Mạnh Cường nhảy lên nắm lấy tay Âu Dương. Sau đó hắn lại đưa tay ra nắm lấy tay Yên Hồng. Một người lại nắm một người. Tất cả mọi người bỗng dưng bay lên! Âu Dương khó nhọc thôi thúc Thứ Kiêu Cung di chuyển từng tấc một tới phía đối diện. Đây cũng không phải là Thứ Kiêu Cung ở thời kỳ toàn thịnh. Kéo theo nhiều người như vậy bay trong địa phương quỷ quái này thực sự rất nguy hiểm.
- Âu Dương, ổn định đi.
Mê Đồ Hòa Thượng cảm giác Âu Dương không ngừng lắc lư. Đồng thời đám thi thể kia đã bò lên vách núi. Mỗi người giống như ma quỷ quay đầu nhìn về phía bọn họ đang bay trên bầu trời mà rít gào.
- A.
Có một vài quái vật ăn mặc tương đối sang trọng cao quý đã bò lên dây xương bắt đầu đuổi theo bọn họ!
- Lên cao! Lên cao đi...
Mê Đồ Hòa Thượng là người cuối cùng. Lúc này hắn cách đám quái vật kia không quá một trăm mét. Trong lòng hắn rõ ràng rất sợ hãi. Thật may đám quái vật này không hề có xương cốt. Chúng chỉ có thể miễn cưỡng bò, không có cách nào nhảy dựng lên. Cho nên tuy rằng quái vật cách Mê Đồ Hòa Thượng càng lúc càng gần, nhưng không cách nào nhảy dựng lên công kích Mê Đồ Hòa Thượng...
- Lên cao cái rắm! Nếu còn lên cao nữa chúng ta sẽ phải rơi xuống thôi!
Âu Dương đã đổ mồ hôi đầy đầu. Từ trước đến nay hắn cũng không biết, hóa ra bay lại là một chuyện thống khổ như vậy. Trước kia bay giống như ăn cơm ngủ nghỉ, hết sức đơn giản. Mà bây giờ bay...
- Nếu như ở bên ngoài, cho dù kéo theo một dãy núi để bay cũng không khó khăn như vậy!
Mê Đồ Hòa Thượng cũng biết Âu Dương khẳng định không dễ dàng. Ở chỗ này ngoại trừ Âu Dương có thể bay ra, tất cả mọi người đều là mắt mù. Nếu như không phải Âu Dương dùng phương pháp này để kéo theo mọi người rời đi, chắc hẳn bọn họ đã phải bò trên cái dây xương cổ quái kia. Nếu nói như vậy, có khả năng bọn họ chết như thế nào cũng không biết.
Cắn đầu lưỡi một cái, Âu Dương nỗ lực thôi thúc Thứ Kiêu Cung. Bởi vì khoảng cách giữa Mê Đồ Hòa Thượng và thi thể gần nhất phía dưới chưa đầy mười mét. Nếu thật sự không lên vị trí cao hơn, sợ là Mê Đồ Hòa Thượng nhất định phải chết.
Trong lúc Âu Dương cố gắng nỗ lực, cuối cùng đã khiến hồng quang cyả Thứ Kiêu Cung lóe lên. Sau đó Thứ Kiêu Cung đột nhiên lên cao hơn ba mươi mét, tạo cho Mê Đồ Hòa Thượng một khoảng cách an toàn.
Mê Đồ Hòa Thượng một tay nắm lấy tay của Bạch Tinh phía trên, một tay không ngừng đưa lên trán lau mồ hôi lạnh! Từ khi trở thành tiên tôn tới nay, chưa bao giờ hắn phải chịu tội như vậy. Nhìn thấy bọn họ đã bay được một nửa lộ trình, trong lòng Mê Đồ Hòa Thượng cầu khẩn sao cho bọn họ có thể nhanh chóng đi tới cuối con đường này.
- Các ngươi nhìn dây xương kìa!
Lúc này Cốc Thanh Vũ nhìn xuống dây xương màu đen phía dưới. Chỉ thấy dây xương màu đen đột ngột xuất hiện những lưỡi dao sắc nhọn. Những lưỡi dao sắc nhọn này trực tiếp bấm vào thi thể đang bò trên dây xương. Sau khi những thi thể này bị những bộ xương sắc nhọn móc vào thân thê, không ngờ không có chút đau đớn nào. Chúng vẫn không ngừng lôi kéo thân thể của mình bò về phía trước. Trong thân thể của chúng đã sớm không còn máu. Chỉ thấy một chất lỏng màu đen từ trong thi thể của chúng chảy ra.
- Tên Yêu tổ đáng chết này thực sự có quá nhiều quái chiêu. Nếu như ngày hôm nay không có Âu Dương kéo theo chúng ta bay lên, nếu chúng ta leo lên dây xương này, bò đến nửa đường chắc chắn sẽ bị những cái xương kia đâm chết. Đến lúc đó hoặc là bị quái vật phía sau cắn chết, hoặc là bị những bộ xương này móc hết máu mà chết!
Đến bây giờ Cốc Thanh Vũ vẫn còn đang kinh hãi. Yêu tổ này tâm địa quá ác độc. Hắn bố trí cơ quan trên dây xương này quả thực vô cùng độc ác.
Chỉ khi mọi người bò đến một nửa đường, dây xương mới có thể khởi động cơ quan. Đây rõ ràng không cho mọi người một con đường sống!
- Dây xương này không phải là không có đường sống. Nếu như leo qua với tốc độ thật nhanh, lại chịu đựng đau khổ để thân thể bị cắt phá, vẫn có cơ hội bò qua được. Tuy nhiên cho dù bò qua được, may lắm cũng chỉ còn lại có nửa cái mạng!
Âu Dương nhìn dây xương phía dưới. Hắn biết, tất cả đều là tiên đế tiên tôn. Mặc dù máu chạy sạch cũng sẽ không chết, cho nên dây xương này vẫn có đường sống.
- Mẹ kiếp, quá ác độc. Lão tử nhất định phải lột da lóc thịt hắn!
Mộc Tùng thấy tức giận trước tâm cơ ác động của Yêu tổ. Hắn đã nhiều lần kêu phải lột da tróc thịt Yêu tổ. Nhưng xem bộ dạng hiện tại, rốt cuộc có thể nhìn thấy Yêu tổ hay không vẫn là một kết quả chưa biết...
Đoàn người được Thứ Kiêu Cung của Âu Dương kéo theo, xem như đã hữu kinh vô hiểm thông qua được một cửa vách núi này. Khi bọn họ rơi xuống bờ phía bên kia, dây xương kia đột nhiên đứt ra. Tất cả quái thi đang bò trên dây xương đều rơi xuống vực sâu.
- Mẹ kiếp! Ngã chết những tên khốn kiếp kia đi!
Mạnh Cường huy động Kỳ Lân Nha trong tay, vừa mắng vừa ngồi co quắp trên mặt đất. Đừng thấy vừa nãy hắn không phải khống chế cái gì chỉ bị người kéo bay theo, nhưng dưới áp lực tinh thần quá lớn, lúc này hắn vẫn cảm thấy mệt chết đi được.
Âu Dương cắm Thứ Kiêu Cung trên mặt đất, sau đó ngồi co quắp trên mặt đất. Vừa nãy hắn vừa khống chế Thứ Kiêu Cung, còn phải quan tâm phía dưới có nhiều thi quái đuổi theo như vậy, chắn chắn tâm lực của Âu Dương quá mệt mỏi. Vào lúc này sợ là phải cần một khoảng thời gian nghỉ ngơi mới có thể khôi phục như cũ.
- Nếu như chúng ta không có Cốc Thanh Vũ lão ca và Âu Dương, đội ngũ tám người tới đây có thể sẽ chỉ còn lại bốn, năm người là cực hạn!
Mạnh Cường lại mở miệng. Hắn không có nói láo. Sơn cốc phía trước nguy cơ trùng trùng. Một mồi lửa của Cốc Thanh Vũ mới có thể khiến bọn họ an toàn vượt qua. Mà dây xương nối liền vách đá cheo leo vừa rồi lại càng nguy hiểm. Nếu như không biết bay mà lựa chọn leo lên dây xương kia, bọn họ bò tới bên này hẳn không có một người nào còn nguyên lành.
- Đừng nói nữa. Hẳn là chúng ta đã đến phía trước chủ mộ thất! Các ngươi xem!
Cốc Thanh Vũ chỉ về phía xa. Chỉ thấy phía xa có pho tượng sừng sững giống như Ma thần, cách bọn họ khoảng 2000, 3000 mét.
Sau lưng của một pho tượng có mọc hai cánh. Đầu có sừng nhọn. Ngoài ra còn có một cái đuôi thật dài kéo trên mặt đất. Pho tượng kia phải cao đến trăm trượng. Cho nên tuy rằng ở khoảng cách lớn như vậy, mọi người vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Các ngươi cảm thấy bức tượng Ma thần này là gì?
Cốc Thanh Vũ nhìn mọi người hỏi.
- Dị tộc! Không! Nói chuẩn xác hẳn là Ma vương của Ma tộc!
Tháp Khắc mở miệng nói. Hắn nói không sai. Ma thần này giống như chân thân của Ngụy Bỉnh Dập. Chỉ có điều Ma thần này lớn hơn chân thân của Ngụy Bỉnh Dập vô số lần.
- Ta ngất. Chẳng lẽ Yêu tổ bắt Ma vương tới đây canh giữ mộ?
Mộc Tùng nói một câu khiến mọi người mắt trợn trắng không nói được lời nào. Nói đùa gì vậy? Ma vương là nhân vật cấp bậc thế nào. Đó là nhân vật cùng cấp bậc với Yêu tổ. Bắt Ma vương tới canh giữ mộ? Rõ ràng đây chỉ là một chuyện cười.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Không thể nào. Thứ này hẳn là do Yêu tổ có tâm lý biến thái làm ra để thỏa mãn chính mình thôi. Khi hắn còn sống không trở thành chí cao vô thượng, không thể có lực ép những cường giả này. Sau khi hắn chết khắc pho tượng của những cường giả này đứng ở đây để bọn họ canh giữ mộ cho mình thôi!
Mê Đồ Hòa Thượng mở miệng.
- Chỉ sợ đây không phải là khắc đá đơn giản như vậy đâu.
Cốc Thanh Vũ lời nói mọi người không thích nghe. Tuy nhiên không thể không thừa nhận, lời Cốc Thanh Vũ nói có thể là sự thật.
- Các ngươi nhìn mấy tôn pho tượng khác đi!
Bạch Tinh chỉ vào pho tượng phía xa. Pho tượng thứ hai chính là một gia hỏa thân người đuôi cá. Hắn cầm trong tay một cái cương xoa phải đài khoảng mấy trăm mét. Tuy rằng chỉ nhỏ bằng một nửa Ma vương, nhưng cương xoa kia thực sự quá chấn động. Có thể tưởng tượng được nếu bị cương xoa kia động tới, không chết chắc hẳn cũng phải bị thương nặng.
Pho tượng thứ ba chính là một gia hỏa khoác quái bào. Gia hoả này còn thấp hơn hai bức tượng trước. Hắn chỉ lớn hơn nhân loại bình thường khoảng bốn lần đến năm lần mà thôi. Nhưng trên người của hắn không ngừng tản ra một cỗ khí tức cực kỳ tà ác. Rất rõ ràng, hai pho tượng này chính là Hải Hoàng và Vu tổ!
Ba pho tượng, Ma vương, Hải Hoàng, Vu tổ! Ba cường giả cùng thời với Yêu tổ. Tác phẩm của Yêu tổ này thực sự quá lớn!
Bốn pho tượng, ba pho tượng phía trước chính là Ma vương, Hải Hoàng và Vu tổ. Pho tượng thứ tư còn nhỏ hơn cả ba pho tượng trước. Pho tượng thứ tư tôn chỉ to bằng một người bình thường. Nhưng thời điểm Âu Dương đưa mắt nhìn tới, hắn đã bị pho tượng thứ tư làm kinh hãi!
- Chiến Vương!
Âu Dương nhìn pho tượng thứ tư nói. Hắn đã từng nhìn thấy thân thể của Chiến Vương. Pho tượng thứ tư này chính là Chiến Vương. Tuy nhiên pho tượng Chiến Vương này còn uy vũ bất phàm hơn so với thân thể đã chết kia.
Tuy rằng cái đầu nhỏ hơn rất nhiều so với ba pho tượng phía trước, nhưng pho tượng Chiến Vương này tuyệt đối không yếu thế hơn mấy pho tượng phía trước.
- Ta ngất, quá độc ác. Trình độ không biết xấu hổ của tên Yêu tổ này khiến ta không thể nói được gì thêm nữa.
Khi còn sống không đánh được người ta, sau khi chết lại dùng loại phương pháp này lén lút khắc tượng người ta để làm người canh giữ mộ cho hắn. Nếu như người của bốn tộc kia biết được chắc hẳn trong khoảnh khắc mộ của Yêu tổ sẽ bị bọn họ đánh vỡ thành từng mảnh!
Mộc Tùng không biết phải nói gì khi thấy tên Yêu tổ này tự yêu mình như vậy. Gia hoả này thật sự không biết xấu hổ, lấy bốn pho tượng như vậy đặt ở chỗ này để hù dọa người.
- Đây chính là bốn ma thần canh giữ mộ cuối cùng. Chỉ cần thông qua nơi này chúng ta sẽ có thể tiến vào chủ mộ thất. Trong chủ mộ thất trong sẽ không có bất kỳ cơ quan gì nữa!
Cốc Thanh Vũ mở miệng nói. Không sai, bất kể là cường giả nào sau khi chết đi, chủ một thất trong nghĩa địa của hắn tuy là nơi quan trọng nhất, nhưng đồng dạng cũng nơi an toàn nhất. Không có ai nguyện ý sau khi chết còn chôn theo vô số cơ quan ở xung quanh. Cho nên có thể xác định đây chính là cửa ải cuối cùng. Xông qua cửa ải này, tất cả câu đố của Yêu tổ có thể sẽ được mở ra!
- Cần gì quản canh giữ mộ cho hắn là ai. Tất cả chúng ta đi tới đập cho bọn họ nát bét!
Mộc Tùng chính là một kẻ khá vọng động. Hắn vừa nói xong không ngờ đã muốn xông lên. Tuy nhiên hắn lại bị Mê Đồ Hòa Thượng kéo lại. Mê Đồ Hòa Thượng cũng không cho Mộc Tùng mặt mũi, mà trực tiếp mở miệng mắng:
- Mẹ kiếp ngươi sợ mình gặp rắc rối chưa đủ sao? Ngươi cảm thấy tên Yêu tổ kia còn ngu ngốc hơn ngươi sao? Trên đường đi gặp bao nhiêu cửa ải khó khăn. Đến cuối cùng ngay phía trước chủ mộ thất này, hắn làm bốn pho tượng đá ngu ngốc như thế để hù dọa ngươi sao? Ta dám cam đoan nếu ngươi đi tới, bốn pho tượng kia sẽ đều sống lại!
- Không sai! Mê Đồ nói không sai. Bốn pho tượng này tuyệt đối không phải đơn giản như vậy. Lẽ nào các ngươi không phát hiện ra sao? Bốn tôn pho tượng này có gì khác so với những pho tượng khác? Chúng ta cùng nhau đi tới chẳng lẽ còn nhìn thấy ít pho tượng sao? Nhưng những pho tượng đó đều không tức giận. Nhưng bốn tôn pho tượng này dường như là bốn người sống không ngờ đều đang tức giận. Nói cách khác bọn họ xem ra cũng sống như chúng ta!
Cốc Thanh Vũ nói một cách rõ ràng.
- Sống? Nói vậy là có ý gì?
Mạnh Cường cũng bị lời nói của Cốc Thanh Vũ làm dựng tóc gáy. Dù sao ai chịu nổi điều này. Rõ ràng là tượng đá nhưng thật giống như còn sống. Bất kỳ người nào trong số bọn họ cũng chưa từng gặp phải chuyện như vậy!
- Nếu ta đoán không nhầm, hẳn là bốn tượng đá này đã dừng máu của bốn cường giả phối hợp với một lực lượng thần kỳ kích hoạt. Tuy rằng không có cách nào thật sự biến thái giống như bốn cường giả này, nhưng tuyệt đối có được lực lượng của bốn cường giả này! Nếu như chúng ta tùy tiện xông qua. Cho dù trong bốn pho tượng chỉ có một pho tượng sống lại, bọn ta đều chỉ có một xuống địa ngục uống trà!
Nói đùa. Đây là tứ đại cường giả thời thượng cổ. Bất kể là Ma vương lớn nhất hay Chiến Vương nhỏ nhất, đều là nhân vật trong truyền thuyết. Nếu như bốn pho tượng này đồng thời sống lại, vậy bọn họ chỉ có thể thành thức ăn.
- Nếu như bọn họ lần lượt từng sống lại từng người một, vậy chúng ta vẫn còn có sức liều mạng!
Tuy rằng Cốc Thanh Vũ nói rất nghiêm trọng, nhưng ở đây không phải là người yếu. Hai tiên tôn, những khác cơ bản đều là Tiên đế, thêm vào Âu Dương là cường giả còn mạnh hơn cả tiên tôn và đạo thuật còn có Thứ Kiêu Cung. Nếu như chỉ có một pho tượng sống lại, bọn họ vẫn còn có sức liều mạng. Nhưng nếu cả bốn pho tượng đồng thời sống lại, vậy bọn họ chỉ có thể trở thành thức ăn.
- Những pho tượng này hẳn đều dựa vào khí tức để phán đoán kẻ địch. Chỉ cần chúng ta tới gần phạm vi của bọn họ, như vậy bọn họ hẳn là được kích hoạt để thủ vệ.
Âu Dương đứng nhìn pho tượng phía xa. Nghỉ ngơi lâu như vậy, hắn gần như đã hồi phục. Hắn điều động Thứ Kiêu Cung trong tay tản ra hồng quang bay về phía bốn pho tượng. Thứ Kiêu Cung không có khí tức, đương nhiên sẽ không đánh thức những pho tượng này.
Thứ Kiêu Cung nhẹ nhàng bay đến xung quanh bốn pho tượng. Bốn pho tượng đứng lần lượt tại bốn góc.
Bọn họ đứng cách đều nhau khoảng ngàn mét. Thứ Kiêu Cung lần lượt xoay quanh phía trên đỉnh đầu bọn bọn họ một vòng.
Quả nhiên những pho tượng này không sống lại.
- Thử công kích một cái!
Cốc Thanh Vũ thấy cảnh tượng này cũng cảm thấy vui vẻ. Nếu như những pho tượng này đều không phát hiện được Thứ Kiêu Cung, vậy Thứ Kiêu Cung có thể trực tiếp phá hủy bọn họ hay không?
Âu Dương lựa chọn pho tượng Ma vương cao to nhất. Thật ra nhìn pho tượng Chiến Vương có vẻ nhỏ nhất, hẳn là dùng huyết đao có thể trực tiếp chặt đứt. Nhưng trong lòng Âu Dương lại có cảm giác, trong bốn tôn pho tượng này sợ là pho tượng Chiến Vương hung tàn nhất. Nếu như mình tùy tiện kích hoạt pho tượng Chiến Vương, chắc hẳn sẽ chết rất thê thảm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Thứ Kiêu Cung quay lại phía pho tượng Ma vương, chém vào cổ. Nhưng cho dù là Thứ Kiêu Cung sắc bén chém vào pho tượng kia, không ngờ cũng không thể trực tiếp chém rơi đầu của Ma vương này.
Thứ Kiêu Cung được Âu Dương rút về, sau đó lại chém vào cổ pho tượng Ma vương lần thứ hai. Lần này rốt cuộc đã có hiệu quả. Cái đầu pho tượng Ma vương lớn như vậy không ngờ sau hai lần bị Thứ Kiêu Cung chém, đã từ trên thân hình rơi xuống.
- Ta ngất! Quá biến thái. Lực sát thương của thánh binh đúng là vô địch. Những pho tượng này có huyết mạch của có tứ đại cường giả. Tuy rằng lực lượng của nó rất ít, nhưng mức độ cứng rắn chắc hẳn phải vượt xa thần binh lợi khí. Không ngờ Thứ Kiêu Cung chỉ chém hai lần đã bị rơi đầu. Thực sự quá biến thái!
Thời điểm Mộc Tùng cảm thán về sự biến thái của Thứ Kiêu Cung, Âu Dương lại phát hiện pho tượng Ma Vương bị chém đứt đầu bất ngờ động đậy!
- Sống! Mọi người cẩn thận!
Cốc Thanh Vũ hô lớn một tiếng. Sau đó Cốc Thanh Vũ nắm lấy một tờ giấy vàng. Hắn cắn vào ngón tay của mình một cái, bắt đầu dùng máu vẽ ra những hình thù phức tạp trên giấy vàng. Đồng thời pho tượng Ma vương bên kia bắt đầu ầm ầm sống lại. Đầu lâu đã bị chém xuống, vẫn có thể sống lại. Đây quả thực là chuyện khó có thể tin được.
- Lấy hết bản lĩnh của mình ra. Ta kéo hắn qua đây, chúng ta cùng quyết chiến với nó!
Thứ Kiêu Cung của Âu Dương lôi kéo Ma Vương chạy tới phía này. Thứ Kiêu Cung lóe lên liền đến trong tay Âu Dương.
Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay trái, tay phải lóe lên hồng quang, sử dụng phương pháp thánh chiến nghĩ ra một mũi tên huyết sắc. Sau đó Âu Dương đặt mũi tên lên trên dây cung, kéo dây cung. Thứ Kiêu Cung không yêu hóa như trước kia.
Nó vẫn giữ dáng vẻ như bình thường. Điều này khiến trong lòng Âu Dương có chút khó chịu.
Phải biết rằng, chỉ sau khi Thứ Kiêu Cung hoàn thành yêu hóa, mũi tên của hắn mới có thể thật sự đặt được tới mức độ không gì không xuyên thủng.
Nhưng bây giờ Thứ Kiêu Cung bị ràng buộc lực lượng, không ngờ không thể hoàn thành yêu hóa. Vậy Âu Dương làm sao có thể an tâm được!
- Ách
Một mũi tên từ trong tay Âu Dương bay ra. Mũi tên mang theo một đạo huyết sắc hồng quang trực tiếp bắn tới ngực Ma vương. Tuy nhiên khi mũi tên cực kỳ mạnh mẽ kia va chạm vào ngực của Ma vương, không ngờ xuất hiện một đạo hỏa tinh. Sau đó mũi tên trực tiếp bị vỡ nát!
Quá kích thích! Thực sự quá kích thích. Tuy rằng đã nghĩ mũi tên này bắn ra, không chân chính mang theo hỏa diễm linh hồn, nhưng trực tiếp khiến mũi tên vỡ nát, cần có lực phòng ngự rất mạnh!
- Âu Dương, đừng dùng mũi tên. Lực lượng của ngươi bị ràng buộc. Mũi tên của ngươi vô dụng rồi!
Cốc Thanh Vũ hô to. Thật ra không cần hắn gọi Âu Dương cũng biết. Mũi tên của Âu Dương rất chuẩn. Nếu như ở bên ngoài, mũi tên với mức độ tinh chuẩn như vậy lại thêm vào hỏa diễm linh hồn hung tàn, có thể thuấn sát không cần lo lắng.
Nhưng sau khi đã mất đi hỏa diễm linh hồn và lực lượng, cho dù có tinh chuẩn tới mấy đi nữa, đụng phải Ma vương không đầu cũng chỉ có thể phiền muộn!
- Xem thần kiếm Kỳ Lân Nha của ta đây!
Mạnh Cường giống như một cái bóng, chớp động một cái đã đi tới phía sau Ma vương. Kỳ Lân Nha bay quay về phía cái chân lớn to bằng mười người ôm của pho tượng Ma vương chém xuống một cái!
Lần này Mạnh Cường thiếu chút nữa đã hộc máu! Kỳ Lân Nha chém vào chân của pho tượng Ma vương, tuy rằng lưu lại vết thương, nhưng lực phản chấn không ngờ quá lớn khiến một tiên tôn như Mạnh Cường không có cách nào nắm chặt được thần binh của mình khiến thần binh tuột khỏi tay bay ra ngoài!
- Đinh...
Trên trời một tiếng động khẽ vang lên. Trong lúc Kỳ Lân Nha bay ra ngoài vừa vặn đụng phải Thứ Kiêu Cung của Âu Dương. Thứ Kiêu Cung va chạm vào Kỳ Lân Nha, Kỳ Lân Nha liền bay trở lại trong tay Mạnh Cường.
Mạnh Cường vừa nhìn vào tay phải của mình, phát hiện tay phải của mình đã bị nứt toác. Máu tươi không ngừng phun ra. Cũng may đây là thân thể tiên tôn. Tuy rằng mất đi lực lượng, nhưng vết thương nhỏ như vậy không ngừng hồi phục lại với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
- Ta đi! Quá bạo lực! Lực phòng ngự của gia hoả này thực sự vô địch!
Cuối cùng Mạnh Cường đã biết tại sao cho dù là Thứ Kiêu Cung đều phải chém hai lần mới có thể chém rơi đầu của pho tượng Ma vương này. Phòng ngự của pho tượng kia quả thực vô địch.
Kỳ Lân Nha của mình cũng có thể thương tổn được hắn. Nhưng xem vết thương kia, sợ là mình chém mấy chục kiếm cũng chưa chắc chặt đứt được bắp đùi của hắn.
Bởi vì đầu của hắn bị Âu Dương lấy đi mất, bây giờ Ma vương chẳng qua chỉ là một giả hỏa không có mắt. Hắn không nhìn thấy tất cả những thứ này. Bằng không mình không thể nào có cơ hội ra tay!
- Mạnh Cường cẩn thận!
Lúc này Mê Đồ Hòa Thượng đã đi tới phía sau pho tượng. Một thiền trượng của hắn trực tiếp đánh bay Mạnh Cường.
Tại chỗ Mạnh Cường vừa đứng lúc nãy, một nắm đấm lớn mạnh mẽ nện xuống đất. Nền đá màu đen cứng rắn không gì sánh được, chịu một quyền này đánh xuống, giống như gặp phải địa chấn trực tiếp bị phá một lỗ sâu chí ít trăm mét!
Mà mọi người đứng xung quanh đứng không vững trực tiếp ngã xuống mặt đất!
- A!
Yên Hồng cầm Tu La Tiễn trong tay. Tuy rằng Tu La Tiễn không sắc bén như Kỳ Lân Nha hay biến thái như Thứ Kiêu Cung, nhưng dù sao cũng là một chuẩn thần khí, vẫn có thể gây ra chút tổn hại cho pho tượng Ma vương kia. Chỉ có điều tổn thương này thật sự có hạn.
Tháp Khắc và Bạch Tinh ở bên cạnh thấy vậy càng gấp. Tháp Khắc dùng nắm đấm để chiến đấu. Đại bổng của Bạch Tinh đã bị Âu Dương chặt đứt khi chiến đấu với cái bóng kia. Bây giờ hai người bọn họ nên làm gì?
Dùng nắm đấm oanh kích sao? Chỗ yếu nhất trên người pho tượng Ma vương này cũng cứng rắn hơn hai người. Ngay cả Kỳ Lân Nha cũng chém không đứt chân của Ma vương. Dùng nắm tay không phải là tìm ngược sao?
- Xem ta đây!
Âu Dương huy động Thứ Kiêu Cung. Thứ Kiêu Cung trực tiếp cắm vào cánh tay của Ma vương. Sau đó Thứ Kiêu Cung xoay tròn một vòng trên cánh tay của Ma vương. Một cánh tay lớn như vậy không ngờ lại trực tiếp bị Âu Dương chém lìa khỏi người của Ma vương!
Đáng tiếc chính là bị mất đi một cánh tay, Ma vương không hề bị ảnh hưởng vẫn điên cuồng công kích mọi người ở xung quanh.
Trong chốc lát Mê Đồ Hòa Thượng và Mạnh Cường đã bị đánh tới mức miệng phun máu tươi. Tuy rằng thân thể của Ma vương to lớn, nhưng tốc độ lại không hề chậm. Một khi hắn vung cánh tay lên, gần như không có cách nào trốn thoát được.
Pho tượng Ma vương công kích vừa tàn nhẫn lại vừa nhanh. Tuy rằng pho tượng Ma vương bị Âu Dương chém mất đầu, nhưng hai chân của pho tượng Ma vương vẫn vững vàng và có lực.
Âu Dương không ngừng dùng Thứ Kiêu Cung lưu lại những vết thương cực sâu trên người pho tượng Ma vương, nhưng quái vật này lại từ đầu đến cuối vẫn không hề dừng lại.
Hắn không tận lực công kích Âu Dương. Rất rõ ràng hắn vẫn kiêng kỵ đối với Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương. Dù sao mỗi lần thánh binh này tới đều có thể khiến hắn da tróc thịt bong.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
- Như vậy không được. Ngươi phải tìm được vị trí huyết mạch của hắn. Chỉ có đánh nát huyết mạch của hắn, hắn mới có thể chết được!
Cốc Thanh Vũ biết, sở dĩ pho tượng này hung mãnh như vậy là bởi vì hắn ẩn chứa một tia huyết mạch của Ma vương. Chỉ cần tìm được vị trí huyết mạch này, phá tan nó, như vậy hắn sẽ trở thành một pho tượng bình thường.
- Không biết. Nhưng nhất định là tại vị trí cứng rắn nhất!
Cốc Thanh Vũ cũng biết không rõ rốt cuộc huyết mạch của Ma vương ở chỗ nào. Nhưng hắn có thể xác định được huyết mạch của Ma vương nhất định phải ở vị trí cứng rắn nhất của Ma vương.
- Vị trí cứng rắn nhất?
Âu Dương suy nghĩ. Bỗng nhiên con mắt của hắn sáng ngời. Sau đó cả người hắn nhanh chóng đi tới trước người pho tượng của Ma vương, khống chế Thứ Kiêu Cung chém ngang vị trí ngực trái Ma vương, nơi cứng rắn không gì sánh được kia! Lần này quả nhiên đã tìm được đúng vị trí. Chỉ thấy ngực trái bị cắt ra liền có một giọt máu nhỏ rơi xuống. Pho tượng Ma vương vừa mới sinh long hoạt hổ, sau khi máu chảy ra liền hoàn toàn ngưng động tác...
Khi máu nhỏ xuống Cốc Thanh Vũ liền điên cuồng chạy tới. Hắn dùng một cái bình ngọc nho nhỏ, hứng lấy một giọt máu này. Sau đó hắn dùng một cái bút lông không biết làm bằng vật liệu gì, nhúng vào máu của Ma vương hoàn thành bùa chú của hắn!
- Ha ha! Dùng máu của Ma vương làm thành bùa chú. Bùa chú này đủ để tiêu diệt một pho tượng!
Cốc Thanh Vũ cực kỳ hưng phấn. Từ sau khi hắn học tập đạo thuật tới nay, đây tuyệt đối là lần đầu tiên hoạ ra bùa chú có uy lực lớn như vậy. Chỉ thấy bùa chú được máu của Ma vương vẽ xong nét cuối cùng, lúc này không ngừng tản ra hung quang. Đây là một đạo sát sinh phù! Nếu như bùa chú này đặt ở bên ngoài, cho dù là một tiên tôn chỉ cần bị dán lên cũng có thể bị ngươi thuấn sát!
Mà bây giờ bọn họ muốn đối phó không phải là tiên tôn, mà là pho tượng. Pho tượng tiếp theo tất nhiên là pho tượng Hải Hoàng kia!
- Âu Dương ngươi dùng Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú này dán lên trán pho tượng Hải Hoàng. Tuy bùa chú này không có cách nào tiêu diệt pho tượng Hải Hoàng, nhưng đủ để áp chế hắn mấy chục năm khiến hắn không có cách nào sống lại!
Cốc Thanh Vũ không mạo hiểm bảo Âu Dương khiến pho tượng sống lại, mà dùng loại phong thức phong ấn. Bây giờ tình thế nguy cấp. Giải quyết một cái thì tốt một cái. Bốn pho tượng mới có pho tượng Ma vương bị phá hỏng. Nếu như trấp áp được pho tượng Hải Hoàng, như vậy sẽ chỉ còn lại pho tượng Chiến Vương cùng pho tượng Vu tổ.
- Được!
Âu Dương treo bùa chú lơ lửng ở trên Thứ Kiêu Cung. Sau đó Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú hóa thành một đạo lưu quang huyết sắc đi tới trên trán pho tượng Hải Hoàng. Giống như cảm nhận được sự uy hiếp, pho tượng Hải Hoàng chợt bắt đầu run rẩy. Cương xoa khủng bố dài trăm mét trên tay của hắn sống lại...
- Nhanh!
Cốc Thanh Vũ giục Âu Dương. Đầu Âu Dương đổ đầy mồ hôi. Cương xoa đã đáng sợ như vậy. Nếu quả thật để Hải Hoàng sống lại, vung cương xoa lên, liệu chư vị ở đây còn có đường sống nữa không? Cương xoa khổng lồ như vậy chắc chắn chạm vào là chết, đập vào là vong!
-...
Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú. Trong nháy mắt khi pho tượng Hải Hoàng vừa mở hai mắt ra, bùa chú đã chính xác bắn trúng vào trán của pho tượng Hải Hoàng. Mà khi bùa chú trúng vào trán, trên trán Hải Hoàng bất ngờ bốc lên một làn khói xanh. Sau khi làn khói xanh này bay đi, Hải Hoàng lại một lần nữa biến thành một pho tượng không còn huyết nhục. Cương xoa kinh khủng kia vẫn đang bị hắn nắm trong tay.
Nhìn cảnh tượng như vậy, mọi người đều thở phào một cái. Quá nguy hiểm. Nếu như muộn một chút, có quỷ mới biết sau khi pho tượng Hải Hoàng này sống lại, sát sinh phù còn có thể tạo thành hiệu quả như thế hay không?
Chợt có một tiếng giống như tiếng kêu của quạ đột nhiên xuất hiện ở trong bóng tối. Một nhóm người vừa thu thập Hải Hoàng, đang nghỉ ngơi đều bị tiếng kêu này làm giật mình.
- Thứ gì vậy! Không có chuyện gì tự nhiên lại dọa người!
Rõ ràng thần kinh Mộc Tùng đang rất căng thẳng. Một khắc vừa rồi khi tiếng quạ kêu vang lên, thiếu chút nữa đã khiến hắn ngất xỉu.
- Không phải là tiếng động do chúng ta phát ra...
- Ngươi xem bên kia.
Cốc Thanh Vũ bất đắc dĩ cười khổ. Tượng đá thứ ba, chính là đại biểu cho tượng đá Vu tổ đã sống lại. Áo choàng của bức tượng bằng đá kia không ngờ không gió mà bay. Khó có thể tưởng tượng, rõ ràng là tảng đá, làm sao lại có thể tung bay như áo choàng.
- Lão quỷ này biết cái gì!
Vừa nãy Mạnh Cường bị trực tiếp đánh trúng mấy lần, mặt vẫn đầy máu tươi. Nếu như không phải có Kỳ Lân Nha giúp hắn đỡ trùng kích, chắc hẳn hắn đã chết từ lâu. Thể chất tiên tôn rất tốt, nhưng mỗi lần đối mặt với nắm đấm giống như ngọn núi nhỏ kia đập trúng, đừng nói là Mạnh Cường, cho dù là Âu Dương cũng chưa chắc chịu nổi.
- Nguyền rủa! Vu tổ mạnh nhất chính là nguyền rủa!
Cốc Thanh Vũ đề phòng nhìn mọi người. Ánh mắt của hắn không ngừng đảo qua, nói:
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút. Vu tổ nguyền rủa có thể khiến một vài người trong chúng ta có linh hồn không đủ cường đại bị khống chế. Hiện tại chúng ta không nên tin bất cứ người nào! Bởi vì có khả năng trong chúng ta đã có người bị khống chế!
Cốc Thanh Vũ nói xong liền giữa một khoảng cách an toàn với mọi người.
Năng lực cận chiến của Vu tổ không thực sự mạnh, nhưng rất ít người dám tới gần gia hỏa Vu tổ này. Đây quả thực chính là một Nguyền Rủa Thần. Nếu như muốn tới gần hắn, trừ phi ngươi có thể một đòn giết chết hắn trong nháy mắt. Bằng không ngươi tuyệt đối sẽ bị các loại nguyền rủa đùa chết.
- Hắn... Hắn có thể khống chế chúng ta sao?
Yên Hồng vô cùng sợ hãi. Đây chính là cướp nhà khó phòng. Vào lúc này tuy rằng Vu tổ đứng ở phía xa, nhưng Vu tổ chỉ dựa vào nguyền rủa đã khiến mọi người sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích...
- Ta đi thử xem!
Âu Dương không tin tà.
- Nguyền rủa? Ta chặt chết pho tượng này xem hắn còn có thể nguyền rủa nữa không?
Âu Dương nói xong, cả người hắn bỗng nhiên vọt tới trước. Thứ Kiêu Cung giống như ma quỷ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng Vu tổ. Thứ Kiêu Cung từ phía sau lưng chém ngang một cái. Kế tiếp xuất hiện một cảnh tượng mà không ai ngờ tới được. Pho tượng Vu Tổ đang đứng ở đó dọa người, không ngờ trực tiếp bị một chiêu này chém thành hai nửa!
- Ta ngất! Đây là Vu tổ gì vậy? Thuấn sát sao? Điều này có phần thái quá đi!
Mộc Tùng chỉ vào Vu tổ phía xa bắt đầu kêu gào. Một đòn liền thuấn sát Vu tổ vương giả thượng cổ? Đây đúng là thái quá. Gia hoả này chỉ như vậy thôi sao?
Đương nhiên Âu Dương không cho là như thế. Nếu như Vu tổ chỉ thật sự như vậy, hắn tuyệt đối không bị Yêu tổ ghi hận, tuyệt đối không khiến Yêu tổ chết còn làm ra pho tượng kia để canh giữ mộ cho mình. Điều này hiển nhiên không hợp lý!
- Không đúng! Giết chết Vu tổ không giống với lúc giết chết Ma vương!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Âu Dương bỗng nhiên có cảm giác như vậy. Vu tổ bị giết chết là giả! Đó chỉ là một tảng đá!
Bỗng nhiên hắn quay đầu lại, chỉ nhìn thấy lúc này Mạnh Cường ở phía sau Mê Đồ Hòa Thượng đang giơ Kỳ Lân Nha lên bổ mạnh về phía Mê Đồ Hòa Thượng. Nếu như Mê Đồ Hòa Thượng trúng phải một kiếm này, vậy hắn chắc chắn sẽ trực tiếp bị thuấn sát!
- Lão lừa ngốc mau tránh ra!
Âu Dương hô to một tiếng. Tuy rằng Mê Đồ Hòa Thượng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng một loại ý thức nguy cơ khiến Mê Đồ Hòa Thượng trực tiếp lăn một cái ra phía trước. Nhưng một kiếm này của Mạnh Cường cực nhanh. Tuy Mê Đồ Hòa Thượng lăn nhanh, nhưng cánh tay trái vẫn bị một vết thương lớn dài tới 20 cm có thể nhìn thấy xương lớn. Máu tươi liền từ cánh tay trái của Mê Đồ Hòa Thượng phun ra!
Mê Đồ Hòa Thượng từ trên mặt đất bò dậy, cầm thiền trượng đặt ngang trước người. Hắn căm tức mắng Mạnh Cường:
- Mẹ kiếp, tới địa ngục đi. Chắc chắn tiểu tử ngươi là huyết mạch Yêu tổ. Muốn lấy mạng của lão tử sao? Lão tử liều mạng với ngươi!
Mê Đồ Hòa Thượng vô cùng phẫn nộ. Nhìn dáng dấp của hắn như muốn xông lên liều mạng với Mạnh Cường!
Sắc mặt Mạnh Cường bỗng nhiên trắng bệch. Tiếp theo chỉ thấy vẻ mặt Mạnh Cường trở nên mơ hồ. Hắn nhìn Kỳ Lân Nha trong tay vẫn đang rỏ máu có vẻ không hiểu. Chỉ trong chốc lát Mê Đồ Hòa Thượng đã vọt tới trước người Mạnh Cường giơ thiền trượng lên muốn đập chết Mạnh Cường!
- Ngăn cản hắn!
Âu Dương nói thì chậm nhưng hành động lại rất nhanh. Thoáng cái hắn đã lắc mình tới trước người Mê Đồ. Hắn một cước đạp Mê Đồ Hòa Thượng ngã trên mặt đất. Mê Đồ Hòa Thượng ngã xuống đất trên mặt rõ ràng mang theo một cỗ âm khí!
- Thật lợi hại!
Trong lòng Âu Dương kêu lên. Vừa nãy trong nháy mắt, đầu tiên Vu tổ chiếm lấy thân thể của Mạnh Cường chém vào người Mê Đồ Hòa Thượng một kiếm. Khi mọi người cho rằng Mạnh Cường trúng chiêu, không ngờ Vu tổ dời đi. Hắn lại một lần nữa chiếm lấy thân thể của Mê Đồ Hòa Thượng, dùng Mê Đồ Hòa Thượng định giết chết Mạnh Cường. Như vậy liền có vẻ hợp tình hợp lý. Nếu như không phải Âu Dương thấy được âm khí trên mặt Mê Đồ Hòa Thượng, chỉ sợ bản thân hắn cũng cho rằng Mê Đồ Hòa Thượng vì quá phẫn nộ mới có thể làm như vậy.
- Tất cả đứng xa ra cho ta!
Sau khi đá ngã Mê Đồ Hòa Thượng xuống đất, Âu Dương liền cảnh cáo mọi người. Vu tổ này còn hung tàn hơn Ma vương vừa nãy rất nhiều. Ma vương chẳng qua dùng man lực chiến đấu. Nhưng Vu tổ lại khác. Hắn giống như có thể dễ dàng chiếm lấy thân thể của bất kỳ người nào. Hơn nữa dường như hắn còn có tâm cơ. Không ngờ hắn biết lợi dụng sự không tín nhiệm của mọi người với nhau để hành động.
Sau khi Âu Dương rống to một tiếng, trong nháy mắt tám người liền tách ra chiếm lấy tám vị trí. Trong tám người ngoại trừ Âu Dương ra, những người khác đều mang theo mấy phần mơ hồ. Nhìn qua ai cũng bình thường.
- Tất cả đừng nói chuyện!
Âu Dương nhìn những người này muốn mở miệng hỏi dò. Hắn phất tay ngắt lời mọi người nói:
- Vừa nãy trong nháy mắt tên Vu tổ đáng chết đã chiếm lấy thân thể của Mạnh Cường. Sau khí công kích lão lừa ngốc, hắn lại chiếm lấy thân thể của lão lừa ngốc muốn giết chết Mạnh Cường. Tên Vu tổ này rất mạnh. Ta có thể khẳng định, hiện tại trong tám người chúng ta nhất định có một người không phải là bản thân hắn!
Âu Dương đảo mắt nhìn mọi người ở đây. Nhưng đáng tiếc hắn không nhìn thấy gì.
- Cho nên ta hi vọng tất cả mọi người duy trì một khoảng cách an toàn. Sau đó ta lần lượt hỏi từng người một vấn đề. Nếu như trả lời không được mọi người cũng không nên ra tay công kích hắn, để hắn đứng sang một bên. Bởi vì Vu tổ có thể nhanh chóng cắt đầu người. Cũng không ai biết ngươi nắm lấy nhân thân trên, sau một khắc Vu tổ có thể chạy đến người của ngươi hay không.
Âu Dương biết, đây chắc chắn là nguy cơ lớn nhất bọn họ phải đối mặt từ lúc đi vào tới nay. Nếu như không có cách nào tìm ra Vu tổ, tiêu diệt Vu tổ, như vậy Vu tổ này nhất định sẽ dùng phương thức tự giết lẫn nhau, giết chết tất cả bọn họ, cuối cùng chỉ còn lại một người. Lúc đó hắn nhất định sẽ dẫn động pho tượng Chiến Vương. Tới lúc đó làm sao chơi được nữa?
- Được!
Nhìn Âu Dương, Cốc Thanh Vũ lại dùng máu vẽ một bùa chú cổ quái dán lên trán mình, sau đó nói:
- Ta không có ý kiến!
Âu Dương đảo mắt nhìn qua mọi người. Hiện tại hắn cũng không có biện pháp nào khác. Vu tổ này vẫn biến hóa. Phải làm thế nào mới tìm được biến hóa trên người mỗi người.
Mọi người đứng tách nhau ra. Nhưng điều này chỉ có thể tạm thời trì hoãn đợt tấn công của pho tượng Vu tổ kia thôi. Thời gian lâu dài, sợ là mỗi người đều bị mê hoặc.
Bỗng nhiên, Mộc Tùng rống to. Con mắt của hắn lập tức biến thành màu đỏ như máu. Hai mắt Âu Dương lóe lên kim quang, trong nháy mắt chỉ vào Mộc Tùng vừa mất đi ý thức nói:
- Đứng lại!...
- A...
Lời nói của Âu Dương vừa dứt, liền nhìn thấy Bạch Tinh cầm hai đoạn thạch côn của mình trong tay kêu lên. Hai mắt Âu Dương lại chợt hiện lên kim quang. Tuy nhiên lần này trên mặt Âu Dương lại có mấy phần giật mình. Nhưng thần sắc này chỉ xuất hiện trên mặt Âu Dương khoảng một phần ngàn giây sau đó lập tức liền biến mất!
- Đạp hắn qua!
Âu Dương quay về phía Mạnh Cường la lên. Sau đó hai mắt Âu Dương phát ra kim quang mãnh liệt. Đây là quan tâm chiến cảnh giới tối cao ý mà Âu Dương hiện tại có thể đạt được. Lúc này con mắt của hắn đã thông linh. Xung quanh không có cái gì có thể chạy thoát khỏi quan sát của hai mắt Âu Dương!
- Ngươi chạy nữa sao?
Âu Dương chợt phát hiện, trừ mình ra, không ngờ trên người mọi người đều có một đoàn sương mù màu đen đáng ẩn náu. Linh hồn Âu Dương run rẩy. Sau đó một cỗ sát khí còn cường đại hơn nhiều so với sát sinh phù vừa này, đột nhiên từ trên người Âu Dương bắn ra!
- Lão tử mặc kệ ngươi đã chết hay còn sống. Không có dương khí, lão tử dùng sát khí đè chết dương khí.
Âu Dương nổi giận gầm lên một tiếng. Một vị Ma thần bất ngờ hình thành phía sau Âu Dương. Ma thần này đỏ như máu, giống như một vị Ma La có tám cánh tay vậy. Lúc này tám cánh tay của Ma La không ngờ đều cầm một thanh đồ đao cũng có màu huyết hồng.
Mà khi Bát Tí Ma La vừa xuất hiện, những sương mù màu đen giống như bị doạ vèo một cái liền tập trung trên người Mạnh Cường, sau đó chậm rãi biến thành một hình người. Sau khi hình người này xuất hiện, pho tượng thứ tư đang đứng ở phía xa lúc này cũng bắt đầu thức tỉnh.
Pho tượng thứ tư này thức tỉnh không kinh thiên động địa như ba pho tượng trước. Trái lại có vẻ vô cùng an tĩnh. Ngoại trừ khi xuất hiện phát ra một hai tiếng vặn vẹo ra, trên căn bản không có động tĩnh gì quá lớn.
- Cho rằng chiếm được thân thể thì ngươi có thể sống sao?
Âu Dương biết không thể trì hoãn được nữa. Pho tượng thứ tư đã sống lại. Nếu như hiện tại bỏ mặc pho tượng thứ ba ẩn nấp, chờ tới lúc pho tượng thứ tư hoàn toàn sống lại, bọn họ đều phải chết!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart