15-09-2008, 04:44 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ Bá»N MÆ¯Æ I SÃU
Công cha, nghĩa mẹ
Tại căn cứ Nham-biá»n, Äại-Việt.
Ngà y 19 tháng giêng năm Äinh-Tỵ, niên hiệu Anh-vÅ© Chiêu-thắng thứ nhì Ä‘á»i vua Nhân-tông bên Äại-Việt, nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ mưá»i Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống (Äinh-Tỵ, DL.1077)
Trong khi tráºn Như-nguyệt, Vạn-xuân, Phú-lương diá»…n ra, thì hạm đội Bạch-đằng từ sông Lục-Nam tốc thẳng đến má»m Nham-biá»n, rồi đổ quân lên.
Äạo thá»§y quân hạm đội Bạch-đằng, cá»§a đô đốc Trần An có nhiệm vụ đánh trại phÃa Äông, do hà ng tướng Lưu Báo vá»›i gần năm vạn quân khê động Tống trấn đóng. Tuy bị bất ngá», nhưng khoảng cách từ bãi sông tá»›i trại tá»›i sáu dặm (3km), khi thấy quân Việt đỗ bá»™, quyân Tống còn đủ thá»i giá» báo động, sẵn sà ng nghinh chiến. Thá»§y quân Việt rất thiện chiến, nhưng quân số chỉ bằng má»™t phần năm quân Tống, nên khi tá»›i nÆ¡i, đô đốc Trần An cho dà n tráºn cách xa hÆ¡n dặm, rồi dùng Lôi-tiá»…n bắn và o. Sau hai loạt nã Lôi-tiá»…n, trại Tống bốc cháy khắp nÆ¡i. Bấy giá» thá»§y quân má»›i công phá doanh trại địch. Cuá»™c chiến diá»…n ra cá»±c kỳ ác liệt.
Ninh-viá»…n đại tướng quân, DÅ©ng-Tâm hầu Tạ Duy vá»›i phu nhân Phương-Quế chỉ huy hiệu Vạn-tiệp đánh căn cứ Bắc Nham-biá»n. Trong căn cứ chỉ còn có năm chỉ huy tân-đằng-hải, cùng vá»›i thương binh, do má»™t đô thống chỉ huy. Từ bãi sông đổ bá»™ đến căn cứ dà i tá»›i tám dặm. Khi quân Việt đổ bá»™, Tống đã biết, chuẩn bị nghênh chiến. Quân tân-đằng-hải vốn không thiện chiến, thiếu phối hợp, lại chỉ bằng má»™t phần tư hiệu Vạn-tiệp thì chống sao nổi? Quân Việt dà n ra, rồi đánh và o trại. Cuá»™c chiến không đầy hai khắc (30 phút) thì quân Việt đã trà n ngáºp. Hầu hết tân-đằng-hải đầu hà ng.
Láºp tức Tạ Duy sai chim ưng báo cho Trung-Thà nh vương biết. Không đầy ná»a khắc sau, hầu được lệnh vương giúp thá»§y quân đánh trại Äông. Hiệu Vạn-tiệp reo lên, rồi tiến vá» phÃa Äông. Hai khắc sau hai đạo Vạn-tiệp, thá»§y quân bắt tay được vá»›i nhau.
Tạ Duy há»i đô đốc Trần An:
– Äô đốc! Tình hình ra sao?
– Chúng chống trả mãnh liệt. Vì quân số mình Ãt, quân chúng đông mà thá»§, nên tôi chỉ má»›i cho nã Lôi-tiá»…n mà thôi. Giặc cùng chá»› đánh. Váºy chúng ta dá»a cho chúng bá» chạy, rồi Ä‘uổi theo tiêu diệt thì hay hÆ¡n. Bây giá» tôi đánh và o mặt Äông, tướng quân đánh mặt Bắc. Mặt Nam thì trại Tống bị hiệu Thần-Ä‘iện đánh úp rồi. Váºy ta để hở mặt Tây cho chúng chạy.
Tạ Duy đồng ý. Hầu cho dà n quân đánh và o mặt Bắc. Còn phu nhân Phương-Quế chi huy Lôi-tiá»…n nã và o trại Tống. Hai đạo quân cùng nã Lôi-tiá»…n trong ná»a giá», thì toà n thể trại Tống biến thà nh má»™t biển lá»a. Bấy giá» cả hai mặt Äông, Bắc cùng đánh và o. Quân phòng thá»§ chống trả được hÆ¡n khắc, thì trại bị trà n ngáºp. Số đông quân Tống đầu hà ng.
Lưu Báo đã biết chiến thhuáºt cá»§a Thiên-tá» binh là không bao giá» mạo hiểm truy kÃch địch. Vì váºy y cho đội cung thá»§ Ä‘i Ä‘oạn háºu, còn tiá»n quân rút chạy vá» phÃa Như-nguyệt.
Bá»™ chỉ huy cá»§a Trung-Thà nh vương Ä‘i theo hiệu Thần Äiện cá»§a Tuyên-vÅ© đại tướng quân TÃn-Tâm hầu Triệu Thu vá»›i phu nhân Phương-Liá»…u, đánh trại Nam Nham-biá»n. Trại nà y do chÃnh binh Tống trấn đóng. Nhưng chÃnh binh đã xuất tráºn hết, trong trại chỉ còn bảo binh, thương binh, do tướng Giá»›i-Äịnh chỉ huy. Vì váºy khi thấy hiệu Thần-Ä‘iện vừa dà n ra ngoà i trại, đánh trống, rồi dùng Thần-ná» nã Lôi-tiá»…n và o, thì bảo binh bá» chạy. Thế là trại vỡ. Vương lệnh cho Triệu Thu đánh và o trại trung ương, nÆ¡i đặt tổng hà nh doanh, chứa lương cá»§a Tu Ká»·. Hiệu Thần-Ä‘iên reo lên, rồi tiến vá» trung ương. Trại trung ương trống trÆ¡n, chỉ còn lại hÆ¡n năm trăm thương binh.
TÃn-Tâm hầu Triệu Thu vừa chiếm được trại trung ương, còn Ä‘ang kiểm kê kho đụn, thì Trung-Thà nh vương vá»›i vương phi tá»›i. Hầu tưá»ng trình tá»± sá»±. Äúng lúc đó vương nháºn được báo cáo cá»§a đô đốc Trần An, Ninh-viá»…n đại tướng quân Tạ Duy rằng đã chiếm xong căn cứ phÃa Äông. Bá»n Lưu Báo, Giá»›i Äịnh rút chạy vá» phÃa Như-nguyệt.
Vương ra lệnh cho Triệu Thu:
– Em cùng Phương-Liá»…u khẩn Ä‘em Thần-ná», vá»›i bản bá»™ quân mã Ä‘uổi theo ngay, đừng cho chúng chạy thoát vá» Như-nguyệt. Ta tăng viện cho hai em hai cặp vợ chồng Lý Lục, Lý Thất, vì võ công Giá»›i Äịnh rất cao.
Hầu tuân lệnh Ä‘iểm binh lên đưá»ng liá»n. Äuổi không đầy hai khắc, thì đã thấy tà n quân Tống Ä‘ang chạy phÃa trước. Lưu Báo biết có chạy, cÅ©ng khó thoát thân. Y cho dà n quân ra ở chân núi, sẵn sà ng nghênh chiến. Quân số cá»§a y còn ước hÆ¡n vạn, đông hÆ¡n hiệu Thần-Ä‘iện nhiá»u.
Hầu nói với phu nhân:
– Em với Mai-Lục, Mai-Thất đánh và o bên trái; còn anh với Lý Lục, Lý Thất đánh và o bên phải.
Hiệu Thần-Ä‘iện xung và o tráºn. Quân Tống tuy vừa bại tráºn, nhưng bây giá» lâm thế cùng đưá»ng, bắt buá»™c phải tá» chiến. Hai bên giao tranh ác liệt. Quân Tống dá»±a lưng và o núi, nấp sau những phiến đá dùng cung tên chống lại, thà nh ra Thần-ná» hóa vô dụng. Sau hÆ¡n hai khắc giao tranh, thì hà ng ngÅ© Tống bắt đầu rối loạn. Cánh trái cá»§a Phương-ÄÆ¡n đã chiếm được má»™t phần sưá»n núi. Cuá»™c đánh cáºn chiến bắt đầu.
Giữa lúc đó, có tiếng ngá»±a hÃ, tiếng quân reo. Triệu Thu nhìn lại phÃa sau: Xa xa, má»™t Ä‘oà n kị binh Tống dà n ra Ä‘ang phi tá»›i như bay. PhÃa trước thì quân cá»§a Lưu Báo, phÃa sau thì kị binh. Hầu hô lá»›n:
– Phải thanh toán bá»™ binh, chiếm sưá»n núi, bằng không thì kị binh tá»›i sẽ nguy lắm.
Quân Việt tấn công à o ạt, nhưng kị binh tá»›i nhanh quá. Hầu cầm cá» biến thế tráºn: Hiệu Thần-Ä‘iện chia là m hai, quay lưng và o nhau chiến đấu. Phu nhân đánh quân Lưu Báo, còn hầu chống vá»›i kị binh.
Chân núi là khu đất bằng, kị binh dà n ra xung và o tráºn mạnh như thác đổ. Láºp tức Thần-ná» tác xạ. Nhưng kị binh phi đến gần tầm sát hại cá»§a Thấn-ná», rồi quay đầu phi ngược trở lại. Cứ như thế, sau hai loạt tên bắn vô Ãch, đến lần thứ ba thì kị binh Tống à o ạt chá»c sâu và o phòng tuyến Việt phóng lao, bắn tên, tấn công thá»±c sá»±. Hiệu Thần-Ä‘iện vẫn can trương quay lưng và o nhau chiến đấu.
Hiệu Thần-Ä‘iện trước đã đánh trại Nam, trại trung ương, rồi giao chiến vá»›i bá»™ binh Lưu Báo, sức giảm phân ná»a, tên gần cạn. Bây giá» phải chống nhau vá»›i đội kị binh thiện chiến báºc nhất cá»§a Tống, nên sau hai đợt xung phong cá»§a kị binh, phòng tuyến bị cắt là m ba. Triệu Thu ra lệnh cho quân rút lên núi, tá» chiến vá»›i bá»™ binh Tống, tránh mÅ©i nhá»n cá»§a kị binh.
Quân kị lại à o ạt xung phong, tên bắn như mưa, má»™t mÅ©i tên trúng giữa bụng hầu. Tuy Ä‘au thấm tâm can, nhưng sợ binh sÄ© trông thấy, hầu rút kiếm cắt đứt Ä‘uôi tên, rồi xé vạt áo buá»™c bụng lại, sau đó tiếp tục đứng chỉ huy quân. Nhá» Lý Lục, Lý Thất võ công cao cưá»ng đứng đầu hà ng quân chống vá»›i kị binh, nên hà ng ngÅ© chưa đến ná»—i loạn.
Nhìn lại phÃa tráºn cá»§a phu nhân, bất giác hầu kinh hãi rụng rá»i, vì phu nhân Ä‘ang giao chiến vá»›i Lưu Báo, đầu tóc rÅ© rượi, có vẻ yếu thế lắm rồi. Mai-Lục đấu vá»›i Giá»›i Äịnh ngang tay. Còn Mai-Thất Ä‘ang thay thế phu nhân chỉ huy quân chống trả.
Trong lúc quân Việt Ä‘ang chiến đấu tuyệt vá»ng, thì bá»—ng kị binh Tống reo lên rồi rút chạy vá» phÃa Tây. Hầu kinh ngạc nghiến răng chịu Ä‘au quan sát: Từ phÃa Äông, hiệu binh Äằng-hải Ä‘ang tiến đến như gió, bên trái Trần Ninh, Ngá»c-Hương, bên phải Lý NgÅ©, Mai NgÅ©; Thần-ná» chỉ bắn hai loạt, khiến mấy trăm kị mã ngã ngá»±a.
Má»™t thiếu phụ cá»±c kỳ xinh đẹp tung ngưá»i khá»i mình ngá»±a tiến vá» sưá»n núi. Chỉ nhấp nhô mấy cái, bà đã tá»›i chá»— Phương-Liá»…u Ä‘ang giao tranh vá»›i Lưu Báo. Bà rút kiếm đưa và o ngá»±c y, y lá»™n ngưá»i ra sau tránh, nhưng bà đã tung ngưá»i theo, kiếm chặt y là m hai khúc. Thiếu phụ thấy Phương-Liá»…u Ä‘ang ôm ngá»±c thở hổn hển, bà há»i:
– Có sao không em?
Phương-Liá»…u nhìn lại: Ngưá»i cứu mình là vương phi Trinh Dung. Bà thở khò khè:
– Em bị trúng tên và o ngực trái, đã cắt chuôi.
Vương phi vá»™i bồng Phương-Liá»…u lên, đưa lại chá»— Triệu Thu. Hầu ngồi dá»±a lưng và o phiến đá, cho Trần Ninh băng bó. Hầu há»i phu nhân:
– Em! Có sao không?
– Em bị trúng hai mÅ©i tên, má»™t và o ngá»±c trái, má»™t và o bụng. Em cắt tên... máu ra nhiá»u... lại phải đấu vá»›i Lưu..ưu..ưu.
Äến đó phu nhân nghẹo đầu sang má»™t bên. Hầu thét lên:
– Liễu! Liễu sao rồi?
Äến đó hầu giáºt lên mấy cái, rồi ngả đầu và o lòng phu nhân. Ngưá»i ngoà i đứng xa tưởng rằng đó là cặp tình nhân trẻ Ä‘ang âu yếm nhau, đâu ngá», hỠđã cùng nhau ra Ä‘i, để vá» vá»›i thế giá»›i vua Hùng, vua Trưng, trưá»ng thá» vá»›i non sông.
Vá» phÃa Mai-Lục đấu vá»›i Giá»›i Äịnh ngang tay. Äịnh Thấy tráºn tuyến bên mình tan vỡ, y đâm đại má»™t bát-xà -mâu rồi tung ngưá»i lên cao chạy khá»i vòng vây. Nhưng khi y vừa đáp xuống, thì má»™t thanh kiếm đưa và o cổ y, rồi có tiếng trong trẻo ra lệnh:
– Buông vũ khà đầu hà ng, bằng không ta nhả kình lực.
Giá»›i Äịnh nhìn lại, thì ra Mai-Thất. Y chưa kịp phản ứng, thì Mai-Lục đã Ä‘iểm và o huyệt Äại-chùy cá»§a y. Y tê liệt ngã xuống. Quân Việt trói y lại.
Ghi chú ,
Tuyên-vÅ© đại tướng quân TÃn-Tâm hầu Triệu Thu tuẫn quốc năm 26 tuổi, phu nhân Phà n Phương-Liá»…u tuẫn quốc năm 25 tuổi. Sau khi hết giặc, triá»u đình nghị công phong cho hầu tước Anh-văn, Tuyên-vÅ© đại vương, phu nhân được phong Trang-Ninh quáºn chúa, truyá»n xây Ä‘á»n thá». Trải qua biết bao lá»›p sóng phế hưng, cho đến nay (1995) sau 918 năm, Ä‘á»n thá» ngà i vẫn còn tại xã Cung-nhượng, tổng Thá»-xương, phá»§ Lạng-giang, tỉnh Bắc-giang, nay là Hà -bắc. Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm vá» tiểu sá» ngà i, xin xem bà i tá»±a, NQSH quyển 1, mục 7.2.3.
Trá»i đã vá» chiá»u.
Sau khi kiểm Ä‘iểm lại nhân mã, tù binh; Trung-Thà nh vương cỠđô thống Lý Lục, vá»›i phu nhân là Mai Lục thay thế Triệu Thu chỉ huy hiệu Thần-Ä‘iện. Vương truyá»n lệnh cho hiệu Äằng-hải, Thần-Ä‘iện dá»±a lưng và o chân núi đóng trại, rồi sai giải Giá»›i Äịnh lên. Quân vừa dẫn Giá»›i Äịnh và o, vương thân cởi trói cho y, rồi má»i ngồi. Mặt Giá»›i Äịnh lạnh như tiá»n, y thản nhiên ngồi, không nói không rằng. Vương rót rượu, Ä‘em giò, chả, nem má»i y:
– Giá»›i tướng quân là tinh hoa cá»§a tá»™c Hán, võ công cao, văn chương nức tiếng Tây thùy. Tôi ở mãi miá»n thấp nhiệt nà y, mà cÅ©ng nghe danh Tương-giang túy khách.
Giá»›i Äịnh là má»™t tướng võ, nhưng cÅ©ng như Trương Thế-Cá»±, y là má»™t thi nhân có danh đương thá»i, vá»›i biệt hiệu là Tương-giang túy-khach. Bây giá» dù bị cầm tù, dù đối diện vá»›i tướng Äại-Việt, nhưng thấy kẻ đối đầu tá» vẻ hâm má»™ văn chương cá»§a mình, y cố giữ cái phong nhã:
– Äa tạ vương gia quá khen, Giá»›i nà y thá»±c xấu hổ. Vương gia khen tiểu tướng có võ công cao, mà lại bị bại vá» tay má»™t thiếu nữ Việt. Còn văn chương nức tiếng, thì thá»±c Giá»›i không dám nháºn. Nà y, không biết vương gia đã Ä‘á»c những áng văn nà o cá»§a tiểu tướng?
Miệng nói, y tiếp chung rượu từ tay Trung-Thà nh vương uống cạn, tay cầm đũa gắp nem (chả giò) ăn.
– Kiến văn cá»§a tôi há»§ láºu lắm, sở dÄ© tôi được nghe danh Tương-giang túy-khách là do má»™t lần đứng hầu mẫu thân vá»›i cáºu mợ út cá»§a tôi. Trong câu chuyện, cáºu mợ không ngá»›t khen từ cá»§a tướng quân rằng : « Bảo rằng hùng tráng, thì cÅ©ng thá»±c hùng tráng; bảo rằng tươi như hoa, như cá» Xuân, thì cÅ©ng thá»±c tươi ». Mợ út cứ khen bà i « Túy ngá»a Hy-hà »( Uống say nằm bên bá» sông Hy-hà ) vá»›i bà i « Äiểu minh Xuân dạ » (Chim hót đêm Xuân), thì chỉ có thÆ¡ cá»§a Ngụy Võ-đế (Tà o Tháo) là hÆ¡n được mà thôi.
Ghi chú,
Giá»›i Äịnh ngưá»i đất Trưá»ng-sa, sinh giá» Tý ngà y 29 tháng 9 năm Giáp-Tuất, nhằm niên hiệu Cảnh-há»±u nguyên niên Ä‘á»i vua Tống Nhân-tông (1034), tá»± là Minh-Äạo, hiệu là Tương-giang túy khách. Thi tiến sÄ© bị trượt, bá» văn theo võ. Sau nhiá»u lần láºp chiến công ở Tây-thùy lên tá»›i chức đô-thống, rồi Tả-thiên ngưu vệ thượng tướng quân. Trong khi theo Quách Qùy sang đánh Äại-Việt, bị bắt ở tráºn ngã ba sông Thương, sông Lục-Nam. Sau chiến tranh, Giá»›i xin ở lại Thăng-long dạy há»c. Trong thá»i gian nà y, Giá»›i kết hôn vá»›i má»™t thôn nữ tên Bùi-thị Như-Phương, sinh được hai con trai. Niên hiệu Nguyên-hữu thứ tám Ä‘á»i vua Tống Triết Tông, nhằm niên hiệu Há»™i-phong thứ nhì Ä‘á»i vua Nhân-tông bên Äại-Việt, Giá»›i 60 tuổi (1093), dẫn vợ con hồi hương. Tác phẩm để lại có thi táºp Tương-giang túy khách cảo lục, gồm 35 bà i từ, 59 bà i thÆ¡. Thi táºp nà y được há»™i Văn-há»c Trưá»ng-sa tái bản năm 1988. Năm 1990, tôi có dịp tiếp xúc vá»›i danh ca Giá»›i Thu-Hoa, háºu duệ cá»§a Giá»›i Äịnh tại Nhạc-dương lâu bên bá» hồ Äá»™ng-đình, nhỠđó tôi được Ä‘á»c gia phả há» Giá»›i. Kể từ Giá»›i Äịnh tá»›i Thu-Hoa trải 33 Ä‘á»i.
Giá»›i Äịnh kinh ngạc:
– Không biết cữu phụ, cữu mẫu của vương gia là ai?
Trung-Thà nh vương lấy thanh trá»§y thá»§ mà Mai-Lục tịch thu được trên ngưá»i Giá»›i Äịnh ra trao táºn tay y:
– Là ngưá»i đã ban thưởng cho tướng quân thanh trá»§y thá»§ nà y.
Giá»›i Äịnh báºt ngưá»i dáºy:
– Thì ra vương gia là cháu Kinh-Nam vương. Hèn gì quân Giá»›i Äịnh nà y bị tan, thân Giá»›i Äịnh nà y bị bắt thì cÅ©ng là sá»± thưá»ng thôi.
Trung-Thà nh vương nói:
– Trước khi ra tráºn, cáºu út tôi có dạy: Binh tướng Tống Ä‘á»u là thá»§ hạ cÅ© cá»§a cáºu mợ. Chẳng may Hy-Ninh hoà ng đế tin dùng ma pháp cá»§a tên cẩu nho Vương An-Thạch, mà bị đẩy và o vòng chiến vá»›i Äại-Việt. Váºy khi ra tráºn, tuyệt đối tránh chém giết. Nếu bắt được tù binh thì phải đối xá» tá» tế, rồi đưa vá» Thiên-trưá»ng cho cáºu mợ nuôi. Äợi hết chiến tranh, cáºu mợ sẽ đưa vá» Tống, như váºy bá»n mặt dÆ¡i tai chuá»™t không dám kết tá»™i rồi giết cả nhà như tù binh thá»i vua Thái-tông bị bắt ở Chi-lăng, Bạch-đằng.
Giá»›i Äịnh chắp tay hướng Trung-Thà nh vương vái ba vái:
– Äa tạ Kinh-Nam vương, Ä‘a tạ Thái Công-chúa, Ä‘a tạ vương gia.
Chợt thấy Mai-Lục, Mai-Thất đứng hầu sau vương phi Trinh Dung, Giá»›i Äịnh há»i:
– Giới nà y bị bại vỠtay hai tiểu cô nương mà trong lòng còn ấm ức. Cứ như con mắt của Giới nà y, thì nhị vị cô nương chưa quá cái tuổi đôi mươi, mà sao công lực lại cao thâm đến như thế?
Vương phi Trinh-Dung đáp bằng giá»ng cá»±c kỳ ôn nhu:
– Äể tôi giá»›i thiệu vá»›i Giá»›i tướng quân, hai nữ tướng nà y khuê danh là Mai Lục, Mai Thất...
Giá»›i Äịnh báºt lên tiếng than:
– Hỡi Æ¡i! Tiểu tướng đã bại vá» tay hai trong Tháºp-bát Kim-cương, ái đồ cá»§a Má»™c-tồn hòa thượng thì không ân háºn gì nữa.
Sau khi khoản đãi Giá»›i Äịnh cùng má»™t số tướng sÄ© bị bắt, Trung-Thà nh vương truyá»n Ä‘em tất cả tù binh chở vá» Thiên-trưá»ng trao cho Kinh-Nam vương vá»›i công chúa Huệ-Nhu.
Vương phi Trinh-Dung bà n:
– Triệu Thu, Phương-Liá»…u tuẫn quốc, em đỠnghị cho Lý Lục, Mai Lục thay thế chỉ huy hiệu Thần-Ä‘iện. Tinh thần binh tướng hiệu nà y Ä‘ang giao động. Váºy ta nên cho hiệu nà y vá» trấn chiến lÅ©y Vạn-Xuân, Ä‘em hiệu Long-dá»±c đến đây thay thế.
– ÄÆ°á»£c. Äể anh viết thư cho Chiêu-Văn, báo tình hình.
Chiá»u hôm sau, tức ngà y 20 tháng giêng, Dương Minh, Phương-Cúc, cùng hiệu Long-dá»±c tá»›i. Trung-Thà nh vương cá» Lý Thất, Mai-Thất là m phó thống lÄ©nh cho Dương Minh, Phương-Cúc.
Vương ra lệnh:
– Chim ưng cá»§a Khu-máºt viện báo cho biết, chiến tuyến Như-nnguyệt bị vỡ. Váºy chúng ta phải tiến thá»±c mau, uy hiếp háºu cứ Như-nguyệt cá»§a Tống, bằng không Thăng-long nguy mất. Ta đã cho hạm đội Bạch-đằng chở hiệu Vạn-tiệp theo sông Cầu Ä‘i sau hạm đội Thần-phù giả tiến vá» Như-nguyệt. Váºy bây giá» hiệu Äằng-hải Ä‘i là m tiá»n đội, hiệu Long-dá»±c Ä‘i là m háºu đội tiến vá» Như-nguyệt. Khi còn cách Như-nguyệt năm chục dặm, ta đóng quân lại để uy hiếp háºu cứ Quách Qùy, bắt y phải rút quân từ chiến lÅ©y Như-nguyệt vá». Như váºy công chúa Thiên-Ninh má»›i có thể tái chiếm chiến lÅ©y.
Quân tướng rầm ráºp, rầm ráºp lên đưá»ng.
Tại phÃa Nam chiến lÅ©y Như-nguyệt, Äại-Viêt.
Äúng lúc đó (19 tháng giêng), Quách Quỳ vừa chiếm được chiến lÅ©y Như-nguyệt. Tuy vượt qua song, nhưng tất cả 30 đạo binh triá»u Ä‘á»u bị tổn thất nặng, duy kị binh thì tinh lá»±c còn nguyên.
Quách Quỳ há»p chư tướng lại ban lệnh:
– Giặc má»›i bị thua, nhân lúc chúng bà ng hoà ng, ta ở thế thắng như chẻ tre, đánh như sét nổ, khiến chúng không kịp trở tay. Từ đây vá» Thăng-long toà n đồng bằng, váºy chư tướng có ý kiến gì?
Triệu Tiết thấy Quách Quỳ thà nh công, y dá»a già :
– Tuy chỉ có quãng đưá»ng năm mươi dặm, nhưng không phải dá»… dà ng đâu. ÄÆ°á»ng Như-nguyệt, Thăng-long có ba khúc, ta phải thanh toán từng khúc má»™t. Khúc thứ nhất, Như-Nguyệt tá»›i rừng tre, hai bên đưá»ng có mưá»i tám xã. Khúc thứ nhì từ rừng tre đến Cổ-pháp nÆ¡i có lăng tẩm triá»u Lý là vòng Ä‘ai phòng thá»§ Thăng-long. Giao-chỉ có trá»ng binh tại đây; khúc nà y có tá»›i hai mươi bốn xã. Khúc cuối cùng từ Cổ-pháp tá»›i Thăng-long cÅ©ng có trá»ng binh vá»›i ba mươi sáu xã.
Quỳ vui mừng:
– Hay! Ta cho quân và o xã bắt hoà ng nam là m dân phu, lấy lương cho binh sĩ ăn.
Tiết cưá»i, mỉa mai Quách Quỳ dốt nát:
– Xã ở vùng đồng bằng Ä‘á»u bao bá»c bởi má»™t lÅ©y sống, dầy tá»›i ba bốn trượng, muốn chặt lÅ©y mà và o, e tốn công, tốn sức không Ãt. Xã thông vá»›i bên ngoà i bằng hai tá»›i năm cổng, vá»›i những con đưá»ng nhá» nằm giữa ruá»™ng lầy lá»™i. Má»—i xã Ä‘á»u tổ chức thà nh má»™t chiến lÅ©y, tại các cổng Ä‘á»u có hệ thống phòng thá»§, do hoà ng nam, hoà ng nữ trấn giữ. Bá»n nà y được huấn luyện võ nghệ, xung phong, hãm tráºn rất công phu. Lương thảo cá»§a quân Giao-chỉ Ä‘á»u do các xã cất giữ. Ta muốn có phu, có dân phu để khuân vác; muốn có gạo thịt, tôm cá, rau dáºu cho quân ăn; muốn có cá» non cho ngá»±a... thì bằng má»i giá phải đánh chiếm mưá»i tám xã trước đã.
Gì mà Quỳ không hiểu ý Triệu Tiết. Y giáºn cà nh hông, nhưng phải nuốt háºn ban lệnh cho VÅ©-kị thượng tướng quân Trương Thế-Cá»±:
– Thiết kị là sức mạnh vô địch, Trương tướng quân cứ thẳng tiến vá» Thăng-long, bá» lại tất cả các đồn ải dá»c đưá»ng. Các đồn ải tôi sẽ cho bá»™ binh tiến đánh cùng má»™t lúc. Còn các xã thì ta dùng các chỉ huy tân-đằng-hải đánh. Ná»™i chiá»u hôm nay, kị binh phải tá»›i Thăng-long. Ngay khi tá»›i nÆ¡i, cho thiết kị Ä‘i Ä‘i, lại lại quanh thà nh dương oai diá»…u võ là m cho vua tôi Giao-chỉ sợ hãi. Äêm thì dùng mã não, hoà ng thạch bắn và o đốt nhà , dinh thá»±. Nhưng phải đợi bá»™ binh tá»›i rồi má»›i đánh thà nh.
Trương Thế-Cá»± há»i:
– Và thá» Cà n-Äức, Yến-Loan, Thưá»ng-Kiệt đầu hà ng hay bá» chạy thì tôi phải phản ứng ra sao ?
– Trưá»ng hợp chúng đầu hà ng, thì má»™t mặt tướng quân nháºp thà nh, trấn các cá»a, rồi sai sứ khẩn báo cho tôi biết. Còn như chúng bá» chạy, thì bằng má»i giá phải Ä‘uổi đến cùng.
Quỳ nhấn mạnh:
– Trong khi kị binh vượt đưá»ng vá» Thăng-long, thì ta dùng quân tân-đằng-hải giải quyết các xã dá»c đưá»ng. Trong má»—i xã, số hoà ng nam cao nhất là ba chục, đến má»™t trăm. Má»—i chỉ huy tân-đằng-hải cá»§a ta có tá»›i năm trăm ngưá»i. Má»—i xã ta dùng hai chỉ huy đến bao vây, rồi gá»i loa chiêu dụ. Chiêu dụ không xong thì đánh chiếm.
Quỳ gá»i Triệu Tiết:
– Tôi phối trà tại Nam ngạn Như-nguyệt sáu đạo binh tinh nhuệ nhất, chưa bị tổn thất, đó là các đạo 10, 11, 12, 13, 14, 15 và ba mươi sáu chỉ huy tân-đằng-hải. Tướng quân cùng các tướng Diêu Tá»±, Bình Viá»…n, Vương Tiến dùng binh triá»u giữ Nam ngạn sông Như-nguyệt, dùng tân-đằng-hải tiến đánh các xã hai bên đưá»ng từ đây tá»›i rừng tre. Äánh xong, bắt hết hoà ng nam hoà ng nữ xung là m dân phu.
Quỳ gá»i ba tướng Miêu Lý, Lưu Mân, Äặng Trung:
– PhÃa sau rừng tre là châu Cổ-pháp, có lăng tẩm cá»§a triá»u Lý. Chắc chắn bá»n Giao-chỉ sẽ cho những cao thá»§ báºc nhất thá»§ tại đây đánh cảm tá». Trong tất cả chư tướng Nam chinh, thì ba vị có võ công cao nhất, váºy ba vị hãy Ä‘em quân Ä‘i sau đạo kị binh. Trước chiếm Cổ-pháp để uy hiếp Cà n Äức, sau đó tiến vá» Thăng-long.
Miêu Lý đặt vấn Ä‘á»:
– Trong tráºn đánh vừa rồi, ba mươi đạo quân triá»u Ä‘á»u hao hụt quá ná»a. Váºy bây giá» Ä‘em đạo quân nà o Ä‘i?
– Tôi đã kiểm Ä‘iểm rồi. ChÃn đạo binh bị hao nhưng tinh lá»±c chưa đến ná»—i kiệt quệ. Váºy các vị hãy Ä‘em bảo binh bổ xung sáu đạo 4, 5, 6, 7, 8, 9, rồi lên đưá»ng ngay.
Miêu Lý, Lưu Mân, Äặng Trung lÄ©nh mệnh.
Triệu Tiết há»i:
– Trong ba ngưá»i, ai là m chúa tướng?
Quỳ chỉ Miêu Lý:
– Miêu tướng quân có đẳng tráºt cao nhất. Váºy Miêu tướng quân là m chúa tướng.
Quỳ vẫn để nguyên tổng hà nh doanh ở Bắc-ngạn sông Như-nguyệt, ý định chá» tin tức hai cánh Phú-lương, Nham-biá»n rồi má»›i cho sang sông.
Trương Thế-Cá»± xua kị binh ruổi trên con đưá»ng cái quan hướng vá» Thăng-long.
Cá»± là má»™t tướng kị binh tà i kiêm văn võ, ưu tú nhất cá»§a Tống. Cách đây hai mươi năm, khi má»›i nháºp ngÅ©, vá»›i tuổi mưá»i chÃn; nhá» võ công cao cưá»ng, lại có há»c thức, y được Kinh-Nam vương trá»ng dụng. Sau thá»i gian huấn luyện ở trưá»ng kị binh, vương cho y giữ chức lượng trưởng (coi 25 kị binh) và chú ý nâng đỡ. Nhá» những chiến công hiển hách trong các tráºn đánh vá»›i Tây-Hạ, Bắc-Liêu, y được thăng chức liên tiếp, dần dần tá»›i VÅ©-kị thượng tướng quân, tước tá»›i VÅ©-Dương hầu (Tương đương vá»›i ngà y nay là tư lệnh kị binh).
Trong thá»i gian ở Tây-thùy, má»—i khi nghe thấy má»™t võ lâm đồng đạo bị kết tá» hình, tù đầy, láºp tức Cá»± thượng biểu xin ân xá tá»™i nhân, trao há» cho Cá»±, để đánh giặc láºp công. Hóa cho nên, cạnh Cá»±, lúc nà o cÅ©ng có hà ng trăm cao thá»§ võ lâm Ä‘i theo. Tuy váºy đám võ sÄ© nà y má»›i chỉ có những cao thá»§ báºc nhất, toà n loại đầu trá»™m Ä‘uôi cướp, chứ loại thượng thừa thì không có. Lúc quân lên đưá»ng, Cá»± năn nỉ Quách Quỳ cho má»™t cao thá»§ tháºt uy tÃn, và o hà ng đại tôn sư để chỉ huy bá»n nà y. Quỳ sai đại sư Pháp-Tuệ thá»§ tá»a Äạt-Ma chùa Thiếu-lâm đưá»ng Ä‘i theo Cá»±, nhưng dặn kỹ chỉ xuất hiện trong trưá»ng hợp bất khả kháng.
Tuy là tướng võ, nhưng Cá»± bị ảnh hưởng cá»§a Kinh-Nam vương, nên luôn luôn tá» ra ôn nhu, văn nhã. Trong thá»i gian ruổi ngá»±a ở biên thùy, y sáng tác được rất nhiá»u bà i từ chứa đựng tình cảm dà o dạt, bi hùng cá»§a má»™t ngưá»i yêu nước. Äầu thá»i Nam-Tống, thá»i Thiệu-Hưng, nhà vua cho sưu tầm, in thà nh táºp, mang tên Hy-giang túy ngoạ. Hy-giang hay Hy-hà là con sông lá»›n thuá»™c Tây-Hạ, sát vá»›i Tống. Äây là vùng đất mà Tống Thần-tông khởi khai chiến vá»›i Tây-hạ, sai Kinh-Nam vương đánh chiếm. Túy là say, ngá»a là nằm. à lấy trong thÆ¡ ÄÆ°á»ng « Túy ngoạ sa trưá»ng quân mạc vấn. Do lai chinh chiến ká»· nhân hồi ». NghÄ©a là « Say nằm bãi cát há»i chi? Xưa nay chiến tráºn mấy khi trở vỠ».
Trương Thế-Cá»± cùng Ä‘oà n kị mã phi được hÆ¡n mưá»i dặm, Nguyá»…n Dư chỉ vá» hướng Nam nói vá»›i y:
– PhÃa trước, chá»— có nhiá»u nhà trắng, ngói đỠlà là ng Äình-bảng, thang má»™c ấp cá»§a triá»u Lý, có lăng tẩm ba Ä‘á»i vua Lý. Nếu chiếm được Äình-bảng, quáºt mồ các vua Lý lên, thì từ trong triá»u tá»›i ngoà i trấn Ä‘á»u rúng động.
Cự lắc đầu:
– Äem binh sang cướp nước ta là bá»n Lý Nháºt-Tông, Lê-thị Yến-Loan, Lý Thưá»ng-Kiệt, Tôn Äản. Ta cần tá»›i Thăng-long bắt chúng Ä‘em vá» cho triá»u đình trị tá»™i; chứ ông bà , cha mẹ chúng không liên hệ gì. Váºy ta chỉ chiếm Äình-bảng, để uy hiếp triá»u Lý, chứ nhất định không đụng đến nÆ¡i an nghỉ cá»§a ngưá»i quá cố. Nếu ta quáºt mồ tổ tiên há» Lý thì chẳng hóa ra ta là bá»n tà ma, bá»n thú váºt sao?
Cá»± đưa mắt nhìn phÃa trước, tay mở tấm bản đồ vẽ bằng lụa: Chỉ cần qua khu rừng tre nữa là tá»›i Äình-bảng. Sau Äình-bảng, má»™t khắc (14 phút) sức ngá»±a sẽ tá»›i Thăng-long.
Y truyá»n lệnh cho đạo kị mã cháºm gót lại, rồi sai má»™t đội tiá»n phong Ä‘i trước thám sát. Lát sau viên đội trưởng trở lại báo: Trong rừng tre, có nhiá»u đưá»ng thông qua rất rá»™ng. Xe ngá»±a có thể Ä‘i hà ng ba.
Cá»± truyá»n cho sư kị đệ nhất tiến trước. Sư đệ nhất rầm rá»™ vượt qua rừng như sóng vỡ bá» thá»±c dá»… dà ng, không má»™t bóng ngưá»i, không má»™t ụ đất cản trở. Viên sư trưởng sai thám mã trở lại báo tin. Cá»± hạ lệnh: Tiếp tục tiến vá» Thăng-long.
Sau khi ban lệnh, Cự mừng run lên:
– Biết bao nhiêu tâm huyết cá»§a triá»u đình, cá»§a trăm vạn quân, chỉ còn má»™t khắc sức ngá»±a nữa là tá»›i ổ giặc.
Cá»± lên ngá»±a, dẫn đầu sư đệ nhị vượt rừng, sai sư đệ tam Ä‘i Ä‘oạn háºu. Cá»± ra roi cho ngá»±a chạy bon bon qua cánh đồng lúa non, tá»›i rừng tre. Trong rừng toà n loại tre già , sắc và ng cao vút từng mây. ÄÆ°á»ng Ä‘i bằng phẳng, rá»™ng rãi. Cứ má»—i lần gặp những con đưá»ng nhá» cắt ngang, Cá»± dừng ngá»±a quan sát thá»±c kỹ, khi biết chắc không có dấu vết phục binh; y má»›i tiếp tục cất vó.
Tá»›i khoảng giữa rừng, thì phÃa trước có con đưá»ng lá»›n theo hướng Äông-Tây cắt ngang con đưá»ng Nam-Bắc mà Cá»± Ä‘ang Ä‘i.
Thình lình có ba con trâu lồng, trên lưng má»—i con đó má»™t ngưá»i cỡi. Má»™t trong ba ngưá»i cầm tù và thôi tu tu... chạy theo con đưá»ng Äông-Tây, vá»t qua ngã tư, rồi biến mất. Cá»± ra roi cho ngá»±a xẹt tá»›i, nhìn theo ba con trâu, thì chỉ thấy con đưá»ng xa thẳm, hai bên đưá»ng đầy hoa Xuân, cá» mướt xanh. Còn trâu thì đã biến mất.
Biết rằng ba con trâu đã rẽ và o con lá»™ nà o đó, Cá»± ra lệnh dừng quân, rồi truyá»n má»™t tên đội trưởng dẫn mưá»i kị binh, truy tầm tung tÃch. Sư kị đệ tam cÅ©ng vừa đến. Quân ùn lại trong rừng.
Cự chột dạ nghĩ thầm:
– Trong binh pháp, kị binh sợ nhất là gặp đồng lầy, và rừng ráºm. Ta không nên ở đây lâu.
Tuy váºy, thấy sư đệ nhất đã vượt qua vô sá»±, y tá»± tin má»™t phần nà o. Hai sư đệ nhị, đệ tam dà n thà nh hà ng dà i bốn dặm, Ä‘ang dừng vó, lá»ng buông tay khấu, cho ngá»±a gặm cá» non bên đưá»ng.
Cự nghĩ thầm:
– Suốt thá»i gian qua, ở Bắc-ngạn có bao nhiêu cá» tươi, ngá»±a ăn hết rồi; hÆ¡n mưá»i ngà y nay, ngá»±a ăn toà n cá» khô. Nay gặp cá» xanh non thế kia, chiến mã ăn và o chắc dá»… chịu lắm.
Äá»™i thám thÃnh Ä‘i khoảng hai dặm, thì dưá»ng như thấy Ä‘iá»u gì kỳ lạ, nên rẽ và o con đưá»ng bên phải mất hút.
HÆ¡n khắc sau, không thấy đội thám thÃnh trở vá», Cá»± lại sai má»™t đội nữa Ä‘i tìm. Nhưng cÅ©ng như đội trước, không thấy đội thứ nhì trở vá». Sốt ruá»™t, Cá»± thân dẫn trăm kị binh Ä‘i tìm hai đội trước.
Khi đến chá»— rẽ, y dừng ngá»±a lại quan sát: Trước mặt y, con đưá»ng nhá» sâu hun hút, không má»™t bóng ngưá»i. Sợ bị trúng phục binh, Cá»± quay ngá»±a trở vá» chỠđợi.
Khoảng hai khắc sau (30 phút ngà y nay) hai đội thám thÃnh đầu tiên bị mất tÃch bây giá» xuất hiện ở phÃa Nam, Ä‘ang phi như bay trở vá», ngược chiá»u vá»›i sư kị đệ nhị. Viên sư trưởng phất cá» ra lệnh cho chúng Ä‘i cháºm lại. Hai đội thám thÃnh như không thấy hiệu lệnh cá»§a chá»§ tướng, vẫn phi nước đại.
Viên sư trưởng cảm thấy có gì bất tưá»ng, y quát lên:
– Cản lại!
Má»™t đội Ä‘ao thá»§ dà n ngang qua đưá»ng. HÆ¡n hai chục con ngá»±a thấy bị cản trở, chúng hà lên inh á»i, hai vó trước cất cao lên, hất hai mươi hai kị mã xuống đất. Lạ thay, đám kị mã Ä‘á»u nằm đứ đừ, bất động.
Bấy giá» viên sư trưởng má»›i nháºn ra, đó không phải là lÃnh cá»§a y, mà chỉ là những bá»™ quân phục mặc và o hình ná»™m. Như váºy hai đội kị mã thám sát là nh Ãt dữ nhiá»u.
Trương Thế-Cá»± đã nghe thuáºt vá» những tráºn đột kÃch, những mưu kế vô cùng táºn cá»§a mưá»i hai đại tướng trẻ Äại-việt trong các tráºn đụng độ ở Bắc-cương; lại cÅ©ng thấy lối đánh táo bạo trong lần đột kÃch đêm giao-thừa; rồi lối đánh thà mạng, khiến Tống phải đổi mưá»i mạng lấy má»™t mạng trong tráºn đánh chiến lÅ©y Như-nguyệt. Bây giá», y là ngưá»i trong cuá»™c, bị trúng kế. Nhưng y không biết đối thá»§ là ai? Äịnh là m gì? Muốn gì?
Từ phÃa Nam, má»™t chiếc xe bốn ngá»±a khoan thai Ä‘i tá»›i. Ngưá»i đánh xe là má»™t thiếu nữ trang phục quáºn chúa cá»§a Tống, áo tÃm, xiêm trắng; khăn, dây lưng mầu xanh lá cây. Thiếu nữ tuổi khoảng mưá»i lăm mưá»i sáu, đôi mắt Ä‘en lay láy, sáng long lanh, hợp vá»›i khuôn mặt thá»±c khả ái. Ngồi giữa xe là má»™t thiếu nữ, rất khó Ä‘oán tuổi, mặc áo và ng, quần Ä‘en, khăn choà ng cổ, dây lưng mầu hồng. PhÃa sau ghế cá»§a thiếu nữ áo và ng có sáu thiếu nữ nữa Ä‘á»u mặc áo tÃm, quần Ä‘en; khăn, dây lưng xanh như thiếu nữ đánh xe. Sáu thiếu nữ xá» dụng sáu nhạc khÃ, Ä‘ang tấu má»™t bản nhạc êm dịu, dìu dặt, nhẹ nhà ng. Cá»± nháºn ra đó là bản nhạc ở vùng Trưá»ng-sa, hồ Äá»™ng-đình, chứ không phải nhạc Việt.
Trương Thế-Cự nghĩ rất nhanh:
– Bá»n con gái nà y là ai, Ä‘i ngược chiá»u vá»›i sư má»™t kị, mà sao không bị cản trở? Chúng là con gái, mà dám ruổi xe Ä‘i giữa tráºn tuyến, ắt không phải là bá»n tầm thưá»ng. Có lẽ chúng má»›i từ trong rừng ra là m trò ma, trò quá»· gì đây?
Y sai quân cản lại, rồi há»i:
– Các ngưá»i là ai?
Thiếu nữ đánh xe cưá»i rất tươi:
– Ta ấy à ? Ta há» Trần-Triệu, tiểu danh Minh-Thúy. Còn ngưá»i, có phải ngưá»i là VÅ©-kị thượng tướng quân, VÅ©-Dương hầu không?
Thấy má»™t cô gái dáng dấp ngây thÆ¡, nói tiếng Biện-kinh rất rõ rà ng, lại biết chức tước cá»§a mình, nhưng nói bằng giá»ng hách dịch, xưng ta gá»i mình là ngưá»i ; Thế-Cá»± cho rằng nà ng là công chúa, quáºn chúa Äại-Việt đây. Y cung tay hà nh lá»…:
– Không dám, chà o Trần-Triệu cô nương. Trên đưá»ng Ä‘i cô nương có gặp đội thiết kị cá»§a tôi không?
Y chỉ tay và o thiếu nữ áo và ng:
– Không biết cô nương đây phương danh quý tÃnh là gì?
Minh-Thúy nghiêng nghiêng đầu há»i lại Thế-Cá»±:
– Äây là má»™t nữ nhân nức tiếng thiên hạ vì lắm tiá»n nhiá»u cá»§a, mà trong tay không có má»™t đồng. Trương hầu mà đoán được cô ta là ai thì ta sẽ trả lá»i câu há»i cá»§a hầu.
Trương Thế-Cá»± nhìn thiếu nữ áo và ng: Thá»±c là má»™t ngưá»i đẹp, mà trá»n Ä‘á»i y chưa từng thấy ai có thể so sánh. Äúng như Minh-Thúy nói, thiếu nữ trang phục rất giản dị, trên ngưá»i không má»™t chút nữ trang. Y đáp bằng lá»i cá»§a má»™t văn nhân:
– Dễ quá! Hôm qua, Hằng-Nga trên cung Quảng mới cỡi hạc giáng trần, thì chắc là cô nương đây. Có đúng không?
Thiếu nữ reo lên:
– Trương tướng quân đoán sai rồi! Y không phải Hằng-Nga đâu, y là cháu ta đấy. Y hỠLý, nhũ danh An-Quốc, sắc phong Thiên-Ninh công chúa.
Äám kị binh cùng báºt lên tiếng reo lá»›n, vì cái tên Bà -chúa-kho nức tiếng Hoa-Việt từ lâu. Trong khi Trương Thế-Cá»± thấy thiếu nữ bảo công chúa Thiên-Ninh là cháu, thì dưá»ng như nà ng là bà con vá»›i thân mẫu công chúa.
Cự cung tay hướng công chúa Thiên-Ninh:
– VÅ©-kị thượng tướng quân, VÅ©-Dương hầu Trương Thế-Cá»± xin bái kiến công chúa Ä‘iện hạ. Tiểu tướng nghe công chúa lánh xa chốn bụi trần, cho nên nay tuổi gần ba mươi mà vẫn còn là khuê nữ. Tiểu tướng còn nghe nói, công chúa phụ trách lương thảo cá»§a toà n quân Giao-chỉ, được ngưá»i Ä‘á»i tôn là Bà -chúa-kho. Không biết hôm nay đại giá công chúa Ä‘i đâu đây? Không lẽ công chúa lại đến đây giao chiến vá»›i tiểu tướng?
Nguyá»…n Dư nói nhá»:
– Tướng quân phải cẩn tháºn, chúng ta Ä‘ang tiến và o vòng Ä‘ai bảo vệ Thăng-long, mà y thị tổng chỉ huy vòng Ä‘ai nà y. Vì cái dáng xinh dẹp, nói năng nhu nhã cá»§a thị mà hồi đánh Chiêm, đánh sang Trung-quốc, các tướng Chiêm lẫn Trung-quốc bị mắc mưu y thị mà mất mạng đấy.
Trương Thế-Cự nói ngang:
– Vì dù ta được ôm con nhá» nà y ngá»§ má»™t đêm, rồi có tan xương nát thịt cÅ©ng cam lòng. Ngưá»i câm cái mõm lại.
Công chúa Thiên-Ninh vái dà i:
– Äánh nhau vá»›i Trương tướng quân là chư tướng Äại-Việt. Còn tôi, tôi chỉ biết nuôi ngưá»i chứ không biết giết ngưá»i. Từ hôm Quách nguyên soái Ä‘em quân sang đến giá», quân Tống bị bắt ở Bắc-biên có tá»›i hÆ¡n vạn, tôi Ä‘á»u tiếp đãi nuôi nấng đầy đủ. Hôm nay nghe phòng tuyến Như-nguyệt bị vỡ, Quách nguyên soái sai Trương tướng mang kị binh Ä‘i trước, tôi vá»™i ra đón đưá»ng để cứu hÆ¡n vạn chiến mã Tống!
– ???
Công chúa chỉ và o thảm cá» non bên đưá»ng:
– Cá» xanh đẹp thế nà y, nhưng là cá» kịch độc; nếu chiến mã phương Bắc ăn và o thì không chết cÅ©ng bị bệnh. Vì váºy muốn cứu đà n ngá»±a chiến, tôi mạo muá»™i đón Trương tướng quân, để báo cho tướng quân rõ mà lệnh cho kị binh không nên để ngá»±a ăn cỠđộc nà y. Nhưng dưá»ng như trá»… rồi thì phải.
Trương Thế-Cự cau mà y:
– Công chúa có đùa không? Cá» nà o chả là cá», loại cá» nà y ở Hy-hà cÅ©ng có, ngá»±a ăn và o có sao đâu?
Viên sư trưởng nghe nói, nhảy xuống ngá»±a vặt má»™t đám cỠđưa lên ngá»i. Y kinh hoà ng, vì có mùi thÆ¡m thÆ¡m khác thưá»ng. Y nói vá»›i Trương Thế-Cá»±:
– CỠcó độc thực!
Äến đây kị binh má»›i nháºn thấy Ä‘oà n chiến mã Ä‘ang ở trạng thái kỳ lạ: Nước mắt dà n dụa, miệng mở lá»›n sùi bá»t, trong khi bốn vó run run như muốn ngã.
Trương Thế-Cá»± kinh hoảng, y cung tay há»i công chúa Thiên-Ninh:
– Xin công chúa ban thuốc giải để cứu bầy ngựa. Tiểu tướng nguyện không quên ơn.
Minh-Thúy nhoẻn miệng cưá»i:
– Thuốc trị cỠđộc, chỉ Thái-y viện má»›i có. Mà Thái-y viện ở Thăng-long kia. Váºy Trương tướng quân Ä‘i vá»›i ta vá» Thăng-long. Ta sẽ xin thuốc cho.
– Ngựa bệnh như thế nà y, là m sao chúng tôi vỠThăng-long được?
– Váºy ta xin cáo từ vá» Thăng-long lấy thuốc. Nếu cháºm trá»…, chỉ ná»a ngà y sau chúng sẽ chết hết.
Nà ng than một mình bằng tiếng Việt:
Công cha như núi Thái-sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Thôi đà nh váºy.
Nói rồi Minh-Thúy ra roi, chiếc xe ngựa quay đầu trở lại. Thế-Cự đưa mắt cho đội võ sĩ.
Bốn tên võ sÄ© há»™ vệ bên Trương Thế-Cá»± tên Äông, Tây, Nam, Bắc. Chúng nổi tiếng thần quyá»n vô địch trong các tráºn đánh vá»›i Tây-Hạ. ÄÆ°á»£c lệnh Thế-Cá»± chúng tung mình lên cao, đáp xuống trước xe, má»—i ngưá»i chụp đầu má»™t con ngá»±a ghì lại. Bốn con ngá»±a hà lên inh á»i, không cất nổi vó.
Thiếu nữ áo tÃm nhá»m ngưá»i dáºy, nà ng vung roi ngá»±a lên, bốn tiếng véo, véo, véo, véo bốn võ sÄ© bay bổng lên cao, rồi rÆ¡i chổng ngược đầu xuống vÅ©ng bùn bên đưá»ng. Bùn ngáºp tá»›i ngang lưng, còn lại hai chân đạp loạn xạ. Các võ sÄ© Tống vá»™i nhảy xuống lôi bạn ra khá»i vÅ©ng bùn. Bốn tên võ sÄ© đầu, mình đầy bùn. Chúng ngoác miệng ra chá»i:
– Tổ bà con lá»i đánh trá»™m.
Chúng tung mình lên ngá»±a định Ä‘uổi theo, nhưng xe đã Ä‘i xa, chỉ còn tiếng đà n, tiếng tiêu, tiếng phách, tiếng trống vá»ng lại. Phút chốc, chiếc xe đã mất hút trên con đưá»ng cái quan đầy hoa thÆ¡m mùa Xuân.
Nhìn gương mặt, tiếng nói, cùng thá»§ pháp cá»§a thiếu nữ áo tÃm, Trương Thế-Cá»± thấy rất quen thuá»™c, rất uy nghiêm, mà trong nhất thá»i, y không tìm ra mối liên hệ cá»§a nà ng vá»›i mình. Trong lòng y nảy ra má»™t mối lo nghÄ©, mà y không hiểu tại sao?
Giữa lúc Trương Thế-Cá»± hoảng hốt, lòng rối như tÆ¡ vò, thì từ phÃa trước, mấy kị binh sư đệ nhất y phục tả tÆ¡i phi ngá»±a ngược chiá»u vá»›i Ä‘oà n quân. Mấy viên kị binh thấy Trương Thế-Cá»±, vá»™i ghì cương cho ngá»±a dừng lại.
Cá»± há»i:
– Cái gì đã xẩy ra?
Viên tốt trưởng mặt đầy máu đáp bằng giá»ng kinh hoà ng:
– Hổ, báo, voi! Thần-ná»! Chết hết rồi!
Hai hà m răng cá»§a y đánh và o nhau láºp cáºp:
– Xin tướng quân chuẩn bị, chúng sắp tá»›i bây giá».
Nói đến đây, vì máu ra nhiá»u quá, y ngã lăn xuống đất. Hai kị mã khác đỡ y dáºy, nhưng mắt y trợn trừng. Y chết rồi.
Trương Thế-Cá»± há»i mấy kị mã còn lại:
– Tại sao lại ra nông nỗi nà y?
Má»™t kị mã tưá»ng thuáºt:
– Sư đệ nhất vượt khá»i rừng tre, phi như bay tiến vá» Thăng-long. Khi qua má»™t khúc đưá»ng nhá», chạy giữa khu đồng lầy lau sáºy, thì má»™t tiếng pháo nổ lá»›n, rồi hai bên đưá»ng, nà o hổ, nà o báo, nà o voi xông ra tấn công. Ngá»±a thấy hổ, báo thì kinh hãi lồng lá»™n chạy quà ng và o đồng lầy lau sáºy, rồi bị mắc lầy chôn vó. Thoáng má»™t cái hÆ¡n ná»a ngá»±a bị hổ, báo, sói cắn bị thương, bị chết. Rồi má»™t đội tiá»…n thá»§ xuất hiện. Tiá»…n công cá»§a bá»n nà y thá»±c kinh khá»§ng, mÅ©i tên dà i bá»c thép, tầm bắn xa gấp đôi kị mã cá»§a ta. Tiếp theo má»™t đạo binh hùng dÅ©ng vừa thét lên, vừa xông ra. Bá»™ binh, tiá»…n thá»§ vừa đâm chém, vừa bắn tên. Không đầy má»™t khắc, trá»n sư đệ nhất bị chết hết. Chúng bắt ngá»±a Ä‘em Ä‘i.
– Sao các ngưá»i lại thoát vỠđược?
– Dạ, viên nữ tướng chỉ huy đội tiá»…n thá»§ tha cho bá»n tiểu nhân vá». Y thị... Y thị nhắn rằng: Nếu tướng quân có còn là con ngưá»i thì hãy tiến lên, thị sẽ... thị sẽ bắt tướng quân giam và o cÅ©i... cÅ©i chó.
– Ngưá»i có biết nữ tướng đó là ai không?
– Không! Chỉ biết y thị với chồng đi dưới cây cỠmầu hồng nhạt, thêu con rồng kim tuyến óng ánh.
Nguyễn Dư nói:
– Thưa tướng quân, nếu đúng như váºy thì chúng ta Ä‘ang ở phòng tuyến cuối cùng cá»§a Giao-chỉ, tức phòng tuyến bảo vệ Thăng-long. Äá»™i tiá»…n thá»§ bắn sư đệ nhất có tên Thần-tiá»…n Long-biên. Äá»™i Thần-tiá»…n Long-biên khoảng 500 ngưá»i. Tên nà o võ công cÅ©ng cao cưá»ng, nên chúng bắn xa gấp đôi chúng ta, trăm phát trăm trúng. Căn cứ và o lá cá» hồng thêu rồng và ng, thì đạo binh phục kÃch là hiệu Ngá»±-long do Long-nhương thượng tướng quân tước Thiện-Tâm hầu Phạm Dáºt, vá»›i vợ là Lê Kim-Loan chỉ huy. Cặp vợ chồng nà y không như bá»n Mai Cầm, Quách Y chỉ giá»i đốc chiến, liá»u mạng đâu; mà võ công chúng rất cao siêu, mưu trà không biết đâu mà lưá»ng. Xin tướng quân cẩn tháºn.
Cá»± nhìn lại: Äoà n chiến mã vô địch cá»§a y, từng ruổi vó trên khắp sa mạc Tây-thùy, Bắc-thùy, bách chiến bách thắng, bây giá» chúng đứng không nổi, nằm bẹp xuống đất, nước mắt dà n dụa, tá» vẻ Ä‘au đớn vô cùng.
Trương Thế-Cự tiến thoái lưỡng nan. Y lệnh cho quân tạm nghỉ nấu cơm ăn, rồi qua đêm.
Tại chiến lÅ©y Cổ-pháp, Äại-Việt.
Ngà y 20 tháng giêng, niên hiệu Anh-vÅ© Chiêu-thắng thứ nhì Ä‘á»i vua Lý Nhân-tông bên Äại-Việt, bên Trung-nguyên nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ mưá»i Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống.
Äạo quân cá»§a Miêu Lý, Lưu Mân, Äặng Trung tá»›i há»™i vá»›i đạo quân Miêu Lý ở rừng tre. Ba tướng thấy tình trạng đội thiết kị vô địch cá»§a Trương Thế-Cá»± như váºy Ä‘á»u kinh hãi. Ba đạo quân cùng đóng trại trong rừng tre.
Quân sÄ© Ä‘ang ăn cÆ¡m, thì tiá»n quân báo vá»›i Thế-Cá»±:
– Thưa tướng quân, từ phÃa Nam có má»™t Ä‘oà n ngá»±a tải đồ Ä‘ang tiến tá»›i đây, không rõ là quân nà o, tải gì?
Miêu Lý dẫn bá»n Thế Cá»±, Äặng Trung, Lưu Mân cùng chạy lên coi, thì không phải là đoà n ngá»±a, mà toà n trâu. Má»—i con kéo má»™t cái xe trên chất đầy hà ng. Cá»± ra lệnh trên trăm quân dà n ra trong tư thế sẵn sà ng chiến đấu. Còn y, y Ä‘eo kiếm cùng vá»›i Ä‘oà n võ sÄ© chỠđợi.
Äoà n xe má»—i lúc má»™t đến gần.
Cá»± đã nhìn rõ, Ä‘oà n xe khá dà i, má»—i xe do má»™t con trâu kéo. Xe chở đầy hà ng. Hà ng được phá»§ bằng lá cây, thà nh ra không biết đó là loại hà ng gì. Má»—i con trâu có má»™t thiếu nữ, ngồi ngang trên lưng. Äoà n xe được dẫn dầu bởi thiếu nữ áo tÃm đã đánh xe cho công chúa Thiên-Ninh, có tên Trần-Triệu Minh-Thúy. Minh-Thúy cầm ống tiêu đưa lên miệng thổi má»™t khúc cá»§a mục đồng chăn trâu, tiếng tiêu véo von nghe rất êm tai. Cạnh nà ng còn má»™t thiếu phụ cá»±c kỳ xinh đẹp, tuổi khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu, mặc võ phục, lưng Ä‘eo kiếm.
Trương Thế-Cự đưa mắt ra lệnh, bốn võ sĩ tiến tới trước xe Minh-Thúy ra lệnh:
– Ngừng lại! Các ngưá»i Ä‘i đâu? Trên xe chở những gì?
Äây là bốn võ sÄ© đã bị Minh-Thúy đánh chúi đầu và o vÅ©ng bùn ban nãy.
Minh-Thúy nhoẻn miệng cưá»i, tay đưa ra má»™t cái hÅ© lá»›n:
– Ngưá»i biết không? Ta đến Thái-y viện nói dối gã ngá»± y Trần Hữu-Äức rằng ngá»±a cá»§a ta ăn phải cỠđộc ở rừng trúc Kinh-Bắc; xin y cho Ãt nghìn viên thuốc chữa trị. Hừ! Cái gã... cái gã Ngá»±-y Trần Hữu-Äức béo ị ấy, thá»±c keo kiệt. Y chỉ cho ta có hai viên, rồi nói: Hai viên đủ rồi. Ta nói thá»±c rằng xin thuốc trị bệnh cho kị mã Tống. Y lắc đầu quầy quáºy như trúng tà , rồi nhất định không cho. Ta năn nỉ thêm, không những y không cho, còn hăm mách gia gia, ma má ta nữa. Tức mình, ta bá» Ä‘i, chá» lúc y đánh đà n cho vợ xinh đẹp cá»§a y hát, ta vượt tưá»ng và o trá»™m cả hÅ© cho bõ ghét.
Viên võ sÄ© tên Bắc đưa mắt há»i ý kiến Trương Thế-Cá»±. Cá»± gáºt đầu. Gã Bắc tiến lên, hai tay tiếp hÅ© thuốc. Nhá»› đến cái nhục bị Minh-Thúy đánh chúi đầu xuống bùn, Bắc nghÄ© ngay đến trả thù. Tay tiếp hÅ© thuốc, y váºn công truyá»n chân khà sang, vá»›i ý hất Minh-Thúy bay xuống vÅ©ng nước bên đưá»ng cho nư giáºn. Nhưng vù má»™t tiếng, gã Bắc bay bổng lên cao, rồi rÆ¡i xuống giữa chiếc xe phÃa sau Minh-Thúy.
Từ Trương Thế-Cá»± cho tá»›i đội võ lâm theo y Ä‘á»u kinh hãi vô cùng. Bởi Äông, Tây, Nam, Bắc xuất thân từ phái Côn-luân ná»™i ngoại công cao thâm hiếm có; mà sao thiếu nữ nà y lại có thể đánh y bay tung lên dá»… dà ng như váºy?
Minh-Thúy mắng gã Bắc:
– Sao ngưá»i vô lá»…, lấy ân là m oán thế? Ta Ä‘em thuốc cho Trương tướng quân cứu mấy nghìn chiến mã, mà ngưá»i lại dùng ná»™i công đánh ta? Äáng lẽ ta giết mi vá» tá»™i vô Æ¡n, nhưng sợ giết mi thì má má đánh ta què giò. Ta tha cho đấy.
Lá»i cá»§a Minh-Thúy là m tướng sÄ© Tống suy nghÄ©: Mẹ nà ng là hoà ng thân, quốc thÃch triá»u Lý, thì phải đối đầu vá»›i quân Tống má»›i phải, thế mà sao nà ng giết tướng Tống, bà lại đánh què? Lại nữa vừa rồi nà ng xá» dụng ná»™i công phái Hoa-sÆ¡n cá»§a Trung-quốc hắt gã Bắc lên cao. Váºy e nà ng có liên hệ gì vá»›i Trung-quốc đây.
Trương Thế-Cá»± há»i:
– Cô nương! Thế lệnh tôn, lệnh đưá»ng là ai váºy?
– Là ... là ... ta không dám nói. Nhược bằng ta nói ra, thì e bá»n ngưá»i vỡ máºt mà chết mất. Nà o? Bây giá» ngưá»i có nháºn thuốc hay không?
Trương Thế-Cự cung tay:
– Bắc thiếu hiệp có đôi chút nóng nảy, mong cô nương thứ lỗi cho.
Y thân tiến lên đỡ lấy bình thuốc.
Minh-Thúy nói:
– Trong hÅ© có hai loại thuốc, má»™t loại mầu và ng, má»™t loại mầu Ä‘á». Tướng quân cho kị binh nhét và o miệng má»—i chiến mã má»™t viên mầu và ng, và nhét và o háºu môn má»™t viên mầu Ä‘á». Ná»™i trong hai giá», thì chúng sẽ Ä‘i tháo, bao nhiêu cỠđộc được tống ra hết. Sau đó phải cho chúng dưỡng bệnh, trong mưá»i ngà y không được cỡi, không được bắt chúng chuyên chở.
Trương Thế-Cá»± đã từng là m tướng kị binh lâu năm, y khá am tưá»ng phép dùng thuốc trị bệnh cho ngá»±a; thấy thiếu nữ chỉ dẫn hợp lý, y trao hÅ© thuốc cho hai viên sư trưởng. Nhưng trong lòng y than thầm:
– Há»ng bét! Quách Quỳ bắt mình phải tá»›i Thăng-long chiá»u nay; mình có ba sư kị, thì má»™t sư bị phục binh giết hết, hai sư thì chiến mã bị bệnh, phải nghỉ dưỡng bệnh mưá»i ngà y, thì là m sao bây giá»?
Y há»i Minh-Thúy:
– Trần-Triệu cô nương! Còn năm mươi xe, cô nương chở những gì thế? Không lẽ Bà -chúa-kho Äại-Việt lại Ä‘em lương cho chúng tôi?
Minh-Thúy chỉ và o đoà n xe, và o thiếu-phụ ngồi cạnh:
– Trên đưá»ng từ Thăng-long vỠđây, Ä‘em thuốc trị độc cho ngá»±a, lúc ta Ä‘i qua bãi chiến trưá»ng; thấy trên hai nghìn xác tá» sÄ© Tống phÆ¡i trên cánh đồng cho qụa rỉa, cho ruồi bu! Äá»™ng lòng trắc ẩn, thương ngưá»i vị quốc vong thân, ta nhá» tá»· tá»· đây sai ngưá»i thu nhặt tá» thi, rồi chở đến trao cho Trương tướng quân. Tướng quân thá» coi lại má»™t chút xem có đúng không?
Thế-Cá»± đưa mắt cho đội võ-sÄ©. Chúng tiến đến bên Ä‘oà n xe, láºt những tấm lá chuối phá»§ bên trên lên coi: Bên dưới quả toà n xác kị binh thuá»™c sư má»™t, đặt nằm dà i như những cây cá»§i.
Minh-Thúy bảo Thế-Cự:
– Ta mượn xe cá»§a tá»· tá»· đây Ä‘em tá» thi trao cho tướng quân. Váºy tướng quân nháºn lấy Ä‘i, để ta còn Ä‘em xe vá» trả chứ!
– Hiện ngá»±a cá»§a tôi Ä‘á»u trở thà nh vô dụng. Phiá»n cô nương cho Ä‘oà n xe nà y đến Bắc-ngạn Như-nguyệt dùm, nguyện không quên Æ¡n.
Minh-Thúy la lên, nà ng xua tay rối rÃt:
– Không thể được! Muôn ngà n lần không thể được. Ta... ta phải nhá» chị Kim-Liên đây xin mãi, má má má»›i cho ta Ä‘i chÆ¡i vá»›i chị ấy. Má má hẹn giá» Thân ta phải vá». Nếu nay ta đưa đám tá» thi nà y tá»›i Như-nguyệt giúp ngưá»i, thì e giá» Dáºu má»›i vá» tá»›i nhà . Như váºy má má đánh ta què mất.
Giá»ng cô nói đầy nÅ©ng nịu, rất dá»… lá»t tai.
Thế-Cá»± há»i:
– Cao danh quý tÃnh cá»§a lệnh tôn, lệnh đưá»ng là gì? Cô nương há»c võ vá»›i ai, mà bản lÄ©nh đã đến trình độ cao thâm như váºy?
– Ta không nói.
Thế-Cự đưa mắt cho đại sư Pháp-Tuệ. Nhà sư trong đội võ sĩ tiến ra cung tay:
– Trương tướng quân xin cô nương chở dùm tỠsĩ, mà cô nương chối. Bây giỠbần tăng xin đánh cuộc với cô nương một lần.
Minh-Thúy nói vá»›i Thế-Cá»± luôn luôn dùng giá»ng kẻ cả, coi chúng không ra gì. Trái lại, đối vá»›i nhà sư, nà ng tá» ra cá»±c kỳ lá»… độ:
– Không ngỠđại sư Pháp-Tuệ, thá»§ toạ La-Hán đưá»ng phái Thiếu-Lâm, mà cÅ©ng tá»›i đây sao? Than ôi! Chốn thanh cao sao ngưá»i không ở, lại xuống đây là m gì e bụi trần vướng và o áo thì chẳng đáng tiếc sao? Äại sư muốn đánh cuá»™c gì nà o?
Trương Thế-Cự nghe Minh-Thúy nói, y cà ng thêm kinh ngạc:
– Thiếu nữ nà y ở xứ Nam-man, mà sao cÅ©ng nháºn biết đại sư Pháp-Tuệ?
Pháp-Tuệ đáp:
– Bây giá» cô nương hãy đấu vá»›i bần tăng mưá»i hiệp. Ná»™i trong mưá»i hiệp, nếu bần tăng nói được sư thừa cá»§a cô nương ra, thì cô nương phải đưa đám tá» sÄ© nà y đến Như-nguyệt. Còn như bần tăng không tìm ra được sư thừa cá»§a cô nương, thì cô nương muốn gì nà o?
– Dá»… thôi! Trưá»ng hợp đó, Trương tướng quân phải Ä‘em quân lui vá» sông Như-nguyệt. Äại sư biết không? Gia gia, má má đệ tá» thá»±c Ä‘au lòng khi thấy ngưá»i Hoa, ngưá»i Việt chém giết nhau.
Nà ng há»i Trương Thế-Cá»±:
– Trương tướng quân có dám đánh cuộc không?
Trương Thế-Cá»± gáºt đầu:
– Tiểu tướng xin hứa.
Mắt Minh-Thúy sáng ngá»i:
– Äại sư nhá»› nhé.
Nói rồi nà ng vá»t mình lên cao như con chim én. Ở trên cao, nà ng vung roi ngá»±a quất và o đầu Pháp-Tuệ. Pháp-Tuệ né tránh, mỉm cưá»i:
– Äây là má»™t chiêu trong Vô sắc kiếm pháp cá»§a phái Nga-mi biến ra.
Minh-Thúy vòng roi quay hai lần, cái roi vá»t ra như con rắn hướng cổ Pháp-Tuệ. Pháp-Tuệ bắt lấy roi rồi cưá»i lá»›n:
– Äây là Tiên-pháp cá»§a phái ÄÆ°á»ng-lang.
Minh-Thúy giáºt roi lại, nhưng cây roi như dÃnh chặt và o tay Pháp-Tuệ. Nà ng buông roi, đánh má»™t chưởng và o giữa ngá»±c nhà sư. Nhà sư tung mình lên cao, miệng la:
– Äây là chiêu Kình-ngư thăng thiên cá»§a phái Mê-linh bên Äại-Việt.
Cứ như thế, Minh-Thúy dùng tám chiêu cá»§a tám môn phái khác nhau, mà Pháp-Tuệ vẫn chưa nháºn ra môn há»™ cá»§a nà ng, là m cho bá»n Trương Thế-Cá»± cuống lên. Äến chiêu thứ chÃn, nà ng dùng hổ trảo chụp nhà sư, miệng nói:
– Chiêu thứ chÃn nà y.
Pháp-Tuệ kinh hãi, vì chỉ còn má»™t chiêu nữa là ông thua cuá»™c. NghÄ© ra má»™t kế, ông váºn đủ mưá»i thà nh công lá»±c đánh xuống đỉnh đầu nà ng. Chưởng phong bao trùm khắp má»™t vùng. Minh-Thúy kinh hãi, biến trảo thà nh chưởng đỡ. Nà ng đỡ và o quãng không, bởi Pháp-Tuệ phát hư chiêu. Vì đỡ hụt, lảo đảo suýt ngã, nà ng phải lá»™n ngưá»i Ä‘i đến ba vòng má»›i đứng vững.
Minh-Thúy la lớn:
– Äá»§ mưá»i chiêu rồi. Äại sư không tìm ra được môn phái cá»§a đệ tá», như váºy là ngưá»i thua cuá»™c!
Nà ng nói vá»›i bá»n Trương Thế-Cá»±, Miêu Lý:
– Các ngưá»i mau lui quân vá» Như-nguyệt ngay!
Không thấy nhà sư Pháp-Tuệ cÅ©ng như bá»n Trương Thế-Cá»± trả lá»i, Minh-Thúy nhìn lại: Trên gương mặt ông cÅ©ng như đội võ sÄ© Tống Ä‘á»u hiện ra vẻ hoảng hốt, kinh khá»§ng như gặp sá»± gì ghê gá»›m nhất Ä‘á»i.
Pháp-Tuệ cưá»i gượng:
– Quáºn chúa thua rồi. Vì không những bần tăng biết sư phụ cá»§a quáºn chúa, mà con biết cả tổ phụ, lệnh tôn, lệnh đưá»ng cá»§a quáºn chúa nữa!
– ???
– Quáºn chúa là con gái út cá»§a Kinh-Nam vương vá»›i Thái-trưởng đại công chúa Huệ-Nhu. Quáºn chúa không há»c võ vá»›i song thân. Bản lÄ©nh cá»§a quáºn chúa do ná»™i tổ cá»§a quáºn chúa là Côi-sÆ¡n đại hiệp Trần Tá»±-An truyá»n thụ. Có đúng thế không?
Minh-Thúy ngÆ¡ ngác há»i Kim-Liên:
– Tá»· tá»·! Tại sao đại sư lại nháºn ra chân tướng em?
– Vừa rồi em ra chiêu Äông-hải lưu phong, lại nữa em dùng Cổ-loa tâm pháp, thì vá»›i má»™t ngưá»i minh mẫn như đại sư Pháp-Tuệ, ngưá»i nháºn ra ngay.
Trương Thế-Cự chắp tay hà nh lễ:
– Ngưá»i xưa nói, không biết là không có tá»™i. Tiểu tướng xin quáºn chúa tha cho cái tá»™i vô phép hôm nay. Xin quáºn cúa chuyển lá»i vấn an cá»§a anh em tiểu tướng đến vương gia cùng công chúa Ä‘iện hạ.
Minh-Thúy hư má»™t tiếng, miệng cưá»i, chỉ và o gã Bắc nói vá»›i Trương Thế-Cá»±:
– Ngưá»i dở quá! Phải chỠđến đại sư phụ đây nói ra, ngưá»i má»›i biết thân thế ta. Ta chẳng từng nói ta há» Trần-Triệu là gì? Gia gia ta há» Trần, má má ta há» Triệu. CÅ©ng vì váºy ta không thể giết tướng sÄ© Tống, vì há» là bầy tôi cá»§a má má ta. Ta mà giết há», ắt má má đánh ta què giò. Ta ăn trá»™m thuốc cứu chiến mã, Ä‘em xác tá» sÄ© vá» là vì thương há» táºn trung báo quốc, vị quốc vong thân. Nhưng ta cÅ©ng cản các ngưá»i tiến vá» Thăng-long vì gia gia, má má ta thấy ngưá»i Hoa, ngưá»i Việt giết nhau, các ngưá»i Ä‘au lòng lắm.
Nà ng chỉ và o thiếu phụ ngồi cạnh rồi nói với nhà sư Pháp-Tuệ:
– Äệ tá» thua cuá»™c rồi. Váºy đệ tá» xin cùng tá»· tá»· đây đưa xác tá» sÄ© vá» Như-nguyệt.
Thiếu phụ ngồi cạnh Minh-Thúy há»i Trương Thế-Cá»±:
– Trương tướng quân! Tôi là Trang-hòa Thiên-đức quáºn chúa nhÅ© danh Võ Kim-Liên, vợ cá»§a Hổ-uy thượng tướng quân VÅ© Quang.
Tướng sÄ© Tống Ä‘á»u bât lện tiếng úi chà , ối trá»i, vì sau tráºn Côn-lôn, Äại-giáp, Tiểu-giáp, Ngá»c-tuyá»n, Ung-châu, danh tiếng vợ chồng VÅ© Quang trấn động Hoa-Việt. Nay há» má»›i được thấy bà .
Kim-Liên chỉ tay vỠhướng Nam:
– Hiện vợ chồng chúng tôi chỉ huy hiệu Thiên-tá» binh Quảng-thánh bảo vệ Lăng-tẩm cá»§a Lý triá»u. Trong khi chư vị Ä‘ang tụ binh ở đây để đánh xuống. Có thể trong chốc lát, có thể ngà y mai, ngà y kia, chúng ta sẽ chém giết nhau. Liệu việc tôi đưa tá» sÄ© vá» Như-nguyệt, có gây ra trở ngại gì cho tướng quân không? Nếu như sau nà y có sá»± gì xẩy ra, tướng quân có hối háºn không?
Thế-Cự hiên ngang đáp:
– Nam nhi đại trượng phu dám là m thì dám chịu. Quáºn chúa yên tâm, tôi xin Ä‘em danh dá»± bảo đảm rằng, nếu như sau nà y có sá»± gì không hay xẩy ra cho quáºn chúa, cho tôi. Tôi xin gánh chịu.
Kim-Liên bảo Minh-Thúy:
– Biểu muá»™i! Em vá» Ä‘i thôi, để chị Ä‘i má»™t mình được rồi. Bằng không em vá» trá»…, thì cáºu mợ lại trách phạt đấy.
Ghi chú,
Từ sau tráºn bình Chiêm, bốn thiếu nữ Việt-kiá»u Lê Kim-Loan, Võ Kim-Liên, Trần Ngá»c-Liên, Trần Ngá»c-Hương được Khai-Quốc vương nháºn là m nghÄ©a nữ; mà Khai-Quốc vương phi là chị cá»§a Kinh-Nam vương. Vì váºy Kim-Liên vá»›i Minh-Thúy có tình chị em con cô, con cáºu.
Kim-Liên ngá»a mắt lên trá»i hú má»™t tiếng dà i liên miên bất tuyệt, vang vang Ä‘i rất xa. Lát sau có má»™t con trâu từ trong rừng chạy tá»›i. Thế-Cá»± nháºn ra đó là má»™t trong ba con trâu, mà ban nãy ngưá»i ta cỡi chạy qua để dụ cho thám mã Ä‘uổi theo, rồi bị giết.
Kim-Liên túm áo Minh-Thúy tung lên cao. Minh-Thúy lộn một vòng, rồi đáp xuống lưng trâu. Nà ng ra roi, miệng hô:
– Nghé oá»...á»...á».
Con trâu lồng trở vỠhướng Nam.
Trương Thế-Cá»± gá»i má»™t viên tham tướng Ä‘em mấy tên kị binh cá»§a sư đệ nhất sống sót dẫn Ä‘oà n trâu cá»§a Kim-Liên hướng vá» Như-nguyệt.
Thế-Cá»± há»p vá»›i Miêu Lý, Lưu Mân, Bình Viá»…n bà n việc tiến binh. Miêu Lý ra lệnh:
– Sư đệ kị đệ nhất vì khinh địch mà trúng phục binh. Sư đệ nhị, đệ tam chẳng may ngựa bị trúng độc. Bây giỠta để lại mấy trăm kị binh ở đây trông coi ngựa, còn lại ta dùng kị binh như bộ binh, tiến vỠThăng-long.
Thế-Cá»± đà nh tùng quyá»n, trong khi chá» ngá»±a phục hồi sức khá»e.
Thế-Cự bà n:
– Theo như tin tức cá»§a phó nguyên soái Triệu Tiết, thì từ đây vá» Thăng-long, quân Giao có hai hiệu Thiên-tá» binh Ngá»±-long, vá»›i Quảng-thánh. Trong khi ta có sáu đạo binh, lại thêm đạo kị, như váºy quân số đông gấp ba chúng. Ta cứ tiến trước, gặp giặc thì đánh. PhÃa sau còn sáu đạo binh 10, 11, 12, 13, 14, 15 vá»›i hÆ¡n trăm chỉ huy tân-đằng-hải. Ta thừa sức đánh bá»n chúng.
Sau khi bà n luáºn, thì Äặng Trung dẫn đạo đệ tứ đệ ngÅ© Ä‘i đầu, Lưu Mân dẫn đạo đệ lục, đệ thất Ä‘i thứ nhì, Miêu Lý dẫn đạo đệ bát, đệ cá»u Ä‘i thứ ba. Trương Thế-Cá»± dẫn đạo kị binh Ä‘i bá»™ cuối cùng.
Quân sÄ© rầm rá»™ lên đưá»ng. Bốn đạo quân Ä‘i thà nh má»™t tuyến dà i đến hÆ¡n mưá»i dặm trên con đưá»ng rá»™ng, hai bên là cánh đồng lúa má»›i cấy. Quân rá»i rừng tre được khoảng năm dáºm, thì đội tiá»n phong trở lại báo vá»›i Bình-Viá»…n:
– Trình tướng quân, phÃa trước có má»™t bãi đất hoang rá»™ng mênh mông, đó là nghÄ©a địa, có thể dà n quân được. Sau nghÄ©a địa là ruá»™ng má»›i cấy, nước không sâu. Sau khu ruá»™ng là chiến lÅ©y chắn ngang đưá»ng Ä‘i. Không biết bên trong có bao nhiêu quân trấn đóng?
Äặng Trung dẫn hÆ¡n chục võ sÄ© vá»t ngá»±a lên quan sát: Trên đưá»ng di, má»™t cái cổng lá»›n chắn ngang. Giữa cổng là con bùi nhùi khổng lồ che kÃn. Hai bên cổng là lÅ©y tre cao vút, má»—i bên kéo dà i đến bốn dặm. Ngoà i lÅ©y tre có cái lạch rá»™ng ước hÆ¡n hai trượng, nông sâu không biết bao nhiêu, nhưng dưới hà o đầy chà , cá»c lởm chởm.
Äặng Trung há»i Nguyá»…n Dư:
– Äồn nà y là đồn gì váºy?
– Thưa tướng quân đây không phải là đồn, mà là xã Cổ-pháp, nằm trên con đưá»ng thông vá»›i Thăng-long. Trong xã có khoảng trăm hoà ng nam, hoà ng nữ trấn đóng.
Viá»…n sai quân Ä‘em loa đến, rồi truyá»n bá»n du thá»§, du thá»±c cá»§a Nguyá»…n Dư dùng loa chiêu dụ. Nhưng phÃa trong vẫn im lìm, không má»™t tiếng động.
Äặng Trung ra lệnh:
– Phá cổng tiến và o!
Äá»™i thiết đột dẫn đầu tiến lên, khi vưa tá»›i cổng, thì má»™t tiếng lệnh vang lên. Véo, véo, véo, tên từ trong lÅ©y bắn ra, kình lá»±c khiến tên rÃt lên tiếng vi vu. Thoáng má»™t cái, trăm thiết đột Ä‘á»u bị trúng đầu, cổ, ngã lăn ra bên đưá»ng.
Bấy giá» trong lÅ©y trống thúc vang dá»™i, quân reo dáºy đất, cá» xà kéo lên bay phất phá»›i. Nhưng vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i. Trong khi quân Tống ùn lại trên đưá»ng, đà nh táºp trung và o khu nghÄ©a địa.
Miêu Lý, Äặng Trung đã vá»t ngá»±a tá»›i. Miêu Lý chỉ và o lÅ©y tre dà i năm dặm:
– Äúng là má»™t là ng, nhưng giặc đã lợi dụng địa thế dùng là m chiến lÅ©y. Kìa, con hà o đầy những chông, chà má»›i dá»±ng lên. Nhưng không biết đạo quân nà o trấn ở trong?
Nguyá»…n Dư chỉ và o cây cá» soái mầu hồng, thêu con rồng và ng, vá»›i hà ng chữ « Äại-Việt Thiên-tá» binh Ngá»±-long » má»™t lá khác « Long-nhương thượng tướng quân, Thiện-Tâm hầu, Phạm » :
– Chỗ kia là hiệu Ngự-long.
Y lại chỉ và o cây cá» soái mầu và ng, thêu con rồng trắng, vá»›i hà ng chữ « Äại-Việt Thiên-tá» binh Quảng-thánh », má»™t lá khác « Hổ-uy thượng tướng quân, Thà nh-Tâm hầu, VÅ© »:
– Chỗ kia là hiệu Quảng-thánh.
Miêu Lý cau mà y:
– Ta nghe nói, tại vòng Ä‘ai nà y, quân Giao có hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh, tại sao lại còn cây cá» thiêu hình con ngá»±a phun lá»a vá»›i cây cá» thêu hình con rồng Ä‘en kia nữa. Äó là hiệu quân nà o?
– Kỳ hiệu thêu con ngá»±a phun lá»a là cá»§a hiệu binh Phù-đổng. Tướng chỉ huy là VÅ©-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt, võ công bình thưá»ng, nhưng là má»™t tướng dụng binh như thần. Còn kỳ hiệu con rồng Ä‘en là cá»§a Quảng-vÅ© cá»§a vợ chồng Äinh Hoà ng-Nghi, Lý Tam.
Miêu Lý, Äặng Trung, Lưu Mân cùng các hiệu binh Tống từng bị Äinh Hoà ng-Nghi vá»›i hiệu Quảng-vÅ© đánh cho những tráºn kinh thiên động địa. Nay nghe Nguyá»…n Dư nói, cả ba cùng chá»™t dạ.
Lưu Mân cau mà y:
– Sau khi Äâu-đỉnh thất thá»§, vợ chồng Äinh Hoà ng-Nghi, Lý Tam cùng hiệu Quảng-vÅ© biến mất, tưởng đâu chúng còn ở trong rừng. Nà o ngá» chúng rút vá» trấn ở đây.
Lưu Mân há»i Nguyá»…n Dư:
– Tại sao cạnh kỳ hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh còn có soái kỳ cá»§a Phạm Äáºt, VÅ© Quang, mà sao cạnh kỳ kiệu cá»§a hiệu Quảng-vÅ© vá»›i Phù-đổng lại không thấy có soái kỳ cá»§a Äinh Hoà ng-Nghi vá»›i Hà Mai-Việt?
Nguyá»…n Dư trả lá»i bằng cái lắc đầu.
Miêu Lý ra lệnh:
– CÅ©ng may cho ta, song song vá»›i chiến lÅ©y có khu đất cao đầy mồ mả. Ta táºp trung quân và o đây, dà n tráºn, rồi chỉ cần lá»™i bùn hÆ¡n hai dặm là tá»›i hà o. Váºy Äặng tướng quân đánh và o bên trái, Lưu tướng quân đánh và o bên phải, tôi dánh và o chÃnh giữa. Trương tướng quân bảo vệ háºu quân.
Ba đạo quân rá»i con đưá»ng cái quan tiến và o khu nghÄ©a trang, dà n thà nh tráºn song song vá»›i chiến lÅ©y. Trống lệnh, thanh la lệnh, cá» phất liên tiếp.
Ba tiếng trống lệnh vang lên. HÆ¡n sáu vạn quân tinh nhuệ cá»§a Tống từng tung hoà nh trên sa mạc Tây-thùy, Bắc-thùy, rá»i khu đất khô ở nghÄ©a địa trà n xuống ruá»™ng. Còn ngá»±a không thể lá»™i bùn phải để lại trên bãi đất.
Quân dẵm lên lúa, bùn chỉ tá»›i mắt cá. Nhưng đây là những đội quân sinh sống ở sa mạc đã quen, bây giá» lá»™i bùn lên tá»›i dầu gối đã lấy là m khó khăn, chứ đừng nói váºn động chiến. Ngưá»i thì rút chân lên không nổi, kẻ thì ngã xuống, bùn nước ướt hết quân phục. Lại nữa quân phải mang theo y phục, chăn, mà n, cung, tên, Ä‘ao, má»™c, thuẫn, quá nặng. Nhiá»u ngưá»i bị lún tá»›i háng đứng như trá»i trồng, đồng đội phải xách nách lôi ra khá»i hố.
Các tướng cho lệnh:
– Chỉ mang theo vũ khà tùy thân. Còn lại, để trên bãi đất.
Từ nghÄ©a trang tá»›i bá» chiến lÅ©y không quá hai dặm (1 km) mà quân lá»™i ỳ ạch mãi má»›i được ná»a đưá»ng. Khi quân còn cách chiến lÅ©y má»™t lằn tên, thì cá» lệnh phất lên, ra hiệu ngừng lại, chuẩn bị hà ng ngÅ© để xung phong.
Trong chiến lũy vẫn im lìm.
Äứng trên má»m đất cao quan sát tráºn tuyến, Miêu Lý thấy tráºn thế bên Tống đã xong. Y dÆ¡ tay ra lệnh. Ba chiếc pháo thăng thiên tung lên trá»i, rồi nổ tan. Quân Tống reo hò xung phong. Ngưá»i thì bước những bước khó khăn, kẻ thì ngã, nhưng rồi tất cả chỉ còn cách bá» chiến lÅ©y 20 trượng.
Trong chiến lÅ©y vẫn im lìm. Quân Tống tiến gần hÆ¡n nữa. Äâu đó, có tiếng rÃt vi vu, rồi ba quả Lôi-tiá»…n bay lên giữa bầu trá»i, nổ tung thà nh ba trái cầu lá»a. Tên trong chiến lÅ©y bắn ra vun vút. Quân Tống ngã lổng chổng. Nhá» bắn bất ngá», quân Việt thà nh công được hai loạt tên. Äến loạt thứ ba quân Tống vá»™i lấy thuẫn, lá chắn ra che, rồi tiếp tục tiến và o.
Bỗng quân Tống la ơi ới:
– Chông! Tôi dẵm phải chông!
– Tôi cũng dẵm phải chông!
Tráºn tuyến Tống bị rối loạn. Ngưá»i khá»e đỡ ngưá»i bị chông. Quân Việt núp trong lÅ©y, rình địch sÆ¡ hở, không che kÃn ngưá»i là buông tên.
Miêu Lý ban ra một lệnh khủng khiếp:
– Ném xác tá» sÄ© vá» trước là m chá»— để chân, che cho khá»i chông rồi tiến lên.
Quân Tống reo hò, tiến tá»›i sát con hà o. Äá»™i nà y dùng lá chắn chăng lên che chở cho đội kia dùng Ä‘ao chặt, kéo những cây chà . HÆ¡n khắc sau, đã có đội vượt hà o tiến và o tá»›i chiến lÅ©y.
Nếu chiến lÅ©y Như-nguyệt gồm những cây tre trÆ¡ trá»i cắm lên tưá»ng đất, thì chiến lÅ©y nà y lại là những bụi, những cụm tre vá»›i cà nh lá»›n, cà nh nhá», lá, gai xen nhau, kết lại thà nh bức tưá»ng. Thỉnh thoảng có quãng trống, thì lại được lấp bằng những cây tre khổng lồ kết thà nh dáºu.
Quân Tống tấn công và o những quãng trống đó, dùng dao chặt rà o. Quân Việt từ trong bắn ra.
HÆ¡n hai khắc sau, tại hÆ¡n mưá»i chá»—, bụi tre má»ng, quân Tống đã phá được hà ng rà o, chúng reo hò, trà n và o trong như nước vỡ bá». Nhưng khi chúng vừa trà n và o thì bị Thần-ná» bắn ngã lổng chổng.
Ngưá»i trước bị bắn ngã, thì ngưá»i sau tiến lên. Nhưng Thần-nỠđã được đưa đến hà ng chục dà n, thi nhau tác xạ. Quân Tống chết chồng đống lên nhau. Lá»›p nà y ngã, lá»›p kia nối tiếp.
Quân Việt dà n sau Thần-nỠđứng chá» sẵn, há»… quân Tống lá»t qua lưới Thần-ná» là là m thịt liá»n. Cuá»™c chém giết cá»±c kỳ khốc liệt. Má»—i lúc quân Tống trà n và o má»™t nhiá»u.
Äặng Trung đưa mắt nhìn: PhÃa sau quân Việt, má»™t tướng trẻ đứng trên cái đà i khá cao, tay Ä‘ang cầm cá» phất lia lịa chỉ huy quân.
Trung há»i Nguyá»…n Dư:
– Viên tướng kia là ai váºy?
– Y là Hổ-uy thượng tướng quân, tước Thà nh-Tâm hầu tên VÅ© Quang, chỉ huy hiệu Thiên-tá» binh Quảng-thánh, là má»™t trong Long-biên ngÅ© hùng. Con mụ Kim-Liên chở xác chết ban nãy chÃnh là vợ y. Nếu tướng quân muốn chiếm được chiến lÅ©y nà y, thì phải giết cho được y.
Äặng Trung phất cá» gá»i đội võ sÄ© cá»§a Trương Thế-Cá»± đến, rồi ra lệnh cho bốn gã Äông, Tây, Nam, Bắc:
– Bốn vị nhân huynh phải tìm má»i cách giết tên nhóc con kia cho ta.
Bốn võ sÄ© bà n sÆ¡ vá»›i nhau, rồi bốn ngưá»i dẫn bốn đội võ sÄ© đánh thốc và o phòng tuyến Việt. Phòng tuyến bị cắt ra là m đôi. Láºp tức hai đội tiếp tục đánh thẳng, hai đội đánh bá»c sang tả, hữu. Thoáng má»™t cái bốn đội đã tá»›i gần đà i chỉ huy.
Má»™t tiếng tù và rúc lên, đội võ sÄ© phái Tản-viên hÆ¡n trăm ngưá»i do Lý Nhị, Mai Nhị chỉ huy phóng đến như bay cản đội võ sÄ© Côn-lôn lại. Hai đội võ sÄ© lăn xả và o đấu vá»›i nhau.
Quân Tống trà n và o mỗi lúc một đông.
Tà i sản của The Creator
Chữ ký của The Creator Click và o quảng cáo là góp phần không nhỠgiúp cho 4vn duy trì và phát triển
15-09-2008, 04:48 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ Bá»N MÆ¯Æ I BẨY
Tri-tôn Äầu-thượng
Quả-cảm, Hùng-vĩ đại vương
VÅ© Quang nhìn sang bên trái, chá»— phòng tuyến cá»§a hiệu binh Hồng-châu, mặt tráºn đã vỡ, quân Lưu Mân ùa và o trong lÅ©y rồi. Äá»™i võ sÄ© phái Tản-viên hÆ¡n trăm ngưá»i Ä‘ang tá» chiến cản lại. Hầu cầm cá» xanh phất lên, thì từ phÃa sau, Hùng Nhân, Hùng NghÄ©a, Hùng Lá»… dẫn đội hổ hÆ¡n trăm con phóng đến như bay xông và o trợ giúp võ sÄ© Việt, láºp tức cánh quân cá»§a Lưu Mân bị đánh báºt lại. Trong khi đội báo, voi xông và o đánh đội võ sÄ© cá»§a Äặng Trung.
Hầu nhìn sang bên phải, cánh quân cá»§a Miêu Lý đã trà n và o trong lÅ©y. Công chúa Thiên-Ninh vá»›i Miêu Lý Ä‘ang đấu chưởng đến má»™t mất, má»™t còn. Hầu cầm tù và rúc lên. Từ đâu đó má»™t đà n ong bay đến rợp trá»i, nhà o xuống đốt háºu quân Tống ngoà i chiến lÅ©y. Hà ng ngÅ© quân Tống bị rối loạn, bá» chảy tứ tán. Äá»™i võ sÄ© Côn-luân Ä‘ang bị võ sÄ© Tản-viên, báo, voi vây đánh, bây giá» không có quân bá»™ giúp sức, thoáng má»™t cái, bị giết gần hết.
Äặng Trung thấy nguy, y hú lên má»™t tiếng dà i, rồi y vá»›i bốn gã Äông, Tây, Nam, Bắc cùng bá» phòng tuyến tiến đến đà i cá»§a VÅ© Quang. Lý Nhất, Mai Nhị thất kinh hồn vÃa, vá»™i bá» tráºn tuyến quay lại cứu VÅ© Quang. Nhưng đã cháºm, năm ngưá»i cùng phát chưởng hướng cá»™t đà i. Rầm má»™t tiếng, đà i từ từ đổ xuống. Lý Nhị, Mai Nhị cản bốn gã Äông, Tây, Nam, Bắc lại. Äặng Trung nhảy lên vung kiếm chém VÅ© Quang. Biết thế nguy, hầu rút kiếm đưa và o ngá»±c Trung, như lối đánh cả hai cùng chết. Äặng Trung vá»™i thu kiếm vá» nhảy lá»™n ra phÃa sau để tránh thế kiếm ác liệt. Bốn gã Äông, Tây, Nam, Bắc cùng Äặng Trung vây lấy VÅ© Quang, Lý Nhị, Mai Nhị. Tráºn Việt không ngưá»i Ä‘iá»u khiển, bắt đầu rối loạn.
Bỗng có tiếng quát:
– Sư đệ đừng sợ! Có ta đây.
Hai nhà sư Viên Căn, Viên Má»™c, từ ngoà i nháºp cuá»™c, tấn công hai gã Äông, Tây; vợ chồng Lý Nhị đấu vá»›i hai gã Nam, Bắc. VÅ© Quang được rảnh tay, hầu đưa kiếm và o cổ Äặng Trung. Y khinh thưá»ng không đỡ kiếm cá»§a hầu, mà vòng tay thá»c kiếm và o cổ hầu, để hầu phải thu chiêu vỠđỡ đòn. Nhưng đã cháºm, đầu y bay khá»i cổ, trong khi kiếm cá»§a y xá»›t và o cổ hầu, máu phun ra ra xối xả. Kinh hãi, hầu vá»™i xé vạt áo buá»™c vết thương, tiếp tục cầm cá» chỉ huy.
Tráºn thế Việt lại nối liá»n vá»›i nhau. Tráºn chiến diá»…n ra ác liệt.
Vá» phÃa công chúa Thiên-Ninh, công chúa đã phát huy hết công lá»±c, nhưng vẫn không địch nổi Miêu Lý. Y quát lên, rồi phát ra má»™t chiêu vá»›i tất cả bình sinh công lá»±c, định kết liá»…u tÃnh mệnh bà . Công chúa nghiến răng đỡ. Bình má»™t tiếng ngưá»i bà bay bổng lại phÃa sau. Miêu Lý không nhân nhượng, y đánh tiếp má»™t chiêu nữa. Công chúa đà nh nhắm mắt chá» chết. Thì thình lình có tiếng quát thanh thoát, rồi má»™t ngưá»i mặc quần áo và ng phi thân tá»›i phát chưởng mạnh đến nghiêng trá»i lệch đất đánh và o lưng Miêu Lý. Biết rằng nếu không thu chưởng vỠđỡ, thì ngưá»i sẽ nát ra như tương mà chết, Miêu Lý vá»™i chuyển tay vá» sau đỡ. Bùng má»™t tiếng ngưá»i y rung động, cánh tay tê rần. Y nhìn lại thì ra Âu Hoà ng.
Công chúa Thiên-Ninh thoát nạn, bà lại cầm cá» chỉ huy, Âu Hoà ng, Âu Thanh, Âu Huyá»n dẫn đầu đội võ sÄ© Việt đánh như hổ đói vồ mồi, hà ng ngÅ© Tống bị đánh cắt là m nhiá»u khúc. Tráºn chiến diá»…n ra khá»§ng khiếp.
Sự xuất hiện của bốn nhà sư chùa Báo-ân với Thần-vũ lục anh, khiến các võ sĩ Tản-viên lấy lại được thế công, thoáng một cái, hơn hai trăm võ sĩ Côn-luân bị giết hết.
Trong bốn nhà sư, thì Viên Diệp có võ công cao nhất. Ông đấu vá»›i gã Bắc thắng thế rõ rệt. Thấy máu ở cổ VÅ© Quang chảy nhiá»u quá, cần phải kết thúc tráºn đánh mau chóng; ông quát lên má»™t tiếng, đánh ra chiêu Lôi đả Ân tặc, gã Bắc vỡ là m năm sáu mảnh. Ông tiếp năm lá cá» trên tay VÅ© Quang rồi đánh hai chiêu đẩy hai gã Nam, Bắc ra xa, nói vá»›i Lý Nhị:
– Sư huynh mau thay thế Vũ đệ. Còn Vũ đệ mau lui vỠbăng bó.
Vũ Quang nhảy lên mình ngựa phi vỠhướng Thăng-long.
Giữa lúc tráºn chiến nghiêng ngá»a chưa phân thắng bại, thì lại năm trái Lôi-tiá»…n nổ trên không. Tiếp theo Lôi-tiá»…n nổ liên tiếp ở khu rừng tre phÃa háºu quân Tống, lá»a cháy ngụt trá»i.
Bất giác chư tướng Tống cùng quay đầu nhìn lại: Suốt má»™t giải rừng tre, cá» Việt bay phất phá»›i, quân reo dáºy đất. Kị binh Việt Ä‘ang phi như bay Ä‘uổi theo mưá»i hai kị mã Tống nằm rạp xuống, ra roi cho ngá»±a chạy.
Miêu Lý kinh hoà ng, vá»™i lệnh cho quân rút khá»i chiến lÅ©y. Lệnh vừa ban ra, quân sÄ© un ùn bá» chạy, bá» cả lá chắn. Bấy giá» quân Việt má»›i xuất hiện truy kÃch. Tống bá» lại tá» sÄ©, thương binh la liệt trong chiến lÅ©y; chồng chất trên bá» chiến lÅ©y, dưới con hà o, và trên những thá»a ruá»™ng đầy nước.
Ghi chú,
Bình luáºn vá» tráºn chiến thê thảm nà y, gia phả Lưu thị chép vá» Lưu Mân như sau:
« Thảm thương thay, những chiến binh Tống kinh nghiệm có thừa, võ nghệ cao cưá»ng, trung nghÄ©a không thiếu; suốt cuá»™c Ä‘á»i sống ở miá»n Bắc, luyện táºp chiến đấu ở vùng sa mạc. Bây giá» bị bá»n ngu tướng (chỉ Quách Quỳ, Triệu Tiết) đẩy và o vùng bùn lầy, lá»™i nước lõm bõm; Ä‘i đứng xoay sở đã khó khăn, thì còn nói gì đến chiến đấu? Há» giống như ngưá»i bị trói chân trói tay. Khổ cho há», há» phải đối địch vá»›i đội quân Việt thiện chiến hÆ¡n, dược dưỡng sức nên khoẻ hÆ¡n, được nuôi ăn đầy đủ hÆ¡n; trong lòng lại quyết tỠđể bảo vệ sống còn cho đất nước. Tướng cá»§a há» lại biết lá»±a chá»n địa thế, để diệt khả năng chiến đấu địch, tăng khả năng chiến đấu quân mình».
Gia phả cá»§a há» Äặng chép vá» Äặng Trung có hÆ¡i khác:
« Tổ (Trung) tiến trước quân sÄ©, đánh phá được chiến lÅ©y Cổ-pháp, rồi kịch chiến vá»›i Hổ-uy thượng tướng quân, tước Thà nh-Tâm hầu tên VÅ© Quang. Ngưá»i giết được Quang, nhưng cÅ©ng bị trúng thương tuẫn quốc. Quách Qùy cố che dấu việc tiến binh vụng vá», nên không tâu rõ rằng tráºn đánh thất bại, vì quân triá»u phải lá»™i qua bùn lầy lên tá»›i gối. Còn quân Việt thì phục ở trong bắn ra ».
Quân Tống rút ra khá»i tầm tên quân Việt, táºp trung lại trên các bá» ruá»™ng, trên nghÄ©a địa, thì đội kị binh Việt lại biến mất trong rừng tre.
Công chúa Thiên-Ninh gá»i Mai Nhị:
– Miêu Lý cho quân rút khá»i tầm tên, y đã tưởng được yên thân ư? Khó lắm. Em cho nã Lôi-tiá»…n lên đầu chúng, để chúng kinh hoà ng.
Lá cỠđỠphất lên, tiếp theo những tiếng vi vu rÃt lên không gian, rồi hà ng chục, hà ng trăm mÅ©i Lôi-tiá»…n nổ chụp trên đầu chá»— quân Tống táºp trung. Mệt má»i sau cuá»™c giao chiến thất bại, bây giá» bị Lôi-tiá»…n nã. Quân Tống không còn lòng dạ chiến đấu, quẳng vÅ© khà chạy tán loạn ra cánh đồng, vượt khá»i tầm Lôi-tiá»…n.
Mưá»i hai kị mã Tống đã tá»›i trước Miêu Lý. Y nháºn ra bẩy kị mã không phải kị binh cá»§a y mà là quân chấp lệnh (quân chuyên chuyển lệnh) cạnh Quách Quỳ, vá»›i bẩy kị mã già , mÅ© che kÃn gần hết mặt. Miêu há»i chúng:
– Các ngưá»i Ä‘i đâu đây?
Viên đôi trưởng thở hổn hển:
– Quách nguyên soái truyá»n tướng quân hãy ngừng tấn công để chỉnh đốn lá»±c lượng. Bởi toà n bá»™ cánh Nham-biá»n cá»§a ta bị diệt. Nguyên soái Ä‘ang chuẩn bị lá»±c lượng phá chúng. Äể lừa chúng, ngưá»i giả sai sứ chiêu hà ng Lý Cà n-Äức, hẹn cho y phải đầu hà ng trước giá» Ngá» ngà y mai. ÄÆ°á»£c tin nà y ắt chúng yên tâm, không tấn công ta nữa, như váºy tướng quân vá»›i đô tổng quản Yên Äạt có thá»i giá» chỉnh đốn binh mã trước khi và o Thăng-long.
– Tình hình rừng tre ra sao? Có gặp kị binh của ta không? Tại sao bị kị binh Giao-chỉ đuổi theo?
– Khi tôi đến rừng tre, thì vừa gặp lúc quân Việt xuất hiện, giết đám kị binh giữ ngựa, rồi cướp ngựa. Chúng tôi kinh hoà ng bỠchạy vỠhướng nà y. Chúng cho một đoà n đuổi theo chúng tôi, đến đây thì rút chạy.
Trương Thế-Cự cau mặt:
– Ngựa bị bệnh, sao chúng có thể dùng được?
Äá»™i trưởng chấp lệnh nói:
– Tế tác cá»§a ta ở Thăng-long thu lượm được tin tức báo vá» cho Quách nguyên soái rằng ba vị mắc mưu bá»n Giao-chỉ. Nhưng tin đến quá trá»….
– ?!?!?!
– Trương tướng quân bị Giao-chỉ lừa mà không biết. Nguyên trong khi thiết kế, chúng tÃnh trước rằng Như-nguyệt bị thất thá»§, ắt ta Ä‘em kị mã đánh vá» Thăng-long. Chúng dùng thuốc nhuyá»…n cân tưới lên khắp cá» non vùng rừng tre. Chúng lại bầy ra vụ cho ba con trâu, ba đứa cỡi, thổi tù và , khiến ta dừng quân lại, rồi ngá»±a ăn cỠđộc, gân cốt nhuyá»…n ra.
– Lẽ nà o quáºn chúa Minh-Thúy cÅ©ng giúp bá»n Giao-chỉ hại ta?
– Không! Quáºn chúa bị lầm lẫn mà thôi. Quáºn chúa không biết chiến mã ta bị trúng độc. Ngưá»i tưởng chúng ăn phải cỠđộc, nên ngưá»i má»›i lấy trá»™m thuốc giải cỠđộc cho ta, dặn ta cách trị v.v; trong khi ngá»±a cá»§a ta ăn phải thuốc nhuyá»…n cân. Cho nên khi các vị Ä‘em quân Ä‘i rồi, thì binh tướng Giao-chỉ xuất hiện, không đầy ná»a khắc trên hai trăm kị binh giữ ngá»±a bệnh bị giết hết. Chúng Ä‘em thuốc giải nhuyá»…n cân cho chiến mã ta uống. HÆ¡n khắc sau, ngá»±a khoẻ như thưá»ng. Láºp tức kị binh Giao-chỉ cỡi chiến mã cá»§a ta cùng hiệu binh Ngá»±-long tiến lên láºp phòng tuyến ở rừng tre chặn đưá»ng tiếp tế cá»§a tướng quân. Thà nh ra bây giá» tướng quân tiến lên thì vướng chiến lÅ©y Cổ-pháp, lui lại thì gặp chiến lÅ©y rừng tre.
Miêu Lý nhăn mặt:
– Ngự-long? Thế quân nà o trấn ở chiến lũy kia?
– Thưa chúng dùng hư binh cả. Hiệu Quảng-vũ vẫn còn ẩn ở trong rừng Bắc-biên. Hiệu Ngự-long ẩn ở trang ấp gần rừng tre. Còn trong chiến lũy kia chỉ có hiệu binh địa phương Hồng-châu với hiệu Quảng-thánh mà thôi.
Miêu Lý giáºn cà nh hông, y há»i:
– Tin tức có cho biết tướng Giao-chỉ nà o bầy mưu nà y không?
– Nghe nói là công chúa Thiên-Ninh.
– Con tiện tỳ thá»±c xảo trá, ban nãy suýt nữa ta giết được thị. Sau nà y chiếm Thăng-long rồi ta sẽ bắt thị cho má»™t trăm tên quân hiếp má»›i nư giáºn.
Nghe viên đội trưởng chấp lệnh nói, lòng Miêu Lý ngút lá»a háºn:
– Mình ngu thá»±c. Chúng lợi dụng địa thế, ém quân ở trong. Vì váºy chỉ có má»™t hiệu Thiên-tá» binh vá»›i má»™t hiệu địa phương, mà mình tưởng có tá»›i bốn hiệu, nên dà n quân thá»±c rá»™ng. Rút cuá»™c quân không chết vì giao chiến, mà chết vì chông, vì tên, vì Thần-ná». NghÄ© má»™t Ä‘á»i Äặng Trung trà dÅ©ng có thừa, từng tung hoà nh trên sa mạc Tây-thùy hai mươi năm qua anh hùng là thế, mà nay bá» thân ở chốn man má»i nà y. Thảm thương thá»±c.
Nhìn vá» phÃa chiến lÅ©y, bất giác y nổi giáºn cà nh hông: Công chúa Thiên-Ninh ngồi trên chiếc xe tứ mã, bên cạnh có ba nà ng Âu vá»›i sáu thiếu nữ Ä‘ang tấu nhạc, mà lại là nhạc chiến thắng cá»§a nhà Chu bên Trung-quốc. PhÃa sau quân Việt Ä‘ang nở cổng ra ngoà i thu nhặt tá» thi quân Tống. Miêu Lý bà n vá»›i các tướng:
– Và thá» ban nãy, không thấy đám kị binh xuất hiện, thì chúng ta đã chiếm được chiến lÅ©y. Từ đây vá» Thăng-long còn có hai mươi dặm (10 km). Ta biết rõ hai hiệu Ngá»±-long, Phù-đổng Ä‘á»u chặn đưá»ng tiếp tế cá»§a ta, trong khi Thăng-long trống trÆ¡n. Ta có nên tiến đánh Thăng-long, bắt Cà n-Äức, Yến-Loan, tạo thà nh má»™t chuyện thống khoái kim cổ chăng?
Bá»n Trương Thế-Cá»±, Lưu Mân Ä‘á»u đồng ý. Viên đội trưởng chấp lệnh nói:
– ChÃnh vì giặc sợ tướng quân đánh Thăng-long, chúng má»›i dùng toà n lá»±c đánh và o quân ta ở Nham-biá»n. Má»™t vạn quân triá»u chết, bốn vạn bị bắt sống. Toà n bá»™ mưá»i lăm vạn quân bị bắt, bị giết hết. Hiện tên Chiêu-Văn Ä‘ang Ä‘em hai hạm đội, chở thêm hai hiệu Thiên-tá» binh Ä‘i ngược sông Cầu tiến vá» Như-nguyệt. Trên bá»™ tên Hoằng-Chân chỉ huy hai hiệu nữa đánh phÃa sau. Còn vợ chồng Äinh Hoà ng-Nghi chiếm Chi-lăng, vợ chồng Tôn Mạnh chiếm Quyết-lý, vợ chồng Thân Cảnh-Long chiếm lại Lạng-châu. ÄÆ°á»ng vá» cá»§a ta bị mất. Có tin thá»§y quân Việt đánh chiếm Khâm, Liêm, Ä‘ang tiến vá» Quảng-châu. Xin tướng quân tạm cho quân nghỉ, chá» nguyên soái thanh toán hai đạo cá»§a Hoằng-Chân, Chiêu-Văn rồi sẽ tiến công cÅ©ng chưa muá»™n.
Y chỉ và o năm kị mã già nói nhá»:
– Äây là năm đại sư Pháp-Minh, Pháp-Äức, Pháp-Thiên, Pháp-Hạ. Nguyên soái truyá»n rằng: Bốn vị phải ẩn thân, ngà y mai nguyên soái thanh toán bá»n Hoằng-Chân, Chiêu-Văn, rồi sẽ cho ba tướng Vương Tiến thống lÄ©nh hai tướng Bình Viá»…n, Vương Mẫn Ä‘em quân tiếp viện cho tướng quân. Trong đội quân tiếp viện sẽ có thêm năm đại sư Pháp-Tiên, Pháp-Trị, Pháp-Quốc, Pháp-Cách, Pháp-Váºt. Mưá»i đại sư thình lình xuất tấn công giết tướng giặc như giết chuá»™t. Bấy giá» tướng quân sẽ tiến thẳng vá» Thăng-long.
Miêu Lý chỉ và o chiến lũy Cổ-pháp mà than:
– Chỉ vì Quách nguyên soái muốn giữ bà máºt đến giá» chót, mà mình phải hy sinh mấy vạn tướng sÄ© tại đây. Và thá» ngưá»i cho mưá»i đại sư xuất hiện trước, thì ta đã chiếm được Cổ-pháp, và đang vây Thăng-long rồi. Hỡi Æ¡i!
Y lắc đầu:
– Bao nhiêu lương thá»±c, vá»›i các đội há»a đầu quân cá»§a ta để ở rừng tre bị Giao-chỉ trà n ngáºp. ÄÆ°á»ng tiếp tế phÃa trước thì hiệu Phù-đổng, Ngá»±-long láºp chiến lÅ©y cắt mất. PhÃa sau thì hiệu Quảng-thánh, Hồng-châu đóng chặn đưá»ng. Ta lâm thế tiến không xong, mà lùi cÅ©ng không được, chiá»u nay không có lương, thì là m sao đây?
Nguyá»…n Dư chỉ và o hai là ng bên đưá»ng:
– Thưa tướng quân, hai là ng nà y là nơi đồn trú lương thảo của Giao-chỉ, không biết bây giỠcó còn không, hay đã di chuyển đi rồi.
Miêu Lý ra lệnh:
– Là ng nà y là nÆ¡i đồn trú lương thảo, mà sao Thiên-Ninh lại không cho láºp chiến lÅ©y?
– Thưa là ng nà o, thị cũng cất đấu lương thảo, chứ không phải chỉ hai là ng nà y mà thôi.
– Ta đánh Như-nguyệt như sét nổ, nếu thá»±c sá»± trong là ng chứa lương, thì chúng chưa di chuyển Ä‘i đâu. Ngưá»i dẫn theo mấy tên bảo binh và o dò thám xem sao! Nhá»› không được giết hại dân chúng.
Nguyễn Dư đi một lúc rồi trở vỠđưa ra cuốn sổ:
– Thưa tướng quân, quả như tướng quân Ä‘oán, lương thảo vẫn còn nguyên, chúng chưa di chuyển kịp. Trong là ng chỉ còn đà n bà , trẻ con, ngưá»i già , còn trai tráng thì bị bắt Ä‘em và o chiến lÅ©y hết rồi.
Miêu Lý cầm sổ coi: Gạo má»›i sáu nghìn thùng (tương đương vá»›i ngà y nay là sáu mươi nghìn kg), tôm khô nghìn cân, cá khô nghìn cân, mắm trăm cân. Y xem xuống dưới, còn có cả đưá»ng, Ä‘áºu, chảo, nồi, bát, đũa. v.v.
Miêu Lý mừng rỡ vô cùng. Nhưng vốn tÃnh cẩn tháºn, y cho gá»i y sÄ© tá»›i kiểm lại xem, thá»±c phẩm cá»§a Nam nan ăn và o có ngá»™ độc không. Sau khi kiểm soát, y sÄ© trình:
– Ta Æ¡n trá»i Pháºt, hai kho nà y toà n thá»±c phẩm thượng hạng. Gạo có ba loại, má»™t là gạo nếp tÃa, vừa thÆ¡m vừa dẻo; hai là gạo tám, vừa thÆ¡m vừa má»m; ba là gạo rá»± vừa dẻo vừa má»m. Cá khô thì toà n cá thu, cá chim; tôm thì toà n tôm he.
Miêu ra lệnh:
– Và o là ng lấy gạo, cá khô, tôm khô phát cho quân ăn. Vá»›i số gạo nà y, đủ nuôi ba vạn ngưá»i trong hai ngà y.
Quân sÄ© được phát gạo, cá khô, tôm khô, vá»™i cùng nhau nấu cÆ¡m chiá»u ăn. Quân Tống Ä‘a số là ngưá»i miá»n Bắc, chưa từng dược ăn cá thu, cá chim, tôm he, má»±c khô, vá»›i gạo tám. Äây là lần đầu tiên hỠđược ăn nhừng sản phẩm, mà há» chỉ được nghe kể trong những câu truyện cổ tÃch.
Trương Thế-Cự bà n với Miêu Lý:
– Bây giá» chúng ta phải hà nh động ra sao? Quân cá»§a ta bá»™ còn gần hai vạn; kị tuy không còn ngá»±a, nhưng số ngưá»i cÅ©ng hÆ¡n vạn. Tổng cá»™ng hÆ¡n ba vạn. Dù quân trong rừng tre, cá»™ng vá»›i quân trong chiến lÅ©y Cổ-pháp, ta vẫn đông hÆ¡n chúng. Nay lại thêm năm vị đại sư nữa, thì ta có hy vá»ng thắng chúng. Váºy ta nên chá»n má»™t trong hai đưá»ng: Hoặc phá vòng vây rừng tre mở thông đưá»ng vá» Như-nguyệt, hoặc phá chiến lÅ©y Cổ-pháp tiến vá» Thănglong. Ta nên chá»n đưá»ng nà o?
Miêu Lý thở dà i:
– Thôi đà nh theo lệnh nguyên soái, chỠđến trưa mai.
Äâu đó tiến nhã nhạc rất êm dịu vá»ng lại, y đưa mắt nhìn: Công chúa Thiên-Ninh cùng ba nà ng Âu Hoà ng, Âu Thanh, Âu Huyá»n Ä‘ang dẫn quân thá»§ng thẳng theo sau y, đầy Ä‘e dá»a.
Má»™t Ä‘oà n trâu kéo xe từ chiến lÅ©y từ từ Ä‘i tá»›i. Miêu Lý nháºn ra đây chÃnh là đoà n xe trâu cá»§a Võ Kim-Liên vá»›i Trần-Triệu Minh-Thúy đã chở xác tá» sÄ© sư má»™t kị binh trả vá» cho Tống hôm trước. Nhưng lần nà y, thì Ä‘oà n xe dà i gấp bá»™i. Trên má»—i lưng trâu, có má»™t ngưá»i cỡi, kéo theo má»™t chiếc xe chất đầy xác chết. Äoà n xe tá»›i gần, y nháºn ra ngưá»i ngồi cạnh Minh-Thúy không phải là Võ Kim-Liên, mà là má»™t thiếu phụ mình hạc xương mai, dáng Ä‘iệu uy nghi; tuổi tuy cao, nhưng cá»±c kỳ xinh đẹp. Thiếu phụ mặc y phục cá»§a vương phi Tống. Y vá»™i cùng đội võ sÄ© ra cản đưá»ng.
Quáºn chúa Minh-Thúy chỉ thiếu phụ há»i Miêu Lý:
– Miêu tướng quân, ngưá»i có biết ai đây không?
Miêu Lý đã nháºn ra thiếu phụ là Yên-vương vương phi Lê Thiếu-Mai. Trước đây khi Yên-vương còn tại thế, vương phi cùng vương trấn Bắc-thùy, thì y chỉ là má»™t đội trưởng kị binh. Y vá»™i nghiêng mình thi lá»…:
– Tiểu tướng giáp trụ trên ngưá»i, không hà nh đại lá»… được, xin vương phi đại xá.
Tiên nương vẫy tay:
– Tướng quân không nên Ä‘a lá»…. Chỉ vì hoà ng thượng nghe lá»i Vương An-Thạch xua trăm vạn quân tinh hoa xuống vùng lam chướng nà y, há» chết mà không đáng chết. Trong tráºn vừa qua, tướng quân để lại vừa thương binh, vừa tá» sÄ© trên ba vạn ngưá»i. Ta bùi ngùi thương xót kẻ chinh phu, chết uất ức, chết tức tưởi mà xin công chúa Thiên-Ninh cho thu nhặt tá» thi trả vá» Quách Quỳ. Ta lại băng bó cho thương binh, nay trao cho ngưá»i. Váºy thương binh ta để lại đây, còn tá» thi thì ta cho Ä‘em vá» Như-nguyệt.
Miêu Lý cung tay:
– Äa tạ vương phi.
Quáºn chúa Minh-Thúy chỉ và o năm lão già hom hem ngồi trên năm xe trâu bảo Miêu Lý:
– Ta vá»›i sư bá trở vá» Thăng-long. Còn Ä‘oà n trâu chở xác chết nà y thì do năm lão nhà quê vá»›i đám thiếu niên tiếp tục đánh xe đến tổng hà nh doanh Quách Quỳ. Há» là đệ tá» cá»§a sư bá, nể lá»i ta mà giúp Tống, váºy các ngưá»i phải đối đãi vá»›i há» cho tá» tế.
Nói rồi nà ng giáºt cương, xe trâu quay trở vá» chiến lÅ©y Cổ-pháp.
Bấy giá» Miêu Lý má»›i kiểm soát qua loa năm lão già hom hem ngồi trên năm con trâu dẫn đầu Ä‘oà n sáu trăm xe. Thấy không có gì nghi ngá», y cung tay:
– Tuân lệnh quáºn chúa.
Y sai quân kiểm soát sÆ¡ sà i Ä‘oà n xe, rồi cho lên đưá»ng.
Hổ-uy thượng tướng quân, ChÃnh-tâm hầu VÅ© Quang bị thương ở cổ, hầu nằm rạp trên lưng ngá»±a tay bịt vết thương, hướng vá» háºu cứ để Ä‘iá»u trị. Vì máu ra nhiá»u quá, hầu không Ä‘iá»u khiển được ngá»±a. Con thần mã quen đưá»ng, đưa hầu vỠấp phong cá»§a hầu là xã A-há»™, huyện Lục-ngạn (Kinh-Bắc) thì ngừng lại. Gió lạnh là m hầu tỉnh giấc. Má»™t thiếu phụ thấy ngà i thì chắp tay:
– Bẩm láºy đại vương ạ! Con nghe nói đại vương Ä‘ang đánh giặc, sao lại vỠđây?
– Ta bị giặc chém và o cổ. Nà y bà ơi! Ngưá»i ta bị chém mất đầu có sống được không?
– Bẩm, e không sống được.
Hầu tuyệt vá»ng, buông vết thương trên cổ, máu phun ra như vòi, rồi ngã lăn xuống mình ngá»±a. Ngưá»i đà n bà kinh hãi, tri hô lên. Dân chúng vá»±c hầu và o đình cứu cấp, thì hầu đã hóa.
Lại nói, phu nhân Kim-Liên Ä‘em xác tá» sÄ© Tống đến Như-nguyệt trở vá» há»i thăm tin tức hầu, công chúa Thiên-Ninh cho biết hầu bị thương, đã vá» háºu cứ Ä‘iá»u trị. Phu nhân vá» háºu cứ không thấy hầu, thì cá»±c kỳ kinh hãi. Bà truyá»n lấy hai ngao binh Ä‘i tìm hầu. Ngao binh đánh hÆ¡i, dẫn bà vỠđây. Thấy hầu đã hóa nằm đó, dân chúng khóc lóc thảm thiết, bà vẫy tay cho há» im lặng, rồi lấy bút viết tá» biểu tâu lên triá»u đình. Sau khi niêm phong lại, bà trao cho viên lý trưởng:
– Các ngưá»i không nên khóc. Hãy nghe ta dặn. Cách đây mấy năm, vùng nà y còn là rừng hoang, đầy ác thú, rắn độc. Ta vá»›i hầu đã dùng quân phá hoang, quy tụ các ngưá»i thà nh trang ấp nà y. Triá»u đình lấy ba xã, trong đó có xã nà y là m ấp phong cho chúng ta. Ta vá»›i hầu thắt lưng buá»™c bụng, chi tiêu bằng bổng mấy chục đấu gạo, cá, mắm triá»u đình ban cho; nhất định không dùng tiá»n thuế là m cá»§a riêng, mà dùng tiá»n đó xây trưá»ng há»c, là m đưá»ng, mua trâu cho xã. Vì váºy ba xã cá»§a chúng ta trở thà nh giầu có.
Bà thở dà i:
– Hầu vá»›i ta thà nh vợ chồng đã tám năm, chung lo việc nươc, không bao giá» rá»i nhau. Nay hầu tuẫn quốc, ta nguyện Ä‘i theo hầu. Nay ta để lại má»™t tá» biểu tâu lên triá»u đình xin ân huệ không thu thuế cho các ngưá»i trong mưá»i năm. Váºy các ngưá»i hãy Ä‘em vá» Thăng-long, đánh hồng chung, ná»™p lên Thái-háºu. Khi ta chết rồi, thì các ngưá»i Ä‘em chôn ta vá»›i hầu thì nhá»› để đầu chúng ta hướng vá» Bắc, tướng tinh chúng ta sẽ trấn không cho giặc xâm phạm Äại-Việt.
Nói dứt phu nhân đưa kiếm lên cổ tá»± tá».
Ghi chú,
Sau khi hết giặc, triá»u đình luáºn công, phong cho ngà i tước Tri-tôn Äầu-thượng, Quả-cảm, Hùng-vÄ© đại vương. Phu nhân được phong Trang-hòa, Thiên-đức, Trinh-tÄ©nh công chúa, truyá»n láºp Ä‘á»n thá». Ngà i tuẫn quốc năm 28 tuổi, vương phi tuẫn quốc năm 26 tuổi. Trải qua 918 năm dà i lịch sá», đến nay (1995) Ä‘á»n thá» ngà i và công chúa vẫn còn, mang tên Ä‘á»n Bảo-linh, ở xã A-há»™, huyện Lục-ngạn; nay là xã Biện-sÆ¡n, huyện Lục-ngạn, tỉnh Hà -Bắc. Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm tiểu sá» cá»§a ngà i, xin Ä‘á»c bà i tá»±a NQSH, quyển 1, mục 7.1.2.
Trá»i đã vá» chiá»u (vẫn ngà y 20 tháng giêng), công chúa Thiên-Ninh há»p chư tướng kiểm Ä‘iểm lại nhân mã, để chuẩn bị truy kÃch bá»n Miêu Lý, thì thân binh và o báo:
– Linh-Nhân hoà ng thái háºu vá»›i nguyên soái Thưá»ng-Kiệt giá lâm.
Công chúa dẫn Thần-vũ lục anh với bốn nhà sư chùa Báo-ân ra đón.
Lễ nghi tất.
Thái háºu tuyên chỉ:
– Thiên-Ninh hãy cho canh phòng cẩn tháºn, vì lát nữa sẽ có rất nhiá»u báºc tôn trưởng tá»›i đây để bà n truyện cứu nước.
Công chúa Thiên-Ninh đưa mắt cho Phạm Dáºt, Kim-Loan:
– Hai em Ä‘em đội thần ngao canh gác dưới đất, đội thần ưng kiểm soát trên không thá»±c cẩn tháºn.
Hai ngưá»i cúi đầu rá»i trướng.
Lát sau, thị vệ dẫn má»™t Ä‘oà n ngưá»i và o, đó là hai thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh, vá»›i mấy đệ tá».
Lễ nghi vừa dứt, thì thị vệ lại dẫn và o một đoà n nữa: Vua bà Bình-Dương, phò mã Thân Thiệu-Thái, U-bon vương Lê Văn, công chúa Nong-Nụt; tiếp theo là tiên nương Bảo-Hòa với bốn nữ đệ tỠMai, Lan, Cúc, Trúc.
Má»i ngưá»i yên vị.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu chỉ vua bà Bình-Dương:
– Vì phòng tuyến Phú-lương thất thá»§, công chúa Äá»™ng-Thiên, phò mã Hoà ng Kiện, Qui-đức đại tướng quân Trần Di vá»›i phu nhân Phương Lý tuẫn quốc. Yên Äạt, Khúc Chẩn, Lôi Tá»±-Văn Ä‘em năm vạn quân triá»u, má»™t trăm chỉ huy Tân-đằng-hải vá»›i năm vạn bảo binh kéo hết sang sông. Hiện chúng Ä‘ang đánh phá vòng Ä‘ai cuối cùng. Hoà i-hóa thượng tướng quân Lý Äoan vá»›i phu nhân Trần Ngá»c-Liên; đô thống Lý Tứ, phu nhân Mai Tứ; các cao thá»§ phái Tiêu-sÆ¡n tá» chiến. Bây giá» chúng tạm nghỉ ăn cÆ¡m chiá»u. Có lẽ sáng mai chúng sẽ phá chiến lÅ©y, rồi tiến vá» Thăng-long. Xã tắc mất còn trong sá»›m tối, nên quốc trượng Tá»±-An sai chim ưng Ä‘em thư cho sư phụ cá»§a cô phụ bảo phải má»i các vị trưởng thượng tá»›i bà n kế giữ nước. Nhưng giá» nà y vẫn chưa thấy quốc trượng giá lâm.
Công chúa Thiên-Ninh rụng rá»i chân tay, há»i nguyên soái Thưá»ng-Kiệt:
– Äại ca! Là m sao chúng đánh Phú-lương dá»… dà ng như váºy?
Lý Thưá»ng-Kiệt kể:
– Dưá»ng như Quách Quỳ biết được ý định cá»§a ta. Má»™t mặt khi há»p chư tướng, y vẫn ban lệnh cho Yên Äạt rằng mặt Phú-lương là hư, Äạt chỉ cần đánh cầm chừng cho đến khi Như-nguyệt thất thá»§, ta rút quân Phú-lương vá» cứu Thăng-long, bấy giá» má»›i vượt sông truy kÃch. Má»™t mặt y gá»i Äạt ra chá»— vắng ban máºt lệnh rằng: Bằng má»i giá Äạt phải phá chiến lÅ©y Phú-lương, rồi Ä‘em quân vỠđánh phÃa sau phòng tuyến Cổ-pháp. Công chúa Thiên-Ninh Ä‘ang chống vá»›i Miêu Lý phÃa trước, nay bị đánh phÃa sau ắt tan vỡ. Vì váºy Yên Äạt má»›i quyết đánh bằng được Phú-lương.
Ông lắc đầu, tỠý rùng mình:
– Yên Äạt thá»±c là tướng tà i. Khi nháºn được lệnh Quách Quỳ, y có năm mươi bè. Y ước tÃnh rằng, ta có hiệu VÅ©-thắng thá»§ trong lÅ©y, mà muốn đánh, thì y phải có quân số năm vạn cùng tiến công. Vá»›i năm mươi bè, y chỉ có thể chở má»™t lúc hai vạn rưởi quân, rồi trở vá» chở tiếp. Thá»i gian trở vá», rồi lại bÆ¡i sang ấy, thì ta là m thịt hết hai vạn rưởi quân kia rồi. TÃnh thế, y ra lệnh cho bảo binh đẵn chuối là m bè nhá», chở trăm ngưá»i má»™t lúc. Suốt đêm hôm kia, bảo binh đóng được hÆ¡n hai trăm bè chuối. Thế là sáng qua, y có thể chở năm vạn quân qua sông má»™t lúc.
Âu Hoà ng vẫn không chịu:
– Trình nguyên soái, và thá» Yên Äạt có chở được năm vạn quân sang má»™t lúc, mà y muốn phá chiến lÅ©y Phú-lương, thắng lá»±c lượng phòng thá»§ cá»§a công chúa Äá»™ng-Thiên cÅ©ng không phải là dá»…. Bởi ngoà i hiệu Long-dá»±c cá»§a Trần Di, Phương-Lý ra, ta còn có mưá»i dà n Thần-ná», sáu sư thú, vá»›i hÆ¡n nghìn cao thá»§ phái Tiêu-sÆ¡n; lại còn mấy đội cảm tá» binh cá»§a Hùng TrÃ, Hùng TÃn, Âu Lam, Âu Hồng nữa. Bằng y thà quân, thì Ãt ra phải mất năm vạn. Mất năm vạn quân, thì sao y có thể đánh phòng tuyến thứ nhì cá»§a Lý Äoan, Ngá»c-Liên, Lý Tứ, Mai Tứ?
Thưá»ng-Kiệt lắc đầu:
– Không ai ngỠđến má»™t chi tiết nhá», chÃnh cái chi tiết đó, là m vỡ phòng tuyến Phú-lương. Nguyên, trong tráºn Äâu-đỉnh, bá»n Yên Äạt, Khúc Chẩn bắt được mưá»i dà n Thần-ná» cá»§a ta vá»›i hÆ¡n hai vạn mÅ©i Lôi-tiá»…n. Khi bà n kế vượt sông, sao cho khá»i chết nhiá»u quân, đám hà ng tướng Nùng Thuáºn Ninh, Sầm Khánh-Tân đỠnghị dùng Lôi-tiá»…n đốt hà ng rà o chiến lÅ©y.
Âu Hoà ng vốn cá»±c kỳ thông minh, bà báºt lên tiếng úi:
– Há»ng rồi, trong quân bá»n phản tướng cÅ©ng có mấy dà n Thần-ná», cÅ©ng có thú binh. Bây giá» chúng dùng bá»n nà y xá» dụng Lôi-tiá»…n bắn và o chiến lÅ©y; lại dùng bá»n thú binh là m há»—n loạn hà ng ngÅ© thú binh cá»§a mình!!!
– Äúng như sư muá»™i Ä‘oán.
Thưá»ng-Kiệt giảng giải: Lệnh Quách Quỳ ban ra rằng đúng giá» Thìn sáng ngà y 19 tháng giêng, ba mặt Vạn-xuân, Như-nguyệt, Phú-lương đồng vượt sông. Yên Äạt đổi lại, ra quân trước hai giá». Äúng giá» Dần, y cho quân xuống bè vượt sông. Quân ta chuẩn bị chống trả. Khi bè tá»›i giữa sông thì dừng lại. Y cho quân đánh trống reo hò, rồi Lôi-tiá»…n từ các bè bắn trá»±c xạ và o các lá»›p rà o. Hà ng rà o bốc cháy khắp nÆ¡i. Bấy giá» chúng má»›i cho bè sang Nam ngạn, hô quân đổ bá»™. Vá» phÃa ta, Trần Di thấy giặc bắn Lôi-tiá»…n thì hiểu rằng hà ng rà o vô dụng rồi. Hầu đợi cho các lá»›p rà o bị cháy gần hết, quân Tống reo hò leo lên chiến lÅ©y; bấy giá» quân ta xuất hiện đánh xuống. Nhưng khổ má»™t Ä‘iá»u Thần-nỠở dưới bè bắn trá»±c xạ trở lên. Quân sÄ© chết quá nhiá»u. Âu Lam, Âu Hồng tung thần ưng, thần phong đánh xuống, láºp tức bá»n hà ng binh dưới bè cÅ©ng dùng cá» ra lệnh cho ưng, phong quay trở lại đánh ta. Ưng, phong không biết tuân lệnh ai, chỉ bay lượn trên trá»i. Äứng trước mối nguy, công chúa Äá»™ng-Thiên, phò mã Hoà ng Kiện lệnh cho quân lùi lại phÃa sau, chá» quân Tống leo và o trong chiến lÅ©y, má»›i dùng Thần-ná» bắn à o ạt. Nhưng khốn ná»—i, chỉ có mưá»i dà n Thần-ná», thì sao cản nổi năm vạn quân? Phò mã Hoà ng Kiện, công chúa Äá»™ng-Thiên lệnh cho Hùng TrÃ, Hùng TÃn sai hổ, báo, ngao, tượng phối hợp vá»›i Thần-ná», Thiên-tá» binh lâm tráºn. Cứ mưá»i Thiên-tá» binh lại có má»™t cao thá»§ phái Tiêu-sÆ¡n há»— trợ. Quân Tống chết hà ng hà ng lá»›p lá»›p. Nhưng bá»n Yên Äạt, Khúc Chẩn vẫn thúc quân tiến lên. Giữa lúc ấy bá»n hà ng binh, hà ng tướng đã và o trong chiến lÅ©y; chúng dùng tù và , cá», ra lệnh cho hổ, báo, ngao, tượng quay ngược lại đánh quân ta. Thú binh đứng trước hai lệnh trái ngược, chúng trở thà nh ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác. Láºp tức hà ng ngÅ© quân Việt há»—n loạn ngay.
Thưá»ng-Kiệt há»›p má»™t há»›p nước. Hùng NghÄ©a nóng lòng há»i:
– Thưa nguyên soái, rồi sao?
– Äứng trước nguy nan đó, Hùng TrÃ, Hùng TÃn, Âu Lam, Âu Hồng xua đội cảm tá» cố chá»c thá»§ng tráºn bá»n hà ng quân, tấn công bá»n thú binh phản quốc. Bá»n nà y không đỠphòng, thà nh ra chỉ ná»a khắc chúng bị giết sạch. Thú binh ta lại phất cá», rúc tù và sai thú tấn công. Cho đến lúc nà y toà n bá»™ năm vạn quân triá»u cá»§a Tống đã lá»t và o trong chiến lÅ©y, phù kiá»u đã nối; quân tân-đằng-hải à o à o đổ bá»™. Tráºn chiến cá»±c kỳ khốc liệt. Sau ná»a giá» gần như toà n bá»™ thú binh chết hết; hiệu VÅ©-thắng, đội võ sÄ© Tiêu-sÆ¡n còn lại không quá hai trăm ngưá»i. Yên Äạt, Khúc Chẩn cho quân vây kÃn, rồi chiêu hà ng.
Công chúa Äá»™ng-Thiên hướng Yên Äạt xá má»™t xá:
– Yên tướng quân, chúng tôi nay lâm đưá»ng cùng rồi, dÄ© nhiên chỉ có hai đưá»ng. Má»™t là hà ng, hai là chết. Váºy trước khi quyết định, xin tướng quân cho chúng tôi được thảo luáºn vá»›i nhau, để trên dưới đồng lòng trong hà nh động tối quan hệ nà y.
Yên Äạt vẫy tay ra lệnh cho quân sÄ© lùi lại. Công chúa gá»i chư tướng tá»›i gần, rồi nói:
– Chúng ta được lệnh trấn Phú-lương. Nay Phú-lương thất thá»§, không phải chúng ta bất tà i, cÅ©ng không phải chúng ta hèn nhát; mà vì quân chúng ta quá Ãt. Sau đây, giặc sẽ tiến đánh Yên DÅ©ng, để tá»›i Thăng-long.
Công chúa nói vá»›i vợ chồng Hùng TrÃ, Hùng TÃn:
– Ta biết các em là những ngưá»i yêu nước, sống chết vá»›i Phú-lương, không chịu rút chạy. Nhưng nà y các em, tiết tháo là điá»u cần thiết, nhưng đại cuá»™c lại là điá»u cần thiết hÆ¡n. Äằng nà o Phú-lương cÅ©ng bị vỡ rồi, váºy các em hãy tìm cách chạy vá» Yên DÅ©ng giúp vợ chồng Lý Äoan, Lý Tứ cố thá»§, chá» quân tiếp viện. Các em có nghe ta không?
– Bá»n thuá»™c hạ xin tuân chỉ công chúa.
– Váºy lát nữa đây, ta sẽ thách bá»n Yên Äạt đấu võ. Trong khi chúng ta đấu, thì bốn em phá vòng vây bá» chạy. Nhá»›!
Äến đây, công chúa gá»i Yên Äạt:
– Yên đô tổng quản! Tà i trà chúng tôi không dở, võ công chúng tôi không hèn. Chúng tôi bị thua, vì đất chúng tôi hẹp, dân chúng tôi thưa. Váºy nếu như tổng quản muốn chúng tôi đầu hà ng, thì xin lấy võ công thắng chúng tôi, chúng tôi má»›i phục.
Công chúa chỉ và o Trần Di, Phương-Lý:
– Bây giá» thế nà y, xin đô tổng quản cá» ra ba ngưá»i đấu vá»›i chúng tôi. Nếu như Tống thắng hai cuá»™c, thì chúng tôi xin quy hà ng. Còn như Tống bại, xin Äô tổng quản rút quân vá» bên kia sông. Không biết đô tổng quản có chấp thuáºn không?
Yên Äạt cá» Lôi Tá»±-Văn đấu vá»›i Hoà ng phò mã, Lữ Chân đấu vá»›i công chúa, Tống Äạo đấu vá»›i Trần Di. Thế là ba cặp đấu má»™t lúc. Quân Tống cùng ngồi xuống bãi cá» say mê xem cuá»™c đấu, chúng thả ngá»±a cho gặm cá». Giữa lúc tráºn đấu nghiêng ngá»a, thì vợ chồng Hùng TrÃ, Hùng TÃn cùng phát chưởng đánh dạt quân Tống ra, rồi tung mình lên lưng ngá»±a, phi vá» hướng Nam. Quân Tống la hét, định Ä‘uổi theo, thì bốn ngưá»i đã chạy mất hút.
Tráºn đấu giữa sáu ngưá»i má»—i lúc má»™t khốc liệt. Công chúa vá»›i phò mã vừa đánh vừa lùi tá»›i chá»— đứng cá»§a bá»n hà ng tướng Nùng Thuáºn-Ninh, Sầm Khánh-Tân. Thình lình hai vị quát lên má»™t tiếng, rồi xả kiếm chém hai tên hà ng tướng. Hai tên Nùng, Sầm Ä‘ang say mê quan sát tráºn đấu, tuyệt không đỠphòng, trong khi hai vị ra chiêu như sét nổ. Lôi Tá»±-Văn, Lữ Chân muốn cứu chúng, nhưng thế không kịp. Hai ngưá»i cùng xuất chiêu xả và o vai hai vị, để bắt buá»™c hai vị phải thu chiêu vá» tá»± cứu mình. Nà o ngá» công chúa, phò mã vẫn không thu chiêu, đầu hai tên bay khá»i cổ. Bấy giá» hai vị má»›i chuyển chiêu đánh thẳng và o ngưá»i Lôi, Lữ. Lôi, Lữ vá»™i thu chiêu vá» cứu mình, nhưng không kịp nữa, kiếm hai vị xuyên qua ngá»±c Lôi, Lữ; trong khi kiếm cá»§a Lôi, Lữ chém xả từ vai xuống ngá»±c hai vị. Thế là cả bốn cùng chết.
Vá» phÃa Trần Di, hầu đấu vá»›i Tống Äạo, có hÆ¡i kém thế rõ rết. Khi thấy công chúa, phò mã tuẫn quốc, chiêu số cá»§a hầu bị rối loạn, bị Tống Äạo chém bay đầu. Phương-Lý thấy chồng chết, quáºn chúa rất bình tÄ©nh. Quáºn chúa nhặt đầu hầu ráp lại vá»›i thân, quỳ xuống lạy ba lạy. Lạy xong, thì lình bà tung ngưá»i lên phóng kiếm lia và o cổ Tống Äạo. Äạo rút kiếm đâm và o ngá»±c quáºn chúa, để quáºn chúa phải đổi chiá»u tá»± cứu mình. Không ngá» quáºn chúa vẫn không thu chiêu, kiếm cá»§a Äạo đâm suốt qua ngá»±c bà , trong khi đầu y bay khá»i cổ.
Ghi chú,
Theo QTNC và TTCTGCK thì lúc tuẫn quốc, chức tước cá»§a phò mã Hoà ng Kiện như sau: Phụ-quốc thái úy, Äồng-trung thư môn hạ bình chương sá»±, Binh-bá»™ thượng thư, Kinh-Bắc tiết độ sứ, Uy-viá»…n đại há»c sÄ©, SÆ¡n-Nam quốc công. Sau khi hết giặc, chức tước cá»§a phò mã vẫn giữ nguyên, nhưng tước thì thăng lên là m Hưng-quốc, Bảo-nghÄ©a, Nhân-dÅ©ng đại vương. Phò mã vá»›i công chúa được phối thỠở thái miếu nên không có Ä‘á»n thá» riêng.
Sau nà y, khi láºp Ä‘á»n thá» Linh-Nhân hoà ng thái háºu, háºu thế phối thá» công chúa cùng vá»›i ngà i. Nếu con dân Äại-Việt nà o Ä‘á»c được những giòng nà y, mà còn tưởng nhá»› đến huân công cá»§a công chúa, có thể hà nh hương Ä‘á»n thá» Linh-Nhân hoà ng thái háºu (Chép ở phần thứ 3.2 bà i tá»±a, NQSH quyển 1, hoặc hồi thứ 39). Tại đây, tượng cá»§a thái háºu trong trang phục mầu và ng, ngồi ở chÃnh giữa. Hai bên là tượng cá»§a sáu công chúa: Thiên-Thà nh, Äá»™ng-Thiên, Nguyá»…n-thị Trinh-Dung, VÅ© Thanh-Thảo, Trần Ngá»c-Nam, Trần Ngá»c-Huệ. Tượng cá»§a công chúa Äá»™ng-Thiên y phục mầu đỠsẫm, áo choà ng ngoà i, mÅ© mầu hồng nhạt, hai tay chắp lại trước ngá»±c. ( Xin đừng lầm vá»›i tượng công chúa Thiên-Thà nh, y phục giống công chúa Äá»™ng-Thiên, nhưng hai tay bưng cái quả đựng lá»™c).
Còn Trần Di tuẫn quốc năm 27 tuổi, truy phong là Nhân-dÅ©ng, Tráng-tiết, Thần-oai, Thá»§y-tế Long-vương. Phu nhân tuẫn quốc năm 26 tuổi, được truy phong Hòa-thạc, ChÃ-nhu, Uyển-mị, Äông-hải công chúa. Truyá»n láºp Ä‘á»n thá». Trải qua 918 năm dà i thăngtrầm cá»§a lịch sá», hiện nay (1995) Ä‘á»n thá» cá»§a ngà i vẫn còn tại xã Má»™-đạo, huyện VÅ©-thư, tỉnh Thái-bình. Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm tiểu sá» cá»§a ngà i, có thể tìm Ä‘á»c thêm các tà i liệu ghi ở phần tá»±a NQSH, quyển 1, mục 7.2.1.
Äợi cho Thưá»ng-Kiệt thuáºt xong, Linh-Nhân hoà ng thái háºu tuyên chỉ:
– Tình hình xã tắc nguy trong sá»›m tối. Quách Quỳ có gá»i sứ tá»›i Thăng-long chiêu hà ng. Y hẹn nếu trưa mai, giá» Ngá», mà ta không tuân, thì y cho phá vòng Ä‘ai Cổ-pháp vá»›i vòng Yên DÅ©ng, tá»›i là m cá» Thăng-long. Nhưng cô phụ nà y thà chịu ngá»c nát chứ không để có vết. Hà ! TÃnh chung, sau khi chiếm được chiến lÅ©y Phú-lương, Tống mất hÆ¡n hai vạn quân triá»u, năm mươi chỉ huy tân-đằng hải. Cá»™ng chung hÆ¡n bốn vạn ngưá»i. Như váºy Yên Äạt vẫn còn ba vạn quân triá»u, sáu mươi chỉ huy tân-đằng-hải, năm vạn bảo binh. Vá»›i mưá»i má»™t vạn binh, y thừa sức trà n ngáºp Yên DÅ©ng. Thế đã cùng, nước mất trong sá»›m tối, ta phải là m má»™t trong hai việc sau : Má»™t là đem quân từ đây, tiếp viện cho Yên DÅ©ng. Hai là đem quân đánh táºp háºu, khiến Yên Äạt phải Ä‘em quân trở vá» giữ háºu cứ. Các vị nghÄ© sao?
Chư tướng yên lặng, suy nghĩ.
Ngà i dùng ngôn ngữ bình dân nói với công chúa Thiên-Ninh:
– Nguyên soái Thưá»ng-Kiệt thì muốn Ä‘em quân tiếp viện cho Yên DÅ©ng hÆ¡n là đánh táºp háºu. Nhưng nếu Ä‘em quân từ đây sang Yên DÅ©ng, e mặt Cổ-pháp nà y không đủ sức chống vá»›i Miêu Lý, y sẽ trà n ngáºp Thăng-long ngay. Vì váºy cô phải lên đây há»™i ý vá»›i Thiên-Ninh xem sao. à Thiên-Ninh thế nà o?
– à kiến cá»§a cô vá»›i anh Kiệt Ä‘á»u hợp lý cả. Theo cháu nghÄ©, mặt Nham-biá»n, Tống bị hai vị hoà ng thúc đánh tan mưá»i lăm vạn quân. Mặt nà y thế cá»§a ta như chẻ tre. Còn tại Cổ-pháp, thì hiện quân số ta vá»›i Tống ngang nhau. Vá» phÃa ta, hiệu Quảng-thánh, vá»›i hiệu địa phương Hồng-châu bị thiệt hại nặng, chỉ có thể phòng thá»§ chứ tấn công thì không được. Hai hiệu Ngá»±-long vá»›i Phù-đổng cháu vẫn ém ở rừng tre, chưa dùng đến, tinh lá»±c mạnh vô cùng. Còn Tống, thì sáu đạo binh triá»u, thiệt hại mất má»™t ná»a; đạo kị binh thì còn nguyên, nhưng ngá»±a lại bị ta cướp mất.
Công chúa tỠvẻ cương quyết:
– Muốn cứu viện Yên Dũng cho mau, thì phải dùng hiệu Phù-đổng mới kịp. Vả vùng Yên Dũng là đồng bằng, thì kị binh sẽ tha hồ tung hoà nh. Còn mặt Cổ-pháp, dù thiếu hiệu Phù-đổng cháu vẫn thừa sức chặn Miêu Lý.
Nguyên soái Thưá»ng Kiệt lắc đầu:
– Dù ta có Ä‘em hiệu Phù-đổng sang mặt Yên DÅ©ng, thì mặt ấy ta cÅ©ng chỉ có hai vạn quân, là m sao địch lại mưá»i vạn ngưá»i cá»§a Yên Äạt?
– Äại ca Æ¡i! Muá»™i đâu có ý định Ä‘em quân sang tiếp viện để đương đầu vá»›i Yên Äạt? à muá»™i muốn Ä‘em quân sang chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch cầm chân chúng qua đêm nay. Ná»™i ngà y mai, quân cá»§a hai vị hoà ng thúc sẽ đến Phú-lương, đánh phÃa sau địch. Trưá»ng hợp đó tráºn chiến sẽ khá»§ng khiếp vô cùng, vì Yên Äạt phải đánh thục mạng để mở đưá»ng máu vá» Bắc Phú-lương.
– Nà y Thiên-Ninh!
Linh-Nhân hoà ng thái háºu há»i: Liệu hiệu Phù-đổng rút Ä‘i rồi, lỡ ra Quách Quỳ mang đại quân tá»›i thì sao? Thiên-Ninh có chống nổi không?
– Cháu hứa với cô rằng có thể cản trở chúng trong ba ngà y, chỠquân của hai vị hoà ng thúc tới.
Tiên nương Bảo-Hòa nắm tay công chúa Thiên-Ninh, cỠchỉ của ngà i đối với công chúa như mẹ với con, hơn là thầy với trò:
– Phà m là m việc nước, thì phải thiết kế sao cho vẹn toà n. Äấu võ, lỡ ra thất thố thì chỉ má»™t mình con bị thương, quá lắm thì chết. Còn thiết kế cứu nước, sai má»™t tý, thì xã tắc sẽ lâm nguy, tá»™i đó có chết đến nghìn lần cÅ©ng không chuá»™c lại được. Nay mặt tráºn Phú-lương, giặc có tá»›i mưá»i má»™t vạn quân mà con định Ä‘em hai vạn ra cản ư? Không được. Muôn ngà n lần không được! Tại Cổ-pháp nà y chỉ còn hiệu Ngá»±-long nguyên vẹn, vá»›i hiệu kháºp khá»…nh Quảng-thánh, Hồng-châu mà định cản bốn vạn quân cá»§a Miêu Lý, đằng sau còn ba mươi vạn quân cá»§a Quách Quỳ ư? Phải tÃnh lại.
Nghe sư phụ quở, công chúa Thiên-Ninh toát mồ hôi ra:
– Xin sư phụ dạy cho đệ tỠphải hà nh động ra sao?
– Hiện Tống không có khả năng Ä‘em quân vượt biển đánh và o Thăng-long. Váºy ta không cần để quân trấn ở Nam Thăng-long nữa. Trước khi lên đây, ta đã truyá»n sư huynh Thưá»ng-Kiệt Ä‘em hiệu địa phương Thiên-trưá»ng, Trưá»ng-yên lên tiếp viện cho mặt Phú-lương rồi. Nay thêm hiệu Phù-đổng nữa, thì má»›i có thể giữ nổi. Trước kia phò mã Hoà ng Kiện vá»›i công chúa Äá»™ng-Thiên chỉ huy mặt nà y. Nay hai ngưá»i đã tuẫn quốc, thì Ä‘Ãch thân vua bà Bình-Dương phải đến trấn thá»§ má»›i nổi.
– Dạ.
– Còn con! Con phải là m sao diệt hết cánh quân cá»§a Miêu Lý trong đêm nay, rồi trà n đến Ä‘uổi giặc khá»i Nam Như-nguyệt, láºp lại phòng tuyến. Bấy giá» Quách Quỳ muốn đánh nữa, lại phải hy sinh hai chục vạn ngưá»i như tráºn vừa qua là điá»u y không thể là m. Và dù y có muốn thà quân nữa, thì sau lần vượt sông nà y, y không còn quân đánh Thăng-long.
– Thưa sư phụ đệ tá»,
Công chúa Thiên-Ninh đáp: Muốn là m như thế, nhưng không đủ sức. Sư phụ dạy cho phải là m thế nà o?
– Tại sao con không là m được?
– Thưa, vì dù bị tổn thất, Miêu Lý cũng còn ba vạn quân. Tại Nam Như-nguyệt, Triệu Tiết với ba tướng Bình Viễn, Vương Mẫn, Vương Tiến có bốn vạn quân gồm sáu đạo cinh 11, 12, 13, 14, 15, 16. Ấy là không kể Bắc-ngạn y còn ba đạo 17, 18, 19, tới hai vạn nữa. Tổng cộng chúng có 9 vạn, mà đệ tỠchỉ có hai vạn, thì là m sao mà thắng được?
– Con đừng sợ, ta đã có kế phá giặc rồi. Hãy đợi sư huynh Thưá»ng-Kiệt tóm lược tình hình đã.
Tiên nương đưa mắt cho Thưá»ng-Kiệt. Ông tóm lược:
– Hiện hai vương Hoằng-Chân, Chiêu-Văn Ä‘ang tiến từ mặt tráºn Nham-biá»n vá» Như-nguyệt bằng hai cánh. Cánh trên bá»™ do Trung-Thà nh vương chỉ huy gồm hiệu Äằng-hải, Long-dá»±c, vá»›i đội Thần-tiá»…n Long-biên. Cánh dưới sông do TÃn-NghÄ©a vương chỉ huy, gồm hạm đội Thần-phù, Bạch-đằng chở iai hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp. Nhiệm vụ hai cánh nà y là đe dá»a đánh và o háºu cứ tổng hà nh doanh cá»§a Quách Qùy, bắt buá»™c y phải rút quân từ Nam ngạn vá».
VÅ©-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt há»i:
– Thưa nguyên soái, nếu như Quách Quỳ vẫn chưa chịu lui quân, vì y cho rằng lá»±c lượng cá»§a y tại tổng hà nh doanh dư sức đánh báºt hai cánh cá»§a Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương thì sao?
– Trưá»ng hợp nà y nhị vương Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a sẽ đánh thẳng và o háºu cứ cÅ©a y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên y phải rút các đạo quân 10, 11, 12, 13, 14, 15 ở Nam ngạn vỠđể đối phó vá»›i nhị vương. Cả hai trưá»ng hợp, Nam ngạn Ä‘á»u để trống rồi cái thế bắt cuá»™c y phải lệnh cho Miêu Mý đóng quân chá» y giải quyết xong hai cánh quân Nham-biá»n; Yên Äạt giải quyết xong Yên DÅ©ng, rồi tái tấn công Cổ-pháp.
Ông nhấn mạnh:
– Nếu vì lý do nà o, mà má»™t trong hai cánh Yên-dÅ©ng, Cổ-pháp, Nham-biá»n thất thá»§, thì Thăng-long nguy. Vì váºy bằng má»i giá, ta phải diệt cánh quân Miếu Lý, rồi thừa cÆ¡ Như-nguyệt trống trÆ¡n, ta tái chiếm.
Các tướng Ä‘á»u như nÃn thở nghe Thưá»ng-Kiệt trình bầy :
– Hôm qua, trong khi Tống, Việt chưa giao tranh ở Như-nguyệt, Thái-háºu đã Ä‘oán biết Như-nguyệt khó giữ. Tống thừa thế đánh Cổ-pháp sẽ bị chặn lại. Chúng tuyệt đưá»ng tiếp tế lương bổng, sẽ trà n và o hai xã nằm ngoà i phòng tuyến cướp lương. Ngưá»i viết thư sai chim ưng chuyển cho sư thúc Má»™c-Tồn, đẫn đội đệ tá» Ä‘em thuốc trá»™n và o gạo, cá khô, tôm khô, mắm ở hai xã. Quân Tống cướp lương nà y ăn và o, thì chân tay sẽ bải hoải trong má»™t ngà y, bấy giá» ta cắt chúng như bắt ốc váºy. Việc nà y trước đây công chúa Thiên-Ninh đã là m ở Nam-giá»›i, khiến toà n bá»™ cánh quân cá»§a Äinh Kiếm-Thương không đánh mà tan.
Chư tướng vỗ tay hoan hô.
– Sau khi thanh toán đám quân cá»§a Miếu Lý, ta lấy quân phục, vÅ© khà cá»§a chúng cho hiệu Ngá»±-long mặc. Äợi trá»i sáng, ta cho hiệu Quảng-thánh, hiệu Ngá»±-long âm thầm đột kÃch Như-nguyệt. Chiếm Như-nguyệt xong, ta láºp lại phòng tuyá»n như cÅ©.
Long-Nhương thượng tướng quân Phạm Dáºt há»i:
– Thưa nguyên soái, tại đây ta có hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh. Cho rằng đêm nay đạo quân Miêu Lý bị trúng độc, ta diệt được, rồi sau đó tái chiếm chiến lÅ©y Như-nguyệt. Giả như Quách Quỳ không rút khá»i Nam ngạn chiến lÅ©y Như-nguyệt, thì hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh là m sao địch lại sáu đạo binh 10, 11, 12, 13, 14, 15? Rồi trên bá» Bắc ngạn, Tống vẫn duy trì ha đạo binh 16– 17, 18. Vì dù khi ta đánh Nam ngạn thà nh công, thì Quỳ sẽ tung ba đạo Bắc ngạn vượt phù kiá»u tiếp viện cho Nam ngạn. Bấy giá» hai hiệu Quảng-thánh, Ngá»±-long phải đương đầu vá»›i chÃn đạo binh Tống thì dù Thiên-tá» binh có tà i kinh thiên động địa cÅ©ug không địch nổi.
– Hầu há»i thá»±c phải. Sáu đạo quân trấn ở chiến lÅ©y Như-nguyệu tin rằng phÃa trước có đạo quân Miêu lý, nên không đỠphòng. HÆ¡n nữa ta lợi dụng đêm tối, đột kÃch, khiến chúng kinh hoảng. Chúng bị bất ngá» tất thua chạy qua sông. Äợi cho chúng sang sông má»™t ná»a, giữa lúc đó, ta cho đội Giao-mong Tây-hồ nhảy xuống nước cắt phù kiá»u thì bao nhiêu quân chưa kịp chạy sẽ nhảy xuống sông mà trốn. Äá»™i Giao-long binh sẽ giết sạch. Bấy giá» láºp tức ta cá»§ng cố lại phòng tuyến như cÅ©. Tôi chỉ sợ có má»™t Ä‘iá»u.
– ???
– Quân cá»§a Quách Quỳ có hÆ¡n nghìn võ sÄ©. Trong tráºn há»—n chiến đánh Như-nguyệt, chết mất ba trăm, còn lại bẩy trăm ngưá»i. Trong đám võ sÄ© đó có rất nhiá»u cao thá»§ thượng thừa.
Chư tướng báºt lên tiếng:
– Úi chà !
– Vá»›i võ công cá»§a đám nà y trừ Côi-sÆ¡n tam anh ra, trong các tướng cá»§a ta, không ai có thể địch lại. Nhưng chả hiểu sao, tráºn chiến Cổ-pháp, Quỳ chưa cho lâm chiến. Nhược bằng há» xuất hiện thì từ công chúa Thiên-Ninh, cho tá»›i Thần-vÅ© lục anh, bốn vị đại sư chữ Viên chùa Báo-ân đã mất mạng! Giá» nà y Miêu Lý Ä‘ang vây Thăng-long rồi. Vì váºy Thái-háºu má»›i thỉnh các vị tôn trưởng hiện diện để đối phó. Chỉ thiếu thái sư phụ mà thôi.
Có tiếng nói rất trong trẻo, rất dịu dà ng vá»ng và o:
– Sư huynh! Ông nội tới rồi nà y.
Má»i ngưá»i nháºn ra là tiếng nói cá»§a quáºn chúa Minh-Thúy. Tiếng nói vừa dứt thì năm ngưá»i xuất hiện, đó là quốc trượng Tá»±-An, quáºn chúa Minh-Thúy và ba thanh niên thân thể hùng vÄ©, tư thái phong lưu, trông như ba cây ngá»c trước gió.
Lễ nghi tất.
Má»i ngưá»i đưa mắt nhìn ba thanh niên, như ý muốn há»i ai váºy, quáºn chúa Minh-Thúy biết ý, giá»›i thiệu:
– Äây là ba anh cá»§a tôi tên Vị-Hoà ng, Thiên-Trưá»ng, Linh-CÆ¡.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u suýt xoa, vì từ lâu rồi, võ lâm Hoa-Việt truyá»n tụng ba thế tá» con trai Kinh-Nam vương, từ năm bẩy tuổi được ông ná»™i là quốc trượng Tá»±-An Ä‘em theo để dạy dá»—. Cho nên quốc trượng ngao du khắp Chiêm, Là o, Xiêm, Chân-lạp, Äại-lý, Tây-hạ, Bắc-liêu, Trung-nguyên, Ä‘á»u có ba thế tỠở bên cạnh. Ba ngưá»i đã há»c được hầu hết há»c thuáºt cá»§a ông ná»™i: Vá» võ công công có bản lÄ©nh ngang vá»›i phụ thân, vá» văn há»c uyên thâm như những đại há»c sÄ© cá»§a triá»u đình. Bây giá» há» má»›i thấy mặt.
Quốc trượng Trần Tự-An, năm nay tuổi vừa đúng một trăm, nhưng tóc chỉ mới hơi hoa râm, da chưa nhăn, răng chưa rụng. Ông nói lớn:
– Già nà y tá»›i đây để báo vá»›i Thái-háºu ba tin khá»§ng khiếp.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nÃn thở, mở to mắt, để nghe cái tin mà ngưá»i ngang tà ng coi thưá»ng cả Ngá»c-Hoà ng đại đế, Diêm-La lão tá» như Tá»±-An mà còn phải mệnh danh là khá»§ng khiếp.
– Quán-quân thượng tướng quân, ChÃnh-tâm hầu Äinh Hoà ng-Nghi vá»›i phu nhân là quáºn chúa Trần Phương-Quỳnh đã tuẫn quốc tại Khâm-châu.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu kinh hoảng, tay ngà i nắm lấy tay sư mẫu là vua bà Bình-Dương, giá»ng ngà i run run:
– Sao? Sao? Quốc trượng được tin nà y từ đâu? Nghi đệ tuẫn quốc mà sao Khu-máºt viện không biết gì? Trá»i Æ¡i. Không thể thế được, vạn vạn lần Nghi đệ không thể chết được!
Tự-An thở dà i:
– Tin nà y lão phu má»›i nháºn được, chưa sai chim ưng báo vá», thì Khu-máºt viện là m sao mà biết được? Thái háºu bình tÄ©nh. Dù gì thì bá»n chúng cÅ©ng đã ra ngưá»i thiên cổ rồi. Việc trước mắt cá»§a chúng ta là là m sao giữ được nước.
– Äa tạ quốc trượng.
Thái-háºu ngồi chết lặng Ä‘i.
Tá»±-An thuáºt:
– Trước đây triá»u đình lệnh cho phò mã Thân Cảnh-Long, công chúa Thiên-Thà nh chiếm lại Lạng-châu; lệnh cho Tôn Mạnh, Thanh-Nguyên chiếm lại Quyết-lý; lại lệnh cho Äinh Hoà ng-Nghi vá»›i Phương-Quỳnh chiếm lại Chi-lăng. Mục Ä‘Ãch cá»§a triá»u đình là chặn đưá»ng tiếp tế lương thảo cá»§a giặc, bắt buá»™c Quách Quỳ phải ngừng tiến quân, để giải tá»a con đưá»ng tiếp tế lương thảo. Nhưng triá»u đình không ngá» tá»›i, con đưá»ng đó bị nghẽn, Quách Quỳ dùng đưá»ng Khâm-châu, Ngá»c-sÆ¡n tiếp tế; vả lương thảo cho cuá»™c Nam xâm hầu hết chứa ở Khâm-châu. Vì váºy phò mã Thân Cảnh-Long bà n vá»›i ChÃnh-Tâm hầu Äinh Hoà ng-Nghi rằng hiệu Quảng-vÅ© nên chia là m hai. Má»™t ná»a trao cho Lý Tam, Mai-Tam trấn Chi-lăng, kéo cá» phô trương thanh thế. Má»™t ná»a do Hoà ng-Nghi Phương-Quỳnh, Chang-Lan âm thầm di sang phÃa Äông chặn đưá»ng tiếp tế từ Ngá»c-sÆ¡n.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu, nguyên soái Thưá»ng-Kiệt Ä‘á»u gáºt đầu, tá» vẻ tán thà nh kế hoạch nà y cá»§a phò mã Thân Cảnh-Long.
– Ba ngưá»i nghe theo.
Tá»±-An tiếp: Ba ngưá»i Ä‘em quân vỠđóng ở vùng ven biển Ngá»c-sÆ¡n. Chúng bà n rằng vì quân số Ãt á»i mà chặn đưá»ng giặc thì không là m nổi. Váºy chỉ có cách lén đổ bá»™ Khâm-châu, đốt trá»n kho lương giặc là truyện thống khoái kim cổ. Bởi hiện giặc tưởng phÃa trước quân Quách Quỳ, Khúc Chẩn, Tu Ká»·, Yên Äạt Ä‘ang uy hiếp Thăng-long, thì sao ta có thể sang táºn Khâm-châu. Nên tại Khâm-châu chúng không đỠphòng. Ba đứa liên lạc được vá»›i đô đốc Trần Lâm nói dối rằng được lệnh Khu-máºt-viện Ä‘em má»™t ngà n quân, giả là m thá»§y quân Tống thi hà nh sứ mạng đặc biệt. Phương-Quỳnh là con Trần Lâm, nên Lâm tin ngay. Nhân Lâm má»›i bắt được hÆ¡n hai chục chiến thuyá»n cá»§a Tống vá»›i nghìn thá»§y thá»§ di dò thám; y lấy y phục, chiến thuyá»n, vÅ© khÃ, lệnh bà i trao cho con rể, con gái. Thế là Nghi, Quỳnh, Lan dùng hÆ¡n nghìn Thiên-tá» binh giả là m thá»§y thá»§ Tống chèo thuyá»n vá» Khâm-châu. Chúng tÃnh sao vá» tá»›i Khâm-châu đúng lúc trá»i cháºp choạng tối. Tổng trấn Khâm-châu là Nhâm Khởi thấy báo đội thá»§y tế tác từ Äại-Việt vá», thì lệnh cho chiến thuyá»n neo ngoà i khÆ¡i, hôm sau và o trình. Bá»n Hoà ng-Nghi cùng má»™t số võ sÄ© lên bá»™ mua sắm, rồi lá»t và o trong thà nh. Äến đêm đám võ sÄ© giết quân canh, mở cá»a cho quân cảm tá» và o. Khi quân Việt phóng há»a khắp nÆ¡i, kho lương biến thà nh má»™t biển lá»a, thì bá»n Nhâm-khởi má»›i biết. Nhâm cho quân Ä‘uổi theo tá»›i bá» biển, thì đội cảm tá» cá»§a Hoà ng-Nghi đã xuống thuyá»n được má»™t ná»a. Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh, Chang-Lan đứng cản háºu cho quân rút lui. Khi quân xuống thuyá»n hết, ba ngưá»i má»›i tung mình theo. Nhâm-Khởi truyá»n quân bắn tên, Hoà ng-Nghi bị trúng năm mÅ©i; Phương-Quỳnh bị trúng tám mÅ©i. Äá»™i cảm tá» chạy thoát vá» tá»›i vịnh Hạ-long thì gặp hạm đội Äá»™ng-đình cá»§a Trần Lâm tiếp cứu. Từ Khâm-châu vá» tá»›i Hạ-long mất ba ngà y sóng gió, tên lại tẩm thuốc độc, nên Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh chỉ sống khắc khoải thêm má»™t ngà y, rồi chết. Trần Lâm cá» má»™t chiến thuyá»n chở xác Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh vá» Trưá»ng-yên mai táng. Nghe đâu Chang-Lan chôn xác hai ngưá»i ở má»™t ngôi chùa, rồi thế phát quy y.
Ghi chú,
Quán-quan thượng tướng quân, ChÃnh-tâm hầu Äinh Hoà ng-Nghi tuẫn quốc năm 26 tuổi. Phu nhân là Tuyên-đức, Thạc-hòa quáºn chúa Trần Phương-Quỳnh tuẫn quốc năm 25 tuổi. Sau khi hết giặc, triá»u đình nghị công phong cho hầu chức tước như sau: Hiển-uy, Trung-nghÄ©a, Duệ-mưu đại vương. Phu nhân được phong là Nghi-hòa, Tuyên-đức, Trang-duệ công chúa, truyá»n láºp Ä‘á»n thỠở vùng Nho-quan, Trưá»ng-yên. Nay thuá»™c thị xã Ninh-bình, tôi không tìm được dấu tÃch Ä‘á»n nà y.
QTNC và TTCTGCK thuáºt hÆ¡i lạ: Ngà i được Linh-Nhân hoà ng thái háºu yêu như con. Khi ngà i tuẫn quốc, thái háºu khóc đến bỠăn, bá» ngá»§. Má»™t hôm ngà i hiện vá» trong giấc má»™ng nói vá»›i háºu rằng: Ngà i không phải là ngưá»i thưá»ng. Tiá»n thân ngà i là con cá»§a Lạc-long-quân, vâng lệnh Ngá»c-Hoà ng thượng đế đầu thai là m Việt-vương Äinh Liá»…n đánh 12 sứ quân. Nay lại đầu thai đánh Tống. Vì váºy Linh-Nhân hoà ng thái háºu truyá»n tu bổ Ä‘á»n thá» vua Äinh ở Trưá»ng-yên. Trong Ä‘á»n thá» cả Việt-vương Äinh Liá»…n tức ngà i. Äá»n nà y nay còn ở thị xã Ninh-bình.
Trong khi tìm tòi trong kho tà ng thư tịch Việt, tôi thấy ÄNCTC và Cao-bằng sá»± tÃch có chép: Äá»n Hoà ng-lục ở xã LÅ©ng-định, huyện Thương-lang, tỉnh Cao-bằng thá» An-biên tướng quân Hoà ng Lục. Tướngquân sống và o thá»i vua Lý Nhân-tông, từng tham gia cuá»™c Bắc phạt đánh châu Khâm, Liêm, Ung và cuá»™c kháng chiến chống bá»n tướng Tống là Quách Qùy, Triệu Tiết, rồi tá» tráºn. Triá»u đình truyá»n láºp Ä‘á»n thá». Có lẽ là đá»n thá» ngà i Äinh Hoà ng-Nghi. Nhưng tôi chưa đến táºn nÆ¡i sưu tầm, vả không thấy chép trong QTNC và TTCTGCK nên không dám quyết. Äà nh áp dụng phương pháp cá»§a cổ sá»: Nghi dÄ© truyá»n nghi (Äiá»u gì nghi ngá», thì cÅ©ng nói là nghi ngá»).
Äá»™c giả muốn thâm cứu vá» tiểu sá» ngà i, xin xem bà i tá»±a NQSH, quyển 1, mục 7.1.3.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu há»i trong nước mắt:
– Thưa quốc trượng, thế còn tin khủng khiếp thứ nhì?
– Tin nà y đáng kinh sợ hơn tin trước.
Ông ngá»a mặt nhìn lên nóc nhà : Hy-Ninh thâm! Vương An-Thạch cÅ©ng thâm! Quách Quỳ cà ng thâm hÆ¡n. Trước khi rá»i Biện-kinh ra Ä‘i, Hy-Ninh cho máºt sứ má»i các cao thá»§ thượng thừa Trung-quốc âm thầm theo trong quân, nhưng giữ tuyệt máºt. Máºt đến độ Triệu Tiết, Yên Äạt, Tu Ká»·, Khúc Chẩn, Miêu Lý cÅ©ng không biết, đợi khi tráºn đánh quyết định má»›i xuất hiện, khiến ta không trở tay kịp.
Cá» tá»a mặt nhìn mặt kinh hoà ng. Vua bà Bình-Dương há»i:
– Khải sư bá, những cao thá»§ đó là ai váºy?
– Mưá»i đại cao thá»§ chữ Pháp ở chùa Thiếu-lâm, Tứ đại trưởng lão phái Hoa-sÆ¡n, Song-hùng phái Trưá»ng-bạch, Tam-ma phái Liêu-Äông.
Cá» tá»a cảm thấy lạnh xương sống, cùng phát ra tiếng « ái chà ! ối! trá»i Æ¡i ». Nhất là nghe đến tên Liêu-Äông tam ma, không ai mà không á»›n.
Tiên nương Bảo-Hòa lắc đầu:
– Thưa sư bá tin nà y liệu có chÃnh xác không? Vá»›i những cao thá»§ thượng thừa nà y, nếu như Quách Quỳ cho xuất tráºn thì e rằng sư huynh Phu-Quốc, nhị vương Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a cùng chư tướng ở Nham-biá»n đã mất mạng, mưá»i lăm vạn quân Tống không đến ná»—i bị đánh tan. Tại chiến lÅ©y Như-nguyệt, nếu há» xuất thá»§ thì chỉ cần ná»a giá» các tướng ta mất mạng hết, Tống không đến ná»—i thiệt mưá»i vạn nhân mạng. Má»›i đây tráºn Cổ-pháp, Phú-lương, nếu há» cho cao thá»§ thượng thừa ra tráºn, thì giá» nà y hỠđã ở Thăng-long rồi.
– Bởi váºy già nà y má»›i nói là chúng thâm. Nguyên khi Hy-Ninh há»p các đại tôn sư ở Thiên-chương các, xin trợ giúp Quách Quỳ đánh Äại-Việt, thì các tôn sư Ä‘á»u từ chối. Há» viện lý rằng giữa võ lâm Äại-Việt vá»›i Trung-quốc vốn có tình giao hảo từ lâu. Nay há» không thể giúp triá»u đình xâm lăng Äại-Việt, theo ý ngông cuồng cá»§a Vương An-Thạch. Hy-Ninh khẩn khoản mãi, há» má»›i đồng chấp nháºn chỉ xuất tráºn má»™t lần duy nhất, sau tráºn đó, dù bại dù thắng há» cÅ©ng không can thiệp nữa. Do váºy Hy-Ninh trao máºt chỉ cho Quách Quỳ rằng các các cao thá»§ chỉ được tung và o má»™t tráºn cuối cùng mà thôi. Vì y sợ nếu tung ra sá»›m e các cao thá»§ thượng thừa cá»§a ta xuất hiện thì các tráºn sau khó mà thà nh công. Theo ý Hy-Ninh, thì dù phải hy sinh năm mươi vạn quân, mà chiếm được Äại-Việt thì Quách Quỳ cÅ©ng được phong tước công. Theo tin má»›i nháºn được, thì tráºn đánh ngà y mai các cao thá»§ Tống má»›i xuất tráºn. à định cá»§a Quách Quỳ là cao thá»§ Tống thình lình ra tay, các tướng ta bị giết hết, đại quân Tống sẽ trà n ngáºp Cổ-pháp, Phú-lương, Vạn-xuân, rồi tá»›i Thăng-long.
Ông cầm tá» giấy ra Ä‘á»c lá»›n:
– Từ khi Quách Quỳ Ä‘em quân tá»›i Bắc Như-nguyệt thì Má»™c-tồn, Viên-Chiếu đã Ä‘em má»™t số cao thá»§ ẩn trong quân Tống để dò la tin tức. Äây tin má»›i nhất đây: Năm nhà sư Pháp-Tuệ, Pháp-Minh, Pháp-Äức, Pháp-Thiên, Pháp-Hạ má»›i tăng viện cho Miêu Lý để ngà y mai đánh và o Cổ-pháp. Năm nhà sư Pháp-Tiên, Pháp-Trị, Pháp-Quốc, Pháp-Cách, Pháp-Váºt đã ở trong đạo quân cá»§a Vương Tiến, ngà y mai tiếp viện cho Miêu Lý. Hoa-sÆ¡n tứ lão chuẩn bị để đánh đạo quân Trung-Thà nh vương. Liêu-Äông tam ma chuẩn bị đánh đạo quân cá»§a TÃn-NghÄ©a vương. Trưá»ng-bạch song hùng đã có mặt ở Phú-lương.
Ông chỉ và o Vị-Hòang:
– Cháu nói rõ vỠvụ nà y cho chư tướng biết.
Thế-tá» Vị-Hoà ng đứng dáºy chà o cá» tá»a má»™t lượt rối nói:
– Các đại cao thá»§ Tống hạ sÆ¡n Ä‘a số do lá»i thỉnh cầu cá»§a Hy-Ninh, duy có Liêu-Äông tam ma thì lại do Vương An-Thạch chiêu má»™. Võ công cá»§a Liêu-Äông thuá»™c tà môn, nên từ xưa đến giá» bị võ lâm Trung-nguyên coi là tà ma ngoại đạo. Äệ tá» Liêu-Äông Ä‘a số Ä‘á»u là đầu trá»™m Ä‘uôi cướp, bị quan quân truy nã rất gấp. Nay An-Thạch hứa rằng, sau khi bình Äại-Việt, bất biết đệ tá» môn phái nà y phạm tá»™i gì cÅ©ng được ân xá hết.
Chư tướng cùng thắc mắc vá» võ công cá»§a phái Liêu-Äông ra sao, mà bất cứ cao thá»§ võ lâm nà o nghe đến Ä‘á»u kinh hồn táng đởm.
Vị-Hoà ng đáp:
– Sở trưá»ng cá»§a phái Liêu-Äông là dùng Huyá»n-âm chưởng. Chưởng nà y bá đạo hÆ¡n Nháºt-hồ độc chưởng nhiá»u. Bởi bất cứ cao thá»§ nà o đấu vá»›i đệ tá» Liêu-Äông, chỉ cần chạm và o chưởng cá»§a chúng, là bao nhiêu công lá»±c tiêu tan hết, hóa ra ngưá»i tà n táºt.
Tiên-nương Bảo-Hòa cau mặt lại:
– Thế thì nó cÅ©ng giống như Qui-pháp âm dương cá»§a Äại-Việt ta. Tôi nhá»› trước đây trong tráºn Tản-lÄ©nh, Kinh-Nam vương Tá»±-Mai, U-bon vương Lê Văn rồi Tôn Äản đã dùng thuáºt nà y hút hết công lá»±c cá»§a các đại cao thá»§ phái Hoa-sÆ¡n, mà có ai gá»i là tà ma đâu? Hiện bốn đệ tá» Mai, Lan, Cúc, Trúc cá»§a tôi cÅ©ng biết thuáºt nà y.
Vị-Hoà ng cung tay:
– Thưa sư bá! Qui pháp âm dương vá»›i tản công cá»§a phái Liêu-Äông khác nhau rất nhiá»u. Qui-pháp âm dương chỉ hút công lá»±c đối thá»§, khi đối thá»§ dồn chân khà tấn công mình. Còn tản công phái Liêu-Äông thì chÃnh bá»n há» dồn công lá»±c đánh ngưá»i, nhân đó đẩy độc khà sang. Ai bị qui-pháp âm dương hút mất công lá»±c, sau đó tái luyện lại rất mau. Còn ai bị tản công, thì độc chất và o cÆ¡ thể, công lá»±c mất hết, sau không thể luyện lại được. Bá»n Liêu-Äông thưá»ng dùng tản công là m mất hết công lá»±c ngưá»i rồi bắt sống, là m nhục đủ Ä‘iá»u. ChÃnh vì váºy... vì váºy chúng má»›i đóng năm cái cÅ©i mang theo trong quân rồi tuyên bố rằng sẽ bắt...sẽ bắt... năm ngưá»i giam và o đó Ä‘em vá» Biện-kinh.
Äến đây Vị-Hoà ng ngừng lại dưá»ng như không dám nói. Tiên-nương Bảo-Hòa cưá»i:
– Chúng tuyên bố bắt những ai? Cháu cứ nói ra, việc gì mà phải che dấu?
– Dạ, chúng tuyên bố bắt Má»™c-tồn hòa thượng, Viên-Chiếu hòa thượng, sư thúc Lê Văn vá»›i hai vị thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh.
Cá» tá»a cùng báºt lên tiếng ồ.
Tự-An nghiêm mặt:
– Khi chúng dám tuyên bố như váºy, ắt bản lÄ©nh cá»§a chúng không tầm thưá»ng đâu. Phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Thưá»ng-Kiệt cung tay:
– Xin thái sư phụ Ä‘iá»u động chư tôn sư Äại-Việt để chống vá»›i cao thá»§ Tống.
Tự-An suy nghĩ một lúc rồi nói:
– Bá»n Trưá»ng-bạch sở trưá»ng vỠđộc công. Äối phó vá»›i Trưá»ng-bạch song hùng ở Phú-lương ngoà i Thiệu-Thái ra, không ai đương nổi. Váºy Thiệu-Thái, Bình-Dương Ä‘em bẩy đại cao thú phải Mê-linh khẩn lên đưá»ng ngay.
Hai vị cúi đầu nháºn lệnh.
Linh-Nhân hoà ng tái háºu đứng dáºy chắp tay:
– Vì tầm quan trá»ng cá»§a mặt tráºn Phú-lương nên trước đây đệ tỠđể phò mã Hoà ng Kiện, công chúa Äá»™ng-Thiên trấn thá»§ tại đây. Nay hai vị đó Ä‘á»u tẫn quốc rồi. Váºy đệ tá» lá»›n máºt, dám xin sư phụ, sư mẫu tổng chỉ huy mặt nà y cho.
Vua bà Bình-Dương cầm tay thái háºu, nói bằng ngôn từ bình dân:
– Thái háºu yên tâm. Anh chị sẽ cố gắng là m tròn bổn pháºn.
Tự-An tiếp:
– Bá»n Liêu-Äông chuyên dùng thuốc luyện độc chưởng. Äối phó vá»›i chúng phải có ngưá»i giá»i y lý. Váºy U-bon vương Lê Văn vá»›i công chúa Nong-Nụt bằng má»i giá phải dùng thuyá»n nhá» Ä‘uổi theo hạm đội Thần-phù, Bạch-đằng để diệt bá»n Liêu-Äông tam ma, và để bắt bá»n chúng bá» và o cÅ©i mang vá» Thăng-long.
Ông đưa mắt nhìn cá» tá»a má»™t lượt:
– Từ hai chục năm nay, Hoa-sÆ¡n tứ lão ra sức tìm cách phá Long-biên kiếm pháp. HỠđã tìm ra rằng: Long-biên kiếm pháp dùng kiếm chiêu ảo diệu để thắng địch. Vì váºy há» dùng kiếm khà để khắc chế. Há» ra sức luyện ná»™i công Long-biên đến chá»— cá»±c kỳ cao thâm. Trong các cao thá»§ cá»§a ta, há»a may Má»™c-tồn, Viên-Chiếu hòa thượng là có thể trị được há».
Linh-Nhân hoà ng thái háºu lắc đầu:
– Trình quốc trượng, khổ má»™t Ä‘iá»u là sư phụ vá»›i sư bá hỉ ná»™ bất thưá»ng, hạc ná»™i, mây ngà n không biết đâu mà tìm. Nhất là sư bá Má»™c-tồn, chỉ có tiên nương Bảo-Hòa, Thiếu-Mai má»›i có thể nói cho sư bá nghe. Không biết sao, trong cuá»™c há»™i quan trá»ng như thế nà y, mà sư bá, sư phụ không giá lâm?
Tá»±-An cưá»i:
– DÄ© nhiên gã Má»™c-tồn không tá»›i. Bởi trên Ä‘á»i nà y dù cho Ngá»c-Hoà ng đại đế, Diêm-La lão tá» y cÅ©ng không sợ, mà chỉ sợ gặp mặt Bảo-Hòa vá»›i Thiếu-Mai. Trong cuá»™c há»™i quan trá»ng nà y, y biết thế nà o Bảo-Hòa, Thiếu-Mai cÅ©ng hiện diện, thì Ä‘á»i nà o y dẫn xác tá»›i? Nhưng lão phu biết y ở đâu rồi. Äể lão phu viết thư cho y.
Nối rồi ông viết thư, vẫy tay gá»i bốn nhà sư chữ Viên:
– Phiá»n bốn hòa thượng cầm thư nà y trao cho Má»™c-tồn, Viên-Chiếu dùm. Nhá»› sao chiá»u nay phải tá»›i tay há».
Bốn ngưá»i lến đưá»ng tức thì.
Tá»±-An nhìn Bảo-Hòa mỉm cưá»i:
– Ngưá»i chỉ huy tuyến Cổ-pháp nà y là cô cháu xinh dẹp Thiên-Ninh. Váºy tiên nương là sư phụ cá»§a Thiên-Ninh, xin Ä‘em các cao thá»§ Mai, Lan, Cúc, Trúc, vợ chồng Hùng Nhân, NghÄ©a, Lá»… giúp đệ tỠđối phó vá»›i ngÅ© đại thần tăng Thiếu-lâm.
Ông đưa mắt cho hai thánh tăng Äạo-Hạnh, Minh-Không:
– Sau khi đánh tan đạo quân Miêu Lý, ắt công chúa Thiên-Ninh sẽ đánh úp Như-nguyệt. Tại Như-nguyệt còn năm thần tăng Thiếu-lâm nữa, xin hai thánh tăng hạ Pháºt giá giúp Bà -chúa-kho.
Ông nhìn Thưá»ng-Kiệt:
– Già trả lại việc Ä‘iá»u quân cho cháu.
Công chúa Thiên-Ninh há»i Thưá»ng-Kiệt:
– Thưa sư huynh! Ban nãy sư huynh nói rằng đội Giao-long binh sẽ đánh phù kiá»u. Mà đội nà y hiện theo TÃn-NghÄ©a vương, thì sao có thể cùng ta xuất thá»§?
– Sư muá»™i Æ¡i! Trước khi thiết kế, ta đã cho chim ưng mang lệnh tá»›i TÃn-NghÄ©a vương. Vương đã lệnh cho ho dùng thuyá»n khẩn cấp ẩn trong nhánh sông nhá» gần chiến lÅ©y Như-nguyệt, chá» khi quân Tống Ä‘ang bá» chạy xuống phù kiá»u, thì xuất hiện giết chúng, rồi cắt phù kiá»u. Ta lại nhân Quảng-đông ngÅ© cái từ Chiêm vá» trợ chiến. Ta nhá» há» cùng đội đệ tá» Việt kiá»u cá»§a há» giả là m dân phu tải tá» thi Tống vá» Như-nguyệt. Xe cá»§a há» có hai lá»›p đáy. Dưới lá»›p đáy thứ nhì để toà n mã não, hoà ng thạch. Ngà y mai giữa lúc ta đánh phù kiá»u, tất Quách Quỳ cho quân táºp trung ở bá» Bắc, để sang sông tiếp viện. Quảng-Äông ngÅ© cái cùng đội Giao-long sẽ lắp giáo và o sừng trâu, rồi đốt mã não, hoà ng thạch. Trâu bị đốt nóng, chạy đâm bổ và o đội hình quân Tống. Vá»›i sáu trăm trâu, kéo sáu trăm xe lá»a, sẽ gây cho quân Tống kinh hoà ng. Còn đội Giao-long Tây-hồ thì nhảy xuống sông chặt phù kiá»u.
Ông ngừng lại:
– Hôm trước Bà -chúa-kho bắt được bao nhiêu ngựa của Tống? Ngựa đó bây giỠở đâu?
Công chúa Thiên-Ninh chỉ Vũ-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt:
– Muội bắt được năm nghìn chiến mã Tống, đã trao cho Mai tướng quân. Trước đây Mai tướng quân có một vạn kị mã, mà chỉ có năm nghìn chiến mã. Nay bắt được chiến mã Tống, thà nh ra ta có một vạn chiến mã cho một vạn kị mã. Hiệu Phù-đổng trở thà nh mạnh vô cùng.
Thưá»ng-Kiệt ban lệnh:
– Bây giá» VÅ©-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt hãy lên đưá»ng ngay. Còn mặt tráºn nà y xin trao trả công chúa Thiên-Ninh.
Buổi hội chấm dứt.
Tại chiến lÅ©y Cổ-pháp, Äại-Việt
Giá» Hợi, ngà y 21 tháng giêng, niên hiệu Anh-vÅ© Chiêu-thắng Ä‘á»i vua Lý Nhân-tông bên Äại-Việt, bên Trung-nguyên nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ mưá»i Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống (Äinh-Tỵ, DL.1077).
Công chúa Thiên-Ninh thăng trướng:
– Hiệu Ngá»±-long cá»§a Phạm Dáºt, Kim-Loan, Lý Nhất, Mai Nhất phát xuất từ rừng tre; có hai thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh, Thần-vÅ© tam hùng Nhân, NghÄ©a, Lá»… chỉ huy thú binh theo trợ chiến. Hiệu Quảng-thánh cá»§a Lý Nhị, Mai Nhị phát xuất từ Cổ-pháp; có bốn sư tá»· Thân Mai, Lan, Cúc, Trúc; Thần-vÅ© tam thư Âu Hoà ng, Thà nh, Huyá»n Ä‘em thú binh trợ chiến. Äúng giá» Sá»u ngà y mai, khi thấy Lôi-tiá»…n bắn lên trá»i, thì đồng loạt tấn công và o chá»— đóng quân cá»§a Miêu Lý.
Công chúa dặn:
– Chư tướng phải ra lệnh cho quân: Nhược bằng quân Tống bị trúng độc, thì tuyệt đối không được chém giết.
Công chúa nói với tiên nương Bảo-Hòa:
– Sư phụ cùng chư đệ tỠtheo giúp con.
Các cánh quân âm thầm lên đưá»ng. Công chúa Thiên-Ninh đứng bên mưá»i dà n Thần-ná» chỠđợi. Thá»i gian nặng ná» trôi qua.
Äúng giá» Sá»u, công chúa phất tay, xạ thá»§ châm lá»a đốt và o Lôi-tiá»…n rồi bắn. Ba trái Lôi-tiá»…n rú lên chói tai, bay lên ná»n trá»i, kéo thà nh ba vệt đỠtươi, rồi nổ ba tiếng lá»›n, biến thà nh ba trái cầu lá»a trên trá»i.
Láºp tức tiếng trống thúc, tiếng quân reo, tiếng ngá»±a hÃ, tiếng thú gầm rung động trá»i đất. Hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh cùng đốt Ä‘uốc, reo hò tấn công và o khu vá»±c đóng quân cá»§a Tống.
Hồi chiá»u ngà y 20 tháng giêng, Miêu Lý cướp được lương thảo, y hà há»ng định phát cho quân nấu ăn. Sau khi ăn xong, chư quân Ä‘á»u cảm thấy buồn ngá»§ kỳ lạ. Miêu cho rằng, sau hai ngà y xung sát, nay quân được ăn no, thì buồn ngá»§ là lẽ thưá»ng. ChÃnh y vá»›i chư tướng cÅ©ng lăn ra ngá»§.
Nhưng qua ngà y hai mươi mốt, binh tướng cà ng cảm thấy ngưá»i má» mệt, buồn ngá»§ kỳ lạ, rồi đến chiá»u thì chân tay cảm thấy vô lá»±c. Miêu Lý bà n vá»›i Trương Thế-Cá»±, cả hai cứ cho rằng binh tướng nhiá»…m phải lam chướng, chỉ cần nghÄ© má»™t hai ngà y là hết.
Bây giá» thình lình, tiếng Lôi-tiá»…n nổ rung động không gian, Miêu Lý cùng chư tướng giáºt mình thức dáºy. Nhưng ngưá»i nà o cÅ©ng cảm thấy chân tay vô lá»±c, cỠđộng khó khăn. Trương Thế-Cá»± lên tiếng:
– Chóng mặt quá.
Y tung ngưá»i lên cao, nhưng lá»±c không có, y loạng choạng rồi ngã ngồi xuống. Các tướng cÅ©ng cùng má»™t hoà n cảnh như Thế-Cá»±.
Xung quanh trại, đốc đốt sáng rực. Quân Việt đang hò hét xua thú tấn công. Miêu Lý thét lên:
– Tại sao chúng ta lại mệt như thế nà y? Hay là chúng ta bị trúng độc?
Thiếu-lâm ngũ đại thần tăng đã dẫn đám võ sĩ tới. Pháp-Tuệ lên tiếng:
– Miêu quân hầu, dưá»ng như chư quân Ä‘á»u trúng độc. Có lẽ độc ở trong thá»±c phẩm cá»§a bá»n Giao-chỉ thì phải. Hồi chiá»u, sau khi ăn xong, chư đệ tá» cá»§a anh em bần đạo Ä‘á»u cảm thấy buồn ngá»§ kỳ lạ. Sau bần tăng dùng thần công giải độc cho há». Cho đến lúc nãy má»›i xong.
Nói rồi năm vị tăng Ä‘á»u váºn chưởng phát nhẹ và o lưng chư tướng. Kỳ diệu thay, chỉ má»™t cái phát nhẹ, mà độc tố được giải. Chư tướng váºn công thá», thấy khà huyết trở lại bình thưá»ng thì mừng chi siết kể.
Quân Việt đã trà n ngáºp các trại, khu trung ương bị bao vây bởi đội cung thá»§ Long-biên. Xen giữa hai cung thá»§ lại có má»™t cặp hổ, má»™t cặp báo, hay má»™t cặp sói. Chúng nhe nanh trắng ởn, há miệng đỠlòm ra mà gầm gừ. NgÅ©-tăng vẫy tay ra lệnh, láºp tức đội đệ tá» dà n ra thà nh vòng tròn, chuẩn bị đối phó. Miêu Lý biết đại cuá»™c đã há»ng, y quát lá»›n:
– Ta muốn gặp chúa tướng các ngưá»i.
Hai thá»›t voi từ từ tiến tá»›i. Trên bà nh, má»—i thá»›t có đôi trai gái tuổi khoảng trên hai mươi lăm. Trai thì hùng vÄ©, khôi ngô, gái thì sắc nước hương trá»i. Bá»n Miêu Lý nháºn ra đó là Phạm Dáºt, Kim-Loan, Lý Nhất, Mai Nhất. Phạm Dáºt cung tay:
– Long-nhương thượng tướng quân, Thiện-tâm hầu Phạm Dáºt cùng Thiên-ân, Nhu-mẫn quáºn chúa Lê Kim-Loan xin bái kiến chư vị tướng quân nhà Äại-Tống cùng các vị võ lâm đồng đạo.
Là má»™t tướng kị binh lá»—i lạc, nhưng từ lúc rá»i Như-nguyệt đến giá», Trương Thế-Cá»± bị mắc mưu Phạm Dáºt, Kim-Loan quá nhiá»u: Nà o cho ba con trâu lồng để lừa bắt đội kị binh thám mã, nà o sư kị đệ nhất bị trúng phục binh, nà o ngá»±a ăn phải cỠđộc, nà o bị ăn phải thá»±c phẩm tẩm thuốc; bây giá» bị bao vây. Y nổi cáu:
– Tên ôn con kia! Mi có giá»i hãy cùng lão gia đấu và i nghìn chiêu, chứ ngưá»i chỉ biết dùng mưu cắn trá»™m, thì lão gia có chết cÅ©ng không phục.
Kim-Loan cưá»i lá»›n:
– Chư tướng có nghe VÅ©-kị đại tướng quân nói không? Nà y Trương tướng quân, phà m dụng binh, thì trước hết dùng mưu để thắng đối phương. Khi không còn cách nà o nữa, má»›i phải lăn và o chém giết nhau. Từ lúc Trương hầu Ä‘em Ä‘oà n kị binh vô địch đến rừng tre, phu quân tôi chưa bắn má»™t mÅ©i tên, đánh má»™t chiêu võ, mà bắt được hai đội thám mã kị binh. Má»™t tráºn phục kÃch nho nhá», diệt trá»n sư đệ nhất. Má»™t và i hÅ© thuốc, bắt hÆ¡n năm nghìn chiến mã, khiến cho đội kị binh vô địch thà nh đội kị binh Ä‘i bá»™. Äó má»›i là đại tướng; chứ còn lăn mình và o đấm đá nhau hùng hục, thì chẳng hóa ra mình cÅ©ng như trâu, như bò sao?
Binh tướng Việt cưá»i ồ lên.
Trong khi Kim-Loan nói, Miêu Lý dặn ba gã Äông, Tây, Nam:
– Cục diện ngà y hôm nay, dù chúng ta có bản lÄ©nh nghiêng trá»i lệch đất cÅ©ng không thoát khá»i vòng vây nà y. Váºy trong khi thị mải nói, ba ngưá»i vá»t tá»›i kiá»m chế vợ chồng thị, bắt chúng phải mở vòng vây cho ta.
Ba ngưá»i gáºt đầu, váºn khà đứng chá».
Trong khi đó Kim-Loan tiếp:
– Còn như cái việc các vị ăn gạo tám, gạo rá»±, gạo nếp cùng khô cá thu, cá chim, chúng tôi có má»i các các vị đâu? Có ai vô lý như Trương hầu không? Trương hầu sai quân Ä‘i cướp vỠăn, rồi chẳng may thá»±c phẩm miá»n Nam không hợp vá»›i tỳ vị ngưá»i miá»n Bắc mà sinh bệnh, bây giá» quân hầu lại chá»i chúng tôi! Hỡi Æ¡i! Äạo lý ở chá»— nà o váºy?
Ba gã Äông, Tây, Nam cùng vá»t ngưá»i lên, chỉ nhấp nhô mấy cái, ba ngưá»i đã vượt khá»i vòng vây cá»§a đội cung thá»§ Long-biên vá»›i đội binh thú. Ba ngưá»i cùng lạng ngưá»i tá»›i cạnh voi, phóng chưởng đánh xuống đầu vợ chồng Phạm Dáºt. Chưởng phong là m quân sÄ© đứng gần muốn nghẹt thở. Phạm Dáºt, Kim Loan như không biết đến cái nguy hiểm. Nà ng tiếp:
– Hỡi ơi!
Äến đây chưởng phong đã bao trùm hai ngưá»i. Ba gã Côn-lôn biến chỉ thà nh trảo chụp đối thá»§. Bá»—ng từ hai bên vá»›i cá»§a Phạm Dáºt, Kim-Loan, có ba bóng trắng, Ä‘en, xanh xẹt lên cao như bốn con hạc, rồi cùng phát chưởng tấn công và o trước mặt ba gã Côn-lôn. Kình phong mạnh muốn nghiêng trá»i lệch đất. Ba gã Côn-lôn kinh hãi, vá»™i biến trảo thà nh chưởng đỡ. Bình, bình, bình ba gã Côn-lôn bắn vá»t trở vá» chá»— đứng cÅ© như chÃnh chúng nhảy vá» váºy. Cả ba gã Ä‘á»u cảm thấy cánh tay tê liệt, khà huyết chạy nhá»™n nhạo cá»±c kỳ khó chịu.
Bon Miêu Lý nhìn lại, xem ai mà có công lá»±c mạnh như váºy? Bất giác chúng Ä‘á»u ngẩn ngưá»i ra, vì đó là ba thiếu nữ mình hạc xương mai, tuổi tuy lá»›n, nhưng vẫn còn giữ được vẻ đẹp hiếm có.
Miêu Lý há»i Nguyá»…n Dư:
– Ba con đượi non nà o váºy?
– Chúng há» Thân, có tên Mai, Lan, Cúc. Chúng hông còn trẻ đâu. Tuổi chúng khoảng trên dưới năm mươi; tất cả Ä‘á»u là đệ tá» cá»§a tiên nương Bảo-Hoà tức sư muá»™i cá»§a Lý Thánh-tông, Lý Thưá»ng-Kiệt.
Lưu Mân than:
– Mẹ cha nó, đà n bà Việt đẹp thá»±c, ba con đượi nà y tuổi trên năm mươi, mà sao trông như hÆ¡n hai mươi váºy?
Bá»—ng mặt ba gã Côn-môn tÃm bầm lại, rồi mà u ứa ra ở thất khiếu (hai mắt, hai mÅ©i, hai tai, và miệng). Cả ba lảo đảo ngã lăn ra.
Từ đầu đếo cuối, nhà sư Pháp-Tuệ không nói, không rằng, bây giỠông tá»›i bắt mạch ba gã Côn-lôn, rồi Ä‘á»c kinh vãng sinh. Miếu Lý há»i:
– Äại sư! Há» chết vì lý do gì?
– Äúng ra vá»›i ba chiếu võ cá»§a phái Tản-viên không thể khiến Côn-lôn tam kiệu mất mạng. Nhưng... nhưng ban chiêu võ được xá» dụng bằng « Bức mạch công» hay còn có tên là Cổ-loa tâm pháp.
Nghe đến Cổ-loa tâm pháp, các cao thá»§ Tống mặt nhìn mặt, chân tay phát run. Bởi há» biết thức ná»™i công nà y do đại hiệp Trần Tá»±-An, phụ thân Kinh-Nam vương chế ra, ai trúng phải, thì các mạch mà u Ä‘á»u vỡ tan ra mà chết. Há» từng thấy Kinh-Nam vương xá» dụng đấu vá»›i các cao thá»§ Tây-hạ, Liêu. Cứ má»—i chiêu, má»™t ngưá»i mất mạng.
Có tiếng nhã nhạc đâu đó vá»ng lại, rồi má»™t thá»›t voi tiến tá»›i. Ngưá»i ngồi trên bà nh là má»™t thiếu nữ sắc nước hương trá»i, bá»n tướng Tống nháºn ra là Bà -chúa-kho. Voi rẽ vòng vây tiến và o trong, công chúa Thiên-Ninh hướng các cao thá»§ Tống:
– Sá»± thể đã như thế nà y, mà các vị còn muốn dùng võ công thoát khá»i nÆ¡i đây ư? Khó lắm! Và dù các vị có phá được vòng vây nà y, thì liệu trên con đưá»ng dà i tá»›i Như-nguyệt có mấy đội sói, mấy đội ưng canh phòng; các vị chạy đến đâu cÅ©ng bị chúng tru tréo lên, rồi hổ, báo, tiá»…n thá»§ xông ra cản trở, thì trước sau cÅ©ng uổng mạng mà thôi.
Trương Thế-Cự khảng khái:
– Công chúa Ä‘iện hạ! Trong tráºn nà y, chúng ta thấp cÆ¡, thua trÃ, thì quyết lấy cái chết để báo đáp đấng quân phụ, chứ nhất định không chịu hà ng đâu. Và dù chúng tôi hang Việt, thì triá»u đình cÅ©ng giết cả nhà chúng tôi. Vì váºy chúng tôi đà nh chịu chết, để được triá»u đình phá»§ tuất, thân được phong thần, gia đình được hưởng ân huệ cá»§a triá»u đình còn hÆ¡n hà ng.
– Ta không muốn, cũng không đòi tướng quân hà ng mà .
– Thế thì công chúa định thế nà o đây?
– Nà y Trương tướng quân, tướng quân bị đẩy sang đây là do giấc má»™ng Ä‘iên cuồng cá»§a tên há»§ Nho Vương An-Thạch, mà nay y đã bị cách chức rồi. Bây giá» tướng quân hà ng Việt, thì sẽ bị thiên hạ chê cưá»i rằng hèn nhát, rằng bất trung. Còn như tá» chiến, thì trở thà nh thứ ngu trung, chết cho cái ngông cuồng cá»§a tên Vương An-Thạch, muôn nghìn năm sau võ lâm, nhân sÄ© sẽ chê bai.
– Äúng thế.
Pháp-Tuệ ứng lá»i: Không biết công chúa có cao kiến gì khác để cứu chư vị tướng quân hiện diện không?
Công chúa Thiên-Ninh mỉm cưá»i:
– Trước khi xuất tráºn, Kinh-Nam vương vá»›i công chúa Huệ-Nhu đã dặn tôi rằng: Khi đối tráºn vá»›i bá»™ hạ cÅ© cá»§a ngưá»i thì phải ná»›i tay, không thể giết, cÅ©ng chẳng nên là m nhục. Vì váºy, hôm nay tôi xin má»i các vị quá bá»™ ghé Thăng-long nghỉ ngÆ¡i, đợi hết chiến tranh, chúng tôi sẽ đưa các vị vá» Trung-nguyên.
Miêu Lý giáºn cà nh hông, y quát lên:
– Như váºy thì không khác gì chúng tôi bị cầm tù. Nà y công chúa, đầu kẻ sÄ© có thể chặt, chứ không thể là m nhục. Äã đến nước nà y, chúng tôi xin má»™t tráºn liá»u chết chứ chứ không chịu nhục.
– Váºy thì được! Chúng tôi xin giúp chư vị tướng quân được trở thà nh những tên ngu trung, chết cho cái ngông cuồng cá»§a tên há»§ nho Vương An-Thạch. Hiện chúng tôi có bốn vị sư tá»· Mai, Lan, Cúc, Trúc, tôi xin má»i ba vị tướng quân chỉ giáo cho và i chiêu. Nếu như bên các vị thắng hai thì các vị cứ việc thư thả trở vá» Như-nguyệt. Còn như chúng tôi thắng hai, thì xin má»i các vị vá» Thăng-long. Không biết chư vị nghÄ© sao?
Miêu Lý chỉ và o ba nhà sư chữ Pháp-Tuệ, Pháp-Minh, Pháp-Äức:
– Không được! Muốn cho công bằng, thì bên Äại-Việt cá» ngưá»i đại diện cho Äại-Việt; còn bên Äại-Tống cÅ©ng phải do bên Äại-Tống chỉ định.
Y chỉ và o năm nhà sư Thiếu-Lâm là Pháp-Minh, Pháp-Äức, Pháp-Thiên:
– Tôi xin cỠba vị đại sư đây lĩnh giáo cao chiêu của các tiên cô phái Tản-viên.
Bỗng có tiếng quát thanh thoát:
– Khoan!
Má»™t thá»›t voi từ từ tiến tá»›i. Tướng sÄ© Tống cùng mở to mắt nhìn: Trên bà nh có hai thiếu nữ, tuổi khoảng mưá»i bẩy, mưá»i tám. Má»™t ngưá»i là quáºn chúa Minh-Thúy, còn má»™t ngưá»i nữa sắc nước hương trá»i. Mùi trầm hương từ thiếu nữ nà y bốc ra thÆ¡m ngát. Cao nhất là công chúa Thiên-Ninh, cho tá»›i các tướng thấp nhất cá»§a Äại-Việt cùng cung cung kÃnh kÃnh hướng voi hà nh lá»….
Miêu Lý há»i Nguyá»…n Dư:
– Con lá»i nà o mà Thiên-Ninh phải hà nh lá»… váºy? Không lẽ là Linh-Nhân hoà ng thái háºu?
– Không phải đâu! Y thị hỠThân tên Bảo-Hòa, chưởng môn phái Tản-viên đấy!
Miêu Lý kinh hãi:
– Ta nghe nói tiên nương Bảo-Hòa lá»›n hÆ¡n Kinh-Nam vương hai ba tuổi gì đó, thế thì nay Ãt ra y thị cÅ©ng phải bẩy mươi tuổi rồi má»›i đúng; có đâu trẻ như con gái mưá»i bẩy mưá»i tám thế kia?
– Thị tu tiên, nên trẻ hoà i không già .
Công chúa Bảo-Hòa không coi bá»n tướng sÄ© Tống ra gì, ngà i hướng năm vị sư chữ Pháp:
– A-di-đà Pháºt, không biết cÆ¡ duyên nà o khiến năm vị thần tăng giá lâm Äại-Việu thấp nhiệt nà y? Kìa, cả đại sư Pháp-Tuệ, sao lại để cà sa nhuốm bụi trần thế nà y?
– Äa tạ tiên nương quá khen! Anh em bần tăng hạ sÆ¡n cÅ©ng chỉ vì quốc sá»± như tiên nương cả.
Tiên nương vẫn lá»… độ, ngá»t ngà o:
– Nếu như ba vị thần tăng xuất thá»§, thì bên Äại-Việt, tôi xin cùng mấy đệ tá» phải ứng tiếp cho phải đạo lý. Không biết các vị nghÄ© sao?
Nghe tiên nương đỠnghị, Pháp-Tuệ kinh hãi:
– Công chúa Ä‘iện hạ! Khi công chúa cùng đại hiệp Thông-Mai danh trấn Hoa-Việt, thì anh em bần tăng còn là những thiếu niên. Trong tráºn Khâm-châu trước đây, công chúa đã thắng bang trưởng Hồng-thiết giáo Trung-nguyên là Äặng Äại-Bằng. Không lẽ nay công chúa lại hạ thể đấu vá»›i anh em bần tăng, chẳng hóa ra lá»›n bắt nạt nhỠư?
– Thôi được, các vị đại sư đã tá»± xin thua, thì tôi cÅ©ng chẳng xuất thá»§ là m gì. Bên Äại-Việt, tráºn đầu do Thân Mai xuất thá»§. Nhưng tôi có má»™t đỠnghị: Xuất quân chiếm Äại-Việt là tên há»§ nho Vương An-Thạch vá»›i Hy-Ninh. Còn giữa các cao tăng Tống, Việt, không thù không oán. Váºy tôi xin, nếu sau ba trăm chiêu, mà không phân thắng bại thì coi như hòa. Không biết đại sư nghÄ© sao? Không biết bên Tống, vị nà o tứ giáo tráºn đầu?
Miêu Lý cẩn tháºn hÆ¡n:
– Nếu như cả ba tráºn cùng hòa thì tiên nương định sao?
– CÅ©ng dá»… thôi! Quáºn chúa Minh-Thúy đây sẽ đưa quý vị vá» Thiên-trưá»ng để Kinh-Nam vương vá»›i công chúa Huệ-Nhu, để vương vá»›i công chúa dẫn quý vị vá» trả cho Tống triá»u.
Pháp-Tuệ chỉ Pháp-Minh:
– Sư đệ bần tăng đây xin được lÄ©nh giáo cao chiêu cá»§a Thân tiên tá».
Thân Mai cung tay:
– Xin má»i đại sư!
Hay tay bà chắp lại vái dà i, rồi biến thà nh chiêu Ãc ngưu nan độ, trong Tản-viên chưởng pháp, kình lá»±c mạnh như nghiệng trá»i lệch đất. Bá»n Miêu Lý kinh hãi nghÄ© thầm:
– Hỡi Æ¡i! Bốn con lá»i nà y là sư muá»™i cá»§a tên yêm hoạn Thưá»ng-Kiệt có khác. Không biết Pháp-Minh có thắng được thị hay không?
Pháp-Minh thấy đối phương là nữ, mà dùng dương chưởng thì coi thưá»ng. Ông cÅ©ng chắp tay đáp lá»…, rồi biến ra chiêu Vô-vô minh trong Kim-cương ban nhược chưởng tấn công. Chưởng chưa ra hết, mà má»i ngưá»i như muốn nghẹt thở. Thân Mai tung ngưá»i lên cao, khiến chưởng cá»§a Pháp-Minh trúng và o ụ đất cạnh đó đến ầm má»™t tiếng. Ụ đất bay tung lên cao, bụi tá»a ra má»™t vùng lá»›n. Pháp-Minh đánh hụt, láºp tức phát chiêu Vô lão tỠđánh từ dưới chuyển lên trên, kình phong mạnh như núi lở băng tan. Thân Mai chÄ©a ngón tay phát má»™t chỉ xuyên và o giữa chưởng cá»§a Pháp-Minh đến véo má»™t tiếng. Chỉ xuyên qua chưởng trúng giữa ngá»±c đối thá»§. Pháp-Minh kinh hãi vá»™i lăn mình xuống đất tránh chiêu chỉ ác liệt. Thân Mai không nhân nhượng đánh theo má»™t chỉ nữa. Pháp-Minh lại tung ngưá»i lên cao tránh, rồi đánh xuống má»™t chưởng. Äến đây, cả hai cùng biết rõ bản lÄ©nh cá»§a nhau.
Quáºn chúa Minh-Thúy há»i tiên nương Bảo-Hòa:
– Sư bá, theo sư bá, tráºn nà y ai sẽ thắng?
– Pháp-Minh là thần tăng cá»§a Thiếu-Lâm, ông đã luyện tá»›i cùng kỳ cá»±c tinh hoa võ thuáºt cá»§a phái nà y. Mà tinh hoa võ thuáºt Thiếu-Lâm xuất phát từ thiá»n công cá»§a Pháºt-gia là má»™t thoại thần công chÃnh đại quang minh. Còn Thân Mai là đệ tỠđằc ý cá»§a sư bá. Mai ở trên Tản-lÄ©nh từ hồi sáu bẩy tuổi, trải qua hÆ¡n bốn mươi năm khổ công luyện táºp, đã há»c đến cùng kỳ cá»±c cá»§a võ công Tản-viên.
– Thưa sư bá, cháu nghe phụ vương nói rằng võ công Tản-viên nức tiếng vô địch thiên hạ. Váºy sư tá»· Thân Mai phải thắng đại sư Pháp-Minh chứ?
– Không hẳn thế đâu con Æ¡i! Võ công Tản-viên do tổ sư SÆ¡n-Tinh sáng láºp đặt trên căn bản thuần dương, mà võ công trấn môn là Phục-ngưu thần chưởng nức danh thiên hạ. Sau nà y Vạn-tÃn hầu Lý Thân dùng võ công âm nhu đấu vá»›i tổ SÆ¡n-Tinh ba ngà y ba đêm bất phân thắng bại. Cuối cùng hầu phải dùng Long-biên kiếm pháp má»›i thắng được tổ. Tuy thắng tổ, nhưng ngà i cÅ©ng khâm phục Phục-ngưu thần chưởng; ngà i cùng tổ thảo luáºn vá»›i nhau hÆ¡n tháng, cuối cùng ngà i dùng ná»™i công âm nhu cá»§a mình luyện được Phục-ngưu thần chưởng âm nhu. Vì cương, nhu trái ngược nhau, nên khó có ngưá»i luyện thà nh. Thá»i LÄ©nh-Nam chỉ có ba ngưá»i luyện được, đó là Khất đại phu Trần Äại-Sinh, Bắc-bình vương Äà o Kỳ và phu nhân cá»§a Khất đại phu là Chu Tái-Kênh. Tá»›i những ngà y gần đây, Bố-Äại hòa thượng lại hợp ná»™i công dương cương cá»§a Tản-viên, ná»™i công âm nhu cá»§a Long-biên, thiá»n công, vá»›i Phục-ngưu thần chưởng cương nhu mà chế thà nh Mục ngưu thiá»n chưởng dạy cho anh ta là Thiệu Thái. Trong khi ngà i dạy anh ta, ta cÅ©ng có mặt; ta dùng ná»™i công âm nhu, dương cương thá» luyện Mục-ngưu chưởng, nhưng ta không chế chỉ nổi cái nhân ngã tứ tướng cá»§a nhà Pháºt, nên Mục ngưu thiá»n chưởng lại hóa ra má»™t loại chưởng má»›i cá»±c kỳ hung ác. Ta không dạy chưởng nà y cho Thân Mai. Tuy váºy Mai đã há»c được tất cả những tinh hoa cá»§a Phục nưu thần chưởng âm, nhu. Chỉ dùng Phục ngưu thần chưởng cương, nhu thì Mai có thể thắng Pháp-Minh. Nhưng thể tố Pháp-Minh to lá»›n, lại Ä‘ang tuổi khà huyết sung mãn, nhưng thể tố Thân Mai lại quá nhá» bé, vì váºy trong vòng ba trăm chiêu, không ai có thể thắng ai.
– Thưa sư bá, nế như ba tráºn Ä‘á»u hòa, thì sư bá có để cho cháu dẫn há» vá» yết kiếm phụ vương không?
– DÄ© nhiên là sư bá giữ lá»i hứa. Con nên nhá»› rằng trong cuá»™c Nam xâm cá»§a Tống nà y, giữa mấy nghìn tướng Tống, trăm vạn binh Tống vá»›i toà n thể Äại-Việt vốn không thù không oán. Binh, tướng Tống Ä‘á»u là những anh tà i tinh hoa cá»§a Trung-thổ. Chỉ vì tham vá»ng Ä‘iên cuồng cá»§a Vươg An-Thạch, mà há» phải xa quê hương, xa cha mẹ, vợ con, thân bằng để xuống miá»n Nam thấp nhiệt nà y. Äúng ra, ta chỉ cần hô má»™t tiếng, thì quân Äại-Việt sẽ băm vằm há» ra ngay, nhưng ta không muốn giết há».
– Váºy sao sư bá không tha cho há»?
– Có ba Ä‘iá»u không thể tha cho há». Má»™t là trong khi chúng ta ở đây, thì công chúa Thiên-Ninh Ä‘ang dẫn đại quân táºp kÃch quân Tống ở Nam ngạn sông Cầu. Ta tha cho há» vá», thì kế hoạch bị lá»™. Hai là ta tha cho há» vá», rồi Quách Qùy lại sai há» dẫn quân đánh Äại-Việt nữa, như váºy Linh-Nhân hoà ng thái háºu sẽ không bằng lòng. Ba là nếu như Quỳ không dùng há», thì sau nà y há» trở vá» Trung-thổ, bá»n há»§ nho sẽ nêu là những cái quái qá»§y gì, nà o là nhục mệnh quân vương, nà o là tướng để mất quân, rồi Ä‘em cả nhà há» ra chém.
Minh-Thúy hiểu ngay:
– Con hiểu rồi. Nếu như nay hỠđược giao cho phụ vương, phụ vương sẽ sai ngưá»i vưa vá» trả cho triá»u đình, lấy lý do rằng hỠđã là m hết sức, đã táºn trung vá»›i quân phụ. Nhưng chẳng may binh lá»±c Äại-Việt quá hung háºu mà sa cÆ¡. Phụ vương má»§i lòng vì thương há» là bá»™ hạ cÅ©, xin vá»›i Äại-Việt tha cho há». Như váºy, bá»n mặt dÆ¡i tai chuá»™t ở Tống triá»u vì kinh sợ phụ vương, mà không dám hại há».
– Con thông minh thực, thông minh ngang với cô mẫu Thanh-Mai của con.
Tà i sản của The Creator
15-09-2008, 04:50 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ Bá»N MÆ¯Æ I TÃM
Anh-linh vạn đại
Trong khi Pháp-Minh, Thân Mai giao đấu, thì công chúa Thiên-Ninh truyá»n hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh lùa binh sÄ© Tống vá» phÃa chiến lÅ©y Cổ-pháp. Thương thay, những binh sÄ© Tống kinh nghiệm chiến đấu có thừa, há» Ä‘á»u là những hán tỠđầy sức sống, mà nay trúng độc, chân lê bước như đà n thú theo quân Äại-Việt dẫn giải Ä‘i.
Khoảng hÆ¡n khắc sau, trên bãi đóng quân chỉ còn năm thần tăng Thiếu-lâm, ba trăm đệ tá», vá»›i hÆ¡n trăm tướng Tống, đứng quan sát tráºn đấu. PhÃa Äại-Việt cÅ©ng chỉ còn công chúa Bảo-Hòa, bốn cao thá»§ Mai, Lan, Cúc, Trúc, hÆ¡n ba trăm đệ tá».
Sau khi giao tù binh cho hai hiệu binh Hồng-châu với hoà ng nam giải đi; hiệu Ngự-long lấy quân phục của binh tướng Tống mặc và o, lại mang cả cỠxà theo, rồi hướng Như-nguyệt tiến phát. Hiệu Quảng-thánh cũng thay y phục rồi theo sau. Hai hiệu quân âm thầm di chuyển vỠhướng Bắc.
Tá»›i rừng tre, thì có chim ưng mang thư tá»›i, đó là lệnh má»›i nhất cá»§a Khu-máºt viện:
« Phải cẩn tháºn, dưá»ng như nhị vương Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a thất bại, vì Quách Quỳ không rút quân từ Nam sông Như-nguyệt vá» cứu háºu cứ. ÄÆ°á»£c toà n quyá»n quyết định tái chiếm Như-nguyệt hay trấn tại Cổ-pháp ».
Công chúa Thiên-Ninh truyá»n há»p chư quân lại, rồi nói:
– Than ôi, mưu sá»± tại nhân, thà nh sá»± tại thiên. Trong khi nghị kế, triá»u đình tin rằng hai đạo binh cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a vương tiến đánh Nham-biá»n và háºu cứ cá»§a Quách Qùy, như váºy ắt y phải rút quân từ Nam sông Như-nguyệt vỠđể tá»± cứu viện. Nhưng cho đến nay, tin tế tác báo rằng, dưá»ng như hai đạo binh cá»§a hai vương Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a gặp Ä‘iá»u bất lợi, nên Quách Quỳ vẫn duy trì sáu đạo binh 10, 11, 12, 13, 14, 15 ở phòng tuyến Như-nguyệt. Bên bá» Bắc, Quỳ vẫn để ba đạo 17, 18, 19 là m trừ bị. Vá»›i chÃn đạo nà y, mà chúng tiến đến đây, thì là m sao chúng ta đương nổi?
Công chúa ngá»a mặt nhìn bầu trá»i lấp lánh đầy sao, rồi tiếp:
– Nếu đúng như ta luáºn rằng nhị vương thất bại, thì ná»™i ngà y mai Triệu Tiết sẽ dẫn bá»n Vương Tiến, Bình Viá»…n, Vương Mẫn Ä‘em chÃn đạo binh đến đây. Vá»›i chÃn đạo nà y, chúng nghiá»n ta nát ra như tương rồi trà n vá» Thăng-long. Mà thảm thay, Thăng-long hiện không còn má»™t hiệu quân nà o trấn thá»§ cả. Là m sao bây giá»?
Phạm Dáºt đỠnghị:
– Nhưng cho đến giá» nà y Quách Quỳ cÅ©ng chưa biết toà n quân cá»§a Miêu Lý bị thất bại. Ta lợi dụng đêm tối, lợi dụng chÃn đạo quân Tống cứ tưởng phÃa trước là quân Miêu Lý, nên không láºp doanh trại, cÅ©ng chẳng phòng thá»§; thình lình ta táºp kÃch, ắt chiếm được Nam ngạn Như-nguyệt. Chiếm lại được chiến lÅ©y Như-nguyệt rồi, ta cá»§ng cố phòng thá»§ như cÅ©, Quách Qùy không thể đổ bá»™ được nữa, vì không còn quân.
Công chúa há»i chư tướng:
– Kế cá»§a Dáºt để thá»±c là kế hoà n hảo nhất. Ta tái chiếm chiến lÅ©y thì được. Nhưng có Ä‘iá»u, má»™t ngưá»i chúng ta phải đánh vá»›i chÃn địch, như váºy trong chúng ta đây, cái hy vá»ng sống còn rất mong manh!
Kim-Loan cầm kiếm chỉ vỠhướng Như-nguyệt:
– Trước mắt bắt buá»™c ta phải chấp nháºn hai Ä‘iá»u. Má»™t là ta thá»§ ở đây, không tái chiếm Như-nguyệt. Hai là tái chiếm Như-nguyệt. Ta phải chá»n đưá»ng nà o? Giả như ta chá»n đưá»ng lối hà nh động thứ nhất, thì ngà y mai ta phải tá» chiến vá»›i chÃn đạo binh Tống. Chiến lÅ©y Cổ-pháp nà y sẽ bị chiếm, đương nhiên chúng ta chết hết, rồi Thăng-long bị trà n ngáºp. Hai là chúng ta tái chiếm chiến lÅ©y Như-nguyệt, mà đà nh phải chấp nháºn hy sinh hết. Nhưng hy vá»ng chiếm được Như-nguyệt, thì Thăng-long còn. Váºy, đằng nà o chúng ta cÅ©ng chết, thì thà chúng ta tái chiếm Như-nguyệt, có nhiá»u hy vá»ng sống còn hÆ¡n là ngồi chá» giặc.
Công chúa Thiên-Ninh há»i chư tướng:
– Chư tướng nghĩ sao? Ta tái chiếm chiến lũy Như-nguyệt, hay trấn tại Cổ-pháp?
Lý Nhị khẳng khái:
– Khải công chúa Ä‘iện hạ, phà m là tướng, là quân thì phải ra tráºn. Chiến sÄ© ra tráºn không chết cÅ©ng bị thương. Triá»u đình nghị kế: Äại-Việt còn hay mất là do ta có chiếm lại Như-nguyệt hay không? Nay chúng ta được giao cho nhiệm vụ đánh chiếm lại Như-nguyệt, quả chúng ta lÄ©nh trá»ng trách vô cùng trá»ng đại. Cái thế đã như váºy, ta không thể lùi được. Bá»n thần xin quyết chiến.
Chư quân cùng hô:
– TỠchiến!
– TỠchiến! Nhất định tỠchiến.
Phạm Dáºt, Kim-Loan cùng Thần-vÅ© lục anh cùng dÆ¡ tay thá»:
– Bá»n thần xin lấy cái chết để Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™ cá»§a Linh-Nhần hoà ng thái háºu.
Thấy chư quân tướng cương quyết, công chúa hà i lòng:
– Ta cÅ©ng mong được chết vá»›i chư quân. Nà o! Chúng ta lên đưá»ng.
Thế là đúng như kế hoạch, hiệu Ngá»±-long Ä‘i trước, hiệu Quảng-thánh Ä‘i sau. Những ngưá»i con yêu nhất cá»§a Äại-Việt âm thầm tiến vá» Như-nguyệt.
Công chúa Thiên-Ninh dẫn ba nghìn nữ thị vệ, Ä‘oà n thú binh cùng hai vị thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh Ä‘i giữa hai hiệu binh.
Trá»i tháng giêng, gió bấc thổi lạnh thấu xương, nhưng hai hiệu binh Ngá»±-long, Quảng-thánh Ä‘á»u được uống thuốc ngá»± hà n, nên khà háºu không là m cho há» khó chịu. Trá»i tối xòe bà n tay ra không nhìn thấy gì. Tiá»n quân chỉ còn cách Như-nguyệt có hÆ¡n ba dặm. Phạm Dáºt, Kim-Loan cỡi ngá»±a Ä‘i cạnh Lý Nhất, Mai Nhất, Nhân, NghÄ©a, Lá»…. Trong lòng bẩy ngưá»i hồi há»™p vô cùng, vì há» Ä‘á»u biết rằng tráºn đột kÃch nà y thà nh công, thì Äại-Việt má»›i mong tồn tại. Còn như há» thất bại, thì e rằng đất nước nà y sẽ thà nh quáºn huyện cá»§a Tống.
Tiá»n quân chỉ còn cách Như-nguyệt hÆ¡n hai dặm, xa xa đã thấy ánh lá»a cá»§a doanh trại Tống lấp lánh trong đêm. Quân Tống vẫn chưa phát giác ra cái nguy gần ká».
Chỉ còn hai dặm, rồi má»™t dặm. Cả bẩy ngưá»i Ä‘á»u muốn ngá»™p thở, tim Ä‘áºp thình thình.
Rồi trăm trượng, năm mươi trượng. Phạm Dáºt đốt chiếc pháo thăng thiên tung lên trá»i. Hiệu Ngá»±-long reo hò rồi xung và o trại Tống. Lý Nhất Mai Nhất chỉ huy sư má»™t; Hùng Nhân, Hùng NghÄ©a chỉ huy sư hai; Hùng Lá»… chỉ huy sư ba; Kim-Loan chỉ huy sư bốn. Bốn mÅ©i lao thẳng và o doanh trại Tống đánh thá»c tá»›i trung ương. Äây là nÆ¡i đồn trú cá»§a đạo quân thứ mưá»i, mưá»i má»™t do Vương Tiến chỉ huy. Quân Tống Ä‘ang ngon giấc, giáºu mình choà ng dáºy, chỉ kịp thấy má»™t « đội quân nhà » Ä‘ang xung và o chém giết. Thoáng má»™t cái, cả bốn mÅ©i Ä‘á»u thá»c tá»›i bá» sông.
Công chúa Thiên-Ninh ra lệnh mở xe chở thú. Äá»™i tượng binh, ngao binh đánh thẳng ra bá» sông. Äá»™i hổ binh đánh sang trái, đội báo binh đánh sang phải. Tiếng thú gầm, tiếng quân reo, tiếng trống thúc hòa lẫn vá»›i tiếng vÅ© khà chạm nhau, tiếng ngưá»i gà o thét vang lên bên bá» sông đầy hoa Xuân.
Äúng lúc đó, hiệu Quảng-thánh cÅ©ng chia là m bốn mÅ©i, lao và o vòng chiến. Sau khi cả hai hiệu bắt tay được vá»›i nhau, thì hiệu Ngá»±-long đánh quặt vá» trái; hiệu Quảng-thánh đánh quặt sang phải.
Trá»i vẫn tối như má»±c.
Quân Việt như đánh và o chá»— không ngưá»i, lại có thú binh yểm trợ. Äao kiếm chém phầm pháºp, thương mâu đâm và o ngưá»i như xiên chả, thú binh gầm thét nhảy và o vồ, cắn. Quân Tống chỉ còn biết la hoảng, rồi không kịp mặc quần áo, bá» chạy tán loạn vá» phÃa bá» sông, xô đẩy nhau xuống phù kiá»u tuôn vá» Bắc ngạn. Trong cái giây phút tranh sống ấy, tướng không khiến được quân, quân không nghe lá»i tướng, ngưá»i ngưá»i xô đẩy nhau, ngã xuống sông.
Thế là không đầy một khắc, hai đạo binh 10, 11 phần chết, phần rơi xuống sông, phần tháo lui vỠBắc ngạn.
Triệu Tiết, Vương Tiến giáºt mình thức giấc, hai ngưá»i chưa kịp mặc giáp trụ, thì quân Việt đã đánh trà n tá»›i. Tiết quát tháo, hò hét, nhưng nà o có giữ nổi tráºn tuyến! Không hổ là danh tướng, Tiết rút kiếm đứng cản lại lá»›p sóng quân Việt, cho binh tướng vượt phù kiá»u qua sông. Tuy biết rằng đây là đoà n quân Việt giả là m quân Tống, nhưng y không phân biệt được kẻ nà o là quân Việt, kẻ nà o là quân Tống. Thoáng thấy Phạm Dáºt, Lý Nhị Ä‘ang đứng trên lưng ngá»±a chỉ huy, Tiết bảo Vương Tiến:
– Chúng ta phải bắt sống hai thằng lá»i nà y, má»›i mong giải quyết cục diện ngà y hôm nay.
Nhưng khi y quay lại, thì Vương Tiến đã bá» chạy từ bao giá», Ä‘oà n quân Tống giả Ä‘ang đánh và o doanh trại cá»§a đạo binh 12, 13 và 14, 15; còn y thì bị bao vây giữa đội nữ thị vệ Việt. Tiết quát lá»›n má»™t tiếng, rồi tung mình lên cao. Ở trên cao y đánh xuống hai chưởng như trá»i long đất lở. Bùng, bùng, bẩy nữ vệ sÄ© Việt bị đánh bay tung ra bốn phÃa. Triệu Tiết tà tà rÆ¡i xuống, tay y vung kiếm đánh bay vÅ© khà cá»§a bẩy tám vệ sÄ© nữa. Y Ä‘ang định tháo lui, thì má»™t bóng và ng thấp thoáng, rồi má»™t thiếu niên hùng vÄ©, trấn trước mặt y, tung và o ngưá»i y hai chưởng liá»n; chưởng lá»±c mạnh kinh nhân. Y vá»™i váºn công phát chiêu đỡ. Bình má»™t tiếng, Tiết cảm thấy cánh tay ê ẩm, còn thiếu niên thì bị bay tung lại sau. Y nhìn lại, thì ra Hùng Nhân.
Thấy Hùng Nhân lạc bại, Tiết định bá» chạy, thì Hùng NghÄ©a, Hùng Lá»… phát chưởng cản lại, rồi Hùng Nhân cÅ©ng vá»t mình tá»›i tấn công y. Không hổ là đệ nhất cao thá»§ Trung-nguyên, y bình tÄ©nh đấu vá»›i ba ngưá»i má»™t lúc. Vừa đấu, y vừa quan sát tráºn tuyến: Hai mặt tráºn đạo binh 12, 13 và 14, 15 Ä‘ang chiến đấu ác liệt. Má»™t số quá kinh hoà ng bá» chạy xuống phù kiá»u, ngưá»i ngưá»i xô nhau xuống sông, la hét Æ¡i Æ¡Ã. Những ngưá»i chưa kịp xuống phù kiá»u, kẻ thì nhảy đại xuống sông, bị nước cuốn Ä‘i, ngưá»i thì xin quy hà ng.
Tiết nhìn vá» Tổng hà nh doanh: PhÃa Äông, lá»a cháy sáng rá»±c bầu trá»i, tiếng Lôi-tiá»…n nổ, tiếng voi rống, tiếng hổ gầm, tiếng beo gà o, tiếng sói tru, tiếng ngá»±a hÃ, hòa lẫn vá»›i tiếng quân reo, tiếng vÅ© khà chạm nhau. Tiết kinh hoà ng:
Dưá»ng như tổng hà nh doanh cÅ©ng bị tấn công.
Ghi chú,
Hồi nà y thuáºt tráºn Như-nguyệt cá»§a công chúa Thiên-Ninh đánh vá»›i Triệu Triết. Hồi sau sẽ thuáºt tráºn Nham-biá»n cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a nhị vương. Hai tráºn cùng diá»…n ra má»™t lúc. Công-chúa Thiên-Ninh đánh mặt Nam sông Cầu. Nhị vương đánh mặt Äông-Bắc sông Cầu.
Biết không thể giữ nổi Nam ngạn Như-nguyệt nữa, Triệu Tiết quát lên má»™t tiếng, dáng xuống ngưá»i Hùng Nhân má»™t chưởng như sét nổ, cả ngưá»i ông bay tung lại sau. Y lại dáng hai chưởng nữa, đến lượt Hùng NghÄ©a, Hùng Lá»… phun máu miệng, lảo đảo lui lại. Vòng vây mở rá»™ng, y vá»t ngưá»i hướng vá» phù kiá»u định chạy vá» Bắc ngạn.
Nhưng, thấp thoáng bóng nâu, má»™t ngưá»i từ sau đáp xuống trước mặt y như con đại bà ng, chặn giữa phù kiá»u. Ngưá»i ấy tay cầm cây gáºy đồng chÄ©a và o ngá»±c y. Kinh hãi, y uốn cong ngưá»i, báºt ngá»a vá» sau lá»™n liá»n ba vòng, thế là y lại trở lại Nam ngạn. Nhưng khi y vừa đáp xuống đất, thá»§y chung, cây gáºy vẫn chÄ©a và o cổ . Biết có lui nữa cÅ©ng vô Ãch, y đứng dáºy nhìn đối thá»§: Äó là má»™t nhà sư, tuổi còn trẻ, đẹp như tượng ThÃch-ca Mâu-ni. Y chá»i tục:
– Äồ hèn hạ, mi đánh trá»™m mà thà nh công. Ta không phục. Mi là ai?
Nhà sư mỉm cưá»i:
– Bần tăng pháp danh Äạo-Hạnh.
Triệu Tiết la lên:
– Thì ra Nam-thiên đại thánh tăng. Hèn gì Triệu má»— thua là phải. Nay Triệu má»— đã bại dưới tay ngưá»i, thì ngưá»i muốn mổ, muốn băm vằm xin cứ ra tay, má»— không há» hối tiếc.
Nhà sư vung tay phóng má»™t chỉ đến véo má»™t tiếng Ä‘iểm và o huyệt đản trung cá»§a Triệu Tiết, rồi cưá»i:
– Giết Triệu tướng quân thì bần tăng không nỡ. Bần tăng chỉ xin má»i tướng quân vá» Thăng-long chÆ¡i Ãt lâu, chá» hết chiến tranh, sẽ để tướng quân vá» Tống.
Äạo-Hạnh túm ngá»±c Tiết ném xuống đất cho đệ tá» trói lại. Nhưng khi Tiết còn Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, thì có hai chưởng mạnh như bà i sÆ¡n, đảo hải đánh và o hai bên hông ngà i; rồi má»™t chưởng thứ ba hắt Triệu Tiết lên cao, huyệt đạo cá»§a y được giải, y lá»™n má»™t vòng, đáp xuống an toà n.
Bị hai chưởng đánh và o hai bên, Äạo Hạnh tung ngưá»i lên tránh khá»i. Ở trên cao, ngà i đá gió má»™t cái, ngưá»i báºt ra xa đến hai trượng rồi đáp xuống. Bấy giá» ngà i má»›i nhìn lại, xem hai ngưá»i đánh mình vá»›i ngưá»i cứu Triệu Tiết là ai? Thì trước mặt ngà i là năm nhà sư, mặc áo cà sa đại hồng. Ngà i chắp tay hà nh lá»…:
– A-di-đà Pháºt, thì ra năm vị thần tăng Thiếu-lâm giá lâm. Phải chăng năm vị có đại danh Pháp-Tiên, Pháp-Trị, Pháp-Quốc, Pháp-Cách, Pháp-Váºt?
– Äa tạ thánh tăng đã nhẹ tay vá»›i Triệu tướng quân.
Nói dứt lá»i, Pháp-Tiên, Pháp-Trị cùng quát lên má»™t tiếng phát chưởng tấn công Äạo-Hạnh. Còn Pháp-Quốc, Pháp-Cách, Pháp-Váºt vá»›i Triệu Tiết tung mình vá» phÃa phù kiá»u. Äạo-Hạnh thấy kình lá»±c đối thá»§ mạnh như núi lở, băng tan, vá»™i phát hai chỉ đỡ. Bá»™p, bá»™p hai tiếng, hai ngón tay Äạo-Hạnh Ä‘au ê ẩm, lồng ngá»±c muốn nổ tung ra; ngà i vá»™i lùi lại hai bước để Ä‘iá»u tức, thì Pháp-Tiên, Pháp-Trị đã tung mình theo bá»n Triệu Tiết xuống phù kiá»u, sang bên kia sông.
Công chúa Thiên-Ninh cho trấn tại đầu Nam mưá»i hai phù kiá»u, má»—i phù kiá»u bốn thá»›t voi, hai chục chó sói, vá»›i hai dà n thần nỠđặt xế vá»›i hai hông cầu nổi. Còn Ä‘oà n nữ thị vệ thì dà n xung quanh voi cá»§a công chúa, để bảo vệ chúa tướng. Nhìn vá» hướng Äông, thấy doanh trại Tống bốc lá»a, lẫn vá»›i tiếng quên reo, thú gầm, công chúa Thiên-Ninh chỉ cho tướng sÄ©:
– Chư tướng, chư quân nhìn coi! Hai đạo quân cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a Ä‘ang đánh và o tổng hà nh doanh Quách Quỳ đấy.
Cuá»™c chiến bên bá» Nam ngạn, khiến cho các đạo binh ở Bắc-ngạn tỉnh giấc, chỉnh đốn lại đội ngÅ©. Triệu Tiết trở vá» Bắc, thì quân chỉ vá» phÃa Äông:
– Äại lá»±c lượng Giao-chỉ tấn công và o đệ tam doanh. Nguyên soái cùng vá»›i chư tướng Ä‘ang dồn hết lá»±c lượng ra chống giặc.
Tiết hoang mang cùng cực. Y ra lệnh cho Vương Tiến:
– Quân Giao-chỉ có hai hiệu binh Ngá»±-long vá»›i Quảng-thánh. Chúng Ä‘ang đánh quặt vá» phÃa phải vá»›i trái, chỉ để rất Ãt quân trấn ở mưá»i hai phù kiá»u. Ngưá»i đợi cho chúng Ä‘ang giao chiến ác liệt vá»›i đạo 12, 13, 14, 15 thì láºp tức Ä‘em hai đạo 16, 17 vượt phù kiá»u đánh và o sau lưng hiệu Ngá»±-long. Còn ta sẽ Ä‘em hai đạo 18, 19 đánh tan đội thú binh, bắt con lá»i Thiên-Ninh, rồi đánh và o sau lưng hiệu Quảng-thánh.
Vương Tiến vâng lệnh chuẩn bị sẵn.
Tiết nói với năm nhà sư chữ Pháp:
– Bên kia bá» sông, giặc cho trấn ở đầu mưá»i hai phù kiá»u, má»—i phù kiá»u có hai dà n thần nỠđặt xiên hai hông; chúng lại còn bố trà đội binh sói, voi. Xin năm vị đại sư cầm má»™c, dùng Ä‘ao gạt tên, xá» dụng khinh công thượng thừa dẫn đầu năm đội quân vượt sông. Sau khi tá»›i Nam ngạn, các vị giết bá»n xạ thá»§ thần ná», cho quân đổ bá»™.
Pháp-Tiên cau mặt lại, tỠvẻ lo lắng:
– Tướng quân ban lệnh, dÄ© nhiên anh em bần tăng phải tuân. Nhưng tướng quân thá» nghÄ© xem, nếu như hai dà n thần ná» cùng tác xạ, bần tăng có thể dùng má»™c đỡ được tên cá»§a dà n bên trái; còn dà n bên phải, chỉ vá»›i thanh đơn Ä‘ao, thì sao có thể đạt được hà ng ngà n mÅ©i tên? Thôi! Biết váºy, nhưng anh em bần tăng xin tuân lệnh.
Trong khi đó, tại Nam ngạn, cuộc chiến diễn ra cực kỳ khốc liệt:
Từ chá»— đóng quân cá»§a đạo binh 10, 11 đến đạo 12, 13 và 14, 15, khoảng hÆ¡n hai dặm. Khi quân Việt tấn công và o đạo 10, 11 thì quân sÄ© hai khu kia đã tỉnh giấc. Binh, tướng vá»™i mặc giáp trụ, chỉnh đốn hà ng ngÅ© chuẩn bị ứng chiến. Bốn mÅ©i cá»§a bốn sư thuá»™c hiệu Ngá»±-long tiến đến sát trại cá»§a đạo 12, 13 thì tên từ trong trại bắn ra như mưa. Phạm Dáºt rúc hai tiếng tù và . Quân Việt lùi lại hÆ¡n ba trượng, ngoà i tầm tên. Ông phất cỠđỠlên, láºp tức hà ng triệu thần phong từ mưá»i chiếc xe Ä‘áºu phÃa sau bay lên, nhà o xuống trại Tống mà đốt. Các đội tiá»…n thá»§ Tống bị bất ngá», vất cung tên chống ong. Bốn sư Việt chỉ chá» có thế, các tướng xua hổ lao và o hà ng ngÅ© Tống, rồi Thiên-tá» binh tiến theo.
Nói thì cháºm, chứ Phạm Dáºt ra lệnh cho quân ngừng, ong bay lên, thú lao và o, Thiên-tá» binh xung phong, phối hợp nhịp nhà ng, thoáng má»™t cái quân Việt vá»›i đội hổ đã trà n ngáºp trại Tống. Äá»™i tiá»…n thá»§ Tống bị diệt. Quân Tống, quân Việt cùng má»™t thứ y phục lẫn và o nhau. Quân Tống không còn phân biệt được bạn hay thù nữa, trong khi quân Việt vốn thuá»™c mặt nhau, nên cứ thấy lạ mặt là chặt.
Tướng chỉ huy khu nà y là Bình Viá»…n, y là ngưá»i cá»±c kỳ tinh minh, mẫn cán. Biết quân mình không phân biệt được bạn hay thù, y hô lá»›n:
– Chư quân nghe đây, thấy ngưá»i trước mặt, cứ hô bằng tiếng Biện-kinh « Thiên-triá»u » ngưá»i nghe đáp lại « Sát Nam-man ». Kẻ nà o không hô, không đáp đúng thì là giặc.
Biện pháp nà y quả nhiên lợi hại. Quân Tống nhỠđó phân biệt được bạn hay thù, quân Việt bị chặn lại. Hai bên giao chiến ác liệt. Äám quân Tống thuá»™c đạo 12, 13 kinh hoảng bá» chạy vá» Bắc ngạn, đã được chỉnh đốn, lại vượt phù kiá»u sang Nam ngạn tiếp cứu đồng đội.
Trong khoảng hÆ¡n má»™t khắc, phần thắng nghiêng vá» phÃa hiệu Ngá»±-long. Trong bốn doanh trại Tống, thì hai doanh trại bị trà n ngáºp.
Äúng lúc đó bên bá» Bắc ngạn, Triệu Tiết hô lên má»™t tiếng, bốn đạo binh 16, 17, 18, 19 do chÃnh y cùng năm nhà sư chữ Pháp dẫn đầu trà n xuống phù kiá»u. Khinh công năm nhà sư đã đến trình độ siêu phà m, nên chỉ nhấp nhô mấy cái, năm ông đã tá»›i bá» Nam ngạn. Thần ná» trấn tại 12 đầu phù kiá»u láºp tức tác xạ. Năm nhà sư dùng má»™c đỡ, dùng Ä‘ao gạt. Nhưng má»—i đầu cầu có hai dà n thần nỠđặt chéo vá»›i phù kiá»u, ba nhà sư Tiên, Trị, Quốc gạt được hết tên, đáp chân lên Nam ngạn, vung Ä‘ao cản đội sói, voi rồi tấn công xạ thá»§ ná» thần. Còn hai nhà sư Cách, Váºt, má»—i ngưá»i bị đến ba bốn mÅ©i tên lá»t lưới Ä‘ao, xuyên thá»§ng áo, là m xước da. Hai thần tăng kinh hoà ng, nhưng cả hai vẫn nghiến răng, tung mình đáp xuống bá» sông chống vá»›i thú, đánh giết xạ thá»§ thần ná».
Äá»™i nữ thị vệ vây lấy hai nhà sư Pháp-Cách, Pháp-Váºt, thần ná» lại tác xạ, binh tướng Tống bị bắn ngã từng loạt, phải lùi vá» Bắc ngạn.
Hai nhà sư Pháp-Tiên, Pháp-Trị đã phá được bốn dà n thần ná», cả hai Ä‘ang định phá hai dà n khác, thì má»™t bóng nâu đáp trước mặt hai ông nhanh như chá»›p giáºt, rồi hai chỉ phóng ra kình lá»±c rÃt lên vo vo. Kinh hãi, hai ông tung mình nhảy lên cao, ở trên cao hai ông nhìn xuống: Ngưá»i đánh hai ông là thánh tăng Äạo-Hạnh. Hai ông Ä‘ang chá»›i vá»›i trên không, thì Äạo-Hạnh lại đánh lên hai chỉ. Quá kinh hãi, hai ông kêu lá»›n:
– Xin dung tình!
Rồi vung Ä‘ao đỡ. Choang, choang! Äao bị chỉ đánh gẫy là m ba bốn mảnh. Hai ông vừa đáp xuống, thì Äạo Hạnh lại tung ra hai chưởng. Hai ông dùng Kim-cương ban nhược chưởng đỡ. Bình, bình hai tiếng, khà huyết Pháp-Tiên, Pháp-Trị đảo lá»™n cá»±c kỳ khó chịu, trong khi Äạo-Hạnh cÅ©ng báºt lui lại ba bước.
Nhìn lại, thấy hai Ä‘oà n binh tướng Tống theo sau hai nhà sư Tiên, Trị định lên bá»; Äạo-Hạnh chÄ©a hai ngón tay Ä‘iểm xuống phù kiá»u, má»—i chỉ xuyên qua ngá»±c hà ng năm sáu ngưá»i. Thoáng má»™t cái, ngà i Ä‘iểm hÆ¡n hai chục chỉ, bao nhiêu binh tướng trên phù kiá»u bị đánh bay xuống sông, xác trôi láºp lá» trên mặt nước. Pháp-Tiên, Pháp-Trị kinh hoà ng, váºn công phát chiêu hướng Äạo-Hạnh. Thế là hai nhà sư Tiên, Trị đấu vá»›i ngà i Äạo-Hạnh.
Vá» phÃa Pháp-Quốc, ông vừa phá được má»™t dà n ná» thần, thì cảm thấy khó thở, lưng như bị hòn núi đè lên. Biết có cao thá»§ ná»™i công cá»±c kỳ cao thâm đánh và o phÃa sau, ông vá»™i lăn mình Ä‘i hai vòng, rồi tung mình dáºy. Trước mắt ông là má»™t nhà sư mặc quần áo nâu rách rưới như ăn mà y, nét mặt từ ái, ôn nhu giống hệt Pháºt A-di-đà đang nhìn ông mỉm cưá»i:
– A-di-đà Pháºt, bần tăng pháp danh Minh-Không, xin tham kiến thần tăng Thiếu-lâm.
Pháp-Quốc kinh hoảng la lên:
– Thì ra ngà i là thánh tăng Nam-thiên. Hèn gì công lực vô song. Tiểu tăng xin tham kiến thánh tăng.
Trong khi đối đáp vá»›i Pháp-Quốc, Minh-Không vẫn vung tay đánh xuống phù kiá»u, bao nhiêu binh tướng Tống theo sau Pháp-Quốc Ä‘á»u bị đẩy bay xuống sông, mà không ai bị thương, bị chết cả. Ngà i Minh-Không dùng má»™t tay đấu vá»›i Pháp-Quốc, má»™t tay phát chiêu trấn không cho binh Tống lên bá».
Thế là tráºn tuyến Như-nguyệt diá»…n ra ở ba khu.
– Khu phÃa trái, thì hiệu Ngá»±-long đánh vá»›i đạo 12, 13.
– Khu phÃa phải thì hiệu Quảng-thánh đánh vá»›i đạo 14, 15.
– Ở chÃnh giữa thì đạo 16, 17, 18, 19 Ä‘ang cố gắng vượt qua dà n thần nỠđể đổ sang Nam ngạn.
Công chúa Thiên-Ninh đứng trên bà nh voi cầm cỠchỉ huy, xung quanh có hơn ba nghìn nữ thị vệ bảo vệ. Triệu Tiết cùng đội võ sĩ đã sang được bỠNam ngạn. Thấy công chúa Thiên-Ninh, y xua quân trà n tới bao vây, đội nữ thị vệ dà n ra chống lại.
Trong khi đó, hai thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh cùng đội thần ná» giữ vững không cho hai đạo 16, 17 cá»§a Tống đổ bá»™ qua năm phù kiá»u, nhưng chúng đổ qua năm phù kiá»u khác, đánh và o sau lưng hiệu Ngá»±-long.
Äến đây, đạo quân 18, 19 cá»§a Tống đã vượt qua được bốn phù kiá»u, à o à o đổ sang Nam ngạn. Không đầy hai khắc, đội voi, đội sói đã bị giết hết. Biết thế nguy, công chúa Thiên-Ninh rúc lên má»™t hồi tù và . Hiệu Ngá»±-long, chia là m hai, má»™t ná»a tiếp tục chiến đấu vá»›i đạo 12, 13; má»™t ná»a quay lại đánh vá»›i đạo 16, 17.
Tráºn tuyến Việt bắt đầu dao động, vì má»™t ngưá»i phải chống vá»›i bốn. Äá»™i nữ thị vệ lâm và o tình trạng tuyệt vá»ng. Triệu Tiết biết rằng muốn thắng tráºn nà y, thì phải hạ cho được công chúa Thiên-Ninh. Y cùng hai nhà sư Pháp-Cách, Pháp-Váºt dẫn đầu đội cao thá»§ bao vây lấy đội nữ thị vệ.
Thánh tăng Äạo-Hạnh thấy công chúa lâm nguy, ngà i biết rằng cái thế hôm nay không thể dùng đức từ bi cá»§a nhà Pháºt nữa; trong khoảnh khắc ngà i nghÄ© thầm:
– Kẻ kia muốn giết ta, muốn cướp nước ta, ta mà nhân nhượng thì mạng sống có mất cÅ©ng không sao. Nhưng con đỠÄại-Việt vô tá»™i, không thể để cho ngưá»i Tống muốn chém, thì chém; muốn giết thì giết được.
NghÄ© váºy ngà i váºn đủ mưá»i thà nh công lá»±c, đánh liá»n chÃn chỉ xuống phù kiá»u. Chỉ cá»§a ngà i rÃt lên vo vo, má»—i chiêu kình lá»±c vá»t qua phù kiá»u tá»›i bá» bên kia; bao nhiêu quân Tống Ä‘ang vượt qua Ä‘á»u bị chỉ xuyên thá»§ng ngưá»i, ngã lá»™n xuống sông chết hết. Quân Tống kinh hoà ng, dừng lại bên kia đầu cầu la hét. Ngà i lại đánh liá»n ba chỉ, đẩy lùi hai nhà sư Pháp-Tiên, Pháp-Trị, rồi vá»t lên cao như tia chá»›p, hai tay đánh xuống đầu hai nhà sư Pháp-Cách, Pháp-Váºt và Triệu Tiết. Ba ngưá»i Ä‘ang tấn công đội nữ thị vệ, thình lình ba chỉ đánh tá»›i như chá»›p giáºt, cả ba ngưá»i kinh hoà ng vá»t lên cao tránh đòn. Äạo-Hạnh đánh lên hai chỉ trúng hai nhà sư Cách, Váºt. Hai thần tăng bị bay ra xa đến hÆ¡n hai trượng rồi rÆ¡i xuống đất nằm đứ đừ như trái mÃt rụng, không biết sống chết ra sao. Còn ngà i Äạo-Hạnh, thì đứng trấn trước đội nữ thị vệ. Cứ má»—i chỉ đánh ra là hai, ba võ sÄ© Tống bị xuyên thá»§ng ngá»±a, bay tung vá» sau.
Trước đây Triệu Tiết nghe võ lâm Trung-nguyên gá»i hai ngà i Minh-Không, Äạo-Hạnh là thánh tăng, thì y cho rằng ngưá»i ta quá đỠcao hai ngà i. Y tỠý không tin, tá»± cho rằng hai ngà i không thể thắng được mình vá»›i Quách Quỳ. Bây giá» y chứng kiến táºn mắt bản lÄ©nh cá»§a ngà i, thì kinh hồn táng đởm.Y tung ngưá»i ra xa cùng đội võ sÄ© reo hò, nhưng không dám xông và o.
Trong khi Äạo-Hạnh Ä‘iểm ngã hai nhà sư Pháp-Cách, Pháp-Váºt thì hai nhà sư Pháp-Tiên, Pháp-Trị quay lại đánh phá hai dà n thần ná», rồi cùng vá»›i Pháp-Quốc bao vây Minh-Không. Minh-Không mỉm cưá»i, má»™t mình chống vá»›i ba thần tăng Thiếu-lâm.
Hai thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh là sư huynh, sư đệ đồng môn. Suốt mưá»i năm qua, hai ngà i cùng nhau vân du khắp Hoa, Việt thuyết pháp, trị bệnh cứu ngưá»i. Nhưng hai ngà i lại có hai cái nhìn rất khác biệt nhau vỠđạo lý tá»™c Việt. Ngà i Minh-Không thì từ bi, bác ái, tuyệt đối không sát sinh, cÅ©ng chẳng muốn giết giặc. Còn ngà i Äạo-Hạnh thì trái lại. Ngà i cho rằng cái đức từ bi cá»§a nhà Pháºt phải hiểu rằng « tru diệt kẻ ác, cứu ngưá»i vô tá»™i. Äối vá»›i Äại-Việt, không thể để cho ngưưá»i Tống chiếm lấy đất, cướp cá»§a, giết ngưá»i ». Cho nên ngà i thẳng tay giết giặc.
Bây giá» ngà i Minh-Không phải đấu vá»›i ba nhà sư Thiếu-lâm, chÃnh mắt thấy ba nhà sư dùng võ công giết nữ thị vệ Việt cá»±c tà n bạo, thì không nhân nhượng được nữa; bao nhêu tam quy, ngÅ© giá»›i hay thất bát giá»›i gì nữa, ngà i quên sạch. Trong khoảnh khắc, trở vá» vá»›i con ngưới trần tục, ngà i đánh liá»n ba chiêu chưởng mạnh như bà i sÆ¡n đảo hải. Ba nhà sư Pháp-Quốc, Tiên, Trị thấy chưởng phong cá»§a ngà i như có như không thì coi thưá»ng. Thoáng má»™t cái, chưởng phong cá»§a ngà i đã bao trùm khắp ngưá»i ba sư, thì ba nhà sư má»›i thấy trong cái sắc, sắc, không, không đó, tÃnh mệnh đã lâm nguy. Cả ba tung ngưới lên cao tránh thế chưởng quái ác. Minh-Không mỉm cưá»i, tay bóp ba viên thuốc tung lên theo. Ba nhà sư Thiếu-lâm hÃt phải, chân tay mất hết kình lá»±c, thân xác Ä‘ang rÆ¡i xuống; thì từ xa, ngà i Äạo-Hạnh phóng đến ba chỉ, ba ngưá»i bay đến cạnh hai nhà sư Pháp-Cách, Pháp-Váºt, nằm dà i ra, giống như năm ngưá»i nằm ngá»§, hà ng lối ngay thẳng.
Trá»i đã sáng. Mặt trá»i tá»a ánh sáng chứa chan trên sông Như-nguyệt.
Nhá» hai ngà i Minh-Không, Äạo-Hạnh đứng trấn hà ng đầu đội nữ thị vệ, đám võ sÄ© Tống kinh hoà ng lùi ra xa la hét. Nhưng sau tráºn xung sát, đội nữ thị vệ hÆ¡n ba nghìn ngưá»i, chỉ còn và i trăm.
Triệu Tiết hô quân bao vây bốn phÃa rồi dùng loạn tên bắn và o. Hai thánh tăng dùng Ä‘oản Ä‘ao quay tròn như hai trái ầu bạc trấn hai mặt bảo vệ công chúa Thiên-Ninh, không má»™t mÅ©i tên nà o lá»t được và o.
Triệu Tiết hô quân bao vây bốn mặt, rồi dùng đội tiá»…n thá»§ bắn tiếp. Thảm thương thay, đội nữ thị vệ chỉ còn và i trăm ngưá»i, mà phải chống vá»›i đội quân hÆ¡n vạn ngưá»i cá»§a Tống. HÆ¡n hai khắc giao chiến, đội nữ thị vệ chỉ còn hÆ¡n trăm ngưá»i, mà vẫn chiến đấu trong tuyệt vá»ng. Dù là tướng trá»n Ä‘á»i sống trong cảnh chém giết, nhưng Triệu Tiết cảm thấy bất nhẫn, y quát lên má»™t tiếng, hô đám võ sÄ© lui lại, rồi tung ngưá»i qua vòng vây vung chưởng tấn công công chúa Thiên-Ninh. Công chúa phát chiêu Ãc-ngưu nan độ trả đòn. Binh má»™t tiếng, Triệu Tiết cảm thấy rung động toà n thân, trong khi công chúa nảy Ä‘om đóm ắt, tai phát ra những tiếng vo vo. Äá»™i nữ thị vệ thấy chúa tướng lâm nguy, vây lấy Triệu Tiết. Tiết tung mình ra khá»i vòng vây, đứng lên lưng ngá»±a chỉ huy tiá»…n thá»§ bắn và o công chúa.
ÄÆ°á»£c hai thánh tăng trấn hai bên bảo vệ, công chúa Thiên-Ninh đứng trên bà nh voi quan sát ba mặt tráºn:
– Mặt tráºn cá»§a hiệu Quảng-thánh: Việt, Tống dằng co khó biết bên nà o thắng, bên nà o bại. Vì hai đạo 14, 15 cá»§a Tống đông gấp hai, còn quân Việt thì thiện chiến, can đảm.
– Mặt tráºn hiệu Ngá»±-long, hai sư cá»§a Lý Nhất, Mai-Nhất cùng Hùng Nhân, NghÄ©a đánh vá»›i hai đạo 12, 13 thắng rõ rệt, quân Tống vừa chiến đấu, vừa lùi tá»›i phù kiá»u; hai sư cá»§a Hùng Lá»…, Kim-Loan đánh vá»›i đạo binh 16, 17 Ä‘ang gặp nguy. Kim-Loan bị trúng má»™t mÅ©i tên và o vai trước, quáºn chúa nghiến răng nhổ tên, xé vạt áo băng lại, rồi tiếp tục xung sát. HÆ¡n khắc sau, quáºn chúa lại bị trúng má»™t mÅ©i lao nhá» và o bụng, tuy Ä‘au thấm tâm can, nhưng bà vẫn nghiến răng nhổ lao; ruá»™t theo lao lòi ra ngoà i. Bà lấy khăn choà ng cổ buá»™c bụng lại.
Phạm Dáºt Ä‘ang đứng trên bà nh voi chỉ huy, thấy bà bị thương, hầu vá»™i tung ngưá»i xuống đỡ dáºy:
– Em! Em có đau lắm không?
Phu nhân nghiến răng:
– Không sao! Em còn chiến đấu được.
Nói dứt lá»i quáºn chúa đứng dáºy, tay cầm kiếm đứng chỉ huy. Trong khi quáºn chúa bị thương, quân Việt không có tướng trấn ở trước, mặt tráºn bị hở má»™t khoảng, quân Tống đánh thẳng và o. Phạm Dáºt kinh hoà ng, vá»™i cùng Kim-Loan xung lên trước, nối lại được tráºn tuyến. Bấy giá» hầu má»›i tung mình lên bà nh voi để tiếp tục chỉ huy. Trong khi hầu lÆ¡ lá»ng trên không thì đội cung thá»§ Tống cùng buông tên. Hầu dùng kiếm gạt tên, nhưng năm mÅ©i lá»t lưới kiếm trúng ngưá»i hầu. Hầu rÆ¡i xuống nằm ngang trên bà nh voi.
– Mặt tráºn trung ương, thánh tăng Äạo-Hạnh, Minh-Không bị mấy trăm võ sÄ© Tống bao vây, nên không còn bảo vệ được công chúa nữa.
Bá»—ng cảm thấy Ä‘au nhói ở hông trái, công chúa đưa tay sá» và o má»›i biết mình bị trúng má»™t mÅ©i tên nhá», tên xuyên ngáºp gần tá»›i chuôi. Tuy Ä‘au đớn cùng cá»±c, công chúa vẫn nghiến răng cầm gươm đứng chỉ huy.
Chợt thấy tiếng vÅ© khà chạm nhau cá»§a đội nữ võ sÄ© im lặng, công chúa nhìn xuống: Số võ sÄ© còn không quá trăm ngưá»i, đội ngÅ© tả tÆ¡i; Triệu Tiết Ä‘ang dẫn đội cung thá»§ tá»›i. Tiết hô quân ngừng chiến, rồi nói vá»›i công chúa:
– Công chúa! Äã đến tình trạng nà y mà công chúa còn chiến đấu chi vô Ãch? Công chúa hãy cùng đám nữ binh nà y lui vá» Thăng-long Ä‘i thôi. Tôi không muốn thấy ngưá»i đẹp như công chúa mà phải chết dưới kiếm mình.
Công chúa cưá»i khổ sở:
– Äa tạ Triệu tướng quân. Tôi là con cháu cá»§a vua Trưng, cá»§a công chúa Thánh-Thiên, Gia-Hưng thì khi quân bại, đà nh chết theo quân.
Công chúa há»i đám nữ võ sÄ©:
– Triệu tướng quân có nhã ý tha mạng cho các em, váºy các em bá» chạy vá» Thăng-long Ä‘i thôi.
– Không! Không! Không!
Gần trăm nữ võ sĩ cùng lên tiếng khẳng định. Công chúa nói với Triệu Tiết:
– Äấy! Tướng quân thấy đấy. Chúng tôi thà chết chứ không chạy.
Triệu Tiết hô cung thủ:
– Bắn, nhưng không được bắn và o công chúa.
Äá»™i cung thá»§ buông tên, đám nữ võ dÄ© dùng vÅ© khà gạt tên, rồi lao mình đánh toả ra bốn phÃa, bất chấp tên bắn. Triệu Tiết tuyệt không ngỠđám con gái xinh đẹp lại liá»u chết chết như váºy, nên không đỠphòng. Äá»™i nữ võ sÄ© lăn xả và o chém giết đội cung thá»§ Tống, thoáng má»™t cái, hÆ¡n hai trăm cung thá»§ bị giết hết. Y kinh hoà ng hô quân xung và o. Äá»™i nữ thị vệ đã bá» ra ngoà i sống chết, đánh thục mạng; trong khoảng hÆ¡n má»™t khắc gần nghìn quân Tống bị giết, mà đám nữ thị vệ chỉ còn lại không quá mưá»i ngưá»i, đầu tóc tả tÆ¡i, thương tÃch khắp ngưá»i. Há» chống vÅ© khà đứng thở hổn hển.
Triệu Tiết vừa kinh hoà ng, vừa kÃnh phục, y hô:
– Nhảy và o ôm lấy, bắt sống.
Quân Tống buông vÅ© khÃ, tung mình ôm lấy chÃn nữ thị vệ, rồi trói lại. Triệu Tiết truyá»n lệnh:
– Äem qua sông băng bó cho há».
Nhưng y ngạc nhiên vô cùng, vì cả chÃn ngưá»i Ä‘á»u ứa máu ra miệng, mắt trợn trừng. Má»™t Äô-thống Tống lắc đầu:
– Trình phó nguyên soái, hỠcắn lưỡi chết hết rồi.
Triệu Tiết quay lại: Võ sÄ© Tống Ä‘ang bao vây voi cá»§a công chúa Thiên-Ninh. Sợ công chúa tá»± tá», y tung ngưá»i lên, dùng chiêu cầm nã bắt công chúa. Công chúa vá»t ngưá»i khá»i bà nh voi, vừa rÆ¡i xuống đất, thì quân Tống đã bao vây quanh. Triệu Tiết lạng mình tá»›i phóng tay Ä‘iểm và o huyệt Kiên-ngung công chúa. Công chúa lảo đảo ngã xuống. Tiết mừng quá, nhảy và o bắt sống.
Khi tay y sắp chạm và o ngưá»i công chúa, thì ai đó đánh y má»™t chỉ, kình lá»±c mạnh như bà i sÆ¡n đảo hải ụp lên lưng y, khiến y phải tung ngưá»i vá» trước đánh đòn. Nhưng ngưá»i ấy lại đánh tiếp má»™t chỉ nữa, chỉ trúng giữa ngá»±c y chạm và o miếng há»™ tâm kÃnh đến choang má»™t tiếng; dư lá»±c đẩy y báºt tung ra xa. Ngưá»i ấy dùng chiêu cầm long công móc má»™t cái, công chúa Thiên-Ninh báºt tung lên cao. Ngưá»i ấy cặp bà và o nách.
Trong khi Triệu Tiết bị tung lên cao, y kinh hãi tá»± há»i rất nhanh:
– Kể vá» bản lãnh, ta ngang vá»›i Quách Quỳ, Tháºp-đại thần tăng Thiếu-lâm. Nếu có thua, chỉ thua Kinh-Nam vương mà thôi. Không biết ai mà có bản lÄ©nh nà y?
Khi rÆ¡i xuống, y nhìn lại: Kẻ đánh y là má»™t thiếu nữ sắc nước hương trá»i tuổi khoảng mưá»i bẩy mưá»i tám; chÃnh thị công chúa Bảo-Hòa, mà y đã gặp mấy chục năm trước. PhÃa sau công chúa là bốn nữ đệ tá» Mai, Lan, Cúc, Trúc cùng đội võ sÄ© Tản-viên hÆ¡n ba trăm ngưá»i đã đến từ lúc nà o.
Rùng mình, Tiết cung tay:
– Cô nương, phải chăng cô nương là công chúa Bảo-Hòa?
– Äúng thế, trà nhá»› Triệu tướng quân tốt thá»±c.
– Tiểu tướng nghe cô nương tu thà nh tiên, trưá»ng sinh bất lão, trẻ mãi không già , thưá»ng bay lên trá»i. Äã là tiên sao cô nương còn đến chá»— chiến trưá»ng nà y là m gì?
Tiên nương Bảo-Hòa cưá»i:
– Chá»§ đạo cá»§a tá»™c Việt định rằng: Dù tăng, dù tục; dù nam, dù nữ; dù già , dù trẻ; dù tiên, dù Pháºt... Khi đất nước hữu sá»±, cÅ©ng phải dùng hết sức mình để bảo vệ. ChÃnh vì váºy, mà ta má»›i xuống đây.
Không thấy năm thần tăng chữ Pháp vá»›i bá»n Miêu Lý. Tiết há»i:
– Nghe nói ba đệ tá» cá»§a công chúa đấu vá»›i ba đại thần tăng Thiếu-lâm để quyết định vá» tÃnh mạng bá»n Trương Thế-Cá»±, Miêu-Lý. Không biết bây giá» bá»n hỠđâu?
– HỠđang ở Thăng-long.
Tiên nương đáp: Trong ba tráºn đấu, Ä‘á»u hòa cả ba. Ta định để ngÅ© đại thần tăng trở đỠđây, còn Ä‘em bá»n Miêu Lý Ä‘i. Nhưng Kinh-Nam vương kịp xuất hiện, Ä‘em há» vá» Thăng-long, để sau nà y chÃnh vương đưa há» vá» Tống, để há» không bị bá»n há»§ nho hạch tá»™i khiến Tống triá»u giết cả nhà há».
Trong khi Triệu Tiết đối đáp vá»›i tiên nương, thì cả bốn đạo binh 16, 17, 18, 19 đã sang sông. Äạo 16, 17 cùng đạo 12, 13 vây tròn hiệu Ngá»±-long và o giữa. Äạo 18 Ä‘ang đánh và o lưng hiệu Quảng-thánh. Äạo 19 dà n ra chỉ chá» lệnh là xung và o đánh đội đệ tá» Tản-viên. Năm thần tăng Thiếu-lâm nằm dà i trên đất, không biết sống chết ra sao?
Triệu Tiết biết võ công tiên nương cá»±c kỳ cao thâm, hÆ¡n nữa tiên nương ra tay cá»±c nhanh, nên y phải ra tay trước. Thình lình y tung mình lùi vá» sau liá»n bẩy bước, rồi hô quân vây lấy tiên nương vá»›i đội võ sÄ© Tản-viên. Tiên nương tung công chúa Thiên-Ninh cho má»™t nữ đệ tá», rồi cùng Mai, Lan, Cúc, Trúc đồng quát lên má»™t tiếng, tung ra năm chưởng liá»n. Hà ng ngÅ© quân Tống bị đứt ra là m hai. Äá»™i võ sÄ© Tản-viên thừa thế Ä‘anh thẳng vá» trước, cắt tráºn tuyến đạo binh 19 là m ba là m bốn.
Tiên nương nhấp nhô mấy cái, đã vượt qua hà ng quân tá»›i trước Triệu Tiết. Kinh hoà ng, y tung và o ngưá»i tiên nương má»™t chưởng vá»›i tất cả bình sinh công lá»±c. Tiên nương không đỡ chưởng cá»§a y, mà phát chiêu Nhân ngưu câu vong trong Mục-ngưu thiá»n chưởng đánh thẳng và o ngưá»i y. Y đỡ được má»™t chiêu, trong khi ngưá»i lảo đảo lui lại. Tiên nương lại phát chiêu Kiến tÃch dã ngưu. Triệu Tiết nghiến răng đỡ, mắt y nảy Ä‘om đóm, tai phát ra tiếng vo vo, báºt lui vá» sau bốn bước liá»n. Tiên nương lại phát chiêu SÆ¡n trung tầm ngưu. Bùng má»™t tiếng, Triệu Tiết báºt lui liá»n ba bước, y oẹ má»™t tiếng, miệng má»a ra má»™t ngụm máu. Y xua tay tỠý chịu thua, rồi há»i:
– Công chúa, rõ rà ng vừa rồi công chúa phát ba chiêu trong Mục-ngưu thiá»n chưởng. Tiểu tướng nghe Mục ngưu thiá»n chưởng do Bố-đại hòa thượng chế ra, dạy cho phò mã Thân Thiệu-Thái, má»—i chiêu gồm ba chiêu trong Phục ngưu thần chưởng. Äây là võ công chÃnh tông dùng thiá»n công phát lá»±c, thế sao vừa rồi tiểu tướng thấy dưá»ng như không phải, vì nó quá bá đạo.
Tiên nương cưá»i:
– Kiến thức Triệu tướng quân khá rá»™ng đấy. Phà m muốn xá» dụng Mục ngưu thiá»n chưởng, thì phải bá» ra ngoà i ngÅ© uẩn, lục trần. Nhưng, ta không tu thiá»n nên không bỠđược những thứ đó, nên chưởng má»›i có sát thá»§ như váºy. (Äá»™c giả muốn hiểu rõ vá» Mục ngưu chưởng xin Ä‘á»c Thuáºn-Thiên di sá», quyển 3 cá»§a Yên-tá» cư sÄ©).
Lợi dụng tiên nương Ä‘ang nói, Triệu Tiết tung mình và o giữa tráºn quân Tống.
Äến đó, mặt tráºn phÃa trái, hiệu Ngá»±-long Ä‘ang chiến đấu tuyệt vá»ng. PhÃa phải, hiệu Quảng-thánh bị vây tròn, Ä‘ang cố gắng chống trả. Tại chÃnh giữa, thì thánh tăng Äạo-Hạnh, Minh-Không, cùng bá»n Mai, Lan, Cúc, Trúc vá»›i mấy trăm đệ tá» Tản-viên Ä‘ang đánh đạo binh 19 đứt là m ba, là m bốn khúc.
Sau hÆ¡n khắc nặng ná» trôi qua, quân Tống cà ng thêm thắng lợi, hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh vẫn chiến đấu tuyệt vá»ng. Tiên nương Bảo-Hòa phất cá» lệnh cho hai hiệu tạm rút lui vá» phÃa Cổ-pháp. Nhưng dù đã ra lệnh đến ba lần, chư quân tướng cÅ©ng nhất định không chịu rút lui.
Giữa lúc tuyệt vá»ng đó, thì, thình lình bên phÃa Bắc trại Tống có hà ng nghìn tiếng trâu rống, rồi những chiếc xe trâu kéo, trên chứa đầy mã não hoà ng thạch phát nổ. Trại Tống như chìm trong má»™t biển lá»a.
Má»™t Ä‘oà n hÆ¡n hai mươi chiếc thuyá»n con, từ nhánh sông Như-nguyệt ở Nam ngạn bÆ¡i ra nhanh như tên bắn. Trên má»—i thuyá»n chở khoảng ba chục thần nhân. Những thần nhân nà y bụng đóng khố, mình vẽ rằn rết như rồng, mặt Ä‘en như nhá» chảo, lưng Ä‘eo bảo Ä‘ao. Khi thuyá»n ra tá»›i sông Cầu thì đám ngưá»i nà y nhảy ùm xuống nước lặn mất. Binh tướng Tống ngÆ¡ ngác không hiểu những gì Ä‘ang xấy ra, thì ầm, ầm, ầm, những thần nhân từ dưới nước vá»t lên như cá chép, đáp xuống phù kiá»u, tay vung Ä‘ao chém quân Tống. Thoáng má»™t cái, quân Tống trên phù kiá»u bị giết sạch. Äám thần nhân vung Ä‘ao cắt dây buá»™c, thế là phù kiá»u bị cắt đứt hết, trôi lá»nh bá»nh vá» hướng Nam.
Thấy bị tuyệt đưá»ng vá», lại nữa háºu cứ Ä‘ang phát nổ, bốc cháy. Quân Tống kinh hoà ng, ngừng hẳn lại, không giao chiến nữa. Há» cùng nhìn vá» háºu cứ, lòng đầy lo lắng. Vá» phÃa quân tướng Việt thì biết rằng Nùng TrÃ-Cao vá»›i Quảng-Äông ngÅ© cái đã ra tay. Chư quân hân hoan không bút nà o tả siết.
Giữa lúc đó, từ hạ lưu sông Cầu, hai Ä‘oà n chiến thuyá»n kéo cá» Việt Ä‘ang chèo tá»›i như bay. Má»™t Ä‘oà n kéo kỳ hiệu hạm đội Thần-phù, má»™t Ä‘oà n mang kỳ hiệu hạm đội Bạch-đằng. Trên chiến thuyá»n, binh sÄ© gươm Ä‘ao sáng choang, chiêng trống rung động trá»i đất. Hạm đội Thần-phù đổ hiệu Hùng-lược ngay cạnh hiệu Ngá»±-long. Hạm đội Bạch-đằng đổ hiệu Vạn-tiệp ngay cạnh hiệu Quảng-thánh.
Vừa lên tá»›i bá», hai hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp lăn xả và o tấn công địch. Quân Tống Ä‘ang bị kinh hoà ng vì phù kiá»u bị cắt, háºu cứ Ä‘ang chìm trong biển lá»a, bây giá» quân Việt có thêm viện binh đánh như sét nổ. Cuá»™c giao chiến không đầy hai khắc, quân Tống bị đánh báºt vá» bá» sông, rồi binh, tướng cùng nhảy đại xuống sông bÆ¡i vá» Bắc ngạn.
Tại mặt tráºn phÃa trái, từ lúc Phạm Dáºt, Kim Loan bị thương, thì Lý Nhất, Mai Nhất thay thế chỉ huy hiệu Ngá»±-long chống trả vá»›i hai đạo quân 12, 13, rồi sau thêm đạo 16, 17. Hiệu Ngá»±-long tuy thiện chiến, can đảm, nhưng má»™t ngưá»i không thể chống trả vá»›i bốn ngưá»i. HÆ¡n nữa chúa tướng Phạm Dáºt, Kim-Loan bị thương; Lý Nhất, Mai-Nhất phải bá» chiến đấu, thay thế chỉ huy, nên sức mạnh bị giảm rất nhiá»u. May nhá» có Hùng Nhân, NghÄ©a, Lá»… võ công cá»±c cao dẫn đầu đội đội hổ binh xung kÃch, nên cầm cá»± được từ sáng đến giá».
Từ lúc thấy hiệu Hùng-lược do Lý Thất, Mai-Thất đổ lên tiếp viện, binh tướng hiệu Ngự-long như hổ thêm cánh, lao và o tấn công địch.
Tướng Tống chỉ huy đạo 12, 13 là Bình-Viá»…n, thấy nguy, y cầm kiếm cùng đội cáºn vệ đứng trên bá» chiến lÅ©y, há»… binh tướng nà o định nhảy xuống sông là chém liá»n, láºp tức phòng tuyến Tống lại vững trở lại.
Lý Thất nói với Lý Nhất, Mai-Nhất:
– Sư huynh! Sư tá»·! Xin sư huynh sư tá»· yểm trợ để đệ giết tên Bình-Viá»…n nà y hầu giải quyết chiến trưá»ng cho mau.
Lý Nhất, Mai-Nhất cùng vợ chồng Lý Thất vung Ä‘ao chém xả vá» trước mưá»i chiêu liá»n, hà ng ngÅ© quân Tống dãn ra. Lý Thất, Mai-Thất nhấp nhô mấy cái đã tá»›i trước Bình Viá»…n. Viá»…n thấy đôi thiếu niên nam nữ còn trẻ lao tá»›i thì coi thưá»ng, y quay kiếm hai vòng rồi đưa má»™t chiêu và o cổ Lý Thất. Thất không tránh, mà còn lao đầu tá»›i như không nhìn thấy đối thá»§, trong khi Mai-Thất dùng đà n chỉ thần công bắn và o ngưá»i y hai viên thuốc. Vì nà ng dùng âm kình, nên hai viên thuốc bay đến không có tiếng động. Khi kiếm Bình Viá»…n tá»›i ngá»±c Lý Thất, thì cÅ©ng vừa đúng lúc hai viên thuốc trúng huyệt Khúc-trì cá»§a y. Cánh tay y mất kình lá»±c, kiếm rÆ¡i xuống, tiếp theo đầu y bay khá»i cổ.
Chúa tướng bị giết, tráºn quân Tống bị vỡ liá»n. Không đầy má»™t khắc, toà n bá»™ bốn đạo 12, 13, 16, 17 lá»›p bị giết, lá»›p nhảy xuống sông bị chìm, lá»›p đầu hà ng.
Äến đây, tại mặt tráºn trung ương, thá»§y quân thuá»™c hạm đội Thần-phù cùng đội võ sÄ© Tản-viên đã thanh toán xong đạo binh 19.
Mặt tráºn phÃa phải, các hiệu Quảng-thánh, Vạn-tiệp, thá»§y quân hạm đội Bạch-Äằng Ä‘ang vây đánh ba đạo binh 14, 15, 18. Lý Cá»u, Mai-Cá»u chỉ huy hiệu Vạn-tiệp chặn ngay bá» sông, khiến quân Tống không còn đưá»ng rút vá» Bắc. Mặt tráºn nà y do tướng Diêu Tá»± chỉ huy. Vá» tà i dùng binh, y chỉ có bản lÄ©nh trung bình, nhưng võ công y cá»±c cao. Diêu Tá»± thân cầm thương Ä‘i đầu mở đưá»ng máu.
Thấy vợ chồng Lý Cá»u còn trẻ, Tá»± khinh thưá»ng, dùng thương đâm và o Mai-Cá»u. Mai-Cá»u dùng kiếm gạt. Choang má»™t tiếng, kiếm cá»§a bà vuá»™t khá»i tay bay lên trá»i, trong khi ngưá»i bà như tê liệt. Âu Hoà ng vá»™i bỠđội ngÅ©, xả kiếm chém và o lưng Diêu Tá»± cứu sư muá»™i. Tá»± quay tÃt thương xông vá» trước. Thương chạm phải kiếm cá»§a Âu Hoà ng, choang má»™t tiếng thương cá»§a Tá»± súyt bay khá»i tay. Y bá» thương phát chưởng đánh và o ngưá»i Âu Thanh, Âu Huyá»n để mở đưá»ng máu. Bùng, bùng, Âu Thanh, Âu Huyá»n báºt lui vá» sau, trong khi Diêu Tá»± cÅ©ng cảm thấy rung động toà n thân. Nhá» tam Âu bị báºt lui, vòng vây mở ra, y cùng quân tướng tung mình nhảy xuống sông.
Khi Diêu Tá»± Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, thì má»™t ngưá»i từ chiến thuyá»n vá»t lên cao như con đại bà ng chụp y. Kinh hoà ng y phát chưởng đánh và o ngưá»i nà y. Bình má»™t tiếng, bị bay tung ra giữa sông, Diêu Tá»± lá»™n má»™t vòng rồi đáp xuống. Khi chạm chân, y má»›i biết mình rÆ¡i giữa má»™t chiến hạm. Bấy giá» y má»›i nhìn lại, thì ra ngưá»i đối chiêu vá»›i y là má»™t võ tướng trong y phục đô đốc. Y nháºn ra đó là đô đốc Trần An, chỉ huy hạm đội Bạch Äằng.
Không nói, không rằng, y phát má»™t chiêu vá»›i tất cả bình sinh công lá»±c đánh và o ngưá»i Trần An để thoát thân. Äô đốc Trần An phát chiêu Äông-hải lưu phong cá»§a phái Äông-a trả đòn. Hai chưởng chạm nhau đến bùng má»™t tiếng. Cả hai Ä‘á»u báºt lui ba bước. Qua má»™t chiêu, Diêu Tá»± biết võ công đối thá»§ có đôi chút trá»™i hÆ¡n mình. Y cưá»i nhạt má»™t tiếng, rồi tung mình xuống sông. Nhưng khi y Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, thì cảm thấy kình lá»±c bị mất hết, rồi như hai, ba con dao đâm và o ngá»±c. Y lại rÆ¡i xuống chiến thuyá»n, tay ôm bụng báºt lên tiếng « ái ».
Biết mình bị trúng độc chưởng, Tá»± vừa run lẩy bẩy vừa há»i Trần An:
– Äô đốc! Ta nghe đô đốc là con trai cá»§a tư mã Kinh-châu Trần Trung-Äạo, thá»i vua Nhân-tông bản triá»u được thăng tá»›i Phiêu-kị đại tướng quân tổng lÄ©nh Ngá»±-lâm quân. Võ công cá»§a ngưá»i thuá»™c danh môn chÃnh phái, mà sao nay đô đốc lại dùng Chu-sa Huyá»n-âm chưởng hại ta? Ta không phục!
Trần An lắc đầu:
– Ta nà o biết xá» dụng võ công tà môn nà y? Vừa rồi ngưá»i đối chiêu vá»›i ba sư muá»™i cá»§a ta là Âu Hoà ng, Thanh, Huyá»n; cả ba trước đây là kỳ chá»§ trong Hồng-thiết giáo Chiêm. Bởi công lá»±c ngưá»i quá cao, ba sư muá»™i cá»§a ta phải dùng hết bình sinh công lá»±c phát chiêu để bảo vệ mạng sống, vì thế há» không kiá»m chế được độc tố, má»›i khiến ngưá»i bị thương.
Trần An truyá»n quân trói Diêu Tá»± lại.
Thấp thoáng bóng nâu, má»™t ngưá»i râu tóc bạc phÆ¡, nhưng mặt lại còn rất trẻ xuất hiện. Ngưá»i đó phóng tay Ä‘iểm mấy chỉ và o ngưá»i Diêu Tá»±. Bao nhiêu cái Ä‘au biến mất. Tá»± nhìn lại, y báºt lên tiếng kêu:
– Phải chăng ngưá»i là Phiêu kị đại tướng quân Trần Trung-Äạo? Xin đại tướng quân nghÄ© tình cố cá»±u mà cứu tiểu tướng má»™t phen.
Trung-Äạo móc trong túi ra má»™t cái há»™p, lấy ba viên thuốc bá» và o miệng Diêu Tá»±:
– Hỡi Æ¡i! Diêu tướng quân là má»™t hà o kiệt, kỳ tà i thiên hạ; chỉ vì tham vá»ng ngu xuẩn, mà Hy-Ninh, Vương An-Thạch đẩy tướng quân và o tuyệt lá»™ như thế nà y. Ta tặng tướng quân ba viên thuốc giúp ngưá»i thoát khá»i Ä‘au đớn trong 49 ngà y. Trong 49 ngà y đó, tuyệt đối không được xá» dụng võ công, cÅ©ng không nên dùng sức. Nhá»› nhé! Sau đó ngưá»i có thể tìm Kinh-Nam vương, xin vương cứu mạng cho. Thôi, ngưá»i hãy sang sống Ä‘i.
Trung-Äạo túm áo Diêu Tá»± tung má»™t cái, ngưá»i y tà tà đáp xuống Bắc ngạn sông Cầu.
Ghi chú,
QTNC và TTCTGCK Ä‘á»u chép rằng: Sau khi bị bắt được tha vá», Diêu Tá»± không muốn xuất tráºn nữa. Quách Quỳ cÅ©ng không muốn dùng y vì nghi ngá».
Trá»i đã vá» chiá»u.
Sau tráºn chiến kinh tâm động phách, quân Tống bị mất 10 đạo chÃnh binh thiện chiến nhất. Còn vá» phÃa Việt, tổn thất cÅ©ng rất nặng; hiệu Ngá»±-long chỉ còn má»™t phần ba; hiệu Quảng-thánh còn má»™t ná»a; đội nữ thị vệ hy sinh trá»n vẹn. Dá»c chiến lÅ©y Như-nguyệt, xác ngưá»i, xác ngá»±a, vÅ© khÃ, dụng cụ trải dà i ra trên má»™t vùng hÆ¡n hai mươi dặm.
Vì công chúa Thiên-Ninh bị trá»ng thương, tiên nương Bảo-Hòa tạm cỠđô đốc Trần An, Trần Hải thay thế tổng trấn chiến lÅ©y Như-nguyệt. Hoà ng nam, hoà ng nữ các là ng xung quanh đã chở tre, gá»— tá»›i để tu bổ các lá»›p rà o bị phá.
Tù binh Tống được táºp trung để thu dá»n xác chết tá» sÄ©. Dá»c bá» Nam ngạn sông Cầu, hai hạm đội Thần-phù, Bạch-đằng dà n ra, cá» xà bay phất phá»›i.
Bây giá» tiên nương Bảo-Hòa má»›i há»i Thân Mai:
– Công chúa Thiên-Ninh, Phạm Dáºt, Kim-Loan đâu?
– Thưa sư phụ tất cả đã được đặt trên chiếc xe, con định đưa há» vá» Thăng-long để Ä‘iá»u trị.
Tiên nương tá»›i bên chiếc xe tứ mã. Phạm Dáºt bị trúng bốn mÅ©i tên, thuốc độc đã ngấm, nên nằm mê man. Kim-Loan tuy còn tỉnh táo, nhưng hÆ¡i thở rất yếu. Công chúa Thiên-Ninh Ä‘ang thiêm thiếp, mÆ¡ mÆ¡ tỉnh tỉnh. Tiên nương vừa nắm lấy công chúa Thiên-Ninh chẩn mạch, thì có tiếng nói rất êm Ä‘á»m ngay bên cạnh:
– Chị Bảo-Hòa, để em cứu Thiên-Ninh, may ra còn hy vá»ng gì chăng?
Tiếng nói vừa dứt, thì tiên nương Thiếu-Mai, Linh-Nhân hoà ng thái háºu vá»›i nguyên soái Thưá»ng-Kiệt tá»›i.
Lễ nghi tất.
Thiếu-Mai tiến lên, dùng chỉ Ä‘iểm và o mấy yếu huyệt ba ngưá»i, nhổ tên trên ngưá»i Thiên-Ninh, Phạm Dáºt ra, rồi lấy thuốc trị thương băng bó lại. Bấy giá» tiên nương má»›i bắt mạch công chúa Thiên-Ninh, Phạm Dáºt, Kim-Loan.
Má»i ngưá»i hồi há»™p theo dõi nét mặt cá»§a tiên nương, khi thì chau mà y, khi thá» mở to mắt ra, cÅ©ng có lúc lại lắc đầu. Bắt mạch xong, tiên nương móc trong bá»c ra há»™p thuốc, bá» và o miệng má»—i ngưá»i ba viên, rồi dặn y sÄ©:
– Äại phu ngồi đây coi chừng, sau má»™t giá» không thấy ngưá»i nà o tỉnh dáºy, thì gá»i tôi.
Má»i ngưá»i rá»i xa xe. Linh-Nhân hoà ng thái háºu há»i:
– Thưa sư thúc, còn hy vá»ng gì không?
– Tình trạng thương thế ba ngưá»i quá nặng, ngoà i khả năng cá»§a thầy thuốc. Cho đến giá» phút nà y thì tôi chưa thể nói trước được rằng có cứu nổi há» hay không. Sống chết có mệnh.
Äô đốc Trần An, Trần Hải dẫn Tiên nương Bảo-Hòa, Linh-Nhân hoà ng thái háºu, nguyên soái Lý Thưá»ng-Kiệt Ä‘i duyệt lại phòng tuyến Như-nguyệt má»™t lượt rồi tưá»ng trình vá» tráºn đánh kinh thiên động địa vừa qua:
– Vá» quân số, hiệu Ngá»±-long bị tổn thất ba phần tư. Hiệu Quảng-thánh tổn thất má»™t ná»a. Xin dùng quân cá»§a các hiệu địa phương bổ xung.
Nguyên soái Thưá»ng Kiệt chấp thuáºn ngay.
– Äá»™i nữ thị vệ tuẫn quốc hoà n toà n. Äá»™i hổ, báo còn được má»™t ná»a. Äá»™i sói, voi chết hết. Vá» tướng, thì Hùng Nhân, NghÄ©a, Lá»… bị thương nặng. Âu Hoà ng, Thanh, Huyá»n bị thương nhẹ. Công chúa Thiên-Ninh, Thiện-tâm hầu Phạm Dáºt vá»›i quáºn chúa Kim-Loan bị thương trầm trá»ng. Bên Tống, các đạo binh 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16 hoà n toà n bị tiêu diệt. Các đạo 17, 18, 19 bị tổn thất má»™t ná»a. Vá» tướng lãnh, năm nhà sư chữ Pháp bị hai thánh tăng bắt sống. Kinh-Nam vương sai sứ giả lÄ©nh tất cả tù binh Ä‘em vá» giữ tại Thiên-trưá»ng. Tướng Bình Viá»…n bị Lý Thất, Mai-Thất giết tại tráºn. Tướng Diêu Tá»± bị Âu Hoà ng, Thanh Huyá»n đánh trá»ng thương, được phụ thân thần ân xá cho vá» vá»›i Tống.
Äô đốc Trần An xuất trong bá»c ra má»™t tá» giấy, rồi trình tiếp:
– Vá» mặt tráºn bên Bắc ngạn, thần nháºn được tin tức tế tác cho biết rằng Nhân-Huệ hoà ng đế Nùng TrÃ-Cao, hoà ng háºu Tạ Thuần-Khanh, Quảng-Äông ngÅ© cái huy động đội đệ tá» Việt-kiá»u bên Chiêm tung 600 xe trâu chứa chất nổ đánh phá háºu quân Tống. Kết quả hÆ¡n phân ná»a doanh trại bị cháy, tám kho chứa lương thảo bị đốt cháy mất ba. Äá»™i trâu bị chết hết. Còn Nùng TrÃ-Cao, Quảng-Äông ngÅ© cái vá»›i đội đệ tỠđã được hạm đội Thần-phù chở vá» chiến lÅ©y Vạn-xuân.
Äến đó, má»i ngưá»i nhìn sang Bắc ngạn: Quân Tống Ä‘ang dùng má»™t Ä‘oà n trâu cùng vá»›i đội thiết đột, cung thá»§ núp phÃa sau mấy ụ đất để phòng thá»§y quân Việt đổ bá»™.
Bá»—ng Linh-Nhân hoà ng thái háºu cau mà y, rồi mặt ngà i trở nên ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác như xuất thần. Không ai hiểu tại sao cả. Thình lình ngà i váºn ná»™i lá»±c hướng mặt sang Bắc ngạn hú lên má»™t hồi dà i miên miên bất tuyệt. Vì ná»™i công âm nhu cá»§a ngà i đã luyện đến mức thượng thừa, nên tiếng hú vang Ä‘i rất xa:
– Nghé ơ! Nghé à ! Nghé!
Trong khi ngà i hú, thì Ä‘oà n trâu cá»§a Tống cùng nghểnh cổ hướng vá» Nam lắng nghe, mắt mở thá»±c to. Chư tướng Việt Ä‘á»u nháºn thấy trên sừng trâu có buá»™c dao nhá»n. Bụng trâu buá»™c dáo dà i chÄ©a vá» trước, trong tư thế bảo vệ phòng tuyến.
Khi Thái-háºu hú đến hồi thứ hai, láºp tức Ä‘oà n trâu cùng rống lên rung động cả bá» sông rồi quay đầu húc và o đội thiết đột. Bị bất ngá», đội thiết đột bá» chạy tán loạn, miệng la lá»›n:
– Trâu điên! Trâu điên!
Thái-háºu lại hú lên má»™t hồi thứ ba, láºp tức Ä‘oà n trâu bá» không Ä‘uổi theo quân Tống nữa, mà chạy ra bá» sông, rồi bÆ¡i vá» Nam ngạn.
Äô đốc Trần An vá»™i ban lệnh cho chư quân:
– Chuẩn bị chống bầy trâu điên!
Linh-Nhân hoà ng thái háºu xua tay:
– Hãy mở cá»a chiến lÅ©y cho cô phụ. Mau!
Quân sÄ© vá»™i mở cá»a chiến lÅ©y. Thái-háºu tung mình đến đứng trấn ở cá»a, rồi lại hú lên má»™t tiếng dà i. Äoà n trâu theo cá»a chiến lÅ©y lên bá». Lát sau, má»™t trăm tám mươi mốt con trâu Ä‘á»u đã lên bá» xong. Cổng chiến lÅ©y đóng lại. Bầy trâu cùng quỳ xuống hướng Thái-háºu hà nh lá»…. Thái-háºu âu yếm vuốt sừng từng con má»™t, cá» chỉ cá»±c kỳ thân ái như mẹ vá»›i con.
Bấy giá» tướng sÄ© má»›i nhìn lại: Nhá» dấu đóng ở lưng, mà há» nháºn ra tất cả bầy trâu Ä‘á»u là trâu Äại-Việt, trước đây Ä‘em cống sang Tống. Trong đó có con trâu má»™ng ở Thổ-lá»™i mà hồi còn thÆ¡, Thái-háºu đã cứu nó thoát chết. Thái-háºu Ä‘ang vuốt ve đầu nó, cả trâu lẫn Thái-háºu Ä‘á»u không cầm được nước mắt, sau 11 năm xa cách.
Äô đốc Trần Hải, chỉ huy hạm đội Thần-phù há»i:
– Tâu Thái-háºu, phải chăng Thái-háºu sai trâu tấn công binh Tống, rồi gá»i chúng sang sông?
– Äúng váºy! Nguyên thá»i thÆ¡ ấu tôi Ä‘i chăn trâu, nhá» thế mà há»c được thuáºt sai khiến trâu cá»§a mục đồng. Ban nãy, khi nhìn sang sông, tôi nháºn ra bầy trâu nà y là trâu cá»§a ta cống Tống; tôi má»›i váºn công sai chúng đánh bá»n thiết đột để khá»i bị thiết đột ngăn cản, rồi má»›i gá»i chúng vỠđây.
Má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a từ phÃa Nam phi tá»›i như bay, má»i ngưá»i nháºn ra bốn kị mã dẫn đầu là thế tá» Trần Vị-Hoà ng, Thiên-Trưá»ng, Linh-CÆ¡ và quáºn chúa Minh-Thúy. PhÃa sau là năm thần tăng Thiếu-lâm chữ Pháp: Tuệ, Minh, Äức, Thiên, Hạ; bá»n Miêu Lý, Lưu Mân, Trương Thế-Cá»±, vá»›i hÆ¡n trăm tướng nhỠở cấp thiên tướng, đô thống; hÆ¡n ba trăm võ sÄ© Thiếu-lâm.
Äô đốc Trần An tiến ra chặn trước:
– Các sư đệ với sư muội đi đâu đây?
Anh em Trần Vị-Hoà ng nghiêng mình hà nh lễ:
– Xin tham kiến sư huynh. Phụ vương đệ có biểu dâng lên Thái-háºu.
Tuy là sư huynh, sư đệ đồng môn, bốn anh em Vị-Hoà ng là con cá»§a sư thúc Tá»±-Mai thá»±c, nhưng há» cÅ©ng là con cá»§a công chúa Huệ-Nhu bên Tống; nên Trần An ra hiệu cho há» dừng vó ngá»±a, rồi Ä‘em biểu trình cho Linh-Nhân hoà ng thái háºu.
Cao nhất là tiên nương Bảo-Hòa, Thiếu-Mai, Linh-Nhân hoà ng thái háºu, nguyên soái Thưá»ng-Kiệt cho tá»›i chư tướng Ä‘á»u khâm phục cách hà nh xá» cá»§a đô đốc Trần An, vá»›i anh em Vị-Hoà ng.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu nói vá»›i chư tướng:
– Chư tướng phải há»c lấy cung cách nhã nhặn cá»§a ba vị thế tá» vá»›i quáºn chúa Minh-Thúy cùng phép duy trì quân luáºt cá»§a đô đốc Trần An.
Không biết trong thư Kinh-Nam vương nói gì, mà sau khi Ä‘á»c xong, Linh-Nhân hoà ng thái háºu cất và o bá»c, rồi ban chỉ cho đô đốc Trần An:
– Äô đốc cấp thuyá»n cho ba vị thế tá» vá»›i quáºn chúa dẫn chư tướng Tống vá»›i các cao thá»§ bị cầm tù sang sông. Xin Ä‘em cả năm vị thần tăng má»›i bị bắt là Pháp Tiên, Trị, Quốc, Cách, Váºt sang sông má»™t thể.
Tiên nương Thiếu-Mai nói nhá» và o tai Thái-háºu mấy câu. Thái háºu lại tuyên chỉ:
– Xin Äô đốc sai chở tất cả tù binh, thương binh trong tráºn đánh hôm nay cho ba vị thế tá» mang vá» trao trả nguyên soái Quách Quỳ.
Äến đấy viên y sÄ© trông coi công chúa Thiên-Ninh, thượng tướng quân Phạm Dáºt, quáºn chúa Kim-Loan đến báo vá»›i tiên nương Thiếu-Mai:
– Khải tiên nương, cả ba vị Ä‘á»u không tỉnh lại.
Tiên nương Thiếu-Mai nói vá»›i Linh-Nhân hoà ng thái háºu:
– Tâu Thái-háºu, thần bất tà i, không cứu nổi ba ngưá»i. Váºy bây giá» chỉ có cách dùng ná»™i công thượng thừa là m cho há» tỉnh rồi ra Ä‘i, hÆ¡n là để mê man như váºy.
Má»i ngưá»i cùng lại chá»— xe đặt ba vị nằm. Tiên nương sẽ đỡ ba vị đặt ngồi dá»±a lưng và o thà nh xe. Sắc mặt ba vị cá»±c kỳ bạc nhược, chỉ còn thoi thóp thở. Bắt mạch ba vị xong, tiên nương đưa mắt cho tiên nương Bảo-Hòa, hai thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh. Ba vị cùng váºn công rồi chÄ©a ngón tay chá» vá» trước. Tiên nương Bảo-Hòa Ä‘iểm và o huyệt Äản-trung công chúa Thiên-Ninh; Thánh-tăng Äạo-Hạnh Ä‘iểm và o huyệt Aán– đưá»ng quáºn chúa Kim-Loan; Thánh-tăng Minh-Không Ä‘iểm và o huyệt Trung-uyển thượng tướng quân Phạm Dáºt. Cả ba cùng rung động, sắc mặt trở nên tươi hồng như khi khá»e mạnh, nhưng mắt vẫn còn nhắm.
Tiên nương Thiếu-Mai khẽ vá»— và o vai công chúa Thiên-Ninh má»™t cái. Công chúa rùng mình, mở mắt ra; trong khi Phạm Dáºt, Kim-Loan vẫn còn thiêm thiếp. Công chúa thở dà i má»™t tiếng, rồi há»i:
– Tình hình ra sao? Äã chiếm lại được chiến lÅ©y Như-nguyệt chưa?
Thấy xung quanh mình nà o sư phụ Bảo-Hòa, nà o hai Thánh-tăng, nà o Tiên-nương Thiếu-Mai, nà o Linh-Nhân hoà ng thái háºu; nét mặt ngưá»i nà o cÅ©ng nghiêm trá»ng. Công chúa biết rằng mình sắp chết, nên nói vá»›i Tiên-nương Bảo-Hòa, Linh-Nhân hoà ng thái háºu bằng giá»ng tha thiết:
– Sư phụ! Sư phụ vừa là thầy, vừa là cô cá»§a con! Thái-háºu, Thái-háºu vừa là mẹ trẻ, lại vừa là bạn tâm giao cá»§a con. Nhưng con gá»i Thái-háºu là cô. Trong thế gian nà y, chắc chỉ có Phụ-hoà ng là thương yêu con bằng hai cô mà thôi. Khi bắt đầu tráºn đánh hôm nay, con đã biết rằng mình sẽ chiếm lại được chiến lÅ©y Như-nguyệt, nhưng phải chịu hy sinh thá»±c lá»›n. Con đã máºt hẹn vá»›i chư tướng, chư quân hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh rằng dù hai hiệu binh có chết hết, mà đoạt lại được Như-nguyệt thì cÅ©ng chấp nháºn. Bởi, sau tráºn nà y, vÄ©nh viá»…n Quách Quỳ không đủ quân vượt sông đánh chiếm chiến lÅ©y má»™t lần nữa. Không biết con nghÄ© có đúng không?
Nước mắt đầm đìa, Linh-Nhân hoà ng thái háºu nói:
– Ninh luáºn đúng. Cho đến nay, hầu như tất cả các đạo chÃnh binh cá»§a Quách Quỳ không bị diệt thì cÅ©ng bị hao hụt quá ná»a, phải tái láºp. Y chỉ còn bảo binh, dân phu thì giá»i lắm sang tháng ba, khà háºu oi bức, quân bệnh hoạn, thì y phải rút. Mà dù y không rút, thì ta chỉ cần đánh má»™t tráºn là chúng phải bá» chạy.
Äến đây Pháºm Dáºt, Kim-Loan đã tỉnh dáºy. Công chúa Thiên-Ninh nói vá»›i hai ngưá»i:
– Trong Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt, ta gần hai em nhiá»u nhất. Hà ng ngà y, ta là chúa tướng cá»§a các em, nhưng giữa chúng ta đối vá»›i nhau như tình chị em. Bây giá» chúng ta cùng vá» vá»›i vua Hùng, vua Trưng, vá»›i liệt tổ Lý triá»u. Không biết các em có gì ân háºn không?
Kim-Loan nói trong hơi thở hổn hển:
– Công chúa Ä‘iện hạ, trước đây tại tráºn Äồ-bà n, bá»n thần đã tình nguyệt nháºp thà nh phá giặc, tình nguyện hy sinh cho Quốc-tổ. Nhưng tráºn ấy chúng thần lại thà nh công. Rồi chúng thần được dá»± cuá»™c Bắc phạt, đánh ba tráºn. Má»™t là Thái-bình, Hoà nh-sÆ¡n, Ôn-nhuáºn, Quy-hóa. Hai là Äại-giáp, Há»a-giáp, Ngá»c-tuyá»n. Ba là Ung-châu. Ôi sinh ra là con cháu vua Hùng, vua Trưng, mà được như váºy thì đã quá đủ rồi. Huống hồ nay còn đánh tráºn rừng tre, tráºn Cổ-pháp, tráºn Như-nguyệt nà y.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu, vẫn nắm tay Phạm Dáºt, Kim-Loan. Phạm Dáºt nói vá»›i ngà i:
– Thái-háºu! Thái háºu là Ỷ-Lan thần phi, là Thái-háºu chăng nữa, thì bá»n em vẫn chỉ thấy ở Thái-háºu má»™t bà chị Minh-Äệ, Yến-Loan. Nhá»› lại, khi xưa, Thái-háºu vá»›i bá»n em đã sống vá»›i nhau má»™t thá»i ở chùa Báo-ân. Thái-háºu dạy bá»n em há»c, thổi cÆ¡m cho bá»n em ăn, giặt quần áo cho bá»n em; đôi khi Thái-háºu còn tắm cho bá»n em nữa. Cho đến nay, bá» ngoà i em gá»i Thái-háºu là chị, mà trong lòng thì cứ nghÄ© Thái-háºu là mẹ bá»n em.
Hầu rùng mình một cái, rồi tiếp:
– Chị Yến-Loan nhỉ, nghÄ© cho cùng chị là cô gái bị Ä‘á»i hà nh hạ, bá»n em là những trẻ mồ côi, thế mà ... thế mà chỉ vá»›i tấc lòng son, chị em ta đã là m lên những việc nghiêng trá»i, lệch đất; thì chết má»™t lần, chứ chết mưá»i lần, trăm lần, em cÅ©ng mãn nguyện.
Hầu nói với Kim-Loan:
– Vợ chồng chúng ta gặp nhau trong tráºn đánh Vá»ng-hương. Từ đấy, chúng ta tâm đồng, ý hiệp, và o sinh ra tá» biết bao phen. Em chẳng từng nói rằng: Nếu sau nà y chúng ta chết, thì xin được cùng chết. Bây giá», bây giá»... em... em...
Äến đó hầu nghẹo đầu sang má»™t bên, rồi tắt thở. Phu nhân gá»i lá»›n:
– Anh, anh chỠem với. Em... Em...
Nói đến đây phu nhân tắt tiếng.
Công chúa Thiên-Ninh nói với thánh tăng Minh-Không:
– Sư phụ! Sư phụ từng dạy con rằng, sau khi chết, phải đầu thai ngay, đừng để hồn ma phiêu bạt. Nhưng, nay con không tuân pháp chỉ cá»§a sư phụ. Sau khi con chết, nhất định con sẽ qui tụ hÆ¡n ba nghìn hồn nữ thị vệ, thà nh đội âm binh để giữ nước. Con cÅ©ng sẽ thu cá»§a báu, lương tiá»n trong thiên hạ, ban phát cho những kẻ có tấc lòng son vá»›i xã tắc, để xứng vá»›i danh xưng Bà -chúa-kho mà sư phụ ban cho.
Thánh-tăng Minh-Không rùng mình:
– Như váºy thì...
Äến đây ngà i ngừng lại, vì công chúa đã quy tiên.
Ghi chú,
Công chúa Thiên-Ninh tuẫn quốc năm ba mươi mốt tuổi, trong khi vẫn còn là má»™t trinh nữ, bởi công chúa xin đức vua Thánh-tông cho xuất gia. Sinh thá»i vua Thánh-tông đã thuáºn, nhưng vì công chúa báºn rá»™n vá»›i quốc sá»±, cho đến khi hoăng, mà vẫn chưa thụ giá»›i. Sau khi công chúa tuẫn quốc, được phối thá» tại thái miếu vá»›i liệt tổ Lý triá»u.
ÄÆ°Æ¡ng thá»i, công chúa lấy và ng, bạc, lương thá»±c trong kho cho nhiá»u ngưá»i vay, đến khi công chúa hoăng há» không trả được. Vì công chúa tuẫn quốc, sổ sách bị mất, nên Ä‘a số các con nợ không chịu trả. Hồn công chúa nháºp và o xác các thiếu nữ đồng trinh, rồi gá»i các quan đến, truyá»n cho biết ngưá»i nà y nợ bao nhiêu, ngưá»i kia nợ bao nhiêu. Linh-Nhân hoà ng thái háºu thấy váºy sai láºp Ä‘á»n thá» ngay tại nÆ¡i công chúa thưá»ng đóng bản doanh, rồi sức cho dân biết: Ai nợ bao nhiêu phải đến trước Ä‘á»n công chúa khai rõ, rồi trả lại công khố.
Äá»n thá» công chúa trải 918 năm, hiện (1995) vẫn còn tại Thị-cầu, tỉnh lỵ Bắc-ninh.
CÅ©ng vì lá»i nguyá»n khi sắp hoăng rằng sẽ thu nhặt cá»§a báu, lương tiá»n trong thiên hạ, giúp ngưá»i cólòng son vá»›i xã tắc, mà đến nay, trải 918 năm, cứ đầu Xuân, dân Việt vẫn đến Ä‘á»n công chúa vay tiá»n, hay xin đồng rụng đồng rÆ¡i.
Thá»§ tục như sau: Cứ đầu Xuân, từ ngà y mùng má»™t tá»›i ngà y hai mươi hai là ngà y công chúa tuẫn quốc phải là m sá»› xin hay vay. Trước tiên đến Ä‘á»n thá» Linh-Nhân hoà ng thái háºu ghi ở mục 3, bà i tá»±a NQSH, quyển 1, là m lá»…, dâng sá»› vay hay xin đồng rụng đồng rÆ¡i. Nếu vay, phải nói rõ vay bao nhiêu lượng và ng. Sau đó xin âm dương. Nếu ba lần mà được cả ba, là đã được thái háºu thuáºn. Bấy giá» má»›i tá»›i Ä‘á»n công chúa ở Cổ-má»…, thuá»™c thị xã Bắc-ninh dâng sá»› xin hay vay. Sau khi dâng sá»›, phải lá»… tạ. Nếu lòng thà nh cầu xin, thì trong năm đó, nhất định phát tà i. Khi phát tà i, thì phải tá»›i dâng sá»› tạ; nếu xin đồng rụng, đồng rÆ¡i, thì chỉ lá»… tạ thôi, còn cúng tiá»n thì tùy hỉ; nếu như vay thì phải đến trả nợ bằng cách cúng tiá»n tu bổ Ä‘á»n. Nhược bằng vay, phát tà i, mà không trả nợ, thì ngay năm sau sẽ tán tà i đúng bằng số tiá»n phát tà i.
Năm 1954 vá» trước, cứ đến đầu Xuân, dân Việt khắp nÆ¡i đổ vá» Bắc-ninh xin hoặc vay tiá»n. Thá»i gian 1954 cho đến khi « cởi mở » 1990 thì tôi không rõ. Nhưng từ mùa Xuân năm Tân-Mùi (1991) cho đến nay, và o đầu Xuân, dân chúng khắp nÆ¡i trên đất Việt, cả Việt kiá»u; Ä‘á»u lÅ© lượt đến Ä‘á»n thá» Bà -chúa-kho đội sá»› xin vay tiá»n. Ngưá»i đến vay đông đến ná»—i phải đứng chen chúc nhau ngoà i sân, đầu đội sá»›, rồi ông từ cho là m lá»… xin vay cho từng loạt ngưá»i. Ngưá»i xin, vay đông suốt tháng giêng, là m lá»… cả ngà y lẫn đêm, từng loạt, từng loạt mà không hết.
Tôi có là m má»™t cuá»™c thăm dò trong sáu mươi sáu ngưá»i đã xin vay, xin đồng rụng đồng rÆ¡i (1993), thì năm mươi bẩy ngưá»i xin vay Ä‘á»u được công chúa « thuáºn » và phát tà i, phải lá»… tạ.
Long-nhương thượng tướng quân, Nhu-Tâm hầu Phạm Dáºt tuẫn quốc năm 28 tuổi, phu nhân là Thiên-ân, Nhu-mẫn quáºn chúa Kim-Loan tuẫn quốc năm 27 tuổi. Sau khi hết giặc, triá»u đình nghị công tâu lên, Linh-Nhân hoà ng thái háºu phong cho ngà i chức tước như sau: Long-biên, VÅ©-liệt, Chiêu-thắng đại vương. Phu nhân được phong Thiên-ân, Nhu-mẫn, Hồng-đức công chúa. Triá»u đình ban chỉ láºp Ä‘á»n thá». Trải 918 năm dà i, vá»›i biết bao thăng trầm lịch sá», cho đến nay (1995) Ä‘á»n thá» ngà i vẫn còn tại xã An-cư tục gá»i là là ng Gá», tổng Äông-bối, huyện Linh-giang, nay là huyện Linh-thanh tỉnh Hải-hưng. Äá»™c giả muốn tìm hiểu thêm vá» huân nghiệp cá»§a ngà i, xin Ä‘á»c các tái liệu ghi ở mục 7.1.1. phần tá»±a, NQSH, quyển 1.
Năm 1994, tháng 8, tôi vá» Việt-Nam công tác cho Liên-hiệp các viện bà o chế châu Âu (CEP tức Coopérative Européenne Pharmaceutique). Tôi dẫn các bạn trong phái Ä‘oà n Ä‘i Thị-cầu viếng Ä‘á»n thá» Bà Chúa-kho Thiên-Ninh. Tôi cÅ©ng má»i má»™t đệ nhất danh ca dân tá»™c tại Hà -ná»™i, cùng ba nhạc công theo. Khi lá»…, tôi là m má»™t bà i hát nói, rồi nhá» há» hát, và tấu nhạc. Tôi khấn như sau :
« Khải Công-chúa Ä‘iện hạ, thần tên Trần Äại-Sỹ, hiện sống ở Pháp-quốc, xa Äại-Việt đến mấy chục vạn dặm. Hôm nay thần vá» cố quốc, tưởng nhá»› huân công cá»§a Äiện-hạ, lòng thà nh dâng má»™t lá»… bạc, xin có bà i ca, dâng lên :
Ná»±c cưá»i châu chấu đá xe,
Tưởng rằng chấu ngã, ai dè xe nghiêng
Thá»i Chiêu-Thắng, mùa Xuân năm Äinh Tỵ,(1)
Tống Thần-tông đem tướng sĩ Nam xâm.
Phong Quách Quỳ với Triệu Tiết, là m nguyên soái, cầm quân.
Äến Như-nguyệt vượt sông, như thác đổ.
Nam-quốc sơn hà , Nam đế ở,(2)
Bắc-cương địa giới, Bắc vương cư.
Lũ giặc kia, bay dám đến đây ư?
Tráºn Cổ-pháp phÆ¡i thây dư chục vạn.
Bá»n Miêu Lý, Lưu Mân, Trương Thế-Cá»±,(3)
Bị quần thoa, yếm thắm, đánh tan hoang.
Thương thay cái mộng hỠVương!(4)
Chú giải
(1) Chiêu-Thắng: Tức Anh-vÅ© Chiêu-Thắng (1076-1084), là niên hiệu cá»§a vua Lý Nhân-tông, từ tháng 4 mùa hạ năm BÃnh-Thìn (DL.1076), vua đặt niên hiệu nà y, sau tráºn đánh sang Ung-Liêm châu nhà Tống. Năm sau (Äinh Tỵ, DL 1077) vua Thần-tông nhà Tống sai Quách Quỳ, Triệu Tiết mang đại quân sang báo thù.
(2) Hai câu nà y lấy ý trong bà i thÆ¡ đánh Tống cá»§a Lý Thưá»ng-Kiệt:
Nam-quốc sơn hà Nam-đế cư,
Tiệt nhiên định pháºn tại Thiên-thư.
NghÄ©a là : Nước Nam, thì vua Nam trị vì, Ä‘iá»u nà y đã định tại Thiên-thư. Tác giả đổi Ä‘i đôi chút: Nước Nam do vua Nam cai trị, biên giá»›i phÃa Bắc, vua Bắc ở. Bắc đây để chỉ vua Trung-quốc.
(3) Cổ-pháp: Tên má»™t châu thá»i Lý nay thuá»™c Hà -Bắc, nÆ¡i phát tÃch ra triá»u Lý. Lăng tẩm các vua Lý Ä‘á»u ở đây. Trong tráºn đánh mùa Xuân năm 1077, Quách Quỳ phá vỡ phòng tuyến Như-nguyệt rồi sai VÅ©-kị thượng tướng quân Trương Thế-Cá»±, dẫn các tướng Miêu Lý, Lưu Mân à o à o tiến vá» Thăng-long, chỉ còn cách 25 cây số, là tá»›i kinh đô Äại-Việt. Nhưng ba tướng bị công chúa Thiên-Ninh chỉ huy phòng tuyến nà y đánh bại, phải lui vá» Như-nguyệt. Sá» gá»i tráºn nà y là tráºn Cổ-pháp, Tống mất mưá»i vạn binh. Lưu Mân tá» tráºn.
(4) Má»™ng há» Vương: Vương để chỉ Vương An-Thạch, tể tướng có tà i kinh bang tế thế. Những cải cách cá»§a Thạch, chỉ trong chÃn năm, mà là m cho Tống giầu có súc tÃch. Nhưng vì bị phe bảo thá»§ công kÃch, Thạch chá»§ trương đánh Äại-Việt để bịt miệng phe đối láºp. Nhưng má»™ng cá»§a y bị Linh-Nhân hoà ng thái háºu phá vỡ! Xin Ä‘á»c Nam-quốc sÆ¡n hà , 5 quyển, 2232 trang, cá»§a Yên-tá» cư sÄ©, do Äại-Nam, Hoa-kỳ xuất bản.
Sau khi truyá»n Ä‘em thi thể ba vị chúa tướng tuẫn quốc vá» Thăng-long, Linh-Nhân hoà ng thái háºu há»i đô đốc Trần An:
– Äô đốc! Tình hình hai đạo quân cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a ra sao? Các tướng Trần Ninh, Dương Minh, Ngô Ức, Tạ Duy cùng các phu nhân đâu, mà chỉ thấy đô thống Lý NgÅ©, Lục, Thất, Bát, Cá»u vá»›i các phu nhân?
Trần An đáp bằng giá»ng thê lương:
– Trong tráºn đánh và o tổng hà nh doanh Tống đêm qua, sư đệ Dương Minh, sư muá»™i Phương-Cúc tuẫn quốc. Sau đó Tống tấn công và o quân ta ở Nham-biá»n, nhị vương vá»›i vương phi, các sư đệ Trần Ninh, Ngô Ức, Tạ Duy vá»›i vợ... Ä‘á»u tuẫn quốc.
Thái háºu kinh hãi há»i:
– Tráºn chiến ra sao, xin đô đốc kể lại chi tiết cho cô phụ nà y nghe.
Trần An khoan thai kể...
Tại ngã ba sông Lục-Nam, Äại-Việt
Ngà y 20 tháng giêng giá» Ngá», niên hiệu Anh-vÅ© chiêu thắng thứ nhì Ä‘á»i vua Nhân-tông bên Äại-Việt, nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ 10 Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống (Äinh-Tỵ, DL.1077).
Trong ngà y 19 tháng giêng, khi mặt tráºn Như-nguyệt, Phú-lương diá»…n ra, thì TÃn-NghÄ©a vương đại phá quân Tu Ká»·, Äà o Báºt ở Vạn-xuân, rồi đổ bá»™ lên Bắc-ngạn sông Cầu, đánh phá háºu quân Tống ở đây.
Cũng đúng lúc đó, Trung-Thà nh vương đánh phá quân Tống đóng ở ngã ba sông Thương, sông Lục-Nam.
Trung-Thà nh vương gá»i cho TÃn-NghÄ©a vương loan báo quân tình:
« ... Trong khi truy kÃch địch, Tuyên-vÅ© đại tướng quân, TÃn-tâm hầu Triệu Thu vá»›i phu nhân Phà n Phương-Liá»…u tuẫn quốc. Giết chết phản tướng Lưu Báo, cầm tù tướng Giá»›i Äịnh, bắt năm vạn tù binh. Tất cả Ä‘á»u đưa vá» Thiên-trưá»ng. Äã Ä‘em hiệu Thần-Ä‘iện vá» trấn Vạn-xuân, để hiệu Long-đực xuất chiến. Váºy ngà y mai hiá»n đệ cho hai hạm đội tiến vá» gần Như-nguyệt hÆ¡n, rồi cho đổ bá»™ hai hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp lênBắc-ngạn sông Cầu, cách xa tổng hà nh doanh Quách Qùy 50 dặm. Ta đã tiến quân tá»›i gần. Phải cố hư trương thanh thế, khiến Quỳ rút quân từ Cổ-pháp, Nam Như-nguyệt vỠ».
Sau khi gá»i thư Ä‘i, vương há»p chư tướng, rồi ban lệnh:
– Chúng ta láºp tức tiến binh đến chân núi Nham-biá»n chiếm ngá»± núi nà y. Từ chân núi đến kho lương Quách Quỳ không xa. Như váºy thế bắt buá»™c y phải tung quân đánh ta. Ta lợi dụng địa thế cố thá»§, trong khi y bắt đầu đánh ta, thì TÃn-NghÄ©a vương sẽ đổ bá»™ đánh và o sau lưng y.
Vương trầm tư một lúc rồi tiếp:
– Từ chân núi Nham-biá»n có con sông nhá» chảy vá» hướng Nam. Váºy Trần Ninh, Ngá»c-Hương Ä‘em hiệu Äằng-hải vượt sang phÃa Tây sông. Sau khi sang sông thì hai ngưá»i cho đạo tả đóng đựa và o chân núi Nham-biá»n. Lý NgÅ©, Mai-NgÅ© Ä‘em đạo Äằng-hải hữu đóng trên sưá»n núi là m thế á»· dốc. Dương Minh, Phương-Cúc Ä‘em hiệu Long-dá»±c đóng bên bá» Äông con sông, rồi cho đạo tả đóng dưới chân núi. Còn đạo hữu thì cho Lý Lục, Mai-Lục chỉ huy đóng ở trên sưá»n núi.
Vương đứng dáºy:
– Ta sẽ Ä‘i giữa hai hiệu binh. Thôi, ta lên đưá»ng.
Hai hiệu binh theo thứ tá»± lên đưá»ng. Äến giá» Dáºu thì Trần Ninh sai chim ưng báo cho vương biết hai hiệu binh đã vượt sông, Ä‘ang đóng trại. Vương thúc hiệu Long-dá»±c tiến mau, để đóng trại trước khi trá»i tối.
Giữa lúc đó, có chim ưng Ä‘em lệnh cá»§a nguyên soái Thưá»ng-Kiệt:
« ... Phải tối cẩn tháºn, tại bản doanh cá»§a Quách Qùy hiện có Hoa-sÆ¡n tứ lão vá»›i đội võ sÄ© hÆ¡n trăm ngưá»i. Tứ lão kiếm thuáºt, võ công cao siêu không biết đâu mà lưá»ng. Äã cầu Má»™c-tồn, Viên-Chiếu hòa thượng để đối phó vá»›i tứ lão. Lại được tin Liêu-Äông tam ma cùng mấy trăm ma đầu cÅ©ng có mặt. Äã cầu U-bon vương Lê Văn ».
Vương vá»™i loan báo cho các tướng biết, rồi cùng vương phi dùng ngá»±a duyệt má»™t vòng khu vá»±c đóng quân cá»§a hai hiệu Äằng-hải, Long-dá»±c. Thấy doanh trại đã hoà n tất, vương há»i hai Äô-thống chỉ huy Ngao-binh, Ưng-binh:
– Các em phòng thủ như thế nà o?
– Cách doanh trại bốn dặm, bá»n thần Ä‘á»u cho bố trà ba phÃa ba đội Ngao-binh, trên trá»i má»™t đội Ưng-binh. Cách hai dặm, lại cÅ©ng bố trà như váºy.
Vương yên tâm, nói mấy câu khen ngợi đám Ngao-binh, Ưng-binh, bởi chúng Ä‘á»u còn rất trẻ.
GiỠHợi ngà y 20 tháng giêng.
Trung-Thà nh vương vá»›i vương phi trở vá» trướng. Hai vị chưa kịp cởi giáp trụ, thì lại có chim ưng mang lệnh cá»§a Khu-máºt viện tá»›i báo tình hình Phú-lương, tình hình ở rừng tre, tình hình chiến lÅ©y Cổ-pháp. Vương chú ý nhất Ä‘oạn:
« ... Äêm 21 sang ngà y 22 tháng giêng, tiên nương Bảo-Hòa, công chúa Thiên-Ninh sẽ xá» dụng hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh đột kÃch, tái chiếm Như-nguyệt. Váºy bằng má»i giá phải Ä‘em quân đến gần tổng hà nh doanh và o ngà y 21 tháng giêng, uy hiếp, khiến Quỳ phải rút bá»›t quân ở Nam Như-nguyệt vá». Trong đêm 21 rạng 22 đánh thẳng và o hà nh doanh Tống, để cầm chân Quách Quỳ, khiến y không thể tiếp viện cho Nam Như-nguyệt. Nếu không thể thá»±c hiện được những Ä‘iá»u nà y, để Quách Quỳ Ä‘em quân cứu Nam Như-nguyệt thì đạo quân cá»§a tiên nương Bảo-Hòa vá»›i công chúa Thiên-Ninh sẽ bị diệt. Tống chỉ việc thẳng đưá»ng tá»›i Thăng-long... »
Vương nói với vương phi:
– Từ đây tá»›i bá» sông Cầu không xa, ta phải thân đến bà n vá»›i chú Chiêu-Văn rồi má»›i quyết định được. Váºy em ở nhà đốc thúc Ngao, Ưng binh canh phòng cẩn tháºn.
Vương gá»i Trần Ninh, Ngá»c-Hương, Dương Minh, Phương-Cúc, Lý NgÅ©, Mai-NgÅ©, Lý Lục, Mai-Lục, Ä‘em theo đội Ưng-binh, Ngao-binh Ä‘i theo để liên lạc, rồi lấy ngá»±a lên đưá»ng. Khoảng hÆ¡n khắc sau, thì sông Cầu đã hiện ra trước mặt. Hai hạm đội dà n ra thà nh má»™t hà ng dà i, đèn sáng như sao sa. TÃn-NghÄ©a vương đã được Ưng-binh báo trước. Vương thân lên bỠđón anh xuống soái hạm cá»§a hạm đội Thần-phù. Trong soái hạm đã có Côi-sÆ¡n tam anh, hai đô đốc Trần An, Trần Hải cùng Ngô Ức, Phương-Dược; Tạ Duy, Phương-Quế cùng vợ chồng Lý Thất, Lý Cá»u.
Trung-Thà nh vương Ä‘á»c lệnh cá»§a Khu-máºt viện cho TÃn-NghÄ©a vương vá»›i cá» tá»a nghe. Trần Trung-Äạo cau mà y:
– Trong lệnh nà y tôi thấy có má»™t Ä‘iá»u khó hiểu. Như triá»u đình đã nghị kế rằng quân ta chỉ bằng má»™t phần mưá»i quân Tống, nên ta phải đối phó bằng ba phương thức. Má»™t là đóng trong chiến lÅ©y kiên cố, lấy khá»e chống mệt, má»™t ngưá»i thá»§, địch phải dùng mưá»i để tấn công, chấp nháºn tổn thất gấp mưá»i ta. Hai là ta nhân há» không phòng bị, mà đột kÃch, táºp kÃch, phục kÃch. Ba là tuyệt đối ta không nên tấn công địch. Hôm rồi, trong buổi nghị kế cuối cùng, triá»u đình giao cho chúng ta nhiệm vụ kéo đến đây hư trương thanh thế, để Quách Quỳ phải mang quân vá» giữ tổng hà nh doanh. Sau đó ta đổ bá»™ lên chiếm lại Nam ngạn Như-nguyệt. Thế mà bây giá» Khu-máºt viện lại lệnh cho ta đánh và o tổng hà nh doanh Tống là điá»u nguy hiểm.
Ông nhấn mạnh:
– Tại háºu cứ Bắc ngạn chiến lÅ©y Như-nguyệt, Tống còn tá»›i mưá»i lăm vạn binh, nhất là hÆ¡n vạn kị binh cá»±c kỳ tinh nhuệ. Nếu ta tấn công Tống, thì không khác gì tá»± tá». Tôi nghÄ©, tướng ngoà i mặt tráºn không nhất thiết phải nghe lệnh vua. Ta chỉ cho dà n quân hư trương thanh thế mà thôi. Chiá»u mai, dù Quách Quỳ có rút quân từ Nam ngạn vá» hay không, ta cÅ©ng dùng hai hạm đội nà y phá phù kiá»u, rồi đổ bốn hiệu Äằng-hải, Long-dá»±c, Hùng-lược, Vạn tiệp lên đánh chiếm lại chiến lÅ©y Như-nguyệt.
TÃn-NghÄ©a vương rùng mình:
– Thưa sư bá, tại Nam Như-nguyệt, Tống có sáu đạo binh 10, 11, 12, 13, 14, 15. Lại thêm cánh quân của Miêu Lý ở Cổ-pháp có sáu đạo 4, 5, 6, 7, 8, 9 với đạo kị binh; dù rằng sau hai đợt tấn công Cổ-pháp, Miêu Lý bị thiệt hại nặng. Cả hai cánh quân hợp lại đông gấp ba ta, là m sao ta địch lại chúng?
Trung-Thà nh vương đứng dáºy, vương đưa mắt nhìn cá» tá»a má»™t lượt rồi cất tiếng trầm trầm:
– Thế nước Ä‘ang chông chênh như trứng trồng trên đá, láºp lá» như ngá»n đèn hết dầu. Váºy chư tướng có kế gì không?
Vân-ma thượng tướng quân Trần Ninh đứng dáºy nói lá»›n:
– Thưa vương gia, Ä‘iá»u quan trá»ng là ta phải là m sao cho Tống rút từ Cổ-pháp, từ Nam ngạn Như-nguyệt vá» Bắc ngạn, rồi ta tái chiếm chiến lÅ©y. Bấy giá» chỉ cần hai hiệu binh trấn ở đấy, cÅ©ng khiến Tống không thể đánh nổi. Vì đánh thì phải hy sinh mưá»i vạn quân, muôn ngà n lần Quách Quỳ không dám. Và dù y tà n nhẫn, cứ hy sinh thì sau khi chiếm được Như-nguyệt lần nữa, y không còn quân đánh Thăng-long.
Trung-Thà nh vương gáºt đầu công nháºn lý luáºn cá»§a Trần Ninh. Trần Ninh tiếp:
– Theo đệ thì chúng ta chỉ cần má»™t đạo quân đánh cảm tá», đột kÃch và o háºu cứ Tống. ÄÆ°á»ng lối nà y, chỉ cần má»™t mạng Việt đổi năm mạng Tống, cÅ©ng khiến Tống mất năm vạn quân. Như váºy ắt y phải rút quân vỠđể cá»§ng cố tổng hà nh doanh.
Trần Trung-Äạo nhÃu mà y lại:
– Phải tìm ra kế khác, hÆ¡n là đem cả vạn ngưá»i chết má»™t lúc ta thấy ghê quá. Không nên.
Trung-vÅ© đại tướng quân, KÃnh-Tâm hầu Dương Minh đứng dáºy nói:
– Thưa sư bá! Thiếu-bảo Bùi Hoà ng-Quan vá»›i phu nhân dám Ä‘em má»™t đổi mưá»i ở Ngá»c-sÆ¡n. Quang-lá»™c đại phu Nguyá»…n Căn, vá»›i phu nhân VÅ© Thanh-Thảo; Mai Cầm, Phương-ÄÆ¡n; Quách Y, Phương-Liá»…u; đã hy sinh ở Như-nguyệt để đổi má»™t lấy mưá»i má»™t. Phò mã Hoà ng Kiện, công chúa Äá»™ng-Thiên; Trần Di, Phương-Lý đã hy sinh ở Phú-lương để đổi má»™t lấy tám. VÅ© Quang, Võ Kim-Liên đã hy sinh ở Cổ-pháp để đổi má»™t lấy mưá»i ba. Triệu Thu, Phương-Lý đã hy sinh ở Nham-biá»n để đổi má»™t lấy bẩy. HÆ¡n thế nữa Äinh Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh dám đột kÃch ở Khâm-châu, đốt lương thảo, là m rúng động triá»u đình Tống. Không chừng giá» nà y Lý Äoan, Trần Ngá»c-Liên sắp hy sinh ở Yên-dÅ©ng để đổi má»™t lấy mưá»i bốn. Công chúa Thiên-Ninh, Phạm Dáºt, Lê Kim-Loan cÅ©ng sắp hy sinh ở Như-nguyệt để đổi má»™t lấy mưá»i lăm. Ngưá»i trước hy sinh được, không lẽ bá»n cháu lại lùi bước trong tráºn nà y?
Nói xong hầu ngồi xuống.
Ninh-viá»…n đại tướng quân, DÅ©ng-Tâm hầu Tạ Duy đứng dáºy tiếp lá»i bạn:
– Khải vương gia! Thưa sư bá. Sá»± thể cần phải hy sinh, thì ta phải hy sinh. Nếu như ta không đánh cảm tá», thì đạo quân cá»§a tiên nương Bảo-Hòa sẽ bị diệt. Äạo quân nà y bị diệt thì nước mất. Nước mất thì chúng ta chẳng còn mặt mÅ©i nà o nhìn trăm há», rồi cÅ©ng đến tá»± tá» mà chết. Váºy chi bằng ta chết trước, mà nước còn, hÆ¡n là chết sau, mà nước mất.
Chư tướng cùng vá»— tay hoan hô lý luáºn cá»§a Tạ Duy.
Trung-Thà nh vương đưa mắt nhìn em. Chỉ nhìn nét mặt em, vương biết rằng em mình đồng ý những gì đám tướng trẻ đỠnghị. Vương gõ tay xuống án thư để cho cá» tá»a chú ý rồi nói:
– Thế bắt buá»™c chúng ta phải chấp nháºn đưá»ng lối hà nh động cá»§a Tạ Duy. Muốn má»™t mạng đổi mưá»i mạng, thì ta không thể tấn công và o trại Tống, mà ta phải dụ cho Tống tấn công ta. Váºy thì thế nà y: Ngay đêm nay tôi cho hai hiệu Long-dá»±c, Äằng-hải cá»§ng cố lại vị trà cho thá»±c chắc. Sáng mai hai hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp cÅ©ng đổ bá»™ lên, tiến vá» Nham-biá»n hư trương thanh thế. Như váºy thế bắt buá»™c Tống phải xuất trại giao chiến vá»›i ta.
Trần Trung-Äạo há»i:
– Nhược bằng Quách Quỳ không cố thủ trong trại, không chịu xuất quân thì sao?
– Bấy giỠta mới dùng một hiệu đánh cảm tỠvà o trại Tống như Tạ Duy đỠnghị.
TÃn-NghÄ©a vương há»i:
– Trong bốn hiệu Long-đực, Äằng-hải, Vạn-tiệp, Hùng-lược, hiệu nà o sẽ lÄ©nh nhiệm vụ đánh cảm tá»?
Cả bốn tướng Trần Ninh, Dương Minh, Tạ Duy, Ngô Ức Ä‘á»u dÆ¡ tay xin lÄ©nh nhiệm má»™t Ä‘i không trở lại nà y. Vương-phi TÃn-NghÄ©a Lê Ngá»c-Nam là ngưá»i cùng quê vá»›i Long-biên ngÅ© hùng. Thá»i thÆ¡ ấu, ngÅ© hùng cùng phi sống vá»›i nhau ở Thổ-lá»™i, bá» ngoà i thì là chị em, nhưng tình cảm như mẹ vá»›i con. Vương-phi đưa mắt nhìn Vân-ma thượng tướng quân Nhu-tâm hầu Trần Ninh... trong lòng phi muốn cho em mình được lÄ©nh cái nhiệm vụ vinh dá»± nà y. Äúng lúc đó hầu cÅ©ng đưa mắt nhìn phi. Chị em cùng hiểu ý nhau. Vương-phi nói vá»›i Trung-Thà nh vương:
– Thưa vương huynh, theo muá»™i nghÄ© thì hiệu Äằng-hải hiện đóng gần trại Tống nhất, ta nên để hiệu Äằng-hải lÄ©nh nhiệm vụ đánh cảm tá» và o trại Tống là hợp lý.
Ba tướng Dương Minh, Ngô Ức, Tạ Duy cùng lắc đầu, xua tay tỠý phản đối. Äịnh-viá»…n đại tướng quân, Huệ-Tâm hầu Ngô Ức nói:
– Thưa vương phi, chúng em Ä‘á»u cầm quân như nhau, Ä‘á»u là con cháu vua Hùng như nhau, tại sao anh Trần Ninh lại được lÄ©nh nhiệm vụ nà y, mà không phải là Dương Minh, Tạ Duy hay em. Äể công bằng, chúng em xin cho được rút thăm.
TÃn-NghÄ©a vương đưa mắt nhìn vương phi, như ngụ ý rằng: Anh cÅ©ng muốn chiá»u em. Nhưng, vụ nà y thì không thể.
Trần Phụ-Quốc được chỉ định là m thăm. Ông sang khoang bên cạnh, lấy ra bốn mảnh giấy. Ông dùng bút viết và o một mảnh chữ :
« Xã tắc lao tưởng,
Anh linh vạn đại »,
Còn bốn mảnh để trắng, rồi gấp lại, Ä‘em ra trước cá» tá»a.
Trần Bảo-Dân hú lên gá»i má»™t chim ưng và o. Ông chắp tay hướng lên trá»i khấn:
– Xin liệt tổ Äại-Việt chá»n cho chúng con má»™t trong bốn tướng vì nước quên mình, giết giặc bảo vệ đất tổ.
Con chim ưng dùng má» gắp má»™t thăm đưa đến trước mặt Trần Ninh. Hầu run run bóc ra. Thăm cá»§a hầu là thăm trắng. Hầu xịu mặt xuống nhìn vương phi Ngá»c-Nam rồi lắc đầu. Chim ưng lại mổ má»™t thăm Ä‘em đến trước mặt Tạ Duy. Hầu mở thăm ra, lại cÅ©ng thăm trắng. Cá» tá»a nhìn Ngô Ức, Dương Minh trong lòng cá»±c kỳ hồi há»™p.
Phụ-Quốc lại ra lệnh cho chim ưng, nó mổ má»™t thăm đưa đến cho Trung-vÅ© đại tướng quân, KÃnh-Tâm hầu Dương Minh. Phu nhân là Phương-Cúc tiếp lấy thăm. Trong khoang thuyá»n có tá»›i hÆ¡n trăm ngưá»i, mà không má»™t tiếng động, má»i ngưá»i Ä‘á»u mở to mắt nhìn Phương-Cúc. Vì quá cảm động, tay phu nhân run run. Thăm vừa mở, hầu reo lên:
– Ha! Ha! Ha!
Phương-Cúc cầm lấy thăm có chữ « Xã-tắc lao tưởng. Anh linh vạn đại » trao cho Trung-Thà nh vương. Cá» tá»a Ä‘á»u lên tiếng chúc mừng Dương Minh, Phương-Cúc.
Dương Minh, Phương-Cúc há»i Trung-Thà nh vương:
– Thưa vương gia, hiện sư huynh Lý Lục, sư tá»· Mai-Lục là m phó thống lÄ©nh hiệu Long-đực. Váºy trong tráºn nà y, sư huynh, sư tá»· có được Ä‘i theo không?
Trung-Thà nh vương cưá»i:
– Liệt tổ chá»n là chá»n hiệu Long-dá»±c chứ đâu có chá»n em vá»›i Phương-Cúc? Sư huynh Lý Lục, sư tá»· Mai-Lục là phó thống lÄ©nh hiệu Long-dá»±c thì đương nhiên cÅ©ng được Ä‘i chứ.
Trong Tháºp-bát kim cương, thì vợ chồng Lý Lục thâm trầm, nhiá»u mưu trà nhất, võ công cao thâm nhất. Không ai hiểu tại sao, hai ngưá»i còn trẻ như váºy mà Trung-Thà nh vương lại gá»i là sư huynh, sư tá»·?
Cá» tá»a lại chúc mừng vợ chồng Lý Lục.
TÃn-NghÄ©a vương ban lệnh cho Dương Minh, Phương-Cúc:
– Trong Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt thì vợ chồng em là ngưá»i thâm thầm, mưu trà nhất. Nay liệt tổ đã chá»n các em để và o hang hùm giết giặc. Ta không thể không chấp thuáºn. Phà m đột kÃch thì phải nhẹ nhà ng. Váºy khi lên đưá»ng, Dương đệ truyá»n cho hiệu Long-dá»±c bá» hết vÅ© khà , dụng cụ ká»nh cà ng, chỉ mang theo Ä‘oản Ä‘ao, lá chắn thôi. Trong thuáºt đột kÃch cần nhiá»u thú binh. Váºy ngay bây giá» trở vá», Trần Ninh giao tất cả đội Hổ, Báo, Sói, Voi, Thạch-xa, Ná»-thần trá»±c thuá»™c tăng viện cho Dương Minh. Ngược lại Dương Minh trao đội Lôi-tiá»…n nặng ná» cho Trần Ninh.
Vương ngừng lại cho chư tướng theo kịp:
– Ná»™i ngà y mai, ta cho hai hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp đổ bá»™ lên bá», rồi đóng trại liên tiếp vá»›i hiệu Äằng-hải. Tế-tác Tống ắt báo cho Quách Quỳ biết. Nếu y Ä‘em quân xuất trại đánh ta, thì là điá»u ta mong má»i. Còn như y không chịu xuất quân, thì đêm mai Dương Minh sẽ đột kÃch và o trại chúng. Khu trại Tống gần ta nhất là doanh ba. Nhá»› khi và o trại Tống rồi, thì đánh như vÅ© bão, đánh nhanh như chá»›p, xuyên từ Äông sang Tây. Khi đánh tá»›i trung ương, lại đánh tá»a ra hai hướng hướng Nam, Bắc rồi rút lui.
Vương ra lệnh cho Trần Ninh, Ngô Ức, Tạ Duy:
– Trong khi Dương Minh đột kÃch và o trại giặc, thì các em Ä‘em Lôi-tiá»…n đến gần trại Tống. Lúc thấy trong trại Tống có tiếng quân reo, thì nã Lôi-tiá»…n và o doanh má»™t, doanh hai, để gây rối loạn, khiến chúng không thể xuất quân truy kÃch. Nhược bằng chúng truy kÃch, thì ta mở cổng trại cho hiệu Long-dá»±c và o, rồi cố thá»§ ở trong.
Buổi há»p chấm dứt.
Tà i sản của The Creator
15-09-2008, 05:16 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ Bá»N MÆ¯Æ I CHÃN
Äã Ä‘em xương máu Ä‘á»n non nước,
Còn mãi tinh thần với gió trăng.
Tại chân núi Nham-biá»n, nước Äại-Việt.
Ngà y 21 tháng giêng, niên hiệu Anh-vÅ© Chiêu-thắng thứ nhì Ä‘á»i vua Nhân-tông bên Äại-Việt, nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ mưá»i Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống (Äinh-Tỵ, DL.1077).
Suốt ngà y 21, Trung-Thà nh vương nhìn chim ưng tuần thám trên trá»i để theo dõi tình hình địch, mà không thấy má»™t dấu hiệu gì. Cho đến trưa, thì chim ưng mang lệnh từ Khu-máºt viện đến, vương hồi há»™p mở ra Ä‘á»c. Trong lệnh, nguyên soái Thưá»ng-Kiệt cho biết tình hình mặt tráºn Cổ-pháp VÅ© Quang vá»›i Võ Kim-Loan tuẫn quốc. Tuy toà n bá»™ đạo kị binh Tống bị thảm bại, nhưng có lẽ Tống sẽ trà n ngáºp căn cứ Cổ-pháp bất cứ lúc nà o. Tại Yên-dÅ©ng, Lý Äoan, Trần Ngá»c-Liên Ä‘ang chống trả vá»›i Yên Äạt trong thế tuyệt vá»ng. Cuối cùng lệnh ban ra:
« ... Nhắc lại, đêm nay tiên nương Bảo-Hòa, công chúa Thiên-Ninh sẽ Ä‘em hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh đánh úp căn cứ Như-nguyệt. Bằng má»i giá phải tấn công và o tổng hà nh doanh Quách Quỳ, nếu không y tung quân sang cứu viện Nam ngạn, thì hai hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh bị tiêu diệt. Sau khiđánh và o tổng hà nh doanh Tống, phải lui quân xuống hai hạm đội Thần-phù, Bạch-đằng kéo vá» trấn Như-nguyệt ».
Vương than với vương phi:
– Chúng ta Ä‘ang đối đầu vá»›i các đại tôn sư Trung-nguyên. Má»™c-tồn hoà thượng vá»›i Äại-từ Liên-hoa hoà thượng lúc nà o cÅ©ng ẩn trong quân Tống rồi, khi chúng ta gặp nguy, thì ngưá»i sẽ tếp cứu. Duy U-bon vương, không biết vương có tá»›i kịp để dá»± tráºn vá»›i chú Chiêu-Văn không?
– Em cÅ©ng lo Ä‘iá»u đó. Ta đà nh để số pháºn là m việc.
Cho đến chiá»u, vương cùng vương phi dùng ngá»±a duyệt lại doanh trại hiệu Long-đực, Äằng-hải má»™t lượt. Duyệt xong vương lại đến doanh trại cá»§a hiệu Vạn-tiệp, Hùng-lược duyệt qua. Vương há»i TÃn-NghÄ©a vương:
– Sư thúc Lê Văn tới chưa?
– Chưa.
Vương an ủi em:
– Nhưng dù sao em cÅ©ng có ba vị sư bá Côi-sÆ¡n tam anh bên cạnh, dư sức đối phó vá»›i Liêu-Äông tam ma.
TÃn-NghÄ©a vương lắc đầu:
– Trong ba sư bá, thì chỉ mình tam sư bá Trung-Äạo ở cạnh em mà thôi. Nhưng ngưá»i phải trấn trên hạm đội Bạch-đằng mất rồi. Còn đại sư bá Phụ-Quốc, nhị sư bá Bảo-Dân đã giả trang là m Thiên-tá» binh Ä‘i theo Dương Minh.
Trung-Thà nh vương kinh hãi:
– Sao? Tại sao có vụ nà y?
– Tại em lỡ lá»i. Em nói rằng ba vị sư bá tuổi cao, sức không được như xưa thì nên ở trên chiến hạm hÆ¡n là xuất tráºn. Câu nói nà y, sư bá Trung– Äạo không để và o tai. Nhưng đại, nhị sư bá thì bá»±c mình ra mặt. Các cụ cùng hÆ¡n trăm đệ tá» giả là m Thiên-tá» binh theo Dương Minh. Em cố cản mà không được.
Vương phi Trinh-Dung tÃnh đốt ngón tay rồi nói:
– Không ngá» các cụ lá»›n tuổi mà há»a khà còn mạnh quá. Äại sư bá đã 79 tuổi, nhị sư bá đã 77 tuổi rồi chứ có Ãt đâu. Äà nh váºy.
Anh em từ biệt nhau.
Trá»i nhá nhem tối, thì các hiệu binh bắt đầu di chuyển Lôi-tiá»…n tá»›i vị trà ấn định. Dương Minh há»p chư tướng lần cuối, để nhắc lại nhiệm vụ:
– Lệnh ban cho chúng ta đánh và o doanh ba. Doanh ba là nÆ¡i đồn trú cá»§a năm đạo quân triá»u, lá»±c lượng trừ bị cá»§a Quách Qùy dùng để đánh Thăng-long, tổng số khoảng năm vạn ngưá»i. Ta cần phải giết Ãt nhất phân ná»a số quân nà y, hay Ãt ra cầm chân không cho chúng tiếp cứu Nam ngạn Như-nguyệt.
Hầu ngừng lại để cho chư tướng theo kịp, rồi tiếp:
– Quân Tống tuy đông, nhưng ta không sợ, bởi vì má»™t là ta ra quân bất ngá». Hai là ta lợi dụng đêm tối dùng Thần-ná», Thạch-xa, thú binh là m chá»§ lá»±c chÃnh. Ba là chúng ta Ä‘á»u quyết tá» má»™t Ä‘i không vá».
Hầu ban lệnh:
– Sư huynh Lý Lục Ä‘em đội hổ, mưá»i dà n Thần-ná» vá»›i sư má»™t Ä‘i bên trái. Sư tá»· Mai-Lục Ä‘em sư hai, mưá»i dà n Thần-ná» vá»›i đội báo Ä‘i bên phải. Phương-Cúc Ä‘em sư ba, đội Thạch-xa vá»›i sư ba Ä‘i chÃnh giữa. Chúng ta di chuyển tá»›i gần trại Tống chỠđợi. Khi trong trại Tống tắt đèn má»™t lúc, thì ta cùng tấn công. Quân Tống kinh hoà ng thức giấc, thì ta dùng Thạch-xa, Thần-ná» bắn mở đưá»ng, rồi cho thú binh tiến trước, Thiên-tá» binh tiến sau. Khi và o tá»›i trung ương, thì sư huynh đánh quặt sang trái, sư tá»· đánh quặt sang phải. Khi có lệnh thì đổi tiá»n đội là m háºu đội rồi rút lui.
Má»™t bữa tiệc khao quân đã được chuẩn bị: Thịt nướng, giò, chả, rượu Ä‘em ra. Tướng má»i binh, binh má»i tướng cùng uống chung rượu vÄ©nh biệt.
Ngưá»i ngáºm tăm, thú buá»™c mõm, âm thầm lên đưá»ng. Tá»›i giá» Dáºu, thì các Ä‘oà n quân chỉ còn cách trại Tống hÆ¡n sáu dặm. Quân tướng cùng dừng lại nghỉ ngÆ¡i. Sang giá» Tuất, trống trong trại Tống đánh ba hồi, báo hiệu sang canh, tắt đèn Ä‘i ngá»§. Äèn Ä‘uốc tắt hết. Dương Minh ra lệnh cho các đội quân lên đưá»ng. Sang giá» Hợi thì tá»›i doanh trại Tống.
Má»™t tiếng hú lảnh lót vang lên, đó là hiệu lệnh tấn công. Ba đội quân cùng nã Thạch-xa phá tan các hà ng rà o, các cổng, rồi Thần-ná» Ä‘i giữa, hai bên là thú binh, phÃa sau là Thiên-tá» binh reo hò xung và o trại Tống. Quân Tống Ä‘ang riu riu ngá»§, choà ng thức dáºy, thì bốn phÃa toà n quân Việt lố nhố, Thạch-xa nã, Thần-ná» bắn, thú xông và o mà vồ, mà cắn, mà quáºt. Thoáng má»™t cái quân Việt đã xông và o tá»›i trung ương trại. Bấy giá» quân Tống má»›i đốt được đèn Ä‘uốc lên, thì hai trong năm trại đã bị đánh phá.
Không hổ là những binh đội tinh nhuệ nhất cá»§a Tống, bị tấn công bất ngá», nhưng chỉ hÆ¡n khắc sau ba trại còn lại đã dà n ra phản công, bao vây hiệu Long-dá»±c và o giữa.
Lại nói ngà y 21 tháng giêng, Quách Quỳ cùng chư tướng nháºn được tin Yên Äạt chiếm Phú-lương, giết được các tướng Việt như phò mã Hoà ng-Kiện, công chúa Äá»™ng-Thiên; Trần Di, Bùi Phương-Lý. Hiện Äạt Ä‘ang phá chiến lÅ©y Yên-dÅ©ng. Lại được tin đạo quân cá»§a Miêu Lý công phá Cổ-pháp, giết được VÅ© Quang; Võ Kim-Liên tá» tá» theo chồng. Quỳ sai quân chấp pháp gá»i lệnh cho hai cánh quân:
« ... Ná»™i ngà y 22 tháng giêng, Yên Äạt phải phá cho được Yên-dÅ©ng; Miêu Lý phải nhổ cho được cái gai Cổ-pháp... Rồi hai đạo cùng tiến vá» Thăng-long... »
Quỳ há»p chư tướng, lần nà y có cả Liêu-Äông tam ma, Hoa-sÆ¡n tứ lão rồi quyết định:
– Tên yêm hoạn Lý Thưá»ng-Kiệt vá»›i tên Nho sinh mặt trắng Lý Kế-Nguyên bị mắc mưu ta. Chúng cho rằng cánh quân mặt biển vá»›i Như-nguyệt cá»§a ta là thá»±c, nên chúng để tá»›i hai hạm đội trấn ở Nam-hải. Lại để hai hiệu Bổng-thánh, Bảo-thắng trấn Như-nguyệt; ba hiệu Ngá»±-long, Quảng-thánh, Phù-đổng trấn Cổ-pháp. Ta cÅ©ng giả hư trương thanh thế đánh Như-nguyệt, Cổ-pháp, nhưng thình lình diệt Phú-lương, Yên-dÅ©ng. Quả Phú-lương bị ta chiếm. Yên-dÅ©ng chỉ có má»™t hiệu binh Bổng-nháºt thì mưá»i lăm vạn binh cá»§a Yên-đạt sẽ nghiá»n nát trong ná»a ngà y rồi tiến vá» Thăng-long. Bây giá» ta cho cả hai mặt Cổ-pháp, Yên-dÅ©ng là thá»±c. Tên Thưá»ng-Kiệt tưởng ta ngu như nó, nó sai hai tên Hoằng-Chân, Chiêu-Văn vá»›i hai hạm đội tiến vỠđây để ta tưởng mặt Nham-biá»n là thá»±c, rồi rút quân vá».
Chư tướng Ä‘á»u cưá»i khoan khoái. Quỳ tiếp:
– Còn lâu ta má»›i mắc mưu chúng. Ta không rút quân vá». Nếu chúng muốn tá»± tá» thì cứ đánh và o bản doanh ta. Váºy ta chỉ để lại hai đạo binh triá»u, hai mươi chỉ huy tân-đằng-hải trấn ở Nam-Bắc chiến lÅ©y Như-nguyệt. Vá»›i quân số nà y đông hÆ¡n chúng, lại thá»§ trong đồn, thì Hoằng-Chân, Chiêu-Văn không thể nà o đánh được. Ngay sáng mai chúng ta di chuyển tổng hà nh doanh theo đạo quân Miêu-lý tiến vá» Thăng-long.
Ôn Cảo vá»™i xuống lệnh cho quân sÄ© nhổ trại, thu xếp quân trang, lừa ngá»±a, để sáng hôm sau lên đưá»ng và o giá» Mão.
Nhưng đúng lúc đó thì ngựa lưu tinh loan báo một tin khủng khiếp:
– Toà n bá»™ cánh quân Nham-biá»n bị đánh tan, hai đạo quân cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a vương Ä‘ang tiến vá» tổng hà nh doanh.
Quỳ hÆ¡i chá»™t dạ. Nhưng Liêu-Äông tam ma trấn an:
– Chúng hư trương thanh thế đấy. Từ hôm khởi cuá»™c chiến đến giá» bá»n Giao-chỉ luôn ẩn trong hang, trong ổ, nên Thiên-binh phải khó nhá»c lắm má»›i đánh được. Bây giá» chúng ra khá»i ổ chó cá»§a chúng, vá»›i hai cánh quân nà y chưa tá»›i 4 vạn ngưá»i. Bố bảo chúng cÅ©ng không dám đánh và o tổng hà nh doanh. Có lẽ chúng chỉ hư trương thanh thế, hầu ta phải rút quân ở Cổ-pháp, Yên-dÅ©ng vá» mà thôi.
Ôn Cảo, Vương Mẫn cÅ©ng đồng ý vá»›i Liêu-Äông tam ma. Ôn Cảo nói:
– Chỉ ná»™i ngà y mai, chúng ta đánh Thăng-long, thì hai tên ôn con Hoằng-Chân, Chiêu-Văn mất đưá»ng vá». Bấy giá» má»™t là quân cá»§a chúng tan, hai là chúng phải đầu hà ng.
Vừa lúc đó thì có tiếng quân reo ở phÃa Như-nguyệt và tiếng Lôi-tiá»…n nổ ở phÃa Äông. Rồi có quân báo:
– Quân Giao do công chúa Thiên-Ninh đánh chiếm Như-nguyệt. Phó nguyên soái Triệu Tiết cùng chư tưá»ng Ä‘ang chống trả rất khó khăn.
Quỳ há»i:
– Thế bá»n Miêu Lý, Trương Thế-Cá»±, Äặng Trung, Lưu Mân đâu?
– Có tin tất cả Ä‘á»u bị bắt hay giết rồi.
– Vô lý, không thể dá»… dà ng như váºy, nhất là đạo kị binh cá»§a Trương Thế-Cá»±.
Lát sau lại có tin:
– Quân Giao chá»c thá»§ng tuyến giữ Như-nguyệt, thế cá»±c kỳ nguy cấp.
Quỳ bắt đầu bối rối:
– Cho hai hiệu 16, 17, 18, 19 từ Bắc ngạn vượt phù kiá»u sang tiếp viện Nam ngạn.
Bây giá» tiếng Lôi-tiá»…n xé không gian, tiếng voi rống, tiếng hổ gầm, tiếng báo gà o, tiếng sói tru, tiếng ngá»±a hÃ, tiếng quân reo, tiếng vÅ© khà chạm nhau hoà lẫn vá»›i tiếng ngưá»i bị giết, bị chém kêu thét lên từ doanh ba vá»ng lại. Quỳ vá»›i bá»™ tham mưu chá»™t dạ. Lát sau quân báo:
– Äệ tam doanh bị địch tấn công. Quân Giao đã tiến tá»›i trung ương. Äệ nhất, đệ nhị doanh bị Lôi-tiá»…n bắn và o, bốc cháy khắp nÆ¡i.
Quỳ hoảng hốt ra mặt. Y yên trà mặt Như-nguyệt đã có Triệu Tiết, Diêu Tá»±. Y cùng Ôn Cảo, Vương Mẫn vá»›i Liêu-đông tam ma, Hoa-sÆ¡n tứ lão rá»i hà nh doanh tá»›i đệ tam doanh.
Dưới ánh Ä‘uốc cháºp chá»n, Quỳ đưa mắt quan sát: Hai trại quân đã bị phá tan nát. Lá»u bốc cháy ngùn ngụt, quân Tống nằm la liệt trên mặt đất; kẻ thì chết, ngưá»i thì quằn quại bị thương. Ba trại còn lại Ä‘ang dùng lá chắn chống ná» thần. Quân sÄ© dùng Ä‘ao, cung tên chống vá»›i thú binh. Thiên-tá» binh Äại-Việt như đà n hổ đói, được thú binh yểm trợ Ä‘ang chém giết quân Tống. Quân Việt dà n tráºn thà nh ba mÅ©i tấn công, khi chÄ©a và o chá»— nà o, quân Tống bị đánh ngã chá»— đó.
Quỳ ra lệnh cho tướng kị binh Vương Mẫn:
– Hồi chiá»u tế tác báo cho biết Hoằng-Chân, Chiêu-Văn dá»±a và o chân núi Nham-biá»n mà đóng quân. Chúng láºp phòng tuyến hướng vá» ta. PhÃa sau lưng chúng để hở, chỉ canh gác lấy lệ, vì tin rằng ta không có quân. Bây giá» y nghÄ© rằng quân cá»§a chúng đột kÃch ta, ta mải chống trả. Váºy tướng quân cho xuất tất cả kị binh, Ä‘i vòng phÃa bá» sông, rồi đánh và o sau lưng y, thì diệt được y.
Quỳ nói vá»›i Liêu-Äông tam ma:
– Xin ba vị tiên sinh cùng hai trăm cao đồ theo trợ chiến cho Vương tướng quân.
Vương Mẫn, Liêu-Äông tam ma cùng đám đệ tá» vá»™i vá» khu trại kị binh. Tráºn chiến ở đệ tam doanh, ở Như-nguyệt là m cho kị binh tỉnh giầc. Tướng sÄ© đã mặc giáp trụ, mang cung tên, thắng yên cương chỠđợi sẵn. Nên khi Vương Mẫn vá» tá»›i nÆ¡i, y gá»i chư tướng tá»›i giảng giải vá» nhiệm vụ, chỉ cần ná»a khắc là đoà n kị binh rầm rá»™ lên đưá»ng.
Äịa thế Bắc Như-nguyệt tá»›i Nham-biá»n vá» thá»i Lý là khu đất hoang khô quạnh. Bấy giá» thá»i tiết và o dịp tết, cá» non má»›i má»c, cây còn trÆ¡ cà nh, thá»±c là thiên thá»i, địa lợi cho Ä‘oà n kị binh tung hoà nh.
Tráºn chiến ở đệ tam doanh vẫn tiếp diá»…n ác liệt. Sau khi đánh tan hai đạo binh triá»u Tống, hiệu Long-dá»±c bị ba đạo binh thiện chiến nhất bao vây chặn lại. Nhưng ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u bá» ra ngoà i lẽ sống chết, lại có thú binh yểm trợ, nên cuá»™c chiến vẫn chưa phân thắng bại.
Sau hÆ¡n giá» giao chiến, Thần-ná», Thạch-xa đã bắn hết đá, hết tên. Ná» binh, xa binh phá các xe bắn đá, ná» thần, rồi cầm vÅ© khà chiến đấu vá»›i Thiên-tá» binh.
Äứng quan sát tráºn chiến, Quách Quỳ để ý thấy chá»— mÅ©i nhá»n do má»™t nữ tướng chỉ huy cạnh Dương Minh; mạnh đến ná»—i mÅ©i nà y Ä‘i đến đâu là binh Tống bị đánh dạt ra đến đó. Äặc biệt, đội cảm tá» trên hai trăm võ sÄ© được chỉ huy bởi hai đội trưởng già ;, bất cứ đội trưởng, võ sÄ© nà o cá»§a Tống, hai lão già vá»›i đám võ sÄ© Việt chỉ đưa má»™t Ä‘ao là cả ngưá»i lần vÅ© khà đứt ra là m hai.
Quỳ há»i:
– Nữ tướng kia là ai váºy?
– Y thị là vợ tên Dương Minh cùng chồng thống lĩnh hiệu Thiên-tỠbinh Long-dực. Hồi còn con gái, khuê danh là Hoà ng Phương-Cúc. Thị là con của Hình-bộ thượng thư Hoà ng Khắc-Dụng.
Quỳ lại chỉ và o hai cánh khác: Cánh bên phải do má»™t thiếu niên chỉ huy. Cánh bên trái do má»™t thiếu nữ chỉ huy. Mặt hai tướng nà y non choẹt, nhưng võ công rất cao thâm. Quỳ há»i:
– Hai tướng thiếu niên kia là ai?
– Chúng là vợ chồng. Chồng tên Lý Lục, vợ tên Mai-Lục. Chúng thuá»™c đám Tháºp-bát kim cương, là Việt-kiá»u ở bên Chiêm vá» cố quốc tham chiến. Sư phụ cá»§a chúng là Má»™c-tồn hòa thượng.
Nghe đến Mộc-tồn hòa thượng, mặt Quỳ cau lại thực khó coi. Quỳ nói với Hoa-sơn tứ lão:
– Xin Tứ-lão cùng quý cao đồ bao vây, giết chết đám tướng Giao-chỉ kia, thì mới mong diệt được đạo quân nà y.
Trong Hoa-sÆ¡n tứ lão, thì Bạch-lão có vai vế cao nhất. Từ hôm theo quân sang Nam. Lão phân chia hai trăm đệ tá» là m bốn toán, má»—i toán cho được đặt thuá»™c quyá»n má»™t lão luyện táºp, để khi ra tráºn tiện việc chỉ huy. Cả bốn toán Ä‘á»u chỠđợi. Mãi tá»›i hôm nay, anh em lão má»›i được Quách Quỳ nhỠđến. Lão phân chia: XÃch-lão đánh Mai-Lục, Thanh-lão đánh Lý Lục, còn Bạch-lão, Hắc-lão đánh Dương Minh, Phương-Cúc.
Thoáng má»™t cái, các lão vá»›i đệ tỠđã xông và o tráºn chiến. Bạch-lão tung ngưá»i lên, lão dùng má»™t ưng trảo chụp Dương Minh Ä‘ang đứng trên bà nh voi chỉ huy. Trảo cá»§a lão phát ra kình lá»±c khiến cho tên quản tượng suýt ngã xuống. Lão kinh ngạc vô cùng, khi thấy trảo sắp tá»›i cổ Dương Minh, mà viên tướng nà y coi như không biết tá»›i, lão mừng thầm. Nhưng lão chợt cảm thấy phÃa trước mình có má»™t kình lá»±c mạnh đến nghiêng trá»i lệch đất đè xuống. Kinh hoà ng lão vá»™i biến chỉ thà nh chưởng đỡ. Ầm má»™t tiếng, ngưá»i lão báºt tung vá» sau, rÆ¡i xuống đất, khà huyết trong ngưá»i lão chạy nhá»™n nhạo cá»±c kỳ khó chịu. Bấy giá» lão má»›i nhìn đối thá»§ cá»§a mình, chỉ là má»™t Thiên-tá» binh già . Lão chưa kịp định thần, thì đối thá»§ đã phóng má»™t chỉ hướng đỉnh đầu lão, chỉ lá»±c phát ra tiếng véo chói tai. Kinh hãi, lão trầm ngưá»i xuống, rồi rút kiếm đánh cắt ngang và o luồng lá»±c đạo. Choang má»™t tiếng, kiếm cá»§a lão bị gẫy là m năm sáu mảnh. Lão ném chuôi kiếm rồi đẩy ra má»™t chưởng, hắt tất cả những mảnh vụn vá» phÃa đối thá»§. Viên Thiên-tá» binh cÅ©ng đẩy má»™t chưởng, đánh ngược lại. Hai chưởng chạm nhau đến bùng má»™t tiếng. Cả hai ngưá»i cùng lảo đảo lùi lại.
Bạch-lão quát lên:
– Cao nhân là ai, xin cho biết cao danh quý tÃnh?
Sau khi quát, lão tưởng đối thá»§ không biết tiếng Biện-kinh. Nà o ngá» viên Thiên-tá» binh há»i ngược lại cÅ©ng bằng tiếng Biện-kinh:
– Hoa-sÆ¡n tứ lão danh trấn Trung-nguyên vỠđạo đức, vá» võ đạo; thế mà sao lại sang đây lăn mình và o chá»— chết, cướp nước ngưá»i chỉ vì cái má»™ng ngông cuồng cá»§a gã há»§ Nho Vương An-Thạch? Xin Bạch-lão giải thÃch cho?
Bạch-lão liếc nhìn bên cạnh, Hắc-lão đang đấu chưởng với một viên Thiên-tỠbinh già , hơi yếu thế.
Quách Quỳ đứng xa đã lược tráºn, y thấy Bạch, Hắc là hai đệ nhất cao nhân đương thá»i, mà bị hai Thiên-tá» binh đánh cho đến luống cuống chân tay thì kinh ngạc không Ãt. Y đến gần quan sát, chợt y chá»i thầm:
– Mình đáng chết thực, thì ra hai Thiên-tỠbinh nà y là Trần Phụ-Quốc, Trần Bảo-Dân. Hèn chi Hoa-sơn nhị lão không đà n áp nổi.
Y lên tiếng:
– Ngừng tay!
Bốn ngưá»i ngừng tay lùi lại. Quách Quỳ xá má»™t xá:
– Thì ra tiá»n bối Phu-Quốc, ngưá»i chẳng từng là Phụ-quốc đại tướng quân tổng lÄ©nh thị vệ Ä‘á»i vua Nhân-tông bản triá»u đó ư? Còn vị tiá»n bối kia, ngưá»i chá»ng từng là má»™t tao nhân trên giòng Tương-giang, hồ Äá»™ng-đình sao? Tại sao hai vị lại giả trang là m Thiên-tá» binh hèn hạ như thế nà y?
– Bá»n lão phu không nháºn chức tước gì cá»§a triá»u đình Äại-Việt, thì khi xuất tráºn chỉ có thể mặc quân phục cá»§a Thiên-tá» binh mà thôi.
Phụ-Quốc, Bảo-Dân thấy hai viên tướng Tống đứng rất gần mình, Ä‘ang chỉ huy thiết đột vây quân Việt. Hai ngưá»i đưa mắt cho nhau, rồi thình lình má»—i ngưá»i tung mình vá» hai tướng đó, tay rút kiếm xả má»™t nhát. Hai viên tướng Ä‘ang mải chỉ huy không phòng bị, bị chiêu kiếm như trá»i giáng. Cả hai bị đứt là m hai khúc.
Bạch-lão nổi giáºn rút kiếm xả và o ngưá»i Phụ-Quốc, trong khi Hắc-lão xả kiếm và o ngưá»i Bảo-Dân. Bốn đại cao thá»§ Hoa-Việt cùng cố xuất hết lá»±c bảo vệ quân mình.
Quách Quỳ nhìn vá» phÃa trái. Mai-Lục tay kiếm, tay Ä‘ao dẫn đầu đội Thiên-tá» binh, không tướng nà o đương nổi. Giữa lúc Mai-Lục vung kiếm chặt đầu má»™t đô thống Tống, thì XÃch-lão tung mình lên cao, lão búng tay má»™t cái, thanh kiếm cá»§a Mai-Lục bay vá»t lên cao, tay còn lại lão Ä‘oạt Ä‘ao cá»§a nà ng. Mai-Lục bình tÄ©nh, tay rút cây roi da trên lưng quất và o ngưá»i lão. Lão há»›t má»™t Ä‘ao, cây roi bị đứt rồi vá»t ngưá»i lên cao, tay lão dùng má»™t ưng trảo chụp cổ nà ng nhắc bổng khá»i bà nh voi.
Viên đội trưởng chăn ngá»±a cho các tướng ở tổng hà nh doanh tên Trịnh Can Ä‘ang dắt ngá»±a cho ôn Cảo đứng sau Quách Quỳ. Y hú lên má»™t tiếng rung động không gian, dà i liên miên bất tuyệt, khiến má»i ngưá»i phải bịt tai lại; rồi y tung ngưá»i lên cao, tay phóng má»™t chưởng mạnh như bà i sÆ¡n đảo hải hướng XÃch-lão. XÃch-lão kinh hoảng vá»™i dùng tay trái cặp Mai-Lục, tay phải xuất chiêu đỡ chưởng cá»§a Trịnh Can. Nhưng Trịnh Can lại phát tiếp má»™t chưởng nữa, chưởng sau xô chưởng trước như hai lá»›p sóng nối nhau. XÃch-lão kinh hãi, vá»™i tung Mai-lục lên cao, rồi dùng cả hai tay phát chưởng, thân nhảy lùi lại ba bốn bước để tránh áp lá»±c cá»§a hai chiêu chưởng khá»§ng khiếp kia. Trịnh Can tiến tá»›i bắt lấy Mai-Lục, tung nà ng lên cao. Mai-Lục lá»™n má»™t vòng, đáp xuống giữa tráºn Tống, nà ng chuyển tay má»™t cái đã Ä‘oạt được hai thanh Ä‘ao cá»§a quân Tống. Äao lại vung lên, má»—i cái vung là má»™t thân hình đổ xuống.
Vá» phÃa trái, Thanh-lão cùng mưá»i đệ tá» tung mình đến chặn ngay trước mặt mÅ©i tấn công cá»§a Lý Lục. Lão đáp xuống giữa lúc tay phải Lý Lục Ä‘ang thúc má»™t chiêu kiếm xuyên qua ngá»±c má»™t viên sư trưởng, rồi tay trái đẩy xác y bay tung sang bên cạnh. Lão chuyển động tay phải má»™t cái, đã Ä‘oạt được kiếm cá»§a Lý. Lý kinh hãi nhảy lùi liá»n ba bước, bốn Thiên-tá» binh xả Ä‘ao và o ngưá»i lão cứu chúa tướng. Nhưng lão như con cá trạch, chỉ cần lách mình hai cái, lão đã Ä‘uổi kịp Lý. Tay lão xuyên qua lưới vÅ© khà cá»§a bốn Thiên-tá» binh, chụp cổ Lý rồi nhảy vá» tráºn Tống.
Lão Ä‘iểm huyệt Lý Lục, rồi trao cho má»™t đệ tá» trói lại, còn lão thì lao và o tráºn tuyến Việt. Trước mặt lão, hai con hổ, má»™t con beo nhảy xổ đến. Lão vung tay má»™t cái, chưởng phong phát ra à o à o, hai con hổ báºt tung lại phÃa sau, nhưng khi lá»±c đạo sắp tá»›i con báo, thì lão cảm thấy cánh tay như tê liệt. Má»™t mùi thÆ¡m cá»§a hương sen thoang thoảng xông và o mÅ©i lão. Biết bị trúng độc, lão cố hÃt hÆ¡i Ä‘iá»u khà tống độc ra, thì má»™t tiếng véo, rồi hương sen ngà o ngạt bốc ra, toà n thân lão như mất hết kình lá»±c. Trong khi đó đôi hổ, vá»›i con beo lại nhảy đến vồ lão, lão nghiến răng phát chiêu, mà chưởng không ra. Quá hãi hùng, lão nhảy lùi liá»n hai bước, thì lạ chưa, Lý Lục chuyển tay má»™t cái tung ra hai chưởng đánh bay hai đệ tá» cá»§a lão, rồi vá»t ngưá»i lên voi tiếp tục chỉ huy.
Biết có ngưá»i tung thuốc cứu Lý Lục, tấn công mình, lão lên tiếng:
– Kẻ nà o đánh trộm? Nếu là anh hùng, hảo hán thì hãy xuất hiện cùng ta đấu mấy nghìn chiêu.
Không có tiếng đáp lại. Lão váºn khà điá»u tức, thấy chân khà lưu thông như thưá»ng, lão tung mình lên, tay rút kiếm xả má»™t nhát như chá»›p giáºt và o ngưá»i Lý Lục, kình lá»±c cá»±c kỳ trầm trá»ng. Binh tướng Việt kêu thét lên kinh khá»§ng, vì chiêu kiếm đó xả xuống thì Lý Lục vá»›i con voi sẽ đứt là m đôi. Từ phÃa tráºn Tống, tên mã phu VÅ© Uy lách mình má»™t cái, Ä‘oạt thanh Ä‘ao cá»§a má»™t quân thiết đột rồi chÄ©a ngay và o lưng Thanh-lão, nếu lão không thu chiêu vá» tá»± cứu mình, thì ngưá»i lão bị xẻ là m đôi trước. Lão vá»™i quay tay đổi chiá»u, thanh kiếm vòng ra sau gạt kiếm cá»§a VÅ© Uy. Choang má»™t tiếng, cả hai thanh kiếm cùng gẫy. Cả hai ngưá»i cùng lảo đảo lùi lại.
Thanh-lão quát:
– Ngưá»i chẳng là tên mã phu đó ư? Tại sao ngưá»i lại giúp giặc đánh ngưá»i nhà ?
VÅ© Uy không nói không rằng, lão phóng chưởng tấn công Thanh-lão, chưởng không cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh. Thanh-lão nghiến răng đỡ. Rầm má»™t tiếng, lão báºt lui liá»n hai bước.
Quách Quỳ kêu lên:
– Thiên-vương chưởng! Chiêu Lôi-đả Ân-tặc! Ngưá»i chẳng là ngưá»i Tống ư? Tại sao ngưá»i biết xá» dụng võ công Sà i-sÆ¡n?
VÅ© Uy tiếp tục tấn công Thanh-lão. Hai ngưá»i cùng dùng hết khả năng đấu vá»›i nhau.
Quách Quỳ há»i viên tá lÄ©nh hầu cáºn:
– Có phải hai tên mã phu nà y là Trịnh Can, VÅ© Uy không? Tại sao chúng lại giao chiến vá»›i Thanh, XÃch lão?
– Thưa nguyên soái đúng. Äây là hai tên mã phu già Trịnh Can, VÅ© Uy. Không hiểu sao võ công chúng lại cao thâm đến như váºy? Dưá»ng như chúng là gian tế cá»§a Giao-chỉ.
Äến đây, vòng vây cá»§a quân Tống đã thắt lại, hiệu Long-dá»±c chỉ còn hÆ¡n ná»a, nhưng ngưá»i nà o cÅ©ng quáºt cưá»ng chiến đấu. Thình lình Dương Minh bị trúng má»™t mÅ©i tên và o bụng dưới. Quá kinh hoà ng, sợ quân sÄ© nhìn thấy sẽ mất tinh thần, hầu rút kiếm đưa má»™t nhát cắt tên, rồi lấy dây lưng băng bụng lại, tiếp tục chỉ huy.
Vá» phÃa Phương-Cúc, phu nhân vẫn đứng trên bà nh voi chỉ huy. Äá»™i nữ cáºn vệ quyết tỠđứng vảo vệ xung quanh. Ôn Cảo thấy váºy chỉ cho đội cao thá»§ Hoa-sÆ¡n:
– Cần thanh toán ngay con nhỠkia!
Mưá»i cao thá»§ Hoa-sÆ¡n cùng xả kiếm đánh thẳng và o tráºn nữ binh. HÆ¡n mưá»i nữ binh bị hạ, tráºn bị hở má»™t khoảng. Hai cao thá»§ khác tung mình lên, dùng kiếm đánh và o hai bên Phương-Cúc. Phương-Cúc vá»t ngưá»i lên cao, nhưng hÆ¡i cháºm, má»™t kiếm đả xả rách bụng bà .
Mã phu Trịnh Can Ä‘ang đấu vá»›i XÃch-lão, thấy Phương-Cúc lâm nguy, lão quát lên má»™t tiếng, rồi đánh ra má»™t chưởng như bà i sÆ¡n đảo hải, khiến mưá»i cao thá»§ Hoa-sÆ¡n bị bay tung ra sau, kẻ thì bị vỡ là m hai mảnh, kẻ thì vỡ đầu, kẻ thì vỡ ngá»±c. Trịnh Can phẩy tay má»™t cái, Phương-Cúc lại rÆ¡i xuống bà nh voi. Y há»i bà :
– Con! Con có sao không?
Tuy đau thấu tâm can, nhưng Phương-Cúc vẫn gượng gạo:
– Thầy để mặc con!
Trong khi Trịnh Can cứu Phương-Cúc, thì XÃch-lão tung chưởng giết đám nữ vệ sÄ©; Can nổi giáºn đánh má»™t chưởng mạnh đến nghiêng trá»i láºch đất. XÃch-lão thấy nếu mình đỡ chưởng đó thì nát thây ra, mà chết. Lão vá»t mình lên cao tránh. Trịnh Can không buông tha, ông hướng chưởng lên trá»i, binh má»™t tiếng, XÃch-lão bay ra xa rÆ¡i xuống đất. Lão quằn quại mấy cái rồi nằm bất động. Äám đệ tá» Hoa-sÆ¡n vá»™i đến cứu lão, thì lão đã mê man.
NhỠTrịnh Can cứu mệnh, nhưng vết kiếm là m cho ruột của Phương-Cúc lòi ra ngoà i. Bà vội lấy dây lưng băng lại, rồi nghiến răng chịu đau, ngồi trên bà nh voi chỉ huy.
Trong suốt trá»i gian quân Tống, quân Việt giao chiến ở đệ tam doanh thì Lôi-tiá»…n vẫn bắn Ä‘á»u Ä‘á»u và o đệ nhất, đệ nhị doanh. Thình lình tiếng Lôi-tiá»…n im bặt, rồi từ phÃa chân núi Nham-biá»n, lá»a bốc ngút trá»i, tiếng quân reo, tiếng ngá»±a hà vá»ng lại.
Quân báo với Quách Quỳ:
– Kị binh Ä‘ang giao tranh vá»›i quân cá»§a Giao-chỉ ở chân núi Nham-biá»n.
Tên quân báo báo tin nói rất nhá», nhưng cÅ©ng lá»t và o tai Trịnh Can. Ông nói vá»›i VÅ© Uy:
– Sư đệ! Lúc nà y không thể nương tay được. Sư đệ mau giải quyết đi.
VÅ© Uy nghe Trịnh Can nói như ra lệnh, ông hÃt má»™t hÆ¡i, rồi phát ra ba chiêu liá»n, trong chưởng phong có mùi thÆ¡m thoang thoảng cá»§a hoa sen. Thanh-lão đỡ được hai chiêu đầu, đến chiêu thứ ba thì ngưá»i lão bay tung ra xa. CÅ©ng như sư huynh, lão quằn quải mấy cái, rồi mê man.
Thiên-tỠbinh trói hai lão lại.
Thấy Trịnh Can, VÅ© Uy hạ Hoa-sÆ¡n nhị lão quá dá»… dà ng, Quách Quỳ nghÄ© ra má»™t Ä‘iá»u, y quát lên:
– Má»™c-tồn hòa thượng, Äại-từ Liên-hoa hòa thượng!
– Äúng thế!
Trịnh Can xoa mặt, vung tay xé rách áo ngoà i, ông trở thà nh một vị tăng áo nâu. Vũ Uy cũng lột mũ, xé áo, trở lại thà nh một nhà sư.
Má»™c-tồn Vá»ng-thê hoà thượng, Äại-từ Liên-hoa hòa thượng, danh trấn Hoa-Việt trên ba mươi năm qua, dù võ lâm, dù triá»u đình, dù binh tướng Tống, nghe tên hai ngà i Ä‘á»u táng đởm kinh hồn.
Hai ngà i đứng dà n ngang, cùng phát chiêu, bình, bình, hÆ¡n hai mươi quân thiết đột bị bay tung lên cao, rÆ¡i xuống chết đứ đừ. Hai ngà i chỉ đánh có mưá»i chiêu, khiến vòng vây Tống mở rá»™ng.
Má»™c-tồn hòa thượng đưa mắt nhìn tráºn đấu cá»§a Phụ-Quốc, Bảo-Dân vá»›i Bạch, Hắc-lão không phân thắng bại.
Và o thá»i Äại-Việt giúp Nùng TrÃ-Cao khởi binh, bản lÄ©nh á»§a Côi-sÆ¡n tam anh và o tuổi khà huyết sung thịnh, từng giết chết thá»§ tá»a La-Hán đưá»ng chùa Thiếu-lâm, vá»›i đệ nhất cao thá»§ bang Nháºt-hồ. Nhưng nay, tuổi các ông đã Ä‘i qua cổ lai hi (70) từ lâu; trong khi tuổi cá»§a Hoa-sÆ¡n tứ lão Ä‘ang hồi sung thịnh nhất. Vì váºy cuá»™c chiến vẫn bất phân thắng bại.
Thấy rằng muốn cứu sống đám Thiên-tá» binh nà y, thì phải giết tướng giặc. Má»™c-tồn hòa thượng đưa mắt cho Viên-Chiếu. Cả hai cùng quát lên, má»™t tiếng rồi phát chưởng đánh và o những viên đô-thống, tá lÄ©nh Ä‘ang chỉ huy quân. Chỉ thoáng má»™t cái, hai vị đã thanh toán xong gần ba chục tướng lá»›n nhá» cá»§a Tống. Tráºn Tống bị rối loạn liá»n.
Liếc nhìn thấy Quách Quỳ Ä‘ang đứng Ä‘iá»u binh, Má»™c-tồn hòa thượng phát má»™t chưởng như bà i sÆ¡n đảo hải đánh và o ngưá»i y. Quá kinh hãi, y phát chiêu đỡ. Ầm má»™t tiếng, ngưá»i y báºt tung lại sau. Äám võ sÄ© cùng phát chiêu cản Má»™c-tồn hòa thượng cứu chúa. Nhưng ngà i như thiên tướng giáng thế, tay vung lên, đám võ sÄ© bay tung ra hai bên. Chỉ hai chiêu ngà i đã tiến tá»›i gần Quách Quỳ, miệng quát:
– Quách Quỳ, hôm nay Pháºt-gia phải khai sát giá»›i.
Quách Quỳ tung mình bá» chạy và o tráºn Tống. Má»™c-tồn hòa thượng vung tay đánh dạt quân Thiết-đột tiến tá»›i chá»— y đứng. Ngà i chỉ đánh có ba chiêu, thì chỉ còn cách Quỳ có ba trượng (6m). Äá»™i võ sÄ© Hoa-sÆ¡n, Thiếu-lâm lăn xả ra vây lấy ngà i cứu Quỳ. Ngà i móc trong túi ra má»™t nắm thuốc, tay bóp nát rồi vá»t mình lên cao, ở trên cao ngà i phóng xuống má»™t chưởng. Chưởng mang theo thuốc chụp xuống đầu đội võ sÄ© Hoa-sÆ¡n, khiến đội nà y lảo đảo ngã lăn ra. Nhưng khi nhìn lại, ngà i không thấy tăm tÃch Quách Qùy đâu. Má»™c-tồn hòa thượng đà nh quay trở lại mặt tráºn. Thấy Phụ-Quốc, Bảo-Dân chưa hạ được Hoa-sÆ¡n nhị lão, ngà i móc trong túi ra hai viên thuốc, rồi hướng hai lão bắn tá»›i. Má»™t viên trúng huyệt Äại-trùy Bạch-lão, má»™t viên trúng huyệt Phong-phá»§ Hắc-lão; giữa lúc chưởng cá»§a Phụ-Quốc, Bảo-Dân đánh tá»›i. Hai lão bị mất kình lá»±c, thân mình bay tung lại sau, rÆ¡i xuống đất. Cả hai quằn quại mầy cái rồi nằm bất động.
Thế là cả bốn lão bị Thiên-tỠbinh trói lại.
Quân Tống thấy Quách Quỳ bá» chạy, Hoa-sÆ¡n tứ lão sống chết chưa rõ, các tướng chỉ huy sư, lữ Ä‘á»u bị giết thì kinh hoà ng như rắn mất đầu. Vòng vây do váºy dãn ra.
Má»™c-tồn hoà thượng váºn ná»™i lá»±c nói lá»›n:
– Chư quân nghe đây! Bần tăng là ngưá»i theo Pháºt, không muốn khai sát giá»›i. Nhưng vì Hy-Ninh nghe theo lá»i Vương An-Thạch Ä‘em quân sang cướp nước Việt, hại con Ä‘á», vì váºy bần tăng chỉ giết tướng mà thôi. Còn chư quân vô tá»™i, bần tăng không nỡ ra tay. Váºy chư quân hãy lùi lại, không nên Ä‘uổi theo. Bằng Ä‘uổi theo, thì bần tăng không thể dung tÃnh mạng.
Nói rồi ông quát lên má»™t tiếng, phát chiêu Thiên-vương trấn thiên và o xác con voi chết nằm đó, rầm má»™t tiếng, con voi bị đánh báºt tung lên cao, rồi vỡ thà nh hà ng trăm mảnh rÆ¡i xuống đầu quân Tống. Quân Tống hét lên kinh hoà ng, vòng vây mở thá»±c rá»™ng.
Thế là Phụ-Quốc, Bảo-Dân cùng vá»›i Dương Minh, Phương-Cúc dẫn đầu; Má»™c-tồn, Viên-Chiếu, Lý Lục, Mai-Lục Ä‘i Ä‘oạn háºu. Thiên-tá» binh vác xác đồng đội, dìu thương binh thong thả rá»i khá»i doanh trại Tống. Vừa rá»i khá»i trại Tống, thì Dương Minh, Phương-Cúc cùng lảo đảo muốn ngã. Vệ sÄ© vá»™i đỡ hai ngưá»i xuống, lấy cây là m cáng, cáng hai ngưá»i Ä‘i.
Viên-Chiếu há»i:
– Hai con có đau lắm không?
– Sư bá yên tâm, chúng con chịu đựng được mà .
Khi đã rá»i trại Tống hÆ¡n bốn dặm, Má»™c-tồn hòa thượng, Viên-Chiếu cùng chư đệ tá» má»›i ra lệnh dừng bước để băng bó, trị bệnh cho thương binh.
Nhắc để độc giả biết, Má»™c-tồn, Viên-Chiếu từng nổi danh là thánh y đương thá»i, nên Ä‘oà n đệ tá» cá»§a ngà i cÅ©ng như Lý Lục, Mai-Lục Ä‘á»u là những thầy thuốc giá»i.
Viên-Chiếu móc trong bá»c ra hai viên thuốc bá» và o miệng Dương Minh, Phương-Cúc:
– Äây là thuốc cầm máu và trấn thống. Hai con nuốt Ä‘i cho máu bá»›t chảy, đợi lát nữa vá» trại, sư bá sẽ cho con uống ma-thang để ngá»§ mê Ä‘i rồi dùng dao mổ vết thương lấy máu bầm, rịt thuốc may lại thì không lo gì nữa.
Mộc-tồn hòa thượng xua tay:
– Äợi vỠđến trại thì lâu quá. Ta nên là m tại đây. Nhưng Ä‘au lắm, các con có chịu được không?
Phương-Cúc cưá»i:
– Sư bá! Bá»n con không sợ Ä‘au đâu.
Thế rồi Má»™c-tồn hòa thượng trị cho Dương Minh; Viên-Chiếu trị cho Phương-Cúc. Hai ngà i Ä‘iểm và o mấy yếu huyệt khiến hai ngưá»i tê Ä‘i, rồi dùng dao trá»§y thá»§ hÆ¡ và o ngá»n Ä‘uốc khỠđộc. Hai ông ra tay thá»±c nhanh, mổ vết thương, dùng vải thấm máu, dùng kim may vết thương, sau đó lấy cao dịt vết thương; cuối cùng dùng vải băng lại. Công việc không đầy má»™t khắc là xong.
Bấy giỠhai ngà i mới giải huyệt cho Dương Minh, Phương-Cúc.
Äoà n ngưá»i tiếp tục rút vá» hướng Nham-biá»n. Äi được hÆ¡n ná»a giá», thì tiá»n quân thấy chân núi, nÆ¡i quân Việt đóng trại đèn Ä‘uốc như sao sa, rồi tiếng ngá»±a hÃ, tiếng ngưá»i la hét, tiếng vÅ© khà vá»ng lại, vá»™i báo cho Phụ-Quốc. Phụ-Quốc kinh hãi la lá»›n:
– Quân Tống đột kÃch trại ta!
Má»™c-tồn, Viên-Chiếu bá» háºu quân tiến lên hà ng đầu. Má»™c-tồn hòa thượng bảo Mai-Lục:
– Mắt con tinh nhất, con trèo lên cây quan sát xem cái gì Ä‘ang xẩy ra tại chân núi Nham-biá»n?
– Tuân pháp chỉ sư phụ.
Mai-Lục thoăn thoắt leo lên chót vót ngá»n cây gần đó, phóng mắt nhìn vá» phÃa trại Việt, rồi nói vá»ng xuống:
– Bạch sư phụ! Kị binh Tống Ä‘ang đánh nhau vá»›i quân Việt. Dưá»ng như trại binh bị trà n ngáºp. Khu đóng quân cá»§a hiệu Vạn-tiệp, Hùng-lược chỉ thấy xác chết ngổn ngang. Khu đóng quân cá»§a hiệu Äằng-hải ở sưá»n núi vẫn còn giao tranh. Quân Việt rút lên núi cố thá»§, còn kị binh Tống thì Ä‘ang vây phÃa dưới.
Bà n vá» võ công thì Má»™c-tồn, Viên-Chiếu cao hÆ¡n Phụ-Quốc, Bảo-Dân. Nhưng hai ngà i lại không biết nhiá»u vá» binh sá»±; trong khi Phụ-Quốc từng là đô đốc Tương-giang hồ Äá»™ng-đình, sau lên tá»›i Phụ-quốc đại tướng quân, tổng lÄ©nh thị vệ thá»i vua Nhân-tông triá»u Tống. Vì váºy Viên-Chiếu há»i ông:
– Nhị sư huynh! Ta phải là m gì?
Phụ-Quốc há»i Lý Lục, Mai Lục:
– Ta còn bao nhiêu quân có thể lâm chiến được?
– Bạch sư bá, còn được năm nghìn hÆ¡n không thương tÃch.
– Liệu chư quân còn sức chiến đấu không?
Dương Minh Ä‘ang nằm trên cáng, ông ngồi dáºy:
– Tráºn vừa qua tuy kinh tâm động phách, nhưng chư quân chưa dùng hết lá»±c, sức khoẻ vẫn còn nguyên. Vả chư quân Ä‘á»u luyện võ hÆ¡n mưá»i năm. Bây giá» chỉ cần ná»a khắc, há» Ä‘iá»u tức, thì công lá»±c lại phục hồi ngay.
Mai-Lục lại nói vá»ng xuống:
– Tráºn Tống chuyển động. Chúng Ä‘ang rút lui ra xa, dà n tráºn. á»’! Có má»™t đội kị mã từ phÃa Nam má»›i tá»›i. Ãi chà ! Äám kị mã mang rượu tá»›i khao quân Tống.
Dương Minh lệnh cho quân dừng lại nghỉ ngơi, dưỡng thần.
Phụ-Quốc bà n:
– Äây là khu đồng bằng, chỉ có cá». Từ hôm sang đến giá», kị binh Tống thưá»ng rong ruổi ở khu nà y, nên chúng rất quen vá»›i địa thế. Bây giá» chúng rút vá» hướng nà y, hiệu Long-dá»±c cá»§a ta chỉ còn má»™t ná»a, lại phải mang theo thương binh tá» sÄ©; cung thì hết tên. Là m sao ta địch lại chúng? Chi bằng ta rút ra phÃa bá» sông, tránh chúng. Má»™t mặt ta viết thư sai chim ưng cầu cứu vá»›i thá»§y quân, để thá»§y quân lên bá» cứu viện cho ta. Bằng không chúng sẽ dẵm nát chúng ta trong chốc lát.
Phương-Cúc ngồi nhá»m dáºy, phu nhân đưa mắt cho chồng, trong ánh mắt đó dưá»ng như bà nói vá»›i hầu má»™t Ä‘iá»u gì. Dương Minh hiểu ý phu nhân, hầu gáºt đầu. Bà nói vá»›i Phụ-Quốc:
– Váºy xin nhị vị sư bá Ä‘em tá» sÄ© dấu và o rừng kia, rồi dẫn thương binh Ä‘i ngay cho.
– Nà o, ta đi!
Nhưng Dương Minh xua tay:
– Sư bá Ä‘i Ä‘i, bá»n cháu quyết không chịu lui. Dù quân số hao hụt má»™t ná»a, dù cung không còn tên, nhưng chúng cháu chỉ có thể chết chứ không thể lùi. Chúng cháu quyết dà n tráºn tại đây để đánh vá»›i quân Tống.
Phụ-Quốc chợt nhá»› lại trong buổi triá»u há»™i, Linh-Nhân hoà ng thái háºu, vua bà Bình-Dương, tiên nương Bảo-Hòa; từng khuyên bá»n Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt nên uyển chuyển rút quân khi thấy tráºn thế mình yếu, mà 12 tướng Ä‘á»u từ chối. Bây giỠông cÅ©ng chạm phải thái độ quyết tỠđó. Chưa biết phải tÃnh sao, ông tìm Má»™c-tồn hòa thượng để thỉnh ý kiến.
Không đợi cho Phụ-Quốc trả lá»i, Phạm Dáºt xé vạt áo, rồi búng tay và o lưỡi dao chá»§y thá»§, máu chảy ra. Hầu viết mấy chữ sai chim ưng Ä‘em ra hạm đội cầu cứu vá»›i đô đốc Trần An, Trần Hải, và báo cho đạo quân cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a vương biết việc là m cá»§a mình.
Mộc-tồn hòa thượng đã đến bên Dương Minh, ngà i nói:
– Bây giá» ta Ä‘em thương binh, tá» sÄ© và o khu rừng ráºm kia dấu Ä‘i, còn binh tướng khoẻ ta dà n tráºn phục kÃch, đợi kị binh Tống trở vá» thì đổ ra đánh. Hay ta dà n tráºn chá» chúng?
Dương Minh thấy Má»™c-tồn hòa thượng đồng ý vá»›i mình thì vui vẻ há»i ông:
– Sư bá! Liệu kị binh Tống có rút vá» phÃa nà y không? Lỡ chúng đổi ý, rẽ sang đưá»ng khác thì sao?
Má»™c-tồn hòa thượng móc trong bá»c ra mấy cây pháo lệnh:
– Chúng rẽ sang đưá»ng khác thì ta gá»i chúng đến. Trong những ngà y ẩn ở trại Tống ta đã lấy cắp được những ống pháo lệnh cá»§a Quách Quỳ. Khi những há»a pháo nà y tung lên tại đâu, thì tướng Tống được gá»i, bất cứ giá nà o phải tá»›i nÆ¡i để tiếp cứu chúa tướng. Tướng kị binh cá»§a Tống Ä‘ang đánh ta là Vương Mẫn, thì ta tung cây pháo thăng thiên, lúc nổ phát ra hình con ngá»±a phi. Vương Mãn thấy lệnh ắt bá» tráºn, hướng vỠđây. Ta chỉ việc phục kÃch là diệt được đám kị binh nà y.
Các hiệu Thiên-tá» binh Ä‘á»u được há»c phép lăn dưới đất, chăng dây chống kị binh trên cánh đồng, nên khi Lý Lục, Mai Lục ra lệnh, thì binh tướng hiểu liá»n. Cuá»™c mai phục chỉ trong vòng hÆ¡n ná»a khắc là xong.
Phụ-Quốc phân chia bốn đại cao thá»§, má»—i ngưá»i trấn má»™t khúc. Khi tráºn chiến bắt đầu, thì phải ra tay thần tốc giết hết các tướng, đô thống, tá lÄ©nh, tham lÄ©nh, sư trưởng, lữ trưởng để đám kị binh như rắn mất đầu, thì Thiên-tá» binh má»›i có thể giết bá»n kị mã: Má»™c-tồn hòa thượng khúc đầu, Phụ-Quốc khúc thứ nhì, Viên-Chiếu khúc thứ ba, Bảo-Dân khúc thứ tư.
Mộc-tồn hòa thượng bảo Mai-Lục:
– Con leo lên cây, quan sát tình hình địch rồi báo xuống cho đại sư bá.
Nói dứt ngà i rút chiếc pháo thăng thiên ra đốt rồi váºn ná»™i lá»±c tung lên. Cây pháo bay vá»t khá»i những lùm cây cao chót vót, phát ra tiếng nổ, toả thà nh hình con ngá»±a phi.
Mai-Lục nói vá»ng xuống:
– Kị binh Tống Ä‘ang từ từ lui khá»i chân núi.
– Quân Việt thừa thế dùng tên bắn theo.
– Kị binh đổi đội hình chia là m hai. Má»™t ná»a dà n tráºn đánh cản háºu. Má»™t ná»a Ä‘ang hướng vỠđây.
– Kị binh đốt đuốc, đi hà ng một đang hướng vỠđây. Mỗi kị mã để một xác đồng đội nằm ngang trên lưng ngựa. Ồ, có kị mã mang hai ba xác theo.
Lý Lục hô quân:
– Chăng dây, dấu dây lẫn và o cá».
Quân sĩ răm rắp là m theo.
Mai-Lục nói vá»ng xuống:
– Tổng số ước hơn ba nghìn kị binh đamg đi tới.
Mộc-tồn hòa thượng nói nhỠvà o tai Lý Lục:
– Vương Mẫn có sáu nghìn kị binh. Như váºy trong tráºn chiến vừa rồi y bị hao má»™t ná»a. Chà ! Ta có năm nghìn ngưá»i mà phải đánh vá»›i ba nghìn kị binh thì cái kết quả đã thấy rồi. Tuy nhiên các con đã quyết tá» thì sư phụ cá»§ng không biết phải nói sao!
Mai-Lục lại nói vá»ng xuống:
– Kị mã chỉ còn cách có hai dặm. Äuốc cháy hết. Cứ ba kị mã có má»™t ngưá»i cầm Ä‘uốc.
Äến đây kị binh bắt đầu Ä‘i và o tráºn địa phục kÃch.
Dương Minh cầm tù và chuẩn bị. Mộc-tồn hòa thượng chỉ và o viên tướng kị mã đi đầu nói nhỠvà o tai Lý Lục:
– Cái tên Ä‘i đầu kia là Vương Mẫn, y thống lÄ©nh Ä‘oà n kị mã nà y. Sư phụ sẽ giết chết y, để chúng không có ngưá»i chỉ huy.
Khi thấy Ä‘oà n kị binh hoà n toà n lá»t hoà n toà n và o tráºn địa phục kÃch, Dương Minh cầm tù và rúc lên: Tuu...u. Tú..u...u.
Thiên-tá» binh cùng giáºt dây chăng ngang đưá»ng. Ngá»±a vướng dây ngã lăn ra, chúng hà lên inh á»i, hắt kị mã xuống ngá»±a. Các cao thá»§ lao lên trước, má»—i chiêu phát ra, má»™t viên chỉ huy kị binh bị đánh tan xác. Thiên-tá» binh rá»i chá»— nấp, vÅ© khà vung lên pháºp, pháºp, pháºp... Bao nhiêu kÄ© mã ngã ngá»±a bị giết. Phân ná»a kị mã không bị ngã, chúng la hét vang dá»™i, thúc ngá»±a lao và o hà ng ngÅ© quân Việt. Quân Việt lăn xuống đất, dùng vÅ© khà chặt chân ngá»±a. Cuá»™c chiến diá»…n ra trong bóng đêm. Quân Việt cứ nằm sát mặt đất, há»… thấy ngưá»i ngồi trên ngá»±a là vá»t dáºy chém ngã.
Dương Minh, Phương-Cúc tuy bị thương nặng, nhưng trách nhiệm cá»§a chúa tướng khiến hai ngưá»i vẫn lên mình ngá»±a chỉ huy quân.
Äoà n kị mã Ä‘i sau thấy Ä‘oà n trước trúng phục binh thì đốt Ä‘uốc lên, rồi dà n tráºn xông và o. Từ chiá»u, Thiên-tá» binh phải lặn lá»™i, xung sát trong đêm, bây giá» phải chiến đấu trong địa thế bất lợi, khà thế giảm rất nhiá»u. HÆ¡n nữa há» phải đối đầu vá»›i Ä‘oà n kị binh đông gấp hai mình, nên trong khoảnh khắc, tráºn Việt bị cắt là m ba là m bốn.
Môïc-tồn hoà thượng, Viên-Chiếu, Phụ-Quốc, Bảo-Dân ra sức xung sát, nhưng cũng không cản được thế như núi lở băng tan của kị binh.
Giữa lúc quân Việt lâm thế tuyệt vá»ng, thì từ phÃa bá» sông Cầu, má»™t đội binh rất hùng tráng Ä‘ang cầm Ä‘uốc tiến tá»›i. Dương Minh nháºn ra đó là thá»§y quân cá»§a hạm đội Bạch-đằng, Thần-phù. Hai đô đốc Trần An, Trần Hải dẫn đầu hai đội quân. Cạnh đó là Trần Trung-Äạo. Hai đạo quân dà n ra mau chóng bao vây lấy khu tráºn địa. Thá»§y quân vây tròn kị binh lại. Tráºn chiến thá»±c kinh khá»§ng: Ở trong cùng là hiệu Long-dá»±c bị kị binh vây; vòng ngoà i thá»§y quân vây kị binh. Tráºn chiến kéo dà i hÆ¡n hai khắc, thì tất cả kị binh Tống Ä‘á»u bị hạ .
Chiến trưá»ng trở lại yên tÄ©nh.
Äô đốc Trần An nói vá»›i Trần Phụ-Quốc:
– Biết rằng quân nhà bị kị mã tấn công, nhưng trong đêm tối cháu không dám cho thá»§y quân lên bá» tiếp viện. Má»›i đây, U-bon vương cho ngưá»i báo rằng, sau tráºn chiến, các hiệu Äằng-hải, Hùng-lược, Vạn-tiệp tổn thất không là m bao. VáºÃ¯y phụ thân cháu cho đổ bá»™ thá»§y quân đánh và o sau lưng địch cứu viện cho Dương Minh, Phương-Cúc. Chúng cháu lại nháºn được thư cầu cứu cá»§a Dương Minh... Chúng cháu cho thá»§y quân tiến đến đây cứu viện. CÅ©ng may vừa kịp.
Chiến trưá»ng được thu dá»n mau chóng. Thá»§y quân giúp Thiên-tá» binh mang thương binh, tá» sÄ© vá» doanh trại ở chân núi Nham-biá»n.
Sau cuá»™c xung sát, máu ở vết thương Dương Minh, Phương-Cúc lại ứa ra. Hai vị lảo đảo muốn ngã. Phương-Cúc vẫn còn tỉnh táo. Bà há»i Mai-Lục:
– Sư tỷ, mình bắt được bao nhiêu ngựa?
– Hai nghìn rưởi con.
Dương Minh thở hổn hen nói với Phương-Cúc:
– Phương-Cúc Æ¡i, em vui lòng chưa? Từ trước đến giá» em hằng lo lắng vá» Ä‘oà n kị mã Tống. Chúng có má»™t vạn hai nghìn ngá»±a, thì trong tráºn Cổ-pháp, công chúa Thiên-Ninh dùng thuốc, bắt hÆ¡n năm nghìn cá»§a Trương Thế-Cá»±. Năm nghìn cá»§a Vương Mẫn thì trong khi đánh Nham-biá»n chết má»™t phần. Còn lại bị ta giết, bắt hết. Như váºy Quách Quỳ chỉ còn hai nghìn ngá»±a thì ta không sợ y nữa.
Mộc-tồn hòa thượng vỗ và o vai Dương Minh:
– Con ơi! Quách Quỳ không còn kị binh đâu!
– Thưa sư bá, thế hai nghìn quân kị kia của chúng nay ở đâu?
– Ta ẩn trong trại Tống bấy lâu ta biết rõ: Lam chưởng là m chết mất hơn hai nghìn ngựa rồi.
Äoà n ngưá»i ngá»±a tiếp tục lên đưá»ng hướng vá» núi Nham-biá»n.
Chợt Phương-Cúc nói với Dương Minh:
– Anh ơi! Sao em cảm thấy chân tay tê dại thế nà y?
– Anh cÅ©ng váºy.
Phương-Cúc thở hổn hển:
– Sao em thấy ngưá»i buồn ngá»§ kỳ lạ. Kìa trên trá»i đầy chim bay, anh có thấy không? À, không phải, đó là chuồn chồn, châu chấu.
Dương Minh là thầy thuốc, nghe phu nhân nói hầu kinh hãi vì biết đó là triệu chứng cá»§a ngưá»i kiệt lá»±c sắp chết. Hầu bảo thân binh:
– Ngưá»i... ngưá»i mau ngừng lại, rồi thỉnh...hai vị đại sư... cho ta.
Má»™c-tồn hòa thượng nghe quân báo tình hình bệnh trạng cá»§a Dương Minh, Phương-Cúc thì kinh hãi, ngà i lạng ngưá»i đến cầm mạch bà , thì chân tay bà lạnh ngắt, mắt trợn ngược. Dương Minh thấy nét mặt hoảng hốt cá»§a Má»™c-tồn thì há»i:
– Sư bá... Phương... Cúc sao rồi!
– Sau khi máu ra nhiá»u, ta buá»™c vết thương cho, đáng lẽ Phương-Cúc vá»›i cháu phải nằm nghỉ... thì các cháu lại xung sát, nên máu trong ngưá»i ra hết. Phương-Cúc kiệt sức mà tuẫn quốc rồi.
Dương Minh thở dà i, hầu nắm tay Mộc-tồn hòa thượng:
– Sư bá! Sư bá giảng rằng, sau khi chết 100 ngà y thì ngưá»i ta lại Ä‘i đầu thai. Nhưng sư bá Æ¡i, trước đây có lần Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt Ä‘em truyện đó bà n vá»›i tiên nương Bảo-Hòa. Ngưá»i dạy rằng muốn đầu thai hay không là tá»± mình. Vì váºy mưá»i hai đứa chúng cháu cương quyết sau khi chết không đầu thai, hồn sẽ quy tụ các tướng sÄ© thà nh láºp đội âm binh bảo vệ xã tắc. Sư bá bảo... có nên không?
– Nên chứ. Hoặc giả con có thể tái đầu thai, rồi lại là m tướng giết giặc còn hơn là không đầu thai. Con hiểu không?
Hầu mỉm cưá»i:
– Con lại tái đầu thai là m ngưá»i Việt.
Không thấy Dương Minh trả lá»i, ngà i há»i lại:
– Sao con không trả lá»i sư bá?
Hầu vẫn im lặng. Ngà i vá»™i cầm tay hầu, thì hầu đã quá vãng. Äại sư Viên-chiếu đứng cạnh, ngà i lẩm nhẫm Ä‘á»c kinh vãng sinh.
Binh tướng hiệu Long-dực nghe tin chúa tướng cùng phu nhân tuẫn quốc thì bỠcả hà ng ngũ vây xung quanh thi thể hầu với phu nhân khóc lóc thảm thiết,
Ghi chú,
Trung-vÅ© đại tướng quân, KÃnh-tâm hầu Dương Minh tuẫn quốc năm 26 tuổi. Phu nhân Hoà ng Phương-Cúc tuẫn quốc năm 25 tuổi. Sau khi hết giặc, triá»u đình nghị công tâu lên, Linh-Nhân hoà ng thái háºu ban sắc phong cho ngà i chức tước như sau: Cao-sÆ¡n, Thiên-y, Trung-vÅ© đại vương. Phu-nhân được phong Trang-hòa quáºn chúa. Truyá»n láºp Ä‘á»n thá».
Vì lá»i nói: Sẽ tái đầu thai là m ngưá»i Việt, nên ngà i là má»™t vị tướng được dân chúng huyá»n thoại nhiá»u nhất. Nhiá»u đến ná»—i những ai không tìm hiểu sâu xa sẽ tưởng có nhiá»u Cao-sÆ¡n đại vương khác nhau. Sau 918 năm thăng trầm lịch sá», cho đến nay (1995) tôi còn tìm được chÃn Ä‘á»n thá» ngà i. Mà đáng buồn thay, thần tÃch chÃn Ä‘á»n thá» Ä‘á»u không hoà n toà n giống nhau. Äó là đá»n thá»:
1. Ở ba xã Ôn-cáºp (là ng Gắp), Lạc-yên (là ng Khốm), Hoà ng-liên (là ng Sen), tổng Hoà ng-vân. Nay thuá»™c huyện Hiệp-hòa, tỉnh Hà -bắc.
2. Äá»n thỠở xã Lương-nhà n, huyện ChÃ-linh, tỉnh Hải-hưng.
3. Äá»n thỠở phưá»ng Äông-tác, huyện Thá»-xương, nay thuá»™c quáºn Äống-Ä‘a, Hà -ná»™i.
4. Äình thỠở thôn Äiá»n-niêm, huyện VÄ©nh-bảo, nay thuá»™c Hải-phòng.
5. Äá»n thỠở thôn Bất-lá»±, xã Äại-sÆ¡n, huyện Tiên-du nay là huyện Tiên-sÆ¡n tỉnh Hà -bắc.
6. Äình thỠở là ng Cung-bái huyện Lục-ngạn, nay là huyện Yên-thế, tỉnh Hà -Bắc.
7. Äình thỠở là ng Äông-lá»—, tổng Äông-lá»—, huyện Hiệp-hòa, tỉnh Hà -Bắc.
8. Äá»n thỠở xã Quỳnh-giản, huyện ChÃ-linh, tỉnh Hải-dương.
9. Äình thỠở xã Äồng-áng, tổng Hoà ng-vân, huyện Hiệp-hòa, tỉnh Hà -Bắc.
Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm vá» tiểu sá» ngà i, xin Ä‘á»c bà i tá»±a NQSH, quyển 1, phần 7.2.2.
Dương Minh tuẫn quốc rồi, Lý Lục là phó thống lÄ©nh thay thế cầm quyá»n. Ông ra lệnh cho binh sÄ© tiếp tục lên đưá»ng vá» căn cứ Nham-biá»n.
Mai-Lục thấy Má»™c-tồn hòa thượng kẹp má»™t ngưá»i trong nách thì há»i:
– Sư phụ! Sư phụ bắt giữ ai thế kia?
– Nó là Vương Mẫn, lĩnh chức Vũ-kị Vân-ma thượng tướng quân.
Nói rồi ngà i ném y xuống đất cho quân trói lại.
HÆ¡n khắc sau, Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a vỠđến trại Nham-biá»n. U-bon vương Lê Văn ra ngoà i trại đón và o. Không thấy Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a vương cùng các tướng Trần Ninh, Ngô Ức, Tạ Duy đâu; Má»™c-tồn hòa thượng há»i U-bon vương:
– Sư đệ, nhị vương với ba đại tướng quân đâu rồi?
U-bon vương cắn chặt hai hà m răng và o nhau, rồi chỉ và o xác mưá»i ngưá»i đặt nằm dà i trên mưá»i cái cáng là m bằng tre:
– Äệ tiếp cứu trá»…, nên hỠđã tuẫn quốc cả rồi.
Má»™c-tồn, Viên-Chiếu, Phụ-Quốc, Bảo-Dân Ä‘á»u rúng động tâm can:
– Sao? Sao hỠtuẫn quốc ra sao?
U-bon vương buồn rầu thuáºt lại...
Trong khi hiệu Long-dá»±c tấn công và o trại Tống, tất cả Lôi-tiá»…n trá»±c thuá»™c các hiệu Long-dá»±c, Äằng-hải, Vạn-tiệp, Hùng-lược Ä‘á»u được táºp trung và o bốn khu gần trại Tống rồi nã và o doanh đệ nhất, đệ nhị. ChÃnh cuá»™c nã Lôi-tiá»…n nà y, đã là m ta rã hà ng ngÅ© bốn đạo binh triá»u Tống.
Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương leo lên cây cao gần trại Tống quan sát chiến trưá»ng. Giữa lúc cuá»™c chiến sôi động nhất, thì nhị vương thấy có nhiá»u tiếng reo hò ở căn cứ Nham-biá»n vá»ng lại. Hai vương dương mắt nhìn vá», thì má»™t cảnh tượng kinh hồn táng đởm diá»…n ra: Chiến mã Tống hà ng hà ng lá»›p lá»›p tay cầm Ä‘uốc Ä‘ang tấn công và o phÃa sau lưng doanh trại cá»§a hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp. Quân hai bên đã lẫn và o nhau. Thiên-tá» binh Ä‘ang hết sức chiến đấu vá»›i thiết kị. Còn doanh trại cá»§a hiệu Äằng-hải nằm trên sưá»n núi, nên thiết kị Tống chỉ vây ở bên dưới rồi dùng lao phóng lên.
Nhị vương vá»™i tụt xuống, rồi lấy ngá»±a khẩn trở vá» trại. TÃn-NghÄ©a vương và o trại cá»§a hiệu Hùng-lược. Trung-Thà nh vương và o trại cá»§a hiệu Äằng-hải. Doanh trại cá»§a cả hai hiệu Ä‘á»u bị cắt là m ba, là m bốn khúc.
TÃn-NghÄ©a vương thấy vương phi Ngá»c-Nam Ä‘ang bị vây bởi năm sáu thiết kị. Cạnh đó, Phương-Dược ngồi dá»±a lưng và o má»™t tảng đá, phu nhân bị trúng má»™t mÅ©i lao và o hông trái. Còn Ngô Ức tuy bị thương ở ngá»±c trái, nhưng vẫn đứng đốc chiến. Vương rút kiếm lao và o vòng chiến. Chỉ bốn chiêu vương đã đánh dạt được đám thiết kị, rồi cùng vương phi đánh vá» phÃa Ngô Ức, bảo vệ cho Ngô Ä‘iá»u quân.
Trung-Thà nh vương bá» ngá»±a vá»t lên núi, nÆ¡i đóng quân cá»§a hiệu Äằng-hải. Vương phi Trinh-Dung vá»›i Trần Ninh, Ngá»c-Hương chia nhau đứng là m ba nÆ¡i đốc chiến. Hiệu Äằng-hải núp sau các tảng đá dùng tên bắn và o kị binh Tống. Dưới chân núi, xác kị binh nằm la liệt.
Vương há»i vương phi:
– Tình hình ra sao?
– Chúng tá»›i bất thình lình, rồi chia là m ba. Hai mÅ©i tấn công hai hiệu Vạn-tiệp, Hùng-lược. Má»™t mÅ©i bao vây không cho hiệu Äằng-hải tiếp cứu đồng đội. Trần Ninh đã cho quân đổ đồi hai ba lần để tiếp cứu hai hiệu kia, mà không phá nổi vòng vây.
Nhìn tráºn chiến, vương nghÄ© rất nhanh:
– Nếu cứ để như vầy thì hai hiệu Vạn-tiệp, Hùng-lược sẽ bị tiêu diệt. Ta phải cho hai hiệu ấy phá vòng vây tiến vỠđây mới xong.
Vương ra lệnh cho Trần Ninh, Ngá»c-Hương:
– Các em truyá»n binh sÄ© chuẩn bị, khi có lệnh thì chá»c thá»§ng vòng vây để đón hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp lên.
Nói rồi vương ra hiệu cho đội Lôi-tiá»…n duy nhất còn lại đóng trên sưá»n núi. Ba trái Lôi-tiá»…n xé không gian bay lên không, rồi nổ thà nh ba trái cầu lá»a. Äó là lệnh cho hai hiệu Hùng-lược, Vạn-tiệp đánh vá» phÃa chân núi; hiệu Äằng-hải đổ đồi.
Láºp tức ba hiệu binh cùng đổi thế tráºn, đánh như vÅ© bão, đội ngÅ© kị binh bị dạt ra, chỉ hÆ¡n khắc sau, hai hiệu Hùng-lượcc, Vạn-tiệp đã tiến tá»›i chân núi. TÃn-NghÄ©a vương, vương phi Ngá»c-Nam, Tạ Duy, Phương-Quế Ä‘i Ä‘oạn háºu, vừa lùi vừa cản giặc. HÆ¡n ná»a khắc nữa cả ba hiệu quân đã dà n ra trấn tại sưá»n núi. Kị binh bị cung tên bắn ngã nhiá»u quá phải rút ra xa reo hò.
Quân hai bên gá»m nhau, im lặng.
Lý Thất, Mai-Thất là há»c trò Má»™c-tồn hòa thượng, rất giá»i y há»c. Hai ngưá»i lại bên Ngô Ức, Phương-Dược xem xét thương thế hai ngưá»i. Phương-Dược bị trúng má»™t mÅ©i lao và o hông trái, chỉ còn thoi thóp thở. Ngô Ức bị trúng má»™t mÅ©i tên và o ngá»±c phải; tên xuyên trúng phổi. Mai-Thất Ä‘iểm và o mấy yếu huyệt để cầm máu, trấn thống, rồi lấy ra hai viên thuốc bổ khà nhét và o miệng hai ngưá»i.
Vương-phi Lê Ngá»c-Nam há»i:
– Còn hy vá»ng gì không?
-– Lao xuyên thá»§ng dạ dà y, tên ngáºp tá»›i phổi thì dù sư phụ hiện diện cÅ©ng bó tay.
Ngô Ức tỉnh dáºy trước, thấy vương phi Ngá»c-Nam Ä‘ang nắm tay mình, nước mắt dà n dụa, biết bà chị nà y vốn nhiá»u tình cảm, hầu an á»§i bà :
– Chị Æ¡i! Chị hãy can đảm lên, giặc dữ Ä‘ang ở trước mặt. Chị quá thương cảm như váºy thì e mất hết ý chà chiến đấu. Trong tráºn đánh Nam-giá»›i vương chẳng từng dạy chúng em rằng: « Yêu nhau không phải là ngồi nhìn nhau, mà cùng nhau nhìn vá» má»™t hướng ». Nay chúng em được chết cho xã tắc thì chÃnh xã tắc là cái hướng cá»§a bá»n em rồi!
Nguyên TÃn-NghÄ©a vương nháºn lá»i Khất hòa thượng, chiếu cố đến Tây-hồ thất kiệt. Vì váºy bá» ngoà i vương phi đối vá»›i Tây-hồ thất kiệt là chị em, chứ thá»±c sá»± phi nuôi, dáºy bẩy ngưá»i như con. Bây giá» thấy hầu sắp chết nằm đó, há»i sao phi không thương tâm?
Hầu há»i Mai-Thất:
– Sư tỷ! Sư tỷ có thể vực Phương-Dược lại bên đệ không?
Mai-Thất sẽ bồng Phương-Dược đặt bên hầu. Trong cÆ¡n mÆ¡ mÆ¡, tỉnh tỉnh, Phương-Dược cất tiếng hát má»™t bà i hát bình dân diá»…n tả tình yêu cá»§a đôi lứa thiếu niên. Hầu gượng ngồi dáºy, dá»±a lưng và o Lý Thất; hai tay hầu nắm lấy hai tay phu nhân, rồi nói trong cÆ¡n mê loạn:
– Phương-Dược! Em là má»™t tiểu thư ôn nhu, văn nhã, đà n ngá»t, hát hay... Thế mà em chịu là m vợ anh, má»™t đứa trẻ mồ côi, vô sở bất chÃ; má»™t đứa võ phu thô lá»— cá»™c cằn... Chỉ vì chúng ta cùng má»™t chà hướng. Hôm nay, chúng ta được chết cho xã tắc, thế là chúng ta toại nguyện.
Nói dứt, hầu vung tay rút cái lao trên ngưá»i phu nhân, rồi rút mÅ©i tên trên ngá»±c mình. Ngá»c-Nam, Mai-Thất định cản, nhưng không kịp. Máu từ vết thương vá»t ra ngoà i; hầu vẫn nắm tay phu nhân, mắt hai ngưá»i từ từ nhắm lại. Trên môi hầu nở má»™t nụ cưá»i.
Ghi chú,
Äịnh-viá»…n đại tướng quân, Huệ-tâm hầu Ngô Ức là cháu năm Ä‘á»i vua Ngô Quyá»n (Quyá»n sinh Văn, Văn Ä‘inh Äức, Äức sinh Tuệ, Tuệ sinh Ức) tuẫn quốc năm 24 tuổi. Phu nhân Quách Phương-Dược là tiểu thư con cá»§a đại thần Kiểm-hiệu thái phó, Äồng-bình chương sá»±, ChÃnh-đức hầu Quách SÄ©-An; tuẫn quốc cÅ©ng năm 24 tuổi.
Sau khi hết giặc, triá»u đình nghị công tâu lên, Linh-Nhân hoà ng thái háºu phong cho hầu tước Äịnh-viá»…n Lôi-thần đại vương. Phu nhân được phong Trang-duệ, Ninh-tÄ©nh quáºn chúa. Lại truyá»n phối thỠở Ä‘á»n Kê-lạc cùng vá»›i tiên vương Ngô tiá»u.
Trải qua 918 năm thăng trầm cá»§a lịch sá» vá»›i biết bao lá»›p sóng phế hưng, cho đến nay (1995) Ä‘á»n Kê-lạc vẫn còn tại xã NghÄ©a-chế, huyện Tiên-lữ, tỉnh Hưng-yên. Nay là huyện Phù-tiên, tỉnh Hải-hưng. Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm vá» tiểu sá» cá»§a ngà i xin xem bà i tá»±a NQSH quyển 1, mục 7.2.6.
Äâu đó vang lên ba tiếng chiêng lệnh, kị binh Tống dạt ra. Từ phÃa sau, má»™t đội võ sÄ© hÆ¡n trăm ngưá»i mặc y phục Ä‘en, dẫn đầu bởi ba trung niên nam tá». Ba ngưá»i nà y, má»™t ngưá»i mặc y phục trắng, má»™t ngưá»i mặc y phục Ä‘en, má»™t ngưá»i mặc y phục xanh. Ba ngưá»i vá»t ngá»±a tiến lên lên hà ng đầu. Thiên-tá» binh dương cung nhắm ba ngưá»i buông tên. Ba ngưá»i chỉ vung tay má»™t cái, tên bị bay dạt ra, rồi nhấp nhô mấy lần đã tá»›i đầu hà ng kị binh Tống.
Ngưá»i áo trắng lên tiếng:
– Ta muốn gặp hai tên lá»i con Hoằng-Chân, Chiêu-Văn!
Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a vương, hai vương phi Trinh-Dung, Ngá»c-Nam lách mình lên trước hà ng quân. Trung-Thà nh vương cung tay:
– Háºu bối Hoằng-Chân xin tham kiến Liêu-Äông tam anh. Dưá»ng như ba vị có đại danh là Nhất-Sư, Nhị-Hổ, Tam-Báo thì phải. Từ hÆ¡n mưá»i năm nay, anh em tiểu bối ở mãi vùng cá»±c Nam nà y, mà cÅ©ng nghe danh ba vị như sấm động bên tai. Hôm nay anh em tiểu bối má»›i được diện kiến ba vị. Thá»±c là tam sinh hữu hạnh.
Ngưá»i mặc quần áo trắng vá»— ngá»±c:
– Ta chÃnh là Nhất-Sư vương.
Y chỉ ngưá»i mặc quần áo xanh, Ä‘en:
– Còn đây là Nhị-Hổ vương, Tam-Báo vương.
Tam-Báo vương hất hà m:
– Phải chăng mi là cháu gá»i Trần Tá»±-An bằng ông ná»™i? Khi ở Trung-nguyên ta nghe võ lâm xưng tụng bốn cha con Trần Tá»± là Trần Tá»±-An, Trần Thông-Mai, Trần Thanh-Mai, Trần Tá»±-Mai quá đáng. Nà o là bác há»c Ä‘a năng, nà o là vô địch thiên hạ. Lại còn cái tên U-bon vương Lê Văn gì đó, được tôn là võ lâm chà tôn miá»n Tây. Ná»±c cưá»i nhất là hai tên thầy chùa nhóc con Minh-Không, Äạo-Hạnh, chỉ há»c được ba cái múa mà cÅ©ng dám nháºn cái chức thánh tăng má»›i thối. Cho nên khi lên đưá»ng ta đã đóng năm cái cÅ©i để bắt hai tên Má»™c-tồn, Viên-Chiếu, Minh-Không, Äạo-Hạnh và Lê Văn giam và o đó, rồi Ä‘em Ä‘i khắp chiên hạ cho dân chúng coi chÆ¡i. Bây giá» gặp bá»n bay đây, ta không thèm chấp. Nhưng bá»n bay phải ra lệnh cho quân sÄ© bá» vÅ© khà đầu hà ng, bằng không ta sẽ bắt bá» cÅ©i.
Vân-ma thượng tướng quân Nhu-Tâm hầu Trần Ninh nghe Tam-Báo phách lối quá, không chịu được, hầu phất tay má»™t cái. Äá»™i Thần-tiá»…n Long-biên hướng đội cao thá»§ Liêu-Äông buông tên. Bị bất ngá», hÆ¡n nữa đội Thần-tiá»…n bắn tên bằng thép, má»—i lần bắn ba, bốn mÅ©i và o ba bốn mục tiêu khác nhau. Äám đệ tá» Liêu-Äông hét lên kinh hoà ng dùng vÅ© khà gạt. Nhưng hÆ¡n năm chục tên bị tương, bị chết.
Liêu-Äông tam ma thét lên hô đệ tá» xung và o tráºn Việt. Äệ tá» Liêu-Äông Ä‘á»u là những cao thá»§, nên chúng tiến tá»›i đâu, quân Việt dạt ra đến đó. Căm háºn Trần Ninh, Tam-Báo vá»t ngưá»i lên cao như cá phi lên khá»i mặt nước. Chỉ năm sáu lần, y đã đến trước hầu. Thấy chá»§ tướng lâm nguy, đội Thiá»n-tiá»…n Long-biên hướng Tam-Báo buông tên. Tam-Báo phẩy tay mấy cái, kình lá»±c phát ra như bà i dÆ¡n đảo hải đẩy tên bay ra xa. Y vung tay chụp cổ Trần Ninh, Ngá»c-Hương rồi nhảy lùi lại ném hai ngưá»i và o bụi cây. Trần Ninh vòng tay ra sau rút dao chá»§y thá»§ đâm Tam-Báo, nhưng chân khà trên ngưá»i hầu cuốn cuá»™n phát ra, khi dao tá»›i lưng Tam-Báo, thì kình lá»±c không còn, con dao rÆ¡i xuống đất.
Vương phi Trinh-Dung đứng Ä‘iá»u quân, thấy Trần Ninh, Ngá»c-Hương bị bắt như hai con gà thì kinh hãi rụng rá»i. Phi nhìn sang phải thì Tạ Duy, Phương-Dược cÅ©ng bị Nhị-Hổ bắt trong trưá»ng hợp tương tá»±. Nhất-Sư Ä‘ang phá vòng vây tiến lại phÃa vương phi Ngá»c-Nam. Y ra chiêu ưng trảo chụp phi. Kinh hãi, TÃn-NghÄ©a vương phát chiêu Äông-hải lưu phong, rồi Phong-ba hợp bÃch đánh và o lưng y để cứu vương phi. Y biến trảo thà nh chưởng gạt chiêu cá»§a vương. Bình, bình, vương cảm thấy như trá»i long đất lở, tai phát ra những tiếng vo vo không ngừng, chân khà cuồn cuá»™n tuôn ra khá»i ngưá»i. Tuy váºy, thấy Nhất-Sư lại chụp vương phi, vương nghiến răng phát chiêu Phong đáo sÆ¡n đầu đánh và o lưng y để cứu phi. Nà o ngá» Nhất-Sư cưá»i nhạt, không đỡ chưởng cá»§a vương, tay y chụp được vương phi. Chưởng cá»§a vương vừa tá»›i lưng y, thì kình lá»±c biến mất, tay vương như vá»— và o lưng y váºy. Y cưá»i nhạt, tung vương vá»›i vương phi rÆ¡i cạnh vợ chồng Trần Ninh, Tạ Duy, như đặt xuống váºy.
Nhị-Hổ bị Trung-Thà nh vương chỉ huy đội Thần-tiễn Long-biên bao vây chặt như nêm, nên y không tiến tới chỗ vương được.
Vương Mẫn hô kị binh bá» ngá»±a, theo đám đệ tá» Liêu-Äông truy kÃch quân Việt. Nhìn vợ chồng TÃn NghÄ©a vương, Trần Ninh, Tạ Duy bị bắt, Trung-Thà nh lệnh cho đội Thần-tiá»…n Long-biên bảo vệ quanh mình thá»±c chắc, rồi vương rút lên đỉnh núi đứng Ä‘iá»u quân. Thấy kị binh bá» ngá»±a, vương cưá»i thầm:
– Tên Vương Mẫn ngu thá»±c. Nếu kị binh ngồi trên mình ngá»±a, thì má»™t tên có thể đánh bại mưá»i Thiên-tá» binh cá»§a ta. Nay chúng bá» ngá»±a, thì má»™t Thiên-tá» binh cá»§a ta đó thể đánh bại năm kị binh. Chúng chỉ có sáu nghìn kị binh, sao địch nổi ba hiệu Äằng-hải, Hùng-lược, Vạn-iệp cá»§a ta?
Vương phất cá» cho Thiên-tá» binh vừa đánh vừa lùi lên cao. Kị binh « Ä‘i bá»™ » ra sức Ä‘uổi theo. Thấy dưá»ng như phân ná»a kị binh đã leo lên đồi, vương phất cá». Thiên-tá» binh reo lên má»™t tiếng, quay lại phản công. Không đầy má»™t khắc, bao nhiêu kị binh leo núi bị giết sạch.
Liêu-Äông Nhất ma Sư-vương thấy Thiên-tá» binh tiến thoái nhịp nhà ng, y kinh ngạc vô cùng vì rõ rà ng các chúa tướng cá»§a ba hiệu Äằng-hải, Vạn-tiệp, Hùng-lược ngưá»i bị giết, kẻ bị bắt, mà sao tráºn tuyến vẫn không vỡ? Y đưa mắt nhìn, thì ra bá»n Lý NgÅ©, Thất, Cá»u đã kịp thá»i thay thế. Ba hiệu vây lấy thầy trò Liêu-Äông tam ma. Võ công bá»n nà y cá»±c kỳ cao thâm, má»—i chiêu chúng đánh ra, là má»™t Thiên-tá» binh ngã.
Vì đám kị binh leo núi bị giết sạch, nên số kị binh ở dưới chân chỉ còn phân ná»a. Vương Mẫn cho dà n ra bao vây chân núi, reo hò yểm trợ cho Liêu-Äông tam ma. Tam-ma vá»›i đám đệ tá» bị bao vây bởi hÆ¡n mưá»i lá»›p Thiên-tá» binh, nhưng chúng vẫn không nao núng. Lợi dụng chúng bị vây, vương phi Trinh-Dung cho quân vá»±c TÃn-NghÄ©a vương, vương phi vá»›i vợ chồng Trần Ninh, Tạ Duy đưa lên đỉnh núi.
Phi há»i Ngá»c-Nam:
– Sao? Trong ngưá»i thấy thế nà o?
– Sức lực mất hết, đến dơ tay lên cũng không nổi.
TÃn-NghÄ©a vương nói vá»›i Trinh-Dung:
– Anh chị phải cẩn tháºn, đừng để chúng chạm và o ngưá»i, e bị hóa mất công lá»±c như bá»n em.
Giữa lúc đó, má»™t đội kị mã khoảng trên ba chục ngưá»i từ xa phi đến như bay. Trên tay má»—i ngưá»i cầm má»™t cây Ä‘uốc. Äi trước đội kị mã là hai thiếu nữ cầm hai cây cá» lá»›n. Cây thứ nhất thiêu hình bông sen cạnh bông phong lan. Cây thứ nhì có hà ng chữ « U-bon vương Lê ». Cạnh lá cá» là đôi nam nữ, tuy tuổi đã cao, nhưng nam thì như cây ngá»c trước gió, nữ thì yểu Ä‘iệu sắc nước hương trá»i.
Vương Mẫn thấy U-bon vương vá»›i công chúa Nong-Nụt xuất hiện thì chá»™t dạ. Y dà n kị binh ra, rồi tiến tá»›i trước tráºn há»i:
– Phải chăng đại vương hiện là Thái-sư, thượng-phụ, Trấn-quốc đại nguyên súy, tước phong Hoa-sen đại vương (U-bon) vương của Chiêm-quốc?
– Äúng váºy.
– Từ trước đến giá», Thiên-triá»u luôn trá»ng đãi Chiêm-vương, hà ng năm Ä‘á»u sai sứ sang phá»§ dụ. Hà cá»› vương gia vá»›i công chúa lại tá»›i đây trợ giúp Giao-chỉ đánh lại quân Thiên-triá»u?
– Ta đánh quân Thiên-triá»u bao giá»? Ớ đâu?
Công chúa Nong-Nụt chất vấn Vương Mẫn: Chúng ta tá»›i đây có truyện vá»›i Liêu-Äông tam anh, chứ không liên hệ gì tá»›i chiến cuá»™c Tống-Việt cả.
Vương mỉm cưá»i ôn tồn:
– Cô gia Ä‘ang ở U-bon, được tin nguyên soái Quách Quỳ Ä‘em quân đánh Äại-Việt. Trong quân cá»§a Quách nguyên soái có Liêu-Äông tam anh. Tam-anh đóng năm cái cÅ©i để bắt giam bốn đại sư Má»™c-tồn, Viên-Chiếu, Minh-Không, Äạo-Hạnh vá»›i cô gia. Vì váºy cô gia phải tìm Tam-anh để há»i cho ra lẽ mà thôi. Mong tướng quân cho cô gia gặp Tam-anh.
Vương Mẫn quát lên má»™t tiếng, tráºn kị binh mở ra má»™t lối, y chỉ lên núi:
– Kia! Tam-anh Ä‘ang ở trên núi. Xin vương gia lên đó mà lý luáºn.
Äá»™i kị mã cá»§a U-bon vương phi thẳng tá»›i chân núi, rồi bá» ngá»±a leo dốc. Tá»›i chá»— Trung-Thà nh vương Ä‘ang chỉ huy đội Thần-tiá»…n Long-biên chiến đấu vá»›i thầy trò Liêu-Äông tam ma. Vương hú lên má»™t tiếng rung chuyển rừng núi, khiến má»i ngưá»i ù tai, ngừng chiến lùi lại. Vương hô:
– Tất cả ngừng tay.
Trung-Thà nh vương hú lên một tiếng, Thiên-tỠbinh lùi lại. Vương với vương phi hướng U-bon vương, vương phi hà nh lễ:
– Tham kiến sư thúc, sư thẩm.
Liêu-Äông tam ma thấy U-bon vương thì cưá»i ha hả. Tam-Báo nói:
– Thiên đưá»ng có nẻo mi không đến, địa ngục không đưá»ng dẫn xác và o. Tể tướng Vương An-Thạch thân lên núi Ä‘em chiếu chỉ cá»§a Hy-Ninh đế má»i chúng ta hạ sÆ¡n, bắt cho bằng được năm tên khâm phạm. Nên ta có đóng năm cái cÅ©i để bắt mi vá»›i bốn tên sư ăn thịt chó mang vá». Nhưng rất tiếc chưa gặp đứa nà o cả. Bây giá» mi tá»± đến đây ná»™p mạng thì thá»±c là điá»u ta cầu mong.
Trung-Thà nh vương đứng cạnh vương nói nhá»:
– Sư thúc! Chiêu-Văn, Ngá»c-Nam, Trần Ninh, Ngá»c-Hương, Tạ Duy, Phương-Dược bị trúng độc công cá»§a chúng, mất hết công lá»±c. Sư thúc mau bắt chúng để lấy thuốc giải.
U-bon vương Lê Văn vẫn nhỠnhẹ:
– Thì ra thế. Cô gia ở bên Xiêm, nghe Tam-anh đóng cÅ©i tìm bắt, cho rằng mình đã là m gì để Tam-anh không bằng lòng, nên vỠđây để giải thÃch, để xin lá»—i. Bây giá» cô gia má»›i biết tam anh tuân máºt chỉ cá»§a Hy-Ninh. Váºy thì chúng ta không có gì để nói nữa. Tam-anh là ngưá»i Hán, vì Hy-Ninh đế mà sang đây, còn cô gia là ngưá»i Việt, cÅ©ng vì Anh-vÅ© Chiêu-thắng hoà ng đế mà vỠđây. Không biết trong Tam-anh, vị nà o chỉ giáo cho cô gia?
Tam-Báo vỗ ngực:
– Ta muốn bắt mi bá» và o cÅ©i. Nhưng ta muốn trong khi ngưá»i đấu vá»›i chúng ta, thì đám binh Việt không được bắn lén. Ngưá»i có dám hứa không?
Trung-Thà nh vương hừ một tiếng, rồi nói:
– Ta hứa.
Tam-Báo váºn công phát chiêu. Chiêu số cá»§a y cá»±c kỳ ảo diệu, chưởng phong như có, như không. U-bon vương chuyển mình tránh khá»i. Tam-Báo lại phát chiêu thứ nhì, vương vẫn tránh. Äến chiêu thứ ba, vương má»›i trả lại bằng chiêu Thiên-vương trấn thiên. Ầm má»™t tiếng, ngưá»i Tam-Báo lảo đảo lùi lại ba bước liá»n má»›i đứng vững. Y á»e má»™t tiếng, má»a hai hai búng máu. Trong khi U-bon vương thấy công lá»±c cá»§a mình bị thoát ra không ngừng. Là đại tôn sư võ há»c, là đại y sư, vương tìm ngay ra nguyên tắc cá»§a bá»n Liêu-Äông: Chúng dùng má»™t số độc tố, mở toà n bá»™ hai kinh thái dương cá»§a địch thá»§. Do đó chân khà địch thá»§ phát ra hết, không còn sức chống bệnh, rồi độc tố nháºp tạng phá»§ mà thà nh tà n táºt. Vương vá»™i hÃt má»™t hÆ¡i, rồi bế kinh thá»§ thái dương tiểu trưá»ng kinh, túc thái dương bà ng quang kinh lại, chân khà ngừng thoát ra ngoà i. Vương nghÄ© thầm:
– Bản lÄ©nh hóa công cá»§a bá»n Liêu-Äông thá»±c không tầm thưá»ng. Hèn gì cứ má»—i chiêu, chúng lại hạ má»™t tướng cá»§a mình. Ta cần dùng phương pháp dồn thuốc và o kinh mạch, bắt sống chúng rồi uy hiếp chúng trị cho ngưá»i cá»§a mình.
NghÄ© váºy, vương thá»c tay và o túi lấy mấy viên thuốc bóp bẹp ra rồi vung chưởng tấn công Tam-Báo. Tam-Táo đỡ được mưá»i chiêu thì thở hồng há»™c, Nhị-Hổ thấy váºy phát má»™t chiêu đánh và o sau lưng vương cứu em. Công chúa Nong-Nụt mắng:
– Äồ mặt dầy! Hai ngưá»i đánh má»™t ư?
Công chúa phát chiêu Thiên-vương chưởng đánh và o lưng Nhị-Hổ để cứu vương. Nhị-Hổ thấy phÃa sau lưng mình bị má»™t áp lá»±c đè xuống, biết có ngưá»i đánh trá»™m, y chuyển chưởng đánh và o hông công chúa. Hai chưởng gặp nhau phát ra tiếng bùng. Cánh tay Nhị-Hổ tê rần, trong khi công chúa cÅ©ng cảm thấy khà huyết đảo lá»™n, rồi chân khà ra Ä‘i, không trở vá». Công chúa vá»™i váºn Thiên-vương máºt dụ cố cÆ¡, giữ chân khà lại.
Nhất-Sư thấy Tam-Báo đấu không lại Lê Văn, thì nghÄ© được má»™t kế, y sai đệ tá» khiêng năm cái cÅ©i dà n ra trước tráºn. Y chỉ và o má»™t cái cÅ©i có tấm gá»— viết chữ «Giao-chỉ lão cẩu Lê Văn » (Con chó già Giao-chỉ):
– Lê Văn, ngưá»i chống không lại tam đệ cá»§a ta đâu, mau chui và o đây ngồi, thì chúng ta sẽ không hóa giải công lá»±c ngưá»i. Bằng không, khi công lá»±c bị hóa giải, ngưá»i sẽ như đứa trẻ sÆ¡ sinh, Ä‘i không nổi, ngồi không được. Còn con vợ ngưá»i, tuy già , nhưng ta thấy còn ngon lắm, ta sẽ Ä‘em vá» thưởng thức cái món con gái Thái xem có gì lạ không?
Nhất-Sư tưởng vá»›i lá»i nói đó sẽ là m Lê Văn tức giáºn, chân khà chảy há»—n lá»an, nhưng y nà o ngá» vương luyện võ công Sà i-sÆ¡n đến chá»— cao siêu tuyệt đỉnh, thì cách chế chỉ tâm thần đến chá»— «tâm bất hoặc». Y nói mặc y nói, vương hÃt hÆ¡i phát liá»n ba chiêu rồi dồn thuốc ra. Bình, bình, bình, Tam-Báo thản nhiên đỡ. Trong lòng y nghÄ© thầm:
– Cho mi đánh ba chiêu nà y, rồi công lực mất hết.
Nhưng thình lình y cảm thấy khắp ngưá»i ngứa ngáy cá»±c kỳ khó chịu, chân tay mất hết lá»±c. Lê Văn đánh má»™t chiêu nữa, ngưá»i y bay bổng lại phÃa sau, chui tá»t và o trong cái cÅ©i có chữ đỠ« Giao-chỉ lão cẩu Lê Văn ».
Vương quay lại: Công chúa vừa đánh ra chiêu Thiên-vương hồi thể. Nhị-Hổ cưá»i nhạt, vung tay đỡ, binh má»™t tiếng, công chá»§a lảo đảo lùi lại. Y cưá»i nhạt:
– Mi trúng chiêu hóa công cá»§a ta, từ nay trở thà nh ngưá»i tà n táºt rồi.
Vương kinh hãi xẹt tá»›i đỡ công chúa, rồi phát chiêu Lôi-đả Ân-tặc bằng tất cả bình sinh công lá»±c. Nhất-Sư đứng ngoà i thấy rằng nếu Nhị-Hổ mà đỡ chiêu đó, thì sẽ nát thây ra mà chết. Y hÃt hÆ¡i rồi hay tay để và o lưng Nhị-Hổ truyá»n công lá»±c sang. Giữa lúc đó, Nhị-Hổ phát chiêu đỡ. Ầm má»™t tiếng, hai anh em Nhất-Sư, Nhá»-Hổ báºt tung trở lại, trong khi Lê Văn cÅ©ng lảo đảo.
Thình lình Nhị-Hổ kêu lên:
– Sư huynh! Sao mắt đệ không nhìn thấy gì cả?
U-bon vương hô lên một tiếng:
– Ngừng tay.
Vương chỉ và o Nhị-Hổ, Tam-Báo:
– Nà y Nhất-Sư! Bên ta có tá»›i sáu ngưá»i bị trúng hóa công chưởng cá»§a các vị. Ngược lại hai vị bị ta dồn thuốc và o kinh mạch, Nhất-Sư cùng đám cao đồ bị vây, e khó thoát. Váºy bây giá» chúng ta cùng ngừng chiến. Nhất-Sư trao thuốc giải cho ta để hầu trị sáu ngưá»i. Còn ta, thì ta cÅ©ng sẽ trị cho hai ngưá»i cá»§a Nhất-Sư. Không biết Nhất-Sư nghÄ© sao?
– ÄÆ°á»£c.
Nhất-Sư móc trong bá»c ra má»™t há»™p thuốc, lấy sáu viên trao cho U-bon vương:
– Äây là thuốc giải. Sau khi uống và o má»™t giá» thì khá»i.
Vương bóp má»™t viên thuốc ra ngá»i, rồi nếm thá»; thấy đây là thứ thuốc không có độc tố. Vương trao thuốc cho Trinh-Dung. Trinh-Dung Ä‘em thuốc bá» và o miệng TÃn-NghÄ©a vương, vương phi Ngá»c-Nam, vợ chồng Trần Ninh, Tạ Duy.
U-bon vương để công chúa xuống rồi há»i:
– Công chúa có sao không?
– Em dùng Thiên-vương máºt dụ cố cÆ¡, nên chỉ mất má»™t Ãt chân khà mà thôi, chưa kiệt quệ.
Câu nói cá»§a công chúa, khiến vương tìm ra được má»™t chân lý: Ná»™i công cá»§a Phù-đổng thiên vương khắc chế vá»›i Hoá-công nhuyá»…n cân cá»§a phái Liêu-Äông.
U-bon vương Lê Văn tiến đến bên Nhị-Hổ, Tam-Báo, vương xòe bà n tay để lên huyệt Bách-há»™i rồi váºn công. Bao nhiêu thuốc vương đẩy và o kinh mạch hai ngưá»i từ từ được trục ra. Vương nói:
– Thôi, xin Tam-anh lui vá» tráºn Tống. Từ nay, giữa chúng ta bao nhiêu oán há»n Ä‘á»u xóa bá».
Nhị-Hổ, Tam-Báo hÃt hÆ¡i, váºn công, thấy chân khà lưu thông bình thưá»ng, cả hai cung tay:
– Hẹn ngà y tái ngộ.
Ba ngưá»i cùng đám đệ tá» lững thững xuống núi. Khi qua chá»— Trung-Thà nh vương, vá»›i vương phi đứng, thình lình Nhị-Hổ, Tam-Báo cùng phát chiêu đánh và o vương vá»›i vương phi. Thấy kình lá»±c cá»§a chúng không lấy gì là m mạnh cho lắm, hai vị vung tay đỡ. Bá»™p má»™t tiếng nhẹ nhà ng. Chưa ai hiểu tại sao, thì Tam-ma cùng đám đệ tỠđã lao xuống núi.
Trung-Thà nh vương há»i U-bon vương:
– Sư thúc! Tại sao chúng lại phát chiêu nhẹ nhà ng như váºy? Hay chúng kiệt lá»±c rồi.
Nói đến đây, vương vá»›i vương phi thấy chân khà tuôn ra khá»i cÆ¡ thể à o ạt. Cả hai cố van khi giữ lại, nhưng cà ng váºn khÃ, khà cà ng ra nhiá»u hÆ¡n. Hai vị lảo đảo ngã xuống. Lý Bát, Mai-Bát vá»™i đỡ lại. Vương run lẩy bẩy:
– Sư thúc, chúng phóng độc và o ngưá»i cháu.
Lê Văn kinh hãi, vương bắt mạch Trung-Thà nh vương vá»›i vương phi: Ná»™i lá»±c bị mất hết, mạch nhảy rất yếu. Vương nổi giáºn, lạng mình Ä‘uổi theo Liêu-Äông tam ma, thì vừa lúc đó có má»™t Ä‘oà n kị mã Tống khoảng trăm ngưá»i, ngưá»i nà o cÅ©ng to lá»›n, hùng tráng. Äá»™i kị mã theo há»™ tống hai ngưá»i, má»™t nam trang phục theo tước vị thế tá», má»™t nữ trang phục theo tước vị quáºn chúa cá»§a Tống. Dẫn đầu Ä‘oà n kị mã là cây cá» lá»›n, có hà ng chữ :
« Thái-sư tả tướng quốc, Kinh-Nam vương, khâm sứ ».
Một đô thống chỉ đoà n kị mã nói với Vương Mẫn:
– Hai ngưá»i kia là con cá»§a Kinh-Nam vương vá»›i thái công chúa Huệ-Nhu. Thiếu niên là thế tá» Vị-Hoà ng. Còn ngưá»i con gái là quáºn chúa Minh-Thúy. Trong cuá»™c chiến nà y, má»™t bên là cố quốc Äại-Việt, má»™t bên là Äại-Tống, nên vương vá»›i công chúa đứng ngoà i. Tuy váºy bất cứ Äại-Việt cầm tù tướng sÄ© nà o cá»§a Tống, vương cÅ©ng xin lÄ©nh ra, Ä‘em vá» Thiên-trưá»ng phá»§ dụ, đợi má»™t mai hết chiến tranh sẽ đưa vá» triá»u. Chúng ta không thể khiếm lá»… vá»›i thế tá», quáºn chúa.
Vương Mẫn hà nh lễ quân cách:
– Tiểu tướng là VÅ©-kị đại tướng quân Vương Mẫn, xin tham nhị vị Ä‘iện hạ. Kìa tiểu quáºn chúa, má»›i có ba năm mà quáºn chúa đã lá»›n lên, đã... đã xinh đẹp thế nà y ư? Không biết đêm khuya, nhị vị Ä‘iện hạ giá lâm có việc gì?
Minh-Thúy gò ngá»±a ra trước hà ng quân, rồi mỉm cưá»i:
– Vương tướng quân! Dù ở Äại-Việt xa cách ngà n trùng tôi cÅ©ng không quên tướng quân đâu. Má»—i khi cỡi ngá»±a, tôi lại nhá»› ra rằng tướng quân đã dạy tôi thuáºt kị mã. Hôm Tết vừa rồi, tôi xin phép phụ vương mang quà đến nÆ¡i đóng quân tặng thưởng quân. Nhưng... nhưng từ hôm đó đến giá», hai bên đánh nhau ghê quá, tôi không còn đưá»ng Ä‘i. Äêm nay nhân phụ vương sai huynh trưởng Ä‘i sứ, biết tướng quân thế nà o cÅ©ng có mặt, nên tôi xin Ä‘i theo để Ä‘em quà biếu tướng quân đó.
Nói rồi nà ng vẫy tay, hai võ sÄ© bưng ra hai cái mâm lá»›n, hai võ sÄ© khác khiêng ra chiếc vò (lu). Binh tướng Việt, Tống cùng báºt lên tiếng « ồ » vì cái vò quá lá»›n. Trong mâm thứ nhất để má»™t con lợn (heo) quay cá»±c lá»›n, trong tư thế nằm sấp. Hai bên có hai con gà trống, mưá»i con gà mái quay và ng ngáºy. Mâm thứ nhì đựng toà n giò, chả, nem chất cao ngất.
Minh-Thúy chỉ và o vò:
– Gá»i là chút quà má»n tặng Vương tướng quân. Trong nà y chứa đến nghìn cân rượu Ä‘áºu nà nh, vừa thÆ¡m, vừa bổ.
Vương Mẫn cảm động:
– Äa tạ quáºn chúa.
Minh-Thúy phất tay má»™t cái, nắp vò mở tung ra, mùi thÆ¡m tá»a má»™t vùng rá»™ng. Từ vương Mẫn tá»›i đám kị binh Tống Ä‘á»u nuốt nước miếng ừng á»±c. Minh-Thúy chÄ©a tay phóng chỉ và o vò rượu, rượu vá»t lên thà nh tia cao đến ba trượng. Nà ng phát nhẹ má»™t chưởng, tia rượu tan ra thà nh đám mưa bụi... thÆ¡m ngát. Nà ng nói:
– Tôi quên mất không Ä‘em theo chung! Váºy phiá»n chư vị tướng quân mở bình nước ra để đựng rượu váºy!
Các tướng Tống cùng mở nắp bầu nước ra. Minh-Thúy lại phóng chỉ, rượu lại vá»t thà nh vòi rót trúng và o bầu cá»§a Mẫn. Bầu vừa đầy, thì vòi rượu co lại, rồi tái vá»t tá»›i bầu cá»§a tướng khác. Binh tướng Tống vá»— tay hoan hô cách dùng chỉ lá»±c rót rượu cá»§a Minh-Thúy. Há» chuyển bầu cho nhau, má»—i ngưá»i « á»±c » má»™t hÆ¡i.
Nhất-Sư vương la lớn lên:
– Coi chừng rượu có thuốc độc.
Một đô thống lắc đầu:
– Sư vương sao lại Ä‘em dạ tiểu nhân mà đo lòng ngưá»i quân tá» nhỉ. Kinh-Nam vương, thế tá», quáºn chúa muốn anh em tại hạ chết, thì ngưá»i chỉ cần truyá»n má»™t lệnh, anh em tại hạ sẽ tá»± tá» ngay. Việc gì ngưá»i phải đầu độc nhỉ?
Äám kị binh Tống vá»— tay hoan hô lá»i cá»§a viên đô thống. Anh em Tam-ma bị khinh khi, bị Ä‘em ra là m trò cưá»i... cả ba sạm mặt lại.
Trong khi Minh-Thúy rót rượu, thì Vị-Hòang rút kiếm ra, ánh thép lóe lên như những tia chá»›p; con heo được chặt thà nh những miếng nhá» bằng bà n tay; những con gà được chặt là m tám; những cây giò, cây nem được cắt nhá». Cắt thịt xong, Vị-Hoà ng vung tay má»™t cái, tất cả những miếng thịt, nem, giò Ä‘á»u bay tung lên cao rồi từ từ rÆ¡i xuống bà n tay tướng sÄ© Tống, giống như cầm bá» và o váºy.
Minh-Thúy thân bưng má»™t bầu rượu, má»™t mâm nhỠđựng chim câu quay, cá chiên (rán), nem (chả giò) đến trước Liêu-Äông tam-ma:
– Xin má»i Tam-vương xÆ¡i chút thổ sản Äại-Việt, gá»i là lấy thảo!
Tam-Báo há»i:
– Ngưá»i nhân danh cha, hay nhân danh mẹ đến đây má»i chúng ta?
Câu há»i thô lá»— cá»§a Tam-Báo không là m Minh-Thúy giáºn, trái lại nà ng cưá»i:
– Tam-vương Æ¡i! Tôi đến đây không do cha, cÅ©ng chẳng do mẹ, mà vì lòng tưởng nhá»› đến chư vị tướng sÄ© kị binh đã từng cùng cha mẹ tôi sống chết bên nhau ở Bắc-thùy, Tây-thùy; trước đây tôi từng quen biết há».
Nà ng chỉ Vương Mẫn:
– Nhất là Vương tướng quân, ngưá»i là sư phụ dạy tôi khoa kị mã. Tôi nhá»› nhung ngưá»i, nên đến để tương kiến, thế thôi. Trong khi đến đây, tôi thấy Tam-vương là khách, tôi là chá»§, nên má»i Tam-vương cùng uống cho vui mà !
– Ta không thèm ăn uống những thứ nà y của cha con mi. Chỉ nay mai, chúng ta chiếm Thăng-long, thì tất cả những gì trên đất Giao-chỉ ta hưởng hết.
Nói rồi y phất tay, cái mâm nhá» trên tay Minh-Thúy bay tung lên cao. Nhấp nhô má»™t cái, Minh-Thúy đã bắt được cái mâm, nà ng xuyên bên Äông, lách bên Tây, nà o chim câu, nà o giò, nà o lại được hứng và o mâm, ngay ngắn như cÅ©.
Binh tướng Tống lại vỗ tay hoan hô.
Phó tướng của Vương Mẫn là Gia Quốc quát lên:
– Xin Tam-vương lịch sá»± má»™t chút vá»›i quáºn chúa. Ngưá»i không kể gì thân thể và ng ngá»c mà má»i Tam-vương. Tam-vương không nháºn thì thôi, tại sao lại bất kÃnh như thế?
– Ta cứ bất kÃnh đấy! Ngưá»i muốn giết ta chăng?
Thế tỠVị-Hoà ng xua tay:
– Phụ-vương, vương mẫu nghe Liêu-Äông tam vương cùng chư đệ tá» hiện diện tại đây. Ngưá»i sợ rằng Tam-vương vá»›i sư thúc U-bon vương; đệ tá» phái Sà i-sÆ¡n vá»›i phái Liêu-Äông chém giết nhau, thì thù oán Hoa-Việt cà ng thêm chồng chất. Vì váºy ngưá»i sai chúng tôi đến đây xin Lê sư thúc cho lÄ©nh Tứ-vương cùng chư đệ tá» Ä‘em vá» Thiên-trưá»ng. Ngưá»i cÅ©ng sai chúng tôi mang thuốc Ä‘iá»u trị cho nhưng tướng sÄ© Việt bị trúng Hóa-công nhuyá»…n cân. Không ngá»... không ngá» Tam-vương vẫn vô sá»±, thá»±c là may mắn.
Nhất-Sư vương cưá»i nhạt:
– May mắn cái gì? Thằng lá»i kia! Mi tưởng tên Lê Văn địch lại chúng ta ư? Chúng ta chỉ đánh có mấy chiêu, đã khiến cho con vợ cá»§a y vá»›i các tướng Nam-man trở thà nh tà n táºt rồi.
Nhị-Hổ lắc đầu:
– Chúng ta sang đây là do lá»i má»i cá»§a Hy-Ninh hoà ng đế để bắt bốn tên thầy chùa ăn thịt chó vá»›i tên Lê Văn đóng cÅ©i mang vá» cho ngà i. Còn Kinh-Nam vương ư? Y là tên má»i Nam-man đã bị triá»u đình cách hết chức tước Ä‘uổi khá»i Trung-nguyên. Vợ y trước đây được phong là thái công chúa, đã phản lại Thiên-triá»u, phản há» Triệu, nên cÅ©ng bị xóa tên trong sổ Ngá»c-Ä‘iệp rồi. Thế mà vợ chồng y không tá»± biết thân pháºn, còn sai con trương cỠđến đây là m oai ư?
Suốt hÆ¡n bốn mươi năm, Kinh-Nam vương vá»›i công chúa Huệ-Nhu gắn liá»n cuá»™c Ä‘á»i trên lưng ngá»±a trấn ngá»± biên cương, khi thì bình Tây-hạ, khi thì Ä‘uổi Liêu, giữ vững giang sÆ¡n Äại-Tống. Tất cả chư tướng Tống Ä‘á»u do vương đà o tạo. Trong thá»i gian đó, vương vá»›i công chúa coi tướng sÄ© như chân tay, coi binh lÃnh như con cái. Cho nên đối vá»›i binh tướng Tống, há» kÃnh trá»ng vương vá»›i công chúa như cha như mẹ. Bây giá» thình lình nghe Nhị-Hổ nhục mạ vương vá»›i công chúa, bất giác há» cùng quát lên:
– Câm cái mồm!
– Láo! Cắt lưỡi đi!
– Äồ vô luân.
Tam-Báo gầm lên:
– Các ngưá»i cấm ta nói ư? Ta gá»i Kinh-Nam vương là tên má»i Giao-chỉ, con Triệu Thuáºn-Tưá»ng (NhÅ© danh công chúa Huệ-Nhu) là con Ä‘iếm già đấy! Äứa nà o có bản lÄ©nh, thì cứ bước ra đây, Ä‘a sẽ Ä‘áºp cho nát thây. Äã váºy ta rá»i khá»i đây, để mặc bá»n bay cho bá»n Giao-chỉ băm vằm ra.
Binh tướng Ä‘á»u lăm lăm vÅ© khà trong cái căm háºn cùng cá»±c. Vương Mẫn sẽ gáºt đầu má»™t cái, kị binh Tống bao vây lấy Liêu-Äông tam ma vá»›i đám đệ tá».
Thế tỠVị-Hoà ng xua tay:
– Không nên! Dù sao Liêu-Äông tam vương cÅ©ng vâng chỉ hoà ng thượng tá»›i đây trợ chiến vá»›i chúng ta. Tam vương muốn ở lại hay Ä‘i là tùy ý. Vạn vạn lần ta không thể để mất hòa khà vá»›i Tam-vương.
Binh tướng Tống, Liêu-Äông tam ma nghe lá»i Vị-Hoà ng nói Ä‘á»u kinh ngạc không Ãt. Bởi chÃnh tai há» nghe Tam-Hổ nhục mạ vương vá»›i công chúa, đến ná»—i há» nổi nóng phải ra tay. Thế mà anh em Vị-Hoà ng không có phản ứng gì, còn xin tha cho chúng.
Kị binh mở vòng vây ra, thầy trò Tam-ma nghênh ngang lên ngựa, đi vỠhướng Nam. Gia Quốc nói nhỠvới Vương Mẫn:
– Vị thế tỠnà y tà i đến đâu thì không biết, nhưng minh mẫn thì e hơn cả vương gia!
– ?!?!?!
– Nếu như vừa rồi thế tá» nổi nóng, khiến chúng ta băm vằm Liêu-Äông tam ma ra thì Ãt nhất ta cÅ©ng thiệt hại khá nhiá»u nhân mạng. Trong khi miệng thế gian, bá»n mặt dÆ¡i tai chuá»™t lại dèm pha rằng vương sai con giết Tam-ma là khâm sứ cá»§a triá»u đình.
Giữa lúc đó thì có « pháo lệnh cá»§a Quách Quỳ » gá»i Vương Mẫn vá». Mẫn cùng chư tướng bái biệt thế tá» Vị-Hoà ng vá»›i quáºn chúa Minh-Thúy, rồi cho rút quân.
Tuy Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a nhị vương, nhị vương phi, hai tướng Trần Ninh, Tạ Duy, hai phu nhân bị trúng Hóa-công nhuyá»…n cân nằm mê man; tuy Ngô Ức vá»›i phu nhân Phương Dược tuẫn quốc.. nhưng sau cuá»™c chiến chá»§ lá»±c ba hiệu Äằng-hải, Vạn-tiệp, Hùng-lược vẫn còn nguyên. Ba cặp vợ chồng Lý NgÅ©, Thất, Cá»u thay thế cầm quân, tráºn thế Việt không há» bị rối loạn. Lý NgÅ© cầm cá» phất lên, ba hiệu binh Äại-Việt cùng thúc trống đổ đồi truy kÃch.
Vương Mẫn vội cho dà n kị mã ra nghênh chiến, mà trong lòng y phát run:
– Äoà n kị binh vô địch cá»§a ta lúc Ä‘i có sáu nghìn, do xuất kỳ bất ý mà đoạt thắng lợi lúc đầu. Nay quân số chỉ còn má»™t ná»a, mà thế cá»§a địch còn nguyên. Là m sao bây giá»?
Minh-Thúy thúc ngựa và o giữa hai hà ng quân, rồi nà ng lên tiếng:
– Thôi! Thôi! Khổ quá! Ngừng đi thôi!
Nước mắt đầm đìa, nà ng chỉ và o các thương binh Việt, Tống, xác tỠsĩ nói với Vương Mẫn:
– Chết nhiá»u quá rồi! Chết tức tưởi, chết vô lý như thế nà y chưa đủ sao?
Vương Mẫn cung tay:
– ChÃnh bên Äại-Việt định truy kÃch đấy chứ!
Minh-Thúy chắp tay xá Lý Ngũ:
– Sư huynh! Sư huynh nể mặt muội mà dừng quân lại được không?
Lý Ngũ đáp lễ:
– Dĩ nhiên là được.
Minh-Thúy bảo Vương Mẫn:
– Tướng quân cho thu nhặt hết xác tỠsĩ đem vỠmột thể.
Mai-NgÅ© ra lệnh cho hiệu Long-đực giúp quân Tống thu nhặt tá» thi đồng đội. HÆ¡n khắc sau, kị binh Tống đã rút khá»i chân núi Nham-biá»n.
Bấy giá» anh em Vị-Hoà ng má»›i lên đồi bái kiến U-bon vương. Cả hai thất kinh, khi thấy vương ngồi bên công chúa Nong-Nụt mặt mà y á»§ rÅ©. Cạnh vương, xác cá»§a Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a vương vá»›i hai vương phi. Xa hÆ¡n chút nữa là xác cá»§a Trần Ninh, Ngá»c-Hương, Tạ Duy, Phương-Quế. Thế tá» há»i Lý NgÅ©:
– Sá»± thể ra sao? Tại sao đến mưá»i đại tướng Ä‘á»u tuẫn quốc thế nà y?
Ghi chú,
Vân-ma thượng tướng quân, Nhu-tâm hầu Trần Ninh tuẫn quốc năm 26 tuổi. Thiên-hương, Thuần-mẫn quáºn chúa Trần Ngá»c-Hương tuẫn quốc năm 25 tuổi. Hết giặc, triá»u đình nghị công tâu lên, Linh-Nhân hoà ng thái háºu truy phong cho ngà i là Anh-duệ, Chiêu-thắng, Trung-liệt, Nguyệt-đức Long-vương, phu nhân được truy phong Trang-duệ, Thuần-mẫn, Thiên-hương công chúa. Truyá»n láºp Ä‘á»n thá». Trải qua 918 năm dà i cá»§a lịch sá» vá»›i biết bao nhiêu lá»›p sóng phế hưng, cho đến nay (1995) Ä‘á»n thá» cá»§a ngà i vẫn còn tại hai xã Chân-há»™, Há»™-trung, huyện Yên-phong, tỉnh Bắc-ninh, nay là tỉnh Hà -Bắc.
Sinh thá»i, ngà i là tướng trẻ nhất trong Long-biên ngÅ© hùng, có tà i trị quân cá»±c nghiêm, đánh đâu thắng đó, nên tiểu sá» cá»§a ngà i bị huyá»n thoại hóa Ä‘i rất nhiá»u. Äá»™c giả muốn thâm cứu tiểu sá» ngà i, xin Ä‘á»c thêm các tà i liệu ghi trong phần 7.1.5 phần tá»±a NQSH quyển 1.
Ninh-viá»…n đại tướng quân, DÅ©ng-tâm hầu Tạ Duy tuẫn quốc năm 24 tuổi. Phu nhân là Lý Phương-Quế, con gái cá»§a nhân váºt danh tiếng báºc nhì triá»u vua Lý Nhân-tông, chỉ sau có Lý Thưá»ng-Kiệt, đó là Thái-phó, Thượng-trụ quốc, Äồng-trung thư môn hạ bình chương sá»±, Äại-đô đốc Lý Kế-Nguyên, tước Nam-quốc công; tuẫn quốc năm 24 tuổi. Hết giặc, triá»u đình nghị công tâu lên, Linh-Nhân hoà ng thái háºu phong cho ngà i là Ninh-viá»…n, Trung-chÃnh đại vương. Phu nhân được phong Trang-hòa, Ninh-tÄ©nh công chúa. Truyá»n láºp Ä‘á»n thá». Trải bao thá» lặn ác tà cá»§a 918 năm dà i lịch sá», hiện nay (1995) Ä‘á»n thá» ngà i vẫn còn tại xã Lưu-xá, huyện Hưng-nhân, nay là huyện Hưng-hà , tỉnh Thái-bình. Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm vá» tiểu sá» ngà i, xin Ä‘á»c các tà i liệu trong mục 7.2.7 bà i tá»±a, NQSH quyển 1.
Trung-Thà nh vương Lý Hoằng-Chân tuẫn quốc năm 37 tuổi, vương phi Nguyá»…n-thị Trinh-Dung tuẫn quốc năm 32 tuổi. TÃn-NghÄ©a vương tuẫn quốc năm 35 tuổi, vương phi Lê Ngá»c-Nam tuẫn quốc năm 31 tuổi. Trước khi tuẫn quốc, chức tước cá»§a chức tước nhị vương, nhị vương phi như sau:
Trung-Thà nh vương: Kiểm hiệu thái sư, Thượngtrụ quốc, Thượng-thư lệnh kiêm Trung-thư lệnh, Thăng-long tiết độ sứ, Tả kim-ngô đại tướng quân, quản Khu-máºt viện.
TÃn-NghÄ©a vương: Kiểm-hiệu thái phó, Khai phá»§ nghị đồng tam tư, Võ-minh quân Tiết-độ sứ, Thượng-thư tả bá»™c xạ, Äồng-trung thư môn hạ bình chương sá»±, Phụ-quốc đại tướng quân, Khu-máºt viện sứ.
Còn sau khi tuẫn quốc, tôi đã tìm trong tất cả thư tịch, má»™ chÃ, bia đá, gia phả Hoa-Việt cÅ©ng không biết nhị vương được truy phong những gì? Thá»±c đáng tiếc.
Riêng hai vương phi, được truy phong như sau:
Vương phi Trung-Thà nh nhÅ© danh Nguyá»…n-thị Trinh-Dung được phong Minh-đức, Thạc-hòa, ChÃ-nhu công chúa.
Vương phi TÃn-NghÄ©a nhÅ© danh Lê Ngá»c-Nam được phong Ninh-đức, Trang-duệ, Hiếu-khang công chúa.
Cả bốn vị Ä‘á»u được phối thỠở thái miếu triá»u Lý, nên không có Ä‘á»n thá» riêng. Mãi sau nà y, niên hiệu Há»™i-tưá»ng Äại-khánh thứ 9 Ä‘á»i vua Lý Nhân-tông (DL. 1118, Máºu-Tuất) nhân nhị vương rất linh thiêng, thưá»ng hiển linh giúp dân; vua sai láºp Ä‘á»n thỠở trại Thá»§-lệ phÃa Tây Thăng-long, nay là Linh-lang đại vương từ tức Ä‘á»n Voi-phục. Äá»n nằm trong quáºn Ba-đình, Hà -ná»™i (gần công viên Thá»§-lệ). Äây là má»™t di tÃch lịch sá» rất quan trá»ng, nhưng tiếc rằng lưu truyá»n bị tam sao thất bản. Ngoà i ra dân chúng còn láºp nhiá»u Ä‘á»n thá»› khác nữa, cho đến nay, tôi còn tìm được Ä‘á»n Bồng-lai ở huyện Từ-liêm, Hà -ná»™i và ở hai xã Äại-quan, Thuần-lá»….
Hẳn lúc dá»±ng Ä‘á»n, vua có sai chép tiểu sá» nhị vương đầy đủ. Nhưng trong các cuá»™c thăng trầm cá»§a lịch sá», phổ bị mất đến năm lần. Sau má»—i lần bị mất, dân chúng theo trà nhá»› lưu truyá»n, chép lại, nên bị sai lạc quá nhiá»u. Lần mất thứ nhất tướng Mông-cổ Ngá»™t-lương Hợp-thai chiếm Thăng-long đã thu cuốn phổ Ä‘em đốt (1257). Sau đó phổ được chép lại, rồi bị quân Mông-cổ cá»§a Thoát-Hoan thu đốt hai lần nữa (1283-1285). Lần thứ tư (1385) Chế Bồng-Nga Ä‘em quân đốt phá Thăng-long, y cho đốt phá Ä‘á»n để trả thù trước đây (1069) nhị vương Ä‘em quân đánh Äồ-bà n. Cuối cùng, năm 1407, Trương Phụ, Má»™c Thạch sang đánh giặc Hồ Quý-Ly đã Ä‘em tất cả sá» sách đốt Ä‘i, hoặc chở vá» Kim-lăng. Sau khi vua Lê Thái-tổ dà nh được độc láºp, dân chúng theo trà nhá»› chép lại lần nữa. TÃnh chung cuốn phổ tại Ä‘á»n Voi-phục phải viết lại năm lần, nên gần như sai hoà n toà n.
Thần tÃch Linh-Lang đại vương từ (tức Ä‘á»n Voi-phục) chép rằng thần là con thứ tư vua Lý Thánh-tông. Tương truyá»n bà phi há» Nguyá»…n Ä‘ang tắm ở hồ Tây bá»—ng có con rồng thần hiện ra phun nước thÆ¡m và o mình, vá» nhà mang thai, 14 tháng sinh ra Linh-Lang. Khi Triệu Tiết sang đánh nước ta, Linh-Lang ứng ngÄ©a tòng quân giết giặc, sau đó vá» hóa ra con giao long lặn xuống hồ. Nhân đó vua sai láºp Ä‘á»n thá».
Äiá»u vô lý là đá»n được xây và o niên hiệu Chương-thánh Gia-khánh thứ 7 (1065) Ä‘á»i vua Lý Thánh-tông, trong khi bên dưới chép rằng vương đánh nhau vá»›i Triệu Tiết (1077).
Ba tà i liệu Việt chép vá» sá»± tÃch nà y là :
– Hoà n-long huyện chÃ,
– Bắc-kỳ giang sÆ¡n danh thắng cổ tÃch bị khảo,
– ÄNNTC ,
rất mơ hồ. Trong khi QTNC, TTCTGCK, TTCTBK, TS lại chép rất chi tiết.
Khi Linh-Nhân hoà ng thái háºu băng hà . Nhiá»u nÆ¡i nhá»› công đức cá»§a ngà i, láºp Ä‘á»n thá» như đã trình bầy trong NQSH quyển 1, mục 3. Tại các Ä‘á»n thỠấy Ä‘á»u phối thá» sáu vị đương thá»i là phụ tá cá»§a ngà i (Äã thuáºt trong NQSH quyển 4 hồi 39).
Nếu con dân Äại-Việt nà o Ä‘á»c những giòng nà y, mà còn tưởng nhá»› đến huân công cá»§a hai vị công chúa, Ä‘i hà nh hương Ä‘á»n thá» Linh-Nhân hoà ng thái háºu, sẽ thấy: Tượng cá»§a sáu công chúa Ä‘á»u mặc áo mầu đỠsẫm, áo choà ng giống nhau, thêu hoa văn giống nhau, nẹp áo giống nhau, duy mầu áo choà ng vá»›i khăn khác nhau mà thôi. Tượng cá»§a công chúa Trinh-Dung áo choà ng, khăn mầu xanh. Tượng cá»§a công chúa Ngá»c-Nam áo choà ng, khăn mầu tÃa.
Lý NgÅ© thuáºt sÆ¡ lược cuá»™c chiến kinh hồn táng đởm xẩy ra từ chiá»u đến giá», rồi kết luáºn:
– Không ngá» bá»n Liêu-Äông xảo trá, thay vì chúng trao thuốc giải, chúng lại trao thuốc độc. Nên tất cả... Ä‘á»u qua Ä‘á»i!
Vị-Hoà ng xua tay:
– Sư huynh lầm rồi! Phà m ngưá»i trúng Hóa-công nhuyá»…n cân, thì công lá»±c mất hết, ngưá»i má»m xèo như trẻ sÆ¡ sinh. Từ đấy má»—i ngà y lên cÆ¡n ngứa ngáy đến nổi muốn sống không nổi, mà chết cÅ©ng không xong; không thuốc nà o trị được.
Mai-NgÅ© há»i:
– Trưá»ng hợp ngưá»i cá»§a phái Liêu-Äông bị trúng Hóa-công nhuyá»…n cân thì sao? Không lẽ há» cÅ©ng chịu chết?
Minh-Thúy tiếp lá»i anh:
– Äúng váºy. Cho nên há» má»›i chế ra loại thuốc mà ngưá»i bình thưá»ng uống và o thì không sao, còn ngưá»i bị trúng Hóa-công nhuyá»…n cân thì sau khi uống sẽ cảm thấy khoan khoái vô cùng, rồi chết như ngá»§ váºy. HỠđặt tên đó là thuốc giải thoát. Ban nãy Tam-ma đã trao thuốc nà y cho ta. Vì váºy... vì váºy...
Äến đây, Minh-Thúy phải ngừng kể, bởi từ phÃa trước, má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a rầm ráºp tiến tá»›i. Ngao-binh báo vá»›i Lý NgÅ©:
– Có má»™t Ä‘oà n ngá»±a, không ngưá»i Ä‘iá»u khiển Ä‘ang tiến vỠđây. Xin Äô-thống định liệu.
Lý NgÅ© ra lệnh cho má»™t tá lÄ©nh Ä‘em mưá»i viên võ sÄ© ra xem xét sá»± thể. Chưa đầy má»™t khắc, viên tá lÄ©nh dẫn Ä‘oà n ngá»±a đến báo cáo:
– Thưa Äô-thống, trên má»—i con ngá»±a có má»™t đệ tá» cá»§a Liêu-Äông đặt nằm ngang. Trên lưng ba con khác có ba cái cÅ©i, má»—i cÅ©i giam má»™t trong Liêu-Äông tam ma.
Lê Văn, Vị-Hoà ng, Minh-Thúy vá»›i vợ chồng Lý NgÅ© cùng xuống núi quan sát: Rõ rà ng ai đó dùng Hoá-công nhuyá»…n cân đánh bá»n đệ tá» Liêu-Äông khiến chúng mất hết công lá»±c, ngưá»i trở thà nh má»m xèo. Còn Liêu-Äông tam ma thì bị trói bằng xÃch sắt, giam trong cÅ©i, miệng má»—i ngưá»i ngáºm má»™t cái đùi chó luá»™c. Binh tướng Việt thấy váºy, Ä‘á»u báºt lên tiếng reo:
– Má»™c-tồn vá»ng thê bồ tát.
Lê Văn chỉ đám Liêu-Äông nói vá»›i Vị-Hoà ng:
– Cháu mau đem đám nà y vỠcho bố cháu, để bố cháu phát lạc.
Vị-Hoà ng, Minh-Thúy cùng đội võ sÄ© lên ngá»±a giải đám tù Liêu-Äông Ä‘i.
Sau khi nghe Lê Văn kể, Má»™c-tồn hòa thượng dở khóc, dở cưá»i, ngà i phân trần:
– Hà ! Từ chiá»u đến giá» ta luôn ở cạnh hiệu Long-dá»±c, đánh nhau vá»›i Tống mệt muốn bở hÆ¡i tai. Ta đâu có bắt bá»n Liêu-Äông! Không biết ai đã ra tay rồi mạo tên ta?
Trần Bảo-Dân mỉm cưá»i:
– Ai bảo chú mà y oai quá Ngá»c-hoà ng thượng đế, dữ hÆ¡n Diêm-vương lão tá», nên « ngưá»i » má»›i mượn danh, chứ có ai mượn danh ta đâu? Kể ra những « ngưá»i » có bản lÄ©nh là m việc nà y cÅ©ng không nhiá»u. Cao nhất phải kể sư cụ Huệ-Sinh chưởng môn phái Tiêu-sÆ¡n. Nhưng cụ thà nh bồ tát rồi, chắc không thể đánh gần hai trăm ngưá»i thà nh táºt như váºy. Thứ đến con nhà Bình-Dương, cu lợn Thiệu-Thái, tiên bà Bảo-Hòa, nhưng ba đứa nà y Ä‘ang đục nhau vá»›i Tống ở Như-nguyệt, Phú-lương... đâu có thá»i giá» là m việc nà y?
Công-chúa Nong-Nụt cau mà y suy nghĩ:
– Hay hai thánh tăng Minh-Không, Äạo-Hạnh? À mà hai ngà i cÅ©ng Ä‘ang đại chiến ở Như-nguyệt. Khó quá !
Mai-Cá»u là nữ đệ tá» trẻ nhất cá»§a Má»™c-tồn hòa thượng, cÅ©ng là đệ tỠđược ngà i yêu thương nhất, thá» thẻ:
– Sư phụ! Trong thế gian, ngưá»i lá»›n gan bằng trá»i cÅ©ng không dám mượn danh sư phụ. Ngưá»i mượn danh nà y, bản lÄ©nh thá»±c phi thưá»ng, vì ông ta đã bắt sống được Liêu-Äông tam ma. Bắt sống Liêu-Äông tam ma đã khó, lại còn dùng Hoá-công nhuyá»…n cân bắt hết đám đệ tá» cá»§a chúng thì e phải có nhiá»u ngưá»i. Như váºy con nghÄ© chỉ có... chỉ có...
Má»™c-tồn hòa thượng tát yêu đệ tá»:
– Thầy biết rồi! Thầy biết rồi! Con thực thông minh, thông minh hơn cả Quốc-mẫu Thanh-Mai, vua bà Bình-Dương.
U-bon vương là ngưá»i có tà i cầm quân nhất hiện diện. Vương ra lệnh:
– Bây giỠđã sang giá» Dần. Ta cho hai hiệu Vạn-tiệp, Hùng-lược xuống hạm đội Thần-phù, Bạch-đằng ăn cÆ¡m, nghỉ dưỡng sức. Giá» Ngá» thì khởi hà nh tiến vá» Như-nguyệt để trợ cho đạo quân cá»§a tiên nương Bảo-Hòa, công chúa Thiên-Ninh. Việc tổng chỉ huy nà y, phi sư huynh Trung-Äạo không ai là m nổi.
Vương ra lệnh cho vợ chồng Lý Ngũ:
– Sau khi tiên nương Bảo-Hòa tái chiếm Như-nguyệt, vua bà Bình-Dương tái chiếm Phú-lương, ta đánh tráºn Nham-biá»n, thì Quách Quỳ không còn khả năng tiến công ta nữa. Váºy hai con Ä‘em hiệu Äằng-hải đóng đồn tại Bắc ngạn chiến lÅ©y Phú-xuân là m thế á»· dốc cho hiệu cho hiệu Thần-Ä‘iện cá»§a vợ chồng Lý Bát.
Vương nói với Phu-Quốc, Bảo-Dân:
– Hai sư huynh lại vỠPhú-xuân với đệ chứ?
Bảo-Dân cưá»i, vá»— vai Lê Văn:
– Tuân chỉ đại vương.
Vương há»i Má»™c-tồn, Viên-Chiếu:
– Nhị vị bồ tát chắc lại vỠẩn ở trong quân Tống?
– Äúng thế.
Thấp thoáng một cái, hai ngà i đã biến và o đêm tối.
Tà i sản của The Creator
15-09-2008, 05:18 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I
Nghìn năm Yên-Dũng khà hạo nhiên
Tại chiến lÅ©y Yên-dÅ©ng, Äại-Việt
Ngà y 19 tháng giêng, mùa Xuân, niên hiệu Anh-vÅ© Chiêu-thắng thứ nhì Ä‘á»i vua Lý Nhân-tông nước Äại-Việt; bên Trung-nguyên nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ mưá»i Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống (Äinh-Tỵ, DL.1077).
Sau cuá»™c đổ bá»™ ngà y 19 tháng giêng, công chúa Äá»™ng-Thiên, phò mã Hoà ng Kiện, Qui-đức đại tướng quân Trần Di vá»›i phu nhân Phương-Lý tuẫn quốc. Toà n bá»™ hiệu VÅ©-thắng hy sinh. Hai cặp vợ chồng Hùng TrÃ, Âu Lam; Hùng TÃn, Âu Hồng tuân chỉ công chúa Äá»™ng-Thiên phá vòng vây chạy vá» chiến lÅ©y Yên-dÅ©ng báo hung tin cho Hoà i-hóa thượng tướng quân Lý Äoan vá»›i phu nhân là Liên-hương Nhu-mẫn quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên và o buổi trưa ngà y hôm đó.
Hầu kinh hãi, bà n vá»›i quáºn chúa và Lý Tứ, Mai-Tứ:
– Theo tin cá»§a tế tác gá»i vá», khi Quách Quỳ nghị kế, thì chỉ mặt Như-nguyệt là thá»±c, còn hai mặt Phú-lương, Vạn-xuân là hư. Không ngá» giá» phút cuối cùng y đổi kế, lại nữa ta bị bất ngá» vì bá»n thú binh hà ng giặc, thà nh ra mặt Phú-lương ta bị thiệt hại nặng. Bây giá» Yên Äạt, Khúc Chẩn, Ä‘ang Ä‘em đại binh vượt sông, chỉ ná»™i ngà y mai chúng sẽ đánh chiến lÅ©y nà y. Váºy sư huynh, sư tá»· vá»›i phu nhân tÃnh sao?
Lý Tứ bà n:
– Yên Äạt, Khúc Chẩn đã chiếm được chiến lÅ©y Phú-lương, nhưng bị mất ba tướng Lôi Tá»±-Văn, Tống Äạo, Lữ Chân vá»›i hai hà ng tướng Nùng Thịnh-Äức, Sầm Khánh-Tân. Tuy váºy tin má»›i nhất cá»§a Khu-máºt viện cho biết bá»n Trưá»ng-bạch song hùng vá»›i hÆ¡n trăm võ sÄ© phái nà y hiện ở trong quân Tống. Vá» quân, vừa rồi chúng bị tổn thất năm vạn, nhưng vẫn còn ba vạn quân triá»u, năm vạn bảo binh, vá»›i sáu mươi chỉ huy tân-đằng-hải, cá»™ng lại mưá»i má»™t vạn ngưá»i. Chúng thừa sức trà n ngáºp chiến lÅ©y nà y. Theo thuá»™c hạ nghÄ©, mình phải gá»i tấu chương vá» triá»u xin viện binh.
Hầu vá»™i viết biểu gá»i Ä‘i ngay.
HÆ¡n giá» sau, chim ưng mang lệnh cá»§a Khu-máºt viện, do nguyên soái Lý Thưá»ng-Kiệt ký báo cho biết:
« ... Äã khẩn cho hai hiệu binh Thiên-trưá»ng, Trưá»ng-yên lên đưá»ng. Hãy cố cầm cá»±. Sẽ có kế phá giặc ».
ÄÆ°á»£c thư, Lý Äoan há»p chư tướng loan báo. Mai-Tứ đỠnghị:
– Viện binh có lên đưá»ng ngay, thì Ãt ra cÅ©ng phải ba ngà y nữa má»›i tá»›i. Váºy ta phải cố thá»§ trong chiến lÅ©y hÆ¡n là giao chiến. Hiện Yên Äạt, Khúc Chẩn Ä‘ang lo chôn cất, băng bó cho thương binh. Bây giá» trá»i đã vá» chiá»u chắc y chưa thể đánh ta ngay hôm nay (19-1). Lợi dụng chúng không phòng bị, đêm nay ta dùng Lôi-tiá»…n, thú binh đánh y má»™t tráºn phá»§ đầu. Có như váºy, trong hai ngà y y chưa thể đánh ta được. Trong thá»i gian đó, thì viện binh đã tá»›i rồi.
– ÄÆ°á»£c ta cứ đợi.
Hầu quyết định: Nếu như tối y không đánh ta, thì đêm nay ta đánh y.
Hầu nói với phu nhân:
– Yên Äạt nghÄ© rằng phÃa sau y, ta không còn quân. Y Ä‘em hết binh hùng tướng mạnh vượt sông. Giả như ta có má»™t đạo binh nhỠđánh và o háºu cứ y, thì có thể đốt hết lương thảo cá»§a y. Như váºy y phải ngừng tiến quân, để chiếm lại háºu cứ.
Phu nhân mừng vô hạn:
– Ta viết thư cho vua bà Thiên-Thà nh, để ngưá»i là m việc đó. Chỉ cần nghìn cảm tá» quân vá»›i má»™t đội thú binh là đủ rồi.
Hầu ngồi viết thư rồi sai chim ưng mang Ä‘i liá»n.
Trá»i cháºp choạng tối, thì chim ưng mang thư cá»§a công chúa Thiên-Thà nh vá»›i phò mã Thân Cảnh-Long tá»›i:
« ... Ta được lệnh cá»§a Khu-máºt viện, Ä‘em má»™t đại lá»±c lượng đánh chiếm háºu cứ Yên Äạt cùng má»™t lúc vá»›i thư cầu cứu cá»§a đệ. Yên tâm, ta sẽ cho quân lên đưá»ng và o sáng mai (20-1); sẽ đánh cướp háºu cứ chúng và o chiá»u mai, hay sáng ngà y kia (21-1) ».
Äến đó, tế tác và o báo:
– Thưa quân hầu, Tống cũng có Ưng-binh tuần thám, thà nh ra tế tác ta không biết rõ tình hình ra sao?
Lý Äoan nhảy lên than:
– Nguy thực, cũng may ta chưa xuất quân cướp trại chúng, bằng không Ưng-binh, Ngao-binh của chúng báo động thì nguy thay!
Hầu vá»›i phu nhân táºp hợp tướng sÄ© giảng giải cho há» biết rõ tình hình, rồi kết luáºn:
– Dù biết sáng mai, hay có thể và i ngà y nữa Tống má»›i đánh ta. Nhưng ta vẫn phải canh phòng cho thá»±c cẩn tháºn.
Hầu ra lệnh:
– Chiến lÅ©y cá»§a ta có ba mặt Tây, Bắc và Äông tiếp giáp vá»›i ruá»™ng lúa. Äịch sẽ tấn công bằng ba mặt nà y. Cả ba mặt ta Ä‘á»u có lÅ©y tre dầy tá»›i hai trượng bao bá»c, chúng không thể phá mà và o được. Vì váºy chúng sẽ cố đánh chiếm ba cổng lá»›n. Ta cần trấn ba cá»a nà y cho chắc là được.
Hầu đưa mắt nhìn Hùng TÃn, Âu Hồng:
– Sư huynh, sư tá»· trấn mặt Tây. Mặt nà y đồng sâu, bùn nhiá»u, hà o lại sâu, rá»™ng. Chắc chúng sẽ cố tấn công bằng con đưá»ng và o lÅ©y mà thôi.
Hầu nói vá»›i Hùng TrÃ, Âu Lam:
– Mặt Äông có con đưá»ng rá»™ng chạy và o chiến lÅ©y, ắt chúng sẽ cố đánh mặt nà y. Sư huynh, sư tá»· phải lợi dụng Lôi-tiá»…n, ná» thần mà cản chúng.
Hầu nói với phu nhân:
– Mặt Bắc thông vá»›i bên ngoà i bằng cả bãi đất rá»™ng, chắc chắn chúng sẽ dồn hết ná»— lá»±c tấn công. Váºy em vá»›i sư tá»· Mai-Tứ trấn tại đây. Còn anh vá»›i sư huynh Lý Tứ trấn tại trung ương, tiếp viện các nÆ¡i.
Hầu ghé miệng và o tai vợ chồng Hùng TrÃ, Hùng TÃn:
– Nghe nói sư bà Má»™c-tồn há»c được thuáºt bắn liên châu cá»§a Cao Cảnh-hầu thá»i Âu-lạc, ngưá»i dốc túi truyá»n cho Thần-vÅ© tháºp anh. Có đúng thế không?
Âu Hồng lắc đầu:
– Sư phụ có truyá»n cho mưá»i chúng tôi thá»±c, nhưng ngá»™ tÃnh cá»§a tám chúng tôi quá tối tăm, nên chỉ bắn má»—i lần được hai mÅ©i tên. Duy sư huynh Hùng TrÃ, Hùng TÃn là há»c được trá»n vẹn, có thể bắn má»™t lúc từ hai tá»›i tám mÅ©i và o những vị trà khác nhau.
– Hay lắm.
Hầu khen: Váºy lát nữa hai sư huynh sẽ là m như thế, như thế. Biết đâu chẳng giết được Yên Äạt, Khúc Chẩn.
Hùng Trà cực kỳ cao hứng:
– Tuân lệnh tướng quân.
Äêm đó hoà n toà n yên tÄ©nh.
Sang ngà y 20 tháng giêng cho đến giỠThìn vẫn không thấy Tống tấn công. Tin tế tác báo cho hầu biết:
« ...Yên Äạt, Khúc-Chẩn cho binh sÄ© đẵn tre, bện cá» là m lá chắn, loại lá chắn lá»›n đến tám ngưá»i khiêng. Chúng dùng lá chắn kết thà nh xe, rồi cho trâu Ä‘i phÃa sau lá chắn đẩy xe. Quân thiết đột nấp sau xe mà tiến lên... »
Hầu nhảy phắt lên:
– Cái thằng Yên Äạt nà y khôn thá»±c. Chúng biết rằng ta có ná» thần lợi hại, chúng là m lá chắn để che phá»§ cho quân tiến lên. Như váºy ta chỉ có thể đánh cáºn chiến vá»›i chúng mà thôi.
Chợt nghÄ© ra má»™t kế, hầu nói vá»›i quáºn chúa:
– Từ đây vá» Siêu-loại không xa. Em mau lấy ngá»±a vá» là ng bảo lý trưởng rằng có lệnh cá»§a anh, táºp há»p tất cả nam nữ mục đồng (trẻ chăn trâu) tuổi từ mưá»i hai trở lên, tuyển lấy ba chục ngưá»i, rồi Ä‘em đến đây. Nhá»› dặn chúng mang theo ống sáo, tù và .
Quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên không biết chồng tuyển mục đồng là m gì, nhưng thấy dáng Ä‘iệu vá»™i vã khẩn cấp cá»§a hầu, bà không dám há»i lại. Quáºn chúa tuyển năm nữ binh theo hầu, rồi lấy ngá»±a lên đưá»ng.
Äến giá» Mùi, hầu Ä‘ang ngồi bà n luáºn vá»›i chư tướng, thì có tiếng trống ngÅ© liên báo động vá»ng và o. Hầu cùng chư tướng vá»™i ra vị trà chiến đấu. Hướng mắt quan sát ba mặt Tây, Bắc, Äông, bất giác hầu nổi da gà lên: Quân Tống dà n tráºn thà nh ba lá»›p Ä‘ang từ từ tiến sau má»™t bức thà nh kết bằng lá chắn để trên các xe do trâu đẩy.
Lý Äoan chỉ và o hai ngưá»i đứng trên mình trâu phÃa sau đội hình quân Tống, nói vá»›i Lý Tứ:
– Sư huynh nhìn xem kìa. Tên cỡi trâu bên trái là Yên Äạt, tên cỡi trâu bên phải là Khúc Chẩn. Hôm nay chúng ta phải má»™t mất má»™t còn vá»›i chúng đấy.
Lý Tứ há»i Lý Äoan:
– Tướng quân! Tại sao quân cá»§a Yên Äạt tá»›i mưá»i má»™t vạn, mà thuá»™c hạ thấy dưá»ng như chúng chỉ dùng chưa tá»›i ba vạn tấn công ta?
– Sư huynh nên biết Yên Äạt là má»™t tướng cầm quân kinh nghiệm. Sau tráºn Phú-lương, chỉ má»™t hiệu Thiên-tá» binh cá»§a ta, mà y phải hy sinh tá»›i năm vạn ngưá»i. Vì váºy lần nà y y tÃnh toán cẩn tháºn. Vá»›i ba lá»›p quân thế kia, nếu đánh thá»±c sá»± thì chỉ phá được hai lá»›p rà o là đã chết hết rồi. Äây chắc là y thá» hệ thống phóng thá»§ cá»§a ta đấy.
Hầu ra lệnh:
– Tuyệt đối không dùng Lôi-tiá»…n bắn và o đội hình lá chắn. Äợi chúng tá»›i gần, rá»i bá» lá chắn sẽ có biện pháp đánh chúng. Cần kiên nhẫn, không nên xuất hiện.
Quân Tống vẫn từ từ tiến theo sau đội hình xe trâu đẩy lá chắn. Trong chiến lÅ©y im lặng, không má»™t tiếng ngưá»i, má»™t tiếng thú. Trên trá»i Ä‘oà n Thần-ưng bay lượn thá»±c đẹp, trong tư thế chỠđợi đánh xuống.
Bên ngoà i, Yên Äạt nói vá»›i Khúc Chẩn:
– Vợ chồng thằng Lý Äoan chết hết rồi hay sao mà trong chiến lÅ©y không má»™t tiếng động, không má»™t bóng ngưá»i. Cả cá» xà cÅ©ng không?
Khúc Chẩn tỠvẻ ngần ngại:
– Tôi nghe nói, trong Giao-chỉ ngÅ© kiêu, thì tên Äinh Hoà ng-Nghi lắm mưu nhiá»u mẹo nhất. Tên Lý Äoan dùng binh hay nhất. Ta phải cẩn tháºn má»›i được.
– Tôi không sợ nó. Bởi nó chỉ có má»™t hiệu binh, trong khi ta còn tá»›i mưá»i má»™t vạn ngưá»i ngá»±a.
Quân Tống vẫn tiến từ từ. Còn năm mươi trượng, rồi ba mươi, rồi hai mươi trượng. Trong chiến lÅ©y vẫn im lìm. Từ đâu đó có tiếng kèn âm á»· như tiếng ma quá»· gá»i hồn vá»ng lại.
Khúc Chẩn cà ng lo lắng:
– Chẳng lẽ Lý Äoan dùng kế không thà nh? Y chưa phản ứng gì cả!
Trong chiến lũy vẫn im lìm.
Khúc Chẩn đánh ba tiếng lệnh. Quân Tống cùng hô lên má»™t tiếng rồi tung mình ra khá»i lá chắn nhà o xuống hà o, xung phong. Nhưng hà o sâu, lại đầy chông, lá»›p đầu tiên xuống hà o dẵm phải chông kêu thét lên; lá»›p thứ hai cÅ©ng đã rá»i lá chắn, xung phong; lá»›p thứ ba vừa rá»i lá chắn. Cả ba đội hình quân Tống đồng reo hò tiến lên.
Trong chiến lũy vẫn im lìm.
Äến lượt Yên Äạt pháºp phồng lo sợ:
– Hay chúng bá» chạy hết rồi? Không lẽ. Bá»n Thiên-tá» binh chỉ biết chết mà không biết lui kia mà ?
Lá»›p đầu cá»§a quân Tống dẵm phải chông đã được lá»›p thứ ba lôi lên khá»i hà o. Tiếng rên, tiếng la, tiếng gá»i nhau Æ¡i á»›i ngoà i chiến lÅ©y. Mà ... trong chiến lÅ©y vẫn im lìm.
Khúc Chẩn chá»i tục:
– Tổ bà nó! Giả như trong chiến lũy không có quân Việt, mà quân mình bị thương đến mấy nghìn thế kia thì tức đến chết đi được!
Hoà i-hóa thượng tướng quân Lý Äoan đứng trên má»™t đà i cao, hầu mở to mắt quan sát rất kỹ tình hình quân Tống, trên tay hầu cầm năm lá cá» năm mầu để ra lệnh. Cạnh hầu là đô thống Lý Tứ ứng trá»±c trợ giúp. Vì chưa quen chiến tráºn, Lý Tứ thấy quân Tống lá»›p thì bị chông Ä‘ang được đồng đội cấp cứu, lá»›p thì Ä‘ang vượt hà o, lá»›p thì bắt đầu chặt rà o; thế mà Lý Äoan vẫn chưa phát lệnh phản công, khiến ông chịu không được, miệng nghiến răng ken két, tay báºt lên như muốn phát chiêu. Nhưng vì giữa tình thế cá»±c kỳ căng thẳng nà y, Lý Tứ không dám lên tiếng.
Lý Äoan chỉ cho Lý Tứ:
– Sư huynh xem kìa, chúng dùng toà n bảo binh vá»›i tân đằng hải. Chắc đây chỉ là cuá»™c tấn công thám thÃnh. Äã váºy ta cÅ©ng không cần tiếp chiến. Ta để cho chông vá»›i đội Thần-long (rắn lục) là m thịt đám binh nà y là được rồi.
Hầu gá»i quân chấp pháp tá»›i ra lệnh:
– Truyá»n cho các đội Thần-long dà n rắn chuẩn bị cho rắn nằm sẵn trên các cà nh tre, cùng bá» ngoà i lÅ©y tre chá» lệnh.
Quân chấp pháp Ä‘i liá»n.
Ba lớp quân Tống lội lõm bõm hơn hai khắc (30 phút) mới đem hết thương binh ra ngoà i. Số còn lại đã vượt qua hà o, đang dùng đao chặt lũy tre.
Lý Äoan cầm cá» Ä‘en phất lên ba lần. Láºp tức ná» binh châm lá»a, bắn lên trá»i ba trái Lôi-tiá»…n. Lôi-tiá»…n xé không gian vá»t tá»›i mây rồi phát nổ. Ba trái cầu lá»a tá»a ra như ba cái nấm khổng lồ. Äó là lệnh cho Thần-long phản công. Nhưng cá» xÃ, chiến lÅ©y vẫn chưa thấy dá»±ng lên.
Quân Tống Ä‘ang chặt lÅ©y, thì từ trên những cà nh tre, trên những ngá»n tre, trong những bụi tre, không biết bao nhiêu rắn rÆ¡i xuống đầu, cổ, mặt, chân tay. Những con rắn lục nhá» như cái đũa rất nhanh nhẹn, sau khi đợp ngưá»i nà y, lại phóng sang đợp ngưá»i khác. Quân Tống vá»™i buông Ä‘ao bắt rắn, phá»§i rắn khá»i ngưá»i, nhưng không ai bắt được con nà o cả.
Yên Äạt, Khúc Chẩn thấy quân mình Ä‘ang phá chiến lÅ©y thình lình bá» Ä‘ao nhảy nhót, la hét, phá»§i phá»§i, Ä‘áºp Ä‘áºp... thì kinh ngạc không biết cái gì đã xẩy ra. Hai ngưá»i thúc trâu tiến và o sát bá» hà o há»i:
– Cái gì váºy?
– Rắn! Quân sĩ bị rắn cắn,
Äâu đó trong chiến lÅ©y có tiếng loa gá»i ra:
– Cùng binh tướng Tống. Các ngưá»i vừa bị những con rắn độc cắn. Nếu không có thuốc giải cá»§a ta thì trong hai giá» sẽ chết. Váºy các ngưá»i mau bá» vÅ© khà lùi lại, không được dùng sức. Nếu các ngưá»i dùng sức, ná»c độc sẽ chạy và o tim, chỉ trong hai khắc là chết. Nếu các ngưá»i tuân lá»i ta, ná»™i trong má»™t giá» ta sẽ sai y sÄ© Ä‘em thuốc giải cho các ngưá»i. Ta, Hoà i-hoá thượng tướng quân, Trá»±c-tâm hầu Lý Äoan không bao giá» nói dối các ngưá»i.
Trước đây, quân Tống đã chứng kiến táºn mắt mấy nghìn đồng đội vì truy kÃch quân Việt trong lần quân Việt đột kÃch ở Bắc cương, rồi bị rắn cắn, lúc trở vá» trại chết rất thê thảm. Nghe tiếng loa gá»i, như tìm được đưá»ng sống, chúng hò nhau quẳng vÅ© khà lùi lại.
Yên Äạt quát lên:
– Ai lùi một bước thì chém!
Y hô đội cáºn vệ chém mấy ngưá»i để ngăn cản. Không ngỠđám binh tướng nà y hóa liá»u, chúng hò nhau đánh lại. Thoáng má»™t cái đội cáºn vệ bị giết hết.
Trước sau, trong chiến lÅ©y vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i.
Yên Äạt chưa biết giải quyết sao, thì bá»—ng con trâu cá»§a y hà lên inh á»i rồi ngã lăn ra. Y tung ngưá»i lên cao, đáp xuống lưng trâu cá»§a má»™t cáºn vệ. Quay đầu nhìn lại: Bất giác y rùng mình, vì con trâu bị bốn con trăn quấn bốn chân. Giáºn cà nh hông, y rút kiếm nhảy xuống chém trăn; nhưng kiếm vừa vung lên, thì cả bốn con trăn đã vá»t tá»›i tấn công y. Kinh hãi, y nhảy lùi lại ba bước, rồi đáp lên lưng con trâu khác cá»§a viên cáºn vệ.
Thình lình, véo, véo, véo, ba mÅ©i tên từ trong chiến lÅ©y hướng ngưá»i y. Kình lá»±c tên quá mạnh, y không dám dùng tay bắt, mà rút kiếm gạt. Choang, choang, choang, ba mÅ©i tên bị đổi chiá»u. Nghe tiếng kêu, Yên Äạt má»›i biết tên bằng thép. Y vừa thu kiếm vá» thì lại sáu mÅ©i nữa hướng ngưá»i y. Kinh hoảng, y tung mình lên cao, chÃn mÅ©i khác lại bay tá»›i. Äang chá»›i vá»›i trên không, bị tá»›i chÃn mÅ©i tên má»™t lúc; y hét lên be be cầm chắc cái chết trong tay, thì má»™t ngưá»i quần áo Ä‘en vá»t tá»›i như con đại bà ng. Ngưá»i nà y phất tay má»™t cái là m thân Yên Äạt đổi chiá»u bay ra xa đến hai trượng. Y lá»™n má»™t vòng rồi đáp xuống. Các mÅ©i tên không trúng Yên Äạt, dư lá»±c bay ra xa tá»›i hai mươi trượng má»›i rÆ¡i xuống ruá»™ng.
Thoát chết, Yên Äạt nhìn kẻ cứu mình xem là ai? Thì ra Trưá»ng-bạch nhất hùng. Y đưa mắt nhìn sang bên cạnh, Khúc Chẩn cÅ©ng gặp nguy như y và cÅ©ng được Trưá»ng-bạch nhị hùng cứu thoát.
Yên Äạt ra lệnh cho binh tướng lùi ra khá»i tầm tên. Y cung tay nói vá»›i Trưá»ng-bạch song hùng:
– Äa tạ nhị vị tiên sinh đã cứu mạng.
Trưá»ng-bạch nhị hùng cưá»i nhạt:
– Từ khi anh em tại hạ ứng lá»i má»i cá»§a Thiên-tá» hạ sÆ¡n theo quân Nam chinh đến giá», Quách nguyên soái bắt anh em tại hạ ẩn thân. Hôm nay là lần đầu tiên được xuất tráºn, được trổ má»™t chút bản sá»± cứu nhị vị tướng quân.
Y nói trống không:
– Nghe nói cách đây nghìn năm, và o thá»i Âu-lạc bên Giao-chỉ, có má»™t tướng tên Cao Ná»— đã chế ra Thần-ná» bắn liên châu cùng phương pháp dùng ná»™i lá»±c bắn liên châu. Thần-ná» thì quân Giao vẫn còn xá» dụng. Nhưng phương pháp dùng ná»™i lá»±c bắn liên châu thì thất truyá»n. Không ngá» trong chiến lÅ©y lại có tá»›i hai cao thá»§ biết xá» dụng thuáºt nà y. Phải cẩn tháºn lắm má»›i được.
Nhị hùng bà n:
– Anh em tại hạ thấy dưá»ng như trong chiến lÅ©y không có quân đóng thì phải, bởi ban nãy binh tướng đã phá lÅ©y, mà sao vẫn không thấy má»™t tên quân Việt xuất hiện? Hay là anh em tại hạ thá» cho mấy đệ tá» và o thám thÃnh xem sao?
Yên Äạt xua tay:
– Xin các vị đừng nóng nảy. Bởi trong chiến lÅ©y nà y ẩn núp má»™t hiệu Thiên-tá» binh thiện chiến, gan dạ vô cùng táºn. Chúng được chỉ huy bởi má»™t tướng có tà i dùng binh báºc nhất Äại-Việt. Sở dÄ© y không cho quân xuất hiện là vì y muốn giữ sức ngưá»i, mà trong binh pháp gá»i là «DÄ© táºt đãi lao» (Lấy khá»e đợi mệt). Vả cuá»™c tiến quân ban nãy cá»§a ta má»›i là cuá»™c thá» sức phòng vệ cá»§a chúng mà thôi.
Yên Äạt cho triệu táºp tất cả các tướng từ cấp chỉ huy sư trở lên, cùng Trưá»ng-bạch song hùng vá»›i hÆ¡n trăm đệ tá» và o trong trướng để truyá»n lệnh. Y nói vá»›i chư tướng:
– Qua cuá»™c tiến quân thá» sức phòng bị vừa rồi, chúng ta đã biết rất rõ hà o sâu bao nhiêu, rá»™ng bao nhiêu, lÅ©y tre dầy má»ng thế nà o. Ngà y mai (21-1) ta tiến đánh.
Các tướng cùng im lặng chỠđợi. Yên Äạt khÃch lệ:
– Hoà ng thượng đã ban chỉ rằng, trong bốn cánh quân Vạn-xuân, Như-nguyệt, Phú-lương và thá»§y quân; cánh nà o tá»›i Thăng-long trước, thì tất cả tướng sÄ© Ä‘á»u được thăng lên bốn tráºt. Nay tôi nghe tin cánh Phú-lương thất bại. Cánh Như-nguyệt đã phá được phòng tuyến, nhưng Miêu Lý, Trương Thế-Cá»± thất bại ở Cổ-pháp, cánh thá»§y quân không có tin tức gì. Váºy ta phải mau chóng nhổ cái gai Yên DÅ©ng, rồi tiến vá» Thăng-long.
Mặc dù mấy nghìn quân má»›i bị rắn cắn, chưa biết sống chết ra sao, nhưng chư tướng nghe lá»i Yên Äạt khÃch lệ, Ä‘á»u hồ hởi vô cùng táºn. Yên Äạt tiếp:
– Hôm qua tôi cùng Khúc tướng quân đã nghị kế đánh Yên DÅ©ng bằng ba đợt. Äợt đầu để dò sức phòng thá»§. Nhưng không ngá» tên Lý Äoan quá giá»i thuáºt dụng binh, y không cho khai chiến, mà dùng chông, dùng hà ng rà o, dùng rắn là m bị thương hÆ¡n năm nghìn ngưá»i. Tráºn nà y coi như ta thất bại.
Y trầm tư một lúc rồi tiếp:
– Ngay mai ta tấn công đợt hai.
Y cưá»i tá»± đắc:
– Tên Lý Äoan thông minh, nhưng vẫn còn có chá»— ngu. Cái ngu đó là y á»· và o hà o sâu, lÅ©y tre dầy mà quên mất rằng bây giá» là đầu Xuân, tre chưa má»c lá, lá khô dà y đặc lẫn vá»›i những tre chết khô. Ta dùng há»a công đốt lÅ©y.
Chư tướng hoan hô.
Yên Äạt tiếp:
– Hôm qua tôi ra lệnh cho chư tướng sai quân và o các xã thu hết rÆ¡m rạ, bó thà nh bó lá»›n, lại bắt hết trâu cá»§a các vùng xung quanh, tổng cá»™ng được gần hai nghìn con. Chư tướng có đặt câu há»i rằng dùng rÆ¡m rạ , vá»›i trâu để là m gì? Tôi lắc đầu không trả lá»i. Hôm nay tôi xin nói rõ rằng ta dùng lá chắn che cho trâu; dùng trâu chở rÆ¡m rạ tiến trước, quân núp phÃa sau tiến tá»›i hà o. Tá»›i nÆ¡i, quân nhảy ra dùng rÆ¡m lấp hà o. Hà o lấp rồi, châm lá»a và o xe rÆ¡m, thúc trâu vượt qua hà o. Như váºy hà ng rà o chiến lÅ©y sẽ bị cháy. Khi hà ng rà o bốc lá»a, ta cho quân lùi ra xa núp sau các lá chắn cá» tươi. Há»… thấy quân Việt xuất hiện chữa cháy là bắn gục ngay. Như váºy ta chỉ cần vạn cung thá»§ ứng trá»±c thức suốt đêm nay, còn quân thì cho nghỉ. Sáng mai trong khi quân Việt mệt nhừ, hà o bị lấp, lÅ©y bị cháy. Bấy giá» ta má»›i thá»±c sá»± đánh và o.
Y nói với Khúc Chẩn:
– Tráºn đốt lÅ©y nà y nhá» Khúc huynh tổng chỉ huy cho.
Khúc Chẩn đứng dáºy nháºn lệnh.
Yên Äạt cung tay nói vá»›i Trưá»ng-bạch song hùng:
– Tráºn đánh thứ nhì má»›i chỉ là tráºn lấp hà o, đốt lÅ©y, tiểu tướng chưa dám nhá»c đến sức Hạng-vương cá»§a nhị vị tiên sinh. Nhưng tráºn ngà y mai, nhất định tiểu tướng phải nhỠđến đại giá hai tiên sinh vá»›i chư vị đại hiệp.
Sáng hôm sau (21-1) giá» Thìn, Khúc Chẩn cho dà n ba mặt chiến lÅ©y, má»—i mặt hai mươi chỉ huy tân đằng hải. Vì không phải là tráºn chiến, nên y dùng toà n quân tân đằng hải, mà không dùng chÃnh binh; mục Ä‘Ãch dưỡng sức chÃnh binh cho tráºn then chốt hôm sau. Chẩn gá»i ba đô thống chỉ huy ba mặt tiến công ra lệnh:
– Các ngưá»i dà n quân là m ba lá»›p. Lá»›p thứ nhất có nhiệm vụ lấp hà o. Má»—i mặt chiến lÅ©y có năm trăm con trâu được che bởi những lá chắn, trên lưng chất đầy rÆ¡m rạ; phÃa sau má»—i trâu lại có hà ng trăm quân vác rÆ¡m Ä‘i theo. Tá»›i nÆ¡i, quân rá»i khá»i chá»— núp nhanh chóng lấy rÆ¡m rạ trên mình trâu ném xuống hà o. Sau khi ném hết, thì khẩn trở lại núp sau lá chắn, bằng không sẽ bị tên bắn ra.
Y ngừng lại cho thuộc hạ theo dõi kịp, rồi tiếp:
– Lá»›p thứ nhì có nhiệm vụ đốt lÅ©y tre. Lá»›p nà y đông ngưá»i hÆ¡n. Má»—i binh phải mang theo hai bó rÆ¡m-rạ. Khi lá»›p thứ nhất lấp hà o rồi, thì lá»›p thứ nhì phóng nhanh qua hà o, chất rÆ¡m và o chân các lÅ©y tre. Chất xong, châm lá»a và o các bó cá» trên xe, rồi thúc trâu vượt qua hà o.
Y ra lệnh cho ba tá lãnh coi ba đội tiễn thủ:
– Lá»›p thứ ba là các tiá»…n thá»§. Tiá»…n thá»§ Ä‘i sau hai lá»›p đầu. Khi thấy hai lá»›p đầu lấp hà o, ném rÆ¡m-rạ xong; thì để bó rÆ¡m trên lưng xuống là m ụ che thân, rồi dùng tên châm lá»a bắn và o đốt lÅ©y tre. Nếu thấy quân Man chữa cháy, thì nhắm bắn, mục Ä‘Ãch không cho chúng hà nh động.
Các đô thống, tá lãnh trở vá» há»p quân ban lệnh. Hai khắc sau, quân Tống rầm rá»™ tiến vá» chiến lÅ©y Yên DÅ©ng. Nà o trâu, nà o quân dà n ra, rồi trống thúc rung động trá»i đất. Ba lá»›p quân từ từ tiến và o ba mặt chiến lÅ©y.
Trong khi Yên Äạt há»™i chư tướng ở ngoà i, thì trong chiến lÅ©y Hoà i-hóa thượng tướng quân, Trá»±c-Tâm hầu Lý Äoan cÅ©ng há»™i chư tướng lại. Vợ chồng Hùng TrÃ, Hùng TÃn, Lý Tứ hết sức khâm phục hầu. Hùng Trà chắp tay:
– Vá» vai vế, sư thúc Viên-Chiếu là bản sư cá»§a hầu; sáu chúng tôi là đệ tá» cá»§a Má»™c-tồn hòa thượng, cho nên hầu gá»i chúng tôi là sư huynh sư tá»·. Nhưng trong quân ngÅ©, hầu là chúa tướng, chúng tôi là bá»™ thuá»™c. Qua tráºn đánh vừa rồi, quả thá»±c chúng tôi sống cạnh hầu bấy lâu nay mà cÅ©ng không thể ngỠđến đưá»ng lối hà nh động mà hầu đưa ra. Rút cuá»™c ta chỉ bắn có ba mÅ©i Lôi-tiá»…n, thổi mấy Ä‘iệu sáo sai Thần-long, mà là m cho mấy nghìn binh Tống phải bá» hà ng ngÅ©, không biết bây giá» chúng sống chết ra sao?
Hầu nói mấy câu khiêm tốn rồi giảng giải:
– Yên Äạt, Khúc Chẩn là hai tướng thương yêu quân, nên chúng không dùng số đông ngưá»i trà n ngáºp như Quách Qùy, Triệu Tiết. Vì trà n ngáºp như đã dùng ở Như-nguyệt, Phú-lương quân sẽ chết nhiá»u lắm, nên chi y dùng mưu. Y tung ra cuá»™c tấn công dò thám vừa rồi, nhưng bị thất bại. Chiá»u nay chắc chắn y sẽ tấn công nữa.
Nghe hầu luáºn, chư tướng kinh ngạc tá»± há»i:
– Äã thất bại, sao Yên, Khúc lại tấn công nữa?
Nhưng hỠbiết kiến thức hầu bao la nên không dám lên tiếng. Hầu tiếp:
– Hôm qua tế tác báo cho biết quân Tống và o các xã Bắc ngạn, cÅ©ng như Nam ngạn Phú-lương bắt tất cả trâu, thu tất cả rÆ¡m rạ. Như váºy ắt chúng dùng trâu mang lá chắn như sáng nay, rồi cho quân núp sau để lấp hà o, rồi đốt lÅ©y. Lần nà y ta cho chúng thất bại nữa. Nhưng có Ä‘iá»u sau lần nà y, Yên Äạt nóng lòng quá, ắt y dùng số đông trà n ngáºp. Bấy giá» viện binh cá»§a ta tá»›i, phÃa sau chúng bị công chúa Thiên-Thà nh chặn đưá»ng vá». Hà ! Khi Quan-âm tá»›i vá»›i ba hiệu binh Thiên-trưá»ng, Trưá»ng-yên, Phù-Äổng thì ta dư sức phá Yên Äạt.
Hầu nói nhỠvới chư tướng:
– Ta là m như váºy, như váºy.
Chư tướng cùng chắp tay bái phục hầu.
Äúng lúc đó quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên dẫn ba mươi mục đồng là ng Siêu-loại vá» tá»›i. Trong ba mươi đứa, có chÃn đứa là gái, còn hai mươi mốt đứa là trai. Trông đám trẻ đầu để trái đà o, da Ä‘en bóng, mắt sáng long lanh, dáng dấp khá»e mạnh; hầu tưởng nhá»› lại mưá»i tám năm trước mình cùng vá»›i bốn ngưá»i bạn Phạm Dáºt, VÅ© Quang, Hoà ng-Nghi, Trần Ninh sống vá»›i nhau ở chùa Báo-ân (Từ-quang), phá phách nổi tiếng. Bây giá» chúng còn nhá» thể nà y, nà o ai biết sau chúng cÅ©ng sẽ là đại tướng không chừng? Hầu truyá»n gá»i chúng và o, cho ngồi, rồi há»i:
– Các em có biết ta là ai không?
Má»™t đứa có vẻ hiểu biết trả lá»i:
– Bẩm quân hầu, trong xã ai cÅ©ng biết năm vị quân hầu cả. Hầu được mang há» vua là há» Lý. Còn tên thì là Äoan; có phải không ạ?
Hầu xoa đầu nó:
– Em tên gì?
– Em là Hổ-đói.
Chư tướng Ä‘á»u báºt cưá»i.
– Em bao nhiêu tuổi?
– Dạ em tuổi Thìn.
Chư tướng lại má»™t lần nữa báºt cưá»i.
Hầu tÃnh đốt ngón tay rồi nói:
– Như váºy em mưá»i ba tuổi phải không?
– Em không biết nữa. Mẹ em bảo em tuổi Giáp-Thìn, mệnh há»a là con rồng lá»a.
– Ta há»i em nhé, ngà y xưa trong là ng mình có ba giáp, trong má»—i giáp mục đồng thưá»ng kết thà nh phe, thưá»ng gá»i là Phe-nhất, Phe-nhì, Phe-ba. Không biết bây giá» những cái tên nà y có còn không?
– Bẩm không còn ạ. Năm trước quan đại đô đốc Lý Kế-Nguyên vá» là ng chÆ¡i, ngà i thấy bá»n em táºp tráºn lau như vua Äinh ngà y xưa, nên đặt cho Phe-nhất cái tên Phe-hổ; Phe-nhì cái tên Phe-báo; Phe-ba cái tên Phe-gấu. Em là chá»§ tướng Phe-hổ.
Nó chỉ và o thiếu niên béo tròn béo trục:
– Còn cái thúng nà y là tướng Phe-báo. Nó có tên là Báo-máºp.
Nó lại chỉ và o một đứa lùn tịt:
– Cái thằng lùn nà y là tướng Phe-gấu. Nó có tên là Gấu-lùn.
Hầu mỉm cưá»i vui vẻ:
– Mưá»i tám năm trước, chúng ta từng chăn trâu, tắm truồng, phá phách như các em, cho nên ta biết các em lắm. Hôm nay giặc Tống tá»›i cướp nước, chúng đông quá, ta không địch nổi chúng. Thế nhưng, mấy vạn quân Tống đó mà các em ra tay thì chúng thua ngay!
Gấu-lùn kinh ngạc:
– Giá»i như quân hầu mà không đánh lại chúng. Trong khi bá»n em lại ra tay mà thắng chúng ư? Chúng em đâu có tà i thánh Gióng?
– Thế má»›i lạ chứ. Má»—i ngưá»i có má»™t tà i riêng. Em có biết con mèo vá»›i con voi không? Theo em, thì con nà o to, con nà o khá»e?
– DÄ© nhiên là con voi to hÆ¡n, khá»e hÆ¡n.
– Thế khi bắt chuá»™t thì voi giá»i hay mèo giá»i?
Gấu-lùn hiểu liá»n:
– À, em hiểu rồi, chắc có gì mà quân hầu không là m được, trong khi chúng em là m được phải không? Và như chui và o trại giặc đốt lương chứ gì?
– Gần như thế!
Hầu gá»i chúng lại gần giảng giải chi tiết những gì chúng sắp được trao cho. Giảng giải xong hầu há»i phu nhân:
– Em cho chúng ăn chưa?
– Khi rá»i là ng, cụ lý trưởng đã cho chúng ăn no rồi. Không cần ăn nữa đâu.
Hầu phì cưá»i:
– Em Æ¡i! Phà m con trai ở cái tuổi 12 đến mưá»i bẩy, đứa nà o cÅ©ng như đứa nà o là ăn không bao giá» biết no. Em sai dá»n cÆ¡m cho chúng ăn Ä‘i.
Phu nhân sai dá»n cÆ¡m, thịt, cá cho đám trẻ ăn. Äám trẻ không ngượng ngáºp, chúng xá»›i cÆ¡m, gắp thịt. Má»—i bát cÆ¡m, chúng chỉ và ba cái là hết. Thoáng má»™t cái má»—i đứa ăn hết bẩy bát cÆ¡m. Phu nhân mở to đôi mắt ra chưa hết ngạc nhiên, thì hầu nói:
– Em đem xôi chè ra cho chúng ăn.
Phu nhân lại đem cho mỗi đứa một đĩa xôi, một bát chè. Hầu lắc đầu:
– Không đủ đâu em.
Phu nhân vừa lắc đấu vừa cưá»i:
– Bộ các em là con thánh Gióng sao mà ăn hoà i không biết no?
Sau khi mỗi đứa ăn hết hai đĩa xôi, hai bát chè, phu nhân mang chuối ra. Chúng vỗ bụng:
– No rồi! No rồi!
Nhưng mỗi đứa cũng bẻ hai ba quả chuối tiêu ăn rất ngon là nh.
Hầu trao chúng cho phu nhân huấn luyện sơ sà i cách núp, cách quan sát địch, rồi giảng giải nhiệm vụ của chúng:
– Tống bắt hết trâu cá»§a ta ở Bắc Phú-lương được nghìn rưởi con. Chúng là m phên che cho trâu, dùng trâu đẩy xe chất rÆ¡m rạ. Lát nữa đây quân Tống cho xe trâu đẩy xe rÆ¡m tá»›i đốt chiến lÅ©y cá»§a ta. Váºy các em có mưu gì đánh lại chúng không?
Báo-máºp dÆ¡ tay lên nói:
– Nghĩa là giặc Tầu dùng trâu của mình đánh mình phải không?
– Äúng váºy!
Quáºn chúa Ngá»c-Liên đáp: Cho nên chúng ta má»›i nhá» các Ä‘em giúp má»™t tay, vì các em là tướng cá»§a trâu.
Gấu-lùn nhảy phắt lên:
– Bá»n em biết tiếng trâu, có thể ra lệnh cho trâu. Liệu bá»n Tà u có biết tiếng trâu không?
Hổ-đói cốc tay và o đầu Gấu-lùn:
– Mẹ kiếp, mà y ngu bá» bu Ä‘i Ã! Äến tiếng mình, bá»n Tầu cÅ©ng đếch biết nữa là tiếng trâu.
Nó nói vá»›i Ngá»c-Liên:
– Thế nà y, chị cho chúng em ra bá» chiến lÅ©y, khi thấy trâu tá»›i gần, bá»n em lệnh cho trâu quay đầu lại húc chết con mẹ nó tụi Tầu cho bõ ghét.
– Các em có thể là m như thế được ư?
Quáºn chúa Ngá»c-Liên há»i: Và thá» khi trâu đẩy xe rÆ¡m tiến đến đốt chiến lÅ©y, thì các em có thể bảo chúng quay ngược lại, đẩy xe lá»a và o tráºn Tống được không?
Gấu-lùn đáp:
– Dễ ợt!
Lý Äoan gá»i ba tá lãnh còn trẻ đến ra lệnh:
– Váºy thế nà y, ba đội cá»§a chúng ta chia trấn ba mặt. Má»—i đội được đặt dưới quyá»n chỉ huy cá»§a ba anh nà y, để tùy theo lệnh cá»§a ta mà chống giặc.
Má»i việc vừa hoà n tất, thì trống báo động thúc vang dá»™i. Ba phe Hổ, Báo, Gấu được trao cho tá lãnh trấn ba mặt Tây, Bắc, Äông.
PhÃa ngoà i chiến lÅ©y, quân Tống chia là m ba lá»›p, thúc trống dà n hà ng ngang tiến và o chiến lÅ©y. Lá»›p đầu núp sau xe trâu, trên xe chất đầy rÆ¡m-rạ. Lá»›p thứ nhì khiêng lá chắn kết bằng cá» tươi, lưng dắt Ä‘oản Ä‘ao, vai vác rÆ¡m-rạ. Lá»›p thứ ba là các đội tiá»…n thá»§, má»—i ngưá»i Ä‘eo trên lưng má»™t bó rÆ¡m-rạ.
Trống thúc, quân reo, xe trâu từ từ vượt qua cánh đồng lầy lội tiến đến hà ng rà o chiến lũy. Hai lớp sau cách lớp trước một tầm tên (30m) reo hò trợ oai.
Trong khi quân Tống reo hò, thúc trống rung động trá»i đất, các xe trâu chỉ còn cách hà ng rà o trăm trượng, mà trong chiến lÅ©y vẫn im lìm.
Rồi hai mươi trượng... mưá»i trượng.
Trong chiến lÅ©y vẫn im lìm, không má»™t bóng ngưá»i, má»™t tiếng thú.
Khúc Chẩn đánh ba tiếng lệnh. Xe trâu dừng lại. Quân Tống lá»›p đầu rá»i chá»— núp sau xe trâu vá»t ngưá»i lên ném các bó rÆ¡m-rạ xuống hà o. Hà o bị lấp mau chóng. Lá»›p thứ nhất lấp hà o xong, lùi lại giữ các lá chẳn cho lá»›p thứ nhì. Lá»›p thứ nhì rá»i lá chắn, vác rÆ¡m-rạ vượt qua hà o, ném và o chân chiến lÅ©y, rồi lùi lại nấp sau xe trâu. Chúng đồng loạt đánh lá»a châm và o những bó rÆ¡m-rạ chất trên xe. Lá»a trên xe trâu bắt đầu bốc cháy.
Trong chiến lũy vẫn im lìm.
Äứng trên mình trâu quan sát quân mình hà nh sá»±, thà nh công quá dá»… dà ng, Khúc Chẩn sinh hoà i nghi. Y nghÄ© thầm:
– Không lẽ tên Lý Äoan đã dẫn quân trốn hết rồi hay sao mà y chưa có hà nh động gì?
Lá»a trên các xe trâu bốc cháy to. Khúc Chẩn Ä‘Ãch thân cầm dùi đánh ba tiếng chiêng. Äó là lệnh cho quân thúc trâu vượt qua hà o.
Thình lình trong chiến lÅ©y cùng vang lên tiếng tù và , rồi tiếng trẻ con gá»i trâu nghé á»! Nghé ô!... Toà n những ngôn ngữ mục đồng ra lệnh cho trâu. Äoà n trâu Ä‘ang tiến và o chiến lÅ©y, nghe tiếng tù và , tiếng gá»i thì ngừng lại, chúng cùng nghểnh cổ lên lắng nghe; mặc cho quân Tống thúc dục, cầm roi quất lên lưng.
Trong chiến lÅ©y lại vang ba hồi tù và kéo dà i, âm thanh thá»±c thê lương. Äoà n trâu nghe tiếng tù và , chúng rống lên, rồi hai chân trước giữ nguyên vị trÃ, hai chân sau bước ngang. Sau sáu bước chúng đã đẩy các xe đổi chiá»u: Trước thì quay đầu và o chiến lÅ©y, bây giá» lại quay đầu trở ra. Quân Tống kinh hoảng, không dám thúc trâu nữa, vì nếu thúc, trâu sẽ xung và o tráºn mình, đốt quân mình. Trước phản ứng kỳ lạ cá»§a Ä‘oà n trâu, vô tình lưng chúng quay và o chiến lÅ©y. Tên trong chiến lÅ©y bắn ra vun vút, quân Tống bị trúng tên ngã lăn xuống mình trâu. Thoáng má»™t cái đám quân núp sau phên trâu bị giết gần hết. Äám còn lại kinh hoảng nhảy khá»i xe, bá» chạy vá» tráºn tuyến mình.
Lá»a bốc cao trên các bó cá». Lại có tiếng tù và , tiếng trẻ gá»i trâu. Má»™t tiếng pháo nổ lá»›n, từ trong chiến lÅ©y, ba đội Phe-hổ, Phe-báo, Phe-gấu được Thiên-tá» binh há»™ tống, chui ra khá»i chiến lÅ©y. Chúng lá»™i ruá»™ng cá»±c kỳ nhanh, thoát má»™t cái, chúng đã cỡi trên lưng trâu, rồi thổi tù và , cất tiếng ra lệnh cho trâu. Äám Thiên-tá» binh cÅ©ng nhảy lên lưng những con trâu còn lại. Äoà n trâu rống lên đẩy xe tiến vá» tráºn tuyến Tống. Hai lá»›p quân Tống núp sau những tấm phên bằng cá» tươi thấy Ä‘oà n trâu hóa Ä‘iên đẩy ra lá»a quay ngược vá» tráºn mình thì kinh hoảng. Chúng bá» phên tháo chạy. Nhưng sức ngưá»i chạy dưới bùn sao bằng sức trâu? Chúng bị trâu đẩy xe chứa rÆ¡m-rạ cháy ngùn ngụt cán lên ngưá»i, bị Thiên-tá» binh bắn ngã la liệt trên cánh đồng đầy nước.
Thế là tráºn Tống bị vỡ.
Ghi chú,
Tráºn chiến nà y sau được chép trong gia phả há» Khúc như sau:
« ...Yên Äạt sai bắt trâu đẩy xe chất rÆ¡m-rạ kết thà nh tráºn đốt ải Yên-dÅ©ng, nhưng Yên không dám chỉ huy, mà giao cho tổ (Khúc Chẩn). Trong khi quan quân Ä‘ang đốt ải, thì tướng Man là Lý Äoan dùng mục đồng sai trâu quay ngược lại đánh Thiên-binh. Tráºn bị vỡ. Tổ can đảm cùng đội võ sÄ© cản háºu, chống vá»›i bầy trâu. Nhá» váºy, quân Thiên-binh má»›i không bị tan ».
TTCTGCK chép:
« Yên Äạt, Khúc Chẩn giết được phò mã Hoà ng Kiện, công chúa Äá»™ng-Thiên cá»§a Giao-chỉ ở Phú-lương, rồi Ä‘em quân vượt sông. Quân tá»›i Yên-dÅ©ng thì bị tướng giặc là Lý Äoan vá»›i vợ là Trần Ngá»c-Liên tá» chiến chặn lại. Äạt láºp ngưu-há»a tráºn, sai Khúc Chẩn đốt ải Yên-dÅ©ng, nhưng bị tướng Giao Lý Äoan sai mục đồng ra lệnh cho trâu quay đầu lại, quân triá»u bị chết nhiá»u... »
Lý Äoan thấy trâu Ä‘uổi quân Tống rá»i khá»i chiến lÅ©y đến hÆ¡n hai dặm, hầu đánh ba tiếng thanh la. Äá»™i Thiên-tá» binh vung Ä‘ao lên cắt hết dây, trâu thoát khá»i rà ng buá»™c và o xe. Ba đội Phe-hổ, Phe-báo, Phe-gấu lững thững đánh trâu quay vá» chiến lÅ©y, chúng rút ống tiêu trong bá»c ra, tấu khúc nhạc dân dã, âm Ä‘iệu dìu dặt, đầm ấm.
Lý Äoan cùng phu nhân thân ra cổng đón ba đội Phe-bổ, Phe-báo, Phe-gấu cùng đội Thiên-tá» binh dẫn gần hai nghìn con trâu chiến thắng trở vá». Äúng là điếc không sợ sấm, bá»n trẻ con lần đầu tiên ra tráºn đã chiến thắng ngay; chúng nà o có biết những luáºt lệ trong quân? Miệng chúng bô bô kể cho nhau nghe chiến công cá»§a mình, rồi cãi nhau. Biết rằng không thể dùng uy quyá»n bắt chúng im lặng, quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên há»i chúng:
– Các em đã đói chưa?
– Thưa chị đói lè lưỡi ra rồi!
Các em hãy ngừng tranh luáºn! Ä‚n đã. Có thá»±c má»›i vá»±c được đạo.
Äám trẻ rá»i trâu, bá» kể truyện, chúng ăn như hổ, như báo. Äợi cho chúng ăn xong, Lý Äoan triệu táºp tướng sÄ© để bà n kế hoạch giữ chiến lÅ©y. Hầu nói:
– Tráºn đầu, bá»n Yên Äạt, Khúc Chẩn dò dẫm thá»±c lá»±c, chướng ngại váºt cá»§a ta. Tráºn thứ nhì, chúng định đốt chiến lÅ©y, nhưng ta đã tương kế tá»±u kế, dùng đám mục đồng phá được. Nhưng thá»i gian không cho Yên Äạt chỠđợi lâu nữa, chắc chắn y sẽ đánh ta ngay chiá»u nay. Trong khi viện quân chưa tá»›i. Váºy chư tướng có ý kiến gì?
Lý Tứ đỠnghị:
– Thuá»™c hạ nghe Hổ-đói nói, chúng có thể sai trâu là m tá»›i 36 việc khác nhau. Váºy ngay bây giá» ta cho trưng dụng tất cả trâu quanh vùng nà y, vá»›i gần hai nghìn con trâu bắt được rồi buá»™c dao và o sừng, buá»™c dáo và o vai. Äợi khi quân Tống tiến đánh chiến lÅ©y, Ä‘ang băng qua đồng lầy thì tung trâu ra đánh má»™t tráºn. Như váºy may ra cản được bước tiến cá»§a chúng trong vòng má»™t ngà y. Bấy giá» thì viện binh tá»›i rồi.
Hầu không đồng ý:
– Không được. Khi đệ cho Ngá»c-Liên vá» Siêu-loại mượn đám trẻ nà y, đã hứa rằng chỉ nhá» chúng trợ giúp má»™t tráºn rồi trả vá». Ta không thể dùng chúng như binh lÃnh được. Ta phải giữ chữ tÃn.
Má»™t đứa nữ mục đồng tuổi khoảng mưá»i ba, mưá»i bốn xua tay:
– Bá»n em không vỠđâu! Bá»n em ở lại giúp quân hầu đánh giặc.
Bá»n trẻ nhao nhao lên. Hổ-đói nói lá»›n:
– Nhất định không vá». Cá»n em xin ở lại đánh giặc.
Hầu ra lệnh cho bá»n trẻ im lặng:
– Nhưng ta đã hứa vá»›i là ng rồi, ta không thể nuốt lá»i.
Một đứa con gái khác thỠthẻ, nói như nũng nịu với cha, mẹ, tay nắm lấy vai phu nhân:
– Chị Ngá»c-Liên, chị có thương bá»n em không? Nếu chị thương bá»n em, thì cho bá»n em ở lại đánh nhau vá»›i Tống « cho vui ». Nếu cần chết để giữ nước, thì cả là ng ta có chết cÅ©ng cứ được Ä‘i huống hồ bá»n em. Bá»n em không vỠđâu.
Hầu vẫn lắc đầu.
Gấu-lùn há»i các bạn:
– Có đứa nà o muốn vỠkhông?
Láºp tức cả bá»n nhao nhao lên:
– Không vá»! Không vá»!
– Ở lại đánh giặc!
– Giết cÅ©ng không vá»!
Quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên đỠnghị:
– Các em nó đã quyết chiến, ta chẳng nên là m phụ lòng chúng. Hầu có nhá»› hồi đánh tráºn Äồ-bà n không? Chúng ta chả từng bướng vá»›i Trung-Tà hnh vương, xin tá» chiến đó sao? Tuổi trẻ yêu nước nhiệt thà nh, đó là lẽ thưá»ng cá»§a con cháu thánh Gióng.
Lý Äoan đà nh chấp thuáºn. Nhưng Ä‘i trưng dụng trâu các là ng xung quanh e không kịp. Hầu trao ba đội mục đồng cho ba tá lãnh để buá»™c dao và o sừng, cá»™t dáo và o cổ, rồi luyện táºp. Không ngá» bá»n trẻ dùng trâu bầy tráºn đã quen, nên khi khởi sá»±, chúng dà n trâu cho xung phong, đánh sang phải, đánh sang trái rất nhịp nhà ng.
Má»i sá»± cụ bị, thì đã sang giá» Mùi. Ưng binh và o trình cho hầu má»™t phong thư. Hầu mở ra coi, thì ta lệnh cá»§a vua bà Bình-Dương:
« Công chúa Thiên-Thà nh, phò mã Thân Cảnh-Long đã Ä‘i đưá»ng thượng đạo đánh úp lại được ải Äâu-đỉnh. Äêm nay sẽ trà n xuống Phú-lương đánh chiếm háºu cứ cá»§a Yên-Äạt. Ta vá»›i phò mã Ä‘em hiệu Trưá»ng-yên tiếp viện cho Yên-dÅ©ng. Còn hiệu Thiên-trưá»ng đánh và o ngang hông phải Yên Äạt. Hà Mai-Việt Ä‘em kị binh đánh và o hông trái chúng. Khi thấy ba đạo viện binh tấn công, giặc bá» chạy thì mở cá»a chiến lÅ©y truy kÃch chúng ».
Hầu Ä‘á»c Ä‘em lệnh đó Ä‘á»c cho chư tướng nghe. Lệnh vừa Ä‘á»c xong, thì trống ngÅ© liên đánh rung động chiến lÅ©y. Quân thám sát báo:
– Giặc tổng tấn công.
Hầu cùng chư tướng ra vị trà chiến đấu. Leo lên đà i chỉ huy, hầu phát rùng mình, vì quân Tống hà ng hà ng lá»›p lá»›p Ä‘ang núp sau các phên cá» tươi dà n tráºn tiến tá»›i chiến lÅ©y. Lý Tứ á»›n da gà :
– Chúng dùng toà n lực đánh xả láng đây.
Lý Äoan cầm dùi đánh ba tiếng lệnh. Ná» binh bắn lên trá»i ba trái Lôi-tiá»…n. Lôi tiá»…n nổ ba tiếng như sấm động trên không, láºp tức trong chiến lÅ©y cá» xà đồng loạt dá»±ng lên, rồi trống thúc, quân reo, thú gầm. Hầu nói vá»›i Lý Tứ:
– Hai lần trước ta giữ im lặng để gây hoang mang cho giặc. Trái lại lần nà y ta lại ra mặt, khiến chúng hoang mang nữa. Äó là phép dùng binh cá»§a công chúa Thánh-Thiên, ta luôn chá»§ động trên chiến trưá»ng.
Quân Tống đã và o sát chiến lÅ©y, chúng rá»i lá chắn lao mình qua hà o, ném rÆ¡m và o chân các lÅ©y tre. Quân Việt chỉ chá» có thế, láºp tức buông tên. Lá»›p xung phong đầu tiên cá»§a quân Tống bị thất bại, có ngưá»i chết ngay cạnh lá chắn, có ngưá»i chết bên hà o, có ngưá»i chết ngay ở chân bụi tre.
Khúc Chẩn lại đánh ba tiếng lệnh, quân Tống từ lá»›p thứ nhì ôm rÆ¡m-rạ xung phong, lần nà y phân ná»a những bó rÆ¡m-rạ được ném và o chân lÅ©y tre, nhưng quân Tống lại bị tên bắn chết hết.
Quân chết mặc quân chết. Khúc Chẩn cho lá»›p thứ ba xung phong, lá»›p nà y vừa rá»i khá»i lá chắn, ném rÆ¡m-rạ và o chân lÅ©y tre, thì phÃa sau, tiá»…n thá»§ Tống đốt lá»a châm và o đầu mÅ©i tên tẩm dầu bắn tá»›i. Những bó rÆ¡m-rạ bốc cháy ngùn ngụt. Äá»™i tiá»…n thá»§ Tống dà n hà ng núp sau các bó rÆ¡m, tay ghìm cung tên sẵn, há»… thấy quân Việt nhô ra cứu há»a là bắn.
Trong chiến lũy phát ba tiếng pháo. Cổng chiến lũy mở rộng.
Ngay mặt tiá»n chiến lÅ©y là bãi đất rá»™ng, đội hổ xông ra bên trái, đội báo xông ra bên phải, đội voi đông ra chÃnh giữa, phÃa sau là các xe chở ná» thần. Hổ, báo, voi vừa ra khá»i chiến lÅ©y đã chá»c thá»§ng phòng tuyến Tống. Quân Tống can đảm đứng lại dà n tráºn chống vá»›i hổ, báo, voi, thì phÃa sau ná» liên châu bắn tá»›i từng loạt, từng loạt. Quân Tống ngã lổng chổng.
Mặt nà y Ä‘Ãch thân Yên Äạt chỉ huy. Y thấy tiá»n quân bị vỡ thì cho đội thiết đột tiến lên. Äá»™i thiết đột tay cầm thuẫn che thân, tay cầm Ä‘oản Ä‘ao lao và o tráºn chống vá»›i thú binh. Cuá»™c chiến Ä‘ang diá»…n ra kốc liệt, thì tế tác hÆ¡ hải báo vá»›i y:
– Thưa tướng quân, quân Giao từ Bắc cương âm thầm tiến vỠđánh úp mất ải Äâu-đỉnh. Thế là ta tuyệt đưá»ng tải lương, đưá»ng rút quân.
Yên Äạt kinh hoà ng há»i:
– Quân Giao đánh Äâu-đỉnh là đạo quân nà o?
– Thưa của Thân Cảnh-Long với Thiên-Thà nh.
Mặc dầu hung tin đến, nhưng thế không lùi được, Yên Äạt vẫn bình tÄ©nh nói vá»›i chư tướng:
– PhÃa trước là chiến lÅ©y kiên cố, phÃa sau háºu cứ bị chiếm, không có đưá»ng lui. Ta lâm thế tiá»n háºu thỠđịch mất rồi. Nếu ta rút vá» chiếm lại háºu cứ, ắt bị tên Lý Äoan truy kÃch khó mà vượt sông được. Váºy thì bằng má»i giá, ta phải diệt tên Lý Äoan, rồi má»›i có thể lui quân.
Y ra lệnh cho Khúc Chẩn:
– Khúc huynh Ä‘em mấy đạo binh thiện chiến khẩn trở vá» chiếm lấy đầu cầu Bắc ngạn, bảo vệ phù kiá»u. Tôi sẽ phá chiến lÅ©y Yên-dÅ©ng rồi chúng ta cùng đánh chiếm lại con đưá»ng rút vá» Lạng-châu.
Y nói vá»›i Trưá»ng-bạch song hùng:
– Xin nhị vị tiên sinh vá»›i quý cao đồ thanh toán dùm đám tướng giặc chỉ huy ná» thần vá»›i thú binh. Sau đó đột nháºp chiến lÅ©y giết chết bá»n tướng Giao-chỉ mở đưá»ng cho thiết đột đánh và o. Sau khi diệt Yên-dÅ©ng ta má»›i rút lui an toà n.
Trưá»ng-bạch song hùng lùi lại dặn dò đám đệ tá» mấy câu, rồi chia trên hai trăm ngưá»i là m bốn đội, tiến lên hà ng đầu. Sau má»™t tiếng quát cá»§a Nhất– hùng, bốn đội cao thá»§ tay múa Ä‘ao gạt tên tiến lên. Thoáng má»™t cái đám nà y đã nháºp và o tráºn Việt. Má»—i Ä‘ao vung lên là má»™t hổ, má»™t báo hay má»™t voi bị giết.
Äứng trên voi chỉ huy, quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên thấy ngay cái nguy cÆ¡ cá»§a quân mình, bà ra lệnh cho đội tiá»…n thá»§ tiến lên nhắm và o đám cao thá»§ buông tên. Bị bất ngá», hÆ¡n hai mươi cao thá»§ Trưá»ng-bạch bị bắn ngã. Trưá»ng-bạch song hùng quát lên má»™t tiếng lá»›n, hai ngưá»i nhấp nhô mấy cái đã vượt qua đội thú binh, đội ná» binh tiến tá»›i trước voi cá»§a quáºn chúa. Äá»™i cáºn vệ chùa Báo-ân bao vây lấy hai ngưá»i bảo vệ chúa tướng. Nhất hùng chỉ đánh hai chiêu, khiến Mai-Tứ phun máu miệng. Y tung mình lên dùng má»™t thế ưng trảo chụp Ngá»c-Liên. Bà kinh hãi đưa kiếm chặt tay y. Y búng tay má»™t cái, kiếm cá»§ bà gẫy là m năm sáu mảnh, tiếp theo y dánh xuống ngưá»i bà má»™t chưởng. Bà nghiến răng đỡ, bình má»™t tiếng ngưá»i bà bay tung xuống khá»i mình voi. Äám nữ võ sÄ© cáºn vệ ôm lấy bà chạy vá» chiến lÅ©y. Nhị hùng quay lại cùng các đệ tá» thanh toán đám hổ tướng, báo tướng, ná» tướng.
Trong chiến lÅ©y, Lý Äoan đã thấy cái nguy cá»§a tiá»n quân mình, hầu cho phát hai tiếng pháo. Äá»™i ná» thần bắn hai loạt liá»n rồi tiá»n đội đổi là m háºu đội, vừa bắn yểm trợ cho đội thú vừa rút lui. Hai đội tiá»…n thá»§ hÆ¡n ba mươi ngưá»i cùng dương cung hướng Trưá»ng-bạch song hùng buông tên. Hai ngưá»i vá»t mình lên cao tránh tên. Láºp tức đội tiá»…n thá»§ khác hướng lên trá»i bắn theo. Tuy chá»›i vá»›i trên không, nhưng Song-hùng không coi đám tên nà y ra gì, hai ngưá»i phất tay má»™t cái, khiến bao nhiêu tên bay dạt ra xung quanh. Nhưng khi hai ngưá»i rÆ¡i xuống, thì vệ sÄ© đã vá»±c quáºn chúa Ngá»c-Liên lùi đến cổng chiến lÅ©y. Thú, ná» thần từ từ và o trong chiến lÅ©y. Cổng đóng lại.
Trên bãi đất bên ngoà i chiến lũy, xác quân Tống lẫn xác thú trải trên một vùng dà i.
Yên Äạt hô quân Ä‘uổi theo. Quân Tống hà ng hà ng, lá»›p lá»›p reo hò tiến và o chiến lÅ©y. Thiên-tá» binh từ trong bắn ra à o ạt.
Trưá»ng-bạch song hùng cùng đám đệ tá» xung lên hà ng đầu. Chỉ nhấp nhô mấy cái, thầy trò đã tá»›i hà ng rà o rồi tung mình lên cao, đáp trên cổng. Tên trong chiến lÅ©y bắn mặc tên bắn, hai ngưá»i vung tay gạt tên, rồi nhảy và o trong. Còn ở trên cao, hai ngưá»i phóng chưởng đánh và o đội tiá»…n thá»§. Sáu Thiên-tá» binh bị bay tung lên cao, tan xương nát thịt chết tại chá»—. Hai ngưá»i đánh liá»n mưá»i chưởng, đội tiá»…n thá»§ trấn ở cổng Bắc hoà n toà n bị tan rã. Äám đệ tá» Trưá»ng-bạch nhảy xuống chém then mở cổng. Quân Tống reo hò à o trà n và o như nước vỡ bá».
Trong chiến lÅ©y vang lên những tiếng « nghé á», nghé á»! » rồi tiếng tù và . Má»™t Ä‘oà n trâu sừng buá»™c dao nhá»n, lưng buá»™c dáo dà i hùng hổ húc và o đội hình quân Tống. Äám quân nà y kinh hoảng, vừa chống trả vừa lui. Sau hÆ¡n mưá»i bước, quân Tống bị đẩy báºt ra khá»i chiến lÅ©y.
Äám Trưá»ng-bạch đã tiến sâu và o trong chiến lÅ©y, khi nhìn lại thì phÃa sau há» quân Tống bị đánh báºt ra ngoà i, còn há» thì bị vây bởi bầy trâu. Äám trâu rống lên xung và o húc túi bụi. Bị bất ngá», hÆ¡n mưá»i cao thá»§ Trưá»ng-bạch bị trâu húc trá»ng thương.
Trưá»ng-bạch song hùng quay trở lại phÃa sau mở vòng vây cho quân Tống và o chiến lÅ©y. Song hùng vung chưởng lên, má»—i chiêu má»™t trâu bị hạ. Nhưng đám trâu lì như « trâu », ngu như « trâu », con nà y chết, con khác lăn và o. Song hùng đảo mắt tìm tướng chỉ huy trâu, mà tuyệt không thấy. Äâu đó vang lên tiếng « nghé á»! nghé Æ¡!» cùng tiếng tù và .
Trưá»ng-bạch song hùng là những cao thá»§ báºc nhất Trung-nguyên, nhưng bây giá» bị vây bởi bầy trâu Ä‘iên, giết chết con nà y, con khác lao tá»›i. Hai ngưá»i cố công tìm, chưởng tung ra, má»—i chiêu má»™t trâu ngã, mà không thấy ngưá»i chỉ huy. Chợt để ý thấy tiếng tù và phát ra từ ngá»n cây soan gần đó. Hai ngưá»i nhìn lên, thì chỉ thấy má»™t đứa con gái tuổi khoảng mưá»i hai mưá»i ba Ä‘ang đứng chỉ huy.
Trong lòng Song-hùng nảy ra má»™t niá»m khâm phục, hai ngưá»i than thầm:
– Khi khởi hà nh mình cứ chê triá»u đình rằng vá»›i cái xứ thấp nhiệt nhá» bé nà y, việc gì phải sai Quách Quỳ mang quân nghiêng nước sang chi cho vô Ãch? Bây giá» mình má»›i hiểu. Vá»›i đứa con gái tuổi còn để trái đà o thế kia, mà từ nãy đếm giá» nà o anh em mình, nà o trên hai trăm cao thá»§, nà o thiết đột, mà bị nó sai trâu cản lại đến ná»—i chân tay như bị bó lại váºy. Ta hãy bắt con bé, nhưng không thể giết nó.
Nhất-hùng ra lệnh cho má»™t đệ tá». Tên nà y lao tá»›i vung chưởng đánh và o cây soan. Cây soan từ từ đổ xuống, đứa con gái trên cà nh cây cưá»i lên má»™t tiếng rồi nhảy ùm xuống cái ao gần đó lặn mất.
Tưởng rằng bé gái lặn mất thì bầy trâu không ngưá»i chỉ huy ắt tráºn thế vỡ. Không ngá» từ hai hông, hai bầy trâu khác lại lao tá»›i. Tiếng tù và vẫn rúc lên Ä‘á»u Ä‘á»u. Tráºn chiến giữa ngưá»i vá»›i trâu lại tiếp tục. HÆ¡n khắc sau bầy trâu chỉ còn hÆ¡n mưá»i con.
Vòng vây được mở ra, quân thiết đột à o à o trà n và o. Hai đội đánh quặt sang hai bên phải, trái. Một đội trà n và o giữa chiến lũy.
Äá»™i hổ, báo, voi, sói cùng Thiên-tá» binh dà n hà ng ra cản lại. Tráºn chiến lại diá»…n ra khốc liệt.
Yên Äạt quay lại quan sát tráºn tuyến hai bên hông chiến lÅ©y. Chiến lÅ©y bị đốt cháy, nhiá»u Ä‘oạn rà o bị phá. Quân Tống reo hò trà n và o. Thiên-tá» binh chặn lại. Tráºn chiến diá»…n ra cá»±c kỳ khốc liệt. Quân Tống tuy tinh nhuệ đông gấp bá»™i quân Việt, nhưng phải lá»™i dưới sình, di chuyển khó khăn. Ngược lại bên Việt quân Ãt, nhưng nhá» quen lá»™i sình, lại được Ä‘oà n trâu hung dữ yểm trợ, vì váºy cuá»™c chiến dằng co chưa quyết định.
Tại trung ương, Trưá»ng-bạch song hùng để mặc quân Tống quần thảo vá»›i Thiên-tá» binh, thú binh. Hai ngưá»i dẫn đệ tá» hướng đà i chỉ huy cá»§a Lý Äoan. Thoáng má»™t cái hai ngưá»i đã tiến sát tá»›i đà i. Lý Tứ thấy nguy, vá»™i cầm cá» Ä‘en phất, đâu đó tiếng sáo tỉ tê cất lên. Má»™t bầy ong bầu từ trên trá»i đáp xuống đốt thầy trò Trưá»ng-bạch. Bị bất ngá», thầy trò Trưá»ng-bạch bị ong đốt nhức thấu tâm cam. Ngưá»i ngưá»i vung chưởng đánh dạt ong ra, thì lại bị đội tiá»…n thá»§ bắn tá»›i. Äám đệ tá» Trưá»ng-bạch phần bị ong đốt, phần bị trúng tên, kẻ chết, ngưá»i bị ná»c ong hà nh; chúng la hét bá» chạy ra xa.
Song-hùng quát lên má»™t tiếng, đám đệ tá» khác múa tÃt Ä‘ao xông tá»›i thoáng má»™t cái năm thiếu nữ chỉ huy ong bị giết chết. Bầy ong không ngưá»i Ä‘iá»u khiển bay lên cao. Thầy trò Trưá»ng-bạch tá»›i chân đà i chỉ huy, Lý Tứ cùng đội đệ tá» chùa Báo-ân cản lại. Nhất-hùng đánh má»™t chưởng, Lý Tứ bị bắn tung lại sau. HÆ¡n ná»a khắc sau, đội đệ tá» chùa Báo-ân bị đánh ngã hết.
Song-hùng hô đệ tá» dùng Ä‘ao chặt đà i, thì có tiếng « nghé á»! Nghé ô!» tiếng tù và vang lên. Má»™t đứa trẻ béo chùn béo chụt đứng trên ngá»n cây Ä‘a Ä‘ang rúc tù và . Bầy trâu hÆ¡n năm mươi con, sừng buá»™c dao nhá»n, lưng buá»™c dáo dà i hùng hổ lăn xả và o húc đám cao thá»§ Ä‘ang vây đà i chỉ huy.
Thầy trò Trưá»ng-bạch phải ngừng chặt chân đà i, đánh nhau vá»›i bầy trâu. Nhất-hùng muốn giết đứa trẻ, Ä‘Ãch thân y bám rá»… Ä‘a, chỉ nhấp nhô mấy cái, y đã leo lên ngá»n cây. Thằng bé cưá»i ha hả:
– Lão già kia, lên đây chơi với tớ.
Nó nói tếng Việt, thà nh ra Nhất-hùng không hiểu gì cả. Khi y lên tá»›i gần đứa trẻ, thì nó lại truyá»n sang cà nh khác, rồi đáp xuống lưng má»™t con trâu. Nhất-hùng nhảy theo, thì nó luồn xuống bụng trâu lá»§i mất.
Sau hÆ¡n hai khắc giao chiến, bầy trâu đã bị hạ gần hết. Äám đệ tá» Trưá»ng-bạch lại dùng Ä‘ao chặt đà i. Ba chân đà i bị đẵn gẫy, đà i lắc lư, nhưng chưa đổ. Song-hùng quát lên má»™t tiếng cùng phóng chưởng và o chân đà i còn lại. Rầm má»™t tiếng, đà i nghiêng Ä‘i, rồi từ từ đổ xuống.
Trên đà i, Lý Äoan thấy quân Tống đã trà n ngáºp chiến lÅ©y, quân Việt Ä‘ang chiến đấu tuyệt vá»ng, đà i bị đánh ngã; hầu bình tÄ©nh hú lên má»™t tiếng. Bầy trâu trừ bị cuối cùng cá»§a Hổ-đói xông đến cứu chúa tướng. Äể mặc cho đám đệ tá» quần thảo vá»›i bầy trâu. Nhất-hùng tung mình đến đà i vừa đổ xuống phóng má»™t chưởng như trá»i nghiêng đất lệch hướng Lý Äoan. Lý Äoan biết rằng nếu mình đỡ chưởn đó, ắt nát thây ra mà chết. Hầu tung mình khá»i đà i, lẫn và o bầy trâu. Nhất-hùng nhấp nhô má»™t cái đã Ä‘uổi kịp, y phóng liá»n hai chưởng, hai con trâu vá»›i Lý Äoan bị báºt tung ra xa đến hÆ¡n trượng. Má»™t con bị vỡ là m ba mảnh, ruá»™t gan, máu thịt tung toé. Má»™t con chổng vó lên trá»i mà rống. Còn Lý Äoan thì Ä‘ang ôm ngá»±c quằn quại.
Tráºn Việt không ngưá»i Ä‘iá»u khiển bắt đầu rối loạn.
Nhất-hùng tung mình tá»›i quyết giết Lý Äoan. Y nghiến răng phát má»™t chưởng bằng tất cả bình sinh công lá»±c định đánh cho đối thá»§ nát thân. Chưởng cá»§a y chưa ra hết mà đã khiến cho mấy võ sÄ© Việt lảo đảo muốn ngã. Thấp thoáng má»™t bóng ngưá»i xẹt tá»›i, nhanh không thể tưởng tượng được, ngưá»i nà y ra chiêu cầm long trảo, phẩy tay má»™t cái, khiến Lý Äoan báºt tung lên cao, rồi rÆ¡i trên lưng má»™t con trâu; giống như ngưá»i ta vá»±c để lên váºy. Chưởng cá»§a Nhất-hùng đánh xuống đất, ầm má»™t tiếng, đất lá»§ng thà nh má»™t hố sâu như cái thúng.
Nhất-hùng chưa kịp nhìn xem ai đã cứu Lý Äoan, thì ngưá»i ấy đã phóng chưởng hướng ngưá»i y. Chưởng chưa ra hết, mà y đã cảm thấy như có như không, rõ rà ng chÃnh đại quang minh, mà sát thá»§ cá»±c kỳ khá»§ng khiếp. Y cưá»i nhạt má»™t tiếng, phát má»™t chiêu Huyá»n-âm chưởng đỡ. Ầm má»™t tiếng, y lảo đảo lùi lại tai phát ra tếng vo vo không ngừng, khà huyết trong ngưá»i y đảo lá»™n, hồn phách bay phÆ¡i phá»›i. Y định thần nhìn đối thá»§: Äó là má»™t ngưá»i thân thể hùng vÄ©, tuổi tuy cao, nhưng tư thái phong lưu, tiêu sái như cây ngá»c trước gió.
Y quay lại, Nhị-hùng Ä‘ang đấu kiếm vá»›i má»™t lão ni, chưa phân thắng bại. Xung quanh y, má»™t đội nữ cao thá»§ dùng kiếm Ä‘ang giao chiến vá»›i đệ tá» cá»§a y. Lý Äoan Ä‘ang đứng trên mình trâu cầm cá» chỉ huy. Má»™t đội binh Äại-Việt má»›i tá»›i, dà n ra thá»±c nhanh lao và o vòng chiến cùng hiệu Bổng-nháºt đánh vá»›i quân Tống. Tuy gặp kình địch, Ä‘ang đứng trước tráºn, nhưng không hổ là đại tôn sư võ há»c Trung-nguyên, Nhất-hùng chắp tay hướng đối thá»§:
– Trưá»ng-bạch nhất hùng nước Äại-Tống xin được biết cao danh quý tÃnh tiá»n bối?
– Thì ra tiên sinh là Nhất-hùng trong Trưá»ng-bạch song hùng danh trấn Trung-nguyên vá» Huyá»n-âm chưởng đấy! Tại hạ há» Thân, tên Thiệu-Thái, hân hạnh được tham kiến tiên sinh.
Nhất-hùng kinh hãi nghĩ thầm:
– Mình đáng chết thá»±c! Thì ra kẻ đả bại Nháºt-Hồ lão nhân bốn mươi năm trước, nay vẫn còn tại thế. Hèn chi chiêu Huyá»n-âm chưởng cá»§a mình vừa rồi không là m cho y tổn thương. Y vá»— hai tay và o nhau:
– Thì ra đại giá Lạc-long giáo chá»§, Thân phò mã đấy. Tại hạ lá»›n gan, muốn lÄ©nh mấy chiêu Mục-ngưu thiá»n chưởng cá»§a giáo chá»§.
– Xin má»i.
Nhất-hùng váºn công, phát Huyá»n-âm chưởng. Chưởng chưa ra hết mà má»i ngưá»i đã cảm thấy lạnh buốt tá»›i xương. Thiệu-Thái phát chiêu SÆ¡n-trung tầm ngưu trả đòn. Vì Mục-ngưu thiá»n chưởng là chưởng dương cương nên kình cá»±c cá»±c mạnh. Hai chưởng gặp nhau phát ra tiếng ầm lá»›n. Thiệu-Thái kinh ngạc nghÄ© thầm:
– Công lá»±c thằng cha nà y thá»±c không tầm thưá»ng, có lẽ hÆ¡n Nháºt-Hồ lão nhân khi xưa. Nếu hồi đại há»™i Lá»™c-hà mà ta gặp y, thì e không chịu nổi cá»§a y quá mưá»i chiêu. Võ công Trung-nguyên tiến mau thá»±c.
NghÄ© váºy, ông phát chiêu Kiến tÃch dã ngưu đẩy và o hông đối thá»§. Nhất-hùng lại phát Huyá»n-âm chưởng đỡ. Hai ngưá»i đại cao thá»§y quấn lấy nhau giao đấu, khiến đám cao thá»§ Mê-linh, Trưá»ng-bạch phải ngừng chém giết, đứng ngây ngưá»i ra mà xem.
Quân Tống đã trà n và o trong chiến lÅ©y. Vá» phÃa quân Việt, tuy có thêm hiệu Trưá»ng-yên tiếp viện, nhưng cả hai hiệu cá»™ng lại chưa quá hai vạn ngưá»i, trong khi quân Tống đông đến bốn, năm vạn. Cuá»™c chiến diá»…n ra cá»±c kỳ ác liệt. Quân Việt tuy Ãt, mà nhá» có thú binh, ná» thần, bầy trâu yểm trợ, nên cuá»™c chiến vẫn chưa nghiêng vá» bên nà o.
Yên Äạt đứng trên mình ngá»±a đốc chiến. Bao nhiêu hy vá»ng y đổ cả và o Trưá»ng-bạch song hùng, vá»›i ước mong hai ngưá»i nà y giết hết tướng địch, thì hà ng ngÅ© quân Việt phải rối loạn. Từ lúc thấy phò mã Thân Thiệu-Thái xuất hiện thì y tuyệt vá»ng. Nhưng y đã đạt được thắng lợi: Quân Tống đã và o trong chiến lÅ©y, quân số đông gấp mưá»i quân Việt. Chỉ cần trong vòng ná»a giá» nữa y sẽ thanh toán hết hiệu Bổng-nháºt rồi tiến vá» Thăng-long. Y ra lệnh dồn quân và o trong chiến lÅ©y, chỉ để ở ngoà i má»™t số bảo binh, tân đằng hải mà thôi.
Cuá»™c chiến má»—i lúc má»™t khốc liệt. Quân Tống đã vây quân Việt và o là m ba khu. Khu trung ương, khu Tây, khu Äông. Quân Việt Ä‘ang lâm thế tuyệt vá»ng. Bá»—ng quân thám mã báo:
– Có hiệu binh Thiên-trưá»ng Ä‘ang tiến vá» phÃa trái cá»§a ta định chặn đưá»ng vá» Phú-lương.
– Quân Thiên-trưá»ng là quân địa phương, không thiện chiến, không tinh nhuệ. Cả hiệu binh chưa quá má»™t vạn. Hãy cho hai vạn tân đằng hải chặn lại.
Tuy váºy Yên Äạt cÅ©ng hÆ¡i lo lắng. Y đưa mắt nhìn: Quáºn-chúa Trần Ngá»c-Liên Ä‘ang ngồi trên bà nh voi chỉ huy, y phục đẫm máu. Lý Äoan đứng trên lưng má»™t con trâu Ä‘iá»u quân. Khu Äông, khu Tây vợ chồng Hùng TrÃ-Âu Lam, Hùng TÃn-Âu Hồng võ công cá»±c cao, Ä‘ang đứng trên mình voi cầm cá» chỉ huy. Hai tướng Tống mặt nà y đã bị giết, hiện do các đô thống chỉ huy.
Y nói với Nhị-hùng:
– Tiên sinh! Äánh giặc thì không kể gì đến lá» luáºt võ lâm. Mong tiên sinh nháºp cuá»™c hạ tên Thiệu-Thái, thì má»›i mong giết hết bá»n tướng giặc.
Nhị-hùng hú lên má»™t tiếng, rồi xuất chưởng đánh và o hông Thiệu-Thái. Thiệu-Thái Ä‘ang đấu vá»›i Nhất-hùng, thình lình bị Nhị-hùng tấn công, phản ứng tá»± nhiên ông dẩy chưởng cá»§a Nhất-hùng và o chưởng cá»§a Nhị-hùng. Vô tình ông váºn Hồng-thiết công cá»§a Hồng-thiết giáo. Ầm má»™t tiếng, anh em song hùng cùng cảm thấy choáng váng, mùi hôi tanh nồng nặc bốc ra cả má»™t vùng. Nhất-hùng la:
– Nhị đệ cẩn tháºn! Y dùng võ công Hồng-thiết giáo bằng thiá»n công.
Nhưng á»· và o Huyá»n-âm chưởng vô địch thiên hạ, cả hai cùng tái xuất chiêu tấn công. Có tiếng quát thanh thoát:
– Hai ngưá»i đánh má»™t ư?
Rồi má»™t bóng trắng xẹt tá»›i nhanh không thể tưởng tượng được đưa kiếm và o cổ Nhị-hùng. Thất kinh, y lá»™n liá»n hai vòng ra sau tránh đòn, nhưng mÅ©i kiếm theo y như bóng vá»›i hình. Hoảng hốt y thụp ngưá»i xuống, rồi lăn liá»n hai vòng, sau đó uốn cong ngưá»i vá»t dáºy. Nhưng y cảm thấy Ä‘au nhói ở cổ, thì ra mÅ©i kiếm vẫn theo sát y. Lòng y nguá»™i như tro tà n, y chá»i tục:
– Mẹ cha nó! Mi đánh trộm, ta không phục.
Bóng trắng thu kiếm vá», rồi nói bằng giá»ng ngá»t ngà o:
– Tiên sinh nói đúng. Vì ta ra tay trước nên chiếm được tiên cÆ¡. Nhị tiên sinh, ngưá»i rút kiếm ra Ä‘i.
Báy giá» Nhị-hùng má»›i nhìn rõ đối thá»§, đó là má»™t thiếu phụ đẹp như Quan-thế-âm. Chợt nhá»› ra má»™t Ä‘iá»u, y than:
– Thì ra vua bà Bình-Dương, hèn chi kiếm thuáºt thần thông. Tại hạ muốn lÄ©nh mấy cao chiêu cá»§a Long-biên kiếm pháp.
– Thì ra vua bà Bình-Dương, hèn chi kiếm thuáºt thần thông. Tại hạ muốn lÄ©nh mấy cao chiêu cá»§a Long-biên kiếm pháp.
Äến đây y cảm thấy trong lồng ngá»±c Ä‘au nhói như bị má»™t nhát dao đâm và o, rồi hai nhát, rồi ba nhát. Không tá»± chá»§ được, y hét lên:
– Ãi! Äau quá.
Y quay lại, thì thấy Nhầt-hùng cÅ©ng ở và o trưá»ng hợp tương tá»±. Y nghiến răng nói:
– Giáo chá»§! Tại hạ nghe giáo chá»§ là đệ tá» cá»§a Bố-Äại hòa thượng, thuá»™c danh môn chÃnh phái, mà sao lại dùng Chu-sa Nháºt-hồ độc chưởng để đánh ngưá»i?
Thiệu-Thái chắp tay tạ lỗi:
– Thá»i thÆ¡ ấu tại hạ quả có luyện Hồng-thiết tâm pháp. Ban nãy tại hạ Ä‘ang dùng hết sức để chống vá»›i Nhất-hùng, thì bị Nhị-hùng tấn công. Trong lúc nguy nan, tòng tâm xá» dụng, tại hạ đã xuất chiêu bằng Hồng-thiết tâm pháp, nên là m cho nhị vị tổn thương. Tại hạ muôn và n hối tiếc.
Vua Bà tiến lên nói:
– Trước khi ra tráºn, cô em dâu tôi là công chúa Huệ-Nhu có nhắn rằng: Hồi chư vương bên Äại-Việt là m loạn, Nhị-hùng nghe theo tiếng gá»i cá»§a công chúa đã sang trợ giúp triá»u Lý nhà tôi. Vì váºy bất cứ giá nà o chúng tôi cÅ©ng không được phạm đến thân thể nhị hùng. Kinh-Nam vương có nhắn chúng tôi má»i nhị hùng vá» Thiên-trưá»ng chÆ¡i, chẳng nên lăn mình và o chá»— chết cho cái má»™ng Ä‘iên rồ cá»§a Vương An-Thạch. Không biết nhị vị nghÄ© sao?
Nhị-hùng biết rằng đây là điá»u kiện vua bà đưa ra. Nếu hai ngưá»i chấp thuáºn thì sẽ được Thiệu-Thái giải độc cho. Bằng không thì má»—i ngà y lên cÆ¡n má»™t lần, sau 49 ngà y thì chết. Nhất-hùng đưa mắt nhìn em, rồi cung tay:
– Äa tạ giáo chá»§, Ä‘a tạ vua Bà .
Thiệu-Thái móc trong túi ra hai viên thuốc trao cho song hùng:
– Äây là hai viên thuốc tạm giải cái độc cho nhị vị. Tôi xin cá» ngưá»i đưa nhị vị vá» Thiên-trưá»ng. Khi tá»›i Thiên-trưá»ng, Kinh-Nam vương sẽ dùng thần công trị vÄ©nh viá»…n độc tố cho nhị vị.
Vua Bà hướng và o tráºn cá»§a đám đệ tá» Mê-linh, Trưá»ng-bạch hô lá»›n:
– Ngừng tay!
Äám đệ tá» Mê-linh, Trưá»ng-bạch cÅ©ng lùi lại phÃa sau.
Vua Bà chỉ tay và o Trưá»ng-bạch song hùng:
– Chúng ta ngừng tay thôi. Nhị vị tiên sinh đây nháºn lá»i má»i cá»§a Kinh-Nam vương vá» chÆ¡i Thiên-trưá»ng. Mà Kinh-Nam vương là sư đệ cá»§a ta. Thì ra chúng ta là ngưá»i nhà cả. Äại-Việt có câu tục ngữ: Äánh nhau vỡ đầu rồi má»›i nháºn há». Hai phái Trưá»ng-bạch vá»›i Mê-linh bây giá» là bạn. Chúng ta thân thiện vá»›i nhau Ä‘i.
Thiệu-Thái cá» năm đệ tá» Tây-vu dẫn Trưá»ng-bạch song hùng vá»›i chư đệ tá» hướng vá» phÃa Nam mà đi.
Trong khi vua Bà vá»›i Trưá»ng-bạch song hùng đối đáp, thì tráºn chiến vẫn diá»…n ra cá»±c kỳ khốc liệt. Cả hai bên Ä‘á»u thiệt hại lá»›n lao: Kìa khu quân Tống vây đội sói, đội sói chỉ còn đâu mươi con, Ä‘ang chiến đấu tuyệt vá»ng. Cạnh đó xác quân Tống ngổn ngang, thương binh Ä‘ang rên la. Kìa, khu quân Tống vây đội hổ, đội hổ còn hÆ¡n hai chục con Ä‘ang quay lưng lại vá»›i đội báo chống nhau vá»›i quân Tống. Khu nà y quân Tống chết quá nhiá»u, xác chết trải la liệt trên má»™t bãi rá»™ng. Nhưng khu voi vá»›i trâu thì quân Tống chưa là m chá»§ được. Trâu tuy không hung dữ, thiện chiến như voi, nhưng nhá» bá»n Hổ-đói, Báo-máºp, Gấu-lùn là những đứa trẻ Ä‘iếc không sợ sấm, khi thì leo lên cây chỉ huy, khi thì bám hai tay và o hông trâu, mà ẩn thân dưới bụng trâu, thà nh ra quân Tống không hạ được má»™t đứa nà o cả. Khu nà y quân Việt Việt Ä‘ang thắng thế.
Quân Tống quá đông, à o ạt và o trong chiến lÅ©y, trà n ngáºp khắp nÆ¡i, chúng phóng há»a đốt doanh trại, nhà cá»a. Cả má»™t vùng. lá»a bốc cháy, khói Ä‘en ngáºp bầu trá»i trong tiếng thú gầm, tiếng trâu rống, tiếng trống thúc, tiếng lệnh kêu đến độ không ai có thể nghe được tiếng ngưá»i bên cạnh nữa.
Quân Việt chiến đấu trong tuyệt vá»ng.
Bá»—ng quân Tống ở phÃa ngoà i chiến lÅ©y la hoảng lên, là m Yên Äạt phải quay lại nhìn. Bất giác y nổi gai ốc: Kị binh Äại-Việt xuất hiện thế như thác đổ, dà n thà nh má»™t tuyến dà i đánh từ Tây sang Äông, cắt đứt tráºn tuyến phÃa ngoà i chiến lÅ©y cá»§a Tống. Quân Tống chưa kịp phản ứng, thì kị binh lại từ Äông đánh quặt vá» Tây. Thế là quân Tống bị cắt là m ba Ä‘oạn, má»™t Ä‘oạn trong chiến lÅ©y, má»™t Ä‘oạn bị đánh tan, và má»™t Ä‘oạn vá» phÃa Phú-lương. Hiệu binh Thiên-trưá»ng Ä‘ang Ä‘uổi theo cánh quân nà y. Yên Äạt nghiến răng tức giáºn:
– Tổ bà nó, cả hiệu Thiên-trưá»ng chưa quá vạn ngưá»i, trong khi bên mình có tá»›i ba vạn mà bá» chạy như vịt thế kia thì nhục thá»±c!
Nhưng Yên Äạt quên rằng trong ba vạn quân bá» chạy đó, thì Ä‘a số thuá»™c các chỉ huy tân đằng hải từng tham chiến cuá»™c tấn công dò dẩm, cuá»™c đốt chiến lÅ©y. Trong má»—i chỉ huy năm trăm ngưá»i, phân nữa chết, má»™t phần bị thương, nên nay chúng thấy quân mình bị cắt là m ba bởi đội kị binh mạnh như hùm như hổ, thì ba hồn bẩy vÃa thăng thiên, chúng bá» chạy lấy thân.
Äúng theo binh pháp cá»§a Tống, khi bị đánh khúc giữa thì khúc đầu ở trong chiến lÅ©y vá»›i khúc sau phải đánh kẹp lại, bao vây kị binh lại. Khốn nhưng quân Tống trong chiến lÅ©y Ä‘ang phải đối đầu vá»›i hai hiệu binh, trong đó hiệu Bổng-nháºt cá»±c kỳ thiện chiến tinh nhuệ. Còn khúc sau, thì lại hè nhau bá» chạy vá» phÃa Phú-lương mất.
Kị binh Việt bá» không Ä‘uổi khúc sau, mà đổi thế tráºn đánh bịt háºu tiá»n quân Ä‘ang ở trong chiến lÅ©y. Quân Tống kinh hoà ng, hà ng ngÅ© rối loạn, nhưng Yên Äạt là tướng tà i. Y chia quân là m hai quay lưng lại vá»›i nhau mà chiến đấu trong tuyệt vá»ng. Y ra lệnh cho các tướng:
– Dù gì, ta cũng đông gấp ba chúng. Ta chỉ dơ tay là chiếm được chiến lũy. Tiến lên!
Tráºn chiến vẫn tiếp tục diá»…n ra.
Vua bà Bình-Dương nghĩ rất nhanh:
– Nếu để hai bên chém giết nhau, mình có diệt hết được mấy vạn quân Tống nà y thì cÅ©ng phải hy sinh cả vạn quân. Chi bằng ta tha cho chúng vá» Bắc ngạn Phú-lương, rồi trấn ở Nam ngạn. Vá»›i số binh tướng còn lại, Yên Äạt không thể vượt sông được nữa.
Bà ra lệnh đánh chiêng thu quân. Quân sÄ© hai bên cùng ngừng chiến rồi lùi lại. Vua Bà thá»§ng thẳng tiến lên xá Yên Äạt má»™t xá:
– Yên tướng quân vẫn mạnh giá»i a! NghÄ© lại cuá»™c Ä‘á»i thá»±c ngắn ngá»§i. Má»›i hôm nà o chúng ta gặp nhau ở Biện-kinh, thế mà thoáng má»™t cái đã mấy chục năm.
Lòng Yên Äạt rối như tÆ¡ vò:
– Giữa chúng ta là tướng của hai đội quân thù nghịch nhau, ý vua Bà muốn gì đây?
Vua Bà mỉm cưá»i, ngà i váºn ná»™i lá»±c nói lá»›n:
– Tướng quân là má»™t anh tà i tinh hoa cá»§a Tống. Chư quân Ä‘á»u là những ngưá»i có lòng son vá»›i xã tắc. Nhưng, tất cả bị Ä‘em sang xứ muá»—i độc, nước độc nà y chỉ vì cái tham vá»ng Ä‘iên rồ cá»§a Vương An-Thạch. Bà n cho thá»±c phải, vá»›i Tân-pháp cá»§a y, nếu cứ thong thả thi hà nh, thì chỉ năm năm nữa nước sẽ giầu, binh sẽ mạnh vô cùng. Tống thiên tá» chỉ việc ngồi trùm Hoa-hạ, ban phúc, ban lá»™c cho dân, thì giang sÆ¡n Äại-Tống trở thà nh giang sÆ¡n Nghiêu, Thuấn, VÅ©, Thang. Các nước nhá» như Äại-Việt phải khuất thân quy phục. Thế mà vì ngu tối, y xúi Hy-Ninh đế Ä‘em trăm vạn hùng binh sang đây. Nay trăm vạn không còn quá hai chục vạn, mà chư vị vẫn chỉ luẩn quẩn ở giải sông Cầu nà y. Nói đâu xa, tướng quân có mưá»i lăm vạn binh, vượt sông xong mất bốn vạn, mà Äại-Việt chỉ mất có má»™t vạn.
Bà chỉ và o Lý Äoan, Ngá»c-Liên:
– Vá»›i cái chiến lÅ©y nhá» bé nà y, mà sau hai tráºn thăm dò, đốt chiến lÅ©y; bên Äại-Việt không má»™t ngưá»i chết, chẳng ai bị thương mà tướng quân phải hy sinh đến hai vạn quân. Tướng quân sai Khúc Chẩn mang hai vạn binh triá»u vá» tái chiếm háºu cứ Phú-lương. Y bị con vá»›i dâu ta là Thiên-Thà nh, Cảnh-Long đánh tan. Bây giá» phÃa ngoà i, trên vạn bị kị binh giết, ba vạn bá» chạy vá» Phú-lương. Trong chiến lÅ©y có ba vạn, nhưng chết hÆ¡n vạn rồi, phÃa sau bị kị binh đánh, phÃa trước bị hiệu Bổng-nháºt, Trưá»ng-yên cản. Trưá»ng-bạch song hùng vá»›i chư đệ tá» bá» Ä‘i. Tướng quân nghÄ© xem, liệu tướng quân có thể tiến vá» Thăng-long không? Huống hồ...
Vua Bà vẫy tay má»™t cái, ná» binh bắn lên trá»i má»™t Lôi-tiá»…n. Láºp tức xa xa tiếng trống thúc rá»™n rà ng, tiếng trâu rống, tiếng quân reo vang dá»™i. Bà mỉm cưá»i:
– Tôi đã Ä‘iá»u thêm hai hiệu binh Thanh-hóa, Nghệ-an vá» tiếp viện.
Bà ngừng lại cho Yên Äạt suy nghÄ©:
– Tướng quân nổi tiếng là ngưá»i thương yêu binh sÄ©. Äằng nà o thì cái má»™ng đánh Thăng-long cá»§a tướng quân cÅ©ng hóa ra hư ảo rồi. Tiến lên chỉ là m cho binh tướng chết vô Ãch mà thôi. Váºy tốt hÆ¡n hết là bảo vệ lấy chá»§ lá»±c. Váºy nếu tướng quân muốn, tôi sẽ mở vòng vây cho tướng quân, để tướng quân rút vá» Phú-lương an toà n. Không biết tướng quân nghÄ© sao?
– Thế còn quân cá»§a Thân Cảnh-Long chặn đưá»ng vá» Tống?
Yên Äạt đặt vấn Ä‘á»: Liệu vua Bà có hứa rằng mở vòng vây, cung cấp lương thảo cho chúng tôi trên đưá»ng rút quân không?
– Tôi hứa!
Vua Bà vẫy tay, một nữ binh chạy lại gần, ngà i trao cho nữ binh nà y một binh phù:
– Ngưá»i Ä‘em ra ngoà i trao cho VÅ©-kị đại tướng quân nói rằng có lệnh cá»§a ta, mở đưá»ng cho quân Thiên-triá»u lui vá».
Yên Äạt nghe vua bà Bình-Dương nói mà muốn nổi đóa. Bởi bà sai mở đưá»ng cho y rút quân, thì rõ rà ng y bị thua, bị nhục rồi, mà bà lại dùng chữ « Quân Thiên-triá»u » thì là điá»u diá»…u cợt. Nhưng y phải nuốt giáºn.
Nữ binh cầm binh phù hiên ngang Ä‘i qua tráºn cá»§a quân « Thiên-triá»u », ra ngoà i chiến lÅ©y trao cho Hà Mai-Việt. Láºp tức kị binh lùi lại dà n thà nh hà ng dà i thăm thẳm dá»c con đưá»ng Ä‘i Phú-lương. Yên Äạt phất tay. Quân Tống vác xác đồng đội, vác thương binh, từ từ rá»i khá»i chiến lÅ©y. Còn y, tay y cầm kiếm cùng đội thân binh đứng cản háºu.
Trong khi quân Tống rá»i khá»i chiến lÅ©y, thì hai hiệu Bổng-nháºt, Trưá»ng-yên cÅ©ng táºp trung lại. Lý Äoan nói vá»›i tướng chỉ huy hiệu Trưá»ng-yên:
– Bá»n Tống xảo quyệt không chừng, tôi phải Ä‘em hiệu Bổng-nháºt chiếm lại chiến lÅ©y Phú-lương, cá»§ng cố lại hệ thống phòng thá»§. Váºy huynh trấn tại đây thay tôi.
Hầu phất cá» ra lệnh. Sau tráºn chiến, hiệu Bổng-nháºt tuy có bị tổn thất, nhưng đây là đạo quân tinh nhuệ, thiện chiến báºc nhất, nên tinh thần vẫn hùng tráng. Duy các đội thú binh thì gần như tan rã hết. Mặc dù có kị binh dà n hai bên đưá»ng, hiệu Thiên-trưá»ng dà n ra ba khu đất trống; nhưng hầu ra lệnh cho hiệu Bổng-nháºt Ä‘i sau đội trâu dà n tráºn bám sát quân Tống. Äá»™i cá»§a Báo-máºp Ä‘i bên trái vá»›i sư má»™t, Ä‘oà n nà y Ä‘o Hùng TrÃ, Âu Lam chỉ huy. Äá»™i cá»§a Gấu-lùn Ä‘i bên phải vá»›i sư hai, Ä‘oà n nà y do Hùng TÃn, Âu Hồng chỉ huy. Äá»™i cá»§a Hổ-đói Ä‘i trên đưá»ng vá»›i sư ba, Ä‘oà n nà y do quáºn chúa Ngá»c-Liên chỉ huy. Vua bà Bình-Dương, phò mã Thân Thiệu-Thái cùng các cao thá»§ phái Mê-linh theo sau Ä‘oà n nà y.
Lý Äoan há»i vua bà Bình-Dương:
– Tấu Ä‘iện hạ. Ban nãy Ä‘iện hạ nói vá»›i Yên Äạt rằng ta có hai hiệu Thanh-hóa, Nghệ-an tiếp viện. Váºy hai hiệu đó đâu?
Vua Bà nói nhỠvà o tai hầu:
– Là m gì mà điá»u được hai hiệu đó đến đây mau thế? Trước khi đến đây, ta ban lệnh cho các xã tụ táºp hoà ng nam, trâu bò, trống chiêng lại; đợi khi có lệnh thì cho hoà ng nam reo, trống chiêng thúc, rúc tù và cho trâu bò rống để là m kế hư binh.
Khoảng hÆ¡n ná»a giá» thì tên quân Tống cuối cùng đã vượt phù kiá»u sang Bắc ngạn Phú-lương. Yên Äạt sợ quân Việt Ä‘uổi theo, y sai cắt phù kiá»u. Trong khi hiệu Bổng-nháºt dà n ra đóng dá»c chiến lÅ©y thì vua Bà truyá»n hiệu Thiên-trưá»ng và o các là ng cùng vá»›i hoà ng nam, hoà ng nữ đẵn tre cá»§ng cố lại các hà ng rà o.
Chợt Vũ-kị đại tướng quân la lớn:
– Äoan đệ, Liên muá»™i, sao rồi?
Lý Äoan, Ngá»c-Liên Ä‘ang nằm gục trên lưng voi. Ông tung mình lên bà nh voi Lý Äoan đỡ hầu Ä‘em xuống. Trong khi vua bà Bình-Dương đỡ Ngá»c-Liên. Máu trong miệng hai ngưá»i chảy dà i trên môi, trên cổ. Cả hai ngưá»i chỉ còn thoi thóp thở.
Phò mã Thân Thiệu-Thái nắm ấy tay Lý Äoan, vua bà Bình-Dương nắm lấy tay Ngá»c-Liên. Cả hai dồn chân khà ra để trị thương.
Hà Mai-Việt vá»›i Long-biên ngÅ© hùng thân vá»›i nhau như chân tay, ông há»i viên tướng cáºn vệ cá»§a Lý Äoan:
– Quân hầu vá»›i quáºn chúa bị thương lúc nà o váºy?
– Quáºn chúa bị Trưá»ng-bạch song hùng đánh trúng má»™t chưởng bay tung Ä‘i đến hÆ¡n hai trượng. Nữ binh cứu được Ä‘em và o chiến lÅ©y để dưỡng thương. Nhưng nằm nghe tiếng trống thúc, tiếng quân reo, quáºn chúa lấy khăn lau máu trên ngưá»i, rồi gượng lên voi chỉ huy quân chống vá»›i giặc. Còn quân hầu thì bị trúng má»™t Huyá»n-âm chưởng, nhưng may nhá» có hai con trâu đứng trước, nên chỉ bị ná»™i thương nặng. Hầu giả vá»› như không bị thương, gượng lên mình trâu Ä‘iá»u quân.
Má»™t lát sau, Lý Äoan tỉnh dáºy trước, hầu á»e má»™t tiếng, má»a ra hai bụm máu rồi há»i trong cÆ¡n mÆ¡ mÆ¡ tỉnh tỉnh:
– Hà đại ca! Ngá»c-Liên đâu rồi?
Quáºn chúa thở phá»u phà o:
– Em đây. Anh có sao không?
– Anh há»ng mất rồi! Tạng phá»§ nát hết thì sống sao được? Còn em, em ra sao?
– Äau đớn khắp ngưá»i, sức lá»±c mất hết.
Hầu gượng ngồi dáºy, rút trong bá»c ra má»™t tấm lụa, đó là tá» biểu hầu cùng quáºn chúa viết để dâng lên Linh-Nhân hoà ng thái háºu, nhưng chưa kịp gá»i Ä‘i. Bây giá» trong lúc âm dương cách trở, hầu trao mảnh lụa cho Hà Mai-Việt:
– Äại ca! Hai đứa chúng em đã cầm chắc cái chết trong tay, nên viết tá» biểu nà y dâng lên Thái-háºu. Váºy khi chúng em chết rồi, đại ca sai ngưá»i Ä‘em vá» triá»u và tâu thêm rằng :
« Äứa em bất nghÄ©a, giữa đưá»ng nằm xuống, không tiếp tục cùng ngưá»i chị bảo vệ đất nước. Mong được chị tha thứ cho ».
Vua bà Bình-Dương, phò mã Thân Thiệu-Thái muốn nói mấy câu, nhưng hai vị Ä‘ang dồn hết chân khà để giữ tÃnh mệnh vợ chồng Lý Äoan, nên không thể mở miệng. Vì mở miệng ra, chân khà yếu Ä‘i, e tÃnh mệnh hai ngưá»i lâm nguy.
Hầu quÆ¡ tay nắm lấy vai quáºn chúa:
– Ngá»c-Liên, trong tám năm chúng mình là m vợ chồng, tâm đầu, ý hiệp. Chưa bao giá» chúng mình nhăn mặt, nói nặng vá»›i nhau má»™t câu.
– Nhưng tiếc quá!
– Em tiếc gì? Mình đã có vá»›i nhau hai mặt con, như váºy không đủ ư?
– Anh có nhá»› không? Chúng mình thưá»ng mÆ¡ rằng sau khi hết giặc, chúng mình xin Thái-háºu cho phép, rồi ruổi ngá»±a Ä‘i thăm tất cả thắng cảnh cá»§a đất nước. Ngồi trên núi, bên suối, ven sông, em sẽ hát cho anh nghe.
Nói rồi quáºn chúa cất tếng hát. Äó là bà i hát cá»§a vùng Kinh-Bắc mà quáºn chúa má»›i há»c được. Lúc đầu tiếng hát rất cao, rất trong, nhưng được ba câu thì tiếng hát rá»i rạc, rồi từ từ im hẳn. Hầu kinh hoảng gá»i lá»›n:
– Ngá»c-Liên! Em ra sao?
Hẫu gượng ngồi dáºy nghiến răng bế bổng quáºn chúa và o lòng rồi nói trong hÆ¡i thở:
– Sống chúng ta... yêu nhau..., giữ nước... như chim liá»n cánh. Chết chúng ta chết bên...
Chữ « nhau » chưa ra khá»i miệng thì hầu ngã xuống.
Äám trẻ mục đồng hét lên:
– Quân hầu! Quân hầu là anh bá»n em. Chị Ngá»c-Liên, chị là tiên nữ, chị không thể chết được!
Bá»n trẻ khóc rống lên thảm thiết. Äể cho chúng khóc má»™t lúc vÆ¡i nước mắt rồi, vua bà Bình-Dương an á»§i chúng:
– Anh, chị của các con không chết đâu!
– Tâu bà , rõ rà ng anh chị ấy chết rồi đây nà y!
– Anh chị ấy xuất hồn rá»i khá»i xác, rồi vá» vá»›i vua Hùng, vua An-Dương, vua Trưng. Các con không nên khóc. Khóc là hèn nhát, không phải con cháu thánh Gióng, vua Äinh.
Bá»n trẻ nÃn khóc liá»n.
Ghi chú,
Hoà i-hóa thượng tướng quân Trá»±c-tâm hầu Lý Äoan tuẫn quốc năm 26 tuổi. Thiên-y, Äại-từ, Liên-hoa nhu mẫn quáºn chúa Trần Ngá»c-Liên tuẫn quốc năm 25 tuổi. Sau khi hết giặc, triá»u đình nghị công truy phong cho ngà i chức tước như sau: Thiên-y, Ưu-dÅ©ng, ChÃ-nhân đại vương. Quáºn chúa được phong Nam-thiên, Liên-hoa, Äoan-nhu công chúa. Truyá»n láºp Ä‘á»n thá». Trải qua 918 năm, đến nay (1095) Ä‘á»n thá» cá»§a ngà i vẫn còn tại là ng Cẩm-chà ng, xã Bồng-lai, huyện Quế-võ, tỉnh Hà -Bắc. Äá»™c giả muốn thâm cứu thêm vá» cuá»™c Ä‘á»i anh hùng cá»§a ngà i, xin xem bà i tá»±a NQSH quyển 1, phần 7.1.4.
Tà i sản của The Creator
Từ khóa được google tìm thấy
1057-1077 vua nao , ãàçåòà , áåñïëàòíàÿ , àâòîìîáèëÿ , âèäåîíàáëþäåíèå , àíãåë , àíãëî , àíàëüíûé , ãîëîâîëîìêè , âîë÷àò , äîìàøíèé , äóøåâûå , ãðóçèÿ , áþäæåòèðîâàíèå , çàäàíèÿ , çàâîä , çàðàáîòîê , çîëîòî , êàëüÿíû , êàìèí , êàðàîêå , èçâåñòèÿ , ëèòåðàòóðà , êíèãà , êíèãó , êîìïüþòåðîâ , êîðîëü , ëîøàäè , èñëàì , ëþäåé , ìåíåäæìåíò , ìåðëåí , ìåðòâûå , ïàðôþìåðèÿ , íèêîëü , ïëèòêà , ïèööà , ìèýëü , ïîñòíîå , ìîñýíåðãîñáûò , íîóòáóê , ïîðíîðàññêàçû , íóäèçì , îòåëè , ìóðìàíñê , ïðîäâèæåíèå , îðóæèå , ñäàòü , ñâèíãåðû , ñåðâåð , ñëóæáà , òàéëàíä , ôàêòû , õåíòàé , òàíöû , ôèíñêàÿ , õèðóðãèÿ , ôîìåíêî , ôîòîãðàôèè , õðåíîâûé , ýâàêóàòîð , ýëüäîðàäî , ÿíäåêñ , æàííà , øàõìàòû , ÷åëñè