 |
|

12-08-2008, 09:20 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 20
NHÀ MÃY LOUVRE
Kết quả Ä‘iá»u tra cá»§a ông Cố Trân Ä‘em đến cho Tư Dao má»™t tia hy vá»ng. Cô báo để Lâm Nhuáºn cùng biết, và há»i anh bước tiếp theo nên thế nà o. Lâm Nhuáºn nghÄ© ngợi hồi lâu rồi nói: “Dù sao cÅ©ng không thể cứ ngồi chỠông ấy cho biết những phát hiện vá» mặt phong tục há»c. Vẫn nên theo Ä‘uổi các đầu mối mà Viên Thuyên để lạiâ€.
Thực ra Viên Thuyên đã biết được những gì?
E-mail cá»§a Trương Sinh cho biết việc nghiên cứu những ký tá»± kia cá»§a Äiá»n Xuyên vẫn chưa có “tiến triển gì mang tÃnh đột pháâ€, nhưng đã căn bản phát hiện được đó là các chữ số tá»± sinh bởi bá»™ xá» lý cá»§a máy tÃnh thế hệ cÅ©. Tuy nhiên anh vẫn chưa lần ra những mã số ấy liên quan đến chức năng nà o cá»§a máy tÃnh.
Liệu Viên Thuyên còn để lại cho mình đầu mối nà o khác không?
Ãt hôm nay ý nghÄ© nà y lại trở lại trong đầu Tư Dao. Cô cảm thấy vô số các sá»± việc kỳ dị có má»™t mối liên hệ sâu xa nà o đó, nhưng lại không liên kết thà nh chuá»—i. rõ rà ng; có lẽ chúng còn thiếu má»™t và i ‘mắt xÃch’ nà o đó thì má»›i trở thà nh má»™t hệ thống được. Hồi đầu cô đã từng có cảm giác nà y, cho đến khi nháºn được tấm ảnh Viên Thuyên gá»i đến, rồi Ä‘á»c được blog cá»§a cô ấy, thì thình hình má»›i có tiến triển.
Há»™p quà cá»§a Viên Thuyên gá»i đến có hai thứ: quả cầu pha lê và tấm ảnh. Tấm ảnh là má»™t đầu mối quan trá»ng, thông qua nó, Tư Dao đã tìm ra đám tiá»n khổng lồ kia và cÅ©ng suýt mất mạng. Nhưng còn quả cầu pha lê thì sao? Tư Dao vẫn luôn có biệt nhãn vá»›i nó, đã nhiá»u lần bâng khuâng thẫn thá» ngắm nó rất lâu. Cô cÅ©ng từng tháo ốc vÃt cá»§a mảnh gá»— trên cái giá kê quả cầu, xem xem bên trong có “bà máºt†gì chăng nhưng không có kết quả.
Có lẽ, vá»›i cùng má»™t vấn đỠnhưng suy nghÄ© ở thá»i Ä‘iểm khác sẽ cho ta góc nhìn khác, sẽ có được mạch suy nghÄ© khác cÅ©ng nên?
Tư Dao lại chăm chú nhìn quả cầu pha lê. Nó được chế tạo rất khéo, cấu trúc tạo hình rất đẹp, ngoà i ra không thấy gì khác thưá»ng cả.
Cô nhìn mãi, thấy cay cả mắt, đà nh ấm ức nhìn ra ngoà i cá»a sổ. Tuyết nhẹ bắt đầu rÆ¡i thừ lúc nà o không biết, đã phá»§ trắng xóa những mái nhà ở xa xa trông tá»±a như căn nhà nhá» xÃu ở trong quả cầu pha lê nà y.
Tư Dao bất giác cầm quả cầu lên lắc lắc, đã rất lâu cô không là m cái chuyện “giết thá»i gian†nà y. Quả cầu pha lê bị lắc, những “bông tuyết†đá»ng trên mái nhà xinh xinh tản ra, tung bay trong “bầu trá»i†cá»§a quả cầu, rồi lại rÆ¡i xuống mái đỠcá»§a gá»—.
Hình như cô đã từng trông thấy…
Sao căn nhà xinh xinh trogn quả cầu nà y lại quen quen?
Tư Dao nhìn mãi… rồi sá»ng sốt.
Tháºt khó mà tưởng tượng nổi, căn nhà bé bằng bao diêm Ä‘ang bị tuyết phá»§ trong quả cầu pha lê chÃnh là mô hình thu nhá» cá»§a ngôi nhà cô Ä‘ang thuê~
Cô chăm chú nhìn lại, cá»a bán nguyệt vòm cuốn kiểu Tây Ban Nha, mái cong kiểu Trung Quốc, tháºm chà cả cái cá»a sổ kiểu Ba-rốc(1) được chạm trổ tỉ mỉ… Ä‘á»u được thể hiện trên căn nhà mini nà y. ChÃnh xác đây là ngôi nhà cô Ä‘ang ở. Chỉ có hai Ä‘iểm khác biệt là , mái cá»§a nó mà u Ä‘á», có má»™t bức tưá»ng mà u trắng, còn ngôi nhà tháºt thì mái mà u Ä‘en, tưá»ng mà u nâu.
***************
(1) Baroque: Phong cách nghệ thuáºt cổ Ä‘iển lãng mạn châu Âu thế ká»· 16
***************
Hồi ná» cô xem trang web Bernard Li, thì ngôi nhà nà y cÅ©ng là mái đỠvà tưá»ng trắng.
Vì kÃch cỡ cá»§a nó quá nhá», nên mái nhà “quanh năm†bị tuyết phá»§ trong quả cầu rất khó liên tưởng vá»›i căn nhà cô Ä‘ang ở.
Chuyện nà y nói lên Ä‘iá»u gì? Ãt ra cô cÅ©ng dám chắc là Viên Thuyên đã để lại đầu mối cho cô. Và cà ng chứng minh rằng Viên Thuyên là m việc gì cÅ©ng có chá»§ Ä‘Ãch.
Hay là , cái mắt xÃch còn thiếu, chÃnh là căn nhà xinh xắn nà y?
“Mình đã bắt đầu già rồiâ€. Quách Tá» Phóng gá»i má»™t chai bia, tá»± rót cho mình.
“Thôi nà o, anh đừng cố là m như là chán chưá»ng nữa. Chắc anh Ä‘iá»u tra không được thuáºn lợi phải không? Tư Dao hẹn Tá» Phóng cùng ăn bữa trưa, tiện thể há»i anh xem việc Ä‘iá»u tra vá» căn nhà ra sao rồi.
Tá» Phóng lắc đầu: “Khó lắm. Cô chẳng định hướng là gì, lại bảo tôi Ä‘i Ä‘iá»u tra vá» căn nhà chúng ta Ä‘ang thuê… Căn nhà nà y thì có gì thú vị?â€
Tư Dao không cho anh biết vá» cái gá»i là bà máºt cá»§a bà máºt trong quả cầu pha lê. Cô nhá»› lại chuyện Diêu Tố Vân gặp nguy hiểm trước đây. Lúc ấy cô rất hối háºn; nếu không giao táºp bản đồ cho Tố Vân, thì cô ấy đã không bị má»™t đêm kinh hãi. Rồi nghÄ© cô đã mắc bẫy, bị bắt cóc và suýt bá» mạng, cô không muốn lại là m cho Tá» Phóng mắc phải tai bay vạ gió. Mặt khác, Viên Thuyên đã dùng thá»§ pháp bà hiểm để trao đổi vá»›i cô, cÅ©ng tức là cô ấy không muốn ngưá»i khác biết vá» bà máºt nà y.
Suy cho cùng, đây vẫn là má»™t bà máºt.
“Nếu đã có định hướng rõ rệt thì tôi đâu dám phiá»n ngà i phóng viên luôn báºn trăm công nghìn việc như anh? Nhưng lẽ nà o anh chưa Ä‘iá»u tra ra chút xÃu gì à ?â€
“Tất nhiên là tôi đã là m việc nghiêm túc, biết rằng trước kia quyá»n sở hữu căn nhà thuá»™c vá» Lý Bá Thụy, má»™t kiến trúc sư tương đối có tiếng ở Mỹâ€. Tá» Phóng nói vá»›i vẻ rất tá»± đắc.
“Anh Ä‘ang bỡn cợt tôi thì phải? Có cần nhắc lại cái Ä‘iá»u mà ai cÅ©ng biết rồi hay không?â€
“Cô không thấy lạ à : Lý Bá Thụy chết Ä‘i, không để lại cho ngưá»i nhà gần gÅ©i là Lịch Thu, mà lại cho không má»™t công ty địa ốc tầm tầm - tức là công ty mà chúng ta Ä‘ang ký hợp đồng thuê nhà ?â€
Tư Dao ngá»› ra, nói: “Äúng là có phần kỳ lạ nhưng gia đình Lý Bá Thụy gặp bất hạnh, ngưá»i nhà trá»±c hệ cÅ©ng cùng bá» mạng. Chắc là lúc lâm chung, ông ấy không có di chúc cho nên công ty địa ốc đã bằng thá»§ Ä‘oạn gì đó già nh được vá» tay mìnhâ€.
“Thá»±c tế là Lý Bá Thụy có để lại di chúc. Ông ta là kiá»u bà o hồi hương. Nói cách khác, ông ta là ngưá»i Mỹ, đã mở công ty, có tà i sản, tất nhiên ông ta có thói quen lâáºpdi chúc. Nghe nói sau khi ông Thụy chết thì luáºt sư cá»§a ông ta đã từ Mỹ sang để lo liệu háºu sá»± và giải quyết di chúc. Äiá»u nà y chứng tỠông ta đã thu xếp tỉ mỉ; và rõ rà ng là ông ấy đã có chỉ thị trong di chúc, nên căn nhà má»›i vá» tay công ty địa ốc vá»›i giá rẻ, hỠđã vá»› bở. Äiá»u thú vị hÆ¡n nữa là , căn nhà ấy nhất định phải Ä‘em cho thuê chứ không được chuyển nhượng. Nếu công ty địa ốc phá sản hoặc không có khả năng kinh doanh cho thuê thì phải phải trao lại cho nhà nước chứ không trao cho thân thÃch và dụ Lịch Thu hoặc bà mẹ Lịch Thu - tức bà chị vợ ông Thụyâ€.
Tư Dao cố suy nghĩ vỠcác tình tiết nhưng không sao tìm ra một chút liên hệ gì với “đau thương đến chết†cả. Có lẽ chỉ Viên Thuyên mới biết được tất cả và cô ấy đã ngầm gơợiý phải tìm theo một hướng đặc biệt.
Äó là chuá»—i mã số.
“Chà o Trương Sinh, tôi đây mà , xin anh nói vá»›i Äiá»n Xuyên, tôi đã có má»™t đầu mối má»›i. Các chữ số kia có thể liên quan đến căn nhà mà tôi Ä‘ang ở; hiện giá» má»›i chỉ biết đến đấyâ€.
Cô lại gá»i cho Lâm Nhuáºn, đây đã là lần thứ tư trong tối nay cô gá»i cho anh. Ba lần trước cô gá»i nhưng không thấy ai nghe máy. Cô rất nóng lòng kể cho Lâm Nhuáºn vá» phát hiện má»›i rất thú vị vá» quả cầu pha lê, Ä‘iá»u nà y cô chưa kể vá»›i ai. Lâm Nhuáºn là ngưá»i duy nhất mà cô tin cáºy; anh đã giúp cô rất nhiá»u như thế; cÅ©ng may dịp nà y anh ấy ở xa, được cha mẹ chăm sóc, chắc sẽ không bị ai quấy rầy.
À, đã có ngưá»i nhấc máy. Giá»ng nói nhẹ nhà ng cá»§a bà mẹ Lâm Nhuáºn: “Dao Dao à , Lâm Nhuáºn đã vá» thăm nhà ông chú ở quê, phải Ãt hôm nữa má»›i raâ€.
“Anh ấy đã Ä‘i lại được rồi ạ?â€
“Lâm Nhuáºn bình phục rất nhanh, nhưng Ä‘i lại thì vẫn chưa tháºt ổn. Äi bằng ô tô. Ông chú cứ nà i nó phải Ä‘i, nói là ở quê không khà trong là nh, sẽ có lợi hÆ¡n; vỠđến nÆ¡i rồi, lại cứ ép nó phải ở lại… Cháu đừng lo lắng. Khi nà o nó vá», bác sẽ bảo nó gá»i Ä‘iện cho cháuâ€.
Tư Dao cảm thấy chưng há»ng: “Vâng, gá»i E-mail cho cháu cÅ©ng được, chúc bác mạnh khá»e ạ!â€
Tư Dao và Trương Sinh bước và o “cư xá†hầm phòng không, thấy Äiá»n Xuyên Ä‘ang rất chăm chú thá» nghiẹm trò chÆ¡i “Huyết trÃch tá»â€, mà n hình Ä‘ang đỠlòm máu me.
“Kìa, chẳng để tâm và o việc nghiêm chỉnh gì cả, lại chơi game rồi!†Tuy chỉ toà n là “máu giả†nhưng Tư Dao vẫn cảm thấy hơi chóng mặt.
“Không nghiêm chỉnh à ? Äây là việc chÃnh cá»§a tôi! Mầy mò để giải máºt mã cho bạn thì má»›i là chuyện giá»i Æ¡i!†Äiá»n Xuyên chẳng buồn ngoái đầu lại. “Hai vị chá» má»™t lát, nhân váºt nữ sắp ra, tôi sẽ cho hai vị phải trầm trồ kinh ngạc!â€
Hai ngưá»i nhẫn nại đứng chá», nhưng nhân váºt nam cá»§a Äiá»n Xuyên vẫn liên tiếp bị thất bại nên nhân váºt nữ vẫn chưa lá»™ diện. Không nén được nữa, Trương Sinh nói: “Nhân váºt nữ đáng kinh ngạc đợi đã lâu, anh không thể quay trở vá» thá»±c tế được à ?â€
Cuối cùng Äiá»n Xuyên cÅ©ng ngừng chÆ¡i, quay lại nguýt Tư Dao: “Từ ngà y Trương Sinh cặp kè vá»›i cô, anh ta trở nên rất ‘thá»±c tế’, chút lãng mạn Ãt á»i cá»§a anh ta đã bị ‘Huyết TrÃch Tá»â€™ vô hình cá»§a cô thu hết cả rồi!â€
Tư Dao hÆ¡i đỠmặt: “Kìa, anh nói gì thế…â€
Trương Sinh vá»™i nói luôn: “Sao cáºu rưá»m rà quá thể? Mau nói Ä‘i, phát hiện quan trá»ng cá»§a cáºu là gì?â€
Äiá»n Xuyên gõ bà n phÃm, thoát ra khá»i trò chÆ¡i, rồi mở má»™t chương trình, tá»±a như má»™t trang văn bản rá»—ng. Anh nhấp rê chuá»™t và i lần, trên mà n hình hiện ra má»™t số đưá»ng kẻ ngang dá»c…
“Äây là kiệt tác há»™i há»a cá»§a tôiâ€. Äiá»n Xuyên nhấn nút save, rồi cất văn bản Ä‘i. “Có lẽ hai ngưá»i chỉ mải nhìn tôi vẽ, mà không chú ý đến tên file ở trên đỉnh mà n hình Tôi cho các vị nhìn tên cá»§a nó váºyâ€.
Anh mở kho văn bản, chỉ và o má»™t file ở trên cùng: “Äây là văn bản vừa rồiâ€.
“Ôi!†Tư Dao và Trương Sinh cùng kêu lên.
Tên file đó là LW73686456200E, giống hệt chuá»—i mã số mà Viên Thuyên viết trên chiếc phong bì. Äuôi cá»§a file là blp.
Äiá»n Xuyên lấy ra má»™t tá» giấy: “Äây là mã số cá»§a bạn đưa cho tôi, thá» so sánh xem!â€
Trên tỠgiấy đó viết là LW586136697400C.
“Nà y, cáºu có thể nói luôn má»™t mạch không?†Trương Sinh có phần sốt ruá»™t.
Äiá»n Xuyên vẫn rất nhẩn nha: “Thông tin trước đây bạn cho tôi rất hữu Ãch, nói là những ký tá»± nà y có thể liên quan đến nhà cá»a. Äiá»u nà y đã gợi ý tôi Ä‘i đúng hướng suy nghÄ©. Tôi vốn tưởng các ký tá»± nà y liên quan đến má»™t loại văn bản nà o đó, vì các chữ số tá»± sinh rất hay tá»± động xuất hiện ở các tên văn bản cá»§a má»™t số phần má»m trước đây. Mấy năm nay hiện tượng kỳ cục tá»± động phát sinh hoặc mặc định ở tên văn bản lại phục hồi, là vì xuất phát từ yêu cầu an toà n và bảo máºt. Tôi men theo khái niệm ‘nhà cá»a’ để suy nghÄ©, và đã thá» qua và i chục phần má»m, có những phần má»m chuyên ngà nh rất khó tìm thấy ở thị trưá»ng chợ Ä‘en, kể cả kẻ ‘thá»§ phạm chÃnh’ mà chúng ta xác định, tôi cÅ©ng đã cố công mà kiếm chẳng ra. Nà o ngỠ‘Chợt ngoảnh lại nhìn, nà ng vẫn còn đây, nÆ¡i đèn sắp tà n…’(2), chÃnh má»™t anh bạn cùng ‘cư xá’ chúng tôi, thưá»ng bán các phần má»m… sáng nay… cÅ©ng tức là trưa nay chúng tôi ngồi tán gẫu, anh ta lại kiếm được cho tôi cái phần má»m ấy. Váºy mà phải Ä‘i tìm mòn vẹt cả già y! Cái mà hai vị nhìn thấy lúc nà y chÃnh là phần má»m chuyên ngà nh đã sinh ra các mã số đó - ‘Nhà máy Louvre Work’!
********************
(2). TrÃch tên má»™t chương trong truyện võ hiệp (trên mạng) “Phù Thế Phương†cá»§a Lạc Lạc.
********************
Louvre Work là phầm má»m đồ há»a và thiết kế xây dá»±ng mà má»™t số công ty xây dá»±ng hà ng đầu trên thế giá»›i Ä‘ang sá» dụng. Bảo tà ng Louvre(3) là thánh địa cá»§a nghệ thuáºt và kiến trúc nên hỠđặt tên phần má»m ‘Louvre Work’ vì cái ý nà y. Các phần má»m thiết kế xây dá»±ng Autodest hoặc Archi CAD Ä‘ang thông dụng, so vá»›i nó chỉ là hà ng con cháu. Hệ thống văn bản cá»§a phần má»m nà y sẽ tá»± động đặt tên các file mặc định bao gồm cả chữ số tá»± sinh. Hai vị nên chú ý, các ký tá»± ở tên file mà tôi vừa save và chuá»—i ký tá»± mà các vị đã đưa cho tôi cùng có hai chữ cái mở đầu LW; chÃnh là viết tắt từ tiếng Anh ‘Louvre Work’, nghÄ©a là ‘Nhà máy Louvre’; cái Ä‘uôi blp là do ‘Nhà máy Louvre’ sinh ra cho các file cá»§a nó, viết tắt cá»§a từ ‘blueprint’ nghÄ©a là bức tranh tương lai.
****************
(3). Louvre: Bảo tà ng nổi tiếng ở Pari - Pháp.
****************
Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n cả là , tên các file mà phần má»m nà y đặt cho, phù hợp vá»›i chi tiết mà hai vị nói là ‘liên quan đến nhà cá»a’, đúng chưa?â€
Váºy thì, thông tin mà Viên Thuyên để lại cho mình là má»™t bản vẽ kiến trúc, liên hệ vá»›i căn nhà tý hon trong quả cầu pha lê kia… Khá»i phải bà n nữa, rõ rà ng là chỉ thị cho mình Ä‘i tìm bản thiết kế cá»§a ngôi biệt thá»±.
Viên Thuyên đã tìm giúp mình căn phòng cho thuê, và ngôi nhà nà y chÃnh là then chốt cá»§a Ä‘iá»u bà máºt. Nó là bà máºt gì? “Äau thương đến chếtâ€? Hay là cái chết cá»§a Viên Thuyên? Hay tháºm chà như Lịch Thu nói - là cái chết cá»§a cả nhà Lý Bá Thụy?
Khoản tiá»n khổng lồ cá»§a Viên Thuyên ở đâu ra? Khi đã có được nó, rồi di chuyển nó, dưá»ng như là khoảng thá»i gian cô ấy giúp mình tìm nhà ; liệu có phải bà máºt vá» khoản tiá»n sẽ không tan biến sau khi cô ấy ra Ä‘i, cô ấy cÅ©ng muốn nói cho mình biết?
Nhiá»u giả thiết Ä‘an xen, nghÄ© ngợi quá căng khiến đầu Tư Dao nặng trịch, ong ong quay cuồng.
“Bạn Ä‘ang nghÄ© gì, sao im lặng mãi thế?†Lá»i nói cá»§a Trương Sinh cứ như từ chốn xa xôi vá»ng đến. Nói rất cháºm, có vẻ rất vất vả. Khuôn mặt anh trông là lạ, cứ như buồn ngá»§, đôi mắt lá» Ä‘á».
Còn Äiá»n Xuyên thì Ä‘ang ngá»§ gà ngá»§ gáºt trước mà n hình máy tÃnh từ lúc nà o.
Không bình thưá»ng, rất không bình thưá»ng!
Nhưng Tư Dao cÅ©ng không hiểu tại sao không bình thưá»ng. Cô định nói gì đó nhưng cứ nghẹn cổ… không còn sức để nói thà nh lá»i, vì cô thấy khó thở.
Một cảm giác như đang đứng trên đỉnh núi cao, không khà rất loãng.
Äây vốn là căn hầm phòng không, ở bên cạnh cầu thang đặt má»™t bếp than khá to để sưởi ấm cho má»i ngưá»i.
Trúng độc khà than!
à nghÄ© nà y chợt lóe lên, cô cố gắng há miệng gá»i to “trúng độc khà thanâ€. Không ngá» cô lại còn đủ sức để kéo Äiá»n Xuyên đứng lên nữa.
Trương Sinh cÅ©ng đã choà ng tỉnh, anh gắng cất bước cùng Tư Dao dìu Äiá»n Xuyên. Cả ba cố lê bước nặng nhá»c Ä‘i ra phÃa ngoà i, gần như dò dẫm từng tấc…
Ở lối rẽ và o đã có và i ngưá»i nằm gục bất động. Tư Dao thấy mình Ä‘ang dần dần không thể nháºn biết Ä‘iá»u gì, cháºt váºt lê bước. Cô nghÄ© chắc mình sẽ kiệt sức mà ngã gục… Và ra Ä‘i.
Liệu có ai dựng cho mình một tấm bia trơn không chữ?
Sao mình lại có ý nghÄ© nà y? Chắc là dấu hiệu đã cáºn ká» cái chết.
Nhưng cô vẫn mÃm môi bước lên phÃa trước, không thể bá» qua má»™t tia hi vá»ng sinh tồn.
Cầu thang đã ở ngay trước mặt. Lên khá»i cầu thang, gần mặt đất chắc chắn có nhiá»u ô-xy hÆ¡n.
Vừa may có ngưá»i bước đến, có lẽ vừa xuống khá»i cầu thang. Ngưá»i ấy cúi đầu, chắc là đang nghÄ© ngợi. Tư Dao mừng rỡ định gá»i ngưá»i ấy mau lại giúp đỡ ba ngưá»i bước lên nhưng anh ta vẫn cúi mặt, rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc lá và chiếc báºt lá»a.
Má»™t không gian Ä‘áºm đặc khà than, nhưng cô bất lá»±c. Cô chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn ngưá»i ấy báºt lá»a.
Äốm lá»a lóe lên.
Một tiếng nổ khủng khiếp rung chuyển một góc thà nh phố Giang Kinh.
|

12-08-2008, 09:22 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 21
SAU LÀN KHÓI ÄEN, DƯỚI ÄÃM HOANG TÀN
Tốp cảnh sát hình sá»± Sở công an Giang Kinh đã đến hiện trưá»ng “Cư xá Thông Giangâ€. Äá»™i phó đội hình sá»± Äồng Thụ cÅ©ng có mặt. Má»™t đám đổ nát tan hoang, khói bay khét lẹt; vẫn Ä‘ang nghe thấy những tiếng khóc thảm thiết, tiếng kêu cứu. Khắp căn hầm phòng không, trên mặt đất Ä‘á»u há»—n loạn cùng cục. Äồng Thụ biết lúc nà y cấp cứu là việc cần kÃp hÆ¡n cả khám nghiệm hiện trưá»ng. Trong hoà n cảnh đặc biệt nà y ảnh chỉ nên như má»™t nhân viên cấp cứ.
Anh và má»™t số cảnh sát trá»±c ban cùng các đội viên cứu há»a và nhân viên y tế tổ chức cấp cứu cho những ngưá»i bị thương ở phÃa trên căn hầm. Phần lá»›n các phòng khách cá»§a cư xá Ä‘á»u ở độ sâu 20 mét dưới kia. Má»™t bác sÄ© thuá»™c trung tâm cấp cứu lo lắng nói: Tuy má»i ngưá»i chạy đến rất nhanh nhưng do thá»i gian rò rỉ khà gas đã lâu, chỉ e những ngưá»i ở tầng sâu sẽ gặp là nh Ãt dữ nhiá»u, nhất là khi vụ nổ đã là m sụt lở, bịt mất cầu thang lên xuống hầm.
Chưa có thá»i gian để Ä‘iá»u động xe cá»™ thiết bị đà o bá»›i, má»i ngưá»i tá»± động đứng thà nh dây, lần lượt chuyá»n tay nhau đưa đất đá từ dưới hầm lên mặt đất.
Hiệu quả thì có, nhưng vẫn cứ là mất nhiá»u thá»i gian; nếu đúng như tình hình đã báo cáo là khà than bị rò rỉ, thì e khi đón được những ngưá»i ở tầng đáy hầm lên, Ä‘á»u chỉ còn là những cái xác không hồn mà thôi.
Tất cả má»i ngưá»i cùng ná»— lá»±c đã khÆ¡i thông được lối xuống cầu thang.
Trên lối Ä‘i ở dưới đáy hầm cÅ©ng có rất nhiá»u gạch đá rÆ¡i. Quả nhiên ngưá»i ta đã phát hiện thấy nạn nhân đầu tiên hoà n toà n không còn sức sống gì nữa. Äồng Thụ đã từng chứng kiến những cảnh tà n khốc, nhưng nhìn những nạn nhân không rõ số pháºn sẽ ra sao, anh thấy lòng quặn Ä‘au. Anh và các nhân viên cấp cứu Ä‘á»u không nói nhiá»u, chỉ mải miết nhanh chóng là m hô hấp nhân tạo cho các nạn nhân và chuyển há» lên mặt đất. Vì có thể ở dưới hầm vẫn còn rò rỉ khà than, nên bác sÄ© cá»§a trung tâm cấp cứu nhắc nhở má»i ngưá»i phải duy trì thông gió và váºn động, không dừng ở dưới đó quá lâu.
Trong quá trình là m các thao tác, Äồng Thụ vẫn tranh thá»§ quan sát cấu tạo cá»§a cái hầm phòng không nà y. Chiếc bếp than to được vây bá»c khá kỹ nằm bên cầu thang khiến anh chú ý. Chắc chắn nó là thá»§ phạm hà ng đầu. Nó có ống khói vươn lên đến táºn mặt đất nhưng thà nh ống có thể bị hở, hoặc đầu ống không được đặt đúng vị trÃ, không thông ra ngoà i… Ä‘á»u có thể dẫn tá»›i trúng độc. Sau vụ nổ mà bếp vẫn nguyên vẹn không sứt mẻ, chắc là nhỠđược bao bá»c bằng vách tôn khá chắc chắn.
“Anh Thụ nhìn cái nà y có thấy quen quen không?†Má»™t anh cảnh sát thưá»ng ngà y vốn tỉ mỉ, đưa cho anh chiếc và đầm mà các cô gái thưá»ng Ä‘eo.
Và o cái đêm cách đây không lâu, anh đã nhìn thấy Mạnh Tư Dao đeo chiếc và đầm rất giống thế nà y.
Mở và ra, thấy bên trong có và tiá»n, cùng chứng minh thư và và i tấm thẻ ngân hà ng.
Cô ta tháºt! Hoặc nên nói lại là đúng cô ta!
Chắc cô ta đã ở dưới hầm rất lâu. Äồng Thụ thấy đầu anh như bị căng ra từng hồi. Nhưng anh vẫn gắng nghÄ© thấu đáo vá» khả năng mà cái và đầm nà y đã gợi ra: trước hết là ở núi VÅ© Di, sau đó là vụ chôn sống, rồi đến cái bi kịch ngà y hôm nay… nhân váºt chÃnh vẫn là cô gái đơn độc nhưng rất cứng cá»i nà y.
Có lẽ chỉ lát nữa sẽ nhìn thấy thi thể cô ấy. Chẳng lẽ hôm nay lại là ngà y cáo chung?
Tại sao cô ta lại đến đây? Kẻ nà o cứ dai dẳng quyết ý giết hại cô ta? Äây nhất định không phải là sá»± cố ngẫu nhiên.
Anh cần có thêm nhiá»u thông tin: số ngưá»i má»—i ngà y ra và o cư xá, nồng độ khà ô-xÃt các-bon lúc xảy ra sá»± cố, cần bao lâu má»›i đạt được nồng độ đó, có nguồn khà gas nà o khác không, và cả hà nh trình cùng hoà n cảnh cụ thể cá»§a Mạnh Tư Dao nữa.
Nhưng phải tìm ra cô ta hoặc thi thể của cô ta đã.
Anh cảnh sát vừa rồi lại gá»i: “Anh Æ¡i, nhìn cái nà y!â€
Äồng Thụ bước đến, thấy trên ná»n lối Ä‘i lồi lõm do bị nóc sáºp xuống, có má»™t Ä‘oạn ống dẫn Ä‘en Ä‘en. á»ng dẫn gas!
Quách Tá» Phóng vỠđến nhà , thấy Lịch Thu vẫn như lúc anh Ä‘i cách đây hai giá» - ngồi trên sa lông vá»›i tư thế cÅ©, mắt không rá»i ti vi. Cô mong sẽ nhìn thấy Tư Dao được an toà n cáng ra hoặc có lẽ lúc vụ nổ xảy ra Tư Dao không có mặt ở cư xá cÅ©ng nên, nhưng taạisao cô ấy lại không nghe di động?
Tá» Phóng cho Lịch Thu biết, Tư Dao nói rằng đã có được bước đột phá quan trá»ng, phải đến cư xá “địa đạo†ấy gặp ngưá»i bạn cá»§a Trương Sinh. LẼ nà o lại trùng hợp, cô ấy vừa đến thì ở đó xảy ra ra tai nạn khá»§ng khiếp?
Lịch Thu bất giác nghÄ© đến số pháºn cá»§a những ngưá»i bạn cá»§a Tư Dao, rồi lại nghÄ© đến cái chết cá»§a cô em và gia đình bà dì, Ä‘á»u là sá»± cố bất ngá». Những ngưá»i ấy Ä‘á»u đã từng đến hang quan tà i treo “Äau thương đến chếtâ€. Hay là Tư Dao rốt cuá»™c cÅ©ng không thể thoát cái đại hạn do lá»i nguyá»n ấy Ä‘em lại?
Vừa và o đến nÆ¡i, Tá» Phóng há»i ngay: “Äã liên lạc được vá»›i Thưá»ng Uyển chưa?â€
Lịch Thu gáºt đầu: “Cô ấy Ä‘ang Ä‘i công tác ở Tây An và cÅ©ng đã xem bản tin trên ti vi, qua Ä‘iện thoại cứ nức nở khóc. Tôi đã an á»§i cô ấy hồi lâu. Cô ấy nói ngà y mai sẽ vá» Giang Kinh trước dá»± định. Không hiểu sao tôi lại Ä‘ang nghÄ© rằng, nếu cô ấy cứ ở xa thì sẽ an toà n hÆ¡nâ€.
“Thì có gì khác nhau đáng kể? Cô nên nhá»› cho: Viên Thuyên và Tiểu Mạn gặp nạn Ä‘á»u là ở bên ngoà i… Và , chúng ta không há» nháºn được tin xấu vá» Dao Dao kia mà !â€
“Cô ấy đến cư xá gặp ngưá»i ta, rồi chÃnh nÆ¡i ấy bị nổ, tin nà y chẳng phải tin xấu là gì? Lú anh vừa Ä‘i khá»i nhà thì công an gá»i Ä‘iện đến há»i Dao Dao có nhà không, tại sao há» lại há»i Ä‘iá»u nà y nhỉ? Chắc là há» cÅ©ng biết Dao Dao đã Ä‘i đến cư xáâ€.
“Tôi cho rằng đây có thể là tin tốt, Ãt ra cÅ©ng chứng tá» rằng khi há» gá»i Ä‘iện đến thì vẫn chưa xác định được Dao Dao có ở trong cái hầm đó không, đúng chưa? Nếu đã thấy xác rồi thì việc gì phải há»i nữa?â€
“Nà y, anh nói năng ý tứ má»™t chút được không? Anh không biết hay sao: cái hầm đó bị sáºp khá nghiêm trá»ng, nhiá»u ngưá»i Ä‘ang bị vùi bị đè bên dưới. Anh đã Ä‘i đâu suốt hai tiếng đồng hồ? Có nghe ngóng được gì k?â€
Lúc nà y Lịch Thu má»›i nháºn ra Tá» Phóng trông bÆ¡ phá» mệt má»i, hoang mang và ủ rÅ© nữa.
Tá» Phóng thở dà i: “Còn là m nổi việc gì nữa? Tôi túc trá»±c ở hiện trưá»ng, nhìn từng ngưá»i từng ngưá»i được khiêng lên nhưng không có Tư Dao. Vá» sau cà ng có thêm nhiá»u ngưá»i nghe nói vá» vụ nà y, há» kéo đến xem rất đông, công an buá»™c phải phong tá»a hiện trưá»ng, thế là tôi không thể quan sát được gì nữa. Tôi lại nghe nói đưa nạn nhân vá» bệnh viện Kim Äà i cấp cứu, tôi bèn bám theo, nhưng Dao Dao cÅ©ng không có trong số ngưá»i được cấp cứu.â€
Lịch Thu bùi ngùi, Tá» Phóng đã tháºt sá»± hết lòng vá»›i Tư Dao. Cô dịu dà ng khuyên: “Anh đừng quá lo, nên nghÄ© cách, nghe ngóng từ nhiá»u nguồn. Tôi vừa nghÄ© mãi, ở Ä‘aâ có nhiá»u vấn đỠrất phức tạp chẳng thế là m rõ trong đôi ba hôm được. Tôi ngà y cà ng cảm thấy chúng có liên quan đến cái chết cá»§a cô em và gia đình bà dì tôi. Mấy hôm trước Tư Dao đã bảo anh Ä‘iá»u tra vá» ngôi nhà má»›i, nên kẻ định giết hại cô ấy má»›i ngà y cà ng Ä‘iên cuồng như thếâ€.
Tá» Phóng thẫn thá» ngồi trên Ä‘i văng: “Cô nói rất có lý. Vừa nãy suýt nữa tôi suy sụp tháºt sá»± vì nếu Tư Dao có chuyện gì thì việc Ä‘iá»u tra còn có ý nghÄ©a gì nữa không?â€
“Vẫn có ý nghÄ©a chứ. Chúng ta không thể cứ sống tù mù cho qua, đúng không?â€
“Cô nói rất đúngâ€. Tá» Phóng đã thấy phấn chấn. “Có nên gá»i Ä‘iện cho Lâm Nhuáºn không nhỉ?â€
Lịch Thu thở than: “Anh ấy là ngưá»i rất nhạy cảm, lại còn Ä‘ang tÄ©nh dưỡng. Ở xa, anh ấy cÅ©ng chẳng thể giúp được gì. Cứ nên chá», nếu có tin tức cụ thể thì hãy cho anh ấy biếtâ€.
Sáng sá»›m hôm sau, Tá» Phóng đến thẳng tòa báo. Dá»c đưá»ng không ngá»›t gá»i Ä‘iện, ghi âm… thu lượm thông tin cá»§a báo giá»›i và các đồng nghiệp vá» vụ việc nổ khà gas hôm qua. Lượng thông tin rất phong phú nhưng thá»±c hư thì chưa rõ, rất khó mà sà ng lá»c. Và dụ, vá» số ngưá»i thiệt mạng, cÆ¡ quan hữu trách còn chưa thống kê, con số dồn đại thì chênh nhau quá lá»›n, có tin nói là hà ng trăm, có tin nói là hÆ¡n hai chục, và vẫn Ä‘ang tiếp tục đà o bá»›i, con số vẫn Ä‘ang tăng dần. Vá» nguyên nhân cÅ©ng váºy, có ngưá»i nói vì cái bếp than thải ra quá nhiá»u khà độc hại, có ngưá»i nói là ống dẫn gas dưới đáy hầm bị rò rỉ.
Nhưng má»i thông tin Ä‘á»u không nhắc đến Mạnh Tư Dao. Là nh Ãt dữ nhiá»u mất rồi! Tá» Phóng nghÄ© ngợi, anh thấy Ä‘au xót. Nếu Tư Dao bình an, hoặc chỉ bị thương nhẹ thì chắc đã gá»i Ä‘iện cho mình hoặc Lịch Thu.
Trung tâm cấp cứu từ chối các cuá»™c Ä‘iện thoại há»i vá» con số thương vong. Tá» Phóng đến tòa báo trình diện, rồi anh báo cáo là đi lấy tin, lại vòng đến trung tâm cấp cứu.
Äúng như anh dá»± Ä‘oán, ở đây Ä‘ang báºn tÃu tÃt và “cảnh giá»›i rất nghiêm ngặtâ€. Vừa Ä‘i đến cá»a tòa nhà anh đã thấy rất nhiá»u phóng viên ngá»±c Ä‘eo thẻ, tay xách vai Ä‘eo máy quay phim máy ảnh… . Ä‘ang bị mấy cảnh sát và các nhân viên chặn lại. Các phóng viên Ä‘ang phà n nà n nhưng vẫn không ăn thua.
Tá» Phóng thấy lo lo, anh Ä‘i Ä‘i lại lại… rồi chợt nghÄ© ra má»™t cách. Chỉ và i phút sau, thấy từ xa có má»™t xe cấp cứu Ä‘ang hú còi chạy đến, anh vôộichạy ra, áp sát cái cáng vừa chuyển khá»i xe, và biết ngay đó là má»™t nạn nhân bị tai nạn giao thông. Không thấy có ngưá»i nhà đi theo xe, Tá» Phóng nháºn ra nạn nhân là má»™t thanh niên ngoà i hai mươi tuổi, anh bèn gá»i luôn miệng: “Chú Sáu, chú Sáu Æ¡i, anh đây, anh cá»§a em đây mà !â€
Nhân viên y tế há»i: “Anh là ngưá»i nhà à ?â€
“Tôi là anh cá»§a chú ấy!†Tá» Phóng bám theo cái cáng, lá»t được và o trung tâm cấp cứu.
Vừa và o thoát, anh đã quên luôn “chú emâ€, bắt đầu sục sạo các buồng bệnh nhân cho đến lúc có má»™t y tá ngá» ngợ bèn báo cho bảo vệ. Há» lùa anh ra khá»i khu cấp cứu, anh còn chưa kịp nhìn thấy bóng Tư Dao.
Có lẽ… khu nhà kia là nhà xác.
|

12-08-2008, 09:23 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 22
SUV(1) ÄI TỚI THIÊN ÄÆ¯á»œNG
(1) SUV: Ô tô thể thao đa chức năng
Äã hai ngà y trá»i bặt tin Mạnh Tư Dao. Lâm Nhuận đã gá»i Ä‘iện vá» muốn gặp Tư Dao; cuối cùng Tử PhoÌng không kìm được nữa, kể cho Lâm Nhuận biết toà n bá»™ thông tin Tư Dao đến "Cư xá Thông Giang", vụ nổ ở đó và Tư Dao mất tÃch.
"Có lẽ anh ấy đã khóc. Chưa biết chừng lại Ä‘ang trên đưá»ng vá» Giang Kinh cÅ©ng nên". Tử PhoÌng nói vá»›i LiÌ£ch Thu. Tử PhoÌng cÅ©ng Ä‘ang chìm trong ná»—i Ä‘au xót chưa từng có. Vá»›i trá»±c giác cá»§a mình, cùng là đà n ông vá»›i nhau cả, anh có thể cảm nháºn được tình yêu sâu nặng cá»§a Lâm Nhuận đối vá»›i Tư Dao, anh không biết mình nên khóc... hay là hãy kìm nén ná»—i buồn, tiếp tục Ä‘i nghe ngóng tin tức.
"Có tin gì vỠTrương Sinh chưa?"
"Chưa. Ở đại há»c Giang Kinh cÅ©ng Ä‘ang bá» bá»™n. Cha mẹ cáºu ấy sống ở Giang Kinh lâu năm, đã nhá» nhiá»u ngưá»i quen dò há»i, nhưng bên công an nói là chưa có manh mối gì". Cuối cùng, Tử PhoÌng quyết định phải hà nh động dù lúc nà y lòng anh khó bá» chịu đựng nổi bất cứ chuyện nà o vá» việc Tư Dao mất tÃch. "Tôi thấy LiÌ£ch Thu nói rất có lý, khi chúng ta vẫn chưa có manh mối gì khả quan, chưa há» có tin vá» Tư Dao, thì nên tiếp tục Ä‘iá»u tra vá» ngôi nhà nà y, vá» sá»± bất bình hạnh cá»§a gia đình chú rể cá»§a cô, chắc chắn vẫn còn nhiá»u ẩn số. Mấy hôm nay tôi đã nhá» các bạn tìm cách há»i vá» cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a công an vá» sá»± việc cá»§a em cô, sá»± cố đắm thuyá»n cá»§a gia đình bà dì cá»§a cô. Há» kết luáºn, chỉ là má»™t tai nạn giao thông. Khi vá»›t xác lên, khám nghiệm cho thấy nồng độ cồn trong máu vị thuyá»n trưởng rất cao, tức là ông ta lái trong lúc say bà tỉ, tất nhiên sẽ gây ra tai nạn".
"Nhưng công an không thấy lạ à : ngay từ sá»›m, thuyá»n trưởng đã biết nhiệm vụ cá»§a mình là lái tà u, sao ông ta có thể say khướt được? Ở Mỹ, nếu dá»± tiệc tối uống rượu, thì không dám lái xe vá» nhà ngay, lái xe sau khi uống rượu thì rất nguy. Cách duy nhất để giảm độ cồn trong máu là phải uống nhiá»u nước, và chỠđợi... Thông thưá»ng, hà m lượng cồn sẽ giảm nhiá»u sau má»™t tiếng đồng hồ. Vị thuyá»n trưởng say bà tỉ như thế, chứng tỠông ta đã uống rượu đến lúc sát giá» chuẩn bị cầm lái."
Bên công an cÅ©ng có ngưá»i nêu ra vấn đỠnà y, anh ta luôn cho rằng vụ đó là có âm mưu giết ngưá»i".
"Thế à ? Váºy là không chỉ có mình tôi Ä‘iên rồ nghÄ© theo hướng kỳ cục đó hả? Anh ta là ai thế?"
"Là đội phó đội hình sá»±, há» Äồng. Anh ta đã từng là m vụ án Lưu Dục Chu và Lâm Mang. Hồi ná» Tư Dao gặp nguy hiểm, rồi bị ngất ở cái hố chôn ngưá»i, anh ta cÅ©ng đến hiện trưá»ng thì phải".
"Äã nghi ngá» như thế, sao anh ta không tiếp tục Ä‘iá»u tra nhỉ? Tôi vẫn nghÄ© rằng chắc chắn sẽ có kết quả". LiÌ£ch Thu bá»—ng thấy có hy vá»ng.
"Má»™t là , vụ việc xảy ra trên sông nước, chẳng có chứng cứ gì rõ rệt, các manh mối sẽ "trôi ra biển cả"; hai là tôi Ä‘oán rằng việc trị an ở Giang Kinh Ä‘ang ngà y cà ng phức tạp, chắc là sếp há» Äồng Ä‘ang mệt đứt hÆ¡i để đối phó vá»›i các vụ việc đột xuất hoặc các vụ án nghiêm trá»ng, cho nên chẳng còn sức để Ä‘iá»u tra má»™t nghi án mà vốn đã bị coi là "sá»± cố bất ngá»" nữa!"
"Tuy nhiên, có những việc chÃnh chúng ta cÅ©ng có thể tá»± là m. Và dụ, chưa ai biết tại sao trong đêm trước khi xảy ra tai nạn đắm tà u cô lại nháºn được bức ảnh kỳ lạ do Sở Sở gá»i đến? Có phải cô ấy muốn nói rằng quanh cô ấy Ä‘ang có mối nguy? Và tại sao phim do camera giám sát vẫn thể hiện há» bình an vô sá»±? Tôi đã nhá» ngưá»i kiểm tra giúp những Ä‘oạn phim cá»§a hệ thống camera phòng trá»™m cá»§a nhà ông chú cô trước và sau khi xảy ra vụ tai nạn".
Lịch Thu quá mừng: "Anh tà i quá, rất cảm ơn anh!"
"Nói tháºt, đây là do Tư Dao dặn tôi. Sau khi nghe nói vá» việc cá»§a em cô, Tư Dao đã nhá» tôi sưu tầm, nói là chưa chắc đã liên quan tá»›i "Äau thương đêÌn chêÌt" nhưng đúng là rất đáng nghi; nếu có thể tra rõ sá»± tháºt thì Ãt ra cÅ©ng để cho LiÌ£ch Thu yên tâm. Tôi vốn nghÄ© là rất khó, hình như có vẻ "phạm ká»· luáºt" nhưng sau khi Tư Dao xảy ra chuyện, tôi cho rằng không thể bá» qua bất cứ đầu mối nà o, huống chi cô cÅ©ng là má»™t trong các ''chá»§ nhân'' cá»§a ngôi nhà nà y, cô xem phim cÅ©ng rất danh chÃnh ngôn thuáºn"
"Dao Dao tháºt tốt bụng, Ä‘ang ngổn ngang trăm mối, gặp bao nguy hiểm mà vẫn nghÄ© rất chu đáo; gian khó đã tôi luyện nên con ngưá»i, đúng thế. Ãt hôm trước tôi vẫn rất nghi ngá» vá» cái chết cá»§a cô em và gia đình bà dì, tôi cứ lo Tư Dao sẽ không hà i lòng, cho rằng tôi chuyển hướng chú ý Ä‘iá»u tra cá»§a chúng ta; nay má»›i thấy tôi đã nghÄ© nhầm".
Tử PhoÌng cầm ra ba cái đĩa DVD, nói: "Tất cả Ä‘á»u ở trong đây. Tôi đã cho in từ băng sang đĩa, chúng ta sẽ xem tháºt kỹ xem có Ä‘iểm nà o đáng ngá» không. Toà n bá»™ đĩa kéo dà i 50 giá», phải xem dần. Cô cÅ©ng nên nén xúc động đừng quá Ä‘au buồn".
Lịch Thu nghĩ ngợi rồi nói: "Chúng ta xem sáng sớm ngà y 11 tháng 12 trước"
"Là khi cô nháºn được bức ảnh mà Sở Sở gá»i cho à ?"
"Tôi muốn biết tại sao cô ấy lại mặc áo mưa chạy ra ngoà i? Sau khi tôi báo công an, tại sao há» không đặt dấu há»i? Nếu tôi nhá»› nhà bà dì có mắc camera thì tôi đã nhắc há» chú ý".
"Có lẽ công an đã xem, há» không thấy có ai ra và o". Tử PhoÌng đặt má»™t đĩa DVD và o máy, tua đến Ä‘oạn 11 giỠđêm ngà y 10. "Tôi nhá»› là cô kể rằng, cô em gá»i ảnh đến và o hồi 0 giá» 30 phút theo giá» Bắc Kinh, xem Ä‘i!"
Góc phải cá»§a mà n hình hiện chỉ số thá»i gian là 23h 10-12 vá»›i lối Ä‘i lát đá trước cá»a nhà . LiÌ£ch Thu ngồi xem liá»n hai giá», hình ảnh vẫn "bất động". Äiá»u nà y có nghÄ©a là trong khoảng thá»i gian ấy Lịch Sở không há» ra và o khu nhà .
"Có lẽ cô ấy vẫn ở bên ngoà i, chứ không vỠnhà ".
Tử PhoÌng nhấn nút "FF" và dừng lại ở thá»i Ä‘iểm 6h30 sáng. Từ trong menu anh lá»±a chá»n ná»™i dung "nhà để xe". Thì ra hệ thống camera nà y có cả thảy 8 đầu ghi hình, nghe nói góc quét cá»§a chúng có thể đạt trên 95% các khu vá»±c cá»§a toà n khu nhà . Hình ảnh ở nhà để xe cho thấy có má»™t chiếc Toyota "Land Cruise" từ từ chạy ra. Lần lượt sau đó là và i ngưá»i, đầu tiên là má»™t nam má»™t nữ thanh niên, sau đó là má»™t cô gái dong dá»ng cao, là n da trắng nõn nà , trá»i chưa sáng hẳn mà đã Ä‘eo kÃnh râm. Cuối cùng là má»™t phụ nữ trung niên. Ngưá»i đà n ông trung niên rá»i khá»i vị trà cầm lái, xuống xe, chuyển và i thứ hà nh lý khá nặng lên xe.
Äó là gia đình Lý Bá Thụy và Lịch Sở - em gái LiÌ£ch Thu.
Nhìn thấy những hình ảnh ngưá»i thân, LiÌ£ch Thu gỡ cặp kÃnh, lau khóe mắt rÆ¡m rá»›m lệ.
Thế là há» ra Ä‘i, má»™t sá»›m mai rất bình thưá»ng, chiếc SUV cá»§a há» Ä‘i vá» hướng thiên đưá»ng.
"Thì ra anh đã xem cả rồi?" Lúc nà y LiÌ£ch Thu má»›i hiểu Tử PhoÌng đã biết rõ má»i ná»—i nghi hoặc cá»§a cô. Anh chà ng phóng viên mà cô vẫn cho là tương đối há»i hợt nà y lại rất có thiện chÃ. Ai dám nói con ngưá»i là không thể thay đổi?
Cô rất cảm động: "Cám Æ¡n anh đã giúp đỡ rất nhiá»u. Tôi muốn copy lại, được không?"
Tử PhoÌng gáºt đầu: "Tôi vẫn muốn nói lại câu nà y: LiÌ£ch Thu đừng quá Ä‘au buồn"
Äúng lúc nà y chuông Ä‘iện thoại reo vang.
Tử PhoÌng cầm máy lên, chỉ thấy im lặng... nhưng hình như anh nghe thấy tiếng thở khe khẽ.
"Vị nà o đấy?"
HỠđã cúp máy.
"Tâm thần à ?" Tử PhoÌng là u bà u. Tiếng chuông lại reo.
"Cần gì thì nói đi!" Anh gắt lên.
"Tiếp theo, sẽ là ngươi!" Má»™t giá»ng lạnh lùng rót tá»›i.
"Ngươi là ai? Tên mặc áo mưa hả?"
"Ta cho ngươi mặc áo quan! Kẻ tiếp theo sẽ là ngươi, trừ phi ngươi khâu cái mồm, trói tay, và bịt mắt của ngươi lại!" Nói xong ngần ấy câu, đối phương cúp máy luôn.
LiÌ£ch Thu cảm thấy bất ổn, đứng lên há»i: "Ai thế? Có sá»± việc gì à ?"
Tử PhoÌng định chá»i bá»›i má»™t cháºp nhưng lại sợ sẽ là m cho LiÌ£ch Thu hoang mang, anh bèn nói: "Có má»™t gã rách việc, cố ý trêu ngươi... Không vấn đỠgì! Dịp nà y cô cÅ©ng phải tháºn trá»ng, chúng ta nên cùng Ä‘i xe cá»§a Thưá»ng Uyển".
LiÌ£ch Thu cưá»i cưá»i: "Thế thì phiá»n cô ấy nhiá»u quá! Không cần đâu, tôi sẽ cẩn tháºn..."
Äiện thoại lại reo chuông.
Hai ngưá»i cùng nhìn nhau. Có nên nghe không nhỉ?
Tử PhoÌng vẫn cầm máy lên: "Mà y nghe đây, tao là hạng nhát gan, tao sợ cả con mèo đực, nhưng tao tuyệt đối không sợ thằng nà o dá»a dẫm đâu!" Anh quát và o máy.
Äối phương im lặng và i giây, rồi nói: "Anh là Quách Tử PhoÌng phải không?" Má»™t giá»ng khác vá»›i lúc trước, hình như nghe quen quen...
"Phải! Anh là ..."
"Tôi là Äồng ThuÌ£, ở đội cảnh sát hình sá»± Sở công an. Chúng tôi nháºn được tin tương đối chÃnh xác, có thể hiện nay anh không được an toà n"
"Tôi thá»±c sá»± rất kÃnh nể đấy. Sao các anh lại biết được?"
"Chúng tôi cần nói chuyện tỉ mỉ vá»›i anh. Sau 20 phút nữa sẽ có má»™t ô tô cảnh sát đỗ trước cá»a nhà anh. Gặp tôi, anh sẽ hiểu".
|

12-08-2008, 09:24 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 23
ÃNH SÃNG NIẾT BÀN
Chá» mãi má»›i có được các tư liệu vá» sÆ¡ đồ cấu tạo căn hầm phòng không "Cư xá Thông Giang" đó, nhưng Äồng ThuÌ£ cÅ©ng hiểu, Sở xây dá»±ng thà nh phố đã là m việc vá»›i hiệu suất rất cao rồi vì má»—i năm Ä‘á»u có vô số dá»± án xây dá»±ng má»›i, mấy ai báºn tâm lưu trữ cái bản vẽ trải bao năm tháng phôi pha cá»§a căn hầm phòng không cách đây ná»a thế ká»·? Bản vẽ vẫn còn đã là quá tà i tình; và chỉ sau đôi ba hôm ngưá»i ta đã "tìm" được nó.
Lại còn anh chà ng phóng viên giải trà cá»§a tá» "Thanh Giang buổi chiá»u" nữa, chắc anh ta đã bị mình dá»a khiếp quá, nên má»›i độc mồm độc miệng quát mắng trên Ä‘iện thoại như thế. Có lẽ anh ta đã bị bá»n tá»™i phạm uy hiếp tháºt cÅ©ng nên? Nếu đúng là thế thì bước Ä‘i nà y cá»§a mình coi như khá chuẩn xác.
"Chắc bây giá» anh Thụ có thể nói, tại sao anh biết tôi bị chúng Ä‘e dá»a? Ngay trước lúc anh gá»i Ä‘iện cho tôi, có kẻ đã gá»i Ä‘iện hăm dá»a tôi". Tử PhoÌng không úp mở gì hết, há»i luôn.
"Tôi sẽ cá» ngưá»i tìm hiểu ngay vá» cuá»™c gá»i Ä‘iện đến máy cá»§a anh, nhưng tôi Ä‘oán rằng hắn dùng Ä‘iện thoại công cá»™ng hoặc dùng Ä‘iện thoại IP"
"Kìa, anh còn chưa trả lá»i tôi, tôi có bị nguy hiểm tháºt không?"
"Có. Trừ phi anh dừng lại, đừng Ä‘iá»u tra gì nữa..."
"Hừ! Anh nói hệt cái giá»ng thằng cha ấy!"
"Tôi nghe nói anh đã nhá» ngưá»i kiếm há»™ những thước phim liên quan đến vụ đắm tà u cá»§a ông bà Lý Bá Thụy, anh tháºt tà i ba!"
"Anh cũng biết, tôi là phóng viên mà !"
"Yên tâm Ä‘i, chuyện vá» cuốn phim, tôi cÅ©ng chỉ nghe tin "vỉa hè" thôi, chứ không biết chắc". Äồng ThuÌ£ nháy nháy mắt vá»›i Tử PhoÌng. "Anh có muốn biết tại sao tôi lại nhạy tin thế không?"
Tử PhoÌng đà nh lắc đầu "chà o thua": "May mà tôi không bị cỠđến phá»ng vấn anh, nếu không tôi sẽ vã mồ hôi giữa ngà y giá lạnh cÅ©ng nên!"
"Anh xem nà y!" Äồng ThuÌ£ giải trên bà n má»™t bản vẽ kỹ thuáºt. "Äây là sÆ¡ đồ khu hầm phòng không, trụ sở cá»§a "cư xá Thông Giang", nÆ¡i xảy ra vụ nổ. Khi bá»n tôi đến cấp cứu ở hiện trưá»ng, hoà n toà n không ngá» cái hầm nà y không tồn tại độc láºp mà nó thông đến khắp các hầm ở quanh nó. Và dụ, chá»— nà y... ngay trên các gian dà nh cho khách, có má»™t cái cá»a khóa im ỉm quanh năm"
Tử PhoÌng chưa hiểu ra sao cả: "Anh nói vá»›i tôi chuyện nà y..."
"Anh Tử PhoÌng!" PhÃa sau vang lên má»™t giá»ng nói êm ái, cÅ©ng rất quen thuá»™c.
Tư Dao vẫn còn sống!
Tử PhoÌng quay ngay lại, thấy Tư Dao và hai thanh niên nữa Ä‘ang bước và o phòng, đó là Trương Sinh và anh chà ng trá»c đầu, ngưá»i vạm vỡ, chắc là vị cao thá»§ máy tÃnh - bạn Trương Sinh. Tá» phóng vá»™i bước lên quan sát kỹ, thấy Tư Dao chỉ bị xây xước nhẹ trên mặt, dưá»ng như không vấn đỠgì.
"Ôi, mấy hôm nay tôi và LiÌ£ch Thu sốt ruá»™t sắp phát ốm! Cô vẫn ổn cả, tháºt quá mừng!"
Ãnh mắt Tư Dao chứa chan hạnh phúc và niá»m vui vì được quan tâm, nhưng cÅ©ng lại thương cảm bùi ngùi: "Cám Æ¡n các anh chị, tôi vẫn khá»e, nhưng... vì tôi, mà không Ãt ngưá»i đã ra Ä‘i, đã bị thương..."
"Kìa sao cô cứ phải gán tội cho mình... Sao cô phải chịu gánh nặng gì chứ?"
Äiá»n Xuyên nhÃu mà y, khẽ há»i Trương Sinh: "Anh ấy là bạn trai cá»§a ''''''''nữ nhân váºt chÃnh'''''''' à ?"
Trương Sinh lắc đầu: "Không! Nếu phải, thì tôi sẽ rất thất vá»ng!"
Tử PhoÌng cảm thấy ngượng nghịu, anh chà o Trương Sinh và chìa tay vá» phÃa Äiền Xuyên: "Chà o anh, tôi là Quách Tử PhoÌng"
Äiền Xuyên lại nhÃu mà y: "Khổ thân tôi quá (1), ba năm trá»i cặm cụi chữa Ä‘i chữa lại trò chÆ¡i "Huyết trÃch tá»", bị đám gạch đá sáºp hầm taÌng cho tan tà nh mất rồi! Tôi sống còn Ä‘au hÆ¡n chết!"
ChuÌ thiÌch:
(1) Câu chaÌ€o Nihao của tiêÌng Trung QuôÌc (hiểu theo mặt chữ, nghĩa laÌ€ anh tôÌt), đôi khi được Ä‘aÌp laÌ£i một caÌch haÌ€i hươÌc laÌ€ Wobuhao – tôi không tôÌt. Câu Ä‘aÌp của nguyên văn được viêÌt theo yÌ naÌ€y.
Tư Dao nói: ‘Máy tÃnh cá»§a Äiá»n Xuyên bị bẹp rúm, trong đó có phần má»m trò chÆ¡i cá»§a anh ấy…"
"Anh là dân máy tÃnh kia mà , không biết copy dá»± phòng à ?" Cái táºt cÅ© cá»§a Tá» PhoÌng lại trá»—i dáºy!
"Ông thì hiểu gì! Tôi cóp ra ổ cứng ngoà i và má»™t lô đĩa CD nữa đặt ở căn phòng đó, tất cả Ä‘á»u bị dáºp nát, rúm ró như đồ đồng nát rồi! Tôi quá ân háºn vì không cóp ra rồi cất nhỠở ký túc xá cá»§a Trương Sinh…" Äiá»n Xuyên bị đụng đến ‘chá»— Ä‘au’ suýt phát khóc.
Tá» Phòng không "đôi co" vá»›i anh ta nữa, quay sang há»i Tư Dao: "Nà y, tại sao các vị …các vị đã Ä‘i ra theo lối cá»§a mà anh Äồng Thụ vừa nói à ?"
"Khi xảy ra vụ nổ, tôi đã mê man không nhá»› được gì nữa, tỉnh lại thì đã là buổi chiá»u ngà y hôm sau; tôi thấy mình cùng hai anh ấy Ä‘á»u Ä‘ang nằm trong má»™t cái lán dà nh cho công nhân, khá sÆ¡ sà i nhưng rất ấm cúng. Tôi há»i bà con ai đã cứu tôi, há» nói không biết, chỉ thấy có má»™t ngưá»i trẻ tuổi đã lái xe chở chúng tôi đến, lại đưa cho há» Ãt tiá»n, nói là muốn để chúng tôi được ngá»§ má»™t giấc".
"Chỉ thế thôi à "? Tá» Phòng ngỡ là sẽ được nghe câu chuyện kinh khá»§ng và ly kỳ đủ vẻ! Anh có vẻ thất vá»ng.
"Chỉ thế thôi. Sau đó tôi gá»i Ä‘iện cho anh Äồng Thụ, anh Thụ ngá» rằng có ai đó đã bám sát chúng tôi từ trước, nên má»›i kịp thá»i đến cứu chúng tôi đưa ra ngoà i. a ná như cái lần tôi suýt bị chôn sống ná». Nhưng ai đã cứu chúng tôi, thì chắc không thể tra được, vì rõ rà ng ngưá»i ấy đã sá»›m thu xếp tất cả, cuối cùng thì dùng xe chở chúng tôi đến cái lán dân công. Rất có thể các ‘con buôn’ đã được chuyá»n qua ‘ba bốn cầu’, bố trà riêng biệt từng ‘cầu’ như thế thì không thể tìm ra ai là ‘ngưá»i xuất hà ng’ ban đầu".
Äồng Thụ nói : "Ở trong hầm phòng không đổ nát, thoạt đầu chúng tôi nháºn ra cái và đầm cá»§a Tư Dao, nhưng không thấy ngưá»i đâu. Tôi đã cho tìm khắp trong ngoà i, rồi phát hiện ra cái cá»a ấy. Thì ra phÃa sau nó là má»™t cái ngách địa đạo. Thấy có vết máu, vết kéo lê…ở trên lối Ä‘i. Tôi và má»™t đồng chà nữa theo đó tiến lên, suýt nữa còn bị lạc ở địa đạo. Tôi biết ngay, đột phá khẩu là ở nÆ¡i nà y.
"Hôm sau, tôi nhá» Sở xây dá»±ng cung cấp cho sÆ¡ đồ, đồng thá»i dặn dò cảnh sát tuần tra ở các ngả phải theo dõi tìm kiếm tung tÃch vá» Tư Dao. Äến trưa thì tôi nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Tư Dao, bèn láºp tức đến đón cả ba ngưá»i vá» Sở công an. Trước đó chúng tôi không báo cho anh Phóng, vì cần phải bảo đảm an toà n cho Tư Dao đã; để cho kẻ định hại cô ấy yên trú rằng chúng đã ra tay xong rồi. Và o thá»i Ä‘iểm đó, cần ‘bịt mắt’ bá»n chúng đã".
Tá» Phóng nghÄ© ngợi, rồi bá»—ng hiểu ra:" Tôi là ngưá»i duy nhất biết Tư Dao đến ‘cư xá Thông Giang’, thì ra mấy hôm nay các anh đỠphòng tôi, sợ tôi chÃnh là kẻ định hại cô ấy nên má»›i không cho tôi biết tin! Sau khi các anh Ä‘iá»u tra, biết tôi là má»™t công dân lương thiện nên má»›i liên lạc vá»›i tôi chứ gì? Nà y, chắc đây không phải là ý tưởng cá»§a Tư Dao chứ hả?" Tá» Phóng cà ng nói cà ng cáu kỉnh, giá»ng anh vốn hÆ¡i the thé, lại cà ng thêm chói tai.
Äồng Thụ Ä‘iá»m đạm nói:" ChÃnh tôi đã sắp đặt như thế, khiến Tư Dao đã giáºn tôi đấy! Nhưng anh Phóng đừng ấm ức là m gì, tôi nói tháºt, đến giá» ngưá»i yêu cá»§a cô ấy còn chưa biết được thông tin gì hết! Tôi để anh biết rõ tất cả vì chúng tôi đã phân tÃch phán Ä‘oán , rất có thể anh cÅ©ng trở thà nh mục tiêu tấn công cá»§a chúng. Chúng tôi cho rằng, có má»™t bá»n ngưá»i không muốn các vị tìm hiểu rõ sá»± tháºt, cho dù chÃnh các vị cÅ©ng chưa biết phương hướng Ä‘iá»u tra!"
Tư Dao nói: "Tôi cảm thấy có vấn đỠliên quan tá»›i ngôi nhà tôi Ä‘ang ở. Cả hai lần tôi bị tấn công, Ä‘á»u là khi tôi bắt đầu quyết định táºp trung Ä‘iá»u tra ngôi nhà đó!"
Tá» Phóng nói luôn:" Thế thì cô sai rồi, tại sao cô không nói rõ vá»›i tôi cá»› gì mà cô nghi ngá» ngôi nhà ấy? Chẳng lẽ vì cô em cá»§a Lịch Thu và gia đình bà dì cÅ©ng đã từng đến Tân Thưá»ng Cốc? Vì há» bị chết nên cô cà ng quan tâm tá»›i bốn chữ ‘Äau thương đến chết’, quan tâm đến những ngưá»i mặc áo mưa và việc táºp bản đồ bị Ä‘oạt mất hay sao?"
Äồng Thụ nhướng mà y:" Những cái gì mà rối mù cả lên như thế? Táºp bản đồ nà o bị Ä‘oạt? Tư Dao! Cô đã gặp nguy hiểm bao nhiêu lần?"
"Chuyện dà i lắm, để lúc khác tôi sẽ báo cáo với anh!"
Äồng Thụ ‘hừ’ má»™t tiếng, nghÄ© bụng " Chưa chắc đâu, cô đã ở chá»— bá»n tôi hai ngà y mà có nói gì đâu!"
Tư Dao tiếp tục:" Anh Tá» Phóng ạ, tôi có cảm giác rất có thể "Äau thương đến chết" và ngưá»i mặc áo mưa có hà ng trăm mối liên quan tá»›i ngôi nhà ấy. Anh nhá»› chứ: Viên Thuyên trước khi chết cÅ©ng Ä‘ang cố gắng Ä‘iá»u tra "Äau thương đến chết", cÅ©ng chÃnh cô ấy giúp tôi tìm nhà - chưa biết chừng cô ấy đã biết được những Ä‘iá»u đó liên quan tá»›i ngôi nhà , nên má»›i bảo tôi đến ở, để tiện ra và o thưá»ng xuyên mà nghiên cứu". Tư Dao vẫn không nhắc đến quả cầu pha lê. Nói như Äồng Thụ lúc nãy - chÃnh ngưá»i yêu cá»§a cô còn chưa được biết nữa là !
"Nói thế, quả là có trà tưởng tượng phong phú, nhưng lại không mấy thực tế!"
"Thôi nà o, ở cùng má»™t số nhà , hai ngưá»i còn khối thá»i gian để tranh luáºn!" Äồng Thụ cắt ngang. "Việc cấp bách lúc nà y là là m thế nà o để bảo vệ hai ngưá»i, nhất là Tư Dao đã hai lần hút chết! Má»™t biện pháp đơn giản là , tôi sẽ xin vá»›i cấp trên cho phép bố trà bảo vệ ngưá»i bị hại bằng chế độ riêng. Như váºy, sẽ có từ má»™t đến hai chiến sÄ© công an luôn ở bên cạnh là m vệ sỹ cho Tư Dao; ngôi nhà các vị ở cÅ©ng được giám sát suốt ngà y đêm, bảo đảm cho hai vị ngá»§ được yên giấc".
"Chẳng lẽ từ nay tôi sẽ phải sống kiểu ấy ư? Suốt ngà y có vệ sỹ, kể cũng oai ra trò nhưng sống như thế còn ý nghĩa gì nữa?" Tư Dao buồn nẫu ruột nẫu gan, tại sao cô lại phải chịu cảnh nà y?
"Tất nhiên không phải là cứ thế mãi. Trong khi Ä‘oÌ chuÌng tôi sẽ tập trung lực lượng hiÌ€nh sự để tiÌ€m ra hung thủ".
"NêÌu không tiÌ€m ra thiÌ€ sao? CaÌc anh cÆ°Ì "bảo vệ" tôi như thÃªÌ mãi aÌ€? Sẽ quaÌ tôÌn keÌm nguồn nhân lực!"
"KiÌ€a, sao cô cÆ°Ì hay cả nghÄ© quá thêÌ? Phải tin tưởng ở công an chuÌng tôi chưÌ! CoÌ cần tôi thôÌng kê cho cô biêÌt, một sỹ quan meÌ€ng như tôi Ä‘ã phaÌ nổi bao nhiêu vuÌ£ troÌ£ng aÌn rồi không?"
Äiền Xuyên bỗng hỏi: "CoÌ€n hai vai phuÌ£, hai nam nhi chuÌng tôi thiÌ€ sao?"
"Yên tâm Ä‘i! Cô âÌy coÌ€n chưa vâÌn đề giÌ€ thiÌ€ hai anh laÌ€m sao coÌ chuyện giÌ€ được?"
NgaÌ€y hôm sau khi trời vừa tôÌi, Tư Dao vaÌ€ LiÌ£ch Thu Ä‘ã taÌi ngộ, troÌ€ chuyện râÌt lâu cho đêÌn khi LiÌ£ch Thu noÌi phải Ä‘i chuẩn biÌ£ giaÌo aÌn. Thưá»ng Uyển cuộn troÌ€n trên Ä‘i văng xem hêÌt Ä‘ĩa naÌ€y đêÌn Ä‘ĩa khaÌc. Tư Dao cũng lên gaÌc cuÌ€ng LiÌ£ch Thu, về phoÌ€ng của miÌ€nh goÌ£i Ä‘iện cho Lâm Nhuận.
LaÌ£ thật, không coÌ ai nhâÌc maÌy.
Tử PhoÌng kể sau khi chuyện xảy ra vÆ¡Ìi cô, Lâm Nhuận Ä‘ã goÌ£i Ä‘iện về, nghe noÌi anh âÌy Ä‘ã khoÌc, vaÌ€ hiÌ€nh như sẽ quay về Giang Kinh ngay...
Một tâÌm loÌ€ng sâu nặng, miÌ€nh sôÌng trên cõi đời naÌ€y thực không uổng.
Nhưng taÌ£i sao không coÌ ai nghe maÌy? Hay laÌ€ Lâm Nhuận Ä‘ang trên đường về Giang Kinh? NêÌu thÃªÌ thiÌ€ cha meÌ£ anh âÌy đâu?
Trời aÌ£, hay laÌ€ boÌ£n xâÌu Ä‘iên cuồng taÌng tận lương tâm kia, ngay cha meÌ£ anh âÌy chuÌng cũng không tha?
Tư Dao laÌ£i thâÌy coÌ lẽ miÌ€nh Ä‘ã lo nghĩ quaÌ xa. NgaÌ€y mai cô sẽ goÌ£i laÌ£i xem sao. BiêÌt đâu ngaÌ€y mai sẽ được gặp anh thiÌ€ sao? AÌnh măÌt cô dừng laÌ£i ở quả cầu pha lê.
Viên Thuyên, miÌ€nh Ä‘ã hiểu được nguÌ£ yÌ của cậu. Äiều cậu muôÌn noÌi vÆ¡Ìi miÌ€nh, coÌ liên quan đêÌn ngôi nhaÌ€ naÌ€y. Nhưng trong ngôi nhaÌ€ naÌ€y chưÌa đựng Ä‘iều biÌ mật giÌ€? MiÌ€nh biêÌt tiÌ€m noÌ Æ¡Ì‰ đâu?
Tư Dao bâÌt chợt cảm thâÌy miÌ€nh Ä‘ã đưÌng bên bờ AÌnh SaÌng, Ä‘uÌng thêÌ, ngôi nhaÌ€ naÌ€y chưÌa đựng biÌ mật giÌ€?
Hoặc coÌ thể noÌi, căn nhaÌ€ beÌ xiÌu trong quả cầu pha lê naÌ€y chưÌa đựng biÌ mật giÌ€?
|

12-08-2008, 09:26 AM
|
 |
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
|
|
CHÆ¯Æ NG 24
KHÔNG GIAN KHÔNG TỒN TẠI
Kỹ thuật Ä‘iêu khăÌc tinh vi, cuÌ€ng maÌ€u sÆ¡n y như thật laÌ€ hai yêÌu tÃ´Ì râÌt thiÌch hợp để taÌ£o nên những mô hiÌ€nh siêu nhỏ bằng gỗ kheÌo leÌo tuyệt vời. Một người thợ chuyên về đồ thủy tinh Ä‘ã giuÌp Tư Dao nhâÌc ngôi nhaÌ€ beÌ xiÌu ra khỏi quả cầu pha lê. Cho đêÌn giờ, cô vẫn coÌ€n nhÆ¡Ì aÌnh măÌt cực kyÌ€ thaÌn phuÌ£c gần như suÌ€ng baÌi của anh ta. Äặt trong quả cầu pha lê, giữa những "bông tuyêÌt" vaÌ€ "cây côÌi" thiÌ€ ngôi nhaÌ€ naÌ€y chẳng thâÌy băÌt măÌt; nhưng luÌc naÌ€y đặt trên loÌ€ng baÌ€n tay cô, noÌ nghiễm nhiên trở thaÌ€nh một baÌu vật hiêÌm coÌ nhâÌt trên đời. IÌt ra laÌ€ người thợ trẻ tuổi âÌy Ä‘ã noÌi thêÌ! Anh ta coÌ€n noÌi Ä‘uÌ€a rằng, nêÌu không viÌ€ bản tiÌnh nhaÌt gan thiÌ€ anh ta Ä‘ã nảy ra yÌ Ä‘iÌ£nh "gian taÌ€"!
"Không phải "coÌ yÌ gian taÌ€" vÆ¡Ìi cô, maÌ€ laÌ€ "coÌ yÌ" vÆ¡Ìi ngôi nhaÌ€ beÌ xiÌu naÌ€y!"
"Anh noÌi hÆ¡i quaÌ thiÌ€ phải? Anh laÌ€m về đồ mỹ nghệ, những thÆ°Ì như thÃªÌ naÌ€y anh coÌ€n laÌ£ giÌ€?"
"Tôi Ä‘ã nhiÌ€n thâÌy râÌt nhiều thÆ°Ì hay, nhưng caÌi naÌ€y laÌ£i coÌ chỗ độc Ä‘aÌo của noÌ. Một baÌ€n tay vaÌ€ng chÃªÌ taÌc cực Ä‘iêu luyện, laÌ£i râÌt coÌ yÌ thưÌc về choÌ£n vật liệu nữa. CaÌc đồ mỹ nghệ đặt trong quả cầu pha lê, thường không duÌ€ng nguyên liệu bằng gỗ, chủ yêÌu laÌ€ viÌ€ phải tiÌnh đêÌn độ bền. Nhưng nghệ nhân đặt ngôi nhaÌ€ trong quả cầu naÌ€y laÌ£i daÌm duÌ€ng gỗ để chaÌ£m trổ. Gỗ naÌ€y thuộc nhoÌm gỗ hồng Ä‘aÌ€n chỉ ở châu Phi mÆ¡Ìi coÌ, châÌt gỗ cực miÌ£n vaÌ€ chăÌc. Cô thử ngửi maÌ€ xem, sẽ thâÌy muÌ€i Ä‘aÌ€n hương, Ä‘uÌng chưa? NươÌc sÆ¡n của noÌ cũng râÌt đặc biệt, laÌ€ thÆ°Ì sÆ¡n tổng hợp coÌ thể tồn taÌ£i trong bâÌt cÆ°Ì môi trường naÌ€o; nghe noÌi noÌ laÌ€ sản phẩm do một phoÌ€ng thiÌ nghiệm của một trường Ä‘aÌ£i hoÌ£c ở Mỹ chÃªÌ taÌ£o, viÌ€ quy triÌ€nh râÌt phưÌc taÌ£p nên mỗi năm chỉ sản xuâÌt được vaÌ€i thuÌ€ng. TaÌ£i sao tôi laÌ£i biêÌt? Cô coÌ nhiÌ€n thâÌy hai chữ RS beÌ bằng con kiêÌn ở Ä‘aÌy ngôi nhaÌ€ không? Dân nhaÌ€ nghề chuÌng tôi thoaÌng nhiÌ€n laÌ€ nhận ra noÌ laÌ€ tên một phoÌ€ng thiÌ nghiệm được viêÌt tăÌt".
Tư Dao thầm nghĩ Viên Thuyên taÌ€i tiÌ€nh đêÌn thêÌ, thật không sao tưởng tượng nổi. Nhưng maÌ€u của maÌi nhaÌ€, tường nhaÌ€ thiÌ€ laÌ£i khaÌc vÆ¡Ìi thực têÌ. Theo Tử PhoÌng suy Ä‘oaÌn thiÌ€ sau khi gia Ä‘iÌ€nh ông LyÌ BaÌ ThuÌ£y gặp naÌ£n, công ty Ä‘iÌ£a ôÌc Ä‘ã cho laÌ€m laÌ£i maÌ€u của maÌi nhaÌ€, tường nhaÌ€, nhằm "traÌnh taÌ€". CaÌc maÌ€u săÌc của mô hiÌ€nh naÌ€y giôÌng hệt maÌ€u săÌc ngôi nhaÌ€ của LyÌ BaÌ ThuÌ£y ngaÌ€y trươÌc, trong bưÌc ảnh đăng trên trang web của công ty Ä‘iÌ£a ôÌc. LyÌ BaÌ ThuÌ£y laÌ€ một kiêÌn truÌc sư danh tiêÌng trên thÃªÌ giÆ¡Ìi, tâÌt nhiên coÌ thể mời caÌc cao thủ laÌ€m giuÌp caÌi mô hiÌ€nh naÌ€y.
Nhưng ông ta Ä‘ã chêÌt từ một năm nay, miÌ€nh cũng chưa từng nghe noÌi Viên Thuyên coÌ quen ông âÌy. Vậy Viên Thuyên kiêÌm đâu ra quả cầu pha lê naÌ€y? VaÌ€ taÌ£i sao laÌ£i "của người phuÌc ta" Ä‘em tặng laÌ£i cho miÌ€nh?
CaÌch giải thiÌch duy nhâÌt vẫn laÌ€, Viên Thuyên Ä‘ang noÌi vÆ¡Ìi miÌ€nh rằng tâÌt cả đều liên quan đêÌn ngôi nhaÌ€ naÌ€y.
Sự thật về chuỗi kyÌ tự maÌ€ Äiền Xuyên cho biêÌt – laÌ€ tên của một văn bản đồ hoÌ£a kiêÌn truÌc, dường như cũng coÌ liên quan đêÌn ngôi nhaÌ€ naÌ€y.
Tư Dao laÌ£i ngăÌm nhiÌ€n mô hiÌ€nh từ khăÌp caÌc phiÌa, cô cũng chẳng rõ miÌ€nh Ä‘iÌ£nh laÌ€m caÌi giÌ€. Äầu môÌi thật sự Ä‘ang nằm trong ngôi nhaÌ€ beÌ xiÌu naÌ€y cũng nên.
ToaÌ€n bộ mô hiÌ€nh laÌ€ một chỉnh thể, coÌ cửa ra vaÌ€o vaÌ€ cửa sổ coÌ thể Ä‘oÌng mở, tuy không thể biêÌt bên trong chưÌa coÌ giÌ€ không, trừ phi phải dỡ hẳn noÌ ra. Cũng coÌ thể không coÌ giÌ€ cả, thiÌ€ tưÌc laÌ€ phiÌ hoaÌ€i một thÆ°Ì Ä‘Ã´Ì€ mỹ nghệ râÌt đặc săÌc.
Vậy miÌ€nh nên thÃªÌ naÌ€o? LaÌ£i thử goÌ£i Ä‘iện cho Lâm Nhuận, may ra anh âÌy coÌ nhaÌ€ vaÌ€ sẽ cho miÌ€nh một vaÌ€i gợi yÌ.
Äã qua một ngaÌ€y goÌ£i Ä‘iện nhiều lần maÌ€ không thâÌy ai nhâÌc maÌy, Ä‘ã gửi haÌ€ng chuÌ£c bưÌc email maÌ€ cũng không thâÌy hồi âm, Tư Dao cầm Ä‘iện thoaÌ£i lên, chẳng hy voÌ£ng giÌ€ liên laÌ£c được vÆ¡Ìi Lâm Nhuận nhưng thật bâÌt ngờ, người nghe laÌ£i laÌ€ baÌ€ meÌ£ Lâm Nhuận.
"TaÌ£ Æ¡n trời đâÌt, Dao Dao vẫn khỏe! Sao chaÌu không goÌ£i sÆ¡Ìm về đây?"
Tư Dao nghĩ, chaÌu Ä‘ã goÌ£i hai ngaÌ€y rồi maÌ€ chẳng thâÌy ai nhâÌc maÌy!
"Thưa baÌc, viÌ€ lo chaÌu biÌ£ hãm haÌ£i nên công an Ä‘ã giữ chaÌu laÌ£i để bảo vệ, chaÌu Ä‘ang lo anh Lâm Nhuận vaÌ€ hai baÌc sôÌt ruột..."
"Lâm Nhuận biêÌt tin chaÌu gặp naÌ£n, cÆ°Ì Ä‘uÌ€ng Ä‘uÌ€ng Ä‘oÌ€i về Giang Kinh tim chaÌu nhưng chân thiÌ€ vẫn chưa khỏi hẳn...ChuÌng tôi phải cÃ´Ì ngăn, suyÌt nữa thiÌ€ phải troÌi noÌ laÌ£i! Nhưng noÌ Æ°Æ¡ng quaÌ thể, cho đêÌn ba hôm nay noÌ Ä‘ÃªÌ€u chôÌng naÌ£ng lẻn khỏi nhaÌ€, chuẩn biÌ£ Ä‘i Giang Kinh. Hai lần Ä‘i taÌ€u hỏa, một lần Ä‘i ô tô, Ä‘ã Ä‘i vaÌ€i trăm cây sÃ´Ì rồi, chuÌng tôi vẫn quyêÌt Ä‘uổi theo băÌt quay laÌ£i. ChaÌu thông cảm nheÌ, hai baÌc chỉ coÌ miÌ€nh Lâm Nhuận..."
Tư Dao thâÌy âÌm loÌ€ng nhưng cũng băn khoăn, anh âÌy nặng tiÌ€nh nhường âÌy, liệu miÌ€nh coÌ phuÌc để được hưởng không? MăÌt cô rÆ¡m rÆ¡Ìm, Ä‘ã bao năm nay cô chưa từng coÌ cảm giaÌc haÌ£nh phuÌc sâu săÌc thÃªÌ naÌ€y.
"DaÌ£, chaÌu râÌt hiểu tâÌm loÌ€ng của hai baÌc laÌ€ bậc cha meÌ£. LuÌc naÌ€y anh âÌy Ä‘ang ngủ phải không aÌ£?"
"ChuÌng tôi vừa phải đưa Lâm Nhuận đêÌn nhaÌ€ ông chuÌ rồi. ÄoÌ laÌ€ một vuÌ€ng quê khoÌ maÌ€ chaÌ£y xa được, laÌ£i coÌ vaÌ€i người anh em hoÌ£ canh giữ Lâm Nhuận nữa..."
Mường tượng caÌi cảnh Lâm Nhuận biÌ£ giam lỏng, Tư Dao thâÌy thương thương nhưng cũng thâÌy buồn cười. Cô thực loÌ€ng không muôÌn anh trở laÌ£i caÌi chôÌn Giang Kinh đầy răÌc rôÌi naÌ€y; anh âÌy Ä‘ang biÌ£ thương nặng, không thể chiÌ£u đựng thêm bâÌt cÆ°Ì nguy hiểm naÌ€o nữa.
Nghe Tư Dao noÌi rõ muÌ£c Ä‘iÌch, Trương Sinh nghĩ ngợi rồi noÌi: "Äiều naÌ€y không phải laÌ€ quaÌ khoÌ. Khoa của boÌ£n tôi coÌ một thiêÌt biÌ£ queÌt ba chiều, một viÌ£ Ä‘aÌ€n anh chuyên về đồ hoÌ£a vi tiÌnh Ä‘ã cải tiêÌn, bổ sung một sÃ´Ì linh kiện, chăÌc coÌ thể queÌt tâÌt cả caÌc chi tiêÌt từ ngoaÌ€i vaÌ€o trong, rồi nhập vaÌ€o maÌy tiÌnh. BaÌ£n cần noÌ Ä‘ÃªÌ‰ laÌ€m giÌ€?"
Tư Dao mở caÌi hộp Ä‘ang cầm trên tay, kheÌo leÌo nhâÌc mô hiÌ€nh ngôi nhaÌ€ ra: "Anh coÌ nhận ra caÌi naÌ€y không?"
Trương Sinh ngẩn người, chăm chuÌ quan saÌt, rồi kinh ngaÌ£c đưa tay chỉnh laÌ£i cặp kiÌnh: "NoÌ… noÌ chiÌnh laÌ€ ngôi nhaÌ€ maÌ€ mâÌy người Ä‘ang ở! Nhưng hiÌ€nh như coÌ Ä‘iểm hÆ¡i khaÌc".
"MaÌ€u săÌc của maÌi nhaÌ€, của bưÌc tường thiÌ€ khaÌc nhưng noÌ laÌ£i giôÌng như bưÌc ảnh đăng trên maÌ£ng. Anh coÌ€n nhÆ¡Ì quả cầu pha lê đặt trên baÌ€n của tôi, bên trong coÌ những bông tuyêÌt không?"
"Hôm Ä‘oÌ Ä‘ÃªÌn nhaÌ€ baÌ£n, tôi chỉ mải ngăÌm baÌ£n, nên đâu coÌ nhiÌ€n thâÌy thÆ°Ì giÌ€ khaÌc". ThâÌy Tư Dao giÆ¡ năÌm đâÌm, Tư Dao vội trở laÌ£i nghiêm chỉnh: "ÄÆ°Ì€ng, đừng... kẻo rÆ¡i hỏng mâÌt! Tôi coÌ nhÆ¡Ì... noÌ laÌ€ ngôi nhaÌ€ trong quả cầu Ä‘oÌ aÌ€? Sao baÌ£n laÌ£i nhâÌc được ra? Äập vỡ quả cầu aÌ€?"
"LaÌ€m thÃªÌ thiÌ€ vưÌt! Tôi Ä‘ã nhờ một cao thủ nhâÌc được noÌ ra. Quả cầu Ä‘oÌ, trươÌc khi Viên Thuyên gửi EMS cho tôi, goÌ£i laÌ€ quaÌ€ mừng nhân diÌ£p doÌ£n về nhaÌ€ mÆ¡Ìi; đêÌn nay mÆ¡Ìi biêÌt noÌ vaÌ€ chuỗi mã sÃ´Ì viêÌt trên phong biÌ€ chiÌnh laÌ€ đầu môÌi cô âÌy để laÌ£i cho tôi"
"Những kyÌ tự âÌy laÌ€ tên của văn bản đồ hoÌ£a kiêÌn truÌc, coÌ€n đây laÌ€ mô hiÌ€nh căn nhaÌ€... thiÌ€ rõ raÌ€ng đầu môÌi âÌy chiÌnh laÌ€ nhaÌ€ cửa. Tôi Ä‘ã noÌi thừa thiÌ€ phải?"
"Anh Ä‘ã biêÌt caÌi biÌ mật naÌ€y rồi, thiÌ€ môÌi nguy hiểm của anh sẽ caÌ€ng tăng! Äã thâÌy hôÌi hận viÌ€ quen tôi chưa?"
Trương Sinh cười cười: "Bao giờ tôi biÌ£ băÌt, rồi biÌ£ gaÌi Ä‘eÌ£p vaÌ€ tiền baÌ£c caÌm dỗ, trở thaÌ€nh tên phản bội, tôi sẽ cung khai baÌ£n ra!"
Sau khoảng nửa giờ, Trương Sinh duÌ€ng maÌy queÌt Ä‘a chiều soi xeÌt toaÌ€n bộ ngôi nhaÌ€ từ ngoaÌ€i vaÌ€o trong. MaÌy queÌt naÌ€y được kêÌt nôÌi vÆ¡Ìi một "con rệp" nhỏ bằng nửa haÌ£t đỗ – Ä‘oÌ laÌ€ saÌng kiêÌn của viÌ£ sư huynh của Trương Sinh. NoÌ laÌ€ một thÆ°Ì "măÌt Ä‘oÌ£c" coÌ thể chui vaÌ€o cửa mô hiÌ€nh, Ä‘i daÌ£o khăÌp ngõ ngaÌch, roÌ£i tia thaÌm saÌt vaÌ€ tiÌn hiệu về maÌy queÌt, rồi nhập vaÌ€o maÌy tiÌnh.
Tư Dao trầm trồ thaÌn phuÌ£c caÌi maÌy queÌt taÌ€i tiÌ€nh naÌ€y. Trương Sinh noÌi: "ViÌ£ sư huynh của tôi được gợi yÌ từ loaÌ£i maÌy ảnh siêu mini, Ä‘ã saÌng taÌ£o ra "con rệp" naÌ€y, anh âÌy Ä‘ang chuẩn biÌ£ đăng kyÌ phaÌt minh độc quyền". Trương Sinh ngồi laÌ£i trươÌc maÌ€n hiÌ€nh, gheÌp caÌc bản vẽ vừa queÌt được, mô hiÌ€nh Ä‘a chiều của ngôi nhaÌ€ nhỏ hiện lên trên maÌ€n hiÌ€nh.
"Ngôi nhaÌ€ beÌ teÌ£o maÌ€ laÌ£i coÌ kêÌt câÌu phưÌc taÌ£p đêÌn thÃªÌ naÌ€y!" Tư Dao nhiÌ€n vô sÃ´Ì caÌc đường neÌt Ä‘an xen trên maÌ€n hiÌ€nh, taÌn thưởng.
"Äể tôi thử noÌi nheÌ: đây laÌ€ cửa vaÌ€o, đây laÌ€ phoÌ€ng khaÌch nhỏ ở saÌt noÌ, tiêÌn vaÌ€o trong laÌ€ gặp cầu thang, tiêp theo, bên traÌi laÌ€ bêÌp, bên phải laÌ€ phoÌ€ng khaÌch lÆ¡Ìn. Äi lên hêÌt cầu thang, thiÌ€ bên traÌi laÌ€ phoÌ€ng khaÌch, Ä‘i quaÌ về bên phải laÌ€ nhaÌ€ tăÌm. Äi tiêÌp nữa, bươÌc lên ba bậc thềm thiÌ€ laÌ€ căn phoÌ€ng kiểu như gaÌc xeÌp maÌ€ baÌ£n Ä‘ang ở".
Trương Sinh di chuyển mũi tên của con chuột, nhiÌch nhiÌch caÌi bản vẽ Ä‘a chiều. "LaÌ£ luÌ€ng, quaÌ laÌ£ luÌ€ng!"
Tư Dao ngaÌ£c nhiên: "CoÌ chuyện giÌ€ maÌ€ anh sửng sôÌt khiêÌp thêÌ?"
"BaÌ£n nhiÌ€n đây, theo kêÌt quả maÌ€ "Con rệp" thu thập được, thiÌ€ bưÌc tường ở căn phoÌ€ng của baÌ£n coÌ một lỗ hổng lÆ¡Ìn, hoặc laÌ€ biÌ£ rỗng!"
"ThÃªÌ sao được? Cho đêÌn saÌng nay tường vaÌch ở phoÌ€ng tôi chưa hề biÌ£ troÌc một teÌ£o sÆ¡n naÌ€o, sao laÌ£i coÌ lỗ hổng giÌ€ được?"
"Äể tôi nhiÌ€n laÌ£i xem sao... ÄuÌng thêÌ, phiÌa sau bưÌc tường naÌ€y laÌ€ rỗng. Thảo naÌ€o maÌ€ giữa bưÌc tường naÌ€y vaÌ€ bưÌc tường gian tăÌm coÌ một khoảng trôÌng khaÌ lÆ¡Ìn, daÌ€i đêÌn hai meÌt. Tôi chưa hề hoÌ£c về kiêÌn truÌc bao giờ nhưng vẫn cho rằng Ä‘iều naÌ€y laÌ€ không thể châÌp nhận! QuaÌ keÌm cỏi! Một kiêÌn truÌc sư được Ä‘aÌ€o taÌ£o hẳn hoi, râÌt giaÌ€u kinh nghiệm như ông LyÌ BaÌ ThuÌ£y không thể măÌc sai lầm sÆ¡ đẳng naÌ€y".
"YÌ anh laÌ€..."
"Khoảng trôÌng naÌ€y do ông ThuÌ£y thiêÌt kÃªÌ coÌ duÌ£ng yÌ!"
"Khoảng trôÌng... yÌ anh noÌi laÌ€ giữa phoÌ€ng tôi vaÌ€ nhaÌ€ tăÌm laÌ€ bưÌc tường keÌp?"
"ÄuÌng thêÌ! Tường keÌp. Tôi Ä‘iÌ£nh noÌi caÌi từ naÌ€y! Giữa phoÌ€ng baÌ£n ở vaÌ€ nhaÌ€ tăÌm laÌ€ bưÌc tường keÌp. Căn cÆ°Ì vaÌ€o bản vẽ naÌ€y thiÌ€ lôÌi vaÌ€o caÌi khoảng trôÌng Ä‘oÌ Æ¡Ì‰ ngay trên bưÌc tường trong căn phoÌ€ng của baÌ£n".
|
 |
|
| |