 |
|

10-09-2008, 01:33 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Bảy Mươi Mốt
Thánh mẫu hạ sÆ¡n phá tráºn
Thà nh vương nạp biểu đầu hà ng
Nói vỠBiển Thước và Tiên cô đằng vân tới Lê Sơn động, thẳng và o Thiên sà ng bái kiến Thánh mẫu và tâu rằng:
- Äệ tá» vâng lá»i sư trưởng xuống Äông Tá» cứu Mẫu Äoan Tinh. Huyết Hồ đã bại tráºn lại gặp Dưỡng Do Minh dùng cây quá»· đả thần linh tiá»…n, may nhá» có thần y cứu mạng, nay Huyết Hồ lại láºp tráºn Vân Quang, mẹ con Chung háºu Ä‘ang bị khốn trong tráºn, xin sư phụ từ bi cứu tá».
Thánh mẫu liá»n má»i Biển Thước và Tiên cô ngồi và nói rằng:
- Ấy là tai kiếp cá»§a mẹ con Chung háºu, quá ba ngà y sẽ cứu chẳng sao.
Tiên cô tâu:
-Tráºn Vân Quang tháºt là lợi hại, nếu quá ba ngà y thá»i hóa ra huyết chẳng còn. Mão Ä‘aon tiên thá»i có tiên cốt chẳng sao, lại e má»™t ná»—i Äiá»n Nguyên ấu chúa.
Thánh mẫu nói:
- Không há» gì nếu bần đạo xuống thá»i Huyết Hồ phải hiện nguyên hình.
Nói rồi bèn truyá»n tiên đồng giữ động, ba ngưá»i đằng vân Ä‘i tá»›i Hoà i Nam. Khi đến nÆ¡i, quân Tá» báo cho Tuyên vương hay.Tuyên vương vá»™i vã ra nghinh tiếp chà o mừng rồi thỉnh và o trung dinh trà nước. Khi ấy Tuyên vương thưa rằng:
- Ngá»± thê bị khốn đặng đã hai ngà y, xin nhá» Thánh mẫu ra tay, cứu vợ con cô gia khá»i nạn.
Thánh mẫu nói:
- Số là bệ hạ chưa rõ để bần đạo phân tá» cho tưá»ng, ấy là mẹ con Chung háºu phải bị nạn 3 ngà y, nếu cứu sá»›m thá»i ngà y sau phải mang tai há»a nữa.
Tuyên vương thưa:
- Xin Thánh mẫu cứu ngà y nay cho khá»i, dẫu sau có tai kiếp cÅ©ng cam tâm, bởi vì Ngá»± thê ở trong tráºn đã hai ngà y rồi, đà ng tá» sanh còn mất chưa tưá»ng.
Thánh mẫu nói:
- Lá»i bệ hạ đã nói ra như váºy, ấy là số trá»i có lẽ đã định rồi, ngà y sau Chung háºu còn mang tai kiếp chẳng chÆ¡i. Bần đạo phải thuáºn theo lòng trá»i má»›i đặng.
Tuyên vương tạ Æ¡n Thánh mẫu, ai nấy nghe nói cÅ©ng vui mừng. Thánh mẫu liá»n kêu Mao Toại tá»›i đưa phép và bảo rằng:
- Báu váºt nà y là tiên thiên nhứt khÃ, gá»i là Há»a Táo Thái Ất Äinh, nó hay há»™i tị thần linh, thiệt vô cùng pháp lá»±c, ngươi hãy tà ng hình lén và o giữa tráºn Ä‘em tiên báu mà tế lên, tức thì nghe tiếng nổ vang rá»n, Huyết Hồ phải thất kinh ắt ngó xem cùng bốn phÃa, chừng đó ngươi thừa cÆ¡ lén lấy cây Lạc hồn phan cá»§a nó rồi bá» chạy qua phÃa Nam, dùng Tiên báu mà đốt cây thần phan, Huyết Hồ là m sao cÅ©ng nổi giáºn rượt theo, chừng đó ngươi đừng có kinh hãi vì có ngưá»i tá»›i cứu chẳng sao, bởi bây giá» chẳng có ai tin dùng, duy má»™t ngươi Ä‘i thá»i má»›i đặng.
Mao Toại cả mừng, lãnh lấy tiên báu thưa rằng:
-Tôi ngà y trước có theo thầy há»c đạo, cÅ©ng biết được Ãt nhiá»u, tôi nguyện chẳng sợ loà i tăng yêu và cÅ©ng không có lá»i chi oán trách.
Nói rồi liá»n từ biệt Thánh mẫu. Thánh mẫu bèn đòi các tướng tá»›i phân phát rằng:
- Liêm Thoại Hoa lãnh cây Thanh liên bá»u sắc kỳ, qua mai phục phÃa Äông Bắc, há»… nghe giữa không trung pháo nổ lên thì đưa cái tiên kỳ ra há»™ thể mà xông tráºn. Chừng gặp địch nhân có phép kiếng chiếu lên thì cÅ©ng đưa cái tiên kỳ nà y ra mà ngăn đỡ. Còn Kim Äịnh lãnh cây Láºp địa diệm quang kỳ Ä‘i mai phục phÃa Äông Nam. Má»™ng Ngá»c Trinh lãnh cây Äoà n cung thái bạch kỳ Ä‘i mai phục phÃa Tây Nam, còn Má»™ng Ngá»c Nga lãnh cây thất tinh cái Thiên kỳ Ä‘i mai phục phÃa Tây Bắc cÅ©ng là m y như thế.
Bốn vị vương phi Ä‘á»u lãnh phép, Ä‘em nhau Ä‘i cứ theo phương hướng mà đóng binh.
Nói vá» Thánh mẫu sai khiến mấy vị vương phi Ä‘i rồi lại kêu Mạnh Tá» tá»›i truyá»n niệm thần chú như vầy, như vầy... và dặn Ä‘i cá»a chánh đông, há»… thấy có vị thần mặt xanh ra ngăn đón, thì niệm y theo thần chú ấy, ắt là linh thần thối hồi bổn vị, để cho chúng tướng và o phá tráºn Vân Quang. Yến Anh cÅ©ng há»c niệm thần chú, Ä‘i tá»›i cá»a phÃa Nam, Tô Tần Ä‘i tá»›i cá»a phÃa Tây, còn Thuần Vu Khôn Ä‘i qua cá»a Bắc, há»… thấy có má»™t vị nà o mặt Ä‘en, đó là Huyá»n Võ linh thần, ngươi hãy nói vâng pháp chỉ cá»§a ta, đến nói cho ngưá»i hay, tức thì ngưá»i phải thối quy bổn vị. Rồi ngươi thẳng và o trung dinh máºu ká»·, thấy có má»™t đạo huỳnh quang thì mau mau niệm chú tiên, ắt chư thần Ä‘á»u lui vá» hết. Khi ấy ngươi phải chạy qua bên sông Hán Khẩu, chắc là Huyết Hồ nổi giáºn Ä‘uổi theo, ngươi phải láºp tức nhảy xuống nước cho mau, chá»› cho nó bắt đặng.
Thuần Vu Khôn thưa rằng:
- Nếu ngu thần nhảy xuống nước thì chết còn gì?
Thánh mẫu nói:
- Äể ta cho ngươi má»™t đạo linh phù, chừng nhảy xuống nước sẽ có ngưá»i cứu.
Bốn ngưá»i Ä‘á»u lãnh pháp chỉ đồng tá»›i bốn cá»a tráºn Vân Quang, Thánh mẫu lại nói vá»›i Biển Thước rằng:
- Như tráºn Vân Quang đã phá, lại có việc cÆ¡ duyên, Thiên y phải mau mau Ä‘i hái thuốc tiên, rồi sẽ có lương phương Ä‘iá»u dụng.
Biển Thước vâng lịnh, Tuyên vương truyá»n quân dá»n tiệc chạy ra khánh hạ, cùng thần y cám Æ¡n nhiá»u lá»i. Biển Thước nói:
- Dầu tiên nhân cÅ©ng phải thuáºn theo ý trá»i, chứ bần đạo chẳng có công lao gì khó nhá»c.
Tiệc rồi Thần y từ giã má»i ngưá»i, cưỡi cá»p bay vá» núi. Thánh mẫu lại dặn Bạch Liên rằng:
-Tiên cô phải Ä‘em tấm sáo Tá» trúc cá»§a Pháºt Tổ tá»›i Hán Khẩu bắt Huyết Hồ, như bắt được rồi thì Ä‘em nó thẳng tá»›i Nam Hải Phổ Äà SÆ¡n, bạch cùng Quan Âm Pháºt Tổ.
Tiên cô vâng lịnh vá»™i và ng đằng vân Ä‘i tức tốc. Khi Thánh mẫu Ä‘iá»u khiển xong rồi, cÅ©ng đằng vân bay sâu và o trong tráºn.
Äây nói vá» Chung háºu nhá» cái Lăng tiêu phách, Äiá»n Nguyên nhá» có Kim Long phụ thể , mẹ con bị khổn hai ngà y ròng, tam hồn chưa ra khá»i xác, tánh linh tuy là ngÆ¡ ngác, nhưng sanh khà hãy còn, ấy là số trá»i đã định cho tai kiếp cá»§a hai mẹ con, đủ ba bữa có ngưá»i tá»›i cứu (nay bởi lá»i Tuyên vương nói ra thà nh sấm nên sau Chung háºu bình Ngô còn bị tai ương, NgÅ© Lôi đánh chết Vô Diệm vá»›i Äiá»n Nguyên, Thánh mẫu lại xuống Cẩm giang đình cứu tá» nữa. Ấy là việc sau.)
Äây nhắc lại Huyết Hồ, khi vây khổn mẹ con Chung háºu và o tráºn đã được hai ngà y, trong lòng đắc ý hân hoan, chắc Chung háºu phen nà y phải chết. Khi không sá»±c nhá»› lại việc năm trăm năm trước có nghe Quan Âm thuyết pháp tại Bồ Äoà n rằng: Khuyên thế mạc kết oán, oán kết bất khả giải. NghÄ©a là : Khuyên ngưá»i Ä‘á»i chẳng nên gây oán, há»… gây sá»± oán rồi mở ra không đặng.
NghÄ© tá»›i đó lại cà ng sợ hãi, nếu giết ngưá»i thá»i thù oán chẳng Ä‘á»n xong, quản bao sắt đá hả lòng, cÆ¡n há»a tánh cÅ©ng dằn không lại. Bèn xách gươm bước tá»›i, quyết hại Chung háºu nương nương, chém luôn má»™t lượt ba gươm, nghe rảng rảng tiếng kêu như đá. Sá»± nà y cÅ©ng là quái lạ, thiệt là Vô Diệm pháp lá»±c cao cưá»ng, lại xách gươm tá»›i chém Tiểu vương, thấy trên đầu có Kim Long xuất tráºn, há miệng giÆ¡ nanh muốn cắn, Huyết Hồ thấy váºy chẳng dám lại gần, bá»—ng nghe trên pháp đà i có tiếng sấm nổ lên.
Huyết Hồ vừa má»›i day đầu ngó lại, thấy cây thần phan đã bị ai lấy mất không hay, rồi cứ nam phương định há»a ngó ngay, bèn thấy Thần phan đã bị lá»a cháy tiêu tan ra tro bụi. Khi ấy Huyết Hồ vá»™i và ng lấy Hiên viên kiếng chiếu ra, má»›i hay là thằng lùn Mao Toại lẻn đến ăn cắp. Huyết Hồ nổi giáºn, xách báu kiếm rượt theo nhưng Mao Toại đã chạy xa rồi. Huyết Hồ bèn lấy Hiên viên kiếng chiếu ra, huỳnh quang má»™t đạo sáng lòa, Mao Toại liá»n té nhà o xuống đất. Huyết Hồ vừa muốn Ä‘i tá»›i lấy thá»§ cấp, bá»—ng thấy phÃa sau có má»™t đạo hồng quang, quay đầu ngó lại thấy có má»™t ngưá»i vừa Ä‘i vừa niệm chú, chư thần thảy vá»™i Ä‘á»u thối hồi bổn vị. Huyết Hồ biết thế không xong, hươi gươm lướt tá»›i giao phong, Thuần Vu Khôn chạy qua phÃa Bắc, Huyết Hồ lúc nà y bá» Vu Khôn, Ä‘i khắp hết cùng Äông Tây bốn cá»a, thấy chư thần Ä‘á»u phản bá»™ nghỉ an, còn má»™t mình lại nghe tiếng pháo nổ vang, biết là tráºn Vân Quang đã nát.
Nói vá» Liêm Thoại Hoa khi nghe trong tráºn Vân Quang sấm nổ bèn đùa binh đánh và o. Thiên Hoa công chúa gặp chà o, rồi lấy cái mê hồn kiếng đưa ra mà chiếu. Thoại Hoa lấy Thanh tiên kỳ phất qua phất lại, cây Tiên kỳ thâu mất báu kiếng cá»§a Thiên Hoa, Thiên Hoa khi ấy co tay, hươi bá»u kiếm tá»›i đánh vùi cùng Liêm Thị. Già mà địch cùng trẻ là m sao lại, nên bị Thoại Hoa má»™t Ä‘ao đứt ra là m hai Ä‘oạn,. Thương ôi, tuổi tác đã bảy mươi dư, cÅ©ng còn cầm thương xông tráºn.
Còn Äà o Kim Äịnh đánh và o cá»a phÃa Nam gặp Biện Äá»™ Trinh lấy âm dương kiếng chiếu ra, Kim Äịnh cÅ©ng đưa cây Láºp địa nhiên quang kỳ ra đỡ, âm dương kiếng tức thì bị thâu mất. Äá»™ Trinh liá»n hươi chỉa ba tá»›i đánh vá»›i Äà o vương phi, giây lát bị Kim Äịnh đưa Äá»™ Trinh hồn lìa khá»i xác.
Còn Ngá»c Trinh đánh và o phÃa tây tráºn, gặp Hoà i Kim Äịnh chiếu cái kiếng Vân Quang, Ngá»c Trinh đưa cá» Thái Bạch phất lên vá»™i và ng, kiếng Vân Quang bị thâu đâu mất. Lưỡi gươm cá»§a Ngá»c Trinh rất gấp, là m cho Hoà i Kim Äịnh chẳng kịp trở tay, hồn lìa xa nÆ¡i địa phá»§.
Còn Má»™ng Ngá»c Nga đánh và o cá»a Bắc, lại gặp Nhan Thị Tố Trinh, lấy Dẫn Hồn kiếng chiếu ra, Ngá»c Nga liá»n đưa cây Thất Tinh kỳ phất qua phất lại, Dẫn Hồn kiếng đã bị thâu mất, Nhan Thị tránh đà bất cáºp thối thân, bị Ngá»c Nga đưa má»™t Ä‘ao hồn xuống suối và ng, tráºn Vân Quang bốn cá»a tan hoang, năm cái báu kiếm chỉ còn có má»™t. Huyết Hồ trong lòng lúc nà y sảng sốt, vừa muốn xách gươm tá»›i chém mẹ con Chung nương nương, thì thình lình giữa không trung có tiếng ngưá»i kêu nói rằng:
- Huyết Hồ chớ nên động thủ.
Huyết Hồ ngá»a mặt lên xem thấy ánh hồng quang chói khắp cùng trá»i, hương phong thổi tá»›i đôi nÆ¡i, cứu mẹ con Chung háºu vá»›i Mao toại bay Ä‘i đâu mất. Huyết Hồ láºt Ä‘áºt chạy theo đặng má»™t đỗi xa, thá»i hồng quang đã tan mất không hay, mắt nhìn dáo dác đông tây, thấy có má»™t ngưá»i đứng bên bá» sông Hán Khẩu. Huyết Hồ má»›i nói:
-Thằng nà y và o phá tráºn ta hồi nảy, váºy tá»›i bắt giết nó má»›i đã nư.
Nói rồi hươi gươm chạy theo, Thuần Vu Khôn liá»n nhảy nhà o xuống nước, Huyết Hồ má»›i nghÄ© thầm rằng: Thằng nà y sắp táºn số nên xuống nước mà đợi ta, ta vốn là loà i thá»§y tá»™c sanh ra, đố mà y chạy đâu cho thoát. NghÄ© rồi liá»n hiện nguyên hình ra là má»™t con rùa, chạy nhà xuống sông Hán Khẩu. Lúc đó Tiên cô ở trên mây ngó thấy, liá»n bá» tấm sáo Tá» trúc xuống mà bắt Huyết Hồ. Huyết Hồ đương khi bÆ¡i lá»™i kiếm Thuần Vu Khôn, khi không dưá»ng như bị mắc và o trong lưới, vùng vẫy đã bà hÆ¡i bèn hóa ngÅ© độn mà trốn cÅ©ng không ra. Tiên cô liá»n niệm chú xách lên thấy má»™t con rùa nằm chình ình ở trong tấm sáo.
Lúc đó Huyết Hồ thấy mặt Bạch Liên thánh mẫu, bèn năn nỉ:
-Tiên cô sanh thà nh cá»a Pháºt, còn bần đạo cÅ©ng ở cá»a Pháºt mà ra, cầu xin hỉ xả thứ tha, kẻo uổng công muôn năm đắc đạo.
Tiên cô nói:
-Tại nhà ngươi phạm giá»›i, nên bần đạo không dám nhiêu dung, váºy thì ta mau tá»›i trình Quan Thánh mẫu Lê San, sẽ đợi lịnh ngà i phân xá».
Nói rồi cả sáo cả rùa tóm lại, liá»n đằng vân mà bay bổng lên không.
Äây nhắc vá» Lê San Thánh mẫu khi ở trên đám mây, ngó thấy Thuần Vu Khôn đã nhảy xuống sông rồi, bèn niệm chú tiên gia cứu lên và nói rằng:
- Chung háºu vá»›i Äiá»n Nguyên tiểu chú, bần đạo đã cứu khá»i, Ä‘em vá» dinh rồi, ngươi hãy vá» tâu lại vá»›i Tuyên vương hay rằng: Sau tá»›i Giang Äông sẽ gặp. Còn bây giá» có má»™t việc rất gấp, vì Huỳnh Cái còn bị giam tại Nam lao, ngươi phải vá» tâu, xin đỠbinh phạt Sở cho mau, mà cứu kẻ trung thần nghÄ©a sÄ©.
Và nói thêm:
-Ta đã thâu phục yêu đạo, còn báºn phải dẫn nó qua Nam Hải Quan Thế Âm.
Thần Vu Khôn từ tạ lui chân, kế thấy Tiên cô xách con rùa đem tới.
Thầy trò gặp nhau mừng rỡ, rồi Lão mẫu và Tiên cô Ä‘i qua thẳng Lạc Già SÆ¡n. Hai bên gặp nhau thi lá»… ân ấn. Tiên vá»›i Pháºt giao tình rất háºu. Tiên cô đưa con rùa dâng cho Quan Âm, và bạch hết các việc đầu Ä‘uôi, tấm Tá» trúc cÅ©ng trả lại cho ngưá»i và cầu Äức Pháºt từ bi hỉ xả. Quan Âm nói:
-Tá»™i con rùa nà y đã dư muôn thác, nhưng thương vì có công khó vá»›i Pháºt gia, váºy ta ra Æ¡n tế độ hằng hà , phạt nó tá»›i núi Bất Châu SÆ¡n mà thế cho Ngoa Ngư hiệu lá»±c năm trăm năm đủ số Ä‘á»n bù tá»™i ná», thá»i sẽ cho khá»i kiếp luân hồi.
Quan Âm phán rồi, liá»n niệm chân ngôn tha cho Huyết Hồ khá»i tá»™i chết. Lúc đó tấm sáo Tá» trúc biến Ä‘i đâu mất, còn Huyết Hồ đặng hiện lại nguyên hình cúi đầu lạy tạ Quan Thế Âm cùng Thánh mẫu, ra Æ¡n bất sát. Kế đó Kim Äồng dẫn Huyết Hồ Ä‘em đà y tá»›i núi Bất Châu SÆ¡n, Thánh Mẫu và Tiên cô từ giã Quan Âm.
Nhắc lại khi mẹ con Chung háºu bị khổn trong tráºn, mê man bất tỉnh, thình lình gió ở đâu thổi đến, Ä‘em hết cả mẹ con vá» dinh. Khi vá» tá»›i quân trướng, há»™ giá quan láºt Ä‘áºt và o tâu cùng Tá» vương. Tuyên vương vá»™i vã ra mừng rỡ muôn phần, giữa thinh không cùng nhau lạy tạ Æ¡n Thánh mẫu.
Khi đó Thuần Vu Khôn vá» tá»›i, vua tôi cùng nhau han há»i việc trước sau, Thuần Vu Khôn tâu thuáºt hết các việc Thánh mẫu đã dặn. Ai nấy Ä‘á»u vui mừng cảm tạ. Kế thấy quân giữ dinh và o tâu rằng:
- Bốn vị vương phi và chư tướng đã trở vá», còn ở trước dinh đợi chỉ.
Tuyên vương truyá»n lịnh cho và o, chư tướng kéo nhau và o trước ngai và ng quỳ lạy, tâu các việc phá tráºn cho vua nghe.
Bốn vị Vương phi Ä‘á»u dâng bốn cái thá»§ cấp và bốn cái báu kiếng lên cho Chung háºu xem, Thiên Tá» rất mừng rỡ liá»n truyá»n ná»™i thần dá»n yến khao thưởng bá quan. Vừa khi tiệc rượu vui vầy, xảy thấy tin triá»u đô bay ngá»±a tá»›i báo:
- Nước Ngô, nước Tống và nước Hà n, ba nước kéo mấy vạn tinh binh đến vây Lâm Tri như kiến cá».
Tuyên vương nghe tâu hết hồn hết vÃa. Chung háºu thưa:
- Hãy chỠphá nước Sở rồi sẽ hay.
Rồi đó cùng nhau hỉ hạ quá say. Kế thấy quân kỳ bà i chạy và o phi báo:
- Ba nước đã đồng hưng binh mã, có tấu bổn cáo cấp cá»§a Äiá»n Năng, xin Thiên tá» hạ lịnh phát binh, kẻo e ná»—i cô thà nh nan thá».
Chung háºu xem biểu văn rồi kêu Äiá»n Côn và Liêm Thoại Hoa và o bảo rằng: - Vợ chồng vương nhi lãnh ba vạn, cùng Tống Vạn, Tống Thiên, mau Ä‘i ngăn đón binh Tần, rồi Ai gia sẽ có kế Ä‘iá»u đình thối địch. Còn vợ chồng Äiá»n ÄÆ¡n cÅ©ng lãnh binh ba vạn Ä‘i suống đêm ngà y vá» cho tá»›i Lâm Tri, hãy nên cố thá»§ thà nh trì, chá»› cùng tặc binh đối địch, đợi Ai gia phục sở rồi thâu binh vá» tá»›i, sẽ ná»™i công ngoại ứng cùng nhau.
Hai ngưá»i vâng lịnh khấu đầu, Ä‘iểm binh mã trước sau Ä‘á»u tấn phát.
Khi Äiá»n Côn vá»›i Äiá»n ÄÆ¡n dẫn binh Ä‘i rồi, Chung háºu lại truyá»n lịnh sai Äiá»n Nguyên, Khổng Äại và Vương Bình má»—i ngưá»i lãnh năm ngà n binh cùng những đồ há»a pháo vân thê, chia là m ba toán, tá»›i vây đánh ba cá»a thà nh Hoà i Nam bắn phá. Ba ngưá»i Ä‘á»u vâng mạng láºp tức dẫn binh tức tốc ra Ä‘i.
Nói vá» Sở vương từ khi hạ ngục Huỳnh Cái rồi, hằng ngồi chỠđợi tin là nh cá»§a Huyết Hồ, trong mau bắt cho đặng Chung háºu. Chẳng dè thấy quân thám thÃnh trở vá» tâu:
- Vô Diệm đã phá đặng Vân Quang tráºn, Huyết Hồ không biết Ä‘i ngả nà o, còn Ngô Khởi bây giỠở Lá»— bang, độc mã đơn thương không biết Ä‘i bao giỠđâu mất.
Thà nh vương nghe tâu, căm giáºn gian tặc và yêu tăng. Kế đó lại thấy quân kỳ bà i và o tâu:
- Binh TỠcông thà nh rất gấp, xin Thiên tỠhạ lịnh phân binh.
Thà nh vương vá»— án kêu trá»i rồi té nhà o ra chết giấc! Quan ná»™i thần láºt Ä‘áºt cứu dáºy, Thà nh vương giây lát má»›i tỉnh hồn, Huỳnh Yết liá»n bước tá»›i tâu:
- Bây giá» thế đà nguy cấp, phải kiếm phương du thuyết mà cầu hoãn binh. Xin Bệ hạ sai má»™t ngưá»i bặt thiệp công thần, tá»›i nạp khoản vá»›i Tá» vương Chung háºu.
Thà nh vương rơi lụy mà phán rằng:
- Như tÃnh váºy mà Tá» vương chuẩn hứa, thá»i Sở bang còn có phước nháºn má»™t hai phần, bây giá» biết sai ai Ä‘i? Hiá»n khnah phải vì Ai gia mà giúp sức.
Huỳnh Yết liá»n liá»u mạng. Thà nh vương khiến ná»™i thần viết má»™t đạo hà ng biểu giao cho Huỳnh Yết lãnh lấy, má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, mở cá»a phÃa bắc môn mà xông ra kêu quân sÄ© công thà nh bảo rằng:
- Hãy tạm dừng công thà nh đã.
Quân Tá» và o báo lại cho Khổng Äại hay, Khổng Äại truyá»n lịnh cho và o, Huỳnh Yết tá»›i trước ra mắt Khổng Äại mà thưa rằng:
- Nay hạ quốc đưa dâng hà ng biểu, xin cho và o bái kiến nương nương.
Khổng Äại nói:
- Quốc mẫu đồn binh ở phÃa nam môn, để tiểu tướng sai ngưá»i Ä‘em tá»›i.
Nói rồi bèn bảo Vương Trung dẫn Huỳnh Yết qua phÃa Nam môn ra mắt Chung háºu. Huỳnh Yết liá»n cáo từ, Ä‘i theo Vương Trung đến dinh, và o nhung trướng bái kiến Chung háºu và quỳ dâng hà ng biểu. Chung háºu xem xong rồi mắng:
-Thằng Ä‘en nà y khoe tà i miệng lưỡi, dám tá»›i đây mà nói láo vá»›i Ai gia, như vua ngươi thiệt ý đầu hà ng, sao không mở cá»a thà nh ra đây nghinh tiếp? Ai gia tha cho ngươi không giết, hãy vá» mà nói vá»›i Thà nh vương cho mau, nếu để Ai gia công phá thà nh trì rồi, thì đất Hoà i Nam chẳng dung tấc cá».
Chung háºu nói rồi bèn cầm lấy biểu văn xé nát. Huỳnh Yết thấy Chung háºu ra oai thịnh ná»™, chẳng dám nói lại nói qua, liá»n cúi lạy lui ra, trở vá» thà nh mà phục chỉ.
ÄÆ°Æ¡ng lúc Thà nh vương thăng Ä‘iện, thấy Huỳnh Yết trở vá» vá»™i vã há»i rằng:
- Hiá»n khanh Ä‘i có xong không? Hãy phán cho rõ Ai gia tưá»ng vá»›i.
Huỳnh Yết tâu rằng:
-Tôi qua dinh Tá» nói đã hết tiếng, may khá»i chết mà vỠđược đây, Chung háºu mắng hét vang rân, biểu Bệ hạ phải tá»›i đầu hà ng má»›i được, biểu văn ngưá»i đà xé bá», còn tôi nói bao nhiêu cÅ©ng như nước đổ lá môn. Xin bệ hạ rá»™ng lượng ra Æ¡n, sai ngưá»i khách qua má»™t phen nữa.
Thà nh vương nghe Huỳnh Yết nói Chung háºu chẳng chịu cho đầu hà ng thì trong lòng chết Ä‘iếng, chưa biết tÃnh kế chi, xảy thấy NgÅ© Cưá»ng và o tâu: -Xin nhá» hồng phước bệ hạ, để tôi qua dinh Tá» má»™t lượt nữa thá» coi? Bây giỠđây việc đã như lá»a đốt, phải tìm kiếm thuốc hay mà trị.
Thà nh vương cả mừng liá»n sai ná»™i thần viết hà ng biểu khác và sắm sá»a trâu dê rượu thịt cho NgÅ© Cưá»ng Ä‘em tá»›i mà khao thưởng Tá» quân. NgÅ© Cưá»ng liá»n lãnh lấy biểu văn, và đem đồ váºt mở cá»a thà nh nhắm Nam môn lướt tá»›i. Khi đến nÆ¡i sai ngưá»i tá»›i trước dinh Tá» kêu nói:
-Xin nghi binh má»™t hai giá», có Sở thần đến dâng hà ng biểu.
Quân và o báo cho chư tướng hay, Äiá»n Nguyên bèn truyá»n lịnh nghỉ đánh ngÆ¡i tay cho NgÅ© Cưá»ng và o ra mắt Chung háºu. Khi NgÅ© Cưá»ng tá»›i trước nhung trướng triá»u bái và dâng biểu văn, cùng lá»… váºt trâu dê các món. Chung háºu chẳng thèm ngó tá»›i, truyá»n Ä‘em NgÅ© Cưá»ng ra đánh đòn năm chục mà đuổi vá», lại truyá»n lịnh cho chúng tướng hết sức công phá, tiếng pháo nổ rung trá»i chuyển đất.
Dân trong thà nh từ già tá»›i trẻ, Ä‘á»u khóc than inh á»i vang rá»n! Má»›i hay muôn sá»± tại trá»i, hại ngưá»i chẳng được nên ngưá»i hại lại.
NgÅ© Cưá»ng bị đòn Ä‘au, lê lết, song cÅ©ng phải gắng gượng mà đi vá» tá»›i thà nh, và o triá»u tâu hết lại cho vua hay, Thà nh vương bèn nhá» sa hai hà ng lụy ngá»c. Oán trách vì Lá»— bang Ngô Khởi Ä‘em yêu tăng tá»›i hại Hoà i Nam, cÅ©ng bởi vì mình có bụng tham muốn thâu Ä‘oạt giang san Tá» quốc, nếu lúc trước nghe lá»i Huỳnh nguyên nhung trung trá»±c, thá»i chẳng tá»›i than khóc buồn rầu. Thương ôi! Sá»± dÄ© đáo đầu, má»›i biết nghÄ©a trung thần lương tướng! Thà nh vương khóc đỠcon mắt, triá»u thần cÅ©ng ngồi bó tay, NgÅ© Cưá»ng lại quỳ xuống tâu bà y:
- Sai Huỳnh Cái Ä‘i há»a may khi được, bây giá» ngưá»i Ä‘ang bị giam hãm trong ngục hình, xin chỉ triệu đòi và o sai khiến.
Thà nh vương nghe tâu liá»n chịu, sai NgÅ© Cưá»ng mau Ä‘i đòi Huỳnh Cái nguyên nhung. NgÅ© Cưá»ng vâng lịnh vá»™i và ng, chỉ lao chạy thẳng má»™t hÆ¡i đã tá»›i.
Nói vá» lão tướng Huỳnh Cái bị giam trong ngục, ná»a mê ná»a tỉnh, như dại như Ä‘iên, ngáºm sầu rÆ¡i lụy nổi giáºn Huỳnh tuyá»n, dẫu có trách đất than trá»i cÅ©ng chẳng thấu, uổng má»™t tấm lòng trung vì quốc, bây giá» như nước rá»a sạch không được, hai phương phân rẽ vợ chồng, hết trông ná»—i thê phong tỠấm! Huỳnh Cái đương lúc than thở, xảy thấy Ngục quan hăn hở bước và o thưa rằng:
- Có thánh chỉ tới đòi, xin Nguyên nhung mau nghinh tiếp.
Huỳnh Cái liá»n cầm khăn lau nước mắt, má»›i bước Ä‘i ra khá»i ngục môn, NgÅ© Cưá»ng tuyên Ä‘á»c chiếu văn, Huỳnh Cái vá»™i và ng cung thân bái tạ. Lúc đó Huỳnh Cái sá»a sang giầy mão, theo NgÅ© Cưá»ng trở lại kim giai, cúi đầu bái tạ quân vương Æ¡n chÃn bệ rồng thương chẳng giết. Thà nh vương liá»n bước xuống đỡ Huỳnh Cái dáºy mà nói rằng:
- Vương huynh đừng quá trách, vì cô gia tÃn dụng sà m gian, bây giá» Tá» binh công phá Hoà i Nam, quả nhân đã sai ngưá»i thuyết hà ng bất thà nh, ấy là tại chẳng nghe lá»i vương huynh can gián, cho nên má»›i sanh biến đến đỗi nà y, váºy bây giá» vương huynh có kế gì hay, hãy vì quả nhân mà bảo toà n xã tắc?
Huỳnh Cái tâu:
- Ngu thần cÅ©ng hết lòng báo quốc, dầu có chết cÅ©ng cam tâm, váºy xin cho ngu thần Ä‘i bái kiến Chung Thái ChÆ¡n, há»a may nói mưá»i phần đặng má»™t.
Thà nh vương bèn truyện lấy má»™t áo cẩm bà o ban cho Huỳnh nguyên nhung và viết má»™t đạo biểu văn nữa. Huỳnh Cái lãnh lấy các món tạ Æ¡n Thà nh vương rồi thẳng qua Nam môn, Ä‘i tá»›i dinh Tê mà tá» bà y các việc. Quân Ä‘ang công thà nh nghe tiếng ngưá»i kêu nói, liá»n dừng bắn lại và o báo vá»›i Äiá»n Nguyên. Äiá»n Nguyên nghe quân nói tên Huỳnh Cái tá»›i đầu hà ng, bèn láºt Ä‘áºt sá»a sang nghinh tiếp.
Khi hai ngưá»i gặp nhau, Huỳnh Cái thất kinh, má»›i biết là con mình đã qua đầu Tá», không trách chi Thà nh vương hạ ngục giam cầm, cÅ©ng vì nó là m cho mang há»a tá»›i mình, bèn chỉ mặt mắng rằng:
- Äồ súc sanh! Sao vong quân bá»™i phụ, mi cả gan là m cho cha mà y há»ng chút nữa rụng đầu, công ta nuôi dưỡng bấy lâu, trông thế đạo không sanh thì có dưỡng chá»›. Còn Æ¡n Thà nh vương đãi mầy chẳng bạc, nỡ nà o Ä‘i qua đầu nước khác cho đà nh, oan gia đồ tiểu bối súc sanh. Mi thiệt là thằng bất trung bất hiếu.
Äiá»n Nguyên nghe Huỳnh Cái mắt nhiếc mấy lá»i rÆ¡i lụy mà rằng:
- Xin nghÄ©a phụ hãy tá»›i trung dinh cho con phân rõ, kẻo chá»— nà y là chá»— chiến trưá»ng.
Nói rồi Äiá»n Nguyên Ä‘i trước dắt đưá»ng, Huỳnh Cái theo sau bén gót. Huỳnh Cái Ä‘i tá»›i nhung trướng, bái yết Tuyên vương vá»›i Chung háºu, Tuyên vương truyá»n quân đỡ dáºy mà rằng:
- Quả nhân miá»…n lá»…, hãy ngồi xuống mà đà m đạo má»™t hai lá»i.
Huỳnh Cái tâu rằng:
- Ngu thần là ngưá»i có tá»™i, có ân đức chi vá»›i thượng bang.
Chung háºu cả cưá»i và thuáºt lại sá»± tha Tống Thiên cho Ä‘em gia thÆ¡ cá»§a Mạnh Thể Vân vá», cùng nuôi dưỡng Từ quân mưá»i hai năm dạy dá»— nên ngưá»i văn hay võ mạnh. Nói má»™t hồi cho Huỳnh Cái nghe, Huỳnh Cái đứng dáºy tâu rằng:
- Lúc tôi gặp Thể Vân cung nữ, có bồng một đứa con trai, nó nói con của anh nó sanh ra vì gia biến mang cơn thủy nạn, tôi mới cùng Thể Vân vầy duyên cá nước, bèn đem cháu vỠmà dưỡng dục thà nh nhân, tôi chẳng biết là Từ Quân xin Quốc mẫu phán ra cho tôi rõ.
Chung háºu thuáºt lại khi sanh Äiá»n Nguyên rồi bị hại, nhá» có Thể Vân tiếp cứu bồng Ä‘i. Nói Huỳnh Cái nghe má»™t hồi nữa. Huỳnh Cái lại tâu:
- Ngu thần mắc việc nước đông chinh bắc phạt nên chưa rõ hết việc nhà , lúc ban đầu nghe thân thế có nói sÆ¡ qua, bởi váºy nên không rõ tiểu chúa là con nhà kim chi ngá»c diệp, nay ngu thần tá»›i đây có má»™t việc, Thà nh vương sai đến nạp biểu hà ng, ngá»a trông Thiên tá» cùng Nương nương mở lượng xua hà m hải dục.
Huỳnh Cái tâu rồi cầm khăn lau nước mắt! Tuyên vương xem thấy cÅ©ng động lòng, Chung háºu nói:
- Việc đó có Thà nh vương tới đây mới xong, bây giỠhãy vui vầy yến tiệc.
Nói rồi truyá»n quân dá»n bà y tiệc rượu cùng nhau chén tạc chén thù, tạ công Æ¡n dưỡng dục ấu vương, ngà y nay má»›i được Ä‘oà n viên cốt nhục. Khi tiệc rượu vừa xong, Huỳnh Cái quỳ lạy tạ và tâu:
- Nay Thà nh vương đã biết lá»—i, vì nghe lá»i Ngô Khởi vá»›i Huyết Hồ nên má»›i sai ngu thần dâng biểu tá»›i đây, tình nguyện xin hằng niên tấn cống.
Chung háºu nói:
- Ân nhân gối yên nằm vác, biết bao nhiêu là vì nước cần lao, Ä‘i qua Ngô bang cầu viện má»›i vá», Sở vương lại tin sà m tấu mà muốn hại, nếu chẳng có NgÅ© Cưá»ng bảo tấu thì ân nhân đã là m quá»· không đầu, để Ai gia dứt nước Hoà i Nam, Ân nhân sẽ cùng ta an nhà n phú quý. Vả lại vợ cá»§a ân nhân cÅ©ng còn ngÆ¡i nghỉ tại đây. Ai gia đã nháºn là m Công chúa thân sanh, như ân nhân đầu Tá» thá»i là m chức phò mã hiển vinh, vợ chồng lại được loan hoà phụng hiệp. Lá»i xưa có nói: Chim khôn kiếm cây mà đáºu, tôi hiá»n chá»n Chúa mà thá». Sở vương là ngưá»i tá»u sắc hồ đồ, ân nhân thá» nó là m chi cho mệt.
Huỳnh Cái không biết tÃnh liệu là m sao, ngáºm ngùi rÆ¡i lụy thâm bầu, cam nhứt tá» mà đá»n Æ¡n quân phụ. NghÄ© rồi bá»n cầm khăn lau nước mắt mà tâu rằng:
- Ông cha tôi là ngưá»i nước Sở, Æ¡n quân vương tri ngá»™ cÅ©ng nhiá»u, nhưng tôi vinh hiển má»™t mình, bỠđất nước tổ tông sao phải , xin Quốc mẫu thương tình nghÄ© lại, cho Thà nh vương thú tá»™i xưng thần, ngà n năm trâu ngá»±a kiếp hồng trần, ngu thần cÅ©ng nguyện cám ân báo đáp.
Chung háºu nói:
- Äể Ai gia bình xong nước Sở rồi sẽ Ä‘á»n Æ¡n vá»›i ân nhân, lịnh truyá»n há»a tốc tam quân, phải công phá thà nh trì cho chóng.
Huỳnh Cái tức mình rÆ¡i lụy và bước ra cúi đầu bái biệt Sở vương, rồi thò tay bên lưng, rút kiếm trưá»ng hồng ý toan muốn tá»± váºn để Ä‘á»n xong nợ nước. Äiá»n Nguyên thấy váºy thì hồn phi phách tán, láºt Ä‘áºt chạy tá»›i ôm Huỳnh Cái mà khóc rằng:
- Nghĩa phụ hãy an lòng, cho ấu tỠtâu cùng quốc mẫu.
Lúc đó Chung háºu thấy Huỳnh Cái lòng gan dạ sắt, thiệt là đáng mặt trung thần, nên khen thầm: Sở quốc hữu hiá»n nhân. Chung háºu liá»n kêu nói:
- Lão tướng trung thần hãy để Ai gia phân trần sau trước. Như muốn Ai gia thâu binh vá» nước, thá»i Thà nh vương phải thân tá»± tiá»…n hà nh, bằng không thá»i quyết đánh phá thà nh trì bắt Sở vương Ä‘em vá» Há»—n Hải.
Huỳnh Cái cả mừng tâu rằng:
- Xin nương nương nghÄ© tÄ©nh thuần tá»·, dầu việc chi lão thần nói, thá»i Sở vương cÅ©ng phải nghe.
Chung háºu cả mừng, bèn kêu Äiá»u Nguyên nói:
- Vương nhi, con hãy và o nói lại với dưỡng mẫu con hay, hãy ra đây cho mau mà yết kiến lão thần cho vui dạ.
Äiá»n Nguyên liá»n chạy và o háºu dinh thưa lại vá»›i Thể Vân. Thể Vân láºt Ä‘áºt Ä‘i đến nhung trướng là m lá»… Chung háºu và Tuyên vương, rồi day qua chà o Huỳnh nguyên soái. Vợ chồng gặp nhau mưá»i phần vui đẹp, má»™t nhà tụ há»™i Ä‘oà n viên rất là âu yếm.
Kế đó Chung háºu truyá»n quân sắm sá»a hương xa má»™t cá»—, cho vợ chồng Huỳnh Cái trở vá» Sở sum vầy. Thể Vân quỳ lạy tạ Æ¡n, vợ chồng đồng lên xe vá» phá»§. Khi hai vợ chồng vá» tá»›i Kim Loan Ä‘iện, và o thẳng bái vua Thà nh vương trước sau thuáºt hết má»i đưá»ng, vua tôi Ä‘á»u vui mừng hết sức.
Thà nh vương khi ấy truyá»n ná»™i thần sắm những đồ trâu dê rượu thịt và châu báu ngá»c ngà , thân hà nh Ä‘i tá»›i Tá» dinh, xin nạp khoản xưng thần thú tá»™i. Vua hai nước cùng nhau hòa giải, bá» những Ä‘iá»u oán cÅ© thù xưa, quân Chánh ty thâu nháºn hết đồ lá»… cống, Chung háºu liá»n truyá»n lệnh ban sư vá» nước. Khổng Äại là m tiên phong Ä‘i rước, Äiá»n Nguyên là m háºu táºp theo sau, ba quân hùng hổ, tỳ hưu, tiếng ca xướng vang lừng bá» cõi
|

10-09-2008, 01:34 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Bảy Mươi Hai
Ba nước phân binh vây Hỗn Hải
Ngũ Lôi đánh chết Chung Thái Chơn
Äây nói vá» vua nước Hà n, sai Trương Xa là m nguyên soái, Ä‘em binh Ä‘i công phá Lâm Tri. Trương Xa lãnh binh Ä‘i được Ãt ngà y, thá»i đã tá»›i Tỉnh Hình SÆ¡n Äạo.
ÄÆ°á»ng Ä‘i hai bên nhá» hẹp, núi cao chót ngà n trùng, quân kỳ bà i bèn trở lại báo vá»›i nguyên nhung hay, Trương Xa cứ ngồi là m thinh lẳng lặng mà thầm nghÄ© rằng Vô Diệm đỠbinh phạt Sở, ắt có ngưá»i canh thá»§ chá»— nà y, đưá»ng Ä‘i hiểm trở gồ ghá», thoảng như có phục binh ở đây ắt mình khó ná»—i chống ngăn. NghÄ© như váºy bèn nhóm chúng tướng lại há»i:
-Trong binh thÆ¡ có nói: Biết ngưá»i, biết ta, trăm tráºn Ä‘á»u thắng, còn chẳng biết ngưá»i, chẳng biết ta, thá»i trăm tráºn đánh trăm tráºn Ä‘á»u thua. Nay đưá»ng Tỉnh Hình hiểm trở, bổn soái muốn sai má»™t tướng Ä‘i dá» trước coi thể nà o cho biết.
Trương Xa nói vừa dứt tiếng, có má»™t tướng bước ra lãnh mạng. Trương Xa xem lại ngưá»i ấy là Viên Äắc Thắng, là m chức khai lá»™ tiên phong ra chịu Ä‘i. Trương Xa cả mừng và cho Ä‘i. Viên Äắc Thắng tức thì độc mã đơn thương, Ä‘i tá»›i núi Tỉnh Hình xem tưá»ng má»i sá»±. Trong giây lát Viên Äắc Thắng trở vá» thưa rằng:
- Má»™t là nhá» Ngô vương nhân háºu, hai là cáºy có nguyên soái oai linh, tôi đã Ä‘i dá» thám đưá»ng Tỉnh Hình chẳng thấy má»™t mảy nà o là m dấu tÃch có binh Tá» phòng bị.
Trương Xa cả mừng, nói rằng:
- Như váºy thá»i chẳng tá»›i Lâm Tri cho mệt, hãy phân binh mai phục tại đây, Chung háºu ban sư vá», ắt Ä‘i đưá»ng nà y, váºy ta chỠđây bắt đặng nó rồi sẽ tấn binh cÅ©ng chẳng muá»™n.
Chúng tướng Ä‘á»u khen:
- Phải, kế nguyên soái như váºy rất hay.
Trương Xa liá»n truyá»n Viên Äắc Thắng lãnh hai muôn binh, mai phục hai bên mé đưá»ng Tỉnh Hình, há»… nghe hiệu pháo nổ lên thá»i mau mau áp ra há»—n chiến, Viên Äắc Thắng lãnh mạng. Trương Xa lại kêu Thân Long, Thân Hổ mà bảo:
- Hai tướng má»—i ngưá»i lãnh hùng binh má»™t vạn, và o trong rừng Ä‘i lượm đá đốn cây, Ä‘em chất trữ trên núi chá»— hai đầu má»—i đưá»ng và chá»› cho binh Tá» hay biết, chừng nà o có hiệu pháo thì dứt dây lăn đá xuống cháºn đưá»ng, rồi Ä‘em binh hai ngả phá»§ vây, chá»› để binh Tá» tẩu thoát. Còn Lý Mạnh cÅ©ng lãnh cung tiá»…n quân má»™t vạ, Ä‘i mai phục nÆ¡i má»—i đưá»ng phÃa Nam, há»… nghe hiệu pháo nổ lên thá»i truyá»n quân bắn ra má»™t lượt. Biện Dõng cÅ©ng lãnh binh má»™t vạn, sắm những đồ há»a pháo há»a công, cùng há»a cầu há»a tên Ä‘em tá»›i mai phục đầu phÃa Bắc, khi thấy quân Tá» Ä‘i tá»›i chân núi, thì bắn há»a tên ra. Khi ấy Nam Bắc hai phÃa giáp công, chá»› cho binh Tá» má»™t mảy lông thoát khá»i.
Các tướng Ä‘á»u vâng mạng Ä‘em binh Ä‘i liá»n, còn Trương Xa bổn thân cÅ©ng dẫn má»™t muôn năm ngà n binh, lên giữa núi phÃa Äông mà hạ trại, chá» cho Chung háºu ban sư vá» tá»›i, thá»i y kế thi hà nh.
Bây giá» nhắc lại Tuyên vương vá»›i Chung háºu khi phân binh năm đạo, ban sư vá» nước, tiá»n hô háºu á»§ng, ngá»±a hà quân reo nóng lòng vá» nhà , Ä‘i tợ tên bay, kẻ đắc chi tiếng vang dưá»ng sấm nổ. Äi chẳng có mấy bữa, thá»i đã gần tá»›i núi Tỉnh Hình, quân tiên phong trở lại phi báo phân minh rằng:
- Núi Tỉnh Hình ở gần trước mặt.
Chung háºu truyá»n dừng binh lại và bảo má»—i cÆ¡ trại thảy Ä‘á»u cÆ¡m nước cho đủ no, rồi cứ kéo thẳng má»™t đưá»ng qua núi.
Khi quân vừa kéo Ä‘i đặng xa xa má»™t đỗi nghe có tiếng pháo nổ vang trá»i, phục binh áp ra hai nÆ¡i, cây đá lăn xuống cao hÆ¡n mấy thước, bắn những há»a công há»a dược, quân Tá» kẻ nám mặt ngưá»i cháy mà y, thình lình chẳng kịp trở tay, quân sÄ© Tá» chết nằm đầy như kiến cá».
Chung háºu ngó cùng đã tá» rõ, thấy bốn phÃa núi Ä‘á»u có phục binh. Tuyên vương đã thất sắc hồn kinh, chúng tướng cÅ©ng hết phương cá»± địch. Chung háºu khi ấy má»›i niệm tiên gia thần chú đòi Võ sư tá»›i phán biển vân vi, tức thì mưa tưới xuống đầy dẫy, những há»a pháo há»a công Ä‘á»u ướt hết, quân Hà n bắn chẳng được mÅ©i tên nà o, Chung háºu xem thấy cả mừng, giây lâu sấm sét tưng bừng vỡ lỡ, lại có mưa đá ở trên trá»i sa xuống đánh quân Hà n té nằm nghiêng nằm ngá»a và cả mình tê liệt tứ chi, Ä‘ao binh bá» gác cùng đưá»ng.
Trương Xa thấy váºy lòng thương muôn ná»—i! Bèn rút nhau kéo chạy và than rằng:
-Trá»i chẳng độ nước Hà n nên khiến Tá» bang đắc thắng. Ấy là trá»i giúp cho ai nấy được, má»›i hay là thà nh sá»± tại thiên, uổng công thiết kế phục binh, trong giây lát tan tà nh tứ tán.
Khi quân Hà n đã lui rồi, Chung háºu truyá»n lịnh tấn binh, chẳng có ai cản trở, quân tướng Tá» thảy Ä‘á»u mừng rỡ, ngưá»i ngưá»i hăm hở xông pha, núi Tỉnh Hình Ä‘i đã xa, Tuyên vương má»›i vui dạ, bèn nói vá»›i Chung háºu rằng:
-Tráºn nà y cÅ©ng giống như Äà n Thà nh hồi trước, Triệu Liêm Pha bị mưa đá mà thôi binh, nhá» Thánh Thần phò há»™ hiển linh và cÅ©ng bởi có Ngá»± thê tinh thông pháp thuáºt.
Chung háºu liá»n thưa:
-Tuy là mục tiá»n cứu cấp cho binh mình ra khá»i chốn hiểm nghèo, nhưng quân Hà n đã bị giết chết cÅ©ng nhiá»u, thần háºu e phải Ä‘a mang Ä‘iá»u thất đức.
Äây nói vá» Trương Xa chạy khá»i núi ba mươi dặm, bèn thâu góp binh tà n, thấy hao hụt hÆ¡n phân ná»a. Bèn thở ra má»™t tiếng kêu trá»i, kế giây lát thấy chư tướng lục tục Ä‘em binh há»™i lại. Trương Xa khi ấy má»›i nói rằng:
-Bổn soái đã Ä‘oán chắc vua tôi nhà Tá» cùng đồng bị chết trong đám mưa đá, váºy hãy Ä‘em binh tá»›i tìm kiế thá» coi, như thiệt quả có thi hà i, thá»i mau cắt lấy đầu mang vá» nước.
Chúng tướng khen phải, đồng tưởng rằng Tuyên vương vá»›i Chung háºu bị chết trong đám mưa đá rồi, hay đâu vừa Ä‘i được má»™t Ãt dặm xa thấy có má»™t đạo binh kéo ngang qua dưới núi, gặp nhau chưa kịp chà o há»i, ngó lên thấy cỠđỠhai chữ Äông Tá», quân Hà n bất tỉnh mê mê, cùng nhau rùng rùng bá» chạy. Chung háºu lại truyá»n chúng tướng Ä‘uổi theo truy sát, thâu được binh giáp không biết bao nhiêu mà kể. Quân TỠđắc thắng khải ca, ban sư trở vá» Há»—n Hải. Còn Trương Xa thá»i như chim bị ná, bây giá» má»›i rõ pháp lá»±c cá»§a Chung háºu vô song, khi ấy má»›i chịu thâu góp binh tà n, trở vá» nước Hà n tâu lại.
Nhắc lại khi vợ chồng Äiá»n Côn vâng lịnh, Ä‘i luôn đêm ngà y vá» tá»›i thà nh Duyên Châu. Lão vương hay tin ấy bèn sai quân ra nghinh tiếp vợ chồng Äiá»n Côn thẳng vá» Ngân Loan Ä‘iện vấn an xong rồi thuáºt hết các việc cho lão vương nghe, Äiá»n Dưỡng khi ấy nói rằng:
- Cô gia tuổi hÆ¡n bảy chục, trong mình bịnh hoạn rá» rá», chẳng hay Ä‘iá»u khiển quân cÆ¡, nay may nhá» có Thiên tá» sai Vương Ä‘iệt vỠđây phòng thá»§ ngoại thà nh, ấy cÅ©ng rất may cho Cô gia má»™t thuở.
ÄÆ°Æ¡ng khi đà m đạo vá»›i nhau, xảy thấy quân giữ thà nh ngoà i chạy vá» báo:
- Nước Tần sai Bạch Khởi là m tướng, Ä‘em hùng binh mưá»i vạn tá»›i đây, hiệu cỠđỠhai chữ Tống bang, cách thà nh hÆ¡n và i chục dặm, đã an dinh hạ trại.
Äiá»n Côn nghe báo bèn nhóm chúng tướng lại rồi lên thà nh xem giặc.
Nói vá» Bạch Khởi Ä‘i tá»›i phá»§ Duyên Châu, cách thà nh ba chục dặm hạ trại xong rồi, bèn truyá»n quân thẳng tá»›i dưới thà nh khiêu chiến. Äiá»n Côn xem thấy, liá»n mở cá»a thà nh xông ra, bên kia Bạch Khởi cÅ©ng buông cương lướt tá»›i. Bạch Khởi nói:
- Mi ở Tá» bang có tiếng, bổn soái đây cÅ©ng thá»§ Ä‘oạn cao cưá»ng, váºy ngươi hãy nghe lá»i ta vỠđầu phục Tây Tần thá»i sẽ được tấn phong vương tước, nếu mi chẳng nghe lá»i ta nói trước, thá»i hồn đó ắt xuống suối và ng, tá»›i chừng ấy chá»› phà n nà n, trách sao soái gia chẳng nghÄ©.
Äiá»n Côn nghe nói nổi giáºn mắng lại rằng:
- Mi là đồ súc sinh lá»›n máºt, dám thừa hư tá»›i táºp kÃch nước ta, ta ở đây chá» mi cÅ©ng đã lâu ngà y, quyết bắt đặng phân thây lấy máºt.
Nói dứt lá»i, hươi thương đâm tá»›i, Bạch Khởi liá»n rước đánh hÆ¡n má»™t trăm hiệp chưa định hÆ¡n thua, Liêm Thoại Hoa xem thấy giục ngá»±a xông ra trợ chiến. Ba nguá»i cùng nhau há»—n sát, má»™t mình Bạch Khởi tả đột hữu xông. Bạch Khởi khi ấy bất ý đỠphòng, bị má»™t chùy phép cá»§a Thoại Hoa đánh trúng sau lưng, liá»n ôm yên quất ngá»±a chạy như giông gió. Äiá»n Côn hươi thương Ä‘uổi theo, Bạch Khởi túng thế phải liá»u, liá»n tế cái Tá» Kim phiêu lên sáng tở, dưá»ng như cái đấu. Äiá»n Côn tháºt ngưá»i lanh lẹ, liá»n quà y ngá»±a thối lui, thá»i Tá» kim phiêu đánh hụt xuống giữa đất bằng, sâu có gần má»™t thước, Äiá»n Côn xem thấy thất kinh, vợ chồng đồng quà y ngá»±a vá» thà nh an nghỉ.
Còn Bạch Khởi khi thấy Äiá»n Côn trở vá», bèn thâu Kim phiêu lại rồi cÅ©ng trở vá» dinh, phừng phừng nổi giáºn tức mình, bị Thoại Hoa đánh thình lình mang bịnh tưởng là thá»§ thà nh có má»™t mình Äiá»n Dưỡng hay đâu lại có vợ chồng Äiá»n Côn, bây giá» biết tÃnh kế chi vẹn toà n, lấy thà nh Duyên Châu cho được. Bạch Khởi đương ngồi than thở, xảy thấy thám quân là Châu ChÆ¡n bước tá»›i thưa rằng:
-Thà nh Duyên Châu đã có phòng bị, váºy phải sai ngưá»i vá» xin cứu binh cho mau, rồi sẽ dùng đồ há»a pháo vân thê, thì lấy thà nh không đầy nháy mắt. Nếu bằng trá»… nải, ắt có Chung háºu trở vỠđây, thá»i e ná»—i khó lòng vả lại nguyên soái đã không đặng thá»§ thắng mà quân sÄ© còn mang tai nạn nữa.
Bạch Khởi nghe phải liá»n viết má»™t đạo biểu văn, sai Trương Chiêu Ä‘em vá» dâng cho Tống chúa. Rồi đó truyá»n quân sá»a soạn đồ công thà nh, đợi cứu binh tá»›i, sẽ ra tay hiệp lá»±c.
Qua ngà y sau, Äiá»n Côn sá»a sang khôi giáp, truyá»n lịnh cho chư tướng mở cá»a thà nh xông ra, tá»›i trước dinh Tống mà khiêu chiến. Quân tiểu hiệu và o báo cho Bạch Khởi hay, Bạch Khởi nghe báo cả giáºn, muốn ra tráºn mà ăn máºt Äiá»n Côn, bèn sá»a soạn nai nịt xong rồi Châu ChÆ¡n khi ấy bước tá»›i can:
-Trương Chiêu Ä‘i xin cứu binh chưa tá»›i, còn nguyên soái thương tÃch chưa được như thưá»ng, xin nguyên soái hãy bá»›t giáºn dẹp oai để nghi binh, ấy là thượng sách, chừng có cứu binh tá»›i, rồi sẽ cùng nó giao phong chẳng muá»™n gì.
Bạch Khởi khen phải, liá»n truyá»n quân Ä‘em miá»…n chiến bà i mà treo ra trước. Quân Tá» bèn trở lại báo cho Äiá»n Côn hay, Äiá»n Côn láºp tức thâu binh vá» dâng cho Bạch Khởi.
Luôn như váºy bảy ngà y mà bên binh Tống chẳng thấy động tịnh chi, Thoại Hoa khi ấy má»›i nói vá»›i Äiá»n Côn rằng :
- Bây giỠmuốn bắt Bạch Khởi xin phải là m như vầy, như vầy...
Äiá»n Côn khen phải, liá»n kêu Tống Thiên, Tống Vạn mà bảo:
- Hai ngươi hãy lãnh binh má»™t vạn và đem theo những há»a dược, há»a công, há»… thấy ta cùng Bạch Khởi giao phong, chừng ta trá bại thá»i là m sao chúng nó cÅ©ng theo truy sát, chừng ấy hai ngưá»i phải mau áp ra há»—n chiến, dùng há»a công há»a pháo mà thiêu há»§y dinh trại nó Ä‘i, như ai trái lệnh ắt xá» theo quân lịnh.
Hai ngưá»i Ä‘á»u lãnh mạng. Liêm Thoại Hoa cÅ©ng dẫn má»™t đạo binh, tá»›i mai phục nÆ¡i Huỳnh Thảo Pha chá» Bạch Khởi Ä‘i qua, sẽ áp ra bắt sống. Phân cắt xong, Äiá»n Côn cầm thương lên ngá»±a má»™t mình thẳng tá»›i Tống dinh.
Nói vá» Bạch Khởi, Phà n Duyển và Châu ChÆ¡n, từ khi treo miá»…n chiến bà i tá»›i nay đã được bảy ngà y mà không thấy cứu binh tá»›i, ba ngưá»i còn đương bà n luáºn cùng nhau xảy thấy quân tuần dinh và o báo:
- Äiá»n Côn chỉ có đơn thân độc mã, Ä‘i thám thÃnh bốn phÃa dinh mình, chúng tôi đã xem thấy phân minh, nên phải mau và o thưa lại.
Bạch Khởi nghe qua mừng quýnh, liá»b truyá»n quân sá»a soạn ra cá»± địch. Châu ChÆ¡n và Phà n Duyển can rằng:
- Äiá»n Côn Ä‘i thám dinh ắt có kế xảo, như xuất binh thá»i trúng kế chẳng không.
Hai ngưá»i vừa nói tá»›i đó, Bạch Khởi nổi giáºn mắng:
- Cả thảy Ä‘á»u vô dụng, đừng có can gián chi cho nhiá»u lá»i.
Nói rồi nai nịt cầm thương lên ngá»±a, mở cá»a dinh xông ra hăm hở. Äiá»n Côn ngó thấy Bạch KhÆ¡i thá»i là m như bá»™ thất kinh, bèn quất ngá»±a chạy dà i. Bạch Khởi cÅ©ng giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Chạy má»™t đỗi xa xa, Äiá»n Côn nhảy lên trên Huỳnh Thảo Pha Ä‘i tuốt. Bạch Khởi bèn dừng ngá»±a lại mà cưá»i ngất và nói rằng:
-Thằng Tá» cẩu muốn chết, nên nó chạy vinh cưá»ng mà chá»c ta.
Nói rồi cÅ©ng giục ngá»±a nhảy qua trên bỠđược Ãt bước, sau lưng thấy có viên nữ tướng xông ra, trong tay lại cầm hai con chim bồ câu trắng, thả bay lên trên không mà cÅ©ng chưa rõ là cá»› gì. Kế đó phục binh bốn phÃa ép tá»›i. Bạch Khởi khi ấy cả mình rởn ốc, má»›i nghÄ© rằng đại trượng phu ở Ä‘á»i thà chết tại chốn sa trưá»ng, để tiếng tốt vá» sau chẳng hÆ¡n cam chịu dưới tay ngưá»i mà mà cầu xin sá»± sống. NghÄ© như váºy bèn hươi thương trở lại đánh liá»u vá»›i Thoại Hoa. Äánh được Ãt hiệp, Thoại Hoa lấy dây Khổn Yêu tế lên, bay tá»›i trói Bạch Khởi nhà o lăn xuống ngá»±a, phục binh áp ra bắt quách, đồng Ä‘em nhau trở lại dinh Tá».
Còn Tống Thiên, Tống vạn khi nghe bên Huỳnh Thảo Pha có tiếng pháo nổ, biết Bạch Khởi đã qua bên ấy rồi, bèn truyá»n lịnh cho phục binh bốn phÃa áp tá»›i trại Tống bắn há»a công, há»a dược. Quân tướng Tống trở tay chẳng kịp, dinh trại Ä‘á»u bị cháy tan hoang, rá»§ nhau trốn chạy cùng đà ng, ai nấy Ä‘á»u lo tìm phương tẩu thoát. Tráºn giặc vừa tan, vợ chồng Äiá»n Côn rất mừng rỡ, bèn truyá»n lịnh bá» Bạch Khởi và o tù xa, đợi Chung háºu vá» tá»›i sẽ phân xá».
Nói vá» Doãn vương nước Tống vừa buổi lâm triá»u, quan Huỳnh môn và o tâu:
-Có Bạch nguyên nhung sai ngưá»i vá» xin binh cứu viện.
Tống vương cho và o, Trương chiêu vô đến dâng biểu văn lên Doãn vương xem rồi truyá»n ná»™i thần tra Ä‘iểm năm muôn binh mạnh và cỠđỠnăm chữ: Phụ thù bất cá»™ng đái thiên và dẫn hùng binh thân hà nh thẳng tá»›i Duyên Châu cứu viện.
Äây nói vá» Chung háºu vừa khi Ä‘i giữa đưá»ng, xảy thấy quân lam kỳ tá»›i báo:
-Ngô Khởi đánh thà nh Lang Da rất gấp, Tây Lá»™ vương thua luôn sáu tráºn kinh hồn, vì Phó Mạnh có ngưá»i tiên phong, tên nó là Vương Báu. Nó có cao thâm pháp lá»±c, há»… xòe bà n tay ra thá»i có tiếng sấm nổ ầm ầm, tráºn thứ nhứt, thứ nhì Chung Lung và Chung Hổ bị thua, tráºn thứ ba, thứ tư Ngá»c Trinh vá»›i Kim Äịnh cÅ©ng bá» chạy, tráºn thứ năm Ngá»c Nga bị thiêu mất con ngá»±a, tráºn thứ sáu Tây Lá»™ vương thua chạy vá» thà nh, xin Quốc mẫu mau phát binh, kẻo thà nh Lang Da lâu ngà y e khó giữ.
Chung háºu nghe báo bèn truyá»n Äiá»n Nguyên, Tá» Trinh, Tá» Phụng dẫn binh Ä‘i tiếp ứng thà nh Duyên Châu, còn bổn thân dẫn binh tá»›i thà nh Lang Da tiếp cứu.
Khi Äiá»n Nguyên lãnh mạng Ä‘i cứu thà nh Duyên Châu, vừa Ä‘i giữa đưá»ng, thấy quân thám thÃnh trở lại báo rằng:
- Có một đạo binh cỠđỠchữ Tống, do Doãn vương lãnh đạo, quyết qua TỠmà báo thù, quân đi cách đây chẳng bao xa, nên chúng tôi phải mau và o phi báo.
Äiá»n Nguyên khi ấy cưá»i và nói:
-Thằng nà y đã tới số, nên đến nạp mạng cho ta.
Nói rồi giục ngá»±a truyá»n quân tá»›i hai đà ng xáp tráºn. Quân TỠđánh vá»›i quân Tống cÅ©ng như cá»p Ä‘uổi bầy dê, còn Doãn vương đánh vá»›i Äiá»n Nguyên chẳng được mấy hồi, đã bị má»™t chùy hồn vỠđịa phá»§. Quân Tống Ä‘ua nhau vỡ chạy, cÅ©ng có ngưá»i quy thuáºn đầu hà ng, Äiá»n Nguyên liá»n truyá»n cho quân sÄ© vá»™i và ng, hiệp nhau lại má»™t Ä‘oà n thẳng tá»›i.
Còn Chung háºu khi Ä‘i tá»›i trước thà nh Lang Da thá»i trá»i vừa tối, bèn truyá»n quân đóng trại an dinh, chá» cho rạng ngà y sẽ bà y binh bố tráºn. Chúng tướng Ä‘á»u vâng lịnh ra tay, trong giây lát xong xuôi sau trước.
Qua ngà y sau trá»i vừa hừng sáng, đã thấy Vương Báu tá»›i khiêu chiến trước cá»a dinh, quân và o lại phân minh, Chung háºu sá»a sang xuất tráºn. Khi Chung háºu xông ra tá»›i tráºn, Vương Báu chỉ mặt mà nói rằng:
- Lão gia đã có công ở đây chỠđợi, sao ngươi không xuống ngựa mà nộp mạng cho mau?
Chung háºu ngó thấy tướng ấy hình thù rất hung ác, tay cầm cây búa kim hoa, bèn há»i:
- Nếu mi phải tên Vương Báu váºy để Ai gia bắt vá» là m con.
Vương Báu nghe nói nổi xung, hươi búa tá»›i chém lia, chém lịa. Chung háºu cÅ©ng đưa Ä‘ao gạt đỡ, Vương Báu có ý khen thầm, bèn niệm chú tiên gia, xòe bà n tay ra thá»i nghe ầm ầm sấm nổ, Chung háºu chẳng kịp xay trở, bị thần lôi đánh trúng giữa yểm tâm, tức thì quất ngá»±a chạy dà i. Vương Báu theo sau Ä‘uổi tá»›i, lại niệm chú đánh bồi thêm má»™t cái nữa, Chung háºu liá»n té xuống ngá»±a chết tươi, Vương Báu lướt tá»›i muốn ra tay và nói rằng:
- Chung Vô Diệm! Mi phen nà y hết cáºy tà i á»· phép, nói mi cao cưá»ng pháp thuáºt, sao ngà y nà y lại chết vá» tay ta?
Nói rồi hươi búa kim hoa chém xuống, xảy nghe sau lưng có tiếng ngưá»i kêu réo rằng:
-Ta vâng lá»i Thánh mẫu tá»›i đây cứu tá» Chung nương nương, mi chá»› khá thị cưá»ng, mà phải mang tai há»a.
Vương Báu cÅ©ng chẳng thèm nghe lá»i, quyết lòng lấy cho được thá»§ cấp Chung nương nương. Túy Vân xem thấy vá»™i và ng niệm định thân thần chú. Vương Báu tức thì cứng mình không cục cá»±a, lại niệm thần chú mà giải ra, Túy Vân vừa lướt tá»›i chém nhà u, hai ngưá»i đánh thôi tối trá»i tối đất, Lưu Túy Vân tế dây Phược Tiên Thằng lên, tức thì bắt Vương Báu trói lại cứng tay, Tuý Vân bèn lướt tá»›i, chém xuống luôn hai ba gươm mà thấy Vương Báu cÅ©ng còn cứ đứng trÆ¡ trÆ¡ như đá, Túy Vân lấy là m kỳ lạ, ắt là yêu quái gì đây, Vương Báu bèn cưá»i và nói rằng:
- Mi muốn chém ta mà chém sao đứt, ta đã từng ở danh sÆ¡n há»c đạo, thần lôi tu luyện và o chân hình, nguyên khà váºn thiệt anh linh, đồ Ä‘ao kiếm hại ta sao được, nà ng hãy mở ta ra, đặng ta lấy đầu Chung háºu rồi thì ta vá» núi tức thì, nếu như nà ng chẳng tha ta, ta thoát ra được thá»i nà ng mang khốn.
Túy Vân biết Vương Báu có phép thần lôi xuất chưởng, thiệt là lợi hại vô cùng, bèn niệm chú thêm trói lại cứng khư để đứng đó mà đi cứu Chung quốc mẫu.
Khi đã trói Vương Báu lại rồi bèn tá»›i đỡ Chung háºu dáºy, thá»i thấy Chung háºu mặt chẳng còn chút máu, song hÆ¡i thở còn được má»™t hai phần, Túy Vân cứ đỡ lên đỡ xuống hoà i, không là m sao đặng mà bồng lên lưng ngá»±a được, Túy Vân má»›i rÆ¡i lụy mà than:
- Mình thưở nhỠđã mồ côi cha mẹ, may nhá» Há»a Vân Thánh Mẫu Ä‘em vá» nuôi dạy đã mấy năm, lại truyá»n cho tiên pháp tinh thông, nay ngưá»i biểu hạ san mà cứu Chung quốc mẫu, rồi phải nhìn ngưá»i là mẹ, vì vốn ngưá»i cùng ta có duyên pháºn trá»i xui, như nay mà Chung háºu bị chết, thá»i pháºn mình mồ côi chạy đâu không khá»i. Nhưng mà lá»i Thánh mẫu đã nói, có lẽ đâu chẳng tin, bây giỠở mé rừng hiu quạnh má»™t mình, biết là m sao mà bảo toà n Quốc mẫu.
Than rồi lại nắm tóc Chung háºu mà kêu réo hoà i, cÅ©ng không thấy ừ há» gì hết, vừa đứng dáºy xem ngó bốn bá» thấy có toán quân cỠđỠhai chữ Äông Tá» tá» rõ. Túy Vân biết quân Tá» Ä‘i kiếm Chung quốc mẫu, bèn chạy lại mà kêu nói om sòm. Quân Tá» nghe có tiếng ngưá»i kêu, cÅ©ng phăng phăng Ä‘i tá»›i.
Khi Yến Anh vá»›i Mao Toại Ä‘em má»™t ngà n binh Ä‘i tìm Chung háºu, nghe tiếng ngưá»i kêu liá»n cùng nhau lướt tá»›i coi thá», thấy má»™t ngưá»i con gái chừng mưá»i hai tuổi, hai bên còn để vá, tóc xuống ngang vai, bèn há»i rằng:
- Chẳng hay tiên nữ ở đâu, mà lại biết anh em tôi mà kêu như váºy?
Túy Vân đáp:
-Tôi tên là Lưu Túy Vân há»c trò bà Há»a Vân Thánh Mẫu, vì Chung háºu bị nạn, nên thầy tôi sai tôi xuống cứu ngưá»i, bây giá» Vương Báu tôi đã bắt được rồi, còn Chung háºu thá»i còn má»™t tấc hÆ¡i thoi thóp mà thôi, váºy mấy ngưá»i phải mau tá»›i cho gấp, mà phụ đỡ cùng tôi đặng Ä‘em ngưá»i vá» dinh trại.
Yến Anh nghe nói tá» rõ, liá»n truyá»n quân chạy tá»›i đỡ Chung háºu và trói chặt Vương Báu Ä‘em vá» dinh. Khi Yến Anh vá» tá»›i nÆ¡i, Ä‘em các việc tâu lại cho Tuyên vương nghe, Tuyên vương cả kinh, truyá»n ná»™i thần đưa Chung háºu và o trong, thá»i thấy mặt đã Ä‘en sì, mình còn má»™t chút hÆ¡i nóng, thì nhà o lăn, váºt mình ôm khóc và nói rằng:
- Biết đâu có thần y, Trẫm sẽ nhưá»ng bá»u vị.
Kế thấy quân và o báo, nói:
- Có vợ chồng Äông Lá»™ vương và Xuân Vương đã vá» tá»›i.
Tuyên vương truyá»n cho và o, Äiá»n Côn tâu rằng:
- Äã bắt được Bạch Khởi.
Xuân vương tâu:
- Äã đánh thức Doãn vương
Tuyên Vương nghe nói cÅ©ng mừng mà nước mắt hãy còn chưa ráo. Hai ngưá»i há»i thăm cá»› sá»± bèn đến đầu giưá»ng khóc lóc vang rân, cùng nhau than thở má»™t hồi lại thấy quân kỳ bà i và o báo tiếp:
- Phó Mạnh đã hay Vương Báu bị bắt, nên Ä‘em binh tá»›i công thà nh, xin và o tâu vá»›i triá»u đình hãy lo phương cá»± địch.
Bắc Lá»™ vương là Khổng Äại tình nguyện xin ra binh, Tuyên vương nháºm lá»i và dặn dò xong Khổng Äại liá»n cầm búa lên ngá»±a xông ra tráºn. Phó Mạnh thấy tướng Tá» mặt Ä‘en như má»±c, cưỡi con ngá»±a Ô Chùy, mình mang hắc giáp, hắc bà o, tay cầm cây Tuyên Hoa Phá»§, biết tướng Tá» là tay hung dữ, bèn chỉ mặt há»i rằng:
- Mi tên hỠlà gì, hãy nói đi cho lão gia biết.
Khổng Äại đáp rằng:
-Ta tên là Khổng Äại tước phong Bắc Lá»™ vương, biết danh ta thì phải xuống ngá»±a quy hà ng, nếu nghịch mạng ắt sa trà ng bá» xác.
Phó Mạnh cưá»i và nói rằng:
-Ta nghe mi cùng Äiá»n Côn kết bạn, đánh Hà n quốc Trương Xa phải lui vá», nay lão gia tá»›i đây quyết bắt sống mà trả thù cho Vương Báu.
Nói rồi hươi kim thương đâm tá»›i, Khổng Äại cÅ©ng đưa búa ra miếng, múa may, hai đà ng đánh nhau hÆ¡n trăm hiệp, thắng bại chưa phân, Phó Mạnh bèn dừng thương lại và nói:
- Bây giỠmi muốn văn chiến hay là võ chiến, ta cho mi nói trước đi.
Khổng Äại há»i:
- Là m sao gá»i là văn chiến, còn là m sao kêu là võ chiến?
Phó Mạnh đáp:
- Như hai đà ng Ä‘ao thương há»—n chiến ai có miếng gì giá»i thì ăn ấy gá»i là võ chiến, còn văn chiến là hoặc ta đứng chịu trước, cỡi hết những bà o giáp nhung trang, mặc ý mi muốn đâm chém là m chi thá»i là m, có chết ta thá»i ta chịu, hay là mi đứng mà chịu trước, thá»i ta cÅ©ng nghe theo.
Khổng Äại má»›i nói rằng:
- Như váºy thá»i mi hãy cho ta chém năm búa trước, rồi sau ta sẽ đứng mà cho mi đâm.
Phó Mạnh nói:
- ÄÆ°á»£c! Ta chịu cho mi chém trước, mà mi đừng gạt ta bá» chạy ắt vô danh.
Khổng Äại nói:
-Äã là m anh hùng hảo há»›n, có Ä‘i nói láo bao giá».
Phó Mạnh cả mừng, liá»n bá» kim thương xuống và cởi nhung trang ra hết. Ngưá»i ở Ä‘á»i ai cÅ©ng có phụ mẫu huyết thống quan hệ, chẳng phải da sắt xương đồng, vì Phó Mạnh có yêu pháp tinh thông, nên má»›i đứng đưa hông ra mà chịu. Khổng Äại khi ấy thấy váºy cÅ©ng lấy là m lạ, bèn ra sức anh hùng đánh luôn ba búa, mà cÅ©ng thấy Phó Mạnh đứng trÆ¡ trÆ¡, Phó Mạnh cưá»i mà nói rằng:
- Sao mà không đánh luôn hai búa nữa? Rồi mi cũng phải là m y như ta.
Khổng Äại nghÄ© thầm: Thằng nà y thiệt có pháp thuáºt tà ma, mình phải lo mưu mô tẩu thoát. NghÄ© rồi bèn nói rằng:
- Mi hãy đứng dang ra, đặng ta đánh hai búa sau lưng nữa.
Phó Mạnh đáp:
- Mi muốn đánh đâu cũng đặng.
Nói rồi liá»n đứng day lưng lại. Khổng Äại bèn chém má»™t búa trên lưng con ngá»±a, con ngá»±a qụy xuống, là m Phó Mạnh té luôn, Khổng Äại liá»n quất ngá»±a chạy nà , Phó Mạnh tức giáºn, chá»i dáºy kêu vói nói rằng:
- Tao đố mà y chạy đâu cho khá»i, mà y gạt tao đặng dùng kế thoát thân.
Nói rồi liá»n xách kim thương chạy bá»™ theo, cÅ©ng mau như vó ngá»±a. Khổng Äại xem thấy Phó Mạnh chạy tá»›i, nhắm trước ngó sau hai đà ng khó ná»—i tá»›i lui, nên phải hươi búa mà đánh liá»u vá»›i Phó Mạnh, kẻ cưỡi ngá»±a, ngưá»i chân không, chốn sa trưá»ng trăm hiệp có dư, khó phân cao thấp.
Khổng Äại lúc nà y cá»± đà hết sức, mồ hôi đổ dầm dá», ý muốn giục ngá»±a vá» dinh, mà tình thế khó lòng, nên cÅ©ng đánh liá»u nhắm mắt. Lúc đó quan lược tráºn ngó thấy, chạy vá» phi báo vá»›i Tuyên vương:
- Bắc Bá»™ vương gia bại tráºn, xin sai ngưá»i cứu ứng cho mau.
Äiá»n Côn nghe nói khấu đầu tâu, xin ra trợ chiến Tuyên vương cả mừng và cho Ä‘i. Äiá»n Côn liá»n cầm thương lên ngá»±a, xông ra trước tráºn kêu rằng:
- Khổng vương đệ chá»› sợ, có Äiá»n Côn tá»›i đây.
Phó Mạnh cưá»i và nói rằng:
- Cho bây Ä‘em tá»›i mấy muôn ngưá»i, lão gia cÅ©ng chẳng há» kinh sợ.
Khổng Äại nghe có tiếng Äiá»n Côn tá»›i tiếp, thá»i tinh thần lại mạnh mẽ hÆ¡n xưa, hai ngưá»i đánh vá»›i má»™t ngưá»i, dầu Phó Mạnh là anh hùng thế mấy Ä‘i nữa, cÅ©ng khó bá» ngăn đỡ.
Hai đà ng đánh hÆ¡n trăm hiệp nữa, Phó Mạnh khi ấy tình thế không xong, bèn quất ngá»±a bá» chạy như bay, Äiá»n Côn cÅ©ng Ä‘uổi chạy bén gót. Phó Mạnh liá»n lấy ra cái Bạch ngá»c luyện, ấy là bá»u bối cá»§a Thần Lôi, niệm thần chú y lá»i, bá»u bối sáng ngá»i ra như chá»›p, Äiá»n Côn xem thấy thất sắc, bèn quà y ngá»±a trở lui, bị Bạch Ngá»c luyện đánh trúng sau lưng, ôm lưng ngá»±a há»™c máu chạy vá». Khổng Äại theo sau bảo há»™, Ä‘em Äiá»n Côn vỠđến dinh, Phó Mạnh hươi thương Ä‘uổi theo, quân Tá» xạ tiá»…n như mưa bấc, Phó Mạnh xông và o không được, liá»n Ä‘i bá»™ trở vá» dinh.
Khi Khổng Äại Ä‘em Äiá»n Côn và o dinh ra mắt Tuyên vương và thuáºt tâu các lá»i, Tuyên vương cả buồn mặt mà y á»§ rÅ©, bèn than:
- Chung háºu bị thần lôi đánh còn nằm nÆ¡i giưá»ng bịnh chưa tỉnh, nay Äiá»n Côn xuất tráºn lại bị thương, Tá» bang đà hết tướng dÅ©ng cưá»ng, còn ai dám ra sa trưá»ng mà cá»± địch.
Tuyên vương than vừa dứt lá»i, thá»i có Äiá»n Nguyên bước ra tâu rằng:
- Xin phụ vương chá»› phiá»n long thể, để ấu nhi ra bắt đặng rồi, Phó Mạnh có tà i sức bao nhiêu mà phòng lo sợ.
Nói rồi xách cặp song chùy Ä‘i ra, khi ấy cÅ©ng vừa lúc Lưu Túy Vân đứng má»™t bên, xem thấy diện mạo cá»§a Xuân Vương thá»i có ý khen thầm, sá»±c nhá»› lại khi hạ san, Thánh mẫu có dặn rằng: Bên dinh Tá» có má»™t ngưá»i Vương tá», tên gá»i là Äiá»n Nguyên, cùng ta năm trăm năm trước có lương duyên, nay phải cùng đó kết nguyá»n giai ngẫu. Váºy ta phải vâng theo lá»i Thánh mẫu, cho trá»n việc nhân duyên. NghÄ© rồi bèn kêu rằng:
- Bá»› vị tiểu anh hùng kia, xin hãy đứng lại, thiếp có lá»i thương nghị.
Äiá»n Nguyên nghe tiếng ngưá»i kêu liá»n ngó lại thì biết Lưu Túy Vân là ngưá»i cứu mẹ mình, bèn há»i:
-Tiên cô có việc chi thương nghị, xin hãy nói cho tôi nghe thá».
Túy Vân đáp:
- Phó Mạnh nó có yêu thuáºt, Ä‘ao thương và o mình nó cÅ©ng trÆ¡ trÆ¡, như tướng quân muốn xuất chiêu bây giá», cho bần đạo Ä‘i theo cùng lược tráºn.
Tuyên vương nghe nói cả mừng và phán rằng:
- Nếu Tiên cô có lòng bảo hộ, ấy là hồng phước của Quả nhân.
Túy Vân và Äiá»n Nguyên vâng lịnh ân cần, thẳng tá»›i Ngô dinh khiêu chiến tức thì.
Nói vá» Phó Mạnh tuy là thắng tráºn vá» dinh nhưng mà không bắt được tướng TỠđể trả thù cho Vương Báu nên trong bụng phừng phừng lá»a đốt, chưa biết tÃnh kế chi, xảy thấy quân và o phi báo rằng:
- Có tướng TỠtới trước dinh môn, xin Soái gia liệu định.
Phó Mạnh liá»n sá»a soạn nai nịt, xách kim thương lên ngá»±a xông ra gặp mặt chẳng xưng há»i há» tên, kẻ thương ngưá»i chùy áp vô đánh nhầu, đánh độ má»™t trăm hiệp có dư, Phó Mạnh khen rằng:
- Thằng con trẻ mà võ nghệ cao cưá»ng, hèn chi Tá» quốc gá»i là Thượng bang đại tướng, các tướng cÅ©ng phải đầu hà ng khiếp sợ.
NghÄ© như váºy bèn lấy cái bạch ngá»c luyện tế lên trên không, còn trên đầu Äiá»n Nguyên cÅ©ng hiện ra ngÅ© trảo Kim Long, bá»u bối liá»n trở lại đánh mình Phó Mạnh, Túy Vân xem thấy tá» rõ, bèn niệm chú định thân Phó Mạnh đứng sững như trá»i trồng, Äiá»n Nguyên chạy ra được cùng Túy Vân dắt nhau vá» trại, thưa qua hết sá»± tình, Tuyên vương vá»›i bá quan thảy Ä‘á»u mừng rỡ.
Nói vá» vợ chồng Huỳnh Cái, cÅ©ng vỠđồn binh ở tại Du Giang. Sở vương yêu trá»ng khác thưá»ng, Thể Vân lại má»›i trổ sanh chồi quế. Chúng tướng Ä‘á»u tá»›i khánh hạ, Huỳnh Cái truyá»n mở tiệc ăn mừng, ai nấy thảy Ä‘á»u chúc tụng, có má»™t mình Mạnh phu nhÆ¡n lòng buồn chẳng nói, Huỳnh nguyên nhung xem thấy má»›i há»i:
- Phu nhơn có việc chi mà buồn bực, xin hãy phân cho soái gia đặng biết với nà o.
Thể Vân đáp rằng:
- Vì thiếp có má»™t việc, phu quân vốn thiệt không hay, lúc trước thần y Biển Thước có đưa cho thiếp hai hoà n linh đơn, ngưá»i lại dặn rằng: Hoà n sắc đỠtrị bịnh Thần lôi, còn hoà n sắc trắng thì trị bịnh phong sa ác độc. Thuốc đó để trị bịnh cho Chung háºu vì tôi quên nên còn cất lại đây, bây giá» biết là m sao mà đưa cho ngưá»i, để phòng khi nguy cấp.
Huỳnh Cái nói:
- Nếu linh đơn cá»§a thần y để lại, váºy bây giá» phải sai ngưá»i qua đưa cho Chung quốc mẫu dá»± phòng.
Mạnh phu nhÆ¡n liá»n nói phải, Huỳnh Cái láºp tức viết má»™t đạo biểu văn và bá» hai hoà n thuốc và o phong thÆ¡, sai Vương Yên đội tuyết mang thÆ¡ tá»›i dinh Tá» láºp tức, Vương Yên vâng lịnh bèn sá»a soạn hà nh trang lên lưng ngá»±a thẳng xông tách dặm.
Äi thẳng mấy ngà y, thá»i đã đến Lang Da địa giá»›i, thấy lố nhố mấy hà ng dinh trại, xem theo ngá»n cá» mà thẳng tá»›i Tá» dinh, cÅ©ng thá»i may gặp Tống Thiên Ä‘i tuần, Vương Yên má»›i phân trần tá»± sá»±. Tống Thiên nghe nói cả mừng, bèn dắt Vương Yên và o trước mặt vua ra mắt. Khi Vương Yên tá»›i trước Huỳnh La trướng triá»u bái và dâng phong thÆ¡ lên, Tuyên vương liá»n mở ra xem biểu văn như vầy:
Sở quốc thần Huỳnh Cái, vá»›i công chúa Mạnh Thể Vân, cúi đầu trăm lạy Tá» quốc quân, cùng Chiêu Dương Chung Quốc mẫu, vợ chồng tôi đội Æ¡n rất háºu, hà ng ngà y trông tưởng thiên nhan, nay thần y có để lại hai hoà n linh đơn, hoà n đỠthá»i trị bịnh thần lôi, còn hoà n trắng thá»i trị phong sa ác độc, xin Bệ hạ chiếu theo chi dụng, để là m váºt báu há»™ thân, ngá»a trông lượng Thánh ra Æ¡n hỉ xả cho ngu thần muôn tá»™i.
Tuyên vương xem biểu xong, kế thấy Äiá»n Nguyên bại tráºn chạy vá» thưa rằng:
- Ngô tặc thiệt là anh hùng vô địch, nó dùng Bạch Ngá»c luyện mà đánh con, may nhá» Tiên cô niệm chú định thân, con má»›i được đà o sanh tẩu thoát.
Tuyên vương nghe nói thêm buồn bã, vì đã bị thất tráºn luôn luôn, kế thấy Túy Vân tá»›i tâu rằng:
-Tôi thấy bệ hạ xem biểu văn Sở quốc, chẳng hay trong biểu nói những việc chi?
Tuyên vương nói:
- Vợ chồng Huỳnh Cái sai ngưá»i đưa thuốc cá»§a thần y để trị những bịnh phong sa lôi há»a.
Túy Vân tâu:
- Như váºy thá»i xin Bệ hạ chiếu theo trong toa mà điá»u trị, kẻo để lâu thêm ná»—i khó lòng.
Tuyên vương như ngưá»i má»›i tỉnh hồn, bèn truyá»n lịnh Liêm Thoại Hoa chia hai hoà n linh đơn, Ä‘em hòa vá»›i nước đổ cho Chung háºu. Còn Tuyên vương thá»i truyá»n quân đặt bà y hương án và đÃch thân van vái cùng lão mẫu Lê San vá»›i thần y Biển Thước đại tiên xin cứu tá» hoà n sanh cho Chung háºu.
Khi ấy Liêm Thoại Hoa vâng lịnh, bèn và o trong cạy răng đổ linh đơn cho Chung háºu, trong má»™t giá» thuốc thấm đủ khắp tứ chi ngÅ© tạng, Chung háºu giương mắt tư bá» dáo dác, Liêm Thoại Hoa đỡ ngồi dáºy, cả nhà đá»u chạy tá»›i vui mừng. Chung háºu khi ấy thấy Túy Vân đứng má»™t bên má»›i buông lá»i há»i rằng:
- Ngưá»i con gái đó ở đâu má»›i tá»›i. Ai gia lạ mặt không biết là ai?
Túy Vân thưa rằng:
- Bần đạo là há»c trò bà Há»a Vân Thánh Mẫu, vâng lá»i thầy xuống cứu nương nương, má»™t là vì hồng phước cá»§a Tá» vương, hai là năm trăm năm trước cùng nhau kết duyên pháºn.
Chung háºu nghe nói thá»i đã biết nhân duyên tá»± nÆ¡i trá»i định, nên Há»a Vân Thánh mẫu má»›i cho xuống đây cùng Äiá»n Nguyên cá nước sum vầy, ngà y sau sẽ là m Tá» bang quốc mẫu, liá»n đáp rằng:
- Ai gia cám Æ¡n sư Ä‘iệt, vâng lá»i thầy xuống núi cứu ta, ná»™i thần mau dá»n yến dâng qua, chút lòng thảo Ä‘á»n Æ¡n công khó.
Ná»™i thần vâng lịnh dá»n tiệc dâng lên, Liêm Thoại Hoa vá»›i Túy Vân ngồi hai bên còn Tuyên vương và Chung háºu thá»i ngá»i chÃnh giữa, vua tôi vui cưá»i há»›n hở, mừng vì tá» khà phục sanh, tiệc vừa mãn thá»i đã quá canh, ai nấy vá» dinh nghỉ an giấc Ä‘iệp.
Äây nhắc lại vợ chồng Äiá»n Côn đánh vá»›i Vương Báu, đã bị thương vừa hết, thâu binh vá» thà nh, đóng cá»a lại gia tăng canh thá»§. Trông cứu binh thôi đà má» mắt, vợ chồng ngồi than thở hết hÆ¡i, bá»—ng nghe tiếng pháo vang trá»i, Äà o Kim Äịnh nói:
- Chẳng biết việc gì mà vang tai pháo nổ, hay là cứu binh đã đến chăng? Váºy xin để thiếp lên thà nh xem thá».
Nói rồi dặn chị em Má»™ng Ngá»c Trinh ở lại, má»™t mình lên ngá»±a thẳng gá»›i Vá»ng Äịch Lầu coi lại.
Khi Kim Äịnh lên lầu xem qua phÃa Tây, thấy có má»™t toán đại binh cá» bay thấp thoáng, quân đóng hằng hà , liá»n lấy ống thiên lý dòm coi, quả thấy cỠđỠÄông Tá» ngá»± dinh bốn chữ. Thấy rồi rất mừng rỡ, trở vá» phá»§ nói vá»›i Äiá»n ÄÆ¡n hay rằng:
- Nay cứu binh cá»§a Quốc mẫu đã tá»›i, phải dùng kế ná»™i công ngoại giáp Phó Mạnh ắt bị bại vong, Tá» binh mưá»i phần đắc thắng.
Äiá»n ÄÆ¡n nghe nói cả đẹp, vì dưỡng bịnh đã hÆ¡n má»™t tháng trá»n. Nay tinh thần đà mạnh mẽ như xưa, Äiá»n ÄÆ¡n bèn truyá»n lịnh đánh trống kéo cá», nhóm chúng tướng lại mà thỉnh lịnh, Äà o Kim Äịnh thưa rằng:
-Tiểu phi có má»™t kế, dám tá» vá»›i Vương gia, nay có cứu binh quốc mẫu đã tá»›i rồi, phải dùng kế ná»™i công ngoại giáp má»›i đặng. Dầu Ngô tặc có hùng binh mấy vạn, cÅ©ng chẵng còn má»™t manh giáp trở vá».
Äiá»n ÄÆ¡n khen phải, bèn truyá»n cho chúng tướng sắm sẵn há»a pháo há»a công, chá» tá»›i canh ba thỉnh lịnh. Chúng tướng Ä‘á»u vâng lịnh vá» dinh truyá»n cÆ¡m nước xong xuôi, qua canh ba, Äà o Kim Äịnh nổi pháo là m hiệu, mở cá»a thà nh xông ra, Ä‘i tá»›i đâu truy sát tá»›i đó.
Còn bên Ngô, Nguyên soái là Phó Mạnh, bại tráºn vá» dinh tức giáºn nằm không an giấc, đến canh ba bá»—ng nghe vang trá»i pháo nổ, ngó ra thá»i lá»a đỠnhư ban ngà y, ba quân chẳng kịp trở tay, biết trúng kế dụ binh cướp trại.
Quân láºt Ä‘áºt bá» thương bá» giáp, tướng vá»™i và ng dắt ngá»±a cầm Ä‘ao, Äà o Kim Äịnh đã đùa quân đánh tá»›i à o à o. Ngô Phó Mạnh ra oai đánh đặng ba hiệp mà bị binh đông quá nên thất cÆ¡ bá» chạy.
Còn bên dinh Tá», khi Chung háºu đương ngồi sau háºu viện cùng Túy Vân và Liêm Thoại Hoa bà n luáºn quân tình, bá»—ng nghe đùng đùng pháo nổ, ba mẹ con liá»n bước ra nhung trướng, sai quân Ä‘i thám thÃnh cho rõ rà ng, giây lát trở vá» phi báo hoang mang rằng:
- Ở trên thà nh Lang Äa thấy bóng há»a quang nhấp nhoáng.
Chung háºu tức thì bấm tay là m má»™t quẻ, biết Äiá»n ÄÆ¡n là m kế ná»™i ngoại giáp công, vá»™i truyá»n tả hữu tiên phong, hiệp cùng Äiá»n Nguyên và Khổng Äại, kéo binh hùng thẳng và o cho kịp lúc.
Khi các tướng vâng lịnh Ä‘i rồi, Chung háºu nói vá»›i Túy Vân rằng:
- Phó Mạnh thiệt tinh thông pháp thuáºt, các tướng Ä‘i khó ná»—i thà nh công, sư Ä‘iệt phải giúp sức má»›i xong, cùng Liêm hiá»n tức cÅ©ng Ä‘i theo lược tráºn.
Hai ngưá»i vâng mạnh liá»n sá»a soạn nai nịt, thẳng tá»›i dưới thà nh. Lúc đó Phó Mạnh như chim bị ná, chẳng biết ai là Lưu Túy Vân, kế thấy Äà o Kim Äịnh giục ngá»±a lướt và o, Phó Mạnh lại thê mưá»i phần kinh hãi, hoảng hốt bèn bá» dinh mà chạy, kế lại gặp ba vị vương gia, chiến trưá»ng mấy hiệp xông pha, Äà o Kim Äịnh lại theo sau rượt tá»›i, má»™t mình Phó Mạnh đánh cùng bốn tướng mà ngá»n Ä‘ao thương chẳng lá»t và o mình, há»… đâm và o thá»i thấy má»™t đạo bạch quang xông ra, ai nấy xem thấy thảy Ä‘á»u thất sắc.
Lui tá»›i đánh hÆ¡n trăm tráºn, Phó Mạnh chẳng khác như mình đồng, má»™t mình tả xông hữu đột, bốn tướng áp binh và o vây phá»§.
Lúc nà y lại có Liêm Thoại Hoa vá»›i Túy Vân Ä‘i tá»›i, thấy Phó Mạnh còn cá»± địch vá»›i bốn ngưá»i, Thoại Hoa khen thầm:
"Thiệt là tà thuáºt lạ Ä‘á»i, nên nương nương má»›i biểu chị em ta tá»›i đây giúp sức".
Thoại Hoa nói vừa dứt lá»i, Túy Vân liá»n lấy bá»u Ä‘ao tế lên trên không, kế có má»™t tráºn gió thổi tá»›i và biến hóa muôn ngà n cây Ä‘ao trên không sa xuống. Khi ấy Phó Mạnh bất ý chẳng đỠphòng, bị bá»u Ä‘ao chém đứt ra trăm khúc, các tướng dừng tay lại ngó, thấy Phó Mạnh đã thịt nát như tương, cùng nhau đà m đạo vui mừng, rồi thâu binh vá» trại. Thương hại thay cho má»™t vị tướng xương đồng da sắt, tá»›i chiến trưá»ng bá» mạng như không, oan hồn lại trở vá» nước Hà n, báo má»™ng tá» các việc vá»›i sư phụ là Thần lôi.
Còn Lưu Túy Vân khi thâu bá»u bối rồi liá»n trở vá» dinh, lúc ấy Tuyên vương, Chung háºu còn ngồi nÆ¡i Huỳnh La trướng, có quân và o báo rằng:
- Các tướng thắng tráºn trở vá» còn ở trước quân môn đợi lịnh.
Tuyên vương cả mừng, truyá»n cho các tướng và o, Chung háºu cÅ©ng bước xuống nhung trước mà tiếp rước Lưu Túy Vân, Túy Vân thưa rằng:
-Tôi chẳng có tà i năng gì mà là m nhá»c lòng nương nương viá»…n nghinh quá bá»™i.
Chung háºu bèn cầm tay Túy Vân dắt và o và mừng rỡ, kế thấy Hình ngục quan bước và o tâu rằng:
- Liêm thị vương phi đã bắt được Bạch Khởi và Túy Vân tiên cô cũng bắt được Vương Báu, hai tướng còn cầm giam nơi đây, xin Thiên tỠcùng nương nương định đoạt.
Chung háºu liá»n truyá»n lịnh dẫn và o. Giây lát quân Ä‘em hai ngưá»i và o quỳ trước sân. Chung háºu khi ấy phán há»i, Bạch Khởi cúi đầu rÆ¡i lụy và tâu rằng:
-Trăm lạy nương nương xin mở lòng từ bi dung thứ cho kẻ tá»™i thần nhá» vì tôi còn má»™t mẹ già tóc bạc, tuổi năm nay đám tám mươi dư, chẳng có ai hôm sá»›m cáºy nhá», ngưá»i luống má»i mắt bÆ¡ vÆ¡ trông đợi, lại ngà y trăm tuổi không ai tống táng, pháºn cô đơn tấc dạ ngáºm ngùi, trung chưa Ä‘á»n, hiếu ná» chưa báo, dưới chÃn suối tôi chưa đà nh nhắm mắt.
Chung háºu nghe Bạch Khởi nói mấy lá»i thắm thiết, cÅ©ng phát động từ tâm, bèn phán:
- Bạch Khởi! Ngươi đã có lòng hiếu đạo, Ai gia cÅ©ng rá»™ng lượng thứ dung cho, như ngưá»i còn nghe lá»i gian tặc mà địch ta, nếu tái phạm thá»i Ai gia không dung thứ.
Nói rồi truyá»n quân mở trói cho Bạch Khởi, Bạch Khởi được tha tá»™i, bèn cúi đầu lạy tạ, Chung háºu lại dặn:
- Ngươi mau khá trở vỠbiểu chúa ngươi nạp biểu quy hà ng và bắt cho được gian thần là Ngô Khởi, đem nạp cho Ai gia, Ai gia sẽ ban thưởng.
Bạch Khởi vâng dạ và cúi đầu lạy tạ lui ra. Chung háºu lại truyá»n quân dẫn Vương Báu tá»›i, quân sÄ© vâng lịnh dẫn và o, Chung háºu má»›i há»i rằng:
- Gian tặc dùng tà thuáºt mà đánh Ai gia, nay đã bị bắt tá»›i đây, váºy ngươi muốn chết hay là sống?
Nguyên Vương Báu có tà thuáºt há»™ thân, nên chẳng sợ Ä‘ao thương, tưởng chắc là không có ai giết đặng mình nên mắng rằng:
- Chung xá»§ phụ! Ta tưởng hồn mi đã vá» chÃn suối ai dè đâu còn sống tại dương trần, mi có dám mở trói ra cho ta, ta sẽ quyết má»™t phen sinh tá».
Chung háºu nghe nói cả giáºn mà rằng:
- Ai gia thiệt có lòng dung thứ, mà sá»± muốn chết ấy là tại ngươi, Ä‘ao phá»§ quân ở đâu, kiếp má»i Há»a Vân Äá»™ng Tiên Cô đưa phi Ä‘ao trừ loà i gian tặc.
Quân Ä‘ao phá»§ vâng lịnh và o má»i Lưu Túy Vân ra, Túy Vân bước tá»›i triá»u bái Chung háºu xong rồi, Chung háºu phán rằng:
- Nay phản tặc khi dá»… Ai gia quá đỗi, nó tưởng giết nó chẳng kham nên phiá»n sư Ä‘iệt má»™t phen, lấy đầu gã mà rá»a há»n má»›i đặng.
Túy Vân vâng lịnh, quân Ä‘ao phá»§ dẫn Vương Báu Ä‘em khá»i quân môn. Túy Vân niệm linh văn, rồi lấy báu Ä‘ao tế lên trên không, tưá»ng quang muôn đạo thẳng xông, tức thì hóa ra hà ng hà phi Ä‘ao, chỉ ngay trên đầu Vương Báu mà chém nhừ chẳng khác như mưa sa. Thương ôi! Nát thịt tan da, hồn ác đã lìa khá»i xác.
Tuý Vân chém xong Vương Báu, thâu phép lại trở vá» phục chỉ. Chung háºu cả mừng, kế thấy Má»™ng Ngá»c Nga tá»›i trước triá»u bái tâu rằng:
-Tiểu chúa tôi cÅ©ng còn mang bịnh, thần thiếp cÅ©ng có bị thương, Chung Long, Chung Hổ còn ngá»a bịnh tại sà ng, nên không Ä‘i được mà viá»…n nghinh Vương mẫu.
Chung háºu nói:
- May có vương tức tá»›i đây má»›i nhá»›, không thá»i Ai gia đã quên rồi.
Nói rồi bèn lấy túi mở ra, lấy linh Ä‘an mà đưa cho Ngá»c nga, biểu phải trở vá» dinh mà điá»u trị. Ngá»c Nga lãnh lấy linh đơn, Ä‘em vá» Ä‘iá»u dưỡng cho Äiá»n ÄÆ¡n và chư tướng.
Kế đó Tuyên vương và Chung háºu truyá»n lịnh cho các tướng thâu tháºp lương thảo, bạt trại mà và o thà nh Lang Da, Äiá»n ÄÆ¡n vá»›i mấy vị Vương phi cùng các tướng ra khá»i thà nh nghinh tiếp. Chung háºu thấy mặt Äiá»n ÄÆ¡n thá»i rÆ¡i lụy mà rằng:
-May nhá» có tiên đơn cứu tá», không thá»i mẹ con ta nay đã phân ly.
Tuyên vương thấy váºy cÅ©ng cảm bèn và o đại Ä‘iện truyá»n quân dá»n tiệc. Trong giây lát quân ná»™i thần dá»n tiệc dâng lên. Chung háºu biểu Liêm Thoại Hoa rót ra ba chung ngá»± tá»u, đưa lên cho Lưu Túy Vân và nói:
-Tiên cô có công cứu Äiá»n Nguyên, Ai gia xin tạ Æ¡n ba chung rượu nà y.
Túy Vân tiếp lấy tạ ơn, uống hết đà đỠmặt bèn thưa:
- Äệ tá» là ngưá»i sÆ¡n dã, chưa hiểu hết phép tắc triá»u đình cúi xin Quốc mẫu bao dung, sách có chữ: Tá»u kiến chÆ¡n tánh, váºy ngà y mai tôi xin trở vá» núi, phục chỉ lại cho lão sư tôn hay, chẳng hay quốc mẫu có sá»± chi dạy bảo tôi chăng, đặng tôi trở vá» tâu lại.
Chung háºu nghe nói thá»i nghÄ© thầm rằng:
" Sá»± nhân duyên tá»± nÆ¡i trá»i định, nay Lão mẫu sai Túy Vân xuống núi cÅ©ng có ý chi, phải thừa cÆ¡ mà há»i cà ng cho biết".
NghÄ© rồi bèn há»i rằng:
-Sư Ä‘iệt! Há»a Vân động môn đồ đông lắm. Tá»›i Tá» bang mà vầy duyên, cầm sắc cÅ©ng nhiá»u, nay sư Ä‘iệt cÅ©ng có tiá»n duyên nên lão mẫu má»›i sai xuống, có lẽ cho Ä‘oà n viên tụ há»™i?
Túy Vân nghe nói gáºt đầu và thưa rằng:
- Lá»i Quốc mẫu nói quả có thiệt, nhưng đệ tá» xét lại chữ hồng phước sao cho bằng thanh phước, công tu hà nh đã được mấy năm dư, nếu vâng lá»i Quốc mẫu bây giỠắt là uổng công tu luyện.
Chung háºu há»i tiếp:
- Nay Ai gia muốn há»i má»™t chuyện, không biết sư Ä‘iệt có bằng lòng không?
Túy Vân thưa:
- Äệ tỠđã vâng sứ mạng xuống đây, Quốc mẫu có biểu việc gì, thá»i đệ tá» cÅ©ng xin cam vâng chịu.
Chung háºu cả mừng, bèn nói:
- Việc nhân duyên còn thiếu má»™t ngưá»i là m Nguyệt lão, trong môn đồ Thánh mẫu biết cáºy ai?
Nói rồi lấy con mắt liếc qua Äà o Kim Äịnh, Kim Äịnh biết ý, liá»n bước ra thưa rằng:
- Nhi tức cÅ©ng là há»c trò Thánh mẫu, băng nhân cÅ©ng kẻ trước ngưá»i sau, sá»± mai dong tôi chịu là m đầu, tá» gián thiệp sẽ xin hầu Quốc mẫu.
Chung háºu nói:
- Hồi trước, Thiên tá» sÃnh lá»… Ai gia có má»™t cái BÃch ngá»c Ä‘ai, còn Yến tiên sanh là m kẻ băng nhân, bây giá» lấy cái Kim ngá»c đái cá»§a Äiá»n Nguyên mà sÃnh lá»… Lưu tiên cô má»›i phải.
Túy Vân nghe nói, mặt có sắc thẹn thùng bèn thưa:
- Äệ tá» chưa hồi sÆ¡n phục chỉ, sợ khi đắc tá»™i vá»›i tôn sư, việc lưỡng nan, biết tÃnh là sao, váºy xin cho đệ tá» phản hồi sÆ¡n động phục chỉ đã.
Kim Äịnh nói:
- Việc đó xin đừng có ngại, sá»± hôn phối phải cho kịp thá»i, hãy vâng theo ý chỉ cá»§a Nương nương ta tuân lá»… dà nh là m mai chúc.
Túy Vân mắc cỡ, cúi đầu chẳng nói nữa, Chung háºu biết ý đã thuáºn tình, bèn truyá»n lệnh cho Kim Äịnh và Ãt cung nữ dẫn Túy Vân và o biển phòng, bá» hết đạo y, thay đổi vương phục, cà i trâm đội mão, theo nghi vệ vương gia và truyá»n cho ná»™i thần dá»n má»™t kiệu hoa biểu Liêm Thoại Hoa đưa Túy Vân vá» Lâm Tri trước, rồi sẽ lá»±a ngà y thà nh thân vá»›i Äiá»n Nguyên Thái tá». Việc há»· sá»± nói vá» hồi sau.
Qua ngà y sau, Chung háºu biểu Äiá»n ÄÆ¡n mở kho lúa lấy tiá»n phát cho quân sÄ© và ban cấp cho những kẻ bần dân già cả, nghỉ quân má»™t tuần, má»›i ban sư trở vá» Lâm Tri Há»—n Hải.
Nói vá» bá quan văn võ tại thà nh Lâm Tri, nghe tin ngá»± giá ban sư, Ä‘á»u ra khá»i cá»a thà nh nghinh tiếp. Tuyên vuÆ¡ng vá»›i Chung háºu thẳng và o Kim Loan Ä‘iện, bá quan triá»u bái xong kế thấy Bắc cung là Trịnh Ngá»c Thiá»n cÅ©ng tá»›i triá»u kiến. Chung háºu láºt Ä‘áºt bước xuống ngai đỡ dáºy, nói rằng:
- Vương muội cần lao vương sự, ở nhà liệu lý các việc trong cung đình, hãy theo ta và o trong Chiêu Dương cung, chị em sẽ phân trần sau trước.
Lúc đó Tuyên vương thá»i Ä‘i trước. Chung háºu vá»›i Bắc cung theo sau, Ä‘i ngang Phân cung lầu, Tuyên vương xem thấy Tây cung bá» vưá»n hoang cá» ráºm, ngáºm ngùi nhá»› Hạ Nghinh Xuân thuở nỠân tình xưa như nước chảy xuôi, thấy váºt lại nhá»› tá»›i ngưá»i, hai hà ng luống khôn ngăn lụy ngá»c. Chung háºu liếc mắt ngó thấy tức cưá»i bèn nói:
- Thần thê xem thấy Tây cung rất buồn bã, động lòng lại nhớ tới Hạ Nghinh Xuân, xin Thiên tỠxá tội cho Tây cung, đến xuân tiết tới kinh thà nh du ngoại.
Ba ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói, giây lát đã tá»›i Chiêu Dương cung, ba ngưá»i và o đại Ä‘iện đồng ngồi, truyá»n cung nữ dá»n bà y yến tiệc, Trịnh Bắc viện rót hai chung ngá»± tưu, kÃnh dâng thiên tá» vá»›i Chiêu Dương, cùng nhau đà m đạo sá»± tình, Chung háºu nhắc lại việc mưá»i hai năm trước rằng:
- Hạ Nghinh Xuân, toan dùng chước độc, là m cho mẹ Bắc con Nam, Ai gia đã bị biếm và o lãnh cung, còn Äiá»n Nguyên nhá» có Thể Vân cung nữ, Huỳnh Cái thâu là m nghÄ©a tá», tá»›i nay đã khôn lá»›n nên ngưá»i, nay nó lại lên tiên sÆ¡n rước đặng Thần y, Ä‘em vá» cứu Äả quá»· thần tiá»…n cho ta, Ai gia đã hồi sanh khá»i tá», lại đặng thêm cốt nhục trùng phùng, ấy cÅ©ng nhá» phước đức Thiên công, sách có chữ: Kiết nhân thiên tướng,
Khi Chung háºu thuáºt hết lá»i, Trịnh Ngá»c Thiên nghe rồi mừng rỡ không cùng, Chung háºu lại nói:
- Vì Ai gia chẳng giết Ngô Khởi nên nó là m ra tai há»a tá»›i nay, nếu như trá»i chẳng giúp ngưá»i là nh, thá»i má»™t trăm Chung Vô Diệm cÅ©ng đà nát tánh mạng.
Ba ngưá»i trò chuyện rượu đã mãn tuần, Chung háºu nói:
- Ai gia bấy lâu gối tuyết nằm sương, bây giá» phải tịnh dưỡng Ãt ngà y, Ngá»± muá»™i vắng mặt Thiên tỠđã lâu, nay Thiên tá» phải qua bên Bắc cung an nghỉ.
Tiệc vừa mãn canh đà quá khắc, Tuyên vương nói vá»›i Ngá»c thiá»n Ä‘i tá»›i Bắc cung, còn Chung háºu thá»i ở lại Chiêu Dương, trướng phụng mà n loan an giấc Ä‘iệp.
Nói vá» Liêm Thoại Hoa vá»›i Túy Vân, khi vá» tá»›i Lâm Tri rồi, và o ở nÆ¡i Äông cung viện. ÄÆ°Æ¡ng lúc canh ba, hai ngưá»i còn ngồi đà m đạo vá»›i nhau, bá»—ng thấy tráºn gió thổi qua, nghe như tiếng thần kêu quá»· khóc, Liêm Thoại nói:
-Sá»± ấy rất kỳ dị, Ä‘iá»m kiết hung chưa rõ lẽ nà o?
Túy Vân thưa:
-Trong cung viện chẳng phải là chá»— hoang vu mà có sá»± quá»· ma kỳ quái, váºy để em chiêm má»™t quẻ cho rõ lẽ kiết hung.
Thoại Hoa khen phải, Túy Vân chiêm quẻ xong rồi, bèn nói:
- NgÅ© hà nh phân minh quyết Ä‘oán, quẻ lục xung tai há»a trùng trùng, thà nh Lâm Tri thiếu kiết Ä‘a hung, giặc đã đến đùng đùng náo động.
Thoại Hoa nghe nói thở vắn than dà i, kế thấy cung nữ và o báo:
- Có Chung nương nương giá đáo, Vương phi phải tiếp rước cho mau.
Thoại Hoa truyá»n cung nữ mở cá»a giữa ra mà tiếp rước Chung háºu. Khi Chung háºu và o ngồi, hai ngưá»i là m lá»… xong , Chung háºu nói:
- Ai gia thấy má»™t tráºn cuồng phong quái lạ, chiếm má»™t quẻ thá»i biết có chiến tranh, Äiá»n Nguyên tai kiếp khá»i má»›i được thà nh thân, Túy Vân phải tùng quân mà trừ yêu phá quá»·, việc thiên cÆ¡ chẳng nên tiết lá»™, hai ngưá»i lo sá»a soạn mà đi bình Ngô.
Hai ngưá»i vâng lịnh ân cần, Chung háºu láºt Ä‘áºt trở vá» cung viện.
Nói vá» Tuyên vương vá»›i Bắc cung sáng ngà y thức dáºy, Ä‘á»u tá»›i Chiêu dương cung mà đà m luáºn. ÄÆ°Æ¡ng khi nói việc kiến tu vương phá»§, lo láºp cho Äiá»n Nguyên vá»›i Túy Vân thà nh thân, xảy thấy cung quan và o tâu:
-Có hai vị vương gia tá»›i xin triá»u kiến.
Thiên tá» cho và o, Äiá»n ÄÆ¡n vá»›i Äiá»n Nguyên tá»›i trước cẩm trướng, triá»u bái xong, Tuyên vương há»i: -Vương nhi tá»›i có sá»± chi lạ hay là theo lá»… thưá»ng định tỉnh thần hôn.
Hai vị vương gia tâu rằng:
-Vì Hà n quốc Trương Xa nguyên soái bị bại binh nên đi cầu viện với nước Ngô, ngoà i ải quan có cáo cấp văn biểu, xin vương phụ cùng vương mẫu lo phương cự địch.
Tuyên vương nghe tâu than rằng:
-Ấy là tại Quả nhân bạc đức, nên Chiêu Dương chưa hỠcó một ngà y an thân.
Chung háºu nói:
- Việc binh hẳn số trá»i đã định, ấy là tai kiếp cá»§a tướng Tá», nếu như Thần Thê không Ä‘i, thá»i có ai bình Ngô cho đặng, còn má»™t ná»—i trong cung viện không ai coi sóc, chưa biết phó thác việc ấy cho ai. Ra Ä‘i lòng những ai hoà i, bá» ná»™i cố chưa an tấc dạ. Chung háºu nói vừa dứt lá»i ngó lại thấy Trịnh Ngá»c thiá»n mặt có sắc thả, thá»i biết có tai kiếp lâm thân, Chung háºu khi đó má»›i nghÄ© thầm rằng:
" Phải láºp kế lo mưu cứu giải".
NghÄ© rồi bèn biểu cung nữ và o lấy cặp giá» hồi trước Ä‘em ra (nguyên Chung háºu hồi tá»›i Lâm Tri kết bạn vá»›i Tuyên vương, có gánh theo má»™t cặp giá», thá»i thấy có ba cái áo cưới, má»™t đôi già y bông, má»™t cái lược bằng cây có ba cái răng, má»™t cái kiếng soi mặt, mưá»i hai khúc cây bằng cây táo, tám sợi dây gai, sáu cặp ống trúc và hai cây chổi). Tuyên vương xem thấy che miệng lại cưá»i, còn Chung háºu thá»i mừng rỡ, bèn lấy đôi già y và ba cái áo đưa cho Trịnh Bắc cung rồi nói:
- Váºt nà y tuy kỳ dị, nếu ngưá»i vô phước dùng nó không nên, Ai gia cảm Æ¡n cá»§a Bắc cung, nên muốn cứu cho mẹ con toà n tánh mạng, há»… khi lâm cÆ¡n nguy biến, thá»i mặc nó và o sẽ khá»i sá»± tai ương, hãy Ä‘em vá» bên cung viện thâu dùng đỠphòng tá»›i lúc ngá»™ sá»±.
Trịnh Ngá»c Thiá»n tiếp lấy tạ Æ¡n, Chung háºu lại kêu Äiá»n ÄÆ¡n dặn rằng:
- Mưá»i hai khúc cây vá»›i má»™t cái chổi, mẹ sẽ giao cho con phải là m như vầy... như vầy... Và lãnh ba muôn binh qua chá»— rừng hoang, ở bên phÃa Äông Nam, đồn binh mai phục, chá» khi nghe có tiếng pháo nổ vang trá»i thá»i xua binh ra sát giặc láºp công, lấy cho được ải Thiên quan, sẽ có ngưá»i tiếp cứu.
Äiá»n ÄÆ¡n cúi đầu vâng lịnh, Chung háºu lại giao má»™t cái lược và má»™t cái kiếng cho Äiá»n Nguyên, còn tám sợ dây gai và mưá»i hai cái ống trúc và viết má»™t phong thÆ¡, sai cung quan đưa ra Lang Da thà nh cho Äiá»n Côn. Chung háºu sắp đặt xong rồi, vợ chồng sá»a soạn lâm triá»u, kế bá quan đến triá»u bái, Chung háºu kêu Yến Anh đến dặn rằng:
- Ai gia mắc chinh phạt nên để lại cho khanh má»™t phong cẩm nang, chỠđến cÆ¡n lâm biến, mở ra coi đó mà là m, việc triá»u chÃnh cáºy khanh toan liệu.
Yến Anh lãnh lấy phong thÆ¡ và tạ Æ¡n. Kế thấy năm vị vương cÅ©ng tá»›i triá»u kiến. Chung háºu bèn phán rằng:
- Năm vương tức má»—i ngưá»i lãnh binh má»™t vạn, hiệp lại là m thà nh tráºn NgÅ© Long, phải dùng đủ năm sắc hiệu cá», chia ra là m năm đạo. Còn Khổng Äại lãnh má»™t cây lịnh tiá»…n, tá»›i giáo trưá»ng mà tuyển lấy năm muôn binh, Chung Long, Chung Hổ cÅ©ng tùy hà nh, Tống Vạn, Tống thiên Ä‘á»u Ä‘i lược tráºn.
Các tướng lãnh chỉ lui ra. Chung háºu lại biểu Äiá»n Nguyên lãnh ba ngà n binh cưá»ng tráng, Ä‘i là m tiá»n đạo tiên phong, dụ binh Ngô qua khá»i SÆ¡n Cưá»ng, há»… giao chiến phải dùng mưu trá bại. Rồi Chung háºu lại tâu vá»›i Tuyên vương rằng:
- Nay Thần háºu xin Ä‘i cá»± địch, việc bảo giá đã có Tể phú vá»›i bá quan dẫu có sá»± nguy nan, thá»i đã có cứu tinh ngá»™ kiết.
Tuyên vương nói:
- Ngá»± thê Ä‘i đỠbinh chinh phạt, Quả nhân cầu cho mau mau bình định Ngô bang, được cùng nhau cá»™ng hưởng thái bình, kẻo lòng trẫm đêm ngà y hoà i vá»ng.
Vợ chồng nói qua nói lại má»™t hồi lâu, rồi bãi triá»u, ai lui vá» dinh nấy.
|

10-09-2008, 01:35 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Bảy Mươi Ba
Qua Thanh Châu Ngô Khởi gặp bạn
Tới Thương Sơn, Tuyên Vương lánh mình
Nói vá» từ khi Ngô Khởi trốn khá»i nước Sở, Ä‘i tá»›i Cá»u Lý SÆ¡n, gặp Bạch Äầu Hồ tiên ông, cầm tay lại, nói rằng:
- Phò mã tháºt có đế vương phước pháºn, sao không qua Thanh Châu mà kiếm Hạ Nghinh Xuân, cuốn binh thÆ¡ nà y đủ các thứ tráºn đồ, ta cho ngươi láºp nên cÆ¡ nghiệp.
Ngô Khởi tiếp lấy cuốn binh thÆ¡, rồi thấy tráºn gió thổi qua, thì Hồ tiên ông đã bay đâu mất. Ngô Khởi đứng giữa thinh không bái tạ, xem binh thÆ¡ mà ngá»› ngẩn tâm thần, vùng vằng chưa nỡ dá»i chân, sanh ra má»™t kế thoát thân má»›i đặng. Lúc đó vừa Ä‘i vừa nghÄ©, đã tá»›i quán trá» và o ăn uống nghỉ ngÆ¡i. Rồi đó Ngô Khởi cáºy chá»§ quán sắm sá»a cho má»™t bá»™ đồ đạo trang, mặc và o rồi giả là m thầy du phương quái mạng (là thầy coi tướng coi quẻ). Ngô Khởi bèn tạ từ chá»§ quán mà thẳng qua Thanh Châu.
Äi được Ãt ngà y, thì đã tá»›i Thanh Châu phá»§, xem thấy lâu đà i cao vá»i, bốn phÃa tưá»ng vách chạm nguy nga, trong ngoà i có đông đảo ngưá»i ta, liá»n bước tá»›i xem tưá»ng chung thá»§y. Khi Ngô Khởi tá»›i đó, thấy nÆ¡i cá»a thà nh treo tấm bảng văn, đỠmấy lá»i như vầy:
"Tá» Tuyên vương sắc dụ, cho quân dân ai nấy rõ hay có gian tặc là Ngô Khởi ở dạ chẳng ngay, hiệp năm nước tá»›i vây Há»—n Hải, Chung háºu đã trừ an mối há»a, còn Ngô Khởi phải bắt nó má»›i xong, như ai biết tin nó ở đâu, mau láºp tức tá»›i báo quan, thá»i đặng thưởng ngà n và ng, bằng bắt đưa tá»›i nạp cho quan, thá»i phong cho là m quan cả há» ".
Ngô Khởi xem rồi thất kinh và nghÄ© rằng may nhá» có dịch phá»§ cải trang, bằng không thì đã bị bắt. NghÄ© rồi bèn bá» Ä‘i má»™t đỗi xa xa, sau lưng nghe có tiếng ngưá»i kêu:
- Bớ ân chủ!
Ngô Khởi lắng tai tá» rõ, nghe hai chữ ân chá»§ thì trong bụng má»›i vững được bảy tám phần, bèn Ä‘i ra chá»— vắng, Ngô Khởi má»›i dám dừng chân lại. Gặp mặt, hai ngưá»i han há»i má»›i biết là cá»±c bá»™c Ngô Trung, cùng nhau vui vẻ mưá»i phần. Ngô Trung má»›i phân trần sau trước rằng:
-Từ lúc há»™i hoa đăng gây há»a, tiểu bá»™c xiêu lạc tá»›i Thanh Châu, và o là m gia bá»™c cho Hạ Thái Sư, nhá» Hạ quốc mẫu đãi tôi ra ngưá»i trưởng thượng, ngưá»i cho Ä‘i coi ruá»™ng, quyá»n hà nh cai quản, thưá»ng ngà y lai vãng trong chốn hương thôn, nay thá»i may lại gặp được chá»§, ấy cÅ©ng là tam sanh hữu hạnh. Ngô Khởi nói:
- CÅ©ng vì Sở bang binh bại nên má»›i bị xiêu lạc tá»›i giá», nay lại gặp Hồ tiên ông giữa ban ngà y, dạy ta qua đây mà tìm Hạ thị.
Ngô Trung nói:
-Xin má»i ân chá»§ vá» trong Ä‘iá»n trang an nghỉ, để mai tôi thông báo vá»›i Thái sư cho ngưá»i hay. Nguyên từ khi Thái Sư bị biếm tá»›i nay, lòng oán ức, hà ng ngà y muốn trả thù bởi váºy cho nên liên kết cùng quân cưá»ng khấu, để chá» ngà y công hãm Lâm Tri, thá»i may nhân dịp Chung háºu Ä‘i công phạt nước Ngô, trong triá»u đã không ai là dÅ©ng tướng, váºy để tôi cùng Thái sư thương lượng coi thá» ngà i tÃnh toán lẽ nà o?
Ngô Khởi nghe nói cả mừng, thầy trò dắt nhau vá» trong Ä‘iá»n trang an nghỉ. Rạng ngà y Ngô Trung từ biệt Ngô Khởi mà trở vá» phá»§ Thái sư, lúc vá» tá»›i, thấy Diên Quảng còn ngồi đà m luáºn, tả hữu Ä‘á»u là ngưá»i tâm phúc vá»›i nhau, Ngô Trung liá»n tá»›i trước khấu đầu tá» các việc trước sau sá»± gặp Ngô Khởi. Thái sư lòng cà ng hoan hỉ, biểu mau mau vá» thỉnh Ngô tướng quân, Ngô Trung láºt Ä‘áºt trở lại thuáºt hết các lá»i, thầy trò đồng mừng rỡ má»›i cùng nhau dắt tá»›i phá»§ Hạ thị.
Khi Thái sư hay tin Ngô Khởi tá»›i, thì vá»™i và ng ra giữa trung đưá»ng, tá» lá»i niá»m nỡ, ân cần tiếp rước. Gặp mặt cùng nhau thi lá»…, hai bên phân ngôi chá»§ khách cùng ngồi. Hạ thái sư vồn vã há»i rằng:
-Từ khi cách mặt Ngô tướng quân, lão hà ng ngà y luống những khao khát. Váºy ta muốn là m sao cho phỉ tình mÆ¡ ước, nay gặp nhau được cÅ©ng là cÆ¡ há»™i tại trá»i, khi nên trá»i cÅ©ng chìu ngưá»i, cho lão trả được oán thù má»›i đà nh dạ.
Ngô Khởi thưa:
- Như thái sư muốn trả thù con xá»§ phụ, thì phải chiêu binh mãi mã cho nhiá»u, há»… là m ra mà ngôn thuáºn lý hòa như váºy má»›i phục được lòng tướng sÄ©.
Diên Quảng nói:
- Lương thảo cÅ©ng đã đầy đủ, anh hùng thá»i tiếp nạp cÅ©ng nhiá»u, ngặt má»™t Ä‘iá»u sÆ¡ xuất vô danh, lại câu DÄ© thần thà quân sao phải.
Ngô Khởi nói:
- Việc đó xin thái sư đừng có quản ngại, hãy má»i Hạ tây cung ra đây mà luáºn việc binh cÆ¡, mạt tướng sẽ có xảo kế bây giá», là m cho các chư hầu cÅ©ng phải cuốn cá» xếp giáo.
(Vì Ngô Khởi là má»™t ngưá»i lanh lợi, muốn cho gặp mặt Hạ Nghinh Xuân phải dùng kế mà nói khÃch Hạ thái sư, nên Diên Quảng cÅ©ng nghe lá»i mà kêu con ra mắt).
Nói vá» Hạ Nghinh Xuân khi nghe cha và o nói có Ngô Khởi tá»›i, nên má»i ra nghị việc quân cÆ¡, thì mừng thầm rằng: Tình nhân lại gặp tình nhân, má»›i biết chữ hữu duyên thiên lý năng tương ngá»™ (Chà lý thay!) Bèn sá»a sang cung phục, chẳng khác như tiên ở Quảng Hà n, mùi hương gió thổi phất ngang, liá»n bước ra trước đại đưá»ng mà thi lá»….
Ngô Khởi thấy Hạ tây cung bước tá»›i, bèn quỳ xuống mà lá»… quân thần, Hạ nương nương đỡ dáºy má»i ngồi, má»›i phán há»i má»™t hai lá»i:
-Thái sư nay muốn trả thù Chung háºu, ái khanh có diệu kế cho xin tá» bà y, đặng Ai gia phục thù tiết háºn.
Ngô Khởi thưa rằng:
- Việc đó Thái sư đã có nói , dÄ© thần thà quân cÅ©ng khó lòng, bây giá» phải tÃnh vầy má»›i xong, Nương nương hãy kể tá»™i Chánh cung ra tháºp ác, còn sau phải để Tây cung danh dá»±, như váºy má»›i phục lòng dân, chừng tá» bản văn tá» khắp xa gần thì ai cÅ©ng biết, NuÆ¡ng nương là khoan nhân đại độ.
Ngô Khởi nói rồi, lấy mắt mà ngó Hạ tây cung. Nghinh Xuân cũng hội ý, liếc qua liếc lại một đôi lần rồi nói:
-Tá»™i Chung háºu kể sao cho xiết, ái khanh hãy tạm nghỉ lại đây mà bà n luáºn cho phân minh.
Nói rồi liá»n trở và o phòng, Ngô Khởi cÅ©ng lấy mắt đưa theo Hạ thị. Khi Nghinh Xuân và o phòng rồi, Diên Quảng bảo Ngô Trung thông tin cho các vị hà o kiệt ba xứ hay đặng mà và o ra mắt Ngô Khởi.
Ngô Trung lãnh mạng lui ra, trong giây lát mấy vị đầu mục Ä‘á»u tá»›i thi lá»…. Diên Quảng nói:
- Bây giỠđây lương thảo có hÆ¡n hai mươi vạn, còn quân binh được bốn chục muôn, phò mã là m chá»§ Chánh tham mưu, như váºy má»›i thà nh đại sá»±.
Ngô Khởi nói:
- Mạt tuá»›ng tà i sÆ¡ há»c thiển, nhá» Æ¡n Quốc trượng vun trồng, trong anh em ba xứ phải đồng lòng, tá»›i ngà y rằm tháng năm thá»i đại hưng binh mã.
Mấy chục đầu mục Ä‘á»u đáp:
- Chá»§ tuá»›ng cứ theo phép quân mà điá»u khiển, anh em tôi phải vâng lịnh thi hà nh.
Ngô Khởi cả mừng, đứng dáºy nói rằng:
-Xin anh em mau mau vá» núi tá» cho các vị khác hay đạo binh Mông SÆ¡n thì Ä‘i phÃa Tây, đạo binh Thái SÆ¡n thì Ä‘i phÃa Bắc, phÃa Äông thì giao mặc Bổn soái, còn đạo binh Lương SÆ¡n thì Ä‘i phÃa Nam, y lá»i hẹn đún giữa ngà y rằm, nghe hiệu pháo thá»i hưng binh xuất tráºn. Nếu như Vô Diệm Ä‘em binh vá» cứu, thá»i anh e tôi khá hết lòng, quyết phen nà y thắng bại cho xong, má»›i rõ mặt anh hùng cái thế.
Các vị đầu mục ở ba xứ thảy Ä‘á»u vâng lịnh, ai lui vá» sÆ¡n trại nấy mà kiểm Ä‘iểm binh mã, chá» tá»›i ngà y rằm tấn phát. Khi mấy tên đầu mục lui ra rồi, Ngô Khởi lại há»i Diên Quảng rằng:
-Dám thưa Quốc trượng bây giỠbinh mã trong phủ được bao nhiêu?
Diên Quảng đáp:
-Lão phu ba bốn hôm nay chiêu hiá»n nạp bạn, có được năm muôn dư, nhưng không dám để trong nhà , sai Ä‘i các chá»— thôn trang giả ngưá»i là m ruá»™ng.
Ngô Khởi bèn sai Ngô Trung tức tốc Ä‘i báo hết mấy chá»— thôn trại, biểu mấy tên đầu mục rạng ngà y phải tá»›i phá»§ cho mau. Ngô Trung lãnh mạng ra Ä‘i, Diên Quảng liá»n truyá»n cho gia Ä‘inh đưa y phục cho ngưá»i ngồi yến ẩm vá»›i nhau. Ngô Khởi khi ấy ngồi ngẫm nghÄ© giây lâu bèn sanh ra má»™t kế, để đặng tư thông cùng Hạ thị. Ngô Khởi lúc nà y má»›i rót má»™t chung rượu hai tay dâng lên cho Diên Quảng mà thưa rằng:
-Mạt tướng man Æ¡n Quốc trượng, giao cho chấp chưởng binh quyá»n, chẳng bao lâu thá»i Tuyên vương vá»›i Chung háºu cÅ©ng phải táºn số quy tiên, giang sÆ¡n ấy vá» tay Quốc trượng, oán thù nỠđã sẵn lòng báo phục, mà hiển vinh thêm rạng mặt vá»›i non sông, kÃnh dâng ngá»± tá»u ba chung, xin Quốc trượng Ä‘oái thương tình ngu hạ.
Diên Quảng là ngưá»i thấp trÃ, tưởng khi Ngô Khởi nói đó thiệt lá»i, phình bụng ra uống má»™t hÆ¡i mấy chung. Ngô Khởi lại theo khuyên ép Thái sư khi ấy đã say mèm, uống cho tá»›i mặt trá»i chen lặn, Diên Quảng đã mê man bất tỉnh. Ngô Khởi mừng thầm trong bụng biết bao, quyết đêm nay cho thá»a chà tầm hoa, kế thấy hai đứa thị nữ bước ra mà thưa rằng:
- Nương nương có chỉ cho đòi Ngô phò mã, phải mau mau tới mà viết các đạo bản văn.
Ngô Khởi đứng dáºy dá»i chân và o ná»™i phòng mà ra mắt Hạ thị. Bốn mắt cùng nhau qua lại, đôi tình nhân như đã tá» tưá»ng. Hạ Nghinh Xuân thấy chẳng có nghiêm đưá»ng, bèn dắt tay Ngô Khởi và o phòng dá»± tiệc. Thị nữ thảy Ä‘á»u biết ý, Ä‘em nhau bỠđó mà đi ra xa. Nghinh Xuân thấy thị nữ đã bước ra, liá»n đứng dáºy đóng phòng môn lại. Hai ngưá»i cùng nhau than thở, má»›i kể hết từ khi cá»±c khổ gian nan tưởng là thiên các nhứt phương, hay đâu lại gặp hoa xưa ong cÅ©. Hạ thị hà ng lệ ứa, Ngô Khởi lấy khăn mà lau nước mắt cho tình nhân, cuá»™c phong lưu trăng gió gió trăng, thá»a tấm dạ mấy năm trá»i khao khát. Sá»± xuân tình kể sao cho xiết, sách có câu: Cá»u hạn phùng cam võ.
Việc xong rồi lại trà rượu hân hoan. Ngô Khởi má»›i viết hết mưá»i hà ng tháºp ác, kể hết tá»™i Chung nương nưong sau trước, viết xong rồi đưa cho Hạ thị xem và nói rằng:
-Trăm năm lòng lại dặn lòng sợ Thái sư tỉnh giấc thức dáºy.
Hạ Nghinh Xuân nói:
- Như phò mã lòng còn nghi ngại, thá»i cho lão già má»™t chung độc tá»u cho rồi Ä‘á»i, sẽ cùng nhau cá nước sum vầy, chẳng sợ tá»›i có ai câu thúc. (Lá»i Nghinh Xuân nói đó tuy là chưa ai biết, nhưng mà quá»· thần đã biên chép tá»›i sau Chung háºu phá xong tráºn Cô lâu, bắt Nghinh Xuân phân thây muôn miếng. Ấy là việc sau).
Khi Ngô Khởi nghe Nghinh Xuân nói váºy, thá»i cùng mình Ä‘á»u rởn óc, đã hiểu ngưá»i lang độc thú tâm, đà nh lòng Ä‘i hại chữ cốt nhục tình thâm mà vui vầy cuá»™c vân vô. NghÄ© rồi bèn trả lá»i rằng:
- Nương nương tÃnh váºy cÅ©ng phải, bây giá» chưa dám ra tay, chá» cho bình được Lâm Tri rồi sẽ là m y như kế.
Nghinh Xuân gáºt đầu khen phải, rồi giỡn há»›t cùng nhau, nỉ non đêm vắn tình dà i, trôn ra ác đã rá»i ngoà i cá»a hiên, Nghinh Xuân kịp gá»i nữ tỳ Ä‘em dâng trà nước giải khát, rồi đó Ngô Khởi liá»n từ giã xin dá»i gót ngá»c.
Khi Ngô Khởi từ giã rồi ra trước đại đưá»ng, thấy Diên Quảng còn nằm ngá»§, bèn ghé lại bên tai kêu Quốc trượng Ãt tiếng. Diên Quảng giáºt mình thức dáºy, thấy Ngô Khởi cầm xấp giấy đứng ở má»™t bên, bèn nói rằng:
- Lão phu vì say quá chén, nên cam thất lễ với tướng quân.
Ngô Khởi nói:
- Tá»™i Vô Diệm kể ra như váºy, xin Thái sư xem cho tá» nguồn cÆ¡n.
Diên Quảng tiếp lấy xem kỹ má»™t hồi, khen thầm Ngô Khởi là ngưá»i văn võ toà n tà i đại tướng. Khi hai ngưá»i Ä‘ang ngồi bà n luáºn, thấy có Ngô Trung đã dẫn hai mươi tên đầu mục tá»›i truá»›c đại đưá»ng yết kiến. Ngô Khởi nói:
- Anh em đã đồng tâm hiệp lá»±c, xin nghe lá»i mạt tướng phân trần, như mà lấy được thà nh trì Lâm Tri, thá»i anh em sẽ được ghi và o đà i các, đã nhá» quân ân quốc lá»™c, sau lại thê tỠấm thê phong, anh em xin khá hết lòng ngà n thuở để danh trong trá»i đất.
Mấy tên đầu mục nghe nói Ä‘á»u mừng quýnh, bèn bước tá»›i thưa rằng:
- Anh em tôi xin vâng mạng lịnh, dẫu cho da ngá»±a bá»c thây cÅ©ng chẳng sá»n.
Ngô Khởi nói:
- Bây giá» biến thà nh đội ngÅ©, binh quý tinh bất quý Ä‘a, Ä‘ao thương giáp trụ phải cho sẵn sà ng, táºp luyện tráºn đồ cho tinh thục.
Mấy tên đầu mục vâng dạ lui ra, gà i sổ bá»™ chia là m bốn toán. Binh cưá»ng tráng được chừng bốn vạn, còn binh trong phá»§ có được năm ngà n, đêm ngà y luyện táºp hân hoan, các cách tráºn đồ cÅ©ng đã thông thuá»™c. Cách Ãt ngà y, Ngô Khởi sai Ngô Trung đòi bốn tên đầu mục tá»›i truyá»n lịnh đầu canh ba thá»i sát nháºp thà nh Thanh Châu, Ä‘oạt thà nh trì ấy mà là nÆ¡i đồn trú. Các tướng vâng lịnh sắm sá»a chững chà ng, chá» tá»›i đầu canh ba thẳng tá»›i thà nh Thanh Châu há»—n sát.
Nói vỠtướng giữ thà nh Thanh Châu tên là Trang Mạnh là em ruột Trang Bạo, đương lúc đà n ca rượu tiệc, vợ con hỷ lạc vui vầy, xảy thấy quân tiểu hiệu và o báo:
- Giặc ở đâu kéo tá»›i, phá cá»a thà nh sát nháºp tung hoà nh.
Trang Mạnh nghe báo kinh hồn, liá»n nai nịt cầm chÄ©a ba lên ngá»±a. Vừa ra khá»i tướng phá»§, thấy quân giặc đã lÅ© bảy chòm ba, thiệt đông vô số hằng hà . Trang Mạnh má»›i hươi chỉa xốc và o rước đánh. Bên kia, Ngô Khởi cầm thương lướt đánh, hai ngưá»i đánh được mưá»i hiệp có dư. Trang Mạnh thấy thế giục ngá»±a chạy mù, Ngô Khởi cÅ©ng buông cương theo Ä‘uổi bắt được Trang Mạnh. Kế thấy quân thá»§ hạ áp lại trói liá»n dẫn và o nam lao hạ ngục. Còn Ngô Khởi Ä‘i tá»›i đâu giết ngưá»i như kiến, suốt cả đêm Äông chinh Tây chiến tá»›i rạng ngà y xuất bảng an dân. Bèn sai quân vá» rước Hạ Nghinh Xuân cùng gia tiểu thái sư Quốc trượng. Khi ấy má»›i cải soái phá»§ đổi là m cung viện. Hạ Nghinh Xuân chấp chưởng triá»u cương, gia phong cho Ngô Khởi là m chức bác cá»u Äại nguyên soái.
Còn Ngô Khởi lúc nà y thăng trướng, truyá»n quân và o nam lao dẫn Trang Mạnh ra há»i rằng:
-Trang Mạnh! Mi bấy lâu nay đi phò con cẩu phụ, bây giỠbị ta bắt rồi có muốn sống hay không?
Trang Mạnh cúi đầu dạ dạ thưa rằng:
-Trăm lạy soái gia, loà i sâu bá» hãy còn muốn sống, huống chi thân thể là m ngưá»i, muôn Æ¡n rá»™ng lượng tha tá»™i quyết má»™t lòng đầu hà ng quy thuáºn.
Ngô Khởi mừng nói rằng:
- Bổn soái cÅ©ng chẳng giết ngươi, nên má»›i cho đòi ra táºn mặt, váºy ta sẽ phong cho ngươi là m chức tiá»n bá»™ Tiên phong tá»›i Lâm Tri là m trong ứng ngoại hiệp.
Trang Mạnh cả mừng và thưa rằng:
- Mạt tướng đã mang Æ¡n bất sát, tôi nguyện phen nà y Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™ cho soái gia.
Ngô Khởi cả mừng, truyá»n quân mở trói cho Trang Mạnh rồi kêu lại má»™t bên nói nhá»: Phải là m như vầy, như vầy... Trang Mạnh vâng lá»i, trở vá» dinh thâu tháºp đồ hà nh lý và dắt vợ con thẳng tá»›i thà nh Lâm Tri.
Khi Trang Mạnh Ä‘i rồi, Ngô Khởi liá»n truyá»n quân chánh ty đánh trống nhóm chúng tướng tá»›i phân cắt cÆ¡ binh:
-Tôn Thiện thá»i Ä‘i thông tin vá»›i hà o kiệt ở núi Thái SÆ¡n, Lý Vinh Ä‘i thông báo vá»›i Äá»™ng Mông SÆ¡n, còn Hoa Cầm thì Ä‘i thông tin vá»›i Lương SÆ¡n kế đó, khắc kỳ tá»›i bữa rằm thì ba đạo binh phải tá»›i bao vây thà nh Lâm Tri ba cá»a, nếu thấy trong thà nh có lá»a dáºy, mau phá cá»a mà xông và o.
Ba tướng Ä‘á»u lãnh mạng phân nhau Ä‘i ba nÆ¡i, Ngô Khởi lại lấy má»™t cây lịnh tiá»…n, giao cho Tăng Tú và nói rằng:
-Tướng quân lãnh lấy bổn bá»™ binh nà y mà đi theo bổn soái, tá»›i vây cá»a phÃa Äông thà nh Lâm Tri, há»… thấy trong thà nh có ngá»n lá»a thẳng xông thá»i sáp nháºp ná»™i cung bắt cho đặng Tuyên vương ấy là công đệ nhất.
Tăng Tú lãnh mạng, Ngô Khởi lại biểu Ngô Trung má»i Hạ Thái sư tá»›i mà thưa rằng:
- Nay mạt tướng Ä‘i láºp công Há»—n hải, xin Thái sư ở nhà bảo thá»§ Thanh châu, nhá» trá»i má»i việc cả xong rồi, tôi sẽ sai ngưá»i vá» rước Thái sư cùng Quốc mẫu.
Diên Quảng mừng lắm và nói rằng:
- Cầu xin cho tướng quân kỳ khai đắc thắng, còn việc nhà để mặc lão phu.
Chẳng bao lâu đã tá»›i ngà y rằm. Ngô Khá»i bèn nhóm chúng tướng lại mà phát binh, chà thẳng thà nh Lâm Tri tấn phát, Ä‘i chẳng bao lâu, kế thấy quân trở lại báo rằng:
- Äây là địa pháºn là ng Châu Thôn, cách thà nh Lâm Tri chừng ba chục dặm.
Ngô Khởi liá»n truyá»n đồn binh lại, kéo trại xây dinh. Kế thấy quân ba xứ cÅ©ng tá» tá»±u tá»›i tức thì áp à o vây chặt, thế chẳng khác như lưới bá»§a giăng khÆ¡i.
Còn bên TỠquân, thám quân hay được việc ấy, trở vỠbáo với Yến Anh rằng:
- Ngô Khởi liên kết vá»›i Hạ Nginh Xuân đã Ä‘oạt thà nh Thanh Châu rồi. Trang Mạnh lại quy thuáºn đầu hà ng nay đã kéo binh tá»›i vây thà nh Lâm Tri nữa, việc nóng thiệt đà hÆ¡n lá»a, xin Tá» phá»§ tÃnh kế mà thá»§ thà nh.
Yến Anh nghe báo đã biết trước, liá»n sai ngưá»i má»i Tô Tần tá»›i đặng toan tÃnh. Kế đó thấy quân và o báo nữa rằng:
- Có Trang Mạnh ở Thanh Châu vá» tá»›i xin ra mắt Tá» phá»§ bây giá».
Yến Anh nói:
- Biểu nó và o đây.
Quân ra dẫn Trang Mạnh đến giữa sân. Trang Mạnh là m bộ khóc lóc nói rằng:
-Tội thần đương khi bất ý, nên là m cho nhục quốc vong thà nh, tôi muốn chết cũng đà nh, xin TỠphủ ra ân bất sát.
Yến Anh là m bá»™ như không hay không biết má»›i há»i rằng:
- Thất thá»§ thà nh trì là tá»™i nặng, theo phép nước thì chết đã có dư, váºy ta cÅ©ng nghÄ© anh ngươi là Trang Bạo, vì nước mà liá»u mình nên ta cÅ©ng dung tình cho ngươi má»™t tÃ, thôi hãy kiếm chá»— trà an gia quyến rồi tá»›i đây đợi lịnh triá»u đình, như ngươi mà sát thối tặc binh, thì sẽ được tương công chiết tá»™i.
Trang Mạnh lạy tạ lui ra, Yến Anh bèn truyá»n lịnh cho Tá» Trinh, Tá» Phụng, sắm sá»a đồ há»a công, há»a dược mà thá»§ thà nh, rồi và o triá»u tâu lại các việc cho Tuyên vương hay, Tuyên vương nghe nói thất kinh và trách:
-Việc nà y cÅ©ng tại Chung háºu, nếu hồi trước để ta giết nó, thì ngà y nay đâu có tá»›i việc như váºy, nay gian tặc tá»›i công thà nh, Tá» phá»§ có mưu chi lo cá»± địch chăng?
Yến Anh tâu rằng:
-Bây giỠphải sai Mao Toại tới Ngô bang cáo cấp cho nương nương hay và khiến chư tướng cố thủ thà nh trì, chớ cùng nó giao phong mà ngộ sự.
Tuyên vương khen phải, liá»n viết tá» lịch văn sai Mao Toại Ä‘i, còn Yến Anh bái từ Thiên tá», rồi tá»›i trước triá»u môn, gặp Trang Mạnh tá»›i hầu,
Yến Anh há»i:
- Gia quyến ngưá»i đã kiếm được nÆ¡i trù tất hay chưa?
Trang Mạnh thưa:
- Äã.
Yến Anh nói:
-Ngưá»i phải Ä‘i tuần tra trong thà nh ná»™i, phải cho tiểu tâm cẩn tháºn đỠphòng, như ngươi bắt đặng Ngô Khởi láºp công, thì lão sẽ tương công tâu cùng Thiên tá».
Trang Mạnh vâng lịnh lui ra, vừa Ä‘i vừa nghÄ© rằng: Ta đã nghe nói thằng lùn khôn lắm không dè nó cÅ©ng như ta, nó biểu ta Ä‘i tuần tra, trong mình ta đã có gian kế sẵn, váºy để ta thông tin cùng Ngô tặc, sẽ phóng há»a mà đoạt thà nh. Trang Mạnh tÃnh rồi vá» nhà là m y theo kế.
Còn Ngô Khởi ở ngoà i thấy trá»i đã tối, phân binh mai phục bốn cá»a thà nh xong rồi, bèn ngó lên trên Vá»ng địch lầu thì thấy cuồng phong đại tác. Gió đâu thổi đến thiệt là hung ác, là m cho cây ngả nhà bay. Trang Mạnh ở trong khi ấy ra tay, Ä‘em đồ há»a dược tá»›i nÆ¡i Äịch lầu mà phóng há»a.
Tăm tối đôi khi hắc dạ, khiến dân mang há»a liên can, gió cà ng to ngá»n lá»a cà ng cao, bốn cá»a thà nh Ä‘á»u bị cháy. Ngô Khởi thấy trong thà nh lá»a Ä‘á», đốc binh áp đến đánh và o, Äông, Tây, Nam, Bắc cÅ©ng Ä‘á»u má»™t lượt. Tăng Tú thá»i y lịnh thẳng tá»›i hoà ng thà nh và o tìm bắt Tuyên vương thiên tá», còn Yến Anh, Tô Tần và Tá» Trinh, Tá» Phụng thấy tư bá» lá»a Ä‘á», bèn dắt nhau chạy và o ná»™i Ä‘iện mà báo cho Tuyên vương hay cùng truyá»n đóng chặt các cá»a cấm môn, sai quân sÄ© canh phòng nghiêm ngặt.
Vì đêm đó trá»i sanh gió dữ nên vợ chồng Tuyên vương cÅ©ng chưa an giấc, nghe cung nga nói lá»a cháy tứ bá», vợ chồng dắt nhau ra xem tưá»ng tá»± sá»±. Kế thấy Yến Anh và các tướng chạy tá»›i tâu rằng:
- Ngô Khởi lén sai ngưá»i và o thà nh phóng há»a, thà nh Lâm Tri nó đã Ä‘oạt hết rồi, xin Thiên Tá» kiếm thế tháo lui, rồi sẽ kiếm mưu khôi phục.
Tuyên vương nghe nói quýnh ruá»™t, bèn há»i:
-TỠphủ bảo trẫm trốn tại chỗ nà o bây gi�
Khi ấy Trịnh bắc cung nói rằng:
- Lúc Quốc mẫu lâm thà nh có để lại cho hiá»n khanh má»™t phong giản thiếp, dặn khi nà o lâm việc, hãy mở ra mà xem, bây giá» khanh để đâu không mở ra mà trợ cÆ¡n nguy cấp?
Yến Anh nghe nói bèn thò tay và o túi lấy phong thÆ¡ mở ra, thấy có mấy lá»i như vầy:
"Ai gia có má»™t cái giá», đã giao cho Trịnh Bắc cung, như ngồi và o trong giỠấy, tức thì có thần minh bảo há»™ đưa vá» tá»›i Thương SÆ¡n ẩn tà ng, ấy là má»™t vị cứu tinh. Ngô Khởi tá»›i phóng há»a Ä‘oạt thà nh thì xin Thiên tá» phải là m y như kế ".
Yến Anh xem rồi cả mừng, hai tay đưa lên cho Tuyên vương xem. Tuyên vương xem rồi kêu Trịnh bắc cung mà há»i:
- Quốc mẫu có nói một cái kinh khuông đã giao cho khanh bây giỠở đâu?
Trịnh Ngá»c Thiá»n nghe vua há»i, liá»n vá»™i khiến tỳ nữ và o lấy giá» Ä‘em ra, Tuyên vương nghe nói lấy là m kỳ và không biết tÃnh là m sao ngồi đặng hai ngưá»i, bèn rÆ¡i lụy nói vá»›i Bắc cung:
-Nay trẫm đã có phương cứu tá», còn ái khanh bá» lại trong dạ trẫm không đà nh.
Ngá»c Thiá»n liá»n tâu:
- Khi trước Quốc mẫu có nói thiếp phải có má»™t ngà y tai kiếp, nên đã cho mấy món bá»u bối để há»™ mình, xin Chúa thượng hãy dứt tình, mà bảo toà n thánh thể.
Khi Tuyên vương đương còn bịn rịnh, chưa nỡ dứt tình, kế thấy cung nữ chạy nhà o tới khóc than rằng:
-Tặc binh công thà nh rất gấp, xin Thiên tỠcứu chúng nô tỳ.
Tuyên vương lại thêm rơi lụy dầm dỠvà an ủi thị thần cung nữ. Yến Anh khi ấy bước tới tâu rằng:
-Xin chúa thượng đừng đem lòng quyến luyến, nếu đễ trễ nải ắt việc lớn không xong.
Tuyên vương chẳng biết liệu là m sao, bèn van vái cùng tiên vương tông tổ xin bảo há»™ cho qua khá»i lúc ách nạn. Vái rồi tay lại phân tay, nhắm mắt lại bước và o trong giá». Tức thì nổi lên má»™t tráºn gió, hà o quang năm sắc rỡ rà ng linh thần bảo giá qua phÃa Tây Nam, bay đến núi Thương SÆ¡n tị nạn.
Còn Ngá»c Thiện thấy cái giá» bị gió thổi bay Tuyên vương Ä‘i mất thì liá»n gieo mình và o trụ đá mà liá»u thân, thá»i may có cung nữ đứng gần chạy tá»›i cứu giá, Yến Anh má»›i tâu rằng:
-Nay Thiên tỠđã có cứu tinh đưa Ä‘i lánh nạn, xin nuÆ¡ng nương hãy bảo trá»ng mình và ng, chá» cho Quốc mẫu bình đặng Ngô bang, sẽ có ngà y phục thù huyết háºn.
Ngá»c Thiá»n bèn lau nước mắt nghe theo lá»i, cung nữ liá»n dẫn ra háºu viện, kiếm má»™t chá»— thanh vắng mà dưỡng nuôi căn bịnh.
Kế đó Yến Anh sắp đặt sau trước xong rồi, má»›i Ä‘i tá»›i ngá» môn thấy Tá» Phụng bắt được má»™t tướng giặc, trói thúc ké lại đương dẫn và o. Yến Anh há»i:
-Ngưá»i đó là ai?
Tá» Phụng bèn thuáºt lại rằng:
-Tướng giặc tên là Tăng Tú, Ä‘em binh tá»›i công phá cấm thà nh, mạt tướng bắt được nó đây, xin Ä‘em tá»›i triá»u môn chấp pháp.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói, lại gặp Tá» Trinh vá»›i Tô Tần, Yến Anh bèn thuáºt chuyện. Tuyên vương đã ngồi trong kinh khuông lánh nạn rồi, ai nấy thảy Ä‘á»u mừng. Kế giây lát trá»i vừa há»ng sáng, Yến Anh ngó thấy binh Ngô Khởi Ä‘iệp Ä‘iệp trùng trùng, chẳng khác như kiến cá», liệu bá» cá»± địch không lại, phải tÃnh kế mà cứu lấy dân là nh, má»›i ngồi thương nghị vá»›i mấy anh em, phải dùng mưu trá hà ng đợi thá»i khôi phục. Tô Tần khen phải, bốn ngưá»i dắt nhau tá»›i trước ngá» môn, dá»±ng má»™t cây cá» trắng, kêu chúng tướng bảo trở vá» thông báo. Lúc đó Ngô Khởi còn Ä‘ang đốc binh công phá, thấy tiểu hiệu chạy tá»›i báo:
-Trong cấm thà nh đã dựng cỠđầu hà ng, xin Soái gia hạ lịnh.
Ngô Khởi cả mừng, liá»n truyá»n quân dừng tay lại. Giây lát thấy Yến Anh tay cầm cá» Ä‘i tá»›i, sau lưng theo có bốn năm ngưá»i, đến trước đầu ngá»±a quỳ thưa rằng:
-Lão phu tình nguyện đầu hà ng, xin Phò mã ra ơn bất sát.
Ngô Khởi rất đẹp dạ và nói rằng:
- Như Tá» phá»§ đã chịu hà ng thì ta tạm lui binh mà cứu há»a.
Yến Anh bèn biểu Tá» Phụng, Tá» Trinh mở cá»a Ä‘iện Kim loan rước Ngô Khởi và o. Ngô Khởi và o tá»›i giữa Ä‘iện, không thấy ai hết, bèn há»i:
-TỠtuyên vương ở đâu mà bổn soái không thấy mặt?
Yến Anh thưa:
- Lúc Tuyên vương thấy thà nh Lâm Tri đã phá, không biết chạy Ä‘i ở phương nà o, hoặc là gieo mình xuống giếng sâu hay là tá»± váºn dưới sông không biết, chúng tôi chẳng thấy hình thấy dạng, nên phải dắt nhau ra đầu hà ng.
Ngô Khởi bèn nghÄ© thầm, Hồ tiên ông có nói: Ta có pháºn đế vương, lá»i ấy nay chắc là quả thiệt. NghÄ© rồi nói rằng:
-Từ lúc Sở binh sát hại, bổn soái có Ä‘i tá»›i núi Cá»u Lý SÆ¡n gặp Hồ Ông đại tiên, Ä‘em tráºn đồ giao cho bổn soái, lại biểu Ä‘i tìm cho đặng Hạ Quốc mẫu cùng nhau Ä‘em binh tá»›i công phá Lâm Tri, Tuyên vương lúc ấy phải tá»± táºn quy tâm, thá»i ngôi cá»u ngÅ© vá» tay bổn soái. Nay như vầy thiệt là quả có, lá»i tiên ông dạy đó không sai, bây giá» Tá» phá»§ đã quy thuáºn vá»›i Cô gia, thì sẽ cùng ta dá»± chuyện Quốc chánh.
Yến Anh thưa:
- Nay bệ hạ muốn lên ngôi cá»u ngÅ©, thì phải sắp đặt sá»a sang như vầy, má»›i được cá»u trà ng cÆ¡ nghiệp ngà n năm bá»n vững.
Ngô Khởi nói:
-TỠphủ đã sẵn lòng chỉ biểu, Cô gia nhất định thi hà nh.
Yến Anh bèn nói nhá» vá»›i Ngô Khởi, Ngô Khởi vui mừng quá đỗi, bèn thâu nạp hà ng biểu và xuất bảng an dân, lại sai Ãt vị thân quân vá» Thanh Châu mà rước Nghinh Xuân Quốc mẫu. Ngô Khởi lại truyá»n ná»™i thần dá»n tiệc, đặng thưởng Yến công thần. Cách Ãt ngà y quân thám thÃnh và o báo:
- Hạ nương nương đã gần tới, cách hoà ng thà nh chừng ba chục dặm.
Ngô Khởi cả mừng liá»n Ä‘em văn võ bá quan ra khá»i thà nh Lâm Tri nghinh tiếp. Giây lát Hạ Nghinh Xuân Ä‘i tá»›i triá»u môn, thẳng đến Chiêu Dương cung. Thái sư Diên Quảng cÅ©ng mừng rỡ vô cùng, thế nữ Ä‘á»u ra bái yết, Nghinh Xuân và o ngồi giữa chánh cung rồi, bèn há»i:
- Trịnh Ngá»c Thiá»n bây giỠở đâu?
Cung nữ tâu rằng:
- Lúc thà nh Lâm Tri đã bị phá, Trịnh Bắc cung liá»n Ä‘áºp đầu và o trụ đá mà liá»u mình, chúng tôi xúm lại cứu tá», Ä‘em ra háºu hoa viên Ä‘ang dưỡng bịnh.
Nghinh Xuân nói:
- Con tiện tỳ! Lúc trước nó á»· thế Chung háºu mà khinh biệt Ai gia, nay hãy bắt nó ra đây, đặng ta sẽ Ä‘á»n Æ¡n cho nó.
Cung nữ vâng lịnh lui ra, kế thấy Ngô Khởi vá»›i Yến Anh và o hầu. Nghinh Xuân cho ngồi nÆ¡i cẩm đôn, rồi há»i:
- Hai khanh và o đây có chuyện chi nghị sự chăng?
Ngô Khởi tâu rằng:
- Nay Tuyên vương đã tá»± táºn, trong nước không lẽ không vua. Yến Anh vá»›i triá»u thần Ä‘á»u quy thuáºn rồi, nương nương phải tÃnh là m sao mà cầm quyá»n thiên hạ. Còn má»™t ná»—i Thái sư còn đó, tôi còn lắm sá»± nghi ngại trong lòng, xin nương nương phải tÃnh cho xong, rồi sẽ hưng binh Ä‘i bắt Chung Vô Diệm.
Hạ Nghinh Xuân lại há»i Yến Anh rằng:
-TỠphủ cao kiến thể nà o, xin hãy phân qua cho Ai gia rõ?
Yến Anh liá»n quỳ xuống tâu rằng:
- Nương nương vẫn biết lão thần là ngưá»i cang trá»±c thì xin xá tá»™i má»›i dám tâu, như nay Nương nương muốn bảo thá»§ giang san thì phải chém Quốc trượng và Trang Mạnh má»›i an lòng, rồi tôn Ngô phò mã lên ngôi quân chá»§, còn nương nương đã có sẵn nữ trung Nghiêu Thuấn, tà mưu, như Chung háºu có Ä‘em binh vá» phục thù thì chẳng là m chi nổi.
Nghinh Xuân nói:
- Lá»i tiên sinh thiệt cao kiến, Ai gia phải mau thi hà nh.
Yến Anh nghĩ biết mình đã đánh trúng tim đen rồi, nên lại tâu thêm:
- Nương nương thanh xuân còn nhá», không tá»™i chi mà biếm vá» nhà , có câu rằng: Bạch nhá»±t mạc nhân qua, ngáºm ngùi chữ thanh xuân bất ái. Như nay, cÆ¡ há»™i phải tùy theo cÆ¡ há»™i, mau láºp bảng chiêu phu mà định phối vá»›i Ngô quân, cùng nhau gìn giữ giang san, mà chung hưởng vinh hoa phú quý.
Hạ Nghinh Xuân nói:
- Việc đó để Ai gia thương nghị, kẻo sợ khi ngoại bang chê cưá»i.
Ngô Khởi nói rằng:
- Chung Vô Diệm thưở trước, lên Túy Bình SÆ¡n láºp bảng chiêu phu, thâu Lá»—, Lương hai nước bạc và ng, việc ấy ai lại không biết, rồi sau cÅ©ng trở vá» vá»›i Tuyên vương phối hiệp, nà o ai có biếm nhẽ chê cưá»i, váºy xin Quốc mẫu mau tÃnh xong má»™t bá», kẻo trá»… nải quốc gia đại sá»±.
Nghinh Xuân nói:
- Quốc trượng có công sanh dưỡng, tới nay tuổi tác đã già , nếu đem ra xỠđại hình trong lòng thiệt cảm thương chẳng nỡ.
Ngô Khởi nói:
- Nếu mà Quốc mẫu từ tâm bất nhẫn, thì việc ấy cũng chẳng nên là m.
Nghinh Xuân nói:
- Không phải, lúc ở Thanh Châu, Ai gia đã có nói đưa rượu độc ban cho Thái sư mà thôi, váºy phiá»n cùng Tá» phá»§ dá»± mưu, Ai gia nhưá»ng lại cho Ãi khanh hạ thá»§.
ÄÆ°Æ¡ng lúc bà n luáºn vá»›i nhau, kế thấy cung nữ và o tâu rằng:
-Trịnh Bắc cung đã gần chết, xin nương nương phân xỠlẽ nà o?
Yến Anh nghe nói kinh hồn, liá»n bước ra tâu rằng:
- Xin Quốc mẫu hãy lo đại sá»± và tha cho Bắc cung khá»i chết má»™t phen.
Ngô Khởi cÅ©ng khen phải, Nghinh Xuân má»›i nháºm lá»i hai ngưá»i liá»n tạ Æ¡n lui ra, Tá» Phụng và Tô Tần, Yến Anh cùng nhau Ä‘á»u mừng rỡ. Lúc ấy Ngô Khởi vá» dinh, còn Yến Anh, Tô Tần và mấy ngưá»i kia vá» tá»›i tướng phá»§, xúm lại há»i han vá» việc sau, Yến Anh nói:
- Qua được má»™t trăm ngà y, thì tai kiếp má»›i khá»i. Còn Chung háºu ở nÆ¡i Giá»›i bà i quan bị khổn, chừng khải hoà n má»›i trừ được gian thần (ấy là việc sau).
Nói vá» Hạ Nghinh Xuân rạng ngà y sau lâm triá»u, bá quan triá»u bái xong rồi, Nghinh Xuân giáng chỉ phong Yến Anh là m à phụ, Tô Tần là m Há»™ quốc phó tướng, Tá» Trinh, Tá» Phụng là m Tả hữu tướng quân, còn Ngô Trung thì là m nguyên soái, trấn thá»§ tại Thanh Châu và văn võ bá quan Ä‘á»u thá» phong lên chức hết.
Các quan tạ Æ¡n xong rồi, Nghinh Xuân truyá»n Ngá»± lân quân bắt Trang Mạnh Ä‘em ra xá» trảm. Trang Mạnh kêu rằng:
-Oan tôi lắm! Oan tôi lắm!
Nghinh Xuân bèn nói:
-Thà nh Lâm Tri bá tánh không tá»™i gì mà bị há»a tai như váºy mà còn kêu nà i, tá»™i ấy đã đáng phân thây muôn Ä‘oạn.
Trang Mạnh tâu:
-Tại Ngô nguyên nhung biểu tôi là m ná»™i ứng, phóng há»a công thâu Ä‘oạt Lâm Tri, ấy là tại ai gây sá»± chá»› nà o phải tá»™i tôi?
Ngô Khởi nạt lớn nói rằng:
- Gian tặc, mi đừng có miệng lưỡi, ta biểu mi hồi nà o? Hãy chịu chết đi cho mau, đừng nói thêm.
Quân ngá»± lâm vâng lịnh, xốc Trang Mạnh ra trước pháp trưá»ng bầm thây tan xác và bêu đầu thị chúng. Còn Nghinh Xuân lại má»i Diên Quảng lên kim loan Ä‘iện dá»± tiệc hân hoan. Ngô Khởi rót rượu độc đưa dâng, Diên Quảng uống rồi nhà o liá»n tại đó. Nghinh Xuân truyá»n Ä‘em thi hà i ra tẩn liệm, kế đó nhưá»ng ngôi vua cho Ngô Khởi, lui và o háºu cung.
Còn Ngô Khởi qua bên thiên cung, thay y đổi phục mặc áo huỳnh bà o, đội mão cá»u long, ra truá»›c Kim loan Ä‘iện, lên ngôi Hoà ng đế, cải hiệu nước là Háºu Châu, xưng mình là Anh Liệt vương các quan thảy Ä‘á»u tung hô. Kế đó thấy Huỳnh môn quan và o tâu:
- Có một ông già đầu bạc, đến xin yến kiến hoà ng gia.
Ngô Khởi nghe nói thì đã biết Hồ ông liá»n bước xuống long tá»a, ra thỉnh và o Kim loan Ä‘iện, quỳ xuống thưa rằng:
-Äệ tá» không hay Tiên trưởng giá lâm, xin Tôn sư thứ tá»™i.
Nói rồi truyá»n bãi triá»u, má»i Hồ ông ra sau háºu cung đà m đạo. Thầy trò phân tân chá»§ ngồi, rồi Ngô Khởi má»›i nói:
- Äệ tá» nhá»› lá»i thầy chỉ bảo, qua Thanh Châu kiếm được Hạ Nghinh Xuân, tá»›i Lâm Tri thâu Ä‘oạn thà nh trì, ngôi đại báu chÃn lần cam tạc đá ghi và ng, xin tôn sư Ä‘oái xét lòng thương dạy bảo việc ngà y sau sẽ tá»›i.
Hồ Ông nói rằng:
- Bần đạo tá»›i đây là vì chuyện ấy, vì có câu: Nhân vô viá»…n lá»± tất hữu cáºn ưu, tuy nay là đệ tỠđã lên được ngôi rồng, còn e má»™t ná»—i Vô Diệm sẵn lòng báo oán. Váºy để bần đạo láºp Cô lâu tráºn, đặng giúp cho đệ tá» má»™t thuở nên công.
Ngô Khởi cúi đầu tạ Æ¡n, rồi sai quân dá»n tiệc chạy ra đãi. Qua ngà y sau Ngô Khởi lâm triá»u, bá quan triá»u bái xong rồi, truyá»n ná»™i thần và o má»i Hồ Ông ra. Há»’ Ông thăng Ä‘iện thi lá»… xong rồi nói rằng:
- Bây giá» muốn láºp Cô lâu tráºn thì phải tá»›i ngoà i nam môn láºp má»™t cái đà n, triệu linh thần và nhóm các cô hồn đến, má»›i trừ đặng Chung Vô Diệm.
Ngô Khởi liá»n sai ngá»± lâm quân ra trước nam môn, đắp má»™t cái đà n, rồi hai thầy trò lên ngá»±a, thẳng tá»›i cá»a Nam, bá quan cÅ©ng đồng theo há»™ giá.
Khi đến nÆ¡i, quân đã là m xong các việc. Hồ Ông nói vá»›i Ngô Khởi, biểu truyá»n lịnh cho bá quan lui vá». Triá»u thần ai nấy Ä‘á»u thảnh thÆ¡i trở lại nhà an nghỉ. Khi ấy Hồ Tiên Ông thò tay và o túi, lấy ra má»™t cây Bã hồn phan, niệm Ãt tiếng là m xà m, tức thì thấy thiên ám địa hôn, cát bay cây ngã, gió thổi đùng đùng đưa cô hồn bay tá»›i trước đà i thỉnh lịnh. Hồ tiên ông má»›i truyá»n rằng:
-Nay bần đạo láºp Cô lâu tráºn, quyết trừ cho được Chung nương nương vì nó á»· thế thị cưá»ng phá hại trong mưá»i hai nước, bây giá» các vị cô hồn, hãy nghe ta dặn: Chừng nà o Chung Vô Diệm sát đáo thì phải dẫn nó và o giữa đà n, chá»› cho tẩu thoát.
Chúng cô hồn Ä‘á»u vâng lịnh, rồi y theo phương hướng và o giữ gìn. Hồ tiên ông lại nói vá»›i Ngô Khởi rằng:
- Hiá»n đồ hãy vá» thà nh mà thao luyện quân sÄ©, để mặc bần đạo ở đây thỉnh thêm các vị tiên, cùng nhau ra sức má»™t phen, giúp đồ đệ dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp.
Ngô Khởi tạ Æ¡n lui vá» thà nh. Hồ tiên ông đưa đón rồi cầm cây Bã hồn phan diêu động và niệm Ãt tiếng chân ngôn, thấy tá»›i năm vị uổng tá» cô hồn, má»™t là Trương Phi, hai là Yến Bình, ba là Hồng tiên nữ, bốn là Thể Hà , năm là Lá»— Lâm công chúa nước Ngô, năm ngưá»i Ä‘á»u tá»›i ra mắt tiên ông, Hồ tiên ông má»›i dặn rằng:
- Năm vị phải ở đây giữ năm cá»a, đặng cho bần đạo trả thù cho.
Năm ngưá»i vâng mạng chia nhau ra Ä‘i trấn thá»§ năm bên (Nguyên năm ngưá»i ấy cÅ©ng Ä‘á»u bị Chung háºu mà chết, nên nay Hồ tiên ông đòi đến cho chúng nó phục thù).
Äây nhắc vá» Chung háºu hưng binh qua đánh nước Ngô, tá»›i Giá»›i Bà i Quan hạ trại, xảy thấy quân thám tá» và o báo rằng:
- Xuân vương đã trá bại, dẫn binh hai nước đã vỠtới đây.
Chung háºu cả mừng, truyá»n cho Xuân vương và o yết kiến, rồi lại kêu Bắc Lá»™ vương là Khổng Äại tá»›i bảo rằng:
- Ngà y mai giá» Ngá» há»™i chiến trong núi Lai Vô, Vương nhi hãy dẫn năm muôn tinh binh và đem những đồ há»a dược theo cùng, chia ra bốn đạo ở trong rừng mà mai phục, Ä‘oán đừng cho hai nước thối binh lại, ấy là công đệ nhất cá»§a vương nhi.
Khổng Äại vâng lịnh ra Ä‘i. Chung háºu xảy thấy tráºn gió rất kỳ dị, là m cho thiên hôn địa ám, lại giữa không trung nà o lá»™n hai con rồng, giây lâu lại hiện ra má»™t cặp gươm Hồng Nghệ, liệng lại liệng qua trên báu trướng. Há»™ vệ thảy Ä‘á»u kinh hoảng không biết là điá»m gì.
Lúc ấy cÅ©ng may, nhằm lúc lão mẫu Lê San ở trên động nghe huyết trái tim máy máy, bèn lần tay là m quẻ, biết Mão Äoan tinh có nạn dưới phà m trần, nên kêu Bạch Liên Thánh mẫu mà nói rằng:
-Thầy trò ta phải mau mau đi tới ải Giới bà i mà cứu Lâm Tri Quốc mẫu.
Nói dứt lá»i, Bạch Liên lấy những đồ bá»u bối rồi đằng vân bay theo Thánh mẫu qua phÃa Äông. Khi đến nÆ¡i, thấy hai cây gươm còn Ä‘ang nhà o lá»™n trên không, Thánh mẫu lấy má»™t món bá»u bối liệng ra, liá»n hóa má»™t con chim đại bà ng bay tá»›i xá»›t cặp gươm và o má» mà bay luôn vỠđộng. Khi ấy Thánh mẫu bèn giáng hạ, kêu Chung háºu mà nói rằng:
- Vì hồi trước Äà m thà nh mưa huyết, đệ tá» là m chết mất mẹ con Tráºp Long công, nên mấy năm nay thù oán chưa xong, bây giá» nó muốn thừa cÆ¡ há»™i nà y đặng báo oán. Bởi váºy nên thầy phải tá»›i đây cứu nạn, đã sai chim đại bà ng cắp nó mà bay vỠđộng rồi, bây giá» con hãy lo đại chiến ngà y mai, ấy là ngà y Äạo tông táºn mạng. Còn má»™t ná»—i Nghinh Xuân gây ra thù oán, thà nh Lâm Tri phá tan sanh linh, tráºn Cô lâu ấy lợi hại chẳng vừa, hiá»n đồ phải chá»§ tâm giữ gìn cho cẩn tháºn, thôi thầy trò đến khi ấy lại gặp nhau.
Chung háºu nghe nói khấu đầu quỳ lạy tạ Æ¡n Tôn sư Thánh mẫu. Lê San thánh mẫu dặn rồi cùng vá»›i Bạch Liên thánh mẫu đằng vân vỠđộng.
Còn Chung háºu khi thấy Thánh mẫu vá»›i Bạch Liên đằng vân bay xa rồi, bèn kêu năm vị vương tức tá»›i phân binh là m năm đạo, dùng theo năm sắc cá» mà u, tá»›i mai phục nÆ¡i núi Lai Vô, lại kêu Äiá»n Nguyên mà bảo rằng:
-Vương nhi lãnh năm ngà n binh cưá»ng tráng, má»—i ngưá»i giắt má»™t cái lông trắng trên đầu, tá»›i canh ba áp và o cướp dinh Ngô và dẫn Äạo Tông thẳng lên trên núi, dầu có Trương Xa háºu táºp, con cÅ©ng đừng rúng động nao lòng, vì Ai gia sẽ có kế Ä‘iá»u binh trừ loà i yêu đạo.
Các tướng vâng lịnh lui ra Ä‘á»u là m như kế.
Kế đó thấy quân kỳ bà i và o tâu rằng:
-Có Mao Toại đưa biểu văn cáo cấp, xin và o ra mắt nương nương.
Chung háºu truyá»n chỉ cho và o, Mao Toại tá»›i trước nhung trước triá»u bái xong rồi, dâng tá» biểu chương lên, Chung háºu chẳng há» xem tá»›i, bèn ngẫm nghÄ© giây lâu rồi nói rằng:
-Số trá»i đã định, thà nh Lâm Tri có má»™t trăm ngà y há»a tai. Ai gia đã có cẩm nang để lại cho Tá» phá»§ rồi, sẽ có kế cứu Thiên tá» vá»›i Trịnh Bắc cung khá»i nạn, song còn e ná»—i Nghinh Xuân nó dạ độc, bây giá» có má»™t hoà n thuốc tiên đơn, uống nó má»™t trăm ngà y không đói. Thôi ngươi hãy trở vá» cho gấp, đưa thuốc nà y cho Trịnh Bắc cung.
Mao Toại liá»n lãnh lấy linh đơn, bái từ trở vá» Lâm Tri tức tốc. Chung háºu lại truyá»n cho ngÅ© Ä‘inh binh mã đầu canh tư ăn cÆ¡m, qua canh năm nghe pháo hiệu thì khởi hà nh, các tướng vâng lịnh ân cần, sắp đặt rồi thì trá»i đã tối.
Äây nhắc lại khi Tuyên vương ngồi và o giá», thấy hà o quang chói lòa mắt, gió thổi mát tai, chẳng bao lâu đã thấy cá» cây, kế giây lát giỠđã tá»›i đất, đầy trá»i má»™t đám rừng dâu, ngẫm nghÄ© lại gáºt đầu, giống như chá»— gặp Chung Thái SÆ¡n hồi trước. Trong bụng hãy còn thao thức, kế thấy má»™t ông già đầu bạc như bông Ä‘i tá»›i nói rằng:
-Ta chà o Tá»± Tại chÆ¡n long! Ta thiệt là Kim Tinh hạ giáng vì có lá»i Mao Äoan Tinh phụng thỉnh, nên ta phải tá»›i đây mà cứu ngưá»i, xin hãy ở đây cho mãn trăm ngà y, rồi Chung háºu sẽ tá»›i nÆ¡i mà rước giá.
Tuyên vương cả mừng và đáp rằng:
-Quả nhÆ¡n thiệt là đức bạc, dám phiá»n đến Thiên thượng đại tiên, xin cứu cho đặng chữ vẹn tuyá»n, xuân thu tôi sẽ Æ¡n đên quý tế.
Kim tinh nói:
-Xin Tự Tại chơn long chớ trễ, hãy đi theo cùng ta cho mau.
Nói rồi dẫn Tuyên vương Ä‘i vừa má»™t đỗi xa xa, Kim Tinh tay thá»i xách giá» còn má»™t tay chỉ giữa vưá»n dâu nói rằng:
-Tự Tại chơn long có biết chỗ nà y là chỗ gì hay chăng?
Tuyên vương đáp rằng:
-Chỗ nà y quả nhân không rõ, xin tiên ông phân tỠtrước sau.
Kim Tinh vừa cưá»i vừa nói:
-Chỗ nà y Thiên tỠsao không nhớ, ấy là chỗ năm trước gặp Chung nương nương đỠbà i ở dưới u lâm, có TỠphủ Yến Anh theo dõi.
Tuyên vương nói:
-Vì tôi tá»›i đây có má»™t lượt, nay đã lâu ngà y nên cÅ©ng phải quên, váºy thá»i chá»— nà y tháºt là địa Ä‘iện Thương SÆ¡n, là chá»— trẫm gặp Chiêu Dương chánh háºu.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói, phút đâu đã tá»›i động Tam Lâm. Kim Tinh lấy tay chỉ phép thần thông, cá»a động liá»n mở ra hai cánh, Thái Bạch Kim Tinh Ä‘i trước, Tá» Tuyên vương cÅ©ng cứ theo sau, tá»›i nÆ¡i thấy cung Ä‘iện lầu đà i, tháºt là chá»— thần tiên cảnh giá»›i. Kim Tinh nói:
-Xin Thiên tá» hãy ra đây an dưỡng, như có đói khát thá»i có ngưá»i cÆ¡m nước dâng liá»n.
Nói rồi buá»›c chân trở ra, là m phép bế cá»a động lại, rồi thổi lên cuồng phong má»™t tráºn, thà nh ra má»™t đám dâu khô (tá»›i nay cổ tÃch hãy sá» sá», đám cây dâu khô bây giá» còn đó). Kim Tinh lại bắt nhà nh dâu xuống mà treo cái giá» lên rồi hóa tưá»ng vân mà bay vá» trá»i an nghỉ.
Nói vá» Chung háºu dẫn binh Ä‘i tá»›i dưới chân núi Lai Vô, liá»n thấy Äiá»n Nguyên nghinh tiếp và tâu các việc đã dẫn dụ hai nước và o trong núi rồi. Chung háºu cả mừng và phán rằng:
-Ngà y nay Ai gia xuất tráºn, Vương nhi ở nhà mà khán thá»§ dinh phong, há»… thấy trong núi có ngá»n lá»a thẳng xông, là Ai gia đã trừ xong yêu đạo, Vương nhi phải mau mau thâu binh bạt trại, hãy trở lại Lâm Tri cho gấp, chá»› nên cùng nghịch giao chinh, đợi Ai gia trở vá» rồi sẽ có mưu định liệu.
Äiá»n Nguyên vâng lệnh bái tạ lui ra rồi Chung háºu dẫn binh thẳng lên trên núi.
|

10-09-2008, 01:38 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Bảy Mươi Bốn
Äạo Tông kế cùng, tá»± váºn
Ngô Khởi nghe báo, kinh hồn
Khi Chung háºu đã lên tá»›i trên núi rồi, thấy binh nước Ngô, nước Hà n trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, thế chẳng khác như cá»p như beo, còn binh mình thì Ãt ắt khó bá» chống đương, bèn sanh ra má»™t kế, lấy giấy cắt ra năm tấm hình nhân, thảy Ä‘á»u cưỡi ngá»±a cầm Ä‘ao thương, chẳng khác như thiên thần ác sát. Là m xong tức thì niệm tiên chú, rồi thổi lên trên không, thấy nổi lên má»™t tráºn cuồng phong, hoá ra nhân mã thiên thiên vạn vạn, thảy Ä‘á»u Ä‘i theo Chung háºu, đặng thỉnh lịnh giao phong.
Äây nói vá» Trương Xa và Thần Lôi nguyên soái, bị Xuân vương trá bại, dẫn lên trên núi Lai Vô, theo Ä‘uổi đã cùng đưá»ng mà không thấy tăm thấy dạng, hai ngưá»i còn Ä‘ang bà n soạn, kế thấy quân kỳ bà i báo rằng:
- PhÃa nam có má»™t toán quân, có hai cây cá» long phụng.
Äạo Tông nói:
- Bữa hôm qua Äiá»n Nguyên đã bại tráºn, nay còn có binh nà o ở đây? Hay cùng nó giao phong trừ cho xong mối hoạ.
Trương Xa vâng lá»i, đốc quân hiệu táºp Ä‘i thẳng tá»›i phÃa Nam. Lúc ấy đạo binh Tá» vừa Ä‘i đến, Chung háºu ngồi trên lưng ngá»±a ngó thấy tướng Ngô, mặt xanh tợ chà m, hai chòm lông mà y đỠlói, đầu đội mão con rái, mình mặc áo hồng bà o, thá»i đã biết Thần Lôi nguyên soái bên nước Ngô, liá»n chỉ mặt nói rằng:
- Äạo Tông! Như ngươi muốn sống thì phải trở vá» núi cho mau, kẻo uổng công tu luyện bấy chầy, nay xuống hồng trần mà bá» hết.
Äạo Tông nghe qua nổi giáºn liá»n nói lại rằng:
- Tám mươi mốt châu Ä‘á»u biết ta lợi hại, nay ta vì Ngô vương mà láºp công nà y, mi hãy xuống ngá»±a trước Ä‘i cho xong, kẻo sấm dáºy thá»i tan xương nát thịt.
Äạo Tông nói vừa dứt lá»i. Chung háºu hươi Ä‘ao tá»›i chém liá»n, má»™t rồng má»™t cá»p ai chẳng thua ai, đánh sáu mươi hiệp có dư mà ai chẳng hÆ¡n ai hết. Kế đó Chung háºu liá»n dùng kế trá bại, quất ngá»±a buông cương chạy dà i. Äạo Tông tưởng thiệt lòng mừng hà hởn, bèn giục thú Ä‘uổi nhà o theo, binh hai nước hiệp sức xông túa ó reo. Trương Xa lại cÅ©ng ùa binh tiếp chiến nữa. Chung háºu chạy giây lâu quà y đầu ngó lại, thấy Äạo Tông cÅ©ng theo dõi gần ká». Chung háºu bèn quất ngá»±a chạy qua phÃa đông, Äạo Tông cÅ©ng Ä‘uổi theo bén gót.
Nói vá» Äiá»n ÄÆ¡n mai phục phÃa Äông, tại chốn Trưá»ng Xuân lãnh ở gần má»™t bên núi Lai Vô, ngưá»i Ä‘em mưá»i hai cây táo đóng xuống giữa ná»a, chia ra là m mưá»i hai phương hướng, án theo tháºp nhị thá»i thần, lại phân binh mai phục hoả công, rồi lên trên gò cao mà đợi. Bá»—ng đâu thấy hồng quang má»™t đạo, từ phÃa cao bay tuốt qua phÃa đông, Äiá»n ÄÆ¡n thấy váºy mừng lòng, liá»n lên ngá»±a Ä‘i tiếp nghinh Quốc mẫu.
Khi Äiá»n ÄÆ¡n xuống núi gặp Chung háºu liá»n tâu rằng:
- Xin Quốc mẫu chá»› Ä‘i theo đưá»ng lá»›n, hãy chạy qua đưá»ng nhá» có binh ngừa.
Nói rồi con thá»i Ä‘i trước, mẹ cÅ©ng theo sau, chạy ra khá»i vòng binh mai phục. Còn Äạo Tông và Trương Xa xua binh tá»›i đó, ngó lại thì đã không thấy Chung háºu ở đâu, hai ngưá»i còn đương suy nghÄ© trước sau, liá»n nghe tiếng la ó và vang tai pháo nổ. Trương Xa bèn láºt Ä‘áºt quay lui bá» chạy, quân sÄ© bị chết vô số hằng hà , kẻ thì cháy mặt cháy mà y, ngưá»i thì phá»ng da phá»ng thịt! Lá»a đốt cháy hết Trưá»ng Xuân lãnh, thế chẳng khác như má»™t đống cá» khô, Äạo Tông biết trúng kế rồi, liá»n niệm chú thần thông, muốn thoát khá»i thiên la địa võng, không dè thấy má»—i nÆ¡i có má»™t cây trụ, trên cây trụ Ä‘á»u thấy xuất hiện kim quang, Äạo Tông liá»n niệm Chưởng tâm lôi, đặng đánh và o nÆ¡i mấy cây trụ, khói xanh bay lên ngun ngút, chẳng khác như vách sắt thà nh đồng. Äạo Tông tÃnh thế không xong, lại lấy Phiên thiên hoà n ra mà ứng dụng. (Nguyên bá»u bối nà y có năm trăm vị lôi thần, rất nên lợi hại, váºt ấy vốn cá»§a thầy ông Äạo Tông, há»… lâm cÆ¡n nguy biến gấp má»›i dùng, bằng không thì không nên khinh dụng). Nay Äạo Tông đã cùng thế má»›i lấy Phiên thiên bá»u tế lên, tức thì sấm nổ vang rá»n, muôn đạo hồng quang chói sáng.
Lúc ấy Khổng Äại Ä‘i tuần nghe có tiếng sấm thì là m y như kế cá»§a Chung háºu đã dặn, bèn lấy những máu gà máu chó vãi ra. Thần lôi bị dÆ¡ uế thảy Ä‘á»u tan tà nh đâu mất hết. Khi đó Äạo Tông chẳng nghe sấm nổ nữa thì biết là có ngưá»i phá phép cá»§a mình, bèn kiếm chá»— đà o sanh, lại gặp năm vị Vương phi đón đánh. Äạo Tông đã thế cùng lá»±c táºn, phải tÃnh bá» tá»± váºn má»›i xong, chá»› đằng vân bay cÅ©ng chẳng lên, còn độn thổ xuống sao cho khá»i đất. Lúc ấy Äạo Tông vái cùng thầy và than khóc nói rằng:
- Vì há»c trò (là Vương Báu) nên má»›i luỵ tá»›i mình, đã đà nh má»™t kiếp quyên sanh, uổng công quả ngà n năm đắc đạo.
Nói rồi bèn Ä‘áºp đầu và o đá, hồn trung cang bay hoá vá» trá»i. Thương ôi tu luyện đã mấy Ä‘á»i, má»™t phút để tiếng rồi truyá»n ngà n thuở.
Lúc nà y mẹ con Chung háºu ở trên Trưá»ng Xuân lãnh thấy có má»™t là n khói trắng bay thẳng lên trên không, thì rõ biết Äạo Tông đã tuyệt mạng rồi bèn truyá»n chỉ minh kim thâu binh nhóm lại. Giây lát thấy các tướng và mấy vị Vương phi đến mà cÅ©ng Ä‘á»u không có sá»± gì, duy có Lưu Tuý Vân bước tá»›i tâu rằng:
- Nhi tức giữ phÃa bắc phương, thấy có má»™t đạo binh mã Ä‘i mau như tên bắn, trong giây lát thì không thấy hình tÃch ở đâu, chẳng biết sá»± ấy là cá»› chi, nên Nhi tức phải vá» tâu cho Quốc mẫu rõ.
Chung háºu cưá»i và nói rằng:
- Ấy là một đạo thần binh của Ai gia sai đi bắt Trương Xa, trong giây lát đây sẽ có tin tức.
Chung háºu nói vừa dứt, xảy thấy có quân và o báo rằng:
- Có một đạo binh nà o không biết, xin và o ra mắt Nương nương.
Chung háºu truyá»n lịnh cho và o, Thần binh đã trói sẵn Trương Xa lại để ngồi trên ngá»±a, rồi thẳng và o ra mắt Chung nương nương, rồi đó Chung háºu là m phép đưa thần binh thổi hồi bổn vị. Rồi truyá»n quân Ä‘ao phá»§, dẫn Trương Xa đến mà mắng rằng:
- Nghịch tặc sao không an pháºn! Lúc Ai gia là m mưa đã tha cho khá»i chết mà đi vá», sao chẳng khuyên chúa ngươi ná»™p biểu quy hà ng, nay lại hiệp vá»›i Äông Ngô mong lòng tạo phản. Nếu như bây giá» mà Ai gia còn tha cho ngươi được sống, thá»i chẳng khác chi như thả chó dại lại vắn vấy tá»›i ngưá»i, thôi đã giết rắn thá»i phải trừ cho dứt ná»c.
Nói rồi liá»n kêu đạo quân Ä‘ao phá»§ bảo Ä‘em nghịch tặc ra pháp trưá»ng mà trảm quyết. Quân tả Ä‘ao vâng lệnh ó lên, Trương Xa đã hết hồn hết vÃa liá»n quỳ xuống rÆ¡i lệ tâu rằng:
- Muôn Æ¡n Quốc mẫu, xuống lượng hải hà , nếu tá»™i thần được mong Æ¡n thứ tha, thá»i xin vá» nước nói lại vá»›i vua Hà n, niên niên tấn cống.
Trương Xa tâu rồi gục đầu xuống đất, giống như ngưá»i đã bị chết chưa chôn. Chung háºu thấy trên đầu Trương Xa có má»™t đạo hồng quang hiện sáng, liá»n đánh tay đánh má»™t quẻ. Má»›i hay là mạng Trương Xa chưa phải lúc tá»›i thá»i, ngà y sau lại có sanh má»™t ngưá»i con gá»i là Trương Lương, ngưá»i nà y sẽ là m thầy cá»§a Äế vương, giúp nhà Hán Lưu Bang dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp. NghÄ© rồi má»›i nói rằng:
- Như nhà ngươi muốn Ai gia không giết thì phải nói cho Hán vương mau dâng biểu đến hà ng , bằng cứng cổ thá»i Ai gia sẽ đỠbinh Ä‘em phạt.
Trương Xa dạ dạ và tâu rằng:
- Tá»™i thần là bại binh chi tướng, sợ nói ra ắt Hà n vương không nghe chăng? Vả lại hạ thần có thù oán vá»›i ngưá»i em ruá»™t Huyết Hồ tên là Huyết Hải, nếu nó tâu vá»›i Hà n vương mà chấp tá»™i, thá»i ngu thần chẳng đặng toà n sanh. Váºy có kế chi Ä‘iá»u đình, xin nương nương chỉ giáo.
Chung háºu nghe tâu thì ngẫm nghÄ© nói rằng:
- Ai gia có sẵn má»™t váºt báu, sẽ cho nhà ngươi Ä‘em vá» dùng và đừng cho ai biết ai hay, tá»›i trước cá»a Huyết Hải, quét luôn và i cái rồi sau ngươi hãy và o ra mắt Hà n vương, thá»i nói gì cÅ©ng được, váºy ngươi phải ghi lấy và o lòng, chá»› quên mà ngá»™ sá»±.
Chung háºu lại biểu Äiá»n ÄÆ¡n Ä‘em cái chổi giao cho Hà n tướng, rồi biểu cầm thương lên ngá»±a mà nhắm hai mắt lại, há»… khi nà o tá»›i đất má»›i được mở ra thá»i vô sá»±. Trương Xa y lịnh là m như lá»i. Chung háºu liá»n niệm chú hô phong, tức thì tráºn gió nổi lên, thổi bay Trương Xa vá» phÃa tây bắc. Rồi Chung háºu lại truyá»n nghỉ binh ba bữa nữa rồi ban sư trở vá».
Còn Mao Toại, khi lãnh lấy tiên đơn ngà y Ä‘i tối nghỉ trông cho mau vá» tá»›i Lâm Trì, khi tá»›i nÆ¡i và o phá»§ Yến Anh, lại gặp Tô Tần, Tá» Trinh và Tá» Phụng. Ba ngưá»i xúm lại há»i thăm công việc, Mao Toại liá»n thuáºt hết các lá»i. Yến Anh cùng mấy ngưá»i Ä‘á»u vui vẻ và lo mưu toan cứu Bắc cung. Lúc ấy mấy ngưá»i cứ ngồi thương nghị, không biết kế chi mà đưa thuốc và o trong đặng cho Trịnh nương phòng giữ. Giây lâu Tô Tần má»›i bảo rằng:
- Ngà y mai là ngà y Nghinh Xuân thỠđản, xin lão tướng và phu nhân phải và o cung mà bái chúc thiên thu và đem hoà n liên dược đi theo cùng, rồi giả đi xem các cung viện mà lén đưa cho Trịnh thị thì ắt xong.
Yến Anh rất mừng lòng và khen phải. Mao Toại láºt Ä‘áºt mở túi lấy hoà n thuốc đưa ra rồi ai nấy láºt Ä‘áºt vá» nhà an nghỉ.
Khi ấy Yến Anh lãnh lấy tiên đơn, liá»n lui và o trung đưá»ng mà tá» các việc cho lão phu nhân là Quản thị hay. Quản thị nghe nói cÅ©ng vui mừng, bèn truyá»n cho gia Ä‘inh sắm sanh lá»… váºt, đặng rạng ngà y và o cung mà chúc thá» Hạ Nghinh Xuân.
Äây nhắc vá» Ngô Khởi khi từ biệt Hồ tiên ông rồi, cứ má»™t đưá»ng thẳng Ä‘i và o cung, không dám day đầu ngó lại, ấy là vâng theo lá»i tiên ông dạy bảo, nên phải giữ như lá»i. Khi tá»›i nÆ¡i và o thẳng trong tẩm cung, thấy Nghinh Xuân còn nghỉ an giấc Ä‘iệp, bóng hải đưá»ng còn Ä‘ang mê mết, Ä‘oá phù dung miệng hãy còn mỉm cưá»i. Ngô Khởi bèn thá» thẻ bên tai chÆ¡i, thấy tỉnh giấc ai ngá» mê lại. Nghinh Xuân luỵ ngá»c hai hà ng lai láng, Ngô Khởi lòng son má»™t tấm kinh mang, liá»n lấy tay đỡ dáºy bên mà n, nhá» to kiếm lá»i khuyên giải rằng:
- Ngáºm ngùi chữ thanh xuân bất tái, có Ä‘iá»u chi xin nà ng phân tá» má»™t hai.
Nghinh Xuân bèn thở vắn than dà i rằng:
- Thiên tá» tháºt là ngưá»i phụ bạc.
Ngô Khởi liá»n đáp:
- Bây giỠđã già u sang chung hưởng, chữ vinh hoa cà ng tá» mặt vá»›i non sông, trước sau sắt đá má»™t lòng, quả nhân nà o có chút gì khi bạc. Mấy ngà y rà y vì theo Hồ tiên ông ra Ä‘i láºp tráºn, nên không ở nhà được mà bầu bạn vá»›i ngá»± thê. Thôi! Muôn ngà n há»n giáºn vá»›i vuốt ve cho quả nhân cam bá» thất lá»—i.
Nghinh Xuân há»i:
- Váºy chá»› hôm trước uống rượu tại Phù Dung phố, Bệ hạ có nói: Sẽ tá»›i ngà y thần thê thỠđản, thì là m việc hạ thá» tại Quế Hoa đình, việc ấy có hay không?
Ngô Khởi cưá»i mÆ¡n và nói rằng:
- Có chá»›! Có chá»›! Quả nhân vì lắm âu lo việc nước, nên má»›i để trá»… nải chuyện nhà , bởi váºy cho nên hôm nay ta láºt Ä‘áºt vỠđây, xin Bệ hạ đừng vá»™i trách.
Nghinh Xuân rất đẹp dạ. Ngô Khởi kÃp truyá»n ná»™i thần và cung ca tá»›i Quế Hoa đình bà y tiệc hạ thá». Trong giây lát sắp đặt đã xong. Ngô Khởi và Nghinh Xuân ngá»± đến. Cung nga thể nữ dá»n yến dâng lên, tiếng nhạc ca xang, tiêu thiá»u trá»—i cháºp, chén thù chén tạc, nói lại nói qua, mặn nồng chén rượu huỳnh hà ân ái đôi lá»i sÆ¡n hải, những ước trá»n Ä‘á»i là m chồng là m vợ, cho phỉ tình tà i tá» giai nhân, trống lầu thu tiếng đã quá canh, khi ấy truyá»n bãi tiệc vá» cung an nghỉ.
Rạng ngà y Ngô Khởi lâm triá»u, bá quan triá»u bái xong rồi, Yến Anh bước tá»›i tâu rằng:
- Ngà y nay là ngà y Chiêu Dương thỠđản, xin Bệ hạ cho vợ chồng lão phu và o cung mà bái hạ Chiêu Dương.
Ngô Khởi nghe tâu mừng quá, liá»n nháºm y như lá»i, rồi truyá»n chỉ bãi triá»u, thẳng luôn và o Chiêu Dương cung viện. Khi đến nÆ¡i, thuáºt lại các việc cho Nghinh Xuân nghe, và nói rằng:
- Như vợ chồng Tá» phá»§ chân tâm quy thuáºn, thá»i giang san mình vững tợ thà nh đồng, phải nên tiếp đãi theo lá»… tân khách, chá»› câu nợ theo sợ vua tôi mà không phải.
Vợ chồng còn đang đà m đạo, kế thấy nội thị và o báo rằng:
- Có vợ chồng Yến Tá» phá»§ đến chầu, ngưá»i còn ở trước cung môn đợi lịnh.
Nghinh Xuân nghe tấu, truyá»n ná»™i thị sá»a sang xe giá, ra trước cung môn nghinh tiếp. Gặp nhau mừng rỡ, Nghinh Xuân liá»n dắt tay Quản Sanh Hoa trở lại Chiêu Dương cung. Khi đến nÆ¡i Quản Sanh Hoa quỳ xuống tâu rằng:
- Bữa nay là ngà y thiên thu thỠđản, ngu thần xin triá»u bái nương nương, và xin dâng má»™t bức đồ Tống tá» quan âm và chúc thá» nương nương da nam hỉ triệu.
Nghinh Xuân đỡ Quản Sanh Hoa dáºy và nói rằng:
- Ai gia chẳng có công đức gì vá»›i thần thứ mà lão phu nhân lại có dạ trung thà nh, ngà n năm tình chẳng dám quên, ná»n các khói cân Ä‘ai rạng vẻ.
Quản Sanh Hoa lạy tạ rồi. Nghinh Xuân liá»n truyá»n thể nữ dá»n tiệc dâng lên. Quản Sanh Hoa láºt Ä‘áºt rót ba chung ngá»± tá»u dâng lên chúc thá» (Ấy là cố ý muốn cho Nghinh Xuân say, má»›i Ä‘i tá»›i Trịnh Bắc cung được). Sanh Hoa khi ấy kiếm lá»i nói ngá»t như đưá»ng, Nghinh Xuân cà ng thêm đắc ý. Quản Sanh Hoa lại tâu rằng:
- Thần thiếp thá»§a còn thÆ¡ bé, Ä‘iệu kìm ca cÅ©ng há»c được và i bà i, nay xin chúc thá» nương nuÆ¡ng cho rõ lòng thiếp trung quân ái quốc.
Nghinh Xuân lấy là m đẹp dạ, truyá»n cung nữ lấy cây tỳ bà đưa ra. Quản phu nhân tiếp lấy sá»a dây, liá»n đà n bản Minh Phụng cầu hoà ng, kế bản Long ngâm rồi đà n luôn bản Bả Ä‘iá»u triá»u hoà ng nữa. Má»—i bản đà n rồi lại bảo cung nga rót rượu dâng lên. Nghinh Xuân là ngưá»i Ä‘a tình, nghe đà n ca thì say vùi bất tỉnh.
Quản thị biết Nghinh Xuân thế đã má»i mệt, bèn kiếm kế thoát thân Ä‘i đưa thuốc. Lúc ấy Quản phu nhân có nói vá»›i cung nữ rằng:
- Nay nương nương quá chén, thôi để ta đi dạo xem qua các cung viện chơi.
Quản thị nói dứt lá»i, thá»i thân đà bước ra khá»i cá»a. Thá»i may xảy gặp má»™t tên cung nữ thưa rằng:
- Tôi chẳng phải là ngưá»i đâu lạ, vốn thiệt ngưá»i tâm phúc cá»§a Trịnh bắc cung, xin phu nhân Ä‘i tá»›i hoa viên, thá»i gặp được Bắc cung trò chuyện.
Quản phu nhân mừng lắm, biểu cung nữ dẫn đưá»ng Ä‘i, tháºt đến hoa viên gặp nhau tại đó. Ngá»c Thiá»n bèn rÆ¡i luỵ và nói rằng:
- Nay nước nhà lâm cÆ¡n đại nạn, vợ chồng ngưá»i Ä‘á»u ở má»—i nÆ¡i, thiếp cÅ©ng muốn liá»u thác cho rồi, nhưng là vì má»™t ná»—i Chung nương nương có dặn. Váºy chá»› bây giá» ngoà i trà o có việc chi hung kiết, xin phu nhÆ¡n thuáºt lại cho ta nghe cùng.
Quản phu nhân liá»n thuáºt hết má»i chuyện cho Trịnh Bắc cung và dặn rằng: Chung quốc mẫu biết nương nương có tai nạn, khá»i trăm ngà y má»›i được bình an, thuốc tiên đơn chỉ có má»™t hoà n, giao Mạo Toại đưa vá» dâng cho nương nương ngá»± dụng, há»… uống thuốc nà y và o bụng thá»i chẳng hỠđói khát chút nà o, xin Nương nương uống lấy cho mau, đặng mà cứu cÆ¡n nguy cấp.
Bắc cung rất mừng rỡ, thâu lấy uống liá»n. Quản phu nhân tức thì bái biệt. Khi vỠđến Chiêu Dương cung thấy Nghinh Xuân vừa má»›i tỉnh rượu, Quản phu nhân cÅ©ng liá»n bái tạ xin vá», tá»›i nhà thuáºt lại hết cho Yến Tá» phá»§ nghe, ai nấy thảy Ä‘á»u mừng rỡ.
Äây nhắc lại Xuân Vương là Äiá»n Nguyên, vâng ý chỉ cá»§a Chung háºu Ä‘em binh vá» cứu thà nh Lâm Trì, khi Ä‘i đến mé sông Khương Lang, ngó tá»›i trước thá»i thấy khà đen lên nghi ngút, bèn Ä‘em dạ nghi nan, liá»n truyá»n quân hạ trại, đặng chá» Chung háºu vá» rồi sẽ giao phong. Äã mấy ngà y Xuân Vương còn Ä‘ang suy nghÄ©, may đâu thấy quân lam kỳ và o báo tin rằng:
- Chung quốc mẫu đã đắc thắng ban sư, vỠgần đây cách chẳng bao xa, nên tôi và o tâu lại với Vương gia, xin phát lịnh kéo binh nghinh tiếp.
Xuân Vương cả mừng, liá»n sá»a soạn thân nghinh tiếp giá.
Khi mẹ con gặp nhau rất mừng rỡ, Xuân Vương bèn tâu hết các lá»i, rồi mẹ con dẫn nhau và o trại, bá quan đến triá»u bái. Chung háºu khi ấy có ý ngáºm ngùi, biết Äiá»n Nguyên ắt lâm thân mang tai nạn. Bèn nghÄ© rằng nÆ¡i tráºn đồ phÃa Bắc phương là nÆ¡i sát khÃ, còn Nam phương là chá»— trưá»ng sanh, phải y kế thi hà nh, má»›i bảo toà n tÃnh mạng. NghÄ© rồi lại dặn dò năm vị Vương phi, phải đỠphòng cho cẩn tháºn, sợ khi cướp trại thâu dinh. Mẹ con thương nghị đà nh rà nh, kế đó thá»i trá»i đã tối.
Nói vá» Hồ tiên ông ở trên tráºn Cô lâu, tá»›i lúc canh ba, thấy có má»™t là n sát khà xông lên, liá»n đánh tay là m má»™t quẻ, thá»i biết Chung háºu đã hồi binh, bèn bước lên pháp đà i, tay cầm bá»u kiếm, đầu bá» tóc xoã, miệng niệm yêu chú và lấy cây Tụ hồn phan phất qua lại ba lần, thì liá»n thấy mây sầu bay mịt mịt, gió thần sầu, khắp nẻo thấy loà i sÆ¡n tinh thuá»· quái, cùng những chúng oan hồn uổng tá», Ä‘á»u tá»›i trước pháp đà i. Hồ tiên ông má»›i hạ lịnh rằng:
- Chung Vô Diệm thị cưá»ng lăng nhược, biết bao nhiêu ngưá»i nó giết ở trong tay, nay bần đạo láºp ra má»™t tráºn nà y, thế cho chúng bay báo cừu trả oán. Ngà y mai chắc có địch nhân lâm tráºn, đừng để cho tẩu thoát má»™t ngưá»i, nếu ai mà chẳng vâng theo lá»i, cây Trừ yêu kiếm phạt ngay chẳng thứ.
Cô hồn Ä‘á»u vâng lịnh chia ra, theo phương hướng bảo thá»§ tráºn đồ vô số. Hồ tiên ông lại cầm cây Tá» sắc hồn phan, bèn niệm Ãt tiếng chân ngôn, thấy má»™t tráºn gió thổi qua bay tá»›i năm hồn kiá»u nữ, Ä‘á»u hiện ra nguyên hình rất lịch sá»± chẳng khác như mình thịt xác phà m, má»™t là Trương Phi, hai là Lá»— Lâm công chúa, ba là Hồng tiên nữ, bốn là Yến Bình, năm là Mạnh thị Thể Vân, Ä‘á»u đến đứng dưới pháp đà i thÃnh lịnh. Hồ tiên ông phán rằng:
- Năm ngưá»i cÅ©ng bị con Vô Diệm mà uổng tá», nay bần đạo vì các gã mà thân oan. Váºy phải ráng dụ địch nhân và o nÆ¡i cái Tụ hồn phan rồi bần đạo lấy Hấp hồn binh mà bắt hồn nó lại, chừng qua khá»i ba bữa, thá»i hoá ra nát thịt tiêu xương, còn như bắt được Chung nương nương thì cÅ©ng đủ trả thù cho mấy gã.
Năm ngưá»i vâng lịnh xong rồi, Hồ tiên ông lui xuống pháp đà i an nghỉ.
Còn Ngô Khởi với Hạ Nghinh Xuân lúc nà y đương khi thong thả trong cung, đà n ca yến tiệc, xảy thấy cung quan và o tâu rằng:
- TỠtrà o Chung Vô Diệm ban sư đã vỠtới đây, nên chúng tôi và o tâu bà y, xin Hoà ng gia định đoạt.
Ngô Khởi nghe tâu hồn phi thiên ngoại, phách tán cá»u tiêu, láºt Ä‘áºt chạy thẳng ra trước Kim loan Ä‘iện, truyá»n ná»™i thần đánh chuông Cảnh dương lên, nhóm bá quan lại thương nghị. Khi ấy Yến Anh bước ra tâu rằng:
- Binh Chung Vô Diệm vá» tá»›i đây, thá»i đà mệt má»i, xin Thiên tá» dùng kế dÄ© dáºt đãi lao, bế thà nh lại, chá»› cùng nó giao phong, chá» cho được lâu ngà y rồi sẽ đánh.
Ngô Khởi gáºt đầu khen phải rằng:
- Tiên sanh cao kiến chẳng sai.
Rồi đó Yến Anh vá»›i Tô Tần Ä‘á»u cưá»i thầm, biết Ngô Khởi phen nà y trúng kế. Còn Ngô Khởi lại truyá»n cho bốn tên tâm phúc, những là Tôn Thiên, Hoa Cẩm, Lý Vịnh và Tăng Tú, bảo bốn tướng canh tuần bốn cá»a, chá»› cho hở má»™t mÅ©i tên. Bốn ngưá»i vâng lịnh Ä‘i tuần phong liá»n. Ngô Khởi lại thẳng tá»›i pháp đà i mà tá» các việc. Khi gặp Hồ tiên ông, Ngô Khởi thưa rằng:
- Vô Diệm vỠdinh đã tới, Tôn sư có pháp lực gì trừ nó hay chăng?
Hồ tiên ông nói:
- SÆ¡n nhân láºp Cô lâu tráºn đặng bắt cẩu phụ Lâm Trì, nhưng mà Thiên tá» phải ra khiêu chiến đặng dẫn dụ binh Tá» tá»›i đây, tôi sẽ có mưu cao mà bắt nó.
Ngô Khởi cả mừng, kÃp truyá»n quân Ngá»± lâm sá»a sang Ä‘i há»™ giá. Sắp đặt xong rồi, Ngô Khởi cầm thương lên ngá»±a, Ä‘i thẳng tá»›i sông Khương Lang, quân thám tá» hay đặng, mau vá» báo lại cho Chung háºu rõ. Chung háºu chưa kịp há»i ai, thá»i đã thấy Äiá»n Nguyên bước ra lãnh mạng. Chung háºu thấy váºy lại thêm ngáºm ngùi trong bụng, biết con mình có tai nạn lâm thân má»›i phán rằng:
- Vương nhi có Ä‘i phải cho cẩn tháºn đỠphòng, kẻo mắc kế yêu nhân ám hại.
Xuân Vương cả mừng, dẫn theo năm trăm dũng sĩ, phát pháo xông ra, Ngô Khởi thấy mặt phán rằng:
- Cô vương có lòng chỠđợi, phải mau mau xuống ngựa quy hà ng.
Äiá»n Nguyên cả giáºn mắng rằng:
- Mi là thằng loạn thần tặc tá», để ta bắt mi giảo nhục hà nh hình.
Nói dứt lá»i hươi chuỳ đánh tá»›i, Ngô Khởi cÅ©ng đùa binh hoả tráºn, đánh được năm chục hiệp có dư, Ngô Khởi bèn dùng kế trá bại, bá» quất ngá»±a chạy mù. Xuân Vương bất ý đỠphòng, cÅ©ng giục ngá»±a chạy theo Ä‘uổi riết. Khi chạy và o đến Cô lâu tráºn, thì không thấy Ngô Khởi ở đâu, trong dạ đã hồ nghi, muốn trở ra thá»i đầy trá»i má» mịt, lại có hồng quang chiếu rạng muôn trùng, ma quá»· lại áp tá»›i, xúm vây bốn phÃa. Äiá»n Nguyên ráng sức bình sanh, mạnh mẽ mà đánh Ä‘uổi lÅ© yêu ma, Hồ tiên ông ở trên pháp đà i thấy váºy liá»n lấy cây Tụ hồn quan phất qua phất lại. Giây phút hiện ra đủ sÆ¡n tinh, thuá»· quái, những là beo, cá»p, rắn, rồng cùng những ngưá»i uổng tá» oan hồn, Ä‘á»u áp tá»›i đòi Xuân Vương thưá»ng mạng. Xuân Vương chẳng há» kinh hãi, hươi chuỳ đánh vá»›i lÅ© yêu. Hồ tiên ông thấy Xuân Vương dÅ©ng lá»±c thêm nhiá»u, bèn cầm cây Tụ hồn phán quan mà là m phép. Niệm đủ chân ngôn ba lượt, rồi cầm phan phất tá»›i ba lần, Xuân vương lúc ấy trong mình má»›i bải hoải tinh thần, mắt xây xẩm liá»n nhà o xuống đất. Hồ tiên ông liá»n bước tá»›i thấy trên đầu Äiá»n Nguyên xuất hiện ra má»™t con kim long bèn cầm cây Tụ hồn phan, niệm thần chú yểm trên cung chẳng cho tẩu thoát. Rồi đó Hồ tiên ông vá»›i Ngô Khởi cùng nhau trở lại, chắc trong ba ngà y Äiá»n Nguyên hoá ra nước mà chết tươi. Ngô Khởi đắc ý cả cưá»i, khen tạ Hồ tiên ông cao thâm pháp lá»±c.
Còn Chung háºu, từ khi sai Äiá»n Nguyên xuất tráºn, không thấy tin tức trở vá» thì trong lòng đã nghi, bèn truyá»n quân dá»n hương án đặt bà y, đốt nhang đảo cáo cùng Lê San thánh mẫu.
Khi ấy Thánh mẫu ngồi trong cổ động, thấy tráºn gió thổi qua, hương bay ngà o ngạt, thá»i đã rõ hết các việc rồi, bèn kêu Bạch Liên thánh mẫu mà bảo rằng:
- Lúc trước thầy trò ta có hứa vá»›i Chung Vô Diệm, ngà y nay xuống phá tráºn Cô lâu mà bữa nay ta mắc vâng lịnh trên Tam thanh là m sổ sách thần tiên kiếp quả, bởi cá»› ấy nên bần đạo Ä‘i không được, váºy ta giao cho hiá»n đồ má»™t món pháp bá»u Ä‘em theo, tá»›i nÆ¡i phải là m như vầy…như vầy…ắt là tráºn Cô lâu phá đặng.
Thánh mẫu nói rồi lấy bá»u bối giao cho Bạch Liên, Bạch Liên lãnh lấy bái từ, ra khá»i cá»a động, chiếu hà o quang bay tá»›i Äông Tá» láºp tức. Äến nÆ¡i Bạch Liên sa xuống trước hương án. Chung háºu thấy mặt cả mừng thưa rằng:
- Chẳng hay tiên cô giáng lâm, tiểu muội xin cam thất lễ.
Nói rồi dắt nhau và o háºu dinh. Chung háºu bèn thuáºt hết các việc lại cho Bạch Liên nghe, Bạch Liên nói:
- Cây Tụ hồn phan cá»§a yêu nhân thiệt là lợi hại, chẳng khác như Tôn Võ Tá» có cây Hạnh huỳnh kỳ, nay nhá» Lão mẫu cho pháp bá»u Ä‘em Ä‘i, thá»i phá tráºn Cô lâu má»›i nổi.
Chung háºu nghe nói mừng rỡ vô cùng. Bạch Liên liá»n ra trước quân dinh kêu Bắc Lá»™ vương là Khổng Äại tá»›i bảo rằng:
- Hồ tiên ông thiệt là cao cưá»ng pháp lá»±c, hÆ¡n Huyết Hồ có được mưá»i phần, như nay mà muốn trừ yêu nhân, thá»i phải trừ gốc nó má»›i được. Váºy Vương gia hãy lãnh năm ngà n quân cưá»ng tốt, tá»›i ở trong núi Cá»u Lý sÆ¡n, vì trong núi ấy có má»™t cái cổ miếu thá» Xuy Vưu, bên miếu lại có má»™t cái cổ tỉnh sâu hÆ¡n ngà n thước, hãy đốc quân sÄ© lấp cái giếng ấy lại cho bằng mặt đất rồi dẫn binh ra mai phục tại nÆ¡i là ng Châu Thôn, há»… nghe có tiếng nhân mã om sòm, thá»i phải hết sức áp ra mà bắt cừu nhân má»›i đặng.
Khổng Äại vâng lịnh lui ra, Bạch Liên lại nói vá»›i Chung háºu rằng:
- Bây giá» còn thiếu má»™t món bá»u bối nữa. Nương nương có Ä‘i thá»i việc má»›i xong, phải tá»›i bạch vá»›i Thánh mẫu Hoả Vân mà mượn cái Hoả Long thần trạo.
Chung háºu nghe nói, bèn dặn dò mấy vị Vương phi xong rồi, liá»n đằng vân bay tá»›i Hoả long động. Bạch Liên lại truyá»n cho Äiá»n ÄÆ¡n, lãnh năm ngà n quân và bốn viên dÅ©ng Ä‘i đồn triệt nÆ¡i Quỉ kỳ, chá»› cho Ngô Khởi chạy thoát vá» Thanh Châu. Äiá»n ÄÆ¡n lãnh mạng lui ra. Bạch Liên lại đòi năm vị Vương phi tá»›i, hoạ năm đạo linh phù lên mặt, niệm tiên chú má»™t hồi, rồi cắn đầu lưỡi phun máu lên và nạt má»™t tiếng vang trá»i, năm vị Vương phi biến ra năm ông thầy chùa nhân đức. Bạch Liên lại thò tay và o trong cái bình nước, lấy ra năm cái tiêm, hoá là m năm cái gáºy kim cang, mình thá»i cho mặc áo cà sa, đầu đội mão Liên hoa thất pháºt, Thánh mẫu lại dặn rằng:
- Ngà y mai bần đạo và o tráºn, năm vị phải Ä‘i theo. Liêm Thoại Hoa phÃa đông, Äà o Äịnh Kim phÃa nam, Má»™ng Ngá»c Nga phÃa tây và Mông Ngá»c Trinh phÃa bắc. Còn Lưu Tuý Vân thá»i đánh và o Trung ương máºu kỳ, kiếm cho được thây Äiá»n Nguyên.
Thánh mẫu Ä‘iá»u khiển xong rồi chá» tá»›i mai phá tráºn.
Nói vá» Ngô Khởi từ biệt Hồ tiên ông lui vá» thà nh thẳng và o Chiêu Dương cung, thuáºt lại các việc Hồ tiên ông lâm khổn Äiá»n Nguyên và o trong tráºn cho Hạ Nghinh Xuân nghe. Nghinh Xuân cả mừng truyá»n quân dá»n tiệc yến lạc cùng nhau, giấc thừa hoan trót má»™t đêm thâu, trá»i vừa sáng, Hạ thị còn mÆ¡ mà ng giấc Ä‘iệp. Còn Ngô Khởi thức dáºy sá»›m, lòng trá»™m hương lại động tá»›i xuân tình, tuy là đã có Nghinh Xuân, mà còn mÆ¡ tưởng Bắc cung Trịnh thị, ngáºm ngùi chữ thanh xuân bất tái, dầu ngà n và ng chuá»™c lại được đâu. Bèn xâm xâm nhắm hoa viên đỠphòng, tá»›i kiếm thế ôm đà o gác nguyệt.
Nói vá» Trịnh Ngá»c Thiá»n, từ khi mang bịnh xuống ở dưới hoa viên, bụng pháºp phồng sợ mắc mưu gian, tÃnh kiếm kế mà bảo toà n danh tiết, má»›i nhá»› lại lúc Chung nương nương từ biệt, có để cho mấy món xiêm y, lại có dặn tá»›i lúc lâm nguy, thá»i phải Ä‘em ra hiệu dụng. NghÄ© rồi bèn lấy xiêm y mặc và o và mang đôi già y vô nữa. Lúc ấy thầy trò còn Ä‘ang bà n luáºn kế thấy Ngô Khởi ở đâu bước tá»›i há»›n hở cưá»i nói rằng:
- Bấy lâu những Ä‘em lòng hoà i vá»ng, nay gặp đây phỉ dạ ước mong, sông Ngân hà gặp há»™i mây mưa, cho thoả chà Ngưu lang, Chức nữ.
Ngá»c Thiá»n nghe nói hồn bất phụ thể, bèn nổi máu tam tinh, mắng rằng:
- Mi là đồ vô phụ vô quân, là m những sá»± bất nhân bất nghÄ©a. Lá»— Lâm cÅ©ng vì mi bá» mạng, sao mi không Ä‘em dạ thảm thương, kế đó mi lại tư hôn vá»›i công chúa Tá» bang, lại đà nh dạ Ä‘i sát thê cầu tướng, mi lại xúi cho các nước binh Ä‘ao cỠđộng, là m cho ngưá»i ta hư nước hại nhà , bây giá» mi lại câu dẫn Hạ Nghinh Xuân, tá»›i Lâm Tri gây nên tai hoạ, mi thiệt là thằng cang thưá»ng loạn bại, cÅ©ng chá» ngà y bị hại lăng trì, muốn sống hãy Ä‘i Ä‘i, nếu ở đó thá»i không toà n tÃnh mạng.
Ngô Khởi nổi giáºn, áp tá»›i ôm Ngá»c Thiá»n. Ngá»c Thiá»n may nhá» có pháp báu trong mình, Ngô Khởi chẳng đến gần được, lại bị té nhà o ra giữa đất. Nhá» cá»› ấy Ngá»c Thiá»n má»›i chạy khá»i rồi thẳng ra phÃa sau hoa viên, gieo mình xuống giếng tá»± tá» tức thì. Còn Ngô Khởi khi thấy Ngá»c Thiá»n chạy mất má»›i lồm cồm ngồi dáºy, mắt nhìn xem dáo dác, chẳng thấy có má»™t ngưá»i, giây lâu má»›i nghe tiếng khóc văng vẳng bên tai, Ngô Khởi má»›i Ä‘i tá»›i đó kiếm lá»i han há»i. Tên cung nữ ấy quì xuống tâu rằng:
- Bắc cung Ngá»c Thiá»n Trịnh thị đã gieo mình xuống giếng chết rồi.
Ngô Khởi nghe nói cưá»i gằn má»™t hÆ¡i, rồi truyá»n cung nhân biểu lấy móc mà rà đặng kiếm thây Trịnh thị. Cung nhân thảy Ä‘á»u rÆ¡i luỵ, Ä‘i kiếm đồ Ä‘em tá»›i tức thì, khi không thấy trong giếng nổ ra má»™t tiếng sấm vang trá»i, rồi có má»™t cặp gươm thư hùng bay lên và liệng qua liệng lại, cung nhân lấy là m kinh hãi, cùng nhau bá» chạy tan hoang. Ngô Khởi cÅ©ng láºt Ä‘áºt vá»™i và ng quì xuống giữa đất niệm Nam Mô A Di Äà Pháºt. Van vái đủ chÃn phương Trá»i mưá»i phương Pháºt, phen nà y xin khá»i thì thể phát qui y, cùng là m chay siêu độ cho Bắc cung Trịnh thị. Ngô Khởi vái rồi nằm má»p, gươm thÆ¡ dừng lại bay xuống như xưa, Ngô Khởi liếc mắt ngó thấy ngẩn ngÆ¡, má»›i tróc đầu dáºy, lại nghe vang sấm nổ, trên miệng giếng lại sanh ra má»™t cái tháp mưá»i ba tầng, Ngô Khởi nghÄ© biết có linh thần, bèn chạy đại và than dà i thở vắn. Vừa khi chạy được Ãt bước, thấy cung nhân Ä‘i tá»›i báo rằng:
- Quốc mẫu việc chi không biết, nhà o lăn xuống dưới long sà ng, dầm dá» luỵ ứa hai hà ng, tâu há»i việc gì cÅ©ng không nói.
Ngô Khởi biết Hạ thị hay có tánh ghen, chuyện nà y đã láºu ra rồi, láºt Ä‘áºt chạy vá» riết má»™t hÆ¡i, ẵm Hạ thị lên trên long sà ng kiếm lá»i khuyên dá»— rằng:
- Cô vương vâng Hồ tiên ông pháp chỉ, Ä‘i bắt con Trịnh Ngá»c Thiá»n, vì ngưá»i có nói Vô Diệm vá»›i Trịnh Ngá»c Thiá»n tuy hai mà cÅ©ng như má»™t, để nó ở tại trong cung, thá»i sợ khi sanh biến vá» sau, bởi cá»› ấy cho nên Cô vương má»›i phải thân hà nh Ä‘i bắt nó, không dè nó đã gieo mình xuống giếng tá»± váºn rồi, như váºy cÅ©ng là trá»i xui, trừ được má»™t mối tâm đầu đại hoạn, chá»› chẳng phải có ý gì, mà ngá»± thê hòng nghi ngá» lắm váºy. Thôi thôi, vuốt giáºn đừng há»n, là m chi thắc mắc cho đà n ngang cung.
Hạ thị nghe Ngô Khởi nói có lý, bèn đổi giáºn là m vui nói rằng:
- Thần thê có tánh hay má»§i giáºn, xin thiên tá» chá»› Ä‘em dạ ưu phiá»n, đã cùng nhau kiết phát bá niên, dầu có sá»± lá»—i lầm chi xin chá»› chấp.
Ngô Khởi thấy Nghinh Xuân hết giáºn bèn cưá»i xoà lên và truyá»n ná»™i thần dá»n tiệc vui vầy yến lạc.
Nhắc vá» Chung háºu vâng lịnh Bạch Liên thánh mẫu, đằng vân bay tá»›i động Hoả Vân, khi đến nÆ¡i xảy gặp má»™t ngưá»i đầu trắng như tuyết, mặt đỠnhư hoa, Chung háºu má»›i há»i rằng:
- Chẳng hay tiên tưởng đạo hiệu là chi, xin nói cho tôi rõ với?
Ngưá»i ấy đáp rằng:
- Bần đạo hiệu XÃch Hà tiên tá», vâng lịnh Thánh mẫu ở đây chá» Quốc mẫu đã lâu, vì Thánh mẫu mắc Ä‘i tá»›i Tam Thanh cung, là m sổ sách thần tiên quả kiếp.
Nói rồi má»i Chung háºu và o động, thiết đãi trà nước, Chung háºu nói:
- Bởi vì con tôi lâm nạn, nên tôi đến đây mượn pháp bá»u cá»§a tiên gia, không dè Thánh mẫu mắc Ä‘i xa, thá»i pháp bá»u biết là m sao mà mượn.
XÃch Hà nói:
- Xin Nương nương hãy an dạ, Thánh mẫu Ä‘i cÅ©ng đã gần vá».
Lúc đó hai ngưá»i trò chuyện vá»›i nhau, Chung háºu ngồi lâu bắt mệt, xây xẩm dá»±a bên án ngá»§ quên, chiêm bao thấy Hoả Vân Thánh mẫu vỠđộng, Chung háºu khóc nói hết sá»± tình. Thánh mẫu liá»n lấy Hoả long thần trạo cho mượn. Chung háºu liá»n bái từ Thánh mẫu bay vá» dinh và o tá» các chuyện vá»›i Bạch Liên, lo phá Cô lâu tráºn (Ấy là việc chiêm bao xem đến sau sẽ biết).
Äây nhắc vá» Khổng Äại, vâng lịnh Ä‘i tá»›i Cá»u lý sÆ¡n, kiếm tìm hồi lâu, xảy nghe tiếng kim chung má»™c đại, lại nghe có tiếng kinh văn tụng niệm cÅ©ng gần, bèn truyá»n quân Ä‘i xem khắp tứ bá», tá»›i nÆ¡i quả có má»™t cái cổ miếu sùm sá» và bốn chữ Ä‘á»: Tây Thiên Pháºt Quốc. Khổng Äại bước và o trung Ä‘iện, không thấy hÆ¡i tăm má»™t ngưá»i, lại bước rảo ra sau háºu liêu, gặp má»™t ông già chừng sáu chục tuổi. Má»›i há»i rằng:
- Äây có phải là Xuy Vưu cổ miếu, xin ông nói tá» cho tôi hay?
Ồng già ấy đáp rằng:
- Phải, vì miếu nà y lâu năm hư nát, không có đạo sÄ© cÅ©ng không sÆ¡n tăng, năm trước đây có vị tiên trưởng du phương gá»i là Hồ tiên ông đạo hiệu. Tá»›i bên miếu có khai ra má»™t cái giếng, từ đấy những nay thấy thần tăng lui tá»›i rất nhiá»u, thưá»ng hay tụng niệm kinh văn, má»›i đó đà tà ng hình đâu mất.
Khổng Äại nghe nói cả mừng, lại há»i rằng:
- Váºy chá»› bây giá» Hồ tiên ông ở đâu?
Ông già ấy đáp rằng:
- Lúc ổng ở đây sùng tu miếu võ, Ä‘em thần tướng Xuy Vưu bá» xuống dưới giếng sâu, rồi Ä‘i đã ná»a năm nay, bây giỠở đâu không biết.
Khổng Äại bèn biểu ông già ấy dẫn đưá»ng ra nÆ¡i cổ tỉnh. Äến nÆ¡i thấy khà độc un lên tối mắt, hÆ¡i tanh phảng phất lạnh mình, bèn mau trở lại truyá»n quân sÄ© khiêng đất đá lấp bằng mặt giếng. Khi ấy má»›i biết tiên gia pháp lá»±c, chắc là căn cước cá»§a Hồ tiên ông ở đây, lấp rồi giả Æ¡n ông già , Ä‘em binh tá»›i là ng Châu Thôn mà mai phục.
Còn Bạch Liên thánh mẫu lúc nà y, khi dùng phép tiên gia biến năm vị Vương phi là m năm ông Hoà thượng xong rồi, đêm ấy nghỉ lại trong quân dinh, sáng ngà y Bạch Liên mới nói với mấy vị Vương phi rằng:
- Quốc mẫu lên Hoả Vân mượn báu, phép tiên gia là m cho hiện xuất nguyên hình, linh hồn đã vá» tá»›i đây, vì các ngưá»i mắt thịt hình phà m chẳng thấy, như các ngưá»i và o tráºn có việc gì nguy cấp phải kêu ba tiếng Mão Ä‘oan tinh, tức thì hiển hÃch anh linh, tá»›i mặc phù ám trợ.
Mấy vị Vương phi nghe nói vừa rồi, thì thấy có hai kim quang xẹt và o trong quân trướng. Mấy vị Vương phi Ä‘á»u lấy là m lạ, đồng Ä‘em nhau tá»›i mà triá»u kiến Quốc mẫu thần hồn.
Còn Ngô Khởi vá»›i Hạ Nghinh Xuân, vợ chồng cứ đà n ca yến lạc, chẳng kể lo chi việc triá»u đình, đương lúc tiệc rượu ca xang, bá»—ng thấy cá chết ở trong bồn mà nhảy ra ngoà i đất, còn thịt nấu chÃn ở trong tá»™ thá»i rên la om sòm. Cung nga thấy váºy kinh hồn, Hạ Nghinh Xuân cÅ©ng nhà o xuống long đôn, còn Ngô Khởi té ra hôn mê bất tỉnh, thị thần xúm nhau lại cứu, giây lâu Ngô Khởi má»›i tỉnh hồn, chẳng biết Ä‘iá»m ấy là điá»m gì cung nhân chá»— thá»i dụm năm, nÆ¡i thá»i dụm bảy nói:
- Sá»± ấy thiệt rất lạ kỳ. (Má»›i biết: CÆ¡ trá»i báo phục chẳng bao lâu, đủ trăm bữa rồi đây sẽ thấy).
Khi Ngô Khởi tỉnh lại rồi má»›i truyá»n cung nhân bồng Nghinh Xuân lên long phụng sà ng mà lo bá» thang thuốc.
Nói vá» Yến Anh sai ngưá»i Ä‘i thỉnh Tô Tần, Tá» Trinh và Tá» Phụng tá»›i thương nghị đặng là m kế ná»™i công ngoại ứng, mà bắt gian thần, Yến Anh lại sai Mao Toại Ä‘i ra ngoà i thà nh, đặng thông tin cùng Chung háºu.
Nói vá» Hồ tiên ông ở trên pháp đà i, váºn động thần cÆ¡, xảy thấy má»™t đạo kim quang bay và o trong tráºn, bèn cầm Tụ hồn phan mà là m phép, thá»i đạo kim quang đứng chẳng vững mình, tức thì nhà o xuống giữa tráºn đồ, nằm hôn mê bất tỉnh. (Nguyên Mao Toại Ä‘i ra thông tin, vì lạc đưá»ng và o trong tráºn Cô lâu, phải chi Mao Toại là ngưòi phà m phu thá»i hồn đã vá» nÆ¡i chÃn suối, vì Mao Toại có tiên phong đạo cốt, theo Tôn Võ Tá» tu luyện đã mấy năm dư, tá»›i ngà y sau chánh quả đặng thà nh công cÅ©ng là má»™t vị thần tiên thanh tịnh). Khi Hồ ông thấy Mao Toại đã nhà o xuống mà khà kim quang thẳng lên trên không nên loà i yêu quái không dám tá»›i gần nhiá»…u lại, má»›i biết ngưá»i ấy tên là Mao Toại, bèn dụng linh phù mà yểm trên nên hoà n cung. Äâu đó trấn yểm đã xong rồi lại cầm linh phan mà là m phép nữa.
|

10-09-2008, 01:39 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Bảy Mươi Lăm
Phá Cô Lâu, Hồ Ông bại tráºn
XỠlăng trì, Ngô Khởi thỠhình
Còn Bạch Liên sai bốn vị Vương phi đánh và o bốn cá»a. Tuý Vân thá»i đánh cá»a sanh môn, còn Chung Long, Chung Hồ thá»i ở nhà giữ coi dinh trại.
Phân phát xong rồi, đằng vân bay lên trên không gặp Chung háºu mừng rỡ nói rằng:
- Hồ tiên ông có má»™t món Huyết trân châu như ý, tháºt là lợi hại mưá»i phần, như nó có dùng món đó mà đánh ta, thá»i Nương nương phải đưa cái Hoả long ra mà trừ nó má»›i nổi. Còn bây giá» thá»i và o giữa tráºn, dùng Hoả long đốt cây Tụ hồn phan, ta váºn động cây gươm thư hùng, trừ sát những loà i yêu ma má»›i nổi.
Chung hâu cúi đầu vâng dạy, rồi kéo nhau và o tráºn. Bạch Liên và o tráºn Ä‘i trước, thần hồn cá»§a Chung háºu cÅ©ng theo sau, lúc ấy đương khi Hồ tiên ông ở trên pháp đà i, bá»—ng nghe pháo nổ vang tai, tức thì thấy có năm ông Hoà thượng đánh và o năm cá»a. Hồ tiên ông cưá»i và nói rằng:
- Con Vô Diệm khéo biểu tụi thầy chùa tá»›i đây chịu hại, là m cho ngưá»i ta uổng công tu luyện trụ trì, đồ sải mầm sai tá»›i đó là m chi, như chẳng có Na Tra tái sanh, thá»i đố ai phá tráºn nà y cho nổi?
Hồ ông vừa Ä‘ang khoe miệng, thấy Bạch Liên cầm gươm sa xuống giữa thinh không, vừa má»›i đưa cây Tụ hồn phan phất lên, không dè bị hồn Chung háºu chiếu cái Hoả long thần trạo ra, cây phan thình lình cháy tiêu hết mà Hồ tiên ông không biết là ai đốt, ngó trước ngó sau dá»›n dác. Bạch Liên lại hươi gươm tá»›i đánh vá»™i và ng. Hồ tiên ông liá»n nhả Huyết trân châu chiếu sáng hà o quang, nhắm ngay trên đầu Bạch Liên đánh xuống. Chung háºu lại cầm cái Hoả long ra đỡ, há»™t trân châu ấy mắc lấy giữa thinh không. Bạch Liên liá»n lấy cái ÄÆ¡n hồ bình, niệm Ãt câu linh văn tiên chú, Huyết trân châu tức thì bay xuống và chui tuốt và o trong miệng bình. Hồ tiên ông thấy váºy thất kinh, lại đưa Tụ hồn bình ra thâu hồn Thánh mẫu. Bạch Liên liá»n nhả trong miệng ra má»™t bông sen trắng, cái Tụ hồn bình chẳng dám tá»›i gần, kế đó bá»—ng nghe sấm nổ giữa trá»i, đánh cái Tụ hồn bình bể ra tan nát. Hồ tiên ông biết thế cá»± không lại, bèn hoá ngÅ© độn mà đầu sanh.
Sau đó Chung háºu vá»›i Bạch Liên đảo Ä‘i cùng năm cá»a mà tiếp chiến vá»›i năm vị Vương phi, cái Hoả long cá»§a Chung háºu tá»›i đâu cháy tiêu cả tráºn, còn cây gươm thư hùng cá»§a Thánh mẫu thì trừ loà i yêu quái như chÆ¡i, năm cá»a Ä‘i khắp má»™t hÆ¡i, tráºn Cô lâu tan hoang tứ tán.
Nói vá» Lưu Tuý Vân, khi đánh và o trung ương, truyá»n năm trăm quân Ä‘i kiếm cho được thi hà i Äiện hạ, còn bốn thân thì tiếp ứng vá»›i bốn vị Vương phi kia và xông cà n phá tráºn. Lúc quân Tá» Ä‘i theo đến giữa trung ương, gặp má»™t cặp kim chùi và con ngá»±a cá»§a Xuân vuÆ¡ng, kế Ãt thước lại thấy có má»™t cái thây nằm ngay giữa đất, quân Võ lâm láºt Ä‘áºt xúm lại khiêng hết vá» dinh.
Thánh mẫu lúc nà y kêu năm vị Vương phi đến nói rằng:
- Các vị phải mau mau thâu binh vá» trại, còn bần đạo vá»›i Chung háºu hồn linh thì tá»›i Hoả vân động đặng kiếm Tiên đơn mà cứu tá» Äiá»n Nguyên.
Mấy vị Vương phi vâng lịnh, thâu binh vá» tá»›i Khương lang trại, thá»i quân đã Ä‘em thây Xuân vương vỠđể nằm trong hổ trướng rồi, mấy ngưá»i xúm nhau lại gần xem, thá»i lấy là m kỳ dị, bèn nói vá»›i nhau rằng:
- Vả chăng Xuân vương mình cao chÃn thước, sao bây giá» lại thấp nhá» thế nà y, hay là trong loạn quân chẳng biết đông tây, Ä‘i kiếm lầm phải thây ngưá»i khác chăng?
Kẻ thá»i nói phải ngưá»i thá»i nói không, cùng nhau cãi lá»™n om xòm, Lưu Tuý Vân mắc cỡ chẳng dám tá»›i gần, á»§ mà y liá»…u nhá» sa luỵ ngá»c và thầm nghÄ© rằng việc nà y nếu trá»… nải thá»i Xuân vương khó ná»—i tái sanh. NghÄ© rồi liá»n từ biệt mấy vị Vương phi ra khá»i cá»a đằng vân bay tá»›i Cô lâu tráºn.
Khi ở trên mây ngó xuống, thấy tướng tinh kim long xuất hiện hà o quang, bèn đến nÆ¡i Thổ đà i, quả thấy thây Xuân vương còn nằm ngay giữa đất. Mặt mà y ngó như ngưá»i chết, nhưng mà còn có sanh khà má»™t hai phần, sá»± căn duyên là tại ông trá»i xanh nên bỠái tuất xui lòng ngưá»i má Ä‘á». Äã chẳng quản ra công lao khổ, lại quên hết những sá»± hiểm nghi, bồng Xuân vương đỡ dáºy má»™t khi, lấy đạo phục mà lau chùi long thể.
Äây nhắc vá» Bạch Liên Thánh mẫu vá»›i Chung háºu đằng vân bay tá»›i Hoả long động, gặp Xich Hà tiên nữ, chà o há»i xong rồi, bèn thỉnh và o báu Ä‘iện. Chung háºu tức thá»i hoà n hồn, cÅ©ng như ngưá»i nằm ngá»§ chiêm bao má»›i dáºy, ba ngưá»i Ä‘ang đà m đạo vá»›i nhau, kế nghe tiếng hạc kêu vang, Hoả Vân thánh mẫu đà vá» tá»›i động. Bạch Liên vá»›i Chung háºu Ä‘á»u tá»›i bái kiến, Thánh mẫu nói:
- Bần đạo mắc Ä‘i Tam Thanh cung có chuyện, dặn XÃch Hà giữ động và tiếp rước Chung Thái ChÆ¡n.
Chung háºu liá»n tâu thuáºt hết các việc tá»›i mượn bá»u bối, không dè nằm ngá»§, chiêm bao thấy Thánh mẫu vỠđưa cho cái Hoả long thần trạo, bảo Ä‘em tá»›i phá tráºn Cô lâu. Chung háºu nói tá»›i đó, Thánh mẫu cưá»i và nói rằng:
- Ấy là phép chuyển hóa của tiên gia, chẳng phải là Nương nương nằm ngủ.
Chung háºu nghe nói váºy má»›i dâng bá»u bối lên trả và tạ Æ¡n. Thánh mẫu lại đưa cho Thiên long tân thuá»· (là nước miếng con rồng) và dặn rằng:
- Phải Ä‘em váºt nà y vá» mà cứu Äiá»n Nguyên cho mau, bá»u váºt ấy trị đặng bịnh tà yêu, giây lát hoà n hồn khá»i tá».
Nói rồi liá»n lấy cái ve bạch ngá»c, rót nước miếng rồng mà đưa cho Chung háºu. Chung háºu lãnh lấy tạ Æ¡n, Bạch Liên cÅ©ng bái từ Hoả Vân thánh mẫu. Hai ngưá»i Ä‘á»u giã từ cổ động, đằng vân bay trở vá» dinh. Khi đến nÆ¡i, thấy trong dinh còn xúm nhau mà cãi vá» thi hà i cá»§a Xuân vương. Chung háºu buá»›c tá»›i vá»™i và ng, xem quả là hình dung Mao Toại. Chung háºu má»›i bà n rằng:
- Chắc là Mao Toại Ä‘i ra thông tin, bị lạc đưá»ng và o tráºn Cô lâu, ấy cÅ©ng tại số trá»i, Mao gia ngà y sau đặng thà nh tiên thể.
Kế đó Bạch Liên lại đánh tay là m má»™t quẻ, cưá»i ngất và nói rằng:
- Äiện hạ đã có ngưá»i cứu, ngưá»i ấy là Nguyệt Phách tinh quân (là vì sao cá»§a Tuý Vân), váºy phải mau sai ngưá»i qua phÃa đông nam, mà tiếp cứu ngưá»i bị nạn.
Chung háºu nghe nói cả mừng. Liá»n lên ngá»±a Ä‘i trước, Thoại Hoa vá»›i Kim Äịnh cÅ©ng theo sau; Ä‘i vừa đặng má»™t hồi lâu, đã tá»›i tráºn Cô lâu chÃnh giữa. Thấy có hai ngưá»i ngồi giữa đất, quân bèn thưa lại cho Chung háºu hay. Thoại Hoa và Kim Äịnh bay ngá»±a đến gần, quả thấy Tuý Vân còn ngồi ôm thây Äiá»n Nguyên mà khóc. Chung háºu cÅ©ng xuống ngá»±a tức tốc đến nói rằng:
- Lưu sư điệt! Có Ai gia tới đây.
Tuý Vân thấy váºy lấy là m mắc cỡ, nhưng mà giả lả là m khuây, kế đó quân áp lại bồng thây Xuân vương lên kiệu. Chung háºu và mấy vị Vương phi theo dõi vỠđến dinh, Bạch Liên bước tá»›i há»i rằng:
- Có quả như có thầy bói chăng? Váºy phải mau cứu lấy ngưá»i, kẻo để lâu không tiện.
Chung háºu bèn lấy ve bạch ngá»c đưa ra, cạy miệng đổ cho Xuân vương phân ná»a, còn má»™t ná»a đổ cho Mao Toại. Giây lát hai ngưá»i tỉnh dáºy, Ä‘á»u Ä‘em nhau lạy tạ Bạch Liên, ná»™i dinh thảy hoan hỉ quá chừng, còn khen ngợi tiên gia pháp lá»±c. Lúc đó Mao Toại má»›i tâu rằng:
- Tể phá»§ sai ngu thần ra thông báo, chừng thấy trong thà nh hoả tiá»…n bắn lên, xin dùng kế ná»™i công ngoại ứng. Tôi lại Ä‘i lầm và o Cô lâu tráºn, may không chút nữa đã bá» mình, nhá» Tiên gia cứu tá» hoà n sanh. Mao Toại nà y má»›i thoát khá»i thà nh uổng tá».
Chung háºu nói:
- Ngươi hãy trở vá» thà nh cho gấp, nói lại cho tể phá»§ ngưá»i hay, Ai gia đỠbinh trong đêm nay, phải là m y như kế.
Mao Toại lãnh mạng bái biệt rồi trở vá» thà nh. Khi Mao Toại Ä‘i rồi, Chung háºu má»›i đòi chúng tướng đến truyá»n lịnh cho tam quân hay rằng:
- Äất Lâm Trì là chá»— thân sanh cha mẹ, bị tặc nhân chiếm cứ những ngà y, bây giá» phải đồng lòng đồng sức má»›i hay, bắt nghịch đảng mà phân thây muôn đạo.
Tam quân nghe nói, Ä‘á»u hiệp má»™t tiếng la lên rằng:
- Xin liá»u mình đặng trả nợ giang san, cho rạng chữ anh hùng thá»i thế.
Chung háºu nghe váºy cả mừng, liá»n kêu Tuý Vân mà bảo rằng:
- Sư Ä‘iệt đã nhiá»u phen công phó, phen nà y hãy ráng sức mà giúp Ai gia, váºy mau lãnh lấy ấn tÃn Chiêu Dương, tà ng hình và o hoa viên mà cứu Bắc cung Trịnh thị, há»… cầm ngá»c ấn ném xuống giếng, thá»i có thần linh á»§ng há»™ tức thì.
Tuý Vân vâng lịnh ra Ä‘i, Chung háºu lại kêu bốn vị Vương phi tá»›i mà nói rằng:
- Vương tức hãy lá»±a lấy tám chÃn mươi tên dÅ©ng sÄ© như nông, ngưá»i thá»i là m hoặc công hoặc cổ, trà trá»™n và o vá»›i quân Ngô Khởi, đến núi phÃa đông nam nÆ¡i núi Ngưu SÆ¡n, há»… tá»›i đó thá»i dúm nhau nói to nhá» rằng: Bình Chung háºu đã trở vá», phải kiếm nÆ¡i mà trốn Ä‘i. Như váºy má»›i và o thà nh không ai ngăn cản, đặng là m kế ná»™i công, chừng nghe ngoà i có tiếng pháo liên thông, thá»i sát nháºp vương cung mà bắt con cẩu phụ.
Bốn vị Vương phi lãnh mạng, liá»n lá»±a tám chÃn mươi dÅ©ng sÄ© và thay đổi y phục, rồi kéo thẳng lên núi Ngưu SÆ¡n…Chung háºu lại nói vá»›i Bạch Liên rằng:
- Xin nhỠThánh mẫu giúp sức, dùng tiên phép là m nghi binh đặng cho tiểu muội thủ thắng phen nà y.
Bạch Liên gáºt đầu, liá»n đằng vân bay mất.
Khi bốn vị Vương phi dẫn binh lên tá»›i núi Ngưu SÆ¡n rồi, tẻ ra Ä‘i chòm năm lÅ© bảy, là m như ngưá»i mất vÃa mất hồn, nói thầm nói thì vá»›i nhau rằng:
- Quân Chung háºu bất nhân quá sức, Ä‘i tá»›i đâu là tà n hại tá»›i đó hoà i hoà i, váºy phải mau kiếm nÆ¡i kiếm chốn mà lánh thân, bằng không thá»i hoạ gởi tai bay tá»›i gấp.
Ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u nói, rồi á»§ mặt châu mà y, là m như bá»™ kinh hồn thất vÃa. Quân Ngô Khởi Ä‘á»u nghe lá»t, thá»i đã sinh nghi, thình lình lại nghe trong núi lại có tiếng quân reo ó vang dầy, đồng Ä‘ua nhau bỠđồ chạy hết. (Ấy là kế cá»§a Bạch Liên thánh mẫu, dùng tiên pháp mà là m nghi binh). Lúc đó quân Ngô Khởi mạnh ai nấy chạy, chẳng biết ai ngay ai gian, cứ chạy thẳng má»™t đà ng, trông vá» tá»›i thà nh mà bế cá»a lại. Bởi cá»› ấy nên bốn vị Vương phi vá»›i mấy ngưá»i dÅ©ng sÄ©, Ä‘á»u được lá»™n lạo Ä‘i thẳng và o thà nh Lâm Trì, quan giữ thà nh chẳng biết ai là ai cÅ©ng tưởng Ä‘á»u là quân mình hết.
Còn Ngô Khởi với Nghinh Xuân cứ ngà y ngà y yến tiệc, chẳng hỠlo tới việc bỠngoà i, đương lúc ca xang rất vui vẻ, xảy thấy cung quan và o báo rằng:
- Tráºn Cô lâu đã bị phá, Hồ tiên ông không biết ở ngã nà o? Xin Thiên tá» phải tÃnh là m sao, kẻo mà nan đà o sanh mạng.
Ngô Khởi nghe tâu, hồn bất phục thể, té nhà o xuống long đôn, Nghinh Xuân tới ôm lấy khóc ròng, giây lát Ngô Khởi mới tỉnh, lại thấy cung quan và o báo nữa rằng:
- Có Yến tể phủ với Tô phó tướng và o chầu, còn ở trước cung môn đợi lịnh.
Ngô Khởi thở ra má»™t tiếng, rồi truyá»n chỉ cho hai ngưá»i và o. Yến Anh vá»›i Tô Tần và o tá»›i nÆ¡i, Ä‘á»u triá»u bái, Ngô Khởi bước xuống đỡ dáºy, Yến Anh liá»n há»i rằng:
- Nay Tá» binh đã tá»›i rồi, Bệ hạ có tÃnh mưu chi mà cá»± địch chăng?
Ngô Khởi đáp rằng:
- Ai gia đã tÃnh muốn cùng Chiêu Dương viện lánh mình mà vỠđất Thanh Châu, còn những phá»§ khố lương tiá»n, thá»i nhứt tá» phóng hoả và lại mãn thà nh võ văn cùng bá tánh thá»i trẫm giết hết chẳng tha, dầu con Vô Diệm nó có phá đặng Lâm Trì nà y chừng vô đến cÅ©ng chẳng còn chi má»™t mảy.
Yến Anh nghe nói hỡi ơi và tâu rằng:
- Tôi thưá»ng nghe: Dân là cá»™i rá»… trong nước, cá»™i rá»… có bá»n vững thá»i nước má»›i được yên, như Bệ hạ chẳng ra nhân đức vá»›i dân là nh thá»i thôi, lại là m chi những Ä‘iá»u tà n bạo, tôi e cho bá tánh ở Thanh Châu hay đặng việc ấy nữa, thá»i hoạ biến ở bên tai, tá»›i lúc đó Bệ hạ má»›i cùng ai mà cố thá»§ thà nh trì, đặng ngừa giữ tặc binh đối địch.
Ngô Khởi nghe phải bèn nói rằng:
- Tiên sanh có diệu kế chi, xin dạy cho quả nhân với.
Yến Anh bèn tâu luôn:
- Bây giá» binh mã trong thà nh có hÆ¡n mưá»i vạn, còn lương thảo có đủ chi dụng đặng mưá»i năm, nên cố thá»§ thà nh trì, chá» cho quân Tá» hết lương, ta sẽ ra bắt nó.
Ngô Khởi nghe nói rất đẹp dạ, khen rằng:
- Tháºt quả Tiên sanh cao kiến, như váºy Cô vương hết sức vui lòng, thôi kÃp truyá»n quân há»™ giá ta Ä‘i tuần phòng, ngõ đặng Ä‘iá»u đình binh sá»±.
Quân há»™ vệ liá»n sá»a soạn xe giá cho Ngô Khởi Ä‘i tuần thà nh, còn các việc trong cung đình giao cho Yến Anh xem sóc. Lúc nà y Chung háºu nói vá»›i Bạch Liên rằng:
- Äêm nay ngu muá»™i Ä‘i phá thà nh bắt giặc, còn Tuyên vương thánh chúa đương ở phương xa, xin phiá»n cung Tiên gia tá»›i núi Thương SÆ¡n Ä‘em Tuyên vương vỠđây cho gấp.
Bạch Liên nói:
- Việc ấy để mặc bần đạo, Nương nương chớ khá ngại lòng.
Nói rồi hai ngưá»i từ biệt nhau, Bạch Liên bèn đằng vân bay mất.
Lúc nà y mặt trá»i vừa chen lặn, Xuân vương sắp đặt quân cÆ¡, truyá»n má»—i ngưá»i giắt má»™t lá cá», xem quân mình cho phân biệt. Äầu canh má»™t sá»a sang cÆ¡m nước, tá»›i canh ba truyá»n lịnh xuất dinh, tam quân Ä‘á»u thẳng tá»›i dưới thà nh, xuất pháo lên là m ám hiệu. Quân trong thà nh lúc ấy nghe đặng hiệu pháo cÅ©ng phát ba tiếng liên châu và mở hết cá»a ra. Chung háºu lại vá»›i Xuân vương dẫn quân áp và o truyá»n chia binh giữ bốn cá»a thà nh cho nghiêm ngặt.
Lúc ấy Ngô Khởi, Tôn Thiện và Hoa Cẩm, ba thầy trò Ä‘ang Ä‘i tuần bá»—ng nghe có tiếng pháo nổ, vua tôi thấy kinh hồn hết vÃa, cùng nhau muốn trở và o quân Chiêu Dương viện mà cứu Hạ Nghinh Xuân, kế thấy kỳ bà i chạy tá»›i thưa rằng:
- Bình Vô Diệm đã và o thà nh, xin Hoà ng gia phải kiếm sanh lộ mà bôn đà o, kẻo để lâu chúng nó phòng thủ thà nh môn, e khó nổi sanh phương tẩu thoát.
Ngô Khởi nghe báo nát gan nát ruột, bèn than rằng:
- Bá» là m sao cho đặng chá»— hữu tình. Thương ôi! Hạ Nghinh Xuân có gặp nhau Ä‘i nữa cÅ©ng là tái sanh kiếp khác, hay là trong mÆ¡ tưởng chiêm bao giấc Ä‘iệp, có như váºy má»›i gặp mặt nhau, biết bao nhiêu muôn thảm ngà n sầu, trá»i nỡ khiến Sâm Thương hai ngả.
Ngô Khởi than vừa dứt tiếng, quân lại tới báo nữa rằng:
- Quân TỠđã áp tới, xin Bệ hạ đi cho mau.
Ngô Khởi cá»±c chẳng đã lau nước mắt phân ly, cÆ¡n nguy biến mắt cÅ©ng còn ngó lại. Thầy trò Ä‘á»u sát khai huyết lá»™, phá cá»a thà nh vừa Ä‘i đến là ng Châu Thôn, bá»—ng nghe hiệu pháo nổ vang, là m đầu có má»™t viên đại tướng, tay cầm Tuyên hoa phá»§, ngó lại là Bắc Lá»™ vương gia, Ngô Khởi thấy mặt đã hết hồn, cùng nhau đánh không đầy mưá»i hiệp, bị Khổng Äại sanh cầm tróc hoạch, tam quân bắt Ngô Khởi bá» vô tù xa, dẫn trở vá» Lâm Trì phục chỉ. Còn Hạ Nghinh Xuân không thấy mặt Ngô Khởi thá»i chẳng an giấc Ä‘iệp mà n loan, kế nghe tiếng pháo nổ vang, thấy Yến Anh dẫn binh và o cung áp bắt, lại thấy bốn vị Vương phi Ä‘á»u đến, Nghinh Xuân chịu trói bó tay, Ä‘i theo quân dẫn ra đại Ä‘iện.
Khi Chung háºu dẫn binh và o thà nh rồi, thẳng và o Kim loan Ä‘iện, văn võ bá quan Ä‘á»u tá»±u tá»›i, cùng nhau bái kiến Nương nương, kế thấy Khổng Äại dẫn Ngô Khởi Ä‘em vá», giây lát thấy Yến Anh cùng bốn vị Vương phi cÅ©ng Ä‘em Nghinh Xuân tá»›i nạp. Vừa muốn buông lá»i tra há»i, thấy Bạch Liên ở trên đám mây bước xuống giữa sân chầu và thấy Tuyên vương ở trong giá» bước ra, bá quan tá»›i nghinh tiếp lên bá»u Ä‘iện. Vợ chồng cùng nhau trò chuyện, rồi Tuyên vương má»›i phán há»i Ngô Khởi rằng:
- Gian thần tua tỠhết căn do, vì ai mà gây nên hoạ hoạn?
Ngô Khởi cúi đầu tâu rằng:
- Tại Tây cung là m nên há»a hoạn, tá»™i thần thiệt không biết không hay, nhá» thánh minh cho được toà n thây, muôn kiếp nguyện là m thân khuyển mã.
Tuyên vương phán rằng:
- Tá»™i mi xá» lăng trì đà đáng, gây tai hoạ đã đôi ba phen. Äao phá»§ quân! Dẫn nó ra trước pháp trà ng, y quốc luáºt ngõ hầu răn chúng.
Quân Ä‘ao phá»§ vâng lịnh, thóp ngá»±c Ngô Khởi dắt Ä‘i, tá»›i nÆ¡i rút thẳng Ngô Khởi lên cây, má»—i ngưá»i cầm má»™t cái Ä‘ao, xúm nhau lại xẻo thịt. Ngô Khởi than trá»i kêu đất, máu dầm dá» hết thịt tá»›i xương, cắt ra tan nát như tương, mổ tá»›i ruá»™t thá»i đã hết thở. Thương ôi, mấy thu chẵn, tiên sÆ¡n há»c nghệ, vì tham dâm nên phải uổng công, dầu cho binh thÆ¡ chiến sách nằm lòng, trá»i cÅ©ng chẳng giúp loà i vô đạo. Khi Ngô Khởi đã chết rồi, thình lình thổi lên má»™t tráºn gió, khoét lấy mất hai tròng con mắt, việc dị kỳ ai nấy Ä‘á»u kinh. (Ấy là hồn công chúa Lá»— Lâm theo báo oán).
Khi đã hà nh hình Ngô Khởi xong rồi, Trị Ä‘iện quan trở vá» phục chỉ, Tuyên vương lại há»i tá»›i Hạ Nghinh Xuân. Nghinh Xuân quỳ lạy khóc lóc kêu vang, và thú thiệt hết tình do sau trước, Tuyên vương nghe mấy tiếng oanh thinh kiá»u ngữ, lại thêm má»m ruá»™t nát gan, Chung háºu thấy Thiên tỠđã không có chá»§ trương cÅ©ng tức cưá»i, bèn buông lá»i phán há»i rằng:
- Như Thánh hoà ng muốn Ai gia tha con tiện tỳ, việc đó cÅ©ng không khó chi, váºy Nghinh Xuân phải tá»›i Thanh Châu nói vá»›i Ngô Trung, biểu nó mau mau hà ng đầu quy thuáºn.
Nghinh Xuân nghe nói mừng quýnh và xin lãnh mạng, kế đó bãi triá»u, Nghinh Xuân cÅ©ng còn bị tạm giam tại ngục thất.
Còn Äiá»n ÄÆ¡n, Chung Long, Chung Hổ, Tống Thiên và Tống Vạn, lãnh mạng dẫn binh Ä‘i vây khốn Thanh Châu, bị Ngô Trung là má»™t ngưá»i thông hiểu binh cÆ¡, nên khó bá» hãm thà nh gấp đặng. Còn Ngô Trung hay đặng tin dữ, cÅ©ng đốc quân canh thá»§ thà nh trì đêm ngà y cho nghiêm ngặt.
Nói vá» Lưu Tuý Vân khi phục linh vô tá»›i hoa viên, đến đó thấy ngưá»i ta vây đứng đông đầy, lại có má»™t ngưá»i đà n bà tuổi chừng năm sáu chục, Tuý Vân liá»n bước tá»›i han há»i, bà già ấy đáp rằng:
- Ta chẳng phải là ai lạ, ta là vợ cá»§a lão Thừa tướng Yến Anh, vâng lá»i lão gia căn dặn tá»›i đây mà cứu Bắc cung Trịnh thị.
Tuý Vân nghe nói láºt Ä‘áºt thi lá»… và nói rằng:
- Bây giá» muốn cứu ngưá»i chúng ta phải sắp nhau hạ bái.
Lão phu nhÆ¡n cả đẹp, hai ngưá»i quỳ xuống lạy nÆ¡i cổ tỉnh, giây lát nghe nổ má»™t tiếng vang tợ sấm, bá»u tháp bay hết lên không trung, lại thấy mây là nh năm sắc tưá»ng quan, gió thổi đưa thây Ngá»c Thiá»n lên khá»i giếng, ai nấy cÅ©ng lấy là m lạ, cùng nhau bồng để lên giưá»ng. Ngá»c Thiá»n như thể giấc mê, còn có chút hÆ¡i ra vô hoi hóp, Tuý Vân má»›i dùng tiên thiên pháp lá»±c, cạy răng ra mà thổi hÆ¡i và o, giây lâu hÆ¡i nóng truyá»n thân, thấu đủ mưá»i hai kinh lạc. Ngá»c Thiá»n thở mạnh được, tức thì cỠđộng chân tay, bèn lồm cồm ngồi dáºy. Cung nhân buá»›c tá»›i thưa rằng:
- Có Lưu vương phi và Quản thị phu nhơn đến đây ra phép cứu Nương nương, nên mới được thoát ly tai nạn.
Ngá»c Thiá»n nghe nói như tỉnh giấc chiêm bao, liá»n đứng dáºy bước xuống giưá»ng tạ Æ¡n cứu mạng, rồi đồng Ä‘em nhau trở vá» cung Ä‘iện.
Khi Ngá»c Thiá»n vỠđến, và o thẳng triá»u bái Thiên tá» và Quốc mẫu. Chung háºu thấy mặt Ngá»c Thiá»n thì cả mừng, liá»n truyá»n quân dá»n yến, Ngá»c Thiá»n má»›i thuáºt lại các việc Ngô Khởi vá»›i Hạ Nghinh Xuân, …Vợ chồng Tuyên vương ai cÅ©ng Ä‘á»u giáºn. Tiệc mãn rồi Ngá»c Thiá»n từ biệt xin vá» cung. Chung háºu bèn nói:
- Vương muá»™i khi gieo mình xuống cổ tỉnh, bây giá» sức mạnh hÆ¡n muôn ngưá»i, phải siêng năng táºp Ä‘á»c binh thÆ¡, để lâm cÆ¡n nguy biến phòng khi hữu dụng.
Nói rồi liá»n đưa má»™t cuốn binh thÆ¡ và Chiêu Dương ngá»c tá»· giao cho Ngá»c Thiá»n. Trịnh Ngá»c Thiá»n tiếp lấy tạ Æ¡n, rồi trở vá» cung an nghỉ.
Chung háºu lại truyá»n Bắc Lá»™ vương tra Ä‘iểm tam quân, để Ä‘i bình định Thanh Châu. Tuyên vuÆ¡ng rÆ¡i luỵ nói rằng:
- Nay Ngá»± thê Ä‘i theo việc chinh chiến nữa, ở Lâm Tri nếu thoản có sá»± gì nguy hiểm, thá»i là m sao? Quả nhân lại đêm ngà y trông tưởng ước ao, chúc cho Ngá»± thê kỳ khai đắc thắng.
Chung háºu tâu rằng:
- Thần thê Ä‘i đây chẳng bao lâu mà ngại, như có chầy cÅ©ng ná»™i hai mươi ngà y, nếu ở nhà có việc chi nguy thá»i đã có Bắc cung bình phục.
Nói rồi lại truyá»n quân tá»›i nam lao, bá» Nghinh Xuân và o tù xa chở Ä‘i luôn qua Thanh Châu đại chiến. Quân sÄ© sắp đặt xong rồi, phát ba tiếng pháo, mở cá»a thà nh kéo binh ra, Tuyên vương cÅ©ng đưa Chung háºu ra khá»i xa ngá» môn má»›i trở lại.
|
 |
|
| |