|
|
16-06-2008, 01:56 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 66 Trình Linh Tố Lắm MÆ°u Nhiá»u Kế
Hồ Phỉ Vừa vững tâm má»™t chút, bá»—ng ngá»i thấy mùi hôi thúi xông lên sặc sụa. Chà ng định thần nhìn lại thì trên cá»— xe lừa để đầy những thùng phân.
Nguyên đây là xe Ä‘i đến các nhà để đổ thùng. Chà ng tá»± há»i :
- Sao ná»a đêm lại có xe lấy phân Ä‘áºu ở đây ?
Chà ng quay đầu nhìn lại thấy bá»n vệ sÄ© lá»›n tiếng hò reo Ä‘uổi tá»›i. Chà ng Ä‘á»™ng tâm xách má»™t thùng phân liệng vá» phÃa sau.
Hai tên vệ sÄ© Ä‘i đầu đụng phải thùng đó và o ngÆ°á»i ngã lăn ra không dáºy được nữa.
Bá»n vệ sÄ© nà y toà n là những võ sÄ© khá»e mạnh gan dạ, chúng không sợ Ä‘ao thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng lại chẳng dám nếm mùi hôi thúi.
Cá»— xe lừa chạy bon bon vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng chỉ lát sau bá»n vệ sÄ© lại Ä‘uổi tá»›i
Nên biết Phúc Khang An là m Binh bá»™ Thượng thÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u, trong tay nắm giữ binh quyá»n. Ãá»™i vệ sÄ© trong phủ Ä‘á»u không phải tầm thÆ°á»ng mà để Hồ Phỉ hai đêm liá»n và o đại náo đến trá»i long đất lở thì bá»n chúng còn chi là mặt mÅ©i ? Chúng thấy xe chạy xa rồi, thùng phân không thể liệng tá»›i, Ä‘Ã nh phải lá»™i qua mặt đất đầy phân dÆ¡ dáy tiếp tục rượt theo.
Hồ Phỉ trong lòng phiá»n não nghÄ© bụng :
- Nếu mình cứ thế nà y chạy thẳng vá» há chẳng tiết lá»™ chá»— ở ? Mã cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a thoát khá»i cảnh hiểm nghèo thì dẫn quá»· vá» nhà thế nà o được ?
Nhưng không chạy vỠnhà thì ẩn và o đâu bây giỠ?
Chà ng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©, bá»n vệ sÄ© đã Ä‘uổi đến gần, song vì chúng sợ thùng phân đổ và o ngÆ°á»i nên không dám xông lại. Chúng tá»± nhủ :
- Bá»n mình cứ Ä‘uổi xa xa rồi mãi cÅ©ng bắt được. ở trong thà nh Bắc Kinh nà y dù gian tặc chắp cánh cÅ©ng bay không thoát.
Cá»— xe lừa chạy đến ngã ba, lại thấy giữa Ä‘Æ°á»ng có má»™t cá»— xe lừa khác đứng đó
Hồ Phỉ cho xe chạy tới gần, tên xa phu ở bên nà y nhìn Hồ Phỉ vẫy tay nói :
- Qua bên đó !
Gã tung mình nhảy sang xe khác. Hồ Phỉ bồng hai đứa nhỠnhảy theo.
Trên cá»— xe trÆ°á»›c má»™t hán tỠđốn lấy giây cÆ°Æ¡ng cho xe tiếp tục chạy vá» hÆ°á»›ng Tây. Còn cá»— xe có Hồ Phỉ chạy rẽ qua hÆ°á»›ng Ãông.
Quần vệ sÄ© Ä‘uổi tá»›i thấy hai cá»— xe lừa giống hệt nhau lại má»—i xe Ä‘i má»—i ngả. Chúng chẳng hiểu thÃch khách ở cá»— xe nà o há»n bà n nhau chia binh là m hai Ä‘Æ°á»ng ruợt cả hai xe, Hồ Phỉ thấy hán tá» thân hình gầy nhom mà thân pháp nhảy sang xe nà y rất mau lẹ, biết ngay là Trình Linh Tố đến tiếp ứng. Chà ng mừng rỡ khẽ gá»i :
- Nhị muội ! Tưởng ai té ra là Nhị muội!
Trình Linh Tố chỉ ừ há» má»™t tiếng chứ không trả lá»i.
Hồ Phỉ lại há»i :
- Mã cô nương là m sao ? Bệnh thế có biến chuyển gì không ?
Trình Linh Tố buông thõng :
- Không biết !
Hồ Phỉ biết cô Ä‘ang tức mình, cất giá»ng ôn nhu nói:
- Nhị muá»™i ! Tiểu huynh không nghe lá»i Nhị muá»™i là có Ä‘iá»u không phải.
Xin Nhị muội lượng thứ cho !
Trình Linh Tố đáp :
- Tiểu muá»™i đã bảo không chữa bệnh cho y là không chữa. Chẳng lẽ lá»i tiểu muá»™i không phải là lá»i nói của con ngÆ°á»i ?
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói lại Ä‘i tá»›i chá»— ngã ba đưòng. Giữa ngã ba lại có má»™t cá»— xe lừa đứng chá». Lần nà y Trình Linh Tố không đổi xe, chỉ huýt còi vung tay ra hiệu cho hai cá»— xe lừa chia là m hai ngả Nam Bắc mà chạy.
Bá»n vệ sÄ© rượt tá»›i nÆ¡i ngÆ¡ ngác nhìn nhau rồi la lá»›n :
- Ma quá»· . Ma quá»· .
Rồi chúng lại chia đôi : má»™t ná»a rượt xe hÆ°á»›ng Bắc, má»™t ná»a Ä‘uổi theo xe phÃa Nam.
ÃÆ°á»ng phố Bắc Kinh chẳng khác gì bà n cá», lúc chia Nam Bắc, lúc rẽ Ãông Tây Từ Ä‘á»i nhà Nguyên dá»±ng đô đến nay đã thế rồi. Cứ má»™t tầm tên lại xuất hiện ngã ba Ä‘Æ°á»ng, mà má»—i ngã ba Ä‘á»u có má»™t cá»— xe lừa Ä‘áºu.
Trình Linh Tố thấy bá»n vệ sÄ© Ä‘uổi tá»›i gần, không đổi xe để khá»i phải nhảy qua kẻo địch phát giác. Chỉ khi nà o thấy bá»n vệ sÄ© còn xa má»›i dắt Hồ Phỉ bồng hai đứa nhá» nhảy qua xe khác để con lừa má»›i sung sức chạy nhanh hÆ¡n.
Tình trạng nà y tiếp diá»…n, bá»n vệ sÄ© má»—i lúc má»™t giảm bá»›t, sau chỉ còn năm sáu tên rượt theo mà tên nà o cÅ©ng chạy bở hÆ¡i tai, chân bÆ°á»›c cháºm lại.
Hồ Phỉ khen :
- Nhị muá»™i ! Kế sách nà y của Nhị muá»™i tháºt là tuyệt diệu. Nếu đêm khuya mà không mÆ°á»›n những cá»— xe đổ thùng lại dùng xe thÆ°á»ng đứng ở giữa Ä‘Æ°á»ng tất khiến bá»n quan binh tuần tiá»…u sinh lòng ngá» vá»±c.
Trình Linh Tố cÆ°á»i lạt há»i :
- Ngá» vá»±c thì ngá» vá»±c chứ sao ? Ãại ca đã chẳng tiếc thân mình thì có chết vá» tay quan binh cÅ©ng chẳng há» gì !
Hồ Phỉ cÆ°á»i đáp :
- Tại hạ chết thì chẳng tiếc chi cả, chỉ tiếc cho cô nương phải đau lòng thà nh ra lại không chết được !
Trình Linh Tố cÆ°á»i lạt há»i :
- Ãại ca không nghe lá»i, Ä‘em thân Ä‘i nạp mạng thì ai thÆ°Æ¡ng tiếc là m cóc ì trừ phi là ngÆ°á»i Ä‘a tình Ä‘a nghÄ©a nhÆ° Viên cô nÆ°Æ¡ng. Sao cô không đến giúp đại ca má»™t tay ?
Hồ Phỉ nói :
- Y không hiểu tại hạ ngu ngốc đến nỗi dám xông và o phủ Phúc đại soái.
Trong thiên hạ chỉ có má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng là biết tại hạ liá»u lÄ©nh man rợ và chỉ có cô má»›i dám cứu mạng cho tại hạ.
Mấy câu nà y khiến Trình Linh Tố được an ủi rất nhiá»u. Cô hắng dặng đáp :
- Ngà y trước Mã cô nương đã cứu mạng cho đại ca, nên đại ca không quên mà cố tình báo đáp.
Hồ Phỉ đáp :
- Ở trong lòng ta, Mã cô nương bì với Nhị muội thế nà o được ?
Trong bóng tối Trình Linh Tố mÄ©m cÆ°á»i nói :
- Ãại ca cầu tiểu muá»™i chữa trị cho Mã cô nÆ°Æ¡ng nên nói dá»… nghe lắm.
Còn khi không cầu đến thì lại coi tiểu muội như cơn gió thoảng qua.
Hồ Phỉ thỠ:
- Nếu tiểu huynh mà nói dối sẽ chẳng được chết yên là nh.
Trình Linh Tố nói :
- Tháºt là tháºt, dối là dối, ai bảo đại ca phát thệ là m chi ?
Cô nói câu nà y tá» ra trong lòng đã giảm ná»a phần tức giáºn.
Lại tá»›i chá»— Ä‘Æ°á»ng rẽ, và sau xe chỉ còn hai tên vệ sÄ©.
Hồ Phỉ cÆ°á»i nói :
- Nhị muội hãy dừng xe lại để tiểu huynh diễn một mà n kịch chơi!
Trình Linh Tố buông cương cho lừa dừng bước.
Hai tên vệ sĩ đuổi thêm mấy bước đã tới gần.
Hồ Phỉ xách má»™t cái thùng không liệng mạnh tá»›i đánh "bá»™p" má»™t tiếng, cái thùng chụp trúng đầu má»™t tên vệ sÄ©. Tên kia giáºt mmh kinh hãi "úi" lên má»™t tiếng, xoay mình chạy trốn.
Trình Linh Tố thấy tình trạng rất hoạt kê không nhịn Ä‘uợc báºt lên cÆ°á»i khúc khÃch, bao nhiêu lá»a giáºn tiêu tan hết.
Hồ Phỉ cùng cô sánh vai ngồi trên xe, đỡ lấy dây cÆ°Æ¡ng. Lúc nà y cách nhà ở không xa mấy, phÃa sau lại không có qụân sÄ© rượt theo. Hai ngÆ°á»i cho xe Ä‘i má»™t quãng nữa rồi nhảy xuống, trả xe lại cho xa phu và thưởng cho gã má»™t lạng bạc.
Má»—i ngÆ°á»i ôm má»™t đứa nhá» Ä‘i bá»™ vá», vượt tÆ°á»ng và o nhà , quá»· thần cÅ©ng không biết. Chẳng ai ngá» hai ngÆ°á»i vừa đại náo trong phủ Phúc đại soái trở vá»
Mã Xuân Hoa được gặp hai con, phấn khởi tinh thần. Cô ôm chặt lấy chúng, dòng châu lã chã khôn cầm.
Hai đứa nhỠcũng vui sướng reo lên :
- Má má ! Má má !
Trình Linh Tố thấy tình cảnh nà y cũng xúc động rơm rớln nước mắt, khẽ nói :
- Ãại ca ! tiểu muá»™i không trách đại ca nữa. Chúng ta nên Ä‘oạt hai dứa nhá» vỠđể mẹ con Ä‘oà n tụ là phải.
Hồ Phỉ đáp :
- Tiểu huynh không nghe lá»i Nhị muá»™i, trong lòng vẫn áy náy.
Trình Linh Tố mỉm cÆ°á»i nói :
- Ngay ngà y đầu chúng ta gặp nhau, đại ca đã không nghe lá»i tiểu muá»™i.
Tiểu muá»™i bảo đừng dá»i xa ná»a bÆ°á»›c và không được Ä‘á»™ng thủ, đại ca có nghe đâu ?
Mã Xuân Hoa được gặp hai con trong lòng thÆ° thái, bệnh thế thuyên giảm rất mau, nà ng lại được Trình Linh Tố châm cứu và cho uống thuốc, chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i giảm trừ dần dần.
Nà ng há»i :
- Tại sao lại đến đây và vì lẽ gì không thấy mặt Phúc Khang An thì Hồ Phỉ và Trình Linh Tố không nói rõ. Hai thằng nhỠcòn bé quá cững không biết được.
Chá»›p mắt lại mấy ngà y nữa trôi qua. Tiết trung thu đã đến. Chiá»u hôm ấy Hồ Phỉ cùng Trình Linh Tố, Thái Uy, CÆ¡ Hiểu Phong đến phủ Phúc Khang An tham dá»± đại há»™i chưởng môn. Trong cuá»™c đại há»™i nà y gần đủ mặt anh hùng tam sÆ¡n ngÅ© nhạc và hảo hán tứ hải bát phÆ°Æ¡ng. Số ngÆ°á»i đông đảo không biết đến thế nà o mà kể.
Hồ Phỉ lần nà y lại hóa trang khác trÆ°á»›c. Hà m râu chà ng nhuá»™m và ng, da mặt cÅ©ng và ng khè nhÆ° ngÆ°á»i mắc bệnh hoà ng đảm, nhÆ°ng đầy mình áo gấm rá»±c rỡ. Miệng ngáºm ống thuốc bằng ngá»c phỉ thúy, tay cầm cây quạt lá»›n hoa và ng. Cách phục sức vừa ra chiá»u sang trá»ng lại đầy vẻ phà m tục. Trình Linh Tố là m má»™t phụ nhân đứng tuối, lÆ°ng còng mặt dãn. Chẳng ai dám bảo y là má»™t cô nÆ°Æ¡ng má»›i muá»i bảy, mÆ°á»i tám tuổi.
Má»i ngÆ°á»i và o cổng lá»›n phủ tÆ°á»›ng quốc thì bá»n thị vệ đã rút lui hết, chỉ có tám ngÆ°á»i đón khách.
Hồ Phỉ Ä‘Æ°a văn thÆ° lên. Bá»n chúng thấy khà phách chà ng rất lá»›n, lại là chưởng môn Hoa Quyá»n môn, liá»n kÃnh cẩn má»i và o ngồi bà n ở phÃa Ãông.
Tại bà n nà y còn mấy ngÆ°á»i nữa. Há» là bá»n Hầu Quyá»n Ãại Thánh môn.
Trình Linh Tố thấy vị chưởng môn đã già , đầu cao mÅ©i nhá»n, miệng Ä‘á» tay dà i, tÆ°á»›ng mạo có phần giống khỉ thì không khá»i cÆ°á»i thầm.
Lúc nà y trong sảnh Ä‘Æ°á»ng tân khách đã tá»›i quá ná»a mà ngoà i cá»a vẫn còn lục tục tiến và o.
Những ngÆ°á»i tiếp khách trong sảnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u là võ quan dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Phúc Khang An. Có ngÆ°á»i và o hạng đại viên tam tứ phẩm, nhÆ°ng ở phủ TÆ°á»›ng quốc chỉ là những tùy viên má»i khách chẳng khác gì bá»™c dịch.
Hồ Phỉ liếc mắt nhìn quanh bá»—ng thấy Chu Thiết Tiêu và Uông Thiết Ngạc Ä‘i tá»›i . Hai lão nà y toà n thân sắc phục võ quan, mặt mà y há»›n hở, mÅ© Ä‘á»™i trên đầu Ä‘á»u đổi khác. Hiển nhiên chúng đã thăng quan.
Chu, Uông Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Hồ Phỉ và Trình Linh Tố nhÆ°ng không nháºn ra hai ngÆ°á»i.
Hai tên võ quan khác nhìn Chu, Uông cÆ°á»i hì hì nói :
- Cung há»· Chu đại ca và Uông đại ca, đêm qua đã láºp Ä‘uợc trÆ°á»ng công lao rất lá»›n.
Uông Thiết Ngạc sÆ°á»›ng quá toét miệng cÆ°á»i đáp :
- Cái đó chẳng qua là gặp may, chứ có bản lãnh gì đáng kể đâu !
Lại một tên võ quan khác tiến lại nói :
- Một vị là m ký danh tổng binh, một vị là thực thụ phó tướng. Hay quá !
Hay quá ! Những nhân váºt nổi danh trong phủ Phúc đại soái, hai vị đáng kể là được thăng quan lẹ nhất.
Chu Thiết Tiêu cÆ°á»i mát đáp :
- Bình đại ca lại nói giỡn rồi. Anh em tại hạ vô công mà hưởng lá»™c bì là m sao được Bình đại ca láºp công ngoà i chiến tráºn.
Tên võ qụan nghiêm nghị nói :
- Chu đại ca liá»u mình giải cứu tÆ°á»›ng qụốc phu nhân, Uông đại ca ra sức bảo vệ công nÆ°Æ¡ng. Ãức vạn tuế kứn khẩu gia phong, tiểu đệ bì thế nà o được.
Chu Thiết Tiêu và Uông Thiết Ngạc Ä‘i đến đâu bá»n võ quan Ä‘á»u xúm lại Ä‘Æ°a lá»i cung há»· tâng bốc tá»›i đó. Bá»n chưởng môn nghe thấy cÅ©ng Ä‘á»™ng tÃnh hiếu .kỳ há»i vá» vụ hai ngÆ°á»i láºp công há»™ chúa thế nà o, thì các võ quan lại thêm dầu mỡ thuáºt chuyện cho thêm vẻ ly kỳ.
Hồ Phỉ đứng cách xa chỉ phảng phất nghe đại khái câu chuyện : Ãêm hôm qua Hồ Phỉ và o Phúc phủ, cÆ°á»›p hai thằng nhá». Chu Thiết Tiêu lão mÆ°u thâm toán, chẳng những tiêu giải được há»a hoạn mà còn nghe được tin trÆ°á»›c tìm kế giải cứu tÆ°á»›ng công phu nhân, và kêu sÆ° đệ là Uông Thiết Ngạc bảo vệ công chúa.
TÆ°á»›ng công phu nhân là tình nhân của vua Cà n Long, Công chúa là ái nữ của Hoà ng đế. TrÆ°á»ng công lao giải cứu nà y tháºt dá»… dà ng nhÆ°ng trong mắt nhà Vua lại khó khăn hÆ¡n ra tráºn đánh giặc gấp mÆ°á»i. Vì thế hai lão được triệu và o kinl Ä‘iện bệ kiến, gia thăng tam cấp. TÆ°á»›ng công phu nhân cùng Công chúa và Phúc Khang An cÅ©ng ban thưởng rất nhiá»u và ng bạc châu báu.
Trong má»™t đêm Chu, Uông hai ngÆ°á»i váºn đã Ä‘á» cà ng thêm Ä‘á». Ai cÅ©ng bảo mấy trăm tên thÃch khách táºp kÃch Phúc phủ. Nếu không được hai vị Chu, Uông lá»±c chiến thì tánh mạng TÆ°á»›ng quốc phu nhân và Công chúa khó ná»—i bảo toà n.
Bá»n vệ sÄ© vì che giấu sá»± bất lá»±c khai ra bá»n thÃch khách má»—i lúc má»™t đông đến ná»—i chúng lâm và o tình cảnh quả bất địch chúng, phải liá»u mạng chống chá»i má»›i bảo vệ được Phúc Khang An vô sá»±. Kết quả vụ nà y ai cÅ©ng có công.
Phúc Khang An tuy mất hai thằng con rất là phiá»n não, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i mÆ°á»i năm trÆ°á»›c gặp nguy nan ở Hồng Hoa Há»™i thì đêm rồi chỉ phải má»™t phen kinh hãi, quan binh đã đánh lui được bá»n thÃch khách nên ban thưởng rất nhiá»u cho bá»n vệ sÄ©.
Than ôi ! Ãám quan trÆ°á»ng trÆ°á»›c nay là thế, dối trên mà chẳng lừa dÆ°á»›i là má»i việc Ä‘uợc hoan há»·.
Hồ Phỉ cùng Trình Linh Tố liếc mắt nhìn nhau cÆ°á»i thầm trong bụng.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là tay mÆ°u kế sâu xa cÅ©ng không thể nghÄ© đến Chu Thiết Tiêu trong vụ nà y khai thác được má»™t trÆ°á»ng phú quÃ. Hồ Phỉ lẩm bẩm :
- Lão nà y trà kế sâu xa, thủ Ä‘oạn tà n Ä‘á»™c, nhÆ°ng bÆ°á»›c tiến trình của lão tháºt là vô hạn định.
Nhốn nháo một lúc, bất giác mấy chục bà n đầy đủ khách ngồi.
Hồ Phỉ nhẩm tÃnh cả thảy sáu mÆ°Æ¡i hai bà n, má»—i bà n tám ngÆ°á»i chia là m hai phái, thế là má»™t trăm hai mÆ°Æ¡i bốn vị chưởng môn. Chà ng nghÄ© bụng :
- Những môn phái võ công trong thiên hạ không ngá» nhiá»u đến thế , ấy là chÆ°a kể số không được má»i cÅ©ng chăng phải Ãt.
Trên những bà n tiệc mấy nÆ¡i chỉ có bốn ngÆ°á»i, lại có mấy bà n bá» trống,khiến chà ng sá»±c nhá»› tá»›i Viên Tá» Y, tá»± há»i :
- Nà ng Ä‘oạt liên hồi chức vị chưởng môn của mÆ°á»i hai môn phái. Những bà n bá» trống kia chắc Ä‘á»u là của các vị chưởng môn mà nà ng đã đánh bại.
Chẳng hiểu bữa nay nà ng có tới đây không ?
Trình Linh Tố thấy chà ng ra chiá»u nghÄ© ngợi, khóe mắt chà ng lá»™ vẻ ôn nhu. Cô là ngÆ°á»i thông minh rất má»±c, đã Ä‘oán ra chà ng Ä‘ang nghÄ© tá»›i Viên Tá» Y thì không khá»i chua xót trong lòng.
Bá»—ng thấy da mặt chà ng co rúm lại, hai mắt đầy lá»a giáºn liá»n ngó theo mục quang chà ng thì thấy má»™t lão già thân thể to lá»›n, ngồi ở bà n thứ tÆ° vá» phÃa Tây. Lão nà y tay cầm hai trái thiết đảm, cặp mắt lấp loáng láo liêng nhìn má»i chá»—. Hắn chÃnh là Phụng Thiên Nam, chưởng môn phái NgÅ© Hổ.
Trình Linh Tố kéo tay áo Hồ Phỉ. Láºp tức chà ng tỉnh ngá»™ quay đầu nhìn nà ng, bụng bảo dạ :
- Hắn đã tá»›i đây thì không thoát khá»i tay ta. Chà ! Tên ác tặc Phụng Thiên Nam tưởng ta sau khi đại náo Phúc phủ, quyết chẳng dám lần tá»›i tham dá»± cuá»™c đại há»™i chưởng môn. Hắn cá» ngỠđâu ta vẫn tá»›i.
Giá» ngá» bắt đầu. Các bà n đâu ngồi đấy rồi, Hồ Phỉ đảo mắt nhìn quanh thấy chÃnh giữa nhà đại sảnh treo má»™t bức trÆ°á»›ng gấm trên Ä‘á» tám chữ lá»›n :
"Dĩ võ hội hữu, quần anh tất chủ" .
sát bức trÆ°á»›ng gấm đặt bốn bà n, má»—i bà n chỉ có má»™t ghế ngồi phủ da hổ mà hãy còn bá» trống. Chà ng chắc đây là chá»— ngồi của những báºc VÆ°Æ¡ng Công đại quý.
Trình Linh Tố nói :
- Y chưa tới đây ...
Hồ Phỉ biết là cô nói Viên Tá» Y, nhÆ°ng cÅ©ng há»i :
- Y chÆ°a tá»›i ?
Trình Linh Tố không đáp, tự nói một mình :
- Y đã là m tổng chưởng môn mÆ°á»i hai phái thì thế nà o cÅ©ng đến Lại qua má»™t lúc, bá»—ng thấy má»™t vị tÆ°á»›ng quân hà m nhị phẩm đứng dáºy, cất tiếng oang oang nhÆ° chuông đồng hồ :
- Má»i bốn vị đại chưởng môn nhân nháºp tịch.
Bá»n vệ sÄ© cÅ©ng hô theo :
- Má»i bốn vị đại chưởng môn nhân nháºp tịch.
Quần hà o trong sảnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u nghi ngá» tá»± há»i :
- Những nhân váºt dá»± đại há»™i nà y ngoà i bá»n đệ tá» Ä‘i theo chưởng môn và bên chủ tiếp khách, ai cÅ©ng là chưởng môn, sao lại còn phân là m tứ đại, tứ tiểu ?
Lúc nà y trong sảnh Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u yên lặng. Ai nấy trông vá» khuôn cá»a mé Ãông thấy hai ba vị võ quan Ä‘i trÆ°á»›c hÆ°á»›ng dẫn bốn ngÆ°á»i và o sảnh Ä‘Æ°á»ng tiến thẳng tá»›i bên những ghế bá»c da hổ má»i há» ngồi xuống.
Quần hà o ngó thấy thì ngÆ°á»i Ä‘i đầu là má»™t nhà sÆ° già lông mà y bạc trắng, tay cầm thiá»n trượng bằng gá»— huỳnh dÆ°Æ¡ng. Nhà sÆ° mặt mÅ©i hiá»n là nh, chÆ°a đến má»™t trăm thì cÅ©ng ngoà i chÃn chục tuổi rồi.
Nhân váºt thứ hai là má»™t đạo nhân, nÆ°á»›c da Ä‘en nhẻm. Cặp mắt ná»a nhắm ná»a mở, coi bá»™ ốm o, bệ rạc.
Giữa hai nhà tu nà y, vừa má»›i nhìn tá»›i đã nháºn ra nhà sÆ° đầy vẻ uy nghiêm, thân mình cao lá»›n, đúng là má»™t vị cao tăng đắc đạo. Còn đạo nhân chỉ là má»™t đạo sÄ© tầm thÆ°á»ng Ä‘i thà pháp hóa duyên, vẽ phù bịp ngÆ°á»i. Không hiểu sao lão cÅ©ng đứng và o má»™t trong bốn vị đại chưởng môn.
NgÆ°á»i thứ ba là má»™t lão già tinh thần quắc thÆ°á»›c, ngoà i sáu chục tuổi. Cặp mắt lấp loáng ánh hà n quang, huyệt thái dÆ°Æ¡ng gồ lên, má»›i nhìn đã biết là ná»™i công thâm háºu. Lão vừa bÆ°á»›c và o đã mÄ©m cÆ°á»i chắp tay chà o há»i hết ngÆ°á»i nà y đến ngÆ°á»i khác, tưởng chừng trăm vị chưởng môn có đến chÃn chục quen lão. Tháºt là má»™t nhân váºt giao du rất rá»™ng. NgÆ°á»i hô lão là "Thang đại ca" , kẻ kêu bằng "Thang đại hiệp", chỉ có mấy vị niên cao đức trá»ng là gá»i bằng "Cam Lâm huynh" .
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
- Vị nà y chắc ngoại hiệu là "Cam Lâm Huệ Thất Tỉnh" tên gá»i là Thang Bái. Mẫu thân của Viên cô nÆ°Æ¡ng đã được lão thu nạp. Tiếng nhân hiệp của lão truyá»n bá khắp nÆ¡i, hà o sÄ© võ lâm Ä‘á»u bảo lão là báºc nhân nghÄ©a hÆ¡n Ä‘á»i.
Không ngỠbữa nay lão cũng bị Phúc Khang An lung lạc.
Lão chÆ°a ngồi và o ghế ngay còn Ä‘i qua các bà n hà n huyên vá»›i những ngÆ°á»i quen biết, nà o nắm tay, nà o vá»— vai ra chiá»u rất thân máºt.
Khi lão Ä‘i qua bà n Hồ Phỉ, liá»n nắm lấy chưởng môn Ãại Thánh Hầu Quyá»n cÆ°á»i nói :
- Lão hầu nhi ! Lão cũng tới ư ? Ha ha ! Tiệc nà y lại không dự bị trước một mâm bà n đà o.
Lão chưởng môn kia cung kÃnh cÆ°á»i đáp :
- Thang đại hiệp ! Bảy năm không gặp lão nhân gia rồi. Tại hạ chÆ°a kịp lại vấn an, thá»±c đáng đánh đòn. Lão nhân gia cà ng già cà ng tráng kiện, tháºt là hay quá.
Thang Bái vÆ°Æ¡n tay vá»— vai lão cuá»i há»i :
- Những hầu tá» hầu tôn, hầu bà hầu nữ ở Ãá»™ng Thủy Liêm trên Hoa Quả SÆ¡n Ä‘á»u bình yên cả chứ ?
Vị chưởng môn kia đáp :
- Nhá» hồng phúc của Thang đại hiệp, cả nhà lão phu Ä‘á»u bình yên.
Thang Bái cÆ°á»i khanh khách quay sang nhìn CÆ¡ Hiểu Phong há»i :
- Cơ lão tam không đến ư ?
Cơ Hiểu Phong khom lưng thi lễ thỉnh an rồi đáp :
- Gia nghiêm không đến. ThÆ°á»ng nháºt lão nhân gia vẫn nhắc tá»›i Thang đại hiệp và rất cảm Æ¡n đại hiệp đã ban cho viên Nhân sâm dưỡng vinh hoà n, uống và o tinh thần rất tỉnh táo.
Thang Bái há»i :
- Phải chăng ngÆ°Æ¡i ở phủ Vân Bối Tá»? Sáng mai ta lại gởi cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ãt
Cơ Hiểu Phong khom lưng tạ ơn.
Thang Bái Ä‘Æ°a mắt nhìn Hồ Phỉ, Trình Linh Tố và Thái Uy gáºt đầu mấy cái rồi qua bà n khác.
Vị chưởng môn ở Ãại Thánh Hầu Quyá»n môn nói :
- Thang đại hiệp ngoại hiệu là "Cam Lâm Huệ Thất Tỉnh", thá»±c ra há phải chỉ bảy tỉnh mà thôi. Năm trÆ°á»›c lão phu bảo há»™ má»™t món tiêu ngân mÆ°á»i tám vạn lạng bị thất lạc ở Cao LÆ°Æ¡ng đạo. Cả nhà hốt hoảng còn thiếu nÆ°á»›c nhảy xuống giếng tá»± tá», nếu không được Thang đại hiệp đứng ra can thiệp thì Tá»u Toà n Tam khi nà o trả lại món tiêu ngân đó.
Lão nói phun bá»t rãi nhÆ° kể má»™t câu chuyện hăng say. Nguyên lão chịu Æ¡n Thang Bái suốt Ä‘á»i không quên. Há»… gặp cÆ¡ há»™i là lão lại tuyên dÆ°Æ¡ng công đức của há» Thang.
Thang Bái tiến và o đại soái oai phong bát diện nhÆ° má»™t vị đại tÆ°á»›ng quân. Ai cÅ©ng chăm chú nhìn lão. Lão là m cho ba vị đại chÆ°Æ¡ng môn kia không còn ai chú ý đển nữa., hình bóng lu má».
Ãệ tứ chưởng môn nhân ăn mặc nhÆ° võ quan, đầu Ä‘á»™i mÅ© Tứ phẩm. Trong nhà đại soái còn nhiá»u võ quan hà m cao hÆ¡n hắn, nhÆ°ng bá»™ pháp hắn vững và ng, khà độ oai nghiêm, có vẻ đại tôn sÆ° má»™t phái. Tuổi lối năm mÆ°Æ¡i, lão mặt to tai lá»›n, hai hà ng lông mà y dá»±ng lên. Hắn lẳng lặng tiến và o ngồi trên ghế thứ tÆ° coi rất bệ vệ. Hắn bảo nguyên thủ nhất tá»±a hồ không ngó thấy hay không nghe thấy những gì ở quanh mình.
Hồ Phỉ nghĩ bụng :
- Ãây cÅ©ng là má»™t nhân váºt phi thÆ°á»ng.
Lúc chà ng má»›i tiến và o đại há»™i, trong lòng trà n ngáºp hùng tâm tráng chà không coi ai và o đâu, nhÆ°ng từ lúc ngó thấy bốn vị đại chưởng môn, không khá»i có phần úy ky, nghÄ© thầm :
- Thang đại hiệp và vị võ quan kia, bất cứ vị nà o ta cÅ©ng khó lòng thủ thắng. Thế mà lão hòa thượng và đạo nhân còn ở trên hai ngÆ°á»i đó thì dÄ© nhiên không phải tầm thÆ°á»ng. Bữa nay ta không thể tiết lá»™ lai hch. Ãừng nói hà ng trăm vị chưởng môn Ä‘á»u là cao thủ tuyệt đỉnh mà ngay bốn vị "Tăng, Ãạo, Hiệp, Quan" kia muốn chế phục ta cững dÆ° sức.
|
16-06-2008, 01:56 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 67 Dùng Ngá»± Bôi Ãánh Bẫy Quần Hùng
Hồ Phỉ Sinh lòng úy kỵ ngồi bốc hạt dÆ°a cắn. Chà ng không dám nhìn ngang nhìn ngá»a, chỉ sợ bá»n sÄ© thủ hạ của Phúc Khang An phát giác.
Sau má»™t lúc, Thang Bái chà o há»i má»i ngÆ°á»i rồi, trở vá» tá»a vị. Lại thấy rất nhiá»u vãn bối háºu sinh đến trÆ°á»›c lão dáºp đầu vấn an.
Thang Bái là nhà hà o phú lại sẵn lòng trượng nghÄ©a khinh tà i. Những môn nhân đệ tá» của lão Ä‘á»u được phong bao. Cả những tên chÆ°a thấy mặt bao giá» há»… đến sụp lạy là lão lại cho năm lạng. Trong phòng nhốn nháo má»™t lúc má»›i xong cuá»™c bái kiến.
Bỗng nghe tên võ quan nhị phẩm hô :
- Rót rượu !
Những bá»™c dịch chầu chá»±c các bà n Ä‘á»u rót rượn đầy và o chung.
Tên võ quan kia cầm chung rượu giơ lên dõng dạc hô :
- Các vị chưởng môn cùng các vị tiá»n bối võ sÆ° ở các bang phái chẳng quản Ä‘Æ°á»ng xa đến dá»± đại há»™i ở kinh thà nh, Phúc đại soái nhiệt liệt hoan nghênh. Bây giá» tiểu đệ xin kÃnh mừng các vị má»™t chung trÆ°á»›c. Lát nữa Phúc đại soái sẽ thân hà nh đến kÃnh tá»u.
Hắn nói rồi uống một hơi cạn hết.
Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng cạn chung theo.
Tên võ quan lại nói :
- Bữa nay bao nhiêu anh hùng hà o kiệt võ lâm đến tham dá»± đại há»™i. Tháºt là má»™t thịnh sá»± cổ kim chÆ°a từng có. Phúc đại soái cà ng cao hứng hÆ¡n nữa là má»i được bốn vị đại chưởng môn Ä‘á»u giá lâm. Tiểu đệ xin bắt đầu cuá»™c giá»›i thiệu.
Y trỠvà o nhà sư già mà y bạc ở ghế thứ nhất nói :
- Ãây là Ãại Trà thiá»n sÆ°, phÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm trên núi Tung SÆ¡n, tỉnh Hà Nam. Phái Thiếu Lâm là nguồn gốc võ há»c khắp thiên hạ hÆ¡n ngà n năm nay, vì thế mà cuá»™c đại há»™l chưởng môn dÄ© nhiên suy tôn Ãại Trà thiá»n sÆ° và o ngôi chủ tịch.
Quần hà o Ä‘á»u vá»— tay hoan hô.
Phái Thiếu Lâm có nhiá»u phân chi rất rá»™ng lá»›n. Những ngÆ°á»i đến tham dá»± cuá»™c đại há»™i chưởng môn bữa nay chia ba có đến má»™t phần gốc gác từ phái Thiếu Lâm mà ra, nên quần hà o thấy võ quan tôn sùng vị cao tăng chùa Thiếu Lâm ai nấy Ä‘á»u hoan hỉ.
Tên võ quan lại trỠvà o vị đạo nhân ở ghế thứ hai nói :
- Sau phái Thiếu Lâm, dÄ© nhiên phải suy tôn phái Võ ÃÆ°Æ¡ng. Ãây là Vô Thanh TỠđạo trưởng, quán chủ Ngá»c HÆ° cung ở núi Võ ÃÆ°Æ¡ng.
Uy danh phái Võ ÃÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ hÆ°ng thịnh. Phái nà y là thuá»· tổ những môn quyá»n kiếm ná»™i gia, nhÆ°ng quần hà o thấy đạo nhân tÆ°á»›ng mạo lủn thủn, trong lòng Ä‘á»u ngấm ngầm lấy là m kỳ. Những ngÆ°á»i kiến văn quảng bác nghÄ© thầm :
- Từ ngà y chưởng môn phái Võ ÃÆ°Æ¡ng là Mã Ngá»c qua Ä‘á»i đã mÆ°á»i năm nay, kế đó cao thủ là Há»a Phán Quan TrÆ°Æ¡ng Triệu Trá»ng lại chết ở Hồi CÆ°Æ¡ng. Không nghe nói tá»›i nhân váºt nà o là m chưởng môn của phái nà y. Cái
tên Vô Thanh Tá» là m quán chủ Ngá»c HÆ° Cung cÅ©ng không nghe ai nhắc tá»›i.
Vị thứ ba là Thang Bái nổi tiếng đại hiệp ai cũng biết rồi, kể ra không cần giới thiệu nhưng tên võ quan kia vẫn lên tiếng :
Vị nà y là Cam Lâm Huệ Thất Tỉnh Thang đại hiệp, chưởng môn phái Tam Tà i Kiếm. Thang đại hiệp oai danh chấn động võ lâm, nghĩa nhân cái thế, ai cũng biết rồi. Tiểu đệ bất tất dà i dòng.
Quần hà o đồng thanh hoan hô nhÆ° sấm dáºy. Tình trạng nà y so vá»›i lúc giá»›i thiệu Vô Thanh Tá» tháºt khác nhau đặc biệt, cả Ãại Trà thiá»n sÆ°, phÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm cÅ©ng còn kém xa.
Hồ Phỉ nghe một lão già ở bà n bên cạnh nói khẽ :
- Trong võ lâm có môn phái Ä‘á» cao ngÆ°á»i, lại có ngÆ°á»i Ä‘á» cao môn phái.
Vị Thanh gì đạo trưởng kia chỉ nhân là m quán chủ Ngá»c HÆ° cung núi Võ ÃÆ°Æ¡ng mà được kể là má»™t trong bốn vị đại chưởng môn. Lão phu coi chừng chÆ°a chắc có chân tà i thá»±c há»c. Còn nhÆ° Tam Tà i Kiếm mà không sản xuất được nhân tà i nhÆ° Thang đại hiệp, má»™t nhân váºt trăm năm khó kiếm, thì là m sao chiếm nổi địa vị nà y trong võ lâm ?
Một tên tráng hán nói theo :
- Sư thúc dạy phải lắm.
Hồ Phỉ cÅ©ng lẩm nhẩm gáºt đầu.
Quần hà o tán loạn lên một lúc rồi đưa mục quang nhìn vị võ quan ngồi ở ghế thứ tư.
Tên võ quan giới thiệu nói tiếp :
- Vị nà y là đấng anh hùng ở Mãn Châu, Hải Lan Báºt đại nhân đây là chưởng môn Hắc Long môn ở Liêu Ãông mà cÅ©ng là Tham Lãnh Ä‘á»™i Kiêu Kỵ Doanh thuá»™c đạo Hoà ng kỳ.
Quan chức Hải Lan Báºt kể ra cÅ©ng còn kém nên lúc tên võ quan nhị phẩm gá»i tá»›i, hắn liá»n đứng dáºy nghiêm trang tỠý kÃnh cẩn.
Lão già ngồi gần Hồ Phỉ lại xì xầm vá»›i ngÆ°á»i cùng bà n :
- Vị nà y lại dùng quan chức Ä‘á» cao môn phái. Hắc Long môn ở Liêu Ãông, ha ha.. chÆ°a từng nghe ai trong võ lâm nhắc tá»›i, cùng là má»™t trong Tứ đại chưởng môn Æ° ? NhÆ°ng bốn vị đại chưởng môn mà là ngÆ°á»i Hán cả,không chen má»™t nhân váºt Mãn Châu và o thì Phúc đại soái không được đẹp mặt. Hải đại nhân đây nhiá»u lắm là có sức nặng mấy trăm cân thì bì vá»›i những tay cao thủ kỳ cá»±u ở chÃnh phái võ lâm Trung Nguyên thế nà o được ?
Tên tráng hán ngồi cùng bà n lại theo lá»i :
- Lá»i sÆ° thúc tháºt chà lý.
Nhưng lần nà y Hồ Phỉ cho là lão nói không đúng. Chà ng lẩm bẩm :
- Ãừng coi thÆ°á»ng vị hảo hán Mãn Châu nà y. Hắn anh hoa ná»™i liá»…m, khà phách ngÆ°ng trá»ng. E lão còn thua hắn xa.
Bốn vị đại chưởng môn đứng dáºy kÃnh tá»u Quần hà o, nói mấy câu khiêm tốn.
Ãại Trà thiá»n sÆ° khà độ ung dung, quả có phong Ä‘á»™ má»™t nhân váºt lãnh tụ.
Thang Bái nói năng hoạt bát, chỉ Ä‘Æ°a ra mấy câu đã khiến quần hà o nổi lên ba trà ng cÆ°á»i rá»™.
Hồ Phỉ nháºn xét :
- Vô Thanh Tá» và Hải Lan Báºt không thạo mồm mép. Vô Thanh Tá» nói khẩu âm Hồ Bắc nghe nặng trịch, quá phần ná»a ngÆ°á»i không hiểu từ ngữ của lão .
Chà ng ngấm ngầm lấy là m kỳ tá»± há»i :
- Vị đạo trưởng nà y ngữ âm không đủ trung khà mà sao lại là m được chưởng môn má»™t đại phái nhÆ° Võ ÃÆ°Æ¡ng ? Phải chăng võ nghệ lão tuy tầm thÆ°á»ng mà thanh vá»ng lá»›n khiến đệ tá» bản phái khâm phục mà suy tôn lên ?
Nhà bếp lần lượt Ä‘Æ°a thức ăn và o. Phúc đại soái thiết yến quả nhiên không phải tầm thÆ°á»ng. Nguyên những vò rượu Trạng Nguyên Hồng Ä‘á»i Thiệu HÆ°ng để lâu trên hai chục năm đã là thứ mỹ tá»u rất quý rồi.
Hồ Phỉ uống một lúc hơn hai chục chung.
Trình Linh Tố thấy tá»u lượng của chà ng và o hà ng siêu quần, thỉnh thoảng lại nhếch mép mỉm cuá»i, hoặc quay đầu ngó Phụng Thiên Nam. Cô sợ hắn chuồn Ä‘i lúc nà o không biết.
Quần hà o thấy trên bà n tiệc đã thay đổi món ăn bảy tám lần, bỗng nghe đoà n thị vệ lớn tiếng hô :
- Phúc đại soái tới !
Các võ quan trong đại sảnh tá»›i tấp dá»i khá»i chá»— ngồi ra đứng nghiêm trang trông nhÆ° những pho tượng đá không nhúc nhÃch.
Chưởng môn các phái Ä‘á»u là hà o khách võ lâm, chÆ°a thấy thái Ä‘á»™ nghiêm chỉnh nhÆ° thế bao giá», Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi cÅ©ng lục tục đứng lên.
Tiếng giầy lẹp kẹp, mấy ngÆ°á»i tiến và o đại sảnh. Bá»n võ quan đồng thanh hô :
- Tham kiến đại soái !
Chúng nhất tỠquỳ nữa chân xuống khom lưng cúi mình.
Phúc đại soái khoát tay đáp :
- Ãược rồi ! Các vị đứng lên Ä‘i !
Bá»n võ quan đáp :
- Tạ ơn đại soái !
Mấy tiếng lách cách vang lên, bá»n võ quan đứng thẳng ngÆ°á»i dáºy.
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
- Phúc Khang An trị quân nghiêm mình, quả không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Thảo nà o hắn xuất chinh mấy lần Ä‘á»u đánh đâu được đấy.
Nhưng chà ng thấy mặt hắn đầy vẻ vui tươi, lại nghĩ thầm :
- Hắn là ngÆ°á»i chẳng có lÆ°Æ¡ng tâm chi hết. Hai con bị cÆ°á»›p Ä‘i mà hắn vẫn thản nhiên nhÆ° không.
Phúc Khang An sai ngÆ°á»i rót má»™t chung ruợn giÆ¡ lên nói :
- Không biết các vị võ sÆ° tá»›i kinh, bản soái má»i các vị tiếp phong. Nà o ! Chúng ta cạn chung.
Hắn cùng quần hà o nhất tỠuống cạn chung rượu.
Lúc nà y Hồ Phỉ chỉ để chung rượn lên môi mà không uống vì chà ng phẫn nộ Phúc Khang An tà n ác, đã biết mẫu thân hạ độc Mã Xuân Hoa mà không giải cứu, chà ng không muốn cạn chung với hắn.
Phúc Khang An lại nói :
- Cuộc đại hội chưởng môn khắp thiên hạ bữn nay đức Vạn Tuế cũng biết rồi. Ngà i mới tuyên triệu bản bộ và o bái kiến và ban cho hai mươi bốn cái chung để bản bộ chia cho hai mươi bốn vị chưởng môn.
Hắn vẫy tay má»™t cái, bá»n thị vệ bÆ°ng ba chếc há»™p gấm đặt lên bà n rồi mở há»™p lấy chung ra.
Trong há»™p thứ nhất Ä‘á»±ng tám cái chung ngá»c, há»™p thứ nhì tám chung và ng, há»™p thứ ba tám chung bạc. Những chung chia là m ba hà ng bà y trên bà n.
Ngá»c khà trong sáng, kim sắc rá»±c rỡ, ngân quang huy hoà ng. Trên chung rượu chạm các hình tượng nên chá»— lồi chá»— lõm. Những chung nà y Ä‘á»u do thợ khéo ở đại ná»™i chế tạo Ä‘á»u có vẻ khác thÆ°á»ng.
Lại nghe Phúc Khang An nói tiếp :
- Chung ngá»c khắc hình rồng kêu bằng Ngá»c Long bôi, cá»±c kỳ trân quý.
Chung và ng khắc hình kim phượng, kêu bằng Kim phụng bôi. Chung bạc khắc hình cá chép kêu bằng Ngân Lý bôi.
Quần hà o nhìn 24 chung ngá»± bôi Ä‘á»u tá»± há»i :
- Trong cuá»™c đại há»™i nà y cả thảy hÆ¡n trăm vị chưởng môn mà chỉ có 24 chung ngá»± bôi thì biết là ban cho những ai ? Và Ngá»c Long bôi quý hÆ¡n Ngân Lý bôi rất nhiá»u thì những ai được ngá»c bôi, ai lãnh ngân bôi ?
Lại thấy Phúc Khang An cầm 4 chung ngá»c thân hà nh trao cho bốn vị đại chưởng môn và nói :
-Các vị là những thủ lãnh võ lâm, má»—i vị lãnh má»™t chiếc Ngá»c Long bôi.
Bá»n Ãại Trà thiá»n sÆ° Ä‘á»u khom lÆ°ng cảm tạ.
Phúc Khang An lại nói :
- Ãây còn hai chục Ngá»± bôi, bản bá»™ xin các vị phô trÆ°Æ¡ng tuyệt nghệ. Bốn vị võ công cao nhất sẽ được chia nhau bốn chung ngá»c. Bốn vị nà y hợp vá»›i bốn môn phái Thiếu Lâm, Võ ÃÆ°Æ¡ng, Tam Tà i kiếm, Hắc Long môn kêu bằng "Ngá»c Long bát môn" và trở nên những môn phái lá»›n nhất thiên hạ. Thứ nhì đến tám vị chưởng môn chia nhau tám chung và ng hợp xÆ°ng "Kim Phụng bát môn". Sau nữa là tam vị chia nhau tám chung bạc hợp thà nh "Ngân Lý bát môn". Từ nay các môn phái chia thà nh bá» báºc, do đó trong võ lâm sẽ bá»›t Ä‘i sá»± phân tranh. Bốn vị Ãại Trà thiá»n sÆ°, Vô Thanh Tá», Thang đại hiệp, Hải tham lãnh bình luáºn võ công cao thấp để Ä‘mh ngôi thứ trong cuá»™c đại há»™i.
Các vị còn Ä‘iá»u chi dị nghị chăng ?
Những vị chưởng môn có kiến thức Ä‘á»u nghÄ© bụng :
- Là m váºy đâu có thể giảm bá»›t cuá»™c phân tranh ? Các môn phái mà chia đẳng cấp thì trong võ lâm cà ng xảy ra nhiá»u há»a hoạn vô cùng. Ngay 24 chiếc Ngá»± chung nà y đã khiến cho ngÆ°á»i ta tranh Ä‘oạt đầu rÆ¡i máu chảy.
Những kẻ sÄ© võ há»c từ đây lại cà ng háo danh, tá»± tà n sát nhau, chẳng còn ngà y nà o yên tÄ©nh nữa.
Há» chỉ nghÄ© váºy mà thôi vì Phúc đại soái đã nói ra thì còn ai dám dị nghị ?
Nhiá»u ngÆ°á»i lên tiếng phụ há»a hoan hô rầm rÄ©.
Hồ Phỉ nghe Phúc Khang An tuyên bố há»n nhá»› tá»›i ngà y trÆ°á»›c Viên Tá» Y đã Ä‘oán chá»— dụng ý vá» cuá»™c đại há»™i chưởng môn, liá»n bụng bảo dạ :
- Ban dầu ta tưởng hắn đứng ra má»i anh hùng hà o kiệt trong thiên hạ để thu dụng, nhÆ°ng cứ theo tình hình trÆ°á»›c mắt thì chá»— dụng tâm của hắn còn sâu Ä‘á»™c hÆ¡n nhiá»u. Hắn cố ý khêu gợi sá»± phân tranh trong các môn phái võ lâm, là m cho những kẻ sÄ© võ há»c vì chút hÆ° danh mà tà n sát lẫn nhau, không còn gì đến cuá»™c phản kháng nhà Thanh nữa.
Bá»—ng thấy Trình Linh Tố chấm ngón tay và o chung trà viết lên bà n chữ "Nhị" rồi chữ "Ãà o" . Viết xong cô lại xóa ngay.
Hồ Phỉ gáºt đầu bụng bảo dạ :
- Nhị muá»™i quả là thông minh. Nà ng đã hiểu rõ chi tiết vụ nà y rồi. Ngà y trÆ°á»›c Ãn Bình Trá»ng dùng hai trái Ä‘Ã o để giết ba tay hà o kiệt. Ba tay dÅ©ng sÄ© kiệt ngạo Ä‘á»u tá»± tà n sát lẫn nhau mà chết chỉ vì hai trái Ä‘Ã o, thì bữa nay Phúc Khang An theo kế của án tá», nhÆ°ng khà phách còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u. Hắn dùng 24 cái ngá»± chung khiến cho bao nhiêu kẻ sÄ© võ há»c trong thiên hạ phải cân bì lá»±c táºn.
Chà ng dòm ngó xung quanh thấy bá»n võ nhân tuổi trẻ lại cà ng hăng hái muốn phô trÆ°Æ¡ng thân thủ, nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t số Ãt chưởng môn nhân đứng tuổi và già cả lá»™ vẻ bất bình. Hiển nhiên há» nghÄ© tá»›i việc tranh già nh Ngá»± bôi phát sinh háºu hoạn không Ãt.
Những cuộc bà n tán trong nhà đại sảnh trở thà nh xôn xao phức tạp.
Bà n bên cạnh chà ng có ngÆ°á»i lên tiếng :
- VÆ°Æ¡ng lão gia ! Thần quyá»n của lão gia siêu quần xuất chúng, trong thiên hạ Ãt ngÆ°á»i địch nổi. Nhất định lão gia sẽ Ä‘oạt được má»™t chiếc Ngá»c Long bôi.
NgÆ°á»i kia khiêm nhượng đáp :
- Ngá»c Long bôi thì chả dám, nếu được chiếc Kim Phụng bôi Ä‘Æ°a vá» cÅ©ng đã dá»… nói chuyện vá»›i bá»n đệ tá».
NgÆ°á»i khác cÆ°á»i lạt nói :
- Tại hạ e rằng đến Ngân Lý bôi cÅ©ng không sá» và o được má»›i tháºt là mất mặt.
Lão há» VÆ°Æ¡ng tức giáºn trừng mắt nhìn, vì ngÆ°á»i nói mát mẻ kia ra vẻ nhÆ¡n nhÆ¡n tá»± đắc, chẳng lý gì đến lão.
Trong lúc nhất thá»i, bà n nò cÅ©ng ghé tai thì thầm vá» chuyện 24 chiếc Ngá»± bôi, không thể tả xiết được.
Bá»—ng thấy ngÆ°á»i tùy tùng đứng bên Phúc Khang An vá»— tay ba cái, cất tiếng hô :
- Xin các vị hãy yên lặng. Phúc đại soái còn có ý kiến.
Những tiếng bà n tán phức tạp dần dần yên lại, vì quần hùng trÆ°á»›c nay không chịu bó buá»™c nhÆ° trong quân ngÅ©, há»… lệnh ban ra là má»i ngÆ°á»i phải tuân theo. Má»™t lúc sau má»›i yên tÄ©nh hết.
Phúc Khang An tuyên bố :
- Xin các vị hãy uống mấy chung rượn nữa. Khi nà o cÆ¡m no rượn say rồi sẽ phô trÆ°Æ¡ng tuyệt nghệ. Còn phÆ°Æ¡ng pháp tá»· thà xin các vị hãy nghe lá»i của An đỠđốc.
An đỠđốc là má»™t vị tÆ°á»›ng quân ngÆ°á»i Mãn Châu, lÆ°ng rá»™ng mình to, đứng bên Phúc Khang An lên tiếng :
- Xin các vị hãy cứ ăn uống cho vui vẻ. Yến tiệc xong, tiểu đệ sẽ giải thÃch. Nà o ! Tiểu đệ xin kÃnh các vị má»™t chung.
Hắn nâng chung rượu lớn lên uống một hơi cạn sạch.
Quà n hà o nguyên là những tay tá»u lượng rất lá»›n, nhÆ°ng bây giá» chỉ muốn ăn cÆ¡nl xong khai diá»…n cuá»™c tá»· đấu, không ai dám uống nhiá»u, trừ má»™t số Ãt quyết định không ra tay tranh Ä‘oạt Ngá»± bôi, còn toà n những ngÆ°á»i Ä‘Æ°a chung lên miệng rồi lại đặt xuống.
Bữa tiệc ở Phúc phủ cá»±c kỳ phong thịnh, nhÆ°ng quần hà o lòng đầy tâm sá»±, Ãt ngÆ°á»i để ý đến những món sÆ¡n hà o hải vị và chỉ chá» cÆ¡ há»™i Ä‘á»™ng thủ. Có Ä‘iá»u trÆ°á»›c khi tá»· đấu cần phải ăn no , nên bao nhiêu võ sÆ° trong đại sảnh mÆ°á»i phần có đến tám chÃn Ä‘á»u no cÆ¡nl mà không say rượu.
Bữa tiệc kết thúc, tên võ quan kia vá»— tay ba cái. Những bá»™c dịch trong phủ bê tám cái ghế Thái sÆ° bà y tại nhà đại sãnh chÃnh giữa. Ãông sảnh và Tây sảnh cÅ©ng đặt tám cái. NhÆ°ng tám cái ghế trong đại sảnh Ä‘á»u giải đệm thêu chỉ và ng, còn ghế ở Ãông sảnh và Tây sảnh thì đặt đệm bằng Ä‘oạn mà u lục.
Ba tên vệ sÄ© bÆ°ng những Ngá»c Long bôi, Kim Phụng bôi và Ngân Lý bôi chia ra đặt trên ba cái ká»· trà ở đại sảnh, Ãông sảnh và Tây sảnh.
Sắp đặt xong rồi, tên võ quan kia dõng dạc hô :
- Bữa nay là cuá»™c tá»· thà giao hữu, cứ Ä‘iểm tá»›i là thôi, đừng ai oán thù gì nhau, hay hÆ¡n hết là đừng để chuyện chảy máu chết ngÆ°á»i. Có Ä‘iá»u là trong lúc Ä‘á»™ng thủ ra chiêu, khó mà tránh cho khá»i lỡ tay. Phúc đại soái đã truyá»n dạy, kẻ nà o bị thÆ°Æ¡ng nhẹ sẽ được tặng năm chục lạng bạc để là m tiá»n thuốc thang. Bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thì được ba trăm lạng. Bất hạnh hÆ¡n nếu tổn thÆ°Æ¡ng đến tánh mạng, Phúc đại soái gia Æ¡n tặng món tiá»n phủ tuất má»™t vạn lạng. Ai lỡ tay đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i thì không bị trách phạt.
Má»i ngÆ°á»i nghe nói Ä‘á»u lạnh gáy nghÄ© thầm :
- Hiển nhiên là cuộc đấu trà mạng rồi còn gì ?
Tên võ quan ngìmg lại một chút rồi tiếp :
- Cuá»™c tá»· võ sắp bắt đầu. Má»i bốn vị đại chưởng môn an tá»a.
Bốn tên vệ sÄ© dẫn Ãại Trà thiá»n sÆ°, Vô Thanh Tá», Thang Bái và Hải Lan Báºt và o ngồi trên bốn ghế Thái sÆ° đặt ở nhà đại sảnh chÃnh giữa. Thế là trong tám ghế, còn bốn ghế bá» trống.
Tên võ quan lại mỉm cÆ°á»i nói :
- Bây giá» các vị chưởng môn và cao thủ các gia các phái phô trÆ°Æ¡ng võ nghệ trÆ°á»›c mặt Phúc đại soái. Hãy tá»± lượng tÆ° cách mình có thể lãnh Ngân Lý bôi thì xin qua ngồi bên tây sảnh. Bằng ai có hy vá»ng lãnh Kim Phụng bôi thì xin sang ngồi phÃa Ãông sảnh. Nếu ai tá»± tin nghệ thuáºt mình áp đảo Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng xin đến ngồi cùng hà ng vá»›i bốn vị đại chưởng môn ở tòa đại sảnh chÃnh giữa. Hai mÆ°Æ¡i bốn vị chưởng môn nháºp tá»a rồi, vị nà o không phục thì tùy theo sức mmh mà khiêu chiến vá»›i từng hạng. NgÆ°á»i thua phải cáo thoái nhÆ°á»ng chá»— cho ngÆ°á»i thắng, bao giá» hết ngÆ°á»i khiêu chiến má»›i thôi. Các vị thá» nghÄ© xem biện pháp nà y có thÃch hợp chăng ?
Má»i ngÆ°á»i nghÄ© bụng :
- Vụ nà y cÅ©ng chẳng khác gì cuá»™c Ãả lôi Ä‘Ã i, ai mạnh thì được là rất công bằng.
Số đông võ sư lớn tiếng đồng ý và không ai dị nghị.
Phúc Khang An ngồi trên má»™t cái ghế lá»›n ở đầu mé tả. Hai bên có tám tên vệ sÄ© cao lá»›n tùy tùng. Chu Thiết Tiêu và VÆ°Æ¡ng Kiếm .Anh cÅ©ng ở trong đám nà y. Cuá»™c há»™ vệ nghiêm máºt vì sợ trong đám võ sÆ° có trà trá»™n thÃch khách.
Trình Linh Tố khẽ huých khủyu tay và đưa môi ra phÃa trÆ°á»›c. Hồ Phỉ nhìn theo ánh mắt cô thấy trong góc nhà đầy vệ sÄ© sắp hà ng và đá»u tay cầm binh khà . Cuá»™c phòng vệ trong phủ Phúc Khang An bữa nay e còn hÆ¡n cả ná»™i viện ở Hoà ng cung. Xung quanh phủ đệ cÅ©ng bố trà đầy tinh binh vệ sÄ©.
Hồ Phỉ tự nhủ :
- Bữa nay mình tìnl được tông tÃch của tên ác tặc Phụng Thiên Nam là mãn nguyện rồi, nhÆ°ng không thể tiết lá»™ hà ng tà ng má»›i bảo toà n được tÃnh mạng. Nếu mình Ä‘oạt được má»™t chiếc Ngá»c Long bôi cho Hoa Quyá»n môn cÅ©ng là tá» lòng vá»›i CÆ¡ huynh. Có Ä‘iá»u ta cà ng cháºm chạp cà ng hay để má»i ngÆ°á»i khá»i chú ý.
Chà ng có biết đâu mình tÃnh váºy thì những ngÆ°á»i kia cÅ©ng tÃnh thế, chỉ khác ở chá»— chà ng sợ ngÆ°á»i khác biết hà nh tà ng, còn các võ sÆ° khác Ä‘á»u mong ngÆ°á»i khác chiến đấu đến sức cùng lá»±c kiệt rồi mình ra tay sau cùng để thủ lợi . Vì thế mà tên vệ sÄ© hô luôn mấy câu "Má»i các vị và o ngồi", vẫn chẳng thấy má»™t ai lên chiếm hai mÆ°Æ¡i chiếc ghế bá» trống.
Ngạn ngữ đã có câu "Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị" . Ãã là văn nhân thì không ai dám tá»± hà o văn chÆ°Æ¡ng mình đứng đầu thiên hạ, nhÆ°ng các võ sÄ©, trừ những tay cao thủ dầy công tu dưỡng, chẳng má»™t ai cam chịu kém ngÆ°á»i, huống chi cuá»™c đại há»™i nà y là dÆ°Æ¡ng danh cho toà n môn phái. Cả những ngÆ°á»i không thÃch cạnh tranh nhÆ°ng đã chấp chưởng quyá»n hà nh cả má»™t phái, quyết chẳng thể để lạc háºu.
Ai cũng nghĩ bụng :
- Nếu mình chẳng ra tay, rồi đây còn có Ä‘iá»u thoái thác. Bằng đã Ä‘á»™ng thủ rồi thì phải Ä‘oạt Ngá»c Long bôi, chứ lấy chiếc Kim Phụng bôi hay Ngân Lý bôi thì còn chi đáng kể ?
Vì thế các võ sÆ° Ä‘á»u chăm chú nhìn và o bốn cái ghế Thái sÆ° còn trống ở nhà đại sảnh chÃnh giữa, chẳng ai để ý tá»›i những nhân váºt Ä‘oạt Kim Phụng bôi và Ngân Lý bôi.
Tên võ quan thấy tình thế căng trì còn kéo dà i liá»n cÆ°á»i há»i :
- Các vị Ä‘á»u khiêm tốn hay là chá» thiên hạ má»i mệt má»›i ra chiếm phần tiện nghi ? NhÆ° váºy tưởng không hợp vá»›i thân pháºn của các báºc đại sÆ° võ há»c .
Hắn nói mấy câu ná»a đùa ná»a cợt mà thá»±c ra đánh và o tâm sá»± má»i ngÆ°á»i là m cách khÃch tÆ°á»›ng.
Quả nhiên hắn vừa dứt lá»i, trong đám đông hai ngÆ°á»i hiện ra ngồi và o hai ghế bá» trống. Má»™t đại hán thân hình cao lá»›n nhÆ° há»™ pháp chẳng nói năng gì ngồi xuống ghế từ Ä‘Ã n báºt lên tiếng lách cách.
Còn ngÆ°á»i nữa thân hình vừa phải, dÆ°á»›i cằm có bá»™ râu và ng, cÆ°á»i há»i :
- Lão huynh ! Anh em mình bất quá chỉ liệng gạch ra để dụ kim ngá»c, là m cái bung xung cho các tay hảo thủ. Chẳng lẽ lại hy vá»ng ôm Ngá»c Long bôi Ä‘em vá» nhà được Æ° ? Lão huynh đừng đánh gãy ghế, nên lÆ°u lại cho ngÆ°á»i khác ngồi.
Hắc đại hán kia "hừ" má»™t tiếng ra chiá»u không vừa lòng vá» câu nói đùa của hán tá» râu và ng.
Bỗng thấy một tên võ quan đầu đội mũ tứ phẩm tiến ra trỠvà o đại hán dõng dạc giới thiệu :
- Vị nà y là Hoà ng Hy Tiết lão sÆ°, chưởng môn Lang quyá»n.
Lại trỠhán tỠrâu và ng nói :
- Vị nà y là Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh lão sÆ°, chưởng môn Yến Thanh quyá»n.
Hồ Phỉ lại nghe lão già bà n bên cạnh nói :
- Hay quá ! Thiên Lý Ãá»™c Hà nh Hiệp Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh cÅ©ng muốn Ä‘oạt Ngá»c Long bôi.
Hồ Phỉ chấn động tâm thần nghĩ bụng :
- Té ra âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh lấy cái ngoại hiệu là Thiên Lý Ãá»™c Hà nh Hiệp. Hắn vốn là má»™t tên Ãá»™c cÆ°á»›c đại đạo, chỉ có tiếng hiệp đạo mà sá»± thá»±c không phải hiệp đạo. Thanh danh hắn trong võ lâm chẳng hay ho gì, nhÆ°ng võ công của hắn quả có chá»— Ä‘á»™c đáo.
Tiếp theo hai ngÆ°á»i, má»™t đạo nhân tiến lên. Lão là Tây Linh Ãạo nhân,chưởng môn phái Côn Luân Ãao. Tây Linh đạo nhân mỉm cÆ°á»i. Bên mình không Ä‘eo khà giá»›i, dÆ°á»ng nhÆ° lão đã nắm chắc phần thắng.
Má»i ngÆ°á»i lấy là m kỳ tá»± há»i :
- Ãạo sÄ© nà y là chưởng môn phái Côn Luân Ãao mà sao không mang Ä‘ao ?
Còn má»™t chiếc ghế nữa ở sảnh Ä‘Æ°á»ng chÃnh bá» trống mà chÆ°a ai lên ngồi.
Tên võ quan nhị phẩm há»i :
- Còn má»™t chiếc Ngá»c bôi, không ai muốn lãnh Æ° ?
Bá»—ng nghe trong đám đông có tiếng ngÆ°á»i hô :
- Hay lắm ! Ãể đấy cho tại hạ là Tá»u quá»· Ä‘á»±ng rượn uống.
Một hán tỠcao gầy lảo đảo bước ra, một tay cầm hồ lô rượn, tay kia cầm chung đi tới giữa nhà khách sảnh, đột nhiên xoay mình trượt chân té và o cái ghế trống. Thân pháp rất nhẹ nhà ng, đúng là một tay võ công rất cao thâm.
Lão là Thiên bôi cư sĩ Văn Túy ông, chưởng môn phái Túy Bát Tiên.
Trong nhà đại sảnh có tiếng ngÆ°á»i hô :
- Chiêu "TrÆ°Æ¡ng Quả lảo đảo ky lÆ° suất tại cao kiá»u thượng tháºt hay quá!
|
16-06-2008, 01:56 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 68 Cuá»™c Tranh Già nh Bốn Chiếc Ngá»c Bôi
Tên võ qụan nhị phẩm nói lớn :
- Bốn vị lão sÆ° đây kiến thức và đởm lược hÆ¡n ngÆ°á»i, Ä‘á»u là những báºc đáng kÃnh và đáng phục. Nếu vị lão sÆ° nà o tá»± tin bản lãnh cao hÆ¡n bất cứ ai trong bốn vị nà y thì xin ra khiêu chiến. Bằng không còn ai khiêu chiến thì Nhị lang quyá»n, Yến thanh quyá»n, Côn Luân Ãao và Túy Bát Tiên được dá»± và o hà ng Ngá»c Long bát môn.
Má»™t ngÆ°á»i ở mé Ãông bÆ°á»›c ra nói :
- Tiểu nhân là Chu Long muốn gặp Thiên Lý Ãá»™c Hà nh Âu DÆ°Æ¡ng lão sÆ°.
NgÆ°á»i nà y khắp mình da thịt lằn lên, thân hình thấp lùn mà có dáng kiêu dÅ©ng, coi tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° con bò má»™ng.
Hồ Phỉ không quen biết những nhân váºt võ lâm nà y, nhÆ°ng được nghe lão già bên cạnh giải đáp. May ở chá»— lão biết nhiá»u hiểu rá»™ng mà lão biết Ä‘iá»u gì là nói ra ngay.
Bây giỠlão lại nói :
- Chu lão sÆ° đây là chưởng môn Na Tra quyá»n, mà lại là Tổng tiêu đầu HÆ°ng Long tiêu cục ở Phủ Ãại Ãồng tỉnh SÆ¡n Tây. Nghe nói Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh cÆ°á»›p tiêu của y, thà nh ra hai ngÆ°á»i có chuyện xÃch mÃch. Lão phu xem chừng Chu lão sÆ° chú ý không nhất định ở cái chén Ngá»c Long.
Hồ Phỉ nghĩ thầm :
- Những mối ân oán trong võ lâm cá»±c kỳ phức tạp. Tá»· nhÆ° mình đây đến tham dá»± đại há»™i chỉ vì tên ác tặc Phụng Thiên Nam, thì giữa các môn phái kết thà nh cừu háºn vá»›i nhau đã mấy trăm năm cÅ©ng không phải Ãt.
NghÄ© tá»›i đây chà ng không khá»i hếc mắt ngó Phụng Thiên Nam, thấy tay hắn không ngá»›t chuyển Ä‘á»™ng trái thiết đảm, còn thần sắc tá» ra rất bình tÄ©nh.
Hồ Phỉ đại náo Phúc phủ hai đêm liá»n, Phụng Thiên Nam mÆ°á»i phần chắc chÃn chà ng đã trốn khá»i Bắc Kinh mà cao chạy xa bay. Hắn có ngỠđâu chà ng là ngÆ°á»i anh hùng gan dạ vẫn trà trá»™n trong cuá»™c đại há»™i chưởng môn, là nÆ¡i đầm rồng hang cá»p ?
Chu Long ra khiêu chiến, Âu DÆ°Æ¡ng Công CHÃnh cÆ°á»i khà khà há»i :
- Chu tổng tiêu đầu . Gần đây là m ăn phát tà i, buôn bán thịnh vượng chứ ?
Năm trÆ°á»›c Chu Long bảo vệ món tiêu ngân trên năm vạn lạng bạc bị lão cÆ°á»›p mất, phải bồi thÆ°á»ng đến khuynh gia bại sản. Tiá»n của gom góp mấy chục năm nhất đán hết sạch thì trách nà o hắn chẳng căm háºn đến thấu xÆ°Æ¡ng ? Hắn không nói năng gì cả, ra chiêu "Song phách song chà ng" đánh liá»n.
Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh đáp lại bằng chiêu ! Thoát ngoa chuyện thản" trong Yến Thanh quyá»n. Hai ngÆ°á»i khai diá»…n cuá»™c đấu khốc liệt.
Chu Long hÆ¡n vá» mặt sức mạnh, chiêu thức trầm trá»ng, hạ bà n vững chãi. Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh sở trÆ°á»ng vá» quyá»n chiêu linh Ä‘á»™ng, thân pháp nhẹ nhà ng.
Chu Long chuyên nội công, thấy địch nhân đánh tới cũng không né tránh.
Ãầu vai và trÆ°á»›c ngá»±c hắn liên tiếp trúng ba quyá»n. Hắn đằng hắng má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên vmlg quyá»n đánh vèo má»™t cái giáng xuống. Ãó là chiêu Nghinh phong đả trong Na Tra quyá»n.
Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh báºt cÆ°á»i né tránh, đồng thá»i phóng cÆ°á»›c đá và o đùi đối phÆ°Æ¡ng.
Chu Long sỠthân pháp ! Thưởng bối đại tam phách" lăn mình dưới đất rồi lại đứng lên.
Hai ngÆ°á»i qua lại bốn năm chục chiêu, Chu Long đã bị trúng hÆ¡n chục chiêu quyá»n cÆ°á»›c. Bây giá» không kịp Ä‘á» phòng, mÅ©i trúng má»™t quyá»n đổ máu tÆ°Æ¡i ra Æ°á»›t cả vạt áo.
Âu DÆ°Æ¡ng Cổng ChÃnh cÆ°á»i nói :
- Chu lão sÆ° ! Bất quá ta chỉ cÆ°á»›p tiêu ngân của lão sÆ° chứ không Ä‘oạt lệnh thê. Ta tưởng chÆ°a chạm và o mối thù giết cha cÆ°á»›p vợ là chuyện tầm thÆ°á»ng không đáng kể.
Chu Long chẳng nói ná»a lá»i nhảy xổ lại đánh nữa.
Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh trổ khinh công trác tuyệt, né tránh dá»… dà ng. Miệng lão không ngá»›t thốt ra những lá»i khinh bạc, cố ý chá»c giáºn đối phÆ°Æ¡ng.
Cuộc chiến đang hăng, Chu Long lại bị trúng một cước và o giữa bụng.
Tay trái hắn ôm bụng, vẻ mặt cá»±c kỳ Ä‘au khổ. Ãá»™t nhiên tay mặt hắn ra chiêu Kim câu quải ngá»c" tiến thêm má»™t bÆ°á»›c phóng đòn "má»™t già là " đánh trúng ngá»±c địch nhân.
Bá»—ng nghe má»™t tiếng rắc vang lên, Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh bị gãy mấy rẻ xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n. NgÆ°á»i hắn lảo đảo, miệng phun máu tÆ°Æ¡i.
Lão biết Chu Long căm háºn thấu xÆ°Æ¡ng, bây giá» thắng được má»™t chiêu, tất hạ Ä‘á»™c thủ nữa mà lão không còn sức kháng cá»±. Lão Ä‘Ã nh gắng gượng nhịn Ä‘au lạng ngÆ°á»i lùi lại nhăn nhó cÆ°á»i nói :
- Lão sư thắng rồi...
Chu Long muốn truy kÃch nữa, nhÆ°ng Thang Bái lên tiếng :
- Chu lão sÆ° ! Phân thắng bại rồi, không được Ä‘á»™ng thủ nữa, má»i lão sÆ° ngồi đây.
Chu Long nghe Cam Lâm Huệ Thất tình Thang Bái tuyên bố, không dám phản kháng, liá»n chắp tay đáp :
- Tiểu nhân không dám tranh Ä‘oạt Ngá»c Long bôi.
Rồi hắn trở vỠchỗ ngồi.
Phần đông bá»n võ sÆ° còn kém Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh. Bá»n há» thấy Chu Long khổ chiến thắng tráºn liá»n tá»›i tấp đến há»i han.
Âu DÆ°Æ¡ng Công ChÃnh đầy vẻ thẹn thùng, mà không dám bá» vá». Lão tá»± biết mình rất nhiá»u cừu nhân mà lúc nà y lão bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nếu ra khá»i phúc phủ là bị ngÆ°á»i theo sau hạ sát. Lão liá»n lấy thuốc trị thÆ°Æ¡ng hòa vá»›i rượu uống, gắng gượng nhịn Ä‘au ngồi không nhúc nhÃch. Khách bà ng quan Ä‘Æ°a tá»›i trà o phúng, lão lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng.
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
- Chu Long coi bá» ngoà i có vẻ chất phác mà tháºt ra rất thông minh, tá»± biết bản lãnh mình quyết chẳng thể Ä‘á»at được Ngá»c Long bôi. Hắn chiến thắng rồi rút lui ngay để bảo toà n danh dá»±. Na Tra Quyá»n tuy không được liệt và o hà ng Ngá»c Long bát môn nhÆ°ng những bạn hữu giang hồ chẳng ai dám coi thÆ°á»ng.
Thang Bái cất tiếng há»i :
- Chu lão sÆ° chà không ở chén ngá»c, váºy má»i vị lão sÆ° nà o lên đây ngồi.
Chiếc ghế trống nà y không đánh mà được đỡ tổn một phen khà lực. Hai hán tỠmuốn chiệm tiện nghi từ hai bên tả hữu chạy tới. Khoảng cách tương tự nhau, ai nhanh chân là được.
Không ngá» cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u hấp tấp chạy đến trÆ°á»›c ghế, hai vai đụng nhau, má»—i ngÆ°á»i lùi lại hai bÆ°á»›c.
Giữa lúc ấy nghe đánh vù má»™t tiếng, má»™t ngÆ°á»i trong đám đông giang hai tay nhảy vá»t tá»›i nhÆ° con chim khổng lồ nhẹ nhà ng ngồi xuống ghế. Hắn vá»t ra sau mà đến trÆ°á»›c hai hán tá» kia. Khinh công nà y quả đáng ca ngợi. Má»i ngÆ°á»i reo hò nhÆ° sấm vang.
Hai hán tỠđụng nhau thấy có ngÆ°á»i Ä‘oạt mất ghế ngồi liá»n ngá»a mặt lên nhìn, Ä‘á»u báºt tiếng la :
- Ủa ! Lão đấy ư ?
Hai ngÆ°á»i liá»n xông tá»›i đánh. NgÆ°á»i ngồi trên ghế không đứng dáºy, vung chân trái đá và o hán tá» mé tả lăn long lóc. Lão vÆ°Æ¡n tay chụp cổ áo hán tá» mé hữu xoay má»™t vòng rồi liệng ra.
NgÆ°á»i lão vẫn ngồi yên trên ghế mà hạ luôn hai địch nhân. Quần hà o Ä‘á»u kinh hãi lẩm bẩm :
- Bản lãnh ngÆ°á»i nà y quả nhiên lợi hại.
An đỠđốc không hiểu tên há», liá»n tiến lại há»i :
- Tôn tÃnh đại danh các hạ là gì, là m chưởng môn phái nà o ?
NgÆ°á»i kia chÆ°a kịp trả lá»i đã thấy hai hán tá» vừa rồi lồm cồm đứng dáºy, miệng thét be be, buông lá»i thóa mạ bằng những câu ô uế rồi vung quyá»n đánh tá»›i.
Theo những lá»i quát tháo, thóa mạ của hai hán tá» thì dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°á»i kia chỉ muốn trêu cợt hai gã mà đã đủ là m chúng Ä‘au khổ rồi.
NgÆ°á»i nà y dùng cách tá lá»±c đả lá»±c, tay trái đẩy và o sau lÆ°ng hán tá» bên trái. Chân phái vung đá và o Ä‘Ãt hán tá» phÃa tn,tá»›c. May mà chúng biến thế mau lẹ không thì đã Ä‘áºp đầu và o nhau đến ngất xỉu. Chúng không chỠđụng đầu và o nhau đã giÆ¡ hai tay đón đỡ, nhÆ°ng thế đẩy mạnh quá, cả hai không đứng vững Ä‘á»u ngã lăn ra.
Hán tỠmé tả la lên :
- Tá» lão nhị ! Món nợ giữa chúng ta ngà y sau sẽ tÃnh. Bữa nay chúng ta hãy chung lÆ°ng liệu lý tên kia rồi sẽ liệu.
Hán tỠmé hữu đáp :
- Phải lắm !
Chúng nhảy vá»t lên, rút thanh truy thủ ở sau lÆ°ng ra.
Hồ Phỉ lại nghe lão già bên cạnh thở dà i và nói :
- Phiên Giang Kiêu ở Ấp Hình Môn chết đi để lại hai gã đệ tỠchẳng ra gì.
Hồ Phỉ thấy hắn tÆ°á»›ng mạo hoạt kê, lại nghe lão già giải thÃch chà ng không nhịn được, đến bên chắp tay há»i :
Xin há»i tiá»n bối : Hai vị đó ở Ãp Hình môn Æ° ?
Lão già cÆ°á»i há»i lại :
- Các hạ lạ mặt quá nhỉ ! Xin há»i tôn tÃnh đại danh ?
Hồ Phỉ chÆ°a kịp đáp, Thái Uy đã đứng dáºy nói :
- Ãể tại hạ giá»›i thiệu hai vị. Vị nà y là chưởng môn má»›i nháºm chức ở tệ môn, danh huý là Trình Linh Hồ lão sÆ°. Vị nà y là Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng lão gia, chưởng môn Tiên Thiên Quyá»n. Xin hai vị thân cáºn nhau Ä‘i.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng đã biết Thái Uy là nhân tà i ở Hoa Quyá»n môn. Hoa Quyá»n môn là má»™t phái lá»›n vá» Bắc phÆ°Æ¡ng quyá»n, nên lão nảy lòng cung kÃnh Hồ Phỉ. Lão vá»™i đứng dáºy má»i ngồi.
Lai lịch Tiên Thiên quyá»n rất cổ kÃnh. Phái nà y sáng láºp từ thá»i nhà ÃÆ°á»ng, nhÆ°ng các vị quyá»n sÆ° bao nhiêu Ä‘á»i truyá»n thụ kỹ thuáºt Ä‘á»u lÆ°u lại chiêu số. Trải hÆ¡n ngà n năm không nẩy ra báºc anh kiệt siêu quần. Vì thế mà đến Ä‘á»i nhà Thanh Ä‘i và o chá»— suy vi.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng tá»± biết mình bản lãnh không đủ tranh thắng vá»›i những cao thủ danh gia, cÅ©ng không có ý tranh Ä‘oạt ngá»± bôi, nên trong lòng bình thản ngồi má»™t bên uống rượu coi cuá»™c tá»· đấu. Lúc nà y Hồ Phỉ há»i tá»›i, lão đáp :
- Ãp Hình Quyá»n bá»™ dạng có Ä‘iá»u cổ quái, nhÆ°ng mã bá»™ thấp, hạ bà n vững.
Công phu trên mặt nÆ°á»›c lại cà ng tuyệt diệu. Ngà y trÆ°á»›c Phiên Giang Phù chết rồi để lại hai tên đệ tá». Gã cầm truy thủ tên gá»i Tá» Bá Tiến. Gã cầm phá giáp trùy tên gá»i Trần Cao Ba. Hai gã tranh nhau chức chưởng môn đã mÆ°á»i năm, chẳng ai chịu ai. Lần nà y Phúc đại soái má»i chưởng môn các phái đến phó há»™i, hai anh em tên mặt dầy cùng tá»›i cả.
Hồ Phỉ mÄ©m cÆ°á»i nghÄ© bụng :
- Trên chốn giang hồ chẳng Ä‘iá»u cổ quái gì không có.
Tá» Bá Tiá»n và Trần Cao Bá Ä‘á»u cầm khà giá»›i ngắn chia hai bên tiến và o.
NgÆ°á»i kia ngồi trên ghế vẫn không đứng dáºy, cất tiếng thóa mạ :
- Những đồ vô dụng kia ! ở Lan Châu ta đã bảo các ngươi đừng đến Bắc Kinh mà các ngươi sao vẫn vác mặt tới. ?
Má»i ngÆ°á»i thấy lão Ä‘eo cặp kÃnh Ä‘en rất lá»›n, tay cầm cái Ä‘iếu nhá», hút thuốc là o sòng sá»c. Trên môi để hai túp râu chuá»™t mà u và ng. Tuổi lão Æ°á»›c ngoà i năm chục.
An đỠđốc há»i tên há» cùng môn phái mấy lần, lão vẫn chẳng lý gì đến. Hồ Phỉ thấy chân tay lão đặc biệt, tùy tiện đánh bên nà y đá bên kia, hóa giải dá»… dà ng những chiêu số của hai gã Tá», Trần. Bản lãnh lão dÆ°á»ng nhÆ° không cao thâm lắm, nhÆ°ng chiêu thức cá»±c kỳ quái dị. Hồ Phỉ liá»n há»i Quách Ngá»c
ÃÆ°á»ng :
- Quách lão sÆ° ! Vị tiá»n bối nà y là ai ?
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng chau mà y đáp :
- Cái đó ... cái đó ..
Có lẽ lão không quen biết, nhÆ°ng lão đã tá»± thẹn võ công không bằng ngÆ°á»i, bây giá» không biết lai lịch ngÆ°á»i khác lại cà ng thêm thẹn.
Bỗng nghe lão kia ngồi hút thuốc cát tiếng thóa mạ :
- Quân hạ lÆ°u tiểu bối ! Nếu ta không nể mặt ngÆ°á»i anh em đã quá cố là Phiên Giang Phù, thì chẳng thèm lý gì đến các ngÆ°Æ¡i. Hỡi Æ¡i ! Phiên Giang Phù nổi tiếng anh hùng má»™t thá»i mà đồ đệ lại ham công danh lợi lá»™c, trà trá»™n và o chá»— nÆ°á»›c đục nà y. Các ngÆ°Æ¡i có vá» hay không ?
Trần Cao Bá phóng trùy đâm tới, quát lên :
- Sư phụ ta là m gì có hạng bằng hữu thối tha như lão ? Ta là m môn hạ sư phụ đã năm sáu năm, chưa từng thấy lão khốn kiếp lần nà o.
Lão già lại quát mắng :
- Phiên giang Phù là bạn nối khố vá»›i ta từ thủa nhá», mi biết gì mà dám nói láo ?
Ãá»™t nhiên lão vung tay trái đánh gã má»™t cái bạt tay.
Lúc nà y TỠBá Tiến tấn công mé hữu, lão già lại co chân đá trúng mặt gã, quát mắng :
- SÆ° phụ mi chết rồi, ta phải thay y giáo huấn bá»n mi.
Quần hùng trong đại sảnh thấy ba ngÆ°á»i tá»· đấu má»™t cách hoạt kê không khá»i báºt cÆ°á»i. NhÆ°ng Tá» Bá Tiến và Trần Cao Ba bản tÃnh ngu Ä‘á»™n. Ai cÅ©ng thấy chúng không phải là đối thủ của lão già mà chúng vẫn giằng co hoà i.
Lão già lại nói :
- Phúc đại soái kêu bá»n mi đến, mi tưởng là vì hảo tâm chăng ? Y muốn khêu gợi cho bá»n mi tà n sát lẫn nhau vì mấy cái chung Ä‘á»±ng nÆ°á»›c tiểu không đủ mà đánh nhau kẻ sống ngÆ°á»i chết.
Lão nói câu nà ỳ hiển nhiên để giáo huấn hai gã Tá», Trần nhÆ°ng thanh âm vang dá»™i khiến những ngÆ°á»i trong đại sảnh ai cÅ©ng nghe rõ.
Hồ Phỉ lẩm nhẩm gáºt đầu nhÄ© bụng :
- Vị tiá»n bối nà y quả là ngÆ°á»i có kiến thức, song phải lá»›n máºt lắm má»›i dám nói váºy.
Quả nhiên An đỠđốc nghe lão nói mấy câu không nhịn được liá»n quát há»i :
- Ngươi là ai mà dám đến đây hồ ngôn loạn ngữ để phá quấy ?
Ãó là hắn còn nể mặt quần hùng, coi lão là má»™t tân khách được má»i đến, không thì đã đánh lão má»™t cái bạt tay rồi.
Lão già tóet miệng cÆ°á»i há»i :
- Ta giáo huấn hai tên háºu bối của ta, can gì đến các hạ ?
Lão vung cái tẩu hút thuốc bà o báºt ra hai tiếng choang choang đánh rá»›t thanh truy thủ và cây phá trùy trong tay hai gã Tá», Trần.
Lão lại cà i cái tẩu sau lưng, tay mặt kéo tai TỠBá Tiến, tay trái kéo tai Trần Cao Ba lôi đi.
Lạ thay ! Hai gã rnl rÃu tuân theo không dám nói gì, chỉ mÃm môi, nhắm mắt nhÃn Ä‘au, vẻ mặt rất tức cÆ°á»i.
Nguyên lão già kia đã dùng ngón cái và ngón trá» nắm trái tai, còn ba ngón chÄ©a ra Ä‘iểm và o huyệt Nhược giang và Phong phú khiến chân tay chúng má»m nhÅ©n không thể kháng cá»± được nữa.
Hồ Phỉ định bụng :
- Vị tiá»n bối nà y trông rõ sá»± việc, võ công lại cao cÆ°á»ng. Mai háºu ta gặp dịp nên cùng lão kết bạn. Hai gã Tá», Trần mà dược lão Ä‘iá»u giáo trong mÆ°á»i năm, tÆ°Æ¡ng lai cÅ©ng có thể tá»± láºp trong võ lâm.
An đỠđốc thóa mạ :
- Quân khốn kiếp đến đại soái phủ gây rắc rồi, chắc là hắn không muốn sống nữa...
Ãá»™t nhiên nghe đánh "bốp" má»™t tiếng, má»™t miếng thịt từ trong đám đông bay ra tống và o miệng An đỠđốc. Hắn khiếp sợ nuốt á»±c và o bụng, trợn mắt há miệng không nói được nữa . Tuy rằng lưỡi hắn đã chạm và o mà không rõ là cái gì, cÅ©ng chẳng hiểu váºt đó có chất Ä‘á»™c không .
Chiêu nà y ai cÅ©ng thấy rõ. An đỠđốc lá»™ vẻ hoang mang rồi không dám thóa mạ nữa. DÄ© nhiên chẳng ai hiểu miếng thịt đó do nhân váºt nà o đã liệng ra.
Thang Bái ngồi sau lưng An đỠđốc nên cũng không nhìn thấy miếng thịt bay và o miệng hắn. Lão nói :
- Ở chốn sÆ¡n lâm thì chẳng thiếu gì kẻ sÄ© ẩn dáºt. Vị tiá»n bối nà y khà phách thanh cao, không muốn Ä‘i và o hà ng ngÅ© phà m tục nhÆ° chúng ta. Cá»— ghế còn bá» trống nà y cần má»i vị lão sÆ° khác ngồi và o.
Trong đám đông có ngÆ°á»i hô :
- Ãể đấy cho tại hạ !
Quần hà o chỉ nghe tiếng chứ không thấy ngÆ°á»i. Sau má»™t lúc, má»™t ngÆ°á»i lùn từ giữa đám đông Ä‘i ra. NgÆ°á»i nà y cao không tá»›i ba thÆ°á»›c, mặt đầy râu đâm tua tủa, tÆ°á»›ng mạo rất hung dữ.
Bá»n võ sÆ° trẻ tuổi thấy hắn lùn tịt, thân hình cổ quái, không nhịp được phải báºt cÆ°á»i.
NgÆ°á»i lùn quay lại trợn mắt lên nhìn, nhãn quang của hắn lấp loáng trông rất oai nghiêm, má»i ngÆ°á»i không dám cÆ°á»i nữa.
Lão lùn Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt chưởng môn Nhị Lang Quyá»n là Hoà ng Hy Tiết, ngắm nghÃa lão từ đầu xuống chân.
Hoà ng Hy Tiết ngồi trên ghế nhÆ° pho tượng sắt. Lão cao hÆ¡n lão lùn ná»a cái đầu.
Lão lùn ngắm đối phương từ trên xuống dưới rồi lại từ dưới lên trên nhưng không nói gì.
Hoà ng Hy Tiết há»i :
- Nhìn gì váºy ? Muốn tỉ thà vá»›i ta chăng ?
Lão lùn dặng hắng một tiếng đi quang ra sau lưng dãy ghế để ngắm sau gáy lão hỠHoà ng.
Hoà ng Hy Tiết sợ lão lùn ám toán liá»n quay đầu lại. Lão lùn lại quanh ra phÃa trÆ°á»›c và vẫn ngoẹo đầu ngá»eo cổ nhìn không chá»›p mắt.
Bỗng nghe An đỠđốc lên tiếng :
- Vị nà y là Tôn Hùng lão sÆ°, chưởng môn Ãịa ÃÆ°á»ng quyá»n ở Thiểm Tây.
Hoà ng Hy Tiết bị lão dòm ngó hoà i, , tức mình đứng phắt dáºy há»i :
- Tôn lão sÆ° ! Tại hạ muốn lãnh giáo mấy tuyệt chiêu Ãịa Ä‘Æ°á»ng quyá»n của lão sÆ°.
NgỠđâu Tôn Hùng chà hai chân xuống, tung mình lên hạ Ä‘Ãt ngồi và o cái ghế bá» trống bên cạnh.
Hoà ng Hy Tiết cÆ°á»i khà nh khạch nói :
- Lão sư không muốn qua lại chiêu thức với tại hạ cà ng hay.
Rồi lão lại ngồi xuống.
Tôn Hùng lại nhảy vá»t ra khá»i ghế đến trÆ°á»›c Hoà ng Hy Tiết ngoẹo cái đầu nhÆ° trái dÆ°a nhòm tả ngó hữu và o mặt Hoà ng Hy Tiết.
Hoà ng Hy Tiết tức giáºn há»i :
- NgÆ°Æ¡i nhìn gì váºy ?
Tôn Hùng há»i lại :
- Vừa rồi lúc uống rượu sao lão ngó ta má»™t cái rồi nổi lên trà ng cÆ°á»i ?
Phải chăng lão cÆ°á»i ta thân hình bé nhá» thấp lùn ?
Hoà ng Hy Tiết vừa cÆ°á»i vừa há»i lại :
- Thân hình lão thấp lùn bé nhỠthì có can hệ gì đến ta ?
Tôn Hùng cả giáºn quát :
- Lão lại muốn chiếm phần tiện nghi của ta rồi.
Hoà ng Hy Tiết lấy là m kỳ há»i :
- Ô hay ! Ta đã là m gì mà chiếm phần tiện nghi của lão?
Tôn Hùng đáp :
- Lão bảo ta thân hình bé nhá» thấp lùn không liên can gì đến lão Æ° ? Ha ha ! Trá»i sinh ra lão gia thấp lùn bé nhá» thì có liên can chi đến lão, lão có phải là cha của lão gia đâu mà rắc rối ?
Câu nà y vừa nói ra, láºp tức ngÆ°á»i trong đại sảnh phá lên cÆ°á»i rá»™.
Phúc Khang An Ä‘ang uống trà không nhịn được, cÅ©ng cÆ°á»i đến phun cả nÆ°á»›c ra.
Trmh Linh Tố phục xuống bà n ôm bụng mà cÆ°á»i.
Hồ Phỉ sợ cÆ°á»i lá»›n khiến hà m râu giả rÆ¡i ra nên phải ráng nhịn.
Hoà ng Hy Tiết cÆ°á»i đáp :
- Không dám ! Không dám ! Con lão phu còn tuấn tú hÆ¡n Tôn lão sÆ° nhiá»u.
Tôn Hùng không nói gì vung quyá»n đánh và o bụng dÆ°á»›i Hoà ng Hy Tiết.
Hoà ng Hy Tiết đã Ä‘á» phòng trÆ°á»›c, tuy ngÆ°á»i lão to lá»›n mà cá» Ä‘á»™ng rất mẫn tiệp. Lão nhảy vá»t sang má»™t bên.
Má»™t tiếng "rắc" vang lên. Thoi quyá»n của Tôn Hùng đánh xuống ghế gãy thà nh từng mảnh.
Thoi quyá»n đánh xuống, quần hùng trong đại sảnh láºp tức ngÆ°ng tiếng cÆ°á»i. Má»i ngÆ°á»i thấy lão tuy hình thù xấu xa, ăn nói tức cÆ°á»i nhÆ°ng thần lá»±c khủng khiếp, không ai dám coi thÆ°á»ng lão nữa.
Tôn Hùng giáng thoi quyá»n không trúng đối phÆ°Æ¡ng, liá»n ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau phóng chân đá Hoà ng Hy Tiết.
Hoà ng Hy Tiết co chân trái đứng thà nh thế Kml kê Ä‘á»™c láºp, trả lại má»™t chiêu "Ãả bát thức đóa tá» cÆ°á»›c"
Tôn Hùng lăn mình dÆ°á»›i đất sá» dụng Ãịa Ä‘Æ°á»ng quyá»n, phóng cả chân tay ra đánh và o hạ tam lá»™ đối phÆ°Æ¡ng.
Hoà ng Hy Tiết sá» mấy chiêu "Tảo Ä‘Æ°á»ng thoái", "Thoái Ä‘á»™ khóa hổ thế", "Khiêu tiến bá»™", gồm cả thế công lẫn thế thủ. NhÆ°ng Nhị Lang quyá»n của lão sở trÆ°á»ng vá» quyá»n chứ không phải vá» cÆ°á»›c pháp. Nếu đấu vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng, lão sá» những tuyệt kỹ "Nhị Lang đảm sÆ¡n", "Cái mã tam quyá»n" thì địch nhân khó mà chống trả nổi. Còn vá» cÆ°á»›c pháp, lão cÅ©ng luyện "Oa tâm thoái", "Liêu âm thoái", chỉ dùng để đá và o thượng bà n đối phÆ°Æ¡ng. Hiện giá» gặp phải Tôn Hùng lăn mình xuốg dÆ°á»›i đất thà nh ra bao nhiêu công phu tinh thục biến thà nh anh hùng không đất dụng võ, chẳng những quyá»n chÆ°á»ng không đánh tá»›i, chân đá cÅ©ng thà nh vô dụng. .Lão Ä‘Ã nh nhảy nhót xung quanh để né tránh.
Chẳng mấy chốc lão bị Tôn Hùng đá trúng mấy cước và o khuỷu chân. Lão vừa đau vừa tê chồn thì hai chân Tôn Hùng xoắn lại. Lão đứng không vững té xuống đất.
Tôn Hùng tung mình nhảy xổ lại. NgỠđâu Hoà ng Hy Tiết ngã lăn ra rồi vẫn còn đất phóng quyá»n đánh "binh" má»™t tiếng trúng và o vai địch nhân hất Tôn Hùng ra xa hÆ¡n trượng.
Tôn Hùng lại tấn công. Hoà ng Hy Tiết quỳ chân dÆ°á»›i đất, tả chưởng hữu quyá»n đồng thá»i đánh ra, khiến Tôn Hùng phải nghiêng mình lăn Ä‘i.
Hai ngÆ°á»i chiến đấu thấp ìà là mặt đất, những tiếng "bình bình" vang lên không ngá»›t. Cả hai Ä‘á»u trúng đòn, nhÆ°ng hai nhân váºt nà y thịt bắp da dầy, đủ sức chịu Ä‘á»±ng. Kẻ trúng quyá»n ngÆ°á»i trúng cÆ°á»›c, trong lúc nhất thá»i khó phân thắng bại.
Tá»· đấu cách nà y Tôn Hùng thấy không chiếm được phần tiện nghi, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên Hoà ng Hy Tiết giả vá» sÆ¡ hở để Tôn Hùng lăn mình và o định đánh má»™t quyá»n tháºt nặng và o trÆ°á»›c ngá»±c địch nhân. Hoà ng Hy Tiết đã phải khó nhá»c má»›i chụp được chá»— yếu hại của địch nhân thì khi nà o chịu buông tha.
Tôn Hùng bị nghẹt thở, sắc mặt tứn bầm. Những thoi quyá»n đánh ra dần dần kém sức.
Quần hùng thấy hai ngÆ°á»i tá»· đấu má»™t cách dã man nhÆ° hạng đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, chẳng còn chi là phong thế chưởng môn hai phái, Ä‘á»u lắc đầu cÆ°á»i thầm.
Tôn Hùng dần dần chống không nổi, thì bá»—ng trong đám đông vá»t ra má»™t đại hán vung quyá»n đánh xuống lÆ°ng Hoà ng Hy Tiết.
An đỠđốc vội hét :
- Lui lại ngay Không thê hai ngÆ°á»i đánh má»™t !
NhÆ°ng thoi quyá»n của ngÆ°á»i kia đã đánh trúng lÆ°ng Hoà ng Hy Tiết. Lão Ä‘au quá phải buông tay ra. Tôn Hùng liá»n xoay mình nhảy lên.
Trong đám đông lại có má»™t ngÆ°á»i nữa vá»t tá»›i cá» quyá»n đánh hán tá» cao lá»›n .
Nguyên hai ngÆ°á»i nà y má»™t là đại đệ tá» của Tôn Hùng, còn má»™t là con Hoà ng Hy Tiết nhảy ra trợ quyá»n. Lúẹ nà y trong nhà đại sảnh biến thà nh hai đôi đánh nhau.
Những ngÆ°á»i bà ng quan reo hò trợ oai, vá»— tay hoan hô. Thế là tá»· võ giữa chưởng môn nhân biến thà nh sân khấu diá»…n kịch, chẳng còn vẻ chi là trang nghiêm nữa.
|
16-06-2008, 01:57 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 69 Anh Em Nghê Thị Ãoạt Hà i Nhi
Tôn Hùng đã bị má»™t lần xuýt thất bại, không dám cầu may thủ thắng, tháºn trá»ng cùng Hoà ng Hy Tiết tá»· đấu thà nh thế quân bình. NhÆ°ng con Hoà ng Hy Tiết chÆ°a đủ kinh nghiệm lâm địch, liên tiếp bị đối phÆ°Æ¡ng đá mấy lần lăn long lóc. Gã tức giáºn rút Ä‘oạn Ä‘ao đâm địch nhân.
Ãệ tá» của Tôn Hùng giáºt mình kinh hãi. Gã không Ä‘em binh khà bên mình liá»n chụp lấy cái ghế bá» trống bên cạnh vung múa đỡ đòn.
Cuộc tỷ võ nà y chẳng còn ra thể thống gì nữa.
An đỠđốc quát :
- Cả bốn ngÆ°á»i lùi lại Ä‘i ! Không thể chiến đấu vô lối nhÆ° váºy được.
NhÆ°ng bốn ngÆ°á»i Ä‘ang hung hăng chẳng ai để ý nghe lá»i hắn.
Hải Lan Báºt đứng dáºy há»i :
- An đỠđốc nói gì các vị có nghe thấy không ?
Con Hoà ng Hy Tiết phóng Ä‘ao đâm không trúng, Hải Lan Báºt vÆ°Æ¡n tay ra chụp lấy ngá»±c gã, tiện Ä‘Ã liệng ra ngoà i. Tiếp theo lão chụp tên đệ tá» của Tôn Hùng quăng ra ngoà i sân.
Quần hùng Ä‘ang ngÆ¡ ngác, lại thấy Hải Lan Báºt má»™t tay xách Hoà ng Hy Tiết, má»™t tay nắm Tôn Hùng đồng thá»i liệng ra. Diệu ở chá»— bốn ngÆ°á»i chồng lên nhau. Con Hoà ng Hy Tiết ở dÆ°á»›i cùng không bò dáºy được. Cả bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u mắt hoa đầu váng, đấm đá loạn xạ. Sau mấy tên vệ sÄ© chạy lại gỡ ra há» má»›i ngừng lại. Bốn ngÆ°á»i mặt mÅ©i sÆ°ng vù, tÃm bầm, vẫn còn đấu khẩu.
Hải Lan Báºt phô trÆ°Æ¡ng thân thủ khiến quần hùng kinh hãi nghÄ© thầm :
- Lão nà y liệt và o hà ng tứ đại chưởng môn quả nhiên bản lãnh phi thÆ°á»ng. Lão ra tay nà o chụp nà o liệng là hai ngÆ°á»i Tôn, Hoà ng không cá»±a quáºy được chút nà o.
Nên biết Tôn Hùng và Hoà ng Hy Tiết tuy đã chiến đấu bại hoại nhÆ°ng Ä‘á»u có bản lãnh và thân thủ nổi danh trên giang hồ, mà bị Hải Lan Báºt tùy tiện chụp lấy liệng Ä‘i nhÆ° bó cá». Má»i ngÆ°á»i bà ng quang Ä‘á»u bở vÃa tá»± nhủ :
- Võ quan Mãn Châu quả không tầm thÆ°á»ng, chẳng thể khinh nhá»n được.
Hải Lan Báºt liệng bốn ngÆ°á»i Ä‘i rồi, nhìn An đỠđốc nói lý la lý lô bằng tiếng Mãn Châu mấy câu rồi trở vá» chá»— ngồi.
Thang Bái ca ngợi :
- Hải đại nhân bản lãnh phi thÆ°á»ng, bá»n tại hạ không thể bì kịp.
Hải Lan Báºt cÆ°á»i đáp :
- Không bõ là m trò cÆ°á»i cho Thang đại hiệp. Vì mấy ông bạn là m nhá»™n mất cả thể thống nên tại hạ phải ra tay.
Lúc nà y bá»n bá»™c dịch đã thay cái ghế gãy rồi.
Chưởng môn Côn Luân Ãao là Tây Linh đạo nhân từ nãy đến giá» chỉ mÄ©m cÆ°á»i, nhÆ°ng khi thấy Hải Lan Báºt thi triển võ công, tá»± biết không thể ngang hà ng vá»›i lão, dá»± và o Ngá»c Long bát môn, không khá»i xao xuyến trong lòng.
Bên kia chưởng môn Túy Bát Tiên là Thiên Bôi Cư Sĩ Văn Túy Ông vẫn tự rót rượu uống. Cặp mắt lỠđỠtựa hồ chẳng nhìn thấy những gì xảy ra trước mắt.
An đỠđốc hắng dặng một tiếng, tuyên bố :
- Phúc đại soái má»i các vị đến đây tá»· thà võ công là để phân tà i cao thấp.
Xin các vị đừng đánh nhau loạn xà ngầu nhÆ° mấy vị má»›i đây để khá»i là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ.
Lại nghe Tôn Hùng ngồi dÆ°á»›i mái hiên, quát há»i :
- Việc gì mà là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ ? Tôn giá có hiểu võ công hay không ? Chúng ta tá»· đấu má»™t keo xem sao.
An đỠđốc lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng, lại há»i :
- Ãây còn hai cái ghế nữa. Ai là chân anh hùng hảo hán thì xin ngồi và o.
Tôn Hùng tức giáºn la lên :
- NgÆ°Æ¡i nói váºy là thóa mạ ta không phải chân anh hùng Æ° ? Chẳng lẽ ta lại là cẩu hùng ?
Hắn chẳng kể gì vừa bị Hải Lan Báºt liệng ra, xăm xăm chạy vá» phÃa An đỠđốc. Ãá»™t nhiên chân bÆ°á»›c loạng choạng rồi té lăn xuống đất.
Nguyên một tên vệ sĩ đưa chân ra gạt, khiến hắn té nhà o.
Tôn Hùng tức quá, quay lại nhìn xem ai đã ám toán mình nhÆ°ng tên vệ sÄ© kia đã ẩn lánh rồi. Hắn không từn ra được ngÆ°á»i nà o chÆ¡i khăm, Ä‘Ã nh cất tiếng chá»i bâng quÆ¡.
Lúc nà y bao nhiêu con mắt đổ dồn nhìn và o hai chiếc ghế thái sư còn trống, chứ chẳng ai lý gì đến Tôn Hùng.
Nguyên má»™t nhà sÆ° mặt áo cà sa mà u nguyệt bạch mà An đỠđốc vừa giá»›i thiệu là Cáp XÃch đại sÆ° ở Mông Cổ ngồi và o má»™t ghế. Còn má»™t ghế trống có hai ngÆ°á»i ngồi chung.
Hai ngÆ°á»i nà y tÆ°á»›ng mạo giống hệt nhau. Cặp lông mà y chênh chếch rủ xuống, mặt gà chá»i. Hai ngÆ°á»i nà y má»›i ngoà i hai chục tuổi, tÆ°á»›ng mạo kỳ dị, nhất là cặp mắt gà chá»i khác hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Cách phục sức của hai ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng khác nhau chút nà o, hiển nhiên là hai anh em sinh đôi.
An đỠđốc tủm tỉm cuá»i nói :
- Hai vị nà y là chưởng môn Song Tá» môn tên gá»i Nghê Bất Ãại và Nghê Bất Tiểu.
Má»i ngÆ°á»i nghe danh tá»± hai tên đó Ä‘á»u cÆ°á»i thầm. Há» nhìn lại thân hình cùng dong mạo hai ngÆ°á»i, thá»±c chẳng khác nhau chút nà o mà cÅ©ng không thể phân biệt được ai là Nghê Bất Ãại, ai là Nghê Bất Tiểu. Giả tá»· má»™t ngÆ°á»i là Nghê Ãại, má»™t ngÆ°á»i là Nghê Tiểu thì láºp tức phân biệt được ai lá»›n ai nhá» ngay. NhÆ°ng Bất Ãại dÆ°á»ng nhÆ° là nhá» mà Bất TIểu tá»±a hồ lá»›n hÆ¡n. Thế cÅ©ng chÆ°a hết : Tay hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u thủ trong áo dÆ°á»ng nhÆ° trá»i rét chịu không nổi.
Quần hà o chỉ trá» nghị luáºn. Có ngÆ°á»i đánh cuá»™c vá»›i nhau Nghê Bất Ãại là lá»›n, có ngÆ°á»i bảo Nghê Bất Tiểu là nhá». Thần sắc hai anh em trÆ¡ nhÆ° gá»—. Cả hai Ä‘á»u không phải là ngÆ°á»i gầy, nhÆ°ng ngồi chung má»™t ghế chẳng thấy khó chịu chút nà o, tá»±a hồ nhÆ° đã quen ngồi nhÆ° váºy từ lúc nhá».
Phúc Khang An ngó hai gã nà y mỉnl cÆ°á»i ra chiá»u hứng thú.
Quần hà o còn Ä‘ang nghị luáºn thì Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c mắt sáng lòa. Má»™t thiếu nữ từ trong đám đông tiến ra.
Thiếu nữ mình mặc áo và ng, quần xanh, chừng 2 l, 22 tuổi. Nước da trắng nõn, đầy vẻ phong lưu.
An đỠđốc báo danh :
- Ãây là Tang Phi Hồng cô nÆ°Æ¡ng, chưởng môn phái NgÅ© Hồ ở phủ Phụng ÃÆ°á»ng.
Bá»n võ sÆ° Ä‘á»™t nhiên thấy xuất hiện má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u phấn khởi tinh thần.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng nhìn Hồ Phỉ nói :
- Ãệ tá» phái NgÅ© Hồ Ä‘á»u là m nghá» buôn bán để sinh nhai. Truyá»n Ä‘á»i chưởng môn phái nà y Ä‘á»u là nữ nhân. Còn nam đệ tá» dù bản lãnh cao thâm đến đâu cÅ©ng không được là m chưởng môn. Tang Phi Hồng cô nÆ°Æ¡ng đây tuổi nhá» quá, chÆ°a rõ có công phu chân thá»±c gì không ?
Tang Phi Hồng đến trÆ°á»›c mặt anh em há» Nghệ. Hai tay chắp để sau lÆ°ng, cô cÆ°á»i há»i :
- Xin há»i nhị vị Nghê gia : vị nà o là lão Ãại ?
Hai ngÆ°á»i lắc đầu không đáp.
Tang Phi Hồng lại cÆ°á»i há»i : .
- Dù là huynh đệ song thai cÅ©ng có ngÆ°á»i ra trÆ°á»›c ra sau để phân lão đại cùng lão nhị chứ ?
Anh em há» Nghệ vẫn lắc đầu quầy quáºy, chẳng nói năng gì.
Tang Phi Hồng há»i má»™t ngÆ°á»i :
- Các hạ có phải là lão Ãại không ?
Gã nà y lắc đầu.
Tang Phi Hồng lại quay sang há»i ngÆ°á»i kia :
- Váºy thì các hạ chắc là lão Ãại ?
Gã nà y cũng chỉ lắc đầu rồi gắt lên :
- Ai nói dối đâu ? Ta chẳng phải là ca ca của y, y cũng không phải là ca ca của ta.
Tang Phi Hồng há»i lại :
- Hai vị phải chăng là anh em sinh đôi ?
Hai ngÆ°á»i lại lắc đầu.
Quần hà o trong sảnh Ä‘Æ°á»ng thấy chúng lắc đầu hoà i Ä‘á»u lấy là m kỳ vì hai ngÆ°á»i tÆ°á»›ng mạo giống hệt nhau thì chẳng thể không phải là anh em sinh đôi.
Tang Phi Hồng hắng dặng má»™t tiếng há»i :
- Thế mà còn bảo không dối Æ° ? Nếu hai vị chẳng phải huynh đệ song thai thì cứ Ä‘em đầu ta ra mà chặt. Váºy vị nà o là Nghê Bất Ãại ?
Gã mé tả đáp :
- Tại hạ là Nghê Bất Ãại.
Tang Phi Hồng lại há»i :
- Hay lắm ! Các hạ ra trước hay là y ra trước ?
Nghê Bất Ãại chau mà y há»i lại :
- Cô nà y rắc rối quá. Cô đã chẳng cầu thân vá»›i anh em ta thì há»i cái đó là m gì ?
Tang Phi Hồng đã quen bôn tẩu giang hồ, nên đối vá»›i lá»i nói sá»m sỡ cÅ©ng không để ý, vá»— tay cÆ°á»i đáp :
- Hay lắm ! Thế là các vị thú nháºn là anh em rồi !
Nghê Bất Ãại cãi :
- Chúng ta là anh em tháºt, nhÆ°ng không phải là huynh đệ song sinh.
Tang Phi Hồng giơ ngón tay trỠchỉ và o bên tai lắc đầu nói :
- Ta không tin !
Nghê Bất Ãại đáp :
- Cô không tin thì mặc kệ cô. Ai cần cô tin ?
Tang Phi Hồng là ngÆ°á»i cố chấp, lại há»i nữa :
- Các vị là huynh đệ song sinh cÅ©ng chẳng xấu xa gì, tại sao lại không chịu thừa nháºn?
Nghê Bất Tiểu đáp :
- Cô nhất định đòi biết rõ nguyên nhân, bá»n ta nói cho hay cÅ©ng chẳng há» chi, nhÆ°ng anh em ta đã có tiá»n lệ là kẻ nà o muá»—n biết Ä‘iá»u bà máºt vá» chá»— xuất thân của chúng ta thì phải để anh em ta má»—i ngÆ°á»i đánh ba chưởng. Nếu không chịu nổi thì cứ dáºp đầu lạy ba cái cÅ©ng được.
Tang Phi Hồng Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ nghÄ© thầm :
- Gã muốn đánh mình ba chưởng nhÆ°ng chắc gì đánh trúng ? Váºy ta hãy cho chúng nói rõ Ä‘iá»u bà máºt nà y rồi sẽ liệu.
Cô liá»n gáºt đầu đáp :
- Ãược rồi ! Các vị nói Ä‘i !
Anh em há» Nghệ tâm ý tÆ°Æ¡ng thông Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, hà nh Ä‘á»™ng đồng thá»i nhÆ° má»™t ngÆ°á»i.
Tang Phi Hồng nhơn nhơn đắc ý nói :
- Thế mà còn bảo là không phải huynh đệ song sinh, tháºt quá»· cÅ©ng không nghe được.
Lại thấy hai ngÆ°á»i thò tay ra khá»i tay áo. TrÆ°á»›c mắt kim quang lấp lánh.
Nguyên mÆ°á»i ngón tay của hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u Ä‘eo bao tay bằng và ng vừa nhá»n vừa dà i. Nếu chúng chụp tá»›i thì khó lòng mà chống chá»i được.
Nghê thị huynh đệ thân hình thấp thoáng, vươn tay ra nhằm Tang Phi Hồng chụp tới.
Tang Phi Hồng giáºt mình kinh hãi, tung mình nhảy lùi lại quát há»i :
- Là m gì thế nà y ?
Nghê Bất Tiểu đứng ở mé Ãông Nam, Nghê Bất Ãại đứng ở góc Tây Bắc.
Cả hai ngÆ°á»i vÆ°Æ¡n tay ra. Vá»›i những ngón tay bá»c bao và ng nhá»n hoắt dà i đến má»™t thÆ°á»›c, chúng vây Tang Phi Hồng và o giữa.
An đỠđốc vội can thiệp :
- Theo quy của đại há»™i bữa nay là má»™t chá»i má»™t, không được á»· nhiá»u ngÆ°á»i để thủ thắng.
Nghê Bất Tiểu dÆ°Æ¡ng cặp mắt gà chá»i, nguyên trÆ°á»›c ở hai bên sống mÅ©i, Ä‘á»™t nhiên phân khai ra xa lÆ°á»m An đỠđốc, lạnh lùng há»i :
- An đại nhân ! Ãại nhân có biết anh em tại hạ ở môn phái nà o không ?
An đỠđốc đáp :
- Hai vị ở Song TỠMôn tại Quý Châu.
Nghê Bất Ãại hai tròng mắt cững phân khai ra xa nói :
- Song Tá» Môn của tại hạ trÆ°á»›c nay chỉ thu đồ đệ nếu không là huynh đệ thì cÅ©ng là tá»· muá»™i song sinh. Khi cùng ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ, chẳng bao giá» Ä‘Æ¡n đả Ä‘á»™c đấu.
An đỠđốc chÆ°a kịp đáp, Tang Phi Hồng đã cÆ°á»›p lá»i :
- Ha ha ! Các vị vừa nói không phải huynh đệ song sinh, bây giá» má»›i chịu thừa nháºn.
Nghê Bất Ãại không chịu, đáp :
- Chúng ta không phải là huynh đệ song sinh !
Quà n hà o nghe hai gã nói lằng nhằng hoà i, mới biết đôi anh em bảo bối nà y là hạng si ngốc.
Tang Phi Hồng cÆ°á»i khanh khách nói :
- Thôi đừng nói quẩn quanh nữa. Ta không mong Ä‘oạt chiếc Ngá»c Long bôi đâu.
Cô nói rồi toan lùi lại.
Nghê Bất Tiểu giang hai tay cản lại nói :
- Cô há»i rõ thân thế chúng ta rồi, đã không chịu nổi ba phát chưởng của ta, sao không dáºp đầu lạy ba lạy ?
Tang Phi Hồng chau mà y đáp :
- Thủy chung các ngÆ°á»i vẫn không nói rõ, nháºn là anh em rồi lại không nháºn là huynh đệ song sinh. Các vị anh hùng thiên hạ Ä‘á»u hiện diện tại đây, thá» bình luáºn lý sá»± nà y coi.
Nghê Bất Tiểu nói :
- Ãược rồi ! NgÆ°á»i nhất định đòi nghe thì ta nói cho hay.
Nghê Bất Ãại nói :
- Mẹ chúng ta sinh ra ba ngÆ°á»i !
Nghê Bất Tiểu nói tiếp :
- Chúng ta là hai ngÆ°á»i trong cái tam bà o thai.
Nghê Bất Ãại lại nói :
- Vì thế mà chúng ta tuy là anh em nhưng không phải huynh đệ song sinh.
Nghê Bất Tiểu nói :
- Ãại ca ta vừa lá»t lòng mẹ đã chết ngay
Nghê Bất Ãại tiếp :
- Hai chúng ta sinh cùng một lúc, không ai trước ai sau .
Nghê Bất Tiểu nói :
- Chúng ta tay chân liá»n nhau, vai cÅ©ng liá»n nhau .
Nghê Bất Ãại nói :
- Má»™t vị danh y thần thuáºt tuyệt xảo tách đầu vai và chân tay ra thà nh hai.
Nghê Bất Tiểu nói :
- Vì thế mà ngÆ°á»i chúng ta chẳng thể phân biệt, ai là ca ca, ai là đệ đệ.
Nghê Bất Ãại nói :
- Ta là Bất Ãại thì y cÅ©ng là Bất Tiểu.
Hai gã má»—i ngÆ°á»i nói má»™t câu liá»n thà nh má»™t trà ng, trung gian chẳng đứt quãng nà o. Ngữ âm liá»n má»™t dây, giả tá»· có ngÆ°á»i cách bÃch nghe tiếng thì không thể phân biệt được là do hai ngÆ°á»i phát âm.
Quần hùng trong đại sảnh vừa kinh ngạc lại vừa tức cÆ°á»i. Ai cÅ©ng cho là vụ nà y cá»±c kỳ vi diệu nhÆ°ng cÅ©ng chẳng phải vô lý.
Tang Phi Hồng cÆ°á»i nói :
- Té ra là thế. Vụ kỳ văn nà y nay ta mới được nghe lần đầu.
Nghê Bất Tiểu há»i :
- NgÆ°Æ¡i có chịu dáºp đầu lạy không ?
Tang Phi Hồng đáp :
- Ta không lạy đâu. NguÆ¡i muốn đánh thì Ä‘á»™ng thủ Ä‘i, ta không hứa lá»i là không phản kháng.
Nghê thị huynh đệ không cán hô hoán cÅ©ng hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° má»™t. Ãá»™t nhiên ánh và ng lấp loáng, hai chục ngón tay Ä‘eo bao và ng cùng chụp lẹ tá»›i.
Tang Phi Hồng thân pháp rất linh diệu, chuyển Ä‘á»™ng thân hình tránh khá»i hai mÆ°Æ¡i ngón tay dà i quá cỡ.
Nghê thị huynh đệ từ khi lá»t lòng mẹ chÆ°a từng phân khai. Chúng há»c võ công theo thuáºt phân tiến mà hợp kÃch hai ngÆ°á»i nhÆ° má»™t, chẳng khác má»™t ngÆ°á»i có bốn chân bốn tay và hai mÆ°Æ¡i ngón.
Tang Phi Hồng thân pháp tuy linnh hoạt tuyệt đỉnh mà hÆ¡n chục chiêu chÆ°a phản kÃch được chiêu nà o. Cô lâm và o tình thế rất nguy cấp. Nếu cục diện nà y kéo dà i, cô chỉ sÆ¡ tâm má»™t chút là bị thÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay Nghê Thị huynh đệ.
Quần hùng trong nhà đại sảnh ngồi bà ng quan, nhiá»u ngÆ°á»i không nhịn được lên tiếng quát tháo :
- Hai ngÆ°á»i đánh má»™t đâu phải là anh hùng mà là cẩu hùng.
- Hai đại nam nhân hợp lực đánh một cô gái nhỠtuổi là hạng mặt dầy.
- NgÆ°á»i ta là gái lại tay không mà hai ông tÆ°á»›ng ngón tay Ä‘á»u Ä‘eo binh khÃ.
- Tiểu huynh đệ ! Ngươi ra giúp cô một tay, không chừng cô sẽ nảy cảm tình với ngươi. Ha ha !
Ãang lúc huyên náo, Nghê Bất Ãại và Nghê Bất Tiểu bá»—ng la lên má»™t tiếng "ô hay" rồi sóng vai nhay qua mé tả. Chúng nhìn Phúc Khang An mặt lá»™ vẻ vừa kÃnh ngạc vùa vui mừng.
Quần hà o nhìn theo ánh mắt của chúng thi thấy Phúc Khang An ngồi trên ghế Ä‘ang cÆ°á»i hì hì. Tay hắn dắt hai đứa nhá», nói khẽ vá»›i chúng.
Hai Ä‘Æ°a nhá» nà y trắng trẻo và kháu khỉnh, tÆ°á»›ng mạo lại giống nhau nhÆ° đúc. Hiển nhiên là huynh đệ song sinh. Có Ä‘iá»u Ä‘em chúng so vá»›i Nghê thị huynh đệ thì đôi đẹp đôi xấu thà nh trái ngược nhau.
Má»i ngÆ°á»i ngó thấy Ä‘á»u lấy là m hứng thú.
Hồ Phỉ và Trình Linh Tố Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng tâm thần. Nguyên hai đứa nhá» nà y chÃnh là con Mã Xuân Hoa, không hiểu sao chúng lại bị Phúc Khang An Ä‘oạt trở vá».
Tâm cÆ¡ hai ngÆ°á»i rất linh mẫn Ä‘á»u tá»± nhủ :
- Hắn đã đoạt lại hai thằng nhỠthì hà nh tung mmh tất bị bại lộ rồi.
Trình Linh Tố đưa mắt ra hiệu cho Hồ Phỉ tìm cơ hội chuồn đi.
Hồ Phỉ gáºt đầu nghÄ© bụng :
- Nếu đối phương đã khám phá ra thì chúng đã bố trà rồi, có bỠtrốn cũng không thoát, đầnh là tùy cơ ứng biến, tới đâu hay tới đó.
Nghê thị huynh đệ cứ ngắm nghÃa hai đứa nhá» nhÆ° ngây nhÆ° dại .
Tang Phi Hồng cÆ°á»i há»i :
- Hai đứa nhá» nà y hay lắm ! Các ngltá»i muốn thu chúng là m đồ đệ chăng ?
Câu nà y nói trúng và o tâm sá»± của Nghê thị huynh đệ. Nên biết trong võ lâm đồ đệ tầm sÆ° cÅ©ng nhÆ° sÆ° tầm đồ đệ là việc tối cần. Môn phái nà o muốn mở mang Ä‘á»u phải tìm được ngÆ°á»i nhÆ° ý để truyá»n thụ võ công.
Võ công của Song Tá» môn rất cần hai ngÆ°á»i đồng thá»i rèn luyện, thì việc thu nạp huynh đệ song sinh lại cà ng tuyệt diệu vì hai ngÆ°á»i song sinh thần trà cÅ©ng nhÆ° thân thể giống hệt nhau, lại tâm ý tÆ°Æ¡ng thông má»™t cách tá»± nhiên.
Khi lâm địch dĩ nhiên phát huy đuợc uy lực ra ngoà i sự tiên liệu của đối phương.
Nghê thị huynh đệ vừa ngó thấy hai đứa nhá» song sinh trong tay Phúc Khang An mà tÆ° chất căn cÆ¡ của chúng Ä‘á»u và o hà ng thượng bảo nên trong lòng rạo rá»±c, ná»—i hoan há»· không bút nà o tả xiết.
Phúc Khang An cÆ°á»i hì hì khẽ nói :
- Các ngÆ°Æ¡i coi hai vị sÆ° phụ kia là huynh đệ song sinh. TÆ°á»›ng mạo hai vị có giống nhau không ? Ãồng thá»i các ngÆ°Æ¡i thỠđóan xem vị nà o là ca ca ?
Nguyên Phúc Khang An Ä‘oạt được hai con vá», trong lòng khoan khoái vô cùng. Hắn thấy Nghê thị huynh đệ hình thù quái dị, liá»n sai ngÆ°á»i Ä‘em hai đứa nhá» và đại sảnh chÆ¡i .
Hai đứa nhá» nhìn Nghê thị huynh đệ. Chúng là huynh đệ song sinh nên cảm giác tÆ°Æ¡ng thông có thể phân biệt dá»… dà ng ai là anh ai là em, nhÆ°ng Nghê thị huynh đệ cÅ©ng sinh ra má»™t lúc, thân thể liá»n nhau sau má»›i tách ra nên hai đứa nhá» cÅ©ng không sao phân biệt Ä‘uợc.
Quần hùng hết nhìn Nghê thị huynh đệ lại ngó hai đứa nhá», không ngá»›t thì thầm bà n tán.
Ãá»™t nhiên Nghê thị huynh đệ đồng quát lên má»™t tiếng :
- Ãá»™ng thủ !
Rồi chia ra bên tả hữu chạy tới trước mặt Phúc Khang An.
Phúc Khang An giáºt mình kinh hãi, chÆ°a kịp nghÄ© tá»›i chuyện né tránh thì hai vệ sÄ© đứng bên đã nhảy xổ và o nghÃnh địch.
NgỠđâu thân pháp Nghê thị huynh đệ cá»±c kỳ quái dị. Chúng chạy tá»›i giữa Ä‘Æ°á»ng thì Nghê Bất Ãại Ä‘ang ở mé tả chuyển qua mé hữu, Nghê Bất Tiểu ở mé hữu lại chuyển qua mé tả, bá» hai tên vệ sÄ© lại phÃa sau.
Hai gã táºp kÃch Phúc Khang An chỉ là hÆ° chiêu. Má»™t ngÆ°á»i vung chân trái má»™t ngÆ°á»i vung chân phải, hai chân Ä‘á»u đá tá»›i đến "binh" má»™t tiếng trúng và o cái ghế ngồi của Phúc Khang An. Cái ghế đổ ngá»a ra, ngÆ°á»i Phúc Khang An té xuống. Bá»n vệ sÄ© kinh hãi la rầm lên. NgÆ°á»i thì chạy ra ngăn chặn phÃa trÆ°á»›c, kẻ thì đỡ Phúc Khang An dáºy.
Nghê thị huynh đệ cắp hai đứa nhỠdưới nách xoay mmh chạy ra.
Giữa lúc quần hùng trong sảnh rối loạn, bá»—ng nghe những tiếng binh binh, tiếng la oai oái. Bốn tên vệ sÄ© chặn Ä‘Æ°á»ng bị Nghê thị huynh đệ đá lăn Ä‘i.
Nghê thị huynh đệ cắp hai đứa nhá» toan chạy ra khá»i sảnh Ä‘Æ°á»ng, bá»—ng bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, hai ngÆ°á»i vá»t tá»›i vung tay đánh và o sau lÆ°ng Nghê thị huynh đệ.
Hai ngÆ°á»i nà y ra chiêu chiá»u hÆ°á»›ng khác nhau. Hải Lan Báºt chụp sau gáy Nghê Bất Tiểu vừa mau vừa chuẩn Ä‘Ãch. Thang Bái lại phóng chưởng đánh và o sau lÆ°ng Nghê Bất Ãại. Hai chiêu cÆ°Æ¡ng nhu khác nhau nhÆ°ng Ä‘á»u là những chiêu số cá»±c kỳ lợi hại khiến địch nhân chẳng thê không tá»± cứu.
Nghê thị huynh đệ nghe phong thanh sau lưng rất cấp bách, vội xoay chưởng đón đỡ.
|
16-06-2008, 01:57 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 70 Văn Túy Ông Sợ Quá»· Chết NgÆ°á»i
Quần hà o còn Ä‘ang kinh ngạc thì Túy Bát Tiên chưởng môn là Văn Túy Ông từ nãy tá»›i giá» vẫn ngồi trên ghế thái sÆ°, nhảy vá»t ra la hoảng :
- Hắc Vô ThÆ°á»ng ! Bạch Vô ThÆ°á»ng !
Hai quái nhân cao gầy tiếp chưởng cùng hai lão Hải, Thang mắt sáng nhÆ° Ä‘iện nhìn và o mặt Văn Túy Ông. Quái nhân mé tả lạnh lùng há»i :
- NgÆ°Æ¡i là m ác đã nhiá»u, bữa nay còn muốn trốn thoát Æ° ?
Ãá»™t nhiên hai quái nhân nhả chưởng lá»±c ra, hai lão Hải, Thang lùi lại má»™t bÆ°á»›c. Khi hai lão xoay chưởng phản kÃch thì hai quái nhân đã cÆ°á»›p được Nghê thi huynh đệ.
Quái nhân mé hữu nói :
- Hai ngÆ°á»i nà y vá»›i hai anh em ta chẳng có thân hữu gì, song cÅ©ng là huynh đệ song sinh nên cứu mạng cho chúng!
Quái nhân mé tả chắp tay xoay một vòng dõng dạc nói :
- Anh em ThÆ°á»ng Hắc Chà và ThÆ°á»ng Bạch Chà ở Hồng Hoa há»™i xin chà o các vị anh hùng thiên hạ.
Hải lan Báºt và Thang Bái nghe tiếng ThÆ°á»ng Hắc Chà và ThÆ°á»ng Bạch Chà bất đồ "ủa" lên má»™t tiếng, dừng bÆ°á»›c lại.
ThÆ°á»ng thị huynh đệ gáºt đầu chà o rồi cắp Nghê thị huynh đệ nhảy lên mái nhÃ
Bá»—ng nghe những tiếng rú "ối, ái" vang lên ở dá»c Ä‘Æ°á»ng má»—i lúc má»™t xa rồi không thấy gì nữa. Ãó là những vệ sÄ© canh gác trên nóc nhà bị ThÆ°á»ng thị huynh đệ đánh Ä‘uổi hoặc hất xuống.
Hải Lan Báºt và Thang Bái cảm thấy bà n tay tê chồn, giÆ¡ lên nhìn lại không nhịn được "ối" lên má»™t tiếng.
Nguyên hai lão thấy bà n tay mình biến thà nh tÃm Ä‘en, sá»±c nghÄ© tá»›i Hắc Sa chưởng khét tiếng thiên hạ của Tây Xuyên Song Hiệp Hắc Vô ThÆ°á»ng và Bạch Vô ThÆ°á»ng, bữa nay hai lão má»›i được gặp và nhân ra hai nhân váºt kia không phải tầm thưòng.
Phúc Khang An mở cuá»™c đại há»™i chưởng môn nà y vá»›i dụng ý để đối phó lại quần hùng ở Hồng Hoa há»™i, không ngá» dÆ°á»›i bao nhiêu con mắt thao láo, ThÆ°á»ng thị huynh đệ chợt đến chợt Ä‘i nhÆ° và o chá»— không ngÆ°á»i, trong lòng hắn tức giáºn vô cùng. Hắn sa sầm nét mặt, chẳng nói nữa lá»i.
Phúc Khang An lại nhìn và o mấy cá»— ghế Thái sÆ° thấy : Ãại Trà Thiá»n sÆ° chùa Thiếu lâm cặp lông mà y rủ thấp, sắc mặt vẫn Ä‘iá»m nhiên. Vô Thanh TỠở phái Võ ÃÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ hoang mang ra chiá»u sợ sệt. Văn Túy Ông đứng sững không nhúc nhÃch, hai mắt trợn lên nhìn ra phÃa trÆ°á»›c. ThÆ°á»ng thị huynh đệ Ä‘i đã xa rồi mà dÆ°á»ng nhÆ° lão vẫn chÆ°a hết kinh hãi.
Hồ Phỉ đã nhìn rõ mà n kịch nà y, lại nghe ba chữ Hồng Hoa há»™i, trống ngá»±c chà ng Ä‘áºp thình thình. Chà ng thấy ThÆ°á»ng thị huynh đệ muốn đến là đến, muốn Ä‘i là đi, coi anh hùng thiên hạ không và o đâu, tâm thần chà ng nhÆ° say sÆ°a ngây ngất, miệng lẩm bẩm :
- Có thế má»›i là báºc hà o kiệt.
Tang Phi Hồng vẫn đứng má»™t bên coi náo nhiệt. Cô thấy Văn Túy ông nói mấy câu khiến toà n thể há»™i trÆ°á»ng ngÆ¡ ngác, cô còn nhá» tuổi lại hiếu sá»±, liá»n vÆ°Æ¡n tay khẽ đẩy lão má»™t cái, cÆ°á»i nói :
- Ngồi xuống Ä‘i ! Ãôi Vô ThÆ°á»ng Quỉ Ä‘i rồi.
Không ngá» cô đẩy má»™t cái, Văn Túy Ông đã ngã quay ra không dáºy được nữa. Cô giáºt mình kinh hãi cúi đầu xuống ngó thấy mặt lão xanh xám, thì ra lão sợ vỡ máºt chết từ lâu rồi. Cô la hoảng :
- Chết rồi ! Chết rồi ! Lão sợ đến chết rồi.
Quần hùng trong đại sảnh nhốn nháo má»™t hồi. Lúc trÆ°á»›c Văn Túy Ông ngồi trên ghế Thái sÆ° rót ruợu uống khá» khà , chẳng coi ai và o đâu tá»±a hồ mình là báºc nhất thiên hạ, chẳng ngá» ThÆ°á»ng thị huynh đệ vừa tá»›i không cần Ä‘á»™ng thủ vá»›i lão mà lão đã sợ chết cứng.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng thở dà i nói :
- Chết là đáng kiếp !
Hồ Phỉ há»i :
- Quách tiá»n bối ! Ngà y thÆ°á»ng Văn Túy Ông phẩm hạnh không tốt Æ° ?
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng lắc đầu đáp :
- Há phải chỉ không tốt mà thôi,lão còn gian dâm cÆ°á»›p bóc chẳng từ Ä‘iá»u gì . Ãáng lẽ lão phu không muốn nói xấu ngÆ°á»i chết, nhÆ°ng sá»± thá»±c bà y ra đó, lão phu tiên liệu lão chẳng được chết yên là nh. Có Ä‘iá»u vì lão sợ Vô ThÆ°á»ng quá»· mà uổng mạng là má»™t Ä‘iá»u không ai nghÄ© tá»›i ! Ha ha !
Má»™t ngÆ°á»i khác xen và o :
- Chắc là ThÆ°á»ng thị huynh đệ kiếm hắn đã lâu rồi, bữa nay oan gia chạm trán trên quãng Ä‘Æ°á»ng hẹp.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng đáp :
- TrÆ°á»›c kia lão Văn tất đã bị ThÆ°á»ng thị huynh đệ tóm được, không chừng lão còn phát Ä‘iá»u trá»ng thệ gì đó.
NgÆ°á»i kia lắc đầu nói :
- Tự mình là m nên tội nghiệt thì không thể sống đuợc.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng đáp :
- Cái đó kêu bằng : Thi phi chỉ tại mình lắm miệng, phiá»n não Ä‘á»u do chuyện bất ngá». Nếu lão tá»± biết mình má»™t chút, không ham chén Ngá»c Long, ẩn trong đám đông thì Tây Xuyên Song hiệp cÅ©ng không ngó thấy được.
Mấy ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, bá»—ng thấy má»™t lão già từ trong đám đông chạy ra. Sau lÆ°ng cà i cây tẩu thuốc bbà o Ä‘en nhánh. Lão đến bên thi thể Văn Túy Ông vừa khóc vừa nói :
- Văn nhị đệ ! Không ngá» bữa nay nhị đệ lại chết vá» tay phÆ°á»ng chuá»™t nhắt
Hồ Phỉ nghe lão thóa mạ Tây Xuyên song hiệp là phÆ°á»ng chuá»™t nhắt, trong lòng tức giáºn khẽ há»i :
- Quách tiá»n bối ! Lão nà y là ai váºy ?
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng đáp :
- Ãây là Thượng Quan Thiết Sinh, chưởng môn Huyá»n Chỉ môn ở phủ Khai Phong. Lão tá»± phong cho mình ngoại hiệu là Yên Hà tản nhân. Lão cùng Văn Túy ông hợp xÆ°ng là Yên Tỉnh nhị tiên.
Hồ Phỉ thấy Thượng Quan Thiết Sinh mặc áo đầy dầu mỡ bóng loáng mà cây dá»c tẩu cà i sau lÆ°ng cÅ©ng có vẻ đặc biệt. Cái bầu để nhét thuốc lá»›n bằng nắm tay, chắc là lão nghiện nặng. Chà ng dặng hắng nói :
- Lão Yên quỷ nà y mà lại tự xưng là tiên được ư ?
Thượng Quan Thiết Sinh ôm thi thể Văn Túy ông khóc mấy tiếng rồi đứng dáºy qụắc mắt nhìn Tang Phi Hồng há»i :
- Ngươi là m gì mà đẩy chết Văn nhị đệ của ta ?
Tang Phi Hồng ngạc nhiên đáp :
- Hiển nhiên lão sợ qụá mà chết, sao lại bảo do ta đẩy ?
Thượng Quan Thiết Sinh nói :
- Ha hà ! Má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang mạnh khá»e nhÆ° thÆ°á»ng sao lại sợ mà chết được ? Nhất định ngÆ°Æ¡i đã ngấm ngầm hạ Ä‘á»™c thủ sát hại Văn nhị đệ.
Nguyên lão e vụ Văn Túy Ông sợ quá chết ngÆ°á»i đồn đại ra ngoà i giang hồ thì mất hết thanh danh, từ nay phái Túy Bát Tiên không ngóc đầu lên được nữa, nên lão gán cho Tang Phi Hồng đã ngấm ngầm hạ Ä‘á»™c thủ.
Nên biết những nhân váºt võ lâm bị ngÆ°á»i sát hại là chuyện thÆ°á»ng, không tổn hại đến thanh danh.
Táng Phi Hồng còn nhá» tuổi, không hiểu dụng ý của Thượng Quan Thiết Sinh, cô tức giáºn cãi :
- Giữa ta vá»›i lão vốn không quen biết, khi nà o ta lại sát hại lão ? Ở đây có cả hà ng trăm hà ng ngà n con mắt Ä‘á»u thấy rõ vì lão sợ quá mà chết. Ta nghe lão la hoảng "Hắc Vô ThÆ°á»ng, Bạch Vô Thuá»ng" rồi chết mà .
Tiếng thét của cô lanh lảnh là m chấn Ä‘á»™ng mà ng tai cá»±c kỳ cổ quái, khiến quần hà o phá lên cÆ°á»i.
Cáp XÃch đại sÆ° ngÆ°á»i Mông Cổ từ nãy tá»›i giá» cứ ngồi ngẩn ngÆ°á»i trên ghế Thái sÆ° bây giở bá»—ng xen và o :
- Cô nà y không hạ Ä‘á»™c thủ. ChÃnh mắt lão phu cÅ©ng thấy rõ là hai tên ác quá»· vừa tá»›i là m cho Văn lão gia sợ quá mà chết. Lão phu cÅ©ng nghe tiếng Văn lão gia hô "Hắc Vô ThÆ°á»ng, Bạch Vô Thưòng" thanh âm rất cổ quái. Quần hà o trong sảnh Ä‘Æ°á»ng lại nổi lên cÆ°á»i rá»™.
Cáp XÃch đại sÆ° không hiểu má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i gì liá»n lá»›n tiếng há»i :
- Chẳng lẽ lão phu nói lá»™n ? Hai tên Vô ThÆ°á»ng gì đó mặt mÅ©i hung ác xấu xa, hình thù quái dị là m cho ngÆ°á»i ta sợ chết là thÆ°á»ng. Các hạ không nên trách cô nÆ°Æ¡ng đây má»™t cách hà m hồ.
Tang Phi Hồng há»i theo :
- Lão nghe thấy chÆ°a ? Ãại sÆ° đây cÅ©ng công nháºn là lão Văn sợ quá mà chết, chứ có liên quan gì đến ta ?
Thượng Quan Thiết Sinh rút cây dá»c tẩu sau lÆ°ng ra, nhét đầy thuốc và o, quẹt lá»a lên hút hai hÆ¡i nhả khói trắng và o mặt Tang Phi Hồng quát há»i :
- Con tiện tỳ nà y ! Hiển nhiên ngÆ°Æ¡i là hung thủ giết ngÆ°á»i, sao còn chối cãi ?
Tang Phi Hồng thấy khói trắng phu tá»›i, vá»™i né tránh nhÆ°ng không kịp, mÅ©i hÃt phải liá»n thấy đầu óc hÆ¡i choáng váng, lại nghe lão thóa mạ mình là con tiện tỳ, không nhẫn nại được mắng lại :
- Lão quỷ hồ đồ kia ! Chẳng lẽ ta sợ ngươi ư ? Ngươi bảo ta giết hắn, thì ta giết cả ngươi nữa đã sao ?
Tay trái cô đánh rứ ra một chưởng, chân phải đá và o sau lưng lão.
Cáp XÃch đại sÆ° lá»›n tiếng la :
- Lão kia ! Ãừng đổ oan cho nguá»i ngay. Văn lão gia hiển nhiên bị hai tên ác quá»· nà y là m cho sợ quá mà chết !
Hồ Phỉ thấy nhà sÆ° tuy ngá»› ngẩn nhÆ°ng tÃnh tình ngay thẳng, có Ä‘iá»u lão mở miệng là nói đến ác quá»· nghe không thuáºn tai. Chà ng tức mình muốn tìm cách khiến lão nếm mùi Ä‘au khổ má»™t chút.
Chà ng Ä‘ang trầm ngâm, bá»—ng thấy má»™t thÆ° sinh từ mé tây nhà khách sảnh chạy thẳng vá» hÆ°á»›ng Cáp XÃch hòa thượng.
Thanh niên nà y hai mÆ°Æ¡i lăm, hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi, thân hình bé nhá» gầy nhom,cách ăn mặc rất trang nhã, tay mặt phe phẩy cây quạt, đến trÆ°á»›c mặt Cáp XÃch nói :
Ãại hòa thượng ! Hòa thượng nói má»™t câu sai tráºt cần phải đổi lại !
Cáp XÃch trợn mắt lên há»i :
- Câu nà o sai tráºt ?
Thư sinh đáp :
- Hai vị đó không phải là ác quá»· mà là Tây Xuyên Song hiệp, ThÆ°á»ng thị huynh đệ rất nổi danh. TÆ°á»›ng mạo hai vị tuy khác thÆ°á»ng, nhÆ°ng võ công cao cÆ°á»ng, chuyên là m Ä‘iá»u nghÄ©a hiệp nên được ngÆ°á»i giang hồ kÃnh ngưỡng.
Gã nói mấy câu nà y rất vừa lòng Hồ Phỉ. Chà ng nghĩ thầm :
- Chà ng thÆ° smh kia biêt nói mấy câu nà y thì nhân phẩm không phải tầm thÆ°á»ng. Ta phải giao kết vá»›i y má»›i được.
Lại nghe Cáp XÃch há»i :
- Vấn lão gia đã kêu chúng bằng Hắc Vô ThÆ°á»ng, Bạch Vô ThÆ°á»ng kia mà ? Hắc Vô Thuá»ng và Bạch Vô ThuÆ¡nừg không phải là ác quá»· Æ° ?
Thư sinh đáp :
- Hai vị đó há» ThÆ°á»ng. Còn tên má»™t vị có chữ Hắc, má»™t vị có chữ Bạch. Vì thế mà các báºc tiá»n bối gá»i đùa là Hắc Vô ThuÆ¡nừg, Bạch Vô ThÆ°á»ng. Cái ngoại hiệu đó nếu chẳng phải là báºc tiá»n bối nổi danh thì không thể tùy tiện xÆ°ng hô được.
Má»™t ngÆ°á»i trợn mắt la rùm, má»™t ngÆ°á»i dùng lá»i văn nhã giải thÃch. Bên kia Thượng Quan Thiết Sinh và Tang Phi Hồng tái diá»…n cuá»™c Ä‘á»™ng thủ.
Ãừng tưởng Tang Phi Hồng vừa rồi bị Nghê thị huynh đệ bức bách chỉ có đón đỡ né tránh không phản kÃch được mà coi thÆ°á»ng. Thá»±c ra võ công của hai ngÆ°á»i Song Tá» Môn liên thủ thi triển rất quái dị. Bây giá» cô trao đổi chiêu số vá»›i Thượng Quan Thiết Sinh chẳng kém thế chút nà o.
Thượng Quan Thiết Sinh coi bá» ngoà i tá»±a hồ tay không, nhÆ°ng thá»±c ra trong tay lão cầm cây dá»c tẩu bằng thép đúc chuyên để Ä‘iểm huyệt.
Huyá»n Chi môn sở trÆ°á»ng vỠđánh và o 36 đại huyệt, nhÆ°ng thân pháp của Tang Phi Hồng linh hoạt, thủy chung Thượng Quan Thiết Sinh không Ä‘iểm trúng được., Mấy lần lão còn suýt bị cô đá trúng.
Lại nghe lão hút sòng sá»c thả khói mù ra. Thuốc bà o hút mà u Ä‘en biến thà nh mà u Ä‘á» nóng bá»ng. Cây dá»c tâủ biến thà nh má»™t thứ khà giá»›i lợi hại phi thÆ°á»ng, má»›i đánh tá»›i bên ngÆ°á»i cô, chÆ°a chạm và o mình đã thấy nóng bá»ng.
Vạt áo gấu quần cô đã bị cháy rồi. Trong lòng hoang mang, cô suýt gặp hiểm chiêu thì Ä‘á»™t nhiên Thượng Quan Thiết Sinh phun khói trắng và o mặt. NgÆ°á»i cô lảo đảo rồi ngã lăn ra.
Nguyên thứ thuốc của Thượng Quan Thiết Sinh trong có hòa thuốc mê rất mãnh liệt. Má»™t là lão hút quen rồi, hai là trong mÅ©i đã có thuốc giải, nên không sao. Còn Tang Phi Hồng ngá»i phải là đầu nhức mắt hoa, trá»i xoay đất chuyển, chân đứng không vững.
Gã thÆ° sinh đối thoại vá»›i Cáp XÃch hòa thượng chẳng lý gì đến chuyện đánh nhau bên cạnh, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhlên gã ngá»i thấy mùi khác lạ biết là má»™t thứ mê hÆ°Æ¡ng của phe Hắc đạo. Bất giác gã nổi giáºn, liếc mắt nhìn thấy Thượng Quan Thiết Sinh dùng cây dá»c tẩu Ä‘á» hồng để Ä‘iểm huyệt và o gối Tang Phi Hồng.
Xèo một tiếng ! Khói đen bốc lên mùi khét lẹt. Quần của cô đã bị cháy thủng một lỗ.
Tang Phi Hồng bị thương rú lên một tiếng. Thượng Quan Thiết Sinh lại toan đánh xuống lưng cô một đòn nữa.
ThÆ° sinh tức giáºn quát :
- Dừng tay !
Thượng Quan Thiết Sinh sá»ng sốt. ThÆ° sinh vừa cong lÆ°ng má»™t cái đã lá»™t được đôi già y của Cáp XÃch hòa thượng xoay lại kẹp lấy cây dá»c tẩu Ä‘á» hồng của Thượng Quan Thiết Sinh.
Mấy cỠđộng nà y của thư sinh nhanh như điện chớp.
Cáp XÃch hòa thượng la hoảng :
- Ngươi...ngươi tụt già y ta là m chi ?
ThÆ° sinh đã dùng đế già y cặp được cái dá»c tẩu bằng sắt Ä‘á» hồng. Gã xoay mình lại phÃa sau Thượng Quan Thiết Sinh. Tiếp theo mấy tiếng xèo xèo, tay áo Thượng Quan Thiết Sinh đã bị cháy. Tay mặt hắn bị Ä‘au vá»™i rút vá».
ThÆ° sinh liệng cả đôi già y và dá»c tẩu ra ngoà i, nhảy xổ lại ngó Tang Phi Hồng thấy cô hai mắt nhắm nghiá»n, hôn mê bất tỉnh.
Hai tiếng chát chát vang lên. Ãôi già y của Cáp XÃch rá»›t xuống bà n tiệc.
NÆ°á»›c canh bắn tung tóe. Dá»c tẩu bay vá» phÃa Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng, kình lá»±c vẫn còn cấp bách.
Quách Ngá»c ÃÆ°á»ng rú lên má»™t tiếng :
- Ui chao !
Lão né tránh nhÆ°ng không kịp. Cái dá»c tẩu nóng bóng sắp Ä‘áºp và o mặt lão thì Hồ Phỉ cầm đôi Ä‘Å©a váºn kình lá»±c và o kẹp lấy .
Những diá»…n biến cao thâm khôn lÆ°á»ng khiến quần hà o trong nhà đại sảnh Ä‘á»u ngÆ¡ ngác rồi lá»›n tiếng hoan hô.
ThÆ° sinh nhìn Hồ Phỉ gáºt đầu mÄ©m cÆ°á»i để tạ Æ¡n chà ng đã giúp mình tránh khá»i việc vô ý đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i.
Gã quay lai chau mà y ngó Tang Phi Hồng không biết giải cứu bằng cách nà o, liá»n nhìn Thượng Quan Thiết Sinh quát :
Nơi đây quần hà o tỷ thà võ nghế sao lão lại dùng thuốc mê ? Mau lấy thuốc giải ra.
Thượng Quan Thiết Sinh vừa bị thÆ° sinh Ä‘oạt dá»c tẩu, biết thủ pháp gã cá»±c kỳ mẫn tiệp, không dám mạo hiểm Ä‘á»™ng thủ, cất giá»ng âm trầm há»i :
- Ai dùng thuốc mê ? Con nha đầu nà y định lực kém quá, xoay chuyển mấy vòng rồi ngất xỉu còn trách ta sao được ?
Má»i ngÆ°á»i bà ng quan không rõ chân tÆ°á»›ng, nên chẳng biết ai phải ai trái.
Bỗng thấy một phụ nhân đứng tuổi lưng còng từ mé Tây tiến ra, tay mụ cầm một chung rượu hớp một hớp rồi phun và o mặt Tang Phi Hồng.
ThÆ° sinh há»i :
- Ủa ! Ãây là thuốc giải Æ° ?
Phụ nhân không đáp, lại phun ruợu, mụ phun đến lần thứ ba Tang Phi Hồng dần dần hồi tỉnh. Trong lúc bâng khuâng cô chưa hiểu ra sao.
Thượng Quan Thiết Sinh há»i :
- Ha ha ! Con nha đầu chẳng đã tỉnh lại rồi Æ° ? Sao ngÆ°Æ¡i dám nói nhăng nói cà n là ta dùng thuốc mê ? Ở trong phủ Phúc đại soái nghiêm trang, ngÆ°Æ¡i phải ăn nói cho cẩn tháºn.
Thư sinh xoay tay lại đánh hắn một cái rồi quát mắng :
- Hãy đánh tên gian đổ nà y một phát đã.
Thượng Quan Thiết Sinh cúi đầu xuống, phát chưởng đánh không trúng.
Thư sinh ra tay đánh rất mau lẹ mà Yên Hà Tán Nhân né tránh cũng rất linh động.
Tang Phi Hồng Ä‘Æ°a tay lên dụi mắt, cô tỉnh ngá»™ ngay láºp tức nhảy xổ tá»›i vung tay trái dánh và o ngá»±c Thượng Quan Thiết Sinh, miệng quát mắng :
- Ngươi đã dùng độc yên phun và o mặt ta.
Thượng Quan Thiết Sinh nghiêng mình né tránh, trợn mắt nhìn phụ nhân trung niên, hắn vừa kình hãi vừa tức giáºn há»i :
- Sao mụ nà y giải được thuốc mê Ä‘á»™c môn của ta. Giữa ta vá»›i mụ vốn không thù oán, sao mụ lại can thiệp và o việc của ngÆ°á»i ta ?
Tang Phi Hồng nhìn thÆ° sinh gáºt đầu nói :
- Ãa tạ tÆ°á»›ng công đã ra tay viện trợ.
Thư sinh trỠvà o phụ nhân nói :
- ChÃnh nữ hiệp đây đã cứu tỉnh cô.
Phụ nhân lạnh lùng nói :
- Không phải ta cứu cô đâu.
Mụ xoay tay đón lấy đôi đũa trong tay Hồ Phỉ còn kẹp ống thuốc bằng thép trao và o tay Thượng Quan Thiết Sinh, cất tiếng ấm ớ nói :
- Lần nà y thì giữ cho chắc.
Thế là gã thÆ° sinh, Tang Phi Hồng, Thượng Quan Thiết Sinh Ä‘á»u hồ đồ chẳng hiểu phụ nhân đứng vá» phe nà o. Mụ đã cứu tỉnh Tang Phi Hồng, lại giao trả dá»c tẩu lại cho Thượng Quan Thiết Sinh. Chẳng lẽ mụ là hảo nhân ba phải chỉ biết là m việc tá» tế mà không phân biệt phải trái ?
Má»i ngÆ°á»i thấy mụ mái tóc hoa râm, da mặt và ng ủng, thể chất suy nhược không ra vẻ con nglrá»i biết võ công, mụ xoay mình vá» chá»— ngồi khẽ nói chuyện vá»›i Hồ Phỉ. Phụ nhân nà y chÃnh là Trình Linh Tố đã cải trang.
Nên biết nếu không phải là cao đồ của Ãá»™c Thủ Dược VÆ°Æ¡ng thì chẳng thể giải được thuốc mê Ä‘á»™c môn của Thượng Quan Thiết Sinh trong khoảng khắc.
Cáp XÃch lại la lên :
- Trả lại giầy ta ! Trả lại giầy ta !
NhÆ°ng má»i ngÆ°á»i trong lòng Ä‘á»u có ý nghÄ© riêng, chẳng ai lý gì đến lão.
Cáp XÃch tức quá Ä‘Æ°a tay ra nắm lấy sau lÆ°ng thÆ° sinh quát há»i :
- Ngươi có trả giầy ta không ?
ThÆ° sinh xoay mình né tránh, cÆ°á»i đáp :
- Ãại hòa thượng ! Giâỳ của đại hòa thượng cháy mất rồi!
Cáp XÃch chân không rất ngượng ngùng chạy lại bà n tiệc thì thấy đôi giầy đã Æ°á»›t đẫm, cả trong lẫn ngoà i Ä‘á»u dÆ¡ dáy, nhÆ°ng biết là m sao, không Ä‘i già y cÅ©ng không xong. Lão miá»…n cưỡng xá» giầy và o chân rồi quay lại định ăn thua vá»›i gã thÆ° sinh, thì đã không thấy bóng gã đâu nữa, chỉ thấy Thượng Quan Thiết Sinh và Tang Phi Hồng.
Lão chạy quanh mấy vòng không tìm thấy thư sinh đâu đà nh quay vỠchỗ ngồi ghế Thái sư, miệng lẩm nhẩm thóa mạ :
- Quân chó đẻ ! Bữa nay tháºt là xui quá. Ãã gặp má»™t cặp Vô ThÆ°á»ng quá»· lại chạm trán Tú tà i ma.
Lão chá»i bá»›i không ngá»›t má»™t hồi thấy Thượng Quan Thiết Sinh và Tang Phi Hồng cà ng đánh cà ng hăng, khó phân thắng bại trong chốc lát. Lão muốn im tiếng, nhÆ°ng cảm thấy đôi già y dÆ°á»›i chân dầu mỡ rất khó chịu không nhịn được, lại ngoác miệng ra thóa mạ.
Ãá»™t nhiên lão nghe quần hà o nổi lên trà ng cÆ°á»i hô hố Ä‘Æ°a mắt nhìn, không hiểu há» cÆ°á»i gì. Lão lại thấy mục quang quần hà o ngó và o lão chằm chặp, lão liá»n sá» mặt mÅ©i rồi cúi xuống y phục thì thấy ngoà i đôi già y dÆ¡ dáy, không còn chá»— nao khác lạ. Lão tức giáºn qụát há»i :
- CÆ°á»i gì váºy ? Có gì đáng cÆ°á»i đâu ?
Quần hà o cà ng cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n.
Cáp XÃch bụng bảo dạ :
- Gỉoi lắm ! LÅ© con rùa ! Các ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i thì mặc thây các ngÆ°Æ¡i, lão gia không thèm lý đến nữa.
Lão ngồi ngay ngắn trên ghế cho là má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i má»™t lúc rồi thôi, vì mình chẳng có gì đáng cÆ°á»i. Không ngá» tiếng cÆ°á»i trong đại sảnh cà ng má»—i lúc má»™t vang dá»™i. Cả Tang Phi Hồng Ä‘ang chiến đấu ác liệt thỉnh thoảng cÅ©ng quay đầu lại toét miệng ra cÆ°á»i.
Cáp XÃch trợn mắt há miệng, lòng dạ rối bá»i chẳng hiểu má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i gì ? Lão nhìn ngnag nhìn ngá»a rồi quay lại hầm hè.
Tang Phi Hồng không nhịn được cÆ°á»i sằng sặc và la lá»›n :
- Ãại hòa thượng ! Ãại hòa thượng !
Cáp XÃch nhảy xuống dá»i khá»i ghế rồi quay lại nhìn thì thấy thÆ° sinh Ä‘ang ngồi chá»…m chệ ngay sau lÆ°ng.
Nguyên gã ngổi trên lÆ°ng ghế của Cáp XÃch lẳng lặng là m trò ba bị chÃn quai. Cáp XÃch nổi giáºn đùng đùng la lá»›n :
- Quá»· tú tà i ! NgÆ°Æ¡i là m trò khỉ gì váºy ?
ThÆ° sinh trá» tám cái chén trong bá»c, ý nói :
- Ta muốn lấy cái chén ngá»c trong kia !
Cáp XÃch há»i :
- NgÆ°Æ¡i định tranh Ä‘oạt ngá»c bôi Æ° ?
ThÆ° sinh gáºt đầu.
Cáp XÃch há»i :
- Ãây còn ghế bá» trống sao ngÆ°Æ¡i không ngồi ?
ThÆ° sinh trá» quần hà o trong sảnh Ä‘Æ°á»ng giÆ¡ tay trái lên. Tay mặt nắm thà nh quyá»n đấm và o đầu mình rồi so vai rụt cổ ra chiá»u khiếp sợ.
Quần hà o lại phá lên cÆ°á»i.
Cáp XÃch há»i :
- NgÆ°Æ¡i sợ ngÆ°á»i ta đánh không dám ngồi ? Váºy sao ngÆ°Æ¡i ngồi trên ghế của ta ?
Thư sinh vung chân đá không gian, lại phóng chưởng đánh rứ rồi trụt xuống ngồi và o ghế. ý tứ của gã hiển nhiên là muốn đá lão đi để chiếm cái ghế nà y.
Gã tụt ngồi xuống ghế. Tiếng cÆ°á»i cà ng vang dá»™i tưởng nhÆ° vỡ sảnh Ä‘Æ°á»ng
Phúc Khang An, An đỠđốc thấy tá»· võ trÆ°á»ng biến thà nh má»™t nÆ¡i diá»…n trò, mất hết vẻ nghiêm trang, trong lòng Ä‘á»u rất khó chịu, nhÆ°ng lại thấy gã thÆ° sinh Ä‘iêu ngoa cổ qụái, mà Cáp XÃch lại ngây ngô thà nh thá»±c diá»…n thà nh hý kịch, cÅ©ng không nhịn được phải mỉm cÆ°á»i.
Lúc nà y hai đứa nhá» song sinh đã được VÆ°Æ¡ng kiếm Anh và VÆ°Æ¡ng Kiếm Kiệt Ä‘Æ°a và o háºu viện, không thì chắc chúng thÃch đến vá»— tay nổi lên trà ng cÆ°á»i ha hả.
Trình Linh Tố nhìn Hồ Phỉ khẽ nói :
- Gã kia khinh công tuyệt diệu !
Hồ Phỉ đáp :
- Ãúng thế ! Thân pháp gã đặc biệt tinh diệu, suốt Ä‘á»i ta chÆ°a từng thấy ai được nhÆ° thế !
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âëàãàëèùå, âèðòóàëüíûå, àíãëî, áþäæåòèðîâàíèå, çíàìåíèòîñòåé, çíàìåíèòîñòè, çîîôèëû, ëåíêîì, êíèãà, êíèæíûé, èíòåðüåðà, îäíîêëàñíèêè, îáúÿâëåíèé, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ïîäàðîê, ìîíèòîð, ïîòòåð, ìóëüòèêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñèñüêè, ñòàâêà, õèëòîí, ôèíàì, òèïîãðàôèÿ, phi ho ngoai truyen 4vn, æàëþçè, ðàñêðàñêè, øêîëüíèöû, ÷àñîâîé |
| |