Với tư cách là người mạnh nhất Mộc tộc tự nhiên có nhiều người báo cáo với hắn tình hình của Tu Chân giới, cho dù đang bế quan, nhưng đối với tình hình cảu Tu Chân giới hắn cũng biết rõ ràng. Tuy Cổ Thần dánh bị thương Nghiêu và Độ Thiền đại sư nhưng đó là do có lực lượng của Hắc THủy đại đế phụ thể, điều này không làm cho thanh Hoa vương kiêng kị.
Ánh mắt Thanh Hoa vương rơi vào trên người Cổ Thần nói.
- Chỉ bằng tu vi Đằng Vân hậu kì có thể tiếp được một quyền bảy thành thực lực của ta, ngươi còn mạnh hơn một gã Giá vụ hậu kì nhưng so với ta còn quá kém, ngươi quấy rầy ta bế quan là phạm vào tử tội, nhưng niệm tình ngươi có ân với yêu tộc, hôm nay tha cho ngươi một mạng, mau chóng ly khai nơi này, nếu ta còn nhìn thấy sẽ giết không tha.
Ma Đằng vương nói.
- Thanh Hoa vương, Cổ Thần đạo hữu chỉ muốn tìm kiếm một loại linh dược trong thanh hoa cốc mà thôi, niệm tình hắn có ân với Yêu tộc, một cây linh dược đối với ngươi có là gì.
Thanh Hoa vương nói.
- Ma Đằng vương, bất kì một cây gì trong cốc đều là của bổn vương, hắn cứu ngươi chứ không phải ta, ta cần gì để cho hắn tiến vào trong cốc hái linh thảo?.
- Ngưoi…
Ma Đằng vương nói.
- Niệm tình chúng ta quen biết lâu năm người giúp ta một lần có được không.
Thanh hoa vương nói.
- Ma Đằng, ta đang bế quan vào lúc quan trọng các ngươi quấy rầy ta đã không truy cứu bây giờ còn muốn tiến vào Thanh Hoa cốc sao, mơ tưởng.
Cổ Thần nói.
- Thanh Hoa vương ta chỉ muốn một cây Thanh thụ thảo, ta cũng sẽ không lấy không, ngươi cần gì ta sẽ trao đổi với ngươi.
- Thanh thụ thảo?
Thanh hoa vương lộ vẻ kinh ngạc.
- Loại linh thỏa này so với nhiều loại tiên thảo hiếm thấy đều ít hơn nhiều vậy mà ngươi cũng biết?
Cổ Thần nói.
- Thanh thụ thảo tuy hiếm thấy nhưng cũng chỉ coi như một loại phối dược, ta lấy một hạ phẩm tiên bảo đổi lấy như thế nào?
- Hạ phẩm tiên bảo đối với ta như rác rưởi.
Thanh hoa vương nói.
- Thật lâu trước đây thanh thụ thảo đã tuyệt chủng nhưng trên tay ta còn một cây được tổ tiên truyền thừa lại, tuy khô héo nhưng dược hiệu vẫn còn, trong thiên hạ có lẽ chỉ còn một cây này mà thôi, hạ phẩm tiên bảo tuy trân quý nhưng trong tay độ hư cường gải ai cahr có một hai kiện? mà thanh thụ thảo chỉ có một cây, chỉ một kiện hạ phẩm tiên bảo mà ngươi muốn đổi với ta.
Trong nội tâm Cổ Thần vui vẻ, chỉ cần có thanh thụ thảo thì mọi chuyện đều dễ nói, chỉ sợ thanh thụ thảo tuyệt chủng, thiêu thanh thụ thảo cũng không luyện được Ngộ Hư Đan.
Cổ Thần nói.
- Thanh hoa vương muốn đổi cái gì?
Thanh hoa vương mỉm cười nói.
- Nghe nói trong tay ngươi có một kiện vô thượng tiên bảo, là thái cổ bảo tháp thiên vương truyền xuống, Như Ý Linh Lung bảo tháp, nếu ngươi dùng nó để đổi ta sẽ đổi.
Cổ Thần cười lạnh một tiếng.
- Khẩu vị của Thanh Hoa vương đứng là rất lớn.
Trong thanh âm tràn đầy sát khí.
Đối với sắc mặt của Cổ Thần, Thanh Hoa vương làm như không thấy, nói.
- Như thế nào? ngươi không muốn? vậy ta nhượng bộ một chút, Như Ý Linh Lung bảo tháp vẫn là của ngươi, nhưng cho ta thuê một thời gian, đến hạn ta sẽ trả lại ngươi, đây là cây thanh thụ thảo cuối cùng của Cổ Hoang thế giới, thuê cần bao lâu đây? một ngàn năm? Không một ngàn năm đối với chúng ta là quá ngắn hai ngàn năm? Còn thiếu một chút, ba ngàn năm, được rồi, nhưng nếu người cảm thấy vẫn quá dài, vậy bản vương tiếp tục nhượng bộ, hai ngàn năm trăm năm cũng được, bổn vương không quan tâm năm trăm năm kia.
Thanh hoa thần thụ chắc chắn vô cùng, khi chưa mở ra linh trí thì tương đương với cực phẩm pháp bảo. Thượng phẩm pháp bảo chém vào cũng không tạo ra dấu vết.
Nếu mở ra linh trí, trở thành yêu tu Thanh hoa thần thụ, càng cứng rắn vô cùng viễn siêu cực phẩm pháp bảo, đạt tới cấp bậc tiên phẩm pháp bảo.
Thanh hoa vương là hư không sơ kì đỉnh phong, than thể có thể so với trung phẩm tiên bảo gần đạt tới thượng phẩm tiên bảo, nếu hắn tu luyện tới hư không hậu kì thì thượng phẩm tiên bảo đều không thể tổn thương hắn.
Hiện tại than thể cảu Thanh hoa vương đến thượng phẩm tiên bảo còn khó tổn thương nên hắn hạ phẩm hay trung phẩm tiên bảo, nên hắn mới mở công phu sư tử ngoạm muốn Vô thượng tiên bảo.
Thanh hoa vương biết rõ, Cổ Thần không có khả năng đem vô thượng tiên bảo đổi lấy thanh thụ thảo, mà thanh thụ thảo chỉ có một cây, nhưng vô thượng tiên bảo là vật báu vô giá, cả hai hướng đó giá trị đối lập, khác biệt rất lớn.
Cho nên thanh hoa vương cố đề cao điều kiện để Cổ Thần tức giận, nhìn mặt Cổ Thần tức giận khiến hắn khoan khoái dễ chịu.
- Ngươi sinh khí, sinh khí thì có thể làm gì? Xem mặt mũi của Ma đằng vương thì bổn vương mới tha cho ngươi, nếu không chỉ dựa vào thân thận Nhân tộc dám xâm nhập thánh địa thanh hoa thần thụ, bổn vương muốn đem ngươi thần hình câu diệt, tốt nhất là ngươi lửa giận công tâm động thủ với ta, lúc đó cũng không cần bận tâm Ma đằng vương, đem ngươi đánh chết thì Như Ý Linh Lung bảo tháp còn không phải là vật trong tay bổn vương?
Thanh hoa vương vẻ mặt mỉm cười, tâm niệm chuyển động, khoái ý liên miên.
Thanh hoa vương hung hổ dạo người như thế, Cổ Thần đã thật sự tức giận.
Ma đằng vương nhìn thấy Cổ Thần biến đổi sắc mặt nói.
- Thanh Hoa vương, ngươi không đổi thì thôi, cần gì phải dung công phu sư tử ngoạm như thế? True đùa người khác, đây là ngươi tự rước họa vào thân, nếu thanh thụ thảo vô dụng với ngươi sao không trao đổi với Cổ Thần, ngươi cũng không tổn thất gì.
Thanh hoa vương thu lại vẻ tươi cười nói.
- Ta rước họa vào thân? Ma đằng vương ngươi dám xem thường ta? Chỉ bằng hắn sao? Bất quá là tiếp được một quyền tiện tay của ta, bổn vương mới dùng có bảy thành lực lượng, nếu bổn vương dùng mười thành thực lực thì hắn chỉ có nước hình thần câu diệt.
Một vị cường giả không thích nghe nhất là nói hắn không bằng người khác, huống chi Thanh Hoa vương còn là một siêu cấp cường giả.
Cổ Thần khẽ cười một tiếng.
- Nguyên lai một quyền kia mới có bảy thành thực lực của ngươi? Ta mới dùng có bốn thành mà thôi.
Ánh mắt Cổ Thần lộ vẻ đùa cợt.
Bị một vị Đằng Vân hậu kì tu sĩ khinh thị, Thanh Hoa vương giận dữ, tóc bay oạn xa, mạnh mẽ quát.
- Ma đằng vương, đừng trách bổn vương không niệm giao tình, đây là hắn tự tìm đường chết, hôm nay bổn vương muốn đập nát miệng hắn.
Trong thân thể Cổ Thần, Thuần Dương tiên lực dâng trào, tản mát ra khí tức mãnh liệt, không thua kém Thanh Hoa vương mảy may.
- Cổ Thần đạo hữu.
Khi hai người muốn đại chiến một hiệp thì Ma đằng vương hô gấp.
Dù Thanh Hoa vương hung hăng càn quấy nhưng dù sao hắn cũng là trụ cột của Mộc tộc, vô luận như thế nào Ma đằng vương cũng không muốn hắn vẫn lạc, như vậy đại vị của Mộc tộc sẽ đi xuống rất nhiều.
Cổ Thần biết rõ lo lắng cảu Ma đằng vương nói.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy tính mạng của hắn, nhưng ta muốn cho hắn biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, không nên là một con ếch làm chủ một ngọn núi.
Lời nói của Cổ Thần càng làm Thanh Hoa vương giận dữ hắn hét lớn.
- Ếch ngồi đáy giếng, ngược lại ta muốn nhìn ai mới là ếch ngồi đáy giếng? Cổ Thần nếu hôm nay ngươi có thể thắng ta, thì thanh thụ thảo cho ngươi. Nhưng nếu ngươi bại thì để lại Như Ý Ling Lung bảo tháp hoặc là tính mệnh.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cổ Thần hét lớn một tiếng, nếu chiến đấu có thể giải quyết, vậy thì chiến.
Thanh Hoa vương lộ ra một tia cười khẽ nói.
- Chúng ta đổi địa phương khác, đừng hủy hoại Thanh Hoa cốc của bổn vương.
Cổ Thần vậy mà dám can đảm chiến một trận với hắn vượt qua dự kiến của Thanh Hoa vương, hắn kinh hỉ vô cùng, vô luận như thế nào Thanh Hoa vương cũng sẽ không tin một tu sĩ Đằng Vân hậu kì có thể đánh bại hắn.
Thân ảnh Thanh Hoa vương lóe lên đã xuất hiện ngoài ngàn dặm, đồng dạng Cổ Thần cũng dùng thuấn di lập tức xuyên qua hư không tới trước Thanh Hoa vương hét lớn.
- Năm quyền là đủ để đánh bại ngươi.
Trong khi nói chuyện, cánh tay phải của Cổ Thần vận dụng chiến Thần diệt tinh quyền oanh ra, một đạo quyền cương nổ bắn mà ra, đến giữa chừng biến thành to lớn như sơn hướng Thanh Hoa vương oanh tới.
Chiến Thần diệt tinh quyền, hai mươi quyền hợp nhất.
Thanh Hoa vương biến sắc, thuấn di ngàn dặm, đây là tiêu chí của hư không sơ kì cường giả, còn tưởng Cổ Thần một lúc mới đến đây.
Nhưng Cổ Thần chỉ cần thuấn di một lần, khoảng cách so với Thanh Hoa vương còn xa hơn, ngăn tại trước mặt hắn.
Bởi vậy có thể thấy được, Cổ Thần thuấn di nhanh hơn so với Thanh Hoa vương.
Chỉ bằng vào khả năng thuấn di như thế còn chưa đủ để Thanh Hoa vương biến sắc, dù sao có lẽ trên người Cổ Thần có bí bảo gì đó, có thể đề cao tốc độ.
Chính thức làm cho Thanh Hoa vương biến sắc là đạo quyền cương này của Cổ Thần, để lộ ra thực lực cường hoành.
Hết thảy chỉ là hư ảo, chỉ có chân chính thực lực mới khiến người ta sợ hãi.
Một quyền này cảu Cổ Thần so với mười thành thực lực của Thanh Hoa vương còn muốn cường hãn hơn.
Chiến đấu đã bắt đầu, không để cho bất kì kẻ nào lùi bước.
Đối mặt với một quyền cảu Cổ Thần, Thanh Hoa vương chỉ có thể đánh trả, không thể khoanh tay chịu chết.
Một quyền của Thanh Hoa vương phát ra, không gian xé rách, phong vân biến sắc, không khí vặn vẹo tực hồ cả thiên điạ đều đang run rẩy, đối mặt với quyền thứ nhất cảu Cổ Thần, Thanh Hoa vương phải xuất một quyền mạnh nhất mười thành thực lực.
Hai đạo quyền cương đụng vào nhau sinh ra bạo tạc mãnh liệt, khí lưu hình nấm phóng lên trời, cương phong như lưỡi dao sắc bén bay vụt ra tứ phương.
Hai đạo quyền cương đồng thời nát bấy.
Nhưng thân hình của Cổ Thần không động mà Thanh Hoa vương lại lùi về sau ba bước.
Bành…Bành…Bành…
Tuy giẫm vào trong hư không nhưng không khí dưới lòng bàn chân xuất hiện như mạng nhện sinh ra âm thanh bạo liệt nặng nề.
- Quyền thứ hai.
Quyền thứ nhất vừa trôi qua, Cổ Thần hét lớn, lập tức đánh ra quyền thứ hai.
Chiến thần diệt tinh quyền, hai mươi lăm quyền hợp nhất.
Quyền cương vừa hiện, như một tòa núi cao cự đại, hư không phía trước sinh ra một cỗ lực lượng cường đại.
Trong mắt Thanh Hoa vương khiếp sợ không thôi, thực lực của Cổ Thần vượt qua dự đoán của hắn.
Thanh Hoa vương lần nữa xuất ra mười thành thực lực oanh ra một đạo quyền cương.
Oanh..
Hai quyền đụng vào nhau, lại vang lên một tiếng rung trời, quyền cương vỡ vụn hóa thành tiên lực cương khí, bay tán loạn, như hủy diệt phong bạo bay xuống đại địa.
Bành…bành…bành…bành…
Thân thể cảu Thanh Hoa vương liên tục lui về phía sau, trọn vẹn mấy chục bước, lui về hơn trặm trượng phía sau, trong mắt hiện vẻ hoảng sợ.
Thân thể Cổ Thần vẫn không lay động hét lớn một tiếng
- Đệ tam quyền.
Cổ Thần vừa lên tiếng lại một đạo Chiến thần diệt tinh quyền oanh ra, một quyền này dung hợp tận những ba mươi quyền, so với quyền thứ hai lại tăng them một đoạn.
Quyền cương vừa ra, cuồng phong phát ra thanh âm nổ mạnh, dường như cả thiên địa đều thút thít nỉ non.
Không gian bắt đầu nghiền nát, thiên địa run rẩy, phong vân tứ tán, mà một cỗ lực lượng vô hình vọt tới đêm không gian phía trước quyền cương phong ấn.
- Không có khả năng, ta không thể thua trong tay một gã tu sĩ Đằng Vân hậu kì. Phá cho ta.
Thanh Hoa vương rống to một tiếng, hai quyền hợp nhất đồng thời oanh ra, dưới áp lực cường đại, vây mà so với một quyền mười thành thực lực vừa rồi còn muốn mạnh hơn một phần.
Bất quá cho dù mạnh hơn nữa nhưng trước một đạo Chiến Thần diệt tinh quyền của Cổ Thần vẫn vô lực như cũ.
Oanh..
Một tiếng nổ rung trời vang lên, quyền kình của Thanh Hoa vương giống như bọt biển bị phá nát bấy, đánh thành hư vô.
Mà đạo quền cương của Cổ Thần tuy thể tích bị giảm một nửa nhưng vẫn không tiêu tán, giống như thiểm điện hướng về phía trước phóng đi.
Thanh Hoa vương đang lui về phía sau thì bị quyền cương đánh trúng trực tiếp bay ra ngàn trượng.
Thân thể cảu Thanh Hoa vương vô cùng cường hãn, lực lượng của đạo quyền cương kia đã yếu, không tạo thành thương tổn gì với hắn nhưng làm cho tiên lực trong thể nội bạo loạn trong nhất thời không thể ngưng tụ thành hình.
Mà giờ khắc này thân thể của Cổ Thần tiến tới ngàn trượng hét lớn.
- Đệ tứ quyền.
Một quyền này, Cổ Thần dung hợp ba mươi hai Chiến thần diệt tinh quyền, so về lực lượng muốn hơn rất nhiều so với quyền thứ ba.
Thanh Hoa vương ngoài khiếp sợ chỉ còn hoảng sợ, một quyền mạnh hơn một quyền, làm cho người ta không thể tưởng tượng được thực lực của Cổ Thần mạnh tới trình độ nào?
Lúc này thể nội của Thanh Hoa vương còn chưa kịp hồi phục thì Chiến Thần diệt tinh quyền đã phóng tới người Thanh Hoa vương.
…
Thân thể Thanh Hoa vương giống như đạn pháo bắn ra bên ngoài vạn trượng.
Chỉ cần bốn quyền cũng đã đánh trúng thân thể của Thanh Hoa vương.
Bốn tức thời gian, Ma đằng vương mới thuấn di bốn lần, mới tới gần có hai trăm dặm, cách Cổ Thần và Thanh Hoa vương còn hơn bảy trăm dặm.
Giờ phút này, Ma Đằng vương há to mồm. khiếp sợ nhìn trước mặt.
Người mạnh nhất Mộc tộc Thanh Hoa vương chỉ kiên trì được bốn quyền đã bị Cổ Thần đánh bay vạn trượng.
Thanh hoa vương là một cây thanh hoa thần thụ tu luyện mà thành, tương đương với Long tộc, tại cảnh giới ngang nhau, tựa như một tồn tại vương giả.
Bất kể Nhân tộc hay Yêu tộc trong cảnh giới Hư không sơ kì không ai là địch thủ của Thanh Hoa vương, dưới hư không sơ kì, Thanh Hoa vương như là vương giả không ai có thể địch nổi.
Nhưng, Thanh Hoa vương bại.
Hơn nữa lại thua trong tay một vị tu sĩ Đằng vân hậu kì.
Lúc đầu Cổ Thần nói hắn đánh chết Tàng Khôn Huyền, Ma Đằng vương còn bán tín bán nghi nhưng giờ phút này hắn đã tin tưởng hoàn toàn.
Cổ Thần có thực lực đánh chết Tàng Khôn Huyền.
- Đồng dạng là tu vi Đằng Vân hậu kì, Ma đằng ta đã sống qua vô số tuế nguyệt tiên lực hùng hậu gặp Giá Vụ sơ kì cũng có thể đánh một trận nhưng so với Cổ Thần còn quá kém thậm chí hư không sơ kì siêu cấp cường giả cũng không phải đối thủ của hắn, mà tu vi của hắn vẫn chỉ là Đằng Vân hậu kì nếu bước vào Giá vụ kì chẳng lẽ có thể giao phong với hư không hậu kì cường giả? Biến thái, quả thực là biến thái nếu hắn bước vào hư không kì thì chẳng lẽ trở thành vô địch thiên hạ?
Ma đằng vương đứng bất động trong hư không trợn tròn mắt nhìn Thanh Hoa vương bị đánh trúng thì thào nói, biểu hiện trên mặt là một vẻ khiếp sợ không tưởng tượng được.
Ma đằng vương đã đủ rung động nhưng còn một người còn rung động hơn đó chính là Thanh Hoa vương.
Ngàn năm trước, đại chiến tam tộc, người của hai tộc Nhân , Vu chết trên tay hắn không ít.
Chương 75: Thanh Thụ Thảo. (Hạ)
Thực lực cuả hắn cường đại cho dù hư không sơ kì siêu cấp cường giả đều bị thương trong tay hắn. cho dù gặp hư không trung kì hắn cũng có thể bình yên thoát ra. Ngàn năm trước hắn bị thương là do một vị hư không hậu kì cường giả.
Ngày hôm nay hắn thua trong tay một vị Đằng vân hậu kì, trong nội tâm hắn rung động có thể nghĩ, làm cho hắn sinh ra một loại giống như mộng như ảo, trong đầu trống rỗng, không thể tin tưởng.
Thanh Hoa vương tuz bị đánh bay vạn trượng nhưng thân thể của hắn cường đại nên vẫn chưa bị tổn thương.
Chỉ là chấn động mãnh liệt làm cho cơ thể của Thanh hoa vương càng them bạo loạn, đại não trống rỗng không làm ra hành động chống cự nào.
- Còn đệ ngũ quyền.
Chính vào lúc này thanh âm của Cổ Thần vang lên.
Thanh Hoa vương lui bước tuy nhanh nhưng Cổ Thần thuấn di còn nhanh hơn, trong chốc lát đã xuyên qua hư không vạn trượng, tiến đến bên cạnh Thanh Hoa vương oanh ra một quyền.
Một quyền này đồng dạng là ba mươi hai quyền hợp nhất, đây là thực lực mạnh nhất mà Cổ Thần có thể phát ra.
Nhanh như thiểm điện, nặng tựa núi cao, quyền cương trong nháy mắt chạm vào người Thanh Hoa vương.
Bành….
Một tiếng bạo nổ rung trời, thân thể Thanh Hoa vương bay về phía sau trong nháy mắt liền không thấy gì nữa, toàn bộ hóa thành hư vô, hình thành một mảnh chân không.
- Không xong.
Ma Đằng vương giật mình, Thanh Hoa vương bị đánh cho không thấy bóng dáng đâu nữa.
Bất quá, chỉ trong nháy mắt hơn hai trăm dặm hư không phía trước đột nhiên hé mở, một đạo nhân ảnh bắn ra xẹt qua hơn bốn vạn trượng bắn thẳng đến trước mặt Ma Đằng vương, bị Ma Đằng vương một tay tiếp được mới dừng lại.
Đây không phải là Thanh Hoa vương thì là ai?
Một quyền này đem ngàn trượng hư không đánh cho sụp đổ. Thân thể Thanh Hoa vương xuyên qua hư không khoảng năm trăm dặm mới xuất hiện giống như là thuấn di.
Về sau lại nổ bắn ra hơn hai trăm dặm bị Ma Đằng vương tiếp được.
Giờ phút này Thanh Hoa vương chật vật không thể chịu nổi, khóe môi tràn ra tia máu, trên khuôn mặt xuất hiện mấy đạo vết rách, máu tươi ồ ồ chảy ra, hiển nhiên đã thụ thương không nhẹ.
Cổ Thần đánh ra là ba mươi hai quyền hợp nhất, thân thể Thanh Hoa vương tuy có thể so với trung phẩm tiên bảo nhưng liên tục bị hai đạo Chiến Thần diệt tinh quyền đánh trúng thì chắc chắn phải bị thương.
Đây là bởi vì trong cơ thể Thanh Hoa vương có tiên lực duy trì, tuy không đánh trả nhưng có thể tự thủ hộ, nếu không chỉ dựa vào thân thể liền bị hai quyền của Cổ Thần đánh thành mảnh vỡ.
Mặc dù có tiên khí hộ thể nhưng Thanh Hoa vương cũng bị thương không nhẹ, trong mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Quyền kình của Cổ Thần khủng bố đến thế, nếu đánh tiếp mấy quyền nữa thì dù hắn là siêu cấp cường giả hay một gốc thanh hoa thần thụ đều bị hình thần câu diệt.
Thanh Hoa vương không biết Chiến Thần diệt tinh quyền cũng cự kì tiêu hao tiên lực, với thực lực hôm nay của Cổ Thần cũng chỉ có thể đánh ra hơn một trăm quyền, vừa rồi tung ra liên tục năm quyền nhưng đều là dung hợp hai ba mươi quyền vào làm một nên trong cơ thể tiên lực tiêu hao hầu như không còn, muốn đánh cho Thanh Hoa vương hình thần câu diệt là điều không có khả năng.
Bất quá thần thông của Cổ Thần không chỉ có Chiến Thần diệt tinh quyền còn có rất nhiều tiên bảo, thanh Hoa vương đã bị thương không nhẹ, cho dù không xử dụng phá thiên chỉ thì đánh chết Thanh Hoa vương cũng không khó.
Thân thể của Thanh Hoa vương vừa mới bị Ma Đằng vương tiếp được thì Cổ Thần đã trực tiếp thuấn di đến trước mặt.
Cổ Thần nói.
- Thanh Hoa vương, ngay cả một chiêu của ta Tàng Khôn Huyền cũng không tiếp được bị ta miểu sát, ngươi có thể tiếp được năm quyền mà không chết thì cũng đủ để kiêu ngạo rồi.
Thanh âm vang lên hữu lực nào có nửa điểm tiêu hao quá nhiều tiên lực?
Tàng Khôn Huyền đều là hư không sơ kì cường giả, cũng đều là người sống sót sau đại chiến tam tộc, tự nhiên Thanh Hoa vương biết rõ.
Nghe Cổ Thần nói Tàng Khôn Huyền là do hắn miểu sát, trên mặt Thanh Hoa vương càng kinh ngạc.
Ma đằng vương cũng kinh ngạc, quyền cương cảu Cổ Thần tuy uy lực khủng bố nhưng muốn miếu sát một vị hư không sơ kì hiển nhiên không đủ, chẳng lẽ trên người hắn còn có át chủ bài nào đó mạnh hơn?
Nhìn thấy Thanh Hoa vương đang ngơ ngẩn, Cổ Thần nói.
- Thanh Hoa vương ngươi đã bại, mau giao thanh thụ thảo ra đây.
Thanh Hoa vương lau vết máu trên khóe miệng nói.
- Thanh thụ thảo không ở trên người ta, ngươi theo ta trở lại Thanh hoa cốc, ta giao cho ngươi.
Nói xong Thanh hoa vương đang muốn quay về Thanh hoa cốc thì thanh âm lạnh lùng của Cổ Thần vang lên.
- Thanh Hoa vương nếu ngươi muốn nhờ Mộc chi đại trận vây khốn ta thì ngươi sai lầm rồi, Ma đằng vương là bằng hữu của ta, lúc trước người hung hăng càn quấy ta không so đo nhưng nếu tâm tư ngươi không đứng đắn thì thủ hạ của ngươi ta đều giết, nhân tộc cường giả ta cũng giết không ít thì sẽ không để ý giết them một ít cường giả ngoại tộc.
Cổ Thần là tong sư trận pháp, Thủy Hỏa Thổ ba loại ngũ hành đại trận cũng đã thấu triệt, đối với Kim hệ đại trận và Mộc hệ đại trận suy diễn cũng không sai biệt lắm, tiến vào trong trận không những không bị khó khăn còn có thể thao túng trận pháp.
Ở chỗ sâu trong Thanh Hoa cốc có bố trí Mộc hệ địa trận sao Cổ Thần lại không biết.
Thanh Hoa vương chấn động xoay người lại hỏi.
- Ngươi am hiểu Mộc hệ đại trận?
Cổ Thần nói.
- Ngũ hành đại hợp trận không trói buộc được ta.
Ngũ hành đại hợp trận là do Kin Mộc Thủy Hỏa Thổ năm thượng cổ kì trận tạo thành, đến chư tử đại tiên đều có thể vây được.
Nghe Cổ Thần nói, Thanh Hoa vương và Ma đằng vương đều biến sắc.
Ma Đằng vương nói.
- Thanh Hoa vương, một cây thanh thụ thảo mà thôi, làm gì cần biến thành kết quả sinh tử?
Sắc mặt Thanh Hoa vương biến ảo, vừa rồi hắn suy nghĩ muốn dẫn Cổ Thần vào Mộc đại trận để giết hắn nhưng không ngờ về mặt trận pháp Cổ Thần lại có tạo nghệ sâu như thế, hình như Mộc đại trận còn không làm hắn bận tâm.
- Nếu Mộc hệ đại trân không trói được hắn thì bổn vương và hắn tất phải sống chết với nhau, nhưng đại trận này ngay cả bổn vương đều không thể tìm hiểu thấu, hắn là tu sĩ nhân tộc mới tu luyện được bao lâu? Tu vi tăng nhanh như vậy thì có thời gian tìm hiểu trận pháp sao?
- Nhưng xem bộ dạng hắn như vậy, hình như có vài phần tạo nghệ, bỏ đi một cây thanh thụ thảo mà thôi đối với bổn vương cũng có tác dụng không lớn, đợi ngày ta đột phá trung kì thì đòi lại mối nhục ngày hôm nay gấp mười lần.
Thanh Hoa vương nghĩ một hồi, trong tay liền xuất hiện một hoppj thuốc ném cho Cổ Thần nói.
- Cho ngươi.
Cổ Thần duỗi tay, Thuần Dương tiên lực hóa thành cự chưởng bắt lấy mở ra bên trong quả nhiên là Thanh thụ thảo.
Thanh thụ thảo đã có, Cổ Thần dã có thể luyện chế Ngộ Hư đan dựa vào Ngộ Hư đan, nhanh thì vài năm chậm thì mười năm hắn có thể bước vào Giá vụ kì rồi.
Cổ Thần đại hỉ, nếu bước vào giá vụ kì thì có thể bắt được Mộc hệ bổn nguyên, có lẽ sẽ đột phá giá vụ trung kì.
Có tu vi giá vụ trung kì, trong tay còn có cấm thần tiên phù có thể giảm xuống một cấp độ của địch nhân, có đầu đủ thực lực tiến vào thiên đình chiến với Kim Bằng vương.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
“ Luyện tiên đan”
Sau khi đem “ Thanh Thụ Thảo” thu hồi vào càn khôn trạc, Cổ Thần bèn nói :
- Đa tạ Thanh Hoa Vương, xin cáo từ!
Sau khi Cổ Thần rời đi, Ma Đằng Vương cũng hướng về Thanh Hoa Vương ôm quyền mà nói :
- Thanh Hoa Vương, ta cũng xin cáo từ. Tổn thất Thanh Thụ Thảo, ngày sau Ma Đằng này sẽ đền bù lại cho ngươi.
- Cút!
Thanh Hoa Vương tóc buông dài trong gió, quát một tiếng chói tai.
Ma Đằng Vương đành thở dài, rồi theo sau Cổ Thần, bóng hình dần dần khuất xa.
Hai người đi một mạch hướng tây nam, sau khi rời khỏi Thanh Hoa Cốc hơn vạn dặm, Cổ Thần mới dừng lại nói :
- Ma Đằng Vương, ta trên người còn có chuyện quan trọng, không thể đi đến Đồ Yêu Cốc, chúng ta giã biệt nhau ở đây vậy!”
- Được!
Ma Đằng Vương nhìn Cổ Thần, trong đáy mắt lộ ra chút cảm thán, nói :
- cuộc đời này của Ma Đằng, tu luyện đã tới hạn, có lẽ chỉ dừng tại Đằng Vân Hậu Kỳ hay tối đa cũng chỉ là Giá Sương Kỳ, Cổ Thần đạo hữu, ta không thể tưởng tượng được con đường đi của người sau này sẽ ra sao. Hư Không Kỳ là chuyện tất nhiên, thậm chí, ta nghĩ người còn có thể bước vào cảnh giới chư tử đại tiên trong thượng cổ truyền thuyết. Nếu ta có thể sống đến lúc đó, có thể nhìn thấy đại lục Cổ Hoang lại một lần nữa xuất hiện Hợp Đạo Kỳ chư tử đại tiên, âu cũng là mãn nguyện rồi.
Cổ Thần nói :
- Ma Đằng Vương không cần khiêm tốn, chỉ cần có một khỏa cường giả chi tâm, một ý chí kiên định, một lòng quyết tâm hướng về phía trước, không bao giờ lùi bước, dẫu tương lai ra sao, có lẽ đều do bản thân nắm giữ, không nên tự giới hạn mình, mà thượng cổ chư tử đại tiên chắc gì đã là nấc thang cuối của con đường tu chân, ở trên còn có ngũ vị đại đế, còn có Thái Cổ Tiên Vương Tiên Tôn, chỉ cần kiên trì đi tới, rồi nhiều năm sau nhìn lại, người sẽ phát hiện mình đã vượt qua cái mình tự gọi là giới hạn.
Ma Đằng Vương tựa như đã ngộ ra điều gì đó, trong mắt lấp lánh tinh quang, ôm quyền nói :
- Đa tạ Cổ Thần đạo hữu đã chỉ điểm cho ta, giúp ta thu được không ít, trong tâm tựa như đã có gì đó nảy nở, sau khi chia tay, Ma Đằng sẽ về Ma Đằng Thành để bế quan tu luyện, ngày sau Cổ đạo hữu, nếu rảnh rỗi xin ghé đến Ma Đằng Thành, ta nhất định sẽ long trọng tiếp đón.
- Ngày sau gặp lại!
Cổ Thần ôm quyền đưa tiễn Ma Đằng Vương đi về phía xa.
Đợi Ma Đằng Vương đi xa, thân ảnh Cổ Thần chợt lóe lên, liền vọt ra xa hơn hai ngàn dặm, lập tức trở về chân núi phía nam Đỉnh Thiên Phong, đi vào trong một sơn cốc mỹ lệ.
Sơn cốc này chỉ gần trăm trượng, cách Đỉnh Thiên Phong Thanh Hoa Cốc hơn một vạn lý.
Cổ Thần định bế quan ở đây, để luyện chế “ Ngộ Hư Đan” sau đó phục dụng nó, sớm ngày đột phá Đằng Vân hậu kỳ tiến vào Giá Sương Kỳ cảnh giới.
Bên ngoài Thanh Hoa Cốc, Cổ Thần đã cảm giác được bổn nguyên chi lực, nằm sâu dưới đất hơn vạn trượng. Trong thể nội hắn đã có “ Thủy Hỏa “ hai đại bổn nguyên, hơn nữa nếu không có dung hợp bổn nguyên tiên thiên linh bảo “ càn khôn ngọc bích” thì căn bản không cách nào cảm ứng được sự tồn tại của các loại bổn nguyên ngũ hành khác.
Mà tên Thanh Hoa Vương kia đã tu luyện hơn ba ngàn năm nhưng có có lấy một chút gì của mộc chi bản nguyên của khi xuất thủ tại Thanh Hoa Cốc, điều này chứng tỏ hắn không biết được mộc chi bản nguyên ngay tại Thanh Hoa Cốc.
Hoặc là hắn biết được điều này nhưng mộc chi bản nguyên được Mộc Chi Đại Trận bảo hộ nên hắn không cách nào phá giải được, vì thế không thể chiếm được mộc chi bản nguyên.
Nhưng mặc kệ Thanh Hoa Vương kia biết hay không về mộc chi bản nguyên, thì ở Thanh Hoa Cốc này, trong thời gian ngắn hắn cũng khó có thể đạt được mộc chi bản nguyên…
Việc cấp bách hiện nay của Cổ Thần là luyện chê “ Ngộ Hư Đan” để bước vào Giá Sương Kỳ. Mộc chi bản nguyên có thể hiện tại chưa cần đến, đợi bước vào Giác SƯơng Kỳ sau đó mới đem nó thu vào mệnh tuyền, lúc đó chắc có thể tiến thêm một bước, tiến vào Giá Sương trung kỳ.
Mi tâm hắn lóe lên một đạo kim mang, Như Ý Linh Lung Tháp lâp tức hiện ra, tầng thứ ba của bảo tháp lập tức mở ra, Hư Tử Uyên và……….. Tự Ngọc, ba người lập tức xuất hiện.
- Sư đệ, Thanh Thụ Thảo đã lấy được rồi à?
Thấy vẻ mừng rỡ trên mặt Cổ Thần, ba người đồng thời vui mừng hỏi thăm.
Cổ Thần liền gật đầu, nói
- tài liệu luyện chế ngộ hư đan ta đã thu thập đầy đủ, giờ ta muốn đi vào tầng thứ tư của bảo tháp để luyện chế đan dược này. Sau đó phục dụng nó để trùng kích tiến vào Giá Sương Kỳ. Còn nơi này là đệ nhất đỉnh của Cổ Hoang Đỉnh Thiên Phong, linh khí sung túc, trong hư không tràn ngập thiên địa pháp tắc, ta luyện đan để trùng kích Giá Sương Kỳ thì không thể một sớm một chiều được, các người có thể ở đây để tu luyện, lĩnh ngộ pháp tắc, bước vào Độ Hư, cần thời gian để lĩnh ngộ mới có thể tiến triển, một ngày nào đó các ngươi sẽ hậu tích bạc phát, tiến vào Độ Hư Bí Cảnh.”
Tam nữ không khỏi gật đầu, Hư Tử Uyên nói :
- Sư đệ đã muốn tiến vào Giá Sương Kì, chúng ta phải nhanh lên một chút, nếu không sẽ không theo kịp hắn.
Tự Ngọc liền nói :
- Ta đã vào Minh Khiếu Kỳ đỉnh phong hơn trăm năm, vẫn chưa thể lĩnh ngộ pháp tắc gì, mà Cổ Thần đã hơn sáu mươi năm bước vào Độ Hư, hiện tại liền muốn bước vào Giá Sương Kỳ , thật khó có thể bì kịp.
Mông Tiên Âm liền cau mày nói :
- Ta mới tiến vào Minh Khiếu Hậu Kỳ không lâu, còn chưa bước vào Độ Hư, chẳng phải là xa mãi xa sao ?
Cổ Thần mỉm cười nói :
- Chỉ cần có đạo tâm vững chắc, trong nội tâm chỉ cần không lùi bước, thì một ngày sẽ bước vào Độ Hư, mà lỡ ngày sau có bước vào Độ Hư, ta lại có thể có được ba vị lão bà bảo kê, không sợ ai ăn hiếp ta cả, sớm hay chậm vào Độ Hư thì có gì khác nhau đâu ? Lần này ta tiến vào bảo tháp một lòng bế quan, quyết tâm tiến vào Giá Sương Kỳ. Nhưng có lẽ cần thời gian không ngắn, để tránh bị quấy rầy, ta sẽ bố trí “ Thủy Chi Đại Trận”, các người cứ ở trong trận tu luyện, cho dù có Hư Không Hậu Kỳ siêu cấp cường giả cũng không thể có cách nào tới gần các người cả.
Lập tức, Cổ Thần chặt vài cành Chu Cổ Mộc, trong sơn cốc để dựng mấy gian nhà gỗ, sau đó bắt đầu bày trận.
Mười ngày sau…” Thủy Chi Đại Trận” đã hoàn thành.
Cổ Thần cùng Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc nói lời từ biệt, rồi tiến vào Như Ý Linh Lung Bảo Tháp tầng thứ tư, nơi thời gian gia tốc gấp 10 lần bình thường.
Muốn luyện chế “ Ngộ Hư Đan” thì cần phải có đan đỉnh tốt nhất, Cổ Thần đã đem Thái Hư Tiên Đỉnh trong tay Hư Tử Uyên về.
Ầm…Ầm
Thái Hư Tiên Đỉnh lập tức hạ xuống trước mặt Cổ Thần, khiến mặt đất bị chấn động.
Cổ Thần liền lấy tài liệu luyện chế Ngộ Hư Đan đều lấy ra, Cửu Khúc Vân Chi Thảo. Vạn Niên Thủy Tham, Âm Dương Chi, Thanh Thụ Thảo.
Năm dược hạp để một bên, Cổ Thần ngôi trước mặt Thái Hư Tiên Đỉnh, song chưởng đều hướng về Thái Hư Tiên Đỉnh mà đánh đến.
Hai ngọn lửa từ tay Cổ Thần bay về phía dưới Thái Hư Tiên Đỉnh, dưới đáy đỉnh lập tức bùng cháy lên.
Chương 76: Luyện tiên đan. (Hạ)
Ngọn lửa toàn một màu đỏ như máu, cũng không như thuần dương chi hỏa màu trắng, mà cực hạn của lửa trong ngũ hành, hỏa chi bản nguyên.
Thuần Dương Chi Hỏa siêu thoát ngoài ngũ hành, bá đạo vô cùng, có thể đốt cháy hết mọi thứ, chỉ cần có thời gian thì Thái Hư Tiên Đỉnh – vô thượng tiên bảo, cũng bị ngọn lửa này đốt ra tro.
Tất nhiên, muốn đốt cháy hết một kiện vô thượng tiên bảo, thì vô cùng khó khăn, cho dù luyện thành Ngộ Hư Đan thì cũng Thái Hư Tiên Đỉnh cũng không thể bị hòa tan, còn cần rất nhiều thời gian, nhưng dù không đốt cháy Hư Tiên Đỉnh thì thời gian đốt lâu dài như thế này cũng có thể khiến đan đỉnh này bị hư hao, mất khó có thể bù được.
Cho nên sử dụng hỏa chi bổn nguyên có thể đốt cháy hết thảy tiên bảo phía dưới vô thượng tiên bảo, mà Thái Hư Tiên Đỉnh là thượng đẳng vô thượng tiên bảo, cho nên, sử dụng bổn nguyên chi hỏa đốt dài lâu cũng không có vấn đề gì.
Mà Hỏa chi bổn nguyên trong cơ thể Cổ Thần có thể liên tục đốt ra không ngừng đốt ra hỏa chi bổn nguyên, mà Thuần Dương Chỉ Hỏa là trữ tỏng chiến thần lệnh, dùng một là thiếu một.
Nên về mọi phương diện mà cân nhắc thì sử dụng hỏa chi bổn nguyên để luyện đan là lựa chọn hợp lý nhất.
Hỏa chi bổn nguyên mặc dù không bá đạo bằng Thuần Dương Chi Hỏa, nhưng cũng là cực hạn của lửa trong ngũ hành, mãnh liệt đến cực điểm, rất nhanh, Thái Hư Tiên Đỉnh dưới tác dụng hỏa chi bổn nguyên liền biến thành màu đỏ thẫm, tỏa ra nhiệt độ cực cao.
Cổ Thần liền mở hộp Cửu Khúc Vân Chi Thảo, không để cho Cửu Khúc Vân Chi Thảo giãy dụa chạy trốn, Thuần Dương Tiên Lực đã đem Cửu Khúc Vân Chi Thảo gắt gao trói lại rồi ném vào trong đỉnh.
Trong chốc lát một luồng khí mang theo mùi thuốc nồng nàn xông vào mũi, dưới sự thiêu đốt của bổn nguyên chi hỏa thì cửu khúc vân chi tham nhanh chóng đã hòa tan và hóa thành chất lỏng, một làn hương mang mùi thuốc đã khuếch tán vào mũi và miệng của Cổ Thần khiến tâm thần cảm thấy thư thái toàn thân sảng khoái.
Cửu Khúc Vân Chi Thảo thân hình rất lớn, nên muốn hòa tan hết cũng không dễ dàng, qua hết ba thời thần, cửu khúc vân chi thảo cao hơn hai thước đã bị hòa tan hoàn toàn thành chất lỏng đang sôi sùng sục trong Thái Hư Tiên Đỉnh.
Thời điểm này là lúc tinh luyện và bài trừ tạp chất, giữ lại tinh hoa, đây là quá trình cần phải chậm và phải thật cẩn thận.
Ba ngày ba đêm sau, Cửu Khúc Vân Chi Thảo đã biến thành chất lỏng, cô đặc lại hơn một nửa, nhưng lấp la lấp lánh tựa như ngọc lại tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ như ánh trăng.
Trong cơ thể Cổ Thần có hỏa chi bổn nguyên, nên bổn nguyên chi hỏa là vô cùng, nên vừa thiếu lửa thì lại lập tức được bổ sung thêm nên hỏa lực lúc nào cũng đầu đủ.
Giống như kẻ khác luyện “ Ngộ Hư Đan” đã không có bậc chí bảo như Thái Hư Tiên Đỉnh lại càng không có bổn nguyên chi hỏa, loại hỏa diễm đạt đến cực hạn trong ngũ hành.
Nếu là dùng đan đỉnh bình thường, cùng chí dương chi hỏa thì không chỉ thời gian cần lâu hơn mà tỷ lệ thất bại còn lớn hơn tỷ lệ Cổ Thần luyện ra là 10 lần, nếu người khác chỉ có một phần luyện ra Ngộ Hư Đan, thì Cổ Thần nắm chắc trăm phần luyện ra đan dược, không cần phải lo đến thất bại.
Ba ngày sau, Cổ Thần liền đem Âm Dương chi bỏ vào Thái Hư Tiên Đỉnh, chỉ gần nửa khắc thời gian, Âm Dương Chi đã bị hòa tna hoàn toàn.
Âm Dương Chi có tác dụng là âm dương điều hòa, để cho hai chủng linh khí mãnh liệt của hai loại tiên dược có thể dung hòa cùng một chỗ.
Cửu khúc Vân Chi thảo cùng Vạn Năm Thủy Chi Tham, một thứ sống hơn chín ngàn năm, một thứ sống hơn vạn năm, đều là những thứ linh khí vô cùng sung túc, hơn nữa Cửu khúc Vân Chi thảo là thổ thuộc tính còn Vạn Năm Thủy Chi Tham là thủy thuộc tính, hai chủng linh khí bất đồng thì tất yếu sẽ gặp phải sự bài xích lớn.
Không như Thuần Dương Tiên Đan tài liệu, là cửu viêm xích diễm hoa và cửu dương liệt nhật quả, đều là chí dương thuộc tính tiên thảo, không cần điều hòa cũng có thể dung hợp một chỗ.
Đem Âm Dương Chi hòa tan ra, Cổ Thần nhanh chóng đem Vạn Năm Thủy Chi Tham trong dược hạp lấy ra rồi bỏ vào đan đỉnh, nó so với Cửu Khúc Vân Chi Thảo còn muốn lớn hơn không nhỏ, hơn nữa nó là rễ cây nên độ hòa tan cũng khó hơn nhiều.
Trọn vẹn một ngày một đêm, Vạn Năm Vân Chi Tham mới hòa tan toàn bộ trong Thái Hư Tiên Đỉnh, cùng với Cửu Khúc Vân Chi Thảo dung hợp cùng một chỗ.
Vạn niên thủy tuy rằng lâu năm hơn cửu khúc Vân Chi thảo, nhưng là luận linh lực, dược tính, lại thì không bằng cửu khúc Vân Chi thảo.
Dù sao, cửu khúc Vân Chi thảo này cũng đã mở ra linh trí, không còn đơn thuần chỉ là tiên thảo, có thể tự hành thổ nạp, hơn nữa có thể ở di chuyển cự ly gần, cơ hồ đã thành yêu.
Cửu khúc Vân Chi thảo tại thời điểm thổ nạp, sẽ đem tạp chất trong thể nội nhả ra cùng linh khí, cửu khúc Vân Chi thảo càng lâu năm, tinh hoa cẩn chưa trong thân thể càng nhiều, tạp chất càng ít, nếu đạt đến một vạn năm, tạp chất trong thể nội sẽ hoàn toàn không còn, chỉ ẩn chưa tinh hoa, cho nên, cửu khúc Vân Chi thảo một khi thành yêu, rất nhanh là có thể tu luyện tới tu vi minh khiếu kỳ cực hạn, bởi vì bất luận là thân thể, hay linh hồn, đều đã đạt tới trình độ cường đại nhất, tu vi đề thăng, bất quá là liên tục độ kiếp mà thôi.
Cho nên, vạn niên thủy pha tạp chất, còn muốn kém xa cửu khúc Vân Chi thảo.
Viết tử từng ngày trôi qua.
Trọn vẹn trải qua bảy bảy bốn mươi chín tuần, vạn niên thủy đã loại bỏ hết tạp chất, mới hoàn toàn luyện hóa, đồng dạng cùng cửu khúc Vân Chi thảo biến thành dịch thể, óng ánh long lanh, tỏa hào quang, bởi vì có âm dương chi bên trong, vạn niên thủy hòa cùng dịch thể chứa tinh hoa cửu khúc Vân Chi thảo, cũng không có bài xích lẫn nhau, mà quện thành một khối, sôi trào trong Thái Hư tiên đỉnh.
Cổ Thần tiếp tục mở ra một dược hạp, đem một gốc thành thục huyết ô, đầu nhập trong Thái Hư tiên đỉnh.
Một chưởng cuối cùng chụp xuống Thái Hư tiên đỉnh, một ngọn lửa từ trong lòng bàn tay thoát ra, bổn nguyên chi hỏa vốn đã suy yếu, lập tức mãnh liệt lên, thời khắc huyết ô dung nhập, hóa thành dịch thể, tạo thành một màu đỏ tươi như máu.
Tác dụng của huyết ô một là cùng huyết mạch tương dung, sau khi tu sĩ phục dụng đan dược có thể triệt để luyện hóa đan dược, lại để cho đan dược trong mỗi một phần dược lực, đều có thể theo huyết mạch vận hành, đạt đến toàn thân! Có thể hấp thu mười thành dược hiệu!
Hai là để cho đan dược sản sinh huyết mạch, lại để cho đan dược có linh tính, dung nhập huyết ô tiên đan, bên trong có huyết mạch vận hành, khiến đan dược tự động thổ nạp hấp thu linh khí, kể từ đó, tiên đan giữ được càng lâu, sẽ không bởi vì thời gian mà biến chất, mất đi dược hiệu.
Trong các loại tiên đan, cơ bản đều cần huyết ô, nhưng huyết ô không phải phải tài liệu, không có huyết ô, tiên đan vẫn có thể luyện thành.
Chỉ là, nếu như không có huyết ô, tiên đan sẽ mất đi một phần linh tính, hơn nữa không thể bảo trì quá lâu, một khỏa tiên đan không có huyết ô, có lẽ có thể bảo trì mấy ngàn năm, nhưng vạn năm về sau, ngay cả Chư Tử đại tiên cũng muốn vẫn lạc, tiên đan tự nhiên cũng sẽ hóa thành hư hữu, nhưng nếu như tiên đan có thể tự hành thổ nạp, cho dù bảo trì mấy vạn năm, cũng không thành vấn đề.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 77 : Đạp nhập Giá Vụ kỳ
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Hơn nữa nếu như không có huyết ô, sau khi tu sĩ phục dụng tiên đan, cũng không thể hoàn toàn luyện hóa, tiên đan cùng tu sĩ huyết mạch tương dung, , căn cứ thể chất bất đồng, cũng chỉ có thể đủ luyện hóa năm sáu thành, nhiều nhất là tám chín thành, trừ phi gặp cơ duyên nào đó, nếu không rất khó hoàn toàn luyện hóa.
Bốn loại tiên dược linh thảo cũng đã hòa tan trong Thái Hư tiên đỉnh sôi trào, nhưng lại không dung hợp, muốn tất cả tiên dược linh thảo đều dung hợp cùng một chỗ, nhất định phải một gốc thanh thụ thảo, nếu không, không cách nào dung hợp cùng một chỗ luyện thành tiên đan.
Không có thanh thụ thảo tối đa chỉ có thể đủ luyện thành dịch thể, hơn nữa còn tách rời nhau, âm dương chi chỉ có thể giúp âm dương điều hòa, nhưng còn xa mới đủ làm cho linh dịch trong Thái Hư tiên đỉnh ngừng xung đột mà dung hợp.
Cho nên, thanh thụ thảo tuy vẻn vẹn là một gốc linh thảo, nhưng không có thanh thụ thảo, sẽ không cách nào luyện thành ngộ Hư Đan. Thiếu một thứ cũng không được, không thể so với huyết ô, có cũng được mà không có cũng không sao.
Cổ Thần mở ra dược hạp cuối cùng, đem một gốc thanh thụ thảo đã khô lại đưa vào trong Thái Hư tiên đỉnh.
Thanh thụ thảo tuy khô héo, nhưng cũng không mất đi dược hiệu, rất nhanh hòa tan trong Thái Hư tiên đỉnh, thanh thụ thảo biến thành dịch thể, cùng những linh dịch khác trong đỉnh đan vào cùng một chỗ.
Có thanh thụ thảo dịch thể, tựa hồ đánh vỡ cách ngăn giứa các đoàn linh dịch, vốn những linh dịch kia không thể hòa lẫn, giờ , bắt đầu dựa sát vào, chậm rãi dung hợp.
Quá trình dung hợp tương đối đương chậm chạp, Cổ Thần đem bổ nguyên chi hỏa dưới Thái Hư tiên đỉnh thu hồi một ít, lại để cho thế lửa yếu bớt, bây giờ không phải là hòa tan tiên dược linh thảo, cũng không phải bài xuất tạp chất, mà là để cho tất cả tiên dịch linh dịch dung hợp lẫn nhau, thế lửa quá mãnh liệt, sẽ để cho dược tính tinh hoa theo sôi trào biến mất.
Bảo trì thế lửa nhỏ, Cổ Thần chờ tiên dịch linh dịch trong Thái Hư tiên đỉnh hoàn toàn dung hợp.
Quá trình dung hợp, liên tục trong chín chín tám mươi mốt ngày, tất cả tiên dịch linh dịch, hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ, liếc nhìn lại, trong Thái Hư tiên đỉnh, chỉ có một đoàn dịch thể óng ánh tỏa sắc hào quang, trong đó có tơ máu đỏ tươi lưu động, như là vật sống.
Sau khi tất cả tiên dịch linh dịch hoàn mỹ dung hợp cùng một chỗ, luyện chế 'Ngộ Hư Đan' rốt cuộc đi đến khâu cuối cùng, đoàn dịch thể trong Thái Hư tiên đỉnh kia bắt đầu cứng lại, thể tích không ngừng nhỏ đi, hơi nước trong đó cũng dần biến mất.
Sau khi trải qua chín đêm thời gian, một đạo mắt hào quang chói mắt đột nhiên bắn ra từ trong Thái Hư tiên đỉnh, hàm ẩn hồng quang.
May mắn là ở bên trong như ý Linh Lung Bảo Tháp, chứ nếu là ở bên ngoài luyện đan, linh khí trùng thiên, có thể sẽ dẫn phát Thiên Địa dị tượng.
Cổ Thần đem bổn nguyên chi hỏa thu còn thừa thu lại vào thể nội, xem xét bên trong Thái Hư tiên đỉnh, toàn bộ dịch thể đều biến mất, chỉ còn lại có một khỏa đan dược tinh quang chói mắt, bề mặt nhìn rõ từng tia tơ máu lưu động, như là huyết mạch trên cơ thể người.
- Một khỏa ngộ Hư Đan thật tốt, đủ cho ta đột phá Đằng Vân hậu kỳ, bước vào giá vụ sơ kỳ cảnh giới. . .
Cổ Thần nhìn qua ngộ Hư Đan, mừng rỡ trong lòng.
Khẽ vẫy tay, ngộ Hư Đan hạ xuống lơ lửng cách khoảng một tấc với lòng bàn tay Cổ Thần.
Đem Thái Hư tiên đỉnh thu hồi vào trong thể nội, Cổ Thần khẽ điều tức, bình ổn lại nội tâm, há miệng ra, liền đem ngộ Hư Đan nuốt vào.
Ngộ Hư Đan lớn cỡ nắm tay, không có bất kỳ ngăn cản, như là nước chảy từ yết hầu Cổ Thần trôi xuống, xuyên qua tầng tầng thân thể, trực tiếp rơi vào bên trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Tầng màng mỏng bên ngoài Ngộ Hư Đan lập tức hòa tan, dược lực bành trướng tràn ngập cả Mệnh Tuyền.
'Rầm Ào Ào'. . .
Trong lúc đó, Mệnh Tuyền của Cổ Thân hệt như nước sôi trào, thủy - hỏa, hai đại bổn nguyên kịch liệt phát động, tốc độ dung hợp đề cao gấp mười lần, theo hai đại bổn nguyên đang dung hợp cực nhanh, từng đạo từng đạo thủy - hỏa chi pháp tắc từ bên trong bổn nguyên tuôn ra, bị Cổ Thần hoàn toàn hấp thu.
Dược lực của Ngộ Hư Đan không ngớt tại bên trong Mệnh Tuyền, cơ hồ là trong nháy mắt, dược lực bành trướng, dũng mãnh đi vào tất cả các kinh mạch Mệnh Tuyền sở hữu, mà ngay cả mười một ẩn tế mệnh mạch, cũng bị ngộ Hư Đan dược lực tràn ngập.
Đương nhiên, mười một mệnh mạch của Cổ Thần đều đã thông, những mệnh mạch cùng Mệnh Tuyền tương liên cũng tương tự, nếu là người khác phục dụng ngộ Hư Đan, cho dù dược tính của ngộ Hư Đan có cường đại hơn nữa,
Mệnh mạch của tu sĩ, chỉ có tại cảnh giới đột phá, sau khi độ kiếp thành công, mới có thể theo bản năng mà tăng cường, kèm theo đó là thọ nguyên tăng trưởng, đồng dạng, nếu gặp phải tổn thương quá nặng, mệnh mạch cũng sẽ bị thương, thọ nguyên sẽ giảm xuống.
Bởi vì, mệnh mạch tuy ở một nơi bí mật, tu sĩ không thể cảm giác, nhưng lại cùng thập nhị chính kinh, kỳ kinh bát mạch toàn bộ tương liên, bất luận chỗ nào tổn thương, đều có thể ảnh hưởng đến mệnh mạch.
Cho nên, người có mệnh mạch bị thương, đều sống không quá dài.
Ngộ Hư Đan dược lực, theo thập nhị chính kinh, kỳ kính bát mạch, mười một mệnh mạch, tán phát toàn thân Cổ Thần, tứ chi bách hài, khiến cho thân thể Cổ Thần lần nữa được gia cố.
Hơn nữa, còn dung nhập toàn thân Cổ Thần, lưu lại bên trong!
Giờ phút này, toàn thân Cổ Thần 1296 khiếu xué, đều thập phần sinh động, đại đại trương khai, thông sướng vô cùng, khiếu xué che dấu tại chỗ sâu trong nguyên thần, cũng bắt đầu thức tỉnh.
Tư tưởng khống chế thân thể, mặc dù thân thể Cổ Thần thập phần cường đại, Chiến Thần bất diệt thể, tu luyện tới cảnh giới đại thành nguyên thần dung khiếu, nhưng Cổ Thần như cũ là tư tưởng khống chế thân thể, mà không phải một cái xác không hồn.
Tư tưởng, chính là ý niệm, nguyên thần, cũng là ý niệm cường hóa thành linh hồn, linh hồn cường hóa thành linh anh, linh anh cường hóa thành Nguyên Anh về sau, Nguyên Anh cường thịnh trở lại hóa thành nguyên thần.
Cho nên, tư tưởng chẳng khác nào nguyên thần.
Bất luận một vị tu sĩ nào, đều là nguyên thần khống chế thân thể.
Cổ Thần cũng không ngoại lệ.
Chỉ là, nguyên thần của Cổ Thần, cùng phổ thông tu sĩ bất đồng.
Phổ thông tu sĩ có nguyên thần ở giữa mi tâm, có thể xuất khiếu, thần du trăm vạn dặm, lực lượng nguyên thần cùng thân thể chia lìa, tu sĩ có lợi hại, cũng chỉ có thể cùng tu sĩ cao hơn mình một cấp tương đấu, lợi hại hơn nữa, có lẽ có thể thủ thắng, nhưng cơ bản không thể nào so sánh với tu sĩ cao hơn mình tới hai cấp.
Nguyên thần của Cổ Thần, chia đều trong một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu xué toàn thân, không cách nào xuất khiếu thần du, nhưng có lực lượng nguyên thần cùng thân thể kết hợp, khiến cho lực lượng thân thể trở nên vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể so sánh với tu sĩ hơn hắn một cảnh giới.
Hơn nữa, Cổ Thần cơ hồ có được Bất Tử Chi Thân, trừ phi bị người khác chém thành hư vô, nếu không cho dù đem hắn chém thành mảnh vỡ, chỉ cần hắn có một khiếu xué đào thoát, bằng khiếu xué trong một phần nguyên thần, Cổ Thần lại có thể trọng sinh đủ huyết nhục.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu xué, một ngàn hai trăm chín mươi sáu phần nguyên thần, Cổ Thần tương đương có được một ngàn hai trăm chín mươi sáu cái mạng.
Vốn có lực lượng cường đại không so bỉ, lại có sinh mệnh lực vô cùng cường đại, phổ thông tu sĩ, theo không kịp.
Cổ Thần bình thường lĩnh ngộ pháp tắc, sinh ra tư tưởng, đều là ở nguyên thần bên trong một ngàn hai trăm chín mươi sáu khiếu xué, tuy nguyên thần dung nhập khiếu xué thì không cách nào thoát ly, nhưng cũng không phải là phong ấn, không ảnh hưởng Cổ Thần tu luyện.
Ngộ Hư Đan đến chỗ sâu trong khiếu xué, cùng nguyên thần Cổ Thần dung hợp cùng một chỗ.
Từng sợi thiên địa pháp tắc vô cùng kỳ diệu đột nhiên xuất hiện, bị Cổ Thần bắt, lĩnh ngộ, vận dụng trở thành pháp tắc chi lực của chính mình.
Ngày qua ngày, một năm rồi lại một năm. . .
Thời gian trong Như ý Linh Lung Bảo Tháp tầng thứ tư gia tốc gấp mười lần bên ngoài, thoáng cái đã hơn chín năm.
Mà ở ngoài, từ khi Cổ Thần tiến vào như ý Linh Lung Bảo Tháp về sau, mới chỉ chưa tới một năm.
Ngày hôm nay, trên bầu trời đột nhiên mây đen đột khởi, xuất hiện từng vòng xoáy cực lớn tối sầm, từng đạo điện quang mang hư ảnh Lôi Long lóe lên, cuối cùng, toàn bộ thiên lôi hợp lại vào trung ương vòng xoáy, hình thành bảy đạo cự đại lôi kiếp.
Đệ thất trọng lôi kiếp.
Tu vi của Cổ Thần, bước vào giá vụ kỳ!
Tầng thứ tư của Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa mở ra thì Cổ Thần bay vụt ra.
Thân thể vừa lóe lên thì Cổ Thần đã xuất hiện ngoài năm ngàn dặm, Thủy đại trận là do Cổ Thần bố trí, nên không hề ngăn trở hắn.
Tu vi càng cao thì Càn Khôn ngọc bích phát huy tác dụng càng lớn.
Bước vào giá vụ kì, tốc độ của Cổ Thần đạt tới năm ngàn dặm, không chỉ xa hơn so với cường giả cùng cảnh giới mà ngay hả hư không kì cũng không bằng hắn.
Cao cao phía trên bầu trời, vòng xoáy hắc ám đã hóa thành hình một mặt người cực lớn đen kịt, hai mắt tối om lộ ra vẻ vô tình, xuyên qua hư không tập trung trên người Cổ Thần.
Đạo tâm của Cổ Thần không giống người thường, lôi kiếp khảo nghiệm là hủy diệt lôi kiếp.
Khi tu vi bước vào giá vụ kì Cổ Thần lại bị Thiên đạo cảm ứng được, sử dụng vô tân lôi kiếp nhằm hủy diệt hắn.
Cổ Thần liên tục thuấn di hai lần, đã xuất hiện tại bên ngoài vạn dặm rời xa tam nữ, miễn cho tam nữ gặp nạ dưới lôi kiếp.
Chì thuấn di hai lần mà mặt người cực lớn đã phát ra báy đạo lôi kiếp oanh tới Cổ Thần.
Đạo hủy diệt lôi kiếp này so với đệ lục trọng còn muốn vượt qua mười lần, dù tu vi của Cổ Thần hôm nay hơn xa lúc mới bước vào Độ Hư nhưng đối mặt với bảy đạo hủy diệt lôi kiếp vẫn cảm thấy trí mạng.
Dưới chân Cổ Thần chỉ có một đoàn hơi nước, đạp trên vạn trượng hư không, đối mặt với hủy diệt lôi kiếp thân thể cảu hắn thẳng tắp như bảo kiếm ra khỏi vỏ đâm vào trời xanh.
- Tới tốt..
Cổ Thần hét lớn một tiếng, hai tay hướng lên trời phát ra hai quyền.
Chiến thần diệt tinh quyền, ba mươi lăm quyền hợp nhất.
Mặc dù hắn không tận lực dung hợp Chiến thần diệt tinh quyền nhưng trải qua hơn chin năm bế quan tu luyện, sau khi bước vào giá vụ kì đã dug hợp được ba mươi lăm quyền hợp nhất.
Ba mươi lăm quyền hợp nhất, đồng thời oanh ra hai quyền, tương đương với đánh ra bảy mươi quyền Chiến thần diệt tinh.
Khi mới bước vào Độ Hư Cổ Thần bằng vào tam đầu lục tí chỉ có thể tung ra sáu quyền mà giờ khắc này trong nháy mắt Cổ Thần có thể đánh ra bảy mươi quyền hơn nữa thực lực của hắn lúc này sơ với khi mới bước vào Độ Hư thì mạnh hơn không chỉ gấp mười lần mỗi đạo quyền cương đều mạnh hơn nhiều.
Tang thứ bảy lôi kiếp hủy diệt so với đệ luc trọng thì mạnh hơn không chỉ mười lần, lực lượng của Cổ Thần đánh ra cũng mạnh hơn không chỉ mười lần.
Oanh…
Oanh…
Hai tiếng bạo nổ kinh thiên vang lên, bảy đạo lôi kiếp bị đánh trúng, trong chốc lát vạn trượng hóa thành hư vô.
Hủy diệt lôi kiếp mới lóe lên thì gương mặt đen kịt trên bầu trời liền biến mất không thấy gì nữa , trên bầu trời đầy mây đen hướng phương đông bay đi.
Một cảm giác quen thuộc lai xuất hiện, hắn biết Côn Ngô tiên đế lại đi ra hấp dẫn chú ý của Thiên đạo.
Đối với nhân vật nhỏ bé như Cổ Thần thì nhân vật từng đối kháng Thiên đạo như Côn Ngô tiên đế thì càng được Thiên đạo coi trọng hơn.
Cổ Thần lại đánh ra hai quyền đem lôi kiếp còn lại đánh thành nát bấy.
Bảy tầng lôi kiếp hắn nhẹ nhõm vượt qua.
Sưu sưu..
Sau hai tức, Cổ Thần từ vạn dặm bên ngoài trở lại sơn cốc chỗ tam nữ.
Lực lượng lôi kiếp vừa rồi để cho tam nữ đều lo lắng không thôi, nhìn thấy Cổ Thần bình an trở về, trên mặt tam nữ đều rạng rỡ tươi cười.
- Sư đệ ( Cổ Thần) nhanh như vậy ngươi đã bước vào giá vụ kì.
Tam nữ nhìn Cổ Thần cùng kêu lên.
Cổ Thần bế quan trong bảo tháp hơn chin năm bên ngoài trôi qua chưa đến một năm, thời gian ngắn như thế đối với tu sĩ minh khiếu kì về cảm ngộ pháp tắc căn bản không tiến triển gì.
Cổ Thần gật đầu nói.
- Ta nuốt Ngộ Hư đan tại tầng thứ tư của bảo tháp hơn chín năm mới hoàn toàn luyện hóa được Ngộ Hư đan bước vào giá vụ kì cũng không tính là nhanh, ba vị lão bà ta bước vào giá vụ kì có thể mở ra tầng thứ sáu cảu bảo tháp, bên trong chứa nồng đậm khí tức không gian pháp tắc, khi tu sĩ bước vào Độ Hư chính yếu nhất là có thể lăng không hư độ, lĩnh ngộ không gian pháp tắc tức là trụ cột để bước vào Độ Hư cảnh, ngày sau các ngươi có thể tiến vào tầng thứ sáu, tìm hiểu không gian pháp tắc, có thể rút ngắn thời gian bước vào Độ Hư cảnh.
( sửa chữa: như ý linh lung bảo tháp tầng sáu đổi thành không gian tháp, tầng thứ tám thành gấp một trăm lần thời gian)
Trong lúc nói chuyện, Cổ Thần vung tay lên một tiếng ầm vang lên, tầng thứ sáu mở ra một luồng khí tức không gian pháp tắc tản ra mãnh liệt.
Bảo tháp càng cao tầng ẩn chứa pháp tắc khí tức càng dày đặc đối với tu luyện mới có lợi.
Thân thể Cổ Thần lóe lên tiến nhập vào tầng sáu Như Ý Linh Lung bảo tháp, không gian bảo tháp, tam nữ theo sát tiến vào.
Không gian chi tháp hoàn toàn nhìn không thấy biên giới, không giới hạn đông tây nam bắc cao thấp trái phải bốn phương tám hướng đều là vô tận hư không.
Cổ Thần tiến vào không gian chi tháp thân thể đứng trong hư không duwois chân là một đoàn hơi nước mà Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tư Ngọc ba người khi tiến vào không gian tháp thì cả không gian như sụp đổ tam nữ lập tức té xuống.
Phía dưới là hư không vô tận, tam nữ rơi xuống không ngừng, vĩnh viễn cũng không chạm đất.
Một đạo nhân ảnh lóe lên, Cổ Thần xuất hiện bên cạnh tam nữ, hơi nước dưới chân nhạt nhòa, thân thể cảu hắn cũng hạ xuống theo tam nữ.
Cổ Thần nói.
- Trong không gian tháp không có bất kì vật gì thực tế, chỉ có vô tận hư không, các ngươi không cần sợ hãi, vĩnh viễn cũng không có khả năng rơi xuống đất, chỉ có trong quá trình rơi xuống mà cảm thụ không gian huyền ảo.
Nhìn thấy Cổ Thần hạ xuống giống như đứng trên đất bằng, vẻ mặt tam nữ nhanh chóng ổn định tâm thần.
Quả nhiên, tuy các nàng không ngừng hạ xuống nhưng giống như đang đứng trên đất bằng.
Hư không xung quanh tựa hồ ẩn chứa lực lượng huyền bí , để cho thiếu nữ sợ hãi than phục không thôi.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế