Đặc biệt là Phong Bạch Vũ này dựa vào tốc độ cực nhanh của mình, ở bên trong Huyền Trọng vực sẽ giảm bớt đi nhiều, hơn nữa sau khi cảm ứng được trọng lực dị thường, trong nháy mắt sẽ không khống chế được, cái kia liền đầy đủ cho Tần Phàm nắm giữ tiên cơ, trực tiếp kết liễu hắn rồi.
Sau khi khống chế Thổ hệ nguyên khí cùng lần nữa cảm ngộ được huyền bí của Huyền Vũ Thổ hành ma chủng, không chỉ có để cho hắn có được tam hệ nguyên lực, có thể sử dụng Thủy, Hỏa, Thổ tam hệ nguyên khí tương dung vào Vạn Ngưu Xông, hơn nữa hôm nay lần nữa sử dụng Huyền Trọng quyền, chẳng khác gì là thực lực của hắn lại một lần tăng vọt! nguồn
- Hiện tại thực lực của ta, hẳn là ở dưới Võ Thánh không có đối thủ đi à nha... không, phải nói là ngoại trừ một người kia!
Tần Phàm hai bước nhảy đến bên cạnh thi thể của Phong Bạch Vũ, đem trữ vật giới chỉ của hắn lấy xuống dưới, sau đó nhìn qua một cái hướng khác, trong miệng thì thào nói.
Một người kia, đúng là ở hai mươi năm trước liền được xưng là đệ nhất nhân dưới Võ Thánh, Càn Kinh Tần gia Đại trưởng lão Tần Thiên Hoành!
Kỳ Tích Chi Kiếm!
Vốn đã nói những nửa bước Võ Thánh như Mộc Thiên Hùng, Phong Bạch Vũ, Trì Viễn,… đều là nhân vật thiên tài trác tuyệt, từng cái đều có được thực lực viễn siêu cùng thế hệ, trong đám người cùng cảnh giới không có bao nhiêu người có thể đủ đạt tới trình độ như bọn hắn, nếu như không phải gặp được Tần Phàm, bọn hắn có thể nói coi như là cường giả bên trong Võ Tôn cường giả.
Nhưng Tần Thiên Hoành áo lam trường kiếm, được xưng là Kỳ Tích Chi Kiếm, chiến tích hiển hách, hắn có thể ở trong thời gian lâu như vậy hưởng thụ lấy cái danh xưng này, ngay cả loại hung nhân như Mộc Thiên Hùng kia cũng kiêng kị đối với hắn không thôi, cũng chưa có người dám khiêu chiến, nói rõ hắn thực sự không phải là hư danh nói chơi!
Tuyệt đối là còn muốn viễn siêu phía trên những người Mộc Thiên Hùng, Phong Bạch Vũ, Trì Viễn này!
Tuy Tần Phàm tự tin, nhưng đối với một nhân vật như vậy, hắn vẫn là không dám có chút chủ quan! Đại lục này rất lớn, mặc dù nói kỳ ngộ của hắn có thể nói là điên cuồng, nhưng những người khác cũng có kỳ ngộ của bọn hắn!
Tần Thiên Hoành này ở hai mươi năm trước có thể trở thành đệ nhất nhân dưới Võ Thánh, tuyệt đối cũng có được kỳ ngộ cùng thực lực khủng bố của hắn!
- Hai mươi năm qua đi, hiện tại hoàn toàn không có cách nào đoán chừng thực lực của Tần Thiên Hoành này như thế nào, thậm chí nói hắn đã chặt đứt tơ ngọc, đột phá Võ Thánh cũng nói không chừng, chỉ là hắn một mực ẩn cư ở Càn Kinh Tần gia không có người biết rõ mà thôi.
Nhớ tới người kia, trong nội tâm Tần Phàm âm thầm dâng lên ngưng trọng chi sắc.
- Tóm lại hiện tại tận lực tránh đi hắn a! Mà chỉ cần ta tìm được viên ma chủng thứ tư, sau khi luyện hóa nó, vậy ta cũng không cần e ngại bất luận kẻ nào rồi!
Sau đó, Tần Phàm hít sâu một hơi, thu thập chiến trường thoáng một phát, thân hình nhảy lên, liền biến mất ở bên trong dạ sắc.
Chỉ là lưu lại một phiến đại địa bừa bộn cùng hai cỗ thi thể đang dần dần đốt thành tro bụi.
Hai vị nửa bước Võ Thánh cường giả danh khí không nhỏ này, cứ như vậy táng thân ở đây, ngay cả bia mộ cũng không có một cái nào.
Ở trên một ngọn núi nào đó của Yêu Thú Bình Nguyên, bên trong một cái hố huyệt.
Trên một chỗ cao của vách núi đá, có để một khỏa Dạ Minh Châu sáng ngời, ở dưới hào quang của Dạ Minh Châu, nhìn ra được sơn động cùng vách núi trước mặt này lộ ra thập phần sạch sẽ cùng khô mát, lúc này Tần Phàm đang xếp bằng ở trên một mảnh đất trống.
Hắn đang kiểm tra chiến lợi phẩm trữ vật giới chỉ của Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn hôm nay.
Về phần Thiên Trận Giáp kia, Tần Phàm sớm đã là yêu thích không buông tay, ở trên Vũ Thiên đại lục này, trân quý nhất kỳ thật là trọng bảo phòng ngự, bởi vì chỉ có bảo trụ tính mệnh, ngươi mới có thể đi giết, đả thương địch thủ.
Cho nên ở trên toàn bộ Vũ Thiên đại lục, loại bảo bối có được năng lực phòng ngự mạnh như vậy, cũng sẽ không có vài món!
Tần Phàm có được sẽ là như hổ thêm cánh! Lực công kích của hắn đã có thể miễn cưỡng so sánh với sơ cấp Võ Thánh, tăng thêm cái bảo bối phòng ngự này, ít nhất hắn cảm giác mình ở trước mặt Võ Thánh cũng sẽ không trở thành dê đợi làm thịt rồi!
Có thể nói, đã có cái Thiên Trận Giáp này, lúc này đây hắn đi truy tầm ma chủng viên thứ tư cũng sẽ có vẻ bảo đảm hơn rất nhiều.
Sau đó, Tần Phàm đầu tiên lấy ra chính là trữ vật giới chỉ của Phong Bạch Vũ, tinh thần lực đưa vào trong đó, phát hiện trong không gian trữ vật giới chỉ của Phong Bạch Vũ này ngược lại là khá lớn, dù sao cũng là đến từ đại thế gia, điểm ấy nội tình vẫn phải có.
Nhưng ở trong đó, Tần Phàm ngoại trừ phát hiện một ít tài liệu Linh Dược cùng đan dược tốt nhất, cùng với vài loại vũ kỹ hắn từng thấy qua, thì không có phát hiện đồ vật đặc thù gì.
Đương nhiên, Phong hệ vũ kỹ này kỳ thật cũng đủ đặc thù rồi, đặc biệt là thân pháp của Phong Bạch Vũ, lại để cho người đỏ mắt, đáng tiếc người không có thể chất Phong hệ nguyên khí lại không thể tu luyện.
Cũng có một ít Yêu Tinh Hạch, bất quá cao nhất chỉ là thất cấp, đối với người khác có lẽ xem như bảo bối rồi, nhưng đối với Tần Phàm mà nói lại không có lực hấp dẫn quá lớn, hắn cần chính là Yêu Tinh Hạch bát cấp.
- Cái bánh xe gió này ngược lại là có chút ý tứ, bất quá độ khó điều khiển cũng đủ cao, cần tinh thần lực cùng tinh chuẩn nguyên khí rất cường đại mới có thể điều khiển, chỉ sợ không có mấy người có thể sử dụng.
Tần Phàm ngay cả vũ khí của Phong Bạch Vũ cũng lấy theo trở về, bất quá hắn chủ tu quyền hệ cùng đao hệ, cái này đối với hắn là không có tác dụng gì, chỉ là ý định giữ lại cho người thích hợp trong gia tộc, hoặc là Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn sử dụng.
Vô kinh vô hỉ, Tần Phàm cũng không quá thất vọng, chỉ là tiếp tục mở trữ vật giới chỉ của Trì Viễn.
Giống như trữ vật giới chỉ của Phong Bạch Vũ, trong trữ vật giới chỉ của Trì Viễn này cũng có Linh Dược, đan dược cùng vũ kỹ, cũng có Yêu Tinh Hạch, nhưng những vật này đối với Tần Phàm mà nói đồng dạng đều là không có lực hấp dẫn quá lớn.
- Đây là một ít giải thích cùng truyền thừa về trận pháp của Trì gia, đối với ta mà nói ngược lại có thể với tư cách nhập môn cùng hiểu rõ trận pháp chi đạo này thoáng một phát, chỉ là tựa hồ cũng không phải quá inh, nếu không bọn hắn cũng không cần tốn hai mươi năm mới phá giải được Tam Tài trận tự nhiên kia rồi.
Sau một lát, Tần Phàm mở ra một quyển trục, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ.
Hiện tại hắn quan tâm nhất chính là Trì Viễn này ở trong động phủ đó, ngoại trừ Thiên Trận Giáp còn đạt được cái gì!
Bên thông đạo của hắn tổng cộng có ba gian thạch thất, như vậy hắn đoán chừng bên Trì Viễn kia cũng hẳn là ba cái thạch thất, Trì Viễn này ở trong một cái thạch thất đã tìm được Thiên Trận Giáp, như vậy hẳn là còn có bảo bối của hai gian thạch thất nữa, có lẽ còn đặt ở trong trữ vật giới chỉ.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Lại tìm tòi một lát, con mắt củaTần Phàm bỗng nhiên sáng ngời, sau đó từ trong đó lấy ra một cái bao tay thanh hắc bóng lưỡng, cái bao tay này xem xét đã biết rõ chất lượng vô cùng tốt, cầm trong tay truyền đến cảm giác, càng làm cho trong lòng của hắn kinh hỉ.
- Đây cũng là Linh Khí!
Lại cảm giác một hồi, trên mặt Tần Phàm càng là không khỏi hiện lên thần sắc hưng phấn.
Cái bao tay này dĩ nhiên là cùng Linh Hàn Quyền Sáo hiện tại, đều là linh khí! Hơn nữa hắn cảm giác được phẩm chất nếu so với Linh Hàn Quyền Sáo còn muốn tốt hơn rất nhiều!
Theo như lời của Cổ Mặc, Linh Khí này ngay cả Võ Thánh cũng không thể luyện chế, tất cả đều là thời xa xưa còn sót lại, không chỉ phẩm chất cao hơn vũ khí bình thường rất nhiều, có thể thừa nhận được kình khí càng mạnh hơn nữa quán thâu, lại có thể nhỏ máu dung luyện, dung nhập trong thân thể.
Linh Hàn Quyền Sáo của Tần Phàm là ban đầu ở trong dược cốc thần bí của Yêu Thú Hoang Nguyên lấy tới được, có tác dụng tăng phúc đối với vũ kỹ, nhưng theo thực lực của Tần Phàm tăng lên, có thể phát huy tác dụng càng ít, thậm chí nói hôm nay thời điểm hắn sử dụng tam hệ Vạn Ngưu Xông, đã cảm giác Linh Hàn Quyền Sáo đến cực hạn!
Nếu như uy lực của Vạn Ngưu Xông lại tăng lên một bước nữa, Linh Hàn Quyền Sáo sẽ trở nên vô dụng, nhưng không thể tưởng được vào lúc này vậy mà kịp thời nhận được bao tay mới!
- Thiên Trận Quyền Sáo? Bên trong cái bao tay này vậy mà cũng có hơn một ngàn cái trận pháp!
Sau khi nhỏ máu dung luyện bao tay này, trong nội tâm Tần Phàm liền lập tức khiếp sợ.
Hắn không thể tưởng được bên trong cái bao tay này vậy mà cũng có thể dung hợp trận pháp!
Cái Thiên Trận Quyền Sáo này có hơn một ngàn trận pháp công kích, có thể quán thâu cùng chuyển đổi nguyên khí nhanh hơn rất nhiều, đặc biệt là đối với Võ Thánh có thể sử dụng nhiều loại nguyên khí mà nói, sẽ rất nhanh dung hợp nguyên khí bất đồng mà không có bất luận chướng ngại gì!
Hơn nữa đồng dạng có thể trên phạm vi lớn tăng lên uy lực vũ kỹ!
- Đã có Thiên Trận Quyền Sáo này, tam hệ Vạn Ngưu Xông của ta hẳn là đối với Võ Thánh cường giả cũng có thể có được uy hiếp nhất định!
- May mắn Trì Viễn kia không có vũ kỹ quyền pháp, nếu không dùng tới Thiên Trận Quyền Sáo này, nói không chừng sẽ khó đối phó hơn rất nhiều."
Tần Phàm hiện ra thần sắc kinh hỉ, sợ hãi than nói.
Cẩn thận dùng thử hồi lâu, Tần Phàm mới dung nhập Thiên Trận Quyền Sáo này vào trong thân thể, sau đó bắt đầu sưu tầm bảo bối thứ ba mà Trì Viễn lấy được trong động phủ lần này.
- Đây chẳng lẽ là truyền thừa của trận pháp đại sư, chủ nhân động phủ kia?
Lại một lát sau, Tần Phàm ở trong trữ vật giới chỉ của Trì Viễn phát hiện một quyển trục kim sắc, không khỏi kinh hỉ lần nữa.
Cái kim sắc quyển trục này nằm ở trong trữ vật giới chỉ của Trì Viễn, tản ra một loại hào quang kim sắc đặc biệt.
Nhìn ra được Trì Viễn đối với nó cũng là thập phần coi trọng, cho nên đặt nó ở một nơi ẩn nấp hẻo lánh trong giới chỉ, còn trịnh trọng dùng một cái hộp chắc chắn bỏ vào.
Tần Phàm rất không dễ dàng mới mở được cái hộp này, sau đó lấy kim sắc quyển trục từ trong đó đi ra.
Chất liệu của quyển trục này rất đặc thù, tựa hồ không phải chất giấy bình thường, là một loại chất liệu như mộc, lại giống như ngọc, cầm trong tay, có một cảm giác lạnh buốt ở trong đó truyền đến.
Cái quyển trục này đã trải qua tuế nguyệt dài dòng buồn chán cũng không có mục nát, ngược lại là lộ ra cổ xưa mà thần bí, đó là khí tức thê lương.
- Cái quyển trục này tựa hồ là một kiện cổ bảo.
Tần Phàm nhẹ nhàng ở trên quyển trục ma sát thoáng một phát, cảm giác được trên quyển trục truyền đến xúc cảm kỳ lạ, trong lòng hơi trầm ngâm nói, chỉ là cái quyển trục này lộ ra không giống bình thường, tuyệt đối không phải người bình thường có thể có được, nội dung trong đó đáng giá chờ mong.
Do dự một chút, hắn vẫn là chậm rãi mở ra kim sắc quyển trục này, sau đó đem tinh thần lực bản thân xâm nhập trong đó.
Oanh!
Rất nhanh, Tần Phàm cũng cảm giác được mình phảng phất như tiến nhập bên trong một biển lớn mênh mông, một loại lực lượng bành trướng mà cường đại ở bên trong kim sắc quyển trục lăn lộn, tựa hồ tùy thời muốn đem hắn hoàn toàn nuốt hết ở trong đó.
Đã qua hồi lâu, Tần Phàm mới hồi phục tinh thần lại, hắn ở bên trong quyển trục cảm thấy khí tức quen thuộc của chủ nhân động phủ kia, khí tức này cùng Thiên Huyễn châu, Bán Thần Khôi Lỗi, còn có những thạch thất chi môn kia đều thập phần tương tự, cho nên hắn phán đoán kim sắc quyển trục này có lẽ chính là truyền thừa của chủ nhân động phủ kia không thể nghi ngờ.
Trì Viễn quả nhiên cũng là nhận được ba dạng bảo vật, Thiên Trận Giáp, Thiên Trận Quyền Sáo, còn có kim sắc quyển trục này.
Ở bên trong kim sắc quyển trục này, phảng phất như có được một cái không gian đặc thù, mà cái không gian này phảng phất giống như chính là một thế giới, trong cái thế giới này, khắp nơi đều là trận pháp chi lực ba động lên, rất nhiều huyền ảo về trận pháp tràn ngập ở giữa thiên địa trong kim sắc quyển trục, từ bốn phương tám hướng mãnh liệt truyền đến.
Đồng thời, ở bên trong quyển trục còn mô phỏng ra đủ loại trận pháp inh, mỗi một cái trận pháp đều có được giải thích kỹ càng, cùng các loại hạng mục chú ý.
Lưỡng Nghi trận, Tam Tài trận, Tứ Tướng trận, Ngũ Hành trận, Lục Hợp trận, Thất Tinh trận, Bát Quái trận, Cửu Dương trận...
Trận điểm tự nhiên, nguyên khí làm trận điểm, trận khí trận điểm...
Thiên thời trận, địa lợi trận, nhân hòa trận...
Ở bên trong quyển trục mà trận pháp đại sư này truyền thừa, các loại giải thích về trận pháp bao quát vạn vật, thâm ảo tối nghĩa, đủ loại tin tức dũng mãnh vào trong đầu, Tần Phàm trong khoảng thời gian ngắn cũng cảm thấy đầu ẩn ẩn giãn ra, có chút khó có thể tiêu hóa. (.
Tuy vừa rồi hắn xem qua giới thiệu trận pháp của gia tộc Trì Viễn thoáng một phát, nhưng hiện tại so sánh với tin tức ẩn chứa bên trong kim sắc quyển trục này, căn bản chính là một đống rác rưởi! Cả hai căn bản không thể đánh đồng với nhau!
- Chủ nhân động phủ này quả nhiên là một vị hành gia trận pháp, trận pháp chi đạo cũng đích thật là vô cùng thần bí cường đại! Vị trận pháp đại sư này tên là Trịnh Điền, ở trong đó có nói, ở giữa thiên địa, Trận không chỗ nào không có, chỉ cần kết hợp thiên thời địa lợi nhân hoà, tùy thời đều có thể sử dụng trận pháp.
Cũng không biết cảm ngộ bao lâu, tinh thần lực của Tần Phàm từ bên trong quyển trục lui ra, dùng sức vuốt vuốt huyệt thái dương của mình, nhẹ nhẹ thở một ngụm trọc khí.
Tuy thâm ảo khó hiểu, nhưng trận pháp chi đạo này hoàn toàn chính xác là có chỗ hơn người, thậm chí là làm cho hắn vốn là người đối với trận pháp hoàn toàn không có gì hiểu rõ, cũng rất nhanh đắm chìm trong đó.
Thời điểm tinh thần lực của hắn lui ra ngoài không lâu, thậm chí đầu còn chưa hoàn toàn khôi phục lại, sau đó hắn lại tiếp tục đầu nhập nghiên cứu.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Là vì đã bị trận pháp chi đạo thần bí mà cường đại này hấp dẫn thật sâu, giống như là bỗng nhiên mở ra một môn hộ võ đạo mới, để cho hắn thấy được thế giới võ đạo càng thêm rộng lớn bao la.
- Cấu thành trận pháp điểm, chính là tên trận điểm. Tất cả trận pháp đều là từ hai cái trận điểm mở ra, vô luận là ba điểm, bốn điểm, năm điểm, hay là bảy tám chín điểm, đều có thể phân biệt hình thành các trận pháp bất đồng.
Nói như vậy, cái trận điểm này càng nhiều, lộ ra càng thêm phức tạp, uy lực cũng càng mạnh hơn nữa, bất quá Lưỡng Nghi trận kia bởi vì chỉ có hai cái trận điểm, nhưng so với Cửu Dương chín trận điểm kia còn muốn khó có thể thi triển hơn, nhưng lại là khởi đầu của trận pháp, trong đơn giản có phức tạp, là mọi người mới học trận pháp phải học thi triển Lưỡng Nghi trận này.
- Như vậy bên trong những trận pháp này, đơn giản nhất đúng là Tam Tài trận kia rồi, thật giống như Tam Tài trận tự nhiên ở phía trước động phủ kia, dùng ba cây cổ thụ với tư cách trận điểm, chỉ cần ở trong đó phủ lên tinh thần ấn ký liền có thể khống chế trận pháp này rồi.
- Ba cây cổ thụ này gọi là tự nhiên trận, trừ lần đó ra, một ít trận pháp đại sư inh còn có thể lợi dụng nguyên khí hoặc là võ khí bản thân, trực tiếp ở trong hư không với tư cách trận điểm tới bố trí trận pháp, cái kia gọi là nguyên khí trận điểm.
- Bất quá tự nhiên trận điểm cực kỳ khó được, hơn nữa cần đối với trận pháp chi đạo có tạo nghệ sâu đậm, cộng thêm ánh mắt cực kỳ inh mới có thể phát hiện.
- Về phần nguyên khí trận điểm, cần điều khiển đối với kình khí cực kỳ tinh chuẩn, hơn nữa đối với hoàn cảnh cùng không khí, … đều tính toán ở bên trong, cũng là thập phần khó có thể nắm giữ. Cho nên sơ học giả trận pháp đều là sử dụng trận khí...
- Còn có thiên thời trận, địa lợi trận, nhân hòa trận, thiên thời trận chỉ chính là lợi dụng thời tiết biến hóa, bố trí trận pháp đến hấp thụ uy năng Thiên Địa với tư cách công kích, phòng ngự hoặc là tu luyện….
- Địa lợi trận là chỉ lợi dụng địa hình đặc biệt, như địa phương ở bên cạnh miệng núi lửa, biển cả,… gia tăng một ít uy lực đặc biệt của trận pháp.
- Nhân hòa trận là dùng người với tư cách trận điểm tới thi triển trận pháp, thích hợp ở trong hành quân chiến tranh hoặc là phối hợp bên trong một vài gia tộc.
Tần Phàm bắt đầu chậm rãi phân tích những giảng giải về trận pháp này, càng phân tích càng cảm thấy trận pháp chi đạo này bác đại tinh thâm, hắn cứ như vậy một mực nghiên cứu lấy giới thiệu trận pháp trong kim sắc quyển trục, thẳng đến trời sáng mới ngừng lại được.
Cất kỹ kim sắc quyển trục này, Tần Phàm hít sâu một hơi đứng dậy, lúc này tinh thần, khí chất cả người hắn phảng phất giống như đều đã xảy ra một ít biến hóa, đối với thế giới võ đạo rộng lớn lộ ra càng thêm hướng tới .
- Theo như lời Trịnh Điền, Tam Tài trận dùng ba trận điểm bày trận, là trận pháp vững chắc nhất, không dễ dàng sụp đổ cùng cải biến nhất, đồng thời cũng là trận pháp dễ dàng nắm giữ nhất trong những trận pháp này, nếu như ta muốn học tập trận pháp chi đạo, trước tiên có thể dùng Tam Tài trận bắt đầu.
Sau đó hắn một đường đi về hướng động khẩu, trong nội tâm âm thầm mà nghĩ lấy.
Đi ra cửa động, phát hiện bên ngoài đã là mặt trời mới lên, đại địa một mảnh sáng ngời, không khí cũng lộ ra thập phần tươi mát, ở cách đó không xa, trong bụi cỏ ở giữa sườn núi, có một con thỏ màu trắng đang phủ phục ở trong đó, lười biếng phơi lấy nắng mặt trời.
- Mượn nó đến thí nghiệm một chút đi.
Trong lòng Tần Phàm hơi trầm ngâm, xoay người trên mặt đất nhặt lên ba hòn đá nhỏ, âm thầm tính toán trong chốc lát, sau đó tay khẽ động, cục đá nhỏ đột nhiên hướng về chỗ con thỏ kia bắn ra.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ba hòn đá nhỏ này dùng tốc độ cực nhanh, chính xác rơi vào ba điểm bên người con thỏ kia, tự nhiên mà tạo thành xu thế tam giác, lập tức liền có một loại huyền diệu chi lực bỗng nhiên trống rỗng xuất hiện, tựa hồ là có một loại khí tràng thần bí bao phủ con thỏ ở trong đó.
Cái Tam Tài trận này còn phân thành Tam Tài công trận, Tam Tài phòng trận, Tam Tài ảo trận, Tam Tài khốn trận, cũng có Tam Tài trận công năng đa chủng kết hợp lẫn nhau, nhưng độ khó thi triển cũng sẽ cao hơn vài lần.
Tần Phàm chỉ là sơ học, cho nên lúc này đây hắn thi triển chính là một cái Tam Tài khốn trận đơn giản nhất.
- Ô ô…
Con thỏ kia hình như có nhận thấy nguy hiểm, sau đó chấn kinh hướng về tứ phía chạy trốn, nhưng rất thần kỳ chính là, sau khi con thỏ này vọt tới phạm vi ba hòn đá nhỏ phong tỏa liền không hiểu thấu quay trở về tại chỗ.
Bất quá chỉ qua ước chừng mười giây đồng hồ, con thỏ này vẫn là có thể xông ra ngoài.
- Sai số quá lớn, không có giới chuẩn địa mạch, cho nên chỉ có thể duy trì thời gian cực ngắn.
Tần Phàm lắc đầu tự nhủ.
Ở trong trận pháp chi đạo còn chú ý là phối hợp địa mạch vận hành.
Địa mạch ở trong trận pháp chi đạo giải thích là mạch đập đại địa, hình như còn có thiên mạch, là thiên chi mạch đập, kỳ thật cũng có thể gọi chung là trận mạch.
Những trận mạch này tung hoành các nơi, giống như là Thiên Địa nguyên mạch, có thể dùng tinh thần lực cảm ứng được, thời điểm thi triển trận pháp, tìm được trận mạch, sau đó dùng trận điểm cố định nó lại, có thể phát huy ra "Trận lực".
Tìm được trận mạch càng cường đại, trận pháp phát huy ra uy lực lại càng lớn, nếu như tìm được trận mạch không đủ vững chắc, như vậy trận pháp liền rất dễ dàng bị phá giải.
Vừa rồi Tần Phàm dùng ba hòn đá với tư cách trận khí bố trí Tam Tài khốn trận, sở dĩ nhanh như vậy bị con thỏ kia phá tan, cũng là bởi vì hắn tìm được trận mạch không đủ vững chắc, hơn nữa bản thân trận mạch cũng không đủ cường đại.
Bất quá Tần Phàm cũng không có quá nản chí, dù sao lúc này hắn mới là lần đầu tiên tự mình bố trí trận pháp, có thể vây khốn con thỏ kia 10 giây đã là không tệ rồi, chỉ cần luyện tập nhiều mấy lần, tin tưởng cũng có thể thời gian dần qua quen thuộc tìm đúng trận mạch.
Cộng thêm trận pháp chi đạo này thức sự là quá bác đại tinh thâm, hắn vốn không có dự tính mình có thể trở thành trận pháp đại sư, dù sao hắn còn muốn truy tìm đan võ chi đạo, trận pháp này chỉ là dùng với tư cách phụ trợ mà thôi.
Đương nhiên, hắn cũng hi vọng mình có thể học tập nhiều một ít, như vậy Thiên Huyễn châu của hắn liền có thể phát huy ra uy lực càng lớn, mặt khác nắm giữ một ít phương pháp phá giải trận pháp, về sau gặp được một ít đối thủ tinh thông trận pháp, tối thiểu cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh hoàn toàn không có lực ứng phó.
Cho nên trận pháp chi đạo này tuy không cần miệt mài theo đuổi, nhưng còn có tất yếu phải đọc lướt qua. Nếu như ngày sau thời gian nhiều hơn, thời điểm học có sở thành, hoàn toàn có thể vì Nam Phong Tần gia kiến tạo một tòa thủ hộ đại trận, như vậy hắn làm rất nhiều chuyện sẽ không cần có quá nhiều lo lắng.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Một tiếng vang thật lớn, ở phía trên Yêu Thú Bình Nguyên bỗng nhiên dâng lên một quả cầu lửa cực lớn, ở trên bầu trời tách ra một loại hào quang đặc biệt, thậm chí là ánh mặt trời cũng tạm thời bị che dấu xuống dưới.
- Xem ra trò hay cuối cùng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này muốn bắt đầu rồi.
Lúc này Tần Phàm đứng ở chỗ động khẩu, nhìn xem lửa khói trên bầu trời, trong miệng thì thào nói.
Theo hắn biết, cái lửa khói này đúng là tín hiệu chuyên dụng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, là thông tri những người dự thi vẫn còn săn bắn ở các nơi trên Yêu Thú Bình Nguyên tiến về địa điểm có Bát cấp yêu thú kia, tiến hành tranh đoạt quán quân cuối cùng!
Một ngày này, là ngày cuối cùng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội rồi.
Tuy thời gian của Tần Phàm khẩn trương, nhưng hắn vẫn có tất yếu đi lẫn vào thoáng một phát, không giống như những người khác vì danh dương thiên hạ, trên thực tế, hiện tại danh tiếng của hắn đã rất cao rồi.
Hắn chủ yếu là vì thu hoạch đến Yêu Tinh Hạch của bát cấp yêu thú!
Yêu Tinh Hạch bát cấp này đối với hắn rất có trọng dụng, vô luận là dùng để luyện chế đan dược tăng thực lực lên, hay là Bán Thần Khôi Lỗi kia, đều rất cần Bát cấp Yêu Tinh Hạch!
Có thể nói như vậy, chỉ cần có được Bát cấp Yêu Tinh Hạch này, hắn tiến về sơn cốc thần bí kia cướp lấy viên ma chủng thứ tư cũng sẽ có thêm một ít lòng tin.
Bát cấp yêu thú này vốn đã rất ít, hơn nữa thực lực đều vô cùng cường hãn, chỉ bằng vào một mình hắn căn bản khó có thể đối phó!
Cho nên đây là một hội tốt rất cơ, có người phát hiện Bát cấp yêu thú, nhưng lại có rất nhiều cường giả cùng một chỗ đối phó, so với một mình hắn săn giết sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, cũng bởi vì có nhiều cường giả tranh đoạt như vậy, độ khó đạt được Bát cấp Yêu Tinh Hạch này kỳ thật cũng không có giảm xuống bao nhiêu.
- Ta cũng cần nhanh đuổi đi qua, chỉ sợ rất nhanh bọn hắn sẽ dẫn Bát cấp yêu thú kia ra.
Vừa thu lại những trận pháp mà hai ngày qua bố trí ở sau lưng, Tần Phàm liền trực tiếp nhảy xuống Thánh Sơn, hướng về địa phương có diễm hỏa cháy lên kia chạy nhanh mà đi.
Ở trong hai ngày này, phần lớn thời gian hắn đều dùng để nghiên cứu trận pháp, cho tới bây giờ tuy trình độ trận pháp của hắn còn là vừa vặn nhập môn, nhưng bố trí ra Tam Tài khốn trận đã có thể vây khốn một ít dã thú một hai giờ rồi.
Đương nhiên, trí tuệ của nhân loại so với yêu thú sẽ cao hơn rất nhiều, hắn đoán chừng cái Tam Tài khốn trận này, nếu là tác dụng ở trên người Võ Tôn cường giả, có thể vây khốn một hai phút là thập phần không tệ rồi.
Lại phải là sớm bố trí mới có thể làm được, nếu như tạm thời bố trí trận pháp, căn bản khởi không đến tác dụng!
Trận pháp chi đạo này đích thật là cường đại, nhưng đó là đối với trận pháp đại sư mà nói! Tần Phàm chỉ tiếp xúc hai ngày, tự nhiên là phát huy uy lực có hạn, có thành tựu như vậy cũng là vì tinh thần lực của hắn so với người bình thường thì cao rất nhiều rồi.
Bất quá theo lý giải đối với trận pháp chi đạo tăng lên, hắn đối với sử dụng Thiên Huyễn châu đã có hiểu rõ càng sâu ngược lại là thật sự.
Lúc trước, hắn chỉ có thể để cho Trì Viễn là nửa bước Võ Thánh lâm vào ảo cảnh thời gian mấy cái hô hấp, nhưng lại không thể bị quấy nhiễu, hắn vừa phát động công kích sẽ tỉnh lại.
Hiện tại hắn đoán chừng đã có thể đem thời gian này lùi lại đến hơn mười khắc, hơn nữa nếu như hắn phát động công kích cũng có thể tiếp tục lừa gạt đối phương một đến hai giây thời gian, đừng xem thường đây chỉ là một hai giây thời gian, đó là tiên cơ, đối với cường giả mà nói cực kỳ trọng yếu, thậm chí có thể quyết định ván cục!
Tốc độ của Tần Phàm bay nhanh xuyên qua bên trong bình nguyên, hai ngày này hắn ở lại trong sơn động, vốn là lựa chọn một địa phương cách địa điểm lần tranh đoạt cuối cùng kia không xa, cho nên rất nhanh đã có thể chạy tới.
Thời điểm hắn đi đến, đã có rất nhiều người dự thi hội tụ. Những người này đồng dạng là ở hai ba ngày trước đã sớm đi tới phụ cận khu vực săn bắn cuối cùng nhất này, đợi tín hiệu vừa phát liền có thể chạy đến.
Tần Phàm đưa mắt nhìn đi, đập vào mắt là một đám người đông nghịt, hơn nữa những người này thấp nhất cũng là thực lực Linh Vũ Sư bảy tám cấp, Võ Tôn cường giả cũng có rất nhiều, một cổ khí tức cường đại bay thẳng Vân Tiêu.
- Chậc chậc, tại đây chỉ sợ có trên trăm Võ Tôn cường giả a!
Tần Phàm không khỏi âm thầm tắc luỡi, đây cũng là lần thứ nhất hắn chứng kiến nhiều Võ Tôn cường giả hội tụ cùng một chỗ như vậy.
Nhớ ngày đó thời điểm ở Nam Phong Thành, ngay cả cao thủ Linh Vũ Sư cũng hiếm thấy, Võ Tôn cường giả càng chỉ là nhân vật trong truyền thuyết.
Nhưng hiện tại hắn cũng đã là một Võ Tôn cường giả, hơn nữa là người nổi bật bên trong Võ Tôn cường giả, ánh mắt của hắn càng ngày càng cao, đủ khả năng tiếp xúc đến rất nhiều bí mật, cường giả tự nhiên cũng là càng ngày càng nhiều rồi.
Giống như loại thịnh hội Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, là cấp bậc toàn bộ đại lục, là võ đài chân chính cấp Thế Giới, người bình thường căn bản ngay cả tư cách tham gia không có!
Dù là năm đó hắn tham gia Triêu Thánh của Chân Vũ thánh điện, cũng là thiên tài cùng cường giả tụ tập, nhưng lợi hại nhất cũng chỉ là thiên tài cấp bậc Tiên Thiên Võ sư, hơn nữa chỉ có hai quốc gia Đại Càn Quốc cùng Đại Khôn quốc, cho nên so sánh với Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, vẫn là chênh lệch rất nhiều.
Tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng hiện tại xem ra, Nam Phong Tần gia trừ hắn ra, tạm thời xác thực không có người nào có thể có tư cách tham gia loại thịnh hội này.
Nội tình thật sự là quá kém!
Đây là sau khi Tần Phàm chứng kiến nhiều cường giả như vậy, trong nội tâm không khỏi bay lên cảm khái.
Đi tới bên trong chiến trường cuối cùng của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, mọi người đã ước thành quy củ bất thành văn, trước khi yêu thú cuối cùng kia xuất hiện, tất cả người dự thi sẽ không phát sinh tranh chấp lần nữa, cho nên vào lúc này cảnh tượng trước mắt tạm thời coi như một mảnh bình an.
Một ít người đang tính toán lấy thu hoạch của mình trong những ngày này, một ít người thì thấp giọng nghị luận những đại sự phát sinh mấy ngày qua, một ít người thì lặng yên ngồi ở một bên dưỡng tinh súc duệ.
Lúc này đây trong Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ căn cứ người dự thi lần này săn được Yêu Tinh Hạch nhiều ít mà bình chọn ra trước ba mươi người, phương diện chủ sự sẽ vì ba mươi người này biên soạn ra các loại giới thiệu cùng vinh quang, sau đó sẽ lập một bảng xếp hạng chính thức, để cho tên của bọn hắn truyền khắp toàn bộ đại lục.
Ngoài ra, ở trong chiến trường cuối cùng nhất này, ai có thể biểu hiện ra thực lực xuất chúng, tên tuổi của bọn họ sẽ được mọi người nhớ càng kỹ, đặc biệt là người cuối cùng nhất đoạt được bát cấp yêu hạch, ngoại trừ trở thành quán quân của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, còn đạt được danh xưng Liệp Thú Vương.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Bởi vì ở bên trên Vũ Thiên đại lục yêu thú phần đông, nhân loại cùng yêu thú một mực trường kỳ ở bên trong đấu tranh, cho nên danh xưng Liệp Thú Vương này ở trên đại lục, xem như là một vinh quang rất cao.
Rất nhiều cường giả đối với cái danh xưng này mà chạy theo như vịt, hơn nữa Liệp Thú Vương của mỗi một lần Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ là nhân vật phong vân của toàn bộ Vũ Thiên đại lục, đại bộ phận dân chúng đều có thể nhớ kỹ tên Liệp Thú Vương của mỗi một lần đại hội.
Nghe nói hiện nay Vân Phi Dương được coi là đệ nhất thiên tài đại lục, đã từng bắt được qua danh xưng Liệp Thú Vương này, Càn Kinh Tần gia Tần Thiên Hoành kia cũng là cầm qua!
Lúc này Tần Phàm vẫn là một bộ thanh sam, sau khi đi tới chiến trường cuối cùng nhất này, liền ngồi ở trên một mặt đá sạch sẽ, sau đó một bên đánh giá đến mấy người mạnh nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này.
Lúc này ở trong đại hội vốn có năm cường giả nửa bước Võ Thánh, nhưng hai cái trong đó là Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn đã bị chết ở trên tay của hắn, cho nên hiện tại chỉ còn lại ba cái mà thôi.
Tần Phàm một mắt nhìn đi, liền có thể chứng kiến hai đạo thân ảnh không giống người thường kia, như là hạc giữa bầy gà, thập phần chói mắt.
- Hai người này có lẽ là Đại Khôn quốc Quảng Đào cùng Đại Khảm quốc Mai Bằng Phi, đều là cường giả nửa bước Võ Thánh.
Tần Phàm vừa quan sát lấy, một bên trong lòng hơi trầm ngâm nói:
- Lúc này đây tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, người Đại Càn Quốc là ít nhất, cường giả nửa bước Võ Thánh cũng không có một cái nào, xem ra Đại Càn Quốc so sánh với những quốc gia khác vẫn còn có chút không bằng ah.
Bất quá hắn cũng tính là đại biểu Đại Càn Quốc dự thi rồi.
Ngay thời điểm Tần Phàm đang đánh giá lấy hai cường giả kia, ở phía xa Quảng Đào cùng Mai Bằng Phi cũng như có cảm giác hướng về chỗ hắn nhìn lại, những cường giả nửa bước Võ Thánh này, xúc giác võ đạo đều là rất mạnh đấy.
Quảng Đào kia như rất nhiều người trong Đại Khôn Quốc, đều là ăn mặc một loại quần áo giống như da thú hổ báo, thân hình cao lớn, khuôn mặt tục tằng, vác trên lưng một cây côn gỗ cực lớn so với hắn còn muốn lớn hơn, nhưng có thể đơn giản nhìn ra được chất liệu cây côn gỗ này đặc thù, hẳn là vũ khí hết sức lợi hại.
Mà Mai Bằng Phi thì là một nam tử sắc mặt nghiêm túc, một thân áo vải mộc mạc, ăn nói có ý tứ ngồi ở dưới đất, tựa hồ là dưỡng tinh súc duệ chờ săn thú chiến cuối cùng bắt đầu.
Hai người này xem ra thực lực đều rất mạnh, tựa hồ cũng không kém hai người Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn bao nhiêu.
Đối mặt ánh mắt của hai người này, Tần Phàm cùng bọn họ liếc mắt nhìn nhau, chỉ là cười nhạt một tiếng. Có lẽ đối phương cũng đã nhìn thấu thân phận của hắn rồi, chỉ là đều lộ ra so sánh trầm ổn, cũng không có phản ứng quá lớn.
Bất quá tuy ánh mắt của bọn hắn vừa chạm vào liền tách ra, nhưng Quảng Đào cùng Mai Bằng Phi này rõ ràng cho thấy là tiêu điểm của toàn trường, mọi cử động của bọn hắn có không ít người chú ý, nhìn thấy hai người bọn họ đồng thời nhìn về phía Tần Phàm, vì vậy rất nhiều người cũng đều tò mò theo phương hướng ánh mắt nhìn sang.
- Đây là Tần Phàm?
- Kì Tích Chi Tủ Tần Phàm!
- Mấy ngày hôm trước không phải nghe đồn hắn và Đại Chấn quốc Trì Viễn quyết tử chiến sao? Hiện tại Tần Phàm xuất hiện ở chỗ này, mà Trì Viễn lại chậm chạp không có xuất hiện, chẳng lẽ…
- Chỉ sợ Trì Viễn này là dữ nhiều lành ít rồi!
- Ngay cả nửa bước Võ Thánh cũng bị chết ở trên tay hắn? Tần Phàm này vậy mà có được thực lực mạnh như vậy?
- Tóm lại lúc này đây Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ lộ ra càng thêm đặc sắc hơn nữa, Tần Phàm này có thể trở thành một thớt hắc mã đoạt giải quán quân hay không?
Những ánh mắt này rất nhanh từ hiếu kỳ biến thành kinh ngạc, thậm chí có một đám thấp giọng hô lên, ngay cả một ít Võ Tôn cường giả cũng có chút động dung, đầy đủ cho thấy lực ảnh hưởng của cái tên Tần Phàm này lớn đến bao nhiêu.
- Nghe đồn trong đại hội lần này, thực lực mạnh nhất Vân Phi Hồng ngược lại còn không có trông thấy.
Tần Phàm cũng là quen với loại phản ứng này của mọi người, lúc này chỉ là thần sắc như thường, bất quá nhìn chung toàn trường, hắn lại phát hiện người mình cảm thấy hứng thú nhất kia còn không có xuất hiện.
Vân Phi Hồng này chính là đệ đệ của Vũ Thiên đại lục đệ nhất thiên tài hiện nay Vân Phi Dương, cũng là người có thể đoạt giải quán quân nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, ở trên người hắn có đủ nhiều tiêu điểm để cho người khác chú ý.
- Danh khí của Vân Phi Hồng này vốn cũng đã không thấp, lúc này đây hắn tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, hẳn là muốn hướng thế mọi người chứng minh hắn cũng không kém Vân Phi Dương bao nhiêu a.
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm phỏng đoán lấy, tuy hắn còn không có chứng kiến người nọ, nhưng hắn có thể tưởng tượng đến Vân Phi Hồng này tất nhiên sẽ là một người ý chí kiên định.
Bởi vì ở dưới quầng sáng chói mắt của Vân Phi Dương, lại còn có thể bảo trì ý chí võ đạo của mình, nhất định là rất không dễ dàng.
Mà vào lúc này, Tần Phàm tựa hồ bỗng nhiên cảm thấy hào khí toàn trường đột nhiên có một tí cải biến, thậm chí là toàn bộ khí tràng đều có chút rung động nhúc nhích, sau đó ánh mắt của mọi người cũng bắt đầu từ trên người của hắn chuyển di đi ra.
- Vân Phi Hồng?
Cảm thấy trong tràng đột nhiên xuất hiện dị thường, Tần Phàm cũng như có nhận thấy chậm rãi theo ánh mắt của mọi người quay đầu đi chỗ khác, chỉ thấy ở phương hướng bên tay trái của hắn, một thân ảnh bạch sắc cao lớn chậm rãi đi bộ mà đến.
Áo trắng kim lĩnh, tay cầm trường thương màu bạc, bộ pháp của Vân Phi Hồng này thong dong, tóc tai bất loạn, sắc mặt anh tuấn sạch sẽ, thần sắc khí chất ưu nhã.
Không thể không nói, nam nhân này rất có phong cách quý phái, dáng vẻ cùng phong độ đều bị người thuyết phục.
- Vân Phi Hồng này hoàn toàn chính xác là thiên tài hiếm có, thật sự là hắn không có bị hào quang của ca ca Vân Phi Dương hắn che dấu.
Trông thấy Vân Phi Hồng này, trong nội tâm Tần Phàm cũng không khỏi âm thầm tán thưởng.
Mặc dù Vân Phi Hồng này không có cố ý đi hấp dẫn lực chú ý của mọi người, nhưng ánh mắt của mọi người lại không khỏi bị hắn hấp dẫn, thật giống như tất cả mọi người là cung nghênh hắn đến, cái này là vừa rồi thời điểm Tần Phàm đến cũng không có được đãi ngộ như vậy.
Thậm chí là lúc mới bắt đầu, ánh mắt của mọi người chú ý ở trên người Tần Phàm, cũng đều hết thảy chuyển qua trên người Vân Phi Hồng kia.
Vân Phi Hồng mới là người có năng lực đoạt giải quán quân nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lúc này đây, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng, như vô tình ý, người này tất nhiên sẽ trở thành Liệp Thú Vương.
Đương nhiên, cũng có một ít người nhãn lực đặc biệt tốt, vẫn sẽ hữu ý vô ý dò xét đến thiếu niên áo xanh ở một góc khác kia.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.