Một thanh niên mặc y phục bá tước cổ đại đang đứng trên một tảng đá. Đằng sau hắn là một đám người đều có chút đề phòng. Có vẻ như đứng trước mặt thanh niên này cả đám không dám ho he bất kỳ điều gì để đảm bảo hắn không bị phật ý vậy. Đầu trọc hòa thượng lúc này đã trở lại. Thanh niên lạnh lùng lên tiếng nói: “Shiva, ngươi đã liên lạc được với Imhotep chưa?”
Hòa thượng đầu trọc Shiva vô cùng cung kính với thanh niên này: “Hắn đã đồng ý liên kết với chúng ta nhưng với điều kiện chúng ta phải giúp hắn hồi sinh Acksunamus!”
“Vậy a!?” Thanh niên lạnh lùng quay mặt lại, hắn lên tiếng nói: “Vậy còn việc tại sao hắn không tấn công Trung Châu đội ngươi biết không!?”
Hòa thượng Shiva lúc này cúi đầu nói: “Imhotep nói trong đó có một người thực lực rất mạnh làm hắn rất kiêng kỵ thế nên chưa hồi phục hòa toàn sức mạnh hắn không dám vọng động!”
Nghe thấy thế thanh niên gật đầu một cái. Sau lưng hắn xuất hiện một đôi cánh dơi. Hắn lạnh lụng lên tiếng nói: “Tất cả khởi hành trở lại Cairo!”
…
Lý Sơn lúc này nằm hưởng thụ vô cùng. Hẳn lẳng lặng nằm dưới một cái ô nằm dưới ánh sáng mặt trời và thưởng thức kem socola. Mấy đồng đội nhìn về phía Lý Sơn tự hỏi không biết hắn mang theo bao nhiêu ly kem socola đây nữa. Hắn ăn nãy giờ không đến cả trăm thì cũng mấy chục cốc kem socola. Lúc này mọi người đã ngồi trên một chuyến thuyền trở lại Cairo. Cả đám người trừ tư thâm nhân ra đều vô cùng mệt mỏi.
Sở Hiên bên cạnh hắn đang liên tục xem máy tính, điều chỉnh gì đó. Trên màn hình còn xuất hiện một hình ảnh tiểu nữ hài tóc vàng mặc một bộ đồ màu đỏ. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Này Sở Hiên, lúc đó người trở lại lăng mộ sao?”
Sở Hiên tập trung nhìn về phía màn hình. Lúc này màn hình xuất hiện khá nhiều thứ. Hắn chẳng thèm quay đầu lại lên tiếng nói: “Ngươi đã phát hiện ra rồi sao?”
Lý Sơn gật đầu một cái: “Đàm phán được với Imhotep rồi sao?” Sở Hiên nghe thấy thế gật đầu một cái. Hắn cũng không nói quá nhiều. Lý Sơn nuốt một miếng kem socola vào bủng, hắn phẩy tay một cái nói: “Tốt thôi nhưng ngươi đừng làm cái gì quá đáng quá đấy!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính lên tiếng nói: “Tất cả những gì ta làm đều chỉ muốn tốt cho cả đội mà thôi! Hơn nữa chính ngươi đã bổ nhiệm ta là trí giả của đội ngươi không nên nghi ngờ ta!”
Lý Sơn gãi gãi cái đầu của hắn, hắn khẽ cúi đầu nhìn về phía Sở Hiên nói: “Vậy tùy ngươi thôi!” Lý Sơn lại nhìn Sở Hiên một chút nói: “Vậy ngươi định mượn thế từ ngoài vào nữa sao?”
Sở Hiên lắc đầu nói: “Lúc trước ta cũng định như vậy để đảm bảo phần thắng tiếp tục nâng cao hơn nhưng có vẻ như việc ta làm không cần thiết thì phải!” Sở Hiên xoay qua đưa cho Lý Sơn nhìn thấy một hình ảnh. Trong đó có một người giống Lý Sơn y như đúc bốc ra khói đen nhàn nhạt hơn nữa theo sau hắn là mấy nghìn con quái vật khổng lồ với hàng loạt vũ hí vô cùng quỷ quái.
Lý Sơn lắc lắc đầu nói: “Cái gì cũng không thể qua mắt được ngươi a!” Lý Sơn nhún nhún vai nói: “Ta chỉ đảm bảo tỉ lệ chắc thắng đến sát 99% thôi mà!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhìn về phía Lý Sơn sau đó hắn lại xoay người ngồi dán chặt vào chiếc máy vi tính. Lúc này Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt bưng lấy một đĩa táo khá lớn đặt lên chiếc bàn. Lý Sơn muốn đưa tay lên cầm một cái ai ngờ Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt ngay lập tức xoay chiếc đĩa ra một chỗ khác. Lý Sơn tức giận hỏi: “Hey, đây là chuyện gì vậy huh!?”
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt cùng trọc cái xiên vào một miếng táo hướng về phía Sở Hiên nhẹ nhàng nở ra nụ cười nói: “Sở đại ca đây là phần của anh!”
“không miếng này ngon hơn Lý đại ca” hàn Nguyệt lên tiếng phản bác.
“hừ miếng ngươi trông ngon hơn của ta nhưng chắc gì đã ngọt bằng của ta!” Dạ Nguyệt khó chịu lên tiếng.
Hai người lại bắt đầu cãi nhau. Lý Sơn rất khó chịu. hắn vỗ bàn một cái rời đi. Zero lúc này thì đang ngồi lau súng. Bá Vương còn trong tình trạng làm Lý Sơn có chút khó chịu. Hắn đang cố gắng giảm căng thẳng bằng việc nói chuyện vui với mấy tên lính đánh thuê da đen. Hắn liên tục sử dụng hình ảnh thô tục để miêu tả. Lý Sơn lắc lắc đầu coi như mấy ngày này giúp bọn họ đỡ căng thẳng đi.
Lý Sơn lẳng lặng bước về phía mũi thuyền. Hắn lẳng lặng khoanh tay ngước nhìn về phía trước. Lý Sơn ngoảnh lại thì thấy Minh Yên Vi ngước nhìn về phía hắn. trương Hằng thì liên tục tiến đến đưa đón nàng. Minh Yên Vi ngước mắt nhìn về phía hắn nhưng không dám tiến đến nói chuyện. Chiêm Lam lúc này túm lấy cơ hội tiến về phía hắn. Nàng nhẹ nhàng từ trong tay áo lấy ra một bình nước lớn nói: “Lý đại ca huynh có muốn uống một ngụm!?”
Lý Sơn lẳng lặng xoay lại nhìn nàng. Hắn biết Chiêm Lam thực sự là đối tốt với hắn, thực sự có cảm tình với hắn đáng tiếc hắn chưa thể mở lòng được. Hắn nhẹ nhàng chạm lên bàn tay đang đựng nước của nàng. Chiêm Lam lúc này khẽ giật mình một chút, khuôn mặt hơi đỏ hồng. Lý Sơn nở ra một nụ cười nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn em Chiêm Lam!”
Chiêm Lam nở ra nụ cười: “Hì hì, không có gì chẳng phải chúng ta là bạn bè sao?”
Lý Sơn vuốt lên mái tóc thiếu nữ. Hắn lau đi vết bụi trên tóc của nàng. Chiêm Lam cúi đầu xát xuống ngực, hai má đỏ lên hồng hào. Lý Sơn mỉm cười nhìn nàng một chút, hắn không phải là không có cảm giác với Chiêm Lam nhưng hắn quả thực biết hắn thích Chiêm Lam rất nhiều nhưng so với cảm giác mà Lý Sơn dành cho Minh Yên Vi và ác ma Lý Sơn dành cho Triệu Ny Không rất khác. Hắn không dám chắc thứ mình muốn ở Chiêm Lam là gì. Thuần túy chiếm hữu hay còn là bảo hộ che chở hoặc là một thứ gì khác như là độc chiếm sự quan tâm của nàng chăng.
“Lý Sơn!” một âm thanh không mang theo tình cảm vang lên. Lý Sơn ngoảnh lại thì thấy một người bước ra. Người này không ai khác là Triệu Anh Không. Triệu Anh Không lên tiếng thì thấy hai người lúc này đang trong trạng thái mập mờ hơn nữa Minh Yên Vi còn ở đằng xa hiển nhiên là sắc mặt có chút không vui. Triệu Anh Không lạnh lùng lên tiếng nói: “Xin lỗi! Là ta không đúng lúc!”
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ bừng nói: “Anh Không muội, em muốn nói chuyện với Lý Sơn sao, chị có việc bàn bạc với mọi người em cứ nói chuyện với anh ấy đi!”
Khi Chiêm Lam rời đi thì khuôn mặt Triệu Anh Không có vẻ khó coi nhìn về phía Lý Sơn hơn nữa khuôn mặt nàng đỏ lên không biết là tức giận hay là xấu hổ nữa. Minh Yên Vi khó chịu lên tiếng chửi rủa: “Đồ sắc lang!”. Hiển nhiên câu chửi này với giọng không nhỏ mọi người đều nghe thấy.
Lý Sơn cười khổ một cái. Hắn mạnh mẽ kéo chiếc quần mình lên. Hắn hướng về phia Triệu Anh Không lạnh lùng trêu trọc nói: “Cô bé lúc này đến không sợ ta là một quai thúc thúc sẽ… ” hắn đưa hai tay lên như thể hiện một bộ dạng giống như con sói vậy.
Triệu Anh Không khó chịu lạnh nhạt lên tiếng nói: “Ta không muốn trêu đùa với ngươi. Hãy nói cho ta biết về tin tức của Triệu Chuế Không!”
Lý Sơn khoanh tay lại hướng về phía Triệu Anh Không lên tiếng nói: “Vậy cô bé muốn biết gì đây hả cô bé!?”
Triệu Anh Không khó chịu lên tiếng nói: “Ta chỉ yêu cầu ngươi tôn trọng ta một chút hãy gọi ta là Triệu Anh Không!”
Lý Sơn ngoảnh mặt đi lạnh nhạt lên tiếng nói: “Vậy Triệu Anh Không muội muội, em muốn biết gì đây?”
Hiển nhiên Anh Không muội muội chỉ dành cho những người thân thiết gọi nàng mà thôi. Nhưng Lý Sơn lại ngang nhiên gọi nàng như vậy hiển nhiên là khá là khó chịu. Trong vòng tay nàng khẽ vung lên một thanh đao nhỏ mang theo khí hàn băng mạnh mẽ hướng miệng của Lý Sơn lao đến.
Minh Yên Vi lo lắng lên tiếng nói: “Sơn cẩn thận!”
Lý Sơn khẽ giật mình lúc này nàng không ngờ lại dùng cái tên gần gũi đó một lần nữa gọi hắn. Triệu Anh không nhíu mày nhìn về phía lý Sơn. Lúc này hai hàm răng của Lý Sơn đang cắn lấy một thanh phi đao. Hắn khó chịu nhổ thanh phi đao đi phát ra một tiếng “Phì”. Hắn ngước nhìn về phía Triệu Anh Không với ánh mắt lạnh như băng: “Chẳng lẽ mẹ cô không dạy cô làm như vậy là thất lễ với người khác lắm sao?”
Triệu Anh Không khó chịu lạnh lùng lên tiếng, lời nói của nàng giống như mệnh lệnh vậy: “Mau nói cho ta biết Triệu Chuế Không ở đâu!?”
“Ha” Lý Sơn cười nhạt quay lưng đi nói: “Với thực lực cấp hai cơ nhân tỏa của cô sao huh!?” Lý Sơn cười nhạt về phía Triệu Anh Không nói: “Vậy tại sao ta phải nói với cô đây!?”
“Ngươi!” Triệu Anh Không lạnh lùng cắn răng nhìn về phía Lý Sơn.
“Ha, xem nào, xem nào…” Lý Sơn ngước đầu nhìn trời, hắn ngoảnh đầu một cái sau đó chỉ về phía chính trái tim của mình nói: “Nếu cô trao cho ta cả thân thể cùng trái tim cô biết đâu ta sẽ có hứng thú nói cho cô biết đấy, cô bé!”
“hừ” Lần này quả thực Triệu Anh Không vô cùng tức giận. trong tay nàng xuất hiện hai thanh đao phong hỏa. Hai thanh đao liên tục bổ về phía Lý Sơn. Lý Sơn chỉ nhẹ nhàng lách người tránh thoát từng đường đao trong gang tấc.
Mấy người đột nhiên chạy ra. Trịnh Xá lên tiếng nói lớn: “Anh không, Lý đại ca hai người làm gì vậy!”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “không có gì chỉ là luyện tập thôi!”
“Hừ!” Triệu Anh Không hừ lạnh một tiếng tiếp tục công kích về phía Lý Sơn. Lý Sơn liên tục dễ dàng tránh thoát. Rõ ràng là hắn đang trêu tức nàng. Thiếu nữ nhanh chóng dùng khả năng Teleporter vòng về phía sau Lý Sơn tung ra một đao nhưng rõ ràng đao chém về phía tàn anh của Lý Sơn. Lúc này không hiểu sao Lý Sơn lại xuất hiện phía sau nàng.
Hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Hahahaha, tôi yêu những cô bé nhanh nhẹn nga!”
“Hừ!” Triệu Anh Không lúc này hừ lạnh bắt đầu công kích về phía Lý Sơn. Lý Sơn lại lách người tránh thoát. Hắn khóa chặt lại hai tay của Triệu Anh Không. Hắn trên người cô bé hít lấy một hơi, hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Huh, thật là thơm đấy! Giông như mùi trái táo vậy. Một mùi hương thật là tuyệt!”
Triệu Anh Không lúc này đang tìm cách thoát thân thì bị Lý Sơn hất văng ra khá xa. Nàng nhanh chóng ngã về phía Minh Yên Vi. Minh Yên Vi nhanh chóng đỡ lấy nàng. Lý Sơn ngước đầu giảo bước lạnh lùng nói: “Sao hả cô bé còn muốn đấu sao?”
Triệu Anh không lúc này muốn hướng hắn đánh một trận nhưng nhanh chóng bị Minh Yên Vi ngăn chặn lại. Minh Yên Vi hướng về phía Lý Sơn với ánh mắt khinh bỉ coi thường, trong giọng nói của nàng ẩn chứa sự tức giận: “Đồ nam nhân tồi, không ngờ ngươi chỉ giỏi bắt nạt đàn bà con gái yếu đuối!”
Lý Sơn lạng lùng đưa cái tay lên hít vào mũi, hắn lên tiếng nói: “Thật là thơm a. Có lẽ ta nên ba ngày không rửa tay đây!”
“Sắc lang!” Đây là mấy ý nghĩ của mấy nữ trong đầu. Mấy nam nhân thì thông cảm nhìn về phía Lý Sơn, trên mặt họ đều biểu lộ câu “Ta hiểu được mà Lý đại ca, có vẻ như anh nhịn lâu quá nên… Ài chúng ta hiểu mà!”. Mấy na nhân nhìn về phía Lý Sơn liên tục gật đầu. Lý Sơn hắn thở dài một cái giang hai tay cũng không phản đối.
Chỉ là vấn đề Chiêm Lam khó chịu nhìn về phía Lý Sơn. Lúc này nàng bừng bừng tức giận bỏ đi. Lý Sơn lên tiếng gọi vẫy lại: “Hey, Chiêm Lam muội muội, cái này…”.
Mấy nam nhân bộc lộ ra sắc mặt nói: “Ai bảo tham lam a!?”
…
Mọi người lúc này ngồi trở lại bắt đầu ăn tối. Tiêu Hoành Luật lúc này nghi hoặc lên tiếng hỏi: “Ta lấy làm lạ tại sao mấy ngày nay Imhotep nhưng không có tấn công chúng ta a! Thật là kỳ lạ…”
Chiêm Lam vỗ vỗ chán lên tiếng nói: “Cái này đúng a, nếu như em không nói chị cũng không nhớ đến. tại sao chúng ta lại không bị Imhotep tấn công!”
Tiêu Hoành Luật gãi gãi đầu, hắn nhổ một cọng tóc rồi lên tiếng nói: “Rất có thể thực lực của Imhotep chưa có phục hồi lên chưa tấn công chúng ta. Rất có thể hắn chờ đợi một cơ hội tốt sẽ tấn công chúng ta.”
Mọi người nghe thấy thế gật đầu nói: “không ngoài khả năng này!”
Tiêu Hoành Luật lại bứt lấy một sợi tóc rồi thổi mội cái: “Nếu ta đoán không nhầm thì lần này nhiệm vụ của Ấn Châu đội không giống chúng ta!”
Trịnh Xá không hiểu gì cả lên tiếng nói: “Tại sao cậu có thể khẳng định họ sẽ có nhiệm vụ khác với chúng ta. Sở Hiên không phải nói nhiệm vụ rất có thể là trùng nhau sao, tỉ lệ này cũng có thể xảy ra mà!”
Tiêu Hoành Luật nhíu mày nhìn Sở Hiên một cái nói: “Ta cũng cho rằng lúc đầu là như vậy. Nhưng trong mấy ngày này chúng ta vẫn an toàn. Như vậy ta dám khẳng định Ấn Châu đội khả năng rất cao là nhiệm vụ của họ sẽ khác chúng ta mà nhiệm vụ của họ rất có thể là liên quan tới Cairo…”
Trương Kiệt phì ra một hơi thuốc lên tiếng hỏi: “Tại sao lại là Cairo đây?”
Tiêu Hoành Luật hướng về phía mọi người lên tiếng nói: “Các ngươi suy nghĩ một chút xem. Nếu nhiệm vụ của các ngươi là mai táng Imhotep cùng với đó họ đồng ý chúng sống hòa bính với chúng ta. Mặc dù không biết điều này có chính xác hay không nhưng mọi người nghĩ lại xem nếu các ngươi là Ấn Châu đội các ngươi sẽ làm gì?”
Chiêm Lam vuốt vuốt cái chán, nàng nở ra nụ cười nói: “Dù trong bất kỳ trường hợp nào, giả sử họ hòa đám với ta là giả họ sẽ lựa chọn phục kích chúng ta trên đường đi trở về Cairo nhưng kỳ lạ tại sao mấy ngày nay chúng ta đều an toàn…” Chiêm Lam nhìn về phía Lý Sơn như đang chờ hắn nói gì đó. Chiêm Lam lại tiếp tục câu chuyện: “Mà chuyện kỳ lạ là tại sao nhất định họ phải hẹn ở Cairo mà không phải là địa phần chung quanh Hamunaptra, điều này khẳng định rất có khả năng nhiệm vụ họ liên quan tới Cairo…”
Tiêu Hoành Luật gật đầu lại tiếp tục câu chuyện của mình nói: “Theo ta khẳng định có tỉ lệ chín thành là nhiệm vụ của họ liên quan tới Cairo hơn nữa họ cũng nhân tiện lúc này trở về trước Cairo để chuẩn bị kế hoạch dồn chúng ta vào chỗ chết!”
Nữ nhân Tần Chuế Ngọc lúc này mặt xanh xám lên tiếng nói: “Vậy chúng ta phải làm sao đây. Hay là tốt nhất chúng ta không trở lại Cairo nữa. Chúng ta ngay lập tức dùng Evelyn kết thúc con xác ướp ấy đi không phải là nhiệm vụ hoàn thành trở về chủ thần không gian sao?”
Tiêu Hoành Luật lắc lắc đầu lên tiếng nói: “nào có dễ như vậy! Chủ thần rõ ràng là cố ý cho chúng ta đoàn chiến với nhau. Rất có thể chúng ta mai táng Imhotep quá nhanh rất dễ xúc phát đến nhiệm vụ khác đến lúc đó có thể đoàn đội Ấn Châu và chúng ta không chết không thôi!”
Trịnh Xá lo lắng lên tiếng hỏi: “Vậy chúng ta phải làm sao đây!”
Tiêu Hoành Luật chỉ về phía Cao Vang và Trương Hằng lạnh lùng lên tiếng nói: “Vậy đành để họ đi dò xét ý đồ của đối phương mà thôi.”
Trong mấy ngày này rất nhanh mọi người cập bến Cairo. Mọi người nhanh chóng cắm trại ở ngoài thành phố Cairo để sáng ma bắt đầu liên lạc. Rất nhanh mọi người nhận được thông tin từ đội bạn. Họ hẹn mấy người ở một khu nhà rộng lớn. Tất cả mọi người lúc này tập hợp trong trướng bồng. Lý Sơn lúc này lên tiếng nói: “Sở Hiên mau nói rõ kế hoạch của ngươi đi!”
Sở Hiên lúc này gật đầu lên tiếng nói: “Kế hoạch của ta là…”
Bên kia Ấn Châu đội, một thanh niên cười lạnh nói: “Shinai thế nào tra quét được gì không?”
Nữ nhân nhắm mắt lên tiếng nói: “Tôi hiện giờ không tra xét ra bất kỳ gì cả nhưng có vẻ, có vẻ như đối phương có tinh thần lực giả.”
Lúc này cả đám người lính đánh thuê đều vào trong thành, hơn nữa cả đám còn ăn mặc một bộ áo dài che kín mặt mũi. Thanh niên đứng trên đài cao ngước nhìn xuống dưới cười lạnh nói: “Lý Sơn a, Lý Sơn đừng tưởng ta không biết nhất định là ngươi đang lẩn trốn trong đám người này! Ngươi tưởng chúng ta sẽ không nhận ra ngươi sao? Mặc dù ta không biết ngươi ở đâu nhưng hẳn là các ngươi đang trốn trong đám binh lính này. Ngươi nghĩ với đám binh lính này làm gì được ta sao. Ta nhưng hiện giờ đã liên lạc được với Imhotep a!”
Thiếu nữ tóc vàng trong nhóm lúc này lên tiếng: “Chủ nhân họ nói họ đã đến chúng ta có hay không đi gặp họ xin ngài hãy ra chỉ thị!”
Thanh niên cười lạnh lùng lên tiếng nói: “Được rồi Alice, chúng ta mau trở vào đi!”
Lúc này theo lời mời thì một thanh niên đeo kính dẫn theo ba cô gái cùng với hai thanh niên. Người này không ai khác là Trương Hằng, Cao Hồng Luật, La Lệ, Sở Hiên, hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt. Thanh niên đeo kính lên tiếng nói: “hẳn là chúng ta có thể bàn bạc được rồi chứ!?”
“Bàn bạc sao?” Thanh niên cười lạnh lùng nhìn về phía đám người. Mấy người tân nhân thấy thế đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Bên Trung Châu đội, một thanh niên đeo kính đang ngồi ấn máy vi tính. Lý Sơn lúc này thở dài lên tiếng nói: “Này làm thế có tuyệt tình quá không thế!?”
Sở Hiên nâng lên kính mắt nói: “Ý của ngươi là gì?”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Ngươi như vậy giết hết toàn bộ họ rồi còn gì?”
Sở Hiên cắn lấy một miếng táo nhai với dáng vẻ vô cùng bình tĩnh, hắn lẳng lặng nói: “ngươi cũng biết đây là cách để chúng ta hy sinh ít nhất mà!”
Lý Sơn thở dài nói: “Nhưng ngươi để nổ chết bọn họ có phần thất đức quá không thế!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhìn về phía Lý Sơn nói: “người phàm trí không a! Ngươi nghĩ ta không muốn đảm bảo cho toàn đội còn sống sót sao. Ngươi cũng hiểu cách đánh giá cảu chủ thần mà, nếu ta làm như vậy độ khó của chủ thần lần sau sẽ tăng lên không nhiều như vậy đảm bảo chúng ta sống sót sẽ rất cao. Thực lực của chúng ta mặc dù lên cao nhưng ngươi cũng biết là nó vẫn chưa đủ mà!”
Lý Sơn khoanh tay cúi đầu thở dài nói: “ngươi nói đúng nhưng nếu để cho mọi người biết thì…”
Bất ngờ một người chạy về phía bên trong, người này không ai khác là Chiêm Lam. Chiêm Lam lo lắng lên tiếng nói: “Lý đại ca không thấy Minh Yên Vi tỷ tỷ đâu!?”
“Cái gì!” Lý Sơn lúc này hô lớn. Hắn vô cùng tức giận. Hắn lúc này đột nhiên nhớ dến điều gì. Hắn quên mất một điều dù Minh Yên Vi không phải là tinh thần lực giả nhưng là người tu chân bước đến nguyên anh kỳ. Thực lực đến như vậy hẳn là nàng thần thức đã vô cùng mạnh mẽ hắn quên mất nàng có thể dễ dàng nghe thấy mấy điều này hắn nói với Sở Hiên. Lý Sơn tự trách mình có vẻ như mấy ngày nay tinh thần hắn vô cùng khó chịu mà làm ra thất trách. Hắn nếu để ý sẽ dễ dàng phát hiện có người nhìn trộm hắn nhưng đáng tiếc a… Lý Sơn nhanh chóng vận cực hạn khinh công đuổi theo.
Hắn như mảnh sao băng lao vào trong thành phố Cairo. Hắn không để ý dưới chân hàng loạt lính đánh thuê đang ngã xuống đất. Rất nhiều người đã bắt đầu biến thành đội quân xác ướp của Imhotep. Lý Sơn gào lên hét lớn đuổi theo: “khốn kiếp!”
Lúc này trong tòa nhà diễn ra một trận hỗn chiến. Thanh niên gầy gò tên Aladas cười khặc khặc: “Khặc, khặc, xử nữ máu tươi a!”.
Thanh niên Keith mặc một bộ đồ bá tước vẫn lạnh lùng nhìn về phía đám người lên tiếng nhắc nhở nói: “Các ngươi xử lý lâu quá đây nhanh tay lên một chút đi!”. Nghe thấy tiếng nhắc nhở này cả đám điên cuồng tấn công về phía đám người Trung Châu đội.
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Trung Châu là âm 1, điểm thưởng âm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Ân châu đội giết chết tiểu đội đối phương một người, điểm số của Ấn Châu đội là dương một, điểm thưởng cộng thêm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Vậy sao!” Thiếu nữ lấy ra một cái hộp với một chiếc nút nàng nhanh chóng ấn vào nó.
Thanh niên Keith tức giận gầm lên: “Khốn kiếp ta bị Trung Châu đội chơi một vố rồi!”
“Hằng!” một âm thanh hét lên bên tại Trương Hằng. Thiếu nữ nhanh chóng bay về phía Trương Hằng túm lấy hắn. Nhưng đáng tiếc một vụ nổ lớn diễn ra. Cả vùng đất Cairo bị ngập chìm trong biển lửa. Minh Yên Vi vô cùng hối hận nàng không biết tại sao mình lại làm như vậy. Nàng còn không rõ trái tim mình thực sự dành cho ai Lý Sơn còn là Trương Hằng. Có thể nói lúc này trong trái tim nàng xuất hiện hai hình ảnh của hai người nam nhân.
Bất quá khi nàng nhìn thấy một hình ảnh của đám lửa bắt đầu hướng nàng táp tới thì bóng lưng của một nam nhân đứng trước nàng. Với chiếc áo choàng đen quen mắt. Hắn đứng chắn giữa nàng và biến lửa đang trảo ra trước mặt.
Chiêm Lam nhìn cả thành Cairo đang bị nổ tung. Nàng lúc này mới thất thần lên tiếng hét lớn: “Lý đại ca!”
Trịnh Xá túm lấy áo của Sở Hiên quát lớn: “không kiếp ngươi làm cái gì vậy hả! Ngươi dùng mạng sống đồng đội để tiêu diệt đối phương sao?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhìn về phía Trịnh Xá nói: “Ta cũng không ngờ trường hợp này lại xảy ra!”
Chiêm Lam lúc này ô, ô, khóc nhưng tai nàng lại nghe được âm thanh của chủ thần.
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Ấn Châu là âm 1, điểm thưởng âm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Trung Châu đội giết chết tiểu đội đối phương một người, điểm số của Trung Châu đội là một, điểm thưởng cộng thêm 2000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Giết chết một thành viên không mở ra cơ nhân tỏa đạt được một chi tiết cấp C 2000 điểm thưởng”
…
“Đội ngũ bị giết một người, điểm số của đôi Ấn Châu là âm 11, điểm thưởng âm 22000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Trung Châu đội giết chết tiểu đội đối phương một người, điểm số của Trung Châu đội là 10, điểm thưởng cộng thêm 20000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Giết chết một thành viên mở ra cơ nhân tỏa đạt được một chi tiết cấp B 7000 điểm thưởng”
“Không kiếp, ngươi có biết Lệ Nhi cùng với mọi người còn ở trong đó không hả!?” Trịnh Xá đấm bay Sở Hiên làm hắn trượt dài trên mặt đất.
Sở Hiên lặng lặng cầm lấy cái kính bên cạnh. Lúc này Chiêm Lam đưa tay ra nói: “Chờ đã hình như Lý đại ca chưa có chết!”
“Cái gì Lý đại ca chưa có chết làm sao có thể?” mấy ngừoi trong nhóm đều lên tiếng kinh ngạc.
Sở Hiên nâng lên mắt kính, trong mắt lóe ra tinh quang. Rõ ràng hắn đã thiết kế loại bom mới thì nghiệm tự chủ thần a. Một loại bom vô cùng mới mạnh bằng 10 tấn bom nguyên tử hơn nữa được không chế trong một khu vực Cairo. Chính xác nó là một loại bom không gian mà Sở Hiên đặc biệt thiết kế mua từ chủ thần. Nghĩ thử xem 10 tấn bom nguyên tử bị nén ép nổ chọn trong Cairo thì uy lực thế nào. Hơn nữa hắn còn tốn không ít công để tránh tinh thần lực phát hiện được. Kỳ lạ là theo như tiếng báo thì Trung Châu đội chỉ có một người chết điều này sao có thể. Chính xác là phải có thêm ba âm thanh gồm Lý Sơn cùng với Minh Yên Vi và Trương Hằng mới đúng.
Chiêm Lam cắn răng lên tiếng: “Để em thử dùng tinh thần lực quét xem!”
Một con quỷ phát ra ánh sáng. Ánh sáng từ từ ảm đạm thất sắc. Một thân thể trần truồng cầm trong tay thanh kiếm đen lẳng lặng từ từ hiện ra nhìn về phía trước. Cả người hắn đầy là máu. Một màn khói trắng đang ngưng tụ trước mặt hắn, trong màn khói trắng ẩn ẩn ra một chút ánh sáng. Một thanh niên không vấn đề gì hiện trước mặt của Lý Sơn, hắn lạnh nhạt nói: “Hừ không ngờ lại phải dùng chiêu này nhanh như vậy a!”
Thanh niên lạnh lùng ngước nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng, trong giọng điệu cực kỳ kinh ngạc: “Không thể nói thân thể ngươi vô cùng cường hãn a. Dùng thân thể không mà ngạng kháng được với vụ nổ như vậy con dư thừa tâm sức bở ra việc cứu hai người a. Ta không hiểu ngươi là thông minh hay ngu ngốc nữa!” Hắn nhìn về phía Lý Sơn cười khằng khặc: “Tội cho ngươi a rõ ràng nữ nhân này không có yêu ngươi vậy mà ngươi bất chấp vì cô ta như vậy a! Đáng thương thay!”
Lý Sơn phát ra tiếng quát: “Câm miệng!” Hắn nhẹ nhàng lau vệt máu trên miệng của mình. Cánh tay run rẩy cầm lấy thanh kiếm hướng về phía thanh niên kia nói: “Keith đến đây đi!”
Thanh niên Keith rút ra thanh kiếm lạnh lùng nhìn về phía Lý Sơn. Hắn khinh bỉ lên tiếng nói: “Ngươi đúng là không biết sống chết là cái gì! Với thương thế kia ngươi còn dám khiêu chiến ta ư…” Hắn nhếch miệng cười nói: “Hơn nữa còn mấy tên đằng sau ngươi nữa a…”
Chiêm Lam khuôn mặt xanh xám lên tiếng nói: “Chúng ta phải làm sao đây!”
Tiêu Hoành Luật vội vàng lên tiếng nói: “Mau dùng quyển sách Amun-Ra mai tàng Imhotep!”
Lúc này bóng người cát tụ tập lại, mọi người hốt hoảng lên tiếng quát lớn: “Imhotep!” Mọi người đều dùng súng chĩa vào Imhotep.
Imhotep lúc này đưa tay lên ngăn cản nói: “Dừng lại ta đến đây không có ý đồ xấu!” Hắn hướng về phía thanh niên đeo kính nói: “Đông phương các hạ giờ đến lượt chúng ta ký cam kết a!”
Chiêm Lam nhíu mày nhìn về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Sở Hiên ngươi đã ký kết với Imhotep những gì?”
Sở Hiên nhàn nhạt nói: “không có gì ta chỉ đảm bảo sau khi xong nhiệm vụ sẽ cứu hắn một lần mà thôi để cho hắn sống mãi bên Acksunamus!”
Một người trong đó là O’Conneil không nhịn được nói: “Các ngươi điên rồi đi thỏa thuận với hắn a!”
Imhotep lên tiếng lạnh nhạt hắm dọa: “Ta đến đây là thực hiện lời hứa không muốn nói chuyện với các ngươi nếu như các ngươi muốn chết mà nói thì đừng trách ta!”
Sở Hiên từ trong tay lấy ra một quyển sách màu vàng. Hắn hướng về phía Evelyn lên tiếng nói: “Bây giờ là nhiệm vụ của cô!”
Evelyn không có cách nào khác bắt đầu sử dụng quyển sách. Thiếu nữ liên tục đọc lầm rầm những câu thoại kỳ lạ: “....Để hắn an nghỉ đi. Cát bụi về với cát bụi, đất về với đất, nên đi, không nên ở lại.”
Trước mắt mọi người, một cỗ xe ngựa u minh, không biết từ đâu chạy đến, tiếp theo vọt qua bên cạnh Imhotep, một Imhotep trong suốt bị cỗ xe kéo đi về phía xa, cuối cùng biến mất trên đất. Trước khi hắn biến mất, khuôn mặt hắn là một cái xương xợ, hắn lạnh lùng lên tiếng nói: “Đông phương thần bí các hạ đừng quên giao dịch của chúng ta!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “ta sẽ không quên đâu!”
“Hoàn thành nhiệm vụ mai táng bất tử tế tự Imhotep đạt được một chi tiết cấp D 1000 điểm thưởng. Sau 24 giờ trực tiếp trở về chủ thần không gian!”
Trịnh Xá gào lên: “Đáng chết chủ thần!”
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn lúc này cả người đều run rẩy. hắn hướng dùng tinh thần lực nói chuyện với Chiêm Lam nói: “Chiêm Lam muội muội, em mau sai Sở Hiên Trịnh Xá hai người đến đây nhân cơ hội cứu lấy Trương Hằng và Minh Yên Vi!”
Chiêm Lam lo lắng lên tiếng nói: “Lý đại ca, còn anh!?”
Lý Sơn cắn răng nói: “Tất cả theo như lời anh nói. Chúng ta hiện tại chỉ có 24 giờ chỉ sau 24 giờ chúng ta sẽ sống sót…”
“Ầm” một âm thanh lớn vang lên. Một quả cầu lửa từ kiếm của thanh niên Keith bay thẳng hướng Lý Sơn nhưng rõ ràng là tập trung đánh vào người của hai người Minh Yên Vi và Trương Hằng. Lý Sơn cắn chặt răng lên từng bước chặn trước thế tấn công của Keith. Đôi chân của Lý Sơn run lên chống đỡ, mặt hắn trắng bệch phun ra một bụng máu.
Chiêm Lam lúc này hét lên trong đầu Lý Sơn: “Lý đại ca! Ô, ô, ô… anh không sao chứ?”
Lý Sơn cắn chặt răng trong âm thanh vang lên trong đầu Chiêm Lam rõ ràng ngắt quãng nói: “Mau thi hành theo lệnh của ta, em có nghe anh nói không thế hả!?”
“Em, em…” Chiêm Lam liên tục ngấp ngứng.
“Keng!” Thanh niên Keith tập trung áp sát tung ra một kiếm chém thẳng hướng Minh Yên Vi. Lý Sơn theo bản năng đón đỡ. Do quả bom của Sở Hiên đã nổ rất mạnh lên Lý Sơn bị thương vô cùng lặng. Từng thân thể hắn chảy ra máu tươi. Hắn không biết mình chịu đựng được bao lâu. Lý Sơn biết một điều hẳn hiện tại Minh Yên Vi cùng Trương Hằng đều bị quả bom trấn thương nhưng thương không nghiêm trọng. Lý Sơn liên tục gắng gượng chịu đựng. Keith thì cười khẳng khặc, hắn đưa lưỡi kiếm lên miệng nói: “Vị máu của xử nam không tệ a. So với phái nữ thì xử nam có phần đậm hương vị hơn nhiều đặc biệt ta cũng không ngờ rằng máu của người lại ngon như vậy a, khặc khặc…”
“Câm miệng!” Lý Sơn lao thẳng đến chém ra một kiếm thẳng hướng Keith. Hắn lúc này chân nguyên lực đang từ từ hồi phục, ma lực cũng bắt đầu từ từ sản sinh. Hắn lúc này đang cố ý kéo thời gian để mình hồi phục nhưng với thực lực của hắn dùng thân thể ngạnh kháng với 10 tấn bom nguyển tử quả là vấn đề. Nếu như chỉ có một mình hắn bảo vệ là không khó nhưng hắn không thể làm khác là lấy toàn bộ ma lục và chân nguyên lực bảo vệ hai người Trương Hằng và Minh Yên Vi.
Mặc dù như thế thật ra Lý Sơn khá là ngu ngốc hắn quên mất một điều rằng Minh Yên Vi đã xuất hiện Nguyên Anh Kỳ, chỉ cần nàng chết Nguyên Thần sẽ vẫn tồn tại như vậy thì trở về chủ thần không gian sẽ được dễ dàng phục sinh. Đáng tiếc Lý Sơn lại là một con người bình thường chứ không phải tam vô nam như Sở Hiên.
“Xoẹt!” Một âm thanh lại hoa trên người Lý Sơn. Rõ ràng nó để trên đó một vệt máu. Tên Keith rõ ràng đang chơi trò mèo vơn chuột với Lý Sơn. Hắn nở ra nụ cười khằng khặc nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng: “Hắc, hắc ngươi là tại sao ta vẫn giữ nguyên được thực lực đúng không?”
Lý Sơn lẳng lặng cầm lấy một thanh kiếm đứng chắn phía hắn và hai người Minh Yên Vi và Trương Hằng. Keith cười lạnh nói: “Mặc dù tâm linh ánh sáng của ta mới lấy được nhưng tâm linh ánh sáng của ta không hề yếu. Nó có đặc điểm là tái sinh. Ta có thể dùng tâm linh ánh sáng của mình tái sinh với toàn bộ 100% sức mạnh tuy vậy mỗi lần sử dụng sau 24 giờ mới có thể dùng lại. Chính vì vậy mà so với bất kỳ cấp bốn trung kỳ nào ta cũng không sợ phải khiêu chiến với hắn. Ta muốn dùng thực lực cao nhất để khiêu chiến ngươi a. Đáng tiếc!”
Thanh niên Keith lại tiếp côn kích về phía Lý Sơn. Lý Sơn nhanh chóng tung ra một kiếm về phía hắn. Keith nhếch miệng cười hóa thành một đàn dơi bắt đầu bám vào người Lý Sơn liên tục hít máu. Lý Sơn cắn răng vận khởi ra Cửu U Ma Diễm đốt làm cho cả đám dơi bị bốc cháy ngùn ngụt. Chúng bốc ra mùi thịt cháy khó ngửi.
Cả đám dơi nhanh chóng tụ tập thành hình một người. Hắn khó chịu, trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm lửa. Thanh kiếm bốc ra ngọn lửa nhưng chúng nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh đao màu đỏ như ngọc bích. Thanh niên dơ kiếm lên chém một phát về phía Lý Sơn, một vết kiếm khí hình bán nguyệt xuất hiện mang theo màu sắc đỏ thắm hơn nữa còn mang theo hỏa khí ngùn ngụt.
“Oanh” một âm thanh lớn vang lên. Một thanh niên có khuôn mắt trắng trẻo nhưng có chút yêu dị chắn trước người Lý Sơn. Trong tay hắn nắm chặt một chuôi đao kỳ lạ. Một thanh niên khác đeo kính hai tay hắn ôm chặt lấy hai người Minh Yên Vi và Trương Hằng nhanh chóng vận khởi tốc độ vô cùng nhanh chóng rời khỏi chiến trường.
Thanh niên đứng chắn trước người Lý Sơn, hắn nhẹ nhàng lau đi miệng máu của mình nói: “Lý đại ca ở đây có em rồi anh màu rời đi!”
Lý Sơn cắn chặt răng nói: “Trịnh Xá, hắn còn nửa bước nữa là bước vào câp bốn trung cấp cơ nhân tỏa không ai ở đây là đối thủ của hắn đâu. Mọi người mau rời khỏi đây đi!”
“Khặc, khặc…” Thanh niên Keith cười lạnh một chút nhìn về phía Trịnh Xá lên tiếng nói: “Không ai trong các ngươi ở đây là đối thủ của ta a.” Sau đó hắn chỉ về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Nếu là hắn trước đây hẳn ta không phải là đổi thủ. Đáng tiếc a, đáng tiếc a. Chắc chắn người như hắn ta sẽ không để lại đây vì hắn quá mạnh, quá đáng sợ!”
Thanh niên nhanh chóng hướng về phía trên trời giơ kiếm lên hình thành một thanh hỏa kiếm chém mạnh về phía Trịnh Xá. Trịnh Xá cắn răng một phát toàn lực khởi động đánh vào bạo tạc. “Ầm” cả hai người Lý Sơn và Trịnh Xá đều bị thanh niên này chém bay. Lý Sơn trong lúc bị chém bay thì Hắn túm lấy Trịnh Xá ném mạnh ra xa cách hắn chiến trường hai người đang đấu.
Trịnh Xá trong miệng chảy ra huyết. Trước khi hắn ngất đi chỉ nghe thấy tiếng binh khí vang lên. Một thanh kiếm đâm xuyên qua trái tim của Lý Sơn. Lý Sơn phụt ra một bụng máu. Trịnh Xá chỉ kịp hét lên một tiếng: “Lý đại ca!” Sau đó hắn ngất đi.
Lý Sơn mặc dù hắn bị đâm xuyên tim nhưng chỉ cần hắn không có hao hết năng lượng hắn còn không có chết. Dù cho đầu bị đâm xuyên cũng là như thế. Nhưng chắc chắn việc hắn bị cắt thành từng mảnh là không thể sống sót được. Thanh niên Keith nhìn thấy Lý Sơn vẫn với vẻ mắt tức giận quát: “Khốn kiếp để ta xem ngươi còn sống sót sau chiêu này không!”
Nói song hai tay của thanh niên bắt đầu ngưng tụ vào thanh kiếm. Làn này nó bốc ra một ngọn lửa đen xì hiển nhiên hắn dồn toàn lực vào chiêu này. Keith cắn chặt hàm răng phát ra tiếng ken két.
Tại bên kia Trung Châu đôi, Chiêm Lam tức giận quát tháo nói: “Tại sao không cho ta đi cứu Lý đại ca. Nhất định ta sẽ đi cứu anh ấy nếu không ngươi không tránh ra đừng trách ta!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nhìn về phía Chiêm Lam. Hắn cả người cũng đều là vết thương. Trên mũi, tai và mồm đều chảy ra\ máu. Rõ ràng hai người là đang chiến đấu với nhau. Sở Hiên lạnh lùng lên tiếng nói: “Ta không có nói cho người không được cứu hắn chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi!”
“Ta quản là thời cơ chưa tới còn là tới. Ta nhất định phải đi cứu Lý đại ca ngươi mau tránh ra!” Chiêm Lam cắn răng, hai mắt lúc này của nàng đã ướt đẫm lệ. Thiếu nữ hai dòng lệ nóng hổi chảy xuống hai má không ngừng. Nàng quát lớn: “Ngươi mau tránh ra cho ta nếu không đừng trách ta!”
Sở Hiên lạnh lùng nói: “Hẳn đã giao cho ta làm trí giả ngươi không tin hắn sao. Ta dám đảm bảo nhất định hắn sẽ không chết. Nếu hắn chết thì tính mạng ta sẽ do ngươi quyết định ngươi thấy thế nào?”
Chiêm Lam cắn răng nhìn về phía Sở Hiên lên tiếng nói: “Ngươi…!”
Zero lúc này mở miệng nói: “Chiêm Lam, cô không tin tưởng Sở Hiên cũng phải tin tưởng Lý Sơn chứ?”
Chiêm Lam chợt suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Nếu ngươi để cho Lý đại ca chết nhất định ta sẽ giết ngươi!”
Sở Hiên gật đầu một cái. Hắn lúc này mở miệng hướng về phía Zero lên tiếng nói: “Zero lúc này khoảng cách chúng ta cách đối thủ là 10 Km cậu có thể đảm bảo dùng điểm tuyến ma nhãn bắn hắn không?”
Zero nghe thấy vậy lắc đầu nói: “Không thể tốc độ cảu họ quá nhanh tôi không thể làm gì được! Nếu họ di chuyển chậm lại không có vấn đề gì?”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Được rồi vậy cậu mau tìm kiếm vị trí ngắm bắn đi…” Sở Hiên nhìn về phía đồng hồ lên tiếng nói: “Tôi đoán là Lý Sơn hắn sắp không chịu được rồi!”
Thanh niên Keith lúc này đang nâng thanh kiếm bốc ra hỏa lực ngùn ngụt chém về phía Lý Sơn. Lý Sơn cũng lúc này mặc kệ thương thế vận khởi ra toàn bộ sức mạnh của bản thân. Thanh kiếm chém về phía hắn. Lý Sơn đồng thời hét lên một tiếng: “Trảm phá thời không!”
Một thanh kiếm từ trên trời chém thẳng hướng đụng vào thanh hỏa kiếm của Keith. Một tiếng nổ lớn vang lên ro hai thanh kiếm và chạm vào nhau: “Oanh, oanh, oanh…”. Lúc này khói bụi mờ đi xuất hiện hai bóng người. Cả hai người vô cùng trật vật. Thanh niên Keith cười khằng khặc nói: “Cuối cùng a Lý Sơn, huyền thoại Lý Sơn vẫn là thua trong tay ta…” hắn lạnh lùng đi về phia trước.
Lý Sơn lúc này chống kiếm xuống đất. Đôi chân hắn run lẩy bẩy. Cả người hắn tất cả đều là máu không có một chỗ nào không phải là máu. Nhiều vết thương còn xuất hiện hình vết thương khảm xâu vào xương. Rõ ràng xương của hắn còn bị chém đút một mảnh lớn. Vậy không hiểu làm sao mà hắn đứng đó được. Cũng có thể do ý chí của hắn. Lúc này hắn nhớ lại lúc trước tại Resident Evil 1, hắn đã đái cả ra quần trong đoạn đường laze. Nhưng lúc này hắn lại có chút không sợ chết, hắn không biết tại sống quá lâu hay là vì mình phía sau còn đồng đội. Hắn không muốn bất kỳ đồng đội nào của hắn phải chết. Mặc dù những người đó đều là người Trung Quốc nhưng đều cùng hắn vào sinh ra tử.
Lý Sơn từ từ nhìn về phía thanh kiếm đang hướng về phia hắn vung lên. Keith lúc này đưng sát về phía hắn. Hắn dơ kiếm lên bổ thẳng về phía đầu của Lý Sơn. Lý Sơn cảm nhận lúc này thanh kiếm đang từ từ áp sát vào mặt của hắn nhưng đáng tiếc hắn không có lực để di chuyển một ngón tay.
“Bang” một tiếng súng vang lên. Thanh niên Keith lúc này không ngờ lại có một lỗ đạn bắn xuyên qua trái tim của hắn. Lý Sơn chỉ cảm giác được một viên đạn suọt qua đầu của hắn. Keith lúc này quay đầu lại không ngờ lần này lại bị một kích bắn nén mà chết. Hắn cắn chặt răng không cam lòng mà ngã xuống đất.
Lý Sơn đôi mắt hoa lên, hắn chỉ cảm nhận được một hình bóng nữ nhân chạy về phía hắn ôm lấy hắn mà thôi. Hắn chỉ nhỏ giọng lên tiếng nói: “Chiêm…Ngốc!”
Hắn nhẹ nhàng rơi vào vòng tay của nữ nhân. Hắn cảm nhận được một giọt nước mắt nóng hổi rơi vào má của hắn. Hắn nhẹ nhàng đưa tay lên sờ lên má của nàng đáng tiếc nhưng hắn không thể kịp chạm vào má nàng lúc này hắn lâm vào một mảnh bóng tối.
“Trung Châu đội giết chết tiểu đội đối phương một người, điểm số của Trung Châu đội là 9, điểm thưởng cộng thêm 18000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Trung Châu đội giết chết tiểu đội đối phương một người, điểm số của Trung Châu đội là 10, điểm thưởng cộng thêm 20000, khi phim kết thúc, những ai không đủ điểm sẽ bị mạt sát”.
“Doàn diệt Ấn Châu tiểu đội mỗi thành viên đạt được một chi tiết cấp C”.
Bá Vương hả hả cười. Hắn không biết từ đâu móc ra một viên đạn bắn thẳng hướng Zero .
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Mọi người lúc này xuất hiện tại quảng trường. Chiêm Lam hai dòng lệ trên khóe mắt từ từ chảy xuống. Nàng ôm chặt trong tay Lý Sơn. Chiêm Lam hướng chủ thần gào lên: “Chủ thần cho anh ấy chữa trị điểm tưởng thưởng từ chính ta nhìn trừ!”
Trương Kiệt lúc này cũng hô lên: “Chủ thần cho mọi người toàn bộ chữa trị điểm tưởng chính từ ngươi nhìn trừ!”
Lý Sơn không biết đã lơ lửng bao lấu trong ánh sáng. Lúc này mọi người đã chữa trị xong hết duy chỉ có mình Lý Sơn vẫn còn là ở trong vòng sáng. Zero lúc này hạ xuống hướng về phía Bá Vương lên tiếng: “Lần này tôi nợ anh một lời cảm ơn. Nếu lần này không có anh nhất định tôi đã chết!”
Bá Vương cười ha hả vỗ vào Bả Vai của Zero: “người anh em cậu nói gì vậy. Cậu đừng có mà khách khí như vậy dù sao chúng ta cũng là huynh đệ vào sinh ra tử hơn nữa…” Bá Vương đánh ánh mắt về phía Lý Sơn nói: “Còn là cùng một ông chủ nữa chứ!”
Zero nở ra nụ cười vỗ vào bả vai Bá Vương nói: “Mãi cho đến chết!”
Bá Vương gật đầu cười: “Mãi cho đến chết!”
Từ ngoài mấy nữ đều chạy nhanh tới ôm lấy mấy người từ luân hồi đội viên. Chiêm Lam khuôn mặt lo lắng nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Lý đại ca sao anh ấy vẫn còn chứa trị lâu như vậy!”
Trương Kiệt hả hả cười nói: “Chiêm Lam muội muội yên tâm đi tên này mạng sống còn dai hơn gián nữa chết làm sao được!”
Minh Yên Vi lúc này nhìn chằm chằm vào Lý Sơn. Nàng không tự chủ được hai mắt cũng bắt đầu đổ lệ. Trương Hằng thì mặt mũi xám xịt nhìn về phía Lý Sơn. Mấy nữ tân nhân cũng không dám rời khỏi vì cần hỏi một số điều nhưng mà mọi người lúc này vô cùng khẩn trương đâu cho các nàng hỏi được điều gì. Minh yên Vi khẽ lẩm bẩm: “Ngu ngốc, thật là ngốc không ngờ ngươi vẫn còn quan tâm với ta như vậy!”
Triệu Anh Không nhìn chăm chú về phía Lý Sơn. Người con trai này quả thực làm cho nàng có chút thú vị. Hắn rõ ràng biểu hiện ra một tên háo sắc nhưng đứng trước nguy hiểm lại không sợ hãi chút nào. Một mình hắn bảo vệ một nữ nhân cùng với một nam nhân khác trong vụ nổ đó còn sống sót hơn nữa sau đó hắn còn một mình độc chiến với người đó. Quả thực người này làm cho nàng cảm giác có gì đó khi ở bên cạnh hắn nàng cảm thấy vô cùng an toàn. Lý Sơn quả thực nghe thấy điều này có chút tức cười, nếu Triệu Anh Không biết tại Resident Evil 1 hắn từng như thế nào thì không biết lúc đó nàng sẽ nghĩ gì.
Trịnh Xá lúc này ôm lấy một bé gái ngực bự. Hai khóe mắt của hắn chảy ra dòng lệ: “Lệ Nhi ngươi không sao chứ. Xin lỗi… xin lỗi vì anh đã để em phải làm mồi nhử!?”
La Lệ hai tay vòng lên ôm má của Trịnh Xá. Hai dòng lệ của La Lệ bất chi bất giác chảy ra: “Trịnh Xá, không phải lỗi của anh, tất cả là lỗi của em. Xin lỗi vì đã không nói cho anh kế hoạch của Sở Hiên. Em biết rõ nhưng…”
Trịnh Xá vuốt trên mặt La Lệ một cái. Hắn nhìn sâu vào trong con mắt của nàng, hắn ôn nhu dịu dàng lên tiếng nói: “Không quan trọng chỉ cần có em ở đây…” Trịnh Xá hôn lên môi La Lệ một cái bất kể có mọi người xung quanh. Hắn nhỏ giọng nhắc nhở nói: “Lệ Nhi lần sau không cho phép ngươi như vậy! Nếu có chuyện gì nhất định phải hỏi ta nhớ chưa?”
“Ân” La Lệ khẽ gật đầu tựa vào vai hắn.
Lý Sơn lúc này từ từ mở mắt ra. Hắn cảm nhận được thịt, gân cơ nhục của hắn đang nhúc nhích. Chúng lấy tốc độ nhanh vô cùng sinh trưởng lại. Hắn cũng không ngờ lần này hắn vẫn còn sống sót. Chiêm Lam hai mắt đầm đia nước mắt ngước nhìn về phía hấn. Cột sáng kết thúc, Minh Yên Vi lúc này đang muốn chạy lên đỡ hắn thì Chiêm Lam nhanh chóng vượt qua nàng ôm chặt lấy Lý Sơn. Hai tay nàng ôm chặt lấy eo của Lý Sơn, khuôn mặt của Chiêm Lam tựa vào ngực của Lý Sơn. Nàng liên tục khóc ô, ô…
Lý Sơn thở dài nhìn, nhẹ nhàng dùng tay đưa lên khẽ xoa mái tóc của nàng. Chiêm Lam lúc này không kiệng kị gì kéo cổ của hắn xuống. Nàng dùng đôi môi kề sát với môi của Lý Sơn. Lý Sơn cảm giác được thập phần ngọt ngào không ngờ Chiêm Lam còn đưa đầu lưỡi của nàng chủ động vào trong miệng của Lý Sơn. Mấy nam nhân thấy thể biểu hiện ngón cái về phía Lý Sơn. Đây rõ ràng Chiêm Lam hoàn toàn là thị uy với các nữ nhân khác mặc dù Lý Sơn chưa nói rõ quan hệ của hắn với Chiêm Lam. Nhưng có vẻ hành động của Chiêm Lam đang hoàn toàn cố gắng khẳng định quan hệ của nàng vơi Lý Sơn với các nữ nhân khác.
Nụ hôn kết thúc, Chiêm Lam khuôn mắt đỏ bửng, đầu của nàng nhẹ nhàng cúi thấp xuống tựa trên bộ ngực cao vút của nàng. Chiêm Lam có chút bẽn lẽn nhìn Lý Sơn. Nhưng lúc này nàng lại giật mình vì Lý Sơn không có nhìn nàng.
Lý Sơn khuôn mặt biểu lộ ra vô cùng tức giận. Hắn bước về phía Trương Hằng và Minh Yên Vi. Trương Hằng run lẩy bẩy cúi đầu không giám nhìn về phía Lý Sơn. Minh Yên Vi chỉ dám nhỏ giọng nói: “Lý Sơn ta… ta xin lỗi ngươi!”
Mấy người hỏi nhỏ giọng: “Lý đại ca anh ấy làm sao vậy?”. Mấy nam nhân lắc lắc đầu đánh ánh mắt vào không nên lên tiếng cho mấy nữ.
Lý Sơn hai hàm răng nghiến vào nhau ken két. Hắn lúc này vô cùng tức giận hướng Minh Yên Vi quát lớn tiết toàn bộ sự tức giận trong lòng của hấn: “Cút, cút, cô cút trở về thực tế cho ta…” Lý Sơn gào lên, ahứn quay về chủ thần lên tiếng nói: “Chủ thần cho cô ta trở về thực tế thế giời điểm tưởng thưởng từ ta nhìn trừ!”
“Ta, ta…” Minh Yên Vi hai mắt đỏ bừng ngấp nga ngấp ngứng không nói được điều gì. Nàng nhìn Trương Hằng một chút rồi lại nhìn Lý Sơn. Sau đó cúi đầu yên lặng không nói gì. Hiển nhiên nàng cũng nghe được chủ thần đề kỳ âm thanh bên tại nàng.
Lý Sơn cắn chặt hàm răng ngón tay chỉ về phía Trương Hằng nói: “Có phải là vì hắn, vì hắn…” Lý Sơn hai hàm răng phát ra tiếng ken két: “Được, được… chủ thần cho hai người trở về thực tế thế giới điểm tưởng thưởng từ ta nhìn trừ thiếu ngươi lấy đều từ ba người Zero, Bá Vương, Sở Hiên và Tề Đằng Nhất cho ta…”
“Lý, Lý, Lý… Ngươi!” Minh Yên Vi ngấp ngứng không ngừng. Nàng không biết nên nói gì nữa.
Trương Hằng lúc này nghe thấy âm thanh của chủ thần. Hắn run lấy bẩy lên tiếng nói: “Vi, Vi, chúng ta mau trở về thế giời thực đi. Nơi, nơi này quá kinh khủng không thích hợp với chúng ta…!”
“Hằng, ngươi câm miệng cho ta!” Minh Yên Vi nghe thấy thế giận dữ quát lớn. Nàng cúi đầu hướng về phía Lý Sơn lắp bắp nói: “Sơn, Sơn, ngươi cho ta xin lỗi…”
Lý Sơn lúc này lảo đảo muốn ngã. Bất chợt hắn gục vào một bộ ngực vô cùng lớn. Không ngờ Triệu Anh Không gần đó lại nhanh chóng dùng dịch chuyển nhanh chóng ôm hắn vào ngực. Lý Sơn cảm giác hai mắt tối sầm. Hắn không pahỉ thân thể mệt mỏi mà là trên phương diện tinh thần.
Hắn chỉ nghe thấy mấy âm thanh của mọi người: “Lý đại ca, Lý Sơn…”
Lý Sơn từ từ tỉnh dậy. Lúc này đập vào mắt hắn là một nữ nhân đang bên giường ngả vào bên tay của hắn ngủ. Người này không ai khác là Chiêm Lam. Lý Sơn nhìn lại thì thấy Chiêm Lam khuôn mặt nở ra nụ cười đang ôm chặt lấy cánh tay của Lý Sơn. Lý Sơn lúc này không khỏi cảm thấy ấm áp. Hắn nhẹ nhàng dùng tay xoa lên khuôn mặt của nàng.
Chiêm Lam cảm nhận được. Nàng lúc này giật mình tỉnh lại. Chiêm Lam khôi mặt đỏ lên hỏi: “Lý đại ca anh đã tỉnh rồi sao?”
Lý Sơn nhìn vào đôi mắt của nàng không ngờ nàng lại không ngủ. Rõ ràng đôi mắt của nàng hiện lên thâm quẩng. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Anh đã ngủ được bao lâu rồi?”
Chiêm Lam gật đầu lên tiếng nói: “Anh đã ngủ được hai ngày rồi! Để em đi nấu ăn cho anh ít thức ăn!”
Lý Sơn lúc này nhìn về phía Chiêm Lam lên tiếng nói: “Cảm ơn em, Chiêm Lam!”
Chiêm Lam nở ra nụ cười nói: “không có gì!”
Sáng ngày hôm sau tất cả mọi người đều tập họp tại quảng trường của chủ thần không gian. Lý Sơn lúc này khoảnh tay ngồi tại chính giữa. Hẳn lẳng lặng nhìn về phía mọi người. Trương Kiệt lúc này nở ra nụ cười nói: “Lần này chúng ta nhưng là kiếm lớn a. Chúng ta đoàn diệt Ấn Châu đội kiếm được 22000 điểm tưởng thưởng cộng với 1000 điểm và một chi tiết cấp D do tiêu diệt Imhotep, đoàn diệt mỗi người đạt được một chi tiết cấp C, cùng với kết thúc kinh khủng phiến mỗi người đạt được 1000 điểm thưởng. Lần này kiếm lớn a, tổng cộng mỗi người ít nhất là một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 24000 điểm tưởng thưởng…”
Trương Kiệt nở ra nụ cười nhìn về phía Chiêm Lam nói: “Lần này Chiêm Lam người kiếm lớn nhất là em đó nha nói ra lần này em kiếm được bao nhiêu điểm tưởng thưởng…”
Chiêm Lam nở ra nụ cười hì hì nói: “Lần này em giết chết ba tân nhân không có mở ra cơ nhân tỏa kiếm được một chi tiết cấp B và 6000 điểm tưởng thưởng, giết chết được 8 người mở ra cơ nhân tỏa đạt được 56000 điểm tưởng thưởng và 8 chi tiết cấp B, phá hủy Cairo đạt được một chi tiết cấp B 5000 điểm thưởng cộng với điểm thưởng như Trương Kiệt đại ca nói đây! Hì hì, em kiếm được lần này nhưng là một chi tiết cấp S,một chi tiết cấp B, một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 85000 điểm tưởng thưởng…”
Nghe thấy vậy mọi người đều trọn tròn mắt nhìn về phía Chiêm Lam. Trương Kiệt hai mắt mở to hắn rú lên nói: “không được, anh cũng phải nhanh chóng đi chuyển đổi giới tính thôi!” Trương Kiệt nhìn chằm chằm vào Lý Sơn, trông Trương Kiệt lúc này giống hệt sắc lang hắn nói: “Lý đại ca yên tâm đi, chủ thần có thể biến đổi mọi hình dáng anh cứ nói với em anh muốn một mỹ nữ như thế nào em sẽ biến thành như thế cho anh vừa lòng!”
Mấy nam nhân nghe thấy vậy muốn ói ra một ngụm nước. Trương Kiệt bị cổ điển mỹ nữ bên hồng vặn vẹo 360 độ làm hắn vô cùng đau nhức. Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt lúc này hì hì đút táo cho Sở Hiên lên tiếng nói: “Lần này tất cả là do Sở đại ca a. Nếu không có Sở đại ca lần này nhưng chúng ta tiêu tùng a!”
Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Không có gì ta chỉ làm theo sự sắp đặt của Lý Sơn mà thôi!”
Lý Sơn gật đầu lên tiếng nói: “Được rồi lần này toàn bộ tưởng thưởng của ngươi ta sẽ không thu một điểm nào riêng về phần mấy người Tề Đằng Nhất, Zero và Bá Vương các người chịu khó một chút nhé hắc hắc…” Lý Sơn hướng về phía Tề Đằng Nhất.
Vì mấy ngày nay Lý Sơn hắn ngủ một giấc dài thế nên mọi người đều trong trạng thái chờ đợi không có cường hóa bất kỳ huyết thống hay gì cả. Tiêu Hoành Luật lúc này bên cạnh là một y tá. Hắn liên tục nhổ tóc của mình, y tá lúc này ngay lập tức gõ vào đầu hắn một cái cảnh cáo. Hắn lấy ra một con nhện nướng bỏ vào miệng thấy thế mấy nữ cả người đều run rẩy sợ hãi. Riêng chỉ có mình Triệu Anh Không nàng không có chút sợ hãi gì vẫn bình thản như không…
Lý Sơn lúc này tiến tới, hắn hướng một con côn trùng bỏ tọt vào miệng. hắn nhai nhai nhỏ giọng nói: “Mùi vị không tệ!” Lúc này Lý Sơn nhìn về phía y tá lên tiếng nói: “Y tá sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười, trong bộ mặt có chút dâm đãng nói: “Ha, tôi yêu y tá với nhưng chiếc kim tiêm cùng với roi da và nến… huh!”. Hắn nhìn chằm chằm vào y tá đang ngồi bên cạnh Tiêu Hoành Luật.
Tiêu Hoanh Luật ngay lập tức làm ra phản ứng che giữa người nàng với Lý Sơn để đảm bảo hắn không có ý gì khác. Cùng với đó hắn đánh mắt về phía mọi người như cầu cứu.
Minh Yên Vi khó chịu lên tiếng: “Đồ sắc lang…”
La Lệ cười hì hì nói: “Lý đại ca anh lại thích trêu trọc cậu bé rồi!” Nàng típ mắt nhìn về phía Tiêu Hoành Luật lên tiếng nói: “Đệ đệ ngươi không cần lo lắng Lý đại ca chỉ muốn trêu trọc đệ mà thôi!”
Nghe thấy lời nói của La Lệ, Tiêu Hoành Luật khẽ thở dài một cái. Cậu bé gật đầu nhìn về phía Lý Sơn. Hắn từ trong ngực lấy ra một đống giấy đưa về phía Lý Sơn. Cạu bé mở miệng nói: “Đây là những gì ta tìm được ngươi xem một chút!” hắn bứt bứt tóc của mình thổi phù một cái.
Lý Sơn cầm lấy mấy tờ giấy đó thở dài ném cho Sở Hiên nói: “Không có gì mới cả! Ngươi xem một chút đi Sở Hiên!” Hiển nhiên lúc này Tiêu Hoành Luật khá là khó chịu vì hành động này của Lý Sơn rồi. hắn bứt bứt tóc bộ mặt khó hiểu nhìn về phía Lý Sơn nói: “Ngươi mặc dù trí tuệ rất cao nhưng ta còn không tin trí tuệ ta so với ngươi kém chút nào!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng nói: “Vậy mọi người mau nói ra điểm tưởng thưởng của mình một chút!”
Minh Yên Vi lên tiếng đầu tiên: “Ta đạt được một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 24000 điểm tưởng thưởng trong đó dùng hết 345 điểm tưởng thưởng vào chữa trị thân thể!”
Trương Hằng lúc này cũng mở miệng nói: “Tôi cũng nhận được một chi tiết cấp C và một chi tiết cấp D với 24000 điểm tưởng thưởng trong đó sử dụng điểm chữa trị thân thể là 284 điểm tưởng thưởng ”
Chu Văn hấp háy đôi mắt nhìn chăm chú về phía Lý Sơn. Tần Chuế Ngọc lúc này mở ra miệng nói: “Tôi đạt được một chi tiết cấp C, một chi tiết cấp D và 24000 điểm tưởng thưởng!”
Lý Sơn ngước mắt nhìn một hút về phía Chu Văn thấy nàng ngước nhìn chăm chú vào hắn. Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Còn cô cùng là như vậy Chu Văn!”
“A” Chu Văn giật mình nói: “Tôi cũng là như vậy!”
Lý Sơn ngước nhìn về phía mọi người lên tiếng nói: “Tề Đằng Nhất. Bá Vương, Zero, Sở Hiên, Trịnh Xá, Trương Kiệt ta sẽ không nói gì nữa các người tự xem xét mà cường hóa đi…” Hắn hướng về phía mấy người lên tiếng hỏi Tiêu Hoành Luật nói: “Cậu bé cậu có suy nghĩ gì về cường hóa của mấy tân nhân?”
Tiêu Hoành Luật chăm chú nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng nói: “Về phần Trương Hằng hắn có năng lực bắn cung rất tốt ta đề nghị hắn đổi một cái huyết thống liên quan tới bắn cung. Mà ta chọn cho hắn là một huyết thống kỹ năng tên là Phong tinh linh xạ thủ huyết thống”.
“Huyết thống tinh linh tộc phong hệ xạ thủ, đánh giá 74 điểm, áp dụng cho cung tiễn thủ linh hoạt, uy lực lớn. Thích hợp với đại đa số phim kinh dị, khi có cung tên thích hợp, hiệu quả với đại đa số địch nhân. Kỹ năng đặc biệt, phong chi tiễn, tập trung lực lượng toàn thân vào một tiễn, uy lực cực lớn, có thể xạ kích uy lực gấp năm lần cung tên bình thường. Sau khi sử dụng mười phút yếu ớt vô lực, có thể bạo phát lực sát thương khủng bố trong chốc lát. Cần có chi tiết kịnh tình cấp C một cái, điểm thưởng 2000 điểm.”
Nhắc lấy kỹ năng này quả thực mọi người thấy khá là Bug. Lý Sơn vỗ vỗ tay nói: “Không tệ nói tiếp đi…”
Tiêu Hoành Luật nghe thấy thế vẻ mặt hơi có chút thay đổi nói: “Về phần Chu văn tỷ tỷ. tỷ ấy nhà nghề là coi bói sư vậy thì cường hóa coi bói sư đi. Về phần…” Tiêu Hoành Luật hướng về phía Tần Chuế Ngọc lên tiếng nói, hắn ngập ngừng không biết nói gì.
Tần Chuế Ngọc cười hì hì lên tiếng hỏi: “Tiểu đệ đệ, em xem cho chị thích hợp cường hóa huyết thống gì vậy!?”
Tiêu Hoành Luật lắc đầu lên tiếng nói: “Chị quá vô cùng tôi quả thực không nghĩ ra huyết thống gì phù hợp với chị. Vậy chị xem tinh thần lực giả có phù hợp với chị không? Nhân tiện mọi người cũng xem qua!”
Tần Chuế Ngọc bắt đầu xem xét tinh thần lực giả. Nàng nhưng nghe nói tinh thần lực giả như Chiêm Lam và La Lệ vô cùng mạnh mẽ nhưng đáng tiếc xem xong tần Chuế Ngọc thất vọng nói: “Chủ thần nói chị thân thể tư chất không thích hợp với tinh thần lực giả cần cường hóa tinh thần lực đến 3200 điểm”
Chu Văn lắc đầu nói: “Tôi là 2500 điểm”
Trương Hằng cười khổ nói: “Tôi cũng vậy a. Tôi không có tư chất của một tinh thần lực giả!”
Tiêu Hoành Luật thở dài một cái nhìn Tần Chuế Ngọc. Lý Sơn khoanh tay lên tiếng nói: “Sở Hiên ngươi nói xem họ lên cường hóa gì thì tốt!?”
Lý Sơn nheo mắt nhìn về phía Sở Hiên như chờ hắn đấu dá với Tiêu Hoành Luật. Bất quá hắn cũng không làm cho Lý Sơn một câu trả lời thích đáng mà còn làm Lý Sơn tức giận đến ói cả máu. Sở Hiên nâng lên mắt kính nói: “Ngươi hẳn đã có xu hướng cường hóa cho họ rồi cần gì hỏi ta…”
Nghe thấy lời này quả là Lý Sơn rất muốn ném cái giầy vào mặt tên tam vô nam này. Hắn xoay về hướng Minh Yên Vi lên tiếng nói: “Cô cường hóa xem một chút các kỹ năng liên quan tới con mắt dự đoán tương lai hoặc con mắt tương lai đi dù sao nó liên quan tới dự cảm của cô mà, thêm cái năng lượng tiễn kỹ năng… Hình như lúc trước cô cũng chưa có cường hóa qua a!”
Minh Yên Vi nghe thấy thế gật đầu khẽ nói: “Cảm ơn Lý đại ca!”
Lý Sơn hướng về phía Chiêm Lam lên tiếng nói: “Chiêm Lam muội muội em tốt nhất không cường hóa bất kỳ cái gì nữa điểm tưởng thưởng đổi lấy thời gian…” hắn chỉ vào phòng mình nói: “Lần này anh sẽ dạy cho em kỹ năng mới, nó rất quan trọng được chứ?”
Chiêm Lam khuôn mặt đỏ lên khẽ nói: “Vâng!”
Lý Sơn hướng về phía Triệu Anh Không nói: “Trong thời gian này cô cũng đổi thời gian luyện tập trong phòng tôi đi tôi cần kiểm tra khả năng của cô, cô bé ạ!”
Triệu Anh Không nghe thấy vậy cũng không nói chuyện chỉ gật đầu một cái. Chiêm Lam khuôn mặt đề phòng nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía hai nữ tân nhân lên tiếng nói: “Chu Văn, Tần Chuế Ngọc hai cô trả cho ta 10000 điểm tưởng thưởng, việc cường hóa huyết thống của hai cô sẽ do ta phụ trách thế nào. Tất nhiên cường hóa của ta so với chủ thần mạnh hơn rất nhiêu nhưng rủi ro rất lớn có thể tử vong suy nghĩ một chút đi…”
Nghe thấy thế mấy thiếu nữ đều kinh ngạc. Lý Sơn nhìn về phía trương hằng lên tiếng nói: “Về phần ngươi dù ngươi trả toàn bộ điểm tưởng thưởng ta cũng hoàn toàn không muốn giúp ngươi chút nào nhưng…” Lý Sơn nhìn về phía Minh Yên Vi một chút: “Nếu ngươi trả cho ta 2000 điểm tưởng thưởng ta sẽ giúp ngươi tư vấn cường hóa hoặc ngươi có thể nghe lời của hắn…” Lý Sơn chỉ vào Tiêu Hoành Luật nói.
Tiêu Hoành Luật hướng về phía Trương Hằng nhìn. Trương Hằng lúc này không biết suy nghĩ gì. Hắn có chút lương lự không quyết. Trịnh Xá lúc này mở miệng to nói: “Lý đại ca lần trước không phải anh chỉ có thu 1000 sao?”
Đột nhiên Trịnh Xá bị eo cảm giác đau đớn. Lần này La Lệ đang cố gắng nhắc khéo hắn về vụ này nhưng ai bảo tên này bốc đồng đây. Trương Hằng cả người run lên. Hắn cắn răng mở miệng: “Chủ thần đưa cho Lý Sơn 2000 điểm tưởng thưởng từ chỗ ta!”
Lý Sơn dầng tay lên phản bác nói: “Chưa vội ngươi hãy chuyển sau đã!”
Lý Sơn lúc này mở miệng nói: “Ngươi xem hai loại huyết thống giúp ta thứ nhất Phong tinh linh hệ xạ thủ thứ hai huyết thống tiểu vũ trụ thánh đấu sĩ ngôi xạ thủ…”
Trương Hằng gật đầu một cái, hắn im lặng xem chủ thần cường hóa huyết thống.
“Sơ cấp thánh đấu sĩ huyết thống đánh giá 75 phân mở ra sơ cấp Tiểu vũ trụ, thích hợp với hầu hết các bộ phim kinh dị. Khi mở ra sơ cấp tiểu vũ trụ người sử dụng có thể đổi sinh mệnh lực để đổi lấy sức mạnh của bản thân. Cường hóa cần một chi tiết cấp C 1500 điểm tưởng thưởng”.
Huyết thống này là sản phẩm của một truyện tranh của Nhật Bản với cái tên Áo giáp vàng (saint seiya). Các thánh đấu sĩ chia ra cấp bậc đồng, bạc, vàng và cấp cao nhất là thần. Bộ áo giáp của các đấu sĩ cũng phân chia như vậy. Các thánh đấu sĩ có thể mở ra tiểu vũ trụ trong cơ thể mình, dùng sinh mệnh lực của bản thân để đốt cháy tiểu vũ trụ lấy được sức mạnh.
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Có vẻ như nếu ngươi không đủ điểm chi tiết kịch tình có thể mua của ta ta cũng có thể bán cho ngươi a. Ngoài ra ta còn bán sơ cấp nội công nữa cơ…”
Tiêu Hoành Luật nghi hoặc lên tiếng hỏi: “ngươi muốn hắn cường hóa hai huyết thống sao? Như vậy rất nguy hiểm!”
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Mặc dù rất nguy hiểm nhưng hắn có thể rất mạnh. Ta nói thẳng ta không phải cường hóa một loại huyết thống mà là ba loại cho hắn!”
“Cái gì!” Mấy người há hốc lên tiếng nói.
Trương Hằng cắn chặt răng lên tiếng nói: “Ngươi muốn giết ta sao?”
Lý Sơn phẩy phẩy tay lên tiếng nói: “Suy nghĩ thế nào là tùy ngươi bất quá ngươi nghe xong đã nếu ngươi muốn cường hóa thì cường hóa không cường hóa thì thôi. Ta muốn cường hóa cho ngươi là huyết thống thứ nhất Phong tinh linh hệ xạ thủ có kỹ năng phong chi tiễn uy lực vô cùng bá đạo nhưng có nhược điểm. Nhưng nếu ngươi có tiểu vũ trụ của thánh đấu sĩ hoàn toàn có thể đánh đổi sinh mệnh lực để đổi lấy sức mạnh như vậy có thể xóa được nhược điểm của kỹ năng này. Ngoài ra tinh linh lại có huyết thống dài lâu…” Nghe thấy thế mọi người há hốc mồm đều kinh ngạc. Lý Sơn lại tiếp tục câu chuyện: “Tuy vậy chưa hết ta không chỉ muốn ngươi cường hóa hai thuyết thống này ta muốn ngươi cường hóa là nội công với một cái bí tịch có tên Trương Sinh Quyết. Nội lực tính ôn hòa, người luyện nội công này sẽ tăng sinh mệnh lực khá dài…”
Mọi người nghe thấy thế mà hít một hơi lạnh. Kỹ năng này quá bá đạo đi, phong chi tiễn không có điểm yếu. hai loại huyết thống mặc dù có chút hác nhau nhưng tinh linh cộng với trường sinh quyết tu luyện nội công rõ ràng bù trừ cho huyết thống của thánh đấu sĩ.
Sở Hiên con mắt tinh quang nhìn về phía Lý Sơn. Lý Sơn khoanh tay nhếch miệng cười nói: “Cái này còn chưa phải là bug mà ta tìm được. Ai đã đọc ở đây áo giáp vàng (saint seiya)” nghe Lý Sơn nói thì cả đám đều lắc đầu. Lý Sơn cười khổ nói: “Trong các bộ giáp thánh y thì chủ thần có bán một bộ áo giáp chia làm đồng, bạc, vàng và thần y. Bộ đồng xanh là yếu nhất nhưng ta nói ở đây có một bug đó là nếu dùng bộ giáp đồng xanh ngâm trong máu của thánh đấu sĩ vàng thì bộ giáp của nó sẽ mạnh gần bằng thánh y vàng. Mà bộ đồng xanh cũng một chi tiết cấp C cùng với máu cảu thánh đấu sĩ vàng mua chỉ có một chi tiết cấp C với 2000 điểm tưởng thương thôi. Trong khi bộ giáp thánh y bạc là một chi tiết cấp B, thánh y vàng là A cùng với thần y là một chi tiết cấp S. Máu nữ thần Athena mua ở chỗ chủ thần cũng chỉ có một chi tiết cấp A. Nếu thánh y được thoa máu nữ thần nó sẽ mạnh hơn thánh y bằng vàng và gần với thần y…” Lý Sơn cười khổ nhìn mọi người nói.
Trong truyện áo giáp vàng (saint seiya) bộ giáp thánh y đồng của các nhân vật chính bị hỏng vỡ cần phải có máu của các thánh đấu sĩ để phục sinh. Chỉ cần có máu của cấp bậc thánh đấu sĩ nào thì thánh y của người đó sẽ có sức mạnh cùng phòng thủ gần sát với cấp bậc người đó đang mang.
Lý Sơn gãi gãi mũi nhếch miệng cười: “Thế nên ngươi có thể mua kiến thức cùng với sơ cấp nội lực tại chỗ ta. Còn bí kíp Trương Sinh Quyết ngươi tìm mua tại chỗ chủ thần tất nhiên ta sẽ đòi thêm 1000 điểm tưởng thưởng nữa. Chi tiết cấp D cứ 500 điểm còn cái khác C thì nhân lên 3 lần cú theo thế mà tính…”
Mọi người nhìn về phía Lý Sơn trong lòng không khỏi nói: “Gian thương…”
Last edited by deviltrigger; 23-08-2013 at 08:51 AM.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lý Sơn khoanh tay nhìn mọi người. Hắn lẳng lặng đứng im nhìn xem Trương Hằng lựa chọn. Trương Hằng mỗi lần bị Lý Sơn nhìn vào làm cả người hắn run rẩy. Hẳn cám tưởng được người nam nhân này trước mặt hắn gần trước mắt nhưng lại làm cho hắn không có cách nào với tới được. Lý Sơn khoanh tay hơi cúi đầu nhìn về phía Trương Hằng lên tiếng hỏi: “Vậy lựa chọn của ngươi?”
Trương Hằng cắn răng lớn tiếng nói: “Ta đồng ý!”
Lý Sơn lớn tiếng với chủ thần: “Chủ thần cho Trương Hằng cường hóa phong tinh linh hệ xạ thủ, huyết thống sơ cấp thánh đấu sĩ, bộ giáp đồng xanh chòm sao thiên mã cùng với mua một quyển bí tịch Trương Sinh quyết cùng một bình máu thánh đấu sĩ vàng. Nếu hắn thiếu chi tiết kịch tình từ chỗ ta khấu trừ…” Nói xong Lý Sơn nhếch miệng nói: “Nhớ sau khi cường hóa xong trả đầy đủ điểm tưởng thưởng cho ta…”
Chủ thần có một cái bug là nếu như cường hóa một lần thì đến hết bộ phim kinh dị này Lý Sơn sẽ không thể cường hóa cho người khác nữa tuy nhiên chủ thần lại không cấm cùng lúc cường hóa và mua nhiều thứ trong một lần. Đây là cái bug mà Lý Sơn tìm ra. Trương Hằng lúc này chìm vào trong cột sáng. Cả người hắn phu hừ trong chân không.
Chu Văn lúc này nàng nhìn chăm chú về phía nụ cười của Lý Sơn. Thiếu nữ cắn răng lên tiếng hỏi: “Lý đại ca, anh có thể cho em hỏi một câu không?”
Lý Sơn ngoảnh đầu khoanh tay nhìn về phía Chu Văn lên tiếng hỏi: “Chu Văn có chuyện gì không?”
Chu Văn cắn cắn môi, hai má đỏ hồng lên tiếng hỏi: “Anh có phải là cậu bé hồi đó!?” Noi xong câu này hai má Chu Văn trở lên đỏ hồng. Hai má của nàng trở lên vô cùng hồng hào. Nhìn lúc này một khuôn mặt xinh đẹp với hai má ửng hồng quả làm cho nàng lúc này vô cùng cuốn hút với nam nhân. Mấy nam nhận không khỏi liếc trộm một cái. Bất quá mấy tên này cũng không có nhiều hành động quá đáng vì mấy nữ nhân đều đang quản thúc bọn hắn. Chiêm Lam lúc này trực giác phụ nữ vô cùng nhanh nhạy cảm nhận được có điều gì bất ổn giữa hai người.
Chiêm Lam cau mày nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Lý đại ca hai người quen nhau sao?”
Lý Sơn trầm ngâm một chút rồi nhếch miệng cười, hắn đưa ngón chỏ lên gai gãi mũi của mình: “Đã lâu không gặp Chu Văn tỷ tỷ, thân hình của chị ngày một đẹp a!”
Nghe thấy vậy Chu Văn lúc này khuôn mặt đỏ bừng. nàng không ngờ hắn lại nhanh chóng thừa nhận như vậy. Mặc dù lúc đó hắn cũng chỉ có hình dáng của một đứa hài tử mười bốn tuổi nhưng cũng coi là đủ lớn để làm việc đó nhưng mà hết lần này đến lần khác… Nàng nhớ lại hồi ức xưa.
Khi thiếu nữ mở mắt ra nằm ở một căn phòng xa lạ. Một thiếu niên khoảng mười bốn tuổi đang ôm chặt lấy nàng. Nàng theo bản năng hét lên một tiếng nhưng ngay sau đó hắn dùng ngón tay điểm lên mấy vị trí nào đó của nàng, nàng ngay lập tức đều không hoạt động được. hắn cười tà ác nhìn nàng, hắn nhanh chóng nột bỏ quần áo của nàng ra.
Lúc đó Chu Văn cũng chỉ bất đắc dĩ, nàng chỉ phó thác cho số mệnh. Hai mắt nhắm nghiền lại, hai khóe mắt chảy ra dòng lệ. Thiếu niên liên tục trên người nàng kích thích sờ mó khắp người nàng. Mặc dù lúc đó nàng không muốn nhưng theo bản năng cơ thể nàng vẫn cương cứng và bắt đầu rên rỉ nhỏ nhẹ. Hai má nàng đỏ bừng nhất là chỗ đó của nàng không ngờ lại bắt đầu ẩm ướt. Hai mắt Chu Văn bắt đầu nhắm nghiền mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Đột nhiên nàng cảm giác đau nhói khắp cơ thể, nàng lúc này mở miệng muốn rên to lên thành tiếng. Nàng cảm nhận được một thứ gì đó đang chảy vào trong thể nội của nàng. Nàng mê man mà ngất đi vì đau đớn.
Khi nàng mở mắt ra vẫn thấy thiếu niên đang ôm nàng. Hắn nhẹ nhàng dùng khăn lau khắp thân thể nàng. Hắn nhếch miệng cười tà ác nhìn nàng: “Sao không nói chuyện…”
“Ta…” Chu Văn đột nhiên lên tiếng nói. Lúc này nàng phát hiện ra được mình có thể nói chuyện. Nước mắt nàng không khỏi kìm được, nàng mở ra đôi mắt chảy nước: “Ô, ô…” nàng nhanh chóng đẩy hắn mạnh ra xa. Thiếu nữ khóc thút thít nói: “ngươi là ai, tại sao ta lại ở đây, ngươi đã…” nói đến đây nàng mới kiểm tra lại cơ thể của mình. Ngoài việc bị hắn sờ mó khắp người cũng không có tiến đến bước cuối cùng.
Thiếu niên tà ác cười nói: “Tỷ tỷ, có phải là chị muốn em làm đến bước cuối cùng kia không! Vậy thì em đến thôi!” Thiểu niên cười tà ác nhìn về phía Chu Văn.
Chu Văn nghe thấy thế giật bắn mình hét lên: “Đừng, đừng đến đây! Ô, ô…” Nàng sợ hãi vô cùng trước mắt thanh niên này.
Hắn lắc lặc đầu rồi đánh ngất nàng. Chu văn lại chìm trong giấc ngủ. Nhưng nàng kỳ lạ nhất là không ngờ nàng tính ra mình đã được bảy ngảy nơi đây. Kỳ lạ là hắn không có tiến bước cuối cùng kia. (Súng ống có lên lòng được đâu cơ chứ!?). Thiếu nữ lúc này nhìn chằm chằm hắn nói: “Tại sao cậu lại bắt cóc tôi tới đây thế này. Nhà tôi cũng không có tiền chuộc cho câu. Hơn nữa cậu lại không…” nói đến đây Chu Văn nhìn về thiếu niên nói: “Vậy cậu muốn gì ở tôi!?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Nếu lúc trước chắc chắn tôi sẽ đè chị ra mà ba ba ba ba trăm lần a. Đáng tiếc bây giờ tôi đã có người khác. Tôi thực sự yêu chỉ duy nhất mình cô ấy. Mặc dù chị quả thật rất đẹp, đến nỗi tôi không lỡ mà muốn mạnh mẽ giữ chị ở bên cạnh nhưng đáng tiếc a…” Lý Sơn nhẹ nhàng cầm lấy mà nàng. Hắn chạm vào đầu nàng mỉm cười lên tiếng nói: “Chu Văn chị rất đẹp. Hy vọng sau này chúng ta không gặp lại nhau như vậy sẽ tốt hơn cho cả hai…” Lúc này Chu Văn mới cảm giác được một trận cảm giác vô cùng buồn ngủ.
Hai má Chu Văn ngày một đỏ. Bất chợt một âm thanh cắt ngang nàng nói: “Chu Văn tỷ tỷ, Chu Văn tỷ tỷ…” người này không ai khác là Chiêm Lam.
“A, Chiêm Lam muội muội có chuyện gì vậy?” Chu Văn giật mình lên tiếng nói.
Chiêm Lam cười hì hì cố gắng hỏi: “Chu Văn tỷ tỷ, chị quen biết Lý đại ca a! Vậy hai người làm sao mà quen biết nhau vậy?”
“A, việc này!” Chu Văn giật mình nghe vậy khuôn mặt đã vô cùng ngượng nàng không biết phải mở miệng lúc này như thế nào cho đúng.
Mấy nam nhân lúc này cũng phát hiện có gì không đúng. Sau đó Bá Vương cũng dơ ngón tay trỏ về phía Lý Sơn biểu hiện một việc đó là “ông chủ ngài quả là uy vũ a!”. Mấy nam nhân cũng nhìn Lý Sơn với ánh mắt khâm phục bất quá nữ nhân lại nhìn về phía hắn với con mắt đề phòng cùng nghi hoặc. Mấy nàng cũng không có biết hắn đã trêu hoa ghẹo nguyệt bao nhiêu rồi nữa!/
Lý Sơn phẩy tay lên tiếng nói: “Cũng coi như là quen biết. Chẳng qua giao lưu một chút mà thôi. Chính xác là một môn liên quan tới làm đẹp cơ thể mà nó liên quan tới việc làm đẹp cho cơ thể con người ấy mà!? À, à, a, đúng rồi gọi là tìm hiểu sự phát triển cơ thể con người sao cho tốt!” Lý Sơn giang hai tay ra mỉm cười: “Chu Văn tỷ tỷ có được thân hình đẹp như vậy cũng nhờ có môn công pháp tu luyện của anh, các em không biết sao?”
Mấy nữ nghi hoặc nhìn về phía Chu Văn lên tiếng hỏi: “Có phải không vậy, Chu Văn tỷ tỷ?” Nghe thấy Lý Sơn dùng từ ngữ ấy, nàng vừa tức giận vừa xấu hộ, nàng hận không thể tìm được chỗ nào chui vào. Chu Văn khẽ gật đầu khẳng định.
“Thấy chưa, anh đã nói mà vậy mà các em không tin sao, anh là một nam nhân luôn luôn đáng tin cậy a!” Lý Sơn không biết xấu hổ tự chỉ vào mình nói. Mọi người đều nhìn về phía hắn khinh bỉ, trong đó hàm chứa ẩn ý “có quỷ với tin ngươi” dành cho Lý Sơn. Lý Sơn lúc này cười khổ lắc lắc cái đầu của mình.
Trương Hằng lúc này cường hóa xong. Hắn mặc trên người bộ giáp. Lý Sơn lúc này lên tiếng nói: “Nhớ trả ta điểm tưởng thưởng cả cây cung nữa!”
Trương Hằng gật đầu một cái. Hắn không có cách nào khác ném một cái cung về phía Lý Sơn nhưng ngay sau đó hắn cầm một cây cung trong tay. Cây cung này rõ ràng là thiên mã cung cấp đồng xanh. Hắn cảm nhận được trong đó uy lực so với cây cung của Lý Sơn yếu hơn hẳn nên hắn có chút không đành lòng buông tha cho cây cung kia. Lúc này hắn trực tiếp nhớ đến điều gì đó. Hăn ngay lập tức cởi bỏ thánh y thiên mã ra khỏi thân thể của mình.
Chiêm Lam vỗ vỗ chán lên tiếng hỏi Lý Sơn: “Lý đại ca liệu có như anh nói thật sự là như vậy thoa máu của thánh đấu sĩ vàng thì giáp y sẽ cường hóa mạnh gần bằng thánh y vàng?”
Lý Sơn nhún nhún vài, hắn giang tay lên tiếng nói: “Cái này anh cũng không biết a. Lúc trước anh đọc truyện thì nhớ được!”
Trương Hăng lúc này mở ra bình có chút run rẩy. Hắn liên tục ôm đầu lớn tiếng nói: “Máu a, máu a…” Cả người hắn run rẩy.
Tần Chuế Ngọc lúc này không hiểu chuyện gì xảy ra với Trương Hằng tiếng hỏi Minh Yên Vi: “Minh Yên Vi, cậu ta làm sao vậy?”
Minh Yên Vi thở dài lên tiếng: “Từ nhỏ hắn đã bị cha hắn ngược đãi lên mỗi lần hắn nhìn thấy màu đều biểu hiện ra như vậy. Ngay tại lần đó chính vì hắn sợ máu mà hắn…”. Minh Yên Vi cắn chặt hàm răng trong lời nói của nàng bao hàm trách móc. Nàng ngước nhìn về phía Lý Sơn thấy hắn im lặng, Minh Yên Vi chỉ cắn răng cúi đầu.
Mặc dù Lý Sơn đã nói hai người có thể trở về thực tế thế giới nhưng Minh Yên Vi lại không muốn trở về thực tế thế giới. Mặc dù Lý Sơn quả thực muốn ép nàng rời khỏi chủ thần không gian nhưng đáng tiếc Minh Yên Vi nhất quyết không chịu, hắn cũng không còn cách nào khác là để mặc nàng.
Minh Yên Vi lúc này trong lòng vô cùng thất vọng. Một nam nhân mà nàng vẫn còn yêu kèm theo đó là hận, Trương Hằng, hắn lại quá yếu đuối, yếu đuối đáng thương tới mức nàng cực độ thất vọng vì hắn. Một nam nhân mà nàng vừa yêu, vừa hận, vừa thương, Lý Sơn, hắn vẫn quan tâm tới nàng nhưng hắn lại đối xử với nàng quá lạnh nhạt. Tần Chuế Ngọc lúc này lên tiếng hỏi: “Minh Yên Vi cô làm sao vây?”.
Minh Yên Vi khóe mắt hơi đỏ lên tiếng nói: “không, tôi không sao!”
Lý Sơn lắc lắc đầu thở dài lên tiếng nói: “Ai giúp hắn thoa máu lên bộ y phục đó đi!”
Lúc này Trịnh Xá bắt đầu lòng tốt bộc phát. Hắn đi đến bên cạnh vỗ về an ủi Trương Hằng. trương Hằng lúc này mới chấn định lại. Trịnh Xá bắt đầu dùng máu thánh đấu sĩ vàng thoa lên bộ thánh y bằng đồng của Trương Hằng.
Chu Văn lên tiếng nói: “Lý Sơn, tôi sẽ chuyển cho cậu 10000 điểm tưởng thưởng”. Chu Văn lúc này quả không biết xưng hô với Lý Sơn thế nào cho đúng. Nàng cũng chẳng dám ngẩng đầu nhìn về phía Lý Sơn. Nàng chỉ cúi đầu gằm mặt vào bộ ngực cao ngạo của thiếu nữ nhỏ giọng lên tiếng.
Lý Sơn phẩy phẩy tay nói: “Chu Văn muội muội vậy em định cường hóa hệ phụ trợ hay là cường công? Tất nhiên hai hệ này đều phù hợp với em cả, anh sẽ giúp em cường hóa..”
“A” Chu Văn giật mình lúc này, bởi vì cách xưng hô bị đổi 180 độ. Chu Văn mặt hồng hao suy nghĩ một chút mở miệng nói: “Lý đại ca…” Chu Văn nói ra câu này hai má nàng hơi hồng. Nhìn hai má trắng ngần của Chu Văn hơi đỏ lên quả thực là nam nhân chỉ muốn cắn vào đó một miếng. Nhìn thấy hành động này của nàng hậ không ngay lập tức đè nàng xuống mà hảo hảo yêu thương thật nhiều…
Lý Sơn đột ngột quay lại thì thấy Chiêm Lam đứng cạnh, eo của hắn hiển nhiên bị vặn vẹo 360 độ rồi, nàng nhỏ giọng lên tiếng nói, trong giọng điệu có chút ghen tuông: “nhìn đủ chưa!”
Chu Văn khẽ lẩm bẩm suy nghĩ một chút rồi mở miệng: “Em, em…” nói ra từ em quả làm Chu Văn cảm giác hơi xấu hổ. Trong suốt bộ phim kinh dị Chu Văn luôn tỏ ra bình tĩnh cùng với đó là có chút lạnh lùng và bình đạm đáng tiếc đứng trước Lý Sơn rõ ràng nàng lại biểu hiện ra con người khác của mình. Chu Văn tiếp tục nói: “em muốn giống như Chiêm Lam muội muội, cường hóa tấn công…”
Lý Sơn khẽ gật đầu một cái. Hắn hướng về phía Tần Chuế Ngọc lên tiếng nói: “Còn cô!? Cô nữ diễn viên xử nữ!”
Tần Chuế Ngọc ngước nhìn về Lý Sơn, nàng giật mình lên tiếng kinh ngạc nói: “làm, làm sao mà ngươi…”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “làm sao tôi biết ư? Chì là liên quan tới một chút biến dị huyết thống của tôi mà thôi!” Lý Sơn khịt khịt mũi của mình. Chiêm Lam lúc này đứng bên cạnh hắn ném cho hắn một cái ánh nhìn thể hiện ra sự khó chịu của nàng. Lý Sơn gãi gãi mũi một chút. Hắn không biết quan hệ của mình với Chiêm Lam lúc này là gì nữa…
Tần Chuế Ngọc cắn cắn môi lên tiếng nói: “Chủ thần chuyển cho hắn 10000 điểm tưởng thưởng từ chỗ của tôi!”
Lý Sơn nhếch miệng nói: “Suy nghĩ kỹ một chút a, cường hóa từ chỗ ta lần này chỉ có bảy thành là thành công, hai thanh biến thành quái vật, một thành tử vong. Suy nghĩ kỹ đi rồi hãy trả lời!”
“Nga” Nghe thấy thế Tần Chuế Ngọc giật mình một cái. Nàng hoảng hốt sợ hãi lên tiếng nói: “Như vậy ta sẽ cường hóa từ chỗ chủ thần a!”
Lý Sơn phẩy tay lên tiếng nói: “Suy nghĩ kỹ một chút đi. Nếu như cô không cường hóa tốt sớm hay muộn cũng chết trong bộ phim kinh dị tiếp theo mà thôi. Tất nhiên nếu cô muốn tôi sẽ trả lại 10000 điểm tưởng thưởng a…”
La Lệ cười hì hì lên tiếng nói: “Lý đại ca lúc nào cũng thích nói giỡn a. Không phải Lý đại ca nói rằng ta và Chiêm Lam tỷ tỷ chỉ có 8 thành là thành công không phải lúc này chúng ta không có việc gì đó sao?”
Lý Sơn cau mày lên tiếng nói: “lần này rất khác. Cường hóa xong cô ta sẽ trở thành vô cùng mạnh…”
Tiêu Hoành Luật bứt tóc lên tiếng hỏi: “Mạnh đến đâu so với Trịnh Xá còn là mạnh hơn ư?”
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “ngươi nói xem?”
Mấy nam nhân lên tiếng nói: “không thể nào! Trịnh Xá nhưng là cấp hai cơ nhân tỏa huyết thống vô cùng Bug a… Chẳng lẽ Lý đại ca còn có thể cường hóa huyết thống Bug hơn sao?”
Hàn Nguyệt và Dạ Nguyệt nở ra nụ cười hì hì nói: “Không phải La Lệ muội muội cùng với Chiêm Lam tỷ tỷ của nhà chúng ta là ví dụ sao?”
Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía Tần Chuế Ngọc. Tần Chuế Ngọc cắn cắn đôi môi suy nghĩ, nàng im lặng khá lâu. Trịnh Xá lúc này đột nhiên hét lên một tiếng nói: “Mọi người lại đây xem này!”
Nghe thấy thế mọi người mới giật mình lại, tất cả các ánh mắt không tự chủ được lại bắt đầu nhìn về phía ánh sáng toát ra. Lúc này trên tay của Trịnh Xá là một bộ phận áo giáp của chòm thiên mã cấp đồng xanh. Nhưng lúc này nó không còn có màu xanh nữa mà nó có màu vàng. Chúng sau khi hấp thụ được máu của thánh đấu sĩ bắt đầu phát sinh biến dị, màu bắt đầu chuyển biến thành màu vàng kim chói sáng. Trương Hằng lúc này con mắt có chút vui vẻ tuy vậy hắn vẫn là sợ máu không dám tiến đến.
Trịnh Xá nhìn thấy Trương Hằng như vậy, hắn cười khổ một tiếng dù sao tiễn phật cũng phải tiễn đến Tây phương a. Hắn lại nhanh chóng lau sạch sẽ bộ phận giáp y và cây cung. Sau khi lau xong Trương Hằng mới tiến lại cầm trong tay vô cùng thích thú. Hắn nhanh chóng mặc vào bộ y phực thánh đấu sĩ vào. Khi mặc vào hắn không khỏi đánh ánh mắt về phía Minh Yên Vi nhưng Minh Yên Vi trên mặt chỉ biểu lộ sự thất vọng. Trương Hằng khuôn mặt trở nên ảm đạm.
Tiêu Hoành Luật lúc này lên tiếng nói: “Trương Hằng ngươi thử bắn ra một tên phong chi tiễn xem sao?”
Trương Hằng gật đầu một cái. Hắn hướng về phía phương xa. Hắn lúc này tâm trạng vô cùng bực dọc dồn hết sự tức giận của mình vào mũi tên. Hơn nữa mũi tên hắn đang sử dụng là mũi tên màu vàng của thánh y không biết uy lực sẽ thế nào đây…
“Rít!” mũi tên mang theo sự xé gió. Nó đâm mạnh xuống đất cày trên đất một mảnh rãng lớn. Sau đó từ chỗ này hình thành một cái lỗ rộng đến cả trượng. Mọi người lúc này mới mở to mắt. trịnh Xá to tròn con mắt lên tiếng nói: “cái này, cái này cũng quá bug đi!”
Trương Hằng lúc này ngã vật xuống bắt đầu hít thở không thông rơi vào trạng thái suy yếu. Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Đốt cháy tiểu vũ trụ lên đi!”
Trương Hằng cắn chặt, hắn hét dài một tiếng: “Aaaa….”. Lúc này hiển nhiên là hắn đã đốt cháy sinh mệnh lực (tuổi thọ) của hắn để đổi lấy sức mạnh. Trương Hằng dậy hít hà một cái. Lực lượng hắn tràn vào cây cung. Mọi người to tròn con mắt đây là thế nào a… Kỹ năng bug như vậy mà rõ ràng không khó khuyết điểm a.
Lý Sơn nhếch miệng cười nói: “Vậy đi đến đây đi ta sẽ giúp ngươi cường hóa nội công sơ cấp!”. Lý Sơn chẳng nói chẳng rằng xuất hiện đằng sau Trương Hằng.Mặc dù hắn rất ghét Trương Hằng nhưng công tư phân minh việc riêng đi việc riêng việc tư đi việc tư.
Minh Yên Vi lúc này muốn mở miệng thì Sở Hiên lên tiếng ngăn cản: “Yên tâm đi, hắn tự có phân tấc, hắn sẽ không giết Trương Hằng đâu!”
“Aaa…” Trương Hằng cảm nhận được trong người hắn có thừ gì đó chàn vào cơ thể vô cùng mạnh mẽ kích thích kinh mạch huyệt vị của hắn. Hắn không nhịn được đau đơn lên tiếng hét lớn.
Minh Yên Vi nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Trương Hằng vì đau đơn lên tiếng nói: “Hắn liệu có sao không?”
La Lệ cười hì hì nói: “Không có chuyện gì đâu Minh Yên Vi tỷ tỷ. Trịnh Xá nhà ta lúc đầu còn hét to hơn Trương Hằng đại ca nhiều. hì, hì…”
Trịnh Xá cười khổ lên tiếng nói: “La Lệ em không nên nhắc đến truyện này a!”
La Lệ cười hì hì túm lấy tay Trịnh Xá cười nói: “Hì hì, anh sợ người khác biết chuyện này sao? Vậy thì em càng phải nói cho tỷ muội ở đây nga…” trịnh Xá cười khổ chỉ đành cúi đầu im lặng. La Lệ tính tình vốn có chút hồn nhiên, hơn nữa nàng lại vô cùng ma mãnh, suy nghĩ một chút lên tiếng hỏi Minh Yên Vi: “Minh Yên Vi tỷ tỷ cho muội hỏi thật Lý đại ca và Trương Hằng đại ca, cuối cùng thì chị thích ai a!”
“Ta…” Minh Yên Vi ngấp ngứng không nên lời.
Triệu Anh Không lúc này gấp trong tay quyển sách lên tiếng nói: “Sách nói chẳng sai, nam nhân đều là bọn háo sắc, rõ ràng có một người vẫn muốn nhiều người khác…” nàng nhìn về phía Lý Sơn khẳng định một câu: “hắn là một tên tham lam!”. Câu nói vô cùng lạnh nhạt hướng thẳng Lý Sơn công kích.
Lý Sơn vừa vận công cho Trương Hằng, vừa lên tiếng phản bác nói: “Cái này không đúng a. Anh nhưng vẫn còn là một xử nam a. Anh Không muội muội nếu em không tin em có thể thử mà!” Lý Sơn nhún nhún vài nhếch miệng hướng về phía Triệu Anh Không nói.
“Hừ” Anh Không hừ lạnh một tiếng. Nàng cầm trong tay quyển sách lại tiếp tục ngồi vào ghế.
Lý Sơn nhếch miệng cười: “Ngôn tình tiểu thuyết sao, huh?” Lý Sơn một tay đặt trên lưng Trương Hằng một tay đặt trên mũi gãi gãi: “không phải thể loại của ta a! Ta là thích loại dâm hiệp, sắc hiệp, …” Lý Sơn liệt kê các danh sách đồ trụy mà hắn xem ra. Mấy nữ ở bên cạnh thấy vậy cũng đỏ mặt đến mang tai. Tiêu Hoành Luật liền liệt Lý Sơn vào danh sách đen.
Hạ xuống tay lại, cả người Trương Hằng đã đầy mồ hôi. Lý Sơn hướng chủ thần lên tiếng nói: “Chủ thần cho hắn toàn thân chữa trị điểm tưởng từ chính hắn trừ!”
Lý Sơn quay mặt về phía tần Chuế Ngọc lên tiếng nói: “Suy nghĩ kỹ chưa, cô muốn tự cường hóa từ chủ thần hay do ta cường hóa. Tất nhiên ta ghét nhất nữ nhân bỏ qua cơ hội lại muốn có cơ hội lần thứ hai. Ta nói thẳng sẽ không có cơ hội lần hai đâu!”
Minh Yên Vi nghe thấy câu này, nàng giật mình, Minh Yên Vi quay mặt đi hướng về phòng nói: “Xin lỗi mọi người ta không được khỏe lên về phòng trước!”
“Minh Yên Vi tỷ tỷ chị chờ đã” La Lệ hướng tay gọi.
Triệu Anh Không nhàn nhạt lên tiếng nói: “nam nhân chẳng phải ai cũng là người tốt…”
Lý Sơn lắc đầu thở dài. Hắn cảm giác được câu này hình như có chút liên quan tới hắn thì phải. Chiêm Lam khó chịu cũng lườm hắn một cái. Bất kỳ nữ nhân nào lúc này cũng không thích cái tính của hắn lúc này. Lý Sơn lắc đầu cười khổ, hắn cũng không có cách nào a. Trong tình trạng này hắn muốn giải quyết sao cũng là cả vấn đề a. Mà vấn đề chính là tại tên khốn kia nếu không hắn cũng không kẹt vào tình trạng này…
Tần Chuế Ngọc cắn cắn môi. Nàng quả thực suy nghĩ một chút nếu theo lời Lý Sơn, hẳn là nàng sẽ trở nên rất mạnh cơ hồ còn nhanh chóng vượt qua Trịnh Xá. Trịnh Xá trong bộ phim kinh dị trước đã cho nàng thấy sức mạnh mà nàng có chút khiếp sợ. Nàng quả thực rất muốn được mạnh như hắn để lấy hết thảy những gì nàng bị người khác đoạt đi. Tần Chuế Ngọc mở ra đôi mắt nhìn thẳng về phía Lý Sơn lên tiếng: “Ngươi hãy cường hóa cho ta!”
Lý Sơn khoanh tay nhìn về phía Tần Chuế Ngọc lên tiếng hỏi: “không hối hận?”
Tần Chuế Ngọc gật đầu một cái: “ta không hối hận!”
“Huýt hiu!” lý Sơn không nhịn được huýt sao một cái. Hăn lẳng lặng bước vào phòng của mình. Sau đó không khỏi vứt ở sau một câu nói: “một cô nàng thú vị, huh!”
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trở vào phòng lúc này, hắn nhanh chóng giảo bước về phía trước. Lần này hắn đổi khá nhiều thời gian ở lại trong phòng. Lúc này hai thiếu niên tiến tới Lý Sơn Sơn, hai người khom mình cúi chào hắn mang theo nồng đậm kính ý: “Thiếu gia!”
Lý Sơn khẽ gật đầu một cái. Hắn nhàn nhạt trả lời: “Được rồi hai người giúp ta đi thí nghiệm mấy cái huyết thống mới đã xong chưa?”
Một thanh niên lên tiếng nói: “Không có vấn đề gì, thiếu gia. Hiện nay chúng ta thành công thí nghiệm hơn 300 thì trong đó 234 loại huyết thống đã đi vào tính ổn định hơn. Xác xuất thành công là 98%...”
Lý Sơn nghe thấy vậy hắn khẽ gật đầu một cái. Hằn trầm ngâm một chút lên tiếng nói: “Vậy con mấy loại huyết thống mới sản xuất thì sao?”
Thanh niên chăm chú nhìn vào trong trang giấy nói: “Thường các loại huyết thống càng cao thì thời gian yêu cầu cũng càng lâu. Hiện nay huyết thống của mấy loài quỷ cao cấp thường hay gây ra biến dị chỉ có một số loài đã bước vào thành công…”
Lý Sơn khẽ gật đầu một cái. Hiện tại hắn đã sưu tập khá nhiều huyết thống. Nói lại một chút về việc buôn bán. Buôn bán đúng là đủ mọi loại người mỗi người đều thích một loại huyết thống riêng. Hắn cũng phải đáp ứng khá nhiều trong số đó. Lý Sơn suy nghĩ một chút, hắn dùng ngón tay chỏ gõ gõ cái chán của mình. Lúc này đột nhiên hắn nhớ đến điều gì đó nói: “Vậy việc buôn bán làm ăn thì như thế nào?”
Một thanh niên khác cầm trong tay quyển sổ. Hắn lật một vài trang lên tiếng nói: “Việc làm ăn thực sự gặp vấn đề. Một số khách hàng trong đó kêu ca huyết thống và các vũ khí chúng ta bán có vấn đề. Một số người nợ cũ thì đã chết trong bộ phim kinh dị nên chúng ta coi như khoản nợ này mất trắng!”
Lý Sơn gõ gõ chán một chút. Hắn nhanh chóng phân phó mọi người rời đi. Lúc này hắn nằm trên giường nghỉ ngơi một chút. Hắn quả thực có chút đau đầu. Lý Sơn khẽ lẩm bẩm: “Tình cảm, nữ nhân,… rắc rồi, huh!”.
Chiêm Lam là người con gái hắn rất thích. Nhưng hắn chỉ thích mà thôi, hắn biết giữa thích có thể dễ dàng chuyển sang yêu, hắn cũng biết Chiêm Lam dành tình cảm cho hắn là thật lòng thật dạ nhưng quả thực hắn không biết phải làm sao nữa. Đáp lại tình cảm của nàng khi chưa chắc chắn bản thân hắn thực sự yêu Chiêm Lam ư? Hắn tất nhiên là không làm được. Mặc dù nàng đối xử với hắn rất tốt nhưng hắn chỉ mong sao một điều, hắn không muốn bất kỳ người nữ nhân nào vì hắn mà rơi lệ.
Minh Yên Vi mặc dù hắn không có yêu cô ấy nhưng bản thể thật của hắn lại yêu nàng say đắm. Kể từ khi hắn kết hợp với tên kia thì mỗi ngừoi đều chia sẻ cảm xúc cùng với ký ức cho nhau. Đứng trước Minh Yên Vi hắn lại nhớ lại những ký ức kia. Mặc dù hắn không có trải qua nhưng hắn cảm nhận được như chính mình trải qua vậy. hắn cũng là con người khi mà bị một nữ nhân từ chối tình cảm hắn cũng có chút tức giận có chút khó chịu. Với hai người Ny Không và Nhị Không hắn đã rất thất vọng rất tức giận.
Hiện nay hắn đứng trước tình cảnh một người là người mới mà hắn thật sự thích bắt đầu có tình cảm với người ta, một người là người cũ muốn quay lại với hắn, hắn đạp chân ở hai thuyền vô cùng khó xử. Mặc dù hắn không có quan hệ gì với Minh Yên Vi nhưng cảm xúc của tên kia truyền cho hắn lại vô cùng mạnh liệt làm cho hắn cảm nhận được tình cảm với Minh Yên Vi là không hề giả dối. Nếu như tình cảm dễ dàng yêu là yêu, không yêu là không yêu dễ dang như vậy thị hắn chẳng phải nhức đầu như vậy.
Vì đứng ở trạng thai tiến thoái lưỡng nan thế này thế nên hắn mới vờ như mắt mừ tai điếc như không có chuyện gì vẫn tiếp tục như vậy. Mực dù hắn rất có tâm nhưng hắn biết nữ nhân hiện đại a. Không có bất kỳ ai chịu chung người nam nhân với những người nữ nhân khác. Cứ suy nghĩ đến điều này làm hắn vô cùng đau đầu. Lại nhắc đến vấn đề nữa mà hắn vô cùng khó hiểu là Chu Văn. Hắn nhớ đã phong ấn toàn bộ trí nhớ của nàng rồi mà. Mặc dù vào chủ thần không gian có thể mở ra phong ấn nhưng cái vấn đề ở chỗ… Hắn đã để lại rất nhiều tiền trong tài khoản của Chu Văn, hắn biết gia đình nàng khốn khó thế nên mới làm như vậy. Hơn nữa Chu Văn cũng đeo vào kính của Lý Sơn thì nàng so với nữ nhân bình thường cũng không khác gì, nếu nói thì phải là một mỹ nhân mới đúng. Ngoài ra nàng còn biết võ công vậy cớ gì nàng lại vào chủ thần không gian. Lý Sơn thấy rất khó hiểu.
Hắn cũng là đàn ông nên hắn biết hắn cũng là người tham lam. Lý Sơn dùng hai tay xoa xoa huyệt thái dương. Hắn thở ra một hơi: “Thiết!”. Bỏ qua suy nghĩ ở đầu, hắn nhắm mắt lại chìm vào một giấc ngủ say. Suy nghĩ thế nào thì hắn trong tình trạng hiện nay cứ vờ câm vờ điếc là tốt nhất cho đến khi hắn tìm được cách giải quyết tốt nhất với Chiêm Lam, Minh Yên Vi và Chu Văn.
Lý Sơn lúc này bước ra trong tay hắn cầm lấy hai chiếc hộp nhỏ. Hắn lẳng lẽ đi về phía hai người Chu Văn và Tần Chuế Ngọc lên tiếng nói: “Trong này có đầy đủ hướng dẫn cùng với đánh theo thứ tự. Các cô hãy tiêm chúng rồi để cho chủ thần chựa trị toàn thân được chứ?”
Hai thiếu nữ gật đầu một cái. Thiếu nữ nhận lấy chiếc rương của mình. Rõ ràng trong đó có một ống tiêm cùng với chiếc bình còn Chu Văn là dư ra một thanh kiếm. Tần Chuế Ngọc run rẩy cầm lên kim tiêm. Quả thực nàng có chút sợ. Lý Sơn nhếch miệng cười: “Cần tôi tiêm hộ cô sao?”
Tần Chuế Ngọc lắc đầu: “không cần! Tôi tự mình có thể làm được!”
Hai thiếu nữ bắt đầu theo thứ tự tiêm ông thứ nhất cùng lúc đó họ sử dụng chức năng chữa trị thân thể. Tất nhiên mấy ống tiêm này hai trong số đó họ đã khá quen thuộc. Chiêm Lam vỗ vỗ chán hướng về phía Lý Sơn: “Hì, hì, Lý đại ca anh cường hóa cho Chu Văn tỷ tỷ cùng với Tần Chuế Ngọc huyết thống gì vậy?”
Lý Sơn trong lòng nhìn thấy Chiêm Lam, hắn có chút động lòng muốn trêu trọc: “Em đoán xem!”
Chiêm Lam lắc lắc đầu: “Quả thực em đoán không được! Chẳng lẽ là coi bói sư nhu Tiêu Hoành Luật đệ đệ nói sao?”.
Lý Sơn đầu hơi cúi xuống nhìn Chiêm Lam cười nói: “Em muốn biết lắm sao!?” Nghe thấy vậy Chiêm Lam gật đầu một cái. Lý Sơn tự chỉ vào má mình một cái: “Em biết anh là gian thương mà không làm không công bao giờ a!”
Chiêm Lam nghe thấy vậy khuôn mặt đỏ bừng. Nàng nhớ lúc trước có hành dộng lỗ mãng trước mặt mọi người mà bị họ cười châm chọc suốt. Chiêm Lam tức giận rất muốn cho Lý Sơn một trận lúc người ta rõ ràng hôm đó có hôn hắn nhưng hắn không có biết chân trọng hiên giờ thì thế nào rõ ràng muốn chiếm tiện nghi của nàng. Thấy mấy người đang tập trung nhìn về phía hai người cường hóa. Chiêm Lam nhanh nhẹn hôn nhẹ lên má Lý Sơn. Khuôn mặt nàng lúc này đỏ bừng.
Lý Sơn méo mặt khó chịu lên tiếng nói: “Chả có cảm giác gì cả?”
Chiêm Lam tức giận dậm chân: “Đáng ghét!”
“Hì, hì, hì…” Một tiếng cười lanh lảnh phát ra.
Trịnh Xá nghi hoặc lên tiếng hỏi: “La Lệ em có chuyện gì vậy?”
La Lệ cười hì hì ôm chặt lấy cánh tay của Trịnh Xá nói: “không có gì chỉ là em bắt quả tang được một chuyện mà thôi! Anh có muốn biết không em nói cho anh nghe?”
Trịnh Xá nhíu nhíu mày: “Chuyện gì vậy Lệ Nhi?”
Chiêm Lam lúc này quát lên: “Lệ Nhi nếu em dám nói ra đừng trách chị!’
“Hì, hì…” La Lệ nở ra nụ cười: “Chiêm Lam tỷ tỷ không cho em nói a. Em cũng không có cách nào!”
Lý Sơn cười khổ. Hắn khoanh tay nhìn về phía trước nhẹ nhàng lên tiếng nói: “Chu Văn cường hóa mặc dù coi bói sư rất thích hợp với cô ấy nhưng ta không thích nghè nghiệp này chút nào. Mặc dù là như thế cô ấy đã từng học vạn kiếm quy tông vậy cho cô ấy cường hóa huyết thống phù thủy đi. Phương hướng cường hóa của cô ấy là nữ ma kiếm sĩ…”
Sở Hiên con mắt lóe ra tinh quang, hắn nâng kính lên nói: “Huyết thống không tệ vậy còn Tần Chuế Ngọc thì sao?”
Lý Sơn nhếch miệng cười, ngón tay hắn gõ gõ vào chán của mình lên tiếng nói: “Cái này a, cái này a…”
Thấy hắn liên tục như vậy mọi người không nhịn được khó chịu hỏi: “là gì vậy Lý đại ca!?”
Lý Sơn khẽ gật đầu một cái: “hỗn huyết gồm huyết thống quỷ cao cấp Nevan cùng với yêu quaí Siren…”
Nevan quỷ cao cấp trong Devil May Cry 3 có sức mạnh lôi điện, thích quyến rũ hấp thụ sinh lực của đàn ông. Có thể sử dụng những con dơi điẻn để tấn công. Sử dụng các vũ điệu trong lúc tấn công, có khả năng phân tán thân thể thành các con dơi nhỏ. Khá gần gũi với Vampire.
Siren loài yêu quái trong thần thoại Hy Lạp có giọng hát có ma lực có thể điểu khiển người khác thông qua trí não. Chuyên dụ dỗ con người và giết chết họ. Siren có một đôi cánh trắng phía sau lưng cùng với đó là khả năng giết người bằng giọng hát của mình.
Lý Sơn chỉ dành cho hai loại huyết thống này khi trộn lần vào nhau bằng một tiếc siêu bug. Tần Chuế Ngọc là một diễn viên hơn nữa nghe cô ta nói cô ta có khả năng hát rất hay cùng với việc biết múa hát, thế nên Lý Sơn mới cường hóa hai loại huyết này cho Tần Chuế Ngọc. Mặc dù có chủ thần nhưng hắn vẫn lo lắng.
Chu Văn biến hóa không lớn. Lúc này nàng nhẹ nhàng hạ xuống dưới đất. Nàng ngước nhìn về phía Tần Chuế Ngọc. Tần Chuế Ngọc vẻ mặt vô cùng thống khổ. Rõ ràng hai lại huyết thống đang tiến hành dung hợp hoặc là cắn nuốt nhau. Lý Sơn hắn cũng cau mày. Mặc dù trường hợp nay rất nguy hiểm. Hắn thì nghiệm tại trong nhà tỉ lệ thành công cũng không có cao thế nên cường hóa lần này cho Tần Chuế Ngọc là vô cùng nguy hiểm. Nhưng nguy hiểm thưởng đi kèm với phần thưởng lớn thế nên hắn vẫn muốn thực hiện một lần.
Tần Chuế Ngọc mái tóc bắt đầu dài ra. Mái tóc phất phơ đang biến đổi thành màu đỏ. Mọi người chăm chú nhìn cảnh trước mặt. Trong con mắt của mọi ngừoi không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Bỗng chốc một tiếng “roạt” vang lên. Từ phia bả vai của Tần Chuế Ngọc rách ra một miếng vải. Một chiếc cánh thò ra bên ngoài. Nhưng lần này cánh lại có một màu đen hắc ám. Hơn nữa chúng còn bốc ra hắc khí nhàn nhạt.
Lý Sơn nhìn nàng. Cả người Tần Chuế Ngọc lúc này tỏa ra một thứ gì đó rất quỷ dị. Một thứ gì đó có sự cuốn hút đàn ông tới trí mạng. Giống như mời lời gọi cực kỳ kích thích và dụ dỗ nam nhân vậy. Mấy nam nhân không khỏi mắt nhìn chăm chú về phía Tần Chuế Ngọc. Dưới quần của mấy tên này bắt đầu có dầu hiệu phồng ra hiển nhiên là bắt đầu…
“Khụ, khụ…” Lý Sơn lên tiếng ho khan một tiếng đanh thức mấy tên nam nhân đang trong trạng thái thất thần. Mấy nữ nhân mặt mũi khó chịu nhìn về phía mấy nam nhân của mình. Đồng thời mấy nàng cũng đề phòng với nữ tân nhân Tần Chuế Ngọc này.
Tần Chuế Ngọc lúc này đã cường hóa xong. Nàng bắt đầu sờ khắp thân thể nàng, thiếu nữ đưa tay lên sợ mặt mình. Lúc này nàng phát hiện ra ngoài trừ một đôi cánh đen cùng với mái tóc màu đỏ không có gì khác biệt. nàng thở phào ra một hơi nhẹ nhõm. Tần Chuế Ngọc thấy mọi người nhìn về phía mình với con mắt đầy sự tò mò, nàng có chút lo lắng lên tiếng hỏi: “Này tôi có gì khác sao? Không phải tôi rất xấu xí a!? ” thấy mọi người không nói gì, đột nhiên Tần Chuế Ngọc có chút lo lắng lại hỏi: “Tôi rất xấu xí sao! Làm sao bây giờ!? Cai này… gương, ai có gương cho tôi mượn một chiếc!”
“Ngạch” mấy nam nhân giật mình lên tiếng. Chiêm Lam cười hì hì tiến về phía Tần Chuế Ngọc an ủi nói: “Không có việc gì đâu! Ai nói cô xấu cớ chứ! Cô không nhìn thấy mấy nam nhân đang nhìn cô sắp mất hồn đến nơi rồi sao!”
“Thật sao!” Tần Chuế Ngọc lên tiếng hỏi một lần nữa.
La Lệ cười hì hì nói: “Thật! Tần Chuế Ngọc tỷ tỷ không thấy mấy tên nam nhân đang nhìn tỷ sắp rớt cả tròng mắt ra rồi sao!” Sau đó La Lệ nhìn chăm chú về phía Trịnh Xá lên tiếng: “Đến cả Trịnh Xá nhà em cũng sắp vì chị mà mất hồn rồi đấy, chị không biết a! đúng không anh!?”. La Lệ hướng về phía Trịnh Xá giống như tra hỏi vậy.
Trịnh Xá cúi đầu buồn khổ lên tiếng: “Lệ nhi ta không có…”
La Lệ khó chịu lên tiếng nói, trong giọng nói có chút giễu cợt và trách giận: “Còn nói không có, em thấy anh sắp rớt cả con ngươi lên rồi!”
Lý Sơn thờ dài một tiếng. Hắn quay sang nhìn về phía Chiêm Lam. Hắn nhẹ nhàng nói: “Chiêm Lam hiện giờ em có nhiều điểm tưởng thưởng như vậy, em có suy nghĩ gì không?”
Chiêm Lam rơi vào trầm tư một chút rồi mở miệng nói: “Em có nhiều điểm tưởng thưởng như vậy. Em định lần này trở về thực tế thế giới thăm lại cha mẹ một chút! Em đã rời nhà đi lâu như vậy hẳn là họ rất nhớ em!”
Lý Sơn phẩy tay ra một cái: “Vậy em hãy trở về thực tế thế giới đi. Hãy đảm bảo sau khi trở lại đây anh sẽ được nhìn thấy nụ cười trên môi của em được chứ!” Nghe thấy Lý Sơn nói như vậy Chiêm Lam hơi đỏ mặt một chút.
Trịnh Xá nhíu mày lên tiếng hỏi: “Chiêm Lam muội muội em có nhiều điểm tưởng thưởng như vậy sao không đổi 50000 điểm tưởng thưởng mà trở về thực tế thế giới như vậy có phải tốt hơn không!”
Chiêm Lam lắc lắc đầu nói: “Hiện tại ở thực tế thế giới em cũng không có gì luyến tiếc cả!” Nàng nhìn về phía Lý Sơn lên tiếng hỏi: “Lần này anh có muốn trở về thực tế thế giới không, Lý đại ca!?”
Lý Sơn nhíu mày hỏi: “Trở về thực tế thế giới!?”
Chiêm Lam mỉm cười hướng về phía Lý Sơn: “Em muốn cùng anh trở lại thức tế thế giới có được không, Lý đại ca!?” Chiêm Lam suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng tiếp tục: “Chỉ là em muốn giới thiệu anh với cha mẹ em mà thôi!”
Lý Sơn trầm ngâm một chút. Hắn hướng về phía Chiêm Lam khẽ gật đầu: “Được rồi, vậy anh sẽ đi cùng em trở lại thế giới thực vậy!”
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger