Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 63: Lên TV
Nguồn: MT
- A, làm sao ba biết ? Lý thúc thúc nào nhỉ?
- Còn có ai nữa, là người khi còn bé thường xuyên ôm con, hiện tại đảm nhiệm tư lệnh viên Thành phố Mai Ninh, vì con, ngay cả đội đột kích ông ta đều điều động. Con gái, vụ này thật là lớn rồi, nếu để ông của con biết, ba của con lại không thiếu được trận mắng.
- Ha ha, ba, không liên quan đến con, nhưng ba yên tâm, lần này con gái của ba chẳng qua là một hồi sợ bóng sợ gió thôi, đúng rồi, ba đừng nói cho mẹ con biết, mẹ mà biết , con . . . con sẽ không được học nữa.
- Cái này cô cứ việc yên tâm, gần đây mẹ cô bận đến sứt đầu mẻ trán , chỉ cần cô không có việc gì, bà ấy không rảnh quản chuyện nhàn rỗi của con đâu!
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Kiều Hi Nhi nhất thời tiêu thất không ít, hồ nghi hỏi han:
- Gần đây con không có nghe nói Lam Thần có tin tức gì không hay, cổ phiếu còn tăng không ít mà, a ... Con biết rồi, khẳng định lại là ông muốn cho mẹ từ bỏ Lam Thần, con nói có đúng hay không?
- Nói bừa, ông của con hiện tại đã không phản đối mẹ con làm kinh doanh, gần đây mẹ con là vì công ty mà hao tổn tâm trí thôi. Ba trộm nói cho con biết nhé, con đừng gây sự với mẹ con. Vì ba con, lúc này mẹ con mới muốn cố ý lấy lòng ông con, gần đây bà ấy muốn đem Tinh Vân dược nghiệp vẫn luôn bị đặt ở trạng thái lỗ mà cơ cấu lại!
- Tinh Vân dược nghiệp? Mẹ nghĩ tới mua nó à? Không có suy nghĩ sao? Hơn nữa không ai xem trọng nó, cái đó và lấy lòng ông nội con thì có quan hệ gì?
- Đúng vậy, mẹ con cũng biết, nhưng năm đó bà nội con chính là xưởng trưởng của Tinh Vân, tập đoàn Tinh Vân chính là vận mệnh của bà. Hiện tại tập đoàn lại lâm vào phá sản, tiền đồ năm sáu vạn công nhân trong tương lai bấp bênh, thế cho nên bà nội cả ngày rầu rĩ không vui , nên bà nội con về nhà cũng buồn theo. Để chữa khỏi khối tâm bệnh cho bà nội con, mẹ con liền chuẩn bị tiền mua lại Tinh Vân, một lần nữa chỉnh đốn và cải cách.
Kiều Hi Nhi vừa nghe, mày nhăn càng chặt hơn :
- Ba, tập đoàn Tinh Vân tuy rằng đủ để xếp vào trong vòng năm trăm công ty mạnh ở quốc nội, nhưng nếu Lam Thần muốn thu mua nó chỉ cần người nào đó ra mặt là tốt rồi, sao mẹ lại vì nó mà biến thành sứt đầu mẻ trán?
- Rất đơn giản thôi, có người muốn nhúng một tay vào vụ này, bọn họ cũng nhìn trúng Tinh Vân dược nghiệp.
- Con hiểu được…
Kiều Hi Nhi vừa nghe, trong lòng nháy mắt hiểu được cái gì, thản nhiên mà nói rằng,
- Nếu con không đoán sai, hẳn là Hằng Cổ Quỹ đi.
- Ha ha, vẫn là con gái của ba thông minh, Haiz, trên đời này hiện tại dám đối nghịch cùng Lam Thần, trừ đại bá Hằng Cổ Quỹ của con ra, còn có thể là ai, anh họ con gần đây đầu tư vào Bạch thị dược nghiệp của Thành phố Mai Ninh, muốn lợi dụng cổ phần khống chế Bạch thị ngược lại muốn thu mua Tinh Vân, Bạch thị ưu thế ở chỗ nó nhập khẩu rất nhiều dược vật độc nhất vô nhị từ Đại Lý, mà còn chiếm cứ ưu thế rõ ràng ở lĩnh vực trị bệnh bằng hoá chất cùng rất nhiều dược liệu đặc hiệu, mà Tinh Vân dược nghiệp thì lại có thị trường rất lớn ở dược nghiệp truyền thống. Có thể nói hai bên có góc bù trừ, cứ như vậy, ưu thế của Lam Thần liền không còn nhiều!
- Mẹ con vì vụ thu mua này âm thầm chuẩn bị nửa năm, kết quả thời điểm mấu chốt bị anh họ con nhúng một tay, trong lòng đương nhiên không thoải mái , trọng yếu hơn là, bà ấy cảm thấy mất đi một cơ hội tốt thay ba con kéo gần quan hệ với ông nội!
Kiều Hi Nhi thở dài đáp lại nói:
- Đại bá vẫn luôn sợ Nhị bá, ba và tứ thúc ở nhà cùng bác ấy tranh đoạt địa vị chủ nhân Kiều gia, làm như vậy cũng chẳng có gì lạ. . . Nhưng ba, ba vừa rồi nhắc tới, Hằng Cổ Quỹ là dùng Bạch thị dược nghiệp để thu mua Tinh Vân đúng không?
- Ừ, kia Bạch thị dược nghiệp tổng bộ ngay tại Thành phố Mai Ninh!
- Vậy cũng thực khéo ….
Kiều Hi Nhi thản nhiên mà nói rằng,
- Có người đang chuẩn bị thu thập Bạch thị đây.
- Cái gì?
- Không có gì, con . . . Con còn có chút chuyện, cúp điện thoại trước. . .
- À, ừ . . . Ai da, không đúng, con gái, sao con lại lên TV . . .
Kiều Hi Nhi nghe vậy, bật người ấn tắt điện thoại, đồng thời tức đến khó thở mà hướng phương hướng khách sạn Thanh Viễn phía xa , quát:
- Trương Dương chết tiệt, ngươi chờ đó cho ta, tiếng Anh của ngươi không thể học giỏi một chút được sao? Đồ gia súc, tỷ lần này thật sự bị ngươi hại thảm rồi!
Nhưng Kiều Hi Nhi vẫn còn chưa thể đi khách sạn Thanh Viễn tìm Trương Dương, nguyên nhân ngược lại đơn giản, tuy rằng cuối cùng hội tuyên bố tin tức nàng cũng không đi tham gia, nhưng thời đại này tin tức truyền thông vô cùng nhanh, chỉ tốn ngắn ngủn không đến một giờ, liền đào ra lịch trình của nàng từ bắt đầu sinh ra đến hiện tại, thân là thạc sĩ nghiên cứu sinh y học viện dược vật dược lý ...
Sau đó nàng trực tiếp phát hỏa, tương lai Hoa Hạ cùng với danh hiệu nữ khoa học gia trẻ tuổi nhất, xinh đẹp nhất trên thế giới đạt được giải thưởng Nobel về y học đã như chắc chắn giành cho nàng. Nàng nháy mắt bị tâng lên mây, tin tức truyền đi hơn hai giờ, liền có hơn hai trăm vạn người chú ý đến nàng, ảnh chụp nàng khi còn bé, ảnh chụp sau khi lớn lên toàn bộ được tìm ra, sau đó dán lên trên mạng.
Ngay sau đó trên mạng hàng ngàn người bắt đầu tìm tòi, cho dù rất nhiều trang web đã có ý thức mà giấu kín thân thế Kiều Hi Nhi, nhưng vẫn chống cự không nổi nhóm cư dân mạng nhiều người lực lượng đại. Rất nhanh , không đến ba giờ sau, thân thế Kiều đại mỹ nữ cũng bị đào ra, sau đó tất cả cư dân mạng nháy mắt chấn kinh.
Không ngờ mỹ nữ xinh đẹp tài năng này cư nhiên còn có thân thế khủng bố như vậy, thân là con cháu đại tộc ở Hoa Hạ, cư nhiên còn là thạc sĩ dược lý học có công đầu với đất nước và đứng đầu trong lĩnh vực nghiên cứu, thật không tin nổi .
Sau đó chính là một lượng lớn bình luận kinh thiên động địa, bình luận có tốt có xấu. Có người nói nàng là dựa ưu thế gia tộc mới có cơ hội được nghiên cứu, có người thì cho rằng nàng là thiên tài độc nhất vô nhị. Cư dân mạng chia làm hai phái, mỗi bên một ý, nhưng sau khi dân mạng của Mai Đại cường thế gia nhập, công bố Kiều công chúa vẫn là nữ thần độc thân, chính diện duy trì nháy mắt tăng vọt đến 99, cái gì chứ, nếu dám nói bậy một câu với Kiều công chúa, nhất định sẽ bị dùng ngòi bút làm vũ khí, thịt người nọ.
Lại sau đó, sau đó … giờ phút này Kiều công chúa đã đem tắt toàn bộ điện thoại, máy tính, TV … nàng đang suy nghĩ ngày mai có nên dọn cái nhà đi hay không.
Trương Dương cùng Hứa Đan Lộ chinh chiến xong, vô tình vào mạng, sau khi nhìn thấy tin tức kia, bật người đi đứng run run mà kêu Hứa Đan Lộ.
- Này. . . Này, nơi này không thể ở nữa, chúng ta chuyển nhà đêm.
Trương Dương vẻ mặt nghiêm túc mà nói, một bên lục tung hành lý.
- Vì cái gì?
Hứa Đan Lộ mơ mơ màng màng, còn chưa hoàn toàn mở hai mắt, duỗi thắt lưng một chút làm biếng, sau đó giống con mèo ôm phần eo Trương Dương, cằm đặt trên lồng ngực của hắn, nội y vàng nhạt lộ ra khỏi váy ngủ, núi non tuyết trắng không có một sợi che, toàn bộ dừng ở trong mắt Trương Dương.
- Sợ bị người ta đuổi giết!
Bị đưa đến đồn công an Tiên Thủy một cách vô lý, hắn không nói với Hứa Đan Lộ, nhưng lúc này bất đồng , Kiều mỹ nữ khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình. Mà nếu chính mình biết thân thế của Kiều Hi Nhi khủng bố như vậy, xác định vững chắc sẽ không để cho nàng đi tuyên bố vật kia ở hội nghị nghiên cứu và thảo luận.
Đương nhiên, lý do của mình đầy đủ, lão tử tiếng Anh thật sự là rất tệ, thật sự lên không nổi mặt bàn, tuyên ngôn vĩ đại kháng ung thư làm phiền Kiều tỷ tỷ.
Nhưng ai biết nha đầu kia có thân thế hoành tráng như vậy đâu, nguyên bản chính mình cho rằng nàng lái xe xịn, cũng chỉ là trong nhà có không ít tiền mà thôi, nhưng bây giờ người ta bị mổ xẻ thịt ra, trực tiếp dọa hắn chảy nước tiểu .
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 64: Đồ gia súc, tỷ thật thảm
Nguồn: MT
Xếp top 20 gia tộc nổi danh nhất nước Hoa Hạ, tuy rằng nàng chỉ là người thừa kế đệ tam thuận vị, lại là con gái, nhưng tuyệt đối cũng là nhân vật cấp công chúa, người ta không hiện sơn lộ thủy, trốn tránh ở Mai Đại qua ngày, hiện tại tốt rồi, một cái tế bào siêu cấp kháng u trực tiếp bắn nàng lên thiên đường .
Hơn nữa nhìn tình cảnh trên mạng này, ngày mai Mai Đại phỏng chừng sẽ tràn đến vô số người, không đi gác cổng đều không được.
- Ồ, không ngờ Kiều tỷ tỷ lợi hại như vậy.
Hứa Đan Lộ hơi hơi quét qua tin tức một lần, rất đơn giản mà bình luận một câu, sau đó lại nhìn nhìn Trương Dương, nghi hoặc hỏi han,
- Nhưng Kiều tỷ tỷ nổi danh, cùng anh có quan hệ gì đâu?
- Có. . . Quan hệ gì à?
Trương Dương chần chờ mà lập lại một chút, gật gật đầu:
- Đúng . . . Đúng, có quan hệ gì đâu, vấn đề này hỏi rất hay, có quan hệ gì nhỉ?
Ta có thể nói cho Hứa Đan Lộ biết, Kiều Hi Nhi thảo luận lý luận tế bào siêu cấp kháng u cùng gien ức chế đối ứng với nó tất cả đều là chính mình nói cho cô ấy không? Nói cho nàng biết ngay sau đây Kiều Hi Nhi lập tức lòng bàn chân bôi dầu chạy về khách sạn du hý với chúng ta không?
Y theo tính cách Kiều Hi Nhi, giờ phút này tất nhiên là giận tím mặt. Lái xe phong cách R8, mang theo một đám nhân viên cao lớn thô kệch đặc biệt lôi mình từ ngủ trong chăn ấm ra, sau đó ném lên trên đường cái tuyên bố tên này mới là gia súc đề xuất tế bào siêu cấp kháng u.
Nhưng được rồi. Trương Dương nhìn đồng hồ, đã là hai giờ, rạng sáng, nàng tựa hồ còn chưa có xuất hiện, điều này liền có chút không lo gic, chẳng lẽ nàng đã bị kẹt ở trường học sao? Trương Dương bắt đầu có chút lo lắng cho nha đầu kia .
- Trương Dương, làm sao vậy, nhìn anh rất căng thẳng .
Nhìn thấy biến hóa trên mặt Trương Dương, vẻ mặt Hứa Đan Lộ hơi hơi trở nên có chút khó coi:
- Nếu anh lo lắng cho Kiều tỷ tỷ, liền đi thăm chị ấy một chút đi.
Biến hóa trong ánh mắt nàng rất nhanh rơi vào trong mắt Trương Dương. Hắn vội vươn tay nhẹ nhàng véo khuôn mặt nhỏ nhắn thoạt nhìn có chút mơ mơ màng màng của nàng, nói rằng: kia trương
- Nói như thế nào nhỉ, Kiều Hi Nhi là một người tương đối khiêm tốn, hiện tại danh khí lớn như vậy, vậy trong đó, hoặc nhiều hoặc ít có chút là trách nhiệm của anh, anh sợ vạn nhất cô ấy nổi đóa nói về chúng ta gì đó ... sẽ không tốt.
- Nhưng lúc này đã trễ thế này, hẳn là cô ấy đang ngủ rồi . . .
Trương Dương cúi đầu nhìn nhìn Mimi của nàng từ trong cổ áo tuyết trắng, tròn vo, lại có chút động lòng.
Hứa Đan Lộ nguýt hắn một cái, vươn tay vỗ vỗ cái miệng nhỏ nhắn, ngáp nói:
- Chúng ta cũng ngủ đi, ngày mai còn có lớp đấy!
- Được rồi!
Trương Dương gật gật đầu, nhưng lúc sau, hắn vẫn là trộm gọi điện thoại cho Kiều mỹ nữ, kết quả điện thoại tắt. Hắn nghĩ nghĩ, lại vô tâm vô phế mà đi ngủ, còn nằm mộng, mơ thấy khi hắn đang lột quần áo của Hứa Đan Lộ chuẩn bị khai chiến, Kiều mỹ nữ đem cái xẻng từ phía sau hắn dùng sức chụp mông hắn.
Sáng sớm Trương Dương đến phòng thí nghiệm phần tử tế bào của học viện, kết quả không phát hiện thấy thân ảnh Kiều Hi Nhi, đám người Thượng Quan giáo sư thì đang tiếp đãi tiến sĩ Hi Nhĩ còn có Hách viện sĩ mới vừa tới. Nhìn thấy mấy vị giáo sư còn muốn cùng hắn đồng thời mở cái hội nghị nghiên cứu và thảo luận, Trương Dương trực tiếp chuồn mất, nhưng bọn họ cũng lộ ra một tin tức, buổi sáng hôm nay Kiều Hi Nhi gọi điện thoại xin phép nghỉ .
Trương Dương vừa nghe, tâm thoáng thả lỏng một chút, nhưng khi hắn gọi lại cho Kiều Hi Nhi, cô nàng kia lại là trạng thái tắt máy, cái này hắn hơi chút nóng nảy. Vốn là hôm nay nên đi học tiếng Anh, lại cưỡi xe chạy đến khu Hải Cảnh Hoa Đình chuẩn bị nhìn xem linh kiện trên người cô nàng kia còn bị ở trạng thái đầy đủ hay không.
Kết quả đi không xong, chuyến đi này còn chưa tới Hải Cảnh Hoa Đình, liền nhìn thấy người ra vào tấp nập, cổng vào tiểu khu ngồi xổm các loại phóng viên, các loại máy quay, mỗi người duỗi dài cổ sẽ chờ Kiều mỹ nữ lộ diện. Trong tiểu khu cũng không ngoài sở liệu mà xuất hiện không ít ánh mắt lộ ra hung quang, thần bí , ăn mặc giống Ninja, kia đại khái là Kiều gia phái tới bảo hộ Kiều mỹ nữ đây!
Cô gái đáng thương! Trương Dương đã thấy nàng an toàn, hẳn là không cần hỏi thăm, táp chậc lưỡi, lắc đầu chuẩn bị phản hồi trường học làm học sinh nghiêm túc nghe giảng bài.
Còn chưa bắt được xe taxi, điện thoại liền vang lên, tiếp nhận đúng là thanh âm Kiều mỹ nữ, chẳng qua đã thay đổi số điện thoại.
- Tên chết tiệt, nhìn thấy ngươi rồi.
Ngữ khí của Kiều mỹ nữ không ngoài sở liệu mà mang theo no đủ tức giận, cách microphone còn có thể cảm giác được từng trận lực đánh vào.
Trương Dương theo bản năng mà ngẩng đầu, nhìn nhìn căn nhà mà Kiều Hi Nhi ở, cái khác không nói, kia cô bé đáng thương đang ghé vào ban công cửa sổ sát đất mặt, lén lút mà ngoắc về hướng hắn.
- Nhìn thấy thảm trạng của ta rồi hử?
Kiều mỹ nữ thoạt nhìn còn chưa tới mức phát điên, tiết tấu nói chuyện cùng không khác bình thường:
- Cho ngươi mười phút, giúp tỷ nghĩ cái biện pháp rời khỏi nơi này, không thì lần này ngươi nhất định phải chết.
Nói xong khỏi bày giải liền cúp điện thoại.
Trương Dương im lặng nửa ngày, khó khăn này có chút lớn, những người ngăn ở cổng tiểu khu ít nhất hơn trăm người, cho dù bớt được một đám cũng hao phí không ít công phu đâu.
Nhưng chơi Kim Thiền Thoát Xác vẫn rất dễ dàng , Trương Dương nghĩ nghĩ, chậm rãi đi đến giữa đám phóng viên truyền thông, đột nhiên hô to một tiếng:
- Kiều Hi Nhi chạy đi từ cửa sau …
Chốc lát gian, người toàn trường đều tĩnh lặng.
Nhưng, cảnh tượng xuất hiện ngoài dự kiến của Trương Dương, toàn bộ bọn họ một đám không tranh nhau mà chạy tới cửa sau, sau đó lưu lại một cái cửa trước trống rỗng.
Cơ hồ mọi người đều không chút xe dịch, một phóng viên chụp ảnh râu dài nhìn như tiểu quái thú, nhìn Trương Dương từ trên xuống dưới một vòng, sau đó đi tới, vươn tay vỗ vỗ bả vai Trương Dương, mang theo ánh mắt đồng tình, nói rằng:
- Anh bạn hữu, chiêu này không phải mới dùng hay sao? Người nào không biết nơi này căn bản không có cửa sau chứ!
- Hả …
Trương Dương phân bua nhìn lên Kiều Hi Nhi trên lầu cười đến lăn lộn ngang ngửa ra sau.
Xám xịt từ trong đám người lui lại, Trương Dương đi đến chỗ ngoặt, nhìn trận này, đại khái chỉ có kêu phi cơ trực thăng , đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Kiều Hi Nhi chuẩn bị tuyên bố đầu hàng, lại đột nhiên phát hiện cách đó không xa, một chiếc BWM X6 màu trắng chậm rãi ánh chiếu vào mi mắt. Ở loại tiểu khu này, đi xe đến trăm vạn là rất bình thường.
Nhưng nhìn kỹ, hai mắt Trương Dương lại ngoài ý muốn phát hiện một cái người quen ở vị trí người lái. Đương nhiên, người quen này là chỉ Trương Dương quen nàng, chứ nàng không quen Trương Dương.
Cứ việc nàng mang theo cái kính râm che nửa bên mặt, cũng không mang trợ thủ, nhưng Trương Dương thật sự quá quen thuộc đối với nàng, vì người này là Lâm Âm, Lâm nữ thần, hoa hậu giảng đường số một khoa âm nhạc của trường đại học Mai Ninh mà Trương Dương đã từng thầm thương trộm mến ở năm 1, hiện giờ là Tiểu Thiên hậu, siêu cấp mỹ nữ giới ca hát chạm tay có thể bỏng .
Lâm nữ thần vẫn xinh đẹp như trước, cho dù ở trên xe, nhưng Trương Dương vẫn có thể lãnh hội được cảm giác mãnh liệt rung động siêu cấp mỹ nữ mang đến, chỉ một cái kính chắn gió làm sao có thể ngăn trở diễm quang nàng bắn ra bốn phía.
- Kiều mỹ nữ được cứu rồi!
Chỉ chốc lát BMW X6 sắp quẹo vào tiểu khu, một cái ý niệm trong đầu Trương Dương hiện lên, cơ hồ là hô mang theo hét mà vọt tới, dùng công suất ước chừng có trên một trăm hai mươi đê-xi-ben rống:
- Lâm Âm, Tiểu Thiên Hậu giới ca hát, Lâm Âm, Lâm nữ thần kìa! Trên xe BMW màu trắng …
Đây tuyệt đối là quả bom nặng ký, tin tức về Tiểu Thiên Hậu giới ca hát dù sao cũng có giá trị hơn nữ khoa học gia, là một người bình thường đều nhận ra được, huống chi Lâm nữ thần lại một mình một người lén lút mà xuất hiện tại tiểu khu xa hoa này, tuyệt đối có vấn đề.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 65: Biệt thự trên trời rơi xuống
Nguồn: MT
Ngồi ở trên xe X6 màu trắng, Lâm Âm mắt thấy chỉ kém một cánh cửa, là có thể thuận lợi về đến nhà, hưởng thụ. Không cần ghi âm nhạc, sắp xếp tiết mục, làm thông cáo, chụp quảng cáo, một ngày một đêm bận rộn, yên lặng ở chung cùng ba mẹ, hưởng thụ không khí, nhưng. . . ở thời điểm mấu chốt lại bị người ta nhận ra.
Thật không logic, chính mình đã hóa trang, còn lái cái xe đại chúng hoá, mang theo kính râm, để người đại diện thông báo tin tức đã muốn đi Malaixia du lịch, như thế nào còn bị người ta nhận ra được cơ chứ?
Rõ ràng khi ở sân bay cũng không có ai nhận ra, lúc này lái xe còn cách kính chắn gió còn bị nhận ra, tên kia cũng quá thần nhân, à, không, tiện nhân!
Nhìn phóng viên kinh thiên cái địa ào lên, nàng chân tay luống cuống, đây là cái gì, chẳng lẽ đám người này là ở trong này sớm chờ đợi mình sao?
Cách kính chiếu hậu xe, nàng quyết đoán phát hiện ra người nhận ra nàng, nhìn tướng mạo, có chút quen thuộc, hẳn là trường Mai Đại, nhưng tên của người đó … trong lúc nhất thời không nhớ được.
Nháy mắt, nàng hận chết người kia !
Mà đầu sỏ chế tạo ra trận hỗn loạn này, Trương Dương giờ phút này đang đắc ý mà chà xát hai tay, đỉnh đạc mà từ trong đám người đi ra, lấy ra điện thoại gọi cho Kiều Hi Nhi:
- Bà chị, ok!
Nửa giờ sau, mang theo kính râm, Kiều mỹ nữ vui vẻ mà lái con R8 phong cách của nàng vòng xoay trên đường, mang theo vẻ mặt cả người lẫn vật vô hại, nghiêng đầu nhìn nhìn Trương Dương, hỏi:
- Nói như vậy Lâm Âm bị ngươi hại thảm ?
- Bà chị, xin đừng dùng từ hại có được không, đay còn không phải là vì cứu chị.
Trương Dương vừa nghĩ tới bộ dáng luống cuống chân tay của Lâm Âm, trong lòng sinh ra một tia thản nhiên chịu tội, nữ thần ơi, đây đều là vì tương lai nhân loại. A di đà phật, cô tha thứ cho tôi đi, với địa vị của cô ở giới giải trí, đối phó ngần ấy cẩu tử hẳn là không thành vấn đề đâu.
- Nếu không hại ta, ta sẽ thành như vậy sao? Hừ!
Kiều Hi Nhi để tốc độ xe chạy ở hạn mức cao nhất cho phép, gió lạnh vèo vèo mà từ bên tai thổi qua, lạnh như dao nhỏ cứa vào thịt!
- A, đây không phải là đi hướng trường Mai Đại mà.
Trương Dương đột nhiên phát hiện, xe này hình như là không đi Mai Đại, lập tức chạy đến vùng ngoại thành.
- Vô nghĩa, đều đến nước này, ta còn tới Mai Đại chịu chết à.
Trương Dương nhếch nhếch miệng, nắm chặt tay nắm bên trong xe, hỏi:
- Vậy đây là đi nơi nào?
- Nhà của cậu!
- Nhà của em? Có ý gì?
- Đến thì cậu sẽ biết.
Kiều Hi Nhi cũng không quay đầu lại mà nói rằng.
Xe đi như bay nhanh, xuyên qua đường hầm đáy biển, lại đi đại khái hơn mười phút, rốt cục Kiều Hi Nhi giảm tốc xuống, xe rời khỏi đường quốc lộ, quẹo vào một đường núi chỉ có 2 làn xe chạy, lại đi ba bốn phút, ánh vào mi mắt chính là một nơi ven biển tựa vào núi vô cùng yên tĩnh. Mặc dù là thời tiết Trung thu, nơi này thoạt nhìn vẫn rất xanh tươi, điềm tĩnh như một mảnh thế ngoại đào nguyên.
- Mai Ninh còn có nơi đẹp như vậy à?
Trương Dương không kìm lòng nổi tán thưởng một tiếng, trải qua mấy chục năm kinh tế khai phá, mỗi một tấc đất Thành phố Mai Ninh trên cơ bản cũng đã bị khai phá hầu như không còn, bao gồm những mảnh đất vùng ngoại thành. Mà những nơi cách nội thành cũng không xa cư nhiên còn có chỗ như thế này, thật sự là khó tin. Hơn nữa Trương Dương còn chú ý thấy ở giữa cây xanh thấp thoáng, có một mảnh đất trống trải, giữa gò đất đứng sừng sững một tòa biệt thự năm tầng phong cách cực kỳ hiện đại.
Mà đường thẳng 2 chiều xinh đẹp này vừa vặn lập tức đi thông đến biệt thự kia, xem ra, mục đích bọn họ chính là biệt thự đó.
Quả nhiên, qua không đến hai phút, Kiều Hi Nhi dừng xe ở cửa biệt thự, nàng lưu loát mà từ vị trí người lái lấy ra cái điều khiển từ xa điện tử, ấn xuống một cái, cửa biệt thự điện tử liền tự động chậm rãi mở ra.
- Đến rồi!
Kiều Hi Nhi chậm rãi lái xe tiến vào thảm cỏ xanh mướt bên trong biệt thự, dừng xe lại, quay đầu cầm điều khiển điện tử trên tay đóng cửa, ném cho Trương Dương, nói rằng:
- Về sau, đây là nhà của cậu.
- A?
Trương Dương kinh ngạc mà há to miệng, biệt thự này là của mình ư? Có nằm mơ không? Không nói những thứ khác, chỉ nhìn vị trí địa lý này, gần biển tựa núi, tiếp giáp đường lớn của thành phố liền năm sáu phút lộ trình, nhìn chung quanh thanh sơn lục thủy, đây quả thực là thế ngoại đào nguyên mà! Hơn nữa kiến trúc biệt thự này diện tích không khỏi quá lớn, nhìn ra tối thiểu hai trăm bình phương đất nền, một tòa biệt thự như vậy, ít nhất cần mấy ngàn vạn.
- A cái gì? Có cái gì mà kỳ quái , giá trị của cái tế bào siêu cấp kháng ung thư cậu làm ra kia, đừng nói là một biệt thự, cho dù ngay cả toàn bộ đỉnh núi phụ cận đều cho cậu cũng chẳng có gì lạ.
Kiều Hi Nhi nện giày vải, chậm rãi đi đến cửa biệt thự, cửa này hẳn là dùng inox cực kỳ cứng rắn đúc nên, thoạt nhìn so với cửa phòng trộm phổ thông cứng rắn hơn nhiều, bên cạnh cư nhiên còn có một khóa mật mã vân tay, mà không phải kiểu đóng cửa bình thường.
Kiều Hi Nhi ngựa quen đường cũ mà đi lên, ấn ấn vài cái mật mã, sau đó quay đầu nói cho Trương Dương, nói:
- Tới nơi này ấn vài cái vân tay, mật mã là xxxxx, về sau là có thể dùng cái mật mã cùng vân tay này khống chế toàn bộ cửa, những người khác muốn vào trong, trừ phi có vân tay mà còn trải qua thẩm tra mật mã đối chiếu mới có thể.
Trương Dương tỉnh tỉnh mê mê mà nhất nhất làm theo nàng, đại môn liền tự động mở ra , sau khi vào cửa, Trương Dương nhìn ra một chút, thép tấm cửa phòng trộm tối thiểu cũng phải đến 2 cm, đây cũng không phải là dùng để đề phòng cướp , chỉ dùng để đến chống đạn chăng.
Trong biệt thự thiết kế lại không xa hoa như trong tưởng tượng, tương phản, rất có khí tức hiện đại. Tỷ như tầng thứ nhất là một phòng khách lớn, đơn giản, gốm sứ bình thường, sắc tường lục nhạt, vô khuông họa, có sô pha, LED 50’’, bên cạnh phòng khách là một phòng tập thể thao, bên trong có máy chạy bộ, máy luyện lực cánh tay, mát xa… đầy đủ mọi thứ.
Bên cạnh Phòng tập thể thao là một quán bar loại nhỏ, bên cạnh quán bar lại là phòng bếp, sau đó cư nhiên còn có cái WC.
- Nơi này vốn là có thể kiến tạo ít nhất ba mươi biệt thự , nhưng vừa vặn đụng tới nguy cơ tài chính, người khai phá mang theo tiền chạy trốn, cuối cùng kiến thành chỉ có một đống bản mẫu như vậy. Cuối cùng thành phố giao cho Mai Đại làm nơi dựng trường mới mà sử dụng, nhưng Mai Đại xây dựng thêm trường mới cuối cùng dừng ở bên cạnh nơi này, mà ở đây tạm thời gác lại , cho nên thực may mắn, cậu thành này chủ nhân biệt thự.
Kiều Hi Nhi vừa nói , liền đưa hắn lên lầu hai, lầu hai bố cục có vẻ đơn giản hơn nhiều, có 8 phòng ngủ, ba buồng vệ sinh, hai cái thư phòng, lầu ba cùng lầu bốn cũng vậy, duy nhất không đồng dạng như vậy là tầng năm. Thoạt nhìn tầng 5 thuần túy chính là dùng để giải trí , một gian lớn nhất biến thành một dãy ghế cho khách ngồi, sau đó là ban công ngắm cảnh và một phòng chiếu phim loại nhỏ.
- Tầng trên cùng là chỗ cho phi cơ trực thăng, có thể chịu được trực thăng 15 tấn hạ cánh.
Kiều Hi Nhi chỉ chỉ phía trên ban công dùng để ngắm cảnh, dường như không có việc gì mà làm xong công tác giới thiệu cuối cùng,
- Được rồi, đại thể chính là như vậy, qua một hai ngày, cùng cậu đến trung tâm việc làm tìm hai người giúp việc, giúp cậu nấu cơm, quét tước một chút vệ sinh, sau đó nhiệm vụ của chị đay coi như hoàn thành . . . À, nhưng chị được đến bên này ở tạm trước một thời gian, tránh thoát kiếp nạn này lại nói.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ
Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 66: Chính thức khởi công (1)
Nguồn: MT
- Từ từ, chị nói biệt thự này bây giờ là của em ?
Cho đến hiện tại, Trương Dương mới chính thức kịp phản ứng, đây là biệt thự từ trên trời rơi xuống ư? Như thế nào giống như đang nằm mơ vậy.
Kiều Hi Nhi nhún vai, hỏi:
- Có vấn đề sao? Hôm trước Thượng Quan giáo sư không phải nói phải giúp cậu tìm nhà sao, chính là nơi này , dù sao hoang phế cũng là hoang phế, chẳng phải sướng cho cậu, mặt khác thuận tiện nói cho cậu biết, bên kia núi chính là chòi canh gác khu này, cho nên phương diện an toàn càng không cần lo lắng , duy nhất phiền toái chính là, siêu thị cách nơi này có một chặng lộ trình, cậu … cần học lái xe không?
- Không phải chứ, căn nhà này cho dù là cho em, em cũng không thể ở nơi này, em còn phải đi học mà.
- Đi học? A, đúng, chị quên ...
Kiều Hi Nhi mang theo Trương Dương đi đến bên cạnh ban công ngắm cảnh, gõ cửa sổ trong suốt, nói rằng:
- Kính chống đạn, nhìn như không có, đối diện chính là nội thành của Thành phố Mai Ninh, ngồi ca nô đi, không đến năm phút đồng hồ.
- Cả kính chống đạn đều dùng tới , đây là biệt thự cho tổng thống nghỉ phép sao?
Trương Dương nhìn theo ngón tay trắng nõn dài nhỏ của nàng, quả nhiên, phía đối diện cách một đoạn biển lấn kỳ thật chính là nội thành Mai Ninh, thoạt nhìn như là gần trong gang tấc.
Trương Dương hồ nghi hỏi han:
- Chẳng lẽ về sau mỗi ngày em đều ngồi ca nô đi qua đó học?
- Đương nhiên không, cậu quên, bên này có phân hiệu của Mai Đại, trung tâm nghiên cứu bá hướng dược vật y học của học viện mới hoàn thành cách nơi này cũng chỉ 8 phút đường xe, trước khi thuốc thử Nam Tinh Đảo số 1 ra đời, Trương Dương đáng thương thân mến, tạm thời cũng chỉ có thể ủy khuất cho cậu ở nơi này .
- Vậy biệt thự này về sau thật sự là thuộc về em?
- Ngày mốt giúp cậu công việc chứng nhận bất động sản, như vậy đủ có thành ý không?
- Hắc, nói như vậy, nếu em tìm vài người đến ở cùng, các chị cũng sẽ không ngăn cản đúng không?
Kiều Hi Nhi nghe vậy, xoay người lại, nhìn nhìn Trương Dương, trên mặt lộ ra một nét tươi cười ý vị thâm hiểm:
- Đương nhiên, cho dù cậu muốn nuôi hàng chục người ở biệt thự, cũng sẽ không có người nào quản cậu, cho nên cậu có thể lớn mật yên tâm mà đem tiểu Lộ Lộ nhà cậu tới sống cuộc sống hai người ngọt ngào . . . À, không, chị cũng phải ở đây tạm một thời gian. Nhưng cậu yên tâm, nhà này cách âm hiệu quả vô cùng tốt.
Nàng cúi đầu nhìn đồng hồ tay một chút, nói rằng:
- Thời gian không còn sớm, lúc này Đinh giáo sư cùng Trịnh giáo sư, còn có tổ viên khác của công trình Long Duệ hẳn là đã đến trung tâm nghiên cứu dược vật bá hướng, ba mươi ngày sau, Nam Tinh Đảo số 1 phải có mặt tại thế gian, thời gian của chúng ta không nhiều lắm.
- Bọn họ cũng lại đây? Không phải nói hôm nay bọn họ cùng với Hách viện sĩ còn có cả tiến sĩ Hi Nhĩ đồng thời xâm nhập tham thảo công trình Long Duệ của chúng ta sao?
- Công tác nghiên cứu và thảo luận thực sự ngày hôm qua đã tiến hành, hôm nay chẳng qua là quan phương tỏ thái độ một chút mà thôi, cho nên chỉ cần Thượng Quan giáo sư là đến nơi, đừng quên thời gian của chúng ta thiếu hụt đến đáng thương. . . Thật không biết lúc trước sao lại đáp ứng cậu, một tháng hoàn thành công tác chế tạo thử thuốc thử một dược vật kháng ung thư, công việc như vậy, rất khó khăn, tôi nhất định là bị ma quỷ ám ảnh .
Kiều Hi Nhi bất mãn mà lầu bầu, nói.
Nói xong, nàng liếc mắt với Trương Dương một cái, tự cố chậm rãi đi xuống lầu.
Nhìn bóng dáng cao gầy, thấy thế nào, tựa hồ có vẻ có chút cảm giác cô đơn.
- Joyce!
Trương Dương hô tên tiếng Anh của Kiều Hi Nhi .
Cước bộ Kiều Hi Nhi hơi chút hoãn một chút, quay đầu trở về, lại hỏi:
- Làm sao vậy?
- Chuyện tối ngày hôm qua, thực sự xin lỗi!
Vô luận như thế nào, Trương Dương vẫn cảm thấy chính mình thiếu Kiều Hi Nhi một lời xin lỗi, cứ việc hắn không phải cố ý , nhưng hiện tại tạo thành kết cục cho Kiều Hi Nhi có nhà không được về, rốt cuộc vẫn là chính mình sai.
Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, cười nhún nhún vai, đáp:
- Không giống cậu nhỉ, có cái gì mà xin với chả lỗi , nói đến … để tôi kiếm không một cái giải thưởng Nobel, nếu cậu không ngại thì tốt ...
- Thật sự?
- Thật sự, thực đến không thể thực hơn, thực như đại mimi trên người tôi . . .
- Chị quá tự tin?
- Phì, đừng nói hưu nói vượn, tin hay không một bàn tay tôi biến cậu thành bánh nhân thịt ?
Kiều mỹ nữ đạp đạp mà rất nhanh đi xuống thang lầu.
- Đáng tiếc tối hôm qua cậu chỉ gọi điện thoại cho tôi mà thôi, nếu chạy đến tìm tôi, nói không chừng tôi sẽ cảm động, liền lấy thân báo đáp .
- A. . . Quan tâm đến chị không được sao?
Nghe vậy, Kiều Hi Nhi đột nhiên dừng bước lại, làm hại Trương Dương thiếu chút nữa va vài nàng, nàng quay đầu, đôi mắt xinh đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Trương Dương, giống người bán đồ ăn thu được tờ tiền giá trị 100 vậy, tỉ mỉ mà nhìn, nhìn thấy Trương Dương có chút bối rối, nàng đột nhiên nở nụ cười, lộ ra hai cái má lúm đồng tiền mờ mờ bình thường tuyệt đối khó gặp.
- Thiệt hay giả?
- Thật sự!
Trương Dương nghiêm trang chững chạc mà nói, đương nhiên hắn biết, chính mình bộ dáng nghiêm trang chững chạc, nàng có lẽ cũng không tin , nhưng lương tâm tự nói với mình, chính mình tựa hồ thật sự có chút thích nha đầu kia.
- Thật hơn cả đại mimi của chị …
- Phì, Trương Dương, cậu thực đào hoa!
Kiều Hi Nhi quay mặt trở về, tốc độ đi xuống lầu nhanh hơn,
- Nếu dám thích tôi, tôi chết cho cậu xem.
- Có nhất thiết thiếu đạo đức vậy không , tôi thích chị, dựa vào cái gì chị phải chết?
- Cậu là tôi, xem cậu có chết hay không.
Trương Dương vươn tay gãi gãi đầu, hình tượng mình trong nội tâm nàng liền như vậy thôi sao.
Đi ô-tô chạy tới tới gần trung tâm nghiên cứu dược vật bá hướng, chỉ tốn không đến 7 phút, Trương Dương tính ra, nhiều lắm cũng chỉ 3 - 4 km lộ trình.
Trung tâm nghiên cứu dược vật Bá hướng ở vào vị trí trung tâm phân hiệu của trường Mai Đại, bên này trường đều là vừa mới hoàn thành không bao lâu , đến bên này học cơ bản cũng đều là tân sinh viên năm 1, năm 2, về lý luận, người nhận ra Kiều Hi Nhi sẽ không quá nhiều.
Nhưng Kiều mỹ nhân vẫn đem áo gió, mũ cũng đeo lên, lại treo đeo cả kính râm, giống một đặc vụ, kéo Trương Dương lén lút mà vọt vào trung tâm nghiên cứu dược vật bá hướng.
Phòng thí nghiệm nơi này rõ ràng lớn hơn so với phòng thí nghiệm phần tử tế bào bên trụ sở chính của trường, đi vào, cách cửa thủy tinh trong suốt tố, liền có thể nhìn thấy hơn mười người áo dài trắng đang bận rộn ra vào.
Sau khi đi qua hai cửa kiểm tra, hai người cuối cùng mới tới phòng thay quần áo trước phòng thí nghiệm, thay quần áo xong, còn phải vào phòng tiếp nhận xử lý vô khuẩn, sát độc bằng đèn tử ngoại, giằng co gần nửa giờ, hai người mới vào phòng thao tác vô khuẩn một mình.
Giáo sư Đinh Bằng Sơn, giáo sư Trịnh Duẫn Thái cùng với hai tiểu mỹ nữ mi thanh mục tú còn có một đôi kính mắt sớm đã ở nơi đó chờ bọn họ, nhìn bọn họ đến, giáo sư Đinh Bằng Sơn liền ngừng lại thao tác đang làm dở, giới thiệu cho Trương Dương từng người trong phòng vô khuẩn.
Người cùng để đuôi ngựa như Kiều mỹ nữ kêu Diệp tiểu như, thạc sĩ tế bào sinh vật học, một người khác để tóc dài, hơi chút béo họ Điền tên Điềm, thạc sĩ dược học phần tử bá hướng, tuổi hai người thoạt nhìn đều chỉ hơn so với Kiều Hi Nhi 5 - 6 tuổi, gần ba mươi tuổi gì đó. Còn một người đeo kính mắt dày cộp tên Ngô Hạo, cũng là thạc sĩ dược vật học bá hướng, tuổi của hắn hơi chút lớn một ít, ba mươi lăm ba mươi sáu, nhìn độ dày kính, cũng biết là một loại người như Lưu Thanh.
Xem bộ dáng bọn họ đều là điển hình những người nghiên cứu khoa học, trong mắt mỗi người tựa hồ cũng chỉ có những đồ vật mắt thường nhìn không thấy sống ở bên trong dụng cụ vô khuẩn kia.
Nhưng sau khi tiến sĩ Đinh giới thiệu bọn họ cho Trương Dương xong, ba người bật người trừng thẳng kính mắt, giống như nhìn thấy gấu trúc quốc bảo , gắt gao nhìn chằm chằm vào Trương Dương, nếu không phải giáo sư Đinh Bằng Sơn và giáo sư Trịnh Duẫn Thái ở đây, phỏng chừng đã sớm nhào lên đây.
- Trương Dương, bọn họ bốn. . . à, ba người ...
Giáo sư Đinh Bằng Sơn nhìn nhìn, ý là ngoài Trương Dương và Kiều Hi Nhi, chỉ có ba người.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 66: Chính thức khởi công (2)
Nguồn: MT
- Ba người bọn họ, đương nhiên, còn có người phỏng chừng hôm nay còn không tới được, từ hôm nay trở đi chính thức gia nhập tiểu tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ, bọn họ đều sẽ được cậu lãnh đạo, có chuyện gì cậu có thể phân phó bọn họ chấp hành.
Ông ta nhìn nhìn Trương Dương, nghĩ nghĩ lại bổ sung nói,
- Đừng ngại, trong lĩnh vực khoa học, không tồn tại vấn đề chênh lệch tuổi tác, trong mắt khoa học gia, Joyce cũng chỉ lớn hơn ba tuổi so với cậu, nhưng cô bé đã là tổ trưởng vài hạng mục nghiên cứu khoa học.
Nghe vậy, Trương Dương gật gật đầu, đáp:
- Dạ, em biết rồi!
Hắn hiện tại, tuy rằng vừa mới cảm thấy có chút là lạ , để một sinh viên chưa tốt nghiệp dẫn dắt ba vị thạc sĩ, như thế nào đều cảm thấy không được tự nhiên, nhưng nghe lời nói của giáo sư Đinh Bằng Sơn, lập tức liền bình thường trở lại.
- Các anh chị, từ nay về sau chiếu cố em nhiều hơn nha.
Trương Dương nhất nhất cùng bọn họ nắm tay, nhưng khi đến đến Điền Điềm, cô gái bộ dạng rất ngọt ngào này cố ý hỏi thêm một câu:
- Cậu em, có bạn gái hay chưa?
Một bên Kiều Hi Nhi hắc mặt giành trước, đáp:
- Khụ. . . Khụ, Điền sư tỷ, gia súc này là hoa có chủ ha, đừng nghĩ có ý với hắn!
- Ai nha, hóa ra là bạn trai sư muội, chị cũng không dám xuống tay .
Điền Điềm vừa nghe, trên mặt nhất thời lộ ra một tia thất vọng.
Trương Dương nghe thấy mà trợn mắt há hốc mồm, quả nhiên con gái mà chỉ số thông minh thì EQ-Chỉ số cảm xúc ngược lại, tuy rằng người ta là thạc sĩ, nhưng dầu gì cũng là mỹ nữ mà, tuy rằng không có xinh đẹp đến mức yêu nghiệt bằng Kiều mỹ nữ, nhưng đặt ở Mai Đại cũng đủ để kinh sợ một số người, cư nhiên lưu lạc đến nơi thấy đàn ông liền hỏi đối phương có bạn gái hay không.
- Hừ, hắn không phải bạn trai em.
Kiều mỹ nữ ngắm Trương Dương, vội vàng lên tiếng, nàng bĩu môi nói,
- Bạn gái cậu ta phỏng chừng các chị cũng đều biết, hoa hậu giảng đường hóa viện, Hứa Đan Lộ!
- Ồ… là cô ấy à, khó trách!
Điền Điềm cùng Diệp tiểu như đồng thời phát ra một thanh âm bừng tỉnh đại ngộ.
- Nhưng lần này cô bé khẳng định sẽ có đối thủ, Tiểu ma nữ đó còn có thể buông tha hắn mới là lạ.
Điền Điềm lòng có không cam mà nói.
- Ai là Tiểu ma nữ ?
Trương Dương nghe ra đến đây, Lộ Lộ trong mắt các nàng phỏng chừng phong bình không ra sao, nhưng cũng khó trách, người bình thường chỉ nhìn ăn mặc cùng phong cách hành sự của Hứa Đan Lộ, mặc cho là ai cũng sẽ không có ấn tượng tốt về nàng, nếu nói cho các nàng, Lộ Lộ còn là một trinh nữ, phỏng chừng bọn họ đều ngã gục.
- Tiểu ma nữ? Hắc hắc.
Điền Điềm nhìn nhìn Diệp tiểu như, lại nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, cười đến là cười rung hết cả người,
- Nha đầu kia dám ngày đầu tiên liền không tới, cậu em, tôi nói trước cho cậu nha, đụng tới họ Lưu xinh đẹp đề phòng chút là được rồi.
- Mấy người các cô, nơi này cũng không phải là hiện trường tiết mục làm quen nha.
Giáo sư Trịnh Duẫn Thái nhìn vài người tại kia tán gẫu đến đề tài tình cảm, vội vàng đi tới cắt lời:
- Nhiệm vụ khẩn cấp, trong một tháng từ lý luận thành thực tiễn, rất nước rút, nhưng lý luận Trương Dương cung cấp duy trì đã đầy đủ kỹ càng rồi, từ thân thể tế bào đơn nuôi trồng được tổ hợp tế bào siêu cấp, ức chế gien thực nhập, tổng cộng ba giai đoạn, một giai đoạn mười ngày, nếu là thường ngày, không có 2-3 năm không dám tưởng tượng, hiện tại nếu chúng ta đều nói được, vậy cần chạy đua thời gian . . . Nói này, không có việc gì liền khởi công đi.
Viện sĩ lên tiếng , năm người trẻ tuổi từng người thè lưỡi, vội bắt đầu động tay.
Đối với Trương Dương mà nói, cơ hội vào phòng thí nghiệm hiển nhiên muốn so với 4 người bọn họ ít hơn đến đáng thương, ưu thế duy nhất của hắn đó là có thể đủ cung cấp lý luận, mà Kiều Hi Nhi hiển nhiên là hai thứ cùng kết hợp, cho nên người ta nói nàng là thiên bẩm không có sai.
Không thể không nói tính công tác của loại nghiên cứu khoa học này đối với Trương Dương tuyệt đối là cái công tác có tính tai nạn. Bận một ngày, kỳ thật ngay cả một chút tiến triển đều không có, nhưng trừ hắn ra mọi người lại không hẹn mà cùng nói, tiến triển thuận lợi.
Điều này làm cho Trương Dương bi ai, rõ ràng nuôi cấy ra cái lông mao đều không có, như thế nào mà gọi là tiến triển thuận lợi , nhưng nhìn hai viện sĩ giáo sư Đinh Bằng Sơn và giáo sư Trịnh Duẫn Thái đều lộ vẻ vừa lòng hắn đương nhiên cũng không tiện nói cái gì.
Nhưng đồng thời hắn cũng hiểu được , công tác nghiên cứu khoa học chân chính là buồn tẻ vô vị như thế, rất nhiều người chỉ nhìn những thành công, vinh quang người ta có được sau khi đưa ra thành quả, mà không biết sau lưng ẩn chứa bao nhiêu mồ hôi cùng vô số đêm lẫn ngày không ngủ của bọn họ.
- Buổi tối tiểu Ngô, tiểu Diệp, Điền Điềm ba người tăng ca một chút, giám hộ tiến triển. . .
Trước khi ra khỏi phòng thí nghiệm, giáo sư Đinh Bằng Sơn cố ý phân phó một chút, sau đó lại nhìn Trương Dương và Kiều Hi Nhi hai người:
- Hai người thì sai?
Ý tứ của hắn là, các hai người xong là xong, nhưng ý đồ là có thể ở thì tốt nhất, Kiều mỹ nữ nhìn nhìn Trương Dương, vừa định mở miệng nói, Trương Dương lại giành trước nói rằng:
- Buổi tối. . . Cái này, em còn phải đi làm.
- Đi làm?
Giáo sư Đinh Bằng Sơn cởi một nửa áo dài trắng nhất thời ngừng lại, đám người Kiều Hi Nhi cũng nhất tề ngây người.
Nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc của bọn họ, Trương Dương thấy kỳ quái:
- Rất kỳ quái sao? Tôi đương nhiên cần đi làm, không thì tôi lấy cái gì nuôi sống chính mình?
- Khụ. . . Cũng không phải ý tứ này, nhưng cậu có biết , tổ viên công trình Long Duệ chúng ta mỗi tháng kỳ thật cũng có một khoản tiền trợ cấp, mức không lớn, tạm thời chỉ có chừng hai vạn, nhưng tiền trả sinh hoạt phí hẳn là được rồi.
Giáo sư Đinh Bằng Sơn nhìn nhìn Trương Dương, bổ sung nói:
- Đương nhiên, bao nuôi minh tinh là không đủ .
Hắn nói lời này ý tứ đại khái là, tiểu tử, không phải mới chuyển năm mươi vạn cho ngươi sao, ngươi. . . Cũng quá biết cách moi đấy, nhất định là đi nuôi gái .
Nhưng Trương Dương hoàn toàn không có tâm tư đi lĩnh hội ý tứ trong lời của ông ta, tâm tư của hắn đã hoàn toàn đặt ở hai vạn kia, tiền trợ cấp còn có hai vạn. . . Ối, đây chính là khoản tiền không nhỏ, hiện tại người làm nghiên cứu khoa học không thiếu tiền.
- Trương Dương, cậu làm gì, sao mà tôi không biết?
Trên đường đưa Trương Dương về nội thành, Kiều mỹ nữ nhịn không được mở miệng hỏi.
- Mới vừa tìm được , chưa kịp hội báo với chị .
- Phì …
Kiều Hi Nhi nguýt hắn một cái, cuối cùng có chút không cam lòng, lại hỏi,
- Là công việc như thế nào, tôi cũng nhàn đến hoảng đây, giới thiệu một chút đi, tôi cũng đi làm, kiếm khoản thu nhập thêm.
- Hừ . . .
Đến phiên Trương Dương vẻ mặt hắc lại mà nhìn chằm chằm nàng ,
- Nhân viên phục vụ Khách sạn, không bao ăn không bao ở, có làm hay không?
- Đừng nói với no khác tôi quen cậu !
Kiều mỹ nữ đột nhiên gia tốc.
Qua một lát, nàng lại quay đầu lại, nói rằng:
- Không đúng, sao tôi cảm thấy có chút kỳ quái. . .
Nàng đột nhiên đem ánh mắt trừng lớn, nhìn chằm chằm Trương Dương nói:
- Cậu nhất định là coi trọng cái vị đại mimi ở chỗ Lễ tân đúng hay không?
- Khụ. . . sức tưởng tượng của chị quá phong phú đấy? Lại nói người ta cũng không phải lễ tân, quản lí phòng hành chính, quản lí hiểu không?
Trương Dương không nói gì mà chỉ chỉ con Hphone nàng đặt ở trên xe, đánh lạc hướng của nàng :
- Điện thoại kêu kìa, giúp chị nhận nha!?
Trương Dương chú ý thấy, lúc này Kiều Hi Nhi đã đổi vỏ IP từ màu trắng đổi thành màu đen , không hổ là kẻ có tiền.
Kiều Hi Nhi nghiêng đầu liếc biểu hiện số gọi đến, chu miệng nói rằng,
- Tiểu tử thối, Thượng Quan giáo sư, cho ngươi nhận hộ, ông ta khẳng định cho rằng tôi lên giường với cậu!
Chính cô ta tự nhận điện thoại, đơn giản nói vài câu, rất nhanh liền cúp điện thoại, sau đó ném IP sang một góc, thản nhiên mà nói rằng:
- Ngày mai tổ nghiên cứu khoa học cùng với một vài xí nghiệp hợp tác chính thức ký hợp đồng, bảo chúng ta cùng đi tham gia, đương nhiên, đây chính là cơ hội tốt cho bọn họ tuyên truyền …
- Ký hợp đồng?
Trương Dương không khỏi vừa nhíu mày, à, thiếu chút nữa quên việc này, Thượng Quan giáo sư gọi điện thoại đến cũng thật đúng lúc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R