Thiết kiếm to lớn sau lưng thanh niên áo đen Phạm Tiêu phát ra tiếng kêu vù vù như là một con thú bị phong ấn vô số vạn năm muốn vùng vẫy đi ra.
Thiết kiếm to lớn này dường như khát vọng được đến thế nhân lại chú ý.
Dường như nó muốn lại tỏa sáng trong thế gian này.
Từng tiếng kiếm ngân vang trong không trung quảng trường, mang theo ma lực khiến tinh thần mọi người chìm đắm vào, mê mẩn, kính sợ.
Long Kình Thiên híp mắt.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh ngạc nhìn thiết kiếm to lớn thanh niên áo đen Phạm Tiêu cõng trên lưng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu ánh mắt thay đổi, hình như nó nghĩ đến cái gì, do dự nói:
- Đại ca, thanh trọng kiếm này thật giống... Giống như là...
Long Kình Thiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, hỏi:
- Giống cái gì?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghiêm túc nói:
- Giống như Hắc Huyền trọng kiếm, một trong thập đại thần kiếm trên Thần Kiếm bảng.
Thần Kiếm bảng, thập đại thần kiếm!
Một vạn năm trước, Kỳ Lân Hỏa thần kiếm ở trong tay đệ nhất cường giả đại lục Thiên Lam cũng nằm trong số thập đại thần kiếm.
Thanh kiếm to trong tay thanh niên áo đen Phạm Tiêu lại là một trong thập đại thần kiếm trong truyền thuyết?
Long Kình Thiên hơi ngoài ý muốn.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp:
- Đúng vậy Hắc Huyền trọng kiếm, hạng tám trong Thần Kiếm bảng, nhưng thập đại thần kiếm trên Thần Kiếm bảng mỗi một thanh ẩn chứa lực lượng khác nhau. Mặc dù Hắc Huyền trọng kiếm xếp hạng tám nhưng uy lực không kém gì mấy cái khác, trừ đệ nhất Kỳ Lân Hỏa thần kiếm ra thì chín thanh khác không chênh lệch bao nhiêu.
Long Kình Thiên gật gù.
Cửu Vĩ Thiên Miêu tiếp tục giải thích rằng:
- Trước đó, thanh trọng kiếm sau lưng Phạm Tiêu quá bình thường nên ta không liên kết nó với Hắc Huyền trọng kiếm, vừa nãy nghe tiếng kiếm ngân thì ta mới nhớ đến. Đồn là kiếm ngân của Hắc Huyền trọng kiếm có ma lực hút hồn người, hơn nữa mỗi thanh thần kiếm xuất hiện sẽ khiến đại lục Thiên Lam dấy lên biến đổi to lớn.
- Nhưng mỗi thần kiếm đều có thần tính, khiến nó nhận chủ rất khó, không ngờ Phạm Tiêu có thể được Hắc Huyền trọng kiếm nhận chủ.
Nghe Cửu Vĩ Thiên Miêu giải thích, Long Kình Thiên nhìn chằm chằm vào thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu mở miệng nói:
- Long Kình Thiên, hãy gọi ra thanh kiếm kia của ngươi đi.
Lúc khảo hạch đệ tử nội điện thì Long Kình Thiên dùng Bích Huyết kiếm đánh bại Cổ Phạn, đây là chuyện mọi người đều biết.
Long Kình Thiên lắc đầu, nói
- Không cần.
Đối với Long Kình Thiên thì thân thể của hắn là vũ khí công kích tốt nhất, hiện tại độ mạnh thân thể của hắn có dùng Bích Huyết kiếm hay không chẳng quan trọng gì.
Nhưng thanh niên áo đen Phạm Tiêu nghe Long Kình Thiên trả lời thì nhướng mày, không nói tiếp, chậm rãi đi hướng hắn.
Mỗi bước thanh niên áo đen Phạm Tiêu đạp xuống thì một kiếm khí sắc bén sinh ra, kiếm khí cường đại cắt bốn phương, đệ tử xung quanh cảm thấy từng kiếm khí như thẳng hướng nội tâm và linh hồn của mình, kinh sợ.
Mấy vạn đệ tử nín thở, tập trung nhìn, hồi hộp không chớp mắt nhìn chằm chằm Long Kình Thiên và Phạm Tiêu.
Hai cường giả võ tông lộ biểu tình kinh ngạc, liếc nhau, xem ra họ hơi ngoài ý muốn thực lực thanh niên áo đen Phạm Tiêu lộ ra ngoài.
Một cường giả võ tông hỏi:
- Ngươi nhìn ra lai lịch cự kiếm sau lưng Phạm Tiêu không?
Cường giả võ tông kia lắc đầu:
- Không thấy ra.
Bởi vì lời Cửu Vĩ Thiên Miêu nói với Long Kình Thiên chỉ có hắn nghe thấy, vậy nên hai cường giả võ tông và các đệ tử không biết.
Cường giả võ tông lại nói:
- Nhưng không ngờ Phạm Tiêu che giấu thực lực sâu như vậy.
Cường giả võ tông kia đồng cảm nói:
- Chúng ta đều nhìn lầm.
Trước đó hai người từng cho rằng đệ nhất so tài đệ tử tinh anh sẽ là Cổ Phạn.
Nhưng ai ngờ ở trước Long Kình Thiên thì Cổ Phạn được mọi người cho là đệ nhất thua thảm như vậy, hiện tại họ nhìn thanh niên áo đen Phạm Tiêu cũng có thực lực mạnh hơn Cổ Phạn.
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, thanh niên áo đen Phạm Tiêu từng bước một tới gần Long Kình Thiên.
Khí thế của thanh niên áo đen Phạm Tiêu càng lúc càng mạnh.
Toàn thân thanh niên áo đen Phạm Tiêu giăng đầy kiếm khí, những kiếm khí cuối cùng biến thành những tiểu kiếm đen, các tiểu kiếm đen không ngừng xoay tròn quanh y.
Hắc Huyền trọng kiếm sau lưng thanh niên áo đen Phạm Tiêu cũng rung lên càng kịch liệt.
Long Kình Thiên đứng đó, người chớp lóe từng đợt lôi điện vàng, đen, những tia chớp thô cỡ ngón tay nhưng ẩn chứa lực lượng hủy diệt khủng bố khiến người kinh sợ.
Hai người không ai ra tay trước.
Nhưng mọi người biết, một khi hai người hành động thì sẽ là một kích trời long đất lở.
Mười thước, chín thước, tám thước!
Cùng với khoảng cách thanh niên áo đen Phạm Tiêu và Long Kình Thiên không ngừng rút ngay, lôi đài tràn ngập lôi điện vàng, đen và hắc sắc tiểu kiếm.
Lôi điện cùng hắc kiếm không ngừng va đụng.
Từng đợt khí kình khủng bố từ lôi đài khuếch tán bốn phía.
Khí lưu xung quanh đè nén cực kỳ lợi hại.
Khi mọi người bị áp lực đè khó thở, sắp chịu hết nổi thì thanh niên áo đen Phạm Tiêu bỗng quát một tiếng, vọt người lên, một luồng kiếm quang cực kỳ chói mắt phóng lên cao.
Mắt mọi người đua nhức.
Ong!
Một tiếng kiếm ngân, Hắc Huyền trọng kiếm sau lưng thanh niên áo đen Phạm Tiêu rốt cuộc ra khỏi vỏ.
Mọi người không thể hình dung điều nhìn thấy, một kiếm kia nhanh như vậy, một kiếm kia hoa lệ như vậy, một kiếm kia, bá tuyệt thiên hạ!
Như kinh thiên thần vật phá đất lên, muốn đâm phá khung trời, như núi lửa im lặng bao năm nay sôi trào dung nham, như thiên thần kiếm bị phong ấn thật lâu muốn chém hết trói buộc.
Một kiếm này, là thiên ngoại phi tiên nhất kiếm.
Một kiếm này, là ngạo thị vạn vật nhất kiếm.
Thời gian như bị đứng lại ở nơi này, phút này.
Keng!
Một tiếng vang chấn động, thanh niên áo đen Phạm Tiêu chợt ngừng lại, chỉ thấy Hắc Huyền trọng kiếm bị hai tay Long Kình Thiên kẹp lại.
- Đỡ... Đỡ được!
Tim mấy vạn đệ tử đập nhanh, giật mình nhìn tình cảnh khiến người khó quên trước mắt.
Rõ ràng là thanh niên áo đen Phạm Tiêu cũng không ngờ một kiếm của mình sẽ bị Long Kình Thiên đỡ lấy, biểu tình kinh ngạc. Ngay lúc này, lực phản chấn cường đại phát ra từ đôi tay Long Kình Thiên. Thanh niên áo đen Phạm Tiêu kinh ngạc, bay lên dốc sức thụt lùi, dừng lại ngoài mấy chục thước, cảm thấy Hắc Huyền trọng kiếm trong tay run bần bật.
Bóng người nhoáng lên, Long Kình Thiên đã tới trước mặt thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
- Toái tinh bạo!
Long Kình Thiên chỉ hướng ngực thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu lắc lư, cự kiếm giơ lên, Long Kình Thiên một chỉ đánh vào Hắc Huyền trọng kiếm, lực lượng tùng kích cường đại khiến Phạm Tiêu liên tục thụt lùi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 66: Kết quả cuối cùng
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Chính lúc này, công kích của Long Kình Thiên lại tới nữa.
- Vô hình phong ba chưởng!
Chỉ thấy một chưởng Long Kình Thiên đánh ra, quanh cánh tay hắn hình thành từng đoàn sóng gió, bàn tay hắn xuyên qua những sóng gió, biến hóa ngàn vạn, mơ hồ không rõ, khiến người khó thể nắm bắt.
Chớp mắt một chưởng kia đánh tới trước mặt thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu đứng đó, nhìn Long Kình Thiên một chưởng đập tới, biểu tình biến bình tĩnh chưa từng có, mắt bắn ra hai luồn kiếm quang.
Tiếp theo, đôi tay thanh niên áo đen Phạm Tiêu giơ lên Hắc Huyền trọng kiếm, nhìn thì chậm nhưng sự thật là rất nhanh. Hai tay không ngừng biến ảo, thanh Hắc Huyền trọng kiếm to lớn ở trong tay thanh niên áo đen Phạm Tiêu múa thành màn kiếm.
Từng mảnh màn kiếm không ngừng chồng chéo lên nhau, ở quanh người thanh niên áo đen Phạm Tiêu hình thành lồng kiếm.
Cùng lúc đó, lồng kiếm không ngừng xoay quanh, va nhau.
Chỉ thấy chưởng ấn của Long Kình Thiên đánh vào lòng kiếm.
Bùm!
Một tiếng nổ điếc tai.
Lồng kiếm biến mất, thanh niên áo đen Phạm Tiêu bị lực lượng trùng kích mạnh mẽ chấn lùi vài chục bước.
Nhưng mặc kệ thế nào thì thanh niên áo đen Phạm Tiêu đã đỡ được một kích của Long Kình Thiên.
Hai người giao đấu nhanh như tia chớp, có nhiều đệ tử chỉ thấy trên lôi đài tàn ảnh chớp lóe, chờ khi tàn ảnh biến mất thì Long Kình Thiên và thanh niên áo đen Phạm Tiêu lại đứng trên lôi đài.
Có nhiều đệ tử vẻ mặt kinh ngạc.
Long Kình Thiên không tấn công tiếp.
Hai người giằng co.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu chậm rãi giơ lên Hắc Huyền trọng kiếm, chân khí trong người rót vào kiếm. Hắc Huyền trọng kiếm kêu ù ù, từng đợt hắc huyền kiếm khí không ngừng xoay quanh Hắc Huyền trọng kiếm.
Trong cơ thể thanh niên áo đen Phạm Tiêu bùng phát lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, lực lượng này khiến đệ tử xung quanh giật mình.
Nó chính là lực lượng bị phong ấn trong người thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Long Kình Thiên lẩm bẩm:
- Rốt cuộc sắp sử dụng lực lượng này.
Long Kình Thiên nhìn chằm chằm đối phương:
Chỉ thấy toàn thân thanh niên áo đen Phạm Tiêu run bần bật, vạt áo không gió tự bay kêu vù vù, hai tay y cầm Hắc Huyền trọng kiếm xoay chuyển xung quanh.
Từng đợt hắc huyền kiếm văn khuếch tán.
Đệ tử xung quanh thấy vậy thì trái tim thít chặt.
Một cường giả võ tông chủ trì so tài hỏi đồng bạn:
Nếu dựa theo giao đấu lúc trước thì Long Kình Thiên chiếm ưu thế, nhưng mới rồi thanh niên áo đen Phạm Tiêu bùng phát lực lượng lại áp chế hắn một bậc.
Vậy nên đến cuối cùng thì cường giả võ tông kia không thể chắc chắn rốt cuộc ai sẽ thắng.
Nhưng cường giả võ tông kia biết đây sẽ là một kích cuối cùng quyết định hai người thắng bại.
Thân thể Long Kình Thiên vòng quanh lôi điện vàng, đen, hóa rành hai con lôi long vàng và đen.
Hai con lôi long vây quanh khiến thân hình của Long Kình Thiên như ẩn như hiện.
Bỗng nhiên Long Kình Thiên và thanh niên áo đen Phạm Tiêu cùng lắc người, rống lên.
- Hắc huyền, diệt thế!
- Vô cực Lôi Trì!
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu đánh ra một kiếm, lực lượng hủy diệt bắn ra từ Hắc Huyền trọng kiếm. Long Kình Thiên đấm ra nắm đấm, hai con lôi long trên người hắn bay ra, vòng quanh hóa thành lôi trì.
Không sai, chính là Lôi Trì, bên trên lôi trì hình thành âm dương bát quái đồ, không ngừng xoay tròn biến ảo, diễn dịch vô cực chi đạo.
Lôi Trì nháy mắt mở rộng. Khi Hắc Huyền trọng kiếm của thanh niên áo đen Phạm Tiêu công kích tới thì kiếm khí hắc huyền diệt thế bị lôi trì bao phủ, từng đợt lôiđiện giáng xuống.
Kiếm khí tán loạn.
Lôi trì thu nạp diệt thế kiếm khí lại lần nữa đột nhiên tăng vọt, bao phủ thanh niên áo đen Phạm Tiêu, vô số lôi điện giáng xuống.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu ngẩng đầu, biểu tình kinh hoàng, tay giơ lên Hắc Huyền trọng kiếm, đâm một kiếm lên trên, mạnh thụt lùi nhưng vẫn chậm một bước.
- Phụt!
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu chịu vô cực Lôi Trì cuồng bạo lôi điện oanh kích, thân hình bay ngược ra ngoài, trong miệng hộc ra búng máu, đập xuống lôi đài.
Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, vô cực Lôi Trì liên tục thu nhỏ, tiếp đó bay trở về người Long Kình Thiên.
Hoàn toàn yên tĩnh.
Các đệ tử không ai lên tiếng, chấn kinh nhìn hình ảnh trước mắt.
Dưới lôi đài, thanh niên áo đen Phạm Tiêu lảo đảo đứng dậy, lau mau nơi khóe miệng, biểu tình phức tạp nhìn Long Kình Thiên.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu từ từ nói:
- Ngươi thắng.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu không ngờ phút cuối y sử dụng lực lượng cấm chế trong người nhưng vẫn thua Long Kình Thiên.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu nói:
- Nhưng ta sẽ không chịu thua như vậy.
Long Kình Thiên biểu tình thản nhiên nói:
- Vậy ta chờ.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu không nói gì nữa, xoay người rồi đi, Hắc Huyền trọng kiếm trong tay lắc một cái, quay về vỏ kiếm.
Hai chủ trì so đấu cường giả võ tông nhìn nhau, thở phào một hơi, bay lên lôi đài, nhìn quét đệ tử xung quanh.
Cường giả võ tông nói:
- Trận so đấu này Long Kình Thiên thắng.
- Vậy thì còn ai lên đài khiêu chiến không?
- Nếu không có thì so tài đệ tử tinh anh lần này Long Kình Thiên xếp hạng nhất!
Lần này không có gì ngoài ý muốn, không ai lại lên đài khiêu chiến.
Hai cường giả võ tông chủ trì so tài tuyên bố kết của cuối cùng của so tài đệ tử tinh anh lần này.
Khi hai cường giả võ tông công bố kết quả, quảng trường vốn yên tĩnh không thanh âm xôn xao lên.
Trong hư không, Dương thanh Sơn nhìn kết quả, lộ nụ cười vui vẻ.
Dương thanh Sơn nói:
- Long lão đầu, thế nào? Ta sớm nói rồi, Long Kình Thiên sẽ được đệ nhất.
Long Lực, võ đường đường chủ, hừ lạnh nói:
- Ngươi đừng đắc ý, ngươi muốn nhận người ta làm đệ tử mà ngươi ta không muốn nhận Dương lão đầu ngươi làm sư phụ.
Dương Thanh Sơn nghẹn họng, không biết trả lời thế nào.
Trên đỉnh núi cách Tử Tiêu phong không xa, một bóng dáng yêu kiều đứng, đôi mắt nhu tình nhìn bóng dáng Long Kình Thiên trên lôi đài.
Chính là Mộ Dung Thiến.
Từ lúc bắt đầu so đấu đến khi kết thúc, Mộ Dung Thiến cẩn thận nhìn mỗi một trận đầu của Long Kình Thiên, tập trung tinh thần.
- Rốt cuộc thắng.
Khi thấy Long Kình Thiên cuối cùng đoạt được đệ nhất thì mắt đẹp vui vẻ, Mộ Dung Thiến vui từ tận đáy lòng, nụ cười nở như vạn hoa nở, khuynh quốc khuynh thành.
- A!
Bỗng nhiên trong không khí truyền ra tiếng thở dài.
Mộ Dung Thiến ngoài đầu lại, vội cung kính nói:
- Sư phụ.
Chỉ thấy xuất hiện trước mặt Mộ Dung Thiến là một người đàn bà trung niên diện mạo xung đẹp, so với nàng thì trung niên mỹ phụ nhân có một loại xinh đẹp xuất trần, lạnh lùng.
Mỹ phụ nhân liếc bóng dáng Long Kình Thiên trên lôi đài Tử Tiêu phong, hỏi:
- Ngươi chính là bởi vì người này mới từ chối Lôi Hạo Hiên sao?
Mộ Dung Thiến cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói:
- Sư phụ, ta... Ta...
- Ừm. Thanh niên có thể đánh bại có được cổ đồng chiến thần thể Cổ Phạn cũng xem như là thiên tài hiếm gặp.
Mỹ phụ nhân nói:
- Nhưng mặc kệ thiên phú của hắn có tốt cỡ nào cũng không thể bằng Lôi Hạo Hiên. Tên hắn là Long Kình Thiên đúng không? Thiên tài giống như hắn dù hiếm thấy nhưng sư phụ của ngươi, ta đây mấy ngàn năm qua thấy không ít, không phải không có thiên phú càng mạnh hơn hắn, nhưng loại thiên tài này thường dễ chết yểu.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 67: Tiến vào thánh cảnh
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Mỹ phụ nhân nói:
- Hơn nữa ngươi nên biết tâm lý của Lôi Hạo Hiên đối với ngươi.
Mộ Dung Thiến không mở miệng, mắt ướt nước.
- Tất nhiên ta cũng không cưỡng ép ngươi chấp nhận Lôi Hạo Hiên, sư phụ nói như vậy mà vì tốt cho ngươi.
Mỹ phụ nhân thở dài, nói:
- Ngươi nên biết thủ đoạn của Lôi Hạo Hiên, mấy năm nay càng nhiều người ủng hộ hắn làm chưởng giáo đời tiếp theo, sợ là...
Mỹ phụ nhân nói đến đây thì lắc đầu.
Mộ Dung Thiến mặt trắng bệch.
Mộ Dung Thiến tất nhiên hiểu sư phụ của nàng nói vậy là vì tốt cho nàng, nhưng mà...
Mộ Dung Thiến ngẩng đầu, mắt ngơ ngác nhìn bóng dáng to lớn trên Tử Tiêu phong.
Mỹ phụ nhân thầm thở dài, nói:
- Chúng ta đi thôi.
Mỹ phụ nhân nói xong mang Mộ Dung Thiến chớp mắt biến mất ở đỉnh núi.
Trên Tử Tiêu phong, Long Kình Thiên như có cảm ứng ngoái đầu nhìn đỉnh núi trống trải phía xa, nhướng mày.
Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:
- Đại ca, sao vậy?
Long Kình Thiên gật đầu, nói:
So đấu kết thúc, cuối cùng Long Kình Thiên được đệ nhất. Hai cường giả võ tông chủ trì so tài lập tức đưa một ngàn viên Nguyên Dương đan, một địa phẩm sơ cấp đỉnh lô và lệnh bài có một trăm điểm cho Long Kình Thiên.
Phát xong giải thưởng cho đám Long Kình Thiên, hai cường giả võ tông giao lệnh bài tượng trưng thân phận đệ tử tinh anh vào tay nhóm Long Kình Thiên, Hoằng Hòa.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhướng mày:
- Đệ tử tinh anh?
Cổ Phạn là hoàng cấp cường giả, nếu theo quy tắc Võ Thần Điện thì chỉ cần được hoàng cập liền trực tiếp thăng chức thành đệ tử chân truyền cao cấp nhất.
Long Kình Thiên đánh bại Cổ Phạn, theo lý thì cũng nên trở thành đệ tử chân truyền mới đúng.
Nhưng một cường giả võ tông chủ trì so tài giải thích nói:
- Mặc dù Long Kình Thiên đánh bại Cổ Phạn nhưng quy tắc của Võ Thần Điện là chỉ có hoàng cấp cường giả mới trở thành đệ tử chân truyền, Long Kình Thiên thì không, cho nên...
Mặc ngoài nhìn thì Long Kình Thiên là thực lực đỉnh thất tầng võ vương, nên theo quy tắc Võ Thần Điện hắn không thể trở thành đệ tử chân truyền.
Mặc dù cường giả võ tông này không nói hết nhưng ý bên trong không nói rõ không hiểu.
Cửu Vĩ Thiên Miêu định mở miệng thì Long Kình Thiên ngăn nó lại.
Đối với Long Kình Thiên, hắn chỉ muốn tiến vào thánh cảnh của Võ Thần Điện, lấy được các linh dược Cửu Sắc Hoa, Vô Diệp Tử quả, Kim ngưu thảo để trịhết kinh mạch, còn đệ tử chân truyền hay đệ tử tinh anh gì thì không quan trọng.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy vậy đành im lặng.
Hai cường giả võ tông nói:
- Được rồi, bây giờ các ngươi theo chúng ta đi thánh cảnh.
Nói xong hai cường giả võ tông bay lên, hướng tới ngọn núi cao nhất Tề Thiên sơn mạch, Tề Thiên phong.
Đám Long Kình Thiên, Hoằng Hòa thấy vậy cũng bay lên theo sát.
Một lát sau đám Long Kình Thiên đi tới Tề Thiên phong.
Tề Thiên phong cao ngất đâm mây, lối vào thánh cảnh là ở đỉnh núi Tề Thiên phong.
Khi tới đỉnh núi Tề Thiên phong, hai cường giả võ tông chỉ một lối vào to lớn, nói:
- Đây chính là lối vào thánh cảnh.
Lối vào kia cao cỡ trăm thước.
- Đi!
Hai cường giả võ tông lắc người bay vào, đám Long Kình Thiên lần lượt vào theo.
Khi Long Kình Thiên bay vào thánh cảnh thì linh khí thiên địa đậm đặc ập vào mặt, chỉ riêng linh khí trong không gian đã đậm hơn bên ngoài tiểu viện tu luyệnđệ tử nội điện gấp đôi.
Long Kình Thiên phát hiện trong linh khí thiên địa ẩn chứa thuần dương chi khí nhàn nhạt.
Mặc dù thuần dương chi khí này không thuần chính như thuần dương chi khí ẩn chứa trong Nguyên Dương đan nhưng tu luyện trong không gian này tốt hơn bên ngoài gấp mười lần.
Đám Hoằng Hòa vẻ mặt kinh ngạc.
Hai cường giả võ tông dẫn đám Long Kình Thiên không ngừng bay tới trước.
Xuyên qua từng ngọn núi, từng dãy núi.
Thánh cảnh tựa như một phương thế giới.
Long Kình Thiên biết thánh cảnh này là thần vực không gian do một thần cấp cường giả mở ra, tuy nhiên thần vực không gian này lớn hơn của Tử Thiên Long Hoàng rất nhiều lần.
Một cường giả võ tông nói với đám Long Kình Thiên:
- Thánh cảnh của Võ Thần Điện chúng ta là thần vực không gian do chưởng giáo đời thứ nhất mở ra, sau này qua rất nhiều thần cấp cường giả Võ ThầnĐiện vài chục vạn năm không ngừng mở rộng, hoàn thiện mới thành hình dạng hôm nay.
Giọng điệu của cường giả võ tông lộ rõ sự sùng bái.
Một cường giả võ tông khác tiếp lời:
- Đúng vậy, thánh cảnh Võ Thần Điện chúng ta có tổng cộng ba vạn sáu ngàn năm trăm ngọn chủ phong, lớn hơn bất cứ vương triều nào ở đại lục Thiên Lam.
- Cái gì? Ba vạn sáu ngàn năm trăm ngọn chủ phong!
- Lớn hơn bất cứ vương triều nào ở đại lục Thiên Lam!
Đám Hoằng Hòa trợn to mắt.
Long Kình Thiên thì biểu tình bình tĩnh.
Đừng nói là đại lục Thiên Lam, dù là vị diện thấp kém này thì chỉ là một góc nhỏ ranh giới Tiên Giới.
Hai cường giả võ tông một bên mang theo đám Long Kình Thiên bay một bên kể lại chuyện liên quan thánh cảnh trong Võ Thần Điện. Những chuyện này không phải là bí mật gì, vậy nên hai cường giả võ tông không phải e ngại cái gì.
Từng ngọn núi, từng sơn mạch, trên những ngọn núi đứng thẳng từng tòa cung điện. Ngẫu nhiên thấy một số linh thú bay đi, như tiên hạc, ngũ hoa lộc, bạch ngạch hổ vân vân.
Trên một ít ngọn núi có thác nước từ đỉnh đổ xuống.
Thánh cảnh tựa như tiên cảnh.
Tất nhiên, đấy chỉ là cảm giác của đám Hoằng Hòa.
Hơn một canh giờ sau, hai cường giả võ tông mang theo đám Long Kình Thiên đáp xuống một ngọn núi.
Một cường giả võ tông nói với đám Long Kình Thiên:
- Đây là Vô Ẩn cung, nơi đệ tử tinh anh tu luyện.
Sau đó hai cường giả võ tông dẫn theo nhóm Long Kình Thiên đi vào Vô Ẩn cung trong Vô Ẩn phong để báo danh.
Một chấp sự Vô Ẩn cung liếc mắt nhìn đám Long Kình Thiên, hỏi:
- Bọn họ là đệ tử nổi bật trong so tài đệ tử tinh anh lần này? Không phải mười người sao? Còn hai người nữa đâu?
Bởi vì Cổ Phạn được Cổ Dương mang đi, thanh niên áo đen Phạm Tiêu sau khi bị Long Kình Thiên đánh bại cũng rời khỏi hiện trường so đấu nên hai người không theo tới.
Hai cường giả võ tông giải thích tình huống của Cổ Phạn, Phạm Tiêu.
- So tài đệ tử tinh anh quý này lại xuất hiện hoàng cấp cường giả?
Chấp sự Vô Ẩn cung kinh ngạc, xem xét Long Kình Thiên từ trên xuống dưới:
- Hắn còn đánh bại đệ tử hoàng cấp Cổ Phạn kia?
Trong mắt chấp sự Vô Ẩn cung đầy nghi ngờ.
Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh mặc kệ chấp sự Vô Ẩn cung xem xét.
Cuối cùng chấp sự Vô Ẩn cung hướng dẫn đám Long Kình Thiên đăng ký xong, xác nhận lệnh bài thân phận.
Từ giây phút này, đám Long Kình Thiên thật sự trở thành đệ tử tinh anh của Võ Thần Điện.
Chấp sự Vô Ẩn cung nghi hoặc nhìn chăm chú, đám Long Kình Thiên rời khỏi đại điện Vô Ẩn cung, được sắp xếp đi chỗ tu luyện riêng mình.
Khác với tiểu viện tu luyện của đệ tử nội điện, đệ tử tinh anh có một tòa cung điện nhỏ.
Mặc dù cung điện không lớn nhưng nhìn tạo hình bên ngoài thì tốt hơn rất nhiều.
Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến vào cung điện tu luyện, nó chỉ vào mặt đất, kinh ngạc nói:
- Đại ca, bên dưới phong ấn một linh mạch!
Long Kình Thiên gật gù.
Long Kình Thiên cũng không ngờ bên dưới cung điện tu luyện của mỗi đệ tử tinh anh lại có một linh mạch.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 68: Linh Dược phong
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Linh mạch là linh khí thiên địa trải qua nhiều năm ở điều kiện nào đó mới hình thành, linh mạch có thể không ngừng hội tụ linh khí thiên địa, hiệu quả mạnh hơn tụ linh tiểu trận tiểu viện tu luyện của đệ tử nội điện không biết gấp mấy lần.
Coi như là linh mạch thấp nhất thì cũng cỡ giá mấy vạn Nguyên Dương đan.
Tại đại lục Thiên Lam, một ít đại gia tộc nếu như có một cái linh mạch thì là bảo bối chú trọng bảo vệ, nhưng Võ Thần Điện lại lấy ra cho các đệ tử dùng để tu luyện.
Tất nhiên Long Kình Thiên nhìn ra được linh mạch phong ấn bên dưới cung điện tu luyện của hắn là thấp nhất, tứ phẩm.
Ở đại lục Thiên Lam thì linh mạch chia làm tứ phẩm, tam phẩm, nhị phẩm, nhất phẩm. Trên nhất phẩm còn có thiên phẩm, trên thiên phẩm có thánh phẩm, tuyệt phẩm.
Tứ phẩm thấp nhất, tuyệt phẩm tối cao.
Dĩ nhiên tại đại lục Thiên Lam thì tuyệt phẩm tuyệt về truyền thuyết.
Chỉ ở viễn cổ mới xuất hiện thần phẩm linh mạch.
Long Kình Thiên mang Cửu Vĩ Thiên Miêu đi dạo 'nhà mới', trong phòng chủ điện có một tử noãn ngọc sàn.
Tử noãn ngọc sàn này tốt hơn thiên hương ngọc sàn ở nội điện rất nhiều.
Trừ tử noãn ngọc sàn ra còn có một huyền phẩm luyện đan lô, đương nhiên đối với Long Kình Thiên thì không cần dùng huyền phẩm luyện đan lô.
Sắc trời dần tối.
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu nuốt chín viên Cửu Dương đan, sau đó ngồi xếp bằng trên tử noãn ngọc sàn, vận chuyển công pháp tu luyện.
Một đêm bình tĩnh.
Khi Long Kình Thiên, Cửu Vĩ Thiên Miêu dừng vận công thì trời đã sáng.
Trải qua lần giao chiến với thanh niên áo đen Phạm Tiêu, Long Kình Thiên phát hiện thực lực hơi tăng lên một chút, có dấu hiệu đột phá đỉnh hậu kỳ kimđan.
Sau kim đan chính là nguyên anh.
Thành nguyên anh thì thực lực của Long Kình Thiên sẽ xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Long Kình Thiên nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu, hắn thấy nó sẽ không mất bao lâu đột phá thất cấp.
Long Kình Thiên đứng dậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười nói:
- Đại ca, lúc trước ngươi và Mộ Dung Thiến cách xa nhìn nhau, giờ chúng ta đều ở thánh cảnh, ngươi không đi thăm Mộ Dung Thiến sao?
Mặc dù Mộ Dung Thiến được một thái thượng trưởng lão Võ Thần Điện nhận làm đệ tử nhưng nàng cũng là đệ tử tinh anh, cung điện tu luyện đều ở trong Vô Ẩn phong này.
Long Kình Thiên nghe vậy cười lắc đầu, nói
- Không cần.
Loại chuyện này Long Kình Thiên luôn để mặc theo tự nhiên, không cố ý làm gì.
Dĩ nhiên lấy thân thiên tôn của hắn không khả năng làm mấy chuyện nhàm chán này.
Cửu Vĩ Thiên Miêu ngây ra, biểu tình kinh ngạc nhìn Long Kình Thiên, mắt mèo nghi hoặc. Không lẽ đại ca không có ý? Gì với Mộ Dung Thiến sao? Trong óc Cửu Vĩ Thiên Miêu hiện ra khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Mộ Dung Thiến.
Long Kình Thiên đi ra ngoài, nói:
- Đi thôi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu tỉnh táo lại, bay lên vai Long Kình Thiên, cười hớn hởn nói:
- Đại ca, ngươi đổi ý rồi?
Long Kình Thiên vỗ đầu nó, mỉm cười nói:
- Chỉ toàn nghĩ lung tung.
Cửu Vĩ Thiên Miêu sờ đầu mèo, hỏi:
- Vậy giờ chúng ta đi đâu?
Long Kình Thiên nói:
- Đi Linh Dược phong.
Đây là mục đích lần này Long Kình Thiên vào Võ Thần Điện.
Hiện tại Long Kình Thiên có một trăm điểm, có thể đối linh dược trong Linh Dược phong.
Sau đó Long Kình Thiên mang Cửu Vĩ Thiên Miêu rời khỏi cung điện tu luyện của mình, đi hướng Linh Dược phong.
Nhưng Linh Dược phong ở khu vực trung tâm toàn thánh cảnh, Vô Ẩn phong chỗ Long Kình Thiên ở là phía nam thánh cảnh, vậy nên khoảng cách khá xa.
May là thực lực đỉnh hậu kỳ lục cấp của Cửu Vĩ Thiên Miêu có tốc độ bay khá nhanh.
Một ngày sau, Long Kình Thiên rốt cuộc đến Linh Dược phong ở trung tâm khu vực thánh cảnh.
Khi Long Kình Thiên đến cân núi Linh Dược phong thì thấy các đệ tử mặc trang phục Võ Thần Điện đủ cảnh giới đi tới đi lui, rõ ràng là họ cũng đến Linh Dược phong đổi linh dược.
Khi Long Kình Thiên bay hướng Linh Dược cung ở Linh Dược phong thì phía sau một thanh niên cõng kiếm bắt chuyện:
- Vị huynh đệ này, ngươi cũng đến Linh Dược phong đổi linh dược đúng không?
Long Kình Thiên quay đầu lại, gật đầu, nói:
- Đúng vậy
Thanh niên cõng kiếm bay tới, hỏi tiếp:
- Không biết huynh đệ muốn đổi linh dược gì?
Long Kình Thiên không che giấy, nói ra mấy chục loại linh dược sắp đổi như Cửu Sắc Hoa, Vô Diệp Tử quả, Kim Ngưu thảo. Thanh niên cõng kiếm nghe trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt quái lạ.
- Huynh đệ, ngươi nói đùa à? Đừng nói là ngươi, xem như là võ tôn cường giả cũng chưa chắc có nhiều điểm đổi lấy vài chục loại linh dược này.
Thanh niên cõng kiếm nói:
- Những linh dược này đều là linh dược hiếm thấy, chỉ có Võ Thần Điện chúng ta mới có, giống như Kim Ngưu thảo, một gốc cần ba ngàn điểm.
Long Kình Thiên nhướng mày:
- Ba ngàn điểm?
Theo quy tắc Võ Thần Điện thì sau khi tiến vào thánh cảnh, hoàn thành nhiệm vụ nhất đẳng thì có một trăm điểm.
Ba ngàn điểm chẳng phải là cần hoàn thành ba mươi nhất đẳng nhiệm vụ sao?
Đương nhiên trên nhất đẳng còn có thiên đẳng, nhưng điểm thưởng thiên đẳng nhiệm vụ không cao như vậy. Một thiên đẳng nhiệm vụ chỉ có ngàn điểm.
Thanh niên cõng kiếm nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu trên vai Long Kình Thiên, ngạc nhiên nói:
- Dị thú? Không ngờ ngươi là dị thú sư?
Long Kình Thiên không tiếp lời.
Thanh niên cõng kiếm nói tiếp:
- Ta tên là Dư Đô Thủy, không biết huynh đệ tên gì?
Long Kình Thiên trầm ngâm một lúc, đáp:
- Long Kình Thiên.
- Cái gì? Ngươi chính là Long Kình Thiên!?
Dư Đô Thủy biểu tình giật mình nhìn Long Kình Thiên:
- Người đánh bại Cổ Phạn có được cổ đồng chiến thần thể, đệ nhất so tài đệ tử tinh anh lần này, Long Kình Thiên?
Long Kình Thiên gật đầu, nhìn ra được thanh niên tên Dư Đô Thủy chỉ là võ vương, chắc là đệ tử tinh anh ở Võ Thần Điện, nên biết hắn không có gì lạ.
Dư Đô Thủy giật mình sau đó biểu tình vui vẻ nói:
- Không ngờ huynh đệ ngươi chính là Long Kình Thiên, tiểu đệ kính ngưỡng ngươi đã lâu!
- Trước đó vài ngày ta là ngoài làm nhiệm vụ, ngày hôm qua quay về thì so tài đệ tử tinh anh đã kết thúc, cho nên không thấy tình cảnh ngươi đánh bại Cổ Phạn, tiếc quá là tiếc.
Dư Đô Thủy nói, dựa sát gần, rất nhiệt tình:
- Huynh đệ, nghe nói ngươi ngày hôm qua đánh Cổ Phạn nằm bò càng không dậy nổi?
Long Kình Thiên liếc Dư Đô Thủy.
Mình đánh bại Cổ Phạn có cần gã hưng phấn như vậy không?
Dư Đô Thủy thấy Long Kình Thiên nghi hoặc, cười nói:
- Cổ gia luôn vênh váo, quan hệ tệ với Dư gia ta.
Thì ra là vậy.
Long Kình Thiên thầm nhủ.
Hai người đã tới Linh Dược cung, tiếp tục đi hướng chỗ đổi linh dược.
Chỗ đổi linh dược ở trên trời, có một thạch đài to lớn, bên trên bày các loại điểm số cần có để đổi vài ngàn thứ linh dược.
Long Kình Thiên liếc một vòng, nhướng mày. Đúng như Dư Đô Thủy nói, một gốc Kim Ngưu thảo cần đến ba ngàn điểm.
Long Kình Thiên muốn đổi mấy chục loại linh dược Cửu Sắc Hoa cần ít điểm nhất cũng là hai trăm điểm.
Vậy nên hiện tại hắn có một trăm điểm không thể đổi một đóa Cửu Sắc Hoa.
Dư Đô Thủy lấy ra lệnh bài điểm trong người, nói:
- Huynh đệ, đây là điểm của ta, mặc dù không nhiều nhưng hơn một ngàn, ngươi lấy dùng trước đi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
Thiên Tôn Trọng Sinh Tác giả: Thần Kiếm -----oo0oo-----
Chương 69: Lại là đệ tử Cổ gia
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu tầm
Long Kình Thiên nhìn đối phương vẻ mặt chân thành, cuối cùng lắc đầu, nói
- Không cần.
Mặc dù Long Kình Thiên cần điểm để đối các linh dược như Cửu Sắc Hoa nhưng hắn sự tự mình đi kiếm điểm.
Hơn một ngàn điểm đổi hai, ba loại linh dược không giúp ích gì cho Long Kình Thiên.
Chính lúc này, sau lưng hai người bỗng vang giọng sắc nhọn chói tai:
- Ôi dà, chẳng phải là Dư Đô Thủy sao? Sao, ngươi cũng lại đây đổi linh dược?
Dư Đô Thủy ngoái đầu lại thấy người đến thì sắc mặt kho xem.
Dư Đô Thủy trầm giọng nói:
- Cổ Thừa, ngươi đến làm cái gì?
Chỉ thấy người đến là một thanh niên mặc áo trắng, sau lưng đi theo ba đệ tử Võ Thần Điện.
Cổ Thừa nhìn Dư Đô Thủy, cười lạnh nói:
- Ta đến làm gì? Câu này hỏi buồn cười. Dư Đô Thủy, không lẽ đây là quy tắc do Dư gia ngươi định ra? Hay là chỉ có người Dư gia các ngươi mới đến Linh Dược cung được?
Dư Đô Thủy nét mặt sa sầm, nói với Long Kình Thiên:
- Người này là đường ca của Cổ Phạn, tên là Cổ Thừa, là đệ tử chân truyền.
Cổ Thừa nghiêng đầu nhìn Long Kình Thiên, giễu cợt nói:
- Dư Đô Thủy, từ khi nào ngươi thu một cái đuôi? Nhưng ta thấy tên hầu này mặt ngu ngốc, ngơ ngơ ngác ngác, không ngờ người như vậy mà Dư gia các ngươi cũng nhận?
Ba đệ tử Võ Thần Điện sau lưng Cổ Thừa nghe thế cất tiếng cười to.
Có đệ tử ở đại điện Linh Dược cung nhận ra Long Kình Thiên, kêu lên:
- Đó... Hình như là Long Kình Thiên?
- Đúng rồi, là Long Kình Thiên, ngày hôm qua ta có đi xem so tài đệ tử tinh anh, hắn chính là Long Kình Thiên đánh bại Cổ Phạn!
- Long Kình Thiên? Nghe nói đệ tử thiên tài nhất Cổ gia Cổ Phạn đột phá hoàng cấp nhưng cuối cùng vẫn bị hắn đánh bại.
Linh Dược cung xôn xao.
Mấy người sau lưng Cổ Thừa ngừng bặt tiếng cười, kinh ngạc nhìn Long Kình Thiên.
Cổ Thừa biểu tình âm trầm, mắt như đao nhìn chằm chằm Long Kình Thiên, nói:
- Thì ra ngươi là Long Kình Thiên!
Cổ Thừa siết chặt nắm tay, sau đó thả lỏng nói:
- Long Kình Thiên, ngươi là đồ khố rách áo ôm mới vào thánh cảnh mà cũng mơ đến Linh Dược cung đổi linh dược? A, ta suýt quên, ngươi là đệ nhất so tài đệtử tinh anh lần này, có một trăm điểm.
- Một trăm điểm? Ha ha, mới có nhiêu điểm chỉ có thể đổi được vài gốc Trư Long thảo.
Mấy người theo đuôi Cổ Thừa cười phá lên.
Long Kình Thiên ánh mắt lóe tia sáng lạnh.
Cổ Thừa cười to nói:
- Như thế nào? Không phục? Hắc hắc, nếu ngươi quỳ xuống dập đầu mấy cái cho Thừa gia gia ngươi, kêu mấy tiếng Thừa gia gia thì có lúc gia gia cao hứng nói không chừng sẽ thưởng cho ngươi mấy ngàn điểm.
Mấy tên theo đuôi Cổ Thừa cười hùa theo.
Mắt mèo Cửu Vĩ Thiên Miêu lóe sát ý:
- Đại ca...?
Long Kình Thiên chậm rãi nói:
- Không cần.
Linh Dược cung này không giống chỗ khác, tuyệt đối cấm đánh nhau, hơn nữa chỗ này là thánh cảnh, không thể giống như bên ngoài. Sau này hắn còn nhiều cơ hội đánh chết Cổ Thừa, Long Kình Thiên không cần ra tay tại đây.
Cổ Thừa cười lạnh nói:
- Muốn giết ta? Tiểu tử, đừng tưởng rằng ngươi có thể thắng được Cổ Phạn thì ghê gớm lắm, chờ ngươi ra thánh cảnh thì coi chừng ta!
Cổ Phạn có tiếng là đệ tử thiên phú tốt nhất Cổ gia, nhưng không đại biểu gã có thực lực mạnh nhất trong đệ tử thế hệ trẻ Cổ gia. Thực lực của Cổ Thừa mạnh hơn Cổ Phạn nhiều.
Đương nhiên Cổ Thừa cũng là đệ tử có thiên phú tốt nhất trừ Cổ Phạn ra trong thế hệ trẻ Cổ gia.
Long Kình Thiên biểu tình lạnh nhạt.
Cổ Thừa dẫn mấy tên theo đuổi đi đến chỗ đổi linh dược, tùy tiện quăng ra lệnh bài điểm.
Cổ Thừa nói với chấp sự chỗ đổi linh dược:
- Đổi ba cây Tử Hải Lan, một mỹ Nhân quả, một Bạch Xà đằng, chín đóa Băng Kim Hoa.
Cổ Thừa liên tục đổi hơn mười loại linh dược, bộ dạng ta đây giàu kếch sù.
Chấp sự chỗ đổi linh dược rất khách sáo lấy ra những linh dược đổi cho Cổ Thừa.
Cổ Thừa bỏ hết linh dược vào trong không gian giới chỉ, vênh váo vô cùng.
Cổ Thừa lại ngoái đầu, trào phúng Long Kình Thiên:
- Tiểu tử, rất hâm mộ? Hắc, suy nghĩ kỹ chưa? Quỳ xuống cầu ta thì nói không chừng ta sẽ bố thí cho ngươi mấy ngàn điểm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu cười lạnh nói:
- Không cần, để lại mua quan tài cho ngươi đi.
Cổ Thừa biến sắc mặt, mắt lóe sát ý.
Một tên theo đuổi sau lưng Cổ Thừa trừng Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu, nịnh nọt nói:
- Cổ Thừa sư huynh, ta thấy không cần chờ tiểu tử này ra thánh cảnh, hiện tại chúng ta giải quyết hắn đi!
Mấy tên theo đuôi khác cũng hùa theo rằng:
- Đúng vậy Cổ Thừa sư huynh, bây giờ chúng ta giết tiểu tử này ngay tại Linh Dược cung!
Thanh âm lớn lối hấp dẫn ánh mắt các đệ tử xung quanh.
Cổ Thừa phân tay khiến mấy người sau lưng im miệng, rồi cười lạnh nói:
- Yên tâm, tiểu tử này sống không được bao nhiêu lâu, để hắn sống thêm vài ngày nữa.
Cổ Thừa nói:
- Tiểu tử, hy vọng ngươi trốn cả đời trong thánh cảnh đi.
- Chúng ta đi!
Cổ Thừa vung tay lên, mang theo mấy cái đuôi rời khỏi đại điện Linh Dược cung.
Các đệ tử đứng xem kịch vui thấy vậy thì thất vọng thu lại tầm mắt.
Long Kình Thiên nhìn bóng lưng đối phương khuất xa, vẻ mặt thản nhiên.
Một lát sau, Long Kình Thiên ngoái đầu hỏi Dư Đô Thủy:
- Cổ Thừa có nhiều điểm như vậy?
Mới rồi Cổ Thừa một hơi đổi gần vạn điểm.
Theo lý thì một hoàng cấp cường giả không khả năng tích lũy nhiều điểm như vậy.
Dư Đô Thủy giải thích rằng:
- Những điểm này không phải một mình Cổ Thừa thông qua hoàn thành nhiệm vụ mà tích lũy, là trưởng bối Cổ gia cho hắn. Quy định của Võ Thần Điện chỉcần có điểm liền đổi được linh dược trong Linh Dược cung, Linh Dược phong. Nên mặc kệ ngươi có điểm là từ đâu kiếm được.
- Ngươi mới vào thánh cảnh nên không biết cũng bình thường.
Thì ra là vậy.
Long Kình Thiên gật gù, nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu. Cửu Vĩ Thiên Miêu ngượng ngùng gãi đầu mèo, nhẵng quy tắc này chắc là mới định ra hồi mấy ngàn năm trước, cho nên nó không biết.
Long Kình Thiên suy tư.
Mặc kệ là thủ đoạn nào cũng được?
Long Kình Thiên ngoái đầu, nói:
- Vậy là trong thánh cảnh có thể dùng thứ khác đổi được điểm số?
Dư Đô Thủy gật đầu, nói:
- Đúng là vậy, mỗi năm trong thánh cảnh, phòng đấu giá sẽ cử hành một đợt hội đấu giá, trong hội đấu giá một số trưởng lão, thái thượng trưởng lão lấy rađiểm để kêu giá, nhưng...
Nói đến đây Dư Đô Thủy lắc đầu.
Long Kình Thiên hỏi:
- Nhưng cái gì?
Dư Đô Thủy đáp:
- Nhưng những trưởng lão, thái thượng trưởng lão này thường chỉ mua Cửu Dương Đan.
- Chỉ mua Cửu Dương Đan?
Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nhau.
Đối với Long Kình Thiên thì hiện tại hắn không thiếu nhất là Nguyên Dương đan cùng Cửu Dương Đan.
Trong không gian giới chỉ của Tử Thiên Long Hoàng có tám vạn viên Cửu Dương Đan.
- Lần tới hội đấu giá thánh cảnh sẽ cử hành vào lúc nào?
Long Kình Thiên hỏi:
- Một viên Cửu Dương Đan có thể bán bao nhiêu điểm?
Dư Đô Thủy liếc Long Kình Thiên, đáp:
- Lần tới hội đấu giá thánh cảnh còn mười tháng, một viên Cửu Dương Đan có thể bán hai trăm điểm.
Nói đến đây Dư Đô Thủy lắc đầu, nói
- Mặc dù điểm rất quan trọng nhưng người bình thường không muốn lấy một viên đi đổi Cửu Dương Đan.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin