25-10-2008, 08:01 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương - 3 -
Ngà y mồng ba tháng ba, tiếng các tân khách chuyện trò vang lên rá»™n rã khắp các văn phòng cá»§a Câu lạc bá»™ Anh, và như má»™t đà n ong trong chuyến bay mùa xuân, các há»™i viên và tân khách, kẻ mặc quân phục, ngưá»i mặc lá»… phục, lại có ngưá»i tóc rắc phấn và mặc áo kaftan(1), Ä‘ang Ä‘i qua Ä‘i lại, ngưá»i đứng kẻ ngồi, ngưá»i tụ há»p kẻ tản mác.
Bên cạnh các khung cá»a Ä‘á»u có những ngưá»i đầy tá»› mặc áo dấu, Ä‘eo tóc giả rắc phấn, Ä‘i bÃt tất cao và già y và nh(2), Ä‘ang chăm chú theo dõi từng cỠđộng cá»§a các tân khách và các há»™i viên để xem há» có cần sai bảo gì không. Những ngưá»i có mặt phần lá»›n là những nhân váºt đạo mạo đã có tuổi, mặt mà y phương phi và đầy vẻ tá»± tin, ngón tay phốp pháp, cá» chỉ và nói năng rất chững chạc. Há» ngồi ở những chá»— quen thuá»™c, và cÅ©ng theo nếp cÅ© mà tụ há»p thà nh nhóm. Chỉ có má»™t số Ãt là tân khách tình cỠđược má»i đến, hầu hết là những ngưá»i trẻ tuồi, trong đó có Denixov, Roxtov và Dolokhov (bấy giỠđã được phục chức sÄ© quan trong binh Ä‘oà n Xemenovxki).
Trên gương mặt bá»n trẻ nà y, nhất là bá»n quân nhân, Ä‘á»u lá»™ vẻ tôn kÃnh và pha lẫn ngạo nghá»…: hình như có ý nói vá»›i cánh già rằng: "Chúng tôi sẵn lòng kÃnh trá»ng các cụ, nhưng cÅ©ng xin các cụ nhá»› cho rằng dù sao tương lai cÅ©ng là cá»§a chúng tôi".
Nexvitxki cÅ©ng có mặt ở đó, vá»›i tư cách là há»™i viên cÅ© cá»§a Câu lạc bá»™. Piotr bấy giỠđã chiá»u theo ý vợ để tóc dà i, không Ä‘eo kÃnh nữa và ăn mặc theo thá»i trang má»›i nhất, nhưng có vẻ buồn bã và u uất Ä‘ang Ä‘i thÆ¡ thẩn từ phòng nà y sang phòng ná». CÅ©ng như ở bất cứ chá»— nà o, chung quanh chà ng có má»™t bầu không khà đặc biệt tạo nên do những ngưá»i quì gối trước sá»± già u sang cá»§a chà ng, và vì đã quen được tôn sùng, chà ng ăn nói vá»›i há» má»™t cách khinh rẻ và lÆ¡ dá»…nh.
Cứ theo tuổi tác thì đáng lý chà ng phải thuá»™c và o hạng thanh niên, nhưng vì tà i sản và thân thế, chà ng lại được xếp và o nhóm những ngưá»i có tuổi, cho nên chà ng cứ chuyển từ nhóm nà y sang nhóm kia.
Các cụ già được trá»ng vá»ng nhất là trung tâm cho những nhóm mà ngay những ngưá»i không quen biết cÅ©ng kÃnh cẩn lại gần để được nghe các nhân váºt trứ danh nói chuyện. Äông nhất là các nhóm vây quanh bá tước Raxtopsin, Baluyer và Narưskin. Raxtopsin Ä‘ang kể chuyện rằng quân Nga bị loạn quân cá»§a Ão xô đẩy phải dùng lưỡi lê để mở má»™t đưá»ng máu thoát ra ngoà i.
Valuyev thì Ä‘ang nói nhá» cho các vị khách biết má»™t tin máºt, là Uvarov đã được sai phái từ Peterburg đến đây để dò ta dư luáºn ở Moskva vá» tráºn Austerlix!
Trong má»™t nhóm thứ ba, Narưskin Ä‘ang nhắc lại câu chuyện xảy ra trong phiên há»p cá»§a há»™i đồng quân sá»± nước Ão, trong đó Kuturov đã bắt chước tiếng gà gáy để đáp lại những đỠnghị ngu xuẩn cá»§a các tướng Ão. Sinsin lúc bấy giá» cÅ©ng ở đấy; ông ta cÅ©ng ngứa ngáy muốn khôi hà i và nói rằng cho đến cả cái nghệ thuáºt dá»… dà ng ấy - Nghệ thuáºt là m tiếng gà gáy - hiển nhiên là Kutuzov cÅ©ng không há»c được ở Xuvorov, nhưng các cụ già đá»u nghiêm mặt nhìn kẻ khôi hà i để cho ông ta hiểu rằng ở chá»— nà y và hôm nay, không nên nói đến Kutuzov như thế.
Vẻ báºn rá»™n và vá»™i và ng, Bá tước Ilya Andreyevich Roxtov chân Ä‘i á»§ng má»m Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại từ phòng tiệc sang phòng khách, hấp tấp chà o há»i các nhân váºt quan trá»ng cÅ©ng như các nhân váºt không quan trá»ng mà ông Ä‘á»u quen biết, thỉnh thoảng lại đưa mắt tìm xem cáºu con trai mình ở đâu, vui vẻ nhìn chà ng má»™t lát và nháy mắt vá»›i chà ng. Nikolai Roxtov thì Ä‘ang đứng bên cá»a sổ chuyện trò vá»›i Dolokhov mà chà ng muốn là m quen và rất muốn Ä‘i lại giao du. Lão bá tước lại gần hai ngưá»i và bắt tay Dolokhov.
- Má»i cáºu đến nhà tôi chÆ¡i nhé, cáºu đã quen biết thằng cháu dÅ©ng cảm nhà tôi… hai anh em đã cùng ở bên ấy vá»›i nhau, Ä‘á»u tá» ra anh hùng… A, ông Vaxili Ignatits, chà o ông bạn già - bá tước nói vá»›i má»™t cụ già lúc nà y Ä‘ang Ä‘i ngang qua, nhưng nói chưa dứt lá»i đã thấy trong phòng nhốn nháo cả lên và má»™t ngưá»i đầy tá»› há»›t hÆ¡ há»›t hải chạy và o báo: "Ngà i đến rồi!".
Chuông réo lên, các uá»· viên trị sá»± chạy bổ ra: các lẫn khách Ä‘ang tản mát trong các gian phòng thì táºp há»p lại như những hạt lúa dồn thà nh má»™t cụm trên chiếc sà ng, rồi đứng tấp náºp ở trong phòng khách, bên cái cá»a dẫn và o phòng lá»›n.
Bagration hiện ra trong khung cá»a Ä‘i và o phòng ngoà i, không đội mÅ©, cÅ©ng không Ä‘eo gươm, vì hai váºt ấy, theo đúng thưá»ng lệ cá»§a Câu lạc bá»™, Ä‘á»u đã giao lại cho ngưá»i giữ cá»a. Ông không đội chiếc mÅ© lưỡi trai lót da dê, cÅ©ng không mang cái roi vắt chéo trên vai như Roxtov đã thấy đêm hôm trước tráºn Austerlix mà lại mặc bá»™ quân phục mang đúng kÃch thước và má»›i tinh, gắn đầy những huân chương Nga và nước ngoà i, bên trái ngá»±c thì Ä‘eo bá»™i tinh George. Có thể thấy rõ rằng ngay trước khi đến dá»± tiệc, ông đã cắt tóc và tỉa râu, và điá»u đó là m cho bá»™ mặt cá»§a ông thay đổi má»™t cách bất lợi. Vẻ mặt ông có má»™t cái gì long trá»ng mà ngây ngô, trái ngược vá»›i những nét cương quyết và dÅ©ng cảm cá»§a ông, tháºm chà còn là m cho mặt ông buồn cưá»i nữa là khác. Beklesov và Fedor Petrovich cùng Ä‘i vá»›i công tước Bagration đến cá»a thì dừng lại để nhưá»ng bước cho vị thượng khách và o trước. Bagration ngượng ngùng không muốn nháºn vinh dá»± ấy, vì váºy há» lúng túng má»™t lúc ở cá»a, nhưng cuối cùng Bagration cÅ©ng Ä‘i lên trước. Ông bước má»™t cách bẽn lén và ngượng ngùng trên sà n gá»— cá»§a phòng tiếp tân, hai tay không biết để đâu cho ổn: Ä‘i dưới là n đạn, giữa má»™t cánh đồng bị đạn cầy xá»›i, như khi ông dẫn đầu binh Ä‘oà n Kurxk ở Songraben, Bagration thấy quen và dá»… hÆ¡n nhiá»u. Các há»™i viên cá»§a Câu lạc bá»™ đứng đón ông ở ngoà i cá»a thứ nhất, nói mấy câu tá» lòng vui mừng được nghênh tiếp má»™t vị khách kÃnh mến, và không đợi ông đáp lại, há» vây kÃn lấy Bagration như muốn chiếm lấy ông, rồi dẫn ông và o phòng khách. Bây giá» tháºt không tà i nà o bước qua các cá»a dẫn và o phòng được, vì các há»™i viên và tân khách Ä‘ang chen lẫn nhau, ai nấy Ä‘á»u cố gắng nhìn qua vai ngưá»i khác để xem Bagration, như xem má»™t con váºt lạ. Bá tước Ilya Andreyevich là ngưá»i cố gắng nhất, vừa cưá»i vừa nói Ä‘i nói lại luôn mồm: "Cho Ä‘i tÃ. Ông bạn, cho Ä‘i tÃ, cho Ä‘i tÃ", cuối cùng ông ta mở được má»™t con đưá»ng giữa đám ngưá»i và rước khách và o phòng lá»›n, má»i há» ngồi trên chiếc Ä‘i văng ở giữa phòng. Các vị tai to mặt lá»›n, há»™i viên danh vá»ng nhất cá»§a Câu lạc bá»™, vây quanh các vị má»›i đến. Bá tước Ilya Andreyevich lại phải mở má»™t con đưá»ng qua đám ngưá»i để Ä‘i ra ngoà i phòng và lát sau lại trở và o, kèm theo má»™t há»™i viên khác bưng má»™t cái khay bằng bạc và dâng lên cho Bagration. Trên cái khay để má»™t và i bụng thi má»›i là m và má»›i in để ca tụng vị anh hùng. Trông thấy cái khay, Bagration hoảng hốt nhìn quanh như muốn cầu cứu. Nhưng khoé mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u đòi há»i ông ta phải khuất phục. Cảm thấy mình ở trong tay há», ông ta bèn quả quyết giÆ¡ hai tay tiếp lấy cái khay và liếc mắt nhìn ngưá»i bưng khay là bá tước Roxtov, có vẻ giáºn dá»—i và oán trách. Má»™t ngưá»i nà o đó có nhã ý giÆ¡ tay bưng há»™ cái khay cho Bagration (không thế thì có lẽ ông ta cứ phải bưng mãi cho đến tối và cứ thế mà ngồi và o bà n tiệc) và xin ông ta lưu ý đến bà i thÆ¡.
"Thôi được để tôi Ä‘á»c" - Bagration có vẻ như muốn nói, và đưa đôi mắt má»i mệt nhìn chăm chăm và o tá» giấy má»™t cách táºp trung và nghiêm túc, bắt đầu nhẩm Ä‘á»c. Nhưng tác giả cá»§a bà i thÆ¡ lại đến cầm lấy nó và cao giá»ng Ä‘á»c to lên. Công tước Bagration nghiêng đầu lắng nghe.
Là vinh quang của thế kỷ Alekxandr
Kẻ bảo vệ quốc vương lên ngai và ng chà bảo.
Vị tướng lÄ©nh oai hùng, con ngưá»i hiá»n quý bá
Báºc rưá»ng cá»™t nước nhà , vị tướng lÄ©nh vô song.
ChÃnh nhá» ngưá»i mà cái gã Napoléon
Khi đã biết Bagration dũng mãnh
Không dám đụng đến nước Nga kiêu hãnh.
Nhưng bà i thÆ¡ chưa được Ä‘á»c hết thì ngưá»i hầu tiệc đã dõng dạc hô lên: "Tiệc rượu đã dá»n xong!" Cá»a mở ra, bà i nhạc Ba Lan "Sấm thắng lợi hãy vang lên, ngưá»i Nga anh dÅ©ng hãy vui mừng" từ phòng tiệc vang lại, bá tước Ilya Andrevich lưá»m tác giá Ä‘ang tiếp tục Ä‘á»c bà i thÆ¡, và đến nghiêng mình trước mặt Bagration. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dáºy, cảm thấy bữa tiệc là quan trá»ng hÆ¡n bà i thÆ¡, và má»™t lần nữa, Bagration lại dẫn đầu má»i ngưá»i bước và o phòng tiệc.
Há» má»i Bagration ngồi nghế danh dá»±, giữa hai ngưá»i cùng mang tên AlekxanÄ‘re là Beklesov và Narưskin - ý muốn nhắc đến tên riêng cá»§a Hoà ng đế - ba trăm ngưá»i dá»± tiệc Ä‘á»u ngồi và o chá»—, tuỳ theo thứ báºc và địa vị, nhân váºt cà ng trá»ng yếu thì cà ng ngồi gần vị thượng khách, má»™t Ä‘iá»u cÅ©ng tá»± nhiên như địa thế cà ng thấp thì nước cà ng sâu váºy.
Ngay trước khi tiệc bắt đầu, bá tước Ilya Andreyevich giá»›i thiệu cáºu con trai vá»›i công tước. Bagration nháºn ra chà ng và nói vá»›i chà ng mấy câu rá»i rạc và lúng túng, cÅ©ng như những câu khác mà ông đã nói trong ngà y hôm trước. Bá tước Ilya Andreyevich tá»± hà o và sung sướng đưa mắt nhìn cá» toạ trong khi Bagration nói chuyện vá»›i con mình.
Nikolai Roxtov, Dolokhov, ngưá»i bạn má»›i cá»§a chà ng, và Denixov cùng ngồi vá»›i nhau gần chá»— chÃnh giữa bà n. Trước mặt há» là Piotr ngồi bên cạnh công tước Nexvitxki. Bá tước Ilya Andreyevich cùng vá»›i các há»™i viên khác Ä‘á»u ngồi trước mặt Bagration. Ông ân cần khoản đãi công tước, dưá»ng như ông chÃnh là hiện thân cá»§a lòng hiếu khách nổi tiếng thà nh Moskva váºy.
Công phu cá»§a ông tháºt đã không uổng: hai cái thá»±c đơn cá»§a ông, má»™t phì má»™t đạm (3); Ä‘á»u tuyệt vá»i. Tuy váºy trong khi bữa tiệc chưa kết thúc, ông cÅ©ng vẫn chưa hoà n toà n an tâm. Ông đưa mắt ra hiệu cho ngưá»i chá»§ thân thiện(4), thì thầm chỉ thị cho những ngưá»i hầu tiệc và không khá»i hồi há»™p chỠđợi từng món má»™t - Những món ăn mà ông biết rất rõ. Má»i việc Ä‘á»u tốt đẹp. Ngay từ món thứ hai, má»™t con cá chiên khổng lồ (khi trông thấy nó. Ilya Andreyevich đỠmặt lên vì thÃch thú và thẹn thùng), những ngưá»i hầu tiệc đã bắt đầu mở nút chai nổ bôm bốp và rót rượu sâm banh. Món cá gây được ấn tượng khả quan. Sau đó bá tước Ilya Andreyevich đưa mắt há»™i ý vá»›i các há»™i viên khác. "Sẽ có nhiá»u lá»i chúc tụng, ta phải là m ngay từ bây giá»" - bá tước nói thì thầm, và tay cầm cốc rượu, ông ta đứng dáºy. Má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng chỠđợi ông nói.
- Chúc sức khoẻ Hoà ng đế! - Ông ta hô to, đôi mắt hiá»n háºu rưng rưng những giá»t nước mắt vui mừng và phấn khởi. Cùng lúc ấy đội nhạc cá» bà i "Sấm thắng lợi hãy vang lên!", má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dáºy và hô to "Ura!". Và Bagration cÅ©ng hô to "Ura!" vá»›i cái giá»ng hệt như ở chiến trưá»ng Songraben. Giữa ba trăm giá»ng ngưá»i Ä‘ang hô, có thể nháºn rõ giá»ng hân hoan cá»§a Nikolai. Chà ng như suýt khóc. "Chúc sức khoẻ Hoà ng đế, Ura!", chà ng hô to. Uống cạn cốc rượu má»™t hÆ¡i, chà ng ném nó xuống đất. Nhiá»u ngưá»i là m theo.
Những tiếng Ura còn kéo dà i mãi. Khi tiếng hoan hô đã ngá»›t, bá»n hầu tiệc lượm lặt các mảnh thuá»· tinh, má»i ngưá»i lại ngồi, và cùng cưá»i tùm tỉm vá» chá»— mình đã hò hét quá nhiá»u, há» bắt đầu trò chuyện vá»›i nhau. Bá tước Ilya Andreyevich lại đứng lên, mắt nhìn và o má»™t mảnh giấy để ở bên đĩa, nâng cốc nói mấy câu chúc thá» vị anh hùng cá»§a chiến dịch vừa rồi là công tước Bagration và , má»™t lần nữa, đôi mắt hiá»n háºu cá»§a ông lại rá»›m lệ. Ura! Tiếng cá»§a ba trăm ngưá»i dá»± tiệc lại hô vang, và thay cho âm nhạc, đội hợp xướng hát vang lên má»™t bà i tụng thi do Pavel Ivanovich Kutuzov soạn:
Dân Nga ta có sợ gì trở ngại?
Lòng dÅ©ng cảm sẽ mở đưá»ng thắng lợi;
Bao Bagration ta đã có đây rồi
Quân dịch kia sẽ thất bại tÆ¡i bá»i!
Äá»™i hợp xướng vừa hát xong thì ngưá»i ta lại nâng cốc lên chúc tụng mấy lần nữa, và bá tước Ilya Andreyevich lại cà ng xúc động, số cốc bị ném vỡ cà ng nhiá»u hÆ¡n, tiếng hò hét cà ng to hÆ¡n. Há» cạn chén để chúc sức khoẻ Beklesov, Narưskin, Valuyev, chúc sức khoẻ các há»™i viên cá»§a Câu lạc bá»™, các tân khách và cuối cùng há» nâng cốc chúc riêng bá tước Ilya Andreyevich là ngưá»i đứng ra tổ chức bữa tiệc hôm nay. Äến lần chúc nà y thì bá tước rút khăn mùi soa ra, rồi lay nâng khãn lên che mặt, oà lên khóc.
Chú thÃch:
(1) Loại áo ngoà i kiểu cổ của đà n ông có vạt dà i.
(2) Một loại già y thấp gót, hở mu, tương tự như già y hạ.
(3) Thực đơn là giấy kê những món ăn. Ở đây dùng hoán dụ, tức là bản thân những món ăn. Phì là béo, nghĩa là những món thịt, cá… đạm là gầy, nghĩa là những món rau là đưa.
(4) Trông nom việc bếp nước, tiệc tùng v.v…
Tà i sản của tarta12a
Chữ ký của tarta12a :2 (48)::2 (48)::2 (48):[SPOILER][CENTER][COLOR="Black"][COLOR="Lime"]“…. Khi ánh sáng bị chôn vùi bởi đêm đen
và lòng tham phá»§ má» là trÃ
Cảnh thanh bình no ấm chỉ còn lại trong những lá»i ca
Là lúc má»™t thá»i đại má»›i bắt đầu .
Thá»i đại cá»§a những cuá»™c chiến tranh khốc liệt trải dà i hà ng thế kỉ…
Thá»i đại cá»§a máu , cá»§a nước mắt , cá»§a những thân xác vất vưởng nÆ¡i đồng hoang lạnh lẽo hay thà nh quách nguy nga
CÅ©ng là thá»i đại cá»§a những chiến công lẫy lừng thiên hạ
Hay những tội ác nhuộm máu thế gian
Và , những kẻ viết lên lịch sá» cho thá»i đại ấy ,
Dù, độc ác hơn rắn rết quỷ ma
Hay, thánh thiện hơn những thiên thần
Äá»u,
xứng với hai tiếng… [/COLOR][/COLOR]
[SIZE="6"][COLOR="Red"]Anh-Hùng[/COLOR][/SIZE]. †[/CENTER][/SPOILER]:2 (48)::2 (48)::2 (48):
Last edited by khungcodangcap; 29-10-2008 at 08:41 AM .
25-10-2008, 08:02 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương - 4 -
Piotr ngồi trước mặt Dolokhov và Nikolai Roxtov. Chà ng uống nhiá»u và ăn ngốn ngấu, cÅ©ng như má»i khi. Nhưng ai quen thân chà ng cÅ©ng có thể thấy rằng hôm ấy chà ng có má»™t sá»± thay đổi gì to lá»›n. Từ đầu đến cuối bữa tiệc, chà ng chỉ là m thinh nheo mắt và cau mà y nhìn quanh, vẻ mặt ngÆ¡ ngác, chà ng lấy tay dụi dụi nÆ¡i chân mÅ©i. Gương mặt chà ng có vẻ phiá»n muá»™n và u uất. Hình như chà ng không trông thấy mà cÅ©ng không nghe thấy những Ä‘iá»u Ä‘ang diá»…n ra xung quanh mình và chỉ đăm đăm nghÄ© đến má»™t vấn đỠduy nhất, má»™t vấn đỠkhổ tâm mà chà ng chưa giải quyết được. Cái vấn đỠlà m cho chà ng khổ não đó là những lá»i bóng gió cá»§a công tước tiểu thư khi chà ng vỠđến Moskva, ám chỉ những quan hệ thân máºt giữa Dolokhov vá»›i vợ chà ng, và bức thư nặc danh chà ng má»›i tiếp được ngay sáng hôm nay. Vá»›i cái giá»ng bỡn cợt bỉ ổi mà tất cả các bức thư nặc danh Ä‘á»u có, bức thư nà y nói rằng chà ng Ä‘eo mục kÃnh mà cÅ©ng chẳng thấy rõ tà nà o, chứ việc vợ chà ng tư thông vá»›i Dolokhov thì chỉ có má»™t mình chà ng là không biết nữa mà thôi. Piotr dứt khoát không tin những lá»i ám chỉ cá»§a công tước tiểu thư cÅ©ng như bức thư nặc danh, nhưng bây giá» chà ng vẫn không dám nhìn Dolokhov Ä‘ang ngồi trước mặt chà ng. Má»—i lần chà ng bắt gặp đôi mắt đẹp mà xấc cá»§a Dolokhov, chà ng lại thấy có cái gì kinh khá»§ng, xấu xa Ä‘ang nổi dáºy trong mình, và phải vá»™i và ng ngoảnh mặt Ä‘i.
Chà ng bất giác hồi tưởng lại quá khứ cá»§a vợ và những mối liên hệ giữa nà ng vá»›i Dolokhov, chà ng thấy rõ là nếu như không phải là việc cá»§a vợ chà ng, thì câu chuyện trong thư có thể là chuyện tháºt, hay Ãt ra cÅ©ng có vẻ giống chuyện tháºt. Chà ng bất giác nhá»› lại dạo Dolokhov sau khi được khôi phục quân hà m sau chiến dịch, trở lại Peterburg và đến nhà chà ng. Lợi dụng những quan hệ bạn bè do những cuá»™c chÆ¡i bá»i phóng đãng giữa hai ngưá»i, hắn đã đến thẳng nhà chà ng, và Piotr đã cho hắn ở Ä‘áºu, lại cho hắn mượn tiá»n. Chà ng còn nhá»› lại Êlen mỉm cưá»i nói vá»›i chà ng rằng nà ng không hà i lòng vá» việc Dolokhov trú ngụ trong nhà , còn Dolokhov thì ngợi khen nhan sắc vợ chà ng má»™t cách trâng tráo và từ đó cho đến lúc trở vá» Moskva, hắn chưa há» rá»i khá»i hai vợ chồng lấy má»™t phút.
"Phải, hắn đẹp trai lắm - Piotr nghÄ© - Còn ta thì biết hắn lắm. Chắc hắn phải khoái trá đặc biệt nếu là m ô nhục được tên há» ta, và đem ta ra là m trò cưá»i, chÃnh vì ta là ngưá»i đã lo lắng chạy chá»t cho hắn, đã bao cho hắn ở trong nhà , đã giúp đỡ hắn. Ta biết, ta hiểu cái đó sẽ Ä‘em lại cho sá»± phản bá»™i cá»§a hắn má»™t thi vị thêm Ä‘áºm đà , thêm nồng đượm biết chừng nà o, nếu việc ấy có tháºt. Phải, nếu việc ấy có tháºt, nhưng ta không tin như váºy, ta không có quyá»n tin mà cÅ©ng không thể tin được". Chà ng nhá»› lại sắc mặt cá»§a Dolokhov trong những phút tà n nhẫn cá»§a hắn, như khi hắn trói viên quáºn trưởng và o con gấu và ném xuống nước, hay khi hắn vô cá»› khiêu khÃch ngưá»i ta đấu súng, hay khi hắn bắn chết má»™t con ngá»±a trạm bằng má»™t phát súng ngắn. Sắc mặt cá»§a Dolokhov vẫn thưá»ng hay như thế khi hắn nhìn chà ng. "Phải, hắn là má»™t thằng ưa gây sá»± đánh nhau. - Piotr nghÄ© - Hắn giết ngưá»i không biết ghê tay, chắc hắn tưởng ai cÅ©ng sợ hắn cả, và hắn lấy thế là m thú. Chắc hắn tưởng ta cÅ©ng sợ lắm - Mà quả tình ta có sợ hắn tháºt", - và khi nghÄ© như váºy cà ng lại cảm thấy má»™t cái gì ghê tởm và xấu xa Ä‘ang đấy lên trong lòng.
Dolokhov, Denixov và Roxtov bấy giá» ngồi trước mặt Piotr Ä‘á»u có vẻ rất vui. Roxtov chuyện trò hoan há»· vá»›i hai ngưá»i bạn, má»™t ngưá»i là viên sÄ© quan phiêu kỵ dÅ©ng cảm, má»™t ngưá»i là tên anh chị khét tiếng, chuyên gây sá»± đánh nhau, và thỉnh thoảng Nikolai lại đưa mắt giá»…u cợt nhìn vá» phÃa Piotr vá»›i dáng ngưá»i to béo, vẻ mặt đăm chiêu tư lá»±, không quan tâm đến ai cả khác hắn má»i ngưá»i trong hữa tiệc nà y. Roxtov nhìn chà ng má»™t cách thiếu thiện cảm, trước hết là vì dưới con mắt má»™t sÄ© quan phiêu kỵ, chà ng chỉ là má»™t anh nhà già u không ở quân đội, là m chồng má»™t ngưá»i đà n bà đẹp, tóm lại chỉ là má»™t hạng đà n bà mà thôi; sau nữa là vì Piotr Ä‘ang đăm chiêu suy nghÄ© và há» hững vá»›i ngoại cảnh, không nhìn thấy Roxtov và không đáp lại cái chà o cá»§a chà ng. Khi má»i ngưá»i nâng cốc chúc thá» Hoà ng đế thì Piotr Ä‘ang mải nghÄ© ngợi, không đứng dáºy và không nâng cốc.
- Ông là m sao thế? - Roxtov quát to, trong khi nhìn chà ng vá»›i đôi mắt Ä‘ang cảm kÃch lại có vẻ bá»±c tức. - Ông không nghe à : ngưá»i ta Ä‘ang chúc thá» Hoà ng đế đấy!
Piotr thở dà i, ngoan ngoãn đứng dáºy uống cạn cốc rượu, và trong khi đợi má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi xuống, chà ng ngoảnh mặt vá» phÃa Roxtov vá»›i nụ cưá»i hiá»n háºu:
- Thế mà tôi không nháºn ra anh - chà ng nói. Nhưng tâm trà Roxtov còn ở chá»— khác, anh ta Ä‘ang mải hô "Ura!".
- Tại sao cáºu không là m quen vá»›i hắn ta? - Dolokhov há»i Roxtov.
- Ai hoà i công, đó là một thằng ngốc - Roxtov đáp.
- Cần phải chiá»u chuá»™ng những ông chồng có vợ đẹp chứ - Dolokhov nói.
Piotr không nghe hỠnói gì nhưng chà ng biết hỠđang nói chuyện vỠmình. Chà ng đỠmặt và ngoảnh đi.
- Và bây giá» thì xin chúc sức khoẻ những ngưá»i đà n bà đẹp - Dolokhov nói, rồi vẻ nghiêm trang nhưng vá»›i má»™t nụ cưá»i bên khoé môi, hắn cầm cốc rượu ngoảnh mặt vá» phÃa Piotr, nói
- Chúc sức khoẻ những ngưá»i đà n bà đẹp, Petrusa ạ, và cả tình nhân cá»§a há» nữa.
Piotr uống cạn chén rượu cá»§a chà ng, mắt nhìn xuống đất. Chà ng không nhìn Dolokhov mà cÅ©ng không đáp lại. Ngưá»i hầu tiệc Ä‘ang Ä‘i phân phát bà i tụng thi cá»§a Kutuzov đến trước mặt Piotr đặt má»™t bản, vì Piotr được liệt và o hà ng quý khách. Chà ng Ä‘ang muốn cầm lấy bà i thÆ¡ thì Dolokhov chồm ra phÃa trước, giáºt lấy tá» giấy và bắt đầu Ä‘á»c. Piotr nhìn hắn, đôi con ngươi cá»§a chà ng thắt lại: Cái váºt gì rất ghê tởm và xấu xa đã khiến chà ng khổ não trong suốt bữa tiệc, giỠđây lại đấy lên và trà n ngáºp lòng chà ng. Chà ng chồm tá»›i, cả cái thân hình to lá»›n cá»§a chà ng cúi sấp trên bà n tiệc.
- Ông không được lấy! - Chà ng quát to.
Nexvitxki và ngưá»i ngồi bên phải Piotr, nghe tiếng quát và biết là chà ng Ä‘ang quát Dolokhov, vá»™i và ng ngoảnh lại nhìn chà ng, vẻ sợ hãi.
- Thôi! Thôi! Ông là m sao thế - Hai ngưá»i nói nhá», vẻ hoảng hốt.
Dolokhov nhìn Piotr vá»›i đôi mắt trong sáng, vui vẻ mà tà n nhẫn, vá»›i má»™t nụ cưá»i như muốn nói: "À, chÃnh là tao thÃch như thế đấy".
- Tôi không trả - Hắn nói rõ từng tiếng.
Mặt tái nhợt, đôi môi run lên, Piotr giáºt lại tá» giấy.
- Mà y… mà y là … má»™t thằng khốn nạn… tao thách đấu súng vá»›i mà y đấy - chà ng nói, Ä‘oạn xô ghế đứng dáºy, ra khá»i bà n ăn. Ngay trong giây phút ấy, chà ng cảm thấy vấn đỠtá»™i trạng cá»§a vợ chà ng, vấn đỠlà m chà ng khổ não suốt hai hôm nay, đã được giải quyết xong xuôi, theo hướng khẳng định, không còn nghi ngá» gì nữa.
Chà ng thù ghét con đà n bà ấy và cảm thấy lòng mình đã vÄ©nh viá»…n Ä‘oạn tuyệt vá»›i nà ng. Tuy Denixov đã hết lá»i can ngăn, không muốn cho Roxtov nhúng tay và o việc ấy, Roxtov cÅ©ng nháºn là m nhân chứng cho Dolokhov và sau bữa tiệc, chà ng thảo luáºn vá»›i Nexvitxki, nhân chứng cá»§a Bezukhov để ấn định các Ä‘iá»u khoản cá»§a cuá»™c đấu súng. Piotr trở vá» nhà trong khi Roxtov, Dolokhov và Denixov còn ở lại Câu lạc bá»™ mãi đến khuya, ngồi nghe bá»n Di-gan và bá»n con hát.
- Cứ thế nhé, ngà y mai ở Xokolniki - Dolokhov nói trong khi chia tay vá»›i Roxtov trên thá»m câu lạc bá»™.
- Thế cáºu vẫn bình tÄ©nh à ? - Roxtov há»i.
- Äây nà y, tá»› sẽ vắn tắt vạch rõ cho cáºu thấy cái bà quyết cá»§a thuáºt đấu súng. Nếu đêm hôm trước cuá»™c đấu cáºu viết di chúc hoặc viết những bức thư lâm ly để lại cho cha mẹ, nếu cáºu nghÄ© rằng mình có thể bị giết, thì cáºu là má»™t thằng ngốc và thế nà o cáºu cÅ©ng sẽ bá» mạng, nhưng nếu đến đấu trưá»ng vá»›i cái quyết tâm giết chết đối phương cho tháºt mau lẹ và chắc chắn, nếu thế thì má»i việc sẽ tốt đẹp. Anh bạn thợ săn gấu cá»§a chúng ta ở Koxtroma có nói vá»›i tôi: "Gấu thì ai mà chẳng sợ? Nhưng khi thấy nó thì cái sợ biến Ä‘i đâu hết, vì ngưá»i ta chỉ lo con gấu sổng mất?". Ấy đấy, mình cÅ©ng thế. Äến mai, cáºu nhé.
Tám giỠsáng hôm sau, Piotr cùng đi với Nexvitxki đến rừng Xokolniki. Dolokhov, Denixov và Roxtov đã đợi chà ng ở đấy.
Chà ng có vẻ như má»™t ngưá»i Ä‘ang mải suy nghÄ© những Ä‘iá»u gì hoà n toà n không liên quan vá»›i sá»± việc trước mắt. Mặt chà ng phá» phạc. Nước da và ng vá»t. Hẳn là suốt đêm qua chà ng không ngá»§. Chà ng lÆ¡ đễnh nhìn quanh và nheo mắt như bị chói nắng. Hai việc Ä‘ang choán hết tâm trà chà ng: Sau má»™t đêm không ngá»§, chà ng thấy tá»™i trạng cá»§a vợ chà ng không còn gì phải nghi hoặc nữa; và Dolokhov không có tá»™i vì hắn chẳng việc gì phải giữ gìn danh dá»± cá»§a má»™t ngưá»i dưng cả. "Có lẽ ở địa vị hắn, ta cÅ©ng sẽ là m như hắn; thế thì đấu súng là m gì? Ta sẽ bắn chết hắn, hay là hắn sẽ bắn trúng và o đầu, và o khuá»·u tay, và o đầu gối ta. Thôi, Ä‘i quách, trốn biệt, kiếm má»™t cái xó nà o mà chui và o". Nhưng cÅ©ng trong khi những ý nghÄ© ấy hiện ra trong óc, chà ng há»i lại, vá»›i má»™t vẻ mặt đặc biệt bình tÄ©nh và thá» Æ¡, khiến cho những ngưá»i nhìn chà ng Ä‘á»u phải thấy kÃnh trá»ng: "Còn lâu nữa không, má»i thứ đã sẵn sà ng chưa?".
Khi má»i việc chuẩn bị đã xong xuôi, hai thanh kiếm đã được cắm và o tuyết để đánh dấu giá»›i hạn không được vượt qua, và hai khẩu súng ngắn đã nạp đạn, Nexvitxki đến gặp Piotr.
- Bá tước ạ, - Anh ta nói, giá»ng rụt rè - Nếu trong má»™t lúc nghiêm trá»ng, rất nghiêm trá»ng như thế nà y, mà tôi không nói hết sá»± thá»±c vá»›i ông, thì tôi sẽ không là m tròn nhiệm vụ cá»§a tôi, không xứng đáng vá»›i sá»± tÃn nhiệm và cái vinh dá»± mà ông đã ban cho tôi khi chá»n tôi là m nhân chứng. Tôi cho rằng việc nà y không có đủ lý do, và nó không đáng gây ra má»™t vụ đổ máu. Ông đã lầm, ông nóng nảy quá…
- À, phải, tháºt là ngu xuẩn hết sức… - Piotr nói.
- Äã thế thì xin ông cho phép tôi chuyển đạt những lá»i hối tiếc cá»§a ông và tôi chắc rằng dối phương sẽ tiếp nháºn những lá»i ấy. - Nexvitxki nói (cÅ©ng như những ngưá»i nhân chứng khác và nói chung tất cả những ngưá»i dÃnh lÃu đến việc như thế, anh ta vẫn không tin rằng sá»± tình có thể đưa đến má»™t cuá»™c đấu súng tháºt sá»±). Bá tước cÅ©ng biết rằng thừa nháºn lá»—i lầm cá»§a mình vẫn cao quý hÆ¡n là đẩy sá»± việc đến chá»— không thể cứu vãn được. Quả tháºt không có bên nà o lăng nhục bên nà o. Ông cho phép tôi Ä‘iá»u đình.
- Không, có gì mà phải Ä‘iá»u đình? - Piotr nói - Chẳng sao cả…
- Thế đã sẵn sà ng rồi chứ?
- Chỉ xin ông nói cho tôi biết tôi phải bước đến chá»— nà o và bắn và o đâu - Chà ng nói thêm, miệng mỉm má»™t, nụ cưá»i dịu dà ng và gượng gạo. Chà ng cầm lấy khẩu súng ngắn và há»i cách bóp cò như thế nà o, vì chà ng chưa từng cầm súng trong tay bao giá», nhưng chà ng không muốn thú nháºn Ä‘iá»u đó. - À phải, bóp như thế, tôi biết rồi, thế mà quên mất.
Trong khi ấy, bên phÃa dối phương, Denixov cÅ©ng ướm thá» mấy lá»i khuyên Dolokhov giảng hoà , nhưng hắn đáp:
- Tôi không nháºn má»™t lá»i xin lá»—i nà o cả, nhất định như thế - nói Ä‘oạn. Dolokhov cÅ©ng đứng lên ở chá»— đã ấn định.
Chá»— được chá»n là m địa Ä‘iểm đấu súng cách đưá»ng cái tám bước (xe trượt tuyết Ä‘á»u để lại ở ngoà i đưá»ng), trên má»™t khoảng đất trống trong cánh rừng thông phá»§ má»™t lá»›p tuyết Ä‘ang tan sau những ngà y tan giá vừa qua. Hai đối thá»§ đứng cách nhau bốn mươi bước, ở đầu và cuối khoảng đất trống. Các nhân chứng khi do khoảng cách đã để lại dấu chân trên lá»›p tuyết dà y và ẩm, từ chá»— hai ngưá»i đối thá»§ đứng đến chá»— cắm hai thanh gươm cá»§a Nexvitxki và Denixov cách nhau mưá»i bước để là m giá»›i hạn cho đấu trưá»ng. Thá»i tiết tan giá và mù vẫn kéo dà i; cách bốn mươi bước đã không trông thấy gì hết.
Chuẩn bị xong xuôi đã được hai ba phút rồi mà há» vẫn chần chừ chưa bắt đầu. Má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 29-10-2008 at 08:44 AM .
25-10-2008, 08:02 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương - 5 -
- Nà o, bắt đầu đi thôi! - Dolokhov nói.
- Bắt đầu Ä‘i - Piotr nói theo, miệng vẫn giữ nguyên nụ cưá»i ban nãy.
Tình hình đã trở thà nh dá»… sợ. Hiển nhiên là việc nà y khi gây ra thì dá»… dà ng như váºy, mà nay đã Ä‘i đến chá»— không thể nà o cứu vãn được; bây giá» nó tá»± động tiến hà nh, không tuỳ thuá»™c ý muốn cá»§a con ngưá»i nữa, và phải Ä‘i đến cùng. Denixov là ngưá»i đầu tiên bước lên, đến chá»— giá»›i hạn và tuyên bố:
- Vì hai đối thá»§ đã không chịu hoà giải, váºy xin bắt đầu: má»—i ngưá»i cầm lấy súng và khi nghe hô đến tiếng "ba" thì tiến lên.
- Má»™t! Hai! Ba! - Denixov hô, giá»ng cáu kỉnh, và tránh ra má»™t bên.
Hai đối thá»§ dần dần tiến lên trước mặt nhau trên con đưá»ng mòn do vết chân những ngưá»i là m chứng vạch ra, trong khi bước lên chá»— giá»›i hạn. Dolokhov bước cháºm rãi, không giÆ¡ súng lên, đôi mắt xanh trong và sáng quắc nhìn thẳng và o mặt đối thá»§. Má»™t cái nhìn như má»™t nụ cưá»i vẫn thấp thoáng trên môi.
Khi nghe hô "Ba!", Piotr bước nhanh lên phÃa trước, Ä‘i chệch ra ngoà i đưá»ng mòn, chân đạp lên trên lá»›p tuyết còn nguyên vẹn. Cánh tay chà ng Ä‘ang thẳng ra phÃa trước, giÆ¡ cao khẩu súng lên, ý chừng sợ bắn phải mình. Chà ng chú ý ngoặt cánh tay trái vá» phÃa sau, vì chà ng cứ thấy mình muốn đưa nó lên dỡ cánh tay phải, tuy biết là m như thế là không được. Khi đã bước năm, sáu bước và đi chệch ra ngoà i tuyết, chà ng nhìn xuống chân, rồi lại nhìn Dolokhov, và ngón tay luồn và o bóp cò theo cách thức ngưá»i ta đã dặn, chà ng nổ súng. Vì không ngá» tiếng súng lại mạnh đến thế, chà ng giáºt nảy mình khi nghe tiếng nổ, rồi mỉm cưá»i vá» cái ấn tượng ấy và đứng lại. Sương mù là m cho khói súng trở nên dà y đặc, má»›i đầu chà ng không trông thấy gì cả; chà ng đón chá» phát súng bắn trả, nhưng mãi chẳng thấy gì. Chỉ nghe tiếng bước hấp tấp cá»§a Dolokhov, rồi bóng dáng cá»§a hắn hiện ra trong đám khói. Má»™t tay hắn ôm lấy sưá»n bên trái, má»™t tay xiết khẩu súng chúi xuống. Mặt hắn tái mét, Denixov chạy đến nói vá»›i hắn má»™t câu gì không rõ.
- Khô… không, - Dolokhov nói qua hai hà ng răng nghiến chặt - Không, chưa xong đâu, - Rồi loạng choạng tiến lên mấy bước, hắn ngã xuống mặt tuyết, bên cạnh thanh kiếm. Bà n tay trái hắn đầm đìa những máu, hắn chùi máu và o áo đuôi tôm rồi chống tay xuống đất. Khuôn mặt tái mét của hắn cau lại, và những thớ thịt trên mặt hắn rung lên từng đợt.
- Xin phép… - Hắn nói mấy tiếng đầu nhưng không đủ sức nói má»™t hÆ¡i cho hết câu - Xin phép ông… - Hắn khó nhá»c nói tiếp.
Piotr, không tránh được những tiếng nấc nghẹn ngà o trong cổ, vá»™i chạy đến chá»— Dolokhov và đã toan vượt khá»i cái giá»›i hạn quy định thì hắn đã quát to:
- Lui vỠgiới hạn!
Bây giá» Piotr má»›i chợt hiểu và dừng lại cạnh thanh kiếm cá»§a mình. Hai ngưá»i chỉ cách nhau mươi bước. Dolokhov gục đầu xuống mặt tuyết, thèm khát cắn lấy má»™t vốc, ngẩng đầu vươn mình lên, rồi co chân lại ngồi cho vững. Hắn nuốt và mút tuyết lạnh, môi run rẩy nhưng vẫn cưá»i nụ, hai mắt sáng lên vì cố thu hết tà n lá»±c và tức giáºn. Hắn giÆ¡ súng lên và nhắm bắn.
- Äứng nghiêng ngưá»i Ä‘i, lấy súng mà che mình - Nexvitxki nói.
Ngay cả Denixov cũng không nén được mà phải kêu lên bảo đối phương:
- Che mình đi!
Piotr, vá»›i má»™t nụ cưá»i hiá»n háºu trên môi lá»™ rõ ý hối tiếc và ân háºn, hai tay dang rá»™ng, hai chân cÅ©ng choạng ra, cả bá»™ ngá»±c rá»™ng rãi giÆ¡ ra cho Dolokhov, và buồn rầu nhìn hắn. Denixov, Roxtov và Nexvitxki nhắm mắt lại. Cùng trong lúc nghe thấy tiếng súng nổ và tiếng kêu tức giáºn cá»§a Dolokhov.
- Trượt mất rồi! - Hắn kêu to và kiệt sức ngã sâp xuống, mặt úp trên tuyết. Piotr, hai tay ôm đầu, quay gót và o rừng, bước thì thụp trong tuyết, nói to những câu không đầu không đuôi:
- Tháºt là ngu xuẩn… ngu xuẩn! Cái chết… dối trá - Chà ng nhăn mặt nói Ä‘i nói lại.
Nexvitxki nÃu chà ng đứng lại và đưa chà ng vá» nhà . Roxtov và Denixov cÅ©ng chở ngưá»i bị thương vá».
Dolokhov nhắm mắt nằm im trong xe trượt tuyết, không hỠđáp lại những câu ngưá»i ta há»i, nhưng khi vỠđến Moskva thì hắn hồi tỉnh, cố gượng nhấc đầu lên và nắm tay Roxtov Ä‘ang ngồi bên cạnh. Vẻ mặt hắn hoà n toà n thay đổi và biểu lá»™ tình thương yêu nồng nhiệt rất bất ngá» là m cho Roxtov phải kinh ngạc.
- Thế nà o, cáºu thế nà o? - Roxtov há»i.
- Chẳng là nh! Nhưng cái đó không thà nh vấn Ä‘á». Cáºu Æ¡i - Dolokhov nói giá»ng đứt quãng - Chúng ta đã đến đâu rồi? Äây là Moskva, tôi biết. Tôi thì không kể gì, nhưng bà cụ, tháºt tôi đã giết bà cụ… tôi đã giết… Thế nà y thì bà cụ không sống được nữa, không sống được…
- Ai cÆ¡? - Roxtov há»i.
- Mẹ tôi ấy, mẹ tôi, vị thiên thần cá»§a tôi, vị thiên thần mà tôi thá» phụng - Dolokhov báºt khóc và xiết chặt tay Roxtov.
Lúc đã hơi trấn tĩnh lại chà ng cắt nghĩa cho Roxtov biết rằng chà ng hiện ở với mẹ và nếu mẹ chà ng thấy chà ng đang hấp hối, thì bà cụ không thể sống được nữa. Chà ng van xin Roxtov đến tìm mẹ chà ng và kiếm cách chuẩn bị tinh thần cho bà cụ.
Roxtov láºp tức chạy Ä‘i là m tròn việc bạn giao phó và rất kinh ngạc khi được biết Dolokhov, cái anh chà ng ngá»— nghịch, chuyên gây sá»± đánh nhau ấy, sống ở Moskva vá»›i bà mẹ già và má»™t ngưá»i em gái gù lưng, và anh ta lại là má»™t ngưá»i con hết sức hiếu thảo, má»™t ngưá»i anh chà tình.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 29-10-2008 at 08:54 AM .
25-10-2008, 08:03 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương - 6 -
Thá»i gian gần đây Piotr không mấy khi gặp vợ diện đối diện. Ở Petersburg cÅ©ng như ở Moskva, nhà chà ng bao giá» cÅ©ng đông khách. Äêm hôm xảy ra cuá»™c đấu súng, Piotr không và o phòng ngá»§, và như trước kia chà ng vẫn hay là m, chà ng ở lại trong căn phòng là m việc rá»™ng thênh thang cá»§a cha chà ng ngà y xưa, trong căn phòng đó ông cụ đã qua dá»i.
Chà ng ngả lưng xuống Ä‘i-văng và muốn ngá»§ để quên những việc vừa xảy ra, nhưng không sao ngá»§ được. Những tình cảm, những ý nghÄ©, những ká»· niệm cuồn cuá»™n nổi lên như má»™t tráºn bão trong lòng chà ng đến ná»—i không những chà ng không ngá»§ được, mà tháºm chà cÅ©ng không thể nằm yên má»™t chá»— nùa, chà ng phải rá»i Ä‘i-văng chồm dáºy và rảo bước Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng. Chà ng nhá»› lại hình ảnh vợ chà ng trong mấy ngà y đầu sau lá»… cưới, hai vai để trần, đôi mắt mê mệt, đắm Ä‘uối. Ngay lúc đó, bên cạnh nà ng lại hiện ra khuôn mặt tuấn tú cá»§a Dolokhov, cái mặt xấc xược, mỉa mai đúng như trong bữa tiệc, rồi cÅ©ng cái mặt ấy, nhưng tái mét, run rẩy và đau đớn, đúng như khi hắn ngoảnh lại và ngã sấp xuống mặt tuyết.
"Chuyện gì đã xảy ra thế! - Chà ng tá»± há»i, - Ta đã giết gã tình nhân, phải, ta đã giết tình nhân cá»§a vợ ta. Phải, việc đó đã xảy ra. Tại sao? Là m sao lại đến nông ná»—i ấy?" - "Vì mà y đã lấy nà ng là m vợ" - Má»™t tiếng nói đâu ở bên trong đáp lại chà ng.
"Nhưng thế thì ta đã có lá»—i gì?" -Chà ng há»i. - "Có lá»—i ở chá»— không yêu mà vẫn lấy nà ng là m vợ, ở chá»— đã lừa dối mà y cÅ©ng như lừa dối nà ng" - Và chà ng nhá»› lại rõ mồn má»™t cái giây phút sau bữa cÆ¡m tối ở nhà công tước Vaxili, thì chà ng đã nói vá»›i nà ng mấy tiếng mà lúc bấy giá» chà ng thấy rất khó nói: Tôi yêu cô má»i việc Ä‘á»u do đó mà ra cả. "Ta cảm thấy Ä‘iá»u đó ngay từ lúc bấy giá», - chà ng nghÄ© - Lúc đó ta đã cảm thấy Ä‘iá»u đó là không đúng, ta không có quyá»n nói như váºy. CÆ¡ sá»± là như thế đấy". Chà ng hồi tưởng lại tuần trăng máºt cá»§a hai ngưá»i và ká»· niệm ấy là m cho chà ng hổ thẹn đến đỠmặt. Rõ nét nhất, nhục nhã nhất, xấu hổ nhất đối vá»›i chà ng là má»™t ká»· niệm gắn liá»n vá»›i những ngà y tiếp theo lá»… thà nh hôn. Má»™t hôm, và o khoảng mưá»i má»™t giá» trưa, lúc chà ng từ phòng ngá»§ Ä‘i sang phòng giấy, chà ng gặp viên quản lý chÃnh ở đấy, hắn cung kÃnh cúi đầu chà o chà ng, nhìn và o mặt chà ng rồi nhìn chiếc áo ngá»§ cá»§a chà ng và tá»§m tỉm cưá»i, dưá»ng như để tá» rõ má»™t cách cung kÃnh lòng vui mừng cá»§a hắn đối vá»›i hạnh phúc cá»§a chá»§.
"Và biết bao lần ta đã hãnh diện vì nó, hãnh diện vì cái nhan sắc tuyệt vá»i cá»§a nó vì cái khiếu xã giao tế nhị cá»§a nó - chà ng thầm nghÄ©, - Ta hãnh diện vì toà nhà cá»§a ta, nÆ¡i đó tiếp đón tất cả giá»›i thượng lưu cá»§a thà nh Peterburg, hãnh diện vì thấy nó cách vá»i và diá»…m lệ. Thế ra ta hãnh diện vì các thứ đó? Thuở ấy ta tưởng đâu ta không hiểu nó. Biết bao lần, trong khi phân tÃch cá tinh cá»§a nó, ta đã tá»± nhá»§ rằng mình có lá»—i vì không hiểu nó, không hiểu được cái vẻ luôn luôn Ä‘iá»m tÄ©nh, thoả mãn không say mê, không ham muốn gì, nhưng tháºt ra cái nhìn chìa khoá để mở tất cả má»i bà máºt là ở trong má»™t chữ cái, cái chữ ghê gá»›m, kinh khá»§ng nà y: nó là má»™t ngưá»i đà n bà truỵ lạc. Cái chữ khá»§ng khiếp ấy, đã tá»± nó nói lên má»i việc trở thà nh rõ rà ng dá»… hiểu! "Thằng Anatol đến vay tiá»n nó và hôn và o hai vai trần cá»§a nó. Nó không có tiá»n cho hắn vay tiá»n nhưng vẫn để cho hắn hôn. Cha nó trong khi nói đùa thưá»ng khÃch lòng ghen tuông cá»§a nó; Những lần ấy nó Ä‘iá»m nhiên mỉm cưá»i nói rằng nó không dại gì mà đi ghen tuông: Anh ấy muốn gì thì cứ việc là m, nó nói thế. Má»™t hôm ta há»i nó có thấy triệu chứng thai nghén gì không. Nó cất tiếng cưá»i khinh bỉ và nói rằng nó không dại gì mà muốn có con, và nó cÅ©ng không bao giá» có con vá»›i ta".
Rồi chà ng lại nhá»› đến những ý nghÄ© thô bạo, trÆ¡ trẽn và cách ăn nói dung tục cá»§a nà ng, mặc dầu nà ng đã được giáo dục trong giá»›i thượng lưu báºc nhất. "Tôi không phải là đồ ngốc … anh cứ việc Ä‘i mà xem thá»â€¦ Anh cút Ä‘i! - Nó thưá»ng nói thế. Rất nhiá»u khi, thấy nà ng được má»i ngưá»i quý chuá»™ng, đà n ông cÅ©ng như đà n bà , Piotr không thể hiểu tại sao mình không yêu. "Ta chưa há» yêu nó bao giá», ta vẫn biết đó là má»™t ngưá»i đà n bà truỵ lạc - Chà ng tá»± nhá»§ - Nhưng ta không dám tá»± thú vá»›i mình như váºy".
"Và bây giá» thì Dolokhov… kia hắn Ä‘ang ngồi trên tuyết mỉm cưá»i gượng gạo, và có lẽ hắn chết vì hắn đã đáp lại lòng hối háºn cá»§a ta bằng má»™t thái độ anh chị giả tạo!".
Tất cả, tất cả cÆ¡ sá»± nà y chỉ tại má»™t mình nó gây ra hết - Chà ng tá»± nhá»§ - Nhưng cái đó chẳng có gì quan trá»ng. Tại sao ta lại dÃnh dÃu vá»›i nó, tại sao ta lại nói vá»›i nó cái câu "Tôi yêu cô ấy’’ , đó chỉ là má»™t lá»i dối trá, mà còn tệ hÆ¡n là dối trá nữa. ChÃnh ta là tá»™i nhân và ta phải chịu mang lấy… mang lấy cái gì? Sá»± ô nhục là m nhÆ¡ bẩn tên há» ta, ná»—i bất hạnh cá»§a Ä‘á»i ư? Nhưng tất cả những thứ đó Ä‘á»u là nhảm nhà cả, sá»± ô nhục và danh dá»±, tất cả Ä‘á»u là quy ước, tất cả Ä‘á»u không phải do ta quyết định.
"Louis XVI đã bị hà nh hình vì ngưá»i ta nói ông ta là má»™t kẻ vô sỉ và là má»™t kẻ phạm tá»™i; mà há» cÅ©ng có lý theo quan Ä‘iểm cá»§a há», cÅ©ng như những ngưá»i đã vì ông ta tuẫn tiết, và coi ông ta như má»™t vị thánh, Ä‘á»u có lý cả. Sau đó há» cÅ©ng đã xá» tá» Robexpie vì Robexpie là má»™t kẻ độc tà i. Ai phải, ai trái? Chẳng ai cả. Há»… còn sống thì táºn hưởng cuá»™c sống, ngà y mai ta sẽ chết, cÅ©ng như ta đã suýt chết cách đây má»™t giá», và việc gì lại tá»± mình là m lá»™i mình, trong khi chỉ còn sống được má»™t giây so vá»›i thiên cổ?" Nhưng chÃnh khi chà ng tưởng những lý lẽ ấy là m mình trấn tÄ©nh lại thì bá»—ng nhiên nà ng lại hiện ra trước mắt hệt như trong những phút chà ng bá»™c lá»™ cái tình yêu giả dối cá»§a mình ra vá»›i nà ng má»™t cách mãnh liệt nhất, và chà ng cảm thấy máu nóng dồn và o tim, và phải đứng dáºy Ä‘i Ä‘i lại lại, gặp váºt gì dưới tầm tay cÅ©ng Ä‘áºp phá. "Tại sao ta lại nói vá»›i nó: "Tôi yêu cô" - chà ng cứ tá»± há»i lại. Và khi đã lặp Ä‘i lặp lại câu há»i đó đến lần thứ mưá»i, thì trong ký ức cá»§a chà ng lại hiện ra cái câu há»i cá»§a Molier: "Nhưng nó dÃnh lÃu và o việc ấy là m cái quái gì má»›i được chứ " và chà ng lại tá»± cưá»i mình.
Äêm ấy chà ng gá»i ngưá»i hầu phòng, bảo sá»a soạn hà nh lý để Ä‘i Peterburg. Chà ng không thể ở chung má»™t nhà vá»›i vợ được nữa. Chà ng không thể hình dung bây giá» chà ng sẽ ăn nói vá»›i nà ng như thế nà o. Chà ng nhất định ngà y mai sẽ ra Ä‘i và để lại má»™t bức thư báo cho nà ng biết chà ng đã quyết định vÄ©nh viá»…n Ä‘oạn tuyệt vá»›i nà ng.
Sáng hôm sau, khi ngưá»i hầu phòng mang cà phê và o, Piotr Ä‘ang nằm duá»—i trên chiếc Ä‘i-văng Thổ NhÄ© Kỳ và đang ngá»§, tay cầm quyển sách mở. Chà ng sá»±c tỉnh, đưa mắt bà ng hoà ng nhìn quanh hồi lâu, không sao nhá»› ra được mình Ä‘ang ở chá»— nà o.
- Bá tước phu nhân cho tôi lên há»i xem Äại nhân có nhà không, ngưá»i hầu phòng nói.
Piotr chưa kịp quyết định nên đáp lại như thế nà o, thì chÃnh bá tước phu nhân, mình mặc voan phục bằng Ä‘oạn trắng thêu hoa bạc và vấn tóc sÆ¡ sà i chải cái bÃm lá»›n quấn ba lượt thà nh mÅ© miện xung quanh cái đầu tuyệt đẹp - Äã Ä‘iá»m tÄ©nh và uy nghi bước và o, chỉ có vầng trán ngá»c thạch hÆ¡i gồ là mang má»™t nếp nhăn nhá» tá» ra nà ng Ä‘ang giáºn dữ. Vá»›i cái Ä‘iá»m tÄ©nh không gì lay chuyển được mà nà ng vốn có, nà ng không mở đầu câu chuyện khi ngưá»i hầu phòng còn ở trong phòng. Nà ng đã biết tin cuá»™c đấu súng và đến gặp Piotr để nói vá» việc đó. Nà ng chá» cho ngưá»i hầu phòng dá»n cà phê xong và đi ra đã. Piotr rụt rè nhìn nà ng qua đôi kÃnh trắng, và như má»™t con thá» bị chó săn vây bá»c cúp tai xuống ngồi nhìn kẻ thù, chà ng cố gắng tiếp tục xem sách; Nhưng chà ng thấy là m thế là vô lý và cÅ©ng vô Ãch, nên lại ngẩng lên nhìn nà ng má»™t cách rụt rè. Nà ng vẫn không ngồi xuống, và nhìn chà ng vá»›i má»™t nụ cưá»i khinh bỉ, chá» cho ngưá»i hầu ra khá»i phòng.
- Lại còn chuyện gì nữa thế? Ông đã là m gì thế, tôi há»i ông. - Nà ng nghiêm nét mặt nói.
- Tôi ấy à ? Tôi đã là m gì à ? - Piotr nói.
- Anh hùng nhỉ! Nà o, ông nói Ä‘i, tại sao lại đấu súng? Ông muốn chứng minh cái gì? Hở? Tôi há»i ông đấy.
Piotr nặng ná» cá»±a mình trên chiếc Ä‘i-văng, mở miệng, nhưng không trả lá»i được.
- Ông đã không trả lá»i thì tôi sẽ nói… - Elen tiếp - Ai nói gì ông cÅ©ng tin. Há» nói vá»›i ông… - Nà ng báºt cưá»i - rằng Dolokhov là tình nhân cá»§a tôi, - Nà ng nói bằng tiếng Pháp, vá»›i cách ăn nói dứt khoát, phÅ© phà ng cá»§a mình, và phát âm chữ "tình nhân" cÅ©ng tá»± nhtên như bất cứ chữ nà o khác - Thế mà ông cÅ©ng tin! Nhưng là m thế, ông đã chứng minh được cái gì? Cái chuyện ông là má»™t thằng ngu thì má»i ngưá»i đã biết rồi. Nhưng việc nà y sẽ dẫn đến đâu? Äến chá»— tôi thà nh trò cưá»i cá»§a cả thà nh phố Moskva, đến chá»— má»i ngưá»i Ä‘á»u bảo rằng trong khi say rượu, mất cả trà khôn, ông đã thách đấu má»™t ngưá»i mà ông ghen má»™t cách vô căn cứ (Elen hăng lên và cà ng nói cà ng to tiếng), má»™t ngưá»i hÆ¡n ông vỠđủ cả má»i mặt.
- Hừ, hừ… - Piotr hầm hừ và nhăn mặt. Chà ng không nhìn nà ng, tay chân không nhúc nhÃch.
- Cái gì khiến ông tưởng anh ta là tình nhân cá»§a tôi? Cái gì? Hay là vì tôi thÃch chuyện trò vá»›i anh ta? Giả sỠông thông minh hÆ¡n và thú vị hÆ¡n anh ta, thì tôi đã thÃch chuyện trò vá»›i ông rồi.
- Äừng nói nữa… tôi van cô. - Piotr thá»u thà o, khà n đặc.
- Việc gì tôi lại không nói? Tôi có quyá»n nói và tôi xin nói thẳng vá»›i ông rằng Ãt có ngưá»i đà n bà nà o lấy phải má»™t ngưá»i chồng như ông mà lại không có tình nhân (des amants), nhưng tôi không là m thế.
Piotr muốn nói má»™t câu gì, chà ng nhìn nà ng vá»›i má»™t đôi mặt rất kỳ quặc, nhưng nà ng không hiểu ý nghÄ©a cá»§a cái nhìn ấy và chà ng lại ngả ngưá»i xuống Ä‘i văng. Lúc ấy chà ng có má»™t cảm giác Ä‘au đớn nhục thể, ngá»±c chà ng bị đè nén không sao thở được nữa. Chà ng biết rằng mình cần phải là m má»™t cái gì để chấm dứt cảm giác Ä‘au đớn ấy, nhưng việc chà ng Ä‘ang muốn là m nó ghê gá»›m quá.
- Chúng ta xa nhau Ä‘i thì tốt hÆ¡n - Chà ng nói, giá»ng ngắc ngứ.
- Xa nhau à ? Xin cứ việc, nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện là ông phải cấp cho tôi má»™t gia tà i - Elen nói - … Xa nhau! Ông tưởng là m tôi sợ lắm hẳn.
Piotr vụt rá»i Ä‘i-văng nhảy chồm lên và loạng choạng đâm nhà o vá» phÃa nà ng;
- Tao sẽ giết mà y? - Chà ng quát, và vá»›i má»™t sức mạnh mà chà ng chưa bao giá» thấy mình có được, chà ng nắm lấy cái mặt bà n tròn là m bằng cẩm thạch và bước tá»›i, tay giÆ¡ tấm đá vung vá» phÃa nà ng.
Bá»™ mặt Elen trở nên khá»§ng khiếp; nà ng hét lên má»™t tiếng lanh lảnh và vụt nhảy lùi lại. Khà huyết cá»§a ông cha đã dấy lên mãnh liệt trong ngưá»i Piotr. Chà ng cảm thấy say sưa và khoái trá trong cÆ¡n thịnh ná»™. Chà ng ném tấm đá xuống sà n vỡ tan ra, và dang rá»™ng hai cánh tay tiến vá» phÃa Elen, chà ng quát to: "Xéo ngay!", tiếng quát khá»§ng khiếp đến ná»—i má»i ngưá»i trong nhà đá»u nghe mà sởn gáy.
Giá Elen không chạy trốn, thì chưa biết lúc ấy chà ng sẽ là m gì.
Má»™t tuần sau, Piotr trao cho vợ má»™t tá» giấy uá»· quyá»n quản trị tất cả các Ä‘iá»n trang cá»§a chà ng ở Äại Nga, nghÄ©a là hÆ¡n má»™t ná»a gia tà i cá»§a chà ng, rồi má»™t mình lên đưá»ng Ä‘i Petersburg.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 29-10-2008 at 09:01 AM .
25-10-2008, 08:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Chương - 7 -
Hai tháng đã trôi qua từ khi tin quân ta bại tráºn ở Austerlix và tin công tước Andrey tá» nạn vỠđến Lưxye Gorư, và có nhiá»u bức thư nhỠđại sứ quán gá»i Ä‘i, tuy ngưá»i ta đã ra sức tìm kiếm dò há»i khắp nÆ¡i, thi hà i cá»§a công tước vẫn chưa tìm được, mà trong danh sách tù binh cÅ©ng không có tên chà ng. Äiá»u là m cho gia quyến khổ tâm nhất là ngưá»i há» cÅ©ng vẫn có thể hy vá»ng rằng công tước đã được dân sở tại thu nhặt trên chiến trưá»ng và hiện nay Ä‘ang ở má»™t nÆ¡i nà o đó, hoặc Ä‘ang dưỡng bệnh hoặc Ä‘ang hấp hối má»™t thân má»™t mình nÆ¡i quê ngưá»i đất khách, không có cách gì báo tin vá» nhà .
Thoạt tiên, lão công tước biết quân ta đã thua tráºn Auxterlilx là vì các báo có đăng má»™t tin rất lui hoà n toà n có tráºt tá»±. Äá»c bản thông báo chÃnh thức nà y, lão công tước hiểu rằng quân ta đã thua tráºn.
Tám ngà y sau khi tá» báo đưa tin ấy, má»™t bức thư cá»§a Kutuzov đến báo cho công tước biết số pháºn cá»§a con mình.
"Cháu, ông ta viết - Ngã xuống ngay trước mặt tôi, tay cầm cá» trong khi dẫn đầu cả binh Ä‘oà n tiến lên vá»›i tư thế má»™t trang anh hùng xứng đáng vá»›i cha mình và Tổ quốc. Tôi và toà n quân rất lấy là m phiá»n lòng rằng mãi cho đến nay chúng tôi vẫn chưa biết cháu sống chết ra sao. Tôi tá»± an á»§i và xin an á»§i ngà i vá»›i niá»m hy vá»ng là cháu còn sống, vì nếu không thì cháu đã có tên trong danh sách những sÄ© quan tìm được ở chiến trưá»ng, - danh sách ấy hiện ở trong tay tôi, do quyết định hiệp thương hai bên trao lại".
Lão công tước tiếp được tin nà y và o lúc đêm khuya, khi Ä‘ang ngồi má»™t mình trong phòng là m việc. Sáng hôm sau, lão công tước Ä‘i bách bá»™ đúng buổi như má»i khi; nhưng ông lặng thinh trước mặt ngưá»i quản lý, ngưá»i là m vưá»n, viên kiến trúc sư và tuy có vẻ tức giáºn, ông vẫn không nói gì vá»›i ai hết.
Khi công tước tiểu thư Maria cÅ©ng đúng giá» như má»i khi, bước và o thư phòng, lão công tước vẫn là m việc bên bà n tiện và theo lệ thưá»ng, ông không quay đầu lại.
- À công tước tiểu thư Maria! - công tước bá»—ng nói giá»ng gượng gạo, rồi vứt con dao tiện. (Bánh xe ở bà n tiện Ä‘ang dở đà vẫn chạy thêm má»™t lúc. Vá» sau công tước tiểu thư Maria còn nhá»› rất lâu tiếng rÃt tắt dần cá»§a chiếc bánh xe, hoà là m má»™t trong tâm trà nà ng vá»›i việc xảy ra sau đó).
Công tước tiểu thư đến cạnh cha, nà ng nhìn thấy mặt ông cụ, và bá»—ng nhiên cảm thấy má»™t cái gì đổ vỡ. Nà ng hoa mắt lên. Nhìn gương mặt ông cụ, không buồn rầu, không Ä‘au thương, mà lại có vẻ độc ác và như Ä‘ang cố gắng gượng tá»± chá»§, nà ng biết rằng má»™t tai hoạ ghê gá»›m Ä‘ang treo trên đầu nà ng, nó sẽ nghiá»n nát nà ng, mối tai hoạ lá»›n nhất trong Ä‘á»i nà ng, má»™t tai hoạ mà nà ng chưa trải qua bao giá», má»™t tai hoạ không thể cứu vãn được, không thể quan niệm được, cái chết cá»§a má»™t ngưá»i nà ng yêu dấu.
- Cha ơi, anh Andrey!
Công tước tiểu thư vốn xấu xà và vụng vá» nhưng khi nà ng nói mấy tiếng ấy, ná»—i Ä‘au thương và sá»± quên mình cá»§a nà ng có má»™t sức quyến rÅ© không lá»i nà o tả được, đến ná»—i cha nà ng không chống đỡ nổi cái nhìn cá»§a nà ng mà phải ngoảnh mặt Ä‘i vá»›i má»™t tiếng nấc nghẹn ngà o.
- Ta đã nháºn được tin. Trong số tù binh, trong số những ngưá»i tráºn vong Ä‘á»u không có tên nó. Kutuzov có viết thư - Ông cụ quát lên, giá»ng the thé, tưởng chừng như muốn Ä‘uổi công tước tiểu thư ra - Anh mà y đã tá» tráºn rồi!
Công tước tiểu thư không ngã, cÅ©ng không ngất Ä‘i. Mặt nà ng vốn đã xanh xao, nhưng khi nghe những lá»i ấy, nà ng biến sắc hẳn Ä‘i và đôi mắt đẹp cá»§a nà ng như chiếu rá»i những hà o quang. Tưởng chừng như có má»™t niá»m vui, má»™t niá»m vui tuyệt vá»i, không liên quan vá»›i những ná»—i vui buồn cá»§a thá»i gian, trà n lẫn cả ná»—i Ä‘au thương vô hạn trong lòng nà ng. Nà ng quên hết nôi khiếp sợ cá»§a nà ng đối vá»›i cha bước tá»›i cầm tay ông cụ, kéo vá» phÃa mình rồi đưa hai cánh tay ôm lấy cải cổ khô cằn và gân guốc cá»§a cha.
- Cha ơi! Cha đừng ngoảnh mặt đi nữa, Cha hãy cùng khóc.
- Quân đốn mạt, quân khốn nạn! - Ông cụ vừa quát lá»›n vừa né xa mặt nà ng, - Thà quân đội, thà bao nhiêu mạng ngưá»i? Tại sao? Äi Ä‘i con, nói cho Liza biết Ä‘i.
Công tước tiểu thư ngồi phịch xuống chiếc ghế bà nh bên cạnh cha và khóc oà lên. Bây giá» nà ng nhá»› lại anh nà ng lúc chà ng từ biệt nà ng và Liza vá»›i cái dáng Ä‘iệu vừa âu yếm vừa trịch thượng. Nà ng hồi tưởng thấy lại hình ảnh Andrey khi vừa âu yếm vừa mỉa mai. Chà ng Ä‘eo cái tượng thánh và o cổ. "Anh ấy có tin Chúa không. Anh ấy đã mất đức tin, váºy nay anh đã tá»± hối chưa? Bây giá» anh có ở trên ấy không. Ở nÆ¡i tÄ©nh thổ muôn Ä‘á»i yên vui và hạnh phúc?" - nà ng thầm nghÄ©.
- Thưa cha, xin cha nói cho con biết sá»± việc đã xảy ra như thế nà o? - nà ng há»i.
- Thôi, thôi, con Ä‘i Ä‘i, anh con đã bá» mình trong cái tráºn mà ngưá»i ta đã lùa bao nhiêu ngưá»i Nga ưu tú nhất và o cõi chết, trong cái tráºn mà tất cả vinh quang cá»§a nước Nga đã tiêu vong. Thôi, công tước tiểu thư Maria, con hãy Ä‘i báo tin cho Liza Ä‘i. Rồi ta sẽ đến vá»›i các con.
Khi công tước tiểu thư Maria ở trong phòng ông cụ vá», công tước phu nhân nhá» nhắn Ä‘ang ngồi thêu. Công tước phu nhân nhìn nà ng vá»›i khoé mắt đặc biệt hướng và o ná»™i tâm và đượm má»™t niá»m vui sướng thanh thản mà chỉ những ngưá»i đà n bà có thai má»›i có được. Có thể thấy rõ đôi mắt phu nhân không trông thấy tiểu thư Maria mà lại nhìn và o bên trong bản thân - nhìn má»™t cái gì diá»…m phúc và huyá»n bà đang diá»…n ra trong ngưá»i nà ng.
- Maria - công tước phu nhân vừa nói vừa rá»i khung thêu ngã ngưá»i ra phÃa sau - cô đưa tay đây - Phu nhân nắm lấy tay công tước tiểu thư đặt lên bụng mình.
Mặt phu nhân mỉm cưá»i, chỠđợi, cái môi thoáng phá»§ lông tÆ¡ cong lên và cứ giữ nguyên như thế, khiến phu nhân có má»™t vẻ vui sướng trẻ thÆ¡: Công tước tiểu thư Maria quỳ xuống trước phu nhân và úp mặt và o những nếp áo cá»§a chị dâu.
- Äấy đấy cô thấy không? Tôi thấy lạ quá: Và Maria ạ, tháºt đấy mÄ©nh sẽ yêu nó lắm cÆ¡ - Liza nói và nhìn cô em chồng, mắt sáng ngá»i vì hạnh phúc.
Công tước tiểu thư Maria không ngẩng đầu lên được, nà ng khóc.
- Cô là m sao thế, Masa?
- Không, chỉ vì em thấy buồn, buồn vỠphần anh Andrey!
Nà ng vừa nói vừa lau nước mắt trên áo chị dâu. Sáng hôm sau ấy đã nhiá»u lần nà ng bắt đầu chuẩn bị tinh thần cho phu nhân, nhưng má»—i lần như váºy nước mắt nà ng lại cứ trà o ra khiến nà ng không sao nói được. Phu nhân không hiểu tại sao nà ng khóc, nhưng cÅ©ng sinh lo, mặc dầu phu nhân không có khiếu quan sát cho lắm. Phu nhân lặng thinh không nói, nhưng lo lắng đưa mắt nhìn quanh như muốn tìm cái gì. Trước bữa ăn, lão công tước - xưa nay nà ng vẫn sợ ông cụ, nhưng bây giỠông cụ lại có vẻ ưu phiá»n và ác nghiệt khác thưá»ng - và o phòng nà ng rồi lại Ä‘i ra, không nói má»™t lá»i. Phu nhân nhìn công tước tiểu thư Maria rồi nghÄ© ngợi, trong đôi mắt lại hiện ra cái vẻ chú ý hướng và o bên trong cá»§a những ngưá»i đà n bà có thai, và bá»—ng báºt lên tiếng khóc.
- Nhà đã nháºn được tin cá»§a Andrey à ?
- Không, chị biết đấy, chúng ta chưa có thể nháºn được tin, nhưng cha em lo lắm, mà em cÅ©ng thấy sợ.
- Tháºt không có gì chứ?
- Không, không có gì đâu!
Công tước tiểu thư Maria vừa nói vừa mạnh dạn nhìn chị dâu vá»›i đôi mắt trong sáng. Nà ng quyết định không nói gì vá»›i phu nhân và cÅ©ng đã xin được cha nà ng cùng giấu kÃn cái tin ghê gá»›m ấy cho đến khi phu nhân ở cữ xong, nghÄ©a là chỉ trong và i ngà y nữa. Công tước tiểu thư Maria và lão công tước, má»—i ngưá»i má»™t cách, Ä‘á»u mang nặng và giấu giếm ná»—i Ä‘au thương cá»§a mình. Lão công tước không muốn hy vá»ng; ông tin chắc rằng công tước Andrey đã tá» tráºn, và , tuy đã sai má»™t ngưá»i tÃn cẩn sang Ão để thăm dò tung tÃch con, ông cÅ©ng đặt là m ở Moskva má»™t đà i ká»· niệm để dá»±ng lên ở trong vưá»n, và cÅ©ng báo cho má»i ngưá»i biết tin con mình đã chết. Lão công tước cố gắng không thay đổi gì trong cách sinh hoạt cá»§a mình, nhưng sức lá»±c cá»§a ông không khá»i phụ lòng ông: ông Ä‘i bá»™ kém, ăn kém, ngá»§ kém và má»—i ngà y má»™t yếu Ä‘i.
Công tước tiểu thư Maria thì vẫn còn hy vá»ng. Nà ng cầu nguyện cho anh nà ng như má»™t ngưá»i còn sống và từng phút má»™t vẫn mong ngóng đợi tin anh vá».
Tà i sản của tarta12a
Last edited by khungcodangcap; 29-10-2008 at 09:03 AM .