04-06-2009, 05:13 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: http://******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Tư (Phần II)
Mưu Thế Kiệt thấy Thiết Ma Lặc xuất kỳ bất ý đến đột ngá»™t như váºy thá»±c rất bất ngá» nhưng vẫn rất cao hứng bước đến nghênh tiếp Thiết Ma Lặc, y cưá»i nói:
"Thiết đại ca, huynh đến vừa hay, ngà y mai là há»™i kỳ, đệ còn lo huynh không đến kịp. Vị nà y là Sá» cô nương, Khắc Tà và nà ng cùng đến đây, bây giỠđã là ngưá»i cá»§a mình."
SỠTriêu Anh bước lên vén vạt áo lạy thưa rằng:
"Ngưỡng má»™ anh danh cá»§a Thiết trại chá»§ đã lâu, tiểu nữ Sá» Triêu Anh xin bái kiến.â€
Thiết Ma Lặc xua xua tay:
"Không dám nháºn, xin má»i đứng dáºy."
Sá» Triêu Anh vốn Ä‘ang chá» bắt chuyện vá»›i y nhưng thấy thần tình Thiết Ma Lặc lãnh đạm, trong lòng ấm ức, cÅ©ng không dám nói nhiá»u nữa.
Thiết Ma Lặc nói:
"Mưu hiá»n đệ, đệ là minh chá»§, ta có chuyện muốn thỉnh giáo đệ."
Mưu Thế Kiệt đáp:
"Äại ca, chức minh chá»§ nà y cá»§a đệ là dá»±a và o hổ uy cá»§a huynh. Chúng ta là huynh đệ, sao huynh lại khách khà vá»›i đệ váºy. Thỉnh đại ca cứ phân phó!"
Thiết Ma Lặc hai gót chân bước qua lại nhưng không lên tiếng, Mưu Thế Kiệt nói:
"Sá» cô nương là ngưá»i mình."
Thiết Ma Lặc phân phó:
"Tốt, SỠcô nương, ta mượn phòng của cô để bà n chuyện với Mưu minh chủ. Khắc Tà , đệ không có chuyện gì ở đây hãy lui ra đi."
Mặc dù Thiết Ma Lặc chỉ bảo Khắc Tà lui ra nhưng ý tứ cũng rất rõ rà ng, là không muốn có SỠTriêu Anh ở bên cạnh chen và o.
SỠTriêu Anh nói:
"Thiết trại chủ, huynh vừa mới đến còn chưa dùng bữa, ta đi là m và i món ăn cho huynh."
Thiết Ma Lặc xua đi:
"Không cần phải khách khÃ."
Sá» Triêu Anh cưá»i mà rằng:
"Thiết trại chá»§ hiá»m ta nấu ăn không ngon sao? Trên đưá»ng ta cÅ©ng thưá»ng nấu ăn cho Khắc Tà đó."
Thiết Ma Lặc thay đổi khẩu khÃ, trầm ngâm má»™t chút rồi y nói:
"Ừ, cÅ©ng tốt. Bất quá, cÅ©ng không cần dá»n lên sá»›m. Chá», chá»..."
Sá» Triêu Anh cưá»i:
"CÅ©ng không cần hạn định thá»i gian, ta nấu ăn căn bản cháºm lắm. Không bằng như váºy Ä‘i, khi nà o hai ngưá»i bà n chánh sá»± xong rồi thì kêu ngưá»i đến phòng bếp nói cho ta hay, nếu như ta đã nấu xong thì sẽ dá»n lên liá»n."
Thiết Ma Lặc nghÄ© thầm: "Vị Sá» cô nương nà y quả nhiên thông minh lanh lợi, cô ta muốn mượn cá»› tránh Ä‘i mà không gượng gạo má»™t chút nà o," láºp tức theo lá»… mạo, y liá»n nói:
"Như váºy, xin Ä‘a tạ Sá» cô nương trước."
SỠTriêu Anh nói:
"Trước tiên để ta pha cho các ngưá»i má»™t bình trà ngon, rồi sẽ kêu ngưá»i mang đến."
Äoà n, Sá» hai ngưá»i ra ngoà i, Sá» Triêu Anh le lưỡi nói:
"Biểu ca cá»§a ngươi tháºt lợi hại, thá»±c sá»± khiến ngưá»i khác không dò xét được ý tứ. Từ lúc y bước và o cá»a đến giá», trên mặt không hiện má»™t nét cưá»i nà o."
Äoà n Khắc Tà nói:
"Kỳ tháºt biểu ca cá»§a ta là ngưá»i bình dị dá»… gần, có lẽ là do lần đầu thấy cô, hai bên chưa từng quen biết, cho nên cô cảm giác huynh ấy khó gần gÅ©i."
Sá» Triêu Anh cưá»i nói:
"CÅ©ng may là ta không nghÄ© đến chuyện thân cáºn vá»›i y. Khắc Tà , chuyện cá»§a ta cầu xin ngươi hết sức giúp cho. Ờ, mà trá»i cÅ©ng không còn sá»›m nữa."
Äoà n Khắc Tà đáp:
"ÄÆ°á»£c, ta láºp tức Ä‘i nghe ngóng cho cô."
Äoà n Khắc Tà đoán rằng đến hÆ¡n phân ná»a là nữ tá» mãi võ lúc nà y không còn ở trước Tuyên VÅ© Môn nữa, bất quá cÅ©ng chỉ có thể đến đó để nghe ngóng tin tức cá»§a nà ng. Láºp tức chà ng chá»n má»™t con hẻm nhá» mà đi. Suốt dá»c đưá»ng tâm sá»± như sóng triá»u, chà ng chỉ cảm thấy tao ngá»™ trong má»™t ngà y nay má»i chuyện Ä‘á»u xảy ra ngoà i ý liệu. NghÄ© mãi lại nghÄ© đến thái độ vừa rồi cá»§a Thiết Ma Lặc đối vá»›i Sá» Triêu Anh, chà ng nghÄ© bụng, "Cứ theo cách là m ngưá»i thưá»ng ngà y cá»§a biểu ca thì đối vá»›i bằng hữu má»›i gặp mặt cÅ©ng không có bá»™ dạng lãnh đạm như váºy. Ờ, mà ước chừng biểu ca cÅ©ng coi nà ng ta là yêu nữ. CÅ©ng may mà giữa ta và nà ng ta không có đến ná»a Ä‘iểm tư tình, để lâu dần rồi biểu ca cÅ©ng sẽ minh bạch."
Chà ng lại liên tưởng, "Nếu như biểu ca minh bạch ngưá»i trong lòng Sá» Triêu Anh là Mưu đại ca mà không phải là ta thì không biết huynh ấy sẽ thế nà o nhỉ? Huynh ấy không tiện trách cứ Mưu đại ca, nhưng chỉ sợ sẽ thầm vì Niếp Ẩn Nương mà khó chịu." Thiết Ma Lặc có khó chịu hay không thì chưa biết, nhưng bản thân chà ng đúng là đã vì Niếp Ẩn Nương mà thấy khó chịu thay.
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© liên miên, đột nhiên từ con hẻm bên cạnh có ngưá»i vá»t ra, thấp giá»ng gá»i:
"Äoà n hiá»n Ä‘iệt, là cháu à ?"
Lúc nà y trá»i đã má» tối, trên hẻm nhá» không có má»™t bóng ngưá»i. Dá»±a theo ánh đèn hắt ra từ các căn há»™ hai bên hẻm, chà ng thấy má»™t trung niên mặc trang phục lang trung giang hồ, má»™t thân thanh bà o, râu dà i phất phá»›i, trên lưng mang má»™t hòm thuốc. Äoà n Khắc Tà vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ há»i:
"Äá»— thúc thúc, thúc cÅ©ng đã tá»›i à ? Sao lại không Ä‘i đưá»ng lá»›n?"
Ngưá»i kia chÃnh là hảo hữu sanh tiá»n cá»§a phụ thân chà ng, là quân sư cá»§a Kim Kê LÄ©nh - Kim Kiếm Thanh Nang Äá»— Bách Anh.
Äá»— Bách Anh nói:
"Con đưá»ng thông qua trước cá»a Tuyên VÅ© Môn có rất nhiá»u quan binh tuần tra, không biết có chuyện gì. Cho nên ta má»›i lánh và o con hẻm nà y."
Äoà n Khắc Tà giáºt mình kinh hãi, chà ng nghÄ© bụng, "ÄÆ°á»ng nà y không thông được thì biết đến đâu để nghe ngóng tin tức cá»§a hai cha con há»?" Không ngá» Äá»— Bách Anh má»›i nói ra lại khiến cho chà ng cà ng thêm bối rối.
Äoà n Khắc Tà còn chưa nói cho Äá»— Bách Anh biết mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i nà y, Äá»— Bách Anh đã cướp lá»i há»i:
"Cháu từ hoa viên Hầu gia ra đây phải không?"
Hoa viên Hầu gia chÃnh là tên gá»i nÆ¡i cư ngụ bà máºt, Äoà n Khắc Tà liá»n gáºt gáºt đầu. Chỉ thấy thần tình cá»§a Äá»— Bách Anh hoảng hốt khôn xiết, lão láºp tức vá»™i và ng há»i ngay:
"Khi cháu ra đây, biểu ca của cháu đã đến chưa?"
Äoà n Khắc Tà đáp:
"Äã đến rồi."
Äá»— Bách Anh lại há»i:
"Các ngươi có gặp nhau không?"
Äoà n Khắc Tà lại đáp:
"Có gặp qua."
Äá»— Bách Anh tiếp tục truy vấn:
"Là biểu ca cháu muốn cháu ra ngoà i à ?"
Äoà n Khắc Tà nói:
"Không phải, tiểu điệt có chuyện khác."
Äá»— Bách Anh toà n thân chấn động, lão vá»™i và ng nói:
"Sao ngươi không theo bên biểu ca ngươi? Nhanh quay trở vá», nhanh quay trở vá»! Ngươi có chuyện lá»›n bằng trá»i, lúc nà y cÅ©ng phải gác lại!"
Äoà n Khắc Tà thấy quái lạ không hiểu chuyện gì, chà ng há»i:
"Äá»— thúc thúc, thúc sợ chúng ta xảy ra chuyện hay sao. Lại là quan quân...?"
Äá»— Bách Anh ngắt lá»i chà ng mà nói:
"Ta không sợ quan quân phát hiện ra nơi cư trú của chúng ta, ngươi nên biết 'ngoại địch dễ chống, nội địch nan phòng'!"
Äoà n Khắc Tà thất kinh, chà ng liá»n vá»™i há»i:
"Äá»— thúc thúc, lá»i nà y cá»§a thúc là có ý gì?"
Äá»— Bách Anh giáºm chân nói:
"Ta nói toạc ra với ngươi, là ta sợ biểu ca ngươi sẽ trúng độc thủ của Mưu Thế Kiệt!"
Lá»i vừa má»›i nói, tá»±a như sét nổ giữa trá»i quang, khiến Äoà n Khắc Tà hoảng hốt vô cùng. Nếu như lá»i nà y không phải do Äá»— Bách Anh nói thì nhất định chà ng đã mở miệng mắng chá»i rồi.
Äoà n Khắc Tà nghi hoặc cá»±c độ, chà ng nói:
"Mưu đại ca sao có thể như váºy được?"
Äá»— Bách Anh bảo:
"Lòng ngưá»i khó Ä‘oán. HÆ¡n nữa, cho dù Mưu Thế Kiệt không muốn hạ độc thá»§, chỉ sợ thuá»™c hạ cá»§a hắn cÅ©ng sẽ ngầm hạ độc thá»§!"
Lão má»™t mặt nói, má»™t mặt đã kéo Äoà n Khắc Tà chạy quay ngược trở lại. Äoà n Khắc Tà há»i:
"Äá»— thúc thúc, sao thúc lại cho rằng Mưu đại ca bá»n há» sẽ hạ độc thá»§?"
Phải biết Äoà n Khắc Tà đối vá»›i Mưu Thế Kiệt luôn má»™t má»±c tôn kÃnh, ngay cả lá»i cá»§a bạn chà thân vá»›i phụ thân chà ng lúc sanh tiá»n là Äá»— Bách Anh, chà ng cÅ©ng không dám tin ngay. Äá»— Bách Anh nói:
"Hai hổ khó đứng chung. Biểu ca ngươi mặc dù lòng dạ vô tư trong sáng nhưng khó tránh Mưu Thế Kiệt không có đố kị. Mặc dù Mưu Thế Kiệt là minh chá»§ nhưng thá»±c ra trong giá»›i lục lâm danh vá»ng lại không bằng biểu ca ngươi."
Äoà n Khắc Tà trầm ngâm không nói, chà ng nghÄ©, "Chỉ sợ đây là lấy bụng tiểu nhân Ä‘o lòng ngưá»i quân tá»." Thế nhưng lá»i nà y chà ng không dám nói ra. Äá»— Bách Anh lại bảo:
"Lòng dạ Mưu Thế Kiệt rất thâm sâu, mặc dù bình thưá»ng Ä‘á»u tôn kÃnh biểu ca ngươi nhưng chỉ sợ đến khi lợi hại quan đầu, hắn sẽ chẳng khách khà nữa."
Äoà n Khắc Tà nói:
"Biểu ca tiểu điệt và y thì có xung đột lợi hại gì?"
Äá»— Bách Anh đáp:
"Ta chỉ biết biểu ca ngươi đến gặp Mưu Thế Kiệt là muốn ngăn cản hắn là m má»™t chuyện gì đó, ná»™i tình tưá»ng táºn thế nà o ta cÅ©ng không rõ."
Äoà n Khắc Tà nghÄ© lại biểu ca chà ng khi vừa má»›i gặp Mưu Thế Kiệt thì thần tình quả nhiên là khác thưá»ng, trong lòng chà ng không khá»i thắc thá»m bất an. Äá»— Bách Anh giục:
"Khinh công của ngươi cao hơn ta, ngươi hãy nhanh đi trước đi. Chỉ mong chưa xảy ra chuyện gì không may!"
Äoà n Khắc Tà má»™t mạch phóng vá» trụ sở, trong lòng nghÄ©: "Chuyện chưa biết có hay không, ta cÅ©ng không nên quá kinh hãi hốt hoảng khiến má»i ngưá»i chê cưá»i. Bá»n há» hai ngưá»i bà n luáºn trong phòng kÃn, ta chỉ có thể tránh và o chá»— khuất, âm thầm bảo há»™ biểu ca."
Chá»§ ý đã định, chà ng liá»n không tiến và o cá»a chÃnh mà thi triển tuyệt đỉnh khinh công vượt qua tưá»ng phÃa sau háºu hoa viên mà và o.
Gian phòng cá»§a Sá» Triêu Anh ở má»™t góc háºu hoa viên, mặt bên vừa khéo có má»™t cây đại thụ cà nh lá ráºm rạp, Äoà n Khắc Tà lặng lẽ nhún mình bay lên ngá»n cây không má»™t tiếng động, từ trên cao nhìn xuống, theo thiên song mà nhòm và o, tình hình bên trong phòng Ä‘á»u thấy rõ rà ng.
Trong phòng, dưá»ng như Mưu,Thiết hai ngưá»i Ä‘ang lúc tranh luáºn, Thiết Ma Lặc chắp tay sau lưng Ä‘i vòng qua vòng lại, Äoà n Khắc Tà biết đó là thói quen cá»§a y, má»—i khi gặp sá»± tình trá»ng đại cần cân nhắc y Ä‘á»u bất giác tá»± chắp tay loay hoay như váºy. Chợt thấy Thiết Ma Lặc bước đến trước mặt Mưu Thế Kiệt lá»›n tiếng nói:
"Không được!"
Mưu Thế Kiệt thoáng ngẩn ngưá»i, y láºp tức gấp gáp há»i:
“Sao lại không được? Äây là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở, há có thể bá» qua? Äệ đã bố trà đầy đủ rồi."
Thiết Ma Lặc nói:
"Äệ cho là phái má»™t đội huynh đệ là có thể công hãm được hoà ng cung, sanh cầm lão hoà ng đế sao!"
Mưu Thế Kiệt cưá»i phân tÃch:
"Ngà y mai anh hùng đại há»™i cá»§a Tần Tương khai trưá»ng, tướng lÄ©nh vÅ© lâm quân và hÆ¡n ná»a quan trung thị vệ sẽ đến há»™i trưá»ng duy trì trât tá»±, trong cung phòng vệ nhất định sÆ¡ xà i, nhất cá» thà nh công, Ä‘iá»u đó cÅ©ng có gì ngạc nhiên."
Thiết Ma Lặc nói:
"Ta đã từng là m thị vệ trong cung, quan trung chÃn đạo đại môn, má»—i đạo đại môn có năm mươi túc vệ luân phiên canh giữ, đấy là số ngưá»i quyết không rá»i Ä‘i, còn có má»™t doanh (tức 500 quân) thần tiá»…n thá»§ ba lá»›p tuần tra, đệ có thể phái Ä‘i được bao nhiêu ngưá»i, muốn đánh giết đến đại ná»™i, nói dá»… váºy sao? HÆ¡n nữa..."
Mưu Thế Kiệt ha hả cưá»i, cắt ngang lá»i Thiết Ma Lặc:
"Thiết đại ca, đệ phái ngưá»i Ä‘i công phá hoà ng cung, tá»± có diệu dụng, có thể công hãm hoà ng cung, sanh cầm Lý Hanh dÄ© nhiên là tốt nhất, cho dù không thể thì chúng ta vẫn thà nh công. Chẳng lẽ huynh không nghÄ© ra đây là diệu kế 'nhất cá» sổ đắc' hay sao?"
Thiết Ma Lặc nhÃu mà y, tá»±a hồ có gì muốn nói nhưng lá»i vừa đến cá»a miệng lại nhẫn lại chuyển qua há»i:
"Như thế nà o là 'nhất cỠsổ đắc', thực sự muốn nghe chỉ giáo?"
Mưu Thế Kiệt đáp:
"Cho dù không thể sanh cầm được Lý Hanh thì Ãt nhất cÅ©ng có thể loại trừ Tần Tương. Tần Tương triệu khai anh hùng đại há»™i, triệu táºp tất cả hảo hán cá»§a tam sÆ¡n ngÅ© nhạc, Hoà ng đế lão nhi vốn rất không tán đồng, chỉ là Tần Tương má»™t má»±c nháºn trách nhiệm, trước mặt hoà ng đế mở miệng khoa trương rằng, nếu như xảy ra chuyện ngoà i ý muốn thì cứ y mà há»i. Lý Hanh cÅ©ng muốn nhá» anh hùng đại há»™i cá»§a y mà chiêu nạp nhân tà i, mở rá»™ng thá»±c lá»±c cá»§a vÅ© lâm quân để đối phó vá»›i phiên trấn cho nên má»›i chịu đáp ứng. Nếu chúng ta gây há»—n loạn, tối thiểu Lý Hanh cÅ©ng bị sợ khiếp chết, sá»± tình qua Ä‘i, Tần Tương còn không bị khép tá»™i sao? Cho dù không bị nhốt và o thiên lao thì cái ghế thống lÄ©nh vÅ© lâm quân cá»§a y cÅ©ng chẳng thể nà o giữ được!"
Thiết Ma Lặc dựng mà y kiếm nói:
"Ta không thể là m chuyện có lá»—i vá»›i bằng hữu như váºy! Khi Tần Tương bị ép phải suất lÄ©nh vÅ© lâm quân và Ngoại Trạch Nam cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± tấn công Kim Kê LÄ©nh cá»§a chúng ta, nếu không có huynh ấy âm thầm há»— trợ, vị tất chúng ta đã thoát ra được. Chúng ta sao có thể hãm hại ngược huynh ấy được?"
Mưu Thế Kiệt cưá»i nói:
"Äại ca, muốn thà nh đại sá»± há có thể chỉ chiếu cố đến tư tình bằng hữu? Äại ca, huynh đây là nhân nghÄ©a cá»§a đà n bà !"
Thiết Ma Lặc trầm giá»ng:
"ÄÆ°á»£c, cứ coi như Tần Tương không phải bằng hữu, ngưá»i cá»§a mình có nên là m hay không? Äệ phái má»™t đám ngưá»i Ä‘i tấn công hoà ng cung, nhân số quyết không thể quá đông, dưới sá»± công kÃch cá»§a túc vệ trong cung và má»™t doanh thần tiá»…n thá»§, đệ nghÄ© còn mấy ngưá»i có thể sống sót?"
Mưu Thế Kiệt nhún vai mà rằng:
"Äại ca, chúng ta muốn già nh thiên hạ, chết và i ngưá»i thì tÃnh toán gì?"
Thiết Ma Lặc nói:
"Thế Kiệt, đệ có lòng tranh ngôi cá»u đỉnh, ta lại không có ý bắt hươu. Ta thấy chúng ta chỉ thế thiên hà nh đạo, trừ bạo an dân cÅ©ng đã đủ rồi. Hà tất nhất định phải động đến ý niệm thắng là m vua thua là m giặc?"
Mưu Thế Kiệt nói:
"Sư tổ ta Cầu Nhiêm Khách mang thiên hạ nhưá»ng cho Lý Thế Dân, bây giá» Lý ÄÆ°á»ng vô đạo, phiên trấn cát cứ, dân chúng Ä‘iêu linh, chÃnh là thá»i cÆ¡ tốt, ta quyết ý muốn thu lại giang sÆ¡n mà sư tổ đã nhưá»ng cho ngưá»i khác!"
Thiết Ma Lặc trầm tư không nói, tá»± thị đối vá»›i vẫn đỠtrá»ng đại như váºy y không quyết định được. Mưu Thế Kiệt cưá»i cưá»i nói:
"Äại ca, huynh bất tất lo nghÄ©, lần nà y đệ tấn công hoà ng cung, cÅ©ng sẽ không dùng đến ngưá»i cá»§a huynh, đệ chỉ Ä‘iá»u động huynh đệ thuá»™c hạ cá»§a Cái Thiên Hà o, thế cÅ©ng đủ rồi. Chỉ mong huynh không ngăn cản, tránh là m dao động lòng quân."
Tà i sản của nhitrung
Chữ ký cá»§a nhitrung [CENTER][SIZE="3"][COLOR="Red"]Xin đừng mất tiá»n nữa ![/COLOR][/SIZE][/CENTER]
:0 (91):
06-06-2009, 12:31 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: http://******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Tư (Phần III)
Thiết Ma Lặc trầm sắc mặt, y nói:
"Chúng ta kết nghĩa huynh đệ, còn phân lẫn nhau là m gì, chỉ là xét chuyện nên là m hay không?"
Mưu Thế Kiệt há»i:
"Váºy huynh nói nên là m hay không?"
Thiết Ma Lặc lại há»i:
"Thế Kiệt, trước tiên ta há»i đệ má»™t câu, đệ má»›i nói đã an bà i đưá»ng lui, váºy đưá»ng lui đó là gì?"
Mưu Thế Kiệt chần chừ một lát rồi dứt khoát nói:
"Äại ca, đệ không muốn giấu huynh. Äệ cùng vá»›i Sá» cô nương đã thương thảo rồi, sau khi tấn công hoà ng cung, chúng ta láºp tức rá»i khá»i Trưá»ng An, tà n quân cá»§a ca ca nà ng ta hiện Ä‘ang táºp kết tại Há» tá»™c, chúng ta sẽ thoái lui đến đó."
Thiết Ma Lặc há»i:
"Ngươi muốn nương nhỠvà o SỠTriêu Nghĩa à ?"
Thanh âm ngữ Ä‘iệu cá»§a y đã không còn tá»± nhiên. Mưu Thế Kiệt ha hả cưá»i nói:
"Thiết đại ca, huynh cÅ©ng coi thưá»ng đệ rồi, đệ sao có thể nương tá»±a và o Sá» Triêu NghÄ©a được?"
Thiết Ma Lặc há»i:
"Nhưng ngươi nói lui đến đó, không phải sống nhỠở Ä‘áºu ngưá»i ta sao?"
Mưu Thế Kiệt nói:
"Äệ muốn giết chết Sá» Triêu NghÄ©a, Ä‘oạt lấy ba vạn thiết kỵ cá»§a hắn! Sá» cô nương và Sá» Triêu NghÄ©a tuy danh nghÄ©a huynh muá»™i nhưng thá»±c ra là đối đầu, nà ng ta đã đáp ứng sẽ há»— trợ đệ. Chúng ta thu Ä‘oạt bá»™ hạ cá»§a Sá» Triêu NghÄ©a, tái liên minh vá»›i Thổ Vương Há» Tá»™c, tiến có thể công, lui có thể thá»§. Theo như đệ thấy, không quá mưá»i năm, đại nghiệp có thể thà nh!"
Thiết Ma Lặc bảo:
"Thế Kiệt, đệ thông minh má»™t Ä‘á»i nhưng lại hồ đồ má»™t lúc."
Mưu Thế Kiệt há»i:
"Äệ sao mà hồ đồ? Äại ca, huynh cÅ©ng cho là đệ không nên tạo phản sao?"
Thiết Ma Lặc nói:
"Trước kia khi ta là m thị vệ, cÆ¡ hồ bị hoà ng đế lão nhi hại chết, ta sá»›m đã nhìn thấu hoà ng đế không có lương tâm, đệ muốn giúp bá tÃnh thay là m má»™t hoà ng đế tốt, kỳ tháºt đó cÅ©ng không phải là tạo phản gì."
Mưu Thế Kiệt lại há»i:
"Äã váºy sao huynh còn không chịu cùng đưá»ng vá»›i đệ?"
Thiết Ma Lặc nói:
"Phải xem như thế nà o má»›i là 'tạo phản'. Ba vạn thiết kỵ cá»§a Sá» Triêu Anh, đến chÃn phần mưá»i là ngưá»i Hồ, Há» tá»™c lại là má»™t chi cá»§a ngưá»i Äá»™t Quyết. HÆ¡n má»™t trăm năm qua, Äá»™t Quyết luôn luôn là đại địch cá»§a Trung Quốc, chẳng lẽ đệ không biết hay sao? Năm đó loạn An Sá», Huyá»n Tông Hoà ng Äế sá»§ng ái Dương Quý Phi, trá»ng dụng bè lÅ© gian tà Dương Quốc Trung, hoang dâm vô đạo, lão bách tÃnh sao không háºn hắn chứ? Nhưng loạn An Sá» bùng lên, đại địch trước mặt, dân chúng vẫn nguyện ý giúp hắn chống đỡ ngoại địch, đạo lý nà y không phải rất minh bạch hay sao? Bây giỠđệ muốn trá»ng dụng ngưá»i Hồ mà đoạt giang sÆ¡n, chỉ sợ trước tiên đã là m mất lòng dân. Thế Kiệt, đệ là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh, đệ hãy nghÄ© lại Ä‘i!"
Mưu Thế Kiệt nghe xong liá»n phá lên cưá»i vang, tiếng cưá»i rung động cả mái ngói.
Thiết Ma Lặc ngạc nhiên há»i:
"Hiá»n đệ vì sao mà báºt cưá»i?"
Mưu Thế Kiệt đáp:
"Äại ca, huynh chỉ biết má»™t mà không biết hai. Bản thân An Lá»™c SÆ¡n là ngưá»i Hồ, lại vô mưu mà tham vá»ng là m bá chá»§ Trung Quốc, sao mà chẳng bại? Thá»§ hạ cá»§a đệ có cả huynh đệ lục lâm, không phải hoà n toà n dá»±a và o ngưá»i Hồ, bất quá chỉ là tạm thá»i mượn binh lá»±c cá»§a bá»n há» mà dùng, quyá»n thao túng nằm trong tay đệ, há phải lo lắng? Việc nà y vá»›i việc An Lá»™c SÆ¡n tạo phản căn bản không giống nhau!"
Thiết Ma Lặc nói:
"Mặc dù váºy nhưng dùng ngoại binh đánh Trung Quốc, chung vu là bất thá»a!"
Mưu Thế Kiệt nói:
"Äại ca, lá»i nà y cá»§a huynh có Ä‘iểm không đúng, đây là mượn ngoại binh đánh lấy giang sÆ¡n, cùng vá»›i việc ngoại di xâm lấn gây há»a là hai việc khác nhau. Huynh đối vá»›i lịch sá» cá»§a bổn triá»u chắc là biết rõ. Trước kia khi Lý Thế Dân khởi binh tại Thái Nguyên, từng phái thượng thư Lưu Văn TÄ©nh ước hẹn vá»›i Äại Hãn Äá»™t Quyết: 'Chinh phạt chiếm được, con gái, ngá»c thạch là cá»§a Äại Hãn'. Cho nên má»›i được Äá»™t Quyết trợ giúp, má»›i có thể nhanh chóng tiến đánh má»™t mạch, tây tiến Quan Trung mà thà nh lên nghiệp đế. Lại nói đến chuyện gần đây, triá»u đình bình định loạn An Sá», cÅ©ng từng mượn binh cá»§a ngưá»i Hồi, cùng vá»›i chư tướng Quách Tá» Nghi, Lý Quang Pháºt hợp lá»±c phản công mà thu lại được Trưá»ng An, Lạc Dương. Äệ bây giá» Ä‘ang đồ mưu, Lý Thế Dân từng là m được, là m đến Hoà ng đế ÄÆ°á»ng triá»u, đệ lại là m không được sao?"
Thiết Ma Lặc lớn tiếng gắt:
"Là m không được, ta nói đệ cũng chỉ biết một mà không biết hai!"
Mưu Thế Kiệt xám mặt, nhẫn nhịn há»i:
"Äại ca có cao kiến gì?"
Thiết Ma Lặc đáp:
"Lý Thế Dân mượn quân cá»§a Äá»™t Quyết, hÆ¡n mưá»i năm sau đó, Äá»™t Quyết vẫn luôn hăm he vá»›i Trung Quốc, cho đến nay vẫn chưa thôi. May mắn thay, Lý Thế Dân là nhất đại anh chá»§ nên miá»…n cưỡng còn có thể chế áp được, không như bây giá» Äá»™t Quyết đã chuyển khách thà nh chá»§, quấy nhiá»…u Trung Nguyên. Biên cương vốn đã từng bị chúng ồ ạt xâm lấn, đại tổ Lý Uyên từng có lần muốn rá»i đô để tránh né. Mãi đến sau nà y năm Trinh Quan thứ ba, Lý Thế Dân khiến Lý TÄ©nh đại phá Äá»™t Quyết, biên cương phương bắc má»›i tạm yên, thế nhưng hai nước cÅ©ng Ä‘á»u bị tổn hại, thương vong vô số. HÆ¡n nữa, sau khi Lý Thế Dân qua Ä‘á»i, Äá»™t Quyết lại nổi dáºy cướp phá biên thùy cho đến táºn ngà y nay. Truy đến nguồn cÆ¡n như váºy, mặc dù Lý Thế Dân là nhất đại anh chá»§ nhưng y mượn binh lá»±c Äá»™t Quyết lần đó, ta lại cho rằng y đã Ä‘i sai má»™t nước cá»!"
Thiết Ma Lặc ngừng một chút, nhìn mưu Thế Kiệt rồi lại nói tiếp:
"Lại nói chuyện gần đây, triá»u đình mượn binh cá»§a ngưá»i Hồi bình loạn An Sá», đó cà ng là nguy hiểm. Hồi binh xâm chiếm Trưá»ng An, Lạc Dương, Ä‘i đến đâu đốt phá đến đó, lá»a thiêu kinh thà nh cả tuần (tức mưá»i ngà y) không dứt, mặc dù ÄÆ°á»ng triá»u thu lại được hai thà nh nhưng bất quá cÅ©ng chỉ là thu hồi hai tòa thà nh trống rá»—ng!
(Äây là theo chÃnh sá» kể lại, có thể tham khảo "Cá»±u ÄÆ°á»ng Thư" hồi má»™t trăm chÃn mươi lăm)
Mưu Thế Kiệt không ngá» Thiết Ma Lặc chẳng những thông thuá»™c lịch sá», hÆ¡n nữa lại phân tÃch rất xác đáng, bất tri bất giác trong lòng cÅ©ng ngỡ ngà ng, không có lá»i nà o để nói. Nhưng y bị ham muốn thiêu đốt, dù biết là Thiết Ma Lặc nói chÃnh xác nhưng vẫn nghÄ© rằng, "Tai há»a đối vá»›i bách tÃnh là chuyện sau nà y, cÅ©ng không nhất định đến như thế. Lý Thế Dân Ä‘i nhầm má»™t nước cá» nhưng dù sao vẫn không mất danh tiếng nhất đại anh chá»§. Có thể là m được như Lý Thế Dân cÅ©ng không tệ rồi." Trong lòng y trù trừ, nhất thá»i còn chưa quyết định.
Thiết Ma Lặc nói đã nhiá»u, cÅ©ng có chút khô miệng, y tiện tay nhấc tách trà trên bà n lên uống, vừa uống được hai ngụm liá»n đột nhiên ném tách trà xuống, kêu lên:
"Thế Kiệt, ngươi, ngươi, sao ngươi lại hạ độc thế nà y!"
Một tiếng xoảng vang lên, tách trà đã bị vỡ thà nh bốn mảnh, Mưu Thế Kiệt kinh hãi, thất thanh nói:
"Äại ca, huynh, huynh nói cái gì?"
Mưu Thế Kiệt còn chưa dứt lá»i thì nghe thấy "bùng" má»™t tiếng, má»™t mảng thiên song bị chấn vỡ thà nh muôn mảnh, Äoà n Khắc Tà tá»±a như mÅ©i tên từ ngoà i thiên song bắn và o, không nói hai lá»i, chà ng huÆ¡ kiếm chém tá»›i Mưu Thế Kiệt. Mưu Thế Kiệt vung tay áo phất ra, kiếm quang lướt đến, chém đứt ống tay áo y.
Nói thì cháºm nhưng diá»…n biến rất nhanh, Äoà n Khắc Tà lại má»™t kiếm phóng đến, Mưu Thế Kiệt lắc mình tránh né, rồi vá»™i và ng kêu lên:
"Khắc Tà , đệ nghe ta nói."
Äoà n Khắc Tà nà o chịu nghe y phân biện, kiếm thứ ba cá»§a chà ng đã như lôi đình thiểm Ä‘iện phóng đến. Mưu Thế Kiệt nâng bà n trà lên đỡ, "rắc.." má»™t tiếng, bà n trà đã bị bảo kiếm chém vỡ. Mưu Thế Kiệt cÅ©ng có mang bảo kiếm nhưng y tịnh không rút kiếm hoà n thá»§, chỉ liên tiếp tránh né ba chiêu sát thá»§ cá»§a Äoà n Khắc Tà , má»—i má»™t kiếm Ä‘á»u kinh hiểm đến cá»±c Ä‘iểm.
Thiết Ma Lặc quát lớn:
"Khắc Tà ! Dừng tay! Äệ còn không dừng tay!"
Thiết Ma Lặc liên tiếp quát hai lần, Äoà n Khắc Tà chỉ đà nh án kiếm bất động, thối lui vá» bên cạnh Thiết Ma Lặc, Thiết Ma Lặc nói:
"Nhanh hướng Mưu đại ca ngươi bồi tội đi!"
Äoà n Khắc Tà mở tròn hai mắt, tròng trá»c nhìn Mưu Thế Kiệt, trong mắt tá»±a như phun ra lá»a Ä‘á», chà ng nói:
"Huynh còn muốn đệ nháºn, nháºn kẻ mặt ngưá»i..."
Bốn chữ "mặt ngưá»i dạ thú" chà ng chưa kịp nói xong thì Thiết Ma Lặc đã nạt:
"Câm miệng!"
Äoà n Khắc Tà không dám nói nữa, ngạc nhiên sững sá» nhìn biểu ca. Thiết Ma Lặc bảo:
"Mưu đại ca ngươi đã nói không phải là y hạ thủ thì nhất định là không phải!"
Má»›i nói đến hai từ cuối cùng, thanh âm tá»±a hồ trở nên khà n khà n, hiển nhiên là độc tÃnh đã phát tác. Vốn dÄ© y dá»±a công lá»±c thâm háºu mà tá»± tri trì. Còn Mưu Thế Kiệt nghe y nói đến hai từ "không phải" thì sắc mặt cÅ©ng giãn ra chút Ãt, y nghÄ© bụng: "Không ngá» Thiết đại ca vẫn còn tin tưởng ta!"
Chợt nghe má»™t tiếng cưá»i yêu kiá»u vang lên, Sá» Triêu Anh đã bước và o phòng, nà ng khanh khách cưá»i nói:
"Thiết trại chá»§, ngươi thá»±c sá»± là xét ngưá»i rất chÃnh xác, chuyện không liên quan đến Mưu Thế Kiệt, độc được nà y là do ta hạ!"
Lá»i vừa thốt ra tá»±a như sét nổ trá»i quang, Äoà n Khắc Tà chết lặng. Mưu Thế Kiệt run run giá»ng:
"Triêu Anh, nà ng...."
SỠTriêu Anh nói:
"Äại trượng phu là m việc phải quyết Ä‘oán, hôm nay huynh không diệt trừ Thiết Ma Lặc tất sẽ thà nh đại há»a tâm phúc!"
Mưu Thế Kiệt quát:
"Câm miệng!"
Sá» Triêu Anh cưá»i lạnh nói:
"Thả hổ dá»…, bắt hổ khó. Huynh muốn đạt thà nh cÆ¡ nghiệp đế vương, sao có thể cố chấp tình nghÄ©a huynh đệ, huynh không nghe lá»i ta, sau nà y ắt hối háºn không kịp!"
Äoà n Khắc Tà thần tình thoáng thanh tỉnh, lá»a giáºn bốc lên, chà ng Ä‘ang muốn lao đến giết Sá» Triêu Anh, chợt nghe có tiếng bước chân, chà ng ngoảnh đầu nhìn thì thấy bốn tên đại hán đã đứng ngăn trước cá»a, bá»n nà y chÃnh là bốn tay lạ mặt mà chà ng vừa má»›i thấy. Bốn tên nà y chÃnh là thị giả cá»§a Phù Tang đảo chá»§ Mưu Thương Lãng, sau khi Mưu Thế Kiệt ở Trung Nguyên đã có căn cÆ¡ vững chắc má»›i má»i bá»n hỠđến.
Äá»™t nhiên Khắc Tà chợt nghÄ© đến biểu ca bị trúng độc nặng nên không dám khinh suất vá»ng động, chỉ lầm lì án kiếm, canh bên cạnh biểu ca, chà ng nghÄ© bụng: "Là sinh hay tá», Ä‘iá»u nà y còn phải xem Mưu Thế Kiệt thế nà o! Hừ, nếu như hắn động thá»§, ta sẽ liá»u mạng, trước tiên cÅ©ng phải giết chết tiện nhân kia!"
Phải biết Mưu Thế Kiệt vốn dÄ© võ công cao hÆ¡n Äoà n Khắc Tà ná»a báºc, lại thêm bốn thị giả và Sá» Triêu Anh, nếu như Mưu Thế Kiệt thá»±c sá»± trở mặt, thì Äoà n Khắc Tà ngay cả thân mình cÅ©ng khó bảo toà n cà ng chẳng thể nói đến việc bảo vệ tÃnh mạng cho Thiết Ma Lặc.
Mưu Thế Kiệt sắc mặt âm trầm bất định, hiển nhiên trong lòng đang dao động dữ dội, không sao quyết định ngay được.
Lòng bà n tay Äoà n Khắc Tà rá»›m mồ hôi lạnh, chà ng nhìn Mưu Thế Kiệt không rá»i mắt. Qua má»™t lúc lâu, Mưu Thế Kiệt đột nhiên giãn cặp lông mà y, lá»›n tiếng quát:
"Ai kêu các ngươi đến? Nhanh lui hết cho ta!"
Bốn tên thị giả đưa mắt nhìn nhau, chỉ đà nh y lá»i mà lui ra. Sá» Triêu Anh kêu lên:
"Thế Kiệt, huynh không nghe 'lượng tiểu phi quân tá», vô độc bất trượng phu' hay sao?"
Mưu Thế Kiệt trầm giá»ng quát:
"Lấy giải dược ra!"
SỠTriêu Anh ngỡ ngà ng:
"Cái gì?"
Mưu Thế Kiệt gằn giá»ng:
"Mang giải dược đưa cho ta, bằng không ta một đao chém ngươi là m hai đoạn!"
SỠTriêu Anh thở dà i một hơi, móc giải dược ra rồi nói:
"Thế Kiệt, giải dược giao ra cÅ©ng chẳng quan trá»ng gì. Chỉ sợ huynh sẽ ném mất cÆ¡ há»™i có thể Ä‘oạt được giang sÆ¡n và o trong tay thôi!"
Mưu Thế Kiệt vang giá»ng nói:
"Giang sơn ta muốn lấy nhưng đại trượng phu lấy được thiên hạ cũng phải lấy một cách quang minh lỗi lạc, ta quyết không thể sát hại nghĩa huynh!"
Láºp tức y để giải dược trước mặt Thiết Ma Lặc rồi nói:
"Thiết đại ca, từ nay vá» sau, huynh vá»›i đệ ai là m việc nấy, đệ mang ngưá»i cá»§a mình Ä‘i. Huynh cÅ©ng đừng tiếp tục quản chuyện cá»§a đệ nữa!"
Thiết Ma Lặc há»i:
"Äệ vẫn còn muốn tấn công hoà ng cung sao?"
Mưu Thế Kiệt đáp:
"Nể mặt huynh, đệ từ bá» kế hoạch đã định, đêm nay sẽ cùng vá»›i Sá» cô nương xuất kinh. Từ nay vá» sau, chúng ta đưá»ng ai nấy Ä‘i! Äại ca, chúng ta má»™t phen kết nghÄ©a, xin nháºn cá»§a tiểu đệ má»™t lạy trước lúc ly biệt!"
Thiết Ma Lặc thấy tâm ý y đã quyết, không thể vãn hồi, nước mắt lưng tròng, hoà n lại một lạy rồi nói:
"Thế Kiệt, đệ hãy tá»± bảo trá»ng!"
Mưu Thế Kiệt quay đầu nói:
"Sá» cô nương, xin thứ cho ta lần nà y không thể nghe theo lá»i cô được. Cô còn nguyện ý Ä‘i cùng ta không?"
SỠTriêu Anh thở dà i nói:
"Chúng ta như châu chấu buá»™c chung má»™t sợi, nhất định là phải Ä‘i cùng nhau, thà nh cÅ©ng hay mà bại cÅ©ng được, hãy để chúng ta há»a phúc cùng gánh vác!"
Mưu Thế Kiệt nói:
"ÄÆ°á»£c, nói hay lắm, chúng ta Ä‘i thôi, từ nay vá» sau, nà ng là tri ká»· duy nhất cá»§a ta."
Trong lòng Äoà n Khắc Tà cảm xúc vô hạn, không rõ là háºn nà ng hay là thương tiếc cho nà ng, Sá» Triêu Anh né tránh ánh mắt cá»§a Äoà n Khắc Tà lẳng lặng theo má»™t bên Mưu Thế Kiệt mà rá»i Ä‘i.
Thiết Ma Lặc như từ trong cơn ác mộng tỉnh lại, qua một hồi lâu y mới nói:
"Thế Kiệt cÅ©ng còn chưa mất hết lương tâm, chỉ đáng tiếc nó thá»±c sá»± thông minh cả Ä‘á»i mà lại nhất thá»i hồ đồ rồi."
Y vươn tay vá»›i lấy giải dược, Äoà n Khắc Tà cảnh giác:
"Äại ca, huynh không sợ yêu nữ kia cho giải dược giả sao?"
Äây là lần đầu tiên chà ng gá»i Sá» Triêu Anh là "yêu nữ", tá»± mình nghe thấy cÅ©ng không thuáºn tai, liá»n nhá»› đến chuyện trước đây tức thì thương tâm vô hạn.
Thiết Ma Lặc nói:
"Äiá»u nà y đệ không cần phải lo lắng, sau nà y vị Sá» cô nương đó muốn nương nhá» Mưu Thế Kiệt, cô ta sẽ không dám dùng giả dược hại ta đâu."
Y nuốt giải dược rồi cưá»i cưá»i nói tiếp:
"Kết thúc như váºy cÅ©ng tốt, ta có thể dỡ được khối đá đè nặng trong lòng. Trước đây má»™t lúc, ta nghe đệ và vị Sá» cô nương nà y ở cùng má»™t nÆ¡i, ta còn lo lắng đệ mê luyến cô ta. Äáng tiếc vị Sá» cô nương nà y là má»™t nữ tá», nếu không nhất định là má»™t loạn thế kiêu hùng, Mưu Thế Kiệt và cô ta thá»±c sá»± là má»™t đôi, đệ phối vá»›i cô ta không hợp!"
Äoà n Khắc Tà nóng ran mặt, chà ng thấp giá»ng nói:
"Äệ là m sao xứng vá»›i cô ta được."
Tuy nói như váºy nhưng trong lòng chà ng thầm kêu "may mắn".
Äúng là :
Mấy đợt biển tình dâng sóng gió
Chân tình suýt lỡ gá»i sai ngưá»i.
Muốn biết chuyện sau thế nà o? Má»i xem hồi sau sẽ rõ.
Tà i sản của nhitrung
06-06-2009, 07:29 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: http://******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Lăm (Phần I)
Mưu gian kế độc quân nham hiểm
Trung nghĩa khó toà n khổ tướng quân
oOo
Ná»™i công cá»§a Thiết Ma Lặc sá»›m đã đạt đến cảnh giá»›i lô há»a thuần thanh, y phục giải dược xong, mặc váºn huyá»n công, không quá ná»a khắc toà n thân xuất mồ hôi, độc tố trong cÆ¡ thể cÅ©ng theo mồ hôi thoát ra, khôi phục lại như xưa.
Lúc nà y cÅ©ng đã ná»a đêm, chợt nghe tiếng bước chân hối hả chạy đến như cÆ¡n lốc, má»™t ngưá»i đẩy cá»a lảo đảo bước và o há»›t hải kêu lên:
"Thiết trại chủ, ngươi có việc gì không?"
Nguyên lai là Kim Kiếm Thanh Nang Äá»— Bách Anh. Thiết Ma Lặc cưá»i nói:
"Äá»— thúc thúc, thúc nhìn tiểu Ä‘iệt có chá»— nà o không ổn đâu, hà tất phải hốt hoảng như váºy. Tốt rồi, chúng ta ra ngoà i bà n chuyện, thúc và tiểu Ä‘iệt Ä‘á»u vi phạm quy cá»§ rồi."
Äá»— Bách Anh lau mồ hôi trán rồi nói:
"Khi ta đến đây, thấy mưá»i mấy thá»›t khoái mã ngay trong đêm phóng ra, ta nháºn ra Ä‘á»u là thuá»™c hạ cá»§a Mưu Thế Kiệt, bá»n há» thấy ta cÅ©ng không há» chà o há»i, ta cho rằng nhất định là xảy ra chuyện. Nhất thá»i cấp bách nên không kể đến quy cá»§, Mưu Thế Kiệt đâu rồi?"
Äoà n Khắc Tà đáp:
"Y sớm đã đi rồi. Ra ngoà i rồi nói."
Äoà n Khắc Tà dẫn Thiết, Äá»— hai ngưá»i quay lại phòng mình, đóng cá»a phòng rồi chà ng má»›i thở phà o má»™t hÆ¡i nói:
"Hiểm tháºt, hiểm tháºt!"
Thiết Ma Lặc cưá»i rằng:
"Äá»— thúc thúc, Mưu Thế Kiệt cÅ©ng không tệ hại như thúc nghÄ©, chuyện đã qua rồi, Khắc Tà , đệ cÅ©ng không cần phải trách mắng y nữa."
Äá»— Bách Anh nhìn Ä‘i nhìn lại Thiết Ma Lặc rồi nói:
"Không đúng, ngươi vừa bị trúng độc, chuyện thế nà o? Không phải là Mưu Thế Kiệt lén hạ độc à ?"
Thiết Ma Lặc cưá»i đáp:
"Äá»— thúc thúc, thúc thá»±c không thẹn vá»›i danh xưng Kim Kiếm Thanh Nang, y thuáºt cao minh khiến ngưá»i bá»™i phục! Nhưng thúc nhìn ra tiểu Ä‘iệt bị trúng độc, chẳng lẽ không nháºn ra tiểu Ä‘iệt đã giải độc rồi sao?"
Äá»— Bách Anh nói:
"Nên ta mới thấy kỳ quái, giải dược ...."
Thiết Ma Lặc đỡ lá»i:
"Không có gì kỳ quái cả, giải dược cũng là do Mưu Thế Kiệt đưa cho."
Äá»— Bách Anh ngạc nhiên:
"Hắn đã hạ độc thủ, sao mà hắn..."
Thiết Ma Lặc đáp:
"Không phải là y hạ độc thủ, thúc đoán sai rồi."
Láºp tức Thiết Ma Lặc mang chuyện má»›i phát sinh nhất nhất kể lại vá»›i Äá»— Bách Anh.
Äá»— Bách Anh thở dà i má»™t hÆ¡i rồi nói:
"Tuy nói Mưu Thế Kiệt không táng táºn lương tâm nhưng hắn là lục lâm minh chá»§, bây giá» hắn lại cùng Ä‘i vá»›i yêu nữ đó, độc hà nh độc Ä‘oán, có thể sẽ mang huynh đệ lục lâm đến tai há»a. Thiết trại chá»§, ngươi có nhá»› tại anh hùng há»™i trên Kim Kê LÄ©nh, ta đã từng khuyến cáo ngươi không được nhượng Mưu Thế Kiệt là m minh chá»§, đáng tiếc ngươi lại không nghe ta."
Thiết Ma Lặc buồn bã không lên tiếng, qua một hồi lâu, mới thở dà i đáp:
"Luáºn vá» tà i mưu lược, Mưu Thế Kiệt hÆ¡n tiểu Ä‘iệt tháºp bá»™i, chỉ tiếc y quá gấp gáp vì cái lợi trước mắt."
Äá»— Bách Anh theo song cá»a nhòm ra xem sắc trá»i rồi há»i:
"Trá»i sẽ rất nhanh sáng, Thiết trại chá»§, hôm nay ngươi có đến há»™i trưá»ng không?"
Thiết Ma Lặc nghi hoặc:
"Vì sao Äá»— thúc thúc lại há»i như váºy?"
Äá»— Bách Anh nói:
"Ta có điểm lo lắng."
Thiết Ma Lặc lại há»i:
"Thúc lo lắng chuyện gì?"
Äá»— Bách Anh đáp:
"Thiết trại chá»§, mặc dù ngươi chân thà nh đối đãi vá»›i Mưu Thế Kiệt nhưng chỉ sợ lòng hắn không giống như ngươi. Nhất là bây giá» hắn lại cùng con gái cá»§a Sá» Tư Minh Ä‘i chung vá»›i nhau, chuyện gì chẳng dám là m. Ta không dám quá tin tưởng và o bá»n chúng. Mặc dù Mưu Thế Kiệt nói sẽ từ bá» kế hoạch tấn công hoà ng cung nhưng không nói bá»n há» sẽ không gây ra chuyện khác. Ngươi lại mang thân pháºn khâm phạm cá»§a triá»u đình...."
Thiết Ma Lặc cắt ngang lá»i y:
"Tiểu Ä‘iệt chÃnh là sợ bá»n há» nhất thá»i sanh sá»±, là m liên lụy đến Tần Tương, có mặt tiểu Ä‘iệt ở đó có lẽ tốt hÆ¡n chút Ãt. Lại nói hai ngưá»i Tần Tương, Uất Trì Bắc là cá»±u giao cá»§a tiểu Ä‘iệt, tình như huynh đệ, dù bây giá» hoà n cảnh vị trà khác nhau, tiểu Ä‘iệt dù không muốn nói chuyện vá»›i bá»n há» nhưng cÅ©ng muốn trông thấy bá»n há»."
Äá»— Bách Anh biết Thiết Ma Lặc coi trá»ng nhất là nghÄ©a khÃ, trong lòng y đã quyết thì có khuyên cÅ©ng chẳng thay đổi, nên liá»n nói:
"Váºy chúng ta Ä‘i thôi nhưng lần nà y cÅ©ng phải cẩn tháºn, tùy nghi mà hà nh động."
oOo
Trong số ngưá»i lần nà y đến kinh thà nh chuẩn bị phó há»™i thì bá»™ hạ thân tÃn cá»§a Mưu Thế Kiệt chiếm đến bảy tám phần mưá»i, phần Thiết Ma Lặc trá»±c tiếp quản lý gồm nhóm huynh đệ Kim Kê LÄ©nh và bá»™ hạ cÅ© cá»§a phụ thân y Yến SÆ¡n Thiết Côn Lôn thì Ä‘á»u đã được chuyển đến trong Phục Ngưu SÆ¡n do mấy ngưá»i Tân Thiên Hùng và Mã thị song hùng quản lý. Nhân váºt thá»§ lÄ©nh đến Trưá»ng An chỉ có Thiết Ma Lặc và Äá»— Bách Anh. Äêm qua Mưu Thế Kiệt đã mang ngưá»i cá»§a y Ä‘i hết, còn lại là thá»§ lÄ©nh cá»§a các tiểu sÆ¡n trại, ước chừng có hÆ¡n mưá»i ngưá»i.
Qua má»™t lát, sắc trá»i đã há»ng sáng, Thiết Ma Lặc mang nhóm ngưá»i nà y cùng đến há»™i trà ng. Äoà n Khắc Tà cÅ©ng cùng đồng hà nh. Äám ngưá»i nà y không thấy Mưu Thế Kiệt đâu thì trong lòng Ä‘á»u lấy là m kỳ lạ.
Há»™i trưá»ng cá»§a anh hùng đại há»™i chÃnh là đại giáo trưá»ng mà ngà y thưá»ng Thiên tá» duyệt binh, giáo trưá»ng nằm ở chân núi Ly SÆ¡n chiếm má»™t vùng đất rá»™ng mấy trăm mẫu, có thể chứa được mấy vạn nhân mã, có sáu cá»a đại môn Ä‘á»u đồng loạt mở rá»™ng.
Äoà n ngưá»i Thiết Ma Lặc theo dòng ngưá»i lÅ© lượt tiến và o há»™i trưá»ng, chỉ thấy bốn bá» xung quanh quân đội bà y bố, có má»™t số mang phục trang vÅ© lâm quân, số còn lại là "Kinh sư vệ" (má»™t chức quan vệ sÄ© kinh đô) do "Cá»u thà nh tư mã" (chức quan cảnh vệ tối cao ở kinh thà nh) thống lÄ©nh, kiếm kÃch nưá»m nượp, ngùn ngụt sát khÃ. Thiết Ma Lặc nghÄ© hôm nay hảo hán khắp tam sÆ¡n ngÅ© nhạc Ä‘á»u tụ há»™i nÆ¡i nà y, đương nhiên phải phái quân đội duy trì tráºt tá»±, đỠphòng sinh chuyện, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng hợp lý nên không để trong lòng.
Thảo mãng hà o kiệt đến từ các nÆ¡i chen lấn tranh nhau chá»— đứng xem, đương nhiên tráºt tá»± rất không tốt. Trong dòng ngưá»i chen chúc, đám ngưá»i Thiết Ma Lặc cÅ©ng Ä‘á»u tá»± phân tán.
Äoà n Khắc Tà đang muốn Ä‘i nhanh lên hai bước để kịp Thiết Ma Lặc, chợt bị má»™t ngưá»i đụng phải, chà ng ngoảnh đầu nhìn thì chỉ thấy má»™t thiếu niên hoa lệ đã dá»±a và o cạnh chà ng, ngưá»i nà y dưá»ng như đã từng quen biết nhưng trong nhất thá»i không nhá»› ra là ai.
Tâm niệm còn chưa qua, ngưá»i kia đã cưá»i nói:
"Äoà n tiểu hiệp, còn nháºn ra ta không?"
Äoà n Khắc Tà nghe giá»ng nói cá»§a y, đột nhiên tỉnh ra, chà ng nói:
"Ngươi, ngươi hôm qua là m mãi, mãi..."
Chà ng nói được ná»a câu rồi chợt nhá»› ra hôm nay nữ tỠđã cải dạng nam trang, đương nhiên là không muốn hiển lá»™ thân pháºn cá»§a mình, vá»™i và ng nuốt lại ná»a câu sau.
Thiếu niên trang phục hoa lệ chÃnh là nữ tá» mãi võ, nà ng cưá»i nói:
"Không sai, ngươi nháºn ra ta rồi. Äa tạ hôm qua đã ngầm trợ thá»§ ta, ta còn chưa hướng ngươi cảm tạ."
Äoà n Khắc Tà biết nà ng ta là sư tá»· cá»§a Sá» Triêu Anh, lúc nà y đối vá»›i Sá» Triêu Anh vẫn chưa nguôi tức giáºn, tình cảnh trong lòng so vá»›i hôm qua rất khác nhau, cho nên hảo cảm đối vá»›i nữ tá» cÅ©ng biến mất, chà ng liá»n lãnh đạm nói:
"Chỉ là chuyện nhá», không đáng nhắc đến."
Chà ng Ä‘ang muốn rá»i Ä‘i nhưng nữ tá» kia lại giữ chặt tay chà ng, nhá» giá»ng nói:
"Äoà n tướng công, xin hãy theo ta, ta có và i lá»i muốn nói vá»›i ngươi."
Vá»›i bản lÄ©nh cá»§a Äoà n Khắc Tà mà muốn thoát khá»i nà ng ta thì dá»… như trở bà n tay, thế nhưng dưới ánh mắt cá»§a chúng nhân, co co kéo kéo cÅ©ng rất khó coi, Äoà n Khắc Tà chỉ đà nh nhẫn nhịn tức bá»±c, thầm nghÄ©, "CÅ©ng được, để xem cô ta nói gì."
Nữ tá» kia kéo Äoà n Khắc Tà sang má»™t bên rồi thấp giá»ng nói:
"Ta là sư tỷ của SỠTriêu Anh, Triêu Anh không phải cùng đi với ngươi hay sao?"
Äoà n Khắc Tà đáp:
"Không phải."
Thanh âm rất gắt gá»ng, nữ tá» kia nà o biết sá»± tình phát sinh giữa bá»n há» tối hôm qua, bất tri bất giác ngẩn ngưá»i ra, Äoà n Khắc Tà quay đầu bước Ä‘i.
Nữ tá» lại vá»™i và ng kéo chà ng lại, Äoà n Khắc Tà bá»±c dá»c nói:
"Sư muá»™i ngươi và ta không còn giao thiệp gì, chuyện cá»§a ả ta má»™t má»±c không biết! Ngươi cÅ©ng đừng há»i ta nữa."
Nữ tá» khe khẽ cưá»i, nà ng chỉ nghÄ© Äoà n Khắc Tà trước mặt nà ng ngượng ngùng không dám thừa nháºn có quan hệ vá»›i Sá» Triêu Anh cho nên vẫn giữ chặt Äoà n Khắc Tà không chịu buông tay. Äoà n Khắc Tà tức đầy bụng, nữ tá» kia lại nói tiếp:
"Äoà n tướng công, đây là sá»± tình khẩn yếu phi thưá»ng, ngươi nhất định phải nhanh chóng nói cho nà ng ta biết."
Äoà n Khắc Tà thoáng rúng động trong lòng, "Sá»± tình gì khẩn yếu? Chẳng lẽ Sá» Triêu Anh lại có mưu đồ gì nữa, hay là sư tá»· cô ta là m việc cho cô ta?"
Chà ng nghÄ© váºy nên nhẫn nhịn nói:
"ÄÆ°á»£c, váºy ngươi nói mau Ä‘i!"
Dòng ngưá»i Ä‘ang trà n Ä‘i, bá»n hỠđứng sang má»™t góc, xung quanh không có ai. Nữ tá» kia chợt trở nên cẩn tháºn, cÆ¡ hồ đôi môi tiếp xúc vá»›i lá»— tai Äoà n Khắc Tà , nà ng nói nhá»:
"Ngươi bảo Sá» Triêu Anh mau rá»i khá»i há»™i trưá»ng, nếu không sợ rằng tánh mạng nó hôm nay khó giữ!"
Äoà n Khắc Tà tuy nói đã cùng vá»›i Sá» Triêu Anh đã nhất Ä‘ao lưỡng Ä‘oạn nhưng cÅ©ng không khá»i thất kinh, chà ng há»i:
"Cái gì?..."
Nữ tỠkia không chỠchà ng nói hết câu đã tiếp tục:
"Còn nữa, ngươi cÅ©ng phải nhanh rá»i khá»i há»™i trưá»ng, ngươi cùng nà ng ta đồng hà nh má»™t lượt, kẻ đối đầu sá»›m đã biết! Tin tức nà y quả thá»±c chÃnh xác, ngươi không có nhiá»u thá»i gian nữa, nhanh, nhanh Ä‘i tìm nà ng ta rồi đồng thá»i rá»i khá»i, trì hoãn là không kịp nữa."
Äoạn Khắc Tà nói:
"Ngươi hôm qua..."
Nữ tỠkia gấp gáp nói:
"Hôm qua ta còn không biết ngươi, ngươi đã minh bạch chưa? Có gì để sau hãy nói, nhanh đi, nhanh đi ngay!"
Lúc nà y không chá» Äoà n Khắc Tà thoát khá»i nà ng, nà ng đã kéo tay bá» chạy.
Äoà n Khắc Tà chỉ thấy má»™t mảng má» mịt, chà ng không biết tin tức mà nữ tá» kia nói đến là gì, kẻ đối đầu là ngưá»i nà o? Nhưng lá»i nói cá»§a nà ng lại cÅ©ng quá rõ rà ng, có ngưá»i muốn hại Sá» Triêu Anh, liên đới muốn hại luôn chà ng, thá»i Ä‘iểm là hôm nay, địa Ä‘iểm là nÆ¡i nà y, cho nên muốn chà ng và Sá» Triêu Anh nhanh chóng rá»i khá»i há»™i trưá»ng!
Äoà n Khắc Tà nghÄ© thầm trong bụng, "Chuyện nà y thà nên tin còn hÆ¡n không. Xem ra sư tá»· cá»§a Sá» Triêu Anh không thá»±c sá»± là nữ tá» mãi võ trên giang hồ mà nà ng che giấu thân pháºn, dá»±ng cá» tá»· võ chiêu thân ở kinh thà nh nhằm dẫn dụ sư muá»™i mình để mang tin tức nà y nói cho cô ta. Nhưng nà ng lại không biết đêm qua sư muá»™i mình đã cùng Mưu Thế Kiệt ly khai kinh thà nh rồi." NghÄ© như váºy, tâm tình chà ng cÅ©ng dần dần bình tÄ©nh lại, rồi nghÄ© tiếp, "Triêu Anh cÅ©ng đã ly khai kinh thà nh, trên đưá»ng có gặp nguy hiểm gì thì đã có Mưu Thế Kiệt ở bên, cÅ©ng đủ để ứng phó."
Nữ từ mãi võ mang trang phục hoa lệ sá»›m đã rá»i Ä‘i không còn thấy bóng dáng đâu, Äoà n Khắc Tà cÅ©ng Ä‘i đến trung tâm há»™i trưá»ng, đầu ngưá»i lúc nhúc, chà ng đưa mắt xung quanh không biết Thiết, Äá»— hai ngưá»i Ä‘ang ở chá»— nà o.
Chà ng còn chưa phát hiện ra Thiết, Äá»— hai ngưá»i thì chợt thấy má»™t bóng lưng quen thuá»™c, là ba thiếu niên quan quân. Äoà n Khắc Tà má»›i đưa mắt liá»n nháºn ra, hai ngưá»i Ä‘i đầu mặc trang phục hoa lệ chÃnh là Sá» Nhược Mai và Niếp Ẩn Nương. Theo sau Niếp Ẩn Nương chÃnh là Phương Ãch Phù, ngưá»i hôm trước ở khách Ä‘iếm tra há»i chà ng, ná»a đêm đã cùng giao thá»§ vá»›i Äoà n Khắc Tà má»™t tráºn.
Trong sát na đó, Äoà n Khắc Tà vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, chà ng đến Trưá»ng An tham gia anh hùng đại há»™i vốn là vì Sá» Nhược Mai, bây giá» quả nhiên được gặp nà ng! Nếu như không phải là trong đại há»™i thì cÆ¡ hồ Äoà n Khắc Tà đã liá»n gá»i toáng lên.
Sá» Nhược Mai lại không phát hiện ra chà ng, mặc dù khoảng cách giữa Äoà n Khắc Tà vá»›i nà ng không phải là xa lắm nhưng ở giữa chá»— dầy đặc đầu ngưá»i, trong khoảng thá»i gian ngắn Äoà n Khắc Tà cÅ©ng chẳng dá»… dà ng rẽ đám ngưá»i mà bước qua.
Äúng lúc nà y, chợt thấy má»™t nam má»™t nữ từ trong rừng ngưá»i chạy ra, thần tình kinh hỉ vô cùng, hướng ngay đến Sá» Nhược Mai há»i han. Äôi nam nữ nà y chÃnh là huynh muá»™i Äá»™c Cô VÅ©.
Äoà n Khắc Tà trong lòng chùng xuống, "Bất kể bá»n há» có ước hẹn hay không nhưng lúc nà y há» Ä‘ang luáºn bà n, ta sao có thể đến phá đám được?"
Chà ng đưa mắt lén nhìn, chỉ thấy thần tình Sá» Nhược Mai cÅ©ng tháºp phần kinh hỉ, Äoà n Khắc Tà lại cà ng cảm thấy má»™t mảng há»—n độn, trù trừ không dám tiến vá» trước, "Ôi, tại sao ta vừa má»›i thấy nà ng thì đã quên mất biểu ca, ta cần phải Ä‘i tìm Thiết biểu ca."
Chà ng nghÄ© thì như váºy nhưng đôi chân lại không nghe mệnh lệnh, song nhãn thá»§y chung chẳng rá»i khá»i Sá» Nhược Mai
Tà i sản của nhitrung
07-06-2009, 08:42 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: ******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Lăm (Phần II)
Trong lòng Ä‘ang trù trừ chợt nghe thấy "đông, đông, đông" ba hồi trống hưởng, "đương đương đương" mấy báºn thanh la, sáu cánh thiết môn khép chặt, giá» ngỠđã đến, anh hùng đại há»™i cÅ©ng tuyên bố khai trà ng.
Giữa trà ng là má»™t tòa cao đà i, dưới đà i chÃnh là trà ng luáºn võ, Äoà n Khắc Tà đưa mắt nhìn lên đã thấy Tần Tương xuất hiện trên đà i.
Trên đà i có ba ngưá»i Ä‘ang đứng thà nh hà ng, ở giữa là thống lÄ©nh vÅ© lâm quân Tần Tương, bên trái là phó thống lÄ©nh Uất Trì Bắc, bên phải là "Cá»u thà nh tư mã" Äá»— Phục Uy. Sau ba hồi trống rá»n, Tần Tương hết sức cao hứng nói:
"Äa tạ chư vị bằng hữu từ xa đến, chẳng những khiến Tần má»— mở mà y mở mặt mà còn là cái phúc cá»§a quốc gia. Lá»i xưa có nói: 'Há»c thà nh văn võ nghệ, mại dữ đế vương gia'. Anh hùng đại há»™i chÃnh là tuyển má»™ anh tà i cho quốc gia, nhất thân võ nghệ cá»§a các vị không lo không gặp đưá»ng ngưá»i nháºn ra."
Láºp tức y tuyên bố phương pháp tá»· võ, nhân vì số lượng ngưá»i quá đông, phương pháp là phân trà ng, phân tổ, phân ngà y cá» hà nh, hôm nay những ngưá»i đến há»™i Ä‘á»u được phát cho má»™t thẻ đồng, dá»±a theo số hiệu cứ mưá»i ngưá»i là m thà nh má»™t tổ, má»—i lượt đồng thá»i cá» hà nh mưá»i trà ng. Phá»ng chừng số ngưá»i tham dá»± đại há»™i lần nà y có đến ngà n ngưá»i, phải mưá»i ngà y sau vòng sÆ¡ loại má»›i có thể kết thúc. Má»™t trăm ngưá»i chiến thắng trong mưá»i ngà y đầu vòng sÆ¡ loại sẽ chá»n ra mưá»i ngưá»i. Năm ngưá»i đầu tiên sẽ nháºn chức quan tam phẩm "Khinh kỵ đô úy", năm ngưá»i sau sẽ nháºn chức quan tứ phẩm "Suất kỵ đô úy". Kỳ dư chÃn mươi ngưá»i còn lại Ä‘á»u được biên nháºp và o là m quan quân trong vÅ© lâm quân.
Tần Tương tuyên bố phương pháp xong xuôi rồi nói tiếp:
"Nếu như không nguyện là m quan, triá»u đình cÅ©ng không miá»…n cưỡng, mưá»i ngưá»i chiến thắng cuối cùng Ä‘á»u có ban thưởng, má»—i ngưá»i danh mã má»™t con, bảo Ä‘ao má»™t thanh, ngoà i ra hoà ng kim trăm lượng, gấm vóc trăm thất." (bốn trượng vải gá»i là má»™t thất vải.)
Chúng nhân phó há»™i, đến chÃn phần mưá»i Ä‘á»u mong chiếm được công danh, thiểu số chà sÄ© không ham lợi lá»™c nhưng đối vá»›i danh mã bảo Ä‘ao thì cÅ©ng thèm muốn vô cùng, vừa nghe Tần Tương tuyên bố xong, tiếng hoan hô nổ ra như sấm động.
Thiết Ma Lặc lúc nà y đã rẽ đám ngưá»i đến bên cạnh võ trà ng, y đứng trên hà ng đầu tiên, đối diện vá»›i đà i duyệt binh, y cảm thấy nhãn quang cá»§a Tần Tương cÅ©ng đã đảo qua mình. Thiết Ma Lặc vốn không muốn là m quan, chẳng nghÄ© đến danh mã, bảo Ä‘ao, trong lòng thầm nghÄ©: "Ta chỉ muốn nhìn mặt hai vị đại ca má»™t lần, bây giá» Ä‘á»u đã thấy rồi. Ta cÅ©ng đã lưu tâm bốn phÃa, không thấy Mưu Thế Kiệt ở đây, thiết nghÄ© y sẽ không nuốt lá»i, nhất định là đã rá»i khá»i Trưá»ng An rồi."
Vốn dÄ© Thiết Ma Lặc vẫn lo lắng Mưu, Sá» hai ngưá»i sẽ đảo loạn há»™i trà ng hoặc tấn công hoà ng cung nhưng lúc nà y đã qua giá» ngá», nếu như có ngưá»i tấn công hoà ng cung thì tin tức cÅ©ng đã truyá»n đến rồi, có thể thấy được Ä‘Ãch xác là Mưu Thế Kiệt giữ lá»i hứa, từ bá» kế hoạch kia. Thiết Ma Lặc liá»n nghÄ©: "Äại há»™i đã khai trà ng thuáºn lợi, đến chÃn phần mưá»i hôm nay sẽ không có chuyện gì. Thẻ đồng nà y ta không lÄ©nh cÅ©ng được, chi bằng sá»›m quay trở vá», đêm nay bảo Khắc Tà đưa tin cho Tần đại ca, nhắc huynh ấy cẩn tháºn nhiá»u hÆ¡n, thế cÅ©ng được rồi. Ngà y mai ta và Khắc Tà cÅ©ng nên rá»i khá»i Trưá»ng An."
Thiết Ma Lặc nhân vì sau khi và o há»™i trưá»ng, luôn rẽ ngưá»i Ä‘i đầu tiên, còn chưa biết sáu cánh thiết môn cá»§a đại giáo trưá»ng đã đóng chặt. Y quay đầu lại nhìn, nhìn tá»›i nhìn lui vẫn không thấy Äoà n Khắc Tà , trong lòng hÆ¡i bá»±c, "Hà i tá» nà y thá»±c sá»± không hiểu chuyện, chẳng biết lăng xăng Ä‘i đâu? Trong trưá»ng hợp nà y sao có thể bá» Ä‘i má»™t mình được chứ."
Tâm niệm cá»§a y còn chưa dứt, đồng bà i cÅ©ng chưa phát đến lượt y, chợt thấy má»™t khoái mã phi như bay trên dải đất hoà ng thổ ở sân trà ng, thẳng đến trước đà i má»›i dừng lại. Thiết Ma Lặc biết quy cá»§ nà y, ở giữa sân duyệt binh, chỉ khi Hoà ng Äế Ä‘Ãch thân đến, tùy tùng y mang theo, hoặc nguyên soái, tướng quân, thay thế Hoà ng Äế duyệt binh, hoặc trung sá» (tức sứ giả cá»§a Hoà ng Äế hay thái giám) má»›i được phi ngá»±a trên dải đất hoà ng thổ.
Tần Tương cà ng ngạc nhiên, nguyên lai kẻ đến không phải là ngưá»i lạ mà chÃnh là thông lÄ©nh túc vệ trong cung, Long kỵ đô úy VÅ© Duy Dương. Năm đó An Lá»™c SÆ¡n tạo phản, đương kim Hoà ng Äế Lý Hanh còn là Thái Tá», VÅ© Duy Dương nà y là tướng quân bảo giá há»™ tống Lý Hanh đến Linh VÅ©, sau đó Lý Hanh tá»± lên ngôi tại Linh VÅ©, VÅ© Duy Dương cÅ©ng có công phò trợ, chỠđến khi loạn An SỠđược bình định, Lý Hanh hồi đô lại Trưá»ng An, luáºn công ban thưởng, liá»n ban cho VÅ© Duy Dương là m Long kỵ đô úy, cùng vá»›i Tần Tương chức vị ngang nhau.
Túc vệ trong cung vốn là do Uất Trì Bắc thống lÄ©nh, Lý Hanh Ä‘iá»u Uất Trì Bắc sang là m phó thống lÄ©nh vÅ© lâm quân, rồi bổ nhiệm VÅ© Duy Dương và o chá»— khuyết. VÅ© Duy Dương vốn muốn là m thống lÄ©nh vÅ© lâm quân nhưng vì Tần Tương là háºu nhân cá»§a khai quốc công thần, hÆ¡n nữa uy vá»ng rá»±c rỡ, Hoà ng Äế cÅ©ng không dám vô cá»› mà đoạt chức vị cá»§a y, mấy lần cân nhắc không xong, nên má»›i phải Ä‘iá»u Uất Trì Bắc Ä‘i mà giao túc vệ cho VÅ© Duy Dương thống quản. Nhưng nếu nói vỠđược Hoà ng Thượng sá»§ng tÃn thì VÅ© Duy Dương so vá»›i Tần Tương lại hÆ¡n xa. Lần nà y Tần Tương chá»§ trì anh hùng đại há»™i, VÅ© Duy Dương má»™t má»±c không há»i han, Lý Hanh vốn cÅ©ng định đến ngà y cuối cùng má»›i đến. Cho nên Tần Tương thấy y đến thì bất giác thầm bất an, không biết là có sá»± tình khẩn yếu gì mà Lý Hanh phái y đến trước? Tần Tương Ä‘ang muốn bước xuống nghênh tiếp thì VÅ© Duy Dương ngưá»i chưa xuống yên đã từ lưng ngá»±a bay lên đà i. Tần Tương giáºt mình kinh hãi, vá»™i và ng há»i:
"VÅ© tổng quản, có chuyện gì mà rá»i cung?"
Y chỉ nghĩ trong cung phát sinh sự tình gì đó. Vũ Duy Dương nói:
"Hoà ng Thượng có thủ chiếu cho ngà i!"
Chiếu theo quy cá»§, nếu Hoà ng Äế có chiếu thư ban tá»›i thì trước tiên nên có trung sá» tá»›i báo để chuẩn bị bà y hương án quỳ nghênh tiếp chiếu. Tần Tương thấy chuyện rất ngoà i ý liệu, chân tay luống cuống, trong nhất thá»i cÅ©ng chưa chuẩn bị hương án, chỉ đà nh vá»™i và ng quỳ xuống. VÅ© Duy Dương nói:
"Sá»± tình khẩn cấp, Hoà ng Thượng có lệnh, kêu Tần đại nhân bất tất phải câu nệ lá»… nghi. Thỉnh đại nhân đứng Ä‘áºy, ngà i hãy tiếp chiếu thư, tiếp thánh chỉ xong láºp tức thi hà nh. CÅ©ng bất tất phải để ta tuyên Ä‘á»c."
Tần Tương hai tay đón lấy chiếu thư, vừa mở ra xem tức thì sắc mặt tái nhợt, muốn Ä‘á»c cÅ©ng Ä‘á»c không lên tiếng. VÅ© Duy Dương hét:
"Tần đại nhân, ngươi dám bất tuân thánh chỉ sao?"
Tần Tương cầm chiếu thư giống như Ä‘ang nâng váºt nặng ngà n cân, hai tay run rẩy, chiếu thư chợt rÆ¡i xuống, Tần Tương đột nhiên quát to má»™t tiếng rồi lao đầu và o cá»™t trụ.
Tức thì toà n trưá»ng chấn động, trong tiếng kinh hô thảng thốt, Uất Trì Bắc đã bắn vá»t đến ôm chặt lấy Tần Tương, kêu lên:
"Tần đại ca, huynh phạm tội gì? Ta và huynh đến kim điện kiến giá."
Tần Tương quát:
"Buông tay, ngươi muốn hãm ta và o vòng bất trung bất nghĩa hay sao?"
Uất Trì Bắc há»i:
"Là thế nà o?"
Tần Tương kêu lên:
"Nếu ta không phụng chỉ chÃnh là bất trung, nếu ta phụng chỉ chÃnh là bất nghÄ©a! Trung nghÄ©a khó lưỡng toà n, Tần Tương ta chỉ có thể bá» cái mạng nà y để tạ bằng hữu!"
Uất Trì Bắc nghe thấy mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, không biết là xảy ra chuyện gì. Nhưng có má»™t Ä‘iểm nghe rõ rà ng, đó là Tần Tương không nguyện là m theo chiếu thư và hoà n toà n không phải Hoà ng Thượng có chỉ bắt y phải chết. Uất Trì Bắc nghe ra ý nà y, cà ng không chịu buông tay, ôm hắn cà ng chặt hÆ¡n. Bản lÄ©nh giữa hai ngưá»i, luáºn võ nghệ thì Tần Tương cao hÆ¡n nhưng nếu luáºn khà lá»±c thì Uất Trì Bắc lại mạnh hÆ¡n.
Uất Trì Bắc dùng hết khà lực toà n thân ôm chặt y, trong lúc cấp thiết Tần Tương là m sao giãy giụa thoát được. Vũ Duy Dương đột nhiên quát:
"Tần Tương kháng chỉ bất tuân, bắt hắn lại!"
Sau đà i có ngưá»i ứng thanh mà ra, đó là má»™t lão đầu lưng gù, thân mình cao lá»›n nhưng hà nh động lại cá»±c kỳ nhanh nhẹn. VÅ© Duy Dương còn chưa dứt lá»i đã thấy hắn ra tay nhanh như Ä‘iện, Ä‘iểm mạnh và o "DÅ© khà huyệt" dưới nách Tần Tương, Tần Tương hắt ra má»™t hÆ¡i, thân hình từ từ nhuyá»…n đổ xuống.
Thiết Ma Lặc cả kinh không Ãt, lão đầu lưng gù nà y chẳng phải ai xa lạ mà chÃnh là Thất Bá»™ Truy Hồn Dương Mục Lao, hẳn là do VÅ© Duy Dương và Äá»— Phục Uy sá»›m đã an bà i mai phục phÃa sau đà i. Vốn dÄ© nếu song phương chân thá»±c giao thá»§ thì Dương Mục Lao cÅ©ng vị tất thắng được Tần Tương, nhưng hiện tại Tần Tương bị Uất Trì Bắc ôm chặt, hắn lại từ phÃa sau đánh trá»™m, đâu còn đưá»ng cho Tần Tương tránh né, láºp tức y bị hắn chế phục.
Dương Mục Lao đã là m một thì không bỠhai, hắn lại một chỉ điểm tới Uất Trì Bắc, Uất Trì Bắc quát:
"Ai dám bắt đại ca ta?"
"Cầm nã thá»§" cá»§a y là tuyệt kỹ gia truyá»n, thiên hạ không ai sánh kịp, song phương cáºn thân giao chiến, thá»§ chỉ cá»§a Dương Mục Lao còn chưa Ä‘iểm trúng huyệt đạo y thì đã bị y chụp lấy cánh tay, liá»n dùng thế "Xa kiên thức" ném hắn bay qua vai. "Rầm" má»™t tiếng, Dương Mục Lao đã bị ném xuống dưới đà i, hắn dùng thế "Lý ngư đả đĩnh" búng mình đứng dáºy nhưng chá»— bị Uất Trì Bắc chụp trúng thì nóng rát như bị áp lá»a váºy.
Tần Tương lúc nà y đã bị võ sÄ© tùy tòng cá»§a Äá»— Phục Uy trói lại, Uất Trì Bắc hai mắt như phun lá»a lại muốn đến đánh mấy tên võ sÄ©, Tần Tương quát:
"Uất Trì huynh đệ dừng tay, đây là thánh chỉ cá»§a vạn tuế, sao ngươi dám to gan vá»ng động? Tổ tiên chúng ta là trung lương, chỉ có thể mặc cho triá»u đình xá» trÃ, quyết không thể là m háºu nhân bất trung bất hiếu được!"
Uất Trì Bắc tÃnh nóng như lá»a nhưng nghe Tần Tương nói ra hai chữ "Trung lương" thì lá»a giáºn tá»±a như bị cháºu nước lạnh đổ và o, cho dù Uất Trì Bắc có nóng nảy thế nà o thì cÅ©ng không thể không chợt kinh hãi, má»™t cá»— khà nóng nhất thá»i biến mất. Y láºp tức nói:
"ÄÆ°á»£c, đệ lấy roi và ng cùng vá»›i huynh lên kim Ä‘iện kiến giá! Ai dám vô lá»… vá»›i huynh, sẽ nếm má»™t roi cá»§a ta trước. VÅ© Duy Dương, Tần đại ca cá»§a ta mà ngươi trói được à ?"
Nguyên lai tổ tiên cá»§a Uất Trì Bắc là Uất Trì Cung nhân cứu giá có công mà được ÄÆ°á»ng Thái Tông Lý Thế Dân ngá»± ban cho roi và ng, roi có thể đánh bất luáºn là hoà ng thân quốc thÃch, công khanh đại thần, tiên đả háºu tấu. Cho nên mặc dù chức vị cá»§a y chẳng tÃnh là cao nhưng bình thưá»ng, trong triá»u má»i ngưá»i Ä‘á»u nể sợ y ba phần.
Nà o ngá» lá»i y còn chưa dứt, VÅ© Duy Dương, Äá»— Phục Uy đột nhiên từ sau lưng y đồng thá»i xuất thá»§. Äá»— Phục Uy dụng "Hổ trảo thá»§" chụp lất xương tỳ bà cá»§a y, VÅ© Duy Dương tức tốc lôi hai cổ tay y ra trói lại. Uất Trì Bắc hét lên má»™t tiếng lá»›n, hai vai rung mạnh, tức thì hai ngưá»i VÅ©, Äá»— loạng choạng loạng choạng liên tiếp thối lui mưá»i mấy bước, cÆ¡ hồ muốn rá»›t xuống đà i nhưng xương tỳ bà cá»§a Uất Trì Bắc cÅ©ng bị bóp vỡ má»™t rẻ, hai cổ tay cÅ©ng bị trói chặt vá»›i nhau. Dương Mục Lao còn chưa yên tâm, hắn nhảy lên xem rồi lại dùng trá»ng thá»§ pháp Ä‘iểm và o "Nhuyá»…n ma huyệt" cá»§a y.
VÅ© Duy Dương ha hả cưá»i nói:
"Không những phải trói Tần Tương mà ngay cả ngươi cũng phải trói!"
Uất Trì Bắc tức giáºn đến thất khiếu phun khói, y hét lá»›n:
"Gia Viện, mang roi và ng của ta đến đây!"
Äá»— Phục Uy ứng thanh cưá»i nhăn nhở:
"Äến đây, đến đây!"
Chỉ thấy má»™t võ sÄ© hai tay nâng cao roi và ng từ phái sau đà i bước ra, cung cung kÃnh kÃnh mang roi và ng dâng cho Äá»— Phục Uy, rồi thưa rằng:
"Äã tuân mệnh đại nhân Ä‘oạt lại roi và ng cá»§a Uất Trì đại nhân!"
Uất Trì Bắc vừa kinh hãi vừa giáºn dữ, y oang oang mắng chá»i:
"Äá»— Phục Uy, ngươi vô pháp vô thiên, không sợ cả nhà bị xá» trảm hay sao mà dám tùy tiện Ä‘oạt roi và ng được ngá»± ban cá»§a ta!"
Äá»— Phục Uy nháºn lấy roi và ng rồi ha hả cưá»i lá»›n:
"Hoà ng Thượng thánh minh, sá»›m đã liệu ngươi có cây kim tiên nà y không chịu nghe sai khiến nên có chỉ cho ta, nếu ngươi sanh sá»± sẽ cho phép ta thu Ä‘oạt roi và ng cá»§a ngươi. Ha ha, chuyện hôm nay quả nhiên nằm trong dá»± tÃnh cá»§a Hoà ng Thượng, ngươi hãy nhìn xem máºt chiếu mà Hoà ng Thượng giao cho ta!"
Hắn móc ra má»™t phong máºt chiếu, mở ra trước mặt Uất Trì Bắc. Uất Trì Bắc nhìn qua, quả nhiên bên trên viết rất rõ rà ng, chuẩn cho Äá»— Phục Uy tùy nghi hà nh sá»±, nếu Uất Trì Bắc kháng mệnh thì Ä‘oạt lấy roi và ng cá»§a y! Uất Trì Bắc có nằm má»™ng cÅ©ng không thể ngá» Hoà ng Thượng lại ban xuống má»™t đạo máºt chiếu như váºy, tức thì hai mắt tối sầm, ná»—i tức giáºn khó có thể hình dung được, y nói:
"Cây roi và ng nà y là Thái Tông Hoà ng Äế ban thưởng, ÄÆ°Æ¡ng kim Hoà ng Äế cÅ©ng không thể nói Ä‘oạt là đoạt được!"
Äá»— Phục Uy cưá»i lạnh nói:
"ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy đến lý luáºn vá»›i Hoà ng Thượng!"
Uất Trì Bắc á khẩu không nói được, thần tình ảm đạm, chỉ đà nh mặc cho bá»n chúng trói quanh ngưá»i rồi đẩy xuống.
Vũ Duy Dương nói:
"Tần Tương kháng chỉ bất tuân, Äá»— đại nhân, việc đại há»™i anh hùng sẽ do ngà i chá»§ trì. Chiếu thư nà y xin ngà i nháºn lấy, láºp tức tuyên cáo ý chỉ ra sao."
Từ sau khi VÅ© Duy Dương đến, đóng má»™t mà n "tuồng hay", trước tiên là Tần Tương bị bắt, sau đó roi và ng cá»§a Uất Trì Bắc bị tước, hết thảy Ä‘á»u do tá» thông chiếu thư nà y mà ra. Bên dưới đà i sá»›m đã nhiệt náo như má»™t chảo dầu sôi sùng sục, lúc nà y thấy Äá»— Phục Uy tiếp lấy chiếu thư, bức mà n mÆ¡ hồ sắp được vén lên, toà n trưá»ng lặng ngắt như tá», ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u yên lặng lắng nghe.
Những nhân váºt tam sÆ¡n ngÅ© nhạc tham gia anh hùng đại há»™i, chÃn phần mưá»i là ngưá»i không thạo viết lách, Äá»— Phục Uy chỉ cần tuân chỉ là m việc, không cần phải tuyên Ä‘á»c nguyên văn, vì muốn những ngưá»i nà y Ä‘á»u hiểu được nên má»›i Ä‘i tá»›i trước đà i dùng ngôn từ cá»§a mình mà nói:
"Hoà ng Thượng có chỉ, anh hùng đại há»™i lần nà y vốn là vì quốc gia mà lá»±a chá»n anh tà i phụ tá cho Hoà ng Thượng. Bởi váºy chỉ cần không phải phản nghịch, trong quá khứ dù phạm tá»™i gì, chỉ cần thuần phục Hoà ng Thượng là toà n bá»™ có thể xóa bá». Má»i ngưá»i có thể an tâm phó há»™i, không cần lo lắng."
Äến đây hắn ngừng lại má»™t chút rồi đổi giá»ng nói tiếp:
"Chỉ có má»™t loại không thể xóa miá»…n, đó là tá»™i phản nghịch, là nghịch tặc phản bá»™i triá»u đình thì đương nhiên triá»u đình không thể dung tha!"
Trong hiện trưá»ng, nhân váºt lục lâm rất há»—n tạp, lá»i hắn còn chưa dứt, dưới đà i âm thânh nhốn nháo đã nổi lên tứ phÃa:
"Cái gì gá»i là nghịch tặc? Hừ, đây rõ rà ng là dùng kế để dụ chúng ta."
"Chúng ta tin tưởng lá»i nói cá»§a Tần Tương nên má»›i đến. Hừ, những lá»i y đã nói, bây giá» Hoà ng Äế các ngươi lại không thừa nháºn hay sao?"
Có má»™t số ngưá»i nóng nảy đã Ä‘ao rút khá»i bao, cung đã căng dây, mắt thấy đại sá»± há»—n náo sắp xảy ra!
Äá»— Phục Uy liá»n vá»™i và ng la lá»›n:
"Các ngươi yên lặng nghe! Thánh chỉ nói rất rõ rà ng, toà n bá»™ phản tặc cần bắt quy án chỉ có mưá»i tên. Những tên nà y Ä‘á»u là xướng mưu gây loạn, cầm đầu vẽ đưá»ng cho phản bá»™i triá»u đình, bằng hữu hoặc bá»™ hạ cá»§a những tên nà y Ä‘á»u vô can. Thánh chỉ còn nói, nếu như ngưá»i nà o hiệp trợ vá»›i quan quân bắt được nhóm giặc nà y, khả dÄ© còn luáºn công ban thưởng, bắt được má»™t tên sẽ được phong là m 'Xa kỵ đô úy', ngoà i ra còn thưởng má»™t ngà n lượng và ng! Cần bắt chỉ là mưá»i tên nà y, tuyệt đại Ä‘a số các ngươi Ä‘á»u có thể an tâm!"
Dưới đà i má»i ngưá»i ầm Ä© kêu lên:
"Là mưá»i tên nà o, nói mau, nói mau!"
Mặc dù quần hà o vẫn còn kinh nghi bất định nhưng đã không còn xao động như vừa rồi. Äá»— Phục Uy lau mồ hôi lạnh rồi tiếp tục nói:
"Mưá»i tên nà y chúng ta sá»›m đã Ä‘iá»u tra rõ rà ng, chúng đã đến kinh thà nh, thá»i khắc nà y hÆ¡n phân ná»a Ä‘ang có mặt ở hiện trưá»ng. Các ngươi muốn vì quốc gia kiến công láºp nghiệp, đây là thá»i cÆ¡ rất lá»›n! Có thể bắt sống phản tặc là tốt nhất, nếu như không thể, giết chết cÅ©ng được, Ä‘á»u được thưởng như nhau. Mưá»i tên nà y là ...."
Chúng nhân nÃn thở mà nghe, chỉ thấy Äá»— Phục Uy cháºm rãi xướng:
"Mưá»i tên nà y là : Thiết Ma Lặc, Mưu Thế Kiệt, Äoà n Khắc Tà , Sá» Triêu Anh, Cái Thiên Hà o, Äá»— Bách Anh, Lý Thiết Tranh, Long Äằng, Äổng Chiêu và Sở Bình Nguyên."
Trong mưá»i ngưá»i nà y thì, hai ngưá»i Thiết, Äá»— là thá»§ lÄ©nh Kim Kê LÄ©nh, Äoà n Khắc Tà vá»›i Kim Kê LÄ©nh có quan hệ cÅ©ng tÃnh là đồng bá»n Kim Kê LÄ©nh. Mưu Thế Kiệt là lục lâm minh chá»§, Cái Thiên Hà o là trợ thá»§ đắc lá»±c nhất cá»§a y. Sá» Triêu Anh bị liệt danh là phản nghịch cÅ©ng vì nà ng là muá»™i tá» cá»§a phản vương Sá» Triêu NghÄ©a, không có can hệ gì vá»›i lục lâm. Lý Thiết Tranh, Long Äằng hai ngưá»i Ä‘á»u là nhất trại chi chá»§, mặc dù trong lục lâm không gia nháºp liên minh nhưng Ä‘á»u tá»± thống lÄ©nh thuá»™c hạ, xướng ngôn tạo phản. Äổng Chiêu là độc cước đại đạo đã kim bồn rá»a tay, lần nà y cÅ©ng bị liệt danh phản tặc. Còn có má»™t ngưá»i là Sở Bình Nguyên, má»i ngưá»i trong hiện trưá»ng, đến chÃnh phần mưá»i Ä‘á»u không biết lai lịch cá»§a y.
Má»—i lần Äá»— Phục Uy xướng lên má»™t danh tá»±, dưới đà i lại ầm vang bốn phÃa, có khi là tiếng kêu kinh dị, có khi là kêu gà o trợ giúp Äá»— Phục Uy, kêu đánh kêu giết.
Quần hà o lúc nà y má»›i hiểu, sở dÄ© Tần Tương phải tá»± vẫn chÃnh là vì y buá»™c phải là m trái vá»›i Ä‘iá»u đã hứa, không kể đến lá»i hứa cá»§a y khiến y khó có thể hạ đà i được, hổ thẹn vá»›i bằng hữu.
Nguyên lai an bà i nhổ cá» táºn gốc nà y chÃnh là ba ngưá»i Dương Mục Lao, VÅ© Duy Dương và Äá»— Phục Uy bà y mưu hạ độc kế. Thứ nhất có thể hạ gục Tần Tương, sau đó tiện tay diệt trừ Uất Trì Bắc. Như váºy đối vá»›i hai ngưá»i VÅ©, Äá»— tháºt là má»™t chuyện quá mức tốt đẹp. Thứ hai, Dương Mục Lao có thể lấy công báo tư thù, dồn Thiết Ma Lặc, Äoà n Khắc Tà và o chá»— chết. Thứ ba có thể tiá»…u trừ được lãnh tụ trứ danh cá»§a lục lâm, Ä‘a số lãnh tụ nà y nằm trong vùng quản hạt cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± và Tiết Tung. Dương Mục Lao hiến kế nà y, đối vá»›i hai ngưá»i Äiá»n, Tiết và các phiên trấn tiết độ sá» liên quan Ä‘á»u có chá»— tốt. Bởi vì chịu sá»± công kÃch cá»§a nhóm lục lâm hảo hán nà y chá»§ yếu là các phiên trấn chứ không phải triá»u đình trung ương, có tiếng mà không có miếng. Cho nên Dương Mục Lao lên kinh hiến kế thì được mấy ngưá»i Äiá»n, Tiết tán trợ, riêng má»™t mình Äiá»n Thừa Tá»± còn tặng hắn ngà n lượng hoà ng kim để giúp hắn chi dùng cho các hoạt động. Dương Mục Lao vốn quen biết VÅ©, Äá»— hai ngưá»i, hÆ¡n nữa lợi hại tương đồng, đương nhiên là má»™t lá»i tức đáp ứng, không cần phải dụng đến tiá»n lá»…, hoà ng kim Ä‘á»u chui và o túi Dương Mục Lao hết. Vá» phần Sá» Triêu Anh vốn không có oán cừu sâu sắc vá»›i Dương Mục Lao, thân thế cá»§a nà ng tháºp phần trá»ng yếu nhưng vì ÄÆ°á»ng triá»u đã chịu đựng loạn An Sá», Túc Tông Lý Hanh đối vá»›i kẻ còn Ä‘ang tác loạn là Sá» Triêu NghÄ©a vẫn luôn thống háºn vô cùng. Mấy ngưá»i Äá»—, VÅ© liệt Sá» Triêu Anh và o danh sách phản nghịch hoà n toà n là vì muốn vuốt ve ý tứ cá»§a Hoà ng Äế. Kẻ là m Hoà ng Äế đương nhiên rất sợ "Lục lâm đại đạo" "tạo phản", hÆ¡n nữa trong danh sách lại có em gái cá»§a Sá» Triêu NghÄ©a, cho nên Túc Tông má»›i nghe Äá»—, VÅ© máºt tấu, láºp tức phê chuẩn kế hoạch cá»§a bá»n chúng, cÅ©ng không cần nể mặt Tần Tương nữa, tháºm chà là bất kể sống chết.
Äá»— Phục Uy vừa má»›i xướng xong bản danh tá»±, ngay trong âm thanh tạp loạn Ä‘ang ồn Ä©, chợt nghe má»™t tiếng thét chói tai như sét đánh, Thiết Ma Lặc đột nhiên từ trong đám ngưá»i phi thân nhảy lên trên đà i!
Äúng là :
Anh hùng thiết đảm nà o đâu sợ
ChÃnh đại quang minh thượng võ đà i.
Muốn biết chuyện sau thế nà o? Má»i xem hồi sau sẽ rõ.
Tà i sản của nhitrung
10-06-2009, 01:01 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
Long Phụng Bảo Thoa Duyên
Nguyên tác: Lương Vũ Sinh
Dịch thuáºt: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: http://******.vn
Hồi Thứ Hai Mươi Sáu (Phần I)
Anh hùng hội nổi cơn binh biến
Luáºn võ trưá»ng nháºn lại ngá»c nhân
oOo
Thiết Ma Lặc cất tiếng quát như sấm dáºy trá»i xuân:
"Thiết Ma Lặc ở đây, có bản lĩnh thì đến mà bắt!"
Võ sÄ© trên đà i có nằm má»™ng cÅ©ng không nghÄ© đến Thiết Ma Lặc lại ngang nhiên như váºy, vốn mang thân pháºn "Thá»§ phạm", váºy mà lại tá»± ý nhảy lên đà i, trong sát na đó chúng Ä‘á»u sợ đến ngây như tượng gá»—. Trong đó còn có hai tên vệ sÄ© nhát gan đứng cạnh mép đà i, thấy y hét lá»›n má»™t tiếng thì hoảng nhiên kinh hãi, chân đứng không vững, dÄ© nhiên là đầu dưới chân trên lá»™n cổ xuống dưới đà i.
Dương Mục Lao bổ ra một chưởng, hắn muốn nhân cơ hội Thiết Ma Lặc chân chưa chạm đà i mà ngoan độc đánh y rớt xuống. Thiết Ma Lặc quát:
"Äến hay lắm!"
Thân mình còn trên không, kiếm đã rá»i khá»i bao, má»™t chiêu "Ưng kÃch trưá»ng không" như dải lụa nhằm yết hầu Dương Mục Lao đâm tá»›i. Dương Mục Lao liá»n chuyển thân, tả chưởng cấp tốc xuyên ra, trá»±c Ä‘oạt lấy bảo kiếm cá»§a Thiết Ma Lặc.
Nếu luáºn vá» bản lÄ©nh, bây giá» Thiết Ma Lặc đã vượt hÆ¡n Dương Mục Lao, nhưng dù sao thân mình còn đương ở trên không thì bất lợi, má»™t kiếm đâm và o không khÃ, chưa kịp biến chiêu thì chuôi kiếm đã bị Dương Mục Lao nắm lấy, ngón giữa cá»§a hắn Ä‘iểm tá»›i hổ khẩu y. Trước đà i có rất nhiá»u ngưá»i nháºn ra Thiết Ma Lặc, mắt thấy Thiết Ma Lặc liá»n sẽ bị nguy hiểm, trong sát na đó không khá»i Ä‘á»u kinh hô.
Trong mà n chưởng phong kiếm ảnh, chỉ thấy Thiết Ma Lặc đã dùng thế "Thái SÆ¡n áp đỉnh", nện thân mình xuống. Äến lúc nà y cứ cho như Dương Mục Lao Ä‘oạt được bảo kiếm thì cÅ©ng bị y đánh bay.
Äây chÃnh là đấu pháp tối hung hiểm, trước ngá»±c Thiết Ma Lặc môn há»™ mở rá»™ng, Dương Mục Lao vốn có thể má»™t chưởng kÃch trúng nÆ¡i yếu hại cá»§a y. Nhưng Thiết Ma Lặc lại dám liá»u lÄ©nh như váºy, Dương Mục Lao cÅ©ng không dám liá»u mạng. Hắn hiểu rõ ná»™i công cá»§a Thiết Ma Lặc cao hÆ¡n hắn, chỉ sợ má»™t chưởng vị tất đã đánh trá»ng thương được Thiết Ma Lặc, mà nếu bị Thiết Ma Lặc áp trụ thì tháºt là là nh Ãt dữ nhiá»u.
Cao thá»§ mang tÃnh mệnh tương tranh, toà n bằng và o đảm khÃ, Dương Mục Lao đảm khà vừa khiếp sợ, liá»n cấp tốc lui vá» sau. Nói thì cháºm nhưng diá»…n biến rất nhanh, Thiết Ma Lặc rung cánh tay lên, trưá»ng kiếp chém qua như chá»›p giáºt, cước bá»™ cÅ©ng đã vững và ng trên đà i.
Dương Mục Lao hoảng hốt tiếp tục thối lui nhưng dù hắn tránh né nhanh là váºy, kiếm quang lướt qua cÅ©ng đã tước Ä‘i má»™t má»› tóc cá»§a hắn. Thiết Ma Lặc phóng tá»›i tấp liên hoà n tam kiếm đẩy lùi Dương Mục Lao, y thoáng chần chừ má»™t chút rồi lại lao ra phÃa sau đà i.
VÅ© Duy Dương giáºn giữ thét:
"Phản rồi, phản rồi!"
Hắn Ä‘ang cầm kim tiên cá»§a Uất Trì Bắc, trong lúc khẩn cấp, không có thá»i gian lấy binh khà cá»§a mình ra, liá»n dùng kim tiên quét đến Thiết Ma Lặc. VÅ© Duy Dương thân là "Long kỵ đô úy", bản lÄ©nh xác thá»±c cÅ©ng không kém, tháºp bát ban võ nghệ không món nà o không tinh, má»™t chiêu tiên pháp "Hồi phong tảo liá»…u" ầm ầm quét đến, thế nhanh lá»±c mạnh, tháºt không thể coi thưá»ng.
Thiết Ma Lặc trở tay má»™t kiếm, chỉ nghe "Choang" má»™t tiếng, mạt và ng bắn ra tung tóe. VÅ© Duy Dương thất kinh, trong lúc cấp kÃp hắn lấy kim tiên là m vÅ© khÃ, lại không nghÄ© đến kiếm mà Thiết Ma Lặc sá» dụng là bảo kiếm, hắn vá»™i và ng triệt hồi kim tiên, may mắn là kim tiên trầm trá»ng nên chỉ bị chém tung má»™t chút mạt và ng chứ chưa bị chém gãy. VÅ© Duy Dương bấy giá» má»›i yên tâm. Ngay lúc đó Äá»— Phục Uy cÅ©ng đã đánh đến. Bản lÄ©nh cá»§a Äá»— Phục Uy kém chút Ãt so vá»›i VÅ© Duy Dương nhưng Nhạn Linh Äao hắn sá» dụng cÅ©ng là bảo váºt đại ná»™i được ngá»± ban, Ä‘ao kiếm tương giao, tiếng vang chói tai, hổ khẩu cá»§a Äá»— Phục Uy ê ẩm, nhưng lưỡi Ä‘ao không há» bị thương tổn gì.
Dương Mục Lao quát:
"Thiết Ma Lặc, ngươi cho dù có ba đầu sáu tay, hôm nay cũng phải thúc thủ chịu trói thôi!"
Hắn sá» ra bản lÄ©nh "Thất bá»™ truy hồn", háºu phát tiên chế, Thiết Ma Lặc vừa má»›i xuất kiếm đỡ bảo Ä‘ao cá»§a Äá»— Phục Uy thì Dương Mục Lao đã nháºp thân và o trong mà n Ä‘ao quang kiếm ảnh, song chưởng tá» phát, nhằm háºu tâm Thiết Ma Lặc kÃch đến. Thiết Ma Lặc phản thá»§ má»™t chiêu "NgÅ© Ä‘inh khai sÆ¡n". Song phương Ä‘á»u dùng chưởng lá»±c cương mãnh, chỉ nghe má»™t tiếng "Bùng" chấn động, Dương Mục Lao loạng choạng lắc lư, Thiết Ma Lặc cÅ©ng lảo đảo suýt chút nữa thì mất trá»ng tâm, may mà công lá»±c cá»§a y thâm háºu, láºp tức dùng trá»ng thân pháp "Thiên cân trụy" trụ vững lại, Ä‘iá»m nhiên đánh bạt bảo Ä‘ao cá»§a Äá»— Phục Uy và kim tiên cá»§a VÅ© Duy Dương.
Mặc dù Dương Mục Lao chiếm được tiện nghi, nhưng trong lòng hắn cÅ©ng thầm rúng động. Phải biết, bất quá Thiết Ma Lặc chỉ dùng đơn chưởng đối phó vá»›i hắn, váºy mà Dương Mục Lao vẫn không thể thá»§ thắng. Công lá»±c cá»§a Thiết Ma Lặc tháºt sá»± mạnh hÆ¡n hắn má»™t báºc. Dương Mục Lao nghiến răng, nghÄ© bụng, "Hôm nay nếu không chá»›p cÆ¡ há»™i nà y trừ khá» hắn, háºu há»a vô cùng!"
Hắn liá»u mạng dốc hết chân lá»±c, liên tiếp phóng "Truy hồn thất chưởng"!
Quả là song quyá»n nan địch tứ thá»§, mãnh hổ nan địch quần hồ, Thiết Ma Lặc dưới sá»± vây công cá»§a tam đại cao thá»§, mặc dù nhất thá»i chưa đến ná»—i thua nhưng cÅ©ng đã sinh hiểm cảnh.
Chợt nghe má»™t tiếng hú dà i, lại má»™t thân ảnh từ trong rừng ngưá»i nhảy lên, ngưá»i đó hô lá»›n:
"Chư vị anh hùng, xin hãy tránh ra, Äoà n Khắc Tà ta đã tá»›i!"
Quần hà o phó há»™i đến chÃn phần Ä‘á»u kÃnh trá»ng Thiết Ma Lặc, bá»n há» không dám lên đà i giúp đỡ nên Ä‘á»u nhao nhao nhưá»ng đưá»ng cho Äoà n Khắc Tà . Nhưng cÅ©ng có và i kẻ muốn láºp công lÄ©nh thưởng, thấy lợi má» mắt, khinh thị Äoà n Khắc Tà là háºu sinh tiểu tá», liá»n rút binh khà cản đưá»ng tiến cá»§a chà ng.
Chá»— Äoà n Khắc Tà vừa đứng cách chá»— Sá» Nhược Mai không xa, thân hình chà ng má»›i bốc lên, Sá» Nhược Mai liá»n phát giác ra chà ng, không khá»i bá»—ng dưng cả kinh, lại bá»—ng dưng mừng rỡ, nà ng buá»™t miệng thốt:
"Ẩn Nương tỷ tỷ, nhanh đến trợ giúp y!"
Huynh muá»™i Äá»™c Cô VÅ© Ä‘ang ở bên cạnh nà ng, hÆ¡n nữa Äá»™c Cô Oánh còn dá»±a bên thân nà ng, Sá» Nhược Mai đột ngá»™t xông ra tá»±a hồ hất ngã Äá»™c Cô Oánh, trong giây lát, huynh muá»™i bá»n há» Ä‘á»u ngây ngưá»i.
Bá»n há» nháºn ra Äoà n Khắc Tà chÃnh là ngưá»i đêm hôm đó lén đến nhà há» rồi cùng giao thá»§ vá»›i Sá» Nhược Mai, cÅ©ng là ngưá»i mà mấy hôm trước trùng phùng trên đưá»ng, trợ giúp yêu nữ há» "Sá»" kia giao đấu vá»›i bá»n há». Äá»™c Cô Oánh trong đầu má»™t mảng mịt má», thấy vô cùng kỳ quái, "Uy, ngưá»i nà y quả nhiên là Äoà n Khắc Tà ! Vì sao trước đây SỠđại ca mở miệng là mắng y thà nh tiểu tặc, bây giá» lại gấp gáp, không quản hết thảy lao ra cứu y?" Nà ng má»™t lòng má»™t dạ vì Sá» Nhược Mai mà tương tư, căn bản chưa từng nghi ngá» Sá» Nhược Mai là nữ tá». Äá»™c Cô VÅ© lại sá»›m đã nghi ngá», lúc nà y nghe thấy Sá» Nhược Mai gá»i "Ẩn Nương tá»· tá»·", thì cà ng tỉnh ngá»™, "Nguyên lai viên quan quân cùng Ä‘i vá»›i y chÃnh là nữ hiệp đại danh đỉnh đỉnh Niếp Ẩn Nương, Niếp Ẩn Nương nữ giả nam trang, y gá»i Niếp Ẩn Nương là 'tá»· tá»·',.... ôi, thế nà y còn nghi ngá» gì nữa, y quả nhiên là nữ tá» giống như Niếp Ẩn Nương, cải trang đến phó há»™i. Chỉ đáng thương cho muá»™i muá»™i ta, không đâu lại si tâm vá»ng tưởng má»™t phen."
Äá»™c Cô VÅ© nhắc:
"Muội muội đừng phát ngốc ra nữa, nhanh đến trợ giúp SỠtỷ tỷ đi."
Äá»™c Cô Oánh thất thanh kêu lên:
"Ca ca, huynh nói cái gì? SỠđại ca, huynh ấy, huynh ấy...."
May mắn là hiện trưá»ng Ä‘ang há»—n loạn xà ngầu, không ai chú ý đến giá»ng Ä‘iệu thất thố cá»§a nà ng. Äá»™c Cô VÅ© nói:
"Muá»™i còn không minh bạch sao? Y không phải là SỠđại ca cá»§a muá»™i, mà là vị hôn thê cá»§a Äoà n Khắc Tà , Sá» nữ hiệp Sá» Nhược Mai!"
Äá»™c Cô Oánh "ối chao" má»™t tiếng, bao nhiêu hy vá»ng nhất thá»i bị ngưá»i đánh vỡ, nà ng ngỡ ngà ng nói chẳng ra lá»i. Äá»™c Cô VÅ© bảo:
"Mặc dù nà ng ta không phải SỠđại ca cá»§a muá»™i nhưng rốt cuá»™c cÅ©ng đã má»™t phen tương giao vá»›i chúng ta, chúng ta tá»± mệnh mình là ngưá»i trá»ng hiệp nghÄ©a, coi trá»ng chÃnh là hai chữ 'hiệp nghÄ©a', hôm nay nà ng ta có chuyện, chúng ta há có thể khoanh tay đứng nhìn?"
Äá»™c Cô Oánh bá»—ng nhiên kinh tỉnh, nà ng nén lại ná»—i thương tâm, nói:
"Không sai, bất kể y là SỠđại ca hay là SỠtỷ tỷ, rốt cuộc là muội và y đã có một đoạn giao tình."
Nà ng rút kiếm ra khá»i vá», hai huynh muá»™i cùng song song xông ra khá»i rừng ngưá»i. Chợt nghe có ngưá»i kêu lên:
"Äó không phải là Äá»™c Cô huynh muá»™i đó sao."
Äá»™c Cô VÅ© ngẩng đầu nhìn, nguyên lai lại là hai huynh muá»™i Lữ Hồng Thu cÅ©ng đã kéo đến. Äá»™c Cô VÅ© vừa kinh vừa hỉ, nghÄ© bụng:
"Muá»™i muá»™i mê má»™ng đã tỉnh, hôn sá»± vá»›i Lữ gia ước chừng có thể thà nh, khó có được huynh muá»™i bá»n há» nghÄ©a khà thâm trá»ng như váºy, chỉ sợ là m liên lụy đến bá»n há»."
Lúc đó, Ä‘ang có má»™t viên quan quân cản đưá»ng tiến cá»§a Äá»™c Cô Oánh, tay hắn sá» "Äá»™c cước đồng nhân", đã dùng thế "Thái sÆ¡n áp đỉnh" sầm sáºp nện xuống đầu Äá»™c Cô Oánh. Kiếm thuáºt cá»§a Äá»™c Cô Oánh vốn cá»±c kỳ tinh diệu nhưng trong lòng nà ng Ä‘au đớn chưa qua hết, xuất chiêu không thà nh đưá»ng lối, mắt thấy sẽ liá»n bị đồng nhân Ä‘áºp trúng. Chợt nghe tiếng dây cung báºt lên, "bách" má»™t tiếng, Thần Tiá»…n Thá»§ Lữ Hồng Xuân đã bắn đến má»™t mÅ©i tên xuyên từ háºu tâm cá»§a viên quan quân ra táºn phÃa trước. Viên quan quân kia đổ rầm xuống, đồng nhân cÅ©ng nện găm xuống mặt đất, bùn đất bắn tung. Äá»™c Cô Oánh giáºt mình kinh hãi, nhất thá»i đầu óc thanh tỉnh lại. Lữ Hồng Xuân đã phóng như bay đến, từ xa y đã há»i:
"Oánh cô nương, không bị thương chứ?"
Äá»™c Cô Oánh á»ng hồng khuôn mặt, nà ng đáp:
"Äa tạ Lữ đại ca."
Hai đôi huynh muá»™i há»™i há»p cùng đánh ra.
Sá» Nhược Mai, Niếp Ẩn Nương chưa vượt được lên kịp Äoà n Khắc Tà thì chợt nghe thấy má»™t tiếng thét chói tai:
"Sư huynh ngươi ở đây, ngươi còn dám sÃnh tà i!"
Má»™t hán tá» gầy nhom như con khỉ từ trong rừng ngưá»i bay lên, chÃnh là Tinh Tinh Nhi. Tinh Tinh Nhi và bè lÅ© Dương Mục Lao cÅ©ng sá»›m có cấu kết vá»›i nhau. Hắn táºp hợp má»™t nhóm tà phái yêu nhân trên giang hồ lại, mục tiêu bá»n chúng cùng đến tham gia anh hùng đại há»™i chÃnh là Äoà n Khắc Tà và Thiết Ma Lặc.
Tinh Tinh Nhi chỉ sợ không Ä‘uổi kịp Äoà n Khắc Tà sẽ để cho chà ng thoát lên đà i trước mà giải vây cho Thiết Ma Lặc. Trong nhất thá»i cấp bách, hắn cÅ©ng không kêu ngưá»i nhưá»ng đưá»ng, cứ đạp lên đầu má»i ngưá»i mà vượt qua. Khinh công cá»§a hắn tuyệt đỉnh, mÅ©i chân chỉ Ä‘iểm nhẹ lên đầu ngưá»i là có thể mượn lá»±c vá»t Ä‘i, không là m tổn thương đến đầu ai. Nhưng mặc dù như váºy, những ngưá»i tham gia đại há»™i lần nà y có ai mà không có chút thân pháºn trên giang hồ chứ? Chá»› nói là bị hắn đạp lên đầu, dẫu chỉ là bị hắn lướt qua đỉnh đầu chưa chạm đến thì cÅ©ng đã là điá»u đại sỉ nhục rồi, nhất thá»i tiếng chá»i bá»›i giáºn dữ ầm ầm nổi lên, những ngưá»i vốn không có ác cảm sâu sắc vá»›i Tinh Tinh Nhi thì giỠđịch ý vá»›i hắn cÅ©ng đại tăng.
Mấy hán tá» muốn láºp công nháºn thưởng, thấy Tinh Tinh Nhi lướt đến thì liá»n sá»a đổi bá»™ dáng cao ngạo bệ vệ, tấn công cà ng gấp gáp. Vốn dÄ© vá»›i bản lÄ©nh cá»§a Äoà n Khắc Tà , muốn giết bá»n chúng thá»±c dá»… như trở bà n tay, thế nhưng chà ng còn niệm tình bá»n há» là ngưá»i trong võ lâm, mặc dù thấy lợi quên nghÄ©a, rất đáng ghê tởm nhưng cÅ©ng không đà nh lòng đại khai sát giá»›i. Chà ng thấy Tinh Tinh Nhi phóng đến, nhất thá»i đúng chá»§ ý, tức thì hét lá»›n má»™t tiếng, xuất thá»§ nhanh như chá»›p tóm được má»™t hán tá» sá» "Äại chước Ä‘ao", nhằm hướng Tinh Tinh Nhi mà quăng tá»›i.
Lá»±c đạo Äoà n Khắc Tà ném ra mạnh mẽ vô cùng, nếu như Tinh Tinh Nhi không tiếp, tên nà y dẫu chẳng chết thì tối thiểu cÅ©ng vỡ đầu chảy máu. Tinh Tinh Nhi vừa thấy, nháºn ra tên nà y chÃnh là "tiểu cá»u tá»" (tức em vợ) cá»§a Há» Bỉnh Äạt. Há» Bỉnh Äạt là má»™t ma đầu trứ danh trong tà phái, cùng vá»›i Tinh Tinh Nhi là bát bái chi giao, lần nà y Tinh Tinh Nhi ước hẹn vá»›i tà phái ngầm đến yểm trợ, Há» Bỉnh Äạt cÅ©ng có trong số đó. Bây giá» kẻ bị Äoà n Khắc Tà ném lại là tiểu cá»u tá» cá»§a Há» Bạt Äỉnh, Tinh Tinh Nhi sao có thể bá» mặc không tiếp? Tên nà y vẫn còn chưa ném bá» "Äại chước Ä‘ao", Tinh Tinh Nhi túm lấy cổ chân hắn, tiếp được hắn. Tên nà y vốn đã bị ném đến đầu óc hoảng loạn, chợt thấy bị ngưá»i khác túm lấy, hai tay vẫn còn có thể hoạt động được, hắn liá»n bổ xuống má»™t Ä‘ao.
Tinh Tinh Nhi cả giáºn thét:
"Xuẩn tà i, là ta!"
Ngón giữa cá»§a hắn báºt ra, bắn tung "Äại chước Ä‘ao", rồi lại dùng xảo kình quẳng tên kia xuống đất, lúc nà y má»›i bảo toà n được tánh mạnh gã.
Tinh Tinh Nhi tiếp thì đã tiếp được nhưng tên nà y nặng trăm cân có dư, lại bị Äoà n Khắc Tà dùng kình lá»±c mạnh mẽ ném đến, Tinh Tinh Nhi tiếp xong cÅ©ng tá»± cảm thấy hổ khẩu má»™t tráºn ê ẩm.
Nói thì cháºm nhưng diá»…n biến rất nhanh, Äoà n Khắc Tà cưá»i rằng:
"Tinh Tinh Nhi, ngươi mới là xuẩn tà i!"
Lá»i còn chưa dứt, thoắt cái tóm lấy má»™t tên khác, chà ng lại là m hệt như trước nhắm Tinh Tinh Nhi mà quẳng đến. Tên nà y là đại đệ tá» cá»§a Bá»™c Dương Hầu, má»™t hảo hữu khác cá»§a Tinh Tinh Nhi, Tinh Tinh Nhi má»™t lần nữa lại không tiếp không được. Lần nà y Tinh Tinh Nhi đã khôn ra, khi tên kia bắn đến gần, trước tiên hắn dùng công phu "Cách không Ä‘iểm huyệt" Ä‘iểm huyệt đạo gã rồi má»›i tiếp, sau đó má»›i lại giải khai huyệt đạo. Nhưng tên nà y lại là má»™t tên máºp mạp, so vá»›i tên vừa rồi còn nặng hÆ¡n, Tinh Tinh Nhi tiếp xong cÅ©ng thở hổn hển.
Mấy tên hán tá» vây công Äoà n Khắc Tà , thấy Äoà n Khắc Tà lợi hại như váºy, nà o dám để cho chà ng chụp được, láºp tức hò nhau bá» chạy. Äoà n Khắc Tà phá lên cưá»i ha hả rồi tức tốc lướt qua luáºn võ trưá»ng. Luáºn võ vẫn còn chưa bắt đầu nên trong luáºn võ trưá»ng không có ai ngăn cản.
Tinh Tinh Nhi hổn hển Ä‘uổi theo phÃa sau, chợt nghe thấy má»™t âm thanh già nua quát:
"Tiểu hầu nhi, bồi thưá»ng ta cái hồ lô!"
Ngưá»i đến chÃnh là vị tiá»n bối lừng danh còn sót lại trong giang hồ tam dị cái, Phong Cái Vệ Việt. Bảo bối yêu quý nhất cá»§a Vệ Việt là chiếc hồng hồ lô, tại đại há»™i Cái Bang ở Bá Huyá»n đã bị Tinh Tinh Nhi đâm mấy kiếm thá»§ng nên đối vá»›i Tinh Tinh Nhi lão háºn đến táºn xương.
Tinh Tinh Nhi cả giáºn quát:
"Lão ăn mà y, ngươi đừng có bát nháo! Bây giá» ta Ä‘ang bắt phản tặc, ngươi lại không liệt danh trong bá»n phản tặc, hà tất phải lao mình và o vÅ©ng nước đục?"
Phong Cái Vệ Việt chá»i:
"Ta không cần biết cái gì phản tặc vá»›i không phản tặc, ngươi láºp tức Ä‘á»n ta cái hồng hồ lô giống y hệt như trước, bằng không bá»n há» bắt phản tặc, còn ta bắt ngươi!"
Tinh Tinh Nhi bị lão là m tức giáºn đến dở khóc dở cưá»i, hắn chá»i lại:
"Ngươi quả thực là tên khốn nạn!"
Vệ Việt đột nhiên há miệng, má»™t vòi rượu phun đến phÃa Tinh Tinh Nhi, lão nói:
"Ngươi hÃt hÃt mùi rượu Ä‘i, ta dùng cái hồ lô má»›i nà y đựng rượu, vị rượu Ä‘á»u kém Ä‘i mấy phần. Ta muốn ngươi Ä‘á»n, là việc thiên công địa đạo, ngươi còn dám mắng ta là khốn nạn à ?"
Tinh Tinh Nhi khinh công cao hÆ¡n Vệ Việt nhưng hắn vừa liên tiếp tiếp lấy hai tên đại hán mà Äoà n Khắc Tà ném đến, khà lá»±c cÅ©ng tiêu hao không Ãt, khinh công cÅ©ng có Ä‘iểm bị sút kém, lần nà y lại vô ý không đỠphòng, quả nhiên không tránh kịp, liá»n bị vòi rượu cá»§a Vệ Việt phun đầy đầu đầy mặt, nóng nóng rát rát tháºt rất khó chịu. Tinh Tinh Nhi vá»™i và ng nhắm chặt mắt, chưa kịp mở mắt ra thì Vệ Việt đã lao đến, má»™t chưởng kÃch và o bối tâm hắn.
Tinh Tinh Nhi nghe thấy tiếng gió, liá»n trở tay phóng ra má»™t kiếm. Kim tinh Ä‘oản kiếm cá»§a Tinh Tinh Nhi sắc bén phi thưá»ng, lại có tẩm kịch độc, Vệ Việt cÅ©ng có mấy phần cố kỵ, tức tốc vươn tay bắn ra, đồng thá»i tả chưởng lại vá»— xuống má»™t chiêu.
Tinh Tinh Nhi dá»±a và o khinh công siêu trác tuyệt, nghe hÆ¡i gió phân biệt phương hướng chưởng lá»±c mà tránh khá»i má»™t chưởng nà y cá»§a Vệ Việt. Nhưng má»™t chỉ cá»§a Vệ Việt không mang theo kình phong, hắn lại không thể tránh được. Chỉ nghe "canh" má»™t tiếng, ngón giữa cá»§a Vệ Việt đã búng trúng chuôi kiếm cá»§a hắn, Tinh Tinh Nhi hổ khẩu nóng ran, Ä‘oản kiếm cÆ¡ hồ nắm không vững.
Vệ Việt ha hả cưá»i nói:
"Tiểu hầu nhi, ngươi không Ä‘á»n ta cái hồng hồ lô cÅ©ng được, quỳ xuống dáºp đầu lạy ta ba lạy Ä‘i!"
Miệng lão thì nói nhưng cũng chẳng chịu buông tha, ngay khi nói hai câu đã liên tiếp tấn công bảy chưởng. Tinh Tinh Nhi một mặt thi triển công phu nhảy nhót nhanh nhẹn tránh né, một mặt lau sạch rượu trên mặt, lúc nà y mới có thể mở mắt nhà o đến đánh Vệ Việt.
Tinh Tinh Nhi má»™t lần nữa bị Vệ Việt bỡn cợt, giáºn dữ cá»±c Ä‘iểm, háºn không thể đâm thá»§ng ngưá»i Vệ Việt nhưng lại là lá»±c bất tòng tâm. Vệ Việt trừ có khinh công không bằng Tinh Tinh Nhi, còn các môn công phu khác Ä‘á»u cao cưá»ng hÆ¡n Tinh Tinh Nhi. Vá» phần chưởng lá»±c thì hùng háºu, cà ng khiến Tinh Tinh Nhi mÆ¡ ước mà đuổi không kịp. Mặc cho Tinh Tinh Nhi trăm phương táºp kÃch, thừa cÆ¡ công phá nhưng căn bản Ä‘oản kiếm cá»§a hắn không sáp lại gần được thân hình Vệ Việt. Nhiá»u nhất là phóng đến cách ngưá»i chừng ba thước thì liá»n bị chưởng phong cá»§a Vệ Việt chấn động mÅ©i kiếm cá»§a hắn. Qua hÆ¡n mưá»i chiêu, Vệ Việt chưởng lá»±c cà ng đánh cà ng mạnh, chưởng phong giăng bá»§a chặt thân hình Tinh Tinh Nhi tá»±a như má»™t bức tưá»ng vô hình. Tinh Tinh Nhi tức tốc thi triển khinh công nhưng cÅ©ng không thoát ra được.
Tà i sản của nhitrung
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçâóê , bảo thoa lục , down long phung bao thoa , êîíêóðñû , ëóíêà , îäèíöîâî , ïåñíÿ , ïîäàðêè , ïîãîäû , ïðàâäà , ïðîãíîç , loan phung se duyen , lomngphungkiduen , long phụg bảo thoa , long phụng bảo thoa , long phung bao dau thoa , long phung bao hoa thoa , long phung bao kiem , long phung bao kim thoa , long phung bao luc thoa , long phung bao ngan thoa , long phung bao tha duyen , long phung bao thoa , long phung bao thoa luc , long phung duyen , long phung thoa bao luc , ñóáàðó , ýêîëîãèÿ , ðàìñòîð