 |
|

24-08-2008, 08:10 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 72
Mùa đông là m cho Scarlett bá»±c bá»™i. Không có việc gì lá»›n để là m, ngoà i việc chăm lo cho ngá»±a. Nà ng lại không muốn ở không. Äất Ä‘ai đã được cà y vỡ và hun khói và o giữa tháng mưá»i má»™t, nhưng sau đó thì việc gì nữa! Và o những chá»§ nháºt đầu tháng, đã hiếm khi nà ng còn phải ngồi nghe những chuyện than phiá»n hoặc cãi cá» Tháºt váºy, bây giá» Cat đã có thể má»™t mình Ä‘i hết chiá»u dà i căn phòng để nhá» ngưá»i ta giúp bé thắp nến Giáng sinh, rồi lại có bao thứ lá»… há»™i mừng Năm má»›i, nhưng đối vá»›i nà ng, ngà y đông dù ngắn ngá»§i biết bao vẫn như còn quá dà i.
GiỠđây ai cÅ©ng biết nà ng á»§ng há»™ những ngưá»i Fenian, nà ng được tiếp đón nồng nhiệt ở quán rượu cá»§a Kennedy, nhưng nà ng đã sá»›m chán ngán các bà i hát ca ngợi vinh quang cá»§a những ngưá»i tuẫn tiết cho ná»n tá»± do cá»§a Ireland, và những lá»i Ä‘e doạ lá»›n lối Ä‘uổi cổ ngưá»i Anh. Nà ng chỉ đến đó khi nà ng cần có bạn bè. Nà ng vui đến phát cuồng khi đến ngà y má»™t tháng hai, ngà y lá»… Thánh nữ Brigid lại đến, báo hiệu công việc đồng áng đã bắt đầu. Nà ng xắn lưỡi cuốc đầu tiên vá»›i sá»± phấn chấn đến mức đất văng tung tóe quanh nà ng thà nh má»™t vòng tròn lá»›n.
- Năm nay còn được mùa hơn năm ngoái! Nà ng mạnh dạn tiên đoán.
Nhưng đối vá»›i nông dân, ruá»™ng má»›i vỡ là m rất nặng công. Há» không đủ thá»i gian là m hết công việc. Scarlett thúc giục Colum tìm thêm ngưá»i là m, vì còn thừa nhiá»u khu nhà trống. Nhưng anh lại không muốn thuê ngưá»i lạ Scarlett cÅ©ng không ép: nà ng hiểu rằng những ngưá»i Fenian cần giữ bà máºt. Cuối cùng, Colum tìm cách thoả hiệp. Nà ng có thể tuyển thêm lao động thá»i vụ và o mùa hè thôi. Anh đưa nà ng Ä‘i đến chợ phiên vá» ngá»±a, và nà ng có thể mua con nà o nà ng thấy cần thiết.
Ta hãy bà n vá» chuyện đó, Colum O Hara! Em chắc phải mù và ngốc nghếch má»›i mua đắt những con ngá»±a cà y ruá»™ng ta có. Chúng chạy trên đưá»ng đá không nhanh hÆ¡n rùa đâu. Em sẽ không để mình bị lừa như thế.
Colum cưá»i thầm, Scarlett là má»™t phụ nữ là m ngưá»i ta kinh ngạc, rất thông minh má»™t số lÄ©nh vá»±c. Nhưng nà ng không thể lão luyện hÆ¡n anh vá» bá»n lái ngá»±a ở Ireland được, anh cầm chắc như váºy.
Tuy nhiên, anh cÅ©ng phải thừa nháºn, có rất nhiá»u Ä‘iá»u mình đã tin chắc nhưng nà ng lại chứng minh là mình đã lầm. Chợ phiên Drogheda sẽ là má»™t trong những chợ phiên hấp dẫn nhất.
***
- Scarlett, em có vẻ là cô gái quê chứ không phải bà điá»n chá»§. Không ai nghÄ© em đủ tiá»n trả má»™t vòng quay ngá»±a ngá»—, chứ đừng nói đủ tiá»n mua má»™t con ngá»±a sống.
Nà ng cau mà y, không há» hiểu rằng nà ng giống hệt má»™t cô thôn nữ mặc áo đẹp để Ä‘i chợ phiên. Ão chẽn mà u lục là m mắt nà ng thêm xanh biếc, váy mà u xanh lại là mà u da trá»i mùa xuân.
- Thưa cha Colum O Hara, xin cha cho xe lăn bánh Ä‘i có được không! Con biết Ä‘iá»u gì con phải là m. Nếu con là m ra vẻ già u có thì ngưá»i bán sẽ nghÄ© có thể bán cho con bất cứ con ngá»±a nà o già quệ nhất cá»§a hắn. Tốt nhất là con mặc quần áo nhà quê. Còn giá» thì xin ra roi Ä‘i.
- Em chỠđợi chuyện nầy đã bao tuần nay rồi. Em không hiểu tại sao chợ phiên cá»§a những ngưá»i là m thuê công nháºt lại không mở đúng dịp lá»… Thánh nữ Brigid, khi công việc đồng áng bắt đầu.
Colum mỉm cưá»i.
- Scarlett thân mến, má»™t số há» còn rất trẻ, và còn Ä‘ang Ä‘i há»c.
Anh giáºt mạnh dây cương và lên đưá»ng, Scarlett cau có nôn nóng nói:
- Äiá»u đó cÅ©ng tốt cho chúng thôi! Chúng ngáºp mắt và o trang sách trong lúc đáng lẽ chúng phải ra ngoà i trá»i để kiếm thêm tiá»n.
- Bao dặm đưá»ng cứ lướt qua nhanh và những hà ng giáºu Ä‘ang nở rá»™ hoa máºn gai. Chỉ khi gần đến nÆ¡i, Scarlett má»›i thấy thoải mái hÆ¡n.
- Colum, em chưa đến Drogheda lần nà o. Em có thể yêu thÃch nó không?
- Anh nghÄ© là có. Äó là má»™t chợ phiên lá»›n, lá»›n hÆ¡n tất cả những chợ phiên em đã từng thấy.
Anh biết khi há»i anh vá» Drogheda, tháºt ra không phải Scarlett muốn nói vá» thà nh phố. Nà ng thÃch không khà náo động cá»§a các chợ phiên. Vẻ quyến rÅ© đầy bà ẩn cá»§a những con đưá»ng ngoằn ngoèo đối vá»›i nà ng chẳng cá»› ý nghÄ©a gì Scarlett thÃch những gì hiển nhiên, dá»… hiểu.
Äó là má»™t nét tÃnh cách cá»§a nà ng thưá»ng là m Colum khó chịu. Anh biết nà ng chưa tháºt hình dung hết những hiểm nguy cá»§a việc tham gia và o tổ chức Fenian, và sá»± thiếu hiểu biết đó có thể dẫn đến tai hoạ.
Nhưng lúc nầy đây, anh Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i là m công việc cá»§a nà ng, chứ không phải vì công việc cá»§a anh. CÅ©ng như Scarlett, anh tÃnh đến chợ phiên nầy cÅ©ng có lợi cho công việc cá»§a anh.
***
- Colum nầy, tháºt là vÄ© đại!
- Quá sức, anh cÅ©ng phát sợ. Em Ä‘i chá»n ngưá»i là m trước hay chá»n ngá»±a trước! Hai khu vá»±c ấy ở hai nÆ¡i khác nhau.
- á»’ suỵt! Äồng tiá»n Ä‘i trước là tiá»n khôn, thói thưá»ng là váºy. Ta sẽ là m như thế nầy nầy: anh Ä‘i tìm ngưá»i là m, còn em Ä‘i xem ngá»±a. Xong việc thì anh đến tìm em.
- Anh có chắc là ngưá»i là m sẽ tá»± lá»±c đến được Ballihara bằng phương tiện cá»§a há» chứ!
HỠđến chợ phiên để được thuê mướn, và há» cÅ©ng quen Ä‘i bá»™. Có lẽ trong số há» có ngưá»i đã Ä‘i hà ng trăm dặm để đến được đây.
Scarlett mỉm cưá»i.
- Như váºy, tốt nhất anh nên nhìn xuống xem chân há» trước khi ký kết gì. Còn em thì em nhìn và o răng ngá»±a.
- Em đi hướng nà o đây!
- Äằng kia, chá»— có các biểu ngữ đấy. Em sẽ thấy những con ngá»±a tốt nhất cá»§a xứ Ireland ở chợ phiên Drogheda. Anh nghe có con giá lên đến má»™t trăm đồng tiá»n và ng hay hÆ¡n thế nữa.
- á»i chà chà cá»§a nầy, anh cứ hay là vẽ chuyện! Em sẽ mua Ãt nhất ba cặp mà rẻ hÆ¡n thế, anh xem.
Chuồng ngá»±a là những lá»u vải lá»›n. A! Scarlett nghÄ© bụng, không ai bán ngá»±a cho mình trong bóng tối được.
Nà ng rẽ đám đông ồn à o, xúm xÃt xung quanh, bước và o má»™t căn lá»u.
Chúa Æ¡i! Mình chưa há» thấy nhiá»u ngá»±a được gom lại như thế nầy bao giá»! Colum tháºt sáng suốt đã đưa mình đến đây. Mình có thể chá»n tuỳ thÃch. Scarlett thúc cùi chá» sấn bước, xem hết con nầy đến con khác. "Chưa được!". Nà ng nói vá»›i ngưá»i lái ngá»±a. Cách là m ăn hiện hà nh ở Ireland, nà ng chẳng thÃch chút nà o. Không thể đến gặp ngưá»i chá»§ ngá»±a há»i thẳng ông ta giá cả. Thế thì đơn giản quá. Ngay khi có khách mua tỠý có chút vừa lòng, thì lại cho má»™t ngưá»i lái ngá»±a trung gian xuất hiện để ra giá, hoặc cá»±c kỳ thấp, hoặc cá»±c kỳ cao, rồi hắn ta kÃch cả ngưá»i mua lẫn ngưá»i bán cho đến khi ngã giá.
Nà ng phát hiện má»™t và i thá»§ Ä‘oạn hỠđịnh giÆ¡ ra đối vá»›i nà ng. Há» chá»™p lấy tay anh, Ä‘áºp má»™t cái mạnh đến Ä‘au Ä‘iếng, và nếu anh không cảnh giác là coi như anh đã đồng ý mua con ngá»±a ấy rồi.
Nà ng thÃch dáng Ä‘i cá»§a hai con ngá»±a lang, mà ngưá»i lái ngá»±a cứ lá»›n lối cho là rất thÃch hợp: cả hai Ä‘á»u ba tuổi, mà giá chỉ có bảy mươi bảng. Scarlett đặt tay lên lưng ngá»±a.
Dẫn ngựa ra chỗ sáng, để tôi nhìn cho rõ hơn nà o.
Các anh lái khác đứng quanh phản đối quyết liệt.
- Như váºy mất cả hứng thú, má»™t gã ngưá»i nhá» nhắn, đội mÅ© báºn quần chẽn Ä‘i ngá»±a mặc áo săng Ä‘ai lên tiếng.
Scarlett nằn nì, nà ng vá»›i má»™t giá»ng rất dịu dà ng. Máºt ngá»t má»›i chết ruồi, nà ng tá»± nhá»§. Nà ng ngắm bá»™ lông bóng loáng cá»§a hai con ngá»±a, vuốt lên lưng, quan sát bá»t dÃnh trong lòng bà n tay. Rồi nà ng khéo léo nâng đầu má»™t con để xem răng trước khi phá lên cưá»i. Ba tuổi à , là m gì có chuyện như thế!
- Äem nó và o trong Ä‘i, nà ng vừa nói vừa nháy mắt vá»›i ngưá»i lái ngá»±a. Ông ná»™i tôi còn trẻ hÆ¡n lÅ© ngá»±a nầy.
Nà ng cưá»i giỡn rất vui.
Khoảng má»™t giá» sau nà ng má»›i chỉ chá»n được ba con vừa ý, công việc như thế cÅ©ng đã rất tốt rồi. Má»—i lần chá»n nà ng Ä‘á»u phải nịnh ná»t và mê hoặc ông chá»§ ngá»±a để ông ta cho nà ng xem ngá»±a ở ngoà i ánh sáng. Nà ng đưa cặp mắt đố kỵ nhìn những ngưá»i Ä‘i lùng ngá»±a săn.
Ngưá»i ta đặt rà o cản ở phÃa ngoà i, và há» có thể theo dõi con váºt thá»±c hiện những Ä‘iá»u khiến há» bằng lòng mua.
Vá»›i lại có rất nhiá»u ngá»±a tốt. Nà ng quay lại. Äối vá»›i ngá»±a cà y ruá»™ng thì dáng Ä‘i không quan trá»ng, và nà ng còn thiếu ba con nữa. Trong lúc mắt nà ng quen dần vá»›i bóng tối trong lá»u ngá»±a. Scarlett tá»±a mình và o cá»c lá»u.
Nà ng bắt đầu thấy hÆ¡i mệt. Nhưng nà ng má»›i chá»n được ná»a phần số hà ng cần thiết.
- Bart, con Pégese của anh đâu rồi! Tôi không tìm ra con nà o vượt được rà o cản.
Hai tay Scarlett bấu chặt lấy cá»c lá»u sao mình như choáng váng thế nầy. Hình như tiếng cá»§a Rhett.
- Tôi mong việc anh cho gá»i tôi đến không phải là vô Ãch…
Äúng rồi! Äúng là chà ng rồi! Không thể nà o lầm lẫn được Không ai trên Ä‘á»i nầy có giá»ng nói giống Rhett, Scarlett hấp tấp quay ngưá»i lại, mắt chá»›p chá»›p nhìn ra cá»a lá»u, chá»— khung ánh sáng nhá» nhoi ấy.
Äúng là lưng cá»§a chà ng. Không phải sao! Äúng, đúng rồi, mình chắc chắn là như thế. Giá như chà ng nói thêm má»™t câu gì nữa, hoặc quay đầu lại. Có thể không phải Rhett. Chà ng chẳng có lý do gì để đến Ireland cả.
Nhưng mình lại không thể xuất đầu lộ diện được.
Chà ng quay sang nói chuyện vá»›i ngưá»i đà n ông tóc hoe, dáng ngưá»i mảnh khảnh, đứng cạnh chà ng. Äúng là Rhett rồi. Scarlett cố sức ghì chặt lấy cá»c lá»u đến ná»—i các khá»›p ngón tay tái nhợt. Nà ng run lẩy bẩy.
Ngưá»i kia nói và i câu, lấy đầu roi ngá»±a chỉ và o má»™t cái gì đó và Rhett gáºt đầu. Rồi ngưá»i đà n ông tóc hoe bá» Ä‘i Rhett còn lại má»™t mình, Scarlett đứng im trong bóng tối nhìn ra ngoà i.
Äứng lại! Nà ng ra lệnh khi chà ng bắt đầu bước Ä‘i.
Nhưng chà ng không thể tuân lệnh được. Phóng mình khá»i bóng tối, nà ng chạy theo chà ng.
- Rhett!
Chà ng dừng lại như vụng vá» - chà ng chẳng há» vụng vá» bao giá» - và quay phắt lại. Má»™t cảm xúc mà nà ng không sao nháºn ra thoáng qua trên gương mặt chà ng và đôi mắt sẫm mà u cá»§a chà ng vụt sáng lên dưới và nh mÅ© lưỡi trai. Rồi chà ng mỉm cưá»i khinh khỉnh vốn rất quen thuá»™c vá»›i nà ng.
- Scarlett, lại cứ gặp em ở những nơi bất ngỠnhất, chà ng nói.
Chà ng chế nhạo mình. Mặc kệ. Mình chẳng thèm để tầm là m gì má»™t khi chà ng đã gá»i tên mình và ở cạnh mình, Scarlett thầm nghÄ© và nghe tim Ä‘áºp rá»™n rà ng.
- Chà o anh, Rhett. Anh có khá»e không?
Nà ng biết câu ấy tháºt vô nghÄ©a, nhưng vẫn cứ phải đáp lá»i Rhett méo xệch miệng.
- Rõ rà ng là khá»e, đối vá»›i má»™t ngưá»i chết. Nhưng chẳng lẽ anh đã nhìn lầm chăng! Anh tưởng anh đã gặp má»™t quả phụ trên bến cảng Charleston kia mà .
- Vâng, đúng… Em cần phải tìm một cái gì đó. Em chưa có chồng, đúng ra, em không còn chồng nữa…
- Scarlett, đừng tìm lá»i giải thÃch là m gì. Äó không phải là sở trưá»ng cá»§a em.
- Anh muốn nói gì thế?
Chà ng luôn cứ muốn tá» ra mình là ngưá»i ti tiện ư?
- Rhett, em van anh, đừng là m thế.
- À có gì quan trá»ng đâu. Äiá»u gì đã đưa em đến Ireland thế! Anh tưởng em Ä‘ang ở Anh.
- Sao anh lại nghÄ© váºy!
- Sao chúng mình lại cứ đứng đây mà nói những chuyện không đâu và o đâu nhỉ! Sao mình lại không thể nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì cả! Sao mình lại nói những chuyện ngá»› ngẩn thế nhỉ! Em đã không rá»i khá»i tà u ở Boston.
Tim Scarlett nhảy lên khi nà ng hiểu được ý nghĩa của câu nói đó. Chà ng đã cố tìm biết xem nà ng đi đâu, chà ng đã nghĩ đến nà ng, chà ng không muốn nà ng biến mất. Nà ng cảm thấy trà n trỠhạnh phúc.
- Liệu anh có thể kết luáºn khi nhìn những đồ trang sức vui mắt cá»§a em, là em đã không còn than khóc cho cái chết cá»§a anh nữa phải không! - Rhett nói tiếp.- Scarlett, em phải biết xấu hổ chứ, anh chưa xuống mồ mà .
Nà ng cúi mặt sợ hãi nhìn bá»™ quần áo thôn dã cá»§a mình rồi cái áo veste bằng vải tweed cắt rất khéo cá»§a Rhett, chiếc cà vạt trắng thắt tháºt xinh. Sao lúc nà o chà ng cÅ©ng gây cho nà ng ấn tượng là nà ng ngốc nghếch nhỉ! Sao nà ng lại không thể nổi giáºn Ãt ra vì chuyện ấy!
Vì nà ng yêu nà ng. Dù chà ng tin hay không tin, đó vẫn là sá»± tháºt. Không há» tÃnh toán, không chút nghÄ© đến háºu quả. Scarlett nhìn ngưá»i đà n ông trước đây đã từng là chồng nà ng suốt bao bao năm trong sá»± dối trá.
- Em yêu anh, Rhett ạ! Nà ng nói.
Chà ng giở mũ một cách lịch sự.
- Scarlett, đó tháºt là điá»u bất hạnh cho em. Hình như lúc nà o em cÅ©ng yêu chồng ngưá»i khác. Xin lá»—i em vì anh phải Ä‘i, anh có những rà ng buá»™c khác rồi. Tạm biệt.
Chà ng quay lưng và bá» Ä‘i. Scarlett nhìn theo chà ng tưởng chừng như vừa nháºn má»™t cái tát.
Mà chẳng vì lý do gì cả. Nà ng có đòi há»i gì đâu. Nà ng chỉ muốn dâng tặng cho chà ng cái quý giá nhất trong những Ä‘iá»u quý giá mà nà ng đã há»c biết. Thế mà chà ng đã chà đạp nó xuống bùn. Chà ng đã xem nà ng như má»™t con bé ngu xuẩn.
Không. Nà ng đã tự là m mình lố bịch thôi.
Scarlett đứng đấy, bóng nà ng nhá» bé, cô đơn, trong bá»™ y phục mà u sắc rá»±c rỡ, mất hút trong tiếng ồn à o náo động cá»§a chợ phiên và trong chuá»—i thá»i gian bất táºn. Rồi má»i váºt lại rõ dần, và nà ng lại nhìn thấy Rhett và bạn chà ng ở cạnh má»™t nhà lá»u khác, giữa má»™t đám ngưá»i chăm chú. Má»™t ngưá»i đà n ông mặc quần áo may bằng vải tweed, nắm cương má»™t con ngá»±a hồng Ä‘ang nhảy cẫng lên, còn má»™t ngưá»i khác mặt đỠbừng, mặc áo veste kẻ ô vuông, đưa tay vá»— vá»— vá»›i Ä‘iệu bá»™ quen thuá»™c cá»§a những gã lái ngá»±a. Scarlett có cảm giác nghe được tiếng vá»— và o tay nhau trong khi hắn khÃch ngưá»i bạn cá»§a Rhett và ngưá»i chá»§ ngá»±a ngã giá cho xong.
Chân Scarlett như cứ tá»± bước tá»›i, vượt quá khoảng cách giữa nà ng vá»›i há». Có má»™t ngưá»i đứng cản đưá»ng, nhưng nà ng bất chấp, và há» biến đâu mất, chẳng biết bằng cách nà o.
Tiếng gã lái ngá»±a giống như trong bà i hát nghi thức, dằn giá»ng và mê hoặc:
- Má»™t trăm hai mươi, thưa ông, ông biết đấy là giá há»i đối vá»›i má»™t con váºt to lá»›n như con nầy… còn ông, ông có thể tăng lên hai mươi lăm, không, để đưa và o chuồng ngá»±a cá»§a ông má»™t con váºt quý phái thế nầy… má»™t trăm bốn mươi chứ! Xin ông hãy tá» ra biết Ä‘iá»u má»™t chút, tất nhiên, ông nầy đã trả lên má»™t trăm hai mươi lăm, thế là ông còn phải vượt qua má»™t Ä‘oạn đưá»ng nữa má»›i có thể bằng được… thôi, từ má»™t trăm bốn mươi hai hạ xuống còn má»™t trăm bốn mươi, và phải ngã giá trước khi trá»i tối… má»™t trăm bốn mươi Ä‘i nà o, hãy xem sá»± hà o phóng cá»§a ông nầy xem, ông hãy chứng minh là mình chẳng há» thua kém Ä‘i, không được ư? Má»™t trăm ba mươi thay vì má»™t trăm bốn mươi Ä‘i, giá» thì khoảng cách giữa các ông chỉ còn là sợi tóc, đáng má»™t cốc rượu thôi.
Scarlett bước và o giữa ba ngưá»i, mặt nhợt nhạt, đôi mắt biếc xanh cả ngá»c bÃch. "Má»™t trăm bốn mươi!", nà ng cao giá»ng nói. Gã lái ngá»±a nhìn nà ng, bối rối. Scarlett nhổ và o bà n tay phải và đáºp và o bà n tay phải cá»§a hắn ta. Nà ng lại nhổ lần nữa, và nhìn ngưá»i bán. Ông ta giÆ¡ tay lên, là m giống như nà ng, vá»— má»™t cái, rồi hai cái và o tay Scarlett. Bằng cá» chỉ dứt khoát nầy, ông ta chứng tỠđã ngã giá xong. Gã lái ngá»±a chỉ còn cách là m theo há».
Scarlett quay lại ngưá»i bạn cá»§a Rhett:
- Tôi mong rằng ông không đến ná»—i thất vá»ng.
- Æ không, à mà …
Rhett chen và o:
- Bart, tôi muốn được giới thiệu với anh…
Rồi chà ng im bặt.
- Bà O Hara, Scarlett nói vá»›i ngưá»i bạn cá»§a Rhett mà không nhìn chà ng.
Và đưa bà n tay còn dÃnh nước bá»t ra, nà ng nói thêm:
- Tôi goá chồng.
John Morland, ngưá»i kia đáp lại.
Ông ta cầm tay nà ng, nghiêng ngưá»i, hôn lên tay rồi mỉm gượng cưá»i.
- Thưa bà O Hara, chắc có Ä‘iá»u gì nên bà má»›i vượt rà o thế! Bà có săn bắn ở vùng lân cáºn không?
- Tôi… ơ…
Chúa ơi, nà ng đã là m gì vừa rồi! Biết nói gì nhỉ! Nà ng sẽ là m gì với con ngựa săn thuần chủng trong chuồng ngựa Ballihara!
- Thưa ông Morland, tôi thú nháºn là đã chiá»u theo má»™t thôi thúc rất đà n bà . Tôi cần con ngá»±a nầy.
- Tôi cÅ©ng có cảm giác váºy - nhưng xét bá» ngoà i quả không nhanh bằng bà , ông ta đáp vá»›i má»™t thứ tiếng Anh rất trau chuốt. Tôi sẽ rất hãnh diện nếu được bà thỉnh thoảng đến thăm chá»— tôi, tôi muốn nói là để Ä‘i săn ở vùng cá»§a tôi. Ở gần Dunsany, nếu như tình cá» bà biết vá» phần đất ấy cá»§a quáºn.
Scarlett mỉm cưá»i; trước đây nà ng đã có ở đó má»™t thá»i gian ngắn, và o lá»… cưới cá»§a Kathlee. Không có gì đáng ngạc nhiên vá» cái tên John Morland đã quen thuá»™c vá»›i nà ng. Chồng cá»§a Kathleen đã nói hết vá»›i nà ng vá» "Sir John".
"Äó là má»™t con ngưá»i khác thưá»ng, dẫu là má»™t Ä‘iá»n chá»§ anh ấy đã lặp Ä‘i lặp lại hà ng chục lần. Ông ấy bảo tôi bá»›t Ä‘i năm bảng trong tiá»n mướn đất coi nhà là quà tặng đám cưới!".
Năm bảng, nà ng nghÄ© thầm. Hà o phóng quá nhỉ đối vá»›i má»™t con ngưá»i dám bá» ra số tiá»n lá»›n hÆ¡n ba mươi lần để trả giá má»™t con ngá»±a.
- Tôi có biết Dunsany, nà ng nói. Ở đó không xa nÆ¡i tôi đã đến thăm má»™t số ngưá»i thân cá»§a tôi. Tôi rất thÃch được thỉnh thoảng Ä‘i săn cùng ông. Xin ông chá»n ngà y nà o mà ông thấy thÃch hợp.
- Thứ bảy tuần sau được không?
Scarlett mỉm cưá»i ranh mãnh, nhổ và o lòng bà n tay và giÆ¡ tay lên:
- Äồng ý.
John Morland phá lên cưá»i, bắt chước nà ng và vá»— má»™t cái, rồi hai cái lên bà n tay nà ng.
- Äồng ý. Uống rượu tiá»…n bảy giá» nhé, sau đó Ä‘iểm tâm.
Scarlett liếc nhìn vá» phÃa Rhett, lần đầu tiên, từ lúc nà ng chen và o giữa hai ngưá»i. Chà ng đứng ngắm nà ng như đã nhìn nà ng rất lâu. Trong ánh mắt chà ng có nét vui và điá»u gì đó nữa mà nà ng không Ä‘oán ra. Chúa ôi, chắc ngưá»i ta sẽ nghÄ© là anh ấy chưa từng gặp mình bao giá».
- Chà o ông Butler, rất vui mừng được gặp ông, nà ng nói một cách dễ thương, và chìa ra bà n tay cáu bẩn với vẻ rất lịch thiệp.
Rhett lột găng để nắm lấy tay nà ng.
- Bà O Hara… chà ng vừa nói vừa nghiêng ngưá»i.
Scarlett hất đầu ra hiệu cho gã lái ngá»±a và ngưá»i chá»§ ngá»±a cÅ©.
Ngưá»i coi ngá»±a cá»§a tôi sẽ đến ngay bây giỠđể giải quyết má»i việc, nà ng cháºm rãi nói.
Rồi nà ng kéo váy lên, cầm má»™t nắm giấy bạc buá»™c ở dây nịt chá»— trên đầu gối Ä‘i vá»› sá»c xanh lục và đá».
- Trả tiá»n và ng nhé! Nà ng vừa nói vừa đếm tiá»n, rồi đặt lên tay ngưá»i bán.
Váy nà ng bay lất phất khi nà ng quay lưng đi.
- Má»™t phụ nữ đáng coi trá»ng! - John Morland nói.
Rhett mỉm cưá»i.
- Äáng kinh ngạc! Chà ng tỠý đồng tình.
***
- Colum! Em cứ sợ anh đi lạc.
- Không Ä‘á»i nà o. Anh đói rồi. Em đã ăn gì chưa?
- Không, em quên mất.
- Em có hà i lòng vỠmấy con ngựa không?
Scarlett nhìn anh từ chá»— ghế ngồi, cạnh má»™t chướng ngại váºt dà nh cho ngá»±a nhảy qua. Nà ng báºt cưá»i:
- Em đã mua được má»™t con voi tháºt sá»±. Anh chưa bao giá» nhìn thấy má»™t con ngá»±a to lá»›n như thế trong Ä‘á»i anh đâu. Em cứ phải mua, nhưng cÅ©ng không biết tại sao.
Bà n tay an ủi của Colum đặt lên cánh tay nà ng.
Tiếng cưá»i Scarlett nghe lạc lõng và ná»—i Ä‘au Ä‘á»ng trong mắt nà ng
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:11 PM.
|

24-08-2008, 08:11 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 73
- Cat, đi chơi, tiếng bé nhỠnhẹ.
- Không, cưng ạ, hôm nay thì không! Sẽ đi, nhưng không phải hôm nay đâu!
Scarlett cảm thấy bị tổn thương nặng ná». Sao nà ng lại có thể thiếu suy nghÄ© như váºy nhỉ! Sao nà ng lại không biết mối hiểm nguy Ä‘ang Ä‘e doạ Cat! Dunsany ở tuy xa, nhưng cÅ©ng không xa đến chẳng ai biết gì vá» bà O Hara và đứa con gái nhá» da ngăm cá»§a bà . Nà ng ở vá»›i Cat suốt ngà y đêm trên lầu, trong hai căn phòng, nhìn có vẻ lo lắng, qua cá»a sổ trông ra đưá»ng.
Bà Fitz là m trung gian cho nà ng trong má»i công việc khẩn cấp. Chị thợ may tất báºt chạy Ä‘i, chạy lại để Ä‘o cho nà ng bá»™ quần áo Ä‘i săn. Ngưá»i thợ giầy là m việc suốt đêm, như con yêu tinh, để có đôi giầy bốt cho nà ng.
Ngưá»i chăn ngá»±a tất báºt vá»›i cái khăn tẩm dầu, chùi bá»™ yên cÅ© đã khô nẻ vứt trong kho từ ba mươi năm qua, và má»™t chà ng thanh niên thuê ở Drogheda, có cá» chỉ dịu dà ng đã đến táºp dượt cho con ngá»±a hồng cao lá»›n khá khá»e mạnh. Äến thứ bảy, Scarlett đã chuẩn bị rất sẵn sà ng.
- Con ngá»±a hồng Bán Nguyệt cá»§a nà ng thuá»™c giống ngá»±a Hung. Như nà ng đã nói vá»›i Colum, nó rất cao lá»›n, gần má»™t mét bảy mươi, ngá»±c nở nang, lưng dà i, bắp đùi rắn chắc. Äó là con ngá»±a dà nh cho ngưá»i đà n ông có dáng vóc cao lá»›n. Ngồi trên yên, trông Scarlett bé nhá», mảnh mai và rất phụ nữ. Nà ng sợ mình có vẻ lố lăng.
Và nà ng tin chắc mình Ä‘ang là m trò cưá»i. Nà ng không biết gì vá» tÃnh cách và đặc Ä‘iểm cá»§a con Bán Nguyệt, và cÅ©ng chẳng có dịp nà o biết được Ä‘iá»u đó, vì nà ng lên ngá»±a theo kiểu ngồi má»™t bên như các bà phụ nữ. Hồi còn là thiếu nữ. Scarlett rất thÃch cách ngồi như thế. Ngồi như váºy, chiếc váy sẽ rá»§ xuống trông rất xinh, là m nổi báºt dáng thon thả cá»§a thân hình nà ng. HÆ¡n nữa, và o thá»i đó, nà ng chỉ cho ngá»±a Ä‘i nước kiệu nhỠđể dá»… tán tỉnh vá»›i cánh đà n ông cưỡi ngá»±a Ä‘i bên cạnh nà ng.
Lần nầy, ngược lại, lên ngá»±a theo kiểu ngồi má»™t bên là rất bất lợi. Nà ng không thể thúc ngá»±a bằng cách khép hai đầu gối bởi vì má»™t đầu gối đã mắc ở cái núm đầu yên ngá»±a, còn đầu gối kia thì phải ká»m cứng. Ngưá»i phụ nữ cưỡi ngá»±a phải tá»±a hẳn chân và o bà n đạp bá»™ yên cương thì má»›i giữ được thăng bằng trong tư thế ngồi khá chênh vênh. Mình có thể rÆ¡i xuống đất trước khi đến được Dunsany, nà ng tuyệt vá»ng nghÄ© thầm, và chắc là ngay đến hà ng rà o thứ nhất, mình đã ngã gãy cổ mất rồi! Qua cha nà ng, nà ng biết rằng vượt rà o, hà o, tưá»ng và giáºu là má»™t phần cá»§a buổi Ä‘i săn, Ä‘em đến niá»m phấn khÃch lá»›n nhất. Colum chẳng dà n xếp được gì, khi nói vá»›i nà ng rằng các phu nhân thưá»ng từ chối tham gia tÃch cá»±c và o cuá»™c săn. Bữa Ä‘iểm tâm là má»™t thói trưởng giả cÅ©ng như bá»™ quần áo cưỡi ngá»±a bó. Ngồi ngá»±a má»™t bên sẽ rất gây ra tai nạn hiểm nghèo, và không ai lại trách phụ nữ vá» việc tá» ra cẩn tháºn.
Rhett sẽ rất sung sướng thấy nà ng có vẻ hèn nhát, hoặc sợ sệt, nà ng tin chắc như thế. Thà nà ng ngã gãy cổ còn hÆ¡n để cho chà ng có được sá»± thÃch thú ấy.
Scarlett đưa roi chạm và o cổ con Bán Nguyệt. "Ta thá» cho ngá»±a Ä‘i nước kiệu và xem ta có thể giữ được thăng bằng trên cái yên đáng nguyá»n rá»§a nầy không". Nà ng cất tiếng than vãn.
Colum đã mô tả cho nà ng thế nà o là má»™t cuá»™c săn chồn, nhưng Scarlett chưa được chuẩn bị để tiếp nháºn cú sốc mà nà ng gặp. Khu nhà cá»§a dòng há» Morland là má»™t tổng hợp các dãy nhà cổ đã hÆ¡n hai thế ká»·, vá»›i những chái, ống khói, cá»a sổ và vách tưá»ng qui tụ lá»™n xá»™n quanh khoảng sân lát đá, còn để lại dấu vết má»™t tháp canh cá»§a pháo đà i được huân tước Morland đệ nhất xây dá»±ng năm 1615. Trên sân đã đông đủ những kỵ sÄ© yên cương sẵn sà ng, vá»›i lÅ© chó săn cuồng nhiệt.
Nhìn thấy há», Scarlett quên hết sợ. Colum đã không nói cho nà ng biết là đà n ông thì mặc áo Ä‘uôi tôm mà u đỠtươi. Trong Ä‘á»i, nà ng chưa bao giá» nhìn thấy má»™t cảnh tượng có sức lôi cuốn đến thế.
Sir John Morland ngồi trên lưng ngá»±a tiến vá» phÃa nà ng, tay cầm cái mÅ© cao.
- Thưa bà O Hara! Xin chà o mừng bà ! Tôi không nghĩ là bà đến.
- Rhett đã nói thế ư? Nà ng vừa há»i, vừa nháy nháy mắt.
- Ngược lại! Anh ấy đã nói là những con ngá»±a cuồng không há» là m bà nản lòng. Bà thÃch con Bán Nguyệt chứ! Huân tước nói tiếp, vừa lấy tay vuốt ve bá»m ngá»±a. - Äẹp quá!
- Có đúng thế không?
Hai mắt Scarlett đảo nhanh tìm Rhett. Äông ngưá»i quá! Cái mạng che mặt quái quá»· nầy cứ là m má»i váºt má» Ä‘i. Nà ng mặc bá»™ đồ Ä‘i săn theo kiểu cổ nhưng còn hợp thá»i trang. Ão len Ä‘en không hồ, cổ cao, mÅ© cao mà u Ä‘en vá»›i tấm mạng bó sát, được buá»™c chặt và o búi tóc dà y sau gáy. Còn tệ hÆ¡n mặc đồ tang, nà ng thầm nghÄ©, nhưng cÅ©ng đáng kÃnh, để cho những chiếc váy sặc sỡ và vá»› sá»c không chôi mắt. Scarlett chỉ chống lại má»—i má»™t chuyện: Không mang coóc-sê dưới áo. Bá»™ yên ngá»±a phụ nữ đã tra tấn nà ng quá đủ rồi!
Rhett nhìn nà ng. Khi nà ng đã nhìn thấy chà ng, nà ng vá»™i đưa mắt Ä‘i nÆ¡i khác. Chà ng muốn ta trở thà nh trò cưá»i! Ta sẽ chứng tá» cho ông Rhett Butler rõ ta có thể ngã gãy xương, nhưng không ai được cưá»i nhạo ta đâu. Nhất là chà ng.
Colum đã nói vá»›i nà ng: "Hãy Ä‘i theo Ä‘oà n, không hấp tấp lùi vá» phÃa sau, và quan sát những gì kẻ khác là m".
Scarlett là m theo lá»i khuyên đó. Nà ng cảm thấy lòng bà n tay âm ấm trong găng. Tiến lên phÃa trước, nhịp tiến nhanh dần; rồi bên cạnh nà ng, má»™t phụ nữ phá lên cưá»i và quất ngá»±a phi nhanh. Scarlett thoáng nhìn phÃa những tấm lưng mà u Ä‘á», Ä‘en Ä‘ang đổ trượt xuống triá»n đồi trước mặt, và những con ngá»±a nhẹ nhà ng vượt qua bức tưá»ng đá nhỠở chân đồi.
Äã đến nước nầy, nà ng nghÄ© thầm, có lo gì nữa thì cÅ©ng nuá»™n rồi! Nà ng bất giác chuyển thế ngồi, và cảm thấy con Bán Nguyệt khá thuần thục qua hà ng trăm cuá»™c săn trước, đã tăng tốc độ. Bức tưá»ng lùi vá» phÃa sau, và nà ng vừa nháºn ra cú nhảy. CÅ©ng chẳng lạ, vì sao John Morland đã cố chiếm Ä‘oạt con váºt nầy.
Scarlett cưá»i sằng sặc. Nà ng chưa há» Ä‘i săn bao giá», và từ mưá»i lăm năm qua, chưa há» lên yên ngá»±a ngồi nghiêng má»™t bên, nhưng Ä‘iá»u đó có quan trá»ng gì đâu.
Nà ng thấy thoải mái, rất thoải mái nữa là khác! Nà ng rất vui. CÅ©ng không lạ là hồi đó, cha không bao giá» mở cổng. Mở là m gì khi ngưá»i ta có thể nhảy qua rà o!
Cái chết cá»§a cha nà ng, cá»§a Bonnie - từng ám ảnh nà ng, lúc nầy đây Ä‘á»u biến mất! Cả ná»—i sợ cÅ©ng váºy. Bây giá», chỉ còn sá»± khÃch thÃch cá»§a là n sương mù mÆ¡n man trên da thịt, và sức mạnh cá»§a con ngá»±a mà nà ng Ä‘ang kiểm tra.
Nà ng bá»—ng nảy ra quyết định phải Ä‘uổi kịp Rhett Butler, vượt qua, bá» chà ng lại phÃa sau.
Scarlett cuá»™n vạt áo lấm bùn trên tay trái, còn tay phải nà ng nâng cốc sâm banh. Cái chân con chồn nà ng nháºn được như má»™t chiến tÃch sẽ được đặt trên má»™t tấm lắc bằng bạc, nếu nà ng cho phép John Morland nói vá»›i nà ng như váºy.
- Tôi rất lấy là m hân hạnh, Sir John.
- Xin bà vui lòng gá»i tôi là Bart, như các bạn tôi thưá»ng gá»i.
- Trong trưá»ng hợp đó, xin ông gá»i tôi là Scarlett - má»i ngưá»i vẫn gá»i tôi thế.
Nà ng thấy hÆ¡i choáng váng; niá»m say mê săn bắn và thà nh công cá»§a chÃnh nà ng đã là m hai má nà ng hây hây.
- Hôm nay là ngà y đẹp nhất Ä‘á»i tôi - Nà ng nói vá»›i Bart.
Gần đúng như váºy. Những kỵ sÄ© khác đã chúc mừng nà ng, nà ng nhìn thấy sá»± ngưỡng má»™ hiển nhiên trong mắt các ông và vẻ ganh tỵ trong mắt các bà . Nhìn đâu, nà ng cÅ©ng trông thấy những ngưá»i đà n ông hoà nhã, những phụ nữ xinh đẹp, những mâm bạc vá»›i những cốc sâm banh, những ngưá»i hầu, sá»± già u có: những con ngưá»i thảnh thÆ¡i mà cuá»™c Ä‘á»i vá»›i há» rất đẹp. CÅ©ng như và o thá»i trước chiến tranh, nhưng giỠđây nà ng đã trưởng thà nh, nà ng có thể nói và là m những gì nà ng muốn, nà ng là Scarlett O Hara, ngưá»i con gái nông thôn miá»n Bắc Géorgie, Ä‘ang ở trong lâu đà i cá»§a má»™t vị huân tước cùng Ä‘i vá»›i phu nhân Unetelle và Ngà i Untlel, và cả má»™t bà bá tước. Äúng như chuyện cổ tÃch trong sách váºy và đầu óc nà ng quay cuồng.
Hầu như nà ng có thể quên hẳn Rhett lúc ấy cũng đang ở đó. Hầu như đã xoá hẳn trong ký ức của nà ng sự nhục mạ và khinh bỉ.
Nhưng là m sao xoá sạch hết được! Và đầu óc quay cuồng cá»§a nà ng luôn gợi lại từng Ä‘oạn đối thoại bất chợt, từng cảnh tượng xen lẫn nhau, khi nà ng bước ra vá»: Rhett là m như không quan tâm đến việc nà ng đã vượt chà ng… đùa cợt vá»›i bà bá tước như thể bà ta má»›i đến lần đầu… mà lại ra vẻ cá»±c kỳ thoải mái, không để ý chút gì đến thế giá»›i bên ngoà i… giống y như bản chất cá»§a chà ng. Quá»· tha ma bắt chà ng Ä‘i!
- Xin chúc mừng Scarlett!
Rhett Ä‘ang ở cạnh nà ng và nà ng không để ý chà ng đã Ä‘i đến gần. Nà ng giáºt mình, và i giá»t sâm banh sóng sánh rÆ¡i xuống váy nà ng.
- Quá»· tha ma bắt anh, Rhett ạ, anh cứ hay lẻn đến gần ngưá»i khác như váºy sao?
- Xin lỗi em, anh đáp và đưa khăn tay cho nà ng. Anh xin lỗi, vì đã cư xỠnhư một kẻ thô lỗ ở chợ phiên. Cú sốc khi nhìn thấy em ở đó là lý do cáo lỗi duy nhất của anh.
Scarlett cầm khăn tay cúi xuống thấm giá»t rượu.
Tháºt là vô Ãch! Bá»™ quần áo Ä‘i săn cá»§a nà ng đã vấy đầy bùn sau cuá»™c săn Ä‘iên cuồng. Nhưng nà ng là m thế là để có cá»› trấn tÄ©nh và giấu mặt má»™t lúc. Mình đừng để cho chà ng thấy Ä‘iá»u đó đã xúc phạm mình biết chừng nà o, nà ng rá»§a thầm. Mình không để cho chà ng thấy đã là m mình Ä‘au khổ biết bao. Nà ng ngước đôi mắt long lanh nhìn chà ng, và đôi môi nà ng mỉm cưá»i:
- Anh bị sốc ư? Còn em? Anh là m quái gì ở cái xứ Ireland nầy thế?
- Anh đi mua ngựa. Anh quyết định phải thắng trong cuộc đua năm tới! Những chuồng ngựa của John Morland nổi tiếng xuất ra những chú ngựa con một tuổi có chất lượng. Thứ ba nầy, anh sẽ đi Paris để xem thêm con ngựa khác! Còn em, em là m gì ở Drogheda, trong bộ quần áo địa phương thế?
Scarlett phá lên cưá»i.
- á»’, Rhett, anh đã biết rõ em thÃch hoá trang rồi chứ! Em đã mượn bá»™ quần áo ấy ở má»™t cô dâu trong nhà em ở trá». - Nà ng vừa trả lá»i, vừa đưa mắt tìm John Morland. - Thôi, em phải Ä‘i đây! - nà ng ngoái lại nói thêm. - Bạn bè cá»§a em sẽ giáºn, nếu em không vá» kịp.
Nà ng liếc nhìn Rhett, rồi vội và ng phóng đi. Nà ng không dám nán lại. Không dám đứng gần chà ng. Không ở chung một phòng… chung một nhà …
***
Còn khoảng năm dặm nữa mới đến Ballihara thì mưa bắt đầu rơi. Scarlett tự nhủ có lẽ vì thế mà đôi má nà ng ướt đẫm.
Ngà y thứ tư, nà ng đưa Cat đến Tara. Những gò đất cũ không cao lắm để bé có thể trèo lên được với vẻ đắc thắng. Scarlett thấy bé cứ chạy lao xuống chẳng hỠsợ hãi gì…, và nà ng cố giữ mình để không nói với bé là bé có thể ngã.
Nà ng nói vá»›i bé vá» Tara, vá» gia tá»™c cá»§a nà ng, vá» những yến tiệc cá»§a các hoà ng đế xưa kia. Trước khi bước tiếp, nà ng nhấc bổng Cat lên tháºt cao, để bé nhìn mảnh đất nÆ¡i bé đã sinh ra.
- Con là một cô bé Ireland, Cat ạ, cội nguồn sâu xa của con là ở nơi nầy… Con có hiểu mẹ nói gì không?
Scarlett đặt con xuống đất, để bé có thể chạy, nhảy. Äôi chân nhá» nhắn, cứng cáp cá»§a bé cứ chạy, nhảy mãi. Cat hay bị ngã. Dưới lá»›p cá», đưá»ng đất cÅ© mấp mô. Nhưng bé không bao giá» khóc. Bé đứng dáºy rồi lại chạy nữa.
Nhìn con, Scarlett cảm thấy như được an á»§i. Má»™t lần nữa, nà ng lại thấy mình tháºt đầy đủ.
- Anh Colum, ông Parnell là ai váºy! Ngưá»i ta nói vỠông ta trong bữa Ä‘iểm tâm, sau chuyến Ä‘i săn, nà ng em không hiểu há» nói gì cả.
- Äó là má»™t ngưá»i theo đạo Tin Là nh, Colum đáp, má»™t ngưá»i Anh! Không có gì đáng chú ý lắm đâu.
Scarlett muốn đáp lại, nhưng nà ng biết là m thế sẽ chỉ mất thì giá». Colum không bao giá» nói vá» ngưá»i Anh, nhất là vá» những ngưá»i Anh có tà i sản Ireland, mà ngưá»i ta gá»i là những ngưá»i Anh - Ireland. Anh thưá»ng lảng sang chuyện khác, ngay cả trước khi nà ng nháºn ra được Ä‘iá»u ấy. Thái độ cá»§a anh không chịu thừa nháºn có nhiá»u ngưá»i Anh có thể là ngưá»i tốt đã khiến Scarlett lo lắng. Nà ng đã yêu mến hai chị em cùng Ä‘i chuyến tà u đưa nà ng vá» Ireland, và má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u tá» ra dá»… mến đối vá»›i nà ng, suốt cuá»™c Ä‘i săn. Sá»± cố chấp cá»§a Colum tạo ra khoảng cách giữa há». Phải chi anh ấy nói ra, thay vì ngoảnh Ä‘i theo kiểu ấy!
Nà ng há»i bà Fitzpatrick vá» má»™t vấn đỠkhác mà nà ng báºn tâm. Há» Butler ở Ireland là ai mà má»i ngưá»i ghét đến thế!
Bà đem đến cho nà ng tấm bản đồ Ireland.
- Cô có thấy Ä‘iá»u nầy không! Bà Fitzpatrick vừa há»i, vừa đưa tay chỉ và o toà n bá»™ diện tÃch má»™t quáºn, rá»™ng như quáºn Meath. Äó là Kilkenny. Äất cá»§a dòng há» Butler. Há» là những công tước Ormonde, nhưng há» là Butler. Có lẽ đó là dòng há» ngưá»i Anh mạnh nhất ở Ireland đấy!
Scarlett nhìn sát tấm bản đồ. Không xa Kilkenny, nà ng thấy má»™t địa Ä‘iểm có Dunmore Cave. Và đồn Ä‘iá»n cá»§a Rhett cÅ©ng có tên là Dunmore. Chắc là phải có mối quan hệ gì.
Nà ng phá lên cưá»i. Trước đây, nà ng cảm thấy mình có ưu thế hÆ¡n, vì dòng há» O Hara là m chá»§ đến mưá»i hai ngà n acre đất, bây giá» dòng há» Butler có cả má»™t quáºn thuá»™c vá» há». Rhett đã thắng, không cần nhúc nhÃch má»™t ngón tay. CÅ©ng như bao lần. Là m sao có thể trách má»™t phụ nữ Ä‘em lòng yêu má»™t con ngưá»i như thế!
- Có Ä‘iá»u gì đáng cưá»i, thưa bà O Hara?
- ChÃnh tôi, bà Fitz ạ, chÃnh tôi! Rất hạnh phúc tôi cưá»i vì chuyện đó.
***
Mary Moran thò đầu qua cá»a, không gõ cá»a. Scarlett cÅ©ng không buồn nói vá» chuyện đó nữa. Cô thiếu nữ rụt rè và gầy gò sẽ không thể chịu đựng nổi suốt nhiá»u tuần lá»… nếu có ai đó lưu ý cô vá» việc gì.
- Chuyện gì thế, Mary!
- Có một ông quý tộc đến thăm bà !
Cô đưa cho nà ng má»™t tấm danh thiếp, mắt tròn xoe hÆ¡n bình thưá»ng.
Sir John Morland, huân tước
Scarlett bước xuống cầu thang mà như chạy.
- Anh Bart, tháºt bất ngá»; xin má»i và o, ta ngồi xuống báºc thá»m nhé, tôi chưa có bà n ghế gì cả!
Nà ng sung sướng tháºt lòng khi gặp lại anh, nà ng không thể tiếp anh trong phòng khách. Cat Ä‘ang ngá»§ trưa ở cạnh đấy. Bart Morland ngồi xuống báºc thá»m xây bằng đá, như chuyện thưá»ng tình trên Ä‘á»i, khi không có bà n ghế. Anh Ä‘iên lên vì muốn gặp nà ng, anh giải thÃch, mãi đến khi may mắn gặp được ngưá»i đưa thư ở quán rượu. Äó là lý do bà o chữa việc anh Ä‘em chiến tÃch đến cho nà ng cháºm trá»….
Scarlett nhìn tấm lắc bạc ghi tên nà ng và ngà y tháng đi săn. Chân con chồn không còn đẫm máu nữa, cũng vẫn thế thôi, nhưng vẫn không đẹp hơn hôm trước.
- Ghê quá phải không! Bart vui vẻ há»i.
Scarlett cưá»i. Nà ng yêu mến John Morland, dù Colum có nói gì Ä‘i nữa.
- Anh có muốn đến thăm con Bán Nguyệt không?
- Tôi chỉ sợ cô không cho phép! Tôi tá»± há»i không biết tôi phải là m thế nà o để dứt bỠđược cái ám chỉ tháºt nặng ná» nầy! Nó khá»e không?
Scarlett là m mặt nghiêm trang.
- Nó Ãt được táºp dượt, tôi hÆ¡i sợ nó. Tôi cảm thấy có lá»—i nhưng tôi báºn quá! Bây giá» là mùa cắt cá»â€¦
- Mùa mà ng ra sao?
- Cho đến nay thì tốt. Nếu trá»i đừng mưa.
Há» Ä‘i vá» phÃa chuồng ngá»±a. Scarlett vá»™i và ng lướt qua chuồng ngá»±a để ra đồng, nÆ¡i Bán Nguyệt Ä‘ang gặm cá», nhưng Bart ngăn nà ng lại. Anh có thể bước và o chuồng ngá»±a được không! Chuồng ngá»±a cá»§a nà ng rất nổi tiếng, nhưng anh chưa được nhìn thấy bao giá». Scarlett rất bất ngá» nhưng vui vẻ chấp thuáºn. Bầy ngá»±a Ä‘ang ở ngoà i ruá»™ng hoặc ngoà i đồng cá», chỉ còn thấy mấy cái ô trống, nhưng nếu anh ấy muốn thì cÅ©ng được.
Những ngăn chuồng cách nhau bằng những cá»™t có đầu mạ và ng, những vòm cao giao nhau thà nh mái che bằng đá, nhưng trông nhẹ tênh như không khà và bầu trá»i.
John Morland vặn khá»›p tay, rồi xin lá»—i. Khi anh bị kÃch động, anh nói, anh có những cá» chỉ như váºy mà không để ý!
- Anh có thấy Ä‘iá»u khác thưá»ng khi có những chuồng ngá»±a giống như má»™t ngôi giáo đưá»ng không! Tôi sẽ đặt ở đó cây đà n Orgue để chÆ¡i nhạc Bach suốt ngà y cho ngá»±a nghe. Äiá»u đó sẽ là m cho lÅ© ngá»±a thêm ngông cuồng
Tiếng cưá»i cá»§a Morland là m Scarlett cưá»i ồ lên, trông anh có vẻ buồn cưá»i quá! Nà ng đổ lúa mạch và o má»™t bao nhỠđể cho con Bán Nguyệt ăn.
Äi bên anh, nà ng tìm cách chặn những lá»i ba hoa liên tục cá»§a anh, để anh nói vá» Rhett.
CÅ©ng vô Ãch thôi!
- Quả tháºt là may mắn cô lại là bạn cá»§a Rhett, anh reo lên nếu anh ấy không giá»›i thiệu thì không bao giá» tôi thấy được chuồng ngá»±a cá»§a cô!
- Tôi tháºt bất ngá» gặp anh ấy, Scarlett vá»™i đáp. Vì sao anh lại quen biết anh ấy!
Bart giải thÃch rằng chuyện ấy chẳng có gì lạ. Mấy ngưá»i bạn cÅ© viết thư cho anh, nói rằng hỠđưa Rhett đến để Rhett xem ngá»±a cá»§a anh. Rồi Rhett đến, mang theo thư giá»›i thiệu cá»§a má»™t ngưá»i trong bá»n há».
- Äó là má»™t ngưá»i rất đáng chú ý, anh ấy tháºt sá»± quan tâm đến ngá»±a. Và anh khá sà nh sá»i. Tôi muốn anh ở lại má»™t thá»i gian lâu. Anh ấy vá»›i cô là bạn cÅ© à ! Anh ấy không nói gì vá»›i tôi cả.
Tạ ơn Chúa, Scarlett thầm nghĩ.
- Tôi có hỠhà ng ở Charleston, tôi gặp anh ấy lúc tôi đến thăm bà con ở đấy.
- Như váºy cô có thể gặp những bạn cÅ© cá»§a tôi, nhà Brewton! Hồi tôi ở Cambridge, tôi đã Ä‘i London nghỉ hè vá»›i hy vá»ng duy nhất là Salli Brewton sẽ đến đấy! Tôi yêu nà ng cuồng nhiệt, cÅ©ng như má»i ngưá»i thôi!
- Salli Brewton! Cái bà mặt giống khỉ ấy à ! Scarlett buột miệng nói, không suy nghĩ.
Bart cưá»i:
- ChÃnh là nà ng đó. Nà ng không tuyệt diệu sao? Nà ng rất độc đáo mà !
Scarlett sôi nổi gáºt đầu, và nà ng cÅ©ng cưá»i. Nhưng nà ng không thể nà o hiểu được tại sao đà n ông lại có thể say đắm má»™t ngưá»i xấu xà đến như thế!
John Morland bắt đầu từ niá»m tin là bất cứ ai biết Salli nhất định phải hâm má»™ bà ta, và anh nói vá» bà suốt ná»a tiếng. Sau đó, anh tá»±a ngưá»i và o hà ng rà o cá»§a cánh đồng cá», cố sức dụ con Bán Nguyệt đến ăn lúa mạch trên bà n tay anh.
Scarlett lÆ¡ đãng nghe anh nói, chìm đắm theo dòng suy nghÄ© cá»§a nà ng. Rồi cái tên Rhett thu hút toà n bá»™ sá»± chú ý cá»§a nà ng. Bart cưá»i khúc khÃch khi nói vá» những dư luáºn mà Salli gợi lên trong má»™t bức thư cá»§a bà .
Hình như Rhett rÆ¡i và o má»™t cái bẫy cÅ© rÃch. Má»™t nhóm trẻ mồ côi cá»§a má»™t cô nhi viện đã Ä‘i dạo chÆ¡i gần nhà chà ng, đến lúc trở vá», lại thiếu má»™t đứa. Là m sao bây giá», nếu không là phải cùng vá»›i cô giáo Ä‘i tìm đứa bé!
Cuối cùng, má»i chuyện đã kết thúc tốt đẹp, ngưá»i ta tìm được đứa bé, nhưng lúc đó trá»i đã khuya. Äiá»u đó có nghÄ©a là , dÄ© nhiên cô gái độc thân ấy mang tai tiếng, và Rhett phải cưới cô giáo.
Äiá»u tệ hại, là trước đó và i năm, chà ng đã bị Ä‘uổi ra khá»i thà nh phố vì đã từ chối không cưới má»™t cô gái đã mang tai tiếng vá»›i chà ng.
- Ai cÅ©ng cứ tưởng là anh ấy tháºn trá»ng, Bart cưá»i khúc khÃch. Anh ấy là ngưá»i rất vô ý, vô tứ so vá»›i cái vẻ bên ngoà i khác hẳn cá»§a anh. Kỳ cục quá phải không Scarlett!
Nà ng cố nhớ lại việc cũ:
- Vá»›i tư cách phụ nữ mà nói, tôi cho rằng ông Butler là m như thế là tốt. Ông ấy có vẻ là má»™t ngưá»i đà n ông đã gây nhiá»u Ä‘iá»u rắc rối cho những cô gái trẻ khi ông ấy không lÆ¡ đãng.
John Morland cưá»i gần như tiếng ngá»±a hÃ. Tiếng động là m cho con Bán Nguyệt chú ý, nó đến gần rà o cản, dáng Ä‘iệu cảnh giác. Bart huÆ¡ huÆ¡ cái túi đựng lúa mạch.
Scarlett cảm thấy hả dạ, mặc dù nà ng muốn khóc. Như váºy đó chÃnh là lý do mà Rhett phải vá»™i và ng li dị và vá»™i và ng cưới vợ. Cái cô Anne Hampton ấy tháºt láu lỉnh! Cô ấy giá»i lừa mình tháºt! Hay có lẽ không phải thế. Hay có thể chỉ do mình không được may mắn, ngưá»i ta đã phải dà nh quá nhiá»u thá»i gian để tìm đứa bé mồ côi; Anne được lòng bà Elanor Butler; và vì cô ấy rất giống Melli.
Con Bán Nguyệt thấy lúa mạch thì lùi lại. John Morland lục trong túi áo tìm được một quá táo. Con ngựa hà lên, vẻ bồn chồn.
- Scarlett, anh vừa nói vừa bẻ quả táo là m đôi, tôi muốn nói vá»›i cô má»™t Ä‘iá»u hÆ¡i tế nhị.
Anh đưa bà n tay mở rộng với phần tư quả táo cho Bán Nguyệt.
Scarlett cưá»i: nếu như anh ta biết câu chuyện anh ta vừa kể cho nà ng tế nhị biết bao nhỉ!
- HÆ¡i tế nhị ư? Chẳng quan trá»ng chút nà o đâu! Anh muốn là m hư con ngá»±a nầy à ! Äó là điá»u anh muốn nói chăng!
- Chúa Æ¡i, không phải thế! Äôi mắt xám cá»§a Bart mở to. Äiá»u gì có thể trong đầu anh ấy váºy nhỉ! Äó là má»™t Ä‘iá»u tháºt khó nói, anh giải thÃch, Alice Harrington - ngưá»i phụ nữ tóc nâu đẫy đà , hôm Ä‘i săn đã bị rÆ¡i xuống hố - sẽ tổ chức má»™t buổi tiếp tân và o cuối tuần, dịp lá»… Thánh Jean, và bà ấy muốn má»i Scarlett, nhưng không dám. Anh được phái tá»›i là m sứ giả.
Scarlett có hà ng trăm câu há»i, gom lại thà nh ba câu: Khi nà o! Ở đâu! Ä‚n mặc thế nà o! Nà ng chắc chắn Colum sẽ nổi giáºn. Nhưng nà ng không cần báºn tâm.
Nà ng muốn mặc lại những bộ quần cánh đẹp nhất, uống sâm banh và lại một lần nữa, lướt đi như gió, trên bao con suối, bỠrà o, theo chân đoà n chó săn và con chồn.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:11 PM.
|

24-08-2008, 08:11 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 74
Nhà Harington là má»™t toà nhà đồ sá»™ nguyên má»™t khối bằng đá Portland. Khu nhà không xa Ballihara là bao, ở ngay sau má»™t là ng mang tên Pike Corner, vá»›i lối và o rất khó tìm: không cá»a, không cổng vòm, chỉ có hai cái cá»™t trÆ¡ trá»i không khắc má»™t dòng chữ nà o. Con đưá»ng và o chạy dà i theo má»™t cái hồ rá»™ng, rồi chuyển sang má»™t lối Ä‘i trải sá»i ở trước ngôi nhà .
Nghe tiếng xe ngá»±a, má»™t ngưá»i hầu bước ra giúp Scarlett xuống xe, rồi giao nà ng cho cô hầu gái đứng đợi ở phòng ngoà i.
- Tôi tên là Wilson, thưa bà , cô hầu vừa nói vừa cúi chà o. Bà có muốn nghỉ má»™t chút, hay bà thÃch gặp các khách ngay!
Scarlett chá»n giải pháp thứ hai, và ngưá»i hầu dẫn nà ng Ä‘i qua căn phòng rá»™ng, đưa nà ng đến cánh cá»a lá»›n mở ra bồn cá».
- Bà O Hara! Alice Harrington kêu lên.
Scarlett nhá»› ngay ra bà ta. TÃnh từ "đẫy đà " không mô tả được bà chút nà o, đúng ra phải nói bà "máºp ú và ồn à o". Bà tiến vá» phÃa Scarlett, chân bước tháºt nhẹ nhà ng, và kêu lên là rất mừng được gặp nà ng.
- Tôi hy vá»ng cô sẽ yêu thÃch môn bóng chà y, tôi chÆ¡i tồi lắm, và đội cá»§a tôi há» muốn loại tôi ra.
- Tôi chưa chÆ¡i môn ấy bao giá»!
- Thế lại cà ng tốt, cô sẽ có cÆ¡ may cá»§a ngưá»i má»›i biết chÆ¡i.
Bà đưa cho nà ng một cái chà y.
- Äá»™i băng xanh, cô nháºp và o đó thì tuyệt, cô có cặp mắt tháºt khác thưá»ng. Má»i cô đến gặp đồng đội, cô đến chắc phe tôi sẽ gặp may, phe tôi kém quá.
Äá»™i cá»§a bà Alice - giá» là đội cá»§a Scarlett - có má»™t ông lá»›n tuổi, mặc áo vải tweed, được giá»›i thiệu là "Äại tướng Smith-Burns", má»™t đôi khoảng và i mươi tuổi. Emma và Chizzie Fulwich, cả hai Ä‘á»u mang kÃnh. Äại tướng giá»›i thiệu phe đối phương: Charlotte Montague, má»™t phụ nữ cao lá»›n và mảnh mai, tóc xám bá»›i rất đẹp, Desmond Grantley, anh há» cá»§a Alice cÅ©ng tròn vo như bà , và má»™t cặp rất thanh tú, Geneviève và Ronald Bennet "Chú ý Ronald, Emma nói, anh ta hay ăn gian lắm".
Äó là má»™t trò chÆ¡i rất vui, Scarlett nghÄ© thầm, và mùi cá» má»›i cắt thoang thoảng dá»… chịu hÆ¡n mùi hoa. Bản năng ăn thua bừng dáºy trước khi bóng đến lượt nà ng được ngay má»™t cú hay và tiếp liá»n là má»™t lá»i khen "tốt lắm", và đại tướng lại vá»— lên vai nà ng khi nà ng vụt được quả bóng cá»§a Ronald ra xa trên thảm cá».
Cuá»™c chÆ¡i kết thúc. Alice lá»›n tiếng má»i má»i ngưá»i dùng trà . Bà n trà được đặt ngay dưới cây dẻ gai lá»›n toả bóng mát như má»i chà o - theo cách nhìn cá»§a John Morland. Anh Ä‘ang chú ý nghe chuyện má»™t phụ nữ trẻ ngồi trên ghế dà i bên cạnh, nhưng vẫn đưa tay vá» phÃa Scarlett vẫy chà o nà ng. Các khách khác cÅ©ng Ä‘ang ở đấy Scarlett được giá»›i thiệu vá»›i Sir Francis Kinsman, má»™t ngưá»i duyên dáng có phong thái má»™t gã phóng đãng vá» già , cùng vá»›i vợ ông, và vá»›i giá»ng quả quyết, nà ng vá» nhắc đến chồng bà Alice, ông Henry, ngưá»i đã dá»± cuá»™c Ä‘i săn ở Bart.
- Hẳn nhiên, bà vợ cá»§a Henry không thÃch bị ngắt lá»i, và cố giữ vẻ lịch sá»± má»™t cách lạnh lùng. "Äây là bà Louisa Ferncliff đáng kÃnh!, Alice giá»›i thiệu, vẻ vui thÃch rõ rệt, Scarlett mỉm cưá»i, há»i thăm: "Bà có khoẻ không", rồi im lặng. Nà ng nghÄ© là bà đáng kÃnh không thÃch ngưá»i ta gá»i mình cụt lá»§n, là Louisa, và rõ rà ng là không nên gá»i má»i ngưá»i là "đáng kÃnh". Nhất là khi há» có vẻ mong John Morland bóng gió gợi ý chuyện hôn hÃt gì đó ở chá»— khuất, mà điá»u đó thì chẳng có gì là "đáng kÃnh" cả.
Desmond Grantley đưa ghế má»i Scarlett ngồi và xin phép được Ä‘em cho nà ng món xănguých và bánh ngá»t.
Scarlett đồng ý. Nà ng ngắm những ngưá»i mà Colum thưá»ng gá»i là "quà tá»™c" vá»›i giá»ng khinh miệt, và nà ng lại thầm nhá»§ là anh ấy không nên tá» ra cố chấp như thế. Há» cÅ©ng tháºt sá»± đáng mến. Nà ng tin chắc như váºy, và nà ng vui chÆ¡i thoải mái vá»›i há».
***
Sau buổi trà , Alice Harrington đưa nà ng lên phòng dà nh cho nà ng. Con đưá»ng dà i xuyên qua các phòng khách cÅ© kỹ, đến chân cầu thang trải tấm thảm mòn và má»™t hà nh lang trÆ¡ ván. Căn phòng rá»™ng, nhưng bà y biện nghèo nà n, giấy phá»§ tưá»ng đã bạc mà u.
- Sarah đã dỡ hà nh lý cá»§a cô xuống rồi. Nếu cô bằng lòng thì nó sẽ đến đây và o bảy giỠđể giúp cô tắm và thay quần áo. Tám giá» má»i cô ăn tối.
Scarlett thân máºt:
- Xin bà tin cho, như thế nầy là tốt quá rồi.
- Trên bà n viết có sẵn giấy bút, sách để trên bà n nầy, nếu cô còn cần cái gì khác nữa, thì…
- Chúa ơi, không đâu, Alice ạ! Tôi là m mất hết thì giỠcủa bà , bà còn biết bao nhiêu khách nữa.
Nà ng cầm lên một quyển sách.
- Tôi muốn Ä‘á»c quyển nầy quá, đã nhiá»u năm rồi mà chưa được.
Äúng là nà ng muốn thoát khá»i câu chuyện lải nhải vừa chán ngắt lại vừa ồn à o cá»§a Alice vá» phẩm chất cá»§a dòng há» Desmond. CÅ©ng không lạ nếu bà ấy ngại ngùng khi định má»i mình. Scarlett nghÄ© thầm, bà thừa biết ngưá»i anh há» cá»§a bà không có mảy may gì có thể là m rung động trái tim phụ nữ. Có lẽ bà đã biết mình là má»™t goá phụ già u có, và muốn giúp anh ta thá» lòng mình đầu tiên, mà không ai biết gì. Tiếc quá, Ailce ạ, anh chà ng chẳng có chút cÆ¡ may nà o đâu, không má»™t chút nà o.
Khi Alice vừa Ä‘i ra, cô hầu được giao nhiệm vụ chăm sóc Scarlett đến gõ cá»a, bước và o và cúi chà o vá»›i nụ cưá»i tươi tắn:
- Em được vinh dự giúp mặc áo cho bà O Hara, cô nói.
- Khi nà o thì các rương được đem đến ạ!
- Rương ư? Rương nà o? -
Cô hầu đưa tay che miệng, lẳng lặng than thở.
- Em nên ngồi xuống Ä‘i, Scarlett nói! Tôi muốn há»i em đôi Ä‘iá»u.
Cô gái tá» vẻ vui sướng, Scarlett thấy lòng mình trÄ©u nặng khi nà ng nháºn ra sá»± dại dá»™t vô bá» cá»§a mình. Tệ nữa là chẳng có Ä‘i săn Ä‘i bắn nà o cả. Săn bắn thưá»ng và o mùa thu, mùa đông, Nếu Sir John Morland tổ chức má»™t cuá»™c săn, thì chỉ là muốn khoe ngá»±a mình vá»›i ngưá»i bạn Mỹ thôi. Rất tệ hại hoặc gần như tệ hại là bữa Ä‘iểm tâm các bà mặc má»™t bá»™, bữa trưa thay đổi bá»™ khác, buổi chiá»u má»™t bá»™ khác, bữa ăn buổi tối má»™t bá»™ khác nữa, và không bao giá» mặc má»™t bá»™ đến hai lần. Scarlett có hai áo dà i mặc ban ngà y, má»™t bá»™ đến hai lần. Scarlett có hai áo dà i mặc ban ngà y, má»™t áo dạ há»™i và bá»™ quần áo Ä‘i ngá»±a. Trở lại Ballihara để lấy thêm các bá»™ khác cÅ©ng chẳng được gì. Bà thợ may Scanlon đã phải thức suốt đêm để may các bá»™ quần áo cho nà ng mang theo. Còn các bá»™ quần áo nà ng sắm cho chuyến vá» Mỹ thì đã lá»—i thá»i lắm rồi.
- Mai sớm tôi sẽ đi thôi, Scarlett nói.
- á»’ không! Cô hầu kêu lên, bà O Hara không thể là m thế được! Há» có là m gì Ä‘i nữa thì có quan hệ gì đến bà đâu! Há» là ngưá»i Anh mà .
Scarlett mỉm cưá»i.
- Sarah, như váºy em muốn nói chúng ta khác vá»›i há», có phải váºy không! Sao em lại biết tôi là bà O Hara!
- Má»i ngưá»i trong quáºn Ä‘á»u biết, cô gái hãnh diện trả lá»i Ãt ra là tất cả dân Ireland.
Scarlett lại mỉm cưá»i, nà ng thấy dá»… chịu hÆ¡n.
- Sarah, em hãy nói cho tôi biết vá» những ngưá»i Anh ở đây. Nà ng chắc rằng những cô hầu phải biết má»i chuyện vá» má»i ngưá»i, thưá»ng là như váºy.
Sarah không là m nà ng thất vá»ng. Khi Scarlett xuống ăn tối, nà ng đã được miá»…n nhiá»…m trước thói trưởng giả há»c đòi. Nà ng biết rõ vá» những ngưá»i khách má»i khác còn hÆ¡n mẹ ruá»™t há» nữa. Dù váºy, nà ng vẫn cảm thấy mình vụng vá», và nà ng giáºn John Morland. Anh ấy chỉ nói: "Ão dà i nhẹ và o ban ngà y, còn buổi chiá»u và dạ há»™i thì mặc cái gì đó hở vai".
Những phụ nữ khác ăn mặc và trang sức như những bà hoà ng, nà ng nghÄ© thầm, còn nà ng lại không Ä‘em theo chuá»—i ngá»c, cả những hoa tai nạm kim cương. HÆ¡n nữa, nà ng tin chắc rằng dưới mắt má»i ngưá»i, chiếc áo dà i cá»§a nà ng đương nhiên là tác phẩm cá»§a bà thợ vưá»n. Nà ng nghiến chặt răng và quyết định cứ nhởn nhÆ¡ vui chÆ¡i bất chấp tất cả. Cứ mà vui chÆ¡i cho thoả thÃch, mình sẽ không bao giá» còn được má»i Ä‘i đâu khác nữa.
Quả có rất nhiá»u Ä‘iá»u là m nà ng thÃch thú. Ngoà i cuá»™c chÆ¡i bóng chà y, ngưá»i ta còn Ä‘i thuyá»n trên hồ, lại có cả cuá»™c thi bắn cung, và má»™t trò chÆ¡i gá»i là quần vợt, là hai sinh hoạt hiện Ä‘ang được ưa chuá»™ng nhất, ngưá»i ta nói vá»›i nà ng như váºy.
Ngà y thứ bảy, sau bữa ăn tối, ngưá»i ta Ä‘em đến phòng khách rất nhiá»u giá» lá»›n trong đó có để y phục đủ loại Má»—i ngưá»i lục lá»i lấy cho mình má»™t bá»™. Má»i việc diá»…n ra giữa những trà ng cưá»i vỡ bụng và vá»›i cái vẻ cóc cần e dè, khiến Scarlett rất thÃch. Henry Harrington phá»§ lên ngưá»i nà ng chiếc áo choà ng bằng lụa có Ä‘uôi rất dà i, lấp lánh vẩy bạc, và đặt lên đầu nà ng má»™t mÅ© miện có trang sức bằng và ng giả.
- Tối nay, cô sẽ là Titama! Ông ta nói.
Äà n ông, đà n bà phải mặc những bá»™ đồ mà há» lấy được trong giá», phải kêu to lên là hỠđóng vai gì, rồi chạy ngang căn phòng lá»›n theo má»™t trò chÆ¡i không luáºt lệ gì rõ rệt, chỉ có núp lại sau ghế bà nh hoặc Ä‘uổi bắt nhau…
John Morland, che mặt bằng má»™t cái đầu sư tá» to tướng, nói vá»›i giá»ng như xin lá»—i.
- Tôi biết chuyện nầy rất buồn cưá»i, nhưng đêm nay là đêm lá»… Thánh Jean, và chúng ta có quyá»n Ä‘iên lên má»™t chút.
- Tôi hết sức không bằng lòng vá» anh. Bart ạ, nà ng đáp! Anh không phải là chá»— dá»±a tin cáºy cho phụ nữ. Tại sao anh không nói vá»›i tôi là sẽ phải cần đến má»™t chục cái áo dà i!
- Thế sao! Chúa ơi! tôi không bao giỠđể ý các bà mặc áo gì. Tôi không hiểu sao các bà lại kiểu cách đến thế.
Vá»›i thá»i gian há» chán dần các cuá»™c chÆ¡i, buổi hoà ng hôn kéo dà i, rất dà i cá»§a Ireland cÅ©ng đã chấm dứt.
- Trá»i tối rồi, Ailce kêu lên. Ta Ä‘i xem lá»a Ä‘i!
Scarlett như có mặc cảm phạm lá»—i. Äáng lẽ nà ng phải ở Ballihara. Äêm lá»… Thánh Jean đối vá»›i ngưá»i nông dân cÅ©ng quan trá»ng như lá»… Thánh nữ Brigid. Những ngá»n lá»a vui mừng đánh dấu thá»i kỳ chuyển mùa trong năm, đó là lúc đêm ngắn nhất, đà n thú và mùa mà ng như được má»™t sức mạnh huyá»n bà bảo vệ.
Khi tất cả bước ra thảm cá», há» thấy ánh lá»a bùng lên xa xa, và nghe Ä‘iệu nhạc gic Ireland, Scarlett biết đó là Ballihara. Bà O Hara lẽ ra phải dá»± lá»…. CÅ©ng như lẽ ra nà ng phải có mặt ở đó và o buổi bình minh, khi đà n thú bước qua tro cá»§a đống lá»a đêm qua. Colum nói vá»›i nà ng rằng không nên đến dá»± buổi dạ há»™i cá»§a gã ngưá»i Anh.
Dù nà ng tin hay không, những táºp tục cổ truyá»n vẫn có tầm quan trá»ng rất lá»›n đối vá»›i ngưá»i Ireland. Nà ng đã từng nổi giáºn vá» chuyện đó: mê tÃn dị Ä‘oan không chi phối được cuá»™c Ä‘á»i nà ng. Nhưng bây giá», nà ng tá»± nhá»§ mình đã lầm.
- Cô tiếc là không có mặt ở Ballihara lúc nầy phải không! Bart há»i.
- Anh cÅ©ng váºy, theo tôi biết, anh cÅ©ng không dá»± lá»… Thánh Jean ở nhà , nà ng lạnh lùng đáp lại.
- Vì ở chá»— tôi, há» không cần đến tôi, anh ta đáp vá»›i giá»ng buồn buồn. Tôi đã đến đấy má»™t lần. Tôi đã nghÄ© rằng trong đó hà m chứa chút đạo lý dân gian cổ truyá»n nà o đó, đằng sau giai thoại vỠđống tro mà đà n thú bước qua. Äó là điá»u là nh cho móng đế cá»§a thú váºt hay má»™t cái gì đại loại như thế. Tôi muốn thá» Ä‘iá»u đó đối vá»›i những con ngá»±a.
- Thế có tốt không?
- Tôi không biết. Không khà vui vẻ cá»§a cuá»™c lá»… biến mất khi tôi đến nÆ¡i, tôi cÅ©ng không nà i ngưá»i ta tiếp tục.
- Tôi phải Ä‘i khá»i đây, Scarlett ấp úng.
- Phi lý! Cô là ngưá»i linh hoạt duy nhất ở đây và lại là ngưá»i Mỹ! Scarlett, cô là đoá hoa xứ lạ giữa đám cá» hoang.
Nà ng không há» nhìn má»i việc như váºy. Nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng không phải là không có căn cứ. Ngưá»i ta có cảm tình vá»›i khách đến từ xa. Nà ng thấy nhẹ ngưá»i hÆ¡n, cho đến khi nà ng nghe "Bà đáng kÃnh" Louisa Ferncliff tuyên bố.
- Há» không vui thÃch nữa sao! Tôi thÃch ngưá»i Ireland khi há» tá» ra ngoại đạo và hoang sÆ¡. Äiá»u đó sẽ không là m cho tôi khó chịu khi sống ở Ireland, nếu há» không quá khá» khạo và lưá»i khác.
- Scarlett thầm nguyện trong lòng nà ng sẽ tạ lá»—i vá»›i Colum ngay khi trở vá». Không bao giá» nà ng lìa bá» xứ sở nầy, lìa bá» những ngưá»i thân cá»§a nà ng.
Scarlett ạ! Có ai trong Ä‘á»i lại không bao giá» phạm sai lầm đâu! Em phải tìm hiểu tháºt sá»± những ngưá»i đó là ai, nếu không em là m sao hiểu được Ä‘iá»u ấy! Hãy lau nước mắt, và lên ngá»±a Ä‘i thăm cánh đồng. Những ngưá»i là m công đã bắt đầu dá»±ng những đụn rÆ¡m rồi đấy.
Scarlett hôn lên má ngưá»i anh há». Anh ấy đã không nói câu: "Anh đã báo trước vá»›i em kia mà ".
Suốt những tuần lá»… sau đó, Scarlett được má»i đến dá»± hai cuá»™c tiếp tân, do những vị khách gặp nà ng ở nhà Alice Harrington. Má»—i lần như thế, nà ng phải viết thư từ chối má»™t cách cầu kỳ, nhưng phù hợp vá»›i lẽ thưá»ng.
Khi các đụn rÆ¡m đã chất xong, nà ng cho thợ là m cái sân cá» sau nhà , hiện còn rất tồi tà n. Cá» có lẽ sẽ má»c lại và o hè năm sau, và Cat rất thÃch chÆ¡i bóng chà y. Äiếu đó Ãt nhất cÅ©ng Ä‘em đến niá»m vui.
Lúa mì và ng óng, gần đến ngà y gặt, chợt có má»™t ngưá»i Ä‘i ngá»±a Ä‘em đến cho nà ng má»™t phong thư, anh ta xin xuống bếp uống má»™t tách trà hay "má»™t món gì hợp vá»›i nam giá»›i", chá» nà ng thảo thư trả lá»i để Ä‘em Ä‘i.
Charlotte Montague muốn được đến thăm nà ng, nếu nà ng cho phép.
Ai váºy kìa! Scarlett lục lá»i trong trà nhá»› gần mưá»i phút má»›i nhá»› ra bà ấy: má»™t phụ nữ luống tuổi, dá»… mến, kÃn đáo, nà ng đã gặp ở nhà Harrington. Nà ng cÅ©ng nhá»› lại, buổi tối lá»… thánh Jean, bà Montague đã không chạy nháo nhà o khắp nÆ¡i như ngưá»i da đỠlên cÆ¡n Ä‘iên. Gần như bà lánh mặt sau bữa ăn tối. Äiá»u đó cÅ©ng không là m kém Ä‘i tÃnh chất Anh trong bà chút nà o. Nhưng bà ấy muốn gì thế nhỉ! TÃnh tò mò cá»§a Scarlett bị kÃch thÃch. Bức thư chỉ nói: "có má»™t vấn đỠcó lợi lá»›n cho cả hai chúng ta".
Nà ng Ä‘Ãch thân xuống bếp để trao cho ngưá»i đưa thư cá»§a bà Montague má»™t bức thư má»i bà đến dùng bữa trà và o xế trưa. Nà ng biết rằng là m như thế là dẫm đạp lên quyá»n hà nh cá»§a bà Fitz, nên nà ng ý tứ không và o hẳn nhà bếp mà dừng lại ở hà nh lang. Nhưng, dù sao đó cÅ©ng là bếp cá»§a nhà nà ng chứ! Và Cat má»—i ngà y đã chÆ¡i ở đấy hà ng giá», sao nà ng lại không và o được!
Scarlett toan mặc chiếc áo dà i mà u hồng để tiếp bà Montague. Ão ấy Ãt là m nghẹt thở hÆ¡n mấy cái váy Galway, mà buổi xế trưa thì lại rất nóng - Ãt ra là ở Ireland. Nhưng rồi nà ng vẫn trả áo và o tá»§. Cố ra vẻ Ä‘i ngược lại bản chất tháºt cá»§a mình để là m gì.
Nà ng bảo là m món barm brack cho buổi uống trà thay cho bánh mì sữa như má»i khi.
Charlotte Montague mặc váy và áo veste bằng vải lanh mà u xám, với yếm đăng ten mà Scarlett chỉ muốn sỠvà o Chưa bao giỠnà ng thấy bộ trang phục dà y và may khéo đến thế.
Bà khách bỠgăng tay da dê mà u xám, mũ cắm lông chim trước khi ngồi và o ghế bà nh bên cạnh bà n trà .
- Cảm Æ¡n Bà O Hara đã tiếp tôi. Tôi chắc rằng bà chẳng muốn mất thì giá» bà n chuyện thá»i tiết, mà bà muốn biết ngay tại sao tôi lại đến đây phải không nà o!
- Trong giá»ng nói và tiếng cưá»i cá»§a bà Montague có má»™t cái gì khang khác đáng để ý.
- Tôi tò mò đến chết đi được, - Scarlett nói, bà khách bắt đầu câu chuyện là m nà ng rất bằng lòng.
- Tôi được biết bà là má»™t phụ nữ doanh nghiệp là m ăn phát tà i, ở đây cÅ©ng như ở Mỹ… xin bà đừng ngại. Äiá»u tôi biết, tôi giữ kÃn đó là con chá»§ bà i quà báu nhất cá»§a tôi. Má»™t con chá»§ bà i khác, như bà biết đấy, là tôi có phương tiện thu tháºp thông tin mà nhiá»u ngưá»i không biết. Vá» phần tôi, tôi cÅ©ng là má»™t nữ doanh nhân. Tôi muốn nói chuyện vá»›i bà vá» việc ấy, nếu bà cho phép.
Scarlett chỉ im lặng gáºt đầu. Ngưá»i phụ nữ nầy biết gì vá» nà ng! Và bằng cách nà o!
Bà Montague nói đại khái là muốn "dà n xếp công việc". Bà là thứ nữ cá»§a má»™t vị con trai thứ má»™t gia đình quý tá»™c và đã thà nh hôn vá»›i con thứ cá»§a má»™t gia đình quý tá»™c khác. Ngay cả trước khi chồng bà chết trong má»™t tai nạn Ä‘i săn, bà đã rất buồn nản vì bị ông chồng gạt bà ra ngoà i rìa má»i công việc, chỉ cố giữ lấy cái danh giá bá» ngoà i và sống cuá»™c sống cá»§a những kẻ dòng dõi và luôn chạy theo tiá»n. Khi trở thà nh goá phụ, bà bị há» hà ng ghẻ lạnh, không sao chịu nổi.
Bà thông minh, có há»c thức, có khiếu thẩm mỹ và giao tiếp tốt vá»›i những gia đình quyá»n quý ở Ireland. Bấy nhiêu phẩm chất bà đá»u biết kèm theo tÃnh kÃn đáo và thạo tin, váºn dụng có lợi cả.
- CÅ©ng có thể nói tôi là má»™t ngưá»i bạn và má»™t ngưá»i đóng vai chá»§ nhà tiếp khách chuyên nghiệp. Tôi có thể là m cố vấn trên nhiá»u vấn đỠcách ăn mặc, giải trÃ, trang trà ná»™i thất, thu xếp các lá»… cưới há»i hoặc chuyện kiện tụng. Thợ cắt may, thợ giầy, thợ kim hoà n, ngưá»i buôn bán bà n ghế, và thảm dệt Ä‘á»u thù lao cho tôi rất háºu. Tôi khéo tay, có khiếu và rất Ãt ngưá»i tá» ra hoà i nghi vá» việc trả công háºu hÄ© cho tôi. Dù sao Ä‘i nữa, ngay cả khi trưá»ng hợp ấy xảy ra, ngưá»i ta thÃch là m như không biết gì cả, hoặc vì quá thoả mãn nên bất cần, nhất khi Ä‘iá»u ấy chẳng là m há» tốn hao gì.
Scarlett vừa thấy bị đụng chạm vừa như bị lôi cuốn. Thế quái nà o mà bà lại thú nháºn má»i chuyện như thế, và lại chÃnh là vá»›i nà ng!
- Bà O Hara, tôi nói tất cả Ä‘iá»u đó vá»›i bà vì tôi tin chắc bà không phải là má»™t ngưá»i thiếu thông minh. Có thể bà sẽ tá»± há»i, rất đúng thôi, những chuyện tôi đỠnghị giúp bà phải chăng chỉ xuất phát từ thiện chÃ, như ngưá»i ta thưá»ng nói. Không, thiện chà không có trong tâm hồn tôi, trừ khi nói cho cùng, nó Ä‘em lại lợi Ãch cho cá nhân tôi. Äá» nghị cá»§a tôi vá»›i bà hoà n toà n có tÃnh cách là m ăn. Bà còn đáng giá hÆ¡n cả cuá»™c tiếp tân thảm hại do má»™t bà bé nhá» và thảm hại như Alice Harington tổ chức. Bà có sắc đẹp, trà thông minh và có tiá»n. Nếu bà tin cáºy giao phó cho tôi, tôi sẽ là m cho bà trở thà nh má»™t phụ nữ được ngưá»i ta khâm phục nhất, quà giá nhất xứ Ireland. Phải mất độ hai hay ba năm. Sau đó cả thế giá»›i sẽ mở rá»™ng đối vá»›i bà , và lúc ấy bà muốn là m gì tuỳ ý bà . Bà sẽ nổi tiếng - và tôi sẽ có khá tiá»n để vá» sống sang trá»ng.
Bà Montague mỉm cưá»i.
- Tôi đã đợi gần hai mươi năm nay má»›i có má»™t ngưá»i như bà xuất hiện.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:12 PM.
|

24-08-2008, 08:12 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 75
Khi bà Charlotte Montague vừa Ä‘i, Scarlett vá»™i và ng theo hà nh lang đến phòng bà Fitzpatrick. Äối vá»›i nà ng, Ä‘iá»u quan trá»ng không phải là cho ngưá»i gá»i bà lên, mà là việc nà ng phải nói vá»›i má»™t ai đó.
Bà Fitz ra khá»i phòng trước khi Scarlett gõ cá»a.
- Bà O Hara, đáng lẽ bà phải cho ngưá»i gá»i tôi lên, bà nhá» giá»ng.
- Tôi biết, tôi biết, nhưng như váºy mất thá»i giá», và điá»u tôi muốn nói vá»›i bà không thể đợi được! Scarlett sôi nổi nói.
Cái nhìn lạnh lùng của bà Fitzpatrick là m nà ng trấn tĩnh lại ngay.
- Dù sao cÅ©ng phải thế thôi! Bà nói. Các cô hầu trong bếp sẽ nghe má»i Ä‘iá»u bà nói và sẽ nhắc lại vá»›i nhau, lại còn tô vẽ thêm ra nữa! Äi vá»›i tôi, cháºm cháºm hãy theo sau tôi.
Scarlett có cảm giác như đứa trẻ bị mắng, phải tuân theo lá»i bà .
Bà Fitzpatrick dừng lại ở giữa hà nh lang, phÃa trên nhà bếp. Scarlett bắt chước bà , cố nén bồn chồn, trong khi bà nói vá» những cải tiến mà ngưá»i ta Ä‘ang thá»±c hiện ở đây hoặc ở đó. Lan can khá rá»™ng có thể ngồi được, nà ng mÆ¡ hồ nghÄ©, nhưng nà ng vẫn đứng thẳng, cÅ©ng như bà Fitzpatrick. Nà ng nhìn xuống phÃa dưới, những cô hầu Ä‘ang có vẻ báºn túi bụi.
Bà Fitzpatrick Ä‘i cháºm, nhưng vẫn bước tá»›i. Hai ngưá»i lên đến nhà trên, Scarlett bắt đầu nói ngay khi cánh cá»a phÃa hà nh lang vừa khép lại.
- Tất nhiên là rất buồn cưá»i, nà ng kết luáºn sau khi thuáºt lại Ä‘iá»u mà Montague nói vá»›i mình. Tôi đã nói vá»›i bà ấy: tôi là má»™t phụ nữ Ireland, tôi không muốn được ngưá»i Anh ve vãn. - Scarlett nói rất nhanh, mặt á»ng Ä‘á».
- Bà nói đúng, bà O Hara ạ. Cứ xét qua lá»i cá»§a bà ta thì bà ta không hÆ¡n gì má»™t con ăn cắp.
Lá»i chỉ trÃch như thế là m cho Scarlett nÃn lặng. Nà ng không muốn tiết lá»™ câu đáp lại cuối cùng cá»§a bà Montague.
"TÃnh chất Ireland là má»™t trong những tÃnh cách lạ lùng nhất cá»§a bà . Hôm nay thì nghèo hèn, ngà y mai thì lại sang trá»ng. Bà có thể chá»n cái nầy, hay cái kia; Ä‘iá»u đó chỉ cà ng bổ sung cho huyá»n thoại vá» bà mà thôi. Bà hãy viết thư cho tôi khi bà quyết định".
***
Colum giáºn đỠmặt khi Rosaleen Fitzpatrick nói vá»›i anh vá» bà khách:
- Tại sao Scarlett để cho mụ ta và o! Anh giáºn dữ nạt ná»™.
Rosaleen tìm cách xoa dịu anh:
- Colum, cô ấy có má»™t mình! Cô ấy không có bạn bè ngoà i chúng ta ra. Äối vá»›i ngưá»i mẹ, đứa con là cả má»™t thế giá»›i, nà ng không phải là ngưá»i bạn đưá»ng. Tôi cho rằng cô ấy giao du vá»›i giá»›i thượng lưu có thể có lợi cho cô ấy. Còn đối vá»›i chúng ta, anh nghÄ© vá» những chuyện ấy quá Ãt. Cái quán trá» Kennedy đã gần hoà n thà nh rồi. Sắp tá»›i, sẽ có nhiá»u ngưá»i lui tá»›i. Nếu có thêm những khách khác Ä‘i lại nữa thì sẽ không phải là quá nhiá»u để đánh lừa bá»n Anh… Tôi chỉ thoáng nhìn là có thể đánh giá được cái bà Montague ấy. Bà ta vừa lạnh lùng lại vừa tham tiá»n. Anh có nhá»› Ä‘iá»u tôi nói vá»›i anh không: Äiá»u đầu tiên bà ta dạy cho Scarlett là Ngôi Nhà Lá»›n phải được trang hoà ng và là m má»›i lại. Bà ta sẽ chÆ¡i thá»§ Ä‘oạn vá»›i tất cả những ngưá»i cung cấp hà ng, mà Scarlett có thể tá»± cho phép là m Ä‘iá»u đó má»™t cách rá»™ng rãi. Và , má»—i ngà y trong năm sẽ có nhiá»u ngưá»i lạ từ Trim đến Ballihara vá»›i những bức tranh, vẽ tấm nhung lụa, những đồ mốt kiểu Pháp. Như váºy sẽ không ai chú ý đến việc có thêm má»™t hay hai ngưá»i cùng di chuyển trên con đưá»ng ấy. Äã có ngưá»i há»i dò vá» cô thiếu phụ xinh đẹp goá chồng ngưá»i Mỹ rồi đấy. Tại sao cô ấy không tìm má»™t tấm chồng! Tôi nghÄ© tốt nhất là đưa cô ấy Ä‘i dá»± những buổi dạ há»™i cá»§a ngưá»i Anh. Nếu không, bá»n sÄ© quan Anh sẽ vác xác đến táºn đây để ve vãn cô ấy.
Colum hứa sẽ "suy nghÄ© vá» vấn đỠđó". Äêm ấy, anh ra khá»i nhà , đỉ lang thang hà ng dặm đưá»ng, cân nhắc xem là m thế nà o thì tốt hÆ¡n cho Scarlett, cho tổ chức Fenian, và anh tá»± há»i có thể là m gì để hoà giải cả hai bên. Thá»i gian gần đây, anh lao và o công việc nên có phần nà o không đủ sáng suốt. Ngưá»i ta báo cho anh rằng má»™t số ngưá»i không còn nhiệt tình tham gia phong trà o Fenian. Hai vụ được mùa liên tiếp là m cho má»i ngưá»i thấy thoải mái sung túc, và ai cÅ©ng sợ sá»± mạo hiểm. Ngoà i ra, những ngưá»i trong tổ chức Fenian thâm nháºp được và o hà ng ngÅ© cảnh sát đã nghe tin đồn là có má»™t tên máºt thám len được và o trong tổ chức. Äó là mối nguy hiểm thưá»ng xuyên đối vá»›i những nhóm hoạt động bà máºt. Trong quá khứ, đã hai lần cuá»™c nổi dáºy bị Ä‘áºp tan vì có kẻ phản bá»™i. Nhưng kẻ ấy chuẩn bị rất tỉ mỉ, rất kiên trì. Má»i biện pháp đỠphòng đã được áp dụng.
Không được phó mặc bất cứ việc gì cho may rá»§i. Bây giá» không được để cho sá»± việc diá»…n biến xấu Ä‘i. Há» Ä‘ang tiến dần đến mục tiêu. Những ngưá»i lãnh đạo cao nhất dá»± kiến sẽ phát hiệu lệnh hà nh động trong mùa đông tá»›i khi ba phần tư quân đồn trú Anh rá»i xa doanh trại, lo Ä‘i săn chồn. Và mệnh lệnh từ trên là : án binh bất động cho đến lúc phát hiện ra tên máºt thám và vô hiệu hoá nó. Tình trạng chỠđợi là m anh mòn má»i.
Äến sáng, anh Ä‘i vá» phÃa Toà nhà lá»›n, xuyên qua sương mù buổi sá»›m mà u hồng, mở khoá bước và o và đến phòng cá»§a Rosaleen.
- Tôi nghÄ© là chị nói đúng, anh nói. Äiá»u đó đáng cho tôi được thưởng má»™t tách trà chứ!
Äến xế chiá»u hôm đó, bà Fitzpatrick đến vá»›i Scarlett, thú nháºn là bà đã tá» ra quá vá»™i và ng và có thà nh kiến. Bà khẩn khoản khuyên nà ng nên tạo nếp sinh hoạt thượng lưu quanh nà ng vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a Charlotte Montague.
- Tôi đã cho đó là má»™t ý kiến phi lý, - Scarlett trả lá»i. - Tôi báºn lắm.
Khi Rosaleen báo lại tin đó cho Colum, anh phá lên cưá»i. Bà ra khá»i nhà anh, đóng sáºp cá»a lại.
***
Ngà y mùa, ngà y lá»… tiếp theo đó, những ngà y thu và ng rá»±c, lá bắt đầu rụng. Scarlett vui khi thấy vụ mùa bá»™i thu và nà ng báºt khóc khi thá»i vụ trên cánh đồng chấm dứt. Tháng chÃn là tháng trả tiá»n thuê đất hà ng quà và nà ng biết là còn tồn Ä‘á»ng má»™t số việc vá»›i các chá»§ trại. Äóng vai trò Bà O Hara tháºt là tuyệt vá»i.
Nà ng tổ chức má»™t buổi tiếp tân trá»ng thể và o dịp Cat tròn hai tuổi. Tất cả trẻ con dưới mưá»i tuổi ở Ballihara chÆ¡i đùa ở các phòng tầng trệt, ăn kem lạnh - chắc là chúng được ăn lần đầu tiên trong Ä‘á»i - món barm brack chứa bao hương vị linh tinh bên trong, lại thêm quả lý chua và nho khô. Má»—i đứa khi ra vá» lại có má»™t gói đựng hai đồng xu má»›i tinh. Scarlett cho chúng vá» nhà sá»›m vì chuyện mê tÃn chung quanh Halloween. Rồi nà ng đưa Cat lên lầu, để bé ngá»§ trưa.
- Con có thÃch sinh nháºt cá»§a mình không, cưng!
Có Cat cưá»i đáp và lim dim.
- Äể con ngá»§, mẹ ạ.
- Mẹ biết rồi, thiên thần cá»§a mẹ. Giá» ngá»§ trưa cá»§a con đã qua lâu rồi. Äến đây… lên giưá»ng Ä‘i… con có thế ngá»§ trên chiếc giưá»ng lá»›n cá»§a mẹ, vì hôm nay là ngà y sinh nháºt vÄ© đại.
Scarlett vừa đặt Cat nằm xuống thì bé đã chồm dáºy.
- Quà của Cat đâu!
- Mẹ sẽ đi lấy cho con, cưng ạ.
Scarlett đem đến cho bé con búp bê lớn bằng sứ lấy trong cái hộp mà bé đã bỠvà o.
Cat lắc đầu.
- Không - cái khác cơ!
Rồi bé nằm sấp, trưá»n dưới chăn lông và rÆ¡i bịch xuống đất. Sau đó, bé bắt đầu bò ở dưới giưá»ng, rồi bé quay trở lại vá»›i má»™t con mèo vằn lông và ng.
- Cat, trá»i Æ¡i, ở đâu ra thế! ÄÆ°a cho mẹ, nó cà o con bây giá»!
- Rồi mẹ lại trả cho con chứ!
- Tất nhiên, nếu con muốn - Nhưng, cưng của mẹ, đó là một con mèo hoang, nó không muốn ở trong nhà đâu!
- Nó yêu con lắm!
Scarlett không đôi co nữa. Mèo không cà o bé, và nhất là bé thấy vui thÃch. Nếu giữ con mèo lại, có thể xảy ra Ä‘iá»u gì không tốt chăng! Nà ng đặt cả bé lẫn mèo và o giưá»ng mình. Có lẽ rồi mình sẽ ngá»§ chung vá»›i cả trăm con ráºn thôi, nhưng ngà y lá»… sinh nháºt phải là ngà y lá»… sinh nháºt.
Cat nằm khoanh trong mấy cái gối, đôi mắt đang lim dim, chợt mở to, Bao giỠAnnie đem sữa cho con, bạn con có thể uống sữa, bé nói.
Rồi bé khép mắt và ngủ say.
Anme gõ cá»a và bước và o, Ä‘em má»™t tách sữa ấm. Khi trở lại nhà bếp, cô ta nói vá»›i những ngưá»i khác rằng Bà O Hara cứ cưá»i mãi, không hiểu tại sao. Cô ta nói vá» mèo và sữa. Mary Moran cho biết theo ý cố thì hợp lẽ nhất đứa bé gái ấy nên có má»™t tên thánh cho tá» tế để các thánh sẽ phù há»™ cho bé. Bá»n hầu gái và bà đầu bếp là m dấu thánh giá ba lần.
Bà Fitzpatrick theo dõi má»i chuyện từ ngoà i hà nh lang. Bà cÅ©ng là m dấu thánh giá và thầm Ä‘á»c Kinh. Cat sẽ mau lá»›n để không ai phải giữ bé suốt ngà y. Ai cÅ©ng sợ những đứa bé như Cat: và há»… cái gì là m ngưá»i ta sợ là ngưá»i ta thưá»ng cố gắng huá»· diệt cái đó.
Ở Ballihara, những bà mẹ tắm cho con suốt ngà y bằng nước ướp rá»… cây thánh. Thông thưá»ng đó là cách bảo vệ trẻ con chống lại các mụ phù thuá»· hoặc ma quái.
***
Äó là hiệu quả cá»§a tiếng tù và . Scarlett là m và i động tác táºp dượt cho con Bán Nguyệt khi cả hai Ä‘á»u nghe tiếng tù và , kèm theo tiếng con chó săn sá»§a. Gần đâu đó trên khắp cánh đồng, ngưá»i ta Ä‘i săn. Theo nà ng biết, thì Rhett có thể có trong số ấy. Trên đưá»ng đến Ballihara, nà ng đã cho ngá»±a nhảy qua ba cái hố hà ng rà o, nhưng cÅ©ng không giống như thế. Nà ng viết thư cho Charlotte Montague ngay hôm sau.
Hai tuần lá»… sau, hai chiếc xe chở nặng đã lên đưá»ng đến chá»— nà ng. Bà n ghế cho nhà bà Montague đã đến. Bà đi theo sau, vá»›i bá»™ cánh rất thanh lịch, cùng vá»›i cô hầu.
Bà chỉ huy việc sắp xếp bà n ghế trong phòng ngá»§ và phòng khách bên cạnh phòng Scarlett, rồi bà tách ra khá»i cô hầu để canh chừng việc bốc dỡ đồ đạc.
- Chúng ta sẽ bắt đầu một cách tốt đẹp! Bà ta nói với Scarlett.
- Có lẽ tốt nhất là ta đừng ở đây - Scarlett cằn nhằn. - Tất cả Ä‘iá»u gì ta có thể là m được là ký các tá» séc vá»›i số tiá»n khá»§ng khiếp.
Nà ng nói với Ochras, con mèo của Cat. Tên đó - có nghĩa là "đói khát" theo tiếng Gaélique - do chị bếp đặt cho nó trong một lúc phẫn nộ. Ochars không hiểu Scarlett, nhưng nà ng chẳng có ai để trò chuyện.
Charlotte Montague và bà Fitzpatrick Ãt khi há»i ý kiến nà ng bất cứ vá» chuyện gì. Cả hai Ä‘á»u biết phải là m gì và không nên là m gì cho Toà nhà lá»›n.
Äiá»u đó không là m nà ng báºn tâm. Trong phần lá»›n cuá»™c Ä‘á»i nà ng, nà ng chưa bao giá» tháºt sá»± quan tâm đến những ngôi nhà nà ng ở. Tara là Tara, nhà cá»§a dì Pittypat là cá»§a dì Pittypat, dù nà ng có đến phân ná»a quyá»n sở hữu trong ngôi nhà đó. Scarlett chỉ báºn tâm đến ngôi nhà mà Rhett xây dá»±ng cho nà ng. Nà ng đã mua loại bà n ghế thá»i thượng nhất, đắt nhất, vá»›i niá»m vui thú lá»›n nhất, vì Ä‘iá»u đó chứng tá» nà ng già u có đến mức nà o. Bản thân ngôi nhà không Ä‘em đến cho nà ng niá»m vui, nà ng Ãt chú ý đến Ä‘iá»u đó - cÅ©ng như lúc nầy đây nà ng tháºt sá»± không hỠđể tâm đến Toà nhà lá»›n cá»§a Ballihara. Charlotte Montague nói vá»›i nà ng ngôi nhà ấy kiến trúc theo kiểu Palladio, được xây dá»±ng từ thế ká»· 18: có trá»i chứng giám cho há», nà o có gì quan trá»ng đâu!
Äiá»u có ý nghÄ©a đối vá»›i Scarlett là đất Ä‘ai, Ä‘em đến cho nà ng sá»± già u có và những vụ mùa, và thà nh phố, Ä‘em đến cho nà ng những căn há»™ cho thuê, những tiện lợi do thà nh phố cung ứng, và không ai, kể cả Rhett cÅ©ng không thể có quyá»n sở hữu cả má»™t thà nh phố bao giá».
Tuy nhiên, nà ng hiểu rất rõ rằng má»™t khi chấp nháºn những cuá»™c tiếp tân thì phải trả lá»… thôi, và nà ng không thể má»i khách đến má»™t chá»— ở mà chỉ có trang trà bà n ghế ở hai căn phòng. Có lẽ nà ng cảm thấy sung sướng vì có bà Charlotte Montague chăm lo việc cải tạo ngôi nhà .
Còn bản thân nà ng thì có biết bao chuyện thú vị khác phải là m. Scarlett luôn tá» ra kiên quyết đối vá»›i những việc mà nà ng cho là quan trá»ng. Äối vá»›i nà ng, Cat phải có má»™t phòng cạnh phòng cá»§a nà ng, không phải là nhà trẻ ở xa tÃt vá»›i bà bảo mẫu; và Scarlett giữ sổ sách kế toán, không giao phó cho bất cứ ngưá»i quản lý nà o.
Ngoà i những chuyện đó ra, Charlotte và bà Fitz có thể là m bất cứ Ä‘iá»u gì há» muốn. Tổn phà trang trà nhà cá»a là m nà ng phát run lên, nhưng nà ng đã chấp nháºn giao phó cho bà Montague, và lúc nầy lùi lại thì đã quá muá»™n má»™t khi đã thoả thuáºn xong. HÆ¡n nữa, tiá»n bạc bây giỠđối vá»›i nà ng không còn quan trong như ngà y xưa nữa. - Scarlett lánh mình trong văn phòng cá»§a nà ng, và Cat chÆ¡i trò là m bếp ở giang sÆ¡n cá»§a nó, trong lúc đó những ngưá»i thợ tiến hà nh những công việc rất tốn kém, ồn à o và bẩn thỉu trong nhiá»u tháng. Ãt ra, nà ng cần chăm sóc trang trại cá»§a nà ng và những nghÄ©a vụ khác, vì nà ng là Bà O Hara. Và thế là nà ng mua ngá»±a.
- Tôi chẳng biết gì trong lÄ©nh vá»±c ấy cả. Charlotte Montague nói nà ng như váºy, và Scarlett đã trợn mắt lên vì kinh ngạc.
Nà ng cứ tưởng chắc có gì trên Ä‘á»i nầy mà Charlotte lại không thông thạo.
- Bà cần Ãt nhất là bốn con ngá»±a cưỡi, và sáu con ngá»±a săn. Có khi tốt nhất là tám con. Bà phải há»i Sir John Morland giúp bà chá»n ngá»±a.
- Äến sáu con ngá»±a săn ư? Scarlett kêu lên. Chúa Æ¡i, Charlotte, như váºy phải tốn năm trăm bảng. Bà có Ä‘iên không đấy!
Nhưng rồi nà ng cÅ©ng dịu giá»ng, vì biết rằng có gà o thét vá»›i Charlotte Montague cÅ©ng chỉ mất thì giá»! Không có gì là m cho ngưá»i phụ nữ ấy lay chuyển được.
- Tôi sẽ giảng cho bà má»™t chút vá» vấn đỠngá»±a, nà ng tiếp tục vá»›i giá»ng dịu dà ng mà cay độc. Ngá»±a cặp thì chỉ cần cho việc cà y ruá»™ng hoặc kéo xe.
Nà ng đã xuống nước. Như thưá»ng lệ. ChÃnh vì lẽ đó, mình không muốn tranh luáºn vá» việc John Morland có thể giúp mình Ä‘iá»u gì, nà ng tá»± nhá»§. Nhưng Scarlett biết rõ nà ng có lý do cần thiết gặp lại Bart. Có thể anh ta có tin tức cá»§a Rhett. Ngay ngà y mai nà ng sẽ lấy ngá»±a Ä‘i Dunsany. Morland rất vui mừng vì lá»i thỉnh cầu cá»§a nà ng. Chắc chắn anh sẽ giúp nà ng tìm ra những con ngá»±a săn Ireland tốt nhất!
- Anh có tin tức gì vá» ngưá»i bạn Mỹ cá»§a anh không. Bart! - Nà ng há»i vá»›i giá»ng cố là m ra vẻ thản nhiên; nà ng đã phải đợi khá lâu má»›i có thể đặt câu há»i ấy.
John Morland có thể nói rất lâu vá» ngá»±a, ngang vá»›i cả hai ngưá»i Gerald O Hara và Béatrice Tarleton nháºp lại.
- Chị muốn nói vỠRhett à !
Tim Scarlett tưởng muốn vỡ khi nà ng nghe cái tên ấy.
- Vâng, Bart nói tiếp, anh ấy nghiêm túc trong chuyện thư từ hÆ¡n tôi nhiá»u.
Anh chỉ tay vá» phÃa bà n giấy chất đầy má»™t chồng thư và hoá đơn.
Cuối cùng anh ấy có biết được chuyện của mình không nhỉ!
Bart nhún vai, và quay lưng vá» phÃa bà n viết.
- Anh ấy quyết định đưa con ngá»±a cái tÆ¡ mua cá»§a tôi tham dá»± cuá»™c Ä‘ua cá»§a Charleston. Tôi đã nói vá»›i anh con ngá»±a ấy được nuôi dưỡng dà nh cho các cuá»™c Ä‘ua vượt rà o chứ không phải chạy đưá»ng trưá»ng, nhưng anh lại tin chắc là tốc độ cá»§a nó sẽ bù đắp được. Tôi e anh ấy thất bại. Ba bốn năm sau thì anh ấy có cÆ¡ may thà nh công, nhưng nếu ngưá»i ta nhá»› rằng mẹ anh ấy xuất thân từ…
Scarlett không còn nghe gì nữa, John Morland có thể nói vá» quan hệ bà con ngược lên đến táºn thá»i kỳ Äại hồng thuá»·. Sao anh ta lại không nói cho nà ng nghe những gì nà ng muốn biết nhỉ! Rhett có hạnh phúc không! Chà ng có khi nà o nhắc đến nà ng không?
Rồi nà ng nhìn gương mặt sôi nổi cá»§a ngưá»i hầu tước trẻ tuổi và tha thứ cho anh. Äó là má»™t trong những con ngưá»i dá»… mến nhất trên Ä‘á»i - theo cách cá»§a anh ấy, má»™t cách khá kỳ quặc.
Cuá»™c sống cá»§a John Morland hoà n toà n xoay quanh đà n ngá»±a. Äó là má»™t nghiệp chá»§ có lương tâm, chăm lo khá chu đáo lãnh địa và nông trại cá»§a mình. Nhưng những chuồng ngá»±a, những khoảng đất dùng để quần ngá»±a Ä‘ua má»›i là niá»m say mê tháºt sá»± đối vá»›i anh, tiếp theo là thú săn chồn mùa đông, trên lưng những con ngá»±a săn tuyệt đẹp mà anh dà nh riêng cho mình.
Có thể là đó là má»™t cách bù đắp cho cái bi kịch lãng mạn cá»§a Bart: lòng tôn thá» tuyệt đối cá»§a anh đối vá»›i ngưá»i con gái đã chiếm lÄ©nh quả tim anh lúc cả hai còn ở tuổi thiếu niên. Nà ng tên là Grace Hastings và đã thà nh hôn vá»›i Julian Hastings cách đây gần 20 năm.
John Morland và Scarlett Ä‘á»u có chung cảnh ngá»™ là có má»™t mối tình tuyệt vá»ng. Charlotte đã nói vá»›i nà ng rằng "má»i ngưá»i ở Ireland" Ä‘á»u biết chuyện: John dá»±a và o sá»± bảo trợ cá»§a những bà kiếm chồng vì anh ấy không có tiá»n. Tước hiệu và tà i sản cá»§a anh đã cÅ© rồi, rất cÅ©, nhưng anh lại không có lợi tức, trừ tiá»n cho thuê đất trên lãnh địa cá»§a anh, và anh dà nh dụm đến đồng bảng cuối cùng cho đà n ngá»±a. Äó là má»™t con ngưá»i rất có duyên, lại khá đãng trÃ, cao lá»›n, tóc và ng, mắt xám đầy nhiệt tình và linh hoạt và má»™t nụ cưá»i chan chứa dịu dà ng, phản ánh tư chất tốt đẹp cá»§a anh. Vá»›i má»™t ngưá»i đã trải qua gần bốn mươi năm trong môi trưá»ng xã há»™i thượng lưu nước Anh, anh quả tháºt ngây thÆ¡ lạ thưá»ng!
Thỉnh thoảng má»™t phụ nữ có tiá»n, như Bà đáng kÃnh Louisa, yêu anh và theo Ä‘uổi anh, là m cho anh rất bá»±c mình, và là m cho má»i ngưá»i rất thÃch thú. TÃnh kỳ quặc cá»§a anh ngà y cà ng Ä‘áºm nét, thói đãng trà cà ng là m anh trở thà nh ngá» nghệch, áo gi-lê thưá»ng cà i lầm cúc, nụ cưá»i có khi không đúng lúc, và anh sắp xếp lại bá»™ sưu táºp tranh cá»§a Georges Stubbs thưá»ng xuyên đến ná»—i tưá»ng nhà anh lá»— chá»— vết Ä‘inh.
Scarlett chú ý đến má»™t bức chân dung rất đẹp cá»§a Eclipse, con ngá»±a nổi tiếng, được đặt vững và ng trên má»™t chồng sách. Äiá»u đó chẳng quan hệ gì vá»›i nà ng cả; nà ng muốn nghe nói chuyện vá» Rhett. Minh sẽ há»i, nà ng tá»± nhá»§. Dù sao Ä‘i nữa. Bart cÅ©ng không nhá»› gì được đâu Rhett có nói Ä‘iá»u gì vá» tôi không?
Morland Ä‘ang mải nghÄ© đến những thế hệ trước cá»§a con ngá»±a cái nòi. Anh nháy mắt, rồi chợt nhá»› ra câu há»i.
- À có anh ấy muốn biết xem cô có ý định bán con Bán Nguyệt không! Anh ấy nghÄ© đến việc lại tổ chức má»™t trưá»ng Ä‘ua ngá»±a Dummore má»›i nữa. Anh muốn tôi chú ý đến tất cả những con ngá»±a giống như con Bán Nguyệt.
- Như váºy, anh ấy sẽ trở lại để mua ngá»±a chứ!
Scarlett há»i mà lòng thầm mong Bart nói có.
Nhưng câu trả lá»i cá»§a anh là m nà ng vô cùng thất vá»ng.
- Không, anh ấy tin và giao hết cho tôi. Vợ anh ấy sắp sinh, cô thấy đấy, và anh ấy không muốn xa vợ. Nhưng bây giá» tôi giúp cô tìm ra những viên ngá»c quý hiếm thì tôi không thể còn giúp anh ấy được, dù thế nà o Ä‘i nữa.
- Tôi sẽ viết thư cho anh ấy biết, khi tôi có thì giá».
Scarlett rụng rá»i vá» những Ä‘iá»u Bart nói Ä‘á»n ná»—i anh phải lắc mạnh tay nà ng để nà ng chú ý. Khi nà o nà ng có thể Ä‘i săn được! Anh há»i.
- Ngay hôm nay, nà ng đáp.
Suốt mùa đông, nà ng theo John Morland hết cuá»™c săn nầy đến cuá»™c săn khác trong quáºn, để xem ngá»±a săn ngưá»i ta Ä‘em đến bán. Không phải dá»… tìm những con ngá»±a ưng ý, vì nà ng đòi há»i con váºt cÅ©ng phải dÅ©ng cảm như nà ng. Nà ng cưỡi ngá»±a như bị quá»· ám, và cưỡi ngá»±a là để giúp nà ng không nghÄ© đến việc Rhett có thể là m cha má»™t đứa bé khác, ngoà i Cat.
Khi ở nhà , nà ng cố sức chăm chút và âu yếm đứa con gái nhá». Như thưá»ng lệ, Cat coi khinh sá»± mÆ¡n trá»›n, vuốt ve. Nhưng bé lại có thể ngồi nghe mẹ kể chuyện vá» những con ngá»±a chừng nà o mẹ nó còn có thể kể được.
Äến tháng hai, Scarlett lại xá»›i nắm đất đầu tiên cùng vá»›i niá»m phấn khÃch vui sướng như những năm trước.
Nà ng đã có thể bá» Rhett lại trong quá khứ xa xăm và Ãt khi nghÄ© đến chà ng.
Äây là má»™t năm má»›i đầy hứa hẹn. Dẫu Charlotte và bà Fizpatrik chưa hoà n tất má»i công việc cho Toà nhà lá»›n, nà ng vẫn có thể tổ chức tiếp tân. Kathleen vắng mặt cùng vá»›i cả gia đình. Pegeen là m cho nà ng khó chịu Vá» cuá»™c thăm viếng đến ná»—i nà ng hầu như không đến thăm mấy ngưá»i anh em há» nữa.
- Äiá»u đó có thể chỠđợi, phải váºy thôi. Cần phải trồng trá»t nữa chứ!
***
Äến tháng sáu, Scarlett trải qua má»™t ngà y dà i mệt lả để bà thợ may, do Charlotte đưa từ Dublin đến lấy số Ä‘o cá»§a nà ng. Bà Sims tá» ra rất khe khắt; Scarlett phải giÆ¡ tay lên, đưa ra phÃa trước, sang bên hông, giữ má»™t tay, hạ tay kia xuống, đưa má»™t tay ra trước, má»™t tay ra sau, là m má»i tư thế tưởng tượng, không kể những tư thế mà nà ng không dám nghÄ© đến. Äiá»u đó kéo dà i hà ng giá».
Mà n diễn lại bắt đầu với bộ ngồi, rồi tất cả động tác của điệu nhảy quadrille, điệu valse, điệu cotillon.
- Cái duy nhất mà bà ta không đo là tấm vải liệm của tôi Scarlett rên rỉ.
Charlotte Montague mỉm cưá»i hiếm hoi:
- Bà ta chắc đã đo rồi mà cô không biết đấy. Daisy Sims là m việc rất có phương pháp.
- Tôi không thể chấp nháºn má»™t con ngưá»i đáng sợ như váºy lại có tên là Daisy!
- Äừng gá»i bà ấy như thế, nếu bà ấy không tá»± đỠnghị không ai có quyá»n tá» ra quá thân máºt vá»›i má»™t bà công tước. Bà ấy là ngưá»i giá»i nhất trong gia tá»™c cá»§a bà , và không ai dám là m bà pháºt ý.
- Bà cÅ©ng gá»i bà ấy là Daisy đấy thôi.
- Tôi cÅ©ng là ngưá»i tốt nhất trong gia tá»™c tôi.
Scarlett phá lên cưá»i. Nà ng thÃch Charlotte Montague và kÃnh trá»ng bà . Dẫu ngưá»i ta không thể nói bà là má»™t ngưá»i bạn dá»… sống chung.
Nà ng mặc lại bá»™ quần áo nông dân và ăn xúp - Charlotte nhắc nà ng nên nói "dùng bữa tối" - trước khi bước ra khá»i nhà , Ä‘i lên phÃa đồi gần Knightsbrook để xem đốt lá»a ngà y lá»… thánh Jean. Vừa nhảy theo Ä‘iệu nhạc quen thuá»™c cá»§a đà n violon, Ä‘iệu kèn, cả Ä‘iệu bodhran cá»§a Colum, nà ng nghÄ© váºn may đã đến vá»›i nà ng. Nếu Ä‘iá»u Charlotte hứa trở thà nh sá»± tháºt, nà ng sẽ có cùng lúc: cả ngưá»i Ireland và ngưá»i Anh. Anh Bart tá»™i nghiệp, nà ng nhá»› lại, anh không phải là khách má»i dá»± buổi đốt lá»a ngà y lá»… Thánh Jean ở lãnh địa cá»§a mình.
Scarlett lại nghÄ© vá» tà i sản to lá»›n cá»§a nà ng khi nà ng chá»§ toạ bữa tiệc ăn mừng mùa gặt. Ballihara má»™t lần nữa lại cho hầu bao má»—i ngưá»i rá»§ng rỉnh tiá»n. Má»i ngưá»i ở Ballihara Ä‘á»u ăn mừng cái may mắn cá»§a chÃnh mình.
Trừ Colum, Scarlett chú ý Ä‘iá»u đó. Anh ấy hầu như không ngá»§ được suốt cả tuần. Nà ng muốn há»i anh xem có Ä‘iá»u gì không ổn, nhưng anh tá» ra cáu gắt vá»›i nà ng từ nhiá»u ngà y nay. Và theo lá»i bà Fitz, hầu như anh không bước chân đến quán rượu.
Nà ng sẽ không để cho ná»—i buồn ấy là m há»ng nguồn vui cá»§a nà ng. HÆ¡n nữa, mùa Ä‘i săn sắp bắt đầu trong và i ngà y nữa, và bá»™ quần áo Ä‘i ngá»±a cá»§a nà ng là má»™t trong những tác phẩm Ä‘em đến niá»m hân hoan chưa từng có cho nà ng. Bà Sims đúng là má»™t con ngưá»i như bà Charlotte đã nói.
***
- Nếu cô đã sẵn sà ng rồi thì chúng ta đi xem một vòng, Charlotte Montague nói.
Scarlett đặt tách xuống bà n, lòng bồn chồn hơn là nà ng tưởng.
- Bà rất dá»… mến, Charlotte ạ, khi tôi nhá»› lại rằng các cá»a, trừ cánh cá»a ở phòng tôi, Ä‘á»u đã khoá chặt gần má»™t năm nầy.
Scarlett cố là m mặt nghiêm, nhưng không ngá» rằng ngưá»i đối thoại cá»§a nà ng rất tinh tế, khó có thể bị lừa.
- Tôi sẽ đi tìm Cat để cháu cùng đi với chúng ta, nà ng nói tiếp.
- Nếu cô muốn, Scarlett ạ, nhưng cháu bé đã nhìn thấy tất cả trong quá trình hoà n thà nh công việc. Tháºt là má»™t cháu bé đáng chú ý, luôn luôn xuất hiện ngay khi má»™t cánh cá»a hoặc má»™t cá»a sổ để mở. Những bác thợ sÆ¡n rất sợ khi thấy cháu vắt vẻo trên già n giáo.
- Äừng kể cho tôi nghe những chuyện như thế, tôi dá»… xúc động lắm. Con khỉ con, nó leo trèo khắp nÆ¡i.
Scarlett Ä‘i tìm Cat, gá»i nó, nhưng nó biến đâu mất.
Äôi khi - như lúc nầy chẳng hạn - tÃnh độc láºp cá»§a bé là m nà ng rất khó chịu. Và o lúc bình thưá»ng, nà ng lại tá» ra tá»± hà o vá» Ä‘iá»u đó.
- Cháu sẽ đến vá»›i chúng ta nếu nó thÃch, cuối cùng nà ng nói! Thôi ta Ä‘i! Tôi nôn nóng muốn thấy má»i thứ.
Thừa nháºn đến mức ấy là tốt: nà ng không lừa dối ai.
Dẫn đưá»ng, Charlotte đưa nà ng lên tầng trên, dá»c theo hà nh lang có các phòng dà nh cho bạn bè, rồi đưa nà ng xuống tầng dưới, Scarlett cố gá»i là tầng má»™t - chứ không phải là tầng hai, theo cách gá»i cá»§a ngưá»i Mỹ - rồi bà Montague đưa nà ng đến cuối khu nhà , xa hẳn những căn phòng nà ng Ä‘ang ở.
- Äây là phòng cá»§a cô, phòng tắm, phòng khách, phòng vệ sinh, phòng cá»§a Cat, phòng chÆ¡i cá»§a cháu, phòng cho trẻ nhá».
Cánh cá»a rá»™ng mở để Charlotte trình bà y hết kết quả những ná»— lá»±c cá»§a bà . Scarlett rất thÃch mà u xanh nhạt, và bà n ghế mà u và ng rá»±c, đầy nữ tÃnh, vá» căn phòng cá»§a nà ng, vá» dải trang trà trong phòng cá»§a Cat, vá» những con thú mà má»—i con gợi lên má»™t mẫu tá»±. Ghế bà n cho trẻ nhá» là m cho nà ng vá»— tay thÃch thú. Sao nà ng lại không nghÄ© ra được Ä‘iá»u ấy nhỉ! Có cả bá»™ đồ trà nhá» xÃu trên bà n cá»§a Cat, và má»™t cái ghế cho trẻ con ở gần lò sưởi.
- Các phòng riêng cá»§a cô Ä‘á»u được trang trà theo kiểu Pháp, Charlotte nói. Thá»i vua Louis XVI, nếu Ä‘iá»u ấy là m cô thÃch. Nó tượng trưng cho nét riêng cá»§a dòng há» Robillard. Còn đặc Ä‘iểm cá»§a há» O Hara thì phảng phất trong nhiá»u phòng tiếp tân ở tầng trệt.
- Căn phòng duy nhất mà Scarlett thừa nháºn có được tầm mức là căn phòng lát đá cẩm thạch. Nà ng đẩy cá»a bước đến lối và o phòng, rồi theo cầu thang rá»™ng bằng đá bước lên tầng trên. Charlotte vá»™i và ng dẫn nà ng, mở toang những cánh cá»a lá»›n, và đưa Scarlett và o phòng ăn.
- Chúa Æ¡i! Nà ng kêu lên, tôi có quen biết bao nhiêu ngưá»i đâu! Mà là m sao ngồi hết các ghế bà nh nầy được!
- Cô sẽ quen biết thôi, Charlotte đáp.
- Bà dẫn nà ng xuyên qua phòng, vá» phÃa cánh cá»a khác.
- Äây là phòng dà nh cho bữa Ä‘iểm tâm và cho buổi sáng. Cô cÅ©ng có thể ăn tối ở đây, nếu khách không đông lắm.
Bà đi qua những chá»— ấy, đến trước má»™t cánh cá»a khác.
Phòng khách lá»›n và phòng khiêu vÅ©, bà trịnh trá»ng thông báo. Tôi thú tháºt rất mãn nguyện vá» nó.
Má»™t bức tưá»ng khá dà i, có má»™t loạt cá»a và cá»a sổ cách xa nhau, giữa có những tấm gương và ng mạ. Còn có những tấm gương khác ở trên ống lò sưởi dá»±ng ở khoảng giữa bước tưá»ng đối diện. Tất cả Ä‘á»u đặt hÆ¡i nghiêng, đế không chỉ phản chiếu căn phòng mà cả trần nhà . Trần nhà được vẽ những cảnh tượng lấy từ những truyện cổ anh hùng trong lịch sá» Ireland. Những lâu đà i cá»§a các Hoà ng đế, trên đồi Tara, trông giống như Ä‘á»n thá» La Mã. Scarlett trầm trồ thÃch thú.
- Ở tầng nầy, tất cả bà n ghế Ä‘á»u là sản phẩm Ireland, như vải - len và lanh- đồ đạc, gốm, thuá»· tinh, hầu như tất cả. Äây là nÆ¡i Bà O Hara sẽ là bà chá»§. Cô đến đây, chỉ còn xem thư phòng nữa thôi!
Scarlett thÃch chiếc ghế bà nh và chiếc trưá»ng ká»· bá»c da và nà ng nháºn thấy những cuốn sách Ä‘á»u đóng lại có gáy bá»c da tạo nên má»™t ấn tượng rất đẹp.
- Charlotte, bà đã hoà n thà nh má»™t việc tuyệt vá»i, nà ng nói tháºt lòng.
- Vâng, cÅ©ng không đến ná»—i khó khăn như lúc đầu tôi lo ngại. Những ngưá»i đã sống ở đây có lẽ đã xây dá»±ng khu vưá»n theo kiểu Larcelot Brown. Chỉ cần cắt xén và tỉa lại các bụi cây. Khu vưá»n cá»§a nhà bếp sẽ sinh lợi và o năm sau, dù phải đợi đến hai năm để cho hà ng cây leo má»›i má»c lại được. Chắc là ngưá»i ta đã chặt sát đến già n đỡ Scarlett không có chút khái niệm gì vá» Ä‘iá»u Charlotte Ä‘ang nói, hÆ¡n nữa Ä‘iá»u đó cÅ©ng chẳng là m nà ng quan tâm. Nà ng chỉ cầu mong đơn giản rằng Gerald O Hara có thể nhìn thấy tấm trần cá»§a phòng khiêu vÅ©, và Ellen O Hara ngắm nhìn những bà n ghế trong phòng khách.
Charlotte mở thêm các cánh cá»a khác.
- Chúng ta lại trở vá» phòng lá»›n. Má»™t hoạt động xoay tròn rất tuyệt dà nh cho má»™t kết cấu rá»™ng lá»›n. Những nhà kiến trúc cá»§a thá»i kỳ Géorgie biết rõ những gì há» cần là m. Xin cô hãy đến gần cá»a và o, cô Scarlett ạ.
Bà dìu nà ng Ä‘i lên các báºc trên, mở ra má»™t con đưá»ng vừa rải sá»i.
- Äây là đội ngÅ© nhân viên cá»§a bà , thưa Bà O Hara.
- Chúa ơi, Scarlett ấp úng.
Hai hà ng ngưá»i hầu mặc đồng phục Ä‘ang đứng trước mặt nà ng. Bên phải, bà Fitzpatrick đứng phÃa trước bà đầu bếp và những cô hầu má»™t chút; bốn ngưá»i là m bếp, hai ngưá»i lo phòng khách, bốn ngưá»i lo tầng trên, ba ngưá»i ở xưởng chế biến sữa. Có cả má»™t chị thợ giặt và ba ngưá»i phụ việc.
- Bên trái, Scarlett thấy má»™t ngưá»i đà n ông dáng Ä‘iệu kiêu kỳ, chắc là ông quản gia, tám ngưá»i hầu, hai cáºu con trai đứng nhấp nhổm, má»™t ngưá»i coi ngá»±a mà nà ng đã biết và sáu ngưá»i nữa, trong đó có năm ngưá»i đà n ông, mà khi nhìn bà n tay lấm đất cá»§a há», nà ng Ä‘oán là những ngưá»i là m vưá»n.
- Tôi phải ngồi một chút, nà ng thì thầm.
- Trước hết, xin bà hãy mỉm cưá»i và chúc mừng những ngưá»i má»›i đến Ballihara. Charlotte nói vá»›i giá»ng chắc nịch.
Scarlett là m theo.
Khi quay trở và o trong, nà ng trút bỠvẻ nghiêm trang.
- Há» Ä‘á»u ăn mặc đẹp hÆ¡n tôi! Nà ng vừa nói, vừa nhìn gương mặt thản nhiên cá»§a bà Montague. Charlotte, bà sẽ phá lên cưá»i đấy, đừng tìm cách đánh lừa tôi; bà Fitzpatrick và bà chắc đã thÃch thú khi bà y ra tất cả cái trò nầy đấy!
- Có thể ạ, bà thừa nháºn bằng má»™t nụ cưá»i mỉm, Ä‘iá»u mà Scarlett có thể đợi ở bà thay vì má»™t chuá»—i cưá»i.
***
Scarlett má»i tất cả má»i ngưá»i ở Ballihara và Adamstown đến xem Toà nhà lá»›n đã được cải tạo. Trong phòng ăn, trên chiếc bà n dà i, đã chất đầy thức giải khát. Nà ng Ä‘i hết phòng nầy đến phòng khác, khuyến khÃch má»i ngưá»i ăn uống, kéo há» Ä‘i xem trần nhà và các vị Hoà ng đế. Charlotte Montague đứng bên chiếc cầu thang lá»›n, vá»›i vẻ mặt không tán thà nh. Scarlett là m như không trông thấy bà . Nà ng cố gắng quên Ä‘i ná»—i khó chịu cá»§a những ngưá»i anh em há» và ngưá»i là ng, nhưng ná»a giá» sau, nà ng gần như muốn khóc.
- Äiá»u đó trái vá»›i phong tục, bà O Hara ạ, bà Fitzpatrick lẩm bẩm, Ä‘iá»u nầy chẳng có nghÄ©a gì vá»›i bà . Ở Ireland, không bao giá» má»™t chá»§ trại được bước qua má»™t nÆ¡i ở như ngôi nhà nầy! Chúng tôi là má»™t dân tá»™c sống theo những quy tắc rất cổ xưa, và chúng tôi không có ý định thay đổi nó.
- Như tôi tưởng là những ngưá»i Fenian muốn đảo lá»™n tất cả đấy chứ!
- Äúng như váºy, bà Fitz thở dà i. Nhưng để trở lại những táºp quán còn cÅ© kỹ hÆ¡n cả những quy tắc cấm má»™t ngưá»i nông dân bước chân đến đây, tôi muốn có dịp giải bà y rõ hÆ¡n.
- Không cần đâu, bà Fitz. Tôi đã phạm một sai lầm thế thôi! Tôi sẽ không tái phạm nữa.
- Äó là sai lầm cá»§a má»™t trái tim đại lượng. Phải hiểu Ä‘iá»u ấy!
Scarlett gượng cưá»i. Nhưng nà ng rất lúng túng và bối rối. Tất cả các phòng trang hoà ng theo kiểu Ireland nầy dùng để là m gì nếu như chÃnh ngưá»i Ireland lại cảm thấy khó chịu khi đứng ở đó! Và tại sao anh em há» cá»§a nà ng lại xem nà ng như khách lạ ngay trong chÃnh ngôi nhà cá»§a nà ng!
Sau khi má»i ngưá»i đã vá» và những ngưá»i hầu đã dá»n dẹp phòng ăn, nà ng má»™t mình lang thang hết phòng đến phòng khác. Và rồi, Ä‘iá»u đó lại đã là m nà ng thÃch, cuối cùng nà ng khẳng định. Mình yêu thÃch vô cùng. Nà ng thầm nghÄ©, nó còn đẹp hÆ¡n cả Dunmonre trước đây, cÅ©ng như mãi mãi sau nầy.
Nà ng đứng lặng im giữa vầng hà o quang cá»§a các vị Hoà ng đế, và tưởng tượng Rhet đến vá»›i nà ng, trà n đầy ngưỡng má»™ và ham muốn. Äể được thế, thì phải chỠđợi nhiá»u năm nữa khi Cat trưởng thà nh, và chà ng sẽ Ä‘au khổ khi nghÄ© rằng mình đã bá» lỡ cÆ¡ há»™i để nhìn con gái mình lá»›n lên, để trở thà nh ngưá»i thừa kế xinh đẹp cá»§a gia tá»™c O Hara.
Scarlett chạy vá» phÃa cầu thang, vá»™i và ng trèo lên và băng ngưá»i qua hà nh lang dẫn đến phòng Cat. "Chà o mẹ", bé nói trong lúc bé ngồi bên chiếc bà n nhá», cẩn tháºn rót sữa và o má»™t cái tách dà nh cho con mèo vằn cá»§a bé. Con Ochras, ngồi ở giữa bà n, chăm chú nhìn bé.
- Mẹ ngồi đi, mẹ, Cat nói.
Scarlett là m theo, ngồi và o má»™t chiếc ghế nhá». Giá như Rhett ở đây rồi cùng ngồi vá»›i chúng ta nhỉ. Nhưng chà ng đã không ở đây, chà ng sẽ không bao giỠở đây và nà ng đà nh phải chấp nháºn Ä‘iá»u đó. Chà ng sẽ ở vá»›i đứa con khác, những đứa con khác - con cá»§a Anne, Scarlett cố cưỡng lại ý muốn ôm chặt Cat và o lòng.
- Tôi thÃch hai miếng đưá»ng, cô O Hara ạ, nà ng nói.
***
Äêm hôm ấy Scarlett không sao ngá»§ được. Nà ng ngồi giữa cái giưá»ng kiểu Pháp, sau khi cẩn tháºn á»§ mình trong chăn lông bá»c lụa để giữ ấm. Nhưng Ä‘iá»u nà ng muốn là cảm nháºn được vòng tay cá»§a Rhett quanh ngưá»i nà ng, nghe giá»ng trầm ấm cá»§a chà ng chế nhạo buổi tiếp khách thất bại cá»§a nà ng, cho đến lúc nà ng phải báºt lên cưá»i và nhìn nháºn mình đã sai lầm.
Nà ng muốn được an á»§i sau thất bại cá»§a mình. Nà ng mong muốn tình yêu, ná»—i lo âu và sá»± thông cảm cá»§a má»™t ngưá»i lá»›n. Trái tim nà ng đã biết yêu, đã trà n trá» tình yêu, nhưng nà ng không biết dùng trái tim ấy là m gì.
Rhett đã cản trở, chà ng hãy cút Ä‘i! Sao nà ng lại không thể yêu John Morland nhỉ! Anh ấy rất dá»… thương, hấp dẫn, cùng Ä‘i vá»›i anh ấy Scarlett cảm thấy vui Nếu tháºt lòng nà ng muốn anh, nà ng không nghi ngá» là nà ng có thể là m cho anh ấy quên hẳn cô Grace Hastings được.
Nhưng không phải váºy, và đó má»›i là vấn Ä‘á». Nà ng không há» muốn ai khác ngoà i Rhett! Không đúng đâu nà ng nghÄ©, giống như má»™t đứa trẻ. Và cÅ©ng giống như má»™t đứa trẻ, nà ng thiếp Ä‘i, sau khi đã khóc sướt mướt.
Khi nà ng thức giấc, nà ng đã trấn tÄ©nh lại. Má»i ngưá»i Ä‘á»u ghét buổi tối ấy, thế thì sao! Colum không ở lại quá mưá»i phút, thế thì sao! GiỠđây, cÆ¡ ngÆ¡i đã xây dá»±ng xong, Charlotte cÅ©ng Ä‘ang tÃch cá»±c giăng tÆ¡, như má»™t con nhện siêng năng và bà ấy có nhiá»u dá»± tÃnh cho tương lai. Từ đây đến đó, thá»i gian rất phù hợp cho cuá»™c Ä‘i săn, và bà Sims đã may cho nà ng má»™t bá»™ quần áo Ä‘i ngá»±a rất hợp vá»›i nà ng.
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:12 PM.
|

24-08-2008, 08:12 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: Xứ Dừa
Bà i gởi: 364
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 7 giá»
Thanks: 116
Thanked 4 Times in 3 Posts
|
|
Chương 76
Scarlett đến dá»± cuá»™c săn ở chá»— Sir John Morland vá»›i Ä‘oà n tuỳ tùng hùng háºu. Nà ng ngồi trên ngá»±a, theo sau đó hai ngưá»i coi ngá»±a dẫn con Bán Nguyệt và con Comet, má»™t trong những con ngá»±a săn má»›i cá»§a nà ng. Chiếc váy cá»§a bá»™ quần áo Ä‘i ngá»±a cá»§a nà ng phất phá»›i má»™t cách thanh lịch trên bá»™ yên má»›i, kiểu nữ kỵ sÄ© và nà ng có vẻ rất tá»± mãn. Nà ng đã là m hùng là m hổ như má»™t con hổ cái vá»›i bà Sims, cuối cùng nà ng đã thắng. Không mang coóc-sê! Charlotte đã sá»ng sốt vá» chuyện đó. Bà Daisy Sims đã nói không có ngưá»i đà n ông, đà n bà nà o cãi vá»›i bà lại có thể tá»± hà o cho là mình đã thắng. Không có ai, Scarlett thầm nghÄ©, trừ ta. Và ta cÅ©ng cao tay hÆ¡n cả Charlotte.
Charlotte cho rằng cuá»™c Ä‘i săn ở chá»— Bart Morland không phải là nÆ¡i Scarlett có thể bắt đầu thâm nháºp giá»›i thượng lưu Ireland. Bản thân Morland đã vượt qua má»i lá»i đà m tiếu, để trở thà nh nhóm tốt nhất vùng chung quanh, nếu như ngưá»i ta đừng tÃnh đến việc anh ta không có tiá»n. Nhưng không thể nói là anh Ä‘ang sống sang trá»ng được. Những ngưá»i hầu cho bữa Ä‘iểm tâm cá»§a anh chỉ là những ngưá»i coi ngá»±a được chuyển lên sá» dụng trong và i giá». Charlotte đã váºn động để Scarlett có má»™t chá»— má»i khác quan trá»ng hÆ¡n. Nhưng đây lại đúng là chá»— thá»±c sá»± phải bắt đầu. Nhất định nà ng phải đến nhà Morlaild trước.
- Äó là điá»u có thể là m và là điá»u tôi sẽ là m, Scarlett cương quyết, Bart là bạn thân cá»§a tôi.
Nà ng nói Ä‘i nói lại chuyện đó cho đến khi Charlotte phải lá» Ä‘i - và không nói tháºt vá»›i nà ng phần còn lại.
Nà ng cần phải đến đấy, nÆ¡i nà ng cảm thấy thoải mái đôi chút. Bây giá», gần đến ngà y hẹn thì cái Giá»›i Thượng Lưu viết hoa lại là m nà ng sợ hãi nhiá»u hÆ¡n là ước muốn. Nà ng không ngừng suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u mà mẹ nà ng đã có lần nói vá»›i nà ng: "Mầy chỉ là má»™t con la vá»›i cái yên ngá»±a". Scarlett ngà y cà ng nghÄ© nhiá»u vá» lá»i ấy khi tá»§ áo cá»§a bà Sims, đóng theo mốt Pais, đã được đưa đến.
Nà ng tưởng tượng hà ng trăm ông, bà quý tá»™c, bá tước và phu nhân thì thầm câu đó khi nà ng xuất tráºn trong buổi tiếp tân lá»›n đầu tiên cá»§a nà ng.
***
- Bart, tôi rất sung sướng được gặp anh.
- Tôi cÅ©ng váºy, Scarlett. Con Bán Nguyệt có vẻ tinh nhanh, sẵn sà ng cho má»™t cuá»™c Ä‘ua ra trò. Má»i cô đến đây uống cốc rượu tiá»…n vá»›i ngưá»i khách danh dá»± cá»§a tôi.
- Tôi thÃch thu hút những nhân váºt tai mắt. Tôi cÅ©ng cảm thấy vô cùng tá»± hà o.
Scarlett nở nụ cưá»i đáng yêu vá»›i ngưá»i đại diện cá»§a quáºn Meath ở Quốc há»™i. Ông ta tháºt có duyên, nà ng tá»± nhá»§ mặc dù thông thưá»ng nà ng chẳng ưa gì những ngưá»i đà n ông có râu, dẫu được chăm sóc kỹ không kém râu cá»§a ngà i Parnell nầy. Nà ng đã nghe ở đâu đó cái tên nầy - À, phải rồi, trong má»™t bữa Ä‘iểm tâm cá»§a Bart. Bây giá» nà ng má»›i nhá»› lại.
Colum rất ghét ông ta. Nà ng phải đỠphòng vá» những gì nà ng sẽ nói vá»›i anh vỠông Parnell nầy. Äể sau buổi săn thôi. Vì bây giá» con Bán Nguyệt Ä‘ang bồn chồn muốn và o cuá»™c, nà ng cÅ©ng váºy.
***
- Colum, em chưa hiểu tại sao anh lại tá» ra ngoan cố đến thế, Scarlett nói: tâm trạng nà ng chuyển từ hưng phấn qua hạch há»i, rồi phẫn ná»™. Vì Chúa, anh cÅ©ng chẳng bao giá» chịu khó đến nghe ông ta! Còn em, em nghe và má»i ngưá»i thì như chết mê vì những lá»i nói cá»§a ông ta. Ông ấy cÅ©ng mong muốn đúng như Ä‘iá»u anh thưá»ng nói: Ireland cá»§a ngưá»i Ireland, không má»™t hạn chế nà o, không phát canh thu tô, không chá»§ đất, Anh còn muốn gì hÆ¡n nữa nà o!
Colum không còn kiên nhẫn được nữa:
- Trước hết em không nên xá» sá»± như má»™t kẻ ngu xuẩn cả tin! Em không biết cái ông Parnell cá»§a em cÅ©ng là chá»§ đất đấy sao! Và lại còn theo đạo Tin Là nh! Ông ta đã há»c ở trưá»ng Oxford! Ông ta kiếm phiếu chứ không công lý. Äó là má»™t kẻ là m chÃnh trị, và chá»§ trương "tá»± trị" cá»§a ông ta cùng gương mặt đẹp đẽ và cá» chỉ dịu dà ng cá»§a ông ta đã là m em cả tin. Tất cả chỉ là má»™t cây gáºy vung vẩy trước mặt bá»n Anh, và má»™t cá»§ cà rốt để lừa mị con lừa Ireland quá ư khốn khổ, ngu xuẩn, không hÆ¡n không kém.
- Tháºt không thể tranh luáºn vá»›i anh được! Thế mà ông ta đã công khai tuyên bố á»§ng há»™ tổ chức Fenian.
Colum nắm tay nà ng.
- Em có nói gì với lão ta không?
Nà ng gỡ tay ra.
- DÄ© nhiên là không! Anh cho em ngu xuẩn, anh lên lá»›p em, nhưng em đâu phải đứa đốn mạt! Và Ãt ra em cÅ©ng biết rằng tuồn láºu vÅ© khà và o và gây ra chiến tranh là vô Ãch, nếu ngưá»i ta có thể đạt được những Ä‘iá»u mong muốn mà không cần là m như thế. Em đã bị kÃch động bởi má»™t nnóm những đầu óc nôn nóng, nhândanh những nguyên tắc gì gì tháºt kỳ cục. Kết quả chỉ là cái chết cá»§a tất cả bạn bè chúng ta và sá»± huá»· diệt hoà n toà n. Chẳng được cái gì hết. Colum O Hara, em muốn nói vá»›i anh má»™t Ä‘iá»u tốt là nh hÆ¡n: có má»™t phương cách "trả Ireland cho ngưá»i Ireland" không cần giết chóc đốt phá, và đó là phương cách em tán thà nh. Không đưa tiá»n cho Stephen mua vÅ© khà nữa, rõ chưa! Và không có súng ống chôn giấu trong thà nh phố cá»§a em. Em muốn ngưá»i ta Ä‘em nó ra khá»i nhà thá». Anh là m gì vá»›i nó thì mặc anh, anh có Ä‘em vứt nó xuống đầm lầy cÅ©ng chẳng quan hệ gì đến em. Em muốn dứt khoát vá»›i tất cả. Ngay bây giá»
- Cả với anh nữa, nhân cơ hội nầy phải không?
- Nếu anh bắt buộc em…
Rồi mắt Scarlett đẫm lệ.
- Em đã nói gì thế! Anh đã nói gì thế! Ô, Colum không nên như thế. Anh là ngưá»i bạn quà nhất cá»§a em, như anh ruá»™t cá»§a em. Colum, xin anh, xin anh đừng cố chấp như thế. Em không muốn chống lại anh đâu.
Nước mắt nà ng dà n dụa.
Colum cầm lấy tay nà ng siết chặt.
- Och, Scarlett, đây không phải Colum và Scarlett nói chuyện vá»›i nhau nữa rồi, đây là tÃnh khà Ireland. Tháºt là kinh khá»§ng khi hai chúng ta nhìn nhau bằng ná»a con mắt lại gà o thét tướng lên. Em tha lá»—i cho anh, aroon.
- Aroon! Tiếng đó nghÄ©a là gì! Scarlett há»i anh giữa hai tiếng nấc.
- Là thân yêu. Trong tiếng ngưá»i Ga-en, em là Scarlett aroon cá»§a anh.
- Tháºt là ngá»™.
- Thế là tiếng ấy sẽ hợp với em hơn.
- Colum, anh lại đóng vai ngưá»i bá» bùa, mê hoặc, nhưng em không để mình ngây ngất đến ná»—i quên hết má»i Ä‘iá»u. Hãy hứa vá»›i em là anh sẽ bá» các thứ vÅ© khà ấy Ä‘i. Em không yêu cầu anh bá» phiếu cho Charles Parnell, chỉ đơn giản xin anh hứa đừng phát động chiến tranh.
- Anh xin hứa, Scarlett aroon - Cảm Æ¡n anh. Em cảm thấy nhẹ ngưá»i. Bây giá» thì em phải Ä‘i. Anh có đến dùng bữa tối vá»›i em trong phòng khách nhá» xinh đẹp cá»§a em không?
- Anh không thể, Scarlett ạ. Anh có hẹn vá»›i ngưá»i bạn.
- Thế thì đưa anh ấy cùng đến. Nếu bà đầu bếp có thể nuôi dưỡng chÃn triệu ngưá»i là m công đột xuất cá»§a em thì em tin chắc bà ấy sẽ có cái gì cho anh và bạn anh.
- Tối nay không được, để lần khác váºy.
Scarlett không nà i nỉ nữa, nà ng đã đạt được Ä‘iá»u nà ng muốn. Trước khi trở vá» nhà , nà ng ghé qua nhà thá» nhá» và xưng tá»™i vá»›i Cha Flinn. Má»™t phần là tá»™i nổi giáºn, nhưng đó không phải là chá»§ yếu. Nà ng đến thú nháºn vá»›i cha vá» má»™t tá»™i lá»—i đã là m nà ng run sợ và xin cha là m lá»… xá miá»…n. Nà ng đã tá» lòng tạ Æ¡n Chúa khi John Morland báo nà ng hay là trước đó sáu tháng, vợ cá»§a Rhett đã mất đứa con.
***
Scarlett ra được má»™t lúc, Colum O Hara cÅ©ng và o xưng tá»™i. Anh đã nói dối Scarlett, đó là má»™t trá»ng tá»™i.
Xưng tá»™i xong, anh Ä‘i đến nhà thá» Anh giáo bên cạnh xưởng thợ, để đảm bảo việc chôn giấu vÅ© khà tháºt kỹ cà ng, để phòng trưá»ng hợp nà ng định Ä‘Ãch thân Ä‘i kiểm tra.
***
Sau lá»… chá»§ nháºt và o sáng sá»›m, Charlotte Montague và Scarlett Ä‘i dá»± cuá»™c tiếp tân đánh dấu bước đầu thâm nháºp giá»›i thượng lưu cá»§a nà ng. Chuyến Ä‘i kéo dà i má»™t tuần, Scarlett không muốn xa Cat lâu như váºy, nhưng ngà y sinh nháºt cá»§a con vừa tổ chức xong. Bà Fitz còn giáºn vì những chá»— hư há»ng do bá»n trẻ con chạy nhảy trên sà n phòng khiêu vÅ© - và nà ng chắc con bé cÅ©ng chẳng cảm thấy thiếu mẹ. Bé còn báºn xem bà n ghế má»›i và cứ há»i mãi ngưá»i là m cùng Charlotte và cô hầu Evans, nà ng ra ga Trim trong chiếc xe sang trá»ng: há»™i hè được tổ chức ở nhà bá tước Monagham, đưá»ng bá»™ đến đó khá xa.
Scarlett bồn chồn nhiá»u hÆ¡n là lo âu. Trước tiên nên đến nhà John Morland, đó là má»™t ý hay. Charlotte lo âu cho cả hai ngưá»i, dù ra ngoà i bà không để lá»™. Vị trà nay mai cá»§a Scarlett trong giá»›i thượng lưu là tuỳ thuá»™c và o cách nà ng biết là m cho má»i ngưá»i phải kÃnh nể trong tuần lá»… nầy. Và cả tương lai cá»§a Charlotte. Bà liếc nhìn Scarlett để được tin hÆ¡n. Äúng, nà ng tá» ra rất dá»… yêu trong bá»™ quần áo Ä‘i đưá»ng mà u lục. Cặp mắt ấy là tuyệt ân cá»§a Chúa. Và thân hình mảnh mai không mang coóc-sê chắc sẽ là m ngưá»i ta tấm tắc và trái tim phái nam phải Ä‘áºp rá»™n rã. Nà ng hoà n toà n giống vá»›i những Ä‘iá»u Charlotte đã cho má»™t số ông bạn thân thiết được nghe vá» nà ng; má»™t phụ nữ Mỹ goá chồng đẹp, không quá trẻ, vá»›i phong thái và vẻ duyên dáng tươi mát cá»§a ngưá»i phương xa. Má»™t chút vụng vá» cà ng là m tôn vẻ đáng yêu, là má»™t phụ nữ Ireland như chỉ ngưá»i nước ngoà i má»›i thá»§ được vai ấy, nghÄ©a là khá lãng mạn: rất già u, tháºm chà cá»±c già u, đến mức có thể tá»± cho mình là má»™t đầu óc tá»± do, khác ngưá»i, có gốc quà tá»™c Pháp, nhưng lại do ná»n giáo dục Mỹ nên rất sôi nổi và bồng bá»™t, tÃnh khà không thể Ä‘oán trước được nhưng biết giữ tư cách, ngây thÆ¡ mà đầy kinh nghiệm, tóm lại, vừa khó hiểu lại vừa vui tÃnh đối vá»›i những ngưá»i vì quá hiểu biết nhau nên chẳng có gì thÃch bằng bà n tán vá» ngưá»i phụ nữ má»›i đến nầy.
- Có lẽ tôi cần nhắc lại vá»›i bà những ai được hân hạnh má»i đến. - Charlotte gợi ý.
- Charlotte, xin bà đừng là m gì cả, tôi lại quên nữa bây giá». Dù sao, tôi cÅ©ng biết được Ä‘iá»u chá»§ yếu. Công tước thì quan trá»ng hÆ¡n hầu tước, rồi đến bá tước, rồi tá» tước, nam tước và huân tước. Tôi có thể nói "Thưa ông" vá»›i má»i ngưá»i đà n ông, như ở miá»n Nam chúng tôi, nên tôi cÅ©ng chẳng lo gì vá» những "Ngà i" và "Các hạ", nhưng tôi không được nói "Thưa phu nhân" vá»›i các bà như ở Mỹ, bởi vì từ đó chỉ dà nh cho hoà ng háºu, và không có cÆ¡ may nà o ngưá»i lại hiện diện tại đó. Do đó, trừ phi ngưá»i ta không yêu cầu tôi xưng tên, thì tôi xin sẽ mỉm cưá»i và im lặng. Chả báºn tâm là m gì vá» cách ứng xá» vá»›i há», trừ trưá»ng hợp đó là những "Ngà i đáng kÃnh". Äiá»u đó đối vá»›i tôi tháºt phi lý. Tại sao không là "KÃnh trá»ng" hoặc gì đó giống như thế.
Charlotte ngầm sợ hãi. Scarlett quá tự tin, quá ung dung.
- Scarlett, bà không chú ý đấy. Có má»™t số tên không có tước hiệu gì, kể cả tước hiệu "Äáng kÃnh", mà cÅ©ng quan trá»ng như những công tước. Những há» Herbert, Burke, Clanke, Lefroy, Blennerhassetts…
Scarlett cưá»i khúc khÃch và Charlotte lặng im. Rồi sẽ biết mà .
CÆ¡ ngÆ¡i là má»™t khối kiến trúc mênh mông xây dá»±ng theo kiểu gô tÃch vá»›i vô số tháp lá»›n nhá», cá»a kÃnh ghép mà u lá»›n như ngôi thánh đưá»ng những hà nh lang dà i má»—i cái gần trăm mét. Scarlett mất cả tá»± tin khi nhìn thấy khu nhà . "Mi là Bà O Hara", nà ng tá»± nhá»§ khi bước lên báºc thá»m đá, hất cằm lên như thách thức má»i kẻ muốn khiêu khÃch.
Chiá»u tối khi bữa ăn vừa kết thúc, nà ng cưá»i tươi vá»›i má»i ngưá»i, kể cả ngưá»i hầu đứng sau ghế nà ng ngồi.
Thức ăn ngon tuyệt, thịnh soạn, được bà y biện đẹp mắt nhưng Scarlett hầu như không đụng đến. Ngắm nhìn, khâm phục đủ là m nà ng thoả thÃch. Có bốn mươi sáu khách má»i, và tất cả Ä‘á»u muốn đến là m quen vá»›i nà ng.
- Ngà y đầu năm, tôi phải Ä‘i gõ cá»a khắp thà nh phố, và o, ra, rồi lại và o, uống má»™t tách trà . Tôi không hiểu sao da tôi lại chưa và ng như ngưá»i Trung Hoa, nà ng vui miệng nói vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông ngồi bên trái.
Anh ta lại lôi cuốn vì những "phải đi" như thế của Bà O Hara.
Khi chá»§ nhà dá»n bà n, Scarlett đãi ông tướng vá» hưu ngồi bên phải câu chuyện vá» cuá»™c vây hãm ở Atlanta.
Giá»ng miá»n Nam ở má»™t phụ nữ Mỹ như nà ng là m ngưá»i ta bất ngá». Äó là lá»i hai ông nầy nói lại cho những ngưá»i muốn nghe. Hai ông còn thêm rằng đó là má»™t phụ nữ rất thông minh.
Và cÅ©ng "rất hấp dẫn" nữa. Viên kim cương to tướng và viên ngá»c bÃch Rhett tặng nà ng lấp lánh trên khuôn ngá»±c để hở vừa phải, Charlotte đã sắp xếp cho viên ngá»c bÃch trước đây là cá»§a chiếc nhẫn hứa hôn nay được nạm và o má»™t quả tim treo và o sợi dây chuyá»n trắng mịn đến ná»—i gần như không nhìn thấy.
Sau bữa ăn tối. Scarlett chÆ¡i bà i Whist rất sà nh sá»i.
Ngưá»i cùng đánh cặp vá»›i nà ng được khá tiá»n, bù và o chá»— ông ta thua ba đêm trước, và nà ng trở thà nh ngưá»i cặp đôi quà giá đối vá»›i các bà các ông.
Sáng hôm sau, cÅ©ng như năm buổi sáng tiếp theo đó, là buổi Ä‘i săn, Scarlett tá» ra có kinh nghiệm và gan dạ kể cả cưỡi trên ngá»±a cá»§a chá»§ nhà . Thắng lợi cá»§a nà ng coi như chắc chắn. Theo nguyên tắc chung, giá»›i thân hà o Anh - Ireland không coi ai đáng thán phục bằng má»™t nữ kỵ sÄ© giá»i.
Charlotte Montague thấy phải cảnh giác: bà ta ra vỠnhư con mèo vừa ăn vụng kem, nơm nớp sợ ai đó chợt bắt gặp.
Cô có thÃch không! Bà há»i Scarlett trên đưá»ng vá».
- Lúc nà o cÅ©ng thÃch. Charlotte ạ! Tôi khen bà vì bà đã là m má»i Ä‘iá»u để tôi được là khách má»i. Má»i chuyện Ä‘á»u tuyệt. Äặt xăng uých trong phòng ngá»§ là má»™t sá»± săn sóc rất tinh vi. Khuya là tôi hay đói, chắc cÅ©ng như má»i ngưá»i.
Charlotte phá lên cưá»i đến chảy nước mắt. Scarlett cảm thấy khó chịu.
- Tôi không thấy có gì kỳ quặc khi mình thèm ăn cả.
Chơi bà i kéo dà i như thế, ăn tối từ hồi nà o, đi ngủ là m sao không đói.
Charlotte cắt nghÄ©a cặn kẽ khi nà ng nói thêm. Ở những gia đình tinh tế, bà y bánh xăng uých trong buồng phụ nữ, là kÃn đáo ra hiệu cho những ngưá»i đà n ông hâm má»™. Äặt mâm bánh xăng uých ở hà nh lang, trước cá»a, đối vá»›i ngưá»i đà n ông, đó là dấu hiệu má»i và o phòng.
Scarlett đỠmặt.
- Charlotte, Chúa ơi, tôi đã ăn hết, đến miếng cuối cùng. Nhưng cô hầu sẽ nghĩ thế nà o nhỉ!
- Không phải bá»n con hầu, Scarlett! Tất cả khách má»i Ä‘á»u phải tá»± há»i ai đã là kẻ gặp may… hoặc những ai là kẻ gặp may… Tất nhiên, không má»™t ngưá»i quý tá»™c nà o lại vá»— ngá»±c tá»± xưng, nếu không thì lại không phải là ngưá»i lịch sá»±.
- Tôi sẽ chẳng bao giá» dám nhìn mặt ai nữa! Äó là chuyện tệ hại mà tôi chưa há» nghe bao giá». Tháºt đáng ghê tởm! Thế mà tôi, tôi lại nghÄ© há» là những con ngưá»i tế nhị!
- Nhưng, cô gái nhá» thân mến cá»§a tôi Æ¡i, đó chÃnh là lý do tại sao há» lại phải cầu viện đến má»™t phương cách như thế. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết luáºt chÆ¡i, và không ai để ý đến là m gì. Ngưá»i ta giải trà theo cách ngưá»i ta muốn, Ä‘iá»u đó chỉ liên can đến há», trừ ra khi há» muốn định là m to chuyện.
Scarlett định nói những nÆ¡i nà ng đến lâu nay, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết trong phép lịch sá»±. Nhưng nà ng sá»±c nhá»› đến Salli Brewton, ở Charleston, Salli cÅ©ng đã nói như thế vá» "sá»± kÃn đáo" và "giải trÃ" như thể chuyện lang chạ và chuyện ăn nằm vá»›i nhau là bình thưá»ng, được chấp nháºn.
Charlotte Montague mỉm cưá»i vẻ chiá»u lòng. Nếu cần Ä‘iá»u gì đó để dá»±ng lên huyá»n thoại vá» Scarlett O Hara, sá»± lầm lẫn vừa rồi đã là đủ. Bây giá», ngưá»i ta biết nà ng không những chỉ là ngưá»i xứ lạ, mà còn khá tinh tế nữa.
Tự bản thân, Charlotte bắt đầu hoạch định những kế hoạch chuẩn bị rút lui. Con và i tháng nữa, không bao giỠbà còn phải chết vì sầu não với những dạ hội trong giới thượng lưu, dù nó thế nà o đi nữa.
- Tôi sẽ là m sao má»—i sáng cô Ä‘á»u có tá» Thá»i báo Ireland, bà nói vá»›i Scarlett, và cô phải Ä‘á»c và nhá»› từng chữ. Tất cả những ngưá»i cô sẽ gặp ở Dublin Ä‘á»u mong cô biết được tin tức qua tá» báo ấy.
- Dublin à ! Bà đâu có nói với tôi là chúng ta sẽ đến đó.
- À, vâng! Trước tôi tưởng thế. Xin thứ lá»—i cho tôi, Scarlett, Dublin là trung tâm cá»§a má»i thứ, cô sẽ yêu mến nó. Äó là má»™t thà nh phố thá»±c sá»±, không phải là cái là ng má»›i phất lên theo kiểu Drogheda hay Galway đâu, và trong cả Ä‘á»i cô, cô sẽ không bao giá» biết được sá»± hấp dẫn cá»§a Lâu đà i đâu.
- Lâu đà i tháºt à ! Không phải cảnh đổ nát chứ! Tôi không biết còn có lâu đà i. Hoà ng háºu có sống ở đó không?
- Không, Chúa Æ¡i. Hoà ng háºu là nữ vương đáng kÃnh nể, nhưng lại chỉ là má»™t phụ nữ, cá»±c kỳ khô khan. Hoà ng háºu không ở trong đó. Lâu đà i Dublin là chá»— ở cá»§a ngưá»i đại diện Hoà ng thượng, Ngà i phó vương. Cô sẽ được giá»›i thiệu vá»›i Ngà i, cÅ©ng như vá»›i phó Hoà ng háºu, trong phòng bệ kiến…
Bà Montague mô tả má»™t thế giá»›i phù hoa lá»™ng lẫy vượt má»i Ä‘iá»u trước đây nà ng đã nghe. So vá»›i nó thì giáo đưá»ng Thánh nữ Cecile ở Charlotte chẳng đáng gì. Äiá»u đó có tác dụng là m cho Scarlett vô cùng thêm muốn được thà nh đạt trong xã há»™i thượng lưu ở Dublin. Äiá»u đó sẽ đưa Rhett Butler vỠđúng chá»— cá»§a chà ng. Chà ng sẽ không là gì cả đối vá»›i nà ng charlotte nghÄ© rằng tốt nhất là nên báo trước cho nà ng từ bây giá». Sau thà nh công cá»§a tuần lá»… nầy, thiệp má»i nhất định sẽ đến. Thế là chẳng còn lo để mất đồ đạc gởi ở Shelbourne mình đã thuê cho Mùa chÆ¡i khi mình nháºn được thư cá»§a Scarlett hồi năm ngoái.
***
- Cat yêu quý cá»§a mẹ đâu rồi! Scarlett vừa gá»i vừa chạy à o và o nhà . Cưng Æ¡i, mẹ vỠđây, con Æ¡i.
Tìm Cat đến ná»a giá», nà ng bắt gặp bé ở chuồng ngá»±a, vắt vẻo trên lưng con Bán Nguyệt. Trông Cat cá»±c kỳ nhá» bé trên con ngá»±a to lá»›n như váºy. Scarlett hạ thấp giá»ng để không là m con ngá»±a giáºt mình:
- Äến đây vá»›i mẹ, cưng, đến hôn mẹ Ä‘i.
Tim nà ng Ä‘áºp loạn xạ, nà ng đưa mắt theo dõi bé, bé nhảy xuống đống rÆ¡m, ngay bên cạnh bá»™ vó sắt cá»§a con ngá»±a. Rồi Cat lại biến mất trước khi gương mặt nhá» xÃu mà u nâu cá»§a bé xuất hiện trên khung cá»a ngăn chuồng ngá»±a. Bé không buồn mở mà thÃch trèo qua. Scarlett quì xuống ôm con và o lòng.
- Ôi thiên thần của mẹ, mẹ rất mừng khi vỠvới con. Mẹ nhớ con quá, còn con, con có nhớ mẹ không?
- Vâng.
Cat vặn vẹo thoát khá»i tay mẹ. Thế là nó đã vuá»™t khá»i mình! Scarlett đứng dáºy, là n sóng yêu thương trong nà ng thu dần lại chỉ còn là lòng táºn tuỵ tuyệt đối mà nà ng cảm nháºn thưá»ng ngà y.
- Kitty Cat, mẹ không biết là con thÃch chÆ¡i ngá»±a.
- Vâng, con yêu thú váºt lắm.
Scarlett gượng vui.
- Con có muốn một con ngựa nhỠcho riêng con không! Tầm cao nó cũng phải vừa với con nhá!
- Mình không muốn nghÄ© vá» Bonnie, mình không muốn, mình đã thá» là không kiá»m chân Cat, không nuôi nó trong nhung lụa, bởi vì Bonnie đã chết trong tai nạn ấy! Mình đã hứa vá»›i Cat khi Cat má»›i ra Ä‘á»i là mình sẽ để cho Cat trưởng thà nh như bản chất cá»§a nó, sẽ dà nh cho con tất cả tá»± do mà má»™t khối óc tá»± do cần có. Mình không biết rằng Ä‘iá»u đó sẽ rất khó khăn, và mình lúc nà o cÅ©ng muốn đứng ra bảo vệ bé. Nhưng mình phải giữ lá»i hứa. Mình hiểu như thế là đúng đắn. Bé sẽ có má»™t con ngá»±a nhá» nếu bé muốn, bé sẽ táºp lên ngá»±a mình sẽ nhìn bé, mặc dù mình sợ, muốn chết Ä‘i được. Mình quá yêu Cat nên không thể giam hãm bé được.
Scarlett đâu biết rằng khi nà ng vắng nhà . Cat đã Ä‘i bá»™ đến táºn Ballihara. Năm nay bé lên ba, bé quan tâm đến những đứa trẻ khác và trò chÆ¡i cá»§a chúng. Bé đã Ä‘i tìm đôi ba bạn từng có mặt ngà y sinh nháºt cá»§a bé. Bốn năm đứa con trai Ä‘ang chÆ¡i ngoà i đưá»ng cái. Khi bé đến gần, chúng bá» chạy; hai đứa trong bá»n đứng lại lượm đá ném và o bé "Cailleach! Cailleach!" chúng gà o lên, khiếp sợ. Chúng há»c chữ nầy ở mẹ chúng: chữ ấy theo tiếng Ga-en có nghÄ©a là "mụ phù thuá»·".
Cat ngẩng đầu lên nhìn mẹ:
- Vâng, con muốn có má»™t con ngá»±a nhá», bé nói. Ngá»±a không biết ném đá.
Bé nghÄ© đến việc kể lại chuyện mấy đứa con trai cho mẹ nghe, và há»i mẹ tiếng ấy nghÄ©a gì. Bé muốn há»c thêm nhiá»u tiếng má»›i. Nhưng tiếng đó bé không thÃch. Bé sẽ không thèm há»i.
- Con muốn có ngay con ngựa hôm nay.
- Không được đâu, cưng ạ. Ngà y mai mẹ má»›i Ä‘i tìm cho con được. Mẹ hứa vá»›i con. Äi và o nhà uống trà đi.
- Vá»›i bánh ngá»t chứ!
- Ừ, vá»›i bánh ngá»t.
Khi vỠđến phòng, Scarlett cởi ngay bá»™ y phục Ä‘i đưá»ng lá»™ng lẫy cá»§a nà ng ra cà ng nhanh cà ng tốt. Nà ng thấy cần mặc bá»™ quần áo, váy và vá»› cá»§a phụ nữ nông thôn mà u sặc sỡ.
***
Giữa tháng 12, Scarlett Ä‘i dá»c hà nh lang Toà nhà lá»›n lồng lá»™n như hổ báo trong cÅ©i. Nà ng cÅ©ng không nhá»› mình đã ghét những ngà y mùa đông đến mức nà o, sao mà ngắn ngá»§i, ẩm ướt, u tối thế. Nà ng nhiá»u lần nghÄ© muốn đến chÆ¡i ở quán rượu cá»§a Kennedy, nhưng từ ngà y cuá»™c tiếp tân những ngưá»i dân thà nh phố cá»§a nà ng bị thất bại, nà ng không còn cảm thấy vui vẻ vá»›i há». Nà ng muốn thá» Ä‘i chÆ¡i bằng ngá»±a. Vô Ãch: những ngưá»i coi ngá»±a còn báºn táºp dượt những con ngá»±a thuần chá»§ng. Nhưng dù sao nà ng cÅ©ng phải Ä‘i, dù gió mưa giá buốt. Và o những giá» có mặt trá»i, nà ng dõi mình theo Cat Ä‘ang ngồi con ngá»±a nhá» Shetland quay những đưá»ng vòng lá»›n vui nhá»™n trên bãi cá» giá băng. Scarlett biết rằng là m như thế là hại cá» và o mùa hè sang năm, nhưng Cat cÅ©ng tá» ra hiếu động như nà ng. Äó là tất cả những gì nà ng cố là m để giữ bé ở nhà , kể cả ở bếp hay ở chuồng ngá»±a.
Hôm trước lá»… Giáng Sinh. Cat thắp ngá»n nến đầu tiên, rồi thắp hết các ngá»n nến mà bé vá»›i tá»›i được trên cây giáng sinh. Colum đỡ bé lên để bé vá»›i tá»›i ngá»n nến cao nhất.
- Má»™t tục lệ Anh man rợ! - Anh nói. - Cuối cùng cháu sẽ đốt cháy cả cái nhà từ nóc đến táºn ná»n.
Scarlett ngắm nghÃa những đồ trang trà sặc sỡ và những thá»i nến.
- Em lại thấy Ä‘iá»u đó rất hay, dù nó là mốt cá»§a bà Hoà ng háºu nước Anh tung ra Ä‘i nữa, nà ng đáp. HÆ¡n nữa, em đã đặt cây nhá»±a ruồi ở tất cả cá»a lá»›n và cá»a sổ.
- Anh Colum ạ, như váºy tất cả đã mang tÃnh chất Ireland ở Ballihara nầy, chỉ trừ có căn phòng nầy, Anh đừng cau có như thế.
Colum cưá»i.
- Cat O Hara, cháu có biết cha đỡ đầu của cháu là một lão già u cau có hay không?
- Hôm nay, có ạ, bé đáp.
Lần nầy, tiếng cưá»i cá»§a Colum không có vẻ gượng nữa.
- Chân lý toát ra từ miệng trẻ thÆ¡! Äiá»u đó dạy tôi cách đặt câu há»i.
- Khi Cat đã ngá»§ anh giúp Scarlett mang món quà lên cho nó. Äó là má»™t con ngá»±a gá»— lá»›n như tháºt.
Sáng ngà y Giáng sinh, Cat nhìn món quà ra vẻ khinh bỉ.
- Không phải ngá»±a tháºt.
- Äó là đồ chÆ¡i, cưng ạ, để chÆ¡i trong nhà khi thá»i tiết xấu!
Cat trèo lên và lúc lắc, rồi cho rằng đối với một con ngựa giả thì như thế cũng không tồi.
Scarlett thở phà o nhẹ nhõm. Bây giá», nà ng má»›i cảm thấy chuyến Ä‘i Dublin bá»›t tá»™i lá»—i. Nà ng sẽ gặp lại Charlotte ở khách sạn Gresham, sau ngà y đầu năm má»›i, sau nghi thức ăn barm brack và uống trà .
Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:13 PM.
|
 |
|
| |