Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 84 : Tiểu Bạch,ta đến đây
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Ba kiên tiên phủ này hiện tại chỉ mới có độ cứng rắn của tiên bảo chứ chưa có được uy lực của tiên bảo.
Giống như ba con Mộc khôi lỗi lúc trước, tuy chúng được tạo thành từ tài liệu so với vô thượng tiên bảo còn trên, nhưng pháp lực tu vi của chúng cũng chỉ là Hư Không sơ kỳ, do đó chúng không thể nào phát huy ra được hiệu quả của vô thượng tiên bảo.
Tay phải Cổ Thần khẽ hấp một cái, đem tất cả Bổn Nguyên Thuỷ đều thu lại.
Ba kiện tiên phủ loé lên ô quang dưới tiên lực khống chế của Cổ Thần trôi nổi trong hư không trước mặt hắn.
Cổ Thần dựa theo phương pháp ghi trong Tành gia luyện khí phổ khắc ấn khi pháp tắc lực lên trên ba kiện tiên phủ.
Hai tay Cổ Thần kết xuất một cái đồ án quỷ dị cổ xưa áp vào ba kiện tiên phủ, đây là tất cả những ảo diệu pháp tắc lực mà hắn đã lĩnh ngộ được tập trung lại từng đạo một khắc lên trên ba kiện tiên phủ.
Quá trình khắc ấn này kéo dài suốt ba ngày ba đêm, quá trình thập phẩn rườm ra và phức tạp.
Ba ngày ba đêm, ba kiện tiên phủ đã dần biến hoá thành có tiên lực đồi dào, Cổ Thần có thể rõ ràng cảm nhận được pháp tắc lực từ trên ba kiện tiên phủ này toả ra.
Ba ngày trước còn là ba kiện cực phẩm pháp bảo, ba ngày sau đã là ba kiện tiên bảo chân chính.
Với thực lực hôm nay của Cổ Thần, so ra đã vượt qua không ít siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, có thể luyện chế ra thượng phẩm tiên bảo, nhưng Võng Lượng thạch thu được trong Hắc Đế mộ huyệt chỉ là phẩm chất tiên phẩm nhất giai, là tài liệu tiên bảo hạ phẩm cho nên tối đa cũng chỉ có thể luyện ra được hạ phẩm tiên bảo!
Hao tốn mấy ngày thời gian, đóng Võng Lượng thạch thu hoạch được trong Hắc Đế mộ huyệt toàn bộ đã được luyện thành ba kiện hạ phẩm tiên phủ.
- Ba kiện tiên phủ này do Võng Lượng thạch luyện thành, vậy liền đặt tên là Võng Lượng tiên phủ đi.
Cổ Thần vừa nói xong lại thở dài cảm thán:
- Đáng tiếc chỉ là hạ phẩm tiên bảo, nếu có Võng Lượng thạch phẩm cấp cao hơn thì tốt rồi, lúc đó ta cũng có thể luyện chế được thượng phẩm tiên phủ, bất quá ta còn có ba khối tài liệu là ba đầu mộc khôi lỗi. Đây chính là tài liệu có phẩm cấp đỉnh cấp trong vô thượng tiên bảo, nhưng ta tối đa dùng ba khối tài liệu này cũng chỉ có thể luyện thành thượng phẩm tiên bảo. Không sao, tài liệu là vô thượn tiên bảo, chờ sau này tu vi ta đại tiến, một lần nữa dùng pháp tắc lực khắc ấn là có thể biến thượng phẩm tiên bảo thành vô thượng tiên bảo rồi!
Dứt lời, Cổ Thần lại bắt tay vào tiếp tục luyện chế tiên phủ.
Mộc khôi lỗi là tài liệu cấp vô thượng tiên bảo, so với tiên phẩm Võng Lượng thạch còn kiên cố hơn nhiều, luyện chế cũng khó khăn hơn.
Quá trình luyện chế vẫn như trước nhưng tiêu hao thời gian của Cổ Thần gần trăm ngày mới có thể luyện thành ba cái tiên phủ/
Ba cái tiên phủ này loé ra thanh sắc âm u nhưng sinh cơ lại dồi dào, so với Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả còn mạnh hơn. Ba kiện tiên phủ này là thượng phẩm tiên bảo, nhưng bởi vì vấn đề tài liệu luyện chế cho nên so với thượng phẩm tiên bảo bình thường còn cứng rắn hơn nhiều, uy lực theo đó cũng lợi hại hơn gần đạt tới trình độ vô thượng tiên bảo.
- Ba kiện tiên phủ này là dùng bản thể của Thanh Hoa đại đế luyện thành vậy đặt lên là Thanh Đế tiên phủ đi!
Cổ Thần nhìn ba kiện tiên phủ vừa luyện chế trước mặt khẽ cười nói.
Ba kiện hạ phẩm Võng Lượng tiên phủ, ba kiện thượng phẩm Thanh Đế tiên phủ, tổng cộng sáu kiện tiên phủ, vừa vặn nhu cầu sử dụng với biến thân ba đầu sáu tay của Cổ Thần.
- Ba đầu sau tay!
Sáu chuôi tiên phủ vừa luyện thành, thân thể Cổ Thần liền lập tức biến thành ba đầu sáu tay, sáu cánh tay duỗi ra nắm lấy sáu chuôi tiên phủ. Tay phải cầm ba thanh Thanh Đế tiên phủ, tay trái cầm ba thanh Võng Lượng tiên phủ. Cổ Thần thân cao một mét chín, thi triển ba đầu sáu tay thân hình liền bạo tăng tới chiều cao hai mét hai, sáu cánh tay cầm sáu chuôi tiên phủ dài hơn một trượng, quả thực trong giống như thái cổ sát thần.
Thân hình vừa đứng vững, thì một cỗ chiến ý khổng lồ như xuyên thẳng chín tầng trời toả ra, Cổ Thần như một ngọn núi sừng sững trăm van năm toả ra khí thế bức người đứng tại đó.
- Trảm Sát chi phủ!
Cổ Thần quát lớn một tiếng, sáu tay cùng động.
"Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!"
Ba đạo thanh mang, ba đạo hắc mang, tổng cộng sáu đạo phủ cương mãnh liệt chém xuống.
Trong nháy mắt, hư không liền bị xé ra sáu cái vết rách to cả ngàn trượng, phủ cương cự đại lập tức đánh lên vách Như Ý Lung Linh bảo tháp ở cả ngàn trượng.
"Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!"
Phủ cương của Cổ Thần không cách nào phá được Như Ý Lung Linh bảo tháp nhưng vẫn khiến cho Như Ý Lung Linh bảo tháp chấn động mãnh liệt, đồng thời phát ra sáu tiếng bạo nổ rung trời.
Sáu tiếng nổ này thậm chí còn vang ra tân bên ngoài Như Ý Lung Linh bảo tháp.
- Uy lực của Trảm Sát chi phủ thật cường đại, so với Chiến Thần DIệt Tinh Quyền chưa dung hợp cũng không yếu chút nào, mà thậm chí còn mạnh hơn!
Cổ Thần sợ hãi thán phục.
Đúng là như vậy, CHiến Thần Diệt Tinh Quyền lợi hại là ở chỗ có thể dung hợp được với nhau, số lượng quyền dung hợp càng nhiều thì uy lực càng cường đại, căn cứ theo số lượng quyền dung hợp bất đồng cũng có thể miễu sát cường giả Độ Hư cảnh bất đồng.
Chỉ đơn thuần là Chiến Thần Diệt Tinh Quyền cùng với Trảm Sát chi phủ thì hiện tại
Chiến Thần Diệt Tinh Quyền mạnh hơn một chút. Nhưng đến hậu kỳ, theo thực lực tu sĩ tu luyện càng tăng thì khi phối với với tiên bảo thi triển ra Trảm Sát chi phủ uy lực so với Chiến Thần Diệt Tinh Quyền sẽ cường đại hơn rất nhiều.
Hơn nữa Chiến Thần Diệt Tinh Quyền rất tiêu hao tiên lực, không thể nào kéo dài được, mà Trảm Sát chi phủ lại có thể thi triển không ngừng, một Chiến Thần Độ Hư cảnh thi triển Trảm Sát chi phủ liên tục vài năm cũng không thành vấn đề!
Trảm Sát chi phủ Cổ Thần cũng chỉ mới vẻn vẹn xem qua một lần trong Chiến Thần Sơn, sau này vì không có vũ khí thích hợp nên cũng không có tu luyện, do đó Cổ Thần hiểu biết đối với Trảm Sát chi phủ chỉ mới ở mức hiểu được da lông bên ngoài.
Hiện tại trong tay đã có được sáu chuôi tiên phủ, nên Cổ Thần muốn đem Trảm Sát chi phủ hảo hảo mà tu luyện, với tư cách là một Chiến Thần, Cổ Thần phải tu luyện Trảm Sát chi phủ đến cảnh giới lô hoả thuần thanh, đây chính là trình độ cơ bản nhất của một vị Chiến Thần.
Nhưng Cổ Thần không chỉ muốn tu luyện đến cảnh giới lô hoả thuần thanh, mà còn tham vọng đạt tới cảnh giới đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hoá!
Nếu như không có Càn Khôn ngọc bích mà muốn tu luyện tới cảnh giới đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hoá rất khó khăn, nhưng đã có Càn Khôn ngọc bích thì bất luân là công pháp, trận pháp ... Cổ Thần đều có thể hoàn mỹ kết hợp với chúng!
Thời gian như nhật nguyệt thôi đưa ...
Cổ Thần tu luyện Trảm Sát chi phủ suốt mười lăm năm mới có thể đem nó hoàn toàn lĩnh ngộ tới cảnh giới đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hoá!
Ngũ Hành phân thần ấn cùng Trảm Sát chi phủ cũng đều đã luyện thành, Cổ Thần cũng đã ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp hơn hai mươi năm!
Nhưng bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua hơn hai năm mà thôi!
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Rời khỏi tầng thứ tư, tiến vào tầng thứ sáu, thấy tam nữ Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm và Tự Ngộc vẫn còn đang tu luyện, Cổ Thần cũng không quấy rầy liền rời khỏi Như Ý Lung Linh bảo tháp, sau đó rời khỏi Thanh Đế mộ huyệt, thuấn di trực tiếp đến Thiên Phong đỉnh.
Cửa vào của Thiên Đình nằm tại chỗ này! Cổ Thần điểm tới trước một chỉ, Phá Thiên Chỉ bắn ra, trận pháp ẩn dấu liền bị phá nát, một cánh cổng ánh sáng theo đó xuất hiện tại trung ương đỉnh núi.
- Tiểu Bạch, ta đến đây!
Cổ Thần thầm hô lớn một tiếng rồi cất bước vào bên trong cánh cổng ánh sáng.
Bạch quang huyễn sắc bao quanh toàn thân Cổ Thần, bốn phía đều mà một màu bạch sắc như vậy khiến Cổ Thần không thể nhìn rõ được cái gì.
Sau một trận trời đất quay cuồng, bạch quang huyễn sắc xung quanh liền tán đi.
Cổ Thần nhìn quanh bốn phía thì thấy khắp nơi đều là mây trắng, Cổ Thần lúc này tựa hồ cũng như đang đứng trên một tầng mây.
Bầu trời xanh thẫm như một cái đáy nồi cực lớn úp ngược xuống.
Ở xa xa, những đám mây như những ngọn núi thật lớn bị lật ngược, đám mây nhỏ cũng vài dặm, lớn cũng hơn mười dặm.
Trên những đám mây đó có rất nhiều toà cung điện tráng lệ, ít nhất cũng trên trăm toà.
Nhất là toà cung điện ở trung tâm, được kiến tạo trên một khuôn viên gần trăm dặm, cả toà cung điện chiếm diện tích khoảng chừng vạn trượng, tuy vẫn còn cách mấy ngàn dặm nhưng ánh mắt Cổ Thần vẫn rõ ràng thấy được hai chữ "Thiên Đình" cực lớn trên đại môn của cung điện.
Hai mắt Cổ Thần trừng lớn lên nhìn chằm chằm vào hai chữ "Thiên Đình".
Truyền thuyết từ thời thái cổ nói Thiên Đình chính là nơi chưởng quản toàn bộ Yêu tộc, Cổ Thần cũng đã từng nghe nói qua.
Thiên Đình này là do Côn Ngô tiên đế kiến tạo, lần đầu tiên đến đây Cổ Thần cũng thập phần rung động, mà lần này do nghĩ sắp gặp được Tiểu Bạch nên trong lòng Cổ Thần cũng rung động không kém.
- Người nào? Dám cả gan xâm nhập vào Thiên Đình?
Đang lúc Cổ Thần ngắm nhìn hai chữ Thiên Đình đằng xa thì bên tai đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn.
Ngay sau đó, một đạo hào quang hiện ra cách Cổ Thần khoảng ngàn trượng, một bóng người theo đó cũng từ trong hư không bước ra.
Đây là một trung niên tuổi chừng bốn mươi, bộ dáng khôi ngô, cao chừng hai mét rưỡi, nếu ở trong Cổ Vu tộc cũng được xem là người rất cao!
Cổ Thần ngay cả nhìn cũng không cần, chỉ bằng vào cảm ứng linh mẫn của thân thể cũng đã biết người tới là một cao thủ Đằng Vân Kỳ!
Trung niên nam tử nhìn chằm chằm vào Cổ Thần, khi phát hiện Cổ Thần là cao thủ Giá Vụ kỳ, thần thái của hắn lập tức biến đổi, nhưng thanh âm vẫn lạnh lùng như trước nói:
- Các là người nào? Đến Thiên Đình của Yêu tộc ta có việc vì?
Nơi này là Thiên Đình, có rất nhiều cường giả Yêu tộc, cường giả Giá Vụ kỳ cũng không tính là quá mạnh mẽ, cho nên mặc dù trung niên nam tử kia chỉ có tu vi Đằng Vân Kỳ cũng không bị Cổ Thần chấn nhiếp.
- Ta tìm Thiên Hồ Vương!
Cổ Thần biết rõ, lần này tiến vào Thiên Đình, Yêu tộc sẽ không có khả năng đơn giản mang Tiểu Bạch ra để hắn dẫn đi khỏi Thiên Đình mà bắt buộc phải chiến đấu!
Bất quá Cổ Thần từ trước đến giờ vốn là người dẫn đầu gây sự, không sợ phiền toái, nhưng cũng không phải người ham đánh đánh giết giết, cho nên Cổ Thần cũng không phải vừa mới tiến vào đây gặp người liền đánh.
Thần sắc trung niêm nam tử khẽ biến đổi, nói:
- Thiên Hồ Vương bất luận ai cũng không được gặp, mời người trở về đi!
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nói:
- Nếu ta nhất định muốn gặp thì sao?
- Hừ!
Trung niên nam tử hừ lạnh một tiếng rồi quát:
- Ngươi cút nhanh cho ta!
- Là cút như thế này phải không?
Quần áo của không gió mà bay, tay phải đưa ra một cái tát, một đạo thuần thanh sắc cự chưởng từ trong lòng bàn tay Cổ Thần bắn ra, chính là một trong Ngũ Hành phân thần ấn - Bổn Nguyên Mộc ấn!
Bổn Nguyên Mộc ấn nhanh chóng biến thành ngàn trượng cử chưởng đem hư không đánh vỡ cả một mảng lớn, lực lượng cường đại như bài sơn đảo hải hướng trung niên nam tử đánh tới.
Tốc độ nhanh tới cực điểm, trung niên nam tử không kịp vận tiên lực hình thành một cái hộ thể cương tráo thì đã bị Bổn Nguyên Mộc ấn đánh trúng.
Dưới công kích của Bổn Nguyên Mộc ấn, hộ thân cương tráo của trung niên nam tử không duy trì được tích tắc nào đã vỡ nát như bọt nước, thân thể trung niên nam tử bị Bổn Nguyên Mộc ấn đánh văng đi như một khúc gỗ lăn tròn không biết bao nhiêu vòng trong hư không bắn ra cả vạn trượng xa.
Tiếng nổ vang lực lớn chấn động rất nhiều cường giả Yêu tộc trong Thiên Đình. Trong chốc lát, chừng hơn mười người lăng không bay đến trước mặt trung niên nam tử tiếp lấy hắn.
- Chuyện gì?
- Cự Mãng Vương, chuyện gì thế?
- Cự Mãng Vương, là ai đánh ngươi? Ta đi thu thập hắn!
Đối với Cổ Thần thì dùng thần thức không thể nào phát hiện ra sự tồn tại của hắn được cho nên khi những Yêu tộc cường giả này đi ra dùng thần thức quét qua phương viên mấy ngàn dặm xung quanh mà không hề phát hiện được ai cả.
Mà Cự Mãng Vương bị đánh quay mòng mòng trên trời quá mức bắt mắt cho nên không ai chú ý tới ở cách đó mấy trăm dặm, Cổ Thần đang đứng trên một đám mây che phủ cả nửa thân dưới.
- Có kẻ thù từ bên ngoài xâm lấn, là cường giả Giá Vụ kỳ!
Cự Mãng Vương phun ra một ngụm máu tươi, dùng tay chỉ về phía Cổ Thần, quát lớn.
Đám cường giả Yêu tộc theo hướng tay Cự Mãng Vương chỉ nhìn lại thì lập tức phát hiện ra Cổ Thần!
- Một cường giả thật trẻ tuổi, xem tướng mạo thì hẳn chưa đến hai mươi tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh giới!
- Ngàn năm trước ta chưa từng thấy qua người này, chẳng lẽ là cường giả vừa mới tấn thăng?
- Không có khả năng, cường giả Độ Hư mới tấn chức làm sao có thể là Giá Vụ kỳ được?
- Vậy hắn là ai? Là Nhân tộc hay Long tộc?
- Cường giả Độ Hư còn sống sót của Nhân tộc ta cơ bản đều biết, nhưng chưa bao giờ thấy qua người này. Trong đám cường giả Độ Hư chỉ có cường giả trong Kim Long tộc là bí ẩn nhất, hắn rất có thể là người của Kim Long tộc!
- Long tộc cùng với Yêu tộc chúng ta gần đây giao tình rất tốt, cường giả của Kim Long tộc chạy tới Thiên Đình làm cái gì?
- Đúng vậy, Kim Bằng Vương vẫn thường cùng Đại thống lĩnh của Long tộc nói chuyện với nhau, quyết định liên hợp với nhau đối kháng Nhân tộc mà! Tên này bị điên hay sao mà lại chạy tới Thiên Đình tập kích Yêu tộc cường giả chúng ta?
- Ta nghe nói hai mươi năm trước, lúc rời khỏi Hắc Đế mộ huyệt, Kim Bằng Vương đã có chút mâu thuẫn với Đại thống lĩnh Long tộc, mà lúc đó tộc trưởng Kim Long tộc cũng ở đó, chẳng lẽ tên này là vì chuyện đó mà tới đây tìm Yêu tộc chúng ta phiền toái sao?
- Hắn dám khinh thường Yêu tộc chúng ta như vậy sao? Dám chạy tới Thiên Đình đánh bị thương cường giả Yêu tộc chúng ta, hắn ngại sống quá lâu sao?
- Những chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là hắn làm cách nào có thể đi vào đây? Không phải ngay cả vị Đại thống lĩnh của Long tộc cũng không biết cửa vào Thiên Đình ở đâu sao? Hắn làm sao lại biết được?
- Đừng đoán mò nữa, cứ bắt hắn lại hỏi là biết chứ gì! Dám tự tiện xông vào Thiên Đình, còn dám làm tổn thương cường giả Yêu tộc bọn họ, hừ, hắn phải gánh chịu hậu quả rất nghiêm trọng!
Chương 85: Đại náo Thiên Đình! (Hạ)
- Giết hắn sao?
- Không, hiện tại Nhân tộc thế đại, đừng làm cho quan hệ của Yêu tộc và Long tộc bất hoà. Lưu mạng hắn lại, nhưng hắn dám đả thương cường giả Yêu tộc bọn ta thì không thể bỏ qua được, bắt lấy hắn rồi hảo hảo tra tấn, khu nhục hắn rồi đem hắn trả về cho Long tộc, sau đó đem hành vi càn quấy của hắn nói cho Long tộc, lại để Long tộc tiếp tục trừng phạt hắn, tiếp đó bồi thường cho Yêu tộc chúng ta!
- Hảo, bắt hắn rồi tra tấn, hành hạ hắn!
Hơn mười cường giả Yêu tộc ở đây, thực lực mạnh nhất là Giá Vụ hậu kỳ chỉ có một người, Giá Vụ trung kỳ có ba người, mấy người còn lại đều là Giá Vụ sơ kỳ và Đằng Vân hậu kỳ.
Đám Yêu tộc này nghị luận cái gì đều bị Cổ Thần tường tận nghe được cả. Còn chưa đợi bọn chúng hành động, chớp mắt một cái, Cổ Thần đã xuất hiện tại ngàn trượng trước mặt chúng.
Cổ Thần quát lên:
- Đừng bát nháo nữa, ta là Nhân tộc tu sĩ, ta đến đây là tìm Thiên Hồ Vương! Hiện giờ nàng ở chỗ nào?
- Lại là Nhân tộc tu sĩ sao?
- Một tên Nhân tộc tu sĩ vậy mà dám xâm nhập vào cấm địa Yêu tộc chúng ta? Quả thực là muốn chết mà!
- Giết hắn cho hình thần câu diệt một thể, không được để hắn trốn mất!
Nghe Cổ Thần tự xưng là Nhân tộc tu sĩ, đám cường giả Yêu tộc này liền lập tức nổi giận cho nên mấy câu Cổ Thần nói sau đó không có ai nghe vào tai cả. Lúc này trong mắt họ chỉ tràn ngập thù hận, chỉ muốn đem Cổ Thần chém thành vạn mảnh!
Người vừa rồi nói với Cự Mãng Vương: "Là ai tổn thương ngươi? Ta đi thu thập hắn!" là người công kích đầu tiên, thân thể hắn giống như một mũi tên xông tới Cổ Thần, hai tay hắn bày ra thế trảo muốn chụp tới Cổ Thần.
Hai đạo trảo cương từ song trảo của hắn bắn ra, trong chốc lát đã hoá thành hai con cự ưng cỡ ngàn trượng vỗ mạnh đôi cánh chụp xuống đỉnh đầu Cổ Thần.
Tên Yêu vương này là một cường giả Giá Vụ trung kỳ, ngang cấp với Cổ Thần, lúc này trong mắt hắn nhìn Cổ Thần bộc lộ vô tận sát cơ.
- Không biết lượng sức!
Cổ Thần nhẹ nhàng thốt ra bốn chữ, tay phải hướng không trong đánh ra một trảo, Bổn Nguyên Hoả ấn trong nháy mắt nổ bắn ra, hoá thành hai cây hoả diễm trường mâu nhanh chóng vọt qua khoảng các ngàn trượng trong tích tắc, xuyên qua ngực của hai con cự ưng!
"Quét! Quét! ..."
Hai âm thanh có vật bị xuyên thấu cùng với hai tiếng kêu thê lương đồng thời vang lên, trong sát na, hai con cự ưng đã bị hai cây trường mâu miễu sát!
Tên Yêu vương kia kinh hãi không thôi, từ một chiều này có thể nhìn ra thực lực của hắn so với Cổ Thần quả thật là một trời một vực, khiến trong lòng hắn lập tức sinh ra ý niệm muốn chạy trốn.
Nhưng ... đã trễ rồi!
Cổ Thần sau khi miễu sát hai con cự ưng thì bàn tay trái lại nhấn xuống một cái, hai cái xích diễm trường mâu lập tức dung hợp với nhau, hoá thành một cái cự chưởng gần ngàn trượng đập tới tên Yêu vương kia.
"Ầm!"
Tên Yêu vương kia lập tức bị Bổn Nguyên Hoả ấn đánh bay ra xa mấy ngàn trượng, hơn nữa toàn thân hắn còn bị liệt diễm thiêu đốt không ngừng.
"A a a a a ....."
Tên Yêu vương này liên tục phát ra từng tiếng kêu thảm thiết, đồng thời liều mạng dập lửa trên người!
- Thần Ưng Vương!
Mấy tên Yêu vương còn lại đều nhanh chóng bay đến giúp tên được gọi là Thần Ưng Vương kia dập lửa trên người. Nhưng lúc này toàn thân Thần Ưng Vương đã là một mảng đen kịt, chật vật đến cực điểm.
Chưa tới hai tức, cường giả Giá Vụ trung kỳ như Thần Ưng Vương đã thảm bại trong tay Cổ Thần khiến đám Yêu vương còn lại đều kinh hãi! Bọn chúng đối với thực lực của Cổ Thần rất khiếp sợ, thủ đoạn như thế, cường giả Giá Vụ hậu kỳ cũng không thể nào làm được!
Mà cái này vẫn còn là Cổ Thần đã hạ thủ lưu tình, bằng không thì vừa rồi hai tên Cự Mãng Vương và Thần Ưng Vương kia đã bị miễu sát lập tức!
Ngọc Kình Vương từng từ trên tay Tàng Khôn Huyền cứu Cổ Thần một mạng, tuy rằng là do sự uỷ thác của Ngô Tinh nhưng Cổ Thần vẫn nhớ kỹ phần nhân tình này vì vậy hắn cũng không có trực iđnẹ đối với cường giả Yêu tộc hạ sát thủ xem như là nể mặt Ngọc Kình Vương.
Cường giả Giá Vụ hậu kỳ duy nhất trong đám Yêu vương này vốn cũng ngo ngoé muốn động thủ thì lập tức dừng lại, quát lớn một tiếng:
- Mọi người cùng xông lên, ta đã dùng thần thức truyền âm cho Thạch Hầu Vương và Man Ngưu Vương, Khổng Tước Vương. Bọn họ rất nhanh sẽ chấm dứt bế quan đi ra, chúng ta tạm thời cầm chân người này chờ ba người họ tới nhất định sẽ có thể giết chết tên Nhân tộc này!
Thạch Hầu Vương, Khổng Tước Vương và Man Ngưu Vương là ba Yêu vương mạnh nhất trong đám Giá Vụ kỳ cường giả của Yêu tộc, ba người này đều có tu vi Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong, có sức chiến đấu có thể so với Hư Không sơ kỳ, thực lực không yếu chút nào.
Cũng có thể nói, ngoại trừ siêu cấp cao thủ Hư Không Kỳ thì trong Yêu vương trong Thiên Đình, ba người này là mạnh nhất!
Nghe nói Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương sắp đến, đám cường giả Yêu tộc này lập tức phấn chấn tinh thần, tuy vừa rồi Cổ Thần nhẹ nhàng đem Thần Ưng Vương đánh bại cũng khiên cho bọn chúng đối với thực lực của Cổ Thần thập phần sợ hãi.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không tin Cổ Thần có thể là đối thủ của Thạch Hầu VƯơng, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương. Ba vị Yêu Vương này mà liên thủ thì ngay cả siêu cấp cao thủ Hư Không sơ kỳ cũng thể giết chết!
Đủ loại âm thanh tiếng xé gió vang lên, tất cả cường giả Yêu tộc lúc này đều phát ra công kích bất đồng tấn công tới Cổ Thần.
Trong chốc lát, Cổ Thần đã lâm vào sự vây công của hơn mười tên Yêu tộc cường giả, đủ loại cương mai từ bốn phương tám hướng vây lấy Cổ Thần ở giữa.
Một cường giả Giá Vụ hậu kỳ, ba Giá Vụ trung kỳ, năm Giá Vụ sơ kỳ và sáu Đằng Vân hậu kỳ!
Tổng cộng là mười bốn cường giả Độ Hư cảnh liên thủ một kích, cho dù là cường giả Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong cũng có thể bị công kích tầng tầng lớp lớp thế này oanh thành mảnh vụn.
- Mọi người đem tất cả thủ đoạn và lực lượng đều thi triển ra đi, không cần bất luận che giấy gì, tên này lực công kích tuy mạnh nhưng lực phòng ngự không chắc sẽ mạnh mẽ như thế đâu, chúng ta đồng loạt ra tay nhất định có thể miễu sát hắn!
Tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ lớn tiêng nói.
- Đừng cho hắn cơ hội ra tay ...
- Thi triển lực lượng cường đại nhất ...
- Lập tức giết chết hắn ...
- Cho hắn biết Yêu tộc chúng ta lợi hại hại thế nào ...
- Nhân tộc cường giả, hãy nhận lấy lửa giận của cường giả Yêu tộc chúng ta đi, hãy hoá thành tro tàn đi ...
Đám cường giả Yêu tộc này đều đồng thanh hét lớn, đem thực lực bản thân thi triển ở trình độ lớn nhất, thi triển ra một kích mạnh nhất.
Đối mặt với đủ loại cương mang đang ập tới từ khắp nơi, Cổ Thần vẫn không động, trong mắt không có nửa phần sợ hãi, thậm chí còn có một tia khinh miệt.
- Thực lực của các ngươi cũng chỉ có một chút như vậy sao?
Đối mặt với công kích toàn lực của đám cường giả Yêu tộc này, Cổ Thần giống như một tảng đá ngầm dưới biển cả, mặc cho thuỷ triều dồn dập như thế nào, mặc cho gió lốc cường đại như thế nào, hắn cũng không hề sợ hãi, không có chuyện gì có thể vẻ mặt hắn biến động mảy may.
Trong chớp mắt, vô số đạo cương mang đã tiếp cận Cổ Thần trong khoảng mười trượng.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 86 : Phiên ta ra tay
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đúng lúc này, một luồng khí tức cường đại từ trong cơ thể Cổ Thần bạo phát ra, lấy Cổ Thần làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng toả đi.
Trong sát na đó, một cái tiên lực cương tráo một màu bạch sắc hơi trong suốt xuất hiện bên ngoài cơ thể Cổ Thần.
Đây chính là hộ thể cương tráo do Thuần Dương tiên lực tạo thành, thập phần chắc chắn, lực phòng ngự so với trung phẩm phòng ngự tiên bảo còn muốn hơn.
Trung phẩm phòng ngự tiên bảo tuy chắc chắn nhưng lại không có lực lượng duy trì liên tục phía sau, mà hộ thể cương tráo của Cổ Thần vẫn luôn có Thuần Dương tiên lực duy trì liên tục không ngừng, trừ khi trong chớp mắt nhận công kích vượt quá cực hạn của cương tráo có thể thừa nhân, nếu không căn bản không cách nào nghiền nát được nó.
"Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! ..."
Chỉ trong vài sát na, vô số đạo cương mang đã đánh lên hộ thể cương tráo của Cổ Thần, phát ra tiếng nổ kinh thiên liên tục.
Hộ thể cương tráo của Cổ Thần lay động kịch liệt một hồi, nhưng cuối cùng vẫn y nguyên không hề bị nghiền nát, chỉ là có vẻ ảm đạm đi khá nhiều, nhưng sau khi có đại lượng Thuần Dương tiên lực bổ sung vào thì nó lại khôi phục vẻ hào quang lóng lánh như ban đầu.
- Cái gì?
- Làm sao có thể chứ?
- Mười bốn Độ Hư cường giả chúng ta liên thủ một kích mà ngay cả hộ thể cương tráo của hắn cũng không thể phá được?
- Thực lực của người này tuyệt đối không yếu hơn Giá Vụ hậu kỳ cường giả, ít nhất cũng tương đương hơn với siêu cấp cường giả Hư Không sơ kỳ!
Hơn mười đạo cương mang bị phản chấn bắn ngược lại khiến đám cường giả Yêu tộc này đều trợn mắt há mồm.
- Thiên Hồ Vương ở đâu?
Cổ Thần quát lớn một tiếng:
- Nhanh chóng để cho Thiên Hồ Vương ra gặp ta, nếu không hôm nay ta sẽ để cho Thiên Đình gà bay chó chạy, ai dám ngăn ta, chết!
- Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương sắp ra tới đây rồi, mọi người giữ hắn lại đừng để hắn chạy mất, hco dù hắn có thực lực Hư Không sơ kỳ cũng không thể nào là địch thủ của ba vị Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương được. Mọi người đừng sợ, chúng ta còn có Ngọc Kình Vương, Thần Giao Vương và Kim Bằng Vương ở phía sau. Hôm nay cho dù hắn có thiên đại bản lĩnh thì hắn cũng chết chắc rồi!
Tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ kia quát lớn trấn an mọi người.
Nghe tên ba người Ngọc Kình Vương, Thần Giao Vương và Kim Bằng Vương, đám cường giả Yêu tộc còn lại liền phấn chấn, ba người kia đều là cường giả Hư Không Kỳ, nhất là Kim Bằng Vương là cường giả Hư Không hậu kỳ. Có bọn họ, một tên cường giả Giá Vụ kỳ Nhân tộc có là gì?
Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả ở trong Yêu tộc chính là tồn tại cường đại nhất, cho nên rất ít lộ mặt. Nhưng một khi xuất hiện sự tình gì mà đám cường giả Đằng Vân Kỳ, Giá Vụ kỳ không thể giải quyết được, bọn họ nhất định sẽ ra mặt, dù thế nào cũng không thể để cho ngoại tộc tu sĩ hung hăng càn quấy tại Thiên Đình được!
- Giết!
Đám cường giả lại hét lớn một tiếng, tiếp tục phát ra công kích tới Cổ Thần.
Lúc này bọn chúng đã được uy danh của ba vị cường giả Ngọc Kình Vương, Thần Giao Vương và Kim Bằng Vương hỗ trợ nâng cao tinh thần, cho nên một lần nữa phát huy thực lực đạt đến trạng thái đỉnh phong nhất của bản thân, so với một kích vừa rồi còn muốn mạnh hơn.
- Đây là các ngươi muốn chết!
Đôi môi Cổ Thần khẽ động nhưng thanh âm lại như sấm rền vang vọng trong tai mỗi một tên Yêu tộc cường giả ở đây.
"Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! ..."
Hơn mười đạo cương mang lại một lần nữa oanh kích lên hộ thể cương tráo của Cổ Thần phát ra tiếng bạo nổ liên tục, lúc này đây, lực công kích của đám cường giả Yêu tộc đã bạo tăng hơn lần trước nhiều, trong chốc lát đã phá tan hộ thể cương tráo của Cổ Thần.
Chỉ là, lực phản chấn cường đại cũng làm cho mấy tên Giá Vụ sơ kỳ và Đằng Vân hậu kỳ bạo lui về phía sau, chỉ có công kích của tên Giá Vụ hậu kỳ và ba tên Giá Vụ trung kỳ bổ lên người Cổ Thần.
Tên Giá Vụ hậu kỳ phát ra một đạo quyền cương, ba tên Giá Vụ trung kỳ phát ra một đạo kiếm cương, một đạo thương cương và một đạo chỉ cương.
"Oanh!"
"Oanh!"
"Keng!"
"Keng!"
Bốn tiếng nổ lớn vang lên, bốn đạo công kích của bên tên cường giả Yêu tộc này đều rơi lên người Cổ Thần, bất quá Cổ Thần vẫn không hề động đậy, bốn đạo cương mang cũng không thể tạo thành bất kỳ thương tổn nào đối với hắn.
Thậm chí, kiếm cương và thương cương đâm lên mặt Cổ Thần còn phát ra tiếng kim thiết va nhau.
Thân thể của Cổ Thần trải hai mấy lần thoát thai hoàn cốt, tu luyện lại là bí thuật luyện thể đệ nhất thiên hạ Chiến Thần Bất Diệt Thể, hơn nữa đã luyện đến cảnh giới đại thành, do đó lực phòng ngự của cơ thể Cổ Thần cũng có thể so với thượng phẩm tiên bảo, so với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ còn mạnh hơn.
Mà kiếm cương và thương cương kia đều là công kích do Giá Vụ kỳ cường giả dùng trng phẩm tiên bảo đánh ra, làm sao có thể khiến Cổ Thần bị thương?
Muốn gây thương tổn cho Cổ Thần thì phải do Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả dùng tay không hoặc là hạ phẩm tiên bảo, hoặc là cường giả cầm thượng phẩm oanh kích mới được. Mà thượng phẩm tiên bảo cho dù là Mệnh Tuyền tu sĩ phát ra công kích, Cổ Thần cũng không dám dùng thân thể của mình ngạnh kháng.
Không có siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ hoặc là thượng phẩm tiên bảo thì không ai có thể tạo thành bất kỳ tổn thương nào với Cổ Thần được!
Đám cường giả Yêu tộc lại một lần nữa đại chấn, Cổ Thần không chỉ có thực lực cường hãn mà ngay cả lực phòng ngự của thân thể cũng cường đại quá mức bình thường, vượt quá sự tưởng tượng của họ rồi!
- Hắc hắc ...
Cổ Thần cười lạnh hai tiếng, đảo ánh mắt lạnh như băng qua đám Yêu tộc, quát lớn:
- Hiện tại, tới phiên ta ra tay!
Dứt lời, ánh mắt Cổ Thần liền tập trung lên người tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ.
- Không tốt!
Tên Giá Vụ hậu kỳ thầm hô không tốt rồi lập tức quay người bỏ chạy, hắn có một loại dự cảm, đối phương vừa ra tay thì nhất định là long trời lở đất, biển gầm núi lở, chỉ sợ không đợi được Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương tới, hắn đã chết trên tay đối phương rồi!
Chỉ trong một cái chớp mắt, tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ này đã lăng không mấy trăm dặm, hướng chỗ Thiên Đình cung điện nhanh chóng bỏ chạy.
- Thoát được sao?
Đang lúc tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ này thấy may mắn vì đã thuấn di thành công, tránh được sát chiêu của đối phương thì thanh âm lạnh lùng của Cổ Thần lại vang lên sau lưng hắn.
Tên Giá Vụ hậu kỳ này liên quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Cổ Thần chẳng biết từ lúc nào đã bỏ xa đám cường giả Yêu tộc còn lại hiện ra sau lưng hắn khoảng ngàn trượng.
Giờ phút này, trong tay Cổ Thần đã nhiều hơn một cái tiên phủ, và đồng thời một phủ cũng đã chém ra.
"Roẹt! Roẹt! ..."
Cả thiên không liền bị mở ra một lỗ hổng, hư không như bị chặt làm hai khúc!
Phủ cương cự đại trong chốc lát đã vượt qua ngàn trượng, phá toái hư không hình thành một cái khe hẹp dài đến cả ngàn trượng, hơn nữa còn đang không ngừng mở rộng ra.
Tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ này liền bị doa cho thất sắc, trong đầu chỉ nghĩ được một câu: "Mạng ta xong rồi!"
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Quyển 6: Ngũ Hoang Tứ Hải.
Chương 87 : Ai dám cản ta
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Cổ Thần đạo hữu, phủ hạ lưu tình!
Chính vào lúc này, một giọng nói vang lên trong thức hải Cổ Thần. Cổ Thần nhớ rõ giọng nói này là của Thạch Hầu Vương.
Cách đó mấy ngàn dặm bên ngoài, ngay cửa cung điện Thiên Đình có mấy đạo nhân ảnh hiện ra, THạch Hầu Vương chính là ở trong đó.
"A a a a a a ..."
Một tiếng hét thê lương từ trong miệng tên cường giả Giá Vụ hậu kỳ của Yêu tộc kia vang lên.
Cổ Thần khi nghe được tiếng nói của Thạch Hầu Vương thì lập tức thay đổi quỹ tích của phủ cương chém rụng cánh tay phải của tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ này.
Nếu không phải Thạch Hầu Vương cầu tình thì một phủ này của Cổ Thần chém xuống, tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ này có chín cái mạng cũng chỉ có chết!
Đám cường giả Yêu tộc từ bên trong Thiên Đình đi ra có tổng cộng năm người, năm người này đều là cường giả Giá Vụ hậu kỳ, trong đó có ba người là Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Hư Không Kỳ chính là Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương, cả ba người này Cổ Thần đều đã từng gặp qua.
Đám cường giả Yêu tộc liền lập tức bay lại chỗ mấy người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương.
Mà tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ kia vẫn còn liên tục gào rú ở đó, thân thể không ngừng giãy dụa trong hư không.
Bị pháp tắc lực ẩn chứa trong Trảm Sát chi phủ của Cổ Thần chém trúng, tên Giá Vụ hậu kỳ này trừ khi có kỳ ngộ gì đó nếu không cánh tay kia chỉ sợ là trên trăm năm cũng không thể sinh ra lại được.
Tổn thương do pháp tắc lực tạo thành rất khó khôi phục, nhất là Trảm Sát chi phủ ẩn chứa huỷ diệt pháp tắc càng khó khôi phục hơn nữa.
- Thiết Sư Vương, ngươi thế nào rồi?
- Thiết Sư Vương, Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương đã tới rồi, ngươi sẽ không bị tổn thương nữa đâu, tên Nhân tộc tu sĩ kia chết chắc rồi!
Đám cường giả Yêu tộc vội vàng chạy tới bên người tên Yêu tộc Giá Vụ hậu kỳ được gọi là Thiết Sư Vương kia nâng hắn dậy mang đế bên người mấy người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương.
- Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương, Khổng Tước Vương tên Nhân tộc tu sĩ này dám chặt đứt một cánh tay của ta, các ngươi nhất định phải giúp ta báo thù a!
Thiết Sư Vương khi thấy ba người Thạch Hầu Vương, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương thì lập tức đại hỉ kêu loạn lên.
- Cổ Thần! Ngươi dám xâm nhập vào Thiên Đình, lại còn làm tổn thương cường giả Yêu tộc ta? Ngươi quả thực là coi trời bằng vung, cho dù ngươi cùng với Ngọc Kình Vương có giao tình, thì hôm nay bổn vương cũng phải lột da ngươi, để thống khổ vô tận tra tấn ngươi!
Tên Thiết Sư Vương kia cùng với Man Ngưu Vương rất tâm đầu ý hợp cho nên khi thấy Thiết Sư Vương bị thương như vậy, Man Ngưu Vương lập tức giận dữ, khí thế bạo phát như sóng biển ngập trời.
- Man Ngưu Vương, chậm đã!
Đang lúc Man Ngưu Vương muốn ra tay với Cổ Thần, Thạch Hầu Vương đã tiến tới ngăn trước người hắn, nói:
- Cổ Thần là bằng hữu của ta, Man Ngưu Vương, bình tĩnh lại một chút đi đã!
Địa vị của Thạch Hầu Vương trong đám cường giả Yêu tộc cũng không dưới Man Ngưu Vương, nên khi nghe Thạch Hầu Vương nói Cổ Thần là bằng hữu của hắn, trong mắt của Man Ngưu Vương liền loé lên một ít kinh ngạc, nhưng vẫn không ngăn được lửa giân trong lòng.
- Coi như ngươi gặp may.
Cổ Thần thầm nghĩ như vậy bởi vì một tên như Man Ngưu Vương còn không đủ để lọt vào mắt hắn!
Lần này xông vào Thiên Đình, Cổ Thần sớm đã chuẩn bị tinh thần, muốn đem Tiểu Bạch mang ra khỏi Thiên ĐÌnh nhất định sẽ gặp nhiều ngăn trở! Chưa nói đến mang Tiểu Bạch đi, thậm chí muốn gặp mặt một lần cũng không dễ dàng!
Lúc này Cổ Thần dựa vào chỉ có thực lực của chính mình, cho dù có bất kỳ ngăn trở nào, Cổ Thần cũng sẽ bằng vào thực lực của mình dẹp bỏ từng cái một, cho nên mặt kệ bất luân kẻ nào ngăn cản phía trước, Cổ Thần cũng sẽ không chút do dự bằng vào thực lực của bản thân tiêu diệt tất cả địch nhân, phá huỷ tất cả ngăn trở hắn!
Đã đến đây rồi, Cổ Thần cũng đã chuẩn bị tâm lý để cùng Kim Bằng Vương đại chiến một trận, trừ Kim Bằng Vương ra, bất kỳ Yêu Vương nào của Yêu tộc Cổ Thần căn bản không hề xem là đối thủ của hắn, ai dám cản đường hắn thì hắn sẽ một cước đá đi chỗ khác.
- Độc CHu Vương, Ngân Lang Vương các ngươi trước hết mang Thiết Sư Vương, Thần Ưng Vương và Cự Mãng Vương trở về dưỡng thương đi.
Sau khi ngăn lại Man Ngưu Vương, Thạch Hầu Vương lại để cho hai vị Giá Vụ hậu kỳ cường giả đi theo hắn, Man Ngưu Vương và Khổng Tước Vương đưa mấy người bị thương trở về trị thương.
Thiết Sư Vương, Thần Ưng Vương và Cự Mãng Vương đều bị đả thương dưới tay của Cổ Thần, cả ba người đều hận không thể được chứng kiến Cổ Thần bị chúng cường giả Yêu tộc giết chết nên không hề muốn rời đi, nhưng uy vọng của Thạch Hầu Vương rất cao, bọn hắn không thể không nghe theo cho nên đành phải đi theo Độc Chu Vương và Ngân Lang Vương đi vào trong cung điện Thiên Đình.
- Cổ Thần đạo hữu!
Thạch Hầu Vương đi tới chỗ Cổ Thần mở miệng nói:
- Đã gần mười sáu năm không gặp, đạo hữu đã từ Đằng Vân trung kỳ một bước tiến thẳng vào Giá Vụ trung kỳ, thật khiến người ta sợ hãi thán phục. Yêu tộc chúng ta có chỗ nào mạo phạm, mong rằng đạo hữu rộng lòng tha thứ!
Những lời này của Thạch Hầu Vương vừa ra liền làm cho chúng cường giả Yêu tộc phải hít vào một ngụm khí lạnh!
Mười sáu năm đối với một cường giả Độ Hư cảnh mà nói bất quá chỉ là một cái nháy mắt mà thôi.
Khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, Ngô Tinh, Cơ Nghiêu và Độ Thiền đại sư còn không đủ để hoàn toàn khôi phục thương thế bị thương trong Hắc Đế mộ huyệt nữa là ...
Nhưng cũng bằng đó thời gian, tu vi của Cổ Thần có thể từ Đằng Vân trung kỳ bước thẳng vào Giá Vụ trung kỳ, trọn vẹn tăng lên một cảnh giới, tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy bảo sao đám cường giả Yêu tộc không khiếp sợ?
Mà trên thực tế, Cổ Thần từ khi bước vào cảnh giới Độ Hư đến nay ở trong Cổ Hoang thế giới bất quá cũng chỉ vừa qua mười sáu năm một chút mà thôi, nếu tính ở trong Như Ý Lung Linh bảo tháp tầng thứ tư tu luyện thì cũng qua hơn một trăm sáu mươi năm một chút một thôi.
Vô luận là một trăm sáu mươi năm hay mười sáu năm, đối với tất cả cường giả Độ Hư cảnh mà nói đều là tốc độ tu luyện quá nhanh, nhất là mười sáu năm, đừng nói là thượng cổ Chư tử đại điên, ngay cả thượng cổ đại đế đều không ai có thể có tốc độ tu luyện nhanh chóng như vậy được!
Về phần thái cổ thời đại là cảnh tượng như thế nào, không ai có thể tưởng tượng được. Mà cho dù ở thời thái cổ có người có thể trong mười sáu năm thời gian từ Đằng Vân trung kỳ tăng lên Giá Vụ trung kỳ thì chắc hẳn cũng phải là tuyệt thế thiên tài cấp độ yêu nghiệt.
- Quả nhiên là cường giả Độ Hư mới tấn chức của Nhân tộc, thảo nào ngàn năm trước ta chưa từng gặp qua người này!
- Trời ơi, trên đời này lại có thiên tài yêu nghiệt như thế này sao? Chỉ có bấy nhiêu năm mà có thể từ Đằng Vân trung kỳ bước vào Giá Vụ trung kỳ! Đúng là yêu nghiệt nghịch thiên mà!
Chương 87: Ai dám cản ta? (Hạ)
- Bổn vương bước vào Độ Hư cảnh đã gần đến hai ngàn năm mà hiện tại tu vi vẫn một mực bị kẹt tại Đằng Vân hậu kỳ, mà người này chỉ có mười mấy năm đã vượt qua cả ta bước vào Giá Vụ trung kỳ, điều này sao có thể tin được!
Đám cường giả Yêu tộc đều bị bao vây trong sự khiếp sợ!
Khổng Tước Vương nhìn Cổ Thần cũng lộ vẻ khó tin, nàng còn nhớ rõ lần trước nàng gặp Cổ Thần ở tại chỗ này, Cổ Thần cũng chỉ mới là một một tu sĩ Đoạt Xá kỳ, hơn nữa lúc đó còn là nhờ vào Côn Ngô Ấn mạnh mẽ tăng tu vi lên đến Mệnh Tuyền cảnh. Thực tế thì lúc đó Cổ Thần chỉ mới là một tu sĩ Thần hải cảnh Bồi Nguyên Kỳ mà thôi!
Mới bao nhiêu năm chứ? Vậy mà hiện tại Cổ Thần đã là một cường giả Giá Vụ trung kỳ, hơn nữa thực lực còn không dưới nàng, nội tâm của Khổng Tước Vương lúc này khiếp sợ đến cỡ nào, không cần phải đoán rồi!
Đối với sự sợ hãi thán phục của đám cường giả Yêu tộc này, Cổ Thần vẫn bất động thanh sắc nói:
- Thạch Hầu Vương, ta cùng với Yêu tộc nước sông không phạm nước giếng, Yêu tộc cường giả không làm khó dễ ta, ta cũng sẽ không làm khó dễ bất luận cường giả Yêu tộc nào, nhưng mà hôm nay bước chân của ta sẽ không đình chỉ, ai dám cản ta, thì ta vẫn sẽ một đường giết tới!
Mấy lời này của Cổ Thần nói ra như chém đinh chặt sắt, không có chỗ cho thượng lượng!
Thạch Hầu Vương hỏi lại:
- Không biết đạo hữu đến Thiên Đình có chuyện gì?
- Ta đến thực hiện lời hứa và tâm nguyện khi trước của ta!
Cổ Thần xoay chuyển ánh mắt nhìn lên người Khổng Tước Vương, quát lớn một tiếng:
- Khổng Tước Vương, Thiên Hồ Vương ở đâu?
Cổ Thần biết rõ, đám Yêu tộc này sẽ không gọi Tiêu Bạch là Tiểu Bạch mà là Thiên Hồ Vương.
- Nàng ... nàng rất tốt!
Khổng Tước Vương né tránh ánh mắt của Cổ Thần, nói:
- Thiên Hồ Vương rất nhanh sẽ bước vào Độ Hư cảnh, các ngươi Nhân Yêu khác tộc, Thiên Hồ Vương sẽ không gặp lại ngươi đâu, ngươi đi đi! Mặc dù tu vi của ngươi tăng trưởng rất nhanh nhưng trong Thiên Đình còn có Hư Không hậu kỳ siêu cấp cường giả, ngươi không thể làm bậy được đâu!
Tuy trên mặt Khổng Tước Vương không lộ vẻ gì, nhưng Cổ Thần vẫn có thể từ ánh mắt của nàng thu được một tin tức là nàng tựa hồ có chút sợ hãi Cổ Thần biết rõ tin tức về Thiên Hồ Vương.
Bất quá, càng là như thế Cổ Thần đối với tin tức của Tiểu Bạch càng bứt thiết muốn biết.
Ánh mắt Cổ Thần lập tức biến thành lạnh như băng, nói:
- Ta nói một lần cuối cùng, hôm nay ta phải gặp được Thiên Hồ Vương, ai dám ngăn cản ta, ta sẽ giết thẳng một đường, ai cản ta chỉ có chết. Một người cản ta giết một người, mười người cản ta giết cả mười giết cho cả Yêu tộc máu chảy thành sông mới thôi!
- Làm càn! Khẩu khí thật lớn a!
Man Ngưu Vương lập tức giận dữ, quát lớn:
- Ta ngược lại muốn xem ngươi có bổn sự gì mà dám khẩu xuất cuồng ngôn như vậy, muốn tàn sát hết Yêu tộc ta, giết cho máu chảy thành sông? Hừ, bổn vương sẽ thu lấy cái mạng chó của ngươi trước!
Đang lúc nói chuyện, khí thế của Man Ngưu Vương một lần nữa bành trướng, trong tay loé lên, một thanh trường đao khổng lồ dài hơn mười trượng lóng lánh tinh quang tán ra khi stức kinh người liền xuất hiện. Cổ Thần nhìn tiên lực ba động của thanh trường đao này lập tức nhận ra nó là một kiện thượng phẩm tiên bảo.
- Muốn chết?
Cổ Thần cũng quát lạnh một tiếng, Võng Lượng tiên phủ trong tay liền biến không thấy, hai đạo lục quang chợt loé lên, hai thanh thượng phẩm tiên phủ Thanh Đế tiên phủ đã nằm trong tay.
- Man Ngưu Vương, dừng tay!
Một hồi đại chiến lập tức muốn phát sinh, Thạch Hầu Vương kinh hãi nói:
- Cổ Thần đạo hữu, chuyện gì cũng có thể từ từ ....
Không đợi Thạch Hầu Vương nói xong, trường đao trong tay Man Ngưu Vương đã chỉ hướng Cổ Thần, một lần nữa quát lớn:
- Tất cả mọi người nghe hiệu lệnh của ta, giết tên tặc tử này. Giết!
Có Man Ngưu Vương mở miệng, ngoài trừ Thạch Hầu Vương ra, kể cả Khổng Tước Vương cùng tất cả Yêu tộc cường giả còn lại đều xuất ra tiên bảo của bản thân, trong chốc lát, hào quang chớp loé, vô số đạo cương mang đã hướng Cổ Thần đánh tới.
- Hỏng bét rồi!
Thạch Hầu Vương thầm thở dài một tiếng, ánh mắt của hắn so với mọi người ở đây đều cao minh hơn nhiều.
Ngay cả hắn nhìn Cổ Thần cũng chỉ thấy như giống như một đại dương mênh mông, cao thâm mạt trắc, thực lực cực mạnh, tuyệt đói không phải hắn có thể làm đối thủ cho nên trong lòng hắn đã đem Cổ Thần trở thành cường giả tồn tại cùng cấp với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ như Ngọc Kình Vương.
Giờ phút này, cường giả Yêu tộc tuy nhiều nhưng đa số chỉ là Đằng Vân hậu kỳ và Giá Vụ sơ kỳ cộng thêm một chút Giá Vụ trung kỳ, Giá Vụ hậu kỳ, ngay cả một Hư Không sơ kỳ cường giả cũng không có. Khổng Tước Vương cùng Man Ngưu Vương tuy thực lực đều có thể so sánh với Hư Không sơ kỳ nhưng đó cũng chỉ là so sánh mà thôi.
Một Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả thật sự có thể dễ dàng tiêu diệt bọn họ!
Đối mặt với rậm rạp cương mang công kích như vậy, Cổ Thần cũng không hề chớp mắt mà thập phần lãnh tĩnh.
Nhưng mà trong ánh mắt lãnh tĩnh đó lại tràn ngập sát khí.
Khi đám cường giả vừa tung ra công kích của mình thì thân ảnh của Cổ Thần cũng chợt léo lên biến mất, tất cả công kích đều đánh vào khoảng không.
- Chết!
Cơ hồ là trong một sát na, một tiếng quát lớn như sấm rền vang lên.
Thân ảnh của Cổ Thần đồng thời xuất hiện cách ngàn trượng bên người Man Ngưu Vương, hai tay huy vũ, hai thanh Thanh Đế tiên phủ trong tay nháy mắt chém ra, hai đạo phủ cương dài đến ngàn trượng theo đó phóng ra.
"A a a a a a ...."
Một tiếng hét thê lương thảm thiết đột nhiên vang lên, một tên cường giả Giá Vụ sơ kỳ ở gần đó trực tiếp bị phủ cương chém thành hư vô, thần hình câu diệt.
Sau khi chém chết một cường giả Giá Vụ sơ kỳ, hai đạo phủ cương tốc độ vẫn không giảm, trong chớp mắt đã chém xuống Man Ngưu Vương, cả thiên không đều bị chém thành hai vết rách khổng lồ, giống như chia thiên không thành ba khu vực bất đồng vậy, hai đạo phủ cương mang theo khí thế không thể ngăn cản, gặp thần sát thần gặp phật giết phật công kích tới.
Mang Ngưu Vương ở ngay trung tâm của đám cường giả Yêu tộc, bốn phía đều có những cường giả Độ Hư của Yêu tộc bao quanh cho nên hắn không cách nào sử dụng thuấn di tránh đi cả.
Đối mặt với hai đạo phủ cương của Cổ Thần, hắn chỉ có thể dùng trường đao chém ra một đạo đao cương dài ngàn trượng cùng Cổ Thần liều mạng.
Đao cương của Man Ngưu Vương cùng với phủ cương của Cổ Thần nhanh chóng bổ vào nhau.
"Roẹt ....!"
Âm thanh như vải vóc bị xé vụn vang lên, đao cương của Man Ngưu Vương lập tức bị phân thành hai mảnh.
"Keng!"
Phủ cương của Cổ Thần tiếp tục công kích tới, một tiếng nổ mạnh lại vang lên, đạo phủ cương đầu tiên đã chém lên kiện thượng phẩm tiên đao của Man Ngưu Vương.
Một đạo lưu quang như lưu tinh bay vút ra trong hư không, thanh trường đao thượng phẩm tiên bảo trên tay Man Ngưu Vương lập tức bị đánh bay ra hơn ngàn trượng bên ngoài.
Đạo phủ cương đầu tiên sau khi trảm phá đao cương của Man Ngưu Vương, tiếp tục chấn bay trường đao trong tay Man Ngưu Vương thì cương man đã tán loạn, nhạt nhoà không còn bao nhiêu.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Nhưng đạo phủ cương thứ hai cũng đã theo sát tới, ngay sát na kiện thượng phẩm tiên bảo trường đao bị đánh văng đi, nó đã chém thẳng lên người Man Ngưu Vương.
Trong hư không lúc này chỉ còn vang lên tiếng kêu thảm theiét của Man Ngưu Vương, thân thể của hắn trong nháy mắt đã bị chém thành hư vô.
- Man Ngưu Vương ...
- Làm sao có thể thế được? Thực lực của Man Ngưu Vương có thể so sánh với cường giả Hư Không sơ kỳ mà lại bị miễu sát?
- Thực lực của người này đến tột cùng là ở trình độ nào?
Giá Vụ hậu kỳ đỉnh phong Man Ngưu Vương bị Cổ Thần miễu sát, hình thần câu diệt khiến cho đám cường giả Yêu tộc nội tâm đại chấn!
- Cổ Thần đạo hữu, hạ thủ lưu tình!
Thạch Hầu Vương hít một ngụm lãnh khí, tuy lúc trước hắn đoán Cổ Thần có thực lực cỡ Ngọc Kình Vương nhưng khi ctg có thể miễu sát Man Ngưu Vương, Thạch Hầu Vương vẫn cảm thấy không thể nào tưởng tượng được, dù sao Cổ Thần chỉ có tu vi Giá Vụ trung kỳ!
- Chư vụ Yêu vương, các ngươi không phải đối thủ, nhanh chóng lui lại!
Thạch Hầu Vương quát lớn một tiếng.
Cổ Thần sau khi giết chết Man Ngưu Vương cùng một tên Yêu vương Giá Vụ sơ kỳ xui xẻo cũng không có tiếp tục ra tay.
Những tên Yêu vương này đối với hắn không tạo thành uy hiếp gì mà hắn cũng không phải một người hiếu sát, sau kinh nghiệm cảm ngộ nhân sinh hơn sáu mươi năm, tâm tình của Cổ Thần đã rất bình thản, đã không còn bị Nghịch Mệnh Hoá Long Quyết ảnh hưởng nữa.
Chỉ là lần này xông vào Thiên Đình, việc mang Tiểu Bạch đi đối với Cổ Thần đã là chuyện ván đã đóng thuyền, bất luân là ai cũng không thể nào cản được hắn.
Bất kể là ai dám cản đường hắn, hắn đều nhất nhất tiêu diệt!
Cho nên khi đám cường giả Yêu tộc này chặn trước con đường của Cổ Thần thì Cổ Thần sẽ dẹp sạch chúng, đồng thời cũng muốn lập uy để chúng biết khó mà lui. Để làm việc này thì giết một tên Yêu Vương có thực lực cường đại là biện pháp tốt nhất và nhanh nhất.
Man Ngưu Vương chủ động khiêu khích, rất không may cho hắn đã trở thành đối tượng Cổ Thần dùng để lập uy.
Về phần tên Giá Vụ sơ kỳ bị kẹp ở giữa Cổ Thần và Man Ngưu Vương lúc đó thì chỉ có thể nói là hắn xui xẻo thôi.
Bởi vì bốn phía Man Ngưu Vương đều có các Yêu Vương khác bao qianh, duy chỉ có phương hướng đó chỉ có một mình hắn, nếu Cổ Thần chọn phương hướng khác tấn công thì sợ là sẽ có rất nhiều Yêu Vương phải chôn cùng Man Ngưu Vương!
Quả nhiên, sau khi Cổ Thần miễu sát Man Ngưu Vương đã khiến đàm cường giả Yêu tộc còn lại sợ đến vỡ mật, hai mắt đầy vẻ sợ hãi nhìn chằm chằm Cổ Thần.
Nghe Thạch Hầu Vương quát lớn, đám Yêu Vương này lập tức chạy tán loạn, nhanh chóng rời khỏi Cổ Thần cách ngoài trăm dặm, thấy Cổ Thần không có đuổi giết mới yên tâm dừng lại.
- Khổng Tước Vương, cuối cùng là chuyện gì?
Thạch Hầu Vương nhìn Khổng Tước Vương lớn tiếng hỏi.
Yêu tộc cường giả chết đi khiến Thạch Hầu Vương rất bực bội, nhưng Man Ngưu Vương là người khiêu khích trước, Cổ Thần lại từng cứu tính mạng hắn, cho nên Thạch Hầu Vương chỉ có thể trút giận lên Khổng Tước Vương.
Cổ Thần ở trong Hắc Đế mộ huyệt đã cứu mạng đám Yêu tộc tu sĩ cho nên có thể nói Cổ Thần đối với Yêu tộc không hề có ân oán gì ngoại trừ đối với Kim Bằng Vương. Nhưng Thạch Hầu Vương biết rõ Cổ Thần là người ân oán phân minh, nếu không lúc ở trong Hắc Đế mộ huyệt Cổ Thần đã không cứu Yêu tộc tu sĩ rồi.
Cổ Thần xông vào Thiên Đình, khẳng định có lý do, mà Cổ Thần làm sao biết Thiên Hồ Vương, Thạch Hầu Vương cũng không biết, lúc nãy Cổ Thần quát hỏi Khổng Tước Vương nên Thạch Hầu Vương đoán Khổng Tước Vương biết rõ nàng, vì vậy hắn mới mở miệng hỏi nàng.
Thạch Hầu Vương cùng với Khổng Tước Vương có địa vị tương đồng trong Yêu tọc cho nên nàng cũng không sợ hắn.
Nhưng giờ phút này, Man Ngưu Vương đã bị Cổ Thần giết chết, Khổng Tước Vương cũng vô cùng khiếp sợ, khí thế hạ thấp đến cực điểm, bị Thạch Hầu Vương quát hỏi, nàng liền trả lời:
- Nguyên thần của Thiên Hồ Vương sống nhờ trong huyết quan của một con hồ ly để ngàn năm sau có thể trọng sinh. Không biết tại sao đầu yêu hồ đó lại kết bạn với Cổ Thần, hơn trăm năm trước cùng nhau tiến vào Côn Ngô bí cảnh. Lúc đó chúng ta mới phát hiện ra nàng, nhưng Thiên Hồ Vương đã mất đi trí nhớ không chịu trở lại Thiên ĐÌnh. Mà Thiên Hồ Vương chính là siêu cấp cường giả của Yêu tộc chúng ta, khi tu vi chưa cao, chúng ta làm sao có thể để nàng lưu lạc bên ngoài? Vạn nhất gặp nguy hiểm chẳng phải oan uổng sao? Cho nên ta mới cùng Hắc Xà Vương bức bách đem nàng trở về Thiên Đình. Và bây giờ Cổ Thần lại đến đây tìm nàng, sự tình là như vậy!
- Ta cùng với Yêu tộc nước sông không phạm nước giếng, nhưng phàm kẻ nào dám ngăn cản ta gặp Thiên Hồ Vương thì ta sẽ giết không tha!
Cổ Thần lạnh lùng quát.
Thạch Hầu Vương nói:
- Cổ Thần và Thiên Hồ Vương đã là bằng hữu, vì sao lại ngăn cản họ gặp nhau?
Câu này là hắn hỏi Khổng Tước Vương.
Khổng Tước Vương nói:
- Cái này ... Kim Bằng Vương ...
- Kim Bằng Vương thế nào? Hắn có chuyện gì thì để hắn tự mình giải quyết đi!
- Cổ Thần đạo hữu, ta có thể mang ngươi đi gặp Thiên Hồ Vương, nhưng Thiên Hồ Vương ở bên trong Thiên ĐÌnh, trong đó còn có Kim Bằng Vương, Ngọc Kình Vương và Thần Giao Vương cho nên ngươi muốn gặp Thiên Hồ Vương sợ là không dễ đâu.
Cổ Thần nói:
- Không vấn đề gì, trước khi tới đây ta đã chuẩn bị cùng với Kim Bằng Vương chiến một trận rồi.
Đám Yêu vương thêm một lần nữa hoảng sợ! Kim Bằng Vương chính là siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ, tu luyện giả càng tiến về sau tu vi càng khó đề thăng, nhưng thực lực lại cường đại hơn rất nhiều. Hư Không trung kỳ và Hư Không sơ kỳ là hai đẳng cấp cách biệt về thực lực rất lớn, mà Hư Không hậu kỳ so với Hư Không trung kỳ còn lớn hơn nữa!
Đối với một siêu cấp cường giả Hư Không hậu kỳ thì cường giả dưới Hư Không Kỳ chỉ là con sâu cái kiến, cho dù là cường giả Hư Không trung kỳ và Hư Không sơ kỳ cũng không được họ để vào mắt.
- Người này còn dám khiêu chiến cả Kim Bằng Vương? Khó trách lại dám xông vào Thiên Đình!
- Vừa rồi ta còn muốn đánh chết hắn, từ trên người hắn kiếm chút lợi tức, bây giờ mới biết là ta không tự lượng sức rồi!
- Thực lực người này quá khủng bố, may mắn lão tử phúc lớn mạng lớn, nếu không vừa rồi đã là oan hồn dưới tay hắn rồi!
Nghe câu nói của Cổ Thần, đám Yêu vương trong nội tâm đều đột nhiên sinh ra cảm giác rất bất lực.
Thạch Hầu Vương mặc dù biết Cổ Thần khẳng định đã sớm có chuẩn bị mà đến, nhưng khi nghe Cổ Thần nói muốn quyết phân cao thấp với Kim Bằng Vương cũng không khỏi khiếp sợ, nói:
- Cổ Thần đạo hữu, mời đi theo ta.
Dứt lời hắn liền dẫn đầu đi trước, hướng về phía cung điện Thiên Đình, Cổ Thần theo sát phía sau.
Đám Yêu vương còn lại đợi cho hai người đi xa ngoài ngàn dặm mới dám đi theo sau.
Thạch Hầu Vương một lần thuấn đi được khoảng cách hơn chín trăm dặm, mấy nhịp hô hấp đã đi tới trước cổng Thiên Đình.
Đúng lúc này lại có năm đạo thân ảnh từ bên trong đi ra.
- Hư Không Kỳ siêu cấp cường giả!
Hai mắt Cổ Thần đột nhiên sáng ngời.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế