Một nhóm người thu thập một pho tượng đều bị đánh tới hộc máu. Mà bây giờ nếu như nhóm người bọn họ đồng thời đối phó với hai tượng đá, vậy bọn họ chỉ có thể chết.
Cánh tay Âu Dương vung lên, Bát Tí Ma La phía sau hắn rít gào một tiếng sau đó xông về phía Mạnh Cường! Lúc này Mạnh Cường nhìn Bát Tí Ma La xông lại vô cùng sợ hãi!
- Ta... Ta là người tốt.
Mạnh Cường dám xin thề cả đời này đây là lần đầu tiên hắn nói một câu ngốc như vậy! Người tốt sao... Người tốt là gì.
- Đừng sợ. Đây là sát khí. Sát khí chỉ có thể chém thần. Không thể chém người!
Âu Dương quay về phía Mạnh Cường hét lớn một tiếng. Sau đó lập tức nhìn thấy vô số phù văn chuyển động xung quanh Mạnh Cường. Sương mù màu đen muốn từ trong thân thể Mạnh Cường chạy trốn ra ngoài. Bát Tí Ma La tản mát ra phù văn không ngờ hợp thành một trận pháp nho nhỏ lập tức giam giữ sương mù màu đen cố định lại một chỗ!
- Ngươi phải chết.
Một giọng nói giống như từ Cửu U Địa Ngục truyền đến. Tiếp theo liền nhìn thấy trong nháy mắt tám thanh đồ đao trong tay Ma La hợp thành một thanh đồ đao chém về phía sương mù màu đen đang bị giam giữ tại chỗ của Mạnh Cường!
Phụt
Một tiếng động chém nát không khí truyền tới. Sau đó mọi người liền nhìn thấy từ trên người Mạnh Cường bốc lên một cỗ hắc khí. Hắc khí kia chính là thuộc về Vu tổ. Hắn quá xui xẻo. Nếu như ở bên ngoài, thân thể sát khí của Âu Dương hình thành Bát Tí Ma La tuyệt đối không thể trực tiếp thuấn sát hắn. Nhưng hắn không phải là Vu tổ chân chính. Hắn chẳng qua chỉ là một giọt máu của Vu tổ thôi. Bát Tí Ma La này muốn thuấn sát một giọt máu của Vu tổ vẫn rất dễ dàng.
Thời điểm huyết mạch của Vu tổ phá diệt, phía tây nam Tiên giới, trong một cái thôn trại nhỏ, một nữ tử mặc áo khoác đội mũ mặt gần giống như pho tượng kia bỗng nhiên hai mắt sáng ngời.
- Thế nào?
Bên cạnh nữ tử, một người nam tử ăn mặc tương tự với nàng, mở miệng nói. Thân phận của nam tử này chỉ kém một tuyến so với Vu tổ. Đó chính là một Hắc Thần Vu Vương!
- Ngàn vạn năm trước, Vu tổ bị Yêu tổ cướp đi một giọt máu làm thành một pho tượng trấn thủ lăng mộ. Vừa nãy có người một chiêu giết chết huyết mạch của ta!
Giọng nói của nữ tử rất lạnh lẽo. Nàng không cao lớn như pho tượng trong mộ thất kia, mà chỉ tương tự như người bình thường.
- Một chiêu?
Hắc Thần Vu Vương giật mình. Huyết mạch của Vu tổ? Mặc dù chỉ là một giọt nhưng người có thể một chiêu giết chết một giọt huyết mạch của Vu tổ? Điều này thật sự có chút khoa trương.
- Là Yêu tổ làm sao? Hắn đã sống lại?
Hắc Thần Vu Vương nhìn Vu tổ. Dưới cái nhìn của hắn, trong thiên hạ người có thể có lực chiến đấu như thế tính ra không vượt quá hai bàn tay. Mà bây giờ khả năng lớn nhất chính là Yêu tổ.
- Không phải là Yêu tổ. Hắn vẫn chưa sống lại. Truyền thừa của hắn vẫn chưa tìm được linh hồn kế thừa linh hồn của hắn! Vừa nãy lực lượng kia không thuộc về người thừa kế!
Nữ tử nói rất rõ ràng.
- Đây không giống như bọn họ may mắn làm được. Đây cũng không phải là người nhận được truyền thừa thượng cổ. Đây là dân bản địa!
Hắc Thần Vu Giả liền giật mình nói:
- Không thể nào! Dân bản địa sao có thể có thực lực như thế?
Vu tổ lắc đầu nói:
- Ta cũng không biết. Tuy nhiên sau nhiều năm sinh trưởng như vậy, không ai biết Tiên giới bây giờ rốt cuộc có tồn tại cường giả nào như thế hay không. Xem ra chúng ta đều đã xem thường những hậu thế này. Trong số bọn họ xem ra cũng có cường giả tranh hùng chí cao vô thượng...
- Chí cao vô thượng...
Bốn chữ này đã khiến bao nhiêu người si mê. Bốn chữ này lại khiến bao nhiêu người từ tin tưởng đến cuối cùng trở thành không tin? Thời đại lớn xuất hiện. Nghe đồn mỗi lần thời đại lớn xuất hiện, đều sẽ sinh ra một chí cao vô thượng. Sau đó hắn sẽ kết thúc thời đại lớn. Còn thời đại lớn lần này đến, rốt cuộc ai mới là chí cao vô thượng?
Ầm ầm ầm.
Những tiếng vỗ tay bỗng nhiên từ phía xa truyền đến. Âu Dương đưa lưng về phía nơi khởi nguồn của âm thanh này. Hắn không lựa chọn quay đầu lại. Tuy nhiên chỉ nghe thanh âm này Âu Dương đã biết, pho tượng thứ tư, pho tượng Chiến Vương tuyệt đối lợi hại hơn nhiều so với ba pho tượng trước đó!
- Tâm muốn niệm đạt. Không ngờ được ngươi đã lấy được phương pháp thánh chiến của Chiến tộc ta.
Không ngờ khi pho tượng thứ tư này vừa mở miệng, tám người kể cả Âu Dương đều có chút bối rối.
Phải biết rằng, mặc dù pho tượng có huyết mạch cũng không thể nào mở miệng nói chuyện như vậy được. Muốn mở miệng nói chuyện, nhất định phải có một điều kiện tiên quyết. Đó chính là phải có linh hồn tồn tại.
- Nếu ông trời để ta đạt được phương pháp thánh chiến, chỉ có thể nói rõ ta có tư cách này!
Âu Dương vẫn không xoay người lại. Chiến Vương dừng ở lại ở vị tí cách Âu Dương khoảng chừng hai trăm mét.
- Ông trời? Ngươi căn bản không nên tin vào ông trời!
Chiến Vương lắc đầu tiếp tục nói:
- Ngươi và Chiến tộc đều giống nhau, chỉ tin tưởng người khác, không tin trời. Bằng không trên thế giới này sẽ không xuất hiện tâm muốn thì niệm đạt. Cảnh giới tối cao của phương pháp thánh chiến này chính là bản thân mình! Thế nào? Ngươi và ta liên thủ! Chỉ cần ngươi và ta liên thủ, lần này ngay cả trời muốn tiêu diệt Chiến tộc ta cũng không thể làm được!
Chiến Vương không hề công kích Âu Dương. Không giống như mọi người suy nghĩ. Chiến Vương không bởi vì Âu Dương học được phương pháp thánh chiến mà xông tới điên cuồng công kích Âu Dương. Không ngờ hắn đưa ra ý định liên hợp.
- Nếu như thành công, hai người chúng ta sẽ đạp trời dưới chân. Nếu ta đạt tới vị trí chủ nhân cửu thiên, ngươi sẽ là Vương ngang hàng với ta!
Không thể phủ nhận, điều kiện này của Chiến Vương quá hấp dẫn người khác. Giờ phút này hắn nói như vậy đã kéo Âu Dương tới độ cao ngang hàng với hắn, đưa ra một điều kiện khiến Âu Dương cũng có chút động tâm...
- Mỗi lần thời đại lớn xuất hiện, Chiến tộc đều đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Nhưng bảy lần thời đại lớn, Chiến tộc lại bảy lần làm vai diễn phụ. Đó không phải bởi vì chúng ta không đủ mạnh! Ngay cả trời cũng chỉ có thể phá hủy huyết mạch của ta, nhưng không có cách nào phá huỷ thân thể và linh hồn ta. Nếu như ngươi và ta liên hợp. Ngay cả trời cũng không chống lại được chúng ta! Tới lúc đó, chúng ta chính là chủ nhân cửu thiên. Từ nay về sau sẽ không còn thời đại lớn nữa!
Trên mặt Chiến Vương có mấy phần điên cuồng.
- Bọn họ theo đuổi chí cao vô thượng chẳng qua chỉ là do ông trời bố thí cho bọn họ. Bọn họ không phải là chí cao vô thượng gì cả. Bọn họ chẳng qua chỉ là một vài tên ăn mày. Một vài tên ăn mày chờ đợi người khác thương hại. Ngươi và ta không giống bọn họ. Ta sáng tạo ra phương pháp thánh chiến này, chính là muốn đấu với trời. Ngươi tu luyện phương pháp thánh chiến này, đồng dạng mang theo một lòng muốn nghịch thiên. Nếu như ngươi và ta liên hợp, trong thiên hạ này còn ai có thể chống lại được nữa?
Ánh mắt của Chiến Vương trở nên cực kỳ điên cuồng. Tuy nhiên nói thật hắn đã đánh động Âu Dương. Trái tim nghịch thiên. Không sai, bản thân người nào cũng có lòng muốn nghịch thiên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Chỉ có điều tuy rằng Âu Dương động tâm, nhưng Âu Dương biết, mình tuyệt đối không thể đáp ứng Chiến Vương được. Đó gọi là một núi không thể dung hai hổ. Tại thời không của mình, bao nhiêu quân vương tại thời điểm mời người giúp đỡ, nói tới mức thiên hoa bay loạn. Nhưng một khi đặt được giang sơn, có mấy người không bị giết?
Sự thật đã lật lượt chứng minh cho Âu Dương thấy, thế giới này bất kỳ ai cũng không thể tin tưởng được. Chỉ có thể tin vào chính mình!
Âu Dương đưa lưng về phía Chiến Vương lắc đầu. Thời điểm hắn lắc đầu, bảy người kia thậm chí có một loại cảm giác điên cuồng. Điều kiện như vậy, hắn cũng cự tuyệt sao? Đây là Chiến Vương! Tuy rằng đây không phải là Chiến Vương chân chính, nhưng có thể nhìn ra được, pho tượng Chiến Vương này hẳn có liên quan với linh hồn của Chiến Vương chân chính. Đối mặt với một vương giả như vậy, không ngờ Âu Dương lại cự tuyệt?
- Ngươi có điều kiện gì mới đều có thể nói ra. Chỉ cần ta có thể làm được, ta sẽ đáp ứng ngươi!
Vẻ mặt Chiến Vương đầy mong chờ. Bộ dáng kia tuyệt đối không giống với một vương giả, ngược lại giống như người đang cầu người hỗ trợ.
- Đế vương đều không có tình. Một núi không thể nào chứa hai bàn tay. Trời sinh ngươi ra đã muốn nắm vận mệnh trong tay mình. Ta làm sao lại không phải? Cho nên sẽ có một ngày ngươi và ta sẽ gặp nhau trên con đường đi tới điểm cao nhất kia. Chỉ có điều chúng ta không thể nào làm chiến hữu sóng vai chiến đấu. Chúng ta chỉ có thể là kẻ thù rút đao đối mặt.
Âu Dương nói. Phương pháp thánh chiến đã xuất hiện trong tay hắn. Xem công pháp này đủ để khiến thiên hạ chấn động, mọi người đều đỏ mắt! Đây chính là truyền thừa của Chiến tộc. Đây mới thực sự là truyền thừa của Chiến tộc!
- Phương pháp thánh chiến này trả lại cho ngươi
Âu Dương cầm phương pháp thánh chiến trong tay ném về phía Chiến Vương, vừa vặn ném đến trong tay Chiến Vương. Khi Chiến Vương bắt được phương pháp thánh chiến, cũng không hề liếc mắt nhìn nó. Ánh mắt của hắn trước sau vẫn chăm chú nhìn Âu Dương.
- Ta tu phương pháp thánh chiến này, xem như đã nhận ân tình của ngươi. Ta nợ ngươi một mạng. Tương lai nếu ngươi và ta gặp nhau, ngươi thất bại ta sẽ thả ngươi một con đường sống.
Âu Dương bỗng nhiên nói ra như vậy khiến người ta cảm thấy đầu cũng muốn lớn!
Phía sau Âu Dương là người thế nào? Đó là Chiến Vương. Đó là quái vật duy nhất trong thời đại lớn đánh mấy ngày cũng không giết chết được. Đó là một người tự xưng là vô địch. Một quái vật một mình đấu với một đám vẫn có thể bình yên rút đi! Mà lúc này Âu Dương lại dám nói những lời như vậy với tên biến thái kia. Những người khác sao có thể không kinh hãi được!
Tuy nhiên giật mình thì giật mình, vào lúc này khi tất cả mọi người cho rằng Chiến Vương nhất định sẽ điên cuồng công kích Âu Dương, nhưng bọn họ lại sai. Bọn họ liền nhìn thấy Chiến Vương thất vọng nhìn Âu Dương nói:
- Bất kể là ngươi hay là ta, hắn cũng sẽ không cho phép chúng ta đi tiếp. Sẽ có một ngày, vào thời điểm chúng ta đi tới gần, hắn cảm giác sắp không thể khống chế được nữa hắn sẽ phá huỷ chúng ta! Chỉ có chúng ta liên hợp với nhau, mới có khả năng đánh với hắn một trận. Ngươi muốn giống như ta bị phong ấn ngàn vạn năm, sau đó mỗi lần xuất hiện thời đại lớn, lại làm vai diễn phụ sao?
Đến giờ phút này Chiến Vương vẫn không từ bỏ.
- Hắn? Ông trời sao?
Khuôn mặt Âu Dương hiện ra một nụ cười mỉm. Hắn chậm rãi xoay người lại đối diện với Chiến Vương. Trong mắt hai người đều có khí thế nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt. Giờ phút này ánh mắt hai vương giả chạm vào nhau giống như đang tuyên bố thời đại lớn xuất hiện, cường giả sắp ra đời!
- Ta chưa từng thấy hắn, nhưng ta biết, chúng ta đều giống như món đồ chơi của hắn. Ta từng là một trong những kẻ ngu xuẩn tranh đoạt chí cao vô thượng. Đúng! Ngươi cũng vậy!
Trong tay Chiến Vương chậm rãi xuất hiện hỏa diễm huyết sắc. Đây là hỏa diễm linh hồn. Ngọn lửa này thiêu đốt phương pháp thánh chiến thành tro tàn.
- Ngươi cứ suy nghĩ một chút. Sau một năm nữa Chiến tộc sẽ từ Ma giới đi tới Tiên giới. Nếu như ngươi suy nghĩ thông suốt thì tới Chiến tộc tìm ta! Nhớ kỹ, chỉ cần ngươi đến, vị trí Tịnh Kiên Vương, ngang hàng với Vương của Chiến tộc sẽ là của ngươi. Vị trí Tịnh Kiên Vương này, ta sẽ vĩnh viễn giữ lại cho ngươi. Bởi vì sẽ có một ngày ngươi nhất định sẽ theo ta liên thủ.
Giọng nói của Chiến Vương càng về sau càng thấp. Linh hồn của hắn đã bắt đầu phóng thích. Thân thể của hắn bắt đầu biến trở lại thành một pho tượng bình thường.
Nhìn cảnh tượng như vậy mọi người đều hít một hơi lạnh. Rốt cuộc Âu Dương có tư cách gì khiến Chiến Vương hậu đãi như vậy. Từ hỏa diễm huyết sắc vừa nãy có thể nhìn ra được, chỉ sợ pho tượng Chiến Vương này còn cường đại gấp trăm lần so với ba pho tượng lúc trước.
Muốn giết bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay. Cho dù là Âu Dương hồi phục thực lực cũng không cho rằng mình có thể đối kháng được với pho tượng Chiến Vương này.
Đây mới chỉ là một tia linh hồn của Chiến Vương. Nếu như hắn thật sự xuất hiện, vậy hắn sẽ có thực lực hủy thiên diệt địa tới mức nào? Tuy nhiên vừa nãy Âu Dương đã đánh cược.
Hắn đánh cược Chiến Vương sẽ không ra tay với hắn. Tâm muốn đó là niệm đạt. Mỗi người trong Chiến tộc đều tu luyện phương pháp thánh chiến này. Nhưng từ thiên cổ tới bây giờ, lại chỉ có một người trong Chiến tộc lĩnh ngộ được cái gì gọi là tâm muốn chính là niệm đạt. Mà bây giờ Âu Dương cũng đã lĩnh ngộ ra. Điều này chẳng khác nào nói Chiến Vương thứ hai sắp xuất hiện.
Bọn họ đều đi tới con đường đấu với trời, cho nên ắt sẽ có một ngày bọn họ phải đối mặt với hắn trong truyền thuyết kia. Chiến Vương đã bảy thế luân hồi. Tất nhiên biết hắn mạnh như thế nào.
Vậy tuy rằng hắn không giết chết Chiến Vương, nhưng mỗi lần người thất bại đều là Chiến Vương. Chiến Vương tứ cố vô thân. Chiến Vương muốn Chiến Vương thứ hai xuất hiện. Nếu Âu Dương có thể đạt được độ cao như Chiến Vương, như vậy hai người liên thủ đủ để nghịch thiên!
Đúng vậy, là nghịch thiên chân chính. Chiến Vương muốn đạp trời dưới chân. Hắn muốn sáng tạo ra tất cả thần linh. Âu Dương đọc ra được dã tâm của hắn.
- Tất cả tiếp tục đi về phía trước!
Trong lòng Âu Dương luôn suy nghĩ về những lời Chiến Vương vừa nói. Trong thời đại lớn vốn là anh hào trong thiên hạ tụ tập lại muốn tranh hùng. Hiện tại xem ra, trên đám anh hào này còn có một hắn! Vậyy hắn là ai? Là trời sao? Hắn liên tục cản trở Chiến Vương bảy lần. Vậy mình thì sao? Tương lai chẳng lẽ mình cũng sẽ bước theo dấu chân của Chiến Vương sao?
Yêu giới, Âu Dương Hoa, trong lãnh địa của yêu giới, bên trên một toà tháp cao, Chiến Vương đang ngồi một mình bên trên Bàn Long Vương Tọa huyết sắc. Trên mặt hắn lộ ra thần sắc khiến người ta nhìn không thấu.
- Chiến Vương... Tại sao không giết hắn?
Một lão giả chống trường côn quỳ một gối đang chờ phía dưới. Thân thể lão giả này cực kỳ gầy yếu, nhìn qua giống như chỉ một trận gió đã có thể thổi ngã. Tuy nhiên tuyệt đối không nên bị dáng vẻ bên ngoài của lão giả này lừa gạt.
Thanks
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Lão giả này tên là A Da Hợp, chính là một trong tám Đại Tu La, thủ hạ của Chiến Vương, cũng là người duy nhất trong toàn Chiến tộc sử dụng vũ khí.
Một khi trường côn trong tay hắn bắt đầu huy động, thậm chí đủ để bổ đôi hai giới. Thực lực đó đủ để trực diện chống lại cường giả cấp như Ma vương Yêu tổ kia.
- Giết? Ta không thắng được hắn.
Chiến Vương lắc đầu cười khổ. Không sai, lúc đó biểu hiện của hắn thật sự rất cường thế. Nhưng trong nháy mắt khi Bát Tí Ma La kia xuất hiện hắn đã cảm ứng được, quái vật kia đã khôi phục thực lực. Trong thân thể hắn vẫn còn có linh hồn thứ hai. Nếu như hai linh hồn dung hợp lại với nhau, đó chính là một nhân vật khiến thế giới rung động.
- Hắn đã trưởng thành đến độ cao như vậy sao? Có cần lão thần đi tới Man đảo, chờ hắn đi ra lập tức giết chết hắn hay không?
A Da Hợp rõ ràng có chút kiêng kỵ với Âu Dương.
- Không! Hắn sẽ hợp tác với chúng ta. Thiên sẽ không bỏ mặc cho quái vật như vậy trưởng thành, nhất định sẽ dùng các loại trừng phạt khiến hắn sụp đổ. Tới lúc đó hắn nhất định sẽ bước vào Chiến tộc, nhất định sẽ liên hợp với chúng ta!
Chiến Vương vuốt long văn huyết ngọc, trên mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo.
Vô số cường giả, có mấy người khiến mình phải kiêng kỵ? Khi những người khác đều nguyện ý làm nô lệ của trời, chỉ có mình muốn nghịch thiên! Hiện tại lại xuất hiện một người có suy nghĩ giống mình, Chiến Vương sao có thể nhìn hắn chết như vậy được?
- Chiến Vương, từ đầu đến cuối lão thần đều cảm thấy hắn là một mầm tai hoạ.
Trong đầu A Da Hợp đều cảm thấy không yên tâm. Hắn biết Chiến Vương cái gì cũng tốt, chỉ có một điểm, quá tự cao tự đại. Tuy nhiên điều này cũng không trách Chiến Vương được. Dù sao một cường giả có can đảm thiên tranh hùng, nếu như không tự cao tự đại mới là lạ.
- Hắn có được tâm Vương, nhưng hắn lại không có được tư thế của Vương. Thời đại lớn không phải là sân khấu của một người. Thời đại lớn là sân khấu của chủng tộc. Mặc dù hắn có thể có được lực lượng mạnh mẽ như của ta. Nhưng lẽ nào trước mặt toàn Chiến tộc, hắn có thể không cúi đầu sao?
Hai mắt Chiến Vương nhìn về phía xa. Bảy lần luân hồi, lần này có vẻ thú vị hơn bảy lần trước nhiều...
Trong mộ của Yêu tổ, mọi người không lập tức tiến vào chủ mộ thất. Thời điểm này, tất cả mọi người vẫn đang chìm đắm trong những lời nói vừa nãy của Chiến Vương. Tất cả mọi người cảm giác mình giống như đang nằm mộng. Một đường trải qua bao nhiêu gian nan hiểm trở mới đi tới được đây. Ngay cả Chiến Vương cũng đi ra. Đáng sợ nhất chính là, không ngờ Chiến Vương lại đưa ra lời mời với Âu Dương. Điều này nói rõ điều gì? Điều này nói rõ Âu Dương đã được Chiến Vương đặt vào một vị trí khác hẳn Vu tổ Yêu tổ. Dựa theo sự cường thế của Chiến Vương, có khả năng trong lòng của hắn Âu Dương thậm chí còn mạnh hơn những người này...
Qua khoảng một, hai giờ, Cốc Thanh Vũ rốt cuộc là người đầu tiên phá vỡ sự yên tĩnh của nơi này:
- Chư vị. Hiện tại tất cả cơ quan cạm bẫy đều đã phá. Ta nghĩ có phải chúng ta nên vào thăm Yêu tổ kia không?
- Hừ hừ, có phải chúng ta nên tìm ra huyết mạch Yêu tổ trước hay không?
Mê Đồ Hòa Thượng lập tức mở miệng nói. Phải biết rằng, huyết mạch Yêu tổ này vẫn luôn vướng mắc trong lòng mọi người. Nếu như không tìm ra huyết mạch Yêu tổ này, sau khi đi vào đó sẽ phát sinh chuyện gì cũng không ai biết.
Nghe thấy Mê Đồ Hòa Thượng nói vậy, đầu tiên ánh mắt của mọi người nhìn Âu Dương một chút. Gia hoả này rõ ràng không thể nào là huyết mạch Yêu tổ. Nếu như tương lai Âu Dương sẽ trở thành Yêu tổ nói. Như vậy Chiến Vương tuyệt đối sẽ không nhiều lời với Âu Dương như vậy. Cốc Thanh Vũ càng không cần phải nói. Phía trước đã chứng minh sự trong sạch của hắn. Hiện tại khả nghi nhất chính là ba người Yên Hồng, Mê Đồ Hòa Thượng và Tháp Khắc.
Trong ba người này, người khả nghi nhất tất nhiên chính là Tháp Khắc. Xuất thân của Yên Hồng và Mê Đồ Hòa Thượng, mọi người đều đã biết rõ, cũng không có vết nhơ nào cần phải tra. Chỉ có Tháp Khắc là không bình thường. Tháp Khắc có một nửa huyết thống Man tộc. Man tộc lại là một chi nhánh của Yêu tộc. Nếu tính như thế, cơ hội gia hoả này là huyết mạch Yêu tổ lớn hơn mọi người!
- Còn cần phải tìm sao? Làm thịt hết những gia hỏa khả nghi là được rồi!
Mạnh Cường nhìn lướt qua ba người. Xem ra Mạnh Cường vẫn khó chịu với Mê Đồ Hòa Thượng. Yên Hồng kém hắn cực xa hắn. Tháp Khắc lại càng không cần phải nói.
- Bớt làm bộ cho ta! Lão tử không phải huyết mạch Yêu tổ. Trong lòng các ngươi hiểu rõ hơn ai hết! Lão tử đường đường chính chính là tiên. Yêu tộc kia không có một sợi lông liên hệ nào với lão tử cả!
Vào lúc này Mê Đồ Hòa Thượng cũng nổi giận. Nói vậy là có ý gì? Tháo cối xay thì xoay ra giết lừa sao?
- Chuyện này liên quan gì tới ta!
Yên Hồng cũng nổi giận. Nghe tên Mạnh Cường này nói như vậy, có vẻ như ngay cả mình cũng muốn giết chết sao?
- Chẳng lẽ nói có quan hệ với Yêu tộc thì chính là huyết mạch Yêu tổ sao? Vậy huyết mạch của Yêu tổ không có một trăm ngàn cũng có 80 ngàn người!
Tháp Khắc cũng mặc kệ!
- Ngươi bớt giả vờ vô tội đi. Muốn giết, người cũng là người đầu tiên phải giết!
Mê Đồ Hòa Thượng khinh thường thoáng nhìn về phía Tháp Khắc. Đừng thấy Tháp Khắc giả vờ giả vịt, nhưng tất cả mọi người hiểu rõ, hắn chính là kẻ đáng nghi ngờ nhất.
- Ngươi... Các ngươi...
Vào lúc này trong mắt Tháp Khắc đầy lửa giận. Nhưng rất rõ ràng, hiện tại mọi người đều đứng ở phía đối lập với hắn. Nếu tiếp tục như thế, hắn thật sự có khả năng bị người ta làm thịt!
- Đừng ầm ĩ nữa!
Bỗng nhiên, Âu Dương vẫn không nói gì lại mở miệng. Âu Dương liếc mắt nhìn Tháp Khắc một cái nói:
- Hắn không phải là huyết mạch Yêu tổ...
Nghe thấy Âu Dương nói vậy, mọi người ở đây đều sửng sốt. Sau đó Mạnh Cường lộ ra bộ mặt không rõ nhìn Âu Dương nói:
- Hắn không phải? Sao có thể như vậy được! Nơi này chỉ có hắn mới có liên hệ với Yêu tổ!
- Hắn thật sự không phải. Huyết mạch Yêu tổ là một người khác! Chỉ có điều chúng ta đều bị hắn lừa gạt!
Trên mặt Âu Dương lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Nếu như không phải vừa nãy bất ngờ, cho dù là Âu Dương cũng không có cách nào nghĩ được huyết mạch Yêu tổ lại là người kia!
Nghe thấy Âu Dương nói như vậy, sắc mặt của tất cả mọi người đều khiếp sợ. Nhìn dáng vẻ của Âu Dương, trong lòng hắn đã có dự tính. Chẳng lẽ Âu Dương đã tìm ra ai là huyết mạch Yêu tổ?
- Vậy ai là?
Cốc Thanh Vũ mở miệng nói. Hiện tại hắn cũng không thể chờ đợi được nữa! Dù sao huyết mạch Yêu tổ đã ẩn nấp ở chỗ này một thời gian lâu như vậy, không ngờ mọi người lại không hề phát hiện ra. Đây không phải là quá kỳ quái sao?
Âu Dương quét mắt nhìn mọi người một lượt, sau đó đưa một ngón tay ra lập tức chỉ đến một người! Khi nhìn thấy Âu Dương chỉ vào người này, rất nhiều người đều sửng sốt. Tuy nhiên bọn họ nhìn ra, Âu Dương tuyệt đối không giống như đang nói đùa với bọn họ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Mọi người thấy Bạch Tinh bị Âu Dương chỉ vào, bộ dạng hết sức vô tội. Không ai từng nghĩ gua giả rất ít nói chuyện này sẽ là huyết mạch yêu tổ!
- Sao lại là ta được! Ta không phải...
Bạch Tinh giả vờ nhu nhước, hai tay lắc mạnh, bộ dáng muốn nói mình hoàn toàn vô tội. Yên Hồng đứng bên cạnh nhìn cảm thấy lời nói của Âu Dương có chút vô căn cứ!
- Âu... Âu Dương tiền bối... Có phải ngài đã nhầm hay không...Bạch Tinh nhìn qua yếu đuối như vậy, tương lai sao có thể là gia hỏa kế thừa chân thân Yêu Tổ hô phong hoán vũ được?
- Nhầm? Vậy ngươi đọc theo mấy câu!
Âu Dương nhìn Bạch Tinh nói:
- Yêu tổ thượng cổ là quân khốn kiếp. Sau khi chết đều phải xuống địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh. Trong thời đại lớn lần này, Yêu tộc nhất định sẽ thất bại. Tất cả Yêu tộc đều sẽ rơi xuống A Ty địa ngục, gặp vạn ngàn nỗi khổ đồ đao!"
Những lời nói của Âu Dương không lời nào không độc. Cho dù là Tháp Khắc nghe thấy, cũng tỏ ra lúng túng.
Âu Dương quá mức cường thế. Cho dù Tháp Khắc nghe thấy Âu Dương chửi rủa Yêu tổ của bọn họ như vậy, hắn cũng chỉ có thể làm nhẫn nhịn...
- Đọc đi!
Bỗng nhiên Âu Dương rống to một tiếng, nhìn Bạch Tinh! Lúc này Bạch Tinh đã thay đổi dáng vẻ vừa nãy, đứng đối diện với Âu Dương nói:
- Làm sao ngươi biết được?
- Ha ha ha! Quả nhiên là hắn!
Mạnh Cường nghe thấy Bạch Tinh nói vậy, liền hiểu Bạch Tinh đã thừa nhận. Thật không ngờ được, huyết mạch yêu tổ luôn ẩn náu trong mọi người, khiến mọi người không hề nghi ngờ lại là tên Bạch Tinh này, mà không phải là Tháp Khắc người nhìn qua đáng nghi ngờ nhất.
- Làm sao biết được? Lẽ nào tổ tông ngươi không có nói cho ngươi biết sao? Vĩnh viễn không nên có biểu hiện tự cho mình đúng trước mặt quan tâm chiến ý!
Hai mắt Âu Dương biến thành màu vàng kim. Thật ra Âu Dương đã sớm hoài nghi Bạch Tinh. Dù sao ngoại trừ Tháp Khắc ra, cho dù là Yên Hồng cũng đã từng oán giận chửi mắng Yêu tổ. Chỉ có Bạch Tinh từ trước đến nay vẫn chưa từng thốt ra những lời này.
Tuy nhiên chỉ dựa vào điều này không thể suy đoán Bạch Tinh chính là huyết mạch yêu tổ. Vừa nãy một khắc khi pho tượng Vu tổ bám vào thân thể mọi người Âu Dương liền hiểu ra tất cả.
Trong tám người, bởi vì mình có Thứ Kiêu Cung bảo vệ, Vu tổ không có cách nào bám lên thân thể mình. Nhưng khi mình quan sát bảy người kia, chỉ có trong thân thể Bạch Tinh không ngờ không có âm khí của Vu tổ. Điều này nói rõ cái gì?
Điều này nói rõ thể chất của gia hỏa này không bình thường. Nếu như chỉ như vậy còn không chứng minh được điều gì. Dù sao thể chất của mình vốn như thế, mình có thể khác với những người khác.
Nhưng Bạch Tinh rõ ràng không có bất cứ vấn đề gì, trái lại còn giả vờ mình bị khống chế để loại trừ sự khả nghi của mình. Một chiêu giấu đầu lòi đuôi này chẳng khác gì nói cho Âu Dương biết, ta chính là huyết mạch yêu tổ!
Bắt đầu từ giây phút đó, Âu Dương đã hiểu ra, tuy rằng Tháp Khắc có ý đồ với truyền thừa của yêu tổ, nhưng hắn không phải là chính chủ. Chính chủ lại là Bạch Tinh vẫn cực kỳ biết điều kia...
Huyết mạch yêu tổ. Có thể tưởng tượng được, dọc đường đi Bạch Tinh đều có thể nhìn thấy rõ ràng những yêu văn này, thậm chí còn hiểu rõ hơn cả gà mờ như Cốc Thanh Vũ.
Cho nên dọc theo đường đi hữu kinh vô hiểm nhất chính là Bạch Tinh. Bạch Tinh tâm cơ rất cao minh. Tại thời điểm ở Đại Dũng Điện, thật ra hắn cố ý để Âu Dương chặt đứt đại bổng trong tay mình.
Từ lúc đó hắn đã nghĩ trăm phương ngàn kế muốn thoát khỏi sự nghi ngờ của mọi người. Tên ngu xuẩn Tháp Khắc này vốn định lập kế hãm hại người khác, lại bị người khác đùa bỡn trên tay.
Vào lúc này Tháp Khắc vô cùng tức giận. Hắn nhìn Bạch Tinh hắn mở miệng nói:
- Mẹ kiếp! Hóa ra là ngươi! Ta đã sớm cảm thấy ngươi giống như có thể hiểu được những yêu văn này!
- Mắng ta sao? Nếu ta thành Yêu tổ, ngươi không sợ ta giết hết Man tộc các ngươi sao?
Vào lúc này, Bạch Tinh trái lại không còn dáng vẻ ăn nói khép nép như vừa nãy. Một câu nói của hắn khiến Tháp Khắc lập tức ngậm miệng lại. Đúng vậy, nếu như Bạch Tinh thật sự trở thành Yêu tổ, vậy mình có cừu oán với hắn, tương lai Man tộc làm sao chịu nổi?
- Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội trở thành Yêu tổ sao?
Mê Đồ Hòa Thượng khinh thường liếc mắt nhìn Bạch Tinh một cái. Trong lúc vô tình, mọi người đang đứng sát với nhau, đã trở thành một vòng vây bao vây Bạch Tinh ở giữa.
Bạch Tinh không thèm liếc mắt nhìn mọi người lấy một cái. Trên người của hắn đột nhiên xuất hiện âm phong. Bạch Tinh bất ngờ bay lên không trung. Nhìn cảnh tượng như vậy, mọi người đều kinh hãi!
- Hắn... Hắn không bị ràng buộc lực lượng!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nếu như mọi người còn không đoán ra chuyện gì, vậy mọi người sống cũng quá uổng.
- Hừ! Đám tôm tép nhỏ bé như các ngươi cũng xứng nói chuyện với ta sao? Cút!
Bạch Tinh mở miệng hô lớn một tiếng cút, sau đó hắn gầm lớn một tiếng trực tiếp đẩy sáu người vây xung quanh hắn ra xa mấy chục mét!
Bạch Tinh dừng lại, nhìn Âu Dương nói:
- Đã quá muộn. Nếu như người vạch trần ta trước khi Chiến Vương phóng thích linh hồn, như vậy ta chỉ có thể bó tay chịu trói. Nhưng bây giờ tất cả các cơ quan đều được phá, chỉ còn chờ đợi ta đi vào nhận lấy truyền thừa! Âu Dương, ngươi không giống với bọn họ. Bọn họ chỉ có thể là bia đỡ đạn của thời đại lớn, nhưng ngươi là một trong những nhân vật chính của thời đại lớn!
- Ai là nhân vật chính không phải do ngươi định đoạt!
Âu Dương nhẹ nhàng búng dây cung một chút. Thứ Kiêu Cung kêu lớn một tiếng. Một con cú lớn với hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt đứng ở trên vai Âu Dương! Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sáu người vừa nãy còn cảm hấy tuyệt vọng, đều dấy lên một tia hi vọng!
Thứ Kiêu Cung sống lại! Điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu Âu Dương cũng đã thức tỉnh. Lực lượng của hắn đã trở lại trên người của hắn. Oai phong của Tiễn Thần đủ để dễ dàng thuấn sát tiên tôn. Hiện tại Âu Dương sống lại chẳng phải nói Bạch Tinh chết chắc sao?
- Không hổ danh là người đã khiến Chiến Vương phải lôi kéo. Ta thừa nhận không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng ở chỗ này ta không chết được! Ở chỗ này ta có Vĩnh Sinh!
Trong mắt Bạch Tinh mang theo vẻ điên cuồng. Không sai, hắn là huyết mạch yêu tổ. Trong mộ của Yêu tổ này hắn chính là thân thể Vĩnh Sinh! Mặc dù Âu Dương là Tiễn Thần cũng đừng hòng giết chết hắn!
- Đúng! Ngươi không chết. Nhưng nếu như ta phong ấn ngươi tại nơi này vạn năm thì sao?
Trên mặt Âu Dương hiện lên một nụ cười lạnh lùng. Giờ phút này, tên Bạch Tinh này còn dám uy hiếp mình sao? Không chết? Ta nói giết ngươi sao?
Dùng sát khí phong ấn ngươi vạn năm, ngươi còn chưa sống lại thời đại lớn đã kết thúc. Ngươi cũng chỉ có thể theo thời đại lớn hạ màn kết thúc thôi!
- Ngươi...
Bạch Tinh biết, mặc dù mình là Tiên đế, thậm chí trong mộ của Yêu tổ này mình được tăng cao lên một cấp bậc đạt được tiên tôn. Nhưng Âu Dương là môt kẻ biến thái. Sự cường đại của hắn đã vượt qua tất cả tiên tôn, đã gần như là nhân vật có thể tranh đấu được với cường giả thượng cổ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
Nếu như hắn thật sự muốn phong ấn mình vạn năm, vậy mình thật sự xong!
- Bớt nói những lời vô nghĩ cho ta!
Âu Dương lại búng Thứ Kiêu Cung. Một mũi tên huyết sắc bỗng nhiên xuất hiện trong tay Âu Dương. Mũi tên huyết sắc này bị hỏa diễm thiêu đốt. Chỉ nhìn hỏa diễm này đã biết, nếu như trúng phải mũi tên này chắc hẳn sẽ không còn mạng, nếu còn mạng cũng không muốn sống nữa.
- Âu Dương, chúng ta làm một giao dịch đi...
Rốt cuộc Bạch Tinh đành phải đưa ra cái giá cho cái đầu của hắn. Hắn biết hiện tại mình đấu không lại nam tử trước mặt. Nếu như Âu Dương thật sự nổi điên phong ấn hắn, vậy Yêu tộc thật sự xong.
- Nói cái giá của ngươi đi!
Mặt Âu Dương vẫn không biến sắc nói.
- Không nên! Nếu như gia hoả này thật sự thành Yêu tổ, vậy hắn nhất định sẽ trả thù chúng ta. Hơn nữa lời nói hiện tại của gia hoả này sao có thể tin được!
Mê Đồ Hòa Thượng kêu to.
- Hừ! Ngươi tính là thứ gì! Lời nói của Yêu tổ còn thật hơn vàng, một lời đã ra sao có thể dễ dàng đổi ý được!
Bạch Tinh nghe thấy Mê Đồ Hòa Thượng nói vậy không ngờ liền nổi cơn thịnh nộ. Hơn nữa còn tức giận hơn vừa nãy rất nhiều.
Âu Dương gật đầu nói:
- Ta tất nhiên sẽ tin tưởng. Nếu như Yêu tổ có thể dẫn dắt một Yêu tộc chinh chiến thiên hạ nói chuyện lại thối như vậy, ta chỉ có thể chịu ủy khuất cầu toàn đi một chuyến tới Chiến tộc cùng Chiến Vương liên hợp tới làm khách trong lãnh địa của Yêu tộc vậy!
Lời nói này của Âu Dương đầy ý uy hiếp. Tuy nhiên vào lúc này người ở dưới mái hiên cũng không thể không cúi đầu. Biết rõ Âu Dương uy hiếp, Bạch Tinh cũng chỉ có thể thỏa hiệp.
- Ngươi cho Chiến Vương, ta cho ngươi!
Bạch Tinh nhìn Âu Dương nói ra một câu nói như vậy. Lời này ý tứ đã rất rõ ràng, tương lai bọn họ đều muốn một đường tranh đấu tới chí cao vô thượng. Nếu như có một ngày Âu Dương rơi vào trong tay Yêu tổ, Yêu tổ sẽ thả cho Âu Dương một con đường sống!
Âu Dương chỉ nhìn Bạch Tinh không đáp ứng cũng không từ chối. Trong mắt của hắn lại có vài phần trêu tức.
- Được! Xem như ngươi lợi hại. Yêu tổ nợ ngươi một món nợ ân tình!
Bạch Tinh xuất ra một chiêu lợi hại, lại tăng thêm một chút lợi thế!
- Vậy đổi một chữ tổ thành chữ tộc, ta lập tức rời đi!
Cuối cùng, Âu Dương đã mở miệng. Hiện tại hắn muốn lợi thế chắc chắn vô cùng tàn nhẫn. Điều này bằng với cả Yêu tộc đều thiếu nợ Âu Dương một ân tình. Bất cứ lúc nào chỉ cần Âu Dương yêu cầu hỗ trợ, Yêu tộc đều phải dốc hết toàn tộc trợ giúp Âu Dương!
- Yêu cầu này thực quá đáng!
Bạch Tinh cũng biết, yêu cầu này thực sự có chút quá đáng.
- Ta sẽ không cần yêu cầu các ngươi làm chuyện gì không có khả năng hoàn thành. Tuy nhiên mỗi người các ngươi đều có thực lực có thế lực. Chỉ có ta là một mình. Trong thời đại lớn ta nhất định phải có một chút lực lượng trong tay. Nếu như ngươi đáp ứng, bây giờ sẽ rời đi! Nếu không thì...
Âu Dương nói đến đây liền ngừng lại. Sau đó hắn gằn ra từng chữ một:
- Nếu không... thì... ngọc... đá... đều... tan...
Ngọc đá đều tan! Bạch Tinh có thể không hiểu rõ điều này sao? Bây giờ hắn còn có lựa chọn khác sao? Nếu như không đồng ý, như vậy Âu Dương tuyệt đối sẽ phong ấn hắn tại nơi này.
Chỉ xem sát khí vừa nãy của Âu Dương tạo thành Bát Tí Ma La giết chết Vu tổ cũng đủ hiểu, hắn căn bản không phải là một người hiền lành. Nếu như chọc giận hắn, hắn thật sự cái gì cũng dám làm!
- Được! Ngươi thắng...
Cuối cùng Bạch Tinh đành phải cúi đầu. Không có cách nào khác. Lần này nếu như không có Âu Dương xuất hiện, như vậy tất cả đều sẽ rất thuận lợi. Thậm chí mặc dù có Âu Dương, chỉ cần hắn không có quan tâm chiến ý cũng không có chuyện gì xảy ra!
Thứ mình đã giấu, cho dù là mắt của thần sư cũng không thể nhìn thấu. Người ngoài chỉ biết Âu Dương có mắt của thần sư. Nhưng ai biết Âu Dương tu phương pháp thánh chiến có quan tâm chiến ý có thể nhìn thấu tất cả...
Vậy đa tạ Yêu tổ...
Âu Dương cười ha ha. Sau đó thân thể Âu Dương bỗng dưng bay lên. Hắn vung tay lên nắm lấy bảy người khác, dùng hỏa diễm phóng lên trời, đốt cháy không gian tạo ra một khe nứt. Sau đó Âu Dương mang theo mọi người qua khe nứt rời khỏi mộ của Yêu tổ đã nhốt bọn họ suốt trong thời gian dài đó!
Bạch Tinh nhìn mọi người biến mất, trong mắt hắn đầy vẻ bất đắc dĩ:
- Quái vật, thực sự một quái vật. Vừa đến chủ mộ thất, âm khí nơi này hơi ít một chút. Không ngờ hắn liền có thể phá tan phong ấn. Xem ra sau này Yêu tộc đã có một đại địch...
Từng bước tiến vào trong chủ mộ thất của Yêu tổ, khắp người Bạch Tinh từ trên xuống dưới đều tản ra một loại cảm giác cực kỳ yêu dị.
Đây là truyền thừa của yêu tổ. Cuối cùng hắn đã nhận được truyền thừa. Từ ngày hắn nhận được truyền thừa trở đi, tất cả người thừa kế đều sẽ xuất hiện. Thời đại lớn cũng sẽ thật sự xuất hiện.
Bạch Tinh đi hết 108 bậc thang, một nữ tử đi chân đất đứng ở trong mộ của Yêu tổ nhìn Bạch Tinh từng bước đi tới.
- Tham kiến Yêu tổ...
Nữ tử quỳ một chân trên đất quay về phía Bạch Tinh thực hiện lễ tiết cao nhất của Yêu tộc. Bạch Tinh quét mắt nhìn nữ tử này một cái. Mặc dù hắn là Yêu tổ, nhìn dáng dấp của nữ tử này hắn cũng có mấy phần động lòng. Nữ tử này chính là Sở Yên Nhiên.
- Tình cổ có khả năng khống chế được hắn không?
Bạch Tinh đứng ở trước mặt Sở Yên Nhiên. Lúc này Bạch Tinh giống như đã biến thành người khác. Cái loại khí thế dường như quân lâm thiên hạ đủ để đè chết bất kỳ tiên tôn nào.
- Không thể!
Từ đầu đến cuối Sở Yên Nhiên đều không ngẩng đầu. Bởi vì Yêu tổ Bạch Tinh này không bảo nàng ngẩng đầu. Trong yêu tộc, chế độ đẳng cấp vô cùng nghiêm ngặt. Nếu như Yêu tổ không có cho ngươi đứng lên, ngươi phải quỳ đến chết.
- Vậy tình cổ có tác dụng gì!
Bạch Tinh vung tay áo bào, nói với Sở Yên Nhiên xong, liền bước chân vào trong chủ mộ thất.
Sau những tiếng ầm ầm âm vang lên, cửa của chủ mộ thất cũng bắt đầu đóng lại. Khi này cửa lớn lại mở ra, Bạch Tinh đã nhận được truyền thừa của yêu tổ. Đến lúc đó chính là thời đại lớn thật sự xuất hiện, chính là thời đại mỗi chủng tộc tranh đấu.
Quỳ trên mặt đất, trên mặt Sở Yên Nhiên có mấy phần mơ hồ.
Vừa nãy những lời Chiến Vương nói với Âu Dương Sở Yên Nhiên đều đã nghe được. Âu Dương uy hiếp Bạch Tinh, Sở Yên Nhiên cũng nghe được. Nhưng nàng không rõ, tại sao lại có nhiều người coi trọng người này như vậy?
Tuy nói người này có thánh binh, thậm chí đạt được phương pháp thánh chiến, nhưng hắn làm sao có thể tranh đấu được với nhân vật nhận được truyền thừa cấp tổ? Huống gì hắn thuộc loại bà ngoại không đau cậu không thương, không có bất luận thế lực gì.
Một khi thời đại lớn xuất hiện, cho dù hắn có thế lực thông thiên, nếu như không nương nhờ vào thế lực một phương, sẽ chỉ có thể giống như một chiếc thuyền con trong biển rộng, bất kỳ lúc nào cũng có thể bị sóng dữ lật tung.
Một người như vậy lại có thể khiến Chiến Vương coi trọng như thế, thậm chí còn có thể ở chỗ này uy hiếp Yêu tổ. Đây là điều Sở Yên Nhiên chưa từng nghĩ tới.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart