Người Cầm Quyền
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
-----oo0oo-----
Chương 633-2: Lên chức
Nguồn: Sưu Tầm
Dứt lời, Khổng Phàm Chi đi vào gõ cửa phía trong, sau khi nhận được sự đồng ý của Hàn Đông, gã đẩy cửa rồi cười nói:
- Chủ tịch thành phố, Chủ tịch huyện Tả huyện Vũ An tới rồi.
Hàn Đông đang phê duyệt văn kiện, vừa nghe Tả Nhất Sơn tới, trên mặt tức thì nở nụ cười, đứng dậy nói:
- Nhất Sơn đến rồi à, mời cậu ấy vào đi.
Tả Nhất Sơn từ phía sau của Khổng Phàm Chi bước lên phía trước, tươi cười nói:
- Chủ tịch thành phố, không quấy rầy công việc của anh chứ ạ.
Hàn đông nhìn qua một lượt, quả là Tả Nhất Sơn đã gầy đi vài phần, da cũng đen đi không ít, không khéo đi ngoài đường sẽ bị người ta lầm là nông dân mất. Chỉ có điều tinh thần khá tốt, cặp mắt cũng phát ra sự tinh anh khó tả, toàn thân toát lên một khí phách vô cùng can trường.
- Tiểu Khổng, pha ly trà mang tới đây.
Hàn Đông trong lòng phấn khởi nói.
Chẳng cần hỏi Tả Nhất Sơn, Hàn Đông cũng biết tên tiểu tử này đang tận sức làm việc ở huyện Vũ An. Đem so với những kẻ được nuôi mập mạp trắng ngần, chỉ cần nhìn ngoại hình thì biết ngay Tả Nhất Sơn vô cùng nỗ lực làm việc.
Khổng Phàm Chi rất nhanh đã bưng trà vào, đặt trước mặt Tả Nhất Sơn cười mà mời:
- Chủ tịch huyện Tả, mời dùng trà.
Tả Nhất Sơn biểu lộ ý cám ơn vô cùng khách sáo.
Nhìn vào mắt Tả Nhất sơn, Hàn Đông cảm nhận được cậu ta đã trải qua nhiều thực tiễn, toàn thân khiến người khác cảm thấy một cảm giác rất thực tế, điều này khiến Hàn Đông vô cùng vui vẻ.
- Tiểu Khổng, gọi điện cho nhà khách số một, bữa trưa kêu thêm hai món nữa.
Hàn Đông vô cùng vui vẻ, và cũng muốn cùng Tả Nhất Sơn nói chuyện, nên mời cậu ta ở lại cùng dùng cơm trưa với mình.
- Dạ, Chủ tịch thành phố
Khổng Phàm Chi cung kính đáp, trong lòng thật ngưỡng mộ muốn chết, vì trước nay Hàn Đông chưa bao giờ mời cán bộ cấp cơ sở ăn cơm.
Nhưng lại phát sinh sự việc khiến Khổng Phàm Chi không khỏi tròn mắt ngạc nhiên, đó là Tả Nhất Sơn khi vừa nghe Hàn Đông có ý mời mình ăn trưa, lại có ý do dự:
- Cảm ơn chủ tịch thành phố, nhưng tôi…
Khổng Phàm Chi nghe thấy vậy, trong lòng không khỏi gượng cười, thầm nghĩ cái anh chàng Tả Nhất Sơn này đúng là chỉ ham mê công việc, cơ hội tốt như thế này lại muốn từ chối.
Ngay cả Hàn Đông cũng bị sửng sốt một phen:
- Sao vậy? Cậu bận à?
Tả Nhất Sơn trả lời:
- Chủ tịch thành phố, hôm nay tôi đi cùng với một đồng chí ở Cục Nông nghiệp, chủ yếu là để thực hiện một đề mục, nay công việc đã lo xong rồi, buổi chiều tôi dự định tiếp tục đi xem xét tình hình cấp cơ sở một chút, cho nên…
Hàn đông không khỏi gượng cười một cái, nói:
- Công việc phải làm, nhưng cơm cũng phải ăn, nói thế nào cậu cũng là lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban huyện, không thể chuyện gì cũng đích thân đi làm được.
Khổng Phàm Chi đứng bên cạnh thấy vậy, liền đi ra ngoài và nhẹ nhàng khép cửa lại, sau đó gọi điện cho nhà khách số một. Cùng lúc đó trong lòng y không nén được tiếng thở dài, thầm nghĩ khó trách Hàn Đông trọng dụng Tả Nhất Sơn, cậu ta đúng là chỉ một lòng một dạ vì công việc, chỉ riêng cái thái độ làm việc này đã khiến cho người khác kính phục.
Đổi lại là người khác, dù có chăm chỉ làm việc cỡ nào, nhưng khi đã vào thành phố, cùng ăn cơm với Hàn Đông cũng chẳng trì hoãn bao nhiêu thời giờ, mà kể có trễ tới chiều, thì cũng chẳng có gì to tát. Thế mà Tả Nhất Sơn lại luôn ghi nhớ việc đi xem xét công việc ở cấp cơ sở, nhìn dáng điệu ấy, chắc chắn không phải giả bộ mà ra.
“Sau này phải học tập Tả Nhất Sơn nhiều một chút, giống như cậu ta bây giờ, chủ tịch thành phố Hàn đã coi trọng như thế, thì nhất định sẽ được đề bạt thôi.”
Khổng Phàm Chi tự quả quyết trong lòng.
Hàn Đông đưa cho Tả Nhất Sơn một điếu thuốc, ôn hòa hỏi:
- Thời gian gần đây cậu rất vất vả đúng không?
Tả Nhất Sơn đưa hai tay nhận điếu thuốc mà Hàn Đông đưa qua, trả lời:
- Chủ tịch thành phố, đó là chuyện nên làm mà. Dạo gần đây trong huyện đang thực hiện hạng mục trồng cây thảo dược, do tôi chủ trì, thông qua phương thức liên doanh giữa doanh nghiệp và các hộ dân, hiện tại chuẩn bị phát động ở năm trấn, vì có liên quan tới lợi ích thiết thực của tầng lớp nhân dân, nên nhiều việc tôi phải đích thân làm, thời gian này hầu hết thời gian tôi đều đi lại giữa mấy trấn này…
Hàn đông gật đầu khen:
- Đây là việc tốt, kể cụ thể xem các cậu đã làm thế nào đi.
Tả Nhất Sơn liền đem việc cơ sở dược liệu ra báo cáo cho Hàn Đông nghe:
- Lúc trước chúng tôi nghĩ tới hạng mục này bởi suy nghĩ rằng khí hậu, đất đai của huyện Vũ An rất phù hợp để trồng cây thuốc, mà thông qua hình thức liên doanh thì sẽ không phải lo lắng chuyện đầu ra cho cây thuốc, đảm bảo cho lợi ích của nông dân, hiện tại huyện Vũ An, do tác dụng điều khiển của Trường Giang Nguyên, nên chuyện thu hút vốn đầu tư có những chuyển biến mạnh mẽ. Dưới huyện chúng tôi, sau khi trải qua tham khảo đã đi đến quyết định công tác thu hút vốn đầu tư, chủ yếu theo khuynh hướng lao động tập trung theo hình thức xí nghiệp và hình thức này sẽ giúp nâng cao thu nhập cho quần chúng nhân dân. Điều này có thể giúp cho kinh tế toàn huyện phát triển đồng nhất, đời sống của người dân, nhất là người nông dân sẽ được nâng cao.
Hàn Đông không nén được phải vỗ tay khen ngợi:
- Ừ! Cách làm của huyện các cậu đúng đấy. Tuy Trường Giang Nguyên nằm trong thành phố, nhưng có thể tìm được sức ảnh hưởng của nó thì tôi tin tình hình tăng trưởng kinh tế của huyện Vũ An sẽ không có gì đáng ngại. Vì các cậu đã biết để mắt tới cấp cơ sở, coi trọng cải thiện dân sinh, chiến lược lần này đáng được khen ngợi. Hơn nữa có thể nói các cậu đã dẫn đầu toàn thành phố, hiện tại tốc độ tăng trưởng kinh tế của thành phố Tân Châu đã đứng nhất nhì tỉnh, phải giữ được tình trạng như vậy mãi. Nếu có thể khiến cho đông đảo dân chúng hưởng được những cái lợi thiết thực, chính là vấn đề tiếp theo mà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố phải suy tính kĩ càng.
Sau đó Hàn Đông còn hỏi thăm rất nhiều chuyện của huyện Vũ An, bao gồm cả vấn đề nhân sự của huyện.
Tả Nhất Sơn chuyện gì cũng báo cáo một cách rõ ràng, tỉ mỉ. Từ cuộc nói chuyện này, Hàn Đông biết được tổng thể bộ máy chính quyền huyện Vũ An rất đoàn kết, cũng là có sức cạnh tranh. Nhưng đồng thời cũng cảm nhận được, có vẻ là chủ tịch huyện Phàn Lập Sơn công tác không được tích cực cho lắm, có cảm giác hơi bảo thủ, cố chấp.
“Nhưng có thể hiểu được, Phàn Lập Sơn là người của Hạ Kim Cường, tuy lâu nay không điều chỉnh y, nhưng y ở huyện Vũ An cũng chẳng làm lên trò trống gì, hơn nữa trong lòng y có áp lực, làm người, xử lý công việc nên cẩn thận một chút cũng là điều đương nhiên”,
Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ.
“Nhưng thân làm chủ tịch huyện, thái độ dung túng như vậy, xem ra phải chỉnh đốn một chút mới được, Tả Nhất Sơn tích cực làm việc, đầu óc cũng rất tinh nhạy, rõ ràng để cậu ta đảm nhận chức Chủ tịch huyện, cùng hợp tác với Sầm Nam Dịch, thì tin rằng huyện Vũ An sẽ không ngừng phát triển.”
Nghĩ tới đây, trong lòng Hàn Đông càng thêm kiên quyết về chủ ý của mình, không kể đã làm ra thành tích vĩ đại gì, chỉ riêng thái độ làm việc tích cực, cần mẫn và tấm thân đen gầy của Tả Nhất Sơn, Hàn Đông cảm thấy phải đề bạt cậu ta.
Và đề bạt Tả Nhất Sơn làm cấp cục phó cũng gần hai năm, cậu ta làm Phó bí thư, Phó Chủ tịch huyện Thường trực cũng đã khá lâu, về mặt tư cách lẫn kinh nghiệm cũng miễn cưỡng đủ.
“Cán bộ như vậy mà còn không đề bạt lên thì phải đề bạt loại cán bộ nào đây?”
Hàn Đông tự nhủ.
Trong bữa trưa, Hàn Đông và Tả Nhất Sơn bàn bạc rất nhiều chuyện, Nhất Sơn kể về người yêu của cậu ta, cô ta là nhân viên của Cục lương thực thành phố. Vốn là người Vinh Châu, sau khi tốt nghiệp được phân công công tác về thành phố Tân Châu đã hơn 1 năm, Nhất Sơn quen trong một lần đi xe về thành phố Vinh Châu, nói chuyện qua lại rồi yêu nhau lúc nào chẳng hay.
- Vấn đề cá nhân đương nhiên phải giải quyết, cậu đã ba mươi rồi còn gì
Hàn Đông cười mà nói
- Trai ba mươi tuổi phải ổn định mọi chuyện, lập gia đình cũng giúp đỡ cho sự nghiệp của cậu rất nhiều. Và lập gia đình cũng là một biểu hiện của người đã trưởng thành, khi khảo sát ở tổ chức cũng có thể thêm điểm, nếu cậu thấy phù hợp rồi, thì có thể sớm tổ chức đi.
- Chủ tịch thành phố, sau khi bàn bạc qua, chúng tôi thống nhất sẽ tổ chức vào dịp quốc khánh.
Tả Nhất Sơn tỏ vẻ ngại ngùng, cậu ta cũng biết đây là sự quan tâm mà Hàn Đông dành cho mình, từ phương diện này cũng có thể cho thấy Hàn Đông rất hài lòng với những biểu hiện của mình.
Cậu ta ở cơ sở đúng là toàn tâm toàn ý làm việc, là thư ký của Hàn Đông, Nhất Sơn cũng biết có rất nhiều cặp mắt đang quan sát cậu, ngoài ra cậu ta cũng hiểu được, Hàn Đông xem trọng một người, là nhìn vào thái độ làm việc của người đó. Vì vậy từ ngày tới huyện Vũ An, cậu ta chưa từng có một phút lơ là công việc.
Hàn Đông cười nói:
- Vậy thì tốt, tới lúc đó nhớ gửi thiệp mời cho tôi nhé!
- Nhất định rồi.
Tả Nhất Sơn vui vẻ trả lời.
Sau khi ăn xong, Tả Nhất Sơn ngồi nói chuyện với Hàn Đông thêm nửa tiếng nữa thì cáo từ. Cậu ta vẫn là muốn đi xuống cơ sở thăm nom một chút, chỉ đạo công việc của cơ sở dược liệu.
Tả Nhất Sơn đến và đi đều rất vội vàng, khiến trong lòng Hàn Đông không khỏi buông tiếng thở dài, mình đúng là không có nhìn nhầm người, cái thằng nhóc Tả Nhất Sơn này đúng là đã không làm mình thất vọng, cố gắng bồi dưỡng thêm một chút, tương lai nhất định là một nhân tài hữu dụng.
Buổi chiều, Hàn Đông vừa đi làm liền điện ngay cho Trưởng ban tổ chức Khương Tùng Thần:
- Trưởng phòng Khương, ở Thành phố đã quyết định cán bộ cấp Cục trưởng chưa?
Khương Tùng Thần suy nghĩ một chút rồi trả lời:
- Chủ tịch Hàn, có hai cán bộ cấp Cục trưởng phù hợp điều kiện. Anh có chỉ thị gì không ạ?
Hàn Đông nói:
- Thôi vậy, khi nào cậu có thời gian thì qua đây một chuyến, chúng ta gặp nhau rồi nói chuyện.
- Vâng, tôi qua liền.
Hàn Đông đã gọi thì Khương Tùng Thần dĩ nhiên là rảnh, cúp điện thoại xong, trong lòng bắt đầu tự suy nghĩ:
“Xem ra Chủ tịch Hàn muốn sắp xếp vị trí này cho ai đó rồi.”
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé Tuyến người kéo truyện, ai có khả năng hãy vào đây để đăng ký
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tuanff10
Người Cầm Quyền
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
-----oo0oo-----
Chương 634: Kết quả bất ngờ
Nguồn: Sưu Tầm
Ngày 25 tháng 5, Hội nghị thường vụ thành ủy thành phố Tân Châu mời dự họp tại tầng 3 phòng hội nghị thành ủy.
Đây là hội nghị thường vụ được tổ chức lần thứ 2 do Hàn Đông làm chủ trì thành ủy, hội nghị lần này gồm ba chương trình, một là học tập tinh thần văn kiện Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, hai là điều chỉnh về nhân sự, ba là phân tích tình hình phát triển kinh tế của thành phố Tân Châu.
Chủ tịch huyện Vũ An Phàn Lập Sơn được bổ nhiệm làm cục trưởng cục lâm nghiệp, mà Phó bí thư huyện Vũ An, Phó chủ tịch thường trực huyện Tả Nhất Sơn được đề cử vào vị trí Chủ tịch huyện Vũ An.
Khi phân tích tình hình phát triển kinh tế thành phố Tân Châu, Hàn Đông nêu ra rằng một mặt phải bảo đảm phát triển nhanh chóng kinh tế ngành đá, mặt khác phải áp dụng nhiều biện pháp, không ngừng nâng cao cơ sở nhân dân, đặc biệt là thu nhập và mức sống của người nông dân.
- Để cho hơn ba triệu nông dân thành phố Tân Châu được chia sẻ thành quả phát triển kinh tế của thành phố, là vấn đề trọng tâm cần phải xem xét của Thành Ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đây cũng là trách nhiệm của chúng tôi, chỉ cần mức thu nhập, mức sống của toàn thể nhân dân được cải thiện, thì nền kinh tế của chúng ta mới có thể liên tục phát triển lành mạnh, ở điểm này, việc làm của huyện Vũ An đáng để tham khảo, học hỏi…
Mặc dù tỉnh ủy vẫn chưa có quyết định cuối cùng về mặt nhân sự của thành phố Tân Châu, nhưng hiện nay mọi người đều xem Hàn Đông là nhân vật số một thành ủy. Vì vậy khi Hàn Đông nói, người người đều chăm chú lắng nghe, suy nghĩ kỹ lưỡng.
Cùng nhau làm việc một thời gian, mọi người vẫn khá rõ về quỹ đạo phát triển của Hàn Đông, cách việc làm từ trước đến nay của hắn, đều dự đoán trước được khá đầy đủ, thực tế chứng minh những lý luận và hành động trước nay của Hàn Đông, cuối cùng trở thành một trong những chiến tích quan trọng của hắn, ở Trung Hoa dù ít dù nhiều cũng chịu sự ảnh hưởng nhất định nào đó.
Phải biết rằng Hàn Đông chỉ mới hơn hai mươi tuổi đã làm ra bao nhiêu việc lớn như vậy, làm người khác không khỏi khiếp sợ xen lẫn bội phục.
Sau khi Hàn Đông nói xong, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Hoàng Văn Vận phân tích tình trạng phát triển của thành phố Tân Châu, tiến hành trình bày vấn đề xoay quanh quan điểm mà Hàn Đông nêu ra.
Tiếp theo đó những người khác cũng tự nhiên bàn luận xung quanh phát ngôn của Hàn Đông nêu ra, rồi cũng đưa ra một vài kiến nghị nhằm cải thiện thu nhập của người nông dân.
Sau cuộc họp, ban tổ chức liền thông báo cho Phàn Lập Sơn và Tả Nhất Sơn nói chuyện.
Thật ra trong lòng Phàn Lập Sơn cũng có dự cảm, biết rằng mình không thể ở mãi vị trí Chủ tịch huyện Vũ An. Hiện tại Hàn Đông điều y làm Cục trưởng Cục Lâm nghiệp, tuy không bằng Chủ tịch huyện, nhưng dù gì vẫn là cán bộ cấp Cục trưởng, trong lòng y cũng không có gì oán thán, dù sao vẫn tốt hơn là biến y thành điều tra viên cái gì cũng không được
Tả Nhất Sơn nhận được điện thoại của Ban tổ chức Thành ủy, trong lòng đầy cảm khái, lẽ nào Thành ủy đề bạt mình nhanh như vậy có liên quan đến ngày mình đến thăm văn phòng của Hàn Đông chăng.
Trước tiên anh ta gọi cho Hàn Đông, cho biết đã nhận được điện thoại của Ban tổ chức, đồng thời bày tỏ sự lo lắng vì mình làm không tốt.
Anh ta đến một lời cảm ơn cũng không có, dù sao đối với Hàn Đông sự cảm kích không phải chỉ một tiếng cám ơn có thể lột tả hết được.
Hàn Đông cũng hiểu mối quan tâm của Tả Nhất Sơn, hắn cười:
- Không có gì phải lo lắng, miễn là anh không nhúng tay gây rối, toàn tâm làm việc, thì còn gì phải lo nghĩ nữa. Còn về kinh nghiệm làm việc, đều tích lũy dần dần qua quá trình công tác, không một ai sinh ra đã biết hết tất cả, chỉ cần anh làm những việc quan trọng, một lòng vì dân, vừa làm vừa học, tôi tin rằng anh sẽ nhanh chóng có thể thích ứng với cương vị mới và làm nên thành tích.
Lịch trình làm việc của Ban tổ chức qua rất nhanh, Tả Nhất Sơn nhanh chóng được hội nghị thường vụ Hội đồng nhân dân huyện Vũ An bổ nhiệm quyền Chủ tịch huyện.
Đây là Chủ tịch huyện trẻ tuổi nhất trong lịch sử huyện Vũ An, Chủ tịch huyện mới ba mươi tuổi tuy không phải là người đầu tiên trên cả nước, nhưng ở thành phố Tân Châu thì lại là trường hợp đầu tiên.
Nhiều người rất hâm mộ Tả Nhất Sơn, cho rằng anh ta theo một nhà lãnh đạo tốt
Đương nhiên cũng có người nghĩ Hàn Đông làm như vậy là dùng người không hề khách quan, bởi vì Tả Nhất Sơn đã từng là thư ký của hắn được mấy năm, kết quả Hàn Đông ra sức đề bạt anh ta, nhanh chóng đề bạt anh ta lên làm Chủ tịch một huyện.
Một số người thậm chí còn sẵn sàng để xem trò hề, cảm thấy nghi ngờ ngài Chủ tịch huyện trẻ tuổi như thế có thể làm ra trò trống gì.
Có điều, Hàn Đông vẫn rất mực tin tưởng Tả Nhất Sơn.
Tả Nhất Sơn tuy mới ba mươi tuổi, nhưng những kinh nghiệm chính trị thì khá phong phú.
Ban đầu, Tả Nhất Sơn được đối xử lạnh nhạt khi ở văn phòng Ủy Ban Huyện Phú Nghĩa, sau đó đảm nhiệm chức thư ký của mình, giữ qua chức Chủ tịch thị trấn, Bí thư trấn ủy ở huyện Vinh Quang, tiếp theo là một thời gian ở bên cạnh mình, một mặt anh ta có thể lý giải được công việc của mình, từ đó tổng kết được một số việc hữu dụng, tóm tắt thành những kinh nghiệm cơ bản, đặt một nền tảng vững chắc cho sự phát triển của anh ta, mặt khác Tả Nhất Sơn kiên định, tích cực làm việc, hơn nữa rất giỏi suy nghĩ, đây cũng là duyên cớ mà Hàn Đông xem trọng anh ta.
Lần này Hàn Đông đề bạt Tả Nhất Sơn lên vị trí Chủ tịch huyện, một mặt là công nhận những nổ lực của anh ta, mặt khác là muốn trau dồi thêm cho anh ta.
Cuối cùng Hàn Đông nghĩ, một cán bộ trưởng thành cần phải rèn luyện từ thực tế công tác mới được.
Chủ quản một phương rất hữu dụng đối với sự trưởng thành của một người, chỉ cần anh ta có thể làm tốt vị trí này, tạo nên thành tích, thì con đường về sau sẽ càng vững chắc.
Khổng Phàm Chi gõ cửa bước vào, nói:
- Thưa Chủ tịch Hàn, Chủ tịch Tần đã đến.
Hàn Đông đứng dậy nói:
- Lão Tần, vào đây ngồi.
Tần Bạch Thần nở nụ cười tiến vào, không ngồi mà nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi báo cáo với anh chút, tập đoàn Hoa Điện vừa liên hệ với tôi, nói rằng tập đoàn họ đã quyết định đầu tư một trạm thủy điện ngay tại thành phố Tân Châu, sẽ sớm có chủ dự án đến thành phố Tân Châu, căn cứ theo kế hoạch sơ bộ, nhà máy thủy điện xây dựng một nhà máy thuỷ điện với dung lượng 1.250.000 KW, tổng đầu tư có thể vượt hơn năm tỷ.
Hàn Đông không khỏi biểu lộ vẻ hưng phấn, đây quả thật là một đợt đầu tư khổng lồ.
Cộng với mấy tỷ đồng đầu tư trước đây, nửa năm nay thành phố Tân Châu đã đạt được số tiền đầu tư hơn mười tỷ, quả thực từ lúc cải cách mở của cho tới nay, thành phố Tân Châu đã thu hút thêm không ít vốn đầu tư tỉnh ngoài.
Hơn nữa quan trọng là, một khi trạm thủy điện này đi vào thực hiện, thì công việc nằm trong kế hoạch năm năm của thành phố Tân Châu sẽ được hoàn thành phần lớn, mỏ than, thủy điện đều thực hiện theo kế hoạch, thành phố Tân Châu trở thành thành phố năng lượng lớn của tỉnh Tây Xuyên thậm chí toàn khu vực phía Tây là hoàn toàn có thể thực hiện
- Đây là một việc hay, cụ thể là khi nào thì họ mới đến thành phố Tân Châu?
Hàn Đông hào hứng hỏi.
Tần Bạch Thần nói:
- Buổi sáng ngày mốt đến Thục Đô, buổi chiều đến thành phố Tân Châu.
Hàn Đông ngẫm nghĩ một hồi rồi nói:
- Thế này vậy, Lão Tần, ngày mốt ông đích thân đến Thục Đô đón họ, họ đến đầu tư vào thành phố Tân Châu, trong nội thành cũng phải làm tốt công việc tiếp đãi cho xứng chứ.
Tần Bạch Thần nói:
- Được, vậy để tôi sắp xếp.
Hàn Đông gật gật đầu, cuộc triển lãm ở thành phố Tân Châu thật sự rất thuận lợi, liên doanh than đá và trạm thủy điện được mở, toàn bộ đều có thể thực hiện trong một thời gian ngắn, đúng là một việc khiến người ta phấn khích.
Đợi sau khi hai công trình lớn này hoàn thành xong, mỗi năm sẽ mang lại nguồn tài chính khổng lồ cho thành phố Tân Châu. Vả lại có được nguồn đầu tư lớn như vậy, tác dụng phóng xạ là vô cùng lớn, tin rằng nền kinh tế thành phố Tân Châu sẽ ngày càng sôi động hơn.
Ngày hai mươi bảy, Chủ đầu tư tập đoàn Hoa Điện đã đến thành phố Tân Châu
Đích thân Hàn Đông ra mặt đón tiếp họ, tỏ vẻ nhiệt liệt chào mừng họ đến khảo sát đầu tư ở thành phố Tân Châu, giới thiệu chi tiết tường tận về môi trường đầu tư và tài nguyên thủy lực tại thành phố này, hơn nữa còn bày tỏ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ tạo thuận lợi lớn nhất cho công việc khảo sát đầu tư của tập đoàn Hoa Điện.
Cùng lúc, Hàn Đông để cho Tần Bạch Thần cùng với Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Chu Tử Phong cùng đi với tổ khảo sát.
Thực ra, lần đến khảo sát này của tập đoàn Hoa Điện, chủ yếu là để làm một cuộc khảo sát chi tiết và kế hoạch cho việc xây dựng trạm thủy điện cùng với công tác chuẩn bị của lần trước, ý định đầu tư từ sau lần khảo sát trước về tài nguyên thủy lực của thành phố Tân Châu đã có quyết định.
Tập đoàn Hoa Điện là một tập đoàn kinh doanh đầu tư thủy điện quy mô lớn của Trung Hoa, hiện tại đang không ngừng mở rộng, tài nguyên thủy điện ở thành phố Tân Châu quả thật vô cùng phong phú, cộng thêm mối quan hệ với Hàn Đông, vì vậy mà sự đầu tư của tập đoàn Hoa Điện nhanh chóng có thể xác định ngay.
Từ điểm này có thể nói, một lãnh đạo có thế lực có tác dụng vô cùng to lớn tới một khu vực.
Nếu như không phải là Hàn Đông thì sự phát triển của thành phố Tân Châu không thể nhanh thế được. Ngay cả than đá của huyện Vũ An, chỉ e không thể nhận được đợt đầu tư lớn từ tập đoàn Thủ Cương, nhiều nhất chỉ là tiến hành khai thác tiêu thụ than đá nguyên thủy, chỉ sợ vấn đề ô nhiễm cũng khó mà giải quyết được. Còn việc đầu tư của tập đoàn Hoa Điện thì khỏi phải bàn nữa.
Tổ dự án tập đoàn Hoa Điện rất nhanh đã xác định xong sơ bộ khoảng đất, sau đó tiến hành đi vào công việc luận chứng.
Tần Bạch Thần thỉnh thoảng lại báo cáo tình hình cho Hàn Đông biết, thấy dáng vẻ của của anh ta rất là hưng phấn.
Cũng khó trách, Hàn Đông giao việc này cho anh ta phụ trách, hiện giờ thấy trước mắt một đợt đầu tư khổng lồ này sắp đi vào thực hiện, đối với một Phó Chủ tịch thành phố mà nói, hoàn toàn là một chiến tích vô tận.
- Chủ tịch Hàn, vốn đầu tư của tập đoàn Hoa Điện đã đưa vào thực hiện, phương châm thành phố năng lượng của thành phố Tân Châu cơ bản có thể thực hiện rồi.
Hoàng Văn Vận ngồi trước mặt Hàn Đông, vẻ mặt bùi ngùi:
- Lúc đầu Chủ tịch Hàn đề xuất biến thành phố Tân Châu thành vùng đứng đầu phía nam tỉnh Tây Xuyên, mới đầu tôi còn nghĩ dứt khoát phải ra sức phấn đấu năm năm mới có hy vọng đạt được, giờ xem lại, mục tiêu này đáng lẽ ra rất nhanh là đã có thể thực hiện được rồi.
Tâm tình của Hàn Đông rất tốt, nói:
- Tổng thể nền kinh tế vùng phía nam tỉnh Tây Xuyên thiên về lạc hậu, vì vậy thành phố Tân Châu mới có thể nhanh chóng nổi lên, cùng với tình trạng hiện giờ, thành phố Tân Châu nếu muốn kéo theo trình độ phát triển kinh tế của toàn khu vực miền nam và miền trung cùng đi lên, còn phải mất thêm một thời gian khá dài.
Hoàng Văn Vận gật đầu nói:
- Chủ tịch Hàn nói rất phải, chủ yếu là vùng phía bắc tỉnh Tây Xuyên trước nay vốn phát triển nhanh, mấy khu công nghiệp nặng đó cũng có tác dụng bức xạ rất lớn. Ở phương diện này, những chỗ cần nổ lực của thành phố Tân Châu là quá nhiều, có điều chúng ta cũng có một ưu thế, đó là cùng lúc với phát triển công nghiệp nặng, công tác bảo vệ môi trường cũng được thực hiện, tạo khu công nghiệp xanh, thực hiện phát triển xanh.
Hàn Đông mỉm cười, xem ra Hoàng Văn Vận đối với công nghiệp xanh do mình đề xuất vẫn rất tán thành.
- Đúng đấy, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố nhất định phải thực hiện cho được điều này, trong quá trình theo đuổi sự phát triển nền kinh tế lạc hậu của thành phố Tân Châu, cũng cần phải chú ý bảo vệ môi trường, không thể đi theo đường cũ phát triển trước xử lý sau, mà phải vừa phát triển, vừa phòng ngừa, vừa xử lý.
Đang lúc nói chuyện, điện thoại của Hàn Đông reo lên.
Vừa thấy số điện thoại gọi đến từ văn phòng Phạm Đồng Huy, Hàn Đông lập tức đứng dậy, nhấc điện thoại lên nói:
- Chào Chủ tịch tỉnh Phạm.
Phạm Đồng Huy không một lời chào hỏi, giọng điệu có chút gấp gáp nói:
- Đồng chí Hàn Đông, sắp xếp anh đến thành phố Vinh Châu thế nào?
Hàn Đông sửng sốt, không hiểu Phạm Đồng Huy nói vậy là có ý gì, hỏi lại một cách nghi hoặc:
- Chủ tịch tỉnh Phạm, đây là việc gì vậy?
Phạm Đồng Huy thở dài nói:
- Ủy ban Kỷ luật tỉnh vừa mới khai trừ đảng viên và chức vị một cán bộ, là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu - Đàm Ngưng Hào, tôi nghĩ là anh đã công tác qua ở thành phố Vinh Châu, cũng tương đối quen thuộc nơi đó, ngoài ra nền kinh tế tại đó lạc hậu, anh qua đó có thể tạo được tác dụng lớn hơn nữa. Thành phố Vinh Châu tiếp giáp với thành phố Tân Châu, anh đã tạo nên thành tích đáng khen ở Tân Châu, nếu như có thể vực dậy sự phát triển của thành phố Vinh Châu để hai thành phố cùng phát triển, vậy sẽ rất có lợi cho khu vực phía nam tỉnh Tây Xuyên. Tôi thì nghĩ thế này, anh đến Vinh Châu đảm nhiệm nhân vật số một, còn công việc ở thành phố Tân Châu sẽ do Hoàng Văn Vận đảm trách thay, như vậy có thể khiến cho cơ sở hiện nay của thành phố Tân Châu tiếp tục phát triển nhanh.
Sự an bài này khiến cho Hàn Đông vô cùng ngỡ ngàng, không thể tưởng được vào thời điểm này, thành phố Vinh Châu lại xuất hiện đại án, theo sự sắp xếp của Phạm Đồng Huy có thể thấy, anh ta muốn mượn tay mình để kiểm soát thành phố Vinh Châu. Mà thành phố Tân Châu đã có riêng cơ sở tốt do mình tạo ra, lại có đám người của Hoàng Văn Vận ở lại, vậy Phạm Đồng Huy cũng có thể đảm bảo lợi ích cơ bản ở thành phố Tân Châu, vì vậy thông qua một loạt bổ nhiệm, anh ta tương đối kiểm soát được hai thành phố cấp 3.
Về việc bổ nhiệm mình, nghĩ chỉ cần tự mình đồng ý, vậy Phạm Đồng Huy đem ý kiến của mình nói với vài ủy viên thường vụ một tiếng, hẳn là không có gì to tát.
Mà nếu như thành phố Tân Châu để cho Hoàng Văn Vận giữ chức chủ tịch, thì Bí thư thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố, Bí thư đảng ủy công an bị bỏ trống, ngoài ra còn vị trí Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh và Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Khâu Thụy Hòa cũng phải trống ra, nói cách khác sáu vị trí chủ chốt của thành phố Tân Châu cũng bỏ trống, vì vậy Phạm Đồng Huy cũng có thể hoán đổi với các ủy viên thường vụ tỉnh ủy khác.
Hàn Đông cũng biết rằng, hiện giờ Phạm Đồng Huy đang lợi dụng bối cảnh và sức ảnh hưởng đằng sau mình, nhanh chóng cho thấy ảnh hưởng của y, bằng cách này y cùng với một vài ủy viên thường vụ tỉnh ủy tiến hành được sự hợp tác và nói chuyện sơ bộ.
“Sự sắp xếp này cũng vẫn có lợi đối với mình. Trước hết, mình được tiến bộ, ngoài ra Hoàng Văn Vận cũng được lên làm Chủ tịch thành phố như ý muốn, ở đây mình có thêm một cán bộ cấp Giám đốc sở, vả lại Hoàng Văn Vận tiếp quản thành phố Tân Châu, ở cơ sở sẵn có cũng có thể tích lũy chiến tích đáng khen, có lợi cho sự phát triển của hắn sau này, còn về Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu để người khác được hưởng chung chiến tích một phần cũng đâu có sao?”
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói:
- Chủ tịch tỉnh Phạm, tôi không có ý kiến gì, tôi nghe theo Tổ chức an bài, bất luận ở cương vị nào tôi cũng đều nổ lực làm tốt công việc của mình.
- Vậy là tốt rồi.
Phạm Đồng Huy dường như thở phào nhẹ nhõm.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé Tuyến người kéo truyện, ai có khả năng hãy vào đây để đăng ký
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tuanff10
Người Cầm Quyền
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
-----oo0oo-----
Chương 635: Bí thư Thành ủy
Nguồn: Sưu Tầm
Trên thực tế, Ủy ban Kỷ luật sau khi bắt giam Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu Đàm Ngưng Hào, Phạm Đồng Huy liền bắt đầu suy nghĩ, làm thế nào để nắm bắt tốt hơn thế cục trước mắt đây, nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là lợi dụng Hàn Đông và sức ảnh hưởng đằng sau khác, chỉ có thể như vậy mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất.
Chỉ là ông ta có một chút lo lắng, Hàn Đông ở thành phố Tân Châu đã vất vả làm ra được bao nhiêu việc, là lúc sắp sửa lập chiến tích, mình lại đẩy hắn đi thành phố Vinh Châu, cũng không biết hắn có muốn hay không.
Cho nên vừa nghe thấy Hàn Đông một chút dị nghị đều không có, Phạm Đồng Huy tự nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần Hàn Đông đồng ý, vậy thì mọi việc thao tác sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.
Đồng thời việc có thể tận dụng Hàn Đông, trong lúc liên kết với các vị Ủy viên thường vụ khác, có thể tiến hành hợp tác thêm một bước.
Hiện tại thành phố Tân Châu, thành phố Vinh Châu đều có không ít vị trí để trống, bởi vậy mọi người đều có thể kiếm lợi, cái này chính là cơ sở của sự hợp tác.
Phe phái mà Phạm Đồng Huy theo đuổi, có lực lượng ở tỉnh Tây Xuyên cũng không phải rất mạnh, lần này Phạm Đồng Huy có thể ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh, vẫn phải nhờ ông cụ Hàn nói giúp một câu.
Bởi vậy nếu Phạm Đồng Huy muốn ngồi vững ở vị trí trên, thì không thể không tìm kiếm hợp tác với các Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy khác, đồng thời lợi dụng tốt con cờ Hàn Đông nữa.
Không chỉ bản thân Hàn Đông có sức ảnh hưởng không nhỏ, mà quan hệ của hắn với một vài quan chức cũng không tồi, họ cũng đều chiếm cứ không ít vị trí quan trọng.
Bởi vậy thông qua Hàn Đông, có thể phát huy được tác dụng sức nhỏ thắng sức lớn, làm giảm bớt nhiều phiền phức cho Phạm Đồng Huy.
Mà những quan chức leo lên đến tầng cấp của anh ta, trong thời điểm chỉnh hợp cán bộ toàn tỉnh, đương nhiên sẽ không hoàn toàn câu nệ khác biệt phe phái.
Chỉ cần có lợi đối với mình, đương nhiên cần lợi dụng nhiều thêm nữa.
Bây giờ sự tồn tại của Hàn Đông, chính là một nhân tố rất có lợi cho Phạm Đồng Huy.
Mà hơn nữa những người đi theo Hàn Đông, cũng là người có thể lợi dụng.
Chỉ cần nắm bắt điểm mấu chốt Hàn Đông này, là coi như nắm bắt cả đường dây, cả một tổ hợp người, vậy thì hà cớ gì không làm chứ.
Đương nhiên, Phạm Đồng Huy cũng biết, số người quan hệ mật thiết với Hàn Đông, đoán chừng đều biết đến bối cảnh thân phận của Hàn Đông, bởi vậy cũng không thể trông cậy bọn họ hoàn toàn gia nhập về phía mình.
Nhưng anh ta cũng nghĩ qua rồi, bây giờ nền móng của mình không vững chắc, người của phía Hàn Đông có vai trò rất quan trọng, mình sau này dần dần bồi dưỡng càng nhiều thân tín hơn là được.
“Bây giờ người thân cận của Hàn Đông, ban ngành trực thuộc tỉnh thì có Hồng Tiến Phong của Ủy ban nhân dân tỉnh, Hách Nhận Quốc, Mao Tử Ngọc của Ủy ban Kế hoạch, Cục trưởng Cục Công an tỉnh Tôn Hải Quần, phía cơ sở thì có Chủ tịch thành phố Đạt An Chu Khải Kiệt, bên thành phố Tân Châu có Hoàng Văn Vận, Phạm Tòng Phi.v.v. ngoài ra bộ nghành khác chắc chắn cũng có vài người, Hàn Đông tên tiểu tử này quả là tích lũy được không ít mạng lưới quan hệ.”
Cúp điện thoại, Phạm Đồng Huy suy nghĩ một hồi, lập tức cầm điện thoại lên, bấm số Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, sau khi kết nối thông liền mỉm cười, nói:
- Trưởng ban Vọng Nhạc, tôi là Phạm Đồng Huy, anh bây giờ rỗi không?
- Chủ tịch thành phố Hàn, trên tỉnh chuẩn bị sắp xếp nhân sự thành phố Tân Châu?
Hoàng Văn Vận sau khi thấy Hàn Đông nghe điện thoại, vẻ mặt có chút khác thường, không kìm được hỏi.
Vừa rồi Hàn Đông nghe điện thoại cũng không tránh đi, anh ta nghe ra cuộc điện thoại là của Phạm Đồng Huy, hơn nữa là ý kiến xác định về công việc của Hàn Đông, điều này khiến anh ta rất kỳ vọng trong lòng.
Trong buổi Đại hội Đảng tỉnh trước đây, Hàn Đông dẫn Hoàng Văn Vận giới thiệu với vài vị Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Hoàng Văn Vận hiểu rõ ý của Hàn Đông là muốn mình thay thế vị trí Chủ tịch thành phố, bây giờ Tỉnh ủy cuối cùng phải điều chỉnh nhân sự thành phố Tân Châu rồi,vậy thì mình rút cuộc có hy vọng tiến một bước lên phía trước.
Hàn Đông cười ngượng, nói:
- Vừa rồi là điện thoại của Chủ tịch tỉnh Phạm gọi đến, chủ yếu là trưng cầu ý kiến sắp xếp công việc của tôi, có khả năng tôi phải điều đi khỏi Tân Châu.
Hoàng Văn Vận kinh ngạc, nghi hoặc nói:
- Tại sao lại có thể như vậy, thành phố Tân Châu đang ở thời điểm phát triển cao độ then chốt, sao Tỉnh ủy có thể điều anh đi được? Chủ tịch tỉnh Phạm nói chuẩn bị điều chỉnh anh đến nơi nào chưa?
Hàn Đồn bất đắc dĩ cười, nói:
- Bộ máy chính quyền thành phố Vinh Châu xảy ra vấn đề, ý của Chủ tịch tỉnh Phạm là muốn tôi qua đó, đồng thời Chủ tịch tỉnh Phạm cũng bày tỏ, chuẩn bị đề nghị Văn Vận đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố Tân Châu, về phần các vị lãnh đạo khác của thành phố Tân Châu, đoán chừng cần phải đợi sau khi Tỉnh ủy thảo luận mới có thể quyết định.
Hoàng Văn Vận trong lòng dấy lên vui sướng, lập tức lại có chút không vừa lòng, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, anh ở thành phố Tân Châu làm được ra bao nhiều là thành tích như vậy, chỉ thoáng cái đã điều anh đi, điều này rất không công bằng đối với anh, công việc của thành phố Vinh Châu cũng không nhất định phải có Chủ tịch Hàn anh đi mới có thể giải quyết được.
Mặc dù đối với việc mình sắp trở thành Chủ tịch thành phố cấp Giám đốc sở cảm thấy rất vui mừng, nhưng Hoàng Văn Vận vẫn là muốn Hàn Đông lưu lại thành phố Tân Châu đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy. Như vậy mình và hắn cùng một bộ máy công tác, không chỉ có thể đưa cục diện bây giờ tiếp tục phát triển mở rộng, cùng hưởng thành tích, đồng thời lại có thể hiểu nhau hơn, tình cảm thêm sâu nặng hơn với Hàn Đông, điều này là rất có lợi đối với con đường phát triển rộng dài sau này.
Giấc mộng cấp Giám đốc sở sắp sửa thành hiện thực, mục tiêu cuối cùng của Hoàng Văn Vận đã là không còn là cấp Giám đốc sở nữa rồi, bởi vì sự xuất hiện của Hàn Đông, mục tiêu của anh ta không ngừng đổi mới.
Hiện tại mục tiêu của Hoàng Văn Vận là tương lai làm việc ở cấp Thứ trưởng, lúc về hưu được hưởng đãi ngộ cấp Bộ trưởng.
Để thực hiện được mục tiêu của chính mình, ngoài việc mình cần nỗ lực làm việc, lập được ít thành tích ra, còn phải theo sát Hàn Đông, lấy được ủng hộ của hắn mới được.
Bởi vậy, ở tình huống này, Hoàng Văn Vận là thật lòng không muốn Hàn Đông rời xa thành phố Tân Châu.
Ngoại trừ nhân tố này ra, còn có một điểm, chính là Hoàng Văn Vận không có lòng tin đối với Bí thư mới đến, và có thể tin Bí thư mới đến chắc chắn không có mạng lưới quan hệ nhiều, rộng, mạnh như Hàn Đông.
Hàn Đông đại khái hiểu được suy nghĩ của Hoàng Văn Vận, có điều hắn cũng biết chủ ý của Phạm Đồng Huy.
Mà Hàn Đông đã nghĩ kĩ rồi, nếu tuân theo sự sắp xếp của Phạm Đồng Huy, thì mình cũng không phải chịu thiệt.
Cho dù bây giờ đại cục phát triển của thành phố Tân Châu đã xây xong nền tảng cơ sở, nếu như mình lại có thể lại ở đây thêm một thời gian nữa, vậy thì có thể thu hoạch được chiến tích phong phú.
Dù sao phải đợi sang thời điểm năm sau, mới có thể thống kê ra con số kinh tế năm nay, mới có sự so sánh tương đối trực quan, vậy thì đến lúc đó thành phố Tân Châu tăng trưởng với tốc độ hai con số, thậm chí tăng trưởng 100%, chắc chắn sẽ trở thành thành phố minh tinh của tỉnh Tây Xuyên và cả nước.
Thành tích như vậy, đối với bất kỳ cán bộ quan chức nào mà nói, đều là một hấp dẫn cực lớn.
“Thành tích của mình thực ra cũng không ít, hơn nữa, tiến triển của thành phố Tân Châu dưới bàn tay mình đã xây được nền tảng cơ sở kiên cố, mấy hạng mục đầu tư chủ yếu được xác lập đều là nhờ bàn tay mình, việc như vậy, bất luận là ai đều không thể phủ nhận. Cống hiến của mình đối với thành phố Tân Châu, là ai cũng đều không có cách nào phủ nhận và coi thường, bởi vậy cho dù mình bây giờ rời khỏi Tân Châu, chỉ là không thể tận hưởng cái thành quả kia, đại đa số thành tích vẫn phải tính một phần của mình.”
“Ngoài ra, Phạm Đồng Huy đã nói rồi, mình cũng không tiện từ chối, dù sao ông ta đối với mình cũng không tồi, đồng minh như vậy không dễ có, cho dù mình cự tuyệt ông ta, ông ta cũng không đến nỗi làm gì mình, nhưng trong lòng luôn có chút hơi khó chịu.”
Mặt khác Phạm Đồng Huy cũng có một câu nói làm nảy sinh sức hút rất lớn với Hàn Đông, đó là thành phố Vinh Châu và thành phố Tân Châu tiếp giáp sát liền nhau, sự phát triển của thành phố Vinh Châu cũng rất lạc hậu, bây giờ thành phố Tân Châu dưới sự nỗ lực của mình đã bắt đầu khởi sắc rồi, mà nếu mình lại châm ngọn lửa cho thành phố Vinh Châu, đưa thành phố Vinh Châu phát triển đi lên, khiến thành phố Vinh Châu, thành phố Tân Châu cùng phát triển song song, không chỉ có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với sự phát triển của cả khu vực phía Nam tỉnh Tây Xuyên, hơn nữa cũng là một thành tích không tồi.
Dựa vào nguyên nhân này, Hàn Đông đối với sự sắp xếp của Phạm Đồng Huy, cũng không có phản cảm gì.
- Phó chủ tịch thành phố Văn Vận, về việc sắp xếp nhân sự, Chủ tịch tỉnh Phạm chỉ là đề nghị mà thôi, trong tỉnh cũng chưa có quyết định cuối cùng.
Hàn Đông cười, nói.
- Hơn nữa, mặc dù thành phố Tân Châu đang ở giai đoạn mấu chốt, nhưng có Phó chủ tịch thành phố Văn Vận chỉ đạo công tác của Ủy ban nhân dân, tôi cũng vẫn yên tâm, thành tích cá nhân đối với tôi mà nói không phải là quan trọng nhất, chỉ cần thành phố Tân Châu có thể nhanh chóng tiếp tục phát triển ổn định, tôi cũng cảm thấy vui mừng.
Hoàng Văn Vận thở dài, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn thật tốt quá. Bất kể như thế nào, tôi thật lòng muốn cùng làm việc với Chủ tịch thành phố Hàn, cùng Chủ tịch Hàn làm việc trong lòng tôi thoải mái hơn rất nhiều.
Anh ta nói lời thật lòng, Hàn Đông cho dù làm lãnh đạo, cũng chưa bao giờ thể hiện lên mặt, và ủy quyền đầy đủ quyền hành cho cấp dưới, vì vậy làm trợ thủ cho Hàn Đông, cuộc sống thật không tồi.
Hàn Đông ha ha cười, nói:
- Phó chủ tịch thành phố Văn Vận quá khen, thực ra con người của tôi rất đơn giản, chỉ cần mọi người dùng tâm làm việc, những việc khác thì thoải mái.
Hoàng Văn Vận nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, buổi tối có kế hoạch gì không, chúng ta cùng đi ăn bữa cơm.
Anh ta nghĩ nếu như Phạm Đồng Huy đã gọi điện thoại nói với Hàn Đông, như vậy đoán chừng Tỉnh ủy sẽ sớm phải quyết định, bây giờ nhân cơ hội mọi người vẫn không biết tin tức, mình và Hàn Đông nói chuyện nhiều một chút, mặc dù Hàn Đông phải đi, nhưng sự phát triển của thành phố Tân Châu, chỉ sợ vẫn cần Hàn Đông giúp thêm sức mới được, dù sao Tập đoàn Hoa Điện vẫn chưa xác lập đầu tư, người ta trên thực tế vẫn nhằm vào Hàn Đông mà đến, nói không chừng Hàn Đông vừa đi, người ta không làm nữa.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- Cũng tốt, ăn ngay tại Nhà khách số một đi.
Hắn cũng muốn nhân cơ hội này, cùng Hoàng Văn Vận giao lưu sâu hơn một chút.
Mùng hai tháng sáu, tỉnh Tây Xuyên mở họp Hội nghị thường vụ, trong Hội nghị lần này, Ủy ban kỷ luật thông báo vụ án của thành phố Tân Châu và thành phố Vinh Châu, tổng cộng bắt giam hai cán bộ cấp Giám đốc sở, ba cán bộ cấp Phó giám đốc sở, ngoài ra Ủy ban Kỷ luật tỉnh còn đưa ra quyết định kỷ luật đối với một cán bộ cấp Giám đốc sở và vài cán bộ cấp Phó giám đốc sở.
Theo sau đó, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy thảo luận nhân sự của hai thành phố.
Vấn đề đã nêu ra, cán bộ cần xử lý thì cũng đều xử lý rồi, công việc nhất định cần phải tiếp tục làm tiếp, bởi vậy việc sắp xếp nhân sự liên quan cũng cần mau chóng quyết định.
Căn cứ theo đề nghị của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, trải qua Hội nghị thường vụ thảo luận, quyết định Bí thư Thành ủy, Ủy viên thường vụ, Ủy viên Thành ủy thành phố Vinh Châu do Hàn Đông đảm nhiệm
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé Tuyến người kéo truyện, ai có khả năng hãy vào đây để đăng ký
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tuanff10
Người Cầm Quyền
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
-----oo0oo-----
Chương 636: Bị ép buộc
Nguồn: Sưu Tầm
Trên Hội nghị Tỉnh ủy lần này, bộ máy lãnh đạo thành phố Tân Châu cũng đã được xác định.
Nguyên Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Trần Phúc Xương thành phố Tân Châu vì tham ô cùng với những vấn đề về tác phong sinh hoạt, bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam. Nguyên Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh, Chủ tịch Khâu Thụy của Mặt trận Tổ quốc vì vấn đề tác phong sinh hoạt cũng xin nghỉ hưu sớm.
Căn cứ vào quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nguyên Phó Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Ngô Gia Tân đảm nhiệm Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu, Hoàng Văn Vận được đề cử làm Chủ tịch thành phố Tân Châu, nguyên Chánh văn phòng Mặt trận Tổ quốc tỉnh Lục Nhân làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, nguyên Phó Chủ nhiệm văn phòng tỉnh Cổ Phàm Hàn làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, được đề cử làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, nguyên Trưởng phòng giám sát Cục Công an tỉnh Đồng Vinh Bảo làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Bí thư Đảng ủy Công an, nguyên cán bộ trưởng phòng Ban Tuyên giáo tỉnh Mã Minh làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo, nguyên Phó trưởng ban Tuyên giáo thành phố Tân Châu Dương Minh Phong làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Thành phố.
Biết được sự bố trí một loạt nhân sự này, Hàn Đông không khỏi than thầm, xem ra lần này Tỉnh ủy thật sự muốn chia cắt toàn diện mấy vị trí ở Tân Châu rồi.
Những Ủy viên thường vụ mới đến nhận chức ở đây đều được phân công đến từ những đơn vị khác nhau, phía sau đều có những bối cảnh khác nhau.
Những tin tức này là Cổ Phàm Hàn, thư ký của Phạm Đồng Huy nói cho Hàn Đông biết.
Cổ Phàm Hàn mới được đề bạt lên cấp phó giám đốc sở chưa lâu, lần này điều xuống dưới để đến thành phố Tân Châu chỉ có thể leo lên được vị trí Phó Chủ tịch thường trực thành phố mà thôi. Nhưng chỉ cần anh ta làm tốt, với cơ sở thành phố Tân Châu hiện nay, tương lai không xa cũng có thể phát triển vượt bậc, thăng chức ở Tân Châu, hoặc cũng có thể đến thành phố khác thăng chức.
Vì muốn đến nhậm chức ở Tân Châu, nên Cổ Phàm Hàn gọi điện thoại cho Hàn Đông trước, nói tình hình cụ thể, đồng thời còn muốn mời Hàn Đông ăn cơm.
Nhân sự ở thành phố Tân Châu tuy trải qua một đợt thay đổi lớn, nhưng những người quay chung quanh Hàn Đông cơ bản lại không có thay đổi gì nhiều. Thậm chí Hoàng Văn Vận còn nhanh chóng chiếm lấy vị trí Chủ tịch thành phố rồi.
Cho nên Cổ Phàm Hàn hy vọng được Hàn Đông giúp đỡ, như vậy rất tốt cho việc khai triển công việc ở thành phố Tân Châu.
Hàn Đông cũng hiểu được ý của Cổ Phàm Hàn. Quan hệ của hai người trước đây cũng không tệ, hơn nữa, vì sự phát triển của Tân Châu cho nên Hàn Đông sẵn sàng giới thiệu anh ta với Hoàng Văn Vận.
- Sau này sẽ phải gọi anh là Chủ tịch thành phố Cổ rồi, mấy ngày nay cũng không tiện lắm, chờ anh đến thành phố Tân Châu rồi thì tôi mời anh và Chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận dùng cơm.
Cổ Phàm Hàn vui vẻ nói:
- Được, cứ theo sự sắp xếp của Bí thư Hàn đi.
Tuy bổ nhiệm của Tỉnh ủy vẫn chưa thông báo chính thức, Hàn Đông vẫn chưa đến Vinh Châu nhận chức, nhưng Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy cũng đã thông qua, thì mọi chuyện xem như ván đã đóng thuyền. Trừ phi lúc này Hàn Đông bị phát hiện vấn đề nghiêm trọng nào đó, còn không thì tuyệt đối không dễ dàng thay đổi.
Vừa mới nhận điện thoại, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Hầu Hoa Đông liền gọi điện thoại tới:
- Chủ tịch thành phố Hàn, Ban tổ chức cán bộ tỉnh thông báo, ngày mai Trưởng ban Tiêu muốn đưa thông báo bổ nhiệm Bí thư Thành ủy tới.
Hàn Đông đáp:
- Tôi đã biết rồi. Anh thông báo với mọi người, đến lúc đó cùng đi đón.
Giờ Hàn Đông cũng xem như là chủ nhân của thành phố Tân Châu, chủ trì công tác Thành ủy, chỉ chờ sau khi Tỉnh ủy tuyên bố quyết định bổ nhiệm và miễn nhiệm thì mới có thể thật sự buông hết mọi việc ở thành phố Tân Châu này.
Hàn Đông không nhận chức Bí thư Thành ủy, mà lại được Tỉnh ủy điều đi. Điều này khiến trong lòng Hầu Hoa Đông hơi lo lắng, lại có chút thất vọng. Dù sao quan hệ giữa anh ta và Hàn Đông cũng không tệ lắm, nếu như Hàn Đông được làm Bí thư Thành ủy, thì công việc của anh ta cũng dễ dàng hơn một ít. Mà một Bí thư Thành ủy mới tới làm thì phải bắt đầu lại từ đầu.
Lần này biên độ Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự của thành phố Tân Châu là khá lớn, Hàn Đông hiểu được mình còn phải ở yên ở thành phố Tân Châu mấy ngày nữa mới có thể đến nhận chức ở thành phố Vinh Châu.
Tuy rằng trước đây Hàn Đông từng làm việc ở Vinh Châu, nhưng đều công tác ở huyện, với lại thời gian cũng đã khá lâu rồi, bây giờ đối với thành phố Vinh Châu cũng không hiểu gì lắm.
Đang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn reng lên, Hàn Đông nghe điện thoại:
- Xin chào, xin hỏi vị nào?
- Bí thư Hàn, xin chào, tôi là Chánh Văn phòng Tỉnh ủy Ngô Gia Tân, không quấy rầy anh chứ?
Hàn Đông sửng sốt, không ngờ Ngô Gia Tân lại gọi điện thoại cho mình nhanh đến thế, bèn đáp:
- Xin chào Bí thư Ngô, anh có chỉ thị gì ạ?
Ngô Gia Tân cười ha hả:
- Bí thư Hàn, sao tôi dám chỉ thị anh chứ? Tôi cũng chỉ là không có việc gì khác, muốn liên lạc với anh trước một chút thôi. Chắc hẳn anh cũng đã biết, ngày mai tôi phải đến thành phố Tân Châu.
- Bí thư Ngô khách sáo quá, hoan nghênh Bí thư Ngô đến thành phố Tân Châu.
Lần này Ngô Gia Tân gọi điện thoại trên thực tế cũng là tôn trọng Hàn Đông, mặt khác anh ta cũng muốn có mối quan hệ tốt với người của Hàn Đông. Tuy anh ta biết, thân tín của Hàn Đông là Hoàng Văn Vận lần này được đề bạt làm Chủ tịch thành phố, có lẽ Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố khó chung sống hòa bình, nhưng anh ta cảm thấy, chỉ cần mình nắm chắc, như vậy khả năng song phương hợp tác cũng rất lớn, trước hết cứ chung sức làm tốt công tác thì đã là cơ sở tốt để hợp tác rồi.
Tiếp đó, điện thoại của Hàn Đông không ngừng bận rộn. Biết Hàn Đông sắp đến Vinh Châu làm Bí thư Thành ủy, nhiều người gọi điện thoại tới, tỏ ý mời Hàn Đông dùng cơm.
Hơn 11 giờ, ngay cả Chu Chính cũng biết tin này. Anh đến thẳng phòng Hàn Đông, thấy Hàn Đông đang nghe điện thoại, bèn làm vẻ mặt “tôi biết chính xác như thế”, lẳng lặng ngồi yên trước mặt Hàn Đông.
Hàn Đông nghe điện thoại xong, nói:
- Cậu không đi làm, chạy đến chỗ tôi làm gì?
Chu Chính cười hắc hắc, nói:
- Lãnh đạo, anh lại quay về thành phố Vinh Châu rồi. Tỉnh ủy sao lại bố trí như thế, anh ở thành phố Tân Châu này đang làm rất tốt mà.
Hàn Đông cười nói:
- Ở đâu mà chẳng phải làm việc như nhau. Thân là cán bộ Đảng viên, tất nhiên phải phục tùng sự sắp xếp của Đảng và tổ chức mới được.
- Chuyện này đâu có giống. Anh làm lãnh đạo đã tạo cơ sở cho thành phố Tân Châu tốt như vậy, có thể thấy là sẽ gặt được thành quả thắng lợi rồi, Tỉnh ủy lại điều anh đi vào lúc này…
Hàn Đông tức giận nói:
- Được rồi, cậu không cần bênh vực kẻ yếu ở đây đâu. Tỉnh ủy đã quyết định rồi, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, cậu cứ làm tốt chuyện của mình là được.
Chu Chính nói:
- Lãnh đạo, anh cũng mang em về Vinh Châu đi.
Hàn Đông cười cười, lập tức lắc đầu nói:
- Thôi đi, tình hình thành phố Vinh Châu chỉ sợ là rất phức tạp, cậu vẫn nên ở lại Tân Châu làm đi.
Chu Chính vội la lên:
- Chính vì quá phức tạp nên anh phải để cho em đi theo, cũng có thể giúp anh đấu tranh anh dũng mà.
Hàn Đông đáp:
- Tôi không mang theo người nào cả. Cậu cứ an tâm ở thành phố Tân Châu làm tốt công tác là được rồi.
Chu Chính thở dài một hơi.
- Em đã hỏi thử, thành phố Vinh Châu lần này cũng đã rút đi nhiều lãnh đạo trọng yếu, mấy năm nay tình hình ở Vinh Châu thay đổi rất nhiều, lần này lãnh đạo quay về, đối diện với một đám rắc rối lộn xộn, em cảm thấy anh vẫn nên mang theo vài người tin cẩn về thì hơn.
Hàn Đông cũng không ừ hử gì, mỉm cười nói:
- Tình hình dù phức tạp cũng đã có nhà nước, không có gì mà không giải quyết được.
Thấy Hàn Đông có lòng tin như vậy, Chu Chính cũng không nói thêm:
- Được rồi, vậy tối nay chúng ta ăn bữa cơm, xem như là tiễn anh. Em đoán là mấy ngày nay người mời anh dùng cơm rất nhiều, xuống tay sớm một chút cho thỏa đáng.
Hàn Đông gật đầu, cũng phải rời thành phố Tân Châu ngay rồi, nên cũng không tranh cãi gì nữa, họp mặt với mọi người một chút cũng tốt, dù sao đến thành phố Vinh Châu rồi thì không tiện
Đang nói, Nguyên Á Văn cũng tới, anh ta vừa bước vào cửa đã thấy Chu Chính ở đấy, cười nói:
- Thằng nhóc cậu cũng khá nhiệt tâm đấy.
Chu Chính cười đắc ý.
- Anh tới chậm rồi, em đã hẹn lãnh đạo tối nay cùng ăn cơm rồi.
Tiễn Chu Chính và Nguyên Á Văn xong, Hàn Đông mới vừa quay lại ngồi xuống, Hoàng Văn Vận lại tới. Anh ta cũng đã nhận được thông báo, nhân viên công tác của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy ngày mai sẽ đến thành phố tiến hành khảo sát, xác định và đánh giá công khai.
Vì Hoàng Văn Vận lần này từ cấp phó giám đốc sở được đề bạt lên làm cán bộ cấp giám đốc sở, nên trình tự thủ tục cũng phức tạp một chút. Nhưng vì hiện giờ thành phố Tân Châu đang trong thời kỳ đặc biệt, cho nên trình tự đề bạt cán bộ cũng đơn giản nhưng cũng chặt chẽ hơn bình thường nhiều.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tối nay anh có việc gì không, tôi muốn mời anh dùng cơm.
Hoàng Văn Vận cũng không nói đến chuyện công tác.
Hàn Đông ngẫm nghĩ rồi trả lời:
- Ừ, thế này vậy, tôi có hẹn với Chu Chính và Nguyên Á Văn tối nay cùng nhau ăn cơm, đến lúc đó cùng nhau đi đi.
Điện thoại trên bàn lại reo lên, Hàn Đông bất đắc dĩ cười cười, nghe điện thoại:
- Xin chào, xin hỏi ai ạ?
Trong điện thoại là một giọng nói xa lạ:
- Bí thư Hàn, anh khỏe chứ? Tôi là Chánh Văn phòng Thành ủy Vinh Châu, Bì Trí Ba…
Hàn Đông không khỏi hơi khó chịu. Thành ủy vừa mới đưa tin xuống, bản thân mình còn chưa đến Vinh Châu nhận chức, Bì Trí Ba này lại tự tiện gọi điện thoại đến đây xum xoe rồi, thật cũng quá luồn cúi rồi…
Đối với hạng người thích luồn cúi này, Hàn Đông vẫn rất khó chịu trong lòng, nhưng cũng không tỏ vẻ bất mãn ngay, chỉ thản nhiên nói vài câu rồi cúp điện thoại.
Hàn Đông lắc lắc đầu.
- Bây giờ thật sự có mấy người biết cách luồn cúi thế nào ấy, sao không tập trung tư tưởng vào những việc đang làm nhỉ?
Hoàng Văn Vận cười nói:
- Điều này cũng không trách được, chuyện anh đi Vinh Châu cũng đã xác định rồi, nếu người của văn phòng Thành ủy Vinh Châu mà không biểu hiện gì, thì dường như khó chấp nhận được. Đang ở trong thể chế, nhiều khi cũng bị gò bó mà, chẳng phải có câu nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ sao? Tôi thấy thân trong quan trường cũng thân bất do kỷ. Nếu họ không gọi điện thoại đến tỏ vẻ với anh, thì lại lo rằng không biết lãnh đạo có ý kiến gì không?
Hàn Đông không khỏi cười khổ nói:
- Tập quán như thế, cũng hết cách
Hoàng Văn Vận nói như vậy, tâm trạng Hàn Đông cũng khá hơn một chút, không còn phản cảm với Bì Trí Ba như lúc nãy.
Hoàng Văn Vận nói đúng, thân trong quan trường, có những lúc không thể không làm những chuyện mà mình không muốn làm, ngay cả đổi lại là chính mình, cũng đôi khi không tránh khỏi phải thỏa hiệp.
Thành phố Vinh Châu vừa mới xảy ra sự biến đổi, mình lại lập tức phải đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Vinh Châu, thì người của Văn phòng Thành ủy Vinh Châu cẩn thận một chút cũng có thể hiểu được.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé Tuyến người kéo truyện, ai có khả năng hãy vào đây để đăng ký
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tuanff10
Người Cầm Quyền
Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
-----oo0oo-----
Chương 637: Bàn giao
Nguồn: Sưu Tầm
Vừa đến giờ làm việc buổi chiều thì lại có người lục tục kéo đến văn phòng Hàn Đông. Bên Ủy ban nhân dân thành phố, ngoại trừ Chử Bình Khánh thì những Phó Chủ tịch thành phố khác đều đến văn phòng Hàn Đông hàn huyên một hồi.
Mọi người đều chúc mừng Hàn Đông được thăng chức, nhưng đồng thời cũng tiếc nuối, hy vọng có thể làm việc với Hàn Đông thêm một thời gian nữa.
Hàn Đông vốn định tối nay sẽ ăn cơm cùng Hoàng Văn Vận, Chu Chính và Nguyên Á Văn, nhưng mấy người Thẩm Tòng Phi đến đây nói một hồi, Hàn Đông nghĩ thầm rằng trước khi đi cũng nên ăn một bữa cơm với những người có quan hệ tương đối gần gũi, chỉ đơn giản là ngồi cùng nhau, như vậy cũng có thể giảm được không ít việc.
Buổi tối, Hàn Đông trao đổi một lúc với mọi người. Tất cả mọi người đều biết Hàn Đông phải đi, tất nhiên cũng biểu hiện tốt một chút. Chẳng qua ngày mai còn phải làm việc nên uống rượu có chừng mực là được rồi.
Cơm nước xong, Hàn Đông cùng Hoàng Văn Vận, Tần Bạch Thần và Thẩm Tòng Phi cùng nhau đi uống trà. Những người khác cũng biết hẳn là Hàn Đông có chuyện cần nói với mấy người Hoàng Văn Vận, nên rất biết điều mà cáo từ.
- Ngày mai Bí thư Thành ủy tân nhiệm tới rồi, cũng là người quen biết cũ, tôi tin rằng tương lai thành phố Tân Châu sẽ ngày càng tốt.
Hàn Đông nhấm nháp một tách Long Tỉnh, vừa vui vẻ nói.
Hắn cũng biết mấy người Hoàng Văn Vận lo lắng trong lòng, nhưng hắn cũng sắp nhanh chóng rời khỏi thành phố Tân Châu, cho nên cũng không thể can thiệp quá nhiều vào công việc thành phố Tân Châu được.
Cho dù Hàn Đông hy vọng thành phố Tân Châu có thể dựa trên cơ sở hiện hữu để phát triển hơn nữa, nhưng trong quan trường, không thể tùy ý phá hỏng quy tắc được.
Sau này, thành phố Tân Châu phải nhờ vào sự cố gắng của Ngô Gia Tân và Hoàng Văn Vận, cùng đánh một ván cờ. Thành phố Tân Châu phát triển đến thế nào thì phải nhờ vào bản lĩnh của họ rồi.
Đương nhiên, điều khiến Hàn Đông vui mừng chính là Ngô Gia Tân đã gọi điện thoại cho mình trước, ít nhất cho thấy anh ta cũng nể mặt hắn vài phần. Hơn nữa, anh ta được điều từ văn phòng Tỉnh ủy xuống, tất phải muốn tìm cơ sở hợp tác, như thế thì quan hệ giữa anh ta và Hoàng Văn Vận cũng có thể vững vàng được.
Mặt khác, Hoàng Văn Vận làm việc ở thành phố Tân Châu thời gian cũng khá dài, từ trên xuống dưới, cũng thân thiết với không ít người, lại là thân tín của chính mình ở lại thành phố Tân Châu, nếu quả là phải đối kháng với Ngô Gia Tân chắc chắn cũng không bất lợi.
Hàn Đông và Ngô Gia Tân cũng không qua lại gì nhiều, chỉ có thể xem là một người quen, không hề biết gì về y.
Hàn Đông và Hoàng Văn Vận cộng tác thời gian cũng tương đối dài, hai bên đều hiểu rõ, Hàn Đông cũng khá yên tâm về năng lực và nhân phẩm của Hoàng Văn Vận. Hiện giờ, nói về bất kỳ phương diện nào, Hàn Đông cũng sẵn sàng giúp đỡ Hoàng Văn Vận.
- Bí thư Ngô cũng đã công tác ở Tỉnh ủy, nhìn xa trông rộng, hơn nữa, Chủ tịch thành phố Hàn cũng đã xây dựng cơ sở rất tốt, để anh ta chủ trì công tác của thành phố Tân Châu, cũng tạo hiện tượng một phen rồi.
Hoàng Văn Vận mỉm cười nói.
Cho dù anh luôn hy vọng Hàn Đông có thể ở lại nhưng giờ Ngô Gia Tân làm Bí thư Thành ủy Tân Châu cũng là chuyện ván đã đóng thuyền rồi, cho nên thái độ của anh cũng phải thay đổi thôi.
Hàn Đông cười nói:
- Bí thư Ngô cũng đã gọi điện thoại riêng cho tôi, tôi cảm thấy anh ta đến thành phố Tân Châu chắc chắn sẽ tạo được thành tích. Nói về phương diện này, tất cả mọi người đều có chung một mục tiêu, chỉ cẩn xoay xung quanh mục tiêu này, mọi vấn đề khác đều tương đối dễ giải quyết.
Hoàng Văn Vận, Thẩm Tòng Phi và Tần Bạch Thần đều hiểu được ý của Hàn Đông, trong lòng cũng hơi an tâm.
Tần Bạch Thần nói:
- Bí thư Hàn, tuy anh đến thành phố Vinh Châu thăng chức, nhưng cũng không thể bỏ mặc đám cấp dưới cũ như chúng tôi chứ, sau này kính xin anh quan tâm đến chúng tôi nhiều hơn mới được.
Hàn Đông cười ha hả.
- Sau này mọi người chiếu cố lẫn nhau đi. Lão Tần, tôi hiểu ý anh, yên tâm đi, tập đoàn Hoa Điện đầu tư vào thành phố Tân Châu hẳn không có vấn đề gì. Bọn họ tuy là bạn bè của tôi giới thiệu tới, nhưng cũng vì nhìn thấy được nguồn tài nguyên của thành phố Tân Châu, nên sẽ không vì tôi chuyển công tác mà có thay đổi gì. Nhưng tôi cũng hy vọng thành phố Tân Châu trước sau như một, nhanh chóng phát triển, hy vọng than đá và thủy điện, hai sách lược chủ yếu này có thể thực thi tốt đẹp. Thành phố Tân Châu phát triển tốt thì thành phố Vinh Châu cũng tốt.
Tần Bạch Thần thầm thở phào nhẹ nhõm. Anh ta quả thật lo rằng tập đoàn Hoa Điện vì Hàn Đông rời đi mà mắc cạn, vậy chiến tích nhìn thấy trước mắt của anh ta e rằng sẽ nhanh chóng tuột khỏi tay. Giờ nghe Hàn Đông nói như thế, anh ta ở đây cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều, nhưng cũng thầm hổ thẹn, nhìn Hàn Đông xem, người ta rộng lượng và đạo đức thế nào kìa.
Giờ làm việc hôm sau chưa được bao lâu, thư ký Khổng Phàm Chi đã gõ cửa bước vào, ngập ngừng nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi muốn tiếp tục phục vụ anh.
Hàn Đông không ngờ anh ta lại nói thẳng như thế, bèn mỉm cười đáp:
- Vậy người nhà của anh có đồng ý không?
Hắn biết con Khổng Phàm Chi còn nhỏ, nên Hàn Đông cảm thấy không mang theo Khổng Phàm Chi cũng thích hợp, dù sao anh ta cũng có vợ con, e là người nhà của anh ta không đồng ý cho anh ta rời khỏi thành phố Tân Châu.
Khổng Phàm Chi nói:
- Người nhà của tôi đều rất ủng hộ công tác của tôi. Vợ tôi chờ tôi qua đó sắp xếp ổn thỏa rồi thì cũng có thể xin điều đến Vinh Châu.
Hàn Đông suy nghĩ một chút, mình đến Vinh Châu tạm thời cũng chưa chọn được người đáng tin, mang Khổng Phàm Chi đi cũng tốt, ít nhất vấn đề thư ký đã được giải quyết. Trải qua thời gian tiếp xúc, Hàn Đông vẫn khá hài lòng với công việc của Khổng Phàm Chi.
- Nếu đã vậy thì chờ tôi đi trước, đến lúc đó sẽ điều anh qua.
- Cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn.
Khổng Phàm Chi vừa nghe thấy, trên mặt thoáng một tia kích động, khẽ cúi chào Hàn Đông, sau đó tay chân nhẹ nhàng bước ra ngoài.
Tất nhiên anh ta biết Hàn Đông tiền đồ rộng lớn, nếu bản thân muốn phát triển hơn nữa, nhất định phải ở bên cạnh Hàn Đông thêm một thời gian, cho nên đã bàn bạc với người nhà, liền tìm Hàn Đông nói thẳng, giờ được Hàn Đông chấp thuận, trong lòng anh ta tự nhiên hưng phấn không thôi.
10 giờ 30, Hàn Đông dẫn lãnh đạo chủ chốt của bốn bộ máy lớn Thành ủy, Hội đồng Nhân dân, Chính phủ và Mặt trận Tổ quốc đến nơi giáp ranh, nghênh đón Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc.
Vì lần này Tiêu Vọng Nhạc đưa Bí thư Thành ủy mới đến thành phố Tân Châu nhậm chức, quy cách nghênh tiếp cũng phải cao hơn một chút.
Đợi khoảng mười phút, một đoàn xe đã chạy tới, nhìn thấy mọi người đừng chờ, đoàn xe từ từ dừng lại.
Tiêu Vọng Nhạc xuống xe, sau đó Ngô Gia Tân cũng từ xe ông ta bước xuống.
Hàn Đông bước nhanh về phía trước, đưa cả hai tay ra bắt tay Tiêu Vọng Nhạc.
Tiêu Vọng Nhạc cũng bắt chặt tay Hàn Đông, tay còn lại thì vỗ vào cánh tay Hàn Đông, lập tức cười nói:
- Nào, Hàn Đông, giới thiệu cho cậu biết, đây là đồng chí Ngô Gia Tân.
Ngô Gia Tân lúc này đã mỉm cười bước tới, bắt tay Hàn Đông nói:
- Xin chào Chủ tịch thành phố Hàn.
Lúc này có Tiêu Vọng Nhạc ở đây, anh ta cũng không tiện gọi Hàn Đông là Bí thư Hàn, không thể nói nhiều được, nhưng trên mặt cũng đã cho thấy được thái độ của anh ta.
Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:
- Hoan nghênh Bí thư Ngô. Bí thư Ngô, tôi xin giới thiệu với anh các đồng chí của chúng ta.
Sau đó Hàn Đông lần lượt giới thiệu mọi người với Ngô Gia Tân. Đầu tiên là Chủ tịch Hội đồng Nhân dân thành phố Dương Kiệt Quốc, tiếp theo là Phó Bí thư Thành ủy Bành Y Vinh, Trương Vân Bình, giới thiệu tất cả các Ủy viên thường vụ Thành ủy xong, cuối cùng là đến Phó Chủ tịch thường vụ Mặt trận Tổ quốc Thành phố Dương Minh Phong.
Ngô Gia Tân tươi cười, lần lượt bắt tay mọi người, đồng thời chào hỏi vài câu.
Sau đó mọi người lên xe về nội thành. Tiêu Vọng Nhạc nói với Hàn Đông:
- Đồng chí Hàn Đông, cậu ngồi xe tôi đi.
Sau khi Hàn Đông lên xe, Tiêu Vọng Nhạc nói:
- Đồng chí Hàn Đông, quyết định của Tỉnh ủy hẳn là cậu cũng biết. Theo sự bố trí của Tỉnh ủy, đợi khi mọi chuyện bên thành phố Tân Châu này chuẩn bị tốt rồi, tôi sẽ đưa cậu đến thành phố Vinh Châu nhận chức. Hôm nay Ban tổ chức cán bộ còn tiến hành khảo sát Hoàng Văn Vận, ngày mai sẽ tuyên bố bổ nhiệm. Vì thế, theo kế hoạch, thứ sáu sẽ đưa cậu đi nhận chức, như vậy cậu cũng có được hai ngày chuẩn bị.
- Tất cả tôi đều phục tùng sự sắp xếp của Trưởng ban Tiêu.
Hàn Đông mỉm cười nói.
Tiêu Vọng Nhạc gật đầu.
- Giờ Gia Tân và Hàn Đông đều ở đây, tôi cũng chuyển đạt ý kiến của Tỉnh ủy một chút. Vì lần này sự tình ở thành phố Tân Châu và Vinh Châu đều đột nhiên có chuyển biến, mong các đồng chí sau khi nhậm chức, mau chóng ổn định thế cục, nắm chặt các hạng mục công tác, không thể vì chuyện lần này mà ảnh hưởng đến toàn bộ việc phát triển của thành phố.
Hàn Đông và Ngô Gia Tân đều gật đầu. Vấn đề này không cần Tiêu Vọng Nhạc nói hai người cũng biết. Bộ máy Tỉnh ủy vừa mới định xong, kết quả Tân Châu và Vinh Châu lại xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn khiến Tỉnh ủy cảm thấy bị động, cho nên hy vọng thế cục được ổn định sớm một chút.
Đến Thành ủy, trước hết triệu tập Hội nghị thường vụ lâm thời. Tiêu Vọng Nhạc đại diện Tỉnh ủy giới thiệu sơ lược việc điều chỉnh nhân sự ở thành phố Tân Châu lần này, lại giới thiệu đến lý lịch Ngô Gia Tân, hy vọng bộ máy thành phố Tân Châu lấy Ngô Gia Tân làm trung tâm, dưới sự lãnh đạo của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, cố gắng nắm vững công tác, duy trì sự ổn định và phát triển thành phố Tân Châu.
Ngô Gia Tân cũng biểu lộ qua loa, đồng thời mong mọi người ủng hộ công tác của anh ta.
Hàn Đông đại diện cho mọi người tỏ vẻ phục tùng quyết định của Tỉnh ủy, nói vài câu có lệ, sau đó đoàn người đi vào đại lễ đường Ủy ban nhân dân Thành phố.
Trên đại hội của toàn thành phố chỉ toàn cán bộ cấp Cục trưởng trở lên, Tiêu Vọng Nhạc tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
Sau một hồi đầy đủ hình thức, Ngô Gia Tân xem như đã chính thức nhậm chức rồi.
Tiếp đó Tiêu Vọng Nhạc lại tìm Hoàng Văn Vận để nói chuyện, các nhân viên công tác khác bắt tay vào việc xác định và đánh giá công khai.
Vì Hoàng Văn Vận từ cấp phó giám đốc sở được đề bạt lên cán bộ cấp giám đốc sở, nên thủ tục cũng khá phức tạp.
Ăn xong bữa cơm trưa đơn giản, sau khi Tiêu Vọng Nhạc kết thúc công tác đánh giá xác định, liền dẫn đội của mình quay về Thục Đô.
Ngày hôm sau, Phó Trưởng ban thường trực của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Phương Nam Thu đến thành phố Tân Châu, tuyên bố quyết định của Tỉnh ủy.
Miễn chức Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Tân Châu, chức vụ Phó Bí thư của đồng chí Hàn Đông, Tỉnh ủy có bổ nhiệm khác.
Đồng thời bổ nhiệm Hoàng Văn Vận làm Phó Bí thư Thành ủy Tân Châu, đề cử làm Quyền Chủ tịch thành phố.
Buổi chiều, Hàn Đông lập tức đưa đơn từ chức đến Hội đồng Nhân dân thành phố.
Hội đồng Nhân dân thành phố sau khi thảo luận, phê chuẩn đơn từ chức Chủ tịch thành phố của Hàn Đông, đồng thời bổ nhiệm Hoàng Văn Vận làm Quyền Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu.
Từ lúc Hội đồng Nhân dân thành phố phê chuẩn đơn từ chức này, Hàn Đông xem như chính thức buông bỏ hết mọi chuyện của thành phố Tân Châu.
Sau đó, Hàn Đông quay về Ủy ban nhân dân thành phố, bàn giao qua công tác với Hoàng Văn Vận, trên cơ bản cũng không còn chuyện gì, chỉ còn chờ đến thành phố Vinh Châu nhận chức thôi.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé Tuyến người kéo truyện, ai có khả năng hãy vào đây để đăng ký
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tuanff10