Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn thiếu nữ áo hồng cháºm rãi há»i:
- Có phải cô nương là ngưá»i ở Tá» Vi Cung chăng?
Thiếu nữ lắc đầu đáp:
- Không phải.
Lý Hà n Thu từ từ ngồi xuống há»i:
- Váºy cô nương là ngưá»i trong phá»§ Phương đại hiệp ư?
Thiếu nữ áo hồng gáºt đầu đáp:
- Tiện thiếp sinh trưởng ở Phương phá»§ từ thuở nhá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Cô nương kêu Phương đại hiệp bằng gì?
Thiếu nữ áo hồng dưá»ng như không ngá» chà ng há»i tá»›i câu nà y, cô ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc rồi đáp:
- Phương gia đối xỠvới tiện thiếp rất tỠtế.
Cô trả lá»i má»™t cách hà m hồ như váºy, chứ không nói rõ thân thế mình ở Phương phá»§.
Lý Hà n Thu hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Ãêm nay cô nương vâng lệnh Phương đại hiệp ở trong khoang thuyá»n nà y ư?
Thiếu nữ đáp:
- Nô tỳ được lệnh thị phụng Tam công tá».
Lý Hà n Thu khẽ thở dà i nói:
- Ãáng tiếc ôi là đáng tiếc.
Thiếu nữ lấy là m kỳ há»i:
- Ãiá»u chi đáng tiếc?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô nương thanh nhã xinh đẹp. Ở miá»n Tây Bắc Ãt có ngưá»i như váºy.
Hồng y nữ nói:
- Công tỠquá khen.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãáng tiếc là tại hạ Ä‘ang ở thá»i kỳ phục thuốc không thể thân cáºn nữ sắc.
Thiếu nữ áo hồng cúi gầm mặt xuống, cực kỳ bẽn lẽn đáp:
- Tiện thiếp chỉ hầu hạ cho công tỠyên giấc.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Con nha đầu nà y mã xinh nhưng lại vẻ lại thông minh lanh lợi... Phải chăng Phương Tú cố ý phái thị đến để dò la gốc gác mình? Ta phải cẩn tháºn má»›i được.
NghÄ© váºy chà ng liá»n đáp:
- Không dám là m phiá»n cô nương. Có Ä‘iá»u con ngươi đẹp như cô, tại hạ e rằng khó lòng mà kìm giữ được. Váºy xin cô nương Ä‘i nghỉ riêng.
Thiếu nữ áo hồng nói:
- Tiện thiếp vâng lệnh đến đây, không dám bỠđi. Xin công tỠcứ yên nghỉ, để mặc tiện thiếp ngồi suốt đêm cũng được.
Lý Hà n Thu nói:
- Phương đại hiệp và Hà n đại hiệp Ä‘á»u biết tại hạ Ä‘ang ở thá»i kỳ phục thuốc, phải cá» tiểu sắc.
Váºy cô nương cứ nói thiệt, chắc hai vị cÅ©ng hiểu cho. Xin cô nương đừng ngại gì hết.
Thiếu nữ áo hồng nghiêng mình thi lễ nói:
- Nếu váºy tiện thiếp xin tuân lệnh.
Rồi cô rón rén lùi ra khá»i khoang thuyá»n.
Lý Hà n Thu nhìn gót sen thoăn thoắt, bóng dáng thướt tha, không khá»i động tâm nghÄ© thầm:
- Con nha đầu nà y coi rất quyến rÅ©, tháºt không phải hạng tầm thưá»ng. Chẳng hiểu Giang Nam Song Hiệp Ä‘i đâu kiếm được ngưá»i đẹp như váºy?
Chà ng giÆ¡ tay lên quạt tắt đèn Ä‘i đóng cá»a thuyá»n lại để nguyên áo nằm nghỉ. Lòng chà ng vẫn thắc mắc tá»± há»i:
- Không hiểu Lôi Phi bị bá»n hỠđưa Ä‘i đâu? Giang Nam Song Hiệp lưu má»™t mình ta ở đây phải chăng vì lòng thá»±c muốn khoản đãi? Hay là bá»n há» vẫn nghi ngá» mượn cÆ¡ há»™i nà y để Ä‘iá»u tra cho biết rõ lai lịch bá»n mình?
Suốt đêm Lý Hà n Thu ở trong tình trạng hoang mang, lúc nà o chà ng cũng gia tâm đỠphòng.
Nhưng sự thực đã ra ngoà i sự tiên liệu của chà ng. Suốt đêm bình yên không xảy ra biến cố chi hết.
Lý Hà n Thu chá» cho đến lúc sáng bạch má»›i ngá»§ Ä‘i. Khi chà ng tỉnh dáºy mặt trá»i đã lên cao ba sà o chiếu sáng và o qua cá»a sổ.
Lý Hà n Thu dáºy mở cá»a khoang thuyá»n đã thấy thiếu nữ áo hồng đứng chỠở đó. Hiển Nhiên cô vừa má»›i trang Ä‘iểm, mặt thoa má»™t là n phấn má»ng, lông mà y vẽ lại, coi cà ng thêm vẻ xinh đẹp.
Lý Hà n Thu đằng hắng má»™t tiếng rồi há»i:
- Cô nương không ngủ ư?
Thiếu nữ áo hồng cất giá»ng nhu mì đáp:
- Tiện thiếp vâng mệnh chầu chá»±c công tá», không dám bá» Ä‘i.
Lý Hà n Thu thấy cô không tá» vẻ gì mệt nhá»c thì bụng bảo dạ:
- Con nha đầu nà y suốt đêm không ngá»§ mà tinh thần vẫn cưá»ng kiện thì ná»™i công thị nhất định cao thâm lắm.
Bụng nghÄ© váºy, miệng chà ng há»i:
- Suốt đêm cô nương không ngủ hay sao?
Thiếu nữ áo hồng đáp:
- Tiện thiếp ở ngoà i khoang thuyá»n có nghỉ má»™t lúc.
Lý Hà n Thu nghĩ thầm:
- Chắc Phương Tú để cô gái tuyệt sắc nà y ở đây mong ta lưu luyến nữ sắc, váºy ta thi gan vá»›i hắn má»™t phen cÅ©ng phải.
Chà ng liá»n tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Xem chừng lệnh của Phương viện chúa nghiêm khắc lắm phải không?
Thiếu nữ áo hồng cúi đầu nhỠnhẹ đáp:
- Phương viện chúa đã dặn tiểu tỳ: Tam công tá» là con rồng trong loà i ngưá»i, tiểu tỳ phải hết lòng hầu hạ, nếu được công tá» chiếu cố là sau nà y có ngà y mở mặt mở mà y.
Lý Hà n Thu nói:
- Phương đại hiệp quá tâng bốc tại hạ đó. Cô nương đừng tin là tháºt.
Chà ng đưa tay ra dắt thiếu nữ áo hồng vá» phÃa trước.
Thiếu nữ mặt đỠbừng nhưng vẫn để cho chà ng dắt và o trong khoang và tựa và o lòng chà ng.
Lý Hà n Thu nhẹ nhà ng đưa tay đỡ lấy cằm thiếu nữ thì hai má cô đỠnhư gấc chÃn, mắt không dám nhìn thẳng và o mặt chà ng.
Lý Hà n Thu tá»± há»i:
- Coi thái độ cô ả nà y dưá»ng như không phải giả vá». Giang Nam Song Hiệp phái con ngưá»i như thị đến ká» cáºn bên ta không hiểu có dụng ý gì?
Bỗng nghe thiếu nữ áo hồng rủ rỉ nói:
- Tiện thiếp chịu Æ¡n dưỡng dục cá»§a Phương viện chúa phải xả thân để báo Ä‘á»n. Tiện thiếp mong rằng Tam công tỠđừng coi tiện thiếp như kẻ đê hèn.
Lý Hà n Thu từ từ buông thiếu nữ ra nói:
- Cô nương có Nhiá»u phương pháp để báo Ä‘á»n Æ¡n dưỡng dục cá»§a Phương đại hiệp, bất tất phải bằng cách hiến thân cho ngưá»i.
Thiếu nữ áo hồng ngơ ngẩn một lúc rồi đáp:
- Ãa tạ công tá» có lòng chỉ giáo.
Lý Hà n Thu toan nói nữa thì đột Nhiên thanh âm má»™t thiếu nữ trong trẻo lá»t và o khoang thuyá»n:
- Tần muội muội!...
Thiếu nữ áo hồng quay đầu nhìn ra thì thấy một thiếu nữ mình mặc áo xanh từ từ đi và o.
Lý Hà n Thu vừa trông thấy cô nà y không khá»i chấn động tâm thần.
Nguyên thiếu nữ má»›i đến chÃnh là ngưá»i mà chà ng chưa rõ là thù hay bạn. Nà ng là Quyên Nhi thưá»ng ngấm ngầm giúp đỡ cho chà ng cùng Lôi Phi.
Thiếu nữ áo hồng nghiêng mình thi lá»… há»i:
- Có phải tỷ tỷ đến đây thay phiên cho tiểu muội đi nghỉ phải không?
Quyên Nhi đáp:
- Viện chúa đang kiếm muội muội, mau vỠra mắt đi!
Thiếu nữ dạ một tiếng rồi hối hả đi ngay.
Lý Hà n Thu ngưng thần nhìn Quyên Nhi, hồi lâu không lên tiếng.
Quyên Nhi cưá»i ruồi há»i:
- Công tá» nhìn chi váºy, chẳng lẽ chưa nháºn ra tiện thiếp ư?
Lý Hà n Thu thủng thẳng nói:
- Quyên cô nương mạnh giá»i a?
Quyên Nhi đáp:
- Tiện thiếp vẫn bình yên...
Nà ng ngừng lại má»™t chút rồi há»i:
- Tần cô nương hay đấy chứ?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Tần cô nương là ai?
Quyên Nhi đáp:
- Cô mặc áo hồng vừa rồi. Y là một cô gái xinh đẹp ngon là nh nhất trong Phương gia đại viện.
Lý Hà n Thu há»i:
- Kể cả cô nương và o đó nữa hay sao?
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i, há»i sang chuyện khác:
- Bao giỠcác vị ra đi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Giang Nam nhị hiệp đối đãi vá»›i bá»n tại hạ và o hà ng thượng khách việc gì lại bá» Ä‘i?
Quyên Nhi chau mà y há»i:
- Công tỠtưởng đây là cái tổ êm ấm hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ cũng không nghĩ thế.
Quyên Nhi nói:
- Hay lắm! Nếu váºy công tá» Ä‘i cho lẹ.
Lý Hà n Thu đáp:
- Công việc cá»§a tại hạ cô nương bất tất phải quan tâm, mà chÃnh cô phải giữ mình là điá»u khẩn yếu.
Quyên Nhi cưá»i lạt nói:
- Những câu tiện thiếp nói Ä‘á»u là sá»± tháºt. Mong công tỠđừng hiểu lầm.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ biết lắm. Thịnh tình cô nương bá»n tại hạ rất cảm kÃch trong lòng.
Quyên Nhi há»i:
- Váºy công tá» muốn tạ Æ¡n tiện thiếp bằng cách gì?
Lý Hà n Thu há»i lại:
- Cô nương muốn tại hạ tạ ơn bằng cách nà o?
Quyên Nhi đáp:
- Tiện thiếp chỉ mong công tỠnghĩ cho kỹ để phân biệt được đâu là thù đâu là bạn.
Lý Hà n Thu lạnh lùng há»i:
- Còn vị Hà n công tỠkia thì sao?
Quyên Nhi đáp:
- Y vỠPhương gia đại viện rồi.
Lý Hà n Thu dằn giá»ng:
- Tại hạ muốn nói nếu vị đó còn ở đây thì cô nương không rảnh để nói chuyện với tại hạ.
Quyên Nhi nói:
- Công tá» không hiểu ná»™i vụ, mà lúc nà y tiện thiếp lại không thể nói rõ được. Tiện thiếp chỉ hy vá»ng các vị nên Ä‘i ngay cà ng sá»›m cà ng tốt vì...
Lý Hà n Thu ngắt lá»i:
- Vì lẽ gì?
Quyên Nhi đáp:
- Vì Trương công tỠkia sắp tới đó. Hắn mà đến đây thì thân thế hai vị tất bị bại lộ, nên không thể lưu lại đây được nữa.
Nà ng hạ thấp giá»ng xuống nói tiếp:
- Tiện thiếp mong rằng công tá» tin lá»i, Ãt ra cÅ©ng tin là tiện thiếp không có ý là m hại các vị.
Lý Hà n Thu trầm ngâm má»™t lúc rồi há»i:
- Ãịa vị cô nương ở đây thế nà o? Cô ẩn mình trong nà y có dụng ý gì? Nếu cô không nói rõ thì khó mà tin được.
Quyên Nhi khẽ thở dà i không đáp, nà ng nói:
- Trương tam công tá» tháºt chỉ còn cách đây má»™t trăm dặm.
Câu nà y nà ng nói tháºt khẽ, Lý Hà n Thu đứng đối diện má»›i nghe rõ. Nà ng nói tiếp:
- Nhưng Phương viện chúa và Hà n nhị hiệp chưa tiếp được tin tức. Ãại khái là tối nay há» sẽ đến đây. Váºy hai vị phải dá»i khá»i chốn nà y trước khi đêm tối Phương Tú má»›i khá»i hoà i nghi. Hiện thá»i trong thà nh Kim Lăng rồng ẩn cá»p nấp cá»±c kỳ nguy hiểm. Những cao nhân khắp nÆ¡i tụ há»™i rất Nhiá»u. Phương Tú đã Ä‘iá»u động mưá»i mấy tay cao thá»§ và cho hà ng trăm luồng nhãn tuyến theo dõi Ä‘iá»u tra hà nh tung cá»§a các vị. Nếu các vị bị há» phát giác chắc gây nên má»™t cuá»™c ác đấu cá»±c kỳ khốc liệt.
Lý Hà n Thu thấy nà ng nói có vẻ chân tháºt thì trong lòng bán tÃn bán nghi, chà ng há»i tiếp:
- Cô nương có lưu lại Kim Lăng không?
Chà ng buá»™t miệng há»i rồi má»›i biết há»i câu ấy là thừa mà lá»™ ra quá quan tâm đến nà ng.
Quyên Nhi đáp:
- Cái mà tiện thiếp muốn đã tìm thấy rồi. Chỉ trong vòng ba ngà y là lấy được rồi cũng đi ngay.
Lý Hà n Thu nói:
- Hà nh động cá»§a cô nương cá»±c kỳ huyá»n bà khiến ngưá»i ta khó mà hiểu được.
Quyên Nhi trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
- Công tỠcòn muốn gặp tiện thiếp hay sao?
Lý Hà n Thu đáp:
- Nếu được gặp nữa cũng là hay lắm, nhưng liệu còn có thể gặp được không?
Quyên Nhi đáp:
- Có thể được. Nhưng lần nà y phiá»n công tá» dá»i gót đến má»™t nÆ¡i chá» tiện thiếp.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tại hạ biết chỠcô nương ở đâu?
Quyên Nhi há»i lại:
- Công tỠcó nhớ căn tịnh xá ở trong núi không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Tại hạ nhớ rồi.
Quyên Nhi nói:
- Váºy là hay lắm! Sau đây ba ngà y chúng ta sẽ há»™i diện tại tịnh xá và o lúc huỳnh hôn. Tiện thiếp chá» công tá» cho đến trá»i sáng. Nếu mặt trá»i má»c mà công tá» không tá»›i thì tiện thiếp không chỠđược nữa.
Lý Hà n Thu nói:
- Ãối vá»›i cô nương tại hạ thiệt còn muốn hiểu Nhiá»u hÆ¡n, váºy sau đây ba ngà y tại hạ nhất định y ước tá»›i đó, trừ trưá»ng hợp không tá»›i được má»›i phải chịu.
Quyên Nhi nói:
- Hay lắm! Khi chúng ta tái há»™i sẽ nói chuyện Nhiá»u. Tiện thiếp chẳng có chá»— nà o huyá»n bà đâu...
Nà ng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tần Nhi sắp tá»›i rồi. Y là cô gái đẹp nhất trong Phương gia đại viện thế mà Phương Tú để y bồi tiếp công tá» là trân trá»ng lắm đấy. Y hy vá»ng mối tình Nhi nữ có thể cá»™t gan dạ anh hùng.
Lý Hà n Thu há»i:
- Tần Nhi là ngưá»i như thế nà o? Có võ công không?
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Y là ngưá»i tuyệt thông minh lại hiểu võ công nhưng y rất trong sạch. Y ở Phương gia đại viện từ thuở nhá» không mấy khi ra ngoà i nên Ãt duyệt lịch nhân tình thế thái.
Lý Hà n Thu lại há»i:
- Y cứ luẩn quẩn bên mình tại hạ thì là m sao mà đi được?
Quyên Nhi ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- Ông bạn công tá» biết Nhiá»u hiểu rá»™ng. Tiện thiếp chắc từ giỠđến trưa y sẽ tá»›i tìm công tá». Khi ấy công tá» tìm cÆ¡ há»™i nói vá»›i y hay là xong. Còn Tần Nhi...
Nà ng chau mà y ngẫm nghĩ:
- Hay hơn là đem cả cô ta đi.
Lý Hà n Thu sá»ng sốt há»i:
- Ãem cả cô ta Ä‘i?
Quyên Nhi đáp:
- Ãúng thế! Cô là lá má»™c che đỡ tốt nhất. Có y Ä‘i thì Phương Tú má»›i bá»›t dạ hoà i nghi.
Lý Hà n Thu há»i:
- Rồi sau sao nữa?
Quyên Nhi đáp:
- Công tá» Ä‘iểm huyệt rồi nói rõ ná»™i tình để cô ta quyết định. Công tá» có thể lá»™ chân tướng cho Tần Nhi coi. Cô có nói cho Phương Tú biết cÅ©ng không sao. Ãồng thá»i công tá» mượn miệng cô bà y kế nghi binh khiến Phương Tú không thể phán Ä‘oán được hà nh tung cá»§a hai vị.
Lý Hà n Thu trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Tại hạ tưởng báo mối thù cả nhà bị sát hại, chỉ giết xong Giang Nam Song Hiệp thì mãn nguyện, thực không muốn sinh chuyện cho hao phà tâm cơ.
Quyên Nhi nói:
- Công tỠđã bị lôi cuốn và o luồng nước xoáy thì dá»… gì mà thoát ra được. HÆ¡n nữa tÃnh chuyện giết hai ngưá»i đó không phải chuyện dá»… dà ng. Hiện giá» Giang Nam Song Hiệp thá»±c lá»±c rất mạnh. Nếu công tá» ra mặt xung đột vá»›i há» tất bị thất bại.
Lý Hà n Thu nói:
- ÃÆ°á»£c rồi! Váºy tại hạ nhất nhất nghe lá»i cô nương là xong.
Quyên Nhi tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Thế mới được. Công tỠhãy ngồi xuống để tiện thiếp nắn gân cốt cho.
Lý Hà n Thu há»i:
- Là m như váºy sao tiện?
Quyên Nhi đáp:
- Công tỠđừng quên mình là thượng khách của Phương Tú mà tiện thiếp chỉ là tên nữ tỳ trong Phương gia.
Lý Hà n Thu đáp:
- Nhưng cô nương đã có Hà n công tá».
Quyên Nhi đáp:
- Y rất đa tình với tiện thiếp, nhưng tiện thiếp chỉ lợi dụng y mà thôi. Công tỠhãy ngồi xuống. Còn gì để ba ngà y nữa sẽ nói.
Lý Hà n Thu không sao được đà nh theo lá»i ngồi xuống.
Quyên Nhi thò những ngón tay búp măng nắn vai Lý Hà n Thu. Xem chừng nghỠnà y cô rất thạo, khiến cho chà ng thấy cảm giác cực kỳ khoan khoái.
Lý Hà n Thu từ từ nhắm mắt lại nghĩ thầm:
- Giả tá»· lúc bình thá»i được cô nắn thế nà y thì hay quá, nhưng hiện nay tình thế Ä‘ang rắc rối, mình không muốn mà nà ng cÅ©ng cứ là m.
Sau má»™t lúc bá»—ng nghe có tiếng bước chân ngưá»i vá»ng lại.
Lý Hà n Thu mở bừng mắt ra thấy thiếu nữ áo hồng là Tần Nhi đang từ từ tiến và o.
Quyên Nhi dừng tay lại há»i:
- Tần muội muội! Công việc xong cả chưa?
Tần Nhi mỉm cưá»i nói:
- Viện chúa muốn cho tiểu muá»™i chầu chá»±c Tam công tá».
Quyên Nhi nói:
- Váºy cà ng hay! Ta Ä‘i đây.
Rồi nà ng cất bước ra ngoà i. Tần Nhi khẽ nói:
- Tỷ tỷ hãy lưu bộ!
Quyên Nhi dừng bước há»i:
- Việc chi váºy?
Tần Nhi nhẹ gót tới bên Quyên Nhi thì thầm mấy câu.
Quyên Nhi nói:
- ÃÆ°á»£c rồi!
Tần Nhi hai má đỠhồng, từ từ cúi đầu xuống.
Quyên Nhi ngá»ng đầu lên nhìn Lý Hà n Thu lần nữa rồi khoan thai bước ra khá»i khoang thuyá»n.
Tần Nhi chá» Quyên Nhi Ä‘i xa rồi má»›i tiến lại trước mặt Lý Hà n Thu đưa mắt nhìn chà ng, dưá»ng như muốn nói gì nhưng không thốt nên lá»i.
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i há»i:
- Phương viện chúa nói gì với cô nương?
Tần Nhi bẽn lẽn nhỠnhẹ đáp:
- Phương viện chúa nói cho tiểu tỳ hay ngưá»i muốn tiểu tỳ chiêu đãi công tá».
Lý Hà n Thu há»i:
- Phương viện chúa muốn cô nương chiêu đãi tại hạ cách nà o?
Tần Nhi đáp:
- Phương viện chúa bảo công tá» là đấng anh hùng. Con ngưá»i anh hùng thưá»ng rất Ä‘a tình. Tiểu tỳ... tiểu tỳ...
Lý Hà n Thu biết có chá»— khó nói, liá»n cưá»i há»i:
- Có phải Phương viện chúa có ý muốn cô nương hết lòng hết ý chiêu đãi, tại hạ muốn sao cũng được?
Tần Nhi gáºt đầu đáp:
- Dạ! ChÃnh là thế đó!
Lý Hà n Thu thấy cô rất chất phác liá»n cưá»i há»i:
- Bất luáºn ý Phương viện chúa thế nà o, tại hạ chỉ há»i cô nương tÃnh sao?
Tần Nhi đáp:
- Tiểu tỳ nhất thiết theo mệnh lệnh của viện chúa.
Lý Hà n Thu giả vá» buông tiếng thở dà i, ngáºp ngừng muốn nói lại thôi.
Tần Nhi giương cặp mắt tròn xoe há»i:
- Công tỠbực mình rồi phải không?
Lý Hà n Thu ngáºp ngừng đáp:
- Bực mình thì không dám, nhưng...
Tần Nhi nóng ruá»™t há»i:
- Nhưng là m sao?
Lý Hà n Thu nghĩ thầm trong bụng:
- Quyên cô nương đã hai ba lần cảnh cáo phải Ä‘i ngay mà lại cần mượn sức Tần Nhi má»›i khiến cho Phương Tú khá»i nghi ngá».
Chà ng nghÄ© váºy liá»n cưá»i đáp:
- Nhất thiết cô nương Ä‘á»u tuân mệnh viện chúa khiến cho tại hạ cảm thấy có Ä‘iá»u miá»…n cưỡng cô nương thái quá?
Tần Nhi há»i:
- Miễn cưỡng thế nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Miá»…n cưỡng chÃnh mình cô nương. Cô nương là ngưá»i thông minh chắc tá»± hiểu rồi.
Tần Nhi nhìn chầm chặp và o mặt Lý Hà n Thu.
Cô ngẫm nghÄ© hồi lâu rồi đột Nhiên hai má đỠhồng ra chiá»u bẽn lẽn nói:
- Công tỠđừng hiểu lầm. Tiểu tỳ được theo công tỠlà mãn nguyện lắm rồi!
Lý Hà n Thu phấn khởi tinh thần, mỉm cưá»i nói:
- Tần nương! Cô ở Kim Lăng đã lâu chắc thuá»™c hết đưá»ng đất chốn nà y rồi?
Tần Nhi đáp:
- Tiểu tỳ rất Ãt được ra ngoà i.
Lý Hà n Thu há»i:
- Chúng ta dạo chơi ngắm phong cảnh thà nh Kim Lăng được không?
Tần Nhi đáp:
- ÃÆ°á»£c lắm! Tiểu tỳ Ä‘i bẩm vá»›i viện chúa để ngưá»i sai sắp ngá»±a cho chúng ta, đồng thá»i phái mấy tên tùy tùng quen biết hình thế để dẫn đưá»ng.
Lý Hà n Thu lắc đầu nói:
- Tại hạ không muốn Ä‘i Nhiá»u ngưá»i, chỉ má»™t mình cô nương theo là đủ.
Tần Nhi mỉm cưá»i rất tươi nói:
- Ãể tiểu tỳ Ä‘i bẩm viện chúa.
Lý Hà n Thu dặn:
- ÃÆ°á»£c rồi! à viện chúa thế nà o cô nương mau trở lại báo cho tại hạ biết. Tại hạ còn muốn xem tá»· võ trên hoa đà i, váºy chúng ta cần vá» sá»›m.
Tần Nhi đáp:
- Tiểu tỳ biết rồi.
Cô nói xong láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Lý Hà n Thu đủng đỉnh bước ra ngoà i khoang thuyá»n ngó cảnh váºt tứ bá». Chà ng thấy con thuyá»n cá»§a mình ở chÃnh giữa, bốn mặt Ä‘á»u có thuyá»n bè liên tiếp tá»±a hình hoa mai.
Lúc nà y Lôi Phi cÅ©ng Ä‘ang đứng ở đầu thuyá»n dòm ngó. Y nhìn thấy Lý Hà n Thu đứng đà ng xa liá»n chắp tay nói:
- Công tỠbình yên đấy a?
Thanh âm y rất lá»›n, hiển Nhiên khiến cho má»i ngưá»i xung quanh Ä‘á»u nghe tiếng.
Lý Hà n Thu vẫy tay nói:
- Qua đây!
Lôi Phi dạ má»™t tiếng rồi hối hả Ä‘i tá»›i đứng bên Lý Hà n Thu, thái độ rất cung kÃnh.
Hai ngưá»i Ä‘á»u biết rõ trong thuyá»n bè bốn mặt hiện Ä‘ang có Nhiá»u con mắt dòm ngó mình. Vì váºy cần phải giả vá» như không có chuyện gì. Thái độ cà ng trầm tÄ©nh chừng nà o hay chừng nấy.
Lôi Phi ngoảnh đầu nhìn bốn phÃa rồi lá»›n tiếng há»i:
- Công tỠcoi phong cảnh Giang Nam so với đất Tần của chúng ta thế nà o?
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Giang Nam xinh đẹp ở chá»— hoa cá» tốt tươi muôn hồng nghìn tÃa, oanh hót lÃu lo khiến ngưá»i ta phải say sưa mê mệt. Còn đất Tần chúng ta thì má»™t mà u tuyết phá»§ trắng xóa, thông reo vi vút. Má»—i nÆ¡i có má»™t cảnh tượng đặc biệt.
Bá»—ng phÃa sau có ngưá»i lặp lại:
- Hay cho phong cảnh mỗi nơi có chỗ đặc biệt.
Lý Hà n Thu quay đầu nhìn lại chÃnh là Phương Tú.
Ãi sau Phương Tú là cô gái áo hồng Tần Nhi.
Lôi Phi vội chắp tay chà o:
- Tại hạ bái kiến Phương đại hiệp.
Phương Tú xua tay đáp:
- Bất tất phải đa lễ.
Rồi hắn quay lại ngó Tần Nhi, há»i Lý Hà n Thu:
- Tại hạ nghe cô nà y nói thế huynh muốn Ä‘i du ngoạn phong cảnh thà nh Kim Lăng, phải váºy không?
Lý Hà n Thu tá»§m tỉm cưá»i đáp:
- Tại hạ có bà n vá»›i cô nương như váºy, song nếu có Ä‘iá»u bất tiện thì thôi.
Phương Tú cưá»i ha hả nói:
- Là m gì mà bất tiện? Phương mỗ đã bảo chúng sắp ngựa cả rồi. Không hiểu thế huynh giỠnà o động thân?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ muốn Ä‘i sá»›m vá» sá»›m. Nếu có thể thì Ä‘i ngay bây giá».
Phương Tú nhìn Tần Nhi nói:
- Cô phải hầu hạ Trương công tá» cho cẩn tháºn!
Tần Nhi đáp:
- Tiểu tỳ xin tuân mạng.
Phương Tú đưa mắt nhìn Lý Hà n Thu nói:
- Lẽ ra Phương má»— dẫn đưá»ng cho thế huynh nhưng báºn rá»™n quá khó mà đi được. Chá» cuá»™c hoa há»™i đêm nay kết thúc Phương má»— sẽ Ä‘i du ngoạn vá»›i thế huynh má»™t chuyến.
Lý Hà n Thu nói:
- Tại hạ không dám là m phiá»n Phương đại hiệp, được Tần cô nương Ä‘i theo tại hạ cÅ©ng cảm kÃch lắm rồi.
Phương Tú tươi cưá»i chắp tay cáo từ.
Tần Nhi khoan thai bước lại trước mặt Lý Hà n Thu há»i:
- Ngựa sắp rồi công tỠđịnh bao giỠđi?
Lý Hà n Thu đáp:
- Cô nương Ä‘i thu xếp để lên đưá»ng ngay.
Lôi Phi không hiểu vì lẽ gì Lý Hà n Thu lại đòi Ä‘i má»™t cách đột ngá»™t, y rất băn khoăn trong dạ nhưng không tiện há»i.
Bỗng nghe Tần Nhi đáp:
- Tiểu tỳ không cần thu xếp gì nữa.
Lôi Phi ngá»ng đầu nhìn Lý Hà n Thu há»i:
- Thiếu chủ! Thuộc hạ có đi theo không?
Lý Hà n Thu gáºt đầu đáp:
- Có chứ!
Lôi Phi dạ một tiếng rồi trở gót đi luôn.
Lát sau y trở lại há»i:
- Thiếu chủ định đi ngay ư?
Lý Hà n Thu gáºt đầu rồi đưa mắt nhìn Tần Nhi nói:
- Phiá»n cô nương dẫn đưá»ng.
Tần Nhi Ä‘i trước dẫn hai ngưá»i xuống con thuyá»n nhá» khác cho đẩy và o bá».
Trên bỠđã có ba con ngựa tốt chỠsẵn. Hai gã trang hán đứng sẵn giữ ngựa.
Tần Nhi khẽ nói:
- Má»i công tá» thượng mã.
Lý Hà n Thu cùng Lôi Phi tung mình nhảy lên lưng ngựa.
Tần Nhi cÅ©ng lên ngá»±a rồi khẽ há»i:
- Công tỠđịnh đi chơi nơi nà o?
Lý Hà n Thu đáp:
- Tại hạ không thuá»™c địa thế. Tùy cô nương dá»n Ä‘i đâu thì Ä‘i.
Tần Nhi há»i:
- Tiểu tỳ dẫn công tỠđi coi vũ hoa đà i nhé?
Lý Hà n Thu đáp:
- Hay lắm! Xin cô nương Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
hết: Hồi 67, xem tiếp: Hồi 68