Người ta đưa nữ phạm nhân lên đài để xử bắn.
Đoàng, đoàng ! Sau loạt súng đầu tiên, phạm nhân vẫn bình yên vô sự. Thì ra các thiện xạ do mải ngắm khuôn mặt khả ái và thân hình quyến rũ của phạm nhân quá mà súng cầm không chắc tay nên bắn trượt cả (!) Quan toà bèn lần lượt cử các tay súng lão luyện hơn ra thay. Song kết quả vẫn không khả quan hơn.
Tay súng cuối cùng ra thử sức. Thực ra đó là anh lính trẻ nhất mới nhập đội bắn, còn đang trong thời gian tập sự. Tách ! Phạm nhân ngã gục. Quan toà thở phào nhẹ nhõm.
Khám nghiệm tử thi, bác sỹ kết luận rằng phạm nhân đã chết, không phải vì một viên đạn, mà vì một chiếc khuy quần găm sâu vào ... trán.
Chuyện xưa:
Ngày xưa có bà mẹ rất hay đánh con, mỗi lần đều đánh rất đau nhưng cậu bé cứng đầu chẳng bao giờ khóc. Một hôm nghĩ lại, bà mẹ chợt thấy thương con quá, hôm đó bà đánh rất nhẹ nhàng. Lạ thay, cậu bé lại oà khóc nức nở. Bà mẹ tra hỏi nguyên nhân, cậu bé đáp: "Con thương mẹ sức đã yếu rồi, nay đánh con cũng không đánh được đau". Bà mẹ cảm động lắm.
Chuyện nay:
Có một ông thầy mê văn chương và một cậu học trò ngỗ nghịch. Ông thầy cũng nổi tiếng hay đánh đòn cậu bé và đánh rất đau. Cậu ta cũng chẳng bao giờ khóc. Hôm nọ, nghĩ lại, ông thấy thương cậu bé quá. Hôm đó dù cậu bé vẫn không thuộc bài, ông cũng chỉ phết rất nhẹ. Ai ngờ cậu ta lại oà khóc nức nở. Lấy làm lạ, ông hỏi nhỏ: "Tại sao mọi bữa tôi đánh đau mà em không khóc, hôm nay lại khóc". Cậu bé trả lời: "Em thương thầy...". Vốn mê văn chương, ông thầy liền liên hệ đến chuyện xưa và rất cảm động trước tấm lòng của cậu bé. Ông đề nghị cậu bé ra trước toàn lớp để trả lời
- Tại sao em khóc?
- Thưa thầy, em thương thầy
- Vì sao phải thương thầy
- Thưa thầy vì hôm qua ba em nói: "Nếu nó còn đánh mày nữa, tao sẽ đánh bỏ mẹ nó"
....
Đúng ngày đúng tháng anh chồng đưa vợ vào bệnh viện phụ sản. Ngồi đợi phòng ngoài được một lát, cô y tá báo cho anh biết vợ anh mới sinh hạ một hoàng tử, anh đáp:
- Thật chính xác.
Mấy phút sau, cô y tá lại chạy ra nói rằng vợ anh vừa sinh thêm một công chúa nữa, anh lại đáp:
- Chính xác đến từng phút.
Sau anh xin phép ra ngoài. Cô y tá hỏi tại sao, anh trả lời rằng:
- Phải đến 10h30 thì vợ tôi mới sinh thêm đứa nữa.
Trong chiến tranh, một chàng bộ đội lạc đơn vị đi mãi mới tìm đến được một lán trại của đơn vị nữ thanh niên xung phong. Trong lán chỉ còn một nàng đang trực ,chàng xin ngủ nhờ qua đêm . Cả chàng và nàng đều lâu ngày xa nhà nên rất khat khao tình cảm , nhưng vì kỷ luat chien tranh nên cả hai bên cố gắng giữ gìn . Tối đến ,hai người mắc hai võng ngủ riêng cố nhịn không đẻ chuyện gì xảy ra . Sáng hôm sau , khi chia tay nàng không nhịn được nữa , bèn xin chàng cho sờ cái của chàng một tý. Khi nàng vừa sờ vào thấy cái của chàng cứng quá bèn thốt lên :
- Gớm ! Thế mà cứ còn làm khách mãi .
Thưở khai sinh lập địa, Thượng đế sau khi nặn ra chàng Adam thì đã quá mệt mỏi liền về nghỉ ngơi. Nhưng vì thấy Adam cứ lủi thủi một mình nên Thượng đế thương tình quyết định tạo ra thêm một người ddàn bà nữa. Thượng đế liền sai thiên thần đi tìm Adam lấy một chiếc xương sườn về để tạo ra người đàn bà. Thiên thần đi tìm Adam mãi không thấy thì bất chợt gặp quỉ sứ. Quỉ sứ vừa ăn cắp của thượng đế chiếc nhẫn ngọc nên thấy thiên thần thì hoảng sợ tưởng thiên thần đến bắt mình bền chui tụt vào trong hang trốn. Thiên thần chỉ kịp cầm cái đuôi của quỉ sứ kéo lại, không may cái đuôi bị đứt luôn. Thiên thần liền đem cái đuôi về đưa cho Thượng đế và nói dối đó là cái xương sườn của Adam. Và từ đó người phụ nữ đã ra đời. Mãi đến bây giờ người ta vẫn tưởng đàn bà được sinh ra từ chiếc xương sườn của Adam nhưng không phải. Vậy là: Đàn bà sinh ra từ chiếc đuôi của quỉ sứ, sự dối trá của thiên thần và sự mệt mỏi của Thượng đế