Nếu là đem năm vị Giá Vụ cường giả chết đổ lên người Cổ Thần, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nhất thời cười nhạt một tiếng, trong lòng vui vẻ.
Nguyên bản Cổ Thần chỉ là ngộ sát gia chủ Chư Tử Trịnh gia, mâu thuẫn với chư tử thế gia không phải là không thể điều hòa, thế nhưng, nếu là Hậu, Hạ Thương tam đại chư tử thế gia Giá Vụ cường giả bị chết do Cổ Thần. Độ Hư cường giả của mấy đại chư tử thế gia kia cùng Cổ Thần liền hoàn toàn thề không lưỡng lập, không giết Cổ Thần không chịu thôi.
Tứ đại chư tử thế gia thế lực vẫn trường thịnh không giảm, càng lúc càng lớn, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu sớm đã có lòng muốn làm suy yếu thế lực của bọn họ, để tránh lực lượng tứ đại chư tử thế gia quá mạnh mẽ, tạo thành uy hiếp đối với Cơ gia hắn. Để cho bọn họ cùng Cổ Thần đấu với nhau quả là quá hay.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu lạnh lùng cười, quay đầu nói với Thiên Toán Tử rằng Cổ Thần có đại vận khí trong người, khó có thể giết chết, sự thực chứng minh cho dù Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tự mình xuất thủ, cũng không thể chém giết hắn. Do đó, đem tên Cổ Thần xương cứng này vừa lúc giao cho chư tử thế gia đi gặm. Đồng thời, cộng thêm Tàng gia còn có một vị cường giả Hư Không Kỳ Tàng Khôn Huyền, thế lực lớn như vậy toàn bộ xuất động, cho dù Cổ Thần có khó gặm đi nữa, vẫn phải chết.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu gật đầu, nói:
- Phương pháp này không sai, Thiên Toán Tử, tính ra hành tung của Cổ Thần, Tàng Khôn Huyền và chư tử thế gia lão quỷ sẽ cho hắn kinh hỉ.
Thiên Toán Tử gật đầu, giơ lên tả chưởng, liên tục bấm ngón tay, một lát, hữu chưởng cũng giơ lên, dưới chân bước chân chậm rãi di động, trên trán toát ra một ít mồ hôi.
Đang khi nói chuyện, tay trái Thiên Toán Tử chỉ về phía bên phải, ánh mắt cũng chuyển về Đông phương xa xôi, lại quá nửa khắc, trên trán Thiên Toán Tử mồ hôi như mưa, nói:
- Thánh Hoàng bệ hạ, ít ngày nữa Cổ Thần sẽ khởi hành đi phương Đông xa xôi, có thể gặp được trong Đồ Yêu Cốc tại Đông Hoang yêu vực. Nhất định phải đi qua một vùng hải ngạn hơn mười vạn dặm phụ cận Đồ Yêu Cốc, tiến nhập Đông Hải, tiếp tục đi về hướng đông, có thể tiến nhập Đông Hải Long cung, cuối cùng, không thể điều tra rõ.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nhíu mày lại, nói:
- Thiên Toán Tử, năm đó ngươi tính thành Nhạc Thủy cũng không thấy ngươi vất vả như vậy. Đồng thời tính ra vị trí không kém chút nào, sao hiện tại tính Cổ Thần lại không tìm được địa điểm cố định? Đều là những nơi hắn có thể đi qua vậy?
Thiên Toán Tử lau lau mồ hôi, nói:
- Thánh Hoàng không biết, thành Nhạc Thủy là địa phương cố định, không thể di động, do đó tại hạ có thể tính chuẩn xác. Nhưng Cổ Thần lại là vật sống, bao giờ đi đến đâu, hoàn toàn không thể biết rõ. Đồng thời, trên người Cổ Thần có đại vận khí, chốn u minh có người muốn giúp hắn nghịch thiên hành sự, do đó tại hạ tính toán cực kỳ khó khăn, chỉ có thể tính Cổ Thần ít ngày nữa đi về hướng Đông,những địa phương kia, hắn có thể cũng không đi, tất cả chỉ là một ý niệm của hắn, không thể tính chuẩn xác được. Bất quá, có thể xác định Cổ Thần muốn nhập Đông Hải, tất phải đi qua vùng hải ngạn phụ cận Đồ Yêu Cốc.
- Vùng hải ngạn hơn mười vạn dặm phụ cận Đồ Yêu Cốc? Được, bằng thực lực Tàng Khôn Huyền và tứ đại chư tử thế gia cũng đủ đem nơi đó phong tỏa. Lúc này đây, ta lại muốn nhìn, Cổ Thần làm sao từ trong tay Tàng Khôn Huyền và chư tử thế gia cường giả thoát thân, hừ hừ...
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hừ cười nói.
Thiên Toán Tử gật đầu nói:
- Thánh Hoàng anh minh, mặc kệ là bọn hắn đánh chết Cổ Thần, hay lại là Cổ Thần kích giết bọn hắn, thu được lợi ích, thủy chung là Thánh Hoàng người. Người chỉ cần thu thập Thượng Cổ dị bảo, mở ra thông đạo tiên phàm, đột phá Hợp Đạo Kỳ, tiên độ thế gian, đạp trường sinh bất tử, phá giải thiên địa phong ấn, so với Cổ Thần càng là đại vận khí bao phủ. Đến lúc đó chính là Cổ Thần không đáng để lo nghĩ.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cười lớn một tiếng, nói:
- Lúc này đây Đông Hải sản sinh dị tượng cường liệt, khả năng có Thượng Cổ di tích hiện thế, trong đó có lẽ có Thượng Cổ dị bảo, thu thập Thượng Cổ dị bảo, bổn hoàng sẽ tự thân xử lý, bổn hoàng triệu Trịnh Diệc Hùng thương lượng đối phó Cổ Thần.
Sau khi Thiên Toán Tử tiến nhập Hoàng Thiên Tỳ, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu liền triệu kiến Trịnh Diệc Hùng, cũng không quá lâu, Trịnh Diệc Hùng đi tới trước mặt Thánh Hoàng Cơ Nghiêu.
Trịnh Diệc Hùng vẻ mặt so với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu càng thêm trắng bệch, bị thương quá nặng, nói:
- Thánh Hoàng triệu ta có chuyện gì?
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Bổn hoàng bị thương, trong khoảng thời gian ngắn không khôi phục được, dự định lại mở ra Sinh Tử Cảnh, tiến nhập Sinh Tử Cảnh chữa thương tu dưỡng.
Trịnh Diệc Hùng vẻ mặt khẽ động, lúc này đây hắn thụ thương rất nặng, e là cần không ít thời gian chữa thương mới có thể phục nguyên. Sinh tử bí cảnh là nơi cải biến sinh mệnh pháp tắc, không chỉ có kéo dài gấp ba thọ nguyên, đối với chữa thương cũng có lợi ích rất lớn, có thể để tốc độ tu sĩ khôi phục thương thế nhanh hơn gấp bội.
Tiến nhập sinh tử bí cảnh chữa thương, một là thọ nguyên tổn hao chậm hơn, hai là thương thế phục nguyên nhanh hơn, là nơi có điều kiện tốt nhất chữa thương.
Trịnh Diệc Hùng nói:
- Thánh Hoàng, lần này ta thụ thương rất nặng, có thể không tiến vào Sinh Tử Cảnh tu dưỡng?
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Có thể, thế nhưng Cổ Thần không chết, bổn hoàng không có cam lòng a.
Trịnh Diệc Hùng nói:
- Ta cũng ước gì Cổ Thần chết sớm.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Chúng ta đây đều tiến nhập Sinh Tử Cảnh, ai tới đối phó Cổ Thần?
Trịnh Diệc Hùng nói:
- trong Sinh Tử Cảnh còn có nhiều Độ Hư cường giả.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu nói:
- Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn, Hạ Phi, Hầu Vô Duyên, Thương Vũ Văn, năm người bọn họ đều vì Cổ Thần mà chết. Ta cùng với ngươi đều vì hắn mà bị thương. Bởi vì Cổ Thần bên trong mộ phần Hắc Đế thu được thủy chi bản nguyên, chiếm được lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế, do đó, đánh chết Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn, Hạ Phi Trần, Hầu Vô Duyên, Thương Vũ Văn, cũng làm ta với ngươi bị trọng thương. Cùng với Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng, ta nói vậy có đúng không?
- Cái này...
Trịnh Diệc Hùng vốn định nói không phải, thế nhưng nhìn ánh mắt của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, trong nháy mắt minh bạch ý tứ, gật đầu nói:
- bọn họ đều bị Cổ Thần giết chết.
Thánh Hoàng gật đầu, nói:
- Đường đường chư tử thế gia Độ Hư cường giả bởi vì sợ hãi tử vong mà bị Hắc Thủy Đại Đế lừa lên con đường tử vong chân chính, nói như vậy, truyền ra đối với chư tử thế gia không tốt đẹp gì, do đó, bọn họ đều là Cổ Thần giết.
Trịnh Diệc Hùng lộ ra một nụ cười mỉm, nói:
- Không sai, còn có Tàng gia nhị lão đều là Cổ Thần giết chết.
Trịnh Diệc Hùng có thể không tin bằng thực lực Cổ Thần có thể đánh chết Tàng Khôn Phàm Giá Vụ hậu kỳ, thế nhưng, trên thực tế, những lời này của hắn thật không có oan uổng Cổ Thần chút nào.
Lúc Sinh tử bí cảnh mở ra, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiện đại sư, Trịnh Diệc Hùng đều tiến nhập bên trong chữa thương.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Trịnh Diệc Hùng đem Độ Hư cường giả tứ đại chư tử thế gia, cùng với Tàng Khôn Huyền tụ tập lại, nói cho mọi người bởi vì Cổ Thần bên trong mộ phần Hắc Đế thu được Thủy Chi Bản Nguyên, chiếm được lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế, Tàng Khôn Phàm, Tàng Khôn Sơn, Hạ Phi Trần, Hầu Vô Duyên, Thương Vũ Văn, năm vị cường giả đều bị Cổ Thần giết chết.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Tàng Khôn Huyền và chư tử thế gia cường giả nghe xong giận dữ, đều từ trong sinh tử bí cảnh đi ra, thề phải bầm thây đoạn, trừu hồn, luyện kiện.
Tổng cộng chín vị Độ Hư cường giả, Hư Không kỳ một người Tàng Khôn Huyền, Giá Vụ hậu kỳ năm người là Hầu Vô Nghiệp, Hạ Phi Viễn, Thương Chính Thu, Thương Chính Lam, Trịnh, ba người Giá Vụ trung kỳ: Hầu Vô Hành, Hạ Phi Trác, Trịnh Diệc Tường.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hướng chín vị Độ Hư cường giả, báo cho biết hành tung của Cổ Thần: ít ngày nữa sẽ đi tới Đông Hải, có thể đi qua Đồ Yêu Cốc, có thể lại đi Đông Hải Long cung, nhất định phải đi qua vùng hải ngạn hơn mười vạn dặm phụ cận Đồ Yêu Cốc để tiến nhập Đông Hải.
Vì chặn lại Cổ Thần, chín vị Độ Hư cường giả tỉ mỉ phân phối nhân viên phân bố.
Tàng Khôn Huyền làm Hư Không kỳ siêu cấp cường giả, tuy rằng chỉ là sơ kỳ, nhưng thực lực không hề nghi ngờ là đệ nhất trong chín vị cường giả, vô hình trung, Tàng Khôn Huyền trở thành thủ lĩnh trong lần truy sát này.
Tàng Khôn Huyền nói:
- Đông Hải Long cung quá xa, nếu Cổ Thần nhất định phải đi qua vùng hải ngạn hơn mười vạn dặm phụ cận Đồ Yêu Cốc. Chúng ta đây ở nơi đó thiết hạ chặn đường, đem Cổ Thần đánh chết. Ta, Vô Nghiệp đạo hữu, Phi Viễn đạo hữu, Diệc Hồng đạo hữu, bốn người chúng ta ở hai đầu phụ cận Đồ Yêu Cốc chờ đợi.
Chính Lam đạo hữu, Chính Thu đạo hữu, cùng với Vô Hành đạo hữu, Phi Trác đạo hữu, Diệc Tường đạo hữu, năm người các vị tiến nhập Đồ Yêu Cốc, tiến hành dò xét, nếu là Cổ Thần đi qua đó, nhất định gặp phải năm người các ngươi. Nếu Cổ Thần lách qua Đồ Yêu Cốc, mặc kệ hắn đi về phía nào, đều gặp phải bốn người chúng ta.
Cổ Thần chỉ có tu vi Đằng Vân sơ kỳ, chính mình đánh chết Giá Vụ sơ kỳ, Giá Vụ trung kỳ cường giả đều có thể ngăn chặn hắn, năm người tiến nhập Đồ Yêu Cốc chia ra tìm kiếm, một khi Cổ Thần hình bóng Cổ Thần, trước hết ngăn cản hắn, sau đó phóng tín hiệu, hợp lại mà diệt.
Thời điểm Cổ Thần bước vào Đằng Vân trung kỳ thì lực lượng của Hắc Thuỷ Đại Đế đã hoà nhập vào trong thân thể hắn. Thẳng đến khi lực lượng Hắc Thuỷ Đại Đế trong cơ thể hắn dần nhạt nhoà thì Cổ Thần mới phát hiện nguyên lai tu vi hắn đã đề cao thêm một cấp chính thức bước vào Đằng Vân trung kỳ.
Thời điểm này Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, Độ Thiền Đại Sư cùng Trịnh Diệc Hùng cũng sớm có mặt ở bên trong phần mộ Hắc Đế. Nhưng ba người căn bản không hề biết tu vi của Cổ Thần đã nâng cao thêm một cấp. Ba người vẫn còn tưởng rằng tu vi Cổ Thần vẫn chỉ là Đằng Vân sơ kỳ mà thôi.
Thực lực Cổ Thần tăng trưởng, cùng với tu vi hoàn toàn có quan hệ trực tiếp với nhau. Đằng Vân sơ kỳ có thể nhẹ nhàng đánh chết một cường giả Vụ sợ kỳ. Hôm nay tu vi của hắn đã là Đằng Vân trung kỳ thì việc đánh chết cường giả Vụ trung kỳ cũng nhẹ nhàng.
Tàng Khôn Huyền, Thương Chính Lam... chín vị cường giả từ Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Trịnh Diệc Hùng mà đã đánh giá sai tu vi của Cổ Thần. Bọn họ để cường giả Vụ trung kỳ đi tìm kiếm Cổ Thần là một việc không khôn ngoan chút nào.
Cổ Thần ở lại Cổ Vu Tộc một ngày. Trong một ngày này Thần Nữ Tự Ngọc Tiên hiệu triệu chín đại bộ lạc Đại Vu cùng với truyền nhân của Chiến Thần thương thảo xem nên xử lý tộc trưởng của Thổ Vu bộ lạc như thế nào. Cuối cùng mọi người quyết định phong ấn vùng đất của Thổ Vu bộ lạc, giam cầm Thổ Vu cả đời ở trong đấy.
Tuy nói rằng Thổ Vu ở thời khắc mấu chốt phản bội Cổ Vu Tộc nhưng xét cho cùng thì cũng là một đại bộ lạc, trước kia đối với Cổ Vu Tộc cũng có nhiều cống hiến to lớn cho nên mới miễn cho hắn tội chết.
Sau đó Thần Nữ Tự Ngọc Tiên lại mang chức vị Thần Nữ của Chiến Thần Điện truyền cho đệ tử của nàng là Thiên Hồng. Nghi thức trao quyền cũng được hoàn tất trong ngày. Lúc đó trời cũng đã tối mịt.
Ngày thứ hai, Cổ Thần mang theo Hư Tử Uyên, Mộng Tiên Âm cùng Tự Ngọc Tiên ba người rời khỏi chỗ tị nạn của Chiến Thần Điện chuẩn bị đi về phương đông.
Trung thổ cách Đông Hải ước chừng hơn một ngàn bảy trăm vạn. Cho dù là Cổ Thần sử dụng thuấn di đi chăng nữa thì cũng phải mất gần hai ngày mới đến nơi. Trong Dạ Mạc Sâm Lâm, có một toà cổ truyền tống trận có thể đi thông qua Tàn Sát Yêu Cốc ở phụ cận lãnh địa Thanh Long nhất tộc. Như vậy thì có thể tiết kiệm được vô số thời gian. Cổ Thần tự nhiên sẽ đi tới Dạ Mạc Sâm Lâm trước, thông qua cổ truyền tống trận mà bước tới Đông Hải ở cạnh Đông Hoang yêu vực.
Đi về Đông Hải, quá trình này có thể nói là lâu dài. Hư Tử Uyên cùng Tự Ngọc Tiên tiến vào bên trong tầng thứ ba Như Ý Linh Lung bảo tháp. Còn Mộng Tiên Âm thì tiến vào tầng thứ tư của Như Ý Linh Lung bảo tháp.
Hư Tử Uyên cùng với Tự Ngọc Tiên đều có tu vi Minh Khiếu kỳ cực hạn, chỉ có lĩnh ngộ pháp tắc thì tu vi mới có thể tiến thêm được một bước, bước vào Độ Hư.
Mà Mông Tiên Âm chỉ là Minh Khiếu hậu kỳ, khiếu huyệt trong cơ thể mới kích hoạt được sáu trăm kinh mạch. Tu vi vẫn có thể thăng tiến được nữa. Vốn Như Ý Linh Lung bảo tháp không có linh khí ở bên trong, tu si ngồi ở trong tháp tu luyện thì cần phải hấp thu linh thạch.
Hơn mười năm trước, khi cổ thần mới bước vào Vu Cương thì phát hiện ra một mạch khoáng Cực Phẩm linh thạch. Mạch khoáng này đã được Tự Ngọc Tiên phái một lượng lớn Vu sĩ đến khai thác. Lúc này Cổ Thần vì Cổ Vu Tộc mà xuất ra không ít Cực Phẩm linh thạch cho Mộng Tiên Âm tu luyện.
Thời gian gia tốc gấp mười lần, Mộng Tiên Âm tu luyện mười năm ở trong bảo tháp thì Cổ Hoang thế giới cũng chỉ mới trải qua một năm mà thôi. Duy chỉ có một nhược điểm là ở bên trong Như Ý Linh Lung bảo tháp chỉ có Thời Gian Pháp Tắc cũng không phải là Táng Mạng Pháp Tắc. Cho nên khi ở trong Như Ý Linh Lung bảo tháp thì thọ nguyên cũng trôi qua nhanh hơn.
Điều này tương đương với việc thiêu đốt táng mạng để có thể đạt được tu vi cùng thực lực cường đại hơn. Hôm nay Cổ Thần đã bước vào Độ Hư, Hư Tử Uyên và Tự Ngọc Tiên đều là Minh Khiếu kỳ cực hạn. Mộc Tiên Âm sợ chính mình cản trở mọi người cho nên muốn nhanh chóng tăng lên tu vi của chính mình.
Huống chi, bên ngoài Mệnh Tuyền Bí Cảnh thì tu si mỗi lần tăng lên một cảnh giới thọ nguyên cũng tăng lên một cách đáng kể, cũng không phải là không có thu hoạch gì.
Thời gian này, Cổ Thần liền phản hồi trở lại Trung Thổ. Mục tiêu thứ nhất không phải là Dạ Mạc Sâm Lâm mà là phần mộ Hiên Viên dưới lòng đất của Cự Long sơn mạch.
Hôm nay Cổ Thần đã cùng với Thánh Đình chính thức tranh đấu. Mà ngay cả Thánh Từ cũng đã bị Cổ Thần diệt trừ, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu cũng thiếu chút nữa vẫn lạc dưới tay Cổ Thần. Cổ Thần biết rõ, hiện tại bản thân hắn tuỳ thời đều có thể gặp phải sự tập kích của cao thủ Thánh Đình.
Từ nay về sau, chỉ có thực lực của bản thân tăng lên không ngừng thì mới có thể đảm bảo được tính mạng của bản thân hắn. Thuỷ Chi Bàn Nguyên giúp cho tu vi của Cổ Thần rất nhanh từ Đằng Vân sơ kỳ tăng lên Đằng Vân trung kỳ. Chắc hẳn Thổ Chi Bản Nguyên cũng có hiệu quả không kém.
Rời khỏi phần mộ Hắc Đế, Cổ Thần muốn đi lấy Thổ Chi Bản Nguyên. Trước đó Hư Thiên Tông cùng Cổ Vu Tộc hiển nhiên khiến cho Cổ Thần lo lắng nên hắn mới do dự không đi. Hôm nay Hư Tử Uyên, Mộng Tiên Âm, Tự Ngọc Tiên, ba nữ nhân đã đi theo bên người, Cổ Thần tự nhiên muốn đi đến phần mộ Hiên Viên trước khi đến Đông Hải.
Chương 46: Bảo Tàng. (Hạ)
Lần này đi Đông Hải, nếu như có đại sự phát sinh thì bản thân hắn khó có thể đảm bảo được an toàn. Nếu như có thể đoạt được Thổ Chi Bản Nguyên thì tu vi hẳn là lại tiến thêm một tầng. Lúc đó cũng an toàn hơn một ít.
Cổ Thần thông qua Đại Hạp Cốc ở phía đông nam Cự Long Sơn Mạch mà tiến vào thông đạo Thổ Thuỷ, vượt qua Thổ đại trần là tiến vào bên trong đại điện Hiên Viên ở vùng đất trung tâm phần mộ Hiên Viên.
Một cột sáng màu vàng phát ra từ bên trong đại điện Hiên Viên. Thổ Chi Bản Nguyên lớn bằng nắm tay đang lơ lửng ở trong cột sáng, phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Xích sắc quang mang loé lên, Long Hoàng Chí Dương Kiếm xuất hiện ở trong tay Cổ Thần hướng tới cột sáng màu vàng đất, mãnh liệt bổ xuống một phát.
Keng... Một tiếng vang thật lớn, Long Hoàng Chí Dương Kiếm run rẩy kịch liệt, lập tức bắn ngược thân thể Cổ Thần lại phía sau. Bá, bá, bá.... Bị lực phản chấn cực lớn khiến cho hắn liên tục lui về phía sau ba bước. Mà cột sáng màu vàng đất vẫn kiên cố như trước không có bất cứ biến hoá nào xảy ra.
Cổ Thần vô cùng kinh ngạc. Hôm nay với thực lực của hắn đủ để đánh một trận với cường giả Vụ hậu kỳ. Bản thân hắn cầm một thanh Thượng Phẩm Tiên Kiếm vậy mà cột sáng màu vàng đất kia mảy may không có xây xước gì cả
Tam Đầu Lục Ti!
Cổ Thần lập tức thi tiển thần thông, nắm tay kết thành Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ấn hướng tới cột sáng màu vàng đất mãnh kích.
Sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cương hợp nhất uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Rầm rầm rầm Rầm rầm rầm Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Sáu tiếng nổ vang trời liên tục vang lên. Vô số cương khí tiên lực khuếch tán ra bốn phương tám hướng khiến cho cả một mảnh không gian phải vặn vẹo. Trong lúc không gian vặn vẹo thì một đạo nhân ảnh bắn ra. Cổ Thần bị lực phản chấn đẩy bay ngược ra sau vài chục trượng.
Bành,... Một tiếng vang thật lớn vang lên, thân thể Cổ Thần không ngừng văng lên vách tường đại điện Hiên Viên. Đại điện Hiên Viên này không biết là sử dụng tài liệu nào để chế tạo ra, thụ một đòn nghiêm trọng như vậy mà không có nửa điểm sứt mẻ, Cổ Thần bị vách tường bắn ngược lại ngã xuống mặt đất.
Cổ Thần nằm dưới mặt đất bò dậy, may mà thân thể hắn cường hãn nên cũng không có bị thương, thế nhưng bộ dạng có chút chật vật. Lúc này bò dậy hắn lại nhìn cột sáng màu vàng đất bên trong đại điện, ánh mắt vô cùng khiếp sợ. Một quyền khủng bố của hắn vậy mà vẫn không thể nào làm gì được cột sáng đó.
Phong ấn Thổ Chi Bản Nguyên cũng quá mức cường đại, với lực lượng của Cổ Thần hiện tại cũng không thể nào làm gì được nó.
Cổ Thần ngẫm lại, cuối cùng cũng đành tiếp nhận cái sự thật này. Năm vị Đại Đế từ thời thượng cổ: Hiên Viên đại đế, Thanh Hoa đại đế, Xích Vưu đại đế, Hắc Thuỷ đại đế, Bạch Đà đại đế, mỗi một vị đại đế đều tung hoành thiên hạ, một tay che trời. Nhưng mà đạt được danh hiệu đệ nhất thiên hạ, một đời danh xưng Vô Địch thì cũng chỉ có mình Hiên Viên đại đế mà thôi.
Hiên Viên đại đế được bốn vị đại đế còn lại công nhận là đệ nhất đại đế, đệ nhất cường giả. Từ sau thời thái cổ thì trên trời dưới đất năm hoang tứ hải thì Cổ Hoang vạn tộc là đệ nhất.
Cảnh giới của năm bị đại đế cũng không cách biệt nhau bao nhiêu nhưng vì sao Hiên Viên đại đế lại có thể vượt qua bốn vị đại đế còn lại trở thành tồn tại Vô Địch trên đời này.
Điều này chắc chắn có liên quan đến Thổ Chi Bản Nguyên.
Thổ là một phần trong Ngũ Hành pháp tắc chi nguyên, nó cũng là ngọn nguồn của vạn vật. Mộc được sinh ra từ Thổ, Thuần Dương chi hoả bá đạo trong thiên địa cũng từ Thổ mà ra. Trong khắp thiên hạ này mọi vật đều liên quan đến Thổ, coi như là nhất đại hải dương thì cũng không thể tồn tại mà không có Thổ. Vàng, bạc, đồng, thiết,.. các loại kim loại cũng đều tồn tại ở trong đất.
Thổ chính là mẹ của vạn vật chúng sinh. Kim Mộc Thuỷ Hoả Thổ, Thổ đứng vị trí cuối cùng với tư cách là trụ cột cho những hành khác trong ngũ hành phát triển.
Từ đó có thể thấy được Thổ Chi pháp tắc so với bốn lại ngũ hành pháp tắc khác thì càng lên lợi hại. Thổ Chi bản nguyên lại càng kinh khủng hơn.
Thông qua Thổ Chi bản nguyên ở trước mắt, từ độ kiên cố của nó Cổ Thần đã có thể cảm nhận được lực lượng của Thổ Chi bản nguyên kinh khủng tới như thế nào.
Cổ Thần phán đoàn, nếu như một ngày kia có thể đoạt được Thổ Chi bản nguyên thì tu vi của hắn nhất định sẽ tiến một bước dài. Tuyệt đối so với việc đoạt được bốn loại bổn nguyên khác thì cường đại hơn rất nhiều.
Nghĩ như vậy, trên mặt Cổ Thần lộ ra một tia vui mừng, nói như vậy thì Thổ Chi bản nguyên là đại bảo tàng của thiên địa. Mặc dù có chút đáng tiếc nhưng tâm tình Cổ Thần cũng rất vui sướng, với thực lực của hắn bây giờ cũng không thể nào chiếm được Thổ Chi bản nguyên nhưng về sau thực lực bản thân hắn tăng lên một ngày nào đó có thể bài trừ được phong ấn Thổ Chi bản nguyên đoạt được Thổ Chi bản nguyên. Cuối cùng Cổ Thần cũng chỉ còn biết rời khỏi phần mộ Hiên Viên.
- Thổ Chi bản nguyên, một ngày nào đó ta sẽ phá vỡ được phong ấn của ngươi, đoạt ngươi vào trong tay.
Rời khỏi phần mộ Hiên Viên, Cổ Thần liền đi tới Dạ Mạc Sâm Lâm bay đi.
Phần mộ của Hiên Viên chỉ có Cổ Thần vào được. Những người khác nếu như ngộ nhập vào trong Thổ đại trận bên ngoài, coi như là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng không thể nào thông qua được. Muốn độn thổ xuống dưới đất để vào bên trong phần mộ Hiên Viên cũng không thể nào được. Đại điện Hiên Viên vô cùng kiên cố và an toàn, Cổ Thần cũng không cần phải lo lắng sẽ bị người khác lấy trước.
Cho nên Thổ Chi bản nguyên này chỉ có Cổ Thần mới có thể đoạt được.
Hơn nữa, iện giờ với tu vi của Cổ Thần mà không thể nào phá huỷ được phong ấn Thổ Chi bản nguyên thì thiên hạ không thể có người nào có thực lực phá vỡ
Bản thân lực chiến đấu của Cổ Thần đủ để so với cường giả Vụ hậu kỳ mà cũng không thể nào dao động được phong ấn Thổ Chi bản nguyên. Chỉ sở siêu cấp cường giả Hư Không kỳ cũng khó có thể làm nó rung chuyển.
Cũng không lâu lắm, Cổ Thần liền từ trong Cự Long sơn mạch đi ra, đi vào bên trong Dạ Mạc Sâm Lâm rồi thông qua cổ truyền tống trận trong nháy mắt thời gian liền đi tới chỗ cực đông của Đông Hoang yêu vực, thuộc phạm vi lãnh địa của Thanh Long nhất tộc. Cách Tàn Sát yêu cốc cũng không đến trăm vạn dặm.
Một giờ sau, Cổ Thần liền đi tới phạm vi lãnh địa Thương Lang nhất tộc. Sau đó một đường hướng chính đông phi hành. Cũng không mất bao lâu Cổ Thần liền hạ xuống dưới đất.
Bên cạnh Cổ Thần có một tấm bia đá cực lớn, trên đó có khắc cổ văn: Tàn Sát Yêu Cốc.
Cách Tàn Sát yêu cốc trăm dặm cũng có rất ít dấu chân của sinh vật. Trong Tàn Sát yêu cốc có một gốc cây Cự Mộc che trời, kỳ hoa dị thảo vô số. Phương viên gần trăm vạn dặm đều là thực vật, sinh sinh hiếm có trong thiên hạ.
Tại nơi sinh trưởng Cửu Khúc Vân Chi Thảo, nhất định có một loại thực vật sinh sống là Phệ Huyết Hoa.
Cổ Thần biết, đừng nói Trung Thổ, mà ngay cả trong Đông Hoang Yêu Vực, trừ khi Đồ Yêu Cốc, không có Phệ Huyết hoa tồn tại.
Cho nên, nếu như Cổ Hoang còn có Cửu Khúc Vân Chi Thảo, nhất định chỉ sinh trưởng trong Đồ Yêu Cốc.
Lần đi Đông Hải này, vừa hay đi ngang qua Đồ Yêu Cốc, tuy nói Ngô Hư Đan. Tài liệu rất khó lấy được, nhưng trong lòng Cổ Thần tổng vẫn mang một phần hi vọng, nhưng sẽ không quá cưỡng cầu, nếu có thể tìm được Cửu Khúc Vân Chi Thảo thì tốt, tìm không thấy, cũng chẳng sao.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Phạm vi Đồ Yêu Cốc rất lớn, nam bắc dài gần trăm vạn dặm, rộng gần bảy mươi vạn dặm, muốn tìm kiếm Chu Tiên Thảo, cực kỳ khó khăn, nếu như tinh tế dò xét từng tấc đất, phương viên mấy mươi vạn dặm Đồ Yêu Cốc, chỉ sợ không có một năm, sẽ không xem xét xong.
Cổ Thần sẽ không nhàn rỗi dò xét từng tấc đất của Đồ Yêu Cốc, tối đa tìm kiếm trong Đồ Yêu Cốc ba ngày, liền phải đi Đông Hải.
Ba ngày tìm trong Đồ Yêu Cốc, cũng chỉ có thể chọn lựa một ít nơi có khả năng có Cửu Khúc Vân Chi Thảo sinh trưởng.
Thân ảnh Cổ Thần lóe lên, liền đạp vào hư không, cước đạp mây, đưa mắt nhìn, phương viên mấy ngàn dặm phạm, tất cả đều được thu nhập vào mắt.
Cổ Thần Thông Nhãn Minh Chi Khiếu, hơn nữa còn kích hoạt cực kỳ triệt để, trong phạm vi mấy ngàn dặm, Cổ Thần thấy rất rõ ràng.
Nơi nào có Phệ Huyết Hoa sinh trưởng, nơi nào có số lượng Phệ Huyết Hoa nhiều nhất, Cổ Thần thu hết vào trong mắt.
Nguyên thần Cổ Thần dung nhập vào hư không, lỗ chân lông toàn thân phong bế. Thân ở trong hư không, không người nào biết được Cổ Thần đã đến.
Trong lúc đó, thân ảnh Cổ Thần lóe lên liền biến mất không thấy nữa, xuất hiện trở lại, đã ở trên một ngọn núi có Phệ Huyết Hoa sinh trưởng.
Những Phệ Huyết Hoa này còn chưa khai mở linh trí, đầy khắp núi đồi, theo gió phiêu lãng, hoa nở thập phần xinh đẹp, nhưng mà. Không nên bị vẻ xinh đẹp bề ngoài của Phệ Huyết Hoa mê hoặc, chỉ cần bất luận động vật sinh linh gì tới gần, dây leo của Phệ Huyết Hoa sẽ theo bản năng cuốn lấy vật đó, đưa đến gần Phệ Huyết Hoa. Phệ Huyết Hoa sẽ mở ra, một cái gai nhọn được che dấu trong hoa tâm(trung tâm bông hoa) sẽ hiển lộ ra, chích vào cơ thể sinh linh bị bắt để hút huyết dịch cho đến khi không còn giọt máu nào.
Sau đó, thả thi thể sinh linh đó ra, cứ thế lâu dần, thi thể hư thối, hóa thành chất dinh dưỡng tiếp tục bị rễ Phệ Huyết Hoa hấp thu.
Cổ Thần xuất hiện trên ngọn núi có nhiều Phệ Huyết Hoa, đều là Phệ Huyết Hoa chưa khai mở linh trí, dù căn bản không biết Cổ Thần nguy hiểm cỡ nào. Có vô số dây leo, nhao nhao hướng Cổ Thần lao tới.
Ngay khi dây leo tiếp cận Cổ thần, lập tức có một lực lượng vô hình phong bế hư không. Phong ấn cả không gian, tất cả dây leo đều dừng lại trong hư không, giống như thời gian dừng lại vậy.
Không gian trong phương viên mười dặm, đều bị Cổ Thần khống chế. Sau khi không gian bị phong bế, cùng lúc đó, một cổ tiên lực cương khí từ thể nội Cổ Thần tuôn ra. Hình thành một đạo phù văn hư ảo trong suốt, lan ra khắp bốn phía.
Cổ Thần, không gian tắc. Vừa thu phong ấn lại, một làn gió nhẹ thổi qua, dây leo bị đình chỉ trong hư không, tất cả đều hóa thành bụi phấn, bị gió thổi tiêu tán không còn tăm hơi.
Thân ảnh Cổ Thần như điện, những nơi đi qua, những Phệ Huyết Hoa công kích hắn, tất cả đều hóa thành bụi phấn.
Rất nhanh. Cổ Thần đã đi đến rất nhiều khu vực Phệ Huyết Hoa sinh trưởng, tinh tế kiểm tra một lần, cũng không phát hiện Cửu Khúc Vân Chi Thảo. Những nơi Cổ Thần đi qua, tất cả những Phệ Huyết Hoa công kích hắn, dây leo bị chấn thành bụi phấn, tánh mạng lụi tàn.
Cổ Thần lại kiểm tra hết một khu vực Phệ Huyết Hoa sinh trưởng, thân ảnh lóe lên. Liền xuất hiện tại nơi ngoài trăm dặm, liên tục thuấn di hơn mười lần. Hắn đã đứng cách nơi cũ ngàn dặm, đây là một địa phương sinh trưởng cực kỳ nhiều Phệ Huyết Hoa.
Thời gian trôi qua, một giờ sau, Cổ Thần đã tinh tế xem xét gần như tất cả những nơi Phệ Huyết Hoa sinh trưởng, hắn tiến về phía năm cách đó hơn mười vạn dặm, lại xem xét Phệ Huyết Hoa trong khu vực này, không dưới trăm chỗ.
Phệ Huyết Hoa chưa khai mở linh trí, dựa theo bản năng công kích Cổ Thần, toàn bộ đã chết, những Phệ Huyết Hoa đã khai mở linh trí, thấy Cổ Thần xuất hiện bên cạnh, sợ tới mức toàn thân run rẩy, cường giả Độ Hư cảnh, chỉ từ uy áp trên, cũng đủ để làm đứt gãy dây leo trên thân của Phệ Huyết Hoa đã khai mở linh trí, làm nó trọng thương.
Đến Thần Hải Bí Cảnh Phệ Huyết Hoa, đã có thể ly khai mặt đất, tiến hành di động, nhìn thấy Cổ Thần. Tất cả giống như chim vỡ tổ, bỏ chạy ra khắp bốn phía, như thế lại làm cho Cổ Thần tìm kiếm Cửu Khúc Vân Chi Thảo thuận tiện hơn rất nhiều.
Phệ Huyết Hoa cách mỗi nghìn dặm, liền tập trung tại một khu vực, Cổ Thần đã thấy không ít, nhưng mà, Cửu Khúc Vân Chi Thảo, Cổ Thần không phát hiện ra bóng dáng của nó.
Lại qua một canh giờ, Cổ Thần xuất hiện trong khu vực sinh trưởng rất nhiều Phệ Huyết Hoa, tìm được một cây có năm múi lá giống nhau linh chi, nhưng mà, nhưng cây này lớn hơn linh chi rất nhiều, lá dày, đường cong càng hoàn mỹ, giống như đám mây, linh khí lại nhiều hơn linh chi, chính là Vân Chi Thảo.
Bất quá, cây Vân Chi Thảo này mới gần 5000 năm tả hữu, chỉ có thể gọi là Ngũ Khúc Vân Chi Thảo, cách Cửu Khúc Vân Chi Thảo quá nhiều.
Tuy nhiên không phải Cửu Khúc Vân Chi Thảo, căn bản không thể làm tài liệu luyện chế Ngộ Hư Đan, nhưng khi Cổ Thần tìm thấy nó, hưng phấn hơn không ít, dù sao, đã nhìn thấy một cây Vân Chi Thảo, nói không chừng, trong Đồ Yêu Cốc này, thực sự có Cửu Khúc Vân Chi Thảo chín ngàn năm .
Cây Ngũ Khúc Vân Chi Thảo, là một loại tài liệu khó cầu, đối với tu sĩ dưới Độ Hư Bí Cảnh , có rất lớn tác dụng, Mông Tiên Âm đang bế quan tu luyện, kích hoạt khiếu huyệt, muốn kích hoạt từ 600 khiếu huyệt, đạt tới ngoài 900 khiếu huyệt, không có có vài chục năm khổ tu, muốn hoàn thành rất khó.
Nhưng mà, có gốc Ngũ Khúc Vân Chi Thảo này, nói không chừng có thể tiết kiệm cho Mông Tiên Âm mười năm khổ tu.
Cổ Thần khẽ vươn tay, liền đem gốc Ngũ Khúc Vân Chi Thảo hái xuống, để vào trong hộp, tránh cho dược lực xói mòn.
Trong mi tâm trong lóe lên một quang điểm, Như Ý Lung Linh Bảo Tháp bay ra, Cổ Thần đi vào tầng thứ tư Như Ý Lung Linh Bảo Tháp, đem Ngũ Khúc Vân Chi Thảo mới hái xuống, tặng cho Mông Tiên Âm, trong lúc đó, dáng tươi cười trên mặt hắn cứng lại, ngẩng đầu nhìn vế phía trước, chỉ thấy tại địa phương cách hắn hơn hai ngàn dặm, một đạo độn quang đang bay tới.
Người tới là một vị Độ Hư cường giả, đang tiến hành không gian thuấn di, xuyên qua hư không, khoảng cách đang rút ngắn, còn cách hắn khoảng chín trăm dặm. Người đến ít nhất cũng là Giá Vụ kỳ cường giả.
Cổ Thần nhướng mày, tên Giá Vụ kỳ cường giả này đang hướng hắn bay đến, hiển nhiên Cổ Thần chính là mục tiêu của hắn.
Không chỉ có như thế, tên Giá Vụ kỳ cường giả lúc đang thuấn di, còn thả lên bầu trời một đạo tín hiệu phù, tín hiệu phù bay lên bốn năm vạn dặm hư không, bạo tạc mãnh liệt, lóe lên một tia sáng cực kỳ chói mắt. Tu sĩ trong phương viên mười vạn dặm, cũng có thể nhìn thấy tín hiệu.
Ánh mắt Cổ Thần, đã nhìn thấy rõ tên Giá Vụ Kỳ cường giả, là một lão giả chừng năm mươi tuổi. Từ lực chấn động trên người hắn, Cổ Thần cảm ứng ra, tu vi người này đã đạt đến Giá Vụ kỳ, xem ra, ở phụ cận còn có người giúp đỡ, hiển nhiên Cổ Thần là mục tiêu của bọn họ.
-Người đến là cường giả Nhân Tộc, hoặc là cường giả Yêu tộc.
Cổ Thần thầm nghĩ, đêm Ngũ Khúc Vân Chi Thảo bỏ vào Càn Khôn Trạch.
Cường giả Nhân Tộc trừ Thánh Đình, còn có Phật môn. Nghiêm khắc mà nói, Phật môn cũng thuộc về thế lực của Thánh Đình, hiện giờ Cổ Thần cùng Thánh Đình đã thành thế như nước với lửa, cho nên, cường giả Nhân Tộc, trên cơ bản đều là địch nhân của Cổ Thần.
Trong Yêu tộc. Cổ Thần có cừu hận với Bằng Vương, giờ phút này Cổ Thần đến Đông Hoang Yêu Vực, có lẽ người tới là người của Kim Bằng vương phái đến.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 48 : Sát nhân phải đoạt mệnh,diệt cỏ phải diệt tận gốc
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tên Giá Vụ kỳ cường giả đã thuấn di đến khoảng cách trăm dặm.
Cổ Thần hét lớn một tiếng:
- Người đến là người phương nào?
- Trịnh gia Trịnh Diệc Tường, Cổ Thần, ngươi là đồ nghịch tặc, dám giết cường giả của tam đại thế gia, hôm nay lão phu đến đây, là vì muốn lấy mạng chó của ngươi.
Trịnh Diệc Tường đã cách Cổ Thần trăm dặm, rất nhanh liền thuấn di đến trước mặt Cổ Thần, đi về phía trước. Vận chuyển Chấn Thiên Quyết, một đôi khâm quyền như song long xuất thủy, oanh tới Cổ Thần.
Rầm rầm... , hai tiếng nổ, cả hư không, đều bị Trịnh Diệc Tường một đôi khâm quyền, đánh ra hai lổ thủng lớn.
Cổ Thần nhướng mày, ba vị cường giả Chư Tử thế gia. Rõ ràng là đã chết trong sinh tử lộ trong Hắc Đế mộ, Trịnh Diệc Tường lại nói chết trong tay Cổ Thần. Hiển nhiên là Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đổ oan cho hắn.
Hai tay Cổ Thần khẽ động,Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Quyền Ấn.
Đón một đôi thiết quyền của Trịnh Diệc Tường, mãnh liệt về đánh về phía trước, hai đạo Chiến Thần Điệt Tinh Quyền, cùng một đôi thiết quyền của Trịnh Diệc Tường đụng vào nhau.
Oanh nhất nhất
Oanh nhất nhất
Hai tiếng nổ kinh thiên vang lên, tiên lực cương khí hướng tứ bạo liệt khắp tứ phương, đem hư không xé rách thành nhiều mảnh vỡ, thân ảnh Cổ Thần chấn động.
Thân hình Trịnh Diệc Tường, cũng dừng lại, có chút lung lay, trong nội tâm cả kinh:
- Không phải nói Cổ Thần chỉ có tu vi Đằng Vân sơ kỳ hay sao? Như thế nào lại là Đằng Vân trung kỳ? Làm sao hắn có thể đón đở hai quyền của ta?
Cổ Thần thu hồi quyền, điều tức một chút, ánh mắt bình tĩnh nhìn qua Trịnh Diệc Tường, nói:
- Hai vị cường giả Tàng gia, đúng là đã chết trong tay ta, Thánh Tử Cơ Thần Không, cũng đã chết trong tay ta, nhưng mà, ba vị cường giả Thi gia thế gia, là tự mình vẫn lạc trong Hắc Đế mộ mả, lão tử nói một là một, sẽ không nói bừa, giết ai, là được giết người đó, Trịnh Diệc Tường, ngươi cũng đừng nghe lão gia hỏa Thánh Hoàng vu oan cho ta, bị người khác tính toán còn mỉm cười xông về phía trước."
- Ngươi nói láo, Thánh Hoàng sao lại vu oan một tên nghịch tặc như ngươi, đường huynh Trịnh Diệc Hùng của lão phu, cũng tận mắt nhìn thấy, nói là khi Hắc Thủy Đại Đế phụ thể vào ngươi giết chết, Cổ Thần, ngươi là tên chết nhát, đừng dám làm không dám chịu, ngươi dám giết cường giả Chư Tử thế gia chúng ta, chịu chết đi! ."
Trịnh Diệc Tường giận dữ, lại thấy một đạo độn quang thuấn di tới, lập tức thân ảnh khẽ động, lần nữa xông về hướng Cổ Thần, hai đạo khâm quyền như hai tòa núi cao kích tới.
- Lão tặc, ngươi cho là ta chả lẽ sợ ngươi sao, nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Hai mắt Cổ Thần giận dữ, trong chốc lát biến thành ba đầu sáu tay. Lục Đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đồng thời đánh về phía Trịnh Diệc Tường.
Cổ Thần hận Trịnh Diệc Tường thấu xương, Trịnh Diệc Tường là cường giả Trịnh gia, trong nội tâm đã tức giận, chỉ là không muốn bị người ta vu oan, mới nói lý một lần, nay Trịnh Diệc Tường không tin, Cổ Thần cũng không khua môi múa mép đấu khẩu với hắn.
Rầm rầm!
Hai tiếng nổ vang lên, hai đạo quyền cương của Trịnh Diệc Tường bị Lục Đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền kích thành phấn vụn, còn thừa bốn đạo Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, giống như lưu tinh, nhanh như thiểm điện đánh lên người Trịnh Diệc Tường, hét thảm một tiếng, Trịnh Diệc Tường phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như là diều đứt dây, từ không trung rơi xuống.
Thế nên Chư Tử thế gia nhất định phải đem chuyện ba cường giả bị vẫn lạc tính lên người Cổ Thần rồi, muốn giết Cổ Thần một phen cho thống khoái, Cổ Thần chẳng lẻ lại sợ bọn hắn sao?
Cái chết của ba vị cường giả kia, không liên quan gì đến Cổ Thần cả, Cổ Thần chỉ nói một lần, Chư Tử thế gia có tin hay không là tùy họ, nhưng nếu như Chư Tử thế gia không biết tốt xấu, muốn khiêu khích tranh chấp, vậy thì "Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần đánh xuống, cũng không quan tâm đến việc diệt thêm mấy vị Độ Hư cường giả.
Trịnh Diệc Tường thân thể khẽ trầm xuống, trên bầu trời liền xuất hiện một đạo Thất Thải quang mang, trên tay Cổ Thần đột nhiên nhiều thêm một thanh Tiên Kiếm —— Thất Thải Tuyệt Thần kiếm, mãnh liệt chém xuống.
Trịnh Diệc Tường cũng chỉ là Giá Vụ kì cường giả thôi, dù là Hư Không kỳ, cũng không dám để thượng phẩm tiên khí tùy ý đánh chém người, huống chi là Trình Diệc Tường?
Quang hoa bảy màu khẽ lóe, một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, thân thể của Trình Diệc Tường, bị chém thành bảy đoạn, nguyên thần cũng chịu chung kết cục.
Tay kia của Cổ Thần chụp một cái, một chưởng ấn cự đại từ trên trời giáng xuống, đem thân hình đã bị chia làm bảy khúc của Trình Diệc Tường, vỗ vào mặt đất, đập thành một đống thịt vụn.
Mới qua hai hiệp, thân thể của Trình Diệc Tường đã bị hủy, nguyên thần tiêu vong, chỉ một khắc thời gian thần hình đều câu diệt.
- Cường giả của Chư Tử thế gia, lại dám đồ diệt Đại Mông Đế Đình, đánh chết vu dân Cổ Vu tộc, lão tử còn chưa tìm các ngươi trút giận, các ngươi lại dám tự mình tìm đến cửa, đừng nói ba vị Giá Vụ cường giả thật sự vẫn lạc trong phần mộ của Hắc Đế, cho dù thật do lão tử giết đi chăng nữa, thì đã sao? Hôm nay ta lại muốn nhìn một chút, Chư Tử thế gia đến cùng có bao nhiêu cường giả tới giết ta? Đến một người, lão tử diệt một người, đến hai người, lão tử diệt một đôi...
Cổ Thần nhìn thoáng qua mặt đất nơi Trịnh Diệc Tường vẫn lạc một chút, xoay chuyển ánh mắt, đã nhanh chóng hướng tầm mắt đến đạo độn quang vừa đến.
Tốc độ của đạo độn quang này rất nhanh, nếu so với tốc độ thuấn di của Trịnh Diệc Tường thì nhanh hơn nhiều lắm, trong chốc lát, đã thuấn di đến ba bốn trăm lần, ít nhất phải là Giá Vụ hậu kì cường giả.
Người đến đúng là cường giả Thương Chính Thu của Thương gia thuộc Chư Tử thế gia, Độ Hư Giá Vụ hậu kỳ.
Trông thấy tín hiệu của Trịnh Diệc Tường, Thương Chính Thu vẫn đang ở ngoài mấy ngàn dặm, liền nhanh chóng bay về hướng này, tốc độ của hắn ít nhất phải gấp ba lần Trịnh Diệc Tường, lúc Trịnh Diệc Tường vừa bay đến trước mặt Cổ Thần, Thương Chính Thu đã cách đây chỉ ngàn dặm.
Độ Hư cường giả, đã có thể nhìn rõ sự vật ở ngoài ngàn dặm, tầm mắt phải đến chừng vạn dặm, nếu có ánh sáng, còn có thể nhìn được khoảng cách xa hơn nữa, tỉ như phàm nhân, trong đêm tối cũng có thể nhìn được vô cùng xa, càng không phải nói đến tu sĩ.
Độn quang của Thương Chính Thu rất yếu, thẳng đến khi chỉ còn cách nơi này tầm hai vạn dặm, Trịnh Diệc Tường cùng Cổ Thần mới phát hiện ra, khoảng cách hai vạn dặm, đối với Thương Chính Thu mà nói, chỉ là sáu mươi lần thuấn di thôi, cũng chính là sáu mươi lần hô hấp.
Trình Diệc Tường dù cho có kinh ngạc khi tu vị của Cổ Thần không giống như phỏng đoán, nhưng rõ ràng đã đạt đến Đằng Vân trung kỳ, tự cho là có thể ngăn chặn được Cổ Thần, trì hoảng đến khi Thương Chính Thu đến, nghĩ đến đó, vừa ra tay, trong vòng hai hiệp, nháy mắt đã bị Cổ Thần đánh cho thần hình câu diệt.
Trong nháy mắt đó, Thương Chỉ Thu cũng chỉ mới thuấn di được chừng hai nghìn dặm, khoảng cách với Cổ Thần cùng Trịnh Diệc Tường, còn đến một vạn tám nghìn dặm, căn bản không cách thấy rõ tình huống lúc đó, chỉ thấy hào quang do quyền cương cùng kiếm cương của hai người truyền ra chóa lóa, trong nháy mắt, liền biến mất không còn chút gì.
Thương Chính Thu không biết, đến cùng là Cổ Thần bị thương dưới tay Trịnh Diệc Tường, hay là ngược lại, hào quang tan đi, khoảng cách quá xa, Thương Chính Thu căn bản không thể trông thấy hai ngươi.
Cổ Thần thấy đạo độn quang đang cấp tốc chạy đến kia vẫn còn ở ngoài vạn dặm, thân thể liền khẽ động, đáp xuống mặt đất, phong bế lỗ chân lông toàn thân, sử dụng thổ độn thuật, lẻn xuống phần đất bên dưới thi thể của Trịnh Diệc Tường.
Chương 48: Sát nhân phải đoạt mệnh, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc! (Hạ)
Qua thời gian sáu mươi lần hô hấp, Thương Chính Thu cũng đã đến được nơi này, nhìn cự đại chưởng ấn dưới mặt đất kia, mắt liền trừng lớn, ở trung tâm chưởng ấn để lại bảy khối thi thể đã nát thành cặn bã, một mảnh tĩnh mịch.
Thông qua bảy khối thi thể kia, căn bản không thể nhận ra được thân phận của người chết, nhưng là, theo cảm giác quen thuộc từ đó truyền đến, cùng với những mảnh quần áo nát vụn, Thương Chính Thu cũng đoán ra được, cường giả bị vẫn lạc, đúng là Trịnh Diệc Tường.
Thương Chính Thu kinh hãi, lúc Trịnh Diệc Tường định ra tín hiệu phù này, đã sớm ước định trước với các cường giả, chỉ khi nào phát hiện Cổ Thần mới được truyền đi, việc này nói rõ, Trịnh Diệc Tường nhất định đã phát hiện ra hành tung của Cổ Thần.
Thương Chính Thu trông thấy Trịnh Diệc Tường thả ra tín hiệu phù, ngay lập tức liền hướng mấy vị cường giả khác sử dụng "phi kiếm truyền âm", sau đó lập tức chạy đến nơi này, thời gian tiêu tốn, chỉ qua chừng trăm lần hô hấp, khi còn cách đây khoảng một vạn bảy tám nghìn dặm, hắn còn thấy được hào quang mãnh liệt của quyền cương cùng kiếm cương, nhưng chỉ xuất hiện trong nháy mắt, sau đó lập tức lâm vào một mảnh tĩnh mịch, không xuất hiện bất cứ chuyện gì nữa.
Nào biết được, đợi khi Thương Chính Thu đến được đây, trên mặt đất chỉ còn lại một cái cự đại chưởng ấn, cùng với thi thể của Trình Diệc Tường đã bị chém làm bảy mảnh, ngay trong khoảng hào quang xuất hiện trong nháy mắt đó, Trịnh Diệc Tường liền vẫn lạc trong tay Cổ Thần, việc này khiến Thương Chính Thu cảm thật thật khiếp sợ.
Tuy rằng Thương Chính Thu là một Giá Vụ hậu kỳ cường giả, nhưng hắn cũng rất rõ, nếu mình muốn giết Trình Diệc Tường thì không khó, nhưng muốn trong khoảng nháy mắt đó, liền lấy đi tính mệnh của Trịnh Diệc Tường, lại không dễ dàng chút nào, trừ phi Trịnh Diệc Tường bị hắn đánh lén, nếu không căn bản không có khả năng.
Trịnh Diệc Tường thả ra tín hiệu phù, hiển nhiên trước đó đã phát hiện ra Cổ Thần, sau đó mới nảy sinh chiến đấu, không có khả năng bị đánh lén được, Thương Chính Thu trong lòng cả kinh, thực lực của Cổ Thần, thật vượt ngoài dự liệu của hắn.
Thương Chính Thu tản ra thần thức, trong phương viên hai ngàn dặm, đều bị thần thức bao phủ, nhưng sinh linh yêu tu thực lực yếu kém thì bị tìm ra không ít, nhưng lại không phát hiện ra bất kỳ Độ Hư cường giả nào cả, Thương Chính Thu đem thần thức thu lại, tập trung trong phương viên trăm dặm, sao đó lại kéo dài xuống mặt đất, đem hơn hai ngàn trượng thổ địa dưới đó, đều dò xét một lần, nhưng không phát hiện ra hành tung của Cổ Thần.
Tựa hồ, Cổ Thần đã sớm rời khỏi nơi này rồi.
- Nhanh như vậy đã bỏ chạy rồi, thật là giảo hoạt.
Thương Chính Thu cắn răng, âm thanh căm hận nói.
Lại nhìn thoáng qua bốn phía, thần thức quét sơ qua một lần, xác định Cổ Thần đã đi xa, ánh mắt của Thương Chính Thu liền rơi vào cặn thi thể của Trịnh Diệc Tường, dưới chân sương mù tản ra, bọc lấy thân thể của Trịnh Diệc Tường bên cạnh.
- Ai...
Thương Chính Thu thở dài một tiếng, nhìn cặn thi thể của Trình Diệc Tường, nói:
- Diệc Tường đạo hữu, không thể tưởng được ngươi cũng chết vào tay tên nghịch tặcc Cổ Thần kia, ta đã phát ra "phi kiếm truyền âm", đem tin tức Cổ Thần xuất hiện tại Đồ Yêu cốc nói cho Khôn Huyền, cùng Diệc Hồng mấy vị đạo hữu, ngươi yên tâm, chỉ cần Cổ Thần thật ở Đồ Yêu côc, nhất định sẽ không thoát được thiên la địa võng của chúng ta, đến lúc đó, chúng ta sẽ đem Cổ Thần... Ân?
Lúc Thương Chính Thu đang mở miệng nói chuyện với thi thể Trịnh Diệc Tường, trong khoảnh khắc, liền cảm giác được mặt đất chấn động, một cổ lực lượng khổng lồ theo đó tuôn ra, trong chốc lát, toàn bộ mặt đất đã phát ra tiếng nổ vang, bị đánh thành từng mảnh vỡ, ngay sau đó sáu đạo quyền cương cực lớn đánh ra từ lòng đất, đem Thương Chính Thu hoàn toàn bao phủ, mãnh liệt đánh tới.
Đạo quyền cương này đến quá bất ngờ, quá mãnh liệt, Thương Chính Thu lập tức cảm thấy một cỗ uy hiếp cực lớn, hơn nữa, sáu đạo quyền cương này, lại tới quá mức kỳ dị, vượt ngoài dự đoán của hắn, đợi khi kịp phản ứng lại, hắn đã mất đi thời cơ phòng thủ tốt nhất rồi.
Hơn nữa, trong quyền cương tựa hồ tồn tại một lượng pháp tắc cực lớn, đem trọn không gian phong ấn lại, Thương Chính Thu như lâm vào vũng bùn, khó có thể nhúc nhích.
Trong lúc vội vã, Thương Chính Thu chỉ kịp vung hai tay, tiên lực trong cơ thể mãnh liệt tuôn ra, hình thành một cái hộ thể cương tráo, đem toàn thân bao lại.
Oanh...
Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, sáu đạo quyền cương "Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần, đồng thời đánh lên hộ thể cương tráo của Thương Chính Thu.
Chỉ dựa vào hộ thể cương tráo, sao có thể chống đỡ được sáu đạo "Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần đồng thời công kích? Vẻn vẹn trong nháy mắt, hộ thể cương tráo của hắn, đã bị đánh nát bấy, thân thể bị đánh trúng bay ngược về sau như viên đạn, hai tay ngăn trước ngực, rạn nứt thành từng khúc, tuôn ra một mảnh máu tươi.
Đồng thời, cổ họng Thương Chính Thu cảm thấy ngòn ngọt, liền phun ra một ngụm máu nóng.
Thân thể Cổ Thần, từ lòng đất nhảy ra ngoài, không để Thương Chính Thu có cơ hội hồi phục, sáu cánh tay đồng thời kết quyền, sáu đạo quyền cương "Chiến Thần diệt tinh quyền", lại một lần nữa đồng thời đánh về phía Thương Chính Thu.
Thương Chính Thu sớm đã xem qua bức họa của Cổ Thần, trong lòng nhớ kĩ, chỉ cần Cổ Thần lộ mặt, liền có thể nhận ra, kinh hô một tiếng:
- Cổ Thần, sao có thể là ngươi?
Hai mắt hắn trừng lớn, làm sao cũng không tin được, vì sao vừa nãy hắn đã dùng thần thức quét qua phương viên hai ngàn dặm xung quanh, cùng hai ngàn trượng dưới lòng đất, đều không phát hiện được tung tích của Cổ Thần, sao giờ lại bị Cổ Thần đánh lén được?
Lấy tu vị Đằng Vân trung kỳ của Cổ Thần, thực lực nhiều nhất chỉ có thể đánh chết Giá Vụ kỳ cường giả, cùng Giá Vụ hậu kỳ cường giả, thực lực không kém nhiều lắm, nếu chiến đấu chính diện, muốn hơn Thương Chính Thu cũng có chút khó khăn, đừng nói chi đến đánh chết.
Đã cùng Chư Tử thế gia thế như nước lửa, lần này vậy mà có đến chín vị Độ Hư cường giả đến đây đuổi giết Cổ Thần, Cổ Thần sao còn có thể hạ thủ lưu tình? Giết nhiều một tên, liền bớt đi một phần nguy hiểm, thêm một phần an toàn.
Thấy người đến tốc độ thuấn di so với Trịnh Diệc Tường còn nhanh hơn rất nhiều, rất có khả năng là Giá Vụ hậu kỳ cường giả, Cổ Thần liền ẩn núp ở lòng đất ngay dưới thi thể của Trinh Diệc Tường, nguyên thần của hắn dung nhập vào huyệt khiếu, những tu sĩ khác, thần thức quét qua đảm bảo không nhận thấy sự hiện hữu của hắn.
Kể từ đó, thừa dịp người đến ở ngay cạnh thi thể Trịnh Diệc Tường, lúc cảm giác canh phóng đang giảm thấp bỗng nhiên đánh lén, quả nhiên có hiệu quả, một lần hành động liền làm bị thương vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả này.
Ưu thế lớn nhất của đánh lén, chính là tiên cơ, Cổ Thần tự nhiên sẽ không lãng phí, không cùng Thương Chính Thu nói nhảm, vừa rồi lúc Thương Chính Thu ở cạnh thi thể Trịnh Diệc Tường, đã lộ ra ý đồ muốn giết chết Cổ Thần.
Không giết địch nhân, sẽ bị địch nhân giết, Cổ Thần không chút nào hạ thủ lưu tình.
Có đến chín vị Độ Hư cường giả đến đây đuổi giết, giết một tên, liền ít đi một tên.
"Chiến Thần diệt tinh quyền" của Cổ Thần, cứ như giòi phụ trong xương, bám sát lấy Thương Chính Thu mà đánh, khiến hắn không kịp làm ra phòng bị, đã bị đợt "Chiến Thần diệt tinh quyền" thứ hai đánh trúng thân thể.
Một bước sớm, giành trước từng bước!
Vừa mới oanh ra ba quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, thân ảnh Cổ Thần khẽ động, thân thể thuấn di bên cạnh Thương Chính Thu ngoài trăm trượng, sáu tay khẽ động, ba quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại oanh ra về phía Thương Chính Thu.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Ba quyền trước chưa tiêu tán, ba quyền sau đã lại tới.
Thương Chính Thu vừa mới hóa giải ba quyền đầu của Cổ Thần, lại bị ba quyền cương sau bắn trúng, thân thể bị chấn nổ lui về phía sau.
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ẩn chứa pháp tắc lực cường đại, phong ấn không gian, Thương Chính Thu chạy cũng không thể chạy, mỗi lần chống đỡ Cổ Thần đánh ra Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, thương thế lại càng nặng thêm. Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tạo thành thương tổn sâu sắc đối với pháp lực chi lực, trong lúc nhất thời căn bản không thể khôi phục. Thương Chính Thu thương thế càng ngày càng nặng, dần dần chống đỡ cũng yếu đi.
- Cổ Thần, ngươi tên nghịch tặc này, ngươi dám vô duyên vô cớ đánh lén ta, ngươi dám giết ta, ngươi sẽ bị chư tử thế gia trả thù, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn... Ngươi mau dừng tay!
Thương Chính Thu trốn không thoát Cổ Thần liên tục không ngừng công kích Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, trong miệng trong miệng liên tục phun ra, thương thế càng ngày càng nặng, quát lớn.
Cổ Thần đối với Thương Chính Thu nói, tựa như không nghe thấy, nhân từ với địch nhân là tàn nhẫn với bản thân. Buông tha người này tựa như lấy đao cắt cổ mình. Nếu người này có cơ hội đánh trả, tất nhiên sẽ dùng hết mọi biện pháp ngăn cản Cổ Thần, chờ các cường giả khác đều tìm đến, tiến hành vây công hắn. Như vậy Cổ Thần liền gặp nguy hiểm.
Song quyền khó địch bốn tay, mãnh hổ khó đấu đàn lang, đơn đả độc đấu có lợi hại ra sao, cũng sợ bị mọi người vây công, chiến thần cổ vu tộc nghìn năm trước chính là ví dụ hay nhất, một vị siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, còn có thuần dương chí bảo Chiến Thần Lệnh, lại tu luyện thiên hạ đệ nhất tu chân bí điển Chiến Thần Tinh Kinh, tuy rằng không luyện thành Chiến Thần Diệt Tinh Quyền, nhưng uy lực chém giết cũng không phải cường giả cùng cảnh giới có thể chống đỡ, có thể nói, chiến thần "Sí" tại cảnh giới Hư Không kỳ hoàn toàn là vô địch.
Chiến thần" Sí" dưới đại lượng Độ Hư cường giả vây công mất tính mệnh, ngay cả cổ vu tộc thuần dương chí bảo Chiến Thần Lệnh cũng bị đoạt mất, do đó, Cổ Thần vô luận như thế nào cũng không có thể buông tha cường giả Giá Vụ hậu kỳ trước mắt.
Địch nhân đông đảo, vậy tiêu diệt từng kẻ một, quyết không để địch nhân có cơ hội liên thủ.
Tiên lực trong cơ thể Cổ Thần xoay chuyển, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lại oanh ra, thi triển cổ tinh thần thông "ba đầu sáu tay", trong nháy mắt có thể đồng thời đánh ra sáu quyền.
Cổ Thần oanh ra Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lần thứ tư, dưới lực lượng cường đại chấn kích, thân thể Thương Chính Thu cũng bắt đầu vỡ vụn ra, oanh ra Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lần thứ năm, thân thể Thương Chính Thu đã bạo liệt gần hết, huyết nhục bay ngang, một đôi tay càng trực tiếp nổ nát bấy, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền lần thứ sáu oanh ra, cả thân thể đều bị bạo nổ, thành vô số khối tròn bay ra tứ phương.
Thương Chính Thu nguyên thần nhất thời lộ ra trong hư không, mất đi thân thể ràng buộc, nguyên thần tốc độ nhanh hơn nhiều lắm, rốt cuộc tại Cổ Thần công kích liên miên không dứt, tìm ra một tia khe hở, thân thể nhất thời tựa như một đạo lưu quang phóng về phía bên cạnh.
Chỉ cần thoát khỏi Cổ Thần ba bốn trăm trượng, là có thể triệt để không bị Chiến Thần Diệt Tinh Quyền phong ấn không gian ảnh hưởng, có thể dùng thuấn di thuật chạy trốn lần này.
Nguyên thần của Thương Chính Thu tốc độ phi khoái, nhưng một đạo bạch sắc quang mang, tốc độ nhanh hơn.
Trấn Minh Ngọc Bi trong nháy mắt từ lòng bàn tay Cổ Thần nổ bắn ra, trong sát na liền bắn trúng nguyên thần của Thương Chính Thu, một tiếng kêu thê lương, thảm thiết vang lên, nguyên thần của Thương Chính Thu trong nháy mắt xuất hiện quang động đẹp mắt do quang mục tạo thành. Từ nguyên thần truyền đến đau đớn kịch liệt khiến Thương Chính Thu ngừng chạy trốn, không ngừng giãy dụa trong không trung.
Huyễn bạch sắc quang mang chợt lóe, Trấn Minh Ngọc Bi dưới thuần dương tiên lực của Cổ Thần ngự khống, lại một lần nữa bắn trúng nguyên thần của Thương Chính Thu. Lưỡng đạo quang mang đẹp mắt xuất hiện trong nguyên thần của Thương Chính Thu, trong nháy mắt mở rộng, nguyên thần ucar Thương Chính Thu đã bị quang mang kia bao phủ. Quang mang biến mất, nguyên thần của Thương Chính Thu cũng hóa thành vô hình.
Không đến thời gian hai mươi lần hô hấp, một vị cường giả Giá Vụ hậu kỳ đã bị chết trong tay Cổ Thần.
Từ Trịnh Diệc Tường xuất hiện, đến Thương Chính Thu vẫn lạc, thời gian trôi qua bất quá non nửa khắc. Ba vị cường giả khác tìm kiếm trong Đồ Yêu Cốc, rời khỏi đây xa hơn một chút, phi kiếm truyền âm cũng cần một ít thời gian, chỉ sợ lúc này, ba vị cường giả khác mới thu được tin tức Cổ Thần xuất hiện, hoàn toàn không biết, Trịnh Diệc Tường, Thương Chính Thu một vị Giá Vụ trung kỳ, một vị Giá Vụ hậu kỳ đã đồng thời vẫn lạc dưới tay Cổ Thần.
Về phần bốn người Tàng Khôn Huyền, Hầu Vô Nghiệp, Hạ Phi Viễn, Trịnh Diệc Hồng xa tại bờ Đông Hải, e rằng ngay cả phi kiếm truyền âm của Thương Chính Thu cũng chưa thu được.
Thân thể Cổ Thần hạ xuống mặt đất, hư thủ một trảo, đem Càn Khôn Trạc của Trịnh Diệc Tường và Thương Chính Thu đều lấy qua, rồi quy đầu nhìn bầu trời bốn phía, cũng không có độn quang phi đến nơi này, thuần dương tiên lực tuôn ra,liền đem tiên lực dấu vết trong hai cái Càn Khôn Trạc đều xóa đi.
Đem tiên bảo, đan dược, bí điển, phù chú các vật phẩm trong hai cái Càn Khôn Trạc, toàn bộ đều thu hồi trong Càn Khôn Trạc của mình. Sau đó, đem hai cái Càn Khôn Trạc ném trên mặt đất. Thân thể Cổ Thần chậm rãi lẻn vào mặt đất, chỉ còn lại có một đầu ở bên ngoài, trốn trong bụi cỏ.
Như vậy khoảng chừng qua một khắc, ngoài mấy vạn dặm phía nam, quả nhiên xuất hiện một đạo độn quang liên tục phóng ra, xuyên phá hư không, thuấn di mà đến, tốc độ động quang tuyệt không thua kém vị cường giả Giá Vụ hậu kỳ, tu vi người tới chí ít cũng là Giá Vụ hậu kỳ.
Cổ Thần thầm nghĩ: vừa một vị cường giả Giá Vụ hậu kỳ, hảo chư tử thế gia, lần này người phái tới, tu vi dĩ nhiên đều cao như vậy, đồng thời còn có Tàng gia Tàng Khôn Huyền, người này là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, nghìn năm trước liền đại danh đỉnh đỉnh, xem ra lần này các ngươi không giết được ta, khẳng định là thề không bỏ qua? Hừ!
Ta lại muốn nhìn xem các ngươi có bản lĩnh gì có thể giết được ta? Trịnh Diệc Tường nói tổng cộng đến chín vị cường giả truy sát ta, hiện tại đã giết chết hai tên, những tên còn lại, hành tung của ta các ngươi đã biết, ta nghĩ muốn an tâm tại Đồ Yêu Cốc tìm kiếm Cửu Khúc Vân Chi Thảo hiển nhiên là không có khả năng, đã như vậy, ta liền giết các ngươi, cho các ngươi biết, đối phó Cổ Thần ta không có kết cục tốt!
Thấy đạo độn quang kia càng ngày càng gần, thân thể Cổ Thần trầm xuống, toàn bộ đều lẻn vào dưới nền đất, chỉ cần cường giả chư tử thế gia đi qua đây, mà không phải tụ tập cùng nhau, trong lòng Cổ Thần cười nhạt một tiếng, trừ phi siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đến, bằng không cường giả Giá Vụ hậu kỳ cũng đều bị hắn đánh lén mà chết.
Cũng không quá lâu, cường giả thuấn di mà đến cũng đã đến nơi Thương Chính Thu và Trịnh Diệc Tường vẫn lạc.
Tàng Khôn Huyền phân phối năm người tại Đồ Yêu Cốc, ba người Giá Vụ trung kỳ, hai người Giá Vụ hậu kỳ, người tới chính là một vị cường giả Giá Vụ hậu kỳ khác Thương Chính Lam.
Xa xa, Thương Chính Lam liền thấy chưởng ấn thật lớn trên mặt đất kia, ánh mắt hắn cũng không có bị thi thể ở trung tâm chưởng ấn hấp dẫn, mà là rơi vào thi thể Thương Chính Thu ngoài mấy trăm trượng.
Thương Chính Lam, Thương Chính Thu, hai người là thân sinh huynh đệ, Thương gia chỉ còn hai gã cường giả Giá Vụ hậu kỳ, vừa thấy đến thi thể Thương Chính Thu, Thương Chính Lam liền sắc mặt đại biến, một tiếng thét kinh hãi:
- Chính Thu...
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế