Long Tiêu Diêu đi lên tầng hai của cửa hàng đan dược, thấy đây là một gian phòng bố trí cực kỳ đơn giản. Gian phòng rộng hơn hai mươi thước vuông nhưng chỉ có một cái bàn cùng mấy cái ghế dựa. Ngồi trước bàn là một tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp đang đọc một cái ngọc giản. Hắn quan sát cả gian phòng nhưng chưa thấy bất cứ loại đan dược nào, tuy nhiên vách tường đằng sau tu sĩ kia lại có chút kỳ lạ, thần thức của hắn không thể xuyên qua để dò xét được.
Nhìn thấy Long Tiêu Diêu bước vào phòng. tu sĩ kia liền mời hắn ngồi xuống một bên bàn. Sau khi biết hắn đến mua đan dược phụ trợ tu luyện Trúc Cơ Kỳ, tu sĩ này liền lấy ra một cái ngọc giản đưa cho hắn.
Trong khi Long Tiêu Diêu còn nghi hoặc nhận ngọc giản, đưa thần thức vào đọc thì một nữ tu sĩ Luyện Khí Kỳ bưng tới một ly trà, hương trà tỏa ra bốn phía. Tu sĩ trung niên phất tay, ý bảo nữ tu sĩ kia lui ra, nói:
- Trà này được hái trên đỉnh Hoàng Sơn, pha bằng nước suối từ trong núi chảy ra, cũng có một chút hương vị, mời đạo hữu thưởng thức, thuận tiện chọn lựa đan dược muốn mua.
Long Tiêu Diêu ngửi hương trà, cũng không nghi ngờ nước trà có vấn đề. Với thực lực của Đan Đỉnh Môn thì cũng không cần phiền toái như vậy nếu muốn đối phó với một khách hàng Trúc Cơ Kỳ sơ cấp. Vừa uống thử một ngụm, mùi hương thơm ngát truyền đến khiến hắn lập tức cảm thấy tinh thần rung lên.
Ngọc giản mà tu sĩ trung niên đưa cho Long Tiêu Diêu có ghi lại hai mươi mấy loại đan dược phụ trợ tu luyện dành cho tu sĩ Trúc Cơ Kỳ. Trong đó, tên, tác dụng. cấp bậc, cấp độ, phẩm chất và giá cả của chúng đều được ghi lại rất rõ ràng, làm cho người ta đọc qua là hiểu được ngay. Lúc này hắn mới hiểu tại sao trong tầng hai lại không bày đan dược làm hàng mẫu, chỉ cần có ngọc giản này thì cũng đã đủ rồi.
Theo như ngọc giản ghi lại thì đan dược Trúc Cơ sơ cấp có 7 loại, trung cấp có 8 loại, cao cấp có 8 loại. Long Tiêu Diêu nhìn nội dung trong ngọc giản không khỏi nhíu mày. Hiện hắn có tu vi Trúc Cơ sơ cấp, nhưng theo kinh nghiệm dùng đan dược khi còn là Luyện Khí Kỳ thì hắn biết mình có thể dùng đan dược vượt cấp, hơn nữa chỉ có dùng đan dược vượt cấp thì hiệu quả mới tốt được.
Đan dược Trúc Cơ sơ cấp chia ra làm đan dược một thuộc tính và đan dược vô thuộc tính. Đan dược một thuộc tính chỉ bao gồm một loại linh lực trong ngũ hành thuộc tính, người tu tiên cơ bản có thể hoàn toàn hấp thu, ít lãng phí nhất. Còn đan dược vô thuộc tính thì chính là đan dược bao gồm toàn bộ ngũ hành thuộc tính, hơn nữa, linh lực ngũ hành thuộc tính lại không cân bằng. tỉ lệ thuộc tính phụ thuộc vào loại dược thảo dùng để luyện chế.
Đối với toàn bộ Tu Tiên giới hiện đang tu luyện công pháp một thuộc tính mà nói, giá cả đan dược một thuộc tính rõ ràng cao hơn không ít. Cùng là đan dược Trúc Cơ sơ cấp thượng phẩm thì một viên đan dược vô thuộc tính bán giá 30 linh thạch, còn đan dược một thuộc tính phải bán được 60 linh thạch.
Điều này chủ yếu do đan dược một thuộc tính cần lựa chọn dược thảo thuộc tính riêng làm tài liệu, phạm vi chủng loại dược thảo để lựa chọn có hạn, mà tu tiên giả cơ bản đều muốn mua đan dược một thuộc tính. Do nhu cầu số lượng lớn. dược thảo lại có hạn nên giá cả của chúng đắt đỏ cũng là hợp lý.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, có thể hấp thu toàn bộ linh lực ngũ hành, cho nên hắn cũng không chịu hạn chế về thuộc tính khi lựa chọn đan dược, hiển nhiên hắn sẽ lựa chọn loại đan dược vô thuộc tính có giá cả tương đối thấp này.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không biết có thể thích ứng được với đan dược dành cho Trúc Cơ trung cấp hay không. Trầm tư một lát, hắn nói với tu sĩ trung niên phụ trách tiếp đãi:
- Trước tiên ta muốn cầm một ít hàng mẫu về cho sư phụ xem qua đã, tiếp đó sẽ lại quyết định mua loại đan dược nào sau.
Long Tiêu Diêu cuối cùng lựa chọn mua đan dược Trúc Cơ sơ cấp là Tăng Nguyên Đan và Tụ Nguyên Đan, cùng với đan dược Trúc Cơ trung cấp là Đề Nguyên Đan và Huệ Nguyên Đan. Vì hắn lựa chọn đều là đan dược vô thuộc tính, lại còn là loại thượng phẩm nên khiến cho tu sĩ kia cảm thấy có chút bất ngờ.
Đối với tu tiên giả bình thường thì đan dược vô thuộc tính thượng phẩm còn không có hiệu quả bằng đan dược một thuộc tính trung phẩm, đây cũng là nguyên nhân khiến cho đan dược vô thuộc tính có giá khá thấp. Có quá ít tu tiên giả lựa chọn mua đan dược vô thuộc tính, đồng thời dược thảo dùng để luyện chế chúng tuy cũng quý trọng nhưng lại tìm được khá dễ dàng.
Tu sĩ này tuy cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng trong lòng lại mong Long Tiêu Diêu sau này có thể mua số lượng lớn đan dược vô thuộc tính. Đan dược một thuộc tính thuộc loại đan dược quý hiếm bậc nhất của Đan Đỉnh Môn, phương thuốc cũng chỉ bọn họ mới có. Hơn nữa đan dược vô thuộc tính thuộc lại đan dược bình thường, các tiểu tông phái cũng có thể luyện chế được, không cần phải lo tu tiên giả khác nghiên cứu ra thành phần dược liệu.
Long Tiêu Diêu mua mỗi loại đan dược hai viên, Đề Nguyên Đan thượng phẩm cùng Huệ Nguyên Đan thượng phẩm đều có giá 50 linh thạch một viên, khiến hắn không khỏi tặc lưỡi kêu đắt. May mà hắn có được thu hoạch phong phú trong Linh Dược Viên, hiện tại cũng có thể được coi là phú ông trong các tu tiên giả Trúc Cơ Kỳ, tạm thời còn chưa đến lúc không mua nổi số đan dược này.
Sau khi mua đan dược, Long Tiêu Diêu liền rời khỏi phường thị, trở lại thành trấn, thuê một gian phòng trong khách sạn của phàm nhân, bắt đầu thử dùng đan dược tu luyện.
Sau vài ngày, Long Tiêu Diêu đã lần lượt dùng toàn bộ đan dược đã mua. Đúng như hắn đã dự đoán trước, Tăng Nguyên Đan và Tụ Nguyên Đan tuy vẫn có tác dụng, nhưng đối với hắn lại như muối bỏ biển, mà Đề Nguyên Đan và Huệ Nguyên Đan lại tương đối thích hợp với hắn, trong đó linh lực ẩn chứa trong Huệ Nguyên Đan còn dồi dào hơn một chút, nhưng thuộc tính linh lực lại hỗn độn hơn. Thành phần linh lực trong hai viên đan dược này không hoàn toàn giống nhau.
Tuy nhiên, Hỗn Độn Chân Nguyên mà Long Tiêu Diêu hiện đang tu luyện là thuộc loại chân nguyên đỉnh cấp, không cần quan tâm linh khí có hỗn độn như thế nào, chỉ cần trải qua luyện hóa đều có thể chuyển thành Hỗn Độn Chân Khí, rót vào trong đan điền, bị chân nguyên của hắn hấp thu.
Từ đó, Long Tiêu Diêu đương nhiên chọn Huệ Nguyên Đan làm đan dược phụ trợ tu luyện. Sở dĩ Huệ Nguyên Đan có linh khí hỗn độn vì hai loại tài liệu chủ yếu để luyện chế chúng chính là dược thảo nhiều thuộc tính, mỗi loại dược thảo bao gồm linh lực ngũ hành thuộc tính khác nhau.
Thực ra hai loại dược thảo này thuộc loại mà tu tiên giả không muốn lựa chọn nhất, nhưng chúng lại mọc tương đối nhiều tại mấy khu thung lũng Hoàng Sơn, hơn nữa cũng lâu năm, ẩn chứa nhiều linh lực.
Huệ Nguyên Đan do một phương thuốc cổ truyền ghi lại, ở thời thượng cổ có không ít công pháp tu tiên cao cấp bao gồm đầy đủ ngũ hành, hơn nữa, một ít công pháp Thiên giai trở lên lại có thuộc tính hỗn độn. Do vậy, các phương thuốc cổ truyền có phân nửa là đan dược ngũ hành thuộc tính.
Quyết định xong, Long Tiêu Diêu lập tức bay đến phường thị Đan Phù, mua một lúc 500 viên Huệ Nguyên Đan. Sau khi cò kè mặc cả, hắn còn được chủ nhân cửa hàng tăng thêm 50 viên Huệ Nguyên Đan nữa.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu sắp đột phá tới Trúc Cơ sơ cấp bậc trung, nhưng nếu muốn tu luyện tới Trúc Cơ trung cấp thì cũng không phải một sớm một chiều mà làm được, cấp bậc tu luyện càng cao thì càng khó tăng lên, huống chỉ thực lực của hắn vốn đã có thể so với Trúc Cơ cao cấp, độ khó khi thăng cấp tất nhiên còn lớn hơn nhiều, hắn cũng không lo lãng phí đan dược.
Tuy nhiên lần mua sắm này của Long Tiêu Diêu cũng khiến túi tiền của hắn giảm đi sần một nửa, trong khi đan dược dành cho Trúc Cơ cao cấp bán tới 80 linh thạch một viên, khiến hắn bắt đầu thấy lo lắng làm sao để kiếm được số lượng lớn linh thạch sau này. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không đi làm chuyện giết người đoạt bảo, mà đa số những nơi trong Tu Tiên giới tại Thần Châu Đại Lục có yêu thú và dược thảo, tài nguyên tu tiên đều bị các đại môn phái tu tiên quản lý theo từng phạm vi thế lực, những nơi chưa bị chiếm đóng thỉ hoặc là tài nguyên cằn cỗi, hoặc là có nhiều nguy hiểm, với thực lực của hắn bây giờ thỉ cũng không thể tùy tiện đi vào.
Nguyên bản tu tiên giả sau khi Trúc Cơ thành công có thể tương đối dễ dàng gia nhập môn phái tu tiên hoặc gia tộc tu tiên, mỗi tháng có thể được một chút cung phụng. Nhưng thứ nhất, Long Tiêu Diêu lo lắng bị tu tiên giả khác phát hiện bí mật của minh. Vả lại hắn cũng không có hứng thú với lượng cung phụng nhận được, mỗi tháng nhiều nhất chỉ là 4 khối linh thạch trung cấp, còn kém xa so với nhu cầu của hắn.
Thứ hai là trong Tu Tiên giới đấu tranh rất nhiều, trong đó đấu tranh lớn nhất và cũng tàn khốc nhất là chính tà chi tranh. Tu Tiên giới chính đạo gồm Nho tu, Đạo tu, Phật tu, Võ tu, còn tà đạo bao gồm Quỷ tu, Ma tu, còn có một loại rất hiếm thấy là Vu tộc. Giữa các môn phái chính, tà thường xuyên xảy ra xung đột quy mô lớn. số lượng tu tiên giả chết mỗi lần nhiều không kể xiết, mà chủ lực trong các cuộc chiến tranh loại này là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ và Kim Đan Kỳ, có tỉ lệ tử vong cao nhất.
Nguyên nhân xung đột chủ yếu trong Tu Tiên giới chính là do tranh đoạt tài nguyên tu tiên. Bất kể môn phái lớn. nhỏ hay gia tộc tu tiên đều cần chiếm đoạt tài nguyên tu tiên để đáp ứng nhu cầu tu luyện của minh. Mà tài nguyên tu tiên lại có hạn. các môn phái tu tiên lớn còn tương đối ổn định, bỉnh thường không dễ phát động chiến tranh quy mô lớn. không kể kết quả ra sao, dù có thắng lợi thỉ tổn thất cũng là không nhỏ.
Nhưng giữa các môn phái tu tiên nhỏ hay các gia tộc thỉ lại thường xuyên xảy ra chiến tranh, mặc dù tài nguyên mà bọn họ có được ít đến mức đáng thương nhưng lại là miếng thịt béo trong mắt những người khác. Mà thực lực bản thân bọn họ cũng không mạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra thay đổi về mặt thực lực, một tu tiên giả Kim Đan Kỳ ngã xuống hoặc sinh ra sẽ gây ra một loạt tranh đấu để phân chia lại tài nguyên.
Bởi vì Tu Tiên giới vô cùng hỗn loạn, thậm chí lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng, Long Tiêu Diêu càng không thể tùy tiện gia nhập bất cứ môn phái hoặc gia tộc nào cả. Bản thân là tán tu thỉ mọi tài nguyên tu tiên đều do chính mình cố gắng đoạt được.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu cũng rất may mắn. Đầu tiên, hắn không cần lo lắng về công pháp và Pháp kỹ. Tiếp theo, hắn có thể dựa vào hấp thu năng lượng của thú hồn để tăng thực lực bản thân, không những tốc độ tu luyện tăng lên mà còn tăng cường thực lực bản thân trên diện rộng, từ đó tiết kiệm được không ít đan dược.
Kế hoạch tiếp theo của Long Tiêu Diêu là trong tám năm tăng tu vi bản thân tới mức Trúc Cơ cao cấp, tối thiểu cũng là Trúc Cơ trung cấp bậc cao. Khi xưa lúc hắn mới 7 tuổi, cha mẹ hắn tham gia thí luyện dành cho Trúc Cơ Kỳ hai mươi năm mới mở một lần, giống như thí luyện tại Linh Dược Viên. Cha mẹ hắn cũng đã gặp nhiều chuyện cực kỳ nguy hiểm, cuối cùng ngã xuống chính trong lần thí luyện này.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng dự định tham gia lần thí luyện này, vừa để tưởng nhớ cha mẹ, đồng thời hắn cũng muốn vào đó giết chết yêu thú, hấp thụ thú hồn để tăng thực lực của chính minh.
Nhưng hiện tại linh thạch trên người Long Tiêu Diêu căn bản không đủ cho hắn mua đan dược tu luyện tới Trúc Cơ cao cấp, hơn nữa, hắn cũng cần tìm một chỗ để yên tâm tu luyện, đồng thời không ngừng thông qua chiến đấu thực tế để tăng thực lực bản thân, tránh gập phải bình cảnh khi tu luyện.
Với thân phận tán tu của Long Tiêu Diêu thì mục tiêu có thể lựa chọn dành cho hắn cũng khá ít ỏi, không nhiều mấy. Sau khi hắn xem xét nhiều lần bản đồ tu tiên trên Thần Châu Đại Lục, kết hợp với ngọc giản ghi lại các bí văn trong Tu Tiên giới, hán cuối cùng lựa chọn khu vực Thường Thanh Sâm Lâm, cạnh phạm vi thế lực của Vu tộc.
Nơi này tên là Thường Thanh Sâm Lâm do cây cối sinh trường ở đây bốn mùa đều xanh tươi, khí hậu ẩm ướt, linh khí dư thừa, độc trùng nhiều vô kể, dược thảo lại khá sung túc, thậm chí còn có một số loại dược thảo quý hiếm.
Số lượng tu tiên giả Vu tộc trên Thần Châu Đại Lục cũng không nhiều, theo các phương thức tu luyện khác nhau mà chia ra thành: Độc Vu, Quỷ Vu, Thú Vu, Huyết Vu. Độc Vu chủ yếu là thi triển độc vật, điều khiển độc trùng, Quỷ Vu là loại Vu sư điều khiển quỷ, Thú Vu am hiểu điều khiển thú, còn Huyết Vu thì dùng máu làm môi giới để phụ trợ tu luyện và chiến đấu.
Theo như bí văn Tu Tiên giới ghi lại thì tuy Thường Thanh Sâm Lâm thuộc phạm vi của Vu tộc, nhưng tu tiên giả Vu tộc thì lại không nhiều, mà nơi này phần đông là độc trùng cấp thấp, cho nên ở đây chỉ có một ít Độc Vu cấp thấp. Tuy nhiên, vì công pháp của Độc Vu khá quỷ dị, lại am hiểu điều khiển độc trùng, độc vật, nên khi giao chiến thường lợi hại hơn vài phần so với tu tiên giả cùng cấp bậc.
Sơ dĩ Long Tiêu Diêu chọn Thường Thanh Sâm Lâm làm đích đến, quan trọng nhất là vì Kim Xà. Nếu đúng như ghi chép trong ngọc giản thì nơi đó sẽ không có Độc Vu cao cấp, do vậy uy hiếp đối với hắn chắc sẽ không lớn. Hơn nữa, tu tiên giả Vu tộc cũng không nhiều, Thường Thanh Sâm Lâm lại nằm bên cạnh phạm vi thế lực của Vu tộc, hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì lớn cho lắm. Mà nơi này lại có nhiều dược thảo, có thể thu hoạch không ít.
Long Tiêu Diêu cũng không lập tức đi ngay, mà tìm một nơi yên tĩnh luyện chế vài món pháp khí. Trong túi trữ vật mà Thượng Quan điếm chủ cho hắn có một lượng lớn tài liệu luyện khí, hơn nữa còn có một khí đỉnh và một bộ dụng cụ luyện khí, chính là bộ dụng cụ luyện khí truyền thừa của Thượng Quan gia tộc, phẩm chất cũng không tồi.
Long Tiêu Diêu dùng tài liệu yêu thú luyện chế một cái linh khí thượng phẩm Thú Bì Thuẫn thuộc tính mộc, một cái linh khí thượng phẩm Thanh Mộc Tráo cùng với một linh khí thượng phẩm Hoàng Thổ Tráo, cuối cùng hắn còn luyện chế một bộ linh khí thượng phẩm Bắc Đẩu Kiếm thuộc tính kim gồm 7 thanh kiếm, cùng với một linh khí thượng phẩm Hỏa Hoàn thuộc tính hỏa. Còn các tài liệu thuộc tính phong, lôi thì đều là tài liệu cao cấp, cần ít nhất phải Nhị Muội Chân Hỏa mới có thể tinh luyện được, do vậy hiện hắn cũng không thể luyện chế pháp khí thuộc tính phong và lôi.
Tu tiên giả sau khi Trúc Cơ thành công, có thể đưa ba kiện pháp khí thu vào cơ thể, như vậy chẳng những có thể liên tục dùng chân khí để tẩm bổ pháp khí, tăng lên uy lực của chúng, đồng thời khi cần dùng chỉ cần tâm thần khẽ động là có thể gọi được pháp khí ra, nhanh và tiện lợi hơn nhiều so với việc lấy pháp khí từ trong túi trữ vật để sử dụng.
Long Tiêu Diêu đắn đo mãi, cuối cùng quyết định thu Thanh Mộc Tráo, Bắc Đẩu Kiếm và Thất Tinh Kiếm vào cơ thể. Hai bộ phi kiếm này tuy đều do 7 thanh kiếm tạo thành, nhưng cho dù có nhiều thanh đi nữa thì cũng chỉ thuộc một bộ, chỉ chiếm một danh ngạch pháp khí.
Đương nhiên, ban đầu Long Tiêu Diêu chỉ dùng một số tài liệu cấp thấp để luyện chế pháp khí, mục đích nhằm tăng kỹ xảo luyện khí trên diện rộng, tiếp theo hắn mới bắt đầu luyện chế pháp khí mình muốn. Sau đó, hắn dùng tiếp hơn một tháng để luyện tập nắm giữ hơn mười loại trận pháp Trúc Cơ sơ cấp, tiếp theo lại luyện chế trận bàn Tiểu Ngũ Hành Trận, Ảo Trận cùng Mê Tung Trận.
Sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ, Long Tiêu Diêu mới ngự kiếm phi hành về phía Thường Thanh Sâm Lâm. Thường Thanh Sâm Lâm cách xa mấy ngàn dặm, nhưng đối với tu tiên giả có thể ngự kiếm phi hành thì cũng không tính là xa. Chỉ là để tiết kiệm pháp lực, hắn cũng không tăng tốc hết sức, ấy vậy mà chỉ hơn một ngày hắn đã tới được Thường Thanh Sâm Lâm. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thường Thanh Sâm Lâm nằm giữa vùng nói non trùng điệp, bao trùm phạm vi mấy trăm dậm, khắp nơi đều là cây cối bốn mùa xanh tươi, trên mặt đất phủ một lớp cỏ xanh um tươi tốt, trong rừng còn có nhiều con suối nhỏ chảy qua, không khí nơi đây tràn ngập sương mù trắng nhạt.
Sau khi Long Tiêu Diêu bay tới đây cũng không dừng lại mà trực tiếp bay về phía rừng rậm. Hắn bay thấp xuống, chỉ ngang tầm ngọn cây. Làm như vậy thứ nhất có thể tránh làm cho tu tiên giả khác ở phía xa phát hiện, mặt khác khi bay thấp hắn có thể tùy lúc tìm tòi dược thảo trên mặt đất.
Sau khi Trúc Cơ, lại hấp thu được tinh huyết bản mạng của Bí Hí, thần thức của Long Tiêu Diêu đã có thể phóng ra ngoài khoảng 40 thước, đương nhiên không gian trong Vạn Thú Lệnh Bài cũng nhờ đó mở rộng tới phạm vi bốn trăm thước, càng có nhiều vị trí để gieo trồng dược thảo. Lúc đầu hắn còn lo rằng dược thảo trong Linh Dược Viên không thích ứng được với môi trường mới, nhưng hiện tại thấy chúng còn có vẻ còn sum xuê hơn so với lúc trước, hắn mới yên tâm.
Không lâu sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm liền phát hiện ra hai con rết đang mai phục dưới một cây đại thụ, chúng dài khoảng nửa thước, tốc độ cực kỳ nhanh nhẹn.
Long Tiêu Diêu ngay lập tức gọi Kim Xà ra. Tuy đối thủ là độc trùng cấp hai nhưng hắn tin rằng với khả năng hoàn toàn miễn dịch với độc tố của Kim Xà, hẳn là nó có thể đối phó được với hai con rết này. Tuy vậy, hắn cũng không dám chủ quan, vẫn hết sức chăm chú nhìn vào động tĩnh cuộc chiến đấu này.
Kim Xà được gọi ra, ngay lập tức phát hiện hai con rết, nó liền hưng phấn lao tới. Hai con rết này cũng phát hiện ra Kim Xà, cảm thấy uy hiếp thật lớn. Hai con rết dài nửa thước liền nằm sấp xuống song song với nhau, cùng ngẩng đầu lên, há miệng lộ ra một đôi răng nanh độc màu nâu hình lưỡi liềm dài nửa tấc, hướng về phía Kim Xà đe dọa.
Nhưng hai con rết này đối mặt với Kim Xà liền lộ vẻ miệng cọp gan thỏ, Kim Xà căn bản không thèm để ý đến đe dọa của chúng, nó như tia chớp bay đến trước mặt hai con rết, há mồm cắn tới một con.
Con rết bị tập kích lập tức dùng cả trăm cái chân để di chuyển, nhanh chóng né về phía sau, mà con rết còn lại thì lao ra, cắn về phía cổ của Kim Xà.
Nhưng đúng lúc này, Kim Xà đột ngột chuyển hướng công kích, cắn một cái vào con rết đang lao tới, thoạt nhìn giống như con rết này tự mình chui đầu vào lưới, đưa mình vào miệng Kim Xà.
Long Tiêu Diêu luôn quan sát biến hóa của cuộc đấu này, hắn cũng không biết Kim Xà cố ý giương đông kích tây, đánh lạc hướng hai con rết hay là khả năng ứng biến của nó rất cao, hành động nhanh chóng đã thành công. Nhìn Kim Xà nháy mắt giải quyết được một con độc trùng cùng cấp, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc trước khả năng của nó.
Tuy nhiên, cuộc chiến vẫn còn chưa kết thúc, con rết còn lại thừa dịp Kim Xà đang nuốt con rết kia, liền lao ra, đánh về phía cổ của Kim Xà.
Con rết thuộc loại độc trùng cấp thấp, không có linh trí, sở dĩ chúng có thể nhanh chóng ứng biến, đánh về phía cổ của Kim Xà hoàn toàn là do bản năng của độc trùng, trước kia nó đã từng có kinh nghiệm chiến đấu với loài rắn, đương nhiên biết được cổ rắn là vị trí yếu ớt nhất.
Tuy nhiên, Kim Xà phản ứng rất nhanh, hơn nữa tuy nó có hình dạng của loài rắn nhưng lại thuộc Long tộc, vị trí bảy tấc không phải là nhược điểm của nó. Thân thể Kim Xà rụt lại phía sau, tiếp theo thả xuống một nửa con rết đang ăn dở, lại há mồm hướng con rết đang lao tới, không ngờ trong nháy mắt đã cắn trúng con rết này. Thân thể của con rết cực kỳ yếu ớt, bị Kim Xà cắn một cái liền lập tức chết đi.
Trong những ngày sau đó, Kim Xà lần lượt trải qua mấy trăm cuộc chiến. Thường Thanh Sâm Lâm quả thật có độc trùng dày đặc, tính ra mỗi ngày Long Tiêu Diêu đều hơn mười lần gặp phải độc trùng, nhưng lại không gặp được yêu thú nào.
Long Tiêu Diêu cũng nhổ được một ít dược thảo đem trồng, nhưng vì vẫn đang ở rìa ngoài của Thường Thanh Sâm Lâm nên dược thảo cũng tương đối bình thường. Sau hơn một tháng tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm, Kim Xà lại lâm vào trạng thái ngủ say. Hắn biết điều này biểu hiện rằng Kim Xà lại thăng cấp nên cũng không lo lắng lắm.
Nguyên nhân là do Kim Xà liên tục ăn mấy trăm con độc trùng, mà thân thể độc trùng là bổ ích nhất đối với Kim Xà, hơn nữa Kim Xà còn nuốt yêu đan của mấy trăm con độc trùng này, khiến nó thu được lợi ích không nhỏ.
Tuy nhiên hiện Long Tiêu Diêu cũng không yếu như trước nữa, còn có vòng bảo hộ linh khí thượng phẩm, không lo lắng bị độc trùng quấy rầy. Hơn nữa, thuộc tính lôi và hỏa có tác dụng khắc chế, độc trùng lại thuộc loại yêu thú cấp thấp, cấp bậc không cao nên không có gì uy hiếp được đến hắn, do vậy hắn tiếp tục đi sâu vào trong Thường Thanh Sâm Lâm.
Thoáng cái đã trôi qua mấy tháng, Long Tiêu Diêu đã đi vào sâu hơn phân nửa khu rừng, do trên đường hắn còn tìm kiếm, thu thập dược thảo nên tốc độ không không quá nhanh. Tuy nhiên, theo đường đi của hắn càng vào sâu, độc trùng gập phải đều thuộc cấp ba, ngẫu nhiên có thể thấy có độc trùng cấp bốn, khiến hắn ngày càng phải chú ý, cẩn thận.
Dù vậy, càng đi sâu, dược thảo mà Long Tiêu Diêu thu được cũng ngày càng quý hiếm, để có thể đổi lấy linh thạch mua đan dược, hắn vẫn như trước không có ý định lui lại.
Long Tiêu Diêu ban ngày thì vừa đi vừa sưu tầm trong rừng sâu, buổi tối thì dừng lại dùng đan dược tu luyện. Hiện hắn điều khiển trận pháp ngày càng thuần thục, sau khi khởi động trận bàn Ảo Trận cùng Tiểu Ngũ Hành Trận, cộng với việc bố trí Dẫn Linh Trận và Trở Linh Trận thì an toàn của hắn chắc chắn không có vấn đề gì phải lo.
Long Tiêu Diêu cũng không định hấp thu thú hồn, hắn dự định sau khi thăng cấp tới Trúc Cơ cao cấp mới hấp thu tiếp, khi đó hắn vừa có thể hấp thu thú hồn cấp cao, tăng thực lực tới trình độ lớn nhất, vừa tránh được việc dùng đan dược vượt cấp khiến thiếu thốn đan dược phụ trợ dành cho Trúc Cơ cao cấp. Hắn bức thiết hy vọng tăng lên thực lực nên đương nhiên sẽ không tùy tiện hấp thu thú hồn cấp thấp.
Long Tiêu Diêu tiến vào rừng lâm không đến hai tháng liền thuận lợi đột phá đến giai đoạn Trúc Cơ sơ cấp bậc trung. Một hôm, hắn đang nhổ dược thảo đem trồng thì đột nhiên phát hiện một bầy hơn ba mươi con ong độc bay tới phía hắn.
Long Tiêu Diêu ở trong Thường Thanh Sâm Lâm. đương nhiên phóng hết thần thức ra để tránh bị độc trùng đánh lén, do vậy khi bầy ong độc này bay đến cách hắn ba mươi thước liền bị hắn phát hiện
Ong độc là yêu thú thuộc tính kim, thuộc loại độc trùng, hơn nữa độc tính cũng không kém. phiền toái nhất là chúng thường kết thành bầy để công kích, số lượng rất đông, gan lỳ không sợ chết, khi tấn công thì không chết không thôi.
Long Tiêu Diêu lập tức lấy ra Linh Hỏa Tráo, sau khi rót chân khí vào, Linh Hỏa Tráo liền lóe sáng, hiện ra một cái lồng phòng hộ cao hai thước, đường kính một thước, trên bề mặt bám đầy hỏa diễm, bảo hộ bên ngoài thân thể hắn. Tuy cấp bậc của Linh Hỏa Tráo chỉ là linh khí trung phẩm nhưng vì hỏa khắc kim, hơn nữa độc trùng bản năng sợ lửa, do vậy Linh Hỏa Tráo lúc này là lựa chọn tốt nhất để phòng ngự.
Quả nhiên, ong độc bay tới bên ngoài Linh Hỏa Tráo thì bắt đầu bay vòng quanh, nhưng không có con nào dám tấn công. Long Tiêu Diêu thấy vậy liền yên tâm. nhưng chí một lát sau sắc mặt hắn liền biến đổi. Thì ra, hắn phát hiện một tu sĩ Trúc Cơ trung cấp đang bay tới phía hắn.
Tu sĩ này mặc một chiếc trường bào rộng thùng thình, trùm lên toàn thân, nhưng Long Tiêu Diêu dựa vào thần thức cường đại vẫn phát hiện ra toàn thân tu sĩ có màu xám đen. bên ngoài thân thể có một tầng sương mù màu xám bao bọc. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu cảm giác được khí tức thập phần quỷ dị trên người tu sĩ kia, hắn liền lập tức đoán được người này chính là Độc Vu. Tuy nhiên hắn thấy kỳ lạ đó là đối phương chỉ có tu vi Trúc Cơ trung cấp, trong khi hắn tự tin thần thức cường đại vượt qua cả tu sĩ Trúc Cơ cao cấp bình thường, vậy mà hắn buồn bực nhận ra rằng trước khi minh phát hiện đối phương đã bị tên Độc Vu này phát hiện ra rồi.
Thực ra cũng không phải tên Độc Vu này có thần thức cường đại hơn Long Tiêu Diêu, ở Tu Tiên giới trên Thần Châu đại lục hiện nay còn không có tu sĩ Trúc Cơ trung cấp nào có thần thức cường đại hơn hắn cả. Nhưng Độc Vu có một loại bí kỳ điều khiển côn trùng rất thần kỳ, bí mật trong đó chính là phụ thần, đưa một phần phân thần bám vào thân thể độc trùng, từ đó vừa có thể chỉ huy, khống chế độc trùng một cách tự nhiên, vừa có thể dùng để tra xét.
Tên Độc Vu này tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm vốn là để bắt độc trùng, thu thập chất độc. Độc Vu không chỉ dùng độc để đối địch mà còn có thể hấp thu độc vật thông qua ăn chúng, từ đó tăng lên tu vi bản thân. Toàn thân tên Độc Vu này có màu xám đen chính là hậu quả của việc hấp thu độc vật, mà tầng sương mù bên ngoài thân thể chính là khí tức do độc vật phát ra, chẳng những vô cùng độc mà còn có thể ăn mòn pháp khí của địch nhân.
Tên Độc Vu này trong lúc phái ra ong độc để sưu tầm độc trùng thỉ vô ý phát hiện ra Long Tiêu Diêu. Chưa kể đến chính tà chỉ tranh, chỉ đơn giản là tiêu diệt một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng có thể được một chút thu hoạch, do vậy tên Độc Vu này liền gọi ra ong độc, tiến hành công kích Long Tiêu Diêu.
Thuật khống chế côn trùng này yêu cầu Độc Vu phải phân ra một cỗ phân thần bám vào thân thể độc trùng thỉ mới có thể khống chế độc trùng tự nhiên, linh hoạt được. Với tu vi Trúc Cơ trung cấp của Độc Vu này thỉ do thần thức có hạn, hắn chỉ có thể điều khiển nhiều nhất hơn ba mươi con ong độc mà thôi.
Nguyên bản Độc Vu cho rằng căn bản không cần chính mình ra tay, hơn ba mươi con ong độc hoàn toàn có thể đối phó với Long Tiêu Diêu rồi. Những con ong độc này tuy chỉ là độc trùng cấp ba nhưng nọc độc của chúng có tác dụng ăn mòn pháp khí của địch nhân, tuy nhiên khi đụng phải pháp khí thuộc tính hỏa thì nọc độc của ong cũng bị hóa thành hư vô dưới nhiệt độ cao, do vậy Độc Vu không thể không tự mình ra tay.
Thần thức của Độc Vu căn bản không cường đại như của Long Tiêu Diêu, lại bị phân ra hơn ba mươi cỗ phân thần để khống chế ong độc, do vậy hiện thần thức mà Độc Vu có thể sử dụng còn không bằng của một tu sĩ Trúc Cơ sơ cấp. Vì Độc Vu ngự khí công kích nên hắn phải đến gần Long Tiêu Diêu không tới năm thước. Tuy vậy, hắn cũng khá cẩn thận, trong lúc lại gần liền lấy ra một cái lồng phòng ngự.
Thông thường, tu sĩ cho rằng Vu tộc quỷ dị ở chỗ Độc Vu điều khiển pháp khí và độc trùng, khác biệt hẳn so với tu sĩ khác. Lúc này, cái lồng phòng ngự mà tên Độc Vu lấy ra chính là được luyện chế từ một loại độc vật, là loại lồng phòng ngự vô thuộc tính.
Các tu sĩ khác cũng có sử dụng pháp khí vô thuộc tính, nhưng vì pháp khí vô thuộc tính không thể phát huy được thuộc tính ưu thế của bản thân tu sĩ, uy lực cũng không bằng pháp khí một thuộc tính, do vậy đại đa số tu sĩ cũng không lựa chọn loại pháp khí này.
Nhưng Vu tộc lại không giống như vậy, bọn họ không tu luyện loại công pháp ngũ hành phổ biến đó, bọn họ mặc dù cũng hấp thu thiên địa linh khí nhưng nguồn năng lượng lớn nhất đều sinh ra từ một loại năng lượng đặc biệt mà mỗi thành viên Vu tộc tu luyện ra. Ví dụ Độc Vu chủ yếu dựa vào hấp thu năng lượng ẩn chứa trong độc vật, từ đó tăng tiến tu vi, do vậy, bọn họ cơ bản không phân biệt rõ rằng ngũ hành thuộc tính, tự nhiên chỉ có thể điều khiển pháp khí vô thuộc tính.
Long Tiêu Diêu cũng không quá hiểu rõ về Độc Vu, nhưng hắn luôn chú ý cẩn thận, ngay khi phát hiện ra Độc Vu, hắn liền lấy ra trận bàn Mê Tung Trận mà mình tự luyện chế. Tuy rằng trận bàn có uy lực lớn nhất của hắn là Tiểu Ngũ Hành Trận, nhưng trước mắt hắn không thể luyện chế trận kỳ, hoàn toàn nhờ vào pháp trận tự động khởi động và vận hành, hơn nữa có hơn ba mươi con ong độc đang tản ra công kích trận pháp, hắn cũng không biết được trận pháp này có thể phát huy được bao nhiêu tác dụng.
Hơn nữa, phạm vi Mê Tung Trận bao phủ đường kính mười thước, trong khi Tiểu Ngũ Hành Trận chỉ bao phủ phạm vi sáu thước, căn bản không thể cam đoan Độc Vu sẽ tiến vào trong trận pháp. Do vậy, Long Tiêu Diêu lựa chọn sử dụng Mê Tung Trận.
Long Tiêu Diêu đặt sáu viên linh thạch trung cấp vào trận bàn Mê Tung Trận, sau đó rót chân khí vào trận bàn để kích hoạt, ngay khi Độc Vu tiến đến cách hắn khoảng năm thước thì hắn liền lập tức phát động trận pháp. Trận bàn lóe lên, bỗng nhiên xuất hiện một tòa mê trận, bao phủ cả Độc Vu lẫn ong độc vào bên trong.
Long Tiêu Diêu phát động trận pháp, đương nhiên không chịu uy lực của nó, chỉ thấy một màn sương mù tràn ngập bên trong trận pháp. Nhưng Độc Vu và ong độc đang ở trong trận pháp thì lại cảm thấy hoàn toàn khác, bọn chúng có cảm giác bị vây chặt trong sương mù, nhìn không thấy năm ngón tay, càng không thể phân biệt đâu là Đông, Tây, Nam, Bắc, mà thần thức của Độc Vu trong trận pháp bị ngăn cách, chỉ như con ruồi mất đầu đâm loạn xung quanh trong trận pháp.
Nói thì khá kỳ quái, rõ ràng hắn bay thẳng về một hướng, nhưng Long Tiêu Diêu thấy Độc Vu không ngừng xoay tròn tại chỗ.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Độc Vu dừng lại, hắn cảm giác được có chút bất thường, với tốc độ phi hành theo một hướng của hắn thì đã bay được hơn mười dặm rồi, vậy mà hắn vẫn bị vây trong sương mù dày đặc. Với năng lực của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thì không thể bố trí được trận pháp bao trùm phạm vi lớn như vậy, hắn biết ở đây chắc chắn có vấn đề.
Nhưng ở trong Mê Tung Trận có khác biệt so với các loại trận pháp khác, Độc Vu căn bản không phát hiện được vị trí kết giới của trận pháp, chưa nói tới công kích kết giới để phá trận. Tuy nhiên, Độc Vu khi đã phát hiện điều bất thường liền bắt đầu triển khai công kích đối với sương mù xung quanh người.
Độc Vu bấm quyết, một luồng khí màu xám ngưng kết thành một mũi tên xám lao ra, đây chính là pháp thuật của Độc Vu: độc tiễn. Độc tiễn sau khi bay ra liền vạch tầng sương mù ra, tạo thành một đạo liệt ngân, nhưng mà độc tiễn bay được một chút liền dần tiêu hao, thu nhỏ lại, không lâu sau liền bị sương mù bao phủ, mà vị trí mà độc tiễn mở ra cũng bị sương mù nhanh chóng lấp lại, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Độc Vu lúc đầu còn tính toán dựa theo phương hướng của độc tiễn để phi độn ra ngoài sương mù. nhưng vết rách mà độc tiễn mở ra nháy mắt đã biến mất, khiến hắn lập tức bị mất phương hướng. Độc Vu thấy vậy liền chắp tay trước ngực một cái, hai tay kết thành một pháp ấn, sau đó sương mù màu xám trên người hắn phát ra dày đặc, bao phủ phạm vi một thước xung quanh hắn.
Lúc này, bầy ong độc vẫn không ngừng bay nhanh như trước. Chúng thuộc loại độc trùng cấp thấp, không có linh trí, hiển nhiên không thể phán đoán được tình thế, tất cả đều nhờ vào phân thần của Độc Vu bám trên người chúng chỉ huy. Ờ trong trận pháp, do sương mù có tác dụng ngăn chặn thần thức nên Độc Vu liền bị mất liên hệ với ong độc nên chúng chỉ biết phi hành một cách máy móc.
Cùng lúc với tầng sương mù màu xám trên người Độc Vu tản ra, sương mù xung quanh bắt đầu liên tục lui lại, phần sương mù tiếp xúc với sương mù màu xám liền lập tức bị tiêu tán. Sương mù bao vây Độc Vu biến mất thì tác dụng mê hoặc cũng tự nhiên mất hiệu lực, Độc Vu ngay lập tức bay thẳng về phía trước. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu hiển nhiên sẽ không ngồi nhìn Độc Vu chạy ra ngoài Mê Tung Trận, khi này hắn không ra tay chủ yếu là do muốn thử nghiệm uy lực của trận pháp một chút, hiện tại hắn đã biết được uy lực của trận pháp này. Mê Tung Trận mặc dù không thể đả thương đối thủ nhưng lại có hiệu quả mạnh trong việc vây khốn địch nhân, nhất là khi đối phó với yêu thú khiếm khuyết linh trí thì uy lực còn rõ ràng hơn nữa, tới cuối cùng có thể tiêu hao hết tinh lực của yêu thú.
Long Tiêu Diêu lúc này thấy Độc Vu đã phá giải được hiệu quả mê huyễn của trận pháp, tay phải hắn lập tức điểm ra, một đạo lôi điện màu vàng nhạt bắn nhanh tới Độc Vu. Nguyên bản đây chính là Pháp kỹ thuộc tính lôi Trúc Cơ sơ cấp: Kinh Lôi Quyết, nhưng Kinh Lôi Quyết của Long Tiêu Diêu có dung hợp công kích điện lưu của Điện Man, còn có uy lực thiên phú Thần Lôi của Bí Hí, lực công kích còn mạnh hơn vài lần so với Kinh Lôi Quyết đơn thuần.
Độc Vu ở trong Mê Tung Trận, thần thức bị ngăn chặn, khi hắn phát hiện ra thì lôi điện đã cách hắn không đến một thước. Tốc độ lôi điện cực nhanh, khiến cho Độc Vu không kịp né tránh, may mà hắn đã sớm xuất ra một lồng phòng hộ quanh người.
Lồng phòng hộ của Độc Vu là một kiện linh khí thượng phẩm, nhưng lại lấy độc vật luyện chế, mà thuộc tính lôi và hỏa trời sinh có tác dụng khắc chế độc tà, quỷ quái. Quan trọng hơn là khi nãy Độc Vu nhằm xua tan sương mù thì đã thi triển ra khói độc hộ thể uy lực lớn nhất rồi.
Khói độc hộ thể tuy có uy lực lớn nhưng lại cực kỳ tiêu hao pháp lực bản thân. Để xua tan sương mù, Độc Vu không thể không liên tục thi triển khói độc, dựa vào đặc tính ăn mòn của nó để làm tan rã sương mù của trận pháp, nhưng trong quá trình này, khói độc cũng làm tiêu hao số lượng lớn năng lượng độc, khiến pháp lực cùa hắn tiêu hao hơn năm phần, phải ở trong trạng thái suy yếu.
Vào lúc này, lôi điện mà Long Tiêu Diêu phát ra đã bổ vào trên lồng phòng ngự của Độc Vu, lồng phòng ngự ẩn chứa pháp lực độc tính lập tức bị lôi điện làm cho tan rã, mất đi pháp lực của Độc Vu chống đỡ, nó liền lập tức biến về nguyên hình pháp khí, rơi xuống mặt đất.
Độc Vu kinh hài, vội vàng xuất ra một tấm chắn linh khí thượng phẩm, tuy nhiên, vì Kinh Lôi Quyết đã làm tan rã phần lớn pháp lực độc tính của hắn, khiến hắn không thể tiếp tục duy trì quy mô khói độc chống đỡ quanh người được nữa, khiến chúng thu nhỏ lại, chỉ cách người có một thước.
Long Tiêu Diêu thấy vậy liền xuất ra Tam Tinh Độn Quang Châm. Bộ phi châm này tuy chỉ là linh khí hạ phẩm, hơn nữa pháp khí thuộc loại phi châm đa số chỉ dùng để đánh lén. nên lực công kích cũng không mạnh. Nhưng Độc Vu đang ở trong Mê Tung Trận, thần thức tra xét lại bị sương mù ngăn cách, tầm nhìn cũng gập trở ngại, hơn nữa hắn lại không có lồng phòng ngự, do vậy hắn chính là đối tượng tốt nhất để đánh lén.
Long Tiêu Diêu điều khiển ba thanh phi châm lẻn đến phía sau Độc Vu, bay tới đâm vào gáy của hắn. Hiện Long Tiêu Diêu khi giao chiến cùng tu sĩ khác rất ít khi công kích thân thể đối thủ. Nội giáp, trường sam đều có thể là pháp khí phòng ngự, biến số do các nhân tố không rõ ràng gây ra dễ dàng khiến mình bị động, trong thực chiến cần phải tận lực khiến mọi thứ nằm trong khống chế của mình.
Khói độc quanh người Độc Vu có tác dụng ngăn cản và ăn mòn thần thức, nên Long Tiêu Diêu cũng không thể xác định đối phương có pháp khí hộ thể khác trên người hay không, do vậy hắn hiển nhiên sẽ không công kích vào thân thể đối thủ. Tuy rằng đối thủ đang ở trong trận pháp, dù đánh lén thất bại cũng không ảnh hường đến đại cục, nhưng thói quen tốt cần dần dần bồi dưỡng mà ra, hắn luôn đặt ra yêu cầu rất cao đối với bản thân mình.
Kết quả hiển nhiên không cần nói cũng biết, khi Độc Vu phát hiện ra Độn Quang Châm thì phi châm đã bay đến cách gáy hắn gần một tấc. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nhân loại không có khả năng dùng thân thể chống đỡ công kích của linh khí, đầu Độc Vu lập tức bị phi châm đâm thủng, chết ngay lập tức, cùng với đó, bầy ong độc đang bay tán loạn trong trận pháp cũng đồng thời rơi xuống chết.
Tu sĩ điều khiển trùng, thú đa số sử dụng Khống Hồn Trận phụ trợ để lấy máu nhận chủ đối với trứng linh trùng, linh thú, mà khi chủ nhân chết đi thì linh trùng cũng sẽ chết theo chủ nhân.
Long Tiêu Diêu lập tức thu hồi trận bàn trận pháp, thu hồi vật phẩm của Độc Vu. đưa luôn thi thể của Độc Vu và ong độc vào không gian Vạn Thú Lệnh, để làm thức ăn sau này cho Kim Xà, còn hắn thì nhanh chóng hướng về phía bên ngoài Thường Thanh Sâm Lâm mà bay đi.
Long Tiêu Diêu không biết Độc Vu còn có đồng bọn hay không, thậm chí có thể có cả Trưởng bối đi cùng, theo nguyên tắc cẩn thận là trên hết, hắn quyết định trước hết rời khỏi nơi này đã. Tuy nhìn hắn có vẻ dễ dàng đánh chết Độc Vu này nhưng chủ yếu là nhờ Mê Tung Trận phát huy tác dụng, nếu hắn cùng Độc Vu đối mặt giao chiến, đối phương lại có ong độc cùng khói độc và độc tiễn, rất khó dây dưa, không cẩn thận mà bị độc vật dính vào người thì hắn cũng không nắm chắc có thể chống đỡ được.
Nhất là hiện Kim Xà đang ngủ say để thăng cấp, tuy độc trùng ở khu vực bên ngoài Thường Thanh Sâm Lâm còn không thể gây ra uy hiếp quá lớn đối với hắn, nhưng đến cả loại độc trùng bình thường nhất hắn cũng chỉ có thể dùng Kinh Lôi Quyết để tấn công, do vậy không có tác dụng lớn để nâng cao năng lực thực chiến của hắn. hắn quyết định tạm thời rời khỏi đây.
Sự cẩn thận của Long Tiêu Diêu cũng đạt được hồi báo. Bởi vì tu sĩ Vu tộc số lượng ít, số lượng có thể Trúc Cơ thành công lại càng ít nên Vu tộc vẫn khá coi trọng bọn họ. Mỗi người ra ngoài đều báo lại địa điểm sẽ đi, đồng thời lưu lại tinh huyết bản mạng bài, khi bọn họ bỏ mình thì tinh huyết bản mạng bài tương ứng sẽ vỡ nát, trong tộc sẽ lập tức biết được.
Một gã Vu sư Trúc Cơ Kỳ chết trong phạm vi thế lực của Vu tộc thì họ đương nhiên phái ra vài tên Vu sư tới điều tra, tránh cho địch nhân xâm lấn, đánh lén, trong đó còn có Vu sư Kim Đan Kỳ cầm đầu. Tuy nhiên bởi vì Thường Thanh Sâm Lâm nằm bên cạnh phạm vi của Vu tộc nên bọn hắn đuổi tới Thường Thanh Sâm Lâm thì cũng đã là chuyện ngày hôm sau rồi.
Khi Vu tộc đuổi tới Thường Thanh Sâm Lâm thì Long Tiêu Diêu đã cách xa ngàn dặm. hắn còn chưa quyết định được kế hoạch tiếp theo, liền dự định đi về thăm gia tộc một lần.
Đại đa số tu sĩ đều cắt đứt liên hệ với thế tục, quả thực tu sĩ nguyên bản cần phải thoát ly gông cùm xiềng xích nơi phàm tục thì mới có thể đạt được tâm tính siêu nhiên. Hơn nữa, phàm nhân trong mắt tu sĩ chỉ là tồn tại như con kiến, căn bản không đáng để cho bọn họ bận tâm.
Long Tiêu Diêu cùng không thèm để ý đến người khác ra sao, hắn ở trong gia tộc được đệ đệ của phụ thân bảo hộ thì mới có thể học tập và sinh sống được, cùng từ đó mới có cơ hội cứu được Kim Xà, tu luyện Vạn Thú Tiên Kinh, đó chính là cơ sỡ để hắn đi trên con đường tu tiên, hắn vẫn luôn mang lòng cảm kích đối với vị thúc thúc này.
Long Tiêu Diêu đang phi hành hướng về Long Môn trấn thì đột nhiên phát hiện có dao động linh khí ở phía trước, vội nhìn lên thì thấy có tu sĩ đang giao chiến.
Một bên là hai tu sĩ Trúc Cơ trung cấp, bên kia là một tu sĩ trung niên Trúc Cơ trung cấp và một thiếu nữ xinh đẹp chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ cấp sáu. Lúc này, trung niên Trúc Cơ trung cấp đã bị đối phương đánh bị thương nặng, nhưng vẫn che chở cho thiếu nữ phía sau lưng, vẻ mặt phẫn nộ nhìn hai người đối diện.
Tu sĩ gầy đét trong hai người đó nở nụ cười dâm đãng:
Bạch huynh, ngươi cứ yên tâm mà chết đi! Ta sẽ chiếu cố tốt cho cô bé này, sau này làm thị thiếp của ta. -o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào