 |
|

07-01-2009, 06:35 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 71 Tuyệt độc nhất mỹ nhân
Cá»u Äá»™c Thần Quân đã đột nhiên xuất thá»§ tấn công Kim Cúc phu nhân như thế, chẳng những Vương Hoa lấy là m bất ngá» hết sức mà ngay cả bản thân Kim Cúc phu nhân hình như cÅ©ng ngạc nhiên vô cùng.
Vương Hoa âm thầm giáºt bắn ngưá»i lên.
Thế tấn công lao tá»›i bất thình lình cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân mãnh liệt thần tốc hết sức, đồng thá»i y đã quyết tâm liá»u mạng. Kim Cúc phu nhân giáºt mình láºp tức lượn mình tránh sang má»™t bên.
Cá»u Äá»™c Thần Quân thấy đánh má»™t kÃch chưa trúng, y lại lượn mình lao tá»›i lần nữa.
Bấy giá» Cá»u Äá»™c Thần Quân đã liá»u mạng tấn công như Ä‘iên như cuồng, rõ rà ng Kim Cúc phu nhân đã sai khiến Cá»u Äá»™c Thần Quân như má»™t con chó cả má»™t Ä‘á»i ngưá»i, thế mà bây giá» Kim Cúc phu nhân coi rẻ sinh mạng cá»§a y như thế, là m sao chẳng bảo y chẳng phát Ä‘iên phát khùng lên ư?
Bất cứ má»™t ngưá»i nà o lâm và o trưá»ng hợp cá»§a y, ắt cÅ©ng phải căm phẫn phát Ä‘iên như Cá»u Äá»™c Thần Quân chứ không sai.
Thế tấn công lao tá»›i lần thứ hai cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân mãnh liệt kinh ngưá»i hÆ¡n lúc nãy.
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Nà y Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi muốn chết ư?
Kim Cúc phu nhân lượn mình nhảy tá»›i phÃa Cá»u Äá»™c Thần Quân nhanh như Ä‘iện xẹt, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng luôn.
Kêu đùng một tiếng.
Cả thân ngưá»i cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân bị đẩy lùi ra sau hÆ¡n bảy, tám thước, thân hình loạng choạng suýt nữa té ra đất.
Y cố hết sức má»›i kìm ngưá»i đứng vững lại được.
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Có tháºt ngươi hết muốn sống rồi chăng?
Cá»u Äá»™c Thần Quân cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng.
Tiếng cưá»i như Ä‘iên như dại cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân mang vẻ khá»§ng bố kinh ngưá»i, Kim Cúc phu nhân hét to má»™t tiếng nói :
- Ngươi cưá»i cái quái gì thế?
Cá»u Äá»™c Thần Quân dứt tiếng cưá»i, nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, trước sau gì ta cũng chết, ngươi cứ việc giết chết ta đi.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Muốn giết ngươi thì dễ như trở bà n tay thôi...
- Thế thì ngươi cứ việc hạ thủ đi...
Cá»u Äá»™c Thần Quân dứt lá»i, lại từ từ lướt tá»›i chá»— Kim Cúc phu nhân ngay.
Vương Hoa đứng ở má»™t bên chẳng biểu hiện gì hết, vì bây giá» hắn đã hiểu rằng, vấn đỠhắn có giết Cá»u Äá»™c Thần Quân hay chăng không còn quan trá»ng nữa.
Ngưá»i mà hắn cần giết chết chÃnh là Kim Cúc phu nhân. Phải, Vương Hoa chỉ cần giết y mà thôi. Tất cả má»i thá»§ Ä‘oạn tá»™i ác thảy Ä‘á»u do độc kế cá»§a Kim Cúc phu nhân bà y ra hết.
Cá»u Äá»™c Thần Quân chỉ là má»™t con chó săn mà thôi, cho nên Vương Hoa không có ý kiến vá» việc hai ngưá»i động thá»§ vá»›i nhau cả.
Kim Cúc phu nhân nhìn thấy Cá»u Äá»™c Thần Quân lướt tá»›i nữa, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên. Y không sợ Cá»u Äá»™c Thần Quân chút nà o hết, mà là y đã khiếp đảm trước hà nh động liá»u mạng Ä‘iên cuồng cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân mà thôi.
Kim Cúc phu nhân mặt hơi biến sắc nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ta không muốn giết ngươi.
Cá»u Äá»™c Thần Quân cưá»i như Ä‘iên như khùng nói :
- Nhưng ta lại muốn chết trong tay của ngươi.
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Nà y Cá»u Äá»™c Thần Quân, có tháºt ngươi muốn ta ra tay chăng?
- Äúng thế.
- Ngươi thỠxuất thủ lần nữa xem.
- ÄÆ°á»£c, ngươi hãy tiếp má»™t chưởng cá»§a ta nữa xem nà o.
Cá»u Äá»™c Thần Quân vừa dứt lá»i, y láºp tức tung mình lên cao, lao tá»›i hướng Kim Cúc phu nhân nhanh như chá»›p, đồng thá»i đánh ra má»™t chưởng luôn.
Kim Cúc phu nhân hét to nói :
- Ngươi muốn chết tháºt sao?
Y vừa gầm hét vừa hất chưởng đánh và o ngưá»i Cá»u Äá»™c Thần Quân.
Kêu đùng một tiếng.
Tức thì ngưá»i cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân bị đẩy lui ra sau, há mồm phun ra má»™t bụm máu tươi, thân hình loạng choạng má»™t vòng, suýt nữa té ngã ra đất luôn.
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Ngươi sang đây nữa xem nà o.
Cá»u Äá»™c Thần Quân lại cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như khùng hết sức rùng rợn lần nữa, y từng bước má»™t tiến sang hướng Kim Cúc phu nhân tiếp.
Kim Cúc phu nhân trông thấy thế bất giác phải rùng mình ớn lạnh tóc gáy.
Vương Hoa vẫn lạnh lùng đứng nhìn hai ngưá»i không nói gì hết.
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi muốn là m gì thế?
- Chẳng phải ngươi muốn giết ta sao? Ngươi cứ việc hạ thủ đi.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ta đã giao ngươi cho Vương Hoa rồi.
- Nhưng ta lại muốn chết trong tay của ngươi.
Kim Cúc phu nhân quay sang hướng Vương Hoa nói :
- Nà y Vương Hoa, ta đã giao y cho ngươi rồi đấy.
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Ta đã biết thế, nhưng ta phải cho y được toại nguyện.
- Cho y được toại nguyện ư?
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Äúng thế, y phải được nói chuyện vá»›i ngươi cho rõ rà ng trước đã. Nếu bây giá» ta giết chết y thì ta có vẻ hẹp hòi quá thế, nên ta phải để cho hai ngươi liá»…u kết nợ nần giữa hai ngươi trước đã.
Kim Cúc phu nhân thoáng ngạc nhiên nói :
- Ngươi không cần y nữa sao?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta cần y rồi.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, ta phải nói cho ngươi biết rằng ta đã giao y cho ngươi rồi. nếu ngươi không nháºn y nữa, để ta lỡ tay giết chết y thì ngươi không được nuốt lá»i nha...
Kim Cúc phu nhân chưa nói hết lá»i thì thình lình...
Cá»u Äá»™c Thần Quân gầm lên má»™t tiếng, lượn mình nhảy vồ và o ngưá»i Kim Cúc phu nhân nhanh như cắt.
Hà nh động Ä‘iên cuồng cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân khiến ngưá»i trông thấy phải á»›n lạnh tóc gáy chứ không sai. Bấy giá» y đã mang trá»ng thương, thế mà vẫn liá»u mạng tấn công, chứng tá» rằng y cố tình tìm cái chết mà thôi.
Vương Hoa trông thấy thế bất giác lạnh toát mồ hôi.
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Ta phải giết ngươi mới được.
Kim Cúc phu nhân vừa gầm hét vừa xuất thủ tấn công ra một chiêu thần tốc hết sức.
Bấy giá» Cá»u Äá»™c Thần Quân đã xuất thá»§ như thế, chỉ do cÆ¡n lá»a giáºn thúc đẩy mà thôi, tháºt tình y đã trá»ng thương là m sao còn động thá»§ được nữa.
Kêu đùng một tiếng.
Thân ngưá»i cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân bị dá»™i ngược ra sau, kêu oa má»™t tiếng, há mồm phun ra má»™t bụm máu tươi lần nữa.
Cá»u Äá»™c Thần Quân loạng choạng thụt lùi ra sau bảy, tám bước, đánh bạch má»™t tiếng, té ngồi trên đất ngay.
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Nà y Vương Hoa.
Vương Hoa run bắn ngưá»i lên há»i :
- Việc gì thế?
- Ta đã giao y cho ngươi đấy, ngươi có nháºn lấy y hay không thì tùy...
- Ta chẳng nói không lấy y...
- Thế thì...
- Chỉ cần ngươi chưa giết chết y, đương nhiên ta còn cần y rồi.
Kim Cúc phu nhân nghe Vương Hoa nói thế bất giác lấy là m ngạc nhiên, chẳng khác nà o Vương Hoa đã ngầm nói vá»›i Kim Cúc phu nhân rằng y không được giết chết Cá»u Äá»™c Thần Quân, bằng không Ä‘iá»u kiện cá»§a hai bên sẽ bị há»§y bá» ngay.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng gầm lên nói :
- Nà y Vương Hoa, ta đã giao đứt hắn cho ngươi, ngươi lấy hay không tùy ngươi. Nếu Cá»u Äá»™c Thần Quân cố tình tìm cái chết nữa thì ngươi chá»› trách ta nuốt lá»i nha.
Kim Cúc phu nhân không phải là hạng ngưá»i ngu khùng gì hết. Bây giá» y đã nói lá»i dứt khoát, nếu Vương Hoa không giết Cá»u Äá»™c Thần Quân thì do lá»—i lầm cá»§a hắn váºy.
Vương Hoa nghe nói thế bất giác ngây ngưá»i tại chá»—.
Bấy giá» Cá»u Äá»™c Thần Quân đã cố hết sức ngồi dáºy má»™t cách cá»±c nhá»c, gương mặt y tái mét không còn chút máu nà o hết. Nhưng y vẫn tiếp tục bước sang hướng Kim Cúc phu nhân luôn.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, ta láºp lại lần nữa, ngươi không giết y thì ta phải ra tay nha.
Vương Hoa tuy rất muốn giết chết Cá»u Äá»™c Thần Quân, nhưng cÅ©ng không muốn giết y. Lý do không muốn giết y là hắn muốn xem Kim Cúc phu nhân sẽ đối phó thế nà o vá»›i Cá»u Äá»™c Thần Quân đây.
Cá»u Äá»™c Thần Quân đã từ từ tá»›i gần phÃa Kim Cúc phu nhân.
Bỗng nhiên Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Nà y Vương Hoa, ta giết chết y thì ngươi không được nói ta chẳng ưng thuáºn Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi nha.
Vương Hoa nghiến răng, lượn mình bước chặn lại lối Ä‘i cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân.
Cá»u Äá»™c Thần Quân bất giác dừng bước lại, đưa mắt nhìn chăm chăm và o mặt Vương Hoa.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Cá»u Äá»™c Thần Quân, ta phải giết ngươi.
Gương mặt Kim Cúc phu nhân lá»™ ra má»™t nụ cưá»i lạnh lùng, đắc ý hết sức.
Cá»u Äá»™c Thần Quân bá»—ng cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng.
Tiếng cưá»i rùng rợn đầy vẻ khá»§ng bố hết sức. Vương Hoa bất giác lạnh toát mồ hôi, nói :
- Nà y Cá»u Äá»™c Thần Quân, có gì đáng cưá»i ư?
Cá»u Äá»™c Thần Quân dứt tiếng cưá»i, nói :
- Ngươi muốn giết chết ta ư?
- Äúng thế.
- Ngươi cứ việc ra tay đi, ngươi hạ thủ giết ta cũng như giết một con chó mà thôi, ha ha ha...
Cá»u Äá»™c Thần Quân lại phá lên má»™t trà ng cưá»i như Ä‘iên như dại lần nữa.
Quả tháºt y nói không sai chút nà o. Giết y chẳng khác nà o như giết má»™t con chó váºy.
Con chó nà y đã cắn ngưá»i nhưng mà do chá»§ nhân sai khiến váºy.
Thế thì mặc dù bản thân con chó nà y có tá»™i tháºt, nhưng chá»§ nhân nó má»›i là ngưá»i tháºt sá»± gây ra tá»™i lá»—i váºy.
Chẳng phải Vương Hoa không hiểu Ä‘iá»u nà y, nhưng mà hắn không thể chẳng giết Cá»u Äá»™c Thần Quân.
Cá»u Äá»™c Thần Quân gầm lên nói :
- Cứ việc ra tay đi.
Vương Hoa vẫn ngẩn ngưá»i ra tại chá»—.
Cá»u Äá»™c Thần Quân lạnh lùng nói :
- Mặc dù con chó nà y đã cắn ngưá»i, nhưng mà nó chỉ vâng lệnh cá»§a chá»§ nhân thôi, tại sao ngươi không tìm chá»§ nhân nó Ä‘i?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Tiếc rằng ngươi không phải là má»™t con chó tháºt.
Cá»u Äá»™c Thần Quân lạnh lùng nói :
- Theo ta thì chẳng hơn con chó được bao nhiêu rồi.
- Có lẽ ngươi nói đúng, nếu như không có con chó nà y thì cũng không cắn ai hết, cho nên ta phải giết con chó trước, sau đó mới tìm chủ nhân.
- Thế thì ngươi hãy ra tay đi.
Vương Hoa nói :
- Ta sẽ cho ngươi một cơ hội công bằng.
- Ta biết ngươi muốn động thủ với ta chứ gì?
- Äúng thế.
- Không cần thiết nữa.
- Ta không muốn giết ngươi như thế.
- Tháºt ra cÅ©ng thế thôi.
Phải, y nói phải. tháºt ra cÅ©ng thế thôi, vì võ công cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân không phải là đối thá»§ cá»§a Vương Hoa, cho dù được công bằng quyết đấu thì y cÅ©ng không có chút hy vá»ng gì thoát chết hết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ta không nhẫn tâm giết ngươi như thế.
- Ngươi nhất quyết muốn ta động thủ sao?
- Äúng thế.
- Thế thì ta đà nh phải ra tay thôi.
Cá»u Äá»™c Thần Quân vừa dứt lá»i, y láºp tức lao và o ngưá»i Vương Hoa nhanh như cắt.
Vương Hoa định xuất thá»§ tấn công thì thân ngưá»i cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân đã té ngã xuống.
Vương Hoa thoáng ngây ngưá»i ra đó luôn.
Cá»u Äá»™c Thần Quân té nằm trên đất bất động luôn, thương thế cá»§a y trầm trá»ng hết sức. Y đã không còn chút sức lá»±c nà o để ra tay quyết đấu nữa.
Vương Hoa từ từ giơ cao bà n tay lên, đang định bổ xuống, thình lình...
Một tiếng hét the thé vang tới :
- Hãy dừng tay lại!
Tiếp theo tiếng the thé, có má»™t thiếu phụ xuất hiện ngay cá»a phòng. Vương Hoa đảo mắt nhìn tá»›i trước, bất giác run bắn ngưá»i lên.
Thiếu phụ nà y chÃnh là nữ nhân mà hắn đã gặp ở Huyết Thần giáo hôm trước, sau đó y lại mất tÃch luôn. Không ngá» y lại xuất hiện tại đây.
Y là ai thế?
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Bạch Bách Hợp, ngươi muốn là m gì thế?
Thiếu phụ có tên là Bạch Bách Hợp từ từ bước và o trong phòng, gương mặt y trà n đầy những vẻ bi ai và thương tâm. Y đưa mắt chăm chăm nhìn và o mặt Kim Cúc phu nhân.
Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên hết sức.
Kim Cúc phu nhân lại nói tiếp :
- Nà y Bạch Bách Hợp, ngươi muốn là m gì thế?
- Phải há»i ngươi má»›i đúng.
|

07-01-2009, 06:35 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 72 Bạch Bách Hợp
Vương Hoa biết rằng lại có một tuồng hát hay sẽ diễn ra nữa.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Há»i ta Ä‘iá»u gì thế?
- Ngươi muốn giao Cá»u Äá»™c Thần Quân cho Vương Hoa sao?
- Äúng thế.
- Tại sao váºy?
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Bạch Bách Hợp, ngươi muốn là m loạn ư?
- Chá»§ nhân, ngươi có biết quan hệ giữa ta và Cá»u Äá»™c Thần Quân là thế nà o chăng?
Kim Cúc phu nhân ngạc nhiên nói :
- Ngươi nói gì thế?
- Ta há»i ngươi có biết quan hệ giữa ta và Cá»u Äá»™c Thần Quân như thế nà o chăng?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi hãy nói xem.
- Hai ta là đôi bạn luyến ái từ thuở còn niên thiếu.
- Nói sao?
- Thế nà o? Ngươi bất ngỠư? Vá» sau bá»n nà y lại phân tán mất, mãi cho đến bảy ngà y trước đây, hai chúng ta lại gặp mặt vá»›i nhau. Ta vẫn biết y là má»™t con ngưá»i rất hư, nhưng dù sao y đã là m rất nhiá»u việc cho ngươi, chá»§ nhân có thể đối xá» vá»›i y như thế chăng?
Kim Cúc phu nhân ngẩn ngưá»i tại chá»— luôn.
Vì Bạch Bách Hợp và Diá»…m Mai Côi, má»™t ngưá»i là tỳ nữ và ngưá»i kia là thân tÃn cá»§a y. Nói cho ngay hai nữ nhân nà y đến là ngưá»i thân cáºn nhất cá»§a y, thế mà y không biết sá»± kiện nà y chút nà o hết, là m sao chẳng bảo y lấy là m ngạc nhiên ư?
Kim Cúc phu nhân ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó nói :
- Ngươi muốn sao bây gi�
Bạch Bách Hợp nói :
- Thưa chá»§ nhân, ta không phải là má»™t nữ nhân đà ng hoà ng, đương nhiên ta cÅ©ng chẳng thua gì ngươi. Ta từng đùa giỡn biết bao nhiêu nam nhân, cÅ©ng chẳng khác gì y như Cá»u Äá»™c Thần Quân đùa giỡn nữ nhân váºy. Ngươi đã mê hoặc y, ngoại trừ ngươi bảo y là m những việc hiếp dâm giết ngưá»i, ngoà i ra y còn phục vụ tình yêu cho ngươi nữa, ngươi không nên xá» tệ như thế vá»›i y chứ?
- Thế thì ta phải cư xỠvới y như thế nà o đây?
- Ngươi có thể giết y, nhưng không được mượn tay ngưá»i khác giết y như thế...
- Ngươi dám xen và o việc là m của ta sao?
Bạch Bách Hợp nói :
- Bất luáºn ta có phải là ngưá»i nữ nhân bất hảo chẳng và Cá»u Äá»™c Thần Quân có phải là má»™t hung đồ giết ngưá»i không chá»›p mắt hay không, nhưng chúng ta vẫn còn má»™t mối tình yêu bất hoại duy nhất cá»§a hai ta, và cÅ©ng như ngươi vá»›i Vương Phong váºy.
- à của ngươi là ...
- à của ta muốn ngươi buông tha y.
- Không thể được.
Bạch Bách Hợp mặt mà y biến sắc nói :
- Có tháºt ngươi đã nhẫn tâm là m như váºy sao?
- Äúng thế.
- Thế thì ngươi cũng giết cả ta đi.
- Giết ngươi ư? Tại sao ta phải giết ngươi chứ?
- Bằng không ta không thể nà o để ngươi giao y cho ngưá»i ta được.
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Ngươi dám ư?
- Có gì đâu mà không dám?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta đánh giá lầm ngươi rồi.
Bạch Bách Hợp từng bước một tiến đến...
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Bạch Bách Hợp, ta ra lệnh cho ngươi hãy lui khá»i đây ngay.
- Không.
Bấy giá» bá»—ng nhiên mỹ phụ áo gấm Diá»…m Mai Côi bước ra chặn lối Ä‘i cá»§a Bạch Bách Hợp lại, cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Bạch muá»™i muá»™i, biết Ä‘iá»u thì ngươi hãy lui khá»i đây.
Bạch Bách Hợp gầm lên nói :
- Ngươi dám là m gì ta nà o?
Chỉ cần phu nhân ra lệnh thì ta sẽ Ä‘uổi ngươi ra khá»i đây ngay.
Diễm Mai Côi nói như thế nhằm chắc ở Kim Cúc phu nhân, bảo y ra lệnh cho Diễm Mai Côi hạ thủ, là m gì mà Bạch Bách Hợp chẳng hiểu hà m ý của y muốn nói gì ư?
Bạch Bách Hợp cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi chưa đủ bản lãnh là m như thế được đâu.
Diễm Mai Côi đưa mắt nhìn Kim Cúc phu nhân, chỠđợi mệnh lệnh của y.
Kim Cúc phu nhân khẽ gáºt đầu hét :
- Thôi được, Diá»…m Mai Côi, ngươi hãy má»i Bạch Bách Hợp ra ngoà i cho ta.
Diễm Mai Côi nói với Bạch Bách Hợp :
- Bạch muội muội, ngươi đã nghe thấy phu nhân ra lệnh rồi chứ?
Bạch Bách Hợp lạnh lùng nói :
- Ta đã nghe thấy thì sao?
- Có tháºt ngươi muốn ta má»i ngươi sao?
- Äúng thế.
Diá»…m Mai Côi cưá»i lạnh lùng nói :
- Khá lắm, nà y Bạch muá»™i muá»™i, chÃnh ngươi bảo ta là m như thế nha.
Diá»…m Mai Côi dứt lá»i, y từ từ giÆ¡ cao bà n tay phải lên, chuẩn bị xuất thá»§.
Tức thì hiện trưá»ng lại trà n đầy những sát khà kinh ngưá»i lần nữa.
Vương Hoa vẫn lẳng lặng đứng ở một bên xem hỠquyết đấu thắng bại ra sao.
Diễm Mai Côi lạnh lùng nói :
- Nà y Bạch muội muội, ta cảnh cáo ngươi một lần nữa.
Bạch Bách Hợp cưá»i lạnh lùng nói :
- Chá»› có nói má»™t lần là m gì, cho dù ngươi nói mưá»i lần, trăm ngần...
- Thế thì ngươi chớ trách ta nữa nha.
Diễm Mai Côi nói xong, tấn công ra một chưởng nhanh như cắt.
Mặc dù Diá»…m Mai Côi và Bạch Bách Hợp cùng là môn hạ cá»§a Kim Cúc phu nhân nhưng thân pháºn cá»§a hai ngưá»i lại khác hẳn. Má»™t ngưá»i là tỳ nữ, còn má»™t ngưá»i được cư xá» như là thân tÃn tá»· muá»™i, cho nên phải nói là thân pháºn cá»§a Bạch Bách Hợp thấp hÆ¡n Diá»…m Mai Côi nhiá»u.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên võ công cá»§a Diá»…m Mai Côi phải cao hÆ¡n Bạch Bách Hợp rồi.
Diá»…m Mai Côi xuất thá»§ công ra má»™t chưởng mãnh liệt vô cùng, nhưng bấy giá» Bạch Bách Hợp cÅ©ng đã có ý định liá»u mạng, nên trong lúc Diá»…m Mai Côi thoạt vừa xuất thá»§ thì y cÅ©ng phóng ra má»™t chưởng luôn.
Hai bóng ngưá»i thấp thoáng má»™t cái, thì Bạch Bách Hợp đã bị đẩy lùi ra sau ngay.
Thân hình Bạch Bách Hợp thoạt vừa lui ra sau thì Diá»…m Mai Côi tiếp tục lao tá»›i, đồng thá»i tấn công ra hai chưởng liá»n.
Hai chưởng nà y mạnh như sóng gió ba đà o và thần tốc kinh ngưá»i. Bạch Bách Hợp đã bị đẩy lui ra sau thêm mưá»i bước liá»n.
Ngay lúc ấy...
Trong lúc Diá»…m Mai Côi tấn công thần tốc như thế, Bạch Bách Hợp đã hét to má»™t tiếng, lại nhân thế lùi lao tá»›i phản kÃch hai chưởng luôn.
Quả tháºt bấy giá» Bạch Bách Hợp đã phát Ä‘iên liên.
Hình như chÃnh Diá»…m Mai Côi cÅ©ng không ngá» Bạch Bách Hợp đã liá»u mạng phản công ra hai chưởng như thế, y đã bất giác giáºt mình kinh hãi, đồng thá»i bị đẩy lùi ra sau hai bước luôn.
Bạch Bách Hợp thừa thế xông lên, lại tiếp tục liá»u mạng phóng ra hai chưởng nữa.
Quã tháºt Bạch Bách Hợp đã đánh liá»u mạng rồi, trong nhất thá»i Diá»…m Mai Côi cÅ©ng không là m gì được Bạch Bách Hợp hết.
Vương Hoa đưa mắt nhìn Kim Cúc phu nhân, thấy trên sắc mặt y chẳng có biểu hiện gì hết.
Ngay lúc ấy...
Cá»u Äá»™c Thần Quân nằm trên mặt đất Ä‘ang từ từ bò dáºy...
Bỗng một tiếng hét lạnh lùng vang lên :
- Nằm xuống nà o!
Äùng má»™t tiếng.
Kế đó kêu há»± má»™t tiếng, thân ngưá»i cá»§a Bạch Bách Hợp đã té văng ra ngoà i cá»a luôn.
Diá»…m Mai Côi lướt ngưá»i tá»›i chụp lấy thân ngưá»i Bạch Bách Hợp lại, thân pháp cá»§a y thần tốc kinh ngưá»i hết sức.
Vương Hoa cả kinh thất sắc ngay.
Ngay lúc ấy...
Diễm Mai Côi xách bổng Bạch Bách Hợp nói :
- Thưa chủ nhân, giết phứt y chăng?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»£c, giết phứt cho rồi!
Diá»…m Mai Côi cưá»i lạnh lùng, giÆ¡ cao tay phải bổ và o đầu cá»§a Bạch Bách Hợp ngay.
Bỗng nhiên Vương Hoa gầm lên một tiếng nói :
- Hãy dừng tay lại!
Diễm Mai Côi nghe tiếng hét bất giác dừng tay lại, lạnh lùng nói :
- Là m gì thế?
- Chớ giết y.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Tại sao váºy?
- Ta cần y.
- Nói sao? Ngươi cần y ư?
- Äúng thế, ngươi có bằng lòng chăng?
- Không bằng lòng thì sao?
Vương Hoa nói giá»ng lạnh như tiá»n :
- Ta mong rằng nhưng bằng lòng Ä‘iá»u kiện nà y, chúng ta hà tất là m mất hòa khà chứ?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ngươi cần y để là m gì thế?
- Ngươi chá»› thắc mắc Ä‘iá»u nà y là m gì! Thế nà o, ngươi có bằng lòng giao y cho ta chăng?
- ÄÆ°á»£c, ta bằng lòng vá»›i ngươi, vì ta không muốn là m mất hòa khà hai bên. Nà y Diá»…m Mai Côi, ngươi cứ việc giao Bạch Bách Hợp cho hắn.
Diễm Mai Côi thoáng ngạc nhiên giây lát.
Hiển nhiên sự quyết định của Kim Cúc phu nhân đã ra ngoà i sức tưởng tượng của y.
Má»™t hồi tháºt lâu y má»›i giao Bạch Bách Hợp cho Vương Hoa.
Sau khi Vương Hoa nháºn Bạch Bách Hợp xong, hắn cưá»i nhạt và giÆ¡ tay vá»— và o và i đại huyệt cá»§a y, chỉ trong giây lát, Bạch Bách Hợp đã dần dần tỉnh lại.
Cá»u Äá»™c Thần Quân ngồi báºt dáºy, lạnh lùng nói :
- Ngưá»i nà o đã đánh thương y như thế.
Diá»…m Mai Côi lạnh lùng trả lá»i ngay :
- ChÃnh ta...
- Tại sao thế?
- Tại vì ngươi!
Cá»u Äá»™c Thần Quân thoáng ngạc nhiên giây lát.
Bấy giỠBạch Bách Hợp đã từ từ tỉnh lại, y liếc mắt nhìn Vương Hoa, ngạc nhiên nói :
- Việc gì đã xảy ra thế?
Kim Cúc phu nhân nói :
- Nếu như chẳng phải Vương Hoa xin ngươi thì ta đã giết chết ngươi rồi.
Vương Hoa nói :
- Ngươi hãy rá»i khá»i đây được rồi.
Bạch Bách Hợp lắc đầu nói :
- Ta không đi đâu hết.
- Ngươi không rá»i khá»i đây sao? Muốn chết à ?
Bạch Bách Hợp cưá»i lạnh lùng nói :
- Phải, ta muốn chết, có sao chăng?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta lo cho ngươi mà thôi.
- Lo cho ta ư? Ngoại trừ ngươi buông tha Cá»u Äá»™c Thần Quân ra.
Vương Hoa nói :
- Thế thì không thể được, y đã giết chết song thân ta, đồng thá»i lại gian dâm sư phụ ta. Thù nà y Vương Hoa quyết trả cho bằng được.
Cá»u Äá»™c Thần Quân Ä‘au lòng thở dà i má»™t tiếng nói :
- À! Bạch Bách Hợp, ta xin lỗi ngươi, ngươi hãy đi đi...
Bất kể Cá»u Äá»™c Thần Quân có phải là má»™t kẻ đại gian ác hay chăng, nhưng đối vá»›i tình yêu thì y vẫn hiá»n là nh hết sức.
Bạch Bách Hợp nói :
- Không, ta không đi đâu hết.
- Hãy Ä‘i Ä‘i, cả Ä‘á»i ta đã tạo tá»™i lá»™i nhiá»u rồi, có hối háºn cÅ©ng đã muá»™n mà ng. Chá»› hoà i niệm ta là m gì nữa, ngươi còn những tương lai khả quý, chá»› vì ta mà là m há»ng hết.
Bạch Bách Hợp uất nghẹn nói :
- Không... ta phải ở lại với ngươi.
Bạch Bách Hợp đã thương tâm nhá» xuống hai giá»t nước mắt.
Cá»u Äá»™c Thần Quân hét lá»›n tiếng nói :
- Ngươi hà tất phải quan tâm đến ta...
- Là m sao ta chẳng quan tâm ngươi chứ?
Cá»u Äá»™c Thần Quân gầm lên nói :
- Ta không cần sá»± quan tâm cá»§a ngươi, ngươi hãy cút khá»i đây cho ta ngay.
Tiếng gầm hét dữ dằn nà y là m cho Bạch Bách Hợp đã giáºt mình thụt lùi ra sau má»™t bước. Y đã kinh hãi đưa mắt ngắm nhìn Cá»u Äá»™c Thần Quân.
Cá»u Äá»™c Thần Quân nói :
- Sau nà y khi nà o ngươi có bản lãnh thì ngươi má»›i lo cho ta. Bây giá» ngươi hãy Ä‘i đưá»ng cá»§a ngươi Ä‘i.
Bạch Bách Hợp ngây ngưá»i ra tại chá»— luôn.
Cá»u Äá»™c Thần Quân gầm lên nói :
- Äi Ä‘i, ngươi còn đứng ngẩn ngưá»i ở đó là m gì nữa.
|

07-01-2009, 06:35 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 73 Xuân sắc mê hồn
Bạch Bách Hợp kêu òa má»™t tiếng, ôm mặt khóc má»™t cách thương tâm hết sức, sau đó y quay ngưá»i bá» chạy ra ngoà i cá»a luôn.
Mà n nà y hết sức cảm động lòng ngưá»i. Vương Hoa đã bất giác lấy là m xúc động vô cùng.
Cá»u Äá»™c Thần Quân nói vá»›i Vương Hoa :
- Bây giỠngươi có thể ra tay được rồi.
Vương Hoa nói :
- Nà y Cá»u Äá»™c Thần Quân, ngươi đã tá»± biết tá»™i trạng cá»§a ngươi chứ?
- Phải, ta đã biết thế.
- Thế thì hay nhất.
Vương Hoa cưá»i dứt lá»i, hắn láºp tức lao vá» hướng Cá»u Äá»™c Thần Quân, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng ngay.
Má»™t tiếng kêu thảm vang lên láºp tức.
Chỉ thấy thân ngưá»i Cá»u Äá»™c Thần Quân té ngã xuống, máu não phun ra tứ tán, chết ngay láºp tức.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Thủ đoạn của ngươi cũng cay độc hết sức.
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, thình lình...
Hắn gầm lên một tiếng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi cũng tiếp ta một chưởng xem nà o.
Vương Hoa vừa gầm vừa lượn mình lao vá» hướng Kim Cúc phu nhân nhanh như cắt, đồng thá»i quét ra má»™t chưởng luôn.
Hình như Kim Cúc phu nhân chẳng ngỠVương Hoa lại tấn công bất thình lình như thế nên suýt nữa y đã trúng phải một chưởng nà y của Vương Hoa luôn.
May mà võ công y cao siêu hết sức, trong lúc Vương Hoa bất ngá» phóng chưởng tấn công thì y khẽ xoay ngưá»i má»™t cái tháºt nhanh, đã nhảy lùi sang má»™t bên nhanh như Ä‘iện chá»›p.
Vương Hoa thấy đánh má»™t kÃch chưa trúng đối phương, hắn lại lao mình tá»›i hướng Kim Cúc phu nhân tấn công ra hai chưởng nữa.
Bấy giá» Vương Hoa xuất thá»§ đánh liá»u mạng, hắn am hiểu rằng ngoại trừ con đưá»ng liá»u mạng vá»›i đối phương, ngoà i ra hắn không còn con đưá»ng thứ hai nà o khác nữa.
Vì Vương Hoa xuất thá»§ bất thình lình và Kim Cúc phu nhân chẳng hỠđỠphòng gì hết, nên nhất thá»i y đã bị lấn áp đến đỗi chưa thể hoà n thá»§ phản công được.
Thình lình...
Diễm Mai Côi đứng ở một bên gầm lên một tiếng :
- Nà y Vương Hoa, ngươi hết muốn sống rồi chăng?
Diễm Mai Côi vừa gầm hét vừa nhảy vồ và o hướng Vương Hoa luôn.
Vương Hoa Ä‘ang dùng toà n lá»±c công kÃch Kim Cúc phu nhân, bá»—ng thấy Diá»…m Mai Côi xuất thá»§, tức thì là m cho Vương Hoa phân tâm lo ứng phó vá»›i y luôn.
Nhưng bấy giá» Vương Hoa đã quyết tâm đấu liá»u mạng nên hắn chẳng thèm quan tâm đến sá»± xuất thá»§ cá»§a Diá»…m Mai Côi chút nà o hết, hắn vẫn cứ tiếp tục tấn công như Ä‘iên như cuồng.
Tức thá»i Kim Cúc phu nhân không là m gì được Vương Hoa Ä‘ang liá»u mạng công kÃch chút nà o hết, y đã phải liên tục thụt lùi ra sau lia lịa.
Kêu há»± má»™t tiếng, y đã trúng phải má»™t chưởng cá»§a Vương Hoa, thân ngưá»i loạng choạng thụt lùi ra sau ba, bốn bước liá»n.
Bấy giá»...
Luồng chưởng phong của Diễm Mai Côi đã cuốn và o hướng Vương Hoa.
Kêu đùng một tiếng.
Diá»…m Mai Côi đã phóng má»™t chưởng trúng ở sau lưng Vương Hoa là m cho Vương Hoa đã loạng choạng nhà o tá»›i trước hÆ¡n mưá»i bước, suýt nữa phải té ngã ra đất.
Diễm Mai Côi đã tiếp tục phóng chưởng thứ hai tới.
Thình lình...
Vương Hoa quay ngưá»i lại nhanh như cắt, dùng toà n lá»±c đẩy tá»›i trước má»™t chưởng luôn.
Kêu đùng một tiếng.
Cả Vương Hoa và Diễm Mai Côi song song thụt lùi ra sau. Vương Hoa há mồm phun máu tua tủa và té xuống đất ngay.
Kim Cúc phu nhân thoáng ngẩn ngưá»i tại chá»—.
Diá»…m Mai Côi cÅ©ng kinh hãi ngây ngưá»i ra tại chá»—.
Hình như cả hai ngưá»i chẳng biết đã xảy ra việc gì hết.
Má»™t hồi lâu, Diá»…m Mai Côi má»›i cất tiếng há»i :
- Thưa phu nhân, có nên giết hắn ngay bây giỠchăng?
- Nói sao?
Diá»…m Mai Côi giáºt mình nói :
- Äệ tá» há»i rằng có nên giết Vương Hoa chăng?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể giết hắn rồi.
- Thế thì...
- Ta chưa nếm mùi ngá»t cá»§a hắn mà .
Quả tháºt lá»i nói thô tục hết sức.
Diễm Mai Côi nói :
- E rằng khó nếm mùi vị nà y lắm... thưa chủ nhân, hắn tâm kế trăm xuất, theo đệ tỠthì...
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ngươi tưởng rằng hắn chạy khá»i tay ta sao?
- Äệ tá» chỉ lo lắng mà thôi.
- Ngươi cứ việc yên tâm.
- Vâng!
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Nhưng hắn vẫn không tà i nà o chạy khá»i tay ta đâu.
- Vâng!
Kim Cúc phu nhân nói :
- Ta quyết phải ăn được miếng thịt nà y và o miệng má»›i xong. Ngươi hãy mang hắn và o trong phòng ở háºu thất cho ta.
- Vâng!
Diá»…m Mai Côi giÆ¡ tay xách bổng Vương Hoa lên, quay ngưá»i bước và o phÃa háºu thất ngay.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng lẩm bẩm tá»± nhá»§ :
- “Ta chẳng tin ngươi chạy Ä‘i đâu cho khá»i!â€
Chẳng biết trải qua thá»i gian bao lâu Vương Hoa má»›i tỉnh lại. Hắn lắc mạnh chiếc đầu nặng ná» hôn mê má»™t cái, phóng mắt nhìn xung quanh, thấy đây là má»™t gian phòng xinh đẹp hết sức.
Hắn Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc giưá»ng.
Vương Hoa thoáng rùng mình kinh hãi, cố sức hồi tưởng những việc vừa xảy ra.
Ngoại trừ hắn nhá»› bị ngưá»i ta đánh cho má»™t cú, ngoà i ra không nhá»› gì hết.
Hắn theo bản năng tá»± nhiên thò tay và o trong má»n, cảm thấy y phục vẫn còn mặc đầy đủ, thế hắn má»›i yên tâm phần nà o.
Hắn nhè nhẹ váºn khởi chân khÃ, cảm thấy huyệt đạo cÅ©ng không bị khống chế gì cả.
Thế thì Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên hết sức, tại sao Kim Cúc phu nhân không giết hắn ư? Quả tháºt hắn không sao hiểu nổi rồi.
Hắn lấy má»™t viên Äại lá»±c kim đơn ra nạp và o miệng, sau đó váºn công Ä‘iá»u tức giây lát, tức thì võ công hoà n toà n được phục hồi lại ngay.
Hắn Ä‘ang định ngồi báºt dáºy, thình lình...
Chiếc cá»a phòng được mở ra, Kim Cúc phu nhân từ từ bước và o trong.
Vương Hoa lướt mắt nhìn tá»›i trước, bất giác ngẩn ngưá»i ngay tại chá»—. Hắn thấy Kim Cúc phu nhân mình mặc chiếc áo lưới má»ng dÃnh ấy, Vương Hoa có thể trông thấy chá»— kÃn đáo nhất trong thân ngưá»i y.
Kim Cúc phu nhân lắc nhẹ thân liá»n khẽ rung mông nhẹ nhà ng, y như má»™t Ä‘oà n lá»a từ từ bước tá»›i trước giưá»ng Vương Hoa.
Cả thân ngưá»i cá»§a y như má»™t quả núi lá»a.
Vương Hoa trông thấy tình cảnh trước mắt đã mất hồn ngay láºp tức.
Trông Kim Cúc phu nhân tuy trạc tuổi ba mươi ngoà i nhưng sắc đẹp diá»…m lệ như hoa, dáng vẻ khêu gợi lòng ngưá»i hết sức.
Nhất là cái đẹp kỳ diệu trên thân thể y chẳng khác nà o má»™t hình tượng Ä‘iêu khắc sắc xảo. Toà n thân ngưá»i Ä‘ang tá»a ra má»™t luồng nhiệt lá»±c như ngá»n lá»a cháy phừng phá»±t, hình như sẵn sà ng thiêu há»§y bất cứ má»™t ngưá»i đà n ông nà o không bằng.
Bước Ä‘i thoăn thoắt nhẹ nhà ng tiến tá»›i phÃa trước chiếc giưá»ng nằm cá»§a Vương Hoa.
Vương Hoa đã ngây ngưá»i ra tại chá»—.
Hình như hắn đã Ä‘i và o má»™t thế giá»›i má»™ng đẹp, nhất thá»i hắn chưa biết phải xá» lý trưá»ng hợp nà y thế nà o đây.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ngươi bị thế nà o váºy?
Giá»ng Ä‘iệu dâm dáºt hết sức.
Vương Hoa nghe giá»ng nói cá»§a y đã phải rúng động ngay.
Kim Cúc phu nhân nói :
- Ngươi cũng tệ quá sức rồi.
Vương Hoa nhìn ra nơi khác lạnh lùng nói :
- Ta tệ cái gì đâu?
Kim Cúc phu nhân cưá»i phóng đãng nói :
- Có tháºt ngươi muốn giết chết ta chăng?
- Chẳng lẽ ta lại giả đò được sao?
- Ta đối đãi với ngươi chưa được tỠtế chăng?
- Khá tỠtế đấy.
- Thế ngươi đà nh lòng giết ta sao?
Vương Hoa cứng há»ng không nói gì hết.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ta không ngỠngươi độc ác như thế?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, rốt cuộc ngươi muốn là m gì thế?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Ta muốn lấy ngươi thôi.
- Lấy ta ư?
- Chẳng phải hai ta đã nói xong Ä‘iá»u kiện rồi sao?
Vương Hoa rùng mình lạnh toát mồ hôi, kinh hãi đưa mắt chăm chăm nhìn Kim Cúc phu nhân.
Mặc dù hắn đã tiên liệu được việc nà y sẽ xảy ra như thế, nhưng hắn vẫn cảm thấy sợ hãi hết sức.
Ngay lúc ấy...
Kim Cúc phu nhân đã ngồi bên cạnh giưá»ng Vương Hoa tháºt nhẹ nhà ng.
Má»™t mùi thÆ¡m lạ lùng từ trong ngưá»i Kim Cúc phu nhân bốc ra. Mùi thÆ¡m như trăm loà i hoa tá»a hương xông và o mÅ©i là m hắn tim Ä‘áºp hồn mê. Vương Hoa bất giác đã run bắn ngưá»i lên.
Hắn kinh hãi nói :
- Ngươi... ngươi muốn...
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta muốn rồi!
Thân ngưá»i cá»§a y từ từ ngã xuống, y như má»™t con rắn ngã xuống trước mặt Vương Hoa. Hai quả núi nhá» thẳng đứng và vùng tam giác thần bà đã hiện ra trước mắt Vương Hoa rõ mồn má»™t.
Vương Hoa há hốc mồm ra mà nhìn Kim Cúc phu nhân.
Kim Cúc phu nhân uốn éo thân hình một cái, nhục thể của y phát ra tình dục kinh hồn.
Kim Cúc phu nhân nói giá»ng phóng đãng rằng :
- Ngươi hãy xem thỠthân hình ta có phải hấp dẫn lắm chăng?
Quả tháºt thân thể y hấp dẫn, mê hồn hết sức. Vương Hoa chẳng dám nhìn nữa, nếu hắn cứ tiếp tục nhìn nữa thì chắc chắn hắn sẽ không thể chịu đựng được nữa.
Quả tháºt ngưá»i có khà huyết sung mãn như Vương Hoa không thể nà o chịu đựng được thứ tình dục khêu gợi như thế. Nếu hp1n xem tiếp ắt phải mê mất bản tánh chứ không sai.
Kim Cúc phu nhân nói giá»ng mê hồn :
- Hãy nói đi, thân thể ta có đẹp chăng?
- Äẹp! Äẹp lắm!
Vương Hoa bất giác phải nuốt một hơi nước miếng ngay.
Kim Cúc phu nhân thở mạnh nói :
- Thế thì ngươi hãy ôm ta và o lòng mau.
- Nói sao?
- Hãy ôm ta... nhanh lên...
- Ta...
- Ngươi không dám ư?
Vương Hoa rùng mình lạnh toát mồ hôi.
Ngay lúc ấy...
Bá»—ng nhiên hai bà n tay cá»§a Kim Cúc phu nhân ôm lấy cần cổ cá»§a Vương Hoa và hai cái ngá»±c như hai ngá»n há»a diệm sÆ¡n đã đè lên ngá»±c cá»§a Vương Hoa luôn.
Vương Hoa giáºt mình kinh hãi.
Kim Cúc phu nhân thở hồng hộc nói :
- Tiểu tình nhân, lại đây, để ta hôn ngươi nà o...
Y láºp tức kê cái miệng anh đà o và o miệng Vương Hoa.
Vương Hoa giáºt mình đẩy Kim Cúc phu nhân ra.
Kim Cúc phu nhân thoáng ngạc nhiên nói :
- Ngươi là m sao thế?
- Ta...
Kim Cúc phu nhân cưá»i hi hà nói :
- Ngươi chớ sợ...
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Sợ ư? Ta có sợ gì đâu?
- Chắc đây là lần đầu tiên ngươi đụng phải trưá»ng hợp nà y chứ gì? Hì hì... khi ngươi nếm biết mùi vị nà y rồi, thì lần sau muốn được ta... thì khó lắm nha.
Trông cá» chỉ dâm đãng thèm thuồng cá»§a y khiến ngưá»i ta phải mất hồn chứ không sai.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Hãy khoan đã...
- Ngươi có cần ta dạy ngươi không?
|

07-01-2009, 06:36 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 74 Mê hồn xuân dược
- Dạy cái mả mẹ ngươi!
Vương Hoa cuối cùng không chịu đựng được đã phải mắng chá»i như thế!
Kim Cúc phu nhân thoáng ngạc nhiên giây lát, sau đó lại tiếp tục cưá»i hì hì nói :
- Tại sao khi không ngươi lại mắng ngưá»i ta như thế?
- Ta háºn đến ná»—i phải giết phứt ngươi cho rồi.
- Ngươi đà nh lòng như thế sao?
- Có gì đâu mà không đà nh lòng chứ?
- Thế thì ngươi là tay độc ác bẻ hoa rồi!
Vương Hoa nghiến răng mắng lớn tiếng :
- Ngưá»i đà n bà hạ tiện kia, ngươi hãy cút khá»i đây cho ta.
Kim Cúc phu nhân nói :
- Ngươi muốn gì nữa đây?
Vương Hoa gầm lên nói :
- Ta muốn ngươi cút khá»i đây láºp tức.
- Không cút thì sao?
Vương Hoa mắng tiếp :
- Ngươi cho rằng Vương Hoa nà y lại là m những việc hạ lưu nà y với ngươi như thế được sao?
Kim Cúc phu nhân ngồi dáºy nói :
- Chẳng lẽ ngươi muốn nuốt lá»i chăng?
- Nuốt lá»i ư?
- Äúng thế, chÃnh ngươi đã hứa vá»›i ta như thế mà .
Vương Hoa cau mà y, sực nghĩ ra một kế nghĩ thầm rằng :
- “Sao ta chẳng là m thế nà y chứ?â€
Hắn nghÄ© tá»›i đây liá»n nói :
- Ta nuốt lá»i bao giỠđâu?
- Thế thì... tại sao ngươi không phục vụ cho ta chứ?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Theo ta thì ngươi nên tìm kiếm má»™t ngưá»i khác.
- Tại sao thế?
- Như ngươi đã nói lúc nãy, ta chưa hiểu gì hết.
Kim Cúc phu nhân cưá»i hì hì nói :
- Không hiểu ư? Nhưng ngươi sẽ hiểu ngay.
- Ta ư...
- Lại đây, ta dạy ngươi... nhưng ta phải há»i ngươi má»™t việc trước đã...
- Ngươi cứ nói...
- Ngươi có tháºt lòng chăng?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Thôi được, ngươi ăn một lần thì sẽ biết mùi ngay.
Bà n tay cá»§a y lại bâu và o cổ cá»§a Vương Hoa lần nữa, thân thể cá»§a y từ từ đè lên ngưá»i Vương Hoa luôn.
Vương Hoa trống ngực đánh thình thịch lần nữa.
Bấy giá»...
Tiểu khẩu anh đà o cá»§a Kim Cúc phu nhân lại kê và o miệng Vương Hoa lần nữa, trái tim cá»§a Vương Hoa Ä‘áºp mạnh hÆ¡n nữa. Hắn nghiến răng cố gắng giữ lấy phần lý trà còn lại.
Kim Cúc phu nhân đã hôn lên ngưá»i Vương Hoa ngay.
Vương Hoa ngây ngưá»i chẳng còn cảm giác gì hết.
Kim Cúc phu nhân là má»™t tuyệt đại dâm phụ, đương nhiên y có rất nhiá»u kinh nghiệm vá» môn nà y.
Tay phải y ôm chặt lấy thân ngưá»i Vương Hoa.
Thình lình...
Ngay lúc ấy, Vương Hoa đã giơ tay phải điểm và o Mạng môn huyệt ở sau lưng của Kim Cúc phu nhân nhanh như cắt.
Vương Hoa đã xuất thá»§ bất thình lình, vả lại hắn đã dùng hết toà n lá»±c. Äây là má»™t đòn đánh lén vô cùng cay độc.
Vương Hoa cho rằng hắn đánh má»™t kÃch nà y, Kim Cúc phu nhân không chết ngay láºp tức thì cÅ©ng phải trá»ng thương chá» chết thôi.
Ai ngỠsự việc lại chẳng xảy ra như thế.
Hắn thoáng vừa dùng toà n lực điểm một cái thì thân thể Kim Cúc phu nhân chỉ rung động nhẹ mà thôi. Y cất tiếng nói :
- Ngươi lại dụng kế bất chánh nữa rồi.
Vương Hoa cả kinh thất sắc.
Kim Cúc phu nhân vẫn tươi cưá»i nói :
- Quả tháºt ngươi độc ác hết sức. Ngươi muốn âm thầm hạ thá»§ ư?
Vương Hoa giáºt mình kinh hãi, vá»™i và ng đẩy Kim Cúc phu nhân ra, bất giác lùi ra sau bảy, tám thước đồng thá»i Vương Hoa ngồi dáºy luôn.
Kim Cúc phu nhân cưá»i hi hà nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi lầm rồi...
- Ta lầm thế nà o?
Quả nhiên cặp hà m dưỡng của Kim Cúc phu nhân đã đạt đến mức cao siêu nhất.
Chẳng những đã không lá»™ ra sát khà mà còn cưá»i hi hà nói :
- Tại sao ngươi không nghĩ rằng ta lại chẳng đỠphòng ngươi ám hại đánh lén ta ư?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Ngươi đã luyện thà nh công lực Phong huyệt bế mạch ư?
- Äúng thế.
- Thế là ngươi...
- Ta đã sớm đỠphòng ngươi sẽ đánh lén ta, ta muốn cho ngươi được thỠnghiệm xem ngươi có là m gì được ta chăng. Bây giỠngươi hiểu rồi chứ?
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Phải, ta đã hiểu rồi!
- Thế thì ngươi phải chịu tráºn rồi chứ?
- Chịu tráºn ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngươi không thoát khá»i tay ta và cÅ©ng không thể đả thương ta được.
HÆ¡n nữa, ta đã đối đãi vá»›i ngươi rá»™ng lượng hết sức, ngươi không chịu tráºn và ngoan ngoãn phục vụ cho ta chứ còn muốn gì nữa?
Quả tháºt Vương Hoa không là m gì được Kim Cúc phu nhân nữa, võ công cá»§a hắn không phải là đối thá»§ cá»§a y, trông tình hình bà n toán như ý cá»§a hắn đã tÃnh sai bét hết rồi.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lả lÆ¡i nói :
- Thế nà o? Ngươi có bằng lòng chăng?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta không bằng lòng.
- Nói sao? Ngươi vẫn không bằng lòng ư?
- Äúng thế.
- Tại sao váºy?
Vương Hoa cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Kim Cúc phu nhân, ngươi có thể giết ta được, chứ ngươi đừng hòng bắt ta cùng ngươi là m những việc vô sỉ đê tiện như thế.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, sá»± nhẫn nại cá»§a má»™t ngưá»i có giá»›i hạn mà thôi...
- Ta chẳng bảo ngươi nhẫn nại mà !
- Ngươi biết Ä‘iá»u thì ngoan ngoãn nghe lá»i ta, ta còn nhiá»u biện pháp trị ngươi lắm.
- Thế thì ngươi cứ việc ra tay đi.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng, nói :
- Ta không muốn sá» dụng thá»§ Ä‘oạn bất chánh để thà nh sá»± vá»›i ngươi, tá»± ná»™i tác ngươi vui thÃch thì có ý nghÄ©a hÆ¡n.
- Ngươi chớ mộng tưởng!
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Nói như thế, ngươi không đổi ý rồi?
- Äúng thế.
- Thôi được, thế thì ta đà nh bảo ngươi phải bằng lòng thôi.
Kim Cúc phu nhân dứt lá»i từ từ bước sang hướng Vương Hoa. Hắn lạnh lùng đưa mắt ngắm nhìn Kim Cúc phu nhân, bá»—ng nhiên hắn gầm lên má»™t tiếng, đồng thá»i quáºt ra má»™t chưởng luôn.
Vương Hoa không còn hy vá»ng trốn thoát mà hắn lại không thể bằng lòng Ä‘iá»u kiện cá»§a y, thế thì bây giá» chỉ còn má»™t con đưá»ng liá»u mạng mà thôi.
Mặc dù Vương Hoa biết rằng võ công của mình không phải là địch thủ của lcpn, nhưng chẳng thà hắn tỠchiến còn hơn cùng y là m những việc đê tiện hạ lưu ấy.
Vương Hoa gầm hét tấn công một chưởng, kế đó lại đánh ra chưởng thứ hai luôn.
Kim Cúc phu nhân hét lớn tiếng nói :
- Nà y Vương Hoa, ngươi chẳng biết thá»i cÆ¡ chút nà o hết.
Kim Cúc phu nhân hét to má»™t tiếng, lao ngưá»i và o hướng Vương Hoa nhanh như cắt, đồng thá»i phóng ra má»™t chưởng luôn.
Kim Cúc phu nhân xuất thá»§ thần tốc vô cùng, tức thì Vương Hoa bị đẩy lùi ra sau ngay, cÅ©ng đồng thá»i lúc nà y Kim Cúc phu nhân lấy má»™t khăn lụa ra vẩy nhẹ má»™t cái.
Vương Hoa bá»—ng ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m kỳ lạ, đầu óc thoáng choáng váng má»™t cái.
Kim Cúc phu nhân lượn mình lướt tá»›i nhanh như cắt, đồng thá»i phóng chỉ Ä‘iểm tá»›i ngay, tức thì Vương Hoa té ngã ra đất luôn.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi tự là m khổ thân như thế là m gì?
Y cưá»i lạnh lùng bước tá»›i xách bổng Vương Hoa lên lại đặt nằm lên giưá»ng nằm lên giưá»ng lần nữa.
Vương Hoa thoáng ngá»i thấy mùi thÆ¡m kỳ lạ và đầu óc hÆ¡i choáng váng giây lát, tuy bây giỠđã tỉnh táo lại, nhưng huyệt đạo cá»§a hắn đã bị khống chế.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Nà y Vương Hoa, sao ngươi lại ngoan ngoãn như thế?
Vương Hoa căm phẫn đưa mắt nhìn chằm chằm và o Kim Cúc phu nhân không nói lá»i nà o hết.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Ngươi đã ngá»i phải thuốc mê hồn cá»§a ta, dược tánh sẽ có tác dụng ngay bây giá».
Vương Hoa nghe nói thế, bất giác lạnh toát mồ hôi ngay.
Quả nhanh hắn cảm thấy trong thân thể tá»a ra má»™t luồng nhiệt, bấy giá» Kim Cúc phu nhân lại giải Ä‘i huyệt đạo cá»§a hắn.
Kim Cúc phu nhân cưá»i khẩy nói :
- Ta chẳng bằng lòng ngươi thà nh hảo sá»± vá»›i ta như thế, nhưng mà bây giỠđà nh phải là m như váºy...
Vương Hoa không nói gì hết, hắn vá»™i váºn công đỠkháng luồng kỳ nhiệt ấy. Hắn không váºn công thì luồng kỳ nhiệt cà ng lưu hà nh nhanh hÆ¡n.
Toà n thân hắn nóng bức vô cùng, lá»a dục đã đốt cháy thân ngưá»i hắn, hai mắt hắn đỠngầu bắn ra lá»a dục.
Thình lình...
Hắn nhảy vồ tá»›i ôm lấy Kim Cúc phu nhân và o lòng, tay phải đã tấn công và o hai quả ngá»c phong tròn đầy ấy...
Kim Cúc phu nhân cưá»i hi hi nói :
- Chớ vội và ng, hãy từ từ nha!
Vương Hoa thở hồng hộc nói :
- Ta... ta muốn...
- Hà hà hÃ... đương nhiên ta biết ngươi muốn rồi... hi hi... ngươi nhéo ta Ä‘au quá thế...
kêu sột một tiếng.
Chiếc áo má»ng dánh mà y đã mặc trong ngưá»i đã bị Vương Hoa xé rách nát, cặp ngá»±c trắng như bạch tuyết để lá»™ ra láºp tức.
Vương Hoa đã điên cuồng mất.
Tuyến đỠphòng duy nhất cá»§a lý trà đã bị Kim Cúc phu nhân dùng thuốc xuân tình phá vỡ hết, ngá»n lá»a tình dục đã đốt cháy hắn là m cho hắn mất hết lý trÃ.
Thế rồi...
Kim Cúc phu nhân giÆ¡ cánh tay xinh đẹp như ngá»c ra, nhẹ nhà ng y cởi áo cá»§a Vương Hoa ra...
Thình lình...
Ở ngoà i cổng có một tiếng hết lạnh lùng vang tới... kế đó là tiếng la hét chém giết nhau.
Bà n tay như ngá»c Ä‘ang chuẩn bị cởi áo cho Vương Hoa bá»—ng nhiên dừng lại.
Kêu ầm một tiếng.
Chiếc cá»a phòng bị đạp mạnh má»™t cái, đã mở toang ra láºp tức.
Má»™t bóng Ä‘en đã xuất hiện ở ngoà i cá»a phòng.
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Ai đó?
Bấy giỠVương Hoa bỗng nhiên lại ôm chặt lấy Kim Cúc phu nhân, điên cuồng kêu réo :
- Mau nà o... ta không còn chịu đựng được nữa...
Kim Cúc phu nhân đẩy mạnh Vương Hoa ra, ngồi báºt dáºy ngay, gầm lên má»™t tiếng nói :
- Ngưá»i nà o đó?
Bóng Ä‘en ấy cưá»i lạnh lùng nói :
- Kim Cúc phu nhân, ngươi cả gan tháºt!
- Ngươi là ai thế?
- Thế nà o? Ngươi chưa nháºn ra ta là ai sao?
- Phải, ta không biết ngươi là ai thế.
- Hứ, ta tìm kiếm ngươi đã lâu lắm rồi...
Kim Cúc phu nhân hớt hãi nói :
- A! ChÃnh là ngươi?
- Äúng thế, chÃnh là ta đây. Trần Kim Cúc thì ra ngươi ẩn núp ở đây...
Kim Cúc phu nhân run lẩy bẩy không nói được gì hết.
Thái độ dâm đãng lúc nãy đã biến đi đâu mất hết, thay và o đó là nỗi kinh hoà ng sợ hãi khôn tả.
|

07-01-2009, 06:36 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 75 Mê mất bản tánh
Bóng đen ấy lạnh lùng nói tiếp :
- Nà y Trần Kim Cúc, ngươi hãy bước ra đây cho ta?
Bỗng nhiên...
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- ChÃnh là ngươi ư?... Hình như không thể được...
- Thế nà o?
- Ngươi đã chết từ lâu rồi!
- Chết rồi ư? Hừ! Ta chẳng phải còn sống sỠsỠở đây sao?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng, từng bước má»™t tiến tá»›i phÃa trước.
Vương Hoa lại điên cuồng kêu tiếp :
- Ta muốn ngay bây giỠmà ...
Thình lình...
Kim Cúc phu nhân gầm lên một tiếng, lượn mình lao và o bóng đen ấy nhanh như tia chớp.
Hình như Kim Cúc phu nhân sợ hãi bóng Ä‘en nà y hết sức, cho nên y đã dùng hết toà n lá»±c đánh ra má»™t kÃch nà y vừa thần tốc vừa mãnh liệt vô cùng.
Rõ rà ng Kim Cúc phu nhân đã biết hoà n cảnh trước mắt của mình nguy hiểm hết sức và y cho rằng việc không thể nà o xảy ra đã đến bất thình lình với y.
Bóng Ä‘en thấp thoáng má»™t cái đã tránh khá»i má»™t kÃch mãnh liệt cá»§a Kim Cúc phu nhân ngay.
Kim Cúc phu nhân đánh một chưởng chưa trúng, y lại tiếp tục tấn công ra chưởng thứ hai luôn.
Bóng đen lại nhảy lùi ra sau lần nữa.
Kim Cúc phu nhân gầm lên nói :
- Tại sao ngươi không tiếp chiêu của ta chứ?
Y vừa dứt lá»i, lượn mình nhảy tá»›i tấn công lần nữa và bóng Ä‘en ấy cÅ©ng bắt đầu phản công ngay, chỉ thấy bóng Ä‘en thấp thoáng má»™t cái thì y đã đẩy ra má»™t chưởng mãnh liệt vô cùng.
Chưởng pháp bóng đen nà y thần tốc mãnh liệt chẳng thua kém gì Kim Cúc phu nhân.
Hai ngưá»i đã xuất thá»§ giao đấu vá»›i nhau vừa ác liệt vừa thần tốc hết sức.
Thình lình...
Vương Hoa bước xuống giưá»ng lao và o hướng Kim Cúc phu nhân nói :
- Mau... mau lên nà o...
Má»™t bóng ngưá»i lẳng lặng từ bên ngoà i cá»a sổ nhảy và o, khéo thay đã bị Vương Hoa ôm lấy và o lòng ngay.
Bóng ngưá»i đó thất thanh kêu lên hoảng hốt :
- Ngươi... ngươi...
- Ta muốn...
Bóng ngưá»i đó kinh hoà ng, bá»—ng nhiên...
Bóng ngưá»i đó ôm lấy Vương Hoa nhảy qua cá»a sổ luôn.
Bấy giá»...
Ở ngoà i kia, Kim Cúc phu nhân và bóng Ä‘en đó vẫn tiếp tục ác đấu vá»›i nhau. Thình lình... hai ngưá»i cùng gầm hét má»™t tiếng láºp tức tách ra ngay.
Ngưá»i đứng trước mặt Kim Cúc phu nhân là má»™t ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en.
Kim Cúc phu nhân cất tiếng cưá»i như Ä‘iên như cuồng.
Ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en lạnh lùng gầm hét nói :
- Ngươi cưá»i cái gì thế?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Tháºt ra ngươi không phải là lão!
- Chẳng lẽ ngươi muốn thỠnghiệm võ công của ta ư?
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Dù sao đi nữa, ngươi không phải là lão.
- Nhưng mà ta đại diện cho lão váºy.
- Ngươi chưa có bản lãnh thay mặt lão đâu.
Ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en cưá»i lạnh lùng má»™t tiếng nói :
- Thế thì hai ta thỠnghiệm xem nà o?
Dứt lá»i, ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en đã lượn mình lướt tá»›i nhanh như cắt.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Hôm nay ta cho ngươi đến đây được chứ trở vỠthì chẳng được đâu.
Y vừa gầm thét vừa vung chưởng tấn công ra một chiêu ngay.
Lúc bây giá» hình như Kim Cúc phu nhân bình tÄ©nh lại nhiá»u, vì y đã khẳng định ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en nà y không phải là ngưá»i mà y đã sợ hãi.
Thình lình...
Trong lúc giữa hai ngưá»i Ä‘ang sắp diá»…n ra má»™t tráºn ác đấu kÃch liệt kinh ngưá»i thì Diá»…m Mai Côi đã âm thầm từ phÃa sau lướt tá»›i, đánh má»™t chưởng hết sức mãnh liệt và o hướng ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en.
Ngưá»i bit mặt áo Ä‘en đã cảnh giác ngay, y lượn mình tránh sang má»™t bên nhanh như cắt, đồng thá»i gầm lên má»™t tiếng :
- Dừng tay lại.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Ngươi còn Ä‘iá»u gì muốn nói nữa?
- Ngươi sỠdụng thủ đoạn đánh lén như thế được sao?
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Diễm Mai Côi!
- Có mặt.
- Ngươi hãy và o phòng canh chừng tiểu tỠđó để một mình ta đối phó với y được rồi.
- Vâng!
Diá»…m Mai Côi kêu vâng má»™t tiếng, láºp tức lượn mình nhảy và o trong phòng ngay.
Äồng thá»i lúc nà y, Kim Cúc phu nhân gầm lên má»™t tiếng :
- Hãy xem chưởng nà o...
Kim Cúc phu nhân vừa gầm hét vừa tấn công ra một chưởng nhanh như cắt.
Ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en cÅ©ng phi thân nhảy tá»›i, chỉ trong giây lát hai bên đã đụng nhau ba chưởng liá»n.
Bỗng nhiên Diễm Mai Côi thất thanh kêu lên nói :
- Thưa chủ nhân, hắn biến đi đâu mất rồi.
Kim Cúc phu nhân nghe y kêu lên như thế, giáºt mình thu thế tấn công lại, nói :
- Ngươi nói sao?
- Vương Hoa biến đâu mất rồi.
Kim Cúc phu nhân vá»™i quay ngưá»i sang nhìn, quả tháºt đã không còn thấy Vương Hoa đâu hết.
Trong lúc Kim Cúc phu nhân quay ngưá»i nhìn và o trong thì ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en đã thừa dịp nà y xuất thá»§ phóng tá»›i má»™t chưởng thần tốc hết sức.
Äối phương tấn công má»™t chưởng nà y vừa thần tốc vừa mãnh liệt vô cùng, Kim Cúc phu nhân đã cảnh giác ngay, vá»™i xoay ngưá»i sang đẩy ra má»™t chưởng nghinh đón luồng chưởng phong đánh tá»›i cá»§a đối phương nhanh như cắt.
Kêu đùng một tiếng.
Thân ngưá»i cá»§a Kim Cúc phu nhân đã bị dá»™i ngược ra sau cả bảy, tám bước liá»n.
Sau khi Kim Cúc phu nhân đứng tấn vững và ng, y lạnh lùng hét lớn tiếng nói :
- Ngươi mang cả đồng đảng đến đây ư?
Ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en cưá»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, có sao chăng?
- Hừ! Ta chẳng ngá» ngươi lại mang cả đồng bá»n đến đây như thế!
Kim Cúc phu nhân và Diá»…m Mai Côi song song nhảy sang hướng ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en ngay.
Kim Cúc phu nhân lạnh lùng nói :
- Hãy gỡ khăn bịt mặt của ngươi ra nà o.
- Không cần thiết đâu.
- Rốt cuộc ngươi là ai thế?
- Ngươi chẳng đoán biết được ta là ai sao?
- Ngươi là đồ đệ của y?
- Äúng thế.
- Thế thì hay lắm!
Dứt lá»i, cả hai Kim Cúc phu nhân và Diá»…m Mai Côi đã song song lượn mình lướt tá»›i, chia là m hai bên tả hữu xuất thá»§ tấn công luôn.
Bấy giá» Kim Cúc phu nhân và Diá»…m Mai Côi giáºn đến đỗi muốn ăn tươi nuốt sống ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en nà y ngay.
Äối phương cÅ©ng chẳng tá» ra sợ hãi gì hết, y đã xuất thá»§ phản công như Ä‘iên như cuồng ngay.
Ba bóng ngưá»i bay liệng trên không nhanh như Ä‘iện xẹt, chỉ trong giây lát hỠđã đụng nhau và i chiêu liá»n.
Ngưá»i báºn áo Ä‘en tuy có má»™t thân võ công kinh ngưá»i, nhưng mà dưới sá»± liên thá»§ công kÃch cá»§a Kim Cúc phu nhân và Diá»…m Mai Côi, y cÅ©ng không còn chút cÆ¡ há»™i gì để thi triển bản lãnh hết.
Ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en biết rằng nếu giao đấu tiếp tục vá»›i há» cÅ©ng chẳng được lợi Ãch gì hết, cho nên y bèn gầm lên má»™t tiếng, phóng ra hai chưởng cá»±c kỳ mãnh liệt, đẩy lui Kim Cúc phu nhân và Diá»…m Mai Côi ra xa.
Ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en lạnh lùng nói :
- Nà y Trần Kim Cúc, ta sẽ tìm lại ngươi sau. Bây giỠta phải đi nha.
Nói xong đối phương lượn mình bỠđi luôn.
Kim Cúc phu nhân gầm lớn tiếng :
- Ngươi chạy Ä‘i đâu cho khá»i?
Y liá»n phi thân rượt theo đối phương ngay.
Bấy giá» ngưá»i bịt mặt áo Ä‘en không còn muốn ác chiến vá»›i há» nữa, nên y tung mình chạy như gió, chỉ và i cái nhún mình y đã chạy xa cả và i chục trượng hÆ¡n, quẹo sang má»™t dãy nhà bên kia rồi lao mình chạy và o rừng cây luôn.
Kim Cúc phu nhân và Diá»…m Mai Côi song song rượt theo ở sau lưng đối phương, nhưng thân pháp cá»§a ngưá»i bịt mặt báºn áo Ä‘en thần tốc kinh ngưá»i hết sức, chỉ trong giây lát thì đối phương đã chạy mất dạng luôn.
Diễm Mai Côi định tiếp tục rượt theo nhưng Kim Cúc phu nhân đã lạnh lùng hét lên :
- Chớ rượt theo là m gì nữa.
Diá»…m Mai Côi nghe tiếng hét, láºp tức dừng bước lại ngay.
Kim Cúc phu nhân cưá»i lạnh lùng nói :
- Y sẽ còn quay trở lại đây chứ không sai.
Diá»…m Mai Côi ngạc nhiên há»i :
- Y là ai thế?
Kim Cúc phu nhân lắc đầu nói :
- Không biết!
Phải, Kim Cúc phu nhân không biết ngưá»i bịt mặt nà y là ai hết.
Äồng thá»i cÅ©ng chẳng biết ngưá»i nà o đã cướp Vương Hoa Ä‘i mất.
* * * Bây giá» hãy nói sau khi Vương Hoa bị bóng ngưá»i đó cướp Ä‘i...
Bóng ngưá»i đó kẹp nách Vương Hoa chạy và o má»™t khu rừng cây.
Vương Hoa vẫn cứ kêu la inh á»i :
- Ta muốn mà ...
bóng ngưá»i đó chạy sâu và o khu rừng cây má»™t hồi lâu, xa xa phÃa trước hiện ra má»™t mái nhà tranh.
Y láºp tức lượn mình chạy và o trong nhà tranh ấy, sau đó đặt Vương Hoa xuống. Hắn tiếp tục kêu la như thưá»ng :
- Ta không còn chịu đựng được nữa rồi... ta không chịu đựng được nữa rồi...
Hắn đã điên cuồng ôm chặt lấy đối phương.
Kêu sột một tiếng.
Y phục đối phương đã bị Vương Hoa xé rách.
- Nà y Vương Hoa, chÃnh là ta mà ... ngươi...
Hình như Vương Hoa chẳng nghe thấy tiếng kêu thất thanh của đối phương chút nà o hết. Hắn đã phát điên lên, chẳng khác nà o như một con dã thú, đã đè đối phương xuống đất.
Nữ nhân nà y là ai thế?
Y thất thanh kêu lên tiếp :
- Nà y Vương Hoa... ngươi điên rồi sao?
Sá»™t, sá»™t!
Và i tiếng liá»n, y phục cá»§a đối phương đã bị xé rách má»™t mảng lá»›n, da thịt trắng nõn đã để lá»™ ra hết.
- Nà y Vương Hoa...
- Ta muốn...
- Vương Hoa, chÃnh là ta mà ...
Hình như Vương Hoa chẳng biết gì hết.
Thế rồi, sá»± việc ngưá»i nà y thay ngưá»i nỠđã xảy ra bất ngá»...
Bên ngoà i mái nhà tranh, trá»i vỠđêm tịch lặng tối mò.
Từ trong mái nhà trang, thỉnh thoảng vang ra hai thứ âm thanh tháºt kỳ lạ vô cùng...
một thứ âm thanh gầm gừ như loà i dã thú... và một thứ âm thanh đau đớn, rên rỉ...
Âm thanh từ từ nhỠdần...
Tất cả lại trở vá» tịch lặng như tá»...
Sau khi tình dục như cơn điên khùng được giải quyết, Vương Hoa thức tỉnh lại ngay.
Hắn cảm thấy toà n thân uể oải không còn chút sức lực gì hết...
Vương Hoa cố gắng hồi tưởng những việc đã xảy ra... bá»—ng nhiên, hắn run bắn ngưá»i lên và thất thanh kêu lên há»›t hãi.
Hắn nhá»› ra rồi, hắn nhá»› ra sá»± việc gì đã xảy ra rồi... hắn đã phát sinh quan hệ vá»›i má»™t ngưá»i...
Thình lình...
Má»™t hồi những tiếng khóc khe khẽ văng vẳng vang tá»›i, hắn giáºt bắn ngưá»i lên, vá»™i và ng quay sang nhìn, trông thấy má»™t thiếu nữ Ä‘ang đứng khóc lóc gần đấy.
Vương Hoa bất giác giáºt bắn ngưá»i lên.
Bỗng nhiên, Vương Hoa cất tiếng hét to nói :
- Ngươi... ngươi là Kim Cúc phu nhân...
Äối phương vẫn cứ khóc lóc không thôi.
Vương Hoa thoáng nhìn sau lưng đối phương, thấy y chẳng giống Kim Cúc phu nhân chút nà o hết... hắn hoảng hốt há»i :
- Ngươi là ... ai thế?
Thiếu nữ đang khóc lóc ấy quay sang hướng Vương Hoa ngay.
Vương Hoa liếc mắt nhìn thiếu nữ ấy, thất thanh kêu lên hoảng hốt :
- ChÃnh là ... ngươi...
Mặt mà y thiếu nữ đầy những nước mắt đang bi thương chăm chăm ngắm nhìn Vương Hoa.
Toà n thân Vương Hoa run lẩy bẩy không dừng.
Hắn đã ngây ngưá»i ra tại chá»—, hình như sá»± việc nà y đã xảy ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a hắn...
Vương Hoa ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó lại buá»™t miệng kêu lên há»›t hãi :
- Ngô Tinh!... ChÃnh là ngươi sao?
Phải, ngưá»i thiếu nữ nà y là Ngô Tinh. Tại sao y đến đây ư? Mà đã vì cứu Vương Hoa nên y má»›i thất thân vá»›i hắn, vì Vương Hoa nuốt phải thuốc xuân tình đến đỗi phải Ä‘iên cuồng là m ra việc như thế!
Ngô Tinh vẫn cứ khóc lóc tiếp, chẳng nói gì hết.
Vương Hoa ngắm nhìn chiếc áo đã bị hắn xé rách nát mà Ngô Tinh Ä‘ang mặc trong ngưá»i, đã bắt đầu cảm thấy sợ hãi. Hắn đã hiểu rằng việc gì đã xảy ra vá»›i hắn...
Vương Hoa đau lòng nói :
- Ngô... cô nương... ta...
Kêu bốp một cái, Ngô Tinh đã tát một bộp tai và má Vương Hoa, căm phẫn nói :
- Ta háºn ngươi!
|
 |
|
| |