07-06-2011, 06:18 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 264: Cá tÃnh cá»§a Phong Linh (2)
Phong Linh sá» lên mặt mình, trong lòng cÅ©ng sáng tá». Khi gặp bá»n há», Lăng Tiêu hiển nhiên cÅ©ng không sá» dụng khuôn mặt tháºt. HÆ¡n nữa, khi nghe cô gái xinh đẹp An Nhã, nữ nhân duy nhất trong đội ngÅ© nà y, nói chuyện vá»›i giá»ng Ä‘iá»u vô cùng tôn sùng Lăng Tiêu, không hiếu tại sao, Phong Linh mÆ¡ hồ lại có tâm tư cao hứng thay cho hắn.
Nà ng không kìm nổi tá»± mắng mình: ngươi là gì cá»§a hắn, chuyện cá»§a hắn vá»›i ngươi có quan hệ gì đâu? Ngươi đã rá»i Ä‘i rồi còn gì nữa! Nhưng sau đó, nà ng lại không kìm nổi nghÄ©: hắn thấy ta để thư lại, không biết sẽ nghÄ© gì nhi? Có cảm thấy ta rất không biết xấu hồ không?
Phong Linh cúi đầu, tâm tư xoay chuyển rất nhanh. Ở nơi nà y, tin tức cũng không được nhanh nhạy cho nên Phong Linh cũng không biết, trong mấy tháng sau khi mình đi, Lăng Tiêu đã là m ra biết báo nhiêu chuyện.
Tiếng nói chuyện ở bà n bên cạnh bá»—ng nhiên lá»t và o tại Phong Linh và cả đám ngưá»i vương siêu, ÃÆ°á»ng Minh. Tất cả Ä‘á»u liếc nhìn nhau, giám tốc độ ăn, không nói năng, ngưng thần lắng nghe mấy ngưá»i đó nói chuyện.
- Ôi, các ngươi có nghe nói tới chuyện của Chiết gia ta, gia tộc hùng mạnh nhất Quốc gia chúng ta hay không?
Má»™t kẻ mạo hiểm ra vẻ thần bÃ, hạ giá»ng nói, nhưng ánh mắt đắc ý lại đảo xung quanh, rõ rà ng nói cho ngưá»i khác,ta Ä‘ang khoe khoang đấy!
- Äừng nói hươu nói vượn, há»a là từ miệng mà ra.
Má»™t lão già râu dà i trừng mắt nhìn kẻ mạo hiểm nà y, cắn Thần nhìn thoáng qua đám ngưá»i vương siêu, sau đó liá»n nói:
- Ngươi nói tháºt chứ?
- Ãoà n trưởng đại nhân, sao ta có thế nói báºy bạ vá»›i ngà i được?
Ngưá»i ná» có chút đắc ý nói:
- Anh há» cá»§a bạn em vợ ta là ngưá»i cá»§a Ãoà n lÃnh đánh thuế Thần Phong Chiết gia, mấy hôm nước bá»—ng nhiên quay vá» nói ra má»™t tin khiến ngưá»i ta sợ choáng váng. Hắn nói đã trông thấy cao thù cấp báºc Kiếm Hoà ng đối chiến, còn nói kẻ mạnh Kiếm Tông cá»§a Ãoà n lÃnh đánh thuế Thần Phong bị má»™t thiếu niên giết chết! Thiếu niên đó từ đâu tá»›i? Hình như là má»™t quý tá»™c cá»§a nước láng giếng
chúng ta. Qá»§y quái tháºt, má»™t thiếu niên thì có bản sá»± gì, không ngá» có thế giết má»™t gã Kiếm Tông?
- Tháºt hay giả? Hay là tiểu tá» ngươi lại nói hươu nói vượn đó? Ngươi nói là má»™t lão già còn được, má»™t thiếu niên... mà có thế thế giết Kiếm Tông? Äừng ba hoa nữa!
Mấy ngưá»i bên cạnh ồn à o cưá»i nói.
- Hừ, ta biết là các ngươi sẽ không tin mà .
Ngươi trẻ tuổi đó cưá»i ngạo nghá»…:
- Tuy nhiên lần nà y đúng là ta không nói sai. Các ngươi cứ xem Ä‘i, không báo lâu nữa, Chiết gia sẽ dốc toà n lá»±c Ä‘i tấn công lãnh địa cá»§a Tiểu tỠđó. sau tráºn chiến đó, Ãoà n lÃnh đánh thuế Thần Phong gần như đã bị phế! Chẳng lẽ các ngươi không nghe nói, đầu năm trước, trong đêm lá»… cuồng hoan ở Ãế quốc Lam Nguyệt, hÆ¡n năm nghìn lÃnh đánh thuế tấn công thÃnh PenZias Ä‘á»u bị giết sạch. Những ngưá»i đó chÃnh là Thần Phong binh Ä‘oà n!
- A, lại có việc nà y cơ a!
Lúc nà y, những ngưá»i đó Ä‘á»u lá»™ vá» khiếp sợ, năm nghìn lÃnh đánh thuế Thần Phong binh Ä‘oà n, váºy mà không ngá» bị ngưá»i ta tà n sát không còn? váºy bổn sá»± cá»§a đối phương là thế nao? Khó trách nói có thế giết chết Kiếm Tông!
- Hừ, anh há» cá»§a bạn em vợ ta cÅ©ng là má»™t đầu mục, hắn nói Chiết gia cÅ©ng không để chÆ¡i đâu. sau lưng há» có thế gia ẩn thế rất lá»›n chống đỡ. Thù nà y ngưá»i ta nhất định phải báo. Tuy nhiên đối phương không ngá» có cả kẻ mạnh cấp báºc Kiếm Hoà ng. Chỉ nghÄ© thôi đã thấy đáng sợ, Kiếm Hoà ng, con mẹ nó, cho đến giá» lão từ má»›i chỉ là má»™t Cuồng Kiếm sư mà thôi!
Khi nói mình là Cuồng Kiếm sư, trên mặt ngưá»i trẻ tuổi đó rõ rà ng mang theo vẻ tá»± hao, đâu phải “mà thôi†như hắn nói, rõ rà ng là ý khoe khoang.
Phong Linh hÆ¡i bÄ©u môi, tâm tư bay tá»›i táºn toà n thà nh ở phÃa nam Ãế quốc Lam Nguyệt, tá»± nói: thá»±c lá»±c cá»§a hắn lại nâng cao rồi a? Ôi, tháºt sư là má»™t kẻ khiến ngưá»i ta không thể nà o nhìn thấu. Tuy nhiên không biết Tiểu tá» nước mặt nà y nói tháºt hay giả, có ngưá»i muốn Ä‘i tấn công hắn, hắn có biết hay không? Liệu có nên cảnh báo cho hắn không?
Trở lại nhà trá», ngay khi Phong Linh còn Ä‘ang do dá»±, ÃÆ°á»ng Minh đã đựng dáºy, ánh mắt kiến định nhìn Vương Siêu, nói:
- Äại ca, tuy rằng Lăng Tiêu huynh đệ có thể cÅ©ng không cần chúng ta há»— trợ. Nhưng ta cảm thấy, ta cần phải Ä‘i gặp hắn, nhắc nhở cho hắn tin tức nà y! Bất kể tin nà y có hữu dụng vá»›i hắn hay không, ta vẫn nợ hắn má»™t đại ân!
ÃÆ°á»ng Minh vừa nói ra những lÆ¡i nà y, ấn tượng cá»§a Phong Linh đối vá»›i hắn lại
tốt thêm, tá»± nhá»§: không biết ngưá»i nà y nước kia đã nháºn được ưu đãi gì từ hắn mà không ngá» má»™t má»±c bảo vệ hắn như váºy. Kẻ đó quả tháºt thu hết tâm tư nam nhân lẫn nữ nhân! Phong Linh hÆ¡i ai oán nghÄ©. Nà ng không biết rằng, lúc nà y Lăng Tiêu đã ở Äông Hải Long Thà nh xa mấy ngãn dặm rôi.
Vương Siêu gáºt gáºt đầu, nói:
- Nói váºy, ta má»›i là ngưá»i nợ ân tình cá»§a Lăng Tiêu huynh đệ nhiá»u nhất, cho nên ta đồng ý. HÆ¡n nữa, ta sẽ cÅ©ng Ä‘i vá»›i cáºu.
Nói xong, hắn cúi ngưá»i thi lá»… vá»›i Phong Linh:
- Phong Linh cô nương, rất rất xin lỗi, chúng ta không thể cũng cô đi tới rừng
ráºm sương Mù được.
An Nha ở má»™t bên cưá»i nói:
- Ta không có y kiến. Hắn còn nói sẽ dạy ta y thuáºt nữa cÆ¡.
- Lăng Tiêu huynh đệ là ngưá»i tốt!
Gaia gãi đầu, vá» mặt hà m háºu nói.
Chỉ có Ngô Lương vẫn giữ khuôn mặt âm trầm. Khi nghe tá»›i hại chữ Lăng Tiêu, y liá»n cảm giác Ä‘au đầu, bất kể thế nao cÅ©ng không muốn đối mặt vá»›i hắn. Cho nên đứng Ä‘áºy, nói:
- Lăng Tiêu Lăng Tiêu, lâu như váºy thì ngưá»i ta đã quên các ngươi là ai rồi. Các ngươi còn cố tình thấy ngưá»i sang bắt quà ng là m há»! Lão tá» không thể hầu tiếp. Chúng ta chia tay tại đây được rồi. Ta vẫn cùng Phong Linh cô nương Ä‘i tá»›i Rừng ráºm sương Mù!
Phong Linh có chút ky quái nhìn thoáng qua Ngô Lương sau đó lạnh lùng nói:
- Tháºt có lá»—i. Ta không có húng thú. Ta muốn Ä‘i thà nh PenZias.
Nói xong, nà ng hừ mũi một tiếng. Thấy sắc mặt Ngô Lương trở nên xanh mét, nà ng rốt cục không nhịn được, lại nói tiếp:
- Còn nữa, ta hy vá»ng ngươi có thể hiểu được, ta ra tay cứu các ngươi hoà n toà n là bởi vì các ngươi nhắc tá»›i hai chữ Lăng Tiêu kia. Nếu không, chuyện sống chết cá»§a các ngươi có quan hệ gì tá»›i ta? Cho nên, Ngô Lương, chÃnh lòng dà hẹp hòi cá»§a ngươi đã khiến hắn phải rá»i Ä‘i lúc trước. .. Ãừng nói ngươi hôm nay nói ra những lÆ¡i nà y, cho dÅ© ngươi muốn Ä‘i thà nh PenZias, ta cÅ©ng sẽ không mang theo ngươi!
Phong Linh nói những lÆ¡i nà y như chém Ä‘inh chặt sắt, khiến toà n bá»™ má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh ngac ngây ngưá»i. Sá»± nghi hoặc vẫn lấp đầy trong tâm há» giá» má»›i được gỡ bá»: chẳng trách ngưá»i ta chịu ra tay cứu giúp, hóa ra Phong Linh cảm tình bá»n há» chÃnh là vì biết đến Lăng Tiêu kia.
- Hơn nữa, hừ...
Phong Linh nhìn vẻ mặt vô cùng khó coi cá»§a Ngô Lương, tiếp tục cưá»i lạnh nói: - vá»›i thưc lá»±c yếu á»›t như ngươi, Ä‘i tá»›i thà nh PenZias, chỉ sợ ngay cả đám quan canh cá»a còn mạnh hÆ¡n ngươi nhiá»u! Cứ nghÄ© mình giá»i giang lắm, tháºt không biết xấu hổ!
Phong Linh nói xong, trong lòng thống khoái vô cùng, nà ng có thể kìm không nói những lá»i nà y, nhưng bởi vì kìm nén lâu ngà y, rốt cục má»›i nói ra. Còn gã Ngô Lương nà y cảm thấy thế nà o, Phong Linh không cần quan tâm.
Ngô Lương mặt đỠbừng bừng, sau một lúc lâu mới nói:
- Tốt! Tốt lắm! Tốt lắm! váºy xin cáo từ!
Nhìn bóng dáng Ngô Lương, Vương Siêu có chút lo lắng nói:
- Phong Linh tiểu thư, cô không nên kÃch thÃch ngưá»i như thế, ai cha. Cô biết rõ hắn lòng da hẹp hòi, ngưá»i như thế, chẳng có thế đảm bảo sẽ không gây ra chuyện gì!
Phong Linh gáºt gáºt đầu nói:
- Ta biết. Nhưng ta không kìm nổi, các ngươi không hiểu đâu!
Ở bên canh, vá»›i tâm tư nhạy cảm cá»§a nữ nhân, An Nhã cảm nhân được trong lá»i nói cá»§a Phong Linh, biết nà ng không chỉ là biết Lăng Tiêu. Lại nghÄ© tá»›i gương mặt lúc hình thương cá»§a Phong Linh, trong lúc nhất thá»i, trong lòng An Nhã không kìm nồi miên man suy nghÄ©.
Nếu lúc trước mình chá»§ động má»™t chút, hiện giá» có lê má»i chuyện đã khác nhỉ? Còn Vương Siêu có chút bắt đắc ** cưá»i khổ, Ngô Lương là ngưá»i thế nà o? Tin rằng không ai có thế hiểu rõ hÆ¡n Vương Siêu. Bởi vì Lăng Tiêu chữa trị cho mình mà Ngô Lương không thể lên là m Ä‘oà n trưá»ng. Ãiá»u nà y thưc ra ngưá»i ngoà i không hiểu rõ, chỉ có Vương Siêu đã qua hiểu tÃnh cách cá»§a Ngô Lương là biết mà thôi.
Cho nên, Vương Siêu cưá»i khổ nói:
- Thôi, chúng ta nên tới thông tri cho Lăng Tiêu huynh đệ cà ng sớm cà ng tốt
Nhìn bóng má»i ngưá»i rá»i Ä‘i, Ngô Lương má»›i từ má»™t góc tối Ä‘i ra, sắc mặt âm trầm, nghiến răng nghiến lÆ¡i cưá»i lạnh nói:
- Khinh thưá»ng ta? Hừ, tiện nữ... ta sẽ cho ngươi biết, nhiá»u khi thưc lá»±c không đại biểu được cho hết thay đâu! Còn cả các ngươi nữa, các ngươi bất nhân, liá»n chá»› có trách ta bất nghÄ©a!
Y quay ngưá»i, thuê má»™t chiếc xe ngá»±a, ném cho phu xe má»™t kim tệ, thản nhiên nói:
- Thất sắc thà nh.
***
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt hại ngưá»i tiến và o Äông hải Long Thà nh. Cả hai quả là má»™t Ä‘i Kim Ãồng Ngá»c Nữ. Nam anh tuấn tá»± nhiên như cây ngá»c trước gió, nữ dáng ngưá»i yếu Ä‘iệu, má»™t đôi mắt tròn to, bá»™ ngá»±c cao ngất, chiếc eo thon, cặp mông đầy đặn, tất cả tạo thà nh những đưá»ng cÅ©ng tuyết mỹ, như thể tiên giáng thế.
Mặc dù có má»™t chiếc khăn má»ng mạnh che mặt nhưng vẫn lá»™ ra chiếc cổ cao trắng tréo, nhẵn mịn, cánh tay thon dà i nõn nà , hiện má»i ngưá»i xung quanh đểu không kìm nồi liếc nhìn.
Quả là một nữ nhân xinh đẹp.!
Äông hải Long Thà nh có đưá»ng phố rá»™ng rãi, thẳng tắp, đứng đầu phố không thể nhìn hết cuối phố. Trên đưá»ng ngá»±a xe như nước, đông ngưá»i không thôi, hiện ra vẻ phồn hoa cá»§a má»™t tòa thà nh thị ven biển.
Hai bên đưá»ng phố là tá»u lầu và các loại cá»§a hà ng cá»§a hiệu, tiếng rao hà ng vang lên không ngá»›t.
Tống Minh Nguyệt nép ngưá»i và o thân Lăng Tiêu, hai ngưá»i dắt ngá»±a Ä‘i tá»›i cá»§a má»™t tá»u lâu. Ở đó đã có tiểu nhị đứng chá» sẵn, pháºn phó tiểu đồng dắt ngá»±a cá»§a hai ngưá»i Ä‘i, sau đó khom ngưá»i tiếp đón. Khi thấy Tống Minh Nguyệt, hắn cÅ©ng phải chấn động mắt má»™t lát.
- Hai vị khách quan, xin má»i và o bên trong!
Tiểu nhị má»›i má»c rất nhiệt tình.
- Hại vị là ở trỠhay ăn cơm hay là cả hai?
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu, tiểu nhị lại nói:
- Bản **** còn một gian phòng hảo hạng, không có vấn đỠgì chứ�
Dưới tấm khăn, khuôn mặt Tống Minh Nguyệt đỠá»ng, trừng mắt nhìn tiểu nhị.
Lăng Tiêu lại thản nhiên gáºt đầu nói:
- ÃÆ°á»£c.
Ãúng lúc nà y, ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t giá»ng nói:
- Tiểu nhị, phòng đó để cho chúng ta. Hắn trả bao nhiêu, chúng ta tra gấp đôi.
Tiếp theo, liá»n nghe thấy giá»ng nói oán giáºn cá»§a ngưá»i đó:
- Quả tháºt là con mẹ nó tà môn, thà nh thị lá»›n như váºy không ngá» hết cả nhà trá». Tháºt không biết đám không được phân loại nà y đến Ä‘ay xem náo nhiệt là m gì cÆ¡ chứ!
Tà i sản của Minh Huệ
Chữ ký của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
07-06-2011, 08:47 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2011
Bà i gởi: 6
Thá»i gian online: 11 giây
Thanks: 6
Thanked 3 Times in 2 Posts
cho ta mở hà ng nhé! hiện tại đã scan dc hÆ¡n 30c từ 200-->231 rùi! ai có nhu cầu thì liên hệ vs ta nhé. gá»i và o há»™p thư nha!
Tà i sản của Tân Tân Nhị
Chữ ký của Tân Tân Nhị
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tân Tân Nhị
07-06-2011, 10:02 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 265: Äại thiếu gia Tần gia
Y nói những lá»i nà y vá»›i giá»ng Ä‘iệu rất bá»±c tức, như thế chỉ nói cho hai ngưá»i Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu nghe.
Lần giao lưu thịnh há»™i nà y, gần như tất cả các thế gia, môn phải Ä‘á»u phái rất nhiá»u đại biểu tá»›i, tá» vẻ coi trá»ng, động thá»i cÅ©ng để ngưá»i trong gia tá»™c có thể tăng trưởng kiến thức nhất định.
Nhiá»u năm nước tá»›i nay, hải vá»±c Tống gia vẫn không lui tá»›i vá»›i các thế gia ẩn thế khác. Trong mắt những ngưá»i khác hải vá»±c Tống gia vẫn là má»™t danh từ thần bÃ. HÆ¡n nữa, gia chá»§ cá»§a Tống gia, á»™ng ná»™i Tống Y cá»§a Tống Minh Nguyệt cÅ©ng không qua để ý tá»›i giao lưu thịnh há»™i nà y.
Ông chỉ muốn má»™t Ä‘iá»u duy nhất, chÃnh là khi nà o thì con mình có thể khôi phục được thá»±c lá»±c! so vá»›i việc gia tá»™c có thêm má»™t cao thá»§ Kiếm Hoà ng, tất cả các chuyện khác Ä‘á»u không còn quan trá»ng nữa.
Cho nên, lại nói tiếp, ông cho Tống Minh Nguyệt đại diện toà n quyá»n, trên thá»±c tế cÅ©ng cÅ©ng là cho Tông Minh Nguyệt má»™t cÆ¡ há»™i, ý tứ là : cháu Ä‘i mở mang kiến thức là chÃnh, thÃch cái gì thì cứ đổi trở vá».
Cho nên ông má»›i cấp cho Tống Minh Nguyệt rất nhiá»u váºt tư.
Mà trong lòng Lăng Tiêu cÅ©ng không quá coi trá»ng loại giao lưu thịnh há»™i nà y. Hiện tại, thá»§ hạ cá»§a mình cÅ©ng không có nhiá»u cao thá»§, lại Ä‘á»u có các công việc cần là m, Lăng Tiêu cÅ©ng không cho rằng mang theo má»™t Ãt Ma Kiếm sư có thể mang lại tác dụng gì. Băng hải bà tá»™c không có vấn đỠgì, nhưng Lăng Tiêu lại không muốn lá»±c lượng bà máºt nà y cá»§a mình bai lá»™ sá»›m nước mặt các thế gia ẩn thế.
Tuy rằng lá»±c lượng khổng lồ nà y không thể gạt được ánh mắt cá»§a những kẻ có ú tìm hiểu, nhưng Lăng Tiêu chÃnh là muốn hiểu qua nà y. Hắn muốn má»i ngưá»i cảm nháºn rằng thà nh PenZias chÃnh là má»™t cấm địa.
Chi có như váºy, tương lại khi thà nh má»›i được xây xong, đưa bảng hiệu Thục sÆ¡n ra ngoà i, má»›i bá»›t Ä‘i được những kẻ nhóm ngó.
Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu đến biến sắc mặt, sau đó quay đầu lại nhìn ngưá»i vừa nói.
Ngưá»i nà y ăn mặc thoạt nhìn rất bình thưá»ng những hai ngưá»i Ä‘á»u không kìm nổi biến sắc. Ná»™i lá»±c dao động trên ngưá»i nà y truyá»n tá»›i không ngá» lại phi thưá»ng hùng mạnh, khà thế áºp thẳng và o mặt.
Thoạt nhìn, ngưá»i nà y còn trẻ, không tá»›i 30 tuổi, không ngỠđã có tu vi Ma Kiếm sư.
Ngưá»i ná» thấy vá» mặt Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt, không kìm nổi đắc ý trong lòng nói:
- Bằng hữu, thức thá»i má»™t chút. hãy nhưá»ng phòng nà y cho chúng ta! Chúng tachỉ còn thiếu má»™t phòng thôi.
Sau lưng ngưá»i nà y còn năm, sau ngưá»i nữa, không ngá» hình thà nh thế bao vây. Lăng Tiêu tức giản trong lòng, nói chỉ là tìm má»™t căn phòng trá» không ngá» còn bà y ra dáng vá» muốn vây công. Thoạt nhìn, mấy ngưá»i nà y Ä‘á»u có tu vi Ma Kiếm sư.
Nói tháºt, tu vi nà y như bá»n há» mà đặt ở thế tục giá»›i thì cÅ©ng không phải là yếu. Bởi vì cho dù tướng quân Lặng Thiên Khiếu, phụ thân Lăng Tiêu, trải qua vô số lần dừng linh được cá»§a Lăng Tiêu, đến báºy giá» má»›i chỉ đột phá Ma Kiếm sÄ©, Ä‘at tá»›i tu vi Ma Kiếm sư báºc má»™t mà thôi!
Mà những ngưá»i nà y không ngá» Ä‘á»u có tu vi thấp nhất là Ma Kiếm sư báºc trung, khiện ngưá»i ta không kìm nổi giáºt mình.
Chẳng qua trong mắt nhưng thế gia ẩn thế lá»›n má»™t chút, tu vi như váºy cÅ©ng chẳng là gi. Tống Minh Nguyệt tháºm chà còn há»i buồn cưá»i, đây là ngưá»i cá»§a thế gia nà o mà sao lại ngu ngốc như váºy?
Chẳng lẽ bá»n há» cho rằng những ngưá»i trẻ hÆ¡n mình, lại không cảm ứng được ná»™i lá»±c dao động trên ngưá»i, váºy nhất định là không bằng mình?
- Còn thất thần là m gì? Giao can phòng hảo hạng đó cho chúng ta đi!
Ngưá»i trẻ tuổi mặc trang phục mà u lam thấy tiểu nhị khó xá» liá»n hừ mÅ©i má»™t tiếng, quát:
- Chẳng lẽ ngưá»i không nghe thấy sao?
Lúc nà y từ phÃa sau bá»n há» bá»—ng truyá»n đến má»™t giá»ng nói:
- Minh Nguyệt muội muội, là muội sao? Minh Nguyệt muội muội! Ta là Tần Phong đây.
Má»™t thanh niên anh tuấn mặc trưá»ng bà o trắng tinh, tay cầm má»™t cái quạt xếp, tóc tai chải chuốt vô cÅ©ng chỉnh tế, xõa xuống hai vai, là n da trắng nõn, hai hà ng lông mà y kiếm kéo dà i tá»›i táºn thái dương, má»™t đôi mắt hổ lấp lóe như ánh sao, chiếc mÅ©i cao, khuôn mặt hÆ¡i dà i, nhìn tuấn mỹ như được Ä‘iêu khắc, từ phÃa sau Ä‘i ra.
Bất cứ ai nhìn thấy Ä‘á»u đầu không kìm nổi tán thưởng: “Qua là má»™t công tá» hà o hoa trong thá»i đại trá»c thế nà y!â€
Ngưá»i nà y nhìn chằm chằm và o Tống Minh Nguyệt, giá»ng nói hÆ¡i run rẩy:
- Ta là Tần Phong. Chặng lẽ muội không nhớ sao? Chúng ta...
Tống Minh Nguyệt không chá» gã nói xong, liá»n nhÃu hà ng mi thanh tú nói:
- Rất xin lá»—i công tá», ngưá»i nháºn sai ngưá»i rồi! Ta không biết ngưá»i!
Giá»ng nói cá»§a nà ng trong trẻo dá»… nghe nhưng lại vô cùng lạnh lùng.
Lăng Tiêu cÅ©ng hiểu được hÆ¡n ná»a phần, tá»±a như tháºt là tình cá», không ngá» lại gặp ngưá»i cá»§a Tần gia ở đây. HÆ¡n nữa, tinh thần lá»±c khổng lồ cá»§a Lăng Tiêu cảm ứng, phát hiện thưc lá»±c cá»§a ngưá»i trẻ tuổi nà y không ngá» không há» kém Tống Minh Nguyệt. Trong lòng hắn không kìm nổi thầm giáºt mình, khó trách Tống Minh Nguyệt nói Tần gia còn mạnh gấp đôi gia tá»™c cá»§a nà ng, quả nhiên thá»±c lá»±c bất phà m.
ChÃnh mình song tu vá»›i Tống Minh Nguyệt, khiến Tống Minh Nguyệt có thể hấp thu thiên Ä‘ia linh khÃ, nâng cao thá»±c lá»±c, như váºy tốc độ tu luyện nhanh hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i bình thưá»ng, váºy mà nà ng vẫn chỉ xấp xỉ ngưá»i trẻ tuổi nà y. xem ra ở thế giá»›i nà y, ngưá»i luyện võ cÅ©ng không phải là không biết gì vá» luyện Ä‘an thuáºt.
Thoạt nhìn thế gia ẩn thế nà y có lẽ cÅ©ng tu luyện thứ gì đó. Chẳng qua, “đạo†mà bá»n há» tu luyện khác vá»›i “đạo†cá»§a mình mà thôi!
Thục sÆ¡n mặc dù nói là lấy kiếm nháºp đạo, nhưng dù sao được vô số thế hệ ngưá»i tu chân tÃch lÅ©y, tổng kết ra các phương pháp, hết thấy Ä‘á»u nghiệm khắc chiếu theo con đưá»ng đó mà thăng cấp lên.
Còn ngưá»i luyện võ trên đại lục Thương Lan nà y quả tháºt đúng như Lăng Tiêu đã nghÄ© lúc trước, bon há» chÃnh là đi theo con đưá»ng “dừng võ nháºp đạoâ€! Chẳng qua, trong các thế gia bá»n há», không ai có thể hoà n thiện con đưá»ng nà y, không hình thà nh công pháp nhất định mà hoà n toà n dá»±a và o cÆ¡ duyên, váºn may cá»§a má»i ngưá»i.
HÆ¡n nữa, má»™t khi lên đến canh giá»›i Kiếm Thánh, sẽ bị Thánh vá»±c tá»± động hút và o? A, từ từ, tá»± động hút và o? Trong đầu Lăng Tiêu bá»—ng nhiên có má»™t ý tưởng kinh ngưá»i. Hay là năm đó vị Thánh vá»±c Äại Ãế thá»i thượng cổ cố ý là m như váºy? Ãể cho ngưá»i trên thế giá»›i nà y không thể dá»… dà ng nắm lấy công pháp lấy võ nháºp đạo?
Lăng Tiêu cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy khả năng nà y rất có thể, dừng võ nháºp đạo không phải là không thể, Ãt nhất Lăng Tiêu biết má»™t ngưá»i dừng võ nháºp đạo. Kiếm kỹ mà mình vẫn sá»± dụng từ khi tá»›i thế giá»›i nà y cho đến giá» chÃnh là do ngưá»i đó sáng láºp
- Ãá»™c Cô Cầu Bại!
vị tiá»n bối đó có thể nói đã dừng võ nháºp đạo phát triến tá»›i cá»±c hạn. Lúc nà y, có lẽ ông đã Tiểu dao nÆ¡i tiên giá»›i, tháºm chà đã lên tá»›i Thần giá»›i trong truyá»n thuyết.
Lăng Tiêu thất thần chỉ trong nháy mắt, nhưng Tần Phong thấy bên canh Tống Minh Nguyệt là má»™t nam nhân có diện mạo anh tuấn không thua gì mình, váºy mà là m ra vẻ không há» biết tá»›i mình, trong lòng gã không kìm nổi ghen ghét dữ dá»™i. CÅ©ng may, công phu nhẫn nhịn cá»§a gã khá tốt. Trên thá»±c tế, có thể tuổi còn trẻ như váºy mà đã tu luyện đến Ma Kiếm sư báºc sáu, sao có thể
lẠngưá»i đơn giản cÆ¡ chứ.
Tần Phong nhìn tháºt sau và o Lăng Tiêu ở bên canh Tống Minh Nguyệt, sau đó vẫy tay vá»›i hạ nhân:
- vá» sau không được vô lá»… như váºy, nếu không thì đừng trách ta không khách khÃ.
Nói xong gã quay vá» phÃa Tống Minh Nguyệt, mỉm cưá»i:
- Rất xin lá»—i Tiểu thư, ta nháºn sai ngưá»i. Ãã quấy rầy Tiểu thư, mong được thứ
lá»—i.
Tiếp đó, gã trừng mắt đám thá»§ hạ, sau đó xoay ngưá»i rá»i Ä‘i. Cánh tay Tống Minh Nguyệt gắt gao cảm chặt lấy tay Lăng Tiêu. Từ trước tá»›i giá» chưa bao giá» biết sợ nhưng vừa thấy Lăng Tiêu nhìn Tần Phong vá»›i vẻ mặt không chút thay đổi, Tống Minh Nguyệt tưởng rằng hắn tức giáºn mình, trong lòng nà ng vô cÅ©ng khẩn trương. vì váºy nà ng má»›i má»™t má»±c nói là y nháºn sai ngưá»i, hÆ¡n nữa còn nắm chặt lấy Lăng Tiêu, sÆ¡ hắn rá»i khá»i chÃnh mình.
Khi Ä‘ang yếu say đắm, cho dù có khôn ngoan tá»›i đâu thì các cô gái Ä‘á»u sẽ trở nên ngá» nghệch vẠngá»› ngẩn.
Hai ngưá»i vẫn chưa ăn cÆ¡m, liá»n trá»±c tiếp theo Tiểu nhị dẫn đưá»ng, và o phòng ở trên lầu. vừa đóng cá»a phòng, Tống Minh Nguyệt liá»n ha giá»ng giải thÃch:
- Lăng Tiêu, ta, ta tháºt sá»± không biết lại gặp hắn ở đây.
Lúc nà y Lăng Tiêu còn Ä‘ang suy nghÄ© xem rốt cục Thánh vá»±c cất giấu bà máºt gì, nghe váºy không kìm nổi sá»ng sốt, sau đó nhìn ánh mắt Tống Minh Nguyệt lá»™ vẻ khẩn trương từ nước tá»›i giá» chưa từng có, nhìn mình như sắp khóc. Hắn láºp tức hiểu chuyện gì đã xảy ra, liá»n giang hai tay cưá»i nói:
- Ãến đây, ôm má»™t cái nà o.
Nghe Lăng Tiêu nói vá»›i mình như Ä‘ang dá»— dà nh má»™t đứa trẻ, Tống Minh Nguyệt má»›i lá»™ ra má»™t nụ cưá»i xán lạn, ôm lấy Lăng Tiêu, ghé và o tai hắn nói: - Chà ng cứ dá»a ngưá»i ta. vá» sau không được như váºy nữa nhé. Trong lòng Minh Nguyệt chỉ có chà ng, sinh từ không rá»i. Minh Nguyệt không há» có chút hảo cảm nà o đối vá»›i gã Tần gia đó!
Lăng Tiêu ôm lấy vông eo mảnh mai cá»§a Tống Minh Nguyệt, kéo nà ng lại sát mình thêm nữa, sau đó cưá»i nói:
- Cô bé ngốc, vừa rồi là ta đang nghĩ một chuyện khác. Gã đó tên là Tần Phong à ? Ta không để ý tới hắn.
Lúc nà y Tống Minh Nguyệt mói tha lòng được tâm tư, nhưng vẫn nhÃu mà y nói:
- Thưc không thế tưởng được, không ngá» lại gặp hắn ở đây, tháºt sá»± là chán ghét!
Lăng Tiêu cưá»i cưá»i, Tống Minh Nguyệt nói váºy nhưng hiện giá» có lẽ chÃnh tên Tần Phong má»›i Ä‘ang cảm thấy khó chịu. Bá»i vì hắn biết rõ, khách sạn nà y chỉ còn lại má»™t căn phòng hảo hạng, mà ở đây lại có... má»™t nam má»™t nữ!
Lăng Tiêu nghÄ© hoà n toà n đúng. vừa quay ngưá»i rá»i Ä‘i, sắc mặt Tần Phong liá»n trở nên vô cÅ©ng âm trầm. Những gia nhân cá»§a gã không ai dám thở mạnh. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không rõ, tại sao đại thiếu gia Ä‘ang vui vẻ lại đột nhiên không vui?
Chẳng qua, có ngưá»i thông minh đã mÆ¡ hồ Ä‘oán ra. Äại thiếu gia biết cô gái ở cùng má»™t chá»— vá»›i gã công tá» bá»™t kia. Tuy rằng cô gái đó mang khăn che mặt nhưng nhìn là n da và khuôn mặt lá» má» sau tấm khăn, hoà n toà n có thể nhìn ra được đó là má»™t cô gái rất đẹp. HÆ¡n nữa, nhìn biểu hiện cá»§a đại thiếu gia, hình như thÃch cô i đó. Nhìn thấy nữ nhân mình thÃch Ä‘i theo nam nhân khác và o chung má»™t phòng, là m sao mà tâm tình có thể vui cho được!
Những ngưá»i Ä‘i theo Ä‘á»u có kiến thức, đương nhiên không ngốc. Tuy rằng bá»n há» rất kiêu ngạo đối vôi ngưá»i ngoà i, nhưng đối mặt vá»›i Tần Phong, đại thiếu gia chÃnh tông cá»§a Tần gia, tất cả Ä‘á»u ngoan ngoãn như mèo. Ãáng tiếc bá»n há» ngoan, không có nghÄ©a là Tần Phong nguyện ý buông tha bá»n há».
- vá» sau Ãt gây ra chuyện mất mặt xấu hổ như váºy cho ta!
Tần Phong quát mắng tháºt to. Giò phút nà y, trong lòng gã đây lữa giáºn. có thể liếc mắt má»™t cái đã nháºn ra đó là Tống Minh Nguyệt? Bởi vì hắn nhìn thấy má»™t khối ngá»c bá»™i Ä‘eo bên hông Tống Minh Nguyệt. Khối ngá»c bá»™i đó là phụ thân Tống Nghị cá»§a Tống Minh Nguyệt nháºn lấy sau khi hai bên đồng ý chuyện hôn nhân, đồng thá»i cÅ©ng đưa má»™t khối ngá»c bá»™i khác cho Tần Phong lúc đó còn
nằm trong tã lót.
vừa nghÄ© tá»›i đó, Tần Phong không kìm vá»™i vén áo bà o lên, lá»™ ra miếng ngá»c bá»™i bên hông. Nghe nói, ngá»c nà y lấy từ biển sâu, là má»™t loại hà n ngá»c, Ä‘eo và o thì bách bệnh không xâm, đông ấm hạ mát!
Tần Phong cầm miếng ngá»c bá»™i bên hông lên ngắm nghÃa, lá»a giáºn trong lòng lại cà ng bốc lên cao, khó có thể giữ được bình tÄ©nh. Từ thuở mưá»i ba, mưá»i bốn, gã đã phá thân động tình vá»›i thị nữ bên cạnh, tuy rằng không quá cuồng nhiệt đối vá»›i việc nam nữ nhưng cÅ©ng không phải hoà n toà n không biết gì cả.
Thấy dáng vẻ quyến rÅ© cá»§a Tống Minh Nguyệt, lại cùng vá»›i Lăng Tiêu cô nam qua nữ Ä‘i và o phòng, là m sao mà không biết quan hệ giữa hai ngưá»i là thế nà o.
Con ngưá»i ta phần lá»›n Ä‘á»u như váºy, từ buông thả bản thân nhưng lại nghiêm khắc vá»›i ngưá»i ngoà i. Cho nên, Tần Phong cảm thấy mình không phải là đồng
nam chẳng có gì to tát, nhưng đối phương không ngỠkhông phải lần đầu tiên!
HÆ¡n nữa, trên danh nghÄ©a, nữ nhân đó chÃnh là vị hôn thê cá»§a mình. Nhìn dáng vẻ khuynh quốc khuynh thà nh đó, nếu trong lòng gã không nổi giáºn váºy không xứng là má»™t nam nhân nữa.
- Hải vá»±c Tống gia! Các ngưá»i khinh ngưá»i quá đáng!
Tần Phong rÃt lên trong kẽ răng.
Tất cả đám thá»§ ha đến không dám phát ra ná»a Ä‘iểm thanh âm. Kỳ tháºt, đám ngưá»i sau lưng gã đến là đệ tá» Tần gia, đến ngang hà ng vá»›i Tần Phong. Tuy nhiên, cÆ¡ bản hỠđến là chi thứ cá»§a gia tá»™c, chỉ có Tần Phong là con dòng chÃnh.
Ma đối vá»›i Tần gia, chỉ cần không phải dòng chÃnh, váºy chẳng khác gì ngưá»i hầu cả.
Tần Phong nguyên bản không muốn tá»›i Ãông hải Long Thà nh. Bởi vì giao lưu thịnh há»™i nà y tổ chức ở hai đảo cá»§a mà gã trên đông hải, gã đến đây là để chỠđón Tống Minh Nguyệt. Lần giao lưu thịnh há»™i có quy má»™ lá»›n thế nà y, gần như chắc chắn hải vá»±c Tống gia sế phải ngưá»i tá»›i. Ở thịnh há»™i thế nà y, Ä‘a phần các thế gia sẽ phái ngưá»i trẻ tuổi tá»›i, má»™t là để tăng thêm kiến thức, hai là để giao
lưu với các bằng hữu.
Không ngá» lần nà y lại hấp dẫn vô số ngưá»i trong các thế gia ẩn thế, mà cà ng là những thế gia môn phải không được phân loại lại cà ng đến sá»›m, hiện Äông Hải Long Thà nh rá»™ng lá»›n như thế trở thà nh không còn mà trá»... Nếu nói gặp Tống Minh Nguyệt là má»™t loại ngạc nhiên vui mừng cho nà ng, không ngá» lần nà y quả thá»±c là tra tấn lá»›n đối vá»›i Tần Phong.
- Äại ca, nếu không, hay là hôm nay chúng ta trở vá»?
Má»™t đưá»ng đệ (em há») có quan hẹ khá gần vá»›i Tần Phong đánh bạo há»i.
- Không quay vá»! Ãi, Ä‘i tá»›i thà nh chá»§ phá»§!
Tần Phong cÅ©ng không muốn Ä‘i tá»›i đó, tuy rằng Äông Hải Long Thà nh nà y cÅ©ng chẳng khác gì vưá»n hoa cá»§a Tần gia nhà gã, nhưng Tần Phong không muốn giao du nhiá»u vá»›i ngưá»i thế tục, cho nên tha rằng ở mà trá» mà lưá»i không muốn tá»›i.
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt ăn cÆ¡m chiá»u xong thì tiến hà nh song tu, tiếp đó cÅ©ng đùa nghịch như những tình nhân trên giưá»ng.
Lúc sau, Tống Minh Nguyệt nhẹ giá»ng nói:
- Lần nà y tá»›i đây không biết là đúng hay là sai. Tuy rằng không biết gã Tần Phong kia thế nà o, nhưng nhìn bá»™ dáng cá»§a y hôm nay là biết đó là má»™t kẻ có tâm kế. Phu quân, nếu không chúng ta không Ä‘i nữa! Kỳ tháºt... CÅ©ng không có gì hay để xem!
Lăng Tiêu lại cưá»i khẽ, ôm lấy nà ng tháºt chặt:
- Yên tâm Ä‘i, có ta ở đây, sẽ không có vấn đỠgì Ä‘au! Cùng lắm thì chúng ta cầm Thâm Hải Ãá»™c Long Nhãn nhay xuống biển chÆ¡i! Ha ha...
- Chà ng đúng là ...
Tống Minh Nguyệt dịu dà ng liếc Lăng Tiêu, không nói thêm nữa. Tốt nhất là không nên kÃch thÃch lòng tư trá»ng cá»§a nam nhân. Nếu không, nhìn Lăng Tiêu có vá» lúc nà o cÅ©ng không thể đảm bảo hắn không gây ra chuyện gì quá khÃch. Tống Minh Nguyệt rất hiểu **** nà y.
Ngưá»i ta còn sống là còn tâm tư muốn già nh phần thẳng, chÃnh vì váºy ngưá»i ta má»›i tồn tại.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
07-06-2011, 10:15 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hai vạn dặm dưới đáy biển
Bà i gởi: 150
Thá»i gian online: 4 ngà y 1 giá» 29 phút
Thanks: 554
Thanked 3,242 Times in 82 Posts
đây là các chương từ 221-231 đã scan chưa edit. bác nà o đả tá»± thì lấy ở đây vá» là m cho nhanh nhá. Em lỡ scan rùi, bá» Ä‘i phÃ!:2 (17)::2 (17):
à mà wen! tantana5=song song hip nhá. nick kia cá»§a em bị mất pass ko và o sá»a bà i dc. xóa há»™ em cái!
File Kèm Theo
To view attachments your post count must be 1 or greater. Your post count is 0 momentarily.
Tà i sản của Tân Tân
Chữ ký của Tân Tân
07-06-2011, 11:02 PM
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
Chương 266: Giao chiến lần đầu
Sáng sá»›m hôm sau, trên hải cà ng Ãông hải Long Thà nh, cảnh tượng náo nhiệt tưng bừng. Ngưá»i đến dừng lại ở nÆ¡i Ä‘á»u có ngưá»i cá»§a Tần gia chuyên môn phụ trách tiếp đãi, kim tra tÃn váºt cá»§a những môn phải thế gia ẩn thế. Ãiá»u nà y không phải dá»… dà ng.
Trong những môn phải thế gia nhá» chưa từng có ai biết đến đó, chưa chắc là không có cao thá»§. Tuy rằng loại thịnh há»™i giao lưu nà y, các đại thế gia hÆ¡n phân ná»a Ä‘á»u phải ngưá»i trẻ tuổi đến tham dá»±, nhưng cÅ©ng không Ãt môn phải thế gia loại nhá»: vì muốn bá»—ng nhiên nổi tiếng dẫn đến sá»± chá»§ ý cá»§a ngưá»i khác tại thịnh há»™i giao lưu, ná»n đã phải đến cao thá»§ thá»±c lá»±c mạnh mẽ.
Những ngưá»i phụ trách tiếp Tần nà y, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u là đệ tá» ngoại môn cá»§a Tần gia không có địa vị gi.
Chẳng qua mặc dù như thế, các thế gia tháºt sá»± có gan để ngưá»i Tần gia xem sắc mặt cÅ©ng không có mấy ngưá»i, không nói Thân pháºn cá»§a bá»n đầu sá» Tần gia lần nà y, chỉ nói thá»±c lá»±c cá»§a Tần gia trong các môn phải thế gia ẩn thế, mặc dù không tÃnh là siêu cấp, nhưng vá»›i thế gia nhất lưu vẫn được coi là cao hÆ¡n.
Cho nên, bá»n đệ tá» Tần gia nà y sau khi trải qua má»™t và i ngây là m công tác tiếp Tần, trong lòng cÅ©ng có hiểu biết má»™t Ãt. Tuy rằng cÅ©ng không có quá mức ngang ngược, nhưng trong lá»i nói châm chá»c và cưá»i nhao bâng quÆ¡ luôn không thế thiếu được. Ngưá»i cá»§a những môn phải nhá» tất cả Ä‘á»u dá»±a và o tà u thuyá»n cá»§a há». Thá»i Ä‘iểm Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt hai ngưá»i tá»›i nÆ¡i, trên bén tu Ä‘áºu ngưá»i nhung nhúc huyên náo ầm Ä©.
Tống Minh Nguyệt nhìn ánh mặt trá»i đỠhồng vừa nhô lên trên mặt biển, quay sang Lăng Tiêu nhẹ giá»ng nói:
- Không ngá» tá»›i nÆ¡i sá»›m thế nà y, váºy mà đã có nhiá»u ngưá»i như váºy, ta nhìn thế náo cứ giống như há»™i chợ ấy. Những ngưá»i nà y tháºt sá»± Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a môn phái thế gia? Tháºt nhiá»u nha!
Lăng Tiêu cưá»i nói:
- CÅ©ng không hẳn Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a môn phải thế gia ẩn thế. Có thể còn có má»™t số đại gia tá»™c cá»§a giá»›i thế tục, có ý muá»™n gặp gỡ quen biết thêm.
Tống Minh Nguyệt khẽ gáºt đầu:
- có lẽ như thế.
Hai ngưá»i ở giữa đám đông, như má»™t đôi Kim Ãồng Ngá»c Nữ tháºt dá»… khiến ngưá»i khác chú ý. HÆ¡n nữa, trên ngưá»i hai ngưá»i tuy rằng không tản ra khà thế đầy kiêu ngạo địch ý cá»§a vÅ© giả báºc cao, nhưng lại có loại khà chất tư nhiên thuần khiết, khiến ngưá»i ta nhìn thấy trong lòng liá»n sinh ra cảm giác thân cáºn. vì thế rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u không tá»± chá»§ lách mình nhưá»ng đưá»ng cho hai ngưá»i.
Ờ cổng con đưá»ng thông đạo Ä‘i đến thuyá»n lá»›n trên bên táºu, má»™t đám đệ từ Tần gia canh gác. Trên thá»±c tế đại há»™i giao lưu, cÅ©ng không han chế Thân pháºn, chỉ cần là ngưá»i trong thế gia ẩn thế, báo ra danh hiếu, đăng ký má»™t chút, là có thể lên thuyá»n. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u kiến tiên quyết, trên cÆ¡ sỠđây là môn phải thế gia cấp lá»›n bảo chưng má»›i có thể ưu tiên lên thuyá»n như váºy.
Trên ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt không có khà thế ná»™i lá»±c gì, mặc dù nhìn qua hai ngưá»i không tầm thưá»ng nhưng đám đệ tá» chặn hai ngưá»i lại.
- Nhị vị, hôm nay là chuyến thuyá»n cuối cùng. Phai đợi ngưá»i cá»§a các môn phái đại thế gia lên thuyá»n, sau đó má»›i thá» xem các ngưá»i có cÆ¡ há»™i hay không.
Má»™t gã đệ tá», quét mắt nhìn lướt qua hai ngưá»i, vẻ khách sáo Ä‘iểm thêm má»™t chút kiêu căng, mà nếu không phải là ngưá»i rất tình tế thì nhìn không ra được.
Nguyên nhân rất đơn giáºn, những tên đệ tá» Tần gia nà y: Tuy nói trong thế gia ấn thế không có địa vị gi, nhưng tháºt ra tu vi cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u không thấp hÆ¡n Äại Kiếm sư! ÄÆ°a tá»›i giá»›i thế tục, không đám nói sẽ có thân pháºn cao bao nhiêu, nhưng Ãt ra không ai đám tùy y khinh thị!
Trong giá»›i thế tục có rất nhiá»u thôn xóm, và i chục năm tháºm chà hÆ¡n trăm năm, nếu như có thể sinh ra má»™t “đại kiếm sưâ€, Ä‘á»u sẽ là niá»m kiêu hãnh cá»§a cả thôn xóm!
Bởi váºy, khi nhìn thấy thá»±c lá»±c cá»§a ngưá»i có vẻ như không bằng mình, trong lòng có chút tá»± tôn, cÅ©ng không có gì lạ.
Tống Minh Nguyệt cÅ©ng không có nói lá»i thừa, từ bên hông lấy ra má»™t tÃn váºt,nhoáng lên má»™t cái tại trước mắt tên kia, thản nhiên nói:
- Tống gia Hải vực.
Gã đệ tá» kia vừa má»›i là m cao nhưng ngay sau đó vẻ tươi cưá»i cÅ©ng Ä‘á». Nhưng nụ cưá»i cá»§a hắn tức thì hiện thà nh cà ng thêm nhiệt tình, rất nhanh cúi đầu khom lưng nói:
- Trá»i Æ¡i! Không ngá» là Tống gia tiểu thư. Thá»±c xin lá»—i, tiểu nhân mắt vụng vá», lại không nhìn ra, mau mau má»i và o trong! Thiếu gia chúng ta đã phân phó qua, phà m là Tống gia Hải vá»±c, hết thảy Ä‘á»u là Khách quý,
phải má»i và o khoang thuyá»n hang nhất hầu hạ!
Lúc nà y, ngưá»i cá»§a môn phải thế gia nhá» gần đó nghe nói thế, Ä‘á»u không kìm nổi giáºt mình kinh hãi, những ánh mắt hoặc ham má»™ hoặc ghen tị trên ngưá»i Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt. Bá»n há» phần lá»›n Ä‘á»u chỠở chá»— nà y nhiá»u ngây, gặp không Ãt ngưá»i cá»§a môn phải thế gia cấp lá»›n tá»›i nhưng chưa từng nồng nhiệt như nà y.
- Tháºt là . đồng nghiệp bất đồng mệnh! Má»™t cô bé nho nhá» cá»§a ngưá»i ta, nhìn không ra ná»a Ä‘iểm thá»±c lá»±c, không ngá» liá»n trở thà nh vị khách quý cá»§a Tần gia!
Má»™t ngưá»i đà n ông râu quai nón, ở giữa đám ngưá»i nhá» giá»ng mắng.
- Thôi Ä‘i lão huynh! Ngưá»i đừng cà u nhà u nữa. Chúng ta thì sao chứ, cÅ©ng không sai biết lắm, ai báo môn phải chúng ta nhá» không có thế lá»±c, lại không có thá»±c lá»±c mạnh mẽ. Ngưá»i xem cô nương đó chẳng phải sau khi xuất ra tÃn váºt, ngưá»i cá»§a Tần gia nhân má»›i bắt đầu Khách sáo sao?
Má»™t ngưá»i gấy ốm xấu xÃ, cưá»i khuyên nhá»§:
- Dù sao, má»™t lát nữa chỉ cần trước khi bá»n há» khai thuyá»n, chúng ta có thể lên trên chiếm má»™t chá»—, thì so vá»›i cái gì Ä‘á»u mạnh. Mấy năm tồ chức thịnh há»™i má»™t lần, tá»›i há»c há»i mở mang kiến thức, cÅ©ng được lợi vô cùng rồi!
- Ngươi nói cÅ©ng đúng! Chỉ tại ta có chút nhá» má»n.
Thanh áºm cá»§a hán tá» kia dần nhá» xuống.
- À! Váºy cảm Æ¡n.
Tống Minh Nguyệt nói xong quay lại nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, trên mặt Lăng Tiêu vẫn lá»™ vẻ tươi cưá»i thản nhiên. xem ra, gã Tần Phong kia quả nhiên là kẻ đến thì không thiện, kẻ thiện thì không đến đây. Quả tháºt có đủ sức nhẫn.
- Nà y, ngươi chá» má»™t chút, thiếu gia chúng ta nói chỉ cho phép ngưá»i cá»§a Tống gia Hải vá»±c Ä‘i và o. Ngươi không được lên.
Gã đệ tỠkia mặt lộ vẻ không kiên nhẫn ngăn Lăng Tiêu lại, nhếch miệng nói.
Tống Minh Nguyệt biến sắc mặt. Ở phÃa dưới những ngưá»i vốn Ä‘ang vô
cÅ©ng ham má»™, láºp tức cÅ©ng Ä‘á»u sá»ng sốt, trong mắt thoáng cái liá»n lá»™ ra thản sắc hưng phấn. Trong lòng mÆ¡ há»™ lại có chút chá» mong: có chuyện náo nhiệt để xem!
Tống Minh Nguyệt sắc mặt lạnh lùng, thanh am lạnh như băng nói:
- Hắn cùng Ä‘i chung vá»›i ta! Con mắt ngươi nhìn thấy hắn không phải ngưá»i Tống gia?
Gã đệ tá» kia hÆ¡i nghẹn lá»i, sau đó dứt khoát nhún nhún vai, hai tay xòe ra nói:
- Dù sao, đây là thiếu gia nhà ta sắp đặt như váºy!
Thái độ của hắn quyết liệt hẳn lên.
Trong đám ngưá»i phát ra má»™t trà ng tiếng ồ. Phần đông má»i ngưá»i đã nhìn ra:
cảm tình! Äây là thiếu gia Tần gia vì để để gần gÅ©i vá»›i Tiểu thư mà ngưá»i ta, có hà nh động như thế. Chi có Ä‘iá»u đáng tiếc lại phát sinh thiếu niên anh mà tiêu sái bên ngưá»i cô nương nà y, nhưng như thế nà o lại là đối thá»§ cá»§a Tần gia? Trong lúc nhất thá»i, đám ngưá»i má»›i rồi còn có chút ghen tị vá»›i Lăng Tiêu, Ä‘á»u không kìm được nổi lên lòng đồng tình vá»›i hắn.
Lăng Tiêu vẫn thản nhiên, trên mặt nhìn không ra có chút cảm xúc, đôi mắt cÅ©ng nhìn không ra ná»a Ä‘iểm tức giáºn, cưá»i cưá»i:
- Không có gì để nói với các ngươi, tránh ra!
Gã đệ tá» Tần gia kia vẻ mặt như gặp quá»· nhìn Lăng Tiêu , có lẽ không nghÄ© tá»›i thiếu niên anh tuấn nà y lại có thể nói ra những lÆ¡i như váºy, hÆ¡n nữa trên mặt còn cố tình lá»™ ra vá» tươi cưá»i thản nhiên. Nhất thá»i hắn không biết nói thế nà o má»›i tốt.
Tống Minh Nguyệt kéo nhẹ khuá»·u tay cá»§a Lăng Tiêu, lạnh lùng nhìn gã đệ tá» Tần gia trước mắt, trong lòng nà ng sao lại không biết: đây nhất định là Tần Phong giở trò, không kìm nổi phẫn ná»™ nà ng bưc bá»™i nghÄ©: “Tên Tần Phong tháºt quá đáng, chẳng lẽ nghÄ© rằng dừng phương thức nà y, mình sẽ thÃch hắn sao?
Dùng loại thá»§ Ä‘oạn đê hèn nà y để là m nhục ngưá»i khác, há không biết rằng, cÅ©ng giống như là m nhục chÃnh hắn!â€
Lăng Tiêu kéo tay Tống Minh Nguyệt, nang nhu thuáºn Ä‘i theo phÃa sau, giống như là má»™t cô bé yếu Ä‘uối cần bảo vệ. Những ngưá»i ở phÃa dưới trông thấy Ä‘á»u trợn mắt há hốc mồm, trong lòng
tháºm nghÄ©: là gan thiếu niên nà y quả tháºt rất lá»›n, dám xông và o bến cảng cá»§a Tần gia?
Những tên đệ tá» Tần gia nghÄ© muốn tiến lên nắm lấy áo Lăng Tiêu, bá»—ng nhiên hết sức hoảng sợ phát hiện ra mình căn bản không tá»›i gần được thiếu niên kia. Có hai tên thá»±c lá»±c hÆ¡i mạnh má»™t chút, mạnh mẽ sắp tá»›i gần Lăng Tiêu bá»—ng nhiên cảm giác được má»™t luồng lá»±c lượng mạnh truyá»n tá»›i khiến chúng báºt ngá»a vá» phÃa sau.
“TÅ©m! Tá»§m!†hai ngưá»i Ä‘á»u rÆ¡i tá»t xuống biển trông vô cùng thảm hại. Ãệ tá» Tần gia không ngưá»i nà o không biết bÆ¡i, nhưng ngưá»i nà y ném ngưá»i xuống biển thì đúng là quá đáng.
Bởi vì bá»n đệ tá» Tần gia nà y tuy bình thưá»ng, nhưng trên mức độ nà o đại biểu cho thể diện cá»§a Tần gia, Lăng Tiêu dùng chân nguyên há»™ thể tống bá»n há» hắn xuống biển, thì chẳng khác nà o đánh và o mặt Tần gia!
Cho nên, sau đó rất nhiá»u ngưá»i đã bắt đầu lo lắng cho Lăng Tiêu. Mặc dù đám đệ tá» Tần gia có phần kiêu ngạo ngang ngược, nhưng cÅ©ng đã tá» ra nhẫn nại chịu đựng. Mà phần hai ngưá»i, vừa nhìn thì không phải là môn phải thế gia cỡ lá»›n gì, bằng không sao lại giáºn dị như thế? Chá»c tá»›i Tần gia, còn muốn lên thuyá»n lá»›n cá»§a ngưá»i ta “Äây không phải là ngưá»i trẻ tuổi là m cà n là m báºy má»›i có thể là m ra chuyện như váºy sao?â€
- Chà chà ! Ngưá»i nà o oai phong như váºy, không ngá» dám giương oai trên bến tà u Tần gia ta?
Má»™t giá»ng nói chói tai từ phÃa sau vang lên. Những ngưá»i Ä‘ang xúm quanh xem Ä‘á»u vá»™i và ng tránh ra nhưá»ng đưá»ng. Từ phÃa sau má»™t đám ngưá»i Ä‘i tá»›i hÆ¡n ba mươi tuổi, gương mặt gian giảo, mắt tam giác, lông mà y vừa ngắn vừa thưa, moi má»ng, bên canh má»c má»™t mụn ruồi tháºt to, thoạt nhìn cưc kỳ xấu xÃ.
PhÃa sau ngưá»i nà y là thiếu gia Tần Phong cá»§a Tần gia, và má»™t đám ngưá»i Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i. Tần Phong vừa thấy Tống Minh Nguyệt láºp tức ánh mắt hắn nóng rá»±c lên, trong ánh mắt nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu, vừa mang theo vẻ cưá»i nhà n nhạt vừa kèm theo má»™t chút ghen ghét căm háºn: ẩn giấu tháºt kỹ.
- Ngưá»i là cái quái gi? Chẳng lẽ nói, Tần gia các ngưá»i chÃnh là ngưá»i tổ chức má»i thịnh há»™i?
Lăng Tiêu nói giá»ng lạnh nhạt, nói xong chỉ mấy trăm ngưá»i phÃa sau:
- Có phải những ngưá»i chúng ta đây, ở trong mắt Tần gia các ngưá»i Ä‘á»u không có tư cách hay không? Nói cách Mác, Tần gia các ngưá»i... hiện tại đã có thể đại biểu cho tất cả các môn phải thế gia ẩn thế?
- Ngưá»i! Ngưá»i đừng vá»™i châm ngòi ly gián!
Ngưá»i ná» bị cau nói cá»§a Lăng Tiêu hiện quá mức tức giáºn. Thầm nghÄ©: “Lá gan thiếu niên nà y rất lá»›n, dám giở trò gây chuyện thị phi nước mặt nhiá»u ngưá»i như váºy.†Hắn không nhịn được quay mặt sang Tần Phong ở má»™t bên. Lá»i nói nà y cá»§a Lăng Tiêu quả tháºt rất khó trả lá»i, nếu phá»§ nháºn lá»i nói cá»§a Lăng Tiêu? Tháºt ra thì thuyá»n lá»›n hôm nay có thể chá» hết mấy trăm ngưá»i nà y, nhưng đảo cá»§a Tần gia, căn hắn là chưa có chuẩn bị cho nhiá»u ngưá»i tá»›i như váºy!
Nếu như nói thịnh há»™i lần nà y có hạn chế tư cách tham gia, váºy thì lại mắc bẫy cá»§a Lăng Tiêu. Ãắc tá»™i vá»›i nhiá»u môn phải thế gia loại nhỠở đây như váºy.
Những môn phải thế gia nhỠnà y thoạt nhìn tuy rằng thực lực riêng lẽ cũng không mạnh, nhưng một khi hỠđoà n kết lại nhắm và o Tần gia: với thế lực đó không phải Tần gia có thể chống lại được.
Cho nên, lá»i nà y chỉ có thể từ miệng Tần Phong trà lá»i. gã mắt tam giác không thể đại biểu cho Tần gia được.
Trên mặt Tần Phong lá»™ ra nụ cưá»i tươi há»›n hở, Hướng vá» phÃa Lăng Tiêu nói:
- vị huynh đệ nà y nói đùa, Tần gia chỉ may mắn nháºn trách tổ chức thịnh há»™i lần nà y. HÆ¡n nữa, theo quy cá»§ bất thà nh văn, cÅ©ng luôn luôn Ä‘á»u là thế gia ẩn thế tố chức thịnh há»™i giao lưu hình thà nh hà ng ngà n năm qua, đâu có lý nà o nghiêm trá»ng như ngươi nói váºy. Những ngưá»i trên bến tà u hôm nay, ngưá»i tá»›i là Khách,
tất cả là bằng hữu cá»§a Tần gia. vốn cÅ©ng đã chuẩn bị chá»— cho há», vì thế cho má»™t lát, đệ tá» Tần gia sẽ hướng dẫn má»i ngưá»i tuần tá»± lên thuyá»n!
Nói xong hướng vá» những ngưá»i phÃa sau ôm quyá»n nói:
- Tần gia chiá»u đãi không chu đáo, cháºm trá»… xếp chá»— cho các vị, xin thứ lá»—i!
Những ngưá»i đó thấy có cÆ¡ há»™i lên thuyá»n, tất cả Ä‘á»u cưc kỳ hung phấn. Ãnh mắt nhìn Tần Phong ngá»c thụ lâm phong nà y, tá»± nhiên trà n đầy hao cảm, có ngưá»i trong đám la lá»›n:
- Thiếu gia Tần gia, cảm ơn ngà i!
- Ãúng váºy, xem thiếu gia cá»§a Tần gia ngưá»i ta: vừa thấy là biết xuất thân từ đại gia tá»™c, có giáo đục! Không giống nhóm môn phải loại nhá» Ãt ngưá»i cá»§a chúng ta, Ä‘á»u là xuất thân không phóng khoáng!
- Ha ha ha!
Trong đám ngưá»i truyá»n đến má»™t trà ng cưá»i. Má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu. Ngưá»i vừa má»›i nói, tuy là tư giá»…u, nhưng không ai có thể nghe ra trong lá»i nói cá»§a hắn như có như không ám chỉ Lăng Tiêu. Nhưng hắn lại quên rằng nếu không có Lăng Tiêu vừa má»›i nói cáºu nói kia, cả đám ngưá»i bá»n há» có may mắn lên được chiếc thuyá»n lá»›n xa hoa cá»§a Tần gia chứ?
Thần sắc trên mặt Lăng Tiêu không thay đổi, nhưng lòng cảnh giác đối vá»›i gã Tần Phong nà y lại đỠcao và i phần. Ngưá»i nà y có dÅ©ng có mưu, xuất thân đại gia tá»™c tháºt đúng là má»™t đối thá»§ rất khó đối phó!
Tuy rằng Tần Phong đánh mất thế chá»§ đông, Tống Minh Nguyệt cÅ©ng không có khả năng yêu thương hắn, nhưng ngưá»i như thế rất khó đối phó. Nếu là kẻ địch cá»§a ngươi, hoặc là triệt để má»™t lần há»§y diệt hắn, hoặc là sẽ cố gắng không qua lại vá»›i ngưá»i đó, hoà n toà n vứt bá» thể diện cá»§a mình.
vả lại, lần nà y đến đây chẳng qua là muốn dò dẫm ná»™i tình cá»§a các môn phái thế gia ẩn thế mà thôi. Ãợi sau khi trở vá» sẽ không qua lại vá»›i thế gia bá»n há». ChÃnh mình lo tu luyện, bá»n há» phát triá»n cá»§a bá»n há», để ý nhiá»u như váºy là m gì?
NghÄ© đến đây, Lăng Tiêu thản nhiên cưá»i, nắm tay Tống Minh Nguyệt thoải mái lên thuyá»n. Lúc nà y không ai dám chặn.
Gã mắt tam giác đúng bên cạnh Tần Phong nhìn Lăng Tiêu vá»›i ánh mắt đầy âm lãnh và khinh thưá»ng. Còn Tần Phong vẫn rất có phong độ đứng tại chá»—. Chá» má»i ngưá»i Ä‘á»u lên thuyá»n xong, gã mắt tam giác nói:
- Thiếu gia, muốn cho tên Lăng Tiêu kia biết tay chút không?
- Ngươi?
Tần Phong nhìn thoáng qua gã mắt tam giác. Gã nà y cÅ©ng là má»™t tên đưá»ng huynh cá»§a hắn, tên là Tần Bằng, là cháu cá»§a nhị gia gia Tần Phong, đừng thấy bá»™ dáng không ra gi, nhưng hắn có thá»±c lá»±c Ma Kiếm sư báºc hai. Tuy rằng không bằng Tần Phong thiên tư trác tuyệt, nhưng trong thế hệ trẻ tuổi cá»§a Tần gia cÅ©ng là má»™t ho thá»§.
- Ngươi không được, không phải đối thủ của hắn.
Tần Phong lắc đầu, nhìn Lăng Tiêu đúng trên boong tà u cách mình rất xa nói.
Tà i sản của Minh Huệ
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Minh Huệ
Từ khóa được google tìm thấy
âèçèòêà , ëîøàäè , kiem tu 4vn , kiem tu lang van , ngao kiem lang van , ngao kiem lang van 18 , ngao kien lang van 199 , ngạo kiếm lăng vân , ngạo kiến lăng vân , òåëåôîíû , www.ngau kiem lang van , ÷àñîâîé