02-02-2011, 03:49 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 65: Vô Ä‘á».
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Ta phải gá»i Ä‘iện thoại cho quản lý! Phan Kha Mân không biết rằng Mưá»i Bảy là m thế nà o mà được như váºy, nhưng ông biết rằng chuyện nà y không phải là điá»u lương thiện. Chưa đến má»™t ngà y mà huynh đệ nhà Hách gia đã chết mất hai ngưá»i, rốt cục đây là thá»§ Ä‘oạn đẫm máu gì chứ?
Giám đốc Chương ở bên kia không dám tiếp Ä‘iện thoại cháºm trá»… cho nên trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i ba ngà y Mưá»i Bảy đã ký kết xong hợp đồng thà nh láºp công ty.
Äối phó vá»›i những ngưá»i còn lại ở Khải Hoà n Môn là má»™t việc rất đơn giản. Sở trưởng Cổ cục công an phòng quy hoạch cÅ©ng có mặt ở đây. Má»—i ngưá»i ở đây Ä‘á»u nghÄ© anh em nhà Hách gia gặp hạn, không thể Ä‘i được ra ngoà i.
Sở trưởng Cổ mang theo bảy tám cảnh sát Ä‘i thẳng tá»›i cá»a Khải Hoà n Môn. Sau đó không biết từ đâu ra bảy tám mươi ngưá»i Ä‘i và o nhà lục soát khắp nÆ¡i.
Toà n bá»™ sà n nhảy Ä‘á»u bị Ä‘áºp bể, bao gồm cả đèn đóm và máy nhạc. Mưá»i Bảy cÅ©ng không tÃnh đến việc bán những thứ nà y để kiếm tiá»n. Nhiá»u thì không nói, chỉ có ba năm vạn thì bán Ä‘uợc bao nhiêu đây?
Không bán được thì Ä‘áºp bể. Hắn vô cùng hiểu rõ mình Ä‘ang dùng chiêu bà i “giúp cho phòng quy hoạch thanh lýâ€. Nếu như bán những cá»§a cải ở Khải Hoà n Môn nà y lấy tiá»n thì khó tránh khá»i mang tiếng là “cướp bócâ€. Lỡ như có ngưá»i truy cứu đến chuyện nà y thì hắn cÅ©ng không biết phải ứng phó ra sao.
Mưá»i Bảy Ä‘ang ở đây Ä‘áºp bể vui vẻ thì Trần Thái Trung lại Ä‘i tá»›i.
Những vÅ© khà đánh nhau không che mắt được má»i ngưá»i. Nữ phó chá»§ nhiệm phòng quy hoạch Triệu Há»c Văn nói vá»›i bà thư Trần.
- Nghe nói, trị an ở đây khá kém, cáºu là bà thư Äảng á»§y mà không biết đến chuyện nà y ư?
- Hiểu biết chuyện tình.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu. Lần nà y hắn đến đã được chá»§ nhiệm Phan sắp đặt mưu kế cho.
- Äể phòng ngừa việc tà i sản quốc hữu bị chảy máu chúng tôi dá»± tÃnh sẽ thu hồi khu chợ phÃa Äông thà nh phố. Sau đó ngưá»i cá»§a Khải Hoà n Môn đã động thá»§ vá»›i chúng ta, chúng ta chỉ là tá»± vệ mà thôi.
- Tự vệ sao?
Nữ phó chá»§ nhiệm cưá»i cưá»i.
- Nghe nói bá»n há» có đến chÃn ngưá»i nằm viện trong khi các anh chỉ có má»™t phải không?
- Trợ lý tư pháp phòng quy hoạch chúng ta cũng bị chúng đánh cho gãy răng.
Trần Thái Trung nở ra má»™t nụ cưá»i lạnh. Má»i ngưá»i cấp báºc Ä‘á»u như nhau, cô nói như váºy là có ý gì?
Cán bá»™ quốc gia trong quá trình là m nhiệm vụ bị ngưá»i ta đánh, váºy thì chẳng lẽ chúng ta không có phản ứng gì sao?
- ÄÆ°á»£c rồi, không nói nữa.
Ngoà i dá»± kiến cá»§a hắn, phó chá»§ nhiệm Triệu không há» tức giáºn mà lại cưá»i cưá»i.
- Äúng rồi, lần trước anh đánh nhau vá»›i cháu Äoạn thị trưởng, cuối cùng chuyện đó đã được giải quyết thế nà o váºy?
- Không biết.
Trần Thái Trung thà nh tháºt lắc đầu. Hắn đã sá»›m có thà nh kiến vá»›i Äoạn thị trưởng cho nên cÅ©ng không muốn nhắc tá»›i chuyện nà y.
- Không ai tìm tôi để nhắc tới chuyện nà y hết.
- Váºy thì tốt rồi.
Phó chá»§ nhiệm Triệu không tá» vẻ gì gáºt gáºt đầu, sau đó cô lại ôn hòa nói chuyện vá»›i hắn.
- Việc nà y tuy rằng anh là m không sai nhưng là cán bá»™ cá»§a quốc gia thì có đôi khi cÅ©ng phải giải quyết theo pháp luáºt. Tiểu Trần à , anh còn trẻ, từ nay vá» sau phải chú ý, hình tượng cá»§a mình là điá»u rất quan trá»ng.
Äây là những lá»i nói hợp tình hợp lý nhưng Trần Thái Trung lại hiểu thà nh chá»§ nhiệm Tống á»§ng há»™ việc mình là m. Chuyện nà y tháºt kỳ quái, cô không sợ đắc tá»™i vá»›i Äoạn thị trưởng hay sao?
Trên thá»±c tế, những lá»i nà y cá»§a chá»§ nhiệm Triệu không phải là do cô nghÄ© ra mà là do bà thư Huyện á»§y Ngô Ngôn á»§y thác cho cô. Mà nguồn gốc thá»±c sá»± cá»§a việc á»§y thác nà y lại chÃnh là Chương bà thư Chương Nghiêu Äông, má»™t nhân váºt quan trá»ng ở Chương gia.
Tuy nhiên, Trần Thái Trung là m sao mà đoán ra được nhiá»u chuyện đằng sau như váºy chứ? Hăn nghe thấy chá»§ nhiệm Triệu nói như váºy thì không khá»i sinh ra cảm giác “tri kỷ†vá»›i cô. Chắc chắn rằng, cô nữ chá»§ nhiệm nà y không há» sợ dâm uy cá»§a Äoạn thị trưởng.
- Cô nói như váºy cÅ©ng đúng, tôi lúc ấy vá»™i và ng giữ gìn an ninh tráºt tá»±, tưởng rằng có ngưá»i định tấn công xe cá»§a Hoà ng lão. Tên tiểu tá» nà y không biết từ đâu xông ra, Äoạn thị trưởng… cho dù là bà con cá»§a Äoạn thị trưởng cÅ©ng không được là m thế đúng không?
Nịnh bợ như váºy có vẻ hÆ¡i vô sỉ! Trần Thái Trung tuy rằng nói rất trÆ¡n tru nhưng trong lòng vẫn cảm thấy hÆ¡i mất tá»± nhiên. Tuy nhiên, sau khi hắn nghÄ© rằng nói trái vá»›i lương tâm cÅ©ng là má»™t cách tu luyện EQ thì trong lòng cảm thấy thanh thản hÆ¡n. Hắn thầm tá»± nói vá»›i mình: Ta phải quên Ä‘i thân pháºn tiên nhân cá»§a mình Ä‘i thôi!
- Äúng váºy, Ä‘oà n xe đó cá»§a Hoà ng lão, có thể tùy tiện xông và o hay sao?
Chá»§ nhiệm Triệu gáºt gáºt đầu, không tá» vẻ gì cả.
- Äúng rồi, nghe nói anh cùng vá»›i Äoạn thị trưởng có quen biết nhau phải không?
Việc Äoạn thị trưởng để ý tá»›i Trần Thái Trung không thể qua mắt được những ngưá»i tinh tế. Chá»§ nhiệm Triệu cảm thấy kỳ quái, tại sao tên Trần Thái Trung nà y lại đắc tá»™i vá»›i háºu trưởng cá»§a mình chứ? Hắn không muốn tiếp tục con đưá»ng là m quan nữa hay sao?
- Tôi là m sao mà có được vinh hạnh đó!
Trần Thái Trung bÄ©u môi. Tuy rằng hÆ¡i tiếc nuối nhưng trong giá»ng nói cá»§a hắn vẫn có má»™t chút oán háºn.
- Ha ha, với địa vị nà y của tôi thì có thể quen biết được thị trưởng hay sao?
Chá»§ nhiệm Triệu là ngưá»i rất nhạy bén cho nên nháºn ra ngay sá»± phẫn uất trong lá»i nói cá»§a hắn. Chà , xem ra chuyện nà y có hiểu lầm, hay là … hay là ?
Cô cẩn tháºn nhá»› lại tư liệu vá» ngưá»i nà y. Trong giây lát liá»n hiểu ra, cảm thấy ngưá»i nà y được thăng chức lên không phải là do Äoạn Vệ Hoa cố ý cất nhắc mà là … Äoạn thị trưởng xuất phát từ sá»± đấu đá vá»›i Tần hệ mà má»›i, vá»™i và ng kéo hắn lên đây.
Cuá»™c thi nhân viên công chức và chuyện ở Hồng SÆ¡n khu có bà n tay cá»§a Tần Hệ nhúng và o, sau đó Äoạn hệ cÅ©ng lao đến. NghÄ© đến đây, chá»§ nhiệm Triệu rốt cuá»™c cÅ©ng nháºn ra rằng tên Trần Thái Trung nà y chẳng qua chỉ là may mắn gặp đúng dịp mà thôi!
Trong vòng hai năm nay ở thà nh phồ Phượng Hoà ng, Äoạn Hệ vẫn không thể chiếm được ưu thế so vá»›i Tần Hệ. Äiá»u nà y khiến cho bá»n há» cảm thấy hÆ¡i mất mặt, do váºy, bá»n há» không từ má»i thá»§ Ä‘oạn để phản kÃch lại cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u dá»… hiểu. Chẳng qua, chuyện nà y lại khiến cho ngưá»i trẻ tuổi trước mắt được hưởng lợi mà thôi!
Xem ra, ngưá»i trẻ tuổi nà y vẫn còn chưa biết ai là ngưá»i cất nhắc hắn!
Chá»§ nhiệm Triệu tinh tế nắm được cốt lõi cá»§a vấn Ä‘á». Äây là má»™t phát hiện rất quan trá»ng, cô cảm thấy kiêu hãnh vá» mình.
Sau khi nói chuyện và i câu Trần Thái Trung liá»n cáo từ bá» Ä‘i. Hắn hoà n toà n không biết rằng chỉ vì má»™t câu nói vô tâm như váºy mà đã xảy ra má»™t số biến cố má»›i.
Chỉ và i ngà y sau, Sở trưởng Cổ ở đồn cong an đã gá»i Ä‘iện thoại cho Trần Thái Trung má»i hắn sau khi tan sở Ä‘i uống má»™t chút. Trần Thái Trung nghe thấy váºy thì kinh ngạc rồi liên tiếp từ chối.
- Sở trưởng Cổ, tiá»n cá»§a ông tôi còn chưa trả lại, là m sao có thể không biết xấu hổ quấy rầy như váºy chứ? Nếu như cùng nhau ăn uống thì phải để tôi má»i má»›i được!
Thái Trung, tại sao cáºu lại có thể khách khà nhu váºy được!
Sở trưởng Cổ cưá»i sang sang ở đầu dây bên kia.
- Äó là chuyện công còn hôm nay anh em chúng ta tụ há»™i vá»›i nhau, không nói đến những chuyện đó!
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
02-02-2011, 03:51 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 66: Khách hà ng cao nhất.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Nịnh hót như thế nà y quả là không còn gì để nói. Sở trưởng Cổ và Trần Thái Trung rất Ãt nói chuyện vá»›i nhau. Hai ngưá»i gặp nhau thuần túy cÅ©ng chỉ nói chuyện tư máºt mà thôi.
- Thái Trung, cáºu thấy cái Khải Hoà n Môn đó sẽ trở thà nh chốn gì đây?
Trần Thái Trung hÆ¡i bối rồi, nhìn Sở trưởng Cổ từ trên xuống dưá»i.
Lão Cổ à , đây là chuyện cá»§a Mưá»i Bảy, ông quả nhiá»u như váºy để là m gì? Trong lòng ai mà chả có lòng tham phải không?
Mưá»i Bảy có bao nhiêu tiá»n chứ?
Sở trưởng Cổ hừ một tiếng.
- Không nói dối cáºu, ông chá»§ tương lai cá»§a chá»— đó ngoà i ánh sáng là Mưá»i Bảy nhưng trong bóng tối là tôi. Tiá»n để trang hoà ng lại Ä‘á»u do tôi chi cả.
Chuyện nà y quả là vô cùng bà máºt, nhưng vì muốn nháºn được sá»± á»§ng há»™ cá»§a Trần Thái Trung nên Cổ Hân không thể không nói thá»±c. Chưa nói đến chuyện Trần Thái Trung là ngưá»i cá»§a phòng quy hoạch nguyên việc hắn là bà thư Äảng á»§y cÅ©ng đã có tầm ảnh hưởng lá»›n rồi.
DÄ© nhiên, nếu như hắn là má»™t bà thư Äảng á»§y bình thưá»ng thì Cổ Hân cÅ©ng chưa chắc phải là m như váºy. Theo thân pháºn mà luáºn thì chá»§ nhiệm Phan có sức nặng hÆ¡n nhiá»u so vá»›i bà thư Trương. Tuy nhiên tên Mưá»i Bảy lá»›n lên từ nhá» kia đã ám chỉ rằng: Khải Hoà n Môn sở dÄ© suy sụp như thế nà y có quan hệ rất lá»›n đối vá»›i bà thư Trần nà y.
Thông tin nà y Mưá»i Bảy không há» lá»™ ra mà chỉ ám chỉ trong lá»i nói cảu mình. Hắn sợ rằng sở trưởng Cổ không tá» ra cảm kÃch vá»›i bà thư Trần thì sẽ đắc tôi vá»›i hắn. Mà má»™t khi bà thư Trần cảm thấy khó chịu thì háºu quả tuyệt đối không nhá».
Cổ Hân cảm thấy hÆ¡i khó hiểu, anh em nhà Hách gia tại sao lại gặp chuyện không may đúng lúc nà y. Nghe thấy lá»i ám chỉ cá»§a Mưá»i Bảy gã má»›i bừng tỉnh đại ngá»™: Mình biết mà , Mưá»i Bảy là ngưá»i nhát gan, là m sao mà dám là m những chuyện như váºy chứ.
Vì những Ä‘iá»u nà y, sở trưởng Cổ là m sao dám khinh thưá»ng Trần Thái Trung được nữa chứ? Hắn nịnh bợ vẫn còn chưa kịp nữa là … Có thể giết ngưá»i mà không để lại dấu vết như váºy thì quả là tà i giá»i.
Äáng tiếc là Trần Thái Trung không biết nguyên nhân cá»§a sá»± việc. Hắn không thấy Mưá»i Bảy tá»›i thì cảm thấy hÆ¡i khó chịu. Há» Cổ ông bá» huynh đệ cá»§a ta qua má»™t bên đế tá»›i đây đà m phán má»™t mình vá»›i tôi sao? Ông cảm thấy mình đủ sức nặng sao?
- Mưá»i Bảy đâu? Vì sao nó không tá»›i?
Ãnh mắt cá»§a cảnh sát là sắc bén nhất trong tất cả các nghá» nghiệp. Äây chÃnh là lợi khà lá»›n nhất trong việc phá án. Sở trưởng Cổ phát hiện thấy Trần Thái Trung có vẻ không hà i lòng thì không ngừng giải thÃch.
- Ha ha, Mưá»i Bảy hắn đã Ä‘i giải quyết má»™t số việc rồi….
Trần Thái Trung cảm thấy hÆ¡i kỳ lạ. Không phải má»i khi và o tầm nà y Mưá»i Bảy đã tan sở rồi, còn Ä‘i là m chuyện gì nữa?
Sở trưởng Cổ nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên khuôn mặt cá»§a hắn thì khẽ cưá»i má»™t tiếng. Trên mặt hiện lên má»™t vẻ mỠám:
- Äúng thế, câu lạc bá»™ vừa má»›i khai trương, cÅ©ng phải có má»™t số tiểu thư đúng không? Mưá»i Bảy hắn đã Ä‘i ra ngoà i tìm các tiểu thư má»™t lúc rồi sẽ trở vá»!
Hóa ra Mưá»i Bảy đã nghÄ© tá»›i việc, má»™t khi câu lạc bá»™ được khai trương thì trong phe Bạch đạo thì có sở trưởng Cổ, hắc đạo thì có bà thư Trần. Mình thì giống như là má»™t con rối, như váºy thì…hÆ¡i nguy hiểm.
Cho nên, hắn chỉ có thể tình nguyện Ä‘i ra ngoà i, tìm các nữ nhân để bà n việc là m ăn vá»›i các nà ng. Nếu như các nữ nhân chịu hợp tác thì hắn còn có tiếng nói ở nÆ¡i nà y, còn không rất dá»… bị ngưá»i ta vứt bá» ra ngoà i đưá»ng.
- Tìm các tiểu thư ư?
Trong ngưá»i Trần Thái Trung láºp tức nóng lên. Nhưng sau đó hắn láºp tức ý thức được hắn không thể tham dá»± được và o chuyện nà y. Äúng thế, hắn không thÃch các tiểu thư nhưng hắn không thể không thừa nháºn má»™t sá»± tháºt: Câu lạc bá»™ không có tiểu thư thì tuyệt đối là má»™t nÆ¡i bá» Ä‘i. Trình độ cá»§a các tiểu thư sẽ ảnh hưởng trá»±c tiếp đến sá»± hưng thịnh cá»§a câu lạc bá»™.
Khách hà ng chÃnh là thượng đế, nếu như không chiá»u lòng khách hà ng, thì công việc là m ăn chắc chắn sẽ sụp đổ.
Hy vá»ng rằng, Mưá»i Bảy không bóc lá»™t quá mức các tiểu thư nà y.
Trần Thái Trung không phát hiện ra rằng lối suy nghÄ© cá»§a mình cà ng ngà y cà ng giống như những ngưá»i bình thưá»ng, cà ng ngà y cà ng có trái tim.
- Hắn tìm tiểu thư ở đâu?
Trần Thái Trung quyết định tỠra thản nhiên với chuyện nà y.
- Ông có cảm thấy hắn là m việc được không?
- Tầm mắt cá»§a Mưá»i Bảy, rất là tinh tế….
Sở trưởng Cổ khẽ cưá»i. Ông có thể hiểu được tÃnh tình cá»§a Mưá»i Bảy. Ông dÄ© nhiên hy vá»ng rằng Mưá»i Bảy sẽ mang niá»m vui trở vá».
- Ngoại trừ hắn Ãt ngưá»i là m được. Hắn là má»™t ngưá»i khá thà nh thạo trong chuyện nà y, có thể đánh ngưá»i ta chết mà không phải Ä‘á»n mạng, cáºu hãy xem trá»ng hắn.
Có phải tôi không muốn xem trá»ng hắn đâu. Trần Thái Trung thở dà i, ai tên tiểu đệ nà y cá»§a mình, cÅ©ng quá đáng quá phải không?
- Câu lạc bộ nà y, khoảng chừng bao lâu thì được trang hoà ng lại xong?
- Không lâu nữa, khoảng hai tháng là xong rồi.
Sở trưởng Cổ sá»›m đã tÃnh toán đến chuyện nà y.
- Tiá»n để trang hoà ng lại cÅ©ng không Ãt, phải đến hai vạn.
Hắn chưa nói xong thì di động của Trần Thái Trung đã vang lên, là số của tên Bưu mặt chó.
- Trần ca, anh có báºn không? Em là tiểu bưu đây.
- Ừ, chuyện gì váºy?
Trần Thái Trung Ä‘ang cân nhắc rằng mình phải kiếm tiá»n thế nà o cho nên nhất thá»i cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện khác.
- Chuyện mà anh phân phó, em đã xỠlý xong rồi.
- Bưu mặt chó cưá»i tươi trong Ä‘iện thoại.
- Hôm nay là hạn cuối cùng cá»§a hai tháng. Äể tiểu Bưu em mang ảnh chụp tá»›i cho anh được không? Anh Ä‘ang ở đâu váºy?
Trần Thái Trung lúc nà y má»›i nhá»› ra việc mà mình giao cho đối phương là m. Thá»i gian trôi qua, ná»—i oán háºn cá»§a hắn đối vá»›i Triệu Máºu Bân đã giảm Ä‘i không Ãt cho nên cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện nà y nữa. Nhưng mà Bưu mặt chó đã nhắc nhở hắn thì dÄ© nhiên hắn cÅ©ng không muốn dừng lại.
- Ừ, tao Ä‘ang ăn cÆ¡m ở quán “Hảo Váºn Lai†vá»›i bạn bè. Mà y đến đây tìm tao.
Không ba lâu sau, Bưu mặt chó đã đến nơi nà y. Lúc nà y sở trưởng Cổ và bà thư Trần vẫn còn đang bà n chuyện.
- ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta không bà n chuyện là m ăn nữa. cái tên mà Trần Thái Trung cáºu nói trong Ä‘iện thoại, có phải là Äại Bưu không?
Sở trưởng Cổ biết Bưu mặt chó. Ông nhướn mà y, trong giá»ng nói có vẻ rất vui mừng.
- Cáºu ló đầu tá»›i đây là m gì váºy?
Bưu mặt chó cÅ©ng biết sở trưởng Cổ. Tuy nhiên hai ngưá»i chưa từng nói chuyện vá»›i nhau, gã cuãng không sợ Sở trưởng Cổ nà y.
Ló đầu , ông dám nói tôi như váºy sao?
Gã cau mà y trừng mắt nhìn sở trưởng Cổ, sau đó đưa mắt hướng tá»›i Trần Thái Trung chà o há»i.
- Ha ha, Trần ca…
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:52 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 67: Äá» phòng chi tâm.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Nghe thấy Bưu mặt chó cung kÃnh như váºy vá»›i bà thư Trần, Cổ Hân Cổ đại sở trưởng thiếu chút nữa đánh rÆ¡i cả chiếc đũa xuống dưới bà n. Hiếm ngưá»i ở thà nh phố Phượng Hoà ng nà y mà được Bưu mặt chó cung kÃnh như váºy.
Bưu mặt chó ở thà nh phố Phượng Hoà ng đã vang danh trong giá»›i cảnh sát. Tháºm chà má»™t số cảnh sát còn nói rằng, thà trêu chá»c lão đại trong Hắc đạo cÅ©ng đừng trêu chá»c Bưu mặt chó. Cái tên nà y thuần túy là chó Ä‘iên, cách đối đãi cá»§a hắn vá»›i ngưá»i khác rất nham hiểm.
Ngay cả Cổ Hân cÅ©ng không dám gá»i hắn là “Bưu mặt chó†chỉ có thể gá»i hắn là “Äại Bưu. Vừa không mất uy phong cá»§a mình lại vừa không đắc tá»™i vá»›i đối phương.
- Hai ngưá»i biết nhau sao?
Trần Thái Trung khẽ nhăn mà y. Hừ chuyện nà y thì được rồi, tuy rằng cách nà y có hÆ¡i thất sách nhưng sở trưởng Cổ cÅ©ng không phải là ngưá»i ngoà i, biết cÅ©ng không sao.
- Äúng thế, có biết nhau.
Sở trưởng Cổ cưá»i hì hì gáºt gáºt đầu.
- Hay là chúng ta cùng nhau ăn một chút?
- Không cần.
Trần Thái Trung khước từ lá»i đỠnghị nà y. Tên Bưu mặt chó là giống gì, xứng đáng ăn cÆ¡m cùng vá»›i tôi sao?
Hắn lạnh lùng duỗi tay ra.
- Thư đó đâu, mau lấy ra đưa cho tao.
Chó mặt Bưu liếc mắt nhìn sở trưởng Cổ, do dự một lúc. Lấy từ trong túi ra một cái phong thư đưa cho Trần Thái Trung.
- Ha ha, Trần ca, anh có muốn nhìn qua không?
Äây chÃnh là tiếng ngưá»i hay sao?
Trần Thái Trung không hà i lòng. Ta Ä‘ang ngồi vá»›i cảnh sát, chẳng lẽ mà y muốn mang ảnh chụp vu oan ngưá»i khác cho ông ấy xem sao?
- Không cần, nếu như không được thì tao sẽ tìm mà y.
Bưu mặt chó nghe thấy váºy thì nhất thá»i run run. Không được sẽ tìm mình sao? Trá»i Æ¡i, có còn để cho ngưá»i ta sống nữa không?
DÄ© nhiên, những lá»i nà y hắn không dám nói ra. Tuy nhiên, nghÄ© đến tương lai mình và Trần Thái Trung vẫn phải qua lại vá»›i nhau, hắn tháºt sá»± không rét mà run. Trên khuôn mặt cá»§a hắn lá»™ ra vẻ khác thưá»ng.
Trần Thái Trung cầm lấy chiếc phong bì, quay đầu nhìn hắn, nhướn mà y lên.
- Không còn việc gì nữa, váºy mà y mau Ä‘i ngay Ä‘i. À, mà y có mua thuốc giúp tao không?
- Bây giỠem phải vội đi rồi.
Bưu mặt chó nghiêng mình xuống, tươi cưá»i lùi ra khá»i phòng.
- Ha ha, thuốc dÄ© nhiên là em Äoạn thị trưởng sẽ mua. Anh và Sở trưởng Cổ cứ từ từ dùng cÆ¡m.
Cổ Hân chứng kiến má»i chuyện từ đầu đến cuối. Hắn khẽ cưá»i cưá»i hướng vá» phÃa Trần Thái Trung nâng chén rượu lên. Trong lòng hắn nổi gió như bão cấp mưá»i hai, không nói hết sá»± rúng động. Phong thái cá»§a bà thư Trần nà y hoà n toà n không xem Bưu mặt chó là ngưá»i. Hắn là ngưá»i… như thế nà o đây?
Lúc nà y, ngẫm nghÄ© lại lá»i ám chỉ cá»§a Mưá»i Bảy, sở trưởng Sở đại nhân có cảm giác giống như là được xối nước lên đầu. Hóa ra, háºu trưá»ng phÃa sau bà thư Trần nà y quả là kinh ngưá»i…
May mà mình đối đãi vá»›i hắn vẫn khá khách khÃ. NghÄ© như váºy trong lòng sở trưởng Cổ cảm thấy mình khá may mắn. Quả nhiên là cẩn tháºn thì má»›i chèo được thuyá»n.
Äang lúc hồn vÃa cá»§a Cổ Hân còn bay trên trá»i thì má»™t thanh âm truyá»n đến.
- Lão Cổ, lão Cổ.
- A, chuyện gì váºy?
Sở trưởng đại nhân lúc nà y má»›i có phản ứng. Hóa ra bà thư Trần Ä‘ang gá»i ông.
- Vừa rồi ông nói tà i chÃnh không đủ phải không?
Trần Thái Trung tháºt ra không muốn tá» ra như váºy vá»›i đối phương. Sá»± đỠphòng cá»§a hắn vá»›i ngưá»i khác vẫn thưá»ng rất lá»›n:
- Ông có muốn tôi hỗ trợ hay không?
Lá»i nói nà y cá»§a hắn có vẻ hÆ¡i cháºm.
Nếu như mà Bưu mặt chó vẫn còn chưa tá»›i, sở trưởng Cổ nghe thấy những lá»i nà y dÄ© nhiên hắn sẽ không há» do dá»± đáp ứng. Tà i chÃnh là má»™t vấn đỠthá»±c tế, hÆ¡n nữa, trang hoà ng lại các công trình cần phải tốn nhiá»u tâm sức. Nếu như được bà thư Trần há»— trợ thì có thằng ngốc má»›i từ chối chuyện tốt nà y.
Nhưng mà , nhìn dáng vẻ sợ hãi cá»§a tên Bưu mặt chó kia cho dù cấp thêm cho Cổ Hân má»™t lá gan ông cÅ©ng không dám đáp ứng. Hắn suy xét kỹ cà ng đã nháºn ra má»t Ä‘iá»u: Bà thư Trần nà y, có phải muốn cho mình bị sạt nghiệp hay không?
Trên Ä‘á»i nà y là m gì có chuyện như váºy chứ? Sở trưởng Cổ vô cùng hiểu đạo lý nà y, hắn đã đầu tư và o trong câu lạc bá»™ hai trăm vạn. Chức sở trưởng nà y hắn má»›i là m có năm năm “có tiện nghi mà không chiếm†thì chÃnh là kẻ khốn nạn! Äã biết rằng lá»±c lượng cá»§a bà thư Trần hùng mạnh, hắn còn dám để cho thế lá»±c nà y tiến và o phạm vi cá»§a mình sao?
- À, tháºt ra cÅ©ng không thiếu nhiá»u lắm.
- Hắn cố gắng lá»™ ra vẻ tươi cưá»i, tá» vẻ không để ý.
- Tùy tiện Ä‘i kiếm nÆ¡i khác là được. Trần Thái Trung cáºu cÅ©ng không cần phải để ý nhiá»u đến như váºy.
Tâm ý cá»§a cáºu tôi xin nháºn, nhưng chút tiá»n ấy mà phải phiá»n đến cáºu, thì không phải là cáºu đã xem thưá»ng tôi sao?
Nghe nói như váºy, Trần Thái Trung hÆ¡i cảm động. Tuy nhiên, hắn vẫn tranh thá»§ má»™t chút:
- Lão cổ, ông cho dù không muốn nhưng tôi muốn giúp Mưá»i Bảy. Cho dù tôi không cho rằng ông thiếu tiá»n nhưng cÅ©ng nên góp vốn má»™t chút cho Mưá»i Bảy đỡ phải á»§y khuất.
Phần má»™ tổ tiên cá»§a Mưá»i Bảy khi nà o thì bốc khói xanh như váºy chứ? ÄÆ°á»£c bà thư Trần coi trá»ng như váºy, Cổ Hân tháºt sá»± không thể không cảm thấy ấn tượng vá»›i Mưá»i Bảy. Nghe thấy bà thư Trần định nhúng tay và o câu lạc bá»™ cá»§a mình, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng vui mừng.
TÃnh toán cẩn tháºn má»™t chút, Sở trưởng Cổ nói ra và i câu:
- Bà thư Trần, nếu như cáºu nói như váºy thì rất đơn giản, cáºu cứ tùy tiện bá» ra khoảng má»™t nghìn sau đó cáºu và Mưá»i Bảy sẽ có ba thà nh cổ phần. Vá» phần hai ngưá»i cân đối ra sao tôi sẽ không để ý tá»›i. Còn vá» ngưá»i ngoà i, cáºu yên tâm, có Cổ má»— tôi ở đây, ai dám bắt nạt hà ng xóm cá»§a tôi?
Hắn đã tÃnh kỹ cho nên cả tình cảm cÅ©ng mang ra bán. Trần Thái Trung bá» ra không nhiá»u tiá»n mà vẫn có thể nhúng tay và câu lạc bá»™ nà y. Dù sao cổ phần cá»§a Mưá»i Bảy hắn cÅ©ng đã sá»›m sắp xếp. Lúc nà y nịnh bợ bà thư Trần thì cÅ©ng đáng giá.
- Äiá»u quan trá»ng chÃnh là phải nhanh chóng khai trương, cÆ¡ há»™i như thế nà y khó mà có được.
Cả ngà y hắn đã cùng vá»›i những ngưá»i trong ngà nh giải trà giao tiếp vá»›i nhanh cho nên biết rằng lÄ©nh vá»±c giải trà ở thà nh phố Phượng Hoà ng Ä‘ang bùng nổ, nếu như qua thá»i Ä‘iểm nà y thì sẽ mất cÆ¡ há»™i.
- À đúng rồi, có tên Vương Hồng ở phòng giải tá»a có vẻ không ưa tôi.
Trần Thái Trung đột nhiên nhớ tới một việc.
- Ông có cho rằng…. ngưá»i nà y có thể là m loạn câu lạc bá»™ được không?
Mấy chữ “ngưá»i cá»§a câu lạc bộ†quả là vô cùng nhạy cảm đối vá»›i Cổ Hân. Thấy rằng bà thư Trần không có xen và o kế hoạch phát triển câu lạc bá»™, Ãt nhất là ngoà i mặt không có trong lòng ông nhất thá»i cao hứng. Ông hừ lạnh má»™t tiếng, hung hăng miệt thị đồng nghiệp cá»§a mình má»™t phen.
- Hừ, hắn là cái thá gì chứ? Nếu như hắn dám chặn đưá»ng là m ăn cá»§a tôi tôi sẽ láºp tức thu tháºp hắn.
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:53 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 68: Vô Ä‘á».
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Lúc hai ngưá»i đến khách sạn là khi đã bị rượu là m cho say sưa, thá»i gian cÅ©ng đã gần chÃn giá». Sở trưởng Cổ cà ng uống cà ng hưng phấn, cảm thấy ở phòng quy hoạch nà y ngưá»i tốt nhất chÃnh là bà thư Trần, nhá» có hắn mà váºn rá»§i cá»§a mình Ä‘á»u tan biến.
- Nà y, Thái Trung, hai ta nhất định phải hợp tác với nhau, nắm giữ lấy cái phòng quy hoạch đó.
Hắn quả là sống không uổng phÃ, đúng lúc nà y thì di động cá»§a hắn vang, sở trưởng Cổ nhấc máy lên, không nói câu nà o, sắc mặt cá»§a hắn dần trở nên ngưng trá»ng, cuối cùng chỉ trả lá»i “ừm†chứ không há» lên tiếng.
Trần Thái Trung không Ä‘oán ra lai lịch cá»§a cú Ä‘iện thoại nà y nhưng nhìn thấy thần sắc trầm trá»ng cá»§a Cổ Hân thì lòng hiếu kỳ nổi lên.
Tháºt vất vả để chá» Cổ Hân kết thúc cú Ä‘iện thoại, Trần Thái Trung rốt cục cÅ©ng không kìm chế nổi nữa.
Lão Cổ, có chuyện gì váºy? Gặp phải phiá»n toái gì à ? Có cần tôi há»— trợ không?
“Không cần đâuâ€. Cổ Hân thiếu chút nữa thì thốt ra ba chữ nà y. Nhưng sau đó hắn suy nghÄ© lại rằng, ngưá»i trước mắt mình chÃnh là bà thư Äảng á»§y, có những thá»§ Ä‘oạn tà y trá»i không ai ngá» tá»›i được, lỡ như sau nà y… Có ngưá»i để lá»™ ra chuyện nà y, thì mình không phải là tá»™i nhân hay sao?
- Có chút phiá»n toái.
Sở trưởng Cổ đầu tiên thở dà i một hơi, sau đó kiên trì nhìn thẳng và o Trần Thái Trung.
- À… ngưá»i cá»§a tôi, đã bắt được má»™t tên trá»™m.
Mẹ nó…
Trần Thái Trung định mắng. Hắn nhìn Cổ Hân cả ná»a ngà y trá»i, sau khi chắc chắn rằng đối phương không có ý định nói giỡn thì má»›i từ từ há»i:
- Tên trá»™m kia… bị ngưá»i cá»§a ông đánh chết sao?
Cảnh sát bắt trá»™m, tháºt sá»± là má»™t Ä‘iá»u hoà n toà n chÃnh đáng. Nếu như không phải gặp phiá»n toái lá»›n thì chắc chắn sẽ không gá»i Ä‘iện thoại cho sở trưởng Cổ, còn là m cho vẻ mặt sở trưởng trở nên nghiêm trá»ng như váºy nữa.
Tác phong cá»§a cảnh sát Trần Thái Trung đã từng nghe qua. Má»™t số ngưá»i trong bá»n há» thưá»ng tra tấn đến bức cung tá»™i phạm và coi đây là má»™t Ä‘iá»u rất bình thưá»ng. Tuy nhiên, cảnh sát cÅ©ng là ngưá»i, bá»n há» cÅ©ng muốn thăng tiến, vá» Ä‘iá»u nà y thì hắn hoà n toà n có thể lý giải được.
Cho nên, nhìn thấy bộ dạng khó xỠcủa Cổ Hân, trực giác của hắn mách bảo rằng, tên trộm kia chắc là tám phần đã bị chịu đòn hiểm mà chết.
Äiá»u nà y quả là không nhá», lỡ như chuyện nà y được đồn ra ngoà i thì ngay cả bà thư Äảng á»§y là hắn cÅ©ng phải chịu xui xẻo. Äây là chuyện phá sinh ở sở công an thuá»™c phòng quy hoạch đó!
Không ngá», sở trưởng Cổ lại cưá»i khổ má»™t tiếng:
- Tên trá»™m đó không chết nhưng mà … việc hôm nay đã là m cho lão Lý phải chịu trách nhiệm. Cáºu có biết rằng lão Lý là ngưá»i thÃch uống rượu, hôm nay hắn lại uống không Ãt, cho nên…
- Ông mau nói đến chuyện mấu chốt đi!
Trần Thái Trung tức giáºn, vá»— mạnh bà n xuống khiến cho chén bát trên bà n không ngừng rung lắc. Con mẹ nó, có gì thì nói ra Ä‘i chứ. Tôi Ä‘ang lo lắng cho chức vụ bà thư Äảng á»§y cá»§a tôi.
Phó sở trưởng Lý uống hÆ¡i nhiá»u, mà tên trá»™m kia thì lại hÆ¡i láu cá. Ngoại trừ thừa nháºn việc mình ăn trá»™m xe thì những thứ khác không chịu trẳ lá»i, cắn chặt hai hà m răng lại.
Sở trưởng Lý má»™t khi đã tức giáºn thì háºu quả dÄ© nhiên rất nghiêm trá»ng, tên trá»™m kia bị đánh cho chết Ä‘i sống lại.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói rằng xương cốt cá»§a bá»n trá»™m rất cứng, không đánh chúng thì chúng không chịu nháºn tá»™i. Tuy nhiên, tên trá»™m nà y thì lại khác, xương hắn khá cứng, bị đánh đến mức gãy rá»i vẫn không chịu khai ra những chuyện khác.
- ÄÆ°á»£c rồi, mà y cứ chịu đựng Ä‘i.
Phó sở trưởng Lý không mừng không giân, hắn cà ng mạnh bạo thì tên trá»™m ngáºm miệng cà ng chặt và lại cà ng là m cho hắn lại cà ng hưng phấn. Vi thế mà lão cảnh sát đã phải dùng rất nhiá»u chiêu thức như là "Yến song phi", "Thưá»ng nga bôn nguyệt", "Tiểu kê quá hà " ...
Cuối cùng, sau khi tới " hướng ngã khai pháo†thì tên trộm cũng không kìm nổi. - Không cần “hướng ngã khai pháo†tôi nói, tôi nói…
Tên trá»™m nà y cÅ©ng tháºt cứng đầu, nhưng bởi vì trong lòng sợ những thá»§ Ä‘oạn thâm hiểm cá»§a Lý sở trưởng cho nên đà nh phải mở miệng nháºn tá»™i.
- ÄÆ°á»£c rồi, để tôi nói, mưá»i ngà y trước, tôi đã ăn trá»™m hÆ¡n má»™t trăm vạn….
Lý sở trưởng là m sao tin được những lá»i nà y chứ? Có hÆ¡n trăm vạn ngưá»i, định Ä‘i xe ta xi xem cát bao sao?
- Tiểu tá», xem như mà y lợi hại, chúng ta tiếp tục chÆ¡i đùa nà o.
- Những lá»i đó Ä‘á»u là tháºt mà !
Tên trộm hét to một tiếng, thê lương giống như ve rên rỉ và o mùa đông.
- Tháºt sá»±, cái thẻ ngân hà ng đó, tôi có thể dẫn các ông Ä‘i lấy....
CÆ¡n say cá»§a sở trưởng Lý nhanh chóng biến mất. Mẹ nó, vụ án nà y tháºt là lá»›n.
- Cái thẻ ngân hà ng kia mà y để ở chỗ nà o?
Bá»i vì hưng phấn do sắp “phá được vụ án lứon†mà nhóm cảnh sát không đầy mưá»i phút sau đãm nag váºt chứng trở vá». Mưá»i tấm thẻ ngân hà ng, má»—i tấm Ä‘á»u có sáu số.
Thẻ ngân hà ng tháºt ra đến táºn năm 2000 má»›i được phổ biến rá»™ng rãi cho nên cảnh sát ở đây cảm thấy khá khó khăn vá»›i những tấm thẻ nà y.
- Mẹ nó, đây là những thứ gì? Tại sao tao chưa từng nghe nói tới.
Và o năm 97 ở thà nh phố Phượng Hoà ng, số ngưá»i có được tấm thẻ nà y không há» nhiá»u. Äiá»u quan trá»ng chÃnh là , sáu cảnh sát ở đây, chưa có ngưá»i nà o thấy cái nà y, việc nà y tháºt là kỳ quái.
Lão cảnh sát ghi thẩm vấn lại thấy thế thì hÃt má»™t hÆ¡i dà i:
- Những thứ nà y… không phải ở trong thư phòng của bà thư Quảng hay sao?
Bà thư Quảng là bà thư huyện á»§y Hồng SÆ¡n khu, năm nay ông đã 32 tuổi, là má»™t cán bá»™ nổi tiếng. Có lá»i đồn nói rằng chẳng bao lâu nữa ông sẽ tiếp nháºn chức phó bà thư trưởng. Äây chÃnh là báºc thang để ông ta leo đến những vị trà cao hÆ¡n trong chÃnh quyá»n thà nh phố.
Cán bá»™ tuổi trẻ đầy hữa hẹn. Cái nà y cÅ©ng không có gì là đáng chú ý, Ä‘iá»u đáng nói ở đây chÃnh là , má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, cha cá»§a bà thư Quảng chÃnh là thưá»ng á»§y tỉnh Thiên Nam, đại biểu nhân dân toà n quốc Quảng Thiên lâm.
Sở trưởng Lý nhất thá»i trợn tròn măt, nhấc chân đạp cho tên trôm kia má»™t cước.
- Mẹ nó, không ngỠmà y dám chơi tao sao?
Quả nhiên, tên trá»™m tháºt thâm hiểm. hắn là ngưá»i bên ngoà i cho nên không biết chá»§ nhân cá»§a chÃnh ngôi nhà mà mình và o trá»™m. Nhưng ngôi nhà hắn và o trá»™m cá»a nẻo không được tốt cho lắm, trong nhà cÅ©ng không có váºt gì trân quý, chỉ có mấy tấm thẻ ngân hà ng nà y. Thân pháºn chá»§ nhân kia, hắn là m sao biết được? Nhân dân công bá»™c, tuyệt đối là nhân dân công bá»™c!
Äúng lúc thân pháºn Quảng bà thư bị nêu ra. Khoảnh khắc nà y, vụ án đã trở nên nghiêm trá»ng, sở trưởng Lý nghÄ© ngợi hồi lâu rồi má»›i gá»i Ä‘iện xin phép chỉ thị cá»§a Cổ Hân.
- Lão Cổ, chuyện nà y chúng tôi nghe theo ông, thá»±c hiện nguyên tắc táºp trung dân chá»§ thôi, cần phải táºp trung ngay!
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:54 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 69: Cùng má»™t con thuyá»n.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Có thể hiểu được tâm tình cá»§a sở trưởng Cổ như thế nà o khi tiếp Ä‘iện thoại nà y. Nhưng đối mặt vá»›i sá»± ép há»i cá»§a Trần Thái Trung, hắn dám không trả lá»i sao?
Äây là chiến tÃch!
Trần Thái Trung liá»n phán Ä‘oán. Má»™t bà thư huyện á»§y ba hai tuổi, dá»±a và o tiá»n lương cá»§a mình mà có thể có được nhiá»u cá»§a cải như váºy sao? Chắc chắn là không thể được, nháºn ra được Ä‘iá»u ẩn tà ng đằng sau nà y, đây tuyệt đối là chiến tÃch cá»§a hắn.
DÄ© nhiên, hắn chắc chắn sẽ không vì váºy mà tá» thái độ, sau khi hiểu được ý đồ cá»§a sở trưởng Cổ hắn liá»n nói:
- Lão Cổ, những việc nà y trước kia, ông xỠlý như thế nà o?
- Có phải ngà y nà o cũng gặp những chuyện nà y đâu?
Sở trưởng Cổ cưá»i khổ má»™t tiếng, rượu đã sá»›m hóa thà nh mồ hôi lạnh.
- Tuy nhiên, theo lý thuyết chúng ta là ngưá»i tiếp dân, cÅ©ng phải nghe má»™t chút ý kiến cá»§a ngưá»i mất má»™t chút.
- Ha ha.
Trần Thái Trung cưá»i lạnh má»™t tiếng.
- Quảng Thư Thà nh sẽ nháºn đó là tiá»n cá»§a hắn sao? Tuyệt đối hắn sẽ không nháºn.
- Hắn có khả năng thừa nháºn! Phụ thân ngưá»i ta chÃnh là chá»§ nhiệm tỉnh á»§y thưá»ng á»§y thì sợ ai chứ?
Sở trưởng Cổ căng sắc mặt ra, nghiêm túc trả lá»i.
- Tuy nhiên, tôi và thủ hạ của mình sẽ biết cách ăn nói.
- Ông nói như váºy là …
Trần Thái Trung mÆ¡ hồ hiểu ra Ä‘iá»u gì đó.
- Äúng thế.
Sở trưởng Cổ gáºt gáºt đầu. Vụ án nà y căn bản là không thể láºp ra được. Quảng Thư Thà nh có thể tiếp đón hoặc không tiếp đón , coi như tất cả má»i chuyện chưa từng phát sinh cÅ©ng được.
- Váºy à , tôi hiểu rồi.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu.
- Hôm nay nếu như không phải tôi há»i ông thì ông sẽ tiếp tục giả vá» câm Ä‘iếc sao?
- Tôi tÃnh rằng…. tôi có má»™t sá»± tÃnh toán nhá».
Cổ Hân cưá»i khổ má»™t tiếng. Hắn tháºt sá»± khó hiểu, ngay cả bà thư Trần cÅ©ng quên nói ra những câu nói thô tục.
- Tôi không biết nên xỠlý thế nà o. Tên Quảng Thư Thà nh nà y luôn không coi ai ra gì, tôi đối với hắn không có ấn tượng gì hết, tại sao phải bao che cho hắn chứ?
Trần Thái Trung trầm mặc má»™t lúc lâu, sau đó cưá»i dà i gáºt gáºt đầu.
- Tôi hiểu, hóa ra là ông e ngại và i ngưá»i cảnh sát kia. Nếu như chỉ có tên trá»™m kia biết thì ông còn giết ngưá»i diệt khẩu được, nhưng hiện tại có đến và i ngưá»i biết, ông lại chẳng là m gì được bá»n há», đúng không?
Hắn chắc chắn vá»›i phá»ng Ä‘oán nà y. Má»™t sở trưởng sở công an, ngay cả đối phó vá»›i má»™t tên trá»™m cÅ©ng là m không xong thì có vẻ hÆ¡i mất mặt phải không?
- Tôi có bao giá» cảm thấy mình là ngưá»i tốt đâu.
Cổ Hân cưá»i khổ má»™t tiếng lắc lắc đâu.
- Thái Trung, miệng cá»§a cáºu rất độc, tuy nhiên… Äúng thế, tôi không thể giết cảnh sát để diệt khẩu được, nhưng bây giá»â€¦ ngưá»i biết chuyện nà y rất nhiá»u. Cho dù tôi muốn giả câm giả Ä‘iếc thì cÅ©ng sẽ có ngưá»i nó ra, tiá»n đồ cá»§a tôi cÅ©ng coi như xong!
- Váºy… dá»±a và o kiểm tra ká»· luáºt được không?
Trần Thái Trung cuối cùng cÅ©ng nghÄ© tá»›i vấn đỠnà y trong chÃnh phá»§.
- Chúng ta không là m chủ được thì có thể đem vụ án đưa lên trên mà .
Giá» phút nà y, hắn và sở trưởng Cổ giống như là đã ở trên má»™t con thuyá»n. Ai bảo hắn là bà thư Äảng á»§y là m chi?
- Äó là má»™t chá»§ ý không được.
Cổ Hân không hỠlưu tình bác bỠchủ ý của Trần Thái Trung.
- Kiểm tra ká»· luáºt sao? Cáºu dám cam Ä‘oan rằng Quảng Thư Thà nh có thể vì chuyện nà y mà bị hạ bệ không? Là m như váºy, kết cục cá»§a hai chúng ta sẽ không ra gì.
Vô tình hắn đã dùng từ “hai taâ€. Từ ngữ nà y tháºt là có ý nghÄ©a, mặc kệ đối phương có nguyện ý hay không, rốt cục cÅ©ng đã bị hắn kéo xuống nước.
Trần Thái Trung nghe thấy từ nà y cÅ©ng không để ý. Tháºm chà trong lòng hắn còn cảm thấy mừng thầm.
- Ha ha, ý cá»§a ông là , chuyện nà y không thÃch hợp báo cáo vá»›i cÆ¡ quan kiểm tra ká»· luáºt sao?
- Không thÃch hợp, tuyệt đối không thÃch hợp, dÃnh tá»›i đó là chuyện chết.
- Cổ Hân nhìn Trần Thái Trung, thấm thÃa phân tÃch.
- Thái Trung à , tôi biết rằng cáºu có bản lÄ©nh nhưng mà cáºu vẫn còn trẻ, có và i thứ mà cáºu tháºt sá»± không biết, chuyện nà y có thể khiến cáºu rÆ¡i đầu trước quan toà . Ngà n vạn lần cÅ©ng không được như váºy, cho dù đối phương có đúng tá»™i danh, má»™t khi cáºu đối xá» không tốt vá»›i hắn thì cÅ©ng sẽ xảy ra chuyện.
Cái gì cũng không được.
Trần Thái Trung khẽ cưá»i má»™t tiếng.
- Ha ha, váºy lão Cổ, ông nói Ä‘i, ông định là m gì bây giá»?
Bây giá», chỉ còn cách thả ngưá»i, thả tên trá»™m đó Ä‘i, sau đó tiêu há»§y thẩm vấn trước kia Ä‘i. Như váºy cÅ©ng không sợ đồn công an lôi chuyện cÅ© ra.
- Cổ Hân cắn răng một cái, nói hết tất cả ý nghĩ trong lòng.
- Trương Hiểu Huyễn đã nhắm tới chức vụ nà y của tôi từ lâu, không thể để cho hắn có cơ hội được.
VỠphần… tên trộm kia thì … hừ hừ.
Ông hừ lạnh má»™t tiếng, ngẩng đầu nhìn Trần Thái Trung, trong ánh mắt thấp thoáng sát khÃ.
- Hai ta cÅ©ng chỉ có thể từ từ giải quyết cho tốt, cáºu nói có đúng không?
Trong lòng hắn Ä‘ang nghÄ© rằng việc Hách lão đại bị tai nạn giao thông có lẽ là do vị bà thư Äảng á»§y trước mắt gây nên. Tên trá»™m nà y gây uy hiếp khá lá»›n cho “hai taâ€. Nên nếu như cáºu đồng ý vá»›i biện pháp nà y, thiên hạ sẽ trở nên thái bình hÆ¡n rất nhiá»u.
Ai ngá», Trần Thái Trung không hiểu sá»± ám chỉ nà y, trịnh trá»ng lắc đầu.
- Như váºy không được, lỡ như tên trá»™m nà y sa lưới ở nÆ¡i khác thì sẽ gây ra phiá»n toái lá»›n.
Cổ Hân bị câu nói nà y cá»§a hắn là m cho tức đến há»™c máu. Cáºu không hiểu tháºt hay giả bá»™ hồ đồ đây? Muốn tá» ra mình trong sạch ư?
- Kế sách nà y chỉ có như váºy lão Cổ. Ông không vừa mắt vá»›i Quảng Thư Thà nh hay sao? Bắt hắn quên hẳn Ä‘i.
Trần Thái Trung nhìn chằm chằm và o sở trưởng Cổ, không cần kinh động ngưá»i khác, chúng ta cứ tá»± mình xuống tay. Sau khi thu tháºp bằng chứng,hắn sẽ trá»±c tiếp bắt bá»›, coi như là không biết Quảng Thư Thà nh là xong.
Cổ Hân nhất thá»i hÃt má»™t hÆ¡i tháºt dà i. Hai mắt cẩn tháºn đánh giá Trần Thái Trung. Ông biết rằng khả năng cá»§a ngưá»i nà y rất lá»›n, tuy nhiên dám trá»±c tiếp không coi Quảng Thiên Lâm ra gì thì lá gan ngưá»i nà y quả là vô cùng lá»›n.
- Muốn chết thì cáºu chết má»™t mình Ä‘i, đừng kéo tôi theo.
- Lá»i nói nà y cá»§a ông thối lắm.
Trần Thái Trung khẽ Ä‘áºp bà n má»™t cái, không biết được hắn tức giáºn như thế nà o.
- Tôi biết, ông muốn chá» tên trá»™m rá»i khá»i sau đó sẽ xá» lý hắn. Nhưng đó là mưu sát ngưá»i ta, không giống như là tác phong cá»§a công an.
- Ông dám để lại chứng cứ hay sao? Ông không dám nhưng ông không sợ ngưá»i khác nói ra ngoà i hay sao? Ông không xác định, nhưng tôi há»i ông, đắc tá»™i vá»›i Quảng Thiên Lâm, cÅ©ng là ông lấy tá»™i mưu sát để khởi tố. Trên Ä‘á»i nà y phong thanh không thể tiết lá»™ hay sao?
Chúng ta không thể lôi ngưá»i khác và o được, hai chúng ta chỉ có thể tá»± cứu lấy mình.
Trần Thái Trung cuối cùng cÅ©ng dùng từ “hai ta†nà y. Trong lòng hắn hÆ¡i đắc ý, xem ra cuối cùng cÅ©ng kéo tên tiểu tá» nà y lên cùng thuyá»n được.
Tà i sản của Tiểu Mùi