Chương 71: Rừng rậm, tiềm sát!(thượng)
Dịch: chicken2nd
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
- Toàn bộ đều bị tiêu diệt?
Đi tới bên cạnh vài cỗ thi thể, chân mày Lan Đặc cau lại.
- Mười lăm thất giai cao thủ.
Mặc dù trong lòng Lan Đặc vì Áo Luân bị Tần Hiên giết mà phẫn nộ dị thường. Thế nhưng, đối với chuyện mười lăm thất giai cao thủ bị Tần Hiên diệt sát, hắn vẫn nhịn không được cảm thấy kinh hãi!
Tốc độ trưởng thành của Tần Hiên thật sự quá nhanh. Nhanh đến mức khiến người ta kinh hãi, nhanh đến mức khiến người ta hoảng sợ!
Một tháng trước, Tần Hiên hoành không xuất hiện, đánh chết lục giai cao thủ của Vu gia. Ngày hôm nay, sau một tháng, mười lăm cao thủ thất giai trong nháy mắt đều bị đánh chết! Gần một tháng thời gian, thực lực của Tần Hiên từ ngũ giai đề thăng lên tới thất giai! Tốc độ phát triển kinh khủng dị thường! Mặc dù, Tần Hiên được sự giúp đỡ của bạch tuyết tiểu thú kia mới có thể đánh chết hết mười lăm thất giai cao thủ, thế nhưng, điểm này cũng là quá mức kinh khủng rồi.
"Thất giai thực lực." Lan Đặc nhìn thoáng qua phương hướng Tần Hiên đã thoát đi, hai mắt tản ra một tia sắc khí sắc bén.
- Truyền lệnh xuống, không tiếc tất cả lực lượng, đánh chết Tần Hiên cho ta!
Lan Đặc ra lệnh cho mấy người ở bên cạnh, lạnh giọng ra lệnh.
- Rõ, tướng quân.
Mấy người kia rất cung kính trả lời, cùng lúc phi thân rời khỏi, tập hợp cao thủ, chuẩn bị đuổi giết Tần Hiên.
- Đem cái chết của tất cả những người này tiết lộ cho gia tộc của bọn họ.
Lan Đặc liếc nhìn một cao thủ trong gia tộc ở bên cạnh, đồng thời chuyển thân quay trở về.
- Tiết lộ cho gia tộc của bọn họ?
Cao thủ của gia tộc Lan Đặc có chút run sợ, sau đó trên mặt liền lộ ra một tia cười quỷ dị.
- Lan Đặc tướng quân.
Nhìn thấy Lan Đặc mang theo sắc mặt âm trầm trở về, Đỗ gia gia chủ vội vã đi tới nghênh đón.
- Các ngươi trở về đi.
Sắc mặt Lan Đặc âm trầm, ngữ khí băng lãnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Đỗ gia gia chủ, phất phất tay.
- Trở về?
Đỗ gia gia chủ sửng sốt, nhìn Lan Đặc với ánh mắt không hiểu.
- Sao? Chẳng lẽ, ngươi còn muốn cùng ta kết làm thông gia?
Sắc mặt Lan Đặc âm trầm, đối với cái chết của Áo Luân, Thanh Thanh tuy không phải là hung thủ trực tiếp, nhưng cũng là hung thủ gián tiếp. Bây giờ Lan Đặc không bắt nàng vấn tội, cũng là không tệ rồi.
Trên mặt Đỗ gia gia chủ lộ ra một nụ cười khổ sở. Ai cũng không thể ngờ, trường hôn lễ này cuối cùng lại biến thành như vậy.
- Thật có lỗi!
Trên mặt Đỗ gia gia chủ tràn đầy vẻ áy náy nhìn Lan Đặc.
- Các ngươi, đều trở về đi thôi.
Sự tình phát triển đến bây giờ, trường hôn lễ này đã vô pháp tiếp tục được nữa. Huống hồ, tân lang cũng đã chết thê thảm. Đã không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa. Nhìn đám tân khách còn đang xì xào bàn tán mà chưa rời khỏi nơi này, sắc mặt Lan Đặc càng u ám. Nguyên là hôn lễ đình đám, long trọng, bây giờ lại biến thành trò hề dị thường khôi hài, một màn thảm kịch. Áo Luân, đứa con trai mình yêu thương nhất, dĩ nhiên bị giết ngay tại hôn lễ! Lan Đặc càng nghĩ lại càng phẫn nộ. Hừ lạnh một tiếng, phất tay áo Lan Đặc liền rời khỏi nơi này.
"Ai..." Sắc mặt Đỗ gia gia chủ bối rối thở dài một hơi, mang theo Thanh Thanh vẻ mặt lo lắng, rời khỏi tướng quân phủ. Trải qua sự tình hôm nay, Lan Đặc không trở mặt với bọn họ, cũng đã là may mắn lắm rồi. Còn có thể muốn gì hơn được nữa?
...
- Cái gì? Ngươi dĩ nhiên lại phái người lén giết Tần Hiên?
Khi biết Tần Khải một mình tự ý hành động, còn dẫn theo bốn năm cao thủ lục giai, thất giai của Tần gia. Sau khi biết Tần Hiên thuật lợi thoát đi, lòng Tần Hiên nhẹ nhõm, thế nhưng, biết đám cao thủ Tần gia toàn bộ tử vong, tiếp đó, hắn đập bàn đứng dậy.
Thất giai cao thủ, cho dù với các đại gia tộc như bọn họ mà nói cũng là hiếm có. Hiện tại, chỉ trong một ngày tổn thất mấy người! Cho dù, chỉ mới mấy người, thế nhưng, chết một người là ít đi một người, bồi dưỡng ra một cao thủ, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Sau đó, Tần Thiên lại nghĩ đến Tần Hiên lấy thế sét đánh không kịp bưng tai liền đánh chết mấy cao thủ, sắc mặt Tần Thiên không khỏi co quắp vài cái. "Hỗn trướng tiểu tử này thật sự là quá độc ác."
- Tần Khải, ngươi cho rằng những lời ta nói lúc trước là gió thoảng bên tai?
Sắc mặt Tần Thiên âm trầm nhìn Tần Khải, trong mắt hiện lên một tia sát khí.
Trán Tần Khải toát ra vài giọt mồ hôi lạnh. Vị gia chủ cũng chính là đại ca này của hắn bình thường mặc dù khiêm tốn lễ độ, một bộ dạng nhu nhược. Thế nhưng, Tần Khải biết, nếu như Tần Thiên này một khi thực sự tức giạn, hậu quả tuyệt đối nghiêm trọng! Bởi vậy, Tần Khải chỉ biết cúi đầu, không dám ngụy biện, hắn cũng không muốn lần thứ hai gặp rủi ro, bằng không, hắn nhất định ăn phải quả đắng.
...
Ngoài thành, sau một hồi chạy như điên, Tần Hiên đã chạy tới Thượng Đô sơn. Sau đó, thân ảnh hắn liền biến mất ở trong rừng rậm.
"Hẳn là không còn ai đuổi theo nữa?" Tần Hiên dừng lại tại một địa phương bí ẩn. Ở trong trong thành chém giết lâu như vậy, hơn nữa dọc theo đường chạy như điên, mặc dù hắc động bên trong ẩn chứa chân khí khổng lồ, Tần Hiên hiện tại cũng có điểm không thể chống đỡ nổi.
"Trước mặc kệ mọi thứ, khôi phục một chút chân khí rồi hãy nói." Tần Hiên buông bảo bảo xuống, ngay lập tức ngồi xếp bằng, hiện giờ biện pháp sáng suốt nhất chính là khôi phục một bộ phận lực lượng trước, bằng không, một khi còn bị người đuổi giết, vậy xong đời.
"Hả?" Tần Hiên hơi nhíu mày. Không biết tự lúc nào, hắn phát hiện một đạo nhân ảnh đang lén chạy đến phía hắn.
"Hi vọng chỉ là đi ngang qua. Nếu không..." Tần Hiên hừ lạnh một tiếng trong lòng, làm bộ không hề quen biết người kia, vẫn như cũ mau chóng phục hồi chân khí của mình.
Sau một hồi, người kia đã lén đến một địa phương cách không xa vị trí của Tần Hiên. Sau một khắc, người kia liền động, cực nhanh đánh tới Tần Hiên.
- Muốn chết!
Trong nháy mắt này, Tần Hiên mạnh mẽ mở mắt, điều động tử mang từ trong hai mắt hắn bắn nhanh ra. Đồng thời, một chưởng của Tần Hiên hung hăng vỗ mạnh xuống mặt đất phía trước.
Lực lượng cường đại mà kinh khủng từ bàn tay hắn mạnh mẽ tuôn ra, nổ mặt đất thành một cái hố to thật lớn! Mà Tần Hiên, lại đã mượn lực bay lên trời...
Ở giữa không trung, thân ảnh Tần Hiên quỷ dị xoay tròn, sau đó, liền giống như điện quang, hướng phía nhân ảnh đang bổ nhào tới kia tức thì vọt thẳng đến. Người còn chưa tới, tay phải của Tần Hiên như một chưởng đao hung hăng chém tới thân ảnh đang bổ nhào đến.
Trong nháy mắt này, một đạo tử khí cuồng bạo mà kinh khủng từ trong tay Tần Hiên điên cuồng tuôn ra, ở giữa không trung đón gió mở rộng ra, hóa thành một đạo tử khí dài đến mấy thước.
"Xuy xuy!"
Đứng mũi chịu sao chinh là cây cối bên người Tần Hiên, chỉ qua nháy mắt, hơn mười thước chu vi xung quanh địa phương này đã bị đạo tứ khí sung mãn kia tràn ngập. Dưới ảnh hưởng của lực lượng kinh khủng này, những đại thụ thậm chí ngay cả một chút khả năng kháng cự cũng không có, trong khoảnh khắc liền toàn bộ bị xé nát thành bột mịn, đón gió phiêu tán về phương xa.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Chương 72:Rừng rậm, tiềm sát (Hạ)!
Dịch: chicken2nd
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
"Ầm!"
Tử khí trong nháy mắt đột phá trở ngại không gian, xuất hiện trước mặt thân ảnh kia.
Người nọ cả kinh, trên mặt vẻ hoảng sợ chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức, hắn quát to một tiếng, hồng sắc quang mang trên người tăng vọt, song thủ càng thêm mạnh mẽ đẩy thẳng về phía trước. Lực lượng cường đại, cuồng bạo từ trên hai tay hắn điên cuồng tuôn ra, đón đánh tử sắc chân khí đang phá không mà đến của Tần Hiên.
"Ầm!"
Người nọ biến sắc. Giữa lúc sắc mặt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, hồng sắc lực lượng do hắn thôi xuất vừa mới gây ra một chút cản trở đối với tử khí, liền đã bị tử khí cuồng bạo kinh khủng đánh nát. Mà tử khí chỉ hơi có chút ngừng lại, liền tiếp tục mang theo uy áp kinh khủng, xé thẳng về phía người nọ.
"Trốn!"
Trong ánh mắt hiện lên thần sắc kinh hoàng, người nọ xoay người bỏ chạy. Chỉ là, đã quá muộn.
Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, tử khí cũng đã công kích tới phía sau người nọ. Lâm vào thế bất đắc dĩ, người nọ hung hăng nghiến răng, đề thăng lực lượng của mình lên tới cực hạn, xoay người bổ ra mười thành lực lựơng.
"Ầm"
Tử sắc cùng hồng sắc quang mang trong nháy mắt phóng lên cao. Sau khi hai luồng mang quang va chạm vào nhau, lại càng sản sinh ra lực lượng kinh khủng. Sau đó, những lực lượng này tựa như những vằn nước, từng đợt dập dờn tỏa ra bốn phương tám hướng.
"Phụt phụt..."
Chỉ giữa cái chớp mắt, hơn một nghìn thước xung quanh nới ấy, tất cả đại thụ trong nháy mắt này đều bị lực lương kinh khủng kia nghiền nát thành bột mịn. Mà người nọ cũng phun huyết, bay ngược về phía sau.
"Chết đi!"
Thân ảnh người nọ còn chưa hạ xuống mặt đất, đã nghe được tiếng quát lạnh như tiếng sấm sét truyền đến tai, lập tức, một cỗ lực lượng cuồng bạo đã xé nát thân thể hắn.
"Ầm!"
Trong ánh mắt người nọ chỉ kịp lộ ra thần sắc sợ hãi, dưới chân khí cuồng bạo của Tần Hiên, liền bị chém vợ vụn!
Đối với địch nhân, Tần Hiên chưa bao giờ lại hạ thủ lưu tình!
Sau khi chém chết kẻ vô danh muốn đánh giết mình, Tần Hiên liền gào to lên gọi bảo bảo, tiếp đó vận chuyển lăng ba vi bộ lên, bắn nhanh vào phía sâu trong Thượng Đô sơn.
Vừa mới rồi năng lượng nổ mạnh gây ra động tĩnh thật sự rất lớn, sợ rằng đã khiến cho truy binh(1) chú ý.
Quả nhiên, ngay khi Tần Hiên rời đi không lâu, tại địa phương chiến đấu khi trước liền xuất hiện ba đạo nhân ảnh bay nhanh đến. Sau khi những nhân ảnh này xuất hiện, liền bắt đầu quan sát. Sau đó, bọn họ một câu cũng không nói, đuổi theo hướng Tần Hiên vừa mới ly khai.
Sau khi một hơi băng qua vài đỉnh núi, sắc mặt Tần Hiên không chút lơ là, ngược lại càng thêm ngưng trọng.
"Thủy chung chạy không thoát!" Tần Hiên nhíu mày "Chết tiệt, tốc độ của những người đó quá nhanh." Ở trên đường , Tần Hiên đã tìm cách đột phá vòng vây ở một số phương hướng, thế nhưng, những người truy kích quá nhiều, vô luận là hướng nào, Tần Hiên đều đã gặp phải những người này.
Có điều, làm cho Tần Hiên phiền muộn chính là, trước khi hắn thoát khỏi Thượng Đô Thành đã cùng bảo bảo liên thủ diệt sát mười lăm cao thủ, trong đám người đó có một ít là cao thủ của các gia tộc.
Vô thanh vô tức diệt sát cao thủ của gia tộc bọn họ, các gia tộc này sẽ cam tâm để Tần Hiên tùy ý rời đi sao? Đây là không có khả năng. Bởi vậy, sau khi Lan Đặc cố tình tiết lộ ra vị trí của Tần Hiên, các gia tộc này cũng phái ra cao thủ của họ tiến hành truy sát. Nếu như Tần Hiên biết gia tộc Lan Đặc không chỉ truy sát hắn, sau đó còn mượn cơ hội này nhanh tay hội tụ những nhân vật kinh khủng thì có lẽ Tần Hiên hắn sẽ tức giận đến thổ huyết!
- Kỳ quái. Hình như mất dấu rồi?
Nói chuyện chính là một nhóm có ba người đi với nhau. Bọn họ là cao thủ của gia tộc Lan Đặc, hai thất giai cao thủ, một lục giai cao thủ. Người nói chính là một trong hai thất giai cao thủ.
- Cẩn thận, đừng để mắc mưu tên tiểu tử kia.
Một thất giai cao thủ cảnh giác nhìn xung quanh. Bọn họ một đường đuổi theo Tần Hiên, hiện tại đột nhiên lại mất dấu của Tần Hiên, bọn họ có thể nào không sợ hãi.
- Nghe nói tiểu tử này trong một chiêu liền diệt sát mười lăm thất giai cao thủ?
Lục giai cao thủ sắc mặt ngưng trọng nhìn hai bên, thấp giọng nói với hai người còn lại.
- Hừ, đó là hiệu quả của sự bất ngờ (2), nếu như ba chúng ta ở cùng một chỗ, cẩn thẩn một chút, nhất định có thể giảo sát tên tiểu tử kia. Hơn nữa, chẳng phải gia tộc chúng ta cũng xuất động bát giai cao thủ sao?
- Bát giai cao thủ.
Tại một nơi nào đó, sau khi nghe thấy những lời này, mắt Tần Hiên không khỏi đảo mắt nhìn xung quanh. Chính mình liều mạng dốc toàn lực cũng không có khả năng thoát khỏi tay của Lan Đặc, điều này làm cho Tần Hiên có chút phiền muộn. Bây giờ nghe nói bọn họ dĩ nhiên lại xuất động bát giai cao thủ, trong lòng Tần Hiên thật sự phiền muộn, bằng vào hắn bây giờ còn chưa khôi phục đến lực lượng đỉnh phong, sợ rằng, rất khó lấy được chỗ tốt trong tay bát giai cao thủ.
Nhìn ba cao thủ đang từ từ tiếp cận mình, mắt Tần Hiên nheo lại. Quay đầu nhìn thoáng qua bảo bảo đang lộ ra vẻ hưng phấn, lập tức, tay hắn làm ra một vài động tác.
- Cẩn thận.
Đột nhiên, thất giai cao thủ kia hét lớn một tiếng, đồng thời, bạch sắc đấu khí toàn thân tăng vọt lên. Bị tiếng hét làm cho hoảng sợ, hai người khác cũng như phản xạ có điều kiện bung mở đấu khí...
Vào lúc này, ở trên đỉnh đầu bọn họ vang lên tiếng xé gió dữ dội. Ba người ngẩng đầu nhìn lên , trên mặt nhất thời dần hiện ra một tia kinh hãi.
Tần Hiên, đang từ trên đầu bọn họ bổ nhanh xuống. Một thân tử sắc quang mang chói mắt. Mà ở bên người Tần Hiên, bạch tuyết tiểu thú vốn luôn không hề động đậy cũng chậm rãi đưa cánh tay tuyết nhung nhỏ bé lên...
Sau một khắc, một đạo thất thải quang mang thật lớn từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả ba kẻ không hề phòng bị kia vào bên trong.
Không hẹn mà nên, trong nháy mắt này, đấu khí của ba người này trong nháy mắt tiêu thất. Lực lượng trong cơ thể bọn họ, trong nháy mặt bị hút cạn! Ba người còn chưa kịp từ trong kinh hãi vì bị rút sạch lực lượng tỉnh lại, thì đã cảm thụ được, phía trên đỉnh đầu truyền đến từng đợt uy áp kinh khủng, làm cho lòng người run rẩy,đây là một loại, tử vong khí tức!
Trong ánh mắt kinh hãi của ba người, một đạo khí tức kinh khủng giống như một đạo thần khí từ trên trời giáng xuống, chỉ trong chớp mắt, liền phủ xuống ở trên người bọn họ. Sau đó, ba người liền nhìn thấy Tần Hiên toàn thân tử khí quanh quẩn. Đây chính là người cuối cùng mà đời này bọn họ nhìn thấy. Sau một khắc, bọn họ liền bị đạo tử khí của Tần Hiên giảo sát.
"Ầm!"
Lực lượng cuồng bạo mà kinh khủng tản mác ra, nhất thời, mấy trăm thước xung quanh nơi này liền biến thành một mảnh đất đai trống trải!
"Hoàn mỹ diệt sát! Thất giai cao thủ, bất quá cũng chỉ như thế mà thôi!" Khóe miệng Tần Hiên khẽ nhếch lên, lộ ra một tia cười thỏa mãn.
"Không tốt." Tần Hiên thầm nghĩ một tiếng không tốt trong lòng, đưa tay ra ôm lấy bảo bảo vào trong lòng, sau đó, cả người hắn liền biến thành một đạo tử ảnh, biến mất tại chỗ.
(1)truy binh: quân truy tìm dấu vết của địch nhân
(2) Nguyên văn uất kỳ bất ý- bất thình lình, làm cho không kịp đối phó.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Chương 73: Bát giai cao thủ!!
Dịch: chicken2nd
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Không thể không nói, tính cảnh giác của Tần Hiên cao phi thường. Ngay sau khi hắn vừa nhanh chóng rời khỏi nơi này, một nhóm tám người nghe động mà chạy đến.
Nhìn hình dạng của vài trăm thước phạm vi xung quanh bị cuồng bạo lực lượng phá hủy, cùng với ba thi thể ngã lăn trên mặt đất, sắc mặt của tiểu đội này cực kỳ khó coi.
- Đáng chết, tên tiểu tử khốn này dĩ nhiên lại tập kích giết chết ba người!
Một người trong nhóm, sắc mặt khó coi, thấp giọng chửi bới.
- Xem ra hắn chưa rời khởi đây chưa xa.
Một đầu lĩnh cao thủ sắc mặt âm trầm nhìn thoáng qua phương hướng Tần Hiên rời đi. Ngay khi bọn họ đích xác nghe được âm thanh thật vang lên đã chạy tới đây bằng tốc độ nhanh nhất/ Có điều nghĩ không ra chính là, mặc dù bọn họ dụng tốc độ nhanh nhất chạy tới, cũng vẫn chậm một bước.
- Bọn họ, đúng là ngay cả một chút phản kích cũng không có, đều đã bị giết.
Ở đây, không ai không phải là cao thủ, chỉ liếc mắt nhìn hiện trường liền đã phát hiện ra sự thật đáng sợ.
- Hai thất giai cao thủ, một lục giai cao thủ, vậy mà ngay cả thời gian phản kích cũng không có đã bị diệt sát.
Hai mắt đầu lĩnh cao thủ kia phát tán ra cùng một loại quang mang, sắc mặt càng thêm âm trầm.
- Không cần quản tới bọn họ, mau đuổi theo.
Đầu lĩnh cao thủ vung tay lên, đi đầu đuổi theo.
Sau khi diệt ba người kia, Tần Hiên một đường chạy như bay, chạy vội về phía thâm sơn. Có điều, làm cho hắn bất đắc dĩ chính là, vô luận tốc độ của hắn có nhanh đến mức nào, thế nhưng, thủy chung hắn vẫn cảm giác được, phía sau có người không nhanh không chậm đuổi theo hắn, muốn bỏ cũng bỏ không được.
Ở phía sau cách Tần Hiên vài đỉnh núi.
Một một lão giả toàn thân hắc bào không nhanh không chậm từng bước chạy theo Tần Hiên.
Hắc bào lão giả giống như đang nhàn định dạo chơi, nhẹ nhàng bước từng bước về phía trước. Nếu như hắn không phải đang đi theo Tần Hiên mà nói, nếu như không phải tại nơi núi non trùng điệp này mà nói, người khác chắc chắn cho rằng hắn đang tản bộ.
Chỉ là, nếu như nói có người có thể nhìn thấy hắc bào lão giả, khẳng định sẽ bị tốc độ của hắn hù dọa cho một cú sốc! Hắc bào lão giả tuy rằng mỗi lần đều là nhẹ nhàng bước lên một bước. Thế nhưng, một bước này lại đều là mấy trượng khoảng cách!
Quả nhiên là quỷ dị không gì sánh được. Bởi vậy, mặc dù hắn không nhanh không chậm đuổi theo Tần Hiên đang chạy đi với tốc độ nhanh nhất, khoảng cách giữa bọn họ, thủy chung cũng vẫn duy trì một biên độ, không tăng, cũng không thu hẹp lại.
"Chết tiệt, chẳng lẽ là cao thủ cửu giai trong truyền thuyết?" Tần Hiên toàn tốc tiến về phía trước, sắc mặt có điểm khó coi. Bất luận hắn chạy vào hướng nào, vô luận tốc độ hắn nhanh đến mức nào. Thủy chung hắn vẫn cảm giác được, một đạo thần thức như có như không trước sau tập trung vào hắn, trước sau không thoát ra được.
Không phải chỉ là giết chết tên hỗn đản Áo Luân thôi sao? Dĩ nhiên lại kinh động cửu giai cao thủ? Sau khi Tần Hiên cho rằng thần bí nhân đang tập trung vào mình là một cửu giai cao thủ, trong lòng hắn không ngừng nói thầm, không ngừng chửi rủa.
Cửu giai cao thủ, cũng chính là cao thủ sát với thần cấp cao thủ trong truyền thuyết! Gần với thập giai cao thủ- thần cấp. Thần cấp cao thủ, có người nói là cao thủ gần thần nhất!
Nếu như tại trên thần cấp cao thủ lại đột phá mà nói, có thể tự mình hình thành thần cách, cuối cùng đột phá hư không, đột phá thành thần!
Chỉ là, thiên nguyên đại lục đã có mấy nghìn năm không ai đột phá thành thần thành công! Truyền thuyết, những thần cấp cao thủ này đều thần thông vô cùng! Có đủ năng lượng thông thiên, búng tay ra, đại sơn chôn vùi, biển rộng đảo lưu.
Một cao thủ thần cấp, có thể dễ dàng hủy diệt một quốc gia, cho dù là siêu cấp đế quốc của thiên nguyên đại lục như Yến quốc. Bởi vì, thần cấp cao thủ đã có thể câu thông thiên địa, tất cả nguyên tố, nguyên khí trong thiên địa đều bị bọn họ ép buộc, trở thành năng lượng cho thân thể của họ.
Bởi vậy thần cấp cao thủ vô luận là ma pháp sư hay là đấu sĩ, lực lượng của bọn họ, hầu như đều là vô cùng vô tận, Đối mặt với họ một cái phất tay tức thì núi lớn chôn vùi, biển rộng đảo lưu, hơn nữa lại có lực lượng vô cùng vô tận của siêu cấp cường giả. Thử hỏi, chiến thuật biển người hữu dụng sao?
Chống lại thần cấp cao thủ, vô luận là tới bao nhiêu người, cũng không thể uy hiếp sự tồn tại của hắn! Trước tiên chưa nói đến những người này có thể đột phá phòng ngự của cao thủ thần cấp hay không, Đối mặt với lực công kích siêu cấp kinh khủng của cao thủ thần cấp, sợ rằng, cũng không có một quốc gia nào nguyện ý trêu chọc! Bằng không, nếu chọc giận một cao thủ thần. Chỉ cần cao thủ thần cấp đó chạy đến trước hoàng cung, hư không đánh ra một chưởng, chỉ sợ cũng sẽ làm cho một hoàng triều huy hoàng từ nay về sau biến mất trong bánh xe lịch sử.
Bất quá, thần cấp cao thủ, cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi, cao thủ thần cấp kinh khủng như vậy, cho dù có, cũng sẽ không xuất hiện trước mặt người đời. Bởi vì, một khi đạt đến cảnh giới thần cấp, sau đó bọn họ liền bắt đầu lĩnh ngộ quy luật, thành tựu thần cách của chính mình.
Thành thần, là mục tiêu cuối cùng của mỗi tu luyện giả trên thiên nguyên đại lục!
"Thực như trùng thối đi theo!" Tần Hiên một bên toàn lực chạy về phía trước, một bên hung tợn chửi rủa trong lòng. Đạo nhân ảnh từ một nơi bí mật gần đó này, thủy chung làm cho Tần Hiên cảm giác đựơc một cảm giác tim đập nhanh. Đây là một loại cảm giác, đến tử tử vong uy hiếp!
Có thể là cảm giác được Tần Hiên bất an, lại có thể cảm giác được địch nhân kia đang ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó. Bảo bảo rất an tĩnh nằm trong lồng ngực của Tần Hiên, an tĩnh phi thường, không có lên tiếng. Chỉ là, một đôi mắt to tinh thuần đen nhánh lai thêm vài phần thần sắc cảnh giác.
Sau nửa ngày, Tần Hiên từ từ cảm giác được không thể chống đỡ nổi nữa. Vốn dĩ, thương thế của hắn chưa hoàn toàn khôi phục, lại trải qua nửa ngày chạy như điên, cho dù là người sắt cũng đều nhanh chóng không chịu nổi.
"Mẹ nó, liều mạng!" Thân hình Tần Hiên đột nhiên đình trụ. Đạo thần thức bí ẩn kia thủy chung khóa chặt hắn, làm cho hắn có một loại cảm giác không thể ẩn trốn.
Cứ chạy trốn vô nghĩa như vậy, thà không bằng, liên thủ với bảo bảo, cùng đối phương liều mạng! Có lẽ như vậy, còn có một tia sinh cơ.
"Tiểu oa nhi, không trốn nữa sao?" Ngay khi Tần Hiên xoay người nhìn về phía sau lưng mình, một âm thanh già nua không rõ ràng xuất hiện bên tai hắn, đồng thời, nhoáng lên trước mắt Tần Hiên, một đạo bóng đen liền xuất hiện tại phía trước hắn hơn mười thước.
Nhìn thấy đạo thân ảnh như xuất hiện từ hư không, tròng mắt Tần Hiên co rút mạnh lại ! Thân thể, trong nháy mắt đã sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu.
- Cửu giai cao thủ?
Vẻ mặt Tần Hiên đề phòng nhìn lão giả thoạt nhìn rất bình thường này.
- Cửu giai cường giả?
Lão giả ngẩn ra, lập tức lộ ra một tia tươi cười khó hiểu.
- Ngươi cho rằng cảnh giới cửu giai dễ dàng đột phá vậy sao?
Cũng không biết là nói với Tần Hiên, hay là tự nói với chính mình, khi nói ra câu này, Tần Hiên lại phát hiện, vẻ mặt lão giả hiện lên một tia trào phúng.
Tần Hiên trong lòng khẽ động, nghe đối phương một chút, cũng không phải là cửu giai cao thủ. Thế nhưng, nếu như nói không phải là cửu giai cao thủ, như thế nào kinh khủng như vậy? Cho dù là Lan Đặc, cũng không có năng lực khóa cứng chính mình!
- Lẽ nào, ngươi chỉ là bát giai cao thủ?
Tần Hiên đột nhiên hỏi.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Chương 74: Bát giai, chân chính kinh khủng!
Dịch: chicken2nd
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
- Bát giai cao thủ?
Trên mặt lão giả lộ ra thần sắc kỳ quái. Cặp mắt càng lộ ra vẻ hiếu kỳ, đánh giá Tần Hiên.
- Ngươi cho rằng, ta là cao thủ cửu giai?
Tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, vẻ cổ quái trên mặt lão giả càng đậm thêm, nhìn Tần Hiên, trong ánh mắt lão hiện lên một tia trào phúng.
- Chẳng lẽ không đúng? Vì sao ta cảm giác ngươi cùng Lan Đặc chênh lệch nhiều như vây?
Mặc kệ người trước mặt có phải là địch nhân của mình hay không, Tần Hiên vẫn đem nghi hoặc của mình nhất nhất hỏi ra. Cũng không quản đối phương có hồi đáp vấn đề của hắn hay không.
- Cửu giai.
Lão giả cười tự giễu.
- Thứ thần cấp dễ dàng đột phá đến thế sao? Lão nhân ta tốn hơn mười năm thời gian, cũng mới đột phá đến bát giai mà thôi.
Khi lão giả nói đến đây, Tần Hiên quan sát thấy trong ánh mắt của lão giả này vẻ cô đơn chợt lóe lên rồi biến mất.
- Bát giai? Tần Hiên không khỏi hơi chút nhíu mày lại.
- Lan Đặc cũng là bát giai, thế nhưng, ta như thế nào lại cảm giác, Lan Đặc lại rất yếu nhược?
Tần Hiên vừa suy tư trong lòng , vừa hỏi.
Lan Đặc, là bát giai cao thủ, lúc trước, Tần Hiên vẫn có thực lực từ trong tay của Lan Đặc, an toàn mà trốn chạy, tuy nói không có khả năng giết Lan Đặc, tuy nhiên, Tần Hiên có tự tin, Lan Đặc cũng không giết được hắn.
Thế nhưng, trước mặt bát giai cường giả này...Tần Hiên cảm giác được, bản thân mình trước mặt lão, tựa hồ không có chỗ nào để ẩn trốn, thật sự quá mức kinh khủng.
- Ngươi nói chính là tiểu tử Lan Đặc?
Trong ánh mắt lão giả lộ ra vẻ khôi hài, nhìn Tần Hiên:
- Lẽ nào, ngươi không biết cho dù là cùng giai, cũng có phân cao thấp?
- Cùng giai, phân cao thấp?
Tần Hiên trong lòng trở nên phiền muộn. Hắn quả thật chưa từng nghĩ tới vấn đề như vậy.
Mặc dù là cùng một cảnh giới, cũng sẽ có phân chia cao thấp. Thì giống như là, một người vừa mới đột phá đến bát giai cao thủ, so sánh cùng một cao thủ đã ngâm mình trong cảnh giới bát giai nhiều năm, người vừa mới đột phá đến bát giai khẳng định sẽ không phải là đối thủ của người kia! Mặc dù là cùng một cảnh giới, cũng phân chia lực lượng mạnh yếu.
Cũng giống như, Lan Đặc chỉ là một người vừa mới đột phá đến bát giai cao thủ, mà lão giả lại đã đạt đến bát giai cảnh giới rất nhiều năm rồi!
Sự kinh khủng của lão giả, không phải là Lan Đặc có thể so sánh được.
- Được rồi, lời vô ích không cần nói nhiều, ngươi sẽ chính mình bó tay chịu trói, hay là muốn ta động thủ?
Ngữ khí của lão giả trong nháy mắt biến lạnh, lạnh lùng nhìn Tần Hiên nói.
- Hừ!
Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, tràn ngập tức giận nhìn lão giả, đối với loại ngữ khí coi mình như tù nhân của lão giả này khó chịu vô cùng.
- Ngươi tới là thay Áo Luân báo thù?
Hai mắt Tần Hiên tràn ngập lãnh ý nhìn lão giả. Lão giả phi thường thành thực lắc đầu,
- Ngươi yên tâm, tuy rằng ta cùng bọn chúng giao tình không cạn, thế nhưng, mục đích của ta ngày hôm nay chỉ là ngươi.
Lão giả tựa hồ tuyệt không sợ Tần Hiên đào tẩu, nói ra mục đích của chính mình.
- Nếu không phải thay Áo Luân báo thù, như vậy, ta cùng ngươi không có thù hận chứ?
Tần Hiên cố nén tức giận trong lòng, cố gắng làm cho ngữ khí của mình bình tĩnh trở lại, nhàn nhạt hỏi.
- Ta với ngươi không thù không oán, yên tâm, cũng không phải người khác ủy thác ta tới giết ngươi. Ừm, tạm thời cũng sẽ không giết ngươi, ngươi với ta mà nói, còn có tác dụng rất lớn, nói không chừng, từ trên người ngươi, ta không những có thể đột phá đến cửu giai, lại thêm có khả năng trở thành cao thủ thần cấp, cũng vô cùng có khả năng thành tựu thần cấp của chính mình!
Lão giả dịu dàng nói, nói tới mức đôi lông mày của Tần Hiên nhíu lại thật sâu.
- Ngươi tới là vì công pháp của ta?
Tần Hiên không phải đứa ngốc, đối với lão giả nói chuyện rõ ràng như thế, nếu như đều không có phản ứng nào mà nói, vậy thực sự là ngu ngốc rồi.
Khi nghĩ tới đây, trong giọng nói của Tần Hiên tràn ngập sát khí! Với kẻ mưu toan muốn cướp đoạt công pháp của mình, Tần Hiên từ trước đến nay chưa từng hạ thủ lưu tình!
Tuy rằng, lão giả trước mắt này, thực lực vô cùng kinh khủng. Thế nhưng, với kẻ đã nổi lên sát khí như Tần Hiên mà nói, cho dù đối phương là một cao thủ thần cấp, hắn cũng dám lao đến đại chiến một phen.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, tựa hồ không phải là bộ dạng nguyện ý cho lắm. Như vậy, không thể làm gì khác hơn là ta tự mình động thủ rồi.
Trên mặt lão giả mang theo vẻ tươi cười, chợt khoa chân bước về phía trước một bước. Đồng thời, tay phải hắn đưa ra phía trước, hoa tay mở rộng. Nhất thời, từng đạo thanh sắc(1) năng lượng thấu phát ra khí tức kinh khủng từ năm ngón tay hắn tản mát ra, ở giữa không trung hình thành năm đạo kình khí kinh khủng, giống như tơ nhện, bao phủ xuống toàn thân Tần Hiên ở phía dưới.
Cảm thụ được khí tức kinh khủng, sắc mặt Tần Hiên tức thì biến đổi!
Quát lạnh một tiếng, tay phải của hắn hóa thành chưởng đao, hư không bổ chém về phía trước. Một đạo tử khí trống rỗng xuất hiện, gào thét, liền cùng năng lượng hình tơ của lão giả va chạm vào nhau.
"Phốc!"
Lực lượng cường đại mà kinh khủng trong nháy mắt nhanh chóng tiến vào trong cơ thể. Tuy rằng, dưới sự vận chuyển điên cuồng của hắc động, những lực lượng đang mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể này ngay lập tức đã bị hắc động hấp thu vào. Thế nhưng, ở trong quá trình này, Tần Hiên há mồm liền phun ra một ngụm máu tươi thật lớn, tan mất một bộ phận lực lượng.
Chật vật ổn định thân hình, Tần Hiên mặt lộ vẻ kinh hãi, nhìn lão giả ở phía xa xa, mặt mang theo dáng tươi cười. Trong lòng kinh hãi không hiểu, "Lẽ nào, đây mới là chân chính thực lực của bát giai cao thủ? Chính mình, dĩ nhiên ngay cả một kích tùy ý của đối phương cũng không có khả năng chống đỡ?"
Không chỉ Tần Hiên kinh hãi, lúc này, trong lòng lão giả cũng khiếp sợ không ngớt! Thực lực của Tần Hiên mới thất giai, sau khi tiếp một kích của mình, mới chỉ văng ra một ngụm máu tươi. Nếu như, đổi lại là các cao thủ thất giai khác mà nói, chính là không chết, cũng bị thương nặng.
Vả lại, để cho lão giả khiếp sợ chính là, hắn cảm giác được, lực lượng của mình sau khi mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Tần Hiên, tuy rằng tạo thành một ít thương tổn cho Tần Hiên, thế nhưng, rất nhanh cũng đã biến mất không tăm tích.
"Xem ra, lời đồn không hề giả, công pháp kỳ quái của tiểu tử này, thực sự có thể hấp thu lực lượng của người khác để mình dùng!" Lão giả trong nháy mắt hạ quyết tâm.
- Không sai, có thể tiếp được công kích của ta, lại thử tiếp thêm một chiêu nữa của ta xem.
Lão giả lần thứ hai khoa chân bước về phía trước một bước, tay phải nhẹ nhàng lộ ra, lực lượng kinh khủng lần thứ hai mạnh mẽ tuôn ra.
"Ầm!"
Lực lượng của Tần Hiên vừa mới ngưng tụ, dưới một kích này của lão giả, lúc này trở nên tán loạn. Đồng thời, hắn lần thứ hai phun huyết bay ngược ra phía sau.
Đại thụ ở xung quang, dưới lực lượng kinh khủng của lão giả áp xuống, toàn bộ đều nát bấy, sau một trận gió nhẹ thổi qua, hóa thành mảnh vụn, phiêu tán ra bốn phương tám hướng.
"Bát giai, thật kinh khủng." Tần Hiên lảo đảo bình ổn lại thân thể, đưa tay lau máu tươi cạnh khóe miệng, cặp mắt tỏa ra hừng hực lửa giận nhìn lão giả.
"Ngày hôm nay, cho dù chết, cũng sẽ không để cho tên vương bát đản này đoạt được công pháp của mình!" Tần Hiên âm thầm cắn răng thanh âm hung dữ nói. Chỉ là, Tần Hiên cũng biết, giữa mình và lão giả, khoảng cách lớn như một rãnh trời vậy.
Dưới tay của lão giả, chính mình, thậm chí ngay cả khả năng hoàn thủ cũng không có! Cứ tiếp tục như thế này, lão giả tuyệt đối sẽ chế trụ chính mình!
"Không!" Tần Hiên nổi giận gầm lên một tiếng trong lòng, hắn, cho dù phải chết, cũng không khuất phục!
************
(1) thanh sắc: màu xanh. Để giúp câu văn hợp với văn phong võ hiệp nên một số các từ ngữ chỉ màu sắc sẽ giữ nguyên ở dạng hán việt như: bạch sắc(trắng), hồng sắc(đỏ, hồng), lam sắc(xanh da trời)...
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Chương 75: Đánh lén!
Dịch: chicken2nd
Biên: chicken2nd
Nguồn: Bàn Long Hội - 2T
Sau khi kiến thức qua thực lực chân chính kinh khủng của bát giao cao thủ, Tần Hiên đã lâm vào trong nguy cơ cực lớn.
Thực lực của bát giai cường giả cũng có phân cao thấp! Nếu như đối thủ là Lan Đặc mà nói, Tần Hiên cho dù không địch lại, nhưng ít ra sẽ không bị thua, có thể đào tẩu. Thế nhưng hiện giờ, đối mặt với Tần Hiên là lão giả thần bí này, một kẻ đang mơ ước có được công pháp của chính mình. Thực lực của người này thực sự quá mức kinh khủng.
Tần Hiên trong lòng rống giận một tiếng không cam lòng. Bình ổn lại thân thể, lạnh lùng nhìn về phía lão giả cách đó không xa.
Có lẽ là tuyệt đối tin tưởng vào thực lực của mình, lão giả chỉ mỉm cười nhìn Tần Hiên, tịnh không xuất thủ. Thế nhưng, lão giả càng làm như vậy, Tần Hiên lại càng phẫn nộ trong lòng.
Tần Hiên định liệu trước hình dạng của địch nhân đáng ghét , đem toàn bộ lực lượng của bản thân đề thăng tới cực hạn. Bên ngoài thân thể Tần Hiên đều bị tử khí bao trùm. Dưới tầng tầng sương mù màu tím, thân hình của Tần Hiên cũng dần trở nên mờ ảo.
Tử khí nồng nặc giống như từng đóa hỏa diễm nở rộ, ở trên người của Tần Hiên không ngừng nhảy nhót, thiêu đốt. Một luồng khí tức cường đại không ngừng từ trên người Tần Hiên thấu phát ra. Mái tóc màu tím phiêu dật bỗng không gió mà động ...
- Cho ngươi một cơ hội nữa, để ta tự mình bắt trói ngươi lại, hay là ngươi tự mình bó tay chịu trói?
Lão giả thản nhiên nhìn Tần Hiên.
- Chết di!
Tần Hiên quát lên một tiếng thật lớn, thân hình chợt mạnh mẽ lao lên, tay phải hóa thành một thanh đao bổ chém thật mạnh về phía lão giả. Một đạo tử mang thật lớn như cầu vồng nơi chân trời trong nháy mắt từ trong tay Tần Hiên bắn nhanh ra, xé thẳng về phía lão giả.
- Không biết tự lượng sức mình.
Lão giả khẽ cười nhạt, tay phải nhanh chóng xuất động, sau đó nhắm phía Tần Hiên, thủ chưởng hư không ấn xuống một cái.
Khí tức vô hình kinh khủng từ bàn tay của hắn thấu phát ra. Thanh sắc năng lượng trống rỗng xuất hiện. Chỉ trong nháy mắt, tử mang cực kỳ kinh khủng do Tần Hiên bổ ra đã bị thanh sắc năng lượng trống rỗng xuất hiện này trực tiếp nghiền nát.
"Phốc!" Năng lượng bị xé vỡ. Dưới lực lượng thật lớn đánh sâu tới, Tần Hiên cũng không chịu nổi, thân thể hắn không tự chủ được mà lùi lại mấy bước. Trong một quá trình này, hắn không đè nén nổi nữa, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Tuyệt đối lực lượng! Tuyệt đối chấn nhiếp! Trong lòng Tần Hiên hoảng hốt, bát giai cường giả, thực sự quá kinh khủng rồi.
Lạnh lùng liếc mắt nhìn lão giả. Tần Hiên khinh thường cười nhạt một tiếng. Tuy rằng, đối phương hiện tại đã là bát giai cao thủ, thế nhưng, chỉ bằng thủ đoạn của hắn, nhân phẩm của hắn, Tần Hiên tin rằng, con người này có dùng thời gian cả đời, cũng sẽ không đạt được đột phá quá lớn!
"Muốn cướp đoạt hấp tinh đại pháp!" Sắc mặt Tần Hiên càng thêm lạnh lùng.
Tuy rằng, hắn sớm đã biết ngày này sớm muộn cũng sẽ đến. Có điều, hắn thật không ngờ chính là, người thứ nhất chú ý đến mình, lại không phải là người của gia tộc từng có thù hận với mình, mà là một người hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với mình.
Vả lại, người kia vẫn đi theo sau mình, mấy ngày nay, sợ là chú ý đến bản thân mình không ít.
"Quả thực là si tâm vọng tưởng!" Tần Hiên khinh thường nở nụ cười lạnh trong lòng nhìn lão giả. Đôi lông mày của hắn nhíu chặt lại. Thực lực giữa mình và đối phương, thật sự là chênh lệch quá xa. Ngày hôm nay, nếu như không liều mạng một phen mà nói, thực sự có thể sẽ bị đối phương bắt giữ.
"A, công pháp?" Tần Hiên nhanh chóng nhớ ra rằng đối phương là vì công pháp của mình mới bắt đầu theo dõi. Nếu là như thế, thì, đối phương nhất định sẽ không hạ trọng thủ giết mình.
Có lẽ, nếu mình lợi dụng thật tốt kẽ hở này, nói không chừng, có thể thành công thoát khỏi tay lão.
Nghĩ tới đây, lòng tin của Tần Hiên dần dần trở lại.
Nhìn sắc mặt đối phương không ngừng biến ảo, sắc mặt lão giả tuy rằng vẫn như cũ duy trì bình tĩnh. Thế nhưng, trong lòng lại đã nở nụ cười lạnh. Dưới lực lượng tuyệt đối chấn nhiếp của mình, lão có lý do tin tưởng, giữa công pháp và tính mạng, Tần Hiên sẽ không ngu xuẩn lựa chọn công pháp thay vì tính mạng.
Về phần công pháp, là chí nguyện của hắn nhất định phải đoạt cho được! Có lẽ, nhờ vào bộ công pháp này, hắn thực sự có thể có thành tựu tối cao là thần cách, cuối cùng - thành thần!
Sắc mặt Tần Hiên đầu tiên là phẫn nộ, tiếp theo là không cam lòng, cuối cùng, sắc mặt hắn khôi phục vẻ bình thản, đã như mặc kệ số phận rồi. Nhìn thấy vậy, trong lòng lão giả bắt đầu nở nụ cười lạnh. Lão biết, tiểu tử này, đã bắt đầu chịu thỏa hiệp rồi.
Quả nhiên, Tần Hiên thở dài một hơi, nhìn lão giả, ánh mắt từ từ hòa hoãn xuống.
- Ngươi muốn công pháp của ta?
Nhìn lão giả, Tần Hiên rốt cuộc hạ quyết tâm.
- Đưa ta công pháp, ta sẽ cho ngươi một con đường sống.
Lão giả lạnh giọng nói.
- Đã như vậy... Tần Hiên lần thứ hai thở dài một hơi.
- Ta đưa ngươi công pháp của ta, thế nhưng, ngươi phải cam đoan không hại tới tính mệnh của ta!
Vừa nói chuyện, Tần Hiên vừa chậm rãi bước tới phía lão giả.
Nghe thấy lời Tần Hiên nói, lão giả có thể nói là mở cờ trong bụng. Hắn thật không ngờ, sư tình hôm nay lại sẽ thuận lợi như thế! Thậm chí, trong đầu hắn đã xuất hiện cảnh tượng chính mình thành tựu thần cách.
"A, không đúng, đây tựa hồ không phải tính cách của tiểu tử này." Lão giả thủy chung không phải là người bình thường, chỉ trong nháy mắt, liền khôi phục vẻ lạnh lùng bình tĩnh...
Đúng vào lúc này, lửa tím trên người Tần Hiên mạnh mẽ bạo phát. Từng đạo khí tức cuồng bạo từ trên người hắn thấu phát ra. Đại thụ xung quanh, bị ảnh hưởng đầu tiên, dưới tác động của lực lượng kinh khủng, chỉ vang lên tiếng "Răng rắc", liền biến thành bột mịn.
- Không tốt!
Lão giả hét lớn một tiếng, hai tay nhanh chóng chém ra.
Ầm!
Ngay khi lão giả kịp có phản ứng, thì cùng lúc đó, bên người lão đã hư không xuất hiện tử mang cuồng bạo, trước lúc lão giả kịp phát ra công kích, lực lượng cuồng bạo mà kinh khủng cũng đã đánh sâu vào trên người hắn.
Một âm thanh trầm muộn vang lên, sau đó, dưới ảnh hưởng của lực lượng cuồng bạo mà kinh khủng của Tần Hiên, thân thể lão giả đã bị oanh kích bắn ngược ra phía sau.
- Chết đi!
Tần Hiên nổi giận gầm lên một tiếng! Toàn bộ thân thể hóa thành một đạo ảo ảnh màu tím, hay tay cực nhanh huy động, từng đạo năng lượng cuồng bạo không ngừng từ trên tay hắn bắn ra, ầm ầm điên cuồng bùng nổ. Dưới tác động ẩn chứa lực lượng cực lớn, bị đánh lén đến không kịp trở tay, thân thể lão giả không ngừng bị đánh bay đi.
Hiện giờ, Tần Hiên bất chấp tất cả không buông tha cho địch nhân, đề thằng năng lượng tới cực hạn, không ngừng điên cuồng bổ tới...
- Thằng ranh con, dĩ nhiên lại đánh lén ta!
Bị Tần Hiên đánh lén đến mức trở tay không kịp, lão giả nổi giận trong lòng! Đến khi lão phản ứng lại, liền rống giận một tiếng, sau đó toàn lực đề thăng lực lượng của chính mình, khí tức cuồng bạo mà kinh khủng từ trên người hắn bạo pháp ra, một chưởng xuất ra cắt xuống! Nhất thời, thanh sắc năng lượng kinh khủng, so với khí tức của Tần Hiên còn kinh khủng hơn, bắn ra xa.
Cùng lúc đó, lão giả rống giận một tiếng, thân hình đang liên tục bị đánh mà bay đi, chợt nhoáng lên, cuối cùng chặt đứt thần thức của Tần Hiên đang tập trung lên người lão, tránh được công kích của Tần Hiên.
Sau một khắc, từng đợt khí tức khiến cho linh hồn của Tần Hiên run rẩy, từ trên người của lão giả, triệt để bạo phát ra xung quang.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của dracupi