Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #66  
Old 13-10-2008, 05:33 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 66

Hồng Cẩm Vân đẹp số xe duyên



Bấy giá» binh tướng Châu Ä‘á»u kéo lên núi, Võ Vương thấy Ân Giao bị núi kẹp, liá»n xuống ngá»±a quỳ lạy bẩm rằng:

- Tiểu thần là CÆ¡ Phát, vâng theo phép nước gìn giữ Tây Kỳ, chẳng dám khi quân phạm thượng, nay Thừa Tướng làm cho Ãiện hạ ra thân thể này, khiến tiểu thần mang tiếng muôn Ä‘á»i.

Tử Nha vội đỡ Võ Vương dậy và nói:

- Ân Giao cãi mệnh trá»i, chết là do số mạng. Ãại vương giữ đạo làm tôi như vậy, cÅ©ng đã đủ lắm rồi.

Võ Vương nói:

- Thượng phụ kẹp Ä‘iện hạ trong núi, tá»™i ấy vá» ta. Xin các tiên trưởng mở lòng từ bi, tha cho Ä‘iện hạ khá»i nạn.

Nhiên Ãăng cưá»i lá»›n:

- Hiá»n vương không biết số trá»i, Ân Giao bị trá»i phạt cứu làm sao được?

Võ Vương nằng nặc năn nỉ hai ba phen. Tử Nha làm mặt nghiêm nói:

- Tôi thuận theo lòng trá»i cứu thiên hạ chẳng dám trái mệnh trá»i để làm hại chúa công.

Võ Vương không biết làm sao, quỳ lạy khóc lớn:

- Tôi hết lòng cầu khẩn, xin tha cho Ä‘iện hạ, ngặt các vị tiên trưởng cứ bảo là thuận theo mệnh trá»i, tôi không biết làm sao hÆ¡n.

Nhiên Ãăng thấy Võ Vương lạy rồi liá»n má»i xuống núi, lại truyá»n Võ Kiết Ä‘em cày lên.
Quảng Thành Tá»­ thấy há»c trò như vậy động lòng rÆ¡i lụy.
Võ Kiết dùng cày cày vào đầu Ân Giao, làm cho Ân Giao lủng đầu chết.

Có bài thơ rằng:


Vì em bỠxác nghĩ càng thương,
Æ n mẹ chưa Ä‘á»n nát thịt xương
Tuy chưa trả thù Tô Ãắt Ká»·,
Cũng đàđáp nghĩa Võ Thành Vương
Lưỡi cày bạc mệnh thỠlinh hiển,
Cái ấn khi sư tá»™i chán chưá»ng
Chớ trách hỠThân bày phản phúc,
Thiệt là vua Trụ để tai ương


Võ Kiết giết Ân Giao rồi, thần Bá Giám đem phướng rước Ân Giao lên đài phong thần.
Hồn Ân Giao chưa chịu phép, hóa thành má»™t trận gió bay vá» Triá»u Ca, nhằm lúc vua Trụ Ä‘ang uống rượu trên Lá»™c Ãài vá»›i Ãắt Ká»·.
Trụ Vương nghe thấy trận gió ngần ngật nằm mê, thấy má»™t ngưá»i ba đầu sáu tay đến trước mặt tâu:

- Con là Ân Giao vì nước bị lưỡi cày đâm chết, xin phụ vương tu nhÆ¡n tích đức, lánh dữ tìm lành, để cho cÆ¡ nghiệp Thành Thang không rÆ¡i vào tay kẻ khác. Nay nên lá»±a tướng hiá»n tài, phong làm Nguyên soái, Ä‘i dẹp Tây Kỳ, nếu không chẳng bao lâu Khương Thượng vào lấy năm ải. Ãợi binh Châu đến Triá»u Ca thì ăn năn không kịp. Con muốn tâu cho hết ý, song sợ trá»… giá» không vào được đài Phong Thần, vậy xin bái biệt.

Vua Trụ giật mình tỉnh dậy nói:

- Lạ quá! Ta vừa thấy Ä‘iá»m chẳng lành.




Ãắt Ká»· nói:

- Bệ hạ má»™ng thấy Ä‘iá»u gì mà lạ?

Vua Trụ thuật lại Ä‘iá»u chiêm bao.
Ãắt Ká»· tâu:

- Hễ trong bụng nghĩ gì thì chiêm bao thấy việc ấy. Xin bệ hạ chớ nghi.

Vua Trụ trấn an lòng mình bằng những chén rượu cá»§a Ãắt Ká»· dâng mãi cho đến tận đêm khuya.


Bấy giá» Hàng Vinh trấn ải Tị Thá»§y, hay tin sai ngưá»i Ä‘em sá»› vá» triá»u, nhằm lúc Vi Tá»­ xem sá»›.
Vi Tá»­ thất kinh, ôm sá»› lên Lá»™c Ãài làm lá»…, rồi dâng cho vua Trụ.

Vua Trụ nói:

- Trương Sơn tử trận. Ân Giao chết tại Tây Kỳ thật là chuyện chẳng lành.

Nói rồi lâm triá»u há»™i các tướng.
Văn võ bá quan đến chầu đủ mặt, vua Trụ phán:

- CÆ¡ Phát xưng Võ Vương lại giết tướng triá»u đình, sanh lòng soán nghịch. Nay nên cá»­ ai làm đại tướng thay Trương SÆ¡n cầm binh chinh phạt?

Quan đại phu Lý Ãăng thưa:

- Ãã mưá»i mấy năm bốn phương dấy loạn, dẹp mãi không yên. Tuy vậy các mÅ©i giặc khác không đáng kể, chỉ ngặt Tây Kỳ Khương Thượng trợ CÆ¡ Phát làm loạn, mà các tướng tài Ä‘á»u má»™t dạ quy hàng. Binh thế Tây Kỳ đánh mạnh, ná»™i Triá»u Ca tôi nhắm chừng không tướng nào cá»± nổi, xin bệ hạ sai Hồng Cẩm hiện làm Tổng Binh trấn ải Tam SÆ¡n cầm binh dẹp loạn. Tôi biết Hồng Cẩm tài cao phép lạ, có hy vá»ng dẹp loạn Tây Kỳ.

Vua Trụ liá»n giáng chỉ, sai sứ ra Tam SÆ¡n.


Thiên sứ vâng chiếu, đến nÆ¡i thì trá»i đã tối, bèn vào quán trá» nghỉ ngÆ¡i.
Rạng ngày có quân vào báo, Hồng Cẩm dẫn hai tướng ra tiếp thánh chỉ đem vỠdinh.
Ãá»c chiếu xong Hồng Cẩm tạ Æ¡n, giao ải cho Khổng Tiên trấn giữ, còn mình kéo binh mưá»i vạn, sai Quý Khương và Bá Hiển Trung làm chánh phó tiên phong, thẳng đến Tây Kỳ đóng trại.

Hôm sau Hồng Cẩm ra khách nói với Quý Khương và Bá Hiển Trung.

- Nay ta vâng chiếu chỉ chinh Tây, các ngươi phải hết lòng báo quốc. Khương Thượng là ngưá»i tài cao trí rá»™ng, chẳng phải tầm thưá»ng đừng để chúng khinh dá»… mà nhẹ uy Thiên tá»­.


Rạng ngày, Quý Khương vâng lệnh đến thành khiêu chiến.
Tử Nha nghe quân vào báo, mừng rỡ nói:

- Ba mươi sáu đạo quân đã đủ rồi, trừ được tướng này nữa là hết giặc. Nay ai muốn trổ tài?




Nam Cung Hoát xin ra trận. Tử Nha nói:

- Tướng quân phải cẩn thận lắm mới được.

Nam Cung Hoát vâng lá»i dẫn quân ra, thấy tướng Thương mặt Ä‘en như than hầm, liá»n há»i:

- Tướng kia tên hỠlà chi?

Quý Khương nói:

- Ta là Quý Khương, bộ tướng tiên phong của Hồng Nguyên soái, vâng lệnh chiếu chỉ chinh Tây. Ngươi là phản tặc, sao chưa xuống hàng đầu?

Nam Cung Hoát cưá»i lá»›n:

- Tây Kỳ đã giết bao nhiêu tướng Trụ, sao các ngươi không sợ mà dám đến đây?

Quý Khương nghe nói nổi giận, chém một đao.
Nam Cung Hoát đưa gươm ra đỡ rồi rước đánh.
Hai tướng đánh ba mươi hiệp vẫn cầm đồng.
Quý Khương niệm thần chú, hiện trên đầu một khóm mây đen, khóm mây ấy lại hiện thành một con chó nhảy táp vào lưng Nam Cung Hoát một miếng.
Nam Cung Hoát bị rách áo, đứt dây đai, thất kinh bại tẩu vỠthưa lại các việc với Tử Nha, Tử Nha buồn bã vô cùng.

Còn Quý Khương vỠthưa với Hồng Cẩm.
Hồng Cẩm khen:

- Trận này thắng ắt sẽ gây uy tín cho chúng ta nhiá»u lắm.

Hôm sau, Bá Hiển Trung vâng lệnh khiêu chiến.
Tá»­ Nha sai Ãặng Cá»­u Công ra trận.

Ãặng Cá»­u Công vốn biết mặt Bá Hiển Trung, nên trông thấy liá»n hét lá»›n:

- Bá Hiển Trung! Nay thiên hạ Ä‘á»u đầu Châu chúa, sao ngươi chưa chịu phép, còn bẻ nạng chống trá»i.

Bá Hiển Trung đáp:

- Ta không phải là đứa thất phu như ngươi, quên nghĩa quên ơn, bỠvua đầu giặc.

Ãặng Cá»­u Công nổi giận đâm Bá Hiển Trung má»™t giáo. Hai tướng đánh vùi vá»›i nhau má»™t trận, tối tăm trá»i đất. ÃÆ°á»£c ba mươi hiệp, Ãặng Cá»­u Công chém trái má»™t Ä‘ao, Bá Hiển Trung đỡ không kịp bị đứt làm hai Ä‘oạn.
Ãặng Cá»­u Công chặt lấy thá»§ cấp vá» nạp cho Tá»­ Nha.
Tá»­ Nha truyá»n bêu đầu trước mặt thành làm lệnh.

Hồng Cẩm hay tin Bá Hiển Trung bị giết, lòng nóng như lửa đốt, muốn bắt Tử Nha báo thù, nên rạng ngày dẩn binh đến thành khiêu chiến.
Quân vào báo, Tử Nha lật đật dẫn binh tướng ra nghinh địch.





Lúc Tá»­ Nha Ä‘i chưa tá»›i, Hồng Cẩm đã thấy xa nhiá»u hổ tướng theo phò, uy phong lẫm liệt, thì biết nay không phải dá»… thắng. Ãợi Tá»­ Nha đến gần, Hồng Cẩm ôn tồn nói:

- Ngươi có phải là Khương Thượng không?

Tử Nha nói:

- Phải! Còn ngươi là ai?

Hồng Cẩm nói:

- Ta là Hồng Cẩm, lãnh chức Ãại nguyên soái chinh Tây. Bởi các ngươi chẳng giữ gìn bổn phận, lá»—i đạo làm tôi, kháng cá»± vá»›i binh trá»i, nên ta quyết giết các ngươi cho hết loài phản phúc.

Tá»­ Nha cưá»i lá»›n:

- Hồng Cẩm! Ngươi xưng là đại tướng sao chẳng biết thá»i cÆ¡. Nay tướng tài Ä‘á»u quy tụ vá» Châu, chư hầu má»™t lòng phò Minh Chúa. Sức ngươi má»™t gáo nước, lẽ nào chống nổi muôn xa? Tám trăm chư hầu chẳng bao lâu sẽ há»p tại Mạnh Tân kéo vá» Triá»u Ca vấn tá»™i. Nếu ngươi trái ý trá»i, phò kẻ nịnh e mang há»a tức thì.

Hồng Cẩm nổi xung, múa siêu đao xông tới.
Cơ Thúc Minh hét lên một tiếng, cầm thương giục ngựa xông ra đánh với Hồng Cẩm.
Hai tướng hỗn chiến một hồi.
CÆ¡ Thúc Minh là con thứ bảy mươi hai cá»§a Văn Vương, tánh nóng như lá»­a, súc mạnh như hùm, đánh ba chục hiệp Hồng Cẩm tay chân luýnh quýnh, liá»n giục ngá»±a chạy trái qua má»™t bên, rút cây cá» giắt sau lưng rung lên má»™t cái. CỠấy hóa ra cái cá»­a nhá», còn Hồng Cẩm đứng đàng sau.
Cơ Thúc Minh xông vào cửa đuổi theo, bị Hồng Cẩm chém một đao rơi đầu xuống đất.

Tử Nha xem thấy thất kinh hồn, Hồng Cẩm thâu cỠgiục ngựa lướt tới kêu lớn:

- Kẻ nào có tài thì ra đánh với ta?

Ãặng Thiá»n Ngá»c lướt tá»›i, vung kiếm chém Hồng Cẩm, nói:

- Có ta đây ngươi đừng khoe giá»i.

Hồng Cẩm thấy tướng nữ, liá»n chém trái má»™t Ä‘ao.
Ãặng Thiá»n Ngá»c đánh được vài hiệp, Hồng Cẩm lại rung cá» làm theo thói cÅ©. Chẳng ngá» Hồng Cẩm không Ä‘uổi, ném cục đá vào sống mÅ©i Hồng Cẩm kêu má»™t tiếng bốp.
Hồng Cẩm mặt mày đổ hào quang, thất kinh thâu cỠbại tẩu.

Tá»­ Nha thâu binh vá» thành, nghÄ© đến cái chết cá»§a Ãiện hạ, lòng buồn bá»±c vô cùng, sai ngưá»i ra ngoài thành lượm xác CÆ¡ Thúc Minh Ä‘em vào mai táng.

Hồng Cẩm bị thương vỠdinh lấy thuốc thoa lên sống mũi.

Rạng ngày Ä‘em binh đến thành khiêu chiến, quyết bắt cho được nữ tướng báo thù, nên kêu đích danh Ãặng Thiá»n Ngá»c.

Quân vào báo, Tá»­ Nha không biết tính làm sao phải sai quân thông tin vá»›i Ãặng Thiá»n Ngá»c khiến Ãặng Thiá»n Ngá»c ra trận.

Thổ Hành Tôn dặn vợ:




- Hồng Cẩm có cây cá» phép, nếu nó có dùng miếng cÅ© chá»› nên Ä‘uổi vào cá»­a cá».

Ãặng Thiá»n Ngá»c nói:

- Thiếp đánh giặc tại ải Tam Sơn đã hơn mấy năm lẽ nào không biết bả lĩnh của tướng Trụ. Kẻ nào muốn bỠmạng mới vào cửa cỠấy, tướng quân không cần dặn thiếp làm chi.

Long Kiết công chúa ở sát vách nghe được, liá»n bước qua nói:

- Hai vợ chồng trù tính chuyện gì đó?

Thổ Hành Tôn nói:

- Ãại tướng bên Thương là Hồng Cẩm, dùng cá» biến thành cá»­a dinh, Ä‘iện hạ CÆ¡ Thúc Minh xông vào bị nó chém chết. Vợ tôi sắp ra giao chiến, nên tôi phải dặn dò.

Long Kiết công chúa mỉm cưá»i:

- Ấy là Kỳ môn độ pháp, phép ấy cũng chẳng hay gì, để ta ra bắt nó.

Thổ Hành Tôn mừng rỡ vào thưa với Tử Nha.
Tá»­ Nha liá»n má»i Long Kiết công chúa ra trướng phá»§, tỠý cảm Æ¡n.
Long Kiết công chúa bái Tử Nha, nói:

- Xin cho tôi mượn một con ngựa ra trận bắt tướng.

Tá»­ Nha truyá»n Ä‘em ngá»±a hồng để công chúa lên yên xuất trận.

Hồng Cẩm xem thấy không phải tướng cÅ©, liá»n há»i:

- Nữ tướng là ai vậy?

Long Kiết công chúa nói:

- Ngươi há»i làm gì? Ta có xưng tên ngươi cÅ©ng hkông biết. Hãy xuống ngá»±a chịu trói cho rồi.

Hồng Cẩm nổi giận mắng:

- Con a hoàn này khinh ta dưá»ng ấy?




Nói rồi chém một đao, Long Kiết công chúa đưa song kiếm ra đỡ.
Ãánh được bốn năm hiệp, Hồng Cẩm cÅ©ng lấy cá» ra rung, Long Kiết công chúa liá»n lấy cây cá» trắng vụt tá»›i, cầm gươm chỉ má»™t cái, hóa ra má»™t khung cá»­a ngoài, rồi độn thổ vào cá»­a trong theo chá»§.
Hồng Cẩm không thấy Long Kiết công chúa đâu, đang kinh hãi, bị Long Kiết công chúa độn thổ theo sau lưng chém vào vai một nhát.

Hồng Cẩm thất kinh bỠphép chạy dài.
Long Kiết công chúa thấy Hồng Cẩm chạy vá» phía Bắc liá»n Ä‘uổi theo gá»i lá»›n:

- Hồng Cẩm hãy xuống yên chịu chết. Ta là Long Kiết công chúa, con gái bà Diêu Trì kim mẫu, xuống đây trợ lá»±c vá»›i Tá»­ Nha. Dẫu ngươi chui xuống đất, hay bay lên trá»i, ta cÅ©ng quyết theo lấy đầu cho bằng được.

Nói rồi đuổi theo mãi.
Hồng Cẩm thất kinh chạy đến xÆ¡ xác, phần bị thương Ä‘au quá, phần mệt đã hết hÆ¡i, liá»n độn thổ mà trốn.
Long Kiết công chúa cưá»i ngất nói:

- Ta lạ gì năm phép độn thổ mà ngươi biểu diễn với ta.

Nói rồi độn thổ Ä‘uổi theo. Hai ngưá»i chạy má»™t đỗi thì ra đến biển Bắc.
Mặt biển mông mênh, sóng vỗ ầm ĩ.
Hồng Cẩm nhớ lại phép báu của mình, mừng thầm tự nhủ:

- May ta có báu vật kình long, nếu không ắt mang khốn.

Nói rồi quăng Kình long xuống biển, hóa ra má»™t con cá to lá»›n phi thưá»ng.
Hồng Cẩm cỡi con Cá kình lội ra giữa biển.

Long Kiết công chúa cưá»i lá»›n:

- Tài má»n mà cÅ©ng Ä‘em khoe.

Nói rồi lấy Thần kinh trong túi quăng xuống biển, Thần kinh hiện ra một hòn núi to như núi Thái Sơn nổi trên mặt nước. Long Kiết công chúa leo lên hòn núi, đuổi theo Hồng Cẩm.

Kình long thấy Thần kinh thì sợ hãi, vì nhỠphải thua lớn, phàm phải sợ thần.
Long Kiết công chúa đuổi theo gần đến quăng dây Khổn long ra trói Hồng Cẩm, sai Huỳnh Cân lực sĩ đem vỠnộp Tây Kỳ.
Huỳnh Cân lực sĩ tuân lệnh xách Hồng Cẩm vỠthành ném xuống trước sân.
Tử Nha và các tướng xem thấy mừng rỡ.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #67  
Old 13-10-2008, 05:34 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 67

Ãàn Kim Ãài, Tá»­ Nha bái Tướng


Tá»­ Nha thấy Hồng Cẩm bị trói từ trên sa xuống biết là Long Kiết công chúa đã bắt được Ä‘em vá».
Chẳng bao lâu, Long Kiết công chúa vào phủ, Tử Nha đứng dậy thưa:

- Nhá» công chúa cứu độ, xã tắc và muôn dân Ä‘á»u mang Æ¡n.

Long Kiết công chúa nói:

- Từ lúc tôi xuống Tây Kỳ đến nay chưa lập được công chi, nay bắt Hồng Cẩm vỠđó, tùy ý Thừa tướng xử trí.

Nói rồi vào phòng an nghỉ. Tá»­ Nha truyá»n dẫn Hồng Cẩm đến và nói:

- Những tướng nghịch mạng như ngươi chẳng tướng nào trở vỠđược.

Liá»n truyá»n Nam Cung Hoát Ä‘em ra pháp trưá»ng xá»­ trảm.
Nam Cung Hoát vâng lệnh vừa dẫn ra, bỗng có một ông già vừa chạy đến thở hổn hển, la lớn:

- Hãy khoan chém đã.

Nam Cung Hoát thấy ông lão ấy dung mạo như má»™t đạo sÄ©, nên không dám trái lá»i, vá»™i chạy vào phá»§ thưa vá»›i Tá»­ Nha:

- Có một vị đạo nhân đến ngăn cản, không cho chém Hồng Cẩm, xin Thừa Tướng quyết định lẽ nào?

Tá»­ Nha truyá»n má»i đạo sÄ© vào. Ãạo sÄ© nói vá»›i Tá»­ Nha:

- Tôi là Nguyệt Hiệp lão nhân Nguyệt lão đến đây vì Phù Nguyên tiên ông có nói Long Kiết công chúa và Hồng Cẩm trá»i định mối lương duyên và Thừa Tướng sẽ có thêm má»™t tướng phá năm ải, vì vậy lão phu đến đây, xin Thừa Tướng chá»› cãi lá»i.

Tử Nha nghĩ thầm:

- Long Kiết công chúa là một vị tiên cô trên thượng giới, lẽ nào sánh duyên với một kẻ phàm tục?

NghÄ© rồi truyá»n Ãặng Thiá»n Ngá»c đến kể hết má»i Ä‘iá»u, và dạy Ãặng Thiá»n Ngá»c trao lá»i lại vá»›i Long Kiết công chúa, xem Long Kiết công chúa quyết định như thế nào.
Ãặng Thiá»n Ngá»c tuân lệnh, má»i công chúa qua phòng mình đàm đạo.
Long Kiết công chúa há»i Ãặng Thiá»n Ngá»c:

- Cô nương má»i ta qua đây nói chuyện chi?

Ãặng Thiá»n Ngá»c nói:

- Nay Nguyệt lão đến đây bảo Long Kiết công chúa có nhân duyên với Hồng Cẩm, vì tơ duyên đã buộc chân, Thừa Tướng và Nguyệt lão đang bàn luận trong trướng.




Long Kiết công chúa há»i:

- Vì sao cô nương lại nói chuyện ấy với ta?

Ãặng Thiá»n Ngá»c nói:

- Thừa Tướng cho đòi tôi đến, bảo tôi thưa lại với công chúa, xem ý kiến Long Kiết công chúa quyết định lẽ nào cho niết.

Long Kiết công chúa than:

- Vì ta phạm tá»™i, bị đày xuống núi Phụng Hoàng không được vá» cung Diêu Trì hầu hạ mẹ ta là Vương mẫu. Nay xuống đây giúp Thừa Tướng chinh Ãông, lập công chuá»™c tá»™i để sá»›m được vá» cõi tiên, không ngá» lại mắc dây oan nghiệt!

Ãặng Thiá»n Ngá»c không dám nói nữa.
Bá»—ng có Tá»­ Nha và Nguyệt lão bước tá»›i, Long Kiết công chúa và Ãặng Thiá»n Ngá»c ra chào.
Nguyệt lão nói:

- Bởi công chúa vương chút duyên trần nên phải Ä‘á»a vào cảnh tục, nợ trần thế xong rồi thì mai sau cÅ©ng trở vá» tiên. Vả Tá»­ Nha cÅ©ng gần bái tướng đăng đàn, vào lấy NgÅ© quan, Long Kiết công chúa và Hồng Cẩm Ä‘á»u có sức giúp đỡ, lưu tiếng ngàn thu, cÅ©ng nên lập má»™t chút công cho tiêu tá»™i, mai sau Diêu Trì kim mẫu sẽ có chiếu chỉ rước vá». Số trá»i định như vậy chẳng lẽ trái được. Bần đạo tuân lệnh Phù Nguyên tiên ông đến đây tác hợp, nếu trá»… chút nữa, Hồng Cẩm bị chém đầu thì cuá»™c nhân duyên lỡ làng, chúng tôi mang tá»™i và công chúa vẫn còn dai dẳng nợ hồng trần
Long Kiết công chúa nói:

- Không ngá» dây oan trái tìm đến vấn vương. Tiên ông là ngưá»i coi việc nhân duyên trong thiên hạ, ta làm sao cãi được.

Nguyệt lão và Tá»­ Nha mừng rỡ, liá»n tha Hồng Cẩm, Ä‘em thuốc tiên đơn xức các vết thương, định ngày phối ngẫu.


Hồng Cẩm được xe duyên cùng Long Kiết công chúa, còn gì sung sướng hơn, vội ra ngoài thành bảo Quý Khương đem binh đến hàng Châu.


Ãêm Hồng Cẩm và Long Kiết công chúa động phòng hoa chúc vào ngày mồng ba tháng ba, năm thứ hai mươi cá»§a niên hiệu vua Trụ.


Rạng ngày Võ Vương lâm triá»u, bá quan chầu chá»±c, Tá»­ Nha dâng biểu như sau:

" Tôi dâng sá»› là Thừa tướng Khương Thượng, trôm nghe trá»i đất là cha mẹ muôn loài, con ngưá»i khôn ngoan hÆ¡n vạn vật. Làm vua trị nước, làm thầy dạy dân, giúp Thượng Ãế trấn bốn phương, vá»— an trăm há».

Nay Ân Thá» bá» nghiệp Thành Thang, bá tánh không an, trá»i đất Ä‘á»u giận. Trụ Vương giết tôi can gián, bỠđạo luân thưá»ng, xa kẻ trung lương, mê đưá»ng tá»­u sắc, cứ việc ăn chÆ¡i, sống trên Ä‘au khổ cá»§a trăm há». Tám trăm chư hầu quyết há»™i nÆ¡i Mạnh Tân. Cầu chúa thượng kéo binh hùng qua Tị Thá»§y. Ngưá»i vô đạo phải trị, dân bất hạnh cÅ©ng nên thương, xin chá»n ngày tốt buông cương kẻo chư hầu hoài vá»ng.

Xin trên xuống lệnh để dưới thi hành.

Nay sá»›. "


Võ Vương nghe xong, ngẫm nghĩ một lát rồi nói:




- Thượng phụ kết tá»™i Trụ vương vô đạo, bất nhân, cÅ©ng nên chinh phạt, song Tiên vương lúc chết có di ngôn: Làm con không được cãi cha, làm tôi không được đánh chúa. Ta không thể trái lá»i tiên vương được. Vậy chư hầu ai muốn phạt Trụ mặc há», ta vá»›i Thượng phu cÅ©ng nên giữ lá»i di chúc cho tròn đạo là hÆ¡n.

Tử Nha tâu:

- Tôi không dám cãi lá»i Tiên vương di chúc, song hiện nay chư hầu Ä‘á»u há»p mặt tại Mạnh Tân, quyết má»i chúa công dấy binh phạt Trụ, cứu dân, nếu chư hầu nào chẳng nghe theo, chư hầu sẽ cho kẻ ấy là đồng đảng cá»§a vua Trụ, và há» sẽ Ä‘em binh chinh phạt nước nghịch trước rồi má»›i phạt hôn quân sau. Tôi e nước ta mắc tá»™i vá»›i mấy trăm chư chư hầu, nên phải làm biểu xuất sư.

Võ Vương nói:

- Những chư hầu đòi phạt Trụ là những chư hầu nào?

Tử Nha tâu:

- Cả tám trăm chư hầu, trong đó có ba trấn chư hầu lá»›n như Ãông Bá hầu, Nam Bá hầu, Bắc Bá hầu.

Võ Vương nói:

- Ãã có ba chư hầu lá»›n ấy thì há» thay mặt ta chinh phạt Trụ cÅ©ng được rồi. Thượng phụ cần phải chinh phạt làm gì cho nhá»c công, đã trái lá»i Tiên Vương, lại không tròn niá»m thần tá»­. Ta xét thấy các chư hầu sẽ không hẹp hòi vấn tá»™i ta đâu.

Tử Nha tâu:

- Trá»i đất là cha mẹ loài ngưá»i. NÆ¡i trần gian kẻ có đức, có tài được á»§y nhiệm chăm dân, làm cha mẹ thiên hạ. Nay Trụ Vương độc ác, làm hại muôn dân, trá»i muốn đưa chúa công lên trị vì thiên hạ Ä‘em lại ấm no cho muôn dân. Nếu chúa công trái ý trá»i đất, không đổi loạn làm yên, chắc sau này tá»™i ấy vá» chúa công gánh chịu.

Táng Nghi Sanh tâu:

- Thừa Tướng luận rất phải. Hiện nay các chư hàu há»p mặt ở Mạnh Tân, truyá»n hịch phạt Trụ, nếu chúa công không tham dá»± tá» ra chúa công khinh dá»… chư hầu lắm. Như vậy e tám trăm chư hầu sẽ không phục và còn đổ lá»—i cho chúa công giúp Trụ làm loạn, và Ä‘em binh đến chinh phạt Tây Kỳ thì chừng đó chúa công có ăn năn cÅ©ng không kịp. Vả lại Trụ Vương nghe lá»i sàm tấu Ä‘em binh phạt Tây Kỳ cho ta hao binh tổn tướng và nhiá»u phen suýt bá» mạng. Nay thái bình má»™t buổi, mai giặc giã ngàn gày, biết chừng nào Trụ hết đánh Châu, và để cho muôn dân an cư lạc nghiệp. Theo ý hạ thần thì chúa công nên nghe theo lá»i Thừa Tướng mà đến Mạnh Tân há»p chư hầu. Trước thị oai để cho Trụ Vương khiếp sợ cải thiện, sau không làm hạ nhuệ khí cá»§a muôn dân và tiếng tăm cá»§a Tiên vương. Xin chúa công xét lại cho, đừng để mất cÆ¡ há»™i.

Võ Vương ngồi suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, nói:

- Quan đại phu bàn rất chí lý. Nhưng hôm nay muốn xuất quân phải dùng bao nhiêu nhân mã?

Táng Nghi Sanh tâu:

- Chúa công muốn kéo quân qua ngÅ© ải thì phải phong Thừa Tướng làm Ãại Nguyên soái, cắp cá» mao, ban búa việt, cai trị muôn binh như vậy má»›i Ä‘i được.

Võ Vương nói:




- Theo lá»i quan đại phu thì phải phong Tướng phụ là làm Ãại tướng quân đặng cầm quyá»n chinh phạt.

Táng Nghi Sanh tâu:

- Ngày xưa vua Huỳnh Ãế phong chức ấy cho Phong Hậu, có làm lá»… bái tướng nhu có lập má»™t cái đài cao để tế trá»i đất cùng non sông thánh thần. Xin chúa công làm theo đó.

Võ Vương nói:

- Má»i việc Ä‘á»u nhỠở quan đại phu định Ä‘oạt giùm Trẫm.

Nói rồi truyá»n bãi chầu.
Táng Nghi Sanh liá»n đến dinh Tá»­ Nha báo tin mừng. Các tướng nghe tin hoan hỉ vô cùng.


Rạng ngày Táng Nghi Sanh bàn với Tử Nha, sai Nam Cung Hoát và Tân Giáp qua Kỳ Sơn coi lập tướng đài. Hai tướng vâng lệnh ra Kỳ Sơn xem lập đài xong vỠbáo lại với Tử Nha.

Táng Nghi Sanh nghe tin vào tâu với Võ Vương:

- Tướng đài đã lập xong, hạ thần định ngày rằm tháng ba chúa công bái tướng.

Võ Vương nói:

- ÃÆ°á»£c, các khanh lo cho chu đáo để đến ngày bái tướng.


Ãến ngày mưá»i ba tháng ba, Tá»­ Nha sai Tân Giáp Ä‘i treo bảng Ä‘iá»u lệ.

Bản Ä‘iá»u lệ gồm có mưá»i sáu khoản kể sau:

1 - Nghe trống chẳng tá»›i, nghe chiêng chẳng lui, dỡ cá» chẳng dậy, hạ cá» chẳng má»p. Ấy là lá»n phép, phạm thì xá»­ trảm.

2 - Kêu tên chẳng dạ, há»i tên không đứng dậy. Ấy là khí phép, phạm là xá»­ trảm.

3 - Ãêm canh nghe hiệu lệnh đẩu phải đánh tiếp theo. Nếu đến trái giá», hoặc không đúng phép, làm cho việc tuần hàng bị trá»… nãi, bắt được xá»­ trảm.

4 - Buông lá»i thù oán, chê bai chá»§ tướng, không nghe theo lá»i dạy, ấy là ngang ngạnh, bắt được xá»­ trảm.

5- Cưá»i reo giỡn cợt trước dân chúng, đánh lá»™n ngoài đưá»ng. Ấy là khinh phép, phạm thì xá»­ trảm.

6 - Khí giá»›i không chịu chăm sóc, cung đứt quăng không thay, tên hết khôn sắm, gươm giáo bá» mặc không mài, cá» rách không may. Lấy tiá»n công qÅ©y Ä‘em vá» xài. Ấy là quân tham lam biếng nhác, bắt được xá»­ trảm.




7 - Ãặt lá»i ca diá»…u, đặt Ä‘iá»u để gạt dân chúng, bày chuyện tà mị làm loạn lòng binh. Ấy là quân yếu, phạm xá»­ trảm.

8 - Thày lay sinh chuyện, xúi giục ngưá»i làm bậy. Ấy là quân thầy lây bắt xá»­ trảm.

9 - Tới đâu hiếp dân tới đó, khuấy phá đàn bà con gái. Ấy là dâm ô, bắt xử trảm.

10 - Ãứng rình bên rèm nghe trá»™m việc ngưá»i khác, bắt được xá»­ trảm.

11 - Ãem cÆ¡ mưu mật lệnh mật báo cáo giặc biết, Ãó là đồ phản, bắt được xá»­ trảm.

12 - Có việc cần đến thì rút cổ co đầu không chịu phục tùng. Ãó là đồ nhát, phạm đến xá»­ trảm.

13 - Binh sĩ không hàng ngũ, la ó, đánh lộn làm ồn ào, đó là loạn quan, phạm xử trảm.

14 - Không Ä‘au giả bịnh, giả bị thương để khá»i Ä‘i đánh giặc, giả chết để trốn Ä‘i. Ãó là quân gian, phạm thì xá»­ trảm.

15 - Phát lương không Ä‘á»u. Thuế má thì ngưá»i ngoài thu nhiá»u ngưá»i trong há» thu ít làm cho quân sÄ©, dân chúng oán thán. Ãó là quân tệ, phạm là xá»­ trảm.

16 - Thám thính không rõ vá» báo không rành thấy ít nói nhiá»u thấy nhiá»u lại nói ít, giặc chưa tá»›i thì nói giặc tá»›i, tá»›i sát đến nÆ¡i mà nói chưa tá»›i. Ãó là quân xá»›n xác, phạm đến thì xá»­ trảm.


Qua ngày thứ mưá»i bốn tháng ba, Táng Nghi Sanh vào chầu thưa:

- Sáng ngày mai xin chúa công thỉnh Thừa Tướng lên đài đặng bái tướng.

Võ Vương há»i:

- Bái tướng phải làm như thế nào?

Táng Nghi Sanh tâu:

- Xin chúa công cứ làm như Huỳnh Ãế bái tướng Phong Hậu thỉ được.

Võ Vương nói:

- Như thế thì tốt lắm.





Rạng ngày rằm tháng ba, Võ Vương đem bá quan đến ngoài trướng phủ. Xảy nghe lạc đổ ba lần, pháo nổ ba tiếng, cánh cửa từ từ mở ra, Táng Nghi Sanh từ trong bước ra hộ giá vào trong.

Trong lúc đó thì quân vào báo với Tử Nha:

- Bẩm Thừa tướng! Có Ãại vương Ä‘em xa giá đến thỉnh Thừa Tướng.

Tử Nha vội mặc áo bát quái rồi bước ra, Võ Vương bái và nói:

- Trẫm xin thỉnh Nguyên soái lên xe.

Tử Nha đáp lễ rồi theo Võ Vương ra ngoài cửa trướng phủ.
Ãến đây, Võ Vương lại bái Tá»­ Nha lần nữa rồi truyá»n quân đỡ Tá»­ Nha lên xe.

Táng Nghi Sanh đứng ở sau nói nhỠvới Võ Vương:

- Chúa công nhá»› truyá»n quân đẩy xe Ä‘i ba vòng nhé.

Võ Vương gật đầu.
Ngưá»i sau có làm bài thÆ¡ khen Tá»­ Nha hiển vinh như sau:


Vua Võ chinh Ãông cậy tướng tài,
Tử Nha mày bạc rỡ cân đai
Ãầy trá»i phảng phá»›t mùi hương khói,
Rợp đất cỠtreo phỉ chí trai
Bái tướng hiển vinh thêm tuổi hạc,
Cầm binh rạng rỡ khách mày ngài
Tám trăm năm lẻ gây từ đấy,
Trần thế anh hùng ai biết ai


Tử Nha xem thấy cỠđỠcắm ở hai hàng, từ cửa thành đến trướng đài suốt bảy mươi dặm trai gái già trẻ, đông nức kéo nhau đến xem.
Tử Nha đến Kỳ Sơn, thấy trên trướng đài có treo một câu đối.


Ba ngàn xã tắc vỠChâu chúa
Một mối sơn hà thuộc Võ Vương


Võ Vương thấy đài cao ba trượng, rá»™ng đén hai mươi bốn trượng, gồm có ba từng lầu. Từng thứ nhất, chính giữa có hai mươi lăm ngưá»i mặc áo vàng, cầm phướng vàng, bên trong có hai lăm ngưá»i mặc áo xanh, cầm phướng xanh. Bên Tây có hai lăm ngưá»i mặc áo trắng, cầm phướng trắng. Bên Bắc có hai lăm ngưá»i mặc áo Ä‘en, cầm phướng Ä‘en.

Từng thứ nhì có ba trăm sáu mươi ngưá»i, má»—i ngưá»i cầm má»™t cây cá» Ä‘á».

Từng thứ ba có bảy mươi hai tướng mạnh, cầm gươm giáo đao chùy. Mỗi từng có bàn hương án và đồ lễ.

Táng Nghi Sanh liá»n thỉnh Võ Vương xuống kiệu rồi dặn Võ Vương đến má»i Tá»­ Nha xuống xe.
Võ Vương đến trước xe Tử Nha bái và thưa:

- Xin má»i Nguyên soái đăng đàn.

Tử Nha lên đài.
Táng Nghi Sanh đóng vai trò lá»… bá»™, Ä‘á»c bản văn cáo vá»›i thần linh năm non bốn biển, rằng:

"Hỡi ôi! Trá»i sanh muôn loài. Xưa Thành Thang mở vận, nay truyá»n ngôi đến Ân Thá», khí số đã má»i mòn.

Ân Thá» nghe lá»i vợ dữ, trợn khách khinh hiá»n, giết hại bá tánh tôi ngay, coi mạng ngưá»i như cá» rác.




Trá»i buồn đất thảm, trăm há» như rÆ¡i vào đống bùn nhÆ¡, té trong lá»­a Ä‘á».

Nay CÆ¡ Phát chuá»™ng hiá»n lánh dữ, Ä‘em nhân đức mà há»§y bá» bạo tàn, cậy Tá»­ Nha là anh hùng ra công giúp thế.

Cầu thần linh ngưỡng mộ, ra giúp phò trì. Non nước chứng tri nhỠơn cổ võ.

Cúi xin nhận lễ".

Khi Táng Nghi Sanh Ä‘á»c bản văn tế xong, Châu Công Ãáng thỉnh Tá»­ Nha lên tầng thứ hai, rồi cùng xướng lên má»™t bài văn như sau:

"Năm thứ mưá»i ba, tháng ba, ngày vá»ng, Tây Bá khiến Châu Công Ãáng cáo vá»›i Nhật Nguyệt, Tinh tú, Thần gió, Thần mưa và các vị Hoàng đế thuở xưa.

Hỡi ôi! Càn khôn che muôn vật, Nhật Nguyệt sáng muôn loài.

Nay Ân ThỠchẳng thỠThượng đế thần tri, lại không tế tiên tông miếu:

Ham mê tá»­u sắc, không biết trá»ng tôi hiá»n, chỉ lo trang Ä‘iểm lâu đài cho hoan lạc, lại chá»n những tôi nịnh cho muôn dân Ä‘iêu đứng.

Chẳng biết thương vợ con, đem hành hình thảm thiết, Thuế mà thâu rất nặng làm cho muôn dân đói khổ.

Chẳng những thế lại còn hung hăng sai tướng Ä‘em binh phạt nÆ¡ này nÆ¡i khác gây cho dân cảnh màn trá»i chiếu đất, vợ xa chồng, cha lìa con, mẹ mất con.

Nay Cơ Phát động lòng, phong Tử Nha làm Nguyên soái, noi theo Y Doãn thay mình dẹp loạn để cứu muôn dân trong cảnh lầm than.

Cúi xin Thượng đế ban ơn mưa móc, bốn biển thanh bình, gương nhật nguyệt chói lòa bốn biển.

Cúi xin nhận lễ. "

Châu Công Ãáng Ä‘á»c văn tế xong, rước Tá»­ Nha lên lầu trên.
Mao Công Toại bước ra tay cầm vớt vàng, cỠtrắng chúc:

- Từ nay Nguyên soái phải lấy hết mình ra giúp dân, vâng lệnh trá»i trừ bạo chúa và ban phước cho khắp dân chúng.

Tử Nha quỳ xuống lãnh búa việt cỠmao rồi trao cho tả hữu.

Quan lễ nói:

- Xin Nguyên soái quay mặt vỠhướng Bắc đặng lãnh ấn.




Tử Nha quỳ xuống xong, tức thì kèn trống trổi lên.
Triệu Công Thích Ä‘á»c bài văn tế như sau:
" Năm thứ mưá»i ba, tháng ba, Tây Bá Hầu khiến Triệu Công Thích cáo cùng Hoàng thiên, hậu thổ cùng Thần Kỳ.

Hỡi ôi!

Há»… ngưá»i làm lành thì trá»i ban phước đức.

Nay Trụ Vương bất cần ông bà, không thèm cúng tế, không biết tu thân.

Khoét mắt chánh cung hoàng hậu, phanh thây quốc trượng tức là phạm tá»™i cang thưá»ng, mổ bụng Hoàng thúc đặng chữa bệnh cho Ãắt Ká»· là diá»u bạo ngược.

Lại xuất kho tiêu xài những chuyện phung phí gây cho binh sÄ©, dân chúng nhiá»u Ä‘iá»u phiá»n toái.

Nay Trụ Vương lỗi đạo với dân, vô nghi với trên trước, nên Cơ Phát vâng lệnh thiên công, Khương Thượng đem hết tài mưu lược để giành lại sự ấm no cho dân chúng.

Vậy cúi xin Thượng đế giúp vận giải nạn cho dân, chỉ dạy đưá»ng Ä‘i nước bước.

Cúi xin Thượng đế chứng kiến".

Triệu Công Thích Ä‘á»c văn tế xong, ba từng đồng đốt sá»› má»™t lượt, Tá»­ Nha đứng giữa, liá»n giống trống dá»±ng cá».

Tân Giáp bưng mâm sơn đỠcó mão kim khôi, hồng bào.
Kim Giáp dâng ngá»c đái lên cho Nguyên soái.
Tá»­ Nha đội mÅ©, mặc áo, nai nịt đàng hoàng, liá»n đứng giữa đài đợi dâng kim ấn.

Tân Giáp lại đem lên một cái giám, có móc ba món đồ là ba món báu vật của thiên tử dùng để hiệp với chư hầu:
Thứ nhất lịnh Thiên Tử kỳ.

Thứ nhì lịnh Thiên Tử ấn.

Thứ ba lịnh Thiên Tử kiếm.


Kế đó Tân Giáp cầm ấn, gươm dâng lên cho Tử Nha.
Tử Nha cầm gươm ấn đưa lên ngang mày.
Táng Nghi Sanh nhắc Võ Vương bái tướng.
Võ Vương làm lễ lạy hai lạy dưới đài.


Có bài thơ rằng:


Ấn vàng vuông vức lớnbằng đồng,

Chinh phạt thần kinh qủy cũng sầu.

Lữ Vá»ng từ nay làm chá»§ soái,


Giang san tay Trụ thuôc vỠChâu.


Võ Vương lạy rồi, Khương nguyên soái lấy cá» lịnh thiên tá»­ trao cho Tân Giáp, truyá»n Ä‘em cỠấy xuống thỉnh Võ Vương.

Tân Giáp vâng lệnh, cầm cỠxuống đài kêu lớn:

- Tôi vâng lệnh Nguyên soái thỉnh Võ Vương lên đài.

Võ Vương y lịnh.
Nguyên soái truyá»n Tân Giáp mở gươm và ấn ra, rồi thỉnh Võ Vương ngồi giữa, Tá»­ Nha quỳ lạy tạ Æ¡n, và tâu:

- Trị nước không bắt đầu từ bên ngoài, cầm binh không bắt đầu từ bên trong. Hai lòng thì khó thá» vua, nghi ngại thì khó đánh giặc. Tôi đã lãnh cá» mao búa việt nên phải ráng Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™ chúa công.

Võ Vương nói:

- Thượng phu nay làm Nguyên soái chinh Ãông, còn ta chỉ đến Mạnh Tân há»™i chư hầu rồi trở vá» nước.

Tá»­ Nha tạ Æ¡n, Võ Vương xuống đài. Các tướng Ä‘á»u làm lá»… ra mắt.
Tá»­ Nha truyá»n lệnh rằng:

- Ba hôm nữa các tướng sẽ tá»±u tại diá»…n trưá»ng để nghe hiệu lệnh, còn hôm nay ta mắc tiếp rước bằng hữu, vì các vị tiên trưởng đến đưa ta.

Võ Vương và các tướng ở lại kim đài, còn Tá»­ Nha đến Lư Bồng há»p mặt các vị tiên.
Hai mươi vị tiên trưởng thấy Tá»­ Nha đến, vá»— tay cưá»i lá»›n:

- Tướng già mà oai nghi thay! Ăn mặc lại càng mạnh.

Tử Nha bái và thưa:

- NhỠcác vị tiên trưởng trợ giúp tôi mới được thế này.

Các vị tiên bàn rằng:

- ChỠgiáo chủ đến đây chúng ta sẽ rót rượu tiễn hành mới phải.


Bá»—ng nghe tiếng hạc vang trá»i, má»i ngưá»i biết Nguyên Thỉ thiên tôn giáng hạ, liá»n xuống khá»i Lư Bồng quỳ lạy nghinh tiếp.
Nguyên Thỉ lên ngồi giữa Lư Bồng, đệ tử đồng làm lễ.

Tá»­ Nha quỳ lạy đợi lá»i chỉ dạy, Nguyên Thỉ nói:




- Khương Thượng! Công ngươi ở núi bốn mươi năm chứa nhiá»u âm đức, bây giá» làm thầy má»™t bậc đế vương không phải chuyện nhá». Nhá» phước lâu dài, phạt Trụ có công, sau được vinh hoa phú quý, con cháu triá»n miên toại hưởng. Nay bần đạo tiá»…n hành ba chén rượu.

Nói rồi truyá»n Bạch Hạc đồng tá»­ rót má»™t chén trao cho Tá»­ Nha và nói:

- Chén này khuyên ngươi có công phò chúa.

Tử Nha tiếp lấy chén rượu uống cạn.

Nguyên Thỉ truyá»n rót thêm chén nữa và nói:

- Chén này khuyên ngươi trị nước cho công minh.

Tử Nha cũng lãnh lấy và uống.
Nguyên Thỉ truyá»n rót chén thứ ba, rồi nói tiếp:

- Chén này khuyên ngươi sá»›m há»p mặt chư hầu.

Thấy Tá»­ Nha đã uống hết ba chén rượu mà chưa đứng dậy, Nguyên Thỉ há»i:

- Ngươi còn muốn há»i Ä‘iá»u chi?

Tử Nha thưa:

- Nhá» Æ¡n sư phụ dạy dá»—, đệ tá»­ má»›i dám lãnh ấn chinh Ãông, song chẳng biết đưá»ng Ä‘i hung kiết lẽ nào, xin sư phụ chỉ dạy.

Nguyên Thỉ nói:

- Ngươi đừng ngại gì cả, hãy nhớ bài kệ này là đủ.


Nói rồi ngâm rằng:


Ải Giới Bài, Tru tiên lập trận,
Xuyên Vân sao khá»i gặp Ôn Hoàng
Giữ gìn Ãạt, Triệt, Quang, Tiên, Ãức,
Qua trận Vân tiêu thân mới an


Tử Nha nghe xong tạ ơn:

- Ãệ tá»­ không dám quên bài kệ.

Nguyên Thỉ nói:




- Thôi các ngươi ở lại mà đưa đón, ta trở vỠcung.

Nói rồi đằng vân lên không trung, các đệ tử đồng lạy đưa.

Tiếp đó Nam Cá»±c tiên ông tá»›i, má»—i ông tiên đồng rót ba chén rượu đưa Tá»­ Nha lên đưá»ng. Tá»­ Nha vị tình uống hết.

Còn các trò nhá» thấy Tá»­ Nha há»i Nguyên Thỉ vá» số mệnh cÅ©ng bắt chước theo, há»i thầy mình.

Kim Tra lạy Văn Thù thưa:

- Chẳng hay đệ tử đi chinh chiến hung kiết thế nào?


Văn Thù ngâm:

Ãã sẳn có công vá» tám cõi,
Lo chi không thoát khá»i năm thành


Na Tra cÅ©ng lạy và há»i Thái Ất:

- Chẳng hay đệ tử đi chinh chiến hung kiết thế nào?


Thái Ất ngâm:

Khi vào T hủy càng thêm phép,
Mới biết liên hoa lại hóa hình


Má»™c Tra cÅ©ng lạy thầy và há»i như vậy, Phổ Hiá»n ngâm:


Gươm báu Ngô câu là phép mạnh,
ÃÆ°á»ng trưá»ng quan ải dá»… ai ngăn


Vi Há»™ cÅ©ng lạy thầy và há»i như vậy, Ãạo Hạnh ngâm:

Dẫu bao nhiêu bạn tu hành kỹ,
Có một mình ngươi quả vị thành


Lôi Chấn Tá»­ cÅ©ng lạy thầy và há»i như vậy, Vân Trung Tá»­ ngâm:

Rõ ràng trái hạnh sanh hai cánh,
Bảo hộ nhà Châu đặng tám trăm


Dương Tiá»…n cÅ©ng lạy thầy và há»i như vậy. Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n cưá»i và nói:

- Ngươi khác ngưá»i ta xa lắm.

Tập luyện huyá»n công ai sánh kịp,
Tung hoành thế giới bực nào hơn?


Lý Tịnh cÅ©ng lạy Nhiên Ãăng há»i vá» số mạng, Nhiên Ãăng đáp:

- Ngươi lại khác ngưá»i ta xa lắm.

Nói rồi ngâm rằng:

Thành luôn phần xác vỠtiên cảnh,
Hẳng những phần hồn đến Ngá»c kinh


Hoàng Thiên Hóa cÅ©ng lạy thầy há»i như vậy. Ãạo Ãức chÆ¡n nhÆ¡n biết há»c trò mình chết non, nhưng chẳng nỡ nói, ngồi làm thinh má»™t lúc, thầm nghÄ©:

Nếu không nói cÅ©ng không tránh khá»i số trá»i.




Liá»n ngâm rằng:

Tài giá»i thì xông tá»›i,
Phép cao khá chạy ngay
Gà vàng không biết gáy,
Ong nghệ lại ưa bay
Má»™t trận ghi công trá»ng,
Ngàn năm để tiếng hay
Nếu quen nghỠtự phụ,
Ãâu chắc rá»§i cùng may?


Tuy Ãạo Ãức chÆ¡n nhÆ¡n căn dặn mặc dù, song Hoàng Thiên Hóa y tài không lấy gì làm sợ.

Thổ Hành Tôn cÅ©ng lạy thầy há»i như vậy. Cù Lưu Tôn biết há»c trò mình vào được ải, sau bị Trương Khuê giết Ä‘i, nên cÅ©ng ngâm má»™t bài kệ rằng:

Ãịa hành phép ấy cÅ©ng là thông,
Song chớ gây hơn đặng lập công
Bắt được con heo liá»n cắn cổ,
Trước non thú dữ huyết rơi hồng


Cù Lưu Tôn ngâm rồi, Thổ Hành Tôn lạy tạ.
Các tiên từ giã vỠnon.


Khi ấy Tá»­ Nha xuống Lư bồng, trở lại tướng đài má»i Võ Vương vá» cung, còn các quan ai vá» dinh nấy.

Rạng ngày Tử Nha làm sớ vào tạ ơn vua, và tâu:

- Thần nhá» Æ¡n Tiên vương Ä‘em vá», chưa Ä‘á»n bồi mảy, ay. Nay cảm Æ¡n đại vương bái tướng, tri ngá»™ mưá»i phần, dầu thịt nát xương tan, phải Ä‘em thân làm trâu ngá»±a, tôi cÅ©ng quyá»t không sá»n lòng. Vậy xin dâng lá biểu này, xin chúa công thuận theo lòng trá»i, cho đẹp lòng thiên hạ.

Võ Vương nói:

- Ta đã trao quyá»n Nguyên soái cho Thượng phụ định Ä‘oạt việc binh lẽ nào dám cãi lá»i?

Nói rồi liá»n xem sá»›. Trong sá»› đại khái như sau:

"Ãại Châu năm thứ mưá»i ba, tôi là Nguyên soái Khương Thượng từng nghe đạo thánh, hưng vong là máy tuần hoàn.

Nay Ân Thị chẳng noi Nghiêu, Thuấn vô đạo lá»—i nghi, nên Tây Châu phải há»c theo Thang, Y cứu dân phạt Trụ. Chư hầu gần mở đại há»™i, chúa công phải thân chinh, làm cho bốn biển thái bình, muôn dân lạc nghiệp". Võ Vương xem sá»› xong há»i:

- Thượng phụ định ngày nào xuất binh?

Tử Nha tâu:

- Ãể thần tập binh xong, lá»±a ngày tốt sẽ tâu lại.

Võ Vương truyá»n tả hữu dá»n yến tiệc đãi đằng.


Hôm sau, Tá»­ Nha đến diá»…n trưá»ng Ä‘iểm tướng, truyá»n Tân Giáp đòi Nam Cung Hoát, Võ Kiết, Na Tra, Hoàng Thiên Hóa bốn tướng đồng lên đài.
Khương Tử Nha nói:

- Binh ta sáu mươi vạn, nên phải phong bốn tướng Ä‘i tiên phong, chia ra làm tiá»n, hậu, tả, hữu. Các ngươi ai bắt thăm trúng nhiệm vụ nào thì lãnh ấn thi hành.




Bốn tướng vâng lệnh bốc thăm, Hoàng Thiên Hóa bắt trúng tiá»n đội tiên phong, Nam Cung Hoát làm tả tiên phong, Võ Kiết làm hữu tiên phong, Na Tra làm hậu đội.
Tá»­ Nha ban ấn tiên phong cho bốn tướng, thưởng má»—i ngưá»i ba chung rượu.
Bốn tướng tạ ơn.

Tá»­ Nha đòi Dương Tiá»…n, Thổ Hành Tôn, Trịnh Luân cho ba ngưá»i này làm chức đốc lương, cÅ©ng bắt thăm nhất, nhì, b cho biết. Dương Tiá»…n bắt được số má»™t, Thổ Hành Tôn số hai, Trịnh Luân số ba.Tá»­ Nha thưởng má»—i ngưá»i ba chén rượu.


Kế đó Tử Nha đem sổ bộ ra, kiểm tướng.
Các tướng Tây Kỳ hiện có như sau:

Hoàng Phi Hổ, Hoàng Phi Bưu, Hoàng Phi Báo, Hoàng Minh, Châu Ká»·, Long Hoàn, Ngô Khiêm, Hoàng Thiên Tước, Hoàng Thiên Lá»™c, Hoàng Thiên ưá»ng, Tân Miá»…n, Thái Ãiá»n, Hoàng Yên, Kỳ Công, Doãn Công.

Ngoài các tướng ấy còn có Tứ Hiá»n và Bát Tuấn.

Tứ hiá»n là Châu Công Tráng, Triệu Công Thích, Mao Công Toại, Tất Công Cao.

Bát tuấn là:

Bát Ãạt, Trá»ng Hối, Qúy Toà, Bá Hoát, Thục Dạ, Qúy Hoa.

Bát tuấn gồm có tám ngưá»i, nhưng đã mất hết hai nay chỉ còn sáu.

Còn các vị điện hạ con Văn Vương là:

CÆ¡ Thúc Khiên, CÆ¡ Thúc Khôn, CÆ¡ Thúc Khương, CÆ¡ Thúc Chánh, CÆ¡ Thúc Khải, CÆ¡ Thúc Ãảng, CÆ¡ Thúc Nguyên, CÆ¡ Thúc Trung, CÆ¡ Thúc Liêm, CÆ¡ Thúc Ãức, CÆ¡ Thúc Mỹ, CÆ¡ Thúc Kỳ, CÆ¡ Thúc Thuận, CÆ¡ Thúc Bình, CÆ¡ Thúc Quảng, CÆ¡ Thúc Trí, CÆ¡ Thúc Dõng, CÆ¡ Thúc Kỉnh, CÆ¡ Thúc Sùng, CÆ¡ Thúc An.

Cá»™ng là hai mươi ngưá»i có võ nghệ. Nguyên Văn Vương có chín mươi chín ngưá»i con, tính thêm Lôi Chấn Tá»­ là má»™t trăm chaÜn. Tuy vậy, chỉ có ba mươi sáu ngưá»i, nay chỉ còn hai mươi vị.

Còn các tướng hàng đầu là:

Ãặng Cá»­u Công, Thái Loan, Ãặng Tú, Trịnh Thăng, Tô Diệm Hồng, Triá»u Ãiá»n, Triá»u Lôi, Hồng Cẩm, Qúy Khương, Tô Há»™, Tô Toàn Trung, Triệu Bính, Tôn Tá»­ Võ.

Có hai nữ tướng là Long Kiết công chúa, Ãặng Thiá»n Ngá»c.

Tá»­ Nha gá»i tên các tướng đủ mặt rồi đòi Hoàng Phi Hổ, Ãặng Cá»­u Công, Hồng Cẩm lên đài, nói:

- Khí số Trụ Vương tuy đã kiệt, song tướng năm ải có tài, ta chẳng nên khinh địch, phải tập luyện binh cơ đồ trận cho tinh thông.

Nói rồi truyá»n Tân Giáp Ä‘em binh thư lên đài, truyá»n bá tướng theo cách thức tập luyện các trận sau:



Phong Thần Diễn Nghĩa Dịch giả: Mộng Bình Sơn


1 - Nhứt tá»± trưá»ng xà trận.
2 - Nhị long xuất thủy trận.
3 - Tam sơn nguyệt nhi trận.
4 - Tứ môn đẩu để trận.
5 - Ngũ hổ ba sơn trận.
6 - Lục giáp mê hồn trận.
7 - Thất túng thất cầm trận.
8- Bát quái âm dương tử mẫu trận.
9 - Cửu công bác môn trận.
10 - Thập đại minh vương trận.
Và hai trận bí hiểm là:
11 - Thiên đại nhơn tam tài trận.
12 - Bao la vạn tượng trận.


Tử Nha lại nói tiếp:

- Trong mưá»i hai trận có sáu thao ta đã giảng nghÄ©a rõ ràng, ba vị tướng quân cứ theo đó tập quân tiến thối. Bắt đầu từ trận thứ nhứt đến trận thứ mưá»i hai.

Ba tướng vâng lệnh xuống đài, truyá»n quân lập trận, từ trận trưá»ng xà đến trận NgÅ© hổ hàng ngÅ© rất chỉnh tá», quađến trận Lục giáp mê hồn trận binh ngÅ© lá»™n xá»™n.
Tử Nha đòi ba tướng lên đài dạy:

- Việc chinh Ãông không phải dá»…, nếu hàng ngÅ© không chỉnh tá» thì không thể nào thắng giặc nổi. Các tướng phải tập luận cho tinh má»›i được.

Ba tướng tuân lệnh xuống đài ngày đem cố công luyện tập.
Còn Khương Tử Nha trở vỠtrướng phủ.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #68  
Old 13-10-2008, 05:36 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 68

Núi Thú Dương nghĩa sĩ cầm cương



Vài hôm sau, Khương Thượng vào chầu, tâu với Võ Vương:

- Binh tướng đã kiểm Ä‘iểm xong, xin Ãại vương ngá»± giá thân chinh!

Võ Vương há»i:

- Thượng phụ định bao giỠxuất chinh và việc nước giao cho ai coi sóc?

Tử Nha tâu:

- Tôi nhắm Táng Nghi Sanh là ngưá»i đủ mưu trí, có thể đảm đương việc ấy.

Võ Vương há»i:

- Còn việc binh bị trong nước thì giao cho ai?

Tử Nha tâu:

- Hoàng Cổn là tướng từng trải việc, có thể tin cậy được.

Võ Vương nói:

- Thượng phụ chá»n rất đúng. Thế thì ta an lòng.

Kế đó Võ Vương vào cung tâu với Thái Tỷ rằng:

- Nay Tá»­ Nha há»™i chư hầu tại Mạnh Tân để phạt Trụ, con phải thân chinh đến đó cho đủ mặt, chừng nào xong việc, con xin trở vá» gấp không dám trá»… nải, và không dám trái lá»i di chúc cá»§a phụ vương.

Thái Tỷ dạy rằng:

- Thượng phụ đã được tiên vương á»§y thác, má»—i con phải nghe theo lá»i thượng phụ má»›i được, vì thượng phụ là ngưá»i mưu trí, lại từng trải.

Nói rồi dá»n tiệc tiá»…n hành.


Rạng ngày Võ Vương và Khương Thượng kéo sáu mươi muôn binh thẳng đến trưá»ng đình thấy các vị đệ ngá»± đã sẳn sàng dá»n tiệc đưa đón. Anh em chúa tôi ăn uống xong giã biệt lên đưá»ng, quan quân tiá»n hô hậu á»§ng, tướng sÄ© hăng say dưới cá» phạt Trụ. Lúc đó vào ngày hai mươi bốn năm thứ ba mươi cá»§a vua Trụ.





Ãoàn quân qua khá»i núi Yên SÆ¡n, đến núi Thú Dương bá»—ng gặp Bá Di, Thúc Tá» chặn đưá»ng, không cho binh mã Ä‘i tá»›i. Quân sÄ© thấy hai ngưá»i không khí giá»›i, đứng cản đưá»ng không hiểu việc chi, mặt ngÆ¡ ngác.

Bá Di và Thúc TỠnói:

- Bây hãy báo với chúa công, hai ta là Bá Di và Thúc TỠxin ra mắt!

Võ Vương và Tá»­ Nha nghe bào đồng đến trước xem, và há»i:

- Hai vị đón đưá»ng nói chuyện chi?

Bá Di và Thúc Tá» há»i:

- Hiá»n hầu cùng ông Tá»­ Nha kéo binh Ä‘i đâu vậy?

Tá»­ Nha thay lá»i Võ Vương đáp:

- Vua Trụ vô đạo, chẳng sợ oai trá»i, làm hại muôn dân, giết tôi trung đãi kẻ nịnh, không kể đến giá»ng mối Thành Thang, coi chư hầu như cừu địch. Chúa công nay há»™i chư hầu nÆ¡i Mạnh Tân, đồng kéo đến Triá»u Ca vấn tá»™i.

Bá Di và Thúc TỠđồng nói:

- Chúng tôi có nghe nói đạo làm ngưá»i thì con không hài tá»™i cha, tôi không kể lá»—i cá»§a chúa, Há»… chúa sai thì tôi gián, cha không phải thì con can, thà chứa đức cho cảm động lòng vua chứ nên lấy oai làm tá»™i vua. Xưa Văn Vương vì má»™t lòng thá» chúa nức tiếng nhân đạo, không có lòng tham quyá»n quý nên thiên hạ má»›i theo vá», nay Võ Vương Ä‘em quân phạt Trụ, tá» cho thiên hạ thấy mình thiếu đức, muốn chiếm Ä‘oạt cÆ¡ nghiệp Thành Thang, bao nhiêu tình cảm cá»§a thiên hạ đối vá»›i nước Châu ta trước kia sẽ vì thế mà mất hết. Há»… có nhân thì dân phục, thất đức thì dân chẳng ưa. Xin chúa công nghe lá»i chúng tôi kéo binh trở vá», kẻo sau này mang tiếng vá»›i thiên hạ.

Võ Vương dừng ngựa làm thinh, Tử Nha nói:

- Hai ông nói cÅ©ng phải, song ý kiến hai ông chưa được cầu xa. Sở dÄ© thiên hạ phục Châu là vì thấy chúa công ta nhân đức, có thể Ä‘em lại cho há» má»™t Ä‘á»i sống thịnh vượng, ấm no. Nếu chúa công không Ä‘em đức độ mình trừ kẻ bạo loạn, cứu dân độ thế thì chẳng há ra chúa công ta đã phụ công thiên tá»­ hay sao? Thiên hạ Ä‘ang ra trong nước lá»­a, cố cầu cạnh ngưá»i hiá»n đứng ra giúp vá»›t mà mình cứ tị hiá»m bo bo giữ chút lòng trung nhá» hẹp, thì sao gá»i là nhân đạo.

Tử Nha vừa nói vừa kéo Võ Vương đi.
Bá Di và Thúc TỠthấy vậy vội nắm cương ngựa của Võ Vương níu lại và nói:

- Con cãi cha là bất hiếu, tôi đánh chúa là bất trung. Tôi e Ä‘á»i sau làm nhÆ¡ tiếng hiá»n đức cá»§a chúa công, nên nhất định can ngăn, không cho chúa công làm chuyện ấy.

Tả hữu nổi giận muốn đâm chết hai ngưá»i ấy, Tá»­ Nha không cho và nói:

- Hai ngưá»i này chính là nghÄ©a sÄ© trên Ä‘á»i này phải trá»ng há».

Nói rồi truyá»n quân gỡ tay Bá Di và Thúc Tá» ra cho Võ Vương qua.





Khi Tá»­ Nha kéo quân đến Kim Kê lãnh, quân thám thính thấy má»™t đạo quân xông ra đón đưá»ng đàng trước có hai cây cá» Ä‘á», liá»n báo vá»›i Tá»­ Nha:

- Trước mặt có một đạo binh ngăn đón.

Tá»­ Nha truyá»n quân đóng trại và tìm kế đối phó. Nhưng chưa bao lâu đã có tin:

- Tướng giặc dẫn binh đến khiêu chiến.

Tá»­ Nha không rõ đạo binh nào liá»n há»i các tướng:

- Có ai dám ra binh để biết tướng giặc ấy là ai không?

Tả tiên phong Nam Cung Hoát xin đi.
Tá»­ Nha nhận lá»i và dặn:

- Trận đầu phải giữ gìn cho chu đáo kẻo nhẹ uy quân ta.

Nam Cung Hoát vâng lệnh kéo quân Ä‘i, vừa ra trước dinh thấy má»™t tướng uy vÅ© phi thưá»ng, liá»n há»i lá»›n:

- Ngươi là ai mà dám kéo binh đến đón đưá»ng quân ta?

Ngưá»i kia đáp:

- Ta là Ngụy Bôn. Còn ngươi là tướng gì và cử binh đi đâu đó?

Nam Cung Hoát nói:

- Ta là tiên phong cá»§a Khương Nguyên soái Ä‘em binh phạt Trụ cứu dân. Ngươi tài cán gì mà dám đón đưá»n nhân mã?

Nói rồi chém một đao.
Ngụ Bôn đưa thương ra đỡ.
Hai tướng đánh được ba mươi hiệp.
Nam Cung Hoát toát mồ hôi tay chân bủn rủn, nghĩ thầm:

- Binh hùng vừa kéo ra đã gặp tướng dữ đón đưá»ng. Nếu nhịn thua bá» chạy, thì phạm quân luật, bằng đánh nữa chắc phải chết.

Trong lúc đang lúng túng, Nam Cung Hoát bị Ngụ Bôn chém một đao, Nam Cung Hoát đỡ không nổi rơi thương xuống đất.
Ngụy Bôn nắm Nam Cung Hoát vật xuống ngựa và nói:

- Ta không cần giết ngươi, hãy vỠkêu Tử Nha ra đây nói chuyện.




Nam Cung Hoát ôm đầu chạy vá» dinh chịu tá»™i, thuật lại má»i Ä‘iá»u.
Tử Nha nổi giận hét lớn:

- Ngươi dẩn đầu sáu mươi muôn binh, mới ra trận đầu đã bị bắt còn gì uy vũ của chúa công. Sao không tự sát còn vỠra mắt ta làm gì?

Nói rồi truyá»n quân Ä‘em Nam Cung Hoát ra ngoài xá»­ trảm.
Quân sĩ tuân lệnh dẫn Nam Cung Hoát ra trước cửa dinh toan chém.
Bỗng Ngụy Bôn lướt ngựa tới kêu lớn:

- Ãừng chém tiên phong. Hãy má»i Khương Nguyên soái ra đây đặng ta bàn luận.

Quân vào báo, Tử Nha nổi giận mắng thầm:

- Quân thất phu! Ãã không chém tướng ta, cÅ©ng lại cản ngăn không cho ta chém tướng. Thật lạ lùng.

Nói rồi dẫn các tướng ra trận. Ngụy Bôn xem thấy Tá»­ Nha cỡi Tứ Bất Tướng, áo mão chỉnh tá» liá»n há»i lá»›n:

- Tướng kia có phải là Khương Tử Nha không?

Tử Nha đáp:

- Ngươi là ai đó? Má»i ta ra có việc gì?

Ngụy Bôn liá»n xuống ngá»±a, quỳ dưới đất thưa:

- Tôi nghe Nguyên soái hưng binh phạt Trụ cứu dân muốn theo phò dưới trướng, song chưa thấy mặt nên chưa biết uy đức thế nào. Nay xem hàng ngÅ© nghiêm trang, đáng mặt làm đầu muôn tướng. Tôi xin hết sức theo phò, đánh má»™t ngưá»i vô đạo cứu trăm há» lầm than.

Tá»­ Nha nghe nói mừng rỡ liá»n thâu binh vào trại.
Ngụy Bôn theo vào, quỳ trước trướng thưa:

- Lâu nay tôi chiêu dụ má»™t số binh mã, rèn tập Ä‘ao thương chá» lúc cứu dân nhưng chưa gặp chúa. Bây giỠđược Nguyên soái thu dùng theo chúa thánh, tôi rất phỉ nguyá»n. Còn Nam Cung Hoát rá»§i ro thất trận, xin Nguyên soái rá»™ng lượng khoan dung, để không mang tiếng má»›i ra binh đã giết tướng.

Tử Nha nói:

- Tuy Nam Cung Hoát ra binh thất trận mà được Ngụy tướng quân, ấy là Ä‘iá»m tiá»n hung hậu kiết.

Nói rồi truyá»n tha Nam Cung Hoát.
Nam Cung Hoát vào lạy tạ ơn, Tử Nha nói:

- Ngươi là tướng tiên phong, má»›i ra trận đầu đã bại, xá»­ trảm rất đúng, song có Ngụy Bôn đầu Châu, lại xin lá»—i cho ngươi, ngươi má»›i khá»i chết. Như vậy ngươi phải giao ấn soái cho Ngụy Bôn để theo hầu sai khiến. Chừng nào Ä‘oái công chuá»™c tá»™i sẽ hay.




Nam Cung Hoát vâng lịnh, giao ấn tả tiên phong cho Ngụy Bôn.
Tá»­ Nha truyá»n lịnh tiến binh.


Nhắc lại từ khi Hồng Cẩm đầu Châu, quân vá» báo lại vá»›i Hàng Vinh nÆ¡i ải Tị Thá»§y, Hàng Vinh vá»™i tiếp sá»› sai ngưá»i Ä‘em vá» Triá»u Ca khẩn tấu.
Vi Tử đưa sớ vào trình với Trụ Vương.
Trụ Vương xem thấy thất kinh, liá»n lâm triá»u há»™i bá quan thương nghị.
Bá quan chầu chực đủ mặt, Trụ Vương phán:

- Nay CÆ¡ Phát làm phản, càng ngày càng bất tuân chính lệnh, lại có ý muốn xâm lấn bá» cõi, các khanh biết mưu gì hay trừ Tây Kỳ, thì Trẫm sẽ gia ân không nhá».

Quan Ãại phu Phi Liêm quỳ tâu:

- Khương Thượng là ngưá»i có phép tiên, lại được các đệ tá»­ tên gia giúp sức. Tướng thưá»ng không thể ngăn nổi. Xin bệ hạ xuống chiếu sai Khổng Tuyên, hiện trấn tại ải Tam SÆ¡n cá»­ binh Ä‘i chinh phạt Tây Kỳ. Ngưá»i này biết độn thổ hành, lại có há»c phép tiên chắc trừ được Khương Thượng.

Vua Trụ nghe nói liá»n viết chiếu sai sứ giả Ä‘em đến ải Tam SÆ¡n ngay lập tức.


Sứ thần Ä‘em chiếu đến ải Tam SÆ¡n, Khổng Tuyên đặt bàn hương án, và quỳ nghe Ä‘á»c chiếu như sau:

" Thiên Tá»­ cầm quyá»n chinh phạt. Nguyên Nhung có trách nhiệm trông thành. Nay Khương Thượng hoành hành, phò vương phản nghịch. Tướng trào không ai cá»± lại, quân giặc má»—i lúc má»™t thêm uy. Nghe khanh là ngưá»i có phép tài lại thấm nhuần mưu lược, nên Trẫm ban gươm ấn, khanh khá trổ tài ra sức dẹp Tây Kỳ, nếu đặng ban sư, Trẫm sẽ phong vương cho. Nay chiếu".


Khổng Tuyên tạ Æ¡n mở tiệc đãi đằng thiên sứ, kiểm Ä‘iểm binh mã mưá»i vạn kéo qua Tây Châu.

Khi đến ải Tị Thủy, Hàng Vinh ra rước vào mở tiệc khoản đãi và nói:

- Nguyên soái đến đây trễ lắm rồi!

Khổng Tuyên há»i:

- Cá»› nào mà tướng quân gá»i là trá»….

Hàng Vinh nói:

- Võ Vương có ý vượt qua năm ải, xâm phạm Triá»u Ca, nên đã đăng đàn bái tướng, phong Tá»­ Nha làm Nguyên soái, Ä‘iá»u khiển quân viá»…n chinh. Hiện nay, Tá»­ Nha đã kéo đại binh qua khá»i Tây Kỳ không bao lâu cÅ©ng đến ải Tị Thá»§y này.

Khổng Tuyên nói:

- Ta nhắm Khương Thượng cÅ©ng chẳng tài năng gì mấy. Ãể ta bắt hết chúa tôi CÆ¡ Phát giải vá» triá»u ca, kẻo lâu nay nó đã nhiá»u phen làm nhục Thiên triá»u.

Nói rồi truyá»n mở cá»­a ải, kéo binh thẳng đến Tây Kỳ, nhưng má»›i Ä‘i được hai bữa, đến Kim Kê lãnh thì có quân thám mã vá» báo:

- Ãại binh Tây Kỳ Ä‘ang kéo tá»›i, cách đây hai dặm.

Khổng Tuyên truyá»n đóng trại đón đưá»ng.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #69  
Old 13-10-2008, 05:41 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 69

Khổng Tuyên ra tài bắt Tướng



Bấy giỠTử Nha đang kéo quân đi, bỗng nghe quân thám mã vỠbáo:

- Có một đạo binh Thương kéo đến đón tại Kim Kê lãnh.

Tá»­ Nha truyá»n quân hạ trại, và ngẫm nghÄ©:

- Ba mươi sáu đạo binh đã đủ rồi sao còn có kẻ chặn đưá»ng? Hay còn thiếu số nên đạo binh này bổ khuyết chăng?

Bỗng có quân vào báo:

- Tướng Thương đến trước dinh khiêu chiến.

Tá»­ Nha há»i các tướng:

- Ai dám ra binh?

Hoàng Thiên Hóa xin ra trận, Tử Nha dặn:

- Phải đỠphòng chớ nên khinh địch.

Hoàng Thiên Hóa tuân lệnh, cỡi kỳ lân cầm song chùy xông ra thấy tướng Thương Ä‘ang chống kích đứng chá», Hoàng Thiên Hóa hét lá»›n:

- Nghịch tặc! Ngươi là ai mà dám ngăn cản binh trá»i?

Tướng Thương nói:

- Ta là Trần Canh bộ tướng của Khổng Nguyên soái, vâng lệnh thiên tử đến đây trừ loài phản tặc. Còn ngươi tên hỠlà gì mà dám khoe khoang như vậy?

Hoàng Thiên Hóa nói:

- Ta là tiên phong cá»§a Khương Nguyên soái tên Hoàng Thiên Hóa. Nếu ngươi đã nghe tên thì cÅ©ng nên xuống ngá»±a để quân sÄ© ta bắt trói cho rồi khá»i nhá»c công ta ra sức.

Trần Canh nổi giận đâm Hoàng Thiên Hóa má»™t kích, Hoàng Thiên Hóa đỡ ra rồi rước đánh, đánh được ba mươi hiệp, Hoàng Thiên Hóa trá bại chạy dài, Trần Canh Ä‘uổi theo bị Hoàng Thiên Hóa lầy Há»a Long Phiêu vụt má»™t cái, trúng nhằm vai bất tỉnh, rÆ¡i xuống ngá»±a.
Hoàng Thiên Hóa cắt lấy thủ cấp đem vỠdinh.

Tá»­ Nha thấy Hoàng Thiên Hóa trở vá» ra mắt liá»n há»i:




- Ngươi ra trận thắng bại ra sao?

Hoàng Thiên Hóa thưa:

- NhỠuy nguyên soái, tôi đã lấy được thủ cấp tướng tiên phong của địch là Trần Canh đem vỠtrước dinh.

Tá»­ Nha mừng rỡ liá»n lấy bút ghi Hoàng Thiên Hóa công đầu. Nhưng vừa rút nắp viết ra thì ngòi viết rÆ¡i xuống lòng thòng, Tá»­ Nha cắm chặt ngòi bút vào má»›i ghi công được.

Ãó là Ä‘iá»m Hoàng Thiên Hóa bị chết non, chỉ lập công được trận này mà thôi.


Binh Thương thua trận, vỠbáo lại với Khổng Tuyên:

- Tiên phong thất cơ bị Hoàng Thiên Hóa chém đầu bêu ngoài cửa.

Khổng Tuyên cưá»i cay đắng, nói:

- Ãứa thất phu, bất tài thì chết cÅ©ng đáng.

Hôm sau, Khổng Tuyên lại sai Tôn Hiệp ra trận.
Quân vào báo, Tử Nha chưa định sai ai đi thì Võ Kiết bước đến thưa:

- Ãệ tá»­ xin ra trận.

Nói rồi cầm thương lên ngá»±a phát pháo dẫn binh ra thành, thấy Tôn Hiệp mặc áo Ä‘á», cầm siêu Ä‘ao, cỡi ngá»±a đạm liá»n hét lá»›n:

- Tướng nào đó?

Tôn Hiệp nói:

- Ta là bộ hạ của Khổng Nguyên soái. Còn ngươi có phải là kẻ giết tướng tiên phong của ta không?

Võ Kiết nói:

- Ta là hữu tiên phong của Nguyên soái, tên là Võ Kiết.

Tôn Hiệp cưá»i lá»›n:




- A, té ra Tá»­ Nha là ông câu còn ngươi là lão tiá»u thuở xưa. Hai thầy trò đứng chung má»™t bức há»a đồ thì xứng lắm.

Võ Kiết nổi giận mắng:

- Ngươi là đứa thất phu sao dám giỡn cợt.

Nói rồi đâm Tôn Hiệp một thương, Tôn Hiệp đưa đao ra đỡ.
Hai ngưá»i đánh nhau được ba mươi hiệp chưa phân thắng bại.
Võ Kiết giả thua bá» chạy, Tôn Hiệp khinh Võ Kiết là gã tiá»u phu đốn cá»§i ở bàn khê nên Ä‘uổi theo. Chẳng ngá» Võ Kiết trước kia nhá» Tá»­ Nha rèn luyện võ nghệ tinh thông, thấy Tôn Hiệp Ä‘uổi theo liá»n đâm trái má»™t thương.
Tôn Hiệp bất ngỠđỡ không nổi, nhào xuống ngựa chết tươi.
Võ Kiết cắt lấy thá»§ cấp mang vá». Tá»­ Nha khen ngợi vô cùng.

Na Tra thấy Hoàng Thiên Hóa và Võ Kiết Ä‘á»u được ghi công đầu nên sá»›m lòng muốn sá»›m được lập công.


Bấy giỠbinh Thương vỠbáo với Khổng Tuyên:

- Tôn tướng quân sa cơ, bị Võ Kiết đâm chết ngoài trận.

Khổng Tuyên nổi giận thét:

- Ta vâng lệnh chinh Tây, không ngỠbị đánh hai trận mà thiệt mất hai tướng.

Liá»n quay lại há»i thá»§ hạ:

- Có ai muốn ra trận lập công chăng?

Tướng hậu tập là Cao Kế Năng xin ra đánh.
Khổng Tuyên dặn:

- Ngươi phải đỠphòng chẳng nên khinh địch.

Cao Kế Năng tuân lệnh cầm thương lên ngựa đến dinh Châu đứng trước cửa khiêu chiến.

Quân vào báo lại, Na Tra xin Ä‘i, liá»n lên xe, lướt ra cá»­a trại kêu Cao Kế Năng mắng lá»›n:

- Thất phu! Không sợ chết hay sao mà còn dám đem đầu nạp mạng.

Cao Kế Năng nói:

- Na Tra ngươi đừng có ỷ tài, có ta đến đây thì mạng ngươi khó giữ.




Na Tra nói:

- Ngươi đã biết tên ta sao còn chưa xuống ngựa?

Cao Kế Năng cưá»i ngất, nói:

- Ta nghe đồn ngươi tài cao phép giá»i nhưng gặp ta thì danh tiếng ấy không còn.

Na Tra nổi giận vung giáo đánh nhàu.
Cao Kế Năng sợ Na Tra dùng phép trước, liá»n trá bại bá» chạy, có ý nhá»­ Na Tra vào kế. Chẳng ngá» Na Tra lẹ tay, quăng Càn Khôn Quyện lên đánh trúng bả vai.

Cao Kế Năng thất kinh chạy thẳng vỠtrại.
Na Tra tức giận vì không giết được địch, buồn bã trở vỠthuật chuyện với Tử Nha.

Còn Cao Kế Năng ôm vai chạy vỠsoái phủ, thưa lại với Khổng Tuyên .
Khổng Tuyên ngồi làm thinh đưa cho Cao Kế Năng vài viên thuốc bảo Cao Kế Năng xức vào vết thương cho lành.


Rạng ngày, Khổng Tuyên dẫn quân ra trận khiêu chiến:

- Các ngươi vào bảo với Tử Nha, bảo nó ra đây cho ta dạy việc.

Quân vào báo, Tá»­ Nha nai nịt chỉnh tá», dẫn binh tướng ra trận, thấy sau lưng Khổng Tuyên chiếu hào quang ngÅ© sắc.

Khổng Tuyên há»i:

- Ngươi phải Khương Tử Nha không?

Tử Nha đáp:

- Phải!

Khổng Tuyên há»i:

- Trước kia ngươi là tôi nhà Thương, sao nay trở lòng làm phản, đã không giữ bổn phận lại còn cất quân muốn lấy ngÅ© quan? Nay ta vâng lệnh đến đây, nếu ngươi nghe lá»i ta kéo quân trở vá» thì yên nhà lợi nước, bằng trái lá»i thì ắt Tây Kỳ bị hại, ăn năn không kịp.

Tử Nha nói:

- Ai có đức thì được thiên hạ. Trụ Vương vô đạo dân chúng khổ sở, trá»i giận đất há»n, tám trăm chư hầu đồng ý hưng binh vấn tá»™i, tướng quân là kẻ cầm binh phải thông việc nưóc, sao không quy thuận cho sá»›m?




Khổng Tuyên nói:

- Ngươi phò nước nhỠđánh nước lá»›n, đó là tá»™i nghịch thiên, đừng dùng lá»i xảo quyệt mà phỉnh phá» thiên hạ.

Nói rồi chém một đao.
Hồng Cẩm lướt tới đỡ thương và nói:

- Có ta đây Khổng Tuyên đừng vô lễ.

Khổng Tuyên thấy mặt Hồng Cẩm thì nổi giận mắng lớn:

- Phản tặc dám cự với ta sao?

Hồng Cẩm nói:

- Tám trăm chư hầu Ä‘á»u theo Châu, dẫu má»™t mình ngươi có Ä‘em lòng trung nghÄ©a vùi xương trải mật thì cÅ©ng chẳng ích chi.

Khổng Tuyên chém Hồng Cẩm má»™t Ä‘ao, Hồng Cẩm cá»± lại được năm hiệp liá»n thò tay vào túi lấy cá» phép ra rung. Khổng Tuyên cưá»i lá»›n nói:

- Phép đó của ngươi chẳng hkác hạt thóc, tài phép bao nhiêu mà khoe.

Nói rồi chiếu đạo hào quang ra, tức thì Hồng Cẩm và cỠlịnh đâu mất.
Các tướng đột nhiên thấy mất Hồng Cẩm ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác.
Khổng Tuyên thừa thắng lướt tới vung dao chém Tử Nha. Tử Nha đưa gươm ra đỡ.
Ãặng Cá»­u Công xông vào trợ chiến.

Ba ngưá»i quần nhau đánh ba mươi hiệp Tá»­ Nha quăng roi Ãả Thần Tiên lên, không ngá» vừa quăng lên thì đã bị năm đạo hào quang cá»§a Khổng Tuyên thâu mất.
Tử Nha kinh hãi vội thâu binh vỠtrại.

Tử Nha vỠđến trướng phủ trong lòng buồn bực nghĩ thầm:

- Chẳng biết Khổng Tuyên là ngưá»i như thế nào mà có năm đạo hào quang lợi hại đến thế. Nay Hồng Cẩm bị nó thâu mất không biết hung kiết thế nào. Ta chỉ có cách tối nay thừa lúc nó Æ¡ há» cướp trại e má»›i thắng nổi.

NghÄ© rồi liá»n truyá»n gá»i Na Tra, Hoàng Thiên Hóa, Lôi Chấn Tá»­ vào dặn:

- Tối nay ba ngươi đến cướp trại địch, Na Tra đánh vào ngõ trước, Hoàng Thiên Hóa cướp dinh bên tả, Lôi Chấn Tử lướt đánh thốc ở dinh bên hữu.

Ba tướng vâng lệnh đem binh kéo đi.

Nói vá» Khổng Tuyên sau khi thắng trận trở vá» dinh chiếu hào quang sáng lòa, Hồng Cẩm té xuống đất nằm ngay như chết. Roi Ãả Thần Tiên cÅ©ng rá»›t nằm bên Hồng Cẩm.
Khổng Tuyên bước tá»›i lấy roi cất vào túi rồi truyá»n quân Ä‘em Hồng Cẩm giam vào tù xa.





Bá»—ng má»™t trận gió từ đâu thổi đến làm cuốn ngá»n cá» lại.
Khổng Tuyên giật mình đanh tay xem quẻ biết được tối nay binh Châu đến cướp trại nên sai Cao Kế Năng mai phục bên tả, Châu Tín mai phục bên hữu rồi nói với các tướng:

- Ãêm nay binh Châu đến cướp trại nhưng không có Tá»­ Nha thật là uổng!


Qua canh hai bá»—ng pháo nổ vang trá»i, ba tướng xông vào, Na Tra đánh thốc vào cá»­a dinh thì thấy Khổng Tuyên ngồi trước cá»­a cưá»i lá»›n nói:

- Na Tra! Ãêm nay ngươi đến cướp dinh chắc phải bá» mạng tại đây quá.

Dứt lá»i Khổng Tuyên lên ngá»±a xông ra. Na Tra chưa biết Khổng Tuyên lợi hại thế nào nên mắng:

- Ãêm nay ta quyết bắt ngươi vá» dâng cho Nguyên soái, ngươi đừng hòng chạy thoát.

Nói rồi giục xe đến quyết chiến.

Lúc này Lôi Chấn Tá»­ cÅ©ng vá»— cánh bay vào thì gặp Châu Tín liá»n xà xuống lấy gậy đập vào đầu châu Tín.
Châu Tín thấy thế không tránh né kịp bị má»™t gậy nhào xuống ngá»±a đầu lìa khá»i xác.
Lôi Chấn Tử thừa thắng xông vào trợ chiến với Na Tra.
Khổng Tuyên trông thấy nhắm chừng không cá»± lại nên chiếu hào quang bắt Lôi Chấn Tá»­, Na Tra trông thấy thất kinh bá» chạy. Nhưng không còn kịp nữa bị hào quang chiếu vào ngưá»i bắt Ä‘i.


Lúc này Hoàng Thiên Hóa không hay biết gì cả cứ giao đấu với Cao Kế Năng.
Hoàng Thiên Hóa có cặp song chùy khá nặng, nên khi đánh tới Cao Kế Năng vung giáo ra đỡ, hai vũ khí chạm vào nhau té hào quang.
Cao Kế Năng thất kinh bỠchạy, Hoàng Thiên Hóa thừa thắng vung chùy đánh bồi thêm một chùy nữa không ngỠCao Kế Năng chạy kịp khiến chùy đập vào đầu kỳ lân bể nát ngã ra chết, Hoàng Thiên Hóa nhào xuống bị Cao Kế Năng xông đến đâm chết.

Khổng Tuyên thừa thắng xua quân giết quân Châu vô số kể, không còn một mạng. Rồi chiếu hào quang xuống Na Tra, Lôi Chấn Tử rơi xuống nằm mê man.
Khổng Tuyên truyá»n quân sÄ© Ä‘em Na Tra, Lôi Chấn Tá»­ giam vào tù xa cùng Hồng Cẩm.


Ãêm ấy Tá»­ Nha không sao nhắm mắt được, nằm nghe trên núi binh tướng la hét inh trá»i.
Rạng ngày thì có quân vào báo:

- Trước cửa dinh Thương có treo đầu Hoàng Thiên Hóa, còn Lôi Chấn Tử, Na Tra mất tích không thấy đâu cả.

Tử Nha thất kinh ngồi cúi mặt làm thinh.
Còn Hoàng Phi Hổ nghe tin khóc lớn:

- Ta chưa lấy được một tấc đất nhà Thương mà Hoàng Thiên Hóa đã bỠmạng.

Tất cả gia quyến Hoàng Phi Hổ khi nghe hung tin ai nấy Ä‘á»u khóc thảm thiết.
Nam Cung Hoát thấy vậy khuyên:

- Xin Hoàng tướng quân đừng quá bi lụy , Hoàng Thiên Hóa chết như thế danh tiếng vang khắp đó đây. Hoàng tướng quân phải bình tÄ©nh báo thù chứ khóc mà có ích gì. Hiện giá» Hoàng tướng quân nên Ä‘i má»i Sùng Hắc Hổ đến thì ắt bắt được nó.

Hoàng Phi Hổ nghe nói nín khóc, liá»n bước đến xin phép Tá»­ Nha đến thỉnh Sùng Hắc Hổ.
Tử Nha thấy Hoàng Phi Hổ quá nóng lòng vì con nên vị tình thông cảm.


Hoàng Phi Hổ lên lưng thần ngưu nhắm hướng Sùng thành đi thẳng.
Ãi được ná»­a đưá»ng thì đến núi Phi Phụng xảy gặp ba ngưá»i Ä‘ang quây quần đánh nhau cát bụi mù trá»i. Nhưng cả ba ngưá»i đánh nhau cả trăm hiệp bất phân thắng bại. Ãánh má»™t lúc không ai thắng ai há» nhìn nhau cưá»i ngất.
Hoàng Phi Hổ thấy lạ nên nghĩ thầm:




- Vì cá»› gì lại có chuyện lạ thế này? Ta hãy làm bạn há»i nguyên cá»› xem sao.

NghÄ© rồi Hoàng Phi Hổ cho thần ngưu Ä‘i tá»›i. Tức thì ngưá»i cầm chÄ©a quay lại, thấy Hoàng Phi Hổ dung mạo khác thưá»ng, lại mặc triá»u phục, nên kêu hai ngưá»i kia nói:

- Hai em hãy dừng tay, khoan tranh cao thấp.

Nói rồi bước tới bái Hoàng Phi Hổ và nói:

- Có phải ngài là Võ Thành Vương chăng?

Hoàng Phi Hổ đáp lá»… há»i lại:

- Vì cá»› gì mà các ngưá»i biết tên tôi?

Hoàng Phi Hổ nói chưa dứt lá»i thì cả ba ngưá»i kia vá»™i xuống ngá»±a và nói:

- Chúng tôi nghe thiên hạ đồn ngài, nên hồ nghi vậy thôi, chẳng ngá» lại thật. Vậy xin má»i đại vương ghé vào dinh trại chúng tôi đàm đạo cho vui.

Hoàng Phi Hổ bước xuống lưng thần ngưu theo ba ngưá»i vào trại, và há»i:

- Vì cớ gì mà ba ông đánh với nhau quá lâu như vậy?

Ba ngưá»i thưa:

- Ba anh em chúng tôi ở đây buồn quá không có chuyện gì làm nên đấu võ với nhau giải sầu. Chẳng ngỠđại vương qua đây chúng tôi cam thất lễ.

Hoàng Phi Hổ nói:

- Chẳng hay danh tánh ba ngưá»i là chi?

Má»™t nguá»i thưa:

- Tôi là Văn Sinh. Ngưá»i này là Thôi Sinh. Còn ngưá»i này là Trương Hùng.

Vá» sau ba ngưá»i này hợp vá»›i Hoàng Phi Hổ và Sùng Hắc Hổ thành năm vị thần gá»i là thần NgÅ© nhạc.




Văn Sinh truyá»n dá»n tiệc thiết đãi và há»i thăm:

- Chẳng hay đại vương đi đâu đây.

Hoàng Phi Hổ nói:

- Ta vâng lệnh Khương Nguyên soái đến cầu Sùng Hắc Hổ giúp binh phạt Khổng Tuyên tại núi Kim Kê.

Văn Sinh nói:

- Tôi e Sùng Hắc Hổ không đi đươc.

Hoàng Phi Hổ há»i:

- Vì sao tướng quân biết trước?

Văn Sinh nói:

- Sùng Hắc Hổ Ä‘ang luyện binh tướng, lo lấy ải Trần ÃÆ°á»ng để kịp há»™i chư hầu tại Mạnh Tân, nếu Ä‘i giúp thì sẽ trá»… việc.

Hoàng Phi Hổ nói:

- Nếu không nhỠcác ông cho biết, tôi đến đó uổng công.

Thôi Sinh nói:

- Tuy vậy song Sùng Hắc Hổ muốn vào Mạnh Tân cũng phải đợi Võ Vương. Nếu Võ Vương chưa đến thì Sùng Hắc Hổ đến trước cũng chẳng ích lợi gì. Vậy thì đại vương nghỉ đỡ nơi đây một đêm, sáng mai anh em tôi cùng đi với, may ra Sùng Hắc Hổ bằng lòng trợ chiến.

Hoàng Phi Hổ bằng lòng lưu lại trại Văn Sinh một đêm.


Rạng ngày bốn ngưá»i đồng lên yên đến trước thành.
Quân trên thành trông thấy kiá»n vào báo vá»›i Sùng Hắc Hổ:

- Có ba vị tướng ở núi Phi Phụng đến thăm.

Sùng Hắc Hổ vá»™i truyá»n má»i vào. Ba tướng bước đến ra mắt.
Thôi Anh nói:




- Có Võ Thành Vương chỠngoài ngõ.

Sùng Hắc Hổ vá»™i vàng ra rước vào, má»i ngồi nÆ¡i trướng phá»§, và nói:

- Tôi không hay Ãại vương đến đây, nên không kịp đón tiếp, xin đại vương rá»™ng lượng.

Hoàng Phi Hổ nói:

- Tôi được gặp mặt hiá»n hầu thật may mắn biết chừng nào.

Sùng Hắc Hổ truyá»n quân dá»n tiệc thiết đãi.
Trong bữa tiệc Văn Sinh thuật chuyện Võ Thành Vương đi cầu viện.
Sùng Hắc Hổ thở ra không nói.

Thôi Anh há»i:

- Có lẽ Sùng hầu Ä‘ang tính chuyện vào ải Trần ÃÆ°á»ng chăng? Dẫu hiá»n vương có đến Mạnh Tân trước cÅ©ng phải đợi Võ Vương đến đó má»›i khai há»™i được. Nay Khương Nguyên soái bị Khổng Tuyên cầm chân tại Kim Kê lãnh, tốt hÆ¡n hiá»n hầu qua đó giết Cao Kế Năng rồi vá» lấy ải Trần ÃÆ°á»ng cÅ©ng không trá»….

Sùng Hắc Hổ gật đầu nói:

- Nếu vậy thì mai sáng chúng ta sẽ đi.

Rạng ngày năm ngưá»i vá»™i vã lên yên. HÆ¡n mấy ngày má»›i tá»›i núi Kim Kê.
Hoàng Phi Hổ vào thưa với Tử Nha:

- Tôi Ä‘i thỉnh má»™t ngưá»i mà được bốn ngưá»i, hiện Ä‘ang đứng trước cá»­a dinh chá» lệnh.

Tá»­ Nha truyá»n Ä‘em cá» lịnh rước vào.
Bốn vị vào làm lễ ra mắt Tử Nha.
Tá»­ Nha má»i ngồi và nói:

- Nay Khổng Tuyên đón đưá»ng, phải cây đến hiá»n hầu giúp sức. Tôi thật mang Æ¡n.

Sùng Hắc Hổ yêu cầu Tử Nha đưa đến ra mắt Võ Vương.
Võ Vương tiếp đãi Sùng Hắc Hổ rất trá»ng.
Sùng Hắc Hổ nói:

- Nay đại vương Ä‘em binh phạt Trụ, cứu dân Æ¡n đức vô cùng. Khổng Tuyên đón đưá»ng chỉ là chuyện nhá».

Võ Vương nói:

- Ta tài má»n, đức má»ng, được các vị đại vương khuyên bảo nên má»›i cất nghÄ©a binh. Nay Ä‘i chưa khá»i nước đã có sá»± ngăn trở. Ta chắc lòng trá»i chẳng thuận, nên muốn lui binh để sá»­a mình tu nhân tích đức.




Sùng Hắc Hổ nói:

- Ãại vương nghÄ© sai rồi. Nay Trụ vương đáng tá»™i thiên hạ Ä‘á»u oán thán, tám trăm chư hầu Ä‘á»u ước vá»ng có má»™t minh quân, sá gì Khổng Tuyên mà làm ngã lòng các tướng, thất vá»ng má»i ngưá»i.

Võ Vương nghe nói mừng rỡ vội rót rượu đãi Sùng Hắc Hổ.
Sùng Hắc Hổ uống thêm ít chén rồi ra ngoài.


Hôm sau Sùng Hắc Hổ há»p lá»±c cùng ba tướng ở núi Phi Phụng kéo binh ra trận gá»i tên Cao Kế Năng ra ứng chiến.

Khổng Tuyên nghe quân báo liá»n sai Cao Kế Năng ra trận.

Cao Kế Năng thấy mặt Sùng Hắc Hổ nổi giận mắng:

- Sao ngươi lại trợ Tây Kỳ? Té ra chúng bay muốn gom lại một chỗ để ta dễ bắt.

Sùng Hắc Hổ nói:

- Thất phu! Không biết lợi hại. Nay bốn cõi Ä‘á»u má»™t lòng bá» Trụ, ngươi tài năng gì mà dám chống mệnh trá»i? Có phải hôm trước ngươi đâm chết Hoàng Thiên Hóa không?

Cao Kế Năng cưá»i lá»›n:

- Chẳng phải má»™t Hoàng Thiên Hóa không đâu, chúng bây cÅ©ng không có đứa nào khá»i rÆ¡i đầu.

Nói rồi đâm một thương, Sùng Hắc Hổ đưa búa ra đỡ.
Ãánh được ít hiệp, Văn Sinh cầm chÄ©a ba lướt tá»›i, Thôi Anh, Trương Hùng vào trợ lá»±c, vây Cao Kế Năng vào giữa.

Bấy giá» Tá»­ Nha nghe binh ó, gá»i Hoàng Phi Hổ đến nói:

- Sùng quân hầu đến giúp ta sao tướng quân chẳng ra trợ chiến?

Hoàng Phi Hổ thưa:
- Tôi buồn bực đứa con nên quên mất công việc.
Nói rồi cỡi thần ngưu ra trận gá»i lá»›n:
- Sùng quân hầu! Có tôi trợ chiến đây, quyết giết cho được cừu nhân.
Nói rồi xông vào hỗn chiến.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #70  
Old 13-10-2008, 05:43 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 70

Chuẩn Ãá» hóa phép cỡi Công




Cao Kế Năng cá»± không lại năm tướng, liá»n nhảy trái ra ngoài bá» chạy.
Năm tướng đốc quân đuổi theo.
Cao Kế Năng quen miếng cÅ©, liá»n mở túi ong thả ra, ong bay nưá»m nượp như mây mù, rợp cả trá»i đất.

Văn Sinh sợ ong cắn giục ngá»±a chạy như bay, Sùng Hắc Hổ gá»i lá»›n:

- Ãã có ta đây còn sợ gì loài ong!

Nói rồi mở nắp hồ lô, khói đen bay ra , hóa thần con thần ưng rất lớn, bay liệng một vùng, bắt loài ong ăn hết, Cao Kế Năng thấy ong phép mình bị chim thần ăn hết, tức giận trở lại giao chiến một hồi nữa, năm tướng lại xúm nhau lại vây Cao Kế Năng vào giữa.

Khổng Tuyên lúc đó ở trong dinh, nghe tiếng quân ó vang trá»i, liá»n há»i tả hữu:

- Quân ta giao đấu với tướng nào mà không thắng được?

Tả hữu thưa:

- Ãó là quân Cao tướng quân đánh vá»›i Hắc Hổ đó.

Khổng Tuyên liá»n lên ngá»±a ra khá»i dinh, thấy năm tướng vây Cao Kế Năng vào giữa, còn Cao Kế Năng tay chân đã quýnh quáng, đỡ không nổi nữa.
Khổng Tuyên liá»n phi ngá»±a đến trợ chiến, nhưng không kịp, Hoàng Phi Hổ đã lanh tay chém Cao Kế Năng má»™t Ä‘ao bay đầu, trả thù cho Hoàng Thiên Hóa.

Khổng Tuyên thấy đại tướng mình tử trận, giận đỠmặt hét lớn:

- Lũ chuột này dám vô lễ thế sao?

Hoàng Phi Hổ thấy Khổng Tuyên ra trận, nói lớn:

- Khổng Tuyên, ngươi không biết cÆ¡ trá»i nên phải bá» mình.

Khổng Tuyên cưá»i lá»›n:

- Ta cần gì phải nói chuyện vá»›i chúng bây là loài cây cá».

Năm tướng áp lại vây Khổng Tuyên vào giữa.
Khổng Tuyên thấy năm tướng sức mạnh phi thưá»ng, không dám đánh lâu, liá»n chuyển mình hóa thành năm đạo hào quang chụp xuống, bắt hết năm tướng Ä‘em vá» trại.

Binh tướng hấy mất năm tướng, thất kinh chạy vỠbáo với Tử Nha:

- Võ Thành Vương đâm chết Cao Kế Năng nhưng bị Khổng Tuyên hóa hào quang bắt hết năm tướng.







Tử Nha thất kinh nói:

- Giết được má»™t tướng mà mất hết năm tướng thì tai hại quá nhiá»u, chúng ta không nên giao đấu nữa.


Khổng Tuyên thấy trong dinh Châu không có tướng ra trận, liá»n Ä‘em năm tưóng vá» dinh, ném xuống đất, năm tướng Ä‘á»u mê man, bất tỉnh.
Khổng Tuyên truyá»n Ä‘em nhốt vào ngục, chá» giải vá» Triá»u Ca.

Kế đó Khổng Tuyên kiểm Ä‘iểm binh mình, thấy không còn má»™t tướng nào để sai khiến nữa, tính đồn binh tại đó, đợi xin thêm vài ngưá»i tướng phụ, rồi sẽ tính đến chuyện giao binh.


Bấy giá» Tá»­ Nha phiá»n não vô cùng, vì không biết cách nào để trừ Khổng Tuyên.
Kịp lúc Dương Tiá»…n vừa giải lương vá», thấy dinh trại quân hai bên đóng sát nhau mà không giao chiến lấy làm lạ, nghÄ© thầm:

- Nguyên soái kéo binh Ä‘i đã lâu, sao chưa qua khá»i Kim Kê lãnh. Còn đạo binh nào đóng nÆ¡i đây cản đưá»ng, có vẻ hùng dÅ©ng thế kia.

Quân sÄ© trông thấy Dương Tiá»…n liá»n vào báo vá»›i Tá»­ Nha:

- Dương tướng quân đã giải lương vỠđến.

Tá»­ Nha nghe tin mừng rỡ liá»n truyá»n đòi vào.
Dương Tiễn thưa:

- Tôi vận lương đủ số ba ngàn há»™c, không trá»… ngày giá».

Tá»­ Nha khen:

- Quan đốc lương có công lắm.

Dương Tiễn nói:

- Chẳng hay đạo binh nào cản đưá»ng mà binh ta không tiến nổi?

Tử Nha thuật lại chuyện có hào quang năm sắc lợi hại bắt một lúc năm tướng, nên không dám sai ai xuất quân.

Dương Tiễn nghe Hoàng Thiên Hóa tử trận vừa buồn vừa bực, nói:

- Nó là loài yêu quái nào mà thần thông như thế. Tôi còn cất gương chiếu yêu của Vân Trung Tử sư thúc đây, để ngày mai Nguyên soái ra binh, tôi đem kính chiếu thử coi nó thuộc giống gì thì trừ không khó.

Tử Nha nói:







- Tướng quân tính rất phải. Ãể sáng mai ta cùng tướng quân ra binh.

Nam Cung Hoát và Võ Kiết nói với Dương Tiễn:

- Chẳng biết Khổng Tuyên bắt năm tướng đem đi đâu. Nó có năm sắc hào quang lợi hại lắm, chúng ta làm sao cứu được năm tướng ấy?

Dương Tiễn nói:

- Phải xem nó là loài yêu quái nào mới định kế được. Các anh cứ yên tâm, ngày mai sẽ định liệu.


Ngày hôm sau, trá»i vừa rá»±ng sáng. Tá»­ Nha kéo binh ra trước trận kêu Khổng Tuyên ra giao chiến.
Quân vào báo lại., Khổng Tuyên liá»n cầm thương ra trận, kêu Tá»­ Nha mắng lá»›n:

- Khương Thượng, ngươi dám cả gan há»™i chư hầu tại Mạnh Tân để mưu phản. Ta nói thật, dù ngươi má»c cánh cÅ©ng không qua khá»i Kim Kê lãnh này, đừng nói chuyện đến Mạnh Tân.

Trong lúc, Tử Nha đứng nói chuyện với Khổng Tuyên, thì Dương Tiễn lén lấy kính chiếu yêu ra chiếu vào mặt, nhưng lạ lùng làm sao, trong kính chỉ thấy một khối ngũ sắc quây tròn như một quả cầu, không rõ là vật gì cả.
Khổng Tuyên trông thấy Dương Tiển lén dùng kính chiếu yêu dám rá»i mình, nổi giận hét lá»›n:

- Dương Tiá»…n, ta cho ngươi Ä‘em kính lại đây mà soi, kẻo ở xa không trông thấy rõ. Việc gì phải lén lút? Ãại trượng phu làm việc gì cÅ©ng phải minh bạch chứ.

Dương Tiá»…n nghe nói biết lá»™ chuyện liá»n Ä‘em kính tá»›i gần rá»i vào Khổng Tuyên, nhưng vẫn thấy như lúc trước, không hiểu là vật gì.

Khổng Tuyên đợi Dương Tiá»…n soi má»™t lúc xem chừng thất vá»ng nên lướt tá»›i chém má»™t nhát và nói:

- Ngươi đã biết ta là ai rồi bây giỠthử sức với ta.

Dương Tiá»…n đưa Ä‘ao ra đỡ, đánh bốn mươi hiệp vẫn cầm đồng, liá»n nghÄ© thầm:

- Nó cho ta rá»i kính chiếu yêu giám mà ta vẫn không tìm ra nó là loài gì, thật lạ. Như vậy khó thắng nó được.

NghÄ© vậy, Dương Tiá»…n nổi giận quăng Hạo Thiên Khuyển lên, Khổng Tuyên trông thấy liá»n dùng hào quang ngÅ© sắc chụp cả Dương Tiá»…n.
Dương Tiễn thất kinh thâu chó lại, hóa hào quang tùng dấu bay mất.

Khổng Tuyên cưá»i lá»›n nói:

- Dương Tiá»…n ngươi khoe có Thất thập nhị huyá»n công, sao không ở lại đây giao đấu mà lại trốn chạy?

Vi Hộ tức giận xông vào ném Gián ma xử lên bị Khổng Tuyên dùng hào quang thâu mất.
Vi Hộ thất kinh, chun xuống dưới cỠtrốn.
Khổng Tuyên kêu lớn:







- Khương Thượng hôm nay ta với ngươi quyết giao đấu một trận cho biết cao thấp.

Vừa dứt tiếng liá»n xông đến chém liá»n, Lý Tịnh xông ra mắng:

- Thất phu! Ngươi tài cán bậc nào mà dám vô lễ?

Nói rồi cự với Khổng Tuyên, đánh được một lúc, Lý Tịnh quăng linh lung tháp lên, Khổng Tuyên vận năm sắc hào quang thâu cả bửu bối và Lý Tịnh.

Kim Tra, Má»™c Tra thấy cha mình bị bắt liá»n hét lá»›n xông ra há»—n chiến đánh Ä‘iệp ba hiệp Kim Tra quăng Ãá»™n Long Thun, Má»™c Tra quăng Ngô Câu kiếm hai báu vật ấy Ä‘á»u bị hào quang thu mất .
Kim Tra Má»™c Tra không chạy kịp bị Khổng Tuyên thâu liá»n

Tá»­ Nha thấy Khổng Tuyên bắt tướng nhiá»u quá, nổi giận mắng:

- Ta đã từng cá»± nhiá»u tay phép tắc lẽ nào lại sợ má»™t Khổng Tuyên.

Nói rồi xông vào giao đấu.
Ãánh được ba hiệp Khổng Tuyên hiện hào quang chụp Tá»­ Nha.
Tá»­ Nha thất kinh xổ cây Hạnh Huỳnh kỳ che thân, hàng ngàn bông sen rÅ© xuống bảo vệ khắp thân mình Tá»­ Nha, khiến hào quang Khổng Tuyên không phạm vào mình được. Ấy là nhá» phép cá»§a cung Ngá»c Hư thuá»™c vào loại siêu đẳng nên má»›i nhiệm mầu như thế.

Khổng Tuyên bắt Tử Nha không được giận quá giục ngựa tới đánh nhàu.
Ãặng Thiá»n Ngá»c đứng đàng xa lược trận thấy vậy ném má»™t cục ngÅ© quang thạch trúng nhằm sống mÅ©i Khổng Tuyên làm cho Khổng Tuyên đổ hào quang bá» chạy vá» trại, Long Kiết công chúa ném Phi Loan bá»­u kiếm theo chém, nhưng chỉ chém trượt sau vai, không làm cho Khổng Tuyên thiêt mạng.
Khổng Tuyên vá» dinh lấy thuốc xức lành vết thương rồi truyá»n giam ba cha con Lý Tịnh vào ngục chá» xin được tướng phụ đến giúp sẽ giải cả tù nhân bắt được vá» triá»u xá»­ má»™t lượt.


Tá»­ Nha vỠđến dinh thấy Dương Tiá»…n ra nghinh tiếp liá»n há»i:

- Ta thấy ngươi bị nó dùng hào quang bắt được sao ngươi trốn thoát được vỠđây?

Dương Tiễn nói:

- Tôi có Thất thập nhị huyá»n công, nên lúc nó hóa hào quang tôi cÅ©ng hào quang tùng theo dấu mà thoát nạn.

Tử Nha thấy an lòng một chút, vì các tướng tuy bị bắt hết, mà còn Dương Tiễn thì có thể tìm ra kế hay để trừ địch.

Tá»­ Nha há»i Dương Tiá»…n:

- Kiếng chiếu yêu không tìm biết được Khổng Tuyên, nay liệu lẽ nào?

Dương Tiễn cúi đầu suy nghĩ, không biết kế gì hơn.
Tá»­ Nha than:

- Thầy ta bảo là đến ải Giá»›i Bài má»›i có trận Tru tiên, sao nay tá»›i núi Kim Kê đã sanh chuyện bất thưá»ng?







Bỗng có quân vào thưa:

- Chúa công cho má»i Nguyên soái.

Tử Nha tuân lệnh vào chầu.
Võ Vương há»i:

- Nghe nguyên soái hÆ¡n mấy ngày nay không thắng, tổn tướng hao binh. Ta nghÄ© rằng vì lá»i ước hẹn vá»›i chư hầu nÆ¡i Mạnh Tân mà làm cho tánh mạng các tướng phải mất, binh sÄ© xa gia đình bá» cha mẹ, lìa con thÆ¡, Ä‘au khổ. Ãến như ta cÅ©ng xa mẹ già, bá» lá»i di chúc cá»§a tiên vương, thật lá»—i đạo làm con. Vậy xin nguyên soái vui lòng nghe lá»i ta lui binh vá» nước, mặc chư hầu đủ sức tranh Ä‘ua, làm gì thì làm. Còn ta và nguyên soái chỉ nên giữ lấy sá»± nghiệp mà thôi.

Khương Tử Nha nói:

- Ãại vương thương dân, trá»ng tướng, nói cÅ©ng phải nhưng thà khổ má»™t lúc mà cứu thiên hạ còn hÆ¡n phải để thiên hạ phải chịu cảnh lầm than mãi mãi.

Võ Vương nói:

- Nếu trá»i sai ta cứu dân thì trá»i không bắt dân chúng khổ sở trong Ä‘ao binh, nguyên soái đừng cãi lá»i ta.

Tá»­ Nha thấy Võ Vương nhất quyết không chịu Ä‘i, không biết làm sao, đành truyá»n lịnh lui binh. Các binh tưóng được lệnh, vá»™i xếp cá» cuốn giáo, dẹp trống dẹp chiêng.

Bấy giỠlúc canh hai, trong khi Tử Nha đang sắp xếp xảy thấy Lục Yểm đến kêu cửa.

Quân vào báo:

- Có Lục Yểm đạo nhân tìm đến.

Tá»­ Nha cho má»i vào, thấy Lục Yểm thở hổn hển, vá»™i há»i:

- Ãạo huynh có việc gì cần kíp?

Lục Yểm nói:

- Tôi nghe ông sắp lui binh, nên sợ trá»…, đến đây khuyên giải. Tại sao ông lại làm cái việc bất thưá»ng ấy?

Tử Nha nói:

- Ãạo huynh không phải là tôi cá»§a má»™t chúa, nên tá»± ý muốn, còn tôi bây giá» là kẻ hầu hạ cá»§a Võ Vương, vua khiến mà tôi không nghe thì trái đạo, làm sao tôi còn quyá»n hành mà Ä‘iếu khiển ba quân.







Lục Yểm nói:

- Ãể tôi vào thưa lại vá»›i Võ Vương đã.

Nói rồi cậy Tử Nha đưa vào yết kiến Võ Vương và nói:

- Ãại vương lúc này thật tai hại. Thứ nhất các tướng vừa bị bắt phải chết hết, thứ hai trá»i đã khiến nhà Châu phạt Trụ cứu dân, nếu đại vương không tuân theo mệnh trá»i sẽ bị trá»i phạt. Việc chinh Ãông có nhiá»u khó khăn, không phải dá»…, nay má»›i đánh trận đầu chưa ra khá»i nước mà Ãại vương đã chán nản sao?

Võ Vương nghe Lục Yểm nói ngồi làm thinh.
Tá»­ Nha truyá»n các tướng bá» lệnh lui binh, đâu vào đó chá» lệnh má»›i.

Lục Yểm nói:

- Ngưá»i tài còn có ngưá»i tài hÆ¡n trị, xin đại vương cho tôi ra trận trừ Khổng Tuyên để đại binh kịp tiến bước.

Võ Vương nghe Lục Yểm nói không dám cãi.


Hôm sau Lục Yểm đến trước cửa dinh, kêu Khổng Tuyên ra đối địch, quân vào báo, Khổng Tuyên nói:

- LÅ© chuá»™t bầy này, ta đã định dung cho chúng má»™t thá»i gian không giết vá»™i, thế mà không biết phận lại cứ đòi ta phải ra tay.

Nói rồi lên ngựa ra trước dinh.
Lục Yểm trông thấy há»i lá»›n:

- Ngươi có phải là Khổng Tuyên chăng?

Khổng Tuyên nói:

- Ngươi mới ở xứ nào đấn đây mà chưa biết ta?

Lục Yểm nói:

- Tướng quân làm nguyên soái há không biết thá»i trá»i? Trụ vương vô đạo, trăm há» xa rá»i, lẽ nào má»™t mình tướng quân chống lại?

Khổng Tuyên nói:

- Ta bình sanh không muốn nghe lá»i xảo ngữ. Nếu có giá»i đánh thắng ta thì kéo binh qua Kim Kê lãnh này.







Lục Yểm nói:

- Tướng quân chá»› cậy tài. Ngưá»i hay có ngưá»i khác hay hÆ¡n nữa. Gặp kẻ bản lãnh hÆ¡n, tướng quân ăn năn sao kịp?

Khổng Tuyên nói:

- Ta không cần nghe nhiá»u lá»i.

Nói rồi lướt tới chém Lục Yểm.
Lục Yểm đưa gươm ra đỡ.
Hai đàng đánh với nhau được ít hiệp, Lục Yểm muốn phóng gươm trảm tiên lên, xảy thấy hào quang Khổng Tuyên chụp xuống, Lục Yểm thất kinh hóa mống bay mất.
Lục Yểm bay vào dinh, nói với Tử Nha:

- Hào quang của Khổng Tuyên mạnh lắm, tôi không hiểu nó là vật chi nên phải bại tẩu trở vỠđây.

Tử Nha nghe nói thêm buồn, ngồi làm thinh suy nghĩ.
Bên ngoài có tin Khổng Tuyên khiêu chiến nữa.
Tử Nha nói với Lục Yểm:

- Các tướng phần đông Ä‘á»u bị Khổng Tuyên bắt chưa biết số mệnh ra sao, nay nếy sai tướng khác ra trận cÅ©ng chẳng ích gì.

Lục Yểm nói:

- Chúng ta chá» xem, thế nào cÅ©ng có ngưá»i cao kiến đến giúp sức.

Bên ngoài Khổng Tuyên gá»i lá»›n:

- Tá»­ Nha ngươi có tài làm tướng mà không có gan đánh giặc. Hãy ra đây tỉ thí vá»›i ta, bằng không hãy lui binh vá», để binh tướng đỡ khổ cá»±c.

Tử Nha ngồi làm thinh. Không biết giải quyết cách nào.
Giữa lúc đó có Thổ Hành Tôn vận lương vỠđến, thấy Khổng Tuyên đứng trước cá»­a dinh diệu võ dương oai, mắng chá»­i nhiá»u lá»i, tức mình hét lá»›n:

- Thất phu! Ngươi tài cán gì mà dám nhục mạ Nguyên soái ta?

Khổng Tuyên coi lại là má»™t tướng lùn, cưá»i ngất nói:

- Ngươi đến đây làm gì, và muốn nói chuyện gì đó?

Thổ Hành Tôn không thèm đáp, vung gậy đập vào cẳng ngá»±a cá»§a Khổng Tuyên, khiến con ngá»±a Ä‘au quá chạy bậy. Khổng Tuyên nổi xung vung Ä‘ao chém, nhưng Thổ Hành Tôn đã lùn lại đứng dưới đất. Khổng Tuyên chém không tá»›i. Hai ngưá»i đánh nhau má»™t hồi không ai trúng ai mà mệt đổ mồ hôi.

Thổ Hành Tôn nói:







- Ngươi cao ta thấp ngồi trên ngựa khó đánh, hãy bỠngựa xuống đất cùng ta tranh cao thấp.

Khổng Tuyên bị khiêu khích, chẳng nghÄ© ngợi gì lợi hại, liá»n xuống ngá»±a và nói:

- Ta lại sợ ngươi sao?

Hai ngưá»i há»—n đấu má»™t hồi, cát bụi bay nghịt đất.

Tá»­ Nha Ä‘ang ở trong trướng nghe tiếng binh khí chạm nhau liá»n há»i tả hữu:

- Ai đánh với Khổng Tuyên vậy?

Tả hữu thưa:

- Ãó là Thổ Hành Tôn tướng vận lương vá», gặp Khổng Tuyên giao đấu đó.

Tử Nha kinh hãi nói:

- Thổ Hành Tôn lo vận lương sao lại đánh giặc?

Liá»n sai Ãặng Thiá»n Ngá»c ra ngoài trợ chiến.

Ãặng Thiá»n Ngá»c tuân lệnh cỡi ngá»±a cầm kiếm ra lược trận, thấy Thổ Hành Tôn nhảy nhót lung tung, còn Khổng Tuyên ra bá»™ không quen xoay trở rất khó nhá»c.
Thổ Hành Tôn dùng gậy đập vào đùi Khổng Tuyên mấy cái đau muốn hụt hơi, Khổng Tuyên nổi giận hóa hào quang chụp xuống đầu Thổ Hành Tôn, chẳng ngỠThổ Hành Tôn có phép địa hành, độn thổ đi mất.
Khổng Tuyên thấy tướng lùn Ä‘ang đánh bá»—ng đâu mất, lấy làm lạ dáo dác nhìn quanh bị Ãặng Thiá»n Ngá»c ném trúng má»™t cục đá vào sống mÅ©i sưng vù.
Khổng Tuyên ngước mặt lên chửi lớn:

- Nghịch tặc, dám quăng lén ta sao?

Nhưng nói chưa dứt lá»i đã bị Ãặng Thiá»n Ngá»c quăng tiếp má»™t cục đá nữa trúng nhằm cổ, Khổng Tuyên thất kinh chạy tuốt vá» dinh.

Vợ chồng Thổ Hành Tôn vào thuật chuyện cùng Tá»­ Nha, Tá»­ Nha vui mừng dá»n tiệc ăn mừng, ghi công vợ chồng Ãặng Thiá»n Ngá»c.
Trong bữa tiệc Tử Nha thuật chuyện Khổng Tuyên có sắc hào quang bắt gần hết tướng.
Thổ Hành Tôn nghe vậy cũng le lưỡi lắc đầu sợ hãi.

Còn Khổng Tuyên chạy vá» tức giận vô cùng, vì hôm trước đã bị Ãặng Thiá»n Ngá»c quăng má»™t cục đá xẹp mÅ©i nay lại bị đến hai cục. CÅ©ng may là hai cục đá má»™t cục trúng mÅ©i má»™t cục trúng trúng cổ, chứ nếu hai cục cùng trúng má»™t chá»— thì bể mÅ©i rồi.
Khổng Tuyên lấy thuốc xức lành, sáng hôm sau dẫn binh ra trước trại kêu đích danh Ãặng Thiá»n Ngá»c ra trận để đánh báo thù.

Quân vào báo, Ãặng Thiá»n Ngá»c xin ra binh Tá»­ Nha cản lại nói:

- Không xong đâu, cô nương quăng hai lần đá, Khổng Tuyên thù đến tận xương, nếu ra trận thế nào cũng bị hại.







Nói rồi truyá»n treo miá»…n chiến bài, Khổng Tuyên thấy treo miá»…n chiến bài nuốt hận trở vá» trướng phá»§, ngày đêm đợi tin Triá»u Ca phái tướng giúp sức.


Cách mấy hôm sau có Nhiên Ãăng đến ra mắt Tá»­ Nha.
Tá»­ Nha được tin mừng ra rước vào kể chuyện Khổng Tuyên đón đưá»ng và bắt tướng, Nhiên Ãăng nói:

- Ta biết việc ấy rồi nên mới đến đây trừ Khổng Tuyên để Nguyên soái tiến binh.

Tá»­ Nha liá»n truyá»n binh gỡ bảng miá»…n chiến bài. Quân Thương trông thấy vá» báo vá»›i Khổng Tuyên.
Khổng Tuyên nghĩ thầm:

- Ãã mấy ngày không dám ra binh, nay bá» bảng miá»…n chiến chắc có ngưá»i đến giúp. Tuy nhiên ta há sợ gì.

Liá»n Ä‘iểm binh đến trước thành khiêu chiến.
Nhiên Ãăng ra trận, Khổng Tuyên trông thấy biết mặt ngay, liá»n cưá»i lá»›n nói:

- Nhiên Ãăng đạo nhân là ngưá»i thần thông quảng đại, sao không ở nÆ¡i thanh nhàn, lại đến chá»— lá»­a binh?

Nhiên Ãăng nói:

- Ngươi đã biết ta sao chưa chịu đầu Châu phạt Trụ? à muốn chống lại ta chăng?

Khổng Tuyên cưá»i to hÆ¡n nữa nói:

- Chẳng gặp tri âm chẳng muốn nói chuyện. Nay ta nhìn nhận đạo hữu là thần thông, nên muốn thá»­ nhau má»™t chút. Vậy Nhiên Ãăng đạo hữu có biết ta là ai không?

Nhiên Ãăng không rõ lai lịch Khổng Tuyên thế nào cả , đứng làm thinh không đáp, Khổng Tuyên nói:

- Phàm kẻ thần thông phải biết ngưá»i, hiểu mình, nếu chỉ biết mình mà không hiểu ngưá»i thì sao gá»i là tài? Ãạo hữu đã không biết ta là ai, thôi để ta ngâm bài kệ này, đạo hữu Ä‘oán thá»­.

Nói rồi Khổng Tuyên ngâm:


Có đất có trá»i đã có ta,
Thần thông tập luận sức bao la
Thuở nay đủ biết trong mùi đạo,
Từ giã non tiên giúp nước nhà



Nhiên Ãăng nghe bài kệ ấy vẫn không biết nguồn gốc cá»§a Khổng Tuyên ra sao cả, tìm lá»i nói đỡ:

- Ngươi là ngưá»i thông thái, sao không hiểu lẽ trá»i, Ä‘em sức mình chống lại thiên mệnh?

Khổng Tuyên nói:

- Cáx ngươi chá»› mượn tiếng mà dối Ä‘á»i. Nếu mệnh trá»i thì trá»i trước kia đã định thiên hạ thuá»™c vá» tay nhà Thương sao nay các ngươi dám trái?

Nhiên Ãăng nói:







- Ngươi không biết vận số, ăn nói hồ đồ. Trá»i đã định thì không thể đổi dá»i được.


Khổng Tuyên nổi giận chém Nhiên Ãăng má»™t Ä‘ao.
Nhiên Ãăng đưa gươm ra đỡ.
Ãánh được ba mươi hiệp, Nhiên Ãăng quăng Ãịnh hải châu lên, Khổng Tuyên vận hào quang thu xâu chuá»—i ấy tức thì. Nhiên Ãăng thất kinh quăng bình bát lên cao, Khổng Tuyên cÅ©ng vận hào quang thu nữa.

Nhiên Ãăng liá»n kêu lá»›n:

- Ãệ tá»­ cá»§a ta đâu?

Tức thì má»™t con chim đại bàng bay tá»›i cánh rợp cả má»™t góc trá»i.
Khổng Tuyên nhìn thấy liá»n vá»— vào cái kim khôi má»™t cái, năm sắc hào quang chiếu thấu mây xanh.
Nhiên Ãăng lòa cả hai mắt xem không rõ, chỉ nghe trên không trung ầm ầm như sấm qua má»™t lúc má»™t tiếng nổ vang tức thì chim đại bàng sa xuống, lông lá rối bá»i.

Khổng Tuyên vận hào quang muốn bắt Nhiên Ãăng.
Nhiên Ãăng thất kinh hiện hào quang trốn mất.
Khổng Tuyên cưá»i lá»›n rồi kéo quân vá» trại.

Còn Nhiên Ãăng vá» trướng phá»§ ra mắt Tá»­ Nha nói:

- Thật không ngá» Khổng Tuyên này tài phép lạ thưá»ng chưa từng thấy. Chẳng biết nó là giống gì mà hào quang mạnh như vậy. Hèn chi nó bắt tướng thâu báu vật như trò chÆ¡i.

Tá»­ Nha và Nhiên Ãăng Ä‘ang còn bàn luận bá»—ng thấy chim đại bàng hiện hình ngưá»i vào ra mắt.

Nhiên Ãăng há»i:

- Ngươi có biết Khổng Tuyên là vật gì hóa hình chăng?

Ãại bàng thưa:

- Ãệ tá»­ ở trên mây trông thấy hào quang xông lên năm sắc chiếu vào ngưá»i đệ tá»­ như muốn nứt thịt, gãy xương, đệ tá»­ chỉ thấy lá» má», hình như nó có hai cánh, không rõ là giống chim gì.

Nhiên Ãăng thở dài:

- Thế này chúng ta khó định rồi biết làm sao.

Bỗng nghe quân vào báo:

- Có một đạo sư xin vào ra mắt.

Tá»­ Nha và Nhiên Ãăng đồng ra ngoài nghinh tiếp, thấy má»™t ngưá»i cao ốm, mặt vàng, đầu chừa hai vá có giắt hai cành bông, tay cầm nhánh cây bước tá»›i thi lá»….







Nhiên Ãăng mừng rỡ nói:

- Ãạo huynh từ đâu đến?

Ãạo sư nói:

- Tôi ở Tây phương qua Ãông độ, Nam độ nhân Ä‘i qua đây thấy Khổng Tuyên là ngưá»i phước đức, tu luyện lâu năm nên muốn rước vá» cá»±c lạc.

Tá»­ Nha má»i vào trướng phá»§, Nhiên Ãăng há»i:

- Ãạo sư danh hiệu là chi?

- Ãạo sư nói:

- Tôi là Chuẩn Ãá». Khi trước Quảng Thành Tá»­ có má»™t lần đến mượn cá» Bá»­u sắc. Tuy chúng ta chưa gặp mặt nhau nhưng cÅ©ng như đã quen biết. Tôi muốn giúp Khổng Tuyên trá»n kiếp tu hành.

Nhiên Ãăng nói:

- Nếu đạo huynh bắt Khổng Tuyên vá» Tây phương thì cuá»™c chinh Ãông cá»§a chúng chẳng trá»….


Chuẩn Ãá» từ giã ra trận, đến chân núi Kim kê kêu lá»›n:

- Má»i Khổng Tuyên ra đây nói chuyện.

Quân vào báo lại, Khổng Tuyên ra trận há»i:

- Ãạo sư từ đâu đến? Muốn nói vá»›i ta Ä‘iá»u gì?

Chuẩn Ãá» nói:

- Ngươi cùng bần đạo có duyên phần, nên ta đến đây thỉnh ngươi vá» Cá»±c lạc. Ngươi là kẻ có phước tu hành lâu năm, đáng được hưởng cảnh thanh nhàn. Ở đây cõi trần không phải chá»— ngưá»i cạnh tranh đưá»ng sinh tá»­.

Khổng Tuyên cưá»i lá»›n:

- Ngươi dùng lá»i ấy dối gạt ta sao được?







Chuẩn Ãá» nói:

- Ngươi hãy nghe ta Ä‘á»c bài kệ này thì rõ:


Tây phương vui vẻ gá»i thiên đưá»ng,
Tích đức tu nhân mới được nương
Giá»›i cấm năm Ä‘iá»u nêu sáng rõ,
Từ bi hai chữ giữ hiá»n lương
Khá theo thanh tịnh nơi am tự,
Chá»› mến công danh giữa chiến trưá»ng
Ãổi cánh rụng lông thành chín quả,
Múa may chi lắm chốn biên cương



Khổng Tuyên nghe bài kệ nổi giận vung Ä‘ao chém Chuẩn Ãá».
Chuẩn Ãá» cầm nhành cây gạt Ä‘ao rÆ¡i xuống đất.
Khổng Tuyên lấy roi vàng đánh tiếp,cÅ©ng bị Chuẩn Ãá» dùng nhành cây Thất Bá»­u gạt phăng Ä‘i.
Khổng Tuyên còn hai tay không tức giận vận hào quang chụp Chuẩn Ãá».
Chuẩn ÃỠđứng trÆ¡ trÆ¡ chịu trận, không tránh né, ai nấy Ä‘á»u thất kinh, vì hào quang bao trùm cả Chuẩn Ãá».
Má»i ngưá»i tưởng Chuẩn ÃỠđã bị Khổng Tuyên bắt rồi, nào ngá» xem lại thấy Chuẩn ÃỠđứng giữa hào quang, hiện ra mưá»i tám tay, cầm gươm, cung, tên, kích, cá», phướng lá»ng, lục lạc, cành cây Thất Bá»­u . Rồi lại nghe trong hào quang nổ lên má»™t tiếng. Chẳng biết Chuẩn Ãá» làm phép thế nào mà áo mão cá»§a Khổng Tuyên rã rá»i, rá»›t đầy lưng ngá»±a còn Khổng Tuyên đứng sững như trá»i trồng.

Chuẩn Ãá» hiện lại bình thưá»ng, tá»›i đứng trước Khổng Tuyên nói:

- Khuyên chá»› say mê thế tục, hãy cùng ta trở vá» miá»n Cá»±c lạc.

Dứt lá»i mở dây thắt lưng cá»™t cổ Khổng Tuyên lại, lấy Thiết Tiên gác lên vai và bảo:

- Xin đạo hữu hãy hiện nguyên hình cùng nhau vỠTây phương Cực lạc.

Tức thì thấy Khổng Tuyên hiện thành con Công một mắt, mình mẩy đỠtươi cao lớn vô cùng.

Chuẩn Ãá» cỡi Châu Khổng Tước Ä‘i đến cá»­a dinh từ giã má»i ngưá»i.

- Tiện đây tôi xin vỠluôn nhé.

Tử Nha nói:

- Ãạo sư thần thông quảng đại má»›i thâu được Khổng Tuyên, ngặt các tướng Châu không biết bị Khổng Tuyên giam cầm nÆ¡i đâu.

Chuẩn Ãá» nói vá»›i Khổng Tuyên:

- Ãạo hữu nay đã tu hành phải trả các tướng lại cho Nguyên soái.

Khổng Tuyên thưa:

- Tôi cầm các tướng tại dinh.

Chuẩn Ãá» từ giã má»i ngưá»i vá»— lên đầu con công má»™t cái, chim ấy xòe hai cánh lên chiếu hào quang sáng chói cả má»™t góc trá»i.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð, âèäåîêëèïû, ãîòèêà, èãðîìàíèÿ, ìàãèÿ, ïàòðèîò, ïåðåâîä, ìàðêåòèíã, ïåðèñ, ìèýëü, îïåëü, ïîðíîðàññêàçû, ïðîãðàììû, ñâåòèëüíèêè, òîðãîâîå, þáèëååì



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™