 |
|

07-01-2009, 06:32 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 66 Lá»i nói kinh ngưá»i
Gương mặt hữu há»™ pháp thoáng hiện sát khÃ, hết lá»›n tiếng nói :
- Ngươi muốn sao bây gi�
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ta nói rằng ta phải cho y má»™t bà i há»c, sau đó má»›i thả y ra.
- Ngươi dám không thả y ra chăng?
Hữu hộ pháp vừa gầm hét vừa lượn mình nhảy sang hướng Vương Hoa. Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ta nói ta sẽ thả y ra, nhưng ta chẳng nói rằng láºp tức phải thả y ra mà ...
Hữu hộ pháp lạnh lùng nói :
- Ta bảo ngươi phải láºp tức thả y ra ngay bây giá».
- Không thể được.
- Thế thì thỠxem nà o.
Hữu há»™ pháp gầm lên má»™t tiếng, lao mình tá»›i hướng Vương Hoa đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng luôn.
Vương Hoa giáºn dữ gầm lên má»™t tiếng :
- Ngươi muốn chết ư?
Hắn vừa dứt lá»i, xuất thá»§ tấn công ngay má»™t chưởng.
Ngay lúc Vương Hoa xuất thá»§ thì Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng hết lên má»™t tiếng, lạnh lùng phóng ra má»™t chưởng đánh và o ngưá»i hữu há»™ pháp ngay.
Võ công cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ chẳng phải tầm thưá»ng, thế chưởng nà y thần tốc kinh ngưá»i khiến hữu há»™ pháp bất giác phải thụt lùi ra sau và i bước liá»n.
Bấy giá», Vương Hoa lạnh lùng hét lên :
- Hữu hộ pháp, chắc ngươi hết muốn sống rồi ư?
Hữu hộ pháp hớt hãi lui ra sau và i bước nữa.
Vương Hoa lại nói tiếp :
- Ngươi hãy ngoan ngoãn trở vá» Ä‘i, ta không giết Giáo chá»§ các ngươi đâu. Nếu tháºt tình ta có ý giết y thì ta đã hạ thá»§ từ lâu rồi.
Hữu há»™ pháp tức tá»›i mồm mÅ©i phun ra khói lá»a, nhưng y không là m gì được Vương Hoa hết. Y đà nh nghiến răng nói :
- Vương Hoa, nếu ngươi giết chết y...
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi cứ yên tâm, ta không giết y đâu.
Hữu há»™ pháp vừa căm phẫn vừa oán háºn, đưa mắt nhìn Vương Hoa má»™t cái nói :
- ÄÆ°á»£c! Ta tạm thá»i tin ngươi!
Dứt lá»i, y phi thân chạy trở vá» con đưá»ng mòn lúc nãy luôn.
Vương Hoa nói :
- Chương quan chá»§, bá»n ta Ä‘i thôi.
Chương VÄ©nh Kỳ khẽ gáºt đầu, lượn mình chạy theo Vương Hoa ngay. Chỉ trong giây lát hỠđã chạy hÆ¡n ná»a dặm đưá»ng và o tá»›i bên trong má»™t khu rừng cây. Vương Hoa láºp tức dừng chân lại.
Vương Hoa quay sang hướng Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Chương quan chá»§, lão đến phÃa trước chá» vãn bối má»™t lát nha.
- Là m gì thế?
- Vãn bối có và i việc muốn nói với Mai Hương giáo chủ nà y.
- ÄÆ°á»£c.
Chương VÄ©nh Kỳ dứt lá»i, phi thân chạy ra phÃa ngoà i rừng cây ngay.
Bấy giá»...
Vương Hoa đặt Mai Hương xuống đất, sau đó giơ tay điểm và o huyệt đạo y một cái.
Chẳng mấy chốc Mai Hương tỉnh lại ngay.
Vương Hoa thấy váºy, cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Mai giáo chủ, ngươi hãy chịu khó một chút nha!
Quả tháºt Mai Hương chẳng sao chịu nổi lá»i nói châm biếm nà y rồi. Má phấn thảm biến cá»§a y trở nên sợ hãi hết sức.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Thưa Mai giáo chá»§, thà nh tháºt xin lá»—i nha.
Mai Hương gầm lên nói :
- Vương Hoa, ngươi muốn là m gì ta nà o?
- Ta ư? Ha ha ha... ngươi nghĩ rằng ta sẽ là m gì ngươi đây?
- Cùng lắm thì chết chứ có gì đâu mà sợ hãi!
- Chết ư?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Không nghiêm trá»ng đến thế đâu, ngươi cứ yên tâm Ä‘i.
Mai Hương kinh hãi nói :
- Thế ngươi muốn là m gì bây gi�
Sắc mặt cá»§a Vương Hoa bá»—ng biến đổi, hắn trầm giá»ng há»i :
- Sư phụ Vương Bán Tiên của ngươi hiện giỠở đâu?
- Ta không biết.
- Ta không bao giỠtin rằng ngay cả chỗ ở của sư phụ ngươi mà ngươi cũng chẳng biết. Hãy nói đi, hiện giỠy ở đâu?
Mai Hương cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta đã nói rằng ta không biết.
- Tháºt chứ?
- Chẳng lẽ ta nói dối ngươi sao? Ta chẳng phải như ngươi đâu.
- Như ta ư? Như ta thế nà o?
- Kẻ gian dối!
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta lừa dối các ngươi sao?
- Ngươi lừa dối ta khá nhiá»u rồi!
Vương Hoa nói :
- Thôi được, chúng ta chớ bà n vấn đỠnà y nữa, ta cần biết sư phụ ngươi ở đâu...
sắc mặt Mai Hương bỗng biến đổi, căm phẫn nói :
- Nà y Vương Hoa, chớ nói ta không biết sư phụ ta hiện giỠở đâu, cho dù ta biết, ta cũng chẳng nói cho ngươi biết...
Vương Hoa mặt hơi biến sắc, nói :
- Nói như thế chứng tỠngươi biết rồi?
- Biết thì có sao nà o?
- Thế thì bắt buộc ngươi phải nói cho ta biết.
- Ngươi muốn sá» dụng thá»§ Ä‘oạn gì để đối phó vá»›i ta thì ngươi cứ việc ra tay Ä‘i, chá»› giả đò nói nà y nói ná» nữa. Mai Hương nà y đã lá»t và o tay ngươi thì chẳng còn sợ ngươi là m gì nữa rồi.
Vương Hoa tin rằng quả tháºt Mai Hương không biết tung tÃch cá»§a Vương Bán Tiên.
Thế nhưng sự việc nà y hơi lạ. Vương Bán Tiên là sư phụ của Mai Hương, chẳng lẽ y không cho đệ tỠbiết chỗ ở của y được sao?
Hình như Ä‘iá»u nà y không thể như thế được.
Nhưng mà sá»± việc nà y xảy ra vá»›i con ngưá»i gian trá và quá»· kế Ä‘a Ä‘oan như Vương Bán Tiên thì rất có thể như thế được.
Vương Hoa trầm tư một hồi lâu, lại lạnh lùng nói tiếp :
- Tại sao y không cho ngươi biết hà nh tung của y như thế nà o?
- Äây là thói thưá»ng cá»§a sư phụ ta.
- Ngươi chẳng biết cá»n con tin tức gì vá» y tháºt sao?
- Äúng thế.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nếu như ngươi có sự việc cấp bách gì thì là m sao liên lạc với y chứ?
Mai Hương thoáng ngạc nhiên trong giây lát.
Quả nhiên đây là má»™t bà máºt, nếu há»i tiếp tục thì Vương Hoa sẽ tìm ra sư phụ cá»§a y không sai chút nà o.
Vương Hoa trông thấy Mai Hương im lặng không nói gì hết, hắn đã biết Mai Hương ắt có má»™t biện pháp gì có thể tìm gặp Vương Bán Tiên chứ không sai rồi. Nên hắn há»i tá»›i :
- Nói, ngươi dùng biện pháp gì liên lạc với y?
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Có tháºt ngươi muốn tìm gặp sư phụ ta ư?
- Äúng thế, ta phải giết y.
- Ngươi không đủ tư cách giết sư phụ ta.
Vương Hoa cưá»i ngạo nghá»… nói :
- Bất kể đủ tư cách hay không, ta chỉ cần biết ngươi đã dùng biện pháp gì để liên lạc với y trong khi có sự biến cấp bách. Ta chỉ muốn biết đến điểm nà y thôi.
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Ta không nói thì sao?
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Nà y Mai giáo chủ, ngươi hãy ngoan ngoãn chút nà o. Thủ đoạn của Vương Hoa nà y rất cay độc đấy.
- Cùng lắm là chết chứ có gì đâu mà sợ!
- Không dá»… dà ng như váºy đâu.
- Thế thì ngươi muốn là m gì ta?
Vương Hoa nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Nà y Mai giáo chá»§, đối vá»›i nữ nhân ta có rất nhiá»u biện pháp...
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Mai Hương nà y chẳng tin ngươi có biện pháp gì nữa.
Vương Hoa cưá»i khà khà nói :
- Ngươi muốn biết ta sẽ dùng biện pháp gì để đối phó với ngươi ư?
- Äúng thế.
- Biện pháp cá»§a ta thì nhiá»u lắm, thứ nhất ta có thể phế Ä‘i võ công cá»§a ngươi, sau đó mang ngươi bán kỹ viện.
- Nói sao?
Mai Hương nghe nói thế, sắc mặt thảm biến ngay. Bất luáºn Vương Hoa dám là m hay không, nhưng cuối cùng hắn đã nói lên lá»i như thế.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mai Hương tin rằng hắn dám nói dám là m.
Vương Hoa nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Thế nà o? Ngươi cho rằng Vương Hoa nà y không dám là m ư?
- Ta tin rằng ngươi là m được việc nà y!
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Thứ hai, ta sẽ cởi hết quần áo của ngươi...
Mai Hương giáºt mình nói :
- Ngươi nói sao?
Mai Hương đã thất thanh kêu lên hoảng hốt vì Vương Hoa má»—i lần nói má»™t câu y Ä‘á»u lạnh toát mồ hôi cả.
Vương Hoa đắc ý cưá»i khà khà nói :
- Chẳng những ta cởi hết quần áo cá»§a ngươi mà ta còn tùy tiện biếu ngươi cho ngưá»i nữa...
- Ngươi...
Mai Hương kinh hãi đến đỗi không nói nên lá»i nà o hết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ta nói được ắt phải là m được thôi.
Mai Hương kinh hãi đến biến sắc mặt. Những lá»i nói nà y cá»§a Vương Hoa đối vá»›i má»™t ngưá»i con gái nghe thấy ắt phải á»›n lạnh tóc gáy chứ không sai.
Quả tháºt những Ä‘iá»u Vương Hoa vừa nói rất là tà n bạo hết sức, còn Vương Hoa có là m được hay không thì chỉ có mình hắn biết mà thôi.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Thế nà o, Mai giáo chủ, ngươi có nói chăng?
- Không nói!
Vương Hoa mặt hơi biến sắc nói :
- Ngươi không nói tháºt chứ?
- Äúng thế.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Thế thì ngươi chớ trách Vương Hoa nà y vô lễ nha.
Dứt lá»i, hắn từ từ bước tá»›i gần Mai Hương.
Sắc mặt Mai Hương thảm biến, y bất giác thụt lùi ra sau một bước, nhưng Vương Hoa đã bước tới ngay trước mặt y rồi.
Mai Hương hoảng hốt nói :
- Ngươi muốn là m gì?
- Ngươi sẽ biết ngay bây giá».
Vương Hoa đưa tay phải tới nắm và o ngực áo của Mai Hương kêu roạc một tiếng, tức thì y phục của Mai Hương đã bị hắn xé rách một mảng lớn.
Mai Hương hãi hùng la lên :
- Ngươi...
Vương Hoa gầm lên nói :
- Ngươi có nói chăng?
Lần nà y Mai Hương đã giáºt mình sợ đến đỗi mặt mà y thảm biến. Y nằm chiêm bao cÅ©ng không bao giá» ngá» rằng Vương Hoa đã sá» dụng thứ thá»§ Ä‘oạn cay độc nà y.
Mai Hương gầm lên nói :
- Ngươi muốn chết tháºt sao?
- Muốn chết ư?
Vương Hoa ngạc nhiên láºp lại như thế.
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Chẳng lẽ võ công ngươi đối địch với sư phụ ta được sao?
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Nà y, Mai giáo chủ, đa tạ ngươi quan tâm như thế, nhưng mà ta phải tìm cho ra sư phụ ngươi mới xong!
- ÄÆ°á»£c, nếu như ngươi muốn chết thì ta sẽ nói cho ngươi biết.
- Ngươi cứ nói đi, các ngươi liên lạc bằng cách nà o?
- Dùng chim bồ câu...
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta hiểu rồi, khi ngươi hữu sự muốn liên lạc với Vương Bán Tiên thì thả chim bồ câu mang thơ chứ gì?
- Äúng thế.
- Chim bồ câu ấy hiện giỠở đâu?
- Ở trong bản giáo.
- Ta đà nh phải là m phiá»n ngươi vá» mang chim bồ câu ấy ra lần nữa.
Vương Hoa nói xong lại xách bổng Mai Hương lên, chạy trở lại trên con đưá»ng mòn nhá» thẳng vá» tổng đà n Võ Lâm giáo.
Chẳng mấy chốc đã đến thông lộ, một tiếng hét lạnh lùng phá không vang tới :
- Ai đó?
Má»™t bóng ngưá»i thấp thoáng nhảy vá»t tá»›i. Ngưá»i vừa xuất hiện chÃnh là môn nhân Võ Lâm giáo. Y thoáng trông thấy Vương Hoa và Mai Hương, mặt mà y liá»n biến sắc, há»›t hãi không nói gì hết.
|

07-01-2009, 06:33 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 67 Láºp kế tìm Vương Bán Tiên
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Và o bảo hộ pháp mang chim bồ câu và giấy bút ra đây cho ta.
- Vâng!
Môn nhân gác cổng ấy kêu vâng một tiếng, lượn mình chạy và o trong ngay. Chẳng mấy chốc hữu hộ pháp đã mang chim câu và giấy bút ra tới.
Y hướng vá» phÃa Mai Hương hà nh lá»… nói :
- Thưa Giáo chủ...
- Hữu hộ pháp, có mang cả giấy bút ra ư?
- Vâng, có đây.
- ÄÆ°a đây cho ta!
Hữu há»™ pháp láºp tức giao giấy bút và o chim câu cho Mai Hương ngay, sau đó Mai Hương lạnh lùng nói :
- Ngươi trở vỠđi!
- Thưa Giáo chá»§, ngưá»i...
- Ta chẳng hỠchi hết, ngươi đi đi.
- Vâng!
Hữu hộ pháp lượn mình chạy đi ngay.
Vương Hoa lại xách Mai Hương chạy trở lại khu rừng lúc nãy, sau đó đặt Mai Hương xuống, nói :
- Bây giỠngươi có thể viết thư được rồi.
Thế rồi Mai Hương y theo lá»i Vương Hoa viết và o trong thư, sau đó thả chim câu mang thư luôn.
Mai Hương lạnh lùng nói :
- Bây giỠngươi hà i lòng rồi chứ?
- Phải, ta hà i lòng rồi, nhưng liệu y có đến chăng?
- Ngươi cứ yên tâm đi.
Ngay lúc nà y...
NÆ¡i xa xa trong rừng có tiếng gá»i cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ :
- Vương thiếu hiệp!
Vương Hoa khẽ trả lá»i nói :
- Chương quan chá»§, ngưá»i có thể sang đây được rồi.
Tức thì Chương VÄ©nh Kỳ lượn mình hiện ra ngay. Lão đưa mắt nhìn thấy chiếc áo bị xé rách cá»§a Mai Hương, bất giác hoảng hốt há»i Vương Hoa rằng :
- Y... bị thế nà o rồi?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Y tự chuốc lấy khổ và o thân.
- Tại sao thế?
- Vãn bối bảo y nói tung tÃch cá»§a Vương Bán Tiên ra, y cứng đầu nhất định không chịu nói. Cuối cùng vãn bối đà nh phải đối phó vá»›i y như thế...
- Y và Vương Bán Tiên là ...
- Vương Bán Tiên là sư phụ cá»§a y. Bây giá» y đã dùng chim câu thông báo Vương Bán Tiên đến đây liá»n.
Mặt mà y Chương Vĩnh Kỳ bỗng thay đổi, nói :
- Ngươi nói tháºt chứ?
- Äúng thế, đây là sá»± tháºt váºy?
Chương VÄ©nh Kỳ há»i :
- Nếu như y không đến đây thì...
Mai Hương lạnh lùng cắt lá»i :
- Ngươi cứ yên tâm. Lão phải đến ngay bây giá».
Chương VÄ©nh Kỳ cưá»i lạnh lùng nói :
- Thế thì hay lắm.
Vương Hoa lạnh lùng nói với Mai Hương :
- Nà y Mai giáo chá»§, có má»™t Ä‘iá»u ta không sao hiểu nổi. Võ Lâm giáo nà y có phải do sư phụ ngươi đã sáng láºp ư?
- Äúng thế.
- Thế tại sao y lại nhưá»ng ngôi vị Giáo chá»§ nà y cho ngươi chứ?
- Sư phụ ta không phải là ngưá»i háo danh vị!
- Vì thế lão đã nhưá»ng ngôi vị Giáo chá»§ nà y cho ngươi chứ gì?
- Äúng như thế.
- Quý giáo có ý tranh bá võ lâm chăng?
- Quả tháºt ngươi nói không sai chút nà o hết.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Hùng tâm của quý giáo lớn thế!
Mai Hương không nói gì hết, vì huyệt đạo y đã bị chế. Y cũng không là m gì được Vương Hoa hết, ngoại trừ Vương Bán Tiên sư phụ của y đến đây.
Chừng ná»a tiếng đồng hồ sau, bá»—ng nhiên từ nÆ¡i xa xa có má»™t tiếng cưá»i lạnh lùng vang tá»›i nói :
- Vương Hoa kia, ngươi cÅ©ng lá»›n gan tháºt!
Nghe tiếng nói vang tá»›i, cả hai Vương Hoa và Chương VÄ©nh Kỳ đã song song giáºt bắn ngưá»i lên. Há» cùng nhau nhìn sang hướng phát ra tiếng nói, tức thì trông thấy Vương Bán Tiên từ từ bước tá»›i.
Mai Hương cả mừng gá»i to má»™t tiếng :
- Sư phụ!
Vương Bán Tiên lướt mắt nhìn sang hướng Vương Hoa, cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, không những ngươi lớn gan mà có thể nói rằng ngươi cũng thần thông quảng đại gớm!
Vương Hoa cưá»i ha ha như Ä‘iên như cuồng nói :
- Vương Bán Tiên kia, nếu không là m như thế, e rằng ta chẳng tìm được ngươi?
Gương mặt Vương Bán Tiên lộ ra sát khà đùng đùng, y lạnh lùng nói :
- Ngươi chỉ tổ tìm cái chết thôi!
Bỗng nhiên Chương Vĩnh Kỳ cất tiếng như điên như cuồng, nói :
- Vương Nhất Quyá»n, lần nà y chúng ta má»›i tháºt sá»± gặp mặt vá»›i nhau rồi.
Vương Bán Tiên nhìn Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- ChÃnh Vương Hoa giải huyệt cho ngươi chăng?
- Äúng thế.
Vương Bán Tiên cưá»i khà khà nói :
- Phải, quả tháºt lần nà y chúng ta má»›i thá»±c sá»± gặp mặt vá»›i nhau!
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng gầm lên nói :
- Vương Bán Tiên, Chương VÄ©nh Kỳ ta nhỠân huệ ngươi ban thuốc độc cho ta đến đỗi toà n thân tê liệt hÆ¡n năm năm trá»i...
Vương Bán Tiên cưá»i lạnh lùng nói :
- Chương Vĩnh Kỳ, ngươi lầm rồi, không phải ta cho thuốc ngươi...
- Thế là ai?
- Má»™t ngưá»i khác...
- Nói láo!
Bấy giá» Chương VÄ©nh Kỳ lá»a giáºn bốc lên đùng đùng, y gầm lên má»™t tiếng, lượn mình nhảy tá»›i hướng Vương Bán Tiên, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng luôn.
Vương Bán Tiên hất đơn chưởng đón đánh đối phương, và hét lớn tiếng nói :
- Ngươi muốn chết ư?
Hai ngưá»i đồng lúc xuất thá»§ công ra má»™t chưởng nhanh như cắt, chỉ thấy Chương VÄ©nh Kỳ bị đẩy lùi ra sau và i bước liá»n.
Vương Hoa bỗng gầm lên nói :
- Dừng tay lại đã!
Vương Hoa vừa gầm hét, thì hắn đã lướt ngưá»i tá»›i đứng chặn khoảng giữa hai ngưá»i lại.
Vương Bán Tiên lạnh lùng cưá»i nói :
- Ngươi muốn nói gì nữa?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Bán Tiên, trước khi giết ngươi, chúng ta phải nói chuyện cho rõ rà ng đã...
Vương Bán Tiên lạnh lùng nói :
- Theo ta nghÄ© rằng ngươi cÅ©ng đã hiểu biết khá nhiá»u rồi.
- Äúng thế, quả tháºt ta đã hiểu nhiá»u lắm rồi, cÅ©ng như ngươi đã sá» dụng thá»§ Ä‘oạn mượn dao giết ngưá»i hãm hại cả phụ mẫu ta...
- Äiá»u nà y có gì là kỳ lạ chứ?
- Nà y Vương Bán Tiên, gia phụ mẫu ta có thù hằn gì vá»›i ngươi mà ngươi đã hãm hại hai ngưá»i như thế!
- VỠsự việc nà y ta chẳng cố ý hại y. Cái chết của phụ mẫu ngươi chỉ là lỗi lầm vô ý của ta mà thôi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Thế tại sao ngươi lại tìm kiếm ta chứ?
- Vì quả Thủy Tinh Cầu. Hôm trước ngươi lấy được Thủy Tinh Cầu, cực chẳng đã ta phải hạ độc thủ với ngươi, bằng không trước sau ngươi sẽ trả thù ta chứ không sai.
Nhưng kế hoạch của ta đã thất bại...
- Phải, ngươi đã thất bại, bằng không là m gì có ngà y hôm nay chứ!
Vương Bán Tiên lạnh lùng nói :
- Hôm nay hai ta phải liễu kết cho xong ư?
- Äúng thế, nà y Vương Bán Tiên, tạm gác việc cá»§a chúng ta sang má»™t bên đã. Lý do thứ hau ta phải giết ngươi là vì vấn đỠThá»§y Tinh mỹ nhân.
- Thế nà o?
- Ngươi sá» dụng thá»§ Ä‘oạn bỉ ổi đánh cướp Thá»§y Tinh Cầu và Hải Äà o kinh cá»§a ngưá»i, ngươi có mang theo hai món đồ ở trong ngưá»i ngươi chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Ta phải thu hồi hai món đồ nà y luôn.
- Nếu ngươi có bản lãnh thì cứ việc ra tay thu hồi.
Vương Hoa cưá»i như Ä‘iên như cuồng nói :
- Thế thì tốt lắm!
Hắn vừa cưá»i như Ä‘iên như cuồng vừa rảo bước hướng sang Vương Bán Tiên ngay.
Vương Bán Tiên đứng thẳng ngưá»i như quả núi, lẳng lặng chá» xuất thá»§.
Tức thì hiện trưá»ng trà n đầy những sát khà khá»§ng bố đáng sợ. Thù nhân gặp mặt quyết phải má»™t mất má»™t còn, đương nhiên Vương Hoa đã hạ quyết tâm giết chết Vương Bán Tiên má»›i xong.
Ngược lại, Vương Bán Tiên cÅ©ng nhất định phải diệt trừ mối háºu há»a lá»›n nà y cho bằng được.
Bầu không khà ở hiện trưá»ng trở nên khẩn trương vô cùng.
Hai ngưá»i nà y động thá»§ vá»›i nhau ắt phải diá»…n ra má»™t tráºn ác đấu cá»±c kỳ khốc liệt chứ không sai. Còn vấn đỠai chết ai sống thì hạ hồi phân giải.
Thình lình...
Vương Hoa gầm lên một tiếng :
- Nà y Vương Bán Tiên, xem chiêu nà o!
Hắn vừa gầm lên thì ngưá»i hắn đã lao tá»›i nhanh như cắt, đồng thá»i nghiêng mình đánh ra má»™t chưởng luôn.
Thế tấn công một chưởng nà y, Vương Hoa đã gom hết công lực bình sanh mà đánh tới, cho nên oai lực của nó mạnh như sóng gió ba đà o.
Vương Bán Tiên cũng hét lên một tiếng nói :
- Chưởng lá»±c hùng háºu tháºt!
Dứt lá»i, y xuất thá»§ đón đánh luôn.
Vương Bán Tiên cũng gom hết công lực bình sanh tấn công ra một chưởng nà y để đụng thẳng với Vương Hoa.
Kêu đùng má»™t tiếng, thân ngưá»i cá»§a Vương Hoa đã bị dá»™i ngược vá» sau bảy, tám bước, đồng thá»i Vương Bán Tiên cÅ©ng thụt lùi ra sau năm, sáu bước luôn.
Qua một chiêu đụng thẳng nà y, nội lực mạnh yếu của hai bên đã được phân ra ngay.
Quả tháºt ná»™i lá»±c cá»§a Vương Hoa còn thua kém Vương Bán Tiên.
Thế nhưng Vương Bán Tiên đã mặt mà y biến sắc kinh hãi hết sức. Thá» nghÄ© xem Vương Hoa chỉ ở trong thá»i gian ngắn ngá»§i như thế lại có má»™t thà nh tá»±u kinh ngưá»i như váºy, là m sao không bảo Vương Bán Tiên hoảng hốt chứ?
Vương Bán Tiên gượng cưá»i nói :
- Ná»™i lá»±c thâm háºu tháºt...
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Vẫn còn kém tôn giá!
- Nhưng đã ra ngoà i sức tưởng tượng của ta rồi.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Bán Tiên, ngươi sẽ còn bất ngỠnữa.
Vương Bán Tiên lạnh lùng nói :
- Thế thì ngươi cứ việc xuất thủ đi.
Vương Hoa lại lượn mình lướt tới lần nữa.
Chương VÄ©nh Kỳ đứng ở má»™t bên đã hồi há»™p vô cùng. Theo nháºn xét cá»§a lão thì quả tháºt Vương Hoa chưa phải là địch thá»§ cá»§a Vương Bán Tiên được.
Nếu đấu má»™t thá»i gian lâu, Vương Hoa ắt phải bị thiệt hại chứ không sai.
Thình lình...
Trong lúc Chương Vĩnh Kỳ đang còn suy nghĩ thì lão đã nghe Vương Hoa gầm lên một tiếng, lượn mình lao và o hướng Vương Bán Tiên nhanh như cắt và xuất thủ tấn công ra hai chưởng luôn.
Chiêu thức Vương Hoa đã sá» dụng bấy giá» hoà n toà n là những chiêu thức kỳ ảo vô song trong Hải Äà o kinh, cho nên thế đánh hai chưởng nà y mãnh liệt kinh ngưá»i hết sức.
Trong bóng chưởng bay liệng trên không, Vương Bán Tiên cũng đã phản công hai chưởng nhanh như cắt.
Luáºn theo công lá»±c có lẽ Vương Hoa không phải là địch thá»§ cá»§a Vương Bán Tiên nhưng mà vá» chiêu thức thì Vương Hoa vẫn có hy vá»ng hạ được đối phương váºy.
Bóng ngưá»i chá»›p nhoáng bay liệng trong giây lát, hai ngưá»i đã cùng tấn công ra năm chưởng liá»n, sau đó lại phân ngay ra.
Vương Hoa và Vương Bán Tiên đã am hiểu võ công cá»§a nhau sau năm chiêu giao đấu vừa qua. Dù vá»›i chiêu thức huyá»n ảo Vương Hoa tháºt sá»± chẳng hÆ¡n Vương Bán Tiên được bao nhiêu hết, có thể nói rằng hai bên ngang nhau mà thôi.
Vương Hoa từ từ lướt tới.
Vương Bán Tiên cưá»i lạnh lùng nói :
- Quả nhiên chưởng pháp của ngươi thần kỳ hết sức.
Vương Hoa lạnh lùng đáp :
- Không dám.
- Nà y Vương Hoa, tháºt tình mà nói, vá»›i thà nh tá»±u bây giá» cá»§a ngươi quả là võ lâm kỳ tà i rồi.
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Vẫn chưa bằng tôn giá.
Vương Bán Tiên nói :
- Ta nói lá»i tháºt đấy, vá»›i thà nh tá»±u cá»§a ngươi như hiện nay thì không quá má»™t năm nữa, ắt sẽ trở thà nh võ lâm đệ nhất. Cho nên hôm nay ta không thể chẳng diệt trừ ngươi, bằng không sau nà y sẽ không còn cÆ¡ há»™i nữa.
Vương Hoa cÅ©ng cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta cũng thế, nếu hôm nay không giết ngươi thì ta cũng không còn cơ hội nữa.
|

07-01-2009, 06:33 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 68 Phụ nhân thần bÃ
Vương Bán Tiên lạnh lùng há»i :
- Tại sao thế?
- Tại vì trong tay ngươi có quyển Hải Äà o kinh, má»™t kỳ thư võ lâm. Nếu hôm nay ta không giết được ngươi, e rằng vá» sau khó tìm ra ngươi rồi.
Vương Bán Tiên cưá»i ha hả nói :
- Phải, cho nên hôm nay chúng ta phải đấu má»™t tráºn khốc liệt cho ra thắng bại má»›i thôi.
Vương Bán Tiên vừa dứt lá»i, lượn mình lao tá»›i hướng Vương Hoa ngay, đồng thá»i xuất thá»§ tấn công ngay má»™t chưởng ra luôn.
Vương Hoa giơ tay phải ra tiếp chiêu đối phương, và tay trái cũng phóng ra một chưởng nhanh như cắt.
Hai bên xuất thá»§ giao chiêu lần nữa, tức thì diá»…n ra tráºn ác đấu kinh ngưá»i hiếm thấy trong võ lâm. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đôi bên Ä‘á»u đất tâm giết chết đối phương cho bằng được má»›i thôi.
Chương VÄ©nh Kỳ Ä‘ang khẩn trương đưa mắt chăm chăm theo dõi tráºn đấu.
Mai Hương cũng thế, nhưng mà trên má phấn của y không tìm thấy thần tình gì hết, sắc mặt y hoang mang lạ lùng hết sức.
Y hy vá»ng Vương Bán Tiên sư phụ cá»§a y trả thù cho y.
Nhưng mà nội tâm y đang ý thức rằng, y chẳng mong muốn Vương Hoa sẽ chết trong tay của Vương Bán Tiên vì y vẫn còn yêu Vương Hoa.
Nói cho dá»… hiểu hÆ¡n, y chỉ mong rằng hai ngưá»i sẽ dẫn đến tình trạng lưỡng bại câu thương mà thôi.
Thình lình...
Nghe Vương Hoa hét to lên má»™t tiếng, Mai Hương vá»™i đưa mắt nhìn kỹ, chỉ thấy Vương Hoa bay bổng lên không tấn công ra ba chiêu liá»n.
Ba chiêu tấn công liên hoà n nà y mạnh như vũ bão. Hình như Vương Bán Tiên thoạt không chống đỡ nổi, đã phải thụt lùi ra sau bảy, tám bước.
Nhưng võ công cá»§a Vương Bán Tiên quả tháºt cÅ©ng kinh ngưá»i hết sức, y chỉ thoáng thụt lui ra sau trong giây lát, lại mượn thế lùi nhảy vá»t tá»›i ngay.
Trong lúc Vương Bán Tiên vừa lui vừa tiến, y đã trở tay công ra hai chưởng nhanh như cắt.
Äôi bên động thá»§ giao chiêu trong giây lát nhưng vẫn chưa phân thắng bại được.
Bây giá» oai lá»±c cá»§a đôi bên không còn mãnh liệt như lúc nãy nữa, đồng thá»i cả chiêu thức cá»§a há» cÅ©ng không còn thần tốc nữa.
Vương Hoa và Vương Bán Tiên thảy Ä‘á»u là võ lâm tuyệt đại cao thá»§, hỠđộng thá»§ giao chiêu vá»›i nhau đương nhiên phải tiêu hao ná»™i lá»±c chân nguyên rất nhiá»u rồi.
Nếu cứ thế đấu tiếp tục, Vương Hoa ắt phải hủy bỠdưới tay Vương Bán Tiên chứ không sai chút nà o.
Ba mươi chiêu.
Năm mươi chiêu!
Bảy mươi chiêu...
Tình thế hiện trưá»ng đã trông thấy thắng bại rõ rà ng.
Nội lực của Vương Hoa không còn chịu đựng được lâu nữa cho nên bây giỠhắn bị Vương Bán Tiên lấn áp đến đổi chỉ còn ra chiêu đỡ gạt mà thôi. Hắn hoà n toà n không còn sức lực phản công nữa.
Chương VÄ©nh Kỳ trông thấy thế, mặt mà y liá»n biến sắc.
Thế rồi y không còn nghÄ© tá»›i quy luáºt giang hồ nữa, y gầm lên má»™t tiếng :
- Nà y Vương Bán Tiên, ngươi cũng tiếp ta một chưởng xem nà o.
Dứt lá»i, Chương VÄ©nh Kỳ nhảy tá»›i, đánh má»™t chưởng và o ngưá»i Vương Bán Tiên luôn.
Thình lình...
Ngay lúc Chương VÄ©nh Kỳ vừa xuất thá»§, có má»™t bóng ngưá»i lao tá»›i nhanh như Ä‘iện xẹt. Äối phương đã phóng chưởng đánh bạt chưởng lá»±c cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ qua má»™t bên.
Chương Vĩnh Kỳ hớt hãi biến sắc ngay.
Lão trố mắt nhìn tới trước thấy đối phương là một phụ nhân xinh đẹp mặc áo gấm.
Mặt Chương Vĩnh Kỳ hơi biến sắc nói :
- Ngươi muốn là m gì thế?
Mỹ phụ áo gấm cưá»i tháºt tươi, nụ cưá»i là m cho ngưá»i ta phải mê hồn chứ không sai.
Chương VÄ©nh Kỳ bất giác run bắn ngưá»i lên há»i :
- Ngươi muốn là m gì?
Äối phương dứt tiếng cưá»i nói :
- Còn ngươi lại muốn là m gì thế?
Chương VÄ©nh Kỳ hoảng hốt há»i :
- Ngươi là ai thế?
- Còn tôn giá là ai thế?
- Ngươi là môn nhân của Võ Lâm giáo ư?
- Không phải!
- Thế thì ngươi...
Äối phương cưá»i khẩy nói :
- Ngươi không được nhúng tay và o!
Chương VÄ©nh Kỳ ngạc nhiên há»i :
- Tại sao thế?
- Tại vì sái vá»›i qui luáºt giang hồ.
Chương VÄ©nh Kỳ cứng há»ng không nói được gì hết.
Äối phương lại cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ta há»i ngươi má»™t việc...
- Việc gì thế?
- Vị thiếu hiệp ấy tên là Vương Hoa phải không?
- Äúng thế!
- Ngươi là bằng hữu của hắn chăng?
- Äúng thế, còn tôn giá là bằng hữu cá»§a Vương Bán Tiên ư?
- Không phải!
Chương Vĩnh Kỳ gầm lên nói :
- Nếu tôn giá không phải là bằng hữu của y thì hãy tránh ra nà o.
Mỹ phụ áo gấm cưá»i lạnh lùng nói :
- Không được, hai ngưá»i nà y động thá»§ phải được công bằng...
Chương Vĩnh Kỳ gầm lên nói tiếp :
- Ngươi muốn chết chăng?
Äối phương cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ngươi không có khả năng nà y đâu.
- Thế thì thỠxem nà o.
Chương VÄ©nh Kỳ vừa dứt lá»i, láºp tức nhảy và o ngưá»i mỹ phụ áo gấm thần bà xuất hiện bất thình lình nà y nhanh như cắt, đồng thá»i xuất thá»§ công ra má»™t chiêu mãnh liệt vô cùng.
Chương VÄ©nh Kỳ tấn công ra má»™t chiêu thần tốc hết sức, nhưng mỹ phụ áo gấm thoáng chuyển mình má»™t cái, chẳng những tránh khá»i má»™t chưởng cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ, đồng thá»i y đã lướt tá»›i gần sau lưng Chương VÄ©nh Kỳ nhanh như cắt.
Nhưng đối phương không xuất thủ tấn công.
Chương Vĩnh Kỳ bất giác lạnh toát mồ hôi vì thân pháp của đối phương quá nhanh, nếu đối phương muốn xuất thủ thì mình đã bị hủy dưới tay của đối phương từ lâu rồi.
Mỹ phụ áo gấm cưá»i lạnh lùng nói :
- Thế nà o, ta nói ngươi không có bản lãnh hạ được ta, có đúng không?
Chương Vĩnh Kỳ rùng mình ớn lạnh tóc gáy nói :
- Rốt cuộc ngươi muốn là m gì thế?
- Ngươi sẽ biết ngay bây giá»...
Mỹ phụ áo gấm nói chưa dứt lá»i, bá»—ng nhiên có má»™t tiếng há»± vang tá»›i, há» liá»n xoay ngưá»i nhìn và o đấu trưá»ng. Chương VÄ©nh Kỳ bất giác cả kinh thất thanh kêu lên má»™t tiếng.
Chỉ thấy Vương Hoa đã trúng chưởng té ngã ra đất.
Bất ngá»...
Ngay lúc Vương Hoa té văng ra xa, máu miệng phun ra tua tủa thì Vương Bán Tiên đã điên cuồng lao tới hướng Vương Hoa nhanh như cắt.
Chương Vĩnh Kỳ mặt mà y biến sắc, lão định phi thân lao tới...
Mỹ phụ áo gấm đứng ở trước mặt lão đã thấp thoáng má»™t cái, nhanh như Ä‘iện xẹt, xuất thá»§ quét luôn ra má»™t chưởng kÃch và o ngưá»i Vương Bán Tiên luôn.
Tức thì Vương Bán Tiên bị đẩy lùi ra sau, đồng thá»i mỹ phụ đã kẹp Vương Hoa và o nách nhanh như cắt.
Sá»± biến xảy ra bất thình lình nà y, chẳng những Vương Bán Tiên giáºt mình kinh hãi mà ngay cả Chương VÄ©nh Kỳ và Mai Hương cÅ©ng giáºt bắn ngưá»i lên.
Vương Bán Tiên thoáng ngạc nhiên giây lát, gầm lên nói :
- Ngươi là m gì thế?
Mỹ phụ áo gấm cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Không là m gì hết.
Tất cả má»i ngưá»i trong hiện trưá»ng Ä‘á»u ngạc nhiên hết sức.
Nhất là Chương Vĩnh Kỳ cà ng không hiểu rốt cuộc sự việc gì đã xảy ra như thế, trông tình hình quả nhiên đối phương không phải là đồng đảng của Vương Bán Tiên rồi, và cũng không phải là môn nhân của Võ Lâm giáo luôn.
Thế thì y là ai?
Bấy giá»...
Vương Bán Tiên mặt mà y biến sắc, căm phẫn gầm hét nói :
- Rốt cuộc ngươi muốn là m gì bây gi�
- Chẳng là m gì hết, ta chỉ cần lấy vị các hạ nà y thôi.
- Nói sao?
Cả Vương Bán Tiên lẫn Chương Vĩnh Kỳ đồng thanh kêu lên một tiếng, lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Mỹ phụ áo gấm cưá»i nhạt nói :
- Các ngươi giáºt mình gì thế?
Vương Bán Tiên hét to nói :
- Hắn là ngưá»i mà ta Ä‘ang muốn giết chết.
Mỹ phụ áo gấm lạnh lùng nói :
- Nhưng bây giỠhắn đã thuộc vỠcủa ta.
Vương Bán Tiên nghiến răng nói :
- Ngươi muốn chết chăng?
Phụ nhân áo gấm nói giá»ng lạnh lùng :
- Ngươi chưa có tư cách nói thế?
- Thế thì thỠxem nà o!
Bấy giá» Vương Bán Tiên giáºn đến đỗi mồm mÅ©i phun ra khói lá»a. Vương Hoa là ngưá»i y cần phải giết chết, là m gì y để cho đối phương mang Vương Hoa Ä‘i khá»i dá»… dà ng như váºy được sao?
Cho nên y vừa dứt lá»i thì láºp tức phóng ra má»™t chưởng mãnh liệt vô cùng.
Phụ nhân áo gấm lượn mình né sang một bên thần tốc hết sức, y lạnh lùng hét lớn tiếng nói :
- Hãy khoan đã!
Vương Bán Tiên lạnh lùng nói :
- Ngươi còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa?
Mỹ phụ áo gấm nói giá»ng lạnh lùng như tiá»n :
- Ngươi là Vương Nhất Quyá»n ư?
- Äúng thế.
- Nà y Vương Bán Tiên, vá»›i công lá»±c mệt má»i kiệt quệ bây giá» cá»§a ngươi, ngươi không thể nà o giết được ta hết, nhưng mà có má»™t Ä‘iá»u ta phải nói cho ngươi biết...
- Việc gì ngươi cứ nói?
- Vương Hoa là ngưá»i mà chá»§ nhân cá»§a ta Ä‘ang tìm kiếm.
- Chủ nhân của ngươi là ai thế?
- Ngươi muốn biết lắm sao?
- Äúng thế.
- Nà y Vương Bán Tiên, tốt nhất ngươi chá»› há»i là m gì. Ngươi biết chá»§ nhân ta mà .
- Ai thế?
- Kim Cúc phu nhân!
- A!
Vương Bán Tiên thất kinh kêu lên má»™t tiếng, thân ngưá»i y đã loạng choạng lùi ra sau ba, bốn bước liá»n, mặt mà y tái mét. Y kinh hãi nói :
- Kim Cúc phu nhân ư?
- Äúng thế.
- Có... tháºt như thế ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi. nà y Vương Bán Tiên, bây giá» ta có thể mang hắn Ä‘i được rồi chứ?
Thái độ kiêu ngạo cá»§a Vương Bán Tiên tan biến hết, thần tình bây giá» khác hẳn khà thế ngạo nghá»… lúc nãy. Y nói giá»ng hoảng hốt :
- ÄÆ°á»£c, ngươi cứ tá»± nhiên!
Mỹ phụ áo gấm cưá»i khẩy nói :
- Thế thì ngươi có thể Ä‘i khá»i đây được rồi.
- Vâng!
Dứt lá»i, Vương Bán Tiên xách bổng Mai Hương lên, phi thân chạy Ä‘i như gió.
Mỹ phụ áo gấm nói với Chương Vĩnh Kỳ :
- Ngươi cÅ©ng có thể rá»i khá»i đây được rồi.
Chương VÄ©nh Kỳ vẫn ngẩn ngưá»i đứng tại hiện trưá»ng, quả tháºt y không biết Kim Cúc phu nhân nà y rốt cuá»™c là ai, sao lại có má»™t uy lá»±c lá»›n lao đến như thế. Äã là m cho Vương Bán Tiên phải ngoan ngoãn vâng lá»i phục tùng như váºy chứ?
Hình như đây là má»™t sá»± việc không thể có được, thế nhưng sá»± việc nà y lại xảy ra trước mắt y, là m sao chẳng bảo Chương VÄ©nh Kỳ giáºt mình kinh ngạc ư?
Chương VÄ©nh Kỳ thoáng nghe phu nhân áo gấm nói như thế, lão má»›i giáºt mình tỉnh hồn lại ngay. Lão láºp tức lướt tá»›i má»™t bước, chặn đưá»ng mỹ phụ áo gấm lại, lạnh lùng nói :
- Ngươi không đi đâu được hết.
Mỹ nhân áo gấm mặt hơi biến sắc, nói :
- Thế nà o, ngươi chưa phục sao?
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Ngươi không thể mang hắn đi đâu hết.
Ngay lúc nà y Vương Hoa đã từ từ tỉnh lại. Hắn liếc mắt nhìn má»™t vòng, bất giác ngạc nhiên há»i :
- Chuyện gì đã xảy ra thế?
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Y định đánh cướp ngươi đi đâu đó!
Vương Hoa đưa mắt nhìn mỹ phụ áo gấm ngạc nhiên hết sức há»i :
- Ngươi là ai thế?
- Ngươi chá»› há»i Ä‘iá»u nà y là m gì!
- Tại sao ngươi lại cướp bắt ta như thế?
|

07-01-2009, 06:34 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 69 Kim Cúc phu nhân
Mỹ phụ áo gấm cưá»i lạnh lùng nói :
- Äây là ý kiến cá»§a chá»§ nhân ta.
Y nói xong láºp tức quay sang hướng Chương VÄ©nh Kỳ nói :
- Ngươi cứ rá»i khá»i đây Ä‘i.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Ta đã bảo ta không đi đâu hết!
- Ngươi hết muốn sống nữa chăng?
- Thế thì chưa chắc...
Chương VÄ©nh Kỳ vừa dứt lá»i thì lão đã gầm lên má»™t tiếng, lao và o hướng mỹ phụ áo gấm và tấn công ra má»™t chưởng luôn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chương VÄ©nh Kỳ không để đối phương cướp Vương Hoa Ä‘i rồi, cho nên lão đã dùng hết sức lá»±c tấn công ra má»™t chưởng nà y.
Mỹ phụ áo gấm cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, hất chưởng tá»›i đỡ ngay.
Tức thì có má»™t luồng kình phong đánh bạt chưởng lá»±c cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ sang má»™t bên, cÅ©ng đồng thá»i lúc nà y phụ nhân áo gấm xuất chưởng phản công nhanh như cắt.
Mỹ phụ áo gấm đã ra tay đánh ra má»™t chưởng thần tốc kinh ngưá»i. Chương VÄ©nh Kỳ không kịp hoà n thá»§ gì hết, đã bị chưởng lá»±c cá»§a đối phương đẩy lui ra sau và i bước liá»n.
Thình lình...
Vương Hoa gầm lớn tiếng nói :
- Hãy dừng tay lại!
Nghe tiếng hét cá»§a Vương Hoa, cả hai ngưá»i song song nhảy lùi ra sau hết. Vương Hoa đã trông thấy rõ rà ng công lá»±c cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ không phải là địch thá»§ cá»§a mỹ phụ áo gấm, cho nên hắn má»›i quát bảo há» dừng tay là như thế.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Lão tiá»n bối, ngưá»i cứ Ä‘i Ä‘i!
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên nói :
- Nhưng mà ngươi...
- Tiá»n bối hãy yên tâm. Tiá»n bối cứ trở vá» Ä‘i, dù sao lão cÅ©ng chẳng cứu được vãn bối.
đương nhiên đây là sự thực rồi, Vương Hoa đã nằm trong tay mỹ phụ áo gấm, là m sao Chương Vĩnh Kỳ đánh lại y mà đòi cứu hắn chứ!
Chương Vĩnh Kỳ lấy là m khó xỠnói :
- Nhưng mà ...
- Chớ nhưng mà là m gì nữa, lão cứ việc đi tự nhiên.
Mỹ phụ áo gấm nói :
- Là m gì các hạ nà y cÅ©ng rất biết Ä‘iá»u, ngươi cứ Ä‘i Ä‘i.
Chương VÄ©nh Kỳ căm phẫn đứng tại hiện trưá»ng. Phải, vá»›i võ công cá»§a lão chẳng là m sao đối địch vá»›i phụ nhân áo gấm hết. HÆ¡n nữa Vương Hoa lại nằm trong tay cá»§a đối phương thì lão biết là m thế nà o cứu được hắn?
Chương VÄ©nh Kỳ nghÄ© như thế, cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta xin há»i ngươi má»™t việc..
- Cứ nói.
- Quý chủ nhân có quen biết Vương Hoa chăng?
- Không quen biết.
- Thế tại sao...
- Ngươi muốn há»i tại sao ta phải đánh cướp Vương Hoa chứ gì?
- Äúng thế.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có nguyên do rồi.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Nguyên do thế nà o?
Mỹ phụ áo gấm lạnh lùng nói :
- Ngươi không cần thiết phải thắc mắc Ä‘iá»u nà y là m gì?
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Dù sao không có gió thì chẳng có sóng. Nếu không có nguyên do thì chắc chắn y không đánh cướp ta là m gì...
Mỹ phụ áo gấm gáºt đầu nói :
- Phải, ngươi nói rất đúng...
- Thế thì ngươi cứ việc mang ta đi đi.
Mỹ phụ áo gấm tá»§m tỉm cưá»i, giÆ¡ tay phải Ä‘iểm và o huyệt đạo cá»§a Vương Hoa. Hắn khẽ kêu há»± má»™t tiếng rồi bất tỉnh nhân sá»± luôn.
Mỹ phụ áo gấm láºp tức lượn mình phóng chạy như gió.
Chương Vĩnh Kỳ đưa mắt ngớ ngẩn nhìn đối phương cướp bắt Vương Hoa chạy mất.
* * * * *
Chẳng biết trải qua bao lâu thá»i gian Vương Hoa má»›i thức tỉnh lại. Sau khi hắn tỉnh lại, thương thế toà n thân đã là nh hẳn, đồng thá»i các huyệt đạo cÅ©ng được giải luôn.
Vương Hoa đảo mắt nhìn xung quanh bất giác run bắn ngưá»i lên.
Thấy đây là má»™t phòng tháºt hoa lệ hết sức, có má»™t thiếu phụ tuyệt sắc Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giưá»ng thấp.
Phụ nhân nà y trạc tuổi ba mươi ngoà i, sắc đẹp vô song. Quả tháºt y chỉ khẽ cưá»i má»™t cái thì ngưá»i ta đã mất hồn ngay. Trông thấy y khiến ngưá»i phải giáºt mình, trống ngá»±c đánh thình thịch không sai. Mỹ phụ áo gấm đã đánh cướp Vương Hoa Ä‘ang đứng trước giưá»ng cá»§a y.
Vương Hoa từ mặt đất ngồi dáºy ngay, tia mắt vừa hoang mang vừa thắc mắc cá»§a hắn chăm chăm nhìn thẳng và o ngưá»i thiếu phụ tuyệt sắc ấy, hoảng hốt chẳng nói nên lá»i nà o hết.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên thiếu phụ tuyệt sắc nà y là Kim Cúc phu nhân rồi.
Kim Cúc phu nhân mỉm cưá»i nói :
- Ngươi đã tỉnh lại rồi ư?
Tiếng nói trong trẻo như chuông ngân ngá»c chạy nghe êm tai hết sức. Nụ cưá»i mê hồn như ngá»n lá»a hồng, hình như muốn thiêu há»§y cả con ngưá»i Vương Hoa luôn.
Vương Hoa ngây ngưá»i ngay tại chá»—.
Ngay lúc ấy...
Mỹ phụ áo gấm nói :
- Nà y Vương Hoa, đây là Kim Cúc phu nhân, chủ nhân của ta đây.
Kim Cúc phu nhân mỉm cưá»i nói :
- Äúng thế, ta chÃnh là Kim Cúc phu nhân đây.
Vương Hoa nói giá»ng lạnh lùng :
- Ngươi muốn là m gì ta thế?
- Ta ư?
Kim Cúc phu nhân tá»§m tỉm cưá»i nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có việc gì rồi!
Nụ cưá»i cá»§a Kim Cúc phu nhân có ý vị lả lÆ¡i và mị hồn, quả tháºt khiến ngưá»i trông thấy phải thất Ä‘iên bát đảo chứ không sai.
Vương Hoa cố hết sức trấn tỉnh tinh thần lại, nói :
- Tôn giá co việc chi chỉ giáo chăng?
Kim Cúc phu nhân đưa mắt nhìn mỹ phụ áo gấm nói :
- Ngươi lui ra ngoà i cho ta!
- Vâng!
Mỹ phụ áo gấm kêu vâng má»™t tiếng, láºp tức lui khá»i phòng thất hoa lệ nà y ngay.
Vương Hoa trông thấy thế, mặt hơi biến sắc nói :
- Rốt cuộc ngươi muốn là m gì thế?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ngươi hãy qua đây...
- Qua bên đó ư?
- Phải, qua đây ta há»i ngươi và i việc!
- Có việc gì ngươi cứ há»i, chẳng cần phải sang đó để là m gì?
Kim Cúc phu nhân mỉm cưá»i nói :
- Ngươi là con trai của Vương Phong chăng?
- Äúng thế.
- Phụ thân ngươi là m việc cho Chương VÄ©nh Kỳ, phải váºy chăng?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Äúng thế.
- Ngươi có biết tại sao ta bảo môn nhân ta đánh cướp ngươi mang lại đây chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Äấy là việc ta Ä‘ang muốn biết.
Kim Cúc phu nhân nói :
- Thứ nhất, chốn giang hồ nà y đã đồn đại rằng ngươi có diện mạo anh tuấn, có thể dánh vá»›i Phan An và đẹp trai như Tống Ngá»c. Ta chỉ má»™ danh mà thôi...
- Ngươi...
- Ta nói lá»i thá»±c đấy, thứ nhỉ, ngươi và ta có thù hằn vá»›i nhau...
Vương Hoa nghe nói thế, phải giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Ta có thù với ngươi ư?
- Äúng thế.
Vương Hoa cả kinh thất sắc nói :
- Ta có thù với ngươi ư?
- Äúng thế...
Vương Hoa cả kinh thất sắc nói :
- Ta chẳng quen biết gì với ngươi, là m gì lại có thù hằn chứ?
Kim Cúc phu nhân cưá»i tá»§m tỉm nói :
- Ta chưa nói ra thì đương nhiên ngươi không hiểu rồi. Ngươi còn nhớ Huyết Thần giáo chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Nói sao? Huyết Thần giáo ư?
Kim Cúc phu nhân gáºt đầu nói :
- Äúng thế, Huyết Thần giáo...
- Huyết Thần giáo thì thế nà o?
- Huyết Thần giáo là môn phái của ta!
Vương Hoa sá»±c hiểu ngay, té ra Huyết Thần giáo là má»™t môn phái thuá»™c hạ dưới quyá»n cá»§a Kim Cúc phu nhân. Nói như thế Cá»u Äá»™c Thần Quân ắt phải đà o tẩi đến đây chứ không sai rồi.
Hắn nghĩ tới đây bất giác lạnh toát mồ hôi.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Bây giỠngươi biết rồi chứ?
- Phải, ta đã biết như thế?
- Thế thì giữa chúng ta có thù hằn rồi phải không?
Vương Hoa lạnh lùng há»i :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân là môn nhân cá»§a ngươi ư?
- Äúng thế. Ngươi đã giết chết hÆ¡n và i chục môn nhân cá»§a bản giáo, phải giải thÃch sao đây?
- Giải thÃch ư?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân đã sát hại phụ mẫu ta và cả sư phụ ta nữa. Ta háºn đến đỗi phải băm xác y ra thà nh từng mảnh vụn má»›i thôi. Y đã đà o tẩu đến đây chăng?
- Äúng thế.
- Hãy đưa y ra đây nà o.
- Äể là m gì thế?
- Ta phải giết y.
Kim Cúc phu nhân cưá»i khúc khÃch nói :
- Ngươi chưa có bản lãnh là m được việc nà y đâu, đồng thá»i ta không thể nà o giao y cho ngươi được. ngoà i ra còn má»™t số việc ngươi chưa biết...
- Việc gì thế?
- ChÃnh ta bảo y là m như thế!
- Nói sao?
Vương Hoa lại thất thanh kêu lên lần nữa. ChÃnh là Kim Cúc phu nhân sai Cá»u Äá»™c Thần Quân sát hại phụ mẫu cá»§a hắn được sao? Quả tháºt đây là má»™t việc không thể nà o tưởng tượng được.
Vương Hoa kinh hãi há»i :
- ChÃnh ngươi sai y là m thế sao?
- Äúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên há»i :
- Tại sao thế?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Háºn!
- Nói sao? Háºn ư?
- Äúng thế.
- Háºn ư? Háºn ai thế?
- Háºn phụ thân ngươi.
Vương Hoa cả kinh thất sắc nói :
- Phụ thân ta có quan hệ gì với ngươi chăng?
- Ngươi không biết sao?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Äúng thế, ta không biết gì hết.
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Thôi được, ta sẽ nói cho ngươi biết. Ta từng yêu phụ thân ngươi, thế nhưng phụ thân ngươi lại đi cưới mẫu thân ngươi...
Vương Hoa mặt hơi biến sắc nói :
- Vì thế mà ngươi phải hại ngưá»i sao?
- Äúng thế, phụ thân ngươi lừa giỡn cảm tình ta, sau đó bá» rÆ¡i ta. Thế rồi ta háºn y, ta tuyên thệ rằng ta phải báo thù nà y má»›i xong.
Sau khi ta có duyên há»c được võ công cá»§a má»™t dị nhân, ta vốn muốn Ä‘i tìm kiếm y, nhưng mà ta đã không là m thế...
- Tại sao váºy?
Kim Cúc phu nhân cưá»i nham hiểm nói :
- Ta muốn y chết má»™t cách mù má», không hiểu gì hết, vì ta háºn y hết sức. Má»™t hôm ta gặp Vương Bán Tiên, y đã nói cho ta biết Chương VÄ©nh Kỳ lấy được quả Thá»§y Tinh Cầu!
Vương Hoa căm phẫn hét lớn tiếng nói :
- Thế rồi ngươi hãm hại lão chứ gì?
- Không, ngươi lầm rồi, còn một việc ngươi chưa biết....
- Việc gì thế?
- Sau khi xa cách phụ thân ngươi, trong cÆ¡n thương tâm và căm phẫn, ta đã lấy má»™t ngưá»i. Nhưng mà ta chẳng yêu y chút nà o hết, ngươi có biết ngưá»i đà n ông ấy là ai chăng?
Vương Hoa ngạc nhiên há»i :
- Ai thế?
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, là đệ đệ cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ!
Vương Hoa thất thanh kêu lên hoảng hốt :
- Nói sao?
Vương Hoa đã kinh ngạc kêu lên lần nữa, quả tháºt đây lại là má»™t việc ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a hắn.
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Thế nà o? Ngươi đã bất ngỠchăng?
- Äúng thế.
- Ta chỉ mang tâm ý báo phục mà lấy Chương Thiếu ÄÆ°á»ng. Có lẽ sá»± báo phục nà y không có lợi Ãch gì hết. Phụ thân ngươi chẳng lo lắng quan tâm chút nà o hết.
Vương Hoa sá»±c nhá»› ra má»™t việc, lên tiếng há»i :
- Thế rồi, ngươi phái Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đến Thông Thiên quan để hại Chương VÄ©nh Kỳ và phụ mẫu ta?
|

07-01-2009, 06:34 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 70 Lòng dạ đà n bà độc ác nhất
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Äúng thế, ngươi Ä‘oán chẳng sai chút nà o...
Vương Hoa nghiến răng kêu ken két nói :
- Chẳng trách gì lúc Chương Thiếu ÄÆ°á»ng sắp chết, y bảo rằng y bị ngưá»i ta bắt ép.
- Phải, chÃnh ta bắt ép y là m việc nà y. Lúc đó y không bằng lòng, nhưng ta đã bắt ép y và nói rằng nếu y không nghe lá»i ta thì vÄ©nh viá»…n ta không gặp y nữa.
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đã tha thiết yêu ta đến đỗi phát khùng.
Ta bảo Chương Thiếu ÄÆ°á»ng là m việc nà y sẽ được hai lợi Ãch. Thứ nhất ta sẽ lấy được Thá»§y Tinh Cầu, thứ nhì ta sẽ giết chết được phụ thân ngươi...
Vương Hoa nghiến răng ken két nói :
- Quả nhiên ngươi cay độc hết sức.
Kim Cúc phu nhân không giáºn há»n chút nà o hết. Y chỉ cưá»i khẩy nói :
- Ngưá»i ta thưá»ng nói lòng dạ đà n bà độc ác nhất, hÆ¡n nữa chÃnh phụ thân ngươi có lá»—i vá»›i ta trước, ta cá»±c chẳng đã phải sá» dụng thá»§ Ä‘oạn như thế.
Hai mắt Vương Hoa bắn ra luồng sát khà khá»§ng bố kinh ngưá»i hết sức. Y hét lá»›n tiếng nói :
- Ta phải giết ngươi!
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Ngươi không có bản lãnh như thế. Nhưng hôm nay ta không muốn sỠdụng thủ đoạn đã từng đối phó với phụ thân ngươi để đối phó với ngươi. Ta muốn công bằng giải quyết.
Vương Hoa lạnh lùng hét lớn nói :
- Công bằng giải quyết thế nà o?
Kim Cúc phu nhân nói :
- Thứ nhất, ta phải lấy ngươi...
Vương Hoa mặt mà y biến sắc, nói :
- Nói sao? Ngươi nói gì thế?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ta chẳng phải má»™t liệt nữ. Ta từng có quan hệ bất tầm thưá»ng vá»›i nhiá»u ngưá»i đà n ông rồi...
- Ngươi là ngưá»i đà n bà mất nết, không biết xấu hổ.
Kim Cúc phu nhân cưá»i đắc ý nói :
- Äúng thế, ta là ngưá»i đà n bà mất nết, nhưng mà ta phải lấy ngươi, tại vì ta chưa lấy được phụ thân ngươi thì ta phải lấy con trai y...
Vương Hoa cưá»i như Ä‘iên như cuồng nói :
- Ngươi chớ mơ mộng quá thế.
- Nhưng mà ta có món đồ giá trị trao đổi.
- Món đồ giá trị ư?
- Phải, ta sẽ giao Cá»u Äá»™c Thần Quân cho ngươi...
Vương Hoa giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Ngươi nói thế nà o?
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Nếu như ngươi bằng lòng cùng ta giao hoan, ta sẽ sẵn sà ng giao Cá»u Äá»™c Thần Quân cho ngươi để Ä‘á»n đáp ngươi.
Vương Hoa nghe nói thế bất giác động lòng ham muốn.
Hình như đây cÅ©ng là má»™t việc hắn không dám tin tưởng. Dâm phụ nà y đã vì mình mà không thiết giao Cá»u Äá»™c Thần Quân cho mình được chăng?
Nhưng mà mình lại chẳng thể cùng ngưá»i thù hãm hại cha mẹ mình là m những việc hạ lưu bỉ ổi như thế.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể là m việc bẩn thỉu nà y được rồi.
- Chớ nói không thể là m như thế, cho dù y không phải là hung thủ đã sát hại phụ mẫu mình. Tóm lại Vương Hoa cũng không thể cùng tiện nữ nhân nà y là m ra những hà nh vi đê tiện như thế được.
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy há»i :
- Thế nà o?
Vương Hoa bỗng tỉnh hồn lại nói :
- Là m sao, giao hoan với ngươi ư?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Khùng tiểu tá», giao hoan mà ngươi cÅ©ng không biết sao?
Vương Hoa không biết tháºt ư? ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn phải am hiểu rồi.
Vương Hoa giả vỠngớ ngẩn, lạnh lùng nói :
- Äúng thế, ta không biết gì cả.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lả lÆ¡i lÆ¡i :
- Ta nói cho ngươi biết luôn, giao hoan tức là muốn nói ta và ngươi cùng ở chung một phòng tìm thú vui tình dục đó.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Vương Hoa chẳng lấy là m ngạc nhiên trước câu nói nà y, vì hắn chỉ cố tình muốn há»i y mà thôi.
Vương Hoa nghĩ thầm trong bụng :
- “Tại sao ta không giết chết Cá»u Äá»™c Thần Quân trước rồi má»›i tÃnh sau chứ!â€
Hắn nghÄ© như thế bèn mỉm cưá»i nói :
- Ngươi thÃch thú ta như thế tháºt sao?
- Äúng thế.
- Nếu ta không bằng lòng thì sao?
- Ta còn nhiá»u biện pháp khác...
Vương Hoa cưá»i khẩy nói :
- Nói như thế, ngươi quyết phải lấy ta cho bằng được mới thôi?
Kim Cúc phu nhân gáºt đầu nói :
- Äúng thế, ta chưa nếm mùi ngá»t cá»§a Vương Phong, nhưng mà ta lại muốn thá» nếm mùi vị cá»§a con trai y thế nà o?
Lá»i nói thô tục hạ lưu hết sức.
Hình như Kim Cúc phu nhân chẳng biết hai chữ sÄ© nhục là gì hết. Mồm miệng nói toà n những lá»i bẩn thỉu hạ lưu thế mà y lại chẳng cảm thấy xấu hổ gì hết.
Vương Hoa cưá»i nhạt, nói :
- Ta đáng giá thế sao?
- Äúng thế.
- Cá»u Äá»™c Thần Quân là môn nhân cá»§a ngươi ư?
- Y không còn giá trị lợi dụng nữa.
Nghe nói như thế, Vương Hoa đã lạnh toát mồ hôi. Ngưá»i đà n bà nà y vừa dâm đãng vừa độc ác, quả tháºt khiến ngưá»i nghe thấy phải á»›n lạnh tóc gáy không sai.
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Thôi được, ta bằng lòng Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi!
- Ngươi bằng lòng tháºt chứ?
- Chẳng lẽ ta nói dối ngươi sao?
- Thế thì hãy lên giưá»ng ngay.
- Nói sao? Lên giưá»ng ngay bây giỠư?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Chẳng phải ngươi đã bằng lòng với ta rồi sao?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, ta đã bằng lòng.
- Bằng lòng thì ngươi phải lên giưá»ng chứ?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Không.
- Thế nà o? Ngươi lại nuốt lá»i chăng?
- Không phải thế.
- Thế thì...
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân. Chúng ta không thể nói chuyện cho rõ rà ng trước đã. Ta bị ngươi cướp bắt đến đây, con ngưá»i ta nằm trong tay ngươi, muôn má»™t ngươi đánh lừa ta...
- Äánh lừa ngươi?
Vương Hoa khẽ gáºt đầu nói :
- Phải, có ai biết ngươi đã mưu tÃnh những gì chứ?
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- à cá»§a ngươi muốn ta giao Cá»u Äá»™c Thần Quân cho ngươi trước chứ gì?
- Äúng thế.
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi chớ tự cho rằng mình thông minh nha.
- Tự cho mình thông minh?
Kim Cúc phu nhân cưá»i nham hiểm nói :
- Ta rất am hiểu lòng dạ ngươi. Ngươi muốn giết chết Cá»u Äá»™c Thần Quân trước sau đó má»›i đối phó vá»›i ta chứ gì?
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác giáºt mình, toát cả mồ hôi lạnh.
Quả tháºt Kim Cúc phu nhân nà y không phải hạng ngưá»i tầm thưá»ng dá»… đánh lừa rồi, chỉ dá»±a và o Ä‘iểm y đã Ä‘á»c được tâm ý cá»§a Vương Hoa, như thế cÅ©ng đủ khiến Vương Hoa cả kinh thất sắc rồi.
Vương Hoa nghĩ đến đây lạnh lùng nói :
- Không bằng lòng như thế thì coi như xem giao hẹn lúc nãy không thà nh.
Bá»—ng Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Ta bằng lòng Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi.
Lần nà y đến phiên Vương Hoa kinh ngạc nữa, quả tháºt tâm kế cá»§a Kim Cúc phu nhân khó có thể lưá»ng được.
Hắn ngạc nhiên há»i :
- Ngươi bằng lòng Ä‘iá»u kiện cá»§a ta?
- Phải, ta bằng lòng Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi nhưng ta chẳng sợ ngươi chÆ¡i thá»§ Ä‘oạn gì hết, cÅ©ng không sợ ngươi đến lúc đó bất phục tùng ta nữa. Ta còn nhiá»u biện pháp lắm, không sợ ngươi chạy Ä‘i.
Vương Hoa run bắn ngưá»i lên, lấy hết sức trấn tÄ©nh tinh thần nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta chỉ là cá trong cháºu cá»§a ngươi mà thôi.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi biết được Ä‘iá»u nà y thì khá lắm.
Kim Cúc phu nhân nói tá»›i đây bèn gá»i to má»™t tiếng.
- Diễm Mai Côi!
Mỹ phụ áo gấm lúc nà y kêu vang một tiếng, bước và o phòng ngay. Y vái chà o Kim Cúc phu nhân nói :
- Phu nhân có Ä‘iá»u chi dạy bảo.
- Ngươi mang Cá»u Äá»™c Thần Quân và o đây cho ta.
Diễm Mai Côi ngạc nhiên nói :
- Mang Cá»u Äá»™c Thần Quân và o đây sao?
- Äúng thế.
- Vâng, đệ tỠtuân lệnh.
Nói xong, Diá»…m Mai Côi bước ra khá»i phòng ngay.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, bây giỠngươi hà i lòng rồi chứ?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»£c.
gương mặt Kim Cúc phu nhân nở nụ cưá»i thèm thuồng đắc ý hết sức.
Vương Hoa đã thắng hiệp thứ nhất, nhưng mà hắn hiểu rằng có lẽ hiệp sau hắn phải thua tháºt nặng.
Võ công cá»§a Kim Cúc phu nhân ắt phải cao siêu kinh ngưá»i, đó là việc hắn đã tiên liệu trước rồi, bằng không y chẳng bao giá» dám giải huyệt cho mình đâu.
Äến lúc đó, ngoại trừ hắn còn con đưá»ng liá»u mạng, ngoà i ra hắn không còn con đưá»ng nà o lá»±a chá»n nữa.
Chẳng mấy chốc có tiếng chân bước vang tá»›i. Vương Hoa quay ngưá»i sang nhìn, hắn đã trông thấy Diá»…m Mai Côi lôi lão Cá»u Äá»™c Thần Quân và o phòng.
Vương Hoa mặt hơi biến sắc.
Diá»…m Mai Côi đẩy Cá»u Äá»™c Thần Quân tá»›i trước mặt Kim Cúc phu nhân, chỉ thấy sắc mặt Cá»u Äá»™c Thần Quân lạnh như tiá»n, không có biểu hiện gì hết.
Y cung kÃnh nói :
- Chá»§ nhân có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ngươi có quen biết Vương Hoa nà y chăng?
Cá»u Äá»™c Thần Quân liếc mắt nhìn thấy Vương Hoa, mặt mà y tái mét nói :
- Äệ tá» biết hắn!
- Hắn đến đây tìm ngươi...
- Vâng!
- Ta giao ngươi cho hắn!
Cá»u Äá»™c Thần Quân nghe nói thế, mặt mà y tái mét không còn chút máu, mồ hôi trên trán toát ra lấm tấm.
Y hoảng hốt nói giá»ng run run :
- Chủ nhân... giao đệ tỠcho hắn ư?
- Äúng thế.
- Nhưng, hắn là thù nhân của bản giáo!
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ta đã biết như thế, tại ngươi bất lực thôi!
Cá»u Äá»™c Thần Quân há»›t hãi nói :
- Thưa chủ nhân...
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ngươi chá»› phà lá»i nữa, ngươi hãy nói chuyện vá»›i Vương Hoa Ä‘i.
- Thưa chá»§ nhân, sao... ngưá»i lại đối xá» vá»›i đệ tá» như thế...
- Thế thì ta phải đối xỠvới ngươi như thế nà o nữa đây?
Cá»u Äá»™c Thần Quân van xin nói :
- Thưa chá»§ nhân, đệ tá» chưa bao giá» trái lệnh cá»§a ngưá»i, tháºm chà chá»§ nhân bảo đệ tá» dâm sát Tiểu Yến và Mỹ Mỹ, tỳ nữ cá»§a Thá»§y Tinh mỹ nhân...
Vương Hoa nghe y nói thế, bất giác thất thanh kêu lên hoảng hốt :
- Nói sao? ChÃnh ngươi đã hãm hại cả Mỹ Mỹ nữa ư?
- Äúng thế, chá»§ nhân bảo ta hãy yêu y trước, sau đó dâm hại y luôn.
Vương Hoa há»i :
- Tại sao thế?
- Vì quả Thủy Tinh Cầu!
Cá»u Äá»™c Thần Quân lại tiếp tục van xin :
- Chá»§ nhân, ngưá»i... không thể đối xá» vá»›i ta như thế nà y được. Những việc gì mà chá»§ nhân giao phó đệ tỠđã hoà n toà n là m tròn hết.
Bấy giá» Vương Hoa đã hiểu hết má»i việc.
Lúc đầu Kim Cúc phu nhân cho rằng có lẽ Mỹ Mỹ đã biết tung tÃch Thá»§y Tinh Cầu ở đâu cho nên y đã sai Cá»u Äá»™c Thần Quân đầu độc y.
Quả tháºt lòng dạ cá»§a mụ Kim Cúc phu nhân nà y cay độc hết sức.
Bỗng nhiên Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Ngươi là m cho và i chục môn nhân mất mạng sống, chỉ căn cứ một tội nà y thì ngươi cũng đủ mang ra xỠquyết rồi, bây giỠta mang ngươi trao cho Vương Hoa chẳng quá đáng chút nà o chứ?
Cá»u Äá»™c Thần Quân vừa kinh hãi vừa thất vá»ng.
Kim Cúc phu nhân nói :
- Nà y Vương Hoa, ta giao y cho ngươi nha.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng bước sang hướng Cá»u Äá»™c Thần Quân. Cá»u Äá»™c Thần Quân hoảng hốt đưa mắt chăm chăm ngắm nhìn Vương Hoa, toà n thân y run lẩy bẩy không dừng.
Vương Hoa nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Nà y Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi không ngá» có má»™t ngà y hôm nay chứ?
Cá»u Äá»™c Thần Quân mặt mà y há»›t hãi nói :
- Ngươi... muốn là m gì ta đây?
- Giết ngươi!
Vương Hoa nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Nhưng mà ta sẽ cho ngươi được chết một cách khẩu phục tâm phục. Ngươi cứ việc xuất thủ bảo vệ đi.
Cá»u Äá»™c Thần Quân ngạc nhiên nói :
- Xuất thủ ư? Huyệt đạo ta đã bị khóa chế rồi.
Vương Hoa thoạt ngạc nhiên, sau đó nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi hãy giải huyệt cho y, ta không muốn giết y như thế.
Kim Cúc phu nhân khẽ gáºt đầu lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»£c, Diá»…m Mai Côi, ngươi hãy giải huyệt cho Cá»u Äá»™c Thần Quân.
Diá»…m Mai Côi dạ má»™t tiếng, láºp tức chuyển mình giÆ¡ ngón tay ngá»c Ä‘iểm má»™t cái nhanh như cắt, tức thì giải hết huyệt đạo cho Cá»u Äá»™c Thần Quân ngay.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nà y Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi cứ Ä‘iá»u tức dưỡng sức giây lát trước.
Cá»u Äá»™c Thần Quân khẽ gáºt đầu, rồi ngồi xuống váºn công Ä‘iá»u tức trong giây lát, sau đó đứng dáºy nói :
- Chúng ta có thể động thủ được rồi.
Vương Hoa đưa mắt chăm chăm nhìn Cá»u Äá»™c Thần Quân nói :
- Thế thì ngươi xuất thủ trước đi.
- ÄÆ°á»£c!
Cá»u Äá»™c Thần Quân gầm lên má»™t tiếng, y lượn mình chuyển tháºt nhanh, không phải tấn công Vương Hoa, mà lại lao ngưá»i và o hướng Kim Cúc phu nhân như Ä‘iện chá»›p.
Cá»u Äá»™c Thần Quân đã nhảy vồ và o hướng Kim Cúc phu nhân và bất thình lình hết sức đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng mãnh liệt kinh ngưá»i.
|
 |
|
| |