|
|
29-05-2010, 12:07 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 71: Äiá»u tra
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Trở lại phòng khách sơn trang. Trò chuyện với Dương Thiên Sở và Lý Nhữ Hà n mấy câu, sau đó Tả Giai Âm dẫn Hạ Phượng Nghi và Phi Yến xuống nhà bếp.
Lần đầu tiên chứng kiến Tả Giai Âm sắn tay là m cÆ¡m, Hạ Phượng Nghi ở bên cứ tròn mắt ra nhìn. Bản thân nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i thÃch nấu nÆ°á»›ng. nhÆ°ng không ngá» nhìn Tả Giai Âm là m bếp cÅ©ng lai là má»™t sá»± hưởng thụ. Tả Giai Âm không nhÆ°ng thủ nghệ khéo léo, mà kiến thức cÅ©ng Ä‘á»™c đáo. Có rất nhiá»u những loà i hoa dại có hoang thÆ°á»ng thấy trong đồng ruá»™ng tưởng chừng vô dụng lại được Tả Giai Âm lấy ra dùng, nà ng vừa là m vừa nói cho Hạ Phượng Nghi và Phi Yến biết má»—i loại có mùi vị thế nà o, có công dụng ra sao, là m Hạ Phượng Nghi mở rá»™ng tầm mắt.
Ba ngÆ°á»i ở trong nhà bếp má»™t ngÆ°á»i vừa nói vừa là m hết sức chú tâm, hai ngÆ°á»i còn lại thi nghe say sÆ°a. Ngay cả DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Lý Nhữ Hà n tá»›i lúc nà o cÅ©ng không phát hiện ra.
Tả Giai Âm váy Ä‘á» kiá»u mị rá»±c rỡ, Hạ Phượng Nghi toà n thân y phục hoà ng yến lá»™ng lẫy cao quý, Phi Yến thì má»™t mà u xanh thể hiện sá»± lanh lẹ thuất khiến của nà ng. Ba cô gái vừa nấu nÆ°á»›ng vừa chuyện trò vô cùng hợp ý, tiếng nói tiếng cÆ°á»i lảnh lót vang lên không ngá»›t. Hai ‘kẻ gian’ Ä‘á»u ngầm hiểu ý nhau nên cùng im lặng ngắm nhìn. Tá»›i khi ba nà ng chuyển ngÆ°á»i mang thức ăn bốc khói nghi ngút đặt lên Ä‘ia tạo hình, má»›i phát hiện ra có hai nam nhân đứng ngây ra từ đó rất lâu rồi.
- Hai ngươi đến từ lúc nà o đấy.
Hạ Phượng Nghi mắt hạnh trợn lên, tay chống nà y giáºn dá»—i hếch chiếc mÅ©i xinh gắt:
- Lén lén lút lút muốn dá»a ngÆ°á»i ta sợ chết à ?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ãt khi thấy được Hạ Phượng Nghi bà y ra biểu thái ngây thÆ¡ nhÆ° váºy, mỉm cÆ°á»i Ä‘i tá»›i gần nà ng:
- NgÆ°á»i xÆ°a thÆ°á»ng nói ‘đẹp mắt thì ăn ngon’, tá»›i táºn hôm nay ta má»›i hiểu được hà m nghÄ©a trong đó. Thì ra không những ám chỉ nữ sắc vốn ăn được, mà nữ tá» xinh đẹp là m món ăn lại cà ng ngon hÆ¡n.
Lý Nhữ Hà n cũng bước lên:
- DÆ°Æ¡ng huynh nói rất đúng, không sợ DÆ°Æ¡ng huynh chê cÆ°á»i. Tiểu đệ đây má»›i là lần đầu tiên nhìn thấy Giai Âm là m cÆ¡m, trÆ°á»›c đây chỉ nghe nói nà ng là cao thủ trong nhà bếp, nhÆ°ng không có duyên chứng kiến, hôm nay phải nhá» tá»›i phúc DÆ°Æ¡ng huynh và phu nhân má»›i có cÆ¡ may nà y.
á»’? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nghe được cuá»™c nói chuyện giữa Tả Giai Âm và Hạ Phượng Nghi. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không hiểu duyên cá»›, thầm nghÄ©, đã định thân rồi, chẳng lẽ Tả Giai Âm còn chÆ°a từng là m cÆ¡m cho phu quân tÆ°Æ¡ng lai sao? ÄÆ°a mắt nhìn Tả Giai Âm lấy là m lạ.
Tả Giai Âm có chút xấu hổ, nguýt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t cái có thể tan chảy trái tim bất kỳ nam nhân nà o, quay ngÆ°á»i Ä‘i:
- Äược rồi, ‘quân tá» nên tránh xa nhà bếp’, hai vị đại gia cứ Ä‘i nói chuyện của mình Ä‘i, hÆ¡n nữa DÆ°Æ¡ng gia còn đứng ở đây muá»™i muá»™i của Giai Âm không thể chuyên tâm nấu nÆ°á»›ng được, đến lúc đó không có cÆ¡m mà ăn đâu.
Hạ Phượng Nghi nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i mặt hÆ¡i á»ng lên, kÃn đáo đẩy hắn má»™t cái. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Ã nh cùng Lý Nhữ Hà n lùi ra. Tả Giai Âm liá»n đóng cá»a phòng bếp lại.
Hai ngÆ°á»i trở lại phòng khách, vừa rồi tán gẫu kéo gần quan hệ, cÅ©ng phá vỡ tâm lý Ä‘á» phòng ngÆ°á»i lạ của Lý Nhữ Hà n, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy đã đến lúc bắt đầu Ä‘iá»u tra vụ án Kha Trù trúng Ä‘á»™c.
Phải mở miệng thế nà o DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã tÃnh kỳ rồi, vá»— đùi má»™t cái, là m nhÆ° thuáºn miệng mà nói:
- Lý huynh, có chuyện nà y huynh nói xem có khéo hay không?
- Ồ, chuyện gì thế?
- Tiểu đệ từng nghe nói nghệ kỹ trên hoa thuyá»n ở Tây Hồ nổi danh bốn biển, tối hôm kia nhất thá»i nổi hứng, dẫn nÆ°Æ¡ng tá» và tiểu nha hoà n hóa trang nam nhân, cùng má»™t vị hảo bằng hữu, tá»›i chÆ¡i hoa thuyá»n. Lý huynh Ä‘oán xem, chúng tôi lên chiếc thuyá»n nà o?
Không ngá» vị bằng hữu má»›i quen nà y còn dám dẫn cả nÆ°Æ¡ng tá» tá»›i chốn yên hoa, Lý Nhữ Hà n cÅ©ng hứng thú há»i:
- Chiếc thuyá»n nà o thế?
- ChÃnh là Ẩn Nguyệt, Lý huynh nói có khéo không?
Lý Nhữ Hà n tỠvẻ ngạc nhiên:
- Tiểu đệ cÅ©ng biết hoa thuyá»n Ẩn Nguyệt! NhÆ°ng sao DÆ°Æ¡ng huynh lại nói là khéo váºy?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i:
- Là thế nà y, hôm đó chúng tôi nói chuyện vô tình nhắc tá»›i chuyện của lệnh biểu đệ. Bà chủ hoa thuyá»n má»›i xen miệng và o, nói là trÆ°á»›c đó má»™t ngà y Lý huynh cùng Kha công tá» cÅ©ng tá»›i Ẩn Nguyệt chÆ¡i, vì thế tiểu đệ má»›i nói là tháºt khéo.
Lý Nhữ Hà n ảm đạm thở dà i:
- Phải, ta và tiểu đệ hay Ä‘i cùng nhau, trÆ°a hôm đó có tá»›i hoa thuyá»n Ẩn Nguyệt uống rượu nghe hát. Dè đâu tá»›i tối … à i, đúng là thế sá»± khó lÆ°á»ng, y tuổi còn trẻ thế mà đã…
- Ồ, xem ra tình cảm hai vị rất là sâu sắc.
- Äúng thế, chúng ta rất hợp ý nhau.
- Chuyện xảy ra tháºt quá Ä‘á»™t ngá»™t, nghe nói Kha công tá» trÆ°á»›c nay vốn rất mạnh khá»e, thế mà đang yên Ä‘ang là nh lại qua Ä‘á»i. Không biết là có ai ám hại hay không?
Nói tới đây Dương Thiên Sở chú ý biểu tình của Lý Nhữ Hà n.
- Chẳng lẽ lại thế?
Lý Nhữ Hà n cả kinh, sau đó có vẻ ngẫm nghĩ:
- Ừm, DÆ°Æ¡ng huyn nói cÅ©ng có lý. Biểu đệ Ä‘ang mạnh khá»e sao bá»—ng nhiên lại chết, nếu không phải do bệnh táºt chẳng lẽ thá»±c sá»± có ngÆ°á»i hãm hại.
- Hình như nghe mấy lang trung nói, Kha công tỠkhông phải do bị bệnh, mà có thể do trúng độc mà chết.
Lý Nhữ Hà n gáºt đầu:
- Tiểu đệ, cÅ©ng nghe cá»u tá» nhắc tá»›i Ä‘iá»u nà y.
- Lý huynh và Kha công tá» thân nhau nhÆ° váºy, có biết Kha công tá» liệu có thù oán vá»›i ai mà có thể bị hạ Ä‘á»™c không?
- Có lẽ là không, biểu đệ tuy có ham chÆ¡i nhÆ°ng không phải là ngÆ°á»i hay gây chuyện. NhÆ°ng mà nói tháºt tiểu đệ cÅ©ng không chắc lắm, y có quá nhiá»u bạn tá»›i chÃnh tiểu đệ đây cÅ©ng không biết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm than há»ng bét, hắn vốn tưởng rằng vá»›i thân pháºn của Kha Trù, hắn bằng hữu của hắn không nhiá»u, nếu Lý Nhữ Hà n nói tháºt thì rắc rối to. Lại há»i:
- Hôm đó Lý huynh có thấy Kha công tá» có biểu hiện gì khác thÆ°á»ng.
Lý Nhữ Hà n không đáp mà nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i lại:
- Có phải cá»u tá» của ta nhá» DÆ°Æ¡ng huynh Ä‘iá»u tra vụ nà y?
Qua má»™t hồi tiếp xúc, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết ngÆ°á»i nà y không phải là loại công tá» chi biết ăn chÆ¡i Ä‘áºp phá, chuyện nà y sao dấu nổi y. Liá»n thẳng thắn đáp:
- Äúng thế, Kha tri phủ nhá» tiểu đệ Ä‘iá»u tra vụ án nà y, bởi đã có chứng cứ khẳng định Kha công tá» bị đầu Ä‘á»™c chết. HÆ¡n nữa thá»i gian trúng Ä‘á»™c lại chÃnh là ngà y hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n.
Lý Nhữ Hà n đứng phắt dáºy, lá»™ vẻ bất bình:
- Chẳng nhẽ cá»u tá» lại nghi ngá» ta? Hôm đó giá»›i thiệu DÆ°Æ¡ng huynh cho ta chÃnh là có ý nà y?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nhủ ngÆ°á»i nà y đầu óc rất nhanh nhẹn, đã liên kết hai sá»± việc vá»›i nhau rồi. Liá»n xua tay, bảo y ngồi xuống:
- Không đâu, nếu Kha tri phủ đã nghi ngá» Lý huynh sao để tiểu đệ tá»›i há»i han đả thảo kinh xà chứ? Nếu thế đã bảo tiểu đệ âm thầm Ä‘iá»u tra, thu tháºp chứng cá»› để vá» quy án rồi. Chỉ vì biết Lý huynh thân thiết vá»›i Kha công tá», nên muốn huynh giúp đỡ, tìm hiểu xem Kha công tá» có thể ăn nhầm thuốc Ä‘á»™c hay là bị ngÆ°á»i ta mÆ°u sát không mà thôi.
Lúc nà y mặt Lý Nhữ Hà n mới giãn ra, ngồi lại xuống ghế, suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu:
- Ai có khả năng hạ Ä‘á»™c y khó mà nói được, y không chỉ nhiá»u bằng hữu mà nữ nhân cÅ©ng có quá nhiá»u. Cả ngà y lại ở bên ngoà i, không thể biết được y trúng Ä‘á»™c ở đâu.
- Bằng hữu của y dù nhiá»u cÅ©ng không thể gặp cùng lúc chứ? Hiện giá» chúng ta cần là m rõ xem ngà y hôm đó Kha công tỠở cùng những ai, huynh giúp tiểu đệ cố nghÄ© thá» xem.
Lý Nhữ Hà n cau mà y suy nghÄ©, cháºm rãi kể lại:
- Tối hôm đó chúng ta cùng nhau uống rượu, lại hẹn nhau ngà y hôm sau Ä‘i chÆ¡i hoa thuyá»n, nhÆ°ng tối hôm đó chúng ta lại chÆ¡i tá»›i khuya, thế nên hôm sau tiểu đệ dáºy rất muốn, gần tá»›i giữa trÆ°a má»›i đến quán trà ngoà i nha môn tri phủ đợi y, đó cÅ©ng là nÆ¡i chúng ta thÆ°á»ng gặp nhau. Biểu đệ có thói quen sáng ra qua đó uống má»™t ấm trà rồi má»›i ra ngoà i chÆ¡i, hôm đó y cÅ©ng dáºy rất muá»™n, tiểu đệ tá»›i quán trà rồi mà y còn chÆ°a tá»›i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- TrÆ°á»›c đây Kha công tá» cÅ©ng hay dáºy muá»™n váºy sao?
Lý Nhữ Hà n cÆ°á»i gượng:
- Thì cũng gần như thế.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i thẩm, cÅ©ng phải các công tá» nà y thÆ°á»ng chÆ¡i tá»›i khuya, sáng bò dáºy sá»›m được má»›i là chuyện lạ. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Sau đó thế nà o?
- Tiểu đệ đợi má»™t lúc thì thấy y tá»›i, chúng ta uống má»™t bình trà . Tối trÆ°á»›c đó uống nhiá»u rượu, nên không muốn ăn thịt thà gì, liá»n bảo bà chủ quán là m hai bát canh, uống xong rồi liá»n tá»›i hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ uống rượu nghe hát.
- Chỉ có hai ngÆ°á»i thôi sao?
- Phải, vốn tiểu đệ Ä‘á» nghị gá»i thêm và i huynh đệ cho vui, nhÆ°ng y nói còn có việc phải là m, nên chỉ có hai ngÆ°á»i thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i ngay:
- Lý huynh có biết là chuyện gì không?
- Biểu đệ không nói, ta cÅ©ng không há»i. NhÆ°ng mà nhìn bá»™ dạng há»›n hở của y thì chắc chắn là chuyện vui rồi.
- Chuyện vui? Huynh đoán xem có thể là chuyện vui gì?
- Cái nà y khó nói lắm, có thể là phát hiện ra cô bé xinh đẹp ở chá»— nà o đó. NhÆ°ng mà nếu thế thì chắc y sẽ không dấu tiểu đệ rồi, vì trÆ°á»›c đây gặp trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy y Ä‘á»u rủ tiểu đệ Ä‘i cùng. Có thể là ước hẹn vá»›i ai đó, không tiện dẫn tiểu đệ theo.
Ước hẹn? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở suy ngẫm, căn cứ theo lá»i Kha tri phủ nói, sáng hôm đó Kha Trù ngủ vùi ở nhà , tá»›i trÆ°a má»›i ra ngoà i, Ä‘iểm nà y phù hợp vá»›i lá»i nói của Lý Nhữ hà n, mà tá»›i trÆ°a đại khái trong má»™t canh giá», cÅ©ng chÃnh là giá» Mùi ( 13 tá»›i 15 giá»), Kha Trù cùng Lý Nhữ Hà n ở trên thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’, thá»i gian đó từ mụ chủ và Liên Y ra thì há» không tiếp xúc vá»›i ai khác. Còn Kha Trù tá»›i canh má»™t ( giá» Tuất, 19-21 giá» ) buổi tối má»›i vá», rất có thể là trúng Ä‘á»™c trong thá»i gian nà y.
NhÆ° váºy hiện ra cần Ä‘iá»u tra y Ä‘i đâu trong khoảng thá»i gian nà y, nhất là bữa tối đã ăn ở đâu, cùng vá»›i ai.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Lý huynh thỠnghĩ kỹ xem, Kha công tỠcó thể là hẹn cùng ai.
Lỹ Nhữ Hà n ngá»a cổ có vẻ suy nghÄ© rất lung, nhÆ°ng cuối cùng vẫn lắc đầu là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thất vá»ng:
- Tháºt sá»± là nghÄ© không ra. Bình thÆ°á»ng cả chúng ta Ä‘i tìm nữ nhân thì thÆ°á»ng dÃnh vá»›i nhau nhÆ° hình vá»›i bóng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe y nói tá»›i chuyện tìm nữ nhân hết sức tá»± nhiên, cứ nhÆ° ăn cÆ¡m uống nÆ°á»›c váºy. Thầm nghÄ©, Tả Giai Âm tình tình cao ngạo, vị công tá» nà y lại khắp nÆ¡i tìm hoa vấn liá»…u, chẳng trách mà định thân rồi mà thái Ä‘á»™ của nà ng lại xa cách nhÆ° váºy. Dù thá»i đó nam nhân là m chủ, có trêu hoa ghẹo nguyệt gì thì nữ nhân cÅ©ng không có tÆ° cách nói, nhÆ°ng không nói là má»™t chuyện, trong lòng không thoải mái lại là chuyện khác.
- Ài, tiểu đệ không là m phiá»n Lý huynh lâu nữa, chỉ há»i hai Ä‘iá»u cuối cùng thôi.
- Dương huynh đệ khách sáo rồi.
- Lý huynh và Kha công tá» Ä‘i chÆ¡i thÆ°á»ng dùng xe của nhà hay sao?
Lý NhÆ° Hà n không hiểu chuyện nà y có liên quan gì nhÆ°ng vẫn trả lá»i chân tháºt:
- Tiểu đệ thÆ°á»ng hay có hứng thú bất chợt, thế nên không dùng xe của nhà cho phiá»n phức, mà tiện đâu vẫy kiệu ở đó. Biểu đệ cÅ©ng thế.
- Câu cuối cùng, Lý huynh có thế cho biết những chá»— Kha công tá» hay tá»›i không? Nhất là những nÆ¡i thÆ°á»ng hay tá»›i dùng bữa.
Lý Nhữ Hà n sảng khoái nhiệt tình đáp:
- Äược, để ta viết cả địa chỉ những nÆ¡i đó cho DÆ°Æ¡ng huynh.
Lý Nhữ Hà n sai ngÆ°á»i mang giấy bút tá»›i, viết kÃn cả má»™t trang giấy to rồi cẩn tháºn gáºp lại Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn lấy thầm than, nhiá»u váºy sao? Xem ra lại sắp mệt rồi đây.
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
29-05-2010, 12:09 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 72: Nữ nhân như câu đố
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Lý Nhữ Hà n nghiêng ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa nhà bếp:
- Sao mà còn chưa là m xong nhỉ, tiểu đệ đợi tới phát mệt rồi đây.
Nói xong ngáp một cái rõ dà i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gù:
- Äúng thế, không biết các nà ng là m những gì mà mất nhiá»u thá»i gian nhÆ° váºy.
- Thiếu gia không nghe nói sao, là m cháºm má»›i được chu đáo.
Phi Yến cÆ°á»i hì hì Ä‘i tá»›i:
- CÆ¡m đã là m xong rồi, má»i hai vị tá»›i nhà ăn dùng bữa.
Hai ngÆ°á»i mừng húm, vá»™i và ng đứng dáºy, Ä‘i theo Phi Yến tá»›i nhà ăn.
Äầy má»™t bà n lá»›n mỹ vị giai hà o, hÆ°Æ¡ng sắc đầy đủ, chỉ nhìn thôi mà đã ứa nÆ°á»›c miếng.
Hóa ra Lý Nhữ Hà n không giá»i uống rượu, Hạ Phượng Nghi cÅ©ng chỉ nhấp môi theo phép lịch sá»±, còn Phi Yến dù bây giỠở nhà đã được phép ngồi chung bà n vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ Phượng Nghi, nhÆ°ng ra ngoà i vẫn phải giữ gia phong nên chỉ đứng hầu. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn cho rằng chỉ Ä‘Ã nh từ rót tá»± uống mà thôi, không ngá» rằng Tả Giai Âm lại Ä‘á» xuất bối tiếp hắn uống mấy chén, đây là lần đầu tiên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở được mở mang kiến thức vá» tá»u lượng của nữ nhân. TrÆ°á»›c nay hắn luôn cho rằng tá»u lượng của mình không tệ, không ngá» tá»u lượng của Tả Giai Âm chẳng kém cạnh, cuối cùng cả hai Ä‘á»u uống tá»›i say túy lúy.
Lý Nhữ Hà n nói trong nhà còn có chuyện, phải cáo từ trÆ°á»›c, ngà y khác sẽ má»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i nhà mình chÆ¡i, sau đó liá»n ngồi xe ngá»±a rá»i Ä‘i.
Hạ Phượng Nghi và Phi Yến đỡ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i má»™t gian phòng nghỉ ngÆ¡i, trong lúc mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy dÆ°á»ng nhÆ° ngá»i được má»™t mùi thÆ¡m rất quen, nhÆ°ng mà hắn đã quá say, cÅ©ng không nắm chắc. Hạ Phượng Nghi còn tá»± tay cởi y phục cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, đỡ hắn nằm lên giÆ°á»ng đáp há» chăn lên, không bao lâu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã ngủ say tÃt.
Tả Giai Âm dù uống rất nhiá»u, hiện giá» Ä‘Ã u óc đã chếnh choáng, nhÆ°ng lại không muốn ngủ, cÅ©ng tá»›i phòng kia thăm. Phát hiện DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã ngủ rồi, còn Hạ Phượng Nghi ngồi ở bên giÆ°á»ng, dùng quạt ở Ä‘uổi muá»—i cho hắn, mỉm cÆ°á»i nói:
- Tình cảm của hai ngÆ°á»i tháºt tốt, tá»· tá»· hâm má»™ chết Ä‘i dược.
Hạ Phượng Nghi cúi đầu nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, ánh mắt trà n ngáºp nhu tình, Ä‘Æ°a tay vuốt ve khuôn mặt hắn:
- Tiểu muội và chà ng là thanh mai trúc mã mà .
Hạ Phượng Nghi nói câu nà y đầy tá»± hà o, bất giác nháºn thấy những việc xấu xa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là m trÆ°á»›c kia chỉ nhÆ° việc là m của đứa trẻ nghịch ngợm chÆ°a hiểu sá»± Ä‘á»i, không còn đáng ghét nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Trong tai nà ng văng vẳng câu nói đêm đó của hắn..Yêu là khi thấy tất cả má»i thứ thuá»™c vỠđối phÆ°Æ¡ng tháºt đẹp, tháºt đáng yêu kể cả những Ä‘iá»u bình thÆ°á»ng, nhá» nhặt nhất… Äó chÃnh là tình yêu sao? Mình đã thá»±c sá»± yêu chà ng rồi sao? Trong lòng nà ng trà n đầy cảm giác dịu ngá»t, trái tim Ä‘á»™t nhiên Ä‘áºp rá»™n lên.
Tả Giai Âm ở bên cạnh nói chuyện với nà ng mà nà ng cứ cảm tưởng như ở đâu đâu chẳng hỠchú ý, Phi Yến phải tế nhị đẩy khẽ nà ng mới bừng tỉnh, mặt đỠlên vì xấu hổ, may mà nà ng ngồi quay lưng lại với Tả Giai Âm nên mới không bị phát hiện ra. Chỉ nghe lúc đó Tả Giai Âm nói:
- Tá»· tá»· đã sai hạ nhân nấu cháo Ä‘áºu xanh đặt và o trong giếng để là m lạnh rồi, đợi lát nữa DÆ°Æ¡ng gia tỉnh rồi, vừa khéo có thể giải nhiệt tỉnh rượu.
Hạ Phượng Nghi ngạc nhiên há»i:
- Vừa rồi thấy tá»· tá»· đã có chút say, sao nhanh nhÆ° váºy mà đã bình thÆ°á»ng lại rồi?
Tả Giai Âm nói:
- Tỷ vỠphòng luyện công, đã đem rượu ép hết ra ngoà i rồi, lại uống một chén canh tỉnh rượu cho nên mới không sao.
Phi Yến tròn mắt thốt lên:
- Thần kỳ nhÆ° váºy Æ°? Tả có nÆ°Æ¡ng có thể dạy công phu nà y cho thiếu gia của Phi Yến không, sau nà y thiếu gia uống say cÅ©ng có thể dùng cách nà y tỉnh rượu.
Hạ Phượng Nghi lÆ°á»m Phi Yến má»™t cái:
- NgÆ°Æ¡i nói gì váºy, công phu nà y có thể tùy tiện truyá»n cho ngÆ°á»i khác sao?
Phi Yếu xụ mặt là u bà u:
- Tả cô nÆ°Æ¡ng tốt vá»›i thiếu gia nhÆ° váºy, truyá»n cho thiếu gia thì có là m sao?
Tả Giai Âm phì cÆ°á»i:
- Tiểu nha đầu nà y cÅ©ng quan tâm tá»›i thiếu gia cả mình không Ãt nha. CÅ©ng không phải ta không muốn truyá»n, nhÆ°ng công phu ép rượu nà y là vì nữ nhân chúng ta phải tá»± chiếu cố bản thân má»›i dùng, tránh cho uống say rồi là m chuyện mất mặt, hay để kẻ gian thừa cÆ¡. NhÆ°ng nam nhân thì khác, há» uống rượu chÃnh là muốn tìm cảm giác say sÆ°a đó, uống và o lại ép ra thì còn ý vị gì nữa.
Có thể do các nà ng nói chuyện hÆ¡i lá»›n tiếng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chóp chép miệng láºt mình lại, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không nói gì nữa. ÄÆ¡i má»™t lúc, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngủ say rồi, Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi má»›i Ä‘Æ°a quạt cho Phi Yến, để nà ng tiếp tục quạt cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, thấp giá»ng nói vá»›i Tả Giai Âm:
- Tỷ tỷ, chúng ta ra ngoà i nói chuyện đi.
Hai ngÆ°á»i nhón chân khẽ khà ng bÆ°á»›c ra khá»i phòng. Tá»›i vÆ°á»ng, Hạ PhÆ°á»ng Nghi kéo má»™t chiếc ghế trúc cho Tả Giai Âm. Tả Giai Âm ngại ngùng nói:
- Ôi chao, sao tỷ dám để muội muội lấy ghế cho chứ!
Hạ Phượng Nghi cÆ°á»i:
- Có gì mà không được nà o.
Lúc nà y có má»™t hạ nhân Ä‘i tá»›i, nhá» giá»ng há»i:
- Tiểu thư, có cần mang dưa hấu tới không?
Tả Giai Âm gáºt đầu, hạ nhân kia lùi ra.
- Hình như bên tỷ tỷ không có một thiếp thân nha hoà n? Thế thì sao mà tiện?
- Khi tá»· còn bé thì cÅ©ng có, nhÆ°ng sau khi tá»· mÆ°á»i tuổi thì mẫu thân không cho nữa, nói là nhÆ° váºy sẽ là m tá»· sinh ra tÃnh lÆ°á»i biếng, bình thÆ°á»ng sinh hoạt cÅ©ng đã có vú nuôi chiếu cố rồi, cho nên tá»· tá»· cÅ©ng quen rồi.
- Bất quả muá»™i thấy những hạ nhân bên cạnh tá»· Ä‘á»u rất có năng lá»±c, hiểu chuyện, không cần việc gì cÅ©ng phải tá»± tay tá»· Ä‘i là m.
- Những hạ nhân ở bên cạnh tá»· Ä‘a phần Ä‘á»u có chút tuổi rồi, toà n là những ngÆ°á»i nhìn tá»· lá»›n lên, biết rõ tÃnh cách của á»·a. Cho nên cÅ©ng là m tá»· bá»›t được không Ãt việc.
Äang nói chuyện, hạ nhân kia bê má»™t chiếc Ä‘Ä©a xếp dÆ°a hấu đã được cắt sẵn tá»›i, bà y lên bà n. Tả Giai Âm má»i Hạ Phượng Nghi ăn, nà ng vừa cắn má»™t miếng thấy mát táºn tim gan, thÆ¡m ngá»t vô cùng.
- Muội muội thấy thế nà o?
Tả Giai Âm cũng lấy một miếng ngồi ăn.
- Rất ngon, mùi thÆ¡m cÅ©ng rất lạ, muá»™i thấy ở chá»— tá»· có nhiá»u thứ ở ngoà i không thể nà o tìm được,
Hạ Phượng Nghi gáºt đầu khen:
Tả Giai Âm cÆ°á»i:
- Thứ nà y được sÆ° phụ của tá»· trồng ở trong vÆ°á»n đó, ngÆ°á»i rất thÃch trồng những thÆ°a hoa hoa cá» cá», những loà i hoa trông trong vÆ°á»n mà muá»™i nhìn thấy Ä‘á»u là do ngÆ°á»i trồng đấy.
- Sư phụ của tỷ ư?
Hạ Phượng Nghi hiếu kỳ há»i:
- Tá»· phải dẫn muá»™i Ä‘i gặp lão nhân gia ngÆ°á»i, muá»™i muá»™i thỉnh giáo ngÆ°á»i trồng những thứ hoa cá» nà y thế nà o, để khi trở vá» rồi muá»™i cÅ©ng muốn tá»± trồng trong vÆ°á»n nhà mình.
Tả Giai Âm thấy Hạ Phượng Nghi đã ăn xong, lại đưa nà ng một miếng nữa:
- SÆ° phụ của á»·a tÃnh tình rất cổ quái. Nếu muá»™i muá»™i muốn gặp thì sợ là sẽ phải thất vá»ng rồi. NgÆ°á»i trÆ°á»›c nay rất Ãt khi tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i khác, ngay cả tá»· đây không có việc gì bình thÆ°á»ng cÅ©ng Ãt được thấy ngÆ°á»i nữa là .
- á»’, váºy tháºt là đáng tiếc.
Hạ Phượng Nghi không khá»i tiếc nuối.
- Muá»™i muốn trồng hoa gì há»i tá»· cÅ©ng được. Những thứ sÆ° phụ trồng tá»· cÅ©ng hiểu biết Ãt nhiá»u.
Hạ Phượng Nghi reo lên:
- Thế thì tốt quá rồi.
Khi hai nà ng tán gấu ở bên ngoà i phòng, Phi Yến đang ở trong phòng quạt mát cho Dương Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mÆ¡ mà ng nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘i và o trong gian phòng của mình, không há» nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân. Tá»›i gần thì ra là má»™t nữ nhân, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cứ thấy mông lung, không rõ mặt mÅ©i thế nà o. Muốn mở miệng há»i, phát hiện nói không ra tiếng, lúc nà y nữ nhân kia đã tá»›i bên giÆ°á»ng, mặt trÆ¡ ra nhÆ° khúc gá»—, mắt trợn trừng, há miệng nhe hà m răng trắng ởn nhá»n hoắt, rÃt lên:
- Chết! Tât cả Ä‘á»u phải chết.. Ä‘á»u phải chết… chết hết Ä‘i, hóa thà nh cát bụi, hóa thà nh tro tà n cả Ä‘i..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sợ hãi thét lên ngồi báºt dáºy, lúc nà y má»›i biết mình nằm mÆ¡, toà n thân đã Æ°á»›t đẫm mồ hôi.
Phi Yến vội khẽ đặt tay lên vai Dương Thiên Sở:
- Thiếu gia, chỉ là ác má»™ng thôi. Äừng sợ có Phi Yến ở bên ngÆ°á»i rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lắc đầu, nhìn khắp bống phÃa, không há» phát hiện ra nữ nhân đáng sợ kia, chỉ có tiểu nha đầu Phi Yến đôi mắt to tròn Ä‘ang yêu thÆ°Æ¡ng nhìn hắn.
Tả Giai Âm và Hạ Phượng Nghi nghe thấy tiếng thét của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, tượng rẳng đã xảy ra chuyện vì, vá»™i vã chạy và o. Nghe Phi Yến kể DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nằm mÆ¡, má»›i thở phà o, hé miệng cÆ°á»i.
Hạ Phượng Nghi quan tâm há»i han DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, hắn liá»n Ä‘em nữ nhân đáng sợ trong mÆ¡ kia kể ra.
Phi Yến nghe Dương Thiên Sở kể, có chút kinh hoà ng vội đảo mắt khắp phòng, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ trong gian phòng nà y có thứ gì đó không là nh.
Hạ Phượng Nghi vội nhéo nà ng mội cái:
- Äừng nói loạn báºy.
Tả Giai Âm nhÃu mà y:
- Gian phòng nà y trÆ°á»›c đây chỉ có mẫu thân và phụ thân của ta ở, mùa hè há» thÆ°á»ng tá»›i tá»›i đây tránh nóng. Mà phụ mẫu của ta Ä‘á»u vẫn còn, gian phòng nà y hắn không có gì không là nh cả.
Phi Yến nói:
- Tả cô nÆ°Æ¡ng không phải đã kể trÆ°á»›c đây chá»— nà y là má»™t ngá»n núi hoang sao, liệu có má»™ hoang, dã quá»· ở đây không?
Hạ Phượng Nghi cũng hơi sợ rồi, trừng mắt nhìn Phi Yến:
- Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i muốn dá»a chết ngÆ°á»i ta má»›i hà i lòng sao?
Phi Yến thè lưỡi, không dám nói nữa.
Hạ Phượng Nghi há»i:
- Hai vị lão nhân gia năm nay sao lại không tá»›i đây tránh nóng. Hà ng Châu nà y tháºt là lạ, nói nóng là nóng ngay được. TrÆ°á»›c đây không lâu còn chÆ°a nóng thế nà y.
- Gia phụ gần đây sức khá»e không còn được nhÆ° trÆ°á»›c nữa, sÆ° phụ nói ngÆ°á»i không được gặp gió, nên ở trong khu háºu viện kÃn đáo hÆ¡n.
Hạ Phượng Nghi áy náy:
- Phu thê muá»™i còn chÆ°a Ä‘i bái kiến lão nhân gia, tháºt ngại quá.
Tả Giai Âm xua tay:
- Không há» gì, gia phụ vừa khá»e lại cần tÄ©nh dưỡng nên ta chÆ°a dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i gặp, đợi ngà y khác cÅ©ng được.
Vừa ngủ được má»™t giấc, lại mÆ¡ thấy ác má»™ng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tỉnh hẳn rượu rồi. Láºp tức cáo từ muốn Ä‘i, Hạ Phượng Nghi vốn chuẩn bị xin Ãt giống hoa vá» chồng, nhÆ°ng bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khuyên can, nói là loại hoa nà y trồng Ãt không đẹp, đợi sau nà y có nhà cá»a rá»™ng hÆ¡n tá»›i mang vá» trồng cÅ©ng được. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã nói thế rồi, Hạ Phượng Nghi cÅ©ng nghe theo.
Tả Giai Âm tiá»…n bá»n há» tá»›i táºn của trang viên, vẫy tay từ biệt.
Khi xe ngá»±a Ä‘i xa rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vén rèm cá»a lên nhìn ‘Giai Âm trang viên’ dần dần rá»i xa, mà y Ä‘á»™t nhiên cau lại nhÆ°ng không nói gì.
Hạ Phượng Nghi Ä‘em chuyện nà ng và Tả Giai Âm nói ở giữa hồ cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà ng thêm kinh ngạc, cô gái nà y hắn nhìn không thấu bà máºt máºt má»—i lúc má»™t nhiá»u, ngà y hôm đó nà ng ta má»™t chiêu chế địch, rồi khối thẻ bà i là m Cẩm Y vệ phải kinh hãi bá» chạy, loà i hoa rá»±c rỡ trồng khắp sÆ¡n trang, lại còn cuá»™c hôn nhân khó hiểu vá»›i hai nhi tá» của Lý đại viên ngoại, cô gái nà y đúng là má»™t câu đố.
Khi trở lại huyện nha thì trá»i đã gần tối.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© đã Ä‘i thăm dò tin tức trở vá», Ä‘ang ngồi chá»c ghẹo gì đó Nguyệt Thiá»n trong thÆ° phòng. Thấy cả nhà há» DÆ°Æ¡ng đã vá» liá»n nhanh chân chạy ra đón. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng y tá»›i phòng khách nói chuyện. TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© báo cáo những thông tin Ä‘iá»u tra được, không ngoà i dá»± liệu của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Kha Trù đối đãi vá»›i hạ nhân rất tốt, hắn ra ngoà i ăn chÆ¡i bừa bãi nhÆ°ng vỠđến nhà rất biết chiá»u chuá»™ng các cô vợ, nên trong nhà rất êm ấm. Trá»ng Ä‘iểm Ä‘iá»u tra đúng là phải đặt ở bên ngoà i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n sai TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© tá»›i tìm tất cả kiệu phu bên Tây Hồ gần khu vá»±c hoa thuyá»n “Ẩn Nguyệt†đỗ, Ä‘iá»u tra xem trÆ°a hôm đó Kha Trù có gá»i kiệu Ä‘i đâu không? Má»™t mặt Ä‘Æ°a tá» giấy có ghi danh sách những nÆ¡i Kha Trù thÆ°á»ng tá»›i, sai tìm thêm bá»™ khoái Ä‘i tìm hiểu xem ngà y hôm đó y tá»›i đó hay không. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn cẩn thặn dặn y dò la tin tức từ những ngÆ°á»i bán hà ng rong, ăn mà y…, vì những ngÆ°á»i nà y nay đây mai đó, Ãt bị rà ng buá»™c nên có thể khai thác nhiá»u thông tin hÆ¡n.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nháºn lệnh rá»i Ä‘i.
Buổi trÆ°a ở Giai Âm sÆ¡n trang, hắn chỉ chăm chăm uống rượu, ăn lại chả được bao nhiêu. Lúc nà y bụng đã sôi lên ùng ục rồi. Trong khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© bà n việc, Phi Yến tá»± mình xuống bếp, Ä‘em những món ăn má»›i há»c được hôm nay là m thá», háo hức tá»›i tìm DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, kéo hắn tá»›i bình phẩm.
Bụng đói thì ăn gì cÅ©ng ngon, huống chà được đôi tay Phi Yến dà y công chế biến, cà ng không phải nói nữa, tối hôm đó hắn chỉ chuyên chú thưởng thức món ăn do nà ng là m, không uống chút rượu nà o, lại khen không ngá»›t miệng, là m Phi Yến cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nở, sung sÆ°á»›ng vô cùng.
Sáng ngà y hôm sau, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang cùng Nguyệt Thiá»n xá» lý công vụ trong thÆ° phòng, thì TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© hÆ°ng phấn chạy và o báo cáo đã tìm được kiệu phu Ä‘Æ°a Kha Trù rá»i ‘Ẩn Nguyệt’ ngà y hôm đó. Không ngá» nÆ¡i Kha Trù tá»›i dùng bữa tối lại chÃnh là “Tri Vị Quanâ€.
Vòng Ä‘i vòng lại cuối cùng lại tá»›i cô gái bà ẩn nà y, thảo nà o hôm đó Kha Trù lại không Ä‘Æ°a Lý Nhữ Hà n theo, quan hệ giữa hai ngÆ°á»i nà y có gì cần phải dấu diếm cả phu quân tÆ°Æ¡ng lai đây?
Bức mà n bà ẩn bao quanh Tả Giai Âm lại nhiá»u thêm má»™t tầng.
Last edited by Tiểu Dương; 29-05-2010 at 12:11 PM.
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
29-05-2010, 12:10 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 73: Ãm muá»™i
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quyết định tá»›i “Tri Vị Quan†lần nữa. Ä‘Æ°a cả Hạ Phượng Nghi, Phi Yến và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng vÅ© cÅ©ng Ä‘i theo. Dù sao lúc đó cÅ©ng gần tá»›i bữa trÆ°a rồi.
Bốn ngÆ°á»i ngồi xe ngá»±a của nha môn tá»›i “Tri Vị Quanâ€, chỉ thấy trong tá»u lâu khách ra và o nối liá»n không dứt, việc kinh doanh hết sức hÆ°ng vượng.
Äiếm chưởng quầy thấy bá»n há» tá»›i, biết là hảo bằng hữu của Tả Giai Âm, vá»™i chạy ra đón, mặt vô cùng khó xá»:
- Tháºt ngà i quá, DÆ°Æ¡ng gia, nhã phòng đã có ngÆ°á»i hết rồi, ngà i xem..
Miệng Phi Yến mấp máy, định nói lấy tiá»n để ngÆ°á»i khác nhÆ°á»ng chá»— ngồi, nhÆ°ng Hạ Phượng Nghi đã kéo tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói trÆ°á»›c:
- TÆ°á»›ng công, chúng ta ngồi ở đại sảnh cÅ©ng được, ăn cùng má»i ngÆ°á»i cÅ©ng là má»™t thú vui mà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn nà ng mỉm cÆ°á»i hiểu ý, nói vá»›i Ä‘iểm chưởng quầy:
- Váºy chúng ta ngồi ở đại sảnh là được. Hôm nay nhiá»u khách, ông cứ lo việc của mình Ä‘i, chúng ta gá»i tiểu nhị là được rồi… à phải, Tả cô nÆ°Æ¡ng có ở đây không?
- Tả cô nÆ°Æ¡ng có chút chuyện ra ngoà i, lát nữa sẽ trở vá».
Äiá»…m chưởng quầy liá»n dẫn bốn ngÆ°á»i tá»›i ngồi góc khá yên tÄ©nh ở đại sảnh, sai tiểu nhị mau chóng mang đồ ăn lên.
Nhân lúc thức ăn còn chÆ°a mang lên, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kéo Ä‘iá»…m chÆ°á»ng quầy ngồi xuống, nhá» giá»ng há»i:
- Ta có má»™t việc muốn há»i, ông phải trả lá»i cho thà nh tháºt.
Äiếm chÆ°á»ng quầy vá»™i vâng dạ, hiện giá» y đã biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là hình danh sÆ° gia của huyện Nhân Hòa, có lẽ là có việc liên quan tá»›i vụ án muốn há»i.
- Kha Trù nhi tỠcủa Kha tri phủ đã chết, ông có biết không?
- Biết! Tối hôm y chết còn tá»›i Tri Vị Quan ăn cÆ¡m mà . Sáng hôm nay bá»™ khoái của nha môn tá»›i há»i, tiểu nhân đã thà nh tháºt báo cáo rồi.
- Ừm, váºy ông kể lại tháºt chi tiết tình hình ngà y hôm đó cho ta má»™t lần nữa Ä‘i.
Äiếm chưởng quầy nói:
- Tiểu nhân cÅ©ng không rõ, y tá»›i má»™t mình, sau khi tá»›i thì Tả cô nÆ°Æ¡ng bồi tiếp y ở nhà phòng trên lầu hai, trá»i xẩm tối má»›i Ä‘i. Tình hình cụ thể thế nà o Tả cô nÆ°Æ¡ng má»›i biết.
- Ông có nhá»› chÃnh xác khoảng canh giá» nà o không?
- Äó là lúc khách đông, tiểu nhân cÅ©ng không để ý lắm.
Trá»i xẩm tối Æ°? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lòng giáºt đánh thót, Ä‘iá»u nà y có thể khá»›p vá»›i thá»i gian Kha tri phủ nói Kha Trù trở vá» nhà , bá»a ăn đó rất có thể có vấn Ä‘á». Không phải là Tả Giai Âm hạ Ä‘á»™c chứ? Lòng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bá»—ng nhiên cảm thấy không thoải mái.
Lúc nà y thức ăn đã được mang lên rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nhủ, chén cái đã, có thá»±c má»›i vá»±c được đạo. Liá»n bảo Ä‘iá»…m chưởng quầy Ä‘i lo việc của mình.
Phi Yến hiếu kỳ nhìn quanh:
- Hôm nay là ngà y gì thế, sao mà đông ngÆ°á»i váºy?
Gá»i má»™t Ä‘iếm tiểu nhị tÆ¡i hói, Ä‘iếm tiểu nhị cÆ°á»i đáp:
- Gần đây việc kinh doanh luôn rất tốt, DÆ°Æ¡ng gia và phu nhân mấy lần tá»›i Ä‘á»u ngồi ở nhã phòng, cho nên má»›i không biết.
Hạ Phương Nghi cũng tham gia:
- Nhưng mà hình như hôm nay đặc biệt đông thì phải…
- ThÆ°a phu nhân, đúng váºy! Tả cô nÆ°Æ¡ng của chúng tôi gần đây Ä‘Æ°a ra má»™t món ăn đặc sắc, rất nhiá»u ngÆ°á»i má»™ danh mà tá»›i thưởng thức món ăn má»›i.
Hạ Phượng Nghi khen:
- Giai Âm tá»· tá»· tháºt giá»i. Báºn rá»™n nhÆ° thế rồi còn có thể nghÄ© ra được món ăn má»›i.
- Äây là quy củ của Tri Vị Quan chúng tôi, nếu là khách quen thì Ä‘á»u biết. Tả cô nÆ°Æ¡ng của chúng tôi cứ ba tháng lại cho ra má»™t món ăn má»›i.
Dương Thiên Sở cũng thấy hứng thú:
- Cho chúng ta một phần món ăn mới đó đi.
- Thưa Dương gia, đã mang lên rồi.
Äiếm tiểu nhị chỉ má»™t bát cá giữa bà n:
- ChÃnh là món nà y, tên gá»i là ‘Tây Tá» Nghê ThÆ°á»ng’.
“Ồ†Cả bốn cặp mắt Ä‘á»u nhìn và o giữa bà n. Món ăn nà y được là m bằng cá hồng của Tây Hồ, vá»›i má»™t loại cá» dại tên là ‘NgÆ° hÆ°Æ¡ng thảo’, còn có gạch cua đặc biệt của Tây Hồ, trông có xanh có Ä‘á», rất là đẹp mắt. Thá» má»™t miếng, mùi vị cÅ©ng rất ngon.
- Mùi vị cực ngon! Tên lại cà ng hay!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa ăn vừa không khá»i cảm khái:
- Äá»™c tiếu huân phong canh Ä‘a sá»±, cÆ°á»ng khiếu Tây Tá» vÅ© Nghê ThÆ°á»ng.
Äiếm tiểu nhị tán:
- DÆ°Æ¡ng gia đúng là đa tà i. Cô nÆ°Æ¡ng của chúng tôi khi là m món ăn nà y cÅ©ng ngâm hai câu đó. Hẳn là vì thế má»›i lấy tên nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºt mình, đó chÃnh là hai câu thÆ¡ hắn Ä‘á»c trên hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ tối hôm đó, có thể trùng hợp thế sao?
- Ta chỉ thuáºn miệng Ä‘á»c bừa thôi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i là m việc của mình Ä‘i.
Äiếm tiểu nhị khom ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Phi Yến nghe được câu nà y thì cÆ°á»i khinh khÃch, ghé và o bên tai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Nô tỳ phát hiện thiếu gia và Tả cô nương đúng là tâm linh tương thông nhé!
Dương Thiên Sở liếc nhìn Hạ Phượng Nghi không thấy nà ng chú ý mới yên tâm xoay đầu đũa, khẽ gõ lên đầu Phi Yến, ghé và o tai nà ng nói:
- Cô ngốc ơi, cô định hại ta hay sao?
Phi Yến nghe thế lại cà ng buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng biết ý không cÆ°á»i ra tiếng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cắm cúi ăn.
Lúc nà y có má»™t mùi hÆ°Æ¡ng Ä‘áºm truyá»n tá»›i, mùi hÆ°Æ¡ng quen thuá»™c nà y chẳng cần nhìn cÅ©ng biết là ai tá»›i.
Quả nhiên, giá»ng nói trong trẻo của Tả Giai Âm vang lên:
- DÆ°Æ¡ng gia, muá»™i muá»™i, tháºt là ngại quá. Giai Âm có chút chuyện ra ngoà i, chiếu cố không chu tất rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đặt Ä‘Å©a xuống, nhìn khuôn mặt diá»…m lệ của Tả Giai Âm, lòng không nao nao, gượng cÆ°á»i:
- Kỳ thá»±c, bỉ nhân tá»›i tìm cô nÆ°Æ¡ng là có việc muốn há»i.
Nụ cÆ°á»i của Tả Giai Âm vẫn không kém tÆ°Æ¡i chút nà o, ngồi xuống chiếc ghế dà i bên cạnh:
- á»’, cÅ©ng dược. DÆ°Æ¡ng gia có chuyện gì cứ há»i.
Vì chuyện nà y có thể có tình tiết quan trá»ng tá»›i vụ án, không tiện há»i nÆ¡i đông ngÆ°á»i. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Có thể tới một nơi nà o đó yên lặng nói chuyện được không?
- Váºy tá»›i phòng của Giai Âm được không?
Tả Giai Âm không nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mà lại nhìn Hạ Phượng Nghi mỉm cÆ°á»i.
Hạ Phượng Nghi cÅ©ng cÆ°á»i khẽ:
- Chà ng cứ đi với tỷ tỷ đi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, để Hạ Phượng Nghi đợi ở bên ngoà i, còn mình theo Tả Giai Âm tá»›i phòng của nà ng ở lầu hai.
Cá»a vừa mở ra, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng xá»™c thẳng và o mÅ©i, là m toà n thân DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy thÆ° thái, thốt lên:
- Thơm quá.
Tả Giai Âm má»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi và o ghế khách, rồi đóng cá»a lại, nói:
- Gian phòng nà y là để tiện dùng khi Giai Âm lo liệu việc của tá»u lâu, dịp khác Giai Âm dẫn DÆ°Æ¡ng gia tá»›i nhà mình, tá»›i khuê phòng của Giai Âm, có được không?
Lá»i nói nà y cá»±c kỳ ám muá»™i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa nhìn lên gặp ngay mắt long lanh của Tả Gia Âm Ä‘ang nhìn hắn, vá»™i và ng tránh Ä‘i.
Tả Giai Âm khẽ cÆ°á»i khúc khÃch, ngồi xuống chủ vị:
- Không phải DÆ°Æ¡ng gia có lá»i muốn há»i Giai Âm sao?
Dương Thiên Sở ho khan một tiếng:
- Chúng ta và o thẳng vấn đỠnhé, tối hôm Kha Trù nhi tỠcủa tri phủ đại nhân chết, có phải y đã tới Tri Vị Quan?
Tả Giai Âm gáºt đầu, đôi mắt nhÆ° hồ nÆ°á»›c trong vắt mùa thu ấy vẫn nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chăm chú.
- Cô và y cùng dùng bữa phải không?
Tả Giai Âm lắc đầu:
- Không phải nam nhân có tiá»n có địa vị Ä‘á»u có tÆ° cách ngồi ăn cùng Giai Âm.
Nói tá»›i đây, nà ng dừng lại má»™t chút, thu ba lÆ°u chuyển, cÆ°á»i quyến rÅ©:
- Cà ng không cần nói tới được Giai Âm tự mình xuống bếp là m cơm cho.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết nà ng nói tá»›i chuyện hôm ở Giai Âm sÆ¡n trang, Ä‘á»™t nhiên hiện ra cảnh thân hình tha thÆ°á»›t của Tả Giai Âm giữa biển hoa mênh mông, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy mặt nóng lên. Thầm rùng mình, chuyện quái gì thế nà y? HÃt má»™t hÆ¡i, cắn răng tiếp tục há»i:
- Váºy cô nÆ°Æ¡ng có thể kể lại cả quá trình không?
- Rất Ä‘Æ¡n giản, y tá»›i ăn cÆ¡m ở nha phòng, ngÆ°á»i ta là công tá» của Tri phủ đại nhân. Giai Âm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải qua chà o há»i, tiểu nhị ná»›i nói Nhữ Hà n tá»›i tìm Giai Âm có chuyện. Tiểu nữ liá»n rá»i Ä‘i, dẫn Nhữ Hà n tá»›i gian phòng nà y nói chuyện, Ä‘ang nói chuyện thì Kha công tá» gây chuyện nói món ăn không ngon, đánh tiêu nhị. Giai Âm liá»n vá»™i Ä‘i xá» lý, tá»›i khi trở vá» thì Nhữ Hà n đã Ä‘i rồi. Giai Âm trở vá» nhã phòng thì Kha công tá» cÅ©ng không thấy nữa, xuống quầy há»i Ä‘iếm chưởng quầy, má»›i biết Kha công tỠđã tức giáºn bá» Ä‘i rồi.
- Y rá»i Ä‘i chÃnh xác là và o lúc nà o.
- Không rõ, lúc đó Giai Âm rất báºn rá»™n không để ý tá»›i. Mà cho dù có rảnh cÅ©ng không quan tâm.
- Tất cả chỉ có váºy thôi?
- Phải.
Dương Thiên Sở nghiêm mặt:
- Bỉ nhân đã kiểm tra nguyên nhân cái chết của Kha công tá», tìm ra là y bị trúng Ä‘á»™c mà chết! Mà bữa ăn cuối cùng lại ở Tri Vị Quan, lại còn gây chuyện nói thức ăn không ngon. Äiểm nà y Tả cô nÆ°Æ¡ng giải thÃch thế nà o?
Sắc mặt Tả Giai Âm vẫn vô cùng bình hòa, há»i lại:
- Dương gia hoà i nghi tiểu nữ hạ độc Kha Trù?
- Rất có thể là như thế!
- Nếu là như thế, sao Dương gia còn chưa trói Giai Âm lại giải vỠnha mốn mà thẩm vấn?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là m bá»™ hung dữ gằn giá»ng:
- Cô đừng cho rằng ta không dám. Chỉ cần bằng lý do bữa ăn cuối cùng của Kha công tỠở nÆ¡i nà y, ta đã có thể bắt cô vá» quy án, nghiêm hình thẩm vấn! Äừng tưởng ta sẽ thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, ta khuyên cô thà nh tháºt kể ra, tránh cái khổ da thịt.
Tả Giai Âm mỉm cÆ°á»i đứng dáºy, uyển chuyển bÆ°á»›c tá»›i cá»a phòng, mở cá»a ra. Quay đầu lại cÆ°á»i khẽ:
- DÆ°Æ¡ng gia, bá»™ khoái của ngà i ở ngay dÆ°á»›i kia. Gá»i lên trói Giai Âm lại Ä‘Æ°a Ä‘i Ä‘i, Giai Âm Ä‘ang muốn xem DÆ°Æ¡ng Gia thẩm vấn Giai Âm thế nà o đây.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng báºt dáºy, nhìn soáy thẳng và o đôi mắt sáng long lanh của nà ng.
Tả Giai Âm không há» bối rối, vẫn cÆ°á»i ung dung nhìn lại DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn chỉ định dá»a cô nà ng, để xem nà ng ta có lá»™ ra chút gì bất thÆ°á»ng hay có nói dối không thôi, chứ dùng hình vá»›i cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c thế sao hắn nỡ được, huống chi Tả Giai Âm còn có thể dá»a được ngÆ°á»i Cẩm Y vệ chạy tóe khói, nếu hắn Ä‘á»™ng thủ, còn chÆ°a biết ai phải chịu xui xẻo. Má»™t khi chÆ°a là m rõ má»i chuyện, hắn không là m liá»u.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i gằn:
- Tả cô nÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° đúng là cô là m, ta khuyên cô nên thà nh tháºt khai ra. Chuyện chÆ°a hẳn đã tá»›i mức không thể cứu vãn, nếu không đợi tá»›i khi ta nắm được sÆ¡ hở của cô rồi, dẫn bá»™ khoái tá»›i tìm thì hối không còn kịp đâu.
- Thế sao?
Tả Giai Âm bÆ°á»›c tá»›i, cho tá»›i gần nhÆ° đã dán sát và o ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i dừng lại, mắt vẫn không dá»i khá»i mắt của hắn, dùng âm thanh ngá»t lịm nhÆ° mÃa lùi nói:
- Giai Âm vẫn luôn đợi một ngà y Dương gia tới tìm mình đấy.
Những lá»i nà y sao lại nghe giống nhÆ° cô gái sinh tình chỠđợi ngÆ°á»i trong lòng tá»›i váºy.
Hôm nay Tả Giai Âm trở lại cách ăm mặc thanh nhã nhÆ° ngà y thÆ°á»ng, váy lụa trắng Ä‘Æ¡n giản bó sát ngÆ°á»i vá»›i chiếc khăn lụa quấn ở eo, xuyên qua lá»›p lụa trắng má»ng manh đó bầu ngá»±c thanh xuân hừng há»±c nhá»±a sống nhấp nhô khiến bất kỳ nam nhân nà o cÅ©ng phải phát cuồng, chết ngÆ°á»i nhất là phần bụng hai ngÆ°á»i lúc nà y dán sát và o nhau sinh ra sức dụ khó có thể cưỡng lại, không biết là hÆ°Æ¡ng hoa hay là hÆ°Æ¡ng thÆ¡m trên thân thể xá» nữ thấm táºn và o tim gan DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là m hắn ngây ngất.
Mẹ ơi! Trò nà y nguy hiểm lắm, ta không chơi với cô nữa! Ta thua, coi như cô lợi hại. Dương Thiên Sở kêu trong bụng, rồi co giò bỠchạy trước khi không kiểm soát nổi bản thân.
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
29-05-2010, 12:12 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 74: Thăm bệnh
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©:
- Tiểu VÅ©, ngÆ°Æ¡i thân thủ linh hoạt, liệu có biết phi thiểm vượt bÃch không?
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© gãi đầu gãi tai:
- Tiểu VÅ© võ công không có căn bản, chỉ há»c lá»m và i ba chiêu đánh đấm. Nên dù có thân thủ có hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t chút, nhÆ°ng món khinh công phi thiá»m tẩu bÃch không thể là m nổi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe thế thì thất vá»ng, thẩm nghÄ© nếu mình có cao thủ công phu nhÆ° Miêu hiệp Triển Chiêu của Bao thanh thiên đại lão gia thì hay quá. Lại há»i:
- Những bộ khoái khác trong nha môn của chúng ta thì sao? Có ai có năng lực ấy không?
Há»i thế thôi chứ hắn cÅ©ng biết khả năng gần nhÆ° không có rồi.
Quả nhiên TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lắc đầu:
- SÆ° gia, nói tháºt những bá»™ khoái của chúng ta toà n là những ngÆ°á»i cáºy nhá» và o sức khá»e thôi, nói tá»›i khuân gá»— vác đá thì sÆ° gia có thể tìm được và i ngÆ°á»i, chứ món khinh công thì chịu chết.
Ngất, hóa ra là đám ngốc to đầu, sau nà y ta mà xây nhà cần phu khuân vác sẽ nhỠtới các ngươi.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘á»™t nhiên thấy hắn há»i váºy thì tò mò:
- SÆ° gia sao lại há»i tá»›i chuyện nà y?
- Ta muốn tìm ngÆ°á»i theo dõi Tả Giai Âm, cô gái nà y là giá» là hiá»m phạm lá»›n nhất trong vụ án Kha công tá», cho nên phải cần ngÆ°á»i Ä‘á»™t nháºp và o nhà cô ta nghe ngóng tin tức, tìm kiếm chứng cá»›. Tả Giai Âm võ công rất cao, cho nên phải tìm má»™t ngÆ°á»i thân thể linh hoạt biết phi thiểm tẩu bÃch, tránh bị cô ta phát hiện.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nói:
- Phi thiá»m tẩu bÃch thì Tiểu VÅ© không thể, nhÆ°ng trèo tÆ°á»ng leo mái thì Tiểu VÅ© còn tạm ứng phó được, sÆ° gia để Tiểu VÅ© thá» xem sao. Còn nếu nhất quyết cần tìm cao thủ có năng lá»±c kia, thì bá»™ khoái chúng ta không có, nhÆ°ng Tống tiểu thÆ° thì có thể.
Tống Vân Nhi? TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nhắc đến là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sá»±c nhá»› ra, trÆ°á»›c đây cô bé nà y theo hắn nhÆ° cái Ä‘uôi, mấy hôm nay tá»± nhiên biết mất không thấy tăm hÆ¡i, chả hiểu Ä‘i đâu chÆ¡i rồi.
Tống Vân Nhi thì đúng là nhân tuyển thÃch hợp, nhÆ°ng việc theo dõi nà y có khi phải mấy mấy ngà y liá»n, lại phải tiến hà nh trong đêm tối, có thể có nguy hiểm hắn không tiện nhá» tá»›i Tống Vân Nhi. Lần trÆ°á»›c nếu không phải vì Ân Äức có thể giết ngÆ°á»i trong đêm, mà hắn lúc đó không còn ai có thể nhá» vả, nếu không hắn cÅ©ng không muốn Tống Vân Nhi mạo hiểm. Xem ra chuyện nà y chỉ có thể nhá» TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thôi.
- Tiểu VÅ©, ngÆ°Æ¡i láºp tức theo cách cÅ©, tìm những kiệu phu hoặc xa phu bên cạnh Tri Vị Quan, tìm hiểu xem Kha Trù sau khi rá»i Ä‘Ã có trở vá» nhà hay còn Ä‘i đâu nữa.
Dương Thiên Sở trầm ngâm, dặn thêm:
- Sau khi có kết quả thì vá» nha môn tìm VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, ta có việc giao cho ngÆ°á»i là m.
Bởi thá»i gian ‘xẩm tối’ mà Tả Giai Âm và điếm chưởng quầy của Tri Vị Quan nói quá mÆ¡ hồ, nên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn cẩn tháºn cho ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lÄ©nh mệnh, nhảy xuống xe ngá»±a rá»i Ä‘i.
Lúc nà y Hạ Phượng Nghi há»i:
- Phu quân, Tả cô nương có thể là hung thủ sao?
Nà ng nghe thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói Tả Giai Âm có liên quan tá»›i vụ án, không gá»i Tả Giai Âm là tá»· tá»· nữa, tránh là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khó xá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Có khả năng nà y.
Phi Yến rất có thiện cảm với Tả Giai Âm, vội nói:
- Thiếu gia, chắc không phải đâu, Tả cô nÆ°Æ¡ng tốt nhÆ° váºy sao có thể hạ Ä‘á»™c chứ?
Dương Thiên Sở thở dà i:
- Ta cÅ©ng mong là thế, nhÆ°ng há»a hồ há»a bì nan há»a cốt, tri nhân tri diện bất tri tâm, à i.
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u trầm mặc không nói, xe ngá»±a tiếp tục lăn bánh vá» nha môn.
Vá» tá»›i nha môn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở láºp tức gá»i VÆ°Æ¡ng Dịch và o phòng khách gặp hắn. Kể vắn tắt má»i chuyện hôm nay cho VÆ°Æ¡ng Dịch biết. cả chuyện muốn dùng TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© theo dõi Tả Giai Âm, rồi dặn:
- VÆ°Æ¡ng đại ca, huynh chá»n mấy bá»™ khoái nhanh nhẹn cÆ¡ trà má»™t chút thay thÆ°á»ng phục Ä‘i theo Tiểu VÅ©, nếu nhÆ° xảy ra chuyện gì thì cứ việc xông và o cÆ°á»›p ngÆ°á»i trở lại, đừng để Tiểu VÅ© gặp nguy hiểm.
Hôm đó Tả Giai Âm Ä‘uổi ngÆ°á»i Cẩm Y Vệ cụp Ä‘uôi bá» chạy, VÆ°Æ¡ng Dịch cÅ©ng có mặt, biết cô gái nà y không tầm thÆ°á»ng. Gáºt đầu đáp:
- Tiểu nhân sẽ láºp tức Ä‘i bố trà ngay.
Vương Dịch đi rồi thì Hạ Phượng Nghi lại tới tìm hắn.
Hạ Phượng Nghi mặt đầy tâm sự nói:
- TÆ°á»›ng công, nếu chà ng có thá»i gian rảnh thì Ä‘i thăm Vân muá»™i Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy sắc mặt Hạ Phượng Nghi không tốt, thấy kỳ lạ há»i:
- Vân Nhi là m sao à ?
Hạ Phượng Nghi lắc đầu:
- Chà ng cứ qua thăm muội ấy thì biết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn chÆ°a kịp há»i cho kỹ thì TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© đã trở vá», nhìn bá»™ dạng há»›n hở của y là biết ngay có thu hoạch rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo Hạ Phượng Nghi đợi hắn rồi ra gặp y.
Vừa thấy mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© hà há»ng nói ngay:
- SÆ° gia, Tiểu VÅ© tìm hiểu được rồi, hôm đó sau khi rá»i Tri Vị Quan, Kha Trù đã gá»i kiệu trở lại hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’, lúc đó y rất há»›n hở . Tiểu VÅ© còn cẩn tháºn tá»›i đó xác minh lần nữa, lần nà y phải bá» chút bạc má»›i tìm được kiệu phu Ä‘Æ°a y từ đó vá» nhà . Tiểu VÅ© vừa phải thưởng bạc vừa phải dá»a dẫm cuối cùng thá» Ä‘á»™c sau nà y không tìm y gây rắc rồi, y má»›i chịu thừa nháºn, còn biết thêm thông tin là khi trở vá» Kha Trù không được khá»e, còn cần có cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i dìu lên kiệu nữa, cô nÆ°Æ¡ng đó tên là Liên Y.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hừ lạnh, thì ra mụ chủ của ‘Ẩn Nguyệt’ và Liên Y hôm đó đã không nói tháºt, theo lá»i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© kể thì khả năng Kha Trù trúng Ä‘á»™c ở hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’ cao nhất.
Dương Thiên Sở vỗ vai y khen:
- Tiểu VÅ© là m việc rất tốt, rất chu đáo. Hôm nay đã dùng hết bao nhiêu ngân lượng cứ viết báo cáo cho đầy đủ, sau đó Ä‘Æ°a cho Nguyệt Thiá»n, ta sẽ xác nháºn. Tháng nà y nhất định phải thưởng lá»›n cho ngÆ°Æ¡i.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© liá»n rối rÃt tạ Æ¡n.
Mặc dù hiện giá» Tả Giai Âm không còn là hiá»m nghi hạ Ä‘á»™c lá»›n nhất, nhÆ°ng thùy chung DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn nghi ngá» cô gái nà y. Bảo TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©:
- Tiểu VÅ©, ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp VÆ°Æ¡ng đại ca, chuyện sắp xếp theo dõi Tả Giai Âm ta đã bà n vá»›i huynh ấy rồi. Nhá»› kỹ, không được mạo hiểm khi không cần thiết, Tả Giai Âm nà y không phải nhân váºt dá»… chÆ¡i đâu.
- Tiểu Vũ rõ rồi, xin sư gia cứ yên tâm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng không quá lo, dù võ công của TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© và Tả Giai Âm có thể nói cách nhau rất xa, nhÆ°ng không phải Ä‘i đánh nhau, chỉ âm thầm theo dõi, hÆ¡n nữa TrÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng VÅ© cÆ¡ cảnh, cẩn tháºn hẳn không có việc gì.
Äã có đầu mối quan trá»ng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nóng lòng muốn Ä‘i Ä‘iá»u tra ngay, quên mất cả việc Ä‘i thăm Tống Vân Nhi. Và o trong phòng khách nói vá»›i Hạ Phượng Nghi:
- NÆ°Æ¡ng tá», nà ng chuẩn bị Ä‘i chúng ta láºp tức tá»›i hoa thuyá»n ‘Ẩn Nguyệt’.
Hạ Phượng Nghi cắn môi:
- Phu quân…
Hiện giá» quan hệ hai ngÆ°á»i đã khác, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không nghÄ© Hạ Phượng Nghi lại nghi ngá» gì hắn, vì má»™t cô gái Ä‘oan chÃnh dù sao tá»›i những nÆ¡i nhÆ° thế cÅ©ng không tiá»n. NhÆ°ng mà lúc nà y hắn không muốn xa nà ng. Äi tá»›i sau lÆ°ng nà ng, vòng tay qua bá» eo thon ôm nà ng và o lòng, âu yếm nói:
- Äừng lo giá» là giữa trÆ°a không ở đó không có khách khứa gì đâu. Nà ng nỡ để ta Ä‘i má»™t mình sao?
Hạ Phượng Nghi quay ngÆ°á»i lại, vuốt má hắn dịu dà ng nói:
- Äược, váºy để thiếp thay y phục đã.
Dương Thiên Sở lúc nà y mới buông nà ng ra, vui vẻ nói:
- Nà ng nhanh lên nhé, ta đợi.
Hạ Phượng Nghi thở dà i:
- Chà ng lại quên mất Vân muội rồi.
Dương Thiên Sở vỗ vỗ đầu:
- Phải, phải mấy ngà y nay nhiá»u việc quá, nà ng không nhắc ta lại quên. Váºy ta tranh thủ qua thăm Vân Nhi má»™t lát rồi chúng ta Ä‘i.
Dương Thiên Sở hăm hở định đi ngay thì bị Hạ Phượng Nghi nắm tay giữ lại:
- Chà ng cứ thế nà y mà qua thăm Vân Nhi là không ổn đâu.
Dương Thiên Sở ngạc nhiên:
- Sao thế? Vân Nhi bệnh gì nghiêm trá»ng sao?
- Không phải…
Hạ Phượng Nghi có vẻ do dự, cuối cùng vẫn quyết định nói ra:
- Vân Nhi không phải bệnh, mà là tương tư…
Dương Thiên Sở chột dạ:
- Hả? Tương tư? Tương tư ai?
Hạ Phượng Nghi cáu kỉnh nói:
- Chà ng đó! Tháºt vô tình mà , ngÆ°á»i đó còn ai ngoà i chà ng nữa…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá»› tá»›i chuyện Hạ Phượng Nghi mấy lấy muốn gả hết cô nà y cô kia cho hắn, cÆ°á»i khổ:
- Nà ng lại thể nữa rồi.
Hạ Phượng Nghi đi tới bên cạnh hắn, nghiêm túc nói:
- Thiếp không nói bừa đâu. Chà ng qua đó sẽ hiểu, nhá»› phải hết sức chú ý lá»i nói, đừng là m muá»™i ấy tổn thÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tin, Vân Nhi chỉ là má»™t cô bé thôi, cô bé ấy chắc chắn có thÃch hắn, nhÆ°ng hắn nghÄ© đó chỉ là tâm lý sùng bái, khâm phục của thiếu nữ má»›i lá»›n, không liên quan gì tá»›i tÆ° tình nam nữ. NhÆ°ng Hạ Phượng Nghi đã nói thế rồi, hắn cÅ©ng gáºt đầu:
- Äược rồi ta sẽ chú ý.
+++
- Hi hi, có phải vị phu nhân tối hôm qua sang thăm muá»™i là thê tá» của y không. Vị tá»· tá»· ấy tháºt là đẹp, đẹp hÆ¡n cả NgÆ°ng tá»· tá»· của chúng ta nữa kìa, thảo nà o cô bé Vân Nhi bị ngÆ°á»i ta cho ra dìa.
- Ninh Nhi tá»· tá»·, tá»· tá»›i đây có phải để trêu chá»c muá»™i không?
- Hi hi, được được, ta nói đùa thôi. Vân Nhi của ta còn bé mà , đợi mấy năm nữa lá»›n lên rồi chắc gì đã thua kém ngÆ°á»i ta.
- Ninh Nhi tá»· tá»·, tá»· vá» Ä‘i, hiện giá» tâm tình muá»™i không tốt, không muốn nói chuyện. Mà tá»· lại nói toà n những lá»i chẳng dá»… nghe chút nà o, muá»™i chỉ muốn yên tÄ©nh má»™t mình thôi.
Cô gái tên Ninh Nhi thở dà i:
- Ta hiểu tâm tình của muội không tốt, nhưng muội cũng quá gấp rồi…
Nói tá»›i đây thấy Tống Vân Nhi xìu mặt xuống, liá»n đổi giá»ng:
- Thôi được, muội nghỉ ngơi đi, đợi muội khá hơn ta sẽ lại tới thăm.
Tống Vân Nhi nhìn theo bóng lÆ°ng cô gái kia rá»i Ä‘i, cá»a phòng két má»™t tiếng đóng lại, nà ng Ä‘au khổ nắm mặt lại, khẽ tá»±a mình và o bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i. Bên ngoà i trá»i nắng chang chang, đã qua buổi trÆ°a nà ng đói rồi nhÆ°ng chẳng muốn ăn, trong lòng đầy Æ° ná»—i buồn không thể tiêu hóa nổi.
Hạ Phượng Nghi nói không há» sai, cô bé nà y ốm tÆ°Æ¡ng tÆ° mất rồi. Sáng ngà y hôm đó Tống Vân Nhi đúng là có hÆ¡i khỠở, nhÆ°ng má»™t cô bé hiếu Ä‘á»™ng nhÆ° nà ng sao có thể chỉ vì chút xÃu đó mà ở nhà không Ä‘i chÆ¡i. Chẳng qua là muốn nhân cÆ¡ há»™i là m nÅ©ng, đợi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i thăm mà thôi. Nà o ngá», chá» mãi, chá» mãi nhÆ°ng cà ng chá» thì cà ng mất hút.
Tống Vân Nhi luôn cho chỉ cho rằng mình coi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÆ° anh ruá»™t, nhÆ°ng mấy ngà y liá»n không được gặp hắn, nà ng cảm thấy nhá»› da diết, má»—i lần nhá»› tá»›i hình ảnh của hắn lại vừa vui vẻ lại thấy lòng dạ cồn cà o. Äến lúc đó, nà ng má»›i mÆ¡ hồ nháºn ra, tình cảm của mình đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không biết đã vượt qua tình huynh muá»™i từ khi nà o rồi nữa.
Sai hạ nhân Ä‘i há»i thăm tin tức của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thì má»›i biết, mấy ngà y qua lúc thì hắn Ä‘i chÆ¡i Tây Hồ cùng Tả Giai Âm, lúc thì hắn tá»›i Tri Vị Quan của Tả Giai Âm ăn cÆ¡m, rồi cả ngà y hôm qua lại tá»›i Giai Âm sÆ¡n trang gì đó. Ngay từ ngà y đầu gặp Tả Giai Âm, bằng sá»± mẫn cảm của nữ nhi, nà ng nháºn ra cô gái ấy thÃch ca ca của mình rồi, tuy Tống Vân Nhi khá tá»± tin vá» dung mạo của mình, nhÆ°ng nà ng chỉ là cô bé mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi đầu còn chÆ°a phát triển hết, là m sao có thể sánh được vá»›i Tả Giai Âm Ä‘ang trong Ä‘á»™ tuổi rá»±c rỡ nhất. HÆ¡n nữa ngÆ°á»i ta lại còn giá»i giang, ôn nhu. Tống Vân Nhi cà ng so sánh cà ng thấy mình kém cá»i, lúc nà y nghÄ© hai ngÆ°á»i đó đã quấn lấy nhau ( thá»±c tế thì không phải váºy, chỉ do nà ng tâm trạng không tốt nghÄ© báºy mà thôi) thì lòng nhÆ° gai trÃch.
Vốn nà ng không quá để ý tá»›i chuyện DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sẽ nạp Phi Yến là m thiếp. NhÆ°ng hiện giá» nà ng không muốn nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»›i ngÆ°á»i ta, không muốn nhìn thấy hắn vui vẻ bên nữ nhân khác, bất giác nhá»› tá»›i Hạ Phượng Nghi trong lòng nà ng cÅ©ng nổi lên sá»± ghen tị, bỡi vì sâu kÃn trong lòng nà ng, hay tiá»m thức của nà ng cứ muốn Ä‘á»™c chiếm DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nhÆ°ng mà lúc đó nà ng không há» hay biết Ä‘iá»u đó.
Nà ng đã đã há» hạ nhân, biết hôm nay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại tá»›i Tri Vị Quan ăn cÆ¡m rồi, hẳn lúc nà y Ä‘ang vui vẻ bên Tả Giai Âm kia, vừa tủi thân vừa cay đắng, bá»±c bá»™i … tất cả cảm xúc không tốt cùng dâng lên má»™t lúc, Tống Vân Nhi không kìm nén được vÆ¡ ngay má»™t cái cốc bên cạnh giÆ°á»ng ném mạnh ra ngoà i cá»a sổ.
“Choangâ€, “Ãâ€, cùng vá»›i tiếng chiếc cốc vỡ tan tà nh là tiếng ngÆ°á»i kêu lên Ä‘au Ä‘á»›n.
Tống Vân Nhi giáºt bắn mình, báºt dáºy nhÆ° chá»›p, tay để trÆ°á»›c ngá»±c thủ thế quát:
- Bên ngoà i là kẻ nà o, tại sao lại nấp dÆ°á»›i cá»a sổ, mau ra đây cho bổn cô nÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i hì hì Ä‘i ra, kỳ thá»±c vừa rồi cái cốc kia đâu có ném trúng hắn, chỉ bay qua trÆ°á»›c mặt thôi. NhÆ°ng hắn cố ý kêu lên nhÆ° thế.
Tống Vân Nhi thấy thì ra là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, láºp tức kinh hãi, sợ mình đã là m bị thÆ°Æ¡ng hắn, nhÆ°ng thấy hắn cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói Ä‘i ra không chút thÆ°Æ¡ng tÃch má»›i yên tâm. Lúc nà y tâm trạng láºp tức chuyển thà nh mừng rỡ, nhÆ°ng rất nhanh lại cảm thấy chua xót. Không nhìn hắn nữa, ngồi phịch xuống giÆ°á»ng, giáºn há»n nói:
- Huynh lén lén lút lút ngoà i đấy là m cái gì?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a sổ:
- Ấy, muá»™i ngà n vạn lần đừng nói thế, len lén lút lút cái gì chứ, là m ngÆ°á»i ta nghe thấy lại tưởng ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t hình danh sÆ° gia lại Ä‘i nhìn lén thiên kim của tri huyện đại nhân, váºy ta còn mặt mÅ©i nà o đối diện vá»›i bách tÃnh huyện Nhân Hòa, còn mặt mÅ©i nà o Ä‘i gặp liệt tổ liệt tông nữa?
Tống Vân Nhi ngoảnh mặt đi:
- Muá»™i chẳng có tâm tình đùa vá»›i huynh. Hôm nay muá»™i không vui, đừng có chá»c muá»™i. Huynh có việc gì thì là m Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dịu giá»ng:
- Ta còn có việc gì nữa chứ, đương nhiên là đến thăm Vân Nhi của ta rồi.
Tống Vân Nhi quay mặt lại nhìn hắn, u oán nói:
- Ca, huynh còn nhá»› tá»›i ngÆ°á»i ta hay sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng cảm giác được sá»± lÆ°u luyến của nà ng đối vá»›i hắn, nhÆ°ng không tin đó là tình yêu chân tháºt. Äiá»u Ä‘Æ¡n giản đó là vì nà ng má»›i có mÆ°á»i lăm tuổi, trong xả há»™i hiện đại má»›i chỉ là má»™t há»c sinh đầu cấp III, vẫn chÆ°a được phép yêu Ä‘Æ°Æ¡ng! Thế nên trÆ°á»›c tá»›i giá» hắn hoà n toà n coi Tống Vân Nhi là cô em gái, có thân máºt, có chiá»u chuá»™ng cÅ©ng chỉ là tỉnh cảm huynh muá»™i mà thôi.
NhÆ°ng nhìn biểu tình giống nhÆ° oán phụ trong chốn thâm cung nà y hắn má»›i giáºt mình nháºn ra, cô bé tinh nghich nà y đã ngầm yêu thÃch hắn rồi.
Là m sao bây giá»? Hắn không có kinh nghiệm đối phó vá»›i mấy chuyện thế nà y. NhÆ°ng hắn biết những thiếu nữ chá»›m bÆ°á»›c và o Ä‘Æ°á»ng tình nhÆ° trái ô liu xanh, đắng chát rất nhiá»u, chỉ má»™t việc nhá» không nhÆ° ý có thể dẫn tá»›i tổn thÆ°Æ¡ng trong tim rất lá»›n. Tuy biết để qua má»™t thá»i gian nữa thà nh thục rồi cô bé sẽ ổn định trở lại, nhÆ°ng hắn đâu nỡ nhìn má»™t cô bé vốn suốt ngà y chỉ biết nhảy nhót vui cÆ°á»i cứ ủ ê nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i sát bên cá»a sổ, luồn tay qua khẽ nắm lấy bà n tay nhá» bé non má»m của Tống Vân Nhi, dịu dà ng nói:
- Muá»™i muá»™i của ta xinh đẹp đáng yêu nhÆ° váºy, sao lại không nhá»› chứ?
Nói câu nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng hÆ¡i xấu hổ, căn bản hôm nay nếu không phải TÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nhắc tá»›i, Hạ Phượng Nghi thúc giục thì hắn quên béng luôn trên Ä‘á»i có má»™t cô gái tên Tống Vân Nhi rồi. NhÆ°ng mà cÅ©ng không trách được hắn, thá» há»i có gã trai nà o khi Ä‘ang chìm đắm trong tình yêu vá»›i cô gái y mÆ¡ tưởng bao lâu còn thá»i gian nà o Ä‘i nhá»› tá»›i má»™t cô em há»?
Tống Vân Nhi giáºt tay ra:
- Nhá»›, nhá»› ngÆ°á»i ta sao đến bây giá» má»›i chịu tá»›i thăm?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không biết trả lá»i sao cho ổn, tìm cách đánh lạc hÆ°á»›ng:
- Muá»™i cÅ©ng biết ca của muá»™i rất báºn mà ! Vá»›i lại không phải bây giá» ta tá»›i thăm muá»™i rồi sao, còn định dẫn muá»™i Ä‘i tá»›i má»™t nÆ¡i rất hay nữa.
Tống Vân Nhi không dá»… bị lừa nhÆ° váºy:
- Có hay thế nà o muội cũng không có hứng thú. Muội đã nói rồi hôm nay tâm tình của muội không tôt.
Dương Thiên Sở thở dà i rõ to:
- Tiếc quá, ta Ä‘ang định dẫn muá»™i Ä‘i ‘hoa thuyá»n’ tra án đây.
- Äi chÆ¡i hoa thuyá»n?
Tống Vân Nhi mắt sáng lên, cô gái bÆ°á»›ng bỉnh nghịch ngợm nà y khắp cả thà nh Hà ng Châu nà y chỉ duy nhất có thanh lâu và hoa thuyá»n là nà ng chÆ°a được tá»›i. Tống Vân Nhi cÅ©ng nhá» nhiá»u ngÆ°á»i dắt nà ng tá»›i đó, nhÆ°ng có ai dám cả gan là m váºy, mà đi má»™t mình thì Tống Vân Nhi lại không dám vì cÅ©ng biết nÆ¡i đó nữ nhi không nên tá»›i. Thế nên Tống Vân Nhi phải chôn chặt tiếc nuối nà y trong lòng. Giá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á» nghị nhÆ° váºy nà ng liá»n quên hết giáºn há»n, Ä‘i hòa thuyá»n, lại còn để phá án lại cùng ngÆ°á»i trong tim mình nữa. Má»™t sá»± dụ hoặc lá»›n nhÆ° váºy sao nà ng cưỡng lại được.
NhÆ°ng ngay láºp tức mặt lại ỉu xìu:
- Mấy hôm nay muá»™i không khá»e, nếu ra giá» ra ngoà i nhất định cha, mẹ sẽ không cho.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i cÆ°á»i, khẽ gõ lên đầu Tống Vân Nhi:
- Cô bé của ta sao hôm nay lại ngoan váºy? Hì hì, không thấy ca của muá»™i lén tá»›i đây sao, tất nhiên là cÅ©ng muốn lén Ä‘Æ°a muá»™i Ä‘i rồi.
Tống Vân Nhi reo lên:
- Tháºt sao? Ca không sợ cha muá»™i biết được sẽ trách Æ°?
Hắc, Tống tri huyện dám là m khó nữ tế của công bá»™ thị lang Æ°? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tất nhiên không sợ chút nà o. NhÆ°ng vẫn là m ra vẻ ‘ tráng sÄ© má»™t Ä‘i không trở vá»â€™, chém Ä‘inh chặt sắt nói :
- Vì Vân Nhi cao hứng, có bị đuổi việc ta cũng không sợ.
Tống Vân Nhi lòng ấm lên, đắm Ä‘uối nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, thừa lúc hắn không chú ý, Ä‘á»™t nhiên hôn má»™t cái chá»›p nhoáng lên má hắn. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn chÆ°a kịp phản ứng kịp thì Tống Vân Nhi đã quay mặt Ä‘i, che khuôn mặt Ä‘á» á»ng Ä‘ang nóng ran lên, nhá» giá»ng nói:
- Ca, huynh Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i, muá»™i thay đồ rồi sẽ đợi ca ở cá»a ngách phÃa đông nha môn.
Dương Thiên Sở theo bản năng đưa day xoa xoa gò má, hồi lâu chưa trấn tĩnh lại được.
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
29-05-2010, 12:15 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 75: Lại tá»›i hoa thuyá»n
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng Hạ Phượng Nghi, Phi Yến cùng Tống Vân Nhi không ngồi kiệu của nha môn mà gá»i kiệu ngoà i. Tá»›i bên Tây Hồ, con thuyá»n ‘Ần Nguyệt’ lÆ°á»i biếng ghé mình và o bên bá», nhÆ° con trâu lá»›n Ä‘ang ngủ trÆ°a.
Má»™t buổi trÆ°a nhÆ° bao buổi trÆ°a khác, hoa thuyá»n không có khách khứa gì cả, cho nên lúc nà y mụ chủ Ä‘ang nằm trên chiếc ghế dà i ngủ khò, đằng sau là má»™t tên quy nô đứng vác dù che đầu. Má»™t tiểu nha hoà n ở bên phẩy quạt, thấy có khách tá»›i, vá»™i khẽ giá»ng gá»i mụ chủ dáºy.
Mụ chủ mở hai con mắt lèm nhèm vì buồn ngủ, dù sao cÅ©ng là dân trong nghá» lâu năm, thấy khách tá»›i là ‘tinh thần nghá» nghiệp’ phát huy ngay, vá»™i và ng đứng dáºy Ä‘on đả chà o đón:
- Ôi chao, Dương gia của tôi, lâu lắm ngà i không tới chỗ của lão thân rồi! Có phải là vì lần trước trách lão thân chiếu cố không chu toà n không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nói:
- Bà tháºt biết nói chuyện, ta má»›i tá»›i hai ngà y trÆ°á»›c, đâu đã lâu la gì.
- Chao~! Một ngà y không gặp Dương gia, dà i tựa ba thu nha! Lại nói Dương gia anh tuấn phong lưu, các cô nương đang mong chỠngà i tới sớm một chút đấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khà khà , đỡ Hạ Phượng Nghi lên thuyá»n, Phi Yến theo đằng sau, Tống Vân Nhi ở bên Ä‘ang háo hức ngó quanh.
Mụ chủ còn Ä‘ang định gá»i cô nÆ°Æ¡ng ra đón khách thì thấy hắn dẫn theo sau lÆ°ng ba cô gái, cô nà o cô nấy xinh đẹp nhÆ° tiên, thầm nghÄ© thằng cha nà y tháºt quái đản, so vá»›i lần trÆ°á»›c lại thêm má»™t cô nữa rồi. NhÆ°ng bên ngoà i vẫn cÆ°á»i niá»m nở, tấm tắc khen liên hồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết Hạ Phượng Nghi không thÃch những lá»i nà y, nên phất tay ý bảo mụ bá»›t lá»i:
- Äược rồi! Mau chuẩn bị cho ta má»™t gian nhã phòng, rồi gá»i Liên Y tá»›i.
- Tiếc quá, DÆ°Æ¡ng gia tháºt không khéo chút nà o.
Mụ chủ than thở:
- Liên Y thân thể không được khá»e, Ä‘ang nằm nghỉ ..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng thèm nói nhiá»u, nèm ngay má»™t miếng bạc vụn cho mụ.
- …nhÆ°ng nếu DÆ°Æ¡ng gia đã có lá»i, thù dù Liên Y chỉ còn má»™t chút hÆ¡i tà n, cÅ©ng phải bò dáºy gặp ngà i. Ngà i cứ yên tâm, để lão thân Ä‘i gá»i cho ngà i.
Mụ chủ đổi giá»ng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, cÆ°á»i toe toét, dẫn nhóm ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i má»™t gian nhã phòng, an trà xong, liá»n gá»i ngÆ°á»i mang Ä‘iểm tâm tá»›i, sau đó rá»i Ä‘i.
- Tháºt là chán, hoa thuyá»n cÅ©ng chỉ có thế nà y thôi sao?
Tống Vân Nhi vừa bỠmột cái bánh và o mồm, chống tay lên bà n là u bà u:
- Hắc, muá»™i không biết rồi, những nÆ¡i nà y phải tá»›i tối má»›i tấp náºp, mà cà ng khuya lại cà ng vui. Hôm nay chúng ta tá»›i tra án, Ä‘Ã nh chấp nháºn váºy. Nếu muá»™i chÆ°a hà i lòng lần sau ta dẫn muá»™i tá»›i đây và o ban đêm chÆ¡i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá» giá»ng nói.
Tống Vân Nhi liá»n lấy lại tinh thần, ngồi thằng dáºy nói:
- Ca, vừa rồi Vân Nhi thấy huynh đối đáp với mụ chủ rất trơn tru, có vẻ rất thà nh thục với những chỗ thế nà y?
Tháºt ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i đây má»›i chỉ là lần thứ hai, nhÆ°ng trÆ°á»›c kia các quán bar, há»™p đêm hắn qua lại không Ãt, những chuyện thế nà y thì thá»i đại nà o cÅ©ng giống nhau cả, nên hẳn chẳng lạ gì.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn chÆ°a trả lá»i thì Hạ Phượng Nghi đã khẽ hứ má»™t tiếng, quẳng cho hắn má»™t cái nhìn sắc lẻm. Phi Yến thì cÆ°á»i khúc khÃch. Vá»›i hai nà ng câu trả lá»i quá rõ rà ng, ‘DÆ°Æ¡ng Thiên Sở’ trÆ°á»›c kia thá»i gian ở những chá»— thế nà y còn nhiá»u hÆ¡n ở nhà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Ã nh thầm oán háºn Bao đại nhân không sống mấy trăm tuổi minh oan cho hắn, Ä‘Ã nh ‘đau khổ’ ngồi tai chịu tráºn.
Chỉ má»™t lát sau, mụ chủ liá»n dẫn Liên Y tá»›i phòng. Liên Y trong tay ôm má»™t chiếc tỳ bà , nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, trên mặt liá»n hiện ra má»™t tia vui mừng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hà o phóng ném má»™t miếng bạc vụn nữa cho mụ chủ, mụ hà há»ng tạ Æ¡n rồi ra ngoà i.
Liên Y ngồi xuống rồi, khẽ hé môi thắm, thẹn thùng nở nụ cÆ°á»i, giá»ng nhá» nhẹ êm ái:
- Dương gia, hôm nay ngà i muốn nghe tiểu khúc nà o?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i:
- Không vá»™i, ta có chuyện muốn há»i cô trÆ°á»›c đã.
Liên Y nghe váºy liá»n đặt cây Ä‘Ã n tỳ bà lên ghế:
- DÆ°Æ¡ng gia có lá»i gì xin cứ há»i.
- Liên Y, ta biết há»i chuyện nà y là là m khó cô, nhÆ°ng mong cô thà nh thá»±c trả lá»i. Ta sẽ tuyệt sẽ không tiết lá»™ ra ngoà i ná»a lá»i.
Liên Y cúi đầu xuống không nói gì, nhÆ° mÆ¡ hồ linh cảm được chuyện hắn muốn há»i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n và o thẳng vấn Ä‘á»:
- Liên Y, có phải hôm Kha công tỠchết, ngoái buổi trưa đến đây thì đến xẩm tối cũng có quay lại?
Liên Y còn chÆ°a kịp có phản ứng gì thì cánh cá»a phòng bị mở tung ra, bảy tám tên quy công và đầy tá»› vóc dáng to lá»›n cầm gáºy tiến và o, tiếp theo đó là mụ chủ béo nhÆ° heo, cÆ°á»i lạnh lùng:
- Từ lần trÆ°á»›c ta đã cảm thấy không ổn rồi, quả nhiên DÆ°Æ¡ng gia không phải tá»›i để tìm cô nÆ°Æ¡ng mà để kiếm chuyện, nhÆ°ng mà ngà i tìm nhầm chá»— rồi, giá» thì tá»± mình cút xéo hay là còn đợi lão thân cho ngÆ°á»i ném ra ngoà i.
Thấy tình cảnh nà y sắc mặt Hạ Phượng Nghi và Phi Yến tái nhợt, ôm nhau run rẩy. Liên Y Ä‘Æ°ng dáºy van xin:
- Ma ma, xin hãy tha cho Dương gia…
Mụ chủ vung tay tát Liên Y một cái, là m nà ng ngã ngay xuống chiếc ghế đằng sau, đụng rơi cả cây đà n tỳ bà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn là ngÆ°á»i hiá»n hòa, nhân háºu thế nên hắn dùng cách thức nhẹ nhà ng nhất Ä‘á» tìm hiểu sá»± việc, tránh liên lụy tá»›i những ngÆ°á»i không liên quan. Nếu không vá»›i chứng cá»› đã có hắn có thể dẫn bá»™ khoái tá»›i bắt ngÆ°á»i thẩm tra, lúc đó chiếc ‘Ẩn Nguyệt’ nà y cÅ©ng đừng mong kinh doanh nổi nữa, vì khách là ng chÆ¡i sợ nhất là rắc rồi.
NhÆ°ng lòng tốt của hắn lại là m hại ngÆ°á»i khác, cÆ¡n giáºn tức thì bùng lên, nhÆ°ng mặt không há» thể hiện ra, láºt Ä‘áºt đứng dáºy chắp tay rối rÃt:
- Hiểu lầm, hiểu lầm ấy mà , đi … đi ngay đây.
Nói rồi không để ý gì tá»›i mấy cô gái đứng đằng sau, kể cả Hạ Phượng Nghi và Phi Yến Ä‘ang hoang sợ ôm nhau, cúi đầu Ä‘i ngay ra khá»i phòng.
Hạ Phượng Nghi và Phi Yến toà n thân phát run, không ngá» hắn lại là hạng hèn nhát nhÆ° thế, ngay cả thê tá» của mình không nhá»› tá»›i, trong lòng vừa giáºn vừa sợ. Còn Vân Nhi thì Ä‘Æ¡n giản ngây ra ngay tại chá»—, nhìn hắn vá»›i vẻ không thể tin nổi.
Má»™t tên đại hán kinh bỉ cÆ°á»i lạnh:
- Hừ, dạng thế nà y xứng đáng là m nam nhân sao.. Ãi da!
Tên đại hán đó kêu thảm, thì ra thình lình bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và o hạ bá»™, tức thì gáºp bụng khụy xuống đất, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng lúc rat ay thì quát lên:
- Vân Nhi ra tay.
Tên đại hán bên cạnh rất kinh ngạc, hắn không ngá» rằng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dám ra tay vá»›i bá»n chúng, không đợi kịp phản ứng lại, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã xoay ngÆ°á»i đá và o xÆ°Æ¡ng ống chân của hắn, cÆ¡n Ä‘au bất ngá» là m hắn gáºp ngÆ°á»i lại, tiếp sau đó thấy cổ bên trái lại truyện tá»›i cÆ¡n Ä‘au khác, đã bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dùng tay chặt mạnh và o.
Bên cổ có dây thần kinh phế vị ( dây thần kinh thứ 10 trong hệ thần kinh), nÆ¡i nà y nếu bị va đụng mạnh sẽ kÃch thÃch tá»›i tim, dẫn đến hôn mê, tháºm chà nếu quá nghiêm trá»ng có thể là m tim ngừng Ä‘áºp mà chết. Cho nên chiêu nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ dủng bảy phần lá»±c đạo, nhÆ°ng bá»™ vị hết sức chuẩn xác, tên đại hán đó chịu kịp há»± má»™t tiếng rồi ngã ngay xuống.
Tên đại hán lúc nãy bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đá và o bá»™ hạ đã hÆ¡i tỉnh lại, vừa ngẩng đầu lên đã ăn ngay má»™t cú móc trái quyá»n anh cá»±c mạnh và o dÆ°á»›i cằm, ngã váºt ra sau. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn bồi thêm má»™t cú đá và o giữa ngá»±c là m hắn gục hẳn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn là ngÆ°á»i dá»… má»m lòng, trÆ°á»›c đây hắn nhiá»u lần đánh nhau dù sức mạnh hay võ thuáºt hắn Ä‘á»u hÆ¡n ngÆ°á»i ta, nhÆ°ng cuối cùng chÃnh vì cái tÃnh đó mà kẻ bại tráºn luôn là hắn. Sau đó thầy dạy võ của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dặn má»™t câu là m hắn khắc cốt ghi tâm, ‘không bao giỠđược ra tay khi lòng chùng chùng má»m yếu’. Nên hắn không ra thì thôi, má»™t khi Ä‘á»™ng thủ là không há» dung tình.
Nói ra thì cháºm, nhÆ°ng chuyện xảy ra rất nhanh, chỉ trong nháy mắt hắn hạ gục hai tên đại hán to khá»e hÆ¡n hẳn hắn rồi. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có nhanh cÅ©ng không bằng được Tống Vân Nhi, lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn thì năm, sáu tên đại hán còn lại bá» lăn bò cà ng ra đất, kêu nhÆ° chết cha chết mẹ.
Tổng Vân Nhi tá»±a nhÆ° còn chÆ°a hả, đá má»™t tên khác lăn tóm xuống hồ, mặt hồ sủi lên và i cái bong bá»ng rồi không thấy tăm hÆ¡i đâu nữa, đám thuyá»n phu cuống cuồng hô hoán nhau nhảy xuống cứu ngÆ°á»i. Tống Vân Nhi thì phủi tay cÆ°á»i:
- Xem ra cái ổ chó nà y của các ngươi chả ra gì cả.
Mụ chủ run rẩy rống lên:
- Các …các ngÆ°Æ¡i cứ đợi đấy, cứ rá»a sạch Ä‘Ãt và o đại lao ngồi Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết mụ nói cây nà y tức là đằng sau có chá»— dá»±a lá»›n, nhÆ°ng hắn chỉ cÆ°á»i khẩy, chuyện đã đến nÆ°á»›c nà y rồi chẳng cần kiêng dè gì nữa, nếu cần hắn nói rõ thân pháºn ra, hắn Ä‘ang lo chuyện cho Kha tri phủ. Mà trong thà nh Hà ng Châu nà y còn ai to hÆ¡n Kha tri phủ nữa, ngược lại hắn có phần trông đợi muốn biết kẻ đằng sau lÆ°ng nà y là ai.
Phi Yến thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘iển triển hùng uy đánh đám ác ôn ngã nháo nhà o(dù thá»±c tế công chÃnh là của Tống Vân Nhi), không sợ hãi gì nữa, đỡ Liên Y dáºy, Ä‘i tá»›i bên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vung chân múa tay nói:
- Äám cẩu nô tà i các ngÆ°Æ¡i nghe đây, thiếu gia chúng ta là hình danh sÆ° gia của huyện Nhân Hòa tá»›i đây tra án, váºy mà các ngÆ°Æ¡i dám Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay đúng là mắt chó của các ngÆ°Æ¡i mù hết rồi.
Tống Vân Nhi cà ng không biết sợ là gì:
- Còn kẻ nà o nữa gá»i hết ra đây mau lên, đừng để bổn cô nÆ°Æ¡ng đợi lâu bÆ°c mình cho má»™t mồi lá»a thiêu rụi cái ổ chó của mụ đấy.
Mụ chù và bá»n quy nô, đầy tá»› Ä‘á»u không dám chần chá», tên nà o còn bò dáºy nổi là hè nhau chạy hết, bá» cả lại đồng bá»n trong phòng…
Hạ Phượng Nghi thì không ngây thơ như Phi Yến, lo lắng nói với Dương Thiên Sở:
- TÆ°á»›ng công, mụ chù nà y nói váºy hắn nhân váºt đằng sau không dá»… đụng tá»›i. Hay là chúng ta tạm tránh Ä‘i đã.
Dương Thiên Sở đang lúc hà o khà bốc lên, với lại trong tình cảnh nà y có nam nhân nà o lại chịu tỠra yếu kém trước mặt cô gái trong lòng của mình, hất mặt lên vỗ ngực bồm bộp khoa trương nói:
- Phượng Nghi, nà ng yên tâm, có tÆ°á»›ng công ở đây rồi dù trá»i sáºp xuống cÅ©ng không phải sợ.
Hạ Phượng Nghi bị hắn là m Ä‘ang lo lắng của phải báºt cÆ°á»i, thấy hắn trấn định nhÆ° thế nà ng cÅ©ng yên tâm, bởi nà ng biết hắn không phải là kẻ thÃch sÃnh uy lá»— mãng.
Dương Thiên Sở bảo Phi Yến:
- Nà ng mau đóng cá»a lại Ä‘i, tranh thủ lúc mụ Ä‘i gá»i ngÆ°á»i, ta có Ä‘iá»u muốn há»i Liên Y.
Phi Yến nhanh chân đóng cá»a phòng lại. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay sang bên Liên Y, thấy nà ng sắc mặt nhợt nhạt, quan tâm há»i:
- Liên Y cô nương, cô không sao chứ?
Liên Y khẽ lắc đầu đáp:
- Äa tạ DÆ°Æ¡ng gia lo lắng, thiếp thân không sao.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn mấy tên đại hán Ä‘ang nằm im thin thÃt trên sà n, ra hiệu cho Tống Vân Nhi. Tống Vân Nhi rất hiểu ý, sách tai má»™t tên há»i:
- Ê, đã chết chÆ°a váºy, chÆ°a chết thì mau bò dáºy trả lá»i ca ca của ta. Còn chết rồi ta quẳng xuống hồ nuôi cá nhé.
Tên đại hán đó vốn đã không phải bị ngất, nhÆ°ng lúc nãy ăn đòn Ä‘au vừa rồi không kịp bò dáºy Ä‘i cùng đồng bá»n, khi cá»a phòng đóng lại thì muốn rồi Ä‘Ã nh phải chÆ¡i trò ‘giả chết’, nà o ngá» gặp cô gái ngang ngược Tống Vân Nhi Ä‘Ã nh bò dáºy vạn lÆ¡n:
- Dương gia tha mạng, tiểu nhân có mắt không tròng đắc tội với ngà i, xin ngà i tha mạng.
- Có tha cho cái mạng chó của ngươi hay không phải xem thái độ của ngươi thế nà o, biết không?
Lúc nà y tai tên đại hán vấn bị Tống Vân Nhi sách ngược lên, nhÆ°ng không dám kêu Ä‘au, cÅ©ng không dám đứng dáºy, chỉ dám ngển cổ hết cỡ để tai khá»i bị kéo sứt ra, luôn miệng nói:
- Tiểu nhân hiểu rõ rồi, Dương gia cần gì xin cứ phân phó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy hắn cứ *** cổ ra buồn cÆ°á»i lắm, bảo Tống Vân Nhi bá» tay ra trÆ°á»›c rồi há»i:
- Cái chết của Kha công tỠnhi tỠcủa Kha tri phủ đại nhân các ngươi có biết không?
- Dạ, biết.
- Hôm Kha công tỠchết, có phải y tới đây và o buổi trưa rồi sau đó đến tối lại quay lại.
Tên đại hán do dự một lúc rồi đáp:
- Vâng.
Mấy tên nà y cÅ©ng chỉ là đám bảo vệ, hoặc gác cá»a biết không nhiá»u. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ cần xác định rõ Ä‘iểm nà y, giá» tìm hiểu thêm hẳn phải tìm đến Liên Nhi. Liá»n quay lại há»i Liên Y:
- Liên Y cô nương, tối hôm đó Kha công tỠquay lại đây có có biết không?
Liên Y nhìn mấy tên đại hán quanh đó, rồi cúi đầu xuống.
Dương Thiên Sở biết nà ng ta lo lắng cho sau nà y nếu chuyện bị lộ ra. An ủi:
- Cô đừng lo, nếu nhÆ° cô cung cấp tin tức, láºp công phá vụ án nà y, ta không những có thể đảm bảo cho cô bình yên vô sá»±, hÆ¡n nữa còn xin tri phủ đại nhân trá»ng thưởng.
Liên Y bán tÃnh bán nghi nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, cúi đầu suy nghÄ©, nà ng biết đây có lẽ là má»™t khúc ngoặt quan trá»ng trong cuá»™c Ä‘á»i của mình, chỉ xem mình có thể nắm lấy hay không, cuối cùng nghiến chặt răng quyết định đánh liá»u:
- Tối hôm đó Kha công tỠkhông phải chỉ quay lại một mình… mà còn có cả… Lý công tỠnữa.
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sÆ° gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky |
| |