17-09-2008, 08:51 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 65
Äến Ä‘Ãch
Tráºn đấu bước và o hồi kết. Hà ng trăm tên cướp biển tấn công tà u Slúp chỉ còn chưa đấy chục tên sống sót và phần lá»›n Ä‘á»u bị thương, chúng kết thúc bằng việc giết lẫn nhau và biển hoà n tất nốt công việc cá»§a nó.
- Giương tất cả buồm lên, - Kernoch hô to - hướng mÅ©i tà u vá» phÃa bắc.
Cánh buồm ngoan ngoãn hứng gió rồi lao Ä‘i theo hướng đã định. Và i ngưá»i còn sống lá»nh bá»nh trên mặt biển, bám và o những mảnh vụn cá»§a thuyá»n Mã Lai. Và i kẻ khác đánh lẫn nhau mà không còn sức để bÆ¡i đến thanh gá»— dà i, những kẻ khác nữa thì biến mất do cá máºp kéo xuống đáy biển sâu. Äoà n ngưá»i cá»§a René chỉ còn cách bá» há» phải đến khoảng hÆ¡n hai trăm dặm nữa.
Kernoch đã có má»™t ngà y vẻ vang. Nhá» sáng tạo cá»§a ông ta mà chiếc thuyá»n Mã Lai đã bị hạ, toà n bá»™ quân cướp trên tà u bị rá»›t xuống biển. Ai mà biết được nếu hÆ¡n sau mươi tên đó có thể lên tà u thì chiếc tà u Slúp cá»§a René sẽ ra sao.
René đến cạnh hai cô gái Ä‘ang ngồi trên chiếc cầu thang nhá» dẫn lên khoang thượng. Tóc bay phất phÆ¡ trong gió, chiếc áo sÆ¡ mi rách bươm bởi những đưá»ng dao, tay cầm cây giáo đẫm máu, nhìn anh đẹp như tráng sÄ© trong trưá»ng ca Homère. Vừa nhìn thấy anh, Jane sung sướng reo lên, tiếng kêu ấy pha lẫn cả lòng ngưỡng má»™ nữa. Cô giang tay vá» phÃa anh nói:
- Lần thứ hai, anh lại là ngưá»i cứu chúng tôi!
René cầm tay cô và đưa lên môi. Hélène ngước mắt nhìn anh bà y tỠlòng biết ơn vì đã bảo vệ em mình.
- Lòng biết Æ¡n cá»§a tôi - Hélène nói - vá»›i anh, tuy không vồn vã bằng tình cảm cá»§a Jane nhưng không phải thế mà không lá»›n lao, xin anh hiểu cho. Chúa đã trở thà nh ngưá»i tốt trong ná»—i Ä‘au. Ngưá»i dà nh cho chúng tôi. Ngưá»i lấy Ä‘i má»™t ngưá»i cha cá»§a chúng tôi nhưng lại cho chúng tôi má»™t ngưá»i anh, má»™t ngưá»i bảo vệ, má»™t ngưá»i bạn, tôi biết nói sao đây để bà y tá» lòng biết Æ¡n vô hạn cá»§a chúng tôi. Chúng tôi sẽ ra sao khi không có anh?
- Má»™t ngưá»i khác sẽ thay thế cho tôi - René nói - Chúa không thể không gá»i ngưá»i giúp đỡ các cô. Không có tôi, má»™t thiên thần sẽ xuống mặt đất để bảo vệ các cô.
Trong khi đó, François đã thu lượm tất cả vũ khà của René mang đến cho anh.
- Cho tất cả những thứ đó và o phòng cá»§a tôi Ä‘i François - René nói - tháºt may là lúc phải dùng đến những vÅ© khà giết ngưá»i nà y cÅ©ng đã qua.
- Thưa ngà i, - Chà ng trai Paris nói - ngà i đừng coi thưá»ng chúng thế. Hai tên khốn kia, - François chỉ và o hai tên Mã Lai đã nhảy và o phòng tấn công hai chị em Hélène - chúng cÅ©ng không phải những tên vừa đâu.
- Nhanh lên các bạn - René nói vá»›i các thá»§y thá»§ Ä‘ang lau boong - Hãy là m nhanh tay lên và đừng để sót giá»t máu nà o trên boong nà y. Thuyá»n trưởng Kernoch cho phép tôi thưởng các bạn ba chai arack uống vì sức khoẻ các quý cô đây và trả gấp đôi thù lao hôm nay. Thôi các quý cô, chúng ta hãy vá» phòng đã, để mấy ngưá»i thợ sá»a sang lại đã. Có lẽ các cô nên nán lại bên mạn hoặc và o phòng tôi cho đến khi các vị có thể vá» phòng.
- Váºy chúng ta lên khoang thượng - Hélène nói.
Cả ba cùng lên khoang thượng ngồi nghỉ, mắt hướng ra biển.
Kiệt tác cá»§a Chúa luôn an á»§i những việc là m cá»§a con ngưá»i. Cả ba Ä‘á»u bất giác nhìn lại phÃa chiến trưá»ng khuất dần.
- Khi nghÄ© lại - René nói và vá»— tay lên trán - ai mà ngỠđược chá»— ấy cách đây không lâu lại có những con ngưá»i xâu xé nhau bằng dao găm lưỡi lê, và vá»›i tên cuối cùng suýt nữa tôi mất mạng.
Hélène thở dà i lại ngồi cùng Jane và René trên một chiếc ghế.
- Cô không có bà con nà o ở Pháp? - René há»i - Váºy tôi có thể chuyển tin tức cá»§a các cô cho ai khi tôi trở vỠđó và nhá» ai bảo vệ các cô?
- Chuyện vá» gia đình tôi là má»™t câu chuyện dà i và rất buồn. Cái chết đến tháºt đột ngá»™t. Bác tôi qua Ä‘á»i sau khi chồng bà mất. Tiếp đến là ba đứa con trai, ngưá»i đầu bị xá» bắn, ngưá»i thứ hai bị xá» trảm trong hoà n cảnh cá»±c kỳ đáng sợ. Còn ngưá»i con thứ ba thì biến mất má»™t cách đầy bà hiểm khiến cha tôi mất rất nhiá»u công sức để Ä‘i tìm nhưng vẫn không thấy.
- Thế các cô chưa từng gặp chà ng trai ấy à ? - René há»i.
- Có chứ. Tôi còn hình dung ra anh ấy nữa kia, khi chúng tôi còn nhá». Anh ấy từng là m việc cho cha tôi hồi ông ấy là m thuyá»n trưởng. Äó là má»™t cáºu bé rất đáng yêu khi mặc bá»™ đồ thá»§y thá»§y tà hon con dao Ä‘eo bên cạnh và chiếc mÅ© hải quân trên đầu. Hồi ấy anh ấy chỉ mưá»i hai mưá»i ba còn tôi lên sáu hay bảy tuổi. Em gái tôi nhá» hÆ¡n nên không nhá»›. Cha tôi tháºm chà đã muốn gắn bá» hai gia đình lại hÆ¡n nữa vì chúng tôi bị mất liên lạc khá lâu. Tôi còn nhá»› hồi bé, chúng tôi không chỉ gá»i nhau là anh yêu quý, em gái yêu quý mà còn gá»i là chồng yêu quý cá»§a em, vợ yêu quý cá»§a anh nữa cÆ¡. Äó là những ký ức trẻ con xa xưa mà đáng lẽ phải quên khi mà nhá»› lại chẳng được gì. Nhưng khi được tin bất hạnh đến vá»›i anh ấy, chúng tôi tìm đủ má»i cách nhưng anh ấy vẫn bặt vô âm tÃn và cha tôi coi anh ấy như má»™t đứa con tá»™i nghiệp bị mất tÃch. Rồi đến thảm hoạ khi tướng Cadoudal, Pichegru và công tước Enghien chết, cha tôi chán cảnh nước Pháp quyết định chỉ chăm lo đến mảnh đất xa xôi táºn cùng trái đất. Tại London, chúng tôi có quen ông James Asplay, ông ấy cÅ©ng sống ở Ấn Äá»™ từ bảy, tám năm và đang đóng quân ở Calcutta. Ông ấy trở thà nh hà ng xồm cá»§a chúng tôi. Ông ấy đã nghiên cứu đạo Hindu và biết có thể thu lợi được gì. Ông ấy là tay săn giá»i. Ông ấy mÆ¡ được có má»™t xứ sở cho mình vá»›i chu vi khoảng 60 dặm. Tôi chỉ như Hamlet, Ãt tham vá»ng, xứ cá»§a tôi dù chỉ nhá» bằng cái bánh tôi cÅ©ng hạnh phúc rồi miá»…n là em tôi cÅ©ng được sung sướng.
Hélène nghiêng đầu vá» phÃa em và choà ng tay ôm lấy Jane rất dịu dà ng.
René lắng nghe lá»i kể ấy rất chăm chú, thỉnh thoảng từ lồng ngá»±c anh lại nén tiếng thở dà i như thể chÃnh anh cÅ©ng có và i ká»· niệm gắn vá»›i những ká»· niệm cá»§a các cô gái.
Rồi anh đứng dáºy Ä‘i và i vòng ngang dá»c trên khoang thượng rồi lại ngồi xuống cạnh hai cô gái lẩm bẩm hát má»™t Ä‘oạn bà i hát cá»§a Chateaubriand rất mốt và o thá»i đó:
Tôi có kỷ niệm dịu dà ng rất đỗi
Từ chốn ấu thÆ¡ sáng đẹp ngá»i ngá»i
Ôi những ngà y và ng son chị hỡi
Trên đất Pháp
Ôi đất nước tôi, là tình yêu của tôi
Mãi muôn Ä‘á»i
Má»—i ngưá»i lại chìm và o im lặng theo dòng suy tư cá»§a mình và có Chúa má»›i biết sá»± im lặng ấy sẽ kéo dà i bao lâu nếu François không đến báo bữa trưa đã sẵn sà ng. Vì trong lúc giao chiến, phòng ăn bị tổn thất khá nhiá»u nên lần nà y hỠăn trong phòng cá»§a René.
Chưa bao giá» hai tiểu thư Sainte-Hermine đặt chân và o cà n phòng nà y. Há» ngạc nhiên khi thấy dáng vẻ nghệ thuáºt cá»§a nó.
Như má»™t nhà hoạ sÄ© tà i hoa, René đã phải vẽ tất cả những cảnh đẹp, những hình ảnh đáng nhá»› mà anh thÃch thú. Giữa những bức hoạ ấy là má»™t sưu táºp những chiến lợi phẩm quý giá nhất. Äối diện vá»›i các chiến lợi phẩm là má»™t số nhạc cụ. Hai chị em vốn là những nhạc sÄ©, tò mò lại gần. Trong số các nhạc cụ ấy có má»™t cây đà n ghi ta mà Jane rất thÃch chÆ¡i. Hélène cÅ©ng rất giá»i dương cầm nhưng từ khi cha cô qua Ä‘á»i ngay cả ý định lại gần cây đà n cô cÅ©ng không dám dù trong phòng hai chị em cÅ©ng có má»™t cây đà n.
Má»™t mối liên hệ má»›i lại giúp há» thêm gần gÅ©i vá»›i nhau hÆ¡n, đó là âm nhạc. Trong phòng René có đà n dương cầm nhưng anh có cách chÆ¡i rất khác không bao giá» anh dạo những khúc vui tươi ồn ã cá»§a các tác giả báºc thầy đương đại mà chỉ chÆ¡i và i Ä‘oạn nhẹ êm dịu, du dương buồn bã hợp vá»›i tâm trạng cá»§a anh như Má»™t cÆ¡n sốt nóng cá»§a Gretry, hay Suy nghÄ© cuối cùng cá»§a Weber. Thông thưá»ng ây đà n chỉ là má»™t váºt vá»ng lại những ká»· niệm xa ngái lạ lẫm vá»›i tất cả má»i ngưá»i trừ anh chÃnh vì thế mà bà n tay anh hoà quyện tháºt nhịp nhà ng vá»›i âm Ä‘iệu đến mức không phải chỉ để cất lên những âm thanh mà nó còn như má»™t thứ ngôn ngữ nữa.
Buổi tối, các cô gái thưá»ng nghe thấy tiếng nhạc xuất phát từ phòng cá»§a René, má»™t thứ âm nhạc run rẩy hà i hoà như tiếng sá»™t soạt cá»§a gió trong các sợi dây căng hay sá»± tụ há»™i cá»§a những âm thanh trong đêm tối mà các du khách cổ đại dà nh cho những lá»i thánh ca trên biển. Chưa bao giá» các cô lại được thưởng thức những tiếng thở than cá»§a sóng biển vá»›i ná»—i buồn bất táºn vang lên từ tay má»™t ngưá»i đà n ông và những phÃm dương cầm lạnh lùng.
Nhưng sau bữa trưa, để không phải lên boong dưới những tia nắng hừng há»±c cá»§a mặt trá»i xÃch đạo, hỠở lại trong phòng René.
Thế là anh chỉ cho hai cô gái cây dương cầm và các nhạc cụ treo trên tưá»ng. Song thấy mắt hai thiếu nữ Ä‘ang ngấn lệ, anh nghÄ© đến thi thể cá»§a cha há», đến cuá»™c hà nh trình anh Ä‘i cùng há» và o má»™t xứ sở lạ lẫm đầy nguy hiểm. Thế là trên cây đà n, những ngón tay cá»§a chà ng trai đánh thức dáºy tâm trạng man mác mà Vienne Weber má»›i sáng tác. Bản nhạc nà y như má»™t bà i thÆ¡ buồn cá»§a André Chéner và Miuevoye vừa má»›i xuất hiện và bắt đầu nổi tiếng trên những miá»n đất má»›i bị các cuá»™c cách mạng các cuá»™c chiến tranh xô đẩy, gây ra bao nhiêu Ä‘iá»u phải rÆ¡i lệ. Dù không muốn nhưng anh vẫn bị tình cảm cuốn Ä‘i khúc nhạc toả ra trên những ngón tay anh và rút gá»n trong những hợp âm đơn giản khiến nó chỉ cà ng thêm thống thiết.
Khúc nhạc buồn cá»§a Weber kết thúc, theo bản năng, những ngón tay cá»§a René vẫn trải rá»™ng trên phÃm đà n và những hồi ức cá»§a tác giả như bà y ra trước mặt anh. Äó là trong những lúc bất ngá» không thể cắt nghÄ©a nổi, tâm hồn cá»§a chà ng trai trẻ bùng phát hoà n toà n. Những ai cô khả năng Ä‘á»c trong âm nhạc như trong má»™t cuốn sách sẽ thấy qua má»™t áng mây má», má»™t thung lÅ©ng đẹp, má»™t đồng bằng trù phú sẽ sinh ra, thế giá»›i cô tịch nÆ¡i những dòng suối thay những thì thầm lại rá»n rÄ© rá»n rÄ©, những bông hoa thay vì toả hương lại khóc thút tha. Thứ âm nhạc nà y tháºt má»›i và lạ đến độ các cô không nháºn ra những giá»t nước mắt vẫn lặng lẽ chảy trên má há». Khi các ngón tay cá»§a René đã dừng lại thì Jane đứng dáºy đến quỳ trước Hélène nói:
- Chị Æ¡i má»™t khúc nhạc êm dịu và thà nh kÃnh như má»™t lá»i cầu nguyện.
Hélène chỉ đáp lại bằng tiếng thở dà i và ôm chặt em và o lòng. Rõ rà ng từ và i ngà y qua, hai thiếu nữ Ä‘ang sống trong má»™t cuá»™c sống má»›i và những ấn tượng hoà n toà n khác mà chÃnh các cô cÅ©ng nháºn ra.
Má»™t buổi sáng, thá»§ gác thông báo: "Äất liá»n!" Theo tÃnh toán cá»§a René, nÆ¡i nà y hẳn là đất Miến Äiện. Anh tÃnh lại má»™t lần nữa và khẳng định niá»m tin ấy.
Kernoch nhìn anh tÃnh toán mà không hiểu gì cả. Anh ta tá»± há»i là m sao má»™t ngưá»i chưa từng Ä‘i đến đây như René lại có thể thá»±c hiện má»™t công việc mà chÃnh anh ta không bao giá» có thể hiểu nổi.
Há» hướng mÅ©i tà u vá» cá»a sông Pégou. Bá» biển thấp đến mức chúng bị lẫn và o nhưng con sóng biển.
Khi nghe tiếng kêu "Äất liá»n", hai chị em chạy vá»™i lên boong. Các cô gái gặp René trên đó tay cầm ống nhòm. Anh đưa nó cho hai cô xem nhưng tầm nhìn cá»§a há» chưa quen vá»›i chân biển nên ban đầu không thấy gì cả. Tuy thế, khi tiến lại gần bá» hÆ¡n há» cÅ©ng thấy hiện ra những đỉnh núi, như những hòn đảo.
Con tà u treo chiếc cá» má»›i lên cá»™t buồm lá»›n, bắn mưá»i hai phát đại bác và nháºn được tiếng đại bác từ cảng, đáp lại. Sau đó Kernoch báo hiệu mình cần má»™t hoa tiêu. Lát sau ngưá»i ta thấy má»™t chiếc tà u nhá» Ä‘i ra từ sông Rangoon mang theo ngưá»i mà Kernoch yêu cầu. Anh ta lên tà u và khi được há»i nói tiếng gì anh ta đáp mình không phải là ngưá»i Pégou hay Malacca mà là ngưá»i Junchseylon. Äể tránh bị là m phu cho vua Xiêm, anh ta trốn ở Rangoon và là m nghá» hoa tiêu. Anh ta nói được má»™t chút tiếng Anh và Réne có thể trá»±c tiếp xen và o. René há»i liệu sông Pégou có thể cho tà u cá»§a anh chạy và o được hay không khi nó có độ má»›m nước từ chÃn đến mưá»i bá»™.
Ngưá»i hoa tiêu tên là Baca đáp há» có thể ngược con sông khoảng hai mươi dặm, tức là đến táºn má»™t vùng đất thuá»™c vá» má»™t Äức ông ngưá»i Pháp. Vùng nà y có tên gá»i là Pangoon House, chỉ có và i ngôi nhà lụp xụp. Không nghi ngá» gì nữa, đó là đất cá»§a tá» tước Sainte-Hermine.
Dù con tà u nhỠmang quốc tịch Mỹ nhưng vẫn bị kiểm tra rất gắt gao. Nó hầu như không giống với những con tà u buôn hay qua lại nơi nà y và phải mất ba lần xem xét, con tà u mới được phép đi và o trong sông.
Trong ngà y, hỠcũng đến được đất Rangoon, qua sông Rangoon, hỠsẽ sang một nhánh Irrawaddy để và o sông Pégou.
Há» dừng lại ở Siriam, thà nh phố đầu tiên há» gặp ven sông để mua thá»±c phẩm tươi. Ở đây, ngưá»i ta có thể thấy gà , chim bồ câu, hải sản rau và cá. Nếu tiếp tục có gió nam, con tà u nhá» có thể ngược lên táºn sông Pégou trong hai ngà y, còn nếu gió đổi hướng ngược lại thì há» sẽ phải nhá» tà u kéo lên sông Pégou. Äiá»u nà y sẽ mất gấp đôi thá»i gian Ä‘i bằng buồm.
Không má»™t ngưá»i nà o có ý định dừng lại để thăm thú thà nh Rangoon nghèo nà n dù trước đây nó từng là kinh thà nh, từng có má»™t trăm ngà n dân. Ngà y nay nó chỉ còn bảy nghìn, kỳ quan sót lại chỉ còn Ä‘á»n Gautama theo tiếng địa phương ngưá»i ta gá»i là Schuredagon có nghÄ©a là Äiện và ng.
Sông Pégou rá»™ng gần má»™t dặm, nhưng rừng già ngà y cà ng bồi ra khiến khiến nó không rá»™ng hÆ¡n sông Seine Ä‘oạn từ Ä‘iện Louvre đến Viện chÃnh. Ngưá»i ta cảm giác rất rõ tất cả phần không nhìn thấy cá»§a cánh rừng ráºm, cao khoảng mưá»i đến mưá»i hai bá»™ - tức là đạt đến độ cao cá»§a khoang thượng, Ä‘á»u ẩn chứa đủ loại dã thú. Từ xà buồm, ngưá»i ta có thể thấy đầu kia cá»§a cánh rừng và hai bên tả ngạn và hữu ngạn Ä‘á»u có cánh đồng má»™t đầu trải dà i đến ven sa mạc Sittang, đầu nữa đến táºn vùng khác cá»§a các thà nh trì trù phú
René hiểu rất rõ việc Ä‘i trên con sông bị che phá»§ như váºy không phải không có nguy hiểm. Anh quyết định Ä‘Ãch thân mình sẽ gác trên boong và mang theo súng trưá»ng và khẩu cạc bin hai viên. Äêm xuống, hai thiếu nữ lên ngồi cùng anh trên khoang thượng tò mò muốn biết trong chốn tịch mịch ấy tiếng kèn liệu Ä‘i săn sẽ có hiệu ứng gì. René cho mang chiếc tù và cá»§a mình đến nịnh thoảng, há» lại nghe thấy những tiếng động dữ dá»™i trong rừng ráºm, chắc chắn Ä‘ang có cuá»™c há»—n chiến long trá»i lở đất cá»§a những cư dân trong rừng. Nhưng cư dân ấy là ai? Có thể là những con hổ, những con cá sấu, hay những con trăn khổng lồ Ä‘ang quấn chặt má»™t con bò để rồi nuốt chá»ng.
Có cái gì đó vừa kinh hãi vừa trịnh trá»ng trong sá»± im lặng bị quấy rầy ấy. Từ giá» khắc nà y sang giá» khắc khác, do những tiếng rú gà o như thể sinh ra không phải dà nh cho tai ngưá»i nghe nên rất nhiá»u lần hai thiếu nữ giang tay ngăn René đưa chiếc tù và lên miệng. Äá»™t nhiên tiếng kèn hiệu và ng lên, rá»n rÄ©, rung động và khiêu khÃch ngưá»i ta nghe nó như má»™t thứ gì đó vượt qua ngá»n rừng già , lan toả, yếu dần rồi biến mất trong những miá»n hoang vắng mà ngay Chúa lẫn con ngưá»i còn chưa đạt tên. Sau những âm thanh lạ lẫm, tất cả Ä‘á»u câm bặt quanh há». Ngưá»i ta tưởng như dám thú hoang dã im lặng để nháºn định tiếng động lạ và má»›i ấy.
Gió thuáºn chiá»u và há» giá»ng buồn không cần thuyá»n kéo. Äá»™t nhiên, thá»§y thá»§ gác kêu to:" Có thuyá»n phÃa trước"
Ở chốn nà y, cái gì cÅ©ng Ä‘á»u nguy hiểm. René trấn an hai cô gái, xách súng, tiến lên lan can khoang thượng để táºn mắt xem chuyện gì. Hai cô gái đứng dáºy sẵn sà ng trở vá» phòng mình khi René ra hiệu. Äêm hôm ấy trá»i không tối, trăng tròn chiếu sáng hình thù giống má»™t chiếc thuyá»n phÃa trước.
Váºt đó có vẻ Ä‘i thẳng. Cà ng lại gần hình dạng cá»§a nó cà ng rõ và René nháºn ra đó là má»™t thân cây Ä‘ang trôi. Nháºn thấy không có gì đáng sợ từ cái váºt ấy, anh gá»i hai cô gái lại gần ban công khoang thượng. Khi thân cây cách con tà u khoảng hai chục bước thì René nháºn ra có hai luồng sáng như hai hòn than chiếu đến.
Anh chưa thấy báo gấm bao giá» nhưng anh dá»… nháºn ra má»™t con váºt như thế Ä‘ang đến gần. Chắc là nó Ä‘ang nấp trên cây nà o đó thì các cây bị cÆ¡n gió mạnh là m báºt rá»… đẩy nó xuống sông. Ban đầu sợ quá nó đà nh bám và o đó, khi bị nước đẩy Ä‘i, nó không biết là m sao để lên bá».
- Hélène, cô muốn có má»™t tấm thảm bằng lông thú không? - René vừa nói vừa chỉ và o con váºt.
- Con thú cÅ©ng bắt đầu nháºn ra các hà nh khách, nó dá»±ng đứng lông, nhe nanh gầm gừ Ä‘e doạ dữ dằn.
René đưa súng lên vai nhưng Hélène đã ngăn anh lại.
- Äừng giết nó, tá»™i nghiệp con váºt.
Phụ nữ bao giỠcũng có những cỠchỉ độ lượng.
- Vấn đỠlà - René thì thầm - đó là một kẻ sát nhân.
Cái cây và con tà u va và o nhau, ngưá»i ta nghe rõ tiếng cà nh cây chạm và o mạn tà u đột nhiên tiếng ngưá»i lái tà u hét lên khiếp đảm.
- Nằm xuống! - René ra lệnh vừa dõng dạc vừa thúc bách.
Khẩu súng trên vai anh được hạ ngay xuống tay trái và viên đạn lao đi rồi viên thứ hai cũng phát nổ cách đó chỉ một giây.
Hai chị em ôm chặt lấy nhau vì hỠđã Ä‘oán được chuyện gì vừa xảy ra. Con báo bị đói trong những ngà y buá»™c phải ở trên thân cây đã lùi lại, lấy đà và nhảy lên thà nh tà u. Nghe thấy tiếng động, ngưá»i lái tà u quay lại và thấy con váºt Ä‘ang bám trên thà nh tà u và chỉ má»™t cú nhảy là tá»›i chá»— ông ta. Váºy là ông ta hét lên hoảng hốt thu hút sá»± chú ý cá»§a René. Anh đã ban hai phát đạn và o con váºt.
Chỉ má»™t cú chảy, René đã cầm tiếp khẩu súng thứ hai, chạy đến giữa vị trà con báo và ngưá»i lấy tà u những nó đã chết, má»™t viên đạn đã găm giữa ngá»±c nó.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký cá»§a phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
18-09-2008, 08:49 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 66
Thà nh Pégou
Nghe thấy tiếng súng, toà n đội tà u chạy lên boong. Há» tưởng lại bị ngưá»i Mã Lai tấn công. Kernoch Ä‘ang Ä‘i nghỉ là ngưá»i chạy lên boong đầu tiên. Anh ta nhìn thấy ngưá»i lái tà u và con báo Ä‘ang nằm cạnh nhau không xa và cả hai Ä‘á»u bất động như đã chết.
Há» sợ cứu ngưá»i lái tà u vì khi đánh lá»™n ông ta có thể bị và i vết cà o nhưng tháºt may là ông ta bình an vô sá»±, con báo đã bị chết ngay sau phát đạn thứ hai.
Äầu bếp trên tà u lá»™t da con báo rất cẩn tháºn. Da cá»§a nó ban đầu định dà nh cho Hélène nhưng Jane đã nà i nỉ nên Hélène nhưá»ng lại cho em.
Con tà u vẫn tiếp tục Ä‘i. Vì gió khá thuáºn nên dù Ä‘i cháºm, nó vẫn ngược lên dòng sông. Hai cô gái vá» phòng mình mà vẫn chưa hết run. Các cô bắt đầu thấy Ãt hứng thú vá»›i mảnh đất tuyệt đẹp mình sắp định cư. René ở lại bên hỠđến táºn ba giá» sáng. Các cô luôn tưởng tượng sau má»—i ô cá»a sổ là những khuôn mặt khá»§ng khiếp cá»§a con thú hoang khát máu nà o đó.
Äêm qua Ä‘i trong những ná»—i sợ nối tiếp. Ngay khi trá»i sáng, hai cô đã lên boong hy vá»ng gặp chà ng trai bảo vệ há». Vừa thấy há», anh chà ng René đã gá»i:
- Lại đây! Tôi Ä‘ang định Ä‘i gá»i các cô dáºy để xem hai ngôi chùa trong cảnh bình minh đẹp như thế nà o. Chùa gần hÆ¡n là Dagoung. Các cô sẽ nháºn ra nó qua mÅ©i tên và ng và mái cá»§a nó. Äêm qua, chúng ta đã đến rất gần nó.
Hai cô gái nhìn thấy hai công trình đầy cuốn hút ấy nhất là ngôi chùa. Dagoung rất cao khắp các khu nông thôn lân cáºn Ä‘á»u nhìn thấy. Ná»n cá»§a nó vốn đã được xây dá»±ng trên những gò: Cầu thang duy nhất đẫnlên thá»m cÅ©ng phải đến má»™t trăm báºc bằng đá.
Như René đã nói, các kim tá»± tháp mạ và ng nà y đẹp tuyệt vá»i hÆ¡n nhiá»u khi mặt trá»i dìm nó trong những chùm nắng. Xung quanh Ä‘á»u là miá»n đồng bằng rồi đến những cánh rừng nÆ¡i suốt đêm phát ra những tiếng rú kinh hồn bạt vÃa. Rừng ráºm bao lấy dòng sông cÅ©ng không có vẻ an toà n nà o cả. Suốt đêm, ngưá»i ta nghe thấy tiếng cá sấu giống như tiếng trẻ con bị bóp cổ. Cánh rừng nà y thỉnh thoảng bị xen và o các cánh đồng rá»™ng bát ngát do má»™t tầng lá»›p dân cư đặc biệt cấy trồng. Những ngưá»i đó được gá»i là carainers. Há» có phong tục rất đơn sÆ¡, nói thứ tiếng khác vá»›i tiếng Miến Äiện. Há» cà y bừa, cấy trồng và có má»™t cuá»™c sống thuần nông. Há» không sống ở các thà nh thị mà ở quê trong những mái nhà sà n. Há» không bao giỠđánh lẫn nhau và cÅ©ng không tham gia và o các cuá»™c chinh phạt cá»§a triá»u đình.
Con sông mà đoà n ngưá»i cá»§a chúng ta Ä‘i qua có rất nhiá»u cá, đến ná»—i các thá»§y thá»§ chỉ cần thả và i mảnh lưới là thu được đủ cả ăn cho cả Ä‘oà n. Và i ngưá»i muốn ăn thịt báo. Con báo nà y chỉ má»™t tuổi rưỡi hoặc hai tuổi là cùng, ngưá»i đầu bếp là m và i món thịt sưá»n nhưng những hà m răng khoẻ nhất cÅ©ng không xé nổi thịt ra khá»i xương nó Ngà y hôm sau nữa trôi qua không có đụng độ nà o ngoà i má»™t cuá»™c quyết đấu giữa má»™t con cá sấu châu à và má»™t con cá sấu châu Mỹ. Má»™t phát đạn đại bác đủ để kết thúc cuá»™c chiến ấy và cho hai đấu sÄ© tan thà nh từng mảnh. Hôm ấy, hỠđã đến thà nh Pégou.
Pégou còn mang vết tÃch cá»§a các cuá»™c khởi nghÄ©a và nÆ¡i nà y từng là kịch trưá»ng. Những thà nh quách cá»§a nó phần lá»›n đã bị đổ nát, chúng chỉ còn cao khoảng ba mươi bá»™ tÃnh từ dưới mặt nước sông nÆ¡i mà khi triá»u cưá»ng có thể dâng lên cao chục bá»™.
Các con tà u có độ má»›n nước từ mưá»i đến mưá»i hai bá»™ buá»™c phải dừng lại ở đây vì khi thá»§y triá»u hạ Ä‘i thêm má»™t dặm nữa sẽ bị mắc cạn. Con tà u lại buá»™c ở trạm kiểm soát sẽ đặt dưới sá»± giám sát cá»§a má»™t Chékey, tức má»™t quan trá»±c thuá»™c Bá»™ binh.
Du khách được và o má»™t nÆ¡i như cung Ä‘iện mà ngưá»i ta gá»i là phá»§ ngoại quốc vì nó dà nh cho những ngưá»i nước ngoà i hiếm hoi đặt chân đến Pégou.
Nhưng khi René nhìn kỹ các phòng thì anh nói mình muốn ở trên tà u hÆ¡n, rằng như thế sẽ chuẩn bị tốt cho việc đến mảnh đất cá»§a tá» tước Sainte-Hermine mà theo cách gá»i cá»§a dân bản địa là Äất Trầu vì trên đó loại cây nà y có rất nhiá»u. Ngưá»i ta trồng nó và đó là khoản thu nháºp chá»§ yếu. Việc má»™t con tà u Slúp vá»›i mưá»i sáu khẩu pháo đại bác cá»§a nước Mỹ hùng mạnh xuất hiện, bắt đầu chiếm được sá»± trân trá»ng trên Ấn Äá»™ Dương, trở thà nh Ä‘iá»u tò mò cho dân Pégou. ChÃnh vì thế khi con tà u vừa đến, ngưá»i đầu tiên đến thăm con tà u là ngưá»i thông ngôn cá»§a hoà ng đế. Ông ta chịu trách nhiệm mang hoa quả váºt phẩm cá»§a Shabunder(1) cá»§a Pégou đồng thá»i thông báo ngà i Nak-kan và ngà i Serédogée hôm sau sẽ đến thăm há».
René vốn lưá»ng trước các cuá»™c viếng thăm nà y nên đã mua sẵn vải vóc và vÅ© khà trên đảo Pháp. Anh gởi tặng má»™t khẩu súng trưá»ng hai viên cho ngà i Shabunder. Thấy ông ta thÃch thú vá»›i món quà , nhân cÆ¡ há»™i ấy, anh xin nháºp cảnh cho con tà u Slúp và nhỠông ta, vá»›i chức danh như má»™t cảnh sát trưởng hải quân ở Anh, để mắt giùm.
Trong suốt thá»i gian viên cảnh sát trưởng hải quân đến thăm, ông nà y mang theo hai tên hầu cắp theo tráp bạc, ông ta chỉ ăn trầu và má»i anh ăn.
René nhai thứ lá thÆ¡m thÆ¡m ấy như má»™t ngưá»i theo đạo Pháºt tháºt sá»± nhưng khi khách vừa Ä‘i để giữ cho bá»™ răng trắng cá»§a mình anh đã vá»™i xúc miệng bằng nước trắng thêm và i giá»t rượu Arack.
Hôm sau, như đã được ông Shabunder báo, anh đón hai ngưá»i nak-kan và Serédogée đến thăm. Nak-kan tương đương vá»›i chức há»™ vệ có nghÄ©a là tai cá»§a vua còn Serédogée tương đương vá»›i chức thư lại.
Cả hai ngưá»i nà y Ä‘á»u có tên hầu cắp tráp Ä‘i theo. Há» nhai trầu liên tục và nhổ nước trong lúc nhai nhưng câu chuyện vá»›i há» khá thú vị René được cung cấp nhiá»u tin tức quan trá»ng để đến mảnh đất cá»§a hai tiểu thư xinh đẹp. Anh được biết rằng không gì bằng trồng trầu vì ngưá»i ta có thể thu được Ãt nhất là năm mươi nghìn phăng, gần bằng trồng lúa hay mÃa. Mảnh đất ấy rá»™ng năm mươi dặm Anh, tức là gần bằng thà nh Pégou. Chỉ có Ä‘iá»u, để đến được đó phải qua những khu rừng đầy hổ báo, ngoà i ra nghe nói còn có những băng cướp ngưá»i Xiêm và ngưá»i Miến Äiện ẩn nấp trong những khu rừng ấy và chúng còn hung bạo hÆ¡n đám dã thú.
Hai vị khách Ä‘á»u ăn mặc gần giống nhau, má»™t ngưá»i áo tÃm và ngưá»i kia áo xanh. Cả hai Ä‘á»u mặc má»™t loại áo dà i như váy ngá»§ có thêu các đưá»ng chỉ và ng ở các chá»— khoét và hai đầu ống tay.
René gởi cho vị thượng thư một tấm thảm Ba Tư thêu và ng và cho hộ vệ hoà ng thượng một cặp súng lục sản xuất ở Versailles.
Trong suốt cuá»™c nói chuyện ấy, cả hai vị khách Ä‘á»u ngồi xổm, viên thư lại biết nói tiếng Anh, là m thông ngôn cho ngưá»i còn lại.
Trầu ở vùng nà y là má»™t loại cây leo như cây thưá»ng xuân. Lá cá»§a chúng gần giống như lá chanh nhưng to và dà i hÆ¡n, má»™t đầu thót lại. Quả trầu gần giống như quả nho dại nhưng ngưá»i ta thÃch lá hÆ¡n. Dân ở đây trồng trầu như trồng nho, ngưá»i ta bắc già n cho chúng leo. Thỉnh thoảng há» nhai cùng vá»›i miếng cau. Cây trầu sinh trưởng khắp Äông Ấn và nhất là vùng ven biển.
Ngưá»i Ân nhai trầu suốt ngà y tháºm chà cả ban đêm, nhưng nếu nhai không thì lá rất đắng nên ngưá»i ta nhai cùng cau và má»™t chút vôi quệt và o trong phiến lá. Những ai già u có hÆ¡n thì nhai cùng nước long não Bornéo, vá» quạch hương nhu.
Khi nhai đủ các vị trên ta sẽ thấy má»™t vị và mùi dá»… chịu vô cùng khiến ngưá»i Ấn trở nên nghiện. Tất cả những ai khá giả Ä‘á»u coi đó là món khoái khẩu cá»§a há». CÅ©ng có ngưá»i còn nhai cau vá»›i quế và cây Ä‘inh hương những vị không bằng cau vá»›i lá trầu thêm chút vôi.
Ngưá»i Ấn nhổ nước tiết ra đầu tiên, đó là má»™t thứ nước đỠnhá»n nhợt há» có hÆ¡i thở dịu và dá»… chịu lan khắp phòng. Nhưng lại là m răng cá»§a há» Ä‘en lại, bị há»ng rồi rụng. Có chăng ngưá»i Ấn Äá»™ chỉ còn má»—i má»™t cái răng khi má»›i ở tuổi hai mươi lăm, nguyên do là nhai quá nhiá»u trầu.
Thỉnh thoảng, khi từ biệt nhau, ngưá»i ta trao cho nhau và i miếng trầu bá»c trong má»™t mảnh vải lụa và sẽ không vá» nếu chưa được ngưá»i thân thiết má»i trầu. Ngưá»i ta cÅ©ng không dám nói chuyện vá»›i ngưá»i có địa vị sang trá»ng trong xã há»™i mà không có cái miệng phảng phất hÆ¡i trầu. Vá»›i ngưá»i ngang hà ng khi nói chuyện việc không nhai trầu cÅ©ng coi là phép thiếu lịch sá»±.
Lại nói hai kẻ nhai trầu ná» Ä‘i vừa chưa được lâu thì tiếng đồn vá» con tà u Slúp cá»§a má»™t ngưá»i Mỹ già u có tặng súng ngắn, thảm và súng trưá»ng hai viên đã lan xa và ngưá»i ta đã nghe thấy tiếng nhạc vá»ng đến.
René gá»i ngay hai cô gái đến để hai cô thưởng thức âm nhạc cho đỡ buồn. Hai cô gái lên khoang thượng, há» thấy ba chiếc thuyá»n chở các nhạc công, má»—i thuyá»n có má»™t bó gồm hai sáo, hai chÅ©m chá»e và má»™t cái có dạng như cái trống. Tiếng sáo nghe giống như tiếng kêu ô-boa. Thứ âm nhạc đó dù không bác há»c nhưng rất thú vị. René yêu cầu há» chÆ¡i và i ba khúc để ghi lại những giai Ä‘iệu chÃnh: Má»—i tấu được thưởng mưá»i hai talks (má»—i talks tương đương vá»›i ba phăng rưỡi)
Ngay từ ngà y đầu, René luôn lo lắng là m cách nà o đến được mảnh đất cá»§a tá» tước Sainte-Hermine. Nhưng cách thức duy nhất đến đó là đi ngá»±a hoặc voi. Ngoà i ra viên cảnh sát trưởng hải quân Anh khẳng định anh còn cần Ãt nhất hÆ¡n chục ngưá»i đà n ông tháp tùng. Trong vùng sắp có lá»… há»™i nên không ngưá»i đà n ông nà o muốn rá»i Pégou trước khi dâng lá»… xong. Buổi lá»… ấy kết thúc, ngà i Shabunder sẽ thuê ngá»±a hoặc voi cho René kèm theo má»™t bá»™ đồ nghá» săn hổ. Anh có thể giữ má»™t tháng, hai tháng hoặc ba tháng tuỳ thÃch. Giá thuê ngá»±a và ngưá»i đánh ngá»±a là hai mươi talks, giá voi và quản tượng là ba mươi talks.
Vì René hứa sẽ chỉ thuê ngá»±a hoặc voi qua ngà i Shabunder nên ông nà y tặng cho anh má»™t khung cá»a sổ trong má»™t ngôi nhà trên lối chÃnh và o chùa. René đã chấp nháºn, lúc anh cùng hai cô gái đến đó, anh đã rất ngạc nhiên khi thấy ngà i võ quan có ý trải thảm và kê ghế ở đó.
Dòng ngưá»i tham dá»± và o buổi lá»… ấy rất đông. Từ lúc mặt trá»i má»c đến mưá»i giá» sáng, phải có ba mươi nghìn ngưá»i trèo lên, môi ngưá»i mang má»™t khay đồ lá»… tuỳ lòng thà nh và điá»u kiện cá»§a há». Và i ngưá»i còn ôm ngang lưng má»™t cái cây rá»§ xuống dưới sức nặng cá»§a những món quà dà nh cho sư sãi. Äó là cây trầu, mứt, bánh trái, có ngưá»i lại vác những con cá sấu và các con thú lá»›n bằng giấy trên những cái khay đựng đủ loại đồ lá»…. Cuối cùng là những con voi giấy, hoà n tất cho Ä‘oà n cúng tiến lên chùa.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u mặc bá»™ quần áo há»™i đẹp nhất, phần lá»›n dệt từ lụa trong cùng giống vá»›i các xưởng dệt ở phương Tây và thưá»ng có chất lượng tốt hÆ¡n. Phụ nữ Miến Äiện cÅ©ng được tá»± do như phụ nữ Châu Âu, há» không phải bịt mặt. Tháºt buồn là đà n ông lại Ãt khi dà nh cho hỠđặc quyá»n như thế. Äà n ông coi há» như kẻ dưới và đặt hỠở khoảng cách giữa con váºt và con ngưá»i.
Ngưá»i Miến Äiện bán vợ mình cho ngưá»i nước ngoà i. Trong những trưá»ng hợp như thế, vì chăng ngưá»i vợ chỉ phục tùng lệnh cá»§a chồng nên há» không thấy bị hổ thẹn. Há» có hai lý do để thanh minh cho thái độ cá»§a mình, thứ nhất là do luáºt phục tùng và thứ hai há» phải hy sinh để giúp đỡ gia đình.
Ở Rangoon và ở Pégou cÅ©ng có các kỹ nữ. Có thể là do lưá»i lao động hay hư há»ng hay sa Ä‘oạ mà các cô gái trẻ bán thân và o cái nghá» nhÆ¡ nhá»›p ấy, ngay ở các thà nh phố văn minh cÅ©ng váºy.
Luáºt nợ tiá»n ở ngưá»i Miến Äiện cÅ©ng không khác ở Rome thá»i đạo luáºt Mưá»i Hai Bà n, đó là : tất cả các chá»§ nô trở thà nh ông chá»§ cá»§a con nợ hay gia đình con nợ, khi con nợ không trả nổi tiá»n, chá»§ nợ bán con nợ như má»™t nô lệ và khi vợ hay con cá»§a há» xinh đẹp và các chá»§ thanh lâu trả giá cao thì các chá»§ nợ sẽ bán những kẻ bất hạnh ấy. Ngưá»i ta có thể gá»i đó là gái vỡ nợ. Ngà y trước còn đồn đại có má»™t tầng lá»›p kỹ nữ quý phái có xuất thân khác, ngưá»i ta gá»i các ả đó là gái hạng sang.
Nếu má»™t phụ nữ cầu mong sinh con trai nhưng lại đẻ ra con gái, chị ta mang nó đến gá»i ở chá»— gái hạng sang và các cô nà ng nà y sẽ trả khoản tiá»n ngưá»i mẹ yêu cầu. Ngưá»i ta sá» dụng cô gái dưới chức danh hạng sang cho những ngưá»i nước ngoà i qua đây vá»›i dân bản địa, các cô gái đó được gá»i là valasi (nô lệ cá»§a gái sang), ngưá»i nước ngoà i lại gá»i là bayadère vá»›i những vÅ© công và kỹ nữ.
Chú thÃch:
(1) Chức dùng cho các khu ở Malaixia, má»™t sÄ© quan chịu trách nhiệm theo dõi thương nhân, tuần tra cảng và thu tháºp các giấy thông quan
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:58 AM .
18-09-2008, 08:50 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 67
Cuộc hà nh trình
Buổi lá»… há»™i kết thúc, René nhắc ngà i Shabunder lá»i ông ta đã hứa. Ngay hôm sau ngà y René nói anh cần ba con voi.
Ngay láºp tức, ba con váºt cùng ngưá»i quản tượng đã đến chá»— con tà u Slúp. René rất tin tưởng và o Ä‘oà n thá»§y thá»§ Anh-Mỹ nên để há» lại trông tà u. Äồng thá»i anh cÅ©ng để lại Kernoch và sáu ngưá»i Bretaglle vì anh tin tưởng và o lòng tá»± tôn dân tá»™c và lòng thá»§y chung cá»§a há» má»™t trong việc bảo vệ tà u nếu có xung đột xảy ra.
René chỉ mang theo anh chà ng ngưá»i Paris, tức là ngưá»i phục vụ trung thà nh François. Chỉ cần hai con voi có là có thể chở được bốn ngưá»i đủ chá»— cho hai cô gái và anh. Ngoà i ra, để yên tâm, anh đã thuê mưá»i há»™ vệ mà ngà i Shabunder tuyển há»™.
Má»—i ngưá»i và má»—i con ngá»±a mất năm talks má»—i ngà y trong suốt chặng đưá»ng. Hai con ngá»±a do anh và François dắt, hoặc cưỡi khi nà o há» không muốn Ä‘i voi. Trưởng Ä‘oà n dá»± định chuyến Ä‘i sẽ kéo dà i ba ngà y.
Hai con ngá»±a được chất đầy thá»±c phẩm vì há» lo là sẽ không gặp được là ng nà o trên đưá»ng Ä‘i. Ngoà i ra há» hy vá»ng sẽ kiếm thêm các con thú săn được trên đưá»ng.
Buổi tối, Ä‘oà n ngưá»i dá»±ng lá»u ngoà i bìa rừng, và không rá»i xa nguồn nước. Há» lấy nước dá»± trữ vì sợ dá»c đưá»ng sẽ không tìm được nước sạch.
Äêm đầu tiên qua Ä‘i không có gì đặc biệt, như đã nói ở trên, vì há» chưa và o rừng và há» còn nhìn thấy thà nh Pégou, chiếc ghế có tán che có thể đặt lên lưng voi hoặc tháo xuống đất. Há» hạ nó xuống dùng là m giưá»ng tránh muá»—i cho hai cô gái.
HỠđốt má»™t đống lá»a to để xua Ä‘uổi các loà i bò sát và ác thú. René cho rằng Ä‘i bằng voi, há» sẽ dá»… dà ng qua những Ä‘oạn đưá»ng khó và con váºt thông minh nà y, vá»›i bản năng tá»± nhiên sẽ biết cảnh báo khi có kẻ thù sắp lại gần. Tuy thế, anh vẫn không hoà n toà n tin tưởng và tá»± mình gác. Ná»a đêm, gần sáng anh giao cho François.
René vẫn chưa thấy dấu hiệu nguy hiểm cá»§a lÅ© voi. Tuy nhiên, ngay từ đầu anh bắt đầu là m thân vá»›i chúng bằng cách mang cà nh cây tươi và mấy quả táo mà chúng ưa thÃch. Äể chúng không ghen tị lẫn nhau, anh mang cho chúng hai khẩu phần bằng nhau. Ban đầu chúng nhìn anh hÆ¡i nghi ngại, không hiểu kẻ lạ mặt nà y quan tâm đặc biệt đến chúng vì mục Ä‘Ãch gì. Nhưng dẫu sao chúng cÅ©ng không từ chối món quà ấy. Sau đó, René dẫn hai cô gái lại gần, mang cho chúng ba Ä‘oạn mÃa tươi và ngá»t. Chúng khoái chà lấy vòi quấn từ tay hai cô gái rồi đưa lên miệng. Như váºy trước lúc lên đưá»ng, René đã là m bạn vá»›i hai con voi và cho chúng trở thà nh bạn cá»§a hai cô gái.
Äêm qua Ä‘i bình yên trừ và i con báo Ä‘i uống nước và và i con cá sấu châu Mỹ ra khá»i rừng tìm mồi được con voi gác báo trước.
ChÃnh bản thân hai con voi cÅ©ng thấy cả hai cùng thức đêm tháºt là vô Ãch nên chúng chia nhau canh gác như René và François váºy. Quả nhiên, đến ná»a đêm, con voi đầu khụy gối Ä‘i ngá»§ nhưá»ng chá»— cho con voi thứ hai má»›i thức dáºy gác tiếp.
Trá»i vừa sáng, con voi đã hú lên đách thức má»i ngưá»i trở dáºy. Hai cô gái hiểu có René canh gác há» không thể gặp bất trắc gì nên yên tâm là m má»™t giấc ngon là nh như ngá»§ trong phòng. Các cô dáºy ngay và táºn hưởng không khà trong là nh cá»§a buổi ban mai.
René lại gần chá»— hai cô gái mang theo má»™t ôm cà nh cây mà ngà y hôm trước lÅ© voi rất thÃch. Hélène và Jane vẫn có chút e sợ khi Ä‘i lại gần hai con thú khổng lồ ấy. Nhưng vá»›i ánh mắt dịu dà ng cá»§a chúng, các cô cÅ©ng hiểu là sẽ không có chuyện gì. Các cô cầm những cà nh cây từ tay René đưa cho chúng. Chúng quấn lấy kèm theo những tiếng cục cá»±c khoái chÃ. Ä‚n hết cả ôm cà nh cây lÅ© voi nhìn sang trái lại nhìn sang phải như còn thiếu má»™t cái gì đó. Chúng chưa được ăn mÃa, loại thức ăn không thể thiếu cá»§a chúng René chạy Ä‘i lấy và chuyển qua tay Hélène và Jane. LÅ© voi ngốn ngấu đám mÃa vá»›i sá»± ưng ý như hôm trước.
Äoà n ngưá»i chỉ ăn nhẹ, há» chia quãng đưá»ng là m hai chặng, chặng thứ nhất đến mưá»i má»™t giá» trưa rồi nghỉ bên hồ để tránh ánh nắng gay gắt trong ngà y, chặng thứ hai đến bảy giá» tối, nghỉ đêm tại má»™t nÆ¡i quang đãng.
Hai thiếu nữ lại leo lên lưng voi, chúng tá» ra vui thÃch được cái vinh dá»± đưa há» Ä‘i. René và François, cáºu ta Ä‘i phÃa sau anh và i bước, song song vá»›i con voi chở hai cô gái. Ngưá»i dẫn đưá»ng Ä‘i đầu mưá»i ngưá»i nữa Ä‘i ngá»±a tiếp theo, con voi không ai cưỡi ngoà i ngưá»i quản tượng cá»§a nó Ä‘i kế đó. Cánh rừng nà y tháºt u ám và đầy vẻ Ä‘e doạ đến ná»—i René không khá»i lo ngại cho hai ngưá»i bạn gái cá»§a mình. Anh gá»i ngưá»i dẫn đưá»ng nói được chút Ãt tiếng Anh lại gần.
- Äoạn rừng nà y có sợ bị cướp tấn công không? - René há»i.
- Không- Ngưá»i dẫn đưá»ng đáp - bá»n cướp ở cánh rừng khác.
- Thế ở đây có gì đáng sợ không?
- Các loại ác thú
- Là những loại nà o?
- Hổ, báo và những con trăn khổng lồ.
- ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta Ä‘i tiếp, - René nói rồi quay lại François nói - cáºu Ä‘i lấy cho tôi hai miếng bánh mì ngon lại đây!
François mang lại má»™t chiếc bánh mì cắt là m hai. LÅ© voi vừa nhìn thấy bánh mì, chúng nghÄ© ngưá»i ta mang đến cho mình nên con voi không cho ai lùi lại gần René khiến cho anh nà y trở thà nh Ä‘i giữa hai con váºt to lá»›n.
Hai cô gái hốt hoảng cúi ra khá»i kiệu, chỉ thêm má»™t bước nữa, René và con ngá»±a cá»§a anh đã bị nghiến nát giữa hai con váºt khổng lồ rồi. René trấn an hai con voi bằng má»™t nụ cưá»i rồi đưa bánh mì cho chúng. Hai cái vòi cá»§a chúng thay vì doạ nạt hình như lại tá» ra âu yếm chà ng trai. René để lÅ© voi táºn hưởng món bánh yêu thÃch cá»§a chúng. Äó là má»™t viên gạch nữa anh dá»±ng lên lâu đà i tình bạn giữa mình và hai con quái váºt bốn chân.
- Vừa nãy ngưá»i dẫn đưá»ng nói gì vá»›i ngà i đấy? - Hélène há»i.
- Nếu ngưá»i khác, tôi sẽ bảo anh ta nói rừng nà y đây con mồi và chúng ta không phải lo vỠđồ ăn. Nhưng cô là má»™t ngưá»i đồng hà nh can đảm nên tôi có thể nói tháºt. Anh ta bảo chúng ta khi ngá»§ chỉ nên nhắm má»™t mắt thôi còn mắt kia phải mở to để mà canh gác. Nhưng các cô cứ yên tâm ngá»§, tôi sẽ là ngưá»i gác cho các cô.
Từ lúc Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i và o rừng, há» thấy hình như mình Ä‘ang và o má»™t nhà thá», giá»ng nói cá»§a há» trở nên nhá» nhẹ hÆ¡n mức bình thưá»ng. Äang giữa ban ngà y mà cứ như Ä‘ang sáu giá» tối, vòm cây dà y đến ná»—i há» không nghe thấy má»™t tiếng chim nà o. Khi mà n đêm kéo đến, bản hợp xướng cá»§a các loà i váºt má»›i thức giấc. Äêm tối má»›i là ban ngà y cá»§a chúng. Äêm tối là lúc chúng săn mồi, yêu đương còn ban ngà y là khi chúng ngá»§.
Há» thấy sợ cái sức mạnh thiên nhiên ấy, khi mà má»™t cÆ¡n giông cÅ©ng khiến tất cả bụi mù như má»™t sa mạc cát, khi má»™t cái cây to lá»›n cÅ©ng đủ là m rừng, khi trong những vùng tối sâu thẳm nhất cá»§a cánh rừng nà y, nÆ¡i ngưá»i ta tưởng không có ban ngà y hay má»™t tia nắng mặt trá»i nà o xuyên và o lại phô ra những bông hoa sặc sỡ và toả mùi ngây ngất trong khi những cây khác ngạt thở trước bóng tối và chỉ toả hương sác trước ánh mặt trá»i. Chúng bám lên những cà nh cây đầu tiên, trượt sang các cà nh cây khác leo đến đỉnh ngá»n rồi nở hoa như những viên đá rubi hay sa phia nằm trong ngá»c bÃch. Ngưá»i ta nhìn nó ngay khi gặp, chúng lan tháºt rá»™ng nhưng khi ngưá»i ta tìm thân cá»§a chúng, ngưá»i ta chi thấy má»™t thân mảnh khảnh như dây Ä‘iá»u. Trong những cánh rừng nà y tất cả Ä‘á»u bà hiểm nhưng sá»± bà hiểm ấy còn cho ngưá»i ta những suy nghÄ© Ä‘en tối nhất tháºm chà đến cả cái chết.
Quả tháºt, cái chết rình ráºp khắp nÆ¡i. Trong bụi ráºm kia, con hổ Ä‘ang chá» bạn. Trên cà nh cây nà y, con báo Ä‘ang rình bạn. Rồi cái thân cây má»m mại uốn lượn giống như má»™t cái cây bị chặt cách mặt đất từ sáu đến tám bá»™ kia nữa lại là cái đầu con rắn mà phần thân cá»§a nó trải dà i như má»™t con suối có thể quấn lấy bạn ở khoảng cách mưá»i lăm bá»™. Cái hồ nước rá»™ng phẳng lặng như má»™t tấm gương kia Ä‘ang há»™i tụ đủ loại thứ nguy hiểm như cá sấu châu Mỹ, châu Ã, khi nó há miệng, nó có thể nuốt cả má»™t con ngá»±a và má»™t ky sÄ© má»™t lúc. Äó là Ấn Äá»™, nÆ¡i phần sinh sôi nhất và cÅ©ng chết chóc nhất vÅ© trụ.
René đã có những suy nghÄ© như thế khi Ä‘i dưới cái vòm cây câm lặng và tối tăm ấy, thỉnh thoảng mặt trá»i phải khó nhá»c lắm má»›i xuyên qua được má»™t tán lá. Äá»™t nhiên, như thể má»™t tấm mà n được vén lên, ngưá»i ta chuyển từ vùng hoà ng hôn chạng vạng tối sang chá»— ánh sáng chói loà . Äó là má»™t cái hồ. Äể đến chá»— đó, ngưá»i ta chỉ phải qua má»™t đồng cỠđẹp như mÆ¡, má»™t mảnh thiên đưá»ng rÆ¡i xuống mặt đất, những khối hoa loả hương ngát đến ngưá»i ta sắp chết ngạt. Mảnh đất đó bị những con chim cà y xá»›i bằng những tiếng kêu lạ tai, ngưá»i bá»™ lông mà u ngá»c bÃch, mà u đá ruổi và saphia. PhÃa chân trá»i là hồ nước Ä‘ang trải rá»™ng như má»™t tấm thảm mà u xanh lÆ¡. Ai cÅ©ng hÃt thở tháºt sâu, lồng ngá»±c giãn ra.
Há» Ä‘i qua đồng cá», má»™t và i tiếng rên rỉ thoát ra chứng tá» há» vừa giẫm chết và i con bò sát. Ngưá»i dẫn đưá»ng luôn tháºn trá»ng, dùng má»™t cái gáºy để giết con rắn khoang và ng Ä‘en nhá» dà i gần má»™t bá»™. Con nà y cắn có thể chết ngưá»i, trong tiếng Miến Äiện, ngưá»i ta gá»i nó là rắn "ca rô". Ngưá»i dẫn đưá»ng giải thÃch rằng vết cắn đặc biệt cá»§a con váºt đó là tuỳ và o thá»i Ä‘iểm bị cắn, ngưá»i ta sẽ chết và o cái buổi tối, hoà ng hôn, sáng hay bình minh.
Cuối cùng, Ä‘oà n ngưá»i cÅ©ng đến được chá»— hồ nước. Äó là nÆ¡i dừng chân đầu tiên cá»§a há» trong ngà y.
Lúc qua đồng cá», René đã bắn được và i con chim giống như gà lôi và má»™t con giống như con linh dương gazelle, má»™t con thá». François vá»›i bản tÃnh cá»§a ngưá»i Paris đã há»c được cách chế biến nên xá» lý khá hợp lý chá»— con mồi ấy.
CÅ©ng cần nói thêm là René vẫn chăm sóc cẩn tháºn lÅ© voi như thưá»ng lệ. Khi thấy chúng hướng vòi vá» má»™t thứ cây hoa mà u đỠlá»›n những không vá»›i tá»›i. René há»i François xem bằng tà i trà cá»§a cáºu bé Paris, anh ta có trèo lên cây ấy được không. François khẳng định là được nên René trao cho cáºu ta má»™t con dao quắm nhá» và yêu cầu cáºu ta chặt nhiá»u cà nh nhất có thể. Những con voi nhìn hà nh động ấy má»™t cách thÃch thú ra mặt, chúng vuốt ve tay René như thể muốn hôn lên đó.
René để hai cô gái xuống kiệu. Các cô vừa xuống đất, lÅ© voi đã vá»™i tiến lại đống cà nh cây và bắt đầu bữa trưa kèm theo những tiếng kêu nho nhá» sung sướng và những ánh mắt bao lấy René và hai ngưá»i bạn cá»§a anh đầy vẻ biết Æ¡n.
Má»i ngưá»i ăn bữa trưa và đi ngá»§ tuỳ ý thÃch. HỠđã quên hết má»i ná»—i sợ và hầu như không tin rằng trong má»™t ngà y đẹp trá»i đến thế trong má»™t khung cảnh diá»…m lệ đến váºy lại có thể bị nguy hiểm rình ráºp.
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:59 AM .
18-09-2008, 08:50 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 68
Cuộc chiến với con trăn (Con rắn chúa)
Cạnh hồ nước; có má»™t rừng cây bụi ká» sát rừng ráºm. François phát hiện ra có hai, ba con công ở trong rừng ráºm đó. Anh ta liá»n nảy ra ý định giết hai con, lấy lông Ä‘uôi kết thà nh hai cái quạt cho hai cô gái. Anh ta đến xin phép René, sau bữa ăn sẽ bắt đầu cuá»™c vui ấy.
René biết rằng trong rừng ráºm nÆ¡i lÅ© công ở có thể có hổ. Anh nhắc François phải cẩn tháºn. François xách má»™t thanh gươm và khẩu súng hai viên cá»§a René rồi Ä‘i.
Anh ta chưa Ä‘i được chục bước, René đã thấy hối háºn vì để má»™t thợ săn Ãt kinh nghiệm như thế Ä‘i má»™t mình. Anh nhìn quanh, thấy tất cả Ä‘á»u yên tÄ©nh nên ra hiệu cho François chá» mình. Anh muốn trước khi Ä‘i săn phải có và i dá»± phòng cho chá»— nghỉ cá»§a hai cô gái.
Các cô đang ngồi bên nhau, duyên dáng giữa những bộ trang phục bình dân. Anh mang bánh mì cho hai con voi, dẫn chúng đến cạnh cây cà nh lá xúm xuê cao đến hai chục bộ rồi chỉ cho chúng thấy hai cô gái và anh nói:
- Hãy gác cho các cô ấy!
Hai thiếu nữ báºt cưá»i vá» sá»± đỠphòng ấy mà các cô cho là vô Ãch ấy. Há» không nghÄ© mình sẽ gặp nguy hiểm nà o.
Trước lúc Ä‘i, René còn yêu cầu há» nếu bị con váºt hoang dã nà o tấn công hãy đến nấp giữa những cái chân voi như trong má»™t pháo đà i bất khả tấn công.
Ngay bản thân René cÅ©ng hy vá»ng là sẽ không chỉ gặp và i con công. Anh đã từng va chạm vá»›i má»™t số con quái váºt ở Ấn Äá»™. Nhưng chưa khi nà o được giáp mặt vá»›i má»™t con hổ. Anh nắm chặt tay hai cô gái rồi tiến lại phÃa François. Cả hai khuất dần và o cánh rừng.
Sau Ä‘oạn rừng cây bụi là đến rừng ráºm. Nó chằng chịt đến ná»—i không thể nà o Ä‘i được nếu không lấy dao phát má»™t lối Ä‘i.
François rút gươm toan chặt cây thì René nháºn ra má»™t lối Ä‘i trên đó có những mẩu xương vẫn còn rất tươi chứng tá» má»™t con thú ăn thịt lá»›n Ä‘i qua chưa lâu. Anh tiến và o đó và gá»i François Ä‘i theo.
Äi được và i vòng trong rừng ráºm nÆ¡i những ngá»n cây trên đầu Ä‘an và o nhau như má»™t cái nôi thì René bắt gặp má»™t cặp hổ.
Nhưng đó là hai con hổ con, không có con bố hay con mẹ nà o ở nhà . Hai con hổ con chỉ to bằng con mèo béo đang nô đùa.
Vừa nháºn ra những sinh váºt khác nòi giống cá»§a mình, dù bé tà nhưng chúng cÅ©ng và o thế tá»± vệ. Song René đã luồn tay và o túm lấy cổ chúng nhấc bổng lên và đưa cho François má»™t con.
- Cầm lấy, cầm lấy chạy đi!
Hai con hổ con bắt đầu gầm gừ, kêu ré lên như thể báo cho mẹ chúng biết chuyện gì vừa xảy ra vá»›i chúng. Láºp tức ngưá»i ta nghe được cánh đó bốn năm trăm bước má»™t tiếng gầm khá»§ng khiếp vang lên đó là tiếng hổ mẹ đáp lại tiếng gá»i cá»§a lÅ© con.
- Chạy khá»i rừng ráºm, chạy khá»i rừng ráºm! - René kêu lá»›n - Nếu không chúng ta sẽ nguy to.
François không cần phải giục. Tiếng gầm vừa rồi đủ để anh ta cảm thấy nguy hiểm Ä‘ang đến gần. François rảo bước mà vẫn không thả con hổ con. Anh ta định mang vá» Pháp và tặng cho vưá»n thú
François đã chạy ra khá»i rừng ráºm và o và nh Ä‘ai rừng cây bụi bao quanh rừng ráºm.
Một tiếng gầm thứ hai vang lên nhưng chắc chắn phải cách thợ săn hà ng trăm bước.
Má»™t cái cây và má»™t bụi ráºm hiện ra cách há» hai chục bước.
- Thả con hổ con ra - René hét lên và tá»± tay thả con váºt mình Ä‘ang ôm - Cáºu nhảy lên cây, còn tôi và o chá»— cây bụi.
François tuân lệnh ngay láºp tức khi hai ngưá»i tìm được chá»— nấp cá»§a mình cÅ©ng là lúc tiếng gầm thứ ba vang lên nhưng lần nà y nó như má»™t tiếng sấm rá»n trên đầu há» rồi má»™t con hổ cái đột ngá»™t xuất hiện, nó như bay hÆ¡n là chạy đến cách há» chúng hai mươi bước.
Nó lưỡng lá»± giữa má»™t bên là kẻ thù má»™t bên là tình mẫu tá», nhưng cuối cùng tình mẫu tỠđã thắng Nó tiến lại chá»— lÅ© con và gầm gừ như con mèo cái nhưng tiếng gầm nghe kinh rợn lắm.
Äúng lúc ấy nó quay ngoắt lại phÃa François vì anh ta vừa bắn và o vai nó. Con hổ bị tấn công đột ngá»™t nhảy dá»±ng lên rồi ngã khuỵu xuống, François đã bắn trúngvai con hổ.
Con hổ cái nhanh chóng nháºn ra hai kẻ vừa bắn mình vẫn còn ở đó, nó chồm lên lấy đà rồi lao lên cao đến bảy, tám bá»™.
François nháºn thấy không thể để nó lại gần hÆ¡n nữa. Anh ta bắn phát súng thứ hai, con hổ lăn ngá»a ra hú lên kinh hoà ng rồi dùng toà n bá»™ sức mạnh láºt mình dáºy, lấy bà n chân còn lại bắt đầu bấu và o đất còn hà m răng cắn ngoạm và o đám cỠđầm máu chảy từ cái mồm cá»§a nó.
- Nó chết rồi! Nó chết rồi ngà i René ạ! - François reo lên như một đứa trẻ bắn được con thỠđầu tiên của mình.
Và anh ta định lại gần định dùng báng súng kết liễu con hổ cái nhưng René đã hét lên:
- Äừng lại gần, đồ ngốc! Hãy nạp tiếp đạn Ä‘i.
- Sao phải thế? Nó chết rồi cơ mà ?
- Thế con đực đã chết chưa hả, đồ ngu? Nhanh lên, nghe thấy chưa.
Chưa bao giá» lại có tiếng hú ghê rợn như váºy.
- Nạp đạn Ä‘i, nạp đạn Ä‘i và đứng ra phÃa sau tôi. - René nói.
Nhưng khi thấy François vừa run lên vì sung sướng lẫn sợ hãi đến ná»—i đổ thuốc súng xuống đất thay vì và o nòng súng, anh đưa súng cá»§a mình cho anh ta cầm rồi nạp đạn thay cho François, chỉ má»™t phút sau, hai nòng đã có thuốc và đạn. Anh trao lại súng cho ngưá»i săn cùng.
- Nó không gầm nữa. - François thì thà o và o tai René.
- Và nó sẽ không gầm nữa đâu. - René nói - Khi không nghe thấy tiếng vợ đáp lại nó hiểu hoặc vợ nó đã chết hoặc bị mắc bẫy. Cho nên thay vì lá»™ diện như vợ nó, nó sẽ Ä‘i tìm. Chú ý đấy, phải nhìn ở má»i phÃa.
- Suỵt! - François lại thì thầm và o tai René - Tôi nghe thấy tiếng cà nh cây gãy.
Khi ấy René đặt tay lên vai François rồi chỉ cái đầu con hổ đực Ä‘ang chúi xuống đất xuất hiện ở lối và o rừng ráºm. Nó đã chạy lại phÃa bầy con nhưng không thấy nên má»›i mò ra đây.
François gáºt đầu ra Ä‘iá»u đã nhìn thấy.
- Và o mắt phải, Philippe! - René nói tháºt to rồi siết cò.
Trong và i giây, khói toả ra khiến hỠchưa nhìn rõ.
- Tôi chưa chết thì nó phải chết. - René thản nhiên nói.
Và quả tháºt há» nhanh chóng nhìn thấy con hổ đực Ä‘ang giãy giụa trong cÆ¡n gầm gừ hấp hối.
- Vì sao lúc ngà i bắn ngà i lại nói "Và o mắt phải, Philippe?". Chẳng hay con hổ đực nà y tên là Philippe à ?
- Không- René đáp- Nó tên là hổ, nhưng vì thế mà phải cẩn tháºn vá»›i nó.
Tuy thế, há» không cần phải tháºn trá»ng, dù chỉ bị bắn má»™t phát nhưng con hổ đực lại chết trước con hổ cái bị bắn hai phát.
Tháºt ra phát đạn cá»§a René đã bắn trúng mắt phải cá»§a con đực đúng như tay súng thiện xạ thông báo và xuyên và o não khiến con váºt chết ngay tức thì trong khi con hổ cái phải chá» thêm mưá»i lăm phút nữa má»›i trút hÆ¡i thở cuối cùng.
Hai thợ săn chá» Ãt lâu, hy vá»ng khi nghe ba phát súng những ngưá»i trong Ä‘oà n sẽ tò mò muốn biết xảy ra chuyện gì và kéo đến.
Nhưng há» chá» mãi mà không thấy ai. Mãn nguyện vá» chuyến Ä‘i săn cá»§a mình, há» quyết định quay vá» Ä‘oà n ngưá»i và mang ngá»±a lại kéo hai con hổ.
Nhưng François lại không muốn rá»i xa tác phẩm cá»§a mình. Anh ta khoác súng lên vai, chạy lại túm gáy hai con hổ con, chá» cho René nạp đạn rồi má»›i cùng anh Ä‘i vá» phÃa hồ nước nÆ¡i cách há» chưa đầy má»™t cây số.
Há» má»›i bước được má»™t trăm bước thì má»™t tiếng kêu ré lên, giống như tiếng kèn trom-pét vang đến rồi tiếng thứ hai tương tá»± như váºy cÅ©ng cất lên.
Hai chà ng trai nhìn nhau: tiếng kêu nà y rất lạ. Con váºt nà o kêu thế nhỉ? Äá»™t nhiên René vá»— lên trán.
- Thôi rồi! - Anh kêu lên- đó là lũ voi của chúng ta đang kêu cứu!
Rồi anh tức tốc lao vá» phÃa tiếng kêu, François chạy được má»™t trăm bước nữa đà nh bá» cuá»™c không theo kịp René.
Vừa đến nÆ¡i, René dừng lại sững sá» trước cảnh tượng trước mặt Ä‘oà n ngưá»i bị tản mác và đứng cách xa nhau. Hai cô gái vẫn ngồi dưới gốc cây ôm chặt lấy nhau và như Ä‘ang cứng đỠvì kinh khiếp chỉ hai con voi còn đứng vững, huÆ¡ huÆ¡ cái vòi trong không khà trước má»™t con trăn cuá»™n quanh má»™t trong những cà nh cây thấp nhất trên đầu hai cô gái, Ä‘ung đưa cách mặt đất khoảng mưá»i lăm bá»™, cái đầu quái váºt khiến hai cô gái không rá»i mắt khá»i nó như bị thôi miên.
Hai con voi đã quyết định hoà n thà nh nhiệm vụ được giao đã sẵn sà ng nghênh chiến:
Äoạn ngưá»i Ä‘i cùng đã chạy trốn tán loạn. Há» chỉ được trang bị gươm và giáo nên không có cách nà o chống lại má»™t địch thá»§ như thế.
LÅ© voi nháºn ra René trở vá» liá»n phát ra những tiếng kêu vui sướng. Ngưá»i chúng vừa gá»i đã hiểu và chạy đến.
René chỉ trong nháy mắt đã hiểu mình cần phải là m gì. Anh đặt súng xuống đất, lao vá» phÃa hai cô gái, bế há» như bế hai đứa trẻ. François cÅ©ng vừa vỠđến nÆ¡i. René giao hai cô gái cho anh ta canh chừng.
- Bây giỠ- René nói kèm theo tiếng thở dà i và nhặt súng lên - chỉ còn hai chúng ta thấy Python(1)! Chúng ta sẽ xem liệu đạn của khẩu súng Lepage có như mũi tên của thần Apollon hay không.
Con trăn nhìn theo hai cô gái ngưá»i ta mang Ä‘i, hai ngưá»i mà nó đã chá»n là m con mồi. Khi thấy hai con voi đứng cạnh, nó còn dè chừng chưa lao và o há». Nó phun ra những tiếng phì phì như tiếng gió trong tráºn bão váºy. Má»™t là n hÆ¡i hôi thối bốc ra từ cái miệng cá»§a nó, cặp mắt lá»a cá»§a nó hằn lên những tia đáng sợ, má»—i khi nó nhấc cái cổ lên. Cái cổ cá»§a nó, phần hẹp nhất cÆ¡ thể cÅ©ng phải to như má»™t cái thùng. Ngưá»i ta không thể nhìn theo hết những uốn khúc cá»§a nó trên cà nh lá cây.
René dồn trá»ng lượng xuống hai chân. Äây là má»™t đối thá»§ anh không thể để trượt ngay từ phát đầu tiên. Anh ngắm và o cái lưỡi cá»§a nó và bắn hai phát liá»n. Cái cây rung lên do con quái váºt cuá»™n mình. Nó trèo lên cà nh cao hÆ¡n rồi mất hút má»™t lát trong tán lá dà y nÆ¡i Ä‘ang rung tÃt như trong má»™t cÆ¡n bão. François chạy lại, chìa khẩu súng đã nạp đạn cho René, còn René đưa lại khẩu súng hết đạn cá»§a mình.
- Hãy đưa hai cô ấy ra cà ng xa cà ng tốt - René bảo anh ta - và để lại thanh gươm cá»§a cáºu cho tôi.
François tuân lệnh và đưa hai cô gái rá»i xa bãi chiến trưá»ng.
Những con voi vẫn huÆ¡ vòi trong không trung, đôi mắt ti hà cá»§a chúng nhìn chăm chú không để mất dấu vết cá»§a loà i bò sát. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u vừa nhìn cảnh đó vừa rùng mình, trừ René. Bởi lẽ René không phải là khán giả, anh là tác giả. Hai con voi giáºm giáºm chân xuống đất như muốn khiêu khÃch con trăn. Cuối cùng nó cÅ©ng xuất hiện, cái đầu gá»›m ghiếc, dị dạng, máu me be bét từ thân cây hướng xuống mặt đất. Hai phát súng nữa chặn nó trên chặng đưá»ng ấy.
Hoặc vì kiệt sức, hoặc bị mù do bốn vết thương, hình như nó đã mất cảm giác chuyển động nên đổ sầm má»™t đống xuống thân cây. Chúa Rangoon có đổ từ ná»n đá granite xuống cÅ©ng không ầm Ä© và chấn động mặt đất mạnh hÆ¡n thế.
Con trăn đã mất cảm giác nhưng vẫn còn sức mạnh. Vừa tá»›i mặt đất liá»n nhanh chóng cuá»™n thân lại. Nhưng vì không nhìn thấy gì nó trưá»n đến đúng tầm cá»§a má»™t con voi. Voi liá»n giáºm chân và o cái đầu nát bét cá»§a con trăn. Dưới sức nặng khá»§ng khiếp, con trăn oằn lại như má»™t con sâu. Má»™t khối cÆ¡ thể lá»›n quấn xung quanh chú voi thứ nhất.
Con voi thứ hai nháºn ra nguy hiểm cá»§a bạn mình, nó lao lại phÃa con trăn dùng vòi gỡ thân con trăn ra khá»i bạn cá»§a nó nhưng con trăn má»›i quấn má»™t phần ba cÆ¡ thể nó và o con voi thứ nhất lại quấn nốt hai phần ba thân còn lại và o con voi thứ hai. Trong giây lát má»™t khối dị dạng khổng lồ như bức tượng Lacoon hiện ra.
Hai con voi kêu lên Ä‘au đớn. René khi ấy như má»™t chú lùn đứng trước ba con váºt khổng lồ thá»i tiá»n sá». Nhưng anh là con ngưá»i, anh có suy nghÄ©, anh phải chiến thắng.
René nhặt thanh gươm mà François vừa ném dưới chân lên.
Trong lúc gắng hết sức, hai con voi đã kéo căng cÆ¡ thể con trăn ra khiến nó có má»™t Ä‘oạn thẳng không quấn và o con voi nà o. Anh vung gươm chém mạnh và o khúc đó như những chà ng khổng lồ trong trưá»ng ca cá»§a Homère hay các anh hùng trong "Giải phóng Jerusalem". Anh đã chém con trăn đứt thà nh hai. Cá»™t sống cá»§a nó đứt đôi hai khúc dù còn quằn quại nhưng cÅ©ng mất sức dần rồi rÆ¡i xuống.
René chạy lại phÃa hồ, múc nước và o mÅ© rồi đổ Ãt má»™t và o miệng cá»§a con voi Ä‘ang đứng, còn con kia Ä‘ang khuỵu xuống, phải chá» cho nó thở bình thưá»ng đã. René gá»i hai quản tượng lại rồi chạy vá» phÃa hai thiếu nữ Ä‘ang tái mét vì sợ hãi. Anh ôm cả hai và o lòng như hai em gái. Trong lần ôm chặt ấy, đôi môi Jane bắt gặp môi René nhưng anh nhanh chóng rá»i ra. Cô gái trẻ thở dà i buồn bã.
Chú thÃch:
(1) Má»™t con quái váºt trong thần thoại Hy Lạp
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:59 AM .
18-09-2008, 08:51 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương 69
Äụng độ vá»›i kẻ cướp
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u bị chấn động sau sá»± việc vừa rồi. René vừa dìu hai cô gái vừa đến ngồi cùng há» trên má»™t mảng cá». Vốn tháºn trá»ng anh vẫn cầm khẩu súng đã nạp đạn từ tay François. Khẩu súng và thanh gươm mà François để lại vẫn còn nằm ở bãi chiến trưá»ng.
Dịu dà ng như má»™t tiểu thư đà i các, René lôi từ trong túi ra má»™t lá» nhá» mà u và ng và cho hai cô gái ngá»i. Ngay khi há» có thể nói được, Hélène là ngưá»i đầu tiên cất lá»i, René há»i đầu Ä‘uôi câu chuyện đã xảy ra như thế nà o và tại sao hai cô lại để con trăn tá»›i gần đến thế mà không chạy Ä‘i.
Hélène kể lại: Sau bữa trưa, yên tâm vì có hai kẻ bảo vệ khổng lồ, hai cô Ä‘i ngá»§. ÄÆ°á»£c má»™t lát, trong giấc ngá»§ Hélène thấy khó chịu kỳ lạ. Má»™t mùi hôi thối bóc lên đâu đó. Cô đã nghe thấy những tiếng kêu hoảng hốt nhưng chỉ đủ sức mở mắt khi có nhiá»u tiếng voi giáºm chân xuống đất. Bấy giá» cô má»›i nháºn ra cách cô hai chục bước là cái đầu xấu xà cá»§a con quái váºt vá»›i cái miệng há to và đôi mắt và o cô. HÆ¡i thở bốc lên mùi từ chÃnh miệng cá»§a nó.
Hélène đánh thức em dáºy và muốn chạy trốn nhưng há» không sao đứng dáºy nổi, cô hoảng hốt nhá»› lại sức mạnh thôi miên cá»§a nó, dù không động Ä‘áºy nhưng nó là m những con chim từ trên cây phải rÆ¡i xuống và thu hút được con váºt mà nó muốn.
Cô nhá»› lại đã Ä‘á»c những chuyến thám hiểm cá»§a Levaillant ngưá»i từng là nạn nhân cá»§a sá»± thôi miên tương tá»± và chỉ thoát được khi có phát súng. Cô muốn hét lên kêu cứu nhưng như thể rÆ¡i và o cÆ¡n bóng đè, cô không sao cất lá»i được. Cô đưa mắt tìm René nhưng không thấy anh đâu. Cô thấy mình ngất Ä‘i rồi hình như có ngưá»i đỡ ngang lưng bế mình Ä‘i và khi mở mắt cô thấy mình Ä‘ang ở trong vòng tay cá»§a René.
Khi được đưa ra xa khá»i con rắn và ngoà i tầm ánh mắt thôi miên cá»§a nó, cô dần dần lại sức nhưng vì vẫn còn sợ nên cô không dám mở mắt theo dõi cuá»™c chiến.
GiỠđây, khi đã được bình an vô sá»± bên ngưá»i táºn tụy bảo vệ mình, cô gái không còn lá»i nà o để diá»…n tả những gì mình cảm thấy Jane lắng nghe chị kể mà không nói gì. Chỉ René má»›i hiểu cô trong cái siết tay cá»§a anh và anh cÅ©ng hiểu những giá»t lệ lặng lẽ Ä‘ang chảy từ hà ng mi xuống má cô.
Khi cÆ¡n bà ng hoà ng vá» tráºn chiến Héc-quyn qua Ä‘i, François má»›i sá»±c nhá»› ra hai con hổ con. Thế là anh ta thao thao kể mình chỉ bắn hai phát là giết chết con hổ cái còn ngà i René chỉ má»™t phát súng đã giết chết con hổ đực.
Vấn đỠlà không nên để lỡ hai bá»™ lông tuyệt đẹp ấy. René đưa mưá»i đồng talks cho những ai muốn Ä‘i kéo xác chúng vá» hoặc bằng ngá»±a hoặc dùng cáng.
Mấy ngưá»i trong Ä‘oà n thÃch dùng cáng hÆ¡n, và vì tất cả Ä‘á»u muốn Ä‘i nên René đà nh chia cả tiá»n thưởng cho những ai ở lại giữ. François chuẩn bị Ä‘i lấy súng và gươm thì đã thấy hai con voi cặp chúng lại và đặt dưới chân René. René nhặt vÅ© khà lên và dẫn đầu Ä‘oà n Ä‘i lấy xác hổ khi đến lượt anh kể lại cuá»™c chiến vá»›i con hổ anh chỉ khiêm tốn coi đó như má»™t việc săn cÆ¡n thá» trong rừng Vésinet.
Há» tìm thấy hai cái xác nằm trÆ¡ ở chá»— chúng bị giết, tất cả sung sướng khiêng chúng vá».
Trong khi ấy, Ä‘oà n ngưá»i ở nhà vui đùa bằng cách Ä‘o cái xác con trăn. Nó dà i bốn mươi sáu bá»™(1) và vòng bụng rá»™ng má»™t mét.
LÅ© voi cÅ©ng tò mò xem, chúng hiểu chÃnh René đã cứu chúng bằng tất cả khả năng cá»§a anh. Khi anh vá», chúng lấy vòi vuốt nhể nhà ng anh và Hélène đã thân thiện vá»›i chúng đến mức cô có thể để cho chúng tháo găng tay cá»§a mình và chúng thá»±c hiện vô cùng khéo léo. Äã đến giá» xuất phát, má»i ngưá»i rá»i khung cảnh tuyệt đẹp nÆ¡i từng diá»…n ra cảnh tượng hãi hùng mà có lẽ chỉ có Chúa má»›i có thể thấy má»™t cảnh tương tá»±.
Hai cô gái lại lên kiệu. René và François lên con voi cá»§a mình. Những ngưá»i dẫn đưá»ng dắt dây cương ngá»±a. Äi tiếp được ba giá», há» lại và o rừng và mất hút trong đó đến mưá»i má»™t giá» trưa.
Vẫn bóng tối, vẫn những ná»—i hãi hùng như buổi sáng nhưng bây giá» còn khiếp đảm hÆ¡n vì há» từng thấy sá»± nguy hiểm không phải chỉ ở trong chuyện kể mà là sá»± tháºt phÆ¡i bà y ngay trước mắt.
Há» chuẩn bị kỹ cà ng cho trại nghỉ đêm. Ngưá»i ta chặt những cây nhỠđóng cá»c cao đến sáu bá»™ tạo thà nh má»™t hà ng rà o có đưá»ng kÃnh mưá»i lăm bá»™. Như thưá»ng lệ, há» hạ kiệu xuống đất và hai cô gái sẽ ngá»§ trong đó. HỠăn tối bằng thịt hai con linh dương mà René bắn được dá»c đưá»ng, lấy máu cho lÅ© hổ con uống thay sữa. Cuối cùng, để xua Ä‘uổi những con thú hoang ngưá»i ta đốt những đống lá»a to và ăn tối bên trong. Ai cÅ©ng biết hà ng rà o cao sáu bảy bá»™ chưa thấm tháp gì trước cuá»™c tấn công cá»§a lÅ© hổ báo nhưng lá»a có thể xua Ä‘uổi chúng ra xa.
So vá»›i ban ngà y, đêm ấy yên tÄ©nh hÆ¡n: ngưá»i ta vẫn thấy qua khe hà ng rà o những ánh mắt như không hòn than lá»a ánh lên, ngưá»i ta vẫn nghe ở chá»— nà o đó những tiếng gầm khiến tim há» dá»±ng đứng nhưng so vá»›i những gì há» thấy ban ngà y thì đêm ấy vẫn bình yên. François và René lại chia nhau canh gác còn hai con voi cÅ©ng can đảm chia phần canh cá»§a chúng.
Sáu giá» sáng hôm sau, má»›i ngưá»i đã sẵn sà ng lên đưá»ng. Hôm ấy là ngà y há» phải đến chá»— ở cá»§a hai thiếu nữ. Há» chỉ còn phải trải qua má»™t Ä‘oạn rừng không nhiá»u thú nguy hiểm nhưng lại có bá»n sÆ¡n tặc rình ráºp. Sà o huyệt cá»§a chúng ở trong núi tháºm chà táºn nÆ¡i con sông Pégou bắt nguồn. Chá»— trú ngụ cá»§a chúng khi bị săn Ä‘uổi khá»i đó là là ng Tougoo. Mảnh đất cá»§a hai thiếu nữ ở phÃa những dãy núi đó và bên bá» sông Sittang, Ä‘iá»u nà y mang lại giá trị cho mạch đất cá»a sông Sittang, tức là nÆ¡i thông ra biển.
Sáu giá» sáng, sau bữa ăn nhẹ, má»i ngưá»i tiếp tục lên đưá»ng. Lần nà y François và René trèo lên voi cá»§a há». Dá»± tÃnh có thể gặp lại cướp và phải chiến đấu để bảo vệ hai thiếu nữ khiến René láºp má»™t kế hoạch trong đó có phần tham gia cá»§a cả hai chú voi. René chắc chắn hai đồng minh nà y sẽ không bá» rÆ¡i anh.
Äến mưá»i má»™t giá», há» tìm được má»™t chá»— thÃch hợp để nghỉ cho chặng thứ nhất. Äó là má»™t chốn đổ nát cá»§a má»™t cái là ng từng bị bá»n cướp tà n phá. Bá»n nà y khi tấn công thương táºp trung thà nh nhóm mưá»i đến mưá»i hai ngưá»i rồi ò ạt xông từ vùng nà y đến vùng khác.
Vì Ä‘oà n ngưá»i đã đến gần chá»— mà ngưá»i ta e sẽ gặp cướp nên René chuẩn bị má»i phương tiện vá» vÅ© khÃ, anh là ngưá»i ra lệnh khi có đụng độ. Tuy nhiên, má»™t sá»± việc không ngá» tá»›i đã xảy ra là m đảo lá»™n má»i tÃnh toán.
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang ngồi nghỉ và mải ăn trưa thì há» nghe thấy tiếng súng cách đó chỉ ná»a cây số: Hình như tiếng súng vang đến từ bên bá» sông Sittang. Hiển nhiên là đang có má»™t Ä‘oà n ngưá»i khác Ä‘ang đánh nhau vá»›i bá»n cướp. Ngay láºp tức, René cho sáu ngưá»i lên lưng voi, còn anh nhảy lên ngá»±a ra lệnh cho François trèo lên con ngá»±a kia và lao thẳng vá» phÃa cuá»™c đỠsúng.
Anh đến bên bá» sông và thấy má»™t chiếc thuyá»n Ä‘ang bị ba thuyá»n khác tấn công. Trên chiếc thuyá»n bị tấn công có hai ngưá»i Anh, dấu hiệu nháºn ra há» qua bá»™ trang phục mà u đỠvà cầu vai mà u và ng. Cùng há» còn có má»™t nhóm mưá»i đến mưá»i hai ngưá»i đà n ông nhưng cÅ©ng giống ngưá»i cá»§a René, số nà y chỉ trang bị những cây giáo.
Ngược lại, bá»n cướp Ä‘á»u có và i khẩu súng, trên má»—i thuyá»n có má»™t tá ngưá»i. Hai trong số ba thuyá»n ấy có nhiệm vụ áp sát con thuyá»n cá»§a ngưá»i Anh, chiếc thứ ba Ä‘ang ném hai cái xác chết xuống sông.
Sá»± tháºt là vÅ© khà cá»§a quân Anh tối tân hÆ¡n vÅ© khà cá»a bá»n cướp nhưng nếu không có cứu trợ, hai sÄ© quan và đoà n ngưá»i cá»§a há» sẽ bị thua vá» số lượng.
- Can đảm lên thuyá»n trưởng! - René kêu to bằng tiếng Anh rất chuẩn. - Tìm cách tiến lại phÃa chúng tôi. Kẻ nà o gây chiến vá»›i ngà i sẽ phải biến thà nh thây ma.
Láºp tức hai phát súng vang lên, hai tên cướp gục xuống.
René chuyển súng hết đạn cho François rồi lấy khẩu khác. Lại hai tên cướp nữa ngã ra.
- Nạp đạn nữa đi - René nói với François và rút súng ngắn ở thắt lưng ra.
Má»™t chiếc thuyá»n đã áp mạn được và o thuyá»n cá»§a sÄ© quan Anh. Má»™t tên cướp chuẩn bị nhảy sang thì phát súng lục cá»§a René đã buá»™c hắn phải ngã xuống sông.
Hai sÄ© quan Anh thấy được cứu má»™t cách lạ kỳ như váºy cÅ©ng vá»™i nhả đạn bằng súng dà i hai viên, ba tên cướp lại gục xuống.
Trong lúc ấy, má»™t con voi cÅ©ng hiểu chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra. Nó xuống dòng sông mặc cho chúng Ä‘ang chở hai ngưá»i quản tượng và sáu ngưá»i nữa. Vì Ä‘oạn sông không sâu nên nó dẫm chân lên má»™t cái thuyá»n là m cái thuyá»n ấy chìm nghỉm. Những ngưá»i trên đó ngã nhà o xuống nước, voi còn lấy vòi phun nước, còn ngưá»i thuá»™c Ä‘oà n cá»§a René dùng dao găm phi như phi ngá»n giáo.
Có tiếp tế hai sÄ© quan Anh như lấy lại sức mạnh mà há» gần như để mất. Há» lại tiếp tục nổ súng, có tá»± tin, há» bắn phát nà o trúng phát đó. Chưa đầy mưá»i phút, bá»n cướp đã bị René, François, sÄ© quan Anh, cả phần cá»§a chú voi, quân cá»§a René đánh cho thiệt hại hÆ¡n ná»a. Chúng buá»™c phải vừa đánh vừa tháo lui.
Tên thá»§ lÄ©nh ra lệnh lui nhưng vừa dứt lá»i hắn đã lăn ra chết. Láºp tức quân địch chạy toán loạn. Ba bốn phát đạn nữa Ä‘uổi theo chúng cÅ©ng hạ thêm ba bốn nạn nhân nữa. Thuyá»n Anh cáºp và o bá», viên sÄ© quan nhảy xuống đất được René kéo tay lên, anh nói:
- Thưa ngà i, tôi lấy là m tiếc là không có ai giới thiệu mình và đà nh phải tự giới thiệu.
- Ngà i ra mắt trong má»™t hoà n cảnh mà ngà i có thể được miá»…n má»i thá»§ tục - Ngưá»i Anh nói vá»›i René và xiết tay anh. - Bây giá», tôi có thể há»i chúng ta Ä‘ang ở đâu? Từ đây đến Rangoon House còn bao xa?
- Chỉ hai, ba dặm nữa là đến đất cá»§a tá» tước Sainte-Hermine, và chưa đầy má»™t phần tư dặm nữa là đến Ä‘oà n xe cá»§a tôi. Nếu ngà i muốn Ä‘i cùng chúng tôi và kết thúc chuyến Ä‘i cá»§a mình bằng đưá»ng bá»™, chúng ta sẽ cùng đến chá»— ngà i tá» tước. Tôi có thể để ngà i chá»n Ä‘i bằng voi hay bằng ngá»±a.
- Tôi sẽ Ä‘i ngá»±a - Viên sÄ© quan đáp - Như thế không đòi há»i quá nhiá»u. Tôi cÅ©ng cần nói thêm là tôi rất sung sướng được gặp má»™t ngưá»i đồng hương dÅ©ng cảm và bắn giá»i như váºy ở má»™t nÆ¡i cách Tổ quốc năm nghìn dặm.
René cưá»i thầm vỠđánh giá cá»§a viên sÄ© quan, đưa ngá»±a cá»§a mình cho anh ta và gá»i François:
- François, hãy thu súng và vũ khà rồi đi cùng voi đến chỗ chúng tôi.
Rồi René nhảy lên con ngá»±a thứ hai, chỉ đưá»ng cho ngưá»i Anh rồi lao Ä‘i. Chưa đầy 5 phút, hỠđã đến chá»— Ä‘oà n nghỉ vẫn bình an vô sá»±. Chỉ có Ä‘iá»u Jane lo lắng quá đến ná»—i cô không thể ngồi yên trên kiệu. Cô cùng chị gái xuống đất, khi nghe tiếng ngá»±a, các cô đã tiến và i bước vá» phÃa kỵ sÄ©.
Cả hai kỵ sÄ© Ä‘á»u xuống ngá»±a, René dắt tay viên sÄ© quan Anh đến chà o tiểu thư Sainte-Hermine.
- Cô Hélène, - Anh nói - Hân hạnh giới thiệu với cô đây là ngà i James Asplay.
Rồi anh quay lại phÃa ngưá»i Anh:
- Ngà i James Asplay, hân hạnh giới thiệu với ngà i cô Hélène de Sainte-Hermine và cô Jane, em gái cô ấy.
Sau đó, anh bước Ä‘i vì không muốn quấy rầy những giây phút há»™i ngá»™ đầu tiên cá»§a há».
Jane chà o René bằng cái nhìn không thể diá»…n tả được, má»™t chút sợ sệt lẫn biểu lá»™ dịu dà ng cá»§a tình yêu rồi má»›i bước theo chị gái. Cô còn Ä‘iá»u khiển được lá»i nói nhưng con tim và ánh mắt cô thì không tuân lệnh cô nữa. Mưá»i phút sau, trong lúc René Ä‘ang lau súng và nòng súng bằng chiếc khăn mùi xoa bằng vải lạnh thì James đến bên anh, nghiêng mình nói:
- Thưa ngà i tôi không biết phải biết Æ¡n ngà i thế nà o. Tiểu thư Hélène vừa kể tất cả cho tôi nghe, cô ấy còn nói thêm rằng cô ấy mong không phải sá»›m rá»i xa ngà i.
René đến chá»— hai cô gái trẻ và hai tiếng sau, khi mà n đêm bắt đầu buông xuống thì những tiếng chó sá»§a chà o đón Ä‘oà n ngưá»i đến lãnh địa cá»§a tá» tước Sainte-Hermine cÅ©ng vang lên.
René hiểu ná»—i Ä‘au buồn cá»§a hai thiếu nữ khi không có cá»— quan tà i cá»§a cha há». Trong ba ngà y dà i đến đây, cá»— quan tà i ấy đã được má»™t Ä‘oà n khác mang Ä‘i và sẽ đến Äất Trầu ba ngà y sau khi ngưá»i sống đến nÆ¡i.
Chú thÃch:
(1)bá»™ = 30cm
Tà i sản của phongvan
Last edited by quykiemtu; 16-11-2008 at 10:59 AM .