 |
|

17-04-2008, 06:17 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Ngay láºp tức, hai hà ng ngưá»i áo và ng, từ hai con đưá»ng tiến đến, nháºp là m má»™t, mi tẻ ra hai bên; tiếng hô vang trong nắng sá»›m:
- Thiếu gia Äà m chá»§ đã vá» !
Nguyên Huân Ä‘i giữa hai lá»›p gia nhân cung kÃnh. Dương Qui Loan từ đại sảnh Ä‘i ra, đôi mắt bà chan chứa hai dòng lệ nhưng trên môi, nụ cưá»i là m khuôn mặt bà tươi như hoa nở. Nguyên Huân quỳ xuống, Dương Cô Cô ôm lấy vai chà ng nâng dáºy.
- Mẹ !
- Con, con cá»§a mẹ đã vá»!
- Tằng Tổ có an khang không mẹ?
- Nội Tổ ta vẫn chỠmong con, mau cùng mẹ và o bái kiến!
Dương Long Äiêu ngồi trên chiếc ghế chạm hình " Long ẩn vân trung". Nguyên Huân bước và o quỳ lạy:
- Con là Phượng Thánh tham kiến Tằng Tổ lão nhân gia!
Má»™t luồng kình lá»±c mạnh như thác cuá»™n nâng chà ng dáºy, Nguyên Huân hiểu ngay Lão nhân gia muốn thá» khảo sát võ công mình, chà ng nhanh chóng váºn chân khà cưỡng lại. Từ ngà y đả thông Sinh Tá» Huyá»n Quan, tiếp nháºn chân lá»±c cá»§a Vô Kỵ Thần y, và uống Lệ Hoa Thạch Há»a, công lá»±c Nguyên Huân là công lá»±c cá»§a má»™t cao thá»§ có sáu, bảy mươi năm há»a hầu, trong đó là công phu khổ luyện cá»§a chà ng là má»™t sá»± tÃch lÅ©y đáng kể.
Luồng chân lá»±c cá»§a Long Äiêu lão nhân giá» như thác đổ, chạm phải luồng chân khà cá»§a chà ng, tách là m đôi, như hai con Giao long, cuốn rạp hà ng cây lá»›n trước cá»a đại sảnh, tiếng cây gãy răng rắc...
Nguyên Huân vẫn quỳ gối, tà áo chà ng bay phất phÆ¡. Dương lão nhân thu hồi kình lá»±c, Nguyên Huân cung kÃnh quỳ sát xuống dưới chân lão nhân, xong chà ng đứng lên, đến đứng hầu má»™t bên. Dương Qui Loan mừng rỡ, bà ôm lấy chà ng và o vòng tay. Riêng Long Äiêu lão nhân thì cá»±c kỳ hoan há»·:
- Giá»i tháºt! Ngươi hóa giải được ná»™i lá»±c cá»§a ta, ta mừng lắm cháu ạ! Trên giang hồ nà y, còn ai nữa còn ai nữa... ha ha...!
Tiếng cưá»i cá»§a Lão nhân là m rung rinh mái ngói, bá»n gia nhân phải bịt tai, mặt mà y thất sắc. Nguyên Huân mang hết những thà nh quả, cùng những hiểm nguy, và toà n bá»™ tình hình võ lâm thuáºt lại, không thiếu má»™t chi tiết.
Lão nhân nói:
- Thế là việc lá»›n nhất đã xong, những việc sau tá»± nhiên sẽ thà nh. Võ lâm thiên hạ giao cho cháu bổn pháºn duy trì công đạo là đúng lắm. Ngà y mai, con sẽ phải gấp rút bước chân và o luyện Sát Na Vô Lượng Thần công. Ta sẽ giúp con toà n thà nh. ông cầm lấy thanh trưá»ng kiếm Ä‘en nhánh từ tay Nguyên Huân:
- á»¶ Thiên kiếm được đúc ra từ khối Huyá»n thiết, cÅ©ng như Huyá»n Thiên kiếm cá»§a há» Dương ta đấy, nhưng e là quá nhẹ đối vá»›i đại lá»±c cá»§a con. á»· Thiên ngà y xưa Hoà ng phu nhân xá» dụng, Äồ Long Ä‘ao Quách đại gia xứ dụng thì nặng hÆ¡n, á»¶ Thiên chỉ xứng vá»›i âm hà n nhu công thà thôi. Từ ngà y mai con sẽ luyện táºp Huyá»n Thiên kiếm pháp, uy lá»±c lá»›n hÆ¡n nhiá»u! Ta muốn rằng con phải phế há»§y tên phản đồ há» Tiêu kia bằng chÃnh thanh Huyá»n Thiên, má»›i thá»a lòng con ta nÆ¡i suối và ng. Thôi con vá» nghỉ!
Nguyên Huân vâng lá»i cung kÃnh lui ra, Qui Loan bước theo, hai mẹ con trở vá» dãy nhà , nÆ¡i trú ngụ cá»§a chà ng.
Các gia nhân đã dá»n tiệc ở ngoà i sân, dưới má»™t tà n hoa lá»›n, cho chà ng và Qui Loan. Từ ngà y rá»i khá»i Tuyệt Tình Äà m, căn buồng, dãy nhà dà nh riêng cho chà ng, thưá»ng xuyên được quét dá»n, lau chùi tươm tất. Dương Qui Loan ra lệnh cho toà n thể gia nhân mở tiệc, mừng ngà y Nguyên Huân trở vá» Qui Loan ra hiệu cho bốn thể nữ hầu rượu lui ra nghỉ ngÆ¡i. Còn lại hai mẹ con, bà nói:
- Con ạ ! Mẹ khoác khoái mong con từng ngà y. Ngà y mai, mẹ sẽ thưa với Lão nhân gia, con bái mẹ là m mẹ, mẹ con ta sẽ trình trước anh linh của Tổ tiên con nhé!
- Thưa mẹ, con vâng theo ý mẹ!
- Con Ä‘i và o chốn gian lao, lòng mẹ lo âu từng giây khắc, ngà y đêm cầu khẩn Pháºt, Trá»i độ trì cho con; nay con trở vá», ta mừng vô hạn!
Nguyên Huân cầm tay bà :
- Mẹ, con sẽ ở lại đây cùng mẹ, từ má»™t đến hai năm. Trách nhiệm con còn nặng, phải xa mẹ má»™t thá»i gian, rồi con sẽ trở lại!
- Mẹ biết, mẹ biết Ä‘iá»u ấy, con còn quê hương tổ quốc con, còn mối gia thù chưa trả, và bao nhiêu Ä‘iá»u khác nữa. Mẹ chỉ mong khi cuối Ä‘á»i mẹ, mẹ có con bên cạnh...
Sáng ngà y hôm sau, Long Äiêu lão nhân cho ngưá»i gá»i Nguyên Huân đến, bảo:
- Phượng Thánh, phÃa tây cá»§a Tuyệt Tình Äà m có má»™t khu thạch động. Bao nhiêu Ä‘á»i nay, nhà há» Dương đã dùng là m nÆ¡i bế quan luyện công, đã bố trà đầy đủ từ lương thá»±c, nước uống và những dụng cụ cần thiết cho việc luyện táºp công phu võ há»c. NÆ¡i chốn ấy yên tÄ©nh, thoáng mát; bao bá»c là má»™t khu rừng trúc nhá». Con hãy lên đó, bế quan luyện táºp cho thanh tịnh. Muốn lên thạch động, phải có thang dây để trèo lên má»™t vách núi dá»±ng đứng. Sẽ không má»™t ai đến phiá»n nhiá»…u, gây gián Ä‘oạn việc luyện táºp cá»§a con cả, ta sẽ Ä‘iểm hóa cho con khi cần thiết!
Dương Qui Loan nói:
- Thá»i gian luyện công, con sẽ phải chịu đựng sá»± cô độc, má»™t sá»± cô độc rất cần thiết. Sá»± tịch mịch khiến cho trà tuệ minh mẫn, cho tâm được định; để rá»i thấu má»i lẽ huyá»n vi. Äức Thế Tôn và o rừng sâu ngồi thiá»n mà chứng ngá»™, Äức Äạt Ma Sư tổ diện bÃch, xoay lưng vá»›i cõi bụi trần mà thấu được lẽ trá»i. Má»i Ä‘iá»u trong tâm trà hãy gạt bá», hãy thảnh thÆ¡i. Con hiểu chứ!
- Vâng, con đã hiểu, mẹ hãy an tâm!
Trong không khà nghiêm cẩn, thà nh kÃnh trước bà n thá» gia tiên, trước mặt Dương Long Äiêu lão nhân; Nguyên Huân quỳ trước Dương Cô Cô lạy nháºn bà là m mẹ. Dương Qui Loan nước mắt rưng rưng, bà ôm lấy chà ng run giá»ng:
- Con trai cá»§a mẹ, mấy chục năm nay mẹ khao khát đến cháy lòng có được má»™t ngưá»i con. Cha con đã linh thiêng, cảm thông tấm lòng cá»§a mẹ, nên dẫn đưá»ng cho con đến đây cùng mẹ, để mẹ thay mẹ ruá»™t cá»§a con, săn sóc và an á»§i con; và con, con cÅ©ng là nguồn an á»§i cá»§a mẹ. Hãy theo mẹ, Nguyên Huân...
Dương Qui Loan là ngưá»i tà i hoa rất má»±c, bà tá»± há»a chân dung cá»§a Nguyên Lữ theo trà nhá»›, và đặt bà n thỠông trong phòng riêng cá»§a bà . Cùng Nguyên Huân quỳ xuống, bà thầm thì khan khứa:
- Nguyên Lữ, thiếp đội Æ¡n chà ng! PhÃa bên kia cuá»™c sống, trong cõi linh thiêng, xin chà ng độ trì cho con luyện thà nh thần công, rá»a mối gia thù!
Äúng giá» Ngá», Nguyên Huân lên thạch động.
Trong ba ngà y đầu, chà ng tắm ngưá»i trong dòng suối, nước trong vắt, chảy ngang háºu động. Sau thạch động là má»™t khu đất cá» xanh mượt, Ä‘iểm đầy những loà i hoa dại đủ mà u. con suối từ trên cao chảy xuống, len lách qua khu rừng trúc, qua khu rừng mai già , lách ngang háºu động, đổ xuống má»™t chiếc hồ nhá» trong vắt và lạnh buốt. Nước trong hồ chẳng đầy chẳng vÆ¡i, chà ng Ä‘oán có má»™t mạch ngầm dẫn nước thoát Ä‘i.
|

17-04-2008, 06:17 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Sau ba ngà y tỉnh tâm, qua ngà y thứ tư, Nguyên Huân thắp ba cây nhang, tế cáo trá»i đất; đến đầu giá» Thìn, chà ng tá»a thiá»n, lòng thanh thoát như mây trá»i, tay để lên Vạn Kiếp Bà Truyá»n, Nguyên Huân giở ra.
Sáu chữ " Sát Na Vô Lượng Thân Công" bằng kim nhá»§ lóng lánh, thần trà chà ng như mở ra cùng trá»i đất. Có tiếng sấm nổ ì ầm trên đỉnh núi cao. Tráºn mưa xuân phÆ¡i phá»›i sao có tiếng sấm? Mùa xuân không bao giá» có sấm sét! Kỳ lạ thay ná»—i đất lòng trá»i, cÆ¡n mưa xuân thổi hương hoa đầy thạch động, cả vạn váºt như được ướp hương.
Nguyên Huân nhắm mắt lại, tâm tỉnh như mặt hồ im gió, chà ng thắp nén nhang để trước Di váºt cá»§a Tổ tiên, và quỳ lạy Chà ng bá»—ng như nghe có tiếng nói từ má»™t cõi hư không nà o vá»ng vá», giá»ng nói uy nghiêm cá»§a tổ tiên, hay tiếng vá»ng đến từ Tổ quốc!
"Hỡi đứa con cá»§a Äại Việt! Hỡi đứa con cá»§a dòng há» kiêu hùng! Tổ quốc, giống nòi ngươi Ä‘ang trăm nghìn thống khổ Hãy nhá»› lấy, hãy nhá»› lấy, đừng quên, đừng quên. . . đừng quên...!"
Tiếng vá»ng như từ bốn vách núi, láºp lai, láºp lại, láºp lại, ồm ồm khắp thung lÅ©ng cá» hoa, trong mưa xuân phÆ¡i phá»›i... Nguyên Huân không suy nghÄ©, chà ng buông thả má»i ý niệm, bá» lÆ¡i tâm thức, bước và o cõi như nhiên, hòa nháºp từng lá»i trong Bà kiếp.
Sát Na là má»™t đơn vị ngắn nhất cá»§a thá»i gian, gần như là không có. Do đó, Sát Na là ý niệm. Äất trá»i thì khôn cùng. Sinh hóa mà miên viá»…n. Không có cái táºn cùng là vô cá»±c. Thá»i gian qua Ä‘i không há» dừng lại, qua Ä‘i mà chẳng cùng. Hữu hạn cÅ©ng là không. Vô hạn cÅ©ng là không. Lấy cái Hữu hạn mà xét chÃnh là không.
Má»™t Ä‘á»i ngưá»i dẫu có được tám trăm năm như Bà nh Tổ, đối vá»›i cái Vô hạn cÅ©ng là không. Váºy Sát Na cÅ©ng là không. Äối vá»›i cái Hữu hạn, tám trăm năm là có, và Sát Na cÅ©ng là có Trong cái tÄ©nh, có cái cá»±c động. Váºt chất dẫu như sắt, đá vẫn có luân lưu. Cá»±c động vì đó hóa nên tÄ©nh, cá»±c tÄ©nh hóa thà nh động. Thá»i gian thì qua mau, thân thá»§ thì cháºm chạp má»›i nên bị há»§y diệt. Cái động đến cá»±c đại thì thá»i gian đứng im, tÄ©nh lặng.
Thá»i gian mà đứng im không chuyển váºn, là đạt đến cá»±c động. Nếu thá»i gian không còn váºn hà nh, thì lâu, mau, nà o có nghÄ©a gì ! Tám trăm năm cÅ©ng là má»™t Sát Na, Sát Na trong cái tÄ©nh cá»§a thá»i gian biến thà nh vô cá»±c, dẫu hẹp mà thà nh rá»™ng... Tá»· như đưá»ng kiếm múa nhanh, hóa nên đứng má»™t chá»—. Váºt chất chuyển xoay đến chá»— nhanh cùng cá»±c thì thà nh cháºm. "Sát Na Vô Lượng Thần Công" căn nguyên là ở đó. Cá»±c động thì kéo nở thá»i gian, nở thá»i gian không phải là m cho nó nhanh hÆ¡n, mà là đứng lại, thá»i gian đứng lại thì Sát Na thà nh mênh mông. Chiếm được cái mênh mông trong khoảng cá»±c kỳ nhá» hẹp là đã bước và o cõi huyá»n vi, không tÄ©nh không động, không sinh không hóa.
Thá»i gian mà dừng lại, thì thân ảnh tất cÅ©ng ngưng theo, cháºm mà hóa nhanh, nhanh mà thà nh cháºm. Ngưá»i luyện "Sát Na Vô Lượng Thần công" lấy cái tâm mà ngá»™, lắng chìm cái tuệ, cái vá»ng, rá»i bá» cái vô thưá»ng. Không nghe đến bất biến, đó chÃnh là Tâm kinh. Tâm mà ngá»™, ngá»™ là gặp là thấy, bước và o được cái ngá»™ thì thân hóa thần, thần hóa khÃ, khà hóa không mà nháºp..."
Nguyên Huân đắm mình trong cái cảm xúc mênh mông, lòng chà ng mở ra cùng đất trá»i, vạn váºt. Ngà y tháng cứ thế trôi Ä‘i, đại tuệ má»™t ngà y bất chợt hé mở, cùng lúc vá»›i thần thức sáng ngá»i; thế đại định như nhiên đã thà nh, cà n khôn chợt hẹp lại, khoảnh khắc bá»—ng lá»›n ra, lé hằng thưá»ng đã mất, lẽ hóa sinh đã tá». Âm dương không còn hai, tứ tượng không còn bốn, lòng yên như là Không. Tâm vá»ng tâm, thức hóa thức, thần khà tụ là m căn, cá»™i rá»… hóa thà nh ngá»n. Thân khà như trá»i mây, đơn Ä‘iá»n như biển lá»›n.
Thức thứ nhất cá»±c kỳ quan trá»ng đã qua Ä‘i, trá»i đã gần cuối hạ, sen đã nở đầy hồ, phượng trên cà nh rá»±c rỡ, mây trắng tản đầy trá»i... Tâm chuyển thà nh ý, ý chuyển thà nh thân, thân hóa thà nh thức, cuồn cuá»™n trong kinh kỳ, bát mạch nhẹ như khói vương, mạnh như thác lÅ©, nhanh như đứng im má»™t chá»—, cháºm như chá»›p giáºt, mắt thấu suốt tâm thân, thần lá»±c vừa phát sinh, bóng đêm tối tăm chợt sáng, giá lạnh như gió mát, nắng bá»ng như bóng râm; nghịch đảo thay, chuyển xoay thay!
Trá»i vừa qua đông, tuyết bắt đầu rÆ¡i, trá»i đầy mây xám đục; lá cà nh trÆ¡ trụi. Thá»i gian lướt nhanh ngoà i kia, dừng lại trong tâm trÃ, Ä‘á»ng lại quanh thạch động... Xuân lại vá», hoa lại nở, chim rÃu rÃt trên cà nh,- mưa xuân phÆ¡i phá»›i, hương hoa sá»±c nức cà nh, ngà o ngạt trong nắng mai, chan hòa trong gió sá»›m, đầy má»™t trá»i, ắp má»™t động, ngà o ngạt trong lòng chà ng. Thá»i gian như dừng lại, mây trắng ngà y hạ và ng trên đỉnh trá»i cao như ngừng bay, vạn váºt dưá»ng như bất biến trong lẽ hằng thưá»ng tồn sinh há»§y diệt; má»i cõi tối tăm cá»§a tâm thức như tá» rõ, quán triệt vô lượng.
Vân Hà Tá»a Kiếm hóa thà nh tâm, khẩu quyết ảo diệu cá»§a Huyá»n Thiên kiếm trở nên giản dị, nháºp thà nh ý, biến thà nh thần, hóa thà nh tâm...Và má»™t buổi sáng cá»§a đất trá»i, chà ng bước và o Sát Na. ôi, Sát Na mênh mông như biển. Con chim ngoà i cá»a động trong tư thế vươn cánh bay lên... Chà ng nhá»› đến thân mình, như con chim lìa tổ, xao xác má»™t góc trá»i... Chà ng nghÄ© đến lẽ trưá»ng, Ä‘oản cá»§a hưng, thịnh, cá»§a suy, vong; bao nhiêu Ä‘iá»u, trăm nghìn ná»—i dạt dà o và mênh mông trôi Ä‘i, cuốn lại, trong nổi hồi tướng không ngừng...
Thá»i gian có hay không... mà sao con chim kia chưa vươn nổi đôi cánh má»ng? Ngoại váºt cháºm là dưá»ng nà o. . . ! ý niệm, tâm cÆ¡ cá»§a chà ng sao nhanh dưá»ng ấy ! Sát Na Vô Lượng đã viên thà nh!
Chà ng lui khá»i Sát Na, trở lại cõi hằng thưá»ng; cánh chim bay vút lên trá»i cao, nô đùa trong gió hạ. Chà ng mỉm cưá»i. Tình yêu và nguồn sinh lá»±c phấn chấn đà o dạt trong lòng chà ng. Cánh bướm nhởn nhÆ¡ còn cố nÃu lấy thá»i gian, cháºp chá»n trên đà i sen vừa hé nở. Chà ng hóa thân là m mây bay, là m gió mát, trái tim chà ng nồng nà n êm dịu. Trái tim chà ng, đôi mắt chà ng nở thà nh nụ cưá»i. Và cả vÅ© trụ như chuyển mình trong từng dòng huyết quản cá»§a Nguyên Huân...
|

17-04-2008, 06:18 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Chương 24
Trần Phiên Ngung
Nam thiên nhất tuyệt kiếm
Chương 24
Bụi hổng còn nhá»› ngà y Äông tuyệt
Thạch động buồn chăng buổi tiễn hà nh.
Nguyên Huân trở lại Yên Kinh và o má»™t ngà y cuối hạ. HÆ¡n má»™t năm xa cách Hoà i Nam, lòng nôn nao mong nhá»›, chà ng khát khao được gặp lại nà ng. Từ lúc rá»i khá»i Tuyệt Tình Äà m, chà ng đã đổi đến bốn lần ngá»±a, ngà y đêm không nghỉ, để sá»›m được nhìn thấy và được chìm Ä‘i và o đôi mắt thăm thẳm mong chá». .. Hoà ng thà nh, và nhất là Quang Minh Vương phá»§ được canh gác vô cùng cẩn máºt. Trên gương mặt những ngưá»i lÃnh canh, chà ng nhìn thấy những nét lo âu và mệt má»i.Nguyên Huân trở lại Thiên Dung tá»u lầu. Má»™t tháng trá»i trên lưng ngá»±a, chẳng cần được nghỉ ngÆ¡i. A Thá»±c, gả tá»u bảo nháºn ra chà ng, y mừng rỡ:
- Trá»i đất! Tiểu nhân cứ nghÄ© là công tá» không bao giá» trở lại nữa, nhưng mà đồ đạc cá»§a công tá», tiểu nhân còn giÅ© nguyên vẹn!
Nguyên Huân hà i lòng:
- Äồ đạc có gì đáng kể đâu, ta cho ngươi đấy !
Tá»u bảo rối tÃt cảm Æ¡n chà ng, y săn đón:
- Công tỠnghỉ lại đây chứ! Căn phòng cũ vẫn trống đấy!
- Ta Ä‘ang đói, ngươi dá»n cho ta và i món. Lần nà y ta chỉ á»› lại chừng đôi ngà y thôi, phòng nà o cÅ©ng được. À nà y, A Thá»±c, kinh thà nh có chuyện gì không mà ta thấy không khà có vẻ căng thẳng thế?
A Thực lấm lét nói:
- Quang Minh Vương phá»§ lúc nà y bị quấy nhiá»…u luôn, nên tăng cưá»ng canh phòng và xét há»i ká»· lắm. Äánh nhau hoà i, chết chóc vô số!
- Ai đánh nhau với ai?
- Tiểu nhân là m sao biết được. Canh phòng cẩn máºt như thế mà bá»n gian tế, thÃch khách và o ra như chá»— không ngưá»i, toà n là bá»n võ lâm cao thá»§ cả; dân chúng lại cà ng khổ sở hÆ¡n, vì bá»n áo mà u trong Vương phá»§ nghênh ngang quấy nhiá»…u, chẳng coi Vương pháp ra gì!
- Bá»n áo mà u là bá»n nà o?
- á»i chà , bá»n Hắc y, XÃch y, Hoà ng y, Thanh y, Bạch y, Tá» y, đủ thứ y có mặt trong Vương phá»§ . . .
- Chúng có bịt mặt không?
- Không! Mặt mũi đứa nà o cũng hung dữ như quỷ. Bản quán bị chúng nó ăn quịt hoà i, có mặt chúng khách khứa chẳng ai dám đến ăn uống, kẹt lắm công tỠơi!
- Thôi được ta sẽ chu tất cho ngươi chút Ãt, rồi má»i chuyện cÅ©ng sẽ qua Ä‘i!
Nguyên Huân đưa mắt nhìn quanh, ánh mắt chà ng dừng và o má»™t lão nhân ngồi cách chà ng hai dãy bà n, đôi mắt Ä‘ang nhìn chà ng đăm đăm. Chà ng nháºn ra Trưởng lão Cái Bang Quan Thiên Sách. Chà ng tiến sang, cúi đầu chà o:
- Quan lão tiá»n bối có nháºn ra vãn bối không?
Quan Thiên Sách vui mừng đáp:
- Trần thiếu hiệp, lão phu nháºn ra Thiếu hiệp ngay từ lúc má»›i bước và o!
- Lão tiá»n bối đến Yên Kinh lâu chưa?
- Lão phu má»›i đến đây độ và i ngà y, hiện ngụ tại nhà má»™t ngưá»i quen. Hôm nay vì có hẹn nên má»›i đến đây, tình cá» gặp lại Thiếu hiệp!
- Không biết sá»± có mặt cá»§a vãn bối có là m trở ngại cho cuá»™c gặp gỡ cá»§a Lão tiá»n bối chăng?
- Không sao, chỗ quen biết cả. Nhưng đã quá giỠhẹn mà không thấy y đến, chắc có gì trắc trở! Từ hơn năm nay, Thiếu hiệp ở đâu, là m gì?
Nguyên Huân kể cho Quan Thiên Sách nghe, từ ngà y chà ng đến ưng Thiên phá»§, rồi trên đưá»ng vá» Yên Kinh, và bị trá»ng thương khi giao đấu vá»›i Dương Tiêu, được Trưá»ng Cung Thần y cứu chữa như thế nà o, nhất nhất kể lại. Quan Thiên Sách nói:
- Lão phu mừng cho Thiếu hiệp đã tìm lại được Bảo kiếp cá»§a Tổ tiên, nhưng trong thá»i gian hÆ¡n năm bế quan luyện công, chắc Thiếu hiệp không hay biết gì vá» tình hình Trung Nguyên, có phải váºy không?
Nguyên Huân đáp:
- Vãn bối quả tháºt không hay biết gì hết, xin Lão tiá»n bối cho nghe được chăng!
Quan Thiên Sách trầm ngâm như sắp xếp lại toà n bá»™ rồi cháºm rãi kể lại:
- ÄÆ°á»ng Trại Nhi và Äặng Máºu Thất đã khởi nghÄ©a ở SÆ¡n Äông và Phúc Kiến, gây rất nhiá»u khó khăn cho binh triá»u, quan quân dẹp mãi không được; hiện nay ảnh hưởng lan sang cả Triết Giang. Há» ÄÆ°á»ng có nói vá»›i lão phu cách đây hai năm: Nhá» có Thiếu hiệp chặn lại được những tin tức cá»§a Ứng Thiên phân Ä‘oà n báo cáo lên, nhá» thế má»›i giữ được bà máºt táºn đến giá» khởi nghÄ©a!
Nguyên Huân há»i:
- Vì đâu ÄÆ°á»ng Trại gia lại biết được?
- Thà nh Sá» Nghiệp là ngưá»i cá»§a Kiến Nghiệp đại sư nên y đến báo cho ÄÆ°á»ng trang chá»§. HÆ¡n má»™t năm nay Kiến Nghiệp đại sư hoạt động tÃch cá»±c lắm, đã gây lại được thanh thế, tổ chức lại được ná»™i tình Minh giáo!
Hiện nay tình hình võ lâm rối loạn. Má»™t số môn phái nhá» bị Dương Tiêu há»§y diệt dá»… dà ng bởi không thần phục y, má»™t số môn phái khác thì chia rẽ, chém giết lẫn nhau như phái Bạch Hạc, phái Long Môn, cả Äiểm Thương lẫn Thanh Thà nh. Tháng vừa qua, Äại há»™i võ lâm Bạch đạo đã há»p tại chùa Thiếu Lâm để tìm cách đối phó. Äại há»™i thống nhất bầu Viên Nhẫn đại sư, Phương trượng chùa Thiếu Lâm là m Minh chá»§. PhÃa bên Minh giáo cÅ©ng đã gá»i thiếp má»i quần hà o đến dá»± Äại há»™i Kình Dương và o trung tuần tháng chÃn tá»›i đây Äể đối phó lại, Dương Tiêu dùng tiá»n bạc, lợi danh lôi kéo vá» vá»›i y hầu như toà n bá»™ bá»n cao thá»§ cá»§a phe Hắc đạo và má»™t số cao thá»§ cá»§a Bạch đạo, vì sợ hãi hoặc vì danh lợi cÅ©ng Ä‘i theo y!
|

17-04-2008, 06:18 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Trong số bá»n cao thá»§ Hắc đạo, có mấy tên đại ma đầu, võ công cá»±c kỳ cao siêu, đã lâu ẩn tÃch, bá»—ng dưng xuất hiện: Âm Dương Song Hung, cặp vợ chồng nà y má»™t thá»i nổi tiếng ác nhân, vá»›i em Dương Nghịch Äảo kiếm pháp, hết sức quái dị, tà n độc. Tên sư huynh cá»§a Thiên Ãi Nương nương là Tâm Xà lang quân Mã Cốt Ngạc, Tây Vá»±c Thần tăng Má»™ Khuyết, Miêu tá»™c Tiêu Dao Giáo chá»§ là Bà nh Dục Nương nương. Trong số nà y, đáng sợ nhất là Bà nh Dục, vì mụ ta chuyên sá» dụng độc, không biết thế nà o mà lưá»ng. Tất cả những tên ma đầu ấy, võ công Ä‘á»u ngang bằng hoặc cao hÆ¡n các vị Chưởng Môn nhân cá»§a các đại phái.
Hiện Dương Tiêu đã qui tụ vá» Quang Minh Vương phá»§ trên dưới năm trăm tên cao thá»§, phần lá»›n là bá»n Thất Sát Ä‘oà n được đưa vỠđây. Có ai ngỠđược, trong số hai mươi tên cao thá»§ cá»§a Ứng Thiên phá»§, mà lại có đến sáu, bảy tên là ngưá»i cá»§a Thất Sát Ä‘oà n!
- Sao Lão tiá»n bối biết được?
- Chúng được triệu táºp vá» Vương phá»§ không cần che giấu hình tÃch nữa, như bá»n Thôi SÆ¡n Thái, Bảo An Hóa Long, Nhất Kiếm trấn Tứ Di Lý Ngá»c Hưng, Thiết Äạn tá» Hạ Hầu Thà nh, Thiết chưởng Lôi Chấn Hoa, đệ tá» cá»§a Thiết chưởng Bang chá»§ Phùng Tất Hoạt má»›i chết.
Ngay thá»±c trạng cá»§a Cái Bang cÅ©ng bị phân rẽ: Hoà i trưởng lão, Trần trưởng lão, ngay cả Chấp Pháp trưởng lão là Vương Hạc Thu cÅ©ng kéo má»™t số đệ tá» cá»§a Cái Bang theo vá» vá»›i Dương Tiêu. Riêng Võ Äang SÆ¡n thì Dư nhị hiệp đã già , không còn Ä‘i lại giang hồ nữa, Hân lục hiệp vá»›i Dương Tiêu có cái tình Nhạc phụ và Tế tá», cÅ©ng vì thế mà đứng giữa; chỉ cá» Võ Äang Thất Kiếm do Thanh Phong cầm đầu đến tham dá»± Thiếu Lâm Äại há»™i mà thôi.
Thá»±c lá»±c bên Danh môn, ChÃnh phái, cao thá»§ Bạch đạo, có chiá»u yếu kém hÆ¡n. Nếu Kình Dương Äại há»™i cá»§a Minh giáo kết hợp vá»›i võ lâm chÃnh phái thì may ra có thể láºp được thế cân bằng; chưa kể hiện nay, các cao thá»§ cá»§a danh môn chÃnh phái cứ bị tỉa dần. Kiến Nghiệp đại sư lo âu lắm, có dặn lão phu là nếu gặp được Trần thiếu hiệp, thì nhá»› nhắc Thiếu hiệp lá»i cam kết giữa Thiếu hiệp vá»›i Äại sư và má»™t ngưá»i khác nữa. Trần thiếu hiệp còn nhá»› không?!
Lần nà y, Kình Dương Äại há»™i được tổ chức tại lăng Hoa Cương, thuá»™c địa pháºn tỉnh Hà Nam, và o ngà y rằm tháng chÃn, Thiếu hiệp nhá»› đến dá»±.
Nguyên Huân đáp:
- Lá»i dặn cá»§a Lão tiá»n bối, vãn bối xin nhá»› kỹ!
Quan Thiên Sách thở dà i:
- Thà nh Tổ đã dẹp yên phương Bắc, nghe đâu trên đưá»ng ban sư từ Tuy Viá»…n vá», bốn mươi vạn quân và hai nghìn mãnh tướng, là má»™t lá»±c lượng đáng sợ cho cuá»™c khởi nghÄ©a cá»§a ÄÆ°á»ng, Äặng! Thà nh Tổ là ngưá»i dÅ©ng liệt, lại hết sức khắc nghiệt, nếu y mà chết Ä‘i, Thái tá» là Duệ lên ngôi thì má»›i có nhiá»u cÆ¡ há»™i tết được, vì Duệ là ngưá»i không ham chinh chiến, ghét động binh Ä‘ao. Nhưng nếu Thái tỠút là Khánh lên ngôi, thì tháºt là tai hại!
- Vãn bối nghe nói Ãt lâu nay, Hoà ng thà nh và Quang Minh Vương phá»§ canh phòng cẩn máºt lắm, có biến động gì váºy?
- À, chuyện nà y, lão phu nghe nói có má»™t nhóm cao thá»§ không biết thuá»™c môn phái nà o, đột nháºp và o Vương phá»§ toan hà nh thÃch Dương Tiêu và toà n gia y!
Nguyên Huân giáºt mình, biến sắc, há»i:
- HỠcó là m nên công chuyện gì không?
- Hai lần, má»™t lần tám ngưá»i, má»™t lần bảy ngưá»i, Ä‘á»u bị giết chết cả, chưa kịp là m nên công tÃch gì!
Nguyên Huân thở ra:
- Vãn bối nghe nói, Vương phi và Quáºn chúa là hai ngưá»i hết sức hiá»n đức, há» cÅ©ng định hà nh thÃch sao?
- Äã liá»u mạng và o Vương phá»§, tất có mối huyết thù vá»›i Dương Tiêu, nà o há» có phân biệt tết xấu. Hiện nay nghe nói Hân phu nhân và công tá», tiểu thư còn ở lại trong Vương phá»§, chưa vá» Võ Äang SÆ¡n!
Nguyên Huân ngồi im lắng nghe, không há»i gì nữa, trong lòng chà ng xáo trá»™n bao ý nghÄ©, và mối lo âu đầy ắp. Äêm nay, bằng má»i giá, chà ng phải gặp Thúc mẫu, phải gặp Hoà i Nam; dẫu có nguy hiểm thế nà o mặc lòng.
Hoà i Nam thức giấc hÆ¡i trá»… so vá»›i thưá»ng lệ, nà ng vẫn nằm im trên giưá»ng. Trong phòng sá»±c nức hương dạ lan còn vương lại trong đêm. Bao nhiêu ngà y, bao nhiêu đêm đã trôi qua, kể từ khi Nguyên Huân rá»i xa nà ng, rá»i xa căn thạch động bây giỠđã lạnh lẽo. Nà ng ôm trong lòng nổi phiá»n muá»™n, nhá»› nhung...
Kể từ ngà y biết tưá»ng táºn những uẩn khúc cá»§a Ä‘á»i nà ng, những u uẩn đớn Ä‘au cá»§a Mẫu thân bao năm trá»i đăng đẳng, niá»m vui hồn nhiên trong cuá»™c sống, trong con ngưá»i nà ng đã biến mất. Chỉ còn lại những buồn phiá»n. Nà ng trở nên âm thầm như chiếc bóng, biếng nói, biếng cưá»i. Vương phi hiểu được những tình cảm cá»§a Hoà i Nam, bà chỉ biết nhìn con thương xót. Ná»—i niá»m cô đơn và đau đớn Ä‘ang dằng xé lòng nà ng, phụ tá» tình thâm bá»—ng chốc trở thà nh là hai kẻ tá» thù, trá»i chung không thể đội. Thế mà nà ng vẫn phải thản nhiên đối mặt, phải cố giấu Ä‘i ánh mắt căm há»n, phải nói, phải cưá»i, vá»›i tiếng gá»i "Vương phụ đắng chát trên môi. Hai mẹ con nà ng phải kéo dà i tình thế u uất nà y cho đến bao giá»? Và Nguyên Huân, liệu chà ng có cÆ¡ may giữ được tÃnh mạng và phục hồi công lá»±c? Chà ng ra Ä‘i biệt vô âm tÃn, và nà ng âm thầm thương nhá»› ngà y đêm...
|

17-04-2008, 06:19 AM
|
 |
SÆ¡ Cấp Há»c Äồ Huyết Hoả Kỳ Lân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: UNDERWORLD
Bà i gởi: 1,398
Thá»i gian online: 3 giá» 54 phút 12 giây
Thanks: 9
Thanked 88 Times in 61 Posts
|
|
Riêng Bảo Thư, vá»›i linh cảm cá»§a má»™t ngưá»i phụ nữ, nà ng biết Hoà i Nam cÅ©ng yêu Nguyên Huân, nhưng mối tình ấy sẽ đưa Hoà i Nam đến đâu? Nà ng biết rằng giữa Nguyên Huân và Ngoại.tổ nà ng, thân phụ cá»§a Hoà i Nam, đã nặng má»™t mối thù bất cá»™ng đái thiên, và như thế, mối tình cá»§a Hoà i Nam cÅ©ng chỉ là tuyệt vá»ng? ChÃnh nà ng, Bảo Thư cÅ©ng không biết sẽ phải thế nà o, khi ngà y mai đây, má»™t ngưá»i trong hai kẻ tá» thù kia sẽ chết dưới tay nhau, bất cứ ai trong hai ngưá»i nà ng Ä‘á»u không muốn!
Nguyên Huân có cái danh chÃnh cá»§a chà ng, chẳng thể ngăn cản không cho chà ng trả mối gia thù, nhưng nà ng cÅ©ng không muốn Ngoại tổ nà ng vì thế mà phải chết, mặc dù tá»™i lá»—i ông gây ra cho thiên hạ quả tháºt quá lá»›n...
Bảo Thư cảm thông vá»›i Hoà i Nam, nên cà ng thương xót A-di cá»§a mình; nhưng cá»› sao nà ng chỉ gặp được ở Hoà i Nam sá»± im lặng má»—i khi nà ng lá»±a lá»i gần xa để an á»§i? Bảo Thư nghÄ© rằng, Hoà i Nam buồn chỉ bởi tuyệt vá»ng cho má»™t tình yêu trá»› trêu không lối thoát, nà ng lại cà ng thấy thương Hoà i Nam hÆ¡n. "Ta thương xót ta, hay thương xót Hoà i Nam?"
Bảo Thư tá»± há»i, và những giá»t nước mắt đêm đêm chan hòa trên gối, thay cho câu trả lá»i kia.
Nhưng dẫu sao, Hoà i Nam được chà ng yêu lại, nà ng tin thế, còn ta, ta ôm mối ẩn tình nà y; đến ngà y nà o chà ng má»›i biết cho! "Chà ng có biết, dưá»ng bằng chẳng biết, lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi". Dẫu sao, xin chà ng hãy biết được lòng ta, nhưng đừng thương xót ta, "Nguyên Huân Æ¡i, chị chỉ xin em cho chị má»™t giá»t lệ, giá»t lệ duy nhất, cÅ©ng đủ để chị sống hết má»™t kiếp lẻ loi nà y".
Hoà i Nam cà ng héo muá»™n, nà ng sống trong ná»—i nhá»› nhung thÆ¡ dại, cùng trăm ngà n ná»—i Ä‘au vò xé lòng nà ng. Nguyên Huân phải trả mối thù cho gia đình chà ng, cho quê hương và đồng bà o Äại Việt, cho chÃnh sá»± tan tác cá»§a gia đình nà ng nữa. Nhưng Dương Tiêu, kể từ khi nà ng có đủ trà khôn để nhá»›, ông ta đã đối đãi vá»›i mẹ con nà ng cá»±c kỳ thương yêu và trân trá»ng; có công dưỡng dục nà ng từ thuở chà o Ä‘á»i, và nà ng đã thương yêu ông không kém. Ngưá»i mà bấy lâu nà ng tướng là cha mình, bây giá» là kẻ thù bá»—ng chốc. Ná»—i Ä‘au ấy hà nh hạ nà ng gấp bao nhiêu ná»—i buồn câm cá»§a Bảo Thư! Nà ng không muốn lòng mình vấy đục bởi bất cứ mối oán thù, bất cứ sá»± căm giáºn nà o, "Yêu thương là m cho ta lá»›n lên, là m cho ta thanh khiết, và cho ta nguồn vui. Háºn thù chỉ là vá»±c sâu cá»§a đà y Ä‘á»a", nà ng không muốn nuôi lòng thù háºn. Ngay từ khi còn nhá», trái tim nà ng đã nồng nà n yêu thương. Bây giá», mẹ con nà ng sống giữa bạo lá»±c, giữa háºn oán, và chém giết, Hoà i Nam Ä‘au buồn vô kể, nà ng biết là m sao đây! Ngổn ngang trăm mối dà y vò...
Nà ng chỉ ước mẹ con nà ng tìm đến má»™t nÆ¡i thanh khiết, u tÄ©nh, dẫu có đói nghèo, dẫu vất vả và lam lÅ©, miá»…n là được sống má»™t Ä‘á»i trong chan hòa cá»§a yêu thương, cá»§a bình yên; đó chÃnh là hạnh phúc. Còn Nguyên Huân, chà ng có trách nhiệm cá»§a chà ng vá»›i gia đình và Tổ quốc... Giá» nà y chà ng nÆ¡i nà o? Sá»± sống, chết, sức khá»e và buồn vui, nà ng khao khát được chia sẻ cùng chà ng biết mấy! Nhưng Hoà i Nam biết mình chỉ là má»™t cô gái yếu Ä‘uối, nhá» bé và hiu quạnh, nà ng chẳng thể giúp gì được cho chà ng.
Trá»i đã sáng từ lâu, nà ng không thể nằm thêm được nữa, Hoà i Nam sang BÃch Thảo cung thăm mẹ. Mẫu thân nà ng không được khá»e kể từ ngà y Nguyên Huân xuất hiện, kể từ ngà y chà ng rá»i nÆ¡i nà y ra Ä‘i biá»n biệt. Hoà i Nam giáºt thót ngưá»i khi thấy trên mặt bà n ngá»§ cá»§a nà ng, má»™t mÅ©i phi tiêu nhá», có tua ngÅ© sắc, cá»™t theo má»™t mãnh giấy. Nà ng run rẩy tháo tá» giấy nhá», bốn câu thÆ¡ được viết bằng nét chữ như kiếm sắc, mãnh liệt như Giao long, dịu dà ng như Phượng múa:
"Mây nhá»› trá»i Nam, lá nhá»› cà nh
Hạ nồng còn nhớ buổi xuân xanh
Bụi hồng có nhớ ngà y đông tuyết
Thạch động buồn chăng buổi tiễn hà nh?"
Bà i thÆ¡ nà y đúng là gá»i cho nà ng, đúng là cá»§a chà ng gá»i cho nà ng! Hoà i Nam run rẩy toà n thân, chà ng đã trở lại và o lúc nà ng không ngá» nhất... "Thạch động buồn chăng buổi tiá»…n hà nh?", Hoà i Nam không ngá» Nguyên Huân cả văn lẫn võ Ä‘á»u tuyệt vá»i đến váºy. Bà i thÆ¡ bao hà m cả ý lẫn từ là m cho nà ng xúc động "Trá»i Æ¡i! Chà ng đã trở vá», chà ng đã đến đây trong đêm và để thÆ¡ lại... Chà ng đã vượt qua hà ng rà o quân canh, đã qua mặt bá»n cao thá»§ đông như kiến trong Vương phá»§".
|
 |
|
| |