27-03-2008, 01:05 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Quyển 7 Chương 8
Long xà tương ngộ
dịch: huydq5000
biên táºp: chudu
Hi Bình Ä‘ang cùng chúng nữ vui vẻ trong phòng, Lãnh Như Băng tiến lại nói: "Hi Bình, Tiểu Nguyệt nhá» ta má»i chà ng qua."
Hi Bình Ä‘i rồi, Lôi Phượng nói: "Băng Băng, Hi Bình và Tiểu Nguyệt xem ra có gì đó bất thưá»ng."
Lãnh Như Băng nói: "Há» là thân huynh muá»™i, chúng ta không nên can thiệp và o chuyện cá»§a há»."
Chúng nữ chuyển chá»§ Ä‘á», muốn Bạch Liên kể lại chuyện Hi Bình ở Bạch Dương tá»™c, Bạch Liên kể rất nhiá»u, chỉ không kể chuyện Hi Bình và Tiểu Nguyệt, nà ng vốn là má»™t nữ nhân thông minh, biết rằng chuyện giữa huynh muá»™i bá»n há» không thể tùy tiện kể ra.
Hi Bình đến phòng cá»§a Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt liá»n chui và o lòng chà ng, Hi Bình ôm nà ng lên giưá»ng ngồi, nói: "Nguyệt nhi, có việc gì thế?"
Tiểu Nguyệt nói: "Äại ca, Nguyệt nhi muốn theo ngưá»i đến Äịa Ngục Môn."
Sáng nay Hi Bình bảo nà ng quay lại Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, nà ng lúc đó không nói gì, bây giá» lại đòi há»i như váºy.
Hi Bình nói: "Nguyệt nhi, nghe lá»i ta, lưu lại Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, đại ca sẽ mau chóng vá» thôi."
Tiểu Nguyệt nói: "Äại ca, huynh nhất quyết phải vá» Hoà n SÆ¡n thôn má»™t phen, há»i lại cha mẹ, xem chúng ta có thân huynh muá»™i không."
Hi Bình nói: "Ta hiểu, ta cÅ©ng đã nghÄ© dưá»ng như cha mẹ có gì khuất tất, sao lại bảo muá»™i là m chuyện đó vá»›i ta để biết cảm giác huyết nhục tương liên, hoặc giả ta không phải là con cá»§a cha mẹ, ta sẽ phải há»i há», nếu má»i chuyện đúng như váºy, hiển nhiên chẳng có gì ngăn cản chúng ta, khi ta quay lại, sẽ bồi thưá»ng cho muá»™i, được chứ?"
Tiểu Nguyệt nói: "Bao lâu thì huynh có thể quay lại?"
Hi Bình nói: "Bá»n ta Ä‘i tháºt nhanh cÅ©ng cần phải má»™t tháng má»›i đến được Äịa Ngục Môn, từ Äịa Ngục Môn đến Hoà n San thôn cÅ©ng phải Ä‘i mất hÆ¡n má»™t tháng, có thể phải 4, 5 tháng má»›i vỠđến nÆ¡i được."
Tiểu Nguyệt nói: "Äại ca, Nguyệt nhi chá» huynh quay lại. Äừng nói 4,5 tháng, hay là 4,5 năm, tháºm chà cả cuá»™c Ä‘á»i nà y, Nguyệt nhi vẫn đợi huynh. Äại ca, hôn Nguyệt nhi má»™t cái, rồi quay lại bồi tiếp bá»n há»."
Hi Bình và Tiểu Nguyệt hôn nhau nồng nhiệt một lúc, rồi quay lại với chúng thê.
Sắp phải chia tay bá»n há», chà ng muốn dùng toà n bá»™ khả năng bồi tiếp há».
Lãng Vô Tâm từ từ cởi y phục trên ngưá»i Bạch Tư, hắn đối vá»›i sắc đẹp cá»§a Bạch Tư không thá»±c sá»± nhiệt tình, nhưng nghÄ© đến việc chinh phục được nữ nhân cá»§a Hi Bình thì lấy là m rất kÃch động và nhiệt tình.
Nhân vì quan hệ vá»›i Lãnh Như Băng, hắn cá»±c kỳ đố kỵ Hi Bình, nữ nhân ở dưới chÃnh là nữ nhân cá»§a Hi Bình, hắn dùng nà ng để là m thương hại Hi Bình.
Hắn luôn tự tin rằng đối với nữ nhân rất có mỵ lực và khả năng là m cho phụ nữ ái lạc, nếu có thể, hắn cũng muốn chinh phục từng nữ nhân của Hi Bình, sau đó lại quẳng hết hỠđi.
Bạch Tư để Lãng Vô Tâm tá»± do sá» dụng các kỹ xảo trên thân thể nà ng, tháºm chà động tình phối hợp động tác vá»›i hắn. Äối vá»›i nam nhân ở trên thân thể nà ng, nà ng quả tháºt rất mãn ý.
Ngoại diện cá»§a hắn có thể anh tuấn như tên công cẩu, tuy rằng không được cưá»ng tráng như tên công cẩu đó, nhưng thân thể cao mảnh khảnh cá»§a hắn cÅ©ng rất có mỵ lá»±c.
Nà ng muốn để cho tên công cẩu đó biết, không có Hoà ng Hi Bình hắn, Bạch Tư vẫn có thể vui vẻ được. Trong lòng nà ng, nà ng nghÄ© Lãng Vô Tâm không hoa tâm như tên công cẩu đó, Ãt nhất là hiện tại, nà ng thá»±c sá»± là chưa nhìn thấy đám nữ nhân cá»§a Lãng Vô Tâm.
Ả toà n tâm toà n ý mang thân thể hiến cho nam nhân nà y, chứ không như tên công cẩu đó không theo ý nguyện của nà ng, tự tư tự lợi chiếm đoạt nà ng.
Lãng Vô Tâm tháºt rất có phong độ, cho đến hiện tại ôn nhu vô hạn, nà ng vô cùng vui thÃch vá»›i phương thức ve vuốt nhu tình cá»§a Lãng Vô Tâm, nà ng muốn qua những ve vuốt cá»§a Lãng Vô Tâm để quên Ä‘i hết hình bóng Hi Bình còn lưu lại trong tim.
Có lẽ không nên có tư tưởng nà y, nhưng tên công cẩu đó khi hoan ái mang lại cho nà ng má»™t hoan lạc khiến nà ng vô năng kháng cá»± và sau đó luôn để lại cho nà ng dư vị ngá»t ngà o, nà ng muốn Lãng Vô Tâm có thể giải trừ cảm giác đó.
Bạch Tư đột nhiên nháºn ra Lãng Vô Tâm dừng động tác ve vuốt lại, chỉ nhìn chăm chăm và o nà ng, nà ng cảm thấy vô cùng xấu hổ, nói: "Sư huynh, Tư nhi có gì hấp dẫn mà huynh nhìn như thế?"
Lãng Vô Tâm nuốt nước miếng, vốn hắn đã có kinh nghiệm vá»›i vô số nữ nhân nên rất thấu hiểu thân thể phụ nữ, hắn biết hạ thể nữ nhân nà o được gá»i là "xà nữ" thì rất trân quý, nhưng cá»§a nà ng không những tiếp thụ được nam căn to và dà i, nó còn có thể mở rá»™ng má»™t cách tá»± nhiên và rất có đà n tÃnh, nữ nhân bình thưá»ng không thể so sánh, xem ra chỉ có Thá»§y Khiết Thu có thể so sánh vá»›i nà ng.
Tên Hoà ng Hi Bình đó tháºt là ngu ngốc, không biết thế nà o là trân phẩm, xem ra Lãng Vô Tâm ta không chỉ được hưởng tư vị mÄ© diệu mà còn có khả năng tăng cưá»ng công lá»±c bản thân.
Nếu quả để cho nà ng há»c "Nhu nữ thần công" cá»§a Lãnh Tinh Oánh, thì ngay cả Lãnh Tinh Oánh cÅ©ng khó đối phó lại nà ng, sau nà y quay vá», phải cầu xin sư nương truyá»n "Nhu nữ thần công" cho nà ng má»›i được.
Lãng Vô Tâm suy nghÄ© thấu đáo, nói: "Sư muá»™i, hắn có thể là m sư muá»™i thá»a mãn không?"
Hắn sở dÄ© há»i như thế, nhân vì xà nữ có tÃnh dục cá»±c cao, nam nhân bình thưá»ng không thể là m cho nà ng thá»a mãn, chỉ có những ngưá»i như hắn, đã luyện qua Ngá»± Nữ Công Pháp thì má»›i có khả năng là m mãn nguyện những ngưá»i như nà ng.
Hắn nghÄ© Hi Bình tuy cưá»ng tráng nhưng cÅ©ng chỉ là như những nam nhân bình thương khác, chứ không há» biết Hi Bình bên trong thân thể có Cá»u Dương Trá»ng Thể mà chỉ trong thượng cổ y thư má»›i đỠcáºp đến, ngưá»i cá»§a Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng tuy biết Hi Bình có Cá»u Dương Trá»ng Thể, nhưng vá»›i Cá»u Dương Trá»ng Thể không thá»±c sá»± hiểu biết nhiá»u.
Lãng Vô Tâm tin tưởng rằng nam nhân Tiên Duyên Cốc cá»§a bá»n hắn vốn luôn cưá»ng hãn trong đám nam nhân, trong phương diện tình ái, không ai có thể sánh vá»›i "Long dương thần công" siêu cấp cá»§a bá»n hắn.
Bạch Tư không muốn nói đến chuyện cá»§a Hi Bình, tháºm chà còn cảm giác là Lãng Vô Tâm vừa há»i má»™t vấn đỠrất buồn tẻ, nên không trả lá»i.
Lãng Vô Tâm tá»± cho là mình thông minh, nghÄ© là Bạch Tư không hồi đáp chứng tá» Hi Bình căn bản không là m cho nà ng thá»a mãn, là m hắn rất hưng phấn, thầm nghÄ©: Äể Lãng Vô Tâm ta là m muá»™i thá»a mãn! Muá»™i sẽ biết thế nà o là nam nhân chân chÃnh, cho muá»™i suốt Ä‘á»i nà y nhá»› đến sá»± cưá»ng hãn cá»§a ta.
Lãng Vô Tâm cởi quần ra, lá»™ xuất vÅ© khà siêu cấp cá»§a mình, tá»± mình huyá»…n hoặc mình, nói: "Sư muá»™i, đã nhìn thấy váºt nà o đáng sợ như thế nà y chưa?"
Bạch Tư không hứng thú, nhìn má»™t cái, giáºn dá»—i nói: "Äến đây! Ãc tâm tiểu tá»."
Ả đối vá»›i sá»± tá»± tôn tá»± đại cá»§a Lãng Vô Tâm có chút phản cảm, váºt đó cá»§a tên công cẩu má»›i thá»±c sá»± đáng sợ, cho dù nam căn cá»§a Lãng Vô Tâm cÅ©ng đủ nhìn, nhưng sau khi Bạch Tư nhìn thấy cá»§a Hi Bình, quả tháºt chẳng coi cái đó cá»§a Lãng Vô Tâm và o đâu, bất quá là so vá»›i ngưá»i thưá»ng dà i hÆ¡n má»™t hai lần.
Lãng Vô Tâm vốn nghÄ© Bạch Tư cố ý nÅ©ng nịu vá»›i hắn, liá»n tiến và o hạ thể nà ng, hai tay nắm lấy nhÅ© phong cá»§a Bạch Tư, dùng toà n lá»±c tiến và o, ngay sau khi tiến và o, liá»n quả nhiên nháºn được má»™t cảm giác mÄ© diệu vô cùng, bất giác thá»a mãn kêu lên má»™t tiếng.
Hắn kinh hoảng phát giác Bạch Tư có thể dung nạp toà n bá»™ nam căn cá»§a hắn, phải biết rằng Ä‘a phần phụ nữ bình thưá»ng không thể thôn tÃnh hắn như váºy, khi hắn tiến nháºp há», há» láºp tức biểu hiện Ä‘au đớn đến chết, là m hắn hưng phấn vô cùng, thá»a mãn lá»›n nhất cá»§a hắn chÃnh là là m cho phụ nữ quy phục.
Vô luáºn vá»›i nam nhân nà o, Ä‘á»u rất tá»± hà o vá» phương diện chinh phục nữ nhân, hà huống gì Lãng Vô Tâm hắn trong lÄ©nh vá»±c chinh phục nữ nhân vốn thá»±c sá»± là má»™t phong lưu nam tá»?
Bạch Tư có má»™t cảm giác khác. Khi tên công cẩu tiến nháºp và o nà ng, nà ng liá»n nháºn thấy hạ thể gần như muốn tê liệt, nhưng khi Lãng Vô Tâm tiến nháºp nà ng, thá»±c sá»± không là m cho nà ng cảm thấy má»™t chút cảm giác nà o như thế, chỉ là m cho nà ng cảm thấy hÆ¡i có chút cảm giác.
HÆ¡n nữa, Lãng Vô Tâm tá»±a hồ không có khả năng đưa đến nÆ¡i sâu nhất cá»§a nà ng, nhưng tên công cẩu đó thá»±c sá»± có thể thâm nháºp đến nÆ¡i táºn cùng đó, tạo cho nà ng vô số cảm giác sung sướng.
Äiá»u quan trá»ng cuối cùng là , nà ng không thể hiểu đượng bằng phương thức nà o, có thể cùng Lãng Vô Tâm giao lưu tâm linh. Tên chó được đó tiến và o ná»™i thể xong, nà ng liá»n có thể cảm nháºn được tâm hồn và huyết dịch cá»§a hắn lưu thông cÅ©ng như toà n bá»™ tư tưởng cá»§a hắn, nà ng thá»±c sá»± hoà i niệm cảm giác ngá»t ngà o đó.
Lúc nà y vốn không nên nghĩ đến tên công cẩu đó, nhưng thực sự là nà ng không thể nà o không suy nghĩ vỠhắn được.
Lãng Vô Tâm trên ngưá»i Bạch Tư trổ hết các loại kỹ xảo động tác, cuối cùng Bạch Tư cÅ©ng có được khoái cảm.
Thà nh tháºt mà nói, Lãng Vô Tâm đúng là nam nhân có thể mang lại hoan lạc cho bất kỳ nữ nhân nà o, chỉ là đối vá»›i những ngưá»i đã kinh qua Hi Bình như Bạch Tư, thì lại trở nên quá tầm thưá»ng.
Bạch Tư nhiệt liêt nghênh đón hắn, tuy nhiên cà ng tiếp xúc thân máºt như váºy, cà ng phát hiện Lãng Vô Tâm và nà ng cách xa nhau vô cùng.
Äá»™ng tác tương ái cá»§a nam nhân có vẻ như dùng má»™t phương pháp luyện công, thân thể nà ng không cảm nháºn được má»™t chút kÃch thÃch, động tác cá»§a hắn như thể có quy luáºt, đồng thá»i lại ra sức hấp nạp nguyên âm trong ná»™i thể nà ng.
Tuy nhiên khi hắn hoạt động, cÅ©ng phần nà o Ä‘em lại khoái cảm do sá»± va chạm mang lại, nhưng không thể nà o là m cho nà ng trong lòng thá»a mãn. Huống hồ, thứ khoái cảm do tên công cẩu đó mang lại tháºt là cưá»ng liệt và má»›i lạ, vô luáºn nà ng yêu hay háºn Hi Bình, nà ng Ä‘á»u thừa nháºn, trong phương diện tình ái, chà ng quả là rất có mị lá»±c.
Bạch Tư được Lãng Vô Tâm Ä‘em đến trùng trùng hoan lạc, gã nam nhân nà y vá» phương diện kỹ xảo thì chÃnh là bản năng nguyên thá»§y cá»§a hắn; còn tên công cẩu kia thì chỉ xá» dụng bản năng nguyên thá»§y chứ không há» dùng kỹ xảo.
Nếu như Hi Bình có dùng kỹ xảo, nhưng chà ng luôn là m cho ngưá»i ta cảm giác cưá»ng thịnh như dùng bản năng thiên sinh, trà n đầy dã tÃnh, chứ không hỠôn nhu chút nà o.
Bạch Tư thâm tình nói: "Sư huynh, Tư nhi nguyện ý cả Ä‘á»i nà y theo huynh, cả Ä‘á»i nà y huynh có nguyện ý chỉ có má»™t nữ nhân là Tư nhi không?"
Lãng Vô Tâm tiến nháºp Bạch Tư từ phÃa sau, vừa là m động tác vừa nói: "Nguyện ý, Lãng Vô Tâm ta chỉ cần má»—i mình muá»™i thôi." Hắn đối vá»›i nữ nhân tuyệt đối có kinh nghiệm, hắn đã biết Bạch Tư là loại nữ nhân như thế, hắn bây giá» không giống như lúc trước, cÅ©ng không muốn bị mất nà ng.
Bạch tư nghe xong trong lòng cảm động, nà ng cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t ngưá»i đà n ông có thể cùng mình bầu bạn cả Ä‘á»i, nam nhân nà y tháºt đặc biệt, má»™ng tưởng cá»§a nà ng từ thá»i còn thiếu nữ đã thà nh hiện thá»±c.
Ả không biết rằng, và o lúc nà y, miá»…n là phụ nữ muốn nghe gì, gã nam nhân nà y liá»n nói như thế -- trong khi má»™t nữ nhân xấu xà vô cùng và nam nhân tác ái, vá»›i nam nhân, nếu nữ nhân há»i nà ng có xinh đẹp không, thì nam nhân đó cÅ©ng trả lá»i rằng nà ng xinh đẹp như thiên tiên.
Bạch Tư tin tưởng từng lá»i nói cá»§a Lãng Vô Tâm, giống hệt như nữ nhân xấu xà kia tin tưởng sá»± tán dương cá»§a nam nhân kia.
Lãng Vô Tâm vốn là cao thá»§ tình trưá»ng, Bạch Tư có thể đấu lại hắn sao? Ả tháºt là thuần chất, thuần chất như giấc mÆ¡ cá»§a nà ng váºy.
Trên thế giá»›i nà y, nam nhân có bản sá»± Ä‘á»u có nhiá»u nữ nhân, Lãng Vô Tâm nà y Ä‘Ãch xác là má»™t nam nhân có bản sá»±.
Nếu Bạch Tư biết được Lãng Vô Tâm là như thế nà o, nà ng đã không cưá»i như lúc nà y.
Nam nhân nà y chinh phục nữ nhân lắm mà đá Ä‘Ãt nữ nhân cÅ©ng nhiá»u. Nữ nhân đối vá»›i hắn mà nói, chỉ như má»™t tấm áo, mặc và o rồi lại cởi ra, bản lãnh như hắn, tiếc gì má»™t và i cá»— y phục.
Bạch Tư cũng chỉ là nơi để hắn thoải mái tình dục mà thôi.
Lãng Vô Tâm kÃch động má»™t hồi, trở thân lùi ra, xạ lên ngưá»i nà ng.
Bạch Tư không hiểu tại sao, há»i: "Sao lại như thế?"
Lãng Vô Tâm nói: "Ta không muốn có con."
Tâm lý cá»§a hắn quả tháºt không thoải mái, đối phó vá»›i Bạch Tư hắn đã tổn thất dương tinh, tuy rằng hắn đã hấp thu được nguyên âm cá»§a Bạch Tư, nhưng khi hắn cùng Bạch Tư hoan ái, không có cách nà o kiá»m chế tá»a dương, cuối cùng đà nh phải tiết khÃ.
Hắn hoan ái vá»›i nữ nhân, Ä‘iá»u tối quan trá»ng là không được xuất tinh, vì nếu thế sẽ cá»±c kỳ có hại cho Long Dương Thần Công cá»§a hắn, nếu có xuất tinh, cÅ©ng tuyệt đối không được lưu lại tại bên trong thân thể phụ nữ - hắn không được lưu lại hà i tá», nữ nhân có được hà i tá» cá»§a hắn, hắn sẽ bị bó buá»™c cuá»™c Ä‘á»i, hắn khó lòng mà có thể tá»± do trêu hoa, ghẹo nguyệt được nữa, tất nhiên sau nà y sẽ vô cùng hối háºn.
Bạch Tư nhìn nam căn cá»§a Lãng Vô Tâm má»m ra, nhá» lại, nghÄ©: nếu là tên công cẩu đó, tuyệt đối không má»m lại như váºy, cho dù liên tục xạ tinh, hẵn vẫn luôn dá»±ng đứng, huống gì việc xạ tinh hay không Ä‘á»u theo ý nguyện cá»§a tên công cẩu đó. Hắn đã muốn không xạ tinh, tá»± sẽ không xạ tinh, thá»±c không hiểu tên công cẩu đó được tạo ra từ cái gì nữa.
Chỉ có má»™t Ä‘iểm nà ng không thể nà o giải thÃch nổi, nà ng tịnh không phải nữ nhân cá»§a Hi Bình, hắn vẫn lưu lại thứ tinh dịch quý báu tại ná»™i thể nà ng. Bây giá» nà ng muốn có hà i nhi vá»›i Lãng Vô Tâm, thì Lãng Vô Tâm lại thà xạ lên ngưá»i nà ng chứ không há» muốn phát tiết và o ná»™i thể nà ng.
Lãng Vô Tâm vá»— vá» Bạch Tư, miệng ghé sát nói những lá»i đưá»ng máºt, là m cho Bạch Tư giống như được ăn đưá»ng pha máºt ong, nữ nhân nà o mà chẳng thÃch lá»i ong tiếng ve.
Hầu như nữ nhân nà o sau khi hoan ái vá»›i nam nhân Ä‘á»u buồn ngá»§, hoặc giả cÅ©ng chẳng biết sá»± việc gì nữa - chỉ có kỹ nữ sau khi cùng nam nhân phong cuồng, có thể đứng dáºy Ä‘uổi khách, để tiếp khách má»›i.
Bạch Tư nháºn ra Lãng Vô Tâm thá»±c sá»± là má»™t nam nhân khả ái.
Lãng Vô Tâm ở trên mình Bạch Tư tay chân hoạt động, "Long Dương Chi Căn" cá»§a hắn là m cho kiá»u thể cá»§a Bạch Tư láºp tức có phản ứng, hắn lại láºp tức tiến nháºp "Xà động" cá»§a Bạch Tư.
Long xà hỗn chiến nước nôi bắn tung tóe.
Sau đó bá»n ngưá»i Tiên Duyên Cốc ly khai, chúng nhân ra tiá»…n.
Bạch Tư khóc lớn, tất nhiên không phải vì Hi Bình, mà là khóc chia tay Bạch Chỉ.
Bá»n Hoa Tiểu Ba cÅ©ng đến chia tay Thá»§y Khiết Nhu, tuy nhiên nà ng nhìn thấy bá»n há», cÅ©ng không thèm để và o mắt.
Hi Bình nhìn Bạch Tư má»™t cái, sau đó lại nhìn Lãng Vô Tâm nói: "Xin chiếu cố Tư nhi tháºt tốt."
Lãng Vô Tâm chỉ cưá»i không nói gì.
Bạch Tư nói: "Sư huynh tự nhiên chiếu cố ta, không cần tên công cẩu ngươi nói giúp."
Hi Bình không thèm để ý đến lá»i mỉa mai cá»§a nà ng, nói: "Hi vá»ng nà ng nhìn ngưá»i chÃnh xác."
Thá»§y Khiết Nhu sau khi đã lên đưá»ng, đột nhiên quay đầu lại ôm lấy Hi Bình, hôn má»™t cái, nói: "Ta vốn nợ ngươi, nay ta hôn ngươi để hoà n trả lại, sau nà y chúng ta không ai nợ nần gì ai."
Hi Bình cưá»i nói: "Äi Ä‘i! Äừng quay đầu lại! Nếu quay đầu lại, có lẽ ngươi sẽ không Ä‘i nổi vì yêu ta mất."
Thá»§y Khiết Nhu hừ má»™t tiếng, nói: "Äừng nghÄ© nữ nhân nà o cÅ©ng thÃch ngươi". Rồi quay sang Lãnh Như Băng nói: "Lãnh tá»· tá»·, có thá»i gian thì đến Tiên Duyên Cốc, nhưng đừng cho hắn đến cùng." Rồi ấn và o đầu Hi Bình má»™t cái, chuyển thân lên đưá»ng.
Ả vẫn nghe thấy Hi Bình nói ở phÃa sau: "Xem ra ta rất không được hoan nghênh, nhưng không vấn đỠgì, quanh ta vốn cÅ©ng đã có lắm phiá»n nhiá»…u lắm rồi."
Thủy Khiết Nhu chỉ muốn quay lại đấm cho chà ng một phát, nhưng cuối cùng nà ng cũng nhẫn nhịn được.
Chúng nhân đã chuẩn bị đầy đủ để hôm sau lên đưá»ng, nên hôm nay há» cố gắng phục vụ nữ nhân cá»§a mình, bởi vì bá»n há» sắp phải chia ly.
Ngà y hôm sau, bá»n Hi Bình li khai Thần Äao Môn, nhằm Äịa Ngục Môn tiến tá»›i.
Bắt đầu công cuộc phục thù.
Äá»™i hình cả nam và nữ có tất cả bốn năm trăm ngưá»i.
Äá»™c Cô Thi cÅ©ng Ä‘i theo, vì nam nhân cá»§a nà ng bị đám ngưá»i Äịa Ngục Môn sát tá», và vì nà ng cÅ©ng không mang thai, quyết vì ngưá»i chồng đã khuất mà báo thù.
Hi Bình không nghÄ© là phải Ä‘i báo thù, chà ng chỉ muốn mang Tuyết Nhi vá» cho Äá»— Tư Tư, nhất định phải mang Tuyết nhi bình an vá» cho nà ng.
Sau khi bá»n Hi Bình rá»i Thần Äao Môn được hai ngà y, Lôi Phượng cùng chúng nữ cÅ©ng quay vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng.
Bá»n há» tại Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng được ná»a tháng, thì hai nữ nhân cá»§a Minh Nguyệt Phong là Má»™ng Hương và Bão Nguyệt đến Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, Ä‘i cùng bá»n há» là má»™t trung niên mỹ phụ. Sau đó há» biết đây chÃnh là Äại Nguyệt Nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong là Má»™ng Tình, chÃnh là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, bá»n há» nháºn ra bà ta rất gần gÅ©i, nhưng bá»n hỠđúng là chưa gặp bà ta bao giá».
Má»™ng Tình đối vá»›i bá»n Lôi Phượng mấy ngưá»i cá»±c kỳ thân thiện, nhìn thấy bá»n há» là nở nụ cưá»i thương mến, nhưng vì chúng nữ Ä‘ang trong thá»i gian hoà i thai cÅ©ng không thá»±c sá»± để ý, việc cá»§a há» lúc nà y là giữ gìn sức khá»e để sinh nở cho tốt.
Má»™ng Tinh lưu lại Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng mưá»i hai ngà y rồi quay lại Minh Nguyệt Phong.
Má»™ng Hương và Bão Nguyệt thì ở lại, ngoà i ra còn có mưá»i nữ đồ cá»§a Minh Nguyệt Phong. Má»™ng Tình sợ là Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng xảy ra việc như ở Thần Äao Môn, cố ý lưu bá»n há» lại bảo há»™ Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng.
Có ngưá»i cá»§a Minh Nguyệt Phong ở đó, có ai trong võ lâm dám gây hấn đây?
Hà huống gì Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng trước nay chỉ cứu ngưá»i, bán thuốc lại còn là Võ lâm thế gia, căn bản đối vá»›i các đại môn phái cá»§a võ lâm không cừu không oán, tháºm chà Ãt nhiá»u còn có Æ¡n huệ, nên cÅ©ng chẳng có ai nhằm và o Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng mà khai Ä‘ao.
Hi Bình yêu cầu chúng nữ vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng cÅ©ng chÃnh là vì nguyên nhân nà y.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:12 PM .
28-03-2008, 06:06 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 2
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 31 phút
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Quyển 7 Chương 9
Pháºt tiá»n nhất bão
dịch huydq5000
biện táºp babykit
Trong khi chúng thê thiếp cá»§a Hi Bình tụ táºp tại Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, Lôi Long và Hoà ng Äại Hải dẫn theo bốn năm trăm ngưá»i chia thà nh tám đạo tiến vá» Viá»…n Dương Phiêu Cục.
Tuy là võ lâm chÃnh toà n là ân oán và cừu sát, nhưng quan sai không để ý tá»›i, tháºm chà là để mặc muốn là m thế nà o thì là m, vì thế võ lâm nhân sÄ© cÅ©ng không má»™t ai động đến quan gia.
Vì thế, bốn năm trăm ngưá»i không phải là con số nhá», tất sẽ gây ra sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i, vì thế phải phân chia ra mà đi, má»i ngưá»i sau khi đến Viá»…n Dương Phiêu Cục, sẽ chuyển hướng đến Äịa Ngục Môn.
Từ Phiêu Nhiên suất lÄ©nh má»™t đội Ä‘i đầu, nhiệm vụ cá»§a đội cá»§a lão là đến Viá»…n Dương Phiêu Cục sá»›m nhất, an bà i má»i thứ. Các đội còn lại má»—i đội cÅ©ng có má»™t thá»§ lÄ©nh.
Hi Bình vá»›i Tứ Cẩu, Lôi Long, Äá»™c Cô Minh, Hoà ng Äại Hải, Hoa Tiểu Ba, Triệu thị huynh đệ, Thần Äao Tứ Hoa, Thiên Phong Song Hùng, Thiên Phong Song Kiá»u, Thiên Phong Tam Anh và Äá»™c Cô Thi thà nh má»™t đội, xuất phát sau cùng. Äá»™i nhân mã nà y tuy Ãt ngưá»i, chỉ có mưá»i nam, mưá»i nữ, nhưng lại chÃnh là tinh anh cá»§a Tứ đại Võ lâm thế gia.
Sau khi xuất hà nh, ngá»±a Ä‘á»u do BÃch Lục kiếm trang cung cấp, BÃch Lục Kiếm Trang vốn là má»™t mục trưá»ng cá»±c lá»›n.
Tuy nhiên phải phi như Ä‘iên vá»›i ngá»±a, chúng nhân không thể nà o cưá»i nổi, ngưá»i cá»§a Thiên Phong Bảo cảm thấy rất không thuáºn nhãn, nhân vì sau khi Từ Thanh Vân bị giết dưới tay Thi Trúc Sinh, Hi Bình không dẫn má»i ngưá»i Ä‘i báo thù ngay mà còn có thá»i gian ngắm cảnh, bảo sao Thiên Phong Bảo có thể cao hứng đây?
Má»™t ngưá»i di hà nh sau má»™t ngà y trưá»ng mệt nhá»c, sẽ cần phải ngá»§.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, không phải ngá»§ trong trướng bồng, mà là trong phòng khách sạn, hoặc giả nếu không kiếm được khách Ä‘iếm thì cÅ©ng cố mà kiếm má»™t tòa miếu hoang để độ đưá»ng. Ngưá»i võ lâm có thể tùy theo hoà n cảnh mà sinh hoạt, không cần cầu kỳ quá.
Hoa Tiểu Ba và Äá»™c Cô Minh nguyên lai quấn lấy Thần Äao Tứ Hoa nói chuyện, nhưng sau đó Hoa Tiểu Ba lại chỉ nói chuyện vá»›i quả phụ Ä‘ang thụ tang Äá»™c Cô Thi. Äó là do hắn bị Äá»™c Cô Minh cưỡng bách.
Äá»™c Cô Minh nói: "Muá»™i muá»™i cá»§a ta má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, không thể để muá»™i ấy là quả phụ cả Ä‘á»i được, ngưá»i phải truy cầu muá»™i ấy."
Hoa Tiểu Ba liá»n nói sẽ không là m chuyện thương phong bại lý như váºy, nhưng Äá»™c Cô Minh vừa má»m má»ng vừa cứng rắn nói: "Nếu như đệ không là m, ta sẽ đánh đệ; nếu như đệ là m được, ta láºp tức chỉ cho đệ võ công cá»§a ta."
Hoa Tiểu Ba nói: "Ta phải há»c huyết trảo."
Äá»™c Cô Minh nói: "Cái đó không dáºy đệ được."
Hoa Tiểu Ba nói: "Tại sao trước đó không thấy huynh có thứ võ công lợi hại đó?"
Äá»™c Cô Minh nói: "Vì khi truyá»n cho ta võ công đó, sư phụ không cho phép ta tùy tiện thi xuất, chỉ những lúc sinh tá» quan đầu má»›i được dùng để cứu mệnh."
Hoa Tiểu Ba há»i: "Tên cá»§a loại võ công đó là gì?"
Äá»™c Cô Minh nói: "Ta chỉ há»c võ công đó, không biết tên và lai lịch cá»§a nó. Sư phụ chỉ chỉ dạy võ công cho ta, cÅ©ng không nói vá»›i ta Ä‘iá»u gì cả."
Hoa Tiểu Ba không thoát khá»i sá»± là m phiá»n cá»§a Äá»™c Cô Minh, đà nh phải đáp ứng Ä‘i an á»§i Äá»™c Cô Thi, vá»›i Ä‘iá»u kiện Äá»™c Cô Minh truyá»n thu cho hắn Tiên Hà Kiếm Pháp và Hư Hoa Kiếm Pháp, Äá»™c Cô Minh cÅ©ng nhanh chóng đồng ý.
Hoa Tiểu Ba nói: "Äệ không phải vì truy cầu võ công cá»§a huynh, mà là vì muá»™i muá»™i cá»§a huynh, chỉ nhìn muá»™i muá»™i mỹ lệ cá»§a huynh đã thấy tiếc, đệ chỉ là sợ bị Từ Phiêu Nhiên sát tá», vì tá»™i dám động đến con dâu cá»§a lão, sau nà y nếu có sinh hà i tá», sẽ lấy tên cá»§a hắn đặt cho đứa bé. "
Äá»™c Cô Minh nói: "Ngươi nghÄ© là lão tuyệt háºu à ? Lão còn có hai con gái sinh đôi, có thể sinh cho lão rất nhiá»u ngoại tôn, muốn có bao nhiêu tên tuổi để đặt, cần gì đến ngươi. Nhiệm vụ cá»§a ngươi bây giá» là phải mang tất cả hoan lạc ra tiếp đãi Thi nhi, tạm thá»i không được phép tiếp cáºn nữ nhân khác, đã biết chưa?"
Hoa Tiểu Ba cưá»i khổ: "Sao huynh có thể chiếm tiện nghi vá»›i đệ như váºy?"
Äá»™c Cô Minh gõ đầu hắn má»™t cái: "Ta mang muá»™i muá»™i ta đến dâng cho đệ, đệ còn thấy chưa đủ à ?"
Hoa Tiểu Ba nói: "Thế nà o là đủ?"
Äá»™c Cô Thi cương quyết không chịu chú ý đến Hoa Tiểu Ba. Nhưng Hoa Tiểu Ba chết cÅ©ng không buông, mặt luôn nở nụ cưá»i cùng tình ý miên miên, cuối cùng cÅ©ng là m cho xuân tâm vốn cô tịch sau khi trượng phu ra Ä‘i cá»§a Äá»™c Cô Thi tái động, chuẩn bị nở hoa thêm lần nữa.
Ngưá»i cá»§a Thiên Phong Bảo nhìn thấy thế rất ngứa mắt, đặc biệt là Thiên Phon g Song Kiá»u, nhìn thấy Hoa Tiểu Ba ngang nhiên hà lá»™ng vợ góa cá»§a đại ca, lưỡng nữ tá»±a hồ muốn vì ngưá»i quá cố mà ra mặt cùng Hoa Tiểu Ba quyết đấu, nhưng vì bá»n há» là nữ nhi, lại biết Äá»™c Cô Thi Ä‘ang rất Ä‘au thương nên không muốn to chuyện.
Huống hồ, bá»n vừa nhìn Hoa Tiểu Ba, Hoa Tiểu Ba liá»n quay sang cưá»i vá»›i há», biểu lá»™ tình cảm sâu sắc như biển cả, là m cho bá»n há» chao đảo, tá»± vệ còn chưa đủ, là m sao còn có thá»i gian quan đến chuyện cá»§a Äá»™c Cô Thi?
Äá»™c Cô Minh và Tứ Cẩu dùng má»i khả năng, là m cho Thần Äao Tứ Hoa cảm thấy vui vẻ.
Thần Hoa Tứ Äao bị Lãng Vô Tâm bá» rÆ¡i, tuy vẫn còn hoà i niệm vá» hắn, nhưng vì bị Äá»™c Cô Minh và Tứ Cẩu ve Ä‘i vuốt lại, cuối cùng cÅ©ng cho Lãng Vô Tâm theo gió, theo mây mà đi, liá»n đưa mắt đưa tình lại bá»n gã, phong tình vô cùng.
Bá»n Mai Côi luôn luôn tìm cách tiếp cáºn Hi Bình, vừa như vô tình vừa như hữu tình. Hi Bình bản tÃnh vốn không đổi, liá»n không bá» qua cho bá»n Mai Côi, cùng vá»›i bá»n Äá»™c Cô Minh và Tứ Cẩu xông và o trêu chá»c bá»n há».
Triệu Tá» Uy giống như thá» tốt không ăn cỠở gần, hắn bá» qua Thần Äao Tứ Hoa, tấn công Thiên Phong Song Kiá»u. Hắn nhá»› Từ Thanh Vân có nói, sẽ Ä‘em hai muá»™i muá»™i giá»›i thiệu cho hắn, lúc đó hắn Ä‘ang mải mê vá»›i Má»™ng Hương, Ä‘em lá»i đó bá» ngoà i tai.
Bây giá» Từ Thanh Vân đã vá» trá»i truy cầu tiên nữ, Má»™ng Hương lại không ở bên, hắn nháºn ra mình vô cùng có lá»—i vá»›i Từ Thanh Vân, quyết định vì Từ Thanh Vân mà chiếu cố hai bảo bối muá»™i muá»™i cá»§a hắn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, sau nà y nếu gặp lại Má»™ng Hương, hắn cÅ©ng sẽ vì Từ Thanh Vân mà thay thế, truy cầu ả.
Triệu Tá» Hà o, Hoà ng Äại Hải và Lôi Long ba ngưá»i nhìn thấy chỉ biết lắc đầu, bá»n há» ngoà i ăn, Ä‘i và ngá»§ thì không có thá»i gian tán tỉnh nữ nhân.
Thiên Phong Song Hùng do lão bà cá»§a bá»n há» Ä‘ang cùng hà i tỠở Thiên Phong Bảo, vốn để tình nhân lên đưá»ng đến Viá»…n Dương Phiêu Cục trước, vốn định Ä‘i sau truy cầu Thần Äao Tứ Hoa, nhưng chẳng ai thèm đế ý đến huynh đệ bá»n há», là m cho huynh đệ bá»n há» cảm thấy hối háºn vì đã Ä‘i cùng bá»n Hi Bình - Bá»n nam nhân đó vô luáºn võ công, gia thế, tướng mạo đối vá»›i bá»n há» Ä‘á»u hÆ¡n xa, chúng nữ tá»± nhiên không lý gì đến bá»n há». Nếu như bá»n há» Ä‘i cùng vá»›i Từ Phiêu Nhiên, thì đã có thể cùng đám tình nhân để vui vẻ rồi.
Thiên Phong Song Hùng chỉ hy vá»ng mau đến Viá»…n Dương Phiêu Cục, gặp lại đám tình nhân gặp gỡ hoan hảo, chẳng thèm quản đến chuyện cá»§a má»i ngưá»i, cứ cúi đầu mà đi.
Thiên Phong Song Kiá»u bị đám nam nhân là m phiá»n đến Ä‘iên lên, háºn không thể hiá»u nổi bá»n há», sao trên Ä‘á»i nà y lại có đám nam nhân buồn tẻ đến như váºy? Trong lòng chẳng có chút ý tưởng báo thù gì cả, chỉ suốt ngà y lo chòng hoa, ghẹo nguyệt, phong lưu khoái hoạt, nếu không phải bá»n hắn võ công cao cưá»ng, hai ngưá»i liá»n muốn Ä‘em bá»n há» thiến Ä‘i, để bá»n há» không nổi thú tÃnh lên được nữa.
Ná»a tháng sau, bá»n hỠđến má»™t ngôi miếu hoang ở Vân Vụ San.
Lúc đó là hoà ng hôn, phÃa trước có má»™t Ä‘oạn núi cá»±c dà i chắn trước mặt, nếu Ä‘i tiếp, khó có thể đến đưá»ng cái trước lúc trá»i tối, liá»n quyết định ở lại ngôi miếu hoang đó ngá»§ lại má»™t đêm.
Tòa miếu không lá»›n, nhưng có thể chứa đến 20 ngưá»i.
Thiên Phong Song Kiá»u tá»± nhiên không nguyện ý, thứ nhất há» chỉ muốn nóng lòng báo thù, thứ hai bá»n há» không muốn ở chung vá»›i đám nam nhân trong miếu hoang, đến lúc Ä‘i ngá»§ là m sao có thể biết chuyện gì sẽ xảy ra vá»›i há»?
Hi Bình ra vẻ rất thông cảm vá»›i bá»n há», nói: "Bá»n nà ng nếu muốn Ä‘i nhanh thì cứ Ä‘i, nhưng tối nay bắt buá»™c phải nghỉ tại đây."
Từ Bạch Lá»™ buồn bá»±c nói: "Äi thì Ä‘i, liên quan gì đến bá»n ngươi?" Ả Ä‘ang thong thả liá»n chuyển sang tăng tốc, đám ngưá»i Thiên Phong Bảo tá»± nhiên cÅ©ng phải Ä‘uổi theo.
Hi Bình phóng lên phÃa trước, bên trái, bên phải má»—i bên ôm lấy má»™t ả, nói: "Phụ thân bá»n nà ng giao bá»n nà ng cho ta quản lý, nếu bá»n nà ng Ä‘i đưá»ng gặp bất trắc, ta là m sao ăn nói vá»›i cha bá»n nà ng?"
Lưỡng nữ không liệu nổi nam nhân nà y không có chút luân là đạo đức, muốn ôm là ôm, chẳng nói lấy má»™t câu đã ôm lấy bá»n nà ng và o lòng, giãy nảy đòi xuống, lăn trái, lá»™n phải, chá»i mắng: "Hoà ng Hi Bình, ngươi là đồ tá» quá»·, sao dám ôm bá»n ta?"
Hi Bình cưá»i nói: "Nữ nhân vốn sinh ra để cho nam nhân ôm mà ."
Hoa Tiểu Ba vỗ tay nói: "Tỷ phu, cao kiến."
Từ Bạch Lá»™ giáºn dữ nói: "Ngươi toà n nói lá»i bẩn thỉu! Nếu không thả bá»n ta ra, sẽ đâm cho ngươi má»™t kiếm."
Tứ Cẩu và Hoa Tiểu Ba liá»n đến bên bá»n há» Ä‘oạt kiếm chạy Ä‘i.
Hi Bình cưá»i lá»›n nói: "Không còn kiếm nữa, còn muốn đâm ta nữa không?"
Từ Bạch Lá»™ gà o lá»›n: "Bá»n ngươi còn trÆ¡ mắt đứng đó à , sao không giết chết gã tá» quá»· nà y cho ta? "
Thiên Phong Song Hùng và Thiên Phong Tam Anh không biết nên là m gì, nhìn hai sư muá»™i cá»§a mình giáºn dữ đỠcả mặt, lại nhìn Hi Bình Ä‘ang nở nụ cưá»i tà ác, không biết nên là m gì cho đúng.
Äá»™c Cô Minh cÅ©ng nháºn ra vấn Ä‘á», nói: "Chúng ta chia nhau ra Ä‘i săn thú rằng, và kiếm cá»§i Ä‘i!" Nói Ä‘oạn, hắn liá»n Ä‘i ra phÃa ngoà i miếu hoang, chúng nhân cÅ©ng Ä‘i theo, đám ngưá»i cá»§a Thiên Phong Bảo không biết nghÄ© thế nà o, cÅ©ng Ä‘i theo.
Từ Hồng Hà kinh hãi kêu lên: "Äi săn thú và kiếm cá»§i sao cần lắm ngưá»i thế?"
Ngôi miếu hoang lúc nà y đã trở lên vô cùng lá»›n vì nó chỉ còn 3 ngưá»i.
Lưỡng nữ kinh hoảng, dùng toà n lá»±c để giãy ra, nhưng không là m lung lay được đôi tay cá»§a Hi Bình, chỉ biết quát lên yêu kiá»u: "Ngươi còn muốn ôm bá»n ta?"
Hi Bình nói: "Vẫn còn chống đối cơ à ? Nếu các nà ng chịu yên tĩnh, ta sẽ không ôm các nà ng nữa, tự nhiên các nà ng sẽ được thả ra. "
Từ Bạch Lá»™ cay đắng nói: "Tại sao ngươi lại ôm bá»n ta?"
Hi Bình nói: "Ta thÃch, thì ta ôm nữ nhân, không cần lý do, bá»n nà ng không biết à ?"
Từ Hồng Hà nhá» giá»ng nói: "Cầu xin ngươi thả ta và tá»· tá»· ra, được không?"
Hi Bình nói: "Thả bá»n nà ng ra, bá»n nà ng lại không nghe lá»i ta thì sao?"
Từ Bạch Lá»™ nói: "Là ngươi bảo bá»n ta Ä‘i, bá»n ta nghe xong liá»n chuẩn bị Ä‘i, sao lại ôm bá»n ta lại?"
Hi Bình nói: "Miệng lưỡi ngươi tháºt là sắc bén, cần phải mà i cho bá»›t lại."
Hi Bình xuất kỳ bất ý hôn lên môi Từ Bạch Lộ một cái, Từ Bạch Lộ vội né mặt sang một bên, rống lên một tiếng.
Hi Bình nói: "Bá»n nà ng thừa biết ta không muốn bá»n nà ng Ä‘i, lại còn dám lên ngá»±a phóng Ä‘i, định là m ta xấu hổ à ?"
Từ Hồng Hà nhá» giá»ng nói: "Bá»n ta không Ä‘i nữa, ngươi đừng ôm chặt quá, ngưá»i ta khó thở lắm."
Hi Bình cưá»i nói: "Cuối cùng cÅ©ng thông minh ra rồi!"
Từ Bạch Lá»™ quay mặt lại nhìn Hi Bình gà o lên: "Bá»n ta đã nói không Ä‘i nữa rồi, còn không thả bá»n ta ra khá»i đôi tay bẩn thỉu?"
Hi Bình ôm nà ng ta chặt lại, kéo rịn chặt ngá»±c nà ng ta và o ngá»±c mình, nói: "Ta chẳng có lý do gì vì các nà ng không Ä‘i nữa mà thả bá»n nà ng ra. Nà ng không biết thế nà o là thân thể tuyệt hảo à ? ÄÆ°á»£c nam nhân ôm thư thái chứ?"
Từ Bạch Lá»™ nói: "Ngươi..." Sau đó không nói nữa, song quyá»n tung ra thay cho lá»i nói, dùng toà n lá»±c nhằm ngá»±c Hi Bình phóng tá»›i, đánh má»™t hồi rồi dừng tay, nằm trong ngá»±c Hi Bình khóc lóc.
Từ Hồng Hà nói: "Tá»· tá»·, đừng khóc nữa, tá»· khóc nữa là muá»™i cÅ©ng khóc đấy.". Nói xong, liá»n nằm trong vòng tay cá»§a Hi Bình bắt đầu khóc lóc.
Hi Bình bất lá»±c nói: "Bá»n nà ng là nữ nhân kiểu gì váºy, nói khóc là khóc, sợ bá»n nà ng luôn."
Chà ng liá»n lá»ng tay thả bá»n há» ra, lưỡng nữ không láºp tức ly khai chà ng, mà lại tiếp tục gục trong ngá»±c chà ng khóc lóc thảm khốc hÆ¡n.
Sau má»™t hồi, Hi Bình thấy bá»n há» hoà n toà n không ly khai, lấy là m rất kinh ngạc, nói: "Ta đã phóng khai bá»n nà ng, bá»n nà ng sao vẫn khóc? Ngá»±c ta ướt hết rồi, bá»n nà ng khóc đã đủ chưa?"
Lưỡng nữ hoà n toà n không nói gì, chỉ dùng nước mắt để tốc cáo á»§y khuất cá»§a bá»n há».
Hi Bình nghÄ© má»™t hồi, rồi nhẹ nhà ng vá»— vá» bá»n há», ôn nhu ôm lấy vai bá»n há», nói: "Coi như ta có lá»—i, hướng vá» bá»n nà ng nháºn lá»—i, thế có được không?"
Từ Hồng Hà ngẩng đầu lên nói: "Ngươi có tháºt thà nh tâm không?"
Hi Bình mệt má»i: "Bá»n nà ng gục đầu và o ngá»±c ta, chẳng lẽ không nghe thấy tim ta không há» Ä‘áºp nhanh? Má»™t ngưá»i nói tháºt liệu tim có Ä‘áºp nhanh không?"
Từ Bạch Lá»™ ngẩng đầu nói: "Không, tim không Ä‘áºp nhanh chỉ là chuyện hoang đưá»ng, không chứng tá» ngươi chân tâm thà nh ý, ngưá»i ta là m sao có thể bá» qua?"
Hi Bình nhấc tay ly khai khá»i bá»n há», vừa xoa tay vừa nói: "Không quản bá»n nà ng bá» qua hay không, nếu bá»n nà ng muốn dá»±a, vẫn còn có và i bức tưá»ng, tuy hÆ¡i bẩn, nhưng rất chắc chắn, bá»n nà ng có muá»™n dá»±a và o không, hả?"
Lưỡng nữ nháºn thấy Hi Bình rá»i bá»n há» ra, bá»n há» lúc đó vẫn còn nằm trong ngá»±c Hi Bình, liá»n láºp tức đưa tay ôm chặt lấy hắn, rồi chợt xấu hổ, lại vá»™i bá» tay ra, mặt đỠtÃa tai.
Hi Bình nhìn bá»™ dạng cá»§a hai mỹ nữ trước mặt, vốn đã đỠlại cà ng đỠhÆ¡n, mặt vẫn còn vương và i giá»t lệ như hạt ngá»c, hắn bất giác đưa hai tay lên lau nước mắt cho cả hai, lưỡng nữ hoảng sợ lùi lại má»™t bước, Hi Bình thở dà i má»™t tiếng, liá»n bá» bá»n há» lại bước ra bên ngoà i.
Từ Bạch Lá»™ liá»n vá»™i nói: "Ngươi Ä‘i đâu đó?"
Hi Bình nói: "Äi ra ngoà i thư giãn chút, bá»n nà ng muốn theo thì theo."
Từ Bạch Lộ hừ một tiếng, Từ Hồng Hà nhìn hình bóng to lớn của chà ng.
Hi Bình đi ra rồi, Từ Bạch Lộ nói: "Lúc nãy hắn đưa tay ra định là m gì?"
Từ Hồng Hà nghÄ© má»™t hồi rồi nói: "Có thể hắn định lau nước mắt cho bá»n ta!"
Từ Bạch Lá»™ giáºn dá»—i nói: "Ra vẻ hảo tâm, cần gì hắn, bá»n ta chẳng lẽ không biết lau? Hừ!"
Từ Hồng Hà đột nhiên há»i: "Tá»·, lúc nãy tá»· dụng lá»±c đánh hắn, hắn có Ä‘au không?"
Từ Bạch Lộ lắc đầu một cái, buồn rầu nói: "Hắn ta mà đau? Ngực hắn cứng như thép, tay ta đau thì có."
Từ Hồng Hà lấy là m kỳ lạ, nói: "Váºy sao tá»· còn không ngừng đánh hắn?"
Từ Bạch Lá»™ chu miệng nói: "Ngưá»i ta bá»±c hắn mà !"
Từ Hồng Hà nhá»› lại mùi vị, nói: "Tá»·, kỳ tháºt ở trong ngá»±c hắn khóc tháºt là sảng khoái!"
Bên ngoà i truyá»n lại giá»ng nói cá»§a Hoa Tiểu Ba: "Bị tá»· phu cá»§a ta ôm, đương nhiên thấy sảng khoái rồi."
Lưỡng nữ vá»™i và ng lau nước mắt, má»i ngưá»i cÅ©ng cùng tiến và o.
Hoa Tiểu Ba nói: "Tỷ phu ta đâu?"
Từ Bạch Lộ nhìn hắn một cái, nói: "Chết rồi!"
Hoa Tiểu Ba cưá»i nói: "Không phải chết dưới quần nà ng, trở thà nh quá»· phong lưu chứ?"
Từ Bạch Lá»™ giáºn dữ nói: "Trả kiếm cho ta, để ta cắt cái mồm bẩn thỉu cá»§a ngươi ra."
Hoa Tiểu Ba tá»± biết đánh không lại, do đó không là m ả giáºn nữa, Ä‘em kiếm trả cho ả, nhân tiện nịnh ná»t: "Tá»· tá»·, ta chỉ nói đùa như thế, tá»· phải giáºn tá»· phu ta má»›i phải, tất cả là do huynh ấy mà ra, ta chỉ là kẻ bà ng quan mà thôi. Thá»±c sá»± ta rất muốn là m anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng mà huynh ấy là tá»· phu cá»§a ta, ta không thể cản trở huynh ấy được." Hắn giải thÃch nguồn gốc sá»± việc luôn luôn tốt.
Tứ Cẩu cÅ©ng Ä‘em kiếm trả cho Từ Hồng Hà , nói: "Hi Bình Ä‘i đâu váºy?"
Từ Hồng Hà nói: "Hắn nói Ä‘i ra ngoà i thư giãn, bá»n ngươi có thấy hắn không?"
Tứ Cẩu nói: "Không."
Lôi Long nói: "Không quản đến huynh ấy, huynh ấy chẳng gặp chuyện gì đâu, bá»n ta là m đồ ăn đã."
Chúng nhân bảy tay tám chân vội và ng tiến hà nh.
Äinh Phù nói: "Tiểu thư, hắn không đối đãi tệ vá»›i bá»n tá»· chứ?"
Từ Bạch Lá»™ buồn rầu nói: "Ngươi còn nói nữa, sao lúc đó không giúp bá»n ta?"
Hai nà ng liá»n nhá»› đến tình huống cÅ©, má»›i nghe Từ Bạch Lá»™ nói má»™t câu, bá»n ngưá»i kia liá»n không nói không rằng ra vẻ báºn rá»™n chuồn Ä‘i hết.
Äinh Phù bị Từ Bạch Lá»™ há»i, không tìm ra lá»i nà o để nói, chỉ biết ngáºm miệng má»™t hồi rồi giải thÃch: "Ta nghÄ© tiểu thư hoan hỉ vì được hắn ôm."
Từ Bạch Lá»™ đỠmặt nói: "Ai nói vá»›i ngươi như váºy?"
Từ Hồng Hà vì Äinh Phù giải vây, nói: "Äinh Phù, đừng nói nữa, mau qua giúp má»i ngưá»i Ä‘i."
Äinh Phù nghe xong như nháºn được thánh chỉ, vá»™i quay đầu chạy vá» phÃa chúng nhân.
Từ Bạch Lộ trách muội muội: "Muội không thể để cho ta phát tiết một chút sao?"
Từ Hồng Hà cưá»i nói: "Tá»·, khi hắn quay lại, tá»· lại đánh hắn chẳng phải tốt hÆ¡n sao?"
Từ Bạch Lá»™ nói: "Ta chẳng quản đến hắn.". Nói xong, hướng vá» phÃa Thiên Phong Tam Anh Ä‘i lại.
Từ Hồng Hà cưá»i má»™t tiếng, quay đầu ngóng ra bên ngoà i.
Mặt trăng vốn đã lên cao.
Tà i sản của xelude
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:13 PM .
29-03-2008, 01:27 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Quyển 7 Chương 10
Ôn tuyá»n diệu ni
Dịch huydq5000
Biên táºp chudu
Nguồn: Tà ng thư viện
Hi Bình theo ánh trăng đi và o trong rừng.
Không biết đã được bao lâu, cũng không biết đã đi được bao xa.
Rừng núi tÄ©nh lặng, động váºt cÅ©ng đã Ä‘i ngá»§, chẳng có má»™t âm thanh nhá», cÅ©ng chẳng có má»™t váºt nà o xuất hiện, có chăng thì chỉ có tiếng chân cá»§a hắn đạp lên những thanh gá»— mục.
Hi Bình cảm nháºn được không khà tháºt là yên bình và nhẹ nhà ng.
Trước mặt hắn xuất hiện một dòng nước.
Một dòng suối nước nóng.
Hi Bình không ngỠtại địa phương nà y lại có thể gặp suối nước nóng.
Äá»™t nhiên lại nhá»› đến lần gặp Hồ Äiệp Thất CÆ¡ Ä‘ang tắm tại thá»§y đà m. Hi Bình tá»± há»i: "Bá»n há» có sống tốt không?"
Không khà trong cái tiết thu tà n nà y cÅ©ng trở nên lạnh hÆ¡n, suối nước nóng tháºt là tốt.
Hắn hai ngà y nay không tắm rá»a, tá»± nghÄ© được hưởng thụ suối nước nóng tháºt là sảng khoái.NghÄ© rồi liá»n cởi y phục, ngồi xuống suối nước nóng.
Lúc nà y nhá»› đến tình cảnh ngà y đó, tại thá»§y đà m ôn tồn hưởng thụ Hồ Äiệp Lục CÆ¡, rồi lại nhá»› đến Phong Ãi VÅ©, sau cùng lại kinh hãi nhá»› đến cảnh hỉ hoan khi tắm táp cho Hoa Lôi.
Hắn đột nhiên ngừng cưá»i bởi nghe thấy tiếng nữ nhân nói chuyện: "Sư tá»·, bá»n há» toà n bá»™ đã hạ sÆ¡n hồi am rồi!"
Lại có tiếng má»™t nữ nhân khác nói: "Sư muá»™i, đúng váºy, bây giá» suối nóng đã không còn ai, sợ gì mà không tắm?"
Nữ nhân kia nói: "Sư phụ cho chúng ta lên núi tìm thảo dược, chúng ta Ä‘i đã được má»™t ngà y mà vẫn chưa quay vá».Muá»™i nghÄ© đừng để sư phụ lo lắng cho chúng ta."
Nữ nhân lá»›n tuổi hÆ¡n nói: "Tắm suối nóng đã rồi quay vá»."
Hi Bình láºp tức bÆ¡i đến chá»— nước sâu, lặn ngưá»i xuống, váºn khà bế tức.
Không cần đợi lâu, cnà ng ta hai nà ng đã bước chân xuống nước. Hắn dưới nước nhìn ngắm, không ngá» gặp được hai mỹ nhân ngư. Song Ä‘iá»u là m hắn không ngá» - hai nữ nhân nà y lại là hai nữ ni cô.
Hắn ở dưới nước nhìn thấy lõa thể của hai ni cô.
Má»™t nà ng trầm mình xuống nước đột nhiên phát hiện ra hắn, tinh thần đại chấn, không tá»± chá»§ trượt chân bị chìm xuống tá»±a như bị chết Ä‘uối, tay chân vá»— loạn. Nà ng còn lại bÆ¡i đến để cứu đồng bá»n, nhưng phương pháp không đúng, bị nà ng ta kéo xuống, là m cả hai gần như chết chung má»™t chá»—.
Hi Bình bÆ¡i lại, đỡ há» bÆ¡i lên mặt nước, sau đó đưa lên bá».
Nà ng lá»›n tuổi hÆ¡n vốn đã hôn mê, nà ng ta là má»™t ni cô khoảng chừng 30 tuổi. Hi Bình chợt nháºn ra nà ng ta có Ä‘iểm khá quen.
Nà ng còn lại vội nói: "Sư tỷ của ta bị là m sao?"
Hi Bình tá» tế nhìn nà ng ta má»™t cái, dưới ánh trăng, hắn nháºn ra nà ng ta chÃnh tiểu ni cô mỹ diệu tuyệt luân Diệu Duyên, Ä‘oạn nói: "Chưa chết được đâu."
Diệu Duyên nhìn thần sắc mê muội của Hi Bình tại thân thể và các vị trà nhạy cảm trên cơ thể nà ng thì xấu hổ nói: "Thà chủ, ngươi cứu tỉnh sư tỷ ta đã, được không?"
Nà ng đã nháºn ra nam nhân lõa thể nà y chÃnh là Hoà ng Hi Bình cá»§a Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng.
Hi Bình nói: "Thân thể cá»§a nà ng tháºt đẹp, khuôn mặt cá»§a nà ng cÅ©ng tháºt là đẹp." Rồi quay đầu sang nhìn lên thân thượng cá»§a trung niên ni cô, lại nói: "Nà ng ta cÅ©ng đẹp!" Rồi cúi đầu xuống.
Diệu Duyên kinh hãi kêu lên: "Thà chá»§, ngưá»i là m gì đó?"
Hi Bình nói: "Cứu ngưá»i."
Trung niên mÄ© ni đã tỉnh lại, nhìn thấy trước mặt là má»™t khuôn mặt đầy nam tÃnh, cá»±c kỳ kinh hãi đẩy Hi Bình ra, nhưng liá»n phát giác đẩy không được, kinh hãi kêu lên: "Bá» ra!"
Hi Bình nhìn thấy nà ng ta tỉnh lại, ngồi sang má»™t bên thở gằn, nói: "Là m ta mệt gần chết" Äá»™t nhiên phát giác huyệt đạo đã bị ngưá»i Ä‘iểm, nhất thá»i không thể động Ä‘áºy được.
Trung niên mĩ ni nói: "Ngươi vừa là m gì với ta?"
Hi Bình tức giáºn nói: "Ngươi sắm vá» gặp pháºt tổ, ta cứu ngươi, ngươi lại còn ám toán ta à ?"
Diệu Duyến cũng nói: "Sư tỷ, hắn sỠdụng hô hấp nhân tạo cứu tỷ."
Trung niên mÄ© ni nói: "Không phải hắn, ta có thể bị sặc nước không? ChÃnh là hắn hại ta."
Hi Bình kêu lên: "Nếu nà ng không giải huyệt đạo cho ta, ta sẽ gian dâm nà ng đó."
Trung niên mÄ© ni đại ná»™, xÃch lõa Ä‘i vá» phÃa y phục, mang lại má»™t thanh kiếm, nói: "Ngươi định gian dâm ta? Ta cắt nó Ä‘i, để xem ngươi còn gian dâm ta được không?" Nà ng ta đưa tay, má»™t tay cầm cái cục đó lên, má»™t tay hạ kiếm kê và o nÆ¡i đó cá»§a Hi Bình, muốn má»™t kiếm chém phứt Ä‘i.
Diệu Duyên kinh hãi nói: "Không được, sư tỷ"
Trung niên mĩ ni muốn một kiếm tước đi tiểu đệ của Hi Bình, nhưng quái sự phát sinh, kiếm của nà ng ta chẳng những không là m đứt được mà còn không là m nó bị một vết đứt, nà ng ta thỠlại lần nữa, nhưng đến một miếng da cũng không cắt được, cảm thấy vô cùng kinh hãi ngước nhìn Hi Bình vẻ mặt biểu lộ thần tình nghi hoặc.
Hi Bình cưá»i nói: "Da cá»§a ta vốn rất dầy, nà ng không thể cắt được đâu, nếu có thể nà ng cứ là m mạnh hÆ¡n, dùng táºn lá»±c mà cắt."
Trung niên mĩ ni do dự một hồi, rồi tóm chặt lấy dương căn của Hi Bình, đặt kiếm sang một bên, hai tay đặt lên nam căn của Hi Bình xoa nắn, rất thà nh thục.
Hi Bình thầm nghĩ: "Không lẽ ni cô nà y lại muốn là m chuyện đó?"
Diệu Duyên không dám nhìn nữa, đi đến bên cạnh mặc ni phục và o.
Trung niên mÄ© ni nắn bóp má»™t hồi, không thấy tiểu đệ cá»§a Hi Bình dá»±ng lên, cúi đầu xuống, là m những động tác tiếp theo nhưng không ngá» tưởng như lắp cnà ng ta yết hấu cá»§a nà ng ta bởi nó đột nhiên to ra, vá»™i bá» ra. Kinh hãi nhìn thấy váºt đó, hùng tráng vô cùng.
Nà ng ta vá»™i yêu kiá»u đứng dáºy, rút kiếm ra chém, nhằm chÃnh giữa mà chém, tuy nhiên nó vẫn hoà n toà n không hư tổn, mà còn là m kiếm cá»§a nà ng ta mẻ Ä‘i và i miếng.
Hi Bình nói: "Nà ng thá»±c sá»± gian ác, lão tá» nếu đêm nay không gian dâm nà ng, thì sẽ cạo đầu là m hòa thượng." Nói Ä‘oạn, liá»n phóng ngưá»i tá»›i, ôm lấy trung niên nữ ni.
Trung niên nữ ni tránh né một hồi, nói: "Sao huyệt đạo của ngươi lại được giải khai?"
Hi Bình cưá»i nói: "Trò Ä‘iểm huyệt cá»§a nà ng vá»›i ta căn bản là vô hiệu, không ngá» Ã ?"
Diệu Duyên đi đến bên, nói: "Thà chủ, không nên đối xỠvới sư tỷ như thế."
Hi Bình nói: "Ni cô cÅ©ng là nữ nhân, so vá»›i nữ nhân bình thưá»ng chẳng khác gì nhau, chẳng qua có cạo Ä‘i chút tóc, sao lại không được?"
Trung niên mÄ© ni bị nam nhân cưá»ng tráng đè ra, tuy rằng xấu hổ và phẫn ná»™ vô cùng, nhưng trong lòng cá»— sóng tình nhiá»u năm bị đè nén đã dâng lên, nà ng ta kinh hoảng kêu lên: "Không được đâu!"
Bất kể nà ng ta phản đối thế nà o, Hi Bình vẫn cứ tiếp tục trừng phạt nà ng ta.
Nà ng ta cÅ©ng không còn là m chá»§ được, bất giác tá»± động phối hợp cùng động tác cá»§a Hi Bình, nói: "Ngươi không phải là ngưá»i, ngươi là m ta Ä‘au quá, ai da! Ta cầu xin ngươi."
Hi Bình nghiến răng nói: "Äể sau nà y có dám đòi cắt cá»§a ta không?"
Hi Bình tiếp tục công kÃch mãnh liệt.
Diệu Duyên bất giác tiến đến kéo Hi Bình ra vốn tÃnh cứu sư tá»· mình liá»n bị Hi Bình vươn má»™t tay ra nắm lấy, kéo qua má»™t bên, tiếp túc động tác cưá»ng hãn không ngừng nghỉ.
Lưỡng nữ không ngỠđột nhiên bị má»™t nam nhân tác ái như váºy, đã thế lại không có má»™t chút biểu hiện mệt má»i.
Má»™t nam nhân đáng sợ, cưá»ng tráng đến kinh ngưá»i!
Trung niên mĩ ni sau một hồi đã không còn sức để né tránh, bởi lúc nà y toà n lực đã được sỠdụng để nghênh đón Hi Bình.
Hi Bình ôm Diệu Duyên đặt lên ngực trung niên mĩ ni, chuẩn bị cởi áo Diệu Duyên.
Diệu Duyên kinh hãi kêu lên: "Ta xin ngươi, không được!"
Hi Bình ôm nà ng sang má»™t bên, nói: "Không muốn thì đừng đến, sao lại xông và o ta, để ta giúp nà ng hoà n tục!" Hi Bình sau đó táºp trung đối phó vá»›i thân thể trung niên mÄ© ni, đột nhiên phát giác thân thể nữ nhân nà y rất giống Äá»— Tư Tư - Trung niên mÄ© ni nà y thá»±c sá»± giống Tư Tư, có thể nói giống như tá»· tá»· cá»§a Tư Tư váºy.
Diệu Duyên nhìn những động tác kÃch tình cá»§a hai ngưá»i, trái tim thuần khiết vô cùng cá»§a nà ng bị kÃch động vô cùng – cÅ©ng bởi ni cô có thể là m việc đó vá»›i nam nhân.
Trung niên mÄ© ni tuy không nguyện ý, nhưng sá»± tình cÅ©ng đã phát sinh, tình dục lâu năm bị đè nén lại bùng lên không kiá»m chế nổi. Gã nam nhân trên mình nà ng ta so vá»›i nam nhân trước kia cá»§a nà ng ta thì cưá»ng tráng hÆ¡n nhiá»u lần, gã nam nhân tuấn mÄ© trẻ tuổi nà y lại còn có thể Ä‘em lại cho nà ng hoan lạc và khoái cảm cá»±c độ, nà ng ta căn bản không thể khống chế nổi bản thân, chỉ biết rướn mình lên đón tiếp động tác cá»§a Hi Bình.
Nà ng ta vốn đã không là m chuyện nà y 20 năm, tháºm chà đã quên thế gian có chuyện nà y rồi.
Thá»i gian trôi qua tháºt lâu, song lúc nà y rất phong cuồng, suối nước nóng lúc nà y cÅ©ng sôi sục lên.
Cuối cùng trung niên mĩ ni cũng từ từ lăn ra ngủ.
Hi Bình hôn lên chiếc đầu trá»c khả ái cá»§a nà ng ta, nói: "Äừng nên nghÄ© đã là ni cô, thì không cần nam nhân. Mẹ Æ¡i, định thiến ta? Lão tá» sợ nà ng muốn chết Ä‘i được!"
Diệu Duyên kinh hãi kêu lên: "Ngươi là m sư tỷ ta chết rồi à ?"
Hi Bình chuyển ngưá»i, rút ra, nhìn nà ng ta, nói: "Tạm thá»i coi như chết, lúc nữa sẽ sống lại. Nà ng có muốn biết cảm giác hôn mê như thế nà o không?"
Diệu Duyên không trả lá»i, chỉ nhìn khuôn mặt tuấn mÄ© vô cùng cá»§a chà ng, má»™t hồi sau lại nói: "Tại sao ngươi lại phải là m há»ng nghiệp tu hà nh cá»§a sư tá»·?"
Hi Bình hà m oan kêu lên: "Ai bảo nà ng ta dám dùng kiếm để cắt Ä‘i bảo bối cá»§a ta, nà ng nghÄ© nà ng ta chặt tre hay sao hả?" Hắn vừa nói vừa ôm trung niên mÄ© ni Ä‘i lại phÃa suối nước nóng.
Trung niên mÄ© ni bị nhúng xuống suối nước nóng, liá»n tỉnh trở lại, muốn đẩy Hi Bình ra, nhưng toà n thân không chút khà lá»±c, đà nh phải bỠý định đó Ä‘i.
Hi Bình ở bên xoa nắn bỠngực phong mãn của ả, nói: "Nà ng tên là gì?"
Trung niên mĩ ni quay đầu, không lý đến hắn.
Diệu Duyên ở trên bá» nói: "Sư tá»· ta tên là Diệu Ã."
Hi Bình quay mặt Diệu à lại, nhẹ nhà ng hôn nà ng ta má»™t cái. Cả hai hôn triá»n miên má»™t hồi
Má»™t lát sau Hi Bình ôm Diệu à lên bá», mặc lại y phục cho nà ng, nói: "Nà ng có thể quay vá»."
Diệu à buồn bực nói: "Ngươi là m cho ta toà n thân vô lực, ta là m sao đi được?"
Diệu Duyên nói: "Sư tá»·, ta đưa tá»· Ä‘i." Nà ng liá»n Ä‘i qua đỡ Diệu Ã.
Diệu à lưá»m Hi Bình, nói: "Ngươi tên là gì?"
Hi Bình nói: “Há»i sư muá»™i nà ng, nà ng ta biết không Ãt đâu."
Diệu Duyên không nói gì, chỉ biết đỡ Diệu à đi.
Hi Bình Ä‘i đến bên ôm hai nà ng lại, đầu tiên là hôn Diệu Ã, sau là hôn Diệu Duyên tháºt mạnh bạo.
Diệu Duyên giáºn dá»—i: "Ngươi không biết ngưá»i ta là ni cô à ? Ngươi tháºt là xấu."
Hi Bình đắc ý cưá»i lá»›n, thnà ng ta bá»n há» ra, nói: "Äi đưá»ng may mắn, không gặp phải đạo tặc hái hoa."
Lưỡng nữ trừng mắt nhìn chà ng một cái, rồi theo ánh trăng đưa nhau xuống núi.
Hi Bình tắm lại một lần nữa khiến tâm tình hoà n toà n thư thái, tự nhiên muốn hát và i bà i.
Äá»™t nhiên nghe thấy phÃa sau có tiếng bước chân dồn Ä‘áºp, lại có ngưá»i nói: "Nguyên lai ngươi ở đây hưởng thụ, hại bá»n ta tìm đến khổ."
Hi Bình quay đầu lại cưá»i: "Là bá»n ngươi?"
ChÃnh thị là đám ngưá»i ở miếu hoang, tất cnà ng ta Ä‘á»u đã có mặt.
Lôi Long nói: "Bá»n đệ thấy huynh không quay lại, vì thế má»›i ra ngoà i Ä‘i tìm, nghe thấy tiếng ca cá»§a huynh, rất dá»… dà ng tìm ra huynh."
Hi Bình cưá»i nói: "Tất cả xuống đây! Äây chÃnh là suối nước nóng."
Hoa Tiểu Ba nói: "Tháºt là chá»§ ý hay." Liá»n chuẩn bị thoát y.
Chúng nữ liá»n vừa cưá»i vừa chá»i má»™t phen.
Äá»™c Cô Thi giáºn dá»—i nói: "Nếu ngươi dám thoát y trước mặt má»i ngưá»i, sau nà y ta không để ý đến ngươi nữa."
Hoa Tiểu Ba nói: "Hai ngà y nay không tắm rá»a, nà ng không muốn tắm rá»a ả? HÆ¡n nữa đây là suối nước nóng, rất dá»… chịu đó. "
Hoà ng Äại Hải nói: "Bá»n ta ra bên ngoà i đã được má»™t thá»i gian, ngá»±a là hà nh lý vẫn còn ở miếu hoang, bá»n ta phải quay vá» thôi."
Lôi Long và Triệu Tá» Hà o cùng vá»›i Hoà ng Äại Hải quay vá», Trình thị huynh đỠcÅ©ng Ä‘i theo.
Từ Bạch Lá»™ ngồi đối diện Hi Bình Ä‘ang hưởng thụ suối nước nóng, nói: "Hoà ng Hi Bình, ngươi đã tắm rá»a xong chưa? Chúng ta ngà y mai còn phải nhanh chóng lên đưá»ng."
Äá»™t nhiên Hi Bình đứng dáºy, chuyển thân tiến vá» phÃa chúng nữ.
Chúng nữ kinh hãi kêu lên, không ngá» nam nhân nà y lại đột nhiên lõa thể đứng dáºy trước mặt bá»n há», tháºt là má»™t thân thể hoà n mÄ© dưới ánh trăng, giống như má»™t bức tượng thần thánh bằng đá váºy.
Khi Thiên Phong Song Kiá»u phát giác được, thì bá»n hỠđã bị Hi Bình ôm lại.
Từ Hồng Hà duyên dáng oán trách: "ngươi là m ướt y phục cá»§a ngưá»i ta."
Hi Bình nói: "Váºy cởi ra nhé?" Rồi quay sang chúng nhân nói: "Sao vẫn đứng đây là m gì?"
Tứ Cẩu và Hoa Tiểu Ba ngay láºp tức hiểu Hi Bình muốn gì, vá»™i vã cởi quần áo, Äá»™c Cô Minh và Triệu Tá» Uy cÅ©ng vá»™i thoát ý, không thèm để ý đến chúng nữ trước mặt.
Bốn ngưá»i mau chóng tắm ở suối nước nóng.
Cực kỳ sảng khoái!
Hoa Tiểu Ba quay đầu nói: "Thi tá»·, tá»· cÅ©ng xuống Ä‘i! Nước nà y thá»±c là ngưá»i ta khoan khoái lắm đó!"
Hi Bình thả Thiên Phong Song Kiá»u ra, lại Ä‘i giữa há», nói: "Thế nà o? Ta tìm được chá»— nà y không tồi chứ?" Rồi quay đầu nhìn chúng nữ nói: "Các nà ng còn chưa xuống à ?"
Từ Bạch Lá»™ nhìn Thiên Phong Tam Anh nói: "Bá»n ta quay vá»"
Thiên Phong Tam Anh nhìn năm gã nam nhân má»™t cái, chuyển thân cùng Thiên Phong Song Kiá»u quay vá».
__________________
Tà i sản của David
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:14 PM .
01-04-2008, 12:40 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Quyển 7 Chương 11
Nguyệt Ãnh Thi Tâm
dịch giả: Nhất Linh
biên táºp: chudu
Ãnh trăng chiếu sáng mê ngưá»i.
Trên bá» chỉ còn lại Äá»™c Cô Thi và Thần Äao Tứ Hoa.
Hoa Tiểu Ba từ dưới nước chạy lên, ôm lấy Äá»™c Cô Thi, lại chuẩn bị giúp nà ng thoát y, hắn nói : "Xuống tắm Ä‘i, không có gì đáng lo cả."
Äá»™c Cô Thi vùng ra, nói: "Ta tá»± mình xuống." Quả tháºt trước má»i ngưá»i thoát y.
Hoa Tiểu Ba ôm Äá»™c Cô Thi đã cởi sạch đồ đến ngồi xuống bên cạnh Hi Bình, nói: "Tá»· phu, đệ có mỹ nhân cùng tắm chung."
Hi Bình cưá»i, thò tay ra, vuốt nhẹ lên trên bá»™ nhÅ© phong má»m mại cá»§a Äá»™c Cô Thi, nói: "Thi nhi, vú tháºt sá»± má»m mại."
Äá»™c Cô Thi sẳn giá»ng: "Ngươi lại không an pháºn, ta sẽ nói cho tá»· tá»·, ngươi khi phụ ta."
Triệu Tá» Uy quay đầu vá» hướng Thần Äao Tứ Hoa hô to: "Các nà ng cÅ©ng xuống Ä‘i."
Thần Äao Tứ Hoa do dá»± má»™t lúc, cuối cùng quyết định xuống nước.
Triệu Tá» Uy má»™t tay ôm Cốc U Lan và o lòng, Äá»™c Cô Minh cÅ©ng thỉnh Bạch Mạt Lị, Tứ Cẩu bổ nhà o đến nghênh tiếp Dạ Lai Hương, Dã Mân Côi đầu dá»±a và o ngá»±c Hi Bình.
Äá»™c Cô Thi tuyên bố: "Hôm nay chỉ cho phép ngâm suối nước nóng, không cho phép là m gì khác đối vá»›i bá»n ta."
Hoa Tiểu Ba biết rõ nhưng vẫn cố há»i: "Là m gì khác là cái gì, Thi tá»·?"
Äá»™c Cô Thi nắm nam căn cá»§a hắn, nói: "Ngươi nếu muốn giở trò, cÅ©ng phải chá» ta báo cừu cho Thanh Vân, sau đó nói rõ rà ng vá»›i Từ Phiêu Nhiên." Nói xong, nà ng rá»i khá»i Hoa Tiểu Ba, bÆ¡i và o vùng sâu.
Hoa Tiểu Ba hướng vá» Hi Bình là m bá»™ dạng đáng thương, sau đó bÆ¡i Ä‘i truy Ä‘uổi theo Äá»™c Cô Thi trong mà n nước.
Tứ Cẩu ôm Dạ Lai Hương hôn tới tấp, nói: "Thơm, là ai chiếm được trinh tiết của nà ng?"
Dạ Hương Lai liếc mắt nhìn Triệu Tá» Uy, nói: "Là Uy sư huynh, lúc ngưá»i ta má»›i mưá»i sáu tuổi, hắn liá»n lừa ngưá»i ta lên giưá»ng."
Triệu Tá» Uy kêu oan: "Dạ Lai Hương, nà ng đừng đảo ngược lại nói, lúc đó là ba bá»n nà ng câu dẫn ta, chỉ có Dã Mân Côi, là ta trăm cay nghìn đắng má»›i có được lần đầu cá»§a nà ng ta."
Äá»™c Cô Minh nói: "Nhìn không ra tiểu tá» ngươi còn có tay nghá», thế tại sao đến bây giá» vẫn không theo Ä‘uổi được Má»™ng Hương?"
Triệu Tá» Uy ngạo nghá»… nói: "Äó là chuyện sá»›m muá»™n."
Cốc U Lan nói: "Sư huynh, huynh đã lâu không cùng U Lan vui vẻ, đêm nay muốn U Lan, được không?"
Triệu TỠUy cự tuyệt nói: "Không được, đêm nay chỉ ngâm suối nước nóng, không cho phép phong lưu."
Tứ Cẩu lại nói: "Ta lại không cho là như váºy." Tứ Cẩu ôm Dạ Hương Lai Ä‘i qua má»™t bên, tháºt sá»± muốn là m chuyện vui vẻ nà y.
Äá»™c Cô Minh báºt cưá»i nói: "Hắn đúng là thô lá»—."
Bạch Mạt Lị nói: "Äá»™c Cô công tá», ngưá»i ta cÅ©ng muốn chà ng thô lá»— má»™t chút."
Hi Bình liếc nhìn Äá»™c Cô Minh, nói: "Mỹ nhân má»i ngươi đấy."
Äá»™c Cô Minh ngẩng đầu nói: "Ãnh trăng trong lòng chiếu, mỹ nhân trong lòng cưá»i." Hắn ôm Bạch Mạt Lị, cÅ©ng cháºm rãi Ä‘i qua má»™t chá»— khác.
Triệu Tá» Uy thở dà i: "Xem ra không ai nguyện ý thuần túy ở đây ngâm nước nóng. U Lan, ta sẽ thá»a mãn tâm nguyện cá»§a nà ng! Hi Bình, ta chưa thấy Dã Mân Côi chá»§ động đối vá»›i má»™t nam nhân tỠý hà i lòng, ta lúc trước cÅ©ng chỉ là cùng nà ng thân máºt hai ba lần, nà ng lại không muốn cùng ta nữa, sau đó rất nhiá»u nam nhân theo Ä‘uổi nà ng, Ä‘á»u chỉ sau lần thứ nhất liá»n bị nà ng loại ra. Lần nà y nà ng chá»§ động dá»±a và o lòng ngươi, quả tháºt là lần đầu tiên từ trước tá»›i nay, không biết ngươi có đủ khả năng chinh phục hắc mã là nà ng hay không? Không, là hoa hồng dại, Ä‘á»u cùng má»™t loại!" Sau đó, hắn quay lại nhìn Cốc U Lan, nói: "Ta đến đây!"
Cốc U Lan thở nhẹ má»™t hÆ¡i, nói: "Sư huynh, huynh thế nà o so vá»›i trước kia thô dà i hÆ¡n nhiá»u như váºy?"
Triệu Tá» Uy đắc ý nói: "Toà n bá»™ Ä‘á»u đã trưởng thà nh, vở kịch hay còn ở phÃa sau."
Mân Côi trong lòng Hi Bình nói: "Chà ng không chuẩn bị sủng ái Mân Côi sao?"
Hi Bình nhìn Dã Mân Côi ở trong lòng, nữ nhân nà y không cao, sắc mặt kiá»u diá»…m, song vóc dáng nà ng phối hợp vá»›i nhau cá»±c tốt, eo nhá» chắc mà có nhiá»u tÃnh đà n hồi, hai bầu vú tròn trịa nhất lá»›n nhất trong năm nữ nhân Ä‘ang trong suối nước, bá» mông cao đẹp hÆ¡n so vá»›i nữ nhân bình thưá»ng, âm há»™ tuy không cao bằng Bạch Tư, nhưng cÅ©ng đẫy đà hÆ¡n nữ nhân bình thưá»ng, cùng má»™t nữ nhân như váºy ân ái đúng là cảm giác cÅ©ng không tệ.
Hi Bình cưá»i nói: "Tại sao là ta?"
Dã Mân Côi nói: "Ta thÃch sá»± cưá»ng tráng và vô lại cá»§a chà ng, chỉ thế thôi."
Hi Bình nói: "Nà ng rất thẳng thắn, có chuẩn bị sau khi cùng ta vui vẻ lần đầu tiên rồi vứt bỠta hay không?"
Dã Mân Côi nói: "Chỉ dá»±a và o sức khá»e và tướng mạo cá»§a chà ng, Mân Côi không muốn rá»i bá» chà ng, nhưng sau khi đã phải thá» qua, má»›i quyết định cả Ä‘á»i có theo chà ng hay không?"
Hi Bình nói: "Äiá»u nà y thì không cần thá», ta dá»±a và o gương mặt kiếm cÆ¡m, tá»± nhiên cái món đồ phÃa dưới trông được phải xà i được."
Hắn ôm Dã Mân Côi má»™t bên, bÆ¡i đến Äá»™c Cô Thi ôm nà ng và o trong lòng, nói: "Thi nhi, chúng ta lên bá» thôi! Tiểu Ba, ngươi đến cùng Mân Côi tá»· tá»· thá» má»™t chút."
Hi Bình ôm Äá»™c Cô Thi lên bá», Hoa Tiểu Ba liá»n ở trong nước cùng Dã Mân Côi thá» nghiệm mùi vị cá»§a Ä‘á»i ngưá»i.
Trong suối nước có hơn bốn đôi uyên ương.
Hi Bình giúp Äá»™c Cô Thi mặc quần áo, sau đó tá»± mặc cho mình, rồi ôm lấy eo nhá» nhắn cá»§a nà ng, nói: "Thi nhi, chúng ta trở vá»."
Äá»™c Cô Thi không có kháng nghị, dá»±a và o ngá»±c hắn, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Hai ngưá»i men theo đưá»ng trở vá» mà đi.
Äá»™c Cô Thi nói: "Ca, Thi nhi phạm lá»—i sao?"
Hi Bình biết nà ng muốn há»i là gì, nói: "Nà ng là m rất đúng, Từ Thanh Vân đã chết, mà nà ng lại không nhá»› thương hắn, nà ng má»›i mưá»i bảy tuổi, ai cÅ©ng không có quyá»n bắt nà ng trông coi má»™t kẻ đã chết. Sau khi báo cừu, tâm ý cá»§a nà ng cÅ©ng táºn, đến lúc đó ta sẽ nói chuyện vá»›i Từ Phiêu Nhiên, lão sẽ đồng ý cho nà ng tái giá vá»›i Hoa Tiểu Ba."
Äá»™c Cô Thi đột nhiên lo âu trách móc: "Ca, vì sao chà ng không cần Thi nhi?"
Hi Bình vuốt mÅ©i nà ng, nói: "Bởi vì ta có rất nhiá»u vợ, sợ sau khi nà ng gả cho ta, sẽ phải sống trong cảnh nhạt nhẽo."
Äá»™c Cô Thi giáºn nói: "Ngưá»i ta má»›i không tin! Ta nghe tá»· tá»· nói, chà ng là m các nà ng ta tối nà o cÅ©ng cầu xin tha, sau nà y Thi nhi theo chà ng là m sao sẽ sống cảnh nhạt nhẽo?"
Hi Bình giáºt mình nói: "Bá»n tá»· muá»™i các nà ng lại bà n tán những loại việc thế nà y?"
Äá»™c Cô Thi nói: "Ca, đặt tay chà ng lên nhÅ© phong Thi nhi, được không?"
Hi Bình tay di chuyển má»™t chút, đặt tại vùng má»m mại cá»§a nà ng nhẹ nhà ng vuốt ve.
Äá»™c Cô Thi nói: "Thi nhi tháºt sá»± hy vá»ng con đưá»ng nà y vÄ©nh viá»…n Ä‘i không hết, ta có thể vÄ©nh viá»…n dá»±a và o ngá»±c chà ng. Ca, chà ng biết hay không biết Thi nhi luôn rất yêu chà ng?"
Hi Bình thở dà i, nói: "Tháºt sao?"
Äá»™c Cô Thi dá»±a sát và o, nói: "Cầm tá»· cÅ©ng thÃch chà ng!"
Hi Bình ngạc nhiên hô ra tiếng: "Cái gì?"
Äá»™c Cô Thi bÄ©u môi nói: "Có cái gì mà ngạc nhiên? Mẹ ta cÅ©ng có chút thÃch chà ng, nhưng chà ng đừng câu dẫn mẹ ta đấy."
Hi Bình vội và ng nói: "Sẽ không, sẽ không, tuyệt đối không."
Äá»™c Cô Thi cưá»i nói: "Nhìn bá»™ dáng hoảng sợ cá»§a chà ng kìa, ngưá»i ta chỉ nói váºy thôi. Ca, ôm Thi nhi Ä‘i, được không?"
Hi Bình theo lá»i nà ng ôm nà ng và o lòng, nói: "Xem ra đến lúc đó nà ng sẽ yêu cầu ta chiếm hữu nà ng."
Äá»™c Cô Thi nói: "Ngưá»i ta đã sá»›m đỠxuất yêu cầu như váºy, là chÃnh tá»± chà ng không đáp ứng, trong lòng Thi nhi còn oán giáºn chà ng đấy!"
Hi Bình phì cưá»i: "Nghiêm trá»ng váºy?"
Äá»™c Cô Thi yếu á»›t nói: "Kỳ tháºt Thi nhi không yêu thương Từ Thanh Vân, mà hắn cÅ©ng không phải rất yêu Thi nhi. Trước khi gả cho hắn, là bởi vì hắn thắng cuá»™c mà được Thi nhi. Hắn chết rồi, Thi nhi cÅ©ng rất thương tâm, bởi vì hắn dù sao cÅ©ng là trượng phu cá»§a Thi nhi, mặc kệ yêu hay không yêu, trượng phu chết Ä‘i để lại thê tá» còn trẻ cá»§a hắn sá»± đả kÃch rất là trầm trá»ng. Ta cÅ©ng không thương Hoa Tiểu Ba, cùng lắm chỉ là không chán ghét thôi, nhưng chà ng muốn ta gả cho hắn, ta sẽ gả cho hắn, nhưng trong lòng ta yêu nhất chỉ là chà ng thôi, ca!"
Hi Bình cảm thấy có chút lá»—i đối vá»›i ngưá»i ở trong lòng mình, nói: "Vì sao trước kia không nói?"
Äá»™c Cô Thi nói: "Lúc đầu ngưá»i ta cÅ©ng không thÃch chà ng, sau nà y lúc chà ng tranh Ä‘oạt Kỳ tá»·, ngưá»i ta má»›i hối háºn vì sao không phải chà ng. Chà ng có lẽ rất vô lại, mà còn háo sắc, nhưng có lúc chà ng tháºt sá»± rất đáng yêu, rất có khả năng khiến nữ nhân mê muá»™i. Huống hồ, bất luáºn là nữ nhân nà o cÅ©ng không thể chán ghét vẻ ngoà i cá»§a chà ng, chà ng là nam nhân tốt nhất Thi nhi từng thấy, Kì tá»· tháºt sá»± rất hạnh phúc."
Hi Bình cúi đầu nhẹ nhà ng hôn nà ng, nói: "Môi cá»§a nà ng tháºt sá»± ngon ngá»t."
Äá»™c Cô Thi cáu lên nói: "Thế sao chà ng không ăn nó luôn Ä‘i."
Hi Bình cưá»i nói: "Ta sợ chÃnh mình ngược lại bị nà ng ăn mất."
Hắn ôm Äá»™c Cô Thi, cưá»i vui vẻ tiếp tục tiến vá» phÃa trước.
Ngôi miếu vỡ đã gần trước mắt.
Hi Bình muốn để Äá»™c Cô Thi xuống đất cùng và o, cúi đầu xuống nhìn, nà ng đã ngá»§ say, hắn mỉm cưá»i, ôm nà ng và o trong ngôi miếu vỡ.
Năm nam nhân đã ngá»§ say, năm nữ nhân đột nhiên tỉnh dáºy mở mắt nhìn chằm chằm hắn.
Từ Bạch Lá»™ nói: "Ngươi là m gì đại tẩu ta váºy?"
Hi Bình khẽ nói: "Äừng ồn, Thi nhi đã ngá»§ rồi, ta ôm nà ng ấy trở vá»." Hắn ôm Äá»™c Cô Thi nằm xuống bên cạnh Từ Bạch Lá»™.
Từ Bạch Lộ quát: "Nằm xa ra chút, đừng đến gần ta!"
Äá»™c Cô Thi bị đánh thức, cảm thấy ngá»§ trong lòng Hi Bình không ổn thá»a lắm, bèn chui và o giữa Thiên Phong Tam Anh ngá»§.
Hi Bình kéo Từ Bạch Lá»™ bên cạnh ôm và o ngưá»i, sau đó lại vươn má»™t cánh tay nắm lấy Từ Hồng Hà cÅ©ng ôm và o.
Từ Bạch Lá»™ đấm đá Hi Bình, là m cho tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u tỉnh giấc. Bá»n há» trợn mắt lên nhìn, lại nhắm mắt tiếp tục ngá»§.
Từ Hồng Hà nói: "Tám ngưá»i bá»n hỠđâu?"
Hi Bình nói: "Ở đó tắm uyên ương rồi."
Từ Bạch Lá»™ đánh đấm mệt má»i, thì chấm dứt hà nh vị bạo lá»±c cá»§a nà ng, nói: "Ngươi vì sao không tắm? Ngươi không phải rất muốn phát tiết thú tÃnh sao?"
Hi Bình cưá»i nói: "Ta biết các nà ng ở đây chá» ta, cho nên ta mau mau trở vá», bằng không các nà ng sẽ trách."
Từ Bạch Lá»™ nói: "Ngươi tốt nhất vÄ©nh viá»…n đừng trở vá»! Buông ta ra, ta chẳng là gì cá»§a ngươi, ngươi không cảm thấy quá đáng sao?"
Hi Bình nói: "Quá đáng chÃnh là nà ng, ngưá»i Ä‘ang đè trên ngưá»i ta là nà ng nha, đại tiểu thư!"
Từ Bạch Lộ biết tên nà y da mặt siêu dà y, nói không lại hắn, quay đầu lại không hỠlý tới hắn nữa.
Hi Bình hướng vá» Từ Hồng Hà nói: "Vẫn là nà ng biết nghe lá»i hÆ¡n."
Từ Hồng Hà nói: "Ta cÅ©ng không thÃch giống như thế nà y, nhưng ta biết giãy giụa cÅ©ng vô dụng, nên thuáºn theo ngươi cho xong."
Hi Bình nói: "À? Ta bây giỠbuông nà ng ra, nà ng sẽ ngủ qua một bên hay không?"
Từ Hồng Hà trÆ¡ mắt nhìn hắn, ká» miệng sát và o bên tai hắn, nhẹ giá»ng nói: "Xin chà ng."
Hi Bình sá»ng sá» má»™t lúc, hiểu được nà ng không muốn hắn buông nà ng ra, trong lòng cưá»i thầm: Cô bé ngốc nghếch!
Äúng và o lúc nà y, Từ Bạch Lá»™ cÅ©ng vùi mặt và o cần cổ rắn chắc cá»§a hắn, hÆ¡i thở như hoa lan.
Hi Bình cắn nhẹ và o và nh tai cá»§a Từ Bạch Lá»™, nhẹ nhà ng nói: "Nà ng muốn là ngưá»i gì cá»§a ta cứ là ngưá»i đó, ta thế nà o cÅ©ng sẽ không buông nà ng ra."
Từ Bạch Lá»™ đè trên ngưá»i hắn, thân thể má»m mại chuyển động uốn éo hai ba lần, ngẩng mặt lên, hai và nh môi nhẹ nhà ng lướt qua miệng Hi Bình, sau đó trở mình tuá»™t xuống bên hông hắn, gối đầu lên cánh tay tráng kiện cá»§a hắn ngá»§.
Hi Bình nhìn hai ngưá»i hai bên Ä‘á»u có khuôn mặt tuyệt mỹ, nhịn không được hôn má»—i bên má»™t cái, thở dà i má»™t tiếng, ôm hai nà ng nhắm mắt ngá»§.
Ãnh trăng vẫn mê ngưá»i.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:16 PM .
01-04-2008, 12:41 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
QUYỂN 7 - CHÆ¯Æ NG 12
NAN DĨ HỒI VỊ
Dịch giả: langtu114
Biên dịch: kakesi_kenji
Biên táºp: chudu
Buổi sáng hôm sau thức dáºy , chúng nhân Ä‘á»u nhìn chăm chú và o thân thể cá»§a Hi Bình .
Nguyên là khố cá»§a Hi Bình tối qua đã bị Từ Bạch Lá»™ trong cÆ¡n mê mê hồ hồ cởi ra. Từ Bạch Lá»™ lại không há» biết, cùng muá»™i muá»™i Từ Hồng Hà cá»§a mình má»—i ngưá»i má»™t tay, trong giấc ngá»§ vẫn giữ chắc Hi Bình .
Lưỡng nữ tỉnh lại nhìn thấy cảnh tượng đó, xấu hổ cúi mặt xuống đất quả tháºt muốn xé xác Hi Bình ra, nhưng lại chẳng đủ sức đứng lên .
Hi Bình nhìn chúng nhân nói: " Nhìn cái gì ? Còn không chuẩn bị đi sao ? "
Chúng nhân cưá»i lá»›n rồi Ä‘i ra khá»i miếu .
Hi Bình nói: " Bá»n hỠđã ra rồi, các nà ng sao còn nằm trên ngưá»i ta ? lại còn không dáºy , ta sẽ giữ lại và lá»™t sạch nà ng ra ! Äúng , nên báo thù .â€
Từ Hồng Hà thẹn thùng ngồi dáºy, Từ Bạch Lá»™ hoà n toà n không có má»™t phản ứng, tay giữ Hi Bình cÅ©ng chẳng bá» ra .
Hi Bình quát lên: " Dáºy nhanh ! "
Hắn giữ Từ Bạch Lá»™ nâng lên, ngồi thẳng lên ngưá»i dáºy, nhìn thấy má nà ng hồng lên vì xấu hổ, hai mắt nhắm lại trông tháºt khả ái, tim đạp mạnh muốn hôn nà ng .
Từ Bạch Lộ toà n thân run rẩy đẩy Hi Bình ra nói: " Buổi sáng không cho phép ngươi hôn nhân gia, ngươi chưa đánh răng ! Tối hôm qua ngươi cố ý không tự mình cởi khố ra , lại cầm tay bổn cô nương dẫn đến đó phải không ? "
Hi Bình nói: " Nà ng thừa lúc ta ngá»§ sau đó phi lá»… vá»›i ta, ta không tìm nà ng tÃnh sổ , hiện tại muốn cắn lại ta hả ? Dáºy Ä‘i ! Trách ta không cởi khố, mẹ nó, sau nà y đừng hòng ngá»§ vá»›i lão tá» ! "
Từ Bạch Lá»™ tức giáºn nói: " Là ngươi tá»± ôm ta để lên trên ngưá»i ngươi . "
Hi Bình nói: " Ta có thể không nói nà ng cởi khố tỠcủa ta , chỉ có đùa với ta thôi ! quả là không có tà đạo đức nà o ."
Từ Bạch Lá»™ lại bắt đầu đánh hắn , nói: " Ngươi khi phụ ta ! đánh chết ngươi , cẩu nhân trÆ¡ tráo , nhân gia trong lúc ngá»§ , là m sao biết mình Ä‘ang là m cái gì ? ngươi hại nhân gia xấu hổ không nói nên lá»i , lại còn khinh nhá»n nhân gia sao ? ngươi toà n thân trên dưới, bá»n ta nhìn thấy thì có bị tổn thất cái gì ? còn ngươi nói xem sau nà y bá»n ta là m sao có thể đưa mặt ra nhìn ngưá»i ? theo chúng ta ngươi phải nói , ngươi ná»a đêm tá»± mình cởi khố tá» dùng sức mạnh ôm lấy bá»n ta là m loạn các nÆ¡i , bá»n ta tuy tức giáºn nhưng cÅ©ng chẳng đánh chết ngươi ! "
Hi Bình cưá»i nói: " Theo nà ng , nà ng nói những Ä‘iá»u ta là m lúc đầu Ä‘á»u là ngá»™ nháºn , có phải thế không ? "
Từ Bạch Lá»™ tức giáºn trợn mắt nhìn hắn nói: " Ta nghÄ© cho ngươi lại còn không cảm kÃch . "
Hi Bình ôm nà ng dáºy nói: " Lại cản đưá»ng, đại tiểu tá»·, nhìn lúc nà ng cùng Liên nhi vui mừng Ä‘iên đảo hắc bạch bất minh, ta ở trên nà ng bị ngã đúng là không may vá»›i ta. Bất quá, bá»n nà ng lúc nà y tháºt khả ái, không biết quang cảnh khi cùng các nà ng tác ái sẽ như thế nà o. "
Nói xong Hi Bình vá»™i chạy Ä‘i, phÃa sau lưỡng nữ truy theo Ä‘uổi đánh .
Vừa chạy khá»i cá»a miếu, Hi Bình đã thấy Dã Mân Côi đón ở phÃa trước. Nà ng trông như chuẩn bị đánh tá»›i, Hi Bình mắt tinh tay nhanh, xuất thá»§ như gió kéo thân thể má»m mại cá»§a Dã Mân Côi lại ôm chặt lấy nói: " Nà ng đánh ta sao ? "
Nà ng vùi đầu và o lòng Hi Bình nói: " Không có , cảm ơn chà ng đã ôm Mân Côi . "
Hi Bình phát giác hôm nay nà ng quả có Ä‘iá»u kì lạ , nói: " Không giáºn ta sao ? "
Dã Mân Côi đáp: " Ư , giáºn "
Hi Bình cưá»i nói: " Kì tháºt nà ng trước kia cùng vá»›i rất nhiá»u nam nhân , ta chẳng nên ghép nà ng cùng Tiểu Ba , ta nghÄ© nên để cho nà ng tá»± lá»±a chá»n cÆ¡ há»™i, Tiểu Ba không tốt sao ? "
Dã Mân Côi thà nh tháºt nói : "Hắn rất tốt , tốt hÆ¡n rất nhiá»u nam nhân khác ."
Hi Bình nói: " Ta là má»™t nam nhân rất ngang ngược, nữ nhân cá»§a ta sẽ không được theo nam nhân khác. Nà ng thÃch chÆ¡i đùa, nên nói trước má»™t câu, sau nà y lại có gia đình, ta sẽ không bá» qua hiá»m khÃch vá»›i nà ng. HÆ¡n nữa, nữ nhân bụng to, ta cÅ©ng không hoan nghênh, trừ khi nà ng mang hà i tá» cá»§a ta, đó là điá»u nà ng nên nhá»› kỹ ! Nếu như sau nà y nà ng chịu theo má»™t ngưá»i trong bá»n há». Ta cÅ©ng chẳng muốn gặp lại nà ng, nếu như nà ng cùng bá»n há» chỉ là đùa giỡn tình ái, thì sau khi đùa giỡn, nà ng có thể lại đến tìm ta, dù chia ly nhưng trong tâm linh ta cÅ©ng không bao giá» quên Dã Mân Côi nà ng ! "
Hoa Tiểu Ba bên cạnh vỗ mông ngựa nói: " Tỷ Phu , ta rất sùng bái huynh ! "
Hi Bình đánh xuống vai hắn má»™t quyá»n nói: "Không được khi phụ Thi nhi, cho ta yên tâm má»™t phần ! Từ Thanh Vân má»™t ngà y chưa báo được thù, ngươi không được rá»i khá»i Thi Nhi , biết chưa ? "
Hoa Tiểu Ba nói: " Biết rồi "
Äá»™t nhiên lại nói: "Luôn có thể ôm ôm ấp ấp sao."
Äá»™c Cô Thi đưa ngÅ© trảo nổi giáºn nói: "Ngươi thÃch chêt ? "
Thiên Phong song kiá»u vẻ mặt chẳng vui vẻ, tất cả nữ nhân nà y Ä‘á»u là đại tẩu cá»§a bá»n há», đại ca má»›i chết má»™t thá»i gian là m sao có thể cùng nam nhân quấn quýt.
Chúng nhân đã chuẩn bị đầy đủ .
Hi Bình cưỡi trên Ô Long theo hắn từ Bạch Dương Tá»™c , dẫn đầu tiếp theo là má»i ngưá»i lên đưá»ng .
Äến tối đã đến Thiêm Hoa Trấn , tìm đến má»™t khách sạn lá»›n ăn tối và năm phòng gian thượng phòng để nghỉ ngÆ¡i .
Hai mươi ngưá»i chia là m hai bà n Ä‘ang ăn thì ngoà i cá»a tiến lại má»™t đám khách nhân , chÃnh là Lãng Vô Tâm cùng Thuá»· Khiết Nhu cá»™ng thêm mưá»i sáu ngưá»i, má»™t nam và mưá»i năm nữ .
Hi Bình nháºn ra chÃnh là Lãng Vô Tâm, Thuá»· Khiết Thu cùng hai mÄ© tỳ cá»§a nà ng, lại có má»™t ngưá»i lặng lẽ là Bạch Tư, còn lại Ä‘a số là các mÄ© nữ má»—i ngưá»i má»™t vẻ, Hi Bình không biết bá»n há» .
Lôi Long má»i ngưá»i Ä‘á»u biết , nghÄ© thầm : Lãng Vô Tâm lần nà y thấy lại bá» quên bao nhiêu nữ hà i , không biết lần nà y lại có thêm bao nhiêu khuôn mặt má»›i ?
Bá»n há» không thể không bá»™i phục công phu miệng lưỡi cá»§a Lãng Vô Tâm .
Lãng Vô Tâm cùng bá»n há» sau khi kêu năm gian thượng phòng , sau đó tiến lại hai bà n phÃa sau , ngồi xuống bắt đầu ăn .
Hoa Tiểu Ba cùng Äá»™c Cô Minh liá»n vá»™i và ng đưa mắt nhìn Thuá»· Khiết Nhu , bị Thuá»· Khiết Nhu trừng mắt nhìn lại .
Thuá»· Khiết Nhu cùng Bạch Tư cùng ngồi xuống, đối diện vá»›i Hi Bình, Hi Bình nhìn vá» phÃa bá»n há» cưá»i nhẹ, Bạch Tư coi như không thấy, Thuá»· Khiết Thu bÄ©u môi má»™t cái , cầm má»™t viên thịt cho và o cái miệng nhá» cắn nhai, tưởng tượng Hi Bình chÃnh là khối thịt. Nà ng tức không thể cắn xé, nhai nát hắn thà nh từng mảnh nhá» .
Ngồi bên cạnh Hi Bình, Từ Bạch Lá»™ tức giáºn nói: "MÄ© nữ đến, sao ngươi không đến đấy?"
Hi Bình cưá»i nói: " Vì sao ta phải qua? Hình như có ngưá»i Ä‘ang tiến lại, ta có thể cam Ä‘oan rằng, hắn đến tìm hai tá»· muá»™i bá»n nà ng .â€
Quả nhiên, Lãng Vô Tâm Ä‘i đến nói : "Hai vị muá»™i muá»™i , chẳng biết có thể má»i các nà ng cùng ăn không ? "
Từ Bạch Lá»™ chẳng khách khà nói: "Chúng ta ăn đã no rồi , hảo ý cá»§a công tá» chúng tôi xin tâm lÄ©nh , má»i quay vá» ! Äám nữ nhân cá»§a ngươi trông như chẳng được ăn cÆ¡m , trông bá»™ dạng như muốn giữ bá»n ta lại xé ra ăn sống váºy ! "
Lãnh Vô Tâm tiêu sái cưá»i má»™t cái , nhìn Thần Äao tứ hoa nói " Lại nghÄ© vá» ta sao ? "
Tứ nữ mặt hồng lên , cúi thấp đầu ăn chén cơm còn dang dở.
Lãng Vô Tâm như muốn gây sự với Hi Bình nói : "Băng Băng không đến sao ? Nữ nhân của ngươi đúng là tốt , ta hiện tại chẳng những chỉ nghĩ đến Băng Băng , mà còn nghĩ đến cùng nà ng và nữ nhân của ta đùa bỡn .
Hi Bình rất bình tÄ©nh nói: "Ta chẳng cấm ngươi nghÄ© đến bá»n há» , nữ nhân cá»§a ta quả tháºt rất tốt, má»—i má»™t ngưá»i Ä‘á»u tốt vô cùng. Nếu ngươi có bản lÄ©nh , hỠở bên cạnh ta ngươi cứ việc Ä‘oạt Ä‘i, bất quá cần nói cho ngươi rõ, ngươi đừng tá»± cho mưu kế cá»§a mình là cao!"
Lãng Vô Tâm nói: " Bạch Tư chÃnh là ngưá»i đầu tiên, ngươi nhìn nà ng hiện tại rất hạnh phúc khi theo ta ! "
Hi Bình cưá»i nói: "Ta hiện tại má»i ngươi quay lại chá»— ngồi cá»§a ngươi, còn thêm câu nữa, ta sẽ bắt ngươi quay lại . "
Lãng Vô Tâm nói: "Ngươi tháºt là lá»… độ ! " Cưá»i rồi quay lại chá»— ngồi , tiếp tục diệt sâu trong bụng .
Hi Bình đang vùi đầu ăn cơm, ngẩng đầu lên thấy Bạch Tư đang ngây ngốc nhìn hắn . Nhãn thần có vẻ ai oán chẳng thể nói ra, trong lòng hắn tự nhiên thấy đau đớn, chẳng còn tâm tình ăn cơm, buông đũa xuống bỠđi .
Má»—i gian phòng có ba giưá»ng lá»›n, chúng nhân sau khi tắm gá»™i, Ä‘á»u quay vá» phòng .
Thiên Phong song kiá»u, Thiên Phong tam anh cùng Äá»™c Cô Thi má»™t gian, Thần Äao má»™t gian. Thiên Phong song hùng cùng Triêu Tá» Hà o má»™t gian. Triệu Tá» Uy, Lôi Long cùng Hoà ng Äại Hải má»™t gian. Hi Bình, Tứ Cẩu , Äá»™c Cô Minh cùng Hoa Tiểu Ba má»™t gian.
Hoa Tiểu Ba , Tứ Cẩu cùng Äá»™c Cô Minh Ä‘i ra ngoà i , còn má»™t mình Hi Bình trong phòng. Tá»± há»i: “Tại sao Bạch Tư lại biến thà nh tiá»u tụy như váºy, cuối cùng chẳng tìm được đầu mối chỉ có thể thở dà i má»™t tiếng.
Cá»a vừa mở, có ba ngưá»i bước ra ngoà i.
Hoa Tiểu Ba hÆ¡i tức giáºn nói : "Ta cần gì ! Lãng Vô Tâm tá»± nhiên kêu Thần Äao Tứ Hoa đến phòng cá»§a hắn vui vẻ, hại chúng ta không có ai . "
Tứ Cẩu nói : " Biết sá»›m thì rút lại chỉ thuê má»™t phòng , là m chúng ta lãng phà kim tiá»n . "
Hi Bình cưá»i nói: " Không nên tức giáºn, bá»n hỠđã yên pháºn buổi tối nay rồi ! " Nói xong đẩy cá»a bước ra ngoà i.
Hoa Tiểu Ba nói: " Tỷ phu, định đi đâu thế ? "
Hi Bình nói: " Äừng có há»i nhiá»u, nhất định ta sẽ quay lại, ngươi tháºt là lắm chuyện ." Äi ra ngoà i rồi đóng cá»a lại .
Hoa Tiểu Ba còn hai ngưá»i trong phòng nói : " Tá»· phu nhất định là đi tìm Bạch Tư . "
Hi Bình quả nhiên là đi tìm Bạch Tư, hắn gõ cá»a phòng Bạch Tư, ngưá»i mở cá»a là Äá»— Quyên. Thấy Hi Bình liá»n tránh ra má»™t bên , để Hi Bình và o .
Bạch Tư cùng Thuỷ Khiết Nhu nhìn thấy Hi Bình tiến lại, sắc mặt chẳng còn tự nhiên .
Thuỷ Khiết Nhu nói: " Ngươi định là m gì ? "
Hi Bình cưá»i nói : " Ta đến để tiếp tục dạy nà ng hôn . "
Bạch Tư trên giưá»ng hoà n toà n bất động, chỉ đưa mắt nhìn như muốn há»i Hi Bình .
Hi Bình ngồi xuống bên cạnh nà ng nói : "Nà ng lại gầy đi rồi ."
Bạch Tư khẽ nói: "Chẳng cần ngươi quản ."
Hi Bình đưa tay vuốt ve thấy mặt nà ng tiá»u tụy nói : "Ta chẳng thể quan tâm đến nà ng sao ? Nếu nà ng tốt , ta tất nhiên sẽ chẳng nói chẳng há»i. Nếu nà ng tốt, trong lòng ta đã không thấy khó chịu. Phụ thân nà ng đã nói, ta phải dốc lòng chăm sóc cho nà ng, nhưng nà ng lại chẳng chịu lưu lại bên ta, nhìn nà ng gầy quá ! "
Tay hắn trượt xuống vai Bạch Tư, sau khi vuốt ve vai nà ng, ôm nà ng và o lòng nói : "Nếu như không chịu được đau khổ, hãy đến chỗ ta ! Bạch Chỉ rất nhớ nà ng . "
Bạch Tư muốn đẩy hắn ra, nhưng là m sao có thể đẩy được nam nhân cưá»ng tráng ra , nà ng nói : "Ngươi sao lại đến nÆ¡i nà y , ta hiện tại là ngưá»i cá»§a sư huynh, ngươi cần gì cảm thấy có lá»—i vá»›i ngưá»i khác, lúc nà y Tư nhi muốn ngươi rá»i khá»i đây! Tư nhi rất là tốt, sư huynh cá»§a ta rất yêu thương ta . "
Hi Bình thở dà i nói : "ÄÆ°á»£c ! "
Hắn đứng dáºy quay ngưá»i Ä‘i ra cổng, đột nhiên quay đầu lại chăm chú nhìn Bạch Tư má»™t lúc lâu , nói : "Nà ng đừng khóc ! " sau đó mở cá»a Ä‘i ra ngoà i .
Bạch Tư nhìn theo hình bóng Hi Bình đến khi tiêu thất. Nước mắt lặng lẽ rơi xuống .
Thuá»· Khiết Nhu nói : "Công cẩu nà y lại rất là ôn nhu . Sư tá»· , tá»· sẽ không quay lại vá»›i hắn chứ ? Tâm ca chẳng chân tâm chân ý yêu má»™t nữ nhân đâu, má»—i nữ nhân chỉ cùng huynh ấy tốt đẹp trong má»™t thá»i gian, sau đó sẽ bị bá» quên. Ta cÅ©ng bởi vì tá»· đối vá»›i huynh ấy có Ãt cảm tình, nên ta giá»›i thiệu tá»· cho huynh ấy, chẳng ngá» tÃnh tình huynh ấy cÅ©ng chẳng cải biến, cả sư muá»™i cÅ©ng chẳng yêu thương. Ai ! Sư tá»· , là ta hại tá»· ! "
Bạch Tư nói: "Không trách muá»™i được, là ta tá»± mình lá»±a chá»n, ta chẳng trách được ai. "
Thuỷ Khiết Nhu nói : "Sư tỷ, hiện tại nhìn xem, nhìn lâu hắn quả là kiệt suất , cà ng nhìn cà ng thấy được."
Thuá»· Tiên phụ theo nói : "Äúng ! Tiểu thư , Thuá»· Tiên thấy hắn đúng là nam nhân kiệt xuất, hắn so vá»›i Thiếu gia còn cưá»ng tráng hÆ¡n . "
Thuá»· Khiết Nhu nói : "Ngươi không động xuân tâm đấy chứ ? đừng quên ngươi má»›i mưá»i ba tuổi. Còn nữa, ngươi tương lai phải là ngưá»i cá»§a biểu ca ta . "
Thuá»· Tiên oan ức nói: "Tiểu thư, Thuá»· Tiên chỉ nói váºy thôi, chứ không há» nói sẽ theo hắn."
Thuỷ Khiết Thu nói : "Kiệt suất cái gì ? Bất quá chỉ là một công cẩu."
Thuá»· Tiên nghÄ© thầm : ChÃnh mình nói , bây giá» lại đổ lên đầu ngưá»i khác .
Bạch Tư nói : "Sư Muá»™i, đừng trách Thuá»· Tiên, nó chỉ tuỳ miệng nói thôi , khó có thể không công nháºn Ä‘iá»u đó." Rồi nằm xuống giưá»ng Ä‘i ngá»§ .
Dù đã cố nhắm mắt nhưng vẫn chẳng thể ngủ được .
Từ lúc rá»i khá»i Hi Bình , nà ng chẳng thể tá»± mình khống chế không thá»i khắc nà o không nhá»› vá» Hi Bình
Lãng Vô Tâm kiên trì bên má»™t mình nà ng chẳng quá hai ngà y , ngà y thứ ba bên cạnh hắn đã lại có má»™t đám nữ nhân theo sau, tuy nhiên sau đó vẫn lại đến cùng nà ng hoan hỉ. Sau đó ngà y cà ng Ãt dần, gần đây nhất đã chẳng đến tìm nà ng nữa .
Lãng Vô Tâm tuy đúng là má»™t nam nhân cưá»ng tráng, nhưng vẫn cần phải nghỉ ngÆ¡i , hắn má»™t đêm có thể ứng phó vá»›i mưá»i nữ nhân, nhưng sau đó hắn phải nghỉ ngÆ¡i hai ba ngà y sau má»›i có thể lấy lại hùng phong .
Lại nói, Lãng Vô Tâm má»—i đêm cùng vá»›i ba bốn nữ nhân ngá»§, vá»›i má»—i nữ nhân hắn Ä‘á»u dùng uy lá»±c Long Dương Thần Công hạ xuống , tất cả Ä‘á»u cảm thấy đầy đủ sau khi hoan ái . Nhưng đối vá»›i Bạch Tư mà nói, quả là chưa được đầy đủ .
Từ sau khi theo Lãng Vô Tâm, không há» cảm nháºn được thÃch thú tá»™t cùng như trong quá khứ. Khi cùng vá»›i Hi Bình thì không thể quên, chẳng quản bên Hi Bình có rất nhiểu nữ nhân, hắn luôn luôn vẫn có khả năng là m há» sung sướng đến hôn mê, hoặc chẳng dám là m lại .
Nà ng không biết tại sao mỗi lần cùng Lãng Tâm Âm tác ái, tâm là lại luôn nghĩ đến Hi Bình .
Kì tháºt Lãng Vô Tâm chỉ cùng nà ng hoan ái, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng chẳng yêu nà ng, hắn trước kia nói vá»›i nà ng vốn chỉ là lá»i nói dối, giấc má»™ng cá»§a nà ng sá»›m đã bị phá vỡ. Bản thân nà ng lại chẳng nguyện cùng Lãng Vô Tâm hoan ái, nhưng nà ng lại không thể cá»± tuyệt hắn .
Vẻ mặt nà ng đối vá»›i cả quá trình cưá»ng công cá»§a hắn Ä‘á»u vô cảm, luôn luôn nhá»› đến Hi Bình.
Äá»™ng tác cá»§a Hi Bình là tổng hợp cá»§a ôn nhu cùng cuồng dã, cả hai luôn cùng tồn tại. Lúc Hi Bình tiến và o nà ng có thể cảm nháºn được tức giáºn cá»§a hắn, yêu thương, muốn cùng chinh phục tình dục. Còn lúc cùng Lãng Vô Tâm, nà ng không thể cảm nháºn được sá»± cần thiết cá»§a nà ng vá»›i hắn, khác biệt không cần phải nói.
Hi Bình có yêu nà ng hay không , nà ng chẳng thể khẳng định được, nhưng nà ng có thể cảm nháºn được, Hi Bình rất yêu thương nà ng, có thể tại vì nà ng là con cá»§a Bạch Hoạt chăng ?
Bạch Tư kô biết sá»± lá»±a chá»n cá»§a mình có đúng không , nhưng Lãng Vô Tâm không thÃch phụ thuá»™c nà ng, vì hắn không thÃch chỉ phụ thuá»™c và o má»™t nữ nhân .
Má»—i má»™t nữ nhân đối vá»›i Lãng Vô Tâm chỉ là váºt chÆ¡i đùa mà thôi .
Như ngà y hôm nay hắn lại cùng theo đám nữ nhân , Ä‘i cùng Thần Äao Tứ Hoa qá»§y há»—n .
Bạch Tư cảm thấy buồn cưá»i bản thân mình nhưng lại không cưá»i lên nổi .
Äá»™t nhiên nà ng nhá»› tá»›i Bạch Chỉ, Bạch Chỉ không thấy đến, chắc là ở lại Thần Äao Môn.
Bạch Chỉ so ra hạnh phúc hÆ¡n nà ng nhiá»u, chà Ãt Bạch Chỉ cÅ©ng có má»™t nam nhân yêu thương nà ng để chỠđợi và ngóng trông. Nhưng Bạch Tư nà ng, lại chẳng biết chá» ai, huống hồ Bạch Chỉ chỠđợi thì rất nhanh nam nhân đó sẽ chạy đến bên cạnh nà ng ta , Bạch Tư nà ng thì sao ?
Bạch Tư tự nhiên lại muốn quay vỠBạch Dương Tộc, quay vỠvới thảo nguyên quen thuộc .
Lúc Ä‘au lòng ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u nhá»› vá» cố hương .
Nữ nhân khi muốn quay vỠgia đình là lúc hỠđã không có gì để lưu luyến .
Bạch Tư không phải không còn lưu luyến gì mà là tâm lý tuyệt vá»ng .
Nữ nhân tuyệt vá»ng thưá»ng nhá»› lại những việc cÅ© .
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 17-07-2008 at 03:18 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè