Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #71  
Old 13-10-2008, 05:47 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 71

Tử Nha kéo binh qua hai ải


Sau khi trừ được Khổng Tuyên, Tử Nha, Lục Yểm, Vi Hộ đốc binh kép quân lên núi Kim Kê phá trại.
Binh Thương thấy chá»§ tướng Ä‘i đâu mất liá»n mở cá»­a dinh đầu hàng.
Tử Nha thả các tướng bị bắt cùng nhau mở tiệc ăn mừng.


Rạng ngày Lục Yểm, Nhiên Ãăng đồng từ giã trở vá» núi, Dương Tiá»…n lo Ä‘i vận lương, Sùng Hắc Hổ cÅ©ng giã biệt trở vá» Sùng Thành.

Tử Nha kéo binh qua núi, đến gần ải Tỵ Thủy đồn binh, lại sai Na Tra làm chánh ấn tiên phong, còn Nam Cung Hoát đổ vào hậu đội.

Bấy giá» tướng giữ ải Tỵ Thá»§y là Hàng Vinh nghe Khổng Tuyên thất cÆ¡, binh Châu gần kéo binh đến ải, liá»n lên mặt thành dò xét.
Khi thấy Tá»­ Nha đóng trại cách thành hai dặm, thì thất kinh, má»™t mặt viết sá»› dâng vá» Triá»u Ca cáo cấp, má»™t mặt truyá»n các tướng ngày đêm thá»§ thành.


Tử Nha đồn binh ba bữa, không khiêu chiến, Na Tra nóng lòng vào thưa:

- Binh đến đã ba ngày, sao sư thúc không sai tướng khiêu chiến?

Tử Nha nói:

- Ãây là yếu Ä‘iểm cá»§a ải địa đầu, ải Tỵ Thá»§y còn có ải Giai Má»™ng và ải Thanh Long kèm hai bên, cách nhau không xa lắm. Nếu chúng ta đánh ải Tỵ Thá»§y thế nào binh Thanh Long và Giai Má»™ng cÅ©ng đến ứng cứu, má»™t mình ta cá»± vá»›i ba đạo binh sao lại.

Na Tra há»i:

- Thế sư thúc định liệu thế nào?

Tử Nha nói:

- Nay phải chia binh làm ba đạo. Ta sẽ cầm binh đánh Tỵ Thủy, còm một đạo đi đánh Giai Mộng, một đạo đi đánh Thanh Long.

Nói rồi viết lịnh tiễn đòi Võ Thành Vương Hoàng Phi Hổ và Hồng Cẩm đến trước trướng nói:

- Nay hai ngươi má»—i ngưá»i phải lãnh má»™t đạo binh Ä‘i đánh Giai Má»™ng và Thanh Long. Việc này ta nhắm chỉ có hai ngươi đảm đương nồi mà thôi. Vậy ta viết hai lá thăm, ai bắt được ải nào Ä‘i đánh ải nấy.

Hai ngưá»i tuân lệnh, bắt thăm.
Hồng Cẩm trúng ải Giai Mộng, còn Hoàng Phi Hổ trúng ải Thanh Long.
Hai tướng đồng lãnh binh mưá»i vạn kéo Ä‘i.

Hoàng Phi Hổ cá»­ Ãặng Cá»­u Công làm tiên phong, các bá»™ tướng gồm có: Hoàng Minh , Châu Ká»·, Long Hòa, Ngô Khiêm, Hoàng Phi Báo, Hoàng Phi Bưu, Hoàng Thiên Lá»™c, Hoàng Thiên Tước, Hoàng Thiên Tưá»ng, Thái Loan, Ãặng Tú, Triệu Thăng, Tôn Diệm Hồng.

Còn Hồng Cẩm sai Quý Khương làm tiên phong, các bá»™ tướng là: Nam Cung Hoát, Tô Há»™, Tô Toàn Trung, Tân Miá»…n, Thái Ãiá»n , Hoàng Yêu, Kỳ Công, Doãn Công.


Khi Hồng Cẩm kéo binh đến ải Giai Má»™ng truyá»n quân đóng trại thì trá»i đã tối, Hồng Cẩm nói vá»›i các tướng:




- Ãi đưá»ng xa quân sÄ© mệt má»i vậy chá» rạng sáng ngày mai sẽ khiêu chiến.

Các tướng nghe lệnh đâu đó nghỉ ngơi dưỡng sức.


Chủ tướng trấn ải Giai Mộng bấy giỠlà Hồ Thăng, nghe tin Tử Nha kéo đại binh đến ải Tỵ Thủy, đang bàn luận với các tướng là Hồ Lôi, Từ Khôi và Hồ Vân Bàng bỗng nghe quân báo:

- Có binh Châu đến bên thành đóng trại.

Hồ Thăng truyá»n quân sÄ© canh phòng cẩn mật để dò xét tình hình địch.
Trá»i vừa rạng sáng đã có quân vào báo:

- Tướng địch đến khiêu chiến.

Từ Khôn nói:

- Tôi xin ra binh bắt tướng Châu cho.

Hồ Thăng nhận lá»i, Từ Khôn lên ngá»±a cầm thương mở cá»­a thành xông ra, thấy Quý Khương liá»n mắng lá»›n:

- Quý Khương ngươi là bộ hạ Hồng Cẩm chúng bây toàn là lũ phản chúa. Ta quyết bắt ngươi chém đầu cho hả giận.

Quý Khương nói:

- Nay thiên hạ vỠChâu hết các ngươi dại gì không tiếc thân. Mau dâng ải đầu hàng cho sớm.

Từ Khôn nổi giận chém một đao. Quý Khương đưa giáo ra đỡ.
Hai bên đánh nhau mưá»i hiệp chưa phân thắng bại.
Quý Khương liá»n niệm chú trên đầu bay ra má»™t lằn khói Ä‘en, lằn khói ấy hóa thành chú chó nhảy đấn táp vào mặt Từ Khôn má»™t miếng.
Từ Khôn đau quá luýnh quýnh bị Quý Khương đâm một giáo chết tốt.

Quý Khương xách thủ cấp trở vỠdinh ra mắt Hồng Cẩm.


Quân thua chạy vỠbáo lại. Hồ Thăng bị mất tướng buồn bã vô cùng suốt đêm lo nghĩ kế thủ thành.

Sáng hôm sau, Hồng Cẩm lại sai Tô Toàn Trung đến khiêu chiến.
Hồ Vân Bàng nổi giận xin ra trận.
Hồ Thăng nói:

- Chúng ta vừa mất một tướng, nếu tướng quân ra thành phải giữ gìn cho cẩn thận mới được.

Hồ Vân Bàng liá»n xách búa lên ngá»±a xông ra, thấy Tô Toàn Trung, vụt miệng mắng lá»›n:




- Phản tặc! Ngươi là quốc cá»±u, em gái ngươi làm đến chánh cung, dầu thiên hạ có trở lòng ngươi cÅ©ng nên phải. Nay ngươi đầu giặc, không kể tình tôi chúa, lại bá» nghÄ©a chị em, trá»i nào cho ngươi sống. Ta quyết giết ngươi cho khá»i gai mắt.

Nói rồi chém một búa. Tô Toàn Trung đưa giáo ra đỡ. Hai đàng đánh với nhau hơn bốn mươi hiệp.
Tô Toàn Trung càng đánh lại càng thêm sức mạnh, còn Vân Bàng càng đánh càng đuối sức, mồ hôi ra ướt giáp, hơi thở khò khè.
Tô Toàn Trung thấy vậy càng ra sức áp đảo.

Ãánh thêm được vài hiệp nữa, Hồ Vân Bàng đỡ không nổi, bị Tô Toàn Trung chém má»™t Ä‘ao đứt làm hai khúc, Tô Toàn Trung cắt lấy thá»§ cấp, thu binh trở vá» trình vá»›i Hồng Cẩm.

Quân thua chạy vỠthành báo tin:

- Hồ Vân Bàng thất cơ bị Tô Toàn Trung giết rồi.

Hồ Thăng Ä‘iếng ngưá»i, nói vá»›i em là Hồ Lôi:

- Chúng ta giao binh hai trận thiệt mất hai tướng. Ãó là Ä‘iá»m trá»i khiến cho nhà Thương phải mất. Nay thiên hạ mưá»i phần đã vá» Châu hết tám, anh em mình tính trước, dâng ải đầu hàng để khá»i lụy thân, và cứu dân chúng trong thành khá»i nạn binh Ä‘ao.

Hồ Lôi nói:

- Anh em ta nhá» Æ¡n vua, hưởng quyá»n cao đức trá»ng, nay vận nước gặp tai biến, là phải liá»u thân Ä‘á»n bù, sao anh lại nghÄ© như vậy. Má»—i ngưá»i có hoàn cảnh riêng, anh không nên phân bì vá»›i kẻ khác.

Hồ Thăng nói:

- Nhưng Ä‘em sức đóm chống lại ánh sáng mặt trá»i ích gì. Ãã giữ thành không được lại làm hại muôn binh.

Hồ Lôi nói:

- Nếu không giữ thành được thà ta giao thành cho tướng khác, anh em ta vào núi dung thân còn hơn mang tiếng đầu giặc trong lúc thất thủ.

Hồ Thăng làm thinh không nói.
Hồ Lôi nói tiếp:

- Ãể mai em ra trận xem thá»­ sức địch như thế nào cho biết.


Rạng ngày Hồ Lôi dẫn binh đến trước trại khiêu chiên.
Quân vào báo lại, Hồng Cẩm sai Nam Cung Hoát nghinh chiến.

Nam Cung Hoát ra đánh với Hồ Lôi hơn bốn mươi hiệp.
Hai bên sức cầm đồng. Nam Cung Hoát giả kế sa thương, để cho Hồ Lôi chém má»™t Ä‘ao rồi tràn qua má»™t bên tránh khá»i Ä‘oạn nắm cổ Hồ Lôi vật xuống đất hối quân trói lại dẫn vá» Ä‘em nạp cho Hồng Cẩm.

Hồng Cẩm thấy Hồ Lôi bị bắt mà chẳng quỳ nạt lớn:




- Thất phu! Ngươi đã bị bắt sinh mạng nằm trong tay ta sao dám vô lễ?

Hồ Lôi trợn mắt nói:

- Ngươi là quân phản chúa chẳng kể ơn vua đầu giặc không biết nhục lại còn bảo ta trở thành đứa thất phu như ngươi sao?

Hồng Cẩm nổi giận truyá»n Ä‘em Hồ Lôi ra ngoài chém.

Tá đao vâng lệnh dẫn Hồ Lôi ra ngoài chém một đao bay đầu và bêu trước sân.
Hồng Cẩm rất đắc ý truyá»n mở tiệc ăn mừng thắng trận.

Trong lúc các tướng đang say sưa tiệc rượu bỗng có quân vào báo:

- Có Hồ Lôi đến khiêu chiến ngoài sân.

Hồng Cẩm nạt lớn:

- Hồ Lôi đã bị ta chém còn Hồ Lôi nào nữa? Chúng bay chỉ mê ăn mê ngủ không ngó trước xem sau.

Nói rồi truyá»n Ä‘em tên quân ra chém để làm gương.

Tên quân khóc lóc kêu oan, Hồng Cẩm nói:

- Ngươi không xem xét cho minh bạch tội chết đã đáng còn oan ức gì nữa?

Tên quân thưa:

- Quả thật Hồ Lôi xin chủ tướng xem lại.

Nam Cung Hoát tức giận nói:

- Ãể tôi ra xem thá»­ chân giả thế nào.

Vừa nói vừa lên ngựa cầm cương ra trước dinh quả thật thấy Hồ Lôi đang múa men chửi mắng.
Nam Cung Hoát giục ngựa tới chỉ vào mặt Hồ Lôi nói:

- Loài yêu quái! Dám dùng tà thuật gạt ta? Ta đố ngươi chạy đâu cho thoát.




Nói rồi vung đao hỗn chiến.

Hồ Lôi đánh không lại Nam Cung Hoát nên chỉ đánh được ba mươi hiệp bị Nam Cung Hoát bắt sống lần nữa dẫn vào nạp cho Hồng Cẩm.

Các tướng Ä‘á»u ngạc nhiên, thì thầm:

- Không biết Hồ Lôi há»c phép chi mà đã bị chém rồi còn sống lại.

Long Kiết công chúa nghe xì xầm bước ra há»i nguyên cá»›.
Hồng Cẩm thuật lại đầu Ä‘uôi, Long Kiết công chúa nhìn Hồ Lôi má»™t lúc rồi mỉm cưá»i nói:

- Ấy là phép thế thân không có gì lạ.

Nói rồi truyá»n quân rẽ tóc Hồ Lôi, dùng kim Càn khôn dài ba tấc rưỡi, đóng trên xoáy đầu Hồ Lôi, Ä‘oạn truyá»n dẫn ra xá»­ trảm.

Lần này thì Hồ Lôi chết thật, quân sĩ đem đầu Hồ Lôi bêu trước cửa dinh, quân Thương xem thấy vỠbáo với Hồ Thăng:

- Nhị gia tử trận, bị bêu đầu ngoài cửa dinh.

Hồ Thăng thất kinh, than:

- Em ta cãi lá»i nên bá» mạng. Nay thiên hạ vá» Châu, mưá»i phần hết tám, ta phải quy hàng để cứu dân.

Nói rồi liá»n viết thư, định sáng hôm sau dâng ải cho Hồng Cẩm.

Bấy giỠHồng Cẩm đang ăn tiệc với các tướng, bỗng có quân vào báo:

- Ải Giai Mộng sai sớ dâng hàng thư.

Hồng Cẩm truyá»n đòi vào, lấy thÆ¡ xem, thì thấy thư ấy viết như sau:

"Tổng binh ải Giai Má»™ng là Hồ Thăng, xin dâng hàng thư cho đại Nguyên soái. Chúng tôi là tiểu tướng, mấy năm ra phò Trụ vương, được sai trấn giữ biên cương. Bởi cÆ¡ trá»i muốn dứt cÆ¡ nghiệp Thành Thang, nên khiến Trụ Vương không tu nhân tích đức, làm cho bá tánh đảo huyá»n, dân tình oán thán. Nay nhá» Ãại Châu ra sức phạt tá»™i cứu dân, ấy là lẽ công bằng, chỉ tại xá đệ liá»u thân, nghịch thiên cá»± địch nên má»›i bá» mình. Mạt tướng biết lá»—i, nên dâng thư nạp hàng, xin Nguyên soái dung kẻ bá» cá», xếp giáo, thâu nạp thành trì. Ãể dân trong thành khá»i bị hại, dung cho kẻ sa cÆ¡".


Hồng Cẩm xem thư mừng rỡ, ban thưởng sứ thần rồi dặn:




- Ta không kịp viết thư phúc đáp. Vậy ngày mai ta sẽ kéo binh vào ải chiêu an.

Sứ thần tạ ơn, trở vỠthành thưa lại với Hồ Thăng:

- Hồng tướng quân thấy thuận nhưng không kịp viết thư hẹn sáng mai đem quân vào lấy ải.

Hồ Thăng lật đật truyá»n quân sÄ© dẹp bá» cá» Thương dá»±ng cá» Châu kiểm Ä‘iểm sổ bá»™ lương tiá»n chuẩn bị ngày mai dâng nạp ải.

Chẳng ngỠtối hôm ấy có quân vào báo:

- Ngoài thành có một đạo cô đến xin ra mắt.

Hồ Thăng ngạc nhiên không biết là ai, truyá»n má»i vào xem thá»­, thì thấy đó là má»™t ngưá»i đàn bà đã đứng tuổi ăn mặc theo lối đạo sÄ©, đôi mắt sáng quắc cá»­ chỉ rất quắc thưá»ng.

Hồ Thăng há»i:

- Ãạo bà từ đâu đến, có việc gì chỉ dạy?

Ãạo cô nói:

- Ta là Há»a Linh thánh mẫu, ở núi Khưu Minh. Hồ Lôi là em ngươi mà cÅ©ng là há»c trò cá»§a ta, vừa rồi bị Hồng Cẩm hại mạng nên ta xuống đây báo thù. Sao ngươi nỡ quên nghÄ©a đồng bào không tưởng tình thá»§ túc. Ngưá»i ta giết em ngươi mà ngươi lại không trả thù còn muốn phò ngưá»i cừu địch. Ấy là bất nghÄ©a, bất trung.

Hồ Thăng nghe nói liá»n bái và nói:

- Ãệ tá»­ không biết tiên cô đến, nên trá»… việc tiếp nghinh, xin niệm tình dung thứ. Chẳng phải tôi muốn đầu cừu địch ngặt ải này ít binh tướng, châu chấu khôn nổi đá xe. Vả lại thiên hạ Ä‘á»u má»™t lòng phò Châu, tôi nghÄ© lại nếu má»™t mình giữ ải cÅ©ng vô ích.

Há»a Linh thánh mẫu nói:

- Nay đã có ta đến đây, ngươi khá»i lo thiếu binh thiếu tướng. Ta sẽ hết lòng ra sức giúp ngưá»i đánh lui quân địch báo thù cho em ngươi.

Hồ Thăng tuân lệnh, truyá»n quân dá»±ng cá» Thương như trước.

Sáng hôm sau Hồng Cẩm truyá»n quân sá»­a soạn kéo vào thành bá»—ng nghe tin báo:

- Aûi Giai Mộng đã bỠcỠChâu dựng cỠThương trở lại.




Hồng Cẩm nổi giận mắng:

- Hồ Thăng là đứa thất phu! Nay nó đã dám gạt ta, quyết bắt nó phanh thây xẻ thịt mới hả giận.

Trong khi đó Há»a Linh thánh mẫu ở trong thành bàn vá»›i Hồ Thăng mưu kế đánh lui Hồng Cẩm.
Há»a Linh thánh mẫu há»i Hồ Thăng:

- Trong thành này có bao nhiêu quân mã?

Hồ Thăng đáp:

- Cộng tất cả độ hai muôn.

Há»a Linh thánh mẫu nói:

- Ngươi chá»n cho ta ba ngàn binh mạnh để ta luyện tập cách bố trận.

Hồ Thăng tuân lệnh Ä‘iểm binh mã Ä‘am dâng, Há»a Linh thánh mẫu truyá»n quân mặc áo Ä‘á», bá» tóc xá»a, cắt trái bầu bằng giấy đỠdám sau lưng, có há»a bùa ấn, tay cầm Ä‘ao phướng ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u giống nhau.

Sau khi kiểm Ä‘iểm xong, Há»a Linh thánh mẫu má»›i bắt đầu luyện tập.


Hôm sau Hồng Cẩm sai Tô Toàn Trung ra khiêu chiến, Hồ Thăng treo miễn chiến bài, Tô Toàn Trung phải kéo binh vỠthưa với Hồng Cẩm.
Hồng Cẩm tức tối vô cùng.

Còn Há»a Linh thánh mẫu luyện tập độ bảy ngày thì quân sÄ© đã thành thục, sai khiến dá»… dàng, liá»n ra lệnh cho Hồ Thăng dẹp bá» miá»…n chiến bài, mở cá»­a thành kéo binh ra khiêu chiến.
Hồ Thăng cỡi ngá»±a ra trước, Há»a Linh thánh mẫu cỡi hạc theo sau, quân sÄ© đâu đó rất có thứ tá»±.

Hồ Thăng đến trước dinh Châu kêu Hồng Cẩm ra nói chuyện.


Quân vào báo, Hồng Cẩm liá»n nai nịt hẳn hoi, kéo quân ra mắng lá»›n:

- Hồ Thăng ngươi là kẻ nghịch tặc, sá»›m đầu tối đánh, nói chẳng dám nhận lá»i, nau còn mặt mÅ©i nào nhìn ta nữa?

Nói không đợi Hồ Thăng giải bày, vung đao tới chém.
Hồ Thăng đưa Ä‘ao ra đỡ, chưa kịp đánh lại thì đã thấy Há»a Linh thánh mẫu cỡi hạc tá»›i múa song kiếm nói:

- Hồng Cẩm! Nay đã có ta đến đây ngươi chạy đi đâu cho thoát.

Hồng Cẩm nhìn lại thấy má»™t đạo cô mặt đỠnhư than lá»­a, vì da mặt Ä‘á», lại mặc áo hồng liá»n há»i:




- Ãạo cô là ai vậy?

Há»a Linh thánh mẫu đáp:

- Ta là Há»a Linh thánh mẫu ở núi Khưu Minh, ngươi giết Hồ Lôi là há»c trò cá»§a ta, nên ta xuống đây báo oán. Nếu biết Ä‘iá»u, xuống ngá»±a dâng đầu để khá»i liên can đến mưá»i muôn binh mã.

Nói rồi chém má»™t gươm, Hồng Cẩm đỡ ra và đón đánh lại. Ước chùng được vài hiệp, Hồng Cẩm lấy cá» Ä‘en làm phép chẳng ngá» Há»a Linh thánh đội mão kim hà trên mão có lúp vàng rÅ© xuống.
Há»a Linh thánh mẫu giở cái lúp ấy, hào quang hiện ra cao mưá»i lăm trượng, che khuất mình mẩy khiến Hồng Cẩm nhìn vào loá mắt như nhìn vào mặt trá»i vậy.

Há»a Linh thánh mẫu đến gần mà Hồng Cẩm chẳng hay biết nên bị Há»a Linh thánh chém má»™t gươm sả giáp, máu chảy dầm dá».
Hồng Cẩm la lên một tiếng ôm cổ chạy dài.

Há»a Linh thánh mẫu truyá»n ba ngàn binh há»a lâm kéo vào đốt trại. Binh đến đâu lá»­a cháy đến đó. Thương hại binh Châu chết thôi vô số.

Long Kiết công chúa ở sau dinh thấy lá»­a cháy, liá»n chạy ra xem gặp Hồng Cẩm Ä‘ang bị thương ôm cổ chạy vá».
Long Kiết công chúa há»i:

- Vì sao thất trận?

Hồng Cẩm chưa kịp đáp thì vừng hào quang hiện đến sáng lòa, Long Kiết công chúa bị lóa mắt, Há»a Linh thánh mẫu chém má»™t gươm sả trước ngá»±c. Hai vợ chồng đồng la thất thanh chạy vá» hướng bắc.
Há»a Linh thánh mẫu xua quân Ä‘uổi theo hÆ¡n bảy chục dặm má»›i quay vá».

Trận này binh Châu hao hơn một vạn.
Hồ Thăng há»›n hở rước Há»a Linh thánh mẫu vá» dinh đãi đằng.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #72  
Old 13-10-2008, 05:48 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 72

Quảng Thành Tử ba lần lạy Giáo Chủ



Long Kiết công chúa vốn là tiên mắc Ä‘á»a, nên bị nạn má»™t gươm hai vợ chồng chạy hÆ¡n bốn mươi dặm đưá»ng má»›i trở vá» trại. Nhá» có thuốc tiên rất hay, nên hai vợ chồng thoa vào chẳng bao lâu khá»i bệnh.

Thấy binh sÄ© hao hÆ¡n quá ná»­a, dinh trại tan hoang, Hồng Cẩm liá»n sắm sá»­a đồn binh rồi viết thư vá» cấp báo vá»›i Tá»­ Nha.


Bấy giỠTử Nha đang bàn kế binh, bỗng có quân vào báo:

- Bộ hạ Hồng tướng quân đem thư vỠdâng Nguyên soái đang đứng đợi ngoài dinh chỠđợi.

Tử Nha đòi vào, mở thư ra xem. Trong thư viết như sau:

"Phó tướng vâng lệnh đánh ải Giai Má»™ng là Hồng Cẩm trăm lạy dâng thư lên nguyên soái. Tôi tài sÆ¡ trí thiển, xấu hổ vì nhận việc nặng ná», hết lòng lo lắng, trông cho công việc vẹn toàn. Khi đến ải Giai Má»™ng, nhá» Nam Cung Hoát bắt được Hồ Lôi, nhưng chém không chết, phải dùng phép linh má»›i trừ được. Chẳng ngá» thầy cá»§a Hồ Lôi là Há»a Linh thánh mẫu xuống núi báo thù, dùng lá»­a đốt binh trại ra tro, uy thế tan rã. Nay nhá» Nguyên soái tính kế hay trừ Há»a Linh thánh mẫu cho kíp. Nếu không ải Giai Má»™ng khó đạt được".


Tử Nha xem thư thất kinh nói với các tướng:

- Thế này ta đi mới tiện.

Liá»n giao công viện cho Lý Tịnh rồi dặn:

- Ngươi cứ thủ dinh, không nên xuất trận, đợi ta vỠsẽ tính kế lấy ải Tỵ Thủy.

Lý Tịnh vâng lệnh, Tử Nha dẫn Na Tra, Vi Hộ và ba ngàn binh mã thẳng tiến Giai Mộng ải.


Khi đến nơi thấy dinh Hồng Cẩm xơ xác.
Vợ chồng Hồng Cẩm cúi đầu nhận tá»™i, kể lại má»i việc.
Tử Nha nói:

- Mình làm đại tướng coi việc chiến chinh phải tùy cơ tiến thối sao lại để đến nỗi dinh trại tan tành?

Hồng Cẩm nói:

- Ba trận đầu Ä‘á»u thắng, giết ba tướng như trở bàn tay. Ngặt có thầy Hồ Lôi là Há»a Linh thánh mẫu đến giúp Hồ Thăng báo cừu cho đệ tá»­. Bà ấy đội đến giúp Hồ Thăng báo cừu cho đệ tá»­. Bà ấy đội mão Kim Hà, hào quang chiếu ra mấy trượng, ai nấy nhìn cÅ©ng không trông thấy, vì con mắt chói lòa. Lại có ba ngàn binh há»a lâm kéo tá»›i như hòn núi lá»­a. Vì vậy tôi phải thất cÆ¡.

Tử Nha nghe nói lạnh lùng, không biết phép gì để phá sào huyệt ấy.


Bấy giá» Há»a Linh thánh mẫu đợi mấy ngày không thấy Hồng Cẩm trở lại khiêu chiến, bá»—ng nghe tin Khương Thượng cầm binh đến giao phong, lòng mừng rỡ nói vá»›i Hồ Thăng:




- Khương Thượng đã đem binh đến đây mà nạp. Ta xuống thế gian lần này cũng chẳng uổng công. Vậy ngươi hãy chuẩn bị ra binh để ta giết nó cho rồi.

Hồ Thăng tuân lệnh điểm binh ra thành.
Há»a Linh thánh mẫu dẫn ba ngàn binh há»a lâm đến trước trại kêu Tá»­ Nha ra nói chuyện.

Tá»­ Nha nghe quân vào báo liá»n dẫn quân tướng ra ngoài.
Há»a Linh thánh mẫu trông thấy nói lá»›n:

- Ngươi phải Khương Thượng không?

Tử Nha đáp:

- Phải. Ãạo hữu là ngưá»i thông thái lẽ phải, hiểu cÆ¡ trá»i. Bởi Trụ vương vô đạo, khí số đã hết, thiên hạ đồng vá» Châu để vấn tá»™i hôn quân, sao đạo hữu lại giúp kẻ dữ, trái mệnh trá»i? Vả lại không phải tôi tá»± ý phạt Thương mà vâng lệnh cung Ngá»c Hư dẹp loạn.

Há»a Linh thánh mẫu cưá»i lá»›n:

- Ngươi đừng uốn lưỡi khinh dá»… ta như thế. Tài cán chỉ má»™t gã câu cá mà dám Ä‘em binh đánh Trụ. Bất quá ngươi đặt Ä‘iá»u dối thế mê hoặc lòng ngưá»i, trước mặt ta ngươi khoe khoang sao được.

Nói rồi lướt tới chém một gươm.
Tá»­ Nha đưa kiếm ra đỡ. Na Tra và Vi Há»™ đồng áp vào trợ lá»±c đánh Há»a Linh Thánh mẫu như mưa bấc.

Há»a Linh Thánh mẫu má»™t mình cá»± vá»›i ba ngưá»i không nổi, liá»n lui ra ba bước, giở lúp mão vàng, hào quang sáng chói má»™t vùng, ai nấy bị chói lòa, không trông thấy gì cả.
Há»a Linh Thánh mẫu chém Tá»­ Nha má»™t gươm sả ngá»±c máu chảy dầm dá».
Tá»­ Nha kinh hồn, giục Tứ Bất Tướng chạy qua hướng Tây, Há»a Linh Thánh mẫu Ä‘uổi theo kêu lá»›n:

- Ta đố ngươi phen này chạy Ä‘i đâu cho khá»i?

Vừa nói vừa cho đám há»a quân lướt tá»›i, đốt dinh trại Tá»­ Nha tan hoang, còn mình thì Ä‘uổi theo bén gót.

Thương hại Tá»­ Nha già yếu lại bị thương nên chạy không lẹ bị Há»a Linh Thánh mẫu ném má»™t trái Hổ nguyên chùy trúng lưng nhào xuống Tứ Bất Tướng chết tươi.

Há»a Linh Thánh mẫu lướt tá»›i chặt thá»§ cấp, bá»—ng có ngưá»i từ trong rừng bước ra đỡ gươm và nói:

- Không được giết sư đệ ta.

Há»a Linh Thánh mẫu xem lại thấy Quảng Thành Tá»­ nổi giận hét lá»›n:

- Quảng Thành Tử sao ngươi dám đến đây?

Quảng Thành Tử nói:




- Ta vâng lệnh cung Ngá»c Hư, đến đây chá» ngươi đã lâu.

Há»a Linh Thánh mẫu nói:

- Ãừng phách lối! Ta há sợ bá»n đệ tá»­ cung Ngá»c Hư sao?

Nói rồi vung gươm chém tới.
Quảng Thành Tử múa kiếm đỡ lấy rồi đánh trả lại.
Hai bên chẳng ai nhịn ai, cuộc chiến mỗi lúc một gay gắt.

Ãánh được năm mươi hiệp, Há»a Linh Thánh mẫu giở lúp vàng hào quang ra sáng chói.
Quảng Thành Tá»­ liá»n rÅ© áo Tao Chấn tức thì hào quang tan biến.

Há»a Linh thánh mẫu nổi giận mắng:

- Ngươi phá phép ta nhất định phải một còn một mất.

Lá»­a giận phừng phừng, Há»a Linh Thánh mẫu đánh vá»›i Quảng Thành Tá»­ má»™t hồi.
Quảng Thành Tá»­ biết trận này nhất tá»­ nhất sinh, liá»n lấy Phiên Thiên Ấn quăng lên, Há»a Linh Thánh mẫu đỡ không nổi bị Phiên Thiên Ấn đánh bể đầu, chết tại chá»—, linh hồn bay thẳng lên đài Phong Thần.


Quảng Thành Tá»­ thâu Phiên Thiên Ấn, và mão kim hà cá»§a Há»a Linh thánh mẫu rồi xuống suối múc nước hòa vá»›i tiên đơn đổ vào miệng Tá»­ Nha.
Giây phút Tá»­ Nha hồi tỉnh, mở mắt thấy Quảng Thành Tá»­ liá»n tạ Æ¡n:

- Nếu không có đạo huynh đến đâu chắc tôi phải chết. Ơn này xin tạc dạ ghi xương.

Quảng Thành Tử nói:

- Tôi vâng lệnh thầy đón đưá»ng Há»a Linh thánh mẫu. Nay việc đã xong, Nguyên soái trở vá»dinh lo việc nước.

Tá»­ Nha há»i:

- Bây giỠđạo huynh đi đâu?

Quảng Thành Tử nói:

- Tôi phải đến chỗ Bích Du cung, là chỗ ông Thông Thiên giáo chủ để trả mão kim hà.


Dứt lá»i liá»n từ giã. Còn Tá»­ Nha vỠđến ná»­a xảy nghe má»™t trận gió lá»›n làm rạp cây, bay cát, biết là có kẻ cỡi cá»p đến.

Quả nhiên loáng mắt đã thấy Thân Công Báo cỡi hùm chạy tới.
Tử Nha kinh hãi nghĩ thầm:




- Ngưá»i này sâu độc hÆ¡n loài thú dữ. Nó khuyên ta theo Trụ không được nên Ä‘em lòng cừu oán. Trước kia nó nhá» ta mà thoát chết lại lấy nghÄ©a làm thù. Nó là kẻ không lương tâm, ta lánh mặt kẻo sanh sá»± nữa.

NghÄ© rồi cỡi Tứ Bất Tướng chạy vào rừng. Chẳng ngá» Thân Công Báo con mắt lanh lắm, cất tiếng gá»i lá»›n:

- Khương Tá»­ Nha! Ta đã thấy mặt rồi, ngươi trốn đâu cho khá»i?

Tử Nha túng thế phải ra mặt bái chào:

- Chẳng hay đạo huynh đi đâu?

Thân Công Báo cưá»i nói:

- Ta Ä‘i tìm ngươi đây, Tá»­ Nha, nay ngươi gặp ta chạy Ä‘i đâu cho khá»i.

Tử Nha nói:

- Tôi không thù oán gì với đạo huynh, tại sao lại giận dữ?

Thân Công Báo đáp:

- Ngươi bảo ngươi không làm mích lòng ta sao? Hồi ở núi Côn Lôn ngươi và Nam Cực tiên ông ỷ thế khinh ta là bàng môn tà đạo, lại sỉ nhục ta, bảo Bạch Hạc đồng tử tha đầu ta cho chết. Như vậy sao không là cừu địch? Nay ngươi đăng đàn bái tướng, kéo binh phạt Trụ, ta e ngươi chưa vào ngũ quan mà bỠmạng rồi.

Nói rồi liá»n chém má»™t gươm, Khương Tá»­ Nha đỡ gươm nói:

- Ãạo huynh vá»›i tôi trước kia dù sao cÅ©ng là bạn đồng môn, nỡ nào phụ nhau? Còn lúc đạo huynh làm phép tại Côn Lôn, Nam Cá»±c tiên ông khinh đạo huynh dùng tà thuật, sai Bạch Hạc tha đầu, tôi phải năn nỉ ba phen Nam Cá»±c tiên ông má»›i trả. Sao đạo huynh không cảm nghÄ©a ấy mà lại cố thù?

Thân Công Báo nói:

- Chúng bay khinh ta nay lại sợ chết nên dùng lá»i nói gạt.

Nói rồi chém tiếp một gươm nữa.
Tử Nha đỡ ra và nổi giận nói:

- Không phải ta sợ ngươi mà chỉ sợ thiên hạ chê chúng ta bạn há»c cùng thầy lại đánh nhau. Sao ngươi hiếp bức ta như vậy?

Thân Công Báo chẳng thèm nói chém tiêp một gươm thứ ba.
Tử Nha đỡ ra và đánh trả lại ngay.




Nhưng Tử Nha mới tu luyện bốn mươi năm công lực sao bằng Thân Công Báo, nên đánh ít hiệp bị Thân Công Báo ném cho một trái thiên châu, nhào xuống đất chết ngay.

Thân Công Báo toan cắt đầu bá» lên lưng cá»p, xảy có Cù Lưu Tôn hối hả chạy tá»›i kêu rằng:

- Thân Công Báo ngươi đừng làm ẩu có ta đến đây.

Thân Công Báo thấy Cù Lưu Tôn biết là do Nguyên Thỉ sai xuống, liá»n nhảy lên lưng cá»p chạy trốn.

Cù Lưư Tôn cưá»i lá»›n:

- Thân Công Báo mi muốn trốn thoát sao?

Nói rồi quăng dây Khổn Tiên lên trói Thân Công Báo, sai Huỳnh Cân lực sĩ đem bỠtại núi Kỳ Lân.
Còn Cù Lưu Tôn đỡ Tử Nha dậy, để dựa cội tùng cho uống tiên đơn mới tỉnh lại.

Tử Nha thưa:

- Tôi nhỠđạo huynh cứu mạng, cÅ©ng bởi số tôi mang nhiá»u tai ương, nên phải chết Ä‘i sống lại nhiá»u lần.

Nói rồi từ giã Cù Lưu Tôn lên lưng Tứ Bất Tướng trở vỠải Giai Mộng.


Còn Cù Lưu Tôn hiện hào quang vỠđến núi Kỳ Lân, thì Huỳnh Cân lực sĩ còn giữ Thân Công Báo ở đấy.

Lại nghe mùi hương ngào ngạt, ngá»n phướng phất phÆ¡.
Tiếp đó Nguyên Thỉ bước ra khá»i động.
Cù Lưu Tôn vá»™i vã quỳ má»p xuống đất thưa:

- Tôi vâng lệnh sư tôn đón bắt Thân Công Báo đem vỠnạp.

Nguyên Thỉ nói:

- Ngươi cũng gần xong thủ tục rồi, không bao lâu sẽ trở thành chính quả như khi xưa.

Rồi quay sang Thân Công Báo, chỉ vài mặt mắng rằng:

- Khương Thượng có thì oán gì vá»›i ngươi mà ngươi rá»§ nhiá»u ngưá»i chinh phạt. Ãã vậy ngươi còn chưa đã giận lại đón đưá»ng giết nó. Nếu ta chẳng sai Cù Lưu Tôn đến kịp chắc ngươi đã lấy đầu Khương Thượng rồi. Khương Thượng là ngưá»i thay mặt ta, phong các vị thần, nếu ngươi giết nó lấy ai phò Châu diệt Trụ.

Dứt lá»i quay bảo Huỳnh Cân lá»±c sÄ©:




- Ngươi đem thằng quỷ này đè dưới chân núi Kỳ Lân đợi Khương Thượng phong đủ ba trăm sáu mươi lăm vị thần rồi sẽ giở núi cho nó ra.

Thân Công Báo nghe nói thất kinh nếu bị đè dưới chân núi cho đến lúc Khương Thượng phong thần thì lỡ mất công việc đã dá»± tính, liá»n kêu lá»›n:

- Tôi làm gì mà trừng phạt như vậy?

Nguyên Thỉ nói:

- Rõ ràng ngươi quyết giết Tử Nha, sao còn mở miệng kêu oan? Nếu ta đè ngươi dưới chân núi thế nào ngươi cũng cho ta là bênh Tử Nha. Thôi nếu ngươi không làm hại Tử Nha nữa thì thỠta mới tin.

Thân Công Báo thỠrằng:

- Nếu tôi còn kêu ngưá»i đánh Tá»­ Nha thì thân tôi sẽ bị thòng xuống biển Bắc.


Nguyên Thỉ nghe nói liá»n tha Thân Công Báo, Thân Công Báo lạy tạ bá» Ä‘i, còn Cù Lưu Tôn cÅ©ng lạy thầy vỠđộng.


Nhắc lại Quảng Thành Tá»­ sau khi đánh chết Há»a Linh Thánh mẫu liá»n Ä‘em mão Kim hà thẳng đến cung Bích Du giao ná»™p. Nhưng đến nÆ¡i không dám vào chỉ đứng ngoài cá»­a động.
Giây phút đồng tử trong động bước ra. Quảng Thành Tử nói với đồng tử:

- Cảm phiá»n đạo hữu vào bẩm vá»›i lão gia có Quảng Thành Tá»­ đến xin ra mắt.

Ãồng tá»­ vào thưa lại, Thông Thiên giáo chá»§ cho vào động.
Quảng Thành Tá»­ vào dinh bái yết vị giáo chá»§ Triệt giáo xong, Thông Thiên giáo chá»§ há»i:

- Quảng Thành Tử! Ngươi đến đây có việc chi?

Quảng Thành Tử dâng mão Kim hà và thưa:

- Bạch sư thúc, bởi Trụ vương vô đạo nên Võ Vương phạt tá»™i cứu dân. Tá»­ Nha Ä‘em binh chinh Ãông đến ải Giai Má»™ng không dè đệ tá»­ sư thúc là Há»a Linh thánh mẫu cậy có Kim Hà đốt giết binh Châu chết vô số. Trận thứ nhất chém Hồng Cẩm và Long Kiết công chúa. Trận thứ nhì đánh Khương Thượng chết hụt. Tôi vâng lệnh cung Ngá»c Hư xuống núi can Há»a Linh thánh mẫu nhiá»u lá»i mà Há»a Linh Thánh mẫu chẳng nghe cậy phép hành hung quyết chém đệ tá»­. Túng thế đệ tá»­ phải quăng Phiên Thiên ấn, rá»§i nhằm chá»— nghiệt nên Há»a Linh thánh mẫu bá» mình. Nay đệ tá»­ dâng mão Kim Hà xin sư thúc thứ tá»™i.

Thông Thiên giáo chủ nói:

- Việc phạt Trụ hàng giáo chá»§ ta đã nghị bản phong thần, đặng phong ngưá»i trung nghÄ©a, hoặc những ngưá»i tu hành mà ít đức không thành tiên. Tùy công trạng ít nhiá»u, định ngôi cao thấp. Ãệ tá»­ ta có tên trong bảng phong thần nhiá»u lắm, ấy là số trá»i định trước, ngươi chẳng tá»™i chi. Ngươi vá» có gặp Tá»­ Nha thì bảo: "Nếu có đệ tá»­ ta đón đưá»ng thì lấy roi Ãả Thần Tiên đánh chết". Bởi trước kia ta có dán đôi liá»…n tại k để ngăn ngừa đệ tá»­ ta nhưng chúng không nghe, thì chúng phải tá»™i. Thôi ngươi hãy vá» Ä‘i.


Quảng Thành Tá»­ vâng lá»i ra khá»i cung Bích Du, nét mặt hiu hiu tá»± đắc.
Các đệ tá»­ Triệt giáo trông thấy đã bất bình, lại nghe vị giáo chá»§ mình nói: "Há»c trò không nghe lá»i thầy cho phép Tá»­ Nha đánh chết" thì lòng không phục, đồng kéo ra ngoài đón Quảng Thành Tá»­ lại để trả đũa.
Nhứt là Kim Linh thánh mẫu, cay cú vô cùng cầm tay các bạn nói:

- Há»a Linh thánh mẫu là há»c trò cá»§a Ãa Bá»­u đạo nhân, mà Quảng Thành Tá»­ đánh chết thì cÅ©ng như đánh chúng ta tất cả. Còn nó Ä‘em mão Kim Hà đến trả ấy là khi dá»… chúng ta, đạo ta. Thầy mình chẳng xét suy, làm cho giáo phái chúng ta hạ thể quá.




Quy Linh thánh mẫu cũng hằn hộc:

- Vị giáo chá»§ ta mấy lần há»p mặt tam giáo Ä‘á»u có ý thiên vị, trá»ng giáo khác hÆ¡n giáo mình. Bởi vậy các đồ đệ cá»§a Xiển giáo má»›i có ý kiêu ngạo lên mặt. Cứ coi như Quảng Thành Tá»­ đánh chết há»c trò, Ä‘em mão trả lại cho thầy, khác nào nó đến đây mắng vốn? Tại sao cùng tu hành, mà giáo phái mình chịu ít phúc đức, nên bảng phong thần đăng nhiá»u tên hÆ¡n giáo phái khác.

Kim Linh thánh mẫu nói:

- Thầy chúng ta dầu trá»ng nó, song phần chúng ta cÅ©ng nên bắt nó lại mắng vài câu cho bá» ghét.

Nói rồi thoắt ra khá»i động, đón Quảng Thành Tá»­ nói:

- Quảng Thành Tử! Ngươi đừng làm mặt tự cao.

Quảng Thành Tá»­ thấy mặt các đệ tá»­ Triệt giáo hầm hầm, biết sắp có chuyện chẳng lành. Liá»n làm ra vẻ ôn tồn nói:

- Ãạo hữu muốn nói Ä‘iá»u chi?

Qui Linh thánh mẫu bước tới nói:

- Ngươi đã giết chết ngươi trong đạo ta, lại còn đến đây khoe tài trả mão, rõ ràng ngươi có ý khinh dá»… giáo ta. Ta nhất quyết báo thù cho Há»a Linh thánh mẫu.

Nói rồi chém một nhát, Quảng Thành Tử rút gươm ra đỡ nói:

- Ấy là tại Há»a Linh thánh mẫu gây việc, và cÅ©ng do số trá»i, xin quý vị đạo hữu chá»› phiá»n. Nếu quý đạo hữu quyết đánh báo thù thật không suy xét.

Quy Linh thánh mẫu nói:

- Chúng ta không phải cãi lá»i thầy, nhưng đánh ngươi vì cái tá»™i đến đây ngạo mạn mà thôi.

Quảng Thành Tử nói:

- Tôi làm gì mà ngạo mạn?

Quy Linh thánh mẫu nói:

- Ngươi đã giết đệ tử của cung Bích Du, còn đến trả báu vật, đó là hành động ngạo mạn rồi.





Dứt lá»i Quy Linh thánh mẫu chém má»™t nhát nữa.

Quảng Thành Tử đỡ kiếm, rồi làm bộ nghiêm mặt nói:

- Tôi lấy lẽ phải quấy nói với quý đạo hữu mà quý đạo hữu chẳng biết nghe, Tôi chỉ đủ sức nhượng hai gươm thôi, không thể dằn lòng hơn nữa.

Quy Linh thánh mẫu chém tiếp một gươm.
Quảng Thành Tử giận đỠmặt vung kiếm đánh lại.
Ãánh được vài hiệp, Quảng Thành Tá»­ sợ đồ đệ cá»§a cung Bích Du nhảy vào đông quá vá»™i lấy Phiên Thiên Ấn quăng lên, Quy Linh thánh mẫu sợ Phiên Thiên Ấn rá»›t nhằm đầu, hiện nguyên hình con rùa quạ rất lá»›n, vá» cứng hÆ¡n thép đúc.
Phiên Thiên Ấn đánh toát hào quang mà chẳng hỠhấn gì.

(Nguyên con rùa quạ từ Ä‘á»i Phục Hy, do Thương Hiệt làm chá»§, vì lâu quá nên má»›i thành ngưá»i).


Khi ấy Kim Linh thánh mẫu và Ãa Bá»­u đạo nhân đồng áp vào chém Quảng Thành Tá»­.
Quảng Thành Tử nghĩ thầm:

- Mình đến nhà ngươi mà đánh lá»™n thì thất thế, dù tài phép đến đâu, ít cÅ©ng không chống lại đông. Chi bằng vào bạch lại vá»›i Thông Thiên giáo chá»§, để Thông Thiên giáo chá»§ răn dạy há»c trò.

NghÄ© rồi chạy trở vào Bích Du. Thông Thiên giáo chá»§ trông thấy lấy làm lạ, há»i:

- Quảng Thành Tử! Ngươi còn trở lại làm gì?

Quảng Thành Tử quỳ lạy rồi thưa:

- Sư tôn cho tôi trở vá» nhưng ra khá»i cá»­a , lịnh đồ Quy Linh thánh mẫu và các lịnh đồ khác lại đón tôi đánh trả thù. Tôi không biết chạy ngõ nào nên phải vào trở lại xin sư tôn tha tá»™i.

Thông Thiên sai Thá»§y Há»a đồng tá»­ ra gá»i Quy Linh vào trách:

- Sao chúng bay làm ngang như vậy?

Bấy giá» Quy Linh thánh mẫu đã hiện lại hình ngưá»i quỳ trước pháp đài, cúi đầu thưa:

- Quảng Thành Tử giết đồ đệ của Triệt giáo lại đem mão Kim Hà, giao trả thật có ý khinh Triệt giáo chúng ta, xin sư tôn xét lại.

Thông Thiên giáo chủ nói:

- Ta là giáo chá»§ lẽ nào không rõ việc hÆ¡n các ngươi? Ấy là Há»a Linh thánh mẫu cãi lá»i ta nên mắc há»a. Còn Quảng Thành Tá»­ nạp mão là biết Ä‘iá»u, không dám lấy báu vật cá»§a ta mà dùng. Chúng bay quen thói rừng rú, dám lén ta gây thù kết oán. Từ nay vá» sau ta Ä‘uổi Quy Linh ra ngoài, không cho vào cung nghe giảng kinh nữa.

Các đệ tá»­ đứng ngoài nghe nói Ä‘á»u xầm xì:




- Thầy binh Quảng Thành Tá»­, kết tá»™i há»c trò mình thật là mất lẽ công bằng. Hèn chi các phái khác khinh Triệt giáo ta là phải.

Thông Thiên giáo chủ bảo Quảng Thành Tử:

- Thôi ngươi vỠđi.

Quảng Thành Tá»­ lạy tạ lui ra khá»i cung thì các đệ tá»­ Triệt giáo đón lại và nói:

- Tôn sư tha tá»™i cho ngươi nhưng chúng ta nhất định không để cho ngươi tá»± do ra khá»i chốn này.

Quảng Thành Tử mặt buồn xo, biết phen này không dễ gì yên thân được. Nếu bước thêm một bước nữa thì khó lòng chi bằng lui vào thưa lại.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #73  
Old 13-10-2008, 05:50 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 73

Già trẻ, đôi Hùm tranh cao thấp



Quảng Thành Tá»­ vá»™i chạy vụt vào pháp đài, quỳ xuống trước mặt Thông Thiên giáo chá»§ thở hởn hển nói không ra tiếng, Thông Thiên giáo chá»§ há»i:
- Quảng Thành Tử! Vì cớ gì ngươi trở vào với gương mặt hơ hải như vậy? Ngươi lại không giữ phép chạy ngang trước mặt ta.
Quảng Thành Tử thưa:
- Tôi lấy lòng tôn kính tôn sư Ä‘em dâng mão Kim Hà, chẳng ngá» cầu vinh lại được nhục. Ãệ tá»­ vâng lệnh tôn sư ra vá» nhưng ra khá»i cá»­a cung bị các lệnh đồ đón lại bao vây đòi đánh. Nếu tôi giữ lá»… không chạy thì bị ăn đòn rồi. Xin tôn sư từ bi dạt tôi dùng phép nào để vỠđược.
Thông Thiên giáo chủ nổi giận nói lớn:
- Thá»§y Há»a đồng tá»­! Mau gá»i bá»n súc sanh vào đây.
Thá»§y Há»a đồng tá»­ vâng lệnh ra ngoài gá»i lá»›n:
- Chư vị sư huynh! Tôn sư đang giận đòi chư vị vào lập tức.
Các đồ đệ đồng bước vào quỳ gối cúi mặt xuống đất.
Thông thiên giáo chủ hét lớn:
- Chúng bây dám trái lệnh ta đón đưá»ng Quảng Thành Tá»­ gây chuyện. Quảng Thành Tá»­ vâng lệnh chung trợ Châu diệt Trụ, còn Há»a Linh vì nghịch thiên nên phải chết. Các ngươi lấy đó làm cừu oán sao phải.
Các đệ tá»­ Ä‘á»u cúi đầu chịu mắng.
Thông thiên giáo chủ nói:
- Quảng Thành Tá»­ cứ tuân theo chẳng tranh Ä‘ua vá»›i chúng nó làm gì. Thôi ngươi hãy vá», để ta trị tá»™i chúng nó.
Quảng Thành Tử lạy tạ lui trở vỠnúi Cửu Tiên.
Các đệ tử cung Bích Du lấm lét nhìn nhau, trong lòng không nguôi tức giận.
Ãợi cho Quảng Thành Tá»­ Ä‘i khá»i động. Thông thiên giáo chá»§ truyá»n các đệ tá»­ đứng dậy và quở:
- Khương Thượng vâng phép trá»i, phò Châu diệt Trụ. Trong bảng phong thần ngoài những kẻ trần tục trung hiếu tiết nghÄ©a thì Xiển giáo cÅ©ng như Triệt giáo Ä‘á»u có tên các vị tiên tu hành, nhưng thiếu đức phải làm thần để trá»i sai khiến. Há»a Linh cãi lá»i ta, xuống thế gian sinh sá»± nên má»›i bị Ä‘á»a vào phong thần. Ãâu phải ngưá»i ta Ä‘i tìm mình giết, chính mình Ä‘em thân đến chá»— hiểm nguy không nên đổ lá»—i cho kẻ khác mà há»n giận. Các ngươi đón đưá»ng Quảng Thành Tá»­ là làm xấu ta đó.
Ãa Bá»­u đạo nhân quỳ xuống thưa:
- Lịnh thầy đã truyá»n, chúng tôi đâu dám cãi, chỉ vì Quảng Thành Tá»­ khoe khoang phép Ngá»c Hư, khinh đạo Triệt giáo, nói nhục chúng tôi nhiá»u lần, nhưng tôn sư không hay nên nghe lá»i nó quở phạt oan ức chúng tôi như vậy.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Tam giáo như má»™t cành sen, lá xanh, ngó trắng, hoa màu thắm. Tuy chia làm ba mà cÅ©ng như má»™t. Quảng Thành Tá»­ lẽ nào không thông hiểu Ä‘iá»u ấy mà chê Triệt giáo chúng ta? Các ngươi đừng sanh sá»±.
Ãa Bá»­u đạo nhân thưa:
- Tôi sợ lá»—i vá»›i sư phụ nên không dám thuật lại chứ Quảng Thành Tá»­ vừa rồi chê Triệt giáo chúng ta là Bàng môn tả đạo, những loài có lông má»c sừng, chim cá cÅ©ng ở chung vá»›i tôn sư má»™t chá»— sao bằng Ngá»c Hư là chánh đạo, thanh tịnh vô vị. Bởi nó khi dá»… kiêu căng nên chúng tôi chẳng phục.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Ta thấy Quảng Thành Tá»­ là ngưá»i lá»… phép, hiá»n lương lẽ nào dám ngạo ta, chắc các ngươi nghe lầm nói bậy.
Ãa Bá»­u đạo nhân nói:
- Quả thật Quảng Thành Tá»­ có nói như vậy, chúng tôi đâu dám đặt Ä‘iá»u nói dối sư tôn.
Cả những đồ đệ có mặt ở đó sợ Thông Thiên giáo chá»§ quở rầy nên đồng má»™t lá»i nói dối:
- Bạch tôn sư, Quảng Thành Tá»­ rõ ràng có nói như vậy, chúng tôi Ä‘á»u nghe cả.
Thông Thiên giáo vừa cưá»i nói:
- Ta cùng ở vá»›i loài cầm thú, còn giáo chá»§ chúng nó không ở vá»›i loài có lông có sừng sao? Thật đứa súc sanh dám buông lá»i vô lá»….
Dứt lá»i quay lại bảo Kim Linh thánh mẫu.
- Ngươi ra đàng sau lấy bốn cây gươm báu đem đến đây cho ta.
Kim Linh thánh mẫu vâng lá»i mang túi gươm Ä‘em vào để trước án.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Ãa Bá»­u đạo nhân ta dặn: Nó chê ta dở hÆ¡n nó, vậy thì ngươi hãy Ä‘em bốn cây bá»­u kiếm này đến ải Giá»›i Bài quan lập trận tu tiên coi há»c trò cung Ngá»c Hư phá được hay không cho biết. Nếu có Ä‘iá»u gì lạ ta sẽ xuống phân xá»­.
Ãa Bá»­u đạo nhân thưa:
- Bốn cây gươm ấy phép tắc thế nào xin tôn sư chỉ dạy.
Thông Thiên giáo chủ nói:
- Bốn thanh gươm này là Tru Tiên kiếm, Lục Thiên kiếm, Hãm Thiên kiếm, Tuyệt Thiên kiếm. Ãem nó treo nÆ¡i bốn cá»­a trận thì sấm vang gió dậy, thần tiên cÅ©ng phải rụng đầu.
Xưa có bài thơ khen:

Chẳng phải vàng đồng hay sắt gang,
Ngàn xưa luyện dưới núi Linh San
Không dùng nước lửa rèn trui bén,
NhỠkhí âm dương chế luyện hoàn
Hãm Tuyệt hai cây bay sát khí,
Lục, Tru một cặp chiếu hào quang
Thần tiên muôn kiếp tuy linh hiển,
Gặp bốn gươm này cũng đứt ngang

Thông Thiên giáo chá»§ ngâm xong bài kệ đưa bốn thanh gươm cho Ãa Bá»­u đạo nhân và gói bức há»a đồ Tru tiên dặn:
- Ngươi coi theo đây lập trận tru tiên tại ải Giới Bài xem chúng nó phá trận như thế nào cho biết.
Ãa Bá»­u đạo nhân tuân lệnh mang gươm phép tạ từ đến ải Giá»›i Bài.

Nhắc lại tại ải Giai Má»™ng, Khương Tá»­ Nha bị thất trận bá» chạy, Na Tra phải lặn lá»™i Ä‘i tìm mà không gặp, vì lúc Vi Há»™ đã tìm được Tá»­ Nha giữa đưá»ng dẫn vá» trại rồi.
Tá»­ Nha há»i thăm dinh trại, Vi Há»™ nói:
- Lúc binh Há»a Lâm xông đến đốt dinh trại tan vỡ thì Há»a Linh thánh mẫu mắc Ä‘uổi theo Nguyên soái, không ai làm phép nữa, nên lá»­a tắt hết. Xem thấy bá»n Há»a lâm ngÆ¡ ngáo chúng tôi bèn dẫn quân trở lại giết quân ấy sạch trÆ¡n. Nay Na Tra và tôi chia ra má»—i ngưá»i má»—i ngã Ä‘i tìm sư thúc.
Tử Nha mừng rỡ theo Vi Hộ vỠdinh.
Quân vào báo Hồng Cẩm dẫn quân ra nghinh tiếp kiểm điểm binh mã thấy hao hết năm ngàn.
Tá»­ Nha thuật lại chuyện Há»a Linh thánh mẫu và Thân Công Báo cho các tướng nghe, ai nấy Ä‘á»u mừng rỡ. Vì tuy Tá»­ Nha gặp đại nạn nhưng vẫn gặp may.

Tá»­ Nha truyá»n lui binh đóng trại cách ải năm mươi dăm để cho quân sÄ© nghỉ ngÆ¡i và cÅ©ng có ý chá» Hồ Thăng dâng ải đầu hàng.
Nhưng cách ba ngày qua vẫn vắng tin, Tá»­ Nha phải truyá»n kéo binh đến trước ải.
Bấy giá» Hồ Thăng qua mấy ngày không hay tin tức cá»§a Há»a Linh thánh mẫu ra sao hết, xảy nghe quân vào báo:
- Khương Tử Nha kéo binh đến.
Hồ Thăng kinh hãi bàn với viên phó tướng:
- Tá»­ Nha kéo binh đến chắc Há»a Linh thánh mẫu đã chết rồi. Trước đây ta đã hứa đầu Châu dâng thành nhưng bị Há»a Linh thánh mẫu đến ngăn trở. Tuy vừa thắng được hai trận nhưng cÅ©ng chẳng ích gì, nay trong tình cảnh này ta còn mặt mÅ©i nào nói chuyện đầu hàng?
Viên phó tướng là Vương Tín thưa:
- Nếu tổng binh đổ lá»—i cho Há»a Linh thánh mẫu ngăn trở việc đầu hàng tôi chắc Tá»­ Nha không trách đâu.
Hồ Thăng nói:
- Vậy ta viết hàng thư nhỠtướng quân đem tài thuyết phục xem sao.
Vương Tín bằng lòng. Hồ Thăng viết thư lập tức sai Vương Tín đến dinh Tử Nha nộp.
Hàng thư đại ý như sau:
"Tướng nạp ải Giai Má»™ng là Hồ Thăng và cáx tướng nhá» cúi đầu dâng thư cho Ãại nguyên soái Tây Châu xem rõ.
Nay lá»­a binh dấy động khí số nhà Thương đã hết tuy là số trá»i nhưng cÅ©ng bởi Trụ vương vô đạo. Tôi đã có ý đầu Châu từ lâu song trước đây bị em là Hồ Lôi ngăn trở sau lại Há»a Linh Thánh mẫu lá»™ng hành. Trăm dâu đổ đầu tằm, mÅ©i dại quy tôi ngưá»i cầm lái. Xin nguyên soái sáng soi như nhật nguyệt dầu muôn chậu úp không qua. Lượng cả như hải hà, dầu biển mòn sông cạn nghÄ©a chẳng quên. Nay sai Vương Tín đệ hàng ngá»­a mong lá»i ngá»c."

Tử Nha xem hàng thư xong, nói với Vương Tín:
- Chủ tướng ngươi đã đầu hàng ta không chấp nhất việc cũ. Vậy ta hẹn ngày mai sẽ đến thâu ải.
Hồng Cẩm thưa:
- Hồ Thăng tính không chừng, sớm đầu tối đánh, trước đã gạt tôi một lần như vậy, xin Nguyên soái chớ tin.
Tử Nha nói:
- Trước kia tại Hồ Lôi cản trở, sau bị Há»a Linh thánh mẫu hoành hàng ta xét thấy Hồ Thăng chÆ¡n chất, tướng quân chá»› luận bàn.
Nói rồi truyá»n Vương Tín vỠải, định ngày mai nhập thành.
Vương Tín từ tạ vỠthuật chuyện với Hồ Thăng.
Hồ Thăng mừng rỡ truyá»n dá»±ng cá» Châu ngay lập tức.
Rạng ngày Hồ Thăng truyá»n các tướng cầm cá» hàng ra trước ải đón rước binh Châu.
Tử Nha vào ngồi trước trướng phủ.
Hồ Thăng lạy mừng và thưa:
- Trước đây tôi có ý đầu Châu, ngặt em tôi là Hồ Lôi không chịu, đến lúc Hồ Lôi chết thì có Há»a Linh thánh mẫu đến, quyết đánh báo thù, vì vậy tôi mắc tá»™i vá»›i nguyên soái, xin Nguyên soái lấy lượng từ bi trá»i biển dung tha.
Tử Nha nói:
- Tánh ngươi phản phúc bất thưá»ng. Ban đầu không chịu thật tâm đầu hàng, vì hết tướng nên phải chịu phép. Sau đó có Há»a Linh thánh mẫu đến ngươi lại hy vá»ng đánh Châu. Trở lòng theo gió. Ngươi là đứa tiểu nhân, xu thá»i nếu để ngươi ắt sẽ sanh hậu há»a.
Nói rồi truyá»n tả hữu dẫn Hồ Thăng ra pháp trưá»ng xá»­ trảm.
Hồ Thăng ăn năn quá ssức nhưng đã muộn.
Quân sĩ chém đầu Hồ Thăng bêu trước cửa ải.

Tử Nha lấy được ải Giai Mộng rồi giao cho Kỳ Công trấn giữ, đại binh kéo vỠải Tỵ Thủy.
Lý Tịnh hay tin ra nghinh tiếp, Tử Nha vào ra mắt Võ Vương tâu lại các việc.
Võ Vương truyá»n bày yến tiệc khao thưởng.

Bấy giỠnói đến việc Hoàng Phi Hổ dẫn binh đánh ải Thanh Long.
Khi đại binh đến nÆ¡i, Hoàng Phi Hổ truyá»n quân hạ trại nghỉ ngÆ¡i.
Chá»§ tướng ải Thanh Long là Khưu Dẫn, các bá»™ tướng là Mã Phương, Cao Quý, Tôn Bá»­u, Dư Thành nghe quân báo có binh Châu đến ải liá»n há»p mặt bàn luận.
Khưu Dẫn nói:
- Tá»­ Nha á»· tài Ä‘em lòng phản Trụ cố vượt ngÅ© quan xâm chiếm cõi bá», chúng ta phải hết lòng giữ ải má»›i được.
Các tướng đồng nói:
- Xin chá»§ tướng an lòng, chúng tôi nguyá»n má»™t thác để Ä‘á»n Æ¡n đáp nghÄ©a quân vương.
Hôm sau Hoàng Phi Hổ ra khách há»i các tướng:
- Nay binh đến ải Thanh long tướng ào dám ra trận?
Ãặng Cá»­u Công xin Ä‘i, Hoàng Phi Hổ nói:
- Nếu tướng quân trổ tài chắc lập được công lớn thứ nhất.
Ãặng Cá»­u Công phát pháo lên yên ngá»±a dẫn binh ra trước thành khiêu chiến.
Quân vào báo, Khưu Dẫn sai Mã Phương ra binh đánh trận đầu.
Mã Phương cầm Ä‘ao kéo quân ra thấy Ãặng Cá»­u Công liá»n hét lá»›n:
- Phản tặc! Có ta đến đây ngươi đừng hàm hồ mà bỠmạng.
Ãặng Cá»­u Công nói:
- Mã Phương ngươi chẳng hiểu cÆ¡ trá»i. Hiện nay ai nấy Ä‘á»u phò Châu đánh Trụ, ngươi tài cán gì mà dám cản ngăn?
Mã Phương mắng:
- Ngươi là đứa phản tặc, đừng nói nhiá»u lá»i làm bẩn tai ta.
Nói rồi giục ngựa tới giao tranh. Hai đàng đánh nhau hơn ba chục hiệp.
Ãặng Cá»­u Công là tay dÅ©ng tướng, đã nhiá»u kinh nghiệm chiến trưá»ng, Mã Phương làm sao cá»± lại, nên đánh thêm vài hiệp nữa Mã Phương sa cÆ¡, bị Ãặng Cá»­u Công chém rÆ¡i đầu.
Ãặng Cá»­u Công Ä‘em thá»§ cấp vá» nạp, Hoàng Phi Hổ mừng rỡ, dá»n tiệc khao quân.
Còn binh bại trận chạy vào ải báo tin với Khưu Dẫn:
- Mã tướng quân thất cÆ¡ bị Ãặng Cá»­u Công chém giữa trận, cắt thá»§ cấp rồi.
Khưu Dẫn nghe báo nổi giận, mặt đỠphừng phừng.

Rạng ngày Khưu Dẫn đích thân Ä‘em binh khiêu chiến, quân vào báo lại, Hoàng Phi Hổ nghe tin đại binh xuất trận liá»n dẫn quân ra khá»i dinh nghênh chiến.
Khưu Dẫn thấy Hoàng Phi Hổ gá»i lá»›n:
- Ngươi là đứa quên Æ¡n, quên nghÄ©a, không cha không chúa, trốn ra năm ải giết tướng triá»u đình, trợ CÆ¡ Phát làm loạn, nay còn dám Ä‘em binh xâm chiếm bá» cõi.
Hoàng Phi Hổ nói:
- Nay chư hầu hội binh nơi Mạnh Tân để bắt tội Trụ Vương, ngươi còn nói đến việc trung nghĩa nữa sao?
Dứt lá»i quay sang há»i tả hữu:
- Tướng nào dám ra tay bắt Khưu Dẫn?
Hoàng Thiên Tưá»ng bước ra thưa:
- Con xin bắt nghịch tặc cho.
Hoàng Thiên Tưá»ng lúc này má»›i có mưá»i bảy tuổi. Nghé tÆ¡ đâu biết sợ uy hùm. Tuy vậy Hoàng Thiên Tưá»ng có sức mạnh siêu quần, anh hùng tá»™t chúng.
Bên kia Cao Quý xông ra ngăn đỡ, má»›i đánh được vài hiệp, Hoàng Thiên Tưá»ng đâm Cao Quý má»™t thương nhào xuống đất.
Khưu Dẫn nổi giận hét một tiếng xông vào.
Hoàng Thiên Tưá»ng thấy Khưu Dẫn đội kim khôi, mặc giáp bạc, cỡi ngá»±a kim xông vào như gió lướt, thì mừng thầm tá»± nhá»§:
- Nó chịu đánh với ta thế nào ta cũng chiếm công to.
Liá»n vung thương cản lại đánh liá»n. Cây thương Hoàng Thiên Tưá»ng lẹ làng như chá»›p giật, Khưu Dẫn chỉ có tài đỡ chứ không đánh lại được má»™t nhát nào.
Bá»™ tướng cá»§a Khưu Dẫn thấy thế liá»n áo vào hai ngưá»i là Tôn Bá»­u và Dư Thành trợ chiến.
Nhưng bên Châu Ãặng Cá»­u Công đón lại giao công.
Ãánh được vài hiệp, Ãặng Cá»­u Công chém chết Dư Thành, rồi há»—n chiến vá»›i Tôn Bá»­u.
Còn Khưu Dẫn bị Hoàng Thiên Tưá»ng đánh mãi, không hở tay để dụng phép tà, lại thấy Ãặng Cá»­u Công chém chết Dư Thành lòng thêm bối rối, lá»› quá»› bị Hoàng Thiên Tưá»ng đâm trúng má»™t thương nhằm đùi.
Khưu Dẫn thất kinh bại tẩu.
Hoàng Thiên Tưá»ng lấy cung tên bắn tiếp vào vai.
Tôn Bá»­u thấy chá»§ tướng bị thương bại tẩu, tay chân rÅ© liệt, bị Ãặng Cá»­u Công chém má»™t Ä‘ao đứt làm hai Ä‘oạn.
Hoàng Phi Hổ thắng trận, thâu binh vỠtrại.
Bấy giỠKhưu Dẫn chạy vỠthành giận dữ hét lớn:
- Ãã bại trận còn hai tướng cÅ©ng chết sạch, bốn mạng không còn má»™t, thật xấu hổ, đã bị thằng nhỠđâm má»™t thương lại trúng thêm mÅ©i tên nữa. Ngày mai nhất định ta sẽ báo thù này.
Khưu Dẫn nguyên là con lươn tu lâu năm thành ngưá»i, nên dù bị thương xức thuốc qua má»™t đêm là khá»i hẳn.

Rạng ngày Khưu Dẫn khai thành khiêu chiến, gá»i quyết tên Hoàng Thiên Tưá»ng ra trận, Quân vào báo lại.
Hoàng Thiên Tưá»ng tình nguyện ra trận.
Hoàng Phi Hổ hết sức dặn dò cẩn thận, Hoàng Thiên Tưá»ng tuân lệnh kéo quân ra.
Khưu Dẫn thấy Hoàng Thiên Tưá»ng thì giận lắm, xông vào há»—n chiến tức thì.
Ãánh được ba mươi hiệp, Hoàng Thiên Tưá»ng thấy trên đầu Khưu Dẫn ngoài kim khôi ló ra má»™t má»› tóc, biết là ngưá»i có phép tà mị, liệu thế đánh lâu bất tiện, liá»n sanh ra má»™t kế cầm giáo phóng tá»›i.
Khưu Dẫn thất kinh tràn qua má»™t bên tránh khá»i, rồi múa thương đâm lại.
Hoàng Thiên Tưá»ng lẹ tay chụp lấy cây thương, má»™t tay rút giản đập vào ngá»±c Khưu Dẫn má»™t cái, Khưu Dẫn há»™c máu, ôm cổ ngá»±a chạy vá» thành đóng cá»­a không dám ra.
Hoàng Thiên Tưá»ng thắng trận trở vá» dinh.
Hoàng Phi Hổ mừng rỡ khen ngợi chẳng cùng, bàn vá»›i Ãặng Cá»­u Công quyết lấy ải Thanh Long cho sá»›m.

Hôm sau Hoàng Phi Hổ Ä‘em quân khiêu chiến, Khưu Dẫn còn bệnh không dám ra ngoài lên mặt thành xem xét, rồi truyá»n quân đóng chặt cá»­a thành cố thá»§.
Hoàng Phi Hổ nổi giận chia binh bốn mặt công phá, nhưng ải này là ải địa đầu, thành quách rất chắc, binh Châu phá hết ba đêm mà không hỠnao núng.
Thấy không làm gì được, Hoàng Phi Hổ thâu binh vỠtrại tính mưu khác.
Khưu Dẫn thấy binh Châu không công thành nữa thì mới dám vào trướng nghỉ ngơi dưỡng bệnh, bỗng có quân vào báo:
- Quan đốc lương Trần Kỳ đã vỠđến nơi xin vào ra mắt.
Khưu Dẫn truyá»n đòi vào phá»§, Trần Kỳ bước vào ra mắt và thưa:
- Tôi vận lương đủ số và đúng kỳ.
Khưu Dẫn khen:
- Tướng quân làm viêc rất chuyên cần.
Trần Kỳ há»i:
- Chẳng hay chủ tướng cự với binh Châu mấy ngày nay thắng bại thế nào?
Khưu Dẫn nói:
- Khương Thượng chia binh làm ba mặt má»™t lúc đánh ba ải. Mục đích làm chúng ta tuyệt đưá»ng lương. Riêng vỠải ta mấy trận vừa qua bị hao binh tổn tướng quá nặng. Chúng nó quả thật là những kiện tướng. Ãặng Cá»­u Công giết Mã Phương, Dư Thành, Tôn Bá»­u, còn Hoàng Thiên Tưá»ng giết Cao Quý lại đâm ta má»™t giáo, bắn ta má»™t mÅ©i tên. Thật là đại thù, nếu ta bắt được thằng nhỠấy sẽ moi gan mổ ruá»™t má»›i hả giận.
Trần Kỳ nói:
- Xin chủ tướng tạm nguôi giận. Ngày mai tôi xin ra binh bắt tướng giặc báo cừu.

Rạng ngày Trần Kỳ cỡi thú mắt lửa tròng vàng tay cầm đoản ma xử, dẫn binh đến trước dinh Châu khiêu chiến.
Quân vào báo, Hoàng Phi Hổ há»i:
- Tướng nào muốn ra trận?
Ãặng Cá»­u Công xin Ä‘i. Khi kéo binh ra đến nÆ¡i, thấy Trần Kỳ cỡi thú, tướng mạo phi thưá»ng, Ãặng Cá»­u Công liá»n há»i:
- Ngươi là ai mà dám múa men làm phách?
Trần Kỳ đáp:
- Ta là Trần Kỳ, làm chức Ãốc lương. Còn ngươi là chi hãy khai tên há» rồi chịu chết.
Ãặng Cá»­u Công nói:
- Ta là phó tướng Ãặng Cá»­u Công. Qua mấy trận Khưu Dẫn đại bại sao chẳng thấy oai trá»i, còn bảo ngươi ra đây nạp mạng?
Trần Kỳ cưá»i lá»›n:
- Ta xem tướng ngươi chẳng qua là đứa lỗ mãng chứ không phải kẻ có tài năng.
Nói rồi vung đoản ma xử chém tới. Hai bên hỗn chiến với nhau một hồi.
Ãặng Cá»­u Công sức mạnh như hùm, múa Ä‘ao vun vút, còn Trần Kỳ dùng Ä‘oản ma xá»­ ngắn bất lợi nên đánh không lại. Biết không thể cầm cá»± được lâu, Trần Kỳ liá»n giÆ¡ Ä‘oản ma xá»­ lên, ba ngàn binh phi báo kéo tá»›i, tên nào cÅ©ng cầm dây và câu móc chá» sẳn.
Ãặng Cá»­u Công bỡ ngỡ chưa biết chúng dùng làm gì thì Trần Kỳ đã hà miệng ra má»™t luồng hÆ¡i vàng.
Ãặng Cá»­u Công bị luồng khí ấy hôn mê, té nhào xuống ngá»±a bất tỉnh.
Ãoàn quân phi báo áp đến bắt trói lại dẫn vào thành.
Quân thắng trận vào báo lại với Khưu Dẫn.
Khưu Dẫn truyá»n dẫn vào trước trướng.
Bấy giá» Ãặng Cá»­u Công đã hồi tỉnh lại, thấy mình bị trói nổi giận mắng lá»›n:
- Súc sanh chúng bây dùng tà thuật bắt ta thật hèn hạ.
Khưu Dẫn nói:
- Ngươi giết ba tên phó tướng cá»§a ta, nay Ä‘á»n mạng là đáng lắm.
Nói rồi truyá»n quân dẫn ra ngoài xá»­ trảm, tả hữu vâng lệnh chém Ãặng Cá»­u Công bêu đầu trước ải.
Binh Châu thấy thá»§ cấp cá»§a Ãặng Cá»­u Công bị bêu trên thành, thất kinh chạy vá» báo vá»›i Hoàng Phi Hổ:
- Ãặng lão tướng bị Trần Kỳ hà hÆ¡i vàng, làm cho hôn mê rồi bắt trói Ä‘em vá» thành bêu đầu trước ải.
Hoàng Phi Hổ thất kinh nói:
- Ãặng Cá»­u Công là tướng đại tài không ngá» bị phép tà bá» mạng. Thật tá»™i nghiệp!
Ãặng Tú khóc than thảm thiết. Thái Loan và các tướng Ä‘á»u nghiến răng cừu hận.

Hôm sau Trần Kỳ lại dẫn quân khiêu chiến.
Quân vào lại Thái Loan nóng lòng muốn báo thù cho chủ tướng thưa với Hoàng Phi Hổ:
- Xin cho tôi ra trận.
Hoàng Phi Hổ nhận lá»i, Thái Loan dẫn binh ra ngoài đánh vùi vá»›i Trần Kỳ má»™t lúc Trần Kỳ thấy Thái Loan liá»u lÄ©nh vá»™i đưa Ä‘oản ma xá»­ lên, Ä‘oàn quân phi báo kéo tá»›i rồi Trần Kỳ cÅ©ng hà hÆ¡i vàng làm cho Thái Loan hôn mê té xuống ngá»±a, Trần Kỳ khiến quân bắt trói dẫn vá» nạp cho Khưu Dẫn.
Khưu Dẫn nói:
- Thái Loan là tướng phụ, không giết làm gì. Nên giam nó lại đợi bắt thêm đặng gởi vá» Triá»u Ca luôn thể.
Kế đó truyá»n dá»n tiệc ăn mừng.
Còn Hoàng Phi Hổ nghe tin Thái Loan bị bắt nữa, lòng buồn bực muôn phần.
Hôm sau nghe quân vào báo:
- Trần Kỳ đến khiêu chiến.
Hoàng Phi Hổ há»i:
- Có ai dám ra binh chăng?
Hoàng Thiên Lá»™c, Hoàng Thiên Tước, Hoàng Thiên Tưá»ng đồng thưa:
- Xin phụ thân cho ba con ra trận.
Hoàng Phi Hổ dặn:
- Ba con phải giữ gìn chớ nên khinh địch.
Ba anh em tuân lệnh cỡi ngựa ra trận.
Trần Kỳ trông thấy há»i lá»›n:
- Ba viên tiểu tướng tên là gì đó?
Hoàng Thiên Lộc nói:
- Ba anh em ta là con Võ Thành Vương tên Hoàng Thiên Lá»™c, Hoàng Thiên Tưá»ng, Hoàng Thiên Tước.
Trần Kỳ nghe nói có Hoàng Thiên Tưá»ng thì mừng thầm:
- Ta bắt được thằng nhỠnày trả thù cho chủ tướng.
Liá»n vung Ä‘oản ma xá»­ lên há»—n chiến.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #74  
Old 13-10-2008, 05:51 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 74

Khói Trắng, Hơi Vàng, hai phép đồng nhau



Anh em Hoàng Thiên Lộc vây phủ, Trần Kỳ chống cự không lại bị thương nơi đùi, thất kinh giục thú bỠchạy.
Hoàng Thiên Lá»™c Ä‘uổi theo, Trần Kỳ thấy vậy liá»n hà hÆ¡i vàng trong miệng ra.
Hoàng Thiên Lộc hôn mê té xuống ngựa bị quân phi báo bắt trói.
Hoàng Thiên Tước Hoàng Thiên Tưá»ng Ä‘uổi theo, nhưng không kịp, Trần Kỳ đã giải Hoàng Thiên Lá»™c vào thành nạp cho Khưu Dẫn.
Khưu Dẫn truyá»n giam lại sau dinh.

Hoàng Phi Hổ nghe tin Hoàng Thiên Lá»™c bị bắt, lòng Ä‘au như cắt, vá»™i sai ngưá»i đến trước thành thám thính tin tức, biết Khưu Dẫn chưa chém con mình, Hoàng Phi Hổ má»›i tạm an tâm.
Bấy giỠKhưu Dẫn vẫn còn đau, chưa ra trận được.
Sáng hôm sau Trần Kỳ vẫn Ä‘iá»u khiển Ä‘oàn quân phi báo kéo ra khá»i thành khiêu chiến.
Lần này Trần Kỳ không đội mão, để đầu trần, quyết bắt cho được Hoàng Thiên Tưá»ng mà trả thù.
Quân vào báo với Hoàng Phi Hổ.
Hoàng Thiên Tưá»ng tình nguyện ra trận.
Hoàng Phi Hổ cản không được, phải nhận lá»i.
Hoàng Thiên Tưá»ng cỡi ngá»±a ra ngoài hét lá»›n:
- Trần Kỳ nay ta quyết bắt ngươi vỠlập công.
Nói rồi vung Ä‘ao há»—n chiến. Hai tướng đánh nhau má»™t lúc, Hoàng Thiên Tưá»ng sợ Trần Kỳ hà hÆ¡i vàng, liá»n ra miếng đâm Trần Kỳ má»™t gươm trúng nhằm bắp vế trái.
Trần Kỳ bại tẩu vào thành.
Khưu Dẫn nghe báo tức giận, quyết ra trận bắt Hoàng Thiên Tưá»ng liá»n cỡi thú chạy ra nạt lá»›n:
- Hoàng Thiên Tưá»ng ngươi chá»› á»· tài.
Hoàng Thiên Tưá»ng nói:
- Ta quyết chuyến này chém đầu ngươi cho biết.
Nói rồi đâm tá»›i má»™t Ä‘ao. Hai tướng há»—n chiến. Cây giáo Hoàng Thiên Tưá»ng đánh như giông bão.
Khưu Dẫn đỡ không kịp liá»n quày ngá»±a chạy dài.
Hoàng Thiên Tưá»ng Ä‘uổi theo, bá»—ng trên đầu Khưu Dẫn chiếu má»™t đạo hào quang, trong đạo hào quang bay ra má»™t trái châu bằng cái bát, Khưu Dẫn kêu lá»›n:
- Hoàng Thiên Tưá»ng, coi bá»­u bối cá»§a ta đây.
Hoàng Thiên Tưá»ng thấy trái châu thì mê sảng té xuống ngá»±a, bị quân bắt trói khiêng vỠải Thanh Long.
Khi tỉnh lại, mở mắt thấy mình bị trói, lại thấy Khưu Dẫn đứng trước mặt, giận quá hét:
- Khưu Dẫn, ngươi dùnh tà thuật gì mà bắt ta? Thật là quân hèn hạ. Dẫu ta có chết đi quyết hiện hồn vỠđây báo cừu. Nếy ta không báo cừu được thì một ngày kia Khương Nguyên soái hay được ta e thịt xương ngươi không còn gì cả.
Khưu Dẫn nổi giận mắng:
- Súc sanh! Ngươi đánh đâm chém ta nhiá»u phen suýt bá» mạng như thế không đủsao? Hôm nay bị bắt không năn nỉ đặng toàn thây thì thôi còn lá»›n tiếng hạ nhục ta nữa.
Hoàng Thiên Tưá»ng vẫn không nhịn:
- Ta tức vì đâm ngươi má»™t giáo chưa lòi phèo, bắn ngươi má»™t mÅ©i chưa thấu tim, đánh ngươi má»™t giản chưa bể sá». Nay vắt ta thì cứ giết đừng nói nhiá»u lá»i vô ích.
Khưu Dẫn không còn dằn nổi nữa truyá»n quân Ä‘em Hoàng Thiên Tưá»ng ra chặt bêu đầu ngoài cá»­a thành quăng thây cho quạ ăn.
Quân thám thính thấy thá»§ cấp cá»§a Hoàng Thiên Tưá»ng bêu ngoài thành vá»™i chạy vá» báo vá»›i Hoàng Phi Hổ:
- Tứ công tử bị Khưu Dẫn bêu đầu ngoài thành và phơi xác trước cửa.
Hoàng Phi Hổ nghe tin thất kinh hét lên một tiếng rồi ngã ngửa ngất lịm.
Các tướng lật đật đỡ dậy phút chốc Hoàng Phi Hổ tỉnh dậy khóc lớn:
- Ta chỉ có bốn đứa con võ nghệ song toàn, đồng ra phò Võ Vương. Nhưng chưa hội được chư hầu thì đã bỠmạng hết hai còn một đứa bị giam chẳng biết chết sống lẽ nào. Ôi! Thật là cảnh đau lòng.

Hoàng Phi Hổ buồn con chết ngâm bốn câu thơ rằng:
Vì nước liá»u thân đến chiến trưá»ng,
Oai hùm giết tướng mấy ai đương
Chư hầu chưa há»™i, nguyá»n chưa phỉ,
Tả đạo bêu đầu xiết nỗi thương

Than thở má»™t hồi, Hoàng Phi Hổ liá»n viết thÆ¡ đến Tá»­ Nha viện binh.
Bấy giỠKhương Thượng đang ngồi trong dinh xảy nghe quân vào báo có quân Hoàng Phi Hổ đến dâng thơ.
Tá»­ Nha truyá»n cho vào lấy thÆ¡ Ä‘á»c thất kinh nói vá»›i chư tướng:
- Ãặng Cá»­u Công và Hoàng Thiên Tưá»ng Ä‘á»u là dÅ©ng tướng lại tá»­ trận.
Ãặng Thiá»n Ngá»c khóc òa, nói vá»›i Tá»­ Nha:
- Xin Nguyên soái cho tôi đi báo thù.
Tá»­ Nha nhận lá»i, lại khiến Na Tra Ä‘i trợ chiến vá»›i Võ Thành Vương nữa.
Na Tra Ä‘i xe đến trước, còn Ãặng Thiá»n Ngá»c Ä‘i ngá»±a nên đến sau.
Hoàng Phi Hổ nghe tin Na Tra đến, liá»n ra nghinh tiếp và nói:
- Tôi vâng lệnh lãnh binh ra ải, giết tướng địch cÅ©ng nhiá»u, chẳng ngá» bá»n chúng dùng tà đạo hại Ãặng Cá»­u Công và con tôi, tôi chưa biết cách gì đối phó. Nay có Tiên phong đến đây trợ chiến thì mau mắn biết chừng nào.
Na Tra an á»§i:
- Tiểu tướng quên mình vì nước bá» mình, ngàn năm lưu tên, xin tướng quân chá»› ưu phiá»n.

Hôm sau Na Tra đến nÆ¡i thành khiêu chiến thấy có bêu thây Hoàng Thiên Tưá»ng trên thành, nổi giận hét lá»›n:
Ta bắt được Khưu Dẫn cũng trị tội như thế. Hãy biểu nó ra đây chịu chết.
Quân vào báo lại, Khưu Dẫn vá»™i kéo quân ra há»i lá»›n:
- Tướng kia phải Na Tra không?
Na Tra đáp:
- Thất phu đã biết tên ta sao còn phách lối. Hoàng Thiên Tưá»ng vá»›i ngươi ai vì chúa ấy, bắt quá thì bêu đầu, có tá»™i gì mà bêu thây như vậy?
Nói rồi lướt tới đâm Khưu Dẫn một giáo.
Khưu Dẫn cầm cự được ba chục hiệp nhắm bỠchống trả không lại bèn trá bại bỠchạy.
Na Tra đuổi theo, Khưu Dẫn vận bạch quang trên đầu hiện ra một trái châu như trước, rồi kêu Na Tra nói:
- Hãy coi phép báu ta kìa.
Na Tra trông thấy cưá»i lá»›n:
- Nó là trái châu lạ lùng gì mà phải nói.
Khưu Dẫn thấy vậy kinh hãi nghĩ thầm:
- Ta tu luyện lâu năm mới được trái châu này, tướng nào trông thấy cũng mê sảng, sao nay Na Tra nhìn hoài không té.
NghÄ© rồi quay ngá»±a lại đánh Na Tra, bị Na Tra liệng Càn Khôn Quyện lên nhằm trúng vai, Khưu Dẫn đứt gân gãy xương, nằm ẹp trên lưng ngá»±a chạt vỠải, truyá»n quân sÄ© bế cá»­a thành.
Còn Na Tra thắng trận trở vỠdinh thuật chuyện với Hoàng Phi Hổ.

Bấy giá» nói vá» Thổ Hành Tôn, vận lương vỠải Tỵ Thá»§y nạp cho Tá»­ Nha. Xem xét xong xuôi, Thổ Hành Tôn ra sau dinh không thấy Ãặng Thiá»n Ngá»c liá»n há»i thăm Võ Kiết.
Võ Kiết Nói:
- Hoàng Phi Hổ vừa gởi thư viện binh, trong thư báo tin nhạc phụ cá»§a tướng quân bị tá»­ trận nên Ãặng tiểu thư Ä‘i báo cừu.
Thổ Hành Tôn nghe nói buồn rầu, vội vàng xin đi vận lương để có dịp ghé sang ải Thanh Long thăm vợ và báo cừu cha.
Vì vậy trong lúc Hoàng Phi Hổ và Na Tra đang bàn luận việc binh có tin Thổ Hành Tôn xin vào ra mắt.
Hoàng Phi Hổ má»i vào, thuật chuyện vá»›i Thổ Hành Tôn.
Thổ Hành Tôn nói:
- Ãể đêm nay tôi lén vào thành trá»™m thây cá»§a Hoàng Thiên Tưá»ng Ä‘em vá» tẩm liệm, rồi sáng mai tôi sẽ bắt Khưu Dẫn báo cừu.
Nói rồi ra sau dinh thăm Ãặng Thiá»n Ngá»c.
Ãêm ấy vào lối canh hai, Thổ Hành Tôn dùng phép địa hành vào ải Thanh Long, tìm đến chá»— cầm tù hai tướng, thấy Thái Loan và Hoàng Thiên Lá»™c ở chung má»™t chá»—, Thổ Hành Tôn liá»n chun lên, nói nhá» vá»›i Hoàng Thiên Lá»™c:
- Có ta đến đây, tướng quân đừng buồn bá»±c. Chẳng bao lâu sẽ lấy được ải này, và cứu hai vị tướng quân ra khá»i.
Hoàng Thiên Lá»™c biết tiếng Thổ Hành Tôn, mừng rỡ dặn nhá»:
- Phải tính cho mau mới tiện.
Thổ Hành Tôn nói:
- Ta biết không cần dặn làm gì.
Nói rồi lén lên thành cắt dây, kéo thây Hoàng Thiên Tưá»ng đưa ra ngoài cá»­a ải.
Khi ấy Hoàng Phi Hổ đã sai Châu Ká»· đứng ngoài chá», nên Ä‘em thây Hoàng Thiên Tưá»ng vá» trại.
Hoàng Phi Hổ xem thấy đau lòng khóc lớn:
- Tuổi xanh vì nước bỠmình thật tội nghiệp.
Nói rồi liệm vào quan tài, Hoàng Phi Hổ lại nghĩ;
- Bây giá» ta còn có má»™t đứa con là Hoàng Thiên Tước, thôi để ta sai nó Ä‘em linh cá»­u vá» Tây Kỳ, má»™t là có ngưá»i chăm sóc cha mình, hai nữa là khá»i tuyệt tá»±.
Tính rồi thực hiện theo kế ấy. Hoàng Thiên Tước tuân lệnh phò linh cửu vỠTây Kỳ lập tức.
Khưu Dẫn từ khi bị Na Tra đánh một đòn, bế thành dưỡng bệnh không ra.
Ngày kia nghe quân báo:
- Không biết ai trá»™m thây Hoàng Thiên Tưá»ng trên mặt thành mà dấu dây bị cắt còn õ ràng.
Khưu Dẫn nghe nói càng thêm buồn, Trần Kỳ nổi giận thưa:
- Ãể tôi bắt tướng Châu trả thù cho chá»§ tướng.
Nói rồi kéo binh ra khiêu chiến.
Quân vào báo với Hoàng Phi Hổ, Thổ Hành Tôn tình nguyện xin đi.
Ãặng Thiá»n Ngá»c cÅ©ng quyết theo lược trận để áo cừu cho cha.
Thổ Hành Tôn liá»n ra trước dinh, trông thấy Trần Kỳ đã mắng lá»›n:
- Thất phu ngươi dùng tà thuật gì mà giết nhạc phụ cá»§a ta. Thù này quyết chẳng đội trá»i chung.
Trần Kỳ cưá»i ngất nói:
- Thằng lùn vô dụng! Ngươi ra đây làm chi cho chướng mắt? Hãy để nữ tướng kia đến đây đánh với ta thì hơn.
Thổ Hành Tôn giận đỠmặt lướt tới đập một gậy.
Trần Kỳ đưa Ãoản ma xá»­ ra đỡ.
Hai bên đánh nhau vài mươi hiệp, Trần Kỳ rhấy đánh với tướng lùn khó khăn lắm, nên ra hiệu cho đoàn phi báo áp tới, rồi hà hơi vàng trong miệng, làm cho Thổ Hành Tôn mê man bất tỉnh ngã lăn xuống đất, bị binh phi báo bắt trói.
Ãặng Thiá»n Ngá»c nóng lòng, vá»™i liệng vào mặt Trần Kỳ má»™t cục đá.
Trần Kỳ bất ngỠbị xẹp mũi và gãy hai răng cửa thất kinh ôm đầu chạy thẳng.
Ãặng Thiá»n Ngá»c Ä‘uổi theo quăng bồi thêm má»™t cục đá nữa trúng nhằm lưng, Trần Kỳ nằm ẹp xuống, ôm cổ ngá»±a chạy vá» thành.
Quân phi báo đem Thổ Hành Tôn vào nạp cho Khưu Dẫn .
Thổ Hành Tôn mở mắt ra như ngá»§ mê má»›i tỉnh, xem lại thấy mình bị trói, nhìn qua má»™t bên thấy Trần Kỳ gãy răng sưng mÅ©i, thì biết vợ mình đã liệng đá nên cưá»i ngất nói:
- Bộ mặt của ngươi cũng làm ta giải buồn được.
Trần Kỳ thưa với chủ tướng:
- Trận này may mà rủi.
Khưu Dẫn thấy Trần Kỳ sưng mặt gãy răng, đứt Ä‘ai sổ giáp, liá»n há»i:
- Vì cớ nào vậy?
Trần Kỳ nói:
- Tôi đang lo bắt thằng lùn này bất ngỠbị nữ tướng quăng hai cục đá.
Khưu Dẫn nói:
- Té ra nó đem thằng lùn này làm con mồi để liệng đá. Tướng quân lầm kế nó rồi. Vậy thì bắt thằng lùn này đem chém cho hả giận.
Trần Kỳ nói:
- Thằng lùn vô dụng chém cũng chẳng ích chi.
Khưu Dẫn nói:
- Nó là con mồi. Giết con mồi nó Ä‘i để lần sau nó không lừa ngưá»i khác.
Tả đao vâng lệnh dẫn Thổ Hành Tôn ra trước cửa xử trảm, nhưng vừa giơ gươm lên thì Thổ Hành Tôn đã lủi xuống đất đi mất.
Bá»n tả Ä‘ao thấy Thổ Hành Tôn đột nhiên biến mất thì rụng rá»i tay chân, vá»™i trở vào thưa lại.
Khưu Dẫn nghe nói sửng sốt than:
- Bên Tây Kỳ có nhiá»u tướng lạ lùng hèn chi không đạo binh nào trị lại. Chắc tướng này vào trá»™m thây Hoàng Thiên Tưá»ng.
Nói rồi liá»n khiến cho quân sÄ© canh phòng cẩn mật.

Còn Thổ Hành Tôn trở vỠdinh báo lại các việc với Hoàng Phi Hổ và trù tính lấy ải Thanh Long.
Sáng hôm sau có quân vào báo.
- Trịng Luân đến xin ra mắt.
Hoàng Phi Hổ truyá»n lịnh má»i vào.
Trịnh Luân bước đến trướng phủ nói:
- Tôi vâng lệnh Nguyên soái đi giải lương cho tướng quân, và nếu cần cũng xin trợ chiến.
Hoàng Phi Hổ nói:
- Trong lúc này tôi Ä‘ang cần ngưá»i tài. Tướng quân đến đây rất may mắn.
Trịnh Luân thấy Thổ Hành Tôn đứng trước trướng lấy làm lạ há»i:
- Tướng quân không có lệnh vận lương ở đây sao cũng có mặt.
Thổ Hành Tôn đáp:
- Vì Trần Kỳ có phép lạ, giết nhạc phụ tôi, nên tôi phải lén đến đây trả thù rồi sẽ vận lương.
Trịnh Luân há»i:
- Thế thì tướng quân đã giết được Trần Kỳ chưa?
Thổ Hành Tôn nói:
- Tôi vừa bị nó bắt, Ä‘em ra pháp trưá»ng xá»­ trảm nên vuá»™t chạy vỠđây.
Trịnh Luân há»i:
- Trần Kỳ có phép gì lạ?
Thổ Hành Tôn nói:
- Phép nó cÅ©ng như phép cá»§a tướng quân vậy chỉ khác là tướng quân thì hÆ¡i trắng ra lá»— mÅ©i còn Trần Kỳ thì hà hÆ¡i vàng ra miệng. Ai bị hÆ¡i độc ấy cÅ©ng phải mê man bất tỉnh nhào khá»i ngá»±a.
Trịnh Luân nói:
- Theo tôi biết thì phép nhiếp hồn trên thế gian chỉ có mình tôi có mà thôi. Sao hôm nay cÅ©ng có ngưá»i truyá»n phép ấy? Ãể hôm sau tôi ra binh đánh vá»›i nó xem sao?
Bấy giá» Trần Kỳ uống thuốc đã mạnh, tuy bị gãy răng nhưng sống mÅ©i đã hết sưng, liá»n dẫn binh ra thành khiêu chiến.
Trịnh Luân xin ra trận, Hoàng Phi Hổ nói:
- Việc vận lương rất trá»ng, nếu tướng quân ra trận rá»§i ro bá» nào e bị Nguyên soái quở trách chăng?
Trịnh Luân nói:
- Ãánh giặc vận lương Ä‘á»u là công việc triá»u đình cả, có can chi mà sợ.
Hoàng Phi Hổ ngăn trở không được để cho Trịnh Luân ra trận.
Trịnh Luân cầm gián ma xá»­, cỡi thú ra dinh dẫn theo ba ngàn binh ô nha, tất cả Ä‘á»u mặc đồ Ä‘en.
Còn Trần kỳ cÅ©ng cỡi thú cầm Ãoản ma xá»­, dẫn ba ngàn binh phi báo mặc toàn đồ vàng.
Trịnh Luân trông thấy làm lạ kêu lớn:
- Tướng nào khiêu chiến đó?
Trần Kỳ đáp:
- Ta là quan đốc lương Trần Kỳ. Còn ngươi tên hỠlà chi?
Trịnh Luân đáp:
- Ta cũng là quan vận lương Trịnh Luân, nghe đồn ngươi có phép nhiếp hồn, nên ta đánh chơi cho biết sức.
Nói rồi giục thú đến, hai tướng hỗn chiến với nhau.
Hai con thú mắt đỠtròng vàng xông qua nhảy lại.
- Hai tướng cùng giống nhau như một, lối đánh chẳng khác gì cả nên xem không rõ ai là ai.
Trịnh Luân vừa đánh vừa nghĩ thầm:
- Sức nó ngang với sức mình, đánh mãi chưa chắc đã thắng, chi bằng dùng phép trước là hay hơn.
Nói rồi ngoắt đoàn binh ô nha đem móc câu và dây tới.
Trần Kỳ xem thấy cũng ngoắt đoàn quân phi báo đem móc câu và dây lại.
Trịnh Luân gầm lên một tiếng, hai luồng khói trắng từ trong lỗ mũi bay ra, nghe như tiếng chuông ngân.
Còn Trần Kỳ hả miệng hà hÆ¡i vàng nghi ngút. Tức thì cùng má»™t lúc cả hai tướng Ä‘á»u mê man bất tỉnh lăn xuống đất.
Binh ô nha sợ chúng bắt mất chá»§ mình liá»n khiêng Trịnh Luân vá» dinh.
Binh phi báo sợ Trần Kỳ bị hại, vội cũng vỠải.
Té ra không ai bắt được ai chỉ là một Trận đấu phép giống nhau.
Các tướng Châu vá»— tay cưá»i ngất.
Trịnh Luân than:
- Không ngỠTrần Kỳ có phép giống như mình. Thôi để ngày mai dùng phép giao tranh một trận.
Còn Trần Kỳ vỠđến ải thuật lại má»i việc cho Khưu Dẫn nghe, Khưu Dẫn buồn bã vì chưa biết kế nào hay để thá»§ thành.

Rạng ngày Trịnh Luân dẫn quân ra khiêu chiến, Khưu Dẫn sai Trần Kỳ ra nghinh địch.
Trần Kỳ ra trước trận nói lớn:
- Trịnh Luân! Nay ta giao ước với ngươi, hai bên không dùng phép, chỉ đấu sức mà thôi.
Trịnh Luân đáp:
- Ta há sợ ngươi sao.
Hai tướng đánh trá»n má»™t ngày, sức vẫn cầm đồng. Ãến tối ai vá» dinh nấy.
Na Tra bàn với Hoàng Phi Hổ:
- Sẳn có Thổ Hành Tôn ở đây, đêm nay chúng ta làm kế cướp thành, cùng cách trong ứng ngoài hiệp chắc là được việc.
Hoàng Phi Hổ y lá»i, sắp đặt binh tướng đâu đó chỉnh tá», đợi đúng canh ba khởi sá»±.

Ãêm ấy Khưu Dẫn viết biểu vá» triá»u ca cầu cứu. Trong thành không có chút gì đỠphòng.
Vào canh hai, Thổ Hành Tôn dùng phép địa hành vào ải Thanh Long. Lén tá»›i chá»— giam hai tướng đứng chá», đợi lúc nào Na Tra phá cá»­a thành sẽ thả hai tướng ra làm ná»™i công.

Tiếng trống canh ba vừa điểm, Na Tra đến trước cổng thành quăng cục Kim Chuyên lên, bửu bối va vào cửa thành đánh bể. Quân canh thất kinh bỠchạy, Na Tra giục xe lướt vào, bi nh kéo theo su, tiếng trống ầm ầm đèn đuốc sáng trưng. Các tướng Châu đồng áp tới một lượt. Binh Thương biết Hoàng Phi Hổ đã cướp thành, vỡ chạy như ong, ai lo thân nấy.
Bên trong Thổ Hành Tôn mở xiá»ng cho Hoàng Thiên Lá»™c và Thái Loan, ba tướng từ trong đánh ra, ná»™i công ngoại kích thế mạnh như cá»p.
Bấy giá» Khưu Dẫn còn thức, cầm thương lên ngá»±a ra ngoài, thấy Hoàng Phi Hổ mặc áo đỠgiáp vàng và Na Tra đứng trên xe cầm thương phá ải, liá»n nổi giận hét lên má»™t tiếng, xông vào há»—n chiến. Các tướng Châu áp vào vây Khưu Dẫn vào giữa.
Còn Trịnh Luân gặp Trần Kỳ, hai tướng hỗn chiến một hồi. Kế đó Hoàng Thiên Lộc, Thái Loan, Thổ Hành Tôn cũng áp tới.
Thổ Hành Tôn đánh trúng cẳng ngựa của Khưu Dẫn, con ngựa lồng lên, làm cho Khưu Dẫn rớt xuống đất bị Hoàng Phi Hổ chém một đao.
Khưu Dẫn độn thổ trốn mất.
Na Tra đứng sau trông thấy Trần Kỳ liá»n quăng Càn Khôn Quyện lên, đánh trúng Trần Kỳ sả chả vai, tiếp đó lại bị Hoàng Phi Hổ đâm má»™t giáo vào sưá»n chết tươi.
Hoàng Phi Hổ xua quân đánh tá»›i trá»i sáng thì lấy được ải Thanh Long.
Hoàng Phi Hổ liá»n chiêu an xem xét lương tiá»n xong xuôi rồi giao cho tướng cạng thá»§ ải.
Còn mình cùng các tướng trở vỠải Tỵ Thủy báo cho Tử Nha hay.
Còn Thổ Hành Tôn tiếp tục việc vận lương.
Nói vỠTử Nha lúc này đang bàn luận việc binh với chư hầu, xảy nghe quân vào báo:
- Có Na Tra xin vào ra mắt.
Tá»­ Nha cho má»i vào. Na Tra vào thưa lại má»i việc, và nói:
- Tôi đi xe nên đến trước báo tin, còn Hoàng Phi Hổ cũng sắp tới nơi rồi.
Tử Nha mừng rỡ nói:
- Ta lấy hai ải trước thì thông đưá»ng vận lương, nếu không binh Thương ngăn trở tá»›i lui không tiện. Há»… làm tướng phải thấy xa má»›i khá»i hại. Nay hai ải đã lấy rồi thì ngày mai ta bắt đầu lấy ải Tỵ Thá»§y quan không khó.
Chẳng bao lâu có quân vào báo:
- Hoàng Phi Hổ đã vỠđến trước dinh, xin vào ra mắt.
Khương Tá»­ Nha má»i vào, Hoàng Phi Hổ đến trước dinh làm lá»… và thưa:
- NhỠhồng phước của chúa công và Nguyên soái, tôi đã lấy được ải Thanh Long.
Tử Nha ghi công vào bộ rồi than:
- Tiếc thay Ãặng Cá»­u Công anh hùng, Hoàng Thiên Tưá»ng dÅ©ng cảm, thế mà không hưởng lá»™c nhà Châu.
Bèn truyá»n dá»n yến tiệc đãi đằng các tướng rồi sai Tân Giáp Ä‘i hạ chiến thư.

Bấy giá» Hàng Vinh thấy binh Châu kéo đến đóng trại mà không khiêu chiến, sau nghe hai ải Giai Má»™ng và Thanh Long Ä‘á»u bị mất thì thất kinh than:
- Nay binh Châu đã thâu được hai ải kia rồi. Ải Tỵ Thá»§y ở giữa thất thế, ta chỉ nên thá»§ thành thôi, nếu dẫn quân ra đối địch khác nào như lấy trứng chá»i đá.
Các tướng thấy Hàng Vinh than như vậy thì không bằng lòng thưa:
- Chúng tôi theo quan Tổng binh trấn giữ ải này lâu năm, ăn cơm vua, hưởng lộc nước, xin cho chúng tôi ra cự địch, chừng nào chúng tôi chết hết hãy hay.
Các tướng đang bàn luận xảy quân vào báo:
- Tử Nha sai tướng hạ chiến thư.
Hàng Vinh truyá»n cho vào, Tân Giáp dâng thư dưới trướng.
Hàng Vinh khai thư xem thấy như vậy:
"Nguyên soái Tây Châu là Khương Thượng, gởi thư này cho Tỵ Thủy Tổng binh rõ:
Ngôi vua hay đổi dá»i, ai có đức thì được, lòng ngưá»i cÅ©ng phải tùy theo, và phải biết thá»i vận. Bởi Trụ vương vô đạo bất công, nên Võ Vương phải thân chinh phạt tá»™i. Chư hầu đồng há»™i thiên hạ Ä‘á»u theo. Binh tướng Thương mấy phen Ä‘em binh chinh phạt Tây Kỳ Ä‘á»u bị hiểm nghèo tan rã. Nay binh Châu rần rá»™ kéo qua phạt tá»™i thì thành Giai Má»™ng đã bị dẹp yên và dá»±ng cá» hồng, ải Thanh Long cÅ©ng bị binh Châu lấy. Nay ải Tỵ Thá»§y là chốn địa đầu, hoặc đánh hoặc hàng phải nói cho minh bạch".

Hàng Vinh Ä‘á»c xong chiến thư liá»n phê vào mấy chữ:
"Ngày mai ra trận giao công".
Tân Giáp lãnh thư vá» trình lại vá»›i Tá»­ Nha, Tá»­ Nha thấy Hàng Vinh bằng lòng giao đấu liá»n truyá»n các tướng chỉnh đốn binh mã đợi ngày giao công.
Hôm sau Tử Nha phát pháo ra trận, binh tướng đến trước thành khiêu chiến.
Hàng Vinh được tin cũng phát pháo ra thành dẫn binh tướng ra trận.
Hàng Vinh thấy Tá»­ Nha cỡi con Tứ Bất Tướng oai phong lẫm liệt liá»n lướt tá»›i há»i:
- Cả thiên hạ Ä‘á»u là đất cá»§a nhà Thương nay vì cá»› gì mà Nguyên soái cất binh phạt chúa? Tôi thật tình chê Ä‘iá»u ấy.
Tử Nha nói:
- Tướng quân nghÄ© sai rồi, há»… vua chánh thì trị thiên hạ, vua bất minh thì phải nhưá»ng ngôi cho kẻ khác kế. Xưa kia nhà Hạ, vua Kiệt vô đạo nên bị Thành Thang chiếm cả giang sÆ¡n. Nay Trụ vương bạo ngược hÆ¡n vua Kiệt, nên ta phải phạt Trụ cứu dân, các chư hầu Ä‘á»u thuận theo trá»i đất đầu Châu phạt Trụ tướng quân không thấy hay sao?
Hàng Vinh nổi giận mắng:
- Tá»­ Nha, ta ngỡ ngươi thông thái nói Ä‘iá»u trung hiếu, nào ngá» ngươi chỉ là má»™t tướng cướp lý lẽ hồ đồ. Tài ngươi dám sánh Y Doãn hay sao mà ká»… vua Châu vào bậc Thành Thang.
Dứt lá»i quay qua các tướng nói:
- Có ai dám ra bắt nó cho ta không?
Nói dứt lá»i, tướng tiên phong là Vương Hổ múa siêu Ä‘aoxông ra chém Tá»­ Nha, Na Tra lướt tá»›i cản lại.
Hai tướng đánh nhau được mấy hiệp Na Tra đâm Vương Hổ chết tươi.
Ngụy Bôn thấy Na Tra giết tướng cũng ngứa nghỠlướt tớu ichém Hàng Vinh.
Hàng Vinh đưa kích ra đưa kích ra đỡ hai tướng đánh nhau một hồi.
Hàng Vinh thấy mới ra trận mà Vương Hổ đã tử trận thế binh không lợi nên chịu thua giục ngựa bỠchạy vào thành.
Tử Nha sợ có phục binh nên không dám đuổi theo thâu binh vào trại.
Hàng Vinh thấy binh thế cá»§a Tá»­ Nha mạnh lắm, liá»n viết sá»› vá» Triá»u Ca cầu cứu.
Giữa lúc đó có quân vào báo:
- Có Thất thá»§ tướng quân Dư Hóa má»›i vá».
Hàng Vinh được tin mừng rỡ vô cùng truyá»n má»i vào lập tức.
Dư Hóa bước vào làm lễ.
Hàng Vinh má»i ngồi và nói:
- Từ mấy năm xưa tướng quân bại tẩu ta hằng mong ngóng chẳng an, không biết tướng quân đi đâu mà biệt tích.
Dư Hóa nói:
- Năm ấy tôi bại trận, tự xét mình phép thuật còn yếu, nên trở lại non bồng là chỗ thầy tôi ở, để tập luyện thêm. Nay tôi đã luện xong phép màu, và nghe Khương Thượng kéo quân xâm lấn biên cương nên trở vỠbáo oán.
Hàng Vinh nói:
- Binh Châu khí thế mạnh lắm. Chúng vừa đoạt luôn hai ải Giai Mộng và Thanh Long, nay đem đại binh đánh Tỵ Thủy nữa.
Dư Hóa há»i:
- Tổng binh đã ra trận lần nào chưa?
Hàng Vinh nói:
- Ta mới đánh trận đầu, tướng tiên phong Vương Hổ bị bỠmạng, ta chưa biết làm sao với Tử Nha.
Dư Hóa nói:
- Tuy Khương Thượng đông binh đông tướng, nhưng tôi sẽ giết chúng không còn một mạng.
Hàng Vinh nghe nói mừng rỡ hối quaân làm tiệc rượu vui vầy.
Hôm sau, Dư Hóa đến trước dinh Châu khiêu chiến.
Tá»­ Nha nghe tin liá»n há»i các tướng:
- Ai muốn ra trận?
Na Tra vội vã xin đi.
Vừa ra khá»i dinh thấy mặt Dư Hóa, Na Tra biết ngay, liá»n gá»i lá»›n:
- Dư Hóa đừng khoe tài! Ngươi còn nhớ ta chăng?
Dư Hóa nói:
- Ngươi là Na Tra, ngưá»i thù cá»§a ta năm xưa, làm sao ta không nhá»›?
Nói rồi lướt tới đâm Na Tra một kích, Na Tra đưa giáo ra đỡ và rước đánh.
Cây giáo Na Tra lanh lẹ như thần, nên Dư Hóa đánh được ba mươi hiệp thấy bối rối, liá»n quăng huyết thần Ä‘ao lên hào quang chiếu sáng lòa.
Nếu ngưá»i phàm bị hào quang ấy thì mình mẩy tan ra máu tức thì.

Có bài thơ rằng:
Hóa huyết trừ ngưá»i tục,
Thần đao luyện phép tiên
Hào quang bay rất lẹ,
Ãá»™c khí thấm không hiá»n,
Thấm giáp tiêu như rũ,
Nhằm mình nát tợ tương
Na Tra tuy chẳng chết,
Nhưng cÅ©ng đã gần nghiá»n

Na Tra tránh không kịp, bị Ä‘ao Hóa huyết chém nhằm mình, may nhá» bông sen hóa thân, nên Na Tra không bị tiêu ra huyết , liá»n la lên má»™t tiếng, chạy vá» trước trại té nhào.
Quân vào báo, Tá»­ Nha thất kinh ruyá»n khiêng Na Tra vào trướng.
Thấy Na Tra nằm thiếp, Tá»­ Nha biết bệnh nặng, truyá»n khiêng ra sau tịnh dưỡng.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #75  
Old 13-10-2008, 05:52 PM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 75

Thổ Hành Tôn trộm thú Dư Nguyên



Rạng ngày Dư Hóa dẫn binh ra khiêu chiến.
Quân vào báo lại. Tá»­ Nha há»i các tướng:
- Ai dám ra binh cự với Dư Hóa chăng?
Lôi Chấn Tá»­ bước ra xin Ä‘i. Tá»­ Nha nhận lá»i.
Lôi Chấn Tá»­ ra trận thấy má»™t tướng mặt vàng, râu đỠliá»n há»i:
- Ngươi có phải là Dư Hóa chăng?
Dư Hóa mắng lớn:
- Tặc tử ngươi không biết ta sao?
Lôi Chấn Tử vỗ cánh bay lên, cầm kim côn đánh xuống. Dư Hóa đỡ ra rồi đâm lại, hai bên hỗn đấu một hồi. Bởi Lôi Chấn Tử từ trên cao đánh xuống, còn Dư Hóa từ dưới đánh lên nên thất thế cự không lại.
Dư Hóa biết đánh lâu bất tiện, liá»n quăng Ä‘ao hóa huyết lên trợ lá»±c, Ä‘ao ấy chém nhằm đôi cánh Lôi Chấn Tá»­, nhá» cánh ấy là do trái hạnh đào hóa ra, nên Lôi Chấn Tá»­ chỉ bị thương chá»› không chết, liá»n sa xuống đất bại tẩu vá» dinh.
Tử Nha thấy vậy lòng buồn bực, không biết mưu gì trừ Dư Hóa.
Hôm sau Dư Hóa lại dẫn binh đến khiêu chiến nữa, Tử Nha hay tin nói với các tướng vừa bị phi đao nằm mê chưa tỉnh, nếu sai tướng khác giao chinh tánh mạng chẳng còn.
Nói rồi ra lệnh treo miễn chiến bài đợi tính kế trừ địch.
Dư Hóa thấy trước dinh Châu treo miá»…n chiến bài, biết tướng Châu không còn ai dám ra nghinh chiến, cưá»i ngất rồi kéo binh vá» thành.
Bấy giỠDương Tiễn giải lương vỠđến, thấy cửa dinh treo miễn chiến bài thì lấy làm lạ, không biết sự việc ra sao nghĩ thầm:
- Ãăng đàn bái tướng từ hôm rằm tháng ba, nay gần đến tháng mưá»i rồi mà chưa lấy xong ải Tỵ Thá»§y, lại còn treo miá»…n chiến bài là vì cá»› gì?
Quân vào báo:
- Có Dương tướng quân giải lương vá».
Tá»­ Nha mừng rỡ truyá»n vào, Dương Tiá»…n ra mắt rồi thưa:
- Tôi đi kỳ này không trễ, vận lương đủ số.
Tử Nha buồn bã nói:
- Binh lương ta không thiếu chỉ thiếu ngưá»i tài để trừ tướng địch.
Dương Tiá»…n há»i:
- Hiện nay tướng nào ngăn cản?
Tử Nha nói:
- Dư Hóa có gươm phép vừa chém Na Tra và Lôi Chấn Tử bị thương nằm mê sau dinh, ngực chỉ thoi thóp, không biết lành dữ ra sao, ta phải treo miễn chiến bài, không dám cho ai đương cự.
Dương Tiá»…n nghe nói Na Tra và Lôi Chấn Tá»­ bị thương liá»n ra sau dinh thăm viếng, rồi trở vào nói vá»›i Tá»­ Nha:
- Ãệ tá»­ chưa thấy gươm nào độc hại như vậy, xin sư thúc dẹp bá» miá»…n chiến bài, để đệ tá»­ ra binh xem thá»­ loại Ä‘ao phép gì thì má»›i tìm cách chữa trị được hai vị đạo huynh.
Tử Nha nói:
- Tướng quân bàn như vậy cũng phải. Việc cầm kíp là lo chữa chạy cho Na Tra và Lôi Chấn Tử đã.
Còn đang bàn bạc thì có quân vào báo:
- Có một đạo đồng đến trước dinh, xin cho vào ra mắt.
Tá»­ Nha truyá»n má»i vào. Ãạo đồng bước vào thi lá»… và nói:
- Tôi là đệ tử Thái Ất chơn nhơn, vâng lệnh thầy đến đây cõng Na Tra đem vỠnúi lo chạy chữa.
Tá»­ Nha liá»n dẫn đạo đồng ra sau dinh.
Kim Hà đồng tá»­ thấy Na Tra nằm thiêm thiếp nước vàng rỉ ra cùng ngưá»i, liá»n kê vai cõng Ä‘i.
Chỉ còn lại Lôi Chấn Tá»­, mắt nhắm nghiá»n, chá»— vết thương rỉ máu ra Ä‘en như má»±c, Dương Tiá»…n biết đó là loại thuốc có tẩm thuốc độc, cần có loại thuốc trừ độc má»›i giải được, nhưng không biết là thuốc gì.
Hôm sau Dư Hóa thấy dinh Châu gỡ bá» miá»…n chiến bài, liá»n dẫn quân đến khiêu chiến.
Dương Tiá»…n liá»n giục ngá»±a ra khá»i dinh nạt lá»›n:
- Ngươi có phải là Dư Hóa không?
Dư Hóa đáp:
- Ta mới chém hai tướng Châu vang danh thiên hạ, ngươi ở đâu mới tới mà không biết? Ngươi tên hỠlà chi?
Dương Tiễn đáp:
- Ta là Dương Tiễn, đệ tử Khương Nguyên soái.
Nói rồi lướt tới chém Dư Hóa.
Dư Hóa đỡ ra đánh lại. Hai bên há»—n chiến độ hai mươi hiệp, Dư Hóa quăng Ä‘ao Hóa huyết lên, hào quang chiếu xanh lòe, Dương Tiá»…n liá»n xuất hồn, đưa cánh tay cho Ä‘ao phép chém má»™t nhát rồi bá» chạy vá» dinh.
Tá»­ Nha thấy Dương Tiá»…n chạy vá» liá»n há»i:
- Ngươi đánh với Dư Hóa như thế nào?
Dương Tiễn nói:
- Tôi thấy thần Ä‘ao cá»§a Dư Hóa dữ quá nhá» có huyá»n công phép cá»§a thầy tôi truyá»n dạy nên xuất hồn ra ngoài cho nó chém má»™t nhát để xem thá»§ loại Ä‘ao gì. Nay tay tôi đã có vết thương rồi xin sư thúc cho tôi vá» núi Ngá»c Tuyá»n động Kim Hà há»i thầy tôi thì rõ.
Tá»­ Nha nhận lá»i, Dương Tiá»…n liá»n độn thổ ra Ä‘i.
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n thấy Dương Tiá»…n vỠđộng vào làm lá»… liá»n há»i:
- Dương Tiễn! Ngươi vỠđây có việc chi?
Dương Tiễn thưa:
- Ãệ tá»­ phò sư thúc đến ải Tỵ Thá»§y bị Dư Hóa dùng cây dao thần chém Lôi Chấn Tá»­ và Na Tra bị thương nặng không biết thuốc gì chữa được. Hai tướng ấy nói năng không được nằm run lẩy bẩy mình mẩy chảy nước vàng chá»— vết thương chảy máu Ä‘en, đệ tá»­ ra trận nhá» phép huyá»n công cá»§a thầy truyá»n xuất thầ trước chịu má»™t Ä‘ao bên cánh tay tả nay đến đây nhá» thầy chỉ dạy.
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n bảo Dương Tiá»…n đưa cánh tay ra xem thá»­.
Sau khi xem xét ká»· vết thương, Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n nói:
- Ấy là Ä‘ao Hóa huyết ngưá»i thưá»ng bị chém thì tiêu ra máu. Bởi Na Tra là cốt bông sen còn Lôi Chấn Tá»­ hai cánh tay là hai trái hạnh đào nên tuy bị thương nặng mà chẳng há» gì.
Dương Tiá»…n nghe nói thất kinh há»i:
- Bây giỠlàm cách nào chữa trị cho hai tướng ấy?
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n nói:
- Loại thuốc ấy là thuốc độc chắc không ai luyện làm gì mà vết thương này nếu không dùng đúng thuốc đó thì không thể chữa lành.
Dương Tiễn nói:
- Nếu vậy tánh mạng Na Tra và Lôi Chấn Tử phải nguy rồi sao?
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n nói:
- Thế nào cũng phải tìm ra thuốc để chữa. Ta biết cây gươm Hóa huyết là của Nhất khí tiên Dư Nguyên ở núi Bồng Lai luyện trong lò thuốc độc hàng mấy trăm năm nay. Bởi vậy gươm ấy rất độc, phải có loại thuốc luyện độc mới chữa được.
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n ngồi làm thinh suy nghÄ© má»™t lát rồi nói vá»›i Dương Tiá»…n:
- Ta bày cho ngươi cách này có thể cứu đưá»c hai tướng song ngươi phải khôn ngoan và cẩn thận lắm má»›i được.
Dương Tiá»…n tuân lá»i.
Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n ká» tai nói nhá» vá»›i Dương Tiá»…n má»™t hồi, Dương Tiá»…n liá»n độn thổ qua núi Bồng Lai.
Ãến nÆ¡i Dương Tiá»…n dùng phép huyá»n công biến thành hình Dư Hóa vào động ra mắt Dư Nguyên.
Dư Nguyên thấy Dư Hóa liá»n há»i:
- Ngươi vỠđây có việc gì?
Dư Hóa thưa:
- Ãệ tá»­ nhá» Ä‘a phép, xuống ải Tỵ Thá»§y giúp sức Hàng tổng binh, Tá»­ Nha dẫn quân phá ải, đệ tá»­ ra trận ba lần. Lần trước Hóa huyết Ä‘ao chém nhằm Na Tra, lần thứ nhì nhằm Lôi Chấn Tá»­, lần thứ ba bị Dương Tiá»…n chỉ má»™t cái, Ä‘ao Hóa huyết bay trở vá» chém nhằm cánh tay cá»§a đệ tá»­, vì vậy đệ tá»­ vá»™i vã trở vỠđây xin sư phụ cho thuốc cứu mạng.
Dư Nguyên nói:
- Khá khen cho Dương Tiá»…n thần thông quảng đại, chỉ Ä‘ao hóa huyết bay tở vá». Ãao ấy ta luyện trong lò thuốc độc trên mấy trăm năm, chưa há» có má»™t ai trừ được. Nay thuốc ta còn dư, để cÅ©ng vô dụng, vậy ngươi lấy hết bầu thuốc đó Ä‘em vá» theo mà phòng thân.
Dư Hóa tạ Æ¡n, lãnh bầu thuốc và há»i:
- Sao thầy còn dư nhiá»u thuốc vậy?
Dư Nguyên nói:
- Ta còn định luyện đao ấy thêm vài trăm năm nữa mới hoàn tất, nên có dự trữ chín hoàn thuốc trong bầu ấy. Nay ngươi cần dùng đao phép, ta phải cho ngươi đó.
Dương Tiá»…n lạy tạ lui ra khá»i động.
Dư Nguyên ngồi một mình buồn bã nghĩ thầm:
- Dương Tiá»…n là há»c trò Ngá»c Ãảnh chÆ¡n nhÆ¡n chỉ có Thất thập nhị huyá»n công, làm gì có phép thần thông mà chỉ gươm báu bay trở vá»? Hay là có duyên cá»› gì chăng?
NghÄ© rồi đánh tay má»›i biết Dương Tiá»…n đã dùng huyá»n công giả làm Dư Hóa đến gạt mình lấy bầu thuốc.
Dư Nguyên nổi giận hét lên một tiếng, nói:
- Quân thất phu! Dám cả gan liá»u lÄ©nh.
Liá»n cỡi lạc đà mắt vàng Ä‘uổi theo Dương Tiá»…n để Ä‘oạt bầu thuốc lại.

Bấy giá» Dương Tiá»…n độn thổ Ä‘i má»™t đỗi, nghe đàng sau có tiếng gió Ä‘uổi theo, biết Dư Nguyên Ä‘oán được việc mình, theo bắt lại. Liá»n vá»™i vã trút bầu lấy má»™t viên thuốc uống cho chắc ý, rồi Ä‘eo bầu thuốc vào lưng, thả con Hạo Thiên Khuyển ra chá»±c há» Dư Nguyên nhảy đến làm há»—n.
Dư Nguyên đuổi theo kịp, trông thấy Dương Tiễn thì giận lắm, xông vào nắm đầu, chẳng ngỠDương Tiễn đã thả con chó thần chỠsẳn, Hạo Thiên Khuyển nhảy chồm lên, cắn vào bả vai Dư Nguyên một miếng rứt thịt, làm rách cả áo Bạch hạc.
Dư Nguyên thất kinh la lên một tiếng rồi trở vỠkhông dám đuổi theo Dương Tiễn nữa.
Dương Tiá»…n thấy Dư Nguyên bị chó cắn trở vá» mừng rỡ chạy thẳng vỠải Tỵ Thá»§y, vào ra mắt Tá»­ Nha thuật hết má»i việc.
Tá»­ Nha khen:
- Dương tướng quân thật gan dạ và có công. Nếu không làm như vậy biết thuốc gì chữa thương cho hai tướng?
Liá»n truyá»n Ä‘em thuốc cho Lôi Chấn Tá»­ uống, lại sai Má»™c Tra Ä‘am má»™t hoàn đến Kim Quang động chữa bệnh Na Tra nữa.
Rạng ngày Dương Tiễn khiêu chiến, Lôi Chấn Tử xin theo trả thù.
Quân vào báo, Dư Hóa lấy làm lạ lùng, cỡi thú ra thành thấy mặt Dương Tiễn hét:
- Lũ chuột này chưa chết hay sao mà còn ra đây?
Dương Tiá»…n cưá»i lá»›n nói:
- Ngươi dùng đao Hóa huyết chém ta, may ta có luyện thần đơn, nếu không đã nguy tính mạng rồi.
Dư Hóa nghĩ thầm:
- Chỉ có loại thuốc độc cá»§a thầy ta má»›i trị được vết thương này, chúng nó làm sao có được thuốc ấy? Nếu trong Ä‘á»i cÅ©ng luyện được thì Ä‘ao Hóa huyết còn quý gì nữa?
Nghĩ rồi giục ngựa đến hỗn chiến.
Hai đàng đánh nhau được ba mươi hiệp, Lôi Chấn Tử đứng ngoài chịu không nổi vỗ cánh bay lên hét lớn:
- Dư Hóa ngươi dùng Ä‘ao tẩm thuốc độc chém ta, nếu ta không có sẳn thuốc để Ä‘iá»u trị thì đã mất mạng rồi. Nay ta đánh ngươi má»™t trận để trả thù.
Nói rồi vung thiết côn trợ chiến với Dương Tiễn.
Dư Hóa một mình phải cự với hai tướng lại bị Lôi Chấn Tử từ trên cao đánh xuống nên khó đỡ gạt.
Chẳng bao lâu, Lôi Chấn Tử vung gươm đánh nhằm đầu con thú của Dư Hóa cỡi, làm cho con thú té nhào.
Dư Hóa rơi xuống đất, bị Dương Tiễn chém một đao hồn bay lên đài phong thần.
Dương Tiễn cắt thủ cấp Dư Hóa thâu binh trở vỠra mắt Tử Nha.
Tử Nha mừng rỡ bêu đầu Dư Hóa trước cửa dinh rồi làm tiệc ăn mừng.
Hàng Vinh nghe tin Dư Hóa tá»­ trận mặt biến sắc, tay chân rã rá»i, phần xin binh cứu viện ở Triá»u Ca vẫn chưa thấy tin tức gì hết.
Giữa lúc đang bối rối, thì có tin báo:
- Có một đạo sĩ đến trước thành xin vào yết kiến.
Hàng Vinh cho thỉnh vào, thì thấy đạo sÄ© ấy có cặp răng nanh rất dài, hình thù cao lá»›n, mặt xanh tóc Ä‘á», trông có vẻ dữ tợn.
Hàng Vinh thá»§ lá»… và há»i:
- Chẳng hay thầy ở núi nào, động nào đến đây dạy việc, xin cho mạt tướng biết?
Ãạo sÄ© nói:
- Ta là Nhất khí tiên Dư Nguyên, ở núi Bồng Lai thầy của Dư Hóa, bởi Dương Tiễn khi ta giả Dư Hóa vào động gạt ta lấy tiên đơn vỠchữa bệnh, nên ta phải xuống đây bắt nó trừng trị.
Hàng Vinh nghe nói mừng rỡ vô cùng, liá»n hối quân dá»n tiệc thiết đãi.

Rạng ngày Dư Nguyên cỡi lạc đà mắt thau đến kêu Tử Nha ra nói chuyện.
Tá»­ Nha liá»n dẫn binh tướng ra khá»i dinh, Dư Nguyên kêu lá»›n:
- Khương Thượng hãy bảo Dương Tiễn ra đây cho ta vấn tội.
Tử Nha nói:
- Dương Tiá»…n Ä‘i vận lương không có mặt trong dinh. Ãạo huynh muốn nói gì tôi xin thay mặt.
Dư Nguyên nói:
- Ta đến đây có hai việc, trước là há»i Dương Tiá»…n vá» tá»™i ăn cắp, hai là trả thù việc Dương Tiá»…n giết há»c trò ta là Dư Hóa.
Tử Nha nói:
- Hai việc ấy Ä‘á»u do đạo huynh không biết xét khí số trá»i đất mà gây ra cả, sao lại oán Dương Tiá»…n? Ãạo huynh để há»c trò Ä‘em gươm báu xuống chém tướng nhà Châu, đó là trái lẽ trá»i, dÄ© nhiên đạo huynh phải có trách nhiệm. Dương Tiá»…n lấy thuốc trị độc cÅ©ng vì đạo huynh để há»c trò làm bậy. Còn việc Dương Tiá»…n chém Dư Hóa Ä‘i phò kẻ dữ, đánh lại ngưá»i nhân, số trá»i đã định Dư Hóa phải chết, sao lại cố thù Dương Tiá»…n?
Dư Nguyên nổi giận mắng:
- Chúng bay Ä‘i ăn cắp cá»§a, giết ngưá»i, rồi má»—i đổ thừa cho thiên mệnh. Thật là lối bào chữa hồ đồ làm mê hoặc lòng ngưá»i trái tai gai mắt. Nếu ta không giết ngươi thì thiên hạ còn loạn lạc mãi.
Nói rồi giục lạc đà mắt thau tới chém Tử Nha, Tử Nha đưa gươm ra đỡ, bên trái có Lý Tịnh, bên phải có Vi Hộ đồng trợ lực.
Dư Nguyên má»™t mình đánh không lại, liá»n lấy Kim quang tá»a cao má»™t thước ba tấc trong túi Càn khôn mà liệng Tá»­ Nha, Tá»­ Nha thấy hào quang dữ, liá»n lấy cá» Hạnh Huỳnh che thân. Cá» Hạnh Huỳnh hóa bông sen tua tá»§a, làm cho Kim quang tá»a không rá»›t xuống được.
Dư Nguyên thấy vậy liá»n thu phép ấy vá» quăng Lý Tịnh. Chẳng ngá» lẹ tay hÆ¡n, quăng Ãả Thần Tiên ra trước đánh Dư Nguyên, còn Lý Tịnh cÅ©ng lẹ tay đâm Dư Nguyên má»™t kích sả đùi.
Dư Nguyên thất kinh, vỗ trên đầu lạc đà mắt thau một cái, bốn chân con thú sanh mây, chiếc hào quang bay mất.
Tá»­ Nha thấy Dư Nguyên bị thương bại tẩu, liá»n kéo quân vá» trại.
Trong lúc hai bên giao đấu, Thổ Hành Tôn giải lương vỠđến, lén xem thắng bại, thấy Dư Nguyên cỡi con lạc đà bay rất nhanh, lòng ao ước:
- Nếu ta được con lạc đà này dùng để vận lương thì khá»e lắm.
Nghĩ rồi Thổ Hành Tôn vào ra mắt Tử Nha thật lại công việc vận lương.
Tử Nha khen Thổ Hành Tôn vận lương đúng kỳ hạn:
- Tướng quân có nhiá»u công lao khổ cá»±c. Vậy hãy ra sau nghỉ ngÆ¡i.
Thổ Hành Tôn tạ Æ¡n, vào phòng Ãặng Thiá»n Ngá»c tâm tình.
Ãặng Thiá»n Ngá»c thấy chồng vá» mừng rỡ kể lại việc Dư Hóa dùng Ä‘ao Hóa huyết chém má»™t lúc hai tướng, may nhá» Dương Tiá»…n lấy trôm được thuốc cá»§a Dư Nguyên má»›i chữa nổi.
Thổ Hành Tôn nghe vợ kể lại việc Dương Tiễn ăn trộm thuốc, thích chí vô cùng, nói với vợ:
- Ta thấy con lạc đà của Dư Nguyên bốn cẳng sinh mây, chiếu hào quang ngũ sắc, bay như chớp, chạy lẹ như tên, để đêm nay ta lén vào dinh bắt trộm con lạc đà ấy đem vỠcỡi đi vận lương thì tiện lắm.
Ãặng Thiá»n Ngá»c nói:
- Quân pháp rất nghiêm, làm việc gì cũng phải bẩm với Nguyên soái đừng tự ý mà phạm tội.
Thổ Hành Tôn nói:
- Chuyện Ä‘i ăn trá»™m ai lại cho phép mà xin. Ta Ä‘i chÆ¡i chút vá» liá»n, không ai hay biết đâu mà sợ.

Ná»­a canh hai, dùng phép địa hành lén vào ải, thấy Dư Nguyên Ä‘ang lim dim, hình nhu tham thiá»n, nên chưa dám làm há»—n, đứng núp ngoài hiên.
Còn Dư Nguyên cảm thấy trong ngưá»i khác lạ, liá»n đánh tay xem, biết Thổ Hành Tôn đến ăn trá»™m lạc đà, bèn xuất hồn giả ngá»§ để rình bắt kẻ gian.
Chẳng bao lâu, Thổ Hành Tôn thấy Dư Nguyên ngáy ro ro, lòng mừng thầm thế nào cÅ©ng xong việc, liá»n lén đến chá»— cá»™t con lạc đà, mở dây, leo lên lưng cỡi thá»­. Nhưng nghÄ© thầm:
- Ta chưa từng cỡi thú, chưa quen lối Ä‘iá»u khiển, nếu rá»§i ro, Dư Nguyên hay được Ä‘uổi bắt phải lá»™i bá»™ chạy vá» bá» con thú lại thì uổng lắm. Vả lại ta đã lén vài đây, trong lúc nó Ä‘ang ngá»§ say, tiếc gì mà không kết liá»…u sinh mạng nó cho yên chuyện, để khá»i lo hậu há»a.
NghÄ© rồi liá»n xuống lưng lạc đà, xách thiết côn lén vào đập trên đầu Dư Nguyên má»™t cái nảy lá»­a. Những tưởng cái đập ấy ít ra Dư Nguyên cÅ©ng nát óc, ngỠđâu cái đầu Dư Nguyên chỉ văng lá»­a ra rồi trÆ¡ trÆ¡ như đá. Coi lại Dư Nguyên vẫn ngấy pho pho.
Thổ Hành Tôn lấy làm lạ, nghĩ thầm:
- Thằng này sao lại cứng đầu như thế? Có lã nó mình đồng da sắt chăng? Thôi thì cứ cỡi lạc đà vá» cho sá»›m kẻo Ãặng Thiá»n Ngá»c ở nhà hồi há»™p, đợi trông.
Nghĩ rồi ra trước hiên, leo lên lưng lạc đà, vỗ lên đầu nó một cái, lạc đà bốn cẳng sanh mây, bay tuốt lên cao.
Thổ Hành Tôn mừng lắm, song thấy lạc đà bay mãi mà không ra khá»i ải, lấy làm lạ nói:
- Bá»­u bối ngươi hãy ra khá»i ải cho mau.
Nói chưa dứt lá»i, lạc đà liá»n sa xuống đất, Thổ Hành Tôn toan nhảy xuống lưng, nhưng không kịp, bị Dư Nguyên nắm đầu xách bổng lên la lá»›n:
- Bắt được thằng ăn trộm rồi.
Binh tướng trong thành nghe la Ä‘á»u thức dậy, quân sÄ© đốt đèn lên thấy Dư Nguyên Ä‘ang xách đầu má»™t thằng lùn giở há»ng đất.
Hàng Vinh nói:
- Thằng lùn ấy chạy đi đâu mà đạo trưởng xách mãi trên tay cho khổ vậy? Hãy để cho quân sĩ trói nó vào ngục, sáng sẽ hay.
Dư Nguyên nói:
- Quan Tổng binh không rõ chứ thằng này có phép địa hành giá»i phi thưá»ng, nếu bá» nó xuống đất nó nhập thổ biến mất.
Hàng Vinh nói:
- Như vậy chẳng lẽ cứ xách hoài trên tay sao? Hay là đem chém quách cho rảnh.
Dư Nguyên nói:
- Tôi đã có cách trị nó. Nhá» quan Tổng binh vào phòng tôi lấy cái túi càn khôn Ä‘em ra đây, tôi bá» nó vào đó rồi đốt cho thiêu xác má»›i trừ được hậu há»a.
Hàng Vinh vâng lá»i lấy túi càn khôn Ä‘em ra, Dư Nguyên bá» Thổ Hành Tôn vào túi ấy chá» sáng ngày Ä‘em đốt.
Bấy giỠCù Lưu Tôn đang ngồi trong động, bỗng thấy Bạch Hạc đồng tử đến ra mắt và thưa:
- Tôi vâng lệnh giáo chủ đến tin đạo huynh hay, Thổ Hành Tôn lâm nạn tại ải Tỵ Thủy, đạo huynh phải mau mau xuống đó cứu mới kịp.
Cù Lưu Tôn tuân lệnh Ä‘i liá»n. Khi đến ải Tỵ Thá»§y thì trá»i đã má» sáng, kịp lúc Dư Nguyên mang túi Càn khôn ra ngoài nổi lá»­a đốt.
Thổ Hành Tôn nằm trong túi la hoảng:
- Nóng chết tôi rồi! Nóng chết tôi rồi!
Cù Lưu Tôn ở trên mây nghe thấy tiếng kêu nóng lòng, hóa trận gió bay xuống, đớp lấy túi Càn khôn bay mất.
Dư Nguyên nghe gió liá»n đánh tay biết Cù Lưu Tôn đến cứu há»c trò nhưng cản lại không kịp, mắng lá»›n:
- Số đệ tử ngươi chưa chết. Ngươi đến cứu kịp thì thôi, sao không trả túi Càn khôn cho ta, lại lấy đi luôn. Cả thầy trò ngươi tham lam quá vậy.

Còn Thổ Hành Tôn đang bị lửa đốt nóng bức, bỗng nghe mát rượi, không hiểu lý do làm sao cả. Nằm trong túi, Thổ Hành Tôn lại có cảm giác như kẻ nào xách mình bay lên không trung vậy.
Khi Cù Lưu Tôn xách túi Càn khôn đến trước cửa dinh, gặp Nam Cung Hoát vội nói:
- Xin vào thưa với Nguyên soái có tôi vào xin ra mắt.
Nam Cung Hoát vào thưa lại.
Tá»­ Nha truyá»n má»i vào, Cù Lưu Tôn khệ nệ xách cái túi lá»›n Ä‘em bá» trước phá»§, Tá»­ Nha không hiểu gì cả há»i:
- Ãạo huynh xách vật gì nặng thế?
Cù Lưu Tôn nói:
Tô Hộ bị nạn lửa thiêu, nên tôi phải đến giải cứu.
Tử Nha ngơ ngác:
- Thổ Hành Tôn vừa giải lương vỠhồi hôm, tôi cho phép nghỉ ngơi ở hậu dinh mà?
Cù Lưu Tôn mở túi Càn khôn, Thổ Hành Tôn lò mò chui ra, các tướng sÄ© Ä‘á»u cưá»i rá»™ lên, Tá»­ Nha há»i:
- Tại sao lại bị Dư Nguyên bỠvào túi mà đốt?
Thổ Hành Tôn sợ hãi quỳ trước trướng khai rõ thật má»i việc, Tá»­ Nha nổi giận mắng:
- Ngươi không kể đến quân pháp, dám tự ý làm vậy sao?
Nói rồi truyá»n quân dẫn ra ngoài xá»­ trảm.
Cù Lưu Tôn nói:
- Thổ Hành Tôn bất tuân quân ká»· , tá»™i chết đã đành, song lúc này Nguyên soái Ä‘ang cần ngưá»i xin dung cho nó để nó Ä‘oái công chuá»™c tá»™i.
Tử Nha nói:
- Nếu không có đạo huynh xin tội cho nó thì tôi cứ chiếu theo quân luật, chẳng vị tình.
Nói rồi truyá»n tha Thổ Hành Tôn khá»i chết chém.
Thổ Hành Tôn lạy tạ Cù Lưu Tôn và Tá»­ Nha, rồi thẹn thùng ra sau dinh mếu máo, nói vá»›i Ãặng Thiá»n Ngá»c:
- Ta không nghe lá»i phu nhân Ä‘i ăn trá»™m không xon lại bị chúng đốt, may sư phụ ta đến kịp cứu, không thì bá» mạng rồi. Sư phụ ta lại xin tá»™i ta trước mặt Nguyên soái nữa .
Ãặng Thiá»n Ngá»c nói:
- Tướng công không chịu nghe lá»i tôi, suốt Ä‘á»i cứ bướng bỉnh mãi.

Ãêm ấy nÆ¡i dinh Thương tướng sÄ© canh phòng cẩn mật, suốt đêm không ngá»§, ai cÅ©ng sợ Dư Nguyên lập kế cướp dinh.
Nhưng không, Dư Nguyên bị vụ Thổ Hành Tôn đến ăn trộm, mãi đến trưa mới dám đem binh khiêu chiến.
Dư Nguyên kêu đích danh Cù Lưu Tôn ra trận.
Quân vào báo, Cù Lưu Tôn nói với Tử Nha:
- Nó gá»i tên tôi ra để đòi cái đãy như ý đấy. Tôi chẳng thèm ra làm gì cho lôi thôi sanh sá»±, Nguyên soái cứ làm theo kế này cá»§a tôi thì bắt được nó.
Tử Nha tuân lệnh dẫn binh tướng ra dinh kêu Dư Nguyên nói lớn:
- Dư Nguyên, ngươi không biết thá»i vận, ta e tránh không khá»i số trá»i.
Dư Nguyên nói:
- Hãy bảo thầy trò thằng ăn trộm ra đây cho ta bảo.
Tử Nha nói:
- Ngươi bắt Thổ Hành Tôn bá» vào túi mà đốt, ngươi phải Ä‘á»n bằng mạng sống cá»§a ngươi chá»› cái túi Càn khôn như ý kia có ý nghÄ©a gì mà ngươi tiếc?
Dư Nguyên hằn há»c:
- Chúng bay á»· mình là há»c trò cung Ngá»c Hư thần thông quảng đại, thanh tÄ©nh vô vi.. Nhưng trước mắt ta, ta thấy toàn là những quân trá»™m cướp. Dương Tiá»…n đến động ta lấy trá»™m thuốc, Thổ Hành Tôn vào ải trá»™m lạc đà, Cù Lưu Tôn cướp giật túi Càn khôn, bao nhiêu hành động đó chúng bay còn cho mình là chánh đạo nữa không.
Tử Nha nói:
- Ãó không phải là trá»™m cướp mà là Ä‘oạt lấy vÅ© khí cá»§a những kẻ bất lương, để những kẻ ấy không làm bậy.
Dư Nguyên nồi giận mắng:
- Ngươi là đứa già mồm sanh sá»±, tìm lá»i mê hoặc dân chúng.
Nói rồi lướt tới chém Tử Nha.
Tử Nha đưa gươm ra đỡ.
Hai ngưá»i đánh nhau vài mươi hiệp, Cù Lưu Tôn núp trong quân, quăng dây Khổn Tiên trói Dư Nguyên sai Huỳnh Cân lá»±c sÄ© xách bá» trước dinh, còn con lạc đà mắt thau cá»§a Dư Nguyên không chá»§, bá» chạy vào thành.
Cù Lưu Tôn truyá»n quân dẫn Dư Nguyên đến, Dư Nguyên trợn mắt mắng:
- Thằng ăn cướp, nếu không trả túi Càn khôn cho ta, ta quyết bằm thây ra từng mảnh.
Cù Lưu Tôn nói:
- Ngươi đã bị ta bắt còn hăm dá»a gì nữa?
Tá»­ Nha truyá»n dẫn Dư Nguyên ra ngoài hạ sát.
Lý Tịnh tuân lệnh đem Dư Nguyên đến trước cửa dinh khai đao, chẳng ngỠchém một nhát nghe một tiếng "Cảng", đầu của Dư Nguyên vẫn như không, mà luỡi gươm mẻ một miếng lớn bằng hai ngón tay.
Lý Tịnh kinh hãi vào thưa lại với Tử Nha:
- Dư Nguyên có tài thật, chém không rụng đầu mà gươm mẻ một miếng.
Tử Nha bước ra xem rồi sai Vi Hộ đánh.
Vi Hộ tuân lệnh, lấy gián ma xử đánh vào đầu Dư Nguyên một nhát thì lửa bắn tung tóe, kế đó lại nghe Dư Nguyên ngâm một bài thơ rằng:

Từ thuở Thiên Hoàng sống đến nay,
Cái công tu luyện rất cao dày
Ãầu vàng đầu ngá»c va không bể,
Mình sắt mình vàrúng chẳng lay
Há»c đạo Bích Du nhiá»u kẻ nể,
Theo miá»n Triệt giáo mấy ai tày
Bao nhiêu khí giới cho bây thử,
Má»›i biết lá»i ta thiệt nói ngay

Tử Nha nghe ngâm, tức giận mặt đỠphừng phừng, trợn mắt nhìn Dư Nguyên, Cù Lưu Tôn bước đến nói:
- Cách này giết nó không được, vậy ta hãy đóng một cái cũi sắt, bỠDư Nguyên vào đó đem ném xuống biển Bắc là xong.
Tá»­ Nha y lá»i truyá»n quân đóng cá»§i sắt, bá» Dư Nguyên vào đó.
Cù Lưu Tôn liá»n sai Huỳnh Cân lá»±c sÄ© Ä‘em quăng cuống biển Bắc tức thì.
Dư Nguyên bị bỠxuống biển may nhỠcủi sắt có lỗ hổng nên mới độn thổ vỠcung Bích Du. Nhưng ngặt vì dây Khổn tiên không sao mở được nên đi rất chậm và khổ sở.
Dư Nguyên độn thổ vừa đi đến núi Tử Chi xảy nghe một đạo đồng ca nghêu ngao rằng:

Nước bích non xanh rất phỉ tình,
Thảnh thÆ¡i ngồi dá»±a Ä‘á»c huỳnh đình
Trưá»ng xanh bất lão vui mùi đạo,
Phú quý công danh chẳng buộc ràng

Dư Nguyên liá»n ngó đầu lên kêu lá»›n:
- Xin sư huynh làm ơn cứu mạng.
Thá»§y Há»a đồng tá»­ quay lại thì thấy má»™t ngưá»i đạo sÄ© mặt xanh, tóc Ä‘á», miệng rá»™ng, mắt lồi, nanh bạc, mình mảy tay chân bị trói, liá»n há»i:
- Ngươi là ai? Vì sao bị nạn?
Dư Nguyên nói:
- Tôi là Nhứt khí tiên Dư Nguyên há»c trò cá»§a Kim Linh thánh mẫu, nay bị Tá»­ Nha trói thòng tôi xuống biển Bắc, nhá» phép độn thá»§y tôi má»›i vỠđược nÆ¡i đây, xin đạo huynh thưa lại giùm vá»›i thầy tôi má»™t chút.
Thá»§y Há»a đồng tá»­ vào thưa vá»›i Kim Linh thánh mẫu.
Kim Linh thánh mẫu nổi giận đến núi Tử Chi thấy Dư Nguyên như vậy tức tối vô cùng, bèn trở vỠra mắt Thông Thiên giáo chủ, thưa:
- Lâu nay tiếng đồn há»c trò cung Ngá»c Hư khi dá»… Triệt giáo, thật quả không sai. Nay Dư Nguyên không tá»™i mà Khương Thượng vá»›i Cù Lưu Tôn dùng dây Khổn Tiên trói bá» xuống biển Bắc, May nhá» nó biết độn thá»§y má»›i vỠđược nÆ¡i đây. Xin tôn dư từ bi cứu thể diện đệ tá»­.
Thông Thiên giáo chủ cho vào.
Các đệ tử Bích Du cung trông thấy Dư Nguyên ai cũng động lòng thương nói:
- Thật há»c trò Xiển giáo khinh bỉ chúng ta thái quá.
Thông Thiên giáo chá»§ trông thấy cÅ©ng động lòng, liá»n há»a má»™t lá bùa dán trên mình Dư Nguyên, tức thì dây Khổn Tiên bay mất.
Thông Thiên giáo chủ lấy một vật trao cho Dư Nguyên và nói:
- Ngươi đem phép này bắt Cù Lưu Tôn vỠđây cho ta hành tội, không nên hại mạng của nó nghe chưa.
Dư Nguyên vâng lịnh lạy tạ rồi ra Ä‘i cầm Xuyên Tâm Tá»a độn thổ đến ải Tỵ Thá»§y.
Quân trên thành trông thấy vào báo:
- Có Dư Nguyên trở lại.
Hàng Vinh mừng rỡ rước vào há»i:
- Nghe nói đạo trưởng bị sa cơ, chúng bắt dẫn vỠtôi ăn ngủ không yên, nay thấy đạo trưởng vỠđây, tôi mới hết lo sợ.
Dư Nguyên nói:
- Khương Thượng bỠta vào củi sắt thòng xuống biển Bắc cho ta thấy ngộp, ta độn thủy vỠcung Bích Du mượn phép báu của thầy ta xuống đây chắc trận này thế nào cũng bắt được hắn. Hãy đem lạc đà cho ta cỡi đặng ta đi báo thù.
Hàng Vinh truyá»n dắt lạc đà tá»›i, Dư Nguyên thẳng tá»›i dinh Châu kêu Cù Lưu Tôn ra nói chuyện.
Quân vào báo:
- Có Dư Nguyên trở lại khiêu chiến kêu tên Cù Lưu Tôn lão gia.
Tá»­ Nha nghe nói thất kinh há»i Cù Lưu Tôn:
- Vì cớ gì nó trốn được?
Cù Lưu Tôn nói:
- Chắc là Dư Nguyên độn thá»§y vỠđộng, được Thông Thiên giáo chá»§ giải cứu, nên dây Khổn Tiên má»›i tá»± nhiên bay trở vá». Tuy vậy chẳng can chi mà sợ, Nguyên soái ra trận đánh cầm chừng để tôi trói nó lần nữa rồi sẽ liệu cách xá»­ trí. Chú tôi ra trận nó quăng phép báu thì khó lòng.
Tử Nha y lịnh dẫn binh ra cự chiến.
Dư Nguyên nói:
- Tử Nha, sao ngươi không để Cù Lưu Tôn ra đây cho ta dạy việc.
Tử Nha không đáp xông vào hỗn chiến.
Lúc đó Cù Lưu Tôn núp trong quân lén quăng dây Khổn Tiên lên, bắt Dư Nguyên như cũ.
Dư Nguyên chưa kịp quăng Xuyên Tâm Tá»a thì đã bị dây Khổn Tiên trói rồi. Thật là kẻ nào lẹ tay hÆ¡n thì được. Vả lại Cù Lưu Tôn núp trong quân đánh lén, làm sao Dư Nguyên đỠphòng kịp.
Tá»­ Nha thấy Dư Nguyên bị trói, liá»n trở vá» dinh, bàn vá»›i Cù Lưu Tôn:
- Nếu dùng ngũ hành giết Dư Nguyên thì không được, còn nếu để nó xẩy thêm một lần nữa thì sinh chuyện thị phi.
Hai ngưá»i bàn tính má»™t hồi, không biết cách nào giết Dư Nguyên cho được.
Bỗng có quân vào báo:
- Lục Yểm đạo nhân xin ra mắt.
Tử Nha mừng rỡ rước vào.
Dư Nguyên thấy Lục Yểm bước vào mặt mày thất sắc, ăn năn đã muá»™n, liá»n năn nỉ:
- Xin Lục đạo huynh lấy lòng từ bi, kẻo uổng công tôi tu luyện được một ngàm năm. Từ nay tôi biết lỗi. Chẳng dám phạm đến dinh Châu nữa.
Lục Yểm nói:
- Ngươi nghịch thiên sanh sá»±, chạy sao khá»i số trá»i. Tên ngươi đã đứng bảng phong thần, muốn thành tiên sao được. Ta thế trá»i mà trị tá»™i, ngươi hãy nghe bài thÆ¡ này:

Tu hành không ở chốn non cao,
Trong chỗ lửa binh lại bước vào
Phép giá»i tài hay sao khá»i số?
Từ nay đã đến trốn phương nao

Lục Yểm truyá»n dá»n bàn hương án, thắp nhang lạy vá» núi Côn Lôn, rồi giở nút bình phi Ä‘ao ra, trong bầu chiếu má»™t sợi hào quang, trên ngá»n hào quang ấu hiện ra má»™t vật, coi lại là cây gươm có hai cánh, và có cặp mắt như mắt chim, bá» dài độ chùng bảy tấc năm phân.
Lục Yểm nói:
- Bửu bối hãy bay lượn đi.
Tức thì phi đao lượn lại trên cao độ ba bốn bận.

Có bài thơ rằng:
Thanh gươm Lục Yểm báu vô cùng,
Có cánh như chim cũng lạ lùng
Bay lược trên cao đầu tướng rụng,
Trừ yêu chém quái rất thung dung

Tá»­ Nha thấy Dư Nguyên rụng đầu muốn truyá»n Ä‘em bêu đầu ngoài cá»­a làm lịnh.
Lục Yểm can:
- Không nên! Dư Nguyên là một vị thần tiên, chớ nên vô lễ, phải chôn cất cho ấm thân.
Tá»­ Nha truyá»n Ä‘em chôn ất tá»­ tế, Cù Lưu Tôn và Lục Yểm đồng từ giã vỠđộng.
Hàng Vinh nghe tin Dư Nguyên chết, liá»n thương nghị vá»›i các tướng:
- Nay đạo trưởng đã chết, trong thành hết tướng giá»i, làm sao lại vá»›i Tá»­ Nha. Hai ải kia mất, ải Tỵ Thá»§y lại không có viện binh, ta muốn nạp thành cho Võ Vương để trăm há» khá»i khổ sở. Nhưng làm như vậy ta không đành.
Các tướng nói:
- Chá»§ tướng đã không nỡ phụ Thành Thang thì nỡ nào dâng ải. Chi bằng treo ấn lạy vá» triá»u đình rồi bá» thành Ä‘i cho trá»n tình trung nghÄ©a.
Hàng Vinh thấy cÅ©ng phải, truyá»n các tướng gói đồ đạc chở lên xe, tính bá» trốn.
Bấy giá» hai ngưá»i con trai cá»§a Hàng Vinh là Hàng Thăng và Hàng Biên Ä‘ang tập trận ngoài vưá»n hoa, có ý muốn cá»± vá»›i Khương Thượng bá»—ng thấy quan quân dá»n đồ đạc, liá»n há»i nguyên do.
Các tướng thuật chuyện lại, hai anh em đồng la lớn:
- Không nên làm như vậy.
Tài sản của Cánh gà nướng

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
âåòåð, âèäåîêëèïû, ãîòèêà, èãðîìàíèÿ, ìàãèÿ, ïàòðèîò, ïåðåâîä, ìàðêåòèíã, ïåðèñ, ìèýëü, îïåëü, ïîðíîðàññêàçû, ïðîãðàììû, ñâåòèëüíèêè, òîðãîâîå, þáèëååì



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™