt tổng giám đốc Lôi đầy Ä‘au thÆ°Æ¡ng, rốt cuá»™c đứa trẻ đã mất cùng tổng giám đốc Lôi có quan hệ gì? Công việc Ä‘iá»u tra vẫn Ä‘ang tiến hà nh để là m rõ sá»± việc.â€
Lê Gia đứng cạnh ông Lê, nhìn thấy tin tức má»›i trên báo, thân hình cứng Ä‘á», tin tức kia nói chÃnh là Nhạc Bằng?
Ông Lê thân hình má»m nhÅ©n ngã vá» phÃa sau ghế sô pha, quay đầu nhìn thấy Lê Gia, ông hÆ° nhược vô lá»±c nói: “Tạm thá»i… không cần cho mẹ con biết.â€
Mắt Lôi Gia hÆ¡i Ä‘á» nói: “Con biết!â€
Trong bệnh viện
Bà Lê Ä‘ang giúp Hân Äồng trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» phòng bệnh, lại nghe thấy hai y tá bên cạnh nói: “Äã xem tin tức báo nói hôm nay chÆ°a? Lôi DÆ°Æ¡ng của Lôi gia hình nhÆ° có con riêng, đứa bé trÆ°á»›c đó hình nhÆ° đã chết, hôm nay trên núi phÃa Bắc phát hiện ra thi thể đứa bé.â€
“Tháºt hả?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt! Trên báo Ä‘Ã i Ä‘á»u nói, cô nhìn xem dáng vẻ bi thống kia của Lôi DÆ°Æ¡ngâ€
Hai cô y tá cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa xa, nhÆ°ng lá»i nói nhÆ° váºy rõ rà ng đã lá»t và o tai bà Lê.
Bà Lê cảm giác hoa mắt chóng mặt, nhÆ°ng bà không thể khiến mình quỵ ngã xuống được, bà còn có Hân Äồng cần phải chăm sóc, bà thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ°ng phải kiên cÆ°á»ng.
Bà ưu tÆ° nhìn hai má ảm đạm của Hân Äồng, Hân Äồng tá»±a hồ không có nghe thấy cuá»™c nói chuyện của hai cô y tá kia, ánh mắt trống rá»—ng mà ngốc nghếch, tá»±a hồ đắm chìm trong thế giá»›i riêng của mình.
Lòng bà Lê đau như cắt.
Gia đình nà y là thế nà o!
Lôi DÆ°Æ¡ng vá» tá»›i biệt thá»±, tìm má»™t bá»™ quần áo mặc và o, chÃnh mình Ä‘Æ¡n giản thu tháºp sạch sẽ, sắc trá»i cÅ©ng dần chuyển tối, dÆ°á»ng nhÆ° trá»i muốn mÆ°a.
Anh muốn Ä‘i xem Äồng Äồng, tâm tình giá» phút nà y chỉ có dùng bi thống để hình dung, đó là má»™t loại tình cảm cà ng thâm trầm.
Lái xe Ä‘i ở trên Ä‘Æ°á»ng, trong đầu anh không ngừng hiện lên hình ảnh cái chết của đứa bé, khiến anh nổi lên má»™t cảm giác tá»™i ác.
Trên bầu trá»i hưởng ứng má»™t mà u âm u, không khà chiá»u muá»™n giống nhÆ° nhìn thấu tâm tÆ° con ngÆ°á»i. Lôi DÆ°Æ¡ng lái xe nhanh hÆ¡n trên Ä‘Æ°á»ng, tá»›i bệnh viện, cất xe ổn thá»a liá»n hÆ°á»›ng tá»›i phòng bệnh Äồng Äồng ở.
Phòng bệnh sáng đèn, không nhìn tá»›i ngÆ°á»i ở bên trong, Lôi DÆ°Æ¡ng nặng ná» mở cá»a, cháºm rãi bÆ°á»›c và o.
Äèn Ä‘iện bên ngoà i hà nh lang tà tà chiếu tá»›i, Lôi DÆ°Æ¡ng không thấy Äồng Äồng trên giÆ°á»ng bệnh, mà bên cạnh bà Lê Ä‘ang ghé đầu và o thà nh giÆ°á»ng ngủ.
Ná»™i tâm Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt bị má»™t cÆ¡n khủng hoảng thay thế, anh lá»›n tiếng nói: “Äồng Äồng đâu? Bác gái.â€
Bà Lê cả ngà y chăm sóc Hân Äồng có chút mệt má»i, không cẩn tháºn ghé và o bên cạnh giÆ°á»ng ngủ, nghe thấy tiếng lo lắng vang lên giáºt mình tỉnh giấc, nhìn thấy trên giÆ°á»ng bệnh trÆ°á»›c mắt trống trÆ¡n, không thấy bóng ngÆ°á»i Hân Äồng, đứng báºt dáºy sốt ruá»™t nói: “Vừa má»›i còn ngủ ở đây mà , ngÆ°á»i đâu?†Bà Lê chợt báºt khóc.
Lôi DÆ°Æ¡ng không nói hai lá»i, chạy ra khá»i phòng bệnh, má»™t má»±c Ä‘i tìm Äồng Äồng.
Bà Lê cũng vội xông ra ngoà i, chạy theo một hướng khác đi tìm, con gái của bà không có khả năng lại xảy ra việc chứ.
Lôi DÆ°Æ¡ng tìm khắp bệnh viện, quần áo Æ°á»›t đẫm mồ hôi cÅ©ng không tìm thấy thân ảnh của Äồng Äồng, anh thở hồng há»™c chạy đến cá»a lá»›n bệnh viện.
Sắc trá»i tối Ä‘en, mÆ°a đổ xuống nhÆ° trút nÆ°á»›c.
Giữa mà n đêm là thân ảnh cuồng loạn của Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘i tìm Äồng Äồng.
Trong má»™t ngõ nhá» tối Ä‘en, Äồng Äồng mất hồn thất thần Ä‘ang lê từng bÆ°á»›c, mÆ°a to thấm Æ°á»›t thân thể cô, còn cô không có chút nà o để ý, tùy ý để mÆ°a tẩy rá»a thân thể mình.
Ãnh mắt cô Ä‘Æ¡n, thất thần, trong lòng chỉ nghÄ© đến cuá»™c nói chuyên của mấy cô y tá trong bệnh viện.
Cô nghe thấy, Nhạc Bằng của cô, sẽ không chết, ngÆ°á»i ta nhất định nói láo, cô muốn Ä‘i tìm Nhạc Bằng của cô.
Nhạc Bằng, con ở đâu?
Äồng Äồng má»i mệt, cảm thấy có tiếng khóc nhá» của Nhạc Bằng con cô, con cô không chết. Äây nhất định là suy nghÄ© của ngÆ°á»i mẹ trong cô.
NhÆ°ng cô vẫn không thấy Nhạc Bằng, Äồng Äồng ngã ngồi trên mặt đất, thống khổ khóc.
Má»™t cái ô che Ä‘i mÆ°a to, má»™t đôi già y Ä‘en xuất hiện trÆ°á»›c mặt Hân Äồng, cô mê man ngẩng đầu, nhìn thấy má»™t nam nhân mặc toà n đồ Ä‘en.
“Cô Ä‘ang tìm gì váºy?†Thanh âm nam nhân lạnh lùng, không có má»™t tia Ä‘á»™ ấm.
“Tôi… tôi Ä‘i tìm đứa bé, con của tôi.†Hân Äồng vừa khóc vừa nói.
“Váºy cô đã tìm thấy chÆ°a?â€
“Tôi… tôi tìm không thấy, bá»n há» nói con của tôi bị ngÆ°á»i ta giết chết, giết chết…†Trái tim Hân Äồng Ä‘au Ä‘á»›n “là anh ta hại chết con tôi, tôi háºn anh ta, háºn anh ta thấu xÆ°Æ¡ng.â€
“Cô có muốn báo thù cho con cô không?†Ãnh mắt nam nhân kia nhìn Hân Äồng, không cho cô kéo dà i suy nghÄ©.
“Báo thù.â€
“Äúng, báo thù.â€
“Vì đứa bé báo thù, phả! Tôi phải vì đứa bé báo thù, tôi phải là m cho ngÆ°á»i phụ bạc tôi, ngÆ°á»i hại con tôi phải trả giá.â€
“Tốt lắm, tôi sẽ giúp cô báo thù, cô có dám Ä‘i theo tôi không?â€
“Äi theo anh? Báo thù.â€
“Thế nà o? Cô sợ?â€
Hân Äồng má» mịt đứng lên, lắc đầu: “Sợ, tôi không sợ, chết tôi còn không sợ, tôi còn sợ cái gì? Có lẽ chết cÅ©ng tốt, có thể nhìn thấy Bằng Bằng của tôi.â€
“Äược, tôi theo anh.†Giá» phút nà y tÆ° tưởng của Hân Äồng nhÆ° thế rõ rà ng.
Nam nhân kia quay đầu rá»i khá»i, Hân Äồng cÅ©ng đứng Ä‘i theo, má»™t nam nhân cao lá»›n, má»™t nữ nhân gầy yếu ở giữa ban đêm tối Ä‘en, Ä‘i giữa trá»i mÆ°a to.
Lôi DÆ°Æ¡ng chạy nhÆ° Ä‘iên trong đêm Ä‘en, trong bóng đêm tìm hình ảnh Äồng Äồng, chÃnh là không có, không có.
Tâm anh kinh hoảng không thôi.
Äồng Äồng vá»™i Ä‘i đâu?
BÆ°á»›c chân chạy nhÆ° Ä‘iên của Lôi DÆ°Æ¡ng dừng lại, đứng từ từ ở trong đêm Ä‘en, trái tim pháºp phồng gấp gáp. Tâm anh bị hắc ám cắn nuốt, bị kinh hoảng bao trùm.
“Äồng Äồng! Äồng Äồng! Em ở đâu?â€
Thanh âm Lôi DÆ°Æ¡ng bi thÆ°Æ¡ng mà lo lắng vang vá»ng giữa bầu trá»i đêm.
Không còn Ä‘Æ°á»ng lá»±a chá»n, Lôi DÆ°Æ¡ng lại nhá»› tá»›i bệnh viện, trong lòng mong đợi, có lẽ Äồng Äồng đã trở vá», có lẽ căn bản cô không có Ä‘i xa.
Chỉ là tại má»™t góc âm u ánh sáng nhạt nhòa, anh vừa má»›i không phát hiện, mà giá» phút nà y đã tìm được rồi, nằm ở ấm áp bên trong, ngây ngốc cÆ°á»i.
Tuy nhiên, sau khi mở cá»a phòng bệnh, anh lại khủng hoảng phát hiện, má»™t khoảng không trống trÆ¡n trÆ°á»›c mắt, Äồng Äồng không có trở vá».
Bệnh viện cÅ©ng phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm, nhÆ°ng cÅ©ng không có kết quả.
NgÆ°á»i nhÆ° váºy biến mất, không thấy.
Bà Lê ở bên ngoà i cÅ©ng tìm không thấy, cÅ©ng mang tâm trạng đồng dạng vá» tá»›i phòng bệnh, lại không nhìn thấy Äồng Äồng, chỉ thấy má»™t đứa ngốc Lôi DÆ°Æ¡ng, bà cảm thấy trá»i long đất lở, ngÆ°á»i cháºm rãi từ từ ngã ngồi xuống.
Tà i sản của xiao ling
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
06-05-2011, 09:28 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 48.3: Tình yêu đánh mất
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lôi DÆ°Æ¡ng vá»™i Ä‘i lên đỡ bà Lê dáºy.
Bà Lê Ä‘au Ä‘á»›n lắc đầu, khóc nói: “Tháºt khó, Hân Äồng nghe thấy chuyện đứa bé mà bác đã cố giấu.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng nghe bà Lê nhắc, cảm giác máu trong ngÆ°á»i đóng băng.
Không, nhất thiết không cần thiết phải nhÆ° váºy, Lôi DÆ°Æ¡ng giúp bà Lê ngồi lên trên giÆ°á»ng: “Äứa bé kia không nhất định là Nhạc Bằng, bởi vì không nháºn rõ hình dạng, cho nên nhất định không phải Nhạc Bằng.â€
Là an ủi bà Lê cÅ©ng là an ủi chÃnh mình.
Bà Lê đẩy Lôi DÆ°Æ¡ng ra nói: “Anh Ä‘i Ä‘i, không cần tái xuất hiện ở trÆ°á»›c mặt chúng tôi, kể từ khi Hân Äồng nháºn biết anh, nó chÆ°a từng có má»™t ngà y tốt đẹp.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng đè nén Ä‘au thÆ°Æ¡ng trong lòng, cháºm rãi xoay ngÆ°á»i nói: “Cháu Ä‘á»u biết là lá»—i của cháu, nếu má»i ngÆ°á»i háºn cháu, cháu cÅ©ng cam tâm tình nguyện.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng đã nản lòng thoái chÃ, tháºt chịu thua đứa bé, hoặc là có thể nói, đứa bé – cốt nhục của anh vá»›i cái chết hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c. Còn có việc tìm không thấy Äồng Äồng khiến Lôi DÆ°Æ¡ng cảm thấy, anh sinh ra trên Ä‘á»i tá»±a nhÆ° không có ý nghÄ©a nhiá»u lắm, không có ngÆ°á»i thá»±c yêu, không có tình, anh còn sống cùng lắm chỉ còn là má»™t cái vá».
Hôm nay vì cái chết của đứa bé, anh bị triệu táºp lên cục công an, Ä‘i đến cục công an , cứ nghÄ© mình lạnh lùng, vô tình, Ä‘a mÆ°u thế nhÆ°ng lại có má»™t chút hụt hẫng, trong hốc mắt lại tồn tại 1 giá»t lệ.
Anh không Ä‘i xe mà bÆ°á»›c lững thững trên Ä‘Æ°á»ng, mặt trá»i chiếu rá»i ánh nắng chói chang khiến má»i ngÆ°á»i cảm thấy oi bức. Anh cứ nhÆ° váºy cháºm rãi bÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng.
Trên Ä‘Æ°á»ng, ngÆ°á»i qua kẻ lại, giống nhÆ° cả thế giá»›i Ä‘á»u báºn rá»™n, tấp náºp nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u không có liên quan tá»›i anh, tâm tình của anh chỉ táºp trung mãnh liệt và o Äồng Äồng.
Äã mấy ngà y rồi, tin tức vá» Äồng Äồng vẫn nhÆ° cÅ© không có gì, giống nhÆ° Äồng Äồng chÆ°a từng tồn tại ở thế giá»›i nà y.
Trong lòng anh tá»± dÆ°ng dâng lên má»™t loại ý niệm không tốt, má»—i khi nghÄ© đến tinh thần thất thÆ°á»ng của Äồng Äồng, lẻ loi má»™t mình, có thể hay không gặp phải cái gì nguy hiểm, gặp phải ngÆ°á»i xấu?
Nếu Äồng Äồng chẳng may gặp nguy hiểm, anh nhất định sẽ ở cùng Äồng Äồng, kể cả là chết Ä‘i còn hÆ¡n là sống mà không có Äồng Äồng, má»™t chút tin tức vá» Äồng Äồng cÅ©ng không có.
Äồng Äồng cứ nhÆ° váºy biến mất.
Biến mất ở trong thế giá»›i của anh, tháºt sâu khắc và o trong lòng anh, tháºt khó có thể quên, khó có thể tha thứ lá»—i lầm của mình.
Anh thiếu Äồng Äồng nhiá»u lắm, ông trá»i đã giúp anh gặp lại để bù đắp lá»—i lầm, nhÆ°ng hai năm khủng hoảng sống trong hôn mê do dá»± kia mà không có Äồng Äồng khiến anh cà ng thêm mặc cảm, khiến anh khủng hoảng, tức giáºn không nhìn nháºn rõ rà ng sá»± việc.
Ãnh mắt nhìn xa xăm, thở dà i não ná», bất chợt lại nhìn thấy má»™t dáng ngÆ°á»i quen thuá»™c, ngÆ°á»i đó Ä‘ang ở cùng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác bà n luáºn gì đó.
Dáng ngÆ°á»i quen thuá»™c đó chÃnh là Lôi HÆ°á»›ng Äông, khuôn mặt hắn khó chịu cùng bất an, vừa đối mặt vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia nói cái gì, hai ngÆ°á»i liá»n hÆ°á»›ng và o má»™t ngõ nhá» Ä‘i và o.
Trong lòng Lôi DÆ°Æ¡ng cảm thấy kỳ lạ, khiến anh không khá»i bÆ°á»›c theo.
Äó là má»™t cái ngõ thá»±c hẻo lánh cÅ©ng thá»±c dÆ¡ bẩn, rất Ãt ngÆ°á»i và o, bên trong bốc mùi hôi thối của rác rưởi.
Lôi HÆ°á»›ng Äông nhăn mặt, không kiên nhẫn nói: “Anh rốt cuá»™c muốn thế nà o?â€
Nam nhân kia cÆ°á»i nói: “Tôi chỉ cần tiá»n, anh Ä‘Æ°a tôi tiá»n thì má»i việc Ä‘á»u ổn thá»a.â€
Lôi HÆ°á»›ng Äông rút ra má»™t quyển chi phiếu cùng má»™t cái bút tinh xảo, ghi trên mặt giấy và i con số, rồi ký ở phÃa dÆ°á»›i, Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt nam nhân kia nói: “Cầm lấy cái nà y rồi biến Ä‘i xa khá»i tầm mắt của tôi, đừng có để tôi lại nhìn thấy anh, đây là lần cuối cùng, cẩn tháºn cái miệng của anh, đừng có nói lung tung bằng không… đừng trách tôi vô tình.â€
“Tôi biết, tôi sẽ tá»± quản miệng mình, anh là m thế nà y thì tôi má»™t lá»i cÅ©ng không nói, tôi nói cÅ©ng không có gì có lợi cho tôi hết.†Ãnh mắt ngÆ°á»i ná» rá»±c sáng nhìn và o tá» chi phiếu.
Lôi HÆ°á»›ng Äông bịt mÅ©i, Ä‘i ra khá»i cái ngõ nhá» dÆ¡ bẩn.
Mà nấp tại má»™t cái nhà gần đó, Lôi DÆ°Æ¡ng nhìn thấy Lôi HÆ°á»›ng Äông Ä‘i khá»i, anh liá»n ra khá»i nÆ¡i ẩn nấp.
Nam nhân kia vui vẻ nhìn tá» chi phiếu, hắn cao hứng hôn lên những con số, má»™t chút cÅ©ng không để ý tá»›i Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘ang từ từ tiến lại gần hắn. Cho đến khi hình bóng cao lá»›n của Lôi DÆ°Æ¡ng chặn trÆ°á»›c tầm mắt của hắn, hắn má»›i cảm nháºn được, nâng đầu lên đã thấy Lôi DÆ°Æ¡ng, đôi mắt hắn kinh hoảng mở lá»›n, ba chân bốn cẳng muốn chạy trốn, nhÆ°ng ngay láºp tức bị tay Lôi DÆ°Æ¡ng nắm chặt lấy.
“Chạy đi đâu?†Lôi Dương giống như sứ giả địa ngục, thanh âm khiến cho hai chân nam nhân kia run rẩy.
“Tôi không có chạy, tôi chỉ muốn rá»i khá»i đây, ở đây rất bẩn… rất dÆ¡ bẩn.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng không chấp nháºn, mắt anh nhÆ° mãnh hổ, tay dùng sức đẩy, kẻ kia kêu “ái†má»™t tiếng liá»n ngã xuống đất, hắn ấm ách nói: “Anh là m cái gì váºy? Tôi có thể kiện anh, anh không được là m loạn, tôi không có đắc tá»™i vá»›i anh.â€
“Không có ư?†Lôi Dương nhìn nam nhân trước mắt, giống như đã từng gặp, bất chợt nhớ đến ngà y đó.
Ngà y đó anh vá» nhà , thấy được Äồng Äồng cùng vá»›i 1 nam nhân ở trên giÆ°á»ng, anh tức Ä‘iên đấm gã kia má»™t cái là m hắn chạy trối chết.
Nam nhân bất chÃnh kia chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trÆ°á»›c mắt? Hắn ta sao lại có quan hệ vá»›i Lôi HÆ°á»›ng Äông? Bá»n hắn là m sao mà quen biết nhau?
Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘i già y da má»™t cÆ°á»›c đá mạnh và o ngÆ°á»i hắn, ngÆ°á»i nà y bị Ä‘au, hiện Ä‘ang ná»a ngồi liá»n té ra nằm bổ chá»ng trên mặt đất.
Lôi DÆ°Æ¡ng nói rÃt qua kẽ răng: “Nói, Lôi HÆ°á»›ng Äông muốn mà y là m những gì?â€
“Con bà nó, anh dám đánh tôi, tôi không biết, cái gì cÅ©ng không là m.†Gã kia bị ăn Ä‘au, hai tay ôm má, má»™t cÆ°á»›c của Lôi DÆ°Æ¡ng vừa vặn dÃnh trên mặt hắn, hắn chÃnh là dá»±a và o khuôn mặt nà y để kiếm ăn, bị đá há»ng vá» sau là m sao lừa ngÆ°á»i.
Lôi DÆ°Æ¡ng lại đá thêm má»™t cÆ°á»›c không chút lÆ°u tình, gằn giá»ng: “Mau nói, bằng không ta khiến cho ngÆ°á»i ngà y mai không nhìn thấy ánh mặt trá»i.â€
Nam nhân kia thấy hai má Ä‘á»u chảy máu, khóc hô nói: “ui, anh dám!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng nổi giáºn: “Hiện không thể má»™t tay ôm trá»i, tao đánh chết mà y lại phải Ä‘i bồi thÆ°á»ng mạng, tao và mà y là m bạn không phải tốt hÆ¡n sao.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng má»™t bên nói, má»™t bên không chút lÆ°u tình hà nh hung nam nhân kia, cuối cùng nam nhân liá»n cầu xin nói: “ Äừng đánh, đừng đánh, tôi nói, tôi nói, có Ä‘iá»u…â€
Lôi DÆ°Æ¡ng lại hung hăng đạp má»™t nữa: “Có Ä‘iá»u cái gì?â€
“Anh phải cấp tiá»n cho tôi chạy trốn, bằng không Lôi HÆ°á»›ng Äông sẽ giết chết tôi.â€
“Mau nói!†Lôi Dương thủ thế muốn đá.
Nam nhân kia nói: “Anh đánh chết tôi Ä‘i, không có tiá»n tôi sẽ không nói.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng lôi ra má»™t tá» ngân phiếu vứt lên mặt hắn: “Trên nà y có 20 vạn tệ, mau nói.†(Ve: anh cho nhiá»u thế là m gì, đạp cho nó thêm mấy cái nữa là được)
Nam nhân tay đầy máu cầm tá» ngân phiếu nói: “Là m sao tôi biết có tiá»n hay không có tiá»n.â€
“Cho dù nó là tháºt hay giả thì tôi nói xong cÅ©ng sẽ biến luôn. 3 năm trÆ°á»›c Lôi HÆ°á»›ng Äông của Lôi gia thuê tôi Ä‘i gặp cô gái Lê gì gì đó … NhÆ°ng nếu cô gái đó không rá»i khá»i anh thì tôi không được tiá»n. Lôi HÆ°á»›ng Äông Ä‘Æ°a ra má»™t biện pháp giúp tôi, theo dõi cô ấy mấy ngà y, rồi theo dõi anh khi nà o thì vá», sau đó bảo tôi đến chá»— nhà anh hà nh Ä‘á»™ng, anh ta bảo phải diá»…n cảnh là m nhÆ° cô gái Ä‘ang dan dÃu ngay trÆ°á»›c khi anh vá».â€
Lôi DÆ°Æ¡ng nghe tá»›i đây, tâm bá»±c bá»™i nói: “Mau nói tiếpâ€.
“Nói mau!â€
“Thêm tiá»n!â€
Nam nhân nói cho Lôi DÆ°Æ¡ng biết toà n bá»™ câu chuyện giữa hắn và Lôi HÆ°á»›ng Äông, mà Lôi DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không truy Ä‘uổi lá»—i của hắn, anh cho rằng cùng lắm hắn chỉ là má»™t kẻ tiểu nhân vì tiá»n mà là m việc, hÆ¡n nữa việc sá»± kiện vừa rồi cÅ©ng khiến anh có thể bá» qua cho hắn.
Nam nhân kia cầm lấy tiá»n Lôi DÆ°Æ¡ng cho chạy mất. Tiá»n Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a nhiá»u hÆ¡n Lôi HÆ°á»›ng Äông Ä‘Æ°a chút Ãt, hắn lấy hết.
Lôi DÆ°Æ¡ng vá» tá»›i công ty, mở két bảo hiểm, để lại má»™t phong thÆ° giả trên bà n rồi má»›i ra khá»i công ty cÅ©ng không quay đầu lại.
Qua và i ngà y, thÆ° kà Vu Quyên của Lôi DÆ°Æ¡ng là kẻ khả nghi đã bán bà máºt của công ty, bị Ä‘uổi ra khá»i Táºp Ä‘oà n Lôi Thị. ( = =, té ra là dÃnh tá»›i cả em nà y)
Má»™t công ty khai trừ má»™t nhân viên là chuyện nhá», chÃnh là lần nà y khai trừ Vu Quyên được thông báo rá»™ng rãi trong toà n công ty nên ai ai cÅ©ng biết.
Vu Quyên bị Ä‘uổi trở thà nh kẻ thấp hèn, má»™t nhân viên bất trung vá»›i công ty, còn công ty nà o dám má»i cô ta tá»›i là m việc.
Má»™t thá»i gian ngắn sau, Lôi HÆ°á»›ng Äông bị bắt vá»›i tá»™i danh trốn thuế, tham ô tà i sản công cùng vá»›i tá»™i danh mÆ°u sát, e rằng hắn phải ngồi tù má»™t thá»i gian.
Láºp tức Lôi gia gặp đại biến.
Lôi HÆ°á»›ng Äông và o tù, chuyện Lôi DÆ°Æ¡ng buông tay không há» quản lý công ty, Lôi Lâm vừa tức giáºn, vừa thÆ°Æ¡ng tâm, táo bạo nhÆ° sấm, thiếu má»™t Ä‘iểm sinh khà là nháºp viện.
“Nhìn ông sinh tháºt tốt con a, chẳng những hại HÆ°á»›ng Äông còn muốn gây chÆ°á»›ng khà cho liệt tổ liệt tông Lôi gia.†Lâm Tú Phân ngồi má»™t chá»— nén giáºn, thÆ°Æ¡ng tâm khóc.
Khuôn mặt Lôi Lâm tức giáºn cùng không kiên nhẫn, phát giáºn lên tay vịn (C2H5OH:mình nghÄ© là ông nà y cầm cái gáºy ba toong để Ä‘i lại) nói: “Nà y nghịch tá», thá»±c không nghÄ© đến, Lôi gia không bị hủy ở trong tay ngÆ°á»i khác lại bị hủy bởi trong tay nó.â€
“Äá»u là do ông gieo gió gặt bão.†Thanh âm lạnh nhÆ° băng mà không có Ä‘á»™ ấm của Lôi DÆ°Æ¡ng truyá»n từ và o cá»a đến tai Lôi Lâm.
Lôi Lâm chỉ và o Lôi DÆ°Æ¡ng cả giáºn nói: “Anh còn dám trở vá».â€
“Yên tâm,nhà nà y tôi không nghÄ© muốn bÆ°á»›c và o, tôi trở vá» lấy má»™t Ãt đồ váºt của tôi thôi.†Lôi DÆ°Æ¡ng nói xong hÆ°á»›ng tá»›i má»™t gian phòng Ä‘i tá»›i.
Gian phòng kia là gian phòng của mẹ anh khi còn sống vẫn ở, chÆ°a từng có ngÆ°á»i nà o Ä‘á»™ng qua, bởi vì không có sá»± cho phép của anh, không ai dám Ä‘á»™ng và o.
Ở đó có ký ức của mẹ anh, ở đó có hương vị của mẹ anh.
Lôi DÆ°Æ¡ng tiến đến gian phòng kia, thấy được phÃa trên đầu giÆ°á»ng treo má»™t bức ảnh lá»›n trên tÆ°á»ng.
Äó là bức ảnh cÆ°á»›i của bố mẹ anh, mẹ anh thản nhiên lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, rúc và o vòng tay của bố anh. Hồi đó, nhất định chÆ°a tá»›i ngà y bà cùng vá»›i nam nhân của bà , còn có tiểu hà i tá» cùng nhau vui vẻ sống hạnh phúc bên nhau.
NhÆ°ng mà thế giá»›i luôn biến hóa Ä‘a Ä‘oan, bà phát hiện được Lôi Lâm có tình nhân bên ngoà i. Bởi vì sau khi mẹ mang thai Lôi Lâm không chịu nổi tịch mịch, lêu lổng bên ngoà i cùng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác
Lôi Lâm vẫn giấu mẹ, cho đến khi ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bên ngoà i kia không cẩn tháºn mang giá»t máu Lôi Lâm, bắt đứa bé phải nháºn tổ quy tông, náo loạn tất cả.
Mẹ tháºt lòng yêu bố, nhÆ°ng không ngá» chồng mình lại vô tình phản bá»™i, khiến tâm bà tháºt sâu bị thÆ°Æ¡ng hại.
Mẹ tháºt sâu sắc yêu ông ta, nhÆ°ng không chịu nổi sá»± phản bá»™i nhÆ° thế, kết thúc 30 năm sinh mệnh.
Khi mẹ rá»i khá»i nhân gian, anh má»›i có 7 tuổi.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác tiến và o ở trong nhà anh, muốn và o ở trong phòng mẹ vẫn thÆ°á»ng sống, chÃnh anh 7 tuổi lúc đó, cầm dao gá»t hoa quả, trên khuôn mặt tuyệt nhiên của trẻ nhá», chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c mặt bố cùng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đáng ghét nói: “Äây là gian phòng tôi cùng mẹ tôi ở, các ngÆ°á»i không được đến gần, nếu ai đến gần tôi sẽ giết chết ngÆ°á»i đó.â€
Lôi Lâm bị nhi tá» trong mắt đầy cừu háºn cùng kiên quyết là m cho chấn kinh* ( chỉ sá»± sợ hãi không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được sá»± việc), nghÄ© tá»›i vợ trÆ°á»›c mất Ä‘i, nhìn thấy nhi tá» nhá» tuổi, cuối cùng ông không có kiên quyết tá»›i cùng Ä‘Ã nh phải cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia ở má»™t nÆ¡i khác.
Cho nên từ đó tới nay, gian phòng đó chỉ có mình Lôi Dương ở.
Anh vượt qua cô đơn, vượt qua bóng tối!
Tá»± nhủ chÃnh mình phải mau mau lá»›n lên!
Ký ức nhÆ° thủy triá»u ùa vá», Lôi DÆ°Æ¡ng cháºm rãi hoà n hồn, anh dỡ bức ảnh chụp kia xuống, lấy má»™t Ãt váºt dụng mẹ thÆ°á»ng dùng khi còn sống, cho và o má»™t cái thùng, đóng gói 4 phÃa, rồi má»›i lá»™ ra má»™t nét cÆ°á»i thản nhiên.
Ở đây cuối cùng đã không có má»™t ký ức gì đáng giá để anh quay vá», cÅ©ng không có ngÆ°á»i khiến anh phải lÆ°u luyến.
Ãnh lá»a cháºm rãi cháy lên, Lôi DÆ°Æ¡ng bê thùng lên, đóng chặt cá»a phòng, trên khuôn mặt Ä‘á»u là bình tÄ©nh, từ nay vá» sau anh cùng Lôi gia không có bất cứ quan hệ gì vá»›i nhau.
Thân ảnh anh cao lá»›n mà cô tịch, má»™t ngÆ°á»i nhẹ nhà ng rá»i khá»i Lôi gia, phÃa sau truyá»n tá»›i tiếng thét thất thanh: “Cứu há»a! Cứu há»a!â€
“Mau gá»i cứu há»a!â€
Những âm thanh náo loạn Ä‘áºp và o tai Lôi DÆ°Æ¡ng. Mà hình dáng Lôi DÆ°Æ¡ng cháºm rãi Ä‘i xa.
Nếu nói ban ngà y khiến ngÆ°á»i ta rá»±c rỡ, sáng chói, thì ban đêm sẽ khiến ngÆ°á»i ta mê say.
NÆ¡i mà khiến ngÆ°á»i ta mê say lại chÃnh là quán bar.
Mà má»™t quán bar tên là “Lạc Vá»ng†– ý tứ tên tốt lạ thÆ°á»ng, vị trà quán bar khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy quen thuá»™c.
Ngược dòng thá»i gian 3 năm trÆ°á»›c đây, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lạnh lùng ra tay cứu giúp má»™t cô gái tên là Hân Äồng.
Thế nhưng quán bar vẫn như cũ, mà tên thì đã thay đổi.
Vì ná»a tháng sau, tên quán bar “Lạc Vá»ng†đã bị thay thế, và ngÆ°á»i thay thế quán bar trở thà nh hiện nay chÃnh là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông tên Tá» DÆ°Æ¡ng.
Cao Dã đã uống xong má»™t ly rượu, chụp lấy bả vai Lôi DÆ°Æ¡ng, cÆ°á»i nói: “Ở đây rất phức tạp, Lôi!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng không đồng tình nói: “Là m Æ¡n gá»i Tá» DÆ°Æ¡ng!â€
Cao Dã bừng tỉnh đại ngá»™, láºp tức nói: “Xin thứ lá»—i, quen miệng.â€
“Cáºu tốt nhất nên có thói quen gá»i tên má»›i của tôi.†Lôi DÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói.
Cao Dã nhÃu mà y: “Tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i kỳ quái, song tôi vẫn muốn há»i cáºu, cáºu tháºt sá»± không định Ä‘i tìm Hân Äồng sao.â€
Sắc mặt Lôi DÆ°Æ¡ng má»™t tráºn quái dị, rất lâu má»›i nói: “Không tìm, nÆ¡i nà y là nÆ¡i đầu tiên chúng tôi gặp nhau, nếu có duyên pháºn, chúng tôi sẽ gặp lại.â€
Khuôn mặt Cao Dã khó hiểu: “Váºy cáºu không lo lắng cô ấy… hoặc là cô ấy có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng uống hết chá»— rượu trong tay nói: “Có má»™t số việc không thể miá»…n cưỡng. Tôi tin tưởng hiện cô ấy nhất định còn sống ở má»™t nÆ¡i vui vẻ nà o đó.â€
Cao Dã thì thà o nói: “CÅ©ng phải, nếu mà có sá»± kiện gì thì đã có tin tức, hiện ná»a Ä‘iểm tin tức Ä‘á»u không có, váºy có thể tin tưởng hoà n toà n cô ấy vẫn còn sống. Tóm lại không có tin tức cÅ©ng chÃnh là má»™t tin tức tốt.â€
“Nói hay lắm, không có tin tức cÅ©ng là má»™t tin tức tốt.†Trên khuôn mặt Lôi DÆ°Æ¡ng thản nhiên tÆ°Æ¡i cÆ°á»i.
Anh cùng Hân Äồng còn có duyên không?
Äáp án là chỠđợi. Mặc kệ thá»i gian bao lâu anh vẫn Ä‘á»u chá».
Tà i sản của xiao ling
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của xiao ling
11-05-2011, 09:24 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 49: Nỗi đau khi gặp lại
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Năm năm sau
Trong bụng tôi Ä‘ang mang má»™t đứa bé, thai nhi đã tròn bốn tháng tuổi. Äứa bé kia hiện là niá»m an ủi duy nhất của tôi.
Tâm trạng buồn bã, tuyệt vá»ng của tôi đã không còn nữa khi biết mình có đứa bé nà y, giỠđây hạnh phúc nhÆ° lấp đầy tôi. Tôi hy vá»ng rằng sau nà y tôi cùng vá»›i đứa bé sẽ sống tháºt vui vẻ, tôi cÅ©ng nhá»› là chÆ°a nói cho anh ấy biết tồn tại đứa bé nà y, anh ấy có lẽ sẽ trách tôi không bảo vệ tốt con của anh.
Nhớ tới đứa bé, tôi cũng không thể không nhớ tới anh, nhớ tới phát điên lên.
Lúc nà y không còn ân ân oán oán.
Äêm say đó, tôi Ä‘ang bị má»™t tên bại há»a quấy rầy, tôi Ä‘ang cần ngÆ°á»i giúp đỡ thì lúc đó, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặt lạnh nhÆ° băng, cao lá»›n xuất hiện trÆ°á»›c mắt tôi.
Mặc dù khi đó tôi có hơi chếch choáng vì cơn say, nhưng tôi nhìn thấy anh đứng đó đang nhìn tôi, sau đó, tôi biết rằng anh đã cứu tôi.
Anh đưa tôi vỠnhà của tôi, giúp tôi không bị tên háo sắc kia xâm hại. à thức tôi không còn rõ rà ng, là vì rượu hay là vì ánh mắt mãnh liệt của anh.
Việc nam nữ liá»n nhÆ° váºy tá»± nhiên mà phát sinh. Tôi liá»n nhÆ° váºy yên tâm trao chÃnh mình cho anh. Anh trở thà nh ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đầu tiên của tôi.
Năm nay tôi đã hai mươi ba tuổi, không ngừng tưởng tượng ra được sự việc tốt đẹp đêm qua. Anh cho tôi cảm giác an toà n. Tôi biết lòng mình đã khắc ghi hình bóng anh.
Äá»u biết rằng nam nhân Ä‘á»u muốn có tình yêu của xá» nữ. Tôi không phủ nháºn rằng tôi cÅ©ng có. Tôi Ä‘ang nghÄ© đến chÃnh mình đã trao thân cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông xa lạ nà y, lòng không có má»™t chút nà o bất an, giống nhÆ° tất cả Ä‘á»u là bình thÆ°á»ng, giống nhÆ° tôi vá»›i anh ta đã quen biết từ lâu, cảm giác không há» xa lạ, không há» có khoảng cách.
Tôi say mê mùi hÆ°Æ¡ng đặc biệt trên ngÆ°á»i anh, say mê vẻ lạnh lùng và khà chất của anh. Tôi biết anh có má»™t khối băng che giấu ná»™i tâm, má»™t tâm hồn ấm áp, chỉ là anh Ä‘ang dùng sá»± lãnh khốc để ngụy trang.
Ngà y nà y qua ngà y khác, chúng tôi tự nhiên sinh sống cùng nhau, tôi vui vẻ là m cho anh chút gì đó.
Hằng ngà y nấu cÆ¡m cho anh ấy ăn, anh rất thÃch ăn những món ăn mà tôi nấu.
Cuá»™c sống hà ng ngà y tháºt vui vẻ và ngá»t ngà o. NhÆ°ng tôi biết, những ngà y nhÆ° váºy có lẽ sẽ không kéo dà i bao lâu.
Tôi không biết anh muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i tôi bao lâu, bởi vì má»™t ngÆ°á»i Æ°u tú nhÆ° anh sẽ không vì ai mà dừng lại.
Tôi tháºt sá»± hạnh phúc. Tuy anh đối xá» vá»›i tôi rất Ä‘á»—i dịu dà ng nhÆ°ng tôi chẳng thể cÅ©ng yên lòng. Nhỡ má»™t ngà y nà o đó anh không cần tôi nữa, tôi phải là m sao? Dù sao tôi cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà của anh.
Cho đến má»™t ngà y anh cầu hôn tôi. Trá»i Æ¡i, tôi tháºt sá»± rất vui, lúc đó tôi cảm thấy tôi là ngÆ°á»i phụ nữ hạnh phúc nhất thế giá»›i, và lúc đó tôi cÅ©ng biết, anh có suy nghÄ© giống tôi. Anh yêu tôi, tháºt sá»± yêu tôi!
Tôi tháºt sá»± muốn cùng anh bên nhau má»—i ngà y má»—i giây. Trái tim tôi chỉ có mình anh. Anh là anh hùng của tôi, là chá»— dá»±a của tôi!
Nhưng những ngà y hạnh phúc thì luôn luôn ngắn ngủi. Có lẽ chúng tôi yêu nhau quá nhanh mà chẳng hỠnghi ngỠđối phương. Tình cảm của chúng tôi khi ấy rất mãnh liệt!
Ngà y đó xảy ra truyện không vui, anh rất tức giân nói không cần tôi nữa, không cần. Tôi Ä‘au lòng vô cùng. Anh tháºt sá»± không tin tôi. Tôi không thể cất lên lá»i. Anh đã không cần tôi. Tôi ra Ä‘i. Bên ngoà i trá»i Ä‘ang mÆ°a to, tôi chạy khá»i ngôi nhà đó, tá»±a hồ nhÆ° nghe thấy cõi lòng tan nát.
Chúng tôi chia tay, chỉ vì nhÆ° thế mà chia tay. Tình yêu nà y tháºt sá»± ngắn ngủi.
Tôi có chút đau lòng. Mặc dù biết là như thế nhưng tôi biết trong lòng tôi, vẫn không quên được anh!
GiỠanh đang ở đâu? Có hay không có cùng suy nghĩ giống tôi!
Ngà y đó, tôi bị bắt cóc. Không biết việc nà y bởi vì cái gì mà nhÆ° váºy. Chá» Lôi DÆ°Æ¡ng đến cứu tôi, và dÆ°á»ng nhÆ° đã hiểu ra má»™t chút.
Không phải là anh không cần tôi sao? Vì cái gì lại xuất hiện ở đây…
Sau khi nghe thấy má»™t tiếng nổ mạnh thì tôi nhìn thấy đầu Lôi DÆ°Æ¡ng chảy rất nhiá»u máu. Máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i thấm hết áo anh. Và lần đầu tiên tôi cảm nháºn được nhÆ° thế nà o là sợ hãi tá»™t Ä‘á»™.
Anh không cần tôi, nhÆ°ng nguyện ý vì tôi mà chết, mạo hiểm cả sinh mạng để cứu tôi. Nhìn thấy anh Ä‘ang nhắm chặt mắt hôn mê, tôi đã thá» chỉ cần anh bình yên, tôi không há» mong gì hÆ¡n. Cho dù là anh có Ä‘uổi tôi Ä‘i, tôi cÅ©ng sẽ không yêu cầu anh cho tôi ở lại. Tôi sẽ cố gắng là m cho anh tin tưởng tôi, tôi tháºt sá»± không có là m cái chuyện dÆ¡ bẩn kia.
Chỉ cần anh có thể sống.
NhÆ°ng không may là , anh có thế sẽ vÄ©nh viá»…n không tỉnh lại nữa. Nghe thấy tin tức nà y mà tôi tháºt sá»± choáng váng.
Cha của Lôi Dương không cho tôi tới gần anh. Sau đó chỠtới khi tôi tìm đến gặp Lôi Dương mới biết được Lôi Dương không còn ở đó nữa.
Tôi cảm giác chÃnh mình sắp quỵ ngã. Tôi không thế cứ thế mà mất Ä‘i anh được.
ChÃnh sá»± tình lần nà y đã là m cho chúng tôi chia ly suốt hai năm.
Hai năm, tôi không biết Lôi DÆ°Æ¡ng sống ra sao, có sống tốt hay không. Bởi vì tôi hoà n toà n mất Ä‘i lý trÃ, ngẩn ngẩn ngÆ¡ ngÆ¡. Tôi tìm anh khắp nÆ¡i. Tôi khủng hoảng tá»™t Ä‘á»™. Tôi không tìm thấy anh.
Sau khi xa cách Lôi DÆ°Æ¡ng hÆ¡n ná»a năm, tôi bắt đầu bình tÄ©nh lại, không còn ngông cuồng nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Không có Lôi DÆ°Æ¡ng, không ai có thế bảo há»™ tôi, tôi Ä‘i há»c quyá»n đạo. Tôi sẽ tá»± bảo vệ chÃnh mình. Nếu không có Lôi DÆ°Æ¡ng, tôi không cần nam nhân nà o bảo vệ tôi, bởi vì tôi chỉ cần Lôi DÆ°Æ¡ng!
Thá»i gian trôi qua đã hÆ¡n má»™t năm, tôi ở ngôi nhà trên đồi, trồng ở đó rất nhiá»u hoa, và đặt tên là vÆ°á»n hoa “Kà tÆ°Æ¡ng tÆ°â€, bởi vì ngÆ°á»i ta nói, chỉ cần lòng mình thà nh tâm nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i đó, hoà n toà n tưởng niệm đến ngÆ°á»i đó, ngÆ°á»i đó ắt sẽ xuất hiện.
Và truyá»n thuyết hứa hoa hoà n toà n có tháºt, hoặc là ông trá»i nghe thấy lá»i cầu nguyện của tôi, tôi đã gặp lại Lôi DÆ°Æ¡ng. Tôi vui mừng tưởng nhÆ° có thể ngã xuống. NhÆ°ng Lôi DÆ°Æ¡ng lại nhìn tôi vá»›i ánh mắt đầy thù háºn, cả ngÆ°á»i Ä‘á»u phát ra khà tức lạnh lùng.
Tôi không rõ là vì sao mà anh vẫn còn háºn tôi nhÆ° váºy. Háºn tôi cùng nam nhân khác là m chuyện dÆ¡ bẩn kia? Tôi không có là m. Là nam nhân kia cÆ°á»ng bạo tôi. NhÆ°ng Lôi DÆ°Æ¡ng không cho tôi giải thÃch, và anh cÅ©ng không há» tin tưởng lá»i giải thÃch của tôi.
Tôi không còn cách nà o khác!
Chỉ cần nhìn thấy anh hoà n toà n vẫn tốt đẹp, chỉ cần anh khá»e mạnh, lòng tôi đã thá»a mãn vô cùng. NhÆ°ng tháºt không thể nghÄ© đến, chúng tôi gặp nhau để thá»±c hiện má»™t cuá»™c giao dịch.
Anh yêu cầu tôi là m tình nhân của anh, dùng vÆ°á»n hoa kia là m Ä‘iá»u kiện vá»›i tôi. Cả vÆ°á»n hoa kia là sá»± thÆ°Æ¡ng nhá»› của tôi đối vá»›i anh, là tình yêu của tôi dà nh cho anh.
Là m sao có thế nói bỠlà bỠluôn được.
Tôi đáp ứng Ä‘iá»u kiện của anh, mà tôi đồng ý Ä‘iá»u kiện của anh nhÆ° váºy nguyên nhân không chỉ là vì vÆ°á»n hoa và gia đình tôi, mà quan trá»ng là , tôi yêu anh. Tôi nghÄ© không thể mất Ä‘i anh lần nữa, tôi và anh lại ở cùng nhau.
Chúng tôi sống cùng nhau, mặc dù cư xỠkhông được tốt đẹp như trước, nhưng tôi sẽ cố gắng… Thế nhưng vẫn thất bại.
Chúng tôi hiện lại phân đông tây, anh lại Ä‘i vui thú cùng những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà khác, tôi có cuá»™c sống của chÃnh mình, giữa chúng tôi còn rất nhiá»u vấn Ä‘á», có lẽ là không thể ở cùng má»™t chá»—.
Äây là nháºt ký của Hân Äồng, ghi chép lại tâm tình của cô, Lôi DÆ°Æ¡ng má»—i ngà y xem má»™t lần, trong lòng ngổn ngang hà ng trăm mối cảm xúc, khổ sở cùng cá»±c.
“Tá» DÆ°Æ¡ngâ€
Có ngÆ°á»i gá»i anh. Äây là tên má»›i của anh.
Lôi DÆ°Æ¡ng khép lại quyển vở trong tay, chuyển Ä‘á»™ng ghế dá»±a, hÆ°á»›ng vá» phÃa ngÆ°á»i vừa nói chuyện.
Tà i sản của xiao ling
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của xiao ling
11-05-2011, 09:27 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 634
Thá»i gian online: 6 giá» 23 phút 32 giây
Thanks: 975
Thanked 6,028 Times in 451 Posts
TÌNH CỜ
Số chương: 58
Chương 49.2: Nỗi đau khi gặp lại
Dịch giả: Vecspa
Tình trạng dịch: Hoà n
Thể loại: lãng mạn, hiện đại
Nguồn: http://cicadavase.wordpress.com/
Lôi DÆ°Æ¡ng khép lại quyển vở trong tay, chuyển Ä‘á»™ng ghế dá»±a, hÆ°á»›ng vá» phÃa ngÆ°á»i vừa nói chuyện.
“Có việc gì váºy?â€
“Cáºu… có chuyện nà y!†Cao Dã nhìn khuôn mặt hiển nhiên của Lôi DÆ°Æ¡ng há»i.
“Có cái gì nói Ä‘i!â€
“Hôm nay bằng hữu muốn tụ táºp má»™t bữa, cáºu có muốn Ä‘i hay không?â€
“Tôi không có hứng!â€
Cao Dã nhìn Lôi DÆ°Æ¡ng. Năm năm nay, hắn Ä‘á»u quan sát sá»± thay đổi của Lôi DÆ°Æ¡ng. Ngà y trÆ°á»›c cáºu ta đã lãnh khốc, hiện giá» cà ng thêm lãnh đạm, đối vá»›i cái gì cÅ©ng không quan tâm.
Cơ bản khuôn mặt đã lãnh khốc, giỠcó thêm sự u buồn.
“Váºy thì không miá»…n cưỡng cáºu nữa!†Cao Dã Ä‘Ã nh phải thất vá»ng rá»i Ä‘i.
Ãnh mắt Lôi DÆ°Æ¡ng dừng lại trÆ°á»›c quyển nháºt ký. Quyển nháºt ký được viết trong những ngà y Äồng Äồng sống trong má»™t ngôi nhà ở nông thôn, nÆ¡i anh đã tìm thấy Äồng Äồng.
Những ngà y cùng nhau Ä‘i tìm Hân Äồng, nhà há» Lê không có hÆ°á»›ng ánh mắt kì quái nhìn vá» phÃa anh, nhÆ°ng cÅ©ng không đại biểu tha thứ cho anh. Há» nghÄ© anh đối vá»›i Hân Äồng chỉ là thÆ°Æ¡ng hại.
Khó khăn chÃnh là sau nà y, má»i ngÆ°á»i cần táºp hợp má»™t chá»—, Ä‘i tìm Hân Äồng, nhÆ°ng tháºt lâu sau đó, vẫn nhÆ° cÅ© không có tin tức gì của Hân Äồng.
Sau đó nhà há» Lê liá»n không có liên lạc gì, còn nghe nói bá»n há» chuyển đến ở đâu, từ đó trở Ä‘i cÅ©ng mất liên lạc.
Má»—i ngà y Äồng Äồng tùy tâm diá»…n tả tâm tình của mình trong nháºt ký.
Má»—i khi nhìn đến Ä‘oạn văn tá»± nà y, tâm anh liá»n trở nên Ä‘au Ä‘á»›n dữ dá»™i.
Ná»—i nhá»› ở trong lòng đối vá»›i Hân Äồng ngà y cà ng trở nên mãnh liệt.
Năm năm, thá»i gian để lại cái gì, lại lấy Ä‘i cái gì.
Lôi DÆ°Æ¡ng đứng dáºy. Anh má»—i ngà y Ä‘á»u lái xe đến những nÆ¡i ngà y xÆ°a hai ngÆ°á»i từng Ä‘i qua.
Ở trên Ä‘Æ°á»ng của con phố phồn hoa đã từng Ä‘i qua, Ä‘á»™t nhiên Lôi DÆ°Æ¡ng dừng mắt. Anh thấy được má»™t phụ nữ Ä‘ang Ä‘i ra từ má»™t công ty, tim anh Ä‘áºp nhanh hÆ¡n.
Lôi DÆ°Æ¡ng dừng xe ở bên Ä‘Æ°á»ng, mở cá»a xe, Ä‘iên cuồng chạy vá» phÃa ngÆ°á»i phụ nữ kia.
Tâm tình anh vì kÃch Ä‘á»™ng mà run rấy, bÆ°á»›c chân có chút hoảng loạn, từng bÆ°á»›c má»™t tiếp cáºn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đã là m cho lòng anh tan nát.
“Hân Äồng!†Lôi DÆ°Æ¡ng kÃch Ä‘á»™ng hô to, Ä‘Æ°a tay nắm chặt bả vai ngÆ°á»i phụ nữ kia.
NgÆ°á»i đó vá»›i khuôn mặt bình tÄ©nh, ảm đạm cÆ°á»i nói: “Xin lá»—i, tiên sinh nháºn lầm ngÆ°á»i rồi!â€
Thanh âm ôn nhu, vÅ© mị, dung mạo, ánh mắt, hÆ°Æ¡ng vị Ä‘á»u quen thuá»™c. ChÃnh là Äồng Äồng. Không thể lầm lẫn được. Lôi DÆ°Æ¡ng kÃch Ä‘á»™ng hô lá»›n: “Không, Hân Äồng. Anh không nháºn nhầm ngÆ°á»i. Em vẫn còn giáºn anh phải không? Em là Äồng Äồng. Anh không thể nháºn nhầm ngÆ°á»i. Anh là Lôi DÆ°Æ¡ng. Anh là Lôi DÆ°Æ¡ng!â€
NgÆ°á»i phụ nữ nhẹ nhà ng gạt tay anh Ä‘i, nhẹ nhà ng nói: “Tôi tháºt sá»± không nháºn ra ông. Tôi không phải Hân Äồng. Tên tôi là Angel Nhi!â€
“Không, em không phải Angel Nhi gì đó. Em là Hân Äồng!†Lôi DÆ°Æ¡ng thống khổ cố chấp, không chấp nháºn Ä‘iá»u đó. Hân Äồng thế nà o mà không nháºn ra anh, là tức giáºn, háºn anj, cho nên má»›i nói không nháºn ra anh. NhÆ°ng ánh mắt cô nhìn anh, là ánh mắt đối vá»›i ngÆ°á»i xa lạ, ánh mắt phẳng lặng, không yêu cÅ©ng không háºn.
“Tiên sinh, ông tỉnh táo lại Ä‘i. Tôi tháºt sá»± không phải là ngÆ°á»i mà ông tìm. Tôi tháºt sá»± là Angel Nhi. Tôi còn có việc, tôi Ä‘i trÆ°á»›c!†NgÆ°á»i phụ nữ nà y mỉm cÆ°á»i, xoay ngÆ°á»i không chút do dá»± rá»i khá»i, chỉ để lại tâm tình mênh mông cho Lôi DÆ°Æ¡ng, thÆ°Æ¡ng Ä‘au đứng giữa đám đông nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy dần khuất khá»i tầm mắt.
Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘i trở lại xe, khởi Ä‘á»™ng xe Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Hân Äồng rá»i khá»i. Anh Ä‘uổi theo bóng dáng của Hân Äồng, cô lên má»™t chiếc xe sang trá»ng, ngồi và o, tiếp tục Ä‘i theo hÆ°á»›ng đã Ä‘i.
Lôi DÆ°Æ¡ng tâm tình kÃch Ä‘á»™ng lại khẩn trÆ°Æ¡ng, cháºm rãi Ä‘i theo đằng sau.
Xe của Hân Äồng dừng lại ở má»™t biệt thá»± phÃa trÆ°á»›c. Lôi DÆ°Æ¡ng cÅ©ng dừng lại cách đó không xa, nhìn chằm chằm vá» phÃa xa. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i ra từ biệt thá»±, khà suất cao lá»›n, trên tay trái bế má»™t bé gái, ngÆ°á»i ấy tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nháºn lấy đứa bé.
Lôi DÆ°Æ¡ng tâm tình kÃch Ä‘á»™ng cá»±c Ä‘á»™, Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn vá» cổng biệt thá»±, phÃa sau ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n Ä‘i theo là hai vị lão nhân hiá»n là nh.
Bá»n há» cÆ°á»i đùa vui vẻ, xoay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa biệt thá»±.
Lôi DÆ°Æ¡ng hốc mắt có nÆ°á»›c. Hai vị kia chÃnh là ông Lê và bà Lê. NgÆ°á»i phụ nữ kia chÃnh là Hân Äồng, là Hân Äồng, nhÆ°ng cô đã quên mất anh?
Nước mắt rơi xuống mu bà n tay, đầu anh cúi thấp, dựa và o vô lăng khóc.
Hân Äồng cô đã trở vá», nhÆ°ng lại quên mất anh, bên cô còn có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khác, còn có má»™t đứa bé. Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘au thÆ°Æ¡ng và thống khổ thút thÃt khóc.
Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘au lòng ngồi đó, tháºt lâu sau má»›i hoà n hồn. Cuối cùng vô vá»ng, khởi Ä‘á»™ng xe rá»i khá»i đây, trong lòng vẫn là hình ảnh Hân Äồng!
Dừng xe trÆ°á»›c cổng má»™t nhà trẻ, rất nhiá»u phụ huynh Ä‘á»u đứng chỠở bên ngoà i, chỠđến giá» tan há»c để đón con mình.
Cuối cùng, bá»n trẻ cÅ©ng tan há»c. Má»™t thân ảnh nho nhá», hoạt bát, vui vẻ chạy ra ngoà i cổng tìm kiếm ba mẹ mình.
“Papa!â€
Một âm thanh non nớt cắt ngang suy nghĩ của Lôi Dương. Một bà n tay bé nhỠnắm lấy bà n tay to lớn của hắn.
“Papa, ta Ä‘i thôi. Papa không thèm nhìn con à !†Cáºu nhóc đôi mắt mở to buồn rầu, vì papa không vui mà đã lá» Ä‘i cáºu.
Lôi DÆ°Æ¡ng cúi ngÆ°á»i, ôm lấy cáºu nhóc, gác lại những thÆ°Æ¡ng cảm trong lòng, nói vá»›i giá»ng hối lá»—i: “ Xin lá»—i con trai, papa Ä‘ang có chuyện phải suy nghÄ©.â€
Äứa bé dùng bà n nhá» của mình áp và o má Lôi DÆ°Æ¡ng, nhÃu mà y há»i: “Có phải papa vừa gặp chuyện gì Ä‘au buồn hay không? TrÆ°á»›c kia khi đến đón Nhạc Bằng Ä‘á»u rất vui vẻ. Papa gặp chuyện phiá»n não sao?â€
Lôi DÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhẹ và o má cáºu nhóc, âu yếm nói: “Ừ, lúc nãy vừa má»›i Ä‘au buồn má»™t chút, bởi vì papa vừa má»›i Ä‘i gặp lại má»™t ngÆ°á»i bạn tháºt lâu rồi không thấy. NhÆ°ng mà cô ấy đã quên mất papa.â€
“Papa có Nhạc Bằng là tốt rồi, Nhạc Bằng sẽ không bao giá» quên papa đâu. Chúng ta vá» nhà đi!†Bà n tay nhá» bé của Nhạc Bằng má»m mại, cÆ°Æ¡ng quyết nắm lấy tay Lôi DÆ°Æ¡ng, Nhạc Bằng nếu còn để Lôi DÆ°Æ¡ng tâm tình khổ sở lại Ä‘au lòng không thôi.
“Nhạc Bằng ngoan, giá» muốn ăn gì, papa Ä‘Æ°a con ăn má»™t bữa thịnh soạn!†Lôi DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i.
“Con muốn ăn KFC.†Nhạc Bằng cÆ°á»i ngá»t ngà o.
“Lôi tiên sinh đón Nhạc Bằng à ?†Má»™t giá»ng đạo nữ là m gián Ä‘oạn khung cảnh thân đình giữa hai cha con.
Lôi Dương và Nhạc Bằng cùng quay đầu lại, thấy một cô gái mặc một chiếc váy hoa xinh đẹp.
“Chà o cô giáo Lâm!†Nhạc Bằng ngoan ngoãn chà o há»i.
Lôi DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i gáºt đầu.
Cô giáo Lâm mỉm cÆ°á»i vui vẻ vá»›i Nhạc Bằng, xoa đầu cáºu, rồi nói:†Lôi tiên sinh, con trai ngà i tháºt sá»± thông minh.â€
“Váºy sao? Äể Lâm lão sÆ° báºn tâm rồi.†Lôi DÆ°Æ¡ng khách khà nói.
“Ngà i tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i cha tốt. Má»—i ngà y Ä‘á»u Ä‘Æ°a đón cáºu bé Ä‘i há»c. Váºy sao không thấy mẹ đứa bé váºy?†Cô giáo Lâm khuôn mặt khá» dại, dÆ°á»ng nhÆ° thấy đã há»i má»™t câu há»i không được lịch sá»±.
Nhạc Bằng Ä‘Æ°a đôi mắt Ä‘en láy nhìn cô giáo Lâm, thấy khuôn mặt biến sắc của papa liá»n đáp: “Mẹ của Nhạc Bằng giá» Ä‘ang Ä‘i vắng ở má»™t nÆ¡i xa, cho nên papa má»›i Ä‘Æ°a đón Nhạc Bằng hằng ngà y. Papa, chúng ta Ä‘i thôi. Con thá»±c rất muốn ăn KFC.â€
Lôi DÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói vá»›i cô giáo Lâm: “Gặp lại sau!â€
Cô giáo Lâm cÆ°á»i nói: “Gặp lại sau!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng ôm Nhạc Bằng Ä‘i vá» phÃa chiếc xe Ä‘ang Ä‘á»—, ngồi và o trong, khởi Ä‘á»™ng xe, rá»i khá»i nhà trẻ.
Lôi Dương nắm chặt vô lăng, chăm chú lái xe.
“Papa, cô giáo Lâm hình nhÆ° thÃch papa!†Nhạc Bằng khả ái cÆ°á»i, khuôn mặt thể hiện rõ biểu tình. Hình dáng khả ái kia, tháºt sá»± không nên mang Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Lôi DÆ°Æ¡ng buồn cÆ°á»i, gõ nhẹ và o đầu Nhạc Bằng: “Thằng nhóc nà y nói cái gì thế, thÃch ta, ai bảo con váºy, cẩn tháºn không ba đánh mông ngÆ°Æ¡i!â€
“Vâng, tháºt mà , ở nhà trẻ không có bạn nữ nà o là không thÃch Nhạc Bằng hết!†Lôi DÆ°Æ¡ng tháºt không biết thế giá»›i ná»™i tâm của đứa bé nà y là cái dạng gì nữa, lạ lùng à , nhÆ° váºy đứa bé nà y cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không biết, bởi vì nếu anh và cô giáo Lâm bà y tá» má»™t Ãt thÃch thú, chắc thằng nhóc nà y sau má»™t đêm sẽ tưởng mình là ngÆ°á»i lá»›n.
Nhạc Bằng mặt nghiêm lại, không cÆ°á»i nói: “Con không vì cô nà y mà vui mừng đâu!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng lắc đầu cÆ°á»i nhạt.
“Papa, papa có thể Ä‘Æ°a Nhạc Bằng Ä‘i tìm mẹ?†Nhạc Bằng Ä‘á»™t nhiên khẩn cấp há»i hắn.
tâm Lôi DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên lo lắng nói: “Vì sao lại há»i nhÆ° váºy?â€
“Bởi vì sau nà y chỉ sợ có thêm má»™t ngÆ°á»i khác thay thế mẹ!â€
Lôi DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, lên tiếng nói: “Mẹ của Nhạc Bằng chỉ có má»™t mà thôi, sẽ không bị ngÆ°á»i nà o khác thay thế!â€
Nhạc Bằng yên tâm nở nụ cÆ°á»i, bởi vì để con mình vui vẻ, anh cho cáºu bé biết mẹ mình còn sống, mặc dù chỉ có ảnh chụp mẹ hồi trÆ°á»›c, nhÆ°ng đó chÃnh là mẹ của cáºu, chỉ có má»™t, mẹ Hân Äồng của cáºu.
Sau khi cho Nhạc Bằng ăn má»™t bữa tối no nê, trên Ä‘Æ°á»ng vá» mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngủ.
Lôi DÆ°Æ¡ng để Nhạc Bằng yên tÄ©nh, ấm áp ngủ trong lòng anh và lại ngẩn ngÆ°á»i suy nghÄ© vá» hình ảnh của Hân Äồng.
Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh của Hân Äồng, bên tai không ngừng hiện lên giá»ng nói của Äồng Äồng. Nhiá»u năm qua dồn nén tình cảm ở trong lòng, hôm nay Ä‘á»™t nhiên bùng lên dữ dá»™i.
Anh đã nhìn thấy Äồng Äồng tháºt sá»± rất vui vẻ, nhÆ°ng Äồng Äồng lại lạnh lùng, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn anh là m anh Ä‘au Ä‘á»›n không thôi.
Cô vui vẻ cÆ°á»i nói Ä‘i cạnh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và má»™t bé gái, nhìn thấy Äồng Äồng cùng ngÆ°á»i nhà hòa thuáºn vui vẻ, lòng anh nhÆ° chảy máu. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông kia là chồng cô? Bé gái kia Ä‘Ãch thị là con gái cô?
Nếu tháºt sá»± là nhÆ° váºy, anh không thể quấy nhiá»…u cuá»™c sống Ä‘ang bình yên và hạnh phúc của Äồng Äồng.
Anh không thể, anh chỉ mang đến Ä‘au khổ cho Äồng Äồng. Nếu cuá»™c sống của Äồng Äồng thá»±c sá»± hạnh phúc, anh vì là do gì lại Ä‘i phá hoại hạnh phúc ấy.
(Chá»— nà y thiếu má»™t Ä‘oạn Lôi DÆ°Æ¡ng gặp Äồng Äồng, nhÆ°ng Äồng Äồng nói cô ấy không phải là Äồng Äồng mà là Angel Nhi)
Tâm tình phức tạp, phiá»n muá»™n không thôi khiến Lôi DÆ°Æ¡ng má»™t đêm khó ngủ.
Ngà y hôm sau, Lôi DÆ°Æ¡ng lại Ä‘Æ°a Nhạc Bằng đến nhà trẻ, rồi lái xe đến biệt thÆ° nÆ¡i Hân Äồng ở.
Dừng xe ở cách biệt thự không xa, đôi mắt anh tĩnh lặng chăm chú nhìn vỠnơi đó.
Rất lâu sau, khi cổng biệt thá»± mở, Lôi DÆ°Æ¡ng tâm kÃch Ä‘á»™ng mạnh hÆ¡n, anh nhìn thấy, nhìn thấy Hân Äồng Ä‘i ra.
Cô khởi động xe, rồi mới vòng xe sang một hướng khác, Lôi Dương vội vã lái xe đuổi theo.
Hân Äồng tá»±a hồ chú ý chiếc xe Ä‘ang Ä‘i đằng sao cô, tiếp tục Ä‘i được đến ná»a Ä‘Æ°á»ng thì sau đó cô dừng xe, mở cá»a rồi xuống xe.
Lôi DÆ°Æ¡ng cÅ©ng dừng xe, cháºm rãi xuống xe. Hai ngÆ°á»i ánh mắt nhìn nhau chằm chằm.
Lôi DÆ°Æ¡ng ánh mắt mê luyến nhìn Hân Äồng chầm cháºm Ä‘i tá»›i gần.
“Angel Nhi, phải không? Chúng ta trÆ°á»›c kia là bạn bè, tôi má»i em uống chén trả, được không?†Thanh âm kia giống nhÆ° xuyên thấu ngà n năm.
“Äược!†Angel nhi thanh nhã cÆ°á»i, đáp ứng.
Trong má»™t quán trà ưu nhã, Lôi DÆ°Æ¡ng và Angel nhi ngồi ở trong má»™t không gian an tÄ©nh mà lịch sá»± tao nhã, má»™t không gian thÃch hợp cho bá»n há» nói chuyện.
Tà i sản của xiao ling
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của xiao ling
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîìèð , áåðåìåííîñòè , áèëàí , àêöèÿ , âèðòóàëüíûå , äîìàøíèå , ãðóçèÿ , çàêàç , chuong 58- tinh co , chuyen tinh co chuong 8 , chuyen tinh co cua ho ly , dinh cap luu manh , èçäàòåëüñòâî , êóëèíàðíûå , ìåäèöèíà , ïåñíÿ , ïåðåâîä÷èê , ïðîáëåìû , ñïðàâî÷íèê , òîâàðû , pham nhan tu tien , shaynethuong , tình cá» , tình cá» 4vn , tình cá» hô ly , tình cá» hồ ly , tinh co 4vn , tinh co chuong 42.2 , tinh co chuong 42.3 , tinh co chuong 58 , tinh co chuong 6 , tinh co ho ly , tinh co ho ly chuong 45 , tinh co-ho ly , truyen hi ly chuong 8 , truyen tinh co chuong 58 , truyen tinh co chuong 8 , truyen tinh co cua ho ly , ýðîòèêà